Quyển 9 Hoành hành Âm Dương! Tu đạo đỉnh! Khai thiên phách địa! Thuần Dương Chân Tiên!
Chương 30: Kim Ô chết sạch.
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Cũng may Kim Ô Quân đã cơ bản đứng vào vị trí cấu thành Nhất Nguyên Vi Trần Hỗn Độn đại trận, theo tiếng ra lệnh của Phó thống lĩnh, tiên lực của thiên binh thiên tướng đồng thời bạo phát, hình thành một đoàn hỗn độn cực lớn, bao phủ không gian phương viên nghìn vạn dặm, giống như mô hình vũ trụ thu nhỏ, bao phủ toàn bộ Kim Ô quân bên trong.
- Nhất Nguyên Vi Trần Hỗn Độn đại trận?
Cước bộ của Cổ Thần dừng lại, đứng cách mấy nghìn dặm, nhìn Kim Ô quân, khóe miệng nhếch lên, lộ một tia tiếu ý.
- Trận pháp thiên hạ nào có thể khốn được ta?
Cổ Thần khẽ cười một tiếng, nói:
- Hơn nghìn cường giả ngũ hành bốn kiếp, dĩ nhiên tất cả đều là Kim Ô, xem ra đây là Kim Ô quân của Thiên Cung rồi, có người nói ngoại trừ thập đại Thiên đế chi tử ra, hậu đại kiệt xuất nhất của Thiên đế chính là Kim Ô quân, Côn Ngô Tiên Đế nói muốn diệt sạch Kim Ô, hôm nay ta sẽ hủy diệt Kim Ô quân này!
- Quy tắc tù lao!
Cổ Thần không nhìn Kim Ô quân cấu thành Nhất Nguyên Vi Trần Hỗn Độn đại trận, trực tiếp tung ra công kích kinh khủng nhất, hai tay của hắn huy vũ, đột nhiên chém mạnh về hai bên trái phải.
Trong sát na, một cương tráo tỏa quang mang năm màu lấy Cổ Thần làm trung tâm xuất hiện, hai đạo cương mang một đen một trắng đánh thẳng vào trong cương tráo năm màu kia, trắng đen và năm màu dung hợp cùng một chỗ, ngũ hành và âm dương chuyển hóa, hóa thành một phiến hỗn độn, lại đột nhiên tản ra.
Cùng là một mảnh hỗn độn, thế nhưng hỗn độn Cổ Thần thi triển ra chính là do quy tắc âm dương và quy tắc ngũ hành hình thành, so với bản nguyên vũ trụ chân chính không có gì khác nhau, mở thành một thế giới mới, một vũ trụ hoàn toàn mới.
Quy tắc tù lao mở rộng, phương viên hàng tỉ dặm, khiến toàn bộ Kim Ô quân đều bị bao phủ bên trong.
Ầm ầm ầm ầm ầm ầm…
Vô số đạo công kích oanh phát lên trên người Cổ Thần, công kích đủ khiến cường giả âm dương sinh tử kiếp đại viên mãn cũng phải bị thương nặng, nhưng không hề tạo thành bất cứ thương tổn nào đối với Cổ Thần, Cổ Thần đứng một chỗ, giống như tại thế giới khác, đã thoát khỏi vũ trụ bản nguyên.
- A? Sao có khả năng?
- Dĩ nhiên không nhìn công kích của chúng ta?
- Cho dù là cường giả đỉnh phong thiên địa vô lượng kiếp cũng chỉ có thể chống đối, không thể không nhìn!
Nhất thời, trong Kim Ô quân truyền tới tiếng kinh hô liên tiếp, tất cả thiên binh thiên tướng giống như nhìn thấy một chuyện không thể tưởng tượng nhất.
Cổ Thân mỉm cười, nói:
- Đến phiên ta rồi --- Nhât vĩnh hằng!
Đang khi nói chuyện, tay phải hơi co lại, chộp về phía Kim Ô quân.
Ầm…
Màn trời bị giật lại, không gian nghiền nát, khí lưu giống như sông lớn trút xuống, lại đột nhiên, thiên địa biến sắc, vũ trụ không ánh sáng, năm đạo thần quang thoáng hiện, là lực lượng quy tắc ngũ hành.
Trong sát na, tất cả công kích đều oanh vào Nhất Nguyên Vi Trần Hỗn Độn đại trận.
Cổ Thần đối với trận pháp hầu như đã đạt tới tạo nghệ cực hạn, chỗ nào của trận pháp mạnh, chỗ nào yếu, chỗ nào hoàn mỹ, chỗ nào sơ hở, vừa nhìn liền hiểu ngay.
Nhất Nguyên Vi Trần Hỗn Độn đại trận gặp công kích, nào có hiệu quả công phòng kiêm toàn trong truyền thuyết, giống như đậu hũ mềm nhũn, trong nháy mắt bị phá hủy.
Trận pháp bị phá, cánh tay kia của Cổ Thần vỗ mạnh tới, bàn tay giống như nghìn vạn dặm, ẩn chứa thời không vô tận, trong chưởng cương, nhật nguyệt thoáng hiện, tinh thần rậm rạp, sông ngòi núi cao, đại địa mênh mông, giống như một khối đại lục, một phiến thiên địa vỗ tới.
Liên tiếp vang lên tiếng kêu thê lương thảm thiết, tất cả Kim Ô quân bị cự chưởng quét trúng đều vẫn lạc tức khắc, toàn bộ miểu sát.
Trong nháy mắt, Kim Ô quân tử vong quá nửa.
Kim Ô quân còn lại kinh hồn táng đảm, tim và mật đều nứt ra, nào còn dám ngăn cản đối với Cổ Thần, tất cả đều sợ hãi quát to một tiếng, theo các phương hướng khác nhau bỏ chạy điên cuồng.
Thế nhưng, tất cả Kim Ô quân đụng phải lao tù do Cổ thần bày ra lập tức bị bắn ngược trở về, một tầng cương tráo nhìn như mỏng manh kia chính là vách ngăn kiên cố nhất, căn bản không thể đột phá.
Cổ Thần đánh nhẹ một chưởng, liên tiếp vang lên tiếng kêu thê lương thảm thiết, Kim Ô quân còn lại hầu như đều bị diệt hết, chỉ còn lại ít ỏi hơn mười người.
Cổ Thần thu hồi bàn tay, ánh mắt đảo qua xung quanh, lực lượng quy tắc ngũ hành đột nhiên hiện bên cạnh hơn mười người, quy tắc chi hỏa, quy tắc chi mộc, quy tắc chi kim, quy tắc chi thủy, quy tắc chi thổ nhất tề xuất hiện, khiến hơn mười người còn lại đều bị thiêu thành tro tàn, diệt sạch tất cả sinh cơ, có chém thành vố số mảnh nhỏ, có bị đóng thằng băng, có mai táng thành đống bạch cốt.
Ngắn ngủi vài lần hô hấp, Nhất Nguyên Vi Trần Hỗn Độn đại trận bị phá, toàn bộ Kim Ô quân, bao gồm thiên tướng, phó thống lĩnh, toàn bộ vẫn lạc.
Hai đạo khí tức cường đại điên cuồng vọt tới, tựa hồ cảm ứng được Kim Ô quân vẫn lạc, hai đạo khí tức này phẫn nộ dị thường.
Trong ánh mắt Cổ Thần đột nhiên xuất hiện hai đạo quang mang, từ trong hai đạo khí tức này, Cổ Thần đã bắt được vị đạo quen thuộc:
- Là Kim Ô đại thái tử và tam thái tử, tốt, giết chết hai người này, thập đại Thiên đế chi tử, toàn bộ đều vẫn lạc, Kim Ô quân cũng bị diệt toàn quân, tất cả Kim Ô cò lại bất quá chỉ là mèo con cún con, không ra hồn, không cần phải quan tâm.
Hai đạo kim quang giống như thiểm điện bay tới, chỉ trong mấy lần hô hấp liền chạy tới đây, chính là Kim Ô đại thái tử và Kim Ô tam thái tử.
Cổ Thần cố ý mở quy tắc lao tù một lỗ thủng cực kỳ to lớn, hai vị Thiên đế chi tử hiển nhiên không suy nghĩ nhiều, trực tiếp vọt vào trong.
Ầm…
Giống như màn trời đóng lại, cái khe vừa rồi trong sát na kết hợp một chỗ, hình thành một không gian hoàn chỉnh, bao phủ Kim Ô đại thái tử và tam thái tử bên trong.
Lần trước Cổ Thần thoát khỏi Thiên Cung có thực lực tương đương với cường giả nửa bước thiên địa vô lượng kiếp mạnh nhất, hôm nay mới chỉ trôi qua hơn trăm năm, đối với cường giả đỉnh phong thiên địa vô lượng kiếp mà nói, trăm năm quá quá là một lần nháy mắt mà thôi, thực lực có thể xảy ra biến hóa gì?
Vì vậy, Kim Ô đại thái tử và Kim Ô tam thái tử ỷ vào hai người, về mặt số lượng áp đảo Cổ Thần, vì vậy tuy rằng hư không bốn phía đã hoàn toàn bị phong bế, cũng không cảm giác được bất cứ nguy hiểm gì, trong suy nghĩ của bọn họ, sau khi đánh bại Cổ Thần, không gian phong bế này tự nhiên sẽ bị phá hủy.
- Cổ Thần, nghịch tặc ngươi, ngươi dĩ nhiên có lá gan xông vào Thiên Cung, ngươi đây là tự tìm đường chết. Ngươi dám can đảm diệt cường giả tinh anh bộ tộc Kim Ô chúng ta, tội đáng chết vạn lần!
Kim Ô đại thái tử phẫn nộ lớn tiếng quát.
Cổ Thần mỉm cười nói:
- Tự tìm đường chết, dùng trên hai người các ngươi thích hợp hơn, hiện tại ta đóng cửa đánh chó, ha ha…
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Quyển 9 Hoành hành Âm Dương! Tu đạo đỉnh! Khai thiên phách địa! Thuần Dương Chân Tiên!
Chương 31: Thiên Cung hủy diệt
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Kim Ô tam thái tử nổi giận nói:
- Đại ca, hà tất phải đấu miệng lưỡi với nghịch tặc này, trực tiếp tiêu diệt hắn, báo thù cho cường giả tinh anh bộ tộc Kim Ô chúng ta.
- Được, giết hắn!
Kim Ô đại thái tử cố sức gật đầu.
- Đại Kim Ô Thần Trảo!
- Kim Ô Kim Diễm Trảm!
Hai vị Thiên đế chi tử đồng thời hét lớn, một cự trảo kimq uang dài tới hàng nghìn vạn dặm, một người chém ra cương mang kim diễm dài tới nghìn vạn dặm, cương mang diễm cương đồng thời công kích về phía Cổ Thần.
Thần tình của Cổ Thần đạm nhiên, cười khẽ một tiếng, quát lên:
- Nhị bất diệt!
Đột nhiên, hai tay đồng thời đánh ra, hai đạo cương mang đẹp mắt một đen một trắng mạnh mẽ nổ bắn đi.
Trong hai đạo cương mang đẹp mắt một đen một trắng ẩn chứa lực lượng quy tắc âm dương cường đại nhất.
Cự trảo kim quang và cương mang kim diễm gặp phải hai đạo cương mang một đen một trắng do quy tắc âm dương ngưng tụ thành nhất thời giống như quả trứng đụng phải hòn đá.
Hai tiếng bạo tạc.
Cự trảo kim quang bạo liệt, hóa thành nát bấy, cương mang kim diễm bị phân thành hai, tiêu biến trong hư không.
Thế đi của Nhị bất diệt không giảm, trực tiếp oanh kích lên người Kim Ô đại thái tử và Kim Ô tam thái tử.
Hai người hét thảm một tiếng, thân thể giống như lưu quang, nổ bắn mạnh về phía sau.
Kim Ô đại thái tử bị dương chi quy tắc bắn trúng, toàn thân bị lâm vào trong một biển quy tắc chi hỏa màu đỏ đậm, kim diễm trên người hắn cũng không thể đỡ được quy tắc chi hỏa sau khi được quy tắc âm dương cường hóa, đầu đầy tóc vàng, bị cháy thành một mảnh đen kịt.
Kim Ô tam thái tử bị Âm chi quy tắc bắn trúng, toàn thân bị màn sương khói màu đen kịt bao phủ, vô số đạo hư ảnh màu đen xuyên toa qua lại tại mi tâm của hắn, âm chi quy tắc tạo thành phá hư vô cùng to lớn đối với nguyen thần của Kim Ô tam thái tử.
Hai người điên cuồng chạy trốn, trong lòng hoảng hốt, trăm triệu lần không ngờ tới, tu vi của Cổ Thần thoạt nhìn chỉ là âm dương sinh tử kiếp đại viên mãn, nhiều nhất là nửa bước thiên địa vô lượng kiếp, thế nhưng so với cự đầu thiên địa vô lượng kiếp địa viên mãn còn đáng sợ hơn.
Đã là cường giả thiên địa vô lượng kiếp, hầu như đã luyện thành bất tử bất diệt chi thân, công kích của Cổ Thần đủ diệt sát cường giả vô địch âm dương sinh tử kiếp đại viên mãn trong nháy mắt, Kim Ô đại thái tử và Kim Ô tam thái tử coi như toàn mạng rời đi.
Nhưng cho dù là như vậy, thân thể của hai người cũng đã bị thương nặng, dù sao, không tới thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn, bất tử bất diệt chi thân sẽ không đạt tới cảnh giới đại thành, chỉ có cường giả thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn tại thời điểm đối mặt với thiên địa vô lượng kiếp mới có thể đảm bảo lông tóc không thương tổn, cường giả thiên địa vô lượng nửa kiếp tuy có thể đối kháng lại thiên địa vô lượng kiếp, nhưng chí ít cũng phải mất một tầng da.
Thiên địa vô lượng kiếp chính là lực lượng quy tắc thiên địa bình thường, quy tắc âm dương của Cổ Thần đã dung hợp Bàn cổ đại đạo, lực lượng so với quy tắc âm dương của vũ trụ bản nguyên, mạnh hơn nhiều, so với lực lượng thiên địa vô lượng kiếp bình thường thậm chí còn vượt qua một chút, hầu như đã chạm tới lực lượng quy tắc thiên địa chí cao, đối với cường giả đỉnh phong thiên địa vô lượng nửa kiếp gây tổn thương không thể nhỏ hơn so với thiên địa vô lượng kiếp.
Cường giả đỉnh phong thiên địa vô lượng kiếp, thọ nguyên tại tiên giới Cổ Hoang dài tới ba mươi sáu vạn năm, tại vũ trụ phàm gian, thọ nguyên càng dài tới một tức hai nghìn chín trăm sáu mươi vạn năm, tương đương với một vòng kỷ nguyên, thời gian nghìn vạn năm đối với bọn họ mà nói cũng chỉ là trong nháy mắt mà thôi.
Tại vũ trụ phàm gian, cường giả thiên địa vô lượng thường thường hơn mười vạn năm, mấy trăm vạn năm, thực lực cũng khó có thể tiến triển một chút.
Mà Cổ Thần mới biến mất hơn trăm năm, thực lực so với hơn trăm năm trước cường đại hơn vô số lần, tốc độ phát triển để Kim Ô đại thái tử và Kim Ô tam thái tử cảm thấy khiếp sợ.
Bình bình…
Hai tiếng nổ vang, Kim Ô đại thái tử và Kim Ô tam thái tử đánh thẳng vào cương tráo quy tắc lao tù do quy tắc âm dương và quy tắc ngũ hành ngưng tụ thành, cương tráo kia thoạt nhìn vô cùng mỏng manh, nhưng kỳ thực kiên cố vô cùng, thân thể hai người chấn động, bắn ngược trở lại, nhưng cương tráo lại không hề động dù chỉ một chút.
Cổ Thần vung tay lên, nhất thời một cự chưởng lớn tới nghìn vạn dặm đột nhiên xuất hiện, mặt ngoài cự chưởng tràn đầy bí văn nhật nguyệt tinh thần, sơn xuyên hà nhạc, vạn cổ thương tang, thiên địa vũ trụ đều ẩn chứa trong một chưởng này, tụ thành căn cơ ngũ hành, ngưng tụ âm dương biến hóa.
Kim Ô đại thái tử và Kim Ô tam thái tử đồng thời bị cự chưởng của Cổ Thần đánh trúng, đều phun ra một ngụm máu lớn màu vàng, thân thể một lần nữa nổ bắn ra, máu màu vàng phun ra trong hư không hóa thành một con sông lớn.
- Không được, thực lực của nghịch tặc này quá mức kinh khủng rồi, sợ rằng phụ đế cũng không chắc là đối thủ của hắn, chúng ta đi mau, để ngũ đại cự đầu tới thu thập hắn!
Cho dù hai người có bất tử bất diệt chi thân, dưới công kích kinh khủng của Cổ Thần cũng phải bị thương nặng, tiếp tục đánh tiếp, bất tử bất diệt chi thân còn chưa đại thành của bọn họ nhất định sẽ bị Cổ Thần công phá, cuối cùng vẫn lạc dưới tay Cổ Thần.
Hai người thôi động tiên lực, khống chế thân thể của chính mình, đồng thời bật lui cực nhanh, đồng thời phát động công kích, bất quá không phải công kích về phía Cổ Thần, mà là công kích về phía cương tráo lao tù.
Hai tiếng nổ rung trời chuyển đất vang lên, cương tráo quy tắc tù lao chỉ hơi lay động một chút, không hề có dấu hiệu nghiền nát, nhìn tình huống này, hai người không có mấy chục lần công kích toàn lực, mơ tưởng công phá thành công.
- Sao có khả năng? Đây là cương tráo gì, dĩ nhiên kiên cố như vậy? Hai người chúng ta liên thủ sử dụng lực lượng pháp tắc thiên địa cũng không thể công phá được trong nháy mắt?
Sắc mặt Kim Ô tam thái tử trắng bệch.
- Nếu đã vào rồi, cần gì phải vội vã rời đi, giết hai người các ngươi, Thập đại Thiên đế chi tử rốt cuộc vẫn lạc toàn bộ, cộng thêm Kim Ô quân, tinh anh Kim Ô tộc coi như đã thực hiện nguyện vọng của Côn Ngô Tiên Đế, Kim Ô tận diệt!
Hai người còn đang trong chấn động, thanh âm của Cổ Thần đột nhiên vang lên.
Một đạo lưu quang từ chỗ cực xa đột nhiên nổ bắn tới, không phải thuấn di, thế nhưng tốc độ không hề thua kém hơn so với thuấn di.
Thân thể của Cổ Thần giống như một chùm tia sáng, trong nháy mắt đã xẹt qua hàng tỉ dặm, xuất hiện ngay bên cạnh Kim Ô đại thái tử, một quyền đánh ra.
Chiến Thần Diệt Tinh quyền, vạn quyền hợp nhất.
Một quyền này, ẩn chứa Bàn cổ đại đạo!
Một quyền này, ẩn chứa quy tắc ngũ hành!
Chương 31: Thiên Cung hủy diệt (hạ).
Một quyền này, ẩn chứa quy tắc âm dương!
Một quyền này, lực lượng vô cùng, cử thế vô địch!
Oanh!
Quyền cương nổ bắn ra, trong nháy mắt đã oanh kích trên người Kim Ô đại thái tử.
- A…
Một tiếng kêu thê lương thảm thiết, thân thể của Kim Ô đại thái tử nhất thời bắt ra vô số đoàn máu tươi màu vàng. Một quyền này của Cổ Thần thiếu chút nữa đã hoàn toàn đánh nát thân thể Kim Ô đại thái tử, nhưng cũng tạo thành trăm nghìn vết rách máu tươi phun trào.
Máu màu vàng rơi, Kim Ô đại thái tử giống như một đạo lưu quang, bị một quyền của Cổ Thần đánh nổ bắn ra nghìn vạn dặm, nặng nề va vào vách cương tráo quy tắc tù lao.
- Nghịch tặc muốn chết!
Kim Ô tam thái tử bên cạnh thấy vậy, nhất thời hai tay kết ấn, một đạo cương mang kim diễm chém về phía Cổ Thần.
Cương mang kim diễm trong nháy mắt chém vào thân thể Cổ Thần, trong lòng Kim Ô tam thái tử vui vẻ, cho dù là cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn cũng không dám ngạnh kháng một kích của hắn.
Thế nhưng, một giây tiếp theo, sắc mặt Kim Ô tam thái tử cứng đờ, đứng nguyên tại chỗ.
Chỉ thấy cương mang kim diễm kia trực tiếp xuyên thấu qua thân thể của Cổ Thần, chém xuống phía trước, Cổ Thần đứng tại nơi đó, giống như không hề tồn tại, dĩ nhiên không bị một chút thương tổn nào.
Hiện tại, Bàn cổ đại đạo của Cổ Thần đã càng lúc càng thành thục, chỉ đứng nguyên một chỗ cũng đã phân tách không biết bao nhiêu thời không, ngoại trừ đại cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn, còn có thể xuyên thấu qua vô số thời không công kích tới Cổ Thần, cường giả đỉnh phong thiên địa vô lượng nửa kiếp ngay cả chân thân của Cổ Thần cũng không thể sờ tới.
Vèo…
Thân ảnh Cổ Thần chợt lóe, giống như tật quang nổ bắn ra, trong sát na liền xuất hiện ngay trước mặt Kim Ô tam thái tử.
Vạn quyền hợp nhất, Chiến Thần Diệt Tinh quyền trong nháy mắt đánh ra, lực lượng một quyền này không gì ngăn cản nổi.
Kim Ô tam thái tử không tốt hơn Kim Ô đại thái tử bao nhiêu, cũng bị một quyền của Cổ Thần đánh văng đi như lưu tinh, thân thể xuất hiện trăm nghìn vết rách, máu tươi màu vàng tưới đẫm hư không.
Tốc độ của Cổ Thần nhanh tới cực điểm, khoảng cách hàng tỉ dặm trong nháy mắt bức tới, Chiến Thần Diệt Tinh quyền dung hợp Bàn cổ đại đạo, quy tắc ngũ hành, quy tắc âm dương, mỗi một quyền đánh ra đều có lực lượng đủ sức đánh vỡ không gian thập phương Chư Thiên Vạn Giới, hủy thiên diệt địa.
Kim Ô đại thái tử và Kim Ô tam thái tử liên tục bại lui, thân thể của hai người bị thương càng lúc càng nhiều, thương thế càng lúc càng nặng.
Thế nhưng, trong quyền pháp của Cổ Thần còn ẩn chứa lực lượng quy tắc không gian cực kỳ cường đại, mỗi một quyền kích tới, hư không vô tận bốn phía đều bị lực lượng quy tắc không gian trói buộc, hai người bị đánh tới mức cánh cửa không gian cũng không thể triệu hoán được, không thể trốn vào trong thế giới bản thân sáng tạo ra.
Huống chi, dù hai người có triệu hồi thành công cánh cửa không gian cũng không có tác dụng gì, một quyền của Cổ Thần có lực lượng quy tắc không gian, hủy diệt tất cả, cánh cửa không gian cũng không ngoại lệ.
Dưới quyền cương bạo kích liên tục không ngừng nghỉ của Cổ Thần, cho dù Kim Ô đại thái tử và Kim Ô tam thái tử có sở hữu bất tử bất diệt chi thân, nhưng chung quy hai người không phải là cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn, bất tử bất diệt chi thân không đạt tới cảnh giới đại thành.
Cổ Thần liên tục oanh kích hơn mười quyền đối với hai người, rốt cuộc bất tử bất diệt chi thân của hai người bị đánh vỡ rồi.
Ầm ầm…
Hai tiếng bạo tạc, thân thể của Kim Ô đại thái tử và Kim Ô tam thái tử bị quyền cương của Cổ Thần đánh bạo hoàn toàn, hóa thành vô số mảnh nhỏ, thiên phân vạn liệt, hóa thành vô số kim quang, phiêu tán bốn phía.
Nguyên thần của hai người muốn chạy trốn, bị hai tay Cổ Thần nắm nhẹ, chộp vào lòng bàn tay, lực lượng âm chi quy tắc nổ bắn ra, vô số hư ảnh màu đen tiến hành diệt sát đối với nguyên thần của hai người, dưới công kích của âm chi quy tắc, rất nhanh Kim Ô đại thái tử và Kim Ô tam thái tử đều thân tử đạo tiêu, nguyên thần tan biến.
Hai bị cường giả đỉnh phong thiên địa vô lượng nửa kiếp sở hữu bất tử bất diệt chi thân vẫn lạc vào tay Cổ Thần.
Đến lúc này, mười vị Thiên đế chi tử, toàn bộ vẫn lạc.
Cường giả đỉnh phong thiên địa vô lượng nửa kiếp, cho dù là đại cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn sở hữu tiên thiên linh bảo thượng phẩm cũng không thể diệt sát, trừ phi là cổ thần Thiên Địa sở hữu lực lượng quy tắc mới có hi vọng giết chết, nhưng cũng khó khăn mười phần.
Kim Ô đại thái tử và Kim Ô tam thái tử trăm triệu lần không nghĩ tới, bọn họ sẽ bị người khác diệt sát trong Thiên Cung, thần hình câu diệt.
Bởi vì hai người tự nhân là thực lực cường đại, đồng thời đang trong Thiên Cung, cho dù đánh không lại thì cũng có thể chống đối một trận, vì vậy sau khi thu được tin tức có người xâm lấn Thiên Cung từ chỗ Kim Ô quân, hai người không hề báo lại cho Thiên đế, lập tức chạy tới, cuối cùng tạo thành kết quả như vậy.
Cổ Thần thi triển quy tắc tù lao, diệt sát Kim Ô đại thái tử và Kim Ô tam thái tử, bởi vì có lực lượng quy tắc ngăn cản khí tức tiết ra, bên trong đánh nhau kinh thiên động địa, bên ngoài cũng không hề cảm ứng được mảy may, toàn bộ cường giả Thiên Cung không hề biết, dĩ nhiên có người đánh vào Thiên Cung, đã giết chết thiên binh thiên tướng thủ vệ, giết chết Kim Ô quân, còn giết chết hai vị cường giả đỉnh phong thiên địa vô lượng nửa kiếp.
Lúc này, tất cả các cường giả Thiên Cung đều đang trong đại điện Thiên Cung nghị sự.
Cổ Thần chạy tới bên ngoài đại điện Thiên cung, chỉ thấy đỉnh chóp đại điện Thiên Cung đã hoàn toàn khôi phục như ban đầu, hoàn toàn không còn vết tích phá hủy lúc trước.
Cổ Thần hừ lạnh một tiếng, cánh tay vươn ra, Nhất vĩnh hằng thi triển, trong sát na, công kích vô cùng vô tận oanh kích vào đại điện Thiên Cung.
Oanh…
Một tiếng bạo tạc, lúc này không chỉ là đỉnh chóp, mà là toàn bộ đại điện Thiên Cung rộng lớn hàng tỉ dặm, trong sát na bị Cổ Thần oanh kích phá hủy.
Trong đại điện Thiên Cung.
Thiên đế Kim Ô đang ngồi trên đế tọa màu vàng cao chót vót, tóc vàng, kim quan, kim bào.
Trong ngực của hắn còn có một lỗ thủng lớn chừng ngón tay cái, máu màu vàng liên tục chảy ra từ trong cơ thể.
Đây chính là thương tổn do Côn Ngô Tiên Đế thi triển Phá Thiên Chỉ đệ ngũ trọng đại thành gây nên, tuy rằng Hồng tìm hiểu lực lượng vĩnh sinh, nhưng đây chỉ là vĩnh sinh thuộc về hắn, Thiên đế Kim Ô đã bị Phá Thiên Chỉ thương tổn, Hồng cũng không thể hoàn toàn giúp đỡ Kim Ô trị liệu hết.
Bất quá, dù sao cũng là đại cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn, bất tử bất diệt chi thân đã đạt tới cảnh giới đại thành, trừ phi thọ nguyên hao hết, bằng không, trong thiên địa hầu như không có bất cứ cái gì có thể hủy diệt được hắn.
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Quyển 9 Hoành hành Âm Dương! Tu đạo đỉnh! Khai thiên phách địa! Thuần Dương Chân Tiên!
Chương 32: Thiên đế đại bại
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Thương tổn do Phá Thiên Chỉ gây ra dù nặng, nhưng vết thương thông qua Hồng trị liệu cơ bản, vết thương đã thu nhỏ lại chừng ngón tay cái, tuy rằng vẫn liên tục chảy máu, thế nhưng lấy khí huyết tràn đầy của Thiên đế Kim Ô, vết thương như vậy tạo thành máu chảy ra còn xa mới bằng được tự bản thân khôi phục.
Vì vậy, thoạt nhìn Thiên đế chảy máu không ngừng, nhưng trên thực tế không đáng lo ngại lắm, tiếp tục chảy như vậy một trăm vạn năm, một nghìn vạn năm, Thiên đế Kim Ô cũng không bị ảnh hưởng, chỉ là thương tích trên người khiến thực lực của hắn bị giảm xuống một hai thành.
Cường giả Thiên Cung đang ở trong đại điện Thiên Cung nghị sự, tuy rằng vết thương trên người Thiên đế Kim Ô không ngừng chảy máu, nhưng khí thế vẫn thương khung thần ngạc, hạo hãn vô cùng như trước.
Bất quá, đột nhiên vang lên một tiếng bạo tạc, toàn bộ đại điện Thiên Cung bị hủy diệt, sụp đổ, tất cả điều này tới hoàn toàn không báo trước, tất cả cường giả Thiên cung đều không dự liệu, cho dù là Thiên đế Kim Ô cũng bị đại điện Thiên Cung đột nhiên hủy diệt dọa tới giật nảy mình.
Đại điện Thiên Cung, là tượng trưng của trận doanh Chư Thiên, lần trước đã bị Cổ Thần oanh phá đỉnh chóp, đánh nát mặt mũi trận doanh Chư Thiên, lúc này đây, dĩ nhiên toàn bộ đại điện Thiên Cung đều bị người khác hủy diệt trong nháy mắt, Thiên đế Kim Ô nhất thời giận dữ run người.
Thân thể hắn hơi chấn động, hàng tỉ đạo kim quang nổ bắn ra, hình thành một cương tráo kim quang thật lớn, khuếch tán bốn phương, tất cả phế tích bạo tạc đều bị cương tráo kim quang đánh văng đi hơn mười tỉ dặm, khắp thiên địa hoàn toàn trống không.
Tất cả các cường giả Thiên Cung đều có cảm giác, đều nhìn về phía Cổ Thần trên vòm trời, trong sát na thân thể của Cổ Thần hoàn toàn hiện rõ trong đường nhìn của chúng cường giả Thiên Cung.
Cổ Thần đạp giữa hư không, lăng không mà đứng, trong tay cầm theo hai đầu người chảy máu tươi đầm đìa, chính là đầu của Kim Ô đại thái tử và Kim Ô tam thái tử, thân thể hai người đều đã bị nổ tan thành vô số mảnh, hai cái đầu là thứ duy nhất còn sót lại.
- Cổ Thần, dĩ nhiên là tên nghịch tặc ngươi!
Ánh mắt Thiên đế Kim Ô vừa mới rơi vào mặt Cổ Thần, nhất thời vặn vẹo, lớn tiếng quát lên.
Vết thương trên người Thiên đế Kim Ô đều bắt nguồn từ Cổ Thần, Côn Ngô Tiên Đế đã vẫn lạc, toàn bộ oán hận tập trung hết lên trên người Cổ Thần, vì vậy vừa nhìn thấy Cổ Thần, Thiên đế Kim Ô giận dữ run người, không hề chú ý tới hai đầu người trong tay Cổ thần.
- Đế thượng, ngài nhìn đầu người trong tay nghịch tặc Cổ Thần!
Cự Phủ Thiên Vương đột nhiên lên tiếng, thanh âm tràn ngập kinh khủng.
Chúng cường giả Thiên Cung nghe vậy, ánh mắt đều rơi vào hai đầu người trên tay Cổ Thần.
Tuy rằng máu tươi chảy đầm đìa, huyết nhục mơ hồ, thế nhưng máu màu vàng kia, đầu tóc màu vàng, liếc mắt liền có thể nhận ra được, đây chính là đầu của hai thần điểu Kim Ô.
- A… Là đại thái tử và tam thái tử!
Cảm thụ được khí tức quen thuộc kia, chúng cường giả Thiên Cung nhất thời truyền ra tiếng kinh hô sợ hãi.
- A… Cổ Thần, tên nghịch tặc muôn chết không hết tội ngươi…
Thiên đế Kim Ô vô cùng phẫn nộ, há miệng hét lớn, quát ầm ầm:
- Thập đại Thiên đế chi tử của bản đế dĩ nhiên vẫn lạc toàn bộ trong tay ngươi, ngươi phải chết, phải chết… Lần này, nhìn xem Côn Ngô Tiên Đế có thể cứu ngươi hay không!
Cổ Thần cười khẽ một tiếng, nói:
- Kim Ô chết sạch, đây chính là nguyện vọng cuối cùng của Côn Ngô Tiên Đế, ta không chỉ giết Thập đại Thiên đế chi tử, toàn bộ Kim Ô quân cũng không hề lưu lại một người, Kim Ô, còn có tên phản bội ngươi, giết chết ngươi mới chân chính là Kim Ô chết sạch!
- Tìm chết cho bản đế!
Thiên đế Kim Ô hoàn toàn cuồng bạo rồi, lửa giận ngập trời, cước bộ khẽ nhấc, liền thuấn di hàng tỉ dặm, bàn tay to đưa về phía trước, một cự trảo kim quang quay về phía Cổ Thần bắt mạnh.
Cự trảo kim quang này to lớn không gì sánh được, bao phủ hư không vô cùng vô tận, phương viên hàng tỉ tỉ dặm tựa hồ đều bị công kích của một trảo này phá nát, một trảo này đã đạt tới cảnh giới địa viên mãn của pháp tắc không gian, khiến hư không vô tận đều bị trói buộc hoàn toàn, tựa hồ trốn bất cứ nơi nào cũng không hể tránh khỏi công kích của cự trảo kim quang.
Trói buộc pháp tắc không gian đại viên mãn kia đối với Cổ Thần không thể tạo thành bất cứ ảnh hưởng nào, thân thể của hắn và không gian hòa hợp thành một thể, sử dụng quy tắc không gian, tiến hành xuyên toa, thân thể giống như điện quang thiểm thiểm, đón đỡ cự trảo kim quang của Thiên đế Kim Ô, một chưởng đánh mạnh lên trời.
Một chưởng cương càng thêm khổng lồ đột nhiên xuất hiện, chưởng cương này chia thành hai nửa, giống như thái cực, chia thành âm dương, trong đó có quy tắc ngũ hành vận chuyển, tinh thần vô tận đan xen, sông dài núi cao, tất cả đều ở trong đó.
Một chưởng ra, trời xanh diệt, địa địa thương, thiên địa đều không.
Cự trảo kim quang khắp bầu trời dưới một chưởng của Cổ Thần, tầng tầng bạo liệt, hóa thành hư vô.
Con ngươi của Thiên đế Kim Ô co rụt lại, Cổ Thần dĩ nhiên dễ dàng hóa giải được công kích của hắn, để hắn vô cùng khiếp sợ, trăm năm trước, cổ Thần dưới tay của Thiên đế Kim Ô còn không có sức đánh lại, ngắn ngủi trong vòng hơn trăm năm, thực lực dĩ nhiên đạt tới cấp độ này.
Trách không được Cổ Thần đơn thương độc mã giết vào Thiên Cung, nguyên lai là có thực lực cường đại làm hậu thuẫn.
Mà chúng cường giả Thiên Cung còn lại đều khiếp sợ trừng mắt há mồm, tốc độ phát triển của Cổ Thần hoàn toàn vượt qua thưởng thức của bọn họ, trong lúc nhất thời không thể lý giải được.
Thiên đế Kim Ô có thương thế trong người, tuy rằng thương tổn vĩnh hằng của Phá Thiên Chỉ không thể lấy được tính mệnh của hắn, nhưng cũng khiến thực lực bị giảm một hai thành, đối mặt với Cổ Thần dĩ nhiên sản sinh một loại cảm giác yếu thế.
Một chưởng của Cổ Thần phá vỡ cự trảo kim quang của Thiên đế Kim Ô, thế như lôi đình, toàn thân như tật quang thiểm điện, nổ bắn về phía Thiên đế Kim Ô, một quyền đánh ra.
Oanh…
Hư không đột nhiên sụp đổ, một quyền cương khổng lồ vô hạn đột nhiên xuất hiện, hư không vô tận dưới một quyền này ầm ầm tan vỡ, quyền ấn kia mang theo uy lực vô tận và lực lượng vô cùng, kích thẳng vào trước mặt Thiên đế Kim Ô.
- Kim Ô thần quang trảm!
Hai chưởng của Thiên đế Kim Ô hợp lại, toàn thân ngưng tụ thành một đạo kim quang, kim quang này thần thánh vô cùng, giống như một thanh thần khí khai thiên phách địa, mạnh mẽ chém xuống.
Oanh!
Chiến Thần Diệt Tinh quyền vạn chuyển hợp nhất bị thần quang của Thiên đế Kim Ô chém xuống chia thành hai nửa.
Cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn quả nhiên có thực lực không bình thường, so với cường giả đỉnh phong thiên địa vô lượng nửa kiếp cường đại hơn hẳn một đẳng cấp.
Chương 32: Thiên đế đại bại (hạ).
Bất quá, phá được quyền cương của Cổ Thần cũng không thể xoay chuyển được hoàn cảnh xấu của Thiên đế Kim Ô.
Cổ Thần đi nhanh về phía trước, toàn thân giống như lưu quang bay nhanh, cường thế về phía trước, khí thế khổng lồ, cái thiên áp địa mà đến, không có gì có thể ngăn cản.
Oanh!
Lại một quyền, Chiến Thần Diệt Tinh Quyền vạn quyền hợp nhất, ẩn chứa lực lượng Bàn cổ đại đạo, quy tắc ngũ hành, quy tắc âm dương, hạo hãn vô cùng, phách tuyệt thiên địa.
Cho dù Thiên đế Kim Ô đã tìm hiểu pháp tắc thiên địa tới cảnh giới đại viên mãn, nhưng đối mặt với công kích vô cùng bá đạo của Cổ Thần vẫn phải liên tục lui về phía sau, Kim Ô thần quan trảm không ngừng chém xuống cũng không đỡ được hung uy tuyệt thế của Cổ Thần.
Chiến Thần Diệt Tinh quyền!
Nhất vĩnh hằng!
Nhị bất diệt!
…
Cổ Thần liên tục bước về phía trước, đại thần thông tuyệt thế, đại sát chiêu vô thượng liên miên không ngừng nghỉ công kích về phía Thiên đế Kim Ô.
Thiên đế Kim Ô chống đối công kích của Cổ Thần, thế lui càng lúc càng nhanh, hai người đại chiến mấy chục hiệp. Thiên đế Kim Ô đã lui hàng tỉ dặm, thế nhưng vẫn như trước không thể chống đỡ được khí thế bá đạo của Cổ Thần, khoảng cách giữa hai người càng lúc càng gần.
Phụt…
Rốt cuộc, Thiên đế Kim Ô đối mặt với công kích mãnh liệt như mưa rền gió dữ từ phía Cổ Thần, hoàn cảnh xấu chuyển thành bại thế, một chiêu không địch lại, thân thể bị đánh trúng văng ngược lại hàng tỉ dặm, hộc ra một ngụm máu tươi, chiếu vào vòm trời, giống như cả một con sông lớn màu vàng.
Chính yếu là vết thương do Phá Thiên Chỉ gây ra, nguyên bản đã được ngăn chặn, sẽ không tiếp tục khuếch tán, nhưng dưới công kích của Cổ Thần lại chịu thêm thương mới, thương mới thương cũ đồng thời bạo phát, vết thương do Phá Thiên Chỉ tạo thành dần dần khuếch tán.
Phá Thiên Chỉ!
Thiên đế Kim Ô đang bị chỉ cương Phá Thiên Chỉ bộc phát lan rộng thương tổn, vô cùng phát sầu, thân ảnh Cổ Thần đột nhiên bạo tiến một lần nữa, trong sát na đã tới ngay phía trước Thiên đế Kim Ô nghìn van dặm, một chỉ điểm ra.
Quang mang ánh sáng ngọc lấp lánh giữa đầu ngón tay của Cổ Thần.
Trong mắt thiên đế Kim Ô nhất thời lộ vẻ sợ hãi vô tận, hắn chính là bị thương dưới đại thần thông vô thượng Phá Thiên Chỉ của Côn Ngô Tiên Đế, hầu như là một khi bị rắn cắn, mười năm sau cũng còn sợ cây cỏ, lúc này thấy Cổ Thần thi triển Phá Thiên Chỉ, trong lòng làm sao không sợ hãi.
Thế nhưng uy lực của Phá Thiên Chỉ kinh khủng tuyệt luân, đồng thời tốc độ nhanh tới cực điểm, căn bản không nhìn khoảng cách không gian. Đầu ngón tay của Cổ Thần vừa mới lấp lánh quang mang, một đạo chỉ cương vô cùng khổng lồ trong nháy mắt đã xuyên toa qua hư không, xuất hiện ngay trước mặt Thiên đế Kim Ô.
Thiên đế Kim Ô bị Cổ Thần dùng một quyền oanh kích bạo lui, bị quy tắc không gian bốn phía trói buộc hành động, trong lúc nhất thời không thể né tránh được, bị chỉ cương Phá Thiên Chỉ đẹp mắt đâm xuyên qua thân thể.
- A…
Một tiếng kêu thảm thiết thê lương tới cực điểm, chấn động cửu tiêu.
Vết thương bằng ngón tay cái trên người Thiên đế Kim Ô đột nhiên bành trướng mãnh liệt gấp trăm lần, chớp mắt đã biến thành cái bát, máu tươi phun trào.
Trong sát na, Thiên đế Kim Ô bị thương nặng, bản thân bị trọng thương.
- Hồng…
Thiên đế Kim Ô từ trên vòm trời rơi xuống, phát sinh một tiếng gầm rú triệu hoán xé rách trời cao.
- Trên trời dưới đất, không người có thể cứu ngươi, Hồng cũng không được!
Trong ánh mắt Cổ Thần tràn ngập kiên nghị, nhìn Thiên đế Kim Ô, đã tồn tại tâm phải giết, thân thể giống như lưu quang tật điện, nổ bắn mạnh về phía thân thể Thiên đế Kim Ô đang rơi xuống.
- Nhị bất diệt!
Cổ Thần đã bạo phát thực lực tới trình độ cường đại nhất, phát ra một kích tuyệt thế.
- Làm càn!
Đột nhiên, một tiếng quát to vang lên, giống như sấm sét nổ giữa đất bằng, từ nơi xa vời hư vô mờ mịt truyền tới, lại vang lên từ ngay bên tai.
Một thiếu niên tóc bạc đột nhiên xuất hiện chính giữa Thiên đế Kim Ô và Cổ Thần.
Là Hồng xuất hiện rồi, Hồng hiện tại có khí thế cực thịnh, so với trăm năm trước càng thêm hạo hãn, càng thêm dâng trào!
Hắn mặc trường bào màu đen, tóc bạc phấp phới, cánh tay vung lên, tay áo phiêu đãng, một đạo quang mang từ trong tay áo lóe ra, hóa thành một đạo quang mạc.
Đạo quang mang này trên cập cửu thiên, hạ cập cửu u, nhìn trái nhìn phải, vô cùng vô tận, tựa hồ trong sát na Hồng đã phân chia vũ trụ phàm gian này thành hai nửa riêng biệt.
Công kích của Cổ Thần, Nhị bất diệt oanh kích vào đạo quang mang, quang mạc kia giống như mặt nước, bị đập vào một tảng đá, xuất hiện vô số vòng rung động, một vòng lại một vòng đẩy đi bốn phía, truyền tới vô số tỉ tỉ dặm, tới địa phương ngay cả ánh mắt cũng không nhìn thấy.
Quang mạc kia ba động giống như sóng nước, nhưng không hề có một chút dấu hiệu bị nghiền nát, tựa hồ có khả năng thừa nhận công kích vô cùng vô tận.
Lực công kích của Nhị bất diệt hiện tại so với cường giả thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn còn mạnh hơn một chút, so với công kích của đạo ý chí ảnh tượng Côn Ngô Tiên Đế lưu lại không kém hơn bao nhiêu, Hồng hời hợt phân chia thiên địa thành hai nửa, cách trở công kích của Cổ Thần, thực lực cực mạnh, so với trăm năm trước tựa hồ lại có đột phá tăng cao.
Tỉ mỉ quan sát, có thể phát hiện được tuy rằng mái tóc của Hồng vẫn bay lượn như cũ, thế nhưng tại chỗ chân tóc đã có không ít điểm đen, quá trình phản lão hoàn đồng của hắn so với trăm năm trước tựa hồ đã tiến bộ hơn rồi, không chỉ thân thể đã chuyển biến thành thiếu niên, ngay mái tóc cũng chuyển biến theo màu đen.
Tuy rằng Hồng đã tìm hiểu ra bí mật lực lượng vĩnh sinh bất tử, thế nhưng còn chưa hoàn toàn nắm giữ, trăm năm trước mới chỉ là có chút thành tựu, trăm năm vừa qua, Hồng một mực hoàn thiện đại đạo vĩnh sinh bất tử trong vũ trụ chi tâm, ngắn ngủi trăm năm đã có chút tiến triển.
Nếu như không phải Thiên đế Kim Ô triệu hoán, Hồng cũng sẽ không rời khỏi vũ trụ chi tâm trở lại Thiên Cung.
Thế giới chi thụ, chính là do vũ trụ chi tâm sinh trưởng ra, có thể từ đại lục tán cây tùy thời tiến vào trong vũ trụ chi tâm, những người khác hoàn toàn không có lực lượng này.
- Con kiến hôi còn biết tham sống sợ chết, nghịch tặc, ngươi tránh được một mạng, không chết sống tạm, lại còn muốn tìm tới cái chết, thực sự đã chán sống rồi sao?
Hồng mở miệng nhẹ giọng nói, thanh âm to rõ vô cùng, lại từ bốn phương tám hướng ập tới, vang vọng khắp các thời không, vị diện, không gian vô tận.
Cổ Thần có Côn Ngô Giới trong tay, có thể tùy thời thoát thân, đồng thời nắm giữ quy tắc không gian, không ai có thể ngăn cản hắn tiến vào trong Côn Ngô Giới, vì vậy, đối với Hồng, Cổ Thần không hề có nửa điểm sợ hãi, cũng không hề chút khẩn trương nào.
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Quyển 9 Hoành hành Âm Dương! Tu đạo đỉnh! Khai thiên phách địa! Thuần Dương Chân Tiên!
Chương 33 : Trận chiến mở màn với Hồng
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Cổ Thần nhìn chăm chú vào Hồng, thần thông vô thượng Đạo gia Kình Ca ẩn chứa đại đạo tự nhiên bộc phát, cũng vang lên thanh âm to rõ không gì sánh được:
- Lúc này đây, ta vì hủy diệt mà đến, vì giết chóc mà đến, đánh chết Kim Ô, ai cũng không thể ngăn cản được, cổ thần Thiên Địa cũng không có khả năng ngăn cản, Hồng, ngươi cho là, chỉ bằng ngươi có thể ngăn cản được ta sao?
- Ha ha ha ha ha ha ha…
Hồng cười ha hả, sóng âm truyền đi, nhấc lên phong bạo không gian vô cùng vô tận, khắp thiên địa đều vang vọng tiếng cười của hắn, bạo loạn, run rẩy.
Cười to qua đi, trong ánh mắt của Hồng nhìn Cổ Thần nhiều hơn vài phần lãng ý phải giết, nói:
- Cổ Thần, ngươi thực ra đã kế thừa vài phần cuồng ngạo của Côn Ngô, đáng tiếc, ta đã tìm hiểu được bí mật đại đạo vĩnh sinh bất tử, đã tới gần đại thành, giờ khắc này, cho dù là Côn Ngô trên đời cũng không thể so sánh được với ta, thực lực của ngươi tuy rằng mạnh hơn đại cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn một chút, thế nhưng so với Côn Ngô năm đó lại kém hơn nhiều, ta chưa tìm hiểu được đại đạo vĩnh sinh bất tử đã có thể hủy diệt được thân thể của Côn Ngô, cuối cùng vẫn lạc, hôm nay đã đạt thành vĩnh sinh bất tử, trở thành tồn tại siêu thoát kỷ nguyên từ trước tới nay, thiên địa vũ trụ đều nằm trong lòng bàn tay của ta, ngươi… Bất quá là truyền nhân do Côn Ngô bồi dưỡng ra, ta không thể ngăn cản? Ha ha ha… Ha ha ha ha… Thế giới này, chẳng lẽ còn có chuyện Hồng ta không thể làm được sao? Ha ha ha ha…
Vừa nói, Hồng vừa điên cuồng cười lên ha hả, như tự điên cuồng, giống như nghe thấy chuyện buồn cười nhất thế gian.
Thiên đế Kim Ô xa xa phía sau Hồng nhìn thấy bóng lưng cuồng tiếu của hồng, trong mắt tràn đầy vẻ sợ hãi, người này, cho dù là đại cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn đều tràn ngập tính không biết đối với hắn, không thể phán đoán được thực lực của hắn, đến tột cùng đã cường đại tới trình độ như thế nào!
Dĩ nhiên cho rằng chính mình không gì không làm được, bất đầu coi rẻ thiên địa, điều này cần phải tự tin cỡ nào?
Cổ Thần nhìn Hồng cuồng tiếu không ngừng, phòng bị trong lòng đối với hắn lại tăng thêm vài phần. Tuy rằng bộ dáng của Hồng giống như điên như cuồng, thế nhưng Cổ Thần biết, không có thực lực tuyệt đối, Hồng quyết không có tự tin tuyệt đối như vậy!
Lúc này, Thái, Thủy, Huyền, Nhất, mấy vị đại cự đầu trận doanh Chư Thiên đều đã tới Thiên Cung, cùng với các cường giả Thiên Cung khác đứng cách mấy trăm ức dặm xa xa, quan sát thật kỹ.
Khoảng cách như vậy, cũng chỉ có cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn mới có thể thấy rõ, các cường giả còn lại, cho dù là cường giả âm dương sinh tử kiếp đại viên mãn cũng chỉ có thể thấy một điểm bóng hình mờ nhạt không rõ ràng, càng không thể nhìn thấy thân ảnh, thế nhưng quang mạc kéo dài vô cùng vô tận cũng từ hàng tỉ dặm kéo tới tận đây, sau đó lại khuếch tán tới hư không vô cùng vô tận xa xôi.
Chỉ cần nghìn vào quang mạng hầu như chia vũ trụ phàm gian thành hai nửa này đã có thể tưởng tượng được thực lực của Hồng đã đạt tới mức kinh khủng như thế nào.
Có Hồng ở đây, các cường giả Thiên Cung tự nhiên không hề lo lắng cho Thiên đế Kim Ô, đồng thời lực lượng của Hồng quá mức cường đại, bọn họ không dám tới gần, để tránh khỏi Hồng và Cổ Thần đánh nhau, ảnh hưởng tới ruồi muỗi xung quanh. Thực lực của Cổ Thần bọn họ đã hoàn toàn nhìn rõ trong mắt, tuy rằng không bằng Hồng, nhưng tuyệt đối có lực đánh một trận.
Tiếng cười to của Hồng rốt cuộc cũng dừng lại, chiến ý cường đại phóng lên cao, ánh mắt của hắn giống như nhật nguyệt thiên địa, nhìn Cổ Thần, hết lớn một tiếng:
- Nghịch tặc, cho rằng có chút lực lượng đặc thù là ta không thể làm gì được ngươi sao? Tiếp đại thần thông vô thượng của ta --- Trấn Cổ!
Theo tiếng nói của Hồng vừa dứt, pháp ấn hai tay hắn vừa kết, quang mang chia không gian thành hai nửa kia trong sát na ngưng tụ thu nhỏ vào trong lòng bàn tay của hắn.
Trong sát na, Hồng chống một chưởng lên trời, hai chân giậm mạnh, tạo thành tư thế chống trời.
Một chưởng khác cũng đồng thời giơ lên, bất quá, lòng chưởng lại quay xuống dưới, mạnh mẽ vỗ về phía Cổ Thần.
Hư không vô số tỉ tỉ dặm đột nhiên tối sầm lại, toàn bộ thương khung bị xét rách, một cự chưởng đảo qua thời không và vị diện vô cùng vô tận, bắt thẳng về phía Cổ Thần.
Cự chưởng kia do cương khí vô tận hạo hãn chí cực ngưng tụ thành, bên trong có vô số cung điện, bảo tháp, ngọc lâu, hắc nhục… Lực lượng kinh khủng, xuyên thấu qua thời không, đạt tới các vị diện khác nhau.
Mặc dù Cổ Thần đang ở trong vũ trụ bản nguyên, trên thực tế thân thể lại phân chia tại vô số thời không các xa nhau, đứng tại các vị diện khác nhau, thế nhưng, thế nhưng vẫn cảm thụ được khí tức kinh khủng của bàn tay khổng lồ từ bên bầu trời ập xuống kia.
Vừa ra tay, thời không vị diện vô tận đều bị bao phủ trong công kích.
Hồng tựa hồ nhìn ra được tất cả các thân ảnh của Cổ Thần, có mặt tại vô tận thời không vị diện, biết Cổ Thần sở hữu lực lượng không giống như người thường, vừa ra tay đã tiến hành phong tỏa lại vô số thời không vị diện, đối với Cổ Thần triển khai đả kích hủy diệt nhất.
Một chiêu đại thần thông vô thượng này tên là Trấn Cổ, cổ là quá khứ bất biết, ngay cả tồn tại đã từng đều vĩnh hằng bất biến, phải trấn áp, có thể nghĩ được,lực lượng của Trấn Cổ này kinh khủng tới mức nào.
Tựa hồ như Hồng đã nhìn ra được nội tình của Cổ Thần, chuyên môn nhằm vào sở trưởng của Cổ Thần triển khai đại diệt sát, vừa ra tay liền sử dụng thực lực chân chính, tuy rằng trong miệng nói khinh thường đối với Cổ Thần, trên thực tế càng thêm coi trọng hơn không chỉ mười lần so với đạo ý chí ảnh tượng của Côn Ngô Tiên Đế.
Một chiêu Trấn Cổ này, nếu như Cổ Thần chỉ tìm hiểu được cổ chi đại đạo mà nói, rất có khả năng sẽ bị một chưởng trấn áp, không thể xoay người.
Thế nhưng, bàn cổ đại đạo của Cổ Thần xa xa không chỉ đơn giản như vậy, cổ là quá khứ bất biến, bàn là tương lai bất diệt, quá khứ và tương lai, vĩnh hằng bất biến, vĩnh hằng bất diệt, hai tầng kết hợp, là “Bàn cổ”.
Huống chi, Cổ Thần còn nắm giữ quy tắc không gian, lúc nào cũng có thể trở lại Côn Ngô Giới.
Thời gian và sinh mệnh, trong các lực lượng vô cùng vô tận của vũ trụ là hai loại thần bí nhất, so với quy tắc thiên địa càng thêm huyền ảo, không ai có thể triệt để nắm giữ, Cổ Thần đối với thời gian cũng chỉ có thể đạt tới cảnh giới pháp tắc thời gian đại viên mãn, hoàn toàn không đạt được cảnh giới quy tắc thời gian.
Hồng tìm hiểu vĩnh sinh bất tử chi đạo, chính là thuộc về lực lượng quy tắc sinh mệnh, vì vậy vô cùng kinh khủng, đối với lực lượng thời gian, tạo nghệ của Hồng không hề dưới Cổ Thần, cũng là pháp tắc thời gian đại viên mãn, đồng thời còn có chút vượt qua.
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Quyển 9 Hoành hành Âm Dương! Tu đạo đỉnh! Khai thiên phách địa! Thuần Dương Chân Tiên!
Chương 34 : Tử vong chi ca
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Vì vậy, trong lĩnh vực thời gian, đại thần thông vô thượng Trấn Cổ của Hồng triệt để trấn áp được Cổ Thần.
Nhìn Hồng thi triển ra đại thần thông vô thượng Trấn Cổ, mấy cự đầu đều lộ rõ quang mang hưng phấn lẫn sợ hãi trong mắt.
Sợ hãi là bởi vì vô cùng kiêng kỵ đối với lực lượng của Trấn Cổ, một chưởng này đủ trấn áp được cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn, khó có thể xoay người, trăm năm trước, Hồng còn chưa tìm hiểu được một chiêu này, có thể một chưởng trấn áp được cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn.
Hưng phấn là bởi vì mục tiêu công kích của Cổ Thần, Cổ Thần chính là cái đinh trong lòng bọn họ, hiện tại rốt cuộc được nhổ đi, làm sao không hưng phấn?
Bất quá, thần sắc của Cổ Thần lại ngoài dự liệu của các cự đầu.
Hắn không nhanh không chậm, không nóng không vội, khí định thần nhàn.
Cổ Thần bước nhẹ một tiếng, giống như thiên tử tản bộ, tự tại tiêu dao, hắn lớn tiếng nói:
- Ta không chỉ tồn tại trong quá khứ, còn tồn tại trong tương lai, ta trong tương lai hành tẩu, xuyên qua trong thời không, không người có thể ngăn cản được thân ảnh của ta!
Cổ chi đại đạo dưới lực lượng của Trấn Cổ hầu như không thể vận chuyển, thế nhưng bàn cổ đại đạo cầu chính là tương lai bất diệt, vĩnh tồn bất hủ, giống như thuyền đi trên mặt biển, vĩnh viễn không vẫn lạc.
Cự chưởng Trấn Cổ kia đánh vào người Cổ Thần, Cổ Thần giống như một con thuyền đi trên biển rộng, vô luận cự chưởng có đánh kịch liệt như thế nào, Cổ Thần vẫn có thể theo lực lượng kinh khủng qua lại mà biến hóa, không hề bị thương tổn dù chỉ một chút.
Cái gì? Dĩ nhiên hóa giải được lực lượng trong một chiêu đại thần thông vô thượng Trấn Cổ này của Hồng?
Các cự đầu đứng quan sát trận chiến xa xa đều ngẩn ra, thất kinh.
Một chưởng Trấn Cổ chính là đại thần thông vô thượng cho dù là cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn đều sẽ bị trấn áp trong nháy mắt, Cổ Thần hiện tại dưới bàn tay khổng lồ do Trấn Cổ ngưng tụ thành có thể thoải mái hành tẩu, tuy rằng lực lượng bốn phía đủ sức hủy diệt vạn vật thiên địa, hình thành một cơn lốc sát lục khổng lồ.
Thế nhưng, bản thân Cổ Thần lại giống như con truyền đi trên mặt biến vĩnh viễn không chìm nghỉm, giống như thuyền đi trên nước, bàn chi đại đao phát huy vô cùng nhuần nhuyễn, trong cơn lốc sát lục, giống như lững thững hành tẩu trong sân vắng, vững vàng xuyên toa.
Cho dù là Hồng, trong ánh mắt đều lóe lên một tia kinh ngạc.
Thực lực của Cổ Thần có chút ngoài dự liệu cua hắn.
Hồng tại vũ trụ chi tâm tham ngộ quy tắc sinh mệnh hơn mười vạn năm, tìm hiểu đại đạo vĩnh sinh bất tử, tuy rằng còn xa mới đạt tới trình độ quy tắc sinh mệnh, thế nhưng tìm hiểu đối với pháp tắc sinh mệnh đã đạt tới cảnh giới đại viên mãn cực chí.
Sinh mệnh! Thời gian!
Hai loại quy tắc huyền hảo nhất trong vũ trụ, so với quy tắc thiên địa còn quỷ dị, huyền ảo hơn, bởi vì, cho dù là cổ thần chi vương như Thiên và Địa cũng chỉ nắm giữ được quy tắc sinh mệnh và thời gian không trọn vẹn, chỉ lĩnh ngộ được chín trâu mất một sợi lông.
Mà Hồng đã tìm hiểu pháp tắc sinh mệnh tới cảnh giới đại viên mãn cực hạn, so với quy tắc sinh mệnh không trọn vẹn của Thiên và Địa nắm giữ còn cường đại hơn nhiều.
Sinh mệnh và thời gian, không thể phân chia, giữa hai loại quy tắc này mặc dù có sự khác biệt về bản chất, thế nhưng cũng có nhiều chỗ tương tự, sinh mệnh chính là thông qua thời gian dài ngắn để thể hiện, mà sinh mệnh vĩnh hằng lại cần tới thời gian vĩnh viễn.
Vì vậy, Hồng đã tìm hiểu pháp tắc sinh mệnh tới đại viên mãn cực hạn, tự nhiên tạo nghệ đối với phương diện pháp tắc thời gian cũng sẽ không kém quá mức.
Tuy rằng Cổ Thần đã dung hợp bàn cổ đại đạo, quá khứ, vị lai là pháp tắc thời gian, có thể nói tạo nghệ sâu khắc, một số gần như viên mãn, nhưng cổ chi đại đạo cũng bị Hồng ngăn chặn, nếu như không có tương lai bất diệt của bàn cổ đại đạo mà nói, cự chưởng Trấn Cổ của Hồng vừa rồi đã đủ để trấn áp Cổ Thần rồi.
Thế nhưng, pháp tắc sinh mệnh là pháp tắc, quy tắc là quy tắc, mặc dù Hồng đã lĩnh ngộ tới cảnh giới đại viên mãn cực hạn, nhưng cũng chỉ dừng lại ở mức pháp tắc sinh mệnh.
Pháp tắc thời gian cũng như vậy!
Mà lực lượng Cổ Thần nắm giữ không chỉ có là lực lượng quy tắc thời gian, còn có lực lượng quy tắc vũ trụ, quy tắc ngũ hành, quy tắc âm dương, quy tắc khôn gian, hầu như tất cả các loại quy tắc dưới quy tắc thiên địa, Cổ Thần đã nắm giữ được bộ phận rất lớn.
Bởi vì ngũ hành là bản nguyên vũ trụ, tuyên cổ tới nay chưa từng có người nào đồng thời nắm giữ quy tắc ngũ hành, duy nhất chỉ có một mình một người Cổ Thần, căn cứ vào quy tắc ngũ hành, Cổ Thần có thể tìm hiểu ra được rất nhiều loại quy tắc vũ trụ khác.
Huống chi, Cổ Thần còn nắm giữ lực lượng quy tắc âm dương, quy tắc ngũ hành, điều này hầu như đã là mô hình cơ bản của vũ trụ bản nguyên rồi, ngoại trừ quy tắc sinh mệnh, quy tắc thời gian và quy tắc thiên địa cao nhất ra, hầu như không có loại quy tắc nào không diễn hóa ra được.
Lực lượng quy tắc, bản chất nhất, vượt qua lực lượng pháp tắc.
Tuy rằng tạo nghệ của Cổ Thần đối với pháp tắc thời gian so với pháp tắc sinh mệnh của Hồng kém hơn rất nhiều, thế nhưng lực lượng của Cổ Thần lại là bản chất, có phần khắc chế Hồng, thực lực của Hồng so với Thiên tuyệt đối không kém hơn dù chỉ một chút, nhưng tính nguy hiểm đối với Cổ Thần lại không nguy hiểm bằng Thiên.
Bởi vì Thiên nắm giữ chính là lực lượng quy tắc thiên địa, đây là lực lượng quy tắc so với Cổ Thần càng thêm cường đại hơn, hoàn toàn khắc chế Cổ Thần, mà lực lượng pháp tắc thời gian và pháp tắc sinh mệnh Hồng nằm giữ, tuy rằng vô cùng kinh khủng, nhưng cũng không phải là Cổ Thần không thể chống đối.
Uy lực của một chưởng Trấn Cổ này kinh khủng tuyệt luân, mấy cự đầu trận doanh Chư Thiên nhìn đều sợ hãi trong lòng, nhưng Cổ Thần lại hóa giải được dễ dàng, giống như đi lại trong sân vắng, hành tẩu trong chưởng cương, sao không khiến mọi người khiếp sợ.
- Tạo nghệ đối với pháp tắc thời gian dĩ nhiên khắc sâu như vậy, phạm vi ảnh hưởng tới dĩ nhiên vượt qua quá khứ bất biến và tương lai bất diệt? Đây là lực lượng thuộc về quy tắc thời gian? Còn có một loại lực lượng tinh thần tồn tại mà không tồn tại?
Thanh âm của Hồng kinh ngạc vang lên, ánh mắt người này vô cùng tinh minh, liếc mắt liền nhìn ra được bản chất lực lượng của Cổ Thần, nguyên nhân chính là lực lượng bàn chi đại đạo của Cổ Thần ẩn chứa tương lai bất diệt và quá khứ bất biến, như vậy mới có thể hành tẩu dễ dàng vững chắc dưới một chưởng Trấn Cổ của Hồng.
Tuy rằng trong thanh âm của Hồng tiết lộ vẻ kinh ngạc, thế nhưng lại không hề uể oải, nói:
- Ta là Hồng, ta không gì không làm được, quy tắc thời gian ngươi tìm hiểu không quá khắc sâu, không bằng được pháp tắc thời gian đại viên mãn cực hạn của ta, lực lượng tương lai bất diệt là có thể ngăn cản được ta sao? Tiếp ta một chiêu đại thần thông vô thượng – Trảm Diệt Vị Lai (chém giết tương lai)!
Đang khi nói chuyện, pháp ấn hai tay Hồng biến đổi liên tục, hai tay hợp thành hình chữ thập, một thanh cự kiếm che trời đột nhiên từ lòng bàn tay của Hồng nổ bắn ra.
Kiếm này dài tới vô số tỉ dặm, thẳng trùng cửu trọng vân tiêu, khiến vòm trời bị đâm thủng thành một lỗ cực kỳ to lớn.
- Trảm Diệt Vị Lai!
Hồng hét lớn một tiếng, cương kiếm khổng lồ không gì sánh được đột nhiên chém xống.
Toàn bộ thiên địa đều bị bổ ra, chia thành hai nửa.
Không gian bị chém qua toàn bộ hóa thành một mảnh tĩnh mịch, không còn bất cứ dấu hiệu sinh mệnh nào.
Một kiếm chém tới, diệt sát tương lai!
Sắc mặt của Cổ Thần cả kinh, tương lai không thể nắm bắt, có thể xác định, thế nhưng một kiếm của Hồng dĩ nhiên có thể trảm diệt tương lai?
- Không, đây không phải là lực lượng của pháp tắc thời gian, đây là pháp tắc tử vong do pháp tắc sinh mệnh diễn hóa ra, lấy pháp tắc tử vong diệt sát sinh cơ tương lai!
Cổ Thần hít một ngụm khí lạnh, loại thủ đoạn như thế này, cho dù là cổ thần thiên địa cũng không thể làm được.
Pháp tắc tử vong thuộc về chi nhánh của pháp tắc sinh mệnh, có sinh tức có diệt, sinh mệnh là một trong hai loại lực lượng huyền ảo vô thượng, lực lượng ẩn chứa cực kỳ pháp tạp, tự nhiên vô cùng vô tận, sống hay chết đều ở trong đó.
- Thuần âm thuần dương, thiên địa vô thường, Bàn cổ đại đạo, bất biến bất diệt, quá khứ bất biến, ta là vĩnh hằng!
Hai tay Cổ Thần kết pháp ấn biến đổi, đại đạo chi âm từ bốn phương tám hướng vang lên, chỉ thấy quy tắc âm dương quay xung quanh hắn mà vận chuyển, hóa thành hình thái cực vô cùng khổng lồ, ẩn chứa thiên cơ vận chuyển, vũ trụ diễn biến, quá khứ vĩnh hằng bất biến đều có mặt trong đó.
Cổ Thần đứng thẳng trong hư không, hai tay kết pháp ấn hợp thành chữ thập, lập trước ngực, giống như một pho tượng, tuyên cổ không nhúc nhích.
Xoẹt…
Kiếm cương cực lớn khiến thiên địa cũng bị chém thành hai nủa trong nháy mắt chém xuống, một kiếm này ẩn chứa lực lượng pháp tắc sinh mệnh và lực lượng pháp tắc thời gian cực kỳ cường đại, khiến tồn tại tương lai cũng bị giết chết trong nháy mắt, trong sát na liền chém vào đồ hình thái cực bên ngoài cơ thể Cổ Thần.
Kiếm cương thật lớn kia bị ngăn cản, nhưng kiếm ý kiếm thế cường đại không gì sánh được hoàn toàn trảm diệt hư không mười ức tám nghìn vạn dặm bốn phía hóa thành một mảnh đen kịt và tĩnh mịch.
Thái cực đồ chỉ tồn tại trong nháy mắt, lực lượng quy tắc âm dương bị kiếm cương thật lớn chém trúng, lập tức bị nát bấy, trong nháy mắt liền bị hóa thành hư vô, kiếm cương hơi chững lại rồi tiếp tục chém vào thân thể Cổ Thần.
Trong sát na xuyên thấu qua thân thể.
Tất cả bốn phía đều bị trảm diệt rồi, lần này, không chỉ có hư không mười ức tám nghìn vạn dặm, mà là kiếm cương chém tới, tất cả mọi thứ trong khoảng cách mấy trăm tỉ dặm đều hóa thành đen kịt và tĩnh mịch, từ nay về sau, phiến hư không này sẽ bị pháp tắc tử vong bao phủ, không thể sinh ra được bất cứ sinh mệnh gì khác, cho dù là không gian cũng không có,
Cho dù là cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn cũng không dám tiến đến, sẽ bị pháp tắc tử vong bị thương nặng.
Bất quá tại phiến hư không hắc tám và tĩnh mịch này, Cổ Thần vẫn như trước lặng yên không có việc gì đứng thẳng, hai tay hợp thành hình chữ thập, giống như một pho tượng, toàn thân giống như tuyên cổ tới nay đã tồn tại, vĩnh hằng bất diệt, vĩnh viễn đứng tại nơi đó, không có bất cứ lực lượng nào có thể thay đổi.
Nơi cực xa, hai mắt của mấy vị cự đầu trận doanh Chư Thiên trợn trừng, tròng mắt hầu như lọt ra ngoài, một kiếm Trảm Diệt Vị Lai này có uy lực cực mạnh, so với một chưởng Trấn Cổ kia còn mạnh hơn rất nhiều, thế nhưng vẫn không thể gây thương tổn tới Cổ Thần.
Sắc mặt của Hồng thay đổi, từ kinh ngạc hóa thành phẫn nộ!
Trấn Cổ và Trảm Sát Vị Lai chính là hai đại thần thông vô thượng trong trăm năm trở lại đây liên tục tìm hiểu đại đạo vĩnh sinh bất tử thành công, pháp tắc thời gian và pháp tắc không gian đã đạt tới cảnh giới đại viên mãn cực han mới sáng tạo ra.
Cái trước có thể trong nháy mắt trấn áp được cự đầu thiên địa vô lượng kiếp địa viên mãn, cái sau càng có thể bị thương nặng, thậm chí --- Diệt sát!
Đại thần thông sát thuật cường đại như vậy, cho dù là Côn Ngô Tiên Đế sống lại cũng phải tạm thời né tránh phong mang, thế nhưng hai đại thần thông sát thuật đều bị Cổ Thần hóa giải, dĩ nhiên ngay cả một cọng lông tóc cũng không hề bị tổn thương.
Hồng tự xưng là thiên hạ đệ nhất nhân, không gì không làm được, thế nhưng liên tục hai lần không thể làm gì được Cổ Thần, kẻ vốn bị hắn coi như nghịch tặc, như kiến hôi, trong lòng làm sao không giận?
- Tốt! Tốt! Tốt!
Hồng giận dữ thành cười, nói:
- Ha ha ha, ngươi dĩ nhiên có thể hóa giải được hai đại thần thông vô thượng Trấn Cổ và Trảm Sát Vị Lai, bất quá, nếu ngươi cho rằng hai chiêu này chính là lực lượng cường đại nhất của ta, vậy thì ngươi nghìn sai vạn sai rồi, cho ngươi kiến thức lực lượng cuối cùng của ta, cường hóa thàn thông Thiên Địa Thương Ca, tử vong chi ca -- -Chư Thần Hoàng Hôn!
Theo tiếng nói của Hồng vừa dứt, nhất thời hai tay hắn kết pháp ấn, vung lên bốn phía, trong sát na, không gian phương viên hàng tỉ dặm xuất hiện sóng gợn vô cùng vô tận, hình thành một vòng đại hồng chung cực kỳ khổng lồ.
Đôi môi của Hồng hé ra, bộc phát một âm phù quỷ dị tới cực điểm, lại chói tai khó nghe kinh khủng, âm phù này từ trong miêng hắn thoát ra, hình thù kỳ quái, tựa hồ như phù văn từ tiên thiên nào đó đã tồn tại.
Âm phù kia vừa mới ra khỏi miệng đã bị đại hồng chung hình thành từ gợn sóng vô cùng vô tận phương viên hàng tỉ dặm trong không gian khuếch tán, cuối cùng hình thành tự phù lớn hàng tỉ dặm, thanh âm cực kỳ khủng bố vang vọng mấy trăm tỉ dặm.
Trong đầu Cổ Thần bị đạo âm phù này trùng kích, toàn thân thiếu chút nữa từ trong hư không rơi xuống.
Tử vong chi ca --- Chư Thần Hoàng Hôn!
Ngay cả các cổ thần thiên địa nghe được âm phù này đều trở thành hoàng hôn của chư thần, đến tột cùng kinh khủng tới mức nào?
Đại đạo chi âm.
Vô hình vô tướng, không chỗ nào không có!
Hồng sử dụng Tử Vong Chi Ca --- Chư Thần Hoàng Hôn. Âm phù tiên thiên quỷ dị, hoàn toàn tràn ngập bất cứ không gian, vị diện, thời không nào.
Vô luận chân thân ở nơi nào, ở phiến thời không nào, bị Tử Vong Chi Ca tiếp xúc tới đều sẽ bị pháp tắc tử vong bao phủ, sinh sơ diệt sạch, thân tử đạo tiêu.
Ngay cả chư thần đều phải đối mặt với hoàng hôn, đối mặt với Tử vong chi ca tử vong, cho dù là cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn nghe được chỉ sợ cũng phải vẫn lạc.
Pháp tắc sinh mệnh đại viên mãn cực hạn, vô luận là bị vây trong đoạn thời gian nào, quá khứ, hiện tại, tương lai đều phải bị Tử vong chi ca hoàn toàn diệt sát.
Cổ Thần vận chuyển Bàn cổ đại đạo cũng không thể chống đỡ được Tử vong chi ca ăn mòn.
Tử vong chi ca xa xa không phải chỉ là một âm phù tiên thiên.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden