 |
|

05-11-2011, 11:44 PM
|
 |
♥Nốt ruồi dâm đãng♥
|
|
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: nÆ¡i ấy bình yên
Bà i gởi: 949
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 13 giá»
Thanks: 74
Thanked 6,205 Times in 409 Posts
|
|
Lá»™c Äỉnh Ký
Kim Dung
Hồi 87
Nguồn: Sưu tầm
Hồi 87
Lục Tiên Sinh thỠtà i Vi Tiểu Bảo
Phương Di mỉm cưá»i nói :
- Hảo đệ đệ ? Ta mong rằng ngươi đừng coi ta như kẻ nô tỳ là lúc nà o ta cÅ©ng lấy là m thoa? mãn, trong giấcmá»™ng ta vẫn vui cưá»i.
Hai ngưá»i dắt tay nhau và o rừng, ngá»i thấy mùi hoa thÆ¡m sá»±c mÅ©i.
Vi Tiểu Bảo há»i :
- Ở đây mùi hương ngà o ngạt, phải chăng là hoa tiên ?
Hai ngưá»i tiến vá» phÃa trước mấy bước, bá»—ng nghe trong bụi cá» có tiếng sá»™t soạt. Tiếp theo , má»™t bóng và ng chuyển động. Bảy, tám con rắn vằn Ä‘en bò ra.
Vi Tiểu Bảo la hoảng :
- Trá»i Æ¡i?
Gã kéo Phương Di xoay mình bá» chạy. Nhưng vừa cất bước, trước mặt lai thêm bảy, tám con rắn chân đưá»ng. Nhữngcon nà y đỠnhư máu. Lưỡi thò ra thụt và o, miệngphun phì phì.
Äà n rắn nà y đầu hình tam giác, hai mang bà nh ra. Hiển nhiên là rắn độc.
Phương Di đứng chắn trước ngưá»i Vi Tiểu Bảo , rút Ä‘ao ra múa tÃt, miệng la lá»›n :
- Äệ đệ chạy Ä‘i. Äể ta ngăn chặn chúng cho.
Vi Tiểu Bảo khi nà o quên Ä‘iá»u nghÄ©a khÃ, bá» chốn lấymình ? Gã vá»™i rút lưỡi trá»§y thá»§ ra nói :
- Chạy qua bên nà y !
Gã kéo Phương Di chạy xéo đi.
Vừa đi được hai bước, bỗng thấy đầu cổ mát lạnh, một con rắn ở trên cây đeo tròng teng đã cuốn và o cổ gã.
Vi Tiểu Bảo chẳng còn hồn vÃa nà o nữa, rú lên má»™t tiếng.
Phương Di vội vươn tay nắm lấy mình rắn.
Vi Tiểu Bảo thét :
- Không được !. ..
Gã chưa dứt lá»i, con rắn đã ngoái lại cắn và o mu bà n tay Phương Di rồi bám chặt không buông ra nữa.
Vi Tiểu Bảo vội vung trủy thủ chặt đứt con rắn là m hai đoạn.
Giữa lúc ấy trên cổ chân hai ngưá»i Ä‘á»u bị độc xà quấn lấy.
Vi Tiểu Bảo vung trủy thủ lên chặt thì chân bênphải đau nhói, vì bị rắn độc cắn trúng.
Phương Di di vứt bỠđơn đao, ôm lấy gã vừa khóc vừa nói :
- Bữa nay vợ chồng ta bỠmạng nơi đây rồi?
Vi Tiểu Bảo nhá» có lưỡi trá»§y thá»§ sắc bén phi thưá»ng, má»—i lần vung lên là má»™t con rắn bị chặt đứt.
Nhưng những rắn độc từ trong rừng kéo ra má»—i lúc má»™t nhiá»u. Hai ngưá»i gắng gượng vừa chiến đấu vừa lùi dần ra được khá»i khu rừng thì trong mình Ä‘á»u bị rắn cắn đến bảy, tám miếng khiến cho đầu nhức mắt hoa, dần dần Ä‘i và o chá»— hôn mê.
Hai ngưá»i nhìn ra biển thấy con thuyá»n nhá» Ä‘ang bÆ¡i tá»›i gần chiếcthuyá»n lá»›n và cách bỠđã xa rồi.
Phương Di la gá»i mấy tiếng nhưng bá»n thuá»· trên thuyá»n không nghe thấy gì nữa. Nà ng vén ống quần Vi Tiểu Bảo lên rồi cúi xuống mút máu độc ở chân gã.
Vi Tiểu Bảo la lên :
- Không... không được.
Bá»—ng nghe phÃa sau có tiếng chân rồi tiếng ngưá»i há»i:
- Các ngưá»i đến đây là m gì ? Không sợ chết ư ?
Vi Tiểu Bảo quay đầu lại nhìn thấy ba hán tỠtrung niên, vội lên tiếng :
- Äại thúc cứu mạng, bá»n tiểu tá» bị rắn cắn.
Má»™t hán tá» lấy trong bá»c ra má»™t bánh thuốc bá» và o miệng nhai rồi rịt lên các vết rắn cắn cho Vi Tiểu Bảo.
Vi Tiểu Bảo nói :
- Xin thúc thúc hãy rịch cho nà ng trước.
Gã nháºn thấy hai chân mình Ä‘en hết, không còn cảm giác nữa.
Phương Di đón lấy thuốc tự rịt và o các vết thương cho mình.
Vi Tiểu Bảo gá»i :
- Hảo tỷ tỷ !. ..
Nhưng vừa la được một câu thì mắt tối sầm lại, té huỵch xuống đất.
Khi gã tỉnh dáºy thấy môi hô miệng đắng, trước ngá»±c Ä‘au đớn kịch liệt gã không nhịn được báºt tiếng la.
Bá»—ng nghe tiếng cưá»i nói :
- Hay lắm ? Gã tỉnh lại rồi.
Vi Tiểu Bảo từ từ mở mắt ra thấy có ngưá»i bưng chén thuốc để ká» và o miệng gã. Thứ thuốc nà y hôi tanh cá»±c kỳ khó ngá»i. Gã không do dá»± bưng lấy uống ừng á»±c. Thuốcuống và o miệng cay đắng phi thưá»ng.
Vi Tiểu Bảo uống xong chén thuốc rồi nói :
- Äa tạ đại thúc đã cứu mạng cho tiểu tá». Tá»· tá»· cá»§a tiểu tá» có việc gì không ?
Ngưá»i kia đáp :
- May mà đến cứu kịp thá»i, chỉ cháºm khoảng ba khắc là các ngưá»i hết sống. Các ngưá»i tháºt là lá»›n máºt ! Sao dámlên đảo thần tiên ?
Vi Tiểu Bảo nghe nói Phương Di thoát chết trong lòng mừng rỡ vô cùng, miệng cám Æ¡n rối rÃt.
Bây giá» gã má»›i phát hiện ra mình Ä‘ang nằm trên giưá»ng đắp chăn. Bao nhiêu quần áo Ä‘á»u cởi bá» hết. Hai chân gã vẫn còn tê dại không cỠđộng được
Hán tỠnà y tướng mạo xấu xa quê mùa, mặt đầy vết sẹo, nhưng trong mắt Vi Tiểu Bảo y là một vị Bồ tát cứu mạng.
Vi Tiểu Bảo thở phà o một cái nói :
- Những thuá»· thá»§ chèo thuyá»n nói trên đảo nà ycó trái tiên, ai ăn và o sẽ được hưởng trưá»ng sinhbất lão. ..
Hán tá» cưá»i khánh khách nói :
- Nếu có trái tiên tháºt thì bá»n chúng sao không lên hái mà ăn ?
Vi Tiểu Bảo la lên :
- Trá»i Æ¡i? Té ra bá»n thuá»· thá»§ nà y lòng dạ bất lương. Trên thuyá»n tiểu nhân còn có ngưá»i bạn. Äừng để... đừng để bá»n tà n ác là m hại ỵ Äại thúc Æ¡i ! Xin đại thúc tìm cách cứu mạng cho y.
Hán tỠmặt mũi xấu xa nói :
- Thuyá»n đã ra Ä‘i từ ba bữa trước, bây giá» biết đâu mà kiếm ?
Vi Tiểu Bảo lá»™ vẻ bâng khuâng há»i :
- Sao lại đi từ ba ngà y trước ?
Hán tỠđáp :
- Ngươi đã hôn mê ba ngà y ba đêm, chắc ngưá»i chưa tá»± biết mà thôi.
Vi Tiểu Bảo nhá»› tá»›i Song Nhị Tuy thị võ công cao cưá»ng nhưng má»™t mình trÆ¡ trá»i giữa nÆ¡i biển cả bát ngát thì là m sao thoát được độc thá»§ cá»§a bá»n hung đồ ?
Gã nghÄ© tá»›i đây không khá»i bồn chồn trong dạ.
Hán tá» thấy Vi Tiểu Bảo ra chiá»u nóng nảy liá»n tìm lá»i ôn hoà an á»§i :
- Bây giá» công tá» nóng nẩy cÅ©ng bằng vô dụng, nên yên tâm tÄ©nh dưỡng là hÆ¡n. Ná»c độc giống rắn trên đảo nà y ghê gá»›m lắm, Ãt ra phải uống thuốc bảy ngà y má»›i thanh trừ được.
Hắn há»i há» tên Vi Tiểu Bảo rồi tá»± giá»›i thiệu mình là Phan Hùng.
Äến ngà y thứ ba, Vi Tiểu Bảo đã dáºy được. Gã vịn và o tưá»ng vách lần lần bước Ä‘i, Phan Hùng đưa gã đến thăm Phương Di.
Nguyên Phương Di được phụ nữ săn sóc ở má»™t nÆ¡i riêng biệt. Dung nhan nà ng rất tiá»u tuỵ mà tinh thần cÅ©ng buồn phiá»n chán nản.
Hai ngưá»i thấy mặt nhau vừa mừng rỡ lại vừa bịn rịn, bất giác ôm lấy nhau mà khóc oà lên.
Từ hôm ấy hai ngưá»i cứ ban ngà y là ở vá»›i nhau má»™t nhà . Má»—i khi nhắc tá»›i độc xà lợi hại là lại sởn gai, rùng mình.
Äến ngà y thứ sáu,Phan Hùng nói :
- Trên đảo nà y có thầy lang là Lục TiênSinh, đến thôn xóm nà y, tại hạ má»i tiên sinh và o coi thương thế cho Vi huynh đệ. ..
Vi Tiểu Bảo ngá» lá»i tạ Æ n.
Lát sau má»™t ngưá»i tiến và o. Ngưá»i nà y ăn mặc theo kiểu văn sÄ©, lối bốn chục tuổi, vẻ mặt ôn hoà , vui vẻ, ra chiá»u dá»… thân cáºn.
Ngưá»i má»›i đến há»i đầu Ä‘uôi Vi Tiểu Bảo bị rắn độc cắn rồi cưá»i nói :
- Dân cư trên đảo phải Ä‘em theo hùng hoà ng theo trong ngưá»i, nên dù có bắt rắn bá» và o ngưá»i, nó cÅ©ng láºp tức chạy trốn chứ không dám cắn.
Vi Tiểu Bảo nói :
- Té ra là thế. Thảo nà o cả nhà Phan đại ca đây không ai sợ rắn.
Lục Tiên Sinh ( tức ngưá»i má»›i đến ) coi những vết thương cho Vi Tiểu Bảo rồi lấy ra sáu viên thuốc hoà n và bảo gã :
- Công tỠuống ba viên, còn ba viên đưa cho cô bạn. Mỗi ngà y uống một viên.
Vi Tiểu Bảo trịnh trá»ng cám Æ¡n Lục đại phu rồi lấy ra hai trăm lạng bạc nói :
- Äây gá»i là chút Ãt tiá»n thuốc men, xin tiên sinh vui lòng thu nháºn cho.
Lục Tiên Sinh thấy Vi Tiểu Bảo rá»™ng rãi quá, không khá»i giáºt mình cưá»i :
- Là m gì mà những bấy nhiêu? Công tỠcho hai lạng là đủ rồi.
Vi Tiểu Bảo nói mãi, Lục Tiên Sinh má»›i thu nháºn món tiá»n hai trăm lạng bạc. Y cám Æ¡n rồi cưá»i nói :
- Công tỠđã có lòng háºu tứ mà bỉ nhân khước từ là thất kÃnh. Chắc công tỠở đây buồnlắm. Tối hôm nay bỉ nhân muốn má»i công tá» cùng cô nương tá»›i tệ xá uống chung rượu lạt được chăng ?
Vi Tiểu Bảo cả mừng nháºn lá»i ngay.
Và o lúc xế chiá»u, Lục Tiên Sinh phái ngưá»i đưa hai cá»— kiệu trúc đến đón Vi Tiểu Bảo cùng Phương Di.
Nói là kiệu cho sang, thực ra chỉ là cái ghếtrúc, hai bên xỠđòn tre và o.
PhÃa trước, phÃa sau Ä‘á»u có ngưá»i khiêng Ä‘i, dÄ© nhiên chẳng là m gì có kiệu, có võng.
Hai cá»— kiệu trúc men theo bá» suối mà đi. Nước suối chảy róc rách. Cây cá» tốt tươi , phong cảnh nà y là m cho ngưá»i ta thư thái tâm thần. Nhưng Vi Tiểu Bảo và Phương Di thấy cây cá» cao, ráºm rạp lại cà ng run sợ, vì rắn độc hay ở những nÆ¡i nà y bò ra.
Kiệu đi chừng bảy,tám dặm đến trước căn nhà trúc thì dừng lại.
Căn nhà nà y từ tưá»ng vách cho đến trên mái Ä‘á»u kết bằng những cây trúc lá»›n tầy miệng chén, coi rất bá»n vững. Từ Giang Nam cho chà đến Hà Bắc chưa há» nhìn thấy qua căn nhà như váºy.
Lục Tiên Sinh nghe từng bước chân nhá»™n nhịp liá»n bước ra nghênh tiếp, đón khách và o nhà .
Hai ngưá»i và o trong sảnh đưá»ng thì đã thấy má»™t thiếu phụ chạc ngoà i ba chục tuổi ra bồi tiếp Phương Di.
Thiếu phụ nà y là vợ Lục Tiên Sinh. Bà cầm tayPhương Di tá» vẻ rất thân máºt.
Lục Tiên Sinh má»i Vi Tiểu Bảo và o thư phòng ngồi chÆ¡i.
Trong thư phòng, trên những kỷ sách toà n bằngtrúc xếp đầy sách vở.
Trên bốn bức vách treo đầy thư hoạ. Xem chừng Lục đại phu cũng là kẻ sỹ hà o hoa phong nhã.
Lục Tiên Sinh nói :
- Bỉ nhân ở ngoà i hải đảo hoang vu, hẻo lánh thà nh ra cô láºu quả văn. Vi công tỠở chốn trung nguyên là nÆ¡i địa linh nhân kiệt, danh lam thắng cảnh. Công tá» lại vốndòng cao môn lệnh tá»™c, nhãn giá»›i cao minh, thưởng ngoạntất nhiên sà nh sá»i. Công tá» thá» coi mấy bức thư hoa. nà ycó và o chương pháp nà o chăng ?
Lục Tiên Sinh nói toà n lá»i văn hoa. Vi Tiểu Bảo chẳng hiểu gì ráo.
Gã thấy chủ nhân vừa trỠnhững bức tranh hoa. cùng bút thiếp trên vách lại nghe những câu nói của y có hai chữ " thư hoạ" thì đoán rằng y muốn gã phê bình những bức đó.
Vi Tiểu Bảo chẳng biết má»™t chữ nà o. Gã ngắm mấy bức hoa. : Bức thì vẽ sÆ¡n thuá»·, có bức lại vẽ con hạc trắng và conrùa Ä‘en. Bức nà y nguyên để tỠý "Rùa Hạctrưá»ng thá»"
Gã cưá»i nói :
- Con rùa đen nà y coi đẹp đây?
Lục Tiên Sinh hÆ¡i sá»ng sốt, trá» và o má»™t bức chữ há»i :
- Vi công tỠ! Công tỠcoi bức nà y viết bằng thạch cổvăn có được chăng ?
Vi Tiểu Bảo thấy những chữ ngoằn ngoèo như vẽ bùa liá»n gáºtđầu đáp :
- Hay ! Bức nà y hay lắm ?
Lục Tiên Sinh lại trá» và o má»™t bức đại tá»± há»i :
- Bức nà y phá»ng theo chữ khắc và o đá trên Lang nha đà i thá»i nhà Tần. Công tá» thấy thế nà o?
Vi Tiểu Bảo nghĩ thầm :
- Bức nà o mình cũng khen là hay, là đẹp thì thà nh ra vô vị.
Gã liá»n lắc đầu đáp :
- Bức nà y chữ viết không được hay lắm.
Lục Tiên Sinh nét mặt cung kÃnh nghiêm nghị nói :
- Xin công tỠchỉ điểm những " bại bút " trên bức chữnà y.
Vi Tiểu Bảo đáp :
- Bức nà y " bại bút" quá nhiá»u mà "thắng bút" rất Ãt !
Vi Tiểu Bảo thấy Lục Tiên Sinh bảo vạch rõ những chá»— " bại bút", gã tưởng đã có "bại bút" tất có "thắng bút" nên má»›i đáp là : Bại bút rất nhiá»u mà thắng bút không có mấy !
NgỠđâu Lục Tiên Sinh nghe gã nói đến hai chữ "thắng bút" không khá»i ngẩn ngưá»i, vì chằng ai nói thắng bút bao giá».
Rồi lão gáºt đầu cưá»i lạt khen :
- Cao minh ? Tháºt là cao minh ?
Lục Tiên Sinh lại chỉ và o những bức chữ thảo trên vách mé Tây há»i :
- Công tỠcoi bức thảo nà y thế nà o?
Vi Tiểu Bảo ngoẹo dầu coi một lúc rồi đáp :
- Mấy chữ nà y mực khô mà không xấp bút.Hừ ? Lại còn ngừng dây nhỠkéo nhằng kéo nhịtkhông chùi cho sạch đi.
Lục Tiên Sinh nghe đến đây bụng bảo dạ :
- Té ra thằng lá»i nà y không biết chút gì vỠđưá»ng thư hoa. mà chỉ ba hoa khoác lác
Nên biết chữ phải có chá»— Ä‘áºm chá»— lợt. Bút ướt thì Ä‘áºm, bút khô thì lợt. Äáºm lợt phải xen kẽ. Có chá»— lợt thì nét Ä‘áºm má»›i nổi, có chá»— Ä‘áºm thì nét lợt má»›i sáng, tá»· như mây, như ráng trên ná»n trá»i váºy. Có thế má»›i là diệu bút. Còn những dây nhá» bút kéo liá»n gá»i là " du ty" thì hoặc kéo liá»n nét hoặc kéo liá»n mấy chữ.
Bình luáºn vá» bút pháp phải có chá»§ khách tương hợp, góc cạnh biến ảo và nhiá»u chi tiết đặc biệt.
Vi Tiểu Bảo chỉ nói và i câu đã lòi cái đuôi dốt ra.
Lục Tiên Sinh biến đổi sắc mặt, lại trỠvà o bức khácnói :
- Bức nà y toà n là giáp cất cá» văn, tại hạ há»c thiển tà i sÆ¡ không biết má»™t chữ nà o theo lối nà y, xin công tá» chỉ Ä‘iểm cho.
Vi Tiểu Bảo thấy chữ viết trên giấy Ä‘á»u giống con nong nóc như chữ khắc và o bia đá trong chùa Phổ Tế ở ngá»n Cẩm Tú trên NgÅ© Äà i SÆ¡n. Gã động tâm đáp ngay :
- Những chữ nà y tại hạ biết rồi. Äó là " Thần Long giáo, Hồng giáo chá»§ trưá»ng sanh bất lão, thần thông quảng đại, thá» ngang Thượng đế..."
Lục Tiên Sinh lộ vẻ vui mừng nói :
- Tạ Æ n trá»i đất. Quả nhiên công tá» Ä‘á»c được những chữ nà y.
Vi Tiểu Bảo thấy Lục Tiên Sinh lá»™ vẻ hân hoan, nhưng giá»ng nói phát run thì sinh lòng ngá» vá»±c, tá»± há»i :
- Ta Ä‘á»c mấy chữ nà y sao hắn lại cao hứng đến thế ? Phải chăng hắn là môn đồ Thần Long giáo? Thôi nguy rồi?. ..ở đây có nhiá»u rắn ! ồ ? Kim xà , không khéo chÃnh là Kim xà đảo mà chúng kêu bằng Thần Long đảo.
Gã nghÄ© tá»›i đây buá»™t miệng há»i :
- Uỷ Tôn giả ở đâu?
Lục Tiên Sinh giẬt mình kinh hãi lùi mấy bước, miệng lắp bắp :
- Công tá»... công tá» biết rồi ư ?
