Hồi 10
Nháºn gia thân khổ luyện công phu-Phát hiện lệnh bà i nhÆ° lệnh tá»
Chỉ khi lên đến tầng trên của ngá»n tháp, sá»± thán phục và há»›n hở của Tiểu Äông liá»n biến mất, nhÆ° bá»t bể tan theo sóng nÆ°á»›c.
Bà n tay của Lão viện chủ Ä‘ang nắm giữ tay nó chợt run bắn lên và lạnh toát và tiếp Ä‘o Lão viện chủ bá»—ng chấp chá»›i nhÆ° muốn ngã sấp, Tiểu Äông phát hoảng :
- Lão trượng...
- Suỵt...
Sau thủ hiệu, ngấm ngầm bảo Tiểu Äông phải im lặng, Lão viện chủ từ từ khuỵu xuống tháºt sá»±.
Bằng sức lá»±c của má»™t đứa bé, Tiểu Äông cố gượng giữ lão lại! NhÆ°ng sau cùng, do thân hình của Lão viện chủ khá nặng, sá»± nâng đỡ của Tiểu Äông chỉ đạt má»™t kết quả duy nhất! Äó là Lão viện chủ tuy có ngã nhÆ°ng chỉ là má»™t cái ngã nhẹ nhà ng.
Chá» má»™t lúc, thấy Lão viện chủ vẫn nằm im nhÆ° ngÆ°á»i đã chết, Tiểu Äông cà ng thêm hoảng loạn!
Nếu không nhá»› đến thủ hiệu báo phải im lặng của lão, có lẽ Tiểu Äông không sao nén được, buá»™c phải kêu gà o và tình thế láºp tức sẽ thay đổi dẫn đến bất lợi.
Gặp những lúc nhÆ° thế nà y, Tiểu Äông má»›i có dịp biểu lá»™ sá»± thông minh nhanh nhạy của nó!
Äoán được ý đồ của lão viên chủ qua những diá»…n biến vừa qua, Tiểu Äông vừa cố vá»±c lão dáºy, đặt lão nằm ngá»a và ngay ngắn nó vừa cố tình lên tiếng nói rõ to :
- Ná»™i tổ vừa bảo gì hà i nhi? Ngà y mai má»›i bắt đầu luyện công à ? Sao ná»™i tổ không nhân lúc hà i nhi cao hứng, truyá»n thụ võ công cho hà i nhi?
Giả vá» lặng im má»™t lúc, và Tiểu Äông cÅ©ng phải ngừng lá»i tháºt sá»±, vì nó Ä‘ang mệt sau má»™t lúc gắng sức sá»a lại tÆ° thế cho Lão viện chủ, Tiểu Äông lại lên tiếng :
- Äược rồi! Ná»™i tổ nói cÅ©ng đúng! Ngà y mai sẽ bắt đầu luyện công! Thôi, hà i nhi Ä‘i nghỉ dây!
Nó rón rén bÆ°á»›c đến chá»— trống, nÆ¡i có những báºc đá thông thÆ°Æ¡ng từ tầng dÆ°á»›i đến tầng trên và đưa mắt nhìn xuống!
Lúc nà y, giá nhÆ° ác nhân có Ä‘iá»u nghi ngá» và đột ngá»™t xuất hiện, có lẽ nhân không cần ra tay, Tiểu Äông chỉ cần nhìn thấy bóng dáng của ác nhân sẽ phải chết vì vỡ máºt.
May cho nó, phong thái ung dung của Lão viện chủ trước khi cầm tay nó đưa và o lòng tháp có lẽ đã là m cho ác nhân khiếp sợ đến tột dạ! Vì thế dù là Viện chủ đã ngất đi một lúc khá lâu bên trong lòng tháp và cả ở bên ngoà i nữa không hỠcó một động tịnh cho biết có ác nhân lai vãng.
Mừng vì Ä‘iá»u nà y, Tiểu Äông lại phải lo lắng vì Ä‘iá»u khác.
Nó lại len lén Ä‘i đến chá»— Lão viện chủ vẫn nằm bất Ä‘á»™ng. Ngồi cạnh lão nó vừa lay mạnh vừa gá»i khe khẽ :
- Lảo trượng! Tỉnh lại nà o, lão trượng!
Lão vẫn không tỉnh.
Tiểu Äông lại lay, lại gá»i! Và lần nà y nó lay đầu lão :
- Tỉnh lại mau lên, lão trượng! Lão trượng cứ hôn mê nhÆ° thế nà y, nhỡ ác nhân xuất hiện thì sao? Dáºy Ä‘i nà o, lão trượng!
Vẫn váºy, Lão viện chủ vẫn hôn mê trầm trầm.
Không còn nhẫn nại được nữa. Lần thứ ba Tiểu Äông vừa gá»i vừa túm và o chòm râu của lão và giáºt mạnh :
- Nội tổ! Hãy tỉnh lại với hà i nhi nà o, nội tổ?
Hoặc do quá Ä‘au vì bị nó giáºt mạnh chòm râu, hoặc do được Tiểu Äông gá»i là ná»™i tổ, vá»›i má»™t trong hai nguyên nhân nà y Lão viện chủ bất ngá» tỉnh lại :
- Hừ... ừ...
Mừng quá Ä‘á»—i, Tiểu Äông lại thêm rối rÃt, dÄ© nhiên là nó vẫn chỉ dám gá»i khe khẽ :
- Ná»™i tổ! Hà i nhi đây! Ná»™i tổ có nghe hà i nhi gá»i không?
Cuối cùng Lão viện chủ cũng mở miệng :
- Hà i tá»! Tháºt cÆ¡ khổ cho hà i tá»! Ná»™i tổ không sao đâu!
Lão ngóc đầu định ngồi dáºy!
NhÆ°ng có lẽ do thÆ°Æ¡ng thế khá trầm trá»ng, lão phải buông ngÆ°á»i trở lại vá»›i tiếng thở dà i :
- Hà ! Äúng lúc nhÆ° thế nà y, không ngá» ná»™i tổ lại lâm cảnh lá»±c bất tòng tâm!
Ngừng lá»i má»™t lúc, lão chợt há»i :
- Mà nà y, hắn có phát hiện...
Biết lão muốn há»i gì, Tiểu Äông vá»™i thuáºt cho lão nghe kế má»n của nó! Sau khi thuáºt xong, nó tiếp :
- Trong lúc cấp bách tiểu sinh Ä‘Ã nh phải dụng kế nghi binh! Nếu lão trượng vẫn không tỉnh lại, háºu quả chÆ°a biết phải nhÆ° thế nà o!
Lão nhìn chằm chằm và o nó :
- Không phải hà i tỠđã gá»i ta là ná»™i tổ sao? Bây giá», sao hà i tá» lại thay đổi?
Nó ngẩn ngÆ°á»i nhìn lại lão. Äược má»™t lúc nó má»›i đáp :
- Nếu lão trượng không giải thÃch rõ những gì tiểu sinh đã nghi ngá», sẽ là đắc tá»™i khi tiểu sinh không dám nhìn lão trượng là ná»™i tổ!
Dù Ä‘ang cần nghỉ ngÆ¡i nhÆ°ng Lão viện chủ vì má»™t lý do chÆ°a thể nói Ä‘Ã nh phải nhân cÆ¡ há»™i nà y giải thÃch cho Tiểu Äông hiểu. Lão nói trong ná»—i niá»m ân háºn :
- Ta không há» trách thân phụ của hà i tá» vì quá si tình má»™t nữ nhân tầm thÆ°á»ng đến phải ly khai DÄ© An viện! Ngược lại, bất chấp bao lá»i khuyên can của ta và của chÆ° vị huynh tá»·, thân phụ của hà i nhi vẫn cùng ná»™i thê ẩn tÃch giang hồ! Khi thân phụ của hà i tá» bị hung nhân hãm hại, ta đã tìm đến và muốn Ä‘Æ°a hà i tá» và mẫu thân vá» DÄ© An viện.
NhÆ°ng vá»›i định kiến không tốt vá» ngÆ°á»i giang hồ, mẫu thân của hà i tá» vẫn khăng khăng khÆ°á»›c từ! Từ đó, cho dù mẫu thân của hà i tỠđã bao lần chuyển đổi nÆ¡i lÆ°u ngụ, ta vẫn cho Kha nhị sÆ° bá của hà i tỠâm thầm ám trợ. Không ngá», hà ... lần nà y Kha nhi phải thảm tá».
Lão nói nhiá»u và Tiểu Äông nghe đã đủ. Nó nhá»› lại những lá»i lẽ gay gắt của mẫu thân lúc đối đáp vá»›i nhị sÆ° bá. Và nó hiểu những gì Lão viện chủ nói Ä‘á»u là sá»± tháºt.
Thà nh ý của Lão viện chủ đã quá rõ rà ng! Nó không thể không gá»i Lão viện chủ má»™t tiếng :
- Nội tổ! Hà i nhi đã trách lầm nội tổ!
Miệng của Lão viện chủ liá»n nở má»™t nụ cÆ°á»i, Lão viện chủ bất ngá» nghiên đầu và thổ huyết lênh láng :
- Ọe!
Thất kinh, Tiểu Äông định kêu lên. NhÆ°ng nghÄ© lại, nó nói khẽ :
- Thôi ná»™i tổ đừng nói nữa! Ná»™i tổ mau ngồi dáºy và tá»a công Ä‘i!
Vừa nói nó vừa đỡ nội tổ ngồi lên. Với chút sức lực còn lại, Lão viện chủ cũng gắng gượng ngồi lên, để dựa lưng và o vách tháp bằng đá.
NhÆ°ng thay vì tá»a công nhÆ° lá»i Tiểu Äông vừa khuyên, lão khẽ khà ng há»i :
- Hà i tá» có định luyện công tháºt không?
Nó đáp :
- Là tháºt, ná»™i tổ!
Lão mỉm cÆ°á»i :
- Hà i tá» không muốn là m ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng nhÆ° mẫu thân sao?
Nó lắc đầu :
- Dù có đi ngược lại giáo huấn của mẫu thân, hà i nhi không thể không luyện công!
- Tại sao?
- Là vì đạo hiếu! Hà i nhi nếu không báo thù cho tiên phụ cho gia mẫu và cho nhị sÆ° bá hà i nhi chỉ là má»™t bất hiếu tá».
Lão viện chủ gáºt đầu rồi há»i :
- Ngoà i việc báo thù, hà i tá» còn muốn luyện công để là m Ä‘iá»u gì khác không?
Äể đáp lại câu há»i nà y của ná»™i tổ Tiểu Äông nhÆ° thấy lại sá»± hung dữ của tên Ä‘iếm nhị, thấy lại sá»± ngạo mạn của tên giả công tá» há» Äổng, và thấy lại dáng vẻ Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng chÃnh chÃnh của lão khất cái Túy Lúy, nó đáp :
- Còn! Vì công đạo, vì chÃnh nghÄ©a, hà i nhi muốn có má»™t thân võ há»c hÆ¡n ngÆ°á»i dá» duy trì đạo nghÄ©a.
Lão viện chủ gáºt đầu hà i lòng :
- Tốt lắm! NhÆ° váºy má»›i không hổ danh háºu nhân của Thạch gia! Ná»™i tổ an tâm rồi?
* * * * *
Có má»™t lần, sau khi tá»a công, mở mắt ra nhìn thấy ná»™i tổ Ä‘ang nhìn lại và vẫn ung dung nhÆ° thuở nà o, Thạch Hiểu Äông chợt dùng bà pháp truyá»n âm nháºp máºt há»i ná»™i tổ :
- “Äã lâu lắm rồi, dÆ°á»ng nhÆ° hà i nhi chÆ°a nhìn thấy ná»™i tổ tá»a công! Sao váºy, ná»™i tổ?â€
Lão viện chủ không đáp! Lão cứ nhìn chà ng chằm chằm với ánh mắt dần dần thay đổi! Sau cùng lão đứng lên đĩnh đạc đi và o lòng tháp.
Lấy là m lạ, Thạch Hiểu Äông vá»™i bÆ°á»›c theo!
Trong lòng ngá»n tháp có tất cả ba tầng, lần nà y Thạch Hiểu Äông do quyết lòng tìm hiểu thá»±c hÆ° bèn theo chân ná»™i tổ lên đến tầng thứ ba!
Từ những ngà y đầu, ná»™i tổ đã ra nghiêm lệnh: nếu không phải lúc tháºt cần thiết, tuyệt đối cấm Thạch Hiểu Äông đặt chân đến tầng thứ ba. Vá»›i lý do: tránh là m kinh Ä‘á»™ng những lúc ná»™i tổ cần sá»± yên tÄ©nh tuyệt đối.
Do đó, đây kể là lần đầu tiên Thạch Hiểu Äông táºn mắt nhìn thấy nÆ¡i ngụ cÆ° của ná»™i tổ.
Những gì Thạch Hiểu Äông nhìn thấy chỉ là những viên cuá»™i và những mẫu cây khô mục được ná»™i tổ đặt để loạn xạ trên ná»n đá.
NhÆ° đã biết có Thạch Hiểu Äông theo chân, Lão viện chủ nói mà không quay lại :
- Hà i tá» và o Ä‘i và đừng giẫm chân và o những váºt nà y!
Lão tháºn trá»ng bÆ°á»›c tránh sang má»™t bên và ngồi và o phÃa bên kia những mẫu váºt.
Thạch Hiểu Äông cÅ©ng tháºn trá»ng y nhÆ° váºy, tìm chá»— ngồi đối diện vá»›i ná»™i tổ.
Nhìn và o những mẩu váºt, Thạch Hiểu Äông hả miệng chá»±c há»i. NhÆ°ng Lão viện chủ lên tiếng trÆ°á»›c :
- Hà i tỠkhoan hãy nói! Hãy nghe ngóng xem có động tĩnh gì không?
Thạch Hiểu Äông kinh nghi :
- “Ná»™i tố là m sao váºy? Bản lãnh của ná»™i tổ cao minh hÆ¡n, ta nghe ngóng sao bằng chÃnh ná»™i tổ nghe ngóng?â€
Tuy há»i thầm nhÆ° váºy, nhÆ°ng Thạch Hiểu Äông nà o dám trái lá»i.
Sau má»™t lúc ngÆ°ng thần váºn dụng thÃnh lá»±c, Hiểu Äông lắc đầu :
- Vẫn như trước đây, không một động tỉnh nà o cả! Nội tổ...
Hiểu Äông định há»i nhÆ° vừa nghÄ© nhÆ°ng Lão viện chủ kịp xua tay ngăn lại :
- Äã đến lúc ta phải nói tất cả sá»± tháºt cho hai tá» biết?
Bất chấp Thạch Hiểu Äông Ä‘ang hoang mang, sau má»™t hÆ¡i thở dà i, Lão viện chủ căn dặn :
- Hà ...! Năm năm rồi, hà i tá» nay đã thà nh nhân! Dù có gặp phải chuyện kinh tâm hà i tá» cÅ©ng phải ká»m lòng, đừng là m ná»™i tổ thất vá»ng.
Lão nhìn Hiểu Äông qua má»™t khoảng cách ngắn ngủi mà trên ná»n đá chỉ là những mẫu váºt vặt vãnh vô dụng nhÆ°ng tưởng chừng nhÆ° đó là má»™t khoảng cách tháºt xa xăm :
- Hà i tá» có há»i là đã lâu sao không thấy ná»™i tổ tá»a công? Không sai, trừ lần đầu tiên hà i tá» nhìn thấy, đã năm năm rồi ná»™i tổ đâu còn dịp nà o nữa để tá»a công!
Thạch Hiểu Äông kinh nghi :
- Nghĩa là ...
- Nội tổ đã là một phế nhân!
Thạch Hiểu Äông bây giỠđã là ngÆ°á»i có bản lãnh tạm gá»i là cao minh, tuy nhiên, nếu chà ng vẫn sẽ bình chân nhÆ° vại trÆ°á»›c bất kỳ má»™t chuyện kinh tâm Ä‘á»™ng phách nà o nà o Ä‘i nữa thì đối vá»›i việc mà ná»™i tổ vừa thố lá»™, chà ng không tà i nà o giữ được bình tâm.
Thạch Hiểu Äông há hốc mồm nhìn ná»™i tổ! Và chỉ nhá» có ánh mắt nghiêm khắc của ná»™i tổ Ä‘ang nhìn, chà ng má»›i ká»m được và không buông ra tiếng kêu thảng thốt.
Có phần hà i lòng vì Hiểu Äông không đến ná»—i quá vô dụng, Lão viện chủ cÆ°á»i nhẹ vá»›i lá»i giải thÃch :
- Sau lần đầu tiên há»™i ngá»™, vì buá»™c phải dụng lá»±c chữa thÆ°Æ¡ng cho hà i tá», mà ná»™i thÆ°Æ¡ng là do ná»™i tổ gây ra, hai chúng ta đã trúng phải kế nhất tiá»…n xạ song Ä‘iêu của hắn!
Hắn hiểu rõ tÃnh khà của ná»™i tổ nên đã lừa hà i tá» và dùng hà i tỠđể ná»™i tổ phái hao phà chân nguyên! Và hắn đã xuất hiện đúng lúc! May thay, hà i tỠđã là m ná»™i tổ tỉnh lại kịp thá»i, nhỠđó ná»™i tổ bảo lÆ°u được tÃnh mạng! NhÆ°ng sau đó, do hắn bắt hà i tá» rồi định sát hại hà i tá», ná»™i tổ vì háºu nhân của Thạch gia buá»™c phải có má»™t hà nh Ä‘á»™ng mà giá»›i võ lâm xem là tối đại kỵ! Äã thế, lúc cứu được hà i tá» rồi, vì muốn diá»…u võ giÆ°Æ¡ng oai khiến hắn phải tháºt sá»± khiếp sợ, ná»™i tổ đã cháºm trá»… trong việc tá»a công chữa thÆ°Æ¡ng dẫn đến chân nguyên hoà n toà n suy kiệt! Và khi kiểm tra lại kinh mạch, ná»™i tổ má»›i biết rằng trong bát đại kinh mạch có đến ba đã bị đứt vỡ! Hà i tá» có biết đó là thế nà o không?
Thạch hiểu Äông không những là biết mà còn là quá biết thì đúng hÆ¡n.
Chà ng lặng ngÆ°á»i nhìn ná»™i tổ và ngấm ngầm mắng bản thân :
- Tất cả chỉ vì ngÆ°Æ¡i, Hiểu Äông! Nếu ngÆ°Æ¡i đừng nhẹ dạ, dá»… bị ngÆ°á»i lừa gạt, ná»™i tổ đâu bị ác nhân ám toán. Và nếu không phải vì cứu ngÆ°Æ¡i, ná»™i tổ đâu phải ra nông nổi nà y! Hiểu Äông! Tá»™i của ngÆ°Æ¡i nặng lắm, ngÆ°Æ¡i có biết không?
Như đoán được tâm trạng của chà ng, Lão viện chủ bảo :
- Hà i tá» hà tất phải tá»± thống trách! Ná»™i tổ cÅ©ng váºy, ná»™i tổ không há» oán trách hà i tá»! Trái lại ná»™i tổ còn mừng vì nhỠđó chúng ta má»›i há»™i ngá»™ và DÄ© An viện còn có ngÆ°á»i chấp chưởng.
Dù được Lão viện chủ nói lá»i khoan dung, Thạch Hiểu Äông vì quá uất háºn buá»™c phải phát tiết bằng cách váºn lá»±c và o hữu chưởng và vá»— mạnh và o vách tháp bằng đá!
Binh...!
Âm thanh hãy còn rá»n vang, nhìn thấy ná»™i tổ Ä‘ang quắc mắt nhìn và o chà ng, Thạch Hiểu Äông thoáng ân háºn. Chà ng đã không ká»m chế bản thân khiến ná»™i tổ chắc chắn phải thất vá»ng.
Thạch Hiểu Äông lúng túng nhìn ná»™i tổ :
- Nội tổ! Vì hà i nhi...
Nhưng không phải như chà ng nghĩ!
Lão viện chú vẫn quắc mắt nhìn chà ng nhưng miệng lại bảo :
- Quái lạ! Hà i tỠthứ vỗ lại một lần nữa xem nà o! ồ không! Không phải vị trà đó!
Hãy vỗ và o vị trà khác!
Ầm!
Theo lá»i, Thạch Hiểu Äông bèn vung hữu thủ vá»— và o vách tháp.
Và chà ng chợt tỉnh ngộ khi nghe nội tổ lẩm bẩm :
- Hai lần phát ra vá»›i hai âm sắc khác biệt, phải chăng ở ngá»n tháp nà y có Ä‘iá»u chi bà ẩn?
Thạch Hiểu Äổng nhá»› lại, lần đầu vá»— và o vách đá, tiếng kêu vừa trầm ấm vừa vang mãi không thôi; còn ở lần thứ hai âm thanh phát ra có phần sắc nhá»n và khô khan.
NhÆ° nháºn định của ná»™i tổ, âm thanh thứ hai má»›i đúng là âm thanh của cÆ°á»ng lá»±c chạm và o đá cứng! Ngược lại âm thanh thứ nhất nhÆ° dấu hiệu cho biết rằng ở vị trà đó không phải nguyên tuyá»n là đá.
Không đợi ná»™i tổ thúc giục, Thạch Hiểu Äông liá»n dò xét khắp vách đá má»™t cách tháºn trá»ng, nhất là xung quanh vị trà thứ nhất, nÆ¡i vang ra âm thanh trầm ấm.
Äược má»™t lúc, khi Thạch Hiểu Äông phát hiện có má»™t vuông đá nhÆ° chỉ được ai đó cô tình lắp và o, không liên quan gì đến sá»± vững bá»n của ngá»n tháp, chà ng liá»n tìm cách lấy ra.
Cạch!
Vuông đá không còn nữa, ở bên trong liá»n lá»™ ra má»™t hốc đá nhá» hÆ¡n có chứa má»™t mảnh thiết bà i mà u Ä‘en và to hÆ¡n má»™t bà n tay.
Chà ng kêu khẽ :
- Ná»™i tổ nhìn nà y! Quả nhiên ở ngá»n tháp có Ä‘iá»u bà ẩn!
Ná»™i tổ chà ng cÆ°á»i nhẹ :
- Mục lá»±c của ná»™i tổ đâu còn tinh tÆ°á»ng nhÆ° xÆ°a! Hà i tá» nhìn thấy gì, cứ nói cho ná»™i tổ nghe cÅ©ng được!
Chà ng nghe thế, thầm cay đắng :
- “Tháºt trá»› trêu! TrÆ°á»›c kia, nếu ta không nhìn được gì, lúc ná»™i tổ vẫn có mục lá»±c tinh tÆ°á»ng, bây giá» lại đổi ngược, ta thì nhìn được còn ná»™i tổ thì không! Ãc nhân! Sau nà y ta sẽ bắt ngÆ°Æ¡i trả lại gấp trăm, gấp ngà n lần những gì ngÆ°Æ¡i đã gây cho ná»™i tổ!â€
Thấy chà ng vần chần chừ, nội tổ chà ng lo lắng :
- Có Ä‘iá»u gì bất ổn sao, hà i tá»?
Chà ng sực tỉnh :
- À... Không! Ná»™i tổ xem đây! Có má»™t tấm thiết bà i, ở bên trên có khắc há»a má»™t khô lâu vá»›i hai chữ U Minh...
Lão viện chủ kêu :
- U Minh cá»u bà i?! Äó là Tá» lệnh bà i của U Minh Thần Quân! Hai trăm năm trÆ°á»›c, bất kỳ ai chạm phải Tá» lệnh bà i kể nhÆ° chết chắc! Hà i tỠđừng đụng và o váºt đó!
Không thể không nghÄ© đến Ä‘á»™c dược, chà ng biến sắc và vá»™i và ng váºn khà để xem qua kinh mạch.
Vẫn không thấy gì khác lạ, chà ng há»i :
- Trên TỠlệnh bà i có thoa chất kịch độc sao nội tổ?
Lảo Viện chủ kinh ngạc :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên phải có! Hà i tá» không cảm thấy gì sao?
Thạch Hiểu Äông ngấm ngầm rúng Ä‘á»™ng nhÆ°ng ngoà i mặt vẫn ra vẻ tÆ°Æ¡i tỉnh :
- Có lẽ do thá»i gian đã lâu chất Ä‘á»™c chất hết hiệu nghiệm, hoặc giả do hà i nhi có năng lá»±c kháng Ä‘á»™c nên vẫn không há» gì! Ná»™i tổ cứ an tâm.
Äã từng nghe Thạch Hiểu Äông nói qua việc chà ng bị nhiá»…m Ä‘á»™c của Mao SÆ¡n tam quá»·, sau đó nhá» tÃnh dÄ© Ä‘á»™c trị Ä‘á»™c, chất Ä‘á»™c của thủy quái dÆ°á»›i đáy vá»±c đã giúp chà ng bảo toà n sinh mạng, Lão viện chủ có phần yên tâm nhÆ°ng vẫn bảo chà ng :
- Dù sao Ä‘i nữa, hà i tá» cÅ©ng đừng giữ Tá» lệnh bà i trên tay lâu nhÆ° váºy!
Chà ng đặt U Minh cá»u bà i xuống, va và o ná»n đá gây thà nh má»™t tiếng Ä‘á»™ng khô khan.
Keng!
Nhân đó, Cá»u bà i U Minh bị láºt ngá»a, Ä‘Æ°a mặt dÆ°á»›i lên trên và úp mặt trên xuống dÆ°á»›i.
- Ná»™i tổ! ở phÃa sau Tá» lệnh bà i có tá»± dạng.
Lão viện chủ kinh ngạc :
- Có chữ Æ°? Hà i tá» thá» Ä‘á»c xem!
Chà ng bắt đầu Ä‘á»c, từ phải sang trái và từ trên xuống dÆ°á»›i :
“Cá»u Môn U Minh chưởng lÆ°u lại ngÆ°á»i hữu duyênâ€
Lão viện chủ sá»ng sốt :
- Äây là tuyệt kỹ của U Minh Thần Quân - U Minh Cá»u Môn chưởng! Hà i tá» khoan hãy Ä‘á»c, cứ xem lÆ°á»›t qua, có tất cả bao nhiêu chiêu?
Chà ng đáp sau khi đã là m theo lá»i ná»™i tổ :
- Ngoà i khẩu quyết của U Minh Cá»u Môn chưởng Äệ ngÅ© chiêu, còn có má»™t Ä‘oạn ngắn nói vá» U Minh Há»—n Mang tráºn?
Lão viện chủ bất ngỠvỗ hai tay và o nhau :
- Ta hiểu rồi! Thảo nà o hắn không muốn chúng ta lưu mãi ở đây!
Thạch Hiểu Äông dù thông minh nhÆ°ng do kinh lịch còn kém nên không hiểu ná»™i tổ muốn nói gì. Chà ng chÆ°a kịp há»i, Lão viện chủ đã nhanh miệng giải thÃch :
- Tá» lệnh bà i gồm chÃn tấm, gá»i là U Minh cá»u bà i! U Minh chưởng của U Minh Thần Quân cÅ©ng có chÃn chiêu, gá»i là Cá»u Môn U Minh chưởng! Và ở đây có tất cả là chÃn ngá»n tháp! Ngá»n tháp chúng ta Ä‘ang chiếm ngụ nằm ở trung tâm, kể là ngá»n tháp thứ năm cÅ©ng được. ở đây hà i tá» vừa tìm được Äệ ngÅ© Tá» lệnh bà i, có lÆ°u lại chiêu thứ năm của U Minh chưởng và má»™t phần của U Minh Há»—n Mang tráºn! Qua những Ä‘iá»u nà y, theo ná»™i tổ...
Thạch Hiểu Äông cÅ©ng vừa thấu suốt những gì ná»™i tổ định nói, chà ng vá»™i tiếp lá»i :
- Hà i nhi hiểu rồi? Dá»±a và o Há»a Tháp Äồ hắn đã và o được má»™t ngá»n tháp nà o đó và đã tìm được má»™t trong chÃn tấm Tá» lệnh bà i. Qua đó, hắn má»›i biết đây là tráºn đồ U Minh Há»—n Mang nhÆ°ng lại không biết gì vá» U Minh Thần Quân! Äồng thá»i, vì muốn Ä‘á»™c chiếm cả chÃn chiêu Cá»u Môn U Minh chưởng, hắn đã cố tình dối gạt hà i nhi để dẫn dụ ná»™i tổ Ä‘i khá»i tháp!
Lão viện chủ gáºt đầu :
- Hà i tá» nói không sai! NhÆ°ng chÆ°a hết đâu, theo ná»™i tổ, có lẽ để luyện Cá»u Môn U Minh chưởng hắn phải thu tháºp đủ U Minh cá»u bà i! Bằng không cứ cho rằng hắn nhá» Há»a Tháp Äồ mà lấy được má»™t và i tấm Tá» lệnh bà i, tại sao năm năm đã trôi qua hắn vẫn không má»™t lần tìm đến?
Theo láºp luáºn của ná»™i tổ, Thạch Hiểu Äông phá»ng Ä‘oán :
- à của ná»™i tổ là vì hắn khiếp oai ná»™i tổ và vì chÆ°a luyện được Cá»u Môn U Minh chưởng nên không dám xuất hiện?
- Äúng váºy! trừ phi hắn lấy được tất cả tám Tá» lệnh bà i còn lại và nếu hắn tháºt sá»± có tâm trà đỉnh ngá»™, dù còn thiếu Äệ ngÅ© Tá» lệnh bà i nhÆ°ng hắn sẽ dá»±a theo đó mà suy ra chá»— khiếm khuyết. Äến lúc đó, Cá»u Môn U Minh chưởng của hắn dù không có đủ đầy uy lá»±c tháºt sá»± nhÆ°ng cÅ©ng đủ khuynh loát giang hồ, bá chủ võ lâm.
Nghe thế, Thạch Hiểu Äông định tìm cách phá hủy Äệ ngÅ© Tá» lệnh bà i. NhÆ°ng Lão viện chủ kịp thá»i khuyên ngăn :
- Äừng hà nh Ä‘á»™ng nhÆ° váºy. Thứ nhất, hà i tá» có thể dùng Äệ ngÅ© Tá» lệnh bà i để sau nà y dẫn dụ ác nhân xuất đầu lá»™ diện. Thứ hai, chỉ có lòng dạ con ngÆ°á»i xấu xa chứ võ công không há» là m cho lòng ngÆ°á»i biến đổi. Theo ná»™i tổ, hà i tá» nên xem qua khẩu quyết của Cá»u Môn U Minh chưởng Äệ ngÅ© chiêu! Rồi vá»›i sá»± thông minh hÆ¡n ngÆ°á»i của hà i tá», không biết chừng khẩu quyết nà y sẽ Ä‘em lại Ä‘iá»u lợi cho hà i tá» sau nà y :
Ngừng lá»i chá» Thạch Hiểu Äông thấm hiểu, Lão viện chủ lại nói :
- Äó là ná»™i tổ còn chÆ°a nói đến má»™t phần biến hóa của U Minh Há»—n Mang tráºn có ghi trên Äệ ngÅ© Tá» lệnh bà i.
ÄÆ°a tay chỉ những viên cuá»™i và nhiá»u mẩu cây khô mục nằm loạn xạ trên ná»n đá, Lão viện chủ cÆ°á»i nhẹ :
- Äây lả toà n bá»™ U Minh Há»—n Mang tráºn, ná»™i tổ đã dá»±a và o những phác há»a trên bức Há»a Tháp Äồ do hà i tá» nói ra để láºp thà nh. Hà ...! Äã năm năm trá»i nghiá»n ngẫm chiêm niệm, ná»™i tổ vẫn chÆ°a tìm được cách Ä‘i thoát khá»i tráºn đồ.
Thán phục và xót xa cho bao tâm huyết của ná»™i tổ, Thạch Hiểu Äông tá»± trách :
- CÅ©ng dá»±a và o Há»a Tháp Äồ hắn dà ung dung xuất nháºp tráºn đồ! Hắn không thể có cÆ¡ trà hÆ¡n nói tổ! Äiá»u nà y chỉ xảy ra khi có những Ä‘iểm nà o đó hà i nhi đã lầm lẫn.
Lão viện chú lắc đầu, trấn an chà ng :
- Hà i tá» không nhá»› lầm đâu! Tháºt ra ná»™i tổ cÅ©ng đã từng nghÄ© nhÆ° váºy nhÆ°ng sau khi thấu triệt ná»™i tá»™ nháºn ra rằng...
- Như thế nà o, nội tổ?
- Ở Hoạ Tháp Äồ chắc chắn phải có phần chú giải! Và rất có thể phần chú giải đó đã được U Minh Thần Quân tìm cách giấu kÃn trong chÃnh Há»a Tháp Äồ nên hà i tá» vì còn bé đã không nháºn ra.
Ngẩn ngÆ°á»i má»™t lúc trÆ°á»›c nháºn định nà y, Thạch Hiểu Äông sau đó chợt há»i :
- Từ đâu ná»™i tổ Ä‘oán được Ä‘iá»u nà y?
Lão viện chủ Ä‘Æ°a tay vung loạn và o những mẩu váºt trên ná»n đá và giải thÃch :
- Gá»i là Há»—n Mang tráºn vì tráºn đồ nà y được U Minh Thần Quân bố trà theo nhiá»u loại tráºn đồ! Chúng được bố trà rất khéo, khiến bất kỳ ai tinh thông tráºn đồ cÅ©ng phải lúng túng và phải bó tay. Äây nà y, đây là cá»u cung tráºn vá»›i chÃn ngá»n tháp là chú vị!
Äây là bát quái tráºn nếu không kể đến ngá»n tháp ở trung tâm. Còn đây là ngÅ© hà nh phản tráºn vá»›i lưỡng nghi biến hóa! Rồi lại còn có lục hợp và tứ tượng tráºn kết hợp lẫn nhau vá»›i thất tinh bắc đẩu tráºn là tác Ä‘á»™ng! Qua đó, ná»™i tổ tin chắc rằng những gì có khắc há»a trên Há»a Tháp Äồ hà i tá» Ä‘á»u ghi nhá»› chÃnh xác không há» sai sót.
Dẫu thế, chà ng vẫn hoang mang :
- Nếu cần phải có phần chú giải, liệu đến bao giá» chúng ta má»›i phá giải được U Minh Há»—n Mang tráºn?
Lão viện chủ Ä‘Æ°a tay chỉ và o Äệ ngÅ© Tá» lệnh bà i :
- Phải nhá» và o phần biến hóa của tráºn đồ được ghi trên đó. Hà i tá» nghÄ© xem, U Minh Thần Quân phải có ý gì má»›i lÆ°u má»—i phần biến hóa của U Minh Há»—n Mang tráºn và o từng tấm Tá» lệnh bà i chứ?
Phấn khÃch, Thạch Hiểu Äông vá»™i Ä‘á»c cho ná»™i tổ nghe những lÆ°u tá»± có liên quan đến U Minh Há»—n Mang tráºn trên U Minh cá»u bà i.
Sau khi bảo Thạch Hiểu Äông Ä‘á»c Ä‘i Ä‘á»c lại và i lượt Lão viện chủ bảo :
- Bây giá», phần của hà i tá» là nghiá»n ngẫm Äệ ngÅ© chiêu U Minh chưởng! Phần tráºn đồ cứ để cho ná»™i tổ.
Dùng má»™t mảnh vải bá»c bên ngoà i Äệ ngÅ© Tá» lệnh bà i, Thạch Hiểu Äông Ä‘i xuống tầng dÆ°á»›i cùng của ngá»n tháp.
BÆ°á»›c chân của chà ng vừa đặt xuống ná»n đá của đáy tháp má»™t là n gió nhẹ chợt thoảng qua ngang mặt! Thạch Hiểu Äông kinh nghi, lên tiếng quát há»i :
- Kẻ nà o?
Vù...
Vù!
Má»™t luồng lá»±c đạo cá»±c mạnh liá»n áºp và o chà ng, cùng má»™t lúc vá»›i bóng nhân ảnh của má»™t ngÆ°á»i lÆ°á»›t qua.
Thạch Hiểu Äông sau năm năm dà i khổ luyện, bản lãnh nà o kém cao thủ đệ nhất lÆ°u. Chà ng xô vá»™i hữu chưởng.
Vù...
Ào... Ào...
Ầm!
Luồng chấn kình đẩy báºt chà ng sang má»™t bên. Không những thế, mảnh U Minh cá»u bà i trên tay không cÅ©ng bị nhân váºt đó cÆ°á»›p mất.
Äoán được đối phÆ°Æ¡ng là ai, chà ng gầm lên vang dá»™i :
- Ãc nhân! Không ngá» ngÆ°Æ¡i lại dám xuất hiện. Äỡ!
Vù...
Tuy nhiên, ngá»n chưởng kình vừa được tung ra, Thạch Hiểu Äông bà ng hoà ng thất sắc khi nháºn thấy đối phÆ°Æ¡ng không có ý định cùng chà ng giao đấu.
Nhân váºt đó thản nhiên tung ngÆ°á»i lên phần trên của ngá»n tháp.
Vút!
Äá»™ng tâm, chà ng gà o lên kinh hoà ng :
- Ná»™i tổ! Ãc ma! Äỡ!
Vá»›i Phi Vân thân pháp, Thạch Hiểu Äông vá»™i lao theo, quyết không để đối phÆ°Æ¡ng toại nguyện ý đồ là tìm cách sát hại ná»™i tổ chà ng.
Vút!
Vù...
Sá»± quyết liệt của chà ng nhÆ° khÃch ná»™ đối phÆ°Æ¡ng. Hắn gầm vang :
- Äược! Bản nhân sẽ lấy mạng ngÆ°Æ¡i trÆ°á»›c. Sau sẽ kết liá»…u lão già độc ác ty tiện kia! Xem nà y Cá»u Môn U Minh đệ nhất chiêu đây?
Ào... Ào...
Ầm!
Há»±!
Thân chủ của đối phÆ°Æ¡ng không ngá» quá cao minh. Vá»›i Cá»u Môn U Minh đệ nhất chiêu, nhÆ° hắn vừa ngạo mạn tá»± đắc, Thạch Hiểu Äông ngay láºp tức bị đẩy lùi trở lại.
Nhân đó, không nhÆ° đối phÆ°Æ¡ng vừa Ä‘e dá»a, hắn láºp tức tung ngÆ°á»i lên má»™t lần nữa và ung dung xuất hiện trên tầng thứ ba của ngá»n tháp, nÆ¡i Lão viện chủ Ä‘ang lÆ°u ngụ :
Kinh tâm Ä‘á»™ng phách và lo cho tÃnh mạng của ná»™i tổ. Thạch Hiểu Äông dù biết là kém đối phÆ°Æ¡ng nhÆ°ng vẫn vá»™i vã tung ngÆ°á»i bám theo.
Vút!
Thân hình còn Ä‘ang lÆ¡ lÆ°ng giữa không trung, Thạch Hiểu Äông nghe có tiếng kêu thất thanh của ná»™i tổ :
- Thì ra ngươi là ...
Tiếng kêu đó liá»n bị tiếng gầm phẫn ná»™ của ác nhân che lấp :
- Thạch lão tặc! Äến lúc lão phải Ä‘á»n tá»™i rồi! Nạp mạng!
Vù... Vù...
Hồn bất phụ thể, Thạch Hiểu Äông dù chÆ°a lao đến nhÆ°ng miệng đã gà o lên cuồng ná»™ :
- Chớ hại mạng gia tổ!
Thế nhÆ°ng, mặc cho chà ng kêu gà o, chà ng kịp thá»i hiện thân để nhìn thấy má»™t thảm cảnh vô nhân.
Oa!
Toà n thân Lão viện chủ láºp tức bị chấn vỡ! Lão chết ngay Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng, trÆ°á»›c khi thân thể bất Ä‘á»™ng đó phải va và o vách đá má»™t cái cá»±c mạnh.
Binh!
Phịch!
Äang đắc ý trÆ°á»›c cái chết của Viện chủ DÄ© An viện, nhân váºt ná» cÅ©ng kịp quay ngÆ°á»i tung chưởng, chống đỡ lại ngá»n kình táºn lá»±c bình sinh do Thạch Hiểu Äông Ä‘ang quáºt ra trong cÆ¡n cuồng ná»™ :
- Ãc ma! Ta giết ngÆ°Æ¡i! Äỡ!
Vù...
- Hừ! lão thất phu vẫn Ä‘ang chá» ngÆ°Æ¡i theo chân đó, tiểu tá»! Äỡ!
Vù... Vù...
Ào... Ào...
Ầm!.
Há»±!
Dù đã lÆ°á»ng trÆ°á»›c nhÆ°ng Thạch Hiểu Äông vẫn bị đối phÆ°Æ¡ng chấn lùi, buá»™c phải rÆ¡i xuống tầng giữa của ngá»n tháp Äối phÆ°Æ¡ng ung dung nhảy xuống theo :
- Cá»u Môn U Minh đệ nhị chiêu! Äỡ!
Vù...
Do cÆ°á»›c bá»™ chÆ°a ổn định và nguyên khà còn Ä‘ang sôi trà o, Thạch Hiểu Äông theo bản nà ng liá»n nhảy luôn xuống tầng dÆ°á»›i cùng Ä‘á» lẩn tránh ngá»n kình u minh kia.
Vút!
Ngá»n kình mất mục tiêu, va luôn và o vách tháp!
Bung!
Äối phÆ°Æ¡ng lần thứ hai lại nhảy theo, quyết không buông tha chà ng.
- Tiểu tỠmau nạp mạng!
Vù... vù...
Nhá» tránh được chiêu chưởng vừa rồi, lần nà y Thạch Hiếu Äông do kịp thá»i ổn định bèn trụ ngÆ°á»i xuất lá»±c đối phó!
- Ãc ma! Äỡ!
Vù...
Ào... Ào...
Äã hai lần đối chiêu Ä‘á»u thảm bại, Thạch Hiểu Äông vì quá căm phẫn bởi cái chết của ná»™i tổ nên ra chiêu mà không lượng sức.
Do đó, ở lần chạm chiêu thứ ba nà y, kẻ bị thảm bại cÅ©ng là chà ng, chà ng bi dÆ° kình đẩy bay ra ngoà i ngá»n tháp.
Äối phÆ°Æ¡ng Ä‘uổi theo vá»›i tiếng quát không hiểu là tán dÆ°Æ¡ng hay phẫn ná»™ :
- Không ngá» tiêu tá» ngÆ°Æ¡i vẫn toà n mạng sau Cá»u Môn U Minh chưởng của bản nhân. Lần nà y đố ngÆ°Æ¡i thoát! Äỡ!
Vù... Vù...
Do Ä‘ang ở bên ngoà i tháp, địa thế rá»™ng rãi hÆ¡n, Thạch Hiểu Äông bắt đầu tháºn trá»ng trong giao chiến.
Tránh đối đầu trá»±c diện, chà ng dịch bá»™ tránh chiêu và nhanh tốc thi triển sở há»c.
Vút!
- Ãc ma! Hãy xem Ảo Ảo Phi Vân đệ nhất thức đây!
Vù...
Ào... Ào...
Äối phÆ°Æ¡ng hoà nh thân tung kình :
- Là Phi Vân công phu Æ°? NgÆ°Æ¡i chÆ°a đủ năng lá»±c đâu! Äỡ!
Vù...
Ào... Ào...
Ầm!
Do ná»™i lá»±c không bằng, Thạch Hiểu Äông thức ngá»™ nhÆ° váºy, chà ng nhanh nhẹn nÆ°Æ¡ng theo sóng kình để lạng ngÆ°á»i dịch bá»™!
Quyết không để đối phÆ°Æ¡ng chiếm mất tiên cÆ¡, Thạch Hiểu Äông vá»™i lá»±a thế lao đến vá»›i hai loại công phu của DÄ© An viện :
- Ãc ma! Xem nà o! Äỡ nà o!
Viu... viu...
Vù...
Äối phÆ°Æ¡ng tá»± thị ná»™i công hÆ¡n ngÆ°á»i nên ung dung đối phó :
- Phi Vân chỉ và Ảo Ảo thất thức à ? Bản nhân đâu còn úy kỵ hai công phu nà y nữa! Äỡ!
Vù...
Ào... Ào...
Ầm!
Äến lúc đó Thạch Hiểu Äông má»›i thấu hiểu sá»± việc. Äúng nhÆ° ná»™i tổ nháºn định bấy lâu nay đối phÆ°Æ¡ng không dám xuất đầu lá»™ diện là vì khiếp oai ná»™i tổ - Hắn cÅ©ng nhÆ° chà ng Ä‘á»u không biết việc ná»™i tổ bị ná»™i thÆ°Æ¡ng đến thất tán công phu - Và vì hắn chÆ°a luyện đến tháºp thà nh Cá»u Môn U Minh chưởng do chÆ°a thu tháºp đủ chÃn tấm Tá» lệnh bà i.
Và cÅ©ng nhÆ° sá»± lo ngại của ná»™i tổ, hắn nhá» lẻn nghe và biết công phu của Lão viện chủ, đại kình địch của hắn đã bị thất tán, và hắn nhá» cÆ¡ trà hÆ¡n ngÆ°á»i đã tá»± nghÄ© ra luyện được Cá»u Môn U Minh chưởng bằng và o những tấm Tá» lệnh bà i lấy được. Do đó, lần nà y xuất hiện, hắn không những sát hại ná»™i tổ của chà ng mà còn thừa bản lÄ©nh để ung dung đối phó vá»›i Phi Vân công phu trÆ°á»›c kia đã từng là m hắn kinh tâm vỡ máºt.
Chỉ vá»›i năm năm khổ luyện, bản lãnh của Thạch Hiểu Äông nếu so vá»›i đối phÆ°Æ¡ng đâu khác nà o ánh sáng mỠảo của minh nguyệt so vá»›i ánh sáng chói chang cua vầng dÆ°Æ¡ng.
Nhưng đâu phải vì thế chà ng vội quên việc báo thù cho nội tổ.
Chà ng váºn toà n lá»±c lao đến :
- Ãc ma! Ta liá»u mạng vá»›i ngÆ°Æ¡i! Äỡ!
Vù... Vù...
Ảo Ảo Phi Vần đệ lục và Äệ thất thức được chà ng cùng lúc thi triển, khà thế nhÆ° lấp bể rá»i non.
Äối phÆ°Æ¡ng buông ra trà ng cÆ°á»i hiểm Ä‘á»c :
- Tiếu tá» quả không lượng sức! Äỡ nà o!
Vù...Vù...
CÅ©ng nhÆ° chà ng, đối phÆ°Æ¡ng muốn hạ thủ chà ng ngay Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng nên khi xuất chiêu cÅ©ng thi triển hai luồng lá»±c đạo khác nhau từ song thủ.
Hai tiếng chấn kình liá»n vang lên.
Ào... Ầm!
Vù... Ầm!!
Hự! Vút!
NhÆ° chiếc lá và ng khô bị quái phong cuốn Ä‘i, toà n thân Thạch Hiểu Äông bị kình lá»±c quái ác của đối phÆ°Æ¡ng đẩy Ä‘i xa hÆ¡n mÆ°á»i trượng, vượt quá phạm vi sáu trượng vòng quanh chân ngá»n tháp do ná»™i tổ chà ng trÆ°á»›c kia đã vạch ra.
Tiếng quát Ä‘uổi theo của đối phÆ°Æ¡ng chỉ có má»™t Ä‘oạn ngắn lá»t đến tai chà ng :
- Phen nà y ngÆ°Æ¡i rÆ¡i và o U Minh Há»—n Mang tráºn, để xem...
Thay cho phần sau của câu quát, tai chà ng lại nghe tiếng rú rÃt của nhiá»u luồng cuồng phong vang đến.
U... U...
Vù... Vù...
Biết đây là do U Minh Há»—n Mang tráºn biến hóa, Thạch Hiểu Äông kinh hoà ng và không dám nhÃch Ä‘á»™ng dù chỉ là ná»a bÆ°á»›c.
Tuy nhiên, dù chà ng có muốn nhÃch Ä‘á»™ng Ä‘i chăng nữa, vá»›i thÆ°Æ¡ng thế Ä‘ang trầm trá»ng mà chà ng Ä‘ang gánh chịu, chà ng đâu thể nhÃch Ä‘á»™ng theo mong muốn của chà ng.
Phịch!
Bay hết Ä‘Ã chà ng té dà i trên ná»n đất lạnh vá»›i toà n bá»™ lục phủ ngÅ© tạng Ä‘á»u bị trấn Ä‘á»™ng.
Nằm bất Ä‘á»™ng vá»›i nhịp hô hấp trì trệ, Thạch Hiểu Äông nghiến răng đè nén cÆ¡n Ä‘au táºn xÆ°Æ¡ng tủy để khá»i báºt lên những tiếng kêu nhục nhã.
Dẫu thế, từ hai khoé mắt của chà ng, những dòng lệ thảm vẫn tuôn trà o ngoà i sự tự chủ của bản thân.
Biết rằng giá»t lệ anh hùng đâu dá»… để trà n mi, nhÆ°ng nghÄ© đến bao tâm huyết, bao hi sinh của ná»™i tổ Ä‘á»u tan nhÆ° bá»t nÆ°á»›c và nghÄ© đến mối gia thù không sao gá»™t rá»a được, giá»t lệ thảm của chà ng cứ thả sức dâng trà o.
Và chÆ°a hết, chà ng tuy nằm im bất Ä‘á»™ng thÆ°ng vẫn biết rằng đối phÆ°Æ¡ng do tinh thông U Minh Há»—n Mang tráºn, không bao lâu sẽ xuất hiện và sinh mạng cua chà ng kể nhÆ° đến lúc táºn tuyệt.
Má»i mòn vi khóc háºn, mệt nhá»c vì ná»™i thÆ°Æ¡ng, má»™t lúc sau Thạch Hiểu Äông hoà n toà n mê man bất tỉnh.