Anh A hỏi thăm anh B:
- Này, thế tình hình cờ bạc, rượu chè, trai gái, đề đóm của cậu sau khi bị kỷ luật có biến chuyển gì không?
- Mình đã bỏ được một nửa.
- Giỏi quá nhỉ. Cách của cậu là gì? Thế có nghĩa là...
- Đơn giản. Cờ bạc, thì mình bỏ cờ, trai gái thì mình bỏ trai, đề đóm thì mình bỏ đóm, rượu chè thì mình hầu như bỏ chè, uống cà phê.
Anh vô cùng xa nhớ của em!
Từ ngày anh xa em lên đơn vị, em vẫn khỏe. Bướm cũng khoẻ lên nhiều, nhờ có thuốc anh mang về. Em nghĩ cứ thương bướm. Bướm vất vất nhiều trong những ngày phép của anh. Dịp này em làm ngày, còn bướm làm đêm. Bướm làm đêm, tui được nhiều tiền, song căng thẳng: Bướm mới lớn, lại đã làm đêm bao giờ đâu. Do hoàn cảnh bắt buộc, nên bướm của tuị mình phải làm đêm. Sáng ra, tóc tai bướm bù xù mà cũng chẳng buồn chải chuốt, vuốt ve lại. Hồi này bướm của tụi mình gày xọp hẳn đi. Nhưng bù lại khi được lĩnh tiền, mà lại nhiều tiền thì bướm sướng, sướng lắm. Em cũng vui.
Bướm mong anh về lắm. Nếu lần này anh về, bướm sẽ cho anh chết luôn đấy. Dạo này bướm khôn lên, nhanh lên nhiều đấy. Anh nhớ ăn uống điều độ, giữ gìn sức khoẻ nhé.
Em và bướm nhớ anh nhiều. Em và bướm cùng thơm...anh.
(Sau khi đọc xong thư, anh bạn cùng tiểu đội giải thích rằng, bướm là cô em gái mới lớn của vợ anh.)
Trong dịp về quê thăm gia đình, đọc được 01 đoạn trong bài văn của đứa cháu đang học phổ thông cơ sở viết về chủ đề:"Hãy kể về 01 thành tịu khoa học mới mà em biết", như sau:
Khoa học ngày nay đã phát triển đến mức cao độ. Trước đây, ai cũng biết phụ nữ có thai 9 tháng 10 ngày và đẻ em bé. Nhưng ngày nay, nhờ sự phát triển của khoa học, em thấy các cô, các dì sau khi cưới chồng chỉ 6-7 tháng, có trường hợp chỉ sau 3-4 tháng là đã sinh ra được một em bé, cũng đủ cân, khoẻ mạnh, kháu khỉnh. Em được biết chắc rằng, khoa học hiện đại đã tìm ra thuốc tăng trọng cho lợn, gà, thuốc kích thích phát triển cho rau, quả, thuốc cho hoa nở nhanh, tươi lâu. Điều đó đã là những thành tịu vô cùng to lớn. Còn với thành tịu mới này đối với con người, thì quả là vượt bậc. Em thầm nghĩ, nếu các cô, các dì kia có mang đúng 9 tháng 10 ngày thì sẽ sinh ra những em bé nặng 7,8 có khi 10 cân. Và biết đâu, sẽ có những em bé vừa sinh ra đã có răng, biết ăn, có khi lại biết đọc, biết đi nữa.
Nước Nga thời những năm 90-92 sống trong tình trạng khó khăn tột bậc . Ông già Ivan, một con người chân thật, vào chợ "Sống còn" ở Mạc tư khoa và thốt lên:
- Mẹ khỉ, khắp các cửa hàng, thịt thì không, cá thì chẳng, bơ cũng thiếu, pho mát thì càng không. Trong chợ thì...ối là là là, chúng nó định cắt cổ già chăng. - Vừa lúc đó, một anh công an tiến đến, vỗ nhẹ vào mông già:
- Này, nếu ông không im mồm đi, tôi sẽ cho ăn ngay cái báng súng đấy.
- Xin lỗi ngài công an, tôi xin im ngay. Tôi đã hiểu rồi, thưa ngài.- Già run rẩy rời xa chỗ mình đứng. Và khi chỉ còn lại một mình, nói thầm:
Bố khỉ, thời buổi khó khăn đến mức, công an cũng không có đạn, mà phải sử dụng báng súng.
Hai vợ chồng đi trên xe buýt. Cô vợ buồn nôn:
Ôi, tôi khó chịu quá! Tôi buồn nôn quá! à mà này, anh ngồi làm gì như pho tượng thế này. ít nhất, anh hãy hôn tôi một cái, may chăng tôi có thể nôn ra được.