Đám người Vĩnh Hằng Đế Quân, Ly Hận Thiên Chủ đều tự thúc dục chứng đạo chi bảo, bảo vệ quanh thân, không ai có thể ngăn trở Ma Thần Hoàng, để cho y tùy ý rời đi, mà là làm thành một cái vòng tròn lớn, vây Thiên Hậu nương nương vào trong đó.
Diệp Húc thong dong ngồi ở phía trên Đế tọa, nhìn chung quanh một vòng, chỉ thấy tuy đám người Ly Hận Thiên Chủ đằng đằng sát khí nhưng lại không có người nào động thủ, trong lòng không khỏi trầm xuống: “Mấy tên này đúng là lão hồ ly, còn tính cách để ngăn được chi đạo! Xem ra lần này không thể diệt trừ Thiên Hậu, cướp lấy Thiên Đế tam bảo rồi!”
Đón được tâm tư của đám người Ly Hận Thiên Chủ, lòng dạ Diệp Húc biết rõ, đám Đế Quân này sống quá lâu rồi nên đã mất nhuệ khí tiến thủ, chỉ mong có thể duy trì tình trạng hiện nay.
Nếu những cường giả này liên thủ, tất nhiên là Thiên Hậu nương nương không địch lại, nhất định sẽ bị kích sát ngay tại đương trường. Mà Thiên Hậu cường hãn như thế, đầu đội Đế Quan, nắm trong tay Đại Quyền, chỉ sợ mặc dù có chết thì cũng có thể kéo theo vài người.
Đám người Vĩnh Hằng Đế Quân tuy muốn giết chết Thiên Hậu, chấm dứt hậu hoạn, nhưng lại lo lắng mình sẽ là người chết chung với ả.
Hơn nữa, lưu lại Thiên Hậu một mạng, cũng có thể hạn chế Diệp Húc không ngừng trưởng thành!
Thiên Hậu tất nhiên là một mầm đại họa trong lòng bọn họ, nhưng tốc độ phát triển của Diệp Húc càng làm cho bọn họ kinh hãi. Hiện nay bọn họ đã không nắm chắc có áp chế Diệp Húc, diệt trừ xong Thiên Hậu, tất nhiên sẽ không có người nào ngăn cản được hắn nữa, chung quy có thể lập tức trở thành Thiên đế!
Nếu như Thiên Hậu còn sống, lấy ân oán giữa Thiên Hậu cùng Diệp Húc, hai người ắt phải xảy ra những xung đột kịch liệt. Đúng với ý của đám người Ly Hận Thiên Chủ, chế ước các thế lực lớn, gắng đạt được cân bằng cho Thiên giới.
“Xem ra, Đế chiến phải kéo dài rồi.”
Thiên Hậu nương nương cũng không tiếp tục ra tay, đôi mắt đẹp nhìn thoáng qua chung quanh, đem hết thảy những biểu hiện trên khuôn mặt của mọi người thu vào trong mắt, Diệp Húc, Thái Hư, Đoan Tĩnh cùng Đế Tuệ, mặc dù bốn người có ý muốn đánh một trận, nhưng bốn người này lại không phải là đối thủ của mình.
Mà Vĩnh Hằng Đế Quân, Ly Hận Thiên Chủ cùng Đại Nhật Đế Quân lại không có ý muốn liều mạng, thực lực của Thiên Hậu ngày hôm nay tương đương với lúc Ma Thần Hoàng chưa khôi phục, so với Diệp Húc thì cường hoành rất nhiều, làm cho bọn họ cực kỳ kiêng kị.
“Chư vị, Bắc Phương Huyền Thiên Thần giới đến hôm nay vẫn vô chủ, bản cung vì Thiên giới cũng bỏ ra một phần sức lực, cúc cung tận tụy đến chết cũng không từ.”
Thiên Hậu mỉm cười, nhẹ giọng nói: “Từ nay về sau, Huyền Thiên là nơi bản cung cư trú, nếu chư vị không có dị nghị nào nữa thì việc này hãy quyết định như vậy đi.”
Đám người Ly Hận Thiên Chủ liếc nhìn nhau, yên lặng không nói gì, từ chối cho ý kiến.
Vĩnh Hằng Đế Quân ha ha cười nói: “Thiên Hậu nương nương có thể vì Thiên giới mà dốc lòng dốc sức phục, đó tự nhiên là chuyện tốt.”
Sau một lúc lâu, Đại Nhật Đế Quân cũng chậm rãi gật đầu, Ly Hận Thiên Chủ cũng ngầm đồng ý việc này, thầm nghĩ: “Thiên Hậu núp trong bóng tối, ai cũng phải đề phòng ả đột nhiên đánh lén, để ảg làm người đứng đầu Huyền Thiên, nàng sẽ phải ở ngoài sáng, nếu có động tĩnh gì, thì có thể hợp lực trấn áp ả ngay.”
“Hạng người vô năng, ngay cả một nữ tử cũng không dám giết, chỉ biết ba phải!”
Đế Tuệ đứng dậy, đại đạo tự nhiên chung vù vù bay ra, phất tay áo rời đi, thanh âm từ xa xa truyền đến: “Trẫm thẹn khi làm bạn cùng các ngươi, cáo từ!”
Sắc mặt ba vị Đế Quân trầm xuống. Thái Hư Đế Quân cũng đứng dậy, thở dài, dưới chân hiện lên một đạo cầu vồng màu vàng, ầm ầm mấy tiếng phá không bay đi. Đạo cầu vồng màu vàng kia bay tới một chỗ khác ở rên Thương Thiên Thần giới, nói: “Ba vị sư huynh nuôi hổ gây họa, làm cho hai hổ tranh chấp, hãy cẩn thận tính toán cho tốt. Lão hủ không tranh sự đời, nên sẽ không tham dự...”
Đoan Tĩnh Đế Quân nhìn nhìn Diệp Húc, thấy Diệp Húc lắc đầu ý bảo hắn cũng không nắm chắc có thể diệt trừ được Thiên Hậu, cười lạnh một tiếng, rồi ngay lập tức trở về Dương Thiên Thần giới.
Diệp Húc chắp tay, cười nói: “Chư vị sư huynh, tiểu đệ không tiễn.”
Ba người Ly Hận Thiên Chủ, Vĩnh Hằng Đế Quân, Đại Nhật Đế Quân cũng lần lượt rời đi, đôi mắt đẹp của Thiên Hậu nương nương dừng lại ở Diệp Húc trên người, cười khanh khách nói: “Ngọc Hư Thần Vương, ngươi muốn coi chứng, không biết khi nào thì ngươi sẽ rơi vào tay bản cung đây nhỉ?”
“Thiên Hậu nương nương cũng phải thật cẩn thận, vạn nhất nếu như ngươi thất thủ, rơi vào trong tay của bản phủ, lúc đó đừng trách bản phủ không biết thế nào là thương hoa tiếc ngọc.”
Vẻ mặt Diệp Húc tươi cười, chắp tay đưa tiễn, đợi chư vị Đế Quân rời đi, trong mắt hắn hiện lên những tia thần quang, thầm nghĩ: “Hôm nay mới biết tình hình của sáu vị Đế Quân, cùng sáu món chứng đạo chi bảo, xác thực rất bất phàm...”
Hắn vẫn không muốn hoàn toàn trở mặt với đám người Vĩnh Hằng Đế Quân, cũng bởi vì không biết mấy vị Đế Quân này đến tột cùng là có nội tình gì, hôm nay rốt cục cũng đã nhìn thấy những con bài chưa lật của mấy vị Đế Quân.
“Tranh giành ngôi vị Đế quân, chứng đạo chi bảo đều đưa đến để tham chiến, không phải tầm thường! Ta cũng không nắm chắc sẽ tất thắng, nhất là Thiên Hậu, vừa nắm quyền lực lại có thực lực kinh người, mặc dù không có chứng đạo chi bảo, nhưng so với các Đế Quân khác uy hiếp còn lớn hơn nhiều.”
Diệp Húc đem người trở về Chu Thiên Thần Vương phủ, thầm nghĩ: “Nhưng mà, hôm nay ta có được Đế Tọa, có thể dùng Đế Tọa để câu thông cửu thiên đại đạo, có thể giúp ta tìm hiểu đại nhanh hơn, có thể mau chóng đề cao cảnh giới, chỉ cần tu thành Đế Quân, Thiên Hậu cũng không đáng để bận tâm nữa rồi!”
Hắn ngồi trên Trấn Chu Thiên Thần Vương phủ, chỉ một ngón tay, chỉ thấy La Thiên thần kính bay lên không, hiện ra Chư Thiên, thủ hộ phương Thần giới này, mệnh lệnh cho chúng nhân đều phải tự tiềm tu, lại nói với Phượng Yên Nhu: “Phu nhân, tế luyện kiện bảo vật kia có thành công không?”
Phượng Yên Nhu vuốt cằm cười nói: “Đã luyện chế thành công rồi.”
Diệp Húc mừng rỡ, cười nói: “Qua mấy ngày nữa, phu nhân hãy theo ta xuất môn.”
Hắn ngồi ở phía trên Đế Tọa, động đến cửu thiên đại đạo, lẳng lặng tiềm tu, làm cho hóa thân chứa đầy đại đạo, ngày đêm rèn luyện Luân Hồi Thiên Môn cùng Ngọc lâu.
Đại đạo ở cửu thiên chen chúc mà đến, trong lòng Diệp Húc hiểu ra rất nhiều điều, cảnh giới tu vi của hắn ngày hôm nay, đã đạt điến đỉnh phong của Thần Vương, lĩnh ngộ đối với đại đạo càng thêm thấu triệt, tuy nhiên vẫn không nắm chắc sẽ đạt được thành tựu Đế Quân.
Đạt đến cảnh giới Đế Quân, phải được đại đạo đồng ý, có thể điều động đại đạo chi lực, là trụ cột của chứng đạo thiên quân.
Nhưng mà muốn tu thành Đế Quân, tự thân cần phải chém đứt mặt tối của bản thân, đem tất cả cảm xúc, mặt trái loại bỏ ra khỏi bên ngoài cơ thể, tâm tư phải thật tinh thuần, mới có thể được đại đạo đồng ý.
Diệp Húc tu luyện dĩ thân chứng đạo, thần hồn đã cùng thân thể hoàn toàn tan làm một thể, căn bản không có khả năng tự thân chém đứt mặt tối, trừ phi phế bỏ lấy thân chứng đạo đại thần thông.
Nếu không chém đứt mặt tối của bản thân, đạt được cảnh giới Đế Quân thì sẽ bị đại đạo trấn áp, chết oan chết uổng!
Hắn tất nhiên không muốn phế bỏ đại thần thông lấy thân chứng đạo chính mình cực nhọc luyện thành, chỉ có thể tiếp tục tu luyện rồi nghĩ cách.
“Tổ Thần có thể dĩ thân chứng đạo, ta đương nhiên cũng có thể!”
Diệp Húc ngồi bất động, đại đạo chen chúc mà đến, chui vào thể nội, thầm nghĩ: “Cửu thiên đại đạo không tiếp thu nhưng ta có thể tự mình cho phép chính mình, chính mình khai thiên tích địa, lấy lời ta nói, thay thế thiên đạo!”
Phật giới Tam Thập Tam Thiên Khư, Từ Vân Phật tổ cuối cùng cũng trở về được chố này. Thiên giới thanh tĩnh đã lâu, ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Thiên giới đoan tọa nhất tôn đại phật mới có sức ảnh hưởng lớn đến thế, thân như Diêm Phù đàn kim, cao mấy trăm vạn ức dặm, mắt giấu tứ hải, có tám vạn bốn ngàn tướng, nhất tướng nhất Phật, thân hình quảng đại vô cùng, lần tỏa ánh sáng mũi nhọn, Phật quang thấm nhuần hư không, chiếu rọi Tam Thập Tam Thiên Khư, lay động hết mọi tà ác vô căn cứ!
Lại có người từng tôn Bồ Tát, Phật Đà, Phật tổ, có pho tượng đại Phật chung quanh thân hình là hư không, ngồi tĩnh tọa trên đóa hoa sen, đều không có cùng phẩm cấp, phía sau hình thành đủ loại Phật tràng, hình bóng lay động, úy vi tráng quan.
Phật âm mênh mông cuồn cuộn, Quảng Văn nghe thấy, bức này dị tượng, đúng là Đại Thế Tôn, làm cho Chư Thiên thần Phật Bồ Tát tiến đến nghe giảng.
Từ Vân Phật tổ không dám trì hoãn, phi thân tiến lên, bay vọt vào thời không, đúng là thời không do hơi thở của Đại Thế Tôn hình thành thật mạnh mẽ, đem hàng tỉ thời không vặn vẹo, mới khiến cho thân thể của hắn có vẻ khổng lồ như thế, cơ hồ có thể đem Thanh Tĩnh Thiên giới nhồi vào trong.
Chỉ thấy mi tu của Đại Thế Tôn mở ra, Thế Phật Kim Chung phát ra keng một tiếng nổ, bay thẳng lên, càng lúc càng lớn, rơi vào trong tay pho tượng đại Phật này.
“Thế Tôn, đệ tử lần này đi tới Thiên giới...”
Từ vân Phật tổ thân bất do kỷ bay lên, dừng ở phía trên một đóa hoa sen, phía sau kết xuất đủ loại dị tượng, lần tỏa ra ánh sáng xán lạn, vừa mới mở miệng, chỉ thấy Đại Thế Tôn hơi hơi nâng tay, cười nói: “Ta đã biết.”
Vị đại Phật này mở miệng, ha ha cười nói: “Chuyện ở Thiên giới thật sự rất nhiều bí ẩn, không giống như chuyện nhỏ, lần này sáu món chứng đạo chi bảo đều xuất hiện, lại có Thiên đế tam bảo của Nguyên Thủy Thiên Vương xuất thế, đều giống như những gì ta đã đoán trước. Từ Vân, ngươi lần này bị nhục, đương nhiên.”
Y giống như tận mắt nhìn thấy những cảnh tượng đó, thanh âm chấn động, cười nói: “Lần này có người lay động được Kim Chung bốn lần, lại có một người con gái tay không mà lay động được chuông vàng, tương lai hai người này tất sẽ thành họa lớn.”
Một vị Phật tổ tướng mạo trang nghiêm, trầm giọng nói: “Thế Tôn, người nọ bốn lần lay động chuông vàng,ương lai tất sẽ có thành tựu lớn, uy hiếp còn lớn hơn so với nữ tử kia, ngăn trở Phật hiệu truyền về phía đông.”
“Không việc gì.”
Đại Thế Tôn ha ha cười nói: “Cản trở Phật hiệu truyền đến đông thổ, tất là yêu nghiệt, là ma đạo, ta đương nhiên sẽ tự mình trấn áp hắn, độ hóa hắn, làm cho hắn quy y ngã phật, lễ kính ngã phật.”
Lại có một vị Phật tổ tiến lên, cung kính nói: “Thế Tôn, Thiên Phần Đại La Thiên Ma Thần Hoàng đã chứng đạo, thương thế đã khỏi hẳn, cũng là kình địch.”
Đại Thế Tôn khẽ nhíu mày, cười nói: “Ma Thần Hoàng ma tính sâu nặng, không dễ độ hóa, ta sẽ phải trảm yêu trừ ma, Ma Thần Hoàng tuy rằng chứng đạo, nhưng không có chứng đạo chi bảo, hắn cũng không ngăn trở được ta.”
Y mặt mày mở ra, đại đạo không tiếng động dao động, cất cao giọng nói: “Thiên giới tự cho là chính thống, nói Phật môn ta là bàng môn tả đạo, lại không biết Phật hiệu tinh thâm, chỉ có ta Phật giới, mới là thiên địa chính thống. Chư Phật tất sẽ đồng tâm hiệp lực, truyền Phật pháp cho đông thổ, làm cho ưu hoa quỳnh khai biến tam giới, Mạn Đà La nở khắp nơi, mỗi người lễ Phật, tìm tới đại Tây Thiên, coi Phật giới là chính thống.”
Chư Phật đồng loạt tán thưởng, đều tự bay lên, bay về phía các đại Phật giới, triệu tập Chư Thiên tôn giả Bồ Tát, chuẩn bị cho cuộc tiến quân vào Thiên giới với quy mô lớn, lại lấy Thiên giới làm ván cầu, bắt Thiên Phần.
Đúng vào lúc này, đột nhiên ở trong bảo khố của Phật giới Tam Thập Tam Thiên Khư từng đạo hào quang lóe lên, chỉ thấy một tòa bảo tháp từ trong hư không hiện ra, rơi vào trong Phật giới.
Chư Phật lấy tay bắt lấy tòa bảo tháp này, trong lòng giật mình, vội vàng đưa đến trước mặt Đại Thế Tôn.
-“Phỏng chế phẩm Di La Thiên Địa Tháp…”
Trong lòng Đại Thế Tôn chấn động, hơi hơi biến sắc, chỉ thấy bảo tháp này có chín tầng, uy lực cũng nhỏ đến đáng thương, nhưng ẩn chứa đạo ý của Nguyên Thủy Thiên Vương.
“Cổ quái, người nào lại đem Di La Thiên Địa Tháp phỏng chế phẩm phát tán ra mọi nơi như vậy?”
Chư Phật cũng không dám lớn tiếng thảo luận, chỉ nghe Đại Thế Tôn lẩm bẩm: “Từ xưa đến nay Nguyên Thủy Thiên Vương được xưng là đệ nhất nhân, nếu là có thể tìm được nơi hắn tọa hóa…”
Cửu Thiên Thần Giới, trước mặt của Ly Hận Thiên Chủ, cũng đang có một tòa Di La Thiên Địa Tháp, nhưng sắc mặt vị Đế Quân này nào có chút vui mừng, chỉ thấy hắn khẽ nhíu mày.
“Di La Thiên Địa Tháp, chỉ có thể tinh thông tâm pháp Nguyên Thủy Thiên Vương, mới có thể luyện chế ra bảo vật này. Ngoại trừ người nọ, bản cung vẫn chưa nghe nói qua có ai tinh thông loại tâm pháp này.”
Trên mặt Thiên Hậu nương nương vốn nghiền ngẫm suy nghĩ hiện ra vẻ tươi cười, nhẹ nhàng ném tòa bảo tháp trong tay ra, nhẹ giọng cười nói: “Từ xưa đến nay, có vô số người tha thiết mơ ước có được tâm pháp, từ khi nào mà tâm pháp của Nguyên Thủy Thiên Vương lại giống như cải trắng đầy đương như vậy chứ?”
“Ngọc Hư Thần Vương, tòa bảo tháp này, chẳng lẽ thật sự không phải là do ngươi phát tán ra mọi nơi?”
Trong phủ Chu Thiên Thần Vương, Thái Hư Thần Vương có ở khắp nơi, nhìn về phía Diệp Húc, ha ha cười nói: “Ngươi dấu diếm được người khác, chứ không thể lừa gạt được ta đâu, lão hủ biết ngươi có tâm pháp của Nguyên Thủy Thiên Vương!”
“Sư huynh, mấy tòa bảo tháp này, thực sự không phải do ta làm ra.”
Trong tay Diệp Húc cũng có một tòa Di La Thiên Địa Tháp, nhíu chặt hàng lông mày: “Âm mưu, đây tuyệt đối là một cái âm mưu!
Thái Hư Đế Quân cười nói: “Thần Vương, lão hủ cũng hiểu được bên trong chuyện này hẳn là có âm mưu nào đó, chẳng lẽ không phải là âm mưu của ngươi?”
Vẫn cứ như trước trong lòng Thái Hư Đế Quân có chút nghi hoặc, Diệp Húc từng truyền thụ cho hắn một thức “Thanh Vi Chứng Đạo ấn”, làm cho y đoán được, Diệp Húc có khả năng vô cùng tinh thông tâm pháp của Nguyên Thủy Thiên Vương.
Theo y biết, từ xưa đến nay tinh thông tâm pháp này, chỉ có ba người, đầu tiên đó là Nguyên Thủy Thiên Vương, tiếp theo là vị cấm kỵ kia, và cuối cùng là Diệp Húc.
Nếu đúng là không phải do Diệp Húc tạo nên chuyện này, y thật sự nghĩ không ra rốt cuộc là ai làm ra chuyện lớn như thế nữa, đem không biết bao nhiêu tòa Di La Thiên Địa Tháp phỏng chế phẩm phát tán ra cửu thiên.
Lông mày Thái Hư Đế Quân hơi động một chút, cười nói: “Thần Vương, ngươi kiến thức rộng rãi, pháp nhãn vô song, nhìn xem có thể từ trong phỏng chế phẩm thôi diễn ra tâm pháp Nguyên Thủy Thiên Vương?”
Diệp Húc tâm tư khẽ động, thúc dục tòa bảo tháp trong tay, tinh tế đánh giá một phen, nhẹ nhàng gõ đầu: “Tòa bảo tháp này cực kỳ thô sơ, trong đó có nhiều việc giải thích cũng không toàn diện, hẳn là bị người ta cố ý luyện thành hàng thứ phẩm, nhưng xác thực có thể từ trong bảo tháp thôi diễn ra một đoạn ngắn tâm pháp Di La Thiên Nguyên Thủy, nhưng mà cũng chỉ là đoạn ngắn mà thôi, đừng mơ tưởng đến việc từ đó mà có thể lĩnh ngộ được chỗ huyền diệu của tâm pháp Nguyên Thủy Thiên Vương.”
“Mặc dù là đoạn ngắn, nhưng cũng có thể đủ để cảm ứng được Di La Thiên Địa Tháp chân chính chứ?”
Ánh mắt Thái Hư Đế Quân lóe, cười nói.
Diệp Húc nhắm mắt lại, một luồng linh khí dũng mãnh tràn vào bên trong tòa bảo tháp này, có thể mơ hồ cảm ứng được một cỗ quen thuộc hơi thở, đó là hơi thở của Nguyên Thủy Thiên Vương chứng đạo chi bảo, chứng đạo cuồn cuồn, viễn siêu hơn so với các chứng đạo chi bảo khác, trấn áp đương thời, cấp cho hắn cảm giác nó có thể tương đương với thân thể của Tổ Thần!
“Thái Hư sư huynh, điều này rõ ràng là một cái âm mưu, dụ dỗ các đại cường giả trong Chư Thiên các đi tìm nơi tọa hóa của Nguyên Thủy Thiên Vương, ngươi cần gì phải dây vào vũng nước đục này?” Diệp Húc thở dài, nói.
“Ta đã sớm sáng tỏ, sống hay chết cũng vậy thôi.”
Thái Hư Đế Quân mỉm cười, phiêu diêu bay đi, thanh âm từ xa truyền đến: “Ngọc Hư Thần Vương, lần này chỉ cần không phải là âm mưu của ngươi, lão hủ đ̃ yên tâm rồi.”
Diệp Húc nhìn hắn rời đi, quay đầu nhìn về phía Phượng Yên Nhu, nói: “Phu nhân, nàng luyện chế bảo vật còn ở trong phủ nữa không?”
Phượng Yên Nhu tế lên một tòa môn hộ, đúng là Nam Thiên môn, đã bị nàng tế luyện đến trình độ Tổ Binh, cười nói: “Đều ở chỗ này của ta, khi lão gia đang tu luyện, ta cũng không có sử dụng.”
Diệp Húc nhìn về phía Nam Thiên môn, chỉ thấy bên trong cái cửa này có vô số tòa tháp Di La Thiên Địa Tháp, chất đống như một núi, nhiều đếm không xuể.
Nếu như Thái Hư Đế Quân còn ở chỗ này, nhất định sẽ nghẹn họng trân trối, kêu to đây đúng là âm mưu.
Diệp Húc khẽ nhíu mày, ngón tay khẽ chạm vào đế tòa, nghi ngờ nói: “Không phải ta và nàng thả Di La Thiên Địa Tháp ra, như vậy đến tột cùng là người nào gây nên? Hiện tại, ngoại trừ nàng và ta hiểu được môn công pháp này ra, hẳn là cũng không có người nào khác biết được, chẳng lẽ nói thế gian còn có người khác tinh thông môn công pháp này... Người này thả ra nhiều Di La Thiên Địa Tháp như vậy, cũng tính là giúp ta một tay, chỉ sợ là người này cũng không có ý tốt, không thể không đề phòng...
Nguyên nhân hắn chế tạo ra một số lượng lớn Di La Thiên Địa Tháp rồi thả ta khắp mọi nơi như thế, hẳn là muốn cho cường giả Chư Thiên đi đến nơi tọa hóa Nguyên Thủy Thiên Vương, giúp hắn đả thông cái địa điểm vô cùng nguy hiểm kia.
Mộ Tổ Thần đã nguy hiểm như thế, ngay cả Ma Thần Hoàng lọt vào trong đó cũng bị thương nặng, nơi tọa hóa Nguyên Thủy Thiên Vương, chỉ sợ là càng thêm nguy hiểm. Mặc dù Diệp Húc đối với tâm pháp Nguyên Thủy Thiên Vương có hiểu biết sâu sắc, nhưng cũng không nắm chắc có thể bình an tìm được Di La Thiên Địa Tháp, cho nên mới tính toán để cho Phượng Yên Nhu luyện chế một đống phỏng chế phẩm, dụ dỗ các cao thủ khác cũng đi vào trong đó, mượn tay những cường giả này, giúp hắn đả thông nơi đó.
Hắn từ lúc mấy năm trước vừa mới tu thành Thần Vương thì đã có quyết định này. Phượng Yên Nhu cũng bí mật luyện chế ra rất nhiều bảo tháp, chỉ đợi Diệp Húc tu thành Thần Vương đỉnh phong, sẽ ngay lập tức thi triển âm mưu.
Chỉ có điều khiến cho hắn thật không ngờ là, lại có người đi trước hắn một bước, phóng ra không biết bao nhiêu tòa Di La Thiên Địa Tháp, gây ra một âm mưu kinh thiên động địa.
Những tòa bảo tháp này, chắc chắn đã lưu lạc đến trong tay cường giả cấp Thần Vương cấp Đế Quân, do đó khiến nhưng ười này thôi diễn ra tâm pháp Nguyên Thủy Thiên Vương không trọn vẹn, cảm ứng được phương vị của Di La Thiên Địa Tháp.
Từ xưa đến nay đó là pháp bảo mạnh nhất của Thiên đế, cũng là chứng đạo chi bảo mạnh nhất, trên đời chỉ sợ không có ai có thể cự tuyệt chuyện mê hoặc này!
Phượng Yên Nhu không nhịn được nói: “Phu quân, không phải chàng, cũng không phải ta, như vậy còn có ai tinh thông tâm pháp của Nguyên Thủy Thiên Vương nữa?”
“Trừ nàng và ta ra, hẳn là không có người thứ ba tinh thông tâm pháp môn này nữa... Hử? Có lẽ còn có một người...”
Linh quang trong mắt Diệp Húc chợt lóe lên, mặt sắc mặt ngưng trọng, từ từ thở ra một ngụm trọc khí: “Nhưng mà y cũng không tính là một người chân chính, thậm chí ngay cả sinh linh cũng không tính. Nếu lần này là âm mưu quỷ kế của y, như vậy việc này sẽ rất nguy hiểm...”
Phượng Yên Nhu có vẻ khó hiểu, thần quang trong mắt Diệp Húc chớp động, quả quyết nói: “Các Đế Quân, Thần Vương khác còn phải cần một khoảng thời gian mới có thể từ tòa bảo tháp này thôi diễn ra Di La Thiên Nguyên Thủy bảo quyển. Trong khoảng thời gian này ta và nàng hãy tận lực đề thăng thực lực lên, nếu không tọa nơi hóa đó, chỉ sợ là hung hiểm dị thường, không biết sẽ phải chết bao nhiêu Thần Vương Đế quân đây!”
Phượng Yên Nhu nghe thấy hắn nói kinh khủng như vậy, cũng không khỏi nghiêm nghị.
Diệp Húc mặc dù thần thông quảng đại, cũng không ngờ rằng những tòa Di La Thiên Địa Tháp phỏng chế phẩm không chỉ xuất hiện ở Cửu Thiên Thần Giới, mà còn cả Phật giới Tam Thập Tam Thiên Khư, Thiên Phần Đại La Thiên, đồng dạng cũng xuất hiện không biết bao nhiêu, thật sự biến thành biến chúng thành cải trắng, mặc dù là Thần Vương cũng mỗi người một tòa!
Từng có vô số người tha thiết mơ ước bí mật bảo vật này, nay biến thành hàng thông thường một người một tòa, kết quả này làm người ta không biết nên khóc hay cười đây. Nếu Thương Thiên Đế Tôn có linh, nhất định hô to chính mình bị chết oan uổng.
Đại La Thiên, Ma Thần Hoàng cao tại thượng ngồi ở trên bảo tọa, xem xét các vị Thần Vương, Thần Quân đang ở trong trong điện, lạnh lùng cười, thản nhiên nói: “Các ngươi gây loạn phạm thượng, chuyện cũ trẫm sẽ bỏ qua, chỉ giết kẻ chủ mưu, hạ lệnh cho Thiên Phần tất cả lớn nhỏ trong Chư Thiên, nếu gặp được Kiền Cung Thần Quân, giết không cần hỏi!”
Những Thần Vương Thần Quân nơm nớp lo sợ, không dám nói nhiều, lĩnh mệnh mà đi.
Lần này Ma Thần Hoàng một lần nữa trở về Đại La Thiên, quét ngang hết thảy các thế lực, thế không thể đỡ. Thậm chí ngay cả Kiền Cung Thần Quân cũng bị đánh trọng thương, may mắn mới có thể đào thoát, lại trèo lên ngôi Đế vị, chỉ là không có đại khai sát giới, đưa hết thảy bọn họ tru diệt mà thôi.
“Di La Thiên Địa Tháp, Nguyên Thủy Thiên Vương, vị này luôn áp chế Tổ Thần này, cả đời là tuyệt đại cường giả, nơi hắn tọa hóa, nay rốt cục đã xuất hiện tại thế gian sao?”
Trong tay Ma Thần Hoàng cũng đang cầm một tòa Di La Thiên Địa Tháp cực kỳ thô sơ, chăm chú nhìn một lát, mời trịnh trọng thu hồi lại, thầm nghĩ: “Trẫm nay tu vi vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, cũng không luyện thành chứng đạo chi bảo, trước hết phải đi bế quan, đạt tới trạng thái lúc toàn thịnh, mới có thể tìm tới nơi tọa hóa! Mộ Tổ Thần đã hung hiểm vô cùng, nơi tọa hóa của Nguyên Thủy Thiên Vương thậm chí ngay cả cấp bậc cỡ Thương Thiên Đế Tôn Thiên đế cũng có thể gạt bỏ, khẳng định là sẽ hung hiểm hơn vạn lần, phải làm cho tên lão trọc Đại Thế Tôn kia trước đi dò thám đường, trẫm làm chim sẻ đi sau!”
Thiên giới, Thiên Phần, Phật giới Tam Thập Tam Thiên Khư bình an vô sự. Rất nhiều cường giả đều nhận được tin tức của Di La Thiên Địa Tháp phỏng chế phẩm, mưu cầu thôi diễn ra Nguyên Thủy Thiên Vương tâm pháp, cảm ứng nơi tọa hóa, sớm ngày đi tới nơi đó trước, tìm kiếm truyền thừa của Nguyên Thủy Thiên Vương.
Rốt cục, Phật giới Tam Thập Tam Thiên Khư đột nhiên chấn động, thân hình Đại Thế Tôn vô cùng cao như Đại Vĩ ngạn, hơn mười pho tượng Phật tổ đứng hai bên trái phải, lại có rất nhiều Phật Đà, Bồ Tát, Thần Ma, vây bay lượn chung quanh Đại Thế Tôn, ra khỏi Phật giới, đi về phía thiên ngoại.
Mà ở bên trong Thiên Phần, cũng có chứa rất nhiều ma thần, nhờ vào sự cảm ứng từ Di La Thiên Địa Tháp phỏng chế phẩm, cũng rời khỏi Thiên Phần, tìm kiếm nơi tọa hóa của Nguyên Thủy Thiên Vương.
Bên trong Thiên giới, đã có không biết bao nhiêu vị Thần Vương cũng đi trước một bước, chỉ có vài vị Đế Quân đầu sỏ vẫn chưa thấy có động tĩnh gì.
Trong Chư thiên thần giới, Diệp Húc nhìn hai bên trái phải của mình, trầm giọng nói: “Chư vị, lần này đi sẽ vô cùng hung hiểm, nhưng Chư Thiên Thần giới cũng không thể không có cao thủ tọa trấn, Đại đức Thần Vương, Minh Đường Thần Vương, các ngươi lưu lại, thủ hộ chu thiên. Vô Sinh Lão Tổ, Đà La Ni, các ngươi cùng các vị Vu Tổ cũng lưu lại toàn bộ, trợ giúp hai vị Thần Vương trấn thủ nơi đây, phụ tá Đông cung nương nương, không được sai sót.”
Đám người Đại đức Thần Vương lĩnh mệnh, Đàm Tổ Thần Vương chần chờ một lát, đột nhiên nói: “Ta cũng ở lại!”
Diệp Húc kinh ngạc vạn phần, nhìn về phía Đàm Tổ Thần Vương, lần này hắn chuẩn bị đi đến nơi tọa hóa của Nguyên Thủy Thiên Vương, mục đích hàng đầu cũng không phải là vì cướp lấy tòa Di La Thiên Địa Tháp, chứng đạo chi bảo mạnh nhất này, mà là tìm kiếm mối quan hệ của mình cùng với vị cấm kỵ kia, xem xem Diệp Húc có đúng là do cấm kỵ chuyển thế hay không.
Đàm Tổ Thần Vương đối với chuyện này luôn để bụng, theo lý mà nói, y đương nhiên sẽ là người kỳ vọng được đi cùng Diệp Húc nhất.
“Ta không đi, ở lại trấn thủ Chu Thiên.”
Đàm Tổ Thần Vương cười chua xót, thản nhiên nói: “Sau khi các ngươi trở về, nói cho ta biết kết quả là được rồi.”
Diệp Húc hiện lên một ý nghĩ, biết ý nghĩ của hắn, Đàm Tổ Thần Vương lo lắng vạn nhất Diệp Húc xác thực không phải ân sư của hắn chuyển thế, y sợ chính mình sẽ không chịu được kết quả này.
Tạo hóa Vương Phi thở dài, cùng Tạo Hóa Thần Vương liếc nhau, nhẹ giọng nói: “Vợ chồng chúng ta phải đi là điều không thể nghi ngờ, ta muốn gặp di thể cha ta...”
Diệp Húc gật đầu, mặt giãn ra cười nói: “Đàm Tổ, ngươi ở lại cũng tốt, phỏng chừng sau khi ta rời khỏi, Thiên giới cũng sẽ sinh loạn, Đế Tuệ tất nhiên sẽ nhân cơ hội quét ngang cửu thiên. Nếu ngươi không địch lại, có thể bỏ qua Chu Thiên Thần giới, Đế Tuệ sẽ không làm khó dễ các ngươi. Đợi ta trở về, hiển nhiên sẽ cùng Đế Tuệ lý luận.”
Đàm Tổ Thần Vương hiện lên một ý nghĩ, nghi ngờ nói: “Chẳng lẽ Đế Tuệ không định đi đến nơi tọa hóa của Nguyên Thủy Thiên Vương sao?”
“Đế Tuệ tất nhiên sẽ đi đến đó, Nguyên Thủy Thiên Vương vị sử thượng Thiên đế mạnh nhất này, nếu đã gặp cơ duyên này hắn là người có tâm của cường giả, há có thể buông tha cơ hội tốt này sao?”
Diệp Húc cười ha ha, suất lĩnh rất nhiều Thần Vương rời đi, cười nói: “Nhưng mà, hắn không đi được.”
Quân Thiên Thần Vương phủ, Thiên Dao Cơ cười dài nói: “Bệ hạ, thần trước tiên ở nơi này cung chúc bệ hạ lấy được truyền thừa của Nguyên Thủy Thiên Vương!”
Đế Tuệ nhẹ nhàng gõ đầu, hăng hái, cười nói: “Quân sư, nàng không đi cùng trẫm sao?”
Thiên Dao Cơ lắc đầu, hé miệng cười nói: “Ta ở đây chờ đợi tin tốt lành từ bệ hạ. Bệ hạ, chỗ này của ta có một túi gấm, kính xin bệ hạ mang ở trên người, sau khi đi ra khỏi Cửu thiên, bước lên trên con đường nơi Nguyên Thủy Thiên Vương tọa hóa, bệ hạ hãy mở ra.”
Đế Tuệ vừa mới rời đi, Thiên Dao Cơ lập tức triệu tập Quân Thiên Thần giới với rất nhiều Thần Vương, trầm giọng nói: “Lập tức phát binh, công chiếm Thiên giới khác!”
Rất nhiều Thần Vương của Quân Thiên Thần giới đã bị Đế Tuệ mang đi một nửa, còn có một nữa ở lại trấn thủ Quân Thiên. Các vị Thần Vương nghe vậy, không khỏi lắp bắp kinh hãi, Đại Lão Thần Vương trầm giọng nói: “Quân sư, bệ hạ đã rời khỏi Cửu Thiên Thần Giới, nếu chúng ta phát binh tấn công các Thiên giới khác, chỉ sợ phần thắng không lớn.”
Các Đế Quân khác cũng sẽ lưu lại hơn phân nửa nhân thủ để trấn thủ Thiên giới!
Thiên Dao Cơ cười khanh khách, nói: “Các Đế Quân khác tất nhiên sẽ có chuẩn bị hậu thủ, nhưng mà các ngươi yên tâm, ta đã nắm chắc mười phần thắng!”
Đám người Đại Lão Thần Vương thấy nàng nói như thế, không dám nhiều lời nữa, lúc này triệu tập nhân thủ dưới trướng chuẩn bị. Tất cả mọi chuyện Thiên Dao Cơ đều trù tính đến, nên nàng dẫn đầu tìm đến Mân Thiên Thần giới hiện tại không có Đế Quân trấn thủ. Xuất phát!
Đợi đại quân tiến vào Mân Thiên Thần giới, Thiên Dao Cơ cao giong quát lên một tiếng, rồi lập tức tế lên một ván cờ, đây đúng là bàn cờ Thiên Cơ Đế Tuệ vì nàng mà luyện chế, trải qua sự tôi luyện của Đế Tuệ, nay cũng đã đạt đến cấp bậc Đế Binh.
“Chư vị Thần Vương, nghe ta hiệu lệnh, mong tế Thiên Cơ!”
Bàn cờ Thiên Cơ bay lên không trung, hóa thành bốn mươi chín thiên đạo tung hoành ngang dọc, che đậy Thiên Cơ!
Thiên Dao Cơ tọa trấn trong quân, trong đôi mắt đẹp ánh sao chớp động, thầm nghĩ trong lòng: “Bệ hạ, đoán chừng ngài đã tiến vào Nguyên Thủy cổ lộ. Ngọc Hư Thần Vương, Thiên Hậu nương nương, hai người này thần cơ diệu toán, ngài tiến vào nơi đó, tất sẽ xảy ra một tràng kiếp nạn, nhưng có ta ở đây có thể giúp ngài hóa hiểm thành lành!”
Ở ngoài Cửu thiên, một cổ hơi thở mênh mông đột nhiên dao động, chỉ thấy mặt trời từ từ dâng lên, hỏa lực chấn động. Đại Nhật Đế Quân tọa lạc trong Đại Nhật Thuần Dương cung, ở Hạo Thiên Thần giới cũng có rất nhiều Thần Vương tọa trấn, hàng tỉ thần văn rung động, mà ở ngày hôm đó, có một đầu Tam Túc Kim Ô lưng đeo mặt trời, vỗ cánh bay về phía xa xa.
Lập tức, lại có một tòa Tu Di sơn Ly Hận giới dâng lên, hóa thành ba mươi hai quần thiên. Ly Hận Thiên Chủ ngồi ở đỉnh núi, vô số Thần Ma, Thần Vương vờn quanh thân.
Lại có một đạo cầu vồng màu vàng bay tới, hóa thành một đạo kim cầu, khoác lên vô tận thương mang trong hư không. Một lão giả cưỡi một con Thanh Ngưu, chậm nhàn hạ đi lên trên cầu, tuy thế tuyệt đối tốc độ cũng không chậm hơn đám người Đại Nhật Đế Quân.
Còn có Đoan Tĩnh Đế Quân, ngồi trên một con Hỏa Long vẫy đuôi bay về phía chỗ sâu trong hư không.
Lại qua một lát, lại có Vĩnh Hằng Đế Quân suất lĩnh rất nhiều Thần Vương ở Viêm Thiên Thần giới bay tới, khí thế như cầu vồng sau mưa.
Phía sau Đế Tuệ dâng lên mười tám đạo Công Đức Kim Luân, ong ong chuyển động, từng vị Thần Vương tọa trấn ở trong đó, cũng bay về phía chỗ sâu trong hư không. Còn có một chiến thuyền to lớn từ Thiên giới dâng lên, Thiên Hậu nương nương tọa trấn trong đó, cùng với rất nhiều Thần Vương ở dưới trướng đang vui vẻ cười nói. Ả trở thành người đứng đầu Huyền Thiên, đã thu phục được tất cả các vị Thần Vương ở Huyền Thiên Thần giới.
Ngoài ra, còn có những nhân vật với hơi thở cực kì mạnh mẽ, tuy rằng không bằng Lục Đại Đế Quân, nhưng cũng không giống như là yếu ớt nhỏ bé. Đương nhiên đó là những Thần Vương ẩn nấp trong Thiên giới nhiều năm không ra, hiện tại cũng xuất hiện để thử đi tìm cơ duyên cho mình nơi Nguyên Thủy Thiên Vương tọa hóa.
Bọn họ mỗi người đều có Di La Thiên Địa Tháp phỏng chế phẩm ở trong tay, từ phỏng chế phẩm thôi diễn ra Nguyên Thủy Thiên Vương tâm pháp, tuy không trọn vẹn, nhưng cũng đủ để cho bọn họ cảm ứng được vị trí thực sự của Di La Thiên Địa Tháp rồi.
Một cánh cửa to lớn có khí thế đỉnh thiên lập địa đột nhiên xuất hiện, cái cửa này vặn vẹo qua không biết bao nhiêu thiểu trọng thời không, rồi dừng ở trong mắt người khác, có vẻ vô cùng khổng lồ, cơ hồ có thể nhốt cả thiên địa vào trong đó!
Nhưng mà càng làm người ta giật mình chính là có một người đang phiêu phù phía sau cánh cửa này, thân hình người nọ cũng vô cùng cao lớn, cao ức vạn dặm, giống như thần minh từ thời xa xưa.
“Ngọc Hư Thần Vương, âm mưu của tên nhóc nhà ngươi, quả thực làm cho bản cung kinh ngạc một phen!”
Thuyền lầu cũng vừa tới, chạy song song với Luân Hồi Thiên Môn, Thiên Hậu nương nương nằm nghiêng nghiêng trên chiếc giường Trương Long, cười dài nhìn về người đang đứng phía sau Luân Hồi Thiên Môn, cười nói: “Thần Vương, ngươi biến khéo thành vụng, lại bị người khác đoạt đi Di La Thiên Địa Tháp!”
“Nương nương hiểu lầm ta rồi.”
Ở dưới Luân Hồi Thiên Môn, Diệp Húc cũng nằm nghiêng trên đế tọa, Phượng Yên Nhu ngồi bên cạnh hắn, tựa đầu vào vai hắn, cười nói: “Việc này thật sự không phải là âm mưu của ta.”
Thiên Hậu nương nương bật cười, nói: “Người quang minh chính đại không nói tiếng lóng, Ngọc Hư Thần Vương ngươi cần khgì phải khiêm tốn? Kế sách của ngươi, bản cung xem ra cũng là tán thưởng không thôi. Đầu tiên là mượn tay Ma Thần Hoàng, Đại thế tôn, cùng với không biết bao nhiêu Đế Quân Thần Vương, đả thông Nguyên Thủy cổ lộ, tiến vào nơi tọa hóa. Mà ngươi lại tu luyện qua tâm pháp của Nguyên Thủy Thiên Vương, diễn biến Tam Thập Tam Thiên, đến được nơi Nguyên Thủy Thiên Vương tọa hóa, chắc chắn khi đó chỉ có ngươi mới có thể đủ thu Di La Thiên Địa Tháp. Tiếp tục lại dùng sức mạnh của đệ nhất chứng đạo chi bảo này, tận diệt Ma Thần Hoàng cùng với Đại thế tôn, diệt trừ các Đế Quân khác, bình định hết thảy, thống nhất Thiên giới, Thiên Phần cùng Phật giới, thành tựu bá nghiệp vô thượng.”
Sắc mặt Diệp Húc trầm xuống, cười lạnh không nói gì nữa.
Phượng Yên Nhu hiếu kỳ nói: “Phu quân, những gì Thiên Hậu nương nương nói, chẳng lẽ thật sự là tâm tư lão gia?”
Diệp Húc cười khổ một tiếng, gật đầu nói: “Cũng không sai khác lắm, chỉ là ta không có ác độc như trong tưởng tượng của Thiên Hậu, muốn dùng một lưới bắt hết mấy người Ma Thần Hoàng cùng Đại Thế Tôn mà thôi. Kỳ thật ta chỉ là muốn giết chết các Đế Quân khác, thốngnhất Thiên giới mà thôi...”
Phượng Yên Nhu rùng mình một cái, thầm nghĩ: “Nếu lão gia thật sự sử dụng âm mưu này, xác thực có thể bình định hết thảy các thế lực ở Cửu Thiên Thần Giới, thành tựu Thiên đế, đáng tiếc bị người khác đoạt mất tiên cơ. Chỉ sợ người nọ khẩu vị cũng giống như Thiên Hậu nương nương nói, tiêu diệt hết thảy mọi trở ngại, thống trị Thiên Phần, Thiên giới cùng Phật giới! Nhưng mà người phát ra Di La Thiên Địa Tháp phỏng chế phẩm, rốt cuộc là ai?”
Đôi mắt đẹp của nàng chớp động, trong lòng biết rằng Diệp Húc đã đoán ra thân phận của người đó, chỉ là không nói cho nàng nghe.
“Ngọc Hư Thần Vương, mặc dù bản tính của ngươi rất tốt, nhưng ngươi nay chỉ có một mình, không thể mới xuất sư chưa kịp làm gì đã chết đi.”
Thiên Hậu cười khanh khách nói: “Bản cung rất muốn đến được Di La Thiên Địa Tháp, có đủ Thiên đế tam bảo đó!”
Diệp Húc mặt không đổi sắc, ha ha cười nói: “Thiên Hậu, ngươi không chết, lòng ta bất an, nói không chừng là ta lấy được Thiên đế tam bảo, thực lực có lẽ sẽ dẫn đầu trong đám Thiên Quân!”
Trên mặt hai người tươi cười, nhìn như bạn tốt nhiềucách biệt lâu ngày giờ mới trùng phùng nói những lời thật lòng, nhưng đằng sau mỗi câu nói đều ẩn dấu sát khí, hận không thể động thủ ngay lập tức.
Chính vào lúc này, đột nhiên chỉ nghe thanh âm của Đế Tuệ truyền đến, cười nói: “Hai vị, Nguyên Thủy cổ lộ nguy hiểm trùng trùng, không chỉ có những bố trí do Nguyên Thủy Thiên Vương lưu lại, mà còn có Thiên Phần Đại La Thiên Ma Thần Hoàng, Phật giới Tam Thập Tam Thiên khư Đại thế tôn. Mà thực lực của Cửu Thiên Thần Giới ta yếu nhất, theo ý kiến của trẫm, chúng ta hay là vứt bỏ những hiềm khích trước kia, tề tâm hợp lực, mới có thể hoàn thành được con đường này!”
Diệp Húc ha ha, cười nói: “Lời của Đế Tuệ sư huynh nói cực kỳ chính xác.”
Thiên Hậu nương nương cũng thu liễm sát khí, cười nói: “Vậy trước tiên cấp cho Đế Tuệ tiểu ca một chút mặt mũi, đợi đến nơi Nguyên Thủy Thiên Vương tọa hóa, bản cung sẽ tới hỏi thăm ngươi!”
Trong lúc nói chuyện, chỉ thấy trong hư không ở phía trước, đột nhiên xuất hiện một tòa đại lục, thanh sơn lục thủy, phát ra sinh cơ bừng bừng, thậm chí trong đó còn có khí tức sinh mệnh dao động, vô số tinh vực vận chuyển xung quanh đại lục này, làm cho trong lòng ba người đều có chút kinh ngạc.
Mọi người đều biết, ở ngoài cửu thiên đều cực kỳ tịch mịch hoang vắng, có thể nói không có một ngọn cỏ. Từng có không biết bao nhiêu cao nhân trước kia đi ra bên ngoài cửu thiên, tìm kiếm những vùng đất mới để làm nơi sinh sống, nhưng thường thường thì sẽ chết già ở trong vô tận hư không.
Nơi đây thế mà lại xuất hiện một tòa đại lục, thật sự là không thể tưởng tượng.
Những đại lục cùng tinh vực này nối tiếp nhau thành một đường thẳng tắp, không biết thôi tới nơi nào.
Diệp Húc ngưng mắt nhìn lại, trong lòng rồi đột nhiên chấn động, thất thanh nói: “Những đại lục cùng tinh vực này, là vết chân do Nguyên Thủy Thiên Vương lưu lại!”
Thiên Hậu nương nương cùng Đế Tuệ trong lòng căng thẳng, vội vàng nhìn lại, chỉ thấy những đại lục này đúng là có hình dạng giống như dấu chân ngừi, giẫm lên trong hư không, vĩnh viễn khắc dấu chân của mình lại.
Nguyên Thủy Thiên Vương thật sự quá mạnh mẽ, trước khi thọ nguyên của y hao hết khi đã đi ra Cửu Thiên Thần Giới, đi vào chỗ sâu trong hư không. Nói như vậy khi đó đại đạo trong cơ thể y đã bắt đầu tan rã sụp đổ, đúng là do đại đạo tiêu tán, đã hình thành Nguyên Thủy cổ lộ với cảnh tượng bao la hùng vĩ cỡ này!
“Nơi này thời không cực kì khác so với thông thường, trẫm có thể cảm giác được tốc độ trôi qua của thời gian tăng nhanh không biết bao nhiêu lần, chắc là Nguyên Thủy Thiên Vương không tự chủ được nên đại đạo bị tản mát ra ngoài hình thành dị tượng!”
Sắc mặt Đế Tuệ ngưng trọng, trầm giọng nói: “Mọi người cẩn thận!”
Một đại lực vô cùng trầm trọng đè xuống, trấn áp ở trên thân bọn người Diệp Húc, đưa bọn họ đến phía trước một tòa đại lục để áp chế!
Đại đạo vô hình, mỗi một đạo đều nặng như một tòa Thiên giới, khiến bọn họ không biết gì đã rơi xuống bên trong đại lục.
Kỳ thật lấy của thực lực đám người Diệp Húc, có thể chống cự đại đạo trọng áp đó, để thoát thân, nhưng muốn tìm được nơi Nguyên Thủy Thiên Vương tọa hóa, thì chỉ có thể giẫm lên dấu chân Nguyên Thủy Thiên Vương, tiến về phía trước, nếu không sẽ không có khả năng đi tới đó.
Đôi mắt đẹp của Thiên Hậu nương nương chớp động, nhìn về phía bốn phía, đột nhiên cười khanh khách nói: “Ngọc Hư Thần Vương, nơi này non xanh nước biếc, hãy động thủ ở đây thôi.”
Diệp Húc mỉm cười nói: “Tốt thôi, ở chỗ này động thủ đi.”
Đế Tuệ cau mày nói: “Các ngươi còn tính đến chuyện đánh nhau sao? Hai vị, trên Nguyên Thủy cổ lộ, chúng ta hẳn phải là đồng tâm hiệp lực...”
Một tòa ngọc lâu đột nhiên bay lên trời, ầm ầm rớt xuống, đánh về phía Đế Tuệ!
Trong lòng Đế Tuệ cả kinh, phẫn nộ quát: “Ngọc Hư Thần Vương, ngươi làm thế này là có ý gì?”
Hắn còn chưa dứt lời, Thiên Hậu nương nương lên Đại Thiên đế quyền lên, cũng đánh thẳng tới chỗ hắn, uy thế cương mãnh thai thao bất tuyệt!
“Hai người các ngươi, thế mà lại dám liên thủ đối phóới trẫm! Nhưng mà trẫm cũng không chỉ có hư danh! Tự Nhiên Đại Đạo Chung!”
Đế Tuệ giận dữ, mười tám đạo Công Đức Kim Luân ong ong chuyển động, một tòa Hồng chung to lớn phong cách cổ xưa bay lên trời, keng một tiếng nổ vang lên, chấn vỡ vô số thời không, biến hết thảy mọi thứ thành hỗn độn, khắp nơi đều đổ nát!
Thực lực của y cũng mạnh mẽ vô cùng, ở trong lớp Đế Quân cũng thuộc loại người nổi bật, nhất là Tự Nhiên Đại Đạo Chung, vật này do Hiên Viên Thiên đế lưu lại chính xác là chi bảo, cùng huyết mạch y tương liên, càng tăng thêm thực lực của y!
Nhưng mà, y gặp Diệp Húc cùng Thiên Hậu hai tên cường giả biến thái này liên thủ thì lập tức không địch lại, mới qua vài hiệp đã bị hai người áp chế. Diệp Húc tế lên ngọc lâu trấn áp Tự Nhiên Đại Đạo Chung, chỉ thấy phía sau Luân Hồi Thiên Môn, từng tôn Thiên đế phóng xuống, vờn quanh ngọc lâu một vòng, cười nói: “Đế Tuệ sư huynh không nên tức giận, tiềm lực của ngươi quá lớn, thật sự khó có thể để cho ta yên tâm, hiện tại trấn áp ngươi ở đây trăm năm.”
Thiên Hậu nương nương cũng xuất ra một đại đạo hóa thân, cùng hợp lực thúc dục thuyền lầu, cùng với Diệp Húc trấn áp Đế Tuệ đứng áp, cười nói: “Chúng ta hai người đều để lại một đại đạo hóa thân, đúng là có thể trấn áp ngươi trăm năm, sau trăm năm, hết thảy mọi việc đều kết thúc, ngươi đi ra cũng không muộn.”
Đế Tuệ rống giận không thôi, thúc dục Tự Nhiên Đại Đạo Chung đánh thẳng về phía trước, thủy chung vẫn không thể phá vỡ sự trấn áp của hai người, đột nhiên nhớ tới một chuyện: “Trước khi ta đi đến Nguyên Thủy cổ lộ Quân sư có giao cho ta túi gấm, không biết trong túi gấm có diệu kế gì? Trẫm chỉ lo hóa giải ân oán giữa hai người bọn họ, lại quên mất việc này...”
Y vội vàng lấy túi gấm ra, mở ra đọc lên, chỉ thấy trong đó có một tờ giấy nhỏ, trên đó có viết: “Bệ hạ cẩn thận Ngọc Hư Thần Vương, Thiên Hậu nương nương, hai người bọn họ tất sẽ đánh lén, trấn áp bệ hạ!”
Sắc mặt Đế Tuệ tối sầm, thấy trong túi gấm còn có một túi gấm khác, vội vàng mở ra, chỉ thấy trong đó cũng có một tờ giấy khác. Đế Tuệ nhìn lướt qua, nhất thời thở nhẹ ra một hơi, chỉ thấy mặt trên viết: “Bệ hạ nếu bị bọn họ trấn áp, không cần nóng vội! Ta sẽ trợ giúp bệ hạ nhất thống Mân Thiên, tu vi bệ hạ chắc chắn tiến nhanh, thoải mái thoát khốn.”
“Quân sư thật sự là thần cơ diệu toán... Ồ? Trong này còn có một túi gấm!”
Y lấy cái túi gấm thứ ba ra, mở ra nhìn lên, sắc mặt vô cùng ngưng trọng, chỉ thấy mặt trên chỉ có mấy cái tự: “Mau trở về, nhất thống cửu thiên, chứng đạo Thiên Quân!”
Diệp Húc liên thủ với Thiên Hậu trấn áp Đế Tuệ, hai người nhìn nhau cười, rõ ràng là cả hai đều cực kỳ kiêng kỵ Đế Tuệ, cho nên dự định trấn áp y một trăm năm trong Nguyên Thủy cổ lộ.
Tiềm lực của Đế Tuệ, vượt xa so với các vị Đế Quân khác, vì vậy buộc phải trấn áp y. Bằng không nếu lúc này y trở lại Cửu Thiên Thần Giới, sẽ thừa cơ Thiên giới trống không, nhất thống cửu thiên, chứng đạo Thiên Quân!
Nơi Nguyên Thủy Thiên Vương tọa hóa, bọn họ không thể không đến. Chuyến đi này, nhất định sẽ tạo cơ hội cho Đế Tuệ. Nếu như Đế Tuệ chứng đạo Đế Quân, bọn họ sẽ càng nguy hiểm hơn rất nhiều, do đó hai người không ai bảo ai mà cùng trấn áp Đế Tuệ.
“Nương nương, hợp tác vui vẻ!”
Diệp Húc liếc nhìn Thiên Hậu, hai tay giơ lên, như muốn vỗ tay chúc mừng. Thiên Hậu nương nương cười khanh khách, cũng giơ hai tay lên, khẽ vỗ mấy cái, hư không của tòa lục địa này lập tức răng rắc nứt ra vô vố khe hổng.
Diệp Húc phất tay áo, Luân Hồi Thiên Môn từ trên trời giáng xuống, ánh hào quang tỏa ra khắp nơi, trấn áp xuống dưới, cùng lúc đó, một cây Thiên Đế Đại Quyền nâng lên, rơi thẳng về phía gáy Diệp Húc.
Hai người bọn họ vừa nãy còn vui mừng hớn hở cùng nhau trấn áp Đế Tuệ, trong chớp mắt lại lập tức có thể trở mặt, ra tay hạ độc thủ lẫn nhau!
Bọn họ sớm đã chuẩn bị từ lâu, còn đáng sợ hơn cả khi trấn áp Đế Tuệ, cho dù là đại đạo của Nguyên Thủy Thiên Vương trong Nguyên Thủy cổ lộ cũng không thể áp chế được bọn họ.
“Thiên Hậu, ta nhịn ngươi lâu lắm rồi!”
Diệp Húc gầm lên, phía trên Luân Hồi Thiên Môn, từng tôn Thần Vương, Diêm La đại đạo hóa thân tọa trấn, thôi động uy năng của bộ bảo vật này, bóp méo thời không vô tận, xen lẫn với lực của vô số thời không, trấn áp xuống dưới!
“Tiểu oan gia, bản cung cũng muốn giết ngươi lâu rồi!”
Thiên Hậu vung cao Thiên Đế Đại Quyền, kéo theo đại đạo của Nguyên Thủy Thiên Vương trên tòa đại lục này, uy năng vô cùng vô tận, thậm chí ngay cả tinh vực của tòa đại lục này cũng bị Đại Quyền kéo dẫn, vô số tinh thần rơi xuống, hóa thành dòng thác lũ, tuôn vào bên trong Đế Quan của Thiên Hậu, gia cố thân thể của ả!
Những tinh thần này chính là đại đạo của Nguyên Thủy Thiên Vương diễn hóa mà thành, lúc này lại hóa ngược trở lại thành đại đạo, thôi động Đế Quan!
Thiên Hậu nương nương không thèm để ý đến Luân Hồi Thiên Môn đang ầm ầm giáng xuống, toàn lực thôi động Đại Quyền, cười lạnh nói: “Ngọc Hư Thần Vương, trong Nguyên Thủy cổ lộ, bản cung có Đế Quan cùng Đại Quyền, có thể dễ dàng điều động đại đạo của Nguyên Thủy Thiên Vương, thiên hạ vô địch, hôm nay ta sẽ giết ngươi để ba bộ bảo vật có thể quy hợp!”
“Đại đạo của Nguyên Thủy Thiên Vương đều đã bao hết trong đại đạo của ta, phải là do ta sử dụng!”
Diệp Húc hừ lạnh một tiếng, thôi động Đế Tọa, lôi kéo đại đạo của Nguyên Thủy Thiên Vương, áp chế uy năng Thiên Đế Đại Quyền, chỉ thấy Luân Hồi Thiên Môn chấn động, hai bên môn hộ mở rộng, đồng thời cũng có vô số tinh thần dũng mãnh tuôn vào trong Luân Hồi Thiên Môn!
“Chứng đạo, chứng đạo, chính là chứng đạo của ta! Ta lấy thân chứng đạo, lấy thần chứng đạo, sau khi đạt được Đế Tọa, việc tu luyện trở nên vô cùng nhàn nhã! Thiên Hậu, ta sẽ cho ngươi thấy thực lực đích thực của ta!”
Diệp Húc quát lớn, mi tâm chợt lóe, ngọc thụ nguyên thần nhập vào thân thể, thân thể hắn bóp méo không biết bao nhiêu thời không, thân hình biến thành to lớn khổng lồ, giống như một cự nhân khai thiên phá địa!
Sau khi hắn có được Đế Tọa, vẫn luôn bế quan cho đến tận lúc này mới xuất quan tiến vào tọa hóa chi địa của Nguyên Thủy Thiên Vương. Lần bế quan này, khiến hắn thu hoạch được không ít, lĩnh ngộ hết một lượt đại đạo cửu thiên, cảnh giới tu vi cũng có sự tăng tiến vượt bậc.
Cảnh giới tu vi của hắn đã đạt đến trình độ đỉnh cao Thần Vương, mặc dù vẫn chưa chạm đến cảnh giới Đế Quân, nhưng khoảng cách cũng không còn bao xa.
Thiên Đế Đại Quyền ầm ầm hạ xuống, chỉ nghe thấy tiếng nổ ầm ầm vang lên không dứt, từng đạo thần văn trong cơ thể Diệp Húc nổ tung, trực tiếp bị Thiên Đế Đại Quyền đập vỡ toàn bộ thần văn, tu vi toàn thân đều bị phế bỏ.
Có điều hắn lấy thân chứng đạo đã tu luyện đến đỉnh cao Thần Vương, có thể chống lại hoàn toàn một kích của Thiên Đế Đại Quyền, thân thể cùng thần hồn không hề bị phá vỡ.
“Luân hồi nghịch chuyển, thân ta bất diệt!”
Lực luân hồi ầm ầm chuyển động, vô số thần văn bị đánh vỡ lúc nãy trong chớp mắt lại khôi phục như cũ, Diệp Húc vẫn đang trong trạng thái đỉnh cao, chiến ý hừng hực!
Cùng lúc đó, Luân Hồi Thiên Môn giáng xuống, trấn áp trên đỉnh đầu Thiên Hậu, chỉ thấy hào quang vô tận từ trong Đế Quan tuôn ra, hóa thành đủ loại dị tượng, trong nháy mắt lại bị Luân Hồi Thiên Môn phá vỡ, không thể ngăn cản nổi tòa thiên môn này!
Luân Hồi Thiên Môn nặng nề áp trên Đế Quan, Đế Quan vẫn không chút tổn hại, nhưng Thiên Hậu nương nương ở phía dưới lại hét lên một tiếng, từng đạo thần vận nổ tung, thân thể trực tiếp bị nghiền nát.
“Nương nương, Thương Thiên Đế Tôn chính là chết trong Nguyên Thủy cổ lộ này, hôn nay ta sẽ tiễn ngươi đi gặp hắn!”
Diệp Húc cười ha hả, vươn tay chộp tới Đế Quan, nhẹ nhàng nhấc lên, nắm chặt trong tay, cũng chính lúc này. Đế Quan khẽ rung lên, bay ra khỏi tay Diệp Húc, vô số tơ ngọc chui ra từ Đế Quan, hóa thành một cánh tay trắng nõn như ngọc, một trưởng đánh trúng ngực Diệp Húc!
Thân hình Diệp Húc bất động, trong lòng kinh hãi, ngẩng đầu lên nhìn. Chỉ thấy vô số tơ ngọc bên trong Đế Quan chui ra, hóa thành thần vận, dệt thành thân hình của Thiên Hậu nương nương.
“Thiên Hậu, ngươi đã có năng lực tế luyện Đế Quan cùng Đại Quyền rồi sao? Bộ thân thể này, là thân ngoại hóa thân do tơ ngọc ngưng luyện thành sao?”
Diệp Húc sắc mặt ngưng trọng, vừa nãy hắn gục Thiên Hậu, cưỡng đoạt Đế Quan, vậy mà Đế Quan lại bay trở về, tụ hợp lại thành thân hình của Thiên Hậu. Điều này chứng tỏ Thiên Hậu nương nương đã thành công tế luyện Đế Quan cùng Đại Quyền, đem thần hồn của mình ký thác trong Đế Quan, lấy đại đạo hóa thân của mình đội Đế Quan, khống chế Đại Quyền!
Người đàn bà này có thể thành công tế luyện Đế Quan cùng Đại Quyền, thực lực đích thực thâm sâu khó lường!
Quan trọng hơn chính là, chân thân của ả núp trong bóng tối, khiến người ta khó lòng phòng bị, có thể nói là nham hiểm vô cùng!
“Nương nương, chân thân của ngươi không có Đế Quan cùng Đại Quyền, thực lực e rằng còn không bằng tôn phân thân này, coi chừng bị người ta làm thịt rồi!”
Diệp Húc phất tay, Luân Hồi Thiên Môn bay lên, nhào vào hóa thân của Thiên Hậu, cười nói: “Mau nói cho ta biết, chân thân của ngươi ẩn nấp ở đâu, ta sẽ đến hộ giá cho!”
“Ngươi đừng tìm đến bản cung là được rồi, nếu như bị ngươi biết được chỗ ở của chân thân bản cung, thì kẻ đầu tiên xuống tay, sẽ chính là ngươi!”
Hóa thân của Thiên Hậu nương nương cười khanh khách, tế khởi Đại Quyền, nghìn vạn tơ ngọc quanh thân bay múa, hướng về phía Diệp Húc.
“Giờ ta sẽ làm thịt ngươi trước, đoạt lấy Đế Quan cùng Đại Quyền!”
Diệp Húc hừ lạnh một tiếng, một quyền tung ra, hóa thành Đại Đạo ấn, thiên địa nhân tam đạo, Luân Hồi Lục Đạo, bốn mươi chín thiên đạo, Hồng Mông đại đạo, Đại La Thiên chứng đạo, tất cả đều nằm trong một ấn này!
Một ấn này thậm chí có thể diễn biến ra vô số vu pháp, bao quát vạn tượng, chứa đựng kiến giải của Diệp Húc đối với chí cao vô thượng của vu đạo!
Một ấn của hắn đánh ra Lục Đạo Luân Hồi, đánh ra thiên địa nhân ba giới, đánh ra thiên đạo thiên cơ, đánh ra Hồng Mông đại đạo, đánh ra chứng đạo chi đạo, cương mãnh vô cùng!
“Vu pháp tinh diệu thì có tác dụng gì? Tu vi của ngươi không bằng bản cung, cũng sẽ bị bản cung khắc chế! Tiểu oan gia, bản cung phái đánh cho ngươi không thể nghịch chuyển luân hồi mới thôi!”
Thiên Hậu hừ lạnh một tiếng, tơ ngọc quanh thân hóa thành tình kiếp, ngọc thủ đối kháng với Đại Đạo ấn!
Tu vi của Diệp Húc kém xa ả, nhưng Đại Đạo ấn tinh diệu vô cùng, lại có thể cùng ả đối chiến, gần như không phân cao hấp, hai người thân thủ thần tốc, trong chớp mắt đã bay xa cả trăm vạn dặm, mỗi một kích hạ xuống, đại lục liền ầm ầm vỡ ra, đạo đạo tan rã.
Còn trên đỉnh đầu bọn họ, Luân Hồi Thiên Môn cùng Thiên Đế Đại Quyền va chạm với nhau, phát ra uy năng vô cùng đáng sợ, khiến cho tòa lục địa này bị đánh đến vỡ nát, những chỗ đi qua, mọi thứ đều bị đánh thành hỗn độn, không còn sót lại chút gì!
Vù!
Hai người lao ra khỏi tòa đại lục này, bay lượn trong tinh không, từng vùng tinh không mai một biến mất, tốc độ của bọn họ cực nhanh, chỉ trong chốc lát đã phá hủy một miền tinh vực hết sức rộng lớn, tiến vào một tòa đại lục tiếp theo!
Trên tòa đại lục này, tiếng chém giết động trời, có hơn chục tôn Thần Vương đang ra tay đánh giết lẫn nhau, huyết chiến mấy ngàu trời, từng tôn Thần Vương tọa trấn hư không, thân thể bóp méo không gn, thoạt nhìn có vẻ to lớn không gì sánh nổi, giống như những người khổng lồ đầu đội trời chân đạp đất, từng bộ đế binh bay lên không trung, đủ loại vu pháp uy lực cực lớn đánh ra, khí tượng bát ngát mênh mông!
Có điều Diệp Húc cùng Thiên Hậu vừa mới tiến vào, khí tức đáng sợ không gì địch nổi của hai người hoàn toàn đẩy lui uy thế của các Thần Vương. Ở trước mặt Diệp Húc cùng Thiên Hậu, thân thể vô cùng khổng lồ to lớn của những Thần Vương kia trở nên nhỏ bé hết sức, mỗi lần hai người giao thủ, dư năng liền thổi bay từng tôn Thần Vương, căn bản không có chỗ đứng yên ổn cho bọn họ!
Diệp Húc cùng Thiên Hậu mải miết giao chiến, lại càng chiếm thế thượng phong, Thiên Hậu mặc dù là nửa bước Đế Quân, nhưng suy cho cùng cũng chỉ phái đến một bộ đại đạo hóa thân, so với Diệp Húc, vẫn còn có chút chênh lệch.
“Hả? Đây là cái gì?”
Diệp Húc đột nhiên chú đến đến những tôn Thần Vương kia đang giao thủ với từng tôn Thần Ma, những Thần Ma này cực kỳ mạnh mẽ, gần như sánh ngang Thần Vương, rõ ràng là những Thần Ma do Nguyên Thủy Thiên Vương hóa sinh mà ra,tôn mặt mày dữ tợn, trên người mặc hoàng kim giác, giống như những vị thần kim giáp, trong tay mỗi người đều có binh khí do đại đạo hóa thành.
Những Thần Ma này không có vu bảo, cũng không tinh thông vu pháp, chỉ là dựa vào thân thể cường mạnh mà vây giết những Thần Vương kia, ngăn cản bọ họ tiến vào cổ lộ.
Nhiều kiến cắn chết voi, những Thần Ma này số lượng cực lớn, dày dịt chi chít, không thể giết hết, giống như những thiên binh thiên tướng thủ hộ thiên đình.
“Nguyên Thủy Thiên Vương trước khi chết đã đi qua nơi này, những Thần Ma do đại đạo của hắn hóa sinh ra cũng lưu lại trong Nguyên Thủy cổ lộ, chỉ e phía trước sẽ càng có nhiều nguy hiểm hơn!”
Diệp Húc chợt nghĩ: “Sự lĩnh ngộ của Nguyên Thủy Thiên Vương đối với Tam Thập Tam Thiên rõ ràng còn hơn cả ta, ba mươi ba thiên giới trong Bàn Vương Khai Thiên kinh của ta không hề có nhiều Thần Ma hóa thân như vậy.”
Nguyên Thủy Thiên Vương đi qua nơi này, để lại dấu chân của mình, hình thành nên từng tòa đại lục cùng tinh vực, giống như những mảnh vỡ thiên giới, mà Thần Ma trên những mảnh vỡ này chính là thiên binh thiên tướng đang canh giữ ba mươi ba thiên giới của hắn.
Tòa đại lục dưới chân Diệp Húc, cũng phải có đến hàng nghìn vạn thiên binh thiên tướng!
“Đại đạo của Nguyên Thủy Thiên Vương, đều phải do ta sử dụng, thiên binh thiên tướng của hắn, cũng đều phải về với ta!”
Luân Hồi Thiên Môn đột nhiên mở rộng hai cánh môn hộ, chỉ thầy từng tôn thiên binh thiên tướng không khống chế được mà bay lên, lần lượt rơi vào trong Luân Hồi Thiên Môn!
Diệp Húc quát lớn, chỉ thấy những thiên binh thiên tướng này đột ngột nổ tung, hóa ra vô số kiến giải đại đạo thâm ảo, chảy vào trong đầu hắn, không lâu sau, từng tôn thiên binh thiên tướng sinh ra từ ba mươi ba thiên giới trong Luân Hồi Thiên Môn, cùng nhau hộ vệ thiên giới!
Uy năng của Luân Hồi Thiên Môn lập tức tăng lên một phần, còn lĩnh ngộ của Diệp Húc về Đế Quân, lại cũng nhiều hơn một phần!
“Nương nương, trên đoạn cổ lộ này, tu vi thực lực của ta sẽ càng lúc càng mạnh, đợi đến khi đi đến cuối cổ lộ, ta tất sẽ chứng đắc Đế Quân, lại đạt được Đế Quan cùng Đại Quyền, ta sẽ liền trở thành Thiên Quân!”
Diệp Húc đang định ra tay, đột nhiên chỉ thấy thân hình Thiên Hậu biến mất, Đế Quan cùng Đại Quyền cũng không thấy đâu, chỉ còn lại một âm thanh truyền đến: “Tiểu oan gia, bản cung đợi ngươi ở cổ lộ phía trước!”
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của minhchinh555
Thiên Hậu đi đã xa, Diệp Húc không khỏi khẽ nhíu mày, nữ nhân này rõ ràng đã sớm tiến vào Nguyên Thủy cổ lộ, phỏng chừng sẽ không trễ bao nhiêu thời gian so với Đại Thế Tôn và các cường giả Phật giới. Ả đã lưu lại đại đạo hóa thân của mình khống chế Đế Quan, cầm trong tay Đại Quyền, vẫn ở lại Cửu Thiên Thần Giới chờ đợi Diệp Húc và đám người cùng đi. Ngoài mục đích đó ra là làm cho các Đế Quân khác an tâm ở ngoài, là vì để đối phó với Diệp Húc cùng Đế Tuệ.
Đế Tuệ đã bị ả cùng Diệp Húc liên thủ trấn áp, chính là do thực lực của Diệp Húc tiến rất xa làm cho ả đã tính sai.
Ả nắm trong tay Đại Quyền cùng Đế Quan, đại đạo trên Nguyên Thủy cổ lộ tất nhiên cũng hấp thu không ít, chỉ sợ tu vi thực lực càng thêm sâu mạnh không lường được! Nhưng mà, so với ta mà nói, ả vẫn còn kém cỏi một bậc!
Diệp Húc dừng bước, khoanh chân ngồi tại trong hư không, Luân Hồi Thiên Môn ong một tiếng dựng thẳng lên, môn hộ mở rộng ra. Chỉ thấy sau Luân Hồi Thiên Môn là một mảnh biển thế giới mênh mông, Tam Thập Tam Thiên, Mười Tám Tầng Địa Ngục, ba nghìn thế giới, Đại La Thiên, giống như viễn cổ tiên đình tái hiện bình thường trên nhân thế.
Chính là trong thế giới Luân Hồi Thiên Môn cũng không ổn định, trong lúc đó xen vào hư thật cũng không ổn định. Đây là thần văn của Diệp Húc xây dựng mà thành thế giới, đó chính là tu vi cùng kiến thức của hắn.
Luân Hồi Thiên Môn, cắn nuốt cổ lộ!
Luân Hồi Thiên Môn mở ra, chỉ thấy dẫn lực mạnh mẽ vô cùng truyền đến, trên không đại lục ánh sao lãnh thổ lại bị tòa môn hộ này kéo động. Vô số viên Ngôi Sao từ trong tinh không đều rơi xuống, hóa thành một cỗ đại đạo giống như hồng thủy, chen chúc chui vào trong cửa.
Chỉ sau một lát, cả tòa tinh vực liền bị Luân Hồi Thiên Môn cắn nuốt hết thảy, thậm chí ngay cả phía dưới đại lục, cũng bị Luân Hồi Thiên Môn vặn vẹo. Cả tòa đại lục này trực tiếp tiêu hủy, trở lại thành thiên địa đại đạo như cũ, cuồn cuộn tuôn ra nhập vào bên trong Luân Hồi Thiên Môn.
Trên tòa đại lục này nguyên bản còn có vài chục vị Thần Vương cùng đại đạo hoá sinh Thần Ma tác chiến, bị một trận chiến của Diệp Húc cùng Thiên Hậu đưa bọn họ hết thảy đẩy ra. Giờ phút này Diệp Húc tế lên Luân Hồi Thiên Môn, luyện hóa cả tòa đại lục cùng tinh vực, nhất thời làm cho bọn họ không có nơi sống yên ổn, cả một đám người không biết làm sao.
Ngọc Hư Thần Vương, ngươi đây là có ý gì?
Một vị Thần Vương xuất thân từ Cửu Thiên Thần Giới, nhận ra Diệp Húc, kêu lớn: Ngươi luyện hóa tòa đại lục này, tức là ngươi cắt đứt cả đường Nguyên Thủy cổ lộ, hãy mau mau dừng tay!
Ngọc Hư Thần Vương, ngươi cử động lần này không chỉ có gãy đường đi của chúng ta. Đồng thời ngươi cũng chặt đứt đi đường lui của mình!
Không sai! Đại Thế Tôn Phật giới ta một năm trước cũng đã ở trên cổ lộ, nếu là Ngọc Hư cư sĩ làm gãy đi cổ lộ, Đại Thế Tôn thấy ngươi, tất nhiên sẽ trị tội ngươi!
Diệp Húc mỉm cười: Chư vị, thực lực của các ngươi quá kém, ở trên cổ lộ đường đi căn bản không được bao xa, nếu cứ cố gắng đi, thì chỉ có một con đường chết. Hay là nghe ta khuyên một câu. Hãy quay lại từ con đường cũ, như thế còn có thể bảo toàn tánh mạng.
Các Thần Vương này còn đang chần chờ, định khuyên bảo làm cho Diệp Húc biết được lợi hại. Chỉ nghe một tiếng nổ ầm vang, tòa đại lục này đã hoàn toàn bị Diệp Húc luyện hóa, hóa thành đại đạo, tan ra nhập vào bên trong Luân Hồi Thiên Môn. Cổ lộ lập tức ngăn ra, lượng không gian vô cùng phun ra, hiện tại cắt đứt cổ lộ. Trong lúc đó ở một chỗ khác của cổ lộ trong chớp mắt trở nên vô cùng xa xôi, làm cho người ta không biết Nguyên Thủy cổ lộ đến tột cùng là ở nơi nào.
Cho dù là bọn họ có được phỏng chế phẩm Di La Thiên Địa Tháp, cũng đừng hòng mơ tưởng trong khoảng thời gian ngắn vượt qua vô tận thời không, liên tiếp với cổ lộ Thượng Nguyên thủy.
Hơn mười vị Thần Vương kia có người chần chờ một lát, lắc đầu rời đi, cũng có người không cam lòng rời đi như vậy, kiên trì bay vào trong hư không, thúc dục Di La Thiên Địa Tháp, cảm ứng tọa hóa nơi hơi thở, tiếp tục tiến lên phía trước.
Mà bên trong Luân Hồi Thiên Môn, đám người Tạo Hóa Thần Vương, Man Tổ Thần Vương ngưng mắt nhìn lại, chỉ thấy cổ lộ Nguyên Thủy như còn ở trước mắt bọn họ, vẫn chưa từng gãy đi.
Trong lòng Man Tổ Thần Vương rất kinh ngạc, y bay ra ngoài Luân Hồi Thiên Môn, Nguyên Thủy cổ lộ nhất thời lại càng ngày càng xa xôi, miệng thầm nói một tiếng cổ quái.
Diệp Húc mỉm cười, nói: Tòa Thiên Môn của ta đây, hấp thu Nguyên Thủy cổ lộ đại đạo, có tòa môn hộ này, là có thể liên tiếp có cổ lộ, không lo bị lạc.
Man Tổ Thần Vương thán phục, ha ha cười nói: Chúng ta có thể quay về bất cứ lúc nào, chỉ sợ đám người Đại Thế Tôn cùng Ma Thần Hoàng, lại không dễ dàng như vậy.
Diệp Húc thúc dục Luân Hồi Thiên Môn cắn nuốt Nguyên Thủy cổ lộ đại đạo, đối với bọn họ bất luận kẻ nào đều có lợi. Bọn họ có thể tùy thời tùy chỗ tìm hiểu Luân Hồi Thiên Môn, mà Phượng Yên Nhu thì thu hoạch càng nhiều hơn nữa. Nàng tu luyện Di La Thiên Nguyên Thủy bảo quyển do Nguyên Thủy Thiên Vương khai sáng, luyện thành Tam Thập Tam Thiên, đều có một vị nữ Thiên Đế Tọa trấn Thiên giới, pháp lực cực đoan cường đại, mà Nguyên Thủy cổ lộ lại là Nguyên Thủy Thiên Vương đại đạo biến thành. Nàng lĩnh ngộ đạo cùng lý trong đó, làm cho tu vi của chính mình đột nhiên tăng mạnh, giờ đây tiến quân vào cảnh giới Thần Vương, chỉ còn là vấn đề thời gian.
Luân Hồi Thiên Môn chạy như bay về phía trước, cắn nuốt hấp thu hết thảy, từng tòa đại lục cùng tinh vực ở tất cả những nơi đi qua, biến thành đại đạo của mình. Phía trên những đại lục này cũng có tới số hàng nghìn hàng vạn thiên binh thiên tướng, hết thảy bị Diệp Húc luyện hóa tái diễn, thủ hộ Luân Hồi Thiên Môn.
Đại đạo Nguyên Thủy Thiên Vương hoá sinh mà ra thiên binh thiên tướng, gần như có thể so với Thần Vương. Tuy rằng sau khi trải qua Diệp Húc luyện hóa tái diễn, thực lực phải kém đi không ít, nhưng số lượng lại đông đảo cực kỳ, làm cho pháp lực Diệp Húc đã có thể trên đường cất cao giọng hát, hướng về phía trước mà rảo bước tiến lên.
Như vậy trên một đường đi, ta đem trọn cả đường Nguyên Thủy cổ lộ luyện hóa hết thảy, chỉ sợ không cần phải đạt tới nơi tọa hóa, ta sẽ chứng được Đế Quân.
Tim Diệp Húc đập thình thịch, tu vi của hắn càng ngày càng thâm hậu, hấp thu Nguyên Thủy Thiên Vương đại đạo, làm cho giải thích của hắn càng thêm tinh thâm, sau mấy hơi thở thời gian tích lũy, gần như tương đương với người khác khổ tu hàng năm.
Cứ theo đà này, hắn sẽ rất nhanh tích lũy được nội tình khổng lồ, để chạm tới cảnh giới Đế Quân cũng không còn xa nữa.
Dọc theo đường đi, còn có nhiều Thần Vương đến từ Thiên Phần, Phật giới Phật tổ, ở trong những đại lục cùng tinh vực này đang cùng đại đạo hoá sinh Thần Ma đại chiến. Diệp Húc bất chấp tất cả, trực tiếp thúc dục Luân Hồi Thiên Môn, đem đại lục cùng tinh vực cùng với Thần Ma cắn nuốt luyện hóa, trở lại thành Nguyên Thủy đại đạo như cũ, rồi lại lập tức cao chạy xa bay, để lại những Thần Vương này ngây dại đứng trong hư không, không biết làm sao.
Ngọc Hư lão gia lần này làm bậy quá rồi...
Vài vị Thần Vương trong Chu Thiên Thần Vương phủ hai mặt nhìn nhau, thầm nghĩ trong lòng: Lão nhân gia ông ta cắt đứt Nguyên Thủy cổ lộ, chỉ sợ đám Thần Vương, Phật Đà, đều bị lạc trong hư không. Nếu vận khí tốt, nói không chừng còn có thể tìm tới lai lịch quay về thế giới trước kia, vận khí kém, phỏng chừng sẽ phải đơn côi trơ chọi già chết tại trong vô tận hư không...
Cái đó... Nguyên Thủy Thiên Vương đại đạo biến thành Thiên cung!
Luân Hồi Thiên Môn bay qua trùng trùng tinh vực, đem các lãnh thổ tinh vực cắn nuốt, trong cửa chư vị Thần Vương ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy phía trước không còn hình dáng đại lục, mà là một mảnh biển Thiên cung mênh mông, cung điện mọc lên trùng trùng.
Nơi đây cảnh tượng rất là bất đồng, tiên khí lượn lờ, tiên quang nhộn nhạo, đại đạo tràn ngập ở một mảnh rộng lớn bên trong Thiên cung. Cảnh tượng hùng tráng, đạo âm nổ vang, hóa thành tiên nhạc, làm cho tinh thần người ta không khỏi rung lên.
Tấm Thiên cung này ngăn trở đường đi, lấy trăm vạn thiên binh thiên tướng xếp thành đại trận thủ hộ Thiên cung, cùng đưa tới đây nhiều Thần Vương đại chiến, tiếng chém giết rung trời.
Những thiên binh thiên tướng này cùng với đám người Diệp Húc gặp lúc trước rất là không giống nhau, sau đầu từng tôn Thần Ma dựng thẳng lên từng vòng Phật quang, giống như những thiên thần Phật Môn bình thường.
Một vị Phật tổ tọa trấn bên trong Thiên cung, quanh thân Phật quang nhộn nhạo, từng tôn Phật Đà Bồ Tát vờn xung quanh thân, nhìn xuống quang cảnh chiến đấu phía dưới, ha ha cười nói: Chư vị, Đại Thế Tôn đã muốn luyện hóa nơi đây, đem Thiên cung hóa thành đất Phật, vô số thiên binh thiên tướng đã thành Phật tử. Các ngươi rơi vào ma đạo, ma tính sâu nặng, chi bằng quy y phật của ta, tụng Phật hiệu của ta, tụng danh Đại Thế Tôn của ta mới có thể đi qua đất này!
Tụng đại gia ngươi! Đông Lai Phật tổ, vừa rồi ngươi còn không phải Đoan Tĩnh Đế Quân tế lên Đãng Ma bia, đánh đổ xuống đất?
Một vị Thần Vương kêu lên: Tại sao khi đó không thấy ngươi nói ả ma tính sâu nặng, rơi vào ma đạo? Lại còn có đám người Ly Hận Thiên Chủ, Đại Nhật Đế Quân, Vĩnh Hằng Đế Quân, Thái Hư Đế Quân cũng là từ trong thiên cung đi qua, tại sao không thấy ngươi dõng dạc kêu gọi bọn họ quy y, ngược lại còn cung kính đưa bọn họ đi qua? Ngươi rõ ràng chính là lấy mạnh hiếp yếu, sợ cứng khinh mềm!
Sắc mặt vị Phật tổ kia cứng đờ ra, ha ha cười nói: Vị cư sĩ này, ta thấy ngươi ma tính quá nặng, chỉ sợ đã không thể trị được, ngay cả Phật tổ cũng không độ hóa được ma tính của ngươi, xem ra đành phải hàng yêu trừ ma rồi!
Gã giơ ra một cái bàn tay to ánh vàng, từng tôn đại Phật trống rỗng hiển chung quanh bàn tay to, cùng nhau áp chế vị Thần Vương kia, rõ ràng là y từ xấu hổ chuyển thành giận dữ, tính giết người diệt khẩu.
Vị Thần Vương kia giận dữ, tự biết không phải là đối thủ của Đông Lai Phật tổ, lúc này bứt ra lui về phía sau. Đột nhiên chỉ thấy một tòa môn hộ vô cùng hùng vĩ buông xuống ở phía trước Thiên cung, oanh một tiếng hạ xuống
Ngọc Hư Thần Vương?
Đông Lai Phật tổ hiển nhiên cũng biết Diệp Húc, đã nghe qua uy danh của hắn, vội vàng thu bàn tay về. Diệp Húc bốn lần gõ vang chuông vàng thế Phật, làm cho Đại Thế Tôn cũng có chút kiêng kị. Tuyên bố muốn đích thân ra tay trấn áp luyện hóa hắn, nhưng chính mình vị tất đã là đối thủ của hắn, lúc này ha ha cười nói: Ngọc Hư Thần Vương, Đại Thế Tôn đã đem nơi đây luyện hóa. Thần Vương nếu là có thể vượt qua đại trận Thiên cung, tự nhiên có thể thông qua. Hoặc là, Thần Vương cũng có thể cùng tiểu tăng đấu pháp, nếu như là Thần Vương có thể tiếp được ba kích của tiểu tăng, tiểu tăng sẽ cho Thần Vương đi.
Y chưa lo thắng trước lo bại, để không đến mức mất mặt, mới nói ra ước hẹn ba chiêu. Vạn nhất nếu như thực lực của Diệp Húc hơn chính mình, thì cũng không đến nỗi quá mất mặt.
Ước hẹn ba chiêu?
Diệp Húc chớp chớp mắt, cười nói: Hòa thượng, ngươi đánh bàn tính rất chuẩn. Cũng tốt, ta sẽ đáp ứng ngươi, ngươi nếu là có thể tiếp được ba chiêu của ta, ta để cho ngươi tùy ý rời đi.
Đông Lai Phật tổ ngẩn ngơ, vội vàng giải thích: Ngọc Hư Thần Vương, trước tiên hãy không vội động thủ, chúng ta hãy cùng bàn bạc. Vừa rồi tiểu tăng nói là nếu là ngươi có thể tiếp được ba kích của tiểu tăng, tiểu tăng mới có thể cho ngươi thông hành...
Diệp Húc mắt điếc tai ngơ, môn hộ Luân Hồi Thiên Môn đột nhiên mở rộng ra, Phật quang sau đầu trăm vạn thiên binh thiên tướng nhất thời bùm bùm nổ vỡ. Thân hình trực tiếp trở lại thành một dòng nước lũ như trước, chạy chồm không ngớt, dũng mãnh tiến vào bên trong Thiên Môn.
Tấm Thiên cung mênh mông này kịch liệt chấn động, thế nhưng cũng có xu thế tan rã phân giải.
Lúc này nhiều Thần Vương đang bị nhốt thấy thế vội vàng phi thân tiến lên, xông qua Thiên cung, gào thét mà đi. Đông Lai Phật tổ giận dữ, không đi ngăn trở những người đó, hơi hơi cười lạnh nói: Ngọc Hư Thần Vương, Đại Thế Tôn lệnh cho ta thủ hộ nơi đây. Đám người Ly Hận Thiên Chủ khi đi qua đất này, cũng không dám làm càn, ngươi định tính chim bồ câu chiếm tổ chim ác, chặt đứt đường lui của Đại Thế Tôn, chẳng lẽ ngươi không sợ đắc tội với Đại Thế Tôn?
Diệp Húc tức cười nhưng không cười, lắc đầu nói: Nơi đây sắp sửa bị ta luyện hóa, biến thành đại đạo của Diệp mỗ, không có người nào có thể sống yên ở đây. Đông Lai Phật tổ, ngươi nếu mà không đi như lời ngươi nói, chỉ sợ sau này cũng không có cơ hội đi nữa rồi.