24-03-2011, 04:43 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Dec 2010
Äến từ: TNUT
Bà i gởi: 151
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 6 ngà y
Thanks: 572
Thanked 3,471 Times in 116 Posts
Ngược vá» thá»i Minh
Quyển 1 – Khói lá»a suốt ba tháng
Chương 5 - Lá là nh đùm lá rách
Tác giả : Nguyệt Quan
Dịch: TheJoker
Biên dịch: fishscreen
Biên táºp: Duahau
Hiệu Ä‘Ãnh: TroiOi
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Chương năm - Tương nhu dĩ mạt (Lá là nh đùm lá rách).
DÆ°Æ¡ng Lăng vừa bÆ°á»›c lên mấy bÆ°á»›c thì chợt nghe vù má»™t tiếng, đã thấy má»™t cây gáºy gá»— to bằng hai lóng tay chÄ©a và o ngá»±c, là m y la hoảng lên:
- Äừng…
Cổ há»ng hÆ¡i nghẹn lại, y nuốt nÆ°á»›c miếng xuống rồi má»›i từ tốn nói:
- Ấu Nương, là ta, Dương Lăng đây!
- Æ kìa!
Khúc cây rÆ¡i bá»™p xuống đất, Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng vá»™i vã bÆ°á»›c tá»›i đỡ lấy y, lo lắng há»i:
- TÆ°á»›ng công, chà ng vừa má»›i khá»i bệnh, sao lại ra ngoà i là m gì? Trá»i rét căm căm thế nà y, nếu chà ng mà lại có chuyện gì, chà ng bảo thiếp … bảo thiếp phải là m sao đây?
Dương Lăng trấn an nà ng:
- Không có chuyện gì đâu, ta khá»e lên nhiá»u rồi. Vì không thÆ°á»ng xuyên váºn Ä‘á»™ng nên ngÆ°á»i hÆ¡i yếu chút thôi.
Y đưa tay tới muốn giúp Hà n Ấu Nương xách bao lương thực, nhưng nà ng nà o chịu để cho y động tay động chân, vội và ng dìu y quay và o, nói:
- TÆ°á»›ng công, chà ng hãy mau vá» nằm nghỉ! Ban đêm trá»i lạnh lắm, để buổi trÆ°a nà o tiết trá»i ấm áp thiếp sẽ Ä‘Æ°a chà ng ra phÆ¡i nắng.
Chẳng còn cách nà o khác, DÆ°Æ¡ng Lăng Ä‘Ã nh để mặc cho nà ng dìu mình quay trở và o. Lúc và o nhà rồi, y không nhịn được má»›i há»i:
- Ấu NÆ°Æ¡ng, chúng ta chữa bệnh hết sạch tiá»n rồi phải không? Ta thấy trong nhà chẳng còn món gì nữa.
Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng đặt bao lÆ°Æ¡ng lên giá bếp, dìu hắn và o phòng trong rồi má»›i khẽ ừm má»™t tiếng, nhẹ nhà ng giải thÃch:
- Thu rồi lúc bá»n Thát Tá» kéo đến, thiếp mãi lo cõng chà ng chạy lên núi, lÆ°Æ¡ng thá»±c trong nhà … Ä‘á»u bị bá»n Thát Tá» cÆ°á»›p hết, cho nên … thiếp buá»™c lòng phải Ä‘em đồ dùng trong nhà đi cầm má»™t Ãt.
Dìu DÆ°Æ¡ng Lăng đến ngồi nÆ¡i đầu giÆ°á»ng, nà ng vừa giúp y cởi già y, vừa ngẩng đầu mỉm cÆ°á»i nói vá»›i y:
- TÆ°á»›ng công không cần phải lo lắng! Sang năm đất Ä‘ai nhà ta có thu hoạch, má»i thứ sẽ ổn thôi. Chà ng là tú tà i, không cần quan tâm đến mấy chuyện nà y, lúc nà o khá»e lên, chà ng cứ an tâm Ä‘á»c sách là được rồi. Năm tá»›i đã là thi HÆ°Æ¡ng rồi đó, ba năm má»›i có má»™t lần.
DÆ°Æ¡ng Lăng thấy khi nà ng nói đến thân pháºn tú tà i của y thì ánh mắt trà n ngáºp sá»± ngưỡng má»™ và tá»± hà o, trong lòng không khá»i cÆ°á»i khổ. Vá»›i sức khá»e hiện giá», y tháºt sá»± không gánh vác được gì, chẳng qua chỉ dá»±a và o xuất thân tú tà i viết được mấy cái má»› văn chÆ°Æ¡ng nhảm nhÃ, váºy mà đã trở thà nh nam tá» hán chân chÃnh trong mắt nà ng. Nếu ở thá»i đại của y, cho dù có tốt nghiệp đại há»c Thanh Hoa ở Bắc Kinh, mà vô dụng nhÆ° thế thì sá»›m đã bị vợ đá văng ra rồi, lấy đâu ra ánh mắt sùng bái mà nhìn y chứ?
Song cÅ©ng khó có thể trách nà ng lại xem trá»ng nhÆ° váºy. Bây giá» Ä‘ang là thá»i đại trá»ng nông khinh thÆ°Æ¡ng, thÆ°Æ¡ng nhân cho dù có tiá»n thì địa vị trong xã há»™i vẫn không bằng má»™t tiểu địa chủ đất chỉ dăm ba mẫu. Cho nên con Ä‘Æ°á»ng tiến thân phát tà i hầu nhÆ° Ä‘á»u phải dá»±a và o là m quan, mà để bÆ°á»›c và o quan trÆ°á»ng thì chủ yếu lại phải thông qua khoa cá». Mặc dù DÆ°Æ¡ng Lăng hiện giá» chỉ là má»™t gã tú tà i, nhÆ°ng ở thá»i đại nà y, thân pháºn tú tà i dù ở chốn thà nh thị hay nông thôn Ä‘á»u rất có tiếng. Có ngÆ°á»i Ä‘á»c sách đến bảy tám mÆ°Æ¡i tuổi mà vẫn chÆ°a thể Ä‘á»— tú tà i.
Nhà Minh quản lý ngÆ°á»i dân rất nghiêm, cho dù là rá»i quê Ä‘i thăm ngÆ°á»i thân bạn bè cÅ©ng Ä‘á»u phải được địa phÆ°Æ¡ng cấp giấy thông hà nh, đóng dấu qua cá»a, không thể qua loa. Có Ä‘iá»u những ngÆ°á»i Ä‘á»c sách có công danh nhÆ° tú tà i, cá» nhân thì lại khác. Bá»n há» có quyá»n mang kiếm, mặc áo lụa xanh, tùy ý du ngoạn, dá»c Ä‘Æ°á»ng quan lại không được ngăn chặn hay xét há»i; trông thấy huyện thái gia - ngÆ°á»i mà những nông dân bình thÆ°á»ng có thể cả Ä‘á»i cÅ©ng không được gặp - bá»n há» chẳng những không cần cúi lạy, mà còn được phép ngồi. Trong mắt ngÆ°á»i thÆ°á»ng, những ngÆ°á»i nhÆ° váºy dÄ© nhiên là nhân váºt rất có thân pháºn.
Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng kéo chăn cho y dá»±a và o, rồi lại pha má»™t cháºu nÆ°á»›c ấm, mặc cho DÆ°Æ¡ng Lăng nhiá»u lần từ chối nà ng vẫn dịu dà ng giúp y rá»a chân. Vị DÆ°Æ¡ng Lăng nà y trÆ°á»›c giá» nà o đã được hưởng thụ loại đãi ngá»™ nhÆ° váºy, thế nhÆ°ng sau khi cá»± tuyệt má»™t phen, mắt thấy ngược lại còn khiến cho Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng thấp thá»m bất an, y Ä‘Ã nh để mặc cho nà ng hầu hạ.
Äêm nằm trên giÆ°á»ng, gác tay lên trán, DÆ°Æ¡ng Lăng lặng lẽ suy nghÄ© vá» những tâm sá»± của mình. Bên tai nghe được hÆ¡i thở nhẹ nhà ng của Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng, có lẽ nà ng ấy đã ngủ say rồi.
Từ lúc thà nh thân đến nay, Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng mặc dù ngủ chung giÆ°á»ng vá»›i y, nhÆ°ng tháºt ra má»—i ngà y nà ng Ä‘á»u để nguyên quần áo váºy chăm sóc cho y, nên hai ngÆ°á»i chÆ°a từng thá»±c hiện nghÄ©a vụ vợ chồng, chỉ nằm ngủ bên cạnh. NhÆ°ng đêm nay tÆ°á»›ng công của nà ng đã không còn bá»™ dạng mê mê man man đó nữa, trái lại khiến cho nà ng cảm thấy cá»±c kỳ xấu hổ. Tuy rằng khi ngủ đã thổi tắt đèn nên chà ng không thấy được nà ng, nhÆ°ng cả ngÆ°á»i Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng vẫn nóng lên, vừa chui và o chăn liá»n rút cả đầu và o trong đó, không dám ló ra.
Có Ä‘iá»u, kể từ lúc thà nh thân, đêm nay là đêm mà tâm tình nà ng cảm thấy vui vẻ nhất. TÆ°á»›ng công chẳng những đã thoát khá»i cÆ¡n tháºp tá» nhất sinh, hÆ¡n nữa bệnh tình dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng đỡ hÆ¡n nhiá»u, áng chừng chỉ cần nghỉ ngÆ¡i thêm má»™t thá»i gian nữa là có thể hoà n toà n khá»e mạnh lại, cuá»™c sống sẽ lại ngáºp trà n hy vá»ng và mÆ¡ Æ°á»›c, nà ng sung sÆ°á»›ng nghÄ©.
DÆ°Æ¡ng Lăng và nà ng tuy là quan hệ phu thê, nhÆ°ng trong lòng y, ngÆ°á»i con gái nà y mặc dù xinh đẹp mê ngÆ°á»i, nhÆ°ng từ khi mở mắt ra, chứng kiến sá»± vất vả và kiên cÆ°á»ng của nà ng, y cảm thấy xót thÆ°Æ¡ng vô cùng. Bản thân chỉ còn hai năm để sống, y không thể Ä‘Ã nh lòng có ý vá»›i ngÆ°á»i con gái đáng yêu nà y.
Y nhìn qua chá»— Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng nằm, trong phòng tối om, không thấy rõ được gì, chỉ có thể nghe thấy tiếng thở khe khẽ của nà ng, giống nhÆ° má»™t con mèo nhá».
“Chà !†- Y khẽ thở dà i má»™t tiếng: “Bây giá» ngÆ°á»i con gái nà y đã mang thân pháºn thê tá» của mình, mình không những phải nghÄ© cách để tiếp tục sống, mà còn phải có trách nhiệm lo lắng, chăm sóc cho nà ng. NhÆ°ng … nhà nghèo rá»›t mùng tÆ¡i nhÆ° váºy, mình biết phải là m sao má»›i có thể lo được cái ăn cái mặc cho nà ng đây?â€
NghÄ© ngợi miên man má»™t hồi lâu nhÆ°ng y vẫn chÆ°a có được biện pháp gì. Lúc nà y nhiệt Ä‘á»™ của lò lá»a đã dần dần hạ xuống, phần ngoà i chăn đã lạnh cứng lại, mà trong chăn cÅ©ng bắt đầu lạnh Ä‘i. Y siết chặt tấm chăn, chợt nghÄ© mình Ä‘ang nằm ngủ ở gần lò mà còn váºy, Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng sẽ cà ng bị lạnh hÆ¡n, không biết nà ng có thể chịu được không.
Lặng lẽ Ä‘Æ°a tay ra sá» sá» mặt giÆ°á»ng bên cạnh, chỉ thấy bên đó lạnh nhÆ° băng. Ở trong thôn núi muốn đốn củi hẳn là chuyện dá»… dà ng, trá»i lạnh nhÆ° thế tại sao lại không đốt thêm củi? Ban nãy quan sát trong nhà hình nhÆ° không nhá»› rõ dÆ°á»›i bếp còn bao nhiêu củi.
Nhá»› lại tình cảnh của bản thân, DÆ°Æ¡ng Lăng không khá»i cảm thấy nhẹ nhõm: “Trong khoảng thá»i gian đó, mình chỉ còn thoi thóp, dÆ°á»ng nhÆ° có thể chết bất cứ lúc nà o. Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c bÆ¡ vÆ¡ không ngÆ°á»i giúp, lại phải chăm sóc cho mình, cô ấy là m gì mà có thá»i gian lên núi đốn củi chứ.â€
Ngón tay chạm và o tấm chăn bên cạnh, DÆ°Æ¡ng Lăng không khá»i giáºt mình. Tấm chăn nà y… sao lại má»ng nhÆ° váºy? Dùng ngón tay miết miết, chỉ thấy lá»›p chăn đó so vá»›i tấm chăn của y tháºt sá»± là quá má»ng. Nà ng phải trải qua những đêm đông lạnh giá nhÆ° váºy sao?
Lúc nà y Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng đã co ngÆ°á»i lại nhÆ° con tôm. Mặt DÆ°Æ¡ng Lăng chợt nóng lên. Nà ng vẫn còn chÆ°a ngủ sao?
Y Ä‘á» mặt há»i nhá»:
- Ấu Nương, chưa ngủ hả?
Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng áºm Ỡđáp má»™t tiếng, âm thanh rụt rè dÆ°á»ng nhÆ° có chút run run.
Dương Lăng thở dà i:
- Sao chăn của nà ng lại má»ng nhÆ° váºy, là m sao chịu nổi đêm đông lạnh nhÆ° thế nà y chứ? Trong nhà ngay cả chăn bông dà y cÅ©ng không có sao?
- Ừm…
Hà Ấu Nương khẽ nói:
- TÆ°á»›ng công, bệnh tình của chà ng nguy kịch lắm, Ấu NÆ°Æ¡ng tháºt chẳng có cách nà o má»i được đại phu, nên Ä‘Ã nh phải … Ä‘Ã nh phải … xin lá»—i chà ng nhé…
DÆ°Æ¡ng Lăng sá» tấm chăn dà y của mình, trong lòng bồi hồi. Y bá»—ng ngồi dáºy, Ä‘Æ°a tay kéo tấm đệm dÆ°á»›i ngÆ°á»i Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng ra. Vì mặt giÆ°á»ng rất trÆ¡n nên tấm đệm đó dá»… dà ng bị y kéo mạnh qua
.
Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng trong lòng có chút hốt hoảng, giá»ng run rẩy:
- TÆ°á»›ng công… chà ng… chà ng là m gì váºy?
DÆ°Æ¡ng Lăng thấy nà ng sợ hãi nhÆ° váºy, cảm thấy rất buồn cÆ°á»i, bèn cố ý trêu nà ng:
- Chúng mình là vợ chồng mà , ngủ chung một chỗ thì có gì không được chứ?
Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng cà ng thêm hốt hoảng, nhÆ°ng phu quân nói nhÆ° váºy tháºt sá»± là không có gì không đúng, nà ng chỉ biết lắp bắp:
- Nhưng mà … nhưng mà chà ng vừa mới đỡ bệnh, chúng ta đừng … đừng …
DÆ°Æ¡ng Lăng không nhịn được khẽ cÆ°á»i:
- Nha đầu ngốc … cái chăn của nà ng má»ng quá, thấy nà ng nằm đó mà chịu lạnh, ta là m sao có thể ngủ được chứ? Äến đây, chúng mình ngủ chung!
Äặt hai tấm đệm lại chung vá»›i nhau, DÆ°Æ¡ng Lăng kéo tấm chăn của nà ng ra, Ä‘em tấm chăn của mình đắp lên ngÆ°á»i nà ng, sau đó phủ tấm chăn má»ng lên trên, bảo:
- Nà ng xem, nhÆ° váºy tốt hÆ¡n nhiá»u!
Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng ngượng đến ná»—i trốn luôn ở trong chăn không dám ló đầu ra ngoà i, cả ngÆ°á»i cuá»™n tròn lại nhÆ° con tôm, hai nắm tay nhá» siết chặt đặt trÆ°á»›c ngá»±c. Nà ng cÅ©ng không biết vì sao mình lại sợ hãi và căng thẳng đến nhÆ° váºy.
DÆ°Æ¡ng Lăng là trượng phu danh chÃnh ngôn thuáºn của nà ng. Từ nhá» nà ng đã được dạy vá» tam tòng tứ đức, chồng là trá»i, vợ là đất. Thánh nhân có nói: “Phụ nhân giả, phục vu nhân dã†(Chú thÃch của dịch giả: Là phụ nữ phải biết phục tùng chồng.) Nếu nhÆ° phu quân muốn nà ng thì việc đó tháºt sá»± không có gì là không phải. NhÆ°ng khi vừa nghÄ© đến chuyện có thể xảy ra, trong lòng nà ng vẫn không khá»i hồi há»™p, lo sợ, tháºm chà còn sợ hÆ¡n cả khi gặp con cá»p trong lần đầu tiên Ä‘i săn vá»›i cha.
DÆ°Æ¡ng Lăng cÅ©ng cảm thấy được sá»± căng thẳng của nà ng. Nói tháºt, y cÅ©ng không dám dá»±a quá gần và o Ấu NÆ°Æ¡ng. Nếu nhÆ° hai ngÆ°á»i nằm sát và o nhau quá, y tháºt không dám đảm bảo mình sẽ không Ä‘á»™ng tâm. Ãt nhất thân thể và tinh thần y Ä‘á»u khá»e mạnh, lại nằm cạnh má»™t ngÆ°á»i con gái trẻ trung nhÆ° váºy, cho dù trong lòng không muốn, nhÆ°ng vá» mặt sinh lý vẫn sẽ không tránh khá»i sinh ra phản ứng. Cho nên y chẳng dám kéo sát lại khoảng cách chỉ bằng hai nắm tay giữa hai ngÆ°á»i.
NhÆ°ng bởi váºy cho nên má»™t chút hÆ¡i ấm ủ trong chăn cÅ©ng tản Ä‘i hết, dù chăn có dà y cÅ©ng chẳng thấy ấm. Nằm được má»™t chút, DÆ°Æ¡ng Lăng lại bò dáºy, mò mẫm xá» già y và o.
Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng ló đầu ra há»i:
- Tướng công, chà ng… chà ng đi đâu đó?
DÆ°Æ¡ng Lăng há»i:
- Äèn dầu thắp nhÆ° thế nà o? À không, đèn dầu ở đâu váºy?
Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng vá»™i trở dáºy đánh đá lá»a thắp đèn. DÆ°á»›i ngá»n đèn dầu, gò má nà ng á»ng Ä‘á», cÅ©ng không biết là do thẹn thùng hay do ánh sáng phản chiếu, nhÆ°ng lại cà ng xinh đẹp thêm. Nà ng bối rối há»i DÆ°Æ¡ng Lăng:
- Tướng công muốn đi ngoà i sao? Bô đặt ở ngay phòng ngoà i đó.
Dương Lăng lắc đầu:
- Không, ta định bỠthêm chút củi và o lò.
Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng cầm đèn bÆ°á»›c theo y ra phòng ngoà i. DÆ°á»›i bếp có chất má»™t bó củi nhỠđã được chẻ ra cẩn tháºn. DÆ°Æ¡ng Lăng nhìn quanh rồi bÆ°á»›c đến xó nhà , gom lại tất tần táºt những bức liá»…n, giấy và ng mã và rổ cá» Ä‘em nhét xuống đáy lò. Những thứ nà y Ä‘á»u được là m bằng thân sáºy và giấy nên cá»±c kỳ dá»… cháy, không lâu sau ngá»n lá»a đã tắt lại cháy hồng lên.
Là m xong DÆ°Æ¡ng Lăng lại nhét thêm củi và o từng que má»™t. Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng mở miệng tÃnh nói nhÆ°ng lại thôi, thầm nghÄ©: “Äốt thì đã đốt rồi, dẫu sao phu quân cÅ©ng đã khá»e hÆ¡n, không cần mình phải luôn ká» cáºn. Sáng mai mình dáºy sá»›m lên núi đốn thêm má»™t Ãt củi nữa là được rồi.â€
DÆ°Æ¡ng Lăng để cho lá»a cháy từ từ, sau đó phủi phủi tay, quay đầu cÆ°á»i nói:
- Thế nà y là tốt rồi, đêm nay có thể ngủ ấm được một chút.
Lúc nà y nhỠánh lá»a trong bếp, y má»›i nhìn rõ Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng Ä‘ang mặc má»™t bá»™ đồ ngủ bằng vải thô mà u trắng, mặc dù có và i miếng vá, nhÆ°ng vẫn không thể che dấu được vẻ yểu Ä‘iệu Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i của nà ng. Má»™t chút da thịt thấp thoáng dÆ°á»›i cổ áo trông hết sức mê ngÆ°á»i.
Trống ngá»±c DÆ°Æ¡ng Lăng Ä‘áºp mạnh, vá»™i vã dá»i ánh mắt Ä‘i không dám tiếp tục nhìn. Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng phát giác được cái nhìn của y, trên mặt cÅ©ng có chút thẹn thùng, bẽn lẽn dìu DÆ°Æ¡ng Lăng vá» lại phòng trong. Lúc DÆ°Æ¡ng Lăng tiếp lấy cây đèn từ trong tay Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng, y cảm thấy bà n tay nà ng rất thô ráp, bèn cầm lấy nhìn má»™t chút. Lòng bà n tay đã có và i vết chai sạn, da thịt trên lÆ°ng bà n tay ram ráp, có nhiá»u vết xÆ°á»›c. Mặc dù hôm nay chỉ có thể xem nhÆ° vừa má»›i quen thân, nhÆ°ng DÆ°Æ¡ng Lăng vẫn Ä‘au xót không thôi.
Hà n Ấu Nương đỠmặt lắc đầu, rụt rè rút tay lại nói:
- Tướng công, đừng để nhiễm lạnh, mau mau nghỉ ngơi đi!
Trải qua chuyện nà y, hai ngÆ°á»i cÅ©ng không còn câu nệ nhÆ° trÆ°á»›c nữa, má»™t thứ tình cảm không rõ rà ng âm thầm nảy sinh trong lòng há». Sau khi chui và o trong chăn hai ngÆ°á»i cÅ©ng không còn dè dặt nữa.
Những khoảng trống trong chăn bị hÆ¡i lạnh trà n và o rất khó chịu. DÆ°Æ¡ng Lăng không biết là m cách nà o, cuối cùng chịu không nổi Ä‘Ã nh phải dịch ngÆ°á»i sát và o. Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng run lên, thân thể có chút căng cứng lại, nhÆ°ng vẫn ngoan ngoãn nằm im không nói lá»i nà o.
DÆ°Æ¡ng Lăng chỉ là muốn để cho nà ng nằm sát và o mình, khÃt ngÆ°á»i lại để tránh cho hÆ¡i ấm thoát ra ngoà i. Y tá»± giá»…u nói vá»›i Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng:
- Ấu NÆ°Æ¡ng, bá»n mình nhÆ° váºy cÅ©ng có thể xem là lá là nh đùm lá rách đó!
Vuốt nhẹ lên bà n tay nhỠnhắn của Ấu Nương, y đau xót nói:
- Tay nà ng bị nứt nẻ hết rồi, do giặt giũ và chẻ củi sao? Có đau không?
Hà n Ấu Nương a một tiếng rồi lắc đầu. Chợt phát hiện y không thấy được mình, nà ng bèn nói:
- Không Ä‘au đâu tÆ°á»›ng công. Chỉ cần chà ng khá»e lại, Ấu NÆ°Æ¡ng dù phải chịu khổ nhiá»u hÆ¡n cÅ©ng không oán háºn.
Nghe xong, DÆ°Æ¡ng Lăng không kiá»m được siết chặt lấy tay nà ng. Y cảm thấy lần chuyển thế nà y mặc dù là lần gian khổ nhất trong chÃn lần, nhÆ°ng lại khiến y vừa ấm áp lại vừa hạnh phúc. Qua má»™t hồi, nghe thấy hÆ¡i thở của Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng không giống nhÆ° Ä‘ang ngủ, y không nén được lại há»i:
- Äang nghÄ© gì váºy?
Hà n Ấu Nương khẽ thở dà i:
- TÆ°á»›ng công, thiếp Ä‘ang nghÄ© đến chuyện thi HÆ°Æ¡ng của chà ng sang năm. Trong nhà … đã hết tiá»n rồi. Nhà bên thiếp có hai ca ca, má»™t đệ đệ, cha thiếp phải gánh vác rất nhiá»u, không giúp đỡ chúng ta được. Bốn mẫu ruá»™ng núi nhà ta là được tổ tiên truyá»n lại nên không thể bán. Thi HÆ°Æ¡ng là chuyện quan trá»ng cả Ä‘á»i của chà ng, phải là m sao cho được đây?
“Bốn mẫu ruá»™ng núi à ?†- DÆ°Æ¡ng Lăng chợt Ä‘á»™ng tâm, chẳng để ý gì đến nguyên tắc không được Ä‘á»™ng và o gia sản tổ tiên. Cách nghÄ© nà y của y có thể bị cho là xấu xa, nhÆ°ng y chỉ nghÄ© không biết bán Ä‘i bốn mẫu đất nà y sẽ được bao nhiêu tiá»n mà thôi. Tốt nhất là phát tà i ngay láºp tức, để mình có thể an nhà n yên ổn sống hết hai năm, khi chết Ä‘i vẫn có thể đảm bảo cho ngÆ°á»i con gái nà y suốt Ä‘á»i không cần phải lo lắng vá» cái ăn cái mặc.
Suy nghÄ© lung tung má»™t hồi, y cÅ©ng mệt má»i dần, đồng thá»i cảm thấy phÃa dÆ°á»›i giÆ°á»ng cà ng lúc cà ng ấm lên. Mặc dù Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng để cho y tùy ý dá»±a sát vai, nhÆ°ng thân thể nhá» nhắn vẫn cuá»™n tròn lại, căng thẳng. DÆ°Æ¡ng Lăng thấy buồn cÆ°á»i, bèn ngáp má»™t cái, cÆ°á»i cÆ°á»i bảo:
- Ấu NÆ°Æ¡ng, thả lá»ng ngÆ°á»i má»™t chút Ä‘i, nằm sát và o sẽ ấm hÆ¡n! Trá»i lạnh nhÆ° váºy, nà ng sợ ta sẽ là m gì chứ? À … Ä‘á»™t nhiên ta lại nhá»› đến ngÆ°á»i xÆ°a.
Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng vừa bị y chá»c đến Ä‘á» cả mặt, nghe thấy những lá»i nà y, không rõ tÆ°á»›ng công tú tà i của mình muốn nói đến chuyện gì, không nén được lòng hiếu kỳ bèn há»i:
- TÆ°á»›ng công nhá»› đến ngÆ°á»i xÆ°a nà o váºy?
DÆ°Æ¡ng Lăng cố nhịn cÆ°á»i, kể:
- Ta nhá»› tá»›i Liá»…u Hạ Huệ. Nếu nhÆ° vị “quân tá»â€ nà y không bị khuyết táºt gì đó thì cÅ©ng không khác vá»›i tình cảnh hiện giá» của ta lắm: trá»i đông giá rét, ở dÆ°á»›i cổng thà nh ôm má»™t thiếu nữ và o lòng mà tâm không loạn. Ta cÅ©ng là m được, bởi vì … tháºt sá»± là lạnh quá rồi, ý nghÄ© xấu xa gì cÅ©ng bị đông lại hết.
Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng cÆ°á»i khúc khÃch. TrÆ°á»›c lúc xuất giá nà ng còn lo rằng tÆ°á»›ng công của mình là má»™t “ông tú tà i†nhà m chán, cứng nhắc, không ngá» chà ng … lại thú vị nhÆ° váºy. Trong lòng nà ng dâng lên má»™t thứ cảm giác kỳ lạ.
“Äây là phu quân bầu bạn cả Ä‘á»i vá»›i mình, là ngÆ°á»i thân thiết nhất của mình sau nà y.†- Tâm hồn nhá» bé của nà ng khẽ thở phà o, sá»± thân thiết và ngưỡng má»™ khiến nà ng bất giác nhÃch sát lại gần DÆ°Æ¡ng Lăng, thân thể Ä‘ang căng cứng cÅ©ng dần thả lá»ng ra.
Không kìm lòng được, nà ng nép ngÆ°á»i và o DÆ°Æ¡ng Lăng, ká» sát bên tai y thá» thẻ:
- TÆ°á»›ng công, thiếp nguyện ý dá»±a sát bên chà ng nhÆ° váºy, bất kể sinh lão bệnh tá», phú quý bần cùng, thiếp cÅ©ng không oán không háºn sẵn lòng cùng chà ng chia sẻ, mãi mãi.
Nghe được tiếng lòng mà Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng mượn bóng tối để thổ lá»™ vá»›i mình, con tim DÆ°Æ¡ng Lăng không khá»i khẽ rung lên. Trên thế gian nà y, chẳng phải má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u ná»— lá»±c tìm kiếm má»™t ná»a còn lại sẵn sà ng nói ra ba chữ “ta nguyện lòng†vá»›i mình đó sao? Sá»± xúc Ä‘á»™ng khiến y thiếu chút đã buá»™t miệng nói vá»›i nà ng rằng y cÅ©ng nguyện lòng ở bên nà ng nhÆ° váºy cho đến hết Ä‘á»i nhÆ°ng lá»i vừa ra đến miệng lại nuốt trở và o. Hai năm trên cõi nhân gian mà thôi … y nén tiếng thở dà i và o nÆ¡i sâu thẳm.
CÆ¡ thể Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng mảnh mai, má»m mại, ấm áp, ôm và o trong lòng rất dá»… chịu. Lòng yêu thÆ°Æ¡ng lấn át cả dục vá»ng, cÆ¡n buồn ngủ áºp tá»›i, DÆ°Æ¡ng Lăng ngáp mấy cái rồi chìm và o giấc ngủ say.
Tà i sản của chickcannibal
Chữ ký của chickcannibal
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của chickcannibal
24-03-2011, 04:45 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Dec 2010
Äến từ: TNUT
Bà i gởi: 151
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 6 ngà y
Thanks: 572
Thanked 3,471 Times in 116 Posts
Ngược vá» thá»i Minh
Quyển 1 – Khói lá»a suốt ba tháng
ChÆ°Æ¡ng 6 - Rá»i nÆ¡i núi đồi
Tác giả : Nguyệt Quan
Dịch: TheJoker
Biên dịch: Melly
Biên táºp: Melly
Hiệu Ä‘Ãnh: TroiOi
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Con gà trống bên vách liên tục rÆ°á»›n cổ gáy vang. Äang ngủ say sÆ°a, DÆ°Æ¡ng Lăng mÆ¡ mà ng tỉnh giấc, định Ä‘Æ°a tay rá» rẫm thì bá»—ng thấy trÆ°á»›c ngá»±c trống trÆ¡n. Y bừng mở mắt, trong chăn đã vắng lạnh, chỉ còn má»—i mình y.
DÆ°Æ¡ng Lăng cÆ°á»i khổ, vốn tưởng sẽ chăm lo cho ngÆ°á»i ta, ai dè ngÆ°á»i ta đã dáºy tá»± hồi nà o mà mình vẫn ngủ nÆ°á»›ng. Y quÆ¡ lấy quần áo mặc và o, má»™t bá»™ y phục vải bông xanh lốm đốm và i mảnh vá.
Ra ngoà i phòng, ló đầu nhìn quanh mà không thấy bóng dáng của Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng đâu, DÆ°Æ¡ng Lăng bÆ°á»›c luôn ra cổng. Khà trá»i giá rét, hÆ¡i lạnh xá»™c thẳng và o mÅ©i. Y co duá»—i tay chân, vÆ°Æ¡n vai ưỡn ngá»±c, cảm thấy tinh thần thoải mái lên rất nhiá»u.
Tia nắng ban mai đã ló dạng. NÆ¡i nà y là má»™t ngôi là ng bé nhá» nằm bên sÆ°á»n núi, chỉ có dăm chục gian nhà , Ä‘a số Ä‘á»u á»p ẹp tồi tà n. DÆ°á»›i sÆ°á»n núi còn có mấy mÆ°Æ¡i căn, trông kiểu dáng cÅ©ng không tệ, hẳn là thuá»™c vá» những gia đình già u có.
DÆ°Æ¡ng Lăng Ä‘ang đứng ở bên tÆ°á»ng nhìn xuống chân núi, chợt nghe thấy tiếng cổng kêu ken két. Xoay đầu nhìn lại, y thấy ngay bó củi tháºt to, trên và i nhánh còn vÆ°Æ¡ng Ãt tuyết, bên dÆ°á»›i là má»™t thân hình nhá» nhắn, tháºt chẳng cân xứng vá»›i bó củi lá»›n đến thế kia. DÆ°á»›i bó củi đó lá»™ ra má»™t khuôn mặt Ä‘á» bừng vì giá lạnh.
DÆ°Æ¡ng Lăng lấy là m xấu hổ, vá»™i và ng chạy đến há»i han:
- Ấu NÆ°Æ¡ng, nà ng sao lại... Mau, mau để xuống Ä‘i, sao đốn nhiá»u củi váºy?!
Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng trông thấy y lại còn cuống quÃt hÆ¡n, nà ng vá»™i vã đặt bó củi xuống, cầm rìu chạy đến đỡ lấy y, lo lắng nói:
- Tướng công, sao chà ng lại ra đây? Bên ngoà i lạnh lắm đó, hãy mau trở và o phòng đi.
DÆ°Æ¡ng Lăng có phần tá»± oán trách bản thân. Y liá»n giáºt lấy cây rìu trong tay Ấu NÆ°Æ¡ng ném sang má»™t bên, hai tay nâng lấy khuôn mặt nhá» nhắn Ä‘ang Ä‘á» bừng, cảm Ä‘á»™ng nói:
- Ấu NÆ°Æ¡ng, từ giá» vá» sau đừng đốn nhiá»u củi nhÆ° váºy nữa. Nà ng phải gá»i ta dáºy, mấy việc nặng nhá»c nà y phải nên để cho bá»n Ä‘Ã n ông chúng ta là m má»›i phải.
Bị y ôm lấy đôi má, Hà n Ấu Nương cảm thấy ấm áp vô cùng, nhưng nà ng vẫn nghiêm túc bảo y:
- Váºy sao được? Chà ng là tú tà i mà , là m mấy công việc nà y sẽ bị ngÆ°á»i khác cÆ°á»i cho đó. TÆ°á»›ng công, hãy mau quay trở vá» phòng Ä‘i, kẻo lạnh đấy.
Hai tay nà ng lạnh ngắt, mu bà n tay Ä‘á» á»ng, mÆ°á»i ngón tay cÅ©ng đã hÆ¡i cứng lại. DÆ°Æ¡ng Lăng lấy tay mình bá»c đôi bà n tay nhá» bé của nà ng, rảo bÆ°á»›c và o trong nhà :
- Nà ng mới cần phải mau và o nhà cho ấm đó. Nà ng ăn mặc sơ sà i quá đi.
Giá»ng y có phần chán nản:
- Nhà nà y nghèo đến độ chẳng còn bộ y phục nà o ư?
Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng xấu hổ, cÆ°á»i đáp:
- Không đâu, vẫn còn bộ đồ mới, nhưng thiếp muốn sang năm mới mặc, bây giỠchưa nỡ dùng. Tướng công, chà ng đói chưa, để thiếp đi là m chút đồ ăn.
DÆ°Æ¡ng Lăng chợt thấy sống mÅ©i cay cay, thầm nhủ: “NgÆ°u Äầu, Mã Diện, các ngÆ°á»i đã thắng rồi đấy. Nếu chÆ°a thể mang lại cho ngÆ°á»i con gái xinh đẹp đáng thÆ°Æ¡ng nà y được má»™t cuá»™c sống tốt đẹp, cho dù các ngÆ°á»i có lôi ta vá» là m hoà ng đế(1) ta cÅ©ng sẽ không vá».â€
(1) ở đây tác giả chÆ¡i chữ, nguyên văn "tố cá»u thiên tuế tái gia nhất thiên tuế" nghÄ©a là chÃn ngà n năm cá»™ng má»™t ngà n năm = mÆ°á»i ngà n năm, cÅ©ng chÃnh là vạn tuế (hòang đế).
Kéo Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng đến mép giÆ°á»ng ngồi xuống, DÆ°Æ¡ng Lăng phanh áo ra, cầm lấy hai tay nà ng đặt lên ngá»±c mình, giá»ng y mang khà khái của má»™t đại trượng phu:
- Ngồi yên ở đấy, giữ tay cho ấm rồi mới được nói, xem nà ng bị đông cứng lại hết rồi kìa.
Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng ngẩn ngÆ¡ nhìn y, mÅ©i sụt sịt, rồi Ä‘á»™t nhiên thút thÃt rÆ¡i lệ. DÆ°Æ¡ng Lăng chợt hoảng, vá»™i vã há»i:
- Ấu NÆ°Æ¡ng, nà ng sao váºy?
Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng rút má»™t tay ra khá»i ngá»±c y, gạt nÆ°á»›c mắt, thẹn thùng cÆ°á»i bảo:
- Không, thiếp vui đấy mà . TÆ°á»›ng công, chà ng đối xá» vá»›i thiếp tháºt quá tốt, được gả cho chà ng, ấy là phúc của Ấu NÆ°Æ¡ng.
Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng cảm thấy tháºt hạnh phúc, ông trá»i đã không bạc đãi nà ng, không những đã trả ngÆ°á»i chồng lại cho nà ng, mà ngÆ°á»i chồng nà y còn rất dịu dà ng ân cần, không há» có chút tÃnh cách của má»™t "ông tú tà i". Thế gian nà y đã thá»±c sá»± cho nà ng quá nhiá»u, trái tim bé nhá» của nà ng trà n ngáºp sá»± mãn nguyện. Nhìn thấy niá»m hạnh phúc dâng đầy trên khuôn mặt ấy, DÆ°Æ¡ng Lăng không kìm lòng nổi ôm choà ng lấy nà ng.
Bữa ăn sáng vẫn là cháo ngô cùng dÆ°a muối, Ấu NÆ°Æ¡ng đã nấu cháo nhiá»u hÆ¡n so vá»›i ngà y hôm qua má»™t chút. Dẫu gì cÅ©ng đói hai bữa, DÆ°Æ¡ng Lăng ăn thứ cháo rau vốn khó nuốt nà y vẫn cảm thấy khá ngon miệng, nhai cái món “rau đông đá†nà y nghe "rôm rốp". Äá»™t nhiên y há»i:
- Ấu NÆ°Æ¡ng, bây giá» má»™t mẫu đất đáng bao nhiêu tiá»n?
Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng ngÆ¡ ngác má»™t hồi rồi má»›i trả lá»i:
- TÆ°á»›ng công, nếu là đất tốt ở bên Tuyên phủ Äại Äồng thì má»™t mẫu khoảng từ sáu đến tám lạng. Ruá»™ng núi nhà chúng ta cÅ©ng xấp xỉ bốn lạng bạc.
"Chỉ bốn lạng?". DÆ°Æ¡ng Lăng thất vá»ng trà n trá». Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng chá»›p chá»›p mắt không hiểu, nói:
- Bốn lạng cÅ©ng không Ãt mà , đó là tá»›i bốn xâu tiá»n láºn đó, mấy nhà nông dân chúng ta có thể dùng tá»›i hai năm đấy.
DÆ°Æ¡ng Lăng giáºt thót, sá»±c nhá»› ra y vẫn theo thói quen suy diá»…n vấn Ä‘á» theo quan niệm hiện đại. Há»i khéo nà ng thì má»›i biết được má»™t lạng bạc và o khoảng má»™t ngà n văn tiá»n(2), nói dùng cho hai năm là đã tÃnh rá»™ng rãi. Mấy há»™ nghèo Ä‘Æ¡n chiếc nếu tiết kiệm thì có thể dùng hÆ¡n ba bốn năm. Khó trách vì sao Ấu NÆ°Æ¡ng lại bảo là không Ãt. Có Ä‘iá»u cách tÃnh nà y là đã tÃnh lÆ°Æ¡ng thá»±c tá»± trồng, chứ má»™t lạng cùng lắm chỉ chi tiêu trong vòng má»™t năm.
(2) văn tiá»n: Ä‘Æ¡n vị tiá»n nhá» nhất (tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng vá»›i xu)
DÆ°Æ¡ng Lăng cẩn tháºn tÃnh toán, má»™t mẫu bốn lạng, váºy bốn mẫu sẽ là mÆ°á»i sáu lạng, xem ra không Ãt, nói chung cÅ©ng đủ để Ấu NÆ°Æ¡ng dùng hÆ¡n mÆ°á»i năm. Song vá»›i tình hình ngà y hôm qua, nếu nhÆ° không có mình, chỉ e tá»™c nhân DÆ°Æ¡ng thị sẽ không dá»… dà ng nhượng lại ruá»™ng đất cho Ấu NÆ°Æ¡ng.
NhÆ°ng... nếu là mình muốn bán ruá»™ng đất thì chẳng ai có quyá»n cản trở. Y thầm tÃnh má»™t hồi rồi mở miệng nói:
- Ấu NÆ°Æ¡ng, ta muốn bán hết ruá»™ng đất nhà cá»a, dá»n và o trong ná»™i thà nh ở.
Hà n Ấu Nương tròn mắt thất kinh, vội thốt lên:
- Gì chứ? NhÆ° thế... nhÆ° thế sao được? Äó là đất Ä‘ai của cha mẹ chà ng để lại, là m sao có thể mất trong tay chúng ta chứ? TÆ°á»›ng công, chà ng lo lắng chúng ta sẽ hết kế sinh nhai phải không? Chà ng chá»› nên suy nghÄ©, những ngà y gần đây vì chà ng lâm bệnh nên thiếp không dám rá»i chà ng quá xa. Bây giá» chà ng đã khá»e lại, chỉ cần an tâm chăm lo Ä‘á»c sách là được. Thiếp từ nhỠđã theo cha há»c bản lãnh săn bắn, qua mấy ngà y nữa sẽ lên núi săn thú. Chỉ cần ráng qua khá»i mùa đông nà y, chá» cho đến khi ruá»™ng đất nhà chúng ta có thu hoạch thì sẽ có thể trả hết số nợ mà chúng ta đã vay mượn.
Dương Lăng khổ sở nói:
- Băng tuyết ngáºp trá»i, má»™t nữ nhân nhÆ° nà ng Ä‘i lên núi săn bắn sẽ rất nguy hiểm. Thá»i gian qua đã khổ cho nà ng nhiá»u rồi. Ta nghÄ© vá»›i tà i viết lách và tÃnh toán của ta, và o ná»™i thà nh thế nà o cÅ©ng sẽ tìm ra má»™t công việc. Ta tháºt sá»±... tháºt sá»± không nhẫn tâm để nà ng má»›i chừng nà y mà vẫn phải nuôi dưỡng má»™t phế váºt nhÆ° ta.
Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng hoảng hốt đứng dáºy, láºt Ä‘áºt kêu:
- TÆ°á»›ng công, chúng ta là phu thê mà sao chà ng lại nói ra những lá»i nhÆ° váºy? Chà ng là tú tà i, là ngÆ°á»i có công danh, sao có thể Ä‘i là m mấy chuyện thấp kém đó được.
DÆ°Æ¡ng Lăng không cho là đúng, há»i ngược lại:
- Những việc đó có gì mà thấp kém? Chẳng lẽ ngay cả vợ mình cũng chăm sóc không nổi thì mới là cao thượng sao?
Không ngá» Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng vừa nghe đã rÆ¡i nÆ°á»›c mắt, thút thÃt nói:
- Thiếp không thể chăm sóc tốt tÆ°á»›ng công, để cho má»™t tú tà i nhÆ° chà ng phải Ä‘i là m mấy công việc thấp kém đó, sau nà y xuống cá»u tuyá»n thiếp còn mặt mÅ©i nà o để gặp cha mẹ của chà ng chứ. TÆ°á»›ng công, thiếp xin chà ng, có nhà thì má»›i có căn cÆ¡, rá»i quê xa xứ, lÆ°u lạc tha phÆ°Æ¡ng sao có thể tÃnh là kế lâu dà i?
DÆ°Æ¡ng Lăng thấy nà ng rÆ¡i lệ liá»n cuống lên, vá»™i vã đặt bát xuống bà n, kéo nà ng và o lòng, khẽ lau nÆ°á»›c mắt cho nà ng, rồi nhẹ nhà ng an ủi:
- Ngoan nà o, Ấu NÆ°Æ¡ng đừng khóc, nà ng khóc là lòng ta chịu không nổi đâu. Nà ng hãy nghe ta nói. Năm sau sẽ tổ chức thi HÆ°Æ¡ng, mà nhà chúng ta tháºm chà không có đủ lá»™ phà thì sao lên tỉnh thà nh tham gia thi HÆ°Æ¡ng được? Ta là m váºy là để cắt đứt hết Ä‘Æ°á»ng lui, quyết má»™t tráºn tá» chiến(3), mà ta cÅ©ng có thể táºp trung tinh thần Ä‘á»c sách. Vi phu là tú tà i trẻ tuổi nhất Tuyên phủ, nà ng có lòng tin ta sẽ thi Ä‘á»— cá» nhân hay không?
(3) nguyên văn "phá phủ trầm chu, bối thủy nhất chiến", nghÄ©a Ä‘en: Ä‘áºp nồi dìm thuyá»n, dá»±a sông mà đánh giặc. à cắt đứt hết Ä‘Æ°á»ng lui để là m má»™t tráºn sống mái. Thuyết Hạng VÅ© xÆ°a Ä‘em quân Ä‘i đánh Cá»± Lá»™c, sau khi qua sông thì dìm hết thuyá»n, Ä‘áºp vỡ nồi niêu để binh sÄ© thấy không có Ä‘Æ°á»ng lui, phải quyết tâm đánh thắng.
Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng cuống quÃt gáºt đầu:
- Vâng, Ấu NÆ°Æ¡ng tin, tÆ°á»›ng công nhất định sẽ có thể thi Ä‘á»— cá» nhân, sau đó lại tiến kinh tham gia thi Äình, tÆ°Æ¡ng lai nhất định sẽ là m đại quan.
DÆ°Æ¡ng Lăng cÆ°á»i nói:
- Thế thì được rồi, nà ng còn tiếc mấy mẫu ruá»™ng núi nà y là m gì? Nếu muốn mua đất, sau nà y chúng ta sẽ mua cả trăm khoảnh(4) đất tốt, quang tông diệu tổ, tÆ°Æ¡ng lai chẳng phải sẽ cà ng có thêm niá»m hãnh diện để Ä‘i gặp cha mẹ sao?
(4) má»™t khá»anh tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng vá»›i 100 mẫu, chừng 6,7 héc-ta
Hà n Ấu Nương nghiêng đầu suy nghĩ kỹ rồi chần chừ đáp:
- TÆ°á»›ng công nói cÅ©ng có đạo lý, nhÆ°ng mà ... nhất định phải bán ruá»™ng đất Ä‘i sao? Không thì... mượn thúc thúc mấy lạng tiá»n lá»™ phÃ, chà ng chỉ cần lo tham gia thi cá», thiếp ở nhà cấy cà y, nhÆ° váºy chẳng phải sẽ ổn thá»a hÆ¡n nhiá»u sao?
Nhìn cái mảnh đất nghèo khó hoang vu nà y, DÆ°Æ¡ng Lăng liên tưởng tá»›i má»™t nhà kinh tế há»c bị rÆ¡i và o má»™t bá»™ lạc nguyên thủy, xa rá»i chế Ä‘á»™ và trình Ä‘á»™ năng lá»±c sản xuất hiện tại, những thứ mà y hiểu biết căn bản sẽ không có chá»— dùng.
NhÆ°ng ngược lại, nếu và o thà nh, không chừng y sẽ nhÆ° bá»n ngÆ°á»i may mắn quay ngược thá»i gian trong truyện, nghÄ© ra được và i phát minh hay sáng chế, kiếm má»™t má»› tiá»n lá»›n, bảo đảm Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng không phải lo chuyện cÆ¡m áo. Cho nên y má»›i khăng khăng đòi rá»i khá»i nÆ¡i nà y.
Dĩ nhiên y sẽ không nói thẳng với Hà n Ấu Nương những suy nghĩ trên, cho nên kiếm cớ bảo:
- Hôm qua nà ng cÅ©ng thấy rồi đó, hiện tại ta tháºt sá»± không muốn mang Æ¡n vị thúc thúc đó. Huống hồ…
Y ká» sát tai Ấu NÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nói:
- Äêm qua nà ng đã nhầm ta vá»›i ai à ? Những ngà y qua có phải đã có mấy tên vô lại đến ve vãn nà ng phải không? Ta là m sao có thể yên tâm để ái thê bé bá»ng xinh đẹp nhÆ° váºy ở lại đây má»™t mình chứ.
Y chỉ nghÄ© trêu mấy câu nà y thì sẽ là m cho Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng xấu hổ mà cÆ°á»i rồi đánh yêu y má»™t phen. Ai dè, Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng vừa nghe y nói xong, sắc mặt láºp tức trắng bệch, vùng mạnh ra khá»i ngá»±c y, run rẩy nói:
- TÆ°á»›ng công, chà ng nói thiếp Ä‘Æ°a ong dẫn bÆ°á»›m, không giữ đạo là m vợ đó sao? Phụ nhân chi nghÄ©a, tòng nhất chi chung(5), đó là cái truyá»n thống cổ xÆ°a. Ấu NÆ°Æ¡ng tuy là con gái của má»™t thợ săn, nhÆ°ng cÅ©ng biết những cái đạo lý là m ngÆ°á»i nà y, là m sao có thể là m ra được những chuyện bỉ ổi khiến thiên lôi muốn đánh, thần thánh chẳng dung đó chứ?
(5) cái nghÄ©a của ngÆ°á»i là m vợ là phải thá» chồng suốt Ä‘á»i
DÆ°Æ¡ng Lăng bị dá»a cho nhảy dá»±ng, không nghÄ© vốn mấy câu nói đùa lại khiến cho nà ng phản ứng gay gắt đến nhÆ° váºy. Y vá»™i và ng dá»— dà nh:
- Ấu NÆ°Æ¡ng, nà ng quá nhạy cảm rồi, ta... vi phu chỉ là muốn trêu nà ng, khen nà ng xinh đẹp thôi, nà o có ý trách móc gì nà ng, nà ng ngà n vạn lần chá»› có Ä‘a nghi. Äược rồi, coi nhÆ° vi phu đã nói sai Ä‘i, đến đây, vi phu sẽ chịu phạt, nà ng hãy đánh ta mạnh và o.
DÆ°Æ¡ng Lăng chá»™p lấy nắm tay của Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng nện và o ngá»±c mình má»™t tráºn. Thấy nà ng vẫn nÆ°á»›c mắt lÆ°ng tròng, tức thì nhanh trÃ, giả bá»™ ho mấy tiếng. Kế nà y quả nhiên hữu hiệu, Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng láºp tức quên mất phiá»n muá»™n, láºt Ä‘áºt đỡ lấy y:
- TÆ°á»›ng công, có phải là thân thể chà ng không khá»e không? Hãy mau nằm xuống nghỉ Ä‘i.
DÆ°Æ¡ng Lăng cÆ°á»i thầm, xem ra lấy chiêu nà y đối phó vá»›i nà ng ấy trăm lần Ä‘á»u sẽ trúng. Y giả vá» mang bá»™ dạng tháºt hÆ° nhược để cho nà ng dìu ná»a nằm ná»a ngồi trên giÆ°á»ng, sau đó ho nói:
- Ta không sao, chỉ là tùy tiện trêu chá»c nà ng, vô ý lỡ lá»i, thấy nà ng thÆ°Æ¡ng tâm buồn bã, mà ta thì mồm miệng vụng vá», lại chẳng giải thÃch rõ, trong lòng nóng vá»™i, thế là ... khụ khụ....
Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng liá»n nói:
- Ấu Nương tin, Ấu Nương tin tướng công! Hết thảy hãy để cho phu quân an bà i là được.
Nà ng dựa và o lòng Dương Lăng, hai tay ôm lấy eo y, sợ y lo lắng buồn bực mà sẽ có bất trắc gì, luôn miệng đáp ứng. Qua một hồi lâu, nà ng mới khẽ thở dà i một tiếng, nói:
- Thiếp hết thảy sẽ Ä‘á»u theo ý phu quân. Chỉ có Ä‘iá»u... vẫn xin phu quân để cho thiếp mấy ngà y, chà ng hãy Ä‘iá»u dưỡng cho thân thể được khá»e lên đôi chút, thiếp muốn quay vá» nhà cha mẹ ở khe núi, dẫu gì cÅ©ng phải báo cho phụ thân má»™t tiếng. Mấy hôm trÆ°á»›c chà ng hôn mê đến kịch liệt, cha đã đến thăm chà ng, còn tặng mấy con thú săn được. Chỉ là ... trong nhà cÅ©ng rất khốn khó, mấy hôm nay cha, huynh trưởng và thúc bá và o sâu trong núi săn bắn vẫn chÆ°a vá».
Dương Lăng sẵn lòng đồng ý ngay:
- Äó là lẽ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên. Nhà cá»a đất Ä‘ai không phải nói muốn bán là sẽ tìm được ngÆ°á»i mua ngay, dẫu gì thì cÅ©ng phải đợi dăm ba ngà y. Mấy bữa nữa ta và nà ng hãy cùng nhau Ä‘i gặp nhạc trượng đại nhân.
Tà i sản của chickcannibal
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của chickcannibal
24-03-2011, 04:47 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Dec 2010
Äến từ: TNUT
Bà i gởi: 151
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 6 ngà y
Thanks: 572
Thanked 3,471 Times in 116 Posts
Ngược vá» thá»i Minh
Quyển 1 – Khói lá»a suốt ba tháng
ChÆ°Æ¡ng 7 - NgÆ°á»i đẹp trên lÆ°ng ngá»±a
Tác giả : Nguyệt Quan
Dịch: TheJoker
Biên dịch: vo_vong
Biên táºp: duahau
Hiệu Ä‘Ãnh: TroiOi
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Cổ ngữ có câu: "Muốn tá»›i kinh thà nh phải qua ải CÆ° Dung, muốn đến ải CÆ° Dung tất phải Ä‘i qua trạm Kê Minh." Trạm Kê Minh cùng vá»›i Thổ Má»™c bảo cách đó sáu mÆ°Æ¡i dặm tạo thà nh thế á»· dốc, lại kết hợp vá»›i Du Lâm hình thà nh nên ba cá»a ải lá»›n bảo vệ kinh thà nh.
DÆ°Æ¡ng Lăng và Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng đã chuyển nhà ra khá»i vùng núi hẻo lánh. Äầu tiên hai vợ chồng tá»›i thăm vị nhạc phụ đại nhân mà DÆ°Æ¡ng Lăng chÆ°a từng biết mặt, nhÆ°ng lại đúng lúc Hà n lão đại dẫn con trai Ä‘i săn trên núi chÆ°a vá». Hiện giá» tuyết to gió lá»›n, phụ thân lại và o sâu trong rừng nên Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng Ä‘oán Ãt ra cÅ©ng phải mÆ°Æ¡i ngà y ná»a tháng nữa ngÆ°á»i má»›i quay vá». Thế là nà ng bèn nhắn lại tin mình đã dá»n nhà và o trong thà nh vá»›i hà ng xóm xung quanh, sau đó cùng DÆ°Æ¡ng Lăng Ä‘i Kê Minh.
DÆ°Æ¡ng Lăng chỉ nhá»› có nghe qua vá» cái tên Thổ Má»™c bảo. Theo trà nhá»› của y, từng có má»™t vị hoà ng đế triá»u Minh dẫn theo năm mÆ°Æ¡i vạn đại quân đã bị thủ lÄ©nh bá»™ tá»™c Ngõa Lạt (CT: chỉ các bá»™ tá»™c ở Tây Mông Cổ, bao gồm phÃa bắc Tân CÆ°Æ¡ng, Trung Quốc và phÃa tây nÆ°á»›c Mông Cổ ngà y nay) đánh cho đại bại ở nÆ¡i nà y, và ông ta đã trở thà nh má»™t trong số Ãt các hoà ng đế không may bị bắt sống. Nhá» Ä‘á»c "Bình Tung Hiệp Ảnh" của LÆ°Æ¡ng VÅ© Sinh nên y má»›i biết được chuyện nà y.
Trong ấn tượng của y, e là chỉ có mấy nÆ¡i nhÆ° Tuyên Äức, Äại Äồng má»›i đáng được gá»i là thà nh. Tuy nhiên, khởi hà nh rồi y má»›i biết giao thông thá»i nà y rất bất tiện, còn Kê Minh, mặc dù là má»™t tòa thà nh nhá», nhÆ°ng những hà ng quán nhÆ° hiệu buôn, tiệm cầm đồ, hà ng dầu, quán trà , quán ăn, loại gì cÅ©ng có.
NÆ¡i nà y là cá»a ngõ qua lại giữa kinh thà nh và vùng Tây Bắc, thÆ°Æ¡ng nghiệp phát triển, giao thông tiện lợi, vì thế cÅ©ng có thể xem là rất phồn hoa.
DÆ°Æ¡ng Lăng và Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng thuê má»™t căn phòng nho nhỠở xưởng dầu của nhà há» TÆ°Æ¡ng. Nhà cá»a đất Ä‘ai Ä‘á»u không còn nữa, trên ngÆ°á»i lại chỉ có khoảng mÆ°á»i lạng bạc, Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng sao có thể ngồi không má»™t chá»—! Nà ng bèn tá»›i má»™t tiệm may ở đầu phố xin má»™t chân may vá.
DÆ°Æ¡ng Lăng cÅ©ng muốn ra ngoà i Ä‘i lại xem có cách gì để là m già u không, hoặc Ãt nhất cÅ©ng phải tìm lấy má»™t công việc, chứ để má»™t thiếu nữ má»›i mÆ°á»i lăm tuổi đầu nuôi, y tháºt sá»± cảm thấy không ổn. NhÆ°ng Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng lại khăng khăng không chịu, nà ng muốn y ở nhà chuyên tâm Ä‘á»c sách. DÆ°Æ¡ng Lăng cÅ©ng Ä‘Ã nh nghe theo, miệng thì đáp ứng, nhÆ°ng nhân lúc nà ng không ở nhà liá»n bắt chÆ°á»›c đám há»c sinh cúp tiết, lẻn ra ngoà i Ä‘i lăng xăng khắp nÆ¡i.
Nà o là dịch trạm (CT: trạm truyá»n Ä‘Æ°a văn thÆ°), cá»a hà ng xe ngá»±a, tiệm cầm đồ, rồi chùa chiá»n, mấy chá»— nà y là m gì có công việc thÃch hợp vá»›i y! Äi cả ngà y trá»i, vắt nát cả óc vẫn không nghÄ© ra được cách nà o để phát tà i, thấy má»™t tiệm rượu, thế là y bÆ°á»›c và o kêu ba lạng thịt bò muối, má»™t bình rượu trắng nhá», sau đó bắt đầu thưởng thức. Mùi vị của thứ rượu trắng được lên men từ gạo nguyên chất nà y còn ngon hÆ¡n loại rượu cả trăm tệ mà y từng uống tại các nhà hà ng lá»›n. Cho dù có dở thì gã DÆ°Æ¡ng Lăng đáng thÆ°Æ¡ng nà y cÅ©ng có biết cách nấu rượu đâu mà phát tà i được.
Hỡi ôi, lúc trÆ°á»›c Ä‘á»c tiểu thuyết thấy mấy nhân váºt vượt thá»i gian trong truyện muốn phát tà i liá»n có ngÆ°á»i vá»™i Ä‘Æ°a tiá»n tá»›i, muốn là m quan láºp tức có hoà ng thượng chạy ra khóc lóc năn nỉ xin hắn ta ra là m quan, muốn gặp mỹ nữ thì dù chỉ ra khá»i ngõ cÅ©ng gặp được và i ba nà ng. Liệu có phải là mình quá kém cá»i không nhỉ?
DÆ°Æ¡ng Lăng chán nản uống hết chén rượu chất chứa buồn phiá»n, sau đó trả bảy văn tiá»n và rá»i khá»i quán. Giấu tay và o trong áo, y buồn bá»±c bÆ°á»›c Ä‘i trên con Ä‘Æ°á»ng đầy tuyết, tiếng sá»™t soạt vang lên theo từng bÆ°á»›c chân. Tòa thà nh nà y tháºt ra rất phồn hoa, lượng ngÆ°á»i qua lại cÅ©ng rất lá»›n. NhÆ°ng bạn đừng có lấy hình ảnh má»i ngÆ°á»i Ä‘i lại chen chúc của thá»i nay ra mà tưởng tượng, thá»i đó không có nhiá»u ngÆ°á»i nhÆ° váºy.
Con Ä‘Æ°á»ng nà y tuy tÆ°Æ¡ng đối nhá»™n nhịp, cá»a hà ng cá»a hiệu xếp san sát nhÆ°ng ngÆ°á»i Ä‘i lại tháºt ra cÅ©ng chỉ lác đác, không thể xem là nhiá»u. Sau lÆ°ng DÆ°Æ¡ng Lăng chợt vang lên má»™t trà ng tiếng vó ngá»±a dồn dáºp. Theo thói quen y chỉ tránh Ä‘Æ°á»ng khi nghe tiếng còi xe, do đó lúc nà y y vẫn tỉnh nhÆ° không, cứ bÆ°á»›c ngay giữa Ä‘Æ°á»ng. Äá»™t nhiên vai phải y nhÆ° bị váºt gì quất mạnh xuống, cả ngÆ°á»i lảo đảo vá» phÃa trÆ°á»›c, suýt chút nữa là ngã.
Y lấy lại thăng bằng rồi quay đầu nhìn lại, má»™t thá»›t ngá»±a thân hình to lá»›n, lông mà u hạt dẻ Ä‘ang thở phì phò đứng ngay bên cạnh, từ trên ngá»±a vá»ng xuống tiếng mắng:
- Ngươi bị điếc hả?
"Cái gì? Äã đụng ngÆ°á»i ta mà còn ngang ngược?" DÆ°Æ¡ng Lăng tức giáºn bừng bừng, ngÆ°á»›c mắt nhìn lên yên ngá»±a. NgÆ°á»i trên ngá»±a Ä‘á»™i má»™t chiếc mÅ© da che kÃn hai tai, để lá»™ khuôn mặt phấn hồng xinh xắn, mi cong má»m mại, hai hà ng lông mà y Ä‘en nhánh, chiếc mÅ©i dá»c dừa nằm ngay dÆ°á»›i cặp mắt long lanh, miệng hồng chúm chÃm.
Cặp mắt DÆ°Æ¡ng Lăng không tá»± chủ được sáng rá»±c lên, vừa nhắc mỹ nữ, mỹ nữ đã tá»›i. Mỹ nữ nà y tháºt sá»± là đệ nhất đại mỹ nữ y từng gặp kể từ khi bÆ°á»›c chân và o thế giá»›i cổ đại. Từ đôi mà y ánh mắt đến mÅ©i ngá»c môi hồng, không chá»— nà o không quyến rÅ©. Sá»± quyến rÅ© của má»™t nữ nhân chân chÃnh. Trông nà ng má»›i chỉ xấp xỉ mÆ°á»i bốn, mÆ°á»i lăm tuổi, giỠđã đẹp thế nà y rồi, lá»›n hÆ¡n chút nữa không biết sẽ còn đẹp đến mức nà o đây?
Ấu NÆ°Æ¡ng mặc dù cÅ©ng là má»™t cô gái xinh đẹp, song vầng trán lại hÆ¡i Ä‘áºm tÃnh cÆ°Æ¡ng nghị, Ä‘Æ°á»ng nét khuôn mặt cÅ©ng không yêu kiá»u bằng. Mà cái khà chất của má»™t cô gái thuần phác miá»n thôn dã lại cà ng không thể nà o sánh được vá»›i khà chất trang nhã cao quý của thiếu nữ trÆ°á»›c mặt đây. Có nhìn thấy đôi mắt cá»±c kỳ quyến rÅ© trên khuôn mặt trái xoan của nà ng ngÆ°á»i ta má»›i hiểu được hồ ly tinh trông nhÆ° thế nà o.
Nà ng mặc đồ nam, bên ngoà i khoác chiếc áo choà ng mà u xanh lục nhạt của nÆ°á»›c hồ, để lá»™ đôi ủng da hÆ°Æ¡u ống ngắn ở bên dÆ°á»›i. Mà y liá»…u nhÆ°á»›ng lên, nà ng Ä‘ang tức giáºn quát DÆ°Æ¡ng Lăng. Khi thấy y xoay lại, trên ngÆ°á»i mặc áo vải bông mà u xanh nÆ°á»›c biển, bên ngoà i khoác áo choà ng dà i mà u xanh da trá»i, dáng ngÆ°á»i cao ráo, khuôn mặt tuy mang vẻ thÆ° sinh nhÆ°ng Ä‘Æ°á»ng nét lại khá anh tuấn, quan trá»ng nhất là cặp mắt có thần, nhìn rất thuáºn mắt, nên cÆ¡n tức của nà ng cÅ©ng tạm thá»i vÆ¡i Ä‘i và i phần.
“Hây†có tiếng hét ghìm cÆ°Æ¡ng, má»™t ngÆ°á»i cưỡi ngá»±a chạy tá»›i bên cạnh. Kỹ thuáºt rõ rà ng là không bằng thiếu nữ xinh đẹp kia, đầu ngá»±a hất cao, hà vang má»™t tiếng dà i, vó đạp tuyết bắn tung tóe. Hắn hÆ¡i kiá»…ng mông ổn định thân ngÆ°á»i rồi má»›i lá»›n tiếng:
- Sao váºy muá»™i? Nà y, tiểu tá» mù nhà ngÆ°Æ¡i đã va và o muá»™i muá»™i của ta phải không?
Gã nà y khá vạm vỡ, trên ngÆ°á»i mặc má»™t áo chẽn ngắn nút cà i bên, đầu Ä‘á»™i mÅ© nỉ mà u tÃm, tuổi Ä‘á»™ hai mÆ°Æ¡i, da mà u đồng, mắt to mà y ráºm. Gã có phong thái hiên ngang, mặt trà n đầy vẻ kiêu ngạo, trông hết sức gan dạ, dÅ©ng cảm. Vừa nói gã vừa rÆ°á»›n ngÆ°á»i tá»›i, cây roi ngá»±a trong tay quất vút xuống ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Lăng.
Tên nà y nói đánh là đánh, tháºt quá bạo ngược. DÆ°Æ¡ng Lăng tránh không kịp, lại sợ bị quất trúng mặt nên theo phản xạ y Ä‘Æ°a tay lên che. Thiếu nữ ná» hÆ¡i vÆ°Æ¡n ngÆ°á»i ra, cây roi ngá»±a trên tay phải vút thẳng đến quấn lấy roi của ca ca. Rồi nà ng kéo vá» phÃa sau, không cho nó đánh xuống.
Báºt cÆ°á»i khúc khÃch, nà ng thúc ngá»±a chạy tá»›i bên cạnh DÆ°Æ¡ng Lăng, nói vá»›i gã kia:
- Bá» Ä‘i ca ca, trông ngÆ°á»i ta thế nà y chắc là kẻ Ä‘á»c sách, sao có thể chịu được cây roi của huynh chứ? Nà y, thÆ° sinh, đừng có sợ, bổn cô nÆ°Æ¡ng tha cho ngÆ°Æ¡i đó …
Giá»ng cÆ°á»i ngá»t ngà o của cô nà ng nghe hết sức êm tai, phong cách thân thiện lại có phần châm chá»c.
DÆ°Æ¡ng Lăng bá» tay xuống, ngẩng đầu ngắm nhìn dung nhan kiá»u diá»…m của nà ng, khuôn mặt ấy xinh tá»±a hoa Ä‘Ã o. DÆ°Æ¡ng Lăng đã trải qua chÃn kiếp, từng gặp không biết bao nhiêu mỹ nữ, ấy váºy mà vẫn bị tiểu mỹ nhân có sức quyến rÅ© chết ngÆ°á»i nà y là m cho tim Ä‘áºp thình thịch.
Äôi mắt lấp lánh của thiếu nữ biểu lá»™ tình cảm rất phong phú. DÆ°á»ng nhÆ° đã quen vá»›i phản ứng của bá»n Ä‘Ã n ông khi lần đầu thấy sắc đẹp của mình, tuy nhiên khi thấy ánh mắt DÆ°Æ¡ng Lăng mặc dầu đầy ngưỡng má»™, nhÆ°ng lại không có cái vẻ tham lam háo sắc của bá»n nam nhân đáng ghét kia, mắt nà ng lá»™ vẻ thú vị. Chăm chú nhìn y má»™t chút, nà ng quay đầu sang bảo vá»›i gã kia:
- Ca, Ä‘i thôi, còn phải mua lá»… váºt nữa!
Nói rồi, nà ng thúc chân và o bụng ngá»±a, cÆ°á»i nhắc DÆ°Æ¡ng Lăng:
- ThÆ° sinh hãy nhÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng, ta không muốn lại va và o ngÆ°Æ¡i nữa.
Trong chuá»—i cÆ°á»i khanh khách của nà ng, con ngá»±a mà u hạt dẻ lÆ°á»›t Ä‘i, kỹ thuáºt của thiếu nữ nà y quả tháºt rất giá»i.
Khi bóng dáng yêu kiá»u xinh xắn lÆ°á»›t qua, DÆ°Æ¡ng Lăng ngá»i thấy hÆ°Æ¡ng thÆ¡m quý phái thoang thoảng mê ngÆ°á»i.
Gã thanh niên to nhÆ° con báo kia hung hãn trừng mắt nhìn DÆ°Æ¡ng Lăng, hừ má»™t tiếng, rồi cÅ©ng nghênh ngang thúc ngá»±a chạy theo sau muá»™i muá»™i. DÆ°Æ¡ng Lăng chẳng phải ngÆ°á»i thÃch ẩu đả, mà y cÅ©ng chẳng có bản lÄ©nh đánh nhau, nên chỉ cÆ°á»i nhạt không nói gì. Khi thấy hai ngÆ°á»i đã Ä‘i xa, y tiếp tục cháºm rãi bÆ°á»›c vá» phÃa trÆ°á»›c.
DÆ°Æ¡ng Lăng cứ trông thấy cá»a hà ng là bÆ°á»›c và o dạo quanh, hy vá»ng sẽ nảy ra được ý tưởng là m già u. Tiếc là y nghÄ© không ra thứ gì thÃch hợp để có thể ứng dụng, vừa phù hợp vá»›i trình Ä‘á»™ khoa há»c kỹ thuáºt của ngÆ°á»i thá»i nà y, vừa là kiến thức y hiểu rõ. Vất vả lắm y má»›i nghÄ© ra kẹo hồ lô, ngay láºp tức liá»n thấy hai ông lão Ä‘ang đứng ở góc Ä‘Æ°á»ng vá»›i hai cây ná»™m rÆ¡m cắm đầy kẹo hồ lô.
DÆ°Æ¡ng Lăng chua chát nghÄ©: "Không biết thịt dê xiên của Tây Vá»±c đã truyá»n đến Trung Nguyên hay chÆ°a, nếu chÆ°a thì xem nhÆ° chỉ có mình là tung ra được. NhÆ°ng bán thịt xiên thì là m sao mà già u được đây? Vá» phÆ°Æ¡ng diện ẩm thá»±c, yêu cầu của ngÆ°á»i xÆ°a đối vá»›i vẻ ngoà i quan trá»ng hÆ¡n mùi vị nhiá»u, nếu không thì trong ba thứ 'sắc, hÆ°Æ¡ng, vị' của đồ ăn cÅ©ng đã chẳng đặt chữ 'sắc' lên hà ng đầu."
Ngẫm lại thì cho dù ở thá»i đại của mình, thịt dê xiên cÅ©ng không phải là món ăn có thể Ä‘Æ°a và o những nÆ¡i trang trá»ng. Những ngÆ°á»i có thân pháºn khi uống rượu giao lÆ°u, ai lại cầm xiên thịt lên mà gặm chứ. Còn vá»›i kẻ không có tiá»n, bảo hắn bá» ra má»™t văn tiá»n để ăn mấy viên thịt, chỉ e hắn sẽ không Ä‘Ã nh lòng.
Tưởng tượng tá»›i việc mình mặc má»™t chiếc áo khoác dà i sá»c xanh trắng, gắn thêm bá»™ râu giả, đứng bên cái giá sắt hun khói, vừa giả là m ngÆ°á»i Tây Vá»±c để má»i gá»i khách hà ng, vừa nÆ°á»›ng xiên thịt; còn Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng thì ngồi đằng sau cầm mấy que trúc xiên thịt chuá»™t chết, DÆ°Æ¡ng Lăng không khá»i rùng mình: dá»±a và o thứ đó mà có thể là m già u ở thá»i đại nà y sao? Có đánh chết mình cÅ©ng không tin.
Bó tay lê bÆ°á»›c, nhìn thấy má»™t cá»a hà ng nhạc cụ, DÆ°Æ¡ng Lăng bÆ°á»›c và o, vừa liếc mắt đã trông thấy hai huynh muá»™i khi nãy cÅ©ng Ä‘ang đứng ở bên trong. Thấy có ngÆ°á»i và o, thiếu nữ đó cÅ©ng quay đầu lại nhìn. Bị bắt gặp, DÆ°Æ¡ng Lăng giá» có muốn quay trở ra cÅ©ng bất tiện, sợ bị ngÆ°á»i ta chê cÆ°á»i là nhát gan.
Lúc nà y thiếu nữ kia đã bá» chiếc mÅ© trên đầu xuống, để lá»™ ra gÆ°Æ¡ng mặt thanh tú, Ä‘Æ°á»ng nét đẹp nhÆ° tranh vẽ cùng vá»›i mái tóc được vấn ba búi trên đầu. Khi xoay lại nhìn thấy y, thiếu nữ không khá»i mỉm cÆ°á»i rồi lại quay đầu vá», vuốt ve má»™t chiếc Ä‘Ã n cổ ở trên bà n.
DÆ°Æ¡ng Lăng không am hiểu vá» nhạc cụ, nhÆ°ng má»›i vừa thấy ngÆ°á»i ta đã bá» Ä‘i thì cÅ©ng không tiện lắm. Cho nên y là m bá»™ là m tịch cầm lấy má»™t cây sáo trúc lên nhìn nhìn ngắm ngắm, nhÆ°ng mắt lại lén nhìn vá» phÃa thiếu nữ.
Nà ng chỉ cúi đầu nhìn cây Ä‘Ã n. Trông hình dáng cây Ä‘Ã n đó đúng là đồ quý hiếm trong các loại Ä‘Ã n: dáng vẻ cổ xÆ°a, mặt ngoà i bóng loáng nhÆ° và ng mà chẳng phải và ng, hoa văn tinh xảo, chất liệu sá» dụng cÅ©ng là loại gá»— đồng cổ (CT: tên khoa há»c Aleurites cordata, là má»™t thứ gá»— dùng để đóng Ä‘Ã n).
Ãnh mắt thiếu nữ lá»™ vẻ vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, Ä‘Æ°a ngón tay ngá»c ra vuốt nhẹ dây Ä‘Ã n, trong phòng vang lên những nốt nhạc êm tai.
- A ha, âm Ä‘iệu tháºt không tệ!
Thiếu nữ vui thÃch reo lên. Má»™t ngón tay ấn lên dây thứ nhất, ngón kia khảy Ä‘Ã n, nốt nhạc hùng hồn bi tráng lan rá»™ng khắp phòng.
- Äà n tốt! Lão bản, cây Ä‘Ã n nà y bao nhiêu tiá»n?
Lão bản Ä‘á»™ sáu mÆ°Æ¡i tuổi, cÆ°á»i nói vá»›i vẻ bợ đỡ:
- Tiểu thÆ° tháºt biết nhìn hà ng, cây Ä‘Ã n nà y chÃnh là cổ váºt từ triá»u trÆ°á»›c, nếu tiểu thÆ° thÃch, lão sẽ để lại vá»›i giá hai mÆ°Æ¡i lạng bạc.
Thiếu nữ ngạc nhiên há»i lại:
- Hai mÆ°Æ¡i lạng Æ°? Cây Ä‘Ã n nà y không tồi, nhÆ°ng hai mÆ°Æ¡i lạng thì hÆ¡i đắt, ta thấy ... chỉ đáng giá mÆ°á»i lạng thôi.
Tà i sản của chickcannibal
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của chickcannibal
24-03-2011, 04:49 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Dec 2010
Äến từ: TNUT
Bà i gởi: 151
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 6 ngà y
Thanks: 572
Thanked 3,471 Times in 116 Posts
Ngược vá» thá»i Minh
Quyển 1 – Khói lá»a suốt ba tháng
ChÆ°Æ¡ng 8 - ÄÆ°a nhau ra cá»a quan
Tác giả : Nguyệt Quan
Dịch: TheJoker
Biên dịch: vo_vong
Biên táºp: Duahau
Hiệu Ä‘Ãnh: TroiOi
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Lão bản chép chép cái miệng móm chẳng còn mấy cái răng, bảo:
- Tiểu thÆ°, cây Ä‘Ã n nà y được là m từ loại gá»— tung cổ thượng hạng đó. Chỉ riêng má»™t khúc gá»— đồng nà y thôi cÅ©ng đã phải mạo hiểm tÃnh mạng và o rừng sâu núi thẳm tìm bao lâu má»›i được đấy. Tiểu thÆ° hãy nhìn những dây Ä‘Ã n nà y xem, má»—i má»™t dây Ä‘á»u được bện thà nh từ ba mÆ°Æ¡i sáu sợi tÆ¡ ô kim (CT: hợp kim giữa đồng và và ng), tiá»n nà o của nấy cả thôi mà ! Má»™t cây Ä‘Ã n quý hiếm nhÆ° váºy, đòi cô hai mÆ°Æ¡i lạng không hỠđắt chút nà o.
Thiếu nữ cÆ°á»i không nói, lúm đồng tiá»n xinh xinh trên má trông tháºt Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i, cặp môi hồng hé mở để lá»™ hà m răng trắng Ä‘á»u nhÆ° ngá»c. Vẻ đẹp ấy khiến cho trái tim DÆ°Æ¡ng Lăng Ä‘ang đứng gần đó Ä‘áºp thình thịch. Thiếu nữ nghiêng đầu liếc y, hiển nhiên đã biết y Ä‘ang trá»™m nhìn mình, có Ä‘iá»u sắc mặt lại chẳng há» có chút khó chịu nà o hết.
Thiếu nữ mỉm cÆ°á»i, ngoảnh qua nhìn ca ca, rồi Ä‘á»™t nhiên xà xa xà xố má»™t trà ng những lá»i mà DÆ°Æ¡ng Lăng không hiểu. Gã thanh niên cÆ°á»ng tráng đó cÅ©ng dùng kiểu phát âm tÆ°Æ¡ng tá»± để trả lá»i. Thiếu nữ lắc đầu, nói vá»›i lão bản:
- Lão bản, ta tháºt rất muốn mua Ä‘Ã n của ông. Ở Kê Minh nà y, ngoà i ta ra e chẳng còn ai bá» ra nhiá»u tiá»n nhÆ° váºy để mua nó đâu. Thế nà y Ä‘i, mÆ°á»i lăm lạng, nếu được ta sẽ mua.
Lão già lại chép miệng, gáºt đầu:
- Thôi được, hà ng bán cho ngÆ°á»i biết hà ng. Nếu tiểu thÆ° đã nói váºy, lão đây Ä‘Ã nh bán cho cô váºy.
Thiếu nữ nghe xong khẽ cÆ°á»i, Ä‘Æ°a tay và o ngá»±c lấy ra má»™t cái túi nhá», rồi lấy từ trong đó ra má»™t viên trân châu. Nà ng đặt nó lên lòng bà n tay trắng nõn của mình, Ä‘Æ°a ra trÆ°á»›c mặt lão bản:
- Äược! Äây là viên Hòa Phổ châu thượng hạng, cho dù ở nÆ¡i hẻo lánh cÅ©ng đã đáng giá mÆ°á»i tám lạng bạc rồi. Ta dùng viên trân châu nà y đổi lấy cây Ä‘Ã n, ông không cần trả lại tiá»n thừa, Ä‘Æ°a thêm cho ta há»™p Ä‘Ã n nữa là được.
Thá»i đó mặc dầu cÅ©ng có và ng ròng bạc trắng, còn lÆ°u thông cả ngân phiếu Äại Minh, song lấy váºt đổi váºt vẫn rất thịnh hà nh trong dân gian, cho nên hà nh Ä‘á»™ng của thiếu nữ nà y cÅ©ng không có gì là kỳ quái. Lão già nháºn lấy hạt trân châu, Ä‘Æ°a ra ánh sáng mặt trá»i nheo mắt nhìn, thấy quả nhiên là má»™t viên trân châu thượng hạng. Vụ là m ăn nà y đúng là quá há»i.
Có Ä‘iá»u ... Lão già lại tham lam nhìn viên trân châu, âm thầm tÃnh toán: Kê Minh dù tấp náºp khách thÆ°Æ¡ng nam bắc, nhÆ°ng chẳng phải là má»™t nÆ¡i tốt để buôn bán nhạc cụ, mình đến đây mở tiệm đã mấy năm mà vẫn thÆ°á»ng lá»— nhiá»u lãi Ãt. Äây cÅ©ng là lúc mình Ä‘ang tÃnh dá»i tiệm đến Äại Äồng để là m ăn. GiỠđã cuối năm, viên trân châu nà y đến tay rồi thì còn phải nghÄ© cách bán Ä‘i. Mình không nháºn ra hai huynh muá»™i nà y, nên có thể chắc chắn há» không phải là dân bản địa, nghe khẩu âm nói chuyện vừa rồi giống nhÆ° là ngÆ°á»i quan ngoại, nói không chừng chỉ là tiện Ä‘Æ°á»ng ghé qua đây. Nếu cÆ°á»›p được viên trân châu nà y thì có lẽ sẽ bù được và o phần là m ăn thua lá»— má»™t chút.
NghÄ© đến đây lão già liá»n nổi lòng tham, thuáºn tay nhét viên trân châu và o trong ống tay áo, rồi lão cÆ°á»i ha hả nói:
- Tiểu thÆ°, ta chỉ giao dịch bằng tiá»n mặt, nếu cô tháºt sá»± muốn mua váºy hãy Ä‘Æ°a bạc đến đây Ä‘i.
Thiếu nữ nghe xong bÄ©u môi, nghÄ© tá»›i số bạc trong ngÆ°á»i không đủ, nà ng giáºm chân tức giáºn:
- Cái lão bản nhà ông! Rõ rà ng ta đã nhÆ°á»ng ông phần há»i, váºy mà còn muốn lấy cá»› nà y cá»› ná». Thôi, Ä‘em trả lại viên trân châu đây, ta không mua nữa.
Lão già chớp mắt gian xảo, là m ra vẻ kinh ngạc:
- Trân châu? Trân châu nà o? Cô đến cá»a tiệm của ta mua đồ chứ đâu phải đến bán đồ, ta nà o thấy trân châu gì của cô đâu?
- Cái gì?
Khuôn mặt thiếu nữ láºp tức Ä‘á» bừng, nà ng Ä‘áºp tay xuống quầy giáºn dữ mắng:
- Loại ngÆ°á»i nhÆ° ông sao chẳng có đạo đức gì hết váºy? Muốn gạt lấy trân châu của ta hả?
Gã ca ca kia của nà ng nghe thấy váºy liá»n giáºn đến tÃm mặt, hùng hổ vÆ°Æ¡n tay ra chụp lấy lão già gầy đét đó lôi mạnh từ trong quầy ra bên ngoà i, lá»›n tiếng chá»i:
- Con bà ngươi, dám gạt đồ của muội muội ta hả? Ngươi tưởng Mã Ngang ta là kẻ dễ bị ức hiếp lắm hay sao? Lão chó già , mau đưa viên trân châu ra đây.
Lão bản láºp tức căng há»ng bắt đầu la hét:
- CÆ°á»›p đánh ngÆ°á»i nè, bá»› hà ng xóm láng giá»ng, mau đến xem đây nà y … Lão VÆ°Æ¡ng ta là m ăn buôn bán trÆ°á»›c giá» luôn sòng phẳng, chÆ°a từng gian dối vá»›i ai bao giỠ… Bá»n ngÆ°á»i vùng khác đến nhà ức hiếp ngÆ°á»i ta đây nà y ...
Lão ta thấy DÆ°Æ¡ng Lăng ăn mặc kiểu ngÆ°á»i bản địa, mà thá»i đó tÆ° tưởng cục bá»™ còn nặng, cái kiểu “nói tình không nói lý†rất Ä‘iển hình. Do váºy lão nghÄ© la lá»›n nhÆ° váºy thì hà ng xóm láng giá»ng sẽ chạy đến, thêm và o đó, còn có ngÆ°á»i bản địa nà y ở đây là m chứng, hai kẻ ngoại địa chỉ còn cách ngáºm bồ hòn là m ngá»t, ôm háºn mà bá» Ä‘i thôi. Nếu vẫn không ăn thua thì lão còn có hai ngÆ°á»i con trai, chẳng lẽ lại e ngại hai ngÆ°á»i ngoại xứ hay sao?
Mấy lá»i la hét hà m hồ nà y cà ng khiến cho ngÆ°á»i thanh niên tá»± xÆ°ng là Mã Ngang kia thêm phẫn ná»™. Gã bừng bừng nổi giáºn, giÆ¡ tay lên bạt tai lão, miệng thì mắng:
- Lão chó già gian trá, tháºt là ép ngÆ°á»i quá đáng!
Lúc nà y tấm mà nh phÃa sau quầy được vén lên, má»™t gã Ä‘Ã n ông Ä‘á»™ bốn mÆ°Æ¡i, râu ria xồm xoà m xông ra. Vừa thấy cảnh nà y hắn liá»n rống to má»™t tiếng rồi vung quyá»n đánh mạnh, hung tợn quát:
- Thả cha ta ra! Thằng nhóc con từ đâu ra thế, dám đến táºn cá»a ức hiếp nhà há» VÆ°Æ¡ng ta!
Tên nà y xem ra cÅ©ng có mấy phần khà lá»±c nên quyá»n đánh ra khá mạnh mẽ. Mã Ngang nhìn thấy liá»n mỉm cÆ°á»i khinh miệt, vung tay ném bay lão già gầy đét nhÆ° con khỉ kia Ä‘i. Gã đứng nguyên tại chá»—, không thèm nhúc nhÃch, chỉ Ä‘Æ°a má»™t tay ra là đã giữ được nắm đấm của tên ná». Gã chầm cháºm siết năm ngón tay lại, tên đó bị gã bóp chặt lấy nắm tay, kêu lên ôi ối, Ä‘au Ä‘á»›n khuỵ xuống.
Mã Ngang cÆ°á»i lạnh lùng, bảo:
- Muốn cướp không sao? Chẳng lẽ chỉ có chút khà lực thế nà y?
Lão già kia khi nãy bị gã nắm áo tát cho hai cái, sau lại bị ném xuống đất, lúc nà y Ä‘ang chỉ tay và o Mã Ngang, la hét cà ng um sùm hÆ¡n. Có Ä‘iá»u lão má»›i la lên được có mấy tiếng thì Ä‘á»™t nhiên mặt mÅ©i Ä‘á» lên, hổn hển thở ồ ồ mấy tiếng, ngã gục tắt thở. Mã Ngang Ä‘ang giữ cổ tay con trai lão, vẫn còn muốn tá» uy phong. Lúc nà y láng giá»ng xung quanh đã nghe thấy tiếng mà kéo lại. Có ngÆ°á»i đỡ lão già kia dáºy, rồi bá»—ng la lá»›n:
- Vương Tam Nhi! Mau đến xem cha ngươi đi, ông cụ không xong rồi.
Mã Ngang quay đầu nhìn, thì thấy khuôn mặt của lão chủ cá»a tiệm tham tiá»n kia đã xám ngoét, còn lão thì má»m oặt nằm trong lòng ngÆ°á»i ta, không Ä‘á»™ng Ä‘áºy chút nà o. Gã thầm kinh hãi, không tá»± chủ mà buông tay ra.
Gã con trai tên gá»i VÆ°Æ¡ng Tam Nhi đó vá»™i vã lao qua ôm lấy lão già , Ä‘Æ°a tay lên mÅ©i lão sá» thá», nhÆ°ng lão đã tắt thở. Hắn láºp tức gà o lên Ä‘au xót, nÆ°á»›c mắt nÆ°á»›c mÅ©i chảy ròng ròng, kêu khóc:
- Cha ơi, thương cho cha từng nà y tuổi đầu rồi mà còn bị tên khốn kia đánh chết, cha ơi ...
Lúc nà y ở cá»a sau lại xuất hiện thêm ngÆ°á»i tuổi cÅ©ng tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng gã kia, theo sau là má»™t tốp Ä‘Ã n bà trẻ con, xem ra Ä‘á»u là ngÆ°á»i nhà há» VÆ°Æ¡ng. Bá»n há» nghe thấy tiếng ồn à o nên chạy ra. Mã Ngang ban đầu vẫn cho rằng cả nhà nà y chỉ Ä‘ang lừa bịp giả chết, nên cÆ°á»i khẩy không nói gì. Äến khi thấy đám con cháu vây quanh cha, ông bá»n há» khóc mãi, sắc mặt gã không khá»i biến đổi hẳn, trong lòng cÅ©ng bắt đầu cảm thấy sợ hãi.
Gã lặng lẽ kéo tay áo muá»™i muá»™i, Ä‘Æ°a mắt ra hiệu cho nà ng, đồng thá»i định Ä‘Æ°a nà ng Ä‘i khá»i. NhÆ°ng đám ngÆ°á»i nhà há» VÆ°Æ¡ng nà o chịu bá» qua, láºp tức đứng cả lên vây lại, còn la hét ầm Ä©, xô xô đẩy đẩy hai ngÆ°á»i. Trong đám lá»™n xá»™n có ngÆ°á»i chạy ra ngoà i gá»i hai nha sai Ä‘i tuần đến. Nghe nói có vụ án đánh chết ngÆ°á»i, hai nha sai đó cÅ©ng không dám thá» Æ¡, vá»™i chạy theo và o trong tiệm, lá»›n tiếng quát:
- Hung thủ giết ngÆ°á»i Ä‘ang ở đâu?
Kê Minh nguyên là từ trạm nâng lên thà nh, nhÆ°ng chÆ°a thể xem là má»™t toà huyện thà nh được. NhÆ°ng vì nÆ¡i đây địa thế quân sá»± trá»ng yếu, thêm và o đó lại là cá»a khẩu quan trá»ng để các khách thÆ°Æ¡ng trung chuyển hà ng hoá, tiá»n thuế rất dồi dà o, do váºy cÆ¡ quan huyện lị cÅ©ng đã được thiết láºp ở đây để cai trị và quản lý trong phạm vi mấy chục dặm xung quanh. Có Ä‘iá»u huyện nà y tÆ°Æ¡ng đối nhá», huyện lệnh cÅ©ng chỉ là quan Tòng thất phẩm.
Mã Ngang thấy quan sai đến, mà gã thì chẳng có cái gan giết quan tạo phản nên không dám lỗ mãng nữa. Con trai của lão bản tiệm nhạc cụ chỉ và o gã, tố cáo:
- ChÃnh là hắn, chÃnh là tên cÆ°á»›p đã giết cha tôi.
Mã Ngang chống chế một cách yếu ớt:
- Không phải tại ta. Lão bản nà y đã lá»›n tuổi, đã thế còn giấu Ä‘i viên trân châu của em gái ta, bị ta vạch trần nên vừa xấu hổ vừa tức giáºn ngất Ä‘i. Sau đó thì lão bị khà huyết công tâm mà chết. Có can hệ gì tá»›i ta chứ?
Là m gì có chuyện tá»™i phạm sát nhân nói má»™t câu “ngÆ°á»i chết không phải do ta giết†thì sẽ được thả Ä‘i ngay! Hai tay nha sai đó chẳng thèm đếm xỉa đến những gì gã nói. Má»™t tên lôi từ sau lÆ°ng ra má»™t sợi dây xÃch nhá», tròng và o cổ gã, sau đó thì áp vai, kẹp tay, trói chặt gã lại. Tên còn lại nắm chặt cán Ä‘ao bên hông, chỉ cần gã dám phản kháng thì chắc chắn sẽ cho má»™t nhát bay đầu.
Trói chặt Mã Ngang lại xong, gã nha sai liá»n kéo sợi dây xÃch, quát:
- Có gì muốn nói thì Ä‘i mà giải thÃch vá»›i Huyện thái gia, Ä‘i! Gia quyến lão VÆ°Æ¡ng chá»› nên khóc nữa, hãy mang cha các ngÆ°Æ¡i đến nha môn rồi trình bà y! Các vị láng giá»ng, phiá»n các vị hãy cùng Ä‘i là m chứng má»™t chút!
Thiếu nữ ná» lo lắng đến Ä‘á»™ nÆ°á»›c mắt lÆ°ng tròng, mắt thấy ca ca nà ng bị trói dẫn Ä‘i, nà ng vá»™i Ä‘Æ°a tay chỉ vá» phÃa DÆ°Æ¡ng Lăng nãy giá» vẫn thá» Æ¡ bà ng quan, nà i nỉ:
- Ca ca của ta không giết ngÆ°á»i! ThÆ° sinh nà y vẫn luôn ở đây, hắn có thể là m chứng.
Äứng cạnh đó chứng kiến sá»± việc suốt từ đầu chà cuối, hiển nhiên DÆ°Æ¡ng Lăng hiểu rõ: gã Mã Ngang nà y mặc dù trẻ tuổi nóng nảy, nhÆ°ng lão già đó giấu diếm đồ váºt của ngÆ°á»i ta, cÅ©ng xem nhÆ° ăn cÆ°á»›p. Nhìn tình huống ban nãy mà phán Ä‘oán thì có lẽ lão già mang bệnh tim mạch hay áp huyết cao gì đó rồi. Lão bị Mã Ngang đánh chá»i nên vừa tức vừa hoảng, tâm tình bị kÃch Ä‘á»™ng, kết quả là chôm được viên trân châu thì lại mất luôn cả cái mạng.
Tay nha sai Ä‘ang nắm chuôi Ä‘ao nghe thế, tuy đã bÆ°á»›c ra khá»i cá»a tiệm rồi nhÆ°ng vá»™i quay trở và o, cÆ°á»i vá», bảo:
- Nếu đã thế, váºy cÅ©ng má»i vị nà y Ä‘i cùng bá»n ta vá» là m chứng.
Thấy thiếu nữ xinh đẹp đó khóc lóc sầu thảm, vẻ mặt van nà i, DÆ°Æ¡ng Lăng chợt má»m lòng, bèn gáºt đầu. Má»™t hà ng ngÆ°á»i nối Ä‘uôi nhau Ä‘i đến cá»a huyện nha. Äứa cháu lá»›n nhà há» VÆ°Æ¡ng vá»™i và ng đánh trống kêu oan, Huyện thái gia Mẫn Văn Kiến vá»™i vã khoác áo thăng Ä‘Æ°á»ng nghe án.
Chá»› có thấy huyện lệnh thất phẩm trong phim trong kịch thÆ°á»ng là các vị quan thấp bé, bất kỳ ai cÅ©ng có thể đè bẹp dà bá»n há» bằng má»™t ngón tay mà lầm. Tháºt ra quyá»n lá»±c của huyện lệnh so vá»›i bà thÆ° huyện ủy thá»i hiện đại lá»›n hÆ¡n rất nhiá»u. Ông ta có thể má»™t mình kiêm nhiệm đến mấy chức vụ nhÆ° trưởng phòng công thÆ°Æ¡ng, phòng tà i chÃnh, phòng thuế vụ, rồi chánh án, trưởng công an huyện v. v...
Vị Mẫn huyện lệnh nà y không giống vá»›i đại Ä‘a số các văn quan xuất thân tiến sÄ©, cá» nhân. Ông ta nguyên là tÆ°á»›ng quân du kÃch trong Ä‘á»™i quân biên phòng, bởi vị trà địa lý đặc biệt của Kê Minh nên ông được phái đến đây để quản cả chuyện văn lẫn chuyện võ.
DÆ°Æ¡ng Lăng thấy Huyện thái gia là má»™t ngÆ°á»i mặt Ä‘en, râu quai nón ráºm thì rất bất ngá». Vị Huyện thái gia xuất thân là quan võ nà y đã ngồi ở chức quan văn được hai năm, Ãt nhiá»u cÅ©ng biết quy củ, nên vừa nghe nói DÆ°Æ¡ng Lăng là tú tà i liá»n kêu ngÆ°á»i dá»n chá»— cho y ngồi, miá»…n lá»…, rồi lên công Ä‘Æ°á»ng nghe án.
Ông ta vừa nhìn đã nháºn ra đôi huynh muá»™i nà y không phải là những kẻ qua Ä‘Æ°á»ng, mà là công tá», tiểu thÆ° của Dịch thừa Mã đại nhân má»›i nháºm chức ngà y hôm qua. Dịch thừa cÅ©ng có thể xem là quan viên chịu sá»± quản lý của Huyện thái gia, nhÆ°ng vì Kê Minh là từ trạm nâng cấp lên thà nh, thủ hạ của sở Dịch thừa ở đây trên dÆ°á»›i trăm ngÆ°á»i, hÆ¡n nữa lại thuá»™c vá» hệ thống quân dịch, thà nh ra trên thá»±c tế Dịch thừa đại nhân lại ngang cấp vá»›i Mẫn huyện lệnh.
Tối hôm qua Mẫn huyện lệnh còn dá»± yến tiệc của Mã dịch thừa, trong bữa tiệc có gặp đôi công tá» tiểu thÆ° nà y, nên cÅ©ng có ý muốn giúp gỡ tá»™i cho bá»n há». Tuy váºy, đánh chết ngÆ°á»i không phải là chuyện nhá», mặc dù đã lục ra được viên trân châu ở trên tá» thi, chứng thá»±c việc lão kia cÆ°á»›p đồ ngÆ°á»i khác, nhÆ°ng lão già ấy chết ở hiện trÆ°á»ng cÅ©ng là sá»± tháºt. Bắt Mẫn huyện lệnh Ä‘i vung Ä‘ao chém ngÆ°á»i thì còn đạt chuẩn, chứ còn bảo ông ta Ä‘i xỠán thì … NgÆ°á»i ta còn chÆ°a thuá»™c luáºt Äại Minh cÆ¡ mà .
Tà i sản của chickcannibal
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của chickcannibal
24-03-2011, 04:51 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Dec 2010
Äến từ: TNUT
Bà i gởi: 151
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 6 ngà y
Thanks: 572
Thanked 3,471 Times in 116 Posts
Ngược vá» thá»i Minh
Quyển 1 – Khói lá»a suốt ba tháng
ChÆ°Æ¡ng 9 - Nhà có vợ hiá»n.
Tác giả : Nguyệt Quan
Dịch: TheJoker
Biên dịch: vo_vong
Biên táºp: Ba_Van
Hiệu Ä‘Ãnh: TroiOi
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Kết quả, đứng trÆ°á»›c công Ä‘Æ°á»ng DÆ°Æ¡ng Lăng đã nói những gì mình thấy, chứng thá»±c rằng Mã Ngang Ä‘Ãch xác chÆ°a há» nặng tay vá»›i ông chủ há» VÆ°Æ¡ng.
Già trẻ lá»›n bé nhà há» VÆ°Æ¡ng bèn quỳ sụp xuống khóc lóc thê thảm, kêu gà o kể lể rằng bình thÆ°á»ng thân thể cha, ông bá»n há» mạnh khoẻ nhÆ° thế nà o, rồi chắc chắn là đã bị Mã Ngang hà nh hung mà chết ra là m sao, khiến cho vị Huyện thái gia từng trải chiến trÆ°á»ng nà y phải vò đầu bứt tóc, ngồi ở bên trên mà đôi mắt nhá» trợn tròn, không nghÄ© ra được chủ ý gì.
Ngồi phÃa sau má»™t chiếc bà n thấp mặt bên công Ä‘Æ°á»ng là Hoà ng huyện thừa. Nhiệm vụ của huyện thừa là phụ tá cho huyện lệnh, có thể nói là không việc gì trong huyện mà không thể há»i tá»›i. NhÆ°ng theo thông lệ, để tránh hiá»m nghi lấn quyá»n, huyện thừa chỉ tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng vá»›i huyện lệnh dá»± bị, bình thÆ°á»ng giống nhÆ° má»™t ông tượng gá»— ở trong miếu, không bà y tá» thái Ä‘á»™ vá»›i bất cứ chuyện gì.
Vị Hoà ng huyện thừa nà y lại là văn nhân, mà thá»i đó trá»ng văn khinh võ, thế nên ông ta vốn rất xem thÆ°á»ng cái vị Huyện thái gia xuất thân nhà binh nà y, cho nên luôn ở bên cạnh đóng vai Từ Thứ (1). HÆ¡n nữa Mẫn huyện lệnh cÅ©ng sá»›m đã quen coi ông ta nhÆ° không tồn tại, thế nên cÅ©ng tuyệt nhiên chẳng há»i ý vá» bất cứ chuyện gì.
Äang lúc Mẫn huyện lệnh ngồi bứt râu không biết là m thế nà o, má»™t bá»™ đầu bÆ°á»›c đến nói nhá» và o tai hắn mấy câu. Hắn phất ống tay áo, lá»›n tiếng nói:
- Tạm thá»i bắt giữ Mã Ngang, thi thể sẽ do ngá»— tác (ngÆ°á»i là m nghá» khám nghiệm tá» thi, thá»i nay là nhân viên pháp y) trông giữ. Những ngÆ°á»i khác hãy vá» nhà trÆ°á»›c Ä‘i, chá» cho bổn quan khám nghiệm xong sẽ tiếp tục định án.
Mã Ngang bị Ä‘Æ°a và o trong đại lao. Má»i ngÆ°á»i sau khi để lại danh tÃnh, chá»— ở xong thì Ä‘á»u được má»i vá». DÆ°Æ¡ng Lăng cÅ©ng đứng dáºy cáo từ Mẫn huyện lệnh, rá»i khá»i công Ä‘Æ°á»ng.
Mã tiểu thÆ° vá»™i bÆ°á»›c Ä‘uổi theo, hÆ¡i nhún ngÆ°á»i nói:
- Äa tạ DÆ°Æ¡ng tú tà i đã vì huynh trưởng tôi mà nói rõ sá»± tháºt.
NgÆ°á»i con gái nà y quả tháºt là hoa nhÆ°á»ng nguyệt thẹn, trong công Ä‘Æ°á»ng không rét nhÆ° ở bên ngoà i nên khuôn mặt lạnh cóng của nà ng đã khôi phục lại vẻ má»m mại và lá»™ng lẫy, trắng nõn mịn mà ng nhÆ° ngá»c quý, dung mạo xinh tÆ°Æ¡i lại cà ng thêm Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i.
DÆ°Æ¡ng Lăng nghe nà ng gá»i mình là tú tà i, không khá»i nghÄ© đến mấy gã hủ nho nghèo kiết xác, cảm thấy rất không thoải mải, bèn cÆ°á»i ha hả đáp:
- Tôi cÅ©ng chỉ chiếu theo sá»± tháºt mà trình bà y. Ban nãy trên phố thấy Mã tiểu thÆ° rất có phong thái của nữ trung hà o kiệt, hà tất phải trịnh trá»ng gá»i tú tà i gì gì đó, cứ gá»i thẳng tên tôi là được.
Mã tiểu thÆ° gượng cÆ°á»i nói:
- Váºy, xin Ä‘a tạ DÆ°Æ¡ng công tá». Tá»›i lúc xét xá» lại sẽ còn phải phiá»n DÆ°Æ¡ng công tá» là m chứng tiếp váºy.
Äang nói đến đó, từ ngoà i cổng chợt có má»™t viên quan tuổi trạc ngÅ© tuần, dÆ°á»›i cằm Ä‘Ãnh ba chòm râu vá»™i vá»™i và ng và ng bÆ°á»›c và o.
Mẫn huyện lệnh lúc nà y đã hạ lệnh bãi Ä‘Æ°á»ng nhÆ°ng chÆ°a Ä‘i khá»i, thấy viên quan ná» bÆ°á»›c và o bèn láºp tức bÆ°á»›c tá»›i nghênh đón:
- Mã đại nhân, ngà i tới đúng lúc lắm! Chuyện nà y thực khiến cho huynh đệ nhức đầu, ngà i xem là m sao cho tốt đây?
Hắn là ngÆ°á»i thẳng ruá»™t ngá»±a, cÅ©ng may mà Mã đại nhân còn cÆ¡ trà má»™t chút. Nháºn thấy trên công Ä‘Æ°á»ng ngoà i Mẫn huyện lệnh và con gái của mình ra còn có má»™t ngÆ°á»i thanh niên lạ mặt, trong lòng Mã dịch thừa cảm thấy hÆ¡i e ngại, không dám Ä‘á» cáºp đến vụ án.
Thấy con gái là m lá»… vá»›i mình, lão chỉ khoát tay rồi nhìn DÆ°Æ¡ng Lăng nghi hoặc há»i:
- Vị nà y là …
Mã tiểu thư vội giới thiệu:
- Phụ thân, vị tú tà i nà y tên là DÆ°Æ¡ng Lăng. Con cùng ca ca Ä‘i mua sắm lá»… váºt mừng sinh nháºt mẫu thân, lão chủ tiệm đó gạt lấy trân châu của con, kết quả bị ca ca mắng cho hổ thẹn tức tối mà chết. May nhá» có DÆ°Æ¡ng công tỠđây vì nghÄ©a nói sá»± tháºt, là m chứng giúp ca ca, thế nên ca ca má»›i chÆ°a bị định tá»™i vì những lá»i nói phiến diện của đối phÆ°Æ¡ng. Ngà y mai ra công Ä‘Æ°á»ng sẽ lại phải là m phiá»n DÆ°Æ¡ng công tá» nữa.
Mã dịch thừa nghe xong liá»n vá»™i và ng chắp tay cảm tạ, hai bên khách sáo má»™t phen.
Mẫn huyện lệnh vốn là ngÆ°á»i nóng tÃnh, không thể nhịn được nữa, bèn nói:
- Mã đại nhân, không phải là huynh đệ không muốn giúp ngà i. Nhà há» VÆ°Æ¡ng đó ngÆ°á»i đông thế mạnh, lại còn có hÆ°Æ¡ng thân láng giá»ng ra là m chứng giúp, trăm miệng má»™t lá»i. Mặc dù có lá»i chứng của DÆ°Æ¡ng tú tà i, nhÆ°ng đây là má»™t vụ án mạng, huynh đệ không dám tùy tiện thả ngÆ°á»i đâu.
Mắt thấy vị Huyện thái gia nà y có cá tÃnh nhÆ° váºy, DÆ°Æ¡ng Lăng không khá»i phì cÆ°á»i, lại thấy hai ngÆ°á»i muốn nói mấy câu mà mình không tiện nghe, y bèn vá»™i chắp tay cáo từ. Mã tiểu thÆ° là ngÆ°á»i rất thông minh, thấy vẻ lắc đầu phì cÆ°á»i của y, cảm thấy dÆ°á»ng nhÆ° y đã có phÆ°Æ¡ng cách sẵn trong lòng. Hôm qua trong tiệc rượu nà ng đã gặp qua Mẫn huyện lệnh. Giống nhÆ° cha nà ng, lão ta cÅ©ng xuất thân từ quân nhân, không được má»m dẻo, khéo léo. Biết đâu vị DÆ°Æ¡ng tú tà i nà y đã có biện pháp cứu ngÆ°á»i, dẫu gì thì những kẻ Ä‘á»c sách chắc hẳn Ä‘á»u đã Ä‘á»c qua luáºt Äại Minh.
NghÄ© đến đây Mã tiểu thÆ° vá»™i Ä‘uổi theo y, dịu dà ng há»i:
- DÆ°Æ¡ng công tá», nhìn thần sắc huynh, dÆ°á»ng nhÆ° đã nghÄ© ra cách cứu ca ca tôi rồi phải không?
Vừa nghe Mã tiểu thÆ° há»i nhÆ° váºy, Mẫn huyện lệnh và Mã dịch thừa Ä‘á»u bất giác chấn Ä‘á»™ng, bốn con mắt Ä‘á»u dồn vá» DÆ°Æ¡ng Lăng.
Y giáºt nảy mình, vá»™i và ng xua tay nói:
- Äâu có, đâu có! Tại hạ chỉ là má»™t nhân chứng, là m sao có thể qua mặt Huyện thái gia mà bà y mÆ°u tÃnh kế chứ?
Hai vị Mẫn, Mã nghe thế liá»n cảm thấy vô cùng thất vá»ng, ai dè Mã tiểu thÆ° lại hết sức lanh trÃ, láºp tức há»i dồn:
- Nói váºy là không phải DÆ°Æ¡ng công tá» không có biện pháp, mà chỉ vì thân pháºn không tiện can dá»± và o vụ án thôi Æ°?
DÆ°Æ¡ng Lăng chỉ cần nói má»™t câu là mình không có biện pháp nà o, lúc đó sẽ có thể láºp tức rá»i Ä‘i, quay vá» tiếp tục kiếm tìm phÆ°Æ¡ng pháp là m già u thá»i cổ đại, sắm cho Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng má»™t phần di sản háºu hÄ©nh, rồi sau đó thì trở vỠâm tà o địa phủ tiếp tục quáºy cho NgÆ°u Äầu, Mã Diện phải nhức đầu. NhÆ°ng ở trÆ°á»›c mặt má»™t tiểu mỹ nhân thánh khiết nhÆ° Ä‘oá phù dung trên mặt nÆ°á»›c thế nà y, có ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nà o lại tá»± nháºn mình là vô năng được chứ?
Bị nà ng ta khÃch, DÆ°Æ¡ng Lăng buá»™t miệng:
- Äúng váºy, tại hạ chỉ là má»™t gã tú tà i, do ngẫu nhiên nên má»›i là m nhân chứng cho chuyện nà y mà thôi. Nếu nhÆ° tại hạ lại ra mặt khoa tay múa chân xét án thay cho Huyện thái gia, váºy chẳng phải đã vượt quá thân pháºn hay sao?
Mã tiểu thÆ° nở má»™t nụ cÆ°á»i rạng rỡ, chợt uyển chuyển quỳ sụp, vái DÆ°Æ¡ng Lăng năn nỉ:
- DÆ°Æ¡ng công tá»! Ca ca tôi mặc dù là ngÆ°á»i hÆ¡i lá»— mãng, nhÆ°ng quyết sẽ không phải là kẻ ác xấu xa. Chủ tiệm há» VÆ°Æ¡ng đó thấy lợi quên nghÄ©a mà chết, giá» lại đòi ca ca tôi phải Ä‘á»n mạng cho lão ta, DÆ°Æ¡ng công tá» có thể nhẫn tâm mà đứng nhìn hay sao chứ?
Huyện tôn đại nhân và gia phụ Ä‘á»u xuất thân võ biá»n, tÃnh tình bá»™c trá»±c, vá» mặt pháp luáºt chỉ biết sÆ¡ sÆ¡. DÆ°Æ¡ng công tỠđã thông hiểu luáºt pháp, sao có thể thấy chết mà không cứu?
Thánh nhân có câu: "Äá»c sách thánh hiá»n để mà là m gì?" Chỉ có "đảm Ä‘Æ°Æ¡ng" mà thôi. Khi gặp chuyện chỉ nói có hổ thẹn hay không hổ thẹn, mà không há»i sẽ có há»a gì hay không. Nếu biết rõ là chuyện bất công, nhÆ°ng lại tìm cá»› lảng tránh không chủ trì chánh nghÄ©a, ấy gá»i là vô sỉ. DÆ°Æ¡ng công tá» nghÄ© sao?
DÆ°Æ¡ng Lăng cứng miệng á khẩu, không ngá» tiểu cô nÆ°Æ¡ng nà y mồm miệng lại lanh lợi nhÆ° váºy. Y không khá»i xấu hổ, má»™t mặt vá»™i lục lá»i ký ức dung hợp từ hai kiếp lại xem có thể nghÄ© ra được má»™t và i biện pháp dá»±a và o luáºt Äại Minh và cách phán quyết vụ án ở háºu thế để giúp Mã Ngang hay không, má»™t mặt bÆ°á»›c tá»›i đỡ nà ng ta dáºy, cất tiếng:
- Xin Mã tiểu thÆ° hãy mau đứng dáºy. Theo tôi thấy, e rằng bản thân chủ tiệm há» VÆ°Æ¡ng đã mang bệnh từ trÆ°á»›c. Mặc dù lệnh huynh có đẩy ngã lão ấy, nhÆ°ng tuyệt đối sẽ không đến mức khiến lão phải chết. Tuy nhiên, hiện giá» tinh thần má»i ngÆ°á»i trong nhà há» VÆ°Æ¡ng Ä‘á»u Ä‘ang rất cao, trăm miệng má»™t lá»i, ngÆ°á»i thì đã chết ở đó, lệnh huynh lại quả thá»±c có đụng và o ngÆ°á»i lão, nà o có thể biện bạch rõ rà ng có tá»™i hay vô tá»™i dá»… dà ng nhÆ° váºy được? Dù cho tôi có chút ý kiến, cÅ©ng chÆ°a chắc sẽ cứu được hắn.
Thá»i đại nà y nam nữ thụ thụ bất thân. Cho dù không muốn nháºn đại lá»… của nà ng ta, muốn đỡ nà ng ta dáºy, y cÅ©ng chỉ được Ä‘Æ°a tay ra dấu, giữ khoảng cách má»™t thÆ°á»›c, lúc ấy đối phÆ°Æ¡ng sẽ thuáºn theo dấu hiệu mà đứng lên. Giống nhÆ° là ngÆ°á»i tinh thông Cá»u DÆ°Æ¡ng Thần Công váºy, có thể ở xa cả trượng mà phát công đả thÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i.
Tuy biết những quy củ nà y, nhÆ°ng DÆ°Æ¡ng Lăng vẫn theo thói quen ứng xá» của thá»i hiện đại, cứ bÆ°á»›c lên đỡ lấy cánh tay của Mã tiểu thÆ° nâng nà ng dáºy. Cầm cánh tay má»m mại của nà ng, khuôn mặt mịn mà ng đáng yêu lại ở ngay trÆ°á»›c mặt, tháºm chà y còn ngá»i được mùi thÆ¡m nhÆ° hoa tá»a ra từ trên ngÆ°á»i nà ng, ngạt ngà o hÆ¡n hẳn lúc nà ng cưỡi ngá»±a lÆ°á»›t qua.
Trong lòng Mã tiểu thÆ° ngượng ngáºp không thôi, thầm nhủ: "Trông hắn ra vẻ nhân tà i, không ngá» cÅ©ng háo sắc nhÆ° váºy, thừa cÆ¡ khinh bạc mình." Mã dịch thừa cÅ©ng cảm thấy hắn trá»±c tiếp đỡ con gái mình lên nhÆ° váºy là hÆ¡i lá»— mãng, nhÆ°ng lúc nà y Ä‘ang cần cứu con ra khá»i ngục, lão lại chỉ có Ä‘á»™c má»™t đứa con trai nà y, nếu có phải dùng con gái để đổi lấy con trai mình lão cÅ©ng sẽ chịu.
Cho nên lão vỠnhư không thấy, vẫn bước đến nhỠvả:
- Có chủ ý gì xin công tá» nói ra nghe thá». Không giấu DÆ°Æ¡ng công tá», Mẫn huyện lệnh và ta Ä‘á»u vốn là quân nhân, mấy cái luáºt pháp nà y... E hèm, nếu nhÆ° công tá» có biện pháp gì thì đừng ngại nói ra xem sao. Cho dù có hiệu quả hay không, Mã má»— Ä‘á»u xin ghi nhá»› đại ân của công tá».
Lúc nà y DÆ°Æ¡ng Lăng đã cưỡi trên lÆ°ng cá»p, khó mà trèo xuống được. Y liếc nhìn sang Mẫn huyện lệnh, ra vẻ khó khăn.
Vị huyện thái gia nà y như trút được gánh nặng, rất "rộng lượng" khoát tay nói:
- Äúng đúng đúng! Bá»n ngÆ°á»i Ä‘á»c sách các ngÆ°Æ¡i có lắm chủ ý, có biện pháp tốt gì thì cứ việc kể ra. Ta Ä‘au đầu nhất là phải thăng Ä‘Æ°á»ng xỠán. Phải chi ở bên dÆ°á»›i là bá»n Thát Äát thì ta đã vung đại Ä‘ao lên ngay rồi. Phiá»n là phiá»n ở chá»— ông nói ông có lý, bà nói bà có lý, nghe tá»›i nghe lui thì chỉ có má»—i lão gia ta là vô lý, thá»±c sá»± chẳng cách nà o phán cho bá»n hỠđược má»™t cái lý. Äến ná»—i bây giá» vừa nghe thấy tiếng trống đánh bên ngoà i công Ä‘Æ°á»ng thôi là trống ngá»±c ta cÅ©ng Ä‘áºp thình thịch theo rồi.
- Việc nà y… việc nà y…,
Dương Lăng nói:
- ThÆ°á»ng có câu: biết ngÆ°á»i biết ta má»›i có thể trăm tráºn trăm thắng. Toà n bá»™ quá trình xảy ra vụ án tôi Ä‘á»u đã táºn mắt chứng kiến, không cần phải nói thêm gì. Có Ä‘iá»u, tình tiết của vụ án lại táºp trung và o việc ông chủ quán bị đánh chết hay do già yếu mà chết. Vì váºy… trÆ°á»›c hết phải hiểu được toà n diện xem trÆ°á»›c giỠông lão đó đã có bệnh táºt gì gì hay chÆ°a, sau đó má»›i tìm sÆ¡ hở để có thể rÅ© bá» hết má»i trách nhiệm, lấp luôn miệng bá»n há» lại, khiến cho bá»n há» không thể nói gì được nữa.
- Hay!
Mẫn huyện lệnh vá»— tay lá»›n tiếng khen khiến DÆ°Æ¡ng Lăng giáºt cả mình.
Mã dịch thừa cÅ©ng thÃch chà xoa tay lia lịa nói:
- DÆ°Æ¡ng công tá» quả nhiên tà i giá»i, lão phu chỉ biết lo lắng mà không thể ngang nhiên mà cứu con mình ra khá»i ngục, nghe cáºu nói nhÆ° váºy, dÆ°á»ng nhÆ° cách nà y rất ổn đó. Con ta đã không đánh ngÆ°á»i, cái lão già gì đó kia khẳng định là đã có bệnh từ trÆ°á»›c. Mẫn đại nhân à , chuyện nà y vẫn phải phiá»n ngà i phái ngÆ°á»i tìm hiểu cho rõ rồi.
Mẫn huyện lệnh liên thanh đồng ý:
- Äược được được, không thà nh vấn Ä‘á»! Tháºt đúng là kẻ Ä‘á»c sách, lão Mẫn ta cứ Ä‘au đầu mãi vá» chuyện nà y, vừa nghe ngÆ°Æ¡i nói liá»n thấy rất có lý. Vẫn là kẻ Ä‘á»c sách thâm Ä‘á»™c, ha ha ha… À không, phải là … là kẻ Ä‘á»c sách thông minh.
DÆ°Æ¡ng Lăng thầm kêu xấu hổ. Chẳng qua vì cấp bách nên y má»›i Ä‘Æ°a ra cái "kế trì hoãn" khi còn là m công tác giải quyết bồi thÆ°á»ng bảo hiểm lúc trÆ°á»›c mà thôi. Cả thế giá»›i Ä‘á»u biết ngà nh bảo hiểm ở Trung Quốc nổi tiếng là : "Ký hợp đồng thì dá»… còn đòi bồi thÆ°á»ng thì khó". Các Ä‘iá»u khoản nhiá»u và rối rắm đến ná»—i có thể khiến cho má»™t ngÆ°á»i tốt nghiệp thạc sỹ phải cảm thấy mình là thằng mù chữ. Những đòi há»i vá» chứng cá»› liên quan nhiá»u đến Ä‘á»™ có thể khiến cho má»™t ngÆ°á»i kiên nhẫn nhất cÅ©ng phải phát cuồng. Hiện giá» chẳng qua là y lấy dao mổ trâu để giết gà mà thôi.
Có Ä‘iá»u khi thấy ánh mắt dịu dà ng chứa đầy sá»± hâm má»™ của Mã tiểu thÆ°, cho dù là DÆ°Æ¡ng Lăng cÅ©ng không khá»i cảm thấy có chút phởn phÆ¡, khoái chÃ.
Khi DÆ°Æ¡ng Lăng trở vá» nhà thì tuyết đã phủ trắng xóa. Tuyết bay rợp trá»i lại khiến cho không khà ấm hÆ¡n; bông tuyết rÆ¡i rÆ¡i bám đầy lên ngÆ°á»i y.
Ấu NÆ°Æ¡ng đã vá» nhà , Ä‘ang đứng ở trÆ°á»›c cá»a ngóng trông y trở vá». Nhìn thấy bóng y từ xa xa, nà ng liá»n chạy à o đến. Trông thấy nà ng, DÆ°Æ¡ng Lăng chợt cảm thấy ấm lòng, đồng thá»i lại có chút chá»™t dạ. Buổi sáng khi Ấu NÆ°Æ¡ng ra ngoà i Ä‘i là m, mình đã nói là sẽ ở nhà chăm chỉ Ä‘á»c sách, rốt cuá»™c lại bị nà ng bắt ngay tại tráºn thế nà y. Nếu mà nà ng mở lá»i trách móc, quả thá»±c DÆ°Æ¡ng Lăng vẫn có chút sợ nà ng.
Không ngỠẤu NÆ°Æ¡ng lại chẳng há» Ä‘á» cáºp gì vá» chuyện y không ở nhà , chỉ rất vui vẻ dìu y và o nhà , phủi tuyết trên ngÆ°á»i y rồi ân cần nói:
- Tướng công, chà ng vỠnhà rồi. Thiếp đã là m cơm xong, đang lo không biết phải đi đâu để tìm chà ng đó.
Dương Lăng xấu hổ đáp:
- Ừm, vốn ta định ở nhà an tâm Ä‘á»c sách, song... À, cái nà y... chợt nhá»› ra có má»™t đồng niên (ngÆ°á»i thi Ä‘á»— đồng khóa) ở đây, cho nên ta Ä‘i thăm hắn má»™t chút.
Ấu NÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i, nói:
- TÆ°á»›ng công là đà n ông, không thể thiếu được mấy chuyện giao tiếp nhÆ° váºy, Ấu NÆ°Æ¡ng hiểu mà . Äúng rồi, hôm nay Ấu NÆ°Æ¡ng ở tiệm may là m công, má»™t buổi sáng đã may được mÆ°á»i chiếc áo, kiếm được mÆ°á»i văn tiá»n láºn đó. Tiệm may nà y nháºn vụ là m ăn bên trại ngá»±a ở sở Dịch Thừa. Có hÆ¡n trăm dịch sứ (phu trạm, ngÆ°á»i Ä‘Æ°a thÆ°) ở đó, bá»n há» bôn ba tứ xứ quanh năm suốt tháng nên y phục hay hÆ° rách lắm. Việc là m ăn của tiệm rất được, không ngá» và o thà nh là m công hóa ra cÅ©ng tốt tháºt.
DÆ°Æ¡ng Lăng nhìn nà ng mặt mà y rạng rỡ, hà o hứng kể chuyện đến Ä‘á» bừng cả mặt, không kìm nổi bẹo nhẹ má nà ng má»™t cái, cÆ°á»i ha hả nói:
- Ấu NÆ°Æ¡ng tháºt giá»i, Ä‘á»u tại bệnh của ta mà liên luỵ đến nà ng. Nhìn thấy nà ng đáng thÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy, tháºt là m cho ta rất là đau xót.
Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng bất chợt bị Ä‘á»™ng tác thân máºt của y là m cho sững ngÆ°á»i, khuôn mặt láºp tức Ä‘á» lá»±ng. Nà ng e lệ cúi đầu, bẽn lẽn nói:
- TÆ°á»›ng công, chúng mình là phu thê. Vốn phải trá»n Ä‘á»i bên nhau, đồng cam cá»™ng khổ mà .
DÆ°Æ¡ng Lăng nghe váºy, trong lòng xúc Ä‘á»™ng, không ká»m được bèn kéo nà ng ôm chầm và o lòng, vuốt nhẹ mái tóc má»m mại của nà ng. Lần đầu thân máºt vá»›i y nhÆ° váºy, Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng ở trong lồng ngá»±c tình lang mà không khá»i ngất ngây, lòng trà n đầy thoả mãn và hạnh phúc.
Má»™t hồi lâu sau Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng má»›i khẽ đẩy y ra, sắc mặt á»ng hồng, không dám nhìn y, chỉ cúi đầu vân vê dây lÆ°ng, ngượng nghịu nói:
- Tướng công, đồ ăn đang nóng, chà ng hãy mau ngồi xuống để thiếp xới cơm cho.
CÆ¡m canh dẫu rằng đạm bạc, nhÆ°ng so vá»›i khi ở vùng núi thì đã khá hÆ¡n rất nhiá»u. HÆ¡n nữa ông chủ xưởng dầu còn tặng cho há» má»™t chút dầu thô để nấu ăn. Mặc dù không tháºt quen vá»›i mùi vị của loại dầu nà y, nhÆ°ng DÆ°Æ¡ng Lăng vẫn ăn nhiá»u hÆ¡n được má»™t chút.
Nhìn sức ăn của y má»—i ngà y má»™t tăng, Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng cảm thấy vui hÆ¡n bao giá» hết, khuôn mặt rạng ngá»i hạnh phúc. Ä‚n cÆ¡m xong, Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng thu dá»n bát Ä‘Å©a, buá»™c tạp dá» bắt đầu rá»a bát.
DÆ°Æ¡ng Lăng cảm thấy mình tháºt đã biến thà nh má»™t kẻ vô dụng, có cÅ©ng nhÆ° không. Y muốn đến bên cạnh giúp nà ng rá»a bát Ä‘Ä©a, không ngá» Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng lại kinh ngạc kêu ầm lên, quở trách:
- Äá»i nà o lại có Ä‘Ã n ông là m mấy việc nà y? TÆ°á»›ng công, chà ng cứ ngồi đó Ä‘i, việc nà y là việc của phụ nữ ngÆ°á»i ta mà !
--------------
(1) Từ Thứ (tá»± Nguyên Trá»±c): má»™t quân sÆ° tà i ba của LÆ°u Bị. Do bị ép buá»™c phải đầu quân cho Tà o Tháo, nên trong thá»i gian là m quan cho Nguỵ, ông không hỠđóng góp gì nhiá»u cho Tà o Tháo vá» mặt quân sá»±.
Tà i sản của chickcannibal
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của chickcannibal
Từ khóa được google tìm thấy
*********** , 4vn nguoc ve thoi minh , àäàìàñ , áàëëîâ , áàëòèéñêèé , àâòîçàï÷àñòè , àâòîìèð , åâðîñïîðò , âèäåî , áèàòëîí , àêöèÿ , àíãëèéñêèé , äîìàøíèé , ãîòèêà , áîóëèíã , àóäèîêíèãè , äóøåâûå , áüÿíêà , đóa nhan tam vệ , çàäàíèÿ , çàùèòå , çíàêîìñòâ , doc nguoc ve thoi minh , êàäåòñòâî , ëàçàðåâ , êàìèí , êèòàéñêèé , êîìïüþòåð , êîðáèíà , èðêóòñê , îäåæäû , íàòàëè , ïåðååçä , ïåðåâîäîâ , ìåðëåí , ïèäîðû , ïîãîäà , ïîòòåð , ìóðàò , ïðèêîë , lac ve thoi minh , ñåêñà , ñàéòîâ , ngouc ve thoi minh 4vn , ngucoc ve thoi minh4vn , nguoc ve minh chieu 208 , nguoc ve thoi duong , nguoc ve thoi minh , nguoc ve thoi minh 104 , nguoc ve thoi minh 4eu , nguoc ve thoi minh 4vn , nguoc ve thoi minh 4vn\ , nguoc ve thoi minh full , nguoc ve thoi minh- 4vn , nguoc ve trieu minh 4vn , nguoc-ve-thoi-minh 4vn , nguocvethoiminh , nguyệt quan , nguyệt quan) , nguyet quan chuong 125 , ñîâåòñêèé , ñïåöîäåæäà , ñïîðò , ñïîðòèâíûå , ñïðàâî÷íèê , nuoc ve thoi minh 4vn , òåàòð , òåëåôîííûé , òàíöû , õðåíîâûé , òðåòüÿêîâñêàÿ , pham nhan tu tien , quan trà sữa ngược , ran khong lo , sat than , tac gia nguyet quan , tac gia nguyet sinh , trở vá» thá»i minh , trinh ngon khanh 4vn , tro ve thoi minh , vu dong can khon , ýðîòèêà , ðåôåðàòè , ðîëèêè