Há»’I 113
Äinh Phụng Láºp mẹo đánh Tôn Lâm;
Khương Duy đấu tráºn phá Äặng Ngải
Khương Duy sợ có quân cứu đến, cho quân bá»™ váºn tải quân nhu xa trượng vá» trước, rồi Ä‘em quân mã Ä‘i Ä‘oạn háºu.
Quân tế tác báo tin vá»›i Äặng Ngải. Ngải cưá»i, nói:
- Khương Duy biết cơ binh của đại tướng quân sắp đến, cho nên lui vỠtrước, không nên đuổi theo là m gì. Nếu đuổi thì phải mắc phải mẹo của hắn ngay.
Bèn cho ngưá»i Ä‘i thám, quả nhiên trong đưá»ng hẻm hang Lạc Cốc, chứa chất cá»§i cá», dá»± bị để đốt quân Ä‘uổi theo.
Chúng khen Äặng Ngải rằng:
- Tướng quân tháºt là thần toán! Ngải sai dâng biểu tâu vá», Tư Mã Chiêu mừng lắm, lại thưởng thêm cho Äặng Ngải.
Ngô chá»§ Tôn Lượng, bấy giá» má»›i mưá»i bảy tuổi, thấy Lâm giết ngưá»i thái quá, có ý không bằng lòng.
Ngô chá»§ vốn thông minh lắm. Má»™t bữa, ra chÆ¡i vừơn tây uyển, nhân muốn ăn má»™t quả mÆ¡ xanh bèn sai hoà ng môn và o lấy máºt. Má»™t lát, hoà ng môn Ä‘em máºt đến. Ngô chá»§ thấy trong chén máºt có và i viên *** chuá»™t, bèn đòi quan giữ kho đến há»i.
Quan giữ kho lạy kêu rằng:
- Chúng tôi Ä‘áºy kÃn đáo lắm, là m gì có *** chuá»™t rÆ¡i và o được?
Lượng há»i:
- Hoà ng môn có đến đòi máºt ăn bao giá» không?
Quan giữ kho tâu rằng:
- Mấy hôm trước có đến đòi máºt ăn, nhưng chúng tôi quả thá»±c không dám cho.
Lượng trỠtên hoà ng môn, nói
- Äây chắc là mà y thù nó không cho máºt, cho nên bá» *** chuá»™t và o để hại nó chứ gì?
Tên hoà ng môn không chịu.
Lượng nói:
- Việc nà y cÅ©ng dá»… biết, nếu phân máºt lâu ngà y, thì trong ngoà i thấm ướt; bằng má»›i bá» và o, thì trong ráo ngoà i ướt.
Liá»n sai cắt ra xem, thì quả nhiên ở trong khô ráo. Hoà ng môn lúc bấy giá» má»›i chịu tá»™i.
Äại khái Lượng thông minh như thế, nhưng bị Tôn Lâm kìm hãm nên không được tá»± chá»§ Ä‘iá»u gì.
Bấy giá» Tôn Lâm quyá»n thế hách dịch lắm. Em là Tôn Cứ là m oai viá»…n tướng quân, và o túc vệ trong nÆ¡i cung cấm, em nữa là Tôn Ân là m võ vệ tướng quân, Tôn Cán là m thiên tướng quân; Tôn Ngữ là m trà ng thá»§y hiệu úy, chia đóng các doanh trại.
Ngô chủ một bữa ngồi buồn, có hoà ng môn thị lang là Toà n Kỷ đứng hầu bên cạnh. Kỷ là quốc cữu. Lượng khóc bảo với Kỷ rằng:
- Tôn Lâm chuyên quyá»n giết báºy, khinh trẫm tệ lắm, nếu không liệu Ä‘i, tất để sinh vạ.
Kỷ tâu rằng:
- Bệ hạ có việc gì dùng đến, tôi dù có chết cũng không dám từ.
Lượng nói:
- Ngươi nên Ä‘iểm quân cấm binh, cùng vá»›i tướng quân Lưu VÄ©nh, giữ các cá»a thà nh, để trẫm tá»± dẫn quân ra giết Tôn Lâm. Nhưng việc ấy chá»› để cho mẹ ngươi được biết, vì mẹ ngươi là chị Tôn Lâm. Nếu lá»™ chuyện ra ngoà i, thì là m lỡ mất việc trẫm đấy.
Kỷ nói:
- Xin bệ hạ ban cho tôi một đạo chiếu, để khi là m việc, đem ra bảo chứng, cho thủ hạ Tôn Lâm không ai dám động.
Lượng nghe lá»i, thảo máºt chiếu giao cho Toà n Ká»·, Ká»· lÄ©nh chiếu mang vá» nhà , nói chuyện vá»›i cha Toà n Thượng. Thượng biết chuyện, bảo vá»›i vợ rằng:
- Chỉ trong ba ngà y nữa, thì giết Tôn Lâm.
Ngưá»i vợ nói:
- Giết đi cũng phải.
Miệng tuy nói thế, nhưng máºt sai ngưá»i báo tin cho Tôn Lâm biết.
Lâm nổi giáºn, Ä‘ang đêm, gá»i bốn anh em đến, Ä‘iểm tinh binh và o vây ná»™i cung. Má»™t mặt bắt Toà n Thượng, Lưu VÄ©nh và cả nhà hai ngưá»i giam lại. Äến sáng Ngô chá»§ Tôn Lượng nghe ở ngoà i cá»a cung có tiếng chiêng trống ầm Ä©. Rồi ná»™i thị láºt Ä‘áºt chạy và o tâu rằng:
- Tôn Lâm dẫn quân đến vây bá»c cả vưá»n ná»™i uyển.
Lượng nổi giáºn, trá» và o Toà n háºu quát rằng:
- Cha và anh mà y là m há»ng mất việc tao rồi!
Liá»n rút gươm ra toan chém Toà n háºu và thị trung; cáºn thần lôi cả lấy vạt áo khóc ngăn lại, không để cho Tôn Lượng ra ngoà i.
Tôn Lâm trước hết giết bá»n Toà n Thượng, Lưu VÄ©nh rồi há»™i văn võ cả ở trong triá»u, truyá»n lệnh rằng:
- Chúa thượng hoang dâm lắm bệnh, tối tăm không biết đạo nghÄ©a là gì, không thể phụng dược tôn miếu, nên bá» Ä‘i. Văn võ ai không tuân lá»i ta, thì ghép ngay cho tá»™i mưu phản.
Ai nấy Ä‘á»u sợ run láºp cáºp, thưa rằng:
- Xin tuân theo lệnh tướng quân.
Chỉ có thượng thư là Hoà n à giáºn tái mặt lại, từ trong bá»n nhảy ra, trá» và o mặt Tôn Lâm mắng rằng:
- Chúa thượng là chúa thông minh, mà y sao dám nói cà n thế. Tao thà chết, quyết không nghe lá»i mà y!
Lâm nổi giáºn rút gươm chém phăng Hoà n Ã, rồi và o cung trá» và o Tôn Lượng mắng rằng:
Hôn quân vô đạo kia: Äáng lẽ nên giết Ä‘i để tạ thiên hạ má»›i phải, nhưng nể mặt tiên đế, nay phế ngươi xuống là m Cối Kê vương. Ta sẽ kén ngưá»i có đức lên là m vua.
Nói Ä‘oạn quát trung thư lang Lý Sùng cướp lấy ấn thụ, sai Äặng Trình thu lấy.
Tôn Lượng khóc vang lên rồi đi ra:
Ngưá»i sau có thÆ¡ than rằng:
Loạn tặc vu Y Doãn,
Gian thần giả Hoắc Quang,
Thương thay Tôn minh chúa,
Không giữ được ngai và ng.
Tôn Lâm sai quan tôn chÃnh Tôn Khải rước trung thư lang nha vương là Tôn Hưu vá» là m vua. Hưu tá»± là Tá» Liệt, con thứ sáu Tôn Quyá»n, khi ở Hổ Lâm nằm mÆ¡ thấy cưỡi rồng bay lên trá»i ngoảnh lại trông thấy Ä‘uôi rồng, má»›i giáºt mình tỉnh dáºy.
Hôm sau, Tôn Khải, Äổng Triá»u đến má»i Hưu vá» triá»u. Khi Ä‘i đến khúc A có má»™t cụ già , tá»± xưng tên là Cam Hưu, lạy phục xuống đất tâu rằng:
- Xin bệ hạ nhanh cho, nếu cháºm chạp thì việc sinh biến mất. Hưu tạ lá»i ấy. Khi Ä‘i đến dinh Bố CÆ¡, Tôn Ân Ä‘em xa giá lại đón. Hưu không dám trèo lên kiệu, ngồi má»™t chiếc xe nhá» Ä‘i và o, trăm quan lại yết bên cạnh đưá»ng. Hưu vá»™i và ng xuống xe đáp lá»…. Tôn Lâm sai đỡ dáºy, má»i và o đại Ä‘iện, rước lên ngôi trên sáºp rồng.
Hưu khiêm tốn, từ chối hai ba lần, rồi má»›i chịu nháºn ngá»c tỉ.
Văn võ các quan lá»… chầu mừng đâu đấy, đại xá cho thiên hạ; cải niên hiệu gá»i lá VÄ©nh An năm đầu; Phong cho Tôn Lâm là m thừa tướng, lÄ©nh chức Kinh Châu mục. Các quan cùng được phong thưởng. Lại phong con anh là Tôn Hạo là m Ô trình hầu.
Tôn Lâm má»™t nhà năm anh em, Ä‘á»u phong tước hầu, coi giữ quân cấm binh, quyá»n hÆ¡n cả vua. Ngô chá»§ Tôn Hưu sợ sinh biến ngoà i mặt tuy ân huệ, kỳ thá»±c trong bụng vẫn đỠphòng.
Tôn Lâm ngà y cà ng sinh kêu hoạnh lắm. Tháng chạp năm ấy, Lâm Ä‘em trâu rượu và o cung lá»… thá», Ngô chá»§ Tôn Hưu không chịu lấy. Lâm giáºn mang trâu rượu vá» phá»§, má»i tả tướng quân là Trương Bố đến phá»§ uống rượu. Trong tiệc, Lâm nói:
- Khi trước ta bá» Cối Kê vương, nhiá»u ngưá»i khuyên ta lên là m vua. Ta tưởng là chúa thượng hiá»n háºu, cho nên má»›i láºp. Nay ta dâng lá»… thá» lại từ chối không nháºn, thế là không coi ta và o đâu rồi đó. Nay mai ngươi thá» coi xem ra là m sao.
Bố nghe nói dạ dạ mấy tiếng, không dám nói câu gì.
Hôm sau, Bố và o cung máºt tâu vá»›i Tôn Hưu việc ấy. Hưu lấy là m lo sợ, ngà y đêm không yên. ÄÆ°á»£c và i hôm, Lâm sai Trung thư lang là Mạnh Tôn dẫn má»™t vạn năm nghìn tinh binh ra đóng ở Võ Xương, váºn hết đồ khà giá»›i trong kho cấp cho bá»n ấy.
Tướng quân là Ngụy Mạc, võ vệ sÄ© là Thi Sóc, hai ngưá»i và o máºt tâu vá»›i Ngô chá»§ rằng:
- Tôn Lâm Ä‘iá»u binh ra ngoà i, lại Ä‘em đồ khà giá»›i cấp cho quân, nay mai tất sinh biến.
Tôn Hưu giáºt mình, kÃp vá»i Trương Bố và o bà n bạc. Bố tâu rằng:
- Có lão tướng là Äinh Phụng mưu mẹo hÆ¡n ngưá»i, biết Ä‘oán việc lá»›n, nên cho vá»i và o bà n việc.
Hưu liá»n vá»i Äinh Phụng và o trong nhà kÃn, kể lại chuyện ấy.
Phụng tâu rằng:
- Bệ hạ chớ lo, tôi có một kế nà y trừ được hại cho nước.
Hưu há»i mẹo là m sao, Phụng tâu rằng:
- Mai là ngà y chạp, há»™i cả quần thần má»i cả Tôn Lâm đến ăn tiệc, tôi sẽ khu xá» xong xuôi.
Hưu mừng lắm. Phụng sai Ngụy Mạc, Thi Sóc coi việc ngoà i Trương Bố coi việc trong.
Äêm hôm ấy, trá»i nổi cÆ¡n dông: Cát, sá»i, đá bay vù vù có má»™t cây cổ thụ báºt cả má»™t tảng rá»… xuống. Äến sáng đứng gió, sứ giả phụng chiếu má»i Tôn Lâm và o cung ăn yến. Tôn Lâm đương ở trên giưá»ng, bổng dưng như có ngưá»i đẩy sấp xuống đất. Lâm thấy váºy không vui lòng. Má»™t lát lại thấy hÆ¡n mưá»i ngưá»i sứ giả đến má»i. Ngưá»i nhà ngăn lại nói rằng:
- Má»™t đêm nổi dông gió, sáng hôm nay lại bá»—ng dưng ngã sấp, đó không phải là điá»m hay, không nên đến dá»± tiệc.
Lâm nói:
- Anh em ta cùng giữ quân cấm binh, ai dám đến gần ta mà sợ? Và dù có việc gì, thì đốt lá»a ở trong phá»§ lên là m hiệu.
Dặn xong lên xe và o cung.
Ngô chá»§ Tôn Hưu xuống dưới sáºp rồng đứng đón má»i Lâm lên ngồi. Rượu được và i tuần, bá»—ng thấy ngoà i cung có ngá»n lá»a cháy. Lâm muốn đứng dáºy vá», Hưu ngăn lại nói rằng:
- Thừa tướng cứ ngồi yên, quân ngoà i có nhiá»u, can gì phải lo?
Hưu vừa nói dứt lá»i thì tả tướng quân Trương Bố rút gươm cầm tay, dẫn hÆ¡n ba chục võ sÄ©, bước sấn lên trên Ä‘iện, quát lên rằng:
- Có chiếu bắt phản tặc là Tôn Lâm!
Lâm vừa toan chạy, thì đã bị võ sĩ bắt lại. Lâm cúi đầu kêu rằng:
- Xin đà y ra Giao Châu, cho được vỠlà m ruộng.
Hưu mắng rằng:
- Sao trước mà y không Ä‘em đà y Äằng Dáºn, Lã Cứ, Vương Äôn có được không?
Bèn sai lôi ra chém, Trương Bố lôi Tôn Lâm ra mé đông Ä‘iện chém đầu; đầy tá»› không tên nà o dám nhúc nhÃch.
Bố Ä‘á»c tá» chiếu lên nói rằng:
- Tá»™i chỉ do má»™t mình Tôn Lâm gây nên thôi, còn ngưá»i khác không ai việc gì cả.
Bố má»i Tôn Hưu lên lầu NgÅ© Phượng. Äinh Phụng, Ngụy Mạc, Thi Sóc bắt cả bá»n anh em Tôn Lâm Ä‘iệu đến. Hưu sai Ä‘em ra chợ chém sạch, giết cả ba há», hÆ¡n và i trăm tôn đảng Ä‘á»u bị chết lây. Lại sai đà o mả Tôn Tuấn, vằm thây xé xác ra, rồi xây phần má»™ lại cho bá»n Gia Cát Khác, Äằng Dáºn, Vương Äôn, Lã Cứ để tá» cái bụng trung cá»§a há». Ai bị Ä‘em đầy phương xa liá»n tha cho vá» là ng mạc. Lại phong thưởng cho bá»n Äinh Phụng, rồi đưa thư báo tin mừng và o thà nh Äô.
Háºu chá»§ bên Thục sai sứ và o mừng Ngô, Ngô lại sai Tiết Há»§ và o Thục để đáp lá»…. Há»§ từ trong Thục vá», Ngô chá»§ há»i quang cảnh trong Thục, Há»§ tâu rằng:
- Lâu nay trung thưá»ng thị là Hoà ng Hạo Coi việc, công khanh a dua cả và o hắn. Trong triá»u không nghe thấy lá»i thẳng, ngoà i đồng dân lắm ngưá»i mặt bá»§ng da chì. Thế mà vua thì chỉ má»™t niá»m mải vui chÆ¡i. Äó gá»i là chim én chim sẻ ở trên thá»m, không biết rằng nhà to sắp cháy là thế.
Hưu thở dà i than rằng:
- Nếu còn Gia Cát Võ hầu, thì đâu đến nỗi thế nà y!
Bởi thế lại viết thư đưa sang Thục nói rằng Tư Mã Chiêu không mấy bữa nữa tất sẽ thoán Ngụy. Thế nà o hắn cũng sang đánh Ngô, Thục để thị uy. Hai nước ta cùng phải giữ gìn trước đi.
Khương Duy nghe được tin ấy, mừng rỡ lắm, dâng biểu lại xin cất quân sang đánh Ngụy.
Năm Cảnh Diệu thứ nhất nhà Thục Hán, mùa đông đại tướng quân Khương Duy cất Liêu Hóa, Trương Dá»±c là m tiên phong, Vương Xá, Tưởng Mân là m tả quân, Tưởng Thư, Phó Thiêm là m hữu quân, Hồ Tế là m hợp háºu; Duy cùng vá»›i Hạ Hầu Bá tổng lÄ©nh trung quân, khởi hai mươi vạn quân Thục, lạy từ Háºu chá»§, đến thẳng Hán Trung, bà n bạc vá»›i Hạ Hầu Bá xem ra lối nà o cho tiện.
Bá nói:
- Kỳ SÆ¡n là đất dụng võ, nên tiến quân ra mặt ấy; ta nên sai ba quân kéo cả ra Kỳ SÆ¡n, đến cá»a hang hạ trại. Bấy giá» Äặng Ngải Ä‘ang ở trong trại Kỳ SÆ¡n, Ä‘iểm quân LÅ©ng Hữu, chợt có tin báo quân Thục hạ ba ngá»n trại ở cá»§a hang. Ngải nghe báo, lên cao ngắm xem, mừng rỡ vá» trại, lên trướng nói rằng:
- Không ra khá»i được ý định cá»§a ta!
Nguyên Äặng Ngải xem xét địa thế, để dà nh đất cho quân Thục láºp trại. Từ chá»— ấy đến trại Kỳ SÆ¡n, đã đà o sẵn má»™t đưá»ng hầm, đợi quân Thục đến sẽ khởi sá»±. Bấy giá» Khương Duy láºp ba ngá»n trại, trại tả đóng chÃnh và o giữa đưá»ng hầm, là trại cá»§a Vương Xá, Tưởng Mân.
Äặng Ngải sai con là Äặng Trung cùng vá»›i Sư Toản, má»—i ngưá»i dẫn má»™t vạn quân chia là m hai cánh tả hữu. Sai phó tướng Trịnh Luân dẫn năm trăm quân quáºt tá» má»™t canh hai đêm hôm ấy, Ä‘i xuyên đưá»ng hầm đến thẳng trại tả kéo lên.
Vương Xá, Tưởng Mân khi ấy nhân chưa láºp xong trại, sợ quân Ngụy đến cướp trại, không dám cởi giáp Ä‘i ngá»§. Chợt thấy trung quân tá»± nhiên bối rối, vá»™i và ng cầm khà giá»›i nhảy lên ngá»±a, thì đã thấy Äặng Trung ở ngoà i dẫn quân kéo và o. Trong ngoà i dồn lại đánh, hai tướng cố chết cá»± lại không nổi, phải bá» trại chạy.
Khương Duy ở trong trướng nghe tiếng bên trại tả hò reo, biết có quân trong ứng ngoà i hợp. Duy kÃp ngá»±a đứng trước trướng trung quân, truyá»n lệnh rằng:
- Há»… ai nhá»™n nhạo thì chém. Nếu có quân giặc kéo đến cạnh trại, không phải há»i lôi thôi gì, chỉ việc dùng cung ná» bắn ra.
Má»™t mặt truyá»n cho trại hữu cÅ©ng thế, không được nhá»™n nhạo. Quân Ngụy hÆ¡n mưá»i lần xông và o, quả nhiên Ä‘iá»u bị tên bắn lui vá», xáo xác mãi đến sáng, rồi không dám và o.
Äặng Ngải thu quân vá» trại, than rằng:
- Khương Duy thá»±c là há»c được phép cá»§a Khổng Minh: Ra quân ban đêm mà không sợ, tướng gặp biến mà không rối, thế má»›i thá»±c là tướng tà i!
Hôm sau, Vương Xá, Tưởng Mân thu nhặt quân tà n, đến đại trại xin chịu tội.
Duy nói:
- Äó không phải là tá»™i tại các ngươi. Bởi vì ta không tưá»ng mạch đất, má»›i đến ná»—i thế.
Lại cấp thêm cho quân mã, sai hai tướng hạ trại. Rồi Ä‘em những thây ngưá»i chết, bá» cả và o trong đưá»ng hầm, lấy đất lấp Ä‘i.
Duy sai ngưá»i đưa chiến thư, thách Äặng Ngải ngà y mai ra giao phong.
Ngải mừng rỡ ưng lá»i. Hôm sau, hai bên dà n tráºn ở trước núi Kỳ SÆ¡n. Duy án phép bát tráºn cá»§a Võ Hầu, chia dà n ra tám cá»a: Thiên, địa, phong, vân, Ä‘iểu, xà , long, hổ. Äặng Ngải thấy Khương Duy bà n tráºn bát quái, cÅ©ng bà y tráºn ấy, cá»a ngõ tả hữu trước sau tả hữu giống y như hệt.
Duy cầm thương thúc ngá»±a ra ngoà i tráºn gá»i to lên rằng:
- Mà y bắt chước ta bà y tráºn bát quái, nhưng mà y có biến tráºn được không?
Ngải cưá»i rằng:
- Mà y tưởng một mình mà y bà y được hay sao? Ta đã bà y được, là m gì mà chẳng biến được?
Nói Ä‘oạn, quay và o tráºn, sai quân cầm hiệu, phất má»™t lá cá», má»—i cá»a biến thà nh tám cá»a, tám tám thà nh sáu mươi tư cá»a.
Ngải ra tráºn há»i rằng:
- Phép biến tráºn cá»§a ta thế nà o?
Duy nói:
- Mà y biến cÅ©ng phải, nhưng có dám và o tráºn vây nhau không?
Ngải nói:
- Sao lại không dám?
Bởi váºy, quân đôi bên cứ y đội ngÅ© tiến và o. Ngải và o trung quân đứng sai khiến, cho quân lượn và o vây tráºn, tráºn đôi bên vẫn đâu ra đấy, không xôn xao má»™t tà nà o. Khương Duy đứng trung quân, cầm lá cá» phất má»™t cái, bá»—ng biến thà nh tráºn trưá»ng xà quyển địa, vây bá»™c ngay Äặng Ngải và o giữa. Bốn mặt tiếng reo nổi lên. Ngải không biết là tráºn gì, trong bụng đã sợ. Tiếng reo dần dần đến gần. Ngải dẫn và o các tướng xông xáo cÅ©ng không sao ra được. Quân Thục cùng gá»i to lên rằng:
- Äặng Ngải hà ng Ä‘i cho mau!
Ngải ngẩng mặt lên than rằng:
- Ta lỡ ra muốn khoe tà i một lúc, mắc phải mẹo Khương Duy mất rồi!
Bá»—ng thấy trên góc tây bắc, có má»™t toán quân đánh và o. Ngải trông ra thì quân Ngụy, má»›i thừa thế đánh ra được ngoà i. Nguyên Tư Mã Vá»ng đánh cứu Äặng Ngải Ä‘em ra, khi trở vá» thì chÃn trại Kỳ SÆ¡n đã bị quân Thục cướp mất cả.
Ngải dẫn bại dẫn bại quân lui vỠmé nam sông Vị hạ trại.
Ngải nói:
- Sao ông biết được phép tráºn nà y, mà cứu được tôi ra?
Vá»ng nói:
- Tôi thuở nhá» há»c ở Nam Kinh, có kết bạn vá»›i Thôi Châu Bình, Thạch Quảng Nguyên thưá»ng có giảng đến phép tráºn nà y. Khi nãy, Khương Duy biến tráºn ấy, gá»i là tráºn trưá»ng xà quyển địa, nếu đánh chá»— khác, thì không sao phá được. Tôi thấy đầu tráºn ở góc tây bắc, cho nên từ mặt ấy đánh và o, liá»n phá được ngay.
Ngải tạ ơn nói:
- Tôi tuy há»c được phép tráºn, nhưng chưa tưá»ng phép biến hóa. Ông đã biết phép ấy, ngà y mai nên đấu tráºn vá»›i Khương Duy, để tôi dẫn quân đến đánh úp sau trại Kỳ SÆ¡n, hai mặt dồn lại đánh, thì có thể cướp lại trại cÅ©.
Bèn sai Trịnh Luân là m tiên phong. Ngải tá»± dẫn quân đến úp trại Kỳ SÆ¡n, má»™t mặt cho ngưá»i đưa chiến thư thách Khương Duy ngà y mai đấu tráºn.
Duy phê và o chiến thư và cho sứ giả mang vá», rồi bảo vá»›i các tướng rằng:
- Ta được máºt thư cá»§a Võ hầu tryá»n cho tráºn nà y cả thảy ba trăm sáu mươi lăm phép biến, theo độ số chung quanh trá»i. Nay quân giặc thách ta đấu tráºn pháp, thì chẳng khác nà o múa rìu qua mắt thợ, đây tất có mưu mẹo, các ông có biết không?
Liêu Hóa nói:
- Äây hẳn là dá» ta đấu tráºn, kỳ thá»±c là há» dẫn quân đến chụp mặt sau ta đây.
Duy cưá»i rằng:
- ChÃnh thế.
Liá»n sai Trương Dá»±c, Liêu Hóa dẫn má»™t vạn quân phục ở mé sau núi.
Hôm sau, Khương Duy dẫn hết quân trong chÃn trại, dà n cả ra trước núi Kỳ SÆ¡n, Tư Mã Vá»ng cÅ©ng dẫn quân ra khá»i vị Nam, đến trước Kỳ SÆ¡n, cùng vá»›i Khương Duy đối tráºn.
Duy nói:
- Ngươi má»i ta ra đấu tráºn pháp, thá» bà y trước cho coi.
Vá»ng bà y ra má»™t tráºn bát quái.
Duy cưá»i rằng:
- Tráºn ấy tức là tráºn cá»§a ta bà y, ngươi ăn cắp, lấy gì là m lạ?
Vá»ng nói:
- Ngươi cÅ©ng há»c mót cá»§a ngưá»i khác chứ gì?
Duy nói:
- Váºy thì tráºn nà y có bao nhiêu phép biến?
Vá»ng cưá»i, rằng:
- Ta biết bà y tráºn, dá»… thưá»ng không biết biến tráºn hay sao?
Tráºn nà y cả thảy có chÃn lần chÃn tám mươi mốt phép biến.
Duy nói:
Ngươi thỠbiến đi ta coi.
Vá»ng và o trong tráºn, biến má»™t và i lần, rồi bước ra há»i rằng:
- Ngươi có biết ta biến ra tráºn gì không?
Duy cưá»i nói rằng:
- Tráºn pháp cá»§a ta, theo độ số trá»i, có ba trăm sáu mươi lăm phép biến. Ngươi chẳng qua như ếch ngồi đáy giếng, biết đâu được phép huyá»n diệu nà y!
Vá»ng nói:
- Ta vẫn biết có các phép biến ấy. Ngươi thỠbiến cho ta coi.
Duy nói:
- Ngươi bảo Äặng Ngải ra đây, ta bà y cho mà xem.
Vá»ng nói:
- Äặng tướng quân có mẹo hay hÆ¡n, tÃnh không ưa đấu tráºn pháp.
Duy cưá»i ầm lên rằng:
- Có mẹo gì hay đâu! Chẳng qua sai mà y đấu với ta ở đây, còn hắn thì dẫn quân đến úp sau quân ta có phải không?
Vá»ng thấy nói như Ä‘i guốc và o ruá»™t mình, lấy là m kinh hãi, muốn thúc quân đánh bừa má»™t tráºn. Duy cầm roi vẫy má»™t cái, quân hai bên đổ ra, đánh tan tà nh quân Ngụy, phải bá» giáp vất gươm giáo chạy tháo thân.
Äặng Ngải thúc tiên phong Trịnh Luân đến mé sau núi; vừa Ä‘i qua má»m núi, bá»—ng nổi má»™t tiếng pháo, rồi trống đánh vang trá»i, quân Thục đổ ra, đại tướng Ä‘i đầu là Liêu Hóa. Trịnh Luân sấn lại đánh nhau vá»›i Liêu Hóa, bị Liêu Hóa chém ngay má»™t Ä‘ao lăn quay xuống ngá»±a.
Äặng Ngải giáºt mình, kÃp thu quân vá», thì lại gặp Trương Dá»±c dẫn quân đến. Äôi bên áºp và o đánh giết, quân Ngụy tan nát. Ngải bị bốn mÅ©i tên, cố sống cố chết chạy vỠđến trại Vị Nam. Tư Mã Vá»ng cÅ©ng chạy vá» trại.
Hai ngưá»i bà n bạc, Vá»ng nói rằng:
- Gần nay Thục chá»§ Lưu Thiá»n yêu dùng tên hoạn quan Hoà ng Hạo, ngà y đêm ham mê tá»u sắc. Ta nên dùng mẹo phản gián, để cho Thục chá»§ đòi Khương Duy vá», thì má»›i giải được nguy nà y.
Ngải há»i các mưu sÄ© rằng:
- Có ai và o được Thục, kết hiếu với Hoà ng Hạo không?
Äảng Quân xin Ä‘i. Ngải mừng lắm, sai Äảng Quân mang và ng ngá»c, châu báu và o Thà nh Äô, kết liên vá»›i Hoà ng Hạo, nói phao lên rằng Khương Duy có bụng oán thiên tá», không bao lâu tất vá» hà ng Ngụy. Bởi thế ngưá»i ở Thà nh Äô đồn khắp cả Ä‘i, ai ai cÅ©ng biết, Hoà ng Hạo và o tâu vá»›i Háºu chá»§, Háºu chá»§ láºp tức sai ngưá»i Ä‘i gấp đòi Khương Duy vá» triá»u.
Khi ấy Khương Duy luôn mấy hôm khiêu chiến, Äặng Ngải giữ vững không ra. Duy trong bụng nghi hoặc, chưa biết nghÄ© thế nà o. Chợt có sứ giả đến triệu vá». Duy không biết tại sao đà nh phải rút quân vá» triá»u. Äặng Ngải, Tư Mã Vá»ng biết rằng Duy đã trúng phải mẹo, liá»n cất quân Vị Nam, Ä‘uổi đánh.
Ấy mới là :
Nhạc Nghị đánh TỠgặp kẻ phản,
Nhạc Phi phá giặc mắc lá»i gièm,
Chưa biết sau nà y ra là m sau, xem hồi sau phân giải.
Há»’I 113
Äinh Phụng Láºp mẹo đánh Tôn Lâm;
Khương Duy đấu tráºn phá Äặng Ngải
Khương Duy sợ có quân cứu đến, cho quân bá»™ váºn tải quân nhu xa trượng vá» trước, rồi Ä‘em quân mã Ä‘i Ä‘oạn háºu.
Quân tế tác báo tin vá»›i Äặng Ngải. Ngải cưá»i, nói:
- Khương Duy biết cơ binh của đại tướng quân sắp đến, cho nên lui vỠtrước, không nên đuổi theo là m gì. Nếu đuổi thì phải mắc phải mẹo của hắn ngay.
Bèn cho ngưá»i Ä‘i thám, quả nhiên trong đưá»ng hẻm hang Lạc Cốc, chứa chất cá»§i cá», dá»± bị để đốt quân Ä‘uổi theo.
Chúng khen Äặng Ngải rằng:
- Tướng quân tháºt là thần toán! Ngải sai dâng biểu tâu vá», Tư Mã Chiêu mừng lắm, lại thưởng thêm cho Äặng Ngải.
Ngô chá»§ Tôn Lượng, bấy giá» má»›i mưá»i bảy tuổi, thấy Lâm giết ngưá»i thái quá, có ý không bằng lòng.
Ngô chá»§ vốn thông minh lắm. Má»™t bữa, ra chÆ¡i vừơn tây uyển, nhân muốn ăn má»™t quả mÆ¡ xanh bèn sai hoà ng môn và o lấy máºt. Má»™t lát, hoà ng môn Ä‘em máºt đến. Ngô chá»§ thấy trong chén máºt có và i viên *** chuá»™t, bèn đòi quan giữ kho đến há»i.
Quan giữ kho lạy kêu rằng:
- Chúng tôi Ä‘áºy kÃn đáo lắm, là m gì có *** chuá»™t rÆ¡i và o được?
Lượng há»i:
- Hoà ng môn có đến đòi máºt ăn bao giá» không?
Quan giữ kho tâu rằng:
- Mấy hôm trước có đến đòi máºt ăn, nhưng chúng tôi quả thá»±c không dám cho.
Lượng trỠtên hoà ng môn, nói
- Äây chắc là mà y thù nó không cho máºt, cho nên bá» *** chuá»™t và o để hại nó chứ gì?
Tên hoà ng môn không chịu.
Lượng nói:
- Việc nà y cÅ©ng dá»… biết, nếu phân máºt lâu ngà y, thì trong ngoà i thấm ướt; bằng má»›i bá» và o, thì trong ráo ngoà i ướt.
Liá»n sai cắt ra xem, thì quả nhiên ở trong khô ráo. Hoà ng môn lúc bấy giá» má»›i chịu tá»™i.
Äại khái Lượng thông minh như thế, nhưng bị Tôn Lâm kìm hãm nên không được tá»± chá»§ Ä‘iá»u gì.
Bấy giá» Tôn Lâm quyá»n thế hách dịch lắm. Em là Tôn Cứ là m oai viá»…n tướng quân, và o túc vệ trong nÆ¡i cung cấm, em nữa là Tôn Ân là m võ vệ tướng quân, Tôn Cán là m thiên tướng quân; Tôn Ngữ là m trà ng thá»§y hiệu úy, chia đóng các doanh trại.
Ngô chủ một bữa ngồi buồn, có hoà ng môn thị lang là Toà n Kỷ đứng hầu bên cạnh. Kỷ là quốc cữu. Lượng khóc bảo với Kỷ rằng:
- Tôn Lâm chuyên quyá»n giết báºy, khinh trẫm tệ lắm, nếu không liệu Ä‘i, tất để sinh vạ.
Kỷ tâu rằng:
- Bệ hạ có việc gì dùng đến, tôi dù có chết cũng không dám từ.
Lượng nói:
- Ngươi nên Ä‘iểm quân cấm binh, cùng vá»›i tướng quân Lưu VÄ©nh, giữ các cá»a thà nh, để trẫm tá»± dẫn quân ra giết Tôn Lâm. Nhưng việc ấy chá»› để cho mẹ ngươi được biết, vì mẹ ngươi là chị Tôn Lâm. Nếu lá»™ chuyện ra ngoà i, thì là m lỡ mất việc trẫm đấy.
Kỷ nói:
- Xin bệ hạ ban cho tôi một đạo chiếu, để khi là m việc, đem ra bảo chứng, cho thủ hạ Tôn Lâm không ai dám động.
Lượng nghe lá»i, thảo máºt chiếu giao cho Toà n Ká»·, Ká»· lÄ©nh chiếu mang vá» nhà , nói chuyện vá»›i cha Toà n Thượng. Thượng biết chuyện, bảo vá»›i vợ rằng:
- Chỉ trong ba ngà y nữa, thì giết Tôn Lâm.
Ngưá»i vợ nói:
- Giết đi cũng phải.
Miệng tuy nói thế, nhưng máºt sai ngưá»i báo tin cho Tôn Lâm biết.
Lâm nổi giáºn, Ä‘ang đêm, gá»i bốn anh em đến, Ä‘iểm tinh binh và o vây ná»™i cung. Má»™t mặt bắt Toà n Thượng, Lưu VÄ©nh và cả nhà hai ngưá»i giam lại. Äến sáng Ngô chá»§ Tôn Lượng nghe ở ngoà i cá»a cung có tiếng chiêng trống ầm Ä©. Rồi ná»™i thị láºt Ä‘áºt chạy và o tâu rằng:
- Tôn Lâm dẫn quân đến vây bá»c cả vưá»n ná»™i uyển.
Lượng nổi giáºn, trá» và o Toà n háºu quát rằng:
- Cha và anh mà y là m há»ng mất việc tao rồi!
Liá»n rút gươm ra toan chém Toà n háºu và thị trung; cáºn thần lôi cả lấy vạt áo khóc ngăn lại, không để cho Tôn Lượng ra ngoà i.
Tôn Lâm trước hết giết bá»n Toà n Thượng, Lưu VÄ©nh rồi há»™i văn võ cả ở trong triá»u, truyá»n lệnh rằng:
- Chúa thượng hoang dâm lắm bệnh, tối tăm không biết đạo nghÄ©a là gì, không thể phụng dược tôn miếu, nên bá» Ä‘i. Văn võ ai không tuân lá»i ta, thì ghép ngay cho tá»™i mưu phản.
Ai nấy Ä‘á»u sợ run láºp cáºp, thưa rằng:
- Xin tuân theo lệnh tướng quân.
Chỉ có thượng thư là Hoà n à giáºn tái mặt lại, từ trong bá»n nhảy ra, trá» và o mặt Tôn Lâm mắng rằng:
- Chúa thượng là chúa thông minh, mà y sao dám nói cà n thế. Tao thà chết, quyết không nghe lá»i mà y!
Lâm nổi giáºn rút gươm chém phăng Hoà n Ã, rồi và o cung trá» và o Tôn Lượng mắng rằng:
Hôn quân vô đạo kia: Äáng lẽ nên giết Ä‘i để tạ thiên hạ má»›i phải, nhưng nể mặt tiên đế, nay phế ngươi xuống là m Cối Kê vương. Ta sẽ kén ngưá»i có đức lên là m vua.
Nói Ä‘oạn quát trung thư lang Lý Sùng cướp lấy ấn thụ, sai Äặng Trình thu lấy.
Tôn Lượng khóc vang lên rồi đi ra:
Ngưá»i sau có thÆ¡ than rằng:
Loạn tặc vu Y Doãn,
Gian thần giả Hoắc Quang,
Thương thay Tôn minh chúa,
Không giữ được ngai và ng.
Tôn Lâm sai quan tôn chÃnh Tôn Khải rước trung thư lang nha vương là Tôn Hưu vá» là m vua. Hưu tá»± là Tá» Liệt, con thứ sáu Tôn Quyá»n, khi ở Hổ Lâm nằm mÆ¡ thấy cưỡi rồng bay lên trá»i ngoảnh lại trông thấy Ä‘uôi rồng, má»›i giáºt mình tỉnh dáºy.
Hôm sau, Tôn Khải, Äổng Triá»u đến má»i Hưu vá» triá»u. Khi Ä‘i đến khúc A có má»™t cụ già , tá»± xưng tên là Cam Hưu, lạy phục xuống đất tâu rằng:
- Xin bệ hạ nhanh cho, nếu cháºm chạp thì việc sinh biến mất. Hưu tạ lá»i ấy. Khi Ä‘i đến dinh Bố CÆ¡, Tôn Ân Ä‘em xa giá lại đón. Hưu không dám trèo lên kiệu, ngồi má»™t chiếc xe nhá» Ä‘i và o, trăm quan lại yết bên cạnh đưá»ng. Hưu vá»™i và ng xuống xe đáp lá»…. Tôn Lâm sai đỡ dáºy, má»i và o đại Ä‘iện, rước lên ngôi trên sáºp rồng.
Hưu khiêm tốn, từ chối hai ba lần, rồi má»›i chịu nháºn ngá»c tỉ.
Văn võ các quan lá»… chầu mừng đâu đấy, đại xá cho thiên hạ; cải niên hiệu gá»i lá VÄ©nh An năm đầu; Phong cho Tôn Lâm là m thừa tướng, lÄ©nh chức Kinh Châu mục. Các quan cùng được phong thưởng. Lại phong con anh là Tôn Hạo là m Ô trình hầu.
Tôn Lâm má»™t nhà năm anh em, Ä‘á»u phong tước hầu, coi giữ quân cấm binh, quyá»n hÆ¡n cả vua. Ngô chá»§ Tôn Hưu sợ sinh biến ngoà i mặt tuy ân huệ, kỳ thá»±c trong bụng vẫn đỠphòng.
Tôn Lâm ngà y cà ng sinh kêu hoạnh lắm. Tháng chạp năm ấy, Lâm Ä‘em trâu rượu và o cung lá»… thá», Ngô chá»§ Tôn Hưu không chịu lấy. Lâm giáºn mang trâu rượu vá» phá»§, má»i tả tướng quân là Trương Bố đến phá»§ uống rượu. Trong tiệc, Lâm nói:
- Khi trước ta bá» Cối Kê vương, nhiá»u ngưá»i khuyên ta lên là m vua. Ta tưởng là chúa thượng hiá»n háºu, cho nên má»›i láºp. Nay ta dâng lá»… thá» lại từ chối không nháºn, thế là không coi ta và o đâu rồi đó. Nay mai ngươi thá» coi xem ra là m sao.
Bố nghe nói dạ dạ mấy tiếng, không dám nói câu gì.
Hôm sau, Bố và o cung máºt tâu vá»›i Tôn Hưu việc ấy. Hưu lấy là m lo sợ, ngà y đêm không yên. ÄÆ°á»£c và i hôm, Lâm sai Trung thư lang là Mạnh Tôn dẫn má»™t vạn năm nghìn tinh binh ra đóng ở Võ Xương, váºn hết đồ khà giá»›i trong kho cấp cho bá»n ấy.
Tướng quân là Ngụy Mạc, võ vệ sÄ© là Thi Sóc, hai ngưá»i và o máºt tâu vá»›i Ngô chá»§ rằng:
- Tôn Lâm Ä‘iá»u binh ra ngoà i, lại Ä‘em đồ khà giá»›i cấp cho quân, nay mai tất sinh biến.
Tôn Hưu giáºt mình, kÃp vá»i Trương Bố và o bà n bạc. Bố tâu rằng:
- Có lão tướng là Äinh Phụng mưu mẹo hÆ¡n ngưá»i, biết Ä‘oán việc lá»›n, nên cho vá»i và o bà n việc.
Hưu liá»n vá»i Äinh Phụng và o trong nhà kÃn, kể lại chuyện ấy.
Phụng tâu rằng:
- Bệ hạ chớ lo, tôi có một kế nà y trừ được hại cho nước.
Hưu há»i mẹo là m sao, Phụng tâu rằng:
- Mai là ngà y chạp, há»™i cả quần thần má»i cả Tôn Lâm đến ăn tiệc, tôi sẽ khu xá» xong xuôi.
Hưu mừng lắm. Phụng sai Ngụy Mạc, Thi Sóc coi việc ngoà i Trương Bố coi việc trong.
Äêm hôm ấy, trá»i nổi cÆ¡n dông: Cát, sá»i, đá bay vù vù có má»™t cây cổ thụ báºt cả má»™t tảng rá»… xuống. Äến sáng đứng gió, sứ giả phụng chiếu má»i Tôn Lâm và o cung ăn yến. Tôn Lâm đương ở trên giưá»ng, bổng dưng như có ngưá»i đẩy sấp xuống đất. Lâm thấy váºy không vui lòng. Má»™t lát lại thấy hÆ¡n mưá»i ngưá»i sứ giả đến má»i. Ngưá»i nhà ngăn lại nói rằng:
- Má»™t đêm nổi dông gió, sáng hôm nay lại bá»—ng dưng ngã sấp, đó không phải là điá»m hay, không nên đến dá»± tiệc.
Lâm nói:
- Anh em ta cùng giữ quân cấm binh, ai dám đến gần ta mà sợ? Và dù có việc gì, thì đốt lá»a ở trong phá»§ lên là m hiệu.
Dặn xong lên xe và o cung.
Ngô chá»§ Tôn Hưu xuống dưới sáºp rồng đứng đón má»i Lâm lên ngồi. Rượu được và i tuần, bá»—ng thấy ngoà i cung có ngá»n lá»a cháy. Lâm muốn đứng dáºy vá», Hưu ngăn lại nói rằng:
- Thừa tướng cứ ngồi yên, quân ngoà i có nhiá»u, can gì phải lo?
Hưu vừa nói dứt lá»i thì tả tướng quân Trương Bố rút gươm cầm tay, dẫn hÆ¡n ba chục võ sÄ©, bước sấn lên trên Ä‘iện, quát lên rằng:
- Có chiếu bắt phản tặc là Tôn Lâm!
Lâm vừa toan chạy, thì đã bị võ sĩ bắt lại. Lâm cúi đầu kêu rằng:
- Xin đà y ra Giao Châu, cho được vỠlà m ruộng.
Hưu mắng rằng:
- Sao trước mà y không Ä‘em đà y Äằng Dáºn, Lã Cứ, Vương Äôn có được không?
Bèn sai lôi ra chém, Trương Bố lôi Tôn Lâm ra mé đông Ä‘iện chém đầu; đầy tá»› không tên nà o dám nhúc nhÃch.
Bố Ä‘á»c tá» chiếu lên nói rằng:
- Tá»™i chỉ do má»™t mình Tôn Lâm gây nên thôi, còn ngưá»i khác không ai việc gì cả.
Bố má»i Tôn Hưu lên lầu NgÅ© Phượng. Äinh Phụng, Ngụy Mạc, Thi Sóc bắt cả bá»n anh em Tôn Lâm Ä‘iệu đến. Hưu sai Ä‘em ra chợ chém sạch, giết cả ba há», hÆ¡n và i trăm tôn đảng Ä‘á»u bị chết lây. Lại sai đà o mả Tôn Tuấn, vằm thây xé xác ra, rồi xây phần má»™ lại cho bá»n Gia Cát Khác, Äằng Dáºn, Vương Äôn, Lã Cứ để tá» cái bụng trung cá»§a há». Ai bị Ä‘em đầy phương xa liá»n tha cho vá» là ng mạc. Lại phong thưởng cho bá»n Äinh Phụng, rồi đưa thư báo tin mừng và o thà nh Äô.
