- Tốt, ba tháng sau chính là niên trắc của gia tộc chúng ta rồi, nếu như đến lúc đó biểu hiện của con có thể khiến ta thõa mãn, ta liền tin tưởng con, ta sẽ cự tuyệt lời cầu hôn của Đại trưởng lão, cũng cho con cơ hội phấn đấu trước Triêu Thánh Chi Nhật! Nhưng ba tháng sau nếu như con vẫn không thể khiến ta thay đổi, vi phụ cũng không thể không vì sự phát triển sau này của gia tộc mà làm ra một chút quyết định.
Tần Hồng suy tư một hồi, mới trầm giọng nói với Tần Phàm. Trong lòng của hắn cũng hướng về con mình, nếu như có thể vì vậy mà khích lệ khiến Tần Phàm tức giận phấn đấu, hắn tự nhiên rất vui mừng rồi.
- Một lời đã định.
~~~~~~~~~~~~~~~~
Tại trong phòng của mình, Tần Phàm ngồi ở giữa, ở trước mặt của hắn chính là dược đỉnh mà Tần Li vừa đưa tới. Cùng theo đó là một ít dược liệu mà Tần Phàm bảo Tần Li hỗ trợ chuẩn bị, còn có một quyển sách về kiến thức luyện dược căn bản nữa.
Mà làm khiến Tần Phàm có chút ngoài ý muốn chính là, cái đỉnh này là sau khi Tần Hồng biết rõ Tần Phàm muốn học tập luyện dược đã tự mình chọn lựa bảo Tần Li đưa tới, nghe nói chính là dược đỉnh gia truyền của Tần gia!
Hắn lại không biết, Tần Hồng cho rằng đây chính là cơ duyên Tần Phàm gặp phải, cho nên mới tận hết sức lực giúp đỡ
Dược đỉnh này ước chừng cao nửa mét, toàn thân hiện lên hỏa hồng chi sắc, ở trên vách dược đỉnh này, có điêu khắc đặt một ít hoa văn đặc biệt, chạm trổ cẩn thận. Mặt ngoài còn hiện ra một vẻ sáng bóng đặc biệt. Mà nơi đặc biệt nhất của dược đỉnh này, là ở chín đầu Hỏa Long vòng quanh ở trên, khắc ra hình thần sinh động, mà mấy đầu Long kia lại mở miệng phun ra lửa, vì vậy thoạt nhìn chín đầu Long này giống như phun hỏa diễm lên dược đỉnh vậy.
Ở trên đỉnh, cái nắp đỉnh có thể hoạt động được, đó là nơi để cho Linh Dược vào, mà ở bốn góc nắp đỉnh, có bảy cái lỗ nhỏ hiện lên quy tắc xếp đặt đặc biệt, đó chính là nơi xả khói.
Cái đỉnh này, vô luận từ phương diện nào mà xem xét cũng là vật phi phàm, thực tế khi Tần Phàm vừa chạm vào dược đỉnh còn phát hiện dược đỉnh này lại ẩn ẩn tản ra một cỗ sóng nhiệt!
Dựa theo một ít phân cấp không hệ thống lắm của dược đỉnh, dược đỉnh từ thấp đến cao chia làm: Phàm đỉnh, Tinh phẩm đỉnh, Thiên Công đỉnh (xảo đoạt thiên công), Tạo Hóa đỉnh (đoạt Thiên Địa Tạo Hóa), mỗi một loại lại phân thành thượng trung hạ tam đẳng. Dược đỉnh có thể tự động phát ra nhiệt khí, tài liệu chế tác đều cực kỳ chú ý, phẩm chất ít nhất đều là Thiên Công đỉnh! Mà Tần Phàm kiếp trước với tư cách là truyền thừa duy nhất của Đan Môn, đỉnh dùng cũng là Thiên Công đỉnh.
Cái này ít nhất cũng là Thiên Công đỉnh thượng đẳng a!
Tuy rằng hiện giờ còn chưa bắt đầu luyện dược, nhưng Tần Phàm âm thầm đoán chừng được đỉnh này so với cái của mình kiếp trước còn tốt hơn nhiều, đối với thuyết pháp cái này là gia truyền chi bảo của Tần gia cũng tin thêm vài phần.
Một đỉnh tốt phụ trợ đối với Luyện dược sư không cần nói cũng biết, được cái đỉnh tốt này khiến nội tâm Tần Phàm không khỏi nhiều thêm vài phần hưng phấn, bất quá luyện dược chú ý tâm tình bình tĩnh, cho nên giờ hắn cũng không lập tức bắt đầu luyện dược, mà cầm lấy quyển sách nói về tri thức luyện dược của thế giới này mà Tần Li đưa tới, chậm rãi mở ra.
Nhưng chỉ vừa nhìn một hồi, trên mặt Tần Phàm đã lộ ra vẻ vui vẻ.
Sách này tên là "Luyện dược sư nhập môn thủ sách", trong khúc dạo đầu đã giới thiệu các loại phân giai của luyện dược ở thế giới này, đây cũng là chỗ mà Tần Phàm cảm thấy hứng thú.
Theo miêu tả trong sách, ở Võ Thiên đại lục, cũng không phải tất cả luyện dược đều có thể xưng là đan, mà từ cao xuống thấp chia làm ngũ đẳng: ngũ đẳng là linh dịch, tứ đẳng là linh lộ, tam đẳng là linh tán, nhị đẳng là linh hoàn, nhất đẳng là linh đan!
Dịch, lộ, tán, hoàn, đan.
Đây là năm loại hình thái của luyện dược, linh dịch tự nhiên là dễ dàng luyện chế nhất, linh đan tự nhiên là khó khăn nhất.
Linh dịch kỳ thật chính là các loại chất lỏng tinh luyện ra từ trong Linh Dược, đây cũng là yêu cầu cơ bản để trở thành một luyện dược sư, nhưng kinh nghiệm và năng lực của Luyện dược sư cũng sẽ ảnh hưởng đến độ tinh khiết của linh dịch, đây cũng là một chỉ tiêu trọng yếu để phán đoán kỹ thuật luyện dược của Luyện dược sư.
Mà linh lộ chính là linh dịch sau khi đạt tới độ tinh khiết cao nhất, tự động ngưng kết thành thể ngưng kết dược lực càng cao hơn nữa. Nói như vậy, nếu như độ tinh khiết của linh dịch không đạt đến ngoài 70% thì không cách nào ngưng kết thành lộ được. Có thể luyện chế ra linh lộ, liền nói rõ kỹ thuật của Luyện dược sư đã đạt đến trình độ rất cao.
Linh tán là sau khi độ tinh khiết linh lộ đạt đến sau 80%, Luyện dược sư nắm giữ kỹ thuật "Ngưng thể" mới có thể luyện chế ra, dược lực của nó so với linh dịch linh lộ cao hơn rất nhiều, hơn nữa cũng phù hợp với thế nhân hơn hẳn.
Về phần linh hoàn, chính là biến linh tán thành "Thể rắn", áp súc cực hạn dược lực cực lại, yêu cầu phải đạt tới trình độ cực cao mới làm được! Không chỉ có tinh luyện linh dịch phải đạt đến độ tinh khiết ngoài 90%, còn phải đề luyện ra dược lực trong Linh Dược với trình độ thật lớn, không cho phép có một tia lãng phí, một khỏa linh hoàn như thế dược hiệu vượt qua linh tán ba phần, thậm chí còn hơn nữa...!
Khó luyện thành nhất tự nhiên là linh đan! Linh đan có vẻ loại giống như linh hoàn, đều là hình tròn, chỉ là nếu so với linh hoàn nhiều hơn một tia sáng bóng đặc biệt thôi. Nhưng trong quá trình luyện đan, lại khó khăn hơn với luyện chế linh hoàn không chỉ gấp mười lần! Điều kiện cơ bản nhất là độ tinh khiết linh dịch phải đạt đến 100%! Cái này phải khống chế chính xác với mỗi một bước mới được.
Ngoài ra, càng quan trọng hơn là phải hiểu được "chú linh" chi thuật! Nạp Thiên địa Linh Khí vào trong đan! Mượn nhờ Thiên địa Linh Khí tiến hành ngưng luyện cuối cùng, thành được gọi là đan, không thành là hoàn! Một bước cuối cùng này cực kỳ trọng yếu, chỉ cần có một tia sai lầm, sẽ thất bại trong gang tấc!
Loáng thoáng, thậm chí rất nhiều Luyện dược sư đã quy luyện đan về phạm trù "Nghe theo Thiên Ý" .
Trong "Luyện dược sư nhập môn thủ sách" ngoại trừ giới thiệu về các loại phân loại trọng yếu ra, còn nhắc đến một ít giới thiệu liên quan đến chức nghiệp Luyện dược sư cao quý.
Tuy rằng thường nhân đều gọi chung người có thể luyện chế Linh Dược là Luyện dược sư, nhưng giữa Luyện dược sư lại có phân chia, từ luyện dược hắn có thể luyện chế xác định ra cao thấp về kỹ thuật luyện dược. Theo thứ tự là Luyện dược sư Linh dịch cấp, Luyện dược sư Linh lộ cấp, Luyện dược sư Linh tán cấp, Luyện dược sư Linh hoàn cấp cùng với Luyện Đan Sư!
Mọi người vào đâyđể ủng hộ diễn đàn thời kỳ khó khăn nào
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R
Ở Võ Thiên đại lục, Luyện dược sư tuy rằng là chức nghiệp cao quý, bất quá Luyện dược sư Linh dịch cấp kỳ thật vẫn không ít, nhưng Luyện Đan Sư, lại là phượng mao lân giác chân chính! Nếu như nói trong một vạn người bình thường có một luyện dược sư, như vậy trong một vạn luyện dược sư mới có một Luyện Đan Sư!
Luyện dược hình thái linh dịch, linh lộ phần lớn chỉ thích hợp với cảnh giới dưới Võ Sư sử dụng, mà luyện dược thích hợp với Tiên Thiên Võ Sư sử dụng cơ hồ đều có phẩm chất ngoài linh tán, cảnh giới Linh Vũ sư cảnh giới thì cần phải ngoài linh hoàn, về phần tất cả luyện dược thích hợp cấp bậc Võ Tôn Võ Thánh đều có hình thái linh đan cả! Đương nhiên, luyện dược hình thái linh đan hình cũng thích hợp cho bất kỳ Võ Giả cảnh giới nào sử dụng.
Cho nên, địa vị của Luyện Đan Sư so với Luyện dược sư bình thường cao hơn vạn lần!
Trong quá trình luyện dược, khống chế hỏa hầu cực kỳ trọng yếu, điều này cần đối với nhiệt độ cực kỳ mẫn cảm, cho nên, làm làm một tên luyện dược sư, năng lực cảm giác tốt, đó là điều kiện cơ bản!
Mà cảm giác lực, kỳ thật chính là linh hồn cảm ứng, cũng chính là trực giác như lời thường nhân! Bởi vì Tần Phàm là linh hồn xuyên việt, cho nên cảm giác lực tuyệt hảo ở kiếp trước vẫn tồn tại, cho nên hắn đối với việc điều khiển luyện dược vẫn thập phần có lòng tin.
- Không thể tưởng được địa vị của Luyện Đan Sư ở Võ Thiên đại lục lại được tôn sùng như thế.
Một mực xem tiếp, khóe miệng Tần Phàm lhông khỏi lộ ra mỉm cười. Với tư cách là truyền nhân duy nhất của Đan Môn, linh đan luyện chế kiếp trước cũng không ít, hắn tự nhiên xem như một luyện đan sư rồi.
Ở kiếp trước, địa vị đệ tử Đan Môn đã xem như không tệ, nhưng bởi vì trên Địa Cầu tu luyện giả rất thưa thớt nên ngược lại cũng không rõ ràng lắm. Nhưng trên Võ Thiên đại lục, toàn dân tập võ! Người Võ Giả nào không cần luyện dược? Coi như là tu luyện tới cảnh giới Võ Tôn Võ Thánh, cũng không dám quá mức đắc tội đối với Luyện Đan Sư a!
Nghĩ tới đây, hắn đối với con đường sau này của mình nhiều thêm mấy phần tin tưởng.
Mục tiêu của hắn là thế giới chi đỉnh!
Mà Tần Tiến này chỉ là một cục đá nhỏ trên đường thôi, thậm chí ngay cả dốc đứng cũng không phải!
Không cần lo lắng?
- Huynh đệ, ngươi chờ xem, ba tháng sau ta chắc chắn khiến sở tất cả tộc nhân phải lau mắt mà nhìn với ngươi, Tần Phàm cái tên này chắc chắn trở thành vinh quang của Nam phong Tần gia! Tỷ tỷ của chúng ta ta nhất định sẽ bảo vệ tốt, ngươi nghỉ ngơi đi!
Tần Phàm từ đáy lòng yên lặng hứa hẹn với chập niệm của Tần Phàm trước kia.
Nháy mắt sau đó, quả nhiên cảm giác mây trôi nước chảy hơn rất nhiều.
Hắn lật qua quyển "Luyện dược sư nhập môn thủ sách》 này một lần, liền để ở một bên, điều chỉnh thoáng tâm tình của mình một chút, bình tâm tĩnh khí, bắt đầu chuẩn bị luyện đan.
Đặt dược liệu ở một bên dược đỉnh, đều tài liệu hắn bảo Tần Li chuẩn bị để luyện Dưỡng Nguyên Đan. Điền tư tử, dưỡng tâm liên, hắc tiết tử đằng, mộng linh tử... Tổng cộng gần mười loại dược liệu, bởi vì Tần gia có sinh tinh Linh Dược cho nên ngược lại tương đối đầy đủ, đủ để hắn luyện chế hơn mười lần.
Tác dụng chủ yếu của Dưỡng Nguyên Đan là điều dưỡng thân thể, hiện giờ thân thể Tần Phàm vì trọng thương nên còn lộ ra có chút suy yếu, phục dụng Dưỡng Nguyên Đan này ngược lại thích hợp nhất rồi.
Bàn tay nhẹ nhàng sờ qua trên dược đỉnh, cảm thụ được mặt ngoài ẩn ẩn truyền đến trận trận dậy sóng, Tần Phàm nín thở nhắm mắt, tựa hồ đang tiến hành trao đổi đặc biệt với dược đỉnh.
- Tiểu nhị, về sau chúng ta sẽ cùng nhau hợp tác rồi, ta nhất định sẽ luyện chế ra đan dược phẩm cấp càng ngày càng cao, quyết sẽ không vùi dập ngươi đâu.
Qua một hồi thật lâu, Tần Phàm mới mở to mắt, sau đó biểu lộ thành kính vỗ nhẹ trên vách dược đỉnh nói.
Hành vi này trong mắt thường nhân nhìn qua giống như một tên điên, nhưng trong luyện dược giới lại đại đại hữu danh, thậm chí tất cả Luyện dược sư đều có kinh nghiệm như vậy cả, các luyện dược sư gọi đó là "Hợp đỉnh". Có thể nói đó là nghi thức không thể thiếu khi Luyện dược sư sử dụng dược đỉnh mới, tương truyền làm như vậy có thể khiến Luyện dược sư nhanh chóng tiến hành mài hợp với dược đỉnh, tâm ý tương thông, thúc đẩy độ tinh khiết của linh dịch trong quá trình luyện dược.
Tất cả chuẩn bị hoàn tất, luyện dược bắt đầu!
Tần Phàm đầu tiên cho dưỡng tâm liên vào miệng dược đỉnh, đây là dược tài chính của dưỡng tâm đan, trước hết luyện hóa nó một nửa, mới có thể tiếp tục cho những Linh Dược khác vào. Dược đã nhập đỉnh, chỉ thấy Tần Phàm giơ tay phải lên, võ số mệnh chuyển, một vòng đan hỏa màu trắng nhảy lên trên lòng bàn tay, sau đó vỗ vỗ tay vào vách dược đỉnh, khiến đan hỏa thông qua cửa nhập hỏa ở đầu rồng tiến vào trong đỉnh tiến hành luyện hóa dưỡng tâm liên.
Rất nhanh, dưỡng tâm liên liền thuận lợi luyện hóa được một nửa, Tần Phàm đan hỏa không ngừng, tay kia cầm lấy mấy thứ dược liệu khác, đều chậm rãi đầu nhập vào trong đỉnh, lại tiến hành luyện hóa từng cái.
Mùi thuốc chậm rãi lan khắp phòng, khiến người nghe thấy đều cảm thấy sảng khoái tinh thần. Tần Phàm lại không có một tia chấn động, hắn tập trung tinh thần yên lặng cảm ứng biến hóa trong đỉnh, thường cách một đoạn thời gian, hắn chuyển đổi cửa nhập hỏa, khiến Linh Dược trong đỉnh hỗn hợp đều cùng một chỗ, kinh nghiệm phong phú ở kiếp trước vào lúc này đã phát huy vô cùng tốt.
Thời gian đang chậm rãi trôi qua, Tần Phàm vẫn cẩn thận tỉ mỉ, biểu hiện ra tố chất cực kỳ chuyên nghiệp của hắn với tư cách là một vị Luyện Đan Sư. Ước chừng qua một khắc chung, dưới đan hỏa mãnh liệt luyện hóa, dược liệu trong đỉnh đã luyện thành linh dịch, mà Linh Dược cặn cũng bị loại bỏ vào nơi đặc biệt trong đỉnh, cho đến này, luyện hóa Linh Dược bước đầu tiên xem như đã vô kinh vô hiểm mà hoàn thành.
Tuy rằng còn chưa qua khảo nghiệm, nhưng Tần Phàm có thể khẳng định độ tinh khiết linh dịch tuyệt đối là ngoài 90%, trong nháy mắt, dưới sự thúc dục thuần thục của Tần Phàm, linh dịch đã bắt đầu chậm rãi ngưng kết thành lộ, mà mùi thuốc trong phòng cũng trở nên càng lúc càng nồng nặc.
Ngưng lộ hoàn tất!
Khống chế thuần thục và chính xác như thế, nếu để cho những Luyện dược sư khác nhìn thấy nhất định sẽ chấn động!
Ở giai đoạn này, nhìn như nhẹ nhõm, nhưng kỳ thật thập phần chú ý thủ pháp, còn có tại rất nhiều chi tiết, tỉ mĩ, nếu như không nắm giữ tốt, tuyệt đối không thể luyện chế ra linh dịch độ tinh khiết cao như thế! Đó là truyền thừa mấy ngàn năm của Đan Môn cùng với kinh nghiệm nhiều năm của Tần Phàm mới có thể làm được.
Tuy rằng đã ngưng lộ hoàn tất, nhưng lúc này Tần Phàm cũng không có đình chỉ, mà tiếp tục tiến hành ngưng thể. Hắn muốn luyện chế cũng không phải linh lộ, mà là linh đan! Theo khống chế nghiêm khắc nhiệt độ đan hỏa cùng với hoán đổi hoàn mỹ cửa nhập hỏa, trong cảm ứng, linh lộ trong dược đỉnh bắt đầu chậm rãi kết thành tinh thể, đây là trình tự ngưng thể.
Nếu như như vậy chấm dứt, luyện chế ra đúng là linh tán!
Mọi người vào đâyđể ủng hộ diễn đàn thời kỳ khó khăn nào
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R
Trên Võ Thiên đại lục, người có thể làm tới chỗ này đã cực kì thưa thớt, được xưng là một cánh cửa lớn của Luyện dược sư, bao nhiêu người vì đạt tới cấp này đã hao hết tâm tư! Nếu như không có tiền nhân chỉ bảo, coi như là cảm giác có cao, chỉ cần một loại chi tiết phạm sai lầm, cũng không cách nào làm được!
Đương nhiên, Tần Phàm có được truyền thừa mấy ngàn năm của Đan Môn sẽ không dừng lại chỗ này, lần này luyện dược của hắn cũng không xong như vậy, chỉ thấy lúc này tất cả tinh thể bắt đầu chậm rãi dời sát vào, lần nữa ngưng tụ! Ngay sau đó, dưới đan hỏa bọc vào, cuối cùng kết thành một khỏa tinh thể hình trọn màu vàng.
Nhiệt độ đan hỏa bắt đầu chậm rãi giảm xuống, sau đó dần dần trở nên đều đều, cho đến khi đan hỏa tạm thời triệt hồi, một khỏa dược hoàn màu đen liền hình thành trong đỉnh! Thoạt nhìn chất phác tự nhiên, nhưng lại tản ra hương thơm đầy phòng!
Thể rắn!
Linh hoàn thành!
Trong một bước này, nếu như một khi điều khiển nhiệt độ không tốt, hoặc là không có cố thể chi thuật, sẽ không cách nào ngưng tụ thành linh hoàn, mà sẽ biến thành linh tán dược hiệu thấp hơn rất nhiều. Lấy kinh nghiệm và kỹ thuật của Tần Phàm tự nhiên sẽ không phạm sai lầm trong bước này, vì vậy thuận lợi kết thành linh hoàn.
Chỉ còn lại bước "chú linh" cuối cùng thôi, Tần Phàm cũng không khỏi cẩn thận thêm vài phần, trong quá trình chú linh, cho dù Luyện Đan Sư có kinh nghiêm phong phú và kỹ thuật cao siêu cũng không dám có một chút buông lỏng, thành đan hay không, phải xem thời khắc cuối cùng này rồi, hơn nữa cơ hội chỉ có một lần.
Lúc này tay kia của Tần Phàm cũng đặt trên dược đỉnh, sau đó bắt đầu vận dụng Tụ chi chí pháp bí truyền của Đan Môn, tụ tập Thiên Địa Linh Khí chung quanh vào trong dược đỉnh, chuẩn bị cho bước "chú linh". Bởi vì Dưỡng Nguyên Đan cũng không tính là đan dược cao cấp, Thiên địa Linh Khí cần thiết cũng không nhiều, chỉ trong chốc lát đã tụ tập xong.
- Chú linh!
Hết thảy hoàn tất, hai mắt Tần Phàm ngưng tụ, đan hỏa trong tay toàn lực đưa vào trong dược đỉnh, luyện đan lần này đã tiến nhập giai đoạn kết thúc! Thành bại chỉ trong lúc này!
Chú linh hoàn tất!
Linh Khí đã chuyển hóa thành đan khí!
Đan khí bắt đầu ân cần săn sóc linh hoàn, trên linh hoàn đã bắt đầu xuất hiện sáng bóng!
Sắp thành công rồi!
Tần Phàm trong nội tâm không khỏi nhẹ khẽ thở phào nhẹ nhõm, nói như vậy, đến đây nếu như không có gì đặc biệt ngoài ý muốn, luyện đan lần này đã xem như hoàn thành.
Ông
Nhưng vào lúc này, một tiếng vang kì dị từ trong dược đỉnh truyền đến! Ngay sau đó, chuyện không thể tưởng tượng nổi đã xảy ra! Linh Hoàn sắp hoàn toàn lột xác thành Linh Đan, đúng vào lúc này sáng bóng bắt đầu rất nhanh biến mất, cho đến cuối cùng, tất cả đan khí thật vất vả mới luyện thành vậy mà hoàn toàn biến mất!
Sao lại thế này!
Gặp được tình huống chưa từng có này, Tần Phàm trong khoảng thời gian ngắn cũng không khỏi ngây dại!
Vậy mà lại thất bại vào lúc cuối!
Nhìn Linh hoàn mới vừa lấy ra không hề sáng bóng kia, Tần Phàm nhất thời trăm mối vẫn không có cách giải. Theo đạo lý, chú ly đã hoàn thành, lẽ ra không có khả năng thất bại mới phải chứ!
Nhưng đan khí sao lại hoàn toàn biến mất!
Chẳng lẽ là vì đây là lần đầu luyện đan ở thế giới này, còn chưa quen sao?
Nhìn một chút dược đỉnh bên cạnh, Linh Dược còn thập phần sung túc. Vì vậy, thu thập tâm tình một chút, Tần Phàm cất kỹ khỏa "Dưỡng nguyên hoàn" kia, liền ý định tiến hành luyện chế lần thứ hai.
Một một loại dược liệu đều tuân theo phân lượng nghiêm túc bỏ vào trong dược đỉnh màu đó, sau đó dưới sự khống chế hoàn mỹ của đan hỏa tiến hành luyện hóa.
Ngưng lộ!
Ngưng thể!
Cố thể!
Lại đến thời khắc chú linh cuối cùng!
Lúc này Tần Phàm càng cận thận hơn trước vài phần, thậm chí điều chỉnh nhịp tim đến trạng thái đều đều, Thiên địa Linh Khí tụ tập, thu nạp, mỗi một bước đều đâu vào đấy.
Đan khí đã chậm rãi rót vào trong linh hoàn, vẻ sáng bóng của linh hoàn cũng bắt đầu chậm rãi xuất hiện.
Đột nhiên, ông...
Theo thanh âm này vang lên, linh hoàn sắp hoàn toàn lột xác thành linh đan đúng vào lúc này vẻ sáng bóng lại rất nhanh thối lui, qua một hồi, lại biến mất vô tung như lần luyện đan thứ nhất.
- Ta cũng không tin lại tà môn như vậy!
Đối mặt với kết quả này, Tần Phàm cắn răng một cái, trong nội tâm xẹt qua một tia chơi liều, xử lý sạch dược cặn ban nãy, hắn lần nữa tiến hành luyện dược lần thứ ba .
Luyện hóa, ngưng lộ, ngưng thể, cố thể, chú linh!
Lần nữa lại thấ bại vào bước cuối!
Mãi cho đến sau khi hoàn thành lần thứ năm, Tần Phàm rốt cục mệt mỏi đổ trên mặt đất.
Dưỡng Nguyên Đan này tuy rằng không phải đan dược cao cấp gì, nhưng luyện đan vốn tiêu hao rất lớn với tinh thần ý chí, hơn nữa dù sao Tần Phàm cũng chỉ là một Võ Đồ tam cấp, Võ Khí trong cơ thể quá ít, không đủ để ủng hộ hắn sử dụng đan hỏa trong một thời gian dài.
- Thật con mẹ nó xui!
Tần Phàm có chút nhụt chí vỗ một cái vào bên ngoài vách dược đỉnh, trong miệng nhịn không được mắng một câu. Luyện đan chi thuật vốn chính là chỗ dựa lớn nhất của hắn ở thế giới này, hôm nay lại thất bại, cái này khiến lòng hắn gần đây tỉnh táo cũng có chút bực bội.
- Hắc hắc, tiểu gia hỏa, thoạt nhìn tâm tình không tốt ah...
Ngay khi Tần Phàm vừa muốn nghỉ ngơi khôi phục Võ Khí thì một đạo thanh âm già nua như là một hồi yên ba truyền vào tay hắn.
- Ai?
Tần Phàm nhìn bốn phía một chút, lại không phát hiện ra bóng người, không khỏi nhướng mày, trầm giọng hỏi.
- Ha ha ha ha...
Lúc này một hồi thanh âm liều lĩnh lần nữa truyền đến:
- Rất hiếm khi có người như tiểu tử ngươi tụ tập được Thiên địa Linh Khí nồng đậm như thế, mới khiến cho lão phu có cơ hội tỉnh lại...
Lần này âm thanh âm tiết cứng rắn qua đi, Tần Phàm liền trông thấy một đạo nhân ảnh cao lớn trong suốt, chậm rãi hiển hiện ở phía trên dược đỉnh ở một bên, người này mặc một thân áo choàng màu xanh đậm, râu tóc hoa râm, nếp nhăn trên mặt giăng khắp nơi, hiển thị rõ vẻ già nua, nhưng một đôi mắt lại hết lần này tới lần khác rất hữu thần, lộ ra có chút quỷ dị.
Chăm chú nhìn kỹ, Tần Phàm liền phát hiện bóng người này mang đến cho người một loại cảm giác hư vô mờ mịt không thật.
- Nguyên lai là đỉnh hồn.
Tần Phàm lúc này cũng không lộ ra một tia cảm giác sợ hãi, trên mặt ngược lại nổi lên lãnh ý:
- Vừa rồi ta không hiểu sao luyện đan thất bại, chính là do ngươi giở trò quỷ?
- Hắc hắc, xem như thế đi, vừa rồi đích thật là lão phu hấp thu đan khí mà ngươi ngưng tụ, nếu không lão phu cũng không thể tỉnh lại...
Bóng người già nua kia cười mỉa nói, trông thấy tỉnh tảo như thế Tần Phàm, trong nội tâm không biết sao lại xẹt qua một tia dự cảm bất thường.
Chương 8: Cổ Mặc. (2)
- Hừ!
Tần Phàm đột nhiên hừ lạnh một tiếng, Võ Khí trong cơ thể còn sót lại không nhiều lắm lập tức chuyển hóa thàn đan hỏa xuất hiện trên hai tay, sau đó dùng thế sét đánh không kịp bưng tai thò ra, một phát bắt được bóng người phiêu phù trên dược đỉnh kia.
- Ngươi muốn làm gì?
Bóng người già nua kia không khỏi cả kinh, bản năng cảm nhận được một loại cảm giác nguy cơ cực độ, tiếp theo cảm giác nóng rực kia truyền khắp toàn thân, lại khiến hắn cả người phát lạnh.
- Làm gì?
Khóe miệng Tần Phàm lộ ra một tia cười lạnh:
- Chỉ là một đỉnh hồn cũng dám phá hư ta luyện đan, ta liền cho ngươi thử xem tư vị bị đan hỏa đốt a!
Nói xong, Võ Khí trong cơ thể chen chúc mà ra, đan hỏa trong tay lập tức đạt đến trạng thái thịnh nhất!
- Ah... Dừng tay!
Bóng người gia nua quá sợ hãi, theo đan hỏa thiêu đốt linh hồn kia chui lên thân thể, hắn thống khổ quát to một tiếng, trong mắt cũng xuất hiện thần sắc khủng hoảng.
Trông thấy phản ứng của đỉnh hồn kia, Tần Phàm chẳng những không dừng tay, ngược lại tăng lớn cường độ đan hỏa cháy trong tay. Trong sách cổ Đan Môn ghi lại, một ít dược đỉnh cao cấp sẽ tồn tại đỉnh hồn, mà những đỉnh hồn này thường thường đều là đầu sỏ phá hư Luyện Đan Sư luyện đan! Mà trải qua kinh nghiệm mấy ngàn năm, Đan Môn cũng tìm được bí pháp đối phó với những đỉnh hồn này.
- Chỉ là đỉnh hồn trong sách cổ ghi lại đều là vô ý thức, sao đỉnh kia hồn kia lại biết nói chuyện?
Đồng thời, trong nội tâm Tần Phàm cũng có một ít nghi vấn.
- Tiểu huynh đệ, van cầu ngươi, trước dừng tay đã...
Cái kia đỉnh hồn thoạt nhìn càng thống khổ, thân ảnh phiêu miểu kia tựa hồ cũng trở nên trong suốt hơn một chút.
- Buông tha ngươi? Đỉnh hồn các ngươi vốn chính là thiên địch của Luyện Đan Sư chúng ta, huống chi ngươi mới vừa rồi còn phá hủy ta mấy lần thành đan, ngươi cứ để mạng lại bồi đi!
Trên mặt Tần Phàm hiện lên một tia tàn nhẫn, cảm giác thấy Võ Khí trong cơ thể còn thừa không bao nhiêu liền toàn lực thi triển, ý định một lần hành động trực tiếp luyện hóa đỉnh hồn thành hư vô.
- Ah... Ta không phải đỉnh hồn bình thường ... Ta có bí mật nói cho ngươi biết... Ta có thể khiến ngươi trở nên mạnh mẽ!
Bóng người già nua kia thật không tưởng được thiếu niên thoạt nhìn chỉ mười lăm, mười sáu tuổi trước mắt này lại tàn nhẫn quyết đoán như thế, thấy linh hồn tiêu tán ngày càng nhanh, hắn không khỏi nghĩ cách muốn sống.
- Sắp chết đến nơi còn muốn lừa gạt ta, biến mất cho ta a!
Trên mặt Tần Phàm nổi lên một vòng khinh người, cũng không bị đầu độc dễ dàng như vậy.
- Thật sự! !
Nhân ảnh già nua kia cảm giác toàn thân giống như muốn bốc hơi vậy, vội vàng la lớn:
- Ta có thể cho ngươi có được một bộ thể phách vô cùng cường đại!
- Ồ?
Tần Phàm nghe vậy, tuy không quá tin tưởng, nhưng trong tay cũng không khỏi dừng một chút!
- Lão phu tuyệt đối không lừa ngươi! Ta có biện pháp có thể khiến cho ngươi có được một bộ thể phách cường đại hoàn mỹ nhất dưới đời này!
Thân ảnh già nua thấy Tần Phàm có một chút ý động, giống như đã bắt được một cọng rơm cứu mạng cuối cùng, vội vàng thừa cơ hấp dẫn
- Ngươi là một Luyện Đan Sư, ngươi nhất định thập phần rõ, có được một bộ thể phách cường đại đối với các ngươi mà nói ý vị như thế nào phải không!
Tần Phàm đương nhiên biết rõ một bộ thể phách cường đại đối với hắn ý vị như thế nào!
Phải biết rằng, dược lực của linh đan bá đạo vô cùng, nếu như thân thể không cách nào thừa nhận, nhẹ thì kinh mạch vỡ tan, nặng thì bạo thể mà vong! Đặc biệt là chờ tới sau cảnh giới Tiên Thiên Võ Sư, thế chất của người bình thường dùng dược liệu một lần tăng lên một cảnh giới đã là cực hạn! Nếu như muốn phục dụng ngoài hai lần, vậy thì phải cần thể chất vượt qua người thường
Mà như thực có thể có được một bộ thể phách vô cùng cường đại liền không cần lo lắng mình không chịu nổi dược lực bá đạo, cũng có thể không chút lo lắng dùng đan dược tăng lên thực lực! Cái đó không chỉ có ý nghĩa thực lực cường đại, mà còn có nghĩa là có thể an toàn tăng nhanh thực lực của mình!
Cho nên, cho tới nay, trong luyện dược giới, phương thuốc có thể tăng cường khí lực đều vô cùng trân quý!
Hôm nay, đỉnh hồn kia nói có thể cho hắn có được một bộ thể phách cường đại, Tần Phàm là một Luyện Đan Sư, nói không có một điểm tâm động đó là giả dối! Huống chi hắn hiện giờ khát vọng đối với thực lực, đối với lực lượng đỉnh phong lại lớn như thế!
Cho dù chỉ có một tia cơ hội cũng không thể buông tha!
Mà vừa lúc này, Tần Phàm đột nhiên phát hiện Võ Khí trong cơ thể mình lập tức muốn dùng hết, hắn biết rõ lần này mình sợ rằng không cách nào luyện hóa đỉnh hồn trước mắt, vì vậy, do dự một chút, hắn dấu diếm thanh sắc thu hồi hai tay, trong miệng nhàn nhạt nói:
- Cho ngươi một cơ hội, nếu như ngươi dám gạt ta... Hừ hừ, ta biết rõ ngươi phải bám vào trên dược đỉnh này, cho dù ngươi núp ở bên trong, ta cũng có biện pháp luyện ngươi thành hư vô!
Thấy Tần Phàm cuối cùng thu hồi đan hỏa, bóng người già nua kia lúc này mới thở dài một hơi, sau đó có chút thổn thức nói:
- Không thể tưởng được Cổ Mặc ta tung hoành đại lục, giờ lại thiếu chút tiêu đời trong tay một tiểu tử mười lăm mười sáu tuổi như ngươi...
- Đừng đừng... Ta chỉ cảm thán thoáng một chút, cũng không có ý muốn cùng ngươi đối kháng!
Cổ Mặc trông thấy, vội vàng giải thích nói, hôm nay hắn đối đan hỏa thiêu đốt kia lòng vẫn còn còn sợ hãi.
- Nghe khẩu khí của ngươi, hình như có chút lai lịch, không ngại nói ra xem!
Tần Phàm giả vờ giả vịt thu hồi hai tay, nhàn nhạt nói, trên thực tế, hiện giờ trong cơ thể của hắn ngay cả Võ Khí để duy trì đan hỏa cũng không có.
- Lão phu tên là Cổ Mặc, người xưng là Hắc Hỏa Võ Thánh, vào ước chừng hai trăm năm trước tranh đấu với cừu địch, kết quả bị hắn đánh lén mà chết, nhưng ta bởi vì khi còn sống tu luyện một bí pháp đặc thù nên linh hồn cũng không tiêu tán, mà may mắn lưu lại linh hồn nấp trong dược đỉnh này!
Bóng người già nua kia nói ra lai lịch của mình, trong lời nói nhịn không được các loại thổn thức.
- Ngươi lại còn là một Võ Thánh?
Tần Phàm không khỏi có chút kinh ngạc, có chút hoài nghi đánh giá bóng người già nua phiêu phù trên dược đỉnh. Trong trí nhớ của Tần Phàm trước kia, ở trên Võ Thiên đại lục, Võ Thánh chính là vũ lực mạnh nhất, cực kì thưa thớt, thậm chí trong toàn bộ Đại Kiền quốc cũng chỉ có mấy vị như vậy thôi.
- Không thể giả được! Năm đó Hắc Hỏa Võ Thánh ta danh tiếng trên toàn bộ đại lục cũng tiếng tăm lừng lẫy.
Cổ Mặc nói đến đây, lúc này tự tin nói, bất quá lập tức cũng liền vài phần cô đơn nói:
- Chỉ là nhớ tới năm đó bị người đánh lén, chết không toàn thây, tất cả cũng đã tan thành mây khói rồi, chỉ còn lại tàn hồn này ẩn nấp trong hơn hai trăm năm, cũng trở nên càng ngày suy nhược hơn, hôm nay nếu như không phải ngươi có thể luyện chế linh đan, ta cũng không thể thông qua hấp thu Thiên địa Linh Khí trong đan khí mà tỉnh lại được, có lẽ qua ít ngày nữa sẽ hoàn toàn tiêu tán rồi.
Mọi người vào đâyđể ủng hộ diễn đàn thời kỳ khó khăn nào
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R
Đan Vũ Càn Khôn Tác Giả: Hỏa Thụ Chương 9: Ma chủng
Nhóm dịch: Dungnhi Nguồn: *********
- Hắc hắc, như vậy tiểu tử thất lễ.
Tần Phàm cười chắp tay với Cổ Mặc, đối với lão nhân kinh nghiệm có chút nhấp nhô này, hắn có chút biểu thị ra kính ý của mình, chỉ là hắn cũng không phải loại người dễ dàng lừa gạt, rất nhanh liền nhắc đến chuyện quan trọng.
- Chẳng qua hiện nay, lão vẫn nên nhanh nói cho ta biết phương pháp có thể khiến thể phách của ta trở nên mạnh mẽ đi, tiểu tử rất là chờ mong đấy! Là phương thuốc trân quý? Hay là võ quyết đặc thù?
- Cao cấp hơn vạn lần!
- Còn cao cấp hơn?
Tần Phàm không khỏi con mắt sáng ngời, lặng lẽ nuốt nuốt nước miếng, tiểu tâm can cũng gia tốc nhảy lên, hai con ngươi màu đen cũng hiện lên một vòng cuồng nhiệt đến từ sâu trong linh hồn.
Trên Võ Thiên đại lục, có rất nhiều đồn đãi, nói Luyện dược sư phần lớn đều là ngược đãi cuồng, nói bọn hắn đều ưa thích bị đánh hoặc là các loại ngược đãi bản thân! Kỳ thật đó là bởi vì bọn hắn phục dụng quá nhiều Linh Dược, thân thể không cách nào thừa nhận, mới bức bách dùng các loại ngoại lực kích thích để trợ giúp tiêu hóa!
Bọn hắn dùng đủ các loại phương thức, vì để khiến mình có thể an toàn tiêu hóa luyện dược!
Trong mắt rất nhiều người, Luyện dược sư đều là một ít người thân thể gầy yếu, nhưng sự thật hoàn toàn trái lại, thể phách của Luyện dược sư còn mạnh hơn xa Võ Giả bình thường! Bởi vì bọn hắn phải tiêu hóa đại lượng luyện dược, nhất định phải có được thể phách mạnh hơn xa thường nhân! Kể từ đó, bọn hắn liền nghĩ đủ loại phương pháp tăng lên thể phách hơn là người bình thường.
Nói như vậy, trên Võ Thiên đại lục, phương pháp tăng cường khí lực ngoại trừ tu luyện võ quyết cao cấp, còn có th ể thông qua một ít đan dược thập phần trân quý. Mà bật luận loại nào trong hai loại phương pháp này, vô luận võ quyết hay là đan phương, đều vô cùng trân quý, hơn nữa cực kỳ khó được!
Hôm nay, nếu có một phương pháp tốt hơn chúng, tin tưởng là tất cả Luyện dược sư đều sẽ điên cuồng, bọn hắn thậm chí sẽ bất kể cái giá nào để đạt được phương pháp này!
Tần Phàm tự nhiên cũng không ngoại lệ.
- Là phương pháp gì?
Tuy rằng nội tâm kích động không thôi, nhưng hắn rất nhanh liền điều chỉnh tâm tình của mình, hạ thấp giọng hỏi.
Chỉ là, nhân tinh Cổ Mặc đã tồn tại mấy trăm năm này sao lại không biết tâm tư của Tần Phàm, hắn che giấu vẻ vui vẻ vì âm mưu được thực hiện, hai mắt nhíu lại, dùng thanh âm khàn khàn nói ra:
- Đó là một Thượng Cổ tàn quyền khi còn sống ta lấy được trong một cỗ mộ, trong tàn quyển này ghi lại một truyền thuyết.
Nói đến đây, hắn nhìn thoáng qua Tần Phàm âm thầm chờ mong, lúc này mới thoả mãn tiếp tục nói:
- Truyền thuyết trước đây thật lâu, trên Võ Thiên đại lục đã từng xuất hiện qua một Thần Ma thời đại. Tương truyền ‘ Thần ’ có được thần thông pháp thuật vô thượng, mà ‘ Ma ’ có được thân thể ma thân vô cùng cường đại, bọn hắn tranh đấu mấy ngàn vạn năm, cuối cùng không biết nguyên nhân nào, lại cùng nhau biết mất trên dòng sông lịch sử.
- Mà trong sách cổ ghi lại, Thần Ma tuy rằng biến mất, nhưng thần thông quảng đại và thân thể ma thân của bọn hắn lại không hoàn toàn biến mất, mà là dùng một ít phương pháp chúng ta khó có thể lý giải phân tán khắp đại lục. Trong đó, thần thông hóa thành thần dẫn, ma thân hóa thành ma chủng, có thể lộ ra được uy năng Thần Ma!
Nói xong, Cổ Mặc đắc ý nhìn về phía Tần Phàm, muốn nhìn một chút biểu lộ khiếp sợ của hắn, nhưng lại trông thấy Tần Phàm mặt lạnh lấy, dùng một loại ánh mắt hài hước nhìn hắn, bộ dáng như ngươi đang vũ nhục chỉ số thông minh của ta.
- Ngươi... Ngươi cái này là có ý gì?
Cổ Mặc không khỏi run rẩy một chút
- Ngươi không tin?
"Lão đầu, ngươi thật sự xem ta là hài tử hai ba tuổi sao? Tùy tiện dùng truyền thuyết Thần thoại gì đó đã muốn lừa dối ta? Đừng tưởng rằng ngươi là cái gì Võ Thánh thì ta không dám thiêu ngươi! Ta cho ngươi biết, ngươi mau nói phương pháp tăng cường thể phách cho ta biết, mau nói mười loại tám loại Thiên giai võ quyết để thay thế, nếu không ta sẽ luyện ngươi thành hư vô!
Tần Phàm hai tay ôm ở trước ngực khinh thường nói, trong đó còn bí mật mang theo uy hiếp như có như không.
Cổ Mặc nghe xong, lập tức tức giận đến giận sôi lên, hắn chỉ vào Tần Phàm run rẩy nói:
- Ngươi tên tiểu tử thúi, lão phu đường đường Hắc Hỏa Võ Thánh, tuy rằng hiện giờ chỉ còn lại linh hồn, nhưng còn khinh thường dùng loại phương thức này để kéo dài hơi tàn! Còn nói mười loại tám loại Thiên giai võ quyết, ngươi cho Thiên giai Võ Kỹlà cỏ dại sao! Hơn nữa cho dù bản Võ Thánh lấy ra Võ Đồ tam cấp như ngươi có thể tu luyện sao!
- Ngươi đừng để ý tới ta có thể tu luyện hay không, ngươi cứ lấy ra là được.
Tần Phàm nhếch miệng nói.
- Võ quyết của bản Võ Thánh chỉ truyền đệ tử, cho dù có cũng không cho ngươi!
Cổ Mặc tức giận đến dựng râu trừng mắt:
- Bản Võ Thánh nói đều là thật, nếu có nửa câu nói ngoa, trực tiếp để cho ta hồn phi phách tán đi! Hơn nữa bản Võ Thánh có thể nói cho ngươi biết, viên Ma Chủng thứ nhất trong sách cổ ghi lại ở ngay trong lãnh thổ Đại Kiền quốc!
- Ngươi thật không có lừa gạt ta?
Tần Phàm thấy Cổ Mặc thề son sắt, cũng không khỏi tin tưởng thêm vài phần. Về phần võ quyết kia, hắn hiện giờ mới là Võ Đồ tam cấp, võ quyết có thể tu luyện cũng không nhiều lắm, cho nên có rất nhiều thời gian, hắn định ngày sau sẽ chậm rãi xảo trá sau.
- Tin hay không thì tùy!
Cổ Mặc tức giận nói.
- Được rồi, Cổ lão đầu, ta tạm thời trước tin tưởng ngươi một lần, nhưng đợi đến khi không tìm thấy Ma Chủng kia, hừ, đến lúc đó đừng trách ta không khách khí.
Tần Phàm không quá tình nguyện nói.
"- Bản Võ Thánh há lại lừa gạt một tên tiểu tử như ngươi, nhớ ngày đó nếu như không phải là bị tiện nhân kia đánh lén thân vẫn, lão phu đã tìm đến Ma Chủng kia rồi.
Cổ Mặc nói, nói đến cừu nhân kia, chuyện đã cách hơn hai trăm năm mà hắn vẫn nghiến răng nghiến lợi.
- Ma chủng tổng cộng có bao nhiêu? Phân biệt ở địa phương nào? Cách nhiều năm như vậy, có thể đã bị người khác nhanh chân tìm được hay không? Nếu như vậy, ta không phải là lấy giỏ trúc mà múc nước công dã tràng sao!
Tần Phàm hỏi thẳng vấn đề quan trọng nhất.
- Theo sách cổ kia ghi lại, ma chủng này tổng cộng có năm bộ phận, nhưng theo thứ tự là gì lại không ghi lại kĩ càng. Về phần ngươi sợ người khác nhanh chân được trước, vậy thì không cần lo lắng, bởi vì Thiên Cơ quyển này chỉ có một phần, cho dù người khác có đạt được cũng không có phương pháp luyện hóa Ma Chủng.
Cổ Mặc sờ lên cằm nói ra, lộ ra một vòng giảo hoạt:
- Bất quá ngươi hỏi ở địa phương nào, hắc hắc, ta chỉ nói cho ngươi viên thứ nhất ở ngay trong lãnh thổ Đại Kiền quốc, cụ thể ở đâu, đến lúc đó ta lại chỉ điểm ngươi...
Nói xong, sau đó cho Tần Phàm một cái ánh mắt "ngươi hiểu"
- Lão già chết tiệt, quả nhiên cáo già!
Tần Phàm âm thầm chửi bới trong lòng, hắn biết rõ Cổ Mặc đây là đang đề phòng hắn, muốn lưu lại cho mình tiền vốn để bảo vệ tánh mạng.
Mọi người vào đâyđể ủng hộ diễn đàn thời kỳ khó khăn nào
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R
Đan Vũ Càn Khôn Tác Giả: Hỏa Thụ Chương 10: Chuẩn bị
Nhóm dịch: Dungnhi Nguồn: *********
- Được rồi, lão đầu, vấn đề này ta tạm thời trước tin tưởng ngươi. Tiếp theo chúng ta sẽ nói về vấn đề của ngươi, ngươi không phải muốn một mực ở cạnh ta đấy chứ? Nói thực ra, ta cũng nhận thức mấy đạo sĩ tu hành không tệ, nếu không ta thỉnh bọn hắn tác pháp siêu độ cho ngươi, cho ngươi sớm về cực lạc, sau đó những cổ thư, cao cấp võ quyết gì đó của ngươi cứ để lại để ta phát dương quang đại a.
Tần Phàm một bộ vì ngươi mà nói.
- Những đạo sĩ vân du bốn phương kia đều là lừa đảo, nào tin được, ta nghĩ tốt nhất là ta nên tự lực cánh sinh thì hơn. Hắc hắc, nói thực ra, tiểu tử ngươi tuy rằng người không được tốt lắm, nhưng kỹ thuật luyện đan rất tốt, đan khí luyện ra mùi vị không tệ, về sau ta sẽ...
Cổ Mặc xoa xoa hai tay vừa cười vừa nói.
- Bà mẹ nó, ngươi thật sự là Võ Thánh lại vô sỉ thế sao? Thực sự có Võ Thánh vô sỉ vậy sao! Ý của ngươi là nói, về sau ta luyện đan ngươi còn có thể chạy đến phá hư?
Tần Phàm nghĩ đến linh đan mình hao hết tâm lực luyện chế ra kết quả lại bị người phá hư, lọa cảm giác đau lòng nà khiến hắn không khỏi mắng to.
- Hắc hắc, ngươi yên tâm, bản Võ Thánh sẽ không ăn chùa ở không của ngươi đâu, về sau ngươi ở mặt tu luyện có chỗ nào không hiểu, ta cũng có thể cố chỉ điểm ngươi một chút. Đến lúc đó, có thuật luyện đan của ngươi và kinh nghiệm võ đạo của ta, hơn nữa một bộ Ma Thân mạnh nhất dưới đời này ngươi ngẫm lại, ngày sau trên đại lục này còn không mặc ngươi tung hoành sao?
Cổ Mặc cười hắc hắc, tiếp tục hấp dẫn.
Quả thật, nếu có một Võ Thánh chỉ điểm, Võ Đồ sẽ thuận lợi rất nhiều!
Cho nên đối với lời Cổ Mặc nói... Tần Phàm vẫn có chút động tâm, nhưng hắn vẫn giả bộ đau đầu nói:
- Nói đi, xem như ta sợ ngươi rồi, về sau ngươi còn muốn phá hư bao nhiêu lò đan của ta nữa mới bằng lòng?
- Hắc hắc, cũng không nhiều, dựa theo tình huống mấy lô linh đan vừa rồi của ngươi, ta cần hấp thu chừng 99999 lô là có thể khôi phục tu vi năm đó...
Cổ Mặc lần nữa vô sỉ cười hắc hắc nói ra, nhưng lần này vừa nói xong, cả thân ảnh co rụt lại, lập tức liền chui vào trong dược đỉnh
Rất nhanh, từ bên ngoài liền truyền đến tiếng rống giận.
- 99999 lô?
- Con mẹ nhà ngươi! Lão tử thắp 99999 trụ hương cho ngươi ăn cho no nhá!
Một căn nhà trong Nam Phong Tần gia, cây xanh vòng quanh, tinh xảo ưu nhã nhưng hơi vắng vẻ. Căn nhà như vậy trong phần đông nhà cửa ở đây cũng không có gì đặc biệt, nhưng đây lại là Tộc Vụ Viện, nơi xử lý đa số sự vụ của Tần gia.
Lúc này, trong đại sảnh Tộc Vụ Viện, ngồi ở trên cao là một vị thiếu nữ tuổi chừng 16 17, mặc trên người quân áo xanh biết đầm đặc khí tức thanh xuân, trong tay bưng lấy một bản sổ con xem xét, nhưng trên khuôn mặt tuyệt sắc lại có vẻ lạnh nhạt yên lặng, cẩn thận tỉ mỉ.
Lật qua một trang, thiếu nữ nhẹ nhàng gạt sợi tóc trên trán, sau đó lại nhìn một hồi, lúc này mới ngẩng đầu lên, nhìn về phía bên ngoài đại sảnh nhàn nhạt nói:
- Tiến đến.
Thanh âm không lớn, nhưng vừa hay có thể truyền ra ngoài cửa.
- Tiểu thư.
Người đến là một đại hán thân cao chừng hai mét, mắt to mày tho, đoản bào trên người cũng không che được năng lượng có tính bạo tạc trên người hắn, có thể xưng đây là một mãnh hán! Mãnh hán này đi đến trước thiếu nữ cách chừng năm mét, cung kính hành lễ nói, nhưng hành vi lại vừa vặn, không có một tia lỗ mãng.
- Tần Mãnh đội trưởng, có chuyện gì quan trọng?
Thiếu nữ ngồi trên cao, khép sổ con lại, bình tĩnh hỏi thăm.
Nếu như lúc này Tần Phàm ở đây, nhất định sẽ chấn động, thiếu nữ khôn khéo giỏi giang này đúng là tỷ tỷ ôn nhu săn sóc hắn, Tần Li. Hắn cũng sẽ không nghĩ tới, bởi vì hắn, Tần Li nhập chủ Tộc Vụ Viện trong vòng một ngày đã khống chế toàn bộ đội hộ vệ Nam Phong Tần gia
- Khởi bẩm tiểu thư, về chuyện Thiếu gia Tần Phàm, chúng ta dựa theo tiểu thư phân phó, hiện giờ đã có chút tiến triển rồi!
Tần Mãnh cung kính nói, hắn vốn là đội trưởng hộ vệ của Tần gia, nhưng hôm nay vị trí trưởng chính thức đã giao cho Tần Li.
Tần Li vô luận là bố trí hộ vệ toàn bộ Tần gia, hay là xử lý tranh chấp lớn nhỏ của Tần gia đại trạch, đều cao minh hơn hắn nhiều, cho nên bản thân Tần Mãnh đối với vị thiếu nữ năm nay gần mười sáu ở trước mắt này là chân chính vui lòng phục tùng.
Mượn chuyện Tần Phàm bị đánh lén mà nói, Tần Mãnh vốn không có đầu mối, nhưng sau khi Tần Li tiếp quản hộ vệ đội, rất nhanh đã tìm được manh mối.
Tần Li nhẹ gật đầu, để sổ con qua một bên, ý bảo Tần Mãnh nói ra kết quả điều tra.
- Căn cứ lời nhắc nhở của tiểu thư, chúng ta điều tra đến cùng ngày ở nơi thiếu gia bị tập kích cũng không có người ngoài xuất hiện, đương nhiên, nếu như người tới tu vị vượt xa hộ vệ đội của của chúng ta thì chúng ta cũng không phát hiện được. Bất quá lấy cảnh giới hiện giờ của thiếu gia, đoán chừng sẽ không gặp phải người quá lợi hại, hơn nữa lấy tính cách của thiếu gia... Càng sẽ không đi đắc tội bọn hắn!
Tần Mãnh cũng thập phần rõ tính cách Tần Phàm, mềm yếu sợ phiền phức, đâu thể chạy ra bên ngoài đắc tội người nào!
- Cho nên, chúng ta hoài nghi lần này tập kích rất có thể là tộc nhân chúng ta làm...
Trong ngôn ngữ của Tần Mãnh cũng không khỏi có một tia phẫn nộ, hành vi giết hại tộc nhân này thật là khiến người tức lộn ruột!
- Vậy tộc nhân xuất hiện ở phụ cận lúc ấy gồm những người nào?
Đôi mắt Tần Li cũng đã hiện lên một tia lạnh như băng.
- Tần Ninh, Tần Trung, Tần Đồng, Tần Vĩ cùng với con của Đại trưởng lão, Tần Tiến!
Mỗi một cái tên được phát ra từ miệng Tần Mãnh, sau đó hắn cuối cùng tổng kết nói:
- Trong đó có năng lực đánh lén trọng thương thiếu gia mà không bị phát hiện chỉ có Tần Ninh và Tần Tiến, một người là Võ Giả bát cấp, một người là Võ Giả cửu cấp, ba người còn lại cũng chỉ là Võ Đồ cửu cấp.
- Tần Tiến?
Tần Li nghe thấy cái tên này, không khỏi nghĩ đến chuyện Đại trưởng lão cầu hôn, khuôn mặt tuyệt sắc như sương lạnh, lạnh lùng nói:
- Vô luận là ai tổn thương Tiểu Phàm, ta cũng sẽ không bỏ qua cho hắn!
Mẫu thân của Tần Li và Tần Phàm mất sớm, Tần Li từ nhỏ hiểu chuyện, vẫn luôn là mẹ kiêm chị, đối với Tần Phàm che chở có thừa, càng trước khi mẫu thân lâm chung đã hứa phải chăm sóc tốt đệ đệ. Cho nên khi biết rõ thiên phú tu luyện của Tần Phàm không tốt, Tần Li liền thề phải hảo hảo tu luyện, tương lai phải bảo vệ Tần Phàm, nhưng không thể tưởng được ngay đoạn thời gian nàng bế quan, Tần Phàm thiếu chút nữa đã chết đi, cái này khiến nàng cảm thấy thập phần tự trách, đồng thời cũng thập phần phẫn nộ.
Chương 10: Chuẩn bị. (2)
- Tần Mãnh đội trưởng, còn có chuyện khác không?
Rất nhanh, Tần Li liền khôi phục thái độ bình thường, hỏi Tần Mãnh tiếp.
- Có chuyện về thiếu gia ta muốn nói cho tiểu thư, thiếu gia hình như là đang học tập luyện dược...
- Vấn đề này ta đã biết rõ, Tiểu Phàm hắn có lòng hiếu học, đây là chuyện tốt.
Nói lên Tần Phàm, trên mặt của Tần Li rốt cục cũng lộ ra một tia ấm áp, nhớ tới thay đổi của Tần Phàm, trong lòng nàng cũng cảm thấy hết sức cao hứng.
- Hắc hắc, bất quá thường thường trong tiểu viện thiếu gia thường thường truyền ra tiếng hắn mắng chửi người, đoán chừng lúc đó cũng không phải thập phần thuận lợi lắm...
Tần Mãnh thấy Tần Li cao hứng, cũng không khỏi nói nhiều thêm hai câu.
- Tần Mãnh đội trưởng, ngươi bảo hộ vệ phân ra một đội đến viện tử của Tiểu Phàm, chú trọng bảo hộ, mà không phải giám thị! Ta không muốn khiến Tiểu Phàm cảm thấy có người đang theo dõi hắn
Lúc này thanh âm của Tần Li lại nhàn nhạt truyền đến.
- Thuộc hạ minh bạch.
Tần Mãnh khom người nói, khóe miệng co quắp, nuốt lại những lời thừa thải vào trong, sau đó liền lui ra ngoài.
- Tiểu Phàm, có chí lớn là chuyện tốt, nhưng luyện dược chú ý tiến hành theo chất lượng, muốn gấp cũng không được a...
Nhớ tới Tần Phàm, trên mặt Tần Li nổi lên một vòng mê người, cùng vừa rồi như hai người khác nhau vậy.
~~~~~~~~~
Mà lúc này, trong gian phòng của Tần Phàm, dây dưa giữa Tần Phàm và Cổ Mặc vẫn chưa kết thúc.
- Lão già chết tiệt, cút ra đây cho ta!
Tần Phàm vuốt dược đỉnh, trong miệng chửi bới nói
- Đừng tưởng rằng ta thật không dám đốt ngươi, nếu ngươi không ra ta sẽ luyện ngươi thành hư vô đấy!
Lúc này Cổ Mặc lại không còn sợ hãi nữa, vô luận Tần Phàm hô thế nào, hắn cũng không chịu đi ra, thật lâu bên trong mới truyền ra thanh âm lười biếng của hắn:
- Tiểu tử ngươi cũng đừng quá keo kiệt nha, dù sao ngươi bây giờ cũng mới là Võ Đồ tam cấp, dược hiệu của linh hoàn tuy rằng kém linh đan một chút, nhưng kỹ thuật luyện dược của ngươi tốt như vậy, nhiều luyện một ít là được.
- Ngươi nói thật đơn giản, ngươi luyện cho ta xem một chút?
Nghe thấy thanh âm này, Tần Phàm giận dữ hét.
- Bản Võ Thánh tự mình có thể luyện đan, còn cần cầu tiểu tử ngươi sao?
Thanh âm của Cổ Mặc lần nữa truyền đến:
- Bất quá ngươi cũng không cần lo lắng, qua một thời gian ngắn bản Võ Thánh liền có thể tự mình hấp thu đan khí, khi ngươi cần, ta tự nhiên sẽ không phá hư nữa.
- Phải bao lâu?
Tần Phàm lúc này mới tiêu tan tức giận hỏi.
- Hắc hắc, tiểu tử ngươi cũng đừng không hài lòng, bản Võ Thánh thông qua hấp thu đan khí tu luyện, thực lực sẽ từ từ khôi phục, đến lúc đó bên cạnh ngươi chẳng khác nào có thêm một Võ Thánh bảo tiêu, ngươi sẽ không lỗ lả đâu.
Thanh âm giảo hoạt của Cổ Mặc lần nữa truyền đến, lần này hắn lại cố ý lảng tránh vấn đề của Tần Phàm.
- Vậy ngươi bây giờ là thực lực gì!
Tần Phàm lại hỏi.
- Không cao, cũng chỉ là Võ Đồ nhất cấp thôi.
Cổ Mặc cười hắc hắc, chẳng hề để ý.
- Con mẹ ngươi!
Bên ngoài dược đỉnh lần nữa vang lên tiếng thiếu niên nổi giận.
...
Cổ Mặc lão đầu này tuy rằng đáng ghét một chút, bất quá Tần Phàm cũng biết trên người lão đầu sống mấy trăm năm này quả thật cũng có không ít vật giá trị, cho nên tuy rằng đau lòng đan khí mỗi lần luyện đan bị hút đi, nhưng cân nhắc được mất, hắn vẫn quyết định giữ Cổ Mặc ở bên người.
Tuy rằng tạm thời không cách nào luyện chế Dưỡng Nguyên Đan, nhưng luyện chế ra mấy khỏa Dưỡng Nguyên Hoàn cũng đủ để trị tốt thân thể hắn rồi.
- Cũng là lúc luyện chế một ít luyện dược tăng lên cảnh giới rồi.
Tần Phàm và Cổ Mặc dây dưa hồi lâu, rốt cục cũng nhớ tới việc bức thiết nhất hiện giờ, đó chính là đề cao thực lực!
Vô luận là ân oán với Tần Tiến Tần Uy, hay là ước định với Tần Hồng, đều khiến Tần Phàm gấp đến khó dằn nổi mà muốn tăng thực lực lên, phải vào niên trắc ba tháng sau lấy được môt thành tích tốt!
Vì vậy, một loại luyện dược ở kiếp trước, cực kỳ trân quý khó được nhưng cơ hồ mỗi Võ Giả đều nghe thuộc, dần dần hiện lên trong đầu hắn...
Trúc Cơ Đan, cơ hồ toàn bộ những người tập võ đều nghe qua thánh dược nhập môn vô cùng trân quý của võ đạo, nhưng ở hiện đại tài nguyên linh dược bần cùng, ngoại trừ một ít môn phái cực kỳ cổ xưa, đã thật khó nhìn thấy được tung tích của nó.
Là đệ tử của Đan Môn ẩn thế, Tần Phàm đối với đan dược danh khí thật lớn này tự nhiên là biết được, hơn nữa ở kiếp trước hắn từng mất thật nhiều công sức đi tìm linh dược để luyện chế Trúc Cơ Đan, nhưng đáng tiếc chính là mãi tới khi hắn chết cũng không thể thu thập đầy đủ.
Trúc Cơ Đan, danh như ý nghĩa, dùng để trúc cơ, cải tạo võ giả, cấu trúc trụ cột tập võ. Đặc biệt đối với một ít võ giả bẩm sinh đã kém cỏi, có hiệu quả thay da đổi thịt.
Tần Phàm đã kiểm tra thân thể hiện tại của mình, biết được nguyên lai Tần Phàm trước kