Hồi 8
Sát nghiệp oan cừu
Ghá»nh Dạ Tình là má»™t má»m đá nhô ra ngoà i dòng DÆ°Æ¡ng Tá», tợ má»™t mÅ©i thuyá»n muốn chẻ sóng ra khÆ¡i. Không tá»± nó có tên Hòn Dạ Tình mà cái tên đó do Vị Phong và à Mỵ đặt ra. Äứng trên hòn Dạ Tình, Khắc Vị Phong dõi mắt ra ngoà i khÆ¡i dòng DÆ°Æ¡ng Tá». Khắc Vị Phong nhá»› lại những khoảnh khắc hôm nà o, chà ng đã gặp à Mỵ tại hòn Dạ Tình nà y. CÅ©ng trong má»™t đêm nhÆ° thế nà y. Lắng nghe những lượn sóng vá»— nhẹ và o chân ghá»nh Dạ Tình, Khắc Vị Phong ngỡ nhÆ° đó là tiếng nói thì thầm của dòng DÆ°Æ¡ng Tá» Ä‘ang muốn chia vá»›i chà ng. Chia sẻ những gì mà chà ng Ä‘ang phải khoác lên số pháºn mình.
Buông má»™t tiếng thở dà i, Khắc Vị Phong nghÄ© thầm: “Không biết đến bao giá» má»›i có thể quay lại DÆ°Æ¡ng Châu để tái hợp vá»›i à Mỵ và những tiểu đệ ở Hoà n Mai trang?â€
NghÄ© đến Ä‘iá»u đó Khắc Vị Phong cảm nháºn má»™t ná»—i buồn nặng trÄ©u đè nặng lên tâm thức mình. PhÃa trÆ°á»›c chà ng mù mịt, gần nhÆ° chẳng có lấy má»™t tia hy vá»ng vượt qua cái há»a mà chà ng không ngá» nó đến bất ngá», chẳng khác nà o má»™t lượn sóng dữ, vùi ngay những Æ°á»›c mÆ¡ hoà i bão táºn cùng của đáy thất vá»ng
Buông tiếp má»™t tiếng thở dà i nữa. Vị Phong lắc đầu nhÆ° thể muốn vÆ¡i Ä‘i ná»—i chán nãn, thất vá»ng Ä‘ang ngồn ngá»™n hiện ra trong tâm tưởng và bi ai trong tâm tưởng. Chà ng nhẩm nói: “Trá»i cao nhứt định có mắt. Huống chi Diệp Diệp tiểu thÆ° sẽ phò Ä‘á»™ cho Khắc Vị Phong nà y.â€
Má»™t chiếc đèn lồng xuất hiện xa xa. Nháºn ra chiếc đèn lồng Ä‘ang tiến vá» phÃa mình. Vị Phong hoan há»· vô cùng. Là m sao chà ng không hoan há»· phấn khÃch khi biết ngÆ°á»i cầm chiếc lồng đèn kia chỉ có thể là Tần à Mỵ.
Chiếc lồng đèn cà ng lúc cà ng tiến gần vá» phÃa chà ng. Khắc Vị Phong hÆ¡i bất ngá», khi nháºn ra Tần à Mỵ váºn má»™t tấm áo choà ng có mÅ©, che dung diện.
Mặc dù ngạc nhiên và bất ngá» nhÆ°ng Khắc Vị Phong cÅ©ng không quan tâm đến Ä‘iá»u đặc dị đó. Trong chà ng là ná»—i vui mừng khôn tả mà quên hẳn Ä‘i tình cảnh của mình. Khi ngÆ°á»i cầm đèn lồng dừng lại cách chà ng non trăm trượng, Khắc Vị Phong bèn lên tiếng.
- à Mỵ… huynh tưởng đâu muội không đến được.
Vừa thốt ra dứt câu nói đó, Khắc Vị Phong thả bÆ°á»›c vá» phÃa nà ng. Khi chân vừa dợm bÆ°á»›c thì sá»± biến xảy ra. Sá»± biến cá»±c kỳ nhanh đến Khắc Vị Phong gần nhÆ° không có phản ứng gì.
Chà ng chỉ chá»›p thấy chiếc đèn lồng vung lên trÆ°á»›c mắt mình rồi rÆ¡i xuống đất thì hổ khẩu đã bị khống chế. Chiếc mÅ© trùm trên đầu của ngÆ°á»i cầm chiếc lồng đèn láºt ra sau khi lá»™ chân diện của vị cao nhân Thượng Quan Äại Phu.
Vừa khống chế hổ khẩu của Khắc Vị Phong bằng trảo công. Thượng Quan Äại Phu vừa nói:
- Äạo vÆ°Æ¡ng Khắc Vị Phong… NgÆ°Æ¡i không ngá» là ta phải không?
Khắc Vị Phong thối lại má»™t bá»™ nhÆ°ng Thượng Quan Äại Phu giáºt lại. VÆ°Æ¡n tiếp tả trảo bóp chịt và o yết hầu chà ng. Quá Ä‘á»—i bất ngá» bởi ngÆ°á»i đến gặp chà ng tại ghá»nh Dạ Tình không phải là Tần à Mỵ mà là Thượng Quan Äại Phu. Khắc Vị Phong buá»™t miệng nói:
- Sao lại là tôn giá?
Thượng Quan Äại Phu rá»i hai luồng sát nhãn sáng ngá»i chiếu và o mặt Khắc Vị Phong:
- NgÆ°Æ¡i bất ngá» cÅ©ng nhÆ° ta bất ngá» thôi. Không ngá» Äạo vÆ°Æ¡ng Khắc Vị Phong cÅ©ng chỉ là má»™t tiểu tá», há»· mÅ©i chÆ°a sạch.
Không mà ng đến lá»i nói của Thượng Quan Äại Phu cứ nhÆ° không nghe đến lá»i nói vừa rồi của lão kỳ nhân, Khắc Vị Phong buá»™t miệng há»i:
- Tôn giá đã hại à Mỵ rồi sao?
