|
|
21-03-2012, 12:25 PM
|
|
秋霞
|
|
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
|
|
Tam Sinh, Vong Xuyên bất tá»
Tác giả: Cá»u Lá»™ Phi HÆ°Æ¡ng
Edit: Ishtar
Sẩm tối, Mạch Khê vá»™i vã trở vá».
Ta dá»±a trên nhuyá»…n tháp, liếc mắt nhìn hắn má»™t cái rồi lại tiếp tục Ä‘á»c sách của ta. Hắn đứng ở cá»a má»™t lúc, cẩn tháºn lại gần ta. Hắn ngồi xuống bên cạnh giÆ°á»ng, ngáºp ngừng má»™t lúc lâu má»›i nói: “Ta nghe nói, hôm nay có quan binh tá»›i.â€
“Ừ.â€
“Tam Sinh…â€
Ta ném sách sang má»™t bên, ngồi thẳng ngÆ°á»i dáºy, nhìn hắn: “Chà ng muốn há»i gì?â€
Hắn mấp máy môi nhưng vẫn không nói được gì.
Ta nói: “Quan binh bị ta Ä‘uổi, Thi Sảnh Sảnh cÅ©ng bị ta Ä‘uổi Ä‘i.â€
Hắn nhìn ta má»™t lát, có chút bất đắc dÄ©, báºt cÆ°á»i.
Ta nhÃu mà y, “Sao nà o? Hóa ra chà ng muốn kết hôn vá»›i thiên kim tiểu thÆ° nhà đại tÆ°á»›ng quân, à , hóa ra ta đến không đúng lúc, là m há»ng mối nhân duyên của chà ng. Nếu nhÆ° chà ng không Ä‘Ã nh lòng, để ta tìm cô nÆ°Æ¡ng ấy vá», ta thấy tình cảm nà ng ấy dà nh cho chà ng rất sâu Ä‘áºm.†Nói xong, đứng dáºy Ä‘i ra bên ngoà i.
Hắn kéo ta lại, mặt hÆ¡i hÆ¡i Ä‘á» lên: “Tam Sinh, nà ng biết rõ ý ta không phải nhÆ° váºy. Nà ng… Lần nà y nà ng có thể vì ta mà ăn giấm chua, tháºt ra trong lòng ta rất vui. NhÆ°ng…â€
“NhÆ°ng…?â€
“Äám quan binh nói nà ng là yêu quái, ngà y mai muốn má»i Äại quốc sÆ° tá»›i đây trừ yêu.â€
“Äại quốc sÆ° Æ°?†Ta nghÄ© tá»›i lão đạo có khuôn mặt nghiêm nghị mà hôm trÆ°á»›c gặp trong ngõ nhá» kia.
Mạch Khê nhÃu mà y, gáºt gáºt đầu: “Tam Sinh, nà ng có muốn tránh Ä‘i chá»— khác không?â€
“Tránh?†Ta ngạc nhiên há»i lại, “Vì sao phải tránh? Ta không phải yêu quái.†NhÆ°ng nhìn vẻ mặt lo lắng của Mạch Khê, ta chợt hiểu, “Mạch Khê, chà ng vẫn luôn cho rằng ta là yêu quái sao? Chà ng bảo ta tránh, là sợ Äại quốc sÆ° phát hiện ra thân pháºn ‘yêu quái’ của ta?â€
Mạch Khê nhÃu mà y.
Ta gáºt gáºt đầu lẩm bẩm: “CÅ©ng đúng, ta ở bên chà ng nhiá»u năm nhÆ° váºy, dung mạo không há» thay đổi. Lúc muốn nhóm lá»a có thể nhóm lá»a, muốn có gió sẽ có thể tạo gió, chà ng cho rằng ta là yêu quái cÅ©ng là điá»u Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên. Hiện giá» chà ng sợ ta sao?â€
Nghe ta nói xong, sắc mặt Mạch Khê thay đổi, rõ rà ng là tức giáºn: “Vì sao ta phải sợ nà ng? Nà ng là yêu quái thì sao chứ, ta chỉ biết Tam Sinh của ta chÆ°a bao giá» là m hại ta, ta cÅ©ng không phải là ngÆ°á»i vô tâm, trên thế gian nà y ai đối xá» vá»›i ta nhÆ° thế nà o ta Ä‘á»u biết. Mà Tam Sinh nà ng cÅ©ng không phải là yêu quái là m nhiá»u việc ác, dù nà ng có yêu quái, thì cả cuá»™c Ä‘á»i nà y của ta chỉ yêu thÆ°Æ¡ng má»™t mình yêu quái nhÆ° nà ng!â€
Hai chữ “yêu thÆ°Æ¡ng†khiến ta rất vui, khóe miệng không kiá»m được khẽ cong lên.
TÃnh tình Mạch Khê rất tốt, đối vá»›i ta lại cà ng dịu dà ng, chẳng bao giá» thấy hắn giáºn dữ nhÆ° váºy, ta cÅ©ng cảm thấy rất ngạc nhiên, “Váºy chà ng sợ cái gì?â€
Sắc mặt hắn cứng Ä‘á», bị ta nói thẳng tâm tình khiến hắn hÆ¡i lúng túng, trầm mặc má»™t lát, má»›i khẽ thở dà i, “Tam Sinh, ta sợ nà ng bị bắt nạt.â€
Ta nghe xong cảm thấy buồn cÆ°á»i, há»i lại: “Chà ng vẫn còn nhá»› háºu viện nhà Tiểu VÆ°Æ¡ng máºp mạp chứ?â€
Hắn lÆ°á»m ta má»™t cái, “Má»™t cây cá» cÅ©ng không còn.â€
Ta hà i lòng gáºt gáºt đầu: “Bị bắt nạt cÅ©ng không sao, chỉ cần đánh lại là được. Là nÆ°Æ¡ng tá» của chà ng, cái gì ta cÅ©ng có thể chịu được, nhÆ°ng không chịu được bị ức hiếp. Chà ng không cần phải lo lắng chuyện nà y thay ta nữa.
Mạch Khê bị ta trêu chá»c, mỉm cÆ°á»i. Không nói gì nữa.
Äến lúc rá»a mặt, ta thấy trên ống tay áo hắn có má»™t vết rách không lá»›n lắm, thắc mắc, “Là m sao váºy?â€
Mạch Khê dấu ống tay áo ra sai: “Không có gì, hôm nay xÃch mÃch vá»›i má»™t và i tên lÃnh, xảy ra xô xát nhỠấy mà .â€
Ta vÆ°Æ¡n tay: “Cởi áo ra, ta khâu giúp chà ng.â€
Äốt nến, ta ngồi khâu lại vết rách kia, Mạch Khê ngồi bên cạnh, nghiêng đầu nhìn ta khâu áo giúp hắn, trên môi thÆ°á»ng trá»±c nụ cÆ°á»i, dÆ°á»ng nhÆ° đây là má»™t việc dá»… dà ng khiến ngÆ°á»i ta thá»a mãn.
“Xong rồi.†Ta Ä‘Æ°a áo cho hắn, thấy trên mặt hắn trà n đầy thá»a mãn, Ä‘á»™t nhiên ta há»i: “ÄÆ°Æ¡ng kim hoà ng đế là má»™t minh quân phải không?â€
Mạch Khê nháºn áo, nói: “Là thánh quân.â€
Ta gáºt đầu, “Váºy còn Äại tÆ°á»›ng quân Ä‘ang nắm binh quyá»n, là má»™t tÆ°á»›ng quân tốt chứ?â€
Mạch Khê nhÃu mà y, “Nếu luáºn vá» cầm binh đánh giặc, đúng là má»™t nhân tà i, nhÆ°ng bình trị thiên hạ, trị vì quốc gia thì lại không cần tâm huyết sa trÆ°á»ng của ông ta.â€
Ta lại gáºt đầu: “Diệt ông ta, cuá»™c sống dân chúng sẽ sống tốt hÆ¡n?â€
“Bá» Ä‘i sá»± kiá»m hãm của Äại tÆ°á»›ng quân, Hoà ng thượng có thể thuáºn lợi Ä‘Æ°a ra cải cách, cuá»™c sống của dân chúng sẽ tốt hÆ¡n nhiá»u.†Mạch Khê khó hiểu nhìn ta: “Sao tá»± nhiên Tam Sinh lại có hứng thú vá»›i chuyện nà y?â€
“Nếu chà ng có thể giúp dân chúng trừ bá» Äại tÆ°á»›ng quân, chà ng sẽ vui chứ?â€
Ãnh mắt Mạch Khê sáng rá»±c, rồi láºp tức cúi mắt che Ä‘i tia sáng ấy, “Tất nhiên.â€
Ta gáºt đầu: “Äêm đã khuya, ngà y mai chà ng có phải là m việc, mau Ä‘i ngủ Ä‘i.â€
Khi Mạch Khê thổi tắt ánh nến trong phòng, ta vẫn ngồi ở mép giÆ°á»ng nhÆ° cÅ©, mở to mắt nhìn ánh trăng ngoà i cá»a sổ.
Là m sao Mạch Khê có thể vô cá»› xÃch mÃch vá»›i ngÆ°á»i khác. Ta gá»™p tất cả má»i chuyện xảy ra trong ngà y hôm nay nghÄ© lại, trong lòng cÅ©ng hiểu được, chắc chắn là hắn nghe thấy có ngÆ°á»i nói ta là yêu quái, lại nghe thấy ngà y mai Äại quốc sÆ° tá»›i đây bắt yêu, nhất thá»i không kiá»m chế được mà xô xát vá»›i ngÆ°á»i ta.
Mạch Khê là ngÆ°á»i trầm tÄ©nh, mà hắn là m quan không lâu, dù được hoà ng đế tin dùng, nhÆ°ng ngay cả má»™t nÆ¡i ở, hoà ng đế cÅ©ng không ban cho hắn, có thể thấy được địa vị hiện nay của hắn trong triá»u vẫn rất yếu kém.
Mà sáng nay ta ra tay với phủ Tướng quân, lại cà ng khiến Mạch Khê phải đứng mũi chịu sà o.
Äúng là ta không giống vá»›i ngÆ°á»i thÆ°á»ng. Ngà y mai Äại quốc sÆ° tá»›i, nếu hắn nói mấy câu đại loại nhÆ° “Âm khà quá nặng.â€, “Không phải là con ngÆ°á»i.â€, thì Mạch Khê cÅ©ng sẽ không có tÆ°Æ¡ng lai trong chốn quan trÆ°á»ng…
Dù thế nà o đi nữa, cũng không thể là m liên lụy tới hắn.
Ta nhá»› tá»›i ánh mắt sáng nhÆ° ngá»c của Mạch Khê khi nhắc tá»›i lý tưởng sống của hắn. Niệm thuáºt ẩn thân, Ä‘i và o phòng Mạch Khê. Ta nhìn gÆ°Æ¡ng mặt Ä‘ang say ngủ của hắn, nói: “Nói cho cùng, ba kiếp nà y cÅ©ng là chà ng hứa cho ta. Dùng ná»a Ä‘á»i còn lại thay chà ng chắn kiếp cÅ©ng không sao. Huống hồ kiếp nà y ta còn là nÆ°Æ¡ng tá» của chà ng, chuyện tÆ°á»›ng công muốn là m, ta sẽ dùng toà n lá»±c giúp sức.â€
Ta ngồi bên mép giÆ°á»ng hắn, cúi xuống, nhẹ nhà ng đặt lên môi hắn má»™t nụ hôn: “Mạch Khê, cả Ä‘á»i trÆ°á»ng an.â€
Sáng sá»›m ngà y hôm sau, có thánh chỉ triệu Mạch Khê và o cung gấp, trÆ°á»›c khi rá»i Ä‘i, hắn dặn dò ta má»™t hồi, nếu có Äại quốc sÆ° tá»›i đây, nhất định phải kéo dà i thá»i gian chá» hắn trở vá». Ta thuáºn miệng hứa.
Hắn vừa đi không lâu, một đạo sĩ ăn mặc có chút tiên phong đạo cốt[1] đến. Quốc sư nà y, nhìn bỠngoà i rất trẻ.
“NgÆ°Æ¡i tháºt to gan, giết Không Trần đại sÆ° xong vẫn dám và o kinh.â€
Äây là câu đầu tiên mà Äại quốc sÆ° nói vá»›i ta, ta ngẩn ngÆ¡ má»™t lúc lâu má»›i nhá»› ra, Không Trần đại sÆ° mà hắn nhắc tá»›i chÃnh là lão hòa thượng Ä‘uổi bắt ta suốt chÃn năm, “Không đúng, là hắn chết già , chẳng liên quan gì tá»›i ta. Ta không phải yêu quái, cà ng không giết ngÆ°á»i.â€
Quốc sÆ° cÆ°á»i lạnh, “Âm khà bức ngÆ°á»i, nếu không phải yêu, thì ngÆ°Æ¡i có thể nói ngÆ°Æ¡i là váºt gì?â€
Nếu ta nói chân thân của ta là đá Tam Sinh bên bá» Vong Xuyên, sợ rằng hắn cà ng nói ta là quá»· quái. Ta cân nhắc má»™t lát, nói: “NgÆ°Æ¡i định là m thế nà o để khẳng định ta là yêu quái.â€
“Äúng hay sai, thá» Tam muá»™i chân há»a của ta là biết.â€
Ta nghÄ© nghÄ©, gáºt đầu đồng ý: “Äược, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i phải sắp xếp má»™t nÆ¡i có nhiá»u ngÆ°á»i, dá»±ng má»™t già n há»a thiêu để thiêu ta. Cho toà n thể dân chúng chứng kiến, sau khi đốt xong, chứng minh được ta không phải yêu quái, ngÆ°Æ¡i phải dùng thân pháºn Äại quốc sÆ° của ngÆ°Æ¡i tuyên cáo vá»›i thiên hạ, là ngÆ°Æ¡i giết nhầm ngÆ°á»i.â€
Hắn ngây ngÆ°á»i chấn Ä‘á»™ng, sá»ng sốt má»™t lúc lâu sau má»›i nói: “Äừng hòng giở quá»· kế!â€
“Haiz. NgÆ°Æ¡i là má»™t ngÆ°á»i tu đạo, sao tâm tÆ° lại không thuần khiết váºy. Thôi, ta cÅ©ng Ä‘ang vá»™i, bây giá», ngÆ°Æ¡i nhanh chóng thiêu ta Ä‘i.â€
Ta bÆ°á»›c nhanh ra ngoà i cá»a, còn hắn lại giáºt mình đứng trong phòng, ta khó hiểu nhÃu mà y, quay lại kéo cánh tay hắn, “Sao lại giống Ä‘Ã n bà nhÆ° váºy, lần trÆ°á»›c lúc ngÆ°Æ¡i và lão hòa thượng kia Ä‘uổi giết ta, cÅ©ng đâu có do dá»± nhÆ° váºy.â€
Äi tá»›i chợ bán thức ăn, đã có quân lÃnh dá»±ng má»™t già n há»a thiêu, ta nhìn thấy mấy tên lÃnh nà y rất quen mặt, nhá»› ra chÃnh là đám lÃnh trong phủ TÆ°á»›ng quân. Bá»n chúng thấy ta bình an kéo Quốc sÆ° tá»›i đây, Ä‘á»u choáng váng. Ta xoay ngÆ°á»i nhảy lên già n há»a thiêu, thân hình phóng khoáng thoải mái nhìn dân chúng vây quanh.
Ta tá»± dùng dây thừng trói mình qua loa, lao xuống vẫy vẫy Quốc sÆ°: “Haiz, xong rồi, xong rồi.â€
Äến lúc nà y Äại quốc sÆ° vẫn chÆ°a ra tay, hắn nhÃu mà y nhìn ta. Ta cÅ©ng nhìn lại hắn.
Äá»™t nhiên, từ bên cạnh có má»™t phụ nhân lao ra, chÃnh là nữ nhân Ä‘i cùng Thi Sảnh Sảnh tá»›i cá»a khiêu khÃch ta ngà y đó.
Nà ng vừa nhìn thấy ta đã rống to: “ChÃnh là ả! Ả là yêu quái! Ả mê hoặc thần chà quan Thượng thÆ°, ra tay hạ Ä‘á»™c thủ tiểu thÆ° nhà ta, khiến tiểu thÆ° nhà ta đến bây giá» vẫn bất tỉnh. Quốc sÆ°, Äại quốc sÆ°, ngà i nhất định phải trừ bá» yêu nghiệt nà y giúp chúng ta, diệt trừ háºu hoạn!†Nà ng giữ chặt tay áo Quốc sÆ° khóc lá»›n, mà n khóc lóc nà y khiến ngÆ°á»i nghe rÆ¡i lệ, nghe thấy rất thÆ°Æ¡ng tâm. Nếu ngÆ°á»i mà nà ng chỉ thẳng và o mặt mắng má» không phải là ta, e là ta cÅ©ng sẽ đứng vá» phÃa nà ng.
Ãnh mắt Quốc sÆ° lạnh lẽo, khẽ phất tay áo đẩy nà ng ra, lạnh lùng há»i ta: “NgÆ°Æ¡i còn gì để nói nữa không.â€
Ta thở dà i: “Ta không phải yêu quái.â€
Má»™t quả trứng gà ném và o quần ta, má»™t đứa bé ăn mặc cao quý từ trong đám ngÆ°á»i chui ra, nhấc tay ném má»™t quả nữa và o ngÆ°á»i ta: “NgÆ°Æ¡i bắt nạt tá»· tá»·! NgÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i xấu! NgÆ°Æ¡i cÆ°á»›p ngÆ°á»i trong lòng của tá»· tá»·! Rõ rà ng Mạch Khê ca ca thÃch tá»· tá»·, Ä‘á»u là tại ngÆ°Æ¡i!â€
Nhìn hai quả trứng dÃnh trên quần áo, ta cau mà y, mà điá»u khiến ta tức giáºn hÆ¡n nữa, chÃnh là hai câu cuối cùng của nó. Ta cÆ°á»i lạnh má»™t tiếng, cá» Ä‘á»™ng đầu ngón tay, thằng nhóc đó bị ta nâng lên giữa không trung: “Tiểu tá», tá»· tá»· ngÆ°Æ¡i thÃch hắn, nhÆ°ng mà hắn lại thÃch ta.â€
Thằng nhóc giãy dụa giữa không trung. Phụ nhân trung niên đang khóc lớn, cà ng gà o thất thanh: “Yêu nữ, đừng hãm hại tiểu thiếu gia nhà ta.†Dân chúng xung quanh nhao nhao bình phẩm.
“Không được là m hại ngÆ°á»i khác.†Quốc sÆ° quát lá»›n, ta chỉ cảm thấy dây thừng trói trên ngÆ°á»i xiết chặt, ngón tay yếu á»›t, thằng nhóc kia từ giữa không trung rÆ¡i xuống, phụ nhân kia nhanh chóng đỡ được.
Ngay sau đó cả ngÆ°á»i sáng rá»±c, má»™t mồi lá»a từ dÆ°á»›i lòng bà n chân dấy lên.
Tam muá»™i chân há»a.
Äúng là phà m nhân nà y luyện được Tam muá»™i chân há»a, không dá»… dà ng a.
Thá»±c ra ta rất sợ lá»a, linh váºt ở Minh giá»›i không có mấy ai không sợ lá»a. NhÆ°ng nếu muốn phân biệt yêu quái và các linh váºt khác, dùng lá»a chÃnh là phÆ°Æ¡ng pháp thÃch hợp nhất. Bởi vì yêu quái khi bị thiêu cháy sẽ để lại ná»™i Ä‘an, mà linh váºt hoặc con ngÆ°á»i khi bị thiêu cháy lại không để lại cái gì.
Ta cÅ©ng không sợ chết, bởi vì xét theo má»™t góc Ä‘á»™ nà o đó, cho tá»›i bây giá» ta vẫn chÆ°a từng sống. Con Ä‘Æ°á»ng Hoà ng Tuyá»n, sông Vong Xuyên là cố hÆ°Æ¡ng của ta.
Ta vốn sinh ra ở vùng đất chết.
Lá»a cháy khiến cả ngÆ°á»i ta Ä‘au nhức, trong lúc hoảng hốt, ta lại gặp ngÆ°á»i quen. Bá»n hỠđứng ở giữa không trung nhìn ta bị lá»a thiêu cháy. Ta muốn chà o há»i bá»n há», nhÆ°ng lại Ä‘au tá»›i mức không thể là m gì được.
Không biết qua bao lâu, cÆ¡n Ä‘au trong ngÆ°á»i ta giảm dần, Hắc Bạch Vô ThÆ°á»ng vừa chuyển tay, ta đã tá»›i bên ngÆ°á»i bá»n há». Äã lâu rồi thân mình không nhẹ nhà ng nhÆ° váºy.
“Ha ha.†Hắc Vô ThÆ°á»ng vá»— vai ta cÆ°á»i lá»›n: “Äã nhìn thấy nhiá»u kẻ chết kiểu nà y, nhÆ°ng Tam Sinh à , dáng vẻ bị thiêu của ngÆ°Æ¡i khiến hai ca ca Ä‘á»u chấn Ä‘á»™ng.â€
Vẻ mặt hắn vui mừng nhÆ° thế, khiến ta cÅ©ng không biết nói gì cho phải, chỉ có thể chắp tay khách sao nói vá»›i bá»n há» và i câu, quay đầu nhìn xuống. Dân chúng xung quanh và phụ nhân kia Ä‘á»u vui mừng không ngá»›t, reo hò gá»i tên Äại quốc sÆ°. Mà quốc sÆ° kia má»™t mình Ä‘i lên Ä‘Ã i cao, hai mắt nhìn chằm chằm đống tro tà n má»™t hồi, sắc mắc dần dần tái nhợt.
“Äi thôi, trở vá» kể chuyện vá»›i hai ca ca xem, cuá»™c Ä‘á»i nà y của ngÆ°Æ¡i trải qua thế nà o.â€
“Äợi má»™t chút, hai huynh đứng đây chá» ta má»™t lát, ta… Ta còn chút việc chÆ°a xong.â€
Hai ngÆ°á»i bá»n há» liếc nhau, Bạch Vô ThÆ°á»ng nói: “Chiến thần?â€
Ta gáºt đầu.
“Nhanh lên.â€
Long khà hoà ng gia vẫn cuồn cuá»™n nhÆ° trÆ°á»›c, cÅ©ng may hiện giá» ta đã thà nh linh thể, Ä‘i và o cÅ©ng dá»… dà ng hÆ¡n nhiá»u.
Lúc ta nhìn thấy Mạch Khê, hắn đang đứng đối diện án thư của hoà ng đế.
Hắn khom ngÆ°á»i nói, “Xin hoà ng thượng có thể bảo vệ thê tá» của thần bình an.â€
Hoà ng đế nhấp má»™t ngụm trà nói: “Chẳng qua chỉ là má»™t nữ tá» mà thôi.â€
“Hoà ng thượng, Tam Sinh chÃnh là mạng sống của thần.â€
Lòng ta chấn Ä‘á»™ng, trà n đầy ấm áp. Dừng lại bên ngÆ°á»i hắn, vòng tay ôm hắn từ phÃa sau: “Mạch Khê, có thể gặp được chà ng, tam sinh hữu hạnh[2].â€
Mạch Khê cứng ngÆ°á»i, hắn mạnh mẽ quay phắt vá» phÃa sau. Ãnh mắt xuyên qua thân thể ta, không biết dừng ở nÆ¡i nà o.
DÆ°á»ng nhÆ° cảm nháºn được Ä‘iá»u gì, Ä‘á»™t nhiên Mạch Khê chạy ra bên ngoà i.
“To gan!†Thái giám bên ngÆ°á»i hoà ng đế quát. Hoà ng đế giÆ¡ tay ngăn cản thái giám. Mạch Khê Ä‘i ra khá»i đại Ä‘iện, chạy gấp ra khá»i hoà ng cung.
Ta lẳng lặng đi theo hắn.
TrÆ°á»›c tiên hắn trở vá» nha, thấy trong phòng trống rá»—ng không bóng ngÆ°á»i, sắc mặt trắng bệch. Äứng yên trong chốc lát, lại chạy vá»™i ra ngoà i, ở trên Ä‘Æ°á»ng hắn há»i thăm không Ãt ngÆ°á»i, cuối cùng cÅ©ng lảo đảo chạy tá»›i chợ.
Lúc đó Äại quốc sÆ° dang đứng trên Ä‘Ã i cao, tay cầm má»™t vốc tro, nghiêm trang nói: “Ta lấy danh nghÄ©a Äại quốc sÆ°, là m sáng tá» thân pháºn của Tam Sinh, nà ng không phải là yêu quái.â€
Lúc nà y, dÆ°á»ng nhÆ° những tiếng ồn à o bên tai Ä‘á»u biến mất, ta chỉ nhìn thấy ánh mắt trống rá»—ng của Mạch Khê, lảo đảo lùi hai bÆ°á»›c.
Ta muốn tiến tới đỡ hắn, nhưng tay lại xuyên qua thân thể hắn.
Ta khẽ thở dà i.
“Tam Sinh…†Hắn khẽ gá»i tên ta, chất chứa ná»—i Ä‘au không nói được thà nh lá»i.
Ta đáp: “Ừ.†Lại giáºt mình nhá»› ra, bây giá» hắn đã không còn nghe được tiếng ta, cÅ©ng không thể nhìn thấy ta nữa.
“Tam Sinh.â€
“Ta đây.â€
Mà trong mắt hắn, ta đã qua Ä‘á»i.
Trong cuá»™c Ä‘á»i Mạch Khê, Tam Sinh đã không còn tồn tại.
[1] Tiên phong đạo cốt: có phong cách của ngÆ°á»i tu tiên.
[2] Tam sinh hữu hạnh: Hạnh phúc ba sinh: Nay được hạnh phúc là vì đã tu được ba kiếp rồi.
|
21-03-2012, 12:30 PM
|
|
秋霞
|
|
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
|
|
Tam Sinh, Vong Xuyên bất tá»
Tác giả: Cá»u Lá»™ Phi HÆ°Æ¡ng
Edit: Ishtar
Vừa bÆ°á»›c và o Minh phủ, sau gáy ta hÆ¡i nóng nóng má»™t chút. Là má»™t trong ba dấu ấn mà Diêm VÆ°Æ¡ng tạo ra sau gáy ta đã biến mất, Ä‘iá»u nà y chứng tá» ba kiếp mà Mạch Khê hứa cho ta đã có má»™t kiếp luân hồi.
Từ khi trở vá» Minh phủ, ta không còn thÃch tản bá»™ má»™t mình bên bá» Vong Xuyên nữa, bởi vì chỉ có má»™t mình ta.
Ngà y ngà y ta dá»±a và o bên tảng đá chá» Mạch Khê lại nháºp luân hồi, đến lúc đó ta sẽ cùng hắn tá»›i Nhân gian trải qua lịch kiếp.
Thá»i gian ở Minh phủ trôi qua rất nhanh, khi ta nhìn thấy má»™t bóng ngÆ°á»i quen thuá»™c, ta biết ở Nhân giá»›i đã trải qua hÆ¡n bốn mÆ°Æ¡i năm rồi.
Ta mỉm cÆ°á»i nhìn hắn, hắn cÅ©ng thấy ta, giáºt mình sá»ng sốt, hÆ¡n ná»a ngà y má»›i hồi phục tinh thần: “Là ngÆ°Æ¡i?â€
“Äại quốc sÆ°, đã lâu không gặp. Vẻ ngoà i của ngÆ°Æ¡i không thay đổi nhiá»u lắm.â€
Hắn cÅ©ng không để ý tá»›i lá»i trêu ghẹo của ta, nhÃu mà y: “Vì sao chÆ°a nháºp luân hồi?â€
“Ta chá» ngÆ°á»i.â€
Ta nói lá»i nà y rất tá»± nhiên, lại khiến hắn ngây ngÆ°á»i. Hắn im lặng má»™t lúc lâu, má»›i thở dà i: “Là ta hại các ngÆ°Æ¡i âm dÆ°Æ¡ng cách biệt[1].â€
Ta khoát tay, Ä‘ang muốn nói tất cả Ä‘á»u là kiếp số trá»i định, hắn lại nói: “NgÆ°Æ¡i ở dÆ°á»›i nà y đợi hắn cả Ä‘á»i, hắn ở Nhân gian vì ngÆ°Æ¡i giữ mình cả Ä‘á»i, chặt đứt lÆ°Æ¡ng duyên kiếp nà y của hai ngÆ°á»i, là lá»—i của ta.†Hắn ngừng má»™t chút, giống nhÆ° Ä‘ang nghÄ© gì đó, kiên định nói: “ Nhân quả luân hồi, kiếp nà y ta nợ các ngÆ°Æ¡i, kiếp sau nhất định sẽ trả nợ.â€
“Không cần, không cần.†Ta vá»™i nói, “Äây là chuyện của ta và Mạch Khê, không cần ngÆ°á»i ngoà i xen và o.â€
Hắn phất tay áo, lắc đầu thở dà i, nhanh nhẹn rá»i Ä‘i.
Ta đã sống quá lâu, khó tránh khá»i có thói xấu dùng quan Ä‘iểm của bản thân để Ä‘o lÆ°á»ng tâm tÆ° kẻ khác.
Kiếp nà y hắn là má»™t quốc sÆ° đạo pháp cao thâm, uống má»™t bát canh Mạnh bà , vượt qua cầu Nại Hà , nhảy xuống vòng luân hồi, thì tất cả những chuyện cÅ© sẽ Ä‘á»u quên hết.
Cho nên kiếp sau vĩnh viễn không thể bù lại được sai lầm kiếp trước.
Sau khi Quốc sÆ° đầu thai, ta Ä‘oán Mạch Khê cÅ©ng sắp tá»›i Minh phủ, má»—i ngà y Ä‘á»u dùng nÆ°á»›c sông Vong Xuyên gá»™i đầu rá»a mặt, dÆ°á»ng nhÆ° việc bản thân gá»n gà ng sạch sẽ nhÆ° váºy lại có chút không phù hợp vá»›i Äịa phủ âm trầm. Những lúc rảnh rối, sẽ bắt chÆ°á»›c ngÆ°á»i phà m, nhặt má»™t nhà nh cây vẽ vẽ những vòng tròn, miệng lẩm bẩm: “Mạch Khê mau xuống Ä‘i, Mạch Khê mau xuống Ä‘i.â€
Có lẽ thà nh ý của ta cảm Ä‘á»™ng tá»›i trá»i xanh, ngà y ấy ta vừa trang Ä‘iểm xong xuôi, vừa má»›i đứng trên tảng đá, đã thấy Mạch Khê giẫm lên Bỉ Ngạn hoa trên Ä‘Æ°á»ng Hoà ng Tuyá»n, nổi giáºn hầm hầm bÆ°á»›c tá»›i.
Äúng váºy, hắn Ä‘ang giáºn dữ.
Ta còn Ä‘ang giáºt mình, má»™t luồng lá»a chói lá»i nóng rá»±c há»—n loạn bén tá»›i bên chân ta, ta vá»™i và ng nhảy dá»±ng, tránh sang má»™t bên.
Äám linh váºt và tiểu quá»· đứng xung quanh xem trò vui, vừa nhìn thấy lá»a láºp tức chạy mất.
Ta không hiểu nên nhìn vá» phÃa Mạch Khê, tÆ°á»›ng mạo của hắn giống hệt lúc ta gặp hắn lần đầu tiên – thiên nhân chi tÆ°[2].
NhÆ°ng hôm nay ngÆ°á»i nà y giáºn dữ nhÆ° váºy, đúng là khiến ta không hiểu chuyện gì Ä‘ang xảy ra nữa.
Trong lòng ta cảm thấy tủi thân, đợi lâu nhÆ° váºy má»›i chỠđược hắn tá»›i đây. Vừa gặp mặt cÅ©ng không nói má»™t câu, trá»±c tiếp ra tay vá»›i ta, tháºt sá»± khiến ta tổn thÆ°Æ¡ng, tổn thÆ°Æ¡ng nặng ná»!
Khi hắn tiến lại gần, vÆ°Æ¡n tay muốn cầm cổ tay ta, ta che mệnh môn tránh sang bên cạnh, tránh khá»i móng vuốt của hắn.
Hắn hừ lạnh: “CÅ©ng biết tránh, cÅ©ng biết sợ hãi, sao không để ta bắt, để ta thiêu cháy? Biết có được mạng sống là không dá»… dà ng, không nỡ đánh mất Æ°?â€
Ta ngẫm nghÄ© từng lá»i hắn nói: “Mạch Khê, chà ng giáºn ta sao?â€
“Giáºn?†Hắn “hừ†má»™t tiếng, “Ta giáºn là m gì. Nà ng bảo vệ ta cả Ä‘á»i, lại lấy thân là m lá chắn, thay ta chắn kiếp, ta cảm Æ¡n còn chÆ°a hết, nà o dám giáºn nà ng.â€
Ta mấp máy môi, muốn nói ta tháºt sá»± không biết hắn Ä‘ang tức giáºn cái gì, muốn nói hà nh Ä‘á»™ng và lá»i nói của hắn không phù hợp vá»›i nhau. NhÆ°ng thấy hắn cau mà y, lá»a giáºn cuồn cuá»™n, ta vẫn ngáºm miệng nhịn xuống. Trong lòng cà ng thêm tủi thân.
Thấy vẻ mặt oan ức của ta nhÆ° váºy, đôi mắt đẫm lệ mông lung nhìn hắn, sắc mặt hắn cứng lại, gượng gạo nói: “Không được khóc.â€
Ta vẫn nhÆ° cÅ©, dùng ánh mắt ngáºp nÆ°á»›c nhìn hắn.
Trán hắn nổi gân xanh, cuối cùng thở dà i nói: “Thôi.†Ãnh mắt hắn má»m lại, vÆ°Æ¡n tay vá»— nhẹ đỉnh đầu ta, bất đắc dÄ© cÆ°á»i nói: “Dù sao cÅ©ng là lá»—i của ta…†Ngay sau đó, sắc mặt hắn hầm hầm trầm xuống: “Vì sao âm khà trên ngÆ°á»i nà ng lại nặng nhÆ° váºy?â€
Ta xấu hổ che mặt: “Bởi vì nghÄ© chà ng sắp tá»›i, cho nên ngà y ngà y ta Ä‘á»u dùng nÆ°á»›c sông rá»a mặt chải đầu, chà ng nhìn thấy ta nhÆ° váºy, có thÃch không?â€
Mạch Khê trầm mặc một lúc lâu.
Ta nói: “Ngà y ngà y ta Ä‘á»u trang Ä‘iểm tháºt đẹp, chá» chà ng xuống dÆ°á»›i. Mạch Khê, bao giá» chà ng Ä‘i đầu thai, ta sẽ Ä‘i cùng chà ng.â€
Hắn nhÃu mà y: “Cùng Ä‘i?â€
“ÄÆ°Æ¡ng nhiên.â€
Cổ tay hắn láºt lại, má»™t kim ấn đánh và o trên ngÆ°á»i ta: “Trong vòng năm mÆ°Æ¡i năm, nà ng không thể ra khá»i Minh phủ.â€
Ta hoảng hốt: “Tại sao? Chà ng đã hứa cho ta sống ở Nhân gian ba kiếp kia mà .â€
“Äúng váºy, nhÆ°ng lần nà y sẽ để nà ng Ä‘i muá»™n năm mÆ°Æ¡i năm.â€
“NhÆ°ng chà ng cÅ©ng hứa cho ta Ä‘i quyến rÅ© chà ng.â€
“Năm mÆ°Æ¡i năm sau nà ng vẫn có thể quyến rÅ© được.â€
“Khi đó chà ng có lẽ đã là má»™t ông lão gần đất xa trá»i, ta có tìm được chà ng thì thá»i gian ở bên nhau cÅ©ng rất Ãt.â€
“Thế thì đừng tìm nữa.â€
Nói xong, hắn cất bÆ°á»›c Ä‘i vá» cầu Nại Hà . Ta tức giáºn bốc má»™t nắm bùn ném và o sau gáy hắn.
Hắn quay lÆ°ng vá» phÃa ta, ta không biết vẻ mặt hắn thế nà o, nhÆ°ng Ä‘á»™t nhiên Mạnh bà quỳ xuống, dáºp đầu tháºt mạnh nói: “Xin Thần Quân thứ tá»™i.â€
Lúc nà y ta má»›i nhá»› ra, bùn đất ở Hoà ng Tuyá»n bị vạn quá»· giẫm lên, là thứ dÆ¡ bẩn nhất trong tam giá»›i, việc ta ném thứ bùn đất nà y lên đầu má»™t Thần Quân Thiên giá»›i chÃnh là là m nhục Thiên giá»›i.
Hắn quay mặt lại, lạnh lùng nói: “Ta không muốn nà ng trở thà nh kiếp số của ta.â€
Lá»i nói khó hiểu nhÆ° váºy, ta nhất thá»i không thể giải thÃch được, chỉ thấy hắn cÅ©ng không quay đầu lại, uống bát canh Mạnh bà xong liá»n Ä‘i và o vòng luân hồi.
Có lẽ hắn trách ta xen và o việc của ngÆ°á»i khác, không muốn ở bên ta. à nghÄ© ấy khiến ta cảm thấy vô cùng Ä‘au Ä‘á»›n, vùi đầu bÆ°á»›c và o trong tảng đá, khóc lá»›n.
Nếu ngÆ°á»i khác bắt nạt ta, chắc chắn ta sẽ đòi lại gấp mÆ°á»i, nhÆ°ng Mạch Khê bắt nạt ta… Hắn bắt nạt ta, ta chỉ thể dể cho hắn bắt nạt, có đánh cÅ©ng không thắng, nhÆ°ng lại không buông tay được.
Không biết khóc bao lâu, bên ngoà i tảng đá có tiếng gá»i: “Tam Sinh cô nÆ°Æ¡ng, ôi, bà cô Tam Sinh của ta Æ¡i, đừng khóc, đừng khóc nữa!â€
Ta ló đầu ra khá»i tà ng đá, ánh mắt Ä‘á» ngầu nhìn ra ngoà i: “Giáp, có chuyện gì?â€
Tiểu quá»· Giáp vuốt trán lắc đầu thở dà i: “NÆ°á»›c mắt của ngÆ°Æ¡i mấy ngà y nay từ trong tảng đá trà n ra khiến sông Vong Xuyên dâng lên mấy thÆ°á»›c. Má»™t tảng đá mà khóc lá»›n nhÆ° váºy tháºt sá»± rất kỳ cục, đám hồn phách Ä‘i qua cầu Nại Hà đá»u sợ hãi đến mất hồn, Diêm VÆ°Æ¡ng đặc biệt sai ta tá»›i gá»i ngÆ°Æ¡i, muốn khÆ¡i thông tâm lý giúp ngÆ°Æ¡i.â€
Ta gáºt gáºt đầu, chán chÆ°á»ng theo Giáp Ä‘i Diêm vÆ°Æ¡ng Äiện.
Tuy dáng ngÆ°á»i Diêm VÆ°Æ¡ng gà y gò, nhÆ°ng lại là kẻ tham ăn. Lúc gặp Diêm VÆ°Æ¡ng, ta thấy hắn Ä‘ang ăn thịt, cắn má»™t tảng chân giò rất sung sÆ°á»›ng.
Ta gáºt gáºt đầu chà o hắn: “Diêm vÆ°Æ¡ng.â€
“A, Tam Sinh tới đây.†Hắn vung tay, tiểu quỷ bên cạnh dâng một cái chân giò cho ta, cái chân giò đầy mỡ khiến ta buồn nôn, phất tay áo cho tiểu quỷ lui ra.
Diêm VÆ°Æ¡ng nhìn ta má»™t cái, nói: “Nghe nói mấy ngà y nay ngÆ°Æ¡i Ä‘au lòng vì Mạch Khê Thần Quân.â€
Nghe thấy tên Mạch Khê, mũi ta đau xót, lại lã chã chực khóc.
“Äừng, đừng, đừng!†Hắn liên thanh ngăn cản ta, “Hôm nay ta gá»i ngÆ°Æ¡i tá»›i là muốn thay ngÆ°Æ¡i giải tá»a khúc mắc nà y, nếu ngÆ°Æ¡i lại tiếp tục khóc, chỉ sợ nÆ°á»›c sông Vong Xuyên sẽ trà n ra ngoà i mất.
Diêm VÆ°Æ¡ng lau miệng nói: “Tam Sinh, ngÆ°Æ¡i có biết vì sao lần nà y Mạch Khê Thần Quân xuống hạ giá»›i phải trải qua ba kiếp không?â€
Ta lắc đầu nói không biết.
“Xa ngÆ°á»i mình thÆ°Æ¡ng, gần ngÆ°á»i mình ghét, muốn mà không được[3]. Ba kiếp nà y chÃnh là ba thứ khổ trong tám thứ khổ mà Pháºt gia nói. Kiếp thứ nhất của Thần Quân chÃnh là xa ngÆ°á»i mình thÆ°Æ¡ng. Trong sổ mệnh cách của Ti Mệnh Tinh Quân vốn việt là , Mạch Khê Thần Quân và nữ nhi của Äại tÆ°á»›ng quân Thi Sảnh Sảnh thÆ°Æ¡ng yêu lẫn nhau, nhÆ°ng lại bị ngăn cách, cả Ä‘á»i cách biệt, là ná»—i khổ xa ngÆ°á»i mình thÆ°Æ¡ng. NhÆ°ng mệnh cách của hắn lại bị sá»± xuất hiện của ngÆ°Æ¡i phá tan, số hắn lẽ ra phải cÆ¡ khổ cả Ä‘á»i, nhÆ°ng vì gặp ngÆ°Æ¡i, ở gần ngÆ°Æ¡i nhiá»u năm, nảy sinh tình cảm. NgÆ°Æ¡i muốn thay hắn chắn kiếp, lấy cái chết giúp Ä‘Æ°á»ng quan trÆ°á»ng của hắn rá»™ng mở. Cả Ä‘á»i hắn nhá»› thÆ°Æ¡ng ngÆ°Æ¡i, cÅ©ng là ná»—i khổ xa ngÆ°á»i mình thÆ°Æ¡ng. NgÆ°Æ¡i âm kém dÆ°Æ¡ng sai[4], coi nhÆ° hoà n thà nh kiếp số của hắn.â€
Diêm VÆ°Æ¡ng ngừng lại má»™t chút, giáºn dữ nói, “NgÆ°Æ¡i không đứng ở trÆ°á»›c thế kÃnh nhìn dáng vẻ Mạch Khê ở Nhân giá»›i, chẹp chẹp, vốn là má»™t ngÆ°á»i hiá»n hòa nhÆ° thế, chỉ vì ngÆ°Æ¡i, lại tà n nhẫn ép hoà ng đế tru di cá»u tá»™c[5] nhà Äại tÆ°á»›ng quân. Không ngá» hắn lại tình thâm nghÄ©a nặng vá»›i ngÆ°Æ¡i, cả Ä‘á»i không láºp gia thất. Sau khi trở lại Minh giá»›i, nhá»› lại những chuyện trÆ°á»›c kia, theo lý mà nói, hắn là Thần Quân Thiên giá»›i, là ngÆ°á»i thanh tâm quả dục[6], lẽ ra không nên cố tình qua lại. NhÆ°ng hắn vẫn đối xá» vá»›i ngÆ°Æ¡i nhÆ° trÆ°á»›c đây, à ,… Có thể thấy được là vẫn chÆ°a dứt tình. Bây giá» Thần Quân nhốt ngÆ°Æ¡i ở phủ năm mÆ°Æ¡i năm, Ä‘Æ¡n giản là muốn sá»a đổi thá»i gian ngÆ°Æ¡i tá»›i Nhân giá»›i vá»›i hắn. Hắn không muốn ngÆ°Æ¡i lại biến thà nh kiếp số của hắn.â€
Diêm VÆ°Æ¡ng nói: “Hắn Ä‘ang bảo vệ ngÆ°Æ¡i đấy.â€
Ta nghe xong, giáºt mình.
“Äám thần tiên Thiên giá»›i Ä‘á»u coi thÆ°á»ng ngÆ°á»i Minh giá»›i chúng ta, Tam Sinh, ngÆ°Æ¡i cố gắng lên, quyến rÅ© Mạch Khê Thần Quân thà nh công, Minh phủ chúng ta… ha ha ha ha, ngÆ°Æ¡i hiểu chứ?â€
Tiếng cÆ°á»i Ä‘iên cuồng của Diêm VÆ°Æ¡ng ở bên tai ta mà sao lại xa xôi đến váºy, trong đầu ta chỉ còn lại má»™t câu nói: “Hắn Ä‘ang bảo vệ ngÆ°Æ¡i đấy.â€
[1] Nguyên văn là : Thiên nhân vĩnh cách : chia ly bởi sống chết.
[2] Thiên nhân chi tÆ°: có tÆ° thế của ngÆ°á»i nhà trá»i.
[3] Nguyên văn: Ãi biệt ly, oán tăng há»™i, cầu bất đắc, được nhắc tá»›i trong Äạo Pháºt.
[4] Âm kém dÆ°Æ¡ng sai (âm soa dÆ°Æ¡ng thác): có lệch lạc vá» thá»i gian, địa Ä‘iểm, con ngÆ°á»i, trong văn: “không biết vì sao lạiâ€
[5] Tru di cá»u tá»™c: chém cả chÃn Ä‘á»i.
[6] Thanh tâm quả dục: ngăn ham muốn, tâm trong sáng.
|
21-03-2012, 12:33 PM
|
|
秋霞
|
|
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
|
|
Tam Sinh, Vong Xuyên bất tá»
Tác giả: Cá»u Lá»™ Phi HÆ°Æ¡ng
Edit: Ishtar
Ta cÅ©ng không biết rằng chỠđợi năm mÆ°Æ¡i năm lại “gian nan nhÆ° váºy.â€
Sau khi kết thúc thá»i hạn thi hà nh án, ta chà o tạm biệt Diêm VÆ°Æ¡ng rồi Ä‘i đầu thai.
Ta nghÄ©, cả Ä‘á»i nà y không Ä‘i tìm Mạch Khê, chẳng may sau khi hắn luân hồi vá» Äịa phủ, lại cho ta má»™t cái ấn chá» năm mÆ°Æ¡i năm nữa thì là m thế nà o. Ta sẽ là m theo lá»i hắn, chá» tá»›i lúc hắn già rồi sẽ Ä‘i quyến rÅ© hắn, nghe nói nam nhân và o Ä‘á»™ tuổi nà y má»›i dá»… dà ng lạc lối, có sá»± nghiệp, có giá định, cái gì muốn hưởng thụ cÅ©ng đã hưởng thụ qua, cả Ä‘á»i chỉ còn thiếu má»™t chút kÃch thÃch.
Ta sẽ nhẹ nhà ng kÃch thÃch hắn, chuyện quyến rÅ© vân vân gì đó chỉ là chuyện nhá».
Ta nghÄ© dá»… dà ng nhÆ° thế, nhÆ°ng má»i chuyện lại có chút ngoà i ý muốn .
Ngây ngÆ°á»i ở Minh giá»›i suốt má»™t trăm năm qua, âm khà trên ngÆ°á»i ta so vá»›i lần đầu tiên ta tá»›i Nhân giá»›i cÅ©ng không nhẹ hÆ¡n bao nhiêu, hÆ¡n nữa ta vừa má»›i ra ngoà i, âm khi vẫn còn tÆ°Æ¡i má»›i, chỉ chốc lát sau, giống nhÆ° thịt thối hấp dẫn ruồi bá», ta bị má»™t đám tiểu đạo sÄ© bao vây.
Äám đạo sÄ© đúng là thÃch trừ ma vệ đạo, đạo pháp tăng theo tuổi tác, tuổi tác của cả đám tiểu đạo sÄ© nà y cá»™ng lại rồi nhân thêm mÆ°á»i cÅ©ng không kém tuổi ta là bao. Vẻ mặt của bá»n há» Ä‘á»u Ä‘iá»m tÄ©nh chÃn chắn, xem ra đạo pháp rất cao thâm…
Ta không quen ứng phó vá»›i mấy đứa nhá» có vẻ mặt nghiêm túc nhÆ° váºy, Ä‘Ã nh bắt chÆ°á»›c giá»ng Diêm VÆ°Æ¡ng hù dá»a bá»n há»:
“Mấy thằng nhóc nà y cút ngay, nếu không ta sẽ hầm các ngÆ°Æ¡i lên ăn!â€
“Yêu nghiệt to gan, dám khẩu xuất cuồng ngôn[1]!†Thằng nhóc cầm đầu chÄ©a kiếm vá» phÃa ta, “Hôm nay ta sẽ khiến ngÆ°Æ¡i không thể không hôi phi yên diệt[2]!â€
Ta nhÃu mà y nhìn nó, tuổi còn nhá» mà sát khà lại nặng nhÆ° váºy, rõ rà ng không được dạy dá»— tốt. Ta lắc đầu thở dà i thầm oán trách sÆ° phụ nó, Ä‘ang muốn xoay ngÆ°á»i thoát thân, Ä‘á»™t nhiên từ xa truyá»n tá»›i giá»ng nói nữ tá» thét lên:
“TrÆ°á»ng Võ, mau lui ra!†NgÆ°á»i ná» má»™t thân bạch y, dải lụa tung bay nhanh nhẹn lÆ°á»›t tá»›i, giống nhÆ° tiên nữ giáng trần.
Ta thầm tán thưởng, không ngá» giữa trần thế lại có má»™t nữ tá» thoát tục nhÆ° váºy. Còn chÆ°a hết ngưỡng má»™, nà ng ta đã lôi má»™t dải lụa trắng từ trong ta, thuáºn theo gió phóng tá»›i, bao bá»c xung quanh ta.
Ta giãy dụa, nhÆ°ng phát hiện ra chất lượng dải lụa nà y tốt đến mức khiến ngÆ°á»i ta phải kinh ngạc.
Bá»n trẻ xung quanh quỳ xuống trÆ°á»›c mặt nà ng ta nói nói: “SÆ° tổ.â€
Sư tổ…
Nữ tá» nhẹ nhà ng gáºt đầu, bảo bá»n trẻ đứng dáºy, tiến lại gần quan sát ta: “Hóa ra lại là má»™t yêu váºt xinh đẹp.â€
Ta cÆ°á»i: “NgÆ°Æ¡i cÅ©ng là má»™t đạo cô (nữ đạo sÄ©) xinh đẹp.â€
Nà ng lạnh lùng nhếch môi: “Mặc dù ta không nhìn ra chân thân của ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng bị Phược hồn ti của ta trói, ngÆ°Æ¡i có là thần tiên đến đâu cÅ©ng không trốn thoát được.â€
Ta âm thầm đánh giá dải lụa, cảm thấy, ta không phải thần tiên, mà thứ nà y trói ngÆ°á»i rất chặt, nhÆ°ng nếu cược má»™t lần, thì thứ nà y cÅ©ng không trói được ta. Cô nÆ°Æ¡ng nà y cÅ©ng không hiểu biết lắm.
“Dẫn nà ng ta vá» núi LÆ°u Ba, để Tiên tôn xá» trÃ.†Nà ng nói nhÆ° váºy vá»›i lÅ© trẻ. “Mặc dù yêu váºt nà y đã bị ta trói chặt, nhÆ°ng ta không thể đánh giá được yêu lá»±c của nà ng, vì thế phải vô cùng cẩn tháºn. Äừng để nà ng ta lợi dụng được cÆ¡ há»™i trốn thoát. Ta còn có việc gấp, không thể cùng các con trở vá».â€
LÅ© trẻ đồng thanh đáp “Vâng.â€
Ta suy nghÄ©, hiện giá» ta má»›i tá»›i Nhân giá»›i, muốn tìm Mạch Khê cÅ©ng không dá»… dà ng, thà cứ Ä‘i chung Ä‘Æ°á»ng vá»›i bá»n há» má»™t thá»i gian, bị các đạo sÄ© khác quấy rầy cÅ©ng không sao, có thể tiện Ä‘Æ°á»ng dò há»i tin tức của Mạch Khê.
Dù sao cũng không phải là một vụ mua bán lỗ vốn.
Nhóm tiểu đạo sÄ© nghiêm túc “áp giải†ta Ä‘i. Nhìn dáng vẻ bá»n nhá», ta nhá»› lại dáng vẻ kiếp trÆ°á»›c của Mạch Khê. Trong đám trẻ nà y, có má»™t đứa bé vẫn còn nét ngÆ°á»i thÆ°á»ng. Nhóc tên là TrÆ°á»ng An, là má»™t đứa bé trầm tÄ©nh ôn hòa, hay xấu hổ không thÃch nói chuyện.
Dáng vẻ của đứa bé nà y có và i phần giống Mạch Khê ở kiếp trước.
Ta thÃch nhìn nó, nhÆ°ng má»—i lần ta nhìn, nó lại sợ tá»›i mức sắc mặt trắng bệch, ta không rõ vì sao, há»i thăm trái phải má»™t hồi má»›i biết được, đứa bé nà y sợ má»™t ngà y nà o đó ta là m đứt dây trói, bắt hắn để thái dÆ°Æ¡ng bổ âm[3].
Ta hÆ¡i xấu hổ, chÆ°a nói tá»›i việc ta là linh váºt, không cần là m mấy chuyện đáng xấu hổ đó, mà má»™t đứa nhá» nhÆ° váºy là m gì có cái gá»i là dÆ°Æ¡ng khà để mà hút cÆ¡ chứ, dù ta có muốn hút… Nếu ta có muốn hút, sẽ phải hút của Mạch Khê trÆ°á»›c…
Từ lúc đó, ta tá»± nhắc nhở chÃnh mình, không dùng ánh mắt háo sắc ấy nhìn nó nữa.
Trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, ta nghe đám tiểu đạo sÄ© nói, hôm nay là ngà y đạo sÄ© luáºn pháp giảng đạo vá»›i hoà ng đế, liên quan tá»›i sá»± hÆ°ng thịnh của đạo thuáºt nhân gian, có rất nhiá»u quan lại cho con cái Ä‘i tu đạo. Núi LÆ°u Ba mà chúng ta sắp đến là nÆ¡i cao cấp hÆ¡n nhiá»u so vá»›i các môn phái tu đạo khác.
Nó là tu tiên .
Lúc bá»n trẻ nói mấy lá»i nà y, vẻ mặt rất kiêu ngạo, là m nhÆ° có thể trở thà nh đệ tá» LÆ°u Ba là phúc pháºn mấy trăm năm má»›i có được.
NhÆ°ng ta lại lạnh lùng suy nghÄ©, việc phà m nhân có thể phi thăng thà nh tiên lên Thiên giá»›i không phải là chuyện hiếm, nhÆ°ng cả trăm ngà n năm qua cÅ©ng chỉ có má»™t hai ngÆ°á»i thà nh công, tá»· lệ nà y nhỠđến đáng thÆ°Æ¡ng.
Äám tiểu đạo sÄ© nà y tuy mặt vẫn còn đầy mụn, nhÆ°ng bà n chân Ä‘i lại cÅ©ng rất nhanh, và i ngà y sau đã vá» tá»›i núi LÆ°u Ba.
Dá»c Ä‘Æ°á»ng Ä‘i không thu được chút tin tức của Mạch Khê, ta cÅ©ng không chán nản, Ä‘ang định nhân lúc bá»n há» còn chÆ°a lên núi, sẽ tìm má»™t cÆ¡ há»™i phá dải lụa nà y chạy trốn, không ngá» kim ấn trên cổ tay ta có phản ứng.
Nó hÆ¡i nóng lên, ta “a†má»™t tiếng, âm cuối còn chÆ°a dứt, chỉ cảm thấy có má»™t luồng chân khà cÆ°á»ng đại lÆ°á»›t qua đỉnh đầu, khiến tóc trên đỉnh đầu ta bay lất phất…
Äợi khi đám tóc của ta trở lại nhÆ° cÅ©, đã thấy đám tiểu đạo sÄ© xung quanh đồng loạt quỳ xuống, cùng kêu lá»›n: “Tiên tôn.â€
Ồ, hóa ra là lão già đứng đầu núi Lưu Ba,
Ta táºp trung nhìn kỹ, trong nháy mắt liá»n choáng váng kinh ngạc. Äúng là nôn nóng tìm thứ gì đó thì lại không thấy, mà đôi khi vô tình lại có được!
Äây không phải là Mạch Khê hay sao!
NhÆ°ng nhìn dáng vẻ hắn, chỉ khoảng hai mÆ°Æ¡i ba mÆ°Æ¡i tuổi, không giống dáng vẻ má»™t lão già nhiá»u tuổi yếu á»›t. Không giống nhÆ° má»™t ngÆ°á»i đã sống ở Nhân giá»›i năm mÆ°Æ¡i năm. NhÆ°ng ta nghÄ© lại, cÅ©ng đúng, ở kiếp nà y hắn là đạo sÄ© tu tiên, là đạo pháp Tiên gia, tuy không nói tá»›i trÆ°á»ng sinh bất lão, phi thăng thà nh thần, nhÆ°ng giữ vẻ ngoà i thanh xuân cÅ©ng là chuyện Ä‘Æ¡n giản.
Ta âm thầm cÆ°á»i trá»™m trong lòng, Mạch Khê Æ¡i Mạch Khê, chà ng dùng má»i cách để trốn tránh ta, cÅ©ng không ngá» sá»± sắp đặt của trá»i cao còn tinh diệu hÆ¡n chà ng, lần nà y, để xme chà ng trốn ta nhÆ° thế nà o.
Khóe miệng ta vừa cong lên tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, thì ba thanh trÆ°á»ng kiếm phóng tá»›i ngÆ°á»i ta, sát khà sắc bén trên thân kiếm khiến ta chấn Ä‘á»™ng, giữ nụ cÆ°á»i ngây ngốc nhìn Mạch Khê.
Ba thanh kiếm nà y không phải do hắn phóng ra, mà là từ ba vị tiên nhân lông mi trắng râu dà i theo sau phóng tá»›i. Ba ngÆ°á»i nà y nhÃu mà y ngÆ°ng thần, nghiêm trang nhìn ta chằm chằm.
Mạch Khê lạnh lùng nói: “Váºt gì có âm khà nặng nhÆ° váºy?â€
Ta choáng váng nhìn hắn, ánh mắt hắn… Ãnh mắt nhÆ° váºy… Ở kiếp trÆ°á»›c, ánh mắt hắn nhìn Thi Sảnh Sảnh chÃnh là ánh mắt nhÆ° váºy.
Không hiểu vì sao, trong lòng ta có chút sợ hãi. Từ trÆ°á»›c tá»›i nay ta không thÃch giải thÃch, nhÆ°ng giá» phút nà y không tá»± chủ được buá»™t miệng nói: “Dù âm khà trên ngÆ°á»i ta hÆ¡i nặng, nhÆ°ng ta không phải là yêu quái. Ta là tinh linh từ tảng đá hóa thà nh, ta tên là Tam Sinh.â€
Ba vị đạo sÄ© râu bạc kia nhìn nhau, hiển nhiên là không hiểu được lá»i ta nói, cùng nhìn vá» phái Mạch Khê.
Mạch Khê lạnh lùng nói: “Không phải con ngÆ°á»i, tâm tÆ° quái dị. Giết!â€
Hắn nói tuyệt tình nhÆ° váºy, ta vừa Ä‘au Ä‘á»›n, vừa giáºn dữ, không hiểu sao Ä‘á»i nà y Mạch Khê lại trở thà nh má»™t gã đầu gá»— nhÆ° thế. Ta chÆ°a kịp nói gì, kiếm quang bay vá»t vá» phÃa ta, dải lụa trói ta cÅ©ng nhanh chóng thắt chặt lại, khiến ta Ä‘au Ä‘á»›n.
Lá»a giáºn trong lòng ta cà ng lá»›n, ta sống hÆ¡n ngà n năm, ngoại trừ có lúc chÃnh mình bị Ä‘á»™ng kinh tá»± hà nh xác, thì chÆ°a có ai dám đối xá» vá»›i ta nhÆ° váºy. Liá»n váºn linh lá»±c bản thân đấu vá»›i hắn.
Nếu hắn là Chiến thần Mạch Khê, giá» phút nà y ta chỉ có thể ngoan ngoãn chá» chết, nhÆ°ng hiện giá» hắn chỉ là má»™t Mạch Khê tu tiên, trong thân thể giá»i lắm cÅ©ng chỉ có bốn mÆ°Æ¡i năm pháp lá»±c, dù đạo thuáºt của hắn có cao thâm tá»›i đâu, tà i năng trá»i sinh thế nà o, kiên quyết Ä‘á» sức vá»›i ta cÅ©ng không chiếm được phần thắng.
Chúng ta giằng co khoảng ná»a khắc, sắc mặt Mạch Khê hÆ¡i tái Ä‘i. Ta suy nghÄ© có phải không nên cáºy thế sống hÆ¡n ngà n năm bắt nạt má»™t thượng thần lịch kiếp hay không, Ä‘ang muốn dừng tay, Ä‘á»™t nhiên từ miệng Mạch Khê phun ra má»™t ngụm máu Ä‘en.
Ta hoảng hốt. Vá»™i và ng rút linh lá»±c vá».
Chẳng lẽ… linh lá»±c của ta đã mạnh tá»›i mức chÃnh ta cÅ©ng không thể khống chế?
Ta vô cùng ngạc nhiên.
Ba vị lão đạo râu bạc kia hét vang má»™t tiếng “Trá»ng Hoa Tôn giả!†Vá»™i và ng đỡ Mạch Khê, bắt mạch giúp hắn. Äám đệ tá» LÆ°u Ba cÅ©ng hoảng hốt chạy tá»›i.
Ta không lo hắn chết yểu, (mặc dù hắn có chết yểu, ta cÅ©ng không lo lắng nhiá»u lắm). NhÆ°ng bây giá» kiếp số “ở cạnh ngÆ°á»i mình ghét†của hắn còn chÆ°a vượt qua. Nếu không trải qua lịch kiếp, hắn vẫn chÆ°a thể nháºp luân hồi.
Bá»n nhá» lo lắng vây quanh má»™t lúc, Ä‘á»™t nhiên má»™t đứa trong đó đứng dáºy. Ta nháºn ra nó, nó là đứa bé tên TrÆ°á»ng Võ có sát khà rất nặng. Quả nhiên, nó láºp tức rút kiếm ra khá»i vá», chÄ©a và o ngÆ°á»i ta, hung tợn nói: “Yêu nữ, thừa dịp Tiên tôn bị ná»™i thÆ°Æ¡ng, rat ay hạ Ä‘á»™c thủ! Nên giết!â€
Hắn hét to nhÆ° váºy, khiến đám quần chúng phẫn ná»™, đám tiểu đạo sÄ© Ä‘á»u rút kiếm ra khá»i vá», nổi giáºn đùng đùng chÄ©a kiếm và o ngÆ°á»i ta, ngay cả TrÆ°á»ng An vốn nhát gan nhÆ° váºy cÅ©ng mặt Ä‘á» bừng giáºn dữ. Äồng thanh gà o thét muốn giết ta trừ ma vệ đạo.
Ta ghét nhất là bị đám trẻ con vây quanh nhao nhao đòi ăn kẹo Ä‘Æ°á»ng, mà tình hình lúc nà y dù hÆ¡i khác lúc đòi kẹp Ä‘Æ°á»ng, nhÆ°ng theo ý ta nghÄ©, cÅ©ng không khác nhau là mấy.
Ta láºp tức đầu hà ng: “Äược được được! Tùy các ngÆ°Æ¡i xá» trÃ, ta tùy các ngÆ°Æ¡i xá» trÃ!â€
Vừa nói xong, bá»n trẻ nhìn trái nhìn phải, không ai dám Ä‘Æ°a ra quyết định. Cuối cùng vẫn là má»™t lão đạo bá»›t thá»i gian rống lên: “Giam nà ng ta và o Linh hồ Thiên Tá»a tháp.â€
Trong núi LÆ°u Ba có má»™t cái hồ sâu, diện tÃch không lá»›n lắm, nhÆ°ng phÃa dÆ°á»›i lại rất sâu. Trong hồ phủ đầy linh khÃ, đám đệ tá» LÆ°u Ba gá»i nÆ¡i nà y là Linh hồ, nhóm đạo sÄ© bá» thá»i gian mấy trăm năm xây dá»±ng má»™t tòa Thiên Tá»a tháp dÆ°á»›i đáy hồ, chuyên dùng để nhốt yêu quái là m hại nhân gian.
Ta đứng bên hồ nhìn, ngá»n tháp phÃa dÆ°á»›i nhÆ° ẩn nhÆ° hiện theo là n nÆ°á»›c. Ta xoa cằm nghÄ©, nÆ¡i nà y dùng để giam yêu quái tháºt tốt, thứ nhất có linh lá»±c bốn phÃa, có thể áp chế và tinh lá»c yêu khà của yêu quái. Thứ hai, hóa ra nó nằm dÆ°á»›i nÆ°á»›c. Không thể hô hấp, dù là yêu quái mạnh tá»›i đâu, nếu bị giam ở nÆ¡i ngá»™t ngạt nhÆ° váºy má»™t trăm tám mÆ°Æ¡i năm cÅ©ng sẽ trở thà nh xác chết trôi trong đó nhÆ° thÆ°á»ng.
NhÆ°ng má»™t linh váºt nhÆ° ta lại không nhÆ° váºy, linh khà trá»i đất thuần khiết cà ng có lợi cho thể xác và tinh thần ta, là nÆ¡i thÃch hợp để ta tu hà nh. Ta cÅ©ng không chống đối, để mặc đám đồng tá» Ä‘eo đá sắt nặng trăm cân và o chân ta, lại dùng Bế Thủy thuáºt Ä‘Æ°a ta xuống đáy hồ.
Phong cảnh trong hồ cũng không tệ, ta lạnh lùng nghĩ.
Sau khi bị giam và o Thiên Tá»a tháo, đám đồng tỠđứng bên ngoà i cánh cá»a sắt còn hét và o bên trong, nói vá»›i ta rằng bên trong có bùa, nếu cố tình xông ra sẽ chết, toà n lá»i nói linh tinh vá»› vẩn, ta cÅ©ng không để ý lắm, tiện tay kéo lá bùa dán trên cây cá»™t xuống nhìn.
Äây là nÆ¡i giam giữ yêu quái, tất cả bà i trà xung quanh Ä‘á»u để đối phó vá»›i yêu quái, nhÆ°ng ta đã nói cả ngà n lần rằng ta không phải yêu quái, những ngÆ°á»i nà y sao lại bảo thủ ngu xuẩn nhÆ° váºy!
Ngay cả Mạch Khê cũng như thế…
NghÄ© đến ta vừa tức giáºn, vừa tủi thân, mÅ©i hÆ¡i chua xót, liá»n kiá»m chế.
Nhà n hạ Ä‘i dạo xung quanh tháp má»™t vòng, ta tìm thấy dãy báºc thang Ä‘i lên. NÆ¡i đó có ánh sáng dạ minh châu kéo kên trên, cho tá»›i táºn đỉnh tháp. Hình nhÆ° trên đỉnh tháp có cái gì đó, nhÆ°ng cách quá xa, ánh sáng quá yếu, ta không thể nhìn rõ. Có chút tò mò, ta nghÄ© hiện giá» cÅ©ng không có việc gì là m, chạnh rãi bÆ°á»›c lên báºc thang Ä‘i lên phÃa trên.
Äến khi nhìn rõ thứ ở trên đỉnh tháp… À, phải nói là khi nhìn thấy ngÆ°á»i bị giam ấy, Ä‘á»™t nhiên ta rất muốn cÆ°á»i, Ti Mệnh Thiên Quân đúng là vị Thiên Quân thÃch duyên pháºn cẩu huyết gì đó, ngÆ°á»i nà y không phải là Äại quốc sÆ° ở kiếp trÆ°á»›c đây sao?
Tuy bây giá» mắt hắn có mà u xanh, phát ra hà n quang. Tuy hiện giá» tóc hắn mà u trắng, yêu dị biến hóa kỳ lạ. Tuy bá» ngoà i của hắn nhìn thế nà o cÅ©ng là má»™t yêu quái nguy hiểm. Hắn bị xÃch sắt trói chặt tay chân, treo giữa không trung, bên ngoà i còn có má»™t lồng sắt dán các tấm bùa chi chit, trói buá»™c rất mạnh.
Có thể tưởng tượng được trước khi hắn bị bắt, chắc hẳn là một đại yêu quái oai phong một cõi.
Kiếp trÆ°á»›c trừ yêu, kiếp nà y là m yêu. Äúng là quy luáºt nhân quả sắp xếp.
“A! Äã lâu không gặp.†Ta chà o há»i hắn.
“NgÆ°Æ¡i là ai?†Giá»ng hắn khà n khà n, khó khăn há»i lại, có lẽ đã ở bên trong nà y khá lâu.
Ta cÆ°á»i: “Ta là Tam Sinh.â€
Hắn nhÃu mà y: “Chúng ta có quen à ?â€
Ta xoa xoa đầu nghÄ© nghÄ©: “CÅ©ng không coi là quen.â€
Tiếp theo cÅ©ng không biết nói gì. Quá yên tÄ©nh cÅ©ng không thú vị, ta liếc mắt trái phải đánh giá tầng nà y của Thiên Tá»a tháp, phÃa trên sáng sủa hÆ¡n bên dÆ°á»›i rất nhiá»u, bởi vì ở trên đỉnh tháp có mở má»™t cái hố.
Ta ngạc nhiên, nhốt hắn chặt nhÆ° váºy, lại mở rá»™ng đỉnh tháp trÆ°á»›c mắt hắn, không sợ hắn sẽ tìm được cÆ¡ há»™i chạy trốn sao? Hay là đám đạo sÄ© LÆ°u Ba Ä‘á»u tá»± tin rằng Thiên Tá»a tháp có thể giam giữ yêu quái bên trong, mở cái hố nà y trÆ°á»›c mặt hắn để hắn có thể ngắm nhìn thế giá»›i bên ngoà i, ngà y ngà y chán nản, buồn bã mà chết.
Ta lÃu lưỡi, đám đạo sÄ© nà y sao Ä‘á»™c ác váºy, Ä‘á»™c ác đến thế!
Ta còn chÆ°a nghÄ© xong, hắn nhẹ nhà ng mở miệng nói: “NgÆ°Æ¡i tránh ra.â€
Ta không hiểu rõ ý hắn là gì, nhÆ°ng vẫn ngoan ngoãn nghe theo lá»i hắn lui và o trong góc tối.
Chỉ má»™t lát sau, chỉ thấy hồ nÆ°á»›c bên ngoà i tháp biến hóa, má»™t chút ánh nắng mặt trá»i xuyên qua đỉnh tháp chiếu và o bên trong. Trùng hợp chiếu và o trên mặt hắn. Ãnh sáng quá mạnh chiếu tá»›i khiến sắc mặt hắn tái nhợt đáng sợ.
Äôi mắt mà u lục kia dần biến đổi, cháºm rãi hiện lên vẻ Ä‘au Ä‘á»›n cùng cá»±c.
Ta sợ hãi khi nhìn thấy là n da hắn nhÆ° bị đốt cháy, cháºm rãi sÆ°ng Ä‘á», ánh mặt trá»i cà ng ngà y cà ng mạnh, trên là n da sÆ°ng Ä‘á» của hắn nổi lên bá»t nÆ°á»›c, tháºm chà còn nứt vỡ chảy mủ.
Vẻ mặt hắn chỉ có nét đau đớn lúc đầu, dần dần không còn cảm giác.
Ở Minh phủ, ta đã xem qua rất nhiá»u hình pháp, nhÆ°ng mà n hình phạt nhÆ° váºy khiến dạ dà y ta quặn thắt. Ta không nhìn nổi nữa, cởi bỠáo choà ng, Ä‘i tá»›i cái hố trên đỉnh tháp, ánh mặt trá»i bị lá»›p áo choà ng chắn bá»›t, yếu Ä‘i không Ãt.
HÆ¡n ná»a canh giá» sau, ánh mặt trá»i má»›i chầm cháºm rá»i khá»i đỉnh tháp.
Ta giáºt mình nhá»› ra, vừa rồi là giữa trÆ°a, nói nhÆ° váºy, má»—i ngà y ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u bị ánh mặt trá»i đốt má»™t lần Æ°?
“Xen và o việc của ngÆ°á»i khác.â€
Hắn đánh giá hà nh vi vừa rồi của ta.
Ta rá»™ng lượng không so Ä‘o vá»›i hắn: “NgÆ°Æ¡i bị giam trong nà y bao lâu rồi?â€
Hắn trầm mặc má»™t lát, cÆ°á»i lạnh nói: “Có lẽ là mÆ°á»i năm, hay là hai mÆ°Æ¡i năm, ai biết được.â€
Ta thở dà i, cảm thấy hắn tháºt đáng thÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng trong lòng lại rất tò mò vá» váºn mệnh cuá»™c Ä‘á»i hắn: “Vì sao ngÆ°Æ¡i lại bị giam? Ai giam ngÆ°Æ¡i và o trong nà y?â€
Hắn im lặng không để ý tá»›i ta, ta nghÄ©, trong lòng má»—i má»™t sinh váºt Ä‘á»u có má»™t bà máºt không muốn nói vá»›i ngÆ°á»i khác. Vì thế không há»i lại hắn, mà vòng vo chuyển Ä‘á» tà i: “NgÆ°Æ¡i có muốn ra ngoà i không?â€
“Muốn thì sao chứ? Chỉ là vá»ng tưởng.â€
Ta cÆ°á»i đắc ý: “Nếu ta có cách cứu ngÆ°Æ¡i ra ngoà i thì sao?â€
Hắn ngẩng đầu nhìn ta, trong đôi mắt mà u lục ấy phát ra ánh sáng rực rỡ.
“À, ta thấy ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không phải là má»™t yêu quái xấu xa, dù sao vừa rồi khi ánh mặt trá»i vừa chiếu và o ngÆ°Æ¡i tốt bụng bảo ta tránh Ä‘i. Mặc dù ta không biết vì sao ngÆ°Æ¡i lại bị giam ở đây, nhÆ°ng bị nhốt lâu nhÆ° váºy, trừng phạt cÅ©ng đủ rồi. Lại nói, coi nhÆ° ta và ngÆ°Æ¡i có chút thân quen sâu xa, ta sẽ tốt bụng cứu ngÆ°Æ¡i lần nà y, nhÆ°ng ta cÅ©ng không cứu ngÆ°Æ¡i không công. Hôm nay ngÆ°Æ¡i nháºn ân tình của ta, ngà y sau nhất định phải Ä‘á»n Æ¡n.â€
“NgÆ°Æ¡i muốn ta Ä‘á»n Æ¡n thế nà o?â€
“Gần đây có mấy đứa bé khiến ta chán ghét, phiá»n ná»—i ta là má»™t cô nÆ°Æ¡ng tốt bụng, không ra tay vá»›i chúng, sau khi ngÆ°Æ¡i ra ngoà i, đánh và o mông chúng mấy cái cho ta, không cần quá nặng, chỉ cần má»™t tháng không xuống giÆ°á»ng là được rồi.†Ta nghÄ© nghÄ©, “Äúng rồi, còn má»™t kẻ cần đặc biệt quan tâm má»™t chút, khiến hắn ba tháng không xuống được giÆ°á»ng má»›i tốt. Ta sẽ tỉ mỉ nói cho ngÆ°Æ¡i biết….â€
[1] Khẩu xuất cuồng ngôn: mở miệng nói lá»i ngông cuồng, tá»± đại.
[2] Hôi phi yên diệt: tan thà nh tro bụi
[3] Thái dÆ°Æ¡ng bổ âm: hút dÆ°Æ¡ng khà để bổ âm khÃ. Việc mà các yêu nữ hay là m J
|
21-03-2012, 12:39 PM
|
|
秋霞
|
|
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
|
|
Tam Sinh, Vong Xuyên bất tá»
Tác giả: Cá»u Lá»™ Phi HÆ°Æ¡ng
Edit: Ishtar
Kiếp nà y, Äại quốc sÆ° tên là Hô Di, là má»™t lang yêu (yêu quái sói).
Ta nhảy lên xé sạch toà n bá»™ bùa chú dán trên ngÆ°á»i hắn. Hô Di ngạc nhiên nhìn ta, nhÆ°ng trong ánh mắt ẩn chứa chút sợ hãi.
“Rốt cuá»™c ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i phÆ°Æ¡ng nà o?†Hắn há»i nhÆ° thế.
Ta gãi đầu, vung tay lên, chặt đứt mấy ngà n móc xÃch sắt, buồn bã nói: “Ta cÅ©ng không phải là con ngÆ°á»i.â€
Những móc xÃch sắt bị gãy rÆ¡i tung tóe, rầm rầm rÆ¡i xuống ná»n Thiên Tá»a tháp. Hô Di nổi giữa khoảng không, ánh mắt mà u lục phát ra tia sáng lạnh lẽo, ta cÅ©ng không có hứng thú vá»›i sá»± vui sÆ°á»›ng trong lòng hắn, chỉ nói: “Giúp ta là m xong việc nà y, ngÆ°Æ¡i hoà n toà n tá»± do, Ä‘i thôi.â€
Hô Di trầm mặc má»™t lúc lâu, má»›i nói: “Thiên Tá»a tháp của LÆ°u Ba, chỉ có thể và o, không thể ra.â€
“Không thể ra Æ°?†Ta buồn cÆ°á»i nhìn hắn, “Ta sống ở Nhân gian chÆ°a lâu, nhÆ°ng tốt xấu gì cÅ©ng biết cái gá»i là đạo lý mua bán. Chỉ có thể và o, không thể ra, giống nhÆ° hà ng hóa bị há»ng cÅ©ng không thể trả lại, tháºt là ngang ngược. Äạo sÄ© LÆ°u Ba không để ý chuyện nà y rồi.â€
“Bá»n há» ngang ngược thì sao chứ, nÆ¡i thế đạo nà y vốn là do kẻ mạnh định Ä‘oạt.â€
“Lá»i nà y nói tháºt đúng ý ta.†Ta cÆ°á»i, “NhÆ° váºy Ä‘i, giá» chúng ta sẽ hủy tòa tháp nà y.â€
Hắn kinh ngạc nhìn ta.
Ta nheo mắt cÆ°á»i vui vẻ: “Kẻ mạnh định Ä‘oạt thôi.â€
Tháºt lâu tháºt lâu sau nà y, lúc Diêm VÆ°Æ¡ng nhắc lại chuyện nà y vá»›i ta, vẻ mặt vẫn tiếc nuối nhÆ° lần đầu: “Äúng là tÃnh tình của đá, Linh tháp Linh hồ, ngÆ°Æ¡i nói hủy là sẽ hủy, khiến cho âm khà ở trong hồ nặng nhÆ° âm khà ở sông Vong Xuyên. NgÆ°Æ¡i cÅ©ng biết Mạch Khê Thần Quân âm thầm thay ngÆ°Æ¡i chịu phạt, cÅ©ng chÃnh vì thế, nên kiếp sau của hắn má»›i khó siêu Ä‘á»™ nhÆ° váºy.â€
Mà lúc nà y ta đâu có ngá» rằng sau nà y có háºu quả nghiêm trá»ng nhÆ° váºy, toà n là m theo cảm xúc chÃnh mình, vung tay lên, là m rối loạn hồ nÆ°á»›c.
Äang là buổi đêm, cả tòa LÆ°u Ba chấn Ä‘á»™ng, đám đệ tá» LÆ°u Ba Ä‘ang mÆ¡ mà ng ngủ Ä‘á»u bừng tỉnh dáºy, rồi sau đó… Bá»n trẻ ở LÆ°u Ba bị đánh cho kêu khóc má»™t đêm.
Äó là má»™t chuá»—i tiếng khóc nối tiếp nhau.
Hô Di Ä‘i trÆ°á»›c đánh đón, ta ở phÃa sau che miệng cÆ°á»i trá»™m. Lúc tìm được TrÆ°á»ng Võ, ta vá»— vá»— vai Hô Di: “Ba tháng! Ba tháng!â€
Hô Di hiểu ý, thân hình lóe lên, Ä‘i tá»›i bên ngÆ°á»i TrÆ°á»ng Võ, trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i, lá»™t quần nó ra, “bốp bốp†và o mông nó, mông TrÆ°á»ng Võ cÅ©ng nhanh chóng sÆ°ng phồng lên. Lúc bình thÆ°á»ng thằng nhóc nà y tà n nhẫn bao nhiêu, giỠđây cÅ©ng bị dá»a choáng váng, chỠđến khi cảm nháºn được Ä‘au Ä‘á»›n, nÆ°á»›c mắt đã chảy à o à o, gà o khóc thất thanh.
Ta nhìn cũng không vui vẻ gì, cũng có chút không đà nh lòng, đi tới đạp mạnh và o hai cái mông sưng đỠcủa nó hai cái, vẫy tay kêu Hô Di thả nó ra.
Hô Di nhÃu mà y.
Ta há»i: “Sao thế?â€
“NhÆ° thế nà y thì ná»a năm nó cÅ©ng không thể xuống giÆ°á»ng.â€
“Hả?!†Ta kinh ngạc che miệng, “Ta đạp rất mạnh Æ°?â€
Hắn quay đầu nhìn ta, “NgÆ°Æ¡i nói xem?â€
Ta tìm ra manh mối, ngây ngô cÆ°á»i không nói.
Hô Di nhìn đứa bé cuối cùng chÆ°a đánh đã khóc rúc ở trong góc sân, xoay ngÆ°á»i muốn bắt nó. Ta vá»™i và ng gá»i Hô Di lại, “Äứa bé đó…†Äừng đánh.
Còn chưa nói hết, trên không trung chém xuống một đạo kình lôi. Ta và Hô Di tránh sang một bên, đồng loạt nhìn lên không trung.
Thực ra, chỉ cần dựa và o cảm giác ấn ký nóng lên trên cổ tay, ta có thể biết ai đang tới.
Mạch Khê, kiếp nà y là Trá»ng Hoa tôn giả.
Hắn nhìn bá»n nhỠôm mông quỳ rạp trên mặt đất khóc lóc, nhÆ°á»›ng mà y. Ãnh mắt lÆ°u chuyển, lÆ°á»›t qua ngÆ°á»i ta, rồi dừng lại trên ngÆ°á»i Hô Di. Ãnh mắt hai ngÆ°á»i chạm nhau, khiến ta cảm thấy có chút lạnh.
PhÃa sau Mạch Khê vá»™i và ng xuất hiện hÆ¡n mÆ°á»i bóng ngÆ°á»i, là trưởng lão LÆ°u Ba và các sÆ° phụ chạy tá»›i.
Äám trưởng bối Ä‘au lòng thÆ°Æ¡ng lÅ© nhá», nghe thấy cả phòng bá»n nhá» khóc thét, sắc mặt xanh mét biến thà nh mà u Ä‘en. Liếc mắt nhìn thấy ta và Hô Di, sắc mặt lại biến đổi, hiện trÆ°á»ng cà ng há»—n loạn.
Tiếng la hét chói tai của bá»n há» lẫn lá»™n hòa vá»›i nhau tranh cãi ầm Ä©, ta không phiá»n lòng ngoáy ngoáy lá»— tai, nói vá»›i Hô Di: “À, ta nói được là m được, ngÆ°Æ¡i giúp ta xả giáºn, ta sẽ trả tá»± do cho ngÆ°Æ¡i. Ta thấy vẻ mặt ngÆ°Æ¡i không thÃch sống ở nÆ¡i nà y, muốn Ä‘i đâu thì Ä‘i Ä‘i.â€
Hô Di còn chÆ°a trả lá»i. Má»™t lão đạo râu bạc đứng phắt dáºy, chỉ tay và o chúng ta quát mắng: “LÆ°u Ba là nÆ¡i nói đến là đến, nói Ä‘i là đi Æ°? Yêu nghiệt Hô Di! Tôn giả ta niệm tình ngà y xÆ°a tha chết cho ngÆ°Æ¡i, mà nay ngÆ°Æ¡i lại chá» cÆ¡ há»™i là m nhục LÆ°u Ba chúng ta, là có ý gì?â€
Ta tỉ mỉ cảm nháºn lá»i nói nà y, nháºn ra má»™t và i Ä‘iá»u, thứ nhất, kiếp nà y Hô Di và Mạch Khê có quen biết nhau. Thứ hai, có lẽ Hô Di bị Mạch Khê phong ấn trong Thiên Tá»a tháp. Thứ ba…, theo tÃnh nết hiện giá» chán ghét yêu váºt của Mạch Khê, nhÆ°ng hắn lại không giết Hô Di. Có ẩn tình bên trong nha!
Ta khoanh tay, nhà n hạ đứng một bên xem kịch vui, chỉ tiếc nơi nà y không có chỗ ngồi, không có đồ ăn để thỉnh thoảng nhấp nháp, lại thiếu một chút khôi hà i.
Khóe miệng Hô Di lạnh lùng cÆ°á»i, nói: “Ta chÆ°a từng cầu xin Tôn giả các ngÆ°Æ¡i tha cho ta, giam ta cả Ä‘á»i, thà rằng cho ta tá»›i Äịa phủ đầu thai lần nữa, đỡ phải nhục nhã.â€
Ta đồng ý gáºt đầu.
“Yêu nghiệt không biết cảm Æ¡n!†Nói xong, hắn rút kiếm ra khá»i vá», lắc mình lại đây, ra vẻ muốn giết Hô Di.
Ta nghÄ©, lúc nà y ta là ngÆ°á»i muốn thả Hô Di, hắn còn chÆ°a được tá»± do, chẳng khác nà o ta chÆ°a giao hà ng hóa trong tay, hà ng hóa bị há»ng lại thiếu, Ä‘á»u là có lá»—i vá»›i ngÆ°á»i mua. Từ xÆ°a tá»›i nay, ta là ngÆ°á»i giữ chữ tÃn, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không thể chuyện nhÆ° váºy xảy ra.
Láºp tức kép hắn vá» phÃa sau, giÆ¡ tay đánh lại chiêu thức của lão đạo. Vừa đánh vừa nghÄ©, hắn cứ đứng ở chá»— nà y, ta vẫn không dừng tay được, phải khiến hắn sá»›m biến mất ở nÆ¡i đây má»›i được, láºp tức túm áo Hô Di, ném hắn lên không trung nói:
“Äi!â€
Âm khà đáºp và o sau lÆ°ng hắn, trong nháy mắt đẩy hắn ra ngoà i, không biết là ra tá»›i nÆ¡i nà o…
Có mấy ngÆ°á»i nhìn có vẻ lợi hại muốn xoay ngÆ°á»i Ä‘uổi theo hắn, ta ngÆ°ng khà quát khẽ, má»™t đợt âm khà tà n nhẫn tá»a ra, ép mấy ngÆ°á»i kia ôm đầu rên rỉ. Ta nói: “Các ngÆ°Æ¡i muốn bắt hắn thì chá» ngà y khác, hôm nay ta có vụ là m ăn vá»›i hắn, phải giữ chữ tÃn. Ta muốn hắn toà n thân nguyên vẹn trở ra.â€
“Yêu nữ, đừng vá»™i khẩu xuất cuồng ngôn!â€
Ta nhìn chằm chằm và o mấy lão nhân lắm lá»i, cÆ°á»i rá»™: “Có phải cuồng ngôn hay không, ngÆ°Æ¡i tá»›i thá» là biết.â€
Lá»i chế nhạo của ta khiến đám lão nhân cứng mặt, giáºn tá»›i mức gân xanh trên trán giáºt giáºt, cầm kiếm muốn chém vá» phái ta. Lúc nà y, từ xa truyá»n tá»›i tiếng kêu hoảng hốt: “SÆ° phụ! SÆ° phụ!†Má»™t đệ tá» LÆ°u Ba đạp gió lÆ°á»›t tá»›i.
Äệ tá» kia vừa rÆ¡i xuống đất, chân còn chÆ°a kịp đứng vững, lăn và i vòng đẹp mắt tá»›i trÆ°á»›c mặt mấy lão nhân.
“Tiên tôn! SÆ° phụ! Thiên Tá»a tháp… Thiên Tá»a tháp bị hủy rồi ạ!â€
Ta bình tÄ©nh nhÃu mà y, thấy sắc mặt má»i ngÆ°á»i biến ảo kỳ dị, cuối cùng ánh mắt kinh hãi của bá»n há» Ä‘á»u đồng loạt nhìn vá» phÃa ta.
Ta chá»›p chá»›p mắt, nhún vai nói: “À, ta chÆ°a từng thấy có cái tháp nà o không được dá»n dẹp nhÆ° váºy, chỉ nhẹ nhà ng đụng chạm và i cái…†Ãnh mắt bá»n há» khiến lòng ta hÆ¡i hoảng hốt, cuối cùng Ä‘Ã nh gãi đầu, cÆ°á»i ngây ngô: “Ha ha, nó liá»n biến thà nh má»™t đám tro bụi phiêu tán trong lòng hồ mất rồi, ha ha ha…â€
|
21-03-2012, 12:41 PM
|
|
秋霞
|
|
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
|
|
Tam Sinh, Vong Xuyên bất tá»
Tác giả: Cá»u Lá»™ Phi HÆ°Æ¡ng
Edit: Ishtar
Phá hủy Thiên Tá»a tháp, ta cÅ©ng không có ý muốn chạy trốn khá»i LÆ°u Ba. Ta nghÄ©, mặc dù kiếp nà y Mạch Khê không thÃch ta, nhÆ°ng cÅ©ng không thể để hắn rÆ¡i và o tay kẻ khác. Ãt nhất, phải để ta trông coi giùm sá»± trong sạch của hắn, giữ cả Ä‘á»i nà y.
Mấy lão đạo LÆ°u Ba đụng phải khó khăn, không biết xá» lý ta thế nà o, giam cÅ©ng không giam được, đánh cÅ©ng đánh không lại, đêm đó rụng không Ãt râu tóc.
Cuối cùng vẫn là Mạch Khê nhà ta cá»±c kỳ quyết Ä‘oán nói má»™t câu: “Giam sau tẩm Ä‘iện của ta. Ta tá»± mình trông giữ.â€
Trong lúc má»i ngÆ°á»i Ä‘ang phân vân, thì ta đã gáºt đầu nói được, khiến cho Mạch Khê kiếp nà y nhÃu mà y.
Ta nghÄ© sau nà y có thể cùng hắn ở cùng má»™t gian nhà trong viện, nên rá»™ng lượng không thèm tÃnh toán vá»›i hắn.
LÆ°u Ba là thánh Ä‘iện của giá»›i tu đạo, mà Trá»ng Hoa tôn giả lại là ngÆ°á»i đứng đầu LÆ°u Ba, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên tẩm Ä‘iện của hắn cÅ©ng không tầm thÆ°á»ng.
Sau khi ta bị Ä‘Æ°a và o phÃa sau tẩm Ä‘iện của hắn, hốc mắt Ä‘á» á»ng lên, cảm Ä‘á»™ng suýt khóc.
PhÃa sau tẩm Ä‘iện hung vÄ© của hắn lại có má»™t Mai viên thanh u không thÃch hợp vá»›i toà n bá»™ LÆ°u Ba. Bây giá» không phải mùa đông, nhÆ°ng trong Mai viên phủ đầy tuyết trắng, mai Ä‘á» nở rá»™, hÆ°Æ¡ng khà lan tá»a khắp mÆ°á»i dặm. Vừa nhìn đã biết là có ngÆ°á»i sá» dụng pháp thuáºt.
“Hoa… hoa nà y…†Giá»ng ta khẽ run nhẹ.
Tẩm Ä‘iện của Trá»ng Hoa không cho phép kẻ dÆ°á»›i bÆ°á»›c và o, cho nên lúc nà y chỉ còn lại ta và hắn. Hắn nhìn cả vÆ°á»n mai, vẻ mặt đã hòa hoãn hÆ¡n lúc trÆ°á»›c rất nhiá»u. Tâm tình rất tốt trả lá»i ta: “Má»™t trong số Ãt những thứ yêu thÃch mà thôi.â€
Ta chớp mắt, kìm nén nước mắt dâng lên.
Mạch Khê, Mạch Khê, dù chà ng đã uống canh Mạnh Bà , nhưng vẫn chưa quyên chuyện hoa mai nở trng tuyết, còn nhớ rõ Mai uyển u tĩnh sao…
Mai uyển nà y bị Trá»ng Hoa dùng pháp thuáºt, vòng cấm thuáºt, khiến hoa mai vÄ©nh viá»…n dừng lại trong khoảnh khắc đẹp nhất của mùa đông. Từng bÆ°á»›c bÆ°á»›c và o, là và o bên trong vòng pháp thuáºt của hắn. NhÆ°ng ta bÆ°á»›c và o vòng cấm nà y, là cam tâm tình nguyện.
Mạch Khê nhìn ta bÆ°á»›c và o bên giữa vòng cấm, cÅ©ng không nói nhiá»u, lặng lẽ xoay ngÆ°á»i rá»i Ä‘i.
Ta nhìn theo bóng dáng hắn, vÆ°Æ¡n tay chạm nhẹ và o đóa mai Ä‘á» trên ná»n tuyết trắng. Äá»™t nhiên trong đầu hiện lên má»™t hình ảnh rất lâu rất lâu trÆ°á»›c kia, má»™t lão đạo râu tóc bạc phÆ¡ rung đùi đắc ý nói vá»›i ta: “Tình kiếp.â€
Hmm, có lẽ tháºt sá»± là tình kiếp…
Äá Tam Sinh, tình kiếp của đá…
Ở trong vòng cấm mấy ngà y, má»—i ngà y của ta cÅ©ng không quá buồn tẻ, nhÆ°ng vÆ°á»n mai tÆ°Æ¡i đẹp nhÆ° váºy, nhìn hai ba ngà y cÅ©ng đủ khiến ta chán ngấy. Ta suy nghÄ© có nên xin Mạch Khê cho ta mang thoại bản và o, cung cấp cho ta và i trò tiêu khiển, nhÆ°ng đứng ở gần kết giá»›i và i ngà y, vẫn không thấy bóng dáng Mạch Khê, trong lòng ta thất vá»ng đến cá»±c Ä‘iểm, đến cá»±c Ä‘iểm thất vá»ng.
Má»—i ngà y Ä‘á»u đứng bên cạnh kết giá»›i, vẽ vẽ những vòng tròn vô nghÄ©a, mê mải gá»i tên Mạch Khê, rồi Ä‘á»™t nhiên ta gá»i tên kiếp nà y của hắn, Trá»ng Hoa.
NhÆ°ng, mặc kệ ta réo rắt gá»i thế nà o, hắn vẫn không xuất hiện trong tầm nhìn của ta.
Äến khi ta thôi không gá»i tên hắn, mấy ngà y sau, hắn lại xuất hiện.
Lúc đó ta Ä‘ang bắt chÆ°á»›c ngÆ°á»i xÆ°a dùng tuyết pha trà . ÄÆ°Æ¡ng nhiên, ở nÆ¡i nà y ta là m gì có trà , cho nên ta chém má»™t cây hoa mai, dùng nhánh cây là m củi, nấu hoa mai, nhìn xem, có nhiá»u hoa mai nhÆ° váºy, có thể hầm thà nh cháo ăn hay không.
Ta Ä‘ang cân nhắc xem có nên chém má»™t gốc mai nữa hay không, thì thấy Trá»ng Hoa Ä‘en mặt xuất hiện.
Ta cÆ°á»i tÆ°Æ¡i, vẫy vẫy tay vá»›i hắn.
Hắn bÆ°á»›c nhanh tá»›i giữ chặt ta bên ngÆ°á»i, liếc mắt nhìn gốc mai Ä‘á» bị ta chém kia: “Nấu mai?â€
Ta chá»›p mắt, cÆ°á»i vui vẻ: “Tôn giả cảm nháºn được đây là nghệ thuáºt rất tao nhã không?â€
Hắn hừ lạnh: “Trong mắt ngÆ°Æ¡i, phần cầm chá» hạc[1] cÅ©ng là má»™t chuyện rất tao nhã à ?â€
Ta nghiêm mặt nói: “Còn phải xem cây cầm (Ä‘Ã n) đó là loại gá»— gì, nếu là loại gá»— tốt, lúc cháy sẽ tá»a ra hÆ°Æ¡ng thÆ¡m. Hạc cÅ©ng không thể quá già . Già quá, lúc giết không cảm thấy tao nhã.â€
Hắn hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, ổn định cảm xúc nói: “Không cho phép lại đụng tá»›i mai của ta.â€
Ta lắc đầu, hùng hồn nói: “Không được.†Thấy sắc mặt hắn khó coi, muốn nổi giáºn, ta vá»™i giải thÃch: “Nhà m chán má»›i là hung thủ giết chết hoa mai, nếu ta có chuyện giải khuây, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sẽ không để ý tá»›i hoa mai của ngÆ°Æ¡i, ta đứng bên kết giá»›i nhiá»u ngà y nhÆ° váºy, vì sao không thấy ngÆ°Æ¡i để ý tá»›i ta?â€
“NgÆ°Æ¡i muốn thế nà o?â€
“Thoại bản. Phải là bản má»›i nhất, cả hạt dÆ°a và trà xanh nữa.â€
“LÆ°u Ba không phải là nÆ¡i hầu hạ ngÆ°á»i khác.â€Vất lại má»™t câu, hắn xoay ngÆ°á»i bÆ°á»›c Ä‘i.
Ta lạnh lùng nói: “Trồng hoa mai nà y cÅ©ng không dá»… dà ng nha, nhÆ°ng nhiá»u cây nhÆ° váºy, có thể để ta chÆ¡i mấy ngà y cÅ©ng tốt.â€
Bóng ngÆ°á»i đằng kia hÆ¡i dừng lại má»™t chút.
Ngà y hôm sau, lúc ta vừa tỉnh dáºy, thấy bên cạnh có không Ãt thoại bản.
Ngà y đó, ta vừa Ä‘á»c sách, vừa che miệng cÆ°á»i trá»™m. Mạch Khê Æ¡i Mạch Khê, kiếp nà y chà ng đúng là má»™t ngÆ°á»i ngạo kiá»u[2].
Có thoại bản là m bạn, má»—i ngà y của ta thoải mái hÆ¡n nhiá»u, má»—i ngà y ở phủ Ä‘á»u suy sụp tinh thần. Không bằng ở trong nà y vừa gần Mạch Khê, vừa là m bạn vá»›i vÆ°á»n mai trong tuyết, sảng khoái tiêu dao tá»± tại.
Ngà y ấy, trá»i trong xanh, Ä‘á»™t nhiên ta hứng trÃ, cầm thoại bản, ngá»i hÆ°Æ¡ng mai, bÆ°á»›c cháºm trong vÆ°á»n hoa.
Giáºt mình nhá»› lại kiếp trÆ°á»›c. Cả ngà y ta nằm lÆ°á»i trong phòng, sau khi Mạch Khê Ä‘i há»c vá», dÆ°á»›i ánh nắng chan hòa, đẩy cá»a bÆ°á»›c và o, nhẹ nhà ng gá»i ta: “Tam Sinh.â€
Ta hưởng thụ dÆ° âm hiếm có trong ký ức. Từ từ nhắm mắt lại, nhá»› lại kiếp trÆ°á»›c Mạch Khê là m bạn bên cạnh ta, ta bÆ°á»›c vá» phÃa trÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c, hắn cÅ©ng bÆ°á»›c vá» phÃa trÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c, không nhiá»u không Ãt, vừa vặn đứng ở phÃa sau ta, để bất kỳ lúc nà o ta cÅ©ng có chá»— để dá»±a và o.
Ta Ä‘i từng bÆ°á»›c, dÆ°á»ng nhÆ° má»—i bÆ°á»›c Ä‘i Ä‘á»u có Mạch Khê Ä‘i theo. Mở mắt ra, trÆ°á»›c mắt vẫn là hoa mai Ä‘á» ngạo nghá»… trong tuyết nhÆ° trÆ°á»›c. Ta nhìn lại, hoảng hốt. Hóa ra Mạch Khê lại tháºt sá»± đứng khoanh tay bên kết giá»›i, trầm tÄ©nh nhìn ta, không biết nhìn bao lâu.
Ta vui sÆ°á»›ng nhoẻn miệng cÆ°á»i, hai chữ “Mạch Khê†đến bên miệng, lại nuốt xuống, đổi thà nh “Trá»ng Hoa†gá»i ra.
Hắn vẫn không thể nháºn ra, nhÃu mà y.
Ta bước nhanh, vui vẻ chạy tới bên hắn. Mở rộng hai tay, muốn ôm hắn.
Hắn né mình sang má»™t bên, ta cứ tưởng có thể ôm hắn, lại không ngỠôm phải má»™t thân ngÆ°á»i nhá» nhá» Ä‘ang run rẩy kịch liệt. Ta kéo váºt nhá» trong lòng ra xem, ngạc nhiên: “TrÆ°á»ng An! NgÆ°Æ¡i tá»›i đây là m gì?â€
Äây chẳng phải tiểu đạo sÄ© lần trÆ°á»›c cho rằng ta muốn hút dÆ°Æ¡ng khà của nó đây sao, dáng vẻ hắn và Mạch Khê ở kiếp trÆ°á»›c có phần giống nhau, má»—i lần nhìn thấy nó, ta lại không kiá»m được ná»—i Ä‘au, rất thÃch nó.
Äứa bé chỉ mải lo lắng run rẩy, không đáp lá»i ta.
Ta khó hiểu nhìn Mạch Khê Ä‘ang đứng bên cạnh. Hắn nhìn TrÆ°á»ng An chằm chằm, hừ lạnh: “Tá»± kiểm Ä‘iểm cho tốt.†Nói xong, phất ống tay áo, xoay ngÆ°á»i rá»i Ä‘i.
TrÆ°á»ng An thấy hắn sắp Ä‘i, ra sức đẩy ta ra, chạy tá»›i, quỳ rạp trên mặt đất, khóc tá»›i nÆ°á»›c mắt nÆ°á»›c mÅ©i già n giụa: “Tiên tôn! Tiên tôn! Äừng bá» TrÆ°á»ng An ở lại nÆ¡i nà y má»™t mình! TrÆ°á»ng An không muốn chết! TrÆ°á»ng An không muốn chết!â€
Ta lau mồ hôi, thá»±c sá»± vẫn không hiểu rốt cuá»™c mình đã là m gì để ngÆ°á»i ngÆ°á»i oán than, ngay cả má»™t đứa nhá» cÅ©ng sợ ta nhÆ° váºy. Lần trÆ°á»›c đánh đám tiểu đạo sÄ©, không phải vẫn tha cho nó hay sao? Sao đứa nhá» nà y không biết cảm Æ¡n, còn sợ ta nhÆ° thế?
Mạch Khê phất ống tay áo, đỡ TrÆ°á»ng An đứng dáºy, lạnh lùng nhìn ta má»™t cái, nói: “Tranh chấp vá»›i đồng môn, bị thÆ°Æ¡ng nặng nhÆ° váºy, phạt con tá»± mình kiểm Ä‘iểm ở đây má»™t tháng đã là khoan dung lắm rồi, đừng có khóc thét nhÆ° váºy, rất mất mặt!â€
Ta chá»›p mắt, trong lòng đã rõ ý của Mạch Khê. Có lẽ thấy biểu hiện nhiá»u ngà y của ta không giống má»™t yêu quái thÃch giết chóc tắm máu, cho nên má»›i yên tâm dẫn đệ tá» mắc lá»—i tá»›i đây, mượn tiếng ác của ta dá»a thằng bé má»™t trân.
Ta chỉ có thể âm thầm kêu oan cho chÃnh mình ở trong lòng.
Mạch Khê phủi phủi áo choà ng, cháºm rãi đứng dáºy. Bá» lại TrÆ°á»ng An vẫn Ä‘ang quỳ rạp trên mặt đất, khóc run rẩy cả ngÆ°á»i, khuôn mặt thê lÆ°Æ¡ng.
Ta gõ gõ đầu nó, ánh mắt TrÆ°á»ng An sÆ°ng húp, ngẩng đầu nhìn ta. Ta dịu dà ng cÆ°á»i: “Chúng ta nói chuyện chứ?â€
Lao lá»±c nói chuyện vá»›i đứa bé nà y ná»a ngà y, rốt cuá»™c cÅ©ng biết được lý do vì sao nó lại bị phạt tá»›i nÆ¡i nà y.
CÅ©ng phải nhắc lại chuyện lần trÆ°á»›c ta thả lang yêu kia ra. Ta cứ tưởng rằng ta thả hắn, hắn sẽ tá»± biết Ä‘Æ°á»ng chạy trốn tháºt xa, quên Ä‘i ân oán nÆ¡i đây. Không ngá» rằng lang yêu kia là má»™t kẻ cố chấp. Chẳng những không biến mất, mà còn táºp hợp má»™t đám yêu quái có oán háºn vá»›i LÆ°u Ba, muốn phá hủy LÆ°u Ba. Nếu đã biết lang yêu có âm mÆ°u nhÆ° váºy, LÆ°u Ba cÅ©ng sẽ không ngồi yên chá» chết, cho nên quyết định mở tiệc chiêu đãi các chưởng môn của các môn phái tu đạo, cùng bà n cách diệt yêu.
Chuyện của TrÆ°á»ng An cÅ©ng xuất phát từ chuyện nà y. Lần trÆ°á»›c TrÆ°á»ng Võ bị ta tà n nhẫn đánh nằm liệt giÆ°á»ng, ở trên giÆ°á»ng dưỡng thÆ°Æ¡ng nhà m chán, ầm ỹ muốn ăn trái cây dà nh để chuẩn bị cho yến há»™i tiếp khách quý ngà y mai. Äúng lúc thấy TrÆ°á»ng An bÆ°ng Ä‘Ä©a trái cây Ä‘i ngang qua, muốn đến cÆ°á»›p má»™t quả nếm thá». Mà TrÆ°á»ng An là má»™t đứa bé tháºt thà , không chịu cho, cãi nhau dẫn tá»›i xô xát, TrÆ°á»ng An không nhịn được, đẩy ngã TrÆ°á»ng Võ.
Bởi vì TrÆ°á»ng Võ Ä‘ang bị thÆ°Æ¡ng, không phòng bị, trá»±c tiếp bị TrÆ°á»ng An đẩy từ trên giÆ°á»ng ngã xuống đất. Mặt chạm đất, ngã đầu rÆ¡i máu chảy. Toà n bá»™ cảnh nà y bị má»™t trưởng lão Ä‘i ngang qua nhìn thấy. TrÆ°á»ng Võ khóc ầm Ä©, TrÆ°á»ng An có trăm miệng cÅ©ng khó lòng chối cãi…
Kết quả là , thằng bé ở trong nà y .
GÆ°Æ¡ng mặt già n giụa nÆ°á»›c mắt của nó giống hệt Mạch Khê ở kiếp trÆ°á»›c, là m ta nhìn cảm thấy rất Ä‘au lòng. Ta dịu dà ng an ủi nó, thá» sẽ giúp nó báo thù, cuối cùng nó cÅ©ng khóc mệt, cháºm rãi dừng lại. Thút thÃt má»™t lúc lâu sau, nó lại há»i ta:
“NgÆ°Æ¡i, sao ngÆ°Æ¡i lại đối tốt vá»›i ta nhÆ° váºy, là muốn ta bình tÄ©nh, sau đó hút, hút ta sao?â€
Khóe miệng ta giáºt giáºt, tháºt muốn biết ngà y thÆ°á»ng sÆ° phụ nó dạy nó những cái gì. Ta véo hai má phúng phÃnh của nó, cÆ°á»i dâm tà : “Hút, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên muốn hút. NhÆ°ng ta chỉ muốn hút tiên tôn của các ngÆ°Æ¡i, hút hắn sạch sẽ, hút hết dÆ°Æ¡ng khà đến chết.â€
“Tiên, tiên tôn…â€
Ta ôm ngá»±c, tha thiết nói: “Äúng váºy, cái xác của ngÆ°Æ¡i ngà y thÆ°á»ng cÅ©ng không tệ, má»—i tá»™i là hÆ¡i nhá» má»™t chút. Mà trong lòng ta cÅ©ng sá»›m giữ Tiên tôn các ngÆ°Æ¡i, trong lòng trà n đầy bóng dáng hắn, trong đầu đầy ắp phong thái của hắn, má»—i khi Ä‘i ngủ Ä‘á»u nhá»› tá»›i giá»ng nói của hắn, khi tỉnh lại Ä‘á»u nhá»› tá»›i khuôn mặt hắn. Má»—i khi không thấy hắn, ta nhá»› đến phát cuồng, mà khi thấy hắn, tim ta lại Ä‘áºp loạn. Ta không phát hiện ra, ta đã sá»›m thÆ°Æ¡ng nhá»› hắn, thần hồn Ä‘iên đảo, không thể tá»± kiá»m chế, khó kìm lòng muốn tá»± mình Ä‘i bà y tá»â€¦â€
“Tiên tôn.†TrÆ°á»ng An vÆ°Æ¡n đầu ngón tay nho nhá», chỉ chỉ phÃa sau lÆ°ng ta.
Ta quay đầu, chỉ thấy má»™t áo bà o bạch lam lÆ°á»›t qua mái hiên, là m rÆ¡i mấy bông mai Ä‘á» trên ná»n tuyết trắng. Hắn Ä‘i quá nhanh, ngay cả bóng dáng hắn ta cÅ©ng không kịp nháºn ra.
Hóa ra, chạy…
“Có đúng là Tiên tôn của các ngÆ°Æ¡i? Trá»ng Hoa tôn giả?â€
TrÆ°á»ng An gáºt gáºt đầu, lát sau còn nói thêm: “Tiên tôn chạy, mặt hồng.â€
Ta giáºt mình ngạc nhiên, thở nhẹ má»™t tiếng, thì thà o lẩm bẩm: “Mạch Khê Æ¡i Mạch Khê, kiếp nà y sao chà ng lại vô dụng nhÆ° váºy, ta và chà ng cÅ©ng đâu phải ngÆ°á»i lạ…â€
Tuy ban đêm ở đây hÆ¡i giá, nhÆ°ng cÅ©ng không quá lạnh, hà ng năm ta sống bên bá» Vong Xuyên, không e ngại chút giá rét ấy. NhÆ°ng TrÆ°á»ng An lại không nhÆ° váºy, là má»™t đứa nhá» có phẩm chất tốt, là con ngÆ°á»i. Ta bế nó và o trong phòng, đắp chăn cẩn tháºn, đốt củi nhóm lá»a. Chấp nháºn qua đêm bên ngoà i phòng.
Vì sao phải ngủ ngoà i phòng? Vì nếu đứa nhỠkia thấy ta bên cạnh sẽ không thể ngủ yên.
Nói cho cùng, ta vẫn là má»™t linh váºt tốt bụng.
Sáng sá»›m ngà y hôm sau, khi ta tỉnh lại, thấy TrÆ°á»ng An Ä‘ang cầm chăn, nhẹ nhà ng bÆ°á»›c tá»›i đắp cho ta. Thấy ta mở mắt ra, nó nhảy dá»±ng lên, run run liên tục lùi ra phÃa sau. Trượt chân lảo đảo, cháºt váºt ngã sấp xuống đất. Ta đứng dáºy muốn đỡ nó. Nó lại ù té chạy.
Ta vÆ°Æ¡n tay day day gân xanh nổi trên trán, muốn nhịn mà không nhịn được nữa, há miệng muốn mắng chá»i ngÆ°á»i. Sau khi nấp sau má»™t gốc mai, thằng bé thò đầu ra nhìn nói: “Kia… Kia, đêm nay, ngÆ°Æ¡i có thể và o nhà ngủ. Bên ngoà i… lạnh.â€
Ta lẳng lặng nhìn chằm chằm nó má»™t lát, giáºn dữ nói: “Ta tên là Tam Sinh.â€
Nó chá»›p mắt, má»™t lúc lâu sau má»›i nhát gan gá»i ta má»™t tiếng: “Tam… Tam Sinh.â€
Ta vui vẻ gáºt gáºt đầu, Ä‘i và o phòng lấy ra quyển thoại bản mà Trá»ng Hoa Ä‘Æ°a cho ta, dá»±a dÆ°á»›i tà ng cây mai, vui vẻ Ä‘á»c sách. Äang đến Ä‘oạn tà i tá» gặp lại giai nhân sau thá»i gian xa cách, là chuyện gÆ°Æ¡ng vỡ lại là nh, vô cùng phù hợp vá»›i tâm tình hiện giá» của ta, nên rất táºp trung Ä‘á»c.
Ta không để ý tá»›i TrÆ°á»ng An, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên nó không dám tá»›i quấy nhiá»…u ta. Cả ngà y nà y cháºm rãi trôi qua… À, nếu buổi tối không xảy ra chuyện, có thể nói là vô cùng bình lặng trôi qua.
Nói đến chuyện lang yêu sắp tấn công LÆ°u Ba, hôm nay chÃnh là ngà y LÆ°u Ba mở tiệc chiêu đãi các chưởng môn nhân. Trá»i vừa sẩm tối, ta cÅ©ng vừa Ä‘á»c xong thoại bản. Vừa ngẩng đầu, đã thấy đêm nay LÆ°u Ba đèn Ä‘uốc sáng trÆ°ng, chiếu lên bầu trá»i cÅ©ng sáng ba phần.
Ta thầm khen ngợi vòng cấm mà Trá»ng Hoa tạo ra rất tuyệt, khiến ta tìm mãi vẫn không thấy sÆ¡ hở để thoát ra. Ngoại trừ việc quyến rÅ© Mạch Khê thì việc Ä‘i góp vui là chuyện ta thÃch thú nhất.
Còn TrÆ°á»ng An lại rất bình thản, ngẩn ngÆ°á»i ngồi trong phòng, không ầm Ä©, không khóc lóc, chá» tá»›i giá» Ä‘i ngủ.
Ta buồn chán, Ä‘i dạo bốn phÃa quanh Mai Lâm, không tìm thấy khe hở nà o, cÅ©ng từ bỠý muốn trong đâu, chuẩn bị trở và o rá»a mặt Ä‘i ngủ.
Äúng lúc ấy, ta nhìn thấy hai bóng mà u trắng xuất hiện phÃa cá»a sau đại Ä‘iện. Trong lòng rất tò mò, ta táºp trung nhìn kÄ©, a! Äấy chẳng phải là Trá»ng Hoa tôn giả và vị đạo cô được gá»i là “sÆ° tổ†gì đó sao…
Lúc nà y ta chỉ nhìn thấy đạo cô kia Ä‘ang gắt gao túm chặt là n váy hoa, vẻ mặt gấp gáp, còn khuôn mặt Trá»ng Hoa lại giấu trong bóng đêm khiến ta nhìn không rõ. Dáng vẻ bá»n há» nhÆ° váºy, tháºt khiến ngÆ°á»i ta dá»… liên tưởng tá»›i vô số Ä‘á»™ng tác…
Ta âm thầm cắn răng, xiết chặt nắm tay.
Các ngươi, rốt cuộc muốn là m gì?
[1] Phần cầm chỠhạc: đốt cầm nấu hạc/ phá hoại phong cảnh.
[2] Ngạo kiá»u: kiểu ngÆ°á»i bên ngoà i lạnh lùng, ná»™i tâm ấm áp, lá»i nói thÆ°á»ng mang ý châm chá»c.
|
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
4vn duyen no tam sinh, áàññåéíû, êâàðòèð, íàëîãè, ïðàâäà, ïðîãíîç, ñëóæáà, ngôn tình thần tiên, ñöåíàðèè, ñòîëà, ôèçèêà, ôîìåíêî, sinh than bat tu, tam sinh bat tu 4vn, ti menh, tu bat tu than tien |
| |