Chương 90 : Em ước mơ được làm siêu nhân, mặc quần chíp bay vòng vòng .
Tác giả : Ant
Quay đầu lại thì Lâm Quân cũng lập tức trân trối há hốc mồm, hận không thể kiếm cái lỗ nào để chui xuống . Trong tầm mắt của hắn là Kim Linh, chỉ thấy nàng đang chỉ tay vào cái phần bộ hạ của hắn, khuôn mặt đã đỏ bừng từ lúc nào . Nàng luôn miệng hô “ Biến thái “, “ biến thái “……………
Thấy cảnh này Lâm Quân cũng vô kế khả thi, chỉ đứng chôn chân tại chỗ . Sau vài phút thì hắn mới lấy lại tinh thần, lắp ba lắp bắp nói :
_ Không như …….. cô nghĩ đâu, cái này là…….cái này là…….thần khí đấy .
_ Thần khí cái đầu ngươi ấy, thần khí gì như 1 cái khố thế .
Nghe tới đây Kim Linh càng tức giận, lừa ta chắc . Thần khí quái gì mà như 1 cái khố rách thế kia . Nếu ngươi thành thật nói mình có sở thích đặc biệt thì ta sẽ hiểu cho mà .
_ Ách, thật là thần khí mà .
Lâm Quân đổ mồ hôi đầy đầu nói, tuy có vẻ như không thuyết phục lắm . Nhưng thực sự là thần khí mà .
Kim Linh nghe tức muốn ói, thần khí cái **** . Nàng không kiên nhẫn đứng với tên biến thái này nữa, quay người vọt thẳng đi .
Lâm Quân thấy thế kéo tay nàng lại, miệng vội vàng nói :
_ Ta nói thật mà, nghe ta nói hết đã .
Kim Linh vùng vằn nói :
_ Ta không nghe, ta không nghe . Ngươi là đồ biến thái .
Lâm Quân thấy thế vẫn giữ chặt Kim Linh lại, còn Kim Linh thì càng ngày càng ra sức giãy dụa . Giống như là không muốn ở với tên biến thái 1 phút nào nữa . 2 người cứ giãy dụa trong 1 hồi, không ai chịu nhường ai .
Giãy dụa 1 hồi thì Kim Linh cực kỳ bực mình, nàng thất vọng về tên này lắm rồi . Cứ tưởng là người tốt cơ, ai dè là 1 thằng biến thái 10 phần . Giữa đêm khuya thanh vắng lại mặc 1 cái khố rách đi khắp nơi . Đã thế cái của nợ của hắn còn độn lên 1 cục nữa chứ . Nàng sợ nếu cứ ở lại đây thì thế nào cũng bị mất zin nên cực kỳ ra sức muốn chạy .
Nhưng dù sao thì Kim Linh cũng yếu hơn Lâm Quân khá nhiều nên nàng giãy mãi không được . Nàng tức giận kéo tay áo 1 phát .
“ Rẹt “ 1 tiếng, âm thanh vải vóc bị xé kêu lên . Chỉ thấy cả cái áo của Kim Linh rách 1 mảng lớn ngay tại bộ ngực sữa . Lộ ra da thịt trắng như tuyết, nếu để ý kĩ còn có thể thấy 1 điểm màu hồng hồng như 1 hạt mận .
Lâm Quân thấy cảnh này máu mũi chỉ như chực trào ra . Mặt dù kiếp trước cũng xem qua vài lần rồi . Nhưng ở kiếp này thì Kim Linh chỉ là 1 cô gái mới 16 tuổi, chưa phát dục hoàn mỹ nên xem theo 1 phong cách khác .
Hắn nhìn Kim Linh tới nổi quên cả kéo tay nàng, chỉ chăm chăm đưa 1 ánh mắt nóng rực nhìn sang . Còn Kim Linh thì vừa thẹn vừa giận, nàng tuy chỉ là 1 người con gái 16 tuổi nhưng làm sao chịu được 1 thằng đàn ông biến thái đưa ánh mắt nóng rực nhìn sang . Thậm chí cái của nợ trong quần hắn càng ngày càng to .
Nàng gắt lên :
_ Nhìn đủ chưa ?
_ Chưa đủ .
Lâm Quân mặt mày nghiêm túc đáp .
_ Ngươi muốn nhìn tới lúc nào ?
_ Nhìn đã thì thôi .
Lâm Quân vẫn trả lời nghiêm túc .
_ Ngươi………ngươi………..
Kim Linh tức giận nói không ra tiếng . Không ngờ trên đời này lại có 1 tên mặt dày như thế . Nhìn 1 lần cũng thôi đi, bộ không biết tỏ vẻ thân sĩ đưa áo cho người ta che lại à . Càng nghĩ nàng càng tức, sau cùng vì không nhịn được nữa nên nàng bước tới . Thừa dịp hắn không chú ý sút thẳng vào tiểu huynh đệ của hắn .
Lâm Quân không để ý nên tất nhiên là tránh không kịp . Chỉ nghe “ phanh “ 1 tiếng, đôi chân của Kim Linh đã đạp vào háng hắn . “ Thôi xong cmnr “ . Lâm Quân nhắm mắt nghĩ thầm, chuẩn bị chịu cơn đau trời giáng kia .
Nhưng 1 vài phút trôi qua thì hắn vẫn không có cảm giác gì thì cảm thấy rất kỳ lạ . Hắn mở mắt ra thì thấy mình vẫn không sau . Nhìn xuống dưới thì tiểu huynh đệ vẫn ngẩng cao đầu ngạo nghễ như không có chuyện gì .
“ May mà ta mặc thần khí “ Lâm Quân bỗng nhớ tới cái hắn đang mặc là gì nên hiểu ra mọi vấn đề . Dù sao thần khí cũng không phải là nói chơi . Mặc dù không sao nhưng Lâm Quân vẫn tức Kim Linh, quay sang nói :
_ Cô làm cái quái gì thế ?
Kim Linh nghe thế thì bực mình đáp :
_ Tôi đạp đấy thì sao ? Ai bảo anh nhìn tôi với 1 ánh mắt biến thái .
_ Sặc ánh mắt biến thái, cái này gọi là ánh mắt thưởng thức cái đẹp đấy .
_ Phải không ? Sao tôi thấy cái của nợ của anh cứng 1 cục thế kia ?
_ Cái này hả ? Nó cũng muốn thưởng thức vẻ đẹp của cô đấy .
………………………………..
2 người không ai nhường ai bắt đầu cuộc khẩu chiến bằng nước miếng . Chẳng mấy chốc mà mặt 2 người đã đỏ bừng như 2 con bò tót bị khiêu khích . Nhưng hiển nhiên là phụ nữ hiền thục như Kim Linh thì chắc chắn là đấu không lại Lâm Quân rồi . Mắt thấy nàng sắp sửa chịu thua thì 1 tiếng nói không hợp thời điểm vang lên :
_ Các người làm gì thế, không biết người ta đang ngủ ngon à .
2 người quay lại nhìn thì chỉ thấy Cẩu Thánh đang từ từ bước tới với 1 khuôn mặt ngái ngủ . Chắc hẳn là vì 2 người to tiếng quá nên làm lão già này không ngủ được . Lâm Quân cười khổ lên tiếng nói :
_ À, không có gì, ta đang thử thần khí .
_ Thần khí ?
Cẩu Thánh như không tin vào tai mình mở mắt ra . Thần khí là 1 thứ cực kỳ có sức hút đối với hắn . Sống gần 200 năm mà chưa biết thần khí có mặt mũi như nào nên hắn cực kỳ tò mò .
_ Đúng, là siêu thần khí . Cái mà em lấy được lúc chiều ấy .
Lâm Quân thấy Cẩu Thánh nghe thì vui mừng nói .
_ Siêu thần khí ? Là cái gì ?
Cẩu Thánh tò mò hỏi, khi hắn nhìn Lâm Quân thì thấy tên nhóc này đang mặc trên người 1 chiếc khố kỳ quái . Mà lại không thèm mặt đồ, đã thế bên cạnh còn có 1 em nhỏ lấy 2 tay che ngực .
Nếu không phải hắn nhận ra sự bất phàm của chiếc khố rách Lâm Quân đang mặc thì chắc chắn cũng tưởng là 2 người đang đánh dã chiến ngoài trời với nhau .
Lâm Quân nghe Cẩu Thánh hỏi chỉ tay vào cái quần xịp đang mặc nói :
_ Là cái quần này nè .
Cầu Thánh nhíu mày nói :
_ Tuy ta nhận ra cái khố rách này bất phàm, nhưng mà nó có tác dụng gì thế ?
_ À chuyện là như này……………
Lâm Quân kéo Cẩu Thánh ngồi xuống rồi bắt đầu giải thích . Ngay cả Kim Linh đứng bên cạnh cũng chăm chú lắng nghe . Trong lòng nàng thầm nghĩ thật oan cho hắn, chỉ tại đầu óc nàng quá phong phú nên tưởng tượng lung tung .
Đến khi nghe tới khúc cái quần này có thể mang nàng ra khỏi đây thì nàng càng hối hận tợn . Dù sao hắn cũng tìm mọi cách để đưa nàng ra khỏi đây mà nàng lại nghi oan cho hắn . Đã thế lúc nãy nàng còn đạp hắn 1 cái rõ đau, may mà hắn không sao chứ nếu không chắc nàng hối hận cả đời .
Nghe xong thì Cẩu Thánh mừng rỡ hỏi :
_ Chú có chắc là nó bay được không ?
_ Theo như giới thiệu là thế nhưng em chưa có thử .
Lúc nãy tuy Lâm Quân tính thử nghiệm, nhưng chưa kịp làm gì thì đã gặp Kim Linh rồi nên đành nói thế .
_ Thế thử mau đi .
Cẩu Thánh vội vàng giục, nếu theo như suy nghĩ của hắn thì cái này có thể giúp hắn thoát ra ngoài, nhưng không biết thực tế có phải vậy hay không .
Lâm Quân gật đầu đáp ứng, xác thực là hắn cũng muốn thử lắm rồi . Hắn thử truyền linh khí vào cái quần . Chỉ sau 1 lát là hắn có cảm giác cả người nhẹ như chim . Người hắn từ từ bay lên khỏi mặt đất dù cho hắn không làm gì cả .
Chẳng mấy chốc Lâm Quân đã lơ lửng trên đầu trời . Ở phía dưới, Cẩu Thánh thấy thế thì vội vàng nói :
_ Tập trung tinh thần lại, thử điều khiển hướng bay xem nào .
Ở trên bầu trời Lâm Quân vội vàng lĩnh hội . Hắn tập trung tinh thần bắt đầu điều khiển hướng bay . Mặc dù lúc đầu hơi trúc trắc nhưng sau khi Cẩu Thánh đứng phía dưới tận tình hướng dẫn thì Lâm Quân đã làm chủ được tình hình .
Lúc ban đầu là bay chậm chạp từng chút một nhưng khi đã hiểu rõ đạo lý trong đó thì Lâm Quân tăng dần tốc độ lên . Chẳng mấy chốc mà hắn đã bay “ vù vù “ như 1 con chim thực thụ, thậm chí còn làm ra 1 vài động tác cực khó mà loài chim không thể làm được .
_ Lão đệ, ngươi bay thẳng lên trên xem có chịu tác dụng của trận pháp không ?
Cẩu Thánh đứng dưới vui mừng hét lớn .
Lâm Quân gật đầu cái rụp rồi bay thẳng lên cao . 100m, 200m, 300m, 500m,……….. Càng bay càng cao nhưng cơ thể Lâm Quân phảng phất vẫn nhẹ như lông hồng, không có 1 cảm giác nặng nề nào cả . Lâm Quân biết đã thành công nên vội vàng hét lớn :
_ Thành công rồi, có thể ra khỏi đây rồi .
Cẩu Thánh phía dưới nghe thế vui mừng nói lớn :
_ Thật tốt quá, thật tốt quá, cuối cùng có thể ra khỏi đây rồi .
Vừa nói lão vừa khóc, nhưng là vui mừng quá mới khóc . Gần 100 năm rồi, cuối cùng cũng có thể thoát khỏi đây .
Còn Kim Linh đứng bên cạnh nhìn lên trời chỉ thầm lẩm nhẩm :
_ Em ước mơ được làm siêu nhân, làm siêu nhân, làm siêu nhân . Em ước mơ được làm siêu nhân, mặc quần chíp bay vòng vòng .
p/s : bạn nào post truyện mình lên wed truyengi.com thì vui lòng ghi đúng tên tác giả và nguồn 4vn.eu Đồng thời nói với mình 1 tiếng tk
Last edited by Antkyg; 16-08-2013 at 01:12 AM.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Antkyg
Chuyện sau đó thì dễ dàng rồi . Chỉ tốn 1 chút thời gian là Lâm Quân đã đưa tất cả mọi người lên phía trên vực . Ai nấy đều vui mừng khi thoát khỏi Vạn Cẩu Vực, nhất là Cẩu Thánh còn vui mừng hơn cả .
Chỉ có Lâm Quân là buồn bực nhất . Chả là khi đưa Kim Linh lên trên thì xảy ra 1 chuyện dở khóc dở cười .
Chuyện là thế này, vì muốn đưa Kim Linh lên trên thì chắc chắn là phải ôm rồi . Nhưng cái vấn đề là Kim Linh lại sợ độ cao nên ép sát vào người Lâm Quân .
Đã thế vì có mĩ nhân bên cạnh nên Lâm Quân không giữ được cái sự thăng bằng của mình nên chao lên chao xuống . Kim Linh vì sợ hãi nên càng ép sát vào, và vì nàng cứ cọ lên cọ xuống vào người Lâm Quân nên kết quả tất yếu là tiểu huynh đệ của hắn phản chủ ngóc đầu dậy .
Sau đó, khi lên trên, chưa kịp thanh minh cái quái gì đã ăn 1 cái tát trời giáng vào mồm, sém chút nữa Lâm Quân phải tạm biệt cái hàng tiền đạo của hắn . Tuy buồn bực nhưng vì Kim Linh là phụ nữ nên Lâm Quân cũng không làm gì được .
Khi lên tới nơi thì trời đã bắt đầu sáng, lúc này có thể vào SaiGon thành được rồi nên Lâm Quân quay sang hỏi 2 người Cẩu Thánh :
_ Bây giờ các ngươi tính sao ?
_ Ta đi đây . Cảm ơn ngươi đã cứu ta .
Nói xong câu này Kim Linh quay đầu chạy vào thành, không thèm ngoảng lại . Hiển nhiên là nàng cực kỳ xấu hổ với cái chuyện lúc nãy, kèm theo cũng muốn báo tin cho người nhà đỡ lo .
Nhìn bóng Kim Linh chạy xa dần, trong lòng Lâm Quân thầm hô “ đáng tiếc “ nhưng không có cách nào khác nên đành thôi, hắn quay sang Cẩu Thánh :
_ Còn lão ca thì sao .
_ Ta hả, ta thì sao cũng được, bây giờ ta cũng không biết phải đi đâu .
Cẩu Thánh nghe thế trả lời với 1 tia thương cảm . Trong 100 năm hắn ở dưới đó có lẽ người nhà của hắn cũng đã mất hết rồi nên nhất thời không biết phải đi đâu về đâu . Còn nhà hắn thì hắn cũng không biết là có còn hay không nên cũng không muốn về .
Lâm Quân nghe thế mừng rỡ nói :
_ Vậy đại ca đi với đệ đi . Bảo đảm lão ca người ăn sung mặc sướng hơn người ta .
_ Ài, ăn sung mặc sướng gì chứ, ta cũng già rồi .
Cẩu Thánh thở dài 1 tiếng, rồi lại tiếp lời :
_ Nhưng mà đi với đệ cũng được . Hắc, cái phim heo của đệ làm ta mê quá .
_ Haha, tốt, vậy chúng ta vào thành thôi nào .
Lâm Quân mừng rỡ reo lên, đồng thời hắn cũng quay sang hỏi Tiểu Cẩu :
_ Còn ngươi, đi theo chúng ta chứ .
_ Gâu gâu .
Tiểu Cẩu sủa 1 tiếng xem như đồng ý . Dù gì thì sau 1 thời gian sống chung với nhau 2 người 1 chó cũng đã hình thành 1 tình bạn nhất định nên nó đi theo 2 người Lâm Quân cũng là lẽ dĩ nhiên thôi .
_ Vậy ta đi thôi .
Lâm Quân mừng rỡ đắt Cẩu Thánh đi vào SaiGon thành, phía sau mông là Tiểu Cẩu theo sát phía sau .
2 người 1 chó tiến dần tới cổng thành . Chỉ thấy SaiGon thành hôm nay cực kỳ khác biệt không giống như mọi khi . Cổng Thành tuy vẫn to lớn như thế nhưng phía trên lại treo 1 chùm hoa đỏ rực, trên tấm biển để chữ SaiGon thành cũng được sơn thành màu đỏ tươi . Kể cả hàng lính đứng gác xung quanh tên nào tên nấy đều bỏ đi vũ khí hay áo giáp mọi khi . Tất cả thống nhất mặc 1 bộ đồ màu đỏ, trên ngực đính 1 bông hoa .
Tên nào tên nấy thấy người đi tới cũng không xin phí vào thành như lúc trước mà đon đả mời mọi người vào .
_ Lão đệ, cái này hình như hơi bị giống đám cưới thì phải .
Cẩu Thánh tươi cười nói .
_ Ừ, hình như là hơi khác khác, nhưng đám cưới mà dám treo biển ở cổng thành chắc là của tên thành chủ rồi .
Lâm Quân nói ra suy nghĩ trong lòng hắn . Hắn cũng không tin không phải đám cưới của Lê Thiếu Phong mà dám phô trương như thế .
_ Thành chủ ? Có phải cái tên làm đệ rơi xuống Vạn Cẩu Vực không thế .
Cẩu Thánh nhíu mày hỏi, lúc trước hắn cũng nghe Lâm Quân kể qua cái chuyện này rồi .
Nghe thế Lâm Quân nghiến răng trèo trẹo nói :
_ Chính hắn . Lão ca, hôm nay có việc nhờ huynh rồi .
_ Việc gì cứ nói, ta đang mang ơn đệ mà .
Cẩu Thánh cười nói . Khi được Lâm Quân đưa ra khỏi Vạn Cẩu Vực thì Cẩu Thánh đã thầm thề là sau này sẽ giúp đỡ Lâm Quân hết mình . Vì sao ư ? Cái công đưa hắn ra ngoài chẳng khác gì công tái tạo hắn, cho hắn thêm 1 cơ hội làm người nữa .
Lâm Quân im lặng suy tính trong lòng 1 lúc lâu rồi nói :
_ Lão ca, chúng ta cướp cô dâu nhé .
_ Chuẩn men, ta thích .
Cẩu Thánh nghe thế thì cười đáp .
_ Vậy ta sẽ làm thế này……….thế này…………….
Lâm Quân bắt đầu thủ thỉ vào tai Cẩu Thánh, còn Cẩu Thánh luôn luôn gật đầu . Khi đã bàn hết kế hoạch xong thì 2 con hồ ly, 1 già 1 trẻ đều nở 1 nụ cười âm hiểm .
Nhưng Lâm Quân cũng không hề hay biết giờ phút này cô dâu trong miệng hắn là 1 người quen của hắn . Đã thế cô dâu này còn đang có ý muốn tự sát nữa .
……………………
Khi đã bàn bạc xong thì 2 người Lâm Quân tiến vào SaiGon thành, vì để không bị phát hiện nên Lâm Quân tiếp tục giở món cũ là hoá trang thành 1 lão già lọm khọm . Còn Cẩu Thánh thì không cần đổi gì rồi, dù sao hắn cũng cực giống 1 lão già .
Bọn lính thì cũng không đề phòng 2 người Lâm Quân, vẫn cho vào như bình thường . Bởi vì trên người Lâm Quân và Cẩu Thánh bọn hắn không nhận ra là có 1 chút sức mạnh nào cả .
Lâm Quân và Cẩu Thánh dễ dàng trà trộn vào trong thành mà không có 1 chút cản trở nào cả . Trong thành cũng là 1 phong cảnh khác mọi ngày, chỉ thấy nhà nào nhà nấy đều trang trí thành 1 màu đỏ tươi . Kể cả người đi trên đường cũng là như thế . Khắp nơi đều dăng đèn kết hoa trông thật rộn rã .
Nhưng những điều đó Lâm Quân và Cẩu Thánh cũng chả thèm để ý . Bởi vì 2 người chưa ăn sáng nên cực kỳ đói bụng, phải kiếm 1 chỗ lấp bụng trước đã . 1 lát sau thì cũng kiếm được 1 chỗ khá tốt .
Lâm Quân và Cẩu Thánh liền tiến vào đó gọi mấy cái bánh bap và 2 ly sữa . 2 người vừa ăn vừa dò hỏi tin tức nên chỉ sau 1 lát sau 2 người đã biết là tối hôm nay Lê Thiếu Phong sẽ tổ chức đám cưới . Đặc biệt còn có 1 màn ăn uống và vào cửa miễn phí nên càng tiện cho 2 người hành động . Bọn hắn đã quyết định tối nay sẽ cướp cô dâu của Lê Thiếu Phong .
…………………
Trong phủ thành chủ, nơi giam giữ phạm nhân .
4 người đàn ông đang ngồi tập trung lại với nhau than trời trách đất . Nếu như Lâm Quân ở đây chắc chắn sẽ kinh ngạc kêu lên 1 tiếng, bởi vì 4 người này đều là người quen của hắn .
_ Theo ngươi Thiên Vũ có thoát khỏi cảnh đó không ?
Đặng Tùng thắc mắc lên tiếng hỏi 3 người ngồi bên cạnh .
_ Ta không biết, nhưng nếu không có gì bất ngờ thì tiêu cm hắn rồi .
Hoàng Khải ngồi bên cạnh đáp lời 1 tiếng, hiển nhiên là không tin tưởng lắm vào cái kết quả mà Thiên Vũ trốn được .
_ Haiz, thôi ta đi thắp nhang cầu trời khấn phật cho hắn đây .
Chỉ có Ngọc Tú là thở dài 1 tiếng nói, sau đó chạy qua bên cạnh, lấy 3 cây gỗ mục gần hết . Cắm thẳng xuống đất sau đó bắt đầu vái . Trong mồm liên tục lầm bầm “ cầu trời phù hộ, cầu trời phù hộ “
Nhìn cảnh này Đặng Tùng lắc đầu 1 tiếng than :
_ Không có tác dụng đâu . Chỉ là không biết Thi Giang và bọn Ảo Ảnh có sao không thôi ?
_ Chắc là không đâu .
Hoàng Khải đế vào 1 tiếng .
_ Ừ hy vọng thế .
Đặng Tùng đáp 1 tiếng . Im lặng trong chốc lát hắn mới tiếp tục hỏi :
_ Theo các ngươi Lâm Quân còn sống không ?
Cả đám nghe thế đều trầm mặc . 1 lát sau, Sát mới nói :
_ Ta tin hắn chưa chết .
_ Tại sao ngươi biết .
Đặng Tùng sốt ruột hỏi .
_ Bởi vì hắn là chủ nhân ta .
_ Chủ nhân ?
_ Đúng .
Thì ra là ngày hôm đó . Sau khi Thiên Vũ chửi Lâm Quân 1 câu thì chẳng may bị đám tinh anh của phủ thành chủ phát hiện . Bởi vì họ vừa đúng lúc đi ngang qua cái nhà trọ đó . Sau đó là diễn ra 1 trận đánh ác liệt nhưng bởi vì người của Lê Thiếu Phong quá mạnh mẽ nên bọn Thiên Vũ đành phải rút lui .
Nhưng vì quá đông người nên không thể nào rút hết đi được . Cả bọn đành chống đỡ để bọn Ảo Ảnh cứu Thi Giang đi . Dù sao nàng cũng chính là con gái duy nhất trong đám .
May mắn là bọn tinh anh phủ thành chủ chỉ nhăm nhăm bắt cô dâu Thiên Vũ lại nên tất nhiên là đám Ảo Ảnh thoát đi được . Chỉ có bọn Đặng Tùng thì bị tóm lại, dẫn tới đây . Còn Thiên Vũ thì không biết bị đưa đi đâu, nhưng trong lòng ai nấy đều biết là hắn được đi làm cô dâu rồi .
……………………..
Đặng Tùng đang ngồi dựa vào song sắt suy tư thì chợt cảm giác phía sau hơi đau đau như có 1 vật gì mới ném vào cổ hắn . Khi quay lại nhìn chỉ thấy ở dưới đất có 1 tờ giấy màu trắng cực kỳ nhỏ, nếu không để ý thì chắc chắn sẽ không thấy được .
Đặng Tùng vội vàng nhặt lên, mở ra xem thử thì thấy trên đó đề 1 dòng chữ nhỏ bé như kiến :
_ Tối nay, 6 giờ, chuẩn bị, trốn .
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Antkyg
Chương 92 : Thôi bỏ mẹ rồi, hình như trên chỗ đó là hầm phốt mà .
Tác giả : Ant
_ Tối nay, 6h, chuẩn bị, trốn, ồ được cứu cmnr .
Đọc xong, Đặng Tùng vui mừng hét lớn 1 tiếng, hắn biết là bọn Ảo Ảnh sắp cứu bọn hắn nên không kìm được vui mừng nói .
_ Ồ, chuyện gì thế .
Hoàng Khải ngồi bên cạnh tò mò hỏi .
_ Ngươi tự xem đi .
Đặng Tùng ném qua cho Hoàng Khải, Hoàng Khải xem xong cũng ném lần lượt qua cho Sát và Ngọc Tú . Khi ai nấy đều nhìn rõ dòng chữ ghi trên tờ giấy thì đều cực kỳ vui mừng . Ai nấy chắc mẩm trong lòng là được cứu rồi .
…………………..
Bên ngoài, trong phủ thành chủ .
Ảo Ảnh mấy ngày nay cực kỳ đau cmn đầu, cái việc quái gì cũng đổ cho hắn . Chẳng qua là hắn vẫn giữ được cái thân phận quản gia chó má của phủ thành chủ nên bọn Ảnh Sát đều bắt hắn làm việc .
Sắp tới hắn còn phải cứu bọn Đặng Tùng ra nữa nhưng nghĩ mãi mà không có cách gì khả thi, chỉ nghĩ ra mỗi 1 cách nhưng cách này khá là đau đầu nên hắn chưa biết làm sao . Đã thế thì cũng thôi đi, không ngờ tên nhóc Ảnh Sát đã đưa tờ giấy viết cho bọn kia . Nếu hắn mà không cứu được bạn của chủ nhân ra chắc sau này ăn hành thường xuyên quá .
Càng nghĩ hắn càng tức nhưng cũng không biết làm sao . “ Thôi chơi đại vậy, chữa ngựa sống thành ngựa chết luôn “ . An ủi trong lòng như thế, Ảo Ảnh tiếp tục tiến tới . Lần này là phải cứu được cô dâu, à Thiên Vũ ra .
Nhưng nghĩ mãi mà cũng không ra cách nào . Bời vì bây giờ do Lê Thiếu Phong không muốn Thiên Vũ trốn được nữa nên đã thiết hạ luôn 1 cái cấm khu, chỉ dùng để giam lỏng Thiên Vũ . Cứ 3 bước 1 trạm gác nhỏ, 5 bước 1 trạm gác lớn . Xung quanh thì tầng tầng lớp lớp mai phục xung quanh . Còn Lê Thiếu Phong thì cũng đang ở gần Thiên Vũ nên Ảo Ảnh cực kỳ đau đầu .
Hắn chỉ là 1 tên sát thủ mới vào nghề được mấy năm, đánh chính diện hắn cũng không đánh lại 1 người nào trong đám tinh anh chứ đừng nói xông qua cái trạm gác này cứu Thiên Vũ .
Thế mạnh của hắn chính là mai phục, ám sát, tìm kiếm thông tin chứ cứu người thì chưa có học qua 1 khoá nào nên rất vô kế khả thi . Đang đứng tại chỗ suy tư thì chợt 1 giọng nói quen thuộc truyền vào tai hắn :
_ Ảo Ảnh, ngươi đang làm gì đó ? Qua đây cho anh .
Là chủ nhân .
Ảo Ảnh vui mừng quay xung quanh tìm kiếm thì chợt thấy có 2 ông lão đã tới sau lưng mình từ lúc nào . Hắn biết 1 trong 2 người chắc chắn là chủ nhân nên vội vàng quỳ xuống hô :
_ Thuộc hạ bái kiến chủ nhân, xin thứ cho thuộc hạ làm việc bất lực .
Lâm Quân nghe thế thì nhíu mày, đúng lúc hắn và Cẩu Thánh xâm nhập vào đây tìm hiểu tình hình thì đụng phải Ảo Ảnh . Khó hiểu tại sao thằng này còn ở đây nên kêu qua hỏi .
_ Xin chủ nhân tha tội, phó bang chủ và Đại Long đã bị bắt, trong đó còn có hộ vệ và 1 người bạn của chủ nhân nữa .
Vì quá gấp gáp nên Ảo Ảnh quên mất luôn cô dâu Thiên Vũ, 1 nhân vật quan trọng nhất .
_ Tại sao bị bắt ?
Lâm Quân khó hiểu hỏi, đáng ra bọn này phải thoát ra từ sớm rồi chứ, làm sao lại bị tóm lại .
_ Bởi vì giúp chúng thuộc hạ và Thi Giang trốn thoát nên bọn họ mới bị bắt lại …………….
Ảo Ảnh đơn giản kể ra mọi chuyện, sau khi nói xong còn không quên dập đầu thỉnh tội .
_ Đứng lên đi, chuyện này không trách ngươi .
Lâm Quân nghe xong ngẫm nghĩ 1 lát rồi nói, nếu bọn họ chưa bị tra tấn hay gì gì đó thì cũng không sao . Ngay cả hắn còn đánh không lại Lê Thiếu Phong thì làm sao trách bọn Ảo Ảnh được .
_ Tạ chủ nhân .
Ảo Ảnh cun cút đứng lên .
_ Có kế hoạch cứu người chưa ? Tối nay chúng ta chuẩn bị cướp dâu ………
Lâm Quân hỏi Ảo Ảnh, rồi kể sơ qua toàn bộ kế hoạch của hắn .
_ Vậy thì tốt quá rồi, bọn thuộc hạ đã có cách cứu phó bang chủ ra nhưng còn 1 số phiền phức cơ bản .
Ảo Ảnh vui mừng nói, hắn đang sầu vì chuyện của Thiên Vũ thì Lâm Quân lại có cách, thật đúng là may mắn cho hắn .
_ Phiền phức gì ?
_ Bẩm, là chúng thuộc hạ không có ai mạnh để đánh nát nhà giam ra, tạo 1 không gian cho Sát ạ .
_ Tại sao phải làm thế ?
Lâm Quân nghi hoặc hỏi .
_ À, bang chủ có điều không biết . Sát chính là 1 người xayda, tuy không phải xayda chân chính nhưng cái bản lĩnh biến thân của hắn vẫn còn nguyên . Người xayda vào đêm trăng tròn nghe nói sẽ biến thành 1 con khỉ đột to lớn . Nghe nói tới lúc đó họ sẽ có 1 sức phá hoại rất kinh khủng nên thuộc hạ tính cho Sát nhìn thấy ánh trăng . Với cả đêm nay chính là 1 ngày trăng tròn .
_ Ồ, có chuyện đó nữa sao ?
Lâm Quân cảm giác chuyện này rất giống trong truyện “ Dragon Ball “ mà hắn đọc lúc nhỏ . Hắn cứ tưởng Xayda là tên của 1 chủng tộc mà thôi . Không ngờ lại giống trong truyện tranh như thế . Kể cả siêu Xayda cũng có luôn .
_ Vâng, đúng là như vậy . Nhưng Sát hình như là người lai nên không biết biến thân có khác gì so với bình thường không .
Ảo Ảnh nói, trong lòng cũng tràn đầy nghi hoặc . Lúc trước thì hắn có nghe qua Sát nói là có thể biến thân được, nhưng tới mức nào thì Sát cũng không biết nên hắn mới nghĩ ra cách này .
_ Được, vậy ngươi cầm thứ này đi, chắc không cần ta phải dạy cho cách sử dụng nữa chứ nhỉ .
Lâm Quân ném cho Ảo Ảnh 1 đống c4 mà hắn còn dư, thầm nghĩ chắc chắn từng này là đủ rồi .
_ Vâng, tạ ơn chủ nhân .
Ảo Ảnh vui mừng nói, hắn cũng không lạ gì với cái này . Lúc trước Lâm Quân cũng bày cho bọn hắn sử dụng vài lần rồi .
_ Tốt, cứ tiến hành theo kế hoạch . Chúng ta đi chuẩn bị cướp dâu đây .
Lâm Quân phân phó 1 tiếng nói .
_ Vâng, chủ nhân . Thuộc hạ cam đoan là sẽ hoàn thành nhiệm vụ vinh quang này .
_ Tốt đi đi .
_ Vâng, chúc chủ nhân mã đáo thành công .
Nói rồi Ảo Ảnh đi về hướng ngược lại, tiếp tục trà trộn vào phủ thành chủ để chuẩn bị 1 số việc .
Nhìn bóng Ảo Ảnh đi khuất, Lâm Quân mới quay sang Cẩu Thánh nói :
_ Chúng ta đi thôi .
Cẩu Thánh gật đầu 1 cái . Sau đó 2 người lại tan biến trong ánh sáng mặt trời như chưa từng xuất hiện .
………………………………………..
Ảo Ảnh tiếp tục đi về phía trước, bây giờ đã có vũ khí c4 hiện đại nên hắn bắt đầu đi tới nhà tù để đặt boom .
Nhà tù giam giữ bọn Đặng Tùng thì Ảo Ảnh cũng không xa lạ gì, hắn cũng đi qua đó mấy lần rồi . Chẳng qua là sức không đủ nên mới không cứu đi Đặng Tùng ra thôi .
Đi được 15 phút thời gian thì đã thấy nhà tù xuất hiện trong tầm mắt . Đây chính là 1 nhà giam ngầm trong lòng đất . Phía trên chính là 1 cái nhà wc, không hiểu tên Lê Thiếu Phong suy nghĩ như thế nào mà lại thiết kế nhà giam như thế . Không lẽ là cho bọn tù nhân thối chết sao .
Cửa vào nhà giam được đặt ở 1 nơi phải nói là cực kỳ bí cmn mật, chính là trong 1 cái toilet nữ bỏ hoang . Muốn vào thì phải đi theo đường đó .
Ảo Ảnh quen đường tiến vào trong đó, vặn mấy cái chốt ở 1 nơi bí mật thì đã thấy xuất hiện 1 cái thang máy, đúng, chính là 1 cái thang máy . Nhưng thang máy ở thế giới này không liên quan gì tới khoa học – kĩ thuật cả, mà là nhờ vào 1 số trận pháp đặc biệt để làm ra .
Ảo Ảnh vào trong thang máy 1 lát, chỉ vài phút là đã rơi xuống mặt đất bên dưới . 2 tên cai ngục thấy Ảo Ảnh, hay nói đúng hơn là quản gia của bọn hắn tới thi cung kính nói :
_ Chào quản gia, ngài xuống đây là có việc gì ?
Ảo Ảnh hừ lạnh 1 tiếng đáp :
_ Thành chủ sai ta đi kiểm tra phạm nhân ở phòng đặc biệt .
_ Vâng, vậy mời ngài .
2 tên cai ngục nghe thế thì vội vàng tránh ra . Bọn chúng cũng hiểu tội phạm được giam ở phòng đặc biệt quan trọng thế nào . Nếu không thì cũng không sai 1 vị quản gia xuống đây kiểm tra .
Ảo Ảnh nghe thế tiếp tục bước đi, chẳng mấy chốc đã tới nơi bọn Đặng Tùng bị giam giữ, nhưng hắn cũng không định qua đó mà chỉ kiếm 1 chỗ đặt boom thôi .
Mò mẫm 1 lát thì Ảo Ảnh cũng tìm ra được 1 chỗ đặt boom tuyệt vời, chính là nơi phòng nghỉ của bọn cai ngục . Nhà giam dưới này đều được xây thẳng vào lớp đất đá nên phá hiển nhiên là 1 cách không mấy khả thi . Chỉ có ở khu vực phòng nghỉ bọn lính mới thích hợp hơn cả .
Bởi đây là phòng nghỉ của cai ngục nên được làm đặc biệt hơn 1 chút, phía trên có thêm 1 vài cái cửa thông gió và ánh sáng . Biết sao được, ở dưới này cũng phải cần có không khí để thở đó nha .
Ảo Ảnh thấy nơi đó là thích hợp hơn cả nên quyết định ra tay từ chỗ đó . Việc của hắn bây giờ chính là làm cho mấy cái cửa thông gió rộng rãi ra, tốt nhất là ánh trăng có thể lan tới phòng giam của bọn Đặng Tùng .
Nhanh như 1 ánh chớp, Ảo Ảnh đã đặt trong 1 đống c4 lên các lỗ thông gió, sau đó cài hẹn giờ là đúng 6 giờ . Hắn mỹ mãn vỗ tay rời đi, nhưng không hề hay biết là hắn đã quên mất 1 chuyện cực kỳ quan trọng . Chính là chưa che giấu mấy trái c4 lại .
Đến lúc lên tới phía trên, hắn mới nhớ ra 1 chuyện, đột nhiên hô lên :
_ Thôi bỏ mẹ rồi, hình như trên chỗ đó là hầm phốt mà .
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Antkyg
Chương 93 : Hành hạ bằng dụng cụ đi tiểu, không phải là lấy cái bô đập lên đầu ngươi à ?
Tác giả : Ant
Xác thật là đúng như thế, phía trên chỗ phòng nghỉ của bọn cai ngục tuy là lỗ thông gió . Nhưng cũng rất gần với cái hầm phốt của cả cái phủ này . Nếu Ảo Ảnh đặt boom ngay vị trí đó chắc chắn cũng sẽ nổ lan tới hầm phốt .
Nếu là như thế thì chưa nói tới chuyện bọn Đặng Tùng có thoát ra ngoài được hay không, nhưng trước mắt chắc chắn sẽ chìm trong sh*t . Nghĩ tới đây, mồ hôi lạnh trên trán Ảo Ảnh tuôn ra như suối, hắn quyết định sẽ quay lại sửa chữa sai lầm . Nếu không ai biết được chuyện gì sẽ xảy ra với hắn chứ .
Ảo Ảnh quay đầu lại, định bước đi 1 bước . Nhưng hình như là ông trời trêu ngươi hắn, chưa kịp đi thì chợt nghe 1 giọng nói truyền từ phía sau :
_ Ông xã, em tìm anh nãy giờ, anh đi đâu thế ?
Khi quay lại nhìn chỉ thấy 1 bà béo ú, nặng tầm 300kg đang đá lông nheo nhìn hắn . Nhìn thấy cái cảnh này da đầu Ảo Ảnh run lên 1 chập, tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa a . Nhưng vì nghĩa lớn nên vẫn miễn cưỡng dằn sự muốn ói xuống, nói :
_ Ái thê, ta đi làm công việc mà, nàng đi đâu thế ?
_ Ta đi tìm chàng mà, mấy ngày nay ta nhớ chàng lắm đó nhe . Người ta lâu lắm rồi chưa được tưới tiêu đó .
Mụ béo đưa 1 đôi mắt heo nhìn Ảo Ảnh, trong đó tràn đầy vô vạn uỷ khuất và khát khao mãnh liệt .
“Con lậy mẹ, mẹ tưới 1 mình đi, bố thằng nào tưới dùm mẹ được “ .Ảo Ảnh có 1 cảm xúc muốn nôn nhưng vẫn dằn lại được, biết sao được, đây đúng là mụ vợ của cái thân phận của hắn . Vì muốn trà trộn vào được nên hắn đành phải nhập vai cho phù hợp, Ảo Ảnh miễn cưỡng nói :
_ Ái thê, dạo này phu quân nàng đang làm việc lớn mà, lúc khác ta bù cho .
Nghe thế mụ béo lắc đầu nói :
_ Phu quân à, chàng khác trước lắm đó . Lúc trước chàng là 1 con hổ to tướng làm thịt 1 con nai là thiếp mà . Sao dạo này chàng lạ lùng thế ? Chàng không cần thiếp à .
“ Ta ngất, nai cái *** ngươi “ . Khinh bỉ trong lòng 1 trận nhưng Ảo Ảnh vẫn hứa hẹn nói :
_ Ngoan, tối chàng bù cho . Nàng về trước đi, ta hứa mà .
_ Hừ, chàng nói lời này biết bao nhiêu lần rồi, bây giờ muốn đi thì phải giúp thiếp, người ta khao khát khó nhịn a .
Mụ béo hừ lạnh 1 tiếng nói, sau đó ra vẻ hung thần ác sát đứng ra . Toả ra khí thế của đẳng cấp võ quân . Mụ béo này tuy mập nhưng võ công rất cao cường . Lúc trước cái tên quản gia này chỉ là 1 con tép thôi, nhờ mụ béo thì mới lên được cái chức quản gia . Bù lại thằng cha này phải thoả mãn được cho con mụ này .
“ Lạy hồn chiến sĩ “ Ảo Ảnh thầm than trong lòng 1 tiếng, tuy hắn có thể đánh lại con mụ này nhưng tất nhiên là sẽ làm lộ thân phận . Sau đó chắc chắn là kế hoạch của chủ nhân sẽ hỏng hết . Cắn răng 1 cái, Ảo Ảnh nói :
_ Được, ta thoả mãn nàng .
Mụ béo thu hồi lại khí thế nói :
_ Vậy phải ngoan không ?
Nói rồi mụ dẫn Ảo Ảnh đi tới căn phòng của mụ . Sau đó mụ nằm xuống giường, thoát sạch y phục ra ngoài, đưa 1 ánh mắt của loài heo nhìn Ảo Ảnh nói :
_ Hành hạ em đi .
_ Hành hạ ?
Ảo Ảnh nhíu mày hỏi, dù sao hắn chỉ là 1 thằng nhóc mới 16 tuổi . Tuy biết được xxoo qua mấy cuốn phim heo của Lâm Quân nhưng rất xa lạ với cái từ “ hành hạ “ này .
_ Đúng hành hạ thiếp đi .
Mụ béo tuy cảm thấy thắc mắc trong lòng nhưng vẫn trả lời theo quán tính .
_ Bằng cái gì ?
Ảo Ảnh cảm giác càng ngày càng khó hiểu . Không phải thoả mãn là phải xxoo sao, sao tự nhiên đổi thành hành hạ rồi .
_ Ngu thế, cái vật chàng hay dùng đi tiểu ấy .
Mụ béo khao khát khó nhịn nên hét lên .
_ Dùng đi tiểu, nàng nói cái này .
Ảo Ảnh khi thấy cái bô đặt đầu giường thì chợt có cảm giác hiểu ra, không ngờ con mụ này có sở thích đặc biệt .
_ Đúng, làm đi .
Mụ béo cứ tưởng Ảo Ảnh đã lĩnh hội ý tứ của mình thì hét lên .
_ Nàng chắc chắn chứ .
Ảo Ảnh cầm cái bô hỏi lại, sao hắn cứ có cảm giác kỳ kỳ lạ lạ . Không lẽ phải dùng cái bô đập vào mặt con mụ này à .
_ Chắc chắn .
Mụ béo gật đầu cái rụp .
_ Vậy nếu nàng muốn, thì ta làm đây …………
Nói rồi Ảo Ảnh lấy cái bô, đập “ bôm”, “ bốp” vào đầu mụ béo . Vì quá bất ngờ nên mụ béo tránh không kịp, kết quả là chỉ sau 1 lát trên mặt mụ đã toàn máu là máu . Màu máu kèm với màu thịt và mỡ tạo nên 1 màu cực kỳ đặc biệt .
Nhưng vì là 1 cao thủ, nên chẳng bao lâu mụ béo đã hoàn hồn lại, đưa tay chụp cái bô rồi hét lớn :
_ Ngươi làm gì thế ?
Ảo Ảnh nhún vai 1 cái nói :
_ Hành hạ bằng dụng cụ đi tiểu, không phải là lấy cái bô đập lên đầu ngươi à ?
_ Đồ ngu .
Mụ béo điên tiết hét lớn, mụ có cảm giác như bị lừa . Nói rồi, mụ bắt đầu sử dụng sức mạnh, muốn bắt Ảo Ảnh lại . Tốt nhất là trói gô thành 1 đống, sau đó mụ sẽ tự làm .
_ Hừ con mụ chết tiệt, thích động võ à .
Ảo Ảnh thấy con mụ béo chết tiệt lại tính đánh hắn, trong lòng không khỏi bùng lên lửa giận . Dù sao hắn cũng làm theo lời con mụ này mà . Nghĩ thế Ảo Ảnh cũng vứt bén cái nhiệm vụ của hắn lên 9 tầng mây, bây giờ hắn muốn đập nát cái mặt Trư Bát Giới của con mụ này cái đã .
_ Hừ, giỏi nhỉ dám lừa bà .
Thấy Ảo Ảnh tránh được chiêu thức của mình, con mụ béo biết mình đã bị lừa diên tiết hét lớn lên .
_ Mụ béo xem chiêu ………………
Ảo Ảnh nói rồi lao tới tấn công 1 cách mãnh liệt .
…………………………………
Không biết chuyện sau đó xảy ra như thế nào, nhưng mà kết quả là 2 người Ảo Ảnh và mụ béo đều lưỡng bại câu thương . Cả 2 đến ngày hôm sau mới song song tỉnh lại .
…………………………………
6 giờ kém 15, tại nhà giam trong phủ thành chủ .
_ Các anh em chuẩn bị tẩu xong chưa .
Đặng Tùng nhìn quanh 1 lượt hỏi .
Tất cả mọi người xung quanh đều gật đầu cái rụp . Trong mắt ai nấy đều hiện lên thần sắc mong chờ và kinh hỉ, bởi vì họ chờ giờ phút này lâu lắm rồi . Không còn gì tốt hơn là sẽ lấy lại được sức mạnh của mình .
Thật ra, vì người ở thế giới này mạnh hơn Địa Cầu nhiều lắm nên không thể nào giam giữ theo cách thông thường được . Cho nên, muốn nhốt được phạm nhân thì trước tiên phải đeo cho bọn họ 1 cái vòng . Theo như tên gọi ở đây thì chính là “ vòng phong ấn “ . Nó có tác dụng làm cho phạm nhân mất hết tất cả sức lực, đánh nhau còn không bằng 1 người bình thường . Nếu không thì làm sao bọn Đặng Tùng có thể không bị còng, cũng không có người canh giữ được chứ .
Đặng Tùng thấy thế thì tiếp tục nói :
_ Mà theo các ngươi, bọn chúng cứu chúng ta bằng cách nào ? Ta không nghĩ ra được .
_ Ta cũng không biết, theo đạo lý thì bọn hắn không thể nào lao vào đây được . Trong này là trọng địa, với cả canh gác rất cẩn thận . Tuy Ảo Ảnh có 1 thân phận là quản gia nhưng ta nghĩ bọn chúng không đủ sức lao vào đây .
Ngọc Tú nhíu mày phân tích .
_ Thế theo ngươi là cách nào ?
Đặng Tùng nghe thế, tò mò hỏi . Hắn biết là Ngọc Tú cực kỳ có tài trong cái phương diện này .
Ngọc Tú im lặng suy nghĩ 1 lát, sau khi đã tổng hợp tất cả các khả năng lại thì hắn mới nói :
_ Theo ta, chỉ có 1 cách .
_ Cách gì ?
Hoàng Khải và Đặng Tùng trăm miệng 1 lời hỏi .
_ Phá từ trong này ra .
Ngọc Tú giả vờ cao thâm phun ra 1 câu .
_ Phá từ trong ra ? Ngươi có đùa không thể ? Chúng ta làm sao mà phá được ?
Hoàng Khải có chút không tin tưởng nói .
_ Đúng, chỉ chúng ta thì không được, nhưng mà ngươi quên………….
Nói rồi Ngọc Tú chỉ tay về phía Sát, tiếp lời :
_ Chúng ta còn có hắn .
Sát thấy Ngọc Tú chỉ tay về phía mình thì chỉ im lặng, không có 1 cảm giác gì . Nhưng Đặng Tùng và Hoàng Khải ngồi bên cạnh thì chợt hiểu ra . Đúng, nếu có thể thì chỉ là Sát, bởi vì hắn chính là người Xayda . Trong đêm trăng tròn thì sẽ biến hình, đến lúc đó cái vòng phong ấn sẽ không có tác dụng gì với hắn nữa . Tính tính toán toán thì hôm nay đúng là 1 ngày trăng tròn .
_ Hiểu rồi chứ ? Đợi xem đi .
Ngọc Tú nói xong, ngồi im lặng . Cả Đặng Tùng và Hoàng Khải cũng như thế . Bọn chúng đang chờ, chờ thời cơ để thoát ra .
……………………………
5 giờ 59 phút, phòng nghỉ của cai ngục .
Lúc này đang có 2 tên, à không 2 tên và 2 người phụ nữ đang chiến tranh mãnh liệt với nhau .
_ Lão ca à, ngươi hôm nay sao yếu thế, mới có 1 chút thôi mà .
1 trong 2 tên cười hắc hắc nói, sau khi hắn thấy tên kia đã xếp giáp quy hàng .
_ Con *** nó chứ, buổi trưa anh mày đã đại chiến với 1 con tỳ nữ 500 hiệp nên giờ hết sức rồi .
Tên được gọi là “ lão ca “ chém gió nói .
_ Phải không đó . Bình thường ngươi cũng như thế mà, haha .
Tên kia đang chiến tranh với phụ nữ nhưng vẫn không quên châm chọc lão ca của hắn 1 câu .
_ *** im mồm, bố nói thật, cứ lo làm việc của ngươi đi, mà phải mau lên, nếu không trưởng ngục mà tóm được chắc 2 ta chết chắc .
_ Hắc, hắc, xong ngay đây .
Tên kia nói rồi bắt đầu đẩy nhanh tiến độ, chỉ trong 1 lát sau là hắn xong . Hắn cười lớn nói :
_ Thật sảng khoái, mà lão ca………….
Chưa nói hết câu thì đột nhiên trên đầu vang lên tiếng “ ầm “, “ ầm “ không dứt . Kèm theo đó là đất đá, khói bụi rơi trên đỉnh đầu của 2 người bọn hắn .
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Antkyg
_ Chạy mau, sập cmnr .
Tên lão ca hét toáng lên, dẫn đầu vọt thẳng ra ngoài .
_ Ơ, đại ca, đợi đệ với .
Tên thứ 2 thấy thế cũng vọt theo, nhưng trước tiên hắn cũng không quên vác theo 2 cô gái mà bọn chúng đã xxoo lúc nãy chạy ra ngoài .
2 tên chạy thẳng ra ngoài, chạy rất xa nhưng tiếng nổ “ ầm ”, “ ầm “, bên tai vẫn vang lên không dứt . Khi đã chạy được khá xa, tức là gần đến phòng giam của bọn Đặng Tùng thì bọn chúng mới dừng lại .
_ Đây được rồi, hình như là không sập nữa thì phải .
Tên lão ca hết nghe thấy tiếng “ ầm “, “ ầm “, quay đầu lại nói . Nhưng trong lòng thắc mắc không thôi . Sao thế nhỉ, tự nhiên giống sập thế mà bây giờ lại không sao .
Tên thứ 2 vì vác theo 2 đứa con gái nên phì phò thở không ra hơi, được 1 lúc hắn mới hỏi :
_ Phải không đó lão ca .
_ Quay lại nhìn thì biết chứ gì ?
2 tên đồng thời quay đầu lại nhìn, nhưng khi nhìn thấy cái gì đang diễn ra ngay trước mắt thì 2 người bọn hắn trân trối há hốc mồm .
Chỉ thấy trước mắt là 1 cảnh tượng hết sức thê thảm . Cái phòng nghỉ của cai ngục bây giờ đang bị chôn vùi dưới 1 đám đất đá, phía trên lỗ thông gió thì càng ngày càng mở rộng ra, xung quanh còn có 1 đống vết nứt như mạng nhện . Mỗi 1s thì lại xuất hiện thêm 1 vết nứt . Chắc chắn chẳng mấy chốc cái khu đó sẽ sập hết . Đã thế từ trong những vết nứt chảy ra 1 dòng nước màu nâu sậm . Kèm theo 1 mùi vị rất đặc trưng .
_ Chúng ta chạy mau .
Lão ca nhìn thấy thế chỉ nói đúng 1 câu rồi cắm đầu chạy đi mất . Hắn hiểu là chẳng mấy chốc chỗ này sẽ sụp nên cực kỳ muốn thoát ra khỏi đây .
_ Ặc, đợi ta với .
Tên kia nói rồi cũng cắm đầu chạy theo . Lần này thì hắn vứt 2 người con gái lại . Ai mà rãnh chăm sóc người khác khi cái mạng mình còn chưa chắc giữ được chứ .
2 người con gái bị vứt cái “ bạch “ xuống đất, 2 nàng tuy lúc nãy đã tỉnh táo lại nhưng vì quá sợ hãi nên không nói lời nào . Cho đến khi bị vứt bỏ thì mới hoàn hồn lại điên tiết hét lớn :
_ Cái giao hợp mẫu thân nhà mày, dám bỏ bà lại à ? mày xxoo xong không thèm chịu trách nhiệm à ?
_ Đúng, cái đậu xanh rau má, ta cầu cho 2 đứa bọn mày đẻ con không có ass .
_ Cái **** 2 thằng nhát chết .
_ Cái ***** .
2 cô nàng chỉ là 2 người bình thường nên biết chắc chắn sẽ không thoát khỏi 1 kiếp này nên lên tiếng mắng chửi . Dù sao 2 người chạy không thoát thì cứ chửi cho đã miệng đã . 2 cô đang hăng say mắng chửi thì chợt 1 giọng nói vang lên :
_ Các cô muốn sống không ?
_ Cái ***, thằng nào há mồm đó . 1 cô chửi đổng lên quay mặt lại . Nhưng khi nhìn thấy là 1 thằng con trai cao to như 1 con gấu, khuôn mặt góc cạnh đứng trong ngục giam thì đổi giọng nói :
_ Ấy anh đẹp trai, cứu bọn em với . Em không muốn chết .
_ Vậy mau mở cửa cho chúng tôi đi .
Hoàng Khải đứng phía trong nói . Lúc nãy bọn hắn đã thấy hết tất cả mọi chuyện nên mới lợi dụng 2 cô nàng này mở khoá cho bọn hắn . Nếu bọn hắn lấy lại được sức mạnh thì chạy ra đây chỉ là vấn đề thời gian .
Tuy có thể nhờ vào Sát biến thân nhưng mặt trăng bây giờ chưa có lên hẳn . Mà tình hình trước mắt thì hơi cấp bách 1 chút . Với cả ai biết Sát biến thân xong có còn nhận biết bọn hắn là người thân nữa không, hay là cũng đập bọn hắn luôn .
_ Được, chờ 1 chút .
Cô gái quay lại chỗ lúc nãy tên lão ca đứng nhặt lên 1 chùm chìa khoá, lúc nãy tên lão ca kia chạy vội quá nên cũng không phát hiện chìa khoá đã rơi mất từ lúc nào . Cô ta cầm tới mở cửa nhà giam ra, sau đó mở vòng phong ấn cho từng người . Cô ta cũng biết người được nhốt trong này đều là kẻ mạnh . Nếu đồng ý mang theo 2 người bọn cô thì chắc chắn sẽ thoát được .
Còn về cái phần có đưa ra hay không thì cô cũng không biết được, nhưng ít ra vẫn có 1% hy vọng .
_ Cạch .
_ Cạch .
Tiếng vòng phong ấn được mở khoá vang lên liên tiếp . Chỉ thấy cả 4 người bọn Đặng Tùng sau khi được mở khoá thì toả hết sức mạnh ra bên ngoài . Áp lực rất lớn làm cho 2 cô gái kông thở nổi .
_ Hahaha, có lại sức mạnh thật tốt .
Đặng Tùng cười lớn 1 tiếng nói .
_ Đi ra khỏi đây đã đại ca à .
Ngọc Tú trầm tĩnh hơn lên tiếng nói . Hắn cảm giác trong lòng như có điều gì không ổn, chỉ mong muốn thoát khỏi đây .
_ Được . Hoàng Khải, Sát . 2 người khoẻ nhất cõng 2 cô gái đi .
Đặng Tùng nói 1 tiếng . Trong số này 2 người Hoàng Khải và Sát đều mạnh nhất nên cõng là điều tất nhiên . Hắn cũng không muốn lấy oán trả ơn nên quyết định phải đưa 2 cô gái ra ngoài an toàn .
2 người Hoàng Khải gật đầu cái rụp . Vác 2 cô gái trên vai, chuẩn bị chạy đi thì chợt dị biến xảy ra .
Chỉ thấy những vết nứt như mạng nhện lúc nãy vỡ toang ra . 1 dòng nước màu nâu sẩm liên tục tràn ra ngoài, trong dòng nước thỉnh thoảng còn có vài cục sh*t nổi lềnh bềnh ở trên . Đã thế còn mang theo 1 mùi hương đặc trưng đủ để cho những ai ngửi phải cũng dễ dàng lên nóc tủ . Biết sao được, ở thế giới này không có dịch vụ hút hầm vệ sinh nên ai mới biết được cái đống này có từ khi nào, không biết là lên men chưa .
_ F***, chạy lẹ .
Đặng Tùng hét lên 1 tiếng rồi vận chân khí vào chân lao thẳng ra bên ngoài, tuy hắn không biết rõ đường ra lắm nhưng lúc nãy cũng nhìn thấy 2 tên kia chạy theo hướng nào nên cũng chạy theo .
Mọi người còn lại thấy cảnh đó đều răm rắp làm theo, ai cũng không muốn đắm mình trong cái đống dơ bẩn đó đâu nhe .
4 người vì đều là người học võ, không những thế còn khá mạnh nên chạy trốn rất nhanh . Dù phải cõng theo 2 người con gái nhưng cũng không có chút gánh nặng nào . Chẳng mấy chốc trước mắt họ là 1 đám cai ngục và tù nhân đang hoảng sợ chạy đứng tập trung tại 1 chỗ . Tất nhiên là bọn chúng cũng đã nhận ra là khu này sắp sập rồi .
Dưới này thật ra cũng có rất nhiều tội phạm và cai ngục . Chẳng qua là bọn Đặng Tùng bị nhốt ở chỗ đặc biệt nên chưa bao giờ gặp phạm nhân khác . Thấy bọn họ và cai ngục đều đứng chung 1 chỗ thì Đặng Tùng vỗ vai 1 người hỏi :
_ Huynh đệ, sao các ngươi đứng 1 chỗ thế ?
Người kia quay lại, tuy ngạc nhiên nhưng thấy bọn Đặng Tùng không mặc trang phục cai ngục nên cũng nói :
_ Lúc nãy, bọn cai ngục biết dưới này sắp sập, mà cửa lại bị khoá nên tập trung chúng ta lại đây . Lập thành 1 trận pháp để chống lại sự sụp đổ .
_ Bị khoá ? Tại sao bị khoá ?
_ Ta không biết, nhưng nghe nói vì không muốn làm ảnh hưởng tới cái đám cưới chó má của Lê Thiếu Phong nên bọn hắn quyết định đóng cửa lại, đợi xong cái đám cưới rồi tính . Thế nên chúng ta mới phải tập trung để lập trận .
Người đó lắc đầu cười khổ giải thích .
_ Săc thế chúng ta chết chắc rồi .
Đặng Tùng hét lên 1 tiếng .
_ Sao lại chết được ? Chúng ta còn có trận pháp mà, hơn 1000 người duy trì 1 2 ngày cũng không có vấn đề gì .
Người đó nhíu máy hỏi .
_ Sặc, ngươi không biết hầm phốt bị nổ à ? Ngươi chống được cái sụp nhưng có chống được mùi hôi của hầm phốt không ?
_ Cái gì ? Hầm phốt bị nổ ?
Người này hét lên kinh ngạc, nghe thấy thế, các tù nhân và cai ngục xung quanh cũng bắt đầu tập trung lại, hỏi Đặng Tùng loạn cả lên . Nhưng như chứng minh cho lời nói của hắn thì từ đằng xa, dòng nước màu nâu đã bắt đầu cuốn tới .
_ Đậu phộng, hắn nói thật .
_ Bây giờ chúng ta làm sao bây giờ ?
_ Chết con má ơi .
Bọn tù nhân và cai ngục thấy thế bắt đầu loạn cả lên, ai cũng không muốn chết chìm trong sh*t nha .
_ Bình tĩnh lại .
Đặng Tùng truyền linh khí vào miệng rồi hét lớn 1 tiếng, đồng thời cũng toả ra cái khí thế của hắn .Hắn biết bây giờ chỉ có bình tĩnh mới giải quyết được tình hình này .
Thấy Đặng Tùng mạnh mẽ như thế nên tất cả cũng đều im lặng lại, dõi mắt nhìn theo .
_ Các ngươi nếu muốn sống thì phải nghe lời ta . Tuy cái thứ này đáng cmn sợ nhưng anh không tin là tập trung sức mạnh của chúng ta lại không làm gì được nó .
Cả đám người đều gật đầu đồng ý . Đúng chỉ là 1 cái hầm phốt mà thôi . 1 tên đứng ra nói :
_ Vậy chúng ta phải làm gì ?
_ Ai thuộc tính thổ hệ thì đứng ra, gia trì 1 lớp đất đá chống lại đi . Còn các hệ còn lại dùng sức mạnh đánh vào dòng nước, cố gắng ngăn cản bước tiến của chúng cho thổ hệ có thời gian . Tốt nhất mỗi người phân chia ra 1 khu vực mà đứng, đừng làm ảnh hưởng tới nhau ………………
Đặng Tùng thao thao bất tuyệt giảng giải, 3 năm trôi qua hắn đã không còn là thằng nhóc con vô dụng như trước nữa . Bây giờ dù sao hắn cũng là 1 thủ lĩnh mang theo khí thế của 1 người đứng trên cao nên bọn cai ngục răm rắp làm theo .
Mọi người nhanh chóng phân chia công việc với nhau, bọn hắn hiểu chỉ có tập trung sức mạnh với nhau thì mới có đường sống nên ai nấy đều ra sức, không còn cái gì gọi là phân biệt cai ngục với chả tù nhân .
Chẳng mấy chốc mà trận hình 1000 người đã được thành lập . Tất cả mọi người đều đã sẵn sàng để đối phó với cái đống hôi thối sắp tới .
p/s : cái vụ mất số mất dấu là do diễn đàn đang sửa nhé theo anh em mình viết xong post hay đợi diễn đàn sửa xong rồi tung boom 1 lượt luôn
Last edited by Antkyg; 18-08-2013 at 01:45 AM.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Antkyg