|
|
08-04-2008, 07:21 PM
|
|
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 6
Qua cơn thỠthách
Văn Äồng cảm thấy khối thịt mịn mà ng lại đè lên ngÆ°á»i chà ng và má»—i lần nhÆ° thế, toà n thân chà ng nhÆ° má»m nhÅ©n ra, tim chà ng Ä‘áºp mạnh...
Bá»—ng... thân hình mát mịn ấy sao lại rá»i khá»i mình chà ng trong giây phút quá Ä‘á»™t ngá»™t ấy, dù cho có thông minh tá»™t đỉnh Ä‘i nữa, chà ng cÅ©ng không thể nà o Ä‘oán ra được tại sao.
Chà ng ngạc nhiên vô cùng, tại sao mới đây đối phương tỠra rất bồng bột, xúc động, giỠlại đột nhiên rút lui?
Chà ng giÆ°Æ¡ng đôi mắt lên nhìn, thì ra nà ng thiếu nữ tuyệt sắc thân thể trần truồng kia Ä‘ang nằm dÆ°á»›i đất ôm chân của má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà mặc sắc phục cung trang mà u và ng nhạt.
NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà cung trang nà y có đôi mắt lóng lánh, má»› tóc Ä‘en huyá»n cùng là n môi má»™ng Ä‘á», ai vừa nhìn và o cÅ©ng phải tiêu tan thần trÃ, nà ng đẹp cái đẹp cao quà ai bì cho kịp.
Thiếu phụ cung trang lạnh lùng nói :
- Ngươi dám bắt kẻ ngoà i và o cung sao không bẩm cho ta biết?
Thiếu nữ lõa thể sợ sệt van lơn :
- Ân sÆ°! Äệ tá»...
- Im Ä‘i!
Cung trang thiếu phụ lớn tiếng :
- Ta xem ngÆ°Æ¡i cà ng ngà y cà ng to gan, dám là m những Ä‘iá»u nhÆ¡ nhá»›p thế nà y!
Thiếu nữ lõa thể biết việc không phải tầm thÆ°á»ng cúi gáºp đầu xuống đất lạy lục.
Äệ tá» nhất thá»i bồng bá»™t đã phạm và o đại tá»™i, mong ân sÆ° thÆ°Æ¡ng tình...
Thiếu phụ cung trang phất tay lạnh lùng :
- Äã hiểu phạm và o Ä‘á»u cấm váºy thì láºp tức xuống lãnh cung chịu tá»™i.
Thiếu nữ lõa thể vâng dạ, cung kÃnh cúi đầu lạy tạ rồi vá»™i và ng mặc ngay áo quần, im lặng rá»i khá»i căn phòng bà máºt.
Trong căn phòng bà máºt chỉ còn lại thiếu phụ cung trang và Văn Äồng hai ngÆ°á»i, nhÆ°ng đôi mắt thiếu phụ cứ mãi nhìn cá»a sổ hÆ°á»›ng vá» má»™t cây chuối tiêu, đôi mắt mÃm lại, vầng trán căng thẳng, hình nhÆ° Ä‘ang suy nghÄ© má»™t việc gì trá»ng đại lắm.
Văn Äồng nhìn sững và o ngÆ°á»i nà ng, tá»± nhủ :
“Thầy trò hai ngÆ°á»i, tuy cÅ©ng da trắng mặt xinh dáng Ä‘iệu tuyệt sắc, nhÆ°ng má»™t Ä‘Ã ng thì cá» chỉ cao sang, nhÆ° tiên nữ, còn má»™t kẻ thì dâm loạn lăng loà n, giở trò tồi bại, ôi!
Lạ tháºt lá»i lẽ trách móc của nà ng lúc nãy, hình nhÆ° không...â€
Vừa nghÄ© đến đây, bá»—ng thấy thiếu phụ cung trang khẽ dá»i gót ngá»c Ä‘i đến bên chà ng.
Mùi thÆ¡m phảng phất, Văn Äồng bá»—ng nghe bên tai vá»›i giá»ng trong trẻo phát lên :
- NgÆ°á»i nhá» tuổi! Tên cáºu gá»i là gì? Äệ tá» của môn phái nà o?
Văn Äồng hừ lên má»™t tiếng lạnh lùng quay mặt vá» hÆ°á»›ng khác không hỠđếm xỉa.
Mặt của cung trang thiếu phụ bá»—ng hiện lên má»™t luồng sát khÃ, đôi bà n tay trắng nhÆ° ngá»c từ từ Ä‘Æ°a ra, nhằm ngay thần phong huyệt nÆ¡i ngá»±c của Văn Äồng Ä‘iểm tá»›i.
Thì ra, thiếu phụ đột nhiên cảm thấy có một ý niệm thương tiếc kẻ hữu tà i, nà ng quyết định phá lệ của bổn môn, khiến vị thiếu niên nà y trở thà nh một nam đệ tỠđầu tiên trong môn phái nà ng.
CÅ©ng bởi vì ý nghÄ© kỳ quặc ấy, Văn Äồng má»›i thoát khá»i cảnh chết chóc vừa qua, nà ng Ä‘Æ°a đôi tay trắng nõn nà lên vẹt mấy là n tóc rối, mặt nở má»™t nụ cÆ°á»i tÆ°Æ¡i nhÆ° hoa xuân dịu dà ng nói :
- NgÆ°á»i trẻ tuổi! Có lẽ cáºu không ngá» rằng hà nh Ä‘á»™ng ngạo ngược của cáºu lúc nãy, đủ khiến cho tánh mạng cáºu phải kết liá»…u chăng!
Văn Äồng đâu phải chẳng hiểu Ä‘iá»u đó, mạng chà ng hiện Ä‘ang nằm trong lòng bà n tay bà ta, chỉ má»™t cái tằng hắng thì cÅ©ng đủ Ä‘i Ä‘á»i, song tánh tình cứng cá»i hồi giá», nghe nói thế không tá» vẻ sợ hãi, trái lại còn hừ thêm má»™t tiếng.
Thiếu phụ giá» nhÆ° không còn có ý giáºn há»n nữa, nét mặt còn tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nói :
- Ta Ä‘ang nói chuyện vá»›i cáºu, cáºu có nghe hay không?
Äôi mắt Văn Äồng trợn trừng, lạnh lùng nói :
- Tai tôi chÆ°a đến ná»—i Ä‘iếc, sao lại không nghe những lá»i nói nhà m của ngÆ°Æ¡i.
Hai câu nói chá»c tức nà y, cung trang thiếu phụ nghe qua không những không tá» ra tức giáºn, trái lại cà ng thêm quyết chà thu chà ng là m đệ tá», nà ng mỉm cÆ°á»i nói :
- Cáºu đã nghe được, sao không trả lá»i câu ta há»i. Cáºu có hiểu đây là nÆ¡i nà o không?
Văn Äồng không ngá» câu nói của mình lại không chá»c tức được bà ta vì váºy nên những câu sắp muốn nói, chà ng Ä‘Ã nh dằn lại, chỉ im lặng nhÆ° hình không nghe thấy.
GiỠphút lặng lẽ trôi qua, giây lâu cung trang thiếu phụ lại cất tiếng :
- NgÆ°á»i trẻ tuổi Æ°Æ¡ng ngạnh kia! Nếu ta không có ý nghÄ© thÆ°Æ¡ng kẻ có tà i, thì dù cho mÆ°á»i cái mạng của cáºu cÅ©ng đã chết sá»›m từ lâu rồi.
Câu nói đã khiến cho Văn Äồng tức giáºn gÆ°Æ¡ng mặt lạnh lùng nói :
- Hừ! Nếu ta không bị ám toán, thì đâu sợ chi ngươi.
Cung trang thiếu phụ sầm ngay nét mặt :
- Tháºt chẳng biết trá»i cao đất rá»™ng là gì. Cáºu có biết ta là ai chăng?
Không đợi Văn Äồng mở miệng bà bá»—ng lẩm bẩm hình nhÆ° đắc ý lắm :
- Võ lâm ngà y nay, đã có mấy ngÆ°á»i tiếp được nữa chiêu của ta chÆ°a?
Văn Äồng lá»›n tiếng cÆ°á»i dà i :
- Bá»n môn hạ quỉ quái của ngÆ°Æ¡i, cÅ©ng xÆ°ng là võ lâm tuyệt há»c ấy sao nói không ra sợ hổ lá»— miệng.
Thiếu phụ giỠđây má»›i bắt đầu nổi giáºn, trầm giá»ng quát :
- Thằng nhãi con ương ngạnh nếu như ta không định thu ngươi là m đồ đệ thì... thì đâu dễ để cho ngươi như thế nà y! Hừ! Không cho ngươi nếm chút mùi khổ sở thì ngươi đâu có chịu phục.
Lá»i vừa dứt, vòng tay áo rá»™ng thêu kim tuyến của bà nhÆ° xé gió Ä‘iểm tá»›i các đại huyệt trên ngÆ°á»i Văn Äồng, toà n thân chà ng lạnh buốt và run lên bần báºt, Văn Äồng từ từ hôn mê và o giấc ngủ kinh hoà ng, thủ pháp của Cung trang thiếu phụ quả là tà n Ä‘á»™c.
Thá»i gian cứ mãi trôi qua, không biết đến baoi giá», Văn Äồng nhÆ° cảm thấy dÆ°á»›i lÆ°ng là nh lạnh, chà ng cố nhÆ°á»›ng mắt nhìn lên, má»›i hay nÆ¡i mình nằm đây không còn là căn phòng bà máºt nữa mà là má»™t thạch thất rá»™ng Ä‘á»™ mấy trượng, dÆ°á»›i lÆ°ng không còn êm ấm của nệm bông mà là má»™t phiến đá lạnh lẽo.
Sức mạnh của phiến đá nà y có hÆ¡i khác lạ hÆ¡n thÆ°á»ng khiến cho ai bị phải Ä‘á»u cảm thấy xÆ°Æ¡ng cốt nhức má»i, chân tay tê buốt không thể cá» Ä‘á»™ng được.
Bá»—ng má»™t mùi thÆ¡m dịu lại thoảng qua mÅ©i, chà ng từ từ mở mắt ra nhìn, thì ra thiếu phụ cung trang không biết đã và o tá»± lúc nà o và đứng ngay bên giÆ°á»ng chà ng.
- Ngươi lại đến đây là m gì?
Văn Äồng định mở miệng há»i, nhÆ°ng giá» chà ng má»›i hiểu không những chân tay tê buốt mà ngay cả tiếng nói cÅ©ng không thể thốt ra được.
Thiếu phụ cung trang nhìn chà ng với đôi mắt lạnh lùng nói :
- NgÆ°Æ¡i đã bị hÆ¡i lạnh của “Huyá»n Âm Äịa Sát†xâm nháºp và o, nhiá»u nhất là ba tiếng đồng hồ nữa thân ngÆ°á»i sẽ cứng thà nh đá mà chết nếu chịu theo lá»i ta thì hiện giá» còn có thể cứu kịp.
Văn Äồng vẫn không trả lá»i, chà ng lim dim đôi mắt, định ngầm váºn “Vô Cá»±c huyá»n công†đẩy những hà n âm khà ấy ra, nhÆ°ng chà ng lại bị thất vá»ng vì chà ng cảm thấy chân khà trong ngÆ°á»i đã đông cứng lại cả, vô phÆ°Æ¡ng Ä‘iá»u hà nh di Ä‘á»™ng, chà ng khẽ thở dà i má»™t tiếng than thầm: “Hết rồi!â€
Cung trang thiếu phụ lên tiếng :
- NgÆ°Æ¡i đừng hòng váºn công vô Ãch!
Văn Äồng nhìn đăm đăm và o mặt thiếu phụ tuy chà ng không mở miệng nói ra, song vá»›i ánh mắt giáºn dữ ấy, đã bá»™c lá»™ hết những ý nghÄ© của chà ng.
Cung trang thiếu phụ châu mà y, “Hừ†lên má»™t tiếng tức giáºn nói :
- Hừ! Ngươi muốn chết, ta sẽ cho ngươi được toại nguyện.
Lá»i vừa dứt, nà ng quay mình bá» Ä‘i ra nhÆ°ng Ä‘i được mấy bÆ°á»›c bá»—ng nà ng lại dừng lại, từ từ quay đầu nhìn vá» phÃa Văn Äồng thở dà i má»™t tiếng, lại Ä‘i đến trÆ°á»›c mặt chà ng, gÆ°Æ¡ng mặt kiá»u diá»…m lại nở má»™t nụ cÆ°á»i tÆ°Æ¡i nói :
- Ôi! Hay là ta đã dà nh thá»i gian suy nghÄ© cho ngÆ°Æ¡i quá ngắn chăng? Tháºt ra ta không nỡ để cho ngÆ°Æ¡i chết.
Vừa nói nà ng vừa Ä‘Æ°a tay và o ngÆ°á»i lấy ra má»™t chiếc lá» tháºt đẹp, trút ra má»™t viên thuốc Ä‘á» bá» và o miệng Văn Äồng.
Văn Äồng nà o dá»… chịu uống, song giỠđây ngÆ°á»i chà ng đã tê cứng, không còn cách nà o kháng cá»± hÆ¡n nữa viên thuốc vừa và o tá»›i miệng, đã tan thà nh nÆ°á»›c chạy và o cổ tức thì.
Cung trang thiếu phụ lấy tay sữa lại mấy sợi tóc, mỉm cÆ°á»i :
- Thuốc hÆ°á»n của ta có thể hóa giải được hÆ¡i lạnh “Huyá»n Âm Äịa Sát†trong ngÆ°á»i ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng...
Nói đến đây, mặt nà ng bỗng nhiên nghiêm lại lạnh lùng tiếp :
- NhÆ°ng thuốc hÆ°á»n nà y vốn là váºt kỳ Ä‘á»™c trên thế gian luyện thà nh sau khi uống xong chất Ä‘á»™c sẽ tan dần trong huyết quản, sau má»™t tháng thì các Ä‘Æ°á»ng máu trong ngÆ°á»i sẽ bị vỡ ra mà chết.
Văn Äồng tái mặt buông tiếp thở dà i.
Thiếu phụ cung trang tÆ°Æ¡i cÆ°á»i ôn tồn nói :
- Chỉ cần trong má»™t tháng ngÆ°Æ¡i phải đồng ý nháºn ta là m thầy, ta sẽ cho ngÆ°Æ¡i thuốc giải, nên nhá»› mấy trăm năm nay môn phái của ta chÆ°a há» thu má»™t nam đệ tá» nà o, hôm nay ta phá lệ thu ngÆ°Æ¡i, có thể nói là duyên số cho ngÆ°Æ¡i đó.
Nói dứt lá»i bà ta khẽ vá»— tay ba cái, láºp tức có hai thiếu nữ mặc áo mà u xanh, khiêng má»™t chiếc giÆ°á»g nằm tá»›i nÆ¡i, đỡ chà ng từ phiến đá đến chiếc giưỠêm ấm ấy.
Thiếu phụ cung trang lại Ä‘Æ°a tay ra búng và o bốn nÆ¡i yếu huyệt trên ngá»±c chà ng, rồi quay ngÆ°á»i Ä‘i ra, hai thiếu nữ áo xanh cÅ©ng theo sau bén gót.
Bấy giá», Văn Äồng cảm thấy hà n âm trong ngÆ°á»i quả nhiên đã tan mất tay chân không còn cứng nữa, nhÆ°ng huyệt đạo vẫn còn bị chế ngá»±, muốn cá» Ä‘á»™ng cÅ©ng khó bá», ngay đến váºn công giải huyệt cÅ©ng không được.
Vốn tánh ngạo ngược, chà ng tá»± cho võ công đã tuyệt thế váºy mà hôm nay bị phải cảnh nhÆ° vầy. Muốn sống không được chết chẳng yên chà ng khẽ buá»™t tiếng thở ra chán nản.
Dù váºy, đầu chà ng vẫn luôn luôn suy tÃnh, tìm cách để thoát thân, nhÆ°ng suy Ä‘i tÃnh lại cÅ©ng chẳng có phÆ°Æ¡ng cách nà o hoà n thiện cả, trong ngÆ°á»i bắt đầu cảm thấy má»i mệt, chà ng thiếp Ä‘i lúc nà o chẳng hay.
Äang lúc mÆ¡ mà ng, bá»—ng nghe bên tai văng vẳng những tiếng nói cÆ°á»i trong trẻo, vá»™i và ng mở mắt nhìn xem thì ra hai nà ng thiếu nữ áo xanh khi nãy lại trở và o, trên tay má»™t nà ng bÆ°ng má»™t chiếc dÄ©a lá»›n, má»™t con gà quay và má»™t bình rượu.
(Thiếu mấy trang vì lý do kỹ thuáºt...) ...
Sau khi chấp nháºn uống hoà n thuốc của thiếu phụ cung trang, Văn Äồng từ giã ra Ä‘i tìm thầy chữa bệnh...
Yếu Mạng Hoa Äà nổi tiếng là Thần Y trong thiên hạ. Thá»i gian má»™t tháng không phải là dà i Văn Äồng láºp tức lên Ä‘Æ°á»ng tìm Thần Y.
Má»™t buổi sáng ná», Văn Äồng tiến và o khu rừng ráºm. Thấp thoáng má»™t ngôi lá»u cá», mặt chà ng Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i và nhanh bÆ°á»›c tiến và o ngôi nhà . Chà ng giÆ¡ tay gõ cá»a :
- “Cốc... Cốc...â€
Má»™t âm thanh khà n khà n từ trong nhà vá»ng ra :
- Ai đó!
Văn Äồng từ từ thốt :
- Võ lâm mạt há»c VÅ© Văn Äồng, bái kiến Thần Y.
- Tìm ta có việc gì?
Vãn bối mắc phải quái chứng kÃnh mong lão tiá»n bối ra tay cứu chữa.
Âm thanh của lão già lại vá»ng ra :
- Ngươi mắc phải bệnh gì?
Văn Äồng đáp :
- Vãn bối bị ngÆ°á»i ép uống má»™t viên “Tiên Cốt Hóa Phách Ä‘Æ¡nâ€.
- Ha ha ha...
Cụ già bá»—ng cÆ°á»i má»™t trà ng dà i :
- Hay! Tháºt là hay!
Văn Äồng cảm thấy tánh tình ngÆ°á»i nà y tháºt là quái quắc, đôi mà y chà ng nhÃu lại...
Sắc mặt cụ già bá»—ng nghiêm lại vá»›i giá»ng lạnh lùng :
- Ngươi đã uống độc dược ấy và o, còn muốn sống nữa sao?
Văn Äồng cung kÃnh nói :
- Äược biết y há»c của lão tiá»n bối quảng bác thần thông, đặc biệt đến nhá» cứu trị...
- Cha chả! Nói sao mà dễ nghe, ngươi có biết vì sao lão phu phải ẩn cư nơi đây chăng?
Văn Äồng lặng lẽ gáºt đầu.
Cụ già cÆ°á»i nhạt nói :
- Trước khi lão phu chưa khôi phục lại võ công. Ai cũng chớ hòng lão phu trị bệnh cả, nói một cách khác lão phu tội tình gì phải chữa độc cho ngươi.
Câu nói nà y tháºt không kể gì là nhân tình cả, Văn Äồng nghe xong nổi giáºn, nói :
- Tại hạ có lòng thà nh khẩn yêu cầu, lão tiá»n bối không chấp nháºn thì thôi tại hạ cÅ©ng vô phÆ°Æ¡ng nà i nỉ.
Nói dứt chà ng liá»n đứng dáºy quay gót ra Ä‘i.
Bá»—ng cụ già “Hừ†lên má»™t tiếng trầm giá»ng nói :
- Cá»a lá»›n của lão phu đâu có thể để cho ngÆ°Æ¡i muốn và o thì và o, ra thì ra tùy ý, hừ! Hừ! Sá»± việc đâu có dá»… được!
Văn Äồng không ngỠđối phÆ°Æ¡ng lại quá khó dá»… nhÆ° thế, bất giác ngá»a mặt cÆ°á»i to.
- Hừ? Nhãi con chết đã đến nÆ¡i còn có gì đáng tức cÆ°á»i?
- Ta cÆ°á»i cho ta là thằng ngốc tá»™t bá»±c, đã phà nghìn dặm khổ nhá»c để Ä‘i cầu má»™t ngÆ°á»i không có tà i năng gì cả!
- Nhãi con tháºt to gan, dám mở miệng vô lá»… nói xấu lão phu!
- Hừ! Ngay cả chất độc “Tiên Cốt Hóa Phách đơn†của “Thiên Ảo mê cung†chủ mà không giải được, còn xưng là ...
- Nói báºy, sao ngÆ°Æ¡i biết lão phu không thể giải được?
Cụ già trong cÆ¡n giáºn dữ thốt ra, bá»—ng nhÆ° sá»±c hiểu ngá»a mặt lên trá»i cÆ°á»i lá»›n :
- Nhãi con! NgÆ°Æ¡i đừng hòng dùng lá»i lẽ để khiêu khÃch ta, chỉ có uổng công thôi!
Văn Äồng không biết phải giáºn hay tức cÆ°á»i chỉ Ä‘Ã nh thở ra lắc đầu nói :
- Thiên hạ đồn tánh tiá»n bối quái gở, tháºt không sai chút nà o.
Cụ già đưa mắt nhìn chà ng má»™t cái, trầm giá»ng nói :
- Lão phu lâu nay hà nh sá»± chỉ do ý muốn của lão mà là m, không cần đến dÆ° luáºn của thiên hạ cà ng không cần đến đạo nghÄ©a của giang hồ, hừ! Dù cho thiên hạ có bá» rÆ¡i ta thì đã là m gì ta nà o.
Văn Äồng thấy tÆ° tưởng của ông quá kÃch, nên cÅ©ng chẳng biết nói sao cho phải...
“Ầm! Ầm!†Ngoà i cánh rừng bá»—ng có tiếng nổ vang lên. Văn Äồng tá» vẻ ngạc nhiên nhÆ°ng sao thấy thần sắc của cụ già không há» biến đổi, vẫn ngồi y nhÆ° cÅ©.
Tiếp theo ngoà i rừng lại có tiếng quát lớn :
- Yếu Mạng Hoa Äà hôm nay ngà y chết của ngÆ°Æ¡i đã đến còn không ra đây nháºn lãnh.
Tuy ở vá» chiá»u gió nghịch, nhÆ°ng tiếng nói vẫn rõ mồn má»™t đủ thấy công lá»±c của kẻ ấy thâm háºu nhÆ° thế nà o rồi.
NhÆ°ng sao thần sắc của cụ già không tá» ra chút gì là sợ sệt cả. À thì ra cánh rừng mê hồn tráºn nà y dá»… thÆ°á»ng mấy ai đã lá»t và o được.
Tiếng nổ thứ hai lại phát lên, tiếp theo cÅ©ng tiếng nói của kẻ ấy vá»ng lại :
- Lão thất phu, nếu ngÆ°Æ¡i không chịu ra, Thái gia sẽ ném lá»a đốt rừng cho mà xem.
“Ném lá»a đốt rừng†bốn chữ nà y, không những cho cụ già phải tái mặt, ngay cả Văn Äồng cÅ©ng sợ hãi không Ãt.
Chỉ trong giây phút, mặt của cụ già thay đổi mấy lượt, Văn Äồng đứng bên nhìn xem biết ngay ông ta Ä‘ang suy tÃnh má»™t việc gì hệ trá»ng.
Bá»—ng nét mặt cụ già hiá»n từ trở lại, nói vá»›i Văn Äồng :
- Lão phu Æ°ng thuáºn chữa Ä‘á»™c phục hồi công lá»±c lại cho ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng lão cÅ©ng cần nhỠđến ngÆ°Æ¡i má»™t việc gá»i là trao đổi, ý của ngÆ°Æ¡i thế nà o?
Văn Äồng im lặng giây lâu, chỉ còn cách gáºt đầu Æ°ng chịu.
Cụ già láºp tức đứng phắt dáºy, Ä‘i và o trong phòng lấy ra má»™t cái hồ lô nhá», trút má»™t hÆ°á»m thÆ°á»›c mà u xanh Ä‘Æ°a cho Văn Äồng uống và o, Ä‘oạn căn dặn ngồi xuống tÄ©nh tá»a, váºn dụng lối bình nhứt hà nh công chi pháp, để Ä‘iá»u hà nh chân khÃ.
Văn Äồng theo lá»i chỉ dẫn, bá»—ng thấy má»™t luồng khà lạnh hạ xuống Ä‘Æ¡n Ä‘iá»n, phát huy chân khà trong ngÆ°á»i rồi xông các huyệt mạch, phút chốc ngÅ© tạng chà ng nhÆ° bị rã rá»i, Ä‘au Ä‘á»›n vô cùng, mồ hôi trán xối xả nhÆ° mÆ°a.
Cụ già ngồi bên trầm giá»ng nói :
- Tinh thần lắng dịu, thấy nhất tâm linh, láºp tức táºp trung ngÅ© hà nh chi pháp Văn Äồng ráng chịu Ä‘au Ä‘á»›n, theo lá»i chỉ bảo, giây lâu quả thấy khà huyết lÆ°u thông, má»i sá»± khổ Ä‘au Ä‘á»u tan biến mất, dần dần đến mức ngÆ°á»i váºt chia ra, thiếp Ä‘i lúc nà o chẳng hay.
Äến lúc vẳng nghe bên tai có tiếng quát to, chà ng mở mắt ra, thì thấy thần sắc của cụ già đã quá sợ sệt, nói vá»›i chà ng :
- Giá» chất Ä‘á»™c trong ngÆ°á»i ngÆ°Æ¡i đã giải, công lá»±c cÅ©ng đã phục hồi có thể gấp rút ra rừng trừ kẻ ấy, gá»i là đã thá»±c hiện lá»i hứa vá»›i lão đấy.
Văn Äồng giỠđây khó xá», tá»± nghÄ© :
“Nếu kẻ ấy là ngÆ°á»i hiệp nghÄ©a, thì ta là m sao nỡ ra tay giết há»?â€
Cụ già thấy thế mỉm cÆ°á»i :
- NgÆ°Æ¡i tưởng đâu kẻ ấy là ngÆ°á»i tốt sao? Lại nữa ngÆ°Æ¡i đã Æ°ng thuáºn vá»›i lão phu rồi, đâu thể nuốt lá»i hứa.
Văn Äồng Ä‘Æ°a mắt trừng đối phÆ°Æ¡ng má»™t cái, rồi tung mình ra khá»i túp lá»u tranh. Vừa đến mép rừng chà ng đã ngữi thấy có mùi khói lá»a, biết ngay kẻ ấy quả tháºt đốt rừng, không còn cháºm trá»… được nữa liá»n phi thân và o rừng.
Vừa đến nơi khói bốc, bỗng một tiếng quát rất lớn vang tai :
- Tiểu tặc, ngươi còn mong đi cầu viện binh sao, lão phu giết ngươi trước đã.
Lá»i vừa dứt thì má»™t cụ già mặt Ä‘á» râu xòm đã cháºn ngang trÆ°á»›c mặt Văn Äồng vung chưởng đánh tá»›i.
Äôi mà y Văn Äồng dá»±ng ngược, thét lên má»™t tiếng.
- Thất phu muốn chết!
Hữu chưởng khẽ phất qua, một luồng kình phong ồ ạt.
“Ãi chà â€, tiếng kêu thảm khốc vang lên, thân kình của cụ già nằm lăn ngay dÆ°á»›i đất, thất khiếu rịn máu tÆ°Æ¡i chết ngay tại chá»—.
Äồng lúc ấy, má»™t hòa thượng hình thù cao lá»›n im lặng lẹ là ng, song chưởng vung ra nhắm sau lÆ°ng Văn Äồng đánh tá»›i.
Văn Äồng mắt lá»™ hung quang, lẹ là ng quay gót, đánh lại má»™t chưởng miệng quát to :
- Äi!
Bốn Ä‘Æ°á»ng kình lá»±c chạm nhau “Bùng†má»™t tiếng tợ trá»i long đất lở, Hòa thượng ré lên má»™t tiếng thảm khốc, thân hình to lá»›n là thế, mà bị chưởng lá»±c đánh tung, nhÆ° diá»u đứt dây văng ra ngoà i trượng, há»™c máu chết tÆ°Æ¡i.
Hai chiếc bóng khác má»™t tả má»™t hữu phi ra nhÆ° Ä‘iện xẹt, vừa chưởng vừa chỉ, đồng lúc nhằm ngay mÆ°á»i đại tá» huyệt của Văn Äồng công tá»›i.
Văn Äồng đã biết vẫn mỉm cÆ°á»i, đứng yên không cá» Ä‘á»™ng đợi cho đối phÆ°Æ¡ng đến còn ly tấc, hai vai chà ng khẽ Ä‘á»™ng, mÆ°á»i đầu chỉ tay má»™t lượt tung ra.
Hai kẻ đánh lén không ngỠđối phÆ°Æ¡ng lại phản kÃch mau lẹ nhÆ° thế, trở tay không còn kịp chỉ còn đánh há»± hai tiếng lăn nhà o xuống đất bất Ä‘á»™ng.
Văn Äồng ra tay trong chá»›p nhoáng đã thi triển ba môn thủ pháp khác nhau, giết chết bốn tay cao thủ võ lâm, những ngÆ°á»i còn lại thất đảm kinh hồn đứng sững mà ngó.
Bỗng nghe một tiếng quát to :
- Tiểu tỠthủ đoạn ác độc, các bạn đồng ra tay một lượt đi.
Láºp tức trong bụi có chÃn ngÆ°á»i tung mình nhảy ra, binh Ä‘ao, quyá»n chưởng má»™t lượt sá» dụng, nhắm ngÆ°á»i Văn Äồng là m Ä‘Ãch. Chưởng ảnh nhÆ° núi quyá»n phong à o à o binh Ä‘ao chá»›p nhoáng, ngÆ°á»i nà o ngÆ°á»i nấy Ä‘á»u trút hết sức lá»±c bình sanh thế công uy mãnh dị thÆ°á»ng.
Văn Äồng nghiêm ngay sắc mặt, rÃt lên má»™t tiếng xé trá»i, láºp tức sá» dụng môn tuyệt há»c “Tháºp Bát Kim CÆ°Æ¡ng Thủ†đưa ra nghinh địch.
Phát uy trong lúc phẫn ná»™ “Vô Cá»±c huyá»n công†theo đó tuôn và o chÃn ngÆ°á»i bao quanh bên ngoà i đã có hai tiếng rống lên thảm thiết, hai thân ngÆ°á»i ngã xuống đất, thất khiếu rỉ máu tÆ°Æ¡i, chết ngay láºp tức.
Phút chốc lại có ngÆ°á»i nữa chết theo. GiỠđây vòng vây chỉ còn năm ngÆ°á»i, phân ra năm sắc áo khác nhau, ná»™i lá»±c của há» không những thâm háºu, mà đưá»ng công nÆ°á»›c lùi của há» cÅ©ng rất chặt chẽ, Văn Äồng đã công ra mấy chiêu Ä‘á»u bị há» hợp sức phá giải cả.
Văn Äồng tức giáºn khẩy cÆ°á»i, chiêu “Thiên VÆ°Æ¡ng Chưởng Tán†hợp vá»›i “Lưỡng Nghi chân khÆđược chà ng sá» dụng, đánh tạt và o má»™t cụ già áo và ng bên trái.
Cụ già áo và ng Ä‘Æ°a song chưởng ra nghinh, bá»—ng cảm thấy nhÆ° bị má»™t sức lá»±c ngà n cân đè tá»›i, ông ta thất kinh hồn vÃa, vá»™i hÃt hÆ¡i và o chống đỡ, nà o ngá», sức công không ngá»›t áp đảo và o ngá»±c, má»™t môn công phu kỳ lạ mà lâu nay ông chÆ°a há» gặp, má»™t tiếng thảm thiết vang lên ngÅ© tạng ông ta liá»n bị giáºp nát.
Äồng thá»i, cụ già áo xanh bên trái cÅ©ng bị Văn Äồng dùng chiêu “Thần LÆ° Trá»ng Bế†hợp vá»›i “Lưỡng Nghi chân khÆđánh ra, ông cÅ©ng liá»n chết tốt.
Hai ngÆ°á»i đã chết, chiến lượt liên thÆ° bị dấy Ä‘á»™ng, Văn Äồng thừa cÆ¡ quát lên má»™t tiếng vung chưởng kết liá»…u luôn cụ già áo lam.
Năm cụ già ngÅ© sắc nà y vốn là nhân váºt có hạng của võ lâm, váºy mà trong chá»›p mắt đã chết hết ba còn lại hai ngÆ°á»i má»™t Ä‘en má»™t Ä‘á», lòng đã khiếp sợ, đâu còn dám ở lại ứng chiến vá»™i vã phi thân má»™t trái, má»™t mặt nhắm hÆ°á»›ng nghịch phản tẩu thoát.
Văn Äồng đâu dá»… buông tha, rÃt lên má»™t tiếng, tung mình rượt theo cụ già áo Ä‘á», chà ng liá»n dùng chỉ bung ra miệng quát “Nằm xuốngâ€, chỉ công lẹ nhÆ° Ä‘iện chá»›p bắn tá»›i cụ gà i áo Ä‘á» bị chỉ của chà ng ngã lăn xuống đất tuyệt mạng.
Äến khi trở lại muốn rượt theo cụ già áo Ä‘en, thì ông ta đã ra Ä‘i mất hình mất dạng chà ng chỉ còn đứng nhìn mÆ°á»i hai thây ma mà không khá»i buá»™t tiếng thở dà i. Vẫn biết bá»n há» là kẻ hung tà n vô kể nhÆ°ng đối vá»›i chà ng chÆ°a há» gây thù gây oán. Chà ng đứng Ä‘á» ngÆ°á»i giây lâu, định cất bÆ°á»›c Ä‘i, bá»—ng nghe sau lÆ°ng có tiếng tằng hắng khô kha “Yếu Mạnh Hoa Äà †không hiểu đã ra tá»± lúc nà o, đứng sau lÆ°ng chà ng.
- Cáºu bạn nhá» kia khoan Ä‘i đã, lão phu còn có việc muốn nói.
Văn Äồng quay đầu lại nhìn và lạnh lùng nói :
- Giữa chúng ta không còn thiếu đủ gì nữa, nếu không có việc cần xin đừng lôi thôi vô Ãch.
- Ha, ha, cáºu bạn nhá» kia, nến biết là thuốc khá» Ä‘á»™c của lão phu cho cáºu uống vừa rồi là má»™t thứ thuốc Ä‘á»™c khác, không hiểu có nhẫn nại nghe lá»i nói của lão phu hay không?
Văn Äồng tiến lên chụp cổ tay của ông ta, giáºn dữ quát :
- Thất phu dám bá»™i tÃn phỉnh ngÆ°á»i hừ! Hôm nay chá»› hòng sống sót.
Sắc mặt cụ già không há» biến đổi, cÆ°á»i nhạt nói :
- Tốt lắm, nếu lão phu cùng được chết với ngươi, thì cũng đáng lắm.
Văn Äồng vùng tay ông ta, trợn trừng đôi mắt nhìn.
“Yếu Mạng Hoa Äà †vò cổ tay vừa bị nắm cÆ°á»i ha hả nói :
- Phải hiểu “Tiêu Cốt Hóa Phách Ä‘Æ¡n†của “Thiên Ảo mê cungâ€, trừ phi dùng “DÄ© Ä‘á»™c công Ä‘á»™c†má»›i giải được nổi, nếu không thì thế gian không còn cách nà o trị được, bởi váºy nên hÆ°á»n thuốc xanh của lão phu cÅ©ng là thứ thuốc Ä‘á»™c, hiện Ä‘ang thấm và o các huyết quản của ngÆ°Æ¡i...
Văn Äồng giáºn dữ :
- Äừng nói lôi thôi, mau Ä‘Æ°a thuốc giải cho ta.
“Yếu Mạng Hoa Äà †không hỠđếm xỉa, cứ tiếp tục nói :
- Sau nà y trong mạch máu của ngÆ°Æ¡i có thể chống được trăm thứ chất Ä‘á»™c không xâm nháºp và o ngÆ°á»i, đối vá»›i ngÆ°Æ¡i cÅ©ng hữu Ãch. NhÆ°ng sau má»™t năm, máu trong ngÆ°á»i của ngÆ°Æ¡i cÅ©ng sẽ Ä‘á»ng lại mà chết....
- Những lá»i hù nhát, đâu qua mặt được ta!
Hoa Äà vẫn tiếp tục :
- Nếu ngươi không muốn chết thì phải giúp ta một việc nữa, ta sẽ dùng viên thuốc cuối cùng trên thế gian nà y tặng cho ngươi ngay.
Văn Äồng lại quát lá»›n, vung tay chụp và o mạch môn huyệt, nÆ¡i cổ tay cụ già má»™t lần nữa.
Äôi mắt cụ già vẫn thản nhiên nhìn và o mặt chà ng lạnh lùng nói :
- Thuốc giải cất nơi đâu, dù cho lão có nói ra ngươi cũng không thể đi lấy được.
Văn Äồng bị ông ta Ä‘oán trúng ý, nên Ä‘Ã nh buông tay! hầm há»±c nói :
- Äược, ngÆ°Æ¡i muốn ta là m việc gì?
Cụ già nói từng tiếng một :
- Giúp ta tìm lấy “Chu TÆ°á»›c Hoà nâ€.
Văn Äồng nghe nói, mặt liá»n biến sắc lá»›n tiếng, há»i lại :
- Ngươi cũng muốn tìm “Chu Tước Hoà n�
Cụ già thấy thái Ä‘á»™ của Văn Äồng, tuy tá» ra ngạc nhiên, nhÆ°ng ông là m gì biết được váºt ấy đối vá»›i chà ng liên quan rất to tát, nên ông lạnh lùng nói :
- Äúng váºy, lão phu cần váºt võ lâm chi bảo ấy, để giúp cho công lá»±c lão được phục hồi.
Văn Äồng giá» má»›i trở lại bình thÆ°á»ng, mỉm cÆ°á»i nói :
- NgÆ°Æ¡i tưởng ta sẽ Æ°ng thuáºn sao?
Cụ già vẫn thản nhiên :
- NgÆ°Æ¡i Æ°ng thuáºn hay không, lão phu cÅ©ng chẳng miá»…n cưỡng. Trong má»™t năm nay lão phu vẫn ở đây chỠđợi, còn nhÆ° quá má»™t năm thì... hà hà ...
Văn Äồng hừ má»™t tiếng tức giáºn, tung mình ra Ä‘i.
Cụ già đứng nhìn theo bóng chà ng dần dần khuất. GÆ°Æ¡ng mặt nở má»™t nụ cÆ°á»i đắc ý...
|
08-04-2008, 07:22 PM
|
|
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 7
Hà nh tung bà máºt
Trăng liá»m lÆ¡ lá»ng trên trá»i, ánh sao lốm đốm sáng, má»™t đêm mỠảo của trăng non, khu rừng tÄ©nh mịch lạ thÆ°á»ng.
DÆ°á»›i gốc cây Bá to lá»›n ráºm rạp, má»™t bóng ngÆ°á»i nhÆ° ma quá»· Ä‘á»™t nhiên xuất hiện.
NgÆ°á»i nà y mặc áo dạ hà nh, thân hình cao lá»›n, sau lÆ°ng Ä‘eo má»™t binh khà quái gở. Ãnh trăng má» soi và o mặt ngÆ°á»i ta thấy sắc diện ông ta xanh mét rợn ngÆ°á»i.
Äứng dÆ°á»›i gốc cây lắng tai nghe ngóng giây lâu đôi mắt dáo dác nhìn quanh tứ phÃa, Ä‘oạn tru má» hú lên má»™t tiếng nhÆ° quá»· kêu đêm.
Má»™t bóng ngÆ°á»i lẹ là ng theo tiếng ám hiệu phi tá»›i, khẽ cất tiếng há»i :
- Có phải Hạnh bà i chủ đấy chăng? Sao giỠnà y mới đến?
NgÆ°á»i áo Ä‘en hừ má»™t tiếng, lạnh lùng đáp :
- Dịch bà i chủ tưởng tại hạ Ä‘i chuyến nà y dá»… lắm sao? Äừng lầm thằng nhãi ấy là dá»… ăn ha, ha coi bá»™ lanh hÆ¡n chúng ta nữa đấy.
NgÆ°á»i vừa đến thân hình nhá» nhắn, mặt bịt khăn xanh nghe nói, đôi mắt trợn tròn, cÆ°á»i nhạt.
- Hạnh huynh chá»› nên nghi ngá», chỉ vì tại hạ phát hiện không chỉ mình thằng nhãi con ấy mà còn...
NgÆ°á»i áo Ä‘en nghe nói giáºt mình, vá»™i vã há»i :
- Còn ai?
- TrÆ°á»›c đây không lâu, đệ gặp Ân DÆ°Æ¡ng Tá» Linh bang ÄÆ¡n Phụng Ä‘Ã n. Äà n chủ thống lãnh mấy tay em út, cùng vá»›i Luyện Hồn cốc lão tam, hấp tấp Ä‘i vá» hÆ°á»›ng ấy, đệ...
NgÆ°á»i áo Ä‘en ngoắc tay cản ông ta lại, rồi cúi đầu suy nghÄ©.
Giây lát ngÆ°á»i bịt mặt nhÆ° không nÃn được lên tiếng tiếp :
- Hạnh huynh, Giáo hoà ng xem việc nà y rất hệ trá»ng, “Chu TÆ°á»›c Hoà n†ấy có phải ở...
- NÃn Ä‘i!
NgÆ°á»i áo Ä‘en nạt lá»›n, rồi nghiêm nghị nói :
- Äã biết việc nà y trá»ng đại, Dịch huynh sao lại buông lá»i không cẩn tháºn gì cả, chúng ta Ä‘i thôi!
NgÆ°á»i bị mặt cÆ°á»i ngượng má»™t tiếng, rồi cùng ngÆ°á»i áo Ä‘en, hai chiếc bóng tunh mình và o rừng mất dạng.
Äợi cho hai chiếc bóng Ä‘i mất hút rồi, trên Ä‘á»t cây Bá ráºm rạp khi nãy, má»™t thiếu niên áo lam từ trên rÆ¡i mình xuống. Thiếu niên ấy chÃnh là Văn Äồng ná»a Ä‘Æ°á»ng đến Nga Mi SÆ¡n, chà ng nhÃu mà y hình nhÆ° suy nghÄ©, rồi khẽ cÆ°á»i, tà áo lại tung bay hÆ°á»›ng vá» rừng Tòng Ä‘uổi theo hai chiếc bóng lúc nãy.
“Truy Quang Trục Äiện†khinh công, thế gian hãn hữu, Văn Äồng vừa Ä‘em ra thi triển, chẳng mấy chốc đã bắt kịp hai bóng ngÆ°á»i phÃa trÆ°á»›c không còn bao xa.
Theo lá»i đối đáp của hai kẻ dạ hà nh, thấy rõ há» Ä‘ang theo Ä‘uổi má»™t thiếu niên vì bao váºt “Chu TÆ°á»›c Hoà n†mà chà ng cÅ©ng Ä‘ang muốn tìm hiểu sá»± hạ lạc của “Chu TÆ°á»›c Hoà n†váºy.
“Há» theo dõi ngÆ°á»i ấy, có phải là ta chăng?†Văn Äồng má»™t mặt tá»± há»i má»™t mặt vẫn bám sát theo bóng hai kẻ dạ hà nh.
Vì, chà ng hiểu rằng từ khi hủy diệt “Thanh Long bang†đến nay tên tuổi cùng hà nh động của chà ng đã lắm kẻ trên giang hồ để ý đến.
Bá»—ng, hai bóng ngÆ°á»i phÃa trÆ°á»›c Ä‘á»™t nhiên rẽ và o má»™t Ä‘Æ°á»ng sÆ¡n cốc, phút chốc không còn tìm thấy tăm dạng đâu nữa.
Văn Äồng đứng nhìn con Ä‘Æ°á»ng khúc khuá»·u quanh co ấy, cá» má»c cao đến thân ngÆ°á»i đá dá»±ng lổm chổm, ánh trăng má» bị triá»n núi che ngang tối Ä‘en nhÆ° má»±c, chà ng đứng nhìn địa thế giây lâu Ä‘ang định tung mình cất bÆ°á»›c...
Thì một đốm trắng nhanh như sao băng từ trên dốc núi kỳ khu, vụt xuống chân đồi.
Chá»›p mắt, bóng trắng ấy dần dần lá»›n lên, đã đến má»™t nÆ¡i cá»a và o của sÆ¡n cốc. Tà áo trắng nhÆ° tuyết thân hình thon thon của má»™t nà ng thiếu nữ Ä‘Æ°Æ¡ng xuân.
Văn Äồng buá»™t miệng “Æmá»™t tiếng ngạc nhiên, ngÆ°á»i chà ng Ä‘ang định cất bÆ°á»›c Ä‘uổi theo hai kẻ dạ hà nh phÃa trÆ°á»›c liá»n đứng lại ngay, miệng lẩm bẩm :
- Lại là nà ng! Nà ng đến đây để là m gì?
Nà ng, chÃnh là thiếu nữ áo trắng đã cứu Văn Äồng nÆ¡i sông Há»›n Thủy.
Thiếu nữ áo trắng đứng ngoà i miệng cốc, Ä‘Æ°a mắt nhìn và o trong giây lâu, mặt nà ng khẽ mỉm cÆ°á»i, hai vai rung Ä‘á»™ng, tà áo bạch tuyết lại nhẹ lÆ°á»›t và o trong.
Văn Äồng đứng trên nhìn xuống, nên cá» chỉ của nà ng thấy rất rõ rà ng, lòng chà ng không khá»i hồi há»™p, lo lắng há»™ cho nà ng sẽ gặp phải hiểm nguy.
Nên hiểu tình cảm của con ngÆ°á»i tháºt là quái gở, từ khi Văn Äồng gặp nà ng trên con đò sang sông Há»›n Thủy, tuy bị nà ng tá» ra khinh rẻ không hỠđếm xỉa nhÆ°ng từ ấy đến nay, má»—i lúc tâm chà ng được rá»—i rảnh là hình bóng của nà ng lại ám ảnh trong đầu.
Nà ng là ngÆ°á»i con gái đầu tiên đã được in sâu hình dáng và o tim của chà ng thiếu niên áo lam ấy.
“Ha ha haâ€, má»™t trà ng cÆ°á»i đắc ý, lạnh lùng phát ra, má»™t đám ngÆ°á»i xuất hiện chẹn lấy Ä‘Æ°á»ng Ä‘i của Bạch Y Nữ.
Thiếu nữ áo trắng hừ má»™t tiếng, dừng bÆ°á»›c đứng nhìn há».
Má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà áo Ä‘á», má»™t lão già gÆ°Æ¡ng mặt Ä‘anh ác nhÆ°ng đã bị cụt Ä‘i má»™t tay, cùng tả hữu hai bên có sáu tên đại hán Ä‘ang cầm binh Ä‘ao há» sẵn, đứng trÆ°á»›c thiếu nữ không đầy má»™t trượng.
Äôi mắt lóng lánh của thiếu nữ quét nhìn má»i ngÆ°á»i má»™t lượt, rồi cất tiếng lạnh lùng há»i :
- Ná»a đêm thanh vắng các ngÆ°á»i cháºn Ä‘Æ°á»ng của cô nÆ°Æ¡ng, váºy có ý gì?
NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà áo Ä‘á» nghe nói cÆ°á»i lên :
- Cô em, đã biết ná»a đêm thanh vắng cô lại Ä‘i đâu thế?
- Hừ! Các ngÆ°Æ¡i há»i là m gì?
- Cha chả, cô em tháºt là nóng tánh, con Ä‘Æ°á»ng nà y khó Ä‘i lắm đấy, cô em theo chúng ta Ä‘i thôi.
- Im mồm, các ngươi có dang ra không?
“Cha chả†lão già một tay trợn mắt nhe nanh, tiến lên một bước quát lớn :
- Con nhá» nà y tháºt to gan, không cho ngÆ°Æ¡i nếm chút mùi khổ sở thì ngÆ°Æ¡i đâu có chịu nghe lá»i.
Chiếc tay Ä‘á»™c nhất của ông lẹ là ng vung ra, năm ngón tay nhÆ° móc sắt chụp và o ngÆ°á»i thiếu nữ Bạch Y.
Thiếu nữ áo trắng vừa nghiêng mình né tránh, “soạt†má»™t tiếng trÆ°á»ng kiếm tuốt ra, lằn thanh quanh tá»a chói mắt, kiếm khà lạnh rợn ngÆ°á»i vun vút công tá»›i.
Lão già má»™t tay thấy Ä‘Æ°á»ng kiếm quá Æ° lợi hại, vá»™i vã rút tay nhảy lùi, liá»n nghe “tang tang†hai tiếng, đốm lá»a tung bay, hai ngón tay sắt của lão già đã bị lằn kiếm chém đứt.
Bạch Y thiếu nữ không chịu buông tha, vụt vụt nhồi thêm mấy Ä‘Æ°á»ng, cứ bám sát và o chÃn đại tá» huyệt nÆ¡i ngá»±c lão già đâm tá»›i.
Lão già một tay như đã biết rõ lai lịch kiếm thức của đối phương, mặt đầy thất sắc, cứ thối lùi mãi...
Bạch Y nữ hiệp thét lên :
- Ngươi còn định chạy sao?
Láºp tức Kiếm Hoa huy Ä‘á»™ng, vẫn giữ y chiêu thức, đâm và o chÃn đại tá» huyệt.
Lão già má»™t tay sắp bị lâm nguy, bá»—ng nghe có tiếng cÆ°á»i nói :
- Cha chả! Cô em sao mà hung quá thế!
Má»™t ánh mà u hồng lẹ là ng lÆ°á»›t tá»›i, quay cuá»™n trong chÃn Ä‘Æ°á»ng kiếm thức của đối phÆ°Æ¡ng.
“Xẹt†má»™t tiếng xẻ lụa vang lên, mảnh vải nÆ¡i tay áo của ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà áo đỠđã bị mÅ©i kiếm chém đứt.
Lão già má»™t tay tên gá»i “Ly Hồn Thủ†vừ thoát khá»i vòng nguy hiểm, thấy váºy tung mình nhảy lên huÆ¡ chưởng đánh tá»›i.
Thiếu nữ Bạch Y tung mình lên cao ba thÆ°á»›c Ä‘Æ°á»ng kiếm xanh linh Ä‘á»™ng, chém xả và o cánh tay trái của lão già .
“Ly Hồn Thủ†vá»™i lách mình nhảy xa trượng ngoà i né tránh Ä‘Æ°á»ng kiếm của đối phÆ°Æ¡ng.
Một tiếng hiệu lệnh quát lên, một vùng ánh sáng của sáu loại binh đao công và o thiếu nữ một lúc.
Thiếu nữ hừ lên má»™t tiếng, giá»ng trong trẻo quát :
- Phỉ đồ không biết sỉ nhục, cả gan dụng nhiá»u để thắng.
Lưỡi kiếm lại vùng vẫy nhÆ° mÆ°a nhÆ°ng sáu ngÆ°á»i đại hán kia không há» chống đỡ, cứ tìm cách né tránh.
Thiếu nữ nhÃu mà y ngạc nhiên, bá»—ng nà ng thu kiếm lại đứng chỠđịch tấn công.
Sáu chà ng đại hán, vốn được lệnh dùng xa luân chiến pháp định dụ đấu cho thiếu nữ Bạch Y phải mệt nhừ, lúc ấy ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà áo Ä‘á» má»›i ra tay bắt nà ng, không ngá» thấy nà ng đã rõ được âm mÆ°u sáu tên hán tá» cứ đứng đó ngó sững.
NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà áo Ä‘á» cÅ©ng nhÃu mà y khó xá». Tiếng của “Ly Hồn Thủ†lại vang lên.
- Ân Ä‘Ã n chủ, mau gá»i chúng lui cả ra.
Lá»i ông ta chÆ°a dứt thì tiếng thét của thiếu nữ đã phát lên, Ä‘Æ°á»ng kiếm bá»—ng xoay vù nhÆ° chong chóng, “tang tangâ€... tiếng va chạm của binh khà chát tai, tiếng kêu la thảm khốc, thịt máu đổ rÆ¡i, sáu tên đại hán bất ngá» bị Ä‘Æ°á»ng kiếm xoay vù chém nằm lăn xuống đất chết cả.
Thiếu nữ Bạch Y không để lỡ cÆ¡ há»™i, tung mình chạy thẳng và o bên trong sÆ¡n cốc, ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà áo Ä‘á» cùng Ly Hồn Thủ đâu dám cản ngăn.
Bá»—ng nghe tiếng cÆ°á»i quái dị phát ra, má»™t bóng áo Ä‘en không hiểu đã từ đâu xuất hiện, tiếng sắt vù vù đánh tá»›i khà thế tợ lôi đình, thiếu nữ trông thấy hoảng kinh, vá»™i múa gÆ°Æ¡m chống đỡ.
Leng keng má»™t tiếng chạm nhau, đốm lá»a tung bay tứ phÃa, Bạch Y thiếu nữ đã bị đánh dá»™i lên cao, trÆ°á»ng kiếm thiếu Ä‘iá»u rá»i khá»i tay nà ng vá»™i váºn khà ká»m thân, nhẹ nhà ng rÆ¡i xuống đất, đã thấy trÆ°á»›c mặt má»™t ngÆ°á»i to lá»›n khác thÆ°á»ng đã đứng đó tá»± bao giá».
Kẻ ấy mình cao chÃn thÆ°á»›c, mà y ráºm mắt to, dÆ°á»›i cằm râu má»c má»™t chá»m, trên đầu Ä‘á»™i chiếc mÅ© bạc, tai Ä‘eo khoen tròn, mình mặc áo vải trắng, tay tả nắm thẻ câu hồn, tay hữu cầm chiếc xÃch sắt to lá»›n.
Hình thù như là thần ác sát trước điện Diêm La.
Thiếu nữ lấy lại sự bình tĩnh, chỉ kiếm và o mặt đối phương lớn tiếng :
- Ngươi là ai, giả dạng hung thần ác quỷ như thế là m gì?
Lúc ấy ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà áo Ä‘á» cùng “Ly Hồn Thủ†cÅ©ng đã đến nÆ¡i, đồng thanh gá»i :
- Quản nhị gia! Gió nà o đã đưa đại giá đến đây?
Lá»i lẽ cùng thái Ä‘á»™ tá» ra cung kÃnh kết mức.
Kẻ áo trắng hừ má»™t tiếng Ä‘Æ°a mắt liếc qua sáu chiếc thây ma, Ä‘oạn nhìn ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà áo Ä‘á» cÆ°á»i nói :
- Ân Ä‘Ã n chủ chỉ nuôi bá»n ăn hại để rồi chết má»™t cách nhục nhã nhÆ° thế sao?
Thiếu phụ áo Ä‘á» không khá»i giá»±t mình.
NgÆ°á»i khổng lồ áo trắng lại quay sang thiếu nữ Bạch Y lá»›n tiếng :
- Tiện tỳ muốn sống thì ngoan ngoãn theo nhị thái gia!
Thiếu nữ Bạch Y thầm nghÄ© trong lòng đối phÆ°Æ¡ng chÃnh là “Phong Äô song sátâ€
tên gá»i “Hiá»n Äạo Vô ThÆ°á»ng†cùng má»™t ngÆ°á»i nữa là “Cá»u U Vô ThÆ°á»ng†hai ngÆ°á»i nà y Ä‘i đôi vá»›i nhau, giỠông ta xuất hiện nÆ¡i đây, có lẽ “Cá»u U Vô ThÆ°á»ng†cÅ©ng ở đâu lân cáºn.
Theo tình thế trÆ°á»›c mắt, mối hy vá»ng duy nhất là phải lợi dụng hai kẻ đứng bên đối phó vá»›i ông ta, nà ng liá»n mỉm cÆ°á»i nói :
- à muốn của ngÆ°Æ¡i vừa rồi, sợ e không chỉ mình bản cô nÆ°Æ¡ng Æ°ng thuáºn là được đâu !
Hiá»n Äạo Vô ThÆ°á»ng Quản Äô hừ lên má»™t tiếng :
- Việc của Quản nhị Thái gia, đố ai dám cả gan ra đây cản trở.
Vừa nói, sắc thái ông ta tá» ra giáºn dữ, thiếu phụ áo Ä‘á» vá»›i Ly Hồn Thủ cứ Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau, chẳng nói chẳng rằng.
Quản Äô sầm nét mặt, nhìn hai ngÆ°á»i lá»›n tiếng :
- Sao? Các ngươi không bằng lòng phải không?
Thiếu phụ hồng y không biết tÃnh sao, Ä‘Ã nh rụt rè nói :
- Chỉ cần quản nhị gia để cho chúng tôi có lý do bẩm lại bỠtrên thì Nhị gia muốn là m gì cũng được.
Quản Äô cÆ°á»i quái dị :
- Hai vị đã không phản kháng, sau nà y gặp Thạch bang chủ cùng Long Äại cốc chủ, quyết không để cho hai ngÆ°á»i phải chịu tá»™i đâu.
Thiếu nữ áo trắng đâu ngá» cuá»™c thÆ°Æ¡ng thuyết giữa đôi bên lại nhanh chóng quá váºy, mối hy vá»ng đã tan, nà ng liá»n trở mặt lùi sau năm thÆ°á»›c lá»›n tiếng nói :
- Quản Äô, bản cô nÆ°Æ¡ng xem thá» ngÆ°Æ¡i có bản năng gì giữ ta lại được.
Quản Äô cÅ©ng cÆ°á»i hung ác quát :
- Tiện tỳ vô tri kia, nếu không cho ngÆ°Æ¡i nếm mùi ngÆ°Æ¡i đâu sợ chỉ cần chịu nổi ba chiêu “Tá»a Hồn XÃch†của Nhị Thái gia nà y, thì ngÆ°Æ¡i sẽ được ung dung thoát nạn.
Lá»i vừa dứt, tay mặt liá»n khẽ rung chiếc xÃch to lá»›n leng keng khua Ä‘á»™ng, từng bÆ°á»›c má»™t cháºm rãi đến gần thiếu nữ.
Thiếu nữ áo trắng không dám thá» Æ¡, mắt đăm đăm lÆ°á»m địch, nà ng tá»± biết công lá»±c của mình đối vá»›i ông ta còn kém quá xa, giá» chỉ còn mong dùng những chiêu kiếm tuyệt truyá»n má»›i hòng chống cá»± được.
Ly Hồn Thủ Ä‘Æ°a mắt ra hiệu cho hồng y thiếu phụ, hai ngÆ°á»i lặng lẽ bÆ°á»›c lùi ra tránh vòng chưởng phong của tráºn đấu.
Quản Äô bÆ°á»›c đến còn các thiếu nữ Ä‘á»™ chừng sáu thÆ°á»›c, mắt ông ta bá»™c lá»™ hung quang “Thẻ Câu Hồn†nÆ¡i tay trái Ä‘Æ°a lên che ngá»±c, tay mặt từ từ Ä‘Æ°a lên.
Thiếu nữ áo trắng không để cho đối phÆ°Æ¡ng ra tay trÆ°á»›c Ä‘Æ°á»ng kiếm láºp tức vung lên nhắm ngay Hiá»n Äạo Vô ThÆ°á»ng Quản Äô đâm tá»›i.
Quản Äô quát to má»™t tiếng “Thẻ Câu Hồn†đưa cao chiếc “XÃch Câu Hồn†nÆ¡i tay mặt liá»n sá» dụng chiêu “Äịa Võng Thiên La†à o ạt nhÆ° núi vỡ nÆ°á»›c trà n đánh tá»›i tấp và o Ä‘Æ°á»ng kiếm quang của đối thủ.
“Tang, tang, tang†kiếm, xÃch vừa chạm nhau, đốm lá»a tung bay tứ phÃa. Quản Äô lừa cho kiếm địch và o tròng váºn dụng Ä‘Æ°á»ng xÃch chế ngá»±, má»™t tiếng cÆ°á»i khẽ phát ra, “Thẻ Câu Hồn†nÆ¡i tay trái tụ sức đánh mạnh.
Văn Äồng chỉ “hừ†má»™t tiếng, không hỠđếm xỉa. Quay mình vung tay thi lá»… nà ng thiếu nữ áo trắng cÆ°á»i nói :
- Tháºt ngÆ°á»i Ä‘á»i há»… còn sống là còn gặp nhau, cô nÆ°Æ¡ng lúc nà y vẫn mạnh?
Bạnh Y thiếu nữ thấy chà ng vẫn cái lối không biết sợ chết, trong lòng không khá»i lo há»™ cho chà ng tá»± nhủ :
“Vá»›i chút công phu của ngÆ°Æ¡i mà cứ muốn ra tay nghÄ©a hiệp hoà i, hừ! Tháºt không biết tá»± lượngâ€.
NghÄ© váºy nên nà ng dáºm chân xuống đất giả vá» tức giáºn :
- Việc gì mà mạnh với không mạnh ngươi đến đây là m gì?
Tuy lá»i lẽ thì thế nhÆ°ng gÆ°Æ¡ng mặt nà ng không thể che giấu được lo lắng cho sá»± an nguy của chà ng.
Văn Äồng thản nhiên đáp :
- Hà nh hiệp trượng nghĩa, tế khổ phò nguy, vốn là bản sắc của anh hùng...
Quản Äô tức giáºn thét lên nhÆ° sấm nổ :
- Dẹp đi, cái gì mà anh hùng bản sắc!
Tay mặt vung ra, dây Câu Hồn XÃch nhắm đầu chà ng đánh tá»›i!
- Mau tránh!
Thiếu nữ áo trắng hốt hoảng thét lên, tay trái nắm lấy vạt áo của Văn Äồng kéo tá»›i, tay mặt Ä‘Æ°a kiếm lên đỡ.
“Tang!†dây xÃch sắt bị lưỡi kiếm thép đánh văng lên cao nhÆ°ng nà ng thiếu nữ cÅ©ng bị dá»™i lảo đảo lùi mấy bÆ°á»›c.
Văn Äồng bị nà ng giá»±t mạnh má»™t cái thân hình di Ä‘á»™ng ra sau tám bÆ°á»›c, nhằm nÆ¡i thiếu phụ Hồng Y Ä‘ang đứng, mắt thấy có cÆ¡ há»™i đã đến bà ta cÆ°á»i khẩy má»™t tiếng nạt :
- Tiểu tỠnằm xuống!
Hai tà áo nơi tay phất mạnh.
Văn Äồng mỉm cÆ°á»i, đầu cÅ©ng chẳng thèm quay lại phản chưởng đánh ra miệng thét :
- Cút đi!
“Ầm!†má»™t tiếng nổ vang tai, thiếu phụ Hồng Y không thốt được lá»i nà o, ngÆ°á»i đã văng ra mấy trượng miệng trà o máu tÆ°Æ¡i chết ngay tại chá»—.
Má»i ngÆ°á»i có mặt, thấy thế thảy Ä‘á»u thất kinh.
Phải biết, Hồng Y thiếu phụ vốn là “ÄÆ¡n Phụng Ä‘Ã n chủ†của Tứ Linh bang, võ công đâu phải tầm thÆ°á»ng, váºy mà chỉ có má»™t chưởng đã kết liá»…u cuá»™c Ä‘á»i, bảo sao há» không kinh dị có lẽ há» cÅ©ng chÆ°a dám tin rằng chÃnh mắt hỠđã chứng kiến nhÆ° thế.
HÆ¡n ai hết, có thể nói là nà ng thiếu nữ áo trắng, đôi mắt xoe tròn, cứ nhìn sững và o chà ng thiếu niên mà mình đã từng ra tay cứu giúp trên chiếc đò Há»n Thủy, sắc mặt nà ng tá» ra khác lạ, nhÆ° hình chÆ°a tin.
Văn Äồng rủ rủ tay áo, từ từ đến trÆ°á»›c mặt Quản Äô lạnh lùng lên tiếng :
- Những kẻ đánh lén vô liêm sỉ còn để là m gì, giỠđến lượt nhà ngươi!
Quản Äô rống lên má»™t tiếng :
- Nhị thiếu gia nà y không tin, Tiểu tỠtiếp chiêu đây.
Lá»i vừa dứt, ông ta đã váºn dụng mÆ°á»i thà nh công lá»±c. Tay trái “Thẻ Câu Hồn†nhÆ° thái sÆ¡n áp đỉnh, “Câu Hồn XÃch†tợ thần loan huy Ä‘á»™ng, vù vù đánh xuống, “rẹt rẹt†tung bay.
Văn Äồng đứng vững nhÆ° núi, miệng khẽ mỉm cÆ°á»i, đợi lúc kình phong đến ká» mình thì má»›i hay tay hợp lại vung ra khẽ quát “Dang raâ€.
- Ẩm! leng keng! tiếng dội inh tai cát bay mù mịt.
Thẻ Câu Hồn đã vuá»™t tay bay bổng lên cao, chiếc xÃch sắt bị vùi dÆ°á»›i đất, Quản Äô hai tay lÃnh quÃnh để hở mặt tiá»n.
Văn Äồng thần sắc nhÆ° thÆ°á»ng, vung tay má»™t cái quát “Äi!â€
Kình lực như khối núi ngà n cân, bắn và o ngực địch thủ.
Bá»—ng má»™t luồng âm nhu tiá»m lá»±c bay ra, “ùm†má»™t tiếng cản ngay thế công của Văn Äồng. NhÆ°ng Quản Äô cÅ©ng đã bị chưởng phong đánh dá»™i má»™t tiếng “hự†nặng ná», ngÆ°á»i ấy lảo đảo lùi sau “Ạch†má»™t cái té ngồi xuống đất, miệng há»™c máu tÆ°Æ¡i.
Văn Äồng Ä‘Æ°a mắt nhìn vá» cụ già áo xám quát lá»›n :
- Có lẽ ngươi đợi không được, mau ra đây lãnh chết.
Cụ già áo xám vuốt râu cÆ°á»i nói :
- Chưởng lá»±c của các hạ tháºt là thâm háºu, lão hủ tuy bất tà i cÅ©ng nguyện lãnh giáo và i chiêu.
Nói dứt, tà áo khẽ động song chưởng từ từ đưa ra.
Văn Äồng mỉm cÆ°á»i, cÅ©ng cá» hai tay má»™t cách cháºm chạp.
Cụ già áo xám vốn tưởng rằng đối phÆ°Æ¡ng chỉ luyện DÆ°Æ¡ng Cang chưởng lá»±c, vì váºy nên ông giở há»c Ä‘á»™c tuyệt môn “NgÅ© Âm nhu công†có thể chế phục được đối phÆ°Æ¡ng, đợi cho lão đại “Phong Äô song sát†đến nÆ¡i, thì tình thế không còn nguy kịch nữa, ngỠđâu...
Lúc hai luồng chưởng lá»±c chạm nhau, ông cảm thấy tiá»m lá»±c âm nhÆ° của ông đã bị đối phÆ°Æ¡ng hoá giải má»™t cách vô hình vô dạng, trong lòng không khá»i sợ sệt.
Nhá»› rằng Văn Äồng đã luyện “Lưỡng Nghi chân khÆvốn là môn kỳ công Cang, Nhu há»—n hợp. NgÅ© Âm nhu công của cụ già là m sao chống cá»± được. Chá»›p mắt, mặt cụ già dần dần tái nhợt, ông ta sợ sệt cho tánh mạng sắp lâm nguy.
Cùng lúc ấy, Bạch Y thiếu nữ đã khôi phục lại bình thÆ°á»ng, nà ng thừa cÆ¡ há»™i, vung kiếm phóng tá»›i đâm và o ngÆ°á»i của Quản Äô Ä‘ang ngồi dưỡng thÆ°Æ¡ng nÆ¡i đất.
“Cha chả!†má»™t tiếng cÆ°á»i rùng rợn, tiếp theo má»™t đạo kình phong lạnh nhÆ° tuyết thổi.
Bạch Y thiếu nữ không kịp Ä‘á» phòng thất kinh vá»™i và ng váºn dụng chân khÃ, múa kiếm đỡ gạt song cÅ©ng bị luồng kình lá»±c ấy đẩy dang, thân nà ng rá»›t ngay xuống đất.
Văn Äồng vốn quan tâm đến nà ng, thấy thế tụ hết khà lá»±c đẩy mạnh má»™t cái quát to :
- Äi!
Cụ già áo xám cảm thấy như có một sức mạnh ngà n cân, đang đè nặng trước ngực “Ự†lên một tiếng thân hình bay ra xa.
Văn Äồng không thèm ngó ngà ng đến sá»± sống còn của ông ta, vá»™i vã tung mình nhảy đến bên Bạch Y thiếu nữ lo lắng há»i :
- Cô...
Bá»—ng thấy má»™t bóng Ä‘en cặp lấy ngÆ°á»i của Quản Äô, lÆ°á»›t nhanh và o bóng đêm mất dạng. Lại nghe má»™t tiếng quát vang lên :
- Các hạ má»™t chưởng đánh thÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng Văn Thiên nà y xin bái lãnh, hẹn má»™t tháng sau má»i đến Tứ Linh bang gặp mặt.
Văn Äồng quay đầu lại xem thì thấy cụ gà i áo xám cặp lấy “Ly Hồn Thủ†và o nách ra Ä‘i.
Văn Äồng mỉm cÆ°á»i khẽ nói :
- Tha cho bá»n cẩu tặc má»™t phen.
Äoạn quay đầu sang Bạch Y thiếu nữ ôn tồn :
- Cô nương, cô...
NgỠđâu Bạch Y thiếu nữ không để cho chà ng nói hết, khẽ hừ một tiếng, là n áo lụa phất phơ trong gió cuốn thân nà ng đã lướt nhanh và o sơn cốc.
Văn Äồng đứng ngÆ¡ ngác, không hiểu lòng cô gái sao kỳ quặc thế, má»™t ná»—i buồn phảng phất trong đầu chà ng giây lây... bá»—ng chà ng nhÆ° lo lắng Ä‘iá»u gì thầm kêu “Không xong†vá»™i tiến và o theo. Văn Äồng lặng lẽ theo sau nà ng, lúc đó chà ng thấy thân pháp của Bạch Y thiếu nữ tá»± nhiên cháºm lại, rồi khụyu xuống Văn Äồng vá»™i lÆ°á»›t tá»›i đỡ lấy thân hình của Bạch Y thiếu nữ. Chà ng đặt nà ng xuống phiến đá bằng phẳng, gÆ°Æ¡ng mặt xinh đẹp của Bạch Y thiếu nữ là m cho Văn Äồng cà ng nhìn tim cà ng Ä‘áºp mạnh, thoạt đầu chà ng cứ trù trừ không dám chạm và o thân hình ngÆ°á»i ngá»c, nhÆ°ng thấy sá»± lâm nguy đã đến lúc chỉ mà nh, nên chà ng báºm gan, vẹt lá»›p áo trắng lÆ¡i tay, nhÆ°ng đôi tay không thấy có vết thÆ°Æ¡ng nà o cả bắt buá»™c chà ng cởi áo ra, cách nhÅ© hoa không đầy má»™t tấc, nÆ¡i “NhÅ© Căn huyệt†lốm đốm mấy mÅ©i kim Ä‘en găm sâu, máu tÃm bắt đầu rịn ra.
Äây là loại “Hắc VÅ© Châm†kẻ nà o bị trúng phải nếu không cứu chữa, ngay mấy tiếng đồng hồ sau sẽ biến thân hình Ä‘en nhÆ° than mà chết, còn nếu nhằm ngay tá» huyệt, thì sẽ chết ngay tức khắc.
Vừa hồi há»™p, vừa lo lắng, chà ng biết lấy thuốc đâu mà chữa cho nà ng bây giá», nhÆ°ng nếu cứ kéo dà i thì nà ng sẽ bị nguy mất.
Bá»—ng chà ng sá»±c nhá»› đến lá»i nói của “Yếu Mạng Hoa Äà †liá»n nhổ mấy mÅ©i hắc châm ghim trong mình thiếu nữ, Ä‘oạn Ä‘Æ°a ngón tay trá» lên miệng cắn cho chảy máu, rồi nhá» những giá»t máu tÆ°Æ¡i ấy lên chá»— vết thÆ°Æ¡ng của nà ng.
Là n da trắng trẻo mịn mà ng, nÆ¡i chá»— bị thÆ°Æ¡ng bầm Ä‘en nhÆ° má»±c thế mà sau khi máu của Văn Äồng nhá» và o không bao lâu, nÆ¡i vết thÆ°Æ¡ng dần dần trở Ä‘á» là n da trắng chẫm rãi á»ng hồng.
Thì ra “Yếu Mạng Hoa Äà †đã cảnh cáo chà ng sau khi cho chà ng uống hÆ°á»n thuốc xanh để cấp thá»i chữa khá»i “Tiêu Cốt Hoá Phách Ä‘an†của “Thiên Ảo mê cung†chủ nhân, nhÆ°ng nhá»› rằng thuốc xanh ấy cÅ©ng là má»™t loại Ä‘á»™c dược, ông ta nói : “Chất Ä‘á»™c ấy tiêu trong huyết quản có thể chống lại trăm thứ Ä‘á»™c bên ngoà i†vì váºy mà Văn Äồng má»›i hy vá»ng máu có chứa chất Ä‘á»™c của chà ng, có thể cứu chữa “Hắc VÅ© châm†độc của địch.
Quả tháºt chẳng sai chà ng đã thu được kết quả, đã chữa được vết thÆ°Æ¡ng của ngÆ°á»i đẹp.
Chà ng vui mừng khôn xiết, lá»›n tiếng gá»i :
Cô nương! Cô nương, cô có cảm thấy đỡ phần nà o chăng?
Văn Äồng đã gá»i hai ba lượt mà cô gái vẫn không há» phản ứng, nà ng vẫn thiêm thiếp chÆ°a tỉnh.
Äây... đây là nguyên nhân gì váºy cà ? Chà ng nghÄ© Ä‘i nghÄ© lại có đến trăm lượt kết cuá»™c má»›i vá»— trán thất thanh nói :
Có lẽ Ä‘á»™c khà đã xâm nháºp và o ná»™i phủ của nà ng rồi?
Trầm ngâm giây lát, chà ng mới khẽ thở dà i nói :
- Cô nương, xin tha thứ co tại hạ đã thất lễ!
Nói dứt, chà ng liá»n lấy răng cắn ngay chót lưỡi, máu tÆ°Æ¡i chảy ra má»™t miệng, rồi dùng hai tay vạch môi thiếu nữ, ká» miệng và o miệng nà ng, ngầm dụng chân khà thổi bung máu ấy và o ná»™i tạng của nà ng.
CÅ©ng nhá» công lá»±c của Văn Äồng thâm háºu, phút chốc đã Ä‘Æ°a máu nóng của chà ng Ä‘i quanh cả ná»™i thể của thiếu nữ má»™t vòng.
Sợ chÆ°a đủ sức cứu chữa vết thÆ°Æ¡ng Ä‘á»™c đã xâm nháºp quá lâu, chà ng lại sú thêm hai bung máu của chà ng và o ngÆ°á»i nà ng nữa. Giây phút trôi qua gÆ°Æ¡ng mặt tái nhợt của cô gái dần dần á»ng Ä‘á», sức nóng trong ngÆ°á»i cÅ©ng đã giảm xuống dần.
Văn Äồng thấy thế má»›i yên tâm, bốn chiếc môi từ từ rá»i khá»i, chà ng hÃt má»™t hÆ¡i nhẹ nhõm Ä‘ang định đứng lên bá»—ng thấy đôi mắt của thiếu nữ từ từ hé mở, lay Ä‘á»™ng mấy cái lòng Văn Äồng mừng tợ bắt được và ng, vá»™i vã gá»i lá»›n :
- Cô nương! Cô...
Lá»i vừa đến đây, Ä‘á»™t nhiên thân hình của thiếu nữ cá»±a quáºy, đôi tay của nà ng dang ra ôm chặt lấy ngÆ°á»i chà ng, cả má»™t thân hình má»m yếu nằm lá»t trong lòng chà ng thiếu niên mÆ°á»i tám.
Cá» chỉ Ä‘á»™t ngá»™t của thiếu nữ Bạch Y khiến cho Văn Äồng sợ hãi chà ng định Ä‘Æ°a tay ra xô lấy thân hình nà ng.
NgỠđâu tay chà ng vừa chạm đến là n da trắng mịn ấy, bá»—ng cảm thấy lạnh nhÆ° băng, gÆ°Æ¡ng mặt á»ng hồng khi nãy khoảng khắc lại trở nên trắng xác, tứ chi run rẩy không ngừng.
Văn Äồng sợ hãi, vá»™i vã Ä‘Æ°a tay ra ôm chầm lấy ngÆ°á»i nà ng siết lại, truyá»n hÆ¡i ấm trong ngÆ°á»i chà ng và o khắp thân thể nà ng.
Äó chẳng qua là má»™t Ä‘á»™ng tác cấp thá»i trong lúc lúng túng, và i phút trôi qua, tâm chà ng má»›i lắng lại, suy nghÄ© những biến cố vừa qua, má»›i hiểu rõ nguyên do của vết thÆ°Æ¡ng nà ng đã mắc phải.
Tráºn chiến nÆ¡i sÆ¡n cốc khẩu, lúc Quản Äô bị chà ng đánh thÆ°Æ¡ng, Ä‘ang ngồi Ä‘iá»u dưỡng, Bạch Y nữ thừa cÆ¡ tung mình đến giết, không ngá» lại bị “Cá»u U sát chưởng†của KhÆ°u Huyá»n.
Lúc ấy thì nà ng chỉ rùng mình má»™t cái nhÆ°ng Hà n âm chưởng lá»±c đã xâm nháºp và o ngÆ°á»i mà không biết, đến khi nà ng bị “Hắc VÅ© châm†ám hạ, Văn Äồng chỉ lo Ä‘iá»u trị bên ngoà i nên trong ngÆ°á»i còn yếu, Hà n Khà trong ngÆ°á»i lại phát ra.
Văn Äồng đã biết căn do không còn chần chá» gì nữa láºp tức cởi ngay áo, áp ngá»±c nà ng và o ngÆ°á»i mình, tay mặt áo và o Mạng Môn huyệt táºp trung tÆ° tưởng váºn dụng “Vô Cá»±c huyá»n công†thi triển “Lưỡng Nghi chân khÃâ€, má»™t luồng hÆ¡i nóng từ trong lòng bà n tay phát ra, cháºm rãi chà sát khắp lÆ°ng nà ng.
Hai miệng lại má»™t lần nữa ká» bên nhau, tình cảnh hiện tại nếu ngÆ°á»i ngoà i nhìn và o nhÆ° đôi tình nhân Ä‘ang âu yếm, thân máºt tá»™t cùng, chiếc thân ngà ngá»c của thiếu nữ Ä‘ang xuân nằm gá»n trong lòng chà ng trai vừa lá»›n, bốn là n má»™t khÃt lại chuyá»n hÆ¡i nóng cho nhau, cảnh thần tiên trong giai Ä‘oạn ái ân khiến ai thấy mà chẳng Ä‘em lòng ham muốn.
|
08-04-2008, 07:22 PM
|
|
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 8
Thiên Huỳnh nhất giáo
Äá»™t nhiên, đôi mắt Văn Äồng nhìn đống máu nÆ¡i tay đã chảy ra ngoà i đất thà nh vÅ©ng, chà ng bất giác giáºt mình, thở dà i tá»± trách :
“Văn Äồng! Văn Äồng! NgÆ°Æ¡i đã phà giá»t máu tÆ°Æ¡i để cứu tánh mạng nà ng, mục Ä‘Ãch để là m gì? NgÆ°Æ¡i dám lấy cả sinh mạng mình ra để hòng đổi lấy mạng của nà ng sao? Nhiệm vụ ngÆ°Æ¡i còn nhiá»u lắm! Mối thù của cha mẹ Ä‘ang chá» ngÆ°Æ¡i.â€
NghÄ© váºy liá»n chà ng đứng phắt dáºy, vá»™i vã gà i lại nút áo, Ä‘oạn nghiêm chỉnh, Ä‘oan trang mặc lại chiếc áo cho nà ng.
“Ãi chà †tiếng kêu khẽ Ä‘au Ä‘á»›n của nà ng thiếu nữ Bạch Y, đôi mắt của nà ng từ từ hé mở.
Văn Äồng vá»™i vã thụt tay lại đứng dang ra má»™t bÆ°á»›c ôn tồn há»i :
- Cô nÆ°Æ¡ng! Có phải trong ngÆ°á»i cô đã bá»›t hẳn rồi không?
Thiếu nữ Ä‘Æ°a mắt yếu á»›t nhìn chà ng, rồi từ từ sụp đôi nhãn quang xuống, bá»—ng mặt nà ng biến sắc, má á»ng Ä‘á», nà ng vá»™i vã ngồi nhổm dáºy, đôi mắt lại soi ngay và o mặt Văn Äồng.
Thì ra khi nhìn xuống quần áo của mình nà ng biết ngay đã bị ngÆ°á»i ta cởi áo ra. Trong Ä‘á»™ng tối om chỉ có hai ngÆ°á»i, váºy thì kẻ cởi áo nà ng không phải Văn Äồng thì còn ai? Rồi!...
sau đó còn có việc gì xảy ra? nà ng tháºt không dám nghÄ© thêm.
Văn Äồng bị đôi mắt nhìn soi mói của nà ng, trống ngá»±c Ä‘áºp thình thịch, nghÄ© lại tình cảnh khi nãy, lòng chà ng cảm thấy không yên, mặt nóng rang tay chân lÃnh quÃnh.
Bạch Y thiếu nữ chú mắt nhìn Văn Äồng má»™t hồi bá»—ng đôi mắt long lanh ấy từ chá»— nảy lá»a trở thà nh dịu hiá»n, đôi mi Ä‘en từ từ sụp lại, giá»ng u oán nói :
- NgÆ°Æ¡i...
Nà ng chỉ thốt được có một tiếng rồi ấp úng không còn nói tiếp được nữa.
Văn Äồng nãy giá» Ä‘ang hồi há»™p, bá»—ng mặt chà ng nghiêm nghị cất tiếng :
- Khi nãy cô nÆ°Æ¡ng đã bị “Cá»u U Sát KhÆcủa Hiển Äô song sát xâm nháºp, rồi lại bị ám khà là m bị thÆ°Æ¡ng, tại hạ trong lúc cấp kỳ chỉ còn biết tùng quyá»n thay cô nÆ°Æ¡ng hút Ä‘á»™c chữa thÆ°Æ¡ng vá»›i lòng thà nh tháºt ấy tại hạ dám thá» vá»›i trá»i đất...
Thiếu nữ Bạch Y vốn thông minh hÆ¡n ngÆ°á»i, nhìn qua nét mặt thà nh khẩn của chà ng biết ngay chà ng không nói dối khẽ thở dà i ngắt lá»i :
- NgÆ°Æ¡i khá»i nói nữa, Ä‘a tạ ngÆ°Æ¡i lắm.
Vốn tánh ngạo nghá»… sẵn có trong lòng của má»—i thiếu nữ, nên nà ng sợ nói nhiá»u chà ng sẽ thấy rõ lòng yếu Ä‘uối giả vá» nghiêm nghị nhắm đôi mắt lại dưỡng thÆ°Æ¡ng.
Văn Äồng ngÆ¡ ngác lát lâu chà ng khẽ thở dà i, cảm thấy trong ngÆ°á»i đã bắt đầu biết mệt, liá»n ngồi má»™t bên cÅ©ng váºn khà điá»u hà ng.
Thá»i gian từng phút má»™t trôi qua lúc hai ngÆ°á»i mở mắt ra thì ánh mặt trá»i đã rá»i và o trong Ä‘á»™ng.
Văn Äồng vá»™i và ng đứng dáºy mỉm cÆ°á»i há»i :
- Thương thế cô nương đã bớt hẳn rồi chứ?
Bạch Y thiếu nữ chỉ “ừ†một tiếng rồi đưa mắt mơ mà ng nhìn ra ngoà i xa, bỗng nà ng khẽ nói :
- Tôi khát nÆ°á»›c quá, phiá»n ra ngoà i tìm cho chút nÆ°á»›c được chăng?
Trong lúc nói chuyện giá»ng nà ng sao hÆ¡i run run, hình nhÆ° phải rán dùng sức lắm váºy.
Văn Äồng Ä‘Æ°a đôi mắt lo lắng nhìn nà ng rồi quay ngÆ°á»i ra Ä‘á»™ng Ä‘i tìm nÆ°á»›c.
Vùng rừng núi, đâu đâu cÅ©ng có suối khe, nhÆ°ng lấy gì để hứng Ä‘em vá», chà ng tìm mãi cho đến khi và o má»™t ngôi miếu bể tìm gặp chiếc chén mẻ miệng chà ng vá»™i vã Ä‘em ra rá»a sạch, hứng lấy nÆ°á»›c trong Ä‘em vá» cho nà ng.
Vừa bước chân và o đến sơn động, bỗng mặt chà ng tái xanh, đôi tay run rẩy, chiếc chén mẻ bị rớt xuống đất vỡ tan.
Thì ra, trong Ä‘á»™ng vắng lặng không má»™t tiếng Ä‘á»™ng bóng thiếu nữ Bạch Y đã Ä‘i mất tá»± bao giá».
Chà ng buột tiếng thở dà i ảo não, miệng lẩm bẩm :
- Nà ng cố ý trốn lánh ta? Hay là lại gặp ai bắt cóc nữa rồi?...
Mặt chà ng vừa buồn bã, vừa há»n giáºn, từ từ cất bÆ°á»›c ra khá»i hang núi, Ä‘Æ°a mắt nhìn lại tứ phÃa má»™t lượt cuối cùng, nhÆ°ng thất vá»ng hoà n thất vá»ng.
Bá»—ng... từ dÆ°á»›i núi có sáu bóng ngÆ°á»i lẹ là ng chạy lên, phút chốc đã đến trÆ°á»›c mặt Văn Äồng dừng lại.
Äi trÆ°á»›c là bốn ngÆ°á»i trung niên ăn mặc đẹp đẽ, đầu Ä‘á»™i kim khôi, lÆ°ng giắt trÆ°á»ng kiếm, chân Ä‘i già y thêu hoa, đặc biệt là đôi mắt kẻ nà o cÅ©ng Ä‘á»u sáng quắc nhÆ° sao, khiến ai nhìn thấy cÅ©ng phải rùng mình.
Sau bốn ngÆ°á»i là má»™t ngÆ°á»i hán tỠáo Ä‘en cùng má»™t cụ già bịt mặt.
Hai bên đứng im lặng giây lâu, sau cùng má»™t trong bốn ngÆ°á»i Ä‘i đầu lên tiếng lạnh lùng :
- Tân Thấm, cứu con a đầu ấy có phải là hắn không?
Hán tỠáo Ä‘en đứng sau lÆ°ng nghiêng mình cung kÃnh “dạâ€.
NgÆ°á»i ấy “Hừ†lên má»™t tiếng, quay sang Văn Äồng trầm giá»ng quát :
- Nhãi con, sang đây, bổn tÆ°á»›c có lá»i muốn há»i!
Văn Äồng trừng mắt nhìn ông ta má»™t cái, vẫn im lặng đứng yên má»™t chá»—.
NgÆ°á»i ấy sầm ngay nét mặt, quá tháo :
- Nhãi con, con a đầu ấy đã đi đâu rồi?
Văn Äồng mỉm cÆ°á»i nói :
- Bổn thiếu gia Ä‘ang định há»i ngÆ°Æ¡i câu ấy, nà ng đã Ä‘i đâu rồi?
Hừ! thằng nhãi con tháºt to gan, dám chạm đầu bổn tÆ°á»›c, có lẽ ngÆ°Æ¡i không còn muốn sống nữa thì phải!
Văn Äồng miệng vẫn mỉm cÆ°á»i, đôi mắt lÆ°á»m đối phÆ°Æ¡ng, từ từ tiến lên gần.
Kẻ ấy mắt lộ hung quang, thét lớn :
- Äứng yên! trả lá»i câu há»i của bổn tÆ°á»›c nếu không ngÆ°Æ¡i sẽ chết ngay.
Văn Äồng nhÆ° không nghe thấy, chân vẫn bÆ°á»›c gần miệng lạnh lùng :
- LÅ© chuá»™t vô tÆ°, bổn thiếu gia ghét nhất là đồ mÆ°u cÆ°á»›p của ngÆ°Æ¡i, là m chuyện bất chÃnh ngông cuồng tá»± đại.
Kẻ ấy nghe nói ngưỡng mặt lên trá»i cÆ°á»i dà i, hai tay áo liá»n phất ra.
Vù! Vù! hai luồng Hà n ân nhu khà cuồn cuá»™n tuôn ra, nhắm và o ngÆ°á»i Văn Äồng công tá»›i.
Văn Äồng khẽ hừ má»™t tiếng, liá»n dừng bÆ°á»›c lại, tả chưởng Ä‘Æ°a ra chống đỡ. Miệng quát :
- Dang ra!
Hai luồng chưởng lá»±c chạm nhau, phát ra tiếng kêu xà o xà o, thân hình đối phÆ°Æ¡ng lảo đảo lùi sau hÆ¡n trượng. Văn Äồng vẫn đứng yên bất Ä‘á»™ng nghÄ©nh mặt mỉm cÆ°á»i.
Công lá»±c của Văn Äồng tháºt là Ãt thấy, khiến cho năm ngÆ°á»i bên kia phải thất đảm kinh hồn. Vì há» dÆ° hiểu thế phất của ngÆ°á»i hán tá» vừa rồi Ãt nhất phải dùng đến bảy thà nh công lá»±c. Sức mạnh có thể hứng cây băng đá, thế mà đối phÆ°Æ¡ng chỉ nhẹ nhà ng dùng tay trái Ä‘Æ°Æ¡ng nghinh cÅ©ng đủ đánh bại.
Văn Äồng không dám nhồi thêm, chỉ Ä‘Æ°a mắt nhìn cả bá»n trầm giá»ng :
- Vì bổn thiếu gia có lá»i há»i ngÆ°Æ¡i. Nên tạm thá»i tha cho đấy, nếu không tháºt lòng phút đáp, hừ! đừng trách thiếu gia ác Ä‘á»™c.
NgÆ°á»i vừa bị đánh khi nãy Ä‘Æ°a mắt liếc nhìn ba ngÆ°á»i má»™t cái, bá»—ng bốn ngÆ°á»i lẹ là ng lách mình dang ra.
“Lẻng kẻng†má»™t tiếng vang phát ra bốn cây trÆ°á»ng kiếm lẹ nhÆ° chá»›p tung và o đối phÆ°Æ¡ng đâm nhầu.
Văn Äồng ra vẻ thản nhiên đợi cho mÅ©i kiếm sắp chạm và o mình liá»n giở “Truy Quang Trục Äiện†thân pháp xẹt má»™t cái đã nhảy ra khá»i vòng công của bốn tay kiếm khách.
Bá»—ng... vút vút vút... sau lÆ°ng chà ng phát ra những tiếng xé gió không há» quay đầu lại nhìn hai bóng tay áo phất mạnh ra sau, vù vù kình phong láºp tức thổi ra đẩy tạt mấy trăm mÅ©i kim nhá» quay đầu trở lại.
“á»i chà !†má»™t tiếng kêu Ä‘au Ä‘á»›n hán tỠáo Ä‘en vừa buông ám khà hại chà ng, ngỠđâu lại bị ám khà quay đầu ghim trở lại, thân thể láºp tức Ä‘en bầm, giãy giụa má»™t hồi rồi tắt thở.
Bốn tay kiếm thấy chém và o địch bị hụt, đồng bá»n của mình lại chết mất má»™t ngÆ°á»i, vừa giáºn, vừa sợ đồng hè nhau tung mình lên cao Ä‘Æ°a kiếm ra bủa xuống đầu địch, ánh sáng kiếm chói lòa uy lá»±c dÅ©ng mãnh tuyệt luân nhÆ° sÆ¡n băng, nhÆ° sét chá»›p.
Văn Äồng thấy thế không khá»i e dè liá»n váºn “Vô Cá»±c huyá»n công†song chưởng Ä‘Æ°a ra chống đỡ chân bÆ°á»›c ngang ngÆ°á»i đã Ä‘i sang tám thÆ°á»›c.
Bốn tay kiếm thấy thế liên thủ của há» quá chặt chẽ, đối phÆ°Æ¡ng đã bị vừng kiếm quang che lấp, chỉ còn chá» chết mà thôi, ngỠđâu Ä‘á»™t nhiên lại có má»™t kình lá»±c ghê hồ từ dÆ°á»›i dá»™i lên, bốn mÅ©i kiếm phát ra những tiếng vù vù gió cản, hổ khẩu ngÆ°á»i nà o ngÆ°á»i ấy nhÆ° bị xé rách, há» biết ngay đã gặp phải kẻ địch không phải tầm thÆ°á»ng, bốn ngÆ°á»i đã há»p hết sức lá»±c thế mà cÅ©ng không đủ để chống cá»± vá»›i má»™t mình thiếu niên trong lòng ngầm khiếp đảm, vá»™i vã Ä‘á» khÃ, thân hình của bốn tay kiếm lại nhẹ nhà ng tung ra xa hạ xuống.
Äồng lúc ấy, má»™t tiếng “Bùng†vang lên, thì ra ngÆ°á»i bịt mặt đứng sau bốn tay kiếm nãy giá» thừa lúc Văn Äồng không lÆ°u tâm, váºn sức đánh và o lÆ°ng chà ng má»™t cái tháºt mạnh.
Má»™t việc cho má»i ngÆ°á»i ngÆ¡ ngác lại xảy ra, không hiểu sao ngÆ°á»i bịt mặt kêu lên má»™t tiếng thảm thÆ°Æ¡ng, thân hình bị má»™t sức lá»±c vô hình chấn dá»™i văng ngÆ°á»i ra xa ngoà i trưởng, ngã lăn xuống đất miệng thổ máu tÆ°Æ¡i, vùng vẫy giây lâu rồi tắt thở.
Văn Äồng không há» biết được sá»± phản ứng lợi hại trong ngÆ°á»i chà ng, vì ngay cả chiếc áo lam cÅ©ng chÆ°a Ä‘á»™ng đến.
Vá»›i công lá»±c thần kỳ từ trÆ°á»›c đến nay chÆ°a từng thấy khiến cho bốn tay kiếm Ä‘ang định nhà o vô lần nữa Ä‘á»u phải dừng tay đứng ngó, kinh dị, sợ hãi.
Văn Äồng Ä‘Æ°a mắt lạnh lùng nhìn qua bá»n há» má»™t lượt, lên tiếng :
- Sao? Các ngÆ°Æ¡i không muốn chết thì phải trả lá»i những câu há»i của ta đây!
Bốn tay kiếm Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau, vẫn chà ng hán tá» trá»ng tuổi hÆ¡n lên tiếng :
- TrÆ°á»›c khi và o chÃnh Ä‘á», các hạ có thể cho biết quà tánh đại danh cùng sÆ° môn.
“Im mồm!†Văn Äồng vá»›i giá»ng lạnh lùng mặt nghiêm nghị :
- Bổn thiếu gia há»i ngÆ°Æ¡i, chá»› không phải các ngÆ°Æ¡i há»i ta, các ngÆ°Æ¡i không muốn chết thì trả lá»i “vâng†còn nếu muốn chết thì, hà hà ! rất là giản tiện, chỉ trả lá»i má»™t tiếng “không†cÅ©ng đủ rồi!
Tay kiếm khi nãy, hù một tiếng nói :
- Bổn tước không tin lại có việc giản đơn như thế.
Äôi mà y Văn Äồng nhÃu lại, quát lá»›n :
- Không tin ngươi cứ thỠxem.
Tiếng quát vừa dứt, hữu chưởng từ từ đẩy ra nhắm ngay hÆ°á»›ng của tay kiếm vừa đối đáp khi nãy, “Lưỡng Nghi chân khÆtừ trong tay chà ng à o ạt phát ra.
Äối phÆ°Æ¡ng đã hiểu thiếu niên áo lam nà y chẵng phải tầm thÆ°á»ng, vá»™i vã táºn dụng sức lá»±c của mÆ°á»i mấy năm công lá»±c, dồn và o song chưởng, Ä‘Æ°a lên ngang ngá»±c chống nghinh.
Lạ kỳ, hai luồng chưởng lực vừa chạm nhau, không hỠnghe thấy tiếng động biến đi một cách vô dạng vô hình.
Tay kiếm khách không khá»i thất kinh, vốn ông táºn dụng sức bình sinh phản công thế mà nhÆ° sắt chìm đáy biển, không tung không tÃch bảo ông không kinh dị sao được.
Äang lúc suy nghÄ© liên miên, bá»—ng cảm thấy lại có má»™t áp lá»±c của chưởng phong nhÆ° thái sÆ¡n áp đỉnh.
“Ãi chà †tiếng rống vang lên, thân hình vạm vỡ là thế, váºy mà bị luồng gió đánh và o thất khiêu liá»n chạy máu tÆ°Æ¡i ngã lăn ra đất.
Văn Äồng từ từ thâu chưởng lại, đôi mắt sáng nhÆ° sao, nhìn đăm đăm và o bá»n ba ngÆ°á»i còn lại, nạt lá»›n :
- Các ngươi là ai?
- Chúng ta là ngÆ°á»i của Thiên Huỳnh giáo.
Vừa lúc đó xuất hiện má»™t lão già lÆ°ng khòm. Ba hán tá» khom mình thi lá»…, ông già má»›i khẽ há»i :
- Ngươi là ai?
Văn Äồng không đếm xỉa tá»›i câu há»i của lão già mà há»i ngược lại :
- Các ngươi có gặp Bạch Y thiếu nữ không?
- Không!
Văn Äồng chắp tay nói :
- Tại hạ có việc gấp xin cáo từ.
Cụ già lưng khòm đưa tay nói :
- Khoan đi đã.
- Tại sao?
- Muốn đi không phải là chuyện dễ!
Văn Äồng hÆ¡i tức giáºn :
- Lão tiá»n bối nói váºy là có ý gì?
Cụ già nói :
- NgÆ°Æ¡i muốn rá»i khá»i đây phải thắng ta.
Văn Äồng tức giáºn nói :
- Xin lãnh giáo.
- Tiếp chiêu.
Lá»i vừa dứt, tay phất ra má»™t đạo kình phong nhÆ° vÅ© bão.
Văn Äồng khẽ hừ lên má»™t tiếng, váºn dụng “Vô Cá»±c huyá»n công†tay trái dùng chiêu “Hải Äể Giáng Long†công địch.
Cụ già lÆ°ng khòm thấy Văn Äồng tiếp được vú phất vÅ© bão của mình lòng cÅ©ng kinh hãi biết là gặp phải tay không vừa, ông ta buông tiếng cÆ°á»i nham hiểm, hai vạt tay áo lại hợp nhau phát ra váºn dụng bảy thà nh công lá»±c.
“Bùng†má»™t tiếng Ä‘á»™ng trá»i, cát bay đá chãy, cây cối ngã tung trong vòng mấy trượng kình phong dữ dá»™i.
Văn Äồng vẫn uy nghi, đứng yên không nhúc nhÃch.
Cụ già lÆ°ng khòm râu tóc bị gió thổi tung sắc thái trông bá»™ dữ ác, cÅ©ng đứng vững nhÆ° núi thái sÆ¡n không há» nhúc nhÃch.
Trong lòng hai ngÆ°á»i lại cà ng dè dặt, hỠđã rõ ná»™i lá»±c của đối phÆ°Æ¡ng, tuy không phân thắng bại, song nếu sÆ¡ hở chỉ má»™t Ä‘Æ°á»ng tÆ¡ kẽ tóc ắt phải lâm nguy ngay tháºt đã gặp địch thủ lợi hại mà xÆ°a nay chÆ°a há» thấy.
Hai bên đứng nhìn sững nhau giây lâu.
Bá»—ng đôi mi của cụ già lÆ°ng khòm nhÃu lại, mặt hiện sát khÃ, thét lên nhÆ° sấm :
- Nhãi con, nạp mạng đây!
Lá»i dứt thì tay áo rá»™ng liá»n phất ra, hai ban tay gân guốc má»™t trên má»™t dÆ°á»›i. Láºp tức Há»a Nhiệt Chánh Phong nóng nhÆ° lá»a đốt, từ đôi lòng bà n tay tuôn ra, công và o ngÆ°á»i đối phÆ°Æ¡ng.
Văn Äồng rÃt lên má»™t tiếng “Tháºp Bát Kim CÆ°Æ¡ng Thủ†lẫn vá»›i “Lưỡng Nghi chân khÆdồn và o song chưởng Ä‘Æ°a lên ngang ngá»±c từ từ đẩy ra.
“Ầm†hai Ä‘Ã ng Ä‘á»u bị sức dá»™i đẩy lùi hai bÆ°á»›c. Cụ già tóc bạc tung bay, thiếu niên áo lam phÆ¡ phất, há» Ä‘á»u trừng mắt nhìn nhau, ngầm váºn chân khà thá» xem có há» bị thÆ°Æ¡ng tÃch nà o chăng?
Bá»—ng nhiên má»™t tiếng quát to... ba hán tá» thừa cÆ¡ tung mình nhảy tá»›i, hợp nhau sáu chưởng đánh mạnh và o ngÆ°á»i Văn Äồng.
Sáu luồng chưởng lá»±c, thế mạnh tá»±a đảo hải bà i sÆ¡n, thà nh má»™t bức tÆ°á»ng ồ ạt áºp và o ngÆ°á»i Văn Äồng.
Văn Äồng khẽ cÆ°á»i má»™t tiếng, thân hình dụng thế Tiá»m Long Thăng Thiên nhảy vá»t lên cao ba trượng tránh khá»i luồng chưởng hợp kÃch của ba ngÆ°á»i, rồi lẹ là ng sá» dụng chiêu “Thần Long Äiêu Thủ†song chưởng từ trên ấn xuống phối hợp “Lưỡng Nghi chân khÆmá»™t cang má»™t nhu à o ạt đè và o đầu địch.
Ba hán tá» thấy sức hợp công của mình đã vô hiệu, giỠđối phÆ°Æ¡ng lại từ trên giáng xuống, trong lòng không khá»i run sợ, hè nhau má»™t tiếng, sáu bà n tay Ä‘Æ°a lên đỉnh đầu chống đỡ.
Cụ già lÆ°ng khòm thấy ba thuá»™c hạ sắp bị lâm nguy, cÅ©ng chẳng cần đến Ä‘iá»u luáºt giang hồ, song chưởng liá»n từ bên đánh và o, mong phân tán được phần nà o thế công của Văn Äồng.
“Bùng, Bùng†hai tiếng chất Ä‘á»™ng vang lên, cát bụi lúc nãy chÆ°a kịp lắng xuống, giá» lại được dịp bay tung lên trá»i.
Trong đám bụi mù, ba tiếng đánh “hự†nặng ná», ba thân hình hán tá» lảo đảo lùi bÆ°á»›c, mặt mà y tái nhợt, miệng thổ máu tÆ°Æ¡i, chứng tá» thÆ°Æ¡ng tÃch chẳng phải nhẹ.
Văn Äồng bay vẹt ngang má»™t trượng, rÆ¡i mình xuống đất, mồ hôi bắt đầu thấm Æ°á»›t, gÆ°Æ¡ng mặt Ä‘á» bừng giữa hai Ä‘Æ°á»ng mi ẩn hiện má»™t mà ng sát khÃ.
Cụ già lÆ°ng khòm thấy thân hình của Văn Äồng Ä‘ang lÆ¡ lá»ng trên không, không những chịu ná»—i kình lá»±c của song chưởng mình đánh ra, lại còn dÆ° sức đả thÆ°Æ¡ng ba tay cao thủ thượng hạng của bổn giáo, công lá»±c thâm háºu nhÆ° thế, tháºt trên Ä‘á»i Ãt từng trông thấy, không khá»i lo sợ, thét lên má»™t tiếng :
- Nhãi con, tiếp thêm chưởng nữa xem nà o!
Lá»i dứt thì song chưởng cÅ©ng đã Ä‘Æ°a lên ngang ngá»±c, từng bÆ°á»›c má»™t tiến gần đến trÆ°á»›c mặt Văn Äồng. Sau khi xuất chưởng cá»± địch Văn Äồng vá»™i vã công Ä‘iá»u khÃ, bồi bổ lại công lá»±c, giá» thấy hai lòng bà n tay của cụ già bổng Ä‘á» nhÆ° lá»a đốt, trong lòng ngầm cảnh giác, ngoà i mặt vẫn thản nhiên cÆ°á»i khiêu khÃch :
- Lão thất phu chá»› hòng nhác ngÆ°á»i, bổn thiếu gia cÅ©ng sẽ cho ngÆ°Æ¡i vá» Tây phÆ°Æ¡ng má»™t lượt.
Vừa nói chà ng vừa váºn “Vô Cá»±c huyá»n công†chạy khắp châu thân, “Lưỡng Nghi chân khÆtụ và o song chưởng mắt nhìn địch tủ, miệng khẽ mỉm cÆ°á»i.
Bầu không khà nặng ná», ngá»™t ngạt chỉ còn nghe tiếng thở ồ ồ của ba hán tá» Ä‘ang ngồi váºn khà dưỡng thÆ°Æ¡ng.
Cụ già lÆ°ng khòm cùng Văn Äồng hai ngÆ°á»i cách nhau cà ng lúc cà ng gần, đến khi còn Ä‘á»™ sáu bÆ°á»›c nữa, hai bên Ä‘á»u giÆ¡ song chưởng lên, chỠđợi đẩy ra.
Bá»—ng... má»™t tiếng hú thảnh thót từ chÃn từng mây vá»ng đến.
Cụ già lÆ°ng khòm vừa nghe mặt liá»n biến sắc vá»™i vã thu chưởng lại, hai tay khẽ rung rung, ngÆ°á»i đã tung xa mấy trượng, thốt kêu :
- Chạy!
Trong chớp mắt, hình bóng của ông mất dạng.
Ba hán tỠvừa nghe lệnh “chạy†của cụ già cũng vội vã tung mình biến mất.
Văn Äồng không ngá» Ä‘ang sắp xảy ra má»™t tráºn đấu sanh tá», đối phÆ°Æ¡ng lại Ä‘á»™t ngá»™t bá» Ä‘i mất cả dạng, chà ng chỉ còn biết đứng ngÆ¡ ngác nhìn theo. Äến khi chà ng nháºn biết sở dÄ© há» bá» chạy là do má»™t tiếng hú vừa rồi, thì bóng địch không còn thấy đâu nữa.
|
08-04-2008, 07:23 PM
|
|
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 9
Tâm ý khó lÆ°á»ng
Ãnh nắng ban mai dịu dà ng, Văn Äồng đứng yên má»™t chá»—, đôi mắt mÆ¡ mà ng nhìn nÆ¡i phÆ°Æ¡ng trá»i xa thẳm nghÄ© ngợi sá»± việc đêm qua, không khá»i buông tiếng thở dà i.
Sự lẩn tránh của nà ng đối với ta, có liên quan gì đến việc “Chu Tước Hoà n†không?
Văn Äồng hiện Ä‘ang muốn tìm kiếm nÆ¡i hạ lạc của Chu TÆ°á»›c Hoà n cà ng muốn tìm kiếm tông tÃch của thiếu nữ đáng yêu kia giá» biết khởi sá»± từ đâu?
Lúc ấy, nÆ¡i phiến đá lá»›n cách chà ng mấy trượng, Ä‘á»™t nhiên có má»™t bóng ngÆ°á»i từ từ lố dạng lặng lẽ Ä‘i gần vá» hÆ°á»›ng chà ng.
Ba trượng... hai trượng... rồi chỉ còn cách chà ng có một trượng...
Văn Äồng sá»›m đã phát giác nhÆ°ng giả vá» không hay biết đợi cho bóng ngưỠấy đến gần Ä‘á»™t nhiên quay ngÆ°á»i trở lại. Hữu chưởng đánh ra má»™t luồng kình phong mạnh mẽ nhằm ngay kẻ ấy công và o.
Kẻ ấy chỉ phát ra tiếng cÆ°á»i khẽ, là n áo tung bay, thân hình lÆ¡ lững giữa không trung nhÆ° hình hạc lÆ°á»›t gió, rồ từ từ hạ xuống đứng ngay trÆ°á»›c mặt Văn Äồng.
Văn Äồng xét thấy kẻ nà y không có ý đối địch, nên chưởng hai trái sắp định tung ra, vá»™i và ng thu trở lại, Ä‘Æ°a mắt nhìn kỹ.
Thì ra! Một chà ng thiếu niên anh tuấn, đẹp đẽ, mặt trắng như dồi phấn, môi đỠtợ thoa son, đôi mắt mà y dà i sắc xảo. Cặp mắt đen lóng lánh, phong độ nho nhã, khà phách hiên ngang.
Thiếu niên đẹp đẽ nà y mình mặc áo xanh, đầu chit khăn nho sinh, trÆ°á»›c ngá»±c Ä‘eo lủng lẳng má»™t miếng Túy Ngá»c mà u sắc long lanh, vừa xem cÅ©ng biết ngay là váºt quà hiếm có.
Cà ng lạ lùng hÆ¡n là thiếu nhiên vừa hạ thân xuống đất, đôi mắt cứ đảo khắp châu thân Văn Äồng từ trên xuống dÆ°á»›i, đến khi bốn mặt chạm nhau, không hiểu thiếu niên lại nở má»™t nụ cÆ°á»i duyên, rồi Ä‘Æ°a mắt nhìn vá» nÆ¡i khác.
Nụ cÆ°á»i của thiếu niên đạp đẽ kia, không khá»i khiến cho Văn Äồng lấy là m lạ. Vì lúc cÆ°á»i hai má để lá»™ đồng tiá»n, mà dáng Ä‘iệu nhu mì nhÆ° phái nữ lÆ°u khuê các.
Văn Äồng nhìn đến sững sá», bá»—ng nghe giá»ng nói trong trẻo, thiếu niên lên tiếng :
- Huynh Ä‘Ã i má»™t tay hạ được thuá»™c hạ của “Thiên Huỳnh giáo†võ công hy hữu, tiểu đệ tháºt bá»™i phục vô cùng, giỠđây...
Văn Äồng không hiểu tại sao nói đến đây thiếu niên lại ngáºp ngừng, Ä‘Æ°a mắt nhìn lên, thiếu nhiên mỉm cÆ°á»i tiếp :
- Tiểu đệ có lá»i yêu cầu hÆ¡i Ä‘á»™t ngá»™t, không hiểu huynh Ä‘Ã i có nháºn cho chăng?
Äôi mà y Văn Äồng nhÃu lại, lạnh lùng nói :
- Các hạ có việc gì, cứ nói ra xem thá».
Thiếu niên cÆ°á»i nói :
- Tiểu đệ muốn thỉnh cầu huynh Ä‘Ã i chỉ giáo cho và i chiêu tuyệt há»c?
Văn Äồng liá»n vui vẻ :
- Nếu các hạ có hứng thú, tại hạ xin chìu ngay.
Thiếu niên mừng rỡ :
- Váºy thì huynh Ä‘Ã i nên lÆ°u ý đấy nhé!?
Trong tiếng cÆ°á»i vang, tả chưởng Ä‘Æ°a lên đánh và o đối thủ hữu chưởng biến chỉ, Ä‘iểm ngay “Khúc Trì đại huyệtâ€.
Một chiêu hai thức, chỉ chưởng liên gia, khà thế tuyệt luân, cỠđộng nhanh nhẹn.
Văn Äồng khẽ “hừ†má»™t tiếng, chân bÆ°á»›c dang ra, tà áo phất lên, thân hình đã vụt ra sau lÆ°ng của đối thủ.
Thiếu niên xuất vô hiệu, lòng thấy phục ngầm, thân hình nhÆ° “Hải Yến đùa sóng†vẹt ngang năm thÆ°á»›c, rồi lại uốn mình trở ngược láºp tức đứng lại đối diện vá»›i Văn Äồng, mặt tÆ°Æ¡i nhÆ° hoa nói :
- Không ngá» nÆ¡i huynh Ä‘Ã i, lại thấy được “Vân Long Cá»u Hiện†thân pháp tuyệt diệu, thất truyá»n đã lâu, khiến cho tiểu đệ vui mừng khôn siết, dám mong chỉ thêm và i chiêu tuyệt kỹ nữa váºy!
Lá»i vừa dứt thì tả chưởng của thiếu niên cÅ©ng đã từ dÆ°á»›i giở lên trên nhẹ nhà ng đẩy ra, chân Ä‘i sáu bÆ°á»›c, thân hình mau nhÆ° Ä‘iện chá»›p hữu chưởng tua tủa đánh ra cứ nhắm chÃn đại yếu huyệt nÆ¡i lÆ°ng Văn Äồng công tá»›i.
Văn Äồng không ngỠđối phÆ°Æ¡ng lại biết được sÆ° môn tuyệt há»c của mình thầm giá»±t mình, vá»™i vã hữu chưởng phất ra vá»›i chiêu “Thần LÆ° Trá»ng Bế†chế ngá»± lấy tả chưởng của đối phÆ°Æ¡ng, tay mặt sá» dụng “Thủ Huy Tỳ Bà †quÆ¡ thà nh má»™t vòng tròn trÆ°á»›c mặt, láºp tức hóa giải thế công của đối thủ cÆ°á»i lá»›n nói :
- Chiêu “Hà nh Vân Bố Vũ†của các hạ vốn là má»™t trong ba tuyệt chiêu “Pháºt Quang Phổ Äá»™ Giáng Ma chưởng†do “Vô Ưu thần ni†nÆ¡i Nam Hải sáng tạo ra không hiểu lá»i Ä‘oán của tại hạ có đúng cho chăng?
Thiếu niên thấy Văn Äồng không những hóa giải được chiêu thức sở trÆ°á»ng của mình má»™t cách dá»… dà ng đồng thá»i còn biết được danh chiêu cùng xuất xứ. Trong lòng không khá»i kinh ngạc, láºp tức dừng lại, cung tay há»i :
- Xin há»i huynh Ä‘Ã i là môn hạ của ai?
Văn Äồng nghe há»i ngÆ¡ ngác, bụng nghÄ© “Tháºt là quái lạ!†chà ng đã biết được là “Vân Long Cá»u Hiện†thân pháp, tại sao lại không hiểu lai lịch sÆ° môn của ta? Trong lòng phân vân khó hiểu, nên nhất thá»i im lặng không trả lá»i.
Thiếu niên trông thấy Văn Äồng đứng im không lên tiếng sắc mặt nhÆ° lá»™ vẻ chẳng vui, tru má» nói :
- Huynh... huynh không muốn cho đệ biết sao?
Thái độ nũng nịu nà y, đã lộ vẻ cỠchỉ của một trang thiếu nữ.
Văn Äồng trông thấy lại cà ng không hiểu gì cả, khẽ lắc đầu.
Thiếu niên bá»—ng mỉm cÆ°á»i, rồi tá» ra nhÆ° thông minh nói :
- À! đúng rồi! Có lẽ lịnh sư đã dặn cấm không được cho ai biết, nên huynh cảm thấy khó xỠcó phải chăng?
Văn Äồng lại khẽ lắc đầu, Ä‘á»™t nhiên trầm giá»ng nói :
- Lắng nghe! Có kẻ từ dưới núi lên đấy!
Thiếu niên lắng tai nghe ngóng, quả nghe từ xa văng vẳng có tiếng lụa bay, nhÆ°ng nếu tai không tinh thông, thì không thể phát giác được, liá»n Ä‘Æ°a đôi mắt thán phục liếc vá» phÃa Văn Äồng, mỉm cÆ°á»i nói :
- Kẻ đến hình như thân thủ chẳng kém, chúng ta có nên tìm nơi lẩn tránh không?
Vá»›i lá»i lẽ ấy, tá» ra chà ng tùy theo ý muốn của Văn Äồng mà tùng sá»±. NhÆ°ng, Văn Äồng vẫn tá» vẻ thản nhiên, lắc đầu.
Phút chốc, tiếng Ä‘á»™ng cà ng lúc cà ng to, ba bóng ngÆ°á»i đã từ dÆ°á»›i núi chạy lên đến nÆ¡i, đứng ngay trÆ°á»›c mặt hai ngÆ°á»i. Ba ngÆ°á»i vừa đến ăn mặc sắc phục khác nhau râu dà i lÆ°ng lép, ánh mắt sáng ngá»i.
Sáu luồng nhãn quanh cứ chăm chú nhìn vá» phÃa thiếu niên trẻ đẹp. Nghiến răng kèn kẹt nhÆ° hình muốn ăn tÆ°Æ¡i nuốt sống.
Lát sau, sáu luồng nhãn quang lại Ä‘i vá» phÃa Văn Äồng, tiếng cÆ°á»i lạnh nhạt không ngá»›t phát ra.
Văn Äồng cảm thấy tức giáºn, hừ lên má»™t tiếng há»i :
- Các ngươi muốn gì, nói mau!
Má»™t trong ba cụ già , thân hình cao lá»›n, mặc áo huỳnh bà o bÆ°á»›c lên má»™t bÆ°á»›c cÆ°á»i dá»… sÆ¡ :
- Tiểu tá» buông lá»i nên cẩn tháºn, ngÆ°Æ¡i có biết lão phu ba ngÆ°á»i là ai không?
Văn Äồng Ä‘inh ninh bá»n há» cÅ©ng thuá»™c hạ của Thiên Huỳnh giáo. Vừa nghe há»i đôi mà y dỉnh ngược khinh khi nói :
- Thì cũng như hạng vô sĩ của giang hồ. Chịu là m nô bộc của thiên hạ chứ ai.
Cụ già áo và ng biến sắc giáºn dữ quát lá»›n :
- Tiểu tá»! Cả “Xuyên Tây tam Ä‘á»™c†cÅ©ng không nháºn được sao mà dám buông lá»i hồ đồ, hừ...
Văn Äồng lá»›n tiếng quát tháo :
- NgÆ°Æ¡i “hừ†việc gì nghÄ© tình không phải đồng bá»n vá»›i “Thiên Huỳnh giáo†thiếu gia tha cho đấy không mau cút Ä‘i.
Cụ già huỳnh bà o khẽ cÆ°á»i, Ä‘Æ°a tay chỉ vá» thiếu niên đẹp đẽ há»i Văn Äồng :
- NgÆ°á»i nà y có phải là bạn của ngÆ°Æ¡i không?
Văn Äồng vốn tÃnh thông minh vừa há»i đã biết ngay thiếu niên nà y chắc có thù oán vá»›i bá»n há» nhÆ°ng không Ä‘Ã nh mà chạy, nên bị há» Ä‘uổi theo nháºn lầm chà ng là bạn.
Song, thá»±c tế Văn Äồng cÅ©ng có hảo cảm đối vá»›i thiếu niên nà y nên vừa nghe há»i, chà ng không phủ nháºn cÅ©ng chẳng thừa nháºn lạnh lùng đáp :
- NgÆ°Æ¡i không quyá»n há»i!
Cụ già áo và ng lớn tiếng :
- Tiểu tá», nếu ngÆ°Æ¡i không há» quen biết vá»›i hắn thì ngoan ngoãn đứng sang má»™t bên.
Văn Äồng nghe nói nổi giáºn rÃt lá»›n :
- Lũ chuột vô tri, dám thất lễ trước mặt bổn thiếu gia, kể như các ngươi muốn chết.
Cụ già cùng rống lên, tung mình nhảy đến mÆ°á»i đầu ngón tay Ä‘Æ°a ra, láºp tức mÆ°á»i luồng hÆ¡i lạnh nhẹ nhà ng phất tá»›i tiếng theo là má»™t mùi tanh ná»±c mÅ©i bao trùm cả châu thân chà ng.
Văn Äồng hừ má»™t tiếng, chân khẽ dang ra, song chưởng Ä‘Æ°a ngang ngá»±c từ từ đẩy ra nghinh địch.
Hai luồng chưởng lá»±c vừa chạm nhau cụ già áo và ng bá»—ng nhảy ra xa tám thÆ°á»›c, rÆ¡i ngÆ°á»i xuống đất đứng nhìn Văn Äồng mỉm cÆ°á»i đắc ý nói :
- Tiểu tá»! ngÆ°Æ¡i đã hÃt “Huyá»n Âm Hà n Äá»™c†của lão phu rồi, còn không ngoan ngoãn đứng bên đợi chết!
Văn Äồng lúc nãy đã ngá»i nhằm mùi hôi của đối phÆ°Æ¡ng phát ra, nhÆ°ng vì thấy không có hiện tượng gì khác lạ nên không để ý đến, giá» nghe đối phÆ°Æ¡ng vừa nói láºp tức kinh sợ, vá»™i vã váºn chuyển thần công, Ä‘Æ°a vòng khắp châu thân huyệt mạch...
Cụ già thấy váºy, ngá»a mặt cÆ°á»i dà i.
- “Huyá»n Âm Hà n Äá»™c†của lão phu, sá»›m đã theo chân lá»±c của ngÆ°Æ¡i Ä‘Æ°a và o huyệt mạch rồi, chỉ hai tiếng đồng hồ sau thịt ngÆ°Æ¡i sẽ tan thà nh máu, cốt rả nhÆ° tro, ha ha! GiỠđây có phải ngÆ°Æ¡i cảm thấy trong ngÆ°á»i vô lá»±c, ngứa ngáy...
Văn Äồng Ä‘á»™t nhiên quát lá»›n :
- LÅ© chuá»™t nhắc nói báºy, Ä‘i!
Chưởng mặt đánh ra, kình phong à o ạt.
Nên nhá»›, từ lúc chà ng bị “Yếu Mạng Hoa Äà †dùng lối dÄ© Ä‘á»™c công Ä‘á»™c chữa trị, trong ngÆ°á»i không còn sợ chất Ä‘á»™c nà o xâm và o nữa, cho nên chưởng Ä‘á»™c của cụ già , đối vá»›i chà ng đâu có nghÄ©a lý gì.
NhÆ°ng đối phÆ°Æ¡ng đâu biết đến việc ấy, thấy váºy lại cà ng đắc ý cÆ°á»i ha hả :
- Tiểu tá», ngÆ°Æ¡i là m váºy cà ng chóng chết hÆ¡n nữa.
Liá»n vung chưởng Ä‘Æ°a ra bảy thà nh công lá»±c, ứng phó đối phÆ°Æ¡ng.
“Bùngâ€, hai luồng chưởng lá»±c chạm nhau, cuồng phong tung ra tứ phÃa, cát bụi mịt má» chiếc bóng áo và ng, nhÆ° diá»u đứt dây, bay lên cao rÆ¡i xa mấy trượng.
Hai cụ già kia thấy thế, hè nhau tung mình đến đỡ đại ca, nhÆ°ng khi hỠđến nÆ¡i, không khá»i hồn phi phách tán, mặt mà y tái mét, lặng lẽ nhìn trân. Thì ra thất khiếu của cụ già đá»u ra máu đã tắt thở tá»± bao giá».
Nếu hiểu ba cụ già nà y, Ä‘á»u xÆ°ng “Xuyên Tây tam Ä‘á»™c†hoà nh hà nh giang hồ lâu năm, luyện được Ä‘á»™c môn “Huyá»n Âm Hà n Äá»™c†khà công, lúc đấu vá»›i địch, chỉ khẽ Ä‘Æ°a tay bung ra, láºp tức thÆ°Æ¡ng ngay kẻ địch vô hình vô bóng. Trừ phi luyện được “Huyá»n Môn chân khÆhoặc Pháºt gia “Kim Cang Bất Hoại thân pháp†há»™ thể má»›i mong trừ được.
GiỠđây Văn Äồng không há» gì cả, chỉ vì trong ngÆ°á»i đã uống Ä‘á»™c dược, có thể chống được bách Ä‘á»™c xâm và o.
Luáºn vá» võ công của cụ già áo và ng, có thể liệt và o hạng nhất cao thủ võ lâm, nhÆ°ng má»›i có má»™t chiêu mà đã bị toi mạng, đủ kiểu võ công của đối thủ thế nà o, cao thâm đến khó thể tưởng tượng được.
Vì váºy nên hai cụ già đưa mắt nhìn nhau, láºp tức quyết định, bá»—ng thấy hai tà áo tung bay má»™t Nam má»™t Bắc, phân ra hai Ä‘Æ°á»ng tẩu thoát.
Thiếu niên đẹp đẽ đứng bên đột nhiên quát lớn :
- Hai ngÆ°á»i đừng hòng tẩu thoát?
Lá»i vừa dứt, cÅ©ng chẳng thấy cá» Ä‘á»™ng ra sao. NgÆ°á»i đã bay bổng lên cao, thân hình nhÆ° mÅ©i tên Ä‘uổi tá»›i, chá»›p mắt đã bắt kịp cụ già áo Ä‘á» hÆ°á»›ng Äông, hai ngón tay chỉ ra nhÆ° Ä‘iện xẹt, nhắm ngay “Mạng Môn†huyệt sau lÆ°ng kẻ địch Ä‘iểm ngang.
“Ãi!†chỉ má»™t tiếng kêu thảm thiết, thân hình cụ già đã lăn xuống đất, chết ngay tức thì.
Thân pháp của thiếu niên mau lẹ lạ thÆ°á»ng, thế Ä‘iểm huyệt cÅ©ng không há» suy suyển, Văn Äồng nhìn thấy không khá»i tần ngần.
Lúc ấy cụ già hÆ°á»›ng Bắc Ä‘ang chạy, bá»—ng nghe tiếng rống của nhị ca, trong lòng sợ hãi liá»n quay đầu nhìn lại...
Thừa lúc ông ta quay đầu lại, thân hình cháºm chạp, thiếu niên đẹp đẽ nhÆ° ánh sao băng, chá»›p cái đã rượt đến nÆ¡i. :
Văn Äồng nhÆ° sá»±c hiểu ra việc gì, vá»™i vã quát lá»›n :
- Các hạ không được!
Lá»i vừa ra thì thân hình cÅ©ng vừa sá» dụng “Truy Quang Trục Äiện†thân pháp tung ngay đến nÆ¡i.
Thiếu niên như hình không nghe không biết, lẹ là ng vung chỉ điểm ra.
Văn Äồng thấy thế, hoảng hốt Ä‘á» khà nhảy cao, tay mặt đánh và o ngÆ°á»i thiếu niên, tay trái Ä‘iểm và o Mê huyệt của cụ già , khiến cụ té xuống.
Thiếu niên thấy Văn Äồng xuất chưởng đánh mình, sợ hãi lách ngÆ°á»i né tránh, đến khi chân vừa chấm đất, thì Văn Äồng đã đỡ cụ già lên tay từ từ Ä‘i tá»›i, gÆ°Æ¡ng mặt lạnh lùng, chà ng nói :
- Việc giữa các hạ vá»›i ba ngÆ°á»i nà y, tại hạ muốn nghe cho biết!
Thiếu niên nghe nói ngạc nhiên há»i :
- Việc gì?
- Việc gì các hạ chá»› có giả vá», tại sao há» lại Ä‘uổi theo các hạ?
Thiếu niên ấp úng :
- Tại sao theo đuổi, tiểu đệ cũng chẳng hiểu nữa.
Văn Äồng lắc đầu :
- Nói váºy, các hạ đã bị há» ngầm gây sá»± có phải chăng?
Thiếu niên lắc đầu cÆ°á»i nói :
- Huynh Ä‘Ã i cứ há»i những việc ấy là m gì? Chẳng lẽ tiểu đệ có chá»— nà o chẳng phải sao?
Văn Äồng hừ má»™t tiếng, mắt đăm đăm nhìn thiếu niên, trầm giá»ng :
- Theo tại hạ Ä‘oán, ba ngÆ°á»i nà y thế nà o cÅ©ng vì Ä‘uổi theo các hạ mà đến đây, lúc nãy các hạ thỉnh giáo võ công của tại hạ, chẳng qua là muốn kéo tại hạ chung và o vòng đấy thôi, nếu không thà nh tháºt nói rõ, thì...
Không đợi cho Văn Äồng nói dứt, thiếu niên bá»—ng khẽ cÆ°á»i nhìn chà ng ôn tồn nói :
Sá»± phán Ä‘oán của huynh Ä‘Ã i có lẽ hÆ¡i quá đáng, đệ có thể nói rõ cho huynh nghe, đệ không từng quen biết vá»›i há», cÅ©ng không có gì thù oán, lúc nãy thỉnh giáo huynh tuy có dụng ý riêng, song chẳng liên quan gì đến việc nà y cả, huynh Ä‘Ã i xin cứ yên tâm.
Văn Äồng nhÆ° bán tÃn bán nghi nói :
- Các hạ bảo không thù oán gì vá»›i há», tại sao nỡ ra tay ác Ä‘á»™c đến thế?
Mặt của thiếu niên bá»—ng biến sắc, đôi mắt nhìn Văn Äồng lạnh lùng rồi Ä‘á»™t nhiên báºt cÆ°á»i :
- Váºy chá»› thủ pháp của huynh Ä‘Ã i đâu có hiá»n gì?
Rồi chà ng nghiêm nghị tiếp :
- Xuyên Tây tam Ä‘á»™c tiếng ác vang dáºy, hÆ¡n nữa hôm nay đến đây đã chứa sẵn má»™t ác ý, tiểu đệ ra tay có hÆ¡i ác Ä‘á»™c, nhÆ°ng cÅ©ng chẳng qua là muốn diệt ác cứu nguy ấy thôi.
Lá»i lẽ cùng luáºn Ä‘iệu hợp lý thà nh tháºt khiến cho Văn Äồng không biết bắt bẻ là m sao nữa.
NhÆ°ng quan niệm của Văn Äồng, không vì thế mà phải dẹp Ä‘i, trái lại thần sắc biến đổi của đối phÆ°Æ¡ng cà ng khiến cho chà ng nghi ngá» thêm nữa.
NgÆ°á»i nà y đã ẩn núp bên trong chứng kiến tráºn đấu giữa chà ng vá»›i “Thiên Huỳnh giáo†sau lại thỉnh giáo võ công nháºn ra sÆ° môn truyệt há»c của chà ng rồi giả vá» không biết há»i. Lại nữa võ công của thiếu niên nà y hÆ¡n bá»n Xuyên Tây tam Ä‘á»™c rất xa lại không đấu mà trốn chạy, giá» lại ra tay giết sạch?
Văn Äồng cà ng nghÄ© cà ng cảm thấy thiếu niên nà y có nhiá»u việc mâu thuẫn, thế nà o cÅ©ng có Ä‘iá»u gì bà máºt chứ chẳng sai, chÆ°a biết chừng lại liên quan đến mình nữa.
NghÄ© thế, chà ng lại Ä‘Æ°a tay giải huyệt cho cụ già . Cụ ta vừa mở mắt, thấy mình Ä‘ang nằm trong tay địch thủ, liá»n nhắm ngay mắt lại chẳng nói chẳng rằng.
Văn Äồng lá»›n tiếng :
- Mở mắt ra trả lá»i mấy câu há»i của bổn thiếu gia đây.
Cụ gà i nhắm mắt ngầm váºn thá» công lá»±c, thấy đã bị bế, nên mở mắt cÆ°á»i lạnh lùng :
- Lão phu đánh không bằng ngươi, còn biết nói là m sao?
Văn Äồng lên tiếng :
- NgÆ°Æ¡i là nhân váºt có tiếng trong võ lâm, thi hà nh sá»± có đến nÆ°á»›c cùng Ä‘i nữa, cÅ©ng phải ân oán phân minh chứ.
Nói đến đây chà ng liá»n Ä‘Æ°a mắt nhìn sang thiếu niên há»i tiếp :
- Thiếu niên kia vá»›i ngÆ°Æ¡i không há» quen biết lại chẳng oán cừu, tại sao các ngÆ°Æ¡i lại tìm đến sanh sá»±, nếu thà nh tháºt nói ra, ta sẽ tha cho ngÆ°Æ¡i được sống.
Cụ già đưa mắt liếc sang thiếu niên má»™t cái Ä‘oạn há»i Văn Äồng :
- Hắn là bạn của ngươi?
Văn Äồng sầm ngay nét mặt :
- NgÆ°Æ¡i chỉ nên trả lá»i những câu há»i của ta, việc nà y khá»i cần lo tá»›i.
- “Ha ha ha†cụ già bá»—ng báºt cÆ°á»i lá»›n.
Văn Äồng khó chịu quát :
- NgÆ°Æ¡i cÆ°á»i gì?
Cụ già đột nhiên nÃn cÆ°á»i thở dà i :
- Tá»™i nghiệp! lão phu thÆ°Æ¡ng hại cho ngÆ°Æ¡i, đã kết má»™t ngÆ°á»i bạn nhÆ° thế.
Văn Äồng lạnh lùng :
- Việc của ta, khá»i cần ngÆ°Æ¡i thÆ°Æ¡ng hại, tốt hÆ¡n hãy thÆ°Æ¡ng hại cho mạng ngÆ°Æ¡i hiện giá».
Äôi mà y cụ già bá»—ng nhÃu lại, gÆ°Æ¡ng mặt trở nên Ä‘anh ác, nhìn vá» thiếu niên ra vẻ giáºn dữ, lá»›n tiếng :
- Kẻ ấy đã giết môn hạ của lão, để Ä‘oạt lấy tà i váºt, chẳng lẽ lão phu không có quyá»n đến há»i tá»™i sao?
Văn Äồng gáºt đầu :
- NgÆ°á»i ấy đã Ä‘oạt váºt gì của môn hạ ngÆ°Æ¡i?
Cụ già hừ một tiếng lạnh lùng :
- Äoạt váºt gì, cứ há»i hắn, lão phu không muốn trả lá»i.
Văn Äồng nhìn sang thiếu niên há»i :
- Lá»i nói của ông ta có đúng hay không?
Thiếu niên mỉm cÆ°á»i :
- Äúng rồi sao? Không đúng rồi sao?
Văn Äồng nghe nói hiểu ngay, liá»n giải huyệt đạo cho ông ta, trầm giá»ng :
- Niệm tình ngÆ°Æ¡i nói tháºt lá»i, ta tha cho ngÆ°Æ¡i mạng sống, mau cút ngay!
Cụ già đứng dáºy, giÆ°Æ¡ng đôi mắt oán há»n nhìn đăm đăm và o thiếu niên chẳng nói chẳng rằng, cất bÆ°á»›c Ä‘i xuống núi.
Thiếu niên cÆ°á»i nhạt má»™t tiếng lẹ nhÆ° Ä‘iện chá»›p nhảy đến trÆ°á»›c mặt cụ già tay trái vung ra Ä‘iểm ngay và o “Ấn ÄÆ°á»ng†đại huyệt.
Văn Äồng nà o ngá» thiếu niên lại ra tay nhÆ° váºy, muốn cản cÅ©ng không còn kịp nữa chỉ nghe má»™t tiếng đánh “Ựâ€, thân hình ông ta liá»n ngã lăn ra đất chết ngay tức thì.
Văn Äồng tá» ra giáºn dữ phóng ngÆ°á»i đến nÆ¡i, Ä‘ang định gây sá»±.
Thiếu niên từ từ quay đầ? trở lại cÆ°á»i dịu hiá»n nói vá»›i Văn Äồng :
- Huynh Ä‘Ã i chá»› vá»™i nóng giáºn, xin nghe tiểu đệ...
Văn Äồng lá»›n tiếng :
- Tôi đã hứa để cho ông ta sống, tại sao lại còn ra tay giết hắn?
Thiếu niên nghiêm nghị :
- Không phải lòng dạ tiểu đệ Ä‘á»™c ác đâu, tháºt ra tình thế bắt buá»™c không là m váºy không được. Nếu để ngÆ°á»i nà y sống sót, không những mình tiểu đệ mà ngay cả huynh Ä‘Ã i cÅ©ng bị rÆ°á»›c há»a và o thân.
Văn Äồng ngạc nhiên há»i :
- Các hạ nói câu nà y có ý gì?
Vẻ mặt thiếu niên cà ng lúc cà ng thêm nghiêm trá»ng nói :
- Nên hiểu nhân váºt của võ lâm, đối vá»›i việc phú quà già u sang xem nhÆ° cá» rác nhÆ°ng đối vá»›i chữ “danh†thì không ai chịu rá»i bá», má»i việc xảy ra cÅ©ng vì danh cho đến bá» mạng cÅ©ng chẳng há» tiếc...
Văn Äồng không nhịn được “hừ†má»™t tiếng nói :
- Váºy các hạ giết ông ta cÅ©ng bởi tranh già nh chữ danh ấy sao?
Thiếu niên mỉm cÆ°á»i đáp :
- Nhân váºt võ lâm, tiếng tăm từ đâu mà đến? Hẳn nhiên là căn cứ trên võ công cao thấp để định Ä‘oạt, vì váºy mà các vị tiá»n nhân lÆ°u truyá»n các cuốn bà kiếp, thần đạo, mục Ä‘Ãch cÅ©ng để cho chúng ta dùng nó để cầu danh thỉnh thoảng trên giang hồ có tin đồn nà o là bà kiếp bảo lục, thần Ä‘ao tiên kiếm xuất hiện ngÆ°á»i trong vá»— lâm má»™t khi nghe được không nệ trăm phÆ°Æ¡ng ngà n kế để chỉ cầu Ä‘oạt cho được là mãn nguyện.
Nói đến đây, thiếu niên Ä‘Æ°a mắt nhìn Văn Äồng tiếp :
- Huynh Ä‘Ã i có biết hiện nay quần hùng Ä‘ang tìm kiếm má»™t váºt chi bảo võ lâm, váºt ấy là gì chăng?
Văn Äồng nhanh nhẹ :
- Các hạ nói đó có phải là “Chu Tước Hoà n†chăng?
Thiếu niên biến sắc, đôi mắt Ä‘en huyá»n trố mắt nhìn Văn Äồng nhÆ° dò xét Ä‘oạn khẽ gáºt đầu tiếp :
- Äúng! Liên quan đến váºt nà y được võ lâm đồn đãi rất nhiá»u, song cho đến gần đây má»›i biết là ở trong tay của má»™t vị đại hiệp, vì váºy mà má»i ngÆ°á»i đã nhắm ngay mục tiêu đó tìm vị đại hiệp...
Văn Äồng vá»™i há»i :
- Vị võ lâm đại hiệp ấy là ai?
Thiếu niên nhìn thấy thần sắc của Văn Äồng tá» ra quá quan tâm, không khá»i kinh ngạc đáp :
- Là vị mà tÆ°á»›c kia đã thà nh danh chấn phÃa Bắc sáu tỉnh “Yến SÆ¡n đại hiệp†Triệu Qui.
Câu nói đã khiến cho Văn Äồng sốt ruá»™t, vá»™i vã chụp tay thiếu niên há»i giục :
- NgÆ°á»i... ngÆ°á»i ấy hiện giỠở đâu?
Thiếu niên không ngá» Văn Äồng lại xúc Ä‘á»™ng nhÆ° thế, tay vừa bị chụp gÆ°Æ¡ng mặt bá»—ng Ä‘á» bừng, nhứt thá»i không biết nói sao.
Văn Äồng giá» má»›i nhá»› ra cÅ©ng vì nóng lòng, nên có thái Ä‘á»™ Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™t nhÆ° thế, tay chà ng từ từ buồng ra, vá»™i và ng xin lá»—i.
Thiếu niên bẽn lẽn cúi đầu cÆ°á»i tủm tỉm rồi tu má» nói :
- Y ở đâu đệ là m sao biết được!
Văn Äồng ngạc nhiên nói :
- NgÆ°Æ¡i... ngÆ°Æ¡i...
Thiếu niên cÆ°á»i khanh khách :
- Không phải huynh cứ nghi ngỠđệ sao? Lá»i nói của đệ liệu huynh có tin không?
Thái Ä‘á»™ cùng giá»ng nói của chà ng ta không còn là kẻ tu mi nữa. NhÆ°ng Văn Äồng đâu có để tâm chú ý, vá»™i vã cung tay xin lá»—i :
- Tại hạ có Ä‘iá»u chi thất lá»…, mong huynh Ä‘Ã i tha thứ, nhá» huynh Ä‘Ã i chỉ rõ cho biết, tại hạ cảm kÃch vô cùng.
Thiếu niên vá»™i xê mình né tránh cÆ°á»i nói :
- Äược rồi, được rồi! Chỉ cần sau nà y đừng có trở mặt vá»›i đệ là được.
Nói dứt, sắc mặt nghiêm nghị tiếp :
- Sáu năm trÆ°á»›c đây, không hiểu nguyên nhân gì gia đình Triệu Qui lại bá»—ng nhiên dá»n Ä‘i nÆ¡i khác, cho đến hôm nay cÅ©ng chÆ°a ai hiểu chá»— ở của ông ta. Hai hôm trÆ°á»›c, không hiểu sao môn hạ của “Xuyên Tây tam Ä‘á»™c†lại tìm thấy đồng thá»i còn vẽ ra má»™t tấm địa đồ...
Văn Äồng cÆ°á»i xen lá»i :
- Vì váºy mà các hạ má»›i giết hắn, cÆ°á»›p lấy bản đồ có phải váºy chăng?
Thiếu niên đắc ý gáºt đầu, nhìn chiếc thây của cụ già cÆ°á»i nói :
- Nếu huynh thả ông ta ra, lúc ấy mục tiêu của thiên hạ võ lâm, không còn là Triệu Qui nữa mà là hai chúng ta!
Nói đến chữ “Hai ta†không hiểu sao mặt chà ng thiếu niên lại Ä‘á» á»ng, im lặng không nói nữa.
Văn Äồng cứ tưởng chà ng ta có thói Ä‘á» mặt nên chẳng hỠđếm xỉa, vá»™i vã cất lá»i :
- Váºy huynh Ä‘Ã i có thể dẫn tại hạ đến tìm Triệu Qui chăng?
Äôi mắt thiếu niên chăm chú nhìn và o mặt Văn Äồng cháºm rãi há»i :
- Mục tiêu của huynh là muốn gặp “Chu TÆ°á»›c Hoà n†hay là chỉ muốn tìm nÆ¡i an lạc của há» Triệu? Tại hạ chỉ muốn tìm ngÆ°á»i chứ không mong được báu, xin huynh Ä‘Ã i cÆ° yên tâm.
Thiếu niên tÆ°Æ¡i cÆ°á»i :
- Lá»i tuy nói váºy, nhÆ°ng huynh cÅ©ng phải hứa vá»›i đệ má»™t Ä‘iá»u...
- Äiá»u gì? Cứ nói.
- Rất Ä‘Æ¡n giản đệ dắt huynh đến tìm ngÆ°á»i, thì huynh cÅ©ng giúp đệ lấy được bảo váºt!
Văn Äồng do dá»± há»i :
- Vạn nhất “Chu Tước Hoà n†không có ở trong tay ông ta thì sao?
Thiếu niên ra chiá»u suy nghÄ© Ä‘oạn cÆ°á»i nói :
- Lòng của huynh đệ rất hiểu rõ, vì váºy mà đệ phải nêu thêm chi tiết cho rõ rà ng: Nếu “Chu TÆ°á»›c Hoà n†từ trÆ°á»›c đến nay chÆ°a lá»t và o tay ông ta thì thôi kể nhÆ° đệ phà công má»™t chuyến váºy. NhÆ°ng “Chu TÆ°á»›c Hoà n†quả đã có trong tay ông ta hay đã bị kẻ khác cÆ°á»›p Ä‘oạt rồi thì huynh phải giúp đệ lấy cho được váºy ấy, anh nghÄ© sao?
Văn Äồng khẳng khái đáp :
- Äược, chúng ta má»™t lá»i danh dá»±, Ä‘i thôi!
Thiếu niên cÅ©ng vui vẻ không xiết, hai bóng ngÆ°á»i nhanh nhẹn tung bay.
|
08-04-2008, 07:23 PM
|
|
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 10
Truy hồn đoạt mạng
Văn Äồng cùng thiếu niên khai triển tuyệt thế khinh công vượt núi qua rừng Ä‘á»™ và i tiếng đồng hồ sau má»›i đến má»™t nÆ¡i thâm sÆ¡n u cốc.
Cốc khẩu là một cụm rừng cây um tùm, lúc ấy vừng thái dương đã tạt vỠhướng Tây, nên cụm rừng đã bắt đầu u ám. Nhưng thiếu niên không chút do dự, lánh mình chui và o bên trong khóm rừng.
Văn Äồng cÅ©ng theo bén gót chui mình và o.
Thiếu niên trên tay cầm sẵn há»a đồ vừa Ä‘i vừa nhắm hÆ°á»›ng, má»™t khắc đồng hồ trôi qua, chà ng dừng chân lại khẽ nói :
- Äến rồi!
Văn Äồng dừng bÆ°á»›c nhìn theo hÆ°á»›ng chỉ, thấy xa xa trong đám cây xanh má»™t trang viên được xây cất đẹp đẽ.
Hai ngÆ°á»i vừa định cất bÆ°á»›c, bá»—ng nghe từ bên trong viên trang má»™t tiếng cÆ°á»i quái gở vá»ng ra, thiếu niên liá»n biến sắc khẽ giục :
- Chạy mau!
Hai thân mình lẹ nhÆ° Ä‘iện xẹt, phút chốc đã lên đến mặt tÆ°á»ng.
Văn Äồng nhá» có “Truy Quang Trục Äiện†thân pháp nên đã vượt quan khá»i mặt thiếu niên nhắm hÆ°á»›ng háºu viện xông và o.
Thiếu niên đứng nhìn bóng dáng của Văn Äồng đến khi mất hút, miệng khẽ mỉm cÆ°á»i, thân hình nhẹ nhà ng rÆ¡i xuống đất, quay sang tả chái xông và o.
Văn Äồng vượt qua hai lá»›p sân viên má»›i đến háºu viện. Vừa phóng mình lên trên gác nhìn xuống đã thấy...
Trong đại thÃnh má»™t cụ già râu dà i, thân hình vạm vỡ, tay cầm trÆ°á»ng kiếm, đứng giữa bá»n ngÆ°á»i ăn mặt không Ä‘á»u nhau.
Má»™t trong bá»n ngÆ°á»i ấy là cụ già mặt mà y xấu xÃ, mình mặt áo dà i mà y huyá»n nhìn đăm đăm và o cụ gà i đứng giữa giá»ng lạnh lùng :
- Tại hạ chuyến nà y mạo muá»™i đến đây, cốt muốn nhá» Triệu huynh trao cho má»™t váºt.
- Khoan đã! Má»™t trung niên nho sinh đầu chit khăn Ä‘iá»u Ä‘á»™t nhiên lên tiếng :
- Vạn huynh đến sau má»™t bÆ°á»›c, tốt hÆ¡n chúng ta nên sắp thứ tá»±, để tránh sá»± tổn thÆ°Æ¡ng hòa khÃ.
Cụ già xấu xà báºt lên tiếng cÆ°á»i nham hiểm mặt vẫn lạnh lùng nói :
- Nếu tại hạ không thÃch thế thì sao?
- Cha chả! Vạn huynh nếu muốn tá»± ý ngang tà ng. Tại hạ chỉ còn đắc tá»™i váºy.
Riêng cụ già ốm nhÆ° que củi đứng bên khẽ cÆ°á»i lên tiếng :
- Váºt chÆ°a và o tay mà nhị vị đã gây lên rồi, không sợ chủ nhân há» cÆ°á»i cho bể bụng hay sao?
Cụ già xấu xà liếc mắt nhìn vá» ngÆ°á»i vừa nói giá»ng khà n khà n há»i :
- Dư huynh chẳng lẽ có cao kiến chi chăng?
Cụ già qui củi hỠDư chẫm rãi nói :
- Theo ý tại hạ, trước hết chúng ta nên hợp lực đối phó với chủ nhân, xong việc rồi mới bà n vỠchuyện khác chẳng hiểu nhị vị thấy như thế nà o?
Trung niên nho sinh lên tiếng :
- Cao kiến của Dư huynh, tại hạ rất tán thà nh.
Cụ già xấu xà cÅ©ng cÆ°á»i hÃp mắt nói :
- à kiến của DÆ° huynh quả đã huyá»n diệu. Tại hạ đâu dám trái lá»i, váºy má»i DÆ° huynh ra tay!
Cụ già hỠDư huynh hừ lên một tiếng lạnh lùng, thân hình bỗng nhiên vụt đến trước mặt cụ gà i đứng giữa sảnh vù vù liên tiếp đánh ra năm chương.
Cụ già râu dà i đứng giữa mỉm cÆ°á»i, trượt chân sang bên lách tránh mÅ©i kiếm vung lên má»™t chiêu “Vân Khai Kiến Nhá»±t†nhắm ngay và o mi tâm huyết đối phÆ°Æ¡ng.
Cụ già há» DÆ° hoảng hốt, ngã mình ra sau né tránh, rồi di vị đến bên trái địch thủ, vung tay nhắm các đại tá» huyệt “Kỳ Mônâ€, “ThÆ°Æ¡ng Khúc†điểm tá»›i.
Thấy kẻ địch vừa tránh né, vừa tấn công, thủ pháp ác Ä‘á»™c, cụ già râu dà i cÅ©ng phải sợ sệt, láºp tức sá» dụng chiêu “Hóa Thụ Ngân Tinh†trÆ°á»ng kiếm vừa bảo vệ châu thân, vừa chém và o địch thủ.
“Xẹt†một tiếng phát ra, cụ già hỠDư không kịp né tránh, vai trái đã bị mũi kiếm chém xả.
Cụ già xấu xà cùng trung niên nho sinh nãy giỠđứng bên lượt tráºn, thấy thế không khá»i e dè, Ä‘oán biết má»™t ngÆ°á»i không thể thắng nổi đối phÆ°Æ¡ng và váºy mà không hẹn Ä‘á»u mỉm cÆ°á»i cất tiếng :
- Chủ nhân kiếm thuáºt siêu phà m huynh đệ chúng tôi mạo muá»™i dám xin thỉnh giáo và i chiêu.
Lá»i vừa dứt, không đợi sá»± phản ứng của đối phÆ°Æ¡ng hai ngÆ°á»i đã tung ra má»™t mặt trái, công và o địch thủ.
Cụ già râu dà i quát lớn :
- LÅ© chuá»™t dám lấy nhiá»u là m thắng!
TrÆ°á»ng kiếm vung ra má»™t đạo hà o quang lấp lánh đánh vẹt cụ già xấu xà dang ra, tay trái phất lên, tiếp ngay chưởng công của trung niên.
“Bùng!†má»™t tiếng nổ vang tai, hai Ä‘Ã ng Ä‘á»u lùi sau má»™t bÆ°á»›c.
Cụ già xấu xà khẽ cÆ°á»i, thân hình tiến tá»›i, tung chưởng đánh và o.
Chỉ thấy ba tiếng vụt vụt vụt, ba Ä‘Æ°á»ng kiếm múa nhanh bức cụ gìa xấu xà phải lùi sau mấy bÆ°á»›c, bá»—ng nghe sau lÆ°ng có tiếng phát ra :
- Chưởng lá»±c của huynh Ä‘Ã i tháºt là thâm háºu tiếp thêm tại hạ má»™t chưởng nữa xem nà o!
Láºp tức má»™t luồng chưởng phong à o tá»›i, cụ già râu dà i vá»™i trở kiếm thế biến chiêu “Khổng TÆ°á»›c Xòa Äuôi†trÆ°á»ng kiếm Ä‘Æ°a ra sau múa dữ, chân lá»±c dồn và o lưỡi kiếm, chống nghinh kình lá»±c của đối phÆ°Æ¡ng.
Thấy thế công của mình vô hiệu ngÆ°á»i trung niên lại cà ng thêm cố sức liên hồi đánh ra nhÆ° chong chóng tợ gió táp mÆ°a sao chưởng nà o chưởng nấy Ä‘á»u nhắm ngay yếu huyệt.
Trước những thế chưởng ngông cuồng khiến cho cụ già cũng phải lúng túng, chỉ cho thế thủ hộ thân.
Cụ già xấu xà nãy giá» bị dồn và o thế bÃ, giá» thấy cÆ¡ há»™i đã đến, láºp tức rút đôi phán quan, má»™t trên má»™t dÆ°á»›i công và o đối phÆ°Æ¡ng.
Tang tang... liên hồi mấy tiếng, lá»a vẹt tứ tung, thân hình của cụ già xấu xà lại bị đẩy lùi mấy bÆ°á»›c.
Cụ già râu dà i chÆ°a kịp nghỉ tay, song chưởng của tarung niên lại đánh và o, cứ nhÆ° váºy khiến cho ông ta má»i mệt, Ä‘Æ°á»ng kiếm không còn linh diệu nhÆ° trÆ°á»›c nữa.
Cụ già há» DÆ° bị thÆ°Æ¡ng nÆ¡i tay nãy giá» ngồi dưỡng thÆ°Æ¡ng, cảm thấy trong ngÆ°á»i đã đỡ, giỠđứng dáºy quát lá»›n :
- Äã nợ mÅ©i kiếm của huynh Ä‘Ã i khi nãy giá» xin trả.
Lá»i dứt thì tay ông cÅ©ng vừa vung ra, má»™t loạt liên hoà n đạn bắn và o vai trái của đối phÆ°Æ¡ng.
Cụ già râu dà i nãy giỠlo ứng phó hai địch thủ, thế đã khó đương, giỠbỗng lại có kẻ thức ba xen và o, đâu còn ứng phó nổi, chỉ nghe “phụp†một tiếng, liên hoà n đạn của cụ già hỠDư đã cắm ngay và o vai trái, máu tuôn xối xả.
Văn Äồng nãy giá» xem đã rõ, vẫn biết cụ gà i râu dà i ấy không phải là Yến SÆ¡n đại hiệp Triệu Quá»·, song chà ng cÅ©ng không muốn để cho ông ta phải chết láºp tức quát lá»›n :
- NgÆ°ng tay!
Thân hình liá»n từ trên cao rÆ¡i xuống. Tiếng quát nhÆ° sét nổ ngang tai, chấn Ä‘á»™ng cả tứ bá», khiến cho ai nấy thảy Ä‘á»u kinh hãi láºp tức ngÆ°ng tay lại đứng nhìn.
Văn Äồng hạ ngÆ°á»i xuống đất không hỠđếm xỉa đến ba kẻ kia, từ từ bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c mặt cụ già râu dà i lạnh lùng há»i :
- Lão thất phu Triệu Quá»· hiện giỠở đâu? Mau gá»i hắn ra đây!
Cụ già râu dà i gắng sức dùng mÅ©i kiếm chống ngay xuống đất tay mặt bịt và o vết thÆ°Æ¡ng nÆ¡i vai trái đứng im không trả lá»i.
Cụ già há» DÆ°, gã trung niên và cụ già xấu xà giá» má»›i định thần, trông thấy kẻ đến là má»™t thiếu niên nhò tuổi, không khá»i ngưỡng mặt cÆ°á»i lá»›n.
Văn Äồng quay đầu trở lại, hai luồng nhãn quang sáng chói quét qua ba ngÆ°á»i lên tiếng :
- LÅ© chuá»™t không biết sống chết, các ngÆ°Æ¡i cÆ°á»i gì im mồm ngay láºp tức.
Cụ già há» DÆ° cứ tiếp tục cÆ°á»i nói :
- Thằng tiểu tá» nà y cÅ©ng hòng xen và o việc của clhu1ng ta, tháºt là chẳng biết chết sống đấy, mau dang ra đợi bá»n ông đắc thủ rồi, sẽ cho ngÆ°Æ¡i được chết toà n thây.
Văn Äồng nổi giáºn, hừ lên má»™t tiếng, phất tay quát lá»›n “Äi!†má»™t kình phong vô cùng mạnh mẽ theo vá»›i tiếng quát nhắm ngÆ°á»i cụ già há» DÆ° bắn tá»›i.
Cụ gìa há» DÆ° tá» vẻ khinh thÆ°á»ng Ä‘Æ°a tay ra nghinh đỡ láºp tức rống lên má»™t tiếng thảm thiết, thân hình nhÆ° quả khà cầu bay tung ra xa mấy trượng, miệng thổ máu tÆ°Æ¡i chết ngay tại chá»—.
Trung niên nho sÄ© cùng cụ gà i xấu xà thấy thế vừa kinh vừa giáºn, đồng thanh quát lá»›n :
- Tiểu tỠmuốn chết!
Bốn chưởng láºp tức tung ra, bốn đạo kình phong nhÆ° bà i sÆ¡n đảo hải ồ ạt xông và o ngÆ°á»i thiếu niên.
Văn Äồng nghỉnh mặt cÆ°á»i dà i nói :
- Châu chấu cũng định đá xe!
Trong tiếng cÆ°á»i ngầm váºn “Vô Cá»±c huyá»n côngâ€, má»™t chiêu “Thiên VÆ°Æ¡ng Chưởng Tán†hữu chưởng đánh ra thét :
- Äi!
“Ầm†má»™t tiếng vang long trá»i lở đất hai Ä‘Ã ng chưởng lá»±c chạm nhau, tứ bá» cát tung mù mịt.
Hai tiếng thảm khốc kêu lên, thân hình của trung niên cùng cụ già xấu xà đã ngã lăn xuống đất thất khiếu rỉ máu tươi, vùng vẫy giây lâu tắt thở.
Công lá»±c thần kỳ lây nay chÆ°a từng thấy, khiến cho cụ già râu dà i bủn rủn tay chân, ngã ngÆ°á»i ngồi xuống đất.
Văn Äồng không thèm ngó ngà ng gì đến ba chiếc tá» thi, cháºm rãi đến trÆ°á»›c mặt cụ già nói :
- NgÆ°Æ¡i chá»› sợ, ta không giết ngÆ°Æ¡i mau Ä‘i gá»i Triệu Quá»· ra đây.
Trên mặt cụ gà i tái nhợt, nhÆ°ng vẫn im lặng không trả lá»i.
Bá»—ng... má»™t tiếng Ä‘á»™ng của gió phất lụa tung năm bóng ngÆ°á»i nhanh nhÆ° Ä‘iện xẹt từ ngoà i rÆ¡i mình và o đại sảnh.
Văn Äồng từ từ quay mình, vá»›i đôi mắt lạnh lùng nhìn và o bá»n há» má»™t lượt khẽ hừ má»™t tiếng.
Năm ngÆ°á»i nà y tuy đồng và o, nhÆ°ng chẳng phải cùng chung má»™t bá»n, nên vừa đến nÆ¡i đã chia thà nh hai phái.
PhÃa trái ba ngÆ°á»i, vốn đã xÆ°ng hùng thủy đạo “Ngân Hán bang†Phó bang chủ Thiết Chưởng Kim Äạn TÆ° Äồ Văn thống lãnh hai vị ÄÆ°á»ng chủ cùng Ä‘i.
PhÃa mặt là uy trấn Hằn DÆ°Æ¡ng Tứ Linh bang Thanh Long Ä‘Ã n chủ Ngô Luân cùng Bạch Hổ Ä‘Ã n chủ Cam Vân.
Năm ngÆ°á»i vừa thấy ba tá» thi Ä‘ang nằm dÆ°á»›i đất đến lúc nháºn ra kẻ ấy là ai, há» không khá»i sá»ng sá» ngÆ¡ ngác vá»›i đôi mắt kinh dị nhìn vá» Văn Äồng.
Cùng lúc ấy... tứ phÃa lại có tiếng Ä‘á»™ng vang lên trên vách tÆ°á»ng thà nh trên mái nhà , Ä‘á»™t nhiên xuất hiện mấy mÆ°Æ¡i chà ng đại hán tay cầm bánh xa đồng. Bá»n há» cứ đứng im lặng nhÆ° còn chỠđợi ai nữa váºy.
Bá»—ng nghe... má»™t trà ng cÆ°á»i quái gở, xé vỡ bầu không khà đưa tá»›i, hai bóng ngÆ°á»i to lá»›n theo tiếng cÆ°á»i ấy phi nhanh và o đại sảnh.
Thì ra, hai ngÆ°á»i nà y mình mặc áo quần đẹp đẽ đầu Ä‘á»™i kim khôi, lÆ°ng mang trÆ°á»ng kiếm, má»™t vị mặt Ä‘á», râu xồm trong hai ngÆ°á»i ấy Ä‘Æ°a mắt nhìn Ngô Luân, tiếng nói nhÆ° sấm dá»™i :
- Phụng mạng của Giáo hoà ng, phà m những hẻ nà o và o đến trang viên nà y, Ä‘á»u đáng tá»™i chết!
Nói đến đây ông ta đưa đầu sang bên một hán tỠáo đỠhất hà m :
- Hoa tÆ°á»›ng quân mau dẹp ngÆ°á»i nà y cho ta.
Hán tỠáo Ä‘á» nghiêng mình vâng dạ, rồi từ từ Ä‘i đến trÆ°á»›c mặt Ngô Luân, còn cách năm thÆ°á»›c đứng lại trầm giá»ng :
- Bổn tướng quân đã phụng mạng thu dẹp, xin các hạ mau báo tin để rồi chịu chết.
Ngô Luân cÆ°á»i nhạt, quát lá»›n :
- Việc sống chết, Ngô má»— không hỠđể ý đến, chỉ há»i Tôn giá có bảo đảm được việc ấy chăng?
Hán tỠáo đỠquát :
- Äược! Các hạ tiếp chiêu!
Lá»i vừa dứt thì quyá»n chưởng cÅ©ng vừa tung ra, liên hồi đánh tá»›i sáu thức, Ä‘Æ°á»ng nà o Ä‘Æ°á»ng nấy Ä‘á»u nhắm và o yếu huyệt của đối phÆ°Æ¡ng.
Ngô Luân vá»™i thụp ngÆ°á»i xuống, hữu chưởng đánh và o ngang ngá»±c, tả chưởng đánh và o đầu gối đối phÆ°Æ¡ng.
Hán tá» thấy thế công của mình vô hiệu, trái lại còn bị đối phÆ°Æ¡ng phản kÃch, trong lòng dè dặt, chân bÆ°á»›c kỳ môn, song chưởng biến thà nh chỉ, chụp nhanh và o vai Ngô Luân.
Võ công chiêu thức của Hán tá», xuất xứ không phải do võ há»c trung nguyên mà ra, thế đánh hiểm Ä‘á»™c, chiêu thức tuyệt luân, khiến bên ngoà i ai cÅ©ng lo há»™ cho Ngô Luân vô kể.
NhÆ°ng Ngô Luân đâu phải tầm thÆ°á»ng, xÆ°ng hùng khắp vùng Giang Nam, lại kiêm Thanh Long Ä‘Ã n chủ, vừa thấy tay địch chá»™p tá»›i, không còn tránh né kịp nữa hắn ra sức váºn công, ngá»a mình ra sau song chưởng vá»›i chiêu “Thiên VÆ°Æ¡ng Thoát Tháo†mạnh mẽ Ä‘Æ°a ra nghinh địch.
Hán tá» không ngá» Ngô Luân lại liá»u lÄ©nh ứng chiến, thu tay song không còn kịp.
“Bùng†bốn chưởng vừa chạm nhau, hai bên thảy Ä‘á»u thối lùi má»™t bÆ°á»›c, đủ rõ sức lá»±c của đôi bên cầm cá»± ngang nhau.
Hán tỠkhông bỠlỡ dịp may, lẹ là ng đánh nhồi tiếp hai chưởng.
Thân hình của Ngô Luân chÆ°a đứng vá»ng, đâu còn đủ sức để chống cá»± đối phÆ°Æ¡ng.
Bạch Hổ Ä‘Ã n chủ Cam Vân quát lá»›n, vá»™i vã đánh và o sau lÆ°ng hán tá», hai Ä‘Æ°á»ng kình lá»±c xông và o mạnh mẽ.
Hán tá» láºp tức tung mình, nhảy xa ba trượng hạ xuống.
Thanh Long, Bạch Hổ hai Äà n chủ Ä‘ang định liên thủ công và o, bá»—ng nghe cụ già mặt Ä‘á» râu xồm quát lá»›n :
- NgÆ°ng tay!
Rồi quay sang hán tỠáo đỠ“hừ†một tiếng nói :
- Äã ba chiêu mà chÆ°a dẹp nổi tên vô dụng ấy, còn không mau lui ra láºp tức :
Ngô, Cam hai ngÆ°á»i sắc mặt tái mét, đồng thanh quát lá»›n :
- Các hạ lại có tuyệt há»c gì, mà trong ba chiêu có thể chế địch.
NgÆ°á»i mặt Ä‘á» râu xồm lạnh lùng :
- Giết hai ngươi lựa phải đến ba chiêu nữa sao!
Lá»i vừa dứt, tiếp theo là má»™t trà ng cÆ°á»i quái gở, thân hình ông ta khẽ Ä‘á»™ng, song chưởng đã đánh ra nhắm ngay Ngô, Cam hai ngÆ°á»i công tá»›i.
Ngô, Cam hai ngÆ°á»i láºp tức chia ra là m hai phÃa, lÆ°á»›t đến phÃa sau ngÆ°á»i đối phÆ°Æ¡ng, bốn chưởng đánh ra nhắm ngay yếu huyệt đối phÆ°Æ¡ng công tá»›i.
Cụ già mặt đỠđợi cho chưởng lực đối phương đánh gần đến bên mình, lẹ là ng lách tránh trở tay đánh ra hai chưởng.
Tác Ä‘á»™ng tuy thấy nhẹ nhà nh, cháºm chạp, nhÆ°ng kết quả là hai tiếng rống lên, hai vị Äà n chủ của Tứ Linh bang Ä‘á»u ngã lăn xuống đất tay chân không cá» Ä‘á»™ng được, đủ thấy hỠđã mang thÆ°Æ¡ng rất nặng.
Ngân Hán bang Phó bang chủ TÆ° Äồ Văn cùng hai ÄÆ°á»ng chủ thấy thế thảy Ä‘á»u kinh sợ.
Sau khi hạ xong Ngô, Cam nhị Ä‘Ã n chủ cụ già mặt Ä‘á» quay ngÆ°á»i lại Ä‘Æ°a đôi mắt xanh dá»… sợ nhìn vá» bá»n TÆ° Äồ Văn ba ngÆ°á»i, miệng buông tiếng cÆ°á»i quái dị.
TÆ° Äồ Văn đã dÆ° hiểu hôm nay hung nhiá»u kiết Ãt, láºp tức dùng ám hiệu trong bang ra lệnh, hai ÄÆ°á»ng chủ tá» dấu vâng theo, Ä‘oạn há»™p nhau thét to má»™t tiếng, song chưởng nhất tỠđánh ra, hai mÆ°Æ¡i bốn phát kim đạn Ä‘á»u nhắm ngay và o ngÆ°á»i ông ta bắn tá»›i.
Kim đạn vừa ra khá»i tay thân hình của ba ngÆ°á»i lẹ nhÆ° chá»›p bay lên vòng thà nh tẩu thoát.
Cụ già mặt Ä‘á» khẽ phất vạt tay áo, hai mÆ°Æ¡i bốn viên đạn Ä‘á»u rÆ¡i xuống đất cả, miệng quát to :
- Sát!
Láºp tức mÆ°á»i mấy tên hán tá», đồng loạt nhảy theo bóng ba ngÆ°á»i, chiếc bánh xe đồng của há» Ä‘á»u Ä‘Æ°a ra. Thiên Vạn Ngân Tinh nhÆ° mÆ°a từ trong bánh xe tá»a ra bủa vây ba ngÆ°á»i.
“á»i chà !†hai tiếng kêu thảm khốc, hai thân hình của nhị ÄÆ°á»ng chủ rá»›t ngay xuống đất.
Phó bang chủ TÆ° Äồ Văn thét lên má»™t tiếng song chưởng tung ra bốn mÅ©i kim đạn, đánh vẹt má»™t Ä‘Æ°á»ng máu, lÆ°á»›t mình phi nhanh.
Văn Äồng nãy giá» cứ đứng chắp tay má»™t chá»—, tá» vẻ không hỠđếm xỉa tá»›i sá»± việt vừa xảy ra.
Riêng ngÆ°á»i ăn mặc đẹp đẽ nãy giỠđứng má»™t bên cụ già mặt Ä‘á», giá» má»›i từ từ đến trÆ°á»›c mặt Văn Äồng mỉm cÆ°á»i há»i :
- Nhãi con, ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i thế nà o của Triệu Quá»·?
Văn Äồng lạnh lùng nói :
- NgÆ°Æ¡i không có quyá»n há»i đến, nhÆ°ng ta có lá»i muốn há»i, bắt buá»™c ngÆ°Æ¡i phải trả lá»i, nếu không...
NgÆ°á»i mặc hoa phục liá»n cÆ°á»i lên khanh khách :
Vạt tay áo rá»™ng phất ra, má»™t tiá»m lá»±c âm nhu cháºm rãi xông đến ngÆ°á»i Văn Äồng.
Văn Äồng mỉm cÆ°á»i, váºn dụng “Lưỡng Nghi chân khÆxuất chưởng đẩy tá»›i.
“Bùng, bùng†hai luồng chưởng lực chạm nhau, tiếng nổ như sấm vang, trong vòng mấy trượng, cát đá tung bay.
NgÆ°á»i mặt hoa phục cứ đăm đăm nhìn Văn Äồng Ä‘ang đứng vững nhÆ° núi bất di bất dịch, miệng chà ng cứ nở nụ cÆ°á»i, nhÆ°ng... bá»—ng thân hình của ông ta ngã lăn ra đất đánh ạch, thất khiếu rỡ máu tÆ°Æ¡i chết ngay tại chá»—.
NgÆ°á»i mặt Ä‘á» râu xồm thấy váºy, lòng không khá»i kinh hồn, xẹt má»™t tiếng trÆ°á»ng kiếm rút khá»i bao, miệng quát lá»›n :
- Sát!
Láºp tức mấy mÆ°Æ¡i tên hán tá», lẹ là ng phân ra tứ phÃa, bao vây Văn Äồng và o giữa, ngÆ°á»i nà o ngÆ°á»i nấy Ä‘á»u giÆ¡ bánh xe đóng lên cao.
Vút vút... bốn phÆ°Æ¡ng tám hÆ°á»›ng, má»™t tráºn mÆ°a đạn bắn ra, kết thà nh hình cái nia ụp và o đầu chà ng.
Văn Äồng nà o thèm để ý đến những hạt ngân tinh của kẻ địch, cÆ°á»i lên má»™t tiếng, tà áo tung bay, sá» dụng “Tháºp Bát Kim CÆ°Æ¡ng Thủ†phối hợp vá»›i “Truy Quang Trục Äiệnâ€
khinh công, thân hình nhÆ° Ä‘iện xẹt chưởng ảnh lẹ là ng, má»™t kình lá»±c băng tuôn ra tứ phÃa.
Là n mÆ°a đạn vừa bị chưởng lá»±c tuôn ra, lá»™p Ä‘á»™p rá»›t ngay xuống đất, kế tiếp là những tiếng kêu la thảm thiết, vang dá»™i cả sảnh Ä‘Æ°á»ng.
Cát bụi dần dần lắng xuống, tiếng Ä‘á»™ng không còn, tứ bá» im phăng phắt, Văn Äồng đứng yên má»™t chá»—, Ä‘Æ°a mắt nhìn tứ phÃa thấy mấy mÆ°Æ¡i chiếc thây nằm ra nghiêng ngá»a thất khiếu Ä‘á»u chảy máu, chết má»™t cách thê thảm, lòng chà ng không khá»i bùi ngùi xúc Ä‘á»™ng.
NhÆ°ng bá»—ng mặt chà ng tá» ra phẫn ná»™, thì ra ngÆ°á»i mặt Ä‘á» râu xồm thừa lúc há»—n chiến, đã bá» ra Ä‘i từ lúc nà o.
Văn Äồng lại nhá»› đến cụ già râu dà i, vá»™i quay đầu tìm kiếm, bất giác chà ng đứng Ä‘á» ra, ngÆ°á»i ông ta đã nằm lăn dÆ°á»›i đất, không há» cá» Ä‘á»™ng, có lẽ chết Ä‘i đã lâu lắm rồi.
Sá»ng sá» giây lâu, bá»—ng chà ng lại sá»±c nhá»› tá»›i chà ng thiếu niên đẹp đẽ, tại sao nãy giá» không há» thấy hình dạng y.
Văn Äồng vừa cất bÆ°á»›c Ä‘i quanh tứ phÃa, vừa lắng tai nghe ngóng Ä‘á»™ng tÄ©nh, bá»—ng...
có tiếng từ phÃa tây phòng phát ra, bụng chà ng tá»± nhủ :
“Tiếng nói nà y có hÆ¡i quen thuá»™c, chẳng lẽ lại là chà ng ta?â€
NghÄ© thế, chà ng liá»n cất bÆ°á»›c chạy nhanh vá» hÆ°á»›ng Tây phòng.
Ãnh tà dÆ°Æ¡ng đã lặn dần xuống núi, mà n đêm sắp sá»a che phủ khắp ná»n trá»i, bầu không khà tÄ©nh mịch trong cánh rừng thâm u hẻo lánh, cà ng khiến cho lòng ngÆ°á»i run sợ.
Văn Äồng chạy nhÆ° bay trên những mái nhà , chẳng bao lâu đã đến chái Tây, dừng bÆ°á»›c Ä‘Æ°a mắt nhìn xuống.
|
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
ãàçïðîì, âëàãàëèùå, äèåòà, äîìîäåäîâî, doc truyen thiet coc mon, êóëè÷êàõ, îäíîêëàññíèêè, îáúÿâëåíèé, ìàðãàðèòà, ïîãîäû, ïîçäðàâëåíèÿ, ïðåäñêàçàíèÿ, kim binh mai vnthuquan, ñâèíãåðû, ñàìñóíã, ñàìûé, õðåíîâûé, quynh mai vnthuquan, thiec coc mon vnrhuquan, thiet coc mon quynh mai, thiet coc mon vnthuquan, tron bo ao dai quynh mai, truyen thiet coc mon 4vn, vnthuquan, ýðìèòàæ, æàëþçè |
| |