 |
|

25-10-2008, 11:48 PM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
|
|
Chương - 11 -
Äến chiá»u, công tước Andrey và Piotr lên xe song mã cùng vá» Lưxye Gôrư. Công tước Andrey chốc chốc lại đưa mắt nhìn Piotr thỉnh thoảng thốt ra những lởi chứng tá» lòng chà ng Ä‘ang vui. Chà ng chỉ cho Piotr xem những cánh đồng, nói cho Piotr nghe vá» những cuá»™c cải thiện cá»§a mình trong Ä‘iá»n trang.
Piotr lầm lỳ yên lặng chỉ trả lá»i nhát gừng và có vẻ Ä‘ang mải suy nghÄ© đăm chiêu.
Piotr nghÄ© rằng công tước Andrey Ä‘ang Ä‘au khổ, rằng chà ng Ä‘ang lầm lạc không biết đến ánh sáng chân chÃnh, và mình cần phải giúp chà ng, soi sáng cho chà ng và đỡ chà ng dáºy. Nhưng khi Piotr vừa thá» nghÄ© xem mình sẽ bắt đầu nói như thế nà o và nói những gì thì chà ng cảm thấy trước rằng công tước Andrey chỉ cần đưa ra má»™t câu nói, má»™t luáºn cứ thôi, cÅ©ng đủ bẻ gãy tất cả những lá»i thuyết giáo cá»§a mình. Chà ng không dám nói, chà ng sợ những Ä‘iá»u thiêng liêng quý báu nhất cá»§a mình có thể bị Ä‘em ra là m trò cưá»i.
- Nà y anh, tại sao anh lại nghÄ© như váºy? - Piotr đột nhiên lên tiếng há»i bạn và cúi đầu xuống như má»™t con bò má»™ng Ä‘ang chá»±c húc ngưá»i ta. - Tại sao anh lại nghÄ© như váºy? Anh không nên nghÄ© như váºy.
- Tôi nghÄ© cái gì nhỉ? - công tước Andrey ngạc nhiên há»i lại.
- NghÄ© đến cuá»™c Ä‘á»i, đến sứ mệnh cá»§a con ngưá»i. NghÄ© như anh không thể được. Tôi cÅ©ng đã từng nghÄ© như váºy và tôi đã được cứu thoát, anh có biết cái gì cứu tôi không? Há»™i Tam Ä‘iểm. Không, anh đừng cưá»i. Há»™i Tam Ä‘iểm không phải là má»™t giáo phái chỉ có những nghi thức suông như trước đây tôi vẫn tưởng, há»™i Tam Ä‘iểm là biểu hiện đẹp nhất, là biểu hiện duy nhất cá»§a những khÃa cạnh tốt đẹp nhất, những khÃa cạnh vÄ©nh viá»…n cá»§a nhân loại.
Và chà ng bắt đầu trình bà y cho công tước Andrey nghe vá» há»™i Tam Ä‘iểm theo như chà ng quan niệm. Chà ng nói rằng há»™i Tam Ä‘iểm là má»™t há»c thuyết CÆ¡ đốc thoát khá»i những rà ng buá»™c cá»§a nhà nước và tôn giáo; há»c thuyết cá»§a bình đẳng, hữu ái và tình thương.
- Chỉ có Ä‘oà n thể thiêng liêng cá»§a chúng tôi là hiểu được ý nghÄ©a chân chÃnh cá»§a cuá»™c sống, tất cả những cái khác Ä‘á»u chỉ là giấc má»™ng. - Piotr nói. - Anh ạ, anh nên biết rằng ngoà i há»™i nà y ra thì tất cả chỉ là giả dối, lừa đảo, và tôi cÅ©ng đồng ý vá»›i anh rằng đối vá»›i má»™t con ngưá»i thông minh và nhân háºu thì chỉ còn má»™t cách là sống cho trá»n cuá»™c Ä‘á»i cá»§a mình, cố sao đừng là m phiá»n đến kẻ khác. Nhưng anh hãy tiếp thu những tÃn Ä‘iá»u chá»§ yếu cá»§a chúng tôi, hãy và o há»™i cuả chúng tôi, hãy phó thác mình cho chúng tôi, hãy để cho chúng tôi chỉ dẫn anh, rồi anh sẽ thấy ngay như tôi đã thấy, rằng mình là má»™t mắt xÃch cá»§a sợi dây chuyá»n to lá»›n và vô hình mà đầu dây mất hút trên trá»i cao - Piotr nói.
Công tước Andrey im lặng, mắt nhìn thẳng vá» phÃa trước, lắng nghe Piotr nói. Äã mấy lần chà ng không nghe ra vì tiếng bánh xe lăn ầm ầm, phải há»i lại những lá»i chà ng chưa nghe rõ. Nhìn cái ánh sáng khác thưá»ng lấp lánh trong đôi mắt cá»§a công tước Andrey và thấy chà ng im lặng, Piotr biết rằng những lá»i cá»§a mình không phải là vô Ãch, rằng công tước Andrey sẽ không ngắt lá»i chà ng và sẽ không chế nhạo những Ä‘iá»u chà ng nói.
HỠđến má»™t con sông ngáºp nước, phải dùng phà má»›i qua được. Trong khi ngưá»i nhà xếp chá»— cho xe ngá»±a, há» cÅ©ng bước lên phà . Công tước Andrey chống khuá»·u tay và o mạn phà im lặng nhìn mặt nước lấp lánh dưới ánh mặt trá»i sắp tắt.
- Thế nà o, anh nghÄ© thế nà o vá» những Ä‘iá»u tôi vừa nói. Tất cả những Ä‘iá»u cáºu nói Ä‘á»u đúng. Nhưng cáºu bảo: anh hãy và o há»™i cá»§a chúng tôi rồi tôi sẽ chỉ cho anh thấy mục Ä‘Ãch cá»§a cuá»™c sống và sứ mạng cá»§a con ngưá»i, cÅ©ng như quy luáºt chi phối vÅ© trụ. Nhưng chúng ta là ai? Là ngưá»i. Tại sao các anh lại biết hết được. Tại sao má»™t mình tôi không thấy được những Ä‘iá»u các anh thấy. Các anh cho rằng trái đất là vương quốc cá»§a cái thiện, cá»§a chân lý, nhưng tôi không thấy thế.
Piotr ngắt lá»i chà ng:
- Anh có tin và o cuộc sống sau nà y không?
- Cuộc sống sau nà y ư?
Công tước Andrey há»i lại, nhưng Piotr không để cho chà ng có thì giá» trả lá»i, chà ng cho rằng công tước Andrey há»i lại như thế tức là có ý phá»§ nháºn, hÆ¡n nữa chà ng đã từng biết những tư tưởng vô thần trước đây cá»§a công tước Andrey.
- Anh nói rằng anh không thể thấy vương quốc cá»§a cái thiện và chân lý trên trái đất. Tôi cÅ©ng váºy, trước kia tôi cÅ©ng không thấy vì không thể nà o thấy nó được nếu cho rằng cuá»™c sống cá»§a ta là sá»± kết thúc cá»§a tất cả. Ở trên trái đất, chÃnh ở trên trái đất nà y (Piotr đưa tay lên chỉ những cánh đồng xung quanh) không có chân lý - tất cả Ä‘á»u xấu xa và giả dối; nhưng trong vÅ© trụ, trong toà n thể vÅ© trụ thì chân lý ngá»± trị; chúng ta bây giá» là con cá»§a trái đất, nhưng trong vÄ©nh viá»…n thì chúng ta lại là con cá»§a toà n thể vÅ© trụ. Chẳng lẽ trong tâm hồn tôi không cảm thấy rằng tôi là má»™t bá»™ pháºn cá»§a cái toà n thể lá»›n lao và hà i hoà kia hay sao? Chẳng lẽ tôi không cảm thấy rằng tôi là má»™t bá»™ pháºn trong con số to lá»›n không sao đếm xuể cá»§a những sinh váºt trong đó Thượng đế - Hay là cái sức mạnh tối cao, anh muốn gá»i là gì cÅ©ng được - Tá»± biểu hiện, rằng tôi là má»™t mắt xÃch, má»™t báºc trên cái thang Ä‘i từ những váºt thấp nhất đến những váºt cao nhất? Nếu tôi thấy và tôi thấy rõ rà ng cái thang ấy Ä‘i từ cây cỠđến con ngưá»i thì tại sao tôi có thể giả thiết rằng cái thang ấy đến tôi là hết mà không đưa Ä‘i xa hÆ¡n nữa, xa hÆ¡n nữa? Tôi cảm thấy rằng không những tôi không thể mất Ä‘i cÅ©ng như không có cái gì ở trong vÅ© trụ có thể mất Ä‘i cả, mà tôi sẽ vÄ©nh viá»…n tồn tại, và đã vÄ©nh viá»…n tồn tại. Tôi cảm thấy rằng ngoà i tôi ra và ở trên tôi có những linh hồn Ä‘ang sống, và trong cái thế giá»›i ấy chân lý Ä‘ang tồn tại.
- Phải, đó là há»c thuyết cá»§a Herder (1) - công tước Andrey nói - Nhưng, cáºu ạ, cái đó không thuyết phục được tôi đâu, mà chỉ có cuá»™c sống và cái chết má»›i thuyết phục được tôi thôi. Cái thuyết phục được tôi là thấy rằng má»™t con ngưá»i thân mến, gắn bó vá»›i mình mà đối vá»›i ngưá»i ấy mình đã có lá»—i và vẫn từng hy vá»ng chuá»™c lá»—i (công tước Andrey nói giá»ng run run và quay mặt Ä‘i). Thế rồi đột nhiên con ngưá»i ấy Ä‘au đớn khổ sở, và thôi tồn tại... Tại sao? Không lẽ nà o lại không có câu trả lá»i! Và tôi tin rằng có câu trả lá»i. ChÃnh cái đó má»›i có sức thuyết phục, và chÃnh cái đó đã thuyết phục được tôi - công tước Andrey nói.
- Phải đấy, phải đấy - Piotr nói - Thì chÃnh tôi cÅ©ng nói đến Ä‘iá»u đó đấy thôi!
K hông phải. Tôi chỉ nói rằng không phải những lý luáºn thuyết phục được tôi vá» sá»± tất yếu cá»§a cuá»™c sống sau nà y, mà chÃnh là việc ta Ä‘ang Ä‘i trong cuá»™c Ä‘á»i, tay cầm con ngưá»i ấy, thế mà đột nhiên con ngưá»i ấy biến mất ở đâu đây trong cõi hư vô, thế rồi ta dừng lại trước cái vá»±c thẳm ấy và nhìn và o đấy. Tôi đã nhìn và o cái vá»±c thẳm ấy...
- Thế rồi thế nà o! Anh biết rằng có nÆ¡i ấy, ở đấy có má»™t cái gì đấy. NÆ¡i ấy chÃnh là cuá»™c sống sau nà y và cái ấy chÃnh là Thượng đế.
Công tước Andrey không đáp. Chiếc xe và mấy con ngá»±a đã lên bá» từ lâu, xe đã thắng, mặt trá»i đã lặn má»™t ná»a và sương giá buổi chiá»u dã gieo lên những vÅ©ng nước ở bến sông những vì sao lấp lánh, nhưng Piotr và Andrey vẫn đứng trên phà nói chuyện, khiến cho những ngưá»i đầy tá»› những ngưá»i đánh xe và ngưá»i chở phà phải ngạc nhiên.
- Nếu có Thượng đế và có cuá»™c sống sau nà y, thì phải có chân lý và có đạo đức, và hạnh phúc cao nhất cá»§a con ngưá»i chÃnh là cố gắng đạt đến nó - Piotr nói, - Cần phải sống, cần phải yêu thương, cần phải tin rằng chúng ta không phải chỉ sống hôm nay trên mảnh đất nà y mà đã sống và sẽ sống vÄ©nh viá»…n ở nÆ¡i kia: trong vÅ© trụ (chà ng chỉ tay lên bầu trá»i).
Công tước Andrey chống tay lên mạn phà , và lắng tai nghe, mắt nhìn đăm đăm và o cái vệt sáng đỠngầu mà mặt trá»i trải lên trên mặt nước xanh lam. Piotr im bặt. Chung quanh hoà n toà n yên tÄ©nh.
Phà đã cáºp bến từ lâu. Trong buổi chiá»u êm ả chỉ nghe tiếng sóng yếu á»›t vá»— và o đáy phà . Công tước Andrey mưá»ng tượng như tiếng nước vá»— róc rách kia cùng hòa lá»i vá»›i tiếng nói cá»§a Piotr mà khuyên chà ng: "Tháºt đấy, anh hãy im Ä‘i".
Công tước Andrey thở dà i và đưa đôi mắt sáng long lanh và dịu dà ng như mắt trẻ thơ nhìn và o mặt Piotr đang đỠbừng, say sưa nhưng vẫn e ngại rụt rè vì thấy mình vẫn không bằng bạn.
- Phải, chỉ mong được như váºy! - chà ng nói - Nhưng kia, thôi chúng ta lên xe Ä‘i - công tước Andrey nói thêm và sau khi rá»i phà bước lên bá», chà ng nhìn lên bầu trá»i mà Piotr đã chỉ cho chà ng, và kể từ tráºn Austerlix cho đến nay lần đầu tiên chà ng lại nhìn thấy cái bầu trá»i cao lồng lá»™ng, bầu trá»i vÄ©nh viá»…n mà chà ng đã từng thấy khi chà ng nằm trên chiến trưá»ng, và má»™t cái gì lâu nay đã thiếp Ä‘i, má»™t cái gì tốt đẹp nhất trong tâm hồn chà ng chợt bừng tỉnh, vui sướng và trẻ trung. Cái cảm giác ấy biến mất khi chà ng lại bước và o những hoà n cảnh hà ng ngà y cá»§a cuá»™c sống, nhưng chà ng biết rằng cái cảm giác ấy vẫn sống trong chà ng mặc dầu chà ng không phát huy nó được. Buổi gặp mặt Piotr hôm ấy đối vá»›i công tước Andrey là bước đầu cá»§a má»™t cuá»™c sống má»›i mẻ trong ná»™i tâm cá»§a chà ng, tuy bên ngoà i chẳng có gì thay đổi.
Chú thÃch:
(1) Johann Godfned Herder (1744-1803), văn sÄ© lãng mạn, triết gia và sá» gia Äức.
Last edited by khungcodangcap; 02-11-2008 at 04:17 PM.
|

25-10-2008, 11:51 PM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
|
|
Chương - 12 -
Khi cá»— xe chở công tước Andrey và Piotr dừng lại trước thá»m chÃnh cá»§a ngôi nhà ở Lưxye Gôrư thì trá»i đã xấm tối. Trong khi xe tiến và o cổng, công tước Andrey mỉm cưá»i nhắc Piotr lưu ý đến cái cảnh hốt hoảng cuống quýt bấy giá» Ä‘ang diá»…n ra ở thá»m sau. Má»™t ngưá»i đà n bà lưng còng, vai mang bị, và má»™t ngưá»i đà n ông thấp, bé để tóc dà i, mặc áo Ä‘en, nhìn thấy chiếc xe ngá»±a Ä‘i và o liá»n chạy vá»™i ra cá»a sau. Hai ngưá»i đà n bà chạy theo há» và cả bốn ngưá»i ngoái cổ nhá»›n nhác nhìn cái xe ngá»±a rồi hốt hoảng chạy lên báºc thá»m cá»a sau.
- Äấy là những "con ngưá»i nhà Trá»i" cá»§a Masa đấy - công tước Andrey nói. - Thấy xe chúng mình đến há» tưởng là ông cụ. Äây là việc duy nhất mà Masa không nghe lá»i ông cụ; ông cụ ra lệnh Ä‘uổi những ngưá»i hà nh hương, còn Masa thì lại tiếp há».
- Nhưng "ngưá»i nhà Trá»i" là thế nà o? - Piotr há»i.
Công tước Andrey chưa kịp trả lá»i, thì mấy ngưá»i đầy tá»› đã chạy ra đón tiếp. Chà ng há»i há» xem lão công tước Ä‘i đâu và đã sắp vá» chưa.
- Lão công tước hiện ở trên tỉnh, và có lẽ chỉ lát nữa là vỠđến nhà .
Công tước Andrey đưa Piotr và o căn phòng riêng cá»§a chà ng trong nhà lão công tước, má»™t căn phòng bao giá» cÅ©ng được dá»n đẹp tươm tất sẵn sà ng đón tiếp chà ng, rồi bước sang phòng trẻ.
- Äến thăm em gái tôi - công tước Andrey nói vá»›i Piotr - Tôi chưa gặp cô ta; bây giá» cô ta Ä‘ang lén lút ngồi vá»›i những "ngưá»i nhà Trá»i" cá»§a cô ta. Thế nà o cô ta cÅ©ng sẽ luống cuống, nhưng kệ cô ấy cáºu sẽ được thấy những con ngưá»i nhà Trá»i. Ngá»™ nghÄ©nh lắm kia, tháºt đấy!
- Những con ngưá»i nhà Trá»i là thế nà o? - Piotr há»i.
- Rồi cáºu sẽ thấy.
Quả nhiên công tước tiểu thư Maria rất luống cuống khi hai ngưá»i bước và o. Mặt tiểu thư á»ng lên từng đám Ä‘á». Trong gian phòng ấm cúng cá»§a nà ng vá»›i những ngá»n đèn chong leo lét trước cái tá»§ thỠđựng tượng thánh, má»™t cáºu thiếu niên còn Ãt tuổi, mÅ©i dà i, tóc dà i, ăn mặc theo lối tu sÄ©, Ä‘ang ngồi bên cạnh nà ng trên Ä‘i-văng trước chiếc xamovar.
Má»™t bà già gầy gò, nhăn nheo, vẻ mặt hiá»n là nh như mặt trẻ con, Ä‘ang ngồi trên ghế bà nh, cạnh hai ngưá»i.
- Anh Andrey ư? Sao không báo trước cho em biết? - Tiểu thư Maria nói vá»›i giá»ng trách móc dịu dà ng. Nà ng đứng ra trước những ngưá»i hà nh hương như má»™t con gà mái mẹ che chở cho đà n gà con.
- Rất hân hạnh được gặp anh. Tôi rất sung sướng được gặp anh!
Nà ng nói vá»›i Piotr khi chà ng hôn tay nà ng. Nà ng biết chà ng từ khi còn nhá» và đến nay tình bạn cá»§a chà ng vá»›i Andrey, ná»—i bất hạnh cá»§a chà ng trong hôn nhân và nhất là cái khuôn mặt hiá»n háºu và chất phác cá»§a chà ng là m cho nà ng có thiện cảm. Nà ng nhìn chà ng vá»›i cặp mắt trong sáng và đẹp đẽ cá»§a nà ng, dưá»ng như muốn nói: "Tôi rất quý mến anh nhưng xin anh đừng chế nhạo những ngưá»i bạn cá»§a tôi". Sau khi trao đổi những lá»i chà o há»i đầu tiên, há» ngồi xuống.
- À cả Ivanuska cÅ©ng ở đây à , - công tước Andrey nói, mỉm cưá»i hất hà m vá» phÃa ngưá»i hà nh hương trẻ tuổi.
- Andrey! - Công tước tiểu thư Maria nói, giá»ng van lÆ¡n.
- Cáºu phải biết rằng đó là má»™t ngưá»i đà n bà - Công tước Andrey nói vá»›i Piotr.
- Anh Andrey, em van anh! - tiểu thư Maria nhắc lại.
Có thể thấy rõ rằng công tước Andrey chế nhạo những ngưá»i hà nh hương và tiểu thư Maria bênh vá»±c há» má»™t cách vô hiệu như thế nà o đã thà nh má»™t thói quen giữa hai ngưá»i.
- Nhưng em ạ - công tước Andrey nói - Lẽ ra, em phải biết Æ¡n anh má»›i phải, vì anh đã cắt nghÄ©a cho anh Piotr hiểu rõ tình thân cá»§a em vá»›i ngưá»i trẻ tuổi kia là như thế nà o?
- Tháºt à ? Piotr nói Ä‘oạn đưa mắt nhìn và o mặt Ivanuska qua đôi kÃnh trắng, vẻ tò mò và nghiêm trang, khiến tiểu thư Maria rất cảm Æ¡n chà ng. Trong khi đó Ivanuska cÅ©ng hiểu rằng ngưá»i ta Ä‘ang nói vá» mình, đôi mắt linh khôn nhìn hết ngưá»i nà y đến ngưá»i khác.
Công tước tiểu thư Maria lo sợ cho các bạn cá»§a mình như váºy cÅ©ng vô Ãch, vì há» chẳng há» mảy may sợ sệt. Bà già cúi mặt xuống nhưng vẫn liếc mắt nhìn hai ngưá»i má»›i và o, bà ta úp chén trà đã uống cạn lên đĩa tách, đặt miếng đưá»ng cắn dở bên cạnh và điá»m tÄ©nh ngồi yên không nhúc nhÃch trên ghế bà nh, chỠđợi ngưá»i ta rót trà má»i mình uống nữa, Ivanuska trong khi đưa đĩa tách lên miệng nhấp trà vẫn liếc nhìn hai ngưá»i thanh niên vá»›i cặp mắt tinh ranh cá»§a đà n bà .
- Bà ở đâu, ở Kiev(1) phải không? - Công tước Andrey há»i bà già .
- Thưa cáºu tôi có ở đấy - bà già nhanh nhẩu đáp, - Ngà y lá»… Giáng sinh tôi đã may mắn được các vị Phúc lá»™c truyá»n cho những Ä‘iá»u bà ẩn thiêng liêng cá»§a thiên đưá»ng và bây giá» thưa cáºu tôi ở Kolyazin(2), ở đấy vừa có má»™t thánh ân rất lá»›n.
- Thế Ivanuska đi với bà phải không?
- Không, thưa ngà i, tôi Ä‘i má»™t mình - Ivanuska cố lấy giá»ng trầm đáp. - Mãi đến Yukhov tôi và bà Pelagheyuska má»›i gặp nhau.
Bà Pelagheyuska ngắt lá»i ngưá»i bạn hà nh hương hẳn là bà ta muốn kể lại những Ä‘iá»u bà đã được thấy.
- Thưa ngà i ở Kolyazin vừa có một thánh ân lớn hiển hiện.
- Thế nà o? Lại những thánh cốt má»›i chứ gì? - Công tước Andrey há»i.
- Kìa anh Andrey, em van anh - tiểu thư Maria nói - Bà Pelagheyuska, bà đừng kê nữa.
- á»’ kìa tiểu thư, tại sao lại không kể. Tôi mến cáºu nhà lắm, cáºu tốt lắm. Cáºu nhà được Chúa chá»n lá»±a: cáºu đã cho tôi mưá»i rúp, tôi còn nhá»›. Lúc tôi ở Kiev, ông Kolyazin là má»™t ngưá»i ngây dại(3) có nói vá»›i tôi (ông ta thá»±c là ngưá»i nhà trá»i, ông ta Ä‘i chân không mùa đông cÅ©ng như mùa hạ) ông ta nói vá»›i tôi thế nà y, bà đến đây là m gì đây không phải chá»— cá»§a bà , bà hãy Ä‘i Kolyazin Ä‘i, ở đấy có má»™t pho tượng thánh đã hiển hiện. Nghe nói thế tôi liá»n từ biệt má»™ các vị phúc lá»™c rồi ra Ä‘i…
Tất cả má»i ngưá»i im lặng, chỉ có bà hà nh hương nói má»™t mình giá»ng Ä‘á»u Ä‘á»u, chốc chốc lại xuýt xoa.
- Thưa ngà i, tôi đến Kolyazin, dân ở đây nói vá»›i tôi: má»™t thánh ân lá»›n đã hiển hiện, đầu thánh chảy trên má cá»§a Äức mẹ Chúa trá»i.
- Thôi được rồi, được rồi, sau hãy kể - tiểu thư Maria đỠmặt nói.
- Cho phép tôi há»i bà ta má»™t câu - Piotr nói - chÃnh mắt bà trông thấy à ?
- Chứ sao nữa, thưa ngà i, chÃnh tôi đã được cái hân hạnh ấy, mặt Äức mẹ sáng rá»±c lên như ánh sáng thiên đưá»ng và dấu thánh trên má cá»§a Äức mẹ cứ nhá» giá»t, nhá» giá»t xuống…
Piotr nãy giỠvẫn chăm chú lắng nghe bà hà nh hương, nói một cách ngây thơ:
- Ô thế thì đúng là lừa bịp rồi!
- á»’ thưa ngà i, ngà i nói gì lạ váºy! - Bà Pelagheyuska hoảng hốt kêu lên, đưa mắt nhìn tiểu thư Maria như muốn cầu cứu.
- Äấy là há» lừa dối nhân dân đấy - Piotr nhắc lại.
- Lạy Chúa tôi - bà hà nh hương vừa là m dấu thánh vừa nói - á»’, ngà i đừng nói thế. Äấy, có ông đại tướng không tin, ông ta nói là bá»n tu sÄ© lừa bịp, ông ta vừa dứt lá»i là mù mắt ngay. Thế rồi ông ta nằm mÆ¡ thấy Äức mẹ Peserxkaya đến gà p ông ta và nói: "Ngươi hãy tin ta, ta sẽ chữa cho ngươi khá»i". Thế rồi ông ta cầu khẩn: "ÄÆ°a tôi đến Äức mẹ, đưa tôi đến Äức mẹ". Tôi nói thá»±c vá»›i ngà i, chÃnh mắt tôi trông thấy… hỠđưa ông ta ra - cái ông bị mù ấy đến Äức mẹ. Ông ta đến trước tượng Äức mẹ quỳ xuống và nói: "Äức mẹ cứu con vá»›i, con xin dâng Äức mẹ tất cả những gì mà Sa hoà ng đã ban tứ cho con". ChÃnh mắt tôi trông thấy có má»™t ngôi sao dÃnh và o tượng Äức mẹ. Thế rồi mắt ông ta sáng lại! Nói như váºy là có tá»™i đây. Äức chúa sẽ trừng phạt cho mà xem - bà ta lên giá»ng răn dạy nói vá»›i Piotr.
- Nhưng là m thế nà o ngôi sao lại có thể ở trên tượng thánh được? - Piotr há»i. - Äức mẹ mà ngưá»i ta cÅ©ng đỠbạt lên chức tướng à ? - công tước Andrey mỉm cưá»i nói.
Pelagheyuska bỗng tái mặt đi và chắp hai tay lại:
- Ông Æ¡i, sao ông lại ăn nói như váºy, xin Chúa tha tá»™i cho ông, - bà ta là m dấu thánh, - Xin Chúa tha tá»™i cho ông. Thưa tiểu thư, như váºy thế nghÄ©a là thế nà o? - bà ta nói vá»›i công tước tiểu thư Maria, Ä‘oạn đứng dáºy mếu máo nhặt cái bị, rõ rà ng bà ta sợ hãi và xấu hổ vì đã nháºn Æ¡n huệ cá»§a má»™t nhà trong đó ngưá»i ta có thể nói những lá»i báng bổ như váºy, nhưng vẫn tiếc khi phải từ bá» những Æ¡n huệ đó.
- Ô hay, sao các anh lại thế? - Tiểu thư Maria nói - Các anh đừng đến chỗ tôi có hơn không?
- Nà o có gì đâu, tôi chỉ nói đùa đấy thôi bà Pelagheyuska ạ - Piotr nói. - Thưa công tước tiểu thư, thá»±c tình tôi không muốn là m pháºt ý bà ấy, tôi chỉ nói thế thôi. Bà dừng nghÄ© gì, tôi chỉ nói đùa thế thôi - chà ng vừa nói vừa mỉm cưá»i bẽn lẽn như muốn chuá»™c lá»—i.
Bà Pelagheyuska dừng lại có vẻ nghi ngá», nhưng thấy gương mặt Piotr biểu lá»™ má»™t lòng hối háºn hết sức thà nh tháºt, và thấy công tước Andrey hết nhìn Piotr lại nhìn bà ta má»™t cách dịu dà ng nên cÅ©ng dần dần yên tâm.
Chú thÃch:
(1) Kiev là nÆ¡i Ä‘i hà nh hương trá»ng yếu nhất cá»§a Nga. Ở đấy có tu viện Petse và các ngôi má»™ cá»§a 118 vị "phúc lá»™c" tức những ngưá»i đã được tôn lên là m thánh sau khi chết (thưá»ng là tuẫn dạo).
(2) Kolyazin: một thà nh phố nhỠở tỉnh Tver ở đấy cũng có một tu viện nổi tiếng: khách hà ng hương đến đấy đặc biệt và o ngà y thứ sáu.
(3) Ngà y trước có những ngưá»i ngây dại hoặc giả cách ngây dại được tÃn đồ chÃnh giáo xem là những "ngưá»i nhà Trá»i" hay "ngưá»i cá»§a thượng để" biết được những Ä‘iá»u bà ẩn cá»§a thiên đưá»ng.
Last edited by khungcodangcap; 02-11-2008 at 04:34 PM.
|

25-10-2008, 11:55 PM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
|
|
Chương - 13 -
Bà hà nh hương yên tâm, và sau khi được gợi chuyện, lại thao thao bất tuyệt má»™t hồi lâu vá» cha Amfilok, con ngưá»i sống má»™t cuá»™c Ä‘á»i thánh đức đến ná»—i hai bà n tay sá»±c nức mùi hương trầm.
Rồi bà lại kể rằng trong cuá»™c hà nh hương gần đây cá»§a bà đến Kiev, các tu sÄ© mà bà quen biết đã cho bà mượn chìa khoá Ä‘i và o động thánh và bà đã Ä‘em lương khô đến đấy sống hai ngà y hai đêm bên má»™ các vị phúc lá»™c. "Tôi cầu nguyện trước má»™t thánh cốt, tôi Ä‘á»c kinh má»™t lát rồi tôi lại đến má»™t thánh cốt khác. Tôi ngá»§ thiếp Ä‘i má»™t lát rồi lại đến hôn các thánh cốt; tiểu thư ạ, bấy giá» tháºt là tịch mịch, tôi cảm thấy sung sướng đến ná»—i không còn muốn bước ra ngoà i trá»i nữa".
Piotr chăm chú và nghiêm trang lắng nghe bà ta nói. Công tước Andrey đã ra khá»i phòng. Má»™t lát sau, tiểu thư Maria cÅ©ng ra theo, đưa Piotr đến phòng khách, để những ngưá»i nhà trá»i ngồi lại uống nốt chén trà .
- Anh tốt quá - nà ng nói với chà ng.
- Tháºt tôi không có ý muốn là bà ta pháºt lòng đâu, tôi rất hiểu và rất quý những tình cảm ấy.
Công tước tiểu thư Maria im lặng nhìn chà ng và mỉm cưá»i dịu dà ng:
- Tôi đã biết anh từ lâu và yêu quý anh như má»™t ngưá»i anh ruá»™t. Anh thấy anh Andrey thế nà o? - Nà ng há»i vá»™i và ng, không để cho chà ng có thì giá» nói má»™t câu gì đáp lại những lá»i lẽ trìu mến cá»§a mình
- Tôi lo cho anh ấy lắm. Sức khoẻ cá»§a anh ấy mùa đông năm ngoái đã khá hÆ¡n, nhưng sang mùa xuân năm nay vết thương lại tấy lên, và bác sÄ© bảo là anh ấy cần phải Ä‘i dưỡng bệnh. Vá» mặt tinh thần anh ấy cÅ©ng là m cho tôi rất lo ngại. Anh ấy không phải như đà n bà chúng tôi có thể than khóc để chịu đựng ná»—i khổ cá»§a mình. Anh ấy giữ kÃn ná»—i Ä‘au khổ trong lòng. Hôm nay anh ấy vui vẻ và phấn chấn, nhưng đó là vì có anh đến thăm, chứ ngà y thưá»ng Ãt khi anh ấy như thế lắm. Nếu anh có thể khuyên anh ấy Ä‘i du lịch nước ngoà i thì tốt quá! Anh ấy cần hoạt động: cuá»™c sống yên tÄ©nh và đá»u Ä‘á»u ở đây rất có hại cho anh ấy. Ngưá»i khác thì không để ý nhưng tôi thì tôi thấy rất rõ.
Và o khoảng hÆ¡n chÃn giá», gia nhân chạy ùa ra ngoà i thá»m khi nghe tiếng chuông xe ngá»±a cá»§a lão công tước. Andrey và Piotr cÅ©ng ra thá»m đón.
- Äây là ai? - Lão công tước há»i khi bước xuống xe và trông thấy Piotr. Khi đã biết chà ng thanh niên lạ mặt kia là ai, ông nói:
- A! Rất vui mừng! Anh hôn tôi đi.
Lúc bấy giá» lão công tước Ä‘ang vui, nên tiếp Piotr rất niá»m nở thân ái.
Trước bữa ăn tối, công tước Andrey quay lại phòng là m việc cá»§a cha thì thấy lão công tước Ä‘ang tranh luáºn rất hay vá»›i Piotr, lúc bấy giá» Piotr Ä‘ang chứng minh rằng sẽ có lúc không còn chiến tranh nữa. Lão công tước bác lại, chế nhạo chà ng nhưng vẫn không giáºn dữ.
- Lấy hết máu trong huyết mạch cá»§a há» ra, và đổ nước lã và o, lúc bấy giá» má»›i không có chuyện nhảm! - Lão công tước nói, nhưng vẫn thân máºt vá»— vai Piotr rồi đến cạnh bà n công tước Andrey. Công tước Andrey, hẳn là không muốn dá»± và o câu chuyện, Ä‘ang ngồi giở xem những giấy tá» mà cha chà ng má»›i Ä‘em từ trên tỉnh vá». Lão công tước đến cạnh chà ng và bắt đầu nói chuyện công việc.
- Bá tước Roxtov, đô thống quý tá»™c, không cung cấp được má»™t ná»a số ngưá»i ấn định. Ông ta lên tỉnh, bà y chuyện má»i ta đến dá»± tiệc ta má»›i cho lão ta má»™t tráºn: cái lão nà y chỉ ăn vá»›i uống… nà y anh - lão công tước Nikolai Andreyevich nói vá»›i con trai trong khi vá»— vai Piotr, - Anh bạn cá»§a anh cừ đấy, ta rất mến. Nói chuyện vá»›i anh rất thú. Những ngưá»i khác ăn nói thông minh nhưng ngưá»i ta không buồn nghe, còn cái anh nà y thì chỉ nói nhảm nhưng lại là m cho già nà y hăng hái hẳn lên. Thôi Ä‘i ăn Ä‘i, Ä‘i ăn Ä‘i, có lẽ ta sẽ đến ngồi tiếp anh trong bữa ăn tối. Rồi chúng ta còn tranh luáºn nữa. - Lão công tước đã đến cá»a phòng, còn ngoái cổ lại quát to vá»›i Piotr - Anh hãy thương yêu lấy nữ công tước Maria, con bé ngốc nghếch cá»§a tôi.
Mãi đến nay, khi đến Lưxye Gorư, Piotr má»›i thấy hết cái sức mạnh và sức thu hút trong tình bạn cá»§a chà ng vá»›i công tước Andrey. Sức thu hút nà y không phải chỉ biểu hiện trong mối quan hệ đối vá»›i cả gia đình và tất cả những ngưá»i ở trong nhà nữa. Vá»›i lão công tước khắc nghiệt, vá»›i công tước tiểu thư Maria dịu dà ng và nhút nhát, tuy chà ng hầu như chưa quen biết há», Piotr cÅ©ng vẫn cảm thấy ngay rằng đối vá»›i há» mình là má»™t ngưá»i bạn cÅ©. Và tuy má»›i gặp, má»i ngưá»i cÅ©ng Ä‘á»u đã yêu quý chà ng hÆ¡n. Không phải chỉ có công tước tiểu thư Maria mến chà ng vì cái thái độ hiá»n hoà cá»§a chà ng đối vá»›i mấy ngưá»i hà nh hương và má»—i khi nhìn chà ng, đôi mắt trong sáng cá»§a nà ng lại cà ng thêm trong sáng, mà ngay cả tiểu công tước Nikolai (như ông ná»™i cá»§a cáºu vẫn gá»i) bấy giỠđã được má»™t tuổi, cÅ©ng mỉm cưá»i vá»›i Piotr và để cho chà ng bế, Mikhail Ivanyts, cô Burien nhìn chà ng vá»›i những nụ cưá»i vui vẻ khi chà ng nói chuyện vá»›i lão công tước.
Lão công tước ra dá»± bữa ăn tối gia đình: cái đó rõ là vì Piotr. Lão công tước tá» ra đặc biệt thân máºt vá»›i chà ng trong hai ngà y chà ng ở lại Lưxye Gorư và bảo chà ng thỉnh thoảng đến chÆ¡i.
Khi Piotr đã ra Ä‘i và tất cả những ngưá»i trong gia đình há»™i há»p lại bắt đầu bình phẩm vá» chà ng, cÅ©ng như thói thưá»ng má»—i khi má»™t ngưá»i má»›i quen biết vừa ra vá», và có má»™t Ä‘iá»u Ãt có là má»i ngưá»i Ä‘á»u chỉ nói tốt cho chà ng.
Last edited by khungcodangcap; 02-11-2008 at 05:03 PM.
|

25-10-2008, 11:56 PM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
|
|
Chương - 14 -
Lần nà y Ä‘i nghỉ phép vá», Roxtov lần đầu tiên cảm thấy và hiểu lo mối liên hệ giữa chà ng vá»›i Denixov và tất cả trung Ä‘oà n là mãnh liệt như thế nà o.
Khi gần vỠđến trung Ä‘oà n, Roxtov có má»™t cảm xúc giống như cái cảm xúc chà ng đã từng thể nghiệm khi gần vỠđến ngôi nhà cá»§a mình ở phố Povarxkaya. Khi chà ng trông thấy ngưá»i lÃnh phiêu kỵ đầu tiên mặc quân phục phanh ngá»±c, khi chà ng nháºn ra anh chà ng Dementyev tóc hoe, nhìn thấy những cái cá»c buá»™c mấy con ngá»±a hồng, khi chà ng nghe Lavruska mừng rỡ reo lên vá»›i chá»§: "Bá tước đã vá»!" và anh chà ng Denixov tóc bá»m xá»m Ä‘ang ngá»§ trên giưá»ng bá»—ng vùng dáºy chạy ra khá»i lá»u đất(1) ôm lấy chà ng mà hôn và các sÄ© quan chạy đến xúm xÃt xung quanh con ngưá»i má»›i đến, Roxtov có má»™t cảm xúc giống như khi mẹ chà ng, hay các em gái cá»§a chà ng ôm hôn chà ng, và những giá»t nước mắt vui sướng trà o lên cổ là m cho chà ng nghẹn ngà o không sao nói được nữa. Trung Ä‘oà n đối vá»›i chà ng cÅ©ng là nhà cá»§a chà ng, má»™t cái nhà thứ hai, cÅ©ng thân máºt và quý báu như ngôi nhà cá»§a cha mẹ chà ng.
Sau khi đã lên trình diện vá»›i trung Ä‘oà n trưởng, và lại được bổ dụng và o tiểu Ä‘oà n cÅ©, sau khi đã là m xong công việc trá»±c nháºt và đi lấy cá» ngá»±a, dá»± phần và o tất cả những Ä‘iá»u lo lắng nhá» nhặt cá»§a trung Ä‘oà n và cảm thấy mình đã mất tá»± do và bị gắn chặt và o cái khuôn khổ cháºt hẹp và không thay đổi, Roxtov cÅ©ng thấy mình yên tÄ©nh, có chá»— nương tá»±a vững và ng, và có ý thức rằng mình ở đây là ở nhà , ở nÆ¡i dà nh liêng cho mình, đúng như khi ở dưới mái nhà cá»§a cha mẹ. Ở đây không có những cảnh rối ren cá»§a cuá»™c sống bên ngoà i quân đội, trong đó chà ng không tìm thấy vị trà cá»§a mình và cứ phải lầm lẫn trong lúc lá»±a chá»n; ở đây không có Sonya để chà ng cứ phải băn khoăn không biết có nên thổ lá»™ tình yêu hay không. Ở đây không thể có khả năng đến "đà ng ấy" hay không đến "đà ng ấy", không có những ngà y hai mươi bốn tiếng đồng hồ mà ngưá»i ta có thể giải trà theo bao nhiêu cách khác nhau cÅ©ng được; không có cái đám ngưá»i đông vô số trong đó chẳng có ai thân thiết hÆ¡n ai mà cÅ©ng chẳng có ai xa lạ hÆ¡n ai; không có những quan hệ tiá»n tà i không rõ rà ng và không xác định vá»›i cha chà ng, không còn phải hồi tương lai canh bạc khá»§ng khiếp chà ng đã thua Dolokhov, ở đây, trong trung Ä‘oà n, má»i việc Ä‘á»u rõ rà ng và đơn giản. Thế giá»›i chia ra hai phần không Ä‘á»u nhau, má»™t phần là "trung Ä‘oà n Pavlograd cá»§a chúng ta", còn cái phần kia là tất cả những gì còn lại. Và cái phần còn lại kia thì tuyệt nhiên chẳng cần đếm xỉa gì đến. Trong trung Ä‘oà n cái gì cÅ©ng rõ; ai là trung uý, ai là đại uý, ai tốt, ai xấu, và nhất là ai là bạn mình. Ngưá»i bán hà ng rong cho anh mua chịu, tiá»n lương thì lÄ©nh từng quý má»™t; chẳng cần gì phải suy tÃnh hay lá»±a chá»n lôi thôi, chỉ cần đừng là m những việc mà trong trung Ä‘oà n Pavlograd ngưá»i ta vẫn coi là xấu xa, và khi được giao nhiệm vụ thì chỉ có việc thi hà nh cho đúng những Ä‘iá»u đã được chỉ thị má»™t cách rõ rà ng, minh xác, thế là má»i việc sẽ ổn thoả.
Quay trở vá» vá»›i hoà n cảnh sinh hoạt rõ rà ng minh bạch cá»§a trung Ä‘oà n, Roxtov cảm thấy vui sướng và thư thái như má»™t ngưá»i mệt má»i khi ngả lưng xuống nằm nghỉ. Cuá»™c sống ở trung Ä‘oà n trong chiến dịch nà y đối vá»›i chà ng lại cà ng thú vị hÆ¡n nữa là vì từ khi chà ng thua bạc (má»™t việc chà ng không thể nà o tha thứ cho mình, mặc dầu cha mẹ chà ng đã hết lá»i an á»§i), chà ng đã quyết định là m nghÄ©a vụ quân nhân không phải như trước kia nữa, mà lại để chuá»™c lại lá»—i lầm cá»§a mình, chà ng quyết tâm phục vụ tốt và trở thà nh má»™t ngưá»i bạn và má»™t sÄ© quan gương mẫu, nghÄ©a là má»™t con ngưá»i hoà n toà n, Ä‘iá»u mà chà ng cảm thấy tháºt khó lòng thá»±c hiện nổi khi còn sống ở ngoà i Ä‘á»i, nhưng ở trong trung Ä‘oà n thì lại rất dá»….
Từ dạo chà ng thua bạc, Roxtov đã quyết định trong năm năm sẽ trả xong món nợ chà ng đã mắc cha mẹ chà ng. Trước kia gia đình gá»i cho chà ng má»™t số tiá»n trợ cấp má»—i năm má»™t vạn rúp, nhưng bây giá» chà ng nhất quyết chỉ nháºn hai nghìn thôi, còn bao nhiêu để lại cho cha mẹ mong trả dần số nợ. Sau nhiá»u lần thoái quân rồi lại tiến quân, và sau các tráºn Pultuxk, Proixich Ailau, quân ta kéo vá» táºp trung ở gần Bartenstain. Quân sÄ© Ä‘ang chỠđợi hoà ng đế đến và chá» má»™t chiến dịch má»›i sắp mở đầu.
Trung Ä‘oà n Pavlograd là má»™t bá»™ pháºn cá»§a đạo quân đã dá»± chiến dịch 1805. Vì còn phải bổ sung quân số ở Nga nên nó đã đến quá cháºm không được dá»± những tráºn đầu tiên cá»§a chiến dịch và không có mặt ở Pultuxk cÅ©ng như ở Proixich Ailau. Äến cuối chiến dịch, nó được sáp nháºp và o quân đội đã chiến và trở thà nh má»™t đơn vị cá»§a chi Ä‘oà n Platov.
Chi Ä‘oà n Platov hoạt động độc láºp đối vá»›i quân đội. Äã mấy lần lÃnh phiêu kỵ Pavlograd đã tham dá»± và o những tráºn đánh nhá» vá»›i quân địch, bắt được tù binh và có má»™t lần đã cướp được Ä‘oà n xe váºn tải cá»§a thống chế Udino. Và o tháng tư trung Ä‘oà n phiêu kỵ Pavlograd đã mấy tuần đóng quân cạnh má»™t là ng Äức bị đốt phá tan hoang và không còn ai ở nữa; há» cứ ở lì má»™t chá»—, không Ä‘i đâu cả.
Tuyết đã bắt đầu tan và đâu đâu cÅ©ng ngáºp đầy những bùn. Trá»i lạnh, sông ngòi ngáºp nước đưá»ng sá không Ä‘i lại được; ngưá»i và ngá»±a đã mấy ngà y không có lương ăn. Vì việc váºn tải không thể thá»±c hiện được, binh sÄ© trà n và o các là ng hoang vắng tìm khoai tây, nhưng ngay cả thứ nà y bây giá» cÅ©ng rất hiếm.
Lương thá»±c đã cạn và bao nhiêu dân cư Ä‘á»u đã chạy chốn hết; những ngưá»i nà o ở lại thì còn đói khổ hÆ¡n ăn mà y và không còn gì để mà lấy cá»§a há» nữa, đến ná»—i quân lÃnh xưa nay vốn Ãt biết thương xót ai, đến nay không những không lấy gì cá»§a há» mà lại còn chia sẻ vá»›i há» những mẩu bánh cuối cùng.
Trung Ä‘oà n Pavlograd chỉ có hai ngưá»i bị thương trong chiến đấu; nhưng nạn đói và bệnh táºt đã cướp mất gần ná»a quân số. Trong các bệnh xá ngưá»i ta chết má»™t cách chắc chắn đến ná»—i mặc dầu phát sốt và bị phù thÅ©ng vì ăn uống tồi tà n, binh sÄ© vẫn cứ má»™t má»±c xin ở lại đơn vị thà cố sức lê chân trong hà ng ngÅ© còn hÆ¡n là đến bệnh xá.
Äầu mùa xuân binh sÄ© tìm thấy má»™t thứ cây giống như cây măng tây ở dưới đất má»c lên và không hiểu tại sao hỠđặt tên cho nó là rá»… ngá»t Maska. Há» phân tán ra các bãi cá» và cánh đồng để tìm cái thứ rá»… ngá»t nà y (thá»±c ra thì nó rất đắng) lấy gươm đà o lên ăn, mặc dầu đã có lệnh cấm không được động đến thứ cây độc nà y. Và o mùa xuân, trong đám binh sÄ© phát sinh má»™t thứ bệnh má»›i; đó là bệnh phù thÅ©ng ở tay, chân và mặt; các bác sÄ© cho rằng sở dÄ© sinh bệnh phù thÅ©ng như váºy là vì ăn thứ rá»… độc kia. Nhưng tuy đã có lệnh cấm, lÃnh phiêu kỵ Pavlograd trong tiểu Ä‘oà n Denixov vẫn dùng cái rá»… Maska là món ăn chÃnh, bởi vì suất lương khô cuối cùng má»—i ngưá»i nháºn được là ná»a bảng đã kéo dà i hai tuần nay, còn chá»— khoai tây đưa đến lần cuối cùng thì đã đóng giá và má»c mầm hết.
Ngá»±a cÅ©ng váºy, đã mưá»i lăm ngà y nay chỉ ăn mái tranh thay cá» gầy gò như những bá»™ xương, và vẫn còn giữ bá»™ lông mùa đông rối bết lại thà nh cục.
Mặc dầu tình cảnh bi đát như váºy, nếp sinh hoạt cá»§a binh lÃnh và sÄ© quan vẫn đúng như má»i khi. Bấy giá», tuy mặt mà y xanh xao và sưng phù lên quân phục rách rưới, lÃnh phiêu kỵ vẫn cứ táºp hợp Ä‘iểm danh, Ä‘i tìm thức ăn, tắm rá»a cho ngá»±a, lau chùi khà giá»›i, lấy tranh trên mái cho ngá»±a ăn thay cá», Ä‘i lÄ©nh phần cháo ăn trở vỠđói lả nhưng vẫn bông đùa vá» cảnh ăn uống cÆ¡ cá»±c và đói khổ cá»§a mình. CÅ©ng như má»i ngà y, má»—i khi rá»—i rãi há» lại đốt lá»a lên, đánh trần ra ngồi sưởi, hút thuốc, nướng những cá»§ khoai tây đã má»c mầm hoặc đã thối và kể lại hay nghe kể lại các chiến dịch cá»§a Potyomkin và Xuvorov, những câu chuyện phiêu lưu cá»§a chà ng Ayosa tinh ranh và cá»§a Mikolka, ngưá»i cố nông cá»§a ông Pop.
Các sÄ© quan cÅ©ng như thưá»ng ngà y vẫn sống hai hay ba ngưá»i má»™t trong những ngôi nhà dá»™t nát, tứ phÃa gió lùa và o thông thống.
Các sÄ© quan cấp trên thì lo việc kiếm rÆ¡m và khoai tây và nói chung lo vấn đỠlương thá»±c cá»§a binh sÄ©. Các sÄ© quan cấp dưới thì vẫn như má»i ngà y, ngưá»i thì đánh bà i (tiá»n thì há» vẫn có nhiá»u mặc dầu không có lương thá»±c), ngưá»i thì chÆ¡i những trò vô hại như chÆ¡i "gorodki" và chÆ¡i "xvaika". Ngưá»i ta Ãt nói đến tình hình chung cá»§a chiến sá»±, má»™t phần vì không biết gì Ä‘Ãch xác, má»™t phần vì cảm thấy mÆ¡ hồ rằng tình hình chiến sá»± Ä‘iá»n biến không lấy gì là m tốt đẹp.
Roxtov vẫn ở chung vá»›i Denixov như trước, và từ ngà y hỠđược nghỉ phép, tình bạn cá»§a hai ngưá»i lại cà ng thêm khăng khÃt.
Denixov không bao giá» nhắc đến gia đình Roxtov nhưng mối tình bằng hữu đằm thắm cá»§a viên chỉ huy đối vá»›i sÄ© quan dưới quyá»n mình khiến Roxtov cảm thấy rằng tình yêu tuyệt vá»ng cá»§a ngưá»i lÃnh phiêu kỵ dạn dà y đối vá»›i Natasa đã góp phần xiết chặt tình bạn cá»§a há». Hình như Denixov tìm má»i cách để cho Roxtov Ãt phải xông pha nÆ¡i nguy hiểm, nương nhẹ nhà ng và sau má»—i lấn giao chiến, Denixov lại hết sức vui sướng khi thấy Roxtov trở vá» là nh lặn.
Trong má»™t chuyến Ä‘i công tác lương thá»±c, Roxtov đã tìm thấy trong má»™t cái là ng vắng vẻ bị phá phách tan hoang má»™t cụ già ngưá»i Ba Lan vá»›i ngưá»i con gái cá»§a cụ Ä‘ang có con dại. Há» rách rưới đói khổ không Ä‘i được nữa và không có tiá»n để thuê má»™t chiếc xe. Roxtov Ä‘em há» vá» nÆ¡i đóng quân, cho hỠở trong lá»u mình và suốt mấy tuần săn sóc há» cho đến khi cụ già bình phục. Má»™t ngưá»i bạn cá»§a chà ng, má»™t hôm nhân nói đến đà n bà , đã chế giá»…u Roxtov, nói rằng chà ng tinh ranh nhất Ä‘á»i, và lẽ ra cÅ©ng nên giá»›i thiệu vá»›i bạn bè cái cô Ba Lan xinh đẹp mà chà ng đã cứu sống. Roxtov cho rằng bông đùa như thế là lăng nhục mình và nổi xung lên mắng nhiếc viên sÄ© quan nặng lá»i đến ná»—i Denixov phải khó nhá»c lắm má»›i ngắn cản được má»™t cuá»™c đấu súng. ChÃnh bản thân Denixov cÅ©ng không hiểu rõ mối quan hệ giữa Roxtov vá»›i ngưá»i đà n bà Ba Lan nà y; khi viên sÄ© quan đã ra vá», chà ng trách Roxtov quá nóng nảy, thì Roxtov đáp:
- Anh nói thế nà o cÅ©ng được… Tôi xem ngưá»i ấy như chị ruá»™t và tôi không thể nà o nói cho anh rõ tôi tức giáºn đến chừng nà o… Bởi vì… vì…
Denixov vá»— mạnh lên vai Roxtov và bắt đầu Ä‘i Ä‘i lại lại rất nhanh trong phòng, không nhìn Roxtov, như chà ng vẫn thưá»ng là m những khi xúc động.
- Dòng há» Roxtov nhà cáºu tháºt là gà n - chà ng nói, và Roxtov nháºn thấy mắt Denixov rưng rưng.
Chú thÃch:
(1) Một thứ hà o có lợp mái
Last edited by khungcodangcap; 02-11-2008 at 05:14 PM.
|

25-10-2008, 11:58 PM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
|
|
Chương - 15 -
Sang tháng Tư, quân sÄ© phấn khá»›i nghe tin hoà ng đế đến thăm. Roxtov không được dá»± lá»… hoà ng đế duyệt binh ở Bartenstain vì lÃnh phiêu kỵ Pavlograd bây giá» Ä‘ang ở tiá»n tiêu, cách Barlenstain rất xa.
Há» Ä‘ang đóng doanh trại tạm trú. Denixov và Roxtov sống trong má»™t túp lá»u đất do binh sÄ© đà o lên, phá»§ bằng cà nh cây và cá».
Lá»u đất dá»±ng lên theo má»™t cách thức rất thịnh hà nh thá»i bấy giá». Ngưá»i ta đà o má»™t cái hà o rá»™ng má»™t thước, sâu má»™t thước rưá»i và dà i hai thước rưỡi. Ở má»™t đầu ngưá»i ta đà o những báºc thá»m là m chá»— ra và o lên xuống. Cái hà o là phòng, và trong phòng những ngưá»i may mắn nhất như phóng viên đại đội trưởng thì có má»™t tấm ván đặt trên mấy cái cá»c ở phÃa trong cùng, dùng là m bà n. Ở hai bên hầm moi đất sâu và o độ má»™t ác-xin, và những chá»— lõm ấy được dùng là m giưá»ng và là m Ä‘i văng. Cái mái cho phép ngưá»i ta đứng ở giữa nhà và có thể ngồi trên giưá»ng ở chá»— gần bà n. Denixov sống rất sang trá»ng bởi vì binh sÄ© trong tiểu Ä‘oà n yêu quý chà ng; trên mui nhà hầm cá»§a chà ng có đặt má»™t tấm ván và trên tấm ván nà y lại có má»™t miếng kÃnh vỡ nhưng đã được dán lại. Khi nà o trá»i lạnh quá thì ngưá»i ta đặt lên các báºc thá»m (Denixov gá»i phần nà y cá»§a gian hầm và khoảng cách) má»™t miếng tôn uốn cong dầy những cục than hồng lấy ở những nÆ¡i binh sÄ© đốt lá»a, và lúc bấy giá» gian hầm ấm đến ná»—i các sÄ© quan (bao giá» cÅ©ng có nhiá»u sÄ© quan ở nhà cá»§a Denixov và Roxtov) chỉ mặc sÆ¡ mi.
Và o tháng Tư, Roxtov phải trá»±c nháºt. Má»™t hôm nà o và o khoảng tám giá» sáng chà ng trở vá» lá»u sau má»™t đêm không ngá»§, sai Ä‘em than đỠđến, thay bá»™ quân phục đã ướt sÅ©ng nước mưa.
Chà ng cầu nguyện, uống nước chè, sưởi cho ấm, xếp dá»n đồ đạc trong góc cá»§a mình và ở trên bà n, rồi mặt nóng bừng vì vừa Ä‘i giữa gió, chà ng mặc áo sÆ¡ mi nằm ngá»a trên giưá»ng, đầu gối lên hai tay. Chà ng sung sướng nghÄ© rằng mình sẽ được thăng chức nhân chuyến Ä‘i trinh sát vừa rồi, và đang sốt ruá»™t chỠđợi Denixov vá». Vì lúc bấy giá» Denixov Ä‘i đâu vắng. Roxtov muốn nói chuyện vá»›i anh ta má»™t lát.
Chợt phÃa sau lá»u nghe có tiếng Denixov quát tháo ầm ầm, giá»ng rất giữ. Roxtov nhá»m dáºy ghé mắt ra cá»a sổ xem Denixov Ä‘ang to tiếng vá»›i ai thì trông thấy viên tà o trưởng Topseyenko.
- Tôi đã ra lệnh cho anh là không được để cho há» ngốn cái rá»… Mask ấy kia mà , - Denixov quát - Thế mà chÃnh mắt tôi vừa thấy Lazartsuk lôi thứ cá»§a nợ ấy ở ngoà i đồng vá»?
- Thưa ngà i, tôi đã ra lệnh nhưng hỠkhông chịu nghe, - viên tà o trưởng nói.
Roxtov lại nằm xuống giưá»ng và đắc chà nghÄ© thầm: "Bây giá» cứ mặc kệ anh ấy lo, mình đã là m xong công việc cá»§a mình rồi, mình cứ việc nằm, khoái tháºt".
Bên kia tưá»ng, ngoà i tiếng nói cá»§a viên tà o trưởng nghe thêm tiếng nói cá»§a Lavrutska anh cần vụ láu lỉnh, tinh ma cá»§a Denixov. Anh ta Ä‘ang nói gì vá» những Ä‘oà n váºn tải, những lương khô và những con bò mà anh ta vừa trông thấy trong nhà khi Ä‘i tìm lương thá»±c.
Từ phÃa sau lá»u lại nghe tiếng quát xa dần cá»§a Denixov: "Trung đội hai! Äóng yên cương!".
Roxtov tá»± há»i: "Há» chuẩn bị Ä‘i đâu thế nhỉ?"
Năm phút sau Denixov bước và o nhà hầm, để cả đôi á»§ng lấm bùn leo lên giưá»ng rÃt tẩu thuốc má»™t cách giáºn dữ, xáo tung đồ đạc lên, vá»›i lấy roi ngá»±a, xách kiếm và chá»±c ra khá»i lá»u. Khi Roxtov há»i: "Anh Ä‘i đâu đấy" thì chà ng cà u nhà u trả lá»i bâng quÆ¡ là đi có việc Thượng đế và hoà ng đế cứ xét xá» tá»™i!
Denixov nói Ä‘oạn bước ra ngoà i. Rồi Roxtov nghe phÃa sau nhà có tiếng chân mấy con ngá»±a dẫm trên bùn. Roxtov chẳng há» tá»± há»i xem Denixov Ä‘i đâu.
Nằm ấm áp ở trong góc cá»§a mình, chà ng ngá»§ má»™t mạch, và đến chiá»u má»›i ra khá»i lá»u. Denixov vẫn chưa thấy vá». Chiá»u hôm ấy rất đẹp trá»i, gần cái lá»u đất bên cạnh, hai sÄ© quan và má»™t chuẩn uý Ä‘ang chÆ¡i Xvaika vừa reo cưá»i vừa cắm những cái cá»c xuống lá»›p bùn má»m. Roxtov nháºp bá»n. Äang chÆ¡i dở chừng há» bá»—ng trông thấy mấy chiếc xe váºn tải Ä‘ang tiến lại gần.
Khoảng chừng mưá»i lăm ngưá»i lÃnh phiêu kỵ cưỡi những con ngá»±a gầy gò Ä‘i theo. Äoà n xe bị đội phiêu kỵ áp giải đến gần các cá»c gá»— buá»™c ngá»±a, và má»™t đám đông lÃnh phiêu kỵ xúm xÃt vây quanh há».
- Xem kìa - Roxtov nói. - Denixov cứ phải lo lắng mãi. Lương thực đã đến đây kia.
- Äúng rồi! - Các sÄ© quan nói - chuyến nà y thì binh sÄ© khoái lắm đấy!
Denixov cưỡi ngá»±a Ä‘i sau toán lÃnh phiêu kỵ má»™t quãng cùng vá»›i hai sÄ© quan bá»™ binh, và đang nói chuyện gì vá»›i há». Roxtov ra đón bạn.
- Tôi báo trước cho ông biết, ông đại uý ạ… - Má»™t viên sÄ© quan ngưá»i nhá» nhắn và gầy gò nói, vẻ căm giáºn.
- Äã bảo là không trả. - Denixov đáp.
- Ông phải chịu trách nhiệm đấy ông đại đội trưởng kỵ binh ạ! Như thế là manh động! Ai lại Ä‘i cướp xe váºn tải cá»§a quân đội bao giá»! Quân lÃnh chúng tôi không ăn gì đã hai ngà y nay.
- Còn quân chúng tôi thì đã hai tuần nay - Denixov nói.
- Như thế là ăn cướp! Thưa ngà i, rồi ngà i sẽ phải chịu trách nhiệm vỠviệc nà y! - Viên sĩ quan bộ binh to tiếng nhắc lại.
- Nà y, sao cứ quấy rầy ngưá»i ta mãi thế? - Denixov đột nhiên nổi giáºn quát lên. - Kẻ chịu trách nhiệm là tôi, chứ không phải anh, muốn tốt đừng có lải nhải mãi nữa. Äi Ä‘i! - Chà ng thét và o mặt mấy viên sÄ© quan.
- ÄÆ°á»£c lắm! - Viên sÄ© quan nhá» nhắn đáp: hắn vẫn đứng nguyên, không có vẻ gì sợ hãi, - là m như thế là ăn cướp, rồi tôi cho anh…
- Xéo Ä‘i xéo nhanh Ä‘i, trong khi hãy còn là nh lặn! - Rồi Denixov quay ngá»±a vá» phÃa viên sÄ© quan.
- ÄÆ°á»£c lắm được lắm - vièn sÄ© quan hăm doạ rồi quay ngá»±a phóng nước kiệu Ä‘i, ngưá»i lắc lư trên yên.
- Chó ngồi bá» rà o, hệt chó ngồi bá» rà o! - Denixov nói vá»›i theo; đó là lá»i chế nhạo khinh bỉ nhất cá»§a má»™t kỵ binh đối vá»›i má»™t bá»™ binh cưỡi ngá»±a. Äoạn chà ng đến cạnh Roxtov và cưá»i phá lên.
- Mình đã tước cá»§a bá»™ binh, mình đã dùng võ lá»±c cướp cá»§a Ä‘oà n váºn tải - Chà ng nói - chả nhẽ để cho quân mình chết đói sao?
Äoà n xe váºn tải vừa rồi là già nh cho má»™t trung Ä‘oà n bá»™ binh, nhưng được Lavrutska báo tin rằng Ä‘oà n nà y Ä‘i má»™t mình không được yểm há»™. Denixov và lÃnh phiêu kỵ liá»n dùng võ lá»±c cướp lấy.
Ngưá»i ta phát lương khô cho lÃnh ăn tha hồ, tháºm chà còn chia bá»›t cho các đại biểu Ä‘oà n binh khác nữa.
Hôm sau viên trung Ä‘oà n trưởng gá»i Denixov lên gặp. Ông ta xòe bà n tay ra che mắt(1) và nói vá»›i chà ng: "Tôi nhìn việc vừa rồi như thế đấy; tôi không biết gì và không can thiệp, nhưng tôi khuyên anh đến bá»™ tư lệnh giải quyết việc nà y vá»›i phòng quân lương và nếu có thể thì ký má»™t tá» giấy nói rằng anh đã nháºn bao nhiêu lương thá»±c (chá»— lương thá»±c nà y có ghi và o sổ yêu cầu cá»§a trung Ä‘oà n bá»™ binh); Nếu không việc nà y sẽ thà nh to chuyện và có thể đưa đến những háºu quả rất tai hại".
Denixov từ giã trung Ä‘oà n trưởng và đi thẳng đến bá»™ tư lệnh, thá»±c tâm muốn là m theo lá»i khuyên cá»§a ông ta. Äến chiá»u chà ng trở vá» lá»u.
Chưa bao giá» Roxtov thấy chà ng như váºy: Denixov thở hổn hển nói không nên lá»i. Khi Roxtov há»i chà ng có việc gì thì chà ng cất cái giá»ng khản đặc phá»u phà o tuôn ra má»™t trà ng toà n những lá»i chá»i bá»›i và hăm doạ không tà i nà o hiểu nổi.
Sợ hãi trước tình trạng cá»§a Denixov, Roxtov bảo chà ng cởi áo quần, cho chà ng uống nước và sai ngưá»i Ä‘i má»i thầy thuốc.
- Há» khép mình và o tá»™i ăn cướp. Ô! Cho mình tý nước nữa!… Muốn xét xá» gì thì xét xá», tao cÅ©ng nện cho cái bá»n chó má ấy!… Rồi tao sẽ nói vá»›i cả hoà ng thượng nữa, cho mình tý nước đã? - chà ng nói.
Viên y sÄ© cá»§a trung Ä‘oà n đến, ông ta bảo cần phải trÃch máu cho chà ng. Ngưá»i ta lấy ở cánh tay lông lá cá»§a Denixov ra má»™t đĩa máu Ä‘en ngòm và bấy giá» Denixov má»›i kể lại được tất cả những Ä‘iá»u đã xảy ra.
- Tôi đến, - Denixov - "Xem nà o, ở đây ai là thá»§ trưởng cá»§a các anh?" Ngưá»i ta chỉ cho tôi. "Ông là m Æ¡n đợi má»™t lát" - "Tôi có việc cần. Tôi Ä‘i ba mươi dặm đến đây, tôi không có thì giỠđợi, và o báo cáo ngay cho tôi". Thế rồi cái thằng ăn cướp thượng hạng ấy cÅ©ng muốn lên mặt dạy tôi. "Như thế là ăn cướp!" - Tôi nói: "Ngưá»i ăn cướp không phải là ngưá»i lấy lương thá»±c để nuôi binh sÄ© cá»§a mình mà là ngưá»i lấy lương thá»±c để nhét và o túi!" - "Hay lắm" - hắn nói. "Ông hãy đến ký giấy biên lại ở phòng ông phụ trách quân lương và việc cá»§a ông sẽ được đưa lên cấp trên". Tôi đến gặp thằng cha phụ trách quân lương. Tôi bước và o. Có biết ai ngồi ở phòng không? Cáºu thá» Ä‘oán xem, có đứa nà o bắt chúng ta nhịn đói không - Denixov thét lên, giÆ¡ bà n tay bị thương đấm lên mặt bà n đến ná»—i cái bà n xuýt lăn ká»nh ra và cốc chén cứ nhảy lổng chổng, - thằng Telyanin "A, ra cái thằng bắt chúng tao chết đói chÃnh là mà y phải không?" Thế là tôi tống luôn mấy quả và o giữa mồm hắn, khoái tháºt! Tôi trút lên đầu hắn má»™t trà ng câu chá»i và bắt đầu nện cho hắn má»™t tráºn nên thân. Tháºt hả quá - Denixov quát lên, vẻ hả hê và hung ác, nhe hà m răng trắng dưới bá»™ râu mép Ä‘en nhánh. - Ngưá»i ta không giằng nó ra khá»i tay tôi thì tôi đã đánh cho nó chết tươi rồi!
- Nhưng anh đừng có thét lên như thế chứ! Bình tÄ©nh lại tý nà o! - Roxtov nói. Äấy, máu lại chảy ra rồi! Yên nà o, phải băng lại.
Ngưá»i ta băng bó lại cho Denixov và đặt chà ng nằm ngá»§. Sáng hôm sau chà ng thức dáºy, vui vẻ và bình tÄ©nh.
Nhưng đến giữa trưa thì viên sÄ© quan phụ tá cá»§a trung Ä‘oà n vẻ mặt buồn rầu và nghiêm nghị, bước và o căn nhà hầm chung cá»§a Denixov và Roxtov và tỠý rất tiếc phải đưa cho thiếu tá Denixov má»™t công văn cá»§a viên trung Ä‘oà n trướng chất vấn chà ng việc đã xảy ra hôm qua. Viên sÄ© quan phụ tá bảo cho chà ng biết rằng việc nà y có thể có những háºu quả tai hại, má»™t tiểu ban quân pháp đã được cá» ra để xét việc nà y, và trong tình hình hiện nay ngưá»i ta rất nghiêm khắc đối vá»›i những hà nh động ăn cướp và vô ká»· luáºt trong quân đội, cho nên Ãt nhất Denixov cÅ©ng bì giáng chức.
Theo như lá»i khiếu nại cá»§a bên nguyên thì sau khi đã cướp Ä‘oà n xe váºn tải, thiếu tá Denixov say rượu đến gặp viên phụ trách quân lương, và mặc dầu không há» bị khiêu khÃch, đã gá»i ông ta là đồ ăn cắp doạ đánh ông ta và khi bị lôi ra ngoà i thì lại xông và o cÆ¡ quan đánh hai viên chức là m má»™t trong hai ngưá»i sái cả xương tay.
Khi Roxtov há»i thêm thì Denixov cưá»i phá lên, nói rằng quả tháºt hình như có má»™t thằng cha nà o khác ngẫu nhiên ăn đòn cá»§a chà ng, nhưng việc đó chẳng có gì quan trá»ng, toà n là những chuyện vá»› vẩn, rằng chà ng chẳng sợ toà án nà o hết và nếu cái bá»n khốn kiếp còn dám gây sá»± vá»›i chà ng thì chà ng sẽ trị cho chúng má»™t mẻ nhá»› suốt Ä‘á»i.
Denixov nói đến tất cả những sá»± việc nà y vá»›i má»™t giá»ng khinh thưá»ng, nhưng Roxtov biết chà ng quá rõ nên không thể không nháºn thấy rằng tuy chà ng cố giấu, trong thâm tâm chà ng vẫn sợ toà án và rất khổ tâm vá» việc nà y, mà chắc thế nà o cÅ©ng có những háºu quả tai hại. Ngà y nà o cÅ©ng có những tá» trát gá»i đến chất vấn Denixov hoặc đòi chà ng đến toà án xét há»i, và ngà y mồng má»™t tháng năm có lệnh bắt Denixov phải giao kỵ đội cá»§a mình lại cho ngưá»i sÄ© quan cao cấp nhất còn lại trong đơn vị chỉ huy, và phải đến trình diện ở bá»™ tư lệnh sư Ä‘oà n để trình bà y vá» việc đã đến hà nh hung ở ban quân lương. Trước đấy má»™t hôm, Platov Ä‘em hai trung Ä‘oà n cô-dắc và hai tiểu Ä‘oà n kỵ binh Ä‘i trinh sát địch tình. CÅ©ng như má»i ngà y, Denixov hiên ngang xông lên trước. Má»™t viên đạn cá»§a lÃnh xạ kÃch Pháp bắn trúng và o bắp đùi chà ng. Và o những lúc khác chắc Denixov không Ä‘á»i nà o chịu rá»i khá»i trng Ä‘oà n vì má»™t vết thương nhẹ như váºy, nhưng bây giá» chà ng nhân dịp nà y không chịu lên trình diện và đi luôn và o bệnh viện.
Chú thÃch:
(1) Trong tiếng Nga: "nhìn qua mấy ngón tay" nghĩa là là m ngơ.
Last edited by quykiemtu; 16-12-2008 at 11:15 AM.
|
 |
|
| |