Vi Tiểu Bảo gáºt đầu. Thá»±c ra gã chẳng biết gì hết.
Lục Tiên Sinh vẻ mặt trịnh trá»ng nói :
- Công tỠbiết rồi thì cà ng hay lắm ?
Lão đến bên án bút mà i mực và đưa bút giấy ra nói :
- Xin công tá» Ä‘em bức khoa đầu cổ văn giải thÃch từng chữ giùm cho, chữ nà o là chữ "Hồng" , chữ nà o là chữ "giáo". ..
Lão cầm bút chấm mực rồi vẫy tay kêu Vi Tiểu Bảo lại.
Bắt Vi Tiểu Bảo cầm bút viết chữ thì chẳng thà giếtgã đi còn đở thê thảm hơn. Gã ngấm ngầm đau khổ,không biết là thế nà o.
Vi Tiểu Bảo liếc mắt ngó trá»™m Lục Tiên Sinh thấy vẻ mặt lão rất khó coi, gã không dám trái ý, đà nh liá»u tiến lại bên án sách ngồi xuống. Gã đưa tay đón lấy cán bút. Tay gã nắm lại, gã cầm bút tá»±a hồ như ngưá»i ta cầm đũa ăn cÆ¡m mà lại không giống hẳn như váºy. Nói là cầm dao mổ heo cÅ©ng không đúng, hay cầm búa đóng Ä‘anh cÅ©ng không phải. Trong thiên hạ chẳng ai cầm bút kiểu nà y.
Lục Tiên Sinh cÅ©ng nổi cÆ¡n tức giáºn, nhưng lão cố nhẫn nại thá»§ng thẳng nói :
- Trước hết công tỠhãy viết tên hỠcủa mình đi?
Vi Tiểu Bảo đứng phắt dáºy, quẳng bút xuống , bút má»±c vung vãi tứ tung.
Gã lớn tiếng đáp :
- Lão gia chẳng biết đếch gì hết. Chữ con khỉ gì cÅ©ng không viết được. Hồng giáo chá»§ thá» ngang thượng đế phải gió gì đó Ä‘á»u do lão gia bịa ra nói quanh để lừagạt tên đầu đà kia. Ngươi muốn lão gia viết chữ thì hãy đợi kiếp Sau, lão gia đầu thai và o cá»a khác rồi sẽ tÃnh. Ngươi muốn giết, muốn mổ thế nà o lão gia cÅ©ng chịu được. Nếu lão gia chau mà y thì không phải là hảo hán.
Lục Tiên Sinh lạnh lùng há»i :
- Ngươi không biết chữ gì cả hay sao?
Vi Tiểu Bảo lại gắt lên:
- Không biết ? Ngưá»i có là con rùa thìbảo ta viết chữ "rùa " cÅ©ng không nổi, hay tên láotoét nà o bảo viết chữ "toét" cÅ©ng không xong.
Vi Tiểu Bảo thấy trò bịp bợm cá»§a mình bị khám phá, gã thẹn quá hoá giáºn mà thân mình lại bị hãm ở xà đảo chắc là phải chết, dù van lÆ¡n cÅ©ng bằng vô dụng. Gã liá»n chá»i mắng cho sướng miệng rồi muốn ra sao thì ra.
Lục Tiên Sinh trầm ngâm má»™t lúc. Dưá»ng như lãohoà i nghi Vi Tiểu Bảo chưa chắc đã dốt chữ, không chừnggã giả vá».
Lão liá»n lượm bút lên, viết và o giấy má»™t chữ theo lối khoa đầu văn tá»± và há»i lại :
- Chữ nà y là chữ gì ?
Vi Tiểu Bảo lại thoá mạ :
- Con bà nó ? Ta đã bảo không biết chữ là không biết chữ, chẳng lẽ còn giả được ư ?
Lục Tiên Sinh gáºt đầu nói :
- Hay lắm ! Té ra Uá»· Tôn giả đã mắc lừa thằng lá»i má»™t vố caỵ Nhưng vụ nà y đã báo lên giáo chá»§ rồi chứ không phải chuyện tầm thưá»ng. Tên tiểu tặc kiả...
Äá»™t nhiên lão nhảy xổ lại chịt cổ Vi Tiểu Bảo. Hai taylão xiết má»—i lúc má»™t chặt hÆ¡n. Răng lão nghiến ken két,hằn há»c nói :
- Mi hại bá»n ta rồi. Bá»n ta mắc tá»™i lừa gạt giáo chá»§ ? Thế là chúng ta chết không có chá»— mà chôn. Baonhiêu ngưá»i chết hết để khá»i chịu thảm hình vô cùngtà n khốc !
Vi Tiểu Bảo bị Lục Tiên Sinh chịt cổ, hơi thở không thông, sắc mặt xám ngắt, lưỡi thè dà i ra.
Lục Tiên Sinh mà nhả thêm kình lá»±c thù Vi Tiểu Bảo phải ngạt thở mà chết ngaỵ Lão thấy vụ nà y quan hệ trá»ng đại, trong lòng rất kinh hãi, liá»n ná»›i tay rồi hất gã té xuống đất, lão háºm há»±c bước ra khá»i phòng.
Sau má»™t lúc lâu Vi Tiểu Bảo má»›i định thần đứng dáºy cất tiếng thoá mạ :
- Quân rùa Ä‘en ! Phưá»ng chó đẻ !
Gã chá»i bá»›i không biết đến mấy trăm lần rồi nghÄ© bụng :
- Mình đã đến hòn đảo rắn độc nà y thìchẳng còn chỗ nà o trốn thoát. Nếu chuồn và o rừngcây bụi cỠthì cà ng chết mau. Ta chỉ mong được chết bênPhương Di là thoa? mãn rồi.
Gã bước đến bên cá»a sổ mở ra nhìn thì thấy phÃa dưới là hang sâu, không còn đưá»ng nà o chạy được.
Vi Tiểu Bảo quay lại nhìn những bức thư hoa. trên vách, miệng lẩm bẩm :
-Những bức chữ và bức hoa. thối tha nà y ra cái đếch gì ?
Gã lượm cây bút lên xấp đầy mực rồi vẽ những con rùa đen lớn có nhỠcó không biết bao nhiêu mà kể.
Tá»™i nghiệp cho nhưng bức thư hoa. nà y Ä‘á»u là sản phẩm cá»§a danh gia, giá trên nà o phải tầm thưá»ng mà bữa nay gặp cÆ¡n kiếp nạn bị phá huá»· dưới tay má»™t thằng lá»i ngang ngược.
Vi Tiểu Bảo vẽ hà ng mấy trăm con rùa lên những bức thư há»a. Sau gã má»i tay liệng bút Ä‘i rồi ngồi xuống ghế. Bất giác gã ngá»§ Ä‘i lúc nà o không biết.
Lúc Vi Tiểu Bảo tỉnh dáºy thấy trá»i đã tối Ä‘en mà không má»™t ai há»i gì tá»›i gã
Bụng đói meo, Vi Tiểu Bảo lại rủa thầm :
- Thằng cha Lục con rùa lại để lão gia chết đói rồiđây.
Bá»—ng nghe ngoà i cá»a có tiếng bước chân vang lên , ánh đèn lá»t qua khe cá»a chiếu và o.
Cánh cá»a trúc mở ra. Lục Tiên Sinh cầm đèn tiến và o phòng. Lão ngoẹo đầu nhìn Vi Tiểu Bảo.
Vi Tiểu Bảo thấy đối phương không lộ vẻ vui mừng hay phẫn nộ, trong lòng gã cũng hơi khiếp sợ.
Lục Tiên Sinh đặt cây đèn xuống bà n, đảo mát nhìn quanh thấy bao nhiêu bức hoa. trên vách Ä‘á»u bôi má»±c và o , trông chẳng còn ra hình thù gì nữa. Lão căm giáºn như ngưá»i phát Ä‘iên, gầmlên :
- Mi... mi...
Lão giơ tay lên toan phóng chưởng đánh xuống,nhưng bà n tay dừng lại trên không.
Sau lão nén giáºn, miệng lắp bắp :
- Ngươi...ngươi. ..
Thanh âm lão như ngấn trong cổ há»ng rồi không nói thêm nữa.
Vi Tiểu Bảo cưá»i há»i :
- Ngươi thấy thế nà o. Ta vẽ có đẹp không ?
Lục Tiên Sinh buông tiếng thở dà i, ngồi phệt xuống đáp :
- Hay lắm ? Vẽ hay tuyệt ?
Lão không đánh mà lại khen là vẽ hay khiến gã rất đổi ngạc nhiên.
Vi Tiểu Bảo nhìn vẻ mặt Lục Tiên Sinh lúc nà yra vẻ thê lương dưá»ng như Ä‘au khổ đến cá»±c Ä‘iểm. Gã khôngkhá»i hối háºn nói :
- Lục Tiên Sinh ! Xin lỗi tiên sinh... tại hạ bôi mực là m hư hết những bức tranh của tiên sinh rồi.
Lục Tiên Sinh lắc đầu đáp :
- Không...không sao cả.
Hai tay ôm đầu, lão gục xuống bà n hồi lâu mới nói :
- Chắc ngưá»i cÅ©ng đói rồi , ăn cÆ¡m xong rồi hãy nóichuyện.
Trên bà n trong phòng khách đã bà y ra bốn món ăn và má»™t bát thang , có gà có cá tháºt là má»™t bữa thịnh soạn.
Phương Di do Lục phu nhân đưa ra, bốn ngưá»i cùng ngồi và o ăn cÆ¡m.
Vi Tiểu Bảo rất lấy là m kỳ tá»± há»i :
- Chẳng lẽ ta vẽ mấy trăm con rùa Ä‘en tinh diệu đến nổi Lục Tiên Sinh thÃch quá nên má»i ta ăn uống ?
Những gã cÅ©ng đủ sáng suốt để tá»± biết là không phải thế. Mấy trăm con rùa vẽ hay đến ná»—i ngưá»i ta coi là thượng tân thì tháºt vô lý hết chá»— nói.
Gã đã mấy lần toan mở miệng há»i, nhưng thấy nét mặtLục Tiên Sinh lầm lỳ , ánh mắt âm thầm như ngưá»i lo nghÄ©,gã sợ chá»c giáºn lão nên chăng há»i nữa.
Gã còn lo mình ăn chưa no ngưá»i ta giáºt mất bát cÆ¡m thì há»ng bét.
Ăn cơm xong Lục Tiên Sinh lại đưa Vi Tiểu Bảo và o thư phòng. Một tên tiểu đồng đưa trà đến.
Lục Tiên Sinh lượm cây bút dưới đất lên, viết và o giấy ba chữ "Vi Tiểu Bảo" rồi há»i gã :
- Tên hỠngươi thế nà y đây, ngươi có viết đượckhông ?
Vi Tiểu Bảo cưá»i đáp :
- Nó nháºn được tại hạ mà tại hạ không nháºn được nó thì viết ra là m sao được ?
Lục Tiên Sinh "hừ" má»™t tiếng, đưa mắt nhìn ra ngoà i cá»a sổ.
Lão trầm ngâm một lúc rồi tay trái cầm đèn đến trước bức chữ viết bằng khoa đầu cổ văn. Lão nhìn ngắmhồi lâu, tay trỠvà o từng chữ một, miệng lẩm nhẩm nóigì không nghe rõ.
Äoạn lão vá» bên án thư lấy má»™t tá» giấy trắng cầmbút viết rất nhanh.
Lão thò tay ra đếm những chữ hình nong nóc trên bức tranh rồi lại đếm những chữ trên tỠgiấy.
Sau lão quay đầu lại nhìn bức khoa đầu văn tự, miệng lẩm bẩm tự nói để mình nghe.
- Ba chữ kia giống nhau, hai chữ nà y cÅ©ng chỉ là má»™t, cần phải viết cho kÃn đáo không còn chá»— sÆ¡ hở má»›i được.
Lục Tiên Sinh trầm ngâm sá»a chữa trên tá» giấy xong lá»™ vẻ vui mừng nói :
- ÄÆ°á»£c rồi !
Vi Tiểu Bảo chẳng hiểu Lục Tiên Sinh là m trò quỷ quái gì. Gã ăn cơm xong thấy bức khoa đầu văn tự vẽ bảy, tám con rùa và o cũng không nổi nóng, gã lẳng lặng ngồi yên không nói gì.
Lại thấy Lục Tiên Sinh lấy má»™t tá» giấy trắng viết rất cẩn tháºn.
|

05-11-2011, 11:44 PM
|
 |
♥Nốt ruồi dâm đãng♥
|
|
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: nÆ¡i ấy bình yên
Bà i gởi: 949
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 13 giá»
Thanks: 74
Thanked 6,205 Times in 409 Posts
|
|
Lá»™c Äỉnh Ký
Kim Dung
Hồi 88
Nguồn: Sưu tầm
Hồi 88
Há»c khoa Äẩu Văn kêu Trá»i như bá»ng
Lần nà y Lục Tiên Sinh viết rất thong thả. lão viết xong gục gặc cái đầu , khẻ Ä‘á»c lại má»™t lượt.
Vi Tiểu Bảo chỉ nghe loáng thoáng những gì "Thần Long đảo". " Hồng giáo chủ"..." ThỠngang thượng đế".
Những câu sau là : Bộ thứ nhất ở nơi nà o, núi gì ? Bộ thứ hai ở nơi nà o, núi gì ?
Gã đột nhiên tỉnh ngá»™ biết những câu nà y là chÃnh gã đã bịa ra ở chùa Phổ Tế để bịp Uá»· Tôn giả.
Lúc đó gã chỉ lo thoát thân cho lẹ mà bịa chuyện. NgỠđâu Uá»· Tôn Giả lại tin là tháºt vỠđảotuyên dương ầm á»·.
Gã lo thầm :
- Hôm ấy Uá»· Tôn Giả má»i ta đến đảo Thần Long ra mắt giáo chá»§ ta nhất định không chịu. Dè đâu ma đưa lối qụy? đưa đưá»ng, thuyá»n lại chèo tá»›i đây.
Hiện giỠcơ sự đã bại lộ, vụ nà y đến tai Hồng giáo chủ. Lão mà nổi nóng đem ta cùng hảo tỷ tỷ quăng xuống hang rắn cho muôn ngà n con độc xà ăn thịt thìmảnh xương cũng chẳng còn.
Gã nghÄ© đến bao nhiêu con rắn độc quấn lên mình bất giác sợ run bần báºt.
Lục Tiên Sinh quay mình lại, vẻ mặt ra chiá»u đắc ý, mỉm cưá»i nói :
- Vi công tá» ! Công tá» Ä‘á»c được khoa đẩu văn trên bia đá là má»™t Ä‘iá»u đáng vui mừng đến cùng cá»±c cho công tá», mà cÅ©ng là phước lá»›n cho Hồng giáo chá»§ ở bản giáo được trá»i sai thần đồng xuống Ä‘á»c nổi cổ văn.
Vi Tiểu Bảo hắng giá»ng má»™t tiếng đáp :
- Tiên sinh đừng chế diá»…u tại hạ nữa. Tại hạ nhắm mắt Ä‘á»c bừa để lừa gạt đầu đà kia. Nay tiên sinh đã biết là giả dối thì chém chết tại hạ Ä‘i cho rồi?
Lục Tiên Sinh cưá»i đáp :
- Vi công tá» hà tất phải quá khiêm như váºy ! Äây là bà i văn bia bằng cổ văn mà công tá» thuá»™c lòng Ä‘á»c ra bữa trước. Tại hạ chép thà nh má»™t bản. Xin công tá» chỉ Ä‘iểm cho có chá»— nà o sai tráºt không ?
Lão lên giá»ng rồi Ä‘á»c :
- " Äặc tiến Vệ quốc công Lý Tịnh, hữu lãnh quân đại tướng quân Túc quốc quân Trình trì Tiết, Quang Lá»™c Ä‘ai phu Binh bá»™ thượng thư Tà o quốc công Lý Vân, Từ Châu đô đốc Hồ quốc công Tần thúcBảo."
"Há»™i đồng trên ngá»n Cẩm Tú, thấy phương Äông ánh hồng quang rá»±c rỡ rồi hiện ra những chữ và ng to bằng cái đấu giữa đám mây."
Bà i văn như sau :
" Ngà n năm sau nà y, có nhà đại Thanh. phươngÄông có đảo tên là Thần Long. Giáo chá»§Hồng má»—, chịu Æ¡n Hoà ng thiên.
Äức ra bốn biển, hiển hách uy linh. Hà ng yêu phục quái, ngà y má»™t lên cao. Chân tay phò tá, má»i việc canh tân.
Nhân váºt hưng thịnh, vÄ©nh hưởng phúc tiên. Thá» ngang Thượng đế, nhân thánh võ văn."
Lát sau, trên trá»i lại hiện ra những chữ xanh như sau :
- Trá»i ban cho Hồng Má»— tám bá»™ Tứ tháºp nhị chương kinh :
Má»™t bá»™ để ở chùa Äằng Ma, núi Phục Ngưu, tỉnh Hà Nam.
Bộ thứ hai để ở am Thiện Tâm, núi Bút Giá tỉnh Sơn Tây
Bộ thứ ba để ở chùa Lăng Tiêu, trên núi Thanh Thà nh tỉnh Tứ Xuyên.
Bộ thứ tư để ở chùa Thiếu Lâm núi Tung Sơn tỉnh Hà Nam.
Bá»™ thứ năm để ở chùa Chân Võ trên núi Võ ÄÆ°Æ¡ng tỉnh Hồ Bắc.
Bộ thứ sáu để ở chùa Gia Diệp trên núi Không động tỉnh Tứ Xuyên.
Bộ thứ bảy để ở Mộc Vương Phủ huyện Côn Minh tỉnh Vân Nam.
Bộ thứ tám để ở Phủ Bình Tây Vương tỉnh Vân Nam.
Bá»n Tịnh nà y kÃnh cẩn chép và o bia đáđể lại vá» sau."
Lục Tiên Sinh Ä‘á»c xong há»i :
- Tại hạ Ä‘á»c có tráºt chữ nà o không ?
Vi Tiểu Bảo há»i lại :
- Äây là bia đá từ Ä‘á»i nhÃ ÄÆ°á»ng, saolại có Bình Tây Vương Ngô Tam Quế ?
Lục Tiên Sinh đáp :
- Äức Thượng đế thông minh trà tuệ, chẳng Ä‘iá»u gì là không biết. Ngà i đã biết Ä‘á»i sau có Hồng giáo chá»§ thì dÄ© nhiên cÅ©ng biết có tên Ngô Tam Quế.
Vi Tiểu Bảo cưá»i thầm gáºt đầu đáp :
- Tiên sinh nói phải lắm.
Gã tá»± há»i :
- Không hiểu hắn là m trò quỷ gì đây?
Lục Tiên Sinh lại há»i :
- Äã là văn bia thì không thể Ä‘á»c sai chữnà o được. Tuy Vi công tỠđược trá»i ban trà tuệ hÆ¡n ngưá»i,nhưng theo ý kiến cá»§a tại hạ thì đây cÅ©ng là thánh linh cảm động phù há»™ cho, nên má»›i Ä‘á»c được khoa đẩu văn tá»±.Sau nà y gặp lúc thảng thốt, biết đâu mình chẳngnháºn lầm. Váºy hay hÆ¡n hết là Vi công tá» há»c thuá»™c lòngbà i văn bia nà y để phòng khi giáo chá»§ tuyêntriệu, có thể Ä‘á»c trÆ¡n như cháo chảy. Hồng giáo chá»§mà vui dạ ngà i sẽ ban thưởng rất nhiá»u.
Vi Tiểu Bảo đột nhiên tĩnh ngộ nói :
- Té ra là thế ! Té ra là thế !
Bây giá» gã má»›i hiểu Uá»· Tôn Giả cùng Lục Tiên Sinh đã bẩm báo vá»›i Hồng giáo chá»§ là có thằng nhá» Ä‘á»c được văn tá»± trên bia đá. Nhất định Hồng giáo chá»§ sẽ tuyên triệu gã và o tra há»i.
Không ngỠcâu chuyện hoà n toà n giả dối. Lục Tiên Sinh sợ Hồng giáo chủ hạch tội, mới là m ra bà i văn bia giả để gạt lão.
Lục Tiên Sinh nói :
- Bây giá» tại hạ Ä‘á»c câu nà o. Vi công tá» cÅ©ng Ä‘á»c câu ấy cho thuá»™c lòng kỳ cho đến lúc không còn chữ nà o sai tráºt nữa má»›i thôi.
Äoạn bắt đầu Ä‘á»c : " Năm Trình Quan thứ hai, tháng mưá»i, ngà y giáp tý, Việc xảy ra đến thế nà y, Vi Tiểu Bảo chẳng há»c cÅ©ng không được. Huống chi gã há»c thuá»™c để đến gặp Hồng giáo chá»§ lại là má»™t chuyện thú vị cho gã.
Vi Tiểu Bảo liá»n Ä‘á»c theo.
Vi Tiểu Bảo thiên tư thông tuệ mà bảo gã há»c thuá»™c thiên Ä‘oản và mấy trăm chữ nguyên là chuyện dá»…. Có Ä‘iá»u bà i văn nà y có nhiá»u thứ chữ lắt léo, ý nghÄ©a mÆ¡ hồ khó hiểu, gã đà nh theo Lục Tiên Sinh Ä‘á»c hết lượt nà y tá»›i lượt khác May Lục Tiên Sinh là ngưá»i nhẫn nại và lúc nà y trong lòng thư thái, lão không ngại khó khăn, hết lòng dạy gã há»c.
Vi Tiểu Bảo phải Ä‘á»c ba mươi mấy lần má»›i thuá»™c không còn chữ nà o sai tráºt.
Tối hôm ấy gã ngá»§ ở nhà Lục Tiên Sinh. Sáng hôm sau gã cùng Phương Di ăn cÆ¡m xong liá»n há»c lại.
Lục Tiên Sinh nghe gã Ä‘á»c đã nhá»› hết thì trong lòng rất hoan há»·.
Lão lại lấy bút viết bà i văn bia theo lối khoa đẩu văn để dạy Vi Tiểu Bảo nháºn mặt chữ.
Lão theo thứ tự bà i văn bia bịa đặt. Câu đầu là " Duy Trinh Quan nhị niên..."
Vi Tiểu Bảo phải há»c mặt chữ khoa đẩu kêu khổ vô cùng. Khoa đẩu văn tá»± kéo nhằng kéo nhịt, hình trạng nhiá»u chữ không khác nhau mấy mà bắt gã phân biệt, lại viết ra từng chữ thì tháºt là giết ngưá»i.
Bản tÃnh Vi Tiểu Bảo là con ngưá»i hiếu động. Gã phải ngồi yên má»™t khắc cÅ©ng đã khó rồi. Bây giá» chỉbảo gã viết mưá»i chữ từ nhất đến tháºp cÅ©ng là khó khăn,chứ đừng nói chuyện bắt gã há»c khoa đẩu văn.
Thực ra bà i văn khắc trên thạch kệ ý nghĩa khác hẳn, chứ có ăn thua gì đến bà i văn mới tạo ra.
Lục Tiên Sinh cÅ©ng chẳng biết má»™t chữ nà o vá» khoa đẩu văn. Hắn chỉ đếm số chữ trên tá» giấy mà Uá»· Tôn giả đã phóng lại ở trên thạch kệ, rồi lão là m má»™t bà i khác đúng bấy nhiêu chữ để thay và o. Mục Ä‘Ãch cá»§a lão chỉ cốt là m cho Hồng giáo chá»§ vui lòng vá» bà i văn bia, còn nguyên văn bà i đó khắc trên đá lão chẳng cần biết há» nói cái gì.
Bà i văn khắc trên thạch kệ và bà i văn viết radĩ nhiên có hà ng trăm chỗ sơ hở.
Tá»· như câu : "Duy Trinh Quan nhị niên" ( Năm Trinh Quan thứ hai ) thì chữ nhị là chữ thứ tư, chữ nhị chỉ có hai nét mà chữ thứ tư trên khoa đẩu văn có đến mưá»i tám nét, bất luáºn thế nà o cÅ©ng chẳng thể nói là chữ nhị được.
Chữ thứ ba ở khoa đẩu văn chỉ có ba nét mà bảo là chữ quan" chằng chịt đến mấy chục nét thì tháºt là phi lý hết chá»— nói.
nhưng muốn đặt má»™t bà i để che dấu cho kÃn đáo đối vá»›i bà i văn khắc trên bia đá thì dù Lục Tiên Sinh có tà i giá»i đến đâu trong lúc thảng thốtcÅ©ng chẳng thể là m ngay được.
Hồng giáo chủ là một tay đại trà tuệ thì bà i văn bia giả nà y khó lòng che mắt y được.
Lục Tiên Sinh cÅ©ng biết thế, nhưng đại nạn lâm đầu, lão đà nh tạm thá»i lấp liếm được chút nà o hay chút ấy, nếu không may mà xảy ra tai vạ thì cÅ©ng đà nh phải chịu.
Hôm ấy Lục Tiên Sinh dạy Vi Tiểu Bảo nháºn chữ, tiến bá»™ rất là cháºm chạp. từ sáng đến trưa gã má»›i nháºn được tám chữ khoa đẩu văn. May mà lối chữ nà y vốn dÄ© kỳ hình quái trạng nên dù Vi Tiểu Bảo viết khó coi đến đâu cÅ©ng không là m cho ngưá»i ta rếch mắt. Nếu viết lối khải thư thì má»™t đứa nhá» chưa từng viết chữ bao giá», bắt đầu vạch chữ ra, ai coi và o cÅ©ng nháºn thấy ngay Ä‘iá»u trá nguỵ.
Buổi chiá»u Vi Tiểu Bảo há»c thêm được bảy chữ, đến tối lại thêm được sáu chữ nữa.
Thế là cả thảy trong ngà y gã há»c được hai mươi mốt chữ. Vi Tiểu Bảo không ngá»›t kêu trá»i như bá»ng. Mấy lần gã liệng bút Ä‘i không chịu há»c.
Lục Tiên Sinh lúc thì hăm doạ, lúc thìlừa gạt. Có lúc lại kêu Phương Di đến ngồi bên,gã má»›i gắng gượng chịu ngồi há»c.
Lục Tiên Sinh vừa dạy vừa lo lắng. Trong lòng lão lúc nà o cÅ©ng pháºp phồng sợ Hồng giáo chá»§ bất thình lình gá»i và o chất vấn. Nếu bà i văn bia nà y Vi Tiểu Bảo chưa há»c xong đã bị tuyên triệu, lòi sá»± giả dối ra thì dÄ© nhiên cái đầu gã không giữ vững được ở trên cổ mà toà n gia Lục Tiên Sinh cÅ©ng khó lòng thoát chết.
Nhưng việc nà y nóng nảy cÅ©ng không xong. Lão cà ng mong gã thuá»™c cho mau thì trái lại gã há»c cà ng cháºm tiến bá»™. Trong đầu óc gã nhét đầy những con nong nóc, dưá»ng như chúng Ä‘ang bò lúc nhúclà m gã khó chịu, tháºt là khó nhá»›.
Vi Tiểu Bảo há»c mấy ngà y đã nháºn ra được bà i văn bia hÆ¡n má»™t trăm chữ.
Äồng thá»i những vết thương rắn cắn trên mình hắn cÅ©ng đã khá»i hẳn.
Bá»—ng bên ngoà i cá»a có tiếng ngưá»i quen thuá»™c hô hoán :
- Lục Tiên Sinh ? Giáo chủ tuyên triệu Vi công tỠvà o tương kiến.
Ngưá»i nà y chÃnh là Uá»· Tôn Giả.
Lục Tiên Sinh nét mặt xám ngắt, tay run lẩy bẩy. Ngá»n bút lông chấm đầy má»±c đánh rá»›t xuống vạt áo.
Uỷ Tôn Giả tiến và o thư phòng.
Vi Tiểu Bảo cưá»i há»i :
- Uỷ Tôn Giả ? Sao bữa nay Tôn Giả mới đến ra mắt tại hạ ? Tại hạ chỠTôn Giả đã lâu lắm.
Uá»· Tôn Giả thấy vẻ mặt Lục Tiên Sinh ra chiá»u khiếp sợ, hắn biết ngay có chuyện lôi thôi to.
Uá»· Tôn Giả không trả lá»i Vi Tiểu Bảo.Miệng hắn lẩm nhẩm nhưđể mình nghe :
- Äáng lẽ ta phải biết trước là ngươi nói nhăngnói cà n, mà ta u mê thiên địa, những muốnláºp đại công. E rằng công danh chẳng được chỉ tổ tá»± rước há»avà o thân, không chừng mất mạng đến nÆ¡i.
Lục Tiên Sinh cưá»i lạt nói :
- Tôn Giả bất quá chỉ có má»™t mình trÆ¡ thân cụ. Còn lục má»— má»™t nhà tám miệng Ä‘á»u bị uổng mạng cùng Ä‘i vá»›i Tôn giả má»™t chuyến, má»›i là điá»u đáng xót xa !
Uỷ Tôn Giả buông tiếng thở dà i nói :
- Äây chẳng qua là số mạng xui nên. Cái đó kêu bằng kiếp váºn, do thiên định an bà i, muốn trốn lánh cÅ©ng không thoát được.
Hắn ngừng lại một chút rồi nói tiếp :
- Dù không xảy ra vụ nà y, chưa chắc giáo chá»§ đã để chúng ta sống thêm Ãt ngà y.
Lục Tiên Sinh đưa mắt ngó Vi Tiểu Bảo rồi đáp :
- Khi bá»n nà y được lệnh triệu, chúng ta già rồi thì chết cÅ©ng phải chứ chẳng còn cách nà o nữa.
Giá»ng cá»§a y đầy vẻ bất bình.
Uỷ Tôn Giả thở dà i nói :
- Cũng có thể gã còn nhỠtuổi cao hứng nghĩ ra đượcnhững chuyện ly kỳ.
Lục Tiên Sinh trợn mắt lên nhìn Vi Tiểu Bảo đáp :
- NhỠthì nhỠcũng một vừa hai phải thôi chứ. Có lý nà o lại đi quá trớn như thế ?
Vi Tiểu Bảo nghe hai ngưá»i đối đáp chẳng hiểu ra là m sao.
Uỷ Tôn Giả lại nói :
- Lục huynh ? Việc đã đến thế nà y thì Lục huynh cùng tiểu đệ sinh tá» có nhau, chia sẻ hoa. phúc. Báºc đại trượng phu coi chết như vá», có gì đáng sợ ?
Vi Tiểu Bảo vỗ tay reo :
- Uá»· Tôn Giả nói phải lắm. Äã là anh hùng hảo hán thì sợ cóc gì ? Tại hạ còn coi thưá»ng thì các vị có việc gì mà lo?
Lục Tiên Sinh cưá»i lạt nói :
- Thằng lá»i con đã chẳng biết trá»i cao đất dầy, thì việc tầy đình gã cÅ©ng coi là thưá»ng. Khi biết sợ thì đã cháºm mất rồi.
Lục Tiên Sinh ngơ ngẩn một lúc rồi tiếp :
- Uỷ Tôn Giả ? Xin Tôn Giả hãy chỠmột chút, tại hạ và o dặn tiện nội mấy câu.
Một lúc sau Lục Tiên Sinh trở ra thư phòng, trên mặt hãy còn ngấn lệ.
Uá»· Tôn Giả biết y vừa và o từ biệt vợ con, Ä‘au lòng đến phải phát khóc. Lão liá»n gượng cưá»i nói:
- Tiểu đệ liệu việc như thần, đã biết trước sẽ có ngà y hôm nay, nên không lấy vợ sinh con để khá»i báºn rá»™n thê nhi.
Lục Tiên Sinh phẩn nộ giơ tay lên. Gan bà n tay ẩn hiện mà u xanh biếc.
Vi Tiểu Bảo sợ hãi "ối" lên một tiếng.
Lục Tiên Sinh từ từ hạ tay xuống, hằn há»c nói :
- Cả chuyện nà y cũng mảng mà nói giỡn ư ?
Uá»· Tôn Giả nhăn nhó cưá»i đáp :
- Xin lá»—i Lục huynh. Tiểu đệ lỡ lá»i? Xin Lục huynh cho tiểu đệ má»™t viên Äá»™c long hoà n.
Lục Tiên Sinh gáºt đầu.
Y móc trong bá»c má»™t chiếc bình sứ, mở nút đổ ra mấyviên thuốc hoà n mà u hồng, nói :
- Thứ thuốc hoà n uống và o là tắt thở ngaỵ Nếu chưaphải lúc nguy nan tối háºu thì đừng có uống và omà chết.
Uá»· Tôn Giả đón lấy viên thuốc cưá»i nói :
- Äa tạ Lục huynh ? Bạn đầu đà nà y không coi rẻ tÃnh mạng đâu.
Vi Tiểu Bảo lúc ở trên NgÅ© Hà nh SÆ¡n đã mắt thấy Uá»· Tôn Giả chiến đấu vá»›i Tháºp bát la hán chùaThiếu Lâm , oai phong lẫm liệt, mà xin thuốc trữ sẵn để đỠphòng khi Hồng giáo chá»§ xá» tá»™i là tá»± sát liá»n, gã má»›i biết tình trạng cá»±c kỳ nguy ngáºp, không khá»i sinh lòng sợ hãi.
Ba ngưá»i vừa bước ra ngoà i cá»a, Vi Tiểu Bảo vẳng nghe tiếng khóc xụt xùi trong ná»™i đưá»ng, liá»n há»i :
- Phương cô nương không đi ư ?
Uá»· Tôn Giả cưá»i đáp :
- Ngươi còn nhá» tuổi thế nà y mà đã là giống Ä‘a tình. Trên NgÅ© Äà i SÆ¡n có ả SongNhi , tá»›i đây đã có Phương cô nương.
Lão tay trái ôm Vi Tiểu Bảo lên quát :
- Äi thôi !
Rồi lão rảo bước Ä‘i lẹ vá» phÃa Äông. Chỉ trong nháy mắt lão đã tăng gia tốc chạy nhanh hÆ¡n cưỡi ngá»±a.
Lục Tiên Sinh Ä‘i bên lão, nét mặt vẫn buồn rưá»i rượi. Y sóng vai Ä‘i ngang vá»›i Uá»· Tôn Giả , không thụtlùi lại chút nà o và cÅ©ng không cóvẻ gì mệt má»i.
Bây giá» Vi Tiểu Bảo má»›i biết con ngưá»i văn nhược thư sinh nà y võ nghệ không phải tầm thưá»ng.
Bá»—ng gã cất tiếng há»i :
- Uá»· Tôn giả ? Lục Tiên Sinh ? Hai vị trong mình đã mang võ công thượng thặng, bản lãnh cao cưá»ng, thì là m gì phải sợ Hồng giáo chá»§ ? Các vị. ..
Uá»· Tôn Giả đưa tay bịt miệng gã, nổi giáºn quát :
- Ở trên đảo Thần Long nà y mà ngươi dám thốt ra những lá»i đại nghịch vô đạo đến thế ư ? Phải chăng ngươi không còn muốn sống nữa?
Vi Tiểu Bảo bị lão bịt miệng cơ hồ nghẹt thở, tức quá mắngthầm :
- Con mẹ nó ! Hồng giáo chủ là cái đếch gì mà hắn sợ thế ? Còn tự xưng là anh hùng hảo hán thế nà o được ? Ta tưởng hắn không bằng con chó con mèo.
Ba ngưá»i Ä‘i lên ngá»n núi phÃa Äông hòn đảo.
Ngá»n núi nà y cao chót vót. Ba ngưá»i Ä‘i má»™t lúc thì đã thấy ở phÃa xa xa mấy toà nhà trúc dá»±ng lên trên đỉnh núi.
Uỷ Tôn Giả ôm Vi Tiểu Bảo trèo lên dốc.
Uỷ Tôn Giả cùng Lục Tiên Sinh chạy rất lẹ mà cũng mất một lúc lâu mới lên tới đỉnh núi.
Bá»—ng thấy bốn thiếu niên áo xanh khoác tay nhau Ä‘i tá»›i. Tên nà o lưng cÅ©ng Ä‘eo trưá»ng kiếm.
Bốn thiếu niên Ä‘á»u và o cỡ hai chục tuổi. Thiếu niên mé tả cưá»i há»i :
- Bạn đầu đà ! Thằng nhỠnà y lên đây là m chi?
Uỷ Tôn Giả buông Vi Tiểu Bảo xuống đáp :
- Giáo chá»§ có lệnh dụ gá»i gã lên há»i việc.
Lại thấy ba thiếu nữ áo hồng từ mé Tây Ä‘i tá»›i. ả nà o cÅ©ng lưng Ä‘eo trưá»ng kiếm. Chúng vừa cưá»i ha hả vừa tiến lại nghinh tiếp.
Má»™t ả cất tiếng há»i :
- Bạn đầu đà ? Có phải thằng nhỠnà y là con tư sinh của lão không ? Thị nói rồi đưa tay lên bẹo má Vi Tiểu Bảo một cái.
Uỷ Tôn Giả nghiêm trang đáp :
- Cô nương nói gÄ©n rồi? Gã nhá» nà y được giáo chá»§ lão nhân gia tuyên triệu lên há»i má»™t việc trá»ng yếu.
Má»™t thiếu nữ khác mặt tròn cÅ©ng mặc áo hồng bẹo má bên phải Vi Tiểu Bảo cưá»i há»i :
- Thằng nhá» nà y tướng mạo ngá»™ nghÄ©nh, đúng là con tư sinh cá»§a Bạn đầu đà . Äầu đà muốn chối cÅ©ng không được.
Vi Tiểu Bảo bị bá»n thiếu nữ chá»c ghẹo trong lòng tức giáºn vô cùng, liá»n la lá»›n:
- Tại hạ là con tư sinh của cô đấy? Cô đi tư thông với Bạn đầu đà rồi đẻ ra tại hạ.
Bá»n thiếu nữ Ä‘á»u ngẩn mặt ra má»™t chút rồi nổi lên trà ng cưá»i hô hố.
Thiếu nữ mặt tròn, hai má đỠhồng vì bẽn lẽn, thị ngoác miệng thoá mạ :
- Thằng quá»· con ? Thằng lá»i chết băm chết vằm nà y. ..
Thị vung tay đánh liá»n.
Vi Tiểu Bảo nghiêng đầu né tránh.
Lúc nà y lại thêm mưá»i mấy thanh niên nam nữ chạy đến xúm và o chế diá»…u thiếu nữ mặt tròn. Thị vừa thẹn thùng vừa tức giáºn, vung chân đá mạnh và o Ä‘Ãt Vi Tiểu Bảo.
Vi Tiểu Bảo lớn tiếng la :
- Trá»i Æ¡i ! Má Æ¡i? Sao má lại đánh con ?
Bá»n thiếu niên cưá»i vang.
Äá»™t nhiên mấy tiếng chuông "boong boong" vang lên.Láºp tức má»i ngưá»i nghiêm chỉnh lắng tai nghe. HÆ¡n hai chục thanh niên nam nữ chạy và o trong nhà trúc.
Uỷ Tôn Giả tuyên bố :
- Giáo chá»§ táºp há»p giáo chúng để ban huấn từ.
Lão nhìn Vi Tiểu Bảo nói :
- Khi hội kiến giáo chủ, ngươi đừng có nói nhăng nói cà n.
Vi Tiểu Bảo thấy lão cá»±c kỳ xao xuyến mà bá»n nam nữ thiếu niên đối vá»›i lão cá»±c kỳ vô lá»…, gã không khá»i sinh lòng tá»™i nghiệp cho lão, liá»n gáºt đầu luôn mấy cái.
Lại thấy bốn mặt tám phương Ä‘á»u có ngưá»i chạy vá» phÃa căn nhà trúc.
Mấy ngưá»i xuyên qua dấy hà nh lang rồi trước mặt hiện ra má»™ttoà đại sảnh.
Toà đại sảnh nà y rất rá»™ng có thể chứa được hà ng ngà n ngưá»i.
Vi Tiểu Bảo trước ở Hoà ng cung tại Bắc Kinh đã từ lâu được trông thấy nhưng toà đại sảnh lá»›n, nhưng toà đại sảnh nà y cÅ©ng khiến cho gã sinh lòng kÃnh trá»ng.
Từng Ä‘oà n thiếu niên nam nữ mặc quần áo ngÅ© sắc chiara đứng ở năm phương vị, bá»n nam thiếu niên mặc áo bốn mà u xanh, trắng, Ä‘en, và ng. Còn bá»n thiếu nữ Ä‘á»u mặc áohồng. Nam nữ thiếu niên chia thà nh từng đội, má»—i đội chừng độtrăm tên.
ở đầu đằng kia, giữa toà đại sảnh đặt hai cỗ ghế trúc. Tuylà ghế trúc nhưng chạm trổ rất tinh vị Trên ghế trảinệm gấm.
Hai bên thị láºp mấy chục vừa nam vừa nữ. Ngưá»i nhá» tuổi trạc ba mươi, ngưá»i già chừng sáu,bảy chục tuổi. Bá»n ngưá»i nà y không Ä‘eo binh khÃ.
Trong tòa đại sảnh tụ táºp đến năm, sáu trăm ngưá»i mà không má»™t tiếng động, cả tiếng ho hắng cÅ©ng không có.
Vi Tiểu Bảo mắng thầm trong bụng:
- Mẹ kiếp ? Há» là m gì mà khệnh khạng như Hoà ng Äế lâm triá»u?
Sau má»™t lúc lâu tiếng chuông "boong boong " nổi lên chÃn lần. Trong ná»™i đưá»ng có tiếng bước chân lạo xạo.
Vi Tiểu Bảo thầm nghĩ :
- Chắc là lão quỷ giáo chủ ra đây.
NgỠđâu chỉ thấy mưá»i hán tá» lối ba chục tuổi cÅ©ng mặc quầnáo năm mà u chia ra đứng hai bên ghế, má»—i bên nămngưá»i.
Lại má»™t lúc nữa má»™t hồi chuông vang dá»™i, tiếp theo là mấy chiếc ngân linh Ä‘á»u tấu lên.
Má»i ngưá»i trong sảnh đưá»ng Ä‘á»u quỳ móp cả xuống đồng thanh hô :
- Giáo chá»§ hưởng phúc trá»n Ä‘á»i, thá» ngang Thượng đế.
Uỷ Tôn Giả kéo áo Vi Tiểu Bảo ra hiệu cho gã quỳ xuống.
Vi Tiểu Bảo đà nh quỳ xuống theo. Gã liếc mắt ngó trá»™m thấy má»™t nam, má»™t nữ từ trong nôi đưá»ng bước ra, ngồi và o ghế trúc.
Tiếng ngân linh lại vang lên, cá» tá»a từ từ đứng dáºy.
Ngưá»i đà n ông tuổi đã già , chòm râu bạc chùng xuống trước ngá»±c. Trên mặt đầy vết sẹo, da mặy nhăn nheo, Tướng mạo cá»±c kỳ xấu xa há»§ láºu.
Vi Tiểu Bảo lẩm bẩm :
- Chắc lão nà y là giáo chủ rồi?
Ngưá»i đà n bà là má»™t thiếu phụ nhan sắc cá»±c kỳ xinh đẹp, chừng hai tám, hai chÃn tuổi. Miệng tá»§m tÄ©m cưá»i đầy vẻ hấp dẫn.
Vi Tiểu Bảo nghĩ thầm :
- Ngưá»i đà n bà nà y so vá»›i Hảo tá»· tá»· còn có phần xinh đẹp hÆ¡n.
Má»™t hán tỠở mé tả cầm tá» giấy xanh cất cao giá»ng nói :
- Tại hạ xin kÃnh Ä‘á»c lá»i bảo huấn cá»§a Hồng giáo chá»§ oai vang lừng bốn biển, tiếng dáºy khắp tám phương.
Gã ngừng lại má»™t lúc rồi dõng dạc Ä‘á»c :
- Kim Ä‘an biến hoá diệu vô cùng. Äao lý huyá»n vi ai hiểu rõ ?
Bao nhiêu ngưá»i trong sảnh đưá»ng liá»n Ä‘á»c theo :
- Kim Ä‘an biến hoá diệu vô cùng. Äao lý huyá»n vi ai hiểu rõ ?
Vi Tiểu Bảo nghe má»i ngưá»i đồng thanh Ä‘á»c sợ quá giáºt nẩy mình.
Hán tỠáo xanh Ä‘á»c tiếp :
- May gặp minh sư chỉ Ä‘iểm khám phá mầu nghiệm bên trong. Trước hết dạy ta : Thá»§ định huyá»n quan, ngồi xếp bằng Ä‘iá»u thân váºn khÃ, bá» Ä‘iá»u tạp niệm, trấn tÄ©nh tâm thần. Sau dạy ta : Cổ đông tốn phong, chuyển váºn thuá»· há»a. Giữ bá»n tinh khÃ,
ổn định nguyên dương. Ta lại thấy nước Hoà ng hà cuồncuá»™n ngược dòng. Tá» DÅ©ng Toà n qua ốc Lư chuyển đến NêHoà n , qua Minh ÄÆ°á»ng và o đến Hoa Trì. Thánthá»§y chướng lên đổ xuống trùng lâu, chảy và o giángcung thẳng đến Ä‘an Ä‘iá»n.
Äó má»›i là luyện xong căn bản, rồi từ đây tuổi thá» liên miên..."
|

05-11-2011, 11:46 PM
|
 |
♥Nốt ruồi dâm đãng♥
|
|
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: nÆ¡i ấy bình yên
Bà i gởi: 949
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 13 giá»
Thanks: 74
Thanked 6,205 Times in 409 Posts
|
|
Lá»™c Äỉnh Ký
Kim Dung
Hồi 89
Nguồn: Sưu tầm
Hồi 89
Thần Long Giáo trừng trị nghịch đồ
Hán tá» Ä‘á»c má»™t câu rồi má»i ngưá»i Ä‘á»c lại câu đó.
Vi Tiểu Bảo cưá»i thầm bụng bảo dạ:
- Vụ nà y có khác gì hoà thượng niệm kinh ? Sao hỠlại bảo là bảo huấn của giáo chủ ?
Má»i ngưá»i niệm xong đồng thanh hô :
" Bảo huấn của giáo chủ,
Thá»i khắc ghi và o lòng.
Láºp công cùng phá địch,
Trưá»ng thá» vá»›i non sông."
Nhất là bon thiếu niên nam nữ cà ng hô tháºt lá»›n.
Vi Tiểu Bảo thấy vẻ mặt giáo chá»§ đã xấu xa lại lạnh như tiá»n. Còn ngưá»i đà n bà ngồi cạnh lão vừa tụng niệm, lại vừa cưá»i tý ta tý toét.
Má»i ngưá»i niệm bảo huấn xong, nhà đại sảnh yên lặng như tá».Thiếu phụ đảo mắt nhìn quanh, môi vẫn giữ nụ cưá»i.
Bỗng mụ đủng đỉnh lên tiếng :
- Chưởng môn sứ Hắc Long Môn ! Bữa nay đã đến kỳ hạn,quý sứ giả hãy đem kinh sách nộp lên.
Thanh âm mụ vừa trong trẻo vừa hấp dẫn nghe rất lá»t tai. Mụ vươn tay trái ra tá»±a hồ để đón lấy kinh sách.
Vi Tiểu Bảo đứng từ xa thấy bà n tay mụ trắng tá»±a bạch ngá»c thì trong lòng tá»± nhá»§ :
- Thiếu phụ nà y tuy lớn tuổi, nhưng ta lấy được là m vợ cũng hay lắm. Mụ mà đến là m ăn ở Lệ xuân viện thì bao nhiêu khách là ng chơi thà nh Dương Châu tất à o à o kéo đến, có khi chen lấn nhau là m vỡ cả cổng lớn.
Bỗng một lão già áo đen ở đầu mé tả tiến lên hai bước, khom lưng nói :
- KÃnh bẩm phu nhân ? Theo tin tức từ Bắc Kinh đưa tá»›i thì đã Ä‘iá»u tra được bốn pho kinh sách hiện dấu ở đâu. Bá»n thuá»™c hạ Ä‘ang hết sức tìm kiếm. Theo lá»i bảo huấn cá»§a giáochá»§ thì bá»n thuá»™c hạ có phải hy sinh tÃnh mạng cÅ©ngvui lòng, chỉ cầu sao lấy được kinh sách vá» dâng lêngiáo chá»§ cùng phu nhân.
Giá»ng nói cá»§a lão phát run, vì lão sợhãi quá chừng ?
Thiếu phụ tá»§m tÄ©m cưá»i nói :
- Giáo chá»§ đã khoan hạn đến ba lần, thế mà Hắc Longsứ vẫn tìm cá»› thoái thác không chịu hết sức là m cho nên việc. Như váºy là đối vá»›i giáo chá»§ chưa hết dạ trung thà nh.
Hắc Long sứ cúi rạp xuống đáp :
- Thuá»™c hạ chịu Æ¡n cao đức cả cá»§a giáo chá»§ cùng phu nhân, dù xương tan thịt nát cÅ©ng chưa đủ báo Ä‘á»n trong muôn má»™t. Có lý đâu dám chẳng hết lòng ? Thá»±c ra vụ nà y khó khăn vô cùng ! Thuá»™c hạ phái đến Hoà ng cung sáu ngưá»i thì Tống Minh NghÄ©a và Liá»…u Yến đã bị uổng mạng.
Vi Tiểu Bảo nghe nói đến Liá»…u Yến, gã tá»± há»i :
- Mụ cung nữ béo chùn béo chụt quả là môn đồ cá»§a Thần Long giáo. Còn tên Tống Minh NghÄ©a nà o đó phải chăng là ngưá»i cung nữ giả ?
Thiếu phụ giÆ¡ tay trái lên vẫy Vi Tiểu Bảo , cưá»i nói :
- Tiểu đệ đệ ? Äệ đệ hãy lại đây?
Vi Tiểu Bảo giáºt bắn ngưá»i lên khẽ há»i :
- Phải chăng phu nhân kêu tiểu tỠ?
Thiếu phụ cưá»i đáp :
- Phải rồi ta kêu tiểu đệ đệ.
Vi Tiểu Bảo liếc mắt ngó Lục Tiên Sinh và Uỷ Tôn giả đứng hai bên.
Lục Tiên Sinh nói :
- Phu nhân đã truyá»n hô, váºy công tá» tiến lên cung kÃnh hà nh lá»….
Vi Tiểu Bảo lẩm bẩm :
- Ta không cung kÃnh thì đã sao?
Nhưng gã cÅ©ng tiến lên kÃnh cẩn khom lưng thi lá»…, miệng hô :
- Giáo chá»§ cùng phu nhân hưởng phúc trá»n Ä‘á»i,thá» ngang Thượng Äế.
Hồng phu nhân rất cao hứng cưá»i há»i :
- Chú nhỠnà y ngoan lắm ? Ai dạy chú dưới chữ " giáo chủ " thêm và o ba chữ "cùng phu nhân" ?
Nguyên giáo chúng trong Thần Long giáo chỉ hô " giáo chá»§ hưởng phúc trá»n Ä‘á»i, thá» ngang Thượng Äế". Ai gia nháºp Thần Long giáo cÅ©ng há»c thuá»™c lòng câu chúc nà y, chẳng dám thêm và o hay bá»›t Ä‘i má»™t chữ nà o.
Vi Tiểu Bảo thấy vị phu nhân nà y đã xinh đẹp vô cùng lại quyá»n thế rất lá»›n, có tâng bốc mụ cÅ©ng chẳng mất vốn mất lãi gì, gã liá»n thêm đại và o ba chữ " Cùng phu nhân".
Vi Tiểu Bảo nghe Hồng phu nhân há»i vây liá»n đáp :
- Giáo chá»§ được phu nhân bầu bạn thì thá» ngang thượng Äế má»›i là thú vị. Bằng không thì sau má»™t và i trăm năm phu nhân quy tiên rồi, má»™t mình giáo chá»§ chẳng hiu quạnh tÄ©nh mịch lắm ru?
Hồng phu nhân nghe gã nói cưá»i tươi như hoa nở.
Hồng giáo chá»§ cÅ©ng không khá»i nhếch mép, tay quét chòm râu dà i rồi gáºt đầu mỉm cưá»i.
Bá»n giáo chúng Thần Long giáo há»… thấy mặt giáo chá»§ là kinh hồn táng đởm, chẳng khác gì chuá»™t sợ mèo. Còn ai dám buá»™t miệng nói cà n?
Ban đầu há» nghe Vi Tiểu Bảo nói váºy Ä‘á»u sợ hãi rụng rá»i, bà n tay ướt đẫm mồ hôi. Sau thấy giáo chá»§ cùng phu nhân nét mặt tươi cưá»i, chúng má»›i yên lòng.
Hồng phu nhân tươi cưá»i há»i :
- Ba chữ đó chÃnh tiểu đệ đệ tá»± nghÄ© ra thêm và o ư ?
Vi Tiểu Bảo đáp :
- Äúng thế ? Tiểu tá» nghÄ© rằng không thêm và o không được, vì trong khoa đẩu văn khắc trên bia đá đã có danh tá»± cá»§a phu nhân rồi.
Gã nói câu nà y khiến Lục Tiên Sinh sợ tái mặt, khác nà o bị rớt xuống hố băng, bụng bảo dạ :
- Mình đã mất bao nhiêu tâm huyết má»›i dạy cho gã há»c thuá»™c lòng bà i văn bia. Không ngá» bị gã thay đổi má»™t cách đột ngá»™t. Gã mà thêm danh tá»± cá»§aphu nhân và o thì tất số chữ trong bà i văn biasẽ chênh lệch không còn đúng nữa. Biết là mthế nà o?
Rồi y than thầm :
- Thằng lá»i ngang ngược nà y buá»™t miệng huênh hoang, tất gã Ä‘i đến bà i văn bia cá»§a mình ra Ä‘á»c loạn xà ngầu. Nguyên bà i văn bia mình là m đã có chá»— sÆ¡ hở.Gã lại giở trò nà y thì còn chi mà không bại lá»™ ?
Hồng phu nhân sá»ng sốt há»i :
- Ngươi nói trên bia đá có khắc cả tên ta ư ?
Vi Tiểu Bảo đáp :
- Äúng thế ?
Ngoà i miệng gã đáp "đúng thế " mà trong bụng la thầm :
- Há»ng bét ! Nếu mụ bắt ta Ä‘á»c thuá»™c bà i văn bia thì là m gì trong đó có tên mụ ?
May ở chá»— Hồng phu nhân không căn vặn chuyện đó, mụ há»i sang chuyện khác :
- Phải chăng ngươi hỠVi và ở Bắc Kinh tới đây?
Vi Tiểu Bảo lại đáp :
- Äúng thế.
Hồng phu nhân há»i :
- Bạn đầu đà đã nói là khi ngươi ở Bắc Kinh đã gặp má»™t cô nương béo máºp tên gá»i là Liá»…u Yến và thị đã truyá»n dạy võ công cho ngươi, có đúng thế không ?
Vi Tiểu Bảo nghĩ bụng :
- Những Ä‘iá»u gì ta nói vá»›i Uá»· Tôn Giả , lão Ä‘á»u bẩm lại vá»›i giáo chá»§ cùng phu nhân hết rồi. Bây giá» sá»± đã lỡ thì cho lỡ luôn. Vả lại Liá»…u Yến chết rồi, còn tìm đâu ra được để đối chứng ?
Gã liá»n đáp :
- Äúng thế ! Liá»…u a di là bạn vá»›i thúc thúc cá»§a tiểu tá». Ngà y cÅ©ng như đêm a di thưá»ng đến chÆ¡i nhà tiểu tá».
Hồng phu nhân cưá»i khanh khách há»i :
- Thị đến nhà ngươi là m chi?
Vi Tiểu Bảo đáp :
- A di cùng thúc thúc nói chuyện cưá»i đùa. Có lúc cả hai ngưá»i còn ôm lấy nhau mà hôn. Các vị tưởng tiểu tá» không biết, nhưng tiểu tỠđãngó trá»™m thấy rồi.
Gã rất thạo nghá» nói dối và biết rằng cà ng nói những chuyện ly kỳ khúc chiết cà ng khiến ngưá»i ta tin tưởng, nên gã cứ bịa đại ra mà nói.
Hồng phu nhân cưá»i nói :
- Ngươi tháºt là má»™t thằng nhá» tinh quái. Ngưá»i ta hôn nhau cÅ©ng dòm trá»™m.
Mụ quay lại há»i Hắc Long sứ :
- Ngươi đã nghe thấy chưa? Con nÃt đã nói là tháºt.
Vi Tiểu Bảo nhìn theo ánh mắt Hồng phu nhân thấy HắcLong sứ nét mặt tái mét ra chiá»u khiếp sợ đến cùng cá»±c. Ngưá»i run bần báºt, hắn quỳ hai đầu gối xuống dáºp đầu năn nỉ :
- Thuá»™c hạ... thuá»™c hạ không biết đưá»ng đôn đốc, tá»™i đáng muôn thác. Xin giáo chá»§ cùng phu nhân mở...cho má»™t sinh lá»™. Thuá»™c hạ xin láºp công chuá»™c tá»™i
Vi Tiểu Bảo rất lấy là m kỳ tá»± há»i ;
- Ta nói chuyện cô nương béo máºp cùng thúc thúc hôn nhau thì có liên can gìđến lão? Tại sao lão lại kinh hồn táng đởm ?
Hồng phu nhân mãn cưá»i nói :
- Láºp công chuá»™c tá»™i ư ? Ngươi có công lao gì ? Ta tưởng ngươi phái ngưá»i Ä‘i hết sức là m việc cho giáo chá»§. Dè đâu thị tá»›i Bắc Kinh để mua vui.
Hắc Long sứ dáºp đầu binh binh. Trán lão máu tươi chảy đầm đìa.
Vi Tiểu Bảo thấy thế sinh lòng bất nhẫn. Muốn nói và i câu gỡ cho lão mà trong lúc nhất thá»i không nghÄ© ra được.
Hắc Long sứ vẫn quỳ gối tiến lên kêu ca :
- Bẩm giáo chá»§ ? Thuá»™c hạ đã từng vì lão nhân gia xuất sinh nháºp tá», tuy công lao chẳng có gì, nhưng cÅ©ng chịu đủ Ä‘iệu cá»±c khổ. ..
Hồng phu nhân cưá»i lạt, ngắt lá»i :
- Ngươi nhắc đến chuyện ngà y trước là m chỉ Tuổi ngươi đã già rồi còn giúp việc được cho giáo chủ mấy năm nữa? Ta tưởng ngươi đừng là m chức Hắc Long sứ nữa, há chẳng khoái hơn ư ?
Hắc Long sứ ngá»ng đầu lên nhìn Hồng giáo chá»§ kêu van bằng má»™t giá»ng rất tha thiết :
- Thưa giáo chủ ! Giáo chủ đối với lão thuộc hạ, lão huynh đệ không còn chút tình nghĩa cũ nà o ư ?
Hồng giáo chủ mặt vẫn trơ như gỗ, hững hỠđáp :
- Trong bản giáo bá»n lão há»§ hồ đồ rất nhiá»u, cần phải chỉnh đốn má»›i được.
Thanh âm giáo chủ trầm trầm lai ồm ồm nghe không rõ.
Từ lúc Vi Tiểu Bảo và o bái kiến, bây giỠgã mới nghe lão nói là lần đầu.
Lại nghe mấy trăm thiếu niên nam nữ ngoà i cá»a sảnh đưá»ng đồng thanh hô vang:
" Bảo huấn của giáo chủ,
Thá»i khắc ghi và o lòng.
Láºp công cùng phá địch,
Trưá»ng thá» vá»›i non sông."
Hắc Long sứ buông tiếng thở dà i, ngưá»i run lẩy bẩy đứng lên nói :
- Cần thay cÅ© đổi má»›i. Bá»n lão thuá»™c hạ già rồi chết cÅ©ng là đáng.
Lão xoay mình lại hô :
- Äem và o đây?
Bốn gã thiếu niên áo Ä‘en đứng ngoà i cá»a sảnh đưá»ng rảo bước tiến và o.
Má»—i tên Ä‘á»u bưng má»™t cái mâm gá»—, Ä‘áºy lồng bà n.
Chúng và o tá»›i trước mặt Hắc Long sứ liá»n dừng lại đặt mâm gá»— xuống đất rồi vá»™i vã trở gót lui ra.
Những ngưá»i trong sảnh đưá»ng chẳng ai bảo ai mà đá»u lùi lại mấy bước.
Hắc long sứ mạng lẩm bẩm Ä‘á»c :
" Bảo huấn cá»§a giáo chá»§, Thá»i khắc ghi và o lòng.
Láºp công cùng phá địch, Trưá»ng thá»...ha ha ,. ..cái mạng già nà y không tồn tại được nữa."
Lão thò tay mở lồng bà n lên.
Bá»—ng thấy trong mâm có má»™t váºt đột nhiên vươn mình lên. Tiếp theo ánh bạch quang lấp loáng. Má»™t lưỡi phi Ä‘ao phi chênh chếch ra chặt đứt váºt đó là m hai Ä‘oạn rá»›t xuống lòng mâm quằn quại. Äó là má»™t con rắn nhá» ngÅ© sắc lốm đốm.
Vi Tiểu Bảo báºt tiếng la hoảng. Má»i ngưá»i trong sảnh đưá»ng quát tháo má»—i ngưá»i má»™t câu :
- Ai váºy?
- Ai dám phạm thượng là m loạn !
- Bắt lấy nó ?
- Tên bạn đồ nà o dám lá»›n máºt phản nghịch giáochá»§ ?
Hồng phu nhân lớn tiếng ra lệnh :
- Ngũ Long thiếu niên ? Nhất tỠđộng thủ đi?
Äừng tưởng Hồng phu nhân ngưá»i xinh đẹp là tÃnh khà ôn hoà . Tiếng thét cá»§a mụ lấn át cả tiếng la hét cá»§a cả mấy trăm giáo chúng trong đại sảnh, đủ tá» ná»™i công cá»§a con ngưá»i kiá»u diá»…m thâm háºu tá»›i mức nà o?
Lại nghe tiếng lách cách vang lên. Những trưá»ng kiếm rút ra khá»i vá», kiếm quang xanh lè lấp loáng.
Mấy trăm thiếu niên nà y cÆ¡ nà o đội ấy rất chỉnh tá». Bốn thiếu niên áo xanh đứng và o Ä‘oà n áo xanh, áo trắng đứng và o Ä‘oà n áo trắng, chứ không lá»™n xá»™n. Ai giữ phương vị cá»§a ngưá»i ấy. hoặc sáu bảy tên là m má»™t toán, hoặc tám chÃn tên là m má»™t toán. Má»—i toán đối phó vá»›i má»™t ngưá»i. trưá»ng kiếm chia ra trá» và o yếu huyệt.
Mấy chục lão già chỉ trong khoảnh khắc đã bị kiá»m chế.
Xung quanh Uá»· Tôn Giả và Lục Tiên Sinh cÅ©ng cómấy tên cầm trưá»ng kiếm đối láºp.
Má»™t đạo nhân áo Ä‘en ngoà i năm chục tuổi cưá»i khanh khách há»i:
- Phu nhân ! Phu nhân thao luyện tráºn pháp nà yphà mất bao nhiêu ngà y tháng ? Thá»±c ra muốn đốiphó vá»›i bá»n lão huynh đệ nà y bất tất phải phÃcông như váºy.
Bá»n thiếu niên vây quanh lão là tám thiếu nữ áo hồng. Hai tên dá»±ng trưá»ng kiếm chỉ và o trước ngá»±c lão quát :
- Không được vô lễ với giáo chủ phu nhân ?
Äạo nhân kia cưá»i há»i :
- Thưa phu nhân ? Con ngÅ© sắc thần long kia là do tay Vô Căn đạo nhân nà y hạ sát. Phu nhân định trị tá»™ithì xin cứ động thá»§ đỉ Sao lại để liên luỵ đến ngưá»i khác?
Hồng phu nhân mỉm cưá»i đáp :
- Äạo trưởng tá»± mình thú nháºn là hay quárồi. Äạo trưởng Æ¡i ! Giáo chá»§ đối sá» vá»›i đạo trưởng khôngcó gì tệ bạc, lại uá»· cho đạo trưởng là m chưởng mônsứ XÃch Long môn. Äạo trưởng chỉ dưới quyá»n má»™t mìnhgiáo chá»§ mà ngồi trên muôn ngưá»i. Cá»› sao đạo trưởnglại muốn là m phản ?
Vô căn đạo nhân đáp :
- Thuá»™c hạ không có ý tạo phản. Hắc Long sứ là Trương Äạm Nguyệt có công lá»›n vá»›i bản giáo, chỉ vì thuá»™c hạ cá»§a y là m việc bất lá»±c mà phu nhân hạ sát y, nên thuá»™c hạ không phục, má»›i cả gan thỉnh cầu giáochá»§ cùng phu nhân lượng tình cho.
Hồng phu nhân cưá»i nói :
- Nếu bản toà không chịu thì sao?
Vô căn đạo nhân đáp :
- Thần Long giáo tuy do bà n tay cá»§a giáo chá»§ sáng láºp ra, nhưng mấy vạn anh em đã và o sinh ra tá» Ä‘á»u góp phần công lao. Thuá»™c hạ còn nhá»› ngà y trước lúc khởi sá»± có tất cả má»™t ngà n linh hai mươi ba tên lão huynh đệ, mà đến nay kẻ thì mất mạng vì tay địch thá»§, ngưá»i thì bị giáo chá»§ tru lục, chỉ còn không tá»›i má»™t trăm ngưá»i.Thuá»™c hạ xin giáo chá»§ rá»™ng Æ¡n tha mạng cho mấy chục ngưá»i anh em tuổi già . Giáo chá»§ cách chức hết bá»n thuá»™c hạ Ä‘uổi ra khá»i bản giáo cÅ©ng là đủ rồi. Giáo chá»§ cùng phu nhân đã chán chưá»ng bá»n già nua, muốn dùng ngưá»i má»›i thay và o, thì chỉ việc bảo bá»n lão phu nhất tá» rút lui là xong.
Hồng phu nhân cưá»i lạt nói :
- Từ ngà y sáng láºp Thần Long giáo đến nay chưa có ai là ngưá»i sống sót rá»i khá»i bản giáo. Vô căn đạo trưởng nói váºy là nẩy ra tư tưởng quái dị.
Vô căn đạo trương há»i :
- Phu nhân nói váºy là không muốn chấp nháºn đỠnghị cá»§a thuá»™c hạ hay sao?
Hồng phu nhân đáp :
- Bản toà xin lá»—i đạo trưởng. Vì bản giáo không có luáºt lệ nà y nên chẳng thể ưng thuáºn được.
Vô căn Ä‘ao nhân lại cưá»i khanh khách nói :
- Thế là giáo chá»§ cùng phu nhân nhất định phải tru lục hết bá»n lão nô rồi.
Hồng phu nhân mãn cưá»i đáp :
- Không phải thế. Ngưá»i già mà dốc dạ trung thà nh thì giao chá»§ cÅ©ng coi như anh em, quyết không kỳ tá». Chúng ta bất chấp tuổi già hay thanh niên, chỉ há»i có táºn trung má»™t dạ vá»›i giáo chá»§ hay không mà thôi. Vị nà o nguyện trung vá»›i giáo chá»§ thì giÆ¡ tay lên.
Mấy trăm thiếu niên nam nữ Ä‘á»u giÆ¡ tay hết. Cả những giáo chúng niên trưởng bị bao vây cÅ©ng giÆ¡ taỵ Vô căn đạo nhân cà ng giÆ¡ tay trái cao hÆ¡n.
Toà n thể giáo chúng đồng thanh hô :
- Bá»n thuá»™c hạ xin táºn trung vá»›i giáo chá»§ quyết chẳng hai lòng.
Vi Tiểu Bảo thấy má»i ngưá»i giÆ¡ tay lên hết, hắn cÅ©ng giÆ¡ tay theo.
Hồng phu nhân gáºt đầu nói :
- Thế thì hay lắm ? Té ra má»i ngưá»i Ä‘á»u táºn trung vá»›i giáo chá»§. Cả chú em má»›i đến tuy không phải ngưá»i bản giáocÅ©ng tá» dạ trung thà nh vá»›i giáo chá»§.
Vi Tiểu Bảo lẩm bẩm :
- Ta trung thà nh với con rùa đen, với quân khốn kiếp.
Hồng phu nhân lại nói :
- Nếu ai cÅ©ng dốc dạ trung thà nh thì chúng ta đây không có tên phản tặc nà o, như váºy e không đúng. Bản tòa cần tra há»i cặn kẽ. Các vị lãohuynh đệ chịu khuất tất má»™t chút để cho trói lại.
Mấy trăm thiếu niên nam nữ đồng thanh dạ ran.
Một đại hán cao lớn la lên :
- Hãy khoan !
Hồng phu nhân há»i :
- Bạch Long sứ ? Bạch Long sứ có Ä‘iá»u chi cao kiến ?
Äại hán đáp :
- Thuộc hạ chẳng có cao kiến gì, nhưng cảm thấy vụ nà y không được công bằng.
Hồng phu nhân cưá»i lạt há»i :
- Chà chà ? Bạch Long sứ chỉ trÃch ta xá» sá»± bất công ư ?
Äại hán đáp :
- Thuá»™c hạ không dám. Thuá»™c hạ đã theo giáo chá»§ hai chục năm, gặp việc gì cÅ©ng hăng hái xông và o. Khi thuá»™c hạ liá»u mạng cho bản giáo thì bá»n nhá» kia còn chưa ra Ä‘á»i. Tại sao bá»n chúng má»›i trung thà nh vá»›i giáo chá»§ ? Còn bá»n thuá»™c hạ lại không trung thà nh ?
Hồng phu nhân cưá»i ha hả há»i :
- Bạch Long sứ nói váºy để kể công ư ? Phải chăng Bạch Long sứ cho rằng nếu không có Bạch Long sứ Trương Chà Linh thì Thần Long giáo chẳng thể được như ngà y hôm nay?
Äại hán ngưá»i to lá»›n tức Trương Chà Linh đáp :
- Việc sáng láºp ra Thần Long giáo là công trạng cá»§a má»™t mình giáo chá»§, còn hết thảy chỉ là kẻ tùy tùng lão nhân gia Ä‘i đánh thiên hạ chẳng có ai công lao gì đáng kể. Nhưng. ..
Hồng phu nhân há»i :
- Nhưng là m sao?
Trương Chà Linh đáp :
- Nhưng nếu bá»n thuá»™c hạ mà không có công lao thì bá»n lá»i con mưá»i mấy tuổi đầu kia chẳng có chút cônglao nà o.
Hồng phu nhân há»i :
- Váºy thì ta má»›i ngoà i hai mươi tuổi cÅ©ng chẳng có chút công lao nà o ư ?
Trương Chà Linh ngần ngừ một lúc rồi đáp :
- Äúng thế ? Phu nhân cÅ©ng chẳng có công lao. Thuá»™c hạ đã nói việc sáng láºp bản giáo là công lao cá»§a má»™t mình giáo chá»§ lão nhângia.
Hồng phu nhân thá»§ng thẳng há»i :
- Äã chẳng ai có công lao thì việc sát hại Bạch Long sứ cÅ©ng chẳng có chi oan uổng, phải váºy chăng ?
Mụ nói tá»›i đây, cặp mắt chiếu ra những tia sáng hungdữ, nhưng nét mặt vẫn tươi cưá»i trông rất xinh đẹp.
Trương Chà Linh lá»a giáºn đầy ruá»™t lá»›n tiếng hô :
- Hạ sát một mình Trương mỗ, dĩ nhiên chẳng có gì quan hệ, nhưng e rằng tà n sát trung lương,tru lục công thần thì cơ nghiệp Thần Long giáo nà y sẽbị tan tà nh vì một bà n tay của phu nhân.
Hồng phu nhân nói :
- Hay lắm ! hay lắm ! Hỡi ôi ! Ta cũng mệt lắm rồi.
Mụ nói mấy câu nà y ra chiá»u uể oải chán Ä‘á»i. NgỠđâu đó chÃnh là ám hiệu để hạ lệnh giết ngưá»i.
Bảy tên thiếu niên áo trắng nghe phu nhân nói váºy, Ä‘ang bao vây Trương Chà Linh đột nhiên phóng kiếm đâm và o ngưá»i lão.
bảy thanh kiếm rút ra, bảy luồng máu tươi trên mình Trương Chà Linh vá»t ra như tên bắn, khiến cho áo trắng cá»§a bá»n thiếu niên nà y biến thà nh đỠlòm.
Trương Chà Linh gầm réo :
- Giáo chá»§ Æ¡i ! Giáo chá»§...tháºt là nhẫn tâm!. ..
Lão chưa dứt lá»i đã ngã lăn ra chết liá»n.
Bảy tên thiếu niên áo trắng lui và o hà nh lang , cỠđộng của chúng rất mau lẹ bay bướm.
Bạch Long sứ Trương Chà Linh là má»™t trong những cao thá»§ cá»§a Thần Long giáo , nhưng bảy mÅ©i kiếm đồng thá»i đâm tá»›i, lão không chống cá»± được mảy may, đủ rõ bảy thiếu niên kiađã được huấn luyện tá»›i trình độ tinh thục má»›i phóngđược nhát kiếm trong sảnh đưá»ng bữa nay má»™t cách mau lẹ êmthắm.
Hồng phu nhân ngáp dà i một cái, tay trái khẽ giơ lên che miệng anh đà o nhỠbé coi cà nghấp dẫn.
Hồng giáo chủ nét mặt vẫn trơ như gỗ, lỠđi như không ngó thấy vụ hạ sát Trương Chà Linh.
Hồng phu nhân nhỠnhẹ nói :
- Thanh Long sứ ? Hoà ng Long sứ ? Phải chăng hai vị nháºn thấy Bạch Long sứ mưu đồ tạo phản là tá»™i đáng chết ?
Một lão già thân hình lùn tịt khom lưng đáp :
- Trương Chà Linh láºp tâm tạo phản giáo chá»§ cùng phu nhân đã lâu ngà y, thuá»™c hạ rất lấy là m thống háºn và đã từng cáo tố cùng phu nhân mấy lần. Nhưng phu nhân dạy rằng:
- Vì nể mặt những anh em già cả nên để cho y có cÆ¡ há»™i tỉnh ngá»™ hối lá»—i. Giáo chá»§ cùng phu nhân khoan hồng độ lượng khoan hồng mong y sá»a đổi lá»—i lầm. Không ngá» y lại là ngưá»i ác độc vô cùng ? Tá»™i phản nghịch thì còn dung tha thế nà o được ? Nay y bị xá» tá» má»™t cách nhẹ nhà ng như váºy cÅ©ng là phúc đức cho y lắm rồi? Toà n thể anh em trong bản giáo không ai là không cảm kÃch Æ¡n đức giáo chá»§ cùng phu nhân.
Vi Tiểu Bảo lẩm bẩm :
- Thằng cha nà y đúng là "Bợ Ä‘Ãt đại vương".
Hoà ng Long sứ hiểu biết đại thể , còn Thanh Long sứ nghĩ sao?
Má»™t hán tá» cao gầy , tuổi ngoại năm mươi, giương cặp mắt tức giáºnlên nhìn tám thiếu niên áo xanh đứng ở quanhmình quát lên :
- Cút đỉ Giáo chủ muốn giết ta tự ta không biết động thủ hay sao?
Tám thiếu niên đưa thêm trưá»ng kiếm vá» phÃa trước má»™t chút. MÅ©i kiếm vừa đụng tá»›i tà áo lão.
Hán tá» kia báºt lên mấy tiếng cưá»i khánh khách, từ từ đưa tay lên nắm lấy cổ áo mình nói :
- Giáo chá»§ ? Phu nhân ! Ngà y trước thuá»™c hạ cùng bốn chưởng môn sứ XÃch, Bạch, Hắc, Hoà ng đã kết nghÄ©a chi lan và quyết tâm hiến mình cho Thần Long giáo mà không ngỠđưa đến kết quả ngà y naỵ Giả tá»· phu nhân có hạ sát Hứa má»— thì cÅ©ng chẳng có chi là lạ, nhưng lạ Ở chá»— Hoà ng Long sứ ân đại ca là con ngưá»i ham sinh úy tá», thốt ra những lá»i hèn hạ bỉ ổi để vu cáo, khinh miệt ngưá»i anh em chà thân cá»§a mình. ..
Lão nói đến đây, bá»—ng nghe đánh roạt má»™t tiếng. hai tay áo lão hất ra ngoà i. Lão đã xé áo trưá»ng bà o cá»§a mình là m hai mảnh.
Lão rung tay má»™t cái. Hai mảnh trưá»ng bà o vung lên hất trưá»ng kiếm cá»§a bon áo xanh trệch Ä‘i.
ánh thanh quang lấp loáng, Trong tay lão đã cầm hai thanh Ä‘oản kiếm dà i chừng ná»a thước.
Mấy tiếng " sá»™t sá»™t " vang lên. Tám gã thiếu niên áo xanh Ä‘á»u bị trúng kiếm ở trước ngá»±c, té xuống hết. Máu tươi từ miệng các vết thương phun ra như tưới.
Tám xác chết ở quanh mình lão nằm thà nh vòng tròn và dưá»ng như được sắp đặt lại chỉnh tá».
Thủ pháp nà y của lão cao gầy vừa mau lẹ vừa đột ngột khác nà o sét đánh không kịp bưng tai.
|

05-11-2011, 11:47 PM
|
 |
♥Nốt ruồi dâm đãng♥
|
|
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: nÆ¡i ấy bình yên
Bà i gởi: 949
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 13 giá»
Thanks: 74
Thanked 6,205 Times in 409 Posts
|
|
Lá»™c Äỉnh Ký
Kim Dung
Hồi 90
Nguồn: Sưu tầm
Hồi 90
Tiểu Bạch Long lên là m Bạch Long Sứ
Hồng phu nhân giáºt mình kinh hãi, Ä‘ang ngồi nhảy vá»tlên, hai tay vá»— và o nhau đánh " chát" má»™t tiếng.
HÆ¡n hai chục thanh niên áo xanh chống kiếm đứng cản trở trước mặt Thanh Long sứ. Tiếp theo thêm mấy chục ngưá»i tiến lại bao vây lão.
Thanh Long sứ cưá»i ha hả, dõng dạc lên tiếng :
- Phu nhân ? Phu nhân giáo huấn bá»n con nÃt nà y toà n là bị thịt, Giáo chá»§ tưởng trông và o lÅ© nhỠđó để láºp công phá địch mà thà nh tá»±u được ư ?
Công phu trấn tÄ©nh cá»§a Hồng giáo chá»§ tháºt đã đến trình độ siêu quần xuất chúng. Lúc nãy bảy thiếu niên đâm chết Trương Chà Linh, Lão đã lá» Ä‘i như không thấy. Bây giá» Thanh Long sứ đâm chết tám thiếu niên áo xanh, lão cÅ©ng không thay đổi sắc mặt, cứ ngồi yên trên ghế thuá»· chung chẳng nói câu gì.
Hồng phu nhân đưa mắt nhìn trượng phu,dưá»ng như có ý bẽn lẽn. Mụ lại ngồi xuống mÄ©m cưá»i nói :
- Thanh Long sứ ? Kiếm pháp cá»§a ngưá»i tháºt là cao minh. Bữa naỵ ..
Mụ chưa dứt lá»i bá»—ng nghe những tiếng choang choảng nổi lên ầm ầm.
Trong nhà đại sảnh mấy trăm nam tá» thiếu niên tay cầm trưá»ng kiếm Ä‘á»u lả tả rá»›t xuống đất.
Quần hà o rất lấy là m kỳ, đảo mắt nhìn thấy bao thiếu niên mình co rúm lại, số đông đã té nhà o.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u nhức đầu hoa mắt chân không đứng vững. Ngưá»i nà o công lá»±c kém má»™t chút ngã lăn ra trước. Còn ai chưa ngã thân hình cÅ©ng lảo đảo rồi té xuống sau.
Chỉ trong khoảnh khắc, trong nhà đại sảnh, ngưá»i nằm ngổn ngang. Hồng phu nhân la hoảng, ấp úng há»i :
- Tại...tại sao váºy?
Ngưá»i mụ cÅ©ng nhÅ©n ra từ trên ghế trúc tụt xuống.
Thanh Long sứ vẫn đứng nghiá»…m nhiên, tay cầm hai thanh Ä‘oản kiếm, báºt lên những tiếng cưá»i hung dữ há»i :
- Giáo chá»§ ! Lão gia tà n sát anh em, ngỠđâu cÅ©ng có ngà y naỵ Bây giá» lão tÃnh saođây?
Hai thanh Ä‘oản kiếm Ä‘áºp và o nhau đánh "chát" má»™t tiếng. Hắn dẫm lên những ngưá»i dưới đất xông tá»›i trước mặt giáo chá»§.
Hồng giáo chủ hắng dặng một tiếng đáp :
- Chưa chắc ngươi đã là m gì được ta.
Lão xoay tay nắm lấy tay ghế bẻ mạnh một cái.
Má»™t tiếng "rắc" vang lên ? Tay ghế gãy rá»i, lão cầm trong tay.
Thanh Long sứ không ngá» Hồng giáo chá»§ còn động thá»§ được, hắn không khá»i giáºt mình kinh hãi, lùi lại má»™t bước. Nhưng lão tá»± nhá»§ :
- Công lá»±c lão nà y ghê tháºt ! Lão chốngđược dược lá»±c, nhưng chỉ trong khoảnh khắc rồi cÅ©ng té nhà o.Váºy ta hãy cầm cá»± má»™t lúc rồi sẽ tÃnh.
Hắn nghÄ© váºy liá»n há»i :
- Giáo chủ ? Thần Long giáo ta lớn mạnh là thế mà bị đổ vỡ tan tà nh vì ai gây nên tai hoa. ? Bây giỠlão nhân gia đã biết chưa?
Hồng giáo chá»§ "hừ" má»™t trà ng rồi đột nhiên từ trên ghế tuá»™t xuống ngồi phệt dưới đất. Chiếc ghế trúc bị lão đè xáºp má»™t ná»a.
Thanh Long sứ cả mừng sấn sổ tiến lại.
Bất thình lình nghe đánh véo má»™t tiếng. Má»™t váºt Ä‘em theo kình phong mãnh liệt bay tá»›i trước ngá»±c.
Thanh Long sứ cực kỳ kinh hãi vung song kiếm lên chém "soạt" một nhát.
Láºp tức váºt đó bị chém là m hai Ä‘oạn.
Nguyên Hồng giáo chá»§ đã bẻ gãy được tay ghế trúc, váºn hết sức bình sinh liệng tá»›i, uy thế không phải tầm thưá»ng. Ná»a khúc trên đứt rồi mà luồng cưá»ng lá»±c hãy còn ghê gá»›m.
Sá»™t má»™t tiếng vang lên? Khúc tre cắm và o trước ngá»±c Thanh Long sứ, đụng gãy năm sáu rẻ xương sưá»n đâm và o tá»›i tim phổi.
Thanh Long sứ lên má»™t tiếng rồi im bặt. Luồng hÆ¡i trong phổi bị nghẹt không đưa lên được nữa thà nh ra tắc há»ng.
Ngưá»i Lão lảo đảo mấy cái. Hai thanh Ä‘oản kiếm trong tay gã rá»›t xuống, cắm và o mình hai gã thiếu niên.
Hai gã nà y tứ chỉ má»m nhá»§n, không cỠđộng được, nhưng miệng rú lên vì Ä‘au đớn.
Mấy trăm nam nữ thiếu niên thấy giáo chá»§ thi triển thần oaiđánh ngã được thanh Long sứ liá»n lá»›n tiếng hoan hô.
Lại thấy Hồng giáo chủ tay mặt chống xuống đất gắng gượng đứng lên.
Nhưng chân phải chưa đứng lên thì cả hai gối đã nhũn ra lại té nhà o lăn đi mấy cái, trông rấtthảm hại.
Diá»…n biến nà y khiến cho má»i ngưá»i hiểu rằng giáo chá»§ tình trạng cÅ©ng như há» váºy. Vì trong ngưá»i trúng phải chất kịchđộc nên gân cốt má»m xèo, da thịt tê bại chẳng khác gì phế nhân.
Nên biết trước nay giáo chá»§ vẫn giữ thái độ cá»±c kỳ trang nghiêm. Trước mặt giáo chúng Ãt khi lão nói má»™t câu. Tiếng cưá»i thì lại cà ng hiếm lắm. Hiên giá» tình trạng lão khó coi thế nà y, dÄ© nhiên luồng lá»±c đạo trong mình mất hết.
Mấy trăm giáo chúng trong nhà đại sảnh Ä‘á»u ngã lăn ra hết. Chỉ còn má»™t ngưá»i đứng ngay ngắn.
Ngưá»i nà y thấp lá»§n thun, nhưng đứng giữa mấy trăm tên nằm lăn dưới đất cung chẳng khác gì con hạc cao nhất giữa đà n gà .
Gã chÃnh là Vi Tiểu Bảo.
- Vi Tiểu Bảo ngá»i thấy mùi u hương xông và o mÅ©i từng hồi khiến cho tâm thần khoan khoái, toà n thân ám áp dá»… chịu không bút nà o tả xiết ?
Gã đưa mắt nhìn quanh thấy hết thảy má»i ngưá»i Ä‘á»u nằm lăn dưới đất, gã tuyệt nhiên không hiểu tại sao lại xảy ra diá»…n biến nà y.
Vi Tiểu Bảo đứng ngẩn ngưá»i ra má»™t lúc, bá»—ng gã thòtay kéo Lục Tiên Sinh há»i:
- Lục Tiên Sinh ! Ngưá»i ta là m gì thế nà y?
Lục Tiên Sinh cà ng thấy là m kỳ, ngáºp ngừng há»i lại :
- Công tỠ! Công tỠkhông trúng phải chất kịch độc ư ?
Vi Tiểu Bảo cÅ©ng thấy tháºt kỳ quái bèn há»i lại :
- Trúng độc ư ? Tại hạ...không biết.
Gã định đỡ Lục Tiên Sinh Ä‘áºy, nhưng chân gã chẳng còn chút sức lá»±c nà o, đà nh ngồi phệt xuống.
Lại thấy Thanh Long sứ má»™t tay vịn cá»™t mình lảo đảo như ngưá»i sayrượu.
Lão ho không ngớt.
Lục Tiên Sinh há»i :
- Hứa đại ca ! Äại ca sá» chất độc gì váºy?
Thanh Long sứ không trả lá»i, miệng lảm nhảm :
- Äáng tiếc !...Äáng tiếc... sắp thà nh công rồi lại há»ng...Ta không là m gì được nữa rồi.
Lục Tiên Sinh há»i tiếp :
- Hứa đại ca sá» dụng "Tháºp hương nhuyá»…n cân tán" ? hay là " Thiên lý tiêu hồn hương" ? Hay là " Hóa huyết há»§. ..cất phấn " ?
Y há»i liá»n ba thứ độc dược. Khi nói tá»›i "Hóa huyết há»§ cất phấn" thanh âm y run lên, tá» ra cá»±c kỳ sợ hãi.
Thanh Long sứ bị thương ở lá phổi mé hữu nổi những cơn ho kịch liệt.
Lục Tiên Sinh lại há»i :
- Tại sao Vi công tỠlại không trúng độc ? à phải rồi?
Y đột nhiên tỉnh ngộ. Hai tiếng "phải rồi" y nói rất lớn.
Lục Tiên Sinh lại nói tiếp :
- Hai thanh kiếm của đại ca đã bôi chất " Bách hoa phúc xà cao". Diệu kế !
Tháºt là diệu kế ! Vi công tá» ! Công tá» thá» ngá»i thanhkiếm xem có mùi thÆ¡m không ?
Vi Tiểu Bảo nghĩ bụng :
- Trên thanh kiếm có chất độc, ta đừng ngá»i là hÆ¡n.
Gã liá»n đáp :
- Ở đây có mùi hoa thơm sực nức.
Lục Tiên Sinh lộ vẻ vui mừng nói :
- Phải rồi? Tứ bách hoa phúc xà cao nà y hòa vá»›i máu tươi bốc lên mùi thÆ¡m ngà o ngạt. Nó là bà pháp để luyện chế hương liệu , ngưá»i thưá»ng ngá»i và o chỉ thấy tinh thần khoan khoái, nhưng bá»n tại hạ Ở trên đảo Linh Xà ai cÅ©ng quyen uống rượu hùng hoà ng để tránh rắn độc. Mùi hương nà y đụng và o rượu hùng hoà ng là m cho gân cốt ngưá»i ta má»m xèo, lâu đến mưá»ihai giá» cÅ©ng chưa tiêu tan. Hứa đại ca ! Äại ca là m nhưváºy tháºt là diệu kế. Trên đảo nà y cấm ngặt khôngai được Ä‘em Bách hoa phúc xà cao đến. Té ra đạica đã chuẩn bị từ trước. Chắc là đại ca đã ba bốn thángnay không uống rượu hùng hoà ng.
Thanh Long sứ ngồi phệt trên mình hai gã thiếu niên lắc đầu nói :
- Ngưá»i tÃnh không bằng trá»i định. Cuối cùng mình lại trúng phải độc thá»§ cá»§a Hồng An Thông.
Hai gã thiếu niên thét lên :
- Tên cuồng đồ nà y? Ngươi tháºt to gan lá»›n máºt, dám Ä‘em cả thanh danh giáo chá»§ ra mà hô hoán.
Thanh Long sứ cưá»i khanh khách, gắng gượng đứng lên. Hắn lượm má»™t thanh trưá»ng kiếm cháºm chạp bước Ä‘i từng bước tiến vá» phÃa Hồng giáo chá»§ rồi lá»›n tiếng há»i :
- Danh tá»± Hồng An Thông không nói được ư ? Váºy bây giá» ta giết tên ác tặc nà y có được hay không ?
Mấy trăm nam nữ thiếu niên Ä‘á»u báºt tiếng la hoảng.
Sau má»™t lúc Hoà ng Long sứ cất giá»ng khà n khà n đáp :
- Äại cả Nếu mà đại ca giết được Hồng An Thông thì toà n thể anh em tôn đại ca lên là m giá chá»§ Thần Long giáo , toà n thể anh em hãy hô lá»›n :
"Chúng ta vâng lệnh của Hứa giáo chủ, một dạ trung thà nh"
Trong nhà đại sảnh yên lặng má»™t lúc rồi có mấy chục ngưá»i hô :
- Chúng ta vâng lệnh của Hứa giáo chủ, một dạ trung thà nh.
Nhưng tiếng hô có ngưá»i tá» vẻ kiên quyết, có tiếng ra chiá»u miá»…n cưỡng, thà nh ra so le không Ä‘á»u nhau.
Thanh Long sứ cháºm chạp bước Ä‘i được hai bước lại ho má»™t tiếng. Ngưá»i lão lảo đảo mấy cái cÆ¡ hồ muốn té.
Thanh Long sứ bị thương rất nặng mà miễn cưỡng nói ra miệng muốn hạ sát giáo chủ.
Hồng phu nhân bá»—ng nổi chà ng cưá»i khanh khách nói :
- Thanh Long sứ ! Khà lá»±c đại ca đã kiệt rồi, cặp giò cÅ©ng không còn má»™t chút hÆ¡i sức. Máu tươi trước ngá»±c không ngá»›t chảy ra, chẳng còn bao nhiêu nữa là hết sạch, Hứa đại ca không là m gì được đâu. hãy ngồi xuống mà nghỉ kẻo mệt quá. Phải rồi? Äại ca ngồinghỉ má»™t lúc chá» miệng vết thương chảy hết máu rồi đại ca chếtÄ‘i cho được khoan khoái. Chết mà khoan khoái cÅ©ng là phước lắm !
Mụ cà ng nói âm thanh cà ng ngá»t ngà o, dá»… nghe.
Thanh Long sứ Ä‘i được mấy bước đột nhiên ngá»a ngưá»i ra té xuống.
Hoà ng Long sứ lại lên tiếng :
- Mê hồn đại pháp cá»§a phu nhân tháºt là uy lá»±c vô biên !
Lão há»i móc Thanh Long sứ :
- Hứa Tuyết Äình ! Ngươi là má»™t tên gian tặc trong lòng u mê, mÆ¡ tưởng cà n rỡ ! Con mẹ nó ! Ngươi muốn là m giáo chá»§ ư ? Ngươi hãy thá» nhìn và o cháºu nước tiểu xem có đáng là m giáo chá»§ không ?
XÃch Long sứ là Vô căn đạo trưởng mắng:
- Hoà ng Long sứ ! Mi tháºt là quân tiểu nhân, đê hèn hết chá»— nói, chỉ tìm đưá»ng thuáºn gió giương buồm, hết nịnh hót bên nà y lại bợ đỡ bên kia. Chân tay lão đạo nà o mà cỠđộng được thì việc đầutiên là phanh thây mi đó.
Hoà ng Long sứ há»i :
- Ngươi là m gì mà hung hăng thế ? Tạ..tạ ..
Lão toan nói nữa thì thấy Thanh Long sứ Hứa Tuyết Äình lại lảo đảo đứng lên, xem chừng cuá»™c tranh chấp nà y chưa biết ai chết vá» tay ai, nên lão dừng lại không dám nói nữa.
Lúc nà y mấy trăm ngưá»i trong sảnh đưá»ng Ä‘á»u giương mắt lên nhìn chằm chặp và o ngưá»i Hứa Tuyết Äình.
Hồng phu nhân lại cất giong ôn nhu :
- Hứa Ä‘ai cả Äại ca mệt lắm rồi ! Ngồi xuống thôi ! Äại ca không sống được thì chết Ä‘i cho khoan khoái.
Hứa Tuyết Äình khụt khịt luôn mấy tiếng rồi há miệng ngáp dà i.
Lần nà y Hứa Tuyết Äình không đứng dáºy nữa nhưng trong lòng vẫn sáng suốt. Lão biết mình không đứng dáºy để hạ sát giáo chá»§ thì trong mấy trăm ngưá»i, giáo chá»§ công lá»±c thâm háºu hÆ¡n cả, nhất định chất độctrong mình sẽ được hoá giải trước tiên. Thế là tất cả Ä‘á»u mắc và o độc thá»§ cá»§a hắn.
Lão nghÄ© váºy liá»n nói :
- Lục Tiên Sinh ? Tiểu đệ không cỠđộng được nữa rồi. Tiên sinh...nghĩ giúp cách nà o để giải quyết vụ nà y.
Lục Tiên Sinh lên tiếng :
- Vi công tá» ? Lão giáo chá»§ nà y cá»±c kỳ tà n ác. Chất độc trong ngưá»i hắn mà hoá giải thìhắn giết chết hết. Cả công tá» cÅ©ng đừng hòng sống sót.Váºy công tá» mau đến hạ sát giáo chá»§ cùng phu nhân Ä‘i?
Câu nà y Lục Tiên Sinh khá»i nói. Vi Tiểu Bảo cÅ©ng đã biết rồi. Gã liá»n lượm má»™t thanh kiếm từ từ Ä‘i vá» phÃa giáo chá»§.
Lục Tiên Sinh lại nói :
- Hồng phu nhân biết cách xá» dụng Mê hồn đại pháp. Công tá» chá»› ngó và o mặt mụ, nhất là đừng nhìn và o mắt mụ. Bất luáºn mụ nói gì cÅ©ng là có hại cho công tá». Công tá» hãy cầm kiếm chém mụ trước Ä‘i.
Vi Tiểu Bảo dạ má»™t tiếng rồi chống kiếm Ä‘i vè phÃa Hồng phu nhân.
Hồng phu nhân cất giá»ng ôn nhu há»i :
- Tiểu huynh đệ ? Tiểu huynh đệ bảo ta có đẹp không ?
Thanh âm mụ cá»±c kỳ quyến rÅ© tưởng chừng là m cho ngưá»i ta phải Ä‘iên đảo thần hồn, gân cốt cÅ©ng nhÅ©n oải ra.
Vi Tiểu Bảo chấn động tâm thần, quay đầu toan nhìn mụ.
Uỷ Tôn Giả vội quát lên :
- Äó là "hại nhân tinh", ngó và o không được đâu.
Vi Tiểu Bảo run lên, gã nhắm chặt hai mắt lại.
Hồng phu nhân cưá»i mát nói :
- Tiểu huynh đệ ! Ngươi cứ quay lại mở mắt nhìn tạ Trong mắt ta có hình bóng của ngươi mà !
Vi Tiểu Bảo muốn mở mắt ra ngó, nhưng cố nhẫn nại giÆ¡ thanh kiếm lên trước ngá»±c, tiếp tục Ä‘i vá» phÃa Hồng phu nhân.
Äá»™t nhiên bên trái gã có thanh âm trong trẻo cất lên :
- Hảo ca ca ! Không giết được đâu.
âm thanh rất quen thuá»™c khiến Vi Tiểu Bảo chấn động tâm thần, gã liá»n mở mắt ngó vá» phÃa phát ra tiếng nói thì thấy má»™t thiếu nữ mặc áo hồng nằm thẳng cẳng dưới đất.Cặp mắt cô xinh đẹp, cô chÃnh là tiểu quáºn chúa Má»™c Kiếm Bình.
Vi Tiểu Bảo giáºt mình kinh hãi. Không bao giá» gã ngá» tá»›i gặp cô ở đây.
Còn cô mặc áo hồng như thiếu nữ ở XÃch Long Môn thì không có chi là lạ.
Gã vá»™i cúi xuống đỡ cô dáºy há»i :
- Tại sao muội muội lại ở đây?
Má»™c Kiếm Bình không trả lá»i và o câu há»i. Cô nhắc lại :
- Ca ca nhất định đừng giết phu nhân, mà cũng không hạ sát giáo chủ. ..
Vi Tiểu Bảo lấy là m kỳ há»i :
- Muá»™i muá»™i quy thuáºn Thần Long giáo rồi ư ? Vụ nà y là thế nà o?
Má»™c Kiếm Bình toà n thân nhÅ©n ra như ngưá»i không xương. Cô tá»±a và o vai Vi Tiểu Bảo. Cái miệng nhá» bé ká» và o tai gã khẽ nói :
- Tiểu muá»™i xin ca ca đừng giết phu nhân, cÅ©ng đừng hạ sát giáo chá»§. Hảo ca ca ! Ca ca có chịu không ? Sư thư hiện nay ở đây. Y cÅ©ng cầu khẩn ca ca như váºy
Vi Tiểu Bảo chia tay cùng Má»™c Kiếm Bình lâu ngà y, nay được tái ngá»™, lòng gã hoan há»· vô cùng ? Huống hồ chỉ mình cô nằm gá»n trong lòng tấm thân má»m mại? Tai gã nghe những lá»i thánh thót thì còn cá»± tuyệt là m sao được ? Gã khẽ há»i :
- Tiểu huynh mà không giết bá»n há» Ä‘i, khi giáo chá»§ giải độc rồi lại giết ta thì sao?
Gã ôm chặt cô và o lòng. Câu nà y gã nói rất khẽ và o bên tai cô.
Mộc Kiếm Bình đáp :
- Ca ca đã cứu mạng giáo chủ cùng phu nhân thì khi nà o hai vị lại giết ca ca.
Vi Tiểu Bảo nghe cô nói có lý, gã liá»ncho đây là cÆ¡ há»™i để láºp công lá»›n, nhưng cÅ©ng nghÄ© tá»›ibá»n Uá»· Tôn Giả , Lục Tiên Sinh , Vô Căn đạo nhântất bị giáo chá»§ hạ sát.
Uá»· Tôn Giả và Lục Tiên Sinh đã có chút tình há»™i diện vá»›i gã khiến lòng gã cÅ©ng hÆ¡i áy náy. Còn Vô Căn đạo nhân là con ngưá»i hà o kiệt mà bị uổng mạng thì tháºt đáng tiếc.
Gã nghÄ© cách tốt hÆ¡n hết là không giết giáo chá»§ cùng phu nhân, đồng thá»i cứu mạng Uá»· Tôn Giả mấy ngưá»i.
Lại nghe Mộc Kiếm Bình khẽ nói :
- Chúng ta Ä‘á»u là thá»§ hạ cá»§a phu nhân. Nếu Thanh Long sứ đắc thế lên là m giáo chá»§ thì tất phải chếthết.
Vi Tiểu Bảo đáp :
- Phải lắm ! Hảo hiá»n thê ! Ta nhất định cứu hiá»n thê.
Gã nói rồi hôn và o má cô.
Mộc kiếm Bình thẹn mặt đỠbừng lên, nhưng trong ánh mắt lộ vẻ vui mừng.
Vi Tiểu Bảo ôm Mộc kiếm Bình lên quay lại nói :
- Lục Tiên Sinh Æ¡i ! Không thể hạ sát giáo chá»§cùng phu nhân được. Trên bia đá có khắcchữ " giáo chá»§ cùng phu nhân trá»n Ä‘á»i hưởng phúc,thá» ngang Thượng Äế. Khi nà o tai hạ dám hại mạng hai vịlão nhân giả Huống chi hai vị lão nhân gia thầnthông quảng đại, dù ai muốn giết cÅ©ng không chết đâu.
Lục Tiên Sinh trong dạ bồn chồn la lên :
- Văn bia đó là cá»§a giả, chẳng có chi đáng kể. Công tỠđừng nghÄ© vÆ¡ nghÄ© vẩn nữa, mau mau giết hai ngưá»i đó đỉ Không thì cả lÅ© chết không có đất mà chôn.
- Lục Tiên Sinh ! Tiên sinh chá»› có nói những Ä‘iá»u phản nghịch phạm thượng như váºy ! Tiên sinh có thuốc giải không ? Chúng ta mau mau hãy giải độc cho giáo chá»§ cùng phu nhân rồi hãy tÃnh váºy.
Hồng phu nhân dịu dà ng nói :
- Phải rồi ! Tiểu huynh đệ ! Kiến thức cá»§a tiểu huynh đệ quả nhiênsiêu quần xuất chúng. Thượng đế phái má»™t vị thiếu niênanh hùng là tiểu huynh đệ xuống trần để phò tágiáo chá»§. Thần Long giáo được tiểu huynh đệ tháºt phước lá»›ntầy trá»i !
Mụ nói câu nà y tá»±a hồ táºn đáy lòng phát ra, mặc dầu nó có phần tán dương má»™t cách quá đáng.
Vi Tiểu Bảo nghe lá»t tai, trong lòng khoan khoái không biết đến thế nà o mà kể. Gã cưá»i đáp :
- Thưa phu nhân ? Nhưng tiểu tá» lại không phải ngưá»i trong Thần Long giáo.
Hồng phu nhân cưá»i nói :
- Trá»i Æ¡i ! Tiểu huynh đệ còn quan tâm đến chuyện đóư ? Bây gì tiểu huynh đệ có thể gia nháºp Thần Long giáo ngaỵ ChÃnh ta đứng ra bảo đảm.
Mụ quay lai há»i giáo chá»§ :
- Giáo chá»§ ? Tiểu huynh đệ đây láºp nên công lá»›nnhư váºy cho bản giáo. Chúng ta để y lãnh chức vụ gì cho xứng đáng ?
Giáo chủ đáp :
- Chưởng môn sứ Bạch Long môn Trương Chà Linh phạm tá»™i phản nghịch đã thụ hình rồi, váºy chúng ta uá»· nhiệm chà ng thiếu niên nà y là m Bạch Long sứ là xong.
Hồng phu nhân cưá»i nói :
- Thế thì tuyệt quá ? Tiểu huynh đệ ? Trong bản giáo trên hết là giáo chá»§, thứ đến là NgÅ© long sứ : Thanh, XÃch, Bạch, Hắc, Hoà ng. Trước nay chưa có aivừa gia nháºp bản giáo mà đã bước lên ngôiBạch Long sứ ngaỵ Thế là giáo chá»§ đặc biệt tôn trongvà trông cáºy ở nÆ¡i tiểu huynh đệ. Tiểu huynh đệ ! Ngươi há»Vi, chúng ta đã biết rồi, còn đại hiệu là chi?
Vi Tiểu Bảo đáp :
- Tại hạ tên gá»i Vi Tiểu Bảo. Trên chốn giang hồ còn ngoại hiệu là Tiểu Bạch Long.
Gã nhá»› ngà y trước Mao Tháºp Bát đã đặt cho ngoại hiệu nà y nên nói ra.
Gã cảm thấy má»™t nhân váºt giang hồ mà thiếu ngoại hiệu là không đủ oai phong. Không ngá» cái ngoại hiệu đó lại đưa đến chá»— tương hợp vá»›i chức vị cá»§a gã hiện nay.
Hồng phu nhân cả mừng nói :
- Tiểu huynh đệ coi đó mà coi. Nếu không phải đức thượng đế an bà i thì sao lại có sá»± trùng hợp như váºy? Kim khẩu cá»§a giáo chá»§ đã tuyên bố quyết không có chuyện hối cải.
Lục Tiên Sinh rất đổi bồn chồn, vội nói :
- Vi công tá» ? Công tỠđừng mắc bẫy há». Dù côngtá» lên là m Bạch Long sứ, nhưng má»™t khi há» không ưa nữalà giết công tá» dá»… như trở bà n taỵ Bạch Long sứ TrươngChà Linh vừa bị thụ hình là tấm gương sáng chocông tỠđó. Công tá» nên giết vợ chồng giáochá»§ Ä‘i, rồi toà n thể anh em Thần Long giáo sẽ tôn côngtá» lên là m giáo chá»§ là xong.
Lục Tiên Sinh nói câu nà y khiến má»i ngưá»i Ä‘á»u sá»ng sốt. Bá»n Uá»· Tôn Giả , Hứa Tuyết Äình, Vô Căn đạo nhân ban đầu cho là câu nói kỳ khôi ngoà i ý nghÄ© cá»§a má»i ngưá»i, nhưng sau há» nghÄ© lại. Nếu không tôn gã lên là m giáo chá»§, thì trong Thần Long giáo chẳng còn chức gì cao hÆ¡n Bạch Long sứ. Tình thế trở nên rất nguy ngáºp, tÃnh mạng má»i ngưá»i ở trong tay gã. Chỉ có thế may ra má»›i dụ được gã hạ sát giáochá»§ cùng phu nhân.
Há» cốt sao qua khá»i bước nguy nan trước mắt rồi sau sẽ liệu. Há» cho rằngmá»™t thằng trẻ nÃt dù có lên là m giáo chá»§ thá»±c sá»± cÅ©ng không thoát khá»i bà n tay quần hà o lÅ©ng Ä‘oạn.
Sau má»™t lúc suy nghÄ© má»i ngưá»i đồng thanh hô :
- Phải lắm ! phải lắm ? Chúng ta tôn Vi công tỠlên là m giáo chủ Thần Long giáo.
Vi Tiểu Bảo thè lưỡi cưá»i đáp :
- Tại hạ không là m giáo chá»§ được đâu. Các vị nói thế há chẳng khiến cho tại hạ tổn thá» ? Vả lại hà nh động như váºy là đại nghịch vô đạo. Bay giá» tại hạ tÃnh thế nà y. ..
Gã quay sang nói với giáo chủ cùng phu nhân :
- Bẩm giáo chá»§ ? Thưa phu nhân ! Tiểu tá» thiết tưởng chúng ta quay vá» sá»± hòa hảo là hÆ¡n. Câu chuyện bữa nay haibên nhất thiết bá» qua không nhắc tá»›i nữa. Bá»n Lục TiênSinh , Thanh Long sứ đã mạo phạm giáo chá»§, xin giáochá»§ khoan hồng đại lượng tha tá»™i cho há».
Gã lại há»i :
- Lục Tiên Sinh ? Tiên sinh hãy lấy thuốc giải cho má»i ngưá»i uống, rồi toà n thể trên dưới trở lại tình hòa hảo há lại chẳng hay hÆ¡n ư ?
Hồng giáo chủ lên tiếng :
- ÄÆ°á»£c rồi? Bản toà ưng thuáºn như váºy. Bạch Long sứ đã khuyên chúng ta trở lại hoà hảo cùng mưu đồ hạnh phúc cho nhau, bản tòa vui lòng khoan miá»…n, nhất thiết bá» hết má»i tá»™i trạng bữa nay không truy cứu nữa.
Vi Tiểu Bảo há»i :
- Lục Tiên Sinh ! Thanh Long sứ ? Giáo chá»§ đã ưng chuẩn lá»i đỠnghị cá»§a tại hạ. Thế là hay lắm rồi. Các vị còn muốn gì nữa?
Lục Tiên Sinh thấy không còn cách nà o thúc đẩy được Vi Tiểu Bảo lại giết giáo chá»§ cùng phu nhân, liá»n thở dà i đáp :
- Äã đà nh rằng thế nhưng giáo chá»§ cùng phu nhân, hai vị lão nhân gia có chịu tuyên lá»i trá»ng thệ thì bá»n thuá»™c hạ má»›i tin được.
Hồng phu nhân vừa cưá»i vừa tuyên bố :
- Tô Thuyên nà y quyết không truy cứu những việcbữa nay, nếu trái lá»i ước thì nguyện thân sa đà mrồng cho muôn ngà n con rắn cắn chết.
Hồng giáo chá»§ cÅ©ng cất giá»ng trầm trầm tuyên thệ:
- Thần Long giáo chủ Hồng mỗ nếu còn đem những tội trạng bữa nay của các vị lão huynh đệ ra thanh toán thì phải xuống đầm rồng để muôn ngà n rắn ăn thịt, mảnh xương cũng không còn.
Thân sa đầm rồng để rắn cắn chết là hình phạt nặng nhất để trừng trị những ngưá»i trong bản giáo phạm trá»ng tá»™i.
Má»i ngưá»i thấy giáo chá»§ cùng phu nhân đã phát thệ thì dù có vì tình thế bắt buá»™c cÅ©ng không thay đổi được nữa.
Lục Tiên Sinh há»i :
- Thanh Long sứ ? Äại ca tÃnh thế nà o?
Hứa Tuyết Äình chỉ còn thoi thóp thở, gắng gượng đáp :
- Tiểu đệ không sống nổi nữa rồi.
|

05-11-2011, 11:48 PM
|
 |
♥Nốt ruồi dâm đãng♥
|
|
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: nÆ¡i ấy bình yên
Bà i gởi: 949
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 13 giá»
Thanks: 74
Thanked 6,205 Times in 409 Posts
|
|
Lá»™c Äỉnh Ký
Kim Dung
Hồi 91
Nguồn: Sưu tầm
Hồi 91
Bạch Long Sứ chấp chưởng Ngũ Long lệnh
Lục Tiên Sinh lại há»i :
- Vô Căn đạo trưởng ? Äạo trưởng có cao kiến gì không ?
Vô Căn đạo lớn tiếng đáp :
- Như thế cÅ©ng phải, Hồng giáo chá»§ nguyên là má»™t vị lão huynh đệ cá»§a chúng tạ Lão nhân gia tà i kiến văn võ hÆ¡n ngưá»i khác gấp mưá»i lần. Chúng ta đã tôn lão nhân gia lên là m giáo chá»§, ai cÅ©ng dốc dạ trung thà nh, là m gì có chuyện nhị tâm ? Nhưng từ ngà y lão nhân gia lấy vị phu nhân nà y,tÃnh tình thay đổi rất nhiá»u, chỉ muốn cất nhắc bá»n thiếu niên tân tiến, còn những anh em già nua bị tà n sát dần. Thanh Long sứ sở dÄ© bạo động là chỉ cầu cho được toà n tÃnh mạng chứ không có ý gì khác. Bâygiá» giáo chá»§ cùng phu nhân đã tuyên thệtrước mặt giáo chúng, quyết chẳng có lý nà ocòn truy cứu câu chuyện xảy ra bữa nay để cố ý sáthại lÅ©già nuạ Váºy chúng ta hà tất còn Ä‘em lòngphản nghịch ? Mặt khác, Thần Long giáo không thể thiếumá»™t vị giáo chá»§ như lão nhân gia được.
Bá»n thiếu niên nam nữ đồng thanh lá»›n tiếng hô :
- Hồng giáo chá»§ trá»n Ä‘á»i hưởng phước, thá» ngang Thượng Äế.
Lục Tiên Sinh nói :
- Vi công tá» ? Vi công tá» không uống rượu hùng hoà ng nên không trúng phải chất độc Bách Hoa Phúc Xà cao mà bữa nay láºp nên công trạng. Xem thế đủ biết trong cõi mênh mang quả có Thượng Äế an bà i.
Tiên sinh dừng lại một chút rồi tiếp :
- Muốn hóa giải chất độc nà y chẳng có gì khó khăn. Công tá» ra ngoà i múc nước lạnh cho má»i ngưá»i uống là giải được ngay.
Vi Tiểu Bảo cưá»i nói :
- Té ra cách giải độc chỉ có thế thôi.
Gã ra ngoà i sảnh đưá»ng không tìm được nước lạnh, liá»n quanh và o phÃa sau nhà đại sảnh thấy bà y hà ng má»™t dãy hÆ¡n hai chục cái ang lá»›n Ä‘á»u chứa đầy nước trong. nguyên nước nà y trữ sẵn để phòng cứu há»a nếu căn nhà trúc nà y bị cháy.
Gã múc má»™t thùng nước đầy Ä‘em và o sảnh đưá»ngđưa cho Hồng giáo chá»§ uống trước má»™t bầu. Bầu thứ hai đưa cho Hồngphunhân. Bầu thứ ba đưa cho Vô Căn đạo nhân.
Gã vừa đưa nước cho đạo nhân vừa nói :
- Äạo trưởng ? Äạo trưởng tháºt dáng mặt anh hùng hảo hán.
Gã đưa bầu thứ tư và thứ năm cho Uỷ Tôn Giả cùng Lục Tiên Sinh. Bầu thứ sáu đưa cho Mộc Kiếm Bình.
Má»i ngưá»i uống nước lạnh và o Ä‘á»u nôn ra ồng á»™c, rồi từ từ cỠđộng chân tay được.
Vi Tiểu Bảo múc nước thêm cho mấy ngưá»i nữa uống xong thì Lục Tiên Sinh đã đứng lên được. Lão lại nâng Thanh Long sứ Hứa Tuyết Äình dáºy để Ä‘iá»u trị vết thương cho cầm máu.
Bá»n Uá»· Tôn Giả đứng dáºy được liá»n Ä‘i lấy nước cho các giáo chúng uống.
Chẳng bao lâu Mộc Kiếm Bình cũng cứu tỉnh xong mấy thiếu nữáo hồng.
Bao nhiêu ngưá»i uống nước lạnh rồi má»a thốc má»a tháo đầy nhà , mùi hôi thối xông lên sặc sụa rất khó ngá»i.
Hồng phu nhân nói :
- Bữa nay các vị hãy vá» nghỉ, mai sẽ đến há»™i há»p.
Hồng giáo chủ ra lệnh :
- Má»i ngưá»i không được nhân vụ xảy ra bữa nay mà gây lá»™n xá»™n hoặc thù nghịch nhau. Bản tòa đã bá» không cứu xét chuyện đã qua thì giữa anh em giáo chúng cÅ©ng không được gây chuyện xÃch mÃch. Kẻ nà o trái lệnh sẽ bị trá»ng phạt. Bá»n thiếu niên trong NgÅ© Long không được có thái độ bất kÃnh vá»›i chưởng môn sứ. Chưởng môn sứ cÅ©ng không nên tìm cá»› để sá»a trị bá»n thiếu niên trong bản môn.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u đồng thanh vâng dạ. Ai nấy tưởng chừng như cất bỠđược gánh nặng bên lòng.
Hồng phu nhân cất giá»ng ôn nhu :
- Bạch Long sứ ? Ngươi hãy theo ta.
Vi Tiểu Bảo vẫn chưa biết mụ gá»i mình. Gã thấy mụ vẫy tay má»›i nhá»› ra mình giữ chức Bạch Long sứ trong Thần Long giáo. Gã liá»n chạy lại.
Giáo chá»§ cùng phu nhân sóng vai ra khá»i nhà đại sảnh. Bá»n giáo chúng cỠđông được rồi Ä‘á»u đứng lên khom lưng hà nh lá»…, lá»›n tiếng hô :
- Hồng giáo chá»§ hưởng phúc trá»n Ä‘á»i, thá» ngang Thượng Äế.
Giáo chá»§ cùng phu nhân Ä‘i trên con đưá»ng lát đá xanh ở mé tả sảnh đưá»ng xuyên và o rừng trúc lên thẳng bình đà i.
Trên đà i đã cất mấy căn nhà trúc , mưá»i mấy nam nữ thiếu niên mặc quần áo đủ mà u sắc canh giữ trước sau toà nhà , chúng thấy giáo chá»§ đến liá»n khom lưng hà nh lá»….
Hồng phu nhân dẫn Vi Tiểu Bảo và o. Mụ nhìn một thiếuniên áo trắng giới thiệu :
- Äây là Vi công tá» má»›i nháºm chức chưởng môn sứ Bạch Long môn.
Ngươi má»i y vá» sương phòng phÃa Äông nghỉ ngÆ¡i. Các ngươi phải hầu hạ cho chu đáo.
Mụ nói xong nhìn Vi Tiểu Bảo mỉm cưá»i rồi Ä‘i và ná»™iđưá»ng.
Mấy tên thiếu niên áo trắng nhìn Vi Tiểu Bảo khom lưng thi lễ nói :
- Bá»n thuá»™c hạ xin tham kiến chưởng môn sứ.
Vi Tiểu Bảo ở Hoà ng cung đã là m thá»§ lãnh thái giám, tại Thiên Äịa Há»™i là m Hương chá»§, rất quyenvá»›i chuyện ngưá»i ta kÃnh cẩn mình nên vẫn thản nhiên, chỉ gáºt đầu đáp :
- Các ngưá»i bất tất phải Ä‘a lá»….
Mấy tên thiếu niên áo trắng dẫn gã và o sương phòng phÃa Äông rồi bưng trà đến.
Tuy gá»i là sương phòng nhưng gian nhà nà y khá rá»™ng rãi, cách trần thiết rất thanh lịch. Trên bà n cùng mặt kệ bà y đầy đồ cổ ngoạn bằng kim ngá»c.
Trên vách treo vô số tá»± há»a. Trên giưá»ng chăn đệm rất hoa mỹ. Căn phòng nà y chẳng khác phòng ốc cá»§a Hoà ng cung mấy.
Mấy tên thiếu niên thấy gã tuy còn nhá» tuổi, nhưng được Hồng phu nhân trá»ng vá»ng mà giáo chá»§ lại để gã sống ở tòa Tiên Phúc cư nà y là má»™t nÆ¡imà ngưá»i ngoà i không được và o, thì biếtvị Bạch Long sứ cá»§a chúng được đặc biệt trá»ng đãi, địa vị còncaohÆ¡n bốn vị chưởng môn sứ kia.
Bá»n thiếu niên canh giữ nÆ¡i đây chưa biết biến cố ngoà i đại sảnh, nhưng thấy Vi Tiểu Bảo ở ngôi cao lại được giáo chá»§ cùng phu nhân sá»§ng ái, nên chúng liá»n ân cần hầu hạ.
Chiá»u hôm ấy Vi Tiểu Bảo há»i mấy tên thiếu niên áo trắng cho biết luáºt lệ Ở NgÅ© Long môn.
Nguyên Thần Long giáo chia là m NgÅ© môn. Chưởngmôn sứ Ä‘á»u là những tay cao thá»§ tinh thâm đã láºpnhiá»u đại công cho giáo phái.
Vi Tiểu Bảo là má»™t thiếu niên tân tiến lên nháºmchức cao vì gã đã cứu được tÃnh mạng cho giáo chá»§ cùng phu nhân.
Sáng sá»›m hôm sau Hồng giáo chá»§ cùng Hồng phu nhân ra nhà đại sảnh triệu táºp đại há»™i giáo chúng.
Trên nét mặt má»i ngưá»i vẫn lá»™ vẻ lo âu, không hiểu giáo chá»§ đối vá»›i sá»± việc hôm qua có để tâm và xá» trị gì không ? Tuy giáo chá»§ đã tuyênthệ không truy cứu nữa, nhưng lão là ngưá»i tâmđịa rất thâm trầm, ai mà tiên liệu được chá»§ ý cá»§alão có hà nh động bất trắc hay không ?
Hồng giáo chá»§ cất tiếng há»i :
- Thương thế của Thanh Long sứ ra sao?
Lục Tiên Sinh khom lưng đáp :
- Khải bẩm giáo chá»§ ? Thương thế cá»§a Thanh Long sứ rất trầm trá»ng. Hiên giá» khó mà biết được tÃnh mạng y có được bảo toà n hay không ?
Giáo chá»§ lấy trong bá»c ra má»™t cái bình sứ mầu hồng tươi nói :
- Äây là ba viên Thiên Vương bảo mệnh Ä‘an. Ngươi cầm lấy cho y uống.
Lão nói rồi không đưa tay lên, chiếc bình sứ đã từ từ bay đến trước mặt Lục Tiên Sinh.
Lục Tiên Sinh đưa vội tay ra đón lấy, phục lạy xuống đất nói :
- KÃnh tạ hồng ân cá»§a giáo chá»§.
Tiên sinh biết thuốc Thiên Vương bảo mệnh đan nà y vô cùng trân quý.
ChÃnh giáo chá»§ đã phái bá»™ thuá»™c Ä‘i thu tháºp những dược tà i kỳ trân ở các nÆ¡i Ä‘em vá» chế luyện má»›i thà nh.
Trong Thiên vương bảo mệnh Ä‘an có Nhân sâm già đã ba trăm năm, Bạch hùng đảm, Tuyết liên cùng nhiá»u dược váºt khác. Äiá»u đáng quý nhất là giáo chá»§ phà rất nhiá»u tâm lá»±c Ä‘Ãch thân chế luyện mấy phen má»›i được hÆ¡n má»™t chục viên. Hứa Tuyết Äình uống ba viên linh Ä‘an nà y và o thì tÃnhmạng không còn gì đáng ngại nữa.
Kỳ dư các vị lão huynh đệ nhất tá» khom lưng tạ Æ n, bụng bảo dạ :
- Hôm qua Thanh Long sứ phạm tá»™i phản nghịch ngạo mạn giáo chá»§ như váºy, lại còn toan giết hại lão nhân gia. Thế mà bữa nay giáo chá»§ lão nhân gia lại ban trân dược cứu mạng cho y thì thá»±c tình lão nhân gia không để tâm đến đại tá»™i nữa.
Ai cÅ©ng lấy là m an á»§i rất nhiá»u.
Hồng phu nhân rất tươi cưá»i há»i :
- Bạch Long sứ ? Ta nghe nói ở trên NgÅ© Äà i SÆ¡n,ngươi đã được coi má»™t tấm bia đá có khắc khoa đẩu văn,phải không ?
Vi Tiểu Bảo khom lưng đáp :
- Äúng thế ?
Uỷ Tôn Giả lên tiếng :
- Khải bẩm giáo chủ cùng phu nhân ? Thuộc hạ có phóng bà i văn đó đem theo đây.
Lão lấy trong bá»c ra má»™t gói vải dầu. Tiếp theo lãolấy ra má»™t bức chữ tháºt lá»›n treo lên tưá»ng mé Äông.Quả nhiên đó là thứ văn tá»± cổ quái, chẳng ai biếtmá»™t chữ nà o.
Hồng phu nhân lại há»i :
- Bạch Long sứ ? Ngươi đã biết thứ văn tá»± nà y thì Ä‘á»c lên cho má»i ngưá»i cùng nghe.
Vi Tiểu Bảo dạ má»™t tiếng rồi đưa mắt nhìn và o bức cổ văn lá»›n tiếng Ä‘á»c thuá»™c lòng bà i văn cá»§a Lục Tiên Sinh đã dạy gã :
" Năm Trinh quan thứ hai, tháng mưá»i , ngà y giáp tý..."
Gã từ từ Ä‘á»c xuống, thỉnh thoảng có chữ quyên liá»n nói :
- á»’ ! Chữ nà y là chữ gì ? Khó nháºn quá ! à phải rồi. Äây là chữ "ma".
Gã Ä‘á»c đến câu :
" Tiên phúc vÄ©nh hưởng, phổ tế sùng kÃnh, thá»giữa thiên tá» văn võ nhân thánh".
Gã đưa và o bốn chữ " Liên đồng phu nhân" thực ra rất thô tục so với văn bia. Giả sỠLục Tiên Sinh hà nhvăn thì đã đưa và o chữ thanh nhã hơn. Nhưng ViTiểu Bảo bất thông văn lý thì còn hiểu thế nà o là văn chương nữa? Gã không đổi bốn chữ thà nh năm thì đã là quý rồi.
Hồng phu nhân nghe nói tá»›i bốn chữ " Liên đồng phu nhân" liá»n mặt mà y há»›n hở nhìn trượng phu nói :
- Giáo chủ ? Trong văn bia quả có nhắc đến tiện thiếp, đâu phải Bạch Long sứ bịa chuyện.
Hồng giáo chá»§ cÅ©ng cá»±c kỳ cao hứng, gáºt đầu đáp :
- Hay lắm ? Hay lắm ? Quả là lòng trá»i an bà i từ trước. Ngà y nay chúng ta dá»±ng ra Thần Long giáo mà đá»i Trinh Quan nhà Äại ÄÆ°á»ng đã được coi trên trá»i cáo thị rồi.
Giáo chúng trong sảnh đưá»ng lại tung hô :
- Giáo chá»§ hưởng phúc trá»n Ä‘á»i, thá» ngang thượng đế.
Bá»n lão huynh đệ và o hà ng Vô Căn đạo nhân cÅ©ng trong lòng cá»±c kỳ kinh hãi, miệng lẩm bẩm :
- Té ra giáo chá»§ cùng phu nhân đã ứng Ä‘iá»m trá»i từ trước. Thế thì còn ai mạo phạm đến hại lão nhân gia được ?
Vi Tiểu Bảo sau cùng Ä‘á»c tá»›i chá»— pho Tứ tháºp nhị chương kinh hiệnđể ở đâu
Hồng phu nhân thở dà i nói :
- Những báºc thánh hiá»n hà o kiệt thương dân cứu Ä‘á»i quả nhiên đã được đức Thượng Äế an bà i từ trước. Cả bá»n ác tắc hại dân như Ngô Tam Quế cÅ©ng trong vốn bà n tÃnh cá»§a nhà trá»i. Giáo chá»§ ? Tám pho bảo kinh đó đã thuá»™c sở hữu cá»§a bản giáo, váºy chẳng sá»›m thì muá»™n sẽ Ä‘em vỠđây.
Giáo chá»§ vuốt râu mÄ©m cưá»i đáp :
- Phu nhân nói phải lắm !
Má»i ngưá»i lại hô lá»›n :
- Thá» ngang Thượng Äế ! Thá» ngang Thượng Äế ?
Hồng giáo chá»§ chá» cho sảnh đưá»ng yên tÄ©nh, trở lại ngồi tuyên bố :
- Bây giỠđến khai hương đưá»ng để là m lá»… trao chức chưởng môn sứ Bạch Long môn cho Vi Tiểu Bảo.
Nghi tiết ở Khai hương đưá»ng trong Thần Long giáo khác vá»›iThiên Äịa há»™i.
Vi Tiểu Bảo thấy trên hương án đặt năm chiếc mâm và ng. Trong má»—i mâm có má»™t con rắn nhá» cÅ©ng chia năm sắc : Ä‘á», trắng, xanh, và ng, Ä‘en.
Năm con rắn nhá» ngẩng đầu cao lên,lưỡi thò ra thụt và o không ngá»›t. Mình nó cuá»™n lại nằm im không nhúc nhÃch.
Vi Tiểu Bảo lạy " NgÅ© sắc thần long" xong rồi quay lại xá giáo chá»§ cùng phu nhân. Sau đó gã tiếp thụ những lá»i chúc hạ cá»§a bá»n Vô Căn đạo nhân.
Hồng phu nhân rót ba chung rượi hùng hoà ng đưa cho Vi Tiểu Bảo :
- Bạch Long sứ uống rượu nà y và o thì bao nhiêu thần long trên đảo Ä‘á»u biết ngươi là ngưá»i nhà . Từ nay trở Ä‘i chúng không cắn ngươi nữa.
Giáo chá»§ lai tặng cho Vi Tiểu Bảo má»™t chuá»—i hạt châu bằng hùng hoà ng để gã Ä‘eo sát và o da thịt đặng trừ bách độc khá»i xâm nháºp và o mình.
Sau đó bá»n chấp sá»± và bá»n thiếu niên ở Bạch Long môn Ä‘á»u đến là m lá»… tham kiến chưởng môn cá»§a bản môn.
Giáo chủ lại ra lệnh :
- Hiện nay chưởng môn sứ Thanh Long môn còn nghỉ dưỡng bệnh, váºy công việc ở môn nà y tạm giao cho Bạn đầu đà xá» lý. bao giá» Thanh long sứ khá»i bệnh sẽ trở lại chấp chưởng.
Uỷ Tôn Giả khom lưng nhân lệnh.
Giáo chủ lại nói:
- NgÅ© Long sứ và Lục Cao Hiên sáu ngưá»i hãy đến nhà háºu sảnh bà n việc.
Lão nói rồi cùng phu nhân rá»i chá»— ngồi Ä‘i xuống.
Má»i ngưá»i trong sảnh đưá»ng tiá»n hô háºu á»§ng Ä‘i theo. Bá»n Vô Căn đạo nhân, Vi Tiểu Bảo, Uá»· Tôn Giả, Lục Tiên Sinh cÅ©ng Ä‘i theo.
Bây giá» Vi Tiểu Bảo má»›i biết Lục Tiên Sinh tên gá»i LụcCao Hiên.
Nhà háºu sảnh ở phÃa sau nhà đại sảnh.
Sảnh đưá»ng nà y rất nhá» hẹp. Ở giữa đặt hai chiếc ghế lá»›n là chá»— ngồi cá»§a giáo chá»§ cùng phu nhân. PhÃa trước đặt năm ghế thấp hÆ¡n. Ba vị chưởng môn sứ chia nhau ngồi và o. Uá»· Tôn Giả cÅ©ng ngồi và o má»™t ghế.
Lão quay lại bảo Vi Tiểu Bảo :
- Má»i Bạch Long sứ an tá»a.
Vi Tiểu Bảo thấy Lục Tiên Sinh không có ghế ngồi, gã ngần ngừ đưa mắt ngó nhìn y thì Lục Tiên Sinhmá»n cưá»i nói :
- Má»i Bạch Long sứ an tá»a Ä‘i. Trong Tiá»m Long đưá»ng nà y không đặt ghế cho tại hạ cùng giáo chúng.
Vi Tiểu Bảo chắc đây là luáºt lệ cá»§aa Thần Long giáo , Uá»· Tôn giả sở dÄ© được ngồi má»™t ghế là vì lão xá» lý thưá»ng vụ đại diện cho Thanh Long sứ.
ChÃnh lão cÅ©ng không có chá»— ngồi.
Gã nghÄ© váºy rồi ngồi xuống ghế. Lục Tiên Sinh đứng đằng saugã.
Hồng giáo chá»§ há»i :
- Văn bia chỉ thị Tám bá»™ Tứ tháºp nhị chương kinh để rải rác bốn phương, mà Hắc Long sứ lại báo cáo hiện nay bốnbá»™ Ở Hoà ng cung nghÄ©a là là m sao?
Hắc Long sứ đáp :
- Chắc là những bá»™ Ở Thiếu lâm, Má»™c Vương Phá»§ cùng và i nÆ¡i khác bị bá»n Thái đát Ä‘oạt được Ä‘em vá» Hoà ng cung.
Giáo chá»§ trầm ngâm không nói gì. Hắc Long sứ lá»™ vẻ sợ hãi. Hắn chẳng hiểu giáo chá»§ có thá»a mãn vá» lá»i giải thÃch vừa rồi cá»§a hắn không ?
Lát sau, Hồng phu nhân mỉm cưá»i nói :
- Hắc Long sứ phái ngưá»i và o Hoà ng cung lấy Kinh. Theo lá»i phúc trình thì chúng ta táºn tâm kiệt lá»±c hoạt động mà cho tá»›i bây giá» chưa lấy được bá»™ nà o. Vụ nà y chúng ta nên phái ngưá»i có phúc pháºn lá»›n phụ trách má»›i là m được
Hoà ng Long sứ vội nói theo :
- Phu nhân quả là cao kiến. Việc lấy kinh quan hệ trá»ng đạitương đương vá»›i phúc pháºn cá»§a ngưá»i được phái Ä‘i. Thuá»™c hạnghÄ© rằng chẳng phải Hắc Long sứ không chịu táºn lá»±c gắng sức hết lòngvì giáo chá»§ láºp công, chắc là y kém phúcnên bảo kinh không lấy và o tay được.
Hồng phu nhân mỉm cưá»i há»i :
- Theo ý ngươi thì ai là ngưá»i có dá»§ phúc pháºn vá» việc nà y?
Hoà ng Long sứ đáp :
- Trong bản giáo, nhân váºt phúc pháºn lá»›n nhất dÄ© nhiên là giáo chá»§ lão nhân gia, thứ hai là phu nhân. Nhưng không thể để giáo chá»§ cùng phu nhân thân tá»± xuất mã. Sau hai vị lão nhân gia, BạchLong sứ là ngưá»i đứng đầu vá» phúc pháºn. Y Ä‘á»c được văn bia,lại láºp nên công lá»›n. Trên ấn đưá»ng cá»§a y thấp thoángánh hồng quang chứng minh phúc phân cá»§a y khôngphải tầm thưá»ng. Bá»n thuá»™c hạ cá»§a giáo chá»§ không ai bìkịp.
Giáo chá»§ vuốt râu mÄ©m cưá»i há»i :
- Bạch Long sứ còn là đứa trẻ nÃt liệu có đảm đương được nhiệm vụ lá»›n lao nà y không ?
Chức vị Bạch Long sứ ở Thần Long giáo tuy rất cao cả mà ViTiểu Bảo chẳng thèm để ý. Gã đã bị hãmmình trên đảo thì gặp sao hay váºy để cầu an.
Äừng nói đến chức Bạch Long sứ, ngay đến ngôi giáo chá»§ gã cÅ©ng chẳng muốn là m. Lòng gã chỉ nóng được vá» kinh cho chóng.
Vi Tiểu Bảo nghe giáo chá»§ nói váºy thì nghÄ© ngay đếnđây là má»™t cÆ¡ há»™i tốt nhất để gã thoát thân.
Gã liá»n đáp :
- Bẩm giáo chá»§ ? Thưa phu nhân ? Thuá»™c hạ được hai vị lão nhân gia đỠbạt trong lòng rất lấy là m cảm kÃch. Thuá»™c hạ chẳng có tà i năng cÅ©ng không bản lãnh, nhưng trông và o hồng phúc cá»§a hai vị lão nhân gia, thuá»™c hạ nghÄ© rằng có phúc là có pháºn, thuá»™c hạ rất hy vá»ng có thể trà trá»™n và o Hoà ng cung để lấy cắp được bốn pho bảo kinh đó.
Hồng giáo chá»§ gáºt đầu ra chiá»u vừa dạ.
Hồng phu nhân cả mừng nói :
- Bạch Long sứ chịu phấn khởi tinh thần, táºn tâm kiệt lá»±c vì công việc cá»§a bản giáo, đủ tá» ra hết dạ trung thà nh đối vá»›i giáo chá»§. Ta biết ngươi là ngưá»i thông minh lanhlợi lại có phúc pháºn lá»›n lao thì e rằng pháingươi lên trá»i là m việc lá»›n cho giáo chá»§ ngươi cÅ©ng có thể thà nh công.
Hồng giáo chá»§ cháºm rãi nói :
- Theo lá»i báo cáo cá»§a Hắc Long sứ thì những tên bá»™ thuá»™c cá»§a y được phái đến Hoà ng cung đã đưa tin ra. Hoà ng Äế có má»™t tên tiểu thái giám rất thân cáºn tên gá»i Tiểu Quế Tá» gì đó. ..
Vi Tiểu Bảo nghe đến ba chữ "Tiểu Quế Tá»" không khá»i giáºt mình kinh hãi nghÄ© thầm :
- Mnh mà bị lá»™ tẩy thì tháºt há»ng bét ?
Gã nghe giáo chủ nói tiếp :
- Hoà ng Äế phái gã nà y lên NgÅ© Äà i SÆ¡n có ý là m việc bất lợi cho bản giáo. Chúng ta đã liên tiếp phái mấy toán ngưá»i Ä‘i đón bắt gã để thẩm vấn.
Bạn đầu đà đây cÅ©ng là ngưá»i được phái Ä‘i , chẳng ngá» y không kiếm được Tiểu Quế Tá» mà lại gặp ngưá»i.
Hoà ng Long sứ nghe giá»ng lưỡi giáo chá»§ có vẻ êm dịu, liá»n lên tiếng nịnh hót :
- Äó là hồng phúc tầy đình cá»§a giáo chá»§.
Hồng giáo chá»§ nhìn lão khẽ gáºt đầu há»i tiếp :
- Bạch Long sứ ? Ngưá»i đến Hoà ng cung tiện Ä‘iá»u tra tưá»ng táºn vá» Tiểu Quế Tá» nà y xem sao. Hoà ng Äế phái hắn lênNgÅ© Äà i sÆ¡n để mưu đồ chuyện gì ?
Vi Tiểu Bảo sợ quá toát mồ hôi lạnh ngắt vội đáp :
- Dạ dạ ? Xin tuân chỉ thị của giáo chủ.
Nhưng trong lòng gã rất vui mừng vì thấy giáo chủ đã quyết ý phái gã đến Hoà ng cung.
Hồng phu nhân nói :
- Trong tám pho Tứ tháºp nhị chương kinh nghe nói cócả bà kÃp cưá»ng thân bảo mệnh, tuổi thá» lâu dà i. Giáo chá»§ chúng ta đã ứng Ä‘iá»m trá»i hẳn được phúc tiên, thá» ngang Thượng đế. Ta nghÄ© rằng tám pho kinh sách nà y chẳng sá»›m thì muá»™n sẽ lá»t và o tay giáo chá»§. Bạch Long sứ ! ngươi Ä‘i Láºp công lá»›n cho giáo chá»§, Lấy đượctám pho kinh vỠđây, tá»± nhiên giáo chá»§ sẽ phongthưởng cách khác.
Vi Tiểu Bảo đứng lên khom lưng đáp :
- Thuá»™c hạ dù tan xương nát thịt cÅ©ng không đủ báo Ä‘á»n công đức cá»§a giáo chá»§ cùng phu nhân trong muôn má»™t. DÄ© nhiên thuá»™c hạ phải " Táºn trung báo quốc, da ngá»±a bá»c thây"
Tám chữ " Táºn trung báo quốc, da ngá»±a bá»c thây" gã há»c được ở nÆ¡i thầy đồ giảng sách. Má»—i khi đại tướng xuất chinh, nhà vua khÃch lệ thì đại tướng khẳng khái trả lá»i bằng tám chữ đó.
Vi Tiểu Bảo cứ nguyên văn Ä‘á»c lại, thà nh ra không khá»i đầu Ngô mình Sở, không hợp cảnh ở chá»— nà y.
Hồng phu nhân cưá»i nói :
- Ngươi táºn trung vá»›i giáo chá»§ là hay lắm. Chuyến nà y ngươi đến Bắc Kinh nên cho mấy ngưá»i Ä‘i theo trợ lá»±c. Tùy ngươi muốn chá»n ai cÅ©ng được.
Vi Tiểu Bảo nghĩ thầm :
- Ta chỉ cần thoát thân, nếu cho ngưá»i cá»§a há» Ä‘i theo thì khác nà o tá»± trói chân tay mình lại.
Gã nghÄ© váºy liá»n đáp :
- Äi nhiá»u ngưá»i sợ tiết lá»™ bà máºt. à phải rồi? Dưới trướng XÃch Long sứ có Ä‘oà n thiếu nữ, thuá»™c hạ muốn lá»±a má»™t và i tên đưa Ä‘i để chúng giả là m cung nữ cho tiện hà nh động trong Hoà ng cung
Vì gã nhớ tới Mộc Kiếm Bình, muốn đưa cả cô đi.
Vô Căn đạo nhân đáp :
- Những tiểu cô nương đó e không dùng được việc gì, tùy Bạch Long sứ lá»±a chá»n mấy tên cÅ©ng được.
Vi Tiểu Bảo đáp :
- Äa tạ đạo trưởng.
Lục Cao Hiên bỗng lên tiếng :
- Khải bẩm giáo chá»§ cùng phu nhân ? Hôm qua thuá»™c hạ đã phạm trá»ng tá»™i, trong lòng thâm tạ giáochá»§ không giết. ..
Hồng giáo chá»§ xua tay, cau mà y ngắt lá»i :
- Chuyện hôm qua không ai được để lòng. Từ giỠtrở điđừng nhắc tới nữa.
Lục Cao Hiên đáp :
- Dạ ! Äa tạ giáo chá»§. Thuá»™c hạ muốn Ä‘i theo Bạch Long sứ. Trông cáºy và o hồng phúc cá»§a giáo chá»§ cùng phu nhân, thuá»™c hạ mong muốn láºp được chút công lao nhá» má»n để tá» tấcdạ nhiệt thà nh.
Hồng giáo chá»§ gáºt đầu nói :
- Lục Cao Hiên mưu kế sâu xa, võ công cao cưá»ng, ngòi bút lại cà ng sắc bén, văn chương cÅ©ng vững và ng. Hay lắm ? hay lắm ? Ngươi Ä‘i theo Bạch Long sứ cÅ©ng phải.
Lục Cao Hiên trống ngực đánh thình thịch, bụng bảo dạ :
- Giáo chủ nói : Ngòi bút sắc bén, văn chương vững và ng, hay là mình bịa đặt bà i văn bia, lão gia đã biết rồi?
Uỷ Tôn Giả cũng nói :
- Khải bẩm giáo chủ cùng phu nhân ? Thuộc hạ cũng xin theo Bạch Long sứ đến Bắc Kinh để phục vụ cho giáo chủ.
Giáo chá»§ gáºt đầu. Lão thấy Hoà ng Long sứ cÅ©ng toan mở miệng, liá»n nói ngay :
- Số ngưá»i Ä‘i nhiá»u rồi , bản toà e rằng bấy nhiêu cÅ©ng đã khó giữ cho khá»i tiết lá»™ hà nh tung. Hai ngưá»i Ä‘i vá»›i Bạch Long sứ , nhất thiết phải hà nh động theo lệnh cá»§a y không được chống đối.
Lục Cao Hiên và Uỷ Tôn Giả khom lưng đáp :
- Bá»n thuá»™c hạ xin tuân lệnh.
Hồng phu nhân lấy từ trong bá»c ra má»™t con rồng nhá», năm sắc loang lổ đúc bằng hoà ng kim, bạch ngân, đồng tụ, sắt Ä‘en, ngá»c xanh. Mụ nói :
- Bạch Long sứ ? Äây là ngÅ© long lệnh cá»§a giáo chá»§. Ta tạm giao cho ngưá»i tạm chấp chưởng. Mấy vạn giáo chúng trông thấy NgÅ© Long Lệnh cung như Ä‘Ãch thân giáo chá»§. Vì ngưá»i Ä‘i là m việc lá»›n nên giao cho ngươi đủ quyá»n sinh sát. Sau khi láºp công xong, sẽ Ä‘em NgÅ© Long Lệnh vá» hoà n lại.
Vi Tiểu Bảo vâng ạ luôn miệng.
Gã đưa tay ra đón lấy con rồng nhá», trong bụng khôngkhá»i buồn rầu nghÄ© thầm:
- Ta chỉ mong vỠđến Bắc Kinh rồi không thèm lý gì đến Thần Long Giáo hay Hồ qui? giáo gì cũng mặc. Mình đem Ngũ Long Lệnh của hỠđi chỉ tổ thêm rắc rối cho mình.
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
àäàìàñ, ãâàðäèÿ, áàëëîâ, àðõèòåêòóðà, ìåëîäèè, íàòàëè, îáðàçåö, loc dinh ki hoi 142, loc dinh ky hoi 192, loc dinh ky hoi 231, loc dinh ky hoi 233, loc dinh ky kim dung, loc dinh ky kim dung 4vn, locdinhky hoi 172, locdinhky kimdung, ñóìêè, sưchùa giá»ivõ, ðåìîíò  |
| |