Dư gia khống chế con đường buôn bán giữa hai nước Mộc Thang, bọn họ cũng có một thương đội của mình ở Mộc quốc. Nếu các thương đội khác muốn tiên hành buôn bán giữa lãnh, thổ hai nước, ắt phái nộp tiền quá cảnh cho bọn họ. Chi dựa vào điểm này. Dư gia cùng đã đủ giàu có một phương.
Hiện tại. Mã Lão Hắc đã tiêu diệt được Dã Lang bang, thống nhất được các thế lực Hắc đạo trong thành Lâm Hải. các kỹ viện, tửu lâu. lữ điếm, thuyền bè đều nằm trong phạm vi thế lực của bọn họ, cũng đã đủ tư cách tiến vào hàng ngũ này.
Thật ra giữa các thế gia đều tiến hành thông hồn với nhau, tỷ như lão bà của Mã Lão Hắc chính là Thạch Tam muội của Thạch gia. con gái của Thôi Nhân Hùng được gả cho Thiết gia. Vương Học Sâm thuộc bàng chi của Trần gia. Mà phụ thân của Dư Tắc Thành là con cháu đích tôn của Dư gia. bởi vì yêu thương mẫu thân hắn. nhưng gia tộc phản đối. cuối cùng bị đuổi ra khỏi cửa, cắt đứt liên hệ.
Bất quá Dư Tắc Thành cũng không lo tới những chuyện này. hắn chỉ là một đầu bếp thân phận nho nhỏ. Tu luyện xong. Dư Tắc Thành bắt đầu ra đường, chuẩn bị mua vài quyển sách hay.
Tuy rằng tiền thưởng hôm qua, Dư Tắc Thành đã đưa hết cho mẫu thân, nhưng nhờ công việc hiện tại, trong tay hắn cùng không thiếu tiền xài. Loại thang này chỉ có hắn mới có thể nấu được, nguyên liệu nấu nướng mang tới có phù hợp hay không, chỉ cần hắn nói một câu. tự nhiên sẽ có người biếu xén.
Dư Tắc Thành kiểm tra lại số tiền mà mình đã dành dụm được trong thời gian qua. tổng cộng có một ngàn một trăm hai mươi ba đồng. Trâm cài tóc của mẫu thân đã hỏng, hắn phái mua cho bà một cây mới. Mua cho đệ đệ muội muội mỗi đứa vài chiếc kẹo đường, tiền còn lại sẽ dùng mua sách. Mỗi quyển cũng phái mất một trăm năm mươi đồng, số tiền này cũng đã đủ. nhất định phái mua vài quyển sách hay xem cho đỡ ghiền.
Dư Tắc Thành đi ra trước cứa. vừa khéo đi ngang qua phạn điếm Hứa Kỳ. Hắn lập tức nhớ tới lời mẫu thân hôm qua. bèn cố ý liếc nhìn vào trong phạn điếm, cũng đồng thời phát hiện nữ nhi của Hứa gia đang nhìn trộm mình. Thấy Dư Tắc Thành nhìn về phía này. nữ tử kia lập tức đỏ mật. xấu hổ chạy vào trong phạn điếm.
Dư Tắc Thành nhìn theo nữ tử kia chạy trốn, có vẻ nàng cũng biết hắn là ai. Quả thật nàng cũng có chút nhan sắc, trắng trẻo dễ nhìn, khiến cho Dư Tắc Thành không khỏi thoáng động trong lòng.
Dư Tắc Thành ra đường lớn. trước tiên tìm mua một chiếc trâm cài đầu bằng đồng cho mẫu thân, tốn một trăm đồng, là loại mà mẫu thân hắn thích nhất. Thật ra lão bản đời tới một trăm hai mươi đồng. Dư Tắc Thành cò kè mặc cả hồi lâu cùng lão. cuối cùng nói tới nỗi lão nghẹn lời. đành phái bán cho Dư Tắc Thành với giá một trăm đông.
Dư Tắc Thành rất thích cò kè mặc cả. Lão sư Chu Ly đã nói rằng, thật ra đó là một cuộc chiến, một loại đối kháng, sử dụng ngôn ngữ hành động của mình ảnh hưởng tới tâm trí và niềm tin của kẻ địch, thuyết phục địch nhân thay đổi lập trường, chuyện này so với dùng đao kiếm choảng nhau còn hứng thú hơn nhiều.
Dư Tắc Thành lại tốn hai mươi đồng mua cho đệ đệ muội muội một ít kẹo đường, sau đó lại mua một số vật dụng cân thiết trong nhà. Lúc này. Dư Tắc Thành chỉ còn lại tám trăm tám mươi đồng, hắn đang cân nhắc xem có nên mua cho mình một chiếc kẹo đường không, tự thưởng cho mình một chút, rốt cục thì hắn cũng mới mười bốn tuổi mà thôi. Đúng lúc này, hắn chợt nghe tiếng rao từ xa truyền đến:
- Đại hạ giá. đại hạ giá... Sách đại hạ giá...
Sách đại hạ giá? Lập tức Dư Tắc Thành rảo bước đi tới. tiếng rao từ một trạch viện quyển quý vang lên. Nhìn thấy tòa trạch viện này. Dư Tắc Thành lập tức bước nhanh hơn. nhất định nơi này sẽ có vài thứ đồ tốt.
Đây là nhà họ Lý, một nhà giàu trong Thành Lâm Hải. gia chủ vốn là Thượng thư Thang quốc, sau cáo lão hồi hương trở về đây dưỡng già. vài ngày hôm trước nhiễm bệnh mà chết. Nghe nói vào lúc đưa tang, toàn bộ những gia tộc lớn đều đến. thậm chí Thiết Mạo Tử vương cũng đích thân tới đưa.
Lão nhân vừa chết đi. kế thừa gia nghiệp của lão là đứa con nổi tiếng phá sản toàn thành của lão: Lý Đại quan nhân. Y là khách quen của Bích Thúy lâu. ham mê đánh bạc, hiện tại không còn ai cai quán nên muốn làm gì thì làm.
Quả nhiên ngoài cửa Lý gia bày đủ các loại đồ vật, lớn là bàn ghế. nhỏ là đồ sứ. Tên phá của này bắt đầu bán phá giá những thứ mà y cho là rác rưởi trong nhà. trong đó bán nhiều nhất là các loại sách của phụ thân ỵ tích trữ đã bao đời.
Nhìn từng đống sách bày ngổn ngang trước mặt. lập tức hai mắt Dư Tắc Thành trợn tròn, tên phá của này thật sự bán sạch tài sán của phụ thân y mà không chút đau lòng.
Dư Tắc Thành vội vàng vọt tới. chen vào hàng những người đang mua. tìm loại sách mà mình thích trong những đống này. Luận Ngữ. Mặc Tử. Thi Văn... Dư Tắc Thành chỉ nhìn lướt qua, hắn thích nhất là các loại du ký. Trong loại sách này. hắn có thể tìm hiểu phong cảnh và phong tục tập quán ở khắp nơi.
Dư Tắc Thành lựa tới lựa lui. rốt cục cũng chọn ra ba quyển. Một quyển là Tiên Tần khảo chứng, ghi lại những chuyện xưa trong thời kỳ truyền thuyết về Tiên Tần Đại đế quốc. Một quyển là Miêu Sương ký sự. ghi lại phong tục tập quán của khu vực Miêu Sương. Một quyển là Bản Thảo cương mục. ghi lại các loại linh thảo quý hiếm và những được liệu hữu dụng.
Dư Tắc Thành vẫn muốn tiếp tục chọn, chợt phát hiện ra dưới mông của tên phá của Lý đại quan nhân kia còn có vài cuốn sách, số sách này không phải giấy cũng không phải da. không biết làm bằng thứ gì. toát ra ánh sáng kỳ dị.
Nhìn lại lần nữa. ánh sáng kia đã biến mất. Dư Tắc Thành bất giác đi tới. đưa ba quyển sách mình đã lựa ra:
- Ba quyển này bán bao nhiều?
Lý đại quan nhân liếc qua một cái:
- Hai mươi đồng một quyển.
Một quyển sách thông thường hoặc được khắc bản in bằng đồng in ra. hoặc thuê người sao chép bằng tay. Khắc bản in bằng đồng là muốn truyền lại sách của mình cho hậu thế. Khắc bản in như vậy phái nhờ người chuyên môn sắp chữ. sử dụng giấy tinh tế đắt tiền, cho nên sách có giá cực cao. một quyển có giá trên dưới hai trăm đồng.
Nếu thuê người chép sách, vậy cũng phái mời những người có chút tài như tú tài, như vậy nét chữ sẽ đẹp. không bị chép sai. Hơn nữa. còn ghi tên tú tài chép sách lên trên sách, nếu tú tài đó may mà thi đậu. trở thành người nổi tiếng, quyển sách ấy cũng nước lên theo thuyền. có giá trị hơn nhiều. Dương nhiên tiền công, cơm nước cũng không phải nhỏ. thuê chép một quyển sách như vậy ít nhất cũng phái mất một trăm năm mươi đông.
ở đây bán hai mươi đồng một quyển. quả thật là đại hạ giá. Dư Tắc Thành gật gật đầu:
- Được rồi, ta mua. à phái, dưới mông Đại ca là thứ gì vậy. có thể cho ta xem không?
Lý đại quan nhân đáp:
- Tiểu tử thối ngươi đứng qua bên cạnh đi. Đây là chỗ ngươi có thể tới sao. Đây chính là bí tịch đo Tổ tiên ta lưu truyền lại. còn Đây là phép môn tu luyện của tiên nhân, nếu tu luyện có thể đắc đạo thành tiên, đây là loại sách cực phẩm, dù có ngàn vàng cũng khó mua được.
Dứt lời, y bèn mang ra cho Dư Tắc Thành xem. có tổng cộng ba quyển. Một quyển tên là Vô Thượng Thiên Đạo Huyết Cương quyết. Một quyển là Vô Hình Ám Diệt Thần Thức Hóa Sinh thuật. Một quyển nữa là Đô Thiên Trảm Hồn Đoán Si thuyết.
Dư Tắc Thành vừa thấy ba quyển sách này, lập tức giật mình, nhớ tới vô số truyền thuyết trên giang hồ. Chẳng lẽ Đây là bí tịch tu tiên trong truyền thuyết Đây sao?
Dư Tắc Thành bèn thản nhiên hỏi:
- Đại ca. sách này bán bao nhiều tiền một quyển?
Lý đại quan nhân đáp:
- Mười lượng bạc một quyển. có mua không?
Đối với Dư Tắc Thành, lúc này cuộc chiến đã bắt đầu, hắn bèn hét lớn:
- Mười lượng bạc một quyển ư? Sách này chi hai mươi đồng, thứ này lại đời mười lượng, ha ha. Đại ca muốn giỡn chơi sao?
Lý đại quan nhân nói:
- Nhưng Đây là bí tịch tu tiên, nếu như có nó...
Dư Tắc Thành cắt ngang lời y:
- Đại ca đừng có nói quá như vậy, ta là đệ tử của Hắc Hổ đường. Chúng ta đều biết rõ. lão thái gia Lý gia các ngươi chưa tới sáu mươi tuổi đã ra đi, mấy hôm trước đưa tang ta còn đi đưa. Hãy nói giá cả thật đi. ta muốn mua về xem.
Lý đại quan nhân nhìn hắn một cái:
- Thấy những quyển sách này. ta lập tức cảm thấy đau đầu. chỉ là sách, ta đánh bạc chẳng lẽ không cần tiền hay sao? Bất quá sách này cũng không thể bán một cách dễ dàng, sách này quả thật là do Tổ tiên Lý gia chúng ta truyền lại. đều là bí tịch tu tiên. Từ trước tới nay có hơn mười mấy đời tu luyện nhưng không thể luyện được gì. ta thấy chỉ là mớ giấy vụn mà thôi. Nếu cha của ta không xem chúng như bảo vật gia truyền. cũng đã không chết sớm như vậy. Nhưng đây là do tồ tiên để lại. khác với những quyển sách này. ít nhất một quyển cùng phái ba lượng bạc.
Dư Tắc Thành nói:
- Không được Đại ca ơi phái bớt thêm nữa mới được. Đã là đại hạ giá. ngươi giữ chúng làm gì nữa. chẳng lẽ đánh bạc không cần tiên sao? Tiêu thư nổi tiếng A Văn cô nương của Bích Thúy lâu chờ ngươi lâu lắm rồi bán rẻ cho ta chút đi.
Dư Tắc Thành bắt đầu cò kè với Lý đại quan nhân. Sau chừng nửa canh giờ* rốt cục hắn cũng thắng được trận chiến này. Cuối cùng. Lý đại quan nhân không còn chịu nổi:
- Được, được, được, bán cho ngươi một lượng, ngươi thật là phiền phức!
Dư Tắc Thành nói:
- Cảm tạ Lý đại ca. nhưng ta chỉ còn tám trăm tám mươi đồng. Hôm nay may mắn như vậy. ngươi đánh bạc nhất định thắng, hay là để ta thêm cho ngươi chiếc kẹo này...
Lý Đại quan nhân cau mày:
- Ngươi nghĩ ta bao nhiều tuổi mà đưa kẹo. cứ đưa hết tiền Đây là đù. tám trăm tám mươi đồng cũng được. Ngươi là người đầu tiên mua sách, bán rẻ cho ngươi vậy.
Dứt lời, Y bèn vứt quyển Vô Thượng Thiên Đạo Huyết Cương quyết cho Dư Tắc Thành:
- Có chuyện này, quyển này lúc trước bị cháy mất vài tờ. đưa tiền rồi biến đi, đừng cò kè nữa.
Dư Tắc Thành vét hết tiền trong túi đưa cho Lý đại quan nhân, thuận tay chọn lấy một trong ba quyển sách mà hắn đã lựa:
- Đại ca. hôm nay ta mở hàng cho ngươi, dù sao ngươi cũng phái thơm thảo một chút. Ta vui. mọi người cùng vui. tặng ta thêm quyển này được chăng?
Lý đại quan nhân tức giận khoát tay. bảo hắn cút đi lập tức. Dư Tắc Thành cười ha hả cầm hai quyển sách, rời khỏi nơi này trở về nhà.
Sau khi về đến nhà, Dư Tắc Thành đưa trâm đồng cho mẫu thân, kẹo cho đệ đệ muội muội. Sau đó. hắn trở về phòng mình, bắt đầu xem hai quyển sách này. Trước khi xem sách, hắn dùng nước sạch rửa tay; rửa mặt. sau đó mới bình tâm tĩnh khí bắt đầu đọc sách, đây là thói quen phụ thân đã dạy hắn.
Trước tiên. Dư Tắc Thành mở Vô Thượng Thiên Đạo Huyết Cương quyết ra. chương thứ nhất trong sách này viết:
- Thiên đạo bất công, đại thành mà như thiếu. Vô thượng thiên đạo. cầu phép thành Thánh Tổ. hóa khí vào hư không, diệu dụng vô cùng. Khí chia làm bảy màu: Bạch Mang, Tử Ám, Mặc Viêm, Thanh Sát, Kim Hầu, Huyết Cương, Lục Uyên. Tất cả dung hợp. huyết cương hợp thể. tác dụng vô cùng. Thiên địa biến hóa cũng là như vậy. hư không là nhà. trong thật có hư. trong hư có thật, mông lung mờ mịt. trong chương này kể rõ ràng...
Dư Tắc Thành đọc một hơi. cảm thấy nhức đầu hoa mắt. dường như trong quyển sách này có thứ gì đó hấp thu tinh khí của hắn. chưa xem hết một trang đã phái bỏ xuống, gấp sách lại. một hồi lâu mới khôi phục lại bình thường.
Sách này không thể xem được, trước kia phụ thân hắn đã nói qua tình huống như hiện tại. nếu miễn cưỡng xem tiếp sẽ bị tổn thương nguyên khí. xem ra sách này là thật.
Dư Tắc Thành buông quyển sách này xuống, mở quyển sách khác ra. Quyển này chính là Tiên Tần Khảo Chứng, là do Đại nho Vương Âm Dương viết ra vào bảy ngàn năm trước, khảo cứu và dẫn chứng tỉ mỉ về Tiên Tần đế quốc trong truyền thuyết. Sách này là bản thứ một trăm, đã lưu truyền mấy ngàn năm.
Trong sách ghi lại thời kỳ cận cổ. tiếp theo đời Hoàng đế Hiên Viên thống nhất vào thời thượng cổ. hơn ba vạn năm trước, bốn cõi Thiên Nam. Mạc Bắc, cổ Tần, Sờ Tây từng bị một đại đế quốc thống nhất, chính là Tiên Tần đế quốc. Kẻ thống trị đều là tiên nhân, bọn họ có thể trường sinh, bất tử, gọi gió hô mưa. tạo ra sinh. mạng, khai thiên lập địa. dời non lấp bể, phá nát hư không.
Những tiên nhân này thống trị bốn cõi. chia thiên hạ ra làm ba mươi sáu châu, thống nhất ngôn ngữ. luật pháp, đon vị đo lường, vì loài người lập ra quy củ. thành lập Tiên Tần cổ đạo. tiêu diệt yêu ma mãnh thú. thăm dò ngoại vực không gian. Trong đó có vùng Miêu Cương. Tuy Viễn được phát hiện vào thời đó. con người bắt đầu sinh sống ở những vùng này. Tiên Tần đế quốc hưng thịnh bảy ngàn năm mới sụp đồ.
Sau khi Tiên Tần đế quốc sụp đổ. để lại vô số đi tích động phủ của tiên gia. được gọi là Di tích Tiên Tần. Mỗi một di tích được phát hiện đều khiến cho vô số tiên nhân ùn ùn kéo đến, mỗi lần như vậy đều xảy ra đại chiến. Những trận đại chiến tiên nhân như vậy khiến cho đại lục trôi đi. sông núi thay đổi dòng chảy. làm cho thế giới phàm nhân đầy gió tanh mưa máu. các quốc gia rung chuyển không ngừng. Cho nên tai họa do tiên nhân gây ra cho phàm nhân như vậy. được gọi là họa trời. Ba năm trước. Trần quốc cũng xảy ra một lần. kinh đô trở thành một nơi hoang tàn, dân số chết mất tám phần, mà phụ thân hắn cũng chết ở đó.
Cuối thời kỳ cận cổ. từng xuất hiện bảy đại bá chủ Xuân Thu. Xuân Thu Thất Bá đều phát hiện Di tích Tiên Tần nhờ vào vốn liếng này mà xưng bá thiên hạ. Nhưng không ai trong bọn họ tái hiện được phong thái của đế quốc Tiên Tần năm xưa. Chỉ có thể xưng bá nhất thời mà thôi. Vạn năm gần Đây. các Di tích Tiên Tần bị khai phá gần như không còn. các động phủ của tiên gia nếu không bị các danh môn đại phái chiếm cứ. cũng bị phá hủy. Chỉ có một số rất ít những Di tích Tiên Tần là chưa bị phát hiện, đặc biệt trong ba ngàn năm gần đây không hề có một chút tin tức.
Dư Tắc Thành chậm rãi xem quyển sách này. bất tri bất giác đã đến giữa trưa, hắn chỉ có thể ngừng xem. không thể để trễ công việc hôm nay. Dư Tắc Thành nuối tiếc đặt sách xuống, trong lòng vẫn còn ngạc nhiên thán phục những chuyện được ghi trong sách, không khỏi hồi tưởng lại những năm hưng thịnh của thời đại Tiên Tần, hết lòng hâm mộ những tiên nhân kia.
Dư Tắc Thành kịp thời chạy tới trù phòng phía sau Hắc Hổ đường, trù sư trưởng Vương Học Sâm đang chi huy thủ hạ làm việc, thấy hắn tới bèn hừ lạnh.
Dư Tắc Thành trở lại thang phòng của mình, bắt đầu lựa chọn nguyên liệu, nếm thử nước cốt thang, chuẩn bị thang cho buổi tối. Sở dĩ Dư Tắc Thành dám đấu với Vương Học Sâm. cũng nhờ Thôi Nhân Hùng ủng hộ rất nhiều. Thứ nhất. Dư Tắc Thành vô cùng cung kính với Thôi Nhân Hùng, luôn miệng gọi y là Thôi Đường chủ. Thôi Đại thúc, cho nên Thôi Nhân Hùng hết sức hài lòng.
Thứ hai, lúc trước, ngoại công Trương Phúc Sơn của hắn là hảo hữu với Thôi Nhân Hùng, nê mối quan hệ này. tự nhiên Thôi Nhân Hùng quan tâm chăm sóc hắn nhiều hơn một chút.
Thứ ba. Thôi Nhân Hùng có mâu thuẫn với Vương Học Sâm. nhưng bản thân Vương Học Sâm vốn là trù sư có thực tài, không ai có thể thay thế lão. Hơn nữa lão là phân chi của Trần gia. sau lưng có người ủng hộ. cho nên Thôi Nhân Hùng không thể gạt bo lão được.
Thật ra nguyên nhân khiến cho hai người bọn họ sinh ra mâu thuẫn vô cùng đơn giản, là vì mỗi khi gặp mặt, Vương Học Sâm đều gọi Thôi Nhận Hùng là Thôi Phó Đường chủ, Thôi Phó Đường chủ luôn miệng. Vì cách xưng hô như vậy, cho nên giữa hai người xung khắc như nước với lửa.
Dư Tắc Thành bắt đầu nấu thang, trước kia Vương Học Sâm vì muốn học cách nấu thang bí truyền của hắn từng trảo đổi nguyên liệu, muốn phá hoại thanh danh nấu thang của hắn kết quả mắc bẫy ngược lại của Dư Tắc Thành. Được Thôi Nhân Hùng giúp đỡ. Vương Học Sâm bị Mã Lão Hắc mắng cho một trận, cho nên đến bây giờ cũng không đám động tay chân vào nguyên liệu nữa.
Dư Tắc Thành đang nấu thang, đột nhiên bên ngoài có tiếng động, sau đó có người mỡ cửa thang phòng bước vào. Dư Tắc Thành quay đâu nhìn lại. không ngờ là Đường chủ Mã Lão Hắc dẫn theo Bạch Hà Tích vào thang phòng.
Thấy hai người này tới thang phòng. Dư Tắc Thành sợ tới nỗi giật nảy mình, thầm nghĩ:
“Vì sao bọn họ lại tới nơi này? Mã Lão Hắc ắt sẽ không vô duyên vô cớ tới Đây, nhất định là Bạch Hà Tích muốn tới. Thứ hấp dẫn y tới Đây cũng chỉ có thể là thang của mình, chẳng trách hôm qua y đối xử với mình như vậy...”
Mã Lão Hắc tươi cười nói:
- Tiểu Dư tử, Bạch Thiếu môn chủ muốn học tập thuật nấu thang của ngươi, ngươi không được giấu nghề, phái dạy Bạch Thiếu môn chủ thật là tỉ mỉ. bằng không, sẽ bị xử phạt theo môn quy!
Bạch Hà Tích cười nói:
- Mẫu thân ta đặc biệt thích ăn canh, làm con ắt phái tỏ lòng hiếu kính với phụ mẫu. cho nên ta muốn học thuật nấu thang của lão đệ một cách tường tận. chăng hay Dư lão đệ có bằng lòng dạy ta chăng?
Dư Tắc Thành cười, trong lòng thầm nghĩ:
“Học nấu thang vì mẫu thân ư? Quả thật khéo nói đùa. mời ta đi thì không được, cho nên mới nghĩ đến chuyện muốn ăn thịt thì tự mình nuôi heo ư?”
Nhưng bên ngoài, Dư Tắc Thành vẫn lên tiếng nói:
- Tiểu tử bằng lòng, Tiểu tử bằng lòng.
Mã Lão Hắc thấy sự tình đã an bày xong, bèn xoay người rời đi. để Bạch Hà Tích ở lại. Dư Tắc Thành nhìn Bạch Hà Tích nói:
- Bạch Thiếu môn chủ. Bạch thiếu hiệp, Tiểu tử. Tiểu tử...
Bạch Hà Tích cười nói:
- Gọi ta Bạch Đại ca là được, giữa hai người chúng ta không cần khách sáo. Ta thật sự muốn học thuật nấu thang, nhưng nghe nói có người thực hiện đúng theo phương thuốc và trình tự của ngươi, nhưng vẫn không thể nấu ra được mùi vị như vậy. có việc này ư? Lão đệ có thể kể lại chuyện này cho ta hay không?
Dư Tắc Thành gật đầu không ngờ y lại gọi mình là lão đệ. có thể thấy được y đã hạ quyết tâm phái học cho bằng được cách nấu thang này. Được, cơ hội tốt như vậy. mình phái nắm cho thật chắc, chỉ cần tạo quan hệ tốt với y. nếu được y trợ giúp, nói không chừng sẽ thay đổi được vận mệnh của mình. Cơ hội như vậy có lẽ chỉ có một lần, lão sư từng dạy. nếu có cơ hội nhất định phái nắm chắc, khỏi hổi hận về sau. Mình cũng không thể cúi đầu quá mức với Y. theo như tính cách của y, nên không kiêu ngạo cũng không xiểm nịnh, như vậy mới có thể dần dần giao hảo với y.
Dư Tắc Thành trấn tĩnh lại. bắt đầu kể lại chuyện xảy ra trong thời gian qua, chuyện tranh đấu giữa mình và Vương Học Sâm.
Trong đại sảnh của Hắc Hổ đường. Thôi Nhân Hùng nói với Mã Lão Hắc:
- Hắc ca. rốt cục là Bạch Tiểu tử này muốn làm gì? Trước khi y tỏ ra lạnh lùng như băng giá. ngạo mạn vô cùng, vừa rồi dường như đã biến thành người khác vậy.
Mã Lão Hắc cười nói:
- Tuy y tỏ ra kiêu ngạo trước mặt chúng ta. nhưng trở về núi rồi. cũng chỉ là con chó trước mặt người ta mà thôi. Xích Thủy môn vốn là nơi tụ tập đệ tử ngoại môn của môn phái tu tiên Thủy Vân tông, nhất định là y muốn học cách nấu thang này để trở về nịnh nọt đám nhân sĩ có chức quyển của Thủy Vân tông, đê chạy chọt thân phận đệ tử nội môn.
Thôi Nhân Hùng nói:
- Môn phái tu tiên Thủy Vân tông ư? Hắc ca, vì sao đệ chưa nghe nói chuyện này bao giờ. thế lực của bọn họ ra sao vậy?
Mã Lão Hắc bật cười ha hả:
- Đệ chưa từng nghe qua cũng là chuyện bình thường, sau này đệ cứ coi như chưa từng nghe thấy. Thế lực ra sao ư? Quốc gia chúng ta tên là Thang quốc, nơi Đây là thành Lâm Hải. kinh đô gọi là thành Bí Giang, phía Bắc Thang quốc là Trì quốc, kinh đô là thành Miên Giang. Phía Nam là Mộc quốc, kinh đô là thành Man Ngữ. Nhiều đời Quốc chủ của ba quốc gia này đều có chữ Thủy trong tên của họ. vậy đệ nghĩ xem thế lực của Thủy Vân tông thế nào?
Thôi Nhân Hùng nghe vậy trợn mắt há mồm, không nói nên lời.
Trong thang phòng. Dư Tắc Thành cung kính thi lễ với Bạch Hà Tích:
- Cảm tạ Đại ca giết Ma Thiên Lang, báo thù cho ngoại công ta, mẫu thân ta bảo ta hành lễ với Bạch Đại ca, đệ cảm tạ đại ân đại đức.
Dứt lời, hắn cung kính vái dài sát đất, Bạch Hà Tích gật gật đầu, thản nhiên nhận lễ, sau đó Dư Tắc Thành bắt đầu dạy y nấu thang.
Dư Tắc Thành dạy Bạch Hà Tích hết sức tỉ mỉ. không giấu điếm chút nào. Bạch Hà Tích cũng học rất cận thận, chỗ nào cùng muốn đích thân thử nghiệm.
Bất tri bất giác đã qua một canh giờ. Dư Tắc Thành đã dạy xong hết thảy cho Bạch Hà Tích, lại nói:
- Đại khái cũng chỉ có như vậy. chỉ cần nấu được nước cốt. vậy mỗi lần nấu thang sẽ không cần phái mất thời gian một ngày một đêm. Nhưng nước cốt thang không thể giữ lại quá ba ngày, cho dù đông lạnh, thành băng cũng không được, nếu không, mùi vị của nó sẽ bị biến đồi.
- Được rồi. cơ bản ta đã dạy hết cho Bạch Đại ca, hiện tại ta sẽ dạy nốt ba điểm mấu chốt.
Bạch Hà Tích cười hỏi:
- Lão đệ không sợ người khác học được, thậm chí mang bí quyết bán cho trù sư trưởng, nhưng bất kể thế nào. lão ta cũng không nấu được, phái chăng là do lão đệ đã giấu nghề ở ba điểm này?
Dư Tắc Thành cười nói:
- Xin Bạch Đại ca đừng cười, ta chỉ dựa vào thang này mà sống, tự nhiên phái giấu, nhưng ta sẽ dạy hết toàn bộ cho Bạch Đại ca.
- Điểm thứ nhất chính là nêm muối. Từ xưa tới nay. người ta ăn thức gì cũng phái có muối, nếu muốn nấu thức ăn ngon, nêm muối là vô cùng quan trọng. Thật ra cách nêm muối như thế nào. nói ra rất dài dòng, thang của ta cũng nhờ vào nêm muối là chính. Còn nhớ lúc trước ta đọc được một câu chuyện trong Nguyên Phanh tổng yếu, rằng một viên ngự trù ở Trần quốc nấu yến tiệc cho Quốc chủ của mình, thức ăn nấu từ sáng đến tối mịt. Kết quả tới món ăn cuối cùng, ông ta quên cho muối vào, thầm nghĩ lần này xong rồi đây là tội mất đầu.
- Kết quả không ngờ ra ngoài dự liệu, tất cả mọi người đều khen món cuối cùng này thật ngon Bởi vì tất cả đồ ăn từ sáng đến chiều đều có muối mọi người đã ăn suốt một ngày trời lượng muối hấp thu vào người đã đủ. ăn món cuối cùng không nêm muối ngược lại cảm thấy nhàn nhạt vừa miệng, ăn ngon vô cùng.
- Cho nên lúc ta dạy trù sư trưởng, bảo lão phái nêm một đồng cân (= 5 grams bây giờ) muối, lượng muối này đối với lượng thang như vậy là hết sức bình thường, dù lão là trù sư lâu năm cũng không thấy có vấn đề gì cả. Nhưng có vấn đề này lão không biết, thang của ta lần nào cũng dọn lên vào cuối tiệc, lúc ấy khách dự tiệc đã ăn no nê. bọn họ hấp thu lượng muối trong những món ăn trước đó đã quá đủ rồi. Cho nên thật sự mỗi lần dọn thang lên. ta cũng không nêm muối, bọn bọ đã không cần muối nữa cho nên khi uống thang sẽ cảm giác được mùi vị vừa ngon, vị nhạt vừa miệng.
- Chính vì không biết điểm này. cho nên trù sư trưởng vẫn theo biện pháp ta dạy bình thường mà nêm muối. Trong tình huống đang dạy nếm thang sẽ thấy vị mặn vừa miệng, nhưng khi dọn lên trong yến tiệc, nhất định sẽ cảm thấy mặn. Hơn nữa thang này lấy mát ngọt làm vị chính, chỉ cần hơi mặn một chút, những vì ngon khác sẽ lập tức không còn. tự nhiên mùi vị không đúng, uống không thấy ngon.
- Điểm thứ hai Bạch Đại ca hãy chú ý ba vị Mộc Kỳ, Hoàng Sâm, Cẩu Liên trong số thảo dược, thật ra khi nấu thang này. ba vị thảo được ấy có hay không cũng không sao. ta cho chúng vào là để phòng ngừa người khác học trộm.
- Vị Mộc Kỳ chỉ cần gặp vị chua của dấm sẽ sinh ra vị đắng. Hoàng Sâm chỉ cần nấu quá một giờ sẽ sinh ra mùi tanh. Câu Liên gặp thịt bò sẽ sinh ra vị chát
- Nhưng chỉ cần Bạch Đại ca phối hợp ba vị này với tỷ lệ hợp lý ba vị thảo dược này sẽ trung hòa lẫn nhau, biến thành một mùi vị mê người. Lại thêm sẽ sinh ra vị bởi mằn mặn. như vậy sẽ che đậy được bí mật không nêm muối của điểm thứ nhất
- Chuyện này cần khống chế tỷ lệ nguyên liệu, thời gian nấu. nhắc xuống bếp. dọn lên thật chính xác. không thể sai một ly nào. nếu không, hương vị thang sẽ lập tức thay đổi. Được rồi. hiện tại ta sẽ nói tỉ mỉ cho Bạch Đại ca...
Bạch Hà Tích đặc biệt cảm thấy hứng thú với bí quyết nấu thang này, Y hỏi chi tiết từng chân tơ kẽ tóc. nghiên cứu hết sức cận thận. Dư Tắc Thành dần dần biểu diễn. Bạch Hà Tích coi trọng thủ pháp bảo mật thang này như vậy, e rằng cũng giống như mình, muốn nhờ vào món thang này nịnh bợ cường giả nào đó. Để tìm cơ hội ngóc đầu lên. Đồng thời y cũng sợ người khác học được, cướp đi công lao của mình.
Sau khi dạy xong xuôi Dư Tắc Thành lại nói:
- Còn điểm thứ ba. ta cũng không thể hiểu hết hoàn toàn. Ta cũng không biết vì sao. đám trù sư chúng ta đều có một ít nội công, thông thường mọi người đều dùng nội công để trợ giúp cho sức lửa trong lò. như vậy tốc độ làm thức ăn sẽ nhanh hơn. hơn nữa ăn cũng rất ngon miệng.
- Tuy rằng ta tu luyện nội công vô cùng yếu ớt. nhưng không hiểu vì sao ta dùng nội công trợ lửa. nấu thang ra lại uống ngon hơn bọn họ. Chính vì điểm này. trù sư trưởng mới phái từ bỏ ý định học nấu món thang này của ta.
Dư Tắc Thành nói xong. Bạch Hà Tích gật gật đầu. lập tức giơ tay sờ đầu Dư Tắc Thành, vận công thăm dò một lúc. sau đó mới nói:
- Làm sao lão đệ phát hiện được những bí quyết này?
- Thủ phép nêm muối, ta phát hiện được trong Nguyên Phanh tổng yếu. về phần ba vị thảo được xung đột hài hòa là học trong Bản Thảo cương mục. Ta đã thí nghiệm hơn trăm lần. mới đúc kết ra được.
Bạch Hà Tích gật đầu:
- Lão đệ còn nhỏ như vậy mà đã ham học hỏi. quả thật là một hạt giống tốt. Còn điểm thứ ba. ta đã biết vì sao. Thân thể lão đệ có được Ngũ Hành Linh Căn. tuy rằng chỉ là ngụy Linh Căn. nhưng bọn họ cũng không có. Thang này tiếng nói là thang, thật ra có mang được tính của Hành Khí Tán, chỉ có người có Linh Căn mới có thể luyện chế. Mặt khác, rất có khả năng lão đệ có được thần thông thiên phú về phương diện luyện dược!
Dư Tắc Thành kinh ngạc hỏi:
- Linh Căn là gì vậy?
Bạch Hà Tích đáp:
- Lão đệ đã từng nghe về tiên nhân hay chưa?
Dư Tắc Thành gật đầu:
- Ta nghe phụ thân ta nói qua người đã thấy tiên nhân ngự không phi hành.
Dư Tắc Thành đáp:
Bạch Hà Tích gật đầu nói:
- Kỳ thật tiên nhân đều là phàm nhân tu luyện mà thành, nhưng cũng cùng một loại bí tịch tiên pháp, có người có thể tu luyện thành tiên nhân, có người làm thế nào cũng không thể dẫn linh khí nhập thể. không luyện ra được chân nguyên lực. cho nên không thể thành tiên nhân.
- Sau đó trải qua vô số đời nghiên cứu mới phát hiện, phàm nhân có thể tu luyện ra chân nguyên lực. kinh mạch trong cơ thể ắt có Linh Căn. Nếu một người không có Linh Căn. vậy chuyện tu tiên đừng nên nghĩ tới. bởi vì căn bản là người đó không thể cảm ứng được linh khí. càng không nói tới chuyện có thể tu luyện ra pháp lực.
- Lão đệ có được Ngũ Hành Linh Căn. Linh Căn này là một trong những loại Linh Căn phổ biến nhất. Lão đệ lại tu luyện Mãnh Hổ Khiếu Thiên quyết vốn biến hóa ra từ công pháp tu tiên cơ bản. Cho nên lão đệ dùng nội công trợ lửa. thân có Linh Căn là có thể dẫn linh khí vào thang, coi như là hình thức ban đầu của yiệc luyện dược. Vì thế cho nên lão đệ nấu thang này mới có được dược tính mỏng manh của Hành Khí Tán, bổ sung cho nguyên khí người uống. Đây mới là điểm mà ta tò mò. không hiểu vì sao trù sư bình thường lại có thể nấu ra loại thang như vậy.
Dư Tắc Thành kinh ngạc nghe xong, bèn hỏi:
- Ngũ Hành Linh Căn? Luyện được? Bạch Đại ca, ta cũng có thể tu tiên ư?
Bạch Hà Tích gật gật đầu, thở dài một tiếng:
- Tu tiên hết sức gian nan, lão đệ thấy bề ngoài ta hết sức oai phong, thật ra vẫn chỉ là người đứng ngoài cửa. đau khổ vì không được nhập môn. Nếu ta có thể nhờ vào thang này nhập nội môn, được lão tổ ban thưởng, đột phá Cảnh giới Tiên Thiên. Trúc Cơ thành công, ta sẽ không bao giờ quên ơn lão đệ.
Dư Tắc Thành gật đầu:
- Cảm tạ Bạch Đại ca, cái gì là Trúc Cơ vậy? Theo như ta nhớ, cao thủ Tiên Thiên chính là cao thủ mạnh nhất thiên hạ kia mà?
Hôm nay Bạch Hà Tích học được phương pháp nấu thang, trong lòng tự nhiên vô cùng vui vẻ, cho nên cao hứng giải thích cho Dư Tắc Thành:
- Cao thủ Tiên Thiên ư. ha ha, ở thế gian, quả thật Cảnh giới Tiên Thiên là cao thủ nổi danh thiên hạ, nhưng đối với tu tiên, đó chỉ là mới bắt đầu.
- Phàm nhân tu tiên phái trải qua năm thời kỳ. mười lăm cảnh giới. Năm thời kỳ này chính là: Luyện Khí kỳ. Trúc Cơ kỳ, Kim Đan kỳ. Nguyên Anh kỳ. Hoàn Hư kỳ.
- Mỗi một kỳ lại chia làm ba Cảnh giới. Luyện Khí kỳ chia làm Dẫn Khí. Thai Tức, Tiên Thiên. Trúc Cơ kỳ chia làm Tố Thể, Dung Hợp, Linh Tịch. Kim Đan kỳ chia làm Kết Đan, Tâm Động, Long Hổ. Nguyên Anh kỳ chia làm Thành Anh. Xuất Khiếu. Phân Thần. Hoàn Hư kỳ chia làm Nhập Hư, Độ Kiếp, Đại Thừa.
- Mười lăm Cảnh giới tu tiên này, mỗi cảnh giới lại chia làm ba tầng: sơ cấp. trung cấp. cao cấp. lại thêm trạng thái đỉnh phong cuối mỗi thời kỳ trước khi đột phá, Cho nên mỗi thời kỳ chia làm mười tầng.
Bạch Hà Tích ngừng một chút, sau đó nói tiếp:
- Cao thủ võ lâm như Mã Lão Hắc. nội công đã có ba mươi năm hỏa hậu. có thể xuất ra đao mang, phóng xuất chân khí, Nếu so ra tương dương với cảnh giới Thai Tức sơ cấp của Luyện Khí kỳ. đặc biệt là có thể phóng xuất chân khí hình thành vòng bảo vệ bằng kiếm khí đao mang.
- Dùng võ nhập đạo như Ma Thiên Lang, tóc bạc hóa đen. ngự không lăng độ. chính là tiến vào cảnh giới Tiên Thiên cao cấp. tiêu chí của nó là có thể lăng không mà đứng. Nhưng ở Tu Tiên Giới, như vậy chỉ là mới bắt đầu. cân phái đạt tới cảnh giới Tiên Thiên đỉnh phong, sau đó Trúc Cơ thành công, luyện thể một lần nữa. từ già hóa trẻ. đó mới là chính thức tiến vào Tu Tiên Giới, được Tu Tiên Giới thừa nhận mới là đệ tử chính thức của tông môn các phái.
- Chỉ cần đi vào Tu Tiên Giới, tu luyện không còn là chân khí, mà là chân nguyên pháp lực. Đến lúc đó học tập tiên thuật pháp quyết. hoặc là có được pháp khí linh khí. Cho dù là người tu tiên Cảnh giới Dẫn Khí yếu kém nhất, nếu như có được tiên thuật và pháp khí hùng mạnh, cũng có thể đánh chết được cường giả võ lâm Cảnh giới Tiên Thiên.
Dứt lời. tay Bạch Hà Tích thoáng động, lập tức xuất hiện một hỏa cầu lớn chừng đầu người, lơ lửng trên tay y. toát ra nhiệt lượng rất mạnh.
Tay Bạch Hà Tích lại thoáng động, hòa cầu biến mất. sau đó nói tiếp:
- Ma Thiên Lang đã đạt tới Cảnh giới Tiên Thiên cao cấp. ta mới chỉ là cảnh giới Tiên Thiên sơ cấp. y cao hơn ta chừng hai tầng Cảnh giới. Nhưng ỵ bị Nhu Nhuyễn Đạo Pháp và Hỏa Cầu thuật của ta oanh kích, cuối cùng bị ta đánh tan lồng chân khí, tiêu hao sạch sẽ chân khí, chết ngay tại chỗ.
- ích lợi lớn nhất của tu tiên là có thể kéo dài thọ mệnh, ở Luyện Khí kỳ. người tu tiên tiến vào cảnh giới Thai Tức, vậy có thể sống tới bảy mươi tuổi. Nếu tiến vào cảnh giới Tiên Thiên, sống tới một trăm năm mươi tuổi là không thành vấn đề. lại thêm Thân thể cường tráng, bách bệnh bất xâm.
- Nếu có thể Trúc Cơ thành công, tiến vào Trúc Cơ kỳ. luyện hóa thân thể. thọ mệnh tối thiêu cũng tăng lên hai giáp, có thể sống tới ba trăm tuổi. Tiến vào mỗi cảnh giới Dung Hợp. Linh Tịch sẽ tăng thêm một giáp thọ mệnh, sống lâu bốn trảm tuổi.
- Nếu như có thể tiến vào Kim Đan kỳ. vậy thọ mệnh gia tàng gấp đôỊ có thể sống tới
tám trăm tuổi, còn có thể bỏ thân đoạt xặ, chuyển thế trùng sinh. Nếu có thể tiến vào đến Nguyên Anh kỳ, có thể nói trường sinh bất tử. tối thiêu cũng sống được vài ngàn năm. cho đến khi thiên kiếp giáng xuống mới gặp nguy hiểm.
Dư Tắc Thành lẳng lặng nghe, ghi nhớ tất cả trong đầu. sau đó mới nói:
- Vậy còn từ Đại Thừa Hoàn Hư kỳ trở về sau thì sao?
Bạch Hà Tích như đang nhở lại:
- Chính là vũ hóa phi thăng, thành Thiên Nhân hoặc Tu La. tiến vào Tiên Giới, đó chính là cảnh giới cao nhất của người tu tiên. Bất quá cảnh giới Độ Kiếp nguy hiểm vô cùng, từ xưa có câu: “Nguyên anh dễ kết. Độ Kiếp khó qua.”
- Nói xa ra một chút, hiện tại sáu vực của chúng ta là Thiên Nam, Mạc Bắc, cổ Tần, Sở Tây, Miêu Tương, Tuy Viễn, ba mươi bảy đại lục. chỉ cần đạt tới Kim Đan kỳ là có thể khai môn lập phái, thao túng quốc gia. phân chia thiên hạ. Tiên nhân như Nguyên Anh kỳ trong ba mươi sáu giáo phái, bảy mươi hai tông môn, tổng cộng một trăm lẻ tám thượng môn mới có thể có được một, hai người. Đừng nói là tiên nhân Hoàn Hư kỳ. dù là tiên nhân cảnh giới Phân Thần, đã ba, bốn ngàn năm vẫn không thấy hiện thân trong thiên hạ.
Nghe tới Đây, Dư Tắc Thành không nói một lúc lâu. hoàn toàn sợ đến ngây người. Bạch Hà Tích còn nói thêm:
- Tiểu Dư tử. lão đệ thật sự muốn làm trù sư cả đời sao?
Dư Tắc Thành lắc đầu nói:
- Ta làm trù sư chẳng qua vì không còn đường nào khác, ly tưởng của ta là có thể đi du ngoạn khắp nơi trên thiên hạ. Nhưng ta là lão Đại trong nhà. đệ đệ muội muội còn nhỏ. mẫu thân nhiều bệnh...
Bạch Hà Tích bèn nói:
- Ta đã hiểu, chúng ta cũng giống nhau, phụ thân ta chỉ có mình ta có được Linh Căn. hàng ngàn người trong gia tộc đang trông chờ vào ta. Mỗi khi nhớ tới những ánh mắt kỳ vọng, nửa đêm ta không ngủ được, dù biết rằng con đường phía trước gian nan. cũng phái nhẫn nhịn vuốt mông ngựa cho người, làm rùa rút đâu chậm rãi gắng bò về phía trước.
- Hai ta có duyên với nhau, ta không thay đổi được vận mệnh của mình, nhưng ta có thể thay đổi vận mệnh lão đệ. Thang này ta sẽ không học không của lão đệ. ta sẽ nói một tiếng cùng Mã Lão Hắc. tới lúc đó y sẽ chọn một việc tốt trong đường cho lão đệ. tương lai thế nào cũng phái leo tới chức Đà chủ.
Hắc Hổ đường ngoại trà thành Lâm Hải ra. còn thành lập phân đà ở bảy huyện khác. Mỗi một Đà chủ như vậy đều là cao thủ. dưới tay có mấy trăm thủ hạ. trong đường ngoại trừ nghe theo mệnh lệnh của Mã Lão Hắc ra. không còn nghe ai cả. Có thể nói là dưới một người mà trên ngàn người. Hiện tại đánh bại Dã Lang bang, chiếm cứ địa bàn lúc trước của Dã Lang bang, tối thiêu đã tăng thêm năm phân đà.
Thời điểm oai phong nhất của ngoại công Dư Tắc Thành, bất quá chỉ là một Phó Đà chủ mà thôi, cho nên nghe được lời này. Dư Tắc Thành giật mình kinh hãi:
- Vậy có được không, ta ngay cả Mãnh Hổ Khiếu Thiên quyết đơn giản nhất còn chưa tu luyện được tới Cảnh giới đại thành, công phu gì cũng không biết, làm sao phục chúng?
Bạch Hà Tích cười nói:
- Ta nói được là được, cho lão đệ cái này. Thuốc này tên là Hóa Khí đan. lão đệ ăn vào nhất định sẽ tu luyện Mãnh Hổ Khiếu Thiên quyết được tới cảnh giới đại thành. Cho dù đại thành rồi. lão đệ cũng không cần phái tu luyện thêm môn nội công khác, chỉ cần luyện nội công này là đủ.
- Cho lão đệ thêm cái này. gọi là Tố Hỏa phù. Đây là pháp khí phù cấp thấp nhất của Tu Tiên Giới. Lão đệ đã có Linh Căn. Chỉ cần đưa chân khí vào. lá phù này sẽ bắn ra một đạo liệt hỏa đốt cháy kẻ thù. Tầm bắn của nó ước chừng mười trượng, chỉ cần đối phương không phải là cao thủ Hậu Thiên đỉnh phong như Mã Lão Hắc. không thể dùng chân khí phóng xuất hộ thể. ắt sẽ phái chết cháy.
- Nhưng lão đệ phái nhớ kỳ. trong đạo phù này chỉ có chín đạo liệt hỏa mà thôi. Sau khi dùng hết cần phái phơi nắng ba ngày mới có thể bổ sung đầy trở lại. Và lại mỗi lần bổ sung như vậy sẽ tự động giảm đi một đạo liệt hỏa. cho đến cuối cùng tự động vỡ nát. cho nên sử dụng phái thận trọng.
- Còn việc gì khác, lão đệ cứ tìm tới người Thạch gia xin hỗ trợ, ta sẽ nói với bọn họ. Đám đệ tử ngoại hệ của Thạch gia. ta có thể sai khiến được.
Dư Tắc Thành nhận lấy một viên được hoàn cùng một tấm mộc phù phát sáng, trong lòng cảm động vô cùng, không biết nên nói gì cho phái.
Bạch Hà Tích cười ha hả:
- Thang của lão đệ đã khai sáng cho ta. Hành Khí Tán đã có thể làm thang, vì sao đan duợc khác không làm thang được? Có thể ta sẽ nhờ vào nó tiến nhập nội môn, được Trúc Cơ đan. bước vào hàng ngũ tu tiên. Tương lai nếu ta thành công, ắt sẽ trở về độ lão đệ. Hai ta cùng phái cố gắng, hảo nam nhi chúng ta sống trên thế gian này phái làm sao đê khỏi sống uổng một đời.
Dứt lời. Bạch Hà Tích quay đầu đi. nhanh chóng rời khỏi.
Dư Tắc Thành nhìn theo, tuy rằng không nói lời nào, nhưng ánh mắt tỏ ra vô cùng hâm mộ. Hảo nam nhi không thể sống uông một đời. những lời này như lửa nóng bừng bừng, làm đậy lên hùng tâm của hắn.
Bạch Hà Tích đi ra ngoài lập tức dẫn theo các sư đệ rời khỏi. hôm qua Thiết Xích Tiên Sinh cũng đã rời đi. Đám hộ pháp Tông môn đã đi từ sáng, cho tiệc tối không còn ai. món thang cũng không ai ăn. Dư Tắc Thành về nhà sớm. ngồi trong phòng mình, nhớ lại từng lời nói mang vẻ tiêu sái ung dung của Bạch Hà Tích. “Tu tiên, ta cũng muốn tu tiên..Y nghĩ này chẳng khác nào cỏ độc mọc lan tràn khắp trong đầu hắn.
Trước tiên. Dư Tắc Thành quan sát viên dược hoàn kia. nó được bao bên ngoài bằng sáp ong. lớn khoáng quả cầu thủy tinh, toát ra một mùi hương thơm ngát mê người.
Sau đó Dư Tắc Thành lại lấy thứ mà hắn thích nhất là tấm hỏa phù kia ra ngắm nghía. Suốt cả buổi chiều, Dư Tắc Thành rất muốn xuất hỏa phù ra xem thử, nhưng rốt cục hắn cũng khống chế được mình, tuyệt đối không lấy ra nữa. Bởi vì thứ này là pháp bảo tiên gia. có được nó có thể thay đổi cả đời mình, trong trù phòng nhiều người hỗn tạp. không thể đê người khác phát hiện.
Hỏa phù này lớn bằng bàn tay, có hình năm cạnh, không phải kim loại cũng không phải gỗ. Ở giữa có một chữ Hỏa màu đỏ tím, xung quanh chữ Hỏa có khảm chín viên bảo thạch, bao tròn lấy chữ Hỏa này.
Dư Tắc Thành nhìn mãi không rời mắt chừng một khắc. Thật sự là quá đẹp. đây là pháp bảo của mình, đây là bảo bối của mình...
Dư Tắc Thành đưa nội lực vào hỏa phù. chỉ cần một tia nội lực, hỏa phù đã lập tức có phản ứng. Những viên bảo thạch chợt lóe. chữ Hỏa dường như sống lại. Dư Tắc Thành cảm thấy chút chân khí mỏng như tơ của mình theo hỏa phù bắn ra ngoài, hình thành một đường thăm dò. Đường thăm đò này dài chừng mười trượng, vô ảnh vô hình, có thể di chuyên theo ánh mắt của mình. Hắn nhìn tới cái gì. đường thăm đò kia cũng đi theo tới đó.
Đột nhiên Dư Tắc Thành có cảm giác, chỉ cần hắn thoáng động Ý niệm, hỏa phù sẽ lập tức phóng ra lửa. theo đường thăm dò mà bắn trúng mục tiêu do hắn lựa chọn, thứ này so với loại nỏ có cơ quan ngắm bắn còn cao cấp hơn. Dư Tắc Thành cố nén ý niệm thử nghiệm trong đầu. số ngọn lửa của hỏa phù có hạn, không được lãng phí
Dư Tắc Thành đứng bật dậy. hạ quyết tâm đời này ta cũng phái tu tiên, làm một nam nhi đội trời đạp đất như Bạch Hà Tích.
Nghĩ vậy. Dư Tắc Thành lại nhớ tới quyển sách mà hôm qua vừa mua. bèn lấy Vô Thượng Thiên Đạo Huyết Cương quyết ra. Lần này hẳn không xem ngay lập tức. mà nhớ lời dạy của phụ thân, rửa tay rửa mặt sạch sẽ. bình tâm tĩnh khí. vận chuyển Mãnh Hổ Khiếu Thiên quyết của mình đủ chín chu thiên, sau đó mới mở sách ra xem.
Lần này Dư Tắc Thành đọc thật cần thận, chậm rãi thưởng thức nội dung bên trong. Lần này không thấy cảm giác nhức đầu hoa mắt xuất hiện. Dư Tắc Thành bèn xem qua quyển sách một lượt.
Dư Tắc Thành khép sách lại. quyển này là công pháp Nhất sắc trong Nhất Khí Hóa Thất Sắc của môn phái tu tiên Vô Thượng Thiên Đạo tông, hơn nữa chỉ là quyển thượng của Vô Thượng Thiên Đạo Huyết Cương quyết. Theo như trong sách ghi lại. đây là pháp môn tu luyện của Luyện Khí kỳ. Chỉ có thể tu luyện tới cảnh giới Tiên Thiên đỉnh phong. Bất quá như vậy đã hoàn toàn đủ cho Dư Tắc Thành, đừng nói là Cảnh giới Tiên Thiên, đù là Cảnh giới Thai Tức đối với hắn cũng đã là cao thủ cực phẩm chỉ có thể nhìn lên mà hâm mộ.
Sách này nói rằng có thể giúp người tu tiên dẫn khí nhập thể hấp thu linh khí. tiến hành luyện hóa. chuyển hóa thành một loại năng lượng hùng mạnh. Năng lượng này chia làm bảy màu. có tên là Nhất Khí Hóa Thất sắc. chia ra là Bạch Mang. Tử Am. Mặc Viêm. Thanh Sát. Kim Hầu. Huyết Cương, Lục Uyên.
Mỗi một loại chân nguyên đều có hiệu quả đặc biệt của mình. Bạch Mang là hào quang màu trắng, có thể làm đông kết thiên địa. Tử Ám là sương mù màu tím, có thể ăn mòn vạn vật. Mặc Viêm là ngọn lửa màu đen. có thể đốt sạch hết thảy. Lục Uyên là màu xanh thẳm của vực sâu. có thể sinh, ra sinh linh. Huyết Cương là huyết sắc cương khí chí dương chí cương, có thể thay sinh, đổi tử. Thanh Sát. Kim Hầu. chi biết được màu của chúng, công dụng cụ thể nằm trong trang sách bị mất. cho nên không biết. Cũng may trang bị mất chi giới thiệu riêng phần này. không ảnh hưởng tới công phu cụ thể.
Theo như trong sách ghi lại. đệ tử của Vô Thượng Thiên Đạo tông phái luyện hóa đủ hết Thất Sắc chân nguyên này. sau đó bảy màu hợp nhất, hóa thành Vô Thượng chân nguyên lúc ấy mới có thể tiến lên Trúc Cơ kỳ. Sau đó lại phân giải Vô Thượng chân nguyên thành Thất Sắc đạo quyết. rồi lại hợp nhất Thất sắc. phân phân hợp hợp như vậy. cuối cùng mới có thể đột phá Kim Đan kỳ.
Quyển thượng sử dụng cho Luyện Khí kỳ, quyển trung là Trúc Cơ kỳ. quyển hạ là Kim Đan kỳ. Trong sách còn nói nếu như luyện thành thất quyết. pháp lực vô biên, một mình có thể đấu với vài người tu tiên cùng Cảnh giới.
Quyển thượng Huyết Cương quyết này nói rằng người tu luyện trước hết phái học cách hóa chân nguyên thành Huyết năng, đồng thời cũng hóa Huyết năng thành chân nguyên linh khí. Sau khi thuần thục rồi. tự nhiên có thể dùng Huyết năng luyện hóa cương khí. chọn một cơ quan nào đó tiến hành cương hóa. Cương hóa cơ quan khiến cho cơ quan biến đị. từ đó sẽ được năng lực đặc dị. Sau khi cương hóa đại thành, có thể mang huyết năng và cương khí hợp nhất thành lực Huyết cương.
Cơ quan được luyện hóa có thể tự động sinh ra huyết cương, sau này sẽ không chi dựa vào chân nguyên hấp thu để gia tăng Huyết cương. Sau đó tập kết uy năng Huyết cương, lại cương hóa cơ quan, cứ như vậy liên tục ba lần. cương hóa ba loại cơ quan là có thể tu luyện loại chân quyết khác trong Nhất Khí Hóa Thất sắc.
Chỉ cần cương hóa một cơ quan cùng đã tiến vào Cảnh giới Thai Tức. nếu cương hóa được hai cơ quan, vậy có thể tiến vào Cảnh giới Tiên Thiên. Nếu chuyên hóa được ba cơ quan, vậy sẽ đạt tới Cảnh giới Tiên Thiên đỉnh phong. Quyển sách này chỉ là quyển thượng, tối đa cùng chỉ có thể chuyển hóa ba cơ quan. Quyển trung và quyển hạ sẽ gia tăng cơ quan lên. cuối cùng chuyên hóa toàn thân, lúc ấy Nhất Khí Hóa Thất sắc mới gọi là đại thành.
Nhưng cũng theo trong sách ghi lại. đệ tử Vô Thượng Thiên Đạo tông phái tu luyện toàn bộ Nhất Khí Hóa Thất sắc tới Cảnh giới viên mãn, Thất sắc hợp nhất, sắc hóa hai mươi mốt cơ quan trong cơ thể. mới có thể tiến hành Trúc Cơ. Hơn nữa còn mơ hồ cho thấy. Nhất Khí Hóa Thất Sắc này chính là một trong tam đại thần công của Vô Thượng Thiên Đạo tông, nhưng chi được xếp hạng cuối cùng, điều này khiến cho Dư Tắc Thành vô cùng cảm thán.
Quyển sách này chia làm ba phần, phần thứ nhất tên là Tụ Khí Hóa Huyết. chi đơn giản có một tầng phép môn tu luyện. Dựa theo công pháp tu luyện. có thể hóa chân nguyên thành huyết năng, cũng có thể hóa huyết năng trở về chân nguyên. Luyện thành là có thể đạt tới cảnh giới Dẫn Khí sơ cấp. tiến vào hàng ngũ người tu tiên.
Phần thứ hai tên là Luyện Huyết Hợp Cương, đây là cách dùng Huyết năng luyện hóa cơ quan trong cơ thể. làm cơ quan biến dị sinh ra lực huyết cương, phần này chia làm chín tầng, vừa khéo tương dương với cảnh giới Luyện Khí kỳ.
Tầng thứ nhất Luyện Huyết Đoán Thể. dùng Huyết năng của mình sinh ra chậm rãi Dung nhập vào huyết mạch trong cơ thể, dần dần thay đổi máu huyết. như vậy thân thể sẽ trở nên mạnh mẽ. Luyện thành tầng này. tự nhiên tu vi sẽ tiến vào Cảnh giới Dan Khí trung cấp.
Tầng thứ hai Hóa Huyết Thành Cương, tập trung huyết năng phân bố khắp toàn thân tới cơ quan mà mình chọn, bắt đầu tiến hành chuyền hóa cơ quan, tu luyện ra cương năng. Luyện thành tầng này. tự nhiên tu vi sẽ tiến vào Cảnh giới Dan Khí cao cấp.
Tầng thứ ba Huyết Cương Tiên cốt. cương hóa dị hóa hoàn toàn cơ quan đầu tiên đã chuyên hóa, có thể tự động sinh ra Huyết năng và cương năng. Luyện thành tầng này, tự nhiên tu vi sẽ tiến vào Cảnh giới Thai Tức sơ cấp.
Tầng thứ tư Huyết Cương Hợp Nhất, hợp huyết năng và cương năng đo cơ quan sinh, ra lại thành một. hóa lực huyết cương thành một thể. đồng thời cương hóa được cơ quan sẽ sinh ra một loại thần thông, phát triển thần thông này. Luyện thành tầng này. tự nhiên tu vi sẽ tiến vào cảnh giới Thai Tức trung cấp.
Tầng thứ năm Hóa Cương Vi Nhu. khống chế lực Huyết cương thật hoàn mỹ.vốn lực huyết cương chí dương chí cương, phái luyện hóa tới cảnh giới chí âm chí nhu đại thành, cuối cùng mới có thể chuyên hóa cương nhu trong nháy mắt. Luyện thành tầng này. tự nhiên tu vi sẽ tiến vào Cảnh giới Thai Tức cao cấp.
Tầng thứ sáu Ma Cương Luyện cốt. chính là tập trung lực Huyết cương, tu luyện ra cơ quan cương hóa thứ hai. đạt được loại thân thông thứ hai. Luyện thành tâng này. tự nhiên tu vi sẽ tiến vào cảnh giới Tiên Thiên sơ cấp.
Tầng thứ bảy Cương Phong Diễn Hình, mượn cơ quan cương hóa thứ hai trên cơ sở chí cương chí nhu tu luyện ra một loại năng lực thuộc tính đặc biệt khác. Luyện thành tầng này. tự nhiên tu vi sẽ tiến vào Cảnh giới Tiên Thiên trung cấp.
Tâng thứ tám Tiên Côt Tái Sinh, tập trung tinh lực tu luyện cơ quan cương hóa thứ ba, cầu được lực thần thông thứ ba. Luyện thành tầng này. tự nhiên tu vi sẽ tiến vào Cảnh giới Tiên Thiên cao cấp.
Tầng thứ chín Hồn Nhiên Nhất Thể. dung hợp ba cơ quan đã cương hóa lại làm một, chuẩn bị cho việc tu luyện sáu sắc màu còn lại. Luyện thành tầng này. tự nhiên tu vi sẽ tiến vào Luyện Khí kỳ đỉnh phong.
Phần thứ ba của quyển sách này là một ít phép môn vận dụng Huyết cương, có khá nhiều loại, tuy nhiên đơn giản nhất cũng phái hoàn thành tầng thứ nhất Luyện Huyết Đoán Thể mới có thể sử dụng.
Dư Tắc Thành trầm ngâm rất lâu. cơ hội này có thể làm cho mình vượt qua người khác, là cơ hội để thực hiện giấc mộng của mình, phải nắm bắt. Cả đời người cũng chỉ có vài lần cơ hội như vậy. nếu bỏ qua ắt sẽ ân hận trọn đời.
Dư Tắc Thành thầm học thuộc nội dung Vô Thượng Thiên Đạo Huyết Cương quyết, lặng lẽ đọc thâm trong miệng. Vô Thượng Thiên Đạo Huyết Cương quyết ngoại trừ giới thiệu nội dung phép môn. bất quá chưa tới vạn chữ. Sở trường của Dư Tắc Thành lại là đọc sách, học thuộc lòng, cho nên chẳng bao lâu sau. hắn đã thuộc làu sách này.
Dư Tắc Thành đọc thầm từng chữ một. không hề nghĩ ngợi đến chuyện khác, dung nhập từng chữ vào trong Thân thể mình, dung nhập vào trong Ý thức mình.
Sau đó, hắn bóp nát lớp sáp ong bao ngoài viên được hoàn mà Bạch Hà Tích cho. nuốt chửng vào miệng, sau đó bắt đầu dựa theo Vô Thượng Thiên Đạo Huyết Cương quyết vận chuyên chân khí trong cơ thể. chậm rãi hóa chân khí của mình thành huyết năng.
Một lúc lâu sau. Dư Tắc Thành mở to mắt. không vui không buồn, trong cơ thể đã sinh ra một tia huyết năng. Tuy rằng chỉ có một tia nhỏ bé. toàn bộ chân nguyên Mãnh Hổ Khiếu Thiên quyết của hắn đã hao hết sạch, nhưng rốt cục cũng đã thật sự sinh ra được huyết năng.
Một tia huyết năng này tràn ngập khắp cơ thể Dư Tắc Thành. Vận chuyển theo lộ tuyến của Mãnh Hổ Khiếu Thiên quyết. hắn phát hiện ra thân thể mình đặc biệt thoải mái. toàn thân nhẹ nhõm. Đặc biệt tia huyết năng này chạy tới đâu. lập tức có cảm giác phiêu phướng lâng lâng tới đó.
Dư Tắc Thành đứng lên, dùng sức nhảy dựng, lập tức nhảy lên cao hơn lúc trước khoảng chừng nửa thước, hơn nữa thân thể hắn dường như cũng cao hơn một tấc. Đây chi mới là một tia Huyết năng, đã có hiệu quả như vậy, về sau luyện thành Huyết cương, sẽ thế nào đây?
Điều đáng tiếc duy nhất chính là hắn có thể hóa chân khí thành huyết năng, nhưng không
thể nào hóa huyết năng thành chân khí vốn tầng thứ nhất đơn giản vô cùng, chỉ có trên dưới ba mươi chữ. nhưng hắn lại không cách nào luyện thành. Hơn nữa chân khí Mãnh Hổ Khiếu Thiên quyết mà hắn cực khổ luyện trong tám năm trời đã biến mất hoàn toàn.
Bất quá may mắn là Dư Tắc Thành phát hiện ra. khi hắn chậm rãi vận chuyển Mãnh Hổ Khiếu Thiên quyết lại có thể bắt đầu hấp thu chân khí. Nếu Mãnh Hổ Khiếu Thiên quyết còn sinh ra chân khí. vậy có thể từ từ tu luyện lại.