 |
|

17-04-2008, 06:31 AM
|
 |
SÆ¡ Cấp Há»c Äồ Huyết Hoả Kỳ Lân
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: UNDERWORLD
Bà i gởi: 1,398
Thá»i gian online: 3 giá» 54 phút 12 giây
Thanks: 9
Thanked 88 Times in 61 Posts
|
|
Nghe gia nhân báo tin chà ng đến, Hoà i Nam không kịp trang Ä‘iểm, chạy ùa ra, sá»± mừng rỡ tá»™t cùng là những giá»t nước mắt. Chạy băng qua hoa viên, áo nà ng vướng và o má»™t nhánh cây lảo đảo suýt ngã . Nhanh như má»™t cÆ¡n gió, Nguyên Huân đã đỡ nà ng trong tay. Hoà i Nam thì thầm:
- Huân ca, tiểu muội lo lắng ngà y đêm...
Lá»i nà ng nói đơn sÆ¡ má»™c mạc, nhưng Nguyên Huân như thấy cả má»™t trá»i hạnh phúc, chà ng buá»™c miệng:
- Nam muội, ta cũng thế!
Chợt nhìn thấy chiếc áo lụa má»ng bị rách, má»™t đưá»ng xẻ từ từ cánh tay lên vai, để lá»™ là n da trắng nõn, bất giác Nguyên Huân chợt thấy lòng xúc động, niá»m xúc động kỳ lạ, như choáng ngợp, như ngây ngất, trái tim chà ng Ä‘áºp rá»™n rã... nhưng cùng lúc, chà ng mÆ¡ hồ cảm thấy má»™t Ä‘iá»u gì như tá»™i i Bá»—ng dưng thấy Nguyên Huân im lặng và đôi mắt chà ng long lanh nhìn và o cánh tay nà ng, Hoà i Nam quay nhìn vá» chợt hiểu, nà ng khẽ kêu lên má»™t tiếng - như con thú hiá»n là nh bị má»™t vết thương êm ái - mặt nà ng đỠhồng, mà u đỠlan đến cả và nh tai, nà ng cuống quÃt lấy tay kéo kÃn vạt tay áo rách lại, thốt lên ngượng ngùng:
- Huân ca!
Cởi vội chiếc áo khinh cừu phủ lên vai Hoà i Nam, Nguyên Huân dịu dà ng nói:
- Trá»i lạnh thế nà y, sao Nam muá»™i không mặc áo ấm, lần sau thế nữa, ta không bằng lòng đâu!
Hoà i Nam không cảm thấy cái lạnh cá»§a buổi mạnh đông, hÆ¡i ấm cá»§a thân thể Nguyên Huân còn Ä‘á»ng lại trên chiếc áo ngá»± hà n cho nà ng cảm giác ngây ngất, gò má nà ng nóng ran, và Hoà i Nam chợt hiểu: nà ng đã yêu, ôi tình yêu như máºt ngá»t. "Kỳ diệu thay khi nghÄ© đến chà ng, biển bá»—ng hẹp, trá»i xanh kia bá»—ng thấp, đất trá»i có hay không, chỉ còn lại chà ng đầy ắp trong hồn ta, chỉ còn lại mình chà ng, như ánh sáng, như bóng đêm, như mưa bay, như tuyết phá»§.." Hoà i Nam thoảng thốt cất tiếng gá»i thầm, và trong thoáng chốc, Hoà i Nam chợt thấy mình khôn lá»›n. Æ¡i, ná»—i buồn nà o dịu dà ng len lén Ä‘i và o tâm hồn nà ng thÆ¡ ngây, tình yêu nà o là m rá»±c rỡ trái vưá»n xuân nà ng chÃn Ä‘á», Hoà i Nam mÆ¡ hồ nghe tiếng Nguyên Huân êm dịu bên tai, và tiếng nà ng cÅ©ng mÆ¡ mà ng thốt khẽ :
- Dạ!
Tiếng "dạ" ngá»t ngà o, nhu mì biết bao. Nguyên Huân như thấy khung trá»i bá»—ng hồng lên, không gian chất ngất hương bay. Chà ng mÄ©m cưá»i nhái lại:
- Dạ...
Hoà i Nam cúi đầu, mái tóc xoa che ná»a mặt hoa, bất giác Nguyên Huân khẽ nắm lấy tay nà ng, khẽ gá»i:
- Hoà i Nam!
- Dạ!
- Em đó ư!
Không! Không phải em đâu, chà ng đó...
Hai bà n tay nà ng nằm gá»n trong tay Nguyên Huân. Hai ngưá»i im lặng nhìn nhau, cho đến khi thấp thoáng có bóng ngưá»i xuất hiện sau bụi trúc ngà . Lý Phi Yến bước nhanh đến, Nguyên Huân chạy lại đón bà :
- Thúc mẫu, Thúc mẫu có khá»e không?
Äoà n phu nhân rạng rỡ:
- Nguyên Huân, con đã đến rồi ư! Ta hết sức lo lắng cho con, con có gặp Bảo Thư không?
- Con có gặp!
- Sao nó không vỠcùng con?
Dạ... Thư tỷ...
Phu nhân giá»ng hốt hoảng:
- Huân nhi, ta há»i, Bảo Thư là m sao rồi?
- Thư tá»· vẫn mạnh khá»e, gá»i lá»i chà o Thúc mẫu và Nam muá»™i!
- Nhưng sao nó không vỠđây cùng với con?
- Thư tỷ đã thà phát quy y và theo Tâm Hư sư thái vỠNga Mi Sơn rồi!
- Con nói sao? Nguyên Huân, Bảo Thư đã quy y?
- Vâng, thưa Thúc mẫu, Thư tá»· đã tìm thấy niá»m an lạc!
Phu nhân thở dà i:
- Con có hiểu vì đâu không?!
- Con chỉ biết Thư tá»· có ná»—i Ä‘au buồn riêng, nhưng chị ấy không bao giá» thổ lá»™; nên con cÅ©ng không rõ Thư tá»· Ä‘au buồn Ä‘iá»u gì!
- Ôi! Sao vô tình quá váºy!
Phu nhân buột miệng nói. Nguyên Huân ngơ ngác:
- Thúc mẫu nói sao cơ?
- Không, ta chẳng nói gì cả ! Thôi, và o đây con, kể cho ta nghe má»i chuyện!
Sau khi nghe Nguyên Huân thuáºt lại má»i việc, Phu nhân lại thở dà i, bà nói:
- Con cư xá» như thế là phải lắm, oán thù nên cởi chứ không nên buá»™c. Y là ngưá»i gây oán khắp võ lâm thiên hạ, nhưng y cÅ©ng có Ä‘iá»u tết, đó là tấm lòng đối vá»›i gia đình, con cháu!
- Tiêu Äại Hùng bá phụ, Hoạt Pháºt đại sư, Thiên Hư đạo trưởng và Tứ thúc Äiá»n Hoà nh Thứ Lang gá»i lá»i kÃnh thăm Thúc mẫu, Thúc mẫu có còn nhá»› há» không?
- á»’, ta nhá»› lắm chứ! Cách đây hai mươi lăm năm, ngà y ta vá»›i cha Uyển Thanh, Hoà i Nam nên giai ngẫu, các vị ấy Ä‘á»u có mặt. Hoạt Pháºt Äại sư ca, Äiá»n Hoà nh tứ ca ở phÃa nhà gái, Tiêu thứ gia, Thiên Hư nhị ca bên phÃa nhà trai. Năm ấy cÅ©ng là năm con ra Ä‘á»i Nguyên Huân ạ! Thoáng đó mà đã hai mươi lăm năm, cuá»™c Ä‘á»i trùng trùng bất hạnh, mà hạnh phúc nà o thấy đâu ? Bây giỠđây, ngà y trở lại quê xưa, tóc đã bạc, chân má»™t thá»i đã má»i...
Bà ngồi im, cả má»™t trá»i quá khứ dồn vá», bà thầm thì vá»›i ná»—i niá»m riêng cùng quá khứ cá»§a bà :
"Chà ng vẫn biệt, phải không, Ä‘á»i vốn chát!
Cõi trăm năm gom lại được bao ngà y
Mà mái tóc nhuốm sương chừng đã bạc
Hạnh phúc Ä‘á»i chưa hái đã xa bay..."
Ôi, những bà i thÆ¡ bà viết thầm, bà gá»i thầm trong suốt bao năm, giá» trở vá» trong trà tưởng như những vết dao đâm nát trái tim bà . Tiếng nức nở nhẹ cá»§a Hoà i Nam đưa bà ra khá»i cõi muá»™n phiá»n, bà bước đến bên nà ng, vuố tóc con gái, dịu dà ng há»i:
- Sao con khóc, Hoà i Nam của mẹ?
- Con thương cảm, con tá»™i nghiệp Bảo Thư. Mẹ ạ, sao Ä‘á»i buồn đến váºy?!
- Không phải thế đâu con ạ, ngay trong niá»m vui đã ẩn chứa ná»—i phiá»n muá»™n, bất an. . . Và con hãy hiểu, trong sá»± Ä‘au khổ tá»™t cùng, ta vẫn có thể tìm thấy được nguồn an lạc, con phải mừng cho Bảo Thư má»›i phải. Nà ng đã tìm được bản thể mình, mà bản thể Ä‘Ãch thá»±c, con ạ, không phải là niá»m vui là ná»—i buồn, mà chÃnh là sá»± "không dưng" đó con!
|

17-04-2008, 06:32 AM
|
 |
SÆ¡ Cấp Há»c Äồ Huyết Hoả Kỳ Lân
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: UNDERWORLD
Bà i gởi: 1,398
Thá»i gian online: 3 giá» 54 phút 12 giây
Thanks: 9
Thanked 88 Times in 61 Posts
|
|
Hoà i Nam vẫn phiá»n muá»™n, nà ng nghÄ© "Bảo Thư ạ, chị chẳng thể tìm được niá»m an lạc cho tâm hồn bởi sá»± trốn chạy. Chị chỉ có thể ẩn trốn được cái thân, nhưng là m sao xóa Ä‘i được hình ảnh cá»§a ngoại váºt vẫn hiển hiện trong tâm tư chị? Sợi tóc kia nà o có tá»™i tình gì? Tại sao sá»± đớn Ä‘au lại bắt nguồn từ má»™t Ä‘iá»u cao đẹp! Chị yêu chà ng, vâng, em hiểu lắm, chỉ mình em hiểu chị, bởi chÃnh em cÅ©ng đã yêu chà ng. Và bởi chÃnh chị yêu chà ng, nên em cÅ©ng yêu chị. Tình yêu, em chẳng hiểu nó là mấy, nhưng nó không là cá»§a riêng, em chắc chắn váºy. Khi em yêu chà ng, em thấy em thuá»™c vá» chà ng, chứ chà ng không thuá»™c vá» em. Em đã xóa em Ä‘i, hà cá»› sao em phải phiá»n muá»™n? Em hiện hữu bởi
chà ng, chà ng vui em vui, chà ng khổ sầu, là m sao em vui sướng. Chị biết không, chà ng thuá»™c vá» ngưá»i khác, chị ruá»™t cá»§a em đấy! Hai ngưá»i đã lá»›n lên bên nhau, tâm tình sâu Ä‘áºm, và lại đã hứa hôn vá»›i nhau từ nhá», thế mà em nà o thấy đớn Ä‘au. Em chỉ thấy em là dòng suối mát, là tia nắng ấm cho chà ng. Em chỉ mong có thế, Bảo Thư, sao chị hãy không như em...!
Có bước chân ngoà i hà nh lang và tiếng cưá»i ha hả cá»§a trang chá»§ Bảo VÄ©nh Khang:
- Trần thiếu hiệp, thiếu hiệp định tránh mặt lão già há»§ láºu nà y đó sao!
Nguyên Huân chạy vá»™i ra khá»i tiểu sảnh, vui mừng vòng tay chà o:
- Vãn bối vừa má»›i tá»›i, xin kÃnh chà o Bảo chá»§!
Bảo trang chủ, tuổi chừng sáu mươi, râu năm chòm còn đen nhánh, tia nhìn như điện, thân thể cao lớn, da hồng hà o không một vết nhăn.
- Chia tay đã bốn năm rồi, Thiếu hiệp trông phong sương hơn độ nà o. Lão phu được nghe bằng hữu nhắc đến Thiếu hiệp, ngà y đêm mong tái kiến!
Nói xong ông cầm tay kéo Nguyên Huân đi:
- Lên trên nà y đã. Bạch Khởi Phùng má»›i từ Lăng Hoa Cương vá», ghé thăm lão phu ngà y hôm kia. Tiếc tháºt, lão phu bá» mất cÆ¡ há»™i ngà n năm má»™t thuở. Lần nà y, Thiếu hiệp không thể Ä‘i ngay được, bằng hữu võ lâm á»› Nam Trưá»ng Giang nhất quyết chẳng để Thiếu hiệp rá»i chân ngay đâu. Lão phu má»›i Ä‘i săn cùng đám bằng hữu, nghe gia nhân báo, lão phu quay vá» ngay, khách khứa cháºt ở trên Äại sảnh. Hôm nay, quyết cùng Thiếu hiệp tá»u đấu má»™t phen, không thể nà o khác được!
Nói xong má»™t trà ng dà i, Bảo VÄ©nh Khang cất tiếng cưá»i hà o sảng. Trên mưá»i ngưá»i, tuổi chừng bÆ¡n mươi trở lên, nghe tiếng cưá»i cá»§a Bảo chá»§, ùa ra khá»i phòng khách lá»›n. Bảo chá»§ la lá»›n:
- Anh em, ta tóm được rồi đây nà y, đó, con Phượng thần đang ở trước mặt các bạn đó !
Nguyên Huân cung kÃnh vòng tay chà o má»i ngưá»i. Má»™t lão nhân chừng đã trên bảy mươi, bước lại, cầm lấy tay Nguyên Huân:
- Lão phu hỠTiết, khi xưa có được quen biết với Trần tam gia; ôi chao, Thiếu hiệp giống Tam đại gia như đúc. Phúc đức thay!
Nghe Tiết Thượng Quan nói, Nguyên Huân vá»™i vã khom ngưá»i , vòng tay thi lá»… :
- Vãn bối không được biết Lão tiá»n bối quen biết vá»›i Gia phụ khi xưa, nên không tìm đến viếng thăm, xin tiá»n bối lượng thứ!
- Thiếu hiệp đừng khách khà như thế! Äúng là lá»›p sóng sau đè lá»›p sóng trước, đại phúc, đại phúc!
Chà ng quay sang số hà o khách của Bảo trang chủ, khiêm tốn thưa:
- Vãn bối là kẻ háºu sinh, được các vị Thúc bá yêu mến thế nà y, tháºt là đắc tá»™i!
Nói xong, chà ng thấp mình cúi chà o má»™t lần nữa. Má»i ngưá»i đứng quanh, quan sát chà ng má»™t cách kÃn đáo, má»™t ngưá»i trong bá»n lên tiếng:
- Nếu việc xảy ra ở Kình Dương đại hội, không do Bạch đại hiệp kể lại, thì lão phu nhất định không tin được!
Má»™t ngưá»i khác tiếp lá»i:
- Thương Linh đại gia nói sai rồi, hổ phụ sinh hổ tá». Ngà y trước Tiểu đệ có quen biết vá»›i Mạc thất gia, võ công cá»§a Mạc Thiên Bằng ngà y đó cÅ©ng rất má»±c cao thâm, ai ngá», cả Tam gia, Thất gia, Bát gia Ä‘á»u uổng mạng dưới tay Dương lão tà ; ngà y nay quả là trá»i còn có mắt! Trần thiếu hiệp, mong Thiếu hiệp đừng chê bá»n anh em chúng tôi là già cả há»§ láºu, anh em trong hai đạo Hà Nam và Giang Tây mong má»i được cùng Thiếu hiệp đà m đạo má»™t phen!
Nguyên Huân nói:
- Vãn bối là hà ng con cháu, xin các vị Thúc bá, nếu yêu thương xem và o hà ng con cháu cũng đã vinh dự lắm rồi, chứ đâu dám ngang hà ng vô lễ như thế!
Má»™t ngưá»i mặt Ä‘en, râu quai nón tua tá»§a, tiếng nói như chuông đồng:
- Hoắc ChÃnh Trung nói lên tấm lòng cá»§a bằng hữu anh em chứ không có ý gì khách khÃ... Hứa Viá»…n Chà nà y cÅ©ng như anh em giang hồ đồng đạo, sở dÄ© yêu quý Thiếu hiệp vì phong cách và đức độ cá»§a Thiếu hiệp đó thôi, chứ tà i giá»i mà vô đạo chỉ khiến cho thiên hạ " KÃnh nhi viá»…n chi " mà thôi!
Từ ngà y hôm đó, võ lâm hai đạo hắc, bạch suốt má»™t dải Nam Trưá»ng Giang tấp náºp tá»›i lui không ngá»›t. Nguyên Huân tá» lòng ái ngại. Bảo VÄ©nh Khang cưá»i ha hả nói:
- Trần huynh đệ, sao lại áy náy như thế? Trần huynh đệ coi lão phu là ngưá»i thế nà o? CÅ©ng nhá» Thiếu hiệp yêu mến mà dừng chân, lão phu má»›i có dịp kết giao bằng hữu trong thiên hạ, nếu không, cứ như lão há»§ nà y, có má»i, vị tất đã có ai bước chân đến Bảo gia trang là m chi, Thiếu hiệp đừng nói thế!
Mãi ná»a tháng sau, Nguyên Huân má»›i xin phép cáo từ được Bảo trang chá»§ nói:
- Nếu không phải vì quý quốc còn trong cÆ¡n binh lá»a, lão phu chưa để Thiếu hiệp lên đưá»ng ngay được, chỉ xin má»™t Ä‘iá»u: Cuá»™c xâm lược Äại Việt không phải do cái dị tá»™c mà phát sinh, mà chỉ do lòng tham vô đáy cá»§a bá»n Vua chúa, xui khiến sinh linh trăm há» và o cÆ¡n binh lá»a tà n khốc, vì váºy khi Thiếu hiệp vì đất nước mà ra tay, kẻ nà o đáng giết thì giết, xin buông tha cho bá»n quân lÃnh vô tá»™i, chúng cÅ©ng là những nạn nhân cá»§a những mưu toan bạo ngược mà thôi!
|

17-04-2008, 06:32 AM
|
 |
SÆ¡ Cấp Há»c Äồ Huyết Hoả Kỳ Lân
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: UNDERWORLD
Bà i gởi: 1,398
Thá»i gian online: 3 giá» 54 phút 12 giây
Thanks: 9
Thanked 88 Times in 61 Posts
|
|
Nguyên Huân đáp:
Äiá»u nà y vãn bối đã hiểu, tình ngưá»i không phân biệt chá»§ng tá»™c, mà u da, tiếng nói, phong tục. Cái đạo là m ngưá»i là yêu mến má»i ngưá»i, chữ Nhân kia lá»›n biết bao! Xin Lão trang chá»§ chá»› báºn tâm áy náy. Äau thương, máu lá»a, cà ng giảm Ä‘i được chừng nà o, thì váºn nước cà ng hưng thịnh, cái Nhân cà ng sáng tá»...
- Không ngá» Thiếu hiệp có tấm lòng Nhân đạo Äại độ như thế, lão phu xin bái phục!
- Vãn bối là hà ng con, cháu, xin Bảo chá»§ đừng nói váºy!
Ngay sáng ngà y hôm sau, Bảo VÄ©nh Khang tặng Äoà n phu nhân má»™t cặp ngá»±a, cùng cổ xe lá»›n và má»™t ngưá»i mã phu. Trang chá»§ nói:
- Xin Phu nhân và Trần thiếu hiệp đừng từ chối. Từ đây vá» Äại Việt, đưá»ng xa ngà n dặm, chỉ là phương tiện đỡ chân cho Phu nhân và Tiểu thư, và lão phu cÅ©ng tỠđược chút tình đối vá»›i ngưá»i bạn già há» Äoà n năm xưa!
Äoà n phu nhân, Nguyên Huân và Hoà i Nam bái tạ Bảo trang chá»§ lên đưá»ng, theo đưá»ng Hà Nam, Quà Châu, Vân Nam mà đi.
Trá»i mùa đông lạnh cóng, sang đến Quà Châu, Vân Nam, đưá»ng gáºp ghá»nh khó Ä‘i, nên phải ngà y Ä‘i, đêm nghỉ. Suốt trên Ä‘oạn đưá»ng từ Hà Nam đến Quà Châu, trên nóc xe, phất phá»›i má»™t lá cá» trắng thêu chữ "Bảo" mà u đỠtÃa, bá»n cưá»ng đạo, sÆ¡n tặc thấy lá cá» nà y Ä‘á»u lánh xa, không dám phiá»n nhiá»…u.
Xe qua khá»i thá»§ phá»§ Vân Nam, đã bước và o khu vá»±c núi rừng trùng Ä‘iệp cá»§a Tháºp Vạn Äại SÆ¡n. ÄÆ°á»ng núi quanh co, khúc khuá»·u Ãt ngưá»i qua lại. Trước đây, những Ä‘oà n quân Ä‘i xâm lược Äại Việt, chia là m hai ngã, má»™t theo ngã Quế Lâm, Quảng Tây trà n và o vùng Lạng SÆ¡n, má»™t ngã khác xuyên qua Tháºp Vạn Äại SÆ¡n, chá»c mÅ©i dùi và o vùng Má»™c Châu mà tiến. Thương khách và thưá»ng dân Ãt ai dám qua lại sÆ¡n đạo nà y. Dân Hán tá»™c thưa thá»›t, ngoà i Miêu tá»™c, còn má»™t số các thị tá»™c thiểu số khác cư ngụ; bá»n cưá»ng đạo thưá»ng lấy khu vá»±c nà y là m căn cứ sÆ¡n trại. Phần lá»›n, giáo chúng Tiêu Dao độc giáo hoà nh hà nh...
Lúc ở Lăng Hoa Cương, Trương Cung Hoa đã tặng cho Nguyên Huân tám viên Huyết Hoa đạn chứa hoà ng dược phấn để đỠphòng độc khà cá»§a lam sÆ¡n và độc váºt. Bởi váºy, vừa và o khu vá»±c rừng núi, để bảo vệ sức khá»e cho Thúc mẫu và Hoà i Nam, Nguyên Huân đã rắc đầy trong xe loại phấn hoa nay, gặp khà độc cá»§a loà i hoa cá» lạ, phấn hoa nở bung thà nh những đà i hoa như hoa cải và ng, tá»a mùi thÆ¡m nhẹ. Má»™t hôm, Hà n Thiết Trụ, ngưá»i mã phu bắt đầu cảnh giác, nói vá»›i chà ng:
- Thiếu hiệp, chúng ta sắp sá»a ngang qua khu vá»±c cá»§a Tổng đà n Tiêu Dao giáo phái, võ công cá»§a chúng đối vá»›i Thiếu hiệp thì tháºt không đáng kể, nhưng tà i đánh độc cá»§a chúng là rất đáng ngại, xin Thiếu hiệp đỠphòng!
Nguyên Huân đưa cho ngưá»i mã phu viên Huyết hoa, bảo:
- Hà n hảo hán cứ việc giữ lấy viên nà y, khi chúng xuất hiện, hãy cứ bóp vỡ Huyết hoa, tức khắc có chỗ diệu dụng!
Quả nhiên, qua ngà y thứ ba, má»™t nhóm ngưá»i ăn mặc hết sức kỳ dị, dẫn đầu là má»™t thiếu nữ mặt hoa da phấn, mắt long lanh tình tứ, trang phục hở hang, sặc sỡ, đứng chặn đưá»ng xe, quát há»i:
- Chiếc xe kia Ä‘i đâu! Dừng lại cho bản cô nương xét há»i!
Hà n Thiết Trụ dừng xe lại cách má»™t quảng. Bá»n ngưá»i ùa đến toan bao vây, há» Hà n không dám để chúng đến gần, quát:
- Các vị là ai, sao lại chặn đưá»ng xe thế?
Ngưá»i thiếu nữ, trên ngưá»i quấn chéo tấm vải hoa sặc sỡ từ vai trái qua nách phải, để lá»™ má»™t bả vai và khoảng ngá»±c trắng hồng, cổ tay, cổ chân trang sức những vòng và ng lấp lánh, nói:
- Ngươi bất tất phải biết chúng ta là ai! Có Ä‘iá»u muốn sống, toà n bá»™ ngưá»i trên xe xuống hết. Hà nh trang, váºt dụng, cổ xe và cặp ngá»±a thuá»™c quyá»n cá»§a bản giáo từ lúc nà y...
- À, thì ra các vị là bá»n Äá»™c giáo, ta biết ngay...
- Tên mã phu kia, ngươi biết cái gì! Chúng ta đây là Tiêu Dao Thần giáo, ngươi lại dám gá»i là Äá»™c giáo, số ngươi đã đến ngà y táºn, đừng oán trách gì!
Từ tay thiếu nữ, má»™t vệt sáng bay ra, lưỡi Liá»…u Ä‘iệp phi Ä‘ao nhắm ngá»±c cá»§a ngưá»i mã phu như ánh chá»›p. Tay cầm cương cá»§a Hà n Thiết Trụ vẫn không cất lên, chỉ có bà n tay xoay ngang, chiếc roi ngá»±a phóng ra, chỉ nghe má»™t tiếng " keng", lưỡi phi Ä‘ao bị đánh văng trở lại, nhằm và o má»™t tên giáo chúng, cắm pháºp bả vai, y ngã áºp xuống, miệng méo xệch, da mặt thoắt Ä‘en như chà m, y chết tức khắc. Lưỡi phi Ä‘ao có tẩm độc cá»±c mạnh.
Bá»n giáo chúng đồng la lên má»™t tiếng và xông ùa lên.
Thiết Trụ tá»a rá»™ng đưá»ng roi, ngá»n roi xé gió đánh cản, nhưng nhằm và o mặt thiếu nữ Ä‘iểm tá»›i, y thị lách mình tránh, đưá»ng roi như má»™t con rắn có mắt, uốn vòng ra sau lưng, Ä‘iểm và o huyệt Äại trùy, thiếu nữ phải ngã ngưá»i sát đất má»›i thoát hiểm, đầu roi dạt theo hướng trái, đánh trúng ngay và o thái dương huyệt cá»§a má»™t tên khác, y vỡ toác mà ng tang, ngã ra chết tốt. ÄÆ°á»ng roi không dừng lại, giáºt nhẹ, tấn công như chá»›p và o tên trùng bên phải thiếu nữ Miêu tá»™c, tên nà y nhanh nhẹn vung tròn mÅ©i kiếm đánh báºt, nhưng ngá»n roi đã quấn lấy cổ tay y giáºt mạnh, quăng tung tên giáo chúng lên không rÆ¡i ngưá»i xuống triá»n núi...
Má»™t bóng ngưá»i từ dưới triá»n dốc Ä‘ang phóng lên, nháºn ngay tên giáo chúng bị hắt văng xuống, láºp tức y phóng ngưá»i lên cao, chụp lấy dây lưng cá»§a gả, nhẹ nhà ng xoay ngưá»i đặt chân xuống đất. Nhìn thấy Hà n Thiết Trụ vá»›i con roi trong tay cÅ©ng vừa Ä‘iểm tá»›i trước mặt, y cưá»i gằn má»™t tiếng:
- Hừ, được lắm!
Buông tên giáo chúng ra, tay phải xá» dụng Cầm Nã thá»§ chụp lấy đầu roi, đầu roi uốn qua má»™t bên đánh và o huyệt Äà n trung cá»§a gã, hắn né ngưá»i và như chá»›p bắt được thân roi, chỉ nghe " bá»±c" má»™t tiếng, chiếc roi ngá»±a đã bị y giáºt đứt.
|

17-04-2008, 06:33 AM
|
 |
SÆ¡ Cấp Há»c Äồ Huyết Hoả Kỳ Lân
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: UNDERWORLD
Bà i gởi: 1,398
Thá»i gian online: 3 giá» 54 phút 12 giây
Thanks: 9
Thanked 88 Times in 61 Posts
|
|
Nguyên Huân từ lúc đầu đến giá» vẫn ngồi im trong xe, thấy váºy, mở cánh cá»a có lắp kÃnh phÃa trước bước ra, cùng lúc ngưá»i má»›i đến phi thân lướt đến tấn công Hà n Thiết Trụ, thân pháp y rất đẹp mắt, Nguyên Huân nháºn ra đó là Phong Vân thân pháp cá»§a Tinh Môn phái cá»§a Äại Lý. Ngưá»i nà y khoảng tứ tuần, mặt mà y chÃnh khÃ, không hiểu vì sao lại cùng bá»n Tiêu Dao toa ráºp. Nguyên Huân vá»™i xá» dụng Tiên Thiên Công, xoay cổ tay thà nh má»™t vòng tròn, kình khà ôn nhu như cÆ¡n lốc tụ, phát, hóa giải kình lá»±c ngưá»i nà y, đồng thá»i xoáy đẩy y lên cao, và từ từ hạ hắn xuống má»™t cách êm ái, ngay bên phải thà nh xe.
Hắn kinh dị nhìn chà ng, há»i:
- Tôn giá là ai mà biết võ công cá»§a Äoà n Hoà ng gia Äại Lý nước chúng tôi?
Nguyên Huân không trả lá»i và o câu há»i, chà ng Ä‘iá»m tÄ©nh:
- Các hạ là ngưá»i chÃnh khÃ, đệ tá» cá»§a Tinh Môn phái, là má»™t danh môn chÃnh phái, lẽ nà o Ä‘i theo bá»n cướp đưá»ng?!
Ngưá»i nà y có ý thẹn, đáp:
- Tại hạ không chá»§ ý là m việc nà y, nhân tiện ngang qua đây thấy ngưá»i ngá»™ nạn nên ra tay giải cứu; chưa biết phải trái đã bị tấn công, nên không phân biệt trắng Ä‘en là thế. Tôn giá Ä‘oán biết được sư môn, chắc hẳn chẳng là ngưá»i xa lạ. Tại hạ vốn ngưá»i há» Chu, tên Cẩm Äoà n, cÅ©ng vì có chút ẩn tình, nên má»›i giao hảo cùng Giáo phái Tiêu Dao, chẳng qua cÅ©ng là vạn bất đắc dÄ©!
Nguyên Huân mỉm cưá»i nói:
- Má»—i ngưá»i trong chúng ta Ä‘á»u có ná»—i khổ tâm riêng, nếu không tiện, xin đừng nói!
- Äa tạ Tôn giá đã cảm thông cho. Äã gần hai trăm năm nay, trải qua sáu, bảy Ä‘á»i, chúng tôi ôm mối quốc thù, nên hà nh vi không phải do mình mà nên...
Nguyên Huân chợt hiểu:
Tại hạ vốn há» Trần cá»§a Äạo Việt, vá»›i Äoà n Hoà ng gia, năm xưa và đến táºn bây giá», vẫn có mối giao tình rất trá»ng. . . Các hạ ôm mối cô trung vá»›i đất tổ, chắc chẳng phải là ngưá»i xa lạ?
Chu Cẩm Äoà n lùi lại má»™t bước, giáºt mình há»i:
- Tôn giá có phải là Trần Nguyên Huân, vang danh trong thiên hạ là Äệ nhất kỳ nhân đó chăng?
Nguyên Huân lắc đầu, chà ng nhún nhưá»ng nói:
- Không dám nháºn lá»i khen ngợi ấy, tại hạ chÃnh là Trần Nguyên Huân!
Chu Cẩm Äoà n bước nhanh lại chá»— thiếu nữ, dùng tiếng Miêu tá»™c nói vá»›i cả bá»n, không biết há» Chu nói gì, chỉ thấy thiếu nữ và đồng bá»n đứng ngÆ¡ ngẩn, miệng há hốc, mắt trợn tròn, mặt chúng tái Ä‘i vì sợ hãi, Ä‘oạn chắp tay xá Nguyên Huân rồi kéo rốc Ä‘i. Ngưá»i thiếu nữ còn quay nhìn chà ng, ánh mắt vừa ná» trá»ng, vừa mê đắm.
Chu Cẩm Äoà n quay trở lại, cung kÃnh há»i:
- Tại hạ có mắt như mù, không thấy núi cao trước mặt. Trần thiếu hiệp chắc có quen biết cùng Tiêu nghÄ©a sÄ© và Äoà n lục gia cá»§a Äại Lý chúng tôi?
- Không phải quen biết, vì Tiêu lão anh hùng chÃnh là NghÄ©a phụ cá»§a tại hạ, Ngưá»i vì tuyệt vá»ng trong mưu đồ phúc quốc, nên đã chán nản bá» sang Phù Tang cùng vá»›i Äại Bá phụ, Nhị Bá phụ, và Tứ thúc phụ cá»§a tại hạ. Hiện tại, có Äoà n thúc mẫu và Äoà n tiểu muá»™i trên xe!
Chu Cẩm Äoà n nhìn Nguyên Huân kinh ngạc, hiểu ý, chà ng nói:
- Chuyện nà y uẩn khúc dà i dòng, xin các hạ đừng há»i!
Chu Cẩm Äoà n hiểu ý Nguyên Huân, bước lại bên xe, là m lá»… ra mắt:
- Tại hạ há» Chu, Ä‘á»i Ä‘á»i là m tôi các Hoà ng đế nước Äại Lý, xin là m lá»… tham kiến Nương Nương và Công nương!
Äoà n phu nhân đã nghe rõ chuyện giữa hai ngưá»i, bà vẫn ngồi trong xe, ôn tồn nói:
- Lão phụ không dám nháºn đại lá»… cá»§a Tôn giá. Dám xin há»i, Tôn giá có phải dòng dõi há» Chu trong Ngư, Tiá»u, Canh, Äá»™c cá»§a Äại Hoà ng đế nước Äại Lý năm xưa đó chăng?
Chu Cẩm Äoà n bùi ngùi thưa:
- Khải bẩm Nương Nương, thuá»™c hạ chÃnh là con cháu Ä‘á»i thứ sáu cá»§a Ngư, Tiá»u, Canh, Äá»™c năm xưa, tạ Æ¡n Nương Nương đã không quên!
- Lão phụ ngà y xưa có được nghe Phu quân thưá»ng nhắc đến, nên vẫn còn nhá»›...
Chu Cẩm Äoà n không cầm được nước mắt, ngắt lá»i bà :
- Nương Nương, Äoà n Hoà ng gia Ä‘ang bị độc công phát tác, tÃnh mạng ngà n cân treo, tiểu nhân phải lặn lá»™i tìm đến Tổng đà n Tiêu Dao giáo để hy vá»ng xin được thuốc giải, nà o ngá» ná»a đưá»ng nghe tin Bà nh Giáo chá»§ cá»§a phái Tiêu Dao đã chết, đà nh trở vá» tay không. Äến đây, đất trá»i xui khiến gặp được Nương Nương, xin Nương Nương và Công nương khẩn cấp trở vá» , may ra còn gặp mặt Hoà ng gia!
Nói xong quỳ xuống lạy. Nguyên Huân khom ngưá»i đỡ há» Chu, chà ng hốt hoảng há»i:
- Chu anh hùng, Thúc phụ tại hạ ra sao?
Bị nhiá»…m độc tÃnh, đồng thá»i độc công phát tác, không biết hiện giá» thế nà o!
Nguyên Huân nghe tiếng Äoà n phu nhân khóc ở trong xe, vá»™i nói:
- Chu anh hùng, ta mau mau trở vá», khẩn cấp lắm rồi...
Cả hai tung mình lên xe, cổ xe phóng như bay, bất kể vá»±c sâu núi cao - nhắm hướng Äại Việt, bất kể đêm ngà y...
|

17-04-2008, 06:34 AM
|
 |
SÆ¡ Cấp Há»c Äồ Huyết Hoả Kỳ Lân
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: UNDERWORLD
Bà i gởi: 1,398
Thá»i gian online: 3 giá» 54 phút 12 giây
Thanks: 9
Thanked 88 Times in 61 Posts
|
|
Chương 28
Trần Phiên Ngung
Nam thiên nhất tuyệt kiếm
Chương 28
Tương phùng lòng mây chưa thá»a
Thiên thu đã mở dấu giầy!
Sau năm ngà y đêm rong ruổi không nghỉ, cổ xe đã vượt qua địa giá»›i Äại Việt. ôi Äại Việt! ôi Tổ quốc, Quê hương, chà ng đã xa cách bảy năm đằng đẳng:
"Äây rồi nhé, òa vui trá»i Äại Việt.
Núi rừng xưa bừng dáºy chiến công xưa...
Sông NhÄ© ngẩn ngÆ¡, Châu Má»™c đón ta vá»,
Nghe trong gió nổi đau nà o lẫn khuất..."
Nước mắt trà n trên gò má Äoà n phu nhân. Äây quê hương cá»§a bà , xa cách đã hai mươi năm... Trá»i đã và o xuân chưa mà cây rừng Ä‘ang thay lá ? ôi, mùa xuân vừa trở lại trên đất nước thân yêu; còn bà , mùa xuân cá»§a bà , không bao giá» có nữa ! Hai mươi năm đã trôi qua và hai mươi lăm năm, kể từ ngà y bà được gán cho mỹ hiệu "Tây Bắc đệ nhất Mỹ nhân" nay còn đâu. Hai mươi năm trở vá» lòng Ä‘au như muối xát, như dao cưa.
Quê hương yêu dấu cá»§a ta, bà thầm gá»i. Äây mây trá»i, đây đỉnh núi gió ngà n, đây giống sông xưa, đưá»ng lối cÅ©. Nắng và ng ngà y xuân thắm vẫn còn đây ? Bà nghe mÆ¡ hồ có tiếng cá»±a mình trong từng Ä‘á»t búp non mừng rỡ đón bà trở lại nghe mây cuồn cuá»™n Ä‘au, nghe gió trăn trở thì thầm, và tiếng thác à o à o thiên thu trên vách đá... Tất cả vẫn như xưa Tất cả vẫn như xưa, ngà y bà rá»i bá» vùng trá»i Má»™c Châu vá» là m vợ ngưá»i đà n ông kiêu hùng má»™t thuở! Bây giá» tóc đã bạc, lòng đã xanh xao, tấm thân đã uế tạp, là m sao nhìn núi non trá»i đất, là m sao nhìn thấy ngưá»i đà n ông năm xưa mà không thẹn mặt! Nhưng bà phải sống, Ãt ra sau khi nhìn thấy chồng mình, và xin ông thứ tá»™i; nhìn thấy giang sÆ¡n gấm vóc cá»§a tổ tiên, rồi tấm thân bà xin được vùi trong lòng đất quê hương nồng nà n yêu dấu...
Äoà n phu nhân gục đầu lên cánh tay, Hoà i Nam khóc theo mẹ...Nà ng lắng nghe tiếng chim hót trên quê ngoại, lắng nghe tiếng gió xà o xạc thổi qua tà ng cây, mÆ¡ mà ng nhìn dòng sông êm uốn mình lấp loáng. Quê hương cá»§a mình có gì khác lạ? Nó là ná»—i đằm thắm và xôn xao trong trái tim nà ng. Có má»™t Ä‘iá»u gì đó là m cho nà ng thấy nắng và ng hÆ¡n, gió thÆ¡m hÆ¡n, trá»i xanh hÆ¡n, hoa cá» mÆ¡n mởn hÆ¡n, trong lòng nà ng, trong lòng cá»§a ngưá»i trở vá» nÆ¡i quê mẹ! Äã trên hai năm nay, Hoà i Nam đã được mẹ dạy cho tiếng mẹ đẻ Äại Việt. ôi, kỳ diệu là m sao âm Ä‘iệu tuyệt vá»i cá»§a ngôn ngữ cá»§a Tổ quốc nà ng...
Chiếc xe lao dá»c theo con đưá»ng mòn hẹp. Äỉnh Liên SÆ¡n sừng sững trước mắt, hoa đà o nở rá»™ trên triá»n cao hồng tươi dưới. nắng... Căn nhà cÅ© vẫn còn nguyên vẹn, không hiểu tại sao bá»n Thất Sát đã không quay trở lại độ ấy. Dư lão tứ đã già đi rất nhiá»u, dáng đứng còm cõi, ngÆ¡ ngác, nhìn cặp ngá»±a sùi bá»t mép kéo cổ xe dừng lại trước sân.
Nguyên Huân tung ngưá»i xuống, ôm lấy Dư Tứ kêu lên:
- Dư thúc, Dư thúc đó ư! Cháu đã vỠđây. ..
Äoà n phu nhân cÅ©ng nháºn ra ngưá»i nô bá»™c năm xưa, bà kêu lên thảng thốt:
- Dư Tứ, Dư Tứ đó ư!
Dư lão tứ ngơ ngẩn, một lúc mới òa lên mừng rỡ:
- Thiếu gia đã vá», Thiếu gia đã vá» !
Ông bá»—ng quay mình nhìn ngưá»i đà n bà vừa há»i tên mình, má»™t lúc lâu nghẹn ngà o:
- Phu nhân, ôi Phu nhân đó ư ?!
Nói xong quỳ phục xuống đất. Nguyên Huân đỡ Dư Tứ dáºy, nóng vá»™i há»i:
- Dư thúc, Äoà n Lục thúc cá»§a cháu đâu? Còn Uyển Thanh đâu rồi?
Dư Tứ ngáºm ngùi, nói:
- Uyển Thanh chiá»u má»›i vá», còn chá»§ nhân vừa má»›i thiếp Ä‘i, đã má»™t tuần nay ông hầu không há» nhắm mắt!
Gương mặt Äoà n phu nhân tái xanh, mắt đẫm lệ, phải cố gắng lắm bà má»›i không ngất Ä‘i. Hoà i Nam cÅ©ng chan hòa nước mắt dìu má»™t bên mẹ. Nguyên Huân rón rén bước lên thá»m, cánh cá»a khép há», chà ng đẩy nhẹ. Căn phòng chìm trong bóng tối má», leo lét ánh sáng cá»§a ngá»n đèn dầu phá»™ng, chiếc giưá»ng xưa vẫn còn nguyên chá»— cÅ©.
Äoà n ChÃnh Tâm Ä‘ang nằm thiêm thiếp, gương mặt gầy ốm xanh xao, đôi má hóp lại, tóc không còn sợi Ä‘en, đôi mắt trÅ©ng xuống. Phu nhân run rẩy quỳ bên giưá»ng, Hoà i Nam quỳ bên cạnh mẹ, bà thá»u thà o:
- Con ơi , cha con đó . . . !
Bà gục đầu lên bà n tay xương xẩu cá»§a ngưá»i chồng oai chấn võ lâm năm xưa, giá» chỉ còn là tấm thân tiá»u tụy. Những giá»t nước mắt chan chan bao nhiêu Ä‘au đớn, xót thương, bao nhiêu háºn oán nhục nhằn cá»§a suốt hai mươi năm nuốt tá»§i che há»n, bây giá» theo đôi dòng lệ, chan hòa như suối... Riá»m mi nặng ná» cá»§a Äoà n ChÃnh Tâm khẽ động Ä‘áºy, Nguyên Huân áp bà n tay chà ng và o đôi bà n tay cá»§a Äoà n Lục thúc, váºn công truyá»n ná»™i lá»±c sang thân thể khô kiệt cá»§a ông, luồng ná»™i lá»±c nóng ấm sinh động... Có tiếng ông khẽ rên lên và từ từ mở mắt. ông vẫn nằm im, chưa nháºn dạng được thá»±c tại. Má»™t lúc sau ông thá»u thà o há»i:
- Ai đây?
|
 |
|
| |