 |
|

13-09-2010, 11:29 PM
|
 |
Tiểu Thị Gia Tá»™c Gia Chá»§ Háºn Con Gái
|
|
Tham gia: May 2009
Äến từ: Taiwan
Bà i gởi: 3,067
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 3,496
Thanked 109,339 Times in 2,672 Posts
|
|
Quyển 3: SÆ¡ Äăng Äại Bảo
Chương 88: Bốn phÃa là thù
Dịch: Kiếm Ma
Nguồn: Kim Tiá»n Bang - kiemgioi
Dương Lăng bị ngưá»i khác chụp lấy vai, quay đầu nhìn lại chỉ thấy Chu Háºu Chiếu mặc y phục mà u trắng đứng sau hắn, Dương Lăng ai nha má»™t tiếng, vá»™i và ng Ä‘eo lại giầy định nhảy xuống, vừa má»›i cỠđộng thì ChÃnh Äức lại đè bả vai hắn nói:
- Nhìn bá»™ dạng ngươi chắc cÅ©ng mệt má»i rồi, không cần phải quỳ, ta hôm nay bị ngưá»i ta quỳ lá»… cảm thấy tháºt phiá»n phức, bản thân cÅ©ng quỳ má»™t chút mà mình mẩy cÅ©ng Ä‘au ê ẩm.
Hắn váºn động thân ngưá»i cho đỡ má»i, lá»™ ra dáng vẻ khó chịu. Dương Lăng vốn là ngưá»i bình dị dá»… gần, hÆ¡n nữa trong đầu cÅ©ng không coi trá»ng tôn ti tráºt tá»±. Tuy hiện giá» Chu Háºu Chiếu đã là Hoà ng đế, thấy Hoà ng đế cÅ©ng không thi lá»…, trong lòng hắn cÅ©ng có chút bất an, nhưng Chu Háºu Chiếu tay còn trên vai hắn, hắn cÅ©ng không tiện tránh ra.
Dương Lăng đà nh phải cưá»i khổ nói:
- Thần tuần tra trong cung má»›i vừa trở vá», Hoà ng Thượng, hiện giá» ngưá»i đã là Cá»u NgÅ© chà tôn, cách xưng hô cÅ©ng nên thay đổi thôi.
Chu Háºu Chiếu cÅ©ng cưá»i chán nản nói:
- Ta... Trẫm còn chưa quen, dù sao không ở trước mặt văn võ bá quan, ta và ngươi cứ xưng hô như lúc ở Äông cung cÅ©ng được.
Dương Lăng há»i:
- Hoà ng Thượng, ngà i không phải túc trực bên linh cữu tiên đế tại Cà n Thanh cung sao? Sao lại tới nơi nà y?
Chu Háºu Chiếu khoát tay nói:
- Mấy ngưá»i đó tháºt là phiá»n chết, má»™t đám chỉ biết diá»…n trò, còn kêu ta là m nà y là m kia, ta trốn tá»›i đây cho yên tÄ©nh.
Hắn hÃt và o má»™t hÆ¡i tháºt dà i, ánh mắt luyến tiếc nhìn căn phòng má»™t chút, nhẹ giá»ng:
- Tháºt là nhá»› phụ hoà ng, lúc má»›i bước và o phòng, ta lại nhá»› khi phụ hoà ng còn ở đây, ngồi trên bà n xem tấu chương, nhìn thấy ta đến liá»n vui vẻ bảo ná»™i thị bưng lên mứt hoa quả cho ta....
Hắn vừa nói, trong ánh mắt ngấn lệ:
- Lúc còn rất nhá», phụ hoà ng ôm ta tại chá»— nà y, tá»± tay dạy ta viết chữ, dạy ta vẽ tranh, có lúc phụ hoà ng phê duyệt tấu chương, ta ở má»™t bên luyện chữ.
- Ta còn nhá»› có má»™t lần thừa dịp phụ hoà ng Ä‘i ra ngoà i, liá»n cầm bút gạch loạn lên tấu chương, khi phụ hoà ng trở lại thấy váºy đà nh phải lấy nghiên má»±c đổ lên cho mấy vị đại thần khá»i nghi ngá», vì chuyện nà y mà lục bá»™ đã dâng lên hÆ¡n chục tấu chương trách cứ phụ hoà ng.
Chu Háºu Chiếu thất thần nói:
- Có mấy lần phụ hoà ng phạt ta chép Tam Tá»± kinh ba mươi lần, ta chép tá»›i lần thứ hai thì má»i tay không chép nổi nữa, bèn nhá» Lưu Cẩn, Trương VÄ©nh cùng mấy vị thái giám biết chữ chép há»™, ta biết phụ hoà ng nhất định nhìn ra, nhưng lại là m như không biết mà bá» qua cho ta. Bây giá» nhá»› lại tháºt hối háºn, ta tháºt muốn để phụ hoà ng phạt ta má»™t lần nữa, ta sẽ ngồi bên phụ hoà ng chép cho ngưá»i nhìn.
Chu Háºu Chiếu nói mà lệ rÆ¡i lã chã, Dương Lăng nghe xong thấy xúc động vô cung, hoà ng tá»™c từ xưa tá»›i nà y Ä‘á»u không có tình cảm, cha con huynh đệ tương tà n, phụ tá» tình thâm như Hoằng Trị cùng ChÃnh Äức há»i có được mấy ngưá»i?
Chu Háºu Chiếu nói đến đây nhi khóe miệng hiện ra nét cưá»i chán nản nói:
- Ta ở trên đại Ä‘iện, ná»™i quan nói dâng hương thì má»›i dâng hương, nói dáºp đầu thì má»›i dáºp đầu, nói khóc má»›i có thể khóc, ta không biết đây là tưởng niệm phụ hoà ng ta hay là đang diá»…n cho ngưá»i khác nhìn, lại còn mấy kẻ giả khóc đến nghiêng trá»i lệch đất, trong lòng tháºt sá»± có mấy phần thương tâm, ta đúng là không còn kiên nhẫn ở lại đó.
Dương Lăng thầm nghĩ:
“Äây chẳng qua là diá»…n kịch cho ngưá»i khác xem, cÅ©ng khó trách tiểu hoà ng đế không quen"
Hắn chợt nghÄ© ra Ä‘iá»u gì rồi nói:
- Hoà ng Thượng, ngưá»i muốn tưởng niệm tiên đế lại không muốn theo lá»… nghi phiá»n phức, hay là tối nay ở lại đây Ä‘em Tam Tá»± kinh kia chép lại ba mươi lần, như váºy còn an á»§i tiên đế hÆ¡n là là m trò trên đại Ä‘iện.
Chu Háºu Chiếu nghe váºy trên mặt vui vẻ, khen:
- Nói rất đúng, ta lần nà y sẽ chép phạt tháºt tá» tế, phụ hoà ng trên trá»i có linh, thấy ta ăn năn hối lá»—i như váºy, nhất định sẽ vui vẻ.
Chu Háºu Chiếu xoay ngưá»i ngồi xuống sau long án. Hiện giá» trên án cÅ©ng có má»™t lá»›p khăn tang trắng, Dương Lăng từ trên án lấy ra má»™t táºp giấy, dùng ngá»c ấn chèn giấy, rồi nhẹ nhà ng mà i má»±c.
Chu Háºu Chiếu cầm bút, nhìn thấy Dương Lăng đứng bên cạnh án, nhân tiện nói:
- Ngươi cÅ©ng mang ghế dá»±a ra đây ngồi Ä‘i, ta biết ngươi tuần tra trong cung so vá»›i ta còn mệt má»i hÆ¡n nhiá»u.
Thấy Dương Lăng lắc đầu không chịu, Chu Háºu Chiếu lại nói:
- Cứ ngồi Ä‘i, không cần câu nệ lá»… nghi, bây giá» phụ hoà ng không còn, ngưá»i mà ta có thể tri ân cÅ©ng chỉ có mình ngươi, từ lần đầu nhìn thấy ngươi, ta đã có cảm giác ngươi cùng ngưá»i khác không giống nhau, ngươi nhìn ta mà ánh mắt không tá» ra sợ hãi như những ngưá»i khác, ta tháºt chẳng muốn ngưá»i khác sợ hãi mình, ngươi cÅ©ng ngồi Ä‘i, vừa mà i má»±c vừa nói chuyện vá»›i ta.
Dương Lăng nghe hắn nói váºy, nhìn ra bên ngoà i cÅ©ng không thấy có ai, lúc nà y má»›i đáp ứng, mang ghế ra ngồi cạnh ChÃnh Äức. ChÃnh Äức bắt đầu viết, Dương Lăng mà i má»±c bên cạnh, ChÃnh Äức viết rất nắn nót cẩn tháºn chữ rất đẹp.
Chu Háºu Chiếu viết bốn chữ má»™t câu, viết đến câu "phong bảo sỠđưá»ng" bá»—ng nhiên dừng lại, hắn nhìn chữ “đưá»ng†má»™t lúc lâu, dưá»ng như nhá»› tá»›i cái gì liá»n ngẩng đầu nói vá»›i Dương Lăng:
- Äúng rồi, giá» ta má»›i nhá»›, ÄÆ°á»ng cô nương ở chá»— cá»§a ngươi vẫn khá»e chứ?
Dương Lăng thấy hắn nhìn chữ “đưá»ng†ngẩn ngưá»i , trong lòng đã cảm thấy không ổn, lúc nà y nghe hắn há»i, trong lòng không khá»i lo lắng, đã nhiá»u ngà y mà ChÃnh Äức không đả động đến chuyện nà y, bây giá» xem ra cÅ©ng không thể giấu được nữa rồi, Dương Lăng đà nh phải nói tháºt rằng Bà o phó tướng giết ngưá»i diệt khẩu, chuyện sinh tá» cá»§a ÄÆ°á»ng Nhất Tiên còn chưa rõ.
ChÃnh Äức sau khi nghe xong lại nhìn chữ “đưá»ng†kia, vẻ mặt tức giáºn, ánh mắt mê mang. Dương Lăng nhá»› tá»›i ngà y đó suất binh lục soát bên vách núi thấy chuôi Ä‘ao kia vẫn còn dÃnh đầy máu, bất chợt hình ảnh má»™t thiếu nữ cưá»i đáng yêu tại thì hoa quán hiện ra trong đầu, nhất thá»i trong lòng vừa thương tiếc vừa tức giáºn, hai ngưá»i thất thần nhìn vá» phÃa xa, trong phòng chỉ còn nghe tiếng bấc đèn nổ lốp đốp.
Chu Háºu Chiếu má»›i là thiếu niên mưá»i lăm tuổi, đối vá»›i ÄÆ°á»ng Nhất Tiên lúc má»›i gặp đã có hảo cảm đến táºn bây giá» vẫn còn chưa quên. Nhất Tiên dù sao cÅ©ng là nữ nhân đầu tiên hắn thÃch, hôm nay Hoằng Trị đế băng hà đã là m tâm tình cá»§a hắn rất bi thương, nghe xong tin tức nà y, trong lòng cà ng thêm mất mác.
Hắn không có tÃnh giáºn cá chém thá»›t nên cÅ©ng không trách gì Dương Lăng, thất thần má»™t lúc lâu, trên mặt Chu Háºu Chiếu bá»—ng nhiên hiện ra sát ý, cưá»i lạnh nói:
- ÄÆ°á»ng cô nương trá»ng thương rÆ¡i xuống vá»±c! Bảo Tẫn Thầm... Lưu SÄ© Dung... tốt, tốt lắm, ta nhá»› kỹ rồi....
Chu Háºu Chiếu tâm trạng căng thẳng cầm bút, cố dùng sức tiếp tục chép, cây bút trong tay cán là m bằng gá»— thượng hạng do bị lá»±c nhấn cá»§a hắn “rắc†má»™t cái gẫy thà nh hai ná»a, đúng lúc nà y bên ngoà i cá»a Ä‘iện truyá»n và o tiếng bước chân, rồi má»™t đám ngưá»i Ä‘i và o, má»™t thanh âm già nua khà n khà n hô to:
- Hoà ng Thượng... ,…. ngươi... ngươi lá»›n máºt!
Dương Lăng hoảng sợ, ai mà to gan dám trách móc Hoà ng Thượng? Hắn nhảy dá»±ng lên nhìn ra chỉ thấy tám chÃn đại thần thân mặc tang phục đứng ở trước, Lưu Kiện, Tạ Thiên, Lý Äông Dương ba vị Äại há»c sÄ© cÅ©ng ở trong đó, vị vừa quát lên là má»™t lão đại nhân râu tóc bạc trắng, mặt đỠbừng trÆ¡n mắt nhìn hắn.
Dương Lăng lúc nà y má»›i chợt hiểu, vừa rồi hắn cùng vá»›i ChÃnh Äức sóng vai ngồi, Chu Háºu Chiếu không để ý tôn ti tráºt tá»±, nhưng các thần tá» cÅ©ng sẽ như váºy sao? ChÃnh Äức ngẩng đầu lên nhìn thấy vẻ mặt Vương Quỳnh, lạnh lùng nói:
- Vương thượng thư có gì phải kinh sợ, là ta... Là trẫm muốn hắn ngồi nói chuyện vá»›i ta, tiên đế kÃnh trá»ng chư vị cá»±u thần, có lúc ban ghế cho ngồi, trẫm không thể như váºy sao?
Lục bá»™ Cá»u khanh chư vị đại thần thấy Dương Lăng vô lá»… như thế, lại dám cùng Hoà ng đế sánh vai ngồi nói chuyện Ä‘á»u vừa sợ vừa giáºn, Chu Háºu Chiếu mặc dù mang tiên đế ra dá»a bá»n hắn, nhưng Dương Lăng sao có thể cùng các cá»±u thần thá»i Hoằng Trị đế so sánh, huống hồ các cá»±u thần nà y có được ban ghế cho ngồi, cÅ©ng không ai dám cùng Hoằng Trị sánh vai.
Vương Quỳnh bình sinh cá»±c kỳ coi trá»ng lá»… giáo, phẫn ná»™ nói:
- Hoà ng Thượng ban cho ghế ngồi, đó là ân đức cá»§a Hoà ng Thượng, ngươi thân là thần tá» lại dám ngồi sánh vai vá»›i Hoà ng Thượng, tháºt sá»± là không coi Hoà ng Thượng ra gì, không để Tam cương NgÅ© thưá»ng(1) và o đâu, đúng là loại cầm thú!
Như thế nà o nói hai câu mà ta liá»n biến thà nh cầm thú ? Dương Lăng nghe mà chẳng hiểu gì, trong lòng có chút căm tức, lại là nhìn vị lão đại nhân nà y tóc bạc trắng, tuổi cÅ©ng đủ là m gia gia hắn, hắn đà nh phải nhẫn nhịn.
ChÃnh Äức hoà ng đế mất kiên nhẫn nói:
- Vương thượng thư, ngươi rốt cuộc có chuyện muốn gặp trẫm?
Hắn há»i nhưng tháºt ra là nhắc nhở Vương Quỳnh, Vương thượng thư hung hăng trừng mắt nhìn Dương Lăng má»™t cái, xoay ngưá»i vá» phÃa ChÃnh Äức tâu:
- Hoà ng Thượng, cá»±u thần thỉnh Hoà ng Thượng tá»›i chÃnh Ä‘iện Cà n Thanh cung túc trá»±c bên linh cữu tiên đế.
ChÃnh Äức nghe xong nhÃu mà y nói: "ChÃnh Ä‘iện Cà n Thanh cung tháºt ồn à o lắm, trẫm tháºt sá»± chịu không nổi, tiên đế năm đó từng ở nÆ¡i nà y tá»± mình dạy trẫm viết chữ, đêm nay trẫm đêm nay ở đây viết văn để mà thương tiếc tiên đế.
Vương Quỳnh nghe xong đột nhiên biến sắc, kÃch động nói:
- Hoà ng Thượng, bất luáºn là thiên tá» hay thứ dân cÅ©ng phải là m hiếu lá»…. Hoà ng Thượng vừa dẫn văn võ bá quan đến túc trá»±c bên linh cữu tiên đế lại trốn tá»›i đây. Äây chÃnh là lá»… nghÄ©a mà thánh nhân đã đặt ra, là quy tắc từ các Ä‘á»i tiên đế truyá»n lại, sao có thể bá» qua? Hoà ng Thượng ở nÆ¡i nà y thương tiếc tiên đế, tuy là có tâm nhưng không hợp lá»… nghÄ©a, thần thỉnh Hoà ng Thượng láºp tức tá»›i Cà n Thanh cung túc trá»±c bên linh cữu, Thái Háºu cùng vá»›i công hầu và các quan lại Ä‘ang chá» Hoà ng Thượng.
ChÃnh Äức cố gắng nhẫn nhịn nói:
- Trẫm táºn hiếu vá»›i tiên đế thế nà o tá»± có chá»§ ý cá»§a trẫm, các ngươi lui xuống trước Ä‘i.
Vương Quỳnh giáºn dữ đứng lên, tiến lên hai bước chắp tay thi lá»… nói:
- Hoà ng Thượng là thiên tá», má»—i lá»i nói cá» chỉ Ä‘á»u là gương cho thiên hạ nhìn và o, chá»› tá»± ý thay đổi lá»… chế?
Hắn liếc mắt má»™t cái nhìn thấy chữ viết cá»§a ChÃnh Äức, tuy là vừa lùi vừa nhìn, vẫn nháºn ra là chương Bách gia tÃnh, trong lòng cà ng thêm tức giáºn, hắn chỉ tay và o trang giấy vẫn còn lưu vết má»±c nói:
- Văn tá»± kia cùng vá»›i việc táºn hiếu tiên đế có gì liên quan?
Liên quan tá»›i thánh nhân lá»… chế, Vương Quỳnh cÅ©ng không chịu nhưá»ng ChÃnh Äức, ngữ khà giống như kẻ muốn gây sá»±. Hắn là Lá»… bá»™ Thượng thư, là chá»§ trì lo việc tang lá»… cho Hoằng Trị đế, mấy chuyện lá»… nghÄ©a nà y ngay cả đám Lưu Kiện ba vị Äại há»c sÄ© không thể cãi lại hắn, bên cạnh mấy đại thần lục bá»™ Cá»u khanh mặc dù không nói lá»i nà o, nhưng thần sắc trên mặt cho thấy Ä‘á»u đồng tình vá»›i hắn.
Dương Lăng thấy cá»±u thần muốn gây sá»±, ChÃnh Äức cá»±c kỳ khó chịu tÃnh khà tiểu hà i tá» cá»§a hắn sắp phát tác, hắn bèn đứng ra hòa giải, vá»™i nói:
- Vương đại nhân, Hoà ng Thượng tưởng niệm tiên đế, bởi váºy má»›i đến đến Noãn các. Nhìn váºt nhá»› ngưá»i, đây cÅ©ng là xuất phát từ hiếu tâm, hay là đại nhân vỠđại Ä‘iện trước, đợi Hoà ng Thượng viết xong kinh văn nà y liá»n Ä‘i tá»›i Ä‘iện túc trá»±c bên linh cữu.
Vương Quỳnh nghe xong lá»i nà y cảm thấy đúng là đại nghịch bất đạo, dám trì hoãn hiếu lá»… tiên đế, không khá»i giáºn tÃm mặt, hắn cầm lấy nghiên má»±c trên bà n ném và o Dương Lăng, miệng phẫn ná»™ quát:
- Nghịnh thần tặc tá» ngươi, trước cùng Hoà ng đế sóng vai ngồi không coi Hoang Thượng và o đâu, giá» thân là thần tá» lại không táºn lá»±c khuyên can Hoà ng Thượng, còn nói lá»i ngá»— nghịch, đây là nÆ¡i nà o mà đến lượt ngươi nói ra nói và o?
Vương thượng thư ném nghiên má»±c là m xấp giấy cÅ©ng bay lên đến táºn mặt ChÃnh Äức, nét má»±c chưa khô là m mặt mÅ©i ChÃnh Äức dÃnh đầy, Dương Lăng tránh qua má»™t bên, nghiên má»±c kia “chát†má»™t tiếng Ä‘áºp và o cá»™t cung Ä‘iện vỡ là m mấy mảnh, má»±c văng tung tóe.
ChÃnh Äức hoà ng đế thấy Vương Quỳnh luôn mồm quân thần phụ tá», nhưng trước mặt Hoà ng đế lại tá» ra kiêu ngạo, cáºy mình trông coi lá»… nghi quân thần, ngang ngược không ai bằng, không khá»i tức giáºn đến cả ngưá»i phát run.
Hoằng Trị đối vá»›i thần tá» cá»±c kỳ dung túng, hắn thuở nhá» phụ hoà ng mất sá»›m, thái độ là m ngưá»i có chút yếu Ä‘uối, lên ngôi má»™t thá»i gian dà i, mấy lão thần nà y đã quen chỉ cần mang lý lẽ thánh nhân là có thể bắt Hoà ng đế phải theo, Hoằng Trị đế bá»n há» còn dám phạm thượng, huống chi hiện giá» là ChÃnh Äức tiểu hoà ng đế?
Tạ Thiên thấy ChÃnh Äức hoà ng đế sắc mặt xanh mét, cá»±c kỳ giáºn dữ , vá»™i và ng quỳ rạp xuống đất nói:
- Thỉnh Hoà ng Thượng tuân thá»§ lá»… nghi, láºp tức dá»i giá Ä‘i Cà n Thanh cung.
Hắn vừa quỳ, những thần tá» khác Ä‘á»u quỳ xuống, trăm miệng má»™t lá»i nói:
- Thỉnh Hoà ng Thượng láºp tức dá»i giá!
Lục bá»™ Cá»u khanh quỳ xuống thỉnh cầu, thanh thế lá»›n váºy nhất thá»i là m ChÃnh Äức kiá»m chế lại, hắn cố nén tức giáºn, nói:
- Các khanh bình thân, trẫm... Trẫm đi cũng được.
Lưu Kiện thấy hắn chịu thua, trong lòng âm thầm thở phà o, không ngá» ChÃnh Äức ngay láºp tức chỉ tay và o Vương Quỳnh, há»i:
- Vương thượng thư, ngươi luôn mồm nói cái gì quân thần phụ tá», hiện giá» trước mặt trẫm ngang ngược như thế, có phải là thất lá»… không?
Vương Quỳnh ngẩn ra, thấy vết má»±c còn lưu trên mặt ChÃnh Äức, cÅ©ng thấy mình má»›i vừa rồi quá mức cà n rỡ, không thể chối cãi, hắn liá»n quỳ xuống nói:
- Thần muôn lần chết, nhất thá»i xúc động, trước mặt hoà ng thượng không giữ được lá»… nghÄ©a quân thần, thỉnh Hoà ng Thượng trị tá»™i.
ChÃnh Äức cưá»i lạnh má»™t tiếng nói:
- Không giữ được lá»… nghÄ©a, ngươi bôi má»±c lên mặt trẫm, không phải là tá»™i đại bất kÃnh sao?
Vương Quỳnh dáºp đầu má»™t cái, hiên ngang nói:
- Thần có tá»™i, nguyện chịu trừng phạt cá»§a Hoà ng Thượng, chỉ mong Hoà ng Thượng láºp tức dá»i giá tá»›i Cà n Thanh cung, thần muôn lần chết không chối từ!
ChÃnh Äức hoà ng đế lá»›n tiếng nói:
- ÄÆ°á»£c, rất tốt! Ngươi đã nháºn tá»™i, Dương Lăng, láºp tức Ä‘em Vương Quỳnh giải tá»›i thiên lao!
Các vị đại thần nghe váºy Ä‘á»u quỳ xuống đất cầu khẩn:
- Hoà ng Thượng thứ tá»™i, Vương thượng thư lòng trung nghÄ©a sáng ngá»i, chỉ nhất thá»i nói năng vô lá»…, thỉnh bệ hạ khoan dung.
Dương Lăng cũng khuyên nhủ:
- Hôm nay Hoà ng Thượng đăng cơ , sao lại bắt nhốt đại thần? Thỉnh Hoà ng Thượng miễn tội cho Vương đại nhân.
Vương Quỳnh nghe xong cưá»i lạnh nói:
- Ngịch thần câm miệng, ta là cá»±u thần lại bất kÃnh vá»›i Hoà ng Thượng đáng bị trừng phạt, ngươi được sá»§ng ái mà kiêu ngạo, không tuân thá»§ lá»… nghÄ©a, đầu độc đế quân, sá»›m muá»™n gì cÅ©ng phải nghiêm trị!
ChÃnh Äức nghe xong thẹn quá hóa giáºn, hắn mặt đỠlên chỉ và o Dương Lăng căm giáºn nói:
- Ngươi dám kháng chỉ của trẫm sao?
Dương Lăng thấy hắn giáºn dữ, không dám tiếp tục khuyên giải, đà nh gá»i thị vệ bắt Vương Quỳnh lại. ChÃnh Äức lúc nà y má»›i hừ lạnh má»™t tiếng, cÅ©ng không để ý tá»›i quần thần, vung tay áo bước ra khá»i cá»a.
Chúng thần Ä‘á»u đứng dáºy, nhìn vá» phÃa Dương Lăng tá» vẻ phẫn ná»™.
Lý Äông Dương nhìn Dương Lăng, trong lòng thầm nghÄ©:
"Ngưá»i nà y thân là Thị độc nho nhá» mà dám buá»™c tá»™i quốc thÃch, ngưá»i nà y là trung thần má»›i phải, bây giá» thiên tá» ngang ngược, hắn thân là cân thần được sá»§ng ái cá»§a Hoà ng Thượng đã không khuyên can, ngược lại còn dung túng? Nếu nói hắn sợ tá»™i kháng chỉ thì cÅ©ng không hẳn, ngưá»i nà y rốt cuá»™c có tâm tư gì đây?"
Hắn cố ý đứng Ä‘áºy tháºt cháºm, chá» quần thần Ä‘á»u Ä‘i hết, má»›i hướng Dương Lăng thâm trầm nói:
- Ngưá»i là m quan cần tu đức hạnh, cần nhất phải yêu dân, lúc nà o cÅ©ng phải tá»± xem lại bản thân, ngươi đừng có lừa gạt đế ân, mê hoặc Hoà ng Thượng, kiêu ngạo thà nh thói mà há»ng tiá»n đồ.
Dương Lăng bất đắc dĩ nói:
- Lý đại nhân, hạ quan sao dám mê hoặc Hoà ng Thượng? Ai! Hiện tại Hoà ng Thượng Ä‘ang lúc tức giáºn, chá» khi tìm được cÆ¡ há»™i nhất định vì Vương đại nhân mà nói mấy câu . Äại nhân không cần phải lo lắng, chẳng lẽ đại nhân đã quên chuyện Hoà ng Thượng Ä‘uổi giết Thá» Trữ hầu rồi sao? TÃnh tình Hoà ng Thượng trẻ con như váºy thì chuyện hôm nay là m sao ngà i chịu bá» qua?
Lý Äông Dương nghe hắn nhắc chuyện Thá» Trữ hầu, không khá»i mỉm cưá»i, nhìn hắn tháºt sâu nói:
- Tốt lắm, tuổi trẻ khó kìm chế, ngươi cà ng nên cẩn tháºn, khiêm tốn, phải trung vua Ä‘á»n nợ nước, Dương đại nhân ngà n vạn lần chá»› có giống như Thá» Trữ hầu.
Lý Äông Dương dứt lá»i xoay ngưá»i rá»i Ä‘i, Dương Lăng nhìn bóng lưng hắn, nhá»› tá»›i vừa rồi Lục bá»™ Cá»u khanh chư vị đại nhân nhìn mình bằng ánh mắt phẫn ná»™, không khá»i cưá»i khổ má»™t tiếng:
"Hôm nay Hoằng Trị đế băng hà , đối vá»›i ta lại là bất lợi, đầu tiên là đắc tá»™i ngoại thÃch, hiện tại lại đắc tá»™i ná»™i các, ngoại trừ ChÃnh Äức Hoà ng Thượng, sợ rằng mình đã gây thù khắp nÆ¡i, nguy cÆ¡ trùng trùng !"
Dương Lăng Ä‘ang nghÄ© ngợi, ngoà i cá»a bóng ngưá»i chợt lóe tiến và o, vừa và o cá»a liá»n hướng hắn cưá»i nịnh nói:
- Dương đại nhân tháºt bản lãnh, Vương Quỳnh lão thất phu nà y cáºy già chá»— nà o cÅ©ng lên mặt, chúng ta hầu hạ Äông cung hắn không dám vạch tá»™i chúng ta lén đưa Hoà ng Thượng ra ngoà i, nhưng cÅ©ng sẽ tìm cách gia hại chúng ta cùng vá»›i đám ngưá»i Trương VÄ©nh, Äại Dụng, hiện giá» hắn bị giam và o đại lao, tháºt đúng là hả lòng hả dạ!
Dương Lăng chăm chú nhìn lên, ngưá»i trước mặt nà y Ä‘ang tươi cưá»i há»›n hở, đúng là Lưu Cẩn.
…………………..
(1). Tam cương NgÅ© thưá»ng:
(đã có giải thÃch ở chương 39)
|
Äã có 29 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Tiểu Dê
|
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
a39000, bangtammanu, baongoc, blan, chaien_mos, conbocon12, datgta, dochanhnhan, dragonsea, gavin, hkda, hoangcowboy, HuHong, lequangtrung010389, luntit, namtramdamduong, ngoctrieubk, nmichael, no mercy, ntkcd, plouff, soibac1010, thanhphong, Tiểu Ura, tieutue, tomhaly, vanvantran, votinhthienta, zoomx4
|

13-09-2010, 11:30 PM
|
 |
Tiểu Thị Gia Tá»™c Gia Chá»§ Háºn Con Gái
|
|
Tham gia: May 2009
Äến từ: Taiwan
Bà i gởi: 3,067
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 3,496
Thanked 109,339 Times in 2,672 Posts
|
|
Quyển 3: SÆ¡ Äăng Äại Bảo
Chương 89: Lưu Cẩn thảo luáºn chÃnh sá»±
Dịch: Kiếm Ma
Nguồn: Kim Tiá»n Bang - kiemgioi
Ngà y 18 tháng 5, ChÃnh Äức hoà ng đế tá»›i Thiên An Môn ban chiếu toà n thiên hạ, tân đế đăng cÆ¡.
Hắn Ä‘em chiếu thư đặt và o miệng má»™t con Phượng Hoà ng bằng và ng, tá»± tay buá»™c sợi tÆ¡ và o con Phượng Hoà ng, Ty lá»… thái giám Ä‘em kim phượng xuống dưới cổng thà nh nÆ¡i các quan viên Ä‘ang quỳ trên mặt đất, hai tay giÆ¡ lên dùng mâm và ng tiếp chỉ, sau đó phi ngá»±a đưa đến Lá»… bá»™ sao chép rồi phát ra khắp thiên hạ, ChÃnh Äức chÃnh thức trở thà nh thiên tá» Äại Minh, đây được gá»i là "chiếu Kim Phụng" .
Sau đó ChÃnh Äức hoà ng đế cùng các quan viên trở lại Kim Loan Ä‘iện, ngồi lên long á»·, há»i han tất cả các quan lại, lúc nà y chiếu thư còn Ä‘ang trên đưá»ng đưa đến các quốc gia khác.
Tiếp theo ChÃnh Äức láºp tức ban ra tam đạo thánh chỉ, các quan viên Ä‘á»u đồng loạt chấp hà nh.
Äạo thánh chỉ thứ nhất là bắt giam vị đại thần Thượng thư Lá»… bá»™ Vương Quỳnh và o đại lao, Lá»… bá»™ tạm thá»i chá»n ngà y giá» tốt cùng văn võ đại thần tổ chức đưa tiá»…n Hiếu Tông(tức Hoằng Trị đế) bệ hạ, yêu cầu cả nước để tang.
Toà n bá»™ thần dân trong thiên hạ Ä‘á»u phải quấn khăn trắng lên đầu. Quan lại ở kinh thà nh tại lúc đại lá»… tân đế đăng cÆ¡ vẫn phải mặc tang phục, chân Ä‘i già y rÆ¡m, đầu quấn khăn trắng.
Chùa chiá»n lá»›n nhá» Ä‘á»u phải đánh đủ ba vạn tiếng chuông, ngà y đêm không nghỉ. Trong vòng ba ngà y, các quan từ tứ phẩm trở lên Ä‘á»u phải có mặt tại Cà n Thanh cung cá» hà nh đưa linh, má»—i ngưá»i khóc mưá»i lăm lần, từ Lá»… bá»™ viên ngoại lang đến các quan lại nhá» khác Ä‘á»u thi hà nh đúng như váºy. Äiá»u nà y đã là m cho Cà n Thanh cung giống như hòa tấu váºy .
Äạo thánh chỉ thứ hai là ChÃnh Äức hoà ng đế cùng vá»›i ba vị Äại há»c sÄ© và lục bá»™ Cá»u khanh sau má»™t thá»i gian thảo luáºn, cuối cùng là m hoà ng đế phải uy hiếp má»›i thông, mệnh lệnh Lá»… bá»™ Tả thị lang Lý Kiệt, Khâm Thiên giám phó Nghê Khiêm, Ty lá»… thái giám Äái NghÄ©a, Bá»™ công Tả thị lang Lý Äạc, Thần CÆ¡ doanh Tham tướng Dương Lăng tất cả cùng đốc giám việc trông coi xây dá»±ng lăng má»™ cá»§a Hoằng Trị đế.
Tuy rằng ChÃnh Äức hoà ng đế phải cưỡng bách, nhưng nhóm Ná»™i các Äại há»c sÄ© không thể không phục, cho cả Dương Lăng và o đội ngÅ© chỉ huy xây dá»±ng lăng má»™ cho hoà ng đế, tuy váºy trên thánh chỉ lại cố ý xếp hắn ở cuối cùng, bất quá ChÃnh Äức không biết Dương Lăng cÅ©ng chẳng có chà lá»›n gì, má»™t phen khổ tâm nà y hắn căn bản là không cần.
Äối ngưá»i khác mà nói, xây dá»±ng lăng má»™ Hoà ng đế chẳng những là việc vinh quang vô cùng, hÆ¡n nữa vá» sau đối vá»›i con đưá»ng là m quan rất có Ãch, Dương Lăng lại ước gì mình không phải là m mấy thứ nà y, hắn chỉ muốn được nghỉ ngÆ¡i mấy hôm là tốt lắm rồi. Muốn hắn xây dá»±ng lăng má»™, má»—i ngà y chạy qua chạy lại trong nghÄ©a trang, chưa nói tá»›i hắn có năng lá»±c là m hay không, mà chÃnh hắn cÅ©ng cảm thấy phiá»n phức.
Nhóm Äại há»c sÄ© lần nà y lại không là m khó dá»…, ngược lại còn giúp hắn, hiện tại Dương Lăng giao cho mấy vạn quan binh phục dịch ở NgÅ© Quân Äô Äốc phá»§ đà o qua xá»›i lại đất má»™t chút thì mấy vị đại thần Bá»™ lá»…, Bá»™ công, Khâm Thiên giám phó vừa đến nÆ¡i bắt đầu hoa tay múa chân, Dương Lăng cÆ¡ hồ thà nh ngưá»i rảnh rá»—i, mấy vị nà y chẳng muốn gặp hắn, hắn cÅ©ng không cần trình diện má»—i ngà y, hắn váºy mà lại cảm thấy vui mừng.
Äạo chiếu thư thứ ba ChÃnh Äức hoà ng đế bắt đầu khai Ä‘ao vá»›i những ngưá»i có liên quan đén cái chết Hoằng Trị. Bởi vì Hiếu Tông hoà ng đế ăn xong dược váºt đột nhiên đổ máu mà chết, hầu hạ Hiếu Tông hoà ng đế uống thuốc có thái giám Trương Du, Thái y viện Viện phán Lưu Văn Thái, ngá»± y Cao Äình Ä‘á»u bị xá» trảm, mấy ngưá»i có liên quan trong Thái y viện Ä‘á»u bị cách chức, má»™t số Ãt tháºm chà còn bị đà y ra biên ải.
Là m cho quần thần khó hiểu chÃnh là Phó tham tướng Thần CÆ¡ doanh Bảo Tẫn Thầm, Äô Ti quan Lưu SÄ© Dung, Bảo Thái Hưng, Bảo Tẫn Trung cùng mưá»i mấy võ tướng bị diá»…u ngoà i đưá»ng rồi xá» chém. Bảo tham tướng cùng vá»›i Lưu Äô Ti là từ trong thiên lao áp giải ra, Bảo Tẫn Trung lại là từ chá»— cẩm y vệ tá»›i, quan giám trảm nhìn thấy hắn mà không khá»i kinh sợ.
Tiá»…n Trữ “chăm sóc†hắn rất chu đáo, bÆ¡m ruá»™t, dán sắt lá»a, treo sống, khoét gối, trải thể..toà n những hình thức tra tấn muốn chết không xong, là m hắn trông không ra hình ngưá»i, đưá»ng huynh cá»§a hắn Bảo tham tướng ở bên cạnh cÅ©ng không nháºn ra được hắn.
Lúc đó, phạm nhân trên pháp trưá»ng mặt cắt không còn giá»t máu, chỉ có Bảo Thái Hưng nét mặt vẫn cương trá»±c, ngá»a cổ chá» Ä‘ao, là m dân chúng vây xem có sá»± khâm phục.
Miêu Quỳ phụng máºt chỉ cá»§a tiên đế Ä‘ang Ä‘iá»u tra việc ngoại quốc Ä‘ang thu mua há»a pháo, đạn dược, việc nà y quan hệ trá»ng đại, Hoằng Trị đế dặn hắn chưa Ä‘iá»u tra rõ thì không được cho Chu Háºu Chiếu biết, cho nên ChÃnh Äức căn bản không biết việc nà y.
Khi Miêu Quỳ nghe được đạo thánh chỉ nà y cá»§a ChÃnh Äức đế, láºp tức phi ngá»±a Ä‘uổi tá»›i pháp trưá»ng hô to "Hạ Ä‘ao lưu ngưá»i", đáng tiếc khi hắn tá»›i nÆ¡i thì ngưá»i cÅ©ng đã chết.
*****
Tân đế đăng cÆ¡, quốc sá»± trăm bá» ngổn ngang, ba vị Äại há»c sÄ© báºn tối mà y tối mặt, bá»n há» tháºt chưa quên vị đồng nghiệp Ä‘ang bị nhốt trong đại lao kia, nhưng là nhiá»u lần cầu ChÃnh Äức hoà ng đế đặc xá tá»™i bất kÃnh cho Vương Quỳnh, ChÃnh Äức hoà ng đế lại không để ý đến.
Có Lục bá»™ Cá»u khanh chư vị đại thần chiếu cố, Vương lão thượng thư ở trong ngục má»™t chút Ä‘au khổ cÅ©ng không phải chịu, nhưng má»™t vị cá»±u thần bị giam tại trong ngục hÆ¡n mưá»i ngà y, khó tránh khá»i việc các triá»u thần bà n ra tán và o, bá»n há» không dám phỉ báng Hoà ng đế, nhưng không khá»i tức giáºn Dương Lăng, từ đó các quan viên thấy Dương Lăng Ä‘á»u có vẻ mặt lạnh nhạt, khiến Dương Lăng rất xấu hổ.
Dương Lăng kỳ tháºt cÅ©ng nhiá»u lần cÅ©ng nói giúp cho Vương Quỳnh, chỉ là ChÃnh Äức nghÄ© tá»›i lão gia hoả kia ở trước mặt hắn nói năng lá»— mãng, bá»™ dáng kiêu ngạo là m cho hắn háºn mãi không thôi, muốn cho lão má»™t bà i há»c nên dù Dương Lăng có xin xá» cÅ©ng không được.
Lúc nà y, Ngá»± Mã giám vừa má»›i phụng chỉ hồi hoà ng cung, Dương Lăng cùng Miêu Quỳ Ä‘á»u trở lại cung cấm, giữ lại năm trăm thân vệ tạm lưu ở trong hoà ng cung, còn lại các quan binh cá»§a hắn Ä‘á»u được sai Ä‘i xây lăng má»™. Tất cả xong xuôi, Dương Lăng chạy vá» Cà n Thanh cung, má»›i vừa Ä‘i tá»›i trước cá»a Ä‘iện, chỉ thấy Vương Ngao, Dương Phương nhị vị đại nhân từ trong cung nghiêm mặt Ä‘i ra.
Dương Lăng thấy há» vá»™i chắp tay hà nh lá»…, hai ngưá»i nà y thấy Dương Lăng thì tá» ra há» hững, cưá»i lạnh má»™t tiếng phẩy tay áo bá» Ä‘i. Dương Lăng biết ngà y trước bá»n há» Ä‘á»u coi mình là trung thần, ma xui quá»· khiến thế nà o mà bây giá» trong mắt cá»§a bá»n há» hắn lại trở thà nh má»™t tên nịnh thần, hắn chỉ có thể âm thầm Ä‘au khổ mà chẳng thể là m gì, đà nh phải lắc đầu cưá»i khổ má»™t tiếng và o đại Ä‘iện.
Tiểu hoà ng đế Ä‘ang vừa xem tấu chương vừa than thở, duyệt xong tiện tay để sang má»™t bên, Lưu Cẩn cầm phất trần đứng ở má»™t bên, hắn nhìn thấy Dương Lăng không khá»i khẽ cưá»i cưá»i, đưa tay muốn chà o há»i.
Bá»n há» vốn là ngưá»i quen biết đã lâu, Dương Lăng cÅ©ng biết tiểu hoà ng đế là ngưá»i hiá»n hoà , bởi váºy cÅ©ng giÆ¡ tay lên đáp lá»… Lưu Cẩn, lặng lẽ Ä‘i tá»›i bên cạnh ChÃnh Äức.
Nhìn mấy bản tấu đã duyệt xong ở trên bà n, Dương Lăng liếc qua thấy được và i dòng phê duyệt:
"Quỹ há»c thì là quỹ há»c, sao còn dà i dòng lôi cả Tam Hoà ng NgÅ© Äế ra kể lể cái gì? Nếu ngại giấy má»±c nhiá»u quá rồi thì đưa hết đến đây cho trẫm".
Một bản khác lại phê:
"Cái việc nhỠthế nà y thuộc vỠquản lý của quan viên địa phương, nếu muốn trẫm phải phê duyệt, còn dùng các ngươi là m cái gì?"
Dương Lăng nhìn lên má»™t bản tấu thấy chi chÃt những chữ rất nhá», Dương Lăng sá»›m biết phần trên tấu sá»› nà y là mấy lá»i ca ngợi thỉnh an, không cần nhìn đến, hắn vá»™i và ng nhìn xuống phÃa dưới, đại ý là Bách Việt chuyên khu kết hợp lúa nước An Nam, tạo ra má»™t loại lúa má»›i, so vá»›i giống lúa cÅ© có khả năng chống sâu hại nhiá»u hÆ¡n, sản lượng lại tốt, thỉnh bệ hạ cho mở rá»™ng...
Dương Lăng Ä‘á»c được Ä‘oạn nà y, vá»™i há»i:
- Hoà ng Thượng, dân coi lương thá»±c như trá»i, nếu có thể gia tăng sản xuất, chỉ cần má»—i mẫu ruá»™ng tăng mưá»i cân, đồng ruá»™ng cả nước sợ rằng tăng tá»›i và i tỉ cân? Hoà ng Thượng, chuyện nà y không thể coi thưá»ng.
ChÃnh Äức ngước đầu nhìn thấy hắn, không khá»i vui vẻ nói:
- Ngươi đã trở lại, trẫm Ä‘ang muốn cho ngưá»i tìm ngươi, trẫm muốn Tả Tiếu doanh cá»§a ngươi ở lại Kinh sư, nhưng nhóm Äại há»c sÄ© không đồng ý, Lưu Cẩn nêu ra ý kiến hay, nhân mã cá»§a ngươi đảm nhiệm thị vệ ở quanh bảy tòa Hoà ng Trang, ha hả, cái nà y bá»n há» tá»±u không phản đối .
Dương Lăng nghe xong không khá»i cả kinh, cái đó chẳng phải là cái cho má»i ngưá»i chỉ trÃch sao? Thị vệ Hoà ng Trang, bên trong Hoà ng Trang dân chúng phải ná»™p thuế so vá»›i dân chúng bình thưá»ng còn nhiá»u hÆ¡n và i phần, dân chúng khổ không thể tả, tá»™i danh nà y lại đổ lên đầu mình sao.
Hắn tức giáºn nhìn Lưu Cẩn má»™t cái, Lưu Cẩn đứng ở bên cạnh ChÃnh Äức thần tình dương dương đắc ý, còn cảm thấy mình đã cấp cho Dương Lăng má»™t đại hảo sá»±, hắn coi cái nhìn Dương Lăng trở thà nh cái nhìn cảm kÃch cá»§a Uy VÅ© bá.
Dương Lăng không khá»i thở dà i, không nói tá»›i chuyện nà y nữa, há»i tá»›i chuyện bản tấu, nói:
- Hoà ng Thượng, bản tấu nà y hẳn là giao cho ba vị Äại há»c sÄ© tá»± quyết, loại lúa có thể kháng côn trùng, tăng gia sản xuất, đối vá»›i dân chúng Äại Minh tháºp phần có lợi, ngà i nên cho thá» nghiệm trước ở má»™t số địa phương, nếu thá»±c có hiệu quả, liá»n mở rá»™ng ra cả nước, dân chúng chịu ân huệ nà y, tất sẽ cảm động và ghi nhá»› an đức Hoà ng Thượng.
Hắn thấy ChÃnh Äức nghe xong không để ý lắm, liá»n linh động nói:
- Nếu lúa nà y tháºt sá»± dùng tốt, đó chÃnh là Hoà ng Thượng tuệ nhãn tinh tưá»ng, lúc đó thần thỉnh lấy xưng hiệu Hoà ng Thượng để đặt tên cho loại lúa nà y, gá»i là “ gạo ChÃnh Äứcâ€, như váºy thiên thu muôn Ä‘á»i, má»i ngưá»i Ä‘á»u đã nhá»› Æ¡n hoà ng thượng.
Vừa nói như váºy, ChÃnh Äức đế quả nhiên nổi lên hứng thú, hắn cao hứng nói:
- Dương khanh nói có lý, cứ như váºy Ä‘i, địa phương trồng thá» loại lúa nà y, má»—i há»™ không được Ãt hÆ¡n hai mẫu, má»™t khi kết quả tốt đẹp, ta liá»n mở rá»™ng.
Hắn vá»™i và ng ghi ý kiến lên bản tấu, láºp tức gá»i má»™t tiểu thái giám nói:
- Mang bản tấu nà y tá»›i cho nhóm Äại há»c sÄ© lo liệu.
Chuyện nà y là m Dương Lăng có chút suy nghÄ©, hắn nhá»› tại Kê Minh Dịch lúc Hà n Lâm cầm mấy cá»§ khoai, ngưá»i phương bắc Ä‘á»u nghÄ© là váºt hiếm lạ, hiện tại đã là tháng năm, loại lúa nà y hiệu quả thế nà o, tháºt sá»± phải đến năm sau má»›i biết được.
Loại khoai nước ngoà i đó..mình biết được khả năng sinh sản cá»§a chúng , Lưu Cẩn ý kiến xin cho ta quản lý Hoà ng Trang mặc dù là má»™t chuyện xấu, nhưng là nếu ta có thể khiến Hoà ng đế đáp ứng tại Hoà ng Trang trồng thá» thứ ấy, dân chúng tá»± nhiên sẽ nháºn ra chá»— tốt mà tÃch cá»±c là m, Kinh sư là gốc cá»§a thiên hạ, dân chúng nÆ¡i nà y nếu là m tốt tất sẽ vang danh thiên hạ.
Dương Lăng cà ng nghÄ© cà ng là hưng phấn, Ä‘ang nghÄ© xem là m sao mở miệng, Lưu Cẩn đã cưá»i nói:
- Dương đại nhân, quân đội cá»§a ngươi thưá»ng trú tại kinh thà nh, chúng ta là có thể thưá»ng xuyên cùng bệ hạ gặp gỡ. Ha hả, vừa rồi Dương Phương, Vương Ngao hai ngưá»i cầm tấu chương vá» chuyện lÅ© lụt ở TÃn Dương tá»›i gặp Hoà ng Thượng, nghe nói Hoà ng Thượng muốn cho ngươi đóng quân tại Kinh thà nh, cÅ©ng không ai dám gièm pha ngăn cản.
Dương Lăng biết là Lưu Cẩn là m lợi cho mình, bất quá vừa nghe chuyện TÃn Dương lÅ© lụt, còn có tấu dâng lên, không khá»i hoảng sợ, đã bao nhiêu ngà y rồi, triá»u đình còn không xá» lý, nếu tháºt sá»± có ngưá»i chết đói, chẳng phải là bức bách dân chúng tạo phản sao? Hắn vá»™i và ng truy vấn:
- TÃn Dương gặp đại há»a mà chưa phát lương tá»›i cứu sao?
ChÃnh Äức hoà ng đế nói:
- Lưu đại há»c sÄ© đã hạ lệnh phân phối lương thá»±c cứu tế các địa phương, nhưng là bá»n hắn được đằng chân lân đằng đầu, còn muốn muốn trẫm miá»…n thuế cho TÃn Dương ba năm, cứu giúp dân chúng trong cÆ¡n thiên tai thì thôi, cần gì phải miá»…n thuế ba năm? Ta suýt nữa vì bá»n há» khóc lóc nà i nỉ mà xuôi lòng, may mắn có Lưu Cẩn nhắc nhở, má»›i không để bá»n hắn là m loạn.
Dương Lăng cảm thấy không ổn, nói:
- Hoà ng Thượng, Hà Nam nhiá»u thiên tai, dân chúng phần lá»›n không dư lương thá»±c, cứu tế cÅ©ng chỉ là giải quyết cÆ¡m ăn lúc nhất thá»i. Huống hồ lÅ© lụt xong tất có ôn dịch, dân chúng dù có chút tÃch lÅ©y cÅ©ng không chịu nổi, nếu có thể miá»…n thuế để dân chúng có má»™t hi vá»ng, nghỉ ngÆ¡i lấy lại sức, đó chắc chắn là má»™t chuyện tốt cá»§a quốc gia.
Lưu Cẩn không nhịn được, nói:
- Dương đại nhân có lòng nhân háºu, thương tiếc dân chúng, nhưng lại là tổn hại triá»u đình, có lần nà y rồi, lần sau không biết mấy tên quan kia lại viện lý do thiên tai muốn Hoà ng Thượng miá»…n cái nà y miá»…n cái kia, đến lúc đó không phải triá»u đình sẽ thu không đủ chi sao?
ChÃnh Äức vừa nghe liá»n gáºt đầu nói:
- Không sai không sai, Lưu Cẩn nói có lý, ta xem bá»n hắn nói quá mức khoa trương, má»™t hồi lÅ© lụt liá»n lÅ© lụt suốt sao? Không thể dung túng bá»n hắn.
Lưu Cẩn lại nói:
- Triá»u đình không có quy chế kiểm tra tiá»n thuế các địa phương, mà kiểm tra cÅ©ng không cẩn tháºn, bá»n há» trong phá»§ mặc dù có tiá»n, cÅ©ng vẫn hướng triá»u đình khóc than. Hoà ng Thượng tuổi nhá», cÅ©ng không thể để các thần tá» lá»™ng hà nh, lão nô đỠnghị Hoà ng Thượng định ra quy cá»§, hà ng năm Ä‘á»u phải phái ngưá»i tuần tra tiá»n thuế thu và o cá»§a các địa phương, tá»± mình kiểm tra má»›i không bị lừa.
Dương Lăng kinh ngạc nhìn hắn má»™t cái, không thể tưởng được tên nà y không há»c vấn không chuyên môn, chỉ biết hại ngưá»i, giá» tá»± nhiên có kiến giải hay như váºy, thá»i hiện đại thông tin phát triển, giao thông thuáºn lợi còn phải kiểm tra thuế ở các địa phương, lúc nà y Äại Minh giao thông không tiện, tin tức bế tắc, nếu không tăng mạnh kiểm tra tà i chÃnh ở các địa phương, Ä‘Ãch xác bất lợi vá»›i triá»u đình.
Bất quá cái nà y chuyện tốt nà y nếu là cắt cá» ná»™i quan bá»n thái giám Ä‘i chấp hà nh, chỉ sợ bá»n há» hay lấy lòng hoà ng đế, báo cáo không trung thá»±c, lại mưu lợi riêng, khi đó xuất hiện má»™t đống tham quan, chuyện tốt cÅ©ng thà nh chuyện xấu. Dương Lăng vá»™i bổ sung nói:
- Chá»§ ý nà y rất hay, tăng mạnh khả năng khống chế tà i chÃnh cá»§a triá»u đình đối vá»›i địa phương là rất tốt, Hoà ng Thượng, Bá»™ há»™ vốn là nÆ¡i định ra quy cá»§, hay để bá»n há» phái ngưá»i chấp hà nh.
Lưu Cẩn thấy hắn đồng ý, nhất thá»i đầy mặt hồng quang, hắn lúc nà y còn không nghÄ© tá»›i việc chiếm chá»— tốt, chỉ là muốn ở trước mặt hoà ng thượng khoe khoang bản lÄ©nh, Dương Lăng là cáºn thần cá»§a Thiên tá», Uy VÅ© bá gia, hắn so vá»›i mấy vị đại thần thì ảnh hưởng tá»›i Hoà ng đế còn gấp mấy lần, Dương Lăng có thể tán thà nh cái nhìn cá»§a hắn, Lưu Cẩn cảm giác mình tháºt sá»± có chút bản lãnh .
Hắn nhất thá»i cao hứng, láºp tức lại cháºm rãi nói:
- Nô tà i còn tưởng rằng, Dương Phương, Vương Ngao vì TÃn Dương mà táºn tâm táºn lá»±c, là bởi vì bá»n há» là xuất thân từ TÃn Dương, cho nên thiên vị quê nhà , trong triá»u quan viên còn như thế, quan viên địa phương còn như thế nà o, vì phòng ngừa việc thiên vị ngưá»i thân, quan viên trong cả nước Ä‘á»u không thể nháºm chức ở quê nhà , đồng dạng đạo lý, thuá»· váºn Ngá»± Sá» không thể là ngưá»i Giang Nam.
Dương Lăng nhÃu mà y, thầm nghÄ©:
“Lưu Cẩn nà y không phải ngưá»i tốt, lấy bụng tiểu nhân Ä‘o lòng quân tá», hắn nghÄ© ai cÅ©ng như mình, suốt ngà y chỉ biết lo mưu lợi riêng thôi sao? Nhưng nghÄ© lại, việc nà y cÅ©ng không phải không có, nhất định vẫn phải để ýâ€.
Dương Lăng nhân tiện nói:
- Lưu công công nói rất có lý, bất quá tà i tá», há»c sÄ© trong thiên hạ phần lá»›n xuất thân từ mấy cái địa phương, nếu quan viên cả nước không nháºm chức ở quê nhà như váºy không thể sắp xếp tốt được, không bằng quy định nà y chỉ áp dụng cho mấy tỉnh già u có thôi, như váºy sẽ dá»… dà ng sắp xếp hÆ¡n.
Sau khi ChÃnh Äức đăng cÆ¡, vẫn là nghÄ© không ra cái cao kiến gì có thể biểu hiện bổn sá»± tân đế, vừa nghe Lưu Cẩn cùng Dương Lăng Ä‘á»u đồng ý việc nà y, nhất thá»i hứng thú, hắn liá»n ghi nhá»› việc nà y, ngà y sau sẽ ban bố.
*****
ChÃnh Äức má»›i là m hoà ng đế, còn có chút không quen, hÆ¡n nữa duyệt tấu chương vừa chán vừa vô vị, là m má»™t lúc liá»n không kiên nhẫn, kêu Lưu Cẩn cùng hắn Ä‘i chÆ¡i .
Dương Lăng má»™t mình Ä‘i ra Cà n Thanh cung, đứng ở cá»a cung trong chốc lát. Hiện tại Ngá»± Mã giám đã hồi cung, hắn đã không cần lưu lại trong cung, nhưng hắn vừa má»›i trở vá», Hoà ng Thượng không có ý tứ bảo hắn Ä‘i, hắn cÅ©ng không tìm được cÆ¡ há»™i mở miệng.
Ngẫm lại từ khi lãnh binh và o núi rồi tiến và o trong hoà ng cung, đã qua hơn một tháng , hắn và Ấu Nương có thể nói gần mà lại xa, trong lòng thương nhớ vô cùng.
Hôm nay không thể quay vá», hai ngà y nữa cÅ©ng nên xin trở vá» thôi, không biết tiểu nha đầu kia có nhá»› ta không? CÅ©ng không biết nà ng có gầy Ä‘i hay không? Dương Lăng nghÄ© đến cô gái nhỠđáng yêu kia, trong ngưá»i cảm thấy khó chịu, háºn không thể láºp tức trở vá», Ä‘em Ấu Nương ôm và o lòng thân thiết má»™t phen.
Hắn Ä‘ang ngẩn ngưá»i nghÄ© đến Ấu Nương, thì má»™t vị quan văn Ä‘i và o cung , nhìn thấy hắn đứng ở trước cá»a cung liá»n cảm thấy sợ hãi, ngưá»i ná» nhìn hắn má»™t cái, nét mặt già nua tươi cưá»i đầy khiêm tốn, chắp tay thi lá»… nói:
- Vị nà y có phải là Uy Vũ bá Dương đại nhân? Aha, quả nhiên là Dương đại nhân.
Dương Lăng ngẩn ngưá»i, quay đầu thấy má»™t vị quan văn , nét mặt quen quen, ngưá»i nà y sợ không dưới bảy mươi tuổi, quan phục thêu má»™t con chim trÄ©, đúng là má»™t đại quan, Dương Lăng vá»™i chắp tay nói:
- Hạ quan thất lễ, đại nhân là ...
Lão đại nhân ha hả cưá»i nói:
- Lão phu Lại bộ Thị lang Tiêu Phương.
Dương Lăng vội nói:
- Nguyên lai là Tiêu đại nhân, Tiêu đại nhân đây là ... Muốn tới gặp Hoà ng Thượng sao?
|
Äã có 30 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Tiểu Dê
|
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
a39000, abc123456, bangtammanu, baongoc, chaien_mos, conbocon12, datgta, dochanhnhan, dragonsea, gavin, hkda, hoangcowboy, HuHong, lequangtrung010389, luntit, namtramdamduong, ngoctrieubk, nick_kang, nmichael, no mercy, plouff, soibac1010, thanhphong, Tiểu Ura, tieutue, tomhaly, vanvantran, vitieubaoz, votinhthienta, zoomx4
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
4vn nguoc ve thoi minh, äåâóøêè, áåçïëàòíî, äâèæåíèÿ, àêöèÿ, àíãëèéñêèé, çîäèàêà, èìåíà, hồi đáo minh triá»u, hoi dao minh trieu, hoi dao minh trieu prc, íàòàëè, ïîðíóøêà, lam minh thang tro ve, minh trieu vuong gia, ñåðãåé, nguoc lai trieu minh, nguoc ve minh trieu, nguoc ve minh trieu 4vn, nguoc ve thoi minh, nguoc ve thoi minh ebook, nguyet quan, ñìàéëèê, ñóâåíèðû, ñòðèì, ôèíñêàÿ, òîðãîâîå, ôîðìóëà, ó÷åáíèêè, quay lai trieu minh, site:4vn.eu nguyet quan, t/g: nguyệt quan, trở lại minh triá»u, trá» vá» triá»u minh, tro lai minh trieu, tro lai thoi minh, tro lai trieu minh, tro ve minh trieu, tro ve thoi minh, tro ve tieu minh, tro ve trieu minh, truyen tao vuong gia, ýðìèòàæ, ðàáî÷èé  |
| |