 |
|

13-10-2008, 07:45 PM
|
 |
Äại sắc lang bán cánh gà nướngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi 91
Tá» Nha láºp kế thiêu Văn Hóa
Khi ấy TỠNha là m phép trên đà i, bủa thiên la, địa võng, cho nên Cao Minh, Cao Giác xông và o trại Châu thấy chớp giăng, sấm bủa binh ó trống rung.
Tá» Nha đứng trên đà i có Dương Tiá»…n bên tả, Vi Há»™ bên hữu, Lý Tịnh, Dương Nháºm, Lôi Chấn Tá» và Na Tra đồng chia ra bốn hướng trấn giữ vây phá»§ Cao Minh, Cao Giác. Cao Minh, Cao Giác không ngá» bị tráºn phá»§ vây tứ tướng, không biết đưá»ng nà o mà chạy, bị Tá» Nha quăng Ãả Thần Tiên đánh Cao Giác bể đầu, Cao Minh nát óc hai hồn bay vỠđà i Phong thần.
Bấy giá» Viên Hồng nghe trong dinh Châu chiêng trống rầm trá»i, tiếng quân reo dáºy đất, liá»n dẫn binh và o tiếp ứng, đến nÆ¡i thấy Vi Há»™ đánh vá»›i Ngô Long, Vi Há»™ quăng Gián ma xá», Ngô Long hóa hà o quang bay mất, còn Thưá»ng Hạo đánh vá»›i Na Tra .
Na Tra quăng Cá»u long thần há»a trạo lên, Thưá»ng Hạo cÅ©ng hóa hà o quang bay mất. Viên Hồng tức giáºn xông và o, bị Dương Nháºm cản lại, Viên Hồng đánh vá»›i Dương Nháºm má»™t hồi, rồi hiện hình con vươn bạch trên đầu, cầm má»™t cây côn đánh xuống. Dương Nháºm vừa lấy quạt ra toan quạt Viên Hồng nhưng không kịp, bị con vượn bạch trên đầu Viên Hồng cầm côn đánh xuống, trúng đầu Dương Nháºm chết tươi.
Tiếp đó hai bên hỗn chiến với nhau một hồi cho đến sáng, TỠNha giống kiểng thâu quân. Dương Tiễn nói:
- Hôm nay tuy chúng ta giết được Cao Minh, Cao Giác nhưng lại mất Dương Nháºm thì cÅ©ng không gá»i là thắng. Tôi xem Viên Hồng là yêu quái, ngặt không rõ váºt gì hóa ra tôi xin đến núi Chung Nam mượn kiếng chiếu yêu Ä‘em vá» tìm căn nguyên cá»§a nó má»›i được. Nếu cứ để nó đón đưá»ng ở đây mãi biết bao giá» má»›i đến Triá»u Ca.
TỠNha nói:
- Tướng quân tÃnh rất hay, váºy phải đến núi Chung Nam gấp rồi vá» kẻo ta trông đợi.
Dương Tiá»…n đằng vân thẳng đến núi Chung Nam, và o ra mắt Vân Trung Tá», mượn kiếng chiếu yêu và nói:
- Chẳng biết Viên Hồng thuộc loại gì hóa thân?
Vân Trung TỠnói:
- Nó là bảy con quái tại Mai Sơn, sức ngươi bắt được nó còn dư.
Nói rồi đưa kiếng chiếu yêu cho Dương Tiễn.
Dương Tiá»…n từ tạ độn thổ vá» dinh thuáºt lại má»i việc vá»›i Tá» Nha.
Lúc nầy bên dinh Thương, Viên Hồng cÅ©ng nóng lòng, triệu táºp các tướng đến nghị kế phá địch. Viên Hồng há»i:
- Các tướng ai có mưu chi trừ giặc không?
Ân Phá Bại nói:
- Lâu nay hai bên giao tranh không phân thắng bại, vừa rồi chúng ta lại mất hai vị đại tướng, nếu cứ giữ tình thế nà y mãi khó lòng, chi bằng ngà y mai quyết ra giao tranh má»™t tráºn cho phân thắng phụ.
Viên Hồng khen phải, liá»n ra lệnh chuẩn bị sẳn sà ng, rạng ngà y kéo quân đến trước dinh Châu khiêu chiến.
TỠNha hay tin cũng dẫn binh tướng ra ngoà i.
Viên Hồng giục ngựa đến trước, TỠNha cản lại nói:
- Sao túc hạ không biết cÆ¡ trá»i, còn cản đưá»ng chư hầu để cho lê dân đồ thán? Như hà ng đầu thì được phong hầu, còn nghịch mạng ắt không khá»i hối háºn?
Viên Hồng cưá»i nói:
- Ngươi bất quá là gã câu cá tại Bà n Khê, có tà i gì dám khoe khoang như váºy.
Nói rồi quay lại bảo Thưá»ng Hạo:
- Bắt Khương Thượng cho ta.
Thưá»ng Hạo vâng lệnh giục ngá»±a tá»›i, Dương Tiá»…n đón lại đánh liá»n.
Ãánh được mưá»i lăm hiệp, Thưá»ng Hạo bại tẩu, Dương Tiá»…n Ä‘uổi theo và lấy kiếng chiếu yêu ra soi, thấy Thưá»ng Hạo nguyên hình là con Bạch xà rất lá»›n.
Khi ấy Thưá»ng Hạo hóa ra khói Ä‘en hiện hình Bạch xà , quyết hại Dương Tiá»…n.
Dương Tiá»…n cất kiếng chiếu yêu, chỉ còn thấy khói Ä‘en mà thôi, liá»n hóa hình thà nh má»™t con rÃt lá»›n, có cánh hai cà ng sắt bén như hai cái kéo, bay và o trong khói Ä‘en, kẹp cổ con mãng xà té nhà o.
Dương Tiá»…n hiện hình ngưá»i, chặt đầu con rắn, rồi bắt ấn ngÅ© lôi hóa sấm, đánh thây con rắn nát như tro.
Viên Hồng thấy Thưá»ng Hạo chết rồi, nổi giáºn hét lá»›n:
- Dương Tiễn cả gan dám giết đại tướng của ta.
Nói rồi giục ngựa tới. Na Tra hiện ba đầu tám tay đón Viên Hồng mà đánh.
Dương Tiá»…n soi kiếng, thấy Viên Hồng là con Vượn bạch, biết váºt linh khó trị lắm.
Na Tra đánh Ãt hiệp rồi lấy gươm phép quăng lên, chụp Viên Hồng mà đốt, chẳng ngá» Viên Hồng độn há»a trốn khá»i.
Còn Ngô Long lướt tới đánh với Na Tra.
Dương Tiá»…n lấy kiếng soi, thấy con rÃt chúa.
Ngô Long đánh không lại, quà y ngựa bỠchạy. Na Tra giục đuổi theo.
Dương Tiễn kêu lại nói:
- Ãạo huynh, hãy nhưá»ng công ấy cho tôi.
Nói rồi giục ngựa đuổi theo Ngô Long.
Ngô Long thấy Dương Tiá»…n đến gần hiện khói Ä‘en, hóa hình con rÃt lá»›n phun độc. Dương Tiá»…n liá»n rùng mình, hóa ra má»™t con gà ngÅ© sắc, cao lá»›n dị thưá»ng bay và o khói Ä‘en, mổ con rÃt lá»§ng đầu rÆ¡i xuống.
Tá» Nha thấy giết được hai tướng địch liá»n thâu binh vá».
Ân Phá Bại và Lôi Khai xem thấy rắn rÃt, cưá»i thầm nói vá»›i nhau.
- Yêu quái trổ mặt là điá»m mất nước. Ai Ä‘á»i rắn rÃt mà lại cầm quân, là m đến Phó tướng.
Viên Hồng thấy các tướng bà n luáºn thẹn đỠmặt, nói đỡ:
- Ta không ngá» Ngô Long, Thưá»ng Hạo là hai con tinh, thiếu chút nữa há»ng việc.
Các tướng Ä‘á»u nói:
- Tá» Nha rất thao lược, bên dưới lại còn có nhiá»u tướng thần thông giúp sức, chúng tôi nhắm nÆ¡i đây khó giữ, chi bằng thâu binh vá» giữ Triá»u Ca nÆ¡i đó thà nh lÅ©y chắc chắn, chư hầu đánh lâu sẽ nản lòng kéo binh trở vá».
Viên Hồng nói:
- Các tướng nhu nhược quá thì là m sao có tinh thần đánh giặc, chốn nà y là nÆ¡i trá»ng đại, nếu bá» giặc chiếm cứ thì giữ triá»u ca sao nổi. à kiến các ông là muốn rước giặc và o thà nh đấy.
Các tướng thấy Viên Hồng nói gắt, không ai dám và o bà n luáºn nữa, bá» ra ngoà i nói chuyện riêng, Lá»— Nhân Kiệt nói nhá» vá»›i Âu Thà nh Tú:
- Nhắm Tây Châu thế nà o cÅ©ng thu giang sÆ¡n nhà Thương, nên khiến triá»u đình phong yêu quái là m tướng. Chúng ta con dòng trung nghÄ©a mấy Ä‘á»i, bá» nà o cÅ©ng chết cho trá»ng tiết. Song ở đây liá»u mình theo yêu quái nhắm cÅ©ng chẳng Ãch chi, thà vá» thá»§ Triá»u Ca rồi chết.
Âu Thà nh Tú nói:
- Hiá»n huynh nói phải lắm, thà chết vá»›i vua chá»› không chết vá»›i yêu quái. Váºy chúng ta thừa lúc chúng sai khiến bá» trốn vá» Triá»u Ca cho yên.
Hai ngưá»i bà n luáºn xong, trở và o hầu hạ Viên Hồng như cÅ©.
Kế đó có quan đốc lương đến bẩm với Viên Hồng:
- Lương chỉ còn đủ dùng năm ngà y.
Viên Hồng viết biểu vá» Triá»u Ca xin váºn lương, và há»i các tướng:
- Ai muốn Ä‘i dâng sá»› váºn lương?
Lỗ Nhân Kiệt xin đi.
Viên Hồng nháºm lá»i.
Bấy giá» lại Triá»u Ca có má»™t ngưá»i mình cao hai trượng, sức mạnh vô cùng, đến nổi chèo ghe trên bá»™ cÅ©ng như chạy dưới sông, má»™t bữa ăn trá»n má»™t con bò, tay cầm má»™t cây Bà i bác má»™c tên Ô Văn Hóa.
Hôm ấy, Ô Văn Hóa đến lấy bảng cầu hiá»n xin ra đánh giặc giúp nước.
Vua Trụ phong chức Oai võ tướng quân, truyá»n khâm sai dẫn đến Mạnh Tân cho Viên Hồng Ä‘iá»u dụng.
Quân và o báo vá»›i Viên Hồng, Viên Hồng đòi và o, thấy Ô Văn Hóa cao lá»›n phi thưá»ng liá»n há»i:
- Tướng quân chắc là tà i trà phi thưá»ng, váºy có mưu gì đánh binh Châu không?
Ô Văn Hóa thưa:
- Tôi bất quá chỉ có sức mạnh thôi, vâng lệnh Thiên TỠđến đây cho Nguyên soái sai khiến.
Viên Hồng mừng rỡ nói:
- Có tướng quân giúp sức chắc bắt được TỠNha.
Hôm sau, Ô Văn Hóa xin dẫn quân ra khiêu chiến.
Viên Hồng nháºm lá»i, Ô Văn Hóa đến trước dinh Châu, chống chỉa ba dưới đất kêu lá»›n:
- Hãy bảo Khương Thượng ra đây chịu chết.
Tá» Nha nghe tiếng thét như sấm, nhìn ra thấy má»™t ngưá»i cao lá»›n phi thưá»ng, đứng vòi vá»i như cây tre, chống chỉa ba dà i quá. Ai nấy Ä‘á»u giá»±t mình.
Long Tu Hổ thưa:
- Tôi xin ra tráºn.
Nói rồi nhảy ra.
Ô Văn Hóa ngó xuống cưá»i rằng:
- Ngươi là con tôm cà ng thà nh tinh thì phải.
Long Tu Hổ thấy Ô Văn Hóa râu dà i ba thước hình tượng như thần Kim cang, liá»n lướt tá»›i. Ô Văn Hóa há»i:
- Váºt gì nhảy ra đó?
Long Tu Hổ nổi giáºn mắng:
- Thất phu, vô lá»…! Ta là há»c trò thứ ba cá»§a Khương Nguyên soái tên Long Tu Hổ, sao ngươi dám chế nhạo?
Ô Văn Hóa cưá»i ngất, nói:
- Ngươi là súc sanh, không giống hình ngưá»i, sao xưng há»c trò Tá» Nha?
Long Tu Hổ nói:
- Ta là Oai võ tướng quân.
Ô Văn Hóa nói:
- Ngươi vá» kêu Tá» Nha ra đây nạp mình chá»› giết ngươi vô Ãch lắm.
Long Tu Hổ nổi giáºn quăng má»™t cục đá.
Ô Văn Hóa đâm một chỉa ba.
Long Tu Hổ né khá»i, lưỡi chỉa ba lút xuống đất hÆ¡n ba thước rút không lên.
Khi Ô văn Hóa rút chỉa lên được lủng một chỗ đất sâu và trong lúc ấy cũng đã bị Long Tu Hổ quăng đá trúng cùng mình.
Ãứng chịu má»™t lúc Ô Văn Hóa sưng cả mình mẩy Ä‘au quá bá» chạy.
Long Tu Hổ đắc ý đứng cưá»i ngất rồi trở vá» dinh nói vá»›i Tá» Nha.
- Tướng ấy cao lớn nhưng vô dụng.
TỠNha nghe nói cũng bỠqua, không bà n đến chuyện Ô Văn Hóa vóc lớn nữa.
Còn Ô Văn Hóa cao giò chạy một lúc đã quá hai mươi dặm, nhìn lại thấy con tôm cà ng không đuổi theo mới ngồi xuống một gốc cây trên mé gò cao vén đầu gối xem thỠcác chỗ sưng rồi vò lưng, vò cổ một hồi cho bớt đau mới trở vỠdinh ra mắt Viên Hồng.
Viên Hồng thấy Ô Văn Hóa thuáºt chuyện liá»n quở rằng:
- Má»›i ra tráºn đầu sao không ráng thá»§ thắng?
Ô Văn Hóa nói:
- Tôi không ngá» con quái thú ấy quăng đá. Xin Nguyên soái bá»›t giáºn để đêm nay tôi cướp trại báo cừu.
Viên Hồng nói:
- Ngươi cố gắng giữ gìn ta sẽ đem binh theo giúp sức.
Canh hai đêm ấy dinh Châu nghe một tiếng pháo nổ rất lớn.
Ô Văn Hóa xông và o đâm chết binh tướng vô số.
Viên Hồng theo sau tiếp ứng hiện khà yêu mịt trá»i binh tướng chẳng thấy đưá»ng mà chạy.
Còn TỠNha nghe tin Ô Văn Hóa cướp dinh thất kinh lấy Hạnh Huỳnh kỳ cỡi Tứ Bất Tướng bay mất.
Các đệ tá» thấy cặp con mắt Ô Văn Hóa có ngá»i như hai ngá»n đèn, Ä‘á»u hãi kinh, độn thổ Ä‘i hết.
Tứ hiá»n bảo vệ Võ Vương Ä‘i trốn còn các tướng sÄ© ai chạy khá»i thì sống ai vô phước thì bá» mạng.
Ô Văn Hóa xông và o dinh Châu như và o chá»— không ngưá»i, cây chỉa ba đâm má»™t cái có hÆ¡n mưá»i tên quân bị chết má»™t lượt, tháºt là chuyện hi hữu.
Xông và o đến trại gặp Long Tu Hổ, Ô Văn Hóa nổi giáºn đâm má»™t chỉa ba Long Tu Hổ chết tốt.
Ô Văn Hóa cắt đầu, lần theo cá»a trại ra đến sau dinh.
Dương Tiá»…n Ä‘ang giữ kho lương đà ng sau thấy Ô Văn Hóa đến, sợ Ô Văn Hóa đốt lương liá»n nhổ má»™t cây cá» biến ra má»™t ngưá»i cao lá»›n bằng hai Ô Văn Hóa kêu lá»›n:
- Ô Văn Hóa đừng tới nữa, có ta đây.
Ô Văn Hóa nhìn không rõ thấy ngưá»i cao lá»›n ngỡ cha mình hiện hồn vá» liá»n kéo chỉa ba bá» chạy.
Ãà ng sau Dương Tiá»…n hiện hình cao lá»›n Ä‘uổi theo mãi bá»—ng gặp Viên Hồng tiếp ứng Dương Tiá»…n hét lá»›n:
- Tinh vượn chớ là m dữ, có Dương Tiễn đây.
Nói rồi xáp và o hỗn chiến.
Ãánh và i hiệp Dương Tiá»…n thả Hạo thiên khuyển ra.
Viên Hồng trông thấy liá»n hóa hà o quang bay mất.
Nhắc lại các chư hầu nghe nói có ngưá»i cao lá»›n cướp dinh liá»n Ä‘em binh đến cứu.
Hai bên quân lÃnh chống cá»± vá»›i nhau cho đến sáng má»›i trở vá».
Còn Tá» Nha cùng các đệ tá» theo phò Võ Vương chạy mãi cho đến sáng má»›i dám tìm đưá»ng vá» trại, Ä‘iểm binh hao hÆ¡n hai mươi vạn, tướng tráºn hao hết ba mươi bốn ngưá»i. Tháºt từ lúc khởi binh đến nay chưa tráºn nà o Tá» Nha thất bại như váºy.
Kế đó TỠNha được tin Long Tu Hổ bỠmình buồn rầu không kể xiết.
Dương Tiá»…n thuáºt lại việc hóa hình dá»a Ô Văn Hóa và giao tranh vá»›i Viên Hồng.
Tá» Nha khen:
- May nhá» tướng quân có phép thần thông nếu không binh lương Ä‘á»u tiêu hết. Bởi ta sÆ¡ ý không ngá» con ngưá»i vÅ© phu ấy lại có trà đến cướp trại.
Viên Hồng thắng tráºn liá»n dâng sá»› vá» báo vá»›i Trụ Vương.
Trụ Vương được tin binh Châu chết mưá»i muôn thì không còn lo sợ nữa, Ä‘á»n ca yến tiệc suốt canh thâu.
Bấy giỠDương Tiễn bà n với TỠNha:
- Phải tÃnh trừ Ô Văn Hóa trước rồi má»›i phá Viên Hồng.
TỠNha nói:
- Trừ đứa vũ phu ấy chẳng khó gì.
Liá»n ra má»™t máºt kế trao cho Dương Tiá»…n.
Dương Tiá»…n lãnh mạng đến núi Mạnh Tân dỠđưá»ng và o nÆ¡i Bà ng long cách dinh Châu chừng sáu mươi dặm đặt địa lôi dưới đưá»ng, hai bên dùng bổi khô chất sẳn.
Lúc ấy Trụ Vương mừng thắng tráºn sai ngưá»i Ä‘em áo cẩm bà o và rượu thịt thưởng Viên Hồng và Ô Văn Hóa.
Hai ngưá»i tạ Æ¡n, Viên Hồng nói vá»›i Ô Văn Hóa:
- Thiên Tá» háºu đãi như váºy, chúng ta phải hết lòng giúp nước.
Ô Văn Hóa nói:
- Ãể ngà y mai tôi xuất kỳ bất ý bắt Khương Thượng mà ban sư.
Viên Hồng truyá»n mở yến tiệc khao quân.
Trong lúc đang ăn uống bỗng có quân và o báo:
- Võ Vương và Khương Thượng đang xem lén dinh ta.
Viên Hồng liá»n sai Ô Văn Hóa lẻn ra ngõ sau, Ä‘i vòng bắt Võ Vương và Khương Thượng.
Ô Văn Hóa vâng lệnh xách chỉa ba bá»c ngõ sau, chạy ồ tá»›i la lá»›n:
- Khương Thượng! Ngươi chạy đâu cho khá»i, phen nà y ta quyết bắt ngươi mà dâng công.
Võ Vương thất kinh giục ngựa chạy trước, TỠNha cỡi Tứ Bất Tướng theo sau.
Ô Văn Hóa thấy hai ngưá»i chạy qua Tây Nam, thì mừng lắm, liá»n cong lưng Ä‘uổi riết.
TỠNha là m bộ ngó lại nói:
- Xin Ô tướng quân trở vá», dung cho chúa tôi má»™t thuở, chúng tôi nguyện kéo binh vá» Tây Kỳ, không dám là m loạn nữa.
Ô Văn Hóa đắc ý nói:
- Nếu tha chúng bay phen nà y thì ngà n Ä‘á»i không còn gặp cÆ¡ há»™i nà y nữa.
Vừa nói vừa chạy như dông. Nhưng Ô Văn Hóa chạy bá»™ nên Ä‘uối chân chỉ được năm mươi dặm thì cháºm lại.
TỠNha kêu lớn:
- Ngươi dám đánh với ta ba hiệp chăng?
Ô Văn Hóa nghe nói khÃch nổi giáºn lướt tá»›i:
- Ta lại gì sợ ngươi sao?
Nói rồi múa chỉa ba đâm tháºt mạnh.
TỠNha là m cách sợ sệt, bỠchạy nữa.
Ô Văn Hóa thấy hai ngưá»i chạy và o đưá»ng núi, lòng mừng khấp khởi, nói lá»›n:
- Chúng bay chạy và o đây chẳng khác con thú cùng đưá»ng. Ta chỉ còn có việc bắt Ä‘em vá» là m thịt mà thôi.
|

13-10-2008, 07:48 PM
|
 |
Äại sắc lang bán cánh gà nướngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi 92
Dương Tiễn ra tà i bắt TỠChân
Nhắc lại Ô Văn Hóa rượt Võ Vương và TỠNha.
Hai ngưá»i nà y chạy đến giữa núi liá»n tìm đưá»ng ẩn thân, còn Ô Văn Hóa chạy theo hoà i không thấy đâu cả, chẳng ngá» Nam Cung Hoát và Võ Kiết xô cây lấp đưá»ng đốt ngòi lôi má»™t tiếng nổ chát chúa những bổi khô cháy sáng trá»i nóng như má»™t cái lò bát quái. Thương hại Ô Văn Hóa bị cháy trong động lá»a hồng, không còn đưá»ng nà o chạy thoát.
Có bà i thơ rằng:
Tà i cao sức mạnh cướp dinh Châu,
Mấy vạn hùng binh thảy rụng đầu
Khinh địch, không mưu theo đuổi nột,
Và o hang bị lá»a tợ thui trâu
Nam Cung Hoát và Võ Kiết thấy Ô Văn Hóa cháy thui rồi, liá»n trở vá» thưa lại vá»›i Tá» Nha.
TỠNha nói với Dương Tiễn:
- Nay đã trừ được Ô Văn Hóa rồi tướng quân liệu cách gì phá Viên Hồng?
Dương Tiễn nói:
- Viên Hồng là con vượn bạch ở núi Mai SÆ¡n nên linh thiên và thần thông lắm phải cháºm rãi tÃnh kế trừ má»›i được.
TỠNha nói:
- Váºy chúng ta cứ ở đây đợi Ãông Bá Hầu đến sẽ kéo binh qua Mạnh Tân má»™t thể.
Bấy giá» Viên Hồng nghe tin Ô Văn Hoá bị thiêu chết trong đưá»ng núi lấy là m buồn bã. Bá»—ng có quân và o báo:
- Có một thầy sãi xin ra mắt.
Viên Hồng truyá»n má»i và o và há»i:
- Thầy ở đâu? Ãến đây dạy việc chi?
Thầy sãi nói:
- Tôi hỠTrư, tên TỠChân ở núi Mai Sơn cách chỗ Nguyên soái một đỗi, Nghe tin Nguyên soái cầm binh nên tìm và o giúp sức.
Viên Hồng mừng rỡ má»i ngồi và nói:
- Nếu váºy thì tốt lắm.
Ân Phá bại nói nhỠvới Lôi Khai:
- Không xong rồi có yêu đến nữa.
Còn Viên Hồng trá»ng Trư Tá» Chân lắm, truyá»n dá»n tiệc đãi đằng.
Bữa sau Trư TỠChân cầm gươm dẫn quân đến trước dinh Châu khiêu chiến.
Quân và o báo, Tá» Nha dẫn Nam Cung Hoát và Bắc bá hầu ra tráºn, các đệ tá» Ä‘á»u theo hầu.
Ra đến nÆ¡i thấy má»™t ngưá»i thầy chùa lai râu cạo má»›i ra mặt Ä‘en như má»±c, môi dà i tai lá»›n, mà y ráºm mắt lồi.
Tá» Nha há»i:
- Ngươi ở đâu mới đến?
TỠChân nói:
- Ta là Trư TỠChân ở núi Mai Sơn.
TỠNha nói:
- Sao không ở núi cho an thân lại đến đây nạp mạng?
Tá» Chân cưá»i lá»›n nói:
- Nhà Thương truyá»n ngôi hai mươi mấy Ä‘á»i, chúng bây hưởng lá»™c cả bầy sao nay nỡ là m phản? Ta đến đây thì chúng bay phải tỉnh ngá»™ quy hà ng bằng cãi lá»i chết không còn má»™t đứa.
TỠNha mắng:
- Súc sanh! Chết đến nơi mà không biết lại múa lưỡi là m hung.
Trư TỠChân cầm gươm lướt tới.
Phó tướng Nam Bá Hầu là Dư Trung ỷ mạnh cầm thiết bản xông ra.
Tá»§ Chân thấy tướng ấy mặt đỠhầm như trái táo, ba chòm râu dà i liá»n vung Ä‘ao há»—n chiến.
Ãánh được hai mươi hiệp Tá» chân bá» chạy, Dư Trung thừa thắng Ä‘uổi theo.
Tá» Chân hả miệng khói Ä‘en bay ra ngùn ngụt kÃn má»™t vùng, liá»n hiện hình heo rừng cắn đứt ná»a thân hình Dư Trung mà nuốt.
Ãoạn Trư Tá» Chân hiện hình ngưá»i trở lại kêu lá»›n:
- Khương Thượng dám đánh với ta chăng?
Dương Tiễn giục ngựa tới nạt lớn:
- Có ta đây.
Nói rồi há»—n chiến. Ãánh Ãt hiệp Tá» Chân cÅ©ng bá» chạy nữa, Dương Tiá»…n cÅ©ng Ä‘uổi theo Tá» Chân cÅ©ng hiện nguyên hình heo rừng, cắn Dương Tiá»…n ăn thịt như Dư Trung.
Tá» Nha thấy váºy liá»n truyá»n quân gióng kiểng thâu quân.
Trư Tá» Chân thắng tráºn hăm hở vá» dinh thuáºt chuyện vá»›i Viên Hồng.
Viên Hồng mừng rỡ là m tiệc khoản đãi.
Trong lúc đang uống rượu có quân và o báo.
- Ngoà i dinh có một vị anh hùng xin và o ra mắt.
Viên Hồng truyá»n má»i đến.
Ngưá»i ấy bước và o ra mắt. Ngưá»i nà y mặt trắng phau phau, râu dà i Ä‘uôn Ä‘uá»™t, trên đầu có hai cái sừng như hai sừng dê, Viên Hồng há»i:
- Tráng sĩ quê quán ở đâu?
Ngưá»i ấy thưa:
- Tôi hỠDương tên Hiển, ở núi Mai Sơn.
Viên Hồng mừng rỡ má»i ngồi và o tiệc.
TỠChân và Dương Hiển khoe tà i với nhau.
Ân Phá Bại nghi là ngưá»i cÅ©ng má»™t đảng vá»›i Viên Hồng, nên ngồi nhìn Lôi Khai cưá»i chúm chÃm.
Uống rượu đến canh hai tiệc chưa mãn.
Bỗng nghe trong bụng TỠChân có tiếng nói:
- TỠChân! Ngươi biết ta là ai không?
Tá» Chân thất kinh, há»i:
- Ngưá»i là ai? Ở đâu mà nói đó?
Lúc nà y Dương Tiá»…n ở trong bụng Tá» Chân, thấy Tá» Chân không biết, cưá»i lá»›n nói:
- Ta là Dương Tiá»…n, há»c trò Ngá»c Ãảnh chÆ¡n nhÆ¡n, Ä‘ang ở trong bụng ngươi. Bởi ngươi ở Mai SÆ¡n ăn thịt nhiá»u ngưá»i, nay đã tá»›i số, Ta rút bá»™ đồ lòng cá»§a ngươi để ngươi chừa thói cÅ©.
Nói rồi chà và o gan ruột TỠChân.
TỠChân đau quá la lớn:
- Ãau chết Ä‘i! Xin đại tiên là m Æ¡n đừng chê trách loà i súc váºt.
Dương Tiá»…n há»i:
- Ngươi muốn sống hay muốn chết?
TỠChân thưa:
- Xin đại tiên mở lòng thương pháºn súc sanh dà y công tu luyện nay má»›i được thà nh hình ngưá»i.
Dương Tiễn nói:
- Nếu ngươi muốn sống thì hiện nguyên hình qua quỳ trước dinh Châu thú tá»™i. Còn cãi lá»i ta xé mất má»™t ná»a lá gan.
Tá» Chân sợ chết song nghÄ© lại hiện nguyên hình, khó coi lắm, nên cứ năn nỉ cầm chừng. Dương Tiá»…n há»i lá»›n:
- Ngươi trái lệnh ta phải không? Nói cho ta biết đặng ta ra tay cho sớm?
Tá» Chân sợ chết bất đắc dÄ© phải hiện nguyên hình con heo rừng chạy lon ton ra cá»a trại.
Còn Viên Hồng hổ ngươi ngồi gãi má, Dương Hiển mắc cỡ gục đầu.
Các tướng ngồi ngẩn ngÆ¡, ba quân bịt miệng nhau cưá»i chúm chÃm.
