Người Cầm Quyền Tác giả: Nhất Tam Ngũ Thất Cửu
Chương 924: Vào Thành ủy
Nguồn: Mê Truyệ
- Đồng chí Vương Vĩnh Ninh nói rất hay, đại cục làm trọng, bây giờ cái gì là đại cục, ổn định, phát triển biến thành đại cục lớn nhất, tất cả công việc của chúng ta,chính là quay chung quanh đại cục phát triển ổn định của thành phố Ninh Hải, đoàn kết nhất trí, cùng cố gắng.
Hàn Đông mỉm cười nói, hắn ta đương nhiên rõ ý của Vương VĨnh Ninh, có điều đây cũng chính là cái Hàn Đông cần
Hàn Đông mặc dù nắm rõ đại cục của thành phố Ninh Hải, nhưng hiện giờ Vương Vĩnh Ninh là Chủ tịch thành phố, Hàn Đông cũng không hy vọng đem quá nhiều tinh lực phí phạm trong đấu tranh cùng y.
“Vương Vĩnh Ninh đã dựa vào nhà Tô, vậy thì không thể thật sự cùng hợp tác với mình được.”
Hàn Đông trong lòng thầm nghĩ,
“Nhưng mặc kệ thế nào, Vương Vĩnh Ninh tạm thời còn lật không nổi biển lớn, chỉ cần mình nắm chắc đại cục, vậy thì Vương Vĩnh Ninh chỉ có thể chọn lựa hợp tác, cứ hợp tác thế này làm điều kiện trước tiên đã, nhưng chỉ cần anh ta làm được việc, vậy thì mọi chuyện đều tốt rồi.”
Đối với Vương Vĩnh Ninh Hàn Đông quả là không lo lắng nhiều lắm, cái Hàn Đông lo lắng chính là mình thi hành một vài thao tác cải cách sẽ có ảnh hưởng không, may mắn là hai vị của Phó chủ tịch quan trọng nhất của Ủy ban nhân dân thành phố, đều đứng về phía Hàn Đông, như vậy sức ảnh hưởng của Hàn Đông đối với Ủy ban nhân dân thành phố bên kia cũng là rất lớn, cho nên cho dù Vương Vĩnh Ninh làm động tác nhỏ nào, Hàn Đông muốn xử lý anh ta cũng không phải là vấn đề gì quá lớn.
Thư ký của Hàn Đông là Vương Lập Bình mau chóng thu dọn đồ dùng của Hàn Đông, lại thêm một vài đồ dùng của chính Hàn Đông, tổng cộng vào cũng được hai thùng giấy không to không nhỏ.
Sau khi thăng lên làm Bí thư Thành ủy, Hàn Đông còn đang chuẩn bị dùng Vương Lập Bình, dù sao làm với nhau lâu như vậy rồi, cũng đã quen, tạm thời Hàn Đông cũng không có ý thay thư ký.
Mà Vương Lập Bình cũng rất muốn tiếp tục cùng làm với Hàn Đông, anh ta bây giờ là cán bộ cấp Phó cục, nếu như nói ra ngoài, hoặc là thuộc bộ môn trực tiếp trong khu dưới, ngay cả chức phó của cấp quận đều không đủ tư cách, nếu đi vào trong huyện đảm nhiệm chức phó, nhưng ở đây đi theo Hàn Đông, quả thực kém rất nhiều.
“Mặc dù Bí thư Hàn tạm thời chưa vào ủy viên thường vụ Tỉnh ủy tỉnh Giang Việt, nhưng sớm hay muộn cũng có 1 ngày được vào, hơn nữa tương lai chắc chắn sẽ nhận chức trong tỉnh, mình theo sát Bí thư Hàn, tiền đồ phía trước lớn hơn nhiều.”
Đây là suy nghĩ chân thực ở trong lòng Vương Lập Bình, cho nên Hàn Đông nói chuyện với anh ta, anh ta lập tức liền kiên quyết bày tỏ, nguyện ý đi theo Hàn Đông.
- Bí thư, tôi tiễn anh.
Trưởng ban thư ký ủy ban nhân dân thành phố Vương Tĩnh cười nói, giơ tay đón thùng giấy từ tay của Vương Lập Bình.
Hàn Đông cười cười, khẽ gật đầu, Vương Vĩnh Ninh làm Chủ tịch thành phố, dường như anh ta cũng muốn sớm thay đổi Trưởng ban thư kí, cho dù lập trường của Vương Tĩnh là rất rõ ràng, Vương Vĩnh Ninh chỉ sợ sẽ không có ý tiếp tục giữ cô ở bên.
Nhưng Vương Tĩnh là cán bộ cấp Phó giám đốc sở, muốn điều cô cũng không có gì dễ dàng, dù sao cũng phải sắp xếp cho cô một vị trí thích hợp.
Vương Vĩnh Ninh khách khí đưa Hàn Đông tiễn ra tận đầu bậc thang, cửa thang máy khép lại trong nháy mắt, nụ cười trên gương mặt anh ta liền biến mất.
Vương Tĩnh lần này hướng anh ta bày tỏ lập trường, lẽ ra anh ta bây giờ nhậm chức Chủ tịch thành phố mới, làm Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân, cô nên sắp xếp một chút công việc văn phòng… Nhưng cô quả thật tốt, trực tiếp đánh mất chính mình, chạy tới tiễn Hàn Đông.
“Trưởng ban thư ký này cần được nhanh chóng thay đi.”
Vương Vĩnh Ninh trong lòng rất tức giận nói,
“Ngoài ra còn Lôi Hữu Hạ, Trịnh Ân Ương nữa, những người này đều là thân tín của Hàn Đông, có bọn họ ở đây, mình đừng hòng cùng Hàn Đông đấu, cho dù có thật sự nắm trong tay Ủy ban nhân dân thành phố,cũng không dễ dàng. Chưa thành công, đồng chí vẫn cần cố gắng.”
Hàn Đông đã trải qua kinh doanh trong hơn một năm, Ủy ban nhân dân thành phố từ trên xuống dưới, các vị trí mấu chốt đều là người của hắn, Vương Vĩnh Ninh rõ nhất điểm này, cho nên tâm trạng của anh ta bây giờ, trong sự hưng phấn lại tràn đầy áp lực cực lớn, làm thế nào để đưa công việc của Ủy ban nhân dân thành phố khai triển ra, đây chính là cửa ải khó khăn đầu tiên bày trước mặt anh ta.
- Chào Bí thư
- Bí thư Hàn, chào anh
Dọc đường đi, mọi người đều cung kính chào hỏi Hàn Đông.
Đối với những người này, Hàn Đông trên mặt đều mỉm cười gật đầu coi như đáp lại.
Vương Tĩnh đi sau Hàn Đông một bước, cười nói:
- Bí thư Hàn, sau này thành phố Ninh Hải dưới sự lãnh đạo của anh, nhất định phát triển rất nhanh.
Hàn Đông mỉm cười nói:
- Vậy thì cũng phải dựa vào mọi người cùng cố gắng.
Cũng giống như Ủy ban nhân dân thành phố bên này, văn phòng Thành ủy tổng cộng có hai thang máy, gần phía trước mặt kia một cái là cung cấp nhân công phổ thông dùng, còn một cái đằng sau, thì chủ yếu cung cấp cho lãnh đạo thành phố dùng.
Mặc dù nói hai cái thang máy này không có phân công rõ ràng, nhưng đã hình thành thói quen, mọi người trong lòng biết rõ, cũng không có nhân viên công tác phổ thông nào ngốc nghếch chạy sang thang máy phía sau dùng.
Trong tiếng chào hỏi của mọi người, Hàn Đông và Vương Tĩnh, Vương Lập Bình đi đến thang máy đằng sau, rất nhanh đi đến văn phòng tầng chín.
Ủy viên thường vụ Thành ủy, Trưởng ban thư ký Dương Lợi Đông đã sớm nở nụ cười đợi đằng sau cửa thang máy rồi.
- Chào Bí thư Hàn.
Dương Lợi Đông cung kính chào hỏi.
- Trưởng ban thư ký, văn phòng làm việc của tôi sắp xếp như thế nào?
Hàn Đông hỏi, trong lòng bỗng nhiên nghĩ đến, Dương Lợi Đông cái tên này cũng không tồi, ‘Lợi Đông’ không phải là đối với mình có lợi sao?
Xem ra Lam Nghiệp dùng anh ta làm Trưởng ban thư ký vốn dĩ có vấn đề, nếu là gã ta gọi Dương Lợi Nghiệp dường như đối với Lam Nghiệp có lợi rồi.
Suy nghĩ viễn vông trong lòng Hàn Đông rất nhanh trôi qua, Hàn Đông đối với con người Dương Lợi Đông này, trước mắt bảo lưu lại suy nghĩ nghe nói quan sát, Trưởng ban thư ký chức vụ này rất khéo léo, nếu như Dương Lợi Đông có thể nhận rõ tình thế, vậy thì Hàn Đông dùng một chút cũng không sao, dù sao bây giờ Hàn Đông đã nắm trong tay đại cục của thành phố Ninh Hải, vậy thì cũng không cần thiết đem tất cả mọi người thay thành người của mình.
Chỉ cần không phải cố ý làm ảnh hưởng đến mình, vậy thì cho dù là bất đồng ý kiến, Hàn Đông cũng có thể dung nạp.
- Là như vậy, bây giờ có 3 phòng làm việc, lần lượt là phòng một, phòng năm, phòng sáu, anh xem …
Dương Lợi Đông cẩn thận nói.
Hàn Đông suy nghĩ một chút rồi nói:
- Tôi xem hay là tôi dùng phòng làm việc trước đây chủ tịch Lam đã dùng, cũng không cần thay đổi đi thay đổi lại.
Lam Nghiệp sau khi bị miễn đi ủy viên thường vụ Tỉnh ủy tỉnh Giang Việt, chức vụ Bí thư thành phố Ninh Hải, bị sắp xếp đi đảm nhiệm Phó chủ tịch Mặt trận Tổ quốc, cho nên Hàn Đông lấy chức vụ mới để xưng hô.
Dương Lợi Đông gật đầu nói:
- Dạ được, Bí thư Hàn mời qua bên này.
Mặc dù Hàn Đông đã sớm qua văn phòng làm việc của Lam Nghiệp nhiều lần, nhưng thân phận bây giờ không giống nhau, trước đây nói thế nào cũng là thân phận của khách, mà bây giờ Hàn Đông là lấy thân phận chủ nhân đi vào văn phòng.
Nhìn xung quanh một lần, bên trong những đồ vật thuộc cá nhân Lam Nghiệp đã dọn đi, đương nhiên còn có một vài cái mặc dù không phải là đồ đạc của cá nhân Lam Nghiệp, nhưng quả thật bày trí theo sở thích của Lam Nghiệp, để đồ xuống, những cái này Hàn Đông cũng cần điều chỉnh một chút.
Hàn Đông đối với yêu cầu của văn phòng làm việc rất đơn giản, sạch sẽ, rộng rãi, thân tiện là được rồi.
- Bí thư Hàn, anh xem có nhu cầu gì sắp xếp lại từ đầu?
Dương Lợi Đông hỏi.
Hàn Đông nói:
- Ừ, việc này để Vương Lập Bình làm đi, Trưởng ban thư ký không cần lãng phí thời gian tinh lực vào những việc nhỏ này.
Dương Lợi Đông gật đầu nói:
- Vậy được ạ, Bí thư Hàn có yêu cầu gì cứ chỉ bảo bất cứ lúc nào.
Hàn Đông nói:
- Được, tạm thời mọi người đều làm tốt công việc của chính mình là được rồi, mặc dù nói bộ máy Thành ủy đã qua điều chỉnh, nhưng công tác vẫn làm như trước, những cái khác đều là vấn đề nhỏ.
Sở dĩ nói như vậy, Hàn Đông muốn cho Dương Lợi Đông một tín hiệu, chính là hy vọng Dương Lợi Đông đem tư tưởng đặt vào trong công việc, không cần nghĩ nhiều, về phần những việc trước kia, mình cũng không truy cứu nhiều.
Dương Lợi Đông cũng là người hiểu biết, nghe được lời của Hàn Đông, hòn đá trong lòng anh ta cũng nhẹ đi một chút.
Bí thư Thành ủy thay người, Trưởng ban thư ký là lúng túng nhất, huống chi Dương Lợi Đông trước đây là người trong doanh trận của Lam Nghiệp, mà Lam Nghiệp mặc dù nói là vì Trung ương căn cứ theo công tác điều chỉnh đi, nhưng trên thực tế mọi người đều rõ, ông ta thực ra bị Hàn Đông đẩy đi. Hiện giờ Hàn Đông trở thành người đứng đầu Thành ủy, vị trí của Dương Lợi Đông cũng có chút lung lay rồi, bây giờ Hàn Đông bày tỏ ra ý có thể dung nạp mình, Dương Lợi Đông đương nhiên thở phào nhẹ nhõm, trong lòng tạm thời vẫn là thành thật đem những việc cần làm làm cho tốt, không làm bất cứ cái gì lộ ra ngoài, về phần những thứ khác, về sau nói vậy.
Dương Lợi Đông là thường vụ Thành ủy, là cán bộ cấp Giám đốc sở, nếu như Hàn Đông muốn anh ta đi, ngoài khiến anh ta đi sang Hội đồng nhân dân hoặc là đảm nhiệm chức vụ Mặt trận Tổ quốc ra, còn có thể điều anh ta ra bên ngoài. Nhưng nếu phải đi ra bên ngoài, dựa vào quá trình công tác, dường như cho anh ta làm Bí thư Thành ủy thành phố cấp 3 hoặc làm Chủ tịch thành phố đều có chút không thật, cho nên đường ra khả năng lớn nhất của anh ta, chính là đi sang Hội đồng nhân dân, Mặt trận Tổ quốc làm chức Phó dưỡng lão, như vậy anh ta rất không cam lòng, cho nên anh ta cần nỗ lực đem vị trí hiện tại giữ vững mới được.
Thừa dịp trong lúc Vương Tĩnh và Vương Lập Bình đang bận rộn bố trí lại văn phòng làm việc, Hàn Đông và Dương Lợi Đông giao lưu một chút, chủ yếu tiến thêm một bước tìm hiểu công tác của Thành ủy bên này.
Cho dù Hàn Đông đến thành phố Ninh Hải đã có thời gian hơn một năm rồi, nhưng vẫn cứ đều là ở bên Ủy ban nhân dân bên kia, đối với người của Thành ủy bên này, ngoài một vài nhân vật trọng yếu ra, hiểu biết đối với người khác không nhiều, rất nhiều người cũng chỉ là quen biết trong giới hạn nhất thời mà thôi, bây giờ thông qua giới thiệu của Dương Lợi Đông, cũng tiện có được hiểu biết bước đầu.
Bí thư mới đảm nhiệm, đối với nhân viên công tác bên mình chắc chắn phải có tìm hiểu rõ toàn bộ, như vậy mới có thể tiến hành sắp xếp và sử dụng hợp lý tốt được.
Trước tiên là phải đưa một vài Phó trưởng ban thư ký của svăn phòng làm rõ và dùng đúng việc, lúc cần thiết tiến hành điều chỉnh tương ứng, dù sao những người này đại đa số là người của Lam Nghiệp, Hàn Đông có một tiêu chuẩn dùng người, hắn ta trước tiên xem trọng năng lực công tác và thái độ công tác, nếu như không có năng lực, thái độ công tác cũng không được, người như vậy Hàn Đông cũng không do dự mà bỏ đi.
Phó trưởng ban thư ký của văn phòng Thành ủy đảm nhiệm công tác vận hành thường ngày của Thành ủy, phục vụ bên trong, liên lạc bên ngoài, nếu như không có nhân vật có năng lực, vậy thì hiệu suất công việc của Thành ủy sẽ giảm đi rất nhiều.
Mặc dù Hàn Đông không muốn làm bộ dạng một triều vua một triều thần, vậy là đối với Phó trưởng ban thư ký, Hàn Đông là hạ quyết tâm, phải nhanh chóng điều chỉnh tốt, hiện tại trước tìm Dương Lợi Đông tìm hiểu tình hình một chút, chắc chắn Dương Lợi Đông nếu như không phải quá ngốc, lúc này nên tương đối khách quan đánh giá một vài người, tiếp theo Hàn Đông sẽ quan sát một thời gian, sau đó sẽ lại tiến hành điều chỉnh, trên cơ bản cũng có thể làm quan hệ được thuận lợi rồi.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của ♥hcmutransmt06a♥
Người Cầm Quyền Tác giả: Nhất Tam Ngũ Thất Cửu
Chương 925 : Bố cục
Nguồn: Mê Truyệ
- Bí thư Hàn, văn phòng Thành ủy chuẩn bị mở cuộc họp hội nghị công tác, đến lúc đó mời anh đến phát biểu cho chỉ thị.
Dương Lợi Đông thăm dò nói.
Anh ta biết rõ Hàn Đông là Bí thư Thành ủy, vậy người của bên Thành ủy bên này, chắc chắn phải làm một lượt điều chỉnh, chỉ là không biết động thái lớn bao nhiêu. Anh ta để ý nhất là lợi ích của mình, trước đây Lam Nghiệp vẫn là để cho anh ta một chút quyền, cho nên văn phòng Thành ủy bên này có vài người thân tín, anh ta cũng không hy vọng thân tín của mình cũng bị Hàn Đông điều chỉnh đi.
Hàn Đông nghĩ một lúc nói:
- Hội nghị này tôi không tham gia, anh mời đồng chí Trạch Phi tham dự là được rồi, mấu chốt là chỉnh đốn tác phong, nâng cao hiệu suất công tác của mọi người là được rồi.
Chu Trạch Phi từ chức vụ Trưởng ban tổ chức cán bộ Thành ủy được điều chỉnh làm Phó bí thư Thành ủy chuyên trách, trong ủy viên thường vụ Thành ủy xếp thứ ba, lần này cũng coi như là bước tiến không nhỏ, người này trước đây vẫn cứ được coi là tương đối khiêm tốn, lần này lại coi như là một lần đột phá, Dương Lợi Đông anh ta trước đây là người đứng về phe Lam Nghiệp, bây giờ lại phân quản văn phòng Thành ủy, bởi vậy Hàn Đông không tham gia hội nghị công tác của văn phòng Thành ủy, mà là khiến Dương Lợi Đông trực tiếp đi mời Chu Trạch Phi tham gia là được rồi, trên thực tế cũng là trách nhiệm hiện tại của bọn họ.
Thái độ của Hàn Đông bây giờ thể hiện ra, hơn nữa còn thay đổi hành động thực tế, vậy tiếp sau đó xem Chu Trạch Phi và Dương Lợi Đông biểu hiện thế nào, nếu như bọn họ cảm thấy không được, vậy thì Hàn Đông cũng sẽ không khách khí với bọn họ nữa.
Tay cầm quyền lớn, sau đó đưa cho một nhánh ô-liu, đối phương nếu như không nhận, vậy thì chỉ có thể lấy phương pháp lôi đình trừng trị đối phương thôi.
Dương Lợi Đông chột dạ thầm nói :
“Xem ra Hàn Đông so với Lam Nghiệp, thủ đoạn quả nhiên cao tay hơn nhiều, hiện tại Hàn Đông nắm trong tay đại cục cuả thành phố Ninh Hải, nếu như hắn ta muốn điều chỉnh văn phòng làm việc Thành ủy, ai cũng không có lời để nói, huống chi Bí thư Thành ủy nắm trong tay văn phòng Thành ủy, đây là không thể nghi ngờ gì nữa, nhưng Hàn Đông lại muốn buông tay cho mình và Chu Trạch Phi đi làm, điều này mặc dù cùng với hắn đã nắm đại cục thành phố Ninh Hải mà bất cứ lúc nào cũng có thể điều chỉnh có liên quan, nhưng cũng rõ ràng cho thấy đầu óc và khí phách của hắn. Khó trách Lam Nghiệp không đấu lại được hắn ta.”
Dương Lợi Đông trong lòng thầm nghĩ, có điều như vậy cũng tốt, Hàn Đông càng có đại khí, cuộc sống của Trưởng ban thư ký Thành ủy này của anh ta càng tốt, chí ít chỉ cần anh ta một lòng đem công việc làm tốt, Hàn Đông cũng sẽ không cố ý làm khó anh ta.
