Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du
Tác giả: Thần Kiếm
Chương 6 : Bạo Tuyết đế quốc
Dịch giả: chantinhyeu
Biên : mts86vt
Nguồn: Tàng Thư Viện
Ngũ Ngục Thần đỉnh đang ở giữa không trung, miệng đỉnh phun ra một luồng khí trong suốt, nó hút toàn bộ số dược liệu chồng chất như núi trong tiểu viện vào miệng đỉnh.
Bề ngoài Ngũ Ngục Thần đỉnh này tuy không lớn nhưng sau khi Hoàng Long đẩy vào bên trong một đại trận không gian, bên trong đã hình thành một không gian còn lớn hơn so với cái này tiểu viện này đến vài lần.
Sau khi hút hết số dược liệu vào, Hoàng Long mới vung hai tay lên. Ngũ Ngục Thần đỉnh vững vàng rơi xuống mặt tiểu viện, tiếp theo, Hoàng Long đứng ở trước thần đỉnh, vận chuyển tiên thiên chân khí trong cơ thể, sau đó đánh vào thần đỉnh. Một âm thanh trầm lắng không ngừng truyền ra.
Hiện tại Hoàng Long tu luyện còn yếu, chân khí rất thấp, cho nên chỉ có thể dùng loại phương pháp phí sức này để thúc đẩy đại trận bên trong Ngũ Ngục Thần đỉnh không ngừng nghiền nát đi số dược liệu này, rồi phân chia lựa chọn, phối hợp tỉ lệ, sau đó lại thông qua tiên thiên chân hỏa phối hợp với đại trận khống chế chân hỏa trong thần đỉnh để luyện hóa thành đan dược.
Một lúc sau, Hoàng Long di chuyển quanh thần đỉnh ngày càng nhanh, cuối cùng chỉ còn thấy một cái thân ảnh mơ hồ và từng đợt âm thanh nặng nề như tiếng trống không ngừng vang lên dữ dội.
Cuối cùng, như một tiếng sấm vang lên. Thần đỉnh bắn lên từ mặt đất, Hoàng Long hướng về không trung há miệng phun ra từng luồng tiên thiên chân hỏa vào thần đỉnh.
Theo chân hỏa luyện hóa, dần dần, một mùi hương mê người của đan dược tràn ra từ thần đỉnh và tản ra khắp các góc tiểu viện. May mà trước khi luyện đan Hoàng Long đã đặt một tiểu trận tại tiểu viện nên mùi đan dược không có phát tán ra ngoài viện, hơn nữa bên ngoài nghe không được âm thanh trong tiểu viện, bằng không thì chỉ sợ tiểu viện của Hoàng Long hiện tại đã chật kín người.
Không lâu sau, thần đỉnh rung lên liên hồi, từ miệng đỉnh nương theo một trận hương khí rồi tỏa ra một luồng ánh sáng an tường.
Hoàng Long thấy thế thì vui vẻ, lần lượt lấy ra hai bình ngọc rồi hứng lấy "Ích khí đan" cùng "Trúc cơ đan" đã được nhả ra từ thần đỉnh.
Lập tức, Hoàng Long lấy một viên Ích Khí đan nhỏ như ngon tay nuốt vào. Đan dược vào miệng thì lập tức hóa thành một dòng nước ấm lưu chuyển toàn thân, như ngựa hoang thoát cương không ngừng xuyên vào kỳ kinh bát mạch, mười hai chính kinh, tứ chi bách hải. Hoàng Long thấy thế vội vàng ngồi xuống, vận khởi "Thủy Hỏa Nguyên Long quyết" không ngừng thu nạp nguyên khí được đan dược hóa thành trong cơ thể.
Tức khắc, quanh người Hoàng Long xuất hiện một luồng sương mù màu trắng như ẩn hiện bao quanh.
Mỗi khi vận chuyển một chu thiên, Hoàng Long chỉ cảm thấy gân mạch toàn thân bành trướng không ít, trong đan điền tràn đầy chân khí khiến toàn thân dễ chịu. Hoàng Long dần dần chìm đắm vào một loại cảnh giới không minh.
Thủy Hỏa Nguyên Long quyết chính là Kim Long pháp quyết mà Hoàng Long tu luyện ở kiếp trước. Khi tu luyện đến mức cao nhất có thể tiến hóa đến thể Hỗn độn nguyên long, quả thực nó cực kỳ lợi hại, khi đó cả tiên thiên linh bảo thượng phẩm cũng khó mà làm mình bị thương được.
Vốn Hoàng Long cho rằng kiếp này vì thân thể người nên vô pháp tu luyện "Thủy Hỏa Nguyên Long quyết", nhưng không ngờ hiện tại lại có thể tu luyện đến tầng thứ nhất "Giác Long chi cảnh" rồi.
Khi Hoàng Long tỉnh dậy thì trời đã tối, Hoàng Long thở dài một hơi rồi đứng lên, giương mắt nhìn quanh, chỉ cảm thấy tất cả trước mắt hình như cũng trở nên khác xa. Làm cho Hoàng Long kinh hỉ nhất chính là tại đêm khuya mình có thể nhìn thấy rõ ràng được tất cả cảnh vật ở bên ngoài cách trăm mét.
Hoàng Long tâm thần niệm một cái, tiên thiên chân khí trong đan trong nháy mắt lưu chuyển nhanh hơn trước không chỉ gấp đôi.
Một ngày tu luyện có thể bằng một tháng khổ tu so với trước đây!
-Nhị thiếu gia, nhị thiếu gia.
Lúc này, bên ngoài vang lên một tiếng gọi đầy lo lắng của Lăng Chí.
Vốn hắn nghe theo lệnh của Hoàng Long canh giữ ở ngoại viện, không cho bất kì kẻ nào đi vào, thế nhưng vừa rồi tỳ nữ Hoàng Mai bên cạnh Triệu Dung qua đây nói với hắn phu nhân gọi nhị thiếu gia qua phòng khách, Lăng Chí chỉ đành lớn tiếng gọi Hoàng Long. Nhưng không nghĩ tới bên trong tiểu viện lại không có phản ứng gì, hơn nữa khi hắn định vào thì tiểu viện dường như có một bức tường khí vô hình ngăn cản hắn lại. Làm cho hắn kinh hãi hơn chính là bằng vào thực lực đấu khí tu vi chiến sĩ cấp bảy của hắn lại không hề có biện pháp.
Đầu tiên là Hoàng Long bảo mình mua một số lượng lớn dược liệu và quặng sắt, sau đó lại bảo mình canh giữ ở bên ngoài viện, hiện tại bên trong tiểu viện Hoàng Long lại không có phản ứng gì, hơn nữa tiểu viện xuất hiện hiện tượng quái dị làm cho Lăng Chí càng nghĩ càng bất an, cuối cùng bảo tỳ nữ Hoàng Mai đi bẩm báo cho lão gia cùng phu nhân.
Đợi đến lúc Hoàng Long thu lại tiểu trận trong viện rồi đi ra, Lăng Chí đã gấp đến độ đầu đầy mồ hôi.
Lăng Chí đang gấp đến độ như kiến bò chảo nóng thì đột nhiên thấy Hoàng Long từ tiểu viện đi ra, không khỏi ngẩn người, tiếp đó vui vẻ, bật thốt lên:
-Nhị thiếu gia, rốt cuộc cậu cũng ra rồi!
-Cậu không có chuyện gì chứ?
Hoàng Long mỉm cười:
-Ta à? Ta có thể có chuyện gì.
Lăng Chí nhìn bộ dạng của nhị thiếu gia chỉ có sáu tuổi trước mắt, đích xác không giống như là có chuyện gì, trong lòng mới buông lỏng, thầm thở dài một hơi.
Không có việc gì là tốt rồi, không có việc gì là tốt rồi, nếu như thiên tài nhị thiếu gia của Hoàng gia tương lai khẳng định có thể trở thành thánh vực cường giả mà bị xảy ra chuyện gì, vậy chỉ sợ mình cũng sẽ không sống được.
-Ơ, nhị thiếu gia, quặng sắt và dược liệu đâu cả rồi?
Lăng Chí an lòng rồi liếc mắt nhìn khắp tiểu viện thấy trên mặt đất trống không, không khỏi nghi hoặc hỏi.
Hoàng Long mỉm cười:
-Sau này ngươi sẽ hiểu.
Lăng Chí thấy thế cũng không hỏi nhiều, dù sao thì nhị thiếu gia này từ nhỏ tại trong mắt mọi người trên dưới Hoàng gia vẫn rất thần bí như vậy, ngay cả lão gia cùng phu nhân cũng rất ít hỏi đến chuyện của hắn thì càng không tới phiên tiểu hộ vệ Hoàng gia như hắn quản làm gì, vừa rồi hắn cũng chỉ là nhịn không được nghi hoặc mới hỏi đại thôi, nhưng sau đó hắn lại thấy một góc tiểu viện có thêm cái lư hương năm chân.
Tại Hằng Nguyên đại lục, bên trong phòng của quý tộc hoặc hoàng thất thông thường cũng hay đặt lư hương để làm cho phòng thơm mát mùi hương, nhưng hiện tại lại đặt ở tiểu viện thì để làm gì?
Trong lòng lại thấy khó hiểu, hắn muốn mở miệng định hỏi nhưng vẫn cố nhịn xuống.
Lúc này, từ xa truyền đến một loạt tiếng bước chân gấp gáp, hai người nhìn lại thấy một đám người, trong đó đi đầu chính là Triệu Dung.
Triệu Dung vốn bảo tỳ nữ Hoàng Mai qua gọi con trai mình tới phòng khách có việc, nhưng không nghĩ tới người thì không gọi được, tỳ nữ Hoàng Mai trở về lại nói tiểu viện của nhị thiếu gia xảy ra chuyện kỳ quái gì không vào được, lo lắng con trai gặp chuyện không may, Triệu Dung vội vội vàng vàng mang theo một số người chạy qua đây.
Tới khi đến gần tiểu viện Hoàng Long, thấy được con trai bình yên vô sự thì Triệu Dung mới thở dài một hơi.
-Long nhi, qua mấy ngày nữa là đại thọ tám mươi của ngoại công, từ trước đến giờ con chưa thấy qua ngoại công, cho nên mẹ muốn mang con đi thăm ngoại công, hơn nữa ngoại công mấy năm nay vẫn muốn được nhìn con một lần.
Sau khi xác nhận con trai không có việc gì, Triệu Dung mới nói đến chuyện lúc trước sai tỳ nữ Hoàng Mai qua đây gọi Hoàng Long.
Lúc này Hoàng Long mới biết mẫu thân gọi mình là có chuyện gì, thì ra là muốn dẫn mình qua Triệu gia mừng thọ cho ngoại công.
Triệu gia là đại gia tộc ở Bạo Tuyết đế quốc, kể ra cũng là một trong mấy đại gia tộc số một số hai trên Hằng Nguyên đại lục. Tổ chức đại thọ tám mươi cho Triệu Dương gia chủ Triệu gia tức ngoại công của Hoàng Long, tràng diện náo nhiệt như bậc này Hoàng Long có thể tưởng tượng được, chỉ sợ đến lúc đó ngay cả đại đế của Bạo Tuyết đế quốc cũng sẽ phái sứ giả đến tặng quà mừng thôi.
Ban đầu Hoàng Long là không muốn đi, hắn mới vừa luyện chế được Ích Khí đan nên đang muốn nỗ lực tu luyện để đề thăng thực lực, nhưng thấy ánh mắt đầy mong đợi của mẫu thân thì trong lòng mềm xuống, cuối cùng gật đầu nói :
-Vâng, mẫu thân.
Trên mặt Triệu Dung hiện lên dáng tươi cười, nhịn không được ôm lấy con trai hôn một cái, cười nói:
-Mẹ biết Long nhi rất nghe lời mà.
Làm hại "bộ mặt già" của Hoàng Long nhăn nhíu.
Khi Triệu Dung rời khỏi tiểu viện Hoàng Long, thấy trong góc tiểu viện đặt một cái lư hương năm chân, cũng thấy khó hiểu mới hỏi:
-Long Nhi, cái lư hương kia đăt ở tiểu viện làm gì thế?
Hoàng Long không biết giải thích thế nào, may mà Triệu Dung cũng không hỏi nhiều.
Đợi Triệu Dung rời khỏi Hoàng Long mới vẫy hai tay một cái, chỉ thấy Ngũ Ngục Thần đỉnh không ngừng nhỏ đi, cuối cùng thu lại nhỏ như một cái nhẫn, sau đó năm chân uốn lại và biến thành một cái nhẫn. Hoàng Long đeo nó lên ngón giữa tay trai, nếu như không nhìn kỹ, người khác chỉ tưởng đó là một cái nhẫn bình thường thôi.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du
Tác giả: Thần Kiếm
Chương 7: Thần Tích
Dịch giả: chantinhyeu
Biên : mts86vt
Nguồn: Tàng Thư Viện
Hoàng Long luyện chế Trúc Cơ đan thì người được hưởng lợi đầu tiên chính là đệ đệ Hoàng Lượng và muội muội Hoàng Dịch.
Chỉ là Hoàng Long không nghĩ đến sau khi ăn xong Trúc Cơ đan, cả hai liền hỏi: “Nhị ca, đây là kẹo gì, bán ở đâu? Ăn thật ngon a, ta cũng muốn đi mua.”
Toát mồ hôi, hóa ra linh đan mà bản thân cực khổ luyện chế, lại bị hai tiểu tử này cho thành kẹo bán ở ngoài phố, trên đời này nếu có loại kẹo này thật, chỉ sợ những quầy hàng làm đồ ăn vặt sẽ trở nên giàu có trên đại lục.
Hoàng Long khuyên bảo hết nước hết cái, cuối cùng mới vất vả làm hai tiểu tử này tin tưởng loại đồ vật này người khác không có bán, hơn nữa không thể ăn nhiều, ăn nhiều sẽ bị đau bụng.
Tuy nhiên, trước khi rời đi, hai đứa vẫn không ngừng chậc lưỡi, đối với mùi vị của Trúc Cơ đan vẫn lưu luyến không thôi.
Bởi vì ba ngày sau mới khởi hành đi Triệu Gia tại Bạo Tuyết đế quốc để mừng thọ ngoại công, nên trong ba ngày đó Hoàng Long vẫn tiếp tục tu luyện tại tiểu viện của mình.
Trong khi tu luyện, Hoàng Long cho Lăng Chí đi mua về một nhóm dược liệu, để luyện chế một lọ đan dược chữa thương “ Hồi Xuân đan.”
Bất quá, từ đầu đến giờ để luyện chế ba bình "Ích Khí đan", "Trúc Cơ đan", "Hồi Xuân đan" và Ngũ Ngục Thần Đỉnh cũng đã lên tới gần nghìn kim tệ, đem tiền tiêu vặt mấy năm tích góp của Hoàng Long tiêu hết.
Gần nghìn kim tệ đối với bình dân là con số rất lớn, nếu tiếp tục luyện đan như vậy, cho dù Hoàng Long là Hoàng Gia nhị thiếu gia, cũng không chịu nổi tiêu hao, chung quy lại không thể thường xuyên đưa tay đòi tiền phụ mẫu? Hơn nữa sau khi đạt tới cảnh giới Luyện Khí Hóa Thần sẽ yêu cầu luyện chế “Hoàn Thần đan”, dược liệu để luyện chế còn quý báu hơn, giá cả so với “Ích Khí đan” này nhiều hơn tới mười lần, một lọ hơn mười, hai mươi hạt , riêng về yêu cầu dược liệu, chỉ sợ cũng vào khoảng một vạn kim tệ.
Sống không biết bao nhiêu vạn năm, Hoàng Long không ngờ lại bị tiền tài làm cho buồn phiền.
Kiếp trước động phủ của bản thân trên Nhị Tiên Sơn, trong vòng trăm vạn dặm có từng mảng từng mảng, vạn năm dược liệu, tiên chi linh quả nhiều vô kể, lại không ngờ đến bây giờ vì luyện chế một ít cấp thấp “Ích Khí đan”, “Hoàn Thần đan”, vì không có dược liệu mà buồn bực.
“Xem ra, đầu tiên phải kiếm một ít kim tệ mới được.” Sau khi Hoàng Long ý thức được tầm quan trọng của tiền tài, liền nảy sinh cái ý nghĩ này.
Làm thế nào để kiếm tiền đây? Sau khi Hoàng Long vắt óc suy nghĩ, cuối cùng quyết định luyện khí.
Tại Hằng Nguyên đại lục,
một cái cực phẩm ma pháp trượng được khảm Thánh giai ma hạch, ma pháp trượng như vậy thậm chí có thể bán được trăm vạn kim tệ. Mà mấy ngày hôm trước Âu Lai Nhĩ đưa cho hắn ma pháp trượng được khảm cửu giai ma hạch, giá trị thị trường khoảng mười vạn kim tệ.
Ngay lập tức, Hoàng Long liền nghiên cứu ma pháp trượng cùng đấu khí vũ khí của thế giới này.
Hoàng Long phát hiện, ma pháp trượng mặc kệ là được khảm vào ma hạch phẩm giai nào, cũng có chỗ tương đồng là tăng lên ma lực của ma pháp sư, chỉ là bất đồng ma hạch phẩm giai , thì tỷ lệ tăng lên cũng bất đồng, ví dụ như một cái ma pháp trượng được khảm vào thất giai ma hạch, có thể tăng lên ba thành ma lực của thất cấp ma pháp sư, mà một cái ma pháp trượng được khảm vào bát giai ma hạch, lại có thể tăng lên bảy thành ma lực.
Đương nhiên, ma pháp trượng có bát giai ma hạch đối với thất cấp ma pháp sư mà nói, có thể tăng lên bảy thành ma lực, thế nhưng đối với bát cấp ma pháp sư, cũng chỉ tăng có ba thành, tức là ma pháp trượng cùng giai đối với ma pháp sư cùng cấp, ma lực tăng lên đều là ba thành.
Mà đấu khí vũ khí cũng tăng lên như vậy.
Có phát hiện này, tiếp theo, việc luyện khí liền trở nên dễ dàng hơn.
Tăng lên ma lực cùng đấu khí? Cái này đơn giản, chỉ cần lúc luyện khí, dùng mấy khối linh thạch khắc vào vài cái Tụ Linh trận đơn giản là được.
Không có linh thạch, nhưng mà có thể thay thế bằng ngọc thạch, tuy là hiệu quả kém hơn một chút.
Khi kiện pháp bảo thứ nhất là ma pháp kiếm từ trong Ngũ Ngục Thần Đỉnh ra lò, Hoàng Long cầm ma pháp kiếm trong tay rồi độn thổ độn tới vùng ngoại ô Vương thành để thử một chút uy lực của nó.
Nhìn phía trước trăm mét có một cái hố to mấy mét, Hoàng Long nhẹ gật đầu, mặc dù là do ngọc thạch nên không đạt được uy lực như mong muốn, thế nhưng cũng coi như là không tồi, theo Hoàng Long phỏng đoán, thanh ma pháp kiếm này đối với chiến sĩ và ma pháp sư từ Thánh vực trở xuống đều có hiệu quả tăng lên khoảng chừng năm thành ma lực hoặc đấu khí.
Tức là từ Thánh vực trở xuống, cấp nào cũng vậy, đều không như đấu khí vũ khí hoặc ma pháp trượng khác, bị đẳng cấp ma hạch hạn chế.
Pháp bảo dạng ma pháp kiếm đã xong, như vật việc tiếp theo là làm sao để bán lấy tiền.
Sau nhiều lần suy nghĩ, Hoàng Long quyết định mang đi đấu giá hội tiến hành bán đấu giá.
Dù sao, đấu giá hội phiền phức ít hơn, hơn nữa dễ dàng tuyên truyền, thông qua đấu giá năng cao giá trị.
Ở bên trong hậu viện đấu giá hội của Kiều Trì gia tộc, Ngải Đắc đang quyết toán lợi nhuận của đấu giá hội trong tháng, khẽ nhíu mày, trong mấy tháng này đấu giá hội không có trân phẩm nào hấp dẫn ánh mắt người mua, lợi nhuận quá thấp, hắn thân là đại chủ quản cũng sợ không tránh được gia chủ trách phạt.
Ngải Đắc xoa xoa huyệt thái dương, có chút đau đầu. Đột nhiên sau lưng truyền đến một tiếng ho làm Ngải Đắc lại càng hoảng sợ, xoay người đứng lên quát: “Ai?”
Là một cái bát cấp chiến sĩ, lại để cho người ta vô thanh vô tức đi đến sau lưng, không khỏi làm Ngải Đắc đổ mồ hôi lạnh.
Chỉ thấy một bóng người toàn thân bao phủ một tầng bạch sắc khí vụ đứng sau lưng hắn vài mét, không thấy rõ khuôn mặt, chỉ đoán được người tới không cao, hình như là một Ải nhân.
Thích khách Ải Nhân tộc? Trong đầu Ngải Đắc xẹt qua ý niệm này, thế nhưng lập tức lắc đầu, đối phương chắc hẳn không phải là thích khách, nếu không dựa vào thủ đoạn im lặng không một tiếng động đến sau lưng hắn, chỉ sợ hắn đã không đứng ở chỗ này mở miệng nói.
:Không cần khẩn trương, ta tới nơi này là muốn đem thanh ma pháp kiếm đến đấu giá hội của ngươi tiến hành đấu giá.” Bên trong lớp sương trắng, một âm thanh trầm thấp truyền ra, tiếp theo Ngải Đắc thấy một thanh trọng kiếm trống rỗng hiện ra trong tay người tới.
Không gian giới chỉ?
Tại Hằng Nguyên đại lục, không gian giới chỉ rất khó luyện chế, có tiền cũng không mua được, quý tộc bình thường cũng không thể đeo, không gian giới chỉ là một loại thân phận tượng trưng, Ngải Đắc phán đoán người tới thân phận không thấp.
Hoàng Long cũng không nói lời vô ích, cánh tay vung lên, ma pháp kiếm bay tới trước mặt đối phương nói: “Ngươi tự mình thử uy lực của chuôi ma pháp kiếm này, rồi đánh giá một chút giá trị của nó.”
Ngải Đắc cầm lấy ma pháp kiếm, làm cho hắn nghi hoặc là trên ma pháp kiếm không thấy ma hạch gia trì ma lực hoặc đề cao uy lực đấu khí, cũng chỉ là thanh kiếm bình thường mà thôi.
Đây thật sự là một chuôi ma pháp kiếm?
Tuy nhiên hắn vẫn làm theo lời đối phương, thôi động đấu khí trong cơ thể rồi chém ra một kiếm tới mặt đất trên tiểu viện. Đột nhiên, điều làm cho hắn không dự liệu được chính là đã vạch ra một đạo kiếm khí dài hơn hơn mười thước, một tiếng nổ vang dội vang lên, chỉ thấy nơi mà kiếm khí đi qua đều bị chém tan tành.
Trong viện, trên mặt đất có một vết rách rộng mấy mét, nhìn mà thấy giật mình.
Ngải Đắc ngẩn ngơ, nhìn vết rách kinh khủng trên mặt đất, lại nhìn chuôi ma pháp kiếm có vẻ ngoài như một thanh trọng kiếm bình thường trong tay, vừa rồi một kiếm, là hắn chém ra?
Làm sao có thể? Hắn vừa rồi chỉ sử dụng năm thành đấu khí, chắc chắn không thể tạo thành lực phá hoại như thế. Cho dù hắn dùng một kích toàn lực cũng không có khả năng.
Cổ họng Ngải Đắc nhúc nhích.
Lúc này, thanh âm của Hoàng Long truyền đến: “Thánh vực trở xuống, mặc kệ là cường giả cấp bậc nào sử dụng, uy lực tăng lên đều là năm thành, ma pháp sư và chiến sĩ đều có thể sử dụng.”
Cái gì? ! Ngải Đắc kinh ngạc nhìn thanh trọng kiếm trong tay, nhất thời dại ra, ý tứ của đối phương là hiệu quả tăng lên với cửu cấp cường giả là như nhau.
Năm thành! Ma pháp trượng khảm vào cửu giai ma hạch cũng chỉ gia tăng ba thành ma lực của cửu cấp ma pháp sư, thế nhưng cái thanh trọng kiếm này, lại có thể tăng lên năm thành.
Ngải Đắc không cách nào giữ được bình tĩnh, nếu quả thật giống như lời đối phương nói, này đại biểu cho cái gì?
Hắn đã có thể tưởng tượng được khi bản thân mang thanh trọng kiếm này đi đấu giá, sẽ có bao nhiêu gia tộc điên cuồng cạnh tranh.
Tại lịch sử tạo khí của Hằng Nguyên đại lục, thanh trọng kiếm này có thể được gọi là “Thần tich” cũng không quá đáng.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du
Tác giả: Thần Kiếm
Chương 8: Thần Vực cường giả?
Dịch giả: chantinhyeu
Biên : mts86vt
Nguồn: Tàng Thư Viện
- Cái gì! Dưới Thánh Vực gia trì có thể tăng thêm năm thành uy lực!
- Cho dù là thất cấp, bát cấp hay là cửu cấp đều là như vậy?
- Ma pháp sư hoặc chiến sĩ đều có thể sử dụng ma pháp kiếm!
- Cây ma pháp kiếm này sử dụng vật liệu vậy chỉ có quặng sắt, không có tài liệu từ ma thú?
Một hòn đá làm khơi dậy ngàn con sóng, thông tin Kiều Trì gia tộc đấu giá sẽ bán đấu giá một thanh kiếm mà cường giả dưới thánh vực khi sử dụng đều có thể thêm vào năm thành sức mạnh ngay ngày hôm ấy liền truyền khắp các ngõ ngách trong toàn bộ Lục Thông vương quốc.
Không chỉ có như vậy, còn với tốc độ kinh khủng hướng về phía các thành phố khác ngoài Lục Thông vương quốc truyền ra, ngày tiếp theo, vốn là Lục Thông vương quốc một ít thành phố lớn quanh vương thành, tiếp theo là Lục Thông vương quốc các thành thị lớn nhỏ khác.
Hai ngày sau đó, đã truyền khắp hơn ba mươi thành thị lớn nhỏ của Lục Thông vương quốc.
Nhưng mà, cái này cũng chưa tính là xong, ba ngày sau, ngay cả một số vương quốc, công quốc xung quanh Lục Thông vương quốc cũng đều nghe được tin tức này, sau cùng, cách xa Lục Thông vương quốc trăm vạn dặm ngũ Đại Đế quốc hoàng thất cũng biết tới.
Trong khoảng thời gian ngắn, vương thành của Lục Thông vương quốc biến thành tiêu điểm của toàn bộ Hằng Nguyên Đại Lục.
Mà một trong tứ đại gia tộc của Lục Thông vương quốc là Kiều Trì gia tộc càng trở thành đối tượng được bàn luận nhiều nhất.
Hằng Nguyên Đại Lục cường giả vi tôn, ai lại không muốn có được một thanh cực phẩm vũ khí để thể hiện thực lực của chính mình, tại thế giới này, tiền tài đối với cường giả mà nói chỉ là vật ngoài thân, một thanh vũ khí cực phẩm mới quan trọng.
Trọng kiếm “Vô Phong” mà Hoàng Long ủy thác Kiều Trì gia tộc đấu giá đã khiến cho không ít thánh vực cường giả của Hằng Nguyên Đại Lục cảm thấy hứng thú.
Mặc dù Kiều Trì gia tộc đấu giá tuyên truyền thanh ma pháp kiếm này chỉ tăng cường năm thành uy lực đối với người sử dụng là cường giả dưới thánh vực nhưng mà thanh kiếm này lại không phải sử dụng tài liệu từ ma thú mà lại dùng quặng sắt chế tạo thành, chỉ cần cái này cũng đã đủ để hấp dẫn sự hiếu kỳ của không ít thánh vực.
Trong phủ viện của Kiều Trì gia tộc.
Ai Á Kiều Trì nhìn Ngả Đắc ở trước mặt, hỏi:
- Ngươi nói đối phương ủy thác ngươi bán đấu giá thanh kiếm này xong liền biến mất ngay trước mắt ngươi?
Ngả Đắc cung kính:
- Đúng vậy thưa gia chủ đại nhân.
Nghĩ đến tình cảnh quỷ dị lúc đó linh hồn hắn tự nhiên run lên, người thần bí kia vậy mà lại đột nhiên biến mất, không đem một bát cấp cường giả như hắn đặt trong mắt, phải nói là chầm chậm chìm vào lòng đất rồi biến mất, mặt đất nơi người đó biến mất cùng với lúc trước không có một chút biến hóa, nếu không phải tay còn cầm kiếm thì hắn còn nghĩ tất cả đều là mộng!
Hắn chưa từng nghe nói qua tại Hằng Nguyên Đại Lục cường giả có người có thể xuyên qua lòng đất để đi? Cho dù là thánh vực cường giả cũng không có khả năng đó!
Chẳng lẽ là thần vực cường giả trong truyền thuyết? Ngả Đắc trên trán đổ mồ hôi lạnh.
Nghe thủ hạ miêu tả lại tình hình lúc đó, Ai Á lặng im suy nghĩ, sau đó cẩn thận cầm lấy thanh ma pháp kiếm ở trước mặt mà người thần bí kia muốn gia tộc của hắn bán đấu giá.
Lúc đầu nghe thủ hạ thông báo hắn cũng không tin, nhưng sau khi chính tay hắn thử uy lực của thanh kiếm này mới thật sự tin là thật.
Bên trong gian phòng thoáng cái liền im lặng.
Gia chủ cầm kiếm suy nghĩ, Ngả Đắc cung kính đứng một bên không dám mở miệng.
- Ngươi không nhìn rõ hình dáng của đối phương?
Ai Á hai mắt chăm chú.
- Đúng vậy, quanh người đối phương bao phủ một lớp sương mù màu trắng, không cách nào thấy rõ.
Ngả Đắc vội vàng đáp, sau đó kể lại tường tận những gì nhìn được lúc đó.
- Vóc người thấp bé, chẳng lẽ là thần tượng sư của Ải Nhân tộc?
Ai Á lẩm bẩm, sau đó nói:
- Nhưng mà Ải Nhân tộc đã hơn 200 năm không có xuất hiện thần tượng sư.
- Nếu không phải thần tượng sư của Ải Nhân tộc, vậy đó là ai?
Ngả Đắc cẩn thận hỏi:
- Gia chủ đại nhân, ngài nói đối phương có thể là thần vực cường giả trong truyền thuyết hay không?
Nói đến cuối vẫn có chút chần chờ, dù sao thần vực cường giả là nhân vật trong truyền thuyết, trăm năm khó gặp.
Thần vực là ngọn núi cao mà toàn bộ cường giả của Hằng Nguyên Đại Lục đều phải nghểnh cổ lên nhìn, cho dù là Đại Đế của ngũ Đại Đế quốc tại trước mặt thần vực cường giả cũng phải cung kính hành lễ.
Ai Á do dự một chút rồi nói:
- Rất khó nói, tuy nhiên ít nhất đối phương cũng là một thánh vực.
Sau đó sắc mặt ngưng trọng nói:
- Một tháng sau cử hành bán đấu giá, lúc đối phương quay trở lại ngươi nhất định phải tỏ thái độ cung kính rồi báo cáo lại cho ta.
- Vâng, gia chủ đại nhân.
Ngả Đắc cung kính nói, thực ra không cần Ai Á dặn bảo hắn cũng biết lần sau nhìn thấy thần bí cường giả thì cần phải dùng thái độ thế nào rồi.
Vốn dựa theo ý định ban đầu của Ai Á là sẽ bán đấu giá sau hai tháng tuyên truyền, nhưng đối phương yêu cầu bán sau một tháng nên bọn họ cũng phải làm theo.
Chẳng qua Ai Á bọn họ dù thế nào cũng không nghĩ được thần bí cường giả trong mắt họ lại là một đứa bé sáu tuổi, càng không thể ngờ được đối phương muốn bán đấu giá tại một tháng sau cũng chỉ vì thiếu tiền dùng.
Lúc Ai Á và Ngả Đắc đối thoại thì Hoàng Long đang tại tiểu viện của mình nuốt ăn một viên Ích Khí đan rồi dùng “Thủy Hỏa Nguyên Long Bí Quyết” không ngừng thu nạp nguyên khí trong cơ thể do linh đan biến thành.
Trong đan điền, tiên thiên chân khí bốc hơi cuồn cuộn.
Từng đoàn thiên địa linh khí theo thiên địa cùng nhau mà đến.
Ngay cả việc tất cả vương thành của Lục Thông vương quốc sôi trào do thanh kiếm mà chính mình ủy thác Kiều Trì gia tộc bán đấu giá cũng không biết.
Ngày thứ hai, khi tỳ nữ bên cạnh mẫu thân là Hoàng Mai tới báo đã đến lúc xuất phát đi tới Triệu gia tại Bạo Tuyết đế quốc thì Hoàng Long mới bắt đầu từ tiểu viện bước ra.
Nhưng mà mới vừa đi tới phòng khách liền nghe được mẫu thân Triệu Dung cùng với phụ thân Hoàng Hùng mới từ quân doanh trở về đang nghị luận gì đó, cẩn thận lắng nghe mới biết được dĩ nhiên là có quan hệ tới thanh ma pháp kiếm mình luyện chế.
- Nhạc phụ đại nhân đại thọ tám mươi tuổi, nếu như có thể mua được thanh “Vô Phong” ma pháp kiếm làm lễ vật mừng thọ thì còn gì bằng.
Thanh âm của phụ thân truyền ra.
- Đi nơi khác đi, đừng đứng ở đây mà khoác lác, thanh “Vô Phong” ma pháp kiếm kia lúc này đang xôn xao khắp Hằng Nguyên Đại Lục, đại gia tộc nào mà không muốn mua được? Còn đợi đến lượt ông mua sao? Nghe nói ngay cả Đại Đế của Thú Nhân đế quốc cũng phái trọng thần qua đây, còn cả hoàng thất của Bạo Tuyết đế quốc, Long Ngữ đế quốc, Đại Thảo Nguyên đế quốc, Ám Sâm đế quốc cũng đều động tâm hết rồi đó.
Thanh âm của mẫu thân Triệu Dung liền vang lên sau đó.
Hoàng Long lúc này mới biết thanh “Vô Phong” ma pháp kiếm của mình lại được truyền bá khắp nơi như vậy.
Hoàng Long đi vào phòng khách sau đó hành lễ bái kiến Hoàng Hùng và Triệu Dung, sau đó hỏi:
- Phụ thân, mẫu thân, con vừa nghe hai người đang nói chuyện gì về ma pháp kiếm thế?
Hoàng Hùng cùng Triệu Dung liếc nhau sau đó cười và nói những gì mình nghe nói, chỉ là câu nói cuối cùng của Triệu Dung:
- Nghe nói thanh ma pháp kiếm này được xuất ra từ tay của một thần tượng của Ải Nhân tộc.
Khiến cho Hoàng Long sửng sốt một lúc, mình trở thành người của Ải Nhân tộc từ lúc nào vậy?
Hoàng Long cười khổ trong lòng, xem ra vóc dáng thấp bé của mình làm cho Ngả Đắc suy đoán lung tung.
Hoàng Long đã đến, Triệu Dung liền dặn bảo hạ nhân chuẩn bị, sau đó liền bắt đầu đi tới Triệu Gia tại Bạo Tuyết đế quốc, đi theo còn có ba mươi mấy hộ vệ cùng hai tỳ nữ bên người của mẫu thân.
Phụ thân Hoàng Hùng là quân đoàn trưởng của Lôi Ưng quân đoàn, một trong ba quân đoàn lớn của Lục Thông vương quốc cho nên không cách nào thoát ra để đi được, mà đệ đệ Hoàng Lượng cùng muội muội Hoàng Dịch tuổi còn quá nhỏ, mặc dù hai người khóc lóc ầm ĩ muốn đi nhưng cuối cùng mẫu thân vẫn không đồng ý.
Theo ý của mẫu thân thì hai đứa mới bốn tuối, không hiểu gì, đi cũng chỉ quấy rối chứ không được gì.
Tuy nhiên Hoàng Long cũng mới chỉ có sáu tuổi mà thôi.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du
Tác giả: Thần Kiếm
Chương 9: Ma thú thánh vực
Dịch giả: BaTuocQuy
Biên: Kream
Nguồn: Tàng Thư Viện
Ma Thú sơn mạch là một trong các cấm địa của nhân loại đại lục Hằng nguyên, đây là một đế quốc của ma thú.
Nơi đây là nơi sinh sống của vô số loại ma thú, phải lấy đơn vị hàng nghìn vạn lần để tính, từ Trư La thú nhất giai đến ma thú thánh giai, thậm chí ma thú thần giai trong truyền thuyết.
Ma thú sơn mạch nằm ngang trên đại lục Hằng nguyên mấy ngàn vạn dặm, tiếp giáp với hơn mười quốc gia.
Đám người Hoàng Long muốn đi từ vương quốc Lục Thông để tới đế quốc Bạo Tuyết nhất định phải đi qua nước láng giềng là vương quốc Mã Lạp, sau đó đi dọc theo rìa Ma thú sơn mạch gần mười vạn dặm mới có thể đến được biên giới của đế quốc Bạo Tuyết.
Chẳng qua là thứ mọi người cưỡi đều là Liệt Phong thú lục giai, nên tốc độ mới không chậm, sau ba ngày liền đi qua nước láng giềng là vương quốc Mã Lạp tới sát khu vực ranh giới của Ma Thú sơn mạch.
Hình thể Liệt Phong thú có một ít giống với ngựa chiến, tuy nhiên đầu nó có một sừng, bốn chân vững chắc, vốn Triệu Dung muốn cùng con trai cưỡi một con với mình, thế nhưng thấy con trai kiên quyết cưỡi riêng một con, hơn nữa Liệt Phong thú cực kỳ nghe lời nên mới yên lòng thuận theo tính tình con trai.
Đứa con này từ nhỏ liền thích “tự chủ” làm việc, không thích ràng buộc, Triệu Dung cũng không cách nào khuyên được.
Đi lại tại vùng ranh giới của Ma Thú sơn mạch thỉnh thoảng đụng phải một ít dong binh đi vào liệp sát ma thú, những dong binh này đều là lũ liều mạng, ngoài săn giết ma thú ra cũng không thiếu việc giết người cướp của, nhìn thấy nhóm người Hoàng Long chỉ có ba mươi mấy người liền nghĩ là đồ dễ nuốt, nhưng khi nhìn thất nhóm người Hoàng Long biểu hiện ra thực lực mạnh mẽ giết chết toàn bộ một dong binh đoàn hơn hai trăm người liền xua tan hết dục vọng.
Tiền bạc là quan trọng nhưng mà mạng sống còn quan trọng hơn.
Hoàng gia là một trong tứ đại gia tộc của vương quốc Lục Thông, chủ mẫu Triệu Dung cùng thiếu chủ đi xa thì lực lượng hộ vệ tất nhiên không kém, mặc dù chỉ có ba mươi mấy hộ vệ nhưng thực lực của tất cả đều là thất cấp trở lên, đã thế còn có hai cửu cấp cường giả, trong đó có một ma pháp sư và một chiến sĩ.
Lực lượng như thế thì làm sao những dong binh đoàn kia có thể chạm đến được?
Không có sự ngăn cản nào, nhóm người Hoàng Long đi thẳng một mạch, tới lúc trời tối liền tìm một chân núi để ở lại.
Ban đêm trăng sáng sao thưa, chỉ trừ mấy người canh gác còn lại tất cả đều đi ngủ, thế nhưng bên trong lều, Hoàng Long lại không có một chút buồn ngủ, khó mới có một lần ra ngoài, hơn nữa lúc này lại ở cạnh ranh giới của Ma Thú sơn mạch thì làm sao Hoàng Long bỏ qua cơ hội này được.
Thả ra thần thức xác nhận mẫu thân Triệu Dung đã ngủ, Hoàng Long thi triển thổ độn đi ra khỏi lều.
Dưới mặt đất, Hoàng Long nhanh chóng độn thổ về phía trung tâm của Ma Thú sơn mạch.
Không biết độn thổ được bao nhiêu lâu, đột nhiên Hoàng Long cảm giác được ở phía trước từng đợt cường đại sức mạnh được truyền tới, luồng sức mạnh này nếu so với cửu cấp cường giả thì lớn hơn không biết bao nhiêu lần.
Ma thú thánh vực.
Trong đầu Hoàng Long chợt hiện lên ý nghĩ này, trong lòng cảm thấy có chút ngoài ý muốn, liền tăng tốc đi tới sát nơi chấn động, chui ra từ lòng đất rồi đứng tại không trung, cao hơn mặt đất khoảng mười thước , Hoàng Long nhìn thấy được ở phía trước có hai con Thánh Vực ma thú đang đánh.
Một con có chiều dài khoảng 34 thước, thân mình như một ngọn núi nhỏ, có phần giống thằn lằn tại thế giới Bàn Cố tuy nhiên có một chút khác biệt là nó có một cái đuôi dài hơn mười thước, sắc bén giống đuôi bò cạp, mà con kia lại là một con Khỉ cao hơn mười thước, hai mắt màu ám kim, hai tay cực lớn làm cho Hoàng Long nhớ tới một trong Hỗn Thế tứ hầu là Linh minh thạch hầu Tôn Ngộ Không tại thế giới Bàn cổ.
Hoàng Long lục lại kiến thức của mình về ma thú của thế giới này liền nhận ra lai lịch của cả hai, một con là Địa huyệt long còn con kia là Kim tình tử viên.
Địa huyệt long là một nhánh của long tộc, được phân vào loại á long, lúc sinh ra đã là ma thú thất giai nhưng cao nhất cũng chỉ có thể đạt tới cửu giai, còn Kim Tình Tử Viên lại là thượng cổ dị chủng sánh ngang với vương giả của long tộc là Hoàng kim thánh long, vừa sinh ra liền đạt tới cấp chín.
Kim tình tử viên có thể trở thành ma thú thánh vực, Hoàng Long cũng không lấy làm lạ, nhưng mà con Địa huyệt long trước mắt này lại có thể trở thành ma thú thánh vực, việc này làm cho Hoàng Long cảm thấy khó tin.
Nhìn kỹ lần nữa Hoàng Long phát hiện con Địa huyệt long này có chút khác biệt so với các con khác, phía trên trán của nó có mọc hai cái sừng, dù chưa lộ rõ nhưng rõ ràng lắm, thế nhưng kiếp trước của Hoàng Long chính là một trong cửu đại Long thần của thế giới Bàn cổ nên đương nhiên biết đó là long giác.
Xem ra con Địa huyệt long này đạt được kỳ ngộ nào đó làm cho biến dị nên mới có thể làm cho nó tiến hóa thành thánh vực. Hoàng Long nghĩ thầm.
Địa huyệt long, ma thú thổ hệ, phòng ngự của thân thể cùng lực lượng đều rất mạnh, còn Kim tình tử viên lại là song hệ ma thú Hỏa hệ cùng Kim Hệ, lực lượng tất nhiên không kém Địa huyệt long.
Hai ma thú thánh vực đánh nhau giữa không trung, gầm rú liên tục.
Giữa không trung thỉnh thoảng có hàng trăm tảng đá lớn nện ầm ầm xuống đất giống như mưa rơi làm cho mặt đất chấn động, rạn nứt, đây là cấm chú ma pháp hệ thổ Lưu thạch vũ.
Hai đạo kim quang dài vài trăm thước cắt ngang giữa bầu trời, các ngọn núi xung quanh đều bị cắt bằng như mặt đất, đây chính là cấm chú ma pháp hệ kim Kim quang thiết.
Núi đổ đất nứt, từng tảng đá lớn chấn động, kim đao ngang dọc, biển lửa rừng rực, trong vòng mười vạn dặm xung quan hai thánh vực từng ngọn núi cao ầm ầm đổ xuống, từng gốc cây cổ thụ hoặc là bay ngược, trở thành bột phấn hay cũng có thể trở thành tro tàn.
Đất đá bay đầy trời, môt mảnh tan hoang xơ xác!
Đến nỗi trong vòng mấy trăm dặm không có một con ma thú nào, ma thú bát cấp, cửu cấp đều ở bên ngoài trăm dặm nằm im, sợ hãi hai lão đại đem ngọn lửa chiến tranh thiêu về phía mình.
Ngay cả Hoàng Long cũng không thể không kinh ngạc bởi lực phá hoại của hai thánh vực, mặc dù so sánh với kiếp trước của mình thì chỉ là đánh đấm nho nhỏ không đủ để mình quan tâm nhưng đối với mình lúc này thì mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.
Hoàng Long đoán rằng thực lực của hai thánh vực tương đương với tu chân giả nguyên thần xuất khiếu kỳ.
Sau hai giờ đánh nhau, càng lúc càng mãnh liệt thì ngọn lửa chiến tranh đã lan ra sáu trăm dặm, chuẩn bị tới thời khắc gay cấn.
Ở giữa không trung, Địa huyệt long lấn hơn về phía Kim tình tử viên, thế nhưng khi xuống tới mặt đất thì việc đó lại chuyển thành ngược lại.
Sau hai giờ vẫn không cách nào phân được thắng bại.
Tuy nhiên cả hai đều đã bị thương, hai cánh màu vàng của Địa huyệt long đã không thể vỗ được nữa, một phần thân thể cháy đen bốc mùi thịt nướng.
Kim tình tử viên cũng không tốt hơn chút nào, toàn thân dính đầy máu vàng, bên một cánh tay, da bị tróc thịt, máu thịt không rõ.
Hoàng Long vẫn luôn ẩn thân một bên không có một động tĩnh gì.
Làm cho Hoàng Long cảm thấy khó hiểu, cuối cùng là do nguyên nhân gì mà khiến cho hai ma thú thánh vực liều mạng đánh nhau như thế?
Tuy nhiên trận đánh nhau này cuối cùng không thể kéo dài mãi được, nửa giờ sau, hai ma thú thánh vực cùng nhau rống lớn rồi xuất ra công kích mạnh nhất của mình, sau đó cùng nhau gục ngã xuống đất.
Hai tiếng nổ vang dội, mặt đất chấn động.
Tất cả lại trở lại yên lặng.
Chỉ còn lại tiếng thở dốc yếu ớt của hai ma thú thánh vực.
Hoàng Long lách mình đi ra, nhướng mày nhìn hai ma thú thánh vực nằm hấp hối trên mặt đất, hai đại gia hỏa này sử dụng tuyệt chiêu cấm chú ma pháp làm cho lúc này cơ hội sống đang chậm rãi trôi đi, nếu không ra tay cứu chữa thì chỉ có một kết quá đó là vĩnh viễn nằm tại nơi đó.
Hai ma thú thánh vực nằm tại nơi đó, nhìn thấy một đứa bé loài người xuất hiện liền ngẩn ra, giương mắt lên nhìn.
Đây là khu vực trung tâm của Ma Thú sơn mạch, một đứa bé loài người lại có thể xuất hiện tại đây?
Mặc dù trong lòng chúng nó cảm thấy quái lạ nhưng cũng không có tâm tư suy nghĩ vì sao đứa bé này có thể xuất hiện tại đây, bởi vì chúng nó cảm giác được sự sống của chúng đang không ngừng trôi đi, trong lòng có nhiều hối hận.
“Ta, có thể cứu các ngươi.” Nhưng mà chúng nó không có ngờ được đứa bé này sau khi xuất hiện lại nói ra một câu nói tại suy nghĩ của chúng là cực kỳ buồn cười như thế.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du
Tác giả: Thần Kiếm
Chương 10: tuyệt đối thuần phục
Dịch giả: BaTuocQuy
Biên: Kream
Nguồn: Tàng Thư Viện
Địa Huyệt Long và Kim Tình Tử Viên nhất thời mở to hai mắt, ngây ngốc nhìn đứa bé trước mắt, một lúc sau, cả hai khàn giọng phá lên cười.
- Tiểu hài tử nhân loại, ngươi nói cái gì? Có thể cứu chúng ta sao? Ta không có nghe lầm chứ?
Địa Huyệt Long mất bình tĩnh thở dốc, ý cười nhạo trong mắt còn lộ vẻ không tin.
Hiện tại, sinh cơ của chúng đang không ngừng trôi đi, nếu là thần vực cường giả nói như vậy với chúng thì chúng còn có thể tin, thế nhưng trước mắt chỉ là một tiểu hài tử nhân loại gian xảo?
Điều này làm cho chúng cảm thấy đây là câu truyện cười hay nhất mà chúng được nghe trước khi chết.
- Hắc hắc, tiểu hài tử gian xảo, ngươi thấy chúng ta sắp chết cho nên mới pha trò chúng ta phải không? Cho dù chúng ta hiện tại sắp chết, nhưng mà ngươi phải biết rằng bây giờ chúng ta chỉ tùy tiện động một ngón út cũng có thể nghiền ngươi thành bột phấn.
Kim Tình Tử Viên có phần thẹn quá thành giận, con mắt hiện lên một tia cuồng bạo.
Hoàng Long không thèm để ý đến lời nói của hai con thú, chỉ thản nhiên nói :
- Chúng ta đánh cuộc, nếu ta có thể cứu các ngươi thì các ngươi phải làm ma sủng cho ta.
- Ma sủng! Không có khả năng!
Hai con thú đồng thanh quát lên.
Kim Tình Tử Viên càng nổi giận vung cánh tay lớn quét ngang qua, nó muốn bóp chết thằng bé nhân loại này ngay tại chỗ.
Nực cười, đường đường là thánh vực ma thú lại đi làm ma sủng cho một tiểu hài tử nhân loại? Còn không bằng giết chúng nó.
Cánh tay lớn quét qua, tuy nhiên điều làm cho Kim Tình Tử Viên ngoài ý muốn chính là tiểu hài tử nhân loại trước mắt kia cũng không có bay ngược ra sau và trở thành một đống huyết nhục, mà đã không thấy hình bóng đâu nữa.
Không thấy nữa! Ngay cả Địa Huyệt Long ở bên cạnh cũng giật mình.
- Thế nào? Chẳng lẽ các ngươi không dám chơi sao? Sợ thua à?
Lập tức, chúng nghe theo hướng thanh âm phát ra thì thấy giữa không trung, thằng bé nhân loại kia đang lăng không đứng trên đó.
Mắt hai con ma thú hiện lên một tia kinh hãi, đồng thời thất thanh cả kinh thốt lên:
-Thánh vực cường giả!
Đứng trên không, ngự không phi hành, đúng là tượng trưng của thánh vực cường giả.
Sao lại có thể! Hai con ma thú đồng thời hiện lên ý niệm này trong đầu, không thể tin được, nhân loại lúc nào lại trở nên lợi hại như vậy? Một tiểu hài tử nhân loại lại là thánh vực cường giả? Còn chúng đã tu luyện mấy nghìn năm cũng chỉ đạt tới Trư La thú thần?
Hoàng Long đứng ở giữa không trung, không thèm để ý đến tiếng kinh hô của hai con ma thú.
- Đương nhiên, nếu các ngươi nhát gan nói không dám chơi thì ta cũng có thể hiểu mà.
- Nhưng mà sau khi các ngươi chết đi, có thể tưởng tượng thi thể sẽ trở thành đồ ăn cho các ma thú bát cấp, cửu cấp khác, bị phanh thây hoàn toàn, thậm chí trước khi các ngươi chết đã trở thành thức ăn của đám ma thú bát cấp, cửu cấp này.
- Hiện tại, đã có mấy con ma thú cửu cấp đang chạy gần về hướng bên này rồi.
Mỗi chữ mỗi câu nói của Hoàng Long như đánh mạnh vào điểm yếu của chúng, trên mặt hai con ma thú càng lúc càng xấu xí.
Chúng nó biết rõ lời nói của tiểu hài tử nhân loại chính là thật, hiện tại, chúng nó cũng cảm giác được có mấy con ma thú cửu cấp đang hướng tới gần chỗ này.
Huyết nhục cùng Ma hạch của chúng đối với những con ma thú cửu cấp này mà nói đúng là đồ bổ cực tốt.
Hoàng Long đứng ở giữa không trung thản nhiên nhìn hai con thú, tin tưởng nếu như chúng không phải ngu xuẩn tới cực điểm hoặc não tàn thì hẳn là biết lựa chọn như thế nào.
Đồng thời, trong lòng Hoàng Long cũng phiền muộn, trước đây con tiên thú nào lại không mong ước được làm tọa kỵ cho Nhị Tiên Sơn mình? Tùy tiện chọn một con trong chúng cũng mạnh hơn so với hai con đại gia hỏa này không biết bao nhiêu lần, không nghĩ tới bản thân muốn thu hai ma sủng cũng phải phí nước bọt đến vậy, điều này càng khiến cho Hoàng Long càng nôn nóng hơn đối với việc khôi phục thực lực.
Nếu như hiện tại bản thân cho dù chỉ có thực lực Độ Kiếp kỳ thì cũng chẳng cần phí nhiều nước bọt như vậy, nếu dám nói không phục, trực tiếp đánh chúng nó tới khi tâm phục khẩu phục mới thôi.
- Được, chỉ cần ngươi có thể cứu được ta, sau này ta sẽ làm ma sủng cho ngươi!
Con Địa Huyệt Long rốt cuộc cũng gật đầu.
Kim Tình Tử Viên thấy thế cũng gật đầu đáp ứng.
- Tốt, các ngươi phát thệ đi.
Hoàng Long nói .
Trong lòng hai con ma thú căn bản còn có một ít tính toán, thế nhưng hiện tại chỉ có thể phát thệ.
- Ta, Bì Nhĩ, lấy danh nghĩa Chiến thần xin thề, nếu như thằng bé nhân loại trước mắt này có thể cứu ta, ta nguyện ý trở thành ma sủng của hắn, vĩnh viễn đi theo hắn !
Sau khi hai con ma thú thề xong, Hoàng Long vận chuyển tiên thiên chân khí trong cơ thể, há mồm thở ra một luồng tiên thiên chân nguyên bao phủ lấy hai con ma thú.
Hai con ma thú thấy một luồng quang mang bao phủ lấy bản thân ở bên trong, tiếp theo, chúng kinh ngạc phát hiện sinh cơ trong cơ thể căn bản đã biến mất đã chậm rãi khôi phục lại.
Địa Huyệt Long bị thiêu đốt nửa người lại có thể thấy được đang từng bước thay da đổi thịt, vết sẹo cũ đã biến mất, mà huyết nhục vốn không rõ ràng lắm của Kim Tình Tử Viên cũng như vậy, sau một hồi, nhìn từ bên ngoài thì hai con thú đã không có điểm khác biệt so với trước lúc giao đấu .
Khi Hoàng Long ngưng lại thì có cảm giác uể oải không chịu nổi, đầu óccháng váng, hoa mắt, vội vàng nuốt vào một viên "Hồi Xuân đan", sắc mặt mới chuyển tốt một chút.
Thương thế của hai con ma thú rất nặng, Hoàng Long không thể không tiêu hao chân nguyên của bản thân giúp chúng khôi phục sinh cơ, tuy nhiên dù vậy, hai con ma thú muốn khôi phục lại thực lực như trước kia còn cần một ít thời gian.
Tuy nhiên, may mà cuối cùng cũng không uổng phí khí lực, hai con thú đúng là đã cứu được.
Địa Huyệt Long và Kim Tình Tử Viên đi tới trước mặt Hoàng Long, nhìn tiểu hài tử nhân loại trước mắt này, trong ánh mắt đầy vẻ phức tạp.
Mặc dù từ đáy lòng chúng vẫn còn có chút không muốn trở thành một ma sủng cho "tiểu hài tử gian xảo" này, thế nhưng chúng nó đã lấy danh nghĩa Chiến thần để thề, cũng không có biện pháp để thay đổi.
Hiện tại, chúng không thể không tiếp nhận hiện thực.
Sau đó chúng đi tới trước mặt Hoàng Long và nhanh chóng biến hóa, chỉ thấy thân thể to lớn như núi không ngừng nhỏ đi, cuối cùng, biến thành hình dạng "Ba long" và "Tiểu hầu" rất khả ái.
Thánh vực ma thú, có thể biến thành người và tùy ý thu nhỏ.
Tuy nhiên, kế tiếp làm cho chúng nghi hoặc chính là tiểu chủ nhân của chúng cũng không có cùng lập khế huyết, mà xuất ra hai vòng kim sắc ném về phía chúng, tiếp theo, hai vòng kim sắc tiến nhập vào giữa trán, vào không gian trong não của chúng.
Linh hồn chúng và tiểu chủ nhân trước mắt không hiểu sao lại có một tia liên hệ.
Đây là chuyện gì? Chúng có cảm giác nghi hoặc.
- Đây là vòng linh thú, chỉ cần các ngươi sinh dị tâm, theo ý niệm trong đầu ta thì các ngươi liền hồn phi phách tán.
Hoàng Long giải đáp nghi vấn trong lòng của chúng.
Hai mắt hai con ma thú đều lộ vẻ kinh hãi.
- Đương nhiên, sau khi các ngươi theo ta thì ta cũng sẽ không để các ngươi chịu thiệt hại gì, nếu như làm cho ta hài lòng, ta sẽ giúp các ngươi tiến hóa đến Thần cấp.
Hoàng Long thản nhiên nói.
Mắt hai con ma thú trợn ngược.
Tiến hóa lên Thần cấp trong truyền thuyết? !
Quang Minh thần tại thượng, đến lúc đó chúng thực sự có thể tiến hóa đến Thần cấp sao? Trong lòng run rẩy, ánh mắt lại phát sáng nhìn tiểu chủ nhân trước mắt.
Hoàng Long cũng không nhiều lời vô ích, xuất ra hai viên "Hồi Xuân đan", bắn vào trong miệng chúng.
Hồ Xuân đan vừa vào trong miệng thì lập tức biến thành từng đạo noãn lưu lưu chuyển khắp toàn thân hai con thú, hai con ma thú kinh hỉ, hiện tại tu vi của chúng đã khôi phục không ít, hơn nữa ma lực cùng đấu khí trong cơ thể đã trở nên tinh thuần hơn rất nhiều.
Mắt hai con ma thú lại lần nữa phát ra những tia sáng cuồng nhiệt.
Làm cho Hoàng Long ngạc nhiên chính là tiếp đó con Địa Huyệt Long Bì Nhĩ với hình dạng rất khả ái lại duỗi đầu lưỡi thân mật liếm cánh tay hắn, còn phe phẩy cái đuôi, dáng dấp cực kỳ giống một chú chó Nhật.
Cả ân lẫn uy khiến cho hai thánh vực ma thú đã triệt để thần phục.
- Được, chúng ta quay về thôi.
Hoàng Long cười nói, hiện tại tâm tình của hắn rất tốt, chuyến này không uổng phí a, đã thu phục được hai thánh vực ma sủng, tại thế giới này cuối cùng cũng có chút vốn liếng, phải biết rằng ngay cả Hoàng gia trong tứ đại gia tộc của Lục Thông vương quốc cũng không có một thánh vực cường giả.
Thánh vực cường giả dù sao cũng quá ít, ngay cả hoàng cung của một số tiểu quốc cũng không có thánh vực cường giả tọa trấn.
Thánh vực cùng cửu cấp tuy rằng chỉ là hơn kém nhau một cấp, thế nhưng thực lực lại là một trời một vực!
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế