03-02-2011, 07:12 PM
Dê lắm nhưng mà lá»±c bất tòng tâm Cuồng Dâm Äại Nguyên Soái
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Tiểu Thị Gia Tá»™c
Bà i gởi: 2,196
Thá»i gian online: 3 ngà y 5 giá» 47 phút
Thanks: 1,235
Thanked 23,585 Times in 1,872 Posts
Quan Tiên
Chương 90: Xấu hổ vì là m kỳ đà cản mũi
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
Mưá»i Bảy ở bên cạnh láºp tức có chút tức giáºn và bất bình, mùi vị cá»§a ngưá»i chị hắn đã được nhấm nháp nhiá»u lần rồi, tháºt sá»± đã là m cho thần hồn cá»§a hắn vô cùng Ä‘iên đảo. Nhưng chị Tố nói chút kỹ thuáºt đó Ä‘á»u do em mình chỉ bảo, nghe nói cô em còn hÆ¡n cô chị gấp trăm lần.
Lá»i nói kia láºp tức là m cho "súng ống" cá»§a Mưá»i Bảy động Ä‘áºy. Äáng tiếc là Lưu Vá»ng Nam chưa bao giỠđể ý đến hắn. Dù hắn đã cố gắng tạo ra má»™t bầu không khà có chút ý đồ, nhưng cô lại có thể hóa giải nó không chút dấu vết. Ngưá»i phụ nữ nà y quả tháºt nắm rất rõ tâm lý đà n ông.
Không ngá» bà thư Trần chỉ tùy tiện nói má»™t câu mà ngưá»i ta đã tá»± động đưa mình lên hầu hạ giấc ngá»§, thế đạo thế nà y....Là m quan quả tháºt rất tốt!
- Biểu thị sao?
Trần Thái Trung vô thức há»i lại má»™t câu. Nhưng sau má»™t khắc, hắn lại cảm nháºn được những ý tứ trong ánh mắt ngượng ngùng và nóng bá»ng cá»§a đối phương. Thái Trung không nhịn được phải nhÃu mà y, ngưá»i phụ nữ nà y cÅ©ng rất lợi hại, chỉ dá»±a và o những biểu cảm như váºy đã là m lòng ta sinh ra cảm giác không tá»± chá»§ được.
Nhưng khi hắn nghÄ© lại thì có lẽ tám phần là Mưá»i Bảy đã hưởng thụ qua ngưá»i phụ nữ nà y rồi, trong lòng hắn đột nhiên bùng lên má»™t loại cảm giác vô cùng chán ghét:
- Mẹ kiếp, tên khác má»›i cởi già y ra ta lại xá» và o sao? Äây không phải là ức hiếp kẻ khác à ?
- Khá»i cần bà y tá», ta chỉ há»i ngươi có kỹ thuáºt gì vá» và i vấn đỠnhư ngáºm nhẹ, mút, rung, chèn ép, xếp chồng, quy luáºt chuyển động không, như ánh sáng mặt trá»i chiếu trên lá cây, như núi non trùng Ä‘iệp, cá chép lướt sóng, môi thá» thổi nhẹ, Ä‘uôi hồ đốt tim các loại má»™t trăm lẻ tám thế. Hai trăm năm mươi sáu kiểu, ngươi đã biết hết chưa?
Trần Thái Trung nói lên những danh từ nà y với vẻ mặt tuyệt đối nghiêm túc.
Dù sao thì là Tiên giá»›i cÅ©ng có rất Ãt tiên nhân có thể song tu vá»›i tiên nữ do hồ ly tinh tu thà nh. Vì váºy mà những danh từ nà y được truyá»n ra rất rá»™ng, ngay cả má»™t tên thiển cáºn như Trần Thái Trung cÅ©ng có thể hiểu được má»™t chút.
- Một trăm lẻ tám...Hức, hai trăm năm sáu!
Lưu Vá»ng Nam trợn tròn mắt. Khi còn là m việc trong Ä‘oà n văn nghệ cô quen được má»™t và i chị em tốt. Bá»n há» qua quá trình hầu hạ thá»§ trưởng mà tổng kết ra được má»™t số kinh nghiệm, trong đó cÅ©ng có má»™t số chiến hữu quả tháºt có thiên phú bẩm sinh là m cô mở rá»™ng tầm mắt ra rất nhiá»u.
Có thể nói thế nà y, cô cÅ©ng biết được má»™t và i ngưá»i bạn có kỹ xảo và thiên phú, nghe được và i bá»™ kỹ thuáºt cá»§a các cô khác mà thôi. Nhưng nếu phân ra lá»›n nhá», cô quả tháºt không tin và o lá»— tai cá»§a mình, nhịn không được phải quay đầu nhìn vá» phÃa Mưá»i Bảy:
- Anh đã từng nghe nói Ä‘iá»u nà y chưa?
- Hừ, không có chút kỹ thuáºt đó sao?
Trần Thái Trung đưa mắt nhìn vẻ mặt sá»ng sốt cá»§a hai ngưá»i kia. Äúng là má»™t đám chẳng có kiến thức. Trái Trung thản nhiên khẽ cưá»i má»™t tiếng rồi quay đầu Ä‘i.
Trần Thái Trung cÅ©ng không có nhiá»u lý do để nán lại ở chá»— nà y. Hắn còn có má»™t đống chuyện cần phải Ä‘i là m. Nói tháºt, hôm nay hắn đến đây cÅ©ng chỉ là m mặt tiá»n cho cá»a hà ng Mưá»i Bảy mà thôi, rồi thuáºn tiện dạy bảo vị “giáo sư†nà y má»™t chút. Trên Ä‘á»i nà y vẫn còn nhiá»u ngưá»i tà i giá»i lắm, đừng tưởng chút kỹ xảo cá»§a mình là nhất.
Lưu Vá»ng Nam nhìn bóng lưng Thái Trung bá» Ä‘i rồi tiếp tục ngồi ngẩn cả ngưá»i. Sau khi sá»ng sốt đúng năm phút, cô má»›i quay vá» phÃa Mưá»i Bảy nghiêm mặt há»i:
- Thạch Hồng Kỳ, ngưá»i hôm nay anh má»i đến có tháºt sá»± là bà thư đảng á»§y không đấy?
- Äúng váºy, anh mà phải lừa em sao?
Mưá»i Bảy có chút tức giáºn:
- Em không tin anh à ?
- Không phải em không tin anh!
Lưu Vá»ng Nam cÅ©ng không muốn mất lòng vá»›i Mưá»i Bảy, nhưng trong lòng cô cảm thấy rất hiếu kỳ, cuối cùng cÅ©ng thản nhiên cưá»i:
- Em chỉ cảm thấy ngưá»i đó còn thÃch hợp là m chuyện nà y hÆ¡n cả anh!
à tứ cá»§a lá»i nói nà y rất rõ rà ng, Trần Thái Trung còn giống "đầu gà " hÆ¡n cả Mưá»i Bảy.
- Hắn rất phù hợp vá»›i nghá» nà y, nếu là m xã há»™i Ä‘en cÅ©ng tuyệt đối hÆ¡n hẳn ngưá»i khác!
Mưá»i Bảy gáºt đầu. Khoảnh khắc sau, trên mặt hắn lại lá»™ ra vẻ dâm dục:
- Nếu đã như váºy, Vá»ng Nam, sao em không Ä‘em tuyệt kỹ cá»§a mình biểu thị cho anh biết má»™t chút chứ?
- Anh chết đi!
Lưu Vá»ng Nam khẽ gắt, ánh mắt cô có chút mê ly:
- Ngưá»i đáng để đánh giá những biểu hiện cá»§a em cÅ©ng chỉ có tiểu tá» kia, bà thư Trần cá»§a các anh mà thôi, hì hì... ....
...
- Căn cứ và o quyết định cá»§a cấp trên, đồng chà bà thư Äảng uy Trần Thái Trung sẽ Ä‘i há»c táºp. Trách nhiệm tuyên truyá»n và phổ biến pháp luáºt sẽ tạm thá»i được đình chỉ!
Trương Tân Hoa đứng trên bục hội nghị mà lớn tiếng tuyên bố.
Tạm thá»i cách chức sao? Vẻ mặt Triệu Phác trà n đầy khó hiểu, sau đó lại hiện lên má»™t nụ cưá»i hả hê. Nhưng những tâm tình nà y hắn cÅ©ng không dám biểu lá»™ quá rõ rà ng, nhưng trên vẻ mặt tên Trần Thái Trung Ä‘ang ngồi bên kia lại không có chút sợ hãi nà o.
- ÄÆ°a ra quyết định nà y, chúng tôi cÅ©ng rất lấy là m tiếc!
Trương bà thư ngẩng đầu lên rồi đảo ánh mắt qua từng gương mặt những ngưá»i Ä‘ang tham dá»± há»™i nghị. Sau đó hắn lại thở dà i má»™t tiếng:
- Bởi vì trong hai tháng tiếp theo, đồng chà Thái Trung phải Ä‘i tiến tu ở trưá»ng Äảng cá»§a thị á»§y, ban ngà nh cá»§a chúng ta sẽ mất Ä‘i má»™t thà nh viên tà i giá»i.
Bên dưới nhất thá»i trở nên xôn xao. "Cái gì? Tên nà y lại được Ä‘i trưá»ng Äảng tiến tu sao? Hắn má»›i đến đây là m chưa được ná»a năm thì đã được Ä‘i tiến tu, đây là cán bá»™ há»a tiá»…n theo lá»i đồn đại à ?"
- Tôi có ý kiến!
Triệu Phác láºp tức đứng lên, trong cÆ¡ cấu cá»§a chÃnh phá»§ cÅ©ng có rất nhiá»u há»™i trưá»ng không được nghiêm túc thế nà y.
- Tại sao anh ấy lại được Ä‘i tiến tu? Là m sao so vá»›i những ngưá»i có thâm niên công tác lâu năm được, má»i ngưá»i thấy tôi nói như váºy có đúng không?
Rõ rà ng tên nà y muốn kÃch động để má»i ngưá»i cùng đấu tranh, nhưng bình thưá»ng tên nà y lúc nà o cÅ©ng gây rối cho nên đám ngưá»i bên dưới cÅ©ng không muốn dÃnh và o hắn, không có bất kỳ ngưá»i nà o phản ứng.
- Äây là quyết định cá»§a cấp trên, nếu anh có ý kiến thì có thể kiến nghị lên trên.
Trương Tân Hoa chán ghét nhìn Triệu Phác, hắn quay đầu lại nhìn Trần Thái Trung:
- Anh đối vá»›i ngưá»i được chá»n trên cương vị cá»§a mình, có kiến nghị gì không?
Coi trá»ng, vấn đỠnà y tuyệt đối được Trần Thái Trung coi trá»ng. Dá»±a theo nguyên tắc cá»§a tổ chức thì ngưá»i tạm thá»i rá»i khá»i vị trà công tác tuy có thể đỠcá» má»™t nhân tuyển khác để nắm giữ quyá»n lá»±c má»™t cách tạm thá»i, nhưng trong cÆ¡ cấu bá»™ máy cấp cÆ¡ sở thì thông thưá»ng Ä‘á»u là chá»§ nhiệm hoặc bà thư chỉ định. Chỉ đơn giản là hai tháng tiến tu mà thôi, phải đặt câu há»i gióng chống khua chiêng như váºy trong há»™i nghị thưá»ng kỳ sao?
Bên trong có mùi, không nói cũng hiểu.
Ngưá»i có tâm tư chỉ cần quay đầu lại nhìn phản ứng cá»§a Phan chá»§ nhiệm, phát hiện ra chá»§ nhiệm đại nhân Ä‘ang mỉm cưá»i tá»§m tỉm dùng ánh mắt hiá»n hòa nhìn Trần Thái Trung, cÅ©ng không có bất kỳ hứng thú để lên tiếng.
Giá» khắc nà y tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u biết được, má»™t ngôi sao trên quan trưá»ng Ä‘ang bắt đầu bay thẳng lên cao.
- Ừ! Tôi cảm thấy có một đồng chà rất phù hợp!
Trần Thái Trung đương nhiên phải tranh thá»§ công tác cho đám thá»§ hạ, hÆ¡n nữa giao thiệp vá»›i Dương Tân Cương và Cổ Sở Trưá»ng cÅ©ng không có hại.
- Anh ta là nhân viên trợ lý tư pháp, lại rất biết là m việc, ná»a năm tôi đến đây anh ấy đã giúp tôi là m rất nhiá»u chuyện.
- Ừ!
Trương Tân Hoa nhìn Phan chá»§ nhiệm, Ä‘iệu bá»™ nà y chÃnh là nhất định phải là m. Hắn thấy chá»§ nhiệm không có bất kỳ biểu lá»™ nà o thì gáºt đầu:
- Cứ quyết định như váºy, bây giá» tiếp tục đỠtà i thảo luáºn kế tiếp... ....
- Cục bảo vệ môi trưá»ng trá»±c thuá»™c sở môi trưá»ng, Ä‘ang tìm ngưá»i và o quản lý.
Phan chá»§ nhiệm hắng giá»ng rồi dùng ánh mắt đảo qua khắp bốn phÃa.
- Khụ khụ... ....
Tất cả đám ngưá»i Ä‘ang ngồi ở đây Ä‘á»u lặng yên không phát ra má»™t tiếng động. Công việc nà y cÅ©ng chẳng ai muốn ôm và o ngưá»i, sở bảo vệ môi trưá»ng có nhiệm vụ xanh hóa, có nhiệm vụ quét dá»n, vừa bẩn lại vừa mệt má»i, nếu xảy ra vấn đỠgì lại phải gánh vác trách nhiệm.
- Tôi có má»™t đỠnghị, đồng chà Triệu Phác rất tốt, trên cương vị á»§y viên tuyên truyá»n hoạt động rất hiệu quả.
Trương Tân Hoa chen và o nói:
- Công tác cá»§a á»§y viên trong tổ tuyên truyá»n cÅ©ng không phải rất nhiá»u, vừa khéo cÅ©ng có ngưá»i kiêm nhiệm chức trách nà y. Thanh niên nên dÅ©ng cảm gánh vác những công việc có sức nặng, đồng chà Phan thấy tôi nói như váºy có đúng không?
Ủy viên tổ tuyên truyá»n cÅ©ng coi là ngưá»i đảng á»§y, vì váºy đỠnghị nà y cá»§a bà thư Trương rất phù hợp.
- Rất tốt, ha ha.
Phan Kha Mân cưá»i khẽ rồi hướng vá» phÃa bà thư gáºt đầu.
- Hai ta rất tâm đầu ý hợp đấy, tôi cÅ©ng rất xem trá»ng đồng chà Triệu Phác.
Xem trá»ng? đây là quá»· kế thì có! Hai bên liên hợp vá»›i nhau tạo nên tiá»n đồ quang minh cho Triệu Thái Trung. Mà đồng thá»i đối vá»›i tên Triệu Phác vụng vá», hắn đã là m cho bà thư và chá»§ nhiệm phải bị phê bình. Trong lòng hai vị nà y rất căm tức, cuối cùng cÅ©ng chá»›p cÆ¡ há»™i giải tá»a.
Vẻ mặt Triệu Phác láºp tức Ä‘au khổ đến mức không thể hÆ¡n, mà điá»u là m hắn cảm thấy buồn bá»±c chÃnh là mình còn phải giả bá»™ tươi cưá»i:
- Ha ha, cảm Æ¡n bà thư và chá»§ nhiệm, tôi sẽ nhất định không phụ lòng kỳ vá»ng cá»§a má»i ngưá»i.
Ai bảo hắn dám đứng lên phê bình, muốn là m khó hai vị kia sao?
Trần Thái Trung vừa chuyển giao công việc cho Dương Tân Cương thì chị hai Äiá»n Thừa Bình vợ cá»§a vị phú ông trăm vạn năm nay đã gần bốn mươi tuổi Ä‘i đến. Bà ta dẫn theo má»™t ngưá»i phÃa sau:
- Thái Trung, đồng chà nà y có chuyện cần tìm anh!
"Có chuyện muốn tìm tôi sao? Cô chỉ cần chỉ phòng tôi cho hắn biết là được, việc gì phải tá»± mình dẫn đến táºn đây chứ?"
Trần Thái Trung hÆ¡i bá»±c mình, nhưng hắn láºp hiểu ra ngưá»i được dẫn đến đây muốn nịnh hót chÃnh mình. Ngưá»i nà y...Tháºt ra cÅ©ng rất có lợi thế, đặc biệt là trên quan trưá»ng.
Khi Thái Trung ngẩng đầu lên, hắn lại há hốc mồn:
- A, Dương Thiến Thiến, sao cô lại đến đây trong lúc nà y? Ha ha, tháºt đúng là khách quý!
Mấy tháng không gặp, Dương Thiến Thiến trổ mã ngà y cà ng đẹp. Má»™t khi há»c sinh bắt đầu công tác thì sẽ mất Ä‘i vẻ trẻ con rất nhanh, đặc biệt là nữ sinh sẽ có những thay đổi rất lá»›n, giống như truyện cổ tÃch vịt con xấu xà và thiên nga váºy.
Trở thà nh công nhân viên nhà nước, Dương Thiến Thiến chẳng qua chỉ trang Ä‘iểm má»™t lá»›p phấn má»ng, giống như má»™t ngưá»i vừa có vẻ trưởng thà nh vừa có sá»± trẻ trung cá»§a thiếu nữ, có thể nói là dà o dạt thanh xuân, dù thế nà o cÅ©ng không thể ngăn cản được.
Thanh xuân chÃnh là vẻ đẹp tuyệt vá»i nhất.
- Tìm anh có chút chuyện riêng!
Dương Thiến Thiến nở má»™t nụ cưá»i rất tá»± nhiên, cô đã sá»›m quên chuyện xấu hổ ngà y xưa. Cho nên cô còn có dÅ©ng khà quét mắt nhìn qua Dương Tân Cương và Äiá»n Thừa Bình.
Dùng loại ánh mắt nà y để dồn ép, nếu hai ngưá»i nà y không biết chuyện gì cÅ©ng không thÃch hợp để đứng ở chá»— nà y, vì ngưá»i ta Ä‘ang muốn nói chuyện riêng.
Trần Thái Trung hÆ¡i sá»ng sốt, hắn quay đầu lại thì thấy Dương Tân Cương đã bá» Ä‘i. Thái Trung vá»™i và ng phân phó
- Tân Cương, Ä‘i lấy phÃch nước nóng lại đây pha hai chén trà .
Äây là văn phòng cá»§a Phó chá»§ nhiệm, nhưng Dương Tân Cương cÅ©ng không dám dùng, hÆ¡n nữa cÅ©ng không phải muốn có thứ gì cÅ©ng được.
Dương Tân Cương vừa má»›i Ä‘i ra khá»i cá»a đã bị Phan chá»§ nhiệm chặn lại:
- Tiểu Dương, cô gái tìm Thái Trung là gì cá»§a cáºu ta?
Äây cÅ©ng không phải Phan Kha Mân lắm chuyện. Hắn biết Thái Trung có quan hệ rất tốt vá»›i bà thư Ngô Ngôn. Nhưng cô bé vừa đến đây là ai, cần phải tìm hiểu cho rõ rà ng.
Nói má»™t cách đưá»ng hoà ng thì hắn muốn quan tâm đến cấp dưới, nhưng nói theo thá»±c tế thì hắn không muốn trở thà nh cá trong cháºu. Nếu hắn không muốn gặp phải tai há»a thì ngà y bình thưá»ng phải biểu hiện má»™t chút công phu.
- Bà thư Phan, tôi quả tháºt không biết gì cả!
Dương Tân Cương cảm thấy mình rất xui xẻo. Hắn đang định chạy đi chỗ khác thì bà thư Trần và Phan chủ nhiệm một trước một sau xuất hiện trước mắt, hắn chẳng muốn là m bóng đèn cũng không được.
Tà i sản của Tiểu Mùi
Chữ ký của Tiểu Mùi Hạnh Phúc
Khi ta có một việc gì đó để là m,
Một ai đó để yêu ,
Má»™t Ä‘iá»u gì đó để nghÄ©,
Và má»™t Ä‘iá»u gì đó để hi vá»ng....
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Tiểu Mùi
03-02-2011, 07:13 PM
Dê lắm nhưng mà lá»±c bất tòng tâm Cuồng Dâm Äại Nguyên Soái
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Tiểu Thị Gia Tá»™c
Bà i gởi: 2,196
Thá»i gian online: 3 ngà y 5 giá» 47 phút
Thanks: 1,235
Thanked 23,585 Times in 1,872 Posts
Quan Tiên
Chương 91: Hải Thượng Minh Nguyệt
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
- Thái Trung, Äoạn thị trưởng bảo mình gá»i cáºu tá»›i!
Dương Thiến Thiến liếc mắt không thấy ngưá»i nà o thì nói:
- Cáºu muốn Ä‘i trưá»ng Äảng há»c táºp ngay sao?
- Vì giúp cáºu tranh thá»§ chỉ tiêu nà y mà Äoạn thị trưởng phải tá»± mình lên tiếng đấy.
Dương Thiến Thiến nói chuyện vá»›i bạn há»c nên cÅ©ng không chú ý đến cách ăn nói, chỉ đơn giản nói thẳng ruá»™t ngá»±a. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, nà ng cÅ©ng Ä‘ang muốn khoe mối quan hệ cá»§a cha nuôi cá»§a mình:
- Äoạn thị trưởng nói cáºu là m việc rất tốt, ông ấy rất xem trá»ng!
Äúng lúc nà y Dương Tân Cương lại xách má»™t phÃch nước nóng Ä‘i tá»›i, nghe được câu nói cuối cùng thì giáºt mình buông tay. Má»™t tiếng bịch vang lên, phÃch nước nóng rÆ¡i xuống đất.
- Äoạn thị trưởng sao?
Äiá»u nà y cÅ©ng tháºt sá»± không trách được hắn, cùng ở trong má»™t thà nh phố nhưng cá»± ly giữa cánh tay cá»§a chÃnh phá»§ và dân chúng bình thưá»ng lại quá lá»›n. Mà hắn lại chỉ là má»™t nhân viên nhà nước, đối vá»›i vấn đỠnà y thì hắn lại hiểu hÆ¡n rất nhiá»u so vá»›i ngưá»i khác.
- Ừ!
Trần Thái Trung quét mắt nhìn hắn, cảm thấy hơi khó chịu, anh muốn đứng đây nữa sao?
- Äứng đó là m gì, mau thu dá»n Ä‘i.
- Nghe nói cáºu nháºn Äoạn Vệ Hoa là m cha nuôi sao?
Tuy có mặt Dương Tân Cương ở đây nhưng Thái Trung cÅ©ng không ngại nói ra những vấn đỠnà y. Tiểu đệ nghe được những lá»i nà y không phải sẽ má»™t má»±c Ä‘i theo mình sao?
- Äoạn VÅ© Hiên kia là ai?
Dương Thiến Thiến cÅ©ng không ngá» lá»i nà y có thể lá»t và o tai Trần Thái Trung, đặc biệt là khi nghe được ba chữ "Äoạn VÅ© Hiên", vẻ mặt nà ng lại đỠá»ng lên. Nà ng lại nhá»› đến lần chạm mặt xấu hổ kia.
- Anh VÅ© Hiên chÃnh là con trai cá»§a Hoa thị trưởng, là m sao cáºu biết mình nháºn cha nuôi?
- Mình còn nghe nói, Äoạn thị trưởng còn có hứng thú là m mối cho cáºu nữa phải không?
Trần Thái Trung nhìn nà ng rồi cưá»i cưá»i, vẻ mặt hắn cÅ©ng không có ý tốt. Gần đây hắn liên tục cố gắng nên đã rút ra được rất nhiá»u kỹ xảo khi nói chuyện. Nhưng khi đối mặt vá»›i bạn há»c thì hắn lại tá» ra có chút ranh mãnh.
May mà cuối cùng Thái Trung cÅ©ng không nói ra câu: "Nghe nói Äoạn VÅ© Hiên lại từ chối cáºu." Nếu nói như váºy thì chắc chắn cÅ©ng ảnh hưởng đến chuyện tình cảm.
- Cáºu nà y, Trần Thái Trung!
Dương Thiến Thiến tức giáºn vá»— lên mặt bà n, mặt mÅ©i nà ng trở nên đỠbừng:
- Rãnh rổi quá cÅ©ng đừng há»c cách ngồi lê nói mách cá»§a đám phụ nữ. Mình nói cho cáºu biết, hiện nay mình không có má»™t đối tượng nà o cả.
Cô cÅ©ng không phải tháºt sá»± nổi giáºn mà đang lo lắng, rốt cuá»™c tên Trần Thái Trung nà y biết được bao nhiêu chuyện, nếu hắn biết mình từng tuyên bố là bạn gái cá»§a hắn thì mình...CÅ©ng không còn mặt mÅ©i để gặp ngưá»i khác.
Nói tháºt, cô rất muốn giả vá» nổi giáºn.
Trong lúc hai ngưá»i Ä‘ang nói chuyện, Dương Tân Cương luống cuống tay chân thu dá»n những thứ đổ bể trên mặt đất, sau đó cúi đầu vá»™i và ng Ä‘i ra ngoà i. Hắn cÅ©ng rất muốn nghe nữa nhưng lại không được thuáºn lợi. Ngưá»i ta đã nói là không có đối tượng nà o rồi.
Hắn vừa Ä‘i vừa suy nghÄ© nên cÅ©ng có chút vá»™i và ng, khi Ä‘i ra khá»i cá»a thì đụng và o ngá»±c má»™t ngưá»i ở bên ngoà i. Lúc nà y dụng cụ hốt rác trên tay hắn bị rÆ¡i ra, tất cả những mảnh nhá» trong phÃch bị vỡ ra láºp tức đổ hết lên cÆ¡ thể ngưá»i đứng bên ngoà i.
Dương Tân Cương ngẩng đầu nhìn lên, không phải Triệu Phác thì là ai?
Äối vá»›i tên thanh niên hay gây rối nà y, Dương Tân Cương cÅ©ng chẳng có chút cảm tình gì. Hiện nà y Tân Cương đã đầu nháºp và o dưới mắt Trần bà thư nên cÅ©ng không cảm thấy vừa lòng tên khốn nà y. Cho nên những câu nói xin lá»—i hắn cÅ©ng chẳng thèm nói ra:
- Anh lén lút đứng bên ngoà i là m gì?
- Äi ngang qua thôi, á», chỉ Ä‘i ngang qua thôi!
Kỳ quái là vẻ mặt Triệu Phác tuy tái nhợt nhưng lại không nổi giáºn, mà đứng ngÆ¡ ngưá»i giải thÃch má»™t câu giống như bay mất hồn phách.
Tân Cương không ngẩng đầu lên, chứ nếu có hắn sẽ phát hiện ra trong mắt Triệu Phác Ä‘ang bùng lên má»™t ngá»n lá»a:
"Dương Thiến Thiến, cô rõ rà ng muốn nói vá»›i hắn "Tôi phản đối chuyện hôn sá»± đó" sao? Mẹ kiếp, ông trá»i mù rồi à , sao không đánh chết tên Trần Thái Trung đó Ä‘i chứ?"
"Minh có gì không so sánh được vá»›i tên há»c sinh cấp ba đó chứ? Vì sao chuyện gì hắn cÅ©ng thuáºn buồm xuôi gió, mà ta lại phải Ä‘i là m ở tổ bảo vệ môi trưá»ng chó má kia?"
Triệu Phác đã gần như phát điên lên rồi.
Trần Thái Trung, tao nhất định là m cho mà y đẹp mặt ra!
Dương Thiến Thiến ở trong phòng đâu biết được bên ngoà i Ä‘ang xảy ra những chuyện như váºy? Cô Ä‘ang vá»™i và ng hạ thấp giá»ng giải thÃch vá»›i Trần Thái Trung:
- Äúng rồi, cha nuôi muốn mình nói cho cáºu biết, cảm Æ¡n cáºu đã giúp dạy bảo Võ Canh... ....
- Võ Cảnh? Ai váºy?
Trần Thái Trung há hốc mồm:
- Kẻ thù cá»§a Äoạn thị trưởng sao?
- Không phải kẻ thù, Võ Canh chÃnh là tên thổi còi cảnh sát thiếu chút nữa đã xông và o Ä‘oà n xe cá»§a Hoà ng Lão đấy. Mẹ cá»§a hắn là ngưá»i yêu thá»i há»c sinh cá»§a Äoạn Vệ Hoa, trước khi Äoà n Vệ Hoa chưa quáºt khởi thì giúp đỡ nhà há» Äoà n rất nhiá»u. Cho nên tên kia gá»i Äoà n Vệ Hoa má»™t tiếng cáºu cÅ©ng là bình thưá»ng.
Trần Thái Trung tung đòn hiểm vá»›i Võ Canh, tất nhiên Võ Canh sẽ tìm "cáºu" để kể tá»™i. Nà o ngá» Äoạn Vệ Hoa đã sá»›m nghe thấy chuyện nà y nên đã có má»™t tráºn chá»i khá»§ng khiếp đổ áºp xuống đầu hắn:
- Äáng đánh, tiểu tá» ngươi đúng là rất cần ăn đòn. Mà y to gan tháºt, ngay cả Ä‘oà n xe cá»§a Hoà ng Lão cÅ©ng muốn xông và o, mà y thấy mình đã sống quá lâu rồi sao? ÄÆ°á»£c đấy, nhưng mà y cÅ©ng đừng muốn kéo cáºu xuống chứ!
Khó trách Äoạn Vệ Hoa lại nổi giáºn như váºy. Trước tiên đừng nói đến háºu quả khi VÅ© Canh phóng thẳng và o Ä‘oà n xe, chỉ cần hắn không xông và o nhưng lại đánh nhau vá»›i Trần Thái Trung má»™t tráºn, nếu tin tức nho nhá» nà y mà truyá»n ra ngoà i, nếu không phải Äoạn Vệ Hoa ứng biến nhanh nhẹn thì có lẽ cÅ©ng phải ăn quả đắng rồi.
Thị trưởng là loại đế vương ngốc nghếch tồn tại trong mắt VÅ© Canh sao? Là m gì tốt giống như trong tưởng tượng được chứ? Äừng nói đến chuyện nhắm mắt là m ngÆ¡ cho ngưá»i thân hoà nh hà nh.
Äiá»u nà y cÅ©ng đủ để bà thư và tỉnh trưởng phải có thêm "và i phần kÃnh trá»ng" vá»›i mình.
Mẹ kiếp, nếu chuyện nà y mà Hoà ng Lão biết được...Má»—i lần Äoạn Vệ Hoa nghÄ© đến Ä‘iá»u nà y thì Ä‘á»u không tá»± chá»§ được phải cảm thấy lạnh gáy.
Cho nên lần nà y lão cảm kÃch Trần Thái Trung là tháºt lòng, cÅ©ng vì ngưá»i thanh niên nà y lão má»›i thoát khá»i kiếp nạn, ngưá»i nà o đúng ngưá»i nà o sai, trong lòng lão biết rất rõ rà ng.
CÅ©ng vì chuyện nà y mà khi Chương Nghiêu Äông tìm Äoạn Vệ Hoa để thương lượng những chuyện xảy ra trong thà nh phố, tuy chuyện nà y tháºt sá»± rất nghiêm trá»ng, nhưng nếu không phải xem Trần Thái Trung là ngưá»i trong cuá»™c thì hắn rất muốn dìm chuyện nà y xuống.
Còn chuyện Hoà ng Lão khen trưởng Trần Thái Trung thế nà o, Äoạn Vệ Hoa cÅ©ng được nghe nói tá»›i. Cho nên hắn cảm thấy cần phải hướng vá» phÃa ngưá»i thanh niên kia là m má»™t cái ám hiệu: "Con đưá»ng là m quan cá»§a cáºu có thể thuáºn lợi như váºy, có thể nói tất cả Ä‘á»u có tôi che chở nhé."
Tất nhiên cấp báºc cá»§a Trần Thái Trung cÅ©ng quá thấp, Äoạn Vệ Hoa chÃnh là thị trưởng, cho nên lão ra hiệu cho Dương Thiến Thiến: "Tên bạn há»c kia cá»§a con, ừ, hắn rất tốt. Nếu có cÆ¡ há»™i thì nói lá»i khen ngợi cá»§a cha vá»›i hắn."
Nếu phải "Tìm má»™t cÆ¡ há»™i" thì tất nhiên Dương Thiến Thiến cÅ©ng sẽ không sốt ruá»™t. Mãi đến trước đây hai ngà y, Äoạn Vệ Hoa nói sẽ sắp xếp cho Trần Thái Trung Ä‘i tiến tu ở trưá»ng Äảng, cô má»›i quyết định đến thăm bạn há»c cÅ© cá»§a mình.
- Cáºu muốn nói, Äoạn thị trưởng biết mình đánh cháu cá»§a lão, chuyện nà y là đúng sao?
Trần Thái Trung nhất thá»i không kịp phản ứng, cần tháºn cân nhắc má»™t chút má»›i hiểu được những Ä‘iểm mấu chốt bên trong.
"Con đưá»ng là m quan, tháºt sá»± chÃnh là nÆ¡i để rèn luyện EQ đó..."
Hắn tá»± nghÄ©, nếu đổi lại là mình thì tuyệt đối sẽ không bá» qua cho ngưá»i đắc tá»™i vá»›i tiểu đệ cá»§a mình. Xem ra, ta còn phải há»c há»i nhiá»u thêm.
- Lần nà y mình cũng muốn đi tiến tu.
Dương Thiến Thiến nói xong lá»i cá»§a cha nuôi, tất nhiêu sau đó phải nói đến những chá»§ đỠkhác vá»›i bạn há»c:
- Ha ha, lại được là m bạn há»c cá»§a cáºu!
- Hì hì, hai ta rất có duyên pháºn đây!
Trần Thái Trung cÅ©ng rất có hảo cảm vá»›i Dương Thiến Thiến. Con ngưá»i chỉ khi nà o Ä‘i đến vị trà công việc má»›i chÃnh thức hiểu được sá»± đáng quý cá»§a tình bạn, "cùng ngồi má»™t chá»— cùng nhìn qua cá»a sổ" nhưng hôm nay lại phải chia ba xẻ bảy.
Huống hồ Dương Thiến Thiến còn mang đến thiện ý cá»§a Äoạn thị trưởng cho hắn. Tuy hắn cÅ©ng khinh thưá»ng quyá»n lá»±c tuyệt đối cá»§a thị trưởng đại nhân, nhưng nếu nói theo quy luáºt quan trưá»ng thì Trần Thái Trung cÅ©ng hiểu, tháºt ra năng lá»±c cá»§a hắn nếu muốn khiêu chiến vá»›i Äoạn thị trưởng thì còn kém...Quá xa.
Lăn lá»™n ở nÆ¡i nà o phải biết quy luáºt ở chá»— đó, cho nên hôm nay hắn rất phấn khởi, song há»· lâm môn!
Dương Thiến Thiến bị câu nói "duyên pháºn" cá»§a hắn là m gương mặt á»ng Ä‘á». Nhưng khi nghÄ© lại thì thấy tÃnh cách ngưá»i nà y khá quái dị, nên cÅ©ng không muốn so Ä‘o là m gì. Cuối cùng nà ng lại gáºt đầu mỉm cưá»i, thuáºn tiện còn chá»›p chá»›p mắt, cặp lông mi dà i và xinh đẹp khẽ rung, rất mê ngưá»i:
- Ha ha, đến lúc đó cáºu nhá»› giúp đỡ mình đấy nhé!
- Hai ta cùng giúp đỡ nhau, ba năm há»c chung đấy!
Trần Thái Trung cÅ©ng mỉm cưá»i gáºt đầu, hắn biết rõ Dương Thiến Thiến muốn ám chỉ chuyện trước kia. Sau khi tiến tu xong thì chắc chắn sẽ phải thi.
Nói đến đây thì Dương Thiến Thiến muốn đứng dáºy cáo từ, những gì nên nói cô đã nói rồi, nếu còn không Ä‘i chẳng lẽ muốn ở lại dùng cÆ¡m trưa sao?
- Äi đâu váºy?
Trần Thái Trung lại cưá»i hì hì rồi giữ Dương Thiến Thiến lại. Lúc nà y đã sắp đến giá» cÆ¡m, nếu loại lá»… nghÄ©a nà y mà thiếu thì sẽ là m trò cưá»i cho ngưá»i cùng nghá». Hiện nay hắn không thể để chÃnh mình phạm phải sai lầm ứng xá» thấp kém như váºy được:
- Ha ha, vì chúc mừng hai ta sắp há»c cùng trưá»ng, mình rất hân hạnh được đón tiếp Dương tiểu thư ăn má»™t bữa cÆ¡m rau dưa!
- Ừ! ÄÆ°á»£c rồi!
Dương Thiến Thiến suy nghÄ© má»™t chút rồi nháºn lá»i. Thá»±c tế thì chuyện Trần Thái Trung và o trưá»ng Äảng thị á»§y tiến tu là dấu hiệu cho tiá»n đồ sáng rá»±c phÃa trước. Dương Thiến Thiến Ä‘i tiến tu thì tất nhiên cÅ©ng là nước lên thuyá»n lên, trong lòng cô cÅ©ng cảm thấy vui mừng vì chuyện nà y, tất nhiên cÅ©ng rất muốn tìm ngưá»i để chia sẻ.
Lần nà y hai ngưá»i Ä‘i và o nhà hà ng "Hải Thượng Minh Nguyệt" rất nổi tiếng trong thà nh phố. Nếu không là m như váºy thì là m sao có thể phát tiết những vui sướng trong lòng được.
Nhưng khi chạy xe trên đưá»ng tiến tá»›i nhà hà ng Vầng trăng trên biển, Trần Thái Trung vẫn má»™t má»±c lo lắng vá» vấn Ä‘á»:
- Ngô Ngôn nói danh sách Ä‘i tiến tu trưá»ng Äảng chÃnh là do cô ấy tranh thá»§, nhưng Dương Thiến Thiến lại nói, chuyện nà y cÅ©ng do má»™t tay Äoạn thị trưởng thúc đẩy. Váºy rốt cuá»™c có chuyện gì xảy ra? Hai bên...Chẳng thấy bên nà o là giả cả.
Tất nhiên vấn Ä‘á»u phải là m cho bạn há»c phải xuống đà i nà y, hắn sẽ không há»i, chỉ có thể cân nhắc trong lòng.
Triệu Thái Trung cÅ©ng không biết đúng và o thá»i gian nà y chá»§ nhiệm phòng tổ chức cán bá»™ cá»§a thị á»§y Ä‘ang nổi tráºn lôi đình:
- Tá» giấy nà y ai nhét và o khe bà n cá»§a tôi váºy? Sao trong danh sáng Ä‘i tiến tu không có Trần Thái Trung? Các ngưá»i là m ăn như váºy à ?
- Trần Thái Trung sao? Hình như...Có trong danh sách mà !
Má»™t ngưá»i đà n ông đẩy đẩy mắt kÃnh trên mÅ©i mình, hắn vừa giải thÃch vừa Ä‘i lên:
- Bà thư Nghiêu Äông tá»± mình viết tên đỠcá», sao lại không có trong danh sách được?
Khi nói xong tên Ä‘eo mắt kÃnh cÅ©ng Ä‘i đến bên cạnh chá»§ nhiệm. Hắn nhìn và o tá» giấy rồi nhất thá»i hÃt và o má»™t luồng hÆ¡i lạnh:
- Äoạn thị trưởng...Äoạn thị trưởng cÅ©ng đỠcá» hắn sao?
Chá»§ nhiệm hừ lạnh má»™t tiếng rồi xoay ngưá»i bước Ä‘i. Xuất hiện tình hình má»›i, hắn phải Ä‘i báo cáo vá»›i thá»§ trưởng má»™t tiếng.
Tà i sản của Tiểu Mùi
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Tiểu Mùi
03-02-2011, 07:14 PM
Dê lắm nhưng mà lá»±c bất tòng tâm Cuồng Dâm Äại Nguyên Soái
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Tiểu Thị Gia Tá»™c
Bà i gởi: 2,196
Thá»i gian online: 3 ngà y 5 giá» 47 phút
Thanks: 1,235
Thanked 23,585 Times in 1,872 Posts
Quan Tiên
Chương 92: Cần thu liễm! (1 + 2)
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
Thái Trung và Dương Thiến Thiến tiến và o phòng vẫn chưa tá»›i má»™t phút đồng hồ, Ä‘iện thoại cầm tay cá»§a hắn đã đổ chuông, chÃnh là Cổ Sở trưởng.
- Bà thư Thái Trung à , nghe nói cáºu muốn đến trưá»ng Äảng há»c táºp? Những chuyện thế nà y, tôi cÅ©ng vừa má»›i nghe được. Cáºu không coi tôi là anh em sao?
Giá»ng ở trong Ä‘iện thoại bi phẫn tháºt khó hiểu, kiểu Ä‘au lòng nà y, quả nhiên là so ra là vượt cả liá»…u rÆ¡i tan tác trong mùa đông:
- Nói Ä‘i, giá» cáºu Ä‘ang ở đâu?
- À…
Äể đối phó lại vá»›i loại giá»ng Ä‘iệu như oán phụ nà y, Trần Thái Trung tá»± biết rằng phải là m gì.
- Sao thế? Tôi Ä‘ang ở Hải Thượng Minh Nguyệt. Lão Cổ, muốn tá»›i má»™t mình anh đến thôi, nhiá»u nhất kêu thêm lão Lý, hiểu không? Äừng ồn à o để khắp thế giá»›i Ä‘á»u biết hết đấy. Ừ, phòng số 307.
Không bao lâu, Cổ Sở trưởng và Lý Phó Sở trưởng đã đến. Rất rõ rà ng, Trần Bà thư có lẽ là sắp thăng quan phát tà i. GiỠđây đâu đâu đâu cÅ©ng là chốn quan trưá»ng há»—n tạp, kiểu ánh mắt "kết giao anh hùng khi nghèo túng" nà y, ai cÅ©ng không thể thiếu. Tháºm chà vừa và o cá»a phòng, lão Cổ đã ồn à o mở máy:
- Thái Trung, hôm nay đơn độc là tôi mua. Trước khi cáºu ra Ä‘i, tôi vá»›i cáºu ...... A, vị nà y chÃnh là ?
- Bạn há»c cá»§a tôi, Dương Thiến Thiến.
Trần Thái Trung cưá»i hì hì giá»›i thiệu:
- Äừng xem thưá»ng cô ấy. Cô ấy là m ở Phòng Sá»± vụ, Cục Quản lý đấy, năng lá»±c ... có lẽ là lá»›n đấy.
Phòng Sá»± vụ, Cục Quản lý, kỳ tháºt chÃnh là cánh cá»a cá»§a Bá»™ Háºu Cần cá»§a chÃnh quyá»n Thị á»§y mà thôi. Hai ngưá»i Cổ, Lý bá»n há» mặc dù có chút kiêng kị, nhưng nói tháºt ra, còn chưa có quá nhiá»u chuyện phải dá»±a và o nÆ¡i nà y. Chẳng qua, nếu Trần Bà thư nói như váºy, cÅ©ng nên thuáºn tiện đỠcao ngưá»i ta má»™t chút.
- Ha, Tiểu Dương, cái nà y chúng ta có thể xem như là đã là m quen. Nể mặt Thái Trung, vá» sau cần tạo Ä‘iá»u kiện nhiá»u hÆ¡n nhé.
Lão Cổ nói.
- Ha hả, tôi nói thôi, trách không được Trần Bà thư không định cho anh em mình biết, cảm tình... là có con ngưá»i má»›i quên ngưá»i cÅ© a.
Vị nói những câu há»n dá»—i nà y tá»± nhiên là Lý Phó Sở trưởng.
Äây chỉ là nói vui thôi. Có Ä‘iá»u, hai vị Sở trưởng Ä‘á»u là ngưá»i từng trải. Hiển nhiên, cô gái trước mặt đây và Trần Bà thư quan hệ hẳn là không đơn giản như váºy. Nếu mà đơn giản, cô nam quả nữ lại ở cùng má»™t chá»— má»™t phòng sao?
Hai ngưá»i bá»n há» cÅ©ng biết, bạn gái cá»§a Trần Bà thư dưá»ng như là má»™t cô giáo, hay là cháu gái cá»§a chá»§ quán rượu "Tiên Khách Lai", nhưng đó là chuyện từ đầu năm rồi. Còn không phải là đã có chuyện như váºy thì đừng nói là bạn gái, cho dù nhà đã có bà xã rồi, ra ngoà i còn ai nấu cho mà ăn nữa?
- Ngất mất, lão Lý anh ăn nói thế nà o thế?
Trần Thái Trung có Ä‘iểm dở khóc dở cưá»i, đơn giản giÆ¡ chén rượu lên,
- Äến, các anh em. Thêm má»™t chút nữa...
Äang lúc gây sức ép được loạn xị bát nháo lên thì cá»a mở, Trương Tân Hoa Ä‘i đến,
- á»i chà , Thái Trung, khá náo nhiệt a.
- Ha, Tân Hoa bà thư, ngồi một chút,
Trần Thái Trung chạy nhanh đứng lên tiếp đón. Nói tháºt, trong toà n bá»™ bạn bè qua đưá»ng, hắn tôn kÃnh nhất, chÃnh vị nà y.
- Tôi há»i cáºu chuyện nà y nhé.
Trương Bà thư ngồi xuống, nhưng mà trông có vẻ như là có tâm sự,
- Cái kia... Cái nhẫn cáºu cho tôi kia, không biết giá» cáºu còn có... Hay không?
- Không có,
Trần Thái Trung quyết đoán lắc đầu.
- Có Ä‘iá»u nếu như anh muốn thì tôi có thể nghÄ© biện pháp giúp anh. Hôm nay không nói đến chuyện nà y nữa, lão Lý, mau rót rượu cho Tân Hoa bà thư Ä‘i.
Lý Phó Sở trưởng không há» do dá»±, đứng lên rót rượu cho Trương Tân Hoa rót rượu. Có Ä‘iá»u tâm tư cá»§a Trương Tân Hoa như để táºn đâu đâu:
- Cái kia, kỳ tháºt là có ngưá»i muốn gặp gặp cáºu, nhá» tôi nói vá»›i cáºu má»™t tiếng. Lúc nà o thì cáºu rảnh?
- Buổi chiá»u tôi còn có thá»i gian.
Trần Thái Trung chẳng hỠđể ý trả lá»i, trên thá»±c tế, hắn nghÄ© có để ý cÅ©ng không có khả năng, công tác Ä‘á»u chuyển giao rồi. Chuyện đó Trương Bà thư biết hết mà .
- Váºy...
Trương Bà thư nhìn má»i ngưá»i xung quanh, rốt cục giÆ¡ cái chén lên:
- Ừ, Thái Trung, nÆ¡i nà y rất xa xỉ, bạn bè quen biết trên đưá»ng khẳng định chi trả không được. Thôi thì ... Äể tôi má»i Ä‘i...
Trương Tân Hoa rất thÃch cái nhẫn mà Trần Thái Trung đưa cho mình kia, cái nhẫn mà u xanh biếc, là m cho ngưá»i ta có cảm giác rất nặng và phong cách cổ xưa. Cho dù ông ta ở độ tuổi nà y, cÅ©ng có thể mang theo trên tay mà không có vẻ gì là không ổn cả. Chẳng qua vì để ý đến hình tượng, nên lúc bình thưá»ng ông ta rất Ãt Ä‘eo, chỉ có Ä‘iá»u vẫn để ở trong túi áo, thỉnh thoảng lấy ra ngắm nghÃa.
Kết qá»§a, trong má»™t lần ông ta ngắm nghÃa, không cẩn tháºn bị má»™t lão lãnh đạo sắp vá» hưu thÃch chÆ¡i ngá»c phát hiện ra, cố ý mượn Ä‘i. Sau đó, má»›i vừa rồi lão lãnh đạo gá»i Ä‘iện thoại cho ông ta nói là chị dâu cá»§a Bà thư Tỉnh Ủy Mông Nghệ muốn há»i xem chá»§ nhân cá»§a cái nhẫn ngá»c xanh nà y ở nÆ¡i nà o,
- Chị dâu nói, tìm ngưá»i đó có chuyện quan trá»ng hÆ¡n cần thương lượng!
Anh trai cá»§a Mông Nghệ là Mông Thông, là cá»±u Bà thư Thị á»§y cá»§a Thà nh phố Phượng Hoà ng, đã chết năm năm rồi. Trương Tân Hoa nghe nói qua vá» ngưá»i đà n bà nà y, hÆ¡n nữa biết rằng bà ta sống ở trong thà nh phố Phượng Hoà ng, nghe nói là bà ta tìm ngưá»i, tá»± nhiên là không dám cháºm trá»….
Chẳng dá»… dà ng gì má»›i tìm được Trần Thái Trung, thì lại phát hiện ngưá»i ta Ä‘ang uống rượu, nhìn thá»i gian đúng là giá» cÆ¡m, ông ta tất nhiên là không tiện trá»±c tiếp kéo ngưá»i Ä‘i, vừa lúc, Trương má»— cÅ©ng chưa ăn gì cả.
Trương Tân Hoa không còn trẻ tuổi, rất biết là m việc đúng má»±c, sá»± tình có liên quan đến chị dâu cá»§a Bà thư Mông, ông ta tất nhiên là không tiện nhắc tá»›i ở trên bà n cÆ¡m. Những thứ không nói khác, chỉ nói hai ngưá»i cảnh sát kia, ông ta cÅ©ng biết là do bệnh nghá» nghiệp nên rất trÆ¡ trẽn. Những ngưá»i là m cảnh sát phần lá»›n Ä‘á»u là tÃnh tình ngay thẳng, ngoà i miệng không giữ cá»a, truyá»n Ä‘i sẽ không tốt.
Cho nên, tuy rằng ông ta rất ngạc nhiên Trần Thái Trung là m sao mà có liên quan tá»›i Mông Thông, nhưng nhất thá»i tháºt sá»± không có biện pháp đặt câu há»i. CÅ©ng may, nghÄ© đến Trần Thái Trung biết Mông Hiểu Diá»…m, trong lòng ông ta lại thầm cảm thấy, việc nà y có vẻ như rất bình thưá»ng.
Bữa cÆ¡m nà y….ăn uống lúc tâm trạng không yên. Sau khi má»i ngưá»i giải tán, ông ta không quên đến bên cạnh hắn, lặng lẽ nói:
- Thái Trung, mấy ngưá»i nà y vá»›i cáºu, quan hệ cÅ©ng khá thân thiết nhỉ?
- Tháºt là thân mà .
Trần Thái Trung hơi ngạc nhiên vỠcách suy nghĩ của Trương Bà thư.
- Là m sao váºy? Anh phát hiện cái gì sao?
- Cáºu có lẽ nên Ãt tụ há»™i như hôm nay thì tốt hÆ¡n.
Trương Tân Hoa uống và o chút rượu, trong lá»i nói liá»n có thêm và i phần chân thà nh hÆ¡n.
- Cáºu ngẫm lại xem, buổi sáng má»›i tuyên bố cáºu Ä‘i há»c ở trưá»ng Äảng, giữa trưa cáºu đã ăn cÆ¡m ăn mừng, bảo ngưá»i ta nhìn cáºu thế nà o?
- Sắp tá»›i tôi còn có triển vá»ng, nhất định còn phải chúc mừng má»™t tráºn nữa mà .
Trần Thái Trung kỳ quái há hốc mồm, cực kỳ ngạc nhiên nhìn ông ta:
- Chẳng lẽ tất cả má»i chuyện Ä‘á»u là m sai? Không phải thế chứ?
Hắn có phần hoà i nghi Trương Bà thư uống nhiá»u quá, những lá»i nói nà y tháºt sá»± là quá không thông tình đạt lý. Việc vui như thế mà không Ä‘i ăn mừng, chẳng lẽ chá» lúc có tang sá»± thì má»›i Ä‘i ăn mừng chắc?
- Cổ thụ trong rừng gió thổi còn báºt rá»… được. Cáºu còn trẻ, con đưá»ng phÃa trước còn dà i.
Lá»i nói cá»§a Trương Bà thư cho tá»›i bây giá» Ä‘á»u là kiểu thấm thÃa triết lý như váºy.
- Vạn nhất truyá»n Ä‘i, ngưá»i khác cảm thấy được cáºu hÆ¡i có Ãt thà nh tÃch liá»n lên mặt, thiếu kiên nhẫn không đủ ổn trá»ng, như thế đối vá»›i sá»± tiến bá»™ cá»§a cáºu sẽ sinh ra ảnh hưởng rất lá»›n. Triệu Phác vì sao lại không tiếp nháºn tiệc chà o đón cá»§a nhân viên? Bởi vì là anh ta không rõ chuyện nà y!
Chà ... Trần Thái Trung nhất thá»i hoạt kê không nói gì, hắn nguyên vốn là ngưá»i thông minh vô cùng, hÆ¡i phân tÃch, liá»n hiểu được Trương Bà thư nói đúng là danh ngôn chà lý. Chẳng qua nói lại, là m quan mà phải là m thà nh cái dạng nà y, tháºt đúng là uất nghẹn mà .
Trương Tân Hoa nhìn hắn ná»a ngà y trầm mặc không nói gì, cÅ©ng tá»± cho rằng hắn là ngưá»i còn trẻ tuổi, không nhịn được đà nh phải vẽ rắn thêm chân giải thÃch thêm và i câu:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên, cáºu muốn thà nh lão bất tá» như tôi đây, cÅ©ng không cần tiến bá»™ hÆ¡n nữa. Nếu váºy cáºu có muốn láºt trá»i qua lại cÅ©ng không còn ai bà n tán vá» cáºu là m gì.
Yêu cầu nà y, vá»›i tÃnh cách cá»§a ta có xung đột! Trần Thái Trung láºp tức có phản ứng lại ngay. Trên thá»±c tế, hắn nguyên vốn là má»™t kẻ không ẩn nhẫn được, yêu cầu hắn như thế tháºt sá»± là rất khó xá» .
Liá»u váºy, anh em Ä‘i và o chốn quan trưá»ng, không phải vì để há»c cái nà y cái ná» sao? Trần Thái Trung thấp thoáng cảm thấy đây má»›i chÃnh là cái mình muốn há»c. Rốt cuá»™c hắn cÅ©ng cắn răng, dáºm chân mà rằng:
- Ha hả, cảm Æ¡n lá»i và ng ngá»c cá»§a lão Bà thư. Thái Trung được lợi không Ãt rồi.
Trên thá»±c tế, nghÄ© thông suốt Ä‘iểm nà y, hắn má»›i tÃnh là chân chÃnh mở ra bước đầu tiên trên con đưá»ng là m quan. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, tÃnh tình cá»§a Trần Thái Trung cÅ©ng có tÃnh quyết định hắn chưa chắc có thể nén giáºn đến trình độ nà o. Vá» Ä‘iểm nà y, cÅ©ng là cả đương sá»± và ngưá»i đến khuyên bảo Ä‘á»u không có suy xét đến .
- Tốt lắm, chÃnh là chá»— nà y.
Trương Bà thư dẫn hắn tới một chỗ rồi nói:
- Số ba mươi chÃn, mẹ cá»§a Mông Hiểu Diá»…m tìm cáºu.
Äây.... Không phải là đại viện cá»§a Thị á»§y sao? Ãnh mắt cá»§a Trần Thái Trung có vẻ thẳng thắn.
- Mẹ của Mông Hiểu Diễm tìm tôi có chuyện gì? Bởi vì Mông Hiểu Diễm à ? Tôi có là m gì cô ta đâu.
- Tôi cũng không biết.
Trương Tân Hoa lắc đầu. Con bé kia xấu thế, cáºu mà có thể là m gì được nó thì bản thân tôi sẽ phục cáºu đến chết thôi.
- Cùng nhau và o chứ?
Trần Thái Trung tưởng tượng phải giao tiếp vá»›i má»™t bà già , lại có kiểu miệng tiếng thế nà y cÅ©ng thấy có chút Ä‘au đầu. Vá»›i lại, cứ để Trương Bà thư đứng chỠở ngoà i cá»a đại viện cá»§a Thị á»§y thế nà y cÅ©ng không ổn, có khi được xem là vong ân phụ nghÄ©a Ä‘i?
- Ha ha, không được.
Trương Bà thư mỉm cưá»i lắc đầu. Ông ta đã đến cái lứa tuổi nà y rồi, rất hiểu sá»± tất yếu phải ổn trá»ng. Ông ta cÅ©ng không muốn cứ tùy tiện dÃnh và o những chuyện như thế. Dù sao, nếu muốn Ä‘i và o con đưá»ng nà y, cÅ©ng cần tìm má»™t ngưá»i trẻ tuổi có tầm nhìn tốt má»›i ổn.
Chẳng qua, lá»i má»i cá»§a Trần Thái Trung cÅ©ng là m cho ông ta thấy lòng ấm áp. Thằng ranh nà y cÅ©ng không tệ, không phải là kẻ ăn mảnh.
- Mau và o Ä‘i thôi. Ngưá»i ta chá» cáºu. Tôi luôn tiện Ä‘i là m chút việc xung quanh đây. Có chuyện gì cáºu cứ gá»i tôi.
Äại viện cá»§a Thị á»§y cÅ©ng khá nghiêm cẩn. Chiến sÄ© trá»±c ban cản Trần Thái Trung lại, không phải là chỉ cần đăng ký má»™t chút là có thể Ä‘i và o được.
- Không có giấy thông hà nh à ? Thế phải điện thoại liên hệ trước một chút đi.
Là m như thế có vẻ là thoát ly quần chúng nhỉ, không phải là không được cá»± tuyệt yêu cầu cá»§a nhân dân sao? Trần Thái Trung phẫn ná»™ oán thán. Hừ, tìm ngưá»i ta có việc lại còn bà y vẽ ra thế nà y nữa.
NghÄ© là nghÄ© thế, chứ thể diện cá»§a Trương Tân Hoa hắn nhất định là phải nể rồi. Rốt cuá»™c không tình nguyện gá»i Ä‘iện cho số 39.
- Tôi là Trần Thái Trung, nghe nói có ngưá»i tìm tôi?
- Trần Thái Trung?
Äầu dây bên kia là má»™t giá»ng nói trong trẻo, nghe ra chỉ chừng hai mấy tuổi, có lẽ là ngưá»i giúp việc cá»§a bà già kia.
Trầm mặc một lát, bên đầu dây kia hình như nhớ ra cái gì, mới nói:
- A đúng rồi, anh có phải là ngưá»i chá»§ cá»§a cái nhẫn ngá»c là m từ thúy tâm kia không?
- Äúng rồi, là tôi.
Trần Thái Trung có chút bá»±c mình rồi, cÅ©ng không thèm giải thÃch thêm. Anh em khi nà o thì thà nh thợ thá»§ công thế không biết? Chẳng qua .... Cái giá»ng nói nà y, là m sao nghe ra có vẻ quen tai nhỉ?
Không bao lâu sau, trên đưá»ng lá»›n từ trong viện có má»™t cô gái Ä‘i ra. Vóc dáng rất cao, hai chân thon dà i thẳng tắp, tóc dà i xõa ngang vai, nhưng chẳng phải là chị ÄÆ°á»ng thÃch ngá»c đến phát rồ lên kia đấy sao?
Vừa thấy chị ta, Trần Thái Trung còn có chút Ä‘au đầu, mÆ¡ hồ cảm thấy hôm nay sẽ dÃnh và o chuyện phiá»n toái rồi.
- Tôi nói nà y, cô có phải là vẫn có vấn đỠsao? Ngưá»i lá»›n nhà cô đâu?
- Ngưá»i lá»›n?
Chị ÄÆ°á»ng nhÃu mà y nhăn mặt, chợt giãn ra, cưá»i nhẹ nói:
- À, tôi là ngưá»i yêu cá»§a Mông Thông, ÄÆ°á»ng Diệc Huyên. Cáºu gá»i tôi là chị ÄÆ°á»ng là được rồi.
Trần Thái Trung không kìm nổi trợn tròn mắt. Cứ theo như lá»i Bà thư Tân Hoa nói thì Mông Thông nà y cÅ©ng đã nhiá»u tuổi lắm rồi. Chị ta là ngưá»i yêu cá»§a ông ta, thế lúc hai ngưá»i kết hôn thì chị bao nhiêu tuổi? Còn có Mông Hiểu Diá»…m kia nữa, phải chắc đến tám phần là không phải là chị nà ng nà y thân sinh ra đấy chứ?
- Rất vui là lại được gặp cáºu má»™t lần nữa.
ÄÆ°á»ng Diệc Huyên cÅ©ng gáºt gáºt đầu, rồi láºp tức xoay ngưá»i:
- Äi theo tôi.
“Cái gì thế? Äây là cách chị nói chuyện vá»›i tôi đấy à ?†Chỉ riêng nói vá» thái độ là Trần Thái Trung đã có vẻ không thÃch rồi. Có Ä‘iá»u, thấy đôi chân thon dà i, vòng eo mảnh khảnh Ä‘ong đưa trà n đầy xuân sắc và ấm áp, mái tóc dà i ngang vai nhẹ nhà ng phiêu hốt, trong tim hắn bá»—ng nhiên dâng lên chút tình cảm không đà nh lòng.
Ngưá»i đà n bà còn trẻ như thế, dung mạo xinh đẹp như thế, không ngá» lại thà nh quả phụ. Kỳ tháºt …. CÅ©ng tháºt đáng thương! Có suy nghÄ© nà y trong đầu, những sá»± không vui trong lòng hắn giảm bá»›t Ä‘i chút Ãt. Hắn tháºm chà còn có lòng dạ nhìn xung quanh đánh giá không gian đại viện Thị á»§y nữa.
Tà i sản của Tiểu Mùi
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Tiểu Mùi
05-02-2011, 10:59 AM
Dê lắm nhưng mà lá»±c bất tòng tâm Cuồng Dâm Äại Nguyên Soái
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Tiểu Thị Gia Tá»™c
Bà i gởi: 2,196
Thá»i gian online: 3 ngà y 5 giá» 47 phút
Thanks: 1,235
Thanked 23,585 Times in 1,872 Posts
Quan Tiên
Chương 93: Chị cứ tuẫn táng theo là tốt rồi
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
ÄÆ°á»ng trong đại viện rất rá»™ng, má»—i phòng cách nhau từng Ä‘oạn từng Ä‘oạn bằng phẳng ngay mặt đưá»ng. Các phòng nà y Ä‘á»u được xây theo kiểu nhà độc láºp hai tầng nho nhá», hình thức bên ngoà i giống nhau như đúc, phong cách cổ xưa mà thanh lịch, nhìn không ra có vẻ gì phú quý cả. Có Ä‘iá»u chÃnh bởi vì như thế cho nên cả khu vá»±c nà y có má»™t vẻ trang trá»ng và nghiêm túc đến bất thưá»ng.
Nhà cá»§a Mông Thông ở số ba mươi chÃn, trong viện cho hai cây Äinh Hương, thân lá»›n chừng bằng cái bát ăn cÆ¡m, dáng vẻ khá chỉnh tá» và sum xuê khiến cho ngưá»i ta có má»™t cảm giác rất lịch sá»± và tao nhã.
- Nếm thá» má»™t chút Ä‘i. Äây là trà tá»± nhiên loại Minh Tiá»n ở VÅ© Di sÆ¡n chÃnh tông đấy.
ÄÆ°á»ng Diệc Huyên bưng ra má»™t ly trà nóng hôi hổi.
- Ngưá»i khác má»›i mang tá»›i. Tôi cho rằng cáºu sẽ thÃch.
“Ta sẽ thÃch sao?†Trần Thái Trung thầm cưá»i lạnh. Hắn kỳ thá»±c chẳng há» chú ý gì tá»›i trà lá gì cả. Chẳng qua là cÅ©ng đã từng nếm qua hương vị đồ ăn tươi khi Ä‘i qua mấy nÆ¡i có tiếng ở VÅ© Di sÆ¡n. Nhưng đó Ä‘á»u đã là chuyện từ rất nhiá»u, rất nhiá»u năm vá» trước rồi.
- Hôm nay đến tìm cáºu là có việc cần thương lượng.
ÄÆ°á»ng Diệc Huyên bắt đầu nói chuyện. Khuôn mặt trắng nõn như ngá»c không có chút biểu tình gì, ánh mắt nhìn hắn cÅ©ng giống như Ä‘ang nhìn má»™t ngưá»i xa lạ.
- Hy vá»ng cáºu có thể không tiếc ra tay, Trần Phó Chá»§ nhiệm.
- Tôi không thÃch chị xưng hô như thế nà y!
Trần Thái Trung mà y nhÃu mặt nhăn, không cần nể nang gì, nhếch mép cưá»i má»™t cách hÆ¡i trà o phúng:
- Có phải là chị cảm thấy rằng tôi đã biết chị là bà xã cá»§a Mông Thông thì sẽ giống như những ngưá»i khác phải khúm núm mà nén giáºn không? Ha ha, chị cảm thấy là có thể như thế được sao?
Nghe nói váºy, ÄÆ°á»ng Diệc Huyên khẽ nhướn mà y, láºp tức cưá»i cưá»i, nói:
- Ha hả, cáºu tháºt là lá»›n máºt! Tôi đến tuổi nà y rồi cáºu là kẻ đầu tiên dám nói cái giá»ng ấy vá»›i tôi đấy. Nhất là sau khi đã biết thân pháºn cá»§a tôi rồi.
- Không hợp thì khó nói chuyện. Tôi chẳng có hứng thú quan tâm đến chuyện của chị. Xem ra tôi phải đi rồi.
Trần Thái Trung nói xong liá»n đứng lên. Hắn là kẻ rất không thÃch mình có cảm giác không hà i lòng. "SÄ© diện vá»›i tôi à ? Chị đáng chắc?"
- Tôi là nhân viên nhà nước, rất báºn rá»™n.
- Cáºu không báºn. Tôi biết.
ÄÆ°á»ng Diệc Huyên cưá»i dà i nhìn hắn.
- Công việc cá»§a cáºu đã được bà n giao rồi. Cáºu sắp Ä‘i há»c ở trưá»ng Äảng. Ha ha, cáºu còn có khá nhiá»u thá»i gian rảnh là đằng khác.
- Báºn hay không thì tá»± bản thân tôi biết rõ nhất.
Trần Thái Trung quay đầu lại nhìn cô nà ng, nụ cưá»i thản nhiên vốn thưá»ng trá»±c trên mặt đã không thấy đâu, thay và o đó là sá»± lạnh lùng:
- Tháºt xin lá»—i, Mông phu nhân.
Nghe nói váºy thì không ngá» ÄÆ°á»ng Diệc Huyên lại Ä‘i Ä‘iá»u tra chuyện công việc cá»§a mình, Trần Thái Trung có chút rất không vui. Không có chuyện gì tại sao chị lại xâm phạm đến riêng tư cá»§a tôi? Chẳng qua, đối mặt vá»›i ngưá»i đà n bà nà y, hắn cÅ©ng không thể lên cÆ¡n tức giáºn được. Có lẽ là bởi vì chị ta rất yêu thÃch và cố chấp vá» ngá»c sao? Hay là bởi vì chị ta có Ä‘iểm đồng tình vá»›i ngưá»i chăn dê? Hay là bởi vì chị ta tuổi còn trẻ đã thá»§ tiết?
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, hình thức cá»§a ÄÆ°á»ng Diệc Huyên cÅ©ng có ảnh hưởng rất quan trá»ng tá»›i cảm quan cá»§a hắn. Chị nà ng nà y xem như là ngưá»i có dáng ngưá»i tốt nhất trong số những ngưá»i phụ nữ mà hắn đã từng gặp. Khà chất cÅ©ng phi thưá»ng cao nhã, thấp thoáng còn có chút lạnh lùng, phong cách rất động lòng ngưá»i. Ngược lại, nếu như đổi lại là Mông Hiểu Diá»…m thì hắn chắc chắn sẽ không nói những lá»i khách khà như là xin lá»—i nà y ná». Tỉnh lại Ä‘i, bất quá cÅ©ng chỉ là đà n bà cá»§a Mông Thông mà thôi, to tát lắm sao?
- Từ từ,
ÄÆ°á»ng Diệc Huyên trong tình thế cấp bách láºp tức đứng lên, bước hai bước đã chắn trước mặt hắn, trong sắc mặt có chút tái trắng:
- Cứ coi như là tôi cầu xin cáºu Ä‘i. ÄÆ°á»£c không?
"Ài, tâm địa bây giá» cá»§a mình đúng là cà ng ngà y cà ng nhÅ©n ra". Trần Thái Trung thầm than nhẹ, trên mặt cố gắng nặn ra má»™t nụ cưá»i:
- Mông phu nhân, tháºt sá»± rất xin lá»—i. Cái phương pháp tách ngá»c kia ......... Chị tháºt sá»± đúng là không biết hết má»i chuyện rồi.
- Chuyện kia từ từ hẵng nói đến,
Ra ngoà i dá»± kiến cá»§a hắn, ÄÆ°á»ng Diệc Huyên không ngá» nhẹ nhà ng lắc đầu:
- Hôm nay tôi muốn nhỠanh hỗ trợ, là một chuyện khác kìa.
Chuyện khác à ? Trần Thái Trung cà ng lúc cà ng mÆ¡ hồ. Có Ä‘iá»u trên mặt hắn cÅ©ng đã tươi cưá»i trở lại, nhưng cÅ©ng không nói gì nữa.
- Cáºu Ä‘i theo tôi.
ÄÆ°á»ng Diệc Huyên dẫn hắn ra ban công trên phòng khách. Má»™t bồn cây cỡ nhá» xuất hiện trước mắt hắn. Äó là má»™t gốc cây tùng cá»±c đại, đưá»ng kÃnh tán cây cÅ©ng khá lá»›n
Nhưng lá cây đã khô và ng hết rồi, hoa trong cháºu rÆ¡i rải rác trên mặt đất.
- Cái cây NgÅ© Châm Tùng nà y, lúc Mông Bà thư còn tại thế thÃch nhất.
ÄÆ°á»ng Diệc Huyên đối mặt vá»›i cây tùng nà y, ánh mắt có chút mê man:
- Thế mà giá», nó sắp chết rồi.
- Có lẽ là đổi lá cây thôi.
Trần Thái Trung liếc mắt má»™t cái đã nhìn ra, sinh cÆ¡ cá»§a cây tùng nà y đã cá»±c kỳ má»ng manh rồi. Nhưng hắn không rõ ÄÆ°á»ng Diệc Huyên vì sao lại Ä‘i nói vá»›i mình chuyện nà y, đà nh giả vá» ngây ngốc:
- Ừ, qua Ãt ngà y nữa có lẽ sẽ tốt lên mà .
- Hình dáng lúc nó đổi lá tôi đã thấy qua rồi. HÆ¡n nữa, tôi tin là cáºu cÅ©ng hiểu rõ.
ÄÆ°á»ng Diệc Huyên nghiêng đầu nhìn hắn, ánh mắt rất tròn, khóe mắt hÆ¡i nhướn lên, hÆ¡i giống như mắt phượng trong truyá»n thuyết. Có Ä‘iá»u mắt chị ta là mắt hai mÃ.
Trong ánh mắt của chị ta có chút đau thương:
- Cáºu không phải là ngưá»i bình thưá»ng. Tôi biết. Giúp tôi Ä‘i, được không? Cứu sống nó Ä‘i?
Chuyện ngưá»i chăn dê? Äám cá»? Trần Thái Trung mÆ¡ hồ hiểu ra ý ám chỉ cá»§a chị nà ng. Chẳng qua hắn không muốn thừa nháºn là bản thân mình có năng lá»±c kinh thế hãi tục như thế. Nếu thừa nháºn thì Ä‘iá»u đó có thể mang lại cho hắn rất nhiá»u, rất nhiá»u phiá»n toái. Äiểm nà y ở Ä‘á»i trước cá»§a hắn đã lÄ©nh há»™i trá»n vẹn rồi.
- À, tôi nghÄ© là có lẽ chị nên tìm má»™t ngưá»i là m vưá»n đến giúp Ä‘i.
Hắn mỉm cưá»i, dùng má»™t giá»ng Ä‘iệu mà tá»± bản thân cho rằng rất thẳng thắn, thà nh khẩn lại hÆ¡i má» mịt, mÆ¡ hồ:
- Tôi đối với cây cây lá lá không hiểu gì đâu.
- Ha ha, tháºt sá»± là không hiểu?
Ãnh mắt cá»§a ÄÆ°á»ng Diệc Huyên luôn gắn trên mặt hắn lại chuyển động, cái đầu cá»§a nà ng cao chừng má»™t mét bảy, kể cả nhìn thẳng và o Trần Thái Trung có thân hình rất cao lá»›n cÅ©ng không cần phải ngẩng lên nhiá»u.
- Cáºu cho là tôi tin sao?
- Vẫn là câu nói kia, cáºu là má»™t kỳ nhân. Tôi có thể khẳng định được chắc chắn Ä‘iá»u nà y. Tuy rằng tôi không rõ cáºu là m sao lại Ä‘i và o chốn quan trưá»ng thiếu minh bạch nà y, nhưng tôi nghÄ© chắc cáºu có lý do cá»§a mình.
ÄÆ°á»ng tá»· nhẹ nhà ng thở dà i má»™t hÆ¡i,
- Tôi nghÄ©, cáºu sẽ không phá»§ nháºn rằng cái thảm cỠở công viên kia là cáºu ra tay phải không? Bạn gái cá»§a cáºu đã nói vá»›i tôi rồi.
Nhâm Kiá»u nói vá»›i ngưá»i phụ nữ nà y rồi à ? Trần Thái Trung nhất thá»i há hốc cả mồm. Cô giáo Nhâm nà y đúng là loại ngá»±c to không biết suy nghÄ©. Chuyện bà máºt như thế mà cÅ©ng có thể nói vá»›i ngưá»i chẳng mấy thân quen gì sao?
- Cô ấy không có việc gì thì thÃch khoe khoang chút thôi. Chị cÅ©ng đừng tin cô ấy.
Äối vá»›i kiểu tình huống thế nà y thì hắn chỉ còn có thể cá»±c lá»±c chống chế.
- Chuyện kia ... Với chuyện nà y ... Thì thực sự là tôi lực bất tòng tâm rồi.
- Haha.
ÄÆ°á»ng Diệc Huyên cưá»i khẽ hai tiếng, trong mắt nổi lên má»™t tia giảo hoạt.
- Bị tôi thá» phải nói ra rồi sao? Bạn gái cá»§a cáºu chưa nói cái gì cả. Cô ấy rất kÃn miệng!
"Xong Ä‘á»i, xôi há»ng bá»ng không!" Trần Thái Trung ảo não. "Mình là lợn à ? Là m sao mà chút phép thá» nho nhá» như thế cÅ©ng nhìn không ra?"
Chuyện nà y đúng là hắn không còn có cách nà o nói dối quanh được nữa. Äúng váºy, hắn có thể tiếp tục chống chế, nhưng nếu cứ thế thì cÅ©ng tháºt sá»± mất Ä‘i tÃnh tôn nghiêm. Vì thế, ánh mắt hắn nhìn ÄÆ°á»ng Diệc Huyên cÅ©ng thẳng thắn hẳn lên. Có Ä‘iá»u, hắn lại không có tâm trạng muốn nói chuyện nữa.
- Cáºu có thể phân tÃch được chất ngá»c từ khoảng cách bên ngoà i tảng đá. Lại có thể là m cho thảm cá» khôi phục nguyên trạng má»™t cách thần kỳ,
ÄÆ°á»ng Diệc Huyên nhìn hắn mỉm cưá»i, cưá»i má»§m mỉm che cả răng thế nà y rất là văn nhã,
- Tôi tin rằng những ngưá»i là m được chuyện thần kỳ như thế cÅ©ng không có mấy. Hoặc là , toà n bá»™ tỉnh Thiên Nam nà y cÅ©ng chỉ có mình cáºu thôi. HÆ¡n nữa, tôi lại cà ng tin tưởng rằng cáºu còn có má»™t số năng lá»±c khác chưa thể hiện ra.
"Toà n bá»™ tỉnh Thiên Nam ư? Chị có tìm cả cái đất nước Trung Quốc nà y cÅ©ng chẳng ra đâu". Trần Thái Trung thầm cưá»i lạnh, trên mặt vẫn là nụ cưá»i mỉm lưá»i biếng như trước, không nói không rằng.
Nhìn hắn hồi lâu không lên tiếng, ÄÆ°á»ng Diệc Huyên khẽ thở dà i, nói:
- Vẫn là câu nói kia, nói ra Ä‘iá»u kiện cá»§a cáºu Ä‘i. Tôi phải là m thế nà o thì cáºu má»›i bằng lòng cứu chữa cây tùng nà y cho tôi?
Không thừa nháºn thì không được, sau nà y nên là m thế nà o? Giết ngưá»i diệt khẩu sao? Trần Thái Trung tuy rằng là kẻ hư há»ng, nhưng cÅ©ng chưa hư há»ng tá»›i mức đó. Hắn khẽ thở dà i, trên mặt lại là nụ cưá»i khổ:
- Ài, chị ...... Chị vì sao mà là m khó tôi như thế chứ? Cái cây nà y, tháºt sá»± là quan trá»ng đến váºy sao?
- Lão Bà thư có đại ân vá»›i ÄÆ°á»ng Diệc Huyên tôi.
ÄÆ°á»ng tá»· thở dà i, cưá»i khổ má»™t tiếng.
- Mông lão gia tá» lưu lại cây cây cá» cá» nà o cÅ©ng Ä‘á»u bị tôi chăm cho đến chết hết. Lúc nà y, chỉ còn có má»™t cháºu cây cảnh mà ông ấy thÃch nhất. Cáºu nói xem, vạn nhất ...... Sau nà y tôi còn có mặt mÅ©i nà o gặp lại ông ấy dưới suối và ng đây?
- Không phải thế chứ? Chị còn trẻ mÃ
Trần Thái Trung có vẻ không hà i lòng,
- Cho dù là có đại ân thì Mông Thông cũng đã chết rồi. Sau nà y chị cũng còn phải sống nữa chứ, nói linh tinh chuyện suối và ng là m gì?
- Ừ, có lẽ là thế.
ÄÆ°á»ng Diệc Huyên cÅ©ng lại thở dà i tiếp,
- Chẳng qua, tôi tháºt sá»± là đã rất hiểu cái xã há»™i ô trá»c nà y rồi. Chết sá»›m hay chết muá»™n cÅ©ng không phải là chuyện gì to tát cả.
- Nhà m chán.
Trần Thái Trung không thÃch giá»ng Ä‘iệu cá»§a chị ta, lại cà ng không thÃch cái Ä‘iệu bá»™ uể oải thiếu sức sống đó. Vì thế, hắn đứng lên bảo:
- Váºy chị cứ tuẫn táng theo cái cây nà y là tốt rồi. Còn muốn tôi chữa trị nữa là m gì?
Tà i sản của Tiểu Mùi
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Tiểu Mùi
05-02-2011, 11:01 AM
Dê lắm nhưng mà lá»±c bất tòng tâm Cuồng Dâm Äại Nguyên Soái
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Tiểu Thị Gia Tá»™c
Bà i gởi: 2,196
Thá»i gian online: 3 ngà y 5 giá» 47 phút
Thanks: 1,235
Thanked 23,585 Times in 1,872 Posts
Quan Tiên
Chương 94: TÃnh sổ. (1+2)
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
“Cáºu dám ăn nói như váºy sao?â€ ÄÆ°á»ng Diệc Huyên nhất thá»i cÅ©ng bị cái câu nói đó cá»§a hắn dá»a cho sợ chết khiếp.
Cô ngẩn ngưá»i nhìn Trần Thái Trung hồi lâu má»›i khẽ cưá»i, gáºt đầu nói:
- Ha ha, xem ra, tôi phát hiện ra bà máºt cá»§a cáºu tháºt sá»± là tá»™i ác tà y trá»i rồi.
- Nói cÅ©ng không phải chị thÃch nói như thế.
Trần Thái Trung ngược lại lại chỉ trÃch cô. Có Ä‘iá»u, vẻ mặt cá»§a hắn khá thà nh khẩn.
- Cô còn trẻ, hÆ¡n nữa, lại cá»±c kỳ xinh đẹp, hoà n toà n có thể tái giá vá»›i má»™t ngưá»i khác, không cần sống giữ mình mệt má»i như thế?
ÄÆ°á»ng Diệc Huyên đương nhiên biết bản thân mình xinh đẹp. HÆ¡n nữa, cô cÅ©ng tá»± nháºn thức được rằng sợ là khắp cả Thà nh phố Phượng Hoà ng nà y cÅ©ng không tìm đâu ra được ngưá»i đà n bà có thân hình đẹp như mình. Chẳng qua, cô tháºt sá»± không nghÄ© tá»›i, gã thanh niên trước mắt đây cứ như ngưá»i mù, đương nhiên cÅ©ng biết mình xinh đẹp, chẳng phải là cáºu ta có ý chà sắt đá sao?
- Hừ, láºp gia đình? Là m gì có chuyện đơn giản váºy?
Cô hừ nhẹ má»™t tiếng, nhưng lại không giải thÃch tiếp rằng: Liệu tôi dám như thế hay sao? Äó là tát và o mặt lão Bà thư đấy. HÆ¡n nữa, ai có thể dám cam Ä‘oan vá» kẻ theo Ä‘uổi tôi? Không phải là sẽ nghi ngá» vì hiệu quả gì và mục tiêu lợi Ãch như thế nà o sao?
Nhìn chị nà ng ngồi má»™t chá»— ngẩn ngưá»i, mặt ngây ra, Trần Thái Trung hÆ¡i thấy bất nhẫn trong lòng. "Quên Ä‘i, ngưá»i đà n bà nà y có thế lá»±c rất lá»›n ở Thà nh phố Phượng Hoà ng. Hay là thôi, cứ giúp chị ta cứu cái cây nà y Ä‘i váºy?
Má»™t khi đã suy xét tá»›i chuyện dấn thân trên quan trưá»ng, đầu óc cá»§a hắn láºp tức linh hoạt hẳn lên. Vì thế, hắn là m ra vẻ do dá»±, hồi lâu má»›i cau mà y gáºt đầu:
- Thôi thì cứ váºy Ä‘i. Tôi biết là chị có má»™t số manh mối ở trong Thà nh phố Phượng Hoà ng, có thể giúp tôi trên con đưá»ng quan lá»™ ...... Ừ, chÃnh là tiến bá»™ má»™t chút trong chốn quan trưá»ng được không?
- Äấy là điá»u kiện đấy à ?
ÄÆ°á»ng Diệc Huyên nhá»› tá»›i lần trước hắn muốn là m ngưá»i phát ngôn cá»§a Thị trưởng. Lần nà y, cô ta không cho rằng chuyện đó đáng cưá»i chê nữa bởi vì rất rõ rà ng đối phương là má»™t nhân viên nhà nước ở cấp cÆ¡ sở, nhìn đã biết là sẽ là dạng ngưá»i có lòng cầu tiến rất lâu dà i.
Yêu cầu nà y khiến ÄÆ°á»ng tá»· có chút khó xá». Bởi vì cô đã nổi danh là ngưá»i không dÃnh dáng đến chÃnh sá»±. Chẳng qua có Ä‘iá»u kiện so vá»›i không Ä‘iá»u kiện vẫn tốt hÆ¡n, chỉ cần ngưá»i thanh niên nà y đồng ý nói ra Ä‘iá»u kiện thì cái gì cÅ©ng có thể thương lượng được.
- Không phải là chỉ có má»—i Ä‘iá»u kiện đó thôi đâu.
Trần Thái Trung lắc đầu. Ngưá»i ta là m phụ nữ mà sao rõ rà ng được, hắn cÅ©ng không muốn nhiá»u lá»i nữa.
- Phải giữ bà máºt vá» năng lá»±c cá»§a tôi, không được nói cho bất cứ ai biết. Kể cả là Mông Hiểu Diá»…m.
- Hiểu Diá»…m? Cáºu biết cô ấy à ?
ÄÆ°á»ng Diệc Huyên nhướn mà y, chợt vuốt cằm,
- Không thà nh vấn Ä‘á». Yêu cầu nà y là đương nhiên.
- Chị không biết Mông Hiểu Diá»…m là bạn cùng há»c vá»›i tôi à ?
Giá» thì đến lượt Trần Thái Trung giáºt mình.
- Hai mẹ con chị không liên lạc với nhau à ?
- Ha ha, cáºu thấy con chồng vá»›i mẹ kế có quan hệ tốt lúc nà o à ?
ÄÆ°á»ng Diệc Huyên cưá»i giá»…u cợt. Äằng sau nụ cưá»i lại là sá»± bất đắc dÄ© sâu sắc:
- Trừ ngà y giỗ của lão Bà thư, cô ta còn không cả vỠnhà nữa. Cô ta cho rằng ......
- Thôi quên đi, không nói đến chuyện nà y nữa.
ÄÆ°á»ng tá»· lắc đầu,
- GiỠcó thể bắt đầu được chưa?
- À, có thể rồi.
Trần Thái Trung cũng có chút khó hiểu với mối quan hệ mẹ con nà y. Chẳng qua nghĩ lại thì chuyện nà y đâu có liên quan gì đến mình?
- Nhá»› kỹ lá»i hứa hẹn cá»§a chị đấy!
Nói xong, hắn tùy tay khoa tay múa chân và i ba cái, rồi nhìn lại ÄÆ°á»ng Diệc Huyên bảo:
- ÄÆ°á»£c rồi.
- Như váºy ...... Mà đã tốt rồi?
ÄÆ°á»ng Diệc Huyên cÅ©ng có chút không thể tin nổi và o hai mắt cá»§a mình.
- Cáºu chắc chắn chứ?
Vô nghÄ©a! ÄÆ°Æ¡ng nhiên là được rồi còn gì, nếu dùng nhiá»u linh khà hÆ¡n nữa thì cái cây tùng nà y có thể thà nh tinh mất! Trần Thái Trung rất không hà i lòng, trừng mắt lưá»m chị nà ng má»™t cái.
- Sao nà o? Chị không tin tôi hả?
Vô tình, hắn nói ra bằng giá»ng Ä‘iệu cá»§a má»™t kẻ bá» trên. ÄÆ°á»ng Diệc Huyên cÅ©ng không chú ý tá»›i chuyện nà y, vẫn ấp a ấp úng đặt câu há»i:
- Không cần ...... Không cần phải kiểm tra lại một chút và .... Vân vân gì đó sao?
Lá»i nói cá»§a chị ta khiến Trần Thái Trung giáºt mình. "Äúng váºy, mình cÅ©ng nên lưu lại cái cá»›. Vạn nhất mà ngưá»i cá»§a chị ta giúp mình tiến bá»™ thì lúc đó còn có cái bÃm tóc mà túm chứ".
- Ừ, cái cây nà y bị bệnh nặng quá. Má»™t lần không được. Vá» sau cứ cách mưá»i ngà y tôi tá»›i Ä‘iá»u trị má»™t lần. Trong vòng má»™t trăm ngà y thì cam Ä‘oan là nó có thể khôi phục được!
Sau đó, Trần Thái Trung vÃ ÄÆ°á»ng Diệc Huyên nói chuyện trở nên hữu hảo hÆ¡n. Bất kể là nói thế nà o, Bà thư Trần cá»§a chúng ta rất thÃch nói chuyện phiếm. Mà quả phụ cá»§a Bà thư Mông lại má»™t mình ở trong ngôi nhà rá»™ng rãi trống trải quá lâu rồi.
Äáng tiếc nhất là , hai ngưá»i tiếp xúc tháºt sá»± còn quá Ãt, nên những chá»§ đỠcùng có hứng thú cÅ©ng không phải nhiá»u. Cho nên nói Ä‘i nói lại lại quay lại vấn đỠcon đưá»ng tiến bước cá»§a Trần Thái Trung.
- Tôi thá»±c là không hiểu nổi. Bằng và o năng lá»±c cá»§a cáºu thì muốn tiến bá»™ không phải là chuyện quá đơn giản sao?
ÄÆ°á»ng Diệc Huyên quả tháºt là bị năng lá»±c cá»§a hắn là m cho khuất phục má»™t cách cá»±c kỳ sâu sắc.
- Vì sao lại không sá» dụng má»™t Ãt thá»§ Ä‘oạn vá»›i các lãnh đạo chứ?
"Hừ, như thế thì có thể rèn luyện được chỉ số EQ sao?" Trần Thái Trung trong lòng thầm cưá»i lạnh, nhưng ngoà i miệng lại ra vẻ đạo mạo:
- Cái mà tôi chú trá»ng là quá trình. Có hiểu không? Quá trình má»›i là điá»u quan trá»ng. Tôi không muốn nhất định phải đạt tá»›i vị trà gì. Tôi chỉ muốn thưởng thức tư vị cá»§a quá trình đó thôi!
Không há» nghi ngá» gì, câu trả lá»i nà y hoà n toà n phù hợp vá»›i những gì mÃ ÄÆ°á»ng Diệc Huyên hiểu vá» hắn. Cô gáºt gáºt đầu. Quả nhiên, cao nhân vẫn cứ là cao nhân. Có Ä‘iá»u, nói như thế thì áp lá»±c cá»§a cô cÅ©ng Ãt Ä‘i rất nhiá»u.
- Váºy thì tháºt là tốt. Giá»›i quan trưá»ng ở Thà nh phố Phượng Hoà ng bình thưá»ng tôi cÅ©ng không hay tiếp xúc. Thế nà y có được không? Tiểu Trần, vá» sau khi nà o cáºu có việc cần phải trợ giúp thì tôi lại ra mặt?
"Ngất! Chị tháºt ra rất là không khách khÃ. Như thế thì đánh rắn còn phải lá»±a roi nữa". Trần Thái Trung có chút buồn bá»±c nhưng không muốn nói hẳn ra miệng. Hắn đương nhiên không thể láºt lá»ng, lại là m há»ng danh tiếng lúc đầu cá»§a mình.
- Thực ra thế cũng không sao cả.
Hắn cưá»i cưá»i gáºt đầu, trong lòng cÅ©ng xuôi dần
- Kỳ thực, tôi cũng chỉ là vì cảm động sự chấp nhất nà y của chị thôi.Tôi rất hâm mộ Mông Thông.
o0o
Nói tá»›i đây, hắn không ngá» ..... Chút Ãt cảm xúc, con ngưá»i Ä‘á»u là như thế. Có má»™t số thá»i Ä‘iểm, Ä‘á»u sẽ trải qua cảm giác không hiểu ra sao cả. Hắn cưá»i khổ má»™t tiếng.
- Sau khi qua Ä‘á»i, ông ấy Ãt nhất còn có ngưá»i nhá»› thương tá»›i mức khắc cốt ghi tâm.
Hắn không muốn nghÄ© tá»›i chuyện cá»§a bản thân mình, nhưng lúc nà y đây, những chuyện đó lại cứ bừng lên. CÆ¡ há»™i tấn công Tá» Phá»§ Kim tiên, ngưá»i bình thưá»ng căn bản không thể táºp kÃch hắn đúng giá» má»™t cách chÃnh xác như thế được. Không há» nghi ngá» gì là có ngưá»i ná»™i gián máºt báo.
Chết má»™t Ä‘á»i, ta giống như tháºt sá»± sống má»™t cuá»™c Ä‘á»i thất bại. Äến cả má»™t Bà thư Thị á»§y nho nhá» cÅ©ng không bằng. NghÄ© đến đây, hắn lại rÆ¡i và o tình trạng vô cùng cảm khái.
- Từ khi gặp cáºu lần đầu tiên, tôi chỉ biết cáºu không phải là ngưá»i bình thưá»ng.
Äối diện vá»›i nụ cưá»i khổ cá»§a hắn, không biết tại sao ÄÆ°á»ng Diệc Huyên lại cảm thấy có chút không đà nh lòng, không thể không nói ra má»™t chút:
- Cáºu chắc chắn là cÅ©ng sẽ có loại tâm trạng khắc cốt ghi tâm tương tá»±? Nếu không, tôi rất khó tưởng tượng là cáºu sẽ tiến và o quan trưá»ng. Cái cô bé kia....có vẻ là rất được đó chứ?
“Hic, chị xem phim truyá»n hình nà y nhiá»u quá rồi sao?†Trần Thái Trung tháºt sá»± không thể tiêu hóa nổi cái kiểu tưởng tượng liên quan vô lý đến không tưởng nà y cá»§a phụ nữ. Phụ nữ, quả tháºt là động váºt kỳ quái nhất. Hắn oán háºn nhìn cô má»™t cái, khóe miệng lá»™ ra má»™t tia cưá»i khinh miệt:
- Chị cảm thấy là trên thế giá»›i nà y lại có ngưá»i đà n bà nà o đáng để cho tôi là m thế hay sao?
Khuôn mặt trắng nõn nà cá»§a ÄÆ°á»ng Diệc Huyên đột nhiên thoáng biến xanh. Cô không chịu đựng được kiểu ăn nói như thế. Äúng thế, hoà n toà n là không chịu đựng nổi. Cô không phải là ngưá»i theo chá»§ nghÄ©a nữ quyá»n, nhưng chắc chắn là cô cÅ©ng tá»± nháºn thức được bản thân mình là má»™t ngưá»i phụ nữ cá»±c kỳ, cá»±c kỳ ưu tú, bất kể là xét vá» mức độ chỉ số thông minh hay là xét vá» tướng mạo.
CÅ©ng may, cuối cùng cÅ©ng coi như là cô là ngưá»i phụ nữ đã được từng trải qua trưá»ng hợp thế nà y. Cô cố gắng nuốt xuống má»™t hÆ¡i, mỉm cưá»i gáºt đầu:
- Ha ha, cáºu nói không sai. Tiểu Trần, cáºu tháºt sá»± là rất kiệt xuất!
"Chị nói thế chẳng phải là vô nghÄ©a sao?" Trần Thái Trung ngạo mạn ngang nhiên gáºt đầu. ChÃnh là , ngay lúc đó, hắn liá»n phát hiện hà nh vi cá»§a mình tá»±a hồ như có gì đó rất không thá»a đáng. Vì thế, lại lắc đầu, dẹp bá» khuôn mặt tươi cưá»i mà ra vẻ khiêm tốn:
- Ha ha, tôi đùa thôi. Kỳ tháºt ......
Kỳ tháºt hắn còn chưa kịp nói thêm gì nữa thì tiếng chuông Ä‘iện thoại đột nhiên vang lên. ChÃnh là Cổ Sở trưởng gá»i tá»›i. Hắn gặp phiá»n toái rồi.
- Vừa rồi, Lưu Phó Cục trưởng phụ trách ká»· luáºt vừa đến đây, vừa lúc bắt tôi tại tráºn, nói tôi uống rượu giữa trưa, phải đình chỉ chức vụ cá»§a tôi. Thái Trung, cáºu phải giúp tôi thôi.
- Thằng cha nà y bị bệnh à ?
Trần Thái Trung nhướn mà y,
- Giữa trưa không phải là thá»i gian công tác, uống rượu thì là m sao? Hắn ta quản chuyện cÅ©ng quá chặt Ä‘i?
- Vấn đỠlà , uống và o không Ãt, buổi chiá»u không phải sẽ có hÆ¡i rượu sao? Äây là không cho phép rồi. Có quy định đấy.
Lão Cổ ở đầu dây bên kia giải thÃch. Ông ta biết, Trần Thái Trung quá trẻ tuổi, cÅ©ng không phải là rất thà nh thạo quen thuá»™c ở chá»— Sở Công an kia.
- Sẽ ảnh hưởng đến hình tượng của cảnh sát.
Ảnh hưởng tá»›i hình tượng cái cá»ng lông thì có! Hiện giá» cảnh sát còn có hình tượng sao? Chuyện khác thì Trần Thái Trung không biết, nhưng hắn rất rõ rà ng là đối vá»›i đại bá»™ pháºn cảnh sát thì chuyện uống rượu giữa trưa là chuyện thá»±c sá»± rất bình thưá»ng. Quy định là quy định, nhưng mà tìm má»™t cái cá»› thì tháºt sá»± quá đơn giản.
Như váºy, nếu như Lưu Phó Cục trưởng nà y xá» phạt lão Cổ thì có vẻ hÆ¡i kỳ quặc. Tốt xấu gì ngưá»i ta cÅ©ng là chức Sở trưởng má»™t Sở Công an cÆ¡ mà .
- Lão Cổ, cái lão Lưu Phó Cục trưởng kia là ở phân cục hay là ở thị cục thế? Là m sao mà ông lại phải uốn gối cong lưng như thế?
- Cong lưng cái rắm ý! Hắn ta cố ý chỉnh tôi đấy!
Lão Cổ rú lên ở đầu dây bên kia.
- Mẹ nó chứ, còn không phải là vì án tá» cá»§a Triệu Máºu Bân thì là gì? Hắn biện há»™ cho cái thằng ranh há» Triệu kia. Tôi không thèm để ý đến, kết qá»§a là ra tay là m cho tôi thà nh ra cái dạng nà y đây.
Hóa ra là bởi vì chuyện cá»§a mình à ? Trần Thái Trung có chút đứng ngồi không yên. Triệu Máºu Bân chịu án phạt là do má»™t tay lão Cổ xá» lý. Hắn cÅ©ng không biết bên trong có trở lá»±c nà o hay không, mà lão Cổ cÅ©ng không tranh công kể cán vá»›i hắn. Hắn thá»±c sá»± không biết, vì đòi lại sá»± công bằng cho mình lão Cổ không ngá» lại phải chịu má»™t áp lá»±c lá»›n đến váºy.
Kỳ thá»±c, tình hình thá»±c tế không phải đơn giản chỉ là như lão Cổ nói. Lưu Phó Cục trưởng đã gá»i Ä‘iện thoại cho lão Cổ. Tháºm chÃ, lão Lưu nà y cÅ©ng biết là có má»™t Bà thư ChÃnh Pháp Ủy nho nhá» Ä‘ang chỉnh Triệu Máºu Bân. Nhưng ông ta lại không biết là ngưá»i thanh niên kia là do ai sai sá» cả.
Dù sao, ở phÃa sau kia chắc hẳn còn có ngưá»i khác. Nếu như không nghe lá»i, lá»±c lượng song phương đối láºp nhau thì có phần quá đáng không thể tưởng tượng nổi, vá» cÆ¡ bản là không hợp logic.
Hiểu rõ Ä‘iểm nà y, lúc Lưu Phó Cục trưởng gá»i Ä‘iện thoại đã cân nhắc lá»i ăn tiếng nói. Nhưng có Ä‘iá»u dù sao là m lãnh đạo rồi thì kỹ xảo nói chuyện bình thưá»ng Ä‘á»u rất cao. Cho dù là ông ta phải công tâm há»— trợ thì cÅ©ng phải chú ý đến cách nói chuyện.
Nhưng Cổ Hân lại mặc kệ chuyện nà y. Ông ta không há» là m theo chỉ thị cụ thể theo lá»i nói cá»§a Phó Cục trưởng. Coi như Lưu cục nà y cÅ©ng là được ngưá»i ta nhá» vả, không là m sao được má»›i gá»i Ä‘iện thoại kiểu đối phó má»™t lần thôi. Äối vá»›i cảnh sát thì kiểu tình huống nà y là rất thông thưá»ng.
Kỳ tháºt, từ lúc Cổ Hân nà y để Trần Thái Trung lên cà nh cây cao thì đã không thèm để Lưu Phó Cục trưởng cá»§a cÆ¡ quan giám sát ká»· luáºt chá»§ quản và o trong mắt rồi. Chẳng những là ở chức Phó, lại còn ở trong đơn vị ká»· luáºt quản lý ở phạm vi khu vá»±c thôi. Vá»›i cái tầm tuổi đó thì quả thá»±c là cái chức Phó nà y có cÅ©ng được mà không có cÅ©ng không sao.
Cho nên, Lưu cục bây giá» má»›i bắt đầu tÃnh sổ. Rất bình thưá»ng, nhưng cÅ©ng tháºt bất ngá» ngoà i ý liệu cá»§a Cổ Hân.
Tà i sản của Tiểu Mùi
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Tiểu Mùi