Háºu chá»§ bên Thục sai sứ và o mừng Ngô, Ngô lại sai Tiết Há»§ và o Thục để đáp lá»…. Há»§ từ trong Thục vá», Ngô chá»§ há»i quang cảnh trong Thục, Há»§ tâu rằng:
- Lâu nay trung thưá»ng thị là Hoà ng Hạo Coi việc, công khanh a dua cả và o hắn. Trong triá»u không nghe thấy lá»i thẳng, ngoà i đồng dân lắm ngưá»i mặt bá»§ng da chì. Thế mà vua thì chỉ má»™t niá»m mải vui chÆ¡i. Äó gá»i là chim én chim sẻ ở trên thá»m, không biết rằng nhà to sắp cháy là thế.
Hưu thở dà i than rằng:
- Nếu còn Gia Cát Võ hầu, thì đâu đến nỗi thế nà y!
Bởi thế lại viết thư đưa sang Thục nói rằng Tư Mã Chiêu không mấy bữa nữa tất sẽ thoán Ngụy. Thế nà o hắn cũng sang đánh Ngô, Thục để thị uy. Hai nước ta cùng phải giữ gìn trước đi.
Khương Duy nghe được tin ấy, mừng rỡ lắm, dâng biểu lại xin cất quân sang đánh Ngụy.
Năm Cảnh Diệu thứ nhất nhà Thục Hán, mùa đông đại tướng quân Khương Duy cất Liêu Hóa, Trương Dá»±c là m tiên phong, Vương Xá, Tưởng Mân là m tả quân, Tưởng Thư, Phó Thiêm là m hữu quân, Hồ Tế là m hợp háºu; Duy cùng vá»›i Hạ Hầu Bá tổng lÄ©nh trung quân, khởi hai mươi vạn quân Thục, lạy từ Háºu chá»§, đến thẳng Hán Trung, bà n bạc vá»›i Hạ Hầu Bá xem ra lối nà o cho tiện.
Bá nói:
- Kỳ SÆ¡n là đất dụng võ, nên tiến quân ra mặt ấy; ta nên sai ba quân kéo cả ra Kỳ SÆ¡n, đến cá»a hang hạ trại. Bấy giá» Äặng Ngải Ä‘ang ở trong trại Kỳ SÆ¡n, Ä‘iểm quân LÅ©ng Hữu, chợt có tin báo quân Thục hạ ba ngá»n trại ở cá»§a hang. Ngải nghe báo, lên cao ngắm xem, mừng rỡ vá» trại, lên trướng nói rằng:
- Không ra khá»i được ý định cá»§a ta!
Nguyên Äặng Ngải xem xét địa thế, để dà nh đất cho quân Thục láºp trại. Từ chá»— ấy đến trại Kỳ SÆ¡n, đã đà o sẵn má»™t đưá»ng hầm, đợi quân Thục đến sẽ khởi sá»±. Bấy giá» Khương Duy láºp ba ngá»n trại, trại tả đóng chÃnh và o giữa đưá»ng hầm, là trại cá»§a Vương Xá, Tưởng Mân.
Äặng Ngải sai con là Äặng Trung cùng vá»›i Sư Toản, má»—i ngưá»i dẫn má»™t vạn quân chia là m hai cánh tả hữu. Sai phó tướng Trịnh Luân dẫn năm trăm quân quáºt tá» má»™t canh hai đêm hôm ấy, Ä‘i xuyên đưá»ng hầm đến thẳng trại tả kéo lên.
Vương Xá, Tưởng Mân khi ấy nhân chưa láºp xong trại, sợ quân Ngụy đến cướp trại, không dám cởi giáp Ä‘i ngá»§. Chợt thấy trung quân tá»± nhiên bối rối, vá»™i và ng cầm khà giá»›i nhảy lên ngá»±a, thì đã thấy Äặng Trung ở ngoà i dẫn quân kéo và o. Trong ngoà i dồn lại đánh, hai tướng cố chết cá»± lại không nổi, phải bá» trại chạy.
Khương Duy ở trong trướng nghe tiếng bên trại tả hò reo, biết có quân trong ứng ngoà i hợp. Duy kÃp ngá»±a đứng trước trướng trung quân, truyá»n lệnh rằng:
- Há»… ai nhá»™n nhạo thì chém. Nếu có quân giặc kéo đến cạnh trại, không phải há»i lôi thôi gì, chỉ việc dùng cung ná» bắn ra.
Má»™t mặt truyá»n cho trại hữu cÅ©ng thế, không được nhá»™n nhạo. Quân Ngụy hÆ¡n mưá»i lần xông và o, quả nhiên Ä‘iá»u bị tên bắn lui vá», xáo xác mãi đến sáng, rồi không dám và o.
Äặng Ngải thu quân vá» trại, than rằng:
- Khương Duy thá»±c là há»c được phép cá»§a Khổng Minh: Ra quân ban đêm mà không sợ, tướng gặp biến mà không rối, thế má»›i thá»±c là tướng tà i!
Hôm sau, Vương Xá, Tưởng Mân thu nhặt quân tà n, đến đại trại xin chịu tội.
Duy nói:
- Äó không phải là tá»™i tại các ngươi. Bởi vì ta không tưá»ng mạch đất, má»›i đến ná»—i thế.
Lại cấp thêm cho quân mã, sai hai tướng hạ trại. Rồi Ä‘em những thây ngưá»i chết, bá» cả và o trong đưá»ng hầm, lấy đất lấp Ä‘i.
Duy sai ngưá»i đưa chiến thư, thách Äặng Ngải ngà y mai ra giao phong.
Ngải mừng rỡ ưng lá»i. Hôm sau, hai bên dà n tráºn ở trước núi Kỳ SÆ¡n. Duy án phép bát tráºn cá»§a Võ Hầu, chia dà n ra tám cá»a: Thiên, địa, phong, vân, Ä‘iểu, xà , long, hổ. Äặng Ngải thấy Khương Duy bà n tráºn bát quái, cÅ©ng bà y tráºn ấy, cá»a ngõ tả hữu trước sau tả hữu giống y như hệt.
Duy cầm thương thúc ngá»±a ra ngoà i tráºn gá»i to lên rằng:
- Mà y bắt chước ta bà y tráºn bát quái, nhưng mà y có biến tráºn được không?
Ngải cưá»i rằng:
- Mà y tưởng một mình mà y bà y được hay sao? Ta đã bà y được, là m gì mà chẳng biến được?
Nói Ä‘oạn, quay và o tráºn, sai quân cầm hiệu, phất má»™t lá cá», má»—i cá»a biến thà nh tám cá»a, tám tám thà nh sáu mươi tư cá»a.
Ngải ra tráºn há»i rằng:
- Phép biến tráºn cá»§a ta thế nà o?
Duy nói:
- Mà y biến cÅ©ng phải, nhưng có dám và o tráºn vây nhau không?
Ngải nói:
- Sao lại không dám?
Bởi váºy, quân đôi bên cứ y đội ngÅ© tiến và o. Ngải và o trung quân đứng sai khiến, cho quân lượn và o vây tráºn, tráºn đôi bên vẫn đâu ra đấy, không xôn xao má»™t tà nà o. Khương Duy đứng trung quân, cầm lá cá» phất má»™t cái, bá»—ng biến thà nh tráºn trưá»ng xà quyển địa, vây bá»™c ngay Äặng Ngải và o giữa. Bốn mặt tiếng reo nổi lên. Ngải không biết là tráºn gì, trong bụng đã sợ. Tiếng reo dần dần đến gần. Ngải dẫn và o các tướng xông xáo cÅ©ng không sao ra được. Quân Thục cùng gá»i to lên rằng:
- Äặng Ngải hà ng Ä‘i cho mau!
Ngải ngẩng mặt lên than rằng:
- Ta lỡ ra muốn khoe tà i một lúc, mắc phải mẹo Khương Duy mất rồi!
Bá»—ng thấy trên góc tây bắc, có má»™t toán quân đánh và o. Ngải trông ra thì quân Ngụy, má»›i thừa thế đánh ra được ngoà i. Nguyên Tư Mã Vá»ng đánh cứu Äặng Ngải Ä‘em ra, khi trở vá» thì chÃn trại Kỳ SÆ¡n đã bị quân Thục cướp mất cả.
Ngải dẫn bại dẫn bại quân lui vỠmé nam sông Vị hạ trại.
Ngải nói:
- Sao ông biết được phép tráºn nà y, mà cứu được tôi ra?
Vá»ng nói:
- Tôi thuở nhá» há»c ở Nam Kinh, có kết bạn vá»›i Thôi Châu Bình, Thạch Quảng Nguyên thưá»ng có giảng đến phép tráºn nà y. Khi nãy, Khương Duy biến tráºn ấy, gá»i là tráºn trưá»ng xà quyển địa, nếu đánh chá»— khác, thì không sao phá được. Tôi thấy đầu tráºn ở góc tây bắc, cho nên từ mặt ấy đánh và o, liá»n phá được ngay.
Ngải tạ ơn nói:
- Tôi tuy há»c được phép tráºn, nhưng chưa tưá»ng phép biến hóa. Ông đã biết phép ấy, ngà y mai nên đấu tráºn vá»›i Khương Duy, để tôi dẫn quân đến đánh úp sau trại Kỳ SÆ¡n, hai mặt dồn lại đánh, thì có thể cướp lại trại cÅ©.
Bèn sai Trịnh Luân là m tiên phong. Ngải tá»± dẫn quân đến úp trại Kỳ SÆ¡n, má»™t mặt cho ngưá»i đưa chiến thư thách Khương Duy ngà y mai đấu tráºn.
Duy phê và o chiến thư và cho sứ giả mang vá», rồi bảo vá»›i các tướng rằng:
- Ta được máºt thư cá»§a Võ hầu tryá»n cho tráºn nà y cả thảy ba trăm sáu mươi lăm phép biến, theo độ số chung quanh trá»i. Nay quân giặc thách ta đấu tráºn pháp, thì chẳng khác nà o múa rìu qua mắt thợ, đây tất có mưu mẹo, các ông có biết không?
Liêu Hóa nói:
- Äây hẳn là dá» ta đấu tráºn, kỳ thá»±c là há» dẫn quân đến chụp mặt sau ta đây.
Duy cưá»i rằng:
- ChÃnh thế.
Liá»n sai Trương Dá»±c, Liêu Hóa dẫn má»™t vạn quân phục ở mé sau núi.
Hôm sau, Khương Duy dẫn hết quân trong chÃn trại, dà n cả ra trước núi Kỳ SÆ¡n, Tư Mã Vá»ng cÅ©ng dẫn quân ra khá»i vị Nam, đến trước Kỳ SÆ¡n, cùng vá»›i Khương Duy đối tráºn.
Duy nói:
- Ngươi má»i ta ra đấu tráºn pháp, thá» bà y trước cho coi.
Vá»ng bà y ra má»™t tráºn bát quái.
Duy cưá»i rằng:
- Tráºn ấy tức là tráºn cá»§a ta bà y, ngươi ăn cắp, lấy gì là m lạ?
Vá»ng nói:
- Ngươi cÅ©ng há»c mót cá»§a ngưá»i khác chứ gì?
Duy nói:
- Váºy thì tráºn nà y có bao nhiêu phép biến?
Vá»ng cưá»i, rằng:
- Ta biết bà y tráºn, dá»… thưá»ng không biết biến tráºn hay sao?
Tráºn nà y cả thảy có chÃn lần chÃn tám mươi mốt phép biến.
Duy nói:
Ngươi thỠbiến đi ta coi.
Vá»ng và o trong tráºn, biến má»™t và i lần, rồi bước ra há»i rằng:
- Ngươi có biết ta biến ra tráºn gì không?
Duy cưá»i nói rằng:
- Tráºn pháp cá»§a ta, theo độ số trá»i, có ba trăm sáu mươi lăm phép biến. Ngươi chẳng qua như ếch ngồi đáy giếng, biết đâu được phép huyá»n diệu nà y!
Vá»ng nói:
- Ta vẫn biết có các phép biến ấy. Ngươi thỠbiến cho ta coi.
Duy nói:
- Ngươi bảo Äặng Ngải ra đây, ta bà y cho mà xem.
Vá»ng nói:
- Äặng tướng quân có mẹo hay hÆ¡n, tÃnh không ưa đấu tráºn pháp.
Duy cưá»i ầm lên rằng:
- Có mẹo gì hay đâu! Chẳng qua sai mà y đấu với ta ở đây, còn hắn thì dẫn quân đến úp sau quân ta có phải không?
Vá»ng thấy nói như Ä‘i guốc và o ruá»™t mình, lấy là m kinh hãi, muốn thúc quân đánh bừa má»™t tráºn. Duy cầm roi vẫy má»™t cái, quân hai bên đổ ra, đánh tan tà nh quân Ngụy, phải bá» giáp vất gươm giáo chạy tháo thân.
Äặng Ngải thúc tiên phong Trịnh Luân đến mé sau núi; vừa Ä‘i qua má»m núi, bá»—ng nổi má»™t tiếng pháo, rồi trống đánh vang trá»i, quân Thục đổ ra, đại tướng Ä‘i đầu là Liêu Hóa. Trịnh Luân sấn lại đánh nhau vá»›i Liêu Hóa, bị Liêu Hóa chém ngay má»™t Ä‘ao lăn quay xuống ngá»±a.
Äặng Ngải giáºt mình, kÃp thu quân vá», thì lại gặp Trương Dá»±c dẫn quân đến. Äôi bên áºp và o đánh giết, quân Ngụy tan nát. Ngải bị bốn mÅ©i tên, cố sống cố chết chạy vỠđến trại Vị Nam. Tư Mã Vá»ng cÅ©ng chạy vá» trại.
Hai ngưá»i bà n bạc, Vá»ng nói rằng:
- Gần nay Thục chá»§ Lưu Thiá»n yêu dùng tên hoạn quan Hoà ng Hạo, ngà y đêm ham mê tá»u sắc. Ta nên dùng mẹo phản gián, để cho Thục chá»§ đòi Khương Duy vá», thì má»›i giải được nguy nà y.
Ngải há»i các mưu sÄ© rằng:
- Có ai và o được Thục, kết hiếu với Hoà ng Hạo không?
Äảng Quân xin Ä‘i. Ngải mừng lắm, sai Äảng Quân mang và ng ngá»c, châu báu và o Thà nh Äô, kết liên vá»›i Hoà ng Hạo, nói phao lên rằng Khương Duy có bụng oán thiên tá», không bao lâu tất vá» hà ng Ngụy. Bởi thế ngưá»i ở Thà nh Äô đồn khắp cả Ä‘i, ai ai cÅ©ng biết, Hoà ng Hạo và o tâu vá»›i Háºu chá»§, Háºu chá»§ láºp tức sai ngưá»i Ä‘i gấp đòi Khương Duy vá» triá»u.
Khi ấy Khương Duy luôn mấy hôm khiêu chiến, Äặng Ngải giữ vững không ra. Duy trong bụng nghi hoặc, chưa biết nghÄ© thế nà o. Chợt có sứ giả đến triệu vá». Duy không biết tại sao đà nh phải rút quân vá» triá»u. Äặng Ngải, Tư Mã Vá»ng biết rằng Duy đã trúng phải mẹo, liá»n cất quân Vị Nam, Ä‘uổi đánh.
Ấy mới là :
Nhạc Nghị đánh TỠgặp kẻ phản,
Nhạc Phi phá giặc mắc lá»i gièm,
Chưa biết sau nà y ra là m sau, xem hồi sau phân giải.
Há»’I 113
Äinh Phụng Láºp mẹo đánh Tôn Lâm;
Khương Duy đấu tráºn phá Äặng Ngải
Khương Duy sợ có quân cứu đến, cho quân bá»™ váºn tải quân nhu xa trượng vá» trước, rồi Ä‘em quân mã Ä‘i Ä‘oạn háºu.
Quân tế tác báo tin vá»›i Äặng Ngải. Ngải cưá»i, nói:
- Khương Duy biết cơ binh của đại tướng quân sắp đến, cho nên lui vỠtrước, không nên đuổi theo là m gì. Nếu đuổi thì phải mắc phải mẹo của hắn ngay.
Bèn cho ngưá»i Ä‘i thám, quả nhiên trong đưá»ng hẻm hang Lạc Cốc, chứa chất cá»§i cá», dá»± bị để đốt quân Ä‘uổi theo.
Chúng khen Äặng Ngải rằng:
- Tướng quân tháºt là thần toán! Ngải sai dâng biểu tâu vá», Tư Mã Chiêu mừng lắm, lại thưởng thêm cho Äặng Ngải.
Ngô chá»§ Tôn Lượng, bấy giá» má»›i mưá»i bảy tuổi, thấy Lâm giết ngưá»i thái quá, có ý không bằng lòng.
Ngô chá»§ vốn thông minh lắm. Má»™t bữa, ra chÆ¡i vừơn tây uyển, nhân muốn ăn má»™t quả mÆ¡ xanh bèn sai hoà ng môn và o lấy máºt. Má»™t lát, hoà ng môn Ä‘em máºt đến. Ngô chá»§ thấy trong chén máºt có và i viên *** chuá»™t, bèn đòi quan giữ kho đến há»i.
Quan giữ kho lạy kêu rằng:
- Chúng tôi Ä‘áºy kÃn đáo lắm, là m gì có *** chuá»™t rÆ¡i và o được?
Lượng há»i:
- Hoà ng môn có đến đòi máºt ăn bao giá» không?
Quan giữ kho tâu rằng:
- Mấy hôm trước có đến đòi máºt ăn, nhưng chúng tôi quả thá»±c không dám cho.
Lượng trỠtên hoà ng môn, nói
- Äây chắc là mà y thù nó không cho máºt, cho nên bá» *** chuá»™t và o để hại nó chứ gì?
Tên hoà ng môn không chịu.
Lượng nói:
- Việc nà y cÅ©ng dá»… biết, nếu phân máºt lâu ngà y, thì trong ngoà i thấm ướt; bằng má»›i bá» và o, thì trong ráo ngoà i ướt.
Liá»n sai cắt ra xem, thì quả nhiên ở trong khô ráo. Hoà ng môn lúc bấy giá» má»›i chịu tá»™i.
Äại khái Lượng thông minh như thế, nhưng bị Tôn Lâm kìm hãm nên không được tá»± chá»§ Ä‘iá»u gì.
Bấy giá» Tôn Lâm quyá»n thế hách dịch lắm. Em là Tôn Cứ là m oai viá»…n tướng quân, và o túc vệ trong nÆ¡i cung cấm, em nữa là Tôn Ân là m võ vệ tướng quân, Tôn Cán là m thiên tướng quân; Tôn Ngữ là m trà ng thá»§y hiệu úy, chia đóng các doanh trại.
Ngô chủ một bữa ngồi buồn, có hoà ng môn thị lang là Toà n Kỷ đứng hầu bên cạnh. Kỷ là quốc cữu. Lượng khóc bảo với Kỷ rằng:
- Tôn Lâm chuyên quyá»n giết báºy, khinh trẫm tệ lắm, nếu không liệu Ä‘i, tất để sinh vạ.
Kỷ tâu rằng:
- Bệ hạ có việc gì dùng đến, tôi dù có chết cũng không dám từ.
Lượng nói:
- Ngươi nên Ä‘iểm quân cấm binh, cùng vá»›i tướng quân Lưu VÄ©nh, giữ các cá»a thà nh, để trẫm tá»± dẫn quân ra giết Tôn Lâm. Nhưng việc ấy chá»› để cho mẹ ngươi được biết, vì mẹ ngươi là chị Tôn Lâm. Nếu lá»™ chuyện ra ngoà i, thì là m lỡ mất việc trẫm đấy.
Kỷ nói:
- Xin bệ hạ ban cho tôi một đạo chiếu, để khi là m việc, đem ra bảo chứng, cho thủ hạ Tôn Lâm không ai dám động.
Lượng nghe lá»i, thảo máºt chiếu giao cho Toà n Ká»·, Ká»· lÄ©nh chiếu mang vá» nhà , nói chuyện vá»›i cha Toà n Thượng. Thượng biết chuyện, bảo vá»›i vợ rằng:
- Chỉ trong ba ngà y nữa, thì giết Tôn Lâm.
Ngưá»i vợ nói:
- Giết đi cũng phải.
Miệng tuy nói thế, nhưng máºt sai ngưá»i báo tin cho Tôn Lâm biết.
Lâm nổi giáºn, Ä‘ang đêm, gá»i bốn anh em đến, Ä‘iểm tinh binh và o vây ná»™i cung. Má»™t mặt bắt Toà n Thượng, Lưu VÄ©nh và cả nhà hai ngưá»i giam lại. Äến sáng Ngô chá»§ Tôn Lượng nghe ở ngoà i cá»a cung có tiếng chiêng trống ầm Ä©. Rồi ná»™i thị láºt Ä‘áºt chạy và o tâu rằng:
- Tôn Lâm dẫn quân đến vây bá»c cả vưá»n ná»™i uyển.
Lượng nổi giáºn, trá» và o Toà n háºu quát rằng:
- Cha và anh mà y là m há»ng mất việc tao rồi!
Liá»n rút gươm ra toan chém Toà n háºu và thị trung; cáºn thần lôi cả lấy vạt áo khóc ngăn lại, không để cho Tôn Lượng ra ngoà i.
Tôn Lâm trước hết giết bá»n Toà n Thượng, Lưu VÄ©nh rồi há»™i văn võ cả ở trong triá»u, truyá»n lệnh rằng:
- Chúa thượng hoang dâm lắm bệnh, tối tăm không biết đạo nghÄ©a là gì, không thể phụng dược tôn miếu, nên bá» Ä‘i. Văn võ ai không tuân lá»i ta, thì ghép ngay cho tá»™i mưu phản.
Ai nấy Ä‘á»u sợ run láºp cáºp, thưa rằng:
- Xin tuân theo lệnh tướng quân.
Chỉ có thượng thư là Hoà n à giáºn tái mặt lại, từ trong bá»n nhảy ra, trá» và o mặt Tôn Lâm mắng rằng:
- Chúa thượng là chúa thông minh, mà y sao dám nói cà n thế. Tao thà chết, quyết không nghe lá»i mà y!
Lâm nổi giáºn rút gươm chém phăng Hoà n Ã, rồi và o cung trá» và o Tôn Lượng mắng rằng:
Hôn quân vô đạo kia: Äáng lẽ nên giết Ä‘i để tạ thiên hạ má»›i phải, nhưng nể mặt tiên đế, nay phế ngươi xuống là m Cối Kê vương. Ta sẽ kén ngưá»i có đức lên là m vua.
Nói Ä‘oạn quát trung thư lang Lý Sùng cướp lấy ấn thụ, sai Äặng Trình thu lấy.
Tôn Lượng khóc vang lên rồi đi ra:
Ngưá»i sau có thÆ¡ than rằng:
Loạn tặc vu Y Doãn,
Gian thần giả Hoắc Quang,
Thương thay Tôn minh chúa,
Không giữ được ngai và ng.
Tôn Lâm sai quan tôn chÃnh Tôn Khải rước trung thư lang nha vương là Tôn Hưu vá» là m vua. Hưu tá»± là Tá» Liệt, con thứ sáu Tôn Quyá»n, khi ở Hổ Lâm nằm mÆ¡ thấy cưỡi rồng bay lên trá»i ngoảnh lại trông thấy Ä‘uôi rồng, má»›i giáºt mình tỉnh dáºy.
Hôm sau, Tôn Khải, Äổng Triá»u đến má»i Hưu vá» triá»u. Khi Ä‘i đến khúc A có má»™t cụ già , tá»± xưng tên là Cam Hưu, lạy phục xuống đất tâu rằng:
- Xin bệ hạ nhanh cho, nếu cháºm chạp thì việc sinh biến mất. Hưu tạ lá»i ấy. Khi Ä‘i đến dinh Bố CÆ¡, Tôn Ân Ä‘em xa giá lại đón. Hưu không dám trèo lên kiệu, ngồi má»™t chiếc xe nhá» Ä‘i và o, trăm quan lại yết bên cạnh đưá»ng. Hưu vá»™i và ng xuống xe đáp lá»…. Tôn Lâm sai đỡ dáºy, má»i và o đại Ä‘iện, rước lên ngôi trên sáºp rồng.
Hưu khiêm tốn, từ chối hai ba lần, rồi má»›i chịu nháºn ngá»c tỉ.
Văn võ các quan lá»… chầu mừng đâu đấy, đại xá cho thiên hạ; cải niên hiệu gá»i lá VÄ©nh An năm đầu; Phong cho Tôn Lâm là m thừa tướng, lÄ©nh chức Kinh Châu mục. Các quan cùng được phong thưởng. Lại phong con anh là Tôn Hạo là m Ô trình hầu.
Tôn Lâm má»™t nhà năm anh em, Ä‘á»u phong tước hầu, coi giữ quân cấm binh, quyá»n hÆ¡n cả vua. Ngô chá»§ Tôn Hưu sợ sinh biến ngoà i mặt tuy ân huệ, kỳ thá»±c trong bụng vẫn đỠphòng.
Tôn Lâm ngà y cà ng sinh kêu hoạnh lắm. Tháng chạp năm ấy, Lâm Ä‘em trâu rượu và o cung lá»… thá», Ngô chá»§ Tôn Hưu không chịu lấy. Lâm giáºn mang trâu rượu vá» phá»§, má»i tả tướng quân là Trương Bố đến phá»§ uống rượu. Trong tiệc, Lâm nói:
- Khi trước ta bá» Cối Kê vương, nhiá»u ngưá»i khuyên ta lên là m vua. Ta tưởng là chúa thượng hiá»n háºu, cho nên má»›i láºp. Nay ta dâng lá»… thá» lại từ chối không nháºn, thế là không coi ta và o đâu rồi đó. Nay mai ngươi thá» coi xem ra là m sao.
Bố nghe nói dạ dạ mấy tiếng, không dám nói câu gì.
Hôm sau, Bố và o cung máºt tâu vá»›i Tôn Hưu việc ấy. Hưu lấy là m lo sợ, ngà y đêm không yên. ÄÆ°á»£c và i hôm, Lâm sai Trung thư lang là Mạnh Tôn dẫn má»™t vạn năm nghìn tinh binh ra đóng ở Võ Xương, váºn hết đồ khà giá»›i trong kho cấp cho bá»n ấy.
Tướng quân là Ngụy Mạc, võ vệ sÄ© là Thi Sóc, hai ngưá»i và o máºt tâu vá»›i Ngô chá»§ rằng:
- Tôn Lâm Ä‘iá»u binh ra ngoà i, lại Ä‘em đồ khà giá»›i cấp cho quân, nay mai tất sinh biến.
Tôn Hưu giáºt mình, kÃp vá»i Trương Bố và o bà n bạc. Bố tâu rằng:
- Có lão tướng là Äinh Phụng mưu mẹo hÆ¡n ngưá»i, biết Ä‘oán việc lá»›n, nên cho vá»i và o bà n việc.
Hưu liá»n vá»i Äinh Phụng và o trong nhà kÃn, kể lại chuyện ấy.
Phụng tâu rằng:
- Bệ hạ chớ lo, tôi có một kế nà y trừ được hại cho nước.
Hưu há»i mẹo là m sao, Phụng tâu rằng:
- Mai là ngà y chạp, há»™i cả quần thần má»i cả Tôn Lâm đến ăn tiệc, tôi sẽ khu xá» xong xuôi.
Hưu mừng lắm. Phụng sai Ngụy Mạc, Thi Sóc coi việc ngoà i Trương Bố coi việc trong.
Äêm hôm ấy, trá»i nổi cÆ¡n dông: Cát, sá»i, đá bay vù vù có má»™t cây cổ thụ báºt cả má»™t tảng rá»… xuống. Äến sáng đứng gió, sứ giả phụng chiếu má»i Tôn Lâm và o cung ăn yến. Tôn Lâm đương ở trên giưá»ng, bổng dưng như có ngưá»i đẩy sấp xuống đất. Lâm thấy váºy không vui lòng. Má»™t lát lại thấy hÆ¡n mưá»i ngưá»i sứ giả đến má»i. Ngưá»i nhà ngăn lại nói rằng:
- Má»™t đêm nổi dông gió, sáng hôm nay lại bá»—ng dưng ngã sấp, đó không phải là điá»m hay, không nên đến dá»± tiệc.
Lâm nói:
- Anh em ta cùng giữ quân cấm binh, ai dám đến gần ta mà sợ? Và dù có việc gì, thì đốt lá»a ở trong phá»§ lên là m hiệu.
Dặn xong lên xe và o cung.
Ngô chá»§ Tôn Hưu xuống dưới sáºp rồng đứng đón má»i Lâm lên ngồi. Rượu được và i tuần, bá»—ng thấy ngoà i cung có ngá»n lá»a cháy. Lâm muốn đứng dáºy vá», Hưu ngăn lại nói rằng:
- Thừa tướng cứ ngồi yên, quân ngoà i có nhiá»u, can gì phải lo?
Hưu vừa nói dứt lá»i thì tả tướng quân Trương Bố rút gươm cầm tay, dẫn hÆ¡n ba chục võ sÄ©, bước sấn lên trên Ä‘iện, quát lên rằng:
- Có chiếu bắt phản tặc là Tôn Lâm!
Lâm vừa toan chạy, thì đã bị võ sĩ bắt lại. Lâm cúi đầu kêu rằng:
- Xin đà y ra Giao Châu, cho được vỠlà m ruộng.
Hưu mắng rằng:
- Sao trước mà y không Ä‘em đà y Äằng Dáºn, Lã Cứ, Vương Äôn có được không?
Bèn sai lôi ra chém, Trương Bố lôi Tôn Lâm ra mé đông Ä‘iện chém đầu; đầy tá»› không tên nà o dám nhúc nhÃch.
Bố Ä‘á»c tá» chiếu lên nói rằng:
- Tá»™i chỉ do má»™t mình Tôn Lâm gây nên thôi, còn ngưá»i khác không ai việc gì cả.
Bố má»i Tôn Hưu lên lầu NgÅ© Phượng. Äinh Phụng, Ngụy Mạc, Thi Sóc bắt cả bá»n anh em Tôn Lâm Ä‘iệu đến. Hưu sai Ä‘em ra chợ chém sạch, giết cả ba há», hÆ¡n và i trăm tôn đảng Ä‘á»u bị chết lây. Lại sai đà o mả Tôn Tuấn, vằm thây xé xác ra, rồi xây phần má»™ lại cho bá»n Gia Cát Khác, Äằng Dáºn, Vương Äôn, Lã Cứ để tá» cái bụng trung cá»§a há». Ai bị Ä‘em đầy phương xa liá»n tha cho vá» là ng mạc. Lại phong thưởng cho bá»n Äinh Phụng, rồi đưa thư báo tin mừng và o thà nh Äô.
Háºu chá»§ bên Thục sai sứ và o mừng Ngô, Ngô lại sai Tiết Há»§ và o Thục để đáp lá»…. Há»§ từ trong Thục vá», Ngô chá»§ há»i quang cảnh trong Thục, Há»§ tâu rằng:
- Lâu nay trung thưá»ng thị là Hoà ng Hạo Coi việc, công khanh a dua cả và o hắn. Trong triá»u không nghe thấy lá»i thẳng, ngoà i đồng dân lắm ngưá»i mặt bá»§ng da chì. Thế mà vua thì chỉ má»™t niá»m mải vui chÆ¡i. Äó gá»i là chim én chim sẻ ở trên thá»m, không biết rằng nhà to sắp cháy là thế.
Hưu thở dà i than rằng:
- Nếu còn Gia Cát Võ hầu, thì đâu đến nỗi thế nà y!
Bởi thế lại viết thư đưa sang Thục nói rằng Tư Mã Chiêu không mấy bữa nữa tất sẽ thoán Ngụy. Thế nà o hắn cũng sang đánh Ngô, Thục để thị uy. Hai nước ta cùng phải giữ gìn trước đi.
Khương Duy nghe được tin ấy, mừng rỡ lắm, dâng biểu lại xin cất quân sang đánh Ngụy.
Năm Cảnh Diệu thứ nhất nhà Thục Hán, mùa đông đại tướng quân Khương Duy cất Liêu Hóa, Trương Dá»±c là m tiên phong, Vương Xá, Tưởng Mân là m tả quân, Tưởng Thư, Phó Thiêm là m hữu quân, Hồ Tế là m hợp háºu; Duy cùng vá»›i Hạ Hầu Bá tổng lÄ©nh trung quân, khởi hai mươi vạn quân Thục, lạy từ Háºu chá»§, đến thẳng Hán Trung, bà n bạc vá»›i Hạ Hầu Bá xem ra lối nà o cho tiện.
Bá nói:
- Kỳ SÆ¡n là đất dụng võ, nên tiến quân ra mặt ấy; ta nên sai ba quân kéo cả ra Kỳ SÆ¡n, đến cá»a hang hạ trại. Bấy giá» Äặng Ngải Ä‘ang ở trong trại Kỳ SÆ¡n, Ä‘iểm quân LÅ©ng Hữu, chợt có tin báo quân Thục hạ ba ngá»n trại ở cá»§a hang. Ngải nghe báo, lên cao ngắm xem, mừng rỡ vá» trại, lên trướng nói rằng:
- Không ra khá»i được ý định cá»§a ta!
Nguyên Äặng Ngải xem xét địa thế, để dà nh đất cho quân Thục láºp trại. Từ chá»— ấy đến trại Kỳ SÆ¡n, đã đà o sẵn má»™t đưá»ng hầm, đợi quân Thục đến sẽ khởi sá»±. Bấy giá» Khương Duy láºp ba ngá»n trại, trại tả đóng chÃnh và o giữa đưá»ng hầm, là trại cá»§a Vương Xá, Tưởng Mân.
Äặng Ngải sai con là Äặng Trung cùng vá»›i Sư Toản, má»—i ngưá»i dẫn má»™t vạn quân chia là m hai cánh tả hữu. Sai phó tướng Trịnh Luân dẫn năm trăm quân quáºt tá» má»™t canh hai đêm hôm ấy, Ä‘i xuyên đưá»ng hầm đến thẳng trại tả kéo lên.
Vương Xá, Tưởng Mân khi ấy nhân chưa láºp xong trại, sợ quân Ngụy đến cướp trại, không dám cởi giáp Ä‘i ngá»§. Chợt thấy trung quân tá»± nhiên bối rối, vá»™i và ng cầm khà giá»›i nhảy lên ngá»±a, thì đã thấy Äặng Trung ở ngoà i dẫn quân kéo và o. Trong ngoà i dồn lại đánh, hai tướng cố chết cá»± lại không nổi, phải bá» trại chạy.
Khương Duy ở trong trướng nghe tiếng bên trại tả hò reo, biết có quân trong ứng ngoà i hợp. Duy kÃp ngá»±a đứng trước trướng trung quân, truyá»n lệnh rằng:
- Há»… ai nhá»™n nhạo thì chém. Nếu có quân giặc kéo đến cạnh trại, không phải há»i lôi thôi gì, chỉ việc dùng cung ná» bắn ra.
Má»™t mặt truyá»n cho trại hữu cÅ©ng thế, không được nhá»™n nhạo. Quân Ngụy hÆ¡n mưá»i lần xông và o, quả nhiên Ä‘iá»u bị tên bắn lui vá», xáo xác mãi đến sáng, rồi không dám và o.
Äặng Ngải thu quân vá» trại, than rằng:
- Khương Duy thá»±c là há»c được phép cá»§a Khổng Minh: Ra quân ban đêm mà không sợ, tướng gặp biến mà không rối, thế má»›i thá»±c là tướng tà i!
Hôm sau, Vương Xá, Tưởng Mân thu nhặt quân tà n, đến đại trại xin chịu tội.
Duy nói:
- Äó không phải là tá»™i tại các ngươi. Bởi vì ta không tưá»ng mạch đất, má»›i đến ná»—i thế.
Lại cấp thêm cho quân mã, sai hai tướng hạ trại. Rồi Ä‘em những thây ngưá»i chết, bá» cả và o trong đưá»ng hầm, lấy đất lấp Ä‘i.
Duy sai ngưá»i đưa chiến thư, thách Äặng Ngải ngà y mai ra giao phong.
Ngải mừng rỡ ưng lá»i. Hôm sau, hai bên dà n tráºn ở trước núi Kỳ SÆ¡n. Duy án phép bát tráºn cá»§a Võ Hầu, chia dà n ra tám cá»a: Thiên, địa, phong, vân, Ä‘iểu, xà , long, hổ. Äặng Ngải thấy Khương Duy bà n tráºn bát quái, cÅ©ng bà y tráºn ấy, cá»a ngõ tả hữu trước sau tả hữu giống y như hệt.
Duy cầm thương thúc ngá»±a ra ngoà i tráºn gá»i to lên rằng:
- Mà y bắt chước ta bà y tráºn bát quái, nhưng mà y có biến tráºn được không?
Ngải cưá»i rằng:
- Mà y tưởng một mình mà y bà y được hay sao? Ta đã bà y được, là m gì mà chẳng biến được?
Nói Ä‘oạn, quay và o tráºn, sai quân cầm hiệu, phất má»™t lá cá», má»—i cá»a biến thà nh tám cá»a, tám tám thà nh sáu mươi tư cá»a.
Ngải ra tráºn há»i rằng:
- Phép biến tráºn cá»§a ta thế nà o?
Duy nói:
- Mà y biến cÅ©ng phải, nhưng có dám và o tráºn vây nhau không?
Ngải nói:
- Sao lại không dám?
Bởi váºy, quân đôi bên cứ y đội ngÅ© tiến và o. Ngải và o trung quân đứng sai khiến, cho quân lượn và o vây tráºn, tráºn đôi bên vẫn đâu ra đấy, không xôn xao má»™t tà nà o. Khương Duy đứng trung quân, cầm lá cá» phất má»™t cái, bá»—ng biến thà nh tráºn trưá»ng xà quyển địa, vây bá»™c ngay Äặng Ngải và o giữa. Bốn mặt tiếng reo nổi lên. Ngải không biết là tráºn gì, trong bụng đã sợ. Tiếng reo dần dần đến gần. Ngải dẫn và o các tướng xông xáo cÅ©ng không sao ra được. Quân Thục cùng gá»i to lên rằng:
- Äặng Ngải hà ng Ä‘i cho mau!
Ngải ngẩng mặt lên than rằng:
- Ta lỡ ra muốn khoe tà i một lúc, mắc phải mẹo Khương Duy mất rồi!
Bá»—ng thấy trên góc tây bắc, có má»™t toán quân đánh và o. Ngải trông ra thì quân Ngụy, má»›i thừa thế đánh ra được ngoà i. Nguyên Tư Mã Vá»ng đánh cứu Äặng Ngải Ä‘em ra, khi trở vá» thì chÃn trại Kỳ SÆ¡n đã bị quân Thục cướp mất cả.
Ngải dẫn bại dẫn bại quân lui vỠmé nam sông Vị hạ trại.
Ngải nói:
- Sao ông biết được phép tráºn nà y, mà cứu được tôi ra?
Vá»ng nói:
- Tôi thuở nhá» há»c ở Nam Kinh, có kết bạn vá»›i Thôi Châu Bình, Thạch Quảng Nguyên thưá»ng có giảng đến phép tráºn nà y. Khi nãy, Khương Duy biến tráºn ấy, gá»i là tráºn trưá»ng xà quyển địa, nếu đánh chá»— khác, thì không sao phá được. Tôi thấy đầu tráºn ở góc tây bắc, cho nên từ mặt ấy đánh và o, liá»n phá được ngay.
Ngải tạ ơn nói:
- Tôi tuy há»c được phép tráºn, nhưng chưa tưá»ng phép biến hóa. Ông đã biết phép ấy, ngà y mai nên đấu tráºn vá»›i Khương Duy, để tôi dẫn quân đến đánh úp sau trại Kỳ SÆ¡n, hai mặt dồn lại đánh, thì có thể cướp lại trại cÅ©.
Bèn sai Trịnh Luân là m tiên phong. Ngải tá»± dẫn quân đến úp trại Kỳ SÆ¡n, má»™t mặt cho ngưá»i đưa chiến thư thách Khương Duy ngà y mai đấu tráºn.
Duy phê và o chiến thư và cho sứ giả mang vá», rồi bảo vá»›i các tướng rằng:
- Ta được máºt thư cá»§a Võ hầu tryá»n cho tráºn nà y cả thảy ba trăm sáu mươi lăm phép biến, theo độ số chung quanh trá»i. Nay quân giặc thách ta đấu tráºn pháp, thì chẳng khác nà o múa rìu qua mắt thợ, đây tất có mưu mẹo, các ông có biết không?
Liêu Hóa nói:
- Äây hẳn là dá» ta đấu tráºn, kỳ thá»±c là há» dẫn quân đến chụp mặt sau ta đây.
Duy cưá»i rằng:
- ChÃnh thế.
Liá»n sai Trương Dá»±c, Liêu Hóa dẫn má»™t vạn quân phục ở mé sau núi.
Hôm sau, Khương Duy dẫn hết quân trong chÃn trại, dà n cả ra trước núi Kỳ SÆ¡n, Tư Mã Vá»ng cÅ©ng dẫn quân ra khá»i vị Nam, đến trước Kỳ SÆ¡n, cùng vá»›i Khương Duy đối tráºn.
Duy nói:
- Ngươi má»i ta ra đấu tráºn pháp, thá» bà y trước cho coi.
Vá»ng bà y ra má»™t tráºn bát quái.
Duy cưá»i rằng:
- Tráºn ấy tức là tráºn cá»§a ta bà y, ngươi ăn cắp, lấy gì là m lạ?
Vá»ng nói:
- Ngươi cÅ©ng há»c mót cá»§a ngưá»i khác chứ gì?
Duy nói:
- Váºy thì tráºn nà y có bao nhiêu phép biến?
Vá»ng cưá»i, rằng:
- Ta biết bà y tráºn, dá»… thưá»ng không biết biến tráºn hay sao?
Tráºn nà y cả thảy có chÃn lần chÃn tám mươi mốt phép biến.
Duy nói:
Ngươi thỠbiến đi ta coi.
Vá»ng và o trong tráºn, biến má»™t và i lần, rồi bước ra há»i rằng:
- Ngươi có biết ta biến ra tráºn gì không?
Duy cưá»i nói rằng:
- Tráºn pháp cá»§a ta, theo độ số trá»i, có ba trăm sáu mươi lăm phép biến. Ngươi chẳng qua như ếch ngồi đáy giếng, biết đâu được phép huyá»n diệu nà y!
Vá»ng nói:
- Ta vẫn biết có các phép biến ấy. Ngươi thỠbiến cho ta coi.
Duy nói:
- Ngươi bảo Äặng Ngải ra đây, ta bà y cho mà xem.
Vá»ng nói:
- Äặng tướng quân có mẹo hay hÆ¡n, tÃnh không ưa đấu tráºn pháp.
Duy cưá»i ầm lên rằng:
- Có mẹo gì hay đâu! Chẳng qua sai mà y đấu với ta ở đây, còn hắn thì dẫn quân đến úp sau quân ta có phải không?
Vá»ng thấy nói như Ä‘i guốc và o ruá»™t mình, lấy là m kinh hãi, muốn thúc quân đánh bừa má»™t tráºn. Duy cầm roi vẫy má»™t cái, quân hai bên đổ ra, đánh tan tà nh quân Ngụy, phải bá» giáp vất gươm giáo chạy tháo thân.
Äặng Ngải thúc tiên phong Trịnh Luân đến mé sau núi; vừa Ä‘i qua má»m núi, bá»—ng nổi má»™t tiếng pháo, rồi trống đánh vang trá»i, quân Thục đổ ra, đại tướng Ä‘i đầu là Liêu Hóa. Trịnh Luân sấn lại đánh nhau vá»›i Liêu Hóa, bị Liêu Hóa chém ngay má»™t Ä‘ao lăn quay xuống ngá»±a.
Äặng Ngải giáºt mình, kÃp thu quân vá», thì lại gặp Trương Dá»±c dẫn quân đến. Äôi bên áºp và o đánh giết, quân Ngụy tan nát. Ngải bị bốn mÅ©i tên, cố sống cố chết chạy vỠđến trại Vị Nam. Tư Mã Vá»ng cÅ©ng chạy vá» trại.
Hai ngưá»i bà n bạc, Vá»ng nói rằng:
- Gần nay Thục chá»§ Lưu Thiá»n yêu dùng tên hoạn quan Hoà ng Hạo, ngà y đêm ham mê tá»u sắc. Ta nên dùng mẹo phản gián, để cho Thục chá»§ đòi Khương Duy vá», thì má»›i giải được nguy nà y.
Ngải há»i các mưu sÄ© rằng:
- Có ai và o được Thục, kết hiếu với Hoà ng Hạo không?
Äảng Quân xin Ä‘i. Ngải mừng lắm, sai Äảng Quân mang và ng ngá»c, châu báu và o Thà nh Äô, kết liên vá»›i Hoà ng Hạo, nói phao lên rằng Khương Duy có bụng oán thiên tá», không bao lâu tất vá» hà ng Ngụy. Bởi thế ngưá»i ở Thà nh Äô đồn khắp cả Ä‘i, ai ai cÅ©ng biết, Hoà ng Hạo và o tâu vá»›i Háºu chá»§, Háºu chá»§ láºp tức sai ngưá»i Ä‘i gấp đòi Khương Duy vá» triá»u.
Khi ấy Khương Duy luôn mấy hôm khiêu chiến, Äặng Ngải giữ vững không ra. Duy trong bụng nghi hoặc, chưa biết nghÄ© thế nà o. Chợt có sứ giả đến triệu vá». Duy không biết tại sao đà nh phải rút quân vá» triá»u. Äặng Ngải, Tư Mã Vá»ng biết rằng Duy đã trúng phải mẹo, liá»n cất quân Vị Nam, Ä‘uổi đánh.
Ấy mới là :
Nhạc Nghị đánh TỠgặp kẻ phản,
Nhạc Phi phá giặc mắc lá»i gièm,
Chưa biết sau nà y ra là m sau, xem hồi sau phân giải.
Hết hồi 113.