02-02-2011, 02:10 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Quan Tiên
Chương 6: Muốn là m quan to phải biết luồn cúi.
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
Thà nh tÃch phá»ng vấn của Trần Thái Trung có vẻ khá gay go, trong tám thứ mà hắn trả lá»i : "Phá Ä‘á», thừa Ä‘á», Ä‘oạn khởi giảng, nháºp Ä‘á», phân cổ, thu kết" thì ngoại trừ Phá Ä‘á» hắn là m cá»±c kỳ tốt, còn những thứ khác thì hoà n toà n há»ng hẳn.
Phá Ä‘á», chÃnh là quy tắc chung, nói vá» má»™t vấn Ä‘á» không má»›i, không nên mê tÃn, quá»· quái thần tiên không tồn tại, chỉ cần là nguá»i đầu óc bình thưòng là có thể phá Ä‘á».
Thừa Ä‘á», chÃnh Thừa phá Ä‘á», bÆ°á»›c tiếp theo để nói vỠđỠý, vá» mặt nà y, câu trả lá»i của Trần Thái Trung là hắn không biết.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết, hắn là má»™t thằng nhóc thẳng tÃnh, có thể dối lòng mà nói thần tiên không tồn tại, nhÆ°ng đặc biệt, hắn tháºm chà còn có thể dứt khoát tá»± thuyết phục chÃnh mình là thần tiên thá»±c sá»± không tồn tại.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, hắn cÅ©ng có Æ°u thế riêng của mình. Và dụ nhÆ°, hắn đối vá»›i rất nhiá»u Ä‘iển cố thần tiên quá»· quái nắm rõ nhÆ° lòng bà n tay, tháºm chà cả những Ä‘iển cố rất Ãt được chú ý, hắn cÅ©ng biết không Ãt. Cho nên, trong mắt phần đông giám khảo thì Trần Thái Trung chÃnh là : “Má»™t thằng nhóc vô cùng uyên bácâ€.
Äúng thế, cá»±c kỳ uyên bác, không ai nghÄ© rằng trÆ°á»›c mặt mình lại chÃnh là má»™t La Thiên thượng tiên, ghi tên tham dá»± cuá»™c thi vá»›i danh nghÄ©a là má»™t thà sinh, có thể có hiểu biết vá»›i những Ä‘á» mục thần tiên yêu ma rất sâu. Do đó ngoại trừ từ uyên bác, thì còn từ gì có thể diá»…n tả được chứ?
DÄ© nhiên, trong má»™t việc thì thÆ°á»ng có hai cách nhìn tháºm chà là nhiá»u cách, có nhiá»u ngÆ°á»i thấy hiện tượng kỳ lạ nà y thì sinh ra những lá»i dị nghị nhÆ° "Cái tên Trần Thái Trung nà y, nếu thá»±c sá»± không sùng bái phong kiến thì tại sao lại hiểu biết những thứ nà y nhÆ° váºy chứ? Tôi thấy chuyện nà y nhất định có vấn Ä‘á». Trong hà ng ngÅ© chúng ta không cần những thằng ranh khẩu thị tâm phi nhÆ° thế nà y, nếu không sẽ ảnh hưởng tá»›i sá»± trong sạch của chúng ta.†Những lá»i phản đối không ngừng được Ä‘Æ°a ra nhÆ°ng bá»n há» cÅ©ng có cái lý của mình, tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u có quyá»n được nháºn xét
- VỠđồng chà nà y để tôi giải thÃch má»™t chút, cáºu ta thá»±c sá»± rất chăm chỉ, cáºu ta cÅ©ng chÃnh là thà sinh của khóa nà y, bà i thi là m được 643 Ä‘iểm, quá đủ để Ä‘áºu và o há»c viện Phượng Hoà ng!
NgÆ°á»i ta thi đại há»c có thể được trên sáu trăm Ä‘iểm thì dÄ© nhiên phải là má»™t ngÆ°á»i vô cùng thông minh, hiểu biết rất nhiá»u, thì chuyện nà y không phải rất bình thÆ°á»ng sao? Lá»i nói nà y vừa má»›i được thốt ra, láºp tức có ngÆ°á»i nói to lên:
- Tháºt không? Không phải chúng ta đã ra quy định là không được để cho há»c sinh trong trÆ°á»ng há»c tham gia sao?
- Cáºu ta vốn không há» Ä‘i báo danh.
Má»™t vị giám khảo liá»n giải thÃch nhÆ° váºy.
Cả phòng liá»n lặng ngắt nhÆ° tá».
Những ngÆ°á»i Ä‘ang ngồi ở đây Ä‘á»u đã từng được gặp qua má»™t số ngÆ°á»i khác thÆ°á»ng, cho nên khi nghe những lá»i nói trên, ai cÅ©ng có thể hiểu ra chuyện. Trần Thái Trung thi được hÆ¡n 640 Ä‘iểm, chuyện đó cÅ©ng chẳng có gì là là quá đặc biệt, cho dù hắn có được 690 Ä‘iểm Ä‘i chăng nữa, thì cÅ©ng chỉ là hÆ¡i cao mà thôi! NhÆ°ng mà , thi được 640 Ä‘iểm mà lại không báo danh nháºp há»c, thì không thể là chuyện bình thÆ°á»ng được, ngÆ°á»i nà y tại sao không Ä‘i báo danh nháºp há»c chứ?
Chỉ có má»™t lá»i giải thÃch: NgÆ°á»i nà y chÃnh là muốn há»c đại há»c, nhÆ°ng sau khi kỳ thi đại há»c kết thúc không lâu thì nghe được tin rằng thà nh phố Phượng Hoà ng muốn tuyển nhân viên công chức. Cho nên thằng nhóc nà y má»›i không Ä‘i báo danh nháºp há»c.
Khi biết được chuyện nà y, thì ai còn dám xem thÆ°á»ng hắn nữa? Sáu bảy giám khảo Ä‘á»u láºp tức nhìn và o tÆ° liệu được mang tá»›i của Trần Thái Trung, đặc biệt cẩn tháºn chú ý tá»›i phần "Quan hệ thân nhân" của hắn.
NhÆ°ng tất cả những tÆ° liệu nà y Ä‘á»u cho há» biết má»™t chuyện là : Thằng nhóc tên gá»i là Trần Thái Trung nà y, chỉ là má»™t đứa con trai Ä‘á»™c nhất của má»™t gia đình bình thÆ°á»ng trong thà nh phố mà thôi.
NhÆ°ng... Cái hồ sÆ¡ nà y cÅ©ng chỉ là bá» ngoà i mà thôi, bối cảnh thá»±c sá»± của hắn, chÆ°a chắc đã là nhÆ° váºy bởi vì hồ sÆ¡ giả mạo không phải là khó... Má»i ngÆ°á»i ở trong phòng tôi nhìn anh, anh nhìn tôi, tất cả trong nhất thá»i Ä‘á»u không có chủ ý gì.
Kẻ vốn lên tiếng là m khó dễ Trần Thái Trung thì bây giỠlại tiếp tục lên tiếng:
- Vá» tình huống thà sinh nhÆ° thế nà y, có vẻ hÆ¡i phức tạp. Tôi Ä‘á» nghị, trÆ°á»›c hết hãy xem xét những thà sinh khác, còn ngÆ°á»i nà y hãy bà n sau. Các vị thấy thế nà o?
Thế nà o à ? Là má»™t Ä‘á» nghị rất hay, có ngÆ°á»i Ä‘á» xuất thì phụ há»a chỉ là má»™t chuyện Ä‘Æ¡n giản, có ai không đồng ý thì giÆ¡ tay lên!
Kỳ thá»±c, tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u Ä‘ang chỠđợi, chú ý tá»›i sá»± biểu hiện của vị công tỠở cục nhân sá»± kia, nếu nhÆ° trong kỳ thi vấn đáp, câu trả lá»i của cáºu ấy xuất sắc thì Trần Thái Trung sẽ vô tình bị cho ra rìa.
Äạo lý đó là rõ rà ng, chúng ta không cần biết cáºu là con cái nhà ai, chỉ cần biết rằng nếu biểu hiện của cáºu không bằng ngÆ°á»i khác thì cáºu cÅ©ng chẳng còn gì để nói. Chúng ta muốn tổ chức má»™t cuá»™c thi công bằng và không thiên vị.
Äáng tiếc là , biểu hiện của vị công tá» kia, má»™t là quá vụng vá», có lẽ y không phải là quá kém nhÆ° váºy nhÆ°ng mà do có ngÆ°á»i bảo lãnh cho y là "Lần nà y chắc chắn là trúng tuyển" cho nên chỉ riêng vá» phần thi nói, y cÅ©ng không lại được Trần Thái Trung.
Trên thá»±c tế, không phải là y chỉ Ä‘Æ¡n thuần là không đấu lại Trần Thái Trung, mà câu trả lá»i của y khiến cho má»™t số giám khảo nhịn không được phải ôm trán lắc đầu: “Tháºt quá thê thảm!â€
Vị giám khảo kia nhịn không được thốt lên:
- Câu há»i của chúng ta là : Trong lịch sá» truyá»n thuyết thần tiên của nÆ°á»›c ta, cáºu yêu thÃch truyá»n thuyết nà o nhất?
Vị công tá» kia liá»n ngẩn ngÆ°á»i ra ná»a ngà y má»›i trả lá»i được:
- Tôi... thÃch Chà Tôn Bảo, tình cảm của hắn đối vá»›i Tá» Hà tiên tá»*, chứng tá» hắn có má»™t tÃnh cách yêu ghét rõ rà ng.
- Câu trả lá»i nà y thì đúng là trong khuôn khổ thần tiên, chỉ là ...
Trong phòng khảo thà im ắng không má»™t tiếng Ä‘á»™ng, sau đó vị giám khảo liá»n lên tiếng tiếp:
- Äây chÃnh là truyá»n thuyết thần tiên lịch sá» của quốc gia chúng ta hay sao?
Cho nên, Trần Thái Trung thắng cuộc.
NhÆ°ng mà "việc tốt thì hay gặp trắc trở". Bảng vinh danh sắp được công bố thì Cục trưởng Cục Nhân sá»± nghe được tin, Triệu Máºu Bân, Triệu công tá» bị đã bị thất bại thì láºp tức thay đổi sắc mặt, nói ra má»™t câu:
- Nếu nhÆ° không phải là Triệu công tá» thì năm nay Cục Nhân sá»± chúng ta không nháºn ngÆ°á»i nữa.
Ban giám khảo đà nh phải ngồi lại bà n bạc, chỉ còn cách tìm Trần Thái Trung thương nghị:
- Äây là tình huống đặc biệt, dá»±a và o chỉ tiêu của Cục Nhân sá»± thì cáºu không thể phù hợp. Cáºu xem Ä‘i, thà nh tÃch vấn đáp của cáºu, thá»±c sá»± là quá tệ.
- Chỉ là , ban tổ chức cuá»™c thi tháºt sá»± xem trá»ng cáºu, cho nên cho cáºu đổi cÆ°Æ¡ng vị, cáºu thấy được không?
“Äược chứ! Có gì mà không được?†Trần Thái Trung dá»… dà ng đồng ý, hắn vốn nghÄ© rằng mình đã sá»›m bị loại. DÆ°Æ¡ng Thiến Thiến có khả năng múa hát nhÆ° váºy mà còn khó khăn lắm má»›i đến được bÆ°á»›c cuối, váºy thì hắn còn thấy chÆ°a đủ gì nữa? Nếu nhÆ° nói không đồng ý thì muốn là m quan tối thiểu cÅ©ng phải chá» tá»›i năm năm nữa.
- Chuyện nà y không sao cả, đó là cÆ°Æ¡ng vị gì váºy?
- Ừm, nguyện vá»ng của cáºu sẽ được đáp ứng.
NgÆ°á»i phụ trách nà y nói tiếp:
- Các vị trà ở trong thà nh phố Ä‘á»u đã có ngÆ°á»i rồi.
- Ở thôn Äông Lâm Thủy còn thiếu má»™t chức vị phó thôn. Cáºu ở dÆ°á»›i đó rèn luyện má»™t thá»i gian ngắn Ä‘i. Cáºu là thanh niên, sẽ không phải là không chịu được khổ cá»±c chứ?
Thôn Äông Lâm Thủy nằm ở phÃa Bắc ngoại ô thà nh phố Phượng Hoà ng. Chỉ là chá»— đó hÆ¡i tệ hại, so vá»›i thà nh phố Phượng Hoà ng thì đúng là má»™t cái trên trá»i, má»™t cái dÆ°á»›i đất.
- Phó trưởng thôn à ?
Trần Thái Trung há to miệng. Trong ấn tượng của hắn, cái vị gá»i là thôn trưởng cách cuá»™c sống của hắn rất xa.
- Cái nà y có thể tÃnh là cán bá»™ biên chế chÃnh quy của quốc gia hay sao?
- TÃnh!
NgÆ°á»i phụ trách gáºt đầu rồi nói tiếp:
- Cáºuxem nhÆ° là tạm rèn luyện ở chức vụ đó má»™t thá»i gian... Sau đó cáºu sẽ rất mau chóng được trở vá» nÆ¡i nà y.
Có má»™t câu mà anh ta lại không nói – có lẽ, mÆ°á»i tám năm sau cáºu cÅ©ng đừng mong trở vá», trừ phi cáºu vứt bá» thân pháºn cán bá»™ biên chế của mình Ä‘i!
Chú thÃch: (1) Nhân váºt nà y hình nhÆ° xuất hiện trong bá»™ phim Tân Tây Du Ký, Sau khi trở vá» quá khứ, Chà Tôn Bảo phát hiện ra rằng mình Ä‘ang đứng trÆ°á»›c Thủy Liêm Äá»™ng, tại đây anh gặp Tá» Hà tiên tá», má»™t tiên nữ vì vi phạm phép tắc trên thiên giá»›i nên bị Ä‘Ã y xuống trần, cô có lá»i thá» là bất cứ ai rút được thanh kiếm của mình thì sẽ trở thà nh chồng của cô. Tá» Hà tiên tá» quyết định đổi tên Ä‘á»™ng thà nh Bà n TÆ¡ Ä‘á»™ng còn bản thân cô trở thà nh Bà n TÆ¡ đại tiên. Dần dần Chà Tôn Bảo nháºn ra rằng mình chÃnh là hóa thân của Tôn Ngá»™ Không và phải cùng TrÆ° Bát Giá»›i và Sa Ngá»™ TÄ©nh " " Không biết đủ ? Năm nay tham gia bảo vệ ÄÆ°á»ng Tăng thoát khá»i NgÆ°u Ma VÆ°Æ¡ng Ä‘i lấy kinh.
Tà i sản của Goncopius
Chữ ký của Goncopius
02-02-2011, 02:10 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Quan Tiên
Chương 7: Chỗ ở của thần tiên.
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
- Äây thá»±c sá»± là nÆ¡i ở mà thần tiên mÆ¡ uá»›c!
Khi vừa má»›i đến nÆ¡i, nhìn thôn Äông Lâm Thủy mà mình sắp sá»a quản lý, Trần Thái Trung liá»n vô cùng cao hứng.
Thá»±c ra, những từ mà hắn vừa thốt ra không được chuẩn xác cho lắm. Lẽ ra hắn phải nói, đây là nÆ¡i mà thần tiên “có thể†mÆ¡ Æ°á»›c má»›i đúng. Còn con ngÆ°á»i tuyệt đối không thÃch hợp ở nÆ¡i nà y, Ä‘iá»u kiện sống tháºt sá»± hÆ¡i quá khắc nghiệt.
Ba mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c đây, thôn Äông Lâm Thủy còn là má»™t nÆ¡i non xanh nÆ°á»›c biếc. Cả thôn nằm ở má»™t khu vá»±c đồi núi. Khe suối Bạch Phượng ở phÃa Äông thôn luôn chảy róc rách, má»i ngÆ°á»i có thể chèo thuyá»n tung lÆ°á»›i bắt cá rất nhá»™n nhịp. Äồi núi tráºp trùng cùng những rừng cây bụi cá», trong rừng khắp nÆ¡i chim ca thá» chạy. NÆ¡i đây đã từng là má»™t miếng đất mà u mỡ đầy sức sống.
Diện tÃch đất cà y của thôn Äông Lâm Thủy không nhiá»u lắm. Mà phần đất Ãt á»i dùng để cà y bừa đó chẳng những khô cằn mà lá»›p đất trồng cÅ©ng rất nông. Cho nên số lÆ°Æ¡ng thá»±c hà ng năm được sản xuất ra không thể nhiá»u được. Ngoại trừ mùa vụ thu hoạch còn những lúc bình thÆ°á»ng, số lÆ°Æ¡ng thá»±c cÅ©ng chỉ có thể để cho ngÆ°á»i trong thôn được no bụng tám phần. Ngoà i ra còn có má»™t chút nghá» phụ là trồng hoa quả, rồi má»™t số ngÆ°á»i trong thôn còn sản xuất buôn bán má»™t chút đồ thủ công. Ngoại trừ và o những dịp lá»… tết thì bình thÆ°á»ng ngÆ°á»i ở thôn nà y hoà n toà n có thể tá»± cấp tá»± túc.
NhÆ°ng và i năm gần đây, theo Ä‘Ã phát triển của kinh tế, thôn Äông Lâm Thủy bắt đầu chịu sá»± ảnh hưởng của nó. Số lượng tà i nguyên thiên nhiên vốn đã Ãt á»i lại bị những ngÆ°á»i tham lam nhảy và o khai thác. Vì váºy Thôn Äông Lâm Thủy đã bắt đầu bị sa mạc hóa, trong mắt ngÆ°á»i khác, ở đây chẳng khác gì má»™t nÆ¡i "Äịa ngục của nhân gian".
"Sa mạc hóa", ba từ nà y cÅ©ng không được chuẩn xác cho lắm, nói chÃnh xác phải là "Thạch mạc hóa". Ở nÆ¡i đây so vá»›i những nÆ¡i bị sa mạc hóa còn khó sinh sống hÆ¡n nhiá»u lần.
Có thể dùng những hình ảnh nà y để hình dung: Ở nÆ¡i đây đồi núi cây cối Ä‘á»u không có. Cho nên số thổ nhưỡng Ãt á»i đã bị nÆ°á»›c cuốn trôi Ä‘i. Bây giá» Thôn Äông Lâm Thủy ngoại trừ những mảnh đất dùng để cà y cấy thì những nÆ¡i khác chÃnh là tầng tầng đá, lá»›p lá»›p đá.
Những tráºn mÆ°a đồng nghÄ©a vá»›i sá»± xuất hiện của những thác nÆ°á»›c đồ sá»™. Khi những cÆ¡n mÆ°a qua Ä‘i chÃnh là sá»± xuất hiện chồng chất của đá cuá»™i, và những vÅ©ng nÆ°á»›c Ä‘á»ng, vô cùng bất lợi cho Ä‘á»i sống của ngÆ°á»i dân nÆ¡i đây. Tháºm chÃ, trÆ°á»›c kia còn có cá tôm ở suối Bạch Phượng nhÆ°ng khi và o mùa khô nhÆ° bây giá» nÆ°á»›c của con suối so vá»›i nÆ°á»›c tiểu của trẻ con cÅ©ng không nhiá»u được hÆ¡n bao nhiêu.
Äây là má»™t tai há»a cá»±c kỳ ghê gá»›m. Äã có ngÆ°á»i Ä‘Æ°a ra ý kiến xây má»™t Ä‘áºp chứa nÆ°á»›c. Äây là má»™t chủ ý hay, nhÆ°ng mà không thá»±c tế.
Äáºp chứa nÆ°á»›c Æ°? Dùng cái gì để xây dá»±ng nó? Chung quanh không có đất, ngoại trừ những tảng đá ở những vÅ©ng nÆ°á»›c Ä‘á»ng thì cÅ©ng phải cần đến sắt thép xi măng. Váºy công việc nà y cần dùng hết bao nhiêu tiá»n đây?
Äiá»u chết ngÆ°á»i chÃnh là , nhiệt Ä‘á»™ ở thà nh phố Phượng Hoà ng tÆ°Æ¡ng đối cao cho nên nÆ°á»›c rất dá»… bốc hÆ¡i. Cho nên sống ở nÆ¡i nà y tháºt sá»± chÃnh thá» thách của con ngÆ°á»i.
Lẽ ra, gặp phải tình trạng nà y, Trần Thái Trung phải hÆ¡i oán trách má»›i đúng. Äiá»u hắn tá»›i đây để là m phó trưởng thôn, chẳng phải giống nhÆ° hắn có là m hay không cÅ©ng nhÆ° nhau sao?
NhÆ°ng nghÄ© nhÆ° váºy là sai rồi, hắn là m quan chÃnh là để nối liá»n vá»›i má»i ngÆ°á»i. Vá» phần tình cảnh của thôn trang có thể thảm đến nhÆ° thế nà o nữa, hắn hoà n toà n không quan tâm, và cÅ©ng chẳng muốn quan tâm.
Äối vá»›i ngÆ°á»i tu tiên, dứt tình Ä‘oạn tÃnh đối vá»›i há» mà nói, cÅ©ng không phải là quá khó để không là m được.
Cho nên khi vừa má»›i tá»›i thôn, hắn chạy khắp nÆ¡i giống nhÆ° là ngÆ°á»i không có tim phổi váºy. Tìm cách trò chuyện vá»›i khắp ngÆ°á»i trong thôn. TrÆ°á»›c kia, hắn không có lý do để phải cầu thân vá»›i những ngÆ°á»i khác, nhÆ°ng hiện tại hắn là phó thôn trưởng. Äã là chức phó thôn trưởng thì tùy tiện tìm má»™t ngÆ°á»i để trò chuyện là má»™t việc là m rất dá»… dà ng.
Thôn trưởng chÃnh là ngÆ°á»i địa phÆ°Æ¡ng, anh ta há» Lý, có thể coi là má»™t thế gia vá»ng tá»™c ở thôn nà y. Thá»±c ra cÅ©ng có thể coi là má»™t thế gia vá»ng tá»™c của đất nÆ°á»›c. Anh ta có vóc ngÆ°á»i cao lá»›n thô kệch, nghe nói còn có chút Ãt bối cảnh hắc đạo.
NhÆ°ng mà , nhảy từ trong ổ gà ra là m sao mà có Ä‘Ã Ä‘iểu được? Ở bên cạnh má»™t khe suối nhá» nhÆ° váºy, tại sao lại có xã há»™i Ä‘en chứ? Chỉ có thể gá»i là bá»n côn đồ lÆ°u manh thôi. Tuy nhiên không thể không phủ nháºn má»™t Ä‘iá»u, ngÆ°á»i nà y cÅ©ng có thể coi là thủ lÄ©nh ở trong thôn.
Lý Phà m Äinh không muốn chà o đón Trần Thái Trung. DÄ© nhiên chuyện nà y anh ta chỉ có thể để trong lòng. Bởi vì bất kể nói nhÆ° thế nà o, đây Ä‘á»u là cán bá»™ do cấp trên phái tá»›i tạm nháºn chức để rèn luyện. Tuy chỉ là má»™t trợ thủ, nhÆ°ng sau nà y nếu ngÆ°á»i ta được thăng chức lên cao, lúc đó anh ta muốn nịnh bợ e rằng đã quá muá»™n.
Trong quan trÆ°á»ng, không có bà máºt gì là không thể nói. DÆ°á»ng nhÆ° cùng lúc vá»›i Phó thôn trưởng Trần đến, anh ta nháºn được má»™t táºp tà i liệu. Giống nhÆ° má»i ngÆ°á»i khác, anh ta cÅ©ng không hiểu vá»›i lai lịch xuất thân từ má»™t gia đình bình thÆ°á»ng trong thà nh phố, chỉ là má»™t ngÆ°á»i vừa tốt nghiệp trung há»c tại sao lại là má»™t nhân viên công chức?
Không hiểu cÅ©ng chẳng quan trá»ng, chỉ cần ngÆ°á»i nà y vô hại thì Lý Phà m Äinh tuyệt đối sẽ không đụng đến hắn. Cẩn tháºn mà nói, cho dù ngÆ°á»i nà y trong quan trÆ°á»ng không có ô dù gì cả, nhÆ°ng ngÆ°á»i nà y vẫn còn trẻ nhÆ° váºy, tÆ°Æ¡ng lai khó có thể nói hắn có vượt Long môn được hay không. Mà Trần Thái Trung lại cho thấy hắn đối vá»›i việc chÃnh không có hứng thú, hắn chỉ thÃch nói chuyện phiếm.
Cho nên, mối quan hệ giữa thôn trưởng và phó thôn trưởng vẫn tÆ°Æ¡ng đối hòa hợp vá»›i nhau. Tháºm chà có cÆ¡ há»™i ăn nháºu, anh ta cÅ©ng không quên kêu Trần Thái Trung má»™t tiếng. Vì dù sao những dịp để xa xỉ nhÆ° váºy, trong thôn cÅ©ng hiếm khi xuất hiện. Và dụ nhÆ° cÆ¡ há»™i trÆ°á»›c mắt chÃnh là , ở thượng nguồn suối Bạch Phượng có má»™t ông chủ nhà máy xi măng tÆ° doanh muốn má»i thôn trưởng tá»›i ăn cÆ¡m. Lý Phà m Äinh ngoại trừ gá»i bà thÆ° chi bá»™ của thôn còn kêu cả Trần Thái Trung.
Ông chủ nhà máy xi măng cÅ©ng không thể ăn má»™t mình. Vá»›i những tảng đá trong thôn, má»™t khi nhà máy được khởi công, thì lợi nhuáºn trong má»™t tuần lá»… tháºm chà còn cao hÆ¡n so vá»›i thu nháºp má»™t năm của thôn Äông Lâm Thủy. Cho nên việc ông ta rất chú trá»ng cho việc xây dá»±ng mối quan hệ.
Äầu tÆ° của nhà máy ở đây thì phải xây dá»±ng vá»›i má»™t con Ä‘Æ°á»ng Ä‘i qua vùng đất của thôn Äông Lâm Thủy. Äiá»u đáng nói nhất chÃnh là , con Ä‘Æ°á»ng đó Ä‘i qua không Ãt những vùng đất trồng trá»t ở thôn nà y. Cho nên công việc nà y tÆ°Æ¡ng đối khó thá»±c hiện. Theo lẽ thÆ°á»ng mà nói, thôn dân Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên muốn ngăn cản. Mà sá»± ngăn cản nà y trong mắt của ông chủ nhà máy xi măng chÃnh là là m khó dá»…. DÄ© nhiên vá» mặt nà y ai cÅ©ng có thể biết chắc là sẽ nhÆ° váºy.
Lý Phà m Äinh hiểu rõ chuyện nà y. Trên thá»±c tế, chuyện nà y sẽ dứt khoát khi anh ta ngầm đồng ý. Thế lá»±c của anh ta trong thôn có thể dùng hai chữ "che trá»i" để hình dung. Tuy nhiên, ngÆ°á»i ta má»i khách, tại sao lại không đến ăn chứ? Quan trá»ng hÆ¡n là , ông chủ nhà máy xi măng đã nói. Lần nà y tham gia còn có trưởng là ng TrÆ°Æ¡ng. Thôn trưởng Lý thì có thể ngÆ°á»i ta không nể mặt, nhÆ°ng trưởng là ng TrÆ°Æ¡ng thì ai có can đảm không nể đây?
Rượu qua ba tuần, thức ăn qua năm món. Chứng kiến trưởng là ng đại nhân luôn luôn nói giúp cho ông chủ nhà máy xi măng, thôn trưởng Lý đã hiểu ra, dù cho anh ta có đồng ý hay không thì má»i việc đã xong rồi.
- Trong nà y có một gói thuốc, còn có năm trăm đồng.
Ông chủ nhà máy thấy thá»i cÆ¡ đã đến, cÆ°á»i tủm tỉm Ä‘Æ°a lá»… váºt ra, không ngần ngại ngồi lại gần trưởng là ng.
- Còn việc thuyết phục thôn dân, còn phải nhá» thôn trưởng Lý Ä‘i là m. Äây là chút lòng thà nh!
Lý Phà m Äinh đã uống rượu đến Ä‘á» cả mặt, cÅ©ng chÆ°a nhìn kỹ thuốc và tiá»n. Anh ta rất muốn Ä‘Æ°a tay cầm lên, nhÆ°ng anh ta cÅ©ng phải có sỹ diện chứ?
Anh ta liá»n vá»— ngá»±c cam Ä‘oan:
- Chuyện nà y cứ giao cho tôi là m. Ông chủ Lữ, nếu ông là bạn bè của trưởng là ng, thì đây còn là trở ngại hay sao?
Nãy giá» Trần Thái Trung luôn quan sát bá»n há» nói chuyện vá»›i nhau, lúc nà y hắn má»›i lên tiếng:
- Ông chủ Lữ, nhà máy xi măng nà y do ông đầu tư một năm có thể sản xuất ra bao nhiêu?
Äây là cách bắt chuyện. Trần Thái Trung cho rằng phải nhÆ° váºy. Hắn đã quan sát ná»a ngà y trá»i rồi, hÆ¡n nữa ở trên bà n ăn nà y, hắn cÅ©ng không phải là nhân váºt chÃnh.
NhÆ°ng tháºt đáng tiếc, ông chủ Lữ lại không cho là nhÆ° váºy.
Tà i sản của Goncopius
02-02-2011, 02:12 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Quan Tiên
Chương 8: Hối lộ.
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
Ông chủ Lữ rất xem trá»ng Trần Thái Trung, tháºm chà còn xem trá»ng hÆ¡n cả Lý Phà m Äinh. LÆ°u manh rốt cục cÅ©ng chỉ là lÆ°u manh. Lý Phà m Äinh mặc dù có thể coi là chúa đất ở thôn Äông Lâm Thủy. NhÆ°ng bởi vì hoà n cảnh và điá»u kiện của anh ta cÅ©ng chỉ có thể đến đó mà thôi, tầm nhìn không thể nà o cao được. Má»™t gói thuốc cùng vá»›i năm trăm đồng là có thể đối phó vá»›i anh ta được rồi.
NhÆ°ng Trần Thái Trung thì lại không nhÆ° váºy. Äây là má»™t cáºu thanh niên lá»›n lên ở thà nh phố Phượng Hoà ng, tầm nhìn cùng vá»›i kiến thức nhất định cao hÆ¡n nhiá»u so vá»›i Lý Phà m Äinh. HÆ¡n nữa hắn còn là má»™t há»c sinh cao trung trẻ tuổi, rõ rà ng ở trong cuá»™c thi kiểm tra đã trổ hết tà i năng, nói hắn không có chút bối cảnh gì, ai có thể tin được?
Cho nên, mặc dù hắn chỉ đang tạm giữ chức phó thôn trưởng để rèn luyện, ông chủ Lữ vẫn cân nhắc không thôi.
Ngay từ đầu trên bà n rượu, Trần Thái Trung chỉ cắm đầu cắm cổ ăn uống. Ông chủ Lữ thấy thế thì vô cùng mừng rỡ, cố tình không nhắc đến hắn. Nhưng vừa rồi Trần Thái Trung nói một câu, khiến cho ông ta không kìm được cảm thấy rùng mình.
Câu há»i của ngÆ°á»i ta là gì chứ? Là "Nhà máy má»™t năm có thể sản xuất ra bao nhiêu xi măng?"
Câu há»i nhÆ° váºy, tên lÆ°u manh Lý Phà m Äinh hoà n toà n không thể nói ra.Thế Mà Trần Thái Trung lại há»i nhÆ° váºy, rất có thể hắn đã tÃnh toán sÆ¡ vá» lợi nhuáºn hà ng năm của nhà máy.
Hắn đã tÃnh toán lợi nhuáºn hà ng năm thì dÄ© nhiên là giống nhÆ° sÆ° tá» há mồm.
Ông chủ không sợ Trần Thái Trung cản Ä‘Æ°á»ng, chÃnh chức đã đáp ứng má»i chuyện, phó chức có thể phản đối sao? Sá»± ngang ngược của Lý Phà m Äinh ở trong thôn, ông chủ Lữ cÅ©ng đã sá»›m nghe đồn.
NhÆ°ng Ä‘iá»u ông ta lo lắng chÃnh là Trần Thái Trung. Bất kể nói nhÆ° thế nà o, quá trình mở Ä‘Æ°á»ng nà y cÅ©ng là chiếm Ä‘oạt ruá»™ng đất của ngÆ°á»i dân, không có giấy chứng nháºn được phê chuẩn cho nên thủ tục không được đầy đủ.
Vá»›i loại chuyện nhÆ° thế nà y, không có thanh tra dÄ© nhiên sẽ không xảy ra chuyện gì. NhÆ°ng nếu nhÆ° có ngÆ°á»i không chịu im lặng, nói vá»›i cấp trên là điá»u hoà n toà n có thể xảy ra. Thà rằng bá» ra chút tiá»n mà thoát được tai há»a, chứ đừng Ä‘á»™ng chạm đến kẻ tiểu nhân! Äây là kinh nghiệm mà ông chủ Lữ vô cùng tin tưởng. Ông ta trở thà nh má»™t thÆ°Æ¡ng nhân thà nh công má»™t phần nguyên nhân cÅ©ng là do chi tiá»n đúng chá»—.
Cho nên, ông ta mỉm cÆ°á»i trả lá»i Trần Thái Trung:
- Ha ha, đây chÃnh là Trần lão đệ ở trong thà nh phố đến đây tạm giữ chức để rèn luyện phải không? Giá»i lắm, quả nhiên là tuổi trẻ tà i cao, phong Ä‘á»™ khác ngÆ°á»i! Cái nhà máy xi măng cùng vá»›i công trình nà y, má»—i năm sản lượng Æ°á»›c chừng được khoảng mÆ°á»i vạn tấn. Trong vòng hai năm nữa Æ°á»›c chừng sẽ được hai mÆ°Æ¡i vạn tấn, chỉ tiêu cuối cùng của tôi chÃnh là để nhà máy nà y đạt tá»›i sáu mÆ°Æ¡i vạn tấn.
Hai câu nà y hÆ¡i khoác lác tuy nhiên má»i ngÆ°á»i không biết rằng ông ta đã khoa trÆ°Æ¡ng rất lá»›n. Chỉ có ông chủ Lữ má»›i hiểu được, trong lúc cần nguyên liệu nÆ°á»›c cấp bách nhÆ° thế nà y, trừ phi là tìm được nguồn nÆ°á»›c nếu không thì hai mÆ°Æ¡i vạn tấn đã là tối Ä‘a rồi.
Trần Thái Trung luôn thÃch được ngÆ°á»i khác khen ngợi. NhÆ°ng bị ông chủ Lữ gá»i mình là lão đệ khiến cho hắn cảm thấy không vui vẻ lắm. Ta theo nghiệp quan, quan phải đứng trÆ°á»›c thÆ°Æ¡ng nhân, ngÆ°Æ¡i chỉ là thÆ°Æ¡ng nhân cÅ©ng xứng là m lão ca của ta sao?
DÄ© nhiên đã trải qua hÆ¡n má»™t tháng rèn luyện, sá»± hà m dưỡng của Trần Thái Trung đã cao hÆ¡n rất nhiá»u. Äiá»u quan trá»ng chÃnh là , hắn biết mình là m quan thì không cần phải so Ä‘o vá»›i thÆ°Æ¡ng nhân, cuối cùng hắn Ä‘Ã nh uể oải gáºt đầu má»™t cái.
- Váºy à !
Sá»± không vui của hắn được thể hiện trên nét mặt. Trưởng là ng TrÆ°Æ¡ng cÅ©ng nhìn ra đôi chút. Ông ta không khá»i liếc nhìn ông chủ Lữ nhÆ° thể muốn há»i: “Ông cùng vá»›i thằng ranh nà y có thù oán gì sao?â€
Lữ lão bản lắc đầu, tá» vẻ mình không có oán cừu gì vá»›i Trần Thái Trung. Trong lòng của ông ta hiểu rõ: Nếu nhÆ° đã thò tay ra mà vẫn không nắm chắc được má»i chuyện thì nó sẽ là thứ vÅ© khà đâm và o chá»— yếu hại của mình .
Nói chung một câu, cái bà n tay nà y không thể vô duyên vô cớ rụt lại được.
Trưởng là ng TrÆ°Æ¡ng thấy hai ngÆ°á»i có vẻ không phù hợp, liá»n nhấc chén rượu lên nói to:
- Nà o, hai bên hợp tác với nhau, cùng cạn một chén nà o.
Trong mắt của ông ta có thể nói là không có Trần Thái Trung. Má»™t trưởng là ng ở đây không phải là nhân váºt nhá». NhÆ°ng thá»±c tế sá»± đánh giá của cán bá»™ cấp dÆ°á»›i cÅ©ng quan trá»ng đối vá»›i trưởng là ng và bà thÆ°.
Trần Thái Trung đâu biết được, đằng sau chén rượu chÃnh là nhiá»u ý nghÄ©a ở bên trong chứ? Nhìn thấy trưởng là ng má»i rượu, hắn nhịn không được cảm thấy thú vị:
- Ha ha, trưởng là ng Trương, ông cùng với ông chủ Lữ có vẻ rất quen thuộc phải không?
Nghe lá»i nói nà y, trưởng là ng đại nhân nhất thá»i sững sá», láºp tức cân nhắc ngay lá»i nói khó hiểu nà y.
- Không quen không quen.
Ông chủ Lữ láºp tức nói, còn nở kèm theo nụ cÆ°á»i, sau đó ông ta hÆ°á»›ng tá»›i trưởng là ng nói má»™t câu:
- Thị trưởng Äoạn giá»›i thiệu cho chúng ta vá»›i nhau.
“Thằng nhóc kia, đó là Thị trưởng Äoạn đó. Mà y vừa phải thôi.†Ông chủ Lữ hÆ¡i khó chịu, thầm nghÄ©: “Tao vá»›i mà y có thù oán gì hay sao? Tại sao mà y cứ giữ lấy tao không chịu buông tha.
Trần Thái Trung trả lá»i không há» khách khÃ, hắn gáºt gáºt đầu rồi nói:
- A, ông chủ Lữ còn quen biết cả Thị trưởng Äoạn. Tháºt là vô cùng lợi hại!
Câu nói nà y của hắn không há» có ý gì, nhÆ°ng lá»t và o tai của ông chủ Lữ thì rất khác biệt. Bá» ngoà i thì ông ta vẫn tá» ra không có gì nhÆ°ng trong lòng thì đã vô cùng bất mãn.
“Thằng nhóc kia, tuổi của mà y còn trẻ mà không ngá» lòng dạ lại thâm sâu nhÆ° thế.†Tuy trong lòng của ông chủ Lữ hÆ¡i tức giáºn, nhÆ°ng sau khi nghÄ© lại thằng nhóc kia má»›i chỉ là há»c sinh má»›i ra trÆ°á»ng, mình có thể dá»… dà ng xá» lý, cho nên cuối cùng ông ta Ä‘Ã nh mỉm cÆ°á»i nuốt những lá»i sắp nói ra và o bụng.
Tuy nhiên trong lòng ông ta vẫn thầm nghÄ©, ngÆ°á»i nà y ngay cả lão Äoạn cÅ©ng không nể thì liệu có phải hắn là ngÆ°á»i của má»™t phe phái khác hay không? Là ngÆ°á»i của phái Tần phái hay phái ChÆ°Æ¡ng? Hoặc là phái há» Cát chăng?
Ông ta hoà n toà n không ngỠđược, ngay từ lúc đầu ông ta đã hiểu lầm, ngÆ°á»i ta không há» có ý xấu!
Tuy nhiên, suy Ä‘oán sai lầm lại khiến cho ông chủ Lữ có má»™t quyết định. Ông ta sẽ lén Ä‘Æ°a cho thằng nhóc nà y má»™t nghìn để thu phục hắn, nếu không được thì năm nghìn. Nếu nhÆ° vẫn chÆ°a được thì sẽ cân nhắc cho thằng ranh nà y má»™t vạn là được. ThÆ°Æ¡ng nhân là m ăn không thể không chịu thiệt thòi. Trong lòng ông chủ Lữ đã thầm có tÃnh toán, số tiá»n ấy đúng là hÆ¡i nhiá»u. Cần phải biết rằng, năm đó là năm 96.
Trần Thái Trung được tặng má»™t món quà bất ngá» nhÆ° váºy, lại không thể không từ chối. Äây là lần đầu tiên trong Ä‘á»i hắn nháºn được tiá»n ngÆ°á»i ta tặng cho nên có hÆ¡i luống cuống chân tay. Hắn cẩn tháºn tÃnh toán qua, nhân viên công chức vừa má»›i được năm trăm mà mình không hiểu tại sao lại được gấp hai mÆ°Æ¡i lần số đó. Là m quan quả nhiên là rất tốt!
Ông chủ Lữ cÅ©ng rất đắc ý. “Há»c sinh cÅ©ng chỉ là há»c sinh. Thằng nhóc kia, tưởng mà y ngoan cố lắm. Lão tá» chỉ cần cho má»™t vạn thì không phải cÅ©ng đã khiến cho mà y lóa mắt vì tiá»n rồi sao?â€
Chỉ là , số tiá»n nà y vẫn chÆ°a phải là đã xong việc, chuyện tiếp theo cÅ©ng đã tá»›i.
Con Ä‘Æ°á»ng qua ngang thôn muốn thi công cÅ©ng phải thuê ngÆ°á»i ở nÆ¡i đây. Công trình cỡ loại nà y hoà n tòan phải nhá» ngÆ°á»i trong thôn, tuy không có văn bản quy định nhÆ° váºy, nhÆ°ng tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u xem đây là quy tắc ngầm.
Äừng thấy Lý Phà m Äinh là lÆ°u manh mà đánh giá thấp anh ta. Nông dân của Trung Quốc có những ngÆ°á»i rất xảo trá, Lý Phà m Äinh là má»™t trong số đó. Anh ta không dá»… gì mà buông tha cho khối thịt béo nà y.
Cho nên, sự việc của Trần Thái Trung lại dẫn dắt đến một chuyện nữa.
Tà i sản của Goncopius
02-02-2011, 02:13 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Quan Tiên
ChÆ°Æ¡ng 9: Quả phụ gõ cá»a.
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
Äối vá»›i những ngÆ°á»i bá» tiá»n ra mà nói, công việc tu sá»a Ä‘Æ°á»ng cái là má»™t việc đáng là m. Còn đối vá»›i ngÆ°á»i dân của thôn Äông Lâm Thủy, tu sá»a Ä‘Æ°á»ng khiến bá»n há» là n đầu tiên có cÆ¡ há»™i kiếm tiá»n mà cả Ä‘á»i cÅ©ng khó gặp được. Bởi vì, muốn tu sá»a Ä‘Æ°á»ng phải cần rất nhiá»u thôn dân. Chỉ là tháºt đáng tiếc Lý Phà m Äinh lại không có ý định để tất cả ngÆ°á»i dân Ä‘i là m. Số ngÆ°á»i tham dá»± tu sá»a Ä‘Æ°á»ng có hạn, đây chỉ là má»™t mặt. Mặt khác, thôn trưởng Lý cÅ©ng tÃnh toán muốn chụp lấy cÆ¡ há»™i nà y để kiếm chút Ãt.
Muốn Lý Phà m Äinh cho Ä‘i Æ°? Äược rồi, trong nhà có khoảng mấy tên nhóc mÆ°á»i ba mÆ°á»i bốn tuổi choai choai Ä‘á»u có thể Ä‘i. Mà phải có quan hệ bình thÆ°á»ng, xách má»™t Ãt đồ để tá» vẻ hiếu kÃnh vá»›i trưởng thôn.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, đối vá»›i những ngÆ°á»i nghèo, tầm mắt của thôn trưởng cÅ©ng không cao cho lắm. Chỉ cần và i con gà hoặc năm sáu chục quả trứng là đủ rồi. Chủ yếu là thôn trưởng nhìn xem gia đình anh có tâm hay không, dÄ© nhiên nếu anh có thể tặng thôn trưởng khoản ba mÆ°Æ¡i năm mÆ°Æ¡i đồng thì cà ng không có vấn Ä‘á» gì.
NhÆ°ng đây chÃnh là thôn của những ngÆ°á»i nghèo, thôn dân là m sao mà có thể già u có được.
Trong thôn có má»™t quả phụ, nhÆ°ng thá»±c ra là quả phụ sống bởi vì chồng của bà đang nằm co quắp trên giÆ°á»ng. CÅ©ng là há» Lý và có quan hệ vá»›i Lý Phà m Äinh. Vì chồng của mình nên bà cÅ©ng muốn kiếm tiá»n. Cho dù bà không có sức lắm nhÆ°ng vì miếng cÆ¡m manh áo, thì còn biết là m sao?
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông ốm Ä‘au ở giÆ°á»ng đã là m tồn hao tất cả những của cải ở trong nhà . NhÆ°ng cuá»™c sống yếu á»›t dai dẳng của ông vẫn khiến gia đình tăng thêm gánh nặng bởi vì quả phụ không có tiá»n.
Quả phụ có há» ThÆ°á»ng, tên gá»i là ThÆ°á»ng Quế Phân, lúc trẻ cÅ©ng là má»™t cà nh hoa có hÆ°Æ¡ng thÆ¡m tá»a khắp mÆ°á»i dặm. Thá»±c ra bây giá» tuổi của cô cÅ©ng chÆ°a cao lắm, má»›i chỉ có ba lăm, ngoà i ra còn có má»™t ngÆ°á»i con gái má»›i mÆ°á»i sáu tuổi, cÅ©ng xinh đẹp giống nhÆ° cô hồi trẻ.
ThÆ°á»ng Quế Phân lấy ra mÆ°á»i mấy quả trứng gà , liá»u mình Ä‘i gặp Lý Phà m Äinh:
- Chú nó, trong nhà khó khắn, chỉ có chút Ãt nà y, xin chú nó hãy nháºn lấy...
Lý Phà m Äinh láºp tức cắt ngang lá»i cô, Ä‘Æ°a mắt nhìn cô từ trên xuống dÆ°á»›i:
- Quế Phân à , anh muốn cái gì, em còn chưa biết hay sao? Chỉ đưa anh những thứ nà y thôi sao?
ThÆ°á»ng Quế Phân là m sao không biết thôn trưởng muốn cái gì chứ? Tuy nhiên theo lẽ thÆ°á»ng thì trong gia tá»™c Lý Phà m Äinh chÃnh là chú, mà lại muốn thứ kia thì không phải là bái hôi (1) hay sao?
HÆ¡n nữa, Lý Phà m Äinh là ngÆ°á»i thô lá»—, dáng ngÆ°á»i khó nhìn. Tưởng tượng đến cảnh ngÆ°á»i chú vừa xấu vừa Ä‘en nà y nằm sấp lên thân thể của mình mà vặn vẹo, ThÆ°á»ng Quế Phân liá»n có má»™t cảm giác ghê tởm không nói nên lá»i.
Äiá»u nà y cÅ©ng không phải là chÃnh yếu, chuyện quan trá»ng nhất chÃnh là , vấn Ä‘á» quan trá»ng nà y mà thôn trưởng là m việc không há» kiêng nể gì ai. Anh ta vẫn là m việc theo cách má»i khi. Cho dù cô có cắn răng mà nháºn lá»i anh ta thì mấy ngà y sau anh ta sẽ Ä‘em văn phòng của thôn trưởng đặt cạnh đầu giÆ°á»ng nhà cô ngay.
“Nhà của mình gặp khó khăn nhÆ° thế, chẳng lẽ không còn Ä‘Æ°á»ng thoát sao?†ThÆ°á»ng Quế Phân buồn bã Ä‘i ra khá»i nhà thôn trưởng. Bá»—ng nhiên cô được những chị em bên cạnh khuyên:
- Quế Phân à , trong thôn không phải còn có má»™t vị phó trưởng thôn sao? Äó là má»™t ngÆ°á»i từ trong thà nh phố Ä‘i ra, có vẻ thiện tâm lắm.
NgÆ°á»i thà nh phố Æ°? Bá»n há» Ä‘á»u là những kẻ dối trá. ThÆ°á»ng Quế Phân biết rõ Ä‘iá»u nà y. Tuy nhiên dù sao cÅ©ng chỉ là cầu xin thêm má»™t lần nữa, cÅ©ng chẳng sao. HÆ¡n nữa, cái tên phó trưởng thôn há» Trần kia có là n da trắng trẻo, cao lá»›n. Nếu nhÆ° tháºt sá»± phải lá»±a chon thì cô thà để cái ngÆ°á»i thà nh phố nà y già y vò còn hÆ¡n.
NhÆ°ng mà , chắc gì ngÆ°á»i ta đã để ý đến cô!
Kỳ thá»±c, đây là cô tá»± xem nhẹ mình. Tuy đã hÆ¡n ba mÆ°Æ¡i tuổi nhÆ°ng vá»›i đôi mắt to long lanh, là n da trắng trẻo, má»™t ngÆ°á»i phụ nữ nông thôn nhÆ° váºy mặc quần áo đẹp và o thì so vá»›i ngÆ°á»i mẫu còn hứng thú hÆ¡n. Khó trách thôn trưởng lại nảy sinh tà ý đối vá»›i cô.
Vá»›i tâm tÆ° nà y, ThÆ°á»ng Quế Phân lại ngẫm nghÄ© lại và i lần nữa. Sau khi suy nghÄ© kỹ thấy chÆ°a yên tâm lắm, ma xui quá»· khiến thế nà o, cô lại lôi cả con gái Tiểu Quyên của mình Ä‘i gặp Trần Thái Trung.
Gần đây Trần Thái Trung có cảm giác hÆ¡i buồn chán. Ở trong thôn không có sá»± tình gì, hÆ¡n nữa cuá»™c sống ở đây lại quá Ä‘Æ¡n Ä‘iệu, trong tủy ban thôn tuy có TV trắng Ä‘en nhÆ°ng đã mua được bốn năm năm nên hình ảnh rất xấu. Äêm dà i từ từ trôi Ä‘i trong yên tÄ©nh.
Gần đây Trần Thái Trung lại được phát tà i má»™t chút Ãt. Hắn quyết định cho cha mẹ mình má»™t ná»a. Năm nghìn còn lại, hắn Ä‘ang cân nhắc có nên Ä‘Æ°a cho Ủy ban thôn mua thêm má»™t cái TV má»›i không?
Cho tá»›i bây giá» vẫn chÆ°a trông thấy má»™t ông quan nà o bá» tiá»n mình ra tu sá»a nha môn, chỉ là đối vá»›i Trần Thái Trung thì khác. Hắn không giống nhÆ° ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, đối vá»›i hắn, nhân dân tệ chÃnh là giấy. Äúng váºy, chẳng qua chỉ là giấy, cùng lắm chỉ là tá» giấy không bị nÆ°á»›c là m mục mà thôi.
Hắn còn Ä‘ang cân nhắc thì ThÆ°á»ng Quế Phân đã dẫn con gái mình Ä‘i và o gõ cá»a:
- Phó trưởng thôn Trần, đã đi nghỉ chưa?
- Chưa, đang ngồi chơi.
Trần Thái Trung nhanh chóng mở cá»a ra má»i và o:
- Quế Phân, muá»™n nhÆ° váºy, cô đến đây là ... có chuyện gì?
Hắn rất cao hứng, bởi lại có cÆ¡ há»™i tu luyện EQ. Lúc nà y nếu hắn nguyện ý liá»u mạng tu luyện thì trong ba mÆ°Æ¡i năm là tuyệt đối có thể phi thăng. NhÆ°ng nếu EQ không đủ thì là m sao dám chứ. Äiểm nà y khiến hắn hÆ¡i buồn má»™t chút.
- Không có chuyện gì, chỉ là ... Nhà nghèo lại thiếu tiá»n, muốn tham gia tu sá»a được nhÆ°ng thôn trưởng lại không chịu nháºn phụ nữ và o là m.
Ãnh mắt ThÆ°á»ng Quế Phân sáng lên nhÆ°ng vẫn không dám nhìn thẳng và o Trần Thái Trung.
Con ngÆ°á»i chÃnh là nhÆ° váºy, trong lòng má»™t khi nghÄ© Ä‘iá»u gì thì sẽ theo bản năng vô thức che giấu Ä‘i. Huống chi cô từ trÆ°á»›c đến giá» vẫn luôn bảo vệ phong thái của ngÆ°á»i phụ nữ, chÆ°a từng là m những chuyện nhÆ° thế nà y.
- Cái nà y thì...
Trần Thái Trung kéo dà i giá»ng nói, dò xét ánh mắt của ThÆ°á»ng Quế Phân. Trong lòng thầm nghÄ©, mùa đông giá lạnh nhÆ° váºy, ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà nà y tại sao lại mặc Ãt đồ nhÆ° váºy?
- Cháºc cháºc! Thôn trưởng Lý đã quyết định nhÆ° váºy tôi cÅ©ng chẳng còn gì để nói.
- Thôn trưởng muốn bái hôi.
ThÆ°á»ng Quế Phân cắn răng má»™t cái, liá»u mạng nói ra:
- Cáºu phải chủ trì công đạo cho mẹ con tôi. Cáºu nhìn Tiểu Quyên nhà tôi mà xem, có phải là má»™t con bé tốt hay không?
Nói xong, ThÆ°á»ng Quế Phân liá»n quay đầu vá» phÃa sau dắt con gái mình tá»›i rồi nói:
- Gá»i anh Trần Ä‘i con.
Bái hôi Æ°? Từ ngữ nà y Trần Thái Trung hiểu rõ, chỉ là hắn không biết quan hệ vá»›i ThÆ°á»ng Quế Phân, hắn tưởng rằng Lý Phà m Äinh xem trá»ng Tiểu Quyên.
- Là m chuyện đó thì quả là không được cho lắm.
Hắn không nhịn được nhớ tới những lúc mình và TỠLinh vui đùa,
- Hay là đó chỉ là lá»i nói tùy tiện của ông ấy thôi.
Công bằng mà xem xét thì hắn cho rằng Lý Phà m Äinh thá»±c sá»± không xứng vá»›i Tiểu Quyên. ChÆ°a nói đến chuyện má»™t ngÆ°á»i là trưởng bối má»™t ngÆ°á»i còn là cô bé con, ngay cả tÆ°á»›ng mạo của hai ngÆ°á»i cÅ©ng cách xa nhau.
- Phó trưởng thôn Trần nếu nhÆ° đồng ý thì để cho Tiểu Quyên nhà tôi giúp cáºu là m ấm giÆ°á»ng được không?
Vạn sá»± khó khăn nhất ở bÆ°á»›c đầu, sau khi hai chữ bái hôi đã nói ra được rồi, ThÆ°á»ng Quế Phân không còn ngại ngùng gì trần trụi nói tiếp:
- Nếu không thì để tôi giúp cáºu được không?
“Là m ấm Æ°? Ta có tiên lá»±c ở trong ngÆ°á»i. Cho dù mùa đông cởi trần cÅ©ng chẳng saoâ€. Trần Thái Trung sá»ng sốt má»™t hồi rồi má»›i hiểu ra. “À, đây là để con gái bà ta ngủ vá»›i mìnhâ€.
Nói giỡn gì đây chứ? Hắn là m sao có thể để mắt đến những thứ nà y được? Äà n ông khi không ngủ cùng vá»›i con gái thì không sao, má»™t khi ngủ thì phải song tu. Muốn chiếm tiện nghi của ta à ? Muốn lấy được chút tiên khà của ta sao? Má»™t chút cÆ¡ há»™i cÅ©ng không có đâu!
Nhìn khuôn mặt của cô gái trở nên á»ng hồng, Trần Thái Trung thở dà i má»™t tiếng:
- Tôi nói nà y Quế Phân, cô không cần phải là m nhÆ° váºy. Thôi váºy nha, sau nà y có được cÆ¡ há»™i, tôi sẽ nói giúp cô.
Sau nà y có cÆ¡ há»™i sao? Xem ra chuyện nà y vẫn chÆ°a đủ. ThÆ°á»ng Quế Phân tuy là nông dân, nhÆ°ng trong lòng cÅ©ng hiểu rõ, chuyện nà y e rằng vÄ©nh viá»…n cÅ©ng không thể xảy ra.
Hay là cả hai mẹ con phải cùng má»™t lúc hầu hạ hắn, thì sẽ tốt hÆ¡n má»™t chút? ThÆ°á»ng Quế Phân hÆ¡i do dá»±, nhÆ°ng những lá»i nói nà y nà ng vẫn không thể thốt lên được.
Chú thÃch: (1) Sinh hoạt tình dục tá»±a nhÆ° loạn luân.
Tà i sản của Goncopius
02-02-2011, 02:13 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Quan Tiên
ChÆ°Æ¡ng 9: Quả phụ gõ cá»a.
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
Äối vá»›i những ngÆ°á»i bá» tiá»n ra mà nói, công việc tu sá»a Ä‘Æ°á»ng cái là má»™t việc đáng là m. Còn đối vá»›i ngÆ°á»i dân của thôn Äông Lâm Thủy, tu sá»a Ä‘Æ°á»ng khiến bá»n há» là n đầu tiên có cÆ¡ há»™i kiếm tiá»n mà cả Ä‘á»i cÅ©ng khó gặp được. Bởi vì, muốn tu sá»a Ä‘Æ°á»ng phải cần rất nhiá»u thôn dân. Chỉ là tháºt đáng tiếc Lý Phà m Äinh lại không có ý định để tất cả ngÆ°á»i dân Ä‘i là m. Số ngÆ°á»i tham dá»± tu sá»a Ä‘Æ°á»ng có hạn, đây chỉ là má»™t mặt. Mặt khác, thôn trưởng Lý cÅ©ng tÃnh toán muốn chụp lấy cÆ¡ há»™i nà y để kiếm chút Ãt.
Muốn Lý Phà m Äinh cho Ä‘i Æ°? Äược rồi, trong nhà có khoảng mấy tên nhóc mÆ°á»i ba mÆ°á»i bốn tuổi choai choai Ä‘á»u có thể Ä‘i. Mà phải có quan hệ bình thÆ°á»ng, xách má»™t Ãt đồ để tá» vẻ hiếu kÃnh vá»›i trưởng thôn.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, đối vá»›i những ngÆ°á»i nghèo, tầm mắt của thôn trưởng cÅ©ng không cao cho lắm. Chỉ cần và i con gà hoặc năm sáu chục quả trứng là đủ rồi. Chủ yếu là thôn trưởng nhìn xem gia đình anh có tâm hay không, dÄ© nhiên nếu anh có thể tặng thôn trưởng khoản ba mÆ°Æ¡i năm mÆ°Æ¡i đồng thì cà ng không có vấn Ä‘á» gì.
NhÆ°ng đây chÃnh là thôn của những ngÆ°á»i nghèo, thôn dân là m sao mà có thể già u có được.
Trong thôn có má»™t quả phụ, nhÆ°ng thá»±c ra là quả phụ sống bởi vì chồng của bà đang nằm co quắp trên giÆ°á»ng. CÅ©ng là há» Lý và có quan hệ vá»›i Lý Phà m Äinh. Vì chồng của mình nên bà cÅ©ng muốn kiếm tiá»n. Cho dù bà không có sức lắm nhÆ°ng vì miếng cÆ¡m manh áo, thì còn biết là m sao?
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông ốm Ä‘au ở giÆ°á»ng đã là m tồn hao tất cả những của cải ở trong nhà . NhÆ°ng cuá»™c sống yếu á»›t dai dẳng của ông vẫn khiến gia đình tăng thêm gánh nặng bởi vì quả phụ không có tiá»n.
Quả phụ có há» ThÆ°á»ng, tên gá»i là ThÆ°á»ng Quế Phân, lúc trẻ cÅ©ng là má»™t cà nh hoa có hÆ°Æ¡ng thÆ¡m tá»a khắp mÆ°á»i dặm. Thá»±c ra bây giá» tuổi của cô cÅ©ng chÆ°a cao lắm, má»›i chỉ có ba lăm, ngoà i ra còn có má»™t ngÆ°á»i con gái má»›i mÆ°á»i sáu tuổi, cÅ©ng xinh đẹp giống nhÆ° cô hồi trẻ.
ThÆ°á»ng Quế Phân lấy ra mÆ°á»i mấy quả trứng gà , liá»u mình Ä‘i gặp Lý Phà m Äinh:
- Chú nó, trong nhà khó khắn, chỉ có chút Ãt nà y, xin chú nó hãy nháºn lấy...
Lý Phà m Äinh láºp tức cắt ngang lá»i cô, Ä‘Æ°a mắt nhìn cô từ trên xuống dÆ°á»›i:
- Quế Phân à , anh muốn cái gì, em còn chưa biết hay sao? Chỉ đưa anh những thứ nà y thôi sao?
ThÆ°á»ng Quế Phân là m sao không biết thôn trưởng muốn cái gì chứ? Tuy nhiên theo lẽ thÆ°á»ng thì trong gia tá»™c Lý Phà m Äinh chÃnh là chú, mà lại muốn thứ kia thì không phải là bái hôi (1) hay sao?
HÆ¡n nữa, Lý Phà m Äinh là ngÆ°á»i thô lá»—, dáng ngÆ°á»i khó nhìn. Tưởng tượng đến cảnh ngÆ°á»i chú vừa xấu vừa Ä‘en nà y nằm sấp lên thân thể của mình mà vặn vẹo, ThÆ°á»ng Quế Phân liá»n có má»™t cảm giác ghê tởm không nói nên lá»i.
Äiá»u nà y cÅ©ng không phải là chÃnh yếu, chuyện quan trá»ng nhất chÃnh là , vấn Ä‘á» quan trá»ng nà y mà thôn trưởng là m việc không há» kiêng nể gì ai. Anh ta vẫn là m việc theo cách má»i khi. Cho dù cô có cắn răng mà nháºn lá»i anh ta thì mấy ngà y sau anh ta sẽ Ä‘em văn phòng của thôn trưởng đặt cạnh đầu giÆ°á»ng nhà cô ngay.
“Nhà của mình gặp khó khăn nhÆ° thế, chẳng lẽ không còn Ä‘Æ°á»ng thoát sao?†ThÆ°á»ng Quế Phân buồn bã Ä‘i ra khá»i nhà thôn trưởng. Bá»—ng nhiên cô được những chị em bên cạnh khuyên:
- Quế Phân à , trong thôn không phải còn có má»™t vị phó trưởng thôn sao? Äó là má»™t ngÆ°á»i từ trong thà nh phố Ä‘i ra, có vẻ thiện tâm lắm.
NgÆ°á»i thà nh phố Æ°? Bá»n há» Ä‘á»u là những kẻ dối trá. ThÆ°á»ng Quế Phân biết rõ Ä‘iá»u nà y. Tuy nhiên dù sao cÅ©ng chỉ là cầu xin thêm má»™t lần nữa, cÅ©ng chẳng sao. HÆ¡n nữa, cái tên phó trưởng thôn há» Trần kia có là n da trắng trẻo, cao lá»›n. Nếu nhÆ° tháºt sá»± phải lá»±a chon thì cô thà để cái ngÆ°á»i thà nh phố nà y già y vò còn hÆ¡n.
NhÆ°ng mà , chắc gì ngÆ°á»i ta đã để ý đến cô!
Kỳ thá»±c, đây là cô tá»± xem nhẹ mình. Tuy đã hÆ¡n ba mÆ°Æ¡i tuổi nhÆ°ng vá»›i đôi mắt to long lanh, là n da trắng trẻo, má»™t ngÆ°á»i phụ nữ nông thôn nhÆ° váºy mặc quần áo đẹp và o thì so vá»›i ngÆ°á»i mẫu còn hứng thú hÆ¡n. Khó trách thôn trưởng lại nảy sinh tà ý đối vá»›i cô.
Vá»›i tâm tÆ° nà y, ThÆ°á»ng Quế Phân lại ngẫm nghÄ© lại và i lần nữa. Sau khi suy nghÄ© kỹ thấy chÆ°a yên tâm lắm, ma xui quá»· khiến thế nà o, cô lại lôi cả con gái Tiểu Quyên của mình Ä‘i gặp Trần Thái Trung.
Gần đây Trần Thái Trung có cảm giác hÆ¡i buồn chán. Ở trong thôn không có sá»± tình gì, hÆ¡n nữa cuá»™c sống ở đây lại quá Ä‘Æ¡n Ä‘iệu, trong tủy ban thôn tuy có TV trắng Ä‘en nhÆ°ng đã mua được bốn năm năm nên hình ảnh rất xấu. Äêm dà i từ từ trôi Ä‘i trong yên tÄ©nh.
Gần đây Trần Thái Trung lại được phát tà i má»™t chút Ãt. Hắn quyết định cho cha mẹ mình má»™t ná»a. Năm nghìn còn lại, hắn Ä‘ang cân nhắc có nên Ä‘Æ°a cho Ủy ban thôn mua thêm má»™t cái TV má»›i không?
Cho tá»›i bây giá» vẫn chÆ°a trông thấy má»™t ông quan nà o bá» tiá»n mình ra tu sá»a nha môn, chỉ là đối vá»›i Trần Thái Trung thì khác. Hắn không giống nhÆ° ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, đối vá»›i hắn, nhân dân tệ chÃnh là giấy. Äúng váºy, chẳng qua chỉ là giấy, cùng lắm chỉ là tá» giấy không bị nÆ°á»›c là m mục mà thôi.
Hắn còn Ä‘ang cân nhắc thì ThÆ°á»ng Quế Phân đã dẫn con gái mình Ä‘i và o gõ cá»a:
- Phó trưởng thôn Trần, đã đi nghỉ chưa?
- Chưa, đang ngồi chơi.
Trần Thái Trung nhanh chóng mở cá»a ra má»i và o:
- Quế Phân, muá»™n nhÆ° váºy, cô đến đây là ... có chuyện gì?
Hắn rất cao hứng, bởi lại có cÆ¡ há»™i tu luyện EQ. Lúc nà y nếu hắn nguyện ý liá»u mạng tu luyện thì trong ba mÆ°Æ¡i năm là tuyệt đối có thể phi thăng. NhÆ°ng nếu EQ không đủ thì là m sao dám chứ. Äiểm nà y khiến hắn hÆ¡i buồn má»™t chút.
- Không có chuyện gì, chỉ là ... Nhà nghèo lại thiếu tiá»n, muốn tham gia tu sá»a được nhÆ°ng thôn trưởng lại không chịu nháºn phụ nữ và o là m.
Ãnh mắt ThÆ°á»ng Quế Phân sáng lên nhÆ°ng vẫn không dám nhìn thẳng và o Trần Thái Trung.
Con ngÆ°á»i chÃnh là nhÆ° váºy, trong lòng má»™t khi nghÄ© Ä‘iá»u gì thì sẽ theo bản năng vô thức che giấu Ä‘i. Huống chi cô từ trÆ°á»›c đến giá» vẫn luôn bảo vệ phong thái của ngÆ°á»i phụ nữ, chÆ°a từng là m những chuyện nhÆ° thế nà y.
- Cái nà y thì...
Trần Thái Trung kéo dà i giá»ng nói, dò xét ánh mắt của ThÆ°á»ng Quế Phân. Trong lòng thầm nghÄ©, mùa đông giá lạnh nhÆ° váºy, ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà nà y tại sao lại mặc Ãt đồ nhÆ° váºy?
- Cháºc cháºc! Thôn trưởng Lý đã quyết định nhÆ° váºy tôi cÅ©ng chẳng còn gì để nói.
- Thôn trưởng muốn bái hôi.
ThÆ°á»ng Quế Phân cắn răng má»™t cái, liá»u mạng nói ra:
- Cáºu phải chủ trì công đạo cho mẹ con tôi. Cáºu nhìn Tiểu Quyên nhà tôi mà xem, có phải là má»™t con bé tốt hay không?
Nói xong, ThÆ°á»ng Quế Phân liá»n quay đầu vá» phÃa sau dắt con gái mình tá»›i rồi nói:
- Gá»i anh Trần Ä‘i con.
Bái hôi Æ°? Từ ngữ nà y Trần Thái Trung hiểu rõ, chỉ là hắn không biết quan hệ vá»›i ThÆ°á»ng Quế Phân, hắn tưởng rằng Lý Phà m Äinh xem trá»ng Tiểu Quyên.
- Là m chuyện đó thì quả là không được cho lắm.
Hắn không nhịn được nhớ tới những lúc mình và TỠLinh vui đùa,
- Hay là đó chỉ là lá»i nói tùy tiện của ông ấy thôi.
Công bằng mà xem xét thì hắn cho rằng Lý Phà m Äinh thá»±c sá»± không xứng vá»›i Tiểu Quyên. ChÆ°a nói đến chuyện má»™t ngÆ°á»i là trưởng bối má»™t ngÆ°á»i còn là cô bé con, ngay cả tÆ°á»›ng mạo của hai ngÆ°á»i cÅ©ng cách xa nhau.
- Phó trưởng thôn Trần nếu nhÆ° đồng ý thì để cho Tiểu Quyên nhà tôi giúp cáºu là m ấm giÆ°á»ng được không?
Vạn sá»± khó khăn nhất ở bÆ°á»›c đầu, sau khi hai chữ bái hôi đã nói ra được rồi, ThÆ°á»ng Quế Phân không còn ngại ngùng gì trần trụi nói tiếp:
- Nếu không thì để tôi giúp cáºu được không?
“Là m ấm Æ°? Ta có tiên lá»±c ở trong ngÆ°á»i. Cho dù mùa đông cởi trần cÅ©ng chẳng saoâ€. Trần Thái Trung sá»ng sốt má»™t hồi rồi má»›i hiểu ra. “À, đây là để con gái bà ta ngủ vá»›i mìnhâ€.
Nói giỡn gì đây chứ? Hắn là m sao có thể để mắt đến những thứ nà y được? Äà n ông khi không ngủ cùng vá»›i con gái thì không sao, má»™t khi ngủ thì phải song tu. Muốn chiếm tiện nghi của ta à ? Muốn lấy được chút tiên khà của ta sao? Má»™t chút cÆ¡ há»™i cÅ©ng không có đâu!
Nhìn khuôn mặt của cô gái trở nên á»ng hồng, Trần Thái Trung thở dà i má»™t tiếng:
- Tôi nói nà y Quế Phân, cô không cần phải là m nhÆ° váºy. Thôi váºy nha, sau nà y có được cÆ¡ há»™i, tôi sẽ nói giúp cô.
Sau nà y có cÆ¡ há»™i sao? Xem ra chuyện nà y vẫn chÆ°a đủ. ThÆ°á»ng Quế Phân tuy là nông dân, nhÆ°ng trong lòng cÅ©ng hiểu rõ, chuyện nà y e rằng vÄ©nh viá»…n cÅ©ng không thể xảy ra.
Hay là cả hai mẹ con phải cùng má»™t lúc hầu hạ hắn, thì sẽ tốt hÆ¡n má»™t chút? ThÆ°á»ng Quế Phân hÆ¡i do dá»±, nhÆ°ng những lá»i nói nà y nà ng vẫn không thể thốt lên được.
Chú thÃch: (1) Sinh hoạt tình dục tá»±a nhÆ° loạn luân.
Tà i sản của Goncopius