Thượng Quan Äại Phu cÆ°á»i khẩy rồi nói:
- Bổn nhân sao có thể hại nghĩa nữ của mình được. Bổn nhân biết ngươi chỠở đây là chỠTần à Mỵ đó.
Câu nói nà y của vị kỳ nhân, Vị Phong đã nghiệm ra vì sao à Mỵ không đến mà thay và o đó là vị kỳ nhân Thượng Quan Äại Phu. Chà ng bâng quÆ¡ nói:
- Vãn bối đã hiểu rồi.
Thượng Quan Äại Phu nhìn và o mắt chà ng:
- Tiểu tỠđã hiểu ra má»i chuyện rồi à ?
Khắc Vị Phong gáºt đầu.
Thượng Quan Äại Phu trừng mắt nhìn và o mắt chà ng, rồi ôn nhu nói:
- NgÆ°Æ¡i đã hiểu… váºy ngÆ°Æ¡i định liệu nhÆ° thế nà o?
Vị Phong miá»…n cưỡng há»i:
- Tôn giá muốn vãn bối xỠchuyện nà y thế nà o?
- Hãy trả lại những thứ mà ngÆ°Æ¡i đã lấy trong Vá»ng Nguyệt lầu.
Khắc Vị Phong gáºt đầu:
- Khắc Vị Phong rất sẵn lòng trả lại cho tôn giá những thứ mà mình đã lấy trá»™m trong Vá»ng Nguyệt lầu.
- Tốt lắm… tiểu tá» là m váºy là tá»± biết nhìn ra kết cục của mình nếu nhÆ° không gởi lại những thứ mà ngÆ°Æ¡i đã lỡ lấy nó.
Thượng Quan Äại Phu gằn giá»ng nói:
- Ai phái ngÆ°Æ¡i và o Vá»ng Nguyệt lầu lấy trá»™m những báu váºt của bổn nhân?
- Tại hạ không muốn mạo phạm đến tiên sinh, nhÆ°ng vãn bối không có sá»± lá»±a chá»n nà o cả. Bởi bấy giá» vãn bối bị ngÆ°á»i ta thúc ép.
- Ai thúc ép?
- Ma Kiếm Vương Tạo.
Thượng Quan Äại Phu khẽ gáºt đầu rồi rút trảo công khống chế yết hầu của Vị Phong vá». Lão vừa rút trảo công vừa nói:
- Bổn nhân cÅ©ng nghÄ© nhÆ° váºy. Thế ngÆ°Æ¡i đã trao những thứ ngÆ°Æ¡i lấy trong Vá»ng Nguyệt lầu cho Ma Kiếm chÆ°a?
Vị Phong lắc đầu:
- Chưa… vãn bối còn giữ.
Chà ng thốt dứt câu, Thượng Quan Äại Phu thá»c ngay tả thủ và o ngá»±c áo chà ng xục xạo. Lão cau mà y rút tay lại nhìn Vị Phong nói:
- Sao những thứ đó không có trong ngÆ°á»i ngÆ°Æ¡i?
- Vãn bối không đem theo bên mình.
- Hóa ra là nhÆ° váºy… tiểu tỠđể những báu váºt ở đâu?
Vị Phong lưỡng lá»± nhìn Thượng Quan Äại Phu, từ tốn nói:
- Vãn bối sẽ Ä‘Ãch thân Ä‘em đến cho tiên sinh. Dâng trả lại hai món báu váºt Ngá»c Kỳ Lân và miếng Da Dê.
Chà ng lắc đầu:
- á»’ không… còn má»™t thứ nữa. Còn có miếng ngá»c bối của Di quáºn chúa nữa.
Thượng Quan Äại Phu khẽ gáºt đầu:
- Tiểu tỠbiết chuyện và ngoan ngoãn lắm. Nhưng bổn nhân không cần ngươi mang đến đâu. Bổn nhân tự đi lấy lại, chỉ cần ngươi chỉ cho bổn nhân biết ngươi dấu những thứ đó ở đâu là được rồi.
- Những thứ đã lấy được ở trong Vá»ng Nguyệt lầu chỉ vãn bối lấy được mà thôi.
Äôi chân mà y ráºm của vị kỳ nhân thoạt nhÃu lại. Mặc dù biểu lá»™ vẽ bất mãn trÆ°á»›c câu nói của Vị Phong, nhÆ°ng miệng lão lại Ä‘iểm nụ cÆ°á»i xởi lởi.
Thượng Quan Äại Phu nói:
- Äược bổn nhân sẽ Ä‘Æ°a tiểu tá» Ä‘i lấy những thứ mà ngÆ°Æ¡i đã trá»™m được trong Vá»ng Nguyệt lầu.
Lão buông tiếng thở dà i há»i Vị Phong:
- Äêm hôm đó ngÆ°Æ¡i ở trong Vá»ng Nguyệt lầu?
- Vãn bối không phủ nháºn.
- NgÆ°Æ¡i đã chứng kiến má»i việc?
Vị Phong im lặng không trả lá»i Thượng Quan Äại Phu.
Thượng Quan Äại Phu cÆ°á»i khẩy rồi nói:
- NgÆ°Æ¡i đúng là Äạo vÆ°Æ¡ng, trÆ°á»›c khi tiểu tá» rá»i khá»i Vá»ng Nguyệt lầu, ngÆ°Æ¡i còn uống cạn bầu rượu bồ Ä‘Ã o Thổ Phồn tá»u. NgÆ°Æ¡i có biết cả Trung Nguyên chỉ có hai bầu rượu duy nhất. Má»™t là của ta. Hai là của thiên tá». Má»™t bầu rượu thổ phồn Trung Nguyên đệ nhất tá»u đáng giá bao nhiêu biết không?
Chà ng lắc đầu:
- Vãn bối không biết.
- Dù có má»™t vạn lạng kim ngân, cÅ©ng không mua được má»™t bầu rượu nhÆ° váºy.
- Vãn bối thất lễ với tiên sinh.
- Tiểu tá» không cần nói những lá»i đó. NgÆ°Æ¡i má»™t mình xâm nháºp Vá»ng Nguyệt lầu, đủ biết lá gan của ngÆ°Æ¡i lá»›n nhÆ° thế nà o, hẳn ngÆ°Æ¡i không biết quyá»n uy của ta Æ°?
- Vãn bối bị buộc phải là m chuyện đó.
- Tiểu tỠcó thể từ chối sự bức ép của Vương Tạo.
Vị Phong lắc đầu:
- Y dồn vãn bối và o Ä‘Æ°á»ng cùng, không còn cách nà o để thoái thác. Mặc dù vãn bối biết việc là m của mình sẽ mạo phạm đến đại nhân… nhÆ°ng vãn bối chẳng còn sá»± lá»±a chá»n nà o nữa.
Thượng Quan Äại Phu ve chòm râu Ä‘en mượt rồi từ tốn nói.
- Thôi được… cứ xem nhÆ° tiểu tá» bị bức ép mà không còn sá»± lá»±a chá»n nà o buá»™c phải mạo phạm đến bổn nhân… bổn nhân bá» qua tất cả cho tiểu tá» nhÆ°ng tiểu tá» phải trao lại tất cả những gì mình đã lấy trong Vá»ng Nguyệt lầu cho bổn nhân.
Khắc Vị Phong gáºt đầu:
- Vãn bối rất sẵn lòng trả lại tất cả cho tiên sinh. Trả lại bằng cả sự ngưỡng mộ, dâng bằng hai tay.
- Tốt.
- NhÆ°ng vãn bối có má»™t đòi há»i vá»›i tiên sinh.
Thượng Quan Äại Phu nheo mà y nói:
- Phải chăng tiểu tỠmuốn bổn nhân gỡ tội cho ngươi?
Vị Phong lắc đầu:
- Không phải gỡ tội mà minh oan cho vãn bối.
- Minh oan là sao?
- Vãn bối không hại Diệp Diệp tiểu thÆ°. Tiên sinh và Di quáºn chúa Ä‘á»u biết. Hai ngÆ°á»i có thể là m chứng cho vãn bối.
Thượng Quan Äại Phu nhìn Vị Phong:
- Tiểu tỠnói thỠxem… bổn nhân là m chứng như thế nà o?
Vị Phong nghiêm mặt nói:
- Tiên sinh… chẳng lẽ tiên sinh không biết phải là m chứng như thế nà o à ?
- Bổn nhân muốn nghe ngươi nói.
Mặt Vị Phong sa sầm. Chà ng miễn cưỡng nói:
- Cái đêm xảy ra vụ án Diệp Diệp trong Vá»ng Nguyệt lầu… tiên sinh và Di quáºn chúa có mặt ở đó cùng vá»›i tại hạ chứ không phải chỉ có má»—i mình vãn bối. Lúc tiên sinh và Di quáºn chúa ân ái vá»›i nhau, thì vãn bối đã lấy những thứ tiên sinh để trên bà n, rồi rá»i khá»i Vá»ng Nguyệt lầu. Vụ huyết án của Diệp Diệp chÆ°a xảy ra. NhÆ°ng sáng hôm sau thì Diệp Diệp lại chết trong Vá»ng Nguyệt lầu. Chuyện có kỳ bà không?
Vị Phong buông tiếng thở dà i rồi nói:
- Chẳng lẽ vãn bối Ä‘i trá»™m đồ, và ngang nhiên hà nh sá»± chiếm Ä‘oạt trinh tiết của Diệp Diệp, giết nà ng ngay trÆ°á»›c mặt hai ngÆ°á»i… mà cả hai Ä‘á»u không biết sao?
Thượng Quan Äại Phu vuốt râu nói:
- Tiểu tá» nên nghÄ© lại… tá»± ngÆ°Æ¡i đã là m ra cái chết của Diệp Diệp. Nếu tiểu tá» không xuất hiện ở Vá»ng Nguyệt lầu lấy những báu váºt của bổn nhân và Di quáºn chúa thì Diệp Diệp đâu có chết.
Chân diện Vị Phong cau hẳn lại:
- Tiên sinh nói váºy, đã thú nháºn mình là ngÆ°á»i giết Diệp Diệp.
Thượng Quan Äại Phu cÆ°á»i khẩy rồi nói:
- Tiểu tá» nên nhá»› đêm hôm đó, bổn nhân không có mặt tại Vá»ng Nguyệt lầu.
Äôi chân mà y Vị Phong nhÃu lại:
- Sao có thể nói nhÆ° váºy được… chÃnh Khắc Vị Phong chứng kiến tiên sinh và Di quáºn chúa có mặt tại Vá»ng Nguyệt lầu.
- Nếu nói nhÆ° váºy, thì bổn nhân nói lại. Äúng, ta và Di quáºn chúa có mặt tại Vá»ng Nguyệt lầu lúc ngÆ°Æ¡i có mặt ở đó. NhÆ°ng rồi sau đó ta và Di quáºn chúa bá» Ä‘i. Có thể ngÆ°Æ¡i quay lại lần thứ hai.
Lão vừa nói vừa bóp chịt hổ khẩu của Khắc Vị Phong. Vị Phong nhăn mặt những tưởng kinh mạch mình sẽ bị đứt Ä‘oạn bởi trảo công tà n nhẫn của vị kỳ nhân Thượng Quan Äại Phu.
Thượng Quan Äại Phu nhếch môi nói:
- Không ai dằn được lòng tham khi nó trá»—i lên, đúng không nà o. Huống chi lòng tham của má»™t gã đạo chÃch còn gấp nhiá»u lần hÆ¡n những kẻ bình thÆ°á»ng. Tiểu tỠđã quay lại Vá»ng Nguyệt lầu vá»›i ý định lấy thêm những báu váºt khác. Và rồi ngÆ°Æ¡i đã gặp Diệp Diệp trong Vá»ng Nguyệt lầu.
Vị Phong lắc đầu:
- Vãn bối không quay lại Vá»ng Nguyệt lầu khi đã bá» Ä‘i.
- Là m sao biết được? NhÆ°ng ngÆ°Æ¡i đừng cắt lá»i bổn nhân. Tiểu tỠđã quay lại Vá»ng Nguyệt lầu, bắt gặp Diệp Diệp. Có lẽ những gì ngÆ°Æ¡i thấy giữa bổn nhân và Di quáºn chúa khiến ngÆ°Æ¡i Ä‘á»™ng dục tình mà hà nh sá»± bất đạo vá»›i Diệp Diệp.
Lão hừ nhạt, gằn giá»ng nói:
- Có đúng không?
Vị Phong trừng mắt nhìn và o mặt Thượng Quan Äại Phu:
- Tiên sinh có lối suy diá»…n đó… váºy có thể cho vãn bối suy diá»…n theo cách của tiên sinh không?
- Tiểu tỠnói thỠxem.
Buông tiếng thở dà i, Vị Phong nói:
- Sau khi vãn bối rá»i khá»i Vá»ng Nguyệt lầu… tiên sinh và Di quáºn chúa phát hiện ra có ngÆ°á»i đã Ä‘á»™t nháºp và o và lấy những báu váºt của hai ngÆ°á»i Ä‘i. Tiên sinh và Di quáºn chúa tÆ°Æ¡ng kế tá»±u kế, để gán cho Khắc Vị Phong má»™t cái tá»™i tà y đình kia. Tuyệt Ä‘Æ°á»ng sinh lá»™ của vãn bối. Và hÆ¡n thế nữa… vãn bối không còn đất dung thân trong Trung Thổ. Bắt buá»™c vãn bối phải xuất đầu lá»™ diện… không sá»›m thì muá»™n, tiên sinh và Di quáºn chúa cÅ©ng phát hiện ra Äạo vÆ°Æ¡ng là ai. Và cuối cùng là có thể Ä‘oạt lại những thứ đã mất sau đó giết luôn vãn bối để không còn ai biết chuyện gì đã xãy ra tại Vá»ng Nguyệt lầu trong đêm hôm đó nữa.
Äiểm má»™t nụ cÆ°á»i giả lả, Thượng Quan Äại Phu nói:
- Tiểu tá»â€¦ ngÆ°Æ¡i suy luáºn cÅ©ng tinh tế đó.
Thượng Quan Äại Phu hừ nhạt nói:
- Phải chi ngÆ°Æ¡i đừng Ä‘á»™t nháºp và o Vá»ng Nguyệt lầu, ngÆ°Æ¡i đâu phải là kẻ băng hoại không đất dung thây.
Lão nhìn và o mắt Khắc Vị Phong:
- Bổn nhân chỉ có thể cho ngÆ°Æ¡i má»™t cÆ¡ há»™i sinh tồn. NgÆ°Æ¡i phải nháºn lãnh tất cả những gì ngÆ°Æ¡i đã gây ra tại Vá»ng Nguyệt lầu. Nháºn lãnh tất cả cái tá»™i đã giết Diệp Diệp, và trả lại những thứ mà ngÆ°Æ¡i đã lấy của bổn nhân và Di quáºn chúa.
Vị Phong lắc đầu. Chà ng chÆ°a kịp phản bác lại lá»i nói của Thượng Quan Äại Phu thì hổ khẩu buốt nhói Ä‘au thấu đến táºn óc. Vị Phong buá»™t miệng thốt:
- Ôi…
Thượng Quan Äại Phu trừng mắt nhìn Vị Phong:
- Hóa ra ngÆ°Æ¡i không có chút ná»™i lá»±c nà o. NgÆ°Æ¡i không phải là ngÆ°á»i của võ lâm, hay đúng hÆ¡n, ngÆ°Æ¡i không có võ công. Mà ngÆ°Æ¡i chỉ có tà i khoét tÆ°á»ng, Ä‘Ã o lá»— chui và o nhà ngÆ°á»i.
Lão lắc đầu:
- Bổn nhân không ngá» má»™t gã tiểu tá» không có võ công mà dám bỡn cợt Thượng Quan Äại Phu. NhÆ°ng bổn nhân sẽ bá» qua cho tiểu tá» tất cả, còn cho tiểu tá» má»™t sinh lá»™, nếu ngÆ°Æ¡i là m theo ý của bổn nhân… bổn nhân sẽ dụng chÃnh thanh danh của mình mà bảo chứng cho ngÆ°Æ¡i. Tá»™i của ngÆ°Æ¡i sẽ xin vá»›i thiên tỠân giảm, chỉ Ä‘Ã y ngÆ°Æ¡i ra quan ngoại thôi.
Vị Phong cắn răng trên và o môi dưới.
- Tiểu tỠđồng ý chứ?
- Vãn bối không muốn là m kẻ băng hoại, bất nhân, bất đạo, bất nghÄ©a. Mặc dù Khắc Vị Phong là Äạo vÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng không phải hạng ngÆ°á»i mà tiên sinh và Di quáºn chúa gắn lên ngÆ°á»i vãn bối.
Lá»i còn Ä‘á»ng trên miệng chà ng thì Thượng Quan Äại Phu bóp chịt trảo công khống chế hổ khẩu của Khắc Vị Phong. Cảm giác nhói buốt Ä‘au Ä‘á»›n từ hổ khẩu lại lan đến táºn óc khiến chà ng sây sẩm mặt mà y. Mồ hôi rịn ra trán mặc dù trá»i bên ngoà i vẫn se lạnh bởi những luồng gió sông thổi và o chà ng.
- Ngươi sẽ chết nếu cãi lại ý của lão nhân.
Vị Phong nghiến răng nén cái đau và o trong không thốt tiếng rên nà o.
Chà ng gượng cÆ°á»i nhìn Thượng Quan Äại Phu trang trá»ng nói.
Tiên sinh có thể giết vãn bối… nhưng một khi vãn bối chết thì những thứ mà vãn bối đã lấy của tiên sinh đã theo vãn bối xuống a tỳ đó.
Äôi chân mà y Thượng Quan Äại Phu nhÃu lại. Trảo công khống chế hổ khẩu Vị Phong thoạt lá»ng ra.
Khắc Vị Phong ôn nhu nói:
- Vãn bối tự cột mình và o tất sẽ cởi ra. Tiên sinh cột vãn bối và o cái chết của Diệp Diệp tiểu thư, tiên sinh cũng phải tự cởi cho vãn bối.
Thượng Quan Äại Phu chặn ngang lá»i nói của Khắc Vị Phong:
- à của tiểu tỠsao?
- Vãn bối trả lại bức Da Dê và Ngá»c Kỳ Lân cùng miếng ngá»c bá»™i của Di quáºn chúa… nhÆ°ng đổi lại tiên sinh và Di quáºn chúa phải giải oan cho vãn bối.
Äôi chân mà y Thượng Quan Äại Phu nhÃu lại. Vị Phong vẫn chú nhãn quan sát Thượng Quan Äại Phu. Lão suy nghÄ© má»™t lúc rồi nói:
- Váºy ngÆ°Æ¡i cho bổn nhân biết, ai là hung thủ giết Diệp Diệp.
Vị Phong sững sá» vá»›i câu há»i nà y của vị kỳ nhân Trung Nguyên. Chà ng miá»…n cưỡng lắc đầu nói:
- Vụ huyết án Diệp Diệp tiểu thÆ° xảy xa, lúc đó vãn bối không có mặt tại Vá»ng Nguyệt lầu, nên đâu thể biết hung thủ là ai.
- Ngươi không biết thì là m sao bổn nhân minh oan cho ngươi được.
Vị Phong lắc đầu. Từ tốn nói:
- Vãn bối nghÄ© tiên sinh và Di quáºn chúa biết.
- Tiểu tá» nói váºy thì bổn nhân cho ngÆ°Æ¡i biết… bổn nhân chỉ biết ngÆ°Æ¡i là hung thủ giết Diệp Diệp thôi.
Dung diện Vị Phong đanh hẳn lại. Chà ng gay gắt nói:
- Nếu tiên sinh nghÄ© nhÆ° váºy thì hãy giết vãn bối cho rồi. Thà chết còn hÆ¡n là m má»™t gã băng hoại.
Thượng Quan Äại Phu vuốt râu, nhìn Vị Phong nói:
- Tiểu tá» không còn sá»± lá»±a chá»n nà o đâu… mà phải theo ý của bổn nhân ngÆ°Æ¡i má»›i được sống.
Lão thở ra rồi nói tiếp:
- Tiểu tá» phải là thủ phạm thì cứ xem nhÆ° đây là số pháºn. Số pháºn mà gã Ma Kiếm VÆ°Æ¡ng Tạo kia gắn lên ngÆ°Æ¡i.
Thượng Quan Äại Phu vuốt râu từ tốn nói tiếp:
- Tiểu tá» không là hung thủ thì tâm ngÆ°á»i trong sạch. NgÆ°Æ¡i không có tá»™i vá»›i tâm của mình là được rồi. Còn ai cÅ©ng có số pháºn cả. Äã là số pháºn thì không ai cãi lại được.
Lão nói rồi trừng y quang chiếu và o mắt Vị Phong.
Vị Phong nháºn ra trong hai luồng uy quang có sát nhãn của thần chết.
Chà ng thở dà i, nhỠnhẻ nói:
- Tiên sinh nói… vãn bối phải nháºn số pháºn đó à ? Số pháºn của má»™t kẻ băng hoại mà mình không muốn?
Thượng Quan Äại Phu gáºt đầu:
- Không thể cãi được số pháºn đâu.
Nghe Thượng Quan Äại Phu thốt ra câu nói nà y, Khắc Vị Phong rủa thầm trong đầu mình: “Lão dâm đãng… đê tiện… lão là hung thủ chứ còn ai và o đây nữa. Lão nhá» có bá»™ mặt đạo mạo, phÆ°Æ¡ng phi cốt cán, và tiếng tăm để che Ä‘áºy lòng dạ bỉ ổi của lão thôi.â€
Mặc dù nghÄ© váºy, nhÆ°ng Vị Phong vẫn không biểu lá»™ vẻ bất nhẫn và cay cú vá»›i lá»i Thượng Quan Äại Phu.
Buông tiếng thở dà i, Vị Phong từ tốn nói:
- Äúng là số pháºn.
Nụ cÆ°á»i giả lả hiện lên miệng Thượng Quan Äại Phu…
- Tiểu tỠđã nghiệm ra được rồi à ?
Vị Phong ngẩng lên nhìn Thượng Quan Äại Phu:
- Dù vãn bối không muốn cÅ©ng phải chấp nháºn nó. Bởi đây là số pháºn. Má»™t số pháºn bất thà nh văn cho Khắc Vị Phong. Má»™t số pháºn mà vãn bối có muốn cãi lại cÅ©ng không được.
Thượng Quan Äại Phu từ tốn nói:
- Bổn nhân sẽ giúp tiểu tỠtồn sinh.
- Sống trong bá»™ lốt má»™t con ngÆ°á»i băng hoại bị ngÆ°á»i Ä‘á»i nguyá»n rủa?
- Dù sao vẫn còn tồn sinh còn hÆ¡n chầu diêm chúa. Bất cứ sinh váºt nà o tồn tại trong cảnh giá»›i nà y cÅ©ng Ä‘á»u muốn sống huống chi là con ngÆ°á»i. Bổn nhân nghÄ©, tiểu tá» cÅ©ng muốn sống.
Vị Phong buông tiếng thở dà i, rồi nói:
- Äúng nhÆ° tiên sinh nói. Con kiến, con trùn còn muốn sống, huống chi là Khắc Vị Phong, má»™t con ngÆ°á»i.
Chà ng nhìn và o mắt Thượng Quan Äại Phu:
- NhÆ°ng không biết tiên sinh có giữ nổi cái mạng của vãn bối trong sá»± phẫn ná»™ của má»i ngÆ°á»i không.
- Danh tiếng của ta đủ bảo chứng cho tiểu tỠmột cái mạng. Hãy nói cho ta biết những thứ ngươi lấy đang ở đâu?
- Vãn bối sẽ nói.
Nói dứt câu Vị Phong lại lắc đầu:
- Mà không… vãn bối sẽ đi lấy cùng với tiên sinh. Bởi vãn bối có nói rõ chỗ dấu thì tiên sinh cũng không thể nà o lấy được đâu.
Thượng Quan Äại Phu cau mà y:
- Ngươi đừng giở trò đấy nhé.
Vị Phong cÆ°á»i khẩy rồi nói:
- Sao tiên sinh lại có thể nghi ngá» vãn bối giở trò được nhỉ. Äây đã là số pháºn của vãn bối. Má»™t số pháºn không cãi sá»a được mà .
Thượng Quan Äại Phu suy nghÄ© má»™t lúc rồi nói:
- Bổn nhân không thể Ä‘i cùng vá»›i tiểu tá».
- Nếu tiên sinh không Ä‘i cùng, Khắc Vị Phong sẽ dẫn ai Ä‘i lấy những thứ đó vá»›i mình đây. Tại sao tiên sinh lại ngại Ä‘i cùng vá»›i vãn bối. Hay danh tiếng lẫy lừng của Thượng Quan Äại Phu tiên sinh không cho tiên sinh sánh bÆ°á»›c cùng vá»›i Äạo vÆ°Æ¡ng Khắc Vị Phong?
Chà ng nhếch môi mỉm cÆ°á»i nói tiếp:
- Vãn bối dù sao cÅ©ng là Äạo vÆ°Æ¡ng của DÆ°Æ¡ng Châu đó.
Thượng Quan Äại Phu vẫn lá»™ vẻ bối rối trong khi Khắc Vị Phong nghÄ© thầm: “Bất cứ ai cÅ©ng muốn diện kiến loà i quá»· nà y, nhÆ°ng ta thì không, thế mà loà i quá»· lại mò đến.â€
Chà ng vừa nghĩ vừa nhìn lão.
Vị Phong từ tốn nói:
- Hay tiên sinh hãy quay vá», vãn bối sẽ tá»± tìm đến tiên sinh.
Thượng Quan Äại Phu lắc đầu:
- Ta không tin ngươi đâu.
- Thế vãn bối biết là m gì cho tiên sinh nhỉ.
Thượng Quan Äại Phu nghiêm giá»ng nói:
- Ngươi chỉ cần nói cho bổn nhân biết ngươi giấu những thứ đó ở đâu.
- Vãn bối đã nói rồi… nếu không có vãn bối tiên sinh đến đó ngÆ°á»i ta cÅ©ng không Ä‘Æ°a ra đâu.
- Bổn nhân tin mình sẽ lấy được.
Vị Phong ve dáy tai rồi nói:
- Dương Châu vỠđêm yên lặng lắm… tiên sinh đừng ngại. Chẳng ai phát hiện ra tiên sinh đâu.
Thượng Quan Äại Phu trừng mắt nhìn Vị Phong
- Tiểu tá»â€¦ bổn nhân đến đấy má»™t mình. NgÆ°Æ¡i biết vì sao rồi. Má»™t Thượng Quan Äại Phu không thể sánh bÆ°á»›c song hà nh vá»›i Äạo vÆ°Æ¡ng Khắc Vị Phong. Ta không muốn sau nà y khó xá» khi đứng ra xin cho ngÆ°Æ¡i.
Vị Phong khẽ gáºt đầu:
- Có lẽ tiên sinh nói đúng.
Thượng Quan Äại Phu khẽ gáºt đầu. Lão từ tốn nói:
- Ta nhÆ°á»ng ngÆ°Æ¡i má»™t bÆ°á»›c… ngÆ°Æ¡i nên kÃnh ta má»™t trượng.
Vị Phong mỉm cÆ°á»i.
Chà ng nhìn lên bầu trá»i đêm đầy sao. Chà ng cứ nhìn lên trá»i mà tưởng nhÆ° hóa thà nh tượng đá.
Thượng Quan Äại Phu cau mà y há»i:
- Tiểu tá»â€¦ ngÆ°Æ¡i là m gì thế?
- Tiên sinh… mong tiên sinh miễn thứ cho vãn bối.
- Ta không hiểu ý ngươi.
Lão vừa thốt dứt câu thì phải nhăn mặt bởi khứu giác ngá»i mùi xú uế nồng nồng xông và o. Lão gắt giá»ng nói:
- Ngươi……
Vị Phong nhìn lại Thượng Quan Äại Phu. Nụ cÆ°á»i mỉm hiện lên hai cánh môi chà ng. Vị Phong từ tốn nói:
- Tiên sinh ráng chịu đựng, đừng nói, nó bay và o miệng tiên sinh đó. Vãn bối thất lễ.
Trong khi thốt ra câu nói đó thì sắc diện Vị Phong từ từ Ä‘á» lên vá»›i những nét trông tháºt ná»±c cÆ°á»i.
Thượng Quan Äại Phu lắc đầu:
- Ngươi không phải lúc.…
Lão vừa nói vừa buông hổ khẩu chà ng thối lại hai bộ.
Thượng Quan Äại Phu dừng bÆ°á»›c, Vị Phong nhìn lão rồi nói.
- Äa tạ tiên sinh. Vừa rồi vãn bối cho tiên sinh nÆ¡i cất giấu báu váºt mà Khắc Vị Phong đã lấy của tiên sinh và Di quáºn chúa đó. Tiên sinh hãy đến đó mà tìm… DÆ°Æ¡ng Châu có vô số nhà xà má»i nhà xà nà o cÅ©ng đáng để tiên sinh tìm đến. Cáo từ.
- NgÆ°Æ¡i.
Cùng vá»›i lá»i nói cụt lủn đó. Thượng Quan Äại Phu toan lao đến Vị Phong.
NhÆ°ng chà ng đã kịp nhảy tõm xuống dòng DÆ°Æ¡ng Tá» mất hút. Thượng Quan Äại Phu đứng trên ghá»nh Dạ Tình dõi mắt xuống dòng DÆ°Æ¡ng Tá». Lão cảm nháºn má»™t cÆ¡n phẫn ná»™ bùng cháy trong ná»™i thể rồi lan đến đỉnh đầu khiến cho mặt lão Ä‘á» bừng.
Thượng Quan Äại Phu rÃt giá»ng:
- Tiểu tá»â€¦ đê tiện… ngÆ°Æ¡i phải hối háºn… ngÆ°Æ¡i phải hối háºn.
Äà o thoát khá»i Thượng Quan Äại Phu, từ ghá»nh Dạ Tình, Khắc Vị Phong men theo dòng DÆ°Æ¡ng Tá» rồi lên bá». Chà ng hoà n toà n bất ngá» và hụt hẫng khi biết được sá»± phản bá»™i của Tần à Mỵ. Trong cảm giác trống rá»—ng và hụt hẫng đó, bất giác Vị Phong nghÄ© đến những gã tiểu hà nh khất đã chung sống vá»›i chà ng ở tại Hoà n Mai Trang. NghÄ© đến há», Vị Phong cảm thấy lo lắng vô cùng.
Vị Phong quay lại vá» Hoà n Mai trang. Äứng trong bóng tối, Vị Phong nhìn vá» phÃa Hoà n Mai trang. Má»™t sá»± im lặng mà chà ng rởn cả cá»™t sống.
Má»™t sá»± im lặng tạo cho cái gì bất an đối vá»›i chà ng. Vị Phong nhÆ° má»™t bóng ma, lẩn trong bóng tối Ä‘á»™t nháºp và o Hoà n Mai trang.
Má»™t cảnh tượng khủng khiếp Ä‘áºp và o mắt chà ng. Năm cái xác nằm chồng lên nhau. Tất cả Ä‘á»u bị hạ thủ nÆ¡i tam tinh vá»›i những ánh mắt ngây dại đỠđẫn.
Chà ng nghẹn lá»i:
- Tiểu Cẩu… Tiểu Khẩu… Tiểu Khứu… Tiểu Vị… Tiểu Ngôn… các đệ đấy ư?
Vị Phong nhắm mắt lại. Tim chà ng những tưởng vỡ tung ra. NÆ°á»›c mắt trà n xuống má nhÆ°ng Vị Phong chẳng thể nói được lá»i nà o.
Mãi má»™t lúc sau, Vị Phong má»›i báºt ra những câu nói vô nghÄ©a.
- Tại sao lại như thế nà y chứ… các đệ của ta có tội gì… các tiểu đệ của ta có tội gì… ai… ai…
CÆ¡n phẫn ná»™ bừng cháy trong tâm thức Khắc Vị Phong. Chà ng đứng phắt lên toan chạy khá»i Hoà n Mai trang mà gà o lên cho hả giáºn.
- Khắc đại ca.
Tiếng của Tiểu Bạch như đánh động lại thần thức mụ mẩm của Vị Phong đang bị vùi và o sự thịnh nộ, cuồng loạn.
Vị Phong nhìn lại Tiểu Bạch:
- Tiểu Bạch.
Chà ng cÅ©ng kịp nhìn thấy Äại Thủ Ä‘ang bò ra từ bóng tối. Vị Phong bÆ°á»›c đến ôm chầm lấy Tiểu Bạch và Äại Thủ. Chà ng nghẹn lá»i nói:
- Tiểu Bạch… Äại Thủ… ai đã là m chuyện nà y?
Tiểu Bạch nhìn chà ng. Nước mắt buông dà i xuống hai bên má.
- Äại ca…
Äại Thủ ôm lấy Vị Phong:
- Äại ca… đệ sợ lắm… dẫn đệ rá»i khá»i DÆ°Æ¡ng Châu.
Vị Phong gáºt đầu:
- Äại ca sẽ dẫn Tiểu Bạch và Äại Thủ rá»i DÆ°Æ¡ng Châu… nhứt định đại ca sẽ dẫn Tiểu Bạch và Äại Thủ rá»i khá»i DÆ°Æ¡ng Châu.
Chà ng từ từ dịu cÆ¡n phẫn ná»™, trầm giá»ng há»i Tiểu Bạch:
- Tiểu Bạch… muội biết ai chứ?
- Tiểu Bạch biết.
Vị Phong Ä‘anh giá»ng há»i:
- Ai?…
- Muá»™i sẽ nói nhÆ°ng đại ca hứa đừng tìm ngÆ°á»i ta trả thù.
Vị Phong gáºt đầu:
- Äại ca hứa.
Tiểu Bạch nhìn chà ng nhá» giá»ng nói:
- Muá»™i… biết y là ngÆ°á»i của Tần gia.
Vị Phong cau mà y:
- Tần gia… chẳng lẽ là ngÆ°á»i của Tần tá»· tá»·?
Tiểu Bạch gáºt đầu:
- Hắn từ trong Tần gia Ä‘i ra, và đến thẳng Hoà n Mai trang giết tất cả má»i ngÆ°á»i.
Tiểu Bạch nhìn sang Äại Thủ.
- Äại Thủ may mắn thoát chết vì không có mặt ở nhà mà đi tìm muá»™i.
- Hãy nói rõ cho huynh biết hắn là ai?
Tiểu Bạch lắc đầu:
- Tiểu Bạch không biết tên hắn. Tần tá»· tá»· đến đây… Tần tá»· tá»· giá» là nghÄ©a nữ của Thượng Quan Äại Phu. Tá»· ấy đến đế cắt mối quan hệ vá»›i đại ca và chúng tiểu đệ tiểu muá»™i. Tá»· ấy không muốn quan hệ vá»›i đại ca nữa… và …
Vị Phong cÆ°á»›p lá»i nà ng:
- à Mỵ tỷ tỷ đã nói…
Chà ng bỠlững câu nói giữa chừng, lắc đầu như xua đuổi những ý tưởng trong đầu mình ra ngoà i.
Vị Phong nhìn Tiểu Bạch từ tốn nói:
- Váºy sao Tiểu Bạch biết gã là hung thủ?
- Tiểu Bạch sợ Tần tá»· tá»· thố lá»™ chân diện của đại ca. Thố lá»™ đại ca là Äạo vÆ°Æ¡ng nên tìm đại ca và phát hiện ra gã hÆ°ng thủ từ trong Tần gia Ä‘i thẳng má»™t mạch đến đây. Nếu y không là ngÆ°á»i của Tần gia sao lại từ Tần gia bÆ°á»›c ra?
Vị Phong cÆ°á»i rồi nói:
- Muội suy nghĩ rất đúng… Y có đặc điểm gì không?
Tiểu Bạch gáºt đầu.
Äại Thủ nói:
- Cái gã đó rất khôi ngô tuấn tú… đẹp hơn cả đại ca nữa.
Tiểu Bạch trừng mắt nhìn Äại Thủ:
- Ngươi biết gì mà nói.
Nà ng nhìn Vị Phong, nhá» giá»ng nói:
- Y có nốt ruồi dưới cà m. Một nốt ruồi lớn lắm và có râu nữa.
Tiểu Bạch nhìn Äại Thủ:
- NhÆ°ng ngÆ°á»i có nốt ruồi nhÆ° váºy là những kẻ gian ác, vô tâm Ä‘á»™c địa. Là m sao đẹp hÆ¡n đại ca được.
Äại Thủ gáºt đầu. Quệt mÅ©i rồi nói:
- Y không đẹp hơn Khắc đại ca của đệ rồi.
Vị Phong khoát tay:
- Không cần đến chuyện đó.
Äại Thủ nói:
- Äại ca… nếu đại ca có rá»i khá»i đây, cho tiểu đệ theo vá»›i.
Y vừa báºt khóc vừa nói:
- Äại Thủ không ở lại đây đâu… Äại Thủ sợ lắm… Äại thủ chỉ muốn theo đại ca thôi. Äi đâu cÅ©ng được nhÆ°ng không ở đây.
Tiểu Bạch nhìn chà ng.
Vị Phong cắn răng trên và o môi dưới.
Tiểu Bạch nói:
- Äại ca… má»i nÆ¡i trong thà nh DÆ°Æ¡ng Châu Ä‘á»u được lệnh tuần phủ đại nhân đóng cả rồi. Không ai được ra, cÅ©ng chẳng có ngÆ°á»i và o, là m sao chúng ta rá»i khá»i đây?
Buông má»™t tiếng thở dà i, Vị Phong nghiêm giá»ng:
- Huynh sẽ tìm cách Ä‘Æ°a muá»™i và Äại Thủ rá»i DÆ°Æ¡ng Châu.
Äại Thủ há»i:
- Äại ca dùng cách gì?
Tiểu Bạch trừng mắt nhìn Äải Thủ:
- NgÆ°Æ¡i còn con nÃt, mÅ©i chÆ°a hỹ sạch. Không phải việc của ngÆ°Æ¡i mà ngÆ°Æ¡i xen và o là m gì, là m chá»™n rá»™n thêm cho đại ca mà thôi.
Vị Phong nhìn lại Äại Thủ:
- Tiểu đệ yên tâm… huynh nói có cách là có cách mà .
Nhìn lại Tiểu Bạch, Vị Phong nghiêm giá»ng nói:
- Tiểu Bạch, sá»± thể đã nhÆ° thế nà y rồi… Tiểu Bạch phải dẫn Äại Thủ rá»i khá»i đây. Chá»— nà y không còn an toà n nữa.
- Tiểu Bạch Ä‘i đâu vá»›i Äại Thủ?
Buông một tiếng thở dà i, Vị Phong suy nghĩ rồi nói:
- Muội còn nhớ Du Thư Quân, điếm chủ thảo điếm không?
Tiểu Bạch gáºt đầu:
- Muội biết.
Chà ng ghé miệng và o tai Tiểu Bạch thầm thì, rồi nghiêm giá»ng nói:
- Muá»™i chuẩn bị những thứ đó. Huynh sẽ đến đón muá»™i và Äại Thủ.
Tiểu Bạch gáºt đầu:
- Muá»™i sẽ là m theo lá»i đại ca.
Äại Thủ há»i:
- Nếu đại ca không đến thì sao?
Tiểu Bạch trừng mắt quay sang ÄẠi Thủ:
- Ngươi biết gì mà xen và o?
Vị Phong nhìn Äại Thủ, chà ng vuốt tóc Äại Thủ:
- Äệ suy nghÄ© đúng đó.
Nhìn lại Tiểu Bạch, Vị Phong nghiêm giá»ng nói:
- Nếu nhÆ° đại ca không đến đón muá»™i và Äại Thủ…
Buông một tiếng thở dà i, Vị Phong nói tiếp:
- Muá»™i thay tiểu ca lo cho Äại Thủ. Và nhá»› phải rá»i bá» DÆ°Æ¡ng Châu. Hãy xem nhÆ° DÆ°Æ¡ng Châu không còn là chốn dung thân của muá»™i và Äại Thủ nữa.
Lệ trà o ra khóe mắt Tiểu Bạch. Mặc dù chỉ má»›i mÆ°á»i sáu tuổi nhÆ°ng Tiểu Bạch đủ trà khôn để nháºn ra ý nghÄ©a trong lá»i nói vừa rồi của Vị Phong.
Hai cánh môi nà ng mÃm lại. Tiểu Bạch nấc nghẹn, má»™t lúc sau má»›i gượng nói:
- Muá»™i và Äại Thủ mong đại ca đến đón Ä‘i.
Nà ng quẹt nước mắ tnói tiếp:
- Äại ca nhất định phải đến đón muá»™i và Äại Thủ… Äại ca hứa Ä‘i…
Vị Phong phải ká»m lắm má»›i không báºt ra tiếng thở dà i. Chà ng gượng cÆ°á»i rồi gáºt đầu:
- Nhứt định… Äại ca sẽ đến đón.