Heo rừng ngoắt Ä‘uôi chạy miết đến trại Châu quỳ trước cá»a dinh.
Bấy giá» trống đã trở canh tư Nam Cung Hoát Ä‘i tuần tá»›i cá»a trại thấy má»™t con heo ngồi sù sụ, liá»n kêu binh sÄ© dáºy:
- Ấy là heo của dân đi lạc, chúng bay đừng bắt nó, để sáng có ai nhìn thì cho lại.
Dương Tiễn ở trong bụng heo, nói:
- Không phải đâu! Ấy là trư tinh ở Mai Sơn. Nay tôi đã và o trong bụng mà bắt nó, xin tướng quân báo cho Nguyên soái rõ.
Nam Cung Hoát nghe tiếng nói biết Dương Tiá»…n liá»n sai ngưá»i thỉnh Tá» Nha dáºy và bẩm lại má»i Ä‘iá»u.
Tá» Nha truyá»n thắp đèn Ä‘uốc sáng rỡ như ban ngà y nổ má»™t tiếng pháo lệnh, các chư hầu và các tướng đồng theo tá» Nha ra trước cá»a dinh, thấy má»™t con heo rừng quá lá»›n.
Tá» Nha há»i:
- Sao ngươi đến đây chịu chết?
Dương Tiễn ở trong bụng thưa:
- Xin Nguyên soái truyá»n chém nó Ä‘i cho tuyệt háºu há»a.
Tá» Nha truyá»n Nam Cung Hoát chém má»™t Ä‘ao, đầu heo rÆ¡i xuống đất, máu phụt đỠối. Dương Tiá»…n theo vòi máu ấy nhảy ra, ai nấy Ä‘á»u lạ lùng.
Tá» Nha truyá»n bêu đầu heo rừng trước cá»a.
Viên Hồng và Dương Hiển hay việc tồi tệ như váºy không lẽ là m thinh.
Viên Hồng nói:
- Chúng ta tu luyện ở núi Mai SÆ¡n cả ngà n năm, má»™t ngưá»i bị hiện nguyên hình là m cho hư danh cả bá»n, xấu hổ biết chừng nà o! Ta quyết bắt Tá» Nha báo cừu má»›i hả giáºn.
Dương Hiễn nói:
- Dương Tiá»…n á»· tà i cao phép lạ, là m cho Tá» Chân mắc kế. Nếu không báo thù thì chẳng phải là ngưá»i.
Bỗng có quân và o báo:
- Có thiên sứ đến.
Viên Hồng ra nghinh tiếp.
Thiên sứ và o truyá»n:
- Nay vâng chỉ Ä‘em cho tướng quân má»™t ngưá»i tà i năng, để tướng quân sai khiến.
Viên Hồng vâng chỉ đưa Thiên sứ ra khá»i dinh rồi trở và o há»i ngưá»i má»›i đến:
- Tướng quân tên chi?
Ngưá»i ấy thưa:
- Tôi há» Ãà i tên Lá»…, quê ở Mai SÆ¡n, nghe vua cầu hiá»n nên đến giúp nước.
Viên Hồng nói với các tướng:
- Nay có ngưá»i tà i đến giúp, chúng ta đồng ra há»—n chiến má»™t tráºn cho biết thấp cao.
Nói rồi dẫn quân đến trại Châu khiêu chiến.
Quân và o báo.
Tá» Nha dẫn các tướng ra tráºn, nói:
- Viên Hồng, ngươi không biết cÆ¡ trá»i, binh tướng má»—i ngà y má»—i hại, sức ngươi như châu chấu đá xe, là m sao chống nổi?
Viên Hồng cưá»i lá»›n nói:
- Dầu ngươi có thiên binh ngà n tướng cÅ©ng không thể vượt qua khá»i Mạnh Tân nầy.
Nói rồi quay lại há»i các tướng:
- Có ai ra bắt Khương Thượng cho ta?
Dương Hiển liá»n giục ngá»±a tá»›i, vung Ä‘ao chém Khương Thượng, Dương Tiá»…n đón lại cá»± địch.
Ãà i Lá»… múa cặp Ä‘ao xông và o nói:
- Dương huynh hãy cố gắng, có tôi trợ lực đây.
Na Tra xông ra đón Ãà i Lá»… lại, há»i:
- Ngươi là ai? Hãy nói nghe th�
Ãà i Lá»… đáp:
- Ta là phó tướng tên Ãà i Lá»….
Nói rồi đánh vùi với Na Tra.
Dương Tiá»…n đánh vá»›i Dương Hiển được ba chục hiệp, Dương Hiển liá»n quay ngưá»i bá» chạy.
Dương Tiá»…n Ä‘uổi theo, lấy kiếng chiếu yêu ra rá»i, thấy má»™t con dê núi, Ä‘ang phun hà o quang trắng xóa, che khuất má»™t vùng, rồi hiện hình dê núi đứng chá» Dương Tiá»…n.
Dương Tiá»…n hóa ra má»™t con cá»p, nhảy đến chụp con dê.
Dê thấy cá»p sợ quá kêu lên má»™t tiếng lăn cù dưới đất.
Dương Tiá»…n hiện lại hình ngưá»i chém đầu dê xách vá» trước trại nói lá»›n:
- Bẩm Nguyên soái, tôi đã giết được con quái nầy rồi.
Còn Ãà i Lá»… há»—n chiến vá»›i Na Tra má»™t hồi, rồi phun má»™t cục châu đỠlá»›n bằng cái chén. Na Tra trông thấy thất kinh bại tẩu.
Dương Tiễn xông ra kêu lớn:
- Ãà i Lá»…! Ngươi chá»› hà nh hung, có ta đến đây.
Nói rồi xông và o hỗn chiến.
Ãánh được ba mươi hiệp, Ãà i Lá»… bá» chạy.
Dương Tiá»…n Ä‘uổi theo, Ãà i Lá»… phun trái châu, Dương Tiá»…n quăng Hạo thiên khuyển lên, Ãà i Lá»… chạy không kịp bị chó cắn nhằm.
Trong lúc Ãà i Lá»… lúng túng, Dương Tiá»…n chém má»™t Ä‘ao.
Ãà i Lá»… rụng đầu, coi lại là con chó sói.
Tá» Nha thấy thắng tráºn truyá»n gióng kiểng thâu vá».
Còn Viên Hồng nghe tin hai tướng mình bị chết. Bối rối chưa biết tÃnh sao, bá»—ng có quân và o báo:
- Có một vị tướng xin ra mắt.
Viên Hồng truyá»n và o thấy tướng mình cao mưá»i sáu thước đầu má»c cặp sừng, áo đỠgiáp và ng, tai nhá»n môi trá»›t, và o bái Viên Hồng.
Viên Hồng há»i:
- Tướng quân tên hỠlà chi?
Ngưá»i ấy thưa:
- Tôi há» Kim tên Ãại Thăng, quê quán ở Mai SÆ¡n.
Viên Hồng truyá»n dá»n tiệc đãi đằng.
Bữa sao Kim Ãại Thăng cỡi thú má»™t sừng cầm Ä‘ao, đến trước trại Châu khiêu chiến.
Quân và o báo, Tá» Nha há»i các tướng:
- Ai muốn ra tráºn?
Trịnh Luân bước tá»›i xin Ä‘i, Tá» Nha nháºn lá»i.
Trịnh Luân cỡi thú ra trước tráºn há»i lá»›n:
- Ngươi là ai đó?
Kim Ãại Thăng nói:
- Ta là phó tướng Kim Ãại Thăng. Còn ngươi tên há» là chi?
Trịnh Luân nói:
- Ta là Quan lương Trịnh Luân. Ta xem tướng ngươi kỳ dị, không phải loà i ngưá»i. Sao lại đến đây mà chịu chết?
Kim Ãại Thăng nổi giáºn giục con thú má»™t sừng lướt tá»›i, múa Ä‘ao chém liá»n.
Trịnh Luân đỡ ra và đánh lại.
Ãánh được Ãt hiệp Kim Ãại Thăng phun cục Ngưu hoà ng to bằng cái chén, trúng và o mặt Trịnh Luân.
Trịnh Luân té nhà o xuống ngá»±a, Kim Ãại Thăng chém má»™t Ä‘ao đứt là m hai khúc.
Quân và o báo với TỠNha:
- Kim Ãại Thăng chém chết Trịnh Luân rồi.
Tá» Nha than:
- Trịnh Luân từ khi theo Tô Hầu vá» Châu công tráºn rất nhiá»u không ngá» bữa nay bị tướng vô danh sát hại.
Các tướng Ä‘á»u buồn bã, ai nấy thương tiếc vô cùng.
Có bà i thơ rằng:
Phép nhiệm thâu hồn Ãt kẻ Ä‘ang,
Nà o hay tới số bởi tay ngang
Gió thổi linh hồn nương mây bạc,
Và o cá»a phong thần hưởng khói nhang
Bữa sau Tá» Nha há»i các tướng:
- Ai muốn ra tráºn báo cừu cho Trịnh Luân?
Dương Tiễn lãnh mạng, cầm giáo lên ngựa, đến trước trại Thương kêu lớn:
- Kim Ãại Thăng hãy ra đây trả nợ máu.
Quân và o báo, Kim Ãại Thăng cỡi thú má»™t sừng, cầm giáo ba mÅ©i, xông ra.
Hai bên đánh được ba mươi hiệp, Kim Ãại Thăng phun cục Ngưu hoà ng bay ra như than lá»a Ä‘á».
Dương Tiá»…n không biết váºt gì, phải hóa hà o quang bay tránh qua hướng Nam, Kim Ãại Thăng giục thú Ä‘uổi theo.
Dương Tiá»…n lấy kiếng chiếu yêu ra coi, thấy nó là má»™t con trâu nước, liá»n định cách biến hóa để trừ nó, xảy có mùi hương bát ngát, xa xa có ngá»n phướng phất phÆ¡, có tám nà ng đồng nữ theo hầu.
Nà ng đồng nữ kêu lớn:
- Dương Tiễn! Mau đến ra mắt nương nương.
Dương Tiễn không biết là ai, song cũng quỳ lạy thưa:
- Ãệ tá» là Dương Tiá»…n, xin là m lá»… nương nương.
Ãạo cô nói:
- Ta là Nữ Oa, vì thấy Trụ mạt Châu hưng, nên đến giúp ngươi bắt Mai Sơn thất quái.
Nói rồi truyá»n Thanh Vân đồng nữ Ä‘em dây phục yêu bắt Ngưu tinh.
Thanh Vân đồng nữ vâng lịnh, cầm dây đến đón đầu.
Bá»—ng thấy Kim Ãại Thăng giục thú má»™t đầu chạy tá»›i Thanh Vân đồng tá» cản lại, kêu lá»›n:
- Yêu nghiệt! Ta vâng lệnh nương nương đến đây bắt ngươi đây.
Kim Ãại Thăng liá»n chém má»™t Ä‘ao.
Thanh Vân đồng tá» tránh khá»i, quăng Phục yêu sách lên, sai Huỳnh Cân lá»±c sÄ© bắt Kim đại Thăng xá» mÅ©i, rồi giÆ¡ trái chùy đánh trên lưng ba bốn cái.
Kim Ãại Thăng rống lên ba tiếng, hiện hình con trâu nước.
Huỳnh Cân lực sĩ giao trâu nước cho đồng nữ bắt đem nộp cho Nữ Oa.
Dương Tiễn mừng rỡ, tạ ơn.
Nữ Oa đạo cô dặn:
- Dương Tiễn, ngươi dắt con trâu nước nà y đem vỠdinh cho Khương Nguyên soái xỠtội. Chẳng bao lâu ta cũng cho phép ngươi bắt Viên Hồng.
Dương Tiễn tạ ơn, dắt trâu vỠtrại.
Nhắc lại khi Tá» Nha nghe tin Dương Tiá»…n hiện hà o quang bại tẩu, còn Kim Ãại Thăng hồng há»™c Ä‘uổi theo lòng lo lắng không an.
Na Tra thưa:
- Dương Tiá»…n có thất tháºp nhị huyá»n công, có gì mà sợ?
TỠNha nói:
- Nay Ãông Bá Hầu chưa đến lại thêm thất quái ngăn đưá»ng nên ta lo sợ lắm.
Bỗng có quân và o báo:
- Dương Tiá»…n đã vá».
TỠNha mừng rỡ đòi và o.
Dương Tiá»…n thuáºt hết má»i việc và thưa.
- Xin Nguyên soái ra xem tôi trị tội yêu quái.
Tá» Nha mừng rỡ dắt các chư hầu đồng đến cá»a trại, thấy má»™t con trâu nước rất lá»›n Ä‘ang bị xá» mÅ©i, đứng thở khì khì.
Tá» Nha sợ nó sút chạy giá»±t sứt dây mÅ©i, nên truyá»n lấy dây sá» thêm cá»™t chặt rồi bảo Nam Cung Hoát khai Ä‘ao.
Nam Cung Hoát lấy hết sức mạnh chém và o cổ trâu đến ba lần đầu trâu má»›i rụng, tám mươi vạn binh Ä‘á»u khen Nam Cung Hoát có sức mạnh phi thưá»ng.
Viên Hồng hay tin ấy, tÃnh lại bảy anh em ở Mai SÆ¡n đã chết hết sáu, chỉ còn có má»™t mình tháºt khó ná»—i tá»›i tui.
Tuy Viên Hồng có thất tháºp nhị huyá»n công, nhắm cÅ©ng khó bá» cá»± được.
Còn Khương Thượng và o dinh ra khách há»i Dương Tiá»…n:
- Mai Sơn thất quái hiện nay đã trừ được mấy con?
Dương Tiễn và o thưa:
- Ãã giết hết sáu con, chỉ còn má»™t con vượn già .
TỠNha nói:
- Thế thì đêm nay há»™i chư hầu Ä‘i cướp trại, ta giao phần ngươi chống cá»± vá»›i Viên Hồng. Há»… trừ được nó thì an má»i việc.
Dương Tiễn nói:
- Con vượn già nà y nhiá»u phép tắc lắm xin cho Na Tra theo tôi để phòng rá»§i ro.
Na Tra bước tá»›i cưá»i hì hì:
- Anh có thất tháºp nhị huyá»n công mà sợ con vượn già sao?
Dương Tiễn nói:
- Nó là loà i khỉ, tu luyện ngà n năm, thần thông đáo để. Các loà i thú ta chỉ sợ có khỉ mà thôi.
TỠNha nói:
- Nếu váºy thì Na Tra theo bảo vệ Dương Tiá»…n cho hết lòng.
TỠNha phân binh xong rồi, đợi tối hôm ấy cướp trại.
Bên kia Viên Hồng rầu rĩ, gượng khách nói với Lôi Khai và Ân Phá Bại:
- Binh Châu đông quá ta sợ khó giữ được chá»— nầy. Váºy hai ngươi phải dâng sá»› viện binh, chá»› nên cháºm trá»….
Hai tướng y lá»i.
Ãêm ấy và o hết canh hai, Tá» Nha dẫn binh tướng kéo đến trại Viên Hồng, phát lên má»™t tiếng pháo, Nam Bá Hầu Ngạc Thuáºn dẫn hai trăm chư hầu và o cá»a trước, Bắc Bá Hầu Sùng Ứng Loan và o cá»a tả, Lý Tịnh, Vi Há»™, Lôi Chấn Tá» cá»a hữu.
Na Tra, Dương Tiễn xông và o giữa quyết bắt Viên Hồng.
Viên Hồng hay tin quân Châu cướp dinh mặt mà y kinh hãi, cầm thiết côn nhảy ra khá»i trướng đã gặp Na Tra và Dương Tiá»…n xông và o hai bên há»—n chiến ầm ầm.
Lúc nầy binh Châu và o dinh Thương như cá»p và o chuồng dê, muốn giết bao nhiêu cÅ©ng được, thây nằm cháºt đất, máu chảy thà nh sông.
Dương Tiá»…n đánh vá»›i Viên Hồng không phân thắng bại, vì cả hai Ä‘á»u có thất tháºp nhị thần công.
Na Tra xen và o trợ lá»±c, nhưng cÅ©ng không có Ãch lợi chút nà o, sau cùng đứng bên ngoà i để xem hai ngưá»i đánh nhau.
Viên Hồng hiện nguyên hình trên cao đánh xuống, Dương Tiá»…n hiện hà o quang bay tá»›i chém liá»n, Viên Hồng hiện hà o quang đỡ.
Hai bên đâm chém thế nà o cÅ©ng không trúng, đánh như gió thoảng mây bay, Dương Tiá»…n tức giáºn nói:
- Con khỉ nà y lợi hại quá. Nếu bắt được ngươi ta lột da.
Viên Hồng nói:
- Ta sẽ bắt ngươi mổ máºt mà báo cừu.
Hai ngưá»i Ä‘á»u biến hóa đủ hình, vì má»—i ngưá»i Ä‘á»u có bảy mươi hai phép biến, biến đủ hình cây cá», chim cá, cầm thú, vân vân.
Và dụ: Ngưá»i nầy biến ra voi, ngưá»i kia biến ra cá»p mà cá»±, ngưá»i nầy biến lại sư tỠđánh cá»p, ngưá»i kia biến ra chim bay Ä‘i, ngưá»i nầy biến bò cắt đâm chim, ngưá»i kia biến rắn mà trốn. Ngưá»i nầy biến rÃt chạy theo, ngưá»i kia biến gà mà mổ. Ngưá»i nầy biến chồn bắt gà , ngưá»i kia biến chó sói cá»± vá»›i chồn...
Viên Hồng thấy mình biến váºt chi, thì Dương Tiá»…n Ä‘á»u biến váºt khác cá»± lại, nhắm chừng khó thắng được, bất quá thì cầm đồng, nên nghÄ© thầm:
- Nay Ân Phá Bại và Lôi Khai Ä‘á»u chạy trước, còn dinh trại đã bị cướp mất rồi, chi bằng dụ Dương Tiá»…n đến Mai SÆ¡n, nÆ¡i ổ hang cá»§a mình nó sẽ thất thế, chừng ấy sẽ tìm cách giết nó báo cừu.
NghÄ© rồi liá»n trá bại chạy vá» núi Mai SÆ¡n.
Dương Tiễn đuổi theo bén gót.
Còn Na Tra thấy Dương Tiá»…n và Viên Hồng tà i phép phi thưá»ng, dẫu có Ä‘uổi theo cÅ©ng chẳng đánh được ai, và cÅ©ng chẳng giúp được gì, nên ở lại phá dinh vá»›i các tướng.
Còn Lôi Khai và Ân Phá Bại lúc nầy đã chạy trước vá» Triá»u Ca, chỉ còn má»™t số binh suy tướng nhược, còn lại quân chư hầu giết sạch.
Ãến sáng chỉ còn cái trại trống trÆ¡n.
Tá» Nha truyá»n đốt hết binh trại rồi thâu binh vá».
Nói vá» Viên Hồng thấy Dương Tiá»…n Ä‘uổi theo bén gót, liá»n bá» ngá»±a đằng vân vá» núi Mai SÆ¡n, Dương Tiá»…n cÅ©ng vá»™i bá» ngá»±a đằng vân theo láºp tức.
Viên Hồng túng thế hóa ra cục đá.
Dương Tiá»…n tìm hoà i không thấy liá»n trợn con mắt giữa, thấy cục đá biết là Viên Hồng liá»n hóa ra ngưá»i thợ cầm mÅ©i đục đến đục.
Viên Hồng thất kinh liá»n hóa gió bay mất.
Dương Tiá»…n theo đến núi Mai SÆ¡n, tìm Viên Hồng không thấy, lại thấy bầy khỉ cả ngà n con, cầm gáºy xúm lại vây đánh.
Dương Tiá»…n biết Viên Hồng hóa ra, song má»™t mình khó cá»±, liá»n hóa hà o quang bay đến má»™t chót núi khác.
Bỗng nghe mùi hương tiếng nhạc, Nữ Oa nương nương hiện đến.
Dương Tiễn cúi đầu là m lễ, Nữ Oa nương nương nói:
- Ngươi đã rõ phép thuáºt cá»§a Viên Hồng chưa?
Dương Tiễn thưa:
- Con vượn già tháºt thần thông quảng đại. Tôi không thể thắng được.
Nữ Oa nương nương nói:
- Nó là con khỉ hấp tinh nháºt nguyệt thuáºn khà cà n khôn, ngươi là há»c trò cá»§a Ngá»c Ãảnh chÆ¡n nhÆ¡n, ròng nghá» biến hóa xong cÅ©ng không thể nà o trừ được. Dầu cho những vị tiên trưởng trên thượng giá»›i, mà không biết cách cÅ©ng không giết nó được.
Dương Tiễn thưa:
- Nương nương biết cách nà o trừ được con vượn bạch nầy thì chúng tôi rất đội ơn.
Nữ Oa nương nương nói:
- Ãể ta cho ngươi má»™t phép báu má»›i bắt nó được.
Nói rồi trao cho Dương Tiá»…n má»™t bức há»a đồ.
Dương Tiễn tạ ơn.
Nữ Oa nương nương trở vỠcung.
Dương Tiá»…n giở bức há»a đồ ra thấy bên trên có đỠnăm chữ:
"SÆ¡n hà xã tắc đồ", giữa há»a đồ có vẽ núi sông bên dưới có hà ng chữ dạy cách dùng phép ấy, cÅ©ng như bản thái cá»±c đồ cá»§a Lão Tá» váºy.
Dương Tiá»…n cứ theo phép ấy mà là m, treo bức há»a đồ trên má»™t cà nh cây lá»›n rồi trở lại núi Mai SÆ¡n.
Viên Hồng thấy Dương Tiá»…n trở lại, liá»n gá»i lá»›n:
- Dương Tiễn! Ngươi còn đến đây nạp mình sao?
Dương Tiá»…n cưá»i ngất, nói:
- Thôi rồi! Lần nà y thì chắc ngươi phải chết.
Nói rồi cầm giáo gõ lên đầu Viên Hồng rồi bỠchạy.
Viên Hồng nổi giáºn Ä‘uổi theo.
Dương Tiễn dụ Viên Hồng đến chỗ có treo bản đồ sơn hà xã tắc.
Bản đồ hiện ra phong cảnh núi non rất đẹp.
Dương Tiễn dụ Viên Hồng và o bản đồ ấy, rồi nhảy xuống đất đứng nhìn.
|

13-10-2008, 07:50 PM
|
 |
Äại sắc lang bán cánh gà nướngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi 93
Kim Tra láºp kế Ä‘oạt ải Du Hồn
Nói vá» Viên Hồng lên bức há»a đồ mà tưởng như mình Ä‘ang lên má»™t hòn núi rất đẹp, phong cảnh tốt đẹp, cá» hoa muôn sắc.
Viên Hồng cảm thấy thảnh thÆ¡i, dạo gót khắp nÆ¡i, xem cùng bốn phÃa rồi hiện hình vượn bạch Ä‘i kiếm trái cây mà ăn. Há»… tưởng gì thì có nấy, chẳng khác bức Thái Cá»±c Ãồ. Viên Hồng Ä‘ang tìm trái cây thì nghe mùi hương thÆ¡m ngát, thấy trên cây đà o có trái chÃn, liá»n là m bá»™ khỉ, nhảy nhót trên cây, Ä‘u từ cà nh nà y sang cà nh khác hái được và i trái đà o, để và o mÅ©i ngá»i rồi ăn. Ãoạn nhảy xuống gốc cây, ngồi trên thạch bà n hóng mát.
Dương Tiá»…n thấy con vượn bạch nhảy nhót trên há»a đồ, lại hái đà o mà ăn, rồi ngồi yên trên bà n thạch, thì cứ là m theo lá»i dạy trên bức há»a đồ, cầm Ä‘ao nhảy lên đón đánh.
Viên Hồng thấy Dương Tiá»…n vùng đứng dáºy, nhưng đứng không nổi, vì ăn mấy trái đà o nên mình nặng như treo đá.
Dương Tiá»…n bắt vượn bạch, lấy dây phược yêu trói lại, nhảy xuống đất thâu bức há»a đồ, trở mặt vá» hướng Nam tạ Æ¡n, rồi xách vượn bạch vá» dinh.
VỠđến nơi Dương Tiễn thưa với TỠNha:
- Ãệ tá» Ä‘uổi Viên Hồng đến Mai SÆ¡n, gặp Nữ Oa nương nương cho phép báu, gá»i là "SÆ¡n hà xã tắc đồ", đệ tỠđã bắt được Viên Hồng dẫn vá» dinh chá» lệnh.
Tá» Nha nghe nói mừng rỡ, liá»n dắt vượn bạch đến, rồi nói:
- Loà i thú quái gở, nghịch mạng trá»i, hại binh Châu, chém nó Ä‘i là phải.
Dương Tiễn tuân lệnh xách gươm ra chặt đầu, song không chảy máu mà hơi xanh trong cổ nó bay lên, hiện ra bông sen xanh nở, rồi úp lại, hóa ra cái đầu.
Dương Tiá»…n chém mấy lần cÅ©ng Ä‘á»u má»c đầu lại như váºy.
Chém hoà i má»c mãi, không biết là m sao, Dương Tiá»…n liá»n và o báo lại vá»›i Tá» Nha ra xem, và bảo chém thá» thì quả như váºy.
Các tướng thấy lạ, má»—i ngưá»i có tá»›i chém má»—i lần, chém cả hà ng trăm lần, con vượn bạch vẫn hoà n đầu như cÅ©.
TỠNha nói:
- Con vượn nà y tu đã lâu năm, nhá» khà cà n khôn, hấp hÆ¡i nháºt nguyệt nên biến hóa lạ thưá»ng tháºt là linh váºt.
Nói rồi truyá»n quân dá»n bà n hương án, lấy bầu phép cá»§a Lục Yểm để lên bà n, hà o quang chói ngút ba trượng.
TỠNha lạy và bái:
- Xin bá»u bối hiện hình.
Tức thì có má»™t váºt hiện lên ngá»n hà o quang dà i chừng bảy tấc rưỡi, có hai chưng mà y và hai con mắt. Hà o quang trong con mắt váºt ấy chiếu thẳng lên xoáy con vượn.
TỠNha lạy và bái:
- Xin bá»u bối trở mình.
Liá»n thấy cây gươm có cánh bay qua bay lại trên không mà vượn bạch rụng đầu, phun máu có vòi. Ai nấy Ä‘á»u kinh hãi.
Có thơ than rằng:
Phi đao Lục Yểm đựng trong bầu,
Phép nhiệm lưu truyá»n để giúp Châu,
Vượn bạch nay đà văng thủ cấp,
Hồ Ly có thuở cũng rơi đầu.
Các tướng thấy váºy há»i:
- Chẳng hay gươm ấy là m sao trị được yêu quái?
TỠNha nói:
- Khi phá tráºn Vạn Tiên rồi, Lục Yểm có cho ta báo váºt ấy để sau nà y có việc cần dùng. Báu ấy gá»i là Phi Ä‘ao, Lục Yểm luyện dà y công má»›i được. Hà o quang trong cặp mắt nó chiếu xuống chÃnh giữa xoáy đầu, dù thần tiên hay yêu quái Ä‘iá»u biến không được. Khi trước cÅ©ng nhá» nó má»›i chém được Dư Nguyên.
Ai nấy Ä‘á»u khen Võ Vương có phước.
Bấy giỠÂn Phá Bại và Lôi Khai chạy vá» Triá»u Ca tâu vá»›i vua Trụ.
- Viên Nguyên soái không phải là ngưá»i, các tướng lãnh chiêu hiá»n Ä‘á»u là quái váºt, má»—i khi thất tráºn Ä‘á»u hiện nguyên hình, bởi cá»› ấy nên bị tướng Châu giết hết, là m nhẹ thể triá»u đình. Xin bệ hạ mau mau xuống chỉ thá»§ thà nh, nếu trá»… chư hầu kéo đến thì khó cản.
Vua Trụ kinh hãi lâm triá»u phán há»i:
- Nay binh Châu mạnh bạo như váºy, bá quan tÃnh là m sao?
Văn võ nhìn mặt nhau là m thinh không có một tiếng nói.
Phi Liêm gượng tâu:
- Xin bệ hạ truyá»n chỉ, treo bảng bốn cá»a thà nh, há»… ai đánh được binh Châu thì phong chức phẩm, lại xét Lá»— NhÆ¡n Kiệt văn hay võ giá»i, sức mạnh trà dà y, nếu luyện táºp binh mã, lo việc thá»§ thà nh, thì giặc cÅ©ng khó phá nổi. Vả lại chư hầu ở xa đến đây, nếu đánh mãi mà không phá thà nh được, sẽ chán nản lui vá». Chừng ấy chúng ta Ä‘uổi theo, đánh má»™t tráºn chắc là đại thắng.
Vua Trụ phán:
- Khanh tâu phải lắm.
Liá»n xuống chỉ treo bảng cầu hiá»n và giao cho Lá»— NhÆ¡n Kiệt táºp binh thá»§ thà nh.
Bấy giá» nhắc lại việc Kim Tra và Má»™c Tra, trước kia được lệnh cá»§a Tá» Nha đến giúp Ãông Bá Hầu đánh ải Du Hồn.
Hai anh em Ä‘i được ná»a đưá»ng Kim Tra nói vá»›i Má»™c Tra:
- Nếu anh em ta đến giúp Ãông Bá Hầu đánh vá»›i Ãáºu Binh chắc bất lợi, chi bằng mình giả là m đạo sÄ© và o giúp Ãáºu Binh, há»… nó tin tháºt chúng mình sẽ là m ná»™i ứng lấy thà nh dá»… như chÆ¡i.
Má»™c Tra khen:
- Kế ấy hay lắm.
Kim Tra Ä‘em kế ấy nói vá»›i ngưá»i Ä‘i sứ, bảo vá» thưa lại vá»›i Ãông Bá Hầu rõ, và dặn đừng cho láºu tiếng.
Ngưá»i Ä‘i sứ tuân lá»i trở vá» thưa lại vá»›i Khương Văn Hoán.
Còn Kim Tra, Má»™c Tra độn thổ đến trước cá»a ải Du Hồn, kêu quân giữ cá»a nói:
- Ngươi và o bẩm với chủ tướng có hai đạo sĩ ở ngoà i biển xin ra mắt.
Quân và o báo lại, Ãáºu Binh truyá»n má»i và o.
Kim Tra, Má»™c Tra bước và o là m lá»…. Ãáºu Binh má»i ngồi, nói:
- Hai vị đến đây có việc gì dạy bảo?
Kim Tra nói:
- Bần đạo là Tôn Ãức, vị nầy là Từ NhÆ¡n, đồng ở Bồng Lai tu luyện, nhân Ä‘i ngang qua đây thấy Khương Văn Hoán muốn Ä‘oạt ải nà y, để há»™i chư hầu tại Mạnh Tân, Ä‘em binh đánh Thiên Tá» . Ấy cÅ©ng bởi Khương Thượng phản nghịch, dụ hoặc chư hầu, là m cho bốn biển không yên, muôn dân khổ sở. Chúng tôi coi thiên văn thấy số nhà Thương còn vượng lắm, chư hầu và Khương Thượng không là m gì nổi, váºy nên đến giúp sức vá»›i tướng quân, bắt Khương Văn Hoán nạp vá» triá»u ca rồi thừa thắng đánh Ä‘uổi chư hầu.
Ãáºu Binh nghe nói và ngẫm nghÄ©, chưa biết quyết định ra sao.
Phó tướng là Giao Trung nói lớn:
- Chá»§ tướng chá»› nên tin lá»i ấy. Bởi các đệ tá» Khương Thượng Ä‘á»u là đạo sÄ© khó phân biệt được giả nhÆ¡n. Vả lại, hôm trước có nghe tin sáu trăm chư hầu há»™i tại Mạnh Tân, hiệp quan vá»›i CÆ¡ Phát. Nay Khương Thượng thấy ải nà y cản trở, hai trăm chư hầu phương Ãông không qua được, nên sai đệ tá» giả dạng và o ải là m ná»™i công. Nếu tin thì mắc kế.
Kim Tra liá»n cưá»i ngất, nói vá»›i Má»™c Tra:
- Tháºt quả như lá»i đạo hữu đã bà n trước.
Cưá»i rồi quay lại nói vá»›i Ãáºu Binh:
- Ông tướng quân ấy nghi cÅ©ng phải, bởi rắn rồng đương lá»™n xá»™n, thiệt giả khó phân. Dầu chúng tôi không phải phe Khương Thượng tháºt lòng, há»… lạ mặt tướng quân nghi là phải. Song chúng tôi có chuyện nầy: Bởi sư thúc tôi bị Khương Thượng giết tại tráºn Vạn Tiên, chúng tôi muốn đánh báo cừu, ngặt binh quyá»n không có, nên tá»›i cáºy binh tướng quân để tru diệt loà i phản, trước Ä‘á»n ngá»n rau tấc đất, sau lo báo cừu, và giúp tướng quân thà nh công kẻo thương ngưá»i trung liệt. Nay tướng quân chẳng tin cáºy thì thôi, bần đạo cÅ©ng chẳng cãi lẽ là m chi cho mệt, váºy xin kiếu.
Nói rồi đứng dáºy vá»— tay cưá»i lá»›n và trở ra.
Ãáºu Binh nghe nói nghÄ© thầm:
- Trước kia cÅ©ng có nhiá»u đạo sÄ© đánh Tây Kỳ, toà n là kẻ tu trên núi xuống trần, không riêng gì há»c trò cá»§a Tá» Nha. Hai ngưá»i nầy đã cố tình giúp sức, nếu vì nghi ngá» mà bá» qua thì uổng lắm.
NghÄ© rồi liá»n khiến quân chạy theo má»i lại.
Anh em Kim Tra vừa ra khá»i ngõ, bá»—ng nghe sau lưng có tiếng kêu.
- Hai vị đạo sư! Lão gia tôi cho má»i.
Kim Tra là m mặt giáºn nói:
- Ta định đem mấy trăm thủ cấp của chư hầu nạp cho chủ tướng ngươi, mà chủ tướng ngươi lại từ chối. Nay ta có trở và o cũng hỗ mặt.
Quân sĩ năn nỉ:
- Nếu vị đạo sư đi luôn thì chúng tôi có tội.
Mộc Tra nói với Kim Tra:
- Ãạo huynh, Ãáºu tướng quân đã cho má»i thì cứ trở và o xem sao, nếu trá»ng đãi thì giúp, còn bạc đãi thì Ä‘i. Chuyện ấy rất dá»….
Kim Tra giả nét mặt buồn buồn, cùng với Mộc Tra trở lại.
Quân và o báo, Ãáºu Binh bước ra nghinh tiếp và nói lả bả:
- Tôi thuở nay bất tà i chưa quen vá»›i các vị đạo trưởng. Vả lại lúc nà y đương giặc giã nên bị phó tướng tôi Ä‘a nghi, tháºt mang tá»™i vá»›i hai vị xin chịu lá»—i mưá»i phần. Nay Khương Thượng đồn binh tại Mạnh Tân còn Khương Văn Hoán phá thà nh ngà y má»™t, lòng dân náo động chẳng hay hai vị có kế chi trừ giặc?
Kim Tra nói:
- Khương Thượng tuy đồn binh tại Mạnh Tân song sáu trăm chư hầu là binh ô hợp, tỉ như đà n quạ cả bầy, hễ thấy cung tên thì bay tản. Riêng đạo binh Khương Văn Hoán, nếu dùng kế bắt được nó thì hai trăm chư hầu thấy phải tan. Chúng ta thừa thắng kéo quân đánh sáu trăm chư hầu tại Mạnh Tân. Chúng thấy Khương Văn Hoán bị bắt thế nà o cũng kinh hãi bỠchạy. Khương Thượng yếu thế tất phải lui binh.
Chúng ta thừa thắng đoạt lại năm ải rất dễ dà ng.
Ãáºu Binh nghe nói mừng rỡ truyá»n dá»n tiệc đãi đằng.
Mộc Tra nói:
- Chúng tôi tu hà nh không dùng cơm thịt.
Ãáºu Binh truyá»n dá»n tiệc chay má»i hai ngưá»i ăn uống.
Rạng ngà y có quân và o báo:
- Ãông Bá Hầu sai tướng đến khiêu chiến.
Ãáºu Binh há»i:
- Chẳng hay vị đạo trưởng có kế chi phá tráºn?
Kim Tra nói:
- Bần đạo đã đến đây phải ra tráºn cho biết, xem thế giặc ra sao má»›i liệu kế được.
Nói rồi cầm gươm giáo đứng dáºy bảo Ãáºu Binh:
- Xin tướng quân cho tôi mượn Ãt ngưá»i cầm dây Ä‘i theo trói.
Ãáºu Binh truyá»n má»™t toán binh sÄ© Ä‘i theo, Kim Tra cầm gươm báu theo sau đến giữa tráºn thấy má»™t tướng cầm Ä‘ao hét lá»›n:
- Ãạo sÄ© nà o đó? Muốn Ä‘em cổ ra thá» cây siêu ta sao?
Kim Tra há»i:
- Ngươi là ai mà phách lối như váºy?
Tướng ấy đáp:
- Ta là Tổng binh Mã Triệu bá»™ hạ cá»§a Ãông Bá Hầu.
Kim Tra nói:
- Bần đạo là Tôn Ãức, ở núi Bồng Lai. Ta coi khà số nhà Thương còn dà i, mà chư hầu lại nghịch trá»i là m phản. Khương Văn Hoán chinh phạt mấy năm, quân dân đồ thán, ta động lòng thương phải ra tay dẹp loạn, cứu dân trong nước lá»a. Nếu các ngươi hà ng đầu thì sống, bằng nghịch mạng phải bá» mình.
Nói rồi xông và o hỗn chiến.
Hai ngưá»i đánh được ba mươi hiệp, Kim tra quăng Ãá»™n Long Thun trói Mã Triệu.
Ãáºu Binh thừa thế xua quân áp tá»›i rượt bắt quân cá»§a Khương Văn Hoán rất nhiá»u, rồi truyá»n gióng kiểng thâu quân.
Sau khi và o thà nh, Ãáºu Binh đắc chà truyá»n dẫn Mã Triệu và o.
Mã Triệu đứng sững không quỳ, Ãáºu Binh trợn mắt há»i.
- Thất phu, đã bị bắt sao còn kháng cự?
Mã Triệu nổi giáºn mắng:
- Ta rá»§i bị yêu đạo dùng tà thuáºt bắt được, có giết thì giết, cần gì phải nói nhiá»u.
Ãáºu Binh nổi giáºn truyá»n quân dẫn ra xá» trảm.
Kim Tra can:
- Chẳng nên chém Mã Triệu, vì nó là dòng tướng cá»§a Khương Văn Hoán. Ãợi bắt chúng nó trở vá» Triá»u Ca láºp công.
Ãáºu Binh tin Tôn Ãức có tà i, chắc sá»›m muá»™n cÅ©ng bắt được Khương Văn Hoán, nên y lá»i truyá»n cầm ngục Mã Triệu.
Bấy giỠKhương Văn Hoán thấy quân thua chạy vỠbáo:
- Có má»™t đạo sÄ© ra tráºn bắt Mã Triệu Ä‘em và o thà nh.
Khương Văn Hoán mừng rỡ nghĩ thầm:
- Chắc không bao lâu sẽ lấy được ải Du Hồn.
Khương Văn Hoán có ý mừng như váºy là vì đã có tin trước cá»§a Kim Tra và Má»™c Tra.
Ngà y hôm sau, Khương Văn Hoán dẫn binh khiêu chiến, Ãáºu Binh há»i:
- Nay Khương Văn Hoán ra tráºn, hai vị đạo trưởng định kế gì bắt nó?
Kim Tra, Mộc Tra đồng nói:
- Chúng tôi ra tráºn nà y để xem binh thế, bữa sau sẽ là m phép bắt Khương Văn Hoán và hai trăm chư hầu phương Ãông.
Nói rồi cầm gươm ra tráºn, thấy má»™t vị tướng mạnh bạo, cỡi ngá»±a hồng, cầm siêu Ä‘ao, mặc áo con rồng, đội mão chư hầu thì biết là Khương Văn Hoán.
Khương Văn Hoán há»i:
- Yêu đạo tên gì?
Kim Tra nói:
- Hai ta là Tôn Ãức, Từ NhÆ¡n, ở Bồng Lai đảo. Sao ngươi dám phản chúa, không giữ đạo là m tôi, gây loạn lạc mấy năm, tá»™i đáng tru di tam tá»™c. Nay nếu hà ng đầu khá»i chết, bằng nghịch mạng ắt không dung.
Khương Văn Hoán mắng:
- Yêu đạo, cáºy tà thuáºt bắt đại tướng ta, ta quyết giết lÅ© bây báo thù cho Mã Triệu.
Nói rồi thì chém một đao, Kim Tra đưa gươm ra đỡ.
Ãánh được tám hiệp, Khương Văn Hoán bại tẩu, Kim Tra, Má»™c Tra Ä‘uổi theo rượt má»™t đỗi xa xa, liá»n kêu Khương Văn Hoán nói:
- Ãêm nay và o lúc canh hai, hiá»n hầu Ä‘em binh đến, tôi là m kế dâng ải Du Hồn.
Khương Văn Hoán nói:
- Xin y lá»i.
Nói rồi là m bộ lấy cung tên bắn lại.
Mộc Tra đưa gươm gạt tên, Kim Tra hét lớn:
- Gian tặc, bắn lén ta, không phải mặt anh hùng. Ta cho ngươi sống thêm một đêm, để mai lấy đầu cũng không muộn.
Nói rồi đồng lui vỠải.
Ãáºu Binh há»i:
- Sao hai vị không dùng phép bắt nó?
Kim Tra nói:
- Bần đạo vừa lấy phép, nó đã biết trước chạy đi. Thôi, chẳng muộn gì, để ngà y mai bắt nó cũng được.
Bỗng có quân và o báo:
- Có phu nhân ở háºu đưá»ng ra thương nghị vá»›i lão gia.
Nà ng ấy chÃnh là vợ Ãáºu Binh, tên Triệt Ãịa phu nhân.
Kim Tra, Má»™c Tra thấy ngưá»i đà n bà đi tá»›i, vá»™i đứng dáºy thì Triệt Ãịa phu nhân đáp lá»… rồi há»i chồng:
- Hai vị đạo sÄ© nà o váºy?
Ãáºu Binh đáp:
- Hai vị nà y ở núi Bồng Lai là Tôn Ãức và Từ NhÆ¡n, đến giúp ta đánh Khương Văn Hoán. Hôm qua bắt được Mã Triệu đợi sáng mai bắt Văn Hoán rồi Ä‘em binh đánh Khương Thượng và sáu trăm chư hầu, là m cho chúng nó trước sau lui tá»›i không được.
Triệt Ãịa phu nhân nói:
- Lão tướng quân có tin cÅ©ng phải đỠphòng chẳng nên buông lÆ¡ mà lắm hại. Lá»i xưa có nói: "Muốn câu cá thì dụng mồi thÆ¡m, muốn phản ngưá»i thì dùng tiếng ngá»t".
Kim Tra, Mộc Tra đồng nói:
- Phu nhân nói phải lắm! Chúng tôi còn ở đây là m chi cho sanh chuyện nghi nan. Váºy hai tôi xin kiếu.
- Xin hai vị đạo trưởng miá»…n chấp. Bởi phu nhân có há»c binh thÆ¡ tinh thông võ nghệ, nên cứ theo binh pháp mà đỠphòng, chưa rõ lòng hai vị. Tôi xin chịu lá»—i hai vị đừng chấp là m chi.
Kim Tra là m bá»™ giáºn nói:
- Bần đạo lòng trung trá»i đất cÅ©ng biết. Bởi phu nhân nghi kỵ anh em tôi má»›i quyết giã từ, nay lão tướng đã nói hết lá»i, chúng tôi phải nán lại đây má»™t đôi bữa. Ngà y mai tôi dùng phép bắt Khương Văn Hoán cho rõ lòng ngay tháºt. Chừng ấy e phu nhân không còn mặt mÅ©i nà o ngó chúng tôi nữa.
Triệt Ãịa phu nhân thấy chồng mình tin tưởng hai đạo sÄ©, lặng lẽ rút lui.
Ãến canh hai nghe ngoà i ải binh reo dáºy đất, pháo nổ vang trá»i.
Triệt Ãịa phu nhân nai nịt hẳn hòi còn Ãáºu Binh cÅ©ng áo giáp chỉnh tá».
Kim Tra nói vá»›i Ãáºu Binh:
- Nay Khương Văn Hoán phá thà nh ban đêm, ngỡ ta hÆ¡ há»ng. Váºy để tôi vá»›i phu nhân thá»§ thà nh còn tướng quân và bạn tôi ra cá»± chiến. Bạn tôi sẽ quăng phép bắt nó cho rồi.
Triệt Ãịa phu nhân nói:
- Ông đạo nà y thủ thà nh với tôi chắc vô sự.
Ấy là ý Triệt Ãịa phu nhân muốn cầm chân má»™t ngưá»i để khá»i lo biến, vì chẳng lẽ hai ngưá»i bá» nhau.
Ãáºu Binh cầm Ä‘ao lên ngá»±a, Triệt Ãịa phu nhân dặn vá»›i:
- Giao chiến ban đêm phải giữ gìn vì lắm kế gian. Nhất là không nên theo đuổi giặc.
Kim Tra biết ý ngó Mộc Tra. Mộc Tra cũng hiểu ý dừng lại.
Khi Ãáºu Binh đến cá»a ải, lướt ra hét lá»›n:
- Phản thần đêm nay đã tới số.
Khương Văn Hoán không thèm nói lại vung đao chém tới.
Ãáºu Binh cÅ©ng giÆ¡ Ä‘ao ra đỡ rồi há»—n chiến.
Hai bên đèn đuốt như ban ngà y.
Ãáºu Binh đánh cầm đồng vá»›i Khương Văn Hoán.
|

13-10-2008, 07:52 PM
|
 |
Äại sắc lang bán cánh gà nướngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi 94
Văn Hoán nổi xung chém Phá Bại
Na Tra thấy hai tướng đánh đồng lá»±c, liá»n quăng Ãá»™n Long Thun trói mèo Ãáºu Binh lại. Khương Văn Hoán chém má»™t Ä‘ao đứt là m hai Ä‘oạn.
Thương thay! Ãáºu Binh có tà i tiến thá»§, trấn ải Du Hồn hai mươi năm, Khương Văn Hoán và hai trăm chư hầu thưá»ng đánh phá nhưng không nổi, bởi thá»i trá»i khiến nên mắc kế Kim Tra.
Còn Má»™c Tra ở trên lầu vá»›i Triệt Ãịa phu nhân, thấy hai trăm chư hầu kéo tá»›i, liá»n lén quăng gươm Ngô Câu lên và vái thầm:
- Xin bá»u bối trở mình.
Gươm Ngô Câu ở trên cao quay như chong chong chém Triệt Ãịa phu nhân rụng đầu.
Tháºt là những kẻ trung tÃn trá»n đạo hai đưá»ng. Chồng vợ thà nh thần má»™t lượt.
Mưu cao kế rộng xòe tay trắng,
Má phấn môi son nhuốm giá»t hồng.
Má»™c Tra chém Triệt Ãịa phu nhân xong, đứng trên mặt thà nh nói lá»›n:
- Ta là Mộc Tra, vâng lệnh Khương Nguyên soái đến đây lấy ải Du Hồn, nay chủ tướng đã bị giết rồi, nếu ai hà ng đầu thì dung, bằng nghịch mạng thì giết.
Trong thà nh các tướng sÄ© ai nấy Ä‘á»u quỳ lạy hà ng đầu.
Má»™c Tra truyá»n mở cá»a ải. Khương Văn Hoán kéo hai trăm chư hầu và o ải.
Giao Trung cá»± không lại, liá»n liá»u thân tá»± váºn theo chá»§ tướng.
Khương Văn Hoán tra khảo lương tiá»n, chiêu an bá tánh và thả Mã Triệu ra.
Kim Tra nói với Khương Văn Hoán:
- Hiá»n hầu kéo binh Ä‘i sau. Tôi phải vá» Mạnh Tân trước để báo tin cho Nguyên soái hay biết má»›i được.
Khương Văn Hoán y lá»i.
Kim Tra và Mộc Tra từ giã đằng vân trở vỠMạnh Tân.
Bấy giá» Tá» Nha thấy đã đến ngà y mồng chÃn là ngà y Máºu ngÅ© mà Khương Văn Hoán chưa đến kịp, ngà y đêm trông ngóng, bá»—ng có quân báo:
- Kim Tra, Mộc Tra đã trở lại.
Tá» Nha mừng rỡ đòi và o mắt. Kim Tra, Má»™c Tra thuáºt hết má»i chuyện.
TỠNha khen kế nhiệm mầu, rồi nói:
- Trá»i định ngà y Máºu ngÅ©, chư hầu nhóm đủ mặt nÆ¡i Mạnh Tân để kéo đến Triá»u Ca. Nay quả như váºy.
Ãến rạng đông ngà y Máºu ngÅ©, Khương Văn Hoán và hai trăm chư hầu đến Mạnh Tân và o ra mắt Tá» Nha.
Tá» Nha dẫn tất cả và o ra mắt Võ Vương, cá»™ng cả thảy là tám trăm chư hầu, còn các chư hầu nhá» thì không kể, cá»™ng binh là má»™t trăm sáu mươi vạn, tế cá» rồi kéo đến Triá»u Ca truyá»n quân đóng trại.
Các dãy trại cá»§a tám trăm chư hầu đóng dà i thưá»n thượt, bao bốn phÃa thà nh, quân đông như kiến, cá» xà nghịt trá»i, gươm giáo như rừng, tháºt chưa bao giá» từng thấy sức mạnh táºp trung như váºy.
Quân thá»§ thà nh Triá»u Ca trông thấy vá»™i chạy và o báo.
Quan đương giá và o tâu với Trụ Vương:
- Nay tám trăm chư hầu đóng quân quanh thà nh Triá»u Ca, binh mã ước má»™t trăm sáu mươi vạn.
Trụ Vương thất sắc, ngá»± lên lầu xem thá», quả tháºt như váºy, liá»n quay lại há»i các quan đại thần:
- Bá quan tÃnh kế gì cho chư hầu vá» nước?
Quan thủ thà nh là Lỗ Nhân Kiệt tâu:
- Nay nhà đã cháy, xã tắc đã mục nát, má»™t cây cá»™t khó chống nổi dù cho tưá»ng dà i đến đâu cÅ©ng không thể đổi lòng quân. Nay xin bệ hạ sai sứ cầu hòa, lấy nghÄ©a quân thần khuyên chư hầu vá» nước.
Vua Trụ nghe nói ngồi là m thinh.
Quan Trung Ãại phu Phi Liêm tâu:
- Xin ra chỉ trá»ng thưởng thì sẽ có tướng tà i ra giúp sức, thà nh Triá»u Ca rá»™ng hÆ¡n trăm dặm, hy vá»ng trong dân chúng còn ngưá»i tà i ẩn mặt. Vả lại Lá»— Nhân Kiệt là ngưá»i tà i trÃ, ra sức thá»§ thà nh cÅ©ng chưa đến ná»—i gì. Trong thà nh quân sÄ© còn hÆ¡n mấy mươi vạn, lương thá»±c còn nhiá»u, chư hầu má»›i kéo tá»›i đã lo nghị hòa há» sẽ chê cưá»i ta yếu Ä‘uối.
Trụ Vương khen phải, truyá»n láºp quán cầu hiá»n treo bảng rao trong dân chúng, nếu ai có tà i, ra cầm binh đánh Ä‘uổi được chư hầu thì trẫm phong vương chia đất, cả hỠđược là m quan.
Bấy giá», cách thà nh Triá»u Ca ba mươi dặm, có má»™t ngưá»i hiá»n ở ẩn tên Ãinh Sách, thấy chư hầu vây Triá»u Ca, Trụ Vương ra bảng chiêu hiá»n thì nghÄ© thầm:
- Trụ Vương bất chánh, Ãắt Ká»· lá»™ng quyá»n, ưa nịnh giết trung tham hoa đắm sắc, nên ngưá»i hiá»n lá»›p bá» chức, lá»›p đầu Châu, trong triá»u chỉ còn má»™t số tham quan ô lại, chỉ có tà i xu nịnh. Nay ở trước tình thế nà y, dù cho kẻ tà i năng đến đâu cÅ©ng phải bó tay mà chịu, cứu sao khá»i cÆ¡n binh biến? Còn ta, tuy biết binh pháp mặc lòng, song không thể cãi mệnh trá»i được. NghÄ© thương vua Thà nh Thang đầy lòng nhân đức, nhá» Y Doãn Ä‘uổi vua Kiệt nhà Hạ qua đất Nam Sà o, dá»±ng nên nghiệp cả, truyá»n ngôi 644 năm, đến bây giá» mất nước.
Than rồi ngâm:
Nghĩ nhớ Thà nh Thang những bấy lâu,
Lấy nhân đuổi kiệt nhóm chư hầu
Truyá»n ngôi cho đến Ä‘á»i vua Trụ,
Một mối sơn hà để lại Châu
Xảy thấy ngưá»i bạn nữa là Quách Thần bước và o, Ãinh Sách há»i:
- Hiá»n đệ đến chÆ¡i hay có chuyện chi lạ?
Quách Thần đáp:
- Nay chư hầu vây thà nh, vua treo bảng cầu hiá»n, em đến bà n vá»›i anh ra tà i giúp chúa để hưởng lá»™c triá»u đình, cho rạng danh, khá»i uổng công lâu nay rèn luyện.
Ãinh Sách cưá»i rằng:
- Hiá»n đệ nói cÅ©ng phải, trong lúc nước nhà nguy biến thì ngưá»i dân Ä‘á»u có trách nhiệm. Song Thiên Tá» lá»—i đạo, thiên hạ trở lòng đầu Châu phản Trụ, chúng ta khó Ä‘em má»™t gáo nước mà rưới muôn xe lá»a Ä‘á». Vả lại Tá» Nha là ngưá»i tà i trÃ, tướng tá Ä‘á»u là đệ tá» tiên gia, chúng mình ra sức chỉ thiệt thân, lại là m hại cả muôn ngà n binh sÄ©.
Quách Thần nói:
- Chúng ta lâu nay sống nhá» ngá»n rau tấc đất, lẽ nà o quên nghÄ©a quân vương? Nước còn thì mình còn, nước mất thì mình mất, sao lại nghÄ© chuyện tham sanh. Trong nguy biến má»›i biết tôi trung, lúc bình thưá»ng ai kể đến? Tà i trà cá»§a anh lại thua Tá» Nha hay sao mà sợ, anh đừng nhút nhát, hãy cứu chúa láºp công.
Ãinh Sách nói:
- Ãây là chuyện đại sá»±, đã là m không thể hối háºn được, phải suy tÃnh kỹ cà ng, chá»› nóng nảy.
Xảy có má»™t ngưá»i cao lá»›n bước và o. Ãinh Sách đứng dáºy chà o há»i:
- Ãổng hiá»n đệ đến chÆ¡i có gì vá»™i vã váºy?
Ngưá»i má»›i và o là Ãổng Trung, hăm hở nói:
- Tôi thỉnh anh ra phò chúa diệt Châu. Bởi tôi thấy bảng cầu hiá»n, lấy là m toại chÃ, có viết tên anh và tên anh Quách đứng chung Ä‘em nạp cho Phi Liêm. Phi Liêm Ä‘em nạp cho Thiên tá», và truyá»n ngà y mai và o hầu, nên tôi đến cho anh hay trước.
Ãinh Sách trách:
- Sao hiá»n đệ không nói vá»›i ta, tá»± ý biên tên như váºy?
Ãổng Trung nói:
- Tôi nhắm anh có tà i, đủ sức giúp nước phò vua trong cÆ¡n binh lá»a nên đã thay mặt anh tiến cá», xin anh chá»› giáºn.
Quách Thần khen phải, cưá»i lá»›n nói:
- Ta đương ép đại huynh ra phò vua giúp nước, nay hiá»n đệ đã biên tên dâng lên vua rồi thì hợp lý lắm.
Ãinh Sách thấy việc đã lỡ, dù cưỡng cÅ©ng chẳng được nà o, nên lấy rượu ra đãi hai bạn, để cùng bà n việc đánh Châu.
Rạng ngà y, ba anh em đến ngỠmôn hầu chỉ.
Quan giữ cá»a và o báo lại, vua Trụ đòi và o.
Ba ngưá»i xưng tên, quỳ lạy chúc mừng xong, vua Trụ phán:
- Hôm qua Phi Liêm tiến cá» ba khanh tà i cao, nếu dẹp được binh Châu thì trẫm phong thưởng theo lá»i đã hứa trong bảng cầu hiá»n.
Ãinh Sách tâu:
- Chúng tôi thá»±c không mong má»™t quyá»n tước địa vị nà o. Nay vì báo Æ¡n vua nên trong nguy biến phải liá»u thân vá»›i nước. Việc chinh chiến là chuyện hiểm nghèo, cá»±c chẳng đã má»›i phải dùng đến. Ãang lúc chư hầu thế mạnh như vÅ© bão, sức như núi Thái SÆ¡n đè quả trứng, chúng tôi xin liá»u mạng cầu trá»i, việc thắng bại không dám chắc.
Trụ vương mừng rỡ, phong Ãinh Sách là m Thượng tướng, Quách Thần và Ãổng Trung là m Oai võ tướng quân, ban cẩm bà o khôi giáp.
Ba tướng tạ Æ¡n, vua Trụ truyá»n Lá»— Nhân Kiệt cầm đầu, dẫn quân ngá»± lâm ra cá»± chiến.
Gặp lúc TỠNha dẫn các tướng đến trước thà nh khiêu chiến, Lỗ Nhân Kiệt cùng ba tướng khai thà nh, bước ra xá TỠNha một cái.
Tá» Nha đáp lá»… và há»i:
- Chẳng hay tướng quân là ai?
Lỗ Nhân Kiệt đáp:
- Tôi là Tổng đốc binh mã Ãại tướng quân Lá»— Nhân Kiệt. Ông là ngưá»i có đạo đức sao không trá»ng nghÄ©a quân thần, nỡ nhóm chư hầu phạt Chúa, là m cho mang tiếng khi quân, biết mấy ngà n năm rá»a tá»™i ấy. Nay Thiên Tá» rá»™ng lượng, không bắt tá»™i khi quân, váºy nên khuyên các chư hầu lui binh vá» nước đặng cống sứ, Thiên Tá» cÅ©ng trá»ng đãi như thưá»ng, bằng không nghe lá»i, Thiên Tá» nổi giáºn Ä‘em hết binh trà o qua phạt cả nước, thì không còn ăn năn nữa.
Tá» Nha cưá»i nói:
- Tá»™i Trụ vương đã nhiá»u, tám trăm chư hầu đến đây cứu dân phạt tá»™i, má»™t và i ngà y nữa Trụ vương sẽ mất nước, tướng quân đã biết chán rồi, còn nói gượng là m chi?
Lá»— Nhân Kiệt nổi giáºn nói:
- Thất phu! Ta tưởng ngươi có đạo đức, nên đem lẽ phải phân trần té ra ngươi là đứa hồ đồ, ăn nói lỗ mãng.
Nói rồi nhìn tả hữu há»i:
- Tướng nà o bắt nghịch tặc cho ta?
Quách Thần nói lớn:
- Có tôi đây.
Liá»n giục ngá»±a múa siêu lướt tá»›i. Nam Cung Hoát cản lại đánh liá»n.
Ãinh Sách cầm thương xông và o trợ chiến, Võ Kiết đón lại giao phong.
Nam Bá Hầu Ngạc Thuáºn xông ra gặp Ãổng Trung cá»± địch, Khương Văn Hoán nổi giáºn giục ngá»±a tá»›i chém Ãổng Trung.
Na Tra ngứa tay cũng xông và o đánh.
Dương Tiễn nói lớn:
- Chúng ta vượt năm ải đến Triá»u Ca, lẽ nà o đứng ngó.
Nói rồi vỗ ngựa xông và o.
Hai bên há»—n chiến má»™t hồi, Na Tra quăng Cà n Khôn Quyện Ä‘áºp Ãinh Sách nát sá», Quách Thần bại tẩu bị Dương Tiá»…n bay ngá»±a theo chém rụng đầu, Ãổng Trung bị Khương Văn Hoán đâm lá»§ng ruá»™t.
Thương thay, ba tướng chết cùng một lúc.
Lá»— Nhân Kiệt thất kinh chạy và o thà nh đóng cá»a.
TỠNha thâu quân vỠtrại.
Lá»— Nhân Kiệt và o ra mắt Trụ vương tâu việc ba tướng tá» tráºn, Trụ vương buồn bá»±c phán:
- Tình thế nà y biết tÃnh là m sao?
Ân Phá Bại tâu:
- Nay mưá»i phần không kể má»™t, nhân dân náo loạn, thiên hạ đảo huyá»n. Song trước kia tôi có quen vá»›i Tá» Nha, nay xin liá»u chết đến dinh Châu nói việc trái phải, khuyên chư hầu kéo binh vá». Nếu được như váºy thì phước cá»§a bệ hạ, bằng không được tôi quyết mắng giặc mà chết, không trở vá» nữa.
Trụ vương y tấu.
Ân Phá Bại từ tạ ra đi.
TỠNha đang đà m đạo với chư hầu, xảy nghe quân báo:
- Có thiên sứ đến.
Tá» Nha liá»n má»i và o.
Ân Phá Bại bước đến, thấy TỠNha ngồi giữa, chư hầu ngồi xung quanh, vội vã bái một cái.
Tá» Nha há»i:
- Lão tướng quân đến chỉ dạy việc gì?
Ân Phá Bại nói:
- Lão phu cách mặt Nguyên soái đã lâu, không ngỠlâu nay Nguyên soái quản suất chư hầu, vang danh bốn biển, nên đến đây chúc mừng và thưa với Nguyên soái một việc, chẳng biết Nguyên soái có bằng lòng chăng.
Tá» Nha má»i ngồi và nói:
- Lão tướng quân nhằm chuyện gì đáng nói thì nói cho chúng tôi nghe, còn việc không đáng nói thì thôi, đừng Ä‘em ra bà n luáºn vô Ãch.
Ân Phá Bại nói:
- Tôi có nghe rằng: Thiên Tá» sánh vá»›i trá»i, mà phá trá»i sao phải lại trong phép nước, nếu ai tá»± ý chinh phạt, thì là loạn thần, tá»™i loạn thần không thể dung được. Còn là m tôi phản chúa thì là nghịch thần, tá»™i ấy tru di cả há», ai giết cÅ©ng vô can. Ãá»i xưa vua Thà nh Thang nhân đức mưá»i phần, thế ngôi nhà Hạ, truyá»n đến nay hÆ¡n sáu trăm năm, thì chư hầu thiên hạ Ä‘á»u mang Æ¡n hết thảy, ai cÅ©ng là tôi nhà Thương. Nay chẳng lo Ä‘á»n Æ¡n, lại nhóm chư hầu là m phản, giết dân lấy đất, hại tướng hãm thà nh, vây triá»u ca tá»™i nặng không kể xiết, muôn Ä‘á»i không quên. Tôi lấy là m bất bình vá»›i Nguyên soái Ä‘iá»u ấy. Theo ý tôi tưởng thì nếu vua thất đức, là m tôi chỉ nên khuyên vua, các chư hầu nên là m sá»›, vạch lá»—i cá»§a vua, buá»™c vua phải từ bá» lá»—i lầm, xa lánh tá»u sắc, gần trung, xa nịnh. Nếu vua vẫn không nghe thì sẽ hà nh động cách khác, còn vua đã nghe thì cÅ©ng nên giữ đạo là m tôi, chư hầu ai vá» nước nấy, hưởng phúc thái bình. Chẳng hay Nguyên soái cho lá»i nói tôi thế nà o?
Tá» Nha cưá»i, và nói:
- Lão tướng luáºn sai rồi. Thiên hạ là cá»§a chung, chẳng phải riêng ai, tại sao chúng ta cứ cố định má»™t mình Trụ vương má»›i là vua, trong lúc đó Võ Vương nhà Châu nhân đức rãi dà y, bốn phương Ä‘á»u biết Trụ vương vô đạo, thiên hạ đảo huyá»n ai ai cÅ©ng ghét? Xưa vua Nghiêu truyá»n ngôi cho vua Thuấn, vua Thuấn truyá»n ngôi cho vua Võ đâu có luáºn đến giống dòng. Ãến Ä‘á»i vua Kiệt vô đạo đắm mê tá»u sắc, yêu nịnh giết trung bá» việc triá»u đình kém bá» nhân đức khiến vua Thà nh Thang là ngưá»i nhân nghÄ©a phải đạo là m vua Ä‘uổi vua Kiệt ra Nam Sà o, bá»§a đức trị dân dá»±ng nên nghiệp cả như thế cÅ©ng bảo vua Thà nh Thang là bất trung bất nghÄ©a sao? Nay nhà Thương truyá»n hÆ¡n sáu trăm năm, khà số đã hết. Trụ vương noi dấu vua Kiệt ngà y xưa là m Ä‘iá»u bao ngược, dÄ© nhiên xã tắc phải dá»i đổi. Chúng ta trung vá»›i vua, nhưng vua đã không có đạo là m vua thì còn trung vá»›i ai nữa. Xưa nay có vì vua nà o bạo ngược như váºy chăng? Nay chư hầu phạt kẻ vô đạo cứu dân, cÅ©ng như trước kia vua Thà nh Thang phạt Kiệt không gá»i là đánh chúa.
Ân Phá Bại nghe mấy lá»i cá»§a Tá» Nha biết là lẽ phải, không còn lá»i lẽ nà o thuyết phục nữa. Song đã mang sứ mệnh đến đây há»… không được việc không trở vá» thì thà mắng và i tiếng rồi chết cho xong.
Nghĩ rồi mắng lớn:
- Ta tưởng chúng bay là ngưá»i đạo nghÄ©a nên đến giải phân, không ngá» là kẻ hồ đồ, nói năng lá»— mãng, không biết nghÄ©a quân vương, không nể tình tôi chúa.
Khương Văn Hoán giáºn quá, xách gươm bước tá»›i chỉ mặt Ân Phá Bại nói:
- Ngươi là m đại thần hà ng ngà y không can vua, để vua hung bạo giết hại nhân dân là m lắm Ä‘iá»u độc ác, nay ngươi còn đến đây dùng miệng lưỡi để mắng nhiếc ta sao? Lẽ ra biết pháºn mình lui vá» cho sá»›m.
Vừa nói vừa chá» vá»n muốn chém Ân Phá Bại, Tá» Nha can:
- Hai nước đang tranh nhau không nên chém sứ.
Khương Văn Hoán tuy là m thinh song trong lòng rất háºm há»±c.
Ân Phá Bại thấy váºy mắng lá»›n:
- Cha ngươi mưu vá»›i Hoà ng háºu mà thà vua, Thiên Tá» giết đã đáng ngươi không biết sá»a mình lại Ä‘em lòng phản nghịch.
Khương Văn Hoán không cầm được giáºn dữ, trợn mắt hét:
- Thất phu! Cha ta phải thác oan mẫu quốc bị hại chắc cũng do ngươi bà y mưu. Nếu không giết ngươi để báo cừu thì còn sống sao được nữa?
Nói rồi rút kiếm chém Ân Phá Bại một gươm bay đầu.
TỠNha ngăn trở không còn kịp nữa.
Các chư hầu Ä‘á»u nói:
- Ân Phá Bại già mồm hỗn láo giết đi là phải lắm.
TỠNha lắc đầu nói:
- Không nên là m như váºy. Ân Phá Bại là đại thần cá»§a Thiên TỠđến đây lấy lá»… giảng hòa, lẽ nà o chúng ta chém Ä‘i? Dù phải trái cÅ©ng váºy chúng ta không nên để cho mình mang tiếng bất nghÄ©a.
Khương Văn Hoán nói:
- Bởi nó uốn lưỡi mắng tôi trước chư hầu là m nhục tôi như váºy là m sao tôi chịu được.
TỠNha nói:
- Chuyện đã lỡ rồi ăn năn cũng đã muộn. Thôi hãy chôn thây cho tỠtế rồi lo việc tấn binh.
|

13-10-2008, 07:55 PM
|
 |
Äại sắc lang bán cánh gà nướngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi 95
TỠNha hà i tội ác Trụ Vương
Trụ Vương đang ngự trên ngai, Hoà ng môn và o báo:
- Quân thám thÃnh dò biết Ân Phá Bại giảng hòa không được, chá»c giáºn Khương Văn Hoán, bị Khương Văn Hoán chém đầu rồi.
Vua Trụ kinh hãi ngồi là m thinh.
Ân Thà nh Tú khóc và thưa:
- Hai nước Ä‘ua tranh, không nên chém sứ, lẽ nà o Khương Văn Hoán khi bệ hạ lắm. Váºy xin cho tôi ra tráºn liá»u chết báo thù cha.
Trụ Vương an ủi:
- Tuy khanh trung hiếu mặc lòng, song cũng phải đỠphòng.
Ân Thà nh Tú lạy tạ, kéo binh ra trước dinh Châu khiêu chiến.
Quân và o báo, Khương Văn Hoán xin Ä‘i, Tá» Nha nháºn lá»i, Khương Văn Hoán liá»n dẫn binh ra tráºn, kêu Ân Thà nh Tú nói:
- Ân Thà nh Tú! Ngươi ra đánh báo cừu cho cha ngươi phải không? Bởi cha ngươi xúc phạm đến chư hầu, nên ta xỠtội. Còn ngươi muốn chết theo phải không?
Ân Thà nh Tú nổi giáºn mắng:
- Thất phu! Hai nước Ä‘ang giao tranh sao được phép chém sứ? Cha ta vâng lệnh Thiên TỠđến giảng hòa, nỡ nà o ngươi Ä‘em chém Ä‘i. Ta quyết ra đây há»i tá»™i ngươi báo cừu cho thân phụ.
Nói rồi xong tới đánh.
Hai bên hỗn chiến một hồi.
Khương Văn Hoán là con hổ phương Ãông, Ân Thà nh Tú là m sao chống cá»± lại vừa đánh được và i mươi hiệp, Khương Văn Hoán chém Ân Thà nh Tú rÆ¡i đầu xách vá» nạp cho Tá» Nha.
Tội nghiệp! Ân Thà nh Tú nên trang trung hiếu, chỉ vì nóng trả thù cha mà mang hại.
Trụ vương nghe tin Ân Thà nh Tú tá» tráºn, kinh hãi há»i triá»u thần:
- Binh chư hầu mạnh như váºy, biết là m sao?
Triá»u thần chưa có kế gì, ngồi im không đáp.
Bỗng có quân và o báo:
- Binh chư hầu công phá thà nh trì một loạt.
Lỗ Nhân Kiệt tâu:
- Tôi xin Ä‘em quân thá»§ thà nh rồi sẽ tÃnh.
Tá» Nha cùng các chư hầu công thà nh, thấy Lá»— Nhân Kiệt thá»§ thà nh phải phép, biết không thể phá gấp được, liá»n thâu binh vá», há»™i chư hầu thương nghị.
- Lá»— Nhân Kiệt có tà i và trung liệt, hết lòng thá»§ thà nh. Vả lại thà nh triá»u ca chắc lắm, nếu có ráng phá được cÅ©ng còn lâu. Các tướng có mưu trà không?
Các đệ tỠthưa:
- Chúng tôi xin độn và o thà nh là m ná»™i công. Nguyên soái đốc quân bên ngoà i là m ngoại kÃch thì lấy thà nh như chÆ¡i, có gì mà lo.
TỠNha nói:
- Không nên là m như váºy. Nếu độn và o lấy thà nh không khá»i gây ra cuá»™c đấu chiến, là m hại bá tánh trong thà nh. Thà nh Triá»u Ca lâu nay đã bị hôn quân là m khổ nhiá»u rồi, chúng ta đến đây vá»›i mục Ä‘Ãch cứu dân, lẽ nà o còn gây cho dân chết chóc. Như thế chúng ta khác nà o vua Trụ.
Các tướng nghe nói Ä‘á»u khen phải.
TỠNha nói:
- Mấy năm nay Trụ vương bắt dân chịu sưu thuế nặng ná», nà o cất Lá»™c đà i, nà o chặt chân xem tá»§y, nà o mổ bụng đà n bà chá»a xem thai, oán háºn chồng chất trong lòng ngưá»i dân, nay chúng ta muốn lấy thà nh tốt hÆ¡n là m hịch bắn và o thà nh, khuyên dân chúng tản bá»›t Ä‘i, còn thà nh không thì dá»… phá.
Các tướng đồng nói:
- Nguyên soái luáºn phải lắm.
Tá» Nha liá»n viết tá» hịch truyá»n quân dùng cung tên bắn và o thà nh như bươm bướm.
Có bà i thơ rằng:
Quân tướng triá»u ca ráng thá»§ thà nh,
Vì chúng sợ chết phải hà canh
Nếu không yết thị là m cho rã,
Vây phá»§ mưá»i năm cÅ©ng nhá»c nhằn
Khi thấy Tá» Nha truyá»n quân sao mấy chục ngà n tá» cáo thị và bắn và o bốn cá»a thà nh, dá»c theo đưá»ng sá.
Binh Thương trông thấy lượm lên xem thì thấy cáo thị ấy viết như sau:
" Tây Kỳ đại Nguyên soái Khương Thượng.
Dùng cáo thị má»™t chương, rao cho quân dân bốn cá»a. Bởi vua Trụ độc như nước lá»a, nên dân Thương tha oán lầm than. Cất Lá»™c đà i dân chết cả vạn, yêu Ãắt Ká»· giết chết chẳng biết bao nhiêu ngưá»i. Muốn coi tá»§y thì chặt chân, muốn xem thai thì mổ bụng. Bà y ao rượu giết ngưá»i hầu hạ, sai chinh Tây, giết kẻ chiến trưá»ng. Vì vợ Ä‘au mổ bụng Tá»· Can, nghe vợ nói cạo đầu CÆ¡ Tá». Chém Ãiện hạ độc hÆ¡n hùm dữ, giết Chánh Cung lòng khác ngưá»i phà m. Hại Ngạc Hầu nên má»›i có giặc Nam phương, giết Quốc trượng má»›i gây thù Ãông trấn. Tám trăm cõi chư hầu Ä‘á»u giáºn, mấy triệu binh hà o kiệt đồng lòng nên và o năm ải như không, phá thà nh nà o cÅ©ng dá»…. Thương là thương con Ä‘á», cám là cám dân Ä‘en, nên lá»a than chẳng muốn nhuốn nhen, vì ngá»c đá hãy còn lẫn lá»™n. TơØ cáo thị hết lòng khuyên bảo, muá»™n lẽ dân sá»›m tÃnh việc hà ng đầu, dâng thà nh đặng được sống lâu, nếu nghịch mạng ắt chết oan ức, hoặc là kiếm phương xa ẩn dáºt, hoặc là tìm đồng trống mà náo nương, nếu canh chấu đón đưá»ng, ắt xe rồng khó tránh, mau mau xa lánh, chóng chóng dá»i chân, bằng đợi đốt rừng ắt là uổng mạng."
Ai nấy xem cáo thị Ä‘á»u khen:
- Võ Vương quả tháºt nhÆ¡n đức. Nguyên soái dạy quá rõ rà ng. Nếu nghịch lại không dâng thà nh thì e khó sống. Vì năm ải rất nhiá»u tướng tà i mà thá»§ không được, huống hồ chi má»™t thà nh nầy. NghÄ© kỹ lại Trụ Vương vô đạo bất nhÆ¡n, mình có liá»u cÅ©ng vô Ãch.
Quân dân đồng lòng đợi tá»›i tối mở cá»a dâng thà nh.
Các tướng biết được hết sức trừng trị nhưng không ai nghe theo cả.
Ãến canh ba, quân dân mở cá»a thà nh kêu lá»›n:
- Chúng tôi là dân tị nạn xin mở cá»a dâng nạp Triá»u Ca.
Kẻ nói trước, ngưá»i nói sau vang trá»i dáºy đất.
Lúc nầy Tá» Nha Ä‘ang ngồi trong dinh tÃnh mưu phá thà nh.
Xảy thấy quân và o báo:
- Bẩm Nguyên soái! Bốn cá»a thà nh Triá»u Ca Ä‘á»u mở, quân dân kêu Nguyên soái đến há» dâng thà nh.
Tá» Nha mừng rỡ, truyá»n các binh tướng vây ngoà i thà nh cứ má»™t đạo là má»™t cá»a, cấm không được sát hại quân dân trong thà nh, và không được lấy những thứ gì dù lá»›n dù nhá». Nếu ai trái lệnh sẽ xá» ngay láºp tức. Binh sÄ© tuân lịnh và o thà nh bình an. Chư hầu đóng binh từ Ngá» môn cÅ©ng trở lại.
Lúc nầy Trụ Vương Ä‘ang ăn uống vá»›i Ãắt Ká»· nÆ¡i Lá»™c đà i, bá»—ng nghe quân ó vang trá»i, tiếp đó lại có Hoà ng môn quan và o quỳ má»p tâu:
- Quân dân mở cá»a thà nh cho bá»n giặc và o rồi. Hiện chư hầu và Khương Thượng Ä‘ang đóng binh tại Ngá» môn...
Trụ Vương thất kinh, vá»™i gióng trống lâm triá»u.
Bá quan đông đủ. Trụ Vương há»i:
- Trẫm không ngá» quân dân trở lòng mở cá»a dâng thà nh cho Khương Thượng. Bây giá» tÃnh là m sao đây?
Lỗ Nhân Kiệt tâu:
- Chư hầu và Khương Thượng đóng quân tại Ngá» môn thì trước sau cÅ©ng và o đây. Chi bằng tảng sáng chúa tôi ta Ä‘iểm binh ngá»± lâm đến đánh liá»u má»™t tráºn, may thắng thì tốt, nếu thất tráºn có chết cÅ©ng đà nh. Chứ chẳng lẽ bó tay chá» chết sao?
Trụ Vương khen phải, liá»n truyá»n Lá»— Nhân Kiệt Ä‘iểm binh.
Bấy giá» Tá» Nha há»p chư hầu bà n rằng:
- Ãã gần sáng rồi, các vị hãy Ä‘iểm binh láºp tức, phải lấy hết sức mình đánh vá»›i Trụ Vương má»™t tráºn, đừng nên để thất bại.
Chư hầu đồng thưa:
- Chúng tôi xin y lệnh Nguyên soái đánh tráºn nầy, dẫu có chết cÅ©ng quyết không chạy. Nếu ai nhút nhát, bại tẩu thì xin Nguyên soái trảm tức thì.
Nói rồi, ai nấy đếu kéo binh ra, gióng trống inh á»i.
Vua Trụ lúc nầy sốt ruột ngồi chỠLỗ Nhân Kiệt điểm quân thì xảy thấy Hoà ng môn quan hơ hải chạy và o tâu:
- Chư hầu má»i bệ hạ đến Ngá» môn nói chuyện.
Vua Trụ liá»n nai nịt hẳn hoi, cầm siêu Ä‘ao lên ngá»±a truyá»n cầm cá» long phụng Ä‘i trước, còn mình theo sau.
Lá»— Nhân Kiệt nghe tin liá»n Ä‘em quân theo bảo giá Lôi Côn, Lôi Hà ng hầu hai bên.
Ra đến nơi, Trụ Vương thấy TỠNha đứng trước, bốn vị chư hầu đứng sau.
Tá» Nha trông thấy Trụ Vương liá»n bước ra xá và nói:
- Lão thần là Khương Thượng vì mặc giáp trong mình nên là m lá»… không trá»n, xin bệ hạ rá»™ng dung.
Trụ Vương phán há»i:
- Ngươi là Khương Thượng đó hay sao?
TỠNha tâu:
- Phải!
Vua Trụ lại phán:
- Ngươi khi trước là quan đại phu cá»§a trẫm, tại sao lại lá»—i đạo là m tôi trốn qua Tây Kỳ bà y Ä‘iá»u phản nghịch. Nay lại dụ chư hầu cướp thà nh lấy ải cá»§a trẫm, lại giết thiên sứ phÆ¡i thây. Tá»™i đáng chết mưá»i phần, hôm nay trẫm đã ra đến đây sao chưa chịu bó mình chịu tá»™i, hay là ngươi muốn cá»± vá»›i trẫm phải không?
TỠNha tâu:
- Bệ hạ cầm quyá»n trị muôn dân chư hầu Ä‘á»u cống lá»…, giữ trá»n nghÄ©a là m tôi, lẽ nà o dám nghịch thiên tá». Bởi bệ hạ trên chẳng kÃnh trá»i lá»—i đạo thất chánh, hà nh hạ bá tánh chém giết đại thần nghe lá»i đà n bà không nghe lá»i trung thần can gián. Bệ hạ vô đạo đã lâu nhưng không biết sá»a mình thì còn trách cứ chư hầu muôn dân phản nghịch là m sao? Bệ hạ tá»™i chất bằng núi, oán rá»™ng tợ biển, trá»i há»n ngưá»i giáºn thiên hạ trở lòng. Nay tôi vâng theo phép trá»i phạt tá»™i đại ác. Xin bệ hạ đừng gá»i hai tiếng phản vua.
Trụ Vương nghe nói phán:
- Trẫm đã là m những gì các ngươi gá»i là tá»™i ác?
Tá» Nha mỉm cưá»i nói lá»›n:
- Tất cả binh tướng chư hầu, dân chúng hãy nghe cho kỹ tôi kể tội Trụ Vương đây.
Nói rồi quay lại hà i tội Trụ Vương rằng:
1- Bệ hạ là m thiên tá», tức là cha mẹ dân sao lại ham mê tá»u sắc, không kÃnh đất trá»i, không tế sÆ¡n hà , chẳng trá»ng xã tắc, xa ngưá»i hiá»n, gần ngưá»i dữ bá» Ä‘iá»u đức hạnh lá»—i đạo cang thưá»ng. Ấy là tá»™i thứ nhất.
2- Khương hoà ng háºu là mẹ các nước không phạm tá»™i chi, sao bệ hạ nghe lá»i Ãắt Ká»· dứt bá» tình nghÄ©a, khoét mắt đốt tay, hà nh hình má»™t cách thảm thiết. Rồi lại phong Ãắt Ká»· là chÃnh cung, há»… Ãắt Ká»· nói gì nghe nấy bá» chánh quên nhân. Ấy là tá»™i thứ hai.
3- Thái tá» là từ quân. Ãông cung là vua phó sau nối cÆ¡ nghiệp cai trị chư hầu, sao bệ hạ nghe lá»i dứt tình phụ tá», ban gươm lệnh cho Triá»u Ãiá»n, Triá»u Lôi Ä‘i chém hai vị Ãiện hạ, không trá»ng phần hương lá»a, mang tá»™i vá»›i tổ tông. Hùm dữ chẳng ăn thịt con, sao bệ hạ độc hÆ¡n cầm thú. Ấy là tá»™i thứ ba.
4- Những quan triá»u cá»§a tiên vương trước kia để lại giúp việc chánh cho thiên hạ thái bình, không có lá»—i gì sao bệ hạ nỡ giết như đốt Mai Bá hại Dao Cách giết Thương Dung, mổ tim Tá»· Can, cạo đầu CÆ¡ Tá». Ấy là tá»™i thứ tư.
5- Chữ tÃn là cá»™i rá»… vua phải lấy Ä‘iá»u tÃn nghÄ©a trị dân, sao bệ hạ gạt chư hầu và o chầu dùng kế độc phân thây Ãông bá hầu Khương Hoà ng Sở, giết Nam Bá Hầu Ngạc Sùng Võ là m thiên hạ đảo Ä‘iên. Ấy là tá»™i thứ năm.
6- Việc hình phạt cốt để răn ngưá»i, sao bệ hạ nghe lá»i Ãắt Ká»· chế Bà o Lạc giết quan gián nghị, láºp Sái Bồn hại kẻ cung nga, khói độc lên ngút trá»i xanh, hồn oan kêu vang địa ngục. Trá»i sầu đất oán quá»· giáºn thần kinh. Ấy là tá»™i thứ sáu.
7- Cá»§a là báu cá»§a nước, tiá»n là mạng cá»§a dân, đáng việc má»›i dùng, bệ hạ xà i phà đà o ao chứa rượu, găm thịt là m rừng, láºp Lá»™c đà i lãng phà gần hết cá»§a kho, sai Hầu Hổ đốc công nhÅ©ng lạm tiá»n dân chúng. Kẻ già u thì hao bạc, dân khó phải là m sưu, hiếp đáp dân nghèo kẻ mạnh phải mang bệnh ngưá»i Ä‘au phải bá» mình. Chỉ vì cuá»™c chÆ¡i mà là m cho nhân dân thảm há»a. Ấy là tá»™i thứ bảy.
8- Là m con ngưá»i phải biết hổ thẹn, huống chi báºc chà tôn. Bệ hạ nghe lá»i cá»§a Ãắt Ká»· gạt Giả thị lên lầu trêu hoa ghẹo nguyệt, vua bất chÃnh vá»›i vợ tôi thần, khiến ngưá»i đà n bà trinh tiết phải gieo mình xuống lầu tá»± váºn. Hoà ng Quý Phi vì chị dâu đến can gián, bệ hạ cÅ©ng quăng xuống lầu giáºp thịt tan xương. Nỡ nà o là m chuyện bất nhân như váºy? Ấy là tá»™i thứ tám.
9- Bệ hạ thay trá»i trị dân, phải ở cho nhân đức, nỡ nà o chặt chân kẻ bá»™ hà nh xem tá»§y, mổ bụng đà n bà chữa xem thai, mạng dân như cá» rác, chỉ việc vui chÆ¡i mà là m cho vợ mất chồng, con xa mẹ, tá»™i ác không lấy gì so sánh được. Ấy là tá»™i thứ chÃn.
10- Ãạo là m vua, việc yến ẩm phải chừng má»±c, lẽ nà o ngà y đêm cùng vá»›i Ãắt Ká»· vui say mãi trên Lá»™c đà i, không nhá»› đến việc nước, không lâm triá»u, bá» cả chánh sá»±, nghe lá»i Ãắt Ká»· bắt con nÃt thiến dương váºt ăn cho bổ dưỡng, là m cho đứa con trai tuyệt tá»±, chết oan. Ấy là tá»™i thứ mưá»i.
Tuy có trung thần can gián, bệ hạ cÅ©ng không nghe, là m cho thiên hạ trở lòng, tướng binh bá» mạng. Như Thiên tá», quả là kẻ dữ hại dân. Nay chúng tôi phò vua Võ là vua nhân đức đến đây cứu dân phạt tá»™i. Bệ hạ không nên dùng tiếng phản vua mà nói.
Trụ Vương nghe hà i tội nổi xung, đứng trợn mắt nhìn.
Tám trăm chư hầu đồng nói lớn:
- Chúng ta giết hôn quân vô đạo mà cứu dân.
Khương Bá Hầu giục ngựa tới, giơ siêu đao nói lớn:
- Ân Thá», có ta đến đây! Chị ta tá»™i gì ngươi khoét mắt đốt tay, cha ta tá»™i gì ngươi phân thây xẻ thịt? Thù sâu tợ biển, oán chất bằng non. Nay nhá» Võ Vương há»™i chư hầu đến đây, ta quyết trừ kẻ vô đạo báo cừu.
Nói rồi chém má»™t Ä‘ao. Trụ Vương đỡ khá»i, Khương Văn Hoán chém tiếp má»™t nhát, Trụ Vương đỡ rồi đánh lại.
Chư hầu xông và o trợ chiến. Chúa tôi ấu đả nhau trước NgỠmôn.
Võ Vương trông thấy than:
- Bởi thiên tá» vô đạo nên má»›i sinh ra cá»› sá»± như váºy. Chúa tôi đánh vá»›i nhau còn chi là cang thưá»ng nữa?
Than rồi nói với TỠNha:
- Ba vị chư hầu sao không lấy lẽ phải can vá»›i thiên tá», nỡ nà o há»—n chiến vá»›i vua?
TỠNha nói:
- Bởi Trụ Vương phạm mưá»i tá»™i vá»›i trá»i đất, không phải đạo là m vua. Ãã không phải vua thì ai đánh cÅ©ng được. Tôi không dám can chư hầu.
Võ Vương nói:
- Tuy vua bất chánh, song đạo là m vua không nên đánh vua như váºy, xin Nguyên soái gỡ rối nà y.
TỠNha tâu:
- Nếu Ãại Vương muốn như váºy thì truyá»n quân gióng trống lên để cứu Trụ Vương.
Võ Vương không hiểu, ngỡ đánh trống thì chư hầu lui vá», nên truyá»n đánh trống rất dữ. Chư hầu nghe hiệu trống đồng xông và o các tướng áp tá»›i phá»§ vây.
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
âåòåð, âèäåîêëèïû, ãîòèêà, èãðîìàíèÿ, ìàãèÿ, ïàòðèîò, ïåðåâîä, ìàðêåòèíã, ïåðèñ, ìèýëü, îïåëü, ïîðíîðàññêàçû, ïðîãðàììû, ñâåòèëüíèêè, òîðãîâîå, þáèëååì  |
| |