Giao lưu một hồi, Dương Lợi Đông liền cáo biệt
- Bí thư, không bằng tôi cũng đến Thành ủy vậy.
Vương Tĩnh cười nói.
Hàn Đông cười lắc đầu nói:
- Cô vẫn ở Ủy ban nhân dân thành phố đi, qua hơn một tháng nữa, thì mở cuộc họp toàn thành phố rồi, Ủy ban nhân dân bên đấy còn có việc
Vương Tĩnh vừa nghe, mắt lập tức sáng lên một cái, lời của Hàn Đông, khiến trong lòng cô tự nhiên dâng lên một tia hy vọng.
Căn cứ theo thói quen thường, đại hội đại biểu Hội đồng nhân dân và hội nghị Mặt trận Tổ quốc thành phố Ninh Hải, khoảng cuối tháng hai đầu tháng ba mở họp, nghe ý của Hàn Đông vừa mới nói, có ý bảo mình lưu lại Ủy ban nhân dân thành phố bên này, chắc không phải là tiếp tục làm Trưởng ban thư ký văn phòng Ủy ban nhân dân thành phố, vậy thì chính là có ý cho cô vào Ủy ban nhân dân thành phố rồi.
Nói như vậy, Vương Tĩnh có ý thuận lợi thực hiện thăng cấp, hơn nữa làm cán bộ nữ, tuổi của cô không phải rất lớn, vậy thì làm Phó chủ tịch cấp giám đốc sở vài năm, tương lai nói không chừng lần này có cơ hội lại thăng quan nữa.
Mặc dù làm Phó chủ tịch thành phố, chỉ là so với Trưởng ban thư ký văn phòng Ủy ban nhân dân cao hơn nửa cấp, nhưng chức vụ của Phó chủ tịch thành phố rõ ràng trọng yếu hơn nhiều, đặc biệt là đối với tương lai thăng quan sau này của cô rất quan trọng.
- Vậy thì tôi nghe theo sự sắp xếp của Bí thư Hàn.
Vương Tĩnh mỉm cười nói.
Hàn Đông gật đầu nói
- Ừ, an tâm làm tốt công việc, phải phối hợp tốt với lãnh đạo, đem công việc của bản thân làm tốt.
- Bí thư an tâm, tôi trong lòng biết rõ.
Vương Tĩnh cười nói, đứng lên nói :
- Bí thư Hàn nếu không có việc gì nữa, vậy tôi đi về trước đây.
Cô Trưởng ban thư ký này, đem Chủ tịch thành phố gạt sang một bên cũng lâu như vậy rồi, nếu như lại không quay về, chỉ sợ Vương Vĩnh Ninh tức điên lên mất
Vương Tĩnh vừa đi không được bao lâu, Vương Lập Bình liền tiến vào báo nói Phó bí thư Chu Trạch Phi đến rồi.
- Mau mời Phó bí thư vào.
Hàn Đông nói, đứng lên chuyển mình, nghênh đón tận cửa, vừa bắt tay Chu Trạch Phi vừa nói:
- Đồng chí Trạch Phi, sau này anh đến trực tiếp đi vào là được rồi, thế nào còn bảo Lập Bình thông báo.
Chu Trạch Phi cười nở mặt nói:
- Bí thư Hàn, như vậy thế nào được, không có quy củ không được vuông tròn.
-Tôi đây cũng không có quy củ gì à.
Hàn cười nói
- Mọi người đều là đồng chí, trong công việc tận tâm tận lực, các phương diện khác, nên thoải mái thì thoải mái một chút.
Vương Lập Bình pha trà đem vào, nhẹ nhàng đặt xuống trước mặt của Chu Trạch Phi, sau đó nhẹ nhàng lui ra ngoài.
Từ Ủy ban nhân dân thành phố đến Thành ủy, Vương Lập Bình thân làm thư ký của Hàn Đông, sức ảnh hưởng trong chốn quan trường thành phố Ninh Hải đương nhiên lại trở nên lớn hơn một chút, nhưng anh ta lại giống như ngày trước, tâm tính không có thay đổi gì nhiều, cũng chú ý cẩn thận, không kiêu ngạo không nóng nảy.
Điểm này, cũng khiến Hàn Đông rất hài lòng.
Đối với người bên cạnh mình, Hàn Đông không chỉ hy vọng năng lực công tác của bọn họ không tồi, mà hơn nữa hy vọng nhân phẩm của bọn họ cũng không được thua kém. Dù sao làm thân tín, về sau con đường đi cùng Hàn Đông còn dài, nếu như nhân phẩm quá kém, vậy thì Hàn Đông nhất định là sẽ không chút ngần ngại một chân đá anh ta đi.
- Bí thư Hàn, Vương Lập Bình đi theo Bí thư Hàn càng ngày càng thành thục rồi.
Chu Trạch Phi nhìn thoáng qua bóng dáng của Vương Lập Bình vừa bước qua cửa, ngậm cười nói
Hàn Đông nói:
- Anh ta ấy à, vẫn còn phải thêm một bước tôi luyện nữa.
Chu Trạch Phi nói:
- Đó là Bí thư kỳ vọng vào anh ta cao, như tôi thấy, Vương Lập Bình đã rất ưu tú rồi. Bí thư Hàn, đồng chí Trương Ngân Đạt của phòng thư ký số một, cũng đã gần 10 năm rồi, tôi thấy cũng nên cho anh ta thuyên chuyển đến cấp dưới để rèn luyện, chức trưởng phòng, tôi thấy do đồng chí Vương Lập Bình đảm nhiệm, là không có vấn đề.
Anh ta vừa đến, thì bắt đầu giải quyết vấn đề sắp xếp chức vụ của Vương Lập Bình - thư ký của Hàn Đông, cũng thông qua phương thức này biểu thị thiện ý với Hàn Đông.
Hàn Đông cũng không khách khí nói:
- Ừ, đồng chí Chu Trạch Phi suy xét rất chu đáo, cán bộ chúng ta, cần phải trải qua quá trình rèn luyện trên nhiều cương vị, mới có thể trưởng thành nhanh hơn, nếu như vẫn muốn lưu lại văn phòng Thành ủy, đối với trưởng thành cũng là không có lợi. Đương nhiên rồi, đến cơ sở đi rèn luyện, cũng cần sắp xếp tốt công việc tương ứng, cũng cần phải dấy lên mục đích rèn luyện, nhưng cũng cần cho bọn họ môi trường và không gian sáng tạo làm việc, việc này, đồng chí Trạch Phi có thể cùng Trưởng ban Thiên Bằng làm mẫu, không chỉ đồng chí Trương Ngân Đạt, các đồng chí thích hợp khác, cũng có thể tiến hành sắp xếp đi.
Chu Trạch Phi hít một hơi, nói:
- Bí thư thật tốt, tôi sẽ nhanh chóng cùng với Trưởng ban Chu thương lượng, đưa ra phương án thích hợp để Bí thư Hàn xem qua.
Mặc dù nói Hàn Đông bảo anh ta và Chu Thiên Bằng thương lượng, nhưng quyền quyết định cuối cùng lại là trong tay Hàn Đông, liệt ra một loạt danh sách nếu như Hàn Đông không vừa ý, vậy thì tất cả đều là uổng công.
Hàn Đông nói:
- Chuyện này, cũng không cần quá vội, tôi có một ý tưởng, vchính là cần tăng cường cán bộ cơ quan đối với việc đi sâu tìm hiểu của công tác hạ tầng, tăng cường giao lưu và liên hệ, có thể sắp xếp thời cơ thích hợp, cán bộ cơ quan tổ chức đến cắm điểm ở hạ tầng đặc biệt, thời gian cũng không thể quá ngắn, chí ít cũng cần một tuần, yêu cầu nhân viên cắm chốt, nghiêm túc tìm hiểu tình hình thực tế, nắm vững tin tức nguyên vẹn, tốt nhất là có thể đưa ra ý kiến có tính xây dựng đối với cơ sở , thúc đẩy phát triển, đây cũng là tốt. Một vài cán bộ của chúng ta, quanh năm suốt tháng chỉ ở cơ quan, tác phong cơ quan tương đối nghiêm trọng, đối với cơ sở hạ tầng thiếu hiểu biết, tâm trạng nặng không qua được, thông qua hoạt động lần này, cũng có thể kích thích tính tích cực trong công tác của mọi người.
“Hàn Đông đây là muốn làm gì, chỉnh đốn lớn sao?”
Chu Trạch Phi trong lòng thầm nghĩ nói, vừa nãy Trưởng ban Bí thư Dương Lợi Đông đến văn phòng của anh ta, cùng anh ta nói chuyện một hồi, phân tích nói Hàn Đông có thể sẽ không tiến hành chỉnh đốn lớn đối với văn phòng Thành ủy, anh ta yêu cầu chính là mọi người tận tâm tận lực công tác, mà hơn nữa không nhất định toàn bộ người văn phòng là của hắn ta, điều này đối với Chu Trạch Phi vẫn là rất vui mừng, bởi vậy thái độ này của Hàn Đông, khiến cuộc sống của Phó bí thư Thành ủy anh ta dễ dàng hơn nhiều, rất nhiều việc xử lý cũng trở nên thuận tiện hơn chút.
Có điều Hàn Đông bỗng nhiên chạy ra phương án cắm điểm, hình như cho thấy hắn có động thái lớn à, mặc dù nói là cắm một tuần, nhưng nếu như có nhu cầu, cũng có thể bảo người khác thời gian cắm điểm dài hơn, nếu như vậy, cũng không thể phát động tác dụng của điều chỉnh cán bộ.
Trong lòng ngờ vực như vậy, Chu Trạch Phi ngoài miệng lại biểu thị hoàn toàn tán đồng công việc mà Hàn Đông đưa ra, anh ta nói:
- Bí thư Hàn thật sự nhằm vào điểm mấu chốt đưa ra căn bệnh của nhiều cán bộ trước mắt, có một vài cán bộ, đừng xem anh ta bốc phét gật đầu nói, nhưng thật sự muốn bọn họ đi xuống cơ sở làm công tác thực tế, thì bọn họ không được rồi. Bây giờ bên trong thành phố đang tiến hành công tác thí điểm nông thôn mới, vì thúc đẩy phát triển kinh tế xã hội của nông thôn thành phố chúng ta, thu nhỏ khoảng cách thành phố nông thôn, mà nếu như cán bộ của chúng ta đối với công tác cơ sở hạ tầng không tìm hiểu rõ, vậy thì có thể chân chính lý giải phương châm, chính sách công tác của Ủy ban nhân dân, làm thế nào có hiệu lực chấp hành được chứ? Bởi vậy tôi kiến nghị, công tác cắm điểm, đều chọn khu vực nông thôn, đồng thời thời gian cũng không nhất định hạn chế một tuần, lúc cần có thể dài hơn một chút, nửa tháng, một tháng cũng được mà.
Hàn Đông trong lòng không nhịn được cười, xem ra Chu Trạch Phi là người hiểu chuyện, có điều anh ta vẫn là nghĩ nhiều một chút, tự mình đề ra việc cắm điểm, mục đích có thể là đả kích ai, chủ yếu vẫn là vì khiến mọi người quan tâm nhiều hơn cơ sở hạ tầng, quan tâm nhiều hơn phát triển nông thôn.
- Ừ, ý kiến của đồng chí Chu Trạch Phi rất tốt, liên quan đến việc cắm điểm, đồng chí Chu Trạch Phi sẽ cùng Ban Tổ chức, đưa ra phương án.
Chu Trạch Phi gật đầu nói:
- Không có gì, đúng rồi, bây giờ đã là cuối tháng rồi, thời gian thành phố chúng ta mở họp cụ thể, vẫn chưa đưa ra, anh xem hay là rút ngắn thời gian mau chóng quyết định.
Hàn Đông nói:
- Cũng phải quyết định sớm một chút, như vậy đi, tuần sau mở họp hội nghị thường ủy mở rộng, trong hội nghị thảo luận một chút, ngoài ra cũng đem vấn đề nhân sự cần thiết giải quyết cho xong.
Bất luận là họp hội ý Bí thư hay là hội nghị thường ủy Thành phố, Hàn Đông đều là nắm giữ đại đa số, cho nên trong lòng hắn vô cùng tự tin, có việc gì, có thể trực tiếp thảo luận trong hội nghị thường ủy.
Chu Trạch Phi cảm thấy trên người Hàn Đông một kiểu mạnh mẽ, trong lòng dấy lên một hồi cảm xúc, lúc đang mở miệng nói, điện thoại trong tay Hàn Đông reo lên, anh ta liền lập tức đứng lên cáo từ.
Hàn Đông đứng lên tiễn Chu Trạch Phi, lấy điện thoại xem, điện thoại lại là Hầu Khôn gọi đến.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của ♥hcmutransmt06a♥
Người Cầm Quyền Tác giả: Nhất Tam Ngũ Thất Cửu
Chương 926: Song song vào Bộ Nguồn: Mê Truyệ
- Ha ha, lãnh đạo đang làm gì đấy?
Hầu Khôn vừa cười ha hả trong điện thoại vừa nói.
Hàn Đông cười bảo:
- Không làm gì cả, sao anh rảnh rỗi gọi điện cho em thế.
Hầu Khôn cười hi hi trả lời:
- Tôi sau này có nhiều nhất là thời gian để quấy rầy cậu đấy.
Hàn Đông ngẩn người một lúc, chợt hỏi:
- Sao thế, anh không đi làm nữa à?
Hầu Khôn là con trai của dượng cả Hầu Vệ Dân của Hàn Đông. Cậu ta trước giờ vẫn làm trong phòng công an thành phố Kim Lăng. Tuy cậu ta lớn hơn Hàn Đông hơn một tuổi, nhưng sự nghiệp lại kém xa Hàn Đông, đến giờ cậu ta chỉ là một cán bộ cấp huyện, vốn dĩ không đáng là gì cả trong dòng họ Hàn to lớn này. Còn Hàn Đông đã là một cán bộ thứ trưởng cấp cao với nhiều thành tích trong chính trường. Không chỉ có chỗ đứng nhất định trong Hàn hệ mà trong giới chính trường của nước Trung Hoa cũng có sức ảnh hưởng không nhỏ, nhận được sự chú ý của nhiều vị quan lớn.
Hiện nay Hàn Đông không chỉ là nhân vật trung tâm của đời thứ ba trong dòng họ Hàn, mà thanh thế của hắn còn ngầm được liệt vào đời thứ hai trong dòng họ. Còn về con đường tiến thân thì hắn đã hơn hẳn hầu hết mọi người.
Chính vì vậy, khi những người trẻ tuổi của Hàn gia đứng trước mặt Hàn Đông không tùy tiện thoải mái như đối với những người bình thường. Dù hắn thân thiện gần gũi, nhưng họ vẫn cảm nhận được sự nghiêm nghị ẩn trong hắn, giống như đối diện với các bậc cha chú vậy.
Chỉ có điều mọi người đều là anh em với nhau, trong sự tôn trọng còn có thêm vài phần thân thiết.
- Dĩ nhiên có đi làm rồi. Anh mà dám không đi làm thì cha anh còn không đánh gãy chân anh à.
Hầu Khôn cười ha hả nói tiếp:
- Có điều anh đã đến Biện Châu rồi, sau này sẽ làm việc ở đây.
Hàn Đông không khỏi ngờ vực hỏi:
- Anh đến đây làm rồi à?
- Đúng vậy, hai tỉnh chúng ta trao đổi cán bộ chính trị pháp luật với nhau, tổng cộng có bốn người qua đây, vài ngày nữa sẽ chính thức đến trình diện. Anh đến đây trước để thám thính tình hình.
Hầu Khôn nói tiếp:
- Hơn một tiếng nữa anh sẽ đến Ninh Hải.
Hàn Đông đáp:
- Vâng, đợi anh đến rồi chúng ta sẽ nói chuyện nhiều hơn.
- Ừ, đến nơi rồi nói tiếp.
Hàn Khôn nói
Sau khi cúp máy, Hàn Đông gọi cho Lữ Nhạc, báo cho cô ấy biết chuyện Hầu Khôn sắp đến, nhờ cô ấy sắp xếp mọi thứ trước, sau đó mời cậu ta đến nhà dùng cơm.
Năm giờ rưỡi chiều, Hầu Khôn đã đến thành phố Ninh Hải, cậu ta trực tiếp ngồi xe đến Thành ủy, đăng ký ở ngoài cổng xong liền đi thẳng lên lầu, rất nhanh đã đi đến bên ngoài phòng làm việc của Hàn Đông.
- Xin chào, anh đến có việc gì không ạ?
Vương Lập Bình trông thấy Hầu Khôn liền đi ra khách sáo hỏi. Tuy cậu ta là thư ký cấp cao của thành phố Ninh Hải, nhưng đối với bất cứ ai cậu ta cũng tỏ thái độ rất khách khí, không hề có chút thái độ ngạo mạn gì cả. Cậu ta càng tỏ ra như thế, các quan viên của thành phố Ninh Hải càng cảm thấy cậu ta thâm trầm khó đoán, ngay cả một số ủy viên thường vụ thành phố cũng cư xử rất khách sáo với cậu ấy.
Hầu Khôn cười nói:
- Tôi đến tìm sếp của các anh.
Vương Lập Bình ngẩn người một lúc liền hỏi:
- Xin hỏi anh có chuyện gì…
Lúc này Hàn Đông đã nghe thấy tiếng của Hầu Khôn, vội vàng đi ra, cười nói:
- Anh Khôn, anh đến rồi à.
Nghe tiếng gọi “anh Khôn”, trong lòng Hầu Khôn ngọt như ăn phải mật ong vậy. Hàn Đông gọi cậu ta như vậy trước mặt người khác, khiến cậu ta càng cảm thấy có thể diện bội phần.
Dù rằng thư ký là người thân cận nhất của một lãnh đạo, nhưng dù thân mấy cũng không phải là người nhà.
Hầu Khôn khẽ nhếch môi cười bảo:
- Anh mới đến. Biết cậu vẫn chưa về nên anh đến đây tham quan một tí.
Vương Lập Bình nhìn cách đối đáp của Hàn Đông và Hầu Khôn liền biết ngay mối quan hệ giữa họ rất thân thiết, liền mỉm cười đi chuẩn bị trà nước.
Hầu Khôn tham quan một vòng văn phòng của Hàn Đông, sau đó ngồi lên chiếc sô fa làm bằng da thật đặt trong phòng khách, cầm lấy ly trà nóng hổi mà Vương Lập Bình vừa mới để xuống bàn, nhấp một ngụm rồi nói:
- Thư ký của cậu giỏi thật, cư xử chừng mực, rất thận trọng vững vàng.
Hàn Đông cười bảo:
- Sao thế, thích cậu ta rồi à, hay là để cậu ta làm thư ký cho anh nhé.
- Anh chưa đạt đến cấp độ đó, cũng không dám giành thư ký với cậu.
Hầu Khôn nói
- À đúng rồi, Hàn Vũ vẫn khỏe chứ, bây giờ chắc biết nói rồi phải không.
Hàn Đông gật đầu bảo:
- Ừ, có thể nói được những từ đơn giản rồi. Thằng nhỏ càng ngày càng dễ thương đó.
Mỗi lần nhắc đến con trai của mình, Hàn Đông không bao giờ tỏ ra khiêm tốn cả.
Cùng lúc đó Hàn Đông nghĩ đến đứa con gái chưa thấy mặt qua bao giờ của mình, nghĩ chắc rằng nó sẽ rất dễ thương, sau này nhất định sẽ xinh đẹp y như mẹ nó.
Hai người nói chuyện cả buổi trời, đến lúc kém mười phút hết giờ làm việc, Hàn Đông quyết định về sớm.
Về đến nhà, Lữ Nhạc đã căn dặn người giúp việc chuẩn bị cơm từ sớm, cô ấy cũng đeo tạp dề phụ giúp, Hầu Khôn thấy vậy liền tỏ vẻ vui sướng vì được hậu đãi nói:
- Ôi, em dâu đích thân xuống bếp à, anh đúng là vinh hạnh quá rồi.
Lữ Nhạc mỉm cười nói:
- Vậy lát nữa anh nhớ ăn nhiều vào nhé.
Ngay khi Hàn Đông vừa vào đến nhà, Tiểu Hàn Vũ liền sà vào lòng hắn, sau đó nhìn Hầu Khôn với đôi mắt sáng như ánh sao, dường như đang dò xét xem người này rốt cuộc là ai.
- Tiểu Vũ, đến đây cho chú ôm một cái nào.
Hầu Khôn vừa cười vừa chìa hai tay ra.
Hàn Vũ nép người ra sau, ngẩng đầu lên nhìn Hàn Đông.
Dáng vẻ cậu bé như vậy khiến cho mọi người rất buồn cười.
Hàn Đông vuốt đầu cậu một cái rồi nói:
- Đi đi con.
Tiểu Hàn Vũ lúc này mới chìa hai cánh tay mềm mại ra, nghiêng người về phía trước.
- Ha ha, thằng bé này cũng biết nghe lời thật đấy.
Hầu Khôn cười nói.
Sau khi cơm nước xong xuôi, đến giờ chiếu chương trình thời sự, nhìn thấy Hàn Vũ ngồi ngay ngắn bên cạnh Hàn Đông với bộ dạng như ông cụ non, Hầu Khôn càng cười lộn ruột, luôn miệng nói rằng thằng bé sau này sẽ giống như ba nó, chắc chắn sẽ vượt trội hơn người.
- Thời gian này việc trao đổi cán bộ các địa phương với nhau ngày càng diễn ra thường xuyên. Lần này tỉnh của anh không chỉ trao đổi cán bộ với tỉnh Giang Việt, mà còn tiến hành trao đổi với các tỉnh phía tây nữa. Hình như Trịnh Đồng cũng sắp đến tỉnh Giang Việt đấy.
Hầu Khôn vừa xem ti vi vừa nói.
Hàn Đông ngẩn người một lúc, bèn hỏi:
- Cậu ấy cũng muốn đến à?
Hầu Khôn trả lời:
- Đúng vậy. Hôm qua anh có gọi điện cho cậu ta, cậu ta bảo tỉnh của cậu ấy cũng đang tổ chức trao đổi cán bộ, cậu ta đã nói với dượng ba rồi, rằng muốn xin được trao đổi qua đây, ha ha. Sau này anh em chúng ta tề tựu đông đủ rồi nhé.
- Đúng là chuyện tốt đây, khó mà có dịp tề tựu với nhau.
Hàn Đông vừa nói nhưng trong lòng lại có một chút ngờ ngợ. Tuy rằng Trịnh Đồng cũng giống như Hầu Khôn đều là cán bộ cấp huyện, nhưng bọn họ người đến trước người đến sau đều nhắm đến tỉnh Giang Việt, rốt cục là vì chuyện gì đây.
Hầu Khôn lúc này lại nói:
- Lần này sở dĩ cậu không thể vào được ủy viên thường vụ tỉnh Giang Việt, chủ yếu là do người phía trên liên kết với Tô gia. Chẳng qua lần này lão gia chủ động nhượng bộ. Bây giờ trung ương đang đấu sức xung quanh đại hội đảng. Lúc đầu mọi người đều dị nghị về việc cậu ba và dượng ba cùng lúc vào bộ chính trị, lão Long và Lão Tô là người phản đối gay gắt nhất, nhưng lần này vì chuyện của cậu mà chuyện của cậu ba và dượng ba có chuyển biến lớn, có lẽ nắm chắc phần lớn cơ hội được vào bộ chính trị cùng một lúc. Hơn nữa lần này dù cậu không vào được ủy viên thường vụ tỉnh Giang Việt cũng không bị thiệt gì nhiều, sau này sẽ bù lại cho cậu. Có lão gia ở đây, lão Long và lão Tô cũng không thể làm mưa làm gió được đâu.
- Ha ha, hay đấy.
Hàn Đông quay qua nhìn Hầu khôn
- Lần này qua đây chắc là được thăng nửa cấp hả?
Hầu Khôn ngẩn ra hỏi:
- Sao cậu biết thế?
Hàn Đông cười nhẹ nói:
- Nếu không thì dượng cũng không để cho anh nói những chuyện này rồi.
Thực ra rất dễ phân tích. Dù Hầu Khôn là con trai của dượng cả Hầu Vệ Dân, nhưng với một cán bộ cấp huyện thì làm sao cậu ta có thể phân tích việc đấu đá của cấp trên có lý như vậy được. Cách giải thích duy nhất chính là những điều này đều do Hầu Vệ Dân nói cho cậu ta biết. Dĩ nhiên trong đó còn cộng thêm lý giải và ý tưởng của cậu ấy, nhưng Hầu Vệ Dân có thể nói những chuyện này cho cậu ta biết chứng tỏ dần dần đã công nhận việc tiến thân của Hầu Khôn. Lần này ra tỉnh bạn làm việc, chắc chắn phải được thăng nửa cấp, trở thành cán bộ cấp phó sở.
Hầu Khôn với gương mặt đầy vẻ thán phục nói:
- Cậu vừa nghe là biết ngay chuyện gì rồi. Trước đây ba không hề nói với anh những thứ này. Lần này nếu không phải vì trao đổi qua đây, chắc là ông ấy cũng không nói chuyện này cho anh biết đâu. Ông ấy còn bảo anh sau này theo cậu học hỏi nhiều hơn nữa.
Hàn Đông nói:
- Có gì đáng học đâu chứ. Mỗi người một tính cách khác nhau, con đường tiến thân cũng không giống nhau. Hơn nữa anh bây giờ được lên chức cán bộ cấp phó giám đốc sở, xem như phát triển rất tốt, chỉ cần đi chắc từng bước một, tiền đồ phía trước cũng không tệ.
Hầu Khôn nói:
- Ừ, anh cũng không mong ước gì nhiều, chỉ cần lên tới chức bộ trưởng là tốt rồi. Đến lúc đó cậu làm sếp, anh sẽ làm việc cho cậu.
Hàn Đông không nhịn được cười bảo:
- Đảm trách một chân chạy của bộ chắc là đảm đương không nổi.
Vừa rồi nghe Hầu Khôn nói, cộng với sự hiểu biết và phân tích của bản thân, Hàn Đông càng hiểu rõ hơn về tình hình dòng họ Hàn đang đối mặt, cũng có câu trả lời cho lý do vì sao lần này mình không vào được ủy viên thường vụ tỉnh Giang Việt.
Xem ra ý của lão thái gia lần này là muốn cho cha Hàn Chính và dượng ba Trịnh Trạch Hoa cùng bước vào bộ chính trị, nhưng lại gặp phải sự phản đối của hai thế lực là Long Chính Bang và Tô Đức Hạ, nên có chút căng thẳng. Nhân lúc hắn điều chỉnh vị trí để cho Long Chính Bang và Tô Đức Hạ liên kết thắng ván cờ nhỏ này, việc cản trở bản thân hắn vào ủy viên thường vụ cũng khiến toàn cục của lão thái gia có được điểm đột phá, hoặc là có sự thỏa hiệp của Long Chấn Bang hoặc Tô Đức Hạ, hoặc là giành được sự ủng hộ của các thế lực khác. Nhờ đó Hàn Chính và Trịnh Trạch Hoa có thể thuận lợi cùng nhau bước vào bộ chính trị.
Hầu Vệ Dân nói chuyện này cho Hầu Khôn biết, chính là dự liệu trước sự việc trên cơ bản đã được quyết định rồi, chỉ cần không xảy ra việc lớn ngoài ý muốn, thì không còn phải lo lắng đến việc Hàn Chính và Trịnh Trạch Hoa cùng bước vô bộ chính trị.
Chính vì điều này nên một chút hi sinh của Hàn Đông lại có thể đổi lấy thắng lợi lớn hơn cho Hàn Gia. Dù sức ảnh hưởng của lão thái gia có lớn đến mấy, nhưng cùng lúc đưa con trai và con rể vào bộ chính trị sẽ rất dễ gây bất mãn đối với một số người. Đúng lúc Hàn Đông, người nổi như cồn của đời thứ ba của Hàn Gia điều chỉnh vị trí thu hút mối quan tâm của một số người, vì vậy bố cục của lão thái gia đã được hoàn thành thuận lợi.
Chỉ cần hoàn thành bố cục của bậc trưởng bối thì chút tổn thất nhỏ này của Hàn Đông không đáng là bao. Suy cho cùng thì lần này cũng không phải lên chức lớn lắm. Hiện giờ hắn cũng là cấp thứ trưởng. Sau vài tháng nữa bước vào tỉnh ủy sẽ như nước sông chảy ra biển lớn.
‘So với lúc trước, Hàn Gia đã phát triển khác biệt một trời một vực. Thế hệ của cha và dượng cả trước đây không phát triển tốt lắm, càng không thể bước vào bộ chính trị.’
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của ♥hcmutransmt06a♥
Người Cầm Quyền Tác giả: Nhất Tam Ngũ Thất Cửu
Chương 927: Lo lắng chất đầy trong lòng Chủ tịch thành phố Nguồn: Mê Truyệ
“Mặc dù nói vài vị ủy viên thường vụ lớn mới chính là lãnh đạo chủ yếu của đảng và nhà nước, nhưng ủy viên của bộ chính trị cũng chỉ có khoảng mười người đổ lại, cộng thêm ủy viên thường vụ, tổng cộng bộ chính trị có khoảng hai mươi người, là tầng lớp quyết định chính sách của đảng. Đối với những việc lớn của đảng và nhà nước đều có quyền phát ngôn rất lớn. Cùng lúc tăng thêm hai ủy viên là một bước tiến không nhỏ của Hàn gia. Hơn nữa, tuy rằng lần này lão thái gia nhượng bộ để hoàn thành đại cuộc, nhưng lão thái gia còn thì nhất định sẽ đưa những người khác vào ủy ban thường vụ trung ương, nói cách khác, vào kỳ sau quyền lực của Hàn gia ở trung ương sẽ tiến thêm một bước lớn, sức mạnh tăng thêm không ít.”
Hàn Đông thầm suy tư, trong đầu nhớ về những ký ức trước đây. Gia tộc họ Hàn đã phát triển lớn mạnh hơn nhiều, không còn như lúc trước dễ dàng bị người khác lật đổ một khi lão thái gia qua đời. Hơn nữa sức khỏe hiện giờ của lão thái gia rất tốt, sức ảnh hưởng đang trong thời kỳ đỉnh cao, vì vậy có thể thấy được sự phát triển lớn mạnh không ngừng của Hàn gia.
Vả lại lần này Hầu Khôn và Trịnh Đồng lại đến tỉnh Giang Việt trao đổi cán bộ, kỳ thực cũng chứng minh rằng mọi người đã thừa nhận sự phát triển của Hàn Đông tại thành phố Ninh Hải, thậm chí là tỉnh Giang Việt.
Vì vậy cho đến bây giờ, Hàn Đông cũng chỉ nhận được cuộc gọi của Triệu Nhạc thông báo việc hắn không thể vào được thường vụ tỉnh Giang Việt, nhưng hắn đã tìm hiểu rõ ràng đầu đuôi sự việc rồi. Hơn nữa từ sự sắp xếp hiện giờ của mọi người có thể thấy được bản thân hắn không bao lâu nữa chắc chắn sẽ có được những gì trước kia đã bị vuột mất.
Từ khi Hàn Đông được bổ nhiệm làm bí thư thành ủy thành phố Ninh Hải, chứ không được bổ nhiệm làm ủy viên thường vụ tỉnh ủy. Các cán bộ của ủy ban nhân dân thành ủy thành phố và huyện thị các khu vực, có người cảm thấy rằng Hàn Đông gặp phải thế lực và áp lực lớn mạnh nên trong lòng có chút dao động.
Hàn Đông cũng ngầm cảm thấy điều này nhưng hắn hoàn toàn không để tâm đến.
Ở tỉnh Giang Việt, bị áp lực là chuyện bình thường. Điều này trước khi đến thành phố Ninh Hải Hàn Đông đã đoán trước rồi, hơn nữa còn chuẩn bị sẵn tâm lý. Vì vậy dù xảy ra chuyện gì hắn cũng không hề chán nản. Huống chi tuy hắn không vào được thường vụ tỉnh Giang Việt, nhưng hắn đã hoàn toàn nắm giữ đại cuộc thành phố Ninh Hải. Hiện giờ dù có một số người lòng dạ lung lay, hắn cũng không bận tâm, vì những người ở lại thật sự mới là người có thể dùng được. Những người gặp chút sóng gió liền mất đi lập trường kiên định nếu muốn đi thì cứ để họ đi.
- Hàn Đông, hay là anh đến thành phố Ninh Hải làm cùng với cậu nhé.
Hầu Khôn cười bảo.
Hàn Đông nói:
- Em thì không thành vấn đề, quan trọng là phải xem phía tỉnh sắp xếp như thế nào. Các anh thuộc diện trao đổi cán bộ, tỉnh nhất định có sự sắp xếp thống nhất. Anh là cán bộ cấp Phó giám đốc, lại nằm trong hệ thống pháp chính, vị trí có thể làm cũng không nhiều. Tuy nhiên em khuyên anh nên đến học tập tại thành phố cấp 1, tốt nhất là được làm ủy viên thường vụ thành ủy, bí thư Đảng ủy Công an kiêmcục trưởng cục công an. Hiện nay nhà nước ngày càng quan tâm đến hệ thống công an, chuyện cục trưởng công an do bí thư Đảng ủy Công an kiêm chức cũng tương đối nhiều.
- Anh cũng nghĩ vậy, tuy nhiên người thuộc diện trao đổi cán bộ phải do tỉnh ủy bổ nhiệm mới được.
Hầu Khôn đáp. Trước đây cậu ta làm việc tại thành phố Kim Lăng. Thành phố này cũng là thành phố cấp phó tỉnh, nên dù cho cấp bậc của cậu ta tăng lên đến cấp cục trưởng, nhưng trong phần kinh nghiệm làm việc vẫn còn nhiều khiếm khuyết. Lần trao đổi cán bộ lần này nếu có thể đến thành phố cấp 3 đảm nhiệm vị trí ủy viên thành ủy, đối với cậu ta mà nói cũng là một việc tốt.
Chuyện này Hàn Đông cũng không thể giúp đỡ được gì. Suy cho cùng hiện giờ hắn không phải ủy viên thường vụ tỉnh ủy, vả lại tỉnh nhà nhất định có phương án riêng trong việc dùng người đối với những người thuộc diện cán bộ trao đổi, trước khi họ đến trình diện thì đã có quyết định từ trước. Ngoài ra còn một nguyên nhân nữa là mối quan hệ giữa Hàn Đông và Hầu Khôn không thể giấu được những người có ý đồ với hắn. Ở vào hoàn cảnh của hắn hiện giờ tại tỉnh Giang Việt, nếu hắn giúp đỡ Hầu Khôn, e rằng kết quả sẽ trái ngược hoàn toàn. Ngược lại thuận theo tự nhiên, để tỉnh nhà sắp xếp, có lẽ cũng không đến nỗi nào.
Hầu Khôn ở lại thành phố Ninh Hải vài ngày, sau đó lại đi thành phố Biện Châu. Cậu ta buộc phải đến phòng tổ chức tỉnh ủy trình diện theo thời gian quy định.
9 giờ sáng thứ 2, thành phố Ninh Hải mở cuộc họp ủy viên thường vụ thành ủy
Hàn Đông đến phòng họp thành ủy đúng giờ, mọi người đều đến đông đủ cả rồi.
Đây là lần đầu tiên mở cuộc họp ủy viên thường vụ từ khi Hàn Đông đảm nhiệm chức vụ bí thư thành ủy đến nay. Vả lại vấn đề đưa ra thảo luận tương đối quan trọng nên mọi người đều rất xem trọng.
Khi Hàn Đông bước vào phòng họp, mọi người đều ngước lên âm thầm chào bằng ánh mắt.
Hàn Đông ngồi xuống, mắt đảo qua một vòng thấy mọi người đều đến đông đủ cả.
Hội nghị ủy viên thường vụ thành ủy ngoài các ủy viên thường vụ ra còn có chủ tịch hội đồng nhân dân thành phố Tạ Minh Huy, chủ tịch mặt trận tổ quốc thành phố Trương Bân Nam đến dự thính. Việc để hai vị này tham dự cuộc họp chủ yếu là muốn thể hiện tính công khai trong chính sách của thành ủy. Hơn nữa trong cuộc họp lần này còn thảo luận đến các vấn đề của thành phố Ninh Hải trong năm nay, vì vậy hai vị này cũng đã chuẩn bị từ trước.
Ngoài ra trong phòng họp còn có nhân viên của văn phòng, chủ yếu phụ trách trà nước, ghi biên bản cuộc họp, v.v.. mọi người đều được phân công nhiệm vụ rõ ràng.
- Mọi người đều đã đến đông đủ cả, vậy bây giờ chúng ta bắt đầu cuộc họp.
Hàn Đông tuyên bố.
- Cuộc họp hôm nay có ba vấn đề chính cần thảo luận.
- Thứ nhất thảo luận về phương án công tác thí điểm xây dựng nông thôn mới tại quận Tân Giang. Thứ hai là thảo luận về việc bố trí cán bộ thành ủy và ủy ban nhân dân thành phố xuống nông thôn công tác.Thứ ba là vấn đề liên quan đến việc chuẩn bị cho cuộc họp của mặt trận tổ quốc thành phố và hội đồng nhân dân thành phố. Ba vấn đề này mọi người đều đã biết từ trước, đều có thời gian suy nghĩ, chuẩn bị, hi vọng hôm nay mọi người thoải mái phát biểu ý kiến. Chúng ta sẽ thảo luận vấn đề đầu tiên trước, xin mời đồng chí Hữu Hạ giới thiệu phương án công tác thí điểm xây dựng nông thôn mới.
Lôi Hữu Hạ đáp lại một tiếng, sau đó bắt đầu giải thích chi tiết. Vấn đề này cậu ta luôn tham gia thực hiện, nên hiểu rất rõ về phương diện này. Cả phương án cậu ta xem đi xem lại hơn chục lần gần như thuộc làu, vì thế khi giải thích cũng rất mạch lạc trôi chảy. Các ủy viên có mặt trong phòng họp, ngay cả trưởng ban tổ chức thành ủy mới Chu Thiên Phối cũng đã nghe qua rồi, cũng đều tương đối hiểu và biết đây là một trong những công tác trọng điểm của Hàn Đông. Mọi người đều không có ý kiến gì khác. Vì vậy sau khi Lôi Hữu Hạ giới thiệu xong, mọi người đều đồng tình, đồng thời đưa ra một số ý kiến không mang tính chất xây dựng.
Sau đó mọi người giơ tay biểu quyết, phương án này chính thức được thông qua tại cuộc họp thường vụ, ít ra về mặt lãnh đạo mà nói, công tác thí điểm xây dựng nông thôn mới quận Tân Giang ngày càng trở nên danh chính ngôn thuận rồi.
Tiếp theo dĩ nhiên là vấn đề cử cán bộ xuống nông thôn công tác.
Hàn Đông bày tỏ ý kiến của mình trước:
- Sở dĩ đề xuất phương án đưa cán bộ xuống nông thôn công tác chính là muốn để mọi người hiểu rõ hơn về tình hình công tác cấp cơ sở, sau này trong công việc có thể nhận thức được mọi tình hình của cấp cơ sở, giúp mọi người phát triển công việc một cách vững vàng. Hiện nay có không ít cán bộ chỉ chăm chăm theo ý lãnh đạo, lãnh đạo nghĩ sao thì họ nghĩ vậy, ý kiến của lãnh đạo cũng chính là ý kiến của họ. Những người như vậy thật sự chỉ là những kẻ a dua theo người khác, chỉ biết nhìn lên, không nhìn thấy gì ở bên dưới. Hiện tượng thoát ly cơ sở, thoát ly quần chúng này nguy hiểm vô cùng. Chúng ta phải đề phòng từ bây giờ. Tuy rằng thời gian công tác không được quá lâu, kết quả nhận được cũng không nhiều như dự đoán, nhưng chỉ cần chúng ta sắp xếp cẩn thận, yêu cầu nghiêm khắc, nhất định sẽ có được kết quả như mong đợi. Tôi đã bàn với đồng chí Trạch Phi giao cho phòng tổ chức đưa ra phương án thực hiện. Sau đây xin mời trưởng phòng tổ chức Chu trình bày chi tiết với mọi người.
Chu Thiên Phối điềm tĩnh lau cặp kính đang để trên bàn rồi đeo lên. Sau đó lấy ra một quyển sổ tay nhỏ trình bày các phương án bố trí đủ mọi phương diện từ việc tổ chức, thực hiện, đến giám sát quản lý v.v.. rõ ràng đâu vào đấy.
Trước đó Chu Thiên Phối có đến tìm Hàn Đông để báo cáo sự việc này. Lúc đó ông ta thẳng thắng bày tỏ mối lo ngại chuyện này cuối cùng chỉ mang tính phong trào, sau khi Hàn Đông cùng ông ta trao đổi kỹ hơn về vấn đề này, cộng với một số ý kiến ông ta đưa ra, cuối cùng cho ra phương án của ngày hôm nay.
Đây là sự việc đầu tiên Hàn Đông đề xuất từ khi nhậm chức bí thư thành ủy đến nay, cũng không có ai đứng ra phản đối, ngoài ý kiến tán đồng ra, còn lại đều đưa ra một vài ý kiến hoàn thiện phương án.
Hai vấn đề đầu tiên được giải quyết vô cùng suông sẻ. Cả cuộc họp cho người ta một cảm giác rất hòa hợp thân thiện.
Đến đề tài thảo luận thứ ba, bầu không khí có phần hơi ngột ngạt. Tuy rằng họp định kỳ hàng năm, nhưng hiện nay trong ủy ban nhân dân thành phố có một vài phó chủ tịch đã đến tuổi về hưu, vì vậy nhân cuộc họp lần này tiến hành thuyên chuyển vị trí cũng là chuyện rất bình thường.
Tuy trước giờ Hàn Đông không biểu lộ ý định này ra ngoài, nhưng mọi người đều hiểu một chuyện, đó là hắn chắc chắn muốn đẩy Vương Tĩnh lên. Ngoài ra Lâm Dũng là người thân cận của hắn, trước đây thiếu chút nữa là trở thành phó chủ tịch thành phố, lẽ nào Hàn Đông lại không nghĩ đến cậu ta.
Mà đây cũng là điều Vương Vĩnh Ninh lo lắng nhất. Tuy lần này Hàn Đông hơi bị lép vế một tí, nhưng sau lưng hắn còn cả thế lực lớn mạnh, tạm thời tỉnh nhà nhất định sẽ nhân nhượng hắn, rất nhiều việc sẽ phải làm theo ý của hắn. Bây giờ Hàn Đông muốn điều chỉnh vị trí các cán bộ trong ủy ban nhân dân thành phố, chỉ cần thành ủy thành phố Ninh Hải đưa ra danh sách đề nghị, thì tỉnh ủy hầu như không phản đối.
Mà nếu để Hàn Đông đạt được mục đích của hắn thì Vương Vĩnh Ninh sẽ càng khó làm việc trong ủy ban nhân dân thành phố rồi.
Chính vì vậy mà ngay từ đầu Vương Vĩnh Ninh đã ra vẻ lấy mọi người làm trọng, muốn hợp tác với Hàn Đông. Nếu ông ta không hợp tác với hắn, chắc chắn sẽ bị hắn ép đến đường cùng, không còn cơ hội phản kháng lại. Chỉ có hợp tác trước sau đó mới có cơ hội chống lại hắn.
Nhìn thấy Hàn Đông ung dung chủ trì cuộc họp, trong lòng Vương Vĩnh Ninh lo lắng vô cùng.
- Sau đây chúng ta sẽ thảo luận vấn đề thứ ba, bàn về vấn đề bố trí công việc của thành phố chúng ta trong năm nay. Thời gian này tôi đã suy nghĩ rất kỹ, một số cán bộ của thành phố có tuổi đời quá lớn, dẫn đến việc chồng chất một số công việc, không có chí tiến thủ, đối với vấn đề này, chúng ta nhất định phải hết sức coi trọng…
Nghe những lời nói đầu của Hàn Đông, Vương Vĩnh Ninh không khỏi chột dạ trong lòng, thầm nghĩ:
‘Quả nhiên không ngoài dự đoán, Hàn Đông không chút nhượng bộ, giờ còn muốn động tới các cán bộ trong ủy ban nhân dân thành phố.’
Đột nhiên Vương Vĩnh Ninh cảm thấy ngột ngạt trong lòng. Cứ như vậy e rằng chỉ còn lại một mình y trong ủy ban nhân dân thành phố, trên danh nghĩa là chủ tịch thành phố nhưng không ai nghe lời y cả.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của ♥hcmutransmt06a♥
Người Cầm Quyền Tác giả: Nhất Tam Ngũ Thất Cửu
Chương 928: Ép Tỉnh ủy phải nhường bộ Nguồn: Mê Truyệ
Các Ủy viên thường vụ đều đang lắng nghe Hàn Đông nói chuyện, trong lòng đều đang suy nghĩ, cảm giác Hàn Đông đang động chạm đến bộ máy Ủy ban nhân dân thành phố. Hàn Đông nói đến một vài cán bộ lớn tuổi không có chí tiến thủ, còn không phải nói hai vị Phó Chủ tịch thành phố hay sao.
“Xem ra Hàn đông mặc dù không bước vào Tỉnh ủy Giang Việt, nhưng không có một chút ảnh hưởng tích cực nào, hơn nữa còn càng trở nên cứng rắn. Chỉ e Chủ tịch thành phố Vương Vĩnh Ninh không dễ làm rồi. Hàn Đông không dễ đối phó giống như Lam Nghiệp.”
Người có lòng vẫn âm thầm suy nghĩ.
Vương Vĩnh Ninh đương nhiên là người tức tối nhất. Ý tứ của Hàn Đông cho thấy thái độ của hắn, dựa vào thế cục Ninh Hải bây giờ, đề cử hai người vào Ủy ban nhân dân thành phố, chắc chắn sẽ phải là người của hắn.
Chỉ cần Hàn Đông kiểm sóat tốt, như vậy mọi việc sẽ thuận theo ý hắn mà tiến lui rồi. Và Vương Vĩnh Ninh cũng hiểu rõ, nếu như Hàn Đông đi một vòng trong tỉnh, e rằng công việc của hắn sẽ không gặp trở ngại lớn như vậy.
- Bí thư Hàn nói rất hay, chúng ta nhất định phải gấp rút lên, nhất định phải nắm rõ các hạng mục công tác, khai thác đổi mới, thúc đẩy công tác. Đương nhiên, chúng ta phải phân tích một cách cụ thể vấn đề, giữ lại đội ngũ cán bộ vững chắc. Dù sao sức người mới là nhân tố lao động chủ yếu, nếu như đội ngũ cán bộ không ổn định, vậy sẽ rất phức tạp, rất khó ổn thỏa.
Đợi Hàn Đông nói xong, Vương Vĩnh Ninh liền tiếp lời. Dù sao Hàn Đông cũng không nói tiếp vấn đề nên gã liền tranh thủ xen ngang không để hắn đạt được ý đồ.
- Sang năm là nhiệm kỳ mới. Từ giờ tới lúc ấy, công việc đang ứ đọng. Chúng ta cần tranh thủ chuẩn bị đầy đủ công tác, cần nhất là duy trì tính ổn định của đội ngũ cán bộ.
Lôi Hữu Hạ nói:
- Chủ tịch Vương nói rất hay, duy trì tính ổn định của đội ngũ cán bộ rất quan trọng, tuy nhiên không phải là cố định tòan bộ nhân viên, dù sao cũng phải đổi mới thay cũ, đó là việc rất bình thường. Đặc biệt là một số đồng chí lãnh đạo tuổi tác đã cao, nếu không lui về thì lớp trẻ làm sao đi lên được. Nếu không có một cục diện biết tiến biết lui hợp lý, thì làm sao giữ được sự ổn định của hàng ngũ cán bộ chứ. Nhà triết học Mark đã nói: “Không nên dùng ánh mắt cô độc, bất di bất dịch để xem xét vấn đề mà phải biết biến hóa, phát triển để xử lý sự việc.” Động viên các cán bộ thực hiện đúng trình tự thay mới, đó là rất phù hợp với quy luật phát triển sự vật đấy chứ. Hơn nữa cũng là vì giữ gìn sự ổn định của hàng ngũ cán bộ. Lấy Ủy ban nhân dân thành phố làm điển hình, đồng chí Hải Châu đã đến tuổi về hưu rồi, đồng chí Dịch Phu còn nửa năm nữa cũng đến lúc về hưu, việclui về đối với hai đồng chí là hợp lý. Hoặc có thể điều bọn họ đến Hội đồng nhân dân hoặc Mặt trận tổ quốc, như vậy là có lợi với tập thể rồi.
Tuy Hàn Đông không cùng Lôi Hữu Hạ bàn luận về ý kiến chuyên môn của mình, nhưng Lôi Hữu Hạ nghe qua khúc dạo đầu của Hàn Đông, liền hiểu rõ sự tính tóan của hắn, nên đã chủ động nói rõ ý kiến chủa mình.
Vương Vĩnh Ninh sắc mặt sa sầm xuống. Lôi Hữu Hạ giữ chức Phó Chủ Tịch thường trực thành phố, hiện đang kiên trì ủng hộ Hàn Đông, đối với gã thật sự rất bất lợi.
Hàn Đông khẽ mỉm cười:
- Đồng chí Hữu Hạ nói phải lắm, mọi người cùng nhau bàn luận tiếp đi.
Chuyện vừa bắt đầu, liền đề cập tới vấn đề nhân sự của Chính phủ. Không khí trong phòng họp trở nên ngưng đọng lại.
Thái độ Hàn Đông mạnh mẽ, không né tránh vấn đề. Hội nghị thường vụ trước đây, cũng không thảo luận vấn đề chọn người giữ chức Phó chủ tịch thành phố. Tuy rằng cũng có vấn đề đó nhưng Hàn Đông chỉ cho thảo luận công việc bình thường. Hàn Đông làm như vậy khiến Vương Vĩnh Ninh rất bị động.
Phó bí thư Chu Trạch Phi thản nhiên nói:
- Hai đồng chí Hải Châu và Dịch Phu quả thật đã đến lúc nên điều chỉnh.
Câu nói của gã làm cho Vương Vĩnh Ninh như chìm sâu vào vực thẳm, biết chắc chuyện này căn bản không cứu vãn nổi rồi.
Điều khiến hắn đau lòng nhất là Lam Nghiệp bị Hàn Đông đẩy đi rồi nhưng gã lại không thể giữ lại ai bên mình, chỉ lo không thể tìm thấy người tin cậy nữa.
Mọi người bàn luận sôi nổi, đều đồng ý với quan điểm của Hữu Hạ, cũng như quan điểm của Hàn Đông.
Hội nghị tiến hành thuận lợi đúng theo như tưởng tượng của Hàn Đông. Và kết quả cuối cùng là từ ngày 12 đến ngày 16 tháng 3 cử hành Hội nghị Mặt trận Tổ quốc, Hội đồng nhân dân, và đề cử Vương Tĩnh, Lâm Dũng giữ chức Phó chủ tịch thành phố.
Chủ tịch Hội đồng nhân dân Tạ Minh Huy khiêm tốn ngồi trong khán phòng, ngọai trừ lúc tổ chức thảo luận vấn đề thể hiện chút ý kiến bản thân, lúc khác đều lặng yên ngồi một chỗ.
Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Trương Bân Nam lại rất nhiệt tình, đưa ra một số ý kiến rất có ích.
Sau khi họp xong, Vương Vĩnh Ninh mặt mày ủ rũ quay trở về văn phòng.
Hàn Đông bảo thư ký Vương Lập Bình gọi trưởng ban tuyên giáo Vương Đại Vĩ vào phòng làm việc.
- Đại Vĩ, trong lúc này cần phải nắm rõ tình hình công tác, cần thể hiện quan điểm chủ đạo. Vì công tác thí điểm kiến thiết nông thôn mới, vì công tác tuyên truyền động viên, phải tổ chức đài truyền hình, tòa sọan báo xoay quanh chủ đề này. Sử dụng nhiều hình thức để Thành ủy Ủy ban nhân dân thành phố đạt hiệu quả quảng cáo tốt nhất.
Hàn Đông vẻ mặt rất bình thản nhưng trong lời nói thể hiện ý tứ khó mà phản bác.
Vương Đại Vĩ gật đầu nói:
- Bí thư yên tâm, Ban tuyên giáo nhất định làm theo chỉ thị, đưa ra những tuyên truyền quảng cáo trọng điểm, đưa đến những tác dụng tốt nhất.
Anh ta hiểu được ý nghĩ của Hàn Đông. Công tác tuyên truyền đôi khi không mang quá nhiều ý nghĩa thực tế, nhưng trong nhiều trường hợp lại rất quan trọng. Như bây giờ, Hàn Đông đang muốn đưa Vương Tĩnh và Lâm Dũng vào Ủy ban nhân dân thành phố. Vì vậy trên phương diện tuyên truyền, cần làm cho bọn họ tỏa sáng khiến mọi người bắt đầu hiểu rõ thêm về hai người đó. Như vậy sẽ thuận lợi cho từng bước đường của họ.
Về điểm này, Vương Đại Vĩ đương nhiên sẽ tòan lực phối hợp tốt. Giữ chức Trưởng ban tuyên giáo, Đại Vĩ đương nhiên phải xoay quanh những quyết sách triển khai công việc. Hiện tại Thành ủy cũng đã có quyết địng thông qua, đề cử Vương Tĩnh và Lâm Dũng ứng cử cho Phó chủ tịch thành phố. Anh ta đương nhiên phải sắp xếp tốt công việc tuyên truyền của mình.
“Hiện giờ thành phố Ninh Hải đã là thiên hạ của Hàn Đông, mình nên làm tốt phận sự của mình, không để Hàn Đông nắm lấy nhược điểm. Còn về chuỵên khác, không nghĩ ngợi nhiều, càng không nên tham gia vào mâu thuẫn giữa Hàn Đông và Vương Vĩnh Ninh thì hơn.”
Vương Đại Vĩ nghĩ thầm. Tuy rằng Vương Vĩnh Ninh nhiều lần ám thị cho anh ta, chỉ đường dẫn lối nhưng Vương Đại Vĩ anh ta không mấy ưng tên Vương Vĩnh Ninh, cho nên lựa chọn vị trí trung lập.
Tiễn Vương Đại Vĩ, Hàn Đông suy nghĩ một lúc, bấm điện thọai thư ký Bí thư tỉnh ủy Tào Hoành Vị.
- Xin chào, tôi là Hàn Đông ở Ninh Hải, ngày mai tôi sẽ đến Biện Châu, phiền cậu thông báo tình hình công tác đến Bí thư Tào
Hạ Kim Tùng theo Tào Hoành Vị được một thời gian, rất được tín nhiệm, tháng trước mới được bổ nhịêm làm Phó giám đốc sở Văn phòng tỉnh ủy. Giữ chức trưởng ban thư ký tỉnh Giang Việt, ở quan trường có ảnh hưởng không nhỏ, rất nhiều người phải thông qua gã để tiếp cận Tào Hoành Vị. Đối với gã phải biết nịnh bợ, ngay cả Phó chủ tịch tỉnh cũng phải khách khí với gã vài phần.
Tuy vậy, Hàn Đông cũng sẽ không giống mọi người cẩn thận từng li. Cho dù đối mặt với Tào Hoành Vị hắn cũng sẽ không có nửa phần nhu nhuợc.
Hàn Đông tuy rằng tạm thời chưa nắm được thế cờ ở tỉnh Giang Việt nhưng hiểu khá rõ tình hình ở đây rồi, biết được cả tình cảnh hiện tại của Tào Hoành Vị. Hơn nữa bản thân nhiều lần tạo áp lực, Tuy rằng Tào Hoành Vị chưa thể hiện là đối thủ nhưng cũng không thể cho là bạn bè được.
Hơn nữa Tào Hoành Vị lo nghĩ cho tiền đồ của gã.Vì vậy đối mặt với sự chèn ép ngấm ngầm của người khác chắc sẽ không thể làm quá mạnh tay
Vì thế lần này sở dĩ Hàn Đông chuẩn bị đi gặp Tào Hoành Vị chủ yếu là vì muốn nói chuyện với gã về tình hình điều chỉnh cán bộ ở Ninh Hải. Được sự ủng hộ của gã thì coi như bộ máy nhân sự ở Ninh Hải mới ổn định lại được.
Hàn Đông cũng không thể đợi đến nhiệm kỳ sang năm mới từ từ chứng thực từng cán bộ ở các cấp. Hiện tại nắm giữ đại cục nên nhanh chóng ổn thỏa lại nhân sự như vậy mới tốt cho kế hoạch thực thi cải cách của hắn.
- Bí thư Hàn, chào ngài.
Hạ Kim Tùng vừa nghe giọng hắn, thái độ liền khách sáo đi rất nhiều.
- Bí thư chờ một lát.
Kim Tùng đặt nhẹ điện thọai xuống, gõ cửa Tào Hoành Vị báo cáo:
- Thưa bí thư, đồng chí Hàn Đông ở Ninh Hải gọi tới muốn nhắn ngày mai sẽ đến báo cáo tình hình công tác.
Tào Hoành Vị sững người, liền nhẹ nhàng cười:
- Tôi biết rồi, cậu bảo cậu ấy 2 rưỡi chiều đến phòng làm việc của tôi, những chuyện khác thì nói với tôi sau.
- Vâng thưa bí thư
Hạ Kim Tùng đáp. Sau khi đưa cho Tào Hoành Vị bình trà đã pha sẵn, bèn cẩn thận lùi ra ngoài, rồi cầm điện thọai trả lời Hàn Đông. Đồng thời gã cũng cảm thấy kinh ngạc vài phần. Biết rằng chiều mai Tào Hoành Vị định cùng Phó bí thư, Chủ nhiệm ủy ban kỷ luật Trần Viêm Lâm nói chuyện, nhưng lại vì Hàn Đông mà dời lại. Đủ thấy lãnh đạo coi trọng việc hắn ta tới thăm hỏi như thế nào.
Lúc này, Tào Hoành Vị ngồi trong phòng, tay phải cầm chiếc bút máy ký tên, gõ nhẹ trên mặt bàn.
Trên mặt Tào Hoành Vị có nét suy tư, hiển nhiên là đang suy nghĩ lý do Hàn Đông đột nhiên đến báo cáo công tác.
Lẽ ra ở Ninh Hải hắn đã bị Hoành Vị chèn ép mấy lần, chắc rằng trong lòng sẽ cảm thấy khó chịu. Dựa vào thân thế của hắn, cho dù Hàn Đông trước giờ không đến báo cáo tình hình, cũng không thể nói khích hắn được.
Nhưng bây giờ Hàn Đông mới lên giữ chức Bí thư thành ủy Ninh Hải, đột ngột đến báo cáo công tác, khẳng định không phải đến kết thân rồi, mà là có chuyện mới đến.
“Lần này Hàn Đông đi một nước cờ thật hay. Hắn tuy rằng không thể tiến vào Ủy viên thường vụ tỉnh ủy, nhưng vấn đề giữa hắn và Trịnh Trạch Hoa lại được giải quyết. Nhà họ Hàn lại có được lợi. Hơn nữa Hàn Đông tuy hơi bị chèn ép một chút nhưng với hắn cũng chẳng có tổn thất mấy.”
Tào Hoành Vị trong lòng lặng yên phân tích
“Theo người ngoài thấy thì, Hàn đông đã bị áp chế, như vậy hắn có thể mượn cơ hội này, lấy thân phận của người chịu áp bách làm chút động tác, ép trên tỉnh nhượng bộ sự tình của thành phố Ninh Hải, vậy là có thể nắm giữ tốt thành phố Ninh Hải rồi”
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của ♥hcmutransmt06a♥