Hồi 14
Nghi Ngá» Tâm Äịa Lão Quá»· Y
Thi Thố Thần Công Giải Cứu NgÆ°á»i
Cố tình không nói ra là chà ng đã biết lão Quá»· Y là ai, quay lÆ°ng Ä‘i, vá»›i nghi vấn trùng trùng vị công tá» Ä‘i được má»™t lúc liá»n lén quay lại.
Chà ng có phần ngạc nhiên vì mới đó lão Quỷ Y và nội điệt nữ lang kia đã không thấy tăm dạng.
May thay, đúng lúc chà ng định đâm bổ đi tìm hỠthì bên trong khu trang viên bỗng le lói một ánh đèn.
Biết hỠvẫn còn ở đây, chà ng cà ng thêm nghi hoặc:
“Nữ lang kia đã nháºn định đúng, rất có thể lão DÆ°Æ¡ng Côn sẽ theo chân bá»n Hắc Y Giáo đồ tìm đến đây. Tại sao ná»™i tổ của nà ng và lão Quá»· Y có thể khinh suất nhÆ° váºy?
Hay hỠđã sẵn biện pháp Ä‘á» phòng?†Tin và o Ä‘iá»u nà y vị công tá» dù Ä‘ang âm thầm tiến và o khu trang viên, nÆ¡i có ánh sáng đèn nhÆ°ng di chuyển rất tháºn trá»ng.
Sá»± tháºn trong của chà ng vừa là không thừa vừa là rất thừa. Vì lúc đó, có âm thanh giá»ng nói của lão Quá»· Y vang lên:
- NgÆ°Æ¡i không cần phải tá» ra lo ngại, Tiểu Hoa ! Bá»n Hắc Y Giáo nếu có đến đây, cho dù qua ánh đèn chúng phát hiện được chúng ta, chúng chỉ đến để tìm chết.
Hà …hà …hà ….
Lại là trà ng cÆ°á»i đầy giả dối của lão Quá»· Y khiến cho vị công tá» cà ng lúc cà ng nghi ngá» lão.
Chà ng nghe lão trượng há» Äồng lên tiếng và qua âm thanh nà y chà ng thoáng hồ nghi vá» thÆ°Æ¡ng thế của lão. Bởi âm thanh của lão chừng nhÆ° vô lá»±c, không phù hợp vá»›i ngÆ°á»i Ä‘ang được lão Quá»· Y gá»i là lão huynh và cà ng không phù hợp vá»›i cảnh xảy ra ban chiá»u. Vì muốn lao sÆ° Ä‘á»™ng chúng, vá»›i lá»±c lượng hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i, bá»n Hắc Y Giáo hà nh Ä‘á»™ng nhÆ° thế không phải dá»… đối phó vá»›i má»™t ngÆ°á»i không có võ công.
NhÆ°ng âm thanh của lão trượng há» Äồng thá»±c sá»± vang lên không có lấy má»™t chút ná»™i lá»±c:
- Äồng má»— chỉ biết lão huynh có tà i diệu thủ qua danh hiệu Quá»· Y Ma Thủ, không hiểu Quá»· Y lão huynh hà m ý gì khi bảo bá»n Hắc Y Giáo đồ nếu kéo đến đây chỉ là tìm chết.
Ngược lại, khi âm thanh dịu nhẹ của nữ lang kia vang lên thì đó lại là âm thanh đầy hùng khà chứng tỠnữ lang có biết võ công:
- Lúc má»›i rồi hà i nhi nhìn thấy lão bá bá vừa di vừa rải không Ãt loại bá»™t trắng, phải chăng chá»— bá»™t nà y là biện pháp lão bá bá muốn đối phó vá»›i bá»n hung đồ?
Trà ng cÆ°á»i đắc ý của lão Quá»· Y má»™t lần nữa vang lên:
- Hà …hà …hà …! Äây chỉ là tà i má»n của lão phu mà thôi. Äâu dám cho Nhị Nguyên Vô Cá»±c Äồng Lão huynh phải để và o mắt?
Lão trượng há» Äồng vá»›i ngoại hiệu là Nhị Nguyên Vô Cá»±c vụt kêu lên:
- Thì ra Quá»· Y lão huynh đã phải dụng Ä‘á»™c thủ? Không ngá» vì việc riêng tÆ° của Äồng má»— lại khiến lão huynh phải bị bá»n Hắc Y Già o liệt và o hạng cừu thù. Má»— tháºt áy náy.
Nữ lang kia chợt há»i:
- Äá»™c thủ của lão bá bá là gì váºy, ná»™i tổ?
Không chá» Nhị Nguyên Vô Cá»±c Äồng lão lên tiếng, lão Quá»· Y Ma Thủ vá»™i giải thÃch:
- Lão phu Ä‘Æ°Æ¡ng thá»i tuy được liệt và o Thế Ngoại Tam Quá»·, nhÆ°ng so vá» công phu lão còn kém xa nhị Quá»· kia. Lão chỉ hÆ¡n hỠỞ tà i Quá»· Y và Ma Thủ mà thôi. Cái mà lệnh ná»™i tổ khách khà gá»i là độc thủ, thá»±c sá»± chỉ là chút Ãt Ä‘á»™c môn thô thiển của lão phu. Chá»— bá»™t đó là do lão phu chế luyện, được lão phu gá»i là Cá»u Bá»™ Nháºp Tiên Cảnh. Tên gá»i quá tầm thÆ°á»ng phải không ? Hà ..hà …hà …!
Dù lão Quá»· Y Ma Thủ vừa nhún nhÆ°á»ng tá»± nháºn tên gá»i của chất bá»™t đó là quá tầm thÆ°á»ng, nhÆ°ng vị công tá» khi nghe được phải rúng Ä‘á»™ng khắp châu thân. Vì năm chữ Cá»u Bá»™ Nháºp Tiên Cảnh rõ rà ng là ám chỉ:
há»… ai hÃt và o hay chạm phải loại Ä‘á»™c dược nà y, chỉ sau chÃn lần bÆ°á»›c Ä‘i, chắc chắn sẽ hồn lìa khá»i xác. Äây là loại kịch Ä‘á»™c khác thÆ°á»ng, không há» tầm thÆ°á»ng nhÆ° lão Quá»· Y vừa bảo.
Có lẽ hiểu được Ä‘iá»u nà y nữ lang kia kêu lên nho nhá»:
- Äúng là độc thủ có năng lá»±c ngăn được thiên binh vạn mã chứ chẳng không.
Tiếp đó, lão Quỷ Y lên tiếng chuyển đỠtà i:
- Äồng lão huynh. Việc Äồng lão huynh và lệnh Ä‘iệt lặn lá»™i Ä‘Æ°á»ng xa, tìm má»— để chữa trị chứng bán thân bất toại của lão huynh, má»— đã biết rồi. NhÆ°ng má»™t khi lão huynh không chịu nói rõ nguyên nhân, má»— có là Quá»· Y cÅ©ng phải bó tay. Mong lão huynh nghÄ© lại cho và nên hợp tác vá»›i má»—.
Giá»ng của lão trượng há» Äồng nghe tháºt nao lòng:
- Dù chÆ°a nói nhÆ°ng má»— tin rằng Quá»· Y lão huynh cÅ©ng đã Ä‘oán được. Chúng ta Ä‘á»u là ngÆ°á»i giang hồ, nguyên nhân nà o khiến má»— ra nông ná»—i nà y, không lẽ lão huynh không biết ?
- Nói nhÆ° Äồng lão huynh thì đây là hiện tượng chân khà nghịch hà nh ?
Giá»ng của lão há» Äồng cà ng lúc cà ng nhẹ Ä‘i. Äể nghe được vị công tỠở bên ngoà i phải nhÃch dần đến:
- Lão huynh tháºt không hổ danh Quá»· Y.
lá»i lẽ của Quá»· Y vang lên tiếp đó, đúng là cách nói của y sÆ°.
Lão dò há»i:
- Có hai tình huống dẫn đến chân khà nghịch hà nh. Không hiểu Äồng lão huynh gặp phải tình huống nà o ?
- Quỷ Y lão huynh hãy nói rõ hơn nà o.
- Tình huống thứ nhất là do Äồng lão huynh Ä‘ang tá»a công bị kẻ khác là m kinh Ä‘á»™ng.
- Váºy là không phải tình huống nà y.
- Tình huống thứ hai là do luồng chân khà ná»™i thể bị xung khắc, dẫn đến tẩu hoa? nháºp ma.
- Äúng là tình huống nà y. Mong Quá»· Y lão huynh dùng tà i diệu thủ chữa trị cho.
- NhÆ°ng má»— hãy còn Ä‘iá»u chÆ°a hiểu, muốn há»i rõ hÆ¡n.
- Lão huynh cứ há»i. Sá»± thể thế nà o má»— không dám giấu.
- Äồng lão huynh có ngoại hiệu là Nhị Nguyên Vô Cá»±c, ná»™i công của lão huynh Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên phải kiêm tu đủ cả âm dÆ°Æ¡ng. Má»— không hiểu tại sao chân khà của lão huynh Ä‘á»™t nhiên xảy ra hiện tượng xung khắc ?
- Äó cÅ©ng là điá»u má»— muốn lãnh giáo Quá»· Y lão huynh.
- Hừ ! Ngoại trừ trÆ°á»ng hợp Äồng lão huynh ăn phải loại trân dược. Và loại trân dược đó tuy có tác dụng bồi nguyên nhÆ°ng lại không phù hợp vá»›i công phu lão huynh chuyên luyện.
- à của lão huynh là ….
- Má»— muốn nói tất cả các loại trân dược trên Ä‘á»i không há» có loại nà o vừa có tÃnh âm vừa có tÃnh dÆ°Æ¡ng. Ná»™i công của Äồng lão huynh vốn là Nhị Nguyên, có cả âm kình lẫn dÆ°Æ¡ng kình. Aên phải bất kỳ loại trân dược nà o, lão huynh cÅ©ng gặp nguy đến tÃnh mạng.
- Äiá»u nà y….
- Khoan đã. Mỗ chưa nói hết. Nếu lão huynh gặp phải tình trạng như mỗ vừa nói, chắc chắn không có việc ngà y hôm nay.
- Quỷ Y lão huynh muốn nói….
- Vì trong tình trạng đó, lão huynh không chỉ tẩu hoa? nháºp ma. Diêm VÆ°Æ¡ng không há» chê bá» những ngÆ°á»i có hà nh Ä‘á»™ng bất chấp háºu quả nhÆ° lão huynh. Má»— nói nhÆ° váºy đã rõ chÆ°a ?
Lão há» Äồng chÆ°a kịp đáp thì bị nữ lang há» ná» vì quá khấp khởi nên nói át Ä‘i:
- Ná»™i tổ! Lão bá bá phải là báºc đại danh y, có thể sánh vá»›i Hoa Äà Biển ThÆ°á»›c.
Nội tổ đâu phải vì ăn loại trân dược nên….
Lão há» Äồng liá»n hắng giá»ng cắt ngang:
- E…hèm! Tiểu Hoa không được nói leo và o.
Äổi giá»ng, lão há» Äồng chợt há»i:
- Có nghĩa là Quỷ Y lão huynh không tin việc mỗ bị chân khà xung khắc dẫn đến nghịch hà nh chân khà ?
Lão Quá»· Y đáp gá»n:
- Má»— tin.
- Váºy tại sao lão huynh còn nói nhÆ°ng lá»i nhÆ° vừa rồi ?
- Vì má»— không tin ná»™i công Nhị Nguyên của Äồng lão huynh dẫn đến việc chân khà xung khắc.
- Lão huynh nói gì ạ váºy ? Lão huynh vừa bảo rằng tin, giá» lại nói là không tin.
Mỗ phải hiểu như thế nà o đây ?
- Rất dá»…. Äồng lão huynh chỉ cần nói cho má»— biết nguyên nhân thá»±c sá»± nà o là m cho chân khà của lão huynh phải xung khắc nghịch hà nh, chắc chắn lão huynh sẽ hiểu tại sao lá»i nói của má»— có phần mâu thuẫn.
- Hừm! Lão huynh nổi danh là Quỷ Y. lão huynh không nói được nguyên nhân thì sao xứng với danh hiệu?
- Hừ! Lão huynh không cần nói khÃch má»—. Má»— xin nói nhÆ°ng gì má»— Ä‘oán được.
Lão huynh bị như thế nà y là do lão huynh khiên cưỡng, cố tu luyện một loại công phu khác. Và loại chân khà khác lạ nà y là m cho chân khà nội thể sẵn có của lão huynh phải nghịch hà nh! Có đúng không ?
Giá»ng của lão há» Äồng chợt chùng xuống:
- Quả danh bất hÆ° truyá»n. Bá»™i phục! Bá»™i phục!
Âm thanh của lão Quỷ Y cũng dịu lại. Lão nói như dỗ danh:
- Danh là Quá»· Y nhÆ°ng má»— chỉ là phà m nhân không phải thần nhân! Lão huynh Ä‘ang bị tẩu hoa? nháºp ma nhÆ°ng lại bị nhẹ, nên lão huynh vẫn còn cá» Ä‘á»™ng được má»™t bên thân. Chỉ cần lão huynh nói cho má»— biết ngá»n ngà nh cách tu luyện môn công phu khác lạ kia, má»— sẽ….
- Không được. Hoặc lão huynh nháºn lá»i chữa trị cho má»— hoặc là không, má»— không thể hở môi nói ra loại công phu đó.
Ngay sau phản ứng quyết liệt đầy bất ngá» của lão há» Äồng, giá»ng nói ngá»t ngà o có tÃnh cách thuyết phục của lão Quá»· Y là m cho vị công tá» Ä‘ang đến cà ng lúc cáng gần phải ngạc nhiên:
- Äồng lão huynh hiểu sai rồi. Là y sÆ°, để trị bệnh má»— không thể không tìm hiểu y chứng. Nếu lão huynh không chịu nói ra cách thức tu luyện ná»™i công má»— là m sao chữa trị cho lão huynh?
Äến lão há» Äồng cÅ©ng phải ngạc nhiên vì lá»i lẽ của lão Quá»· Y, lão há» Äồng cÆ°á»i lạnh:
- Hừ ! Äã lâu rồi má»— chỉ nghe ngÆ°á»i giang hồ bảo nhau xa lánh lão huynh, Không ngá» trăm nghe không bằng má»™t thấy, hảo ý của lão huynh không khác xa vá»›i lá»i đồn.
Lão Quá»· Y có phần tức giáºn, biểu hiện rất rõ qua giá»ng nói:
- Äồng lão huynh không cần phải nói cạnh khoé. Tâm tÃnh của má»— há»· ná»™ thất thÆ°á»ng má»— cÅ©ng biết nhÆ° váºy. Sao đồng lão huynh không nghÄ© là mình gặp may, chạm mặt má»— đúng và o lúc má»— thÃch là m chút việc thiện. CÅ©ng được. Nếu lão huynh có nghi ngá» má»— không còn gì để nói. NÆ¡i nà y đã có chất Ä‘á»™c Cá»u Bá»™ Nháºp Tiên Cảnh của má»— ngăn địch, Äồng lão huynh cứ yên tâm tịnh dưỡng. Cáo biệt!
Nghe đến đây, vị công tá» do cà ng thêm tin chắc và o nháºn định vá» lão Quá»· Y nên mắng thầm:
- “Äúng là lão hồ ly tinh. Má»m nắn rắn buông. Không phải lão muốn qua việc chữa trị để chiếm lấy Ä‘iá»u có lợi cho lão sao?†Giá»ng nói hốt hoảng của nữ lang vụt kếu lên là m cho vị công tá» có phần thất vá»ng:
- Khoan đi đã, lão bá bá. Hãy chỠđiệt nữ cố thuyết phục gia nội tổ.
Lão há» Äồng kêu khá to:
- Không cần đâu, Tiểu Hoa. Nội tổ đã sáng tỠrồi, công phu nà y nhất định nội tổ không nói ra.
- Ná»™i tổ! Äã từ lâu ai trên giang hồ cÅ©ng nói:
Công phu nà y lợi hại nhÆ° thế nà o không thấy, chỉ thấy ai luyện và o cÅ©ng phải tẩu hoa? nháºp ma. Ná»™i tổ đã biết sao còn miá»…n cưỡng? Äến bây giá», có cÆ¡ há»™i cho ná»™i tổ khôi phục võ công, ná»™i tổ còn chá» gì mà không dứt bá»?
Lão Quá»· Y nghe xong liá»u kêu lên:
- Lại là công phu BÃch Dạ NgÅ© Tuyệt Khúc từ sáu mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c đây mà . Có đúng không Äồng lão huynh ?
Lão há» Äồng nói lá»i kinh ngạc:
- Quỷ Y lão huynh có gì khi kêu:
lại là công phu đó ? Không lẽ lão huynh đã từng chữa trị cho nhiá»u ngÆ°á»i vì luyện loại công phu nà y phải bị tẩu hoa? nháºp ma?
Lão Quỷ Y đáp:
- Äồng lão huynh chỉ Ä‘oán đúng có má»™t ná»a. Má»— chỉ nhìn thấy kẻ bị tẩu hoa? nháºp ma vì công phu nà y chứ chÆ°a từng ra tay chữa trị.
- Tại sao? Không lẽ một Quỷ Y như lão huynh vẫn phải thúc thủ vì không chữa trị được sao?
- Váºy thì không đúng. Má»™t là má»— không chữa, hai là bệnh trạng của há» quá nặng, không nhẹ nhÆ° lão huynh. Tá»· như….
- LÃ ai ?
Lão Quá»· Y bá»—ng hạ thấp giá»ng:
- Äồng lão huynh có từng nghe nói đến Thôi Tá» Bình là tiểu sÆ° đệ của má»—. Y cÅ©ng vì luyện công phu BÃch Dạ mà bị tẩu hoa? nháºp ma. Lúc đó má»— cÅ©ng có mặt, nhÆ°ng vì bị quá năng, trong bát đại mạch y bị phế hủy những bảy nên má»— dà nh bó tay nhìn y xuôi tay nhắm mắt.
Phà m ai cÅ©ng váºy, há» chỉ giữ kÃn những gì há» tin là không ai biết, ngược lại má»™t khi đó là chuyện ai cÅ©ng biết thì há» không cần phải giữ kÃn là m gì.
Äồng lão cÅ©ng có tâm trạng nà y, nhất là khi có cÆ¡ há»™i khôi phục võ công hầu nhÆ° Ä‘ang ở trong tầm tay, lão há» Äồng không thể không nói.
Äng lý ra vị công tá» phải nhân cÆ¡ há»™i nà y để lắng nghe cho bằng được công phu BÃch Dạ, nhÆ°ng vị công tá» lại là m khác.
Chà ng báºt cÆ°á»i lên má»™t tiếng khô khan sắc lạnh:
- Hừ ! Nói dối mà không ngượng mồm.
Nghe động, lão Quỷ Y gầm lên:
- Kẻ nà o ?
Vị công tỠứng tiếng đáp lại:
- Lão chóng quên thế sao ? Bạch Y công tỠđây.
Vị công tá» còn xòe ra cụp và o cái quạt giấy và i lượt, gợi nhá»› cho ba ngÆ°á»i ở bên trong biết chà ng là ai.
Quỷ Y nạt lớn:
- Ngươi bảo ai nói dối không ngượng mồm ?
Chà ng cÆ°á»i thà nh tiếng:
- Ha…ha…ha…! Lão còn chỠbổn công tỠvạch mặt sao ? Còn ai và o đây ngoà i lão?
- Cuồng đồ. Äến lá»™ diện ngÆ°Æ¡i còn không dám, lá»i nói của ngÆ°Æ¡i ai dám tin?
Chà ng cÆ°á»i lá»›n hÆ¡n:
- Ha…ha…ha…! Bổn công tá» dám xÆ°ng danh là m gì không dám lá»™ diện? Chỉ có Ä‘iá»u bổn công tá» không thÃch lối nghênh đón của lão chút nà o ! Hạ.ha…ha…!
- Ngươi….
Lão Quá»· Y chỉ quát được má»™t tiếng ngắn ngủi rồi im bặt. Vì lão quá rõ Ä‘á»™c thủ của lão là chất Ä‘á»™c Cá»u Bá»™ Nháºp Tiên Cảnh đã bị Bạch Y công tá» phát hiện.
Sợ lão há» Äồng và vị nữ lang lầm mÆ°u của lão Quá»· Y, chà ng lại lá»›n tiến kêu lên:
- Lão trượng, tiểu muá»™i tá». Nhị vị đừng tin và o lá»i dối trá của lão. Lúc Thôi giáo chủ thảm tá» tại Âm SÆ¡n, lão còn cách đó ngoà i ngà n dặm. Bổn công tá»â€¦.
Tiếng kêu thét của nữ lang vang lên khiến vị công tá» phải ngừng lá»i:
- Lão bá bá… Nội tổ!
- Ha…ha…ha… Tiểu nha đầu khôn hồn mau lùi lại. Bằng không nội tổ của ngươi khó toà n mạng đấy.
Biết lão Quỷ Y đang giở trò, Bạch Y công tỠnóng lòng muốn nhảy xổ và o nơi có ánh đèn.
Rất tiếc, chà ng lại lâm và o cảnh lá»±c bất tòng tâm. Bởi chà ng không thể xem thÆ°á»ng chất Ä‘á»™c Cá»u Bá»™ Nháºp Tiên Cảnh của lão Quá»· Y. Chà ng Ä‘Ã nh quát lên, hy vá»ng uy hiếp được lão:
- Lão quá»·. Bổn công tá» vẫn ở bên ngoà i dù lão đắc thủ, liệu lão có thoát khá»i tay của bổn công tá» không ?
Äáp lại, lão Quá»· Y cÆ°á»i lá»›n má»™t cách cao ngạo:
- Ha…ha…ha… Äa tạ ngÆ°Æ¡i nhắc nhở lão phu. Rồi lão phu sẽ có cách khiến ngÆ°Æ¡i ngoan ngoãn để cho lão phu Ä‘i. Ha…ha…ha…!
“Äá»™c? Lão sẽ dùng Ä‘á»™c để uy hiếp ta? Là m thế nà o bây giá» khi ta không có cách nà o kháng Ä‘á»™c?†chợt nhá»› lại má»™t chuyện xảy ra đã lâu, chà ng vùng cÆ°á»i lên:
- Ha…ha…ha…! Lão đừng quên Ä‘á»™c chất của lão rất sợ má»™t Ä‘iá»u. Lão nghÄ© sao nếu bổn công tá» phóng há»a trÆ°á»›c, xông và o sau?
Có tiếng gầm thét của lão Quỷ Y:
- Tiểu tỠdám.
Báºt hoa? táºp, chà ng hô vang:
- Dám hay không thì lão xem đây.
Lão Quá»· Y giáºn dữ quát:
- Tiểu tá» không được manh Ä‘á»™ng. Nếu ngÆ°Æ¡i phóng há»a, kẻ chết trÆ°á»›c phải là lão há» Äồng.
Lão vừa dứt lá»i đã thấy có tia lá»a vùng lên từ má»™t góc trang viên! Lão cà ng gầm lên vang dá»™i:
- ChÃnh tiểu tá» ngÆ°Æ¡i đã buá»™c lão phu phải hạ Ä‘á»™c thủ. Äồng lão. Lão phải chấp nháºn số mạng thôi.
Liá»n sau đó có tiếng nữ lang kêu lên inh á»i:
- Không được hại mạng gia nội tổ. Lão thất phu, đỡ!
Có tiếng kình phong ẩm hiện, khiến cho vi công tá» cà ng thêm nóng lòng. Chà ng phóng hoa? nhiá»u hÆ¡n, hy vá»ng Ä‘á»™c chất của Cá»u Bá»™ Nháºp Tiên Cảnh của lão Quá»· Y nhanh chóng bị ngá»n lá»a thiêu huá»·.
Và trÆ°á»›c khi ngá»n lá»a kịp bùng cháy khắp nÆ¡i, má»™t tiếng chấn kình bá»—ng vang lên.
Hoang mang, vị công tá» Ä‘Æ°a mắt lÆ°á»›t nhìn tháºt nhanh vá» nÆ¡i phát ra tiếng chấn kình.
Thở ra nhẹ nhõm, chà ng vụt rung ngÆ°Æ¡i lên không trung và thần tốc lao đến phần đỉnh của má»™t mái nhà , nÆ¡i vừa bị vỡ tung cho thấy có má»™t bóng ngÆ°á»i lao vá»t ra nhÆ° tia chá»›p loé.
Chặn ngang Ä‘Æ°á»ng lao Ä‘i của bóng nhân ảnh đó, vị công tá» láºp tức vÆ°Æ¡n nhanh hữu thủ vá»›i chiếc quạt thay cho vÅ© khÃ.
Chà ng khẽ nạt:
- Mau buông ngÆ°á»i.
Theo chiêu thức của chà ng, chiếc quạt thoạt ẩn thoạt hiện vừa công kÃch và o mi tâm huyệt của lão Quá»· Y vừa đánh và o huyệt khúc trì của lão.
Äã từng mục kÃch sát chiêu của chà ng Ä‘oạt mạng tên Hắc Y nhân khiến hắn phải chết ngay Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng đến má»™t tiếng kêu cÅ©ng không kịp thốt ra, lão Quá»· Y nhanh tốc lùi lại. Không những thế, lão còn quá»· quyệt dùng thân hình của lão Äồng Nhị Nguyên Vô Cá»±c mà lão cố ý mang theo để Ä‘Æ°a ra phÃa trÆ°á»›c là m váºt thế mạng cho lão.
Äúng lúc đó, nữ lang ná» sau lúc bất ngá» vá» việc lão Quá»· Y chÆ°a đánh đã bá» chạy, và khi chạy lão còn Ä‘Æ°a cả ná»™i tổ của nà ng Ä‘i, nà ng lao thốc từ bên dÆ°á»›i lên.
Vừa hiện thân nà ng phẫn nộ hét lên:
- Hóa ra lão cÅ©ng chỉ vì công phu BÃch Dạ. Mau buông ná»™i tổ của ta ra.
Vá»›i má»™t tay Ä‘ang phải giữ chặt lão há» Äồng để khống chế phần nà o uy lá»±c từ chiêu thức lợi hại của Bạch Y công tá», giá» lại phải Ä‘Æ°Æ¡ng đầu vá»›i chiêu công của nữ lang, lão Quá»· Y lúng túng dùng tay còn lại để phát chiệu chống đỡ.
Tiếng chấn kình vang lên cùng một lúc với bóng nhân ảnh của lão Quỷ Y bị hất sang một bên!
Khi đó, chỉ còn má»™t sát na nữa vị công tỠđã có thể Ä‘oạt lại lão há» Äồng từ tay lão Quá»· Y.
Việc lão Quá»· Y bị lá»±c chấn kình hất Ä‘i hoà n toà n ngoà i dá»± liệu của chà ng. Do đó, chà ng chỉ chạm được và o chéo áo của lão há» Äồng nhÆ°ng không thể chá»™p giữ nhằm Ä‘oạt lại.
Nét mặt Ä‘anh lại vị công tá» vừa tung ngÆ°á»i lao theo vừa nạt:
- Chạy Ä‘i đâu ? Äỡ!
Chiếc quạt trên tay lại được chà ng vÅ© lá»™ng. Và trÆ°á»›c khi chà ng đánh ra trá»n chiêu thức chà ng má»›i hiểu thêm thế nà o là sá»± quá»· quyệt đến mức trá nguỵ của lão Quá»· Y.
Nhìn miệng lão Ä‘ang nở má»™t nụ cÆ°á»i hoà n toà n không phải lúc vị công tá» vụt tỉnh ngá»™! Lão bị hất bay Ä‘i lúc nãy không phải là do lão kém lá»±c, ngược lại, đó là lão tÆ°Æ¡ng kế tá»±u kế, mượn lá»±c chấn kình để thoát thân.
Và giỠđây, lão vừa ung dung Ä‘Æ°a lão há» Äồng cùng Ä‘i vừa tung mạnh hữu thủ vá» phÃa vị công tá»:
- Äã muá»™n rồi, tiểu tá». NgÆ°Æ¡i không thoát khá»i Cá»u Bá»™ Nháºp Tiên Cảnh của lão phu đâu. Xem đây.
Từ hữu thủ của lão liá»n xuất hiện má»™t vầng bạch vụ đó chÃnh là thứ bá»™t trắng mà nữ lang kia đã nhìn thấy lão Quá»· Y rắc quanh khu trang viên.
Thoáng rúng Ä‘á»™ng tâm can vì mÆ°u ma chÆ°á»›c quá»· của lão Quá»· Y, vị công tá» Ä‘Ã nh phải đảo ngÆ°á»i hồi bá»™.
NhÆ°ng khi chân chà ng sắp đạp và o đỉnh mái nhà . Vượt thoát khá»i phạm vi ảnh hưởng của vầng bạch vụ là chất Ä‘á»™c Cá»u Bá»™ Nháºp Tiên Cảnh của lão Quá»· Y, chà ng vụt gầm lên vá»›i hữu thủ vung mạnh ra:
- Hãy xem độc thủ của bổn công tỠđây.
Do không ngá» Ä‘iá»u nà y, lão Quá»· Y ngay khi nhìn thấy Bạch Y công tá» phải hồi bá»™ vì sợ chất Ä‘á»™c Cá»u Bá»™ Nháºp Tiên Cảnh liá»n ung dung Ä‘Æ°a lão há» Äồng lÆ°á»›t Ä‘i, nghe tiếng hô hoán của chà ng, lão khẽ quay đầu nhìn lại.
Và lão không thể không kinh tâm Ä‘á»™ng phách trÆ°á»›c má»™t bóng trắng nhá» Ä‘ang thần tốc lao ngay và o ngÆ°á»i lão. Äó chÃnh là chiếc quạt của Bạch Y công tỠđược chà ng ném Ä‘i nhÆ° má»™t ám khÃ.
Lão phát hiện Ä‘iá»u nà y đúng và o lúc thân hình của lão sắp chạm đến mặt đất, là lúc khinh thân pháp của lão Ä‘ang giảm dần và chân lá»±c ná»™i nguyên của lão Ä‘ang cần được bổ sung.
Tình thế của lão lúc nà y đúng là tháºp tá» nhất sinh, vì lão không còn năng lá»±c để lạng tránh chứ không nói đến việc phát chiêu ngăn đỡ.
Äể bảo toà n tÃnh mạng, lão chỉ còn duy nhất có má»™t phÆ°Æ¡ng cách.
Lão láºp tức buông lão há» Äồng ra, cùng lúc đó lão co chân đạp và o lão há» Äồng.
Mượn lão há» Äồng là m Ä‘iểm tá»±a, thân hình của lão Quá»· Y láºp tức bay tạt sang má»™t bên.
Ngược lại, nhá» cái đạp của lão Quá»· Y, thân hình của lão há» Äồng của bay bắn sang bên kia.
Ngay lúc thân hình của cả hai được phân khai, bay vỠhai hướng trái ngược nhau, vị công tỠvội kêu lên sắp đặt:
- Tiểu muội tỠmau đón lấy lệnh nội tổ.
Kêu xong, chà ng nhanh tốc chá»›p Ä‘á»™ng thân hình, lao vá» phÃa lão Quá»· Y Ä‘ang cong ngÆ°á»i tháo chạy.
Sá»± sắp đặt của chà ng tưởng đâu không có chá»— sÆ¡ hở. Nà o ngá», má»™t trà ng cÆ°á»i chợt vang lên:
- Hạ.ha…ha… Cùng lúc đó có tiếng kêu kinh hoà ng của nữ lang há» Äồng:
- Giáo chủ Hắc Y Giáo. Nội tổ.
Äoán biết được sá»± tình, Bạch Y công tá» nhanh nhẹn đảo ngÆ°á»i, để mặc cho lão Quá»· Y chạy thoát.
Chà ng vẫy tay đón lại chiếc quạt và lặng ngÆ°á»i nhìn cảnh tượng thá»±c sá»± kinh hoà ng Ä‘ang phÆ¡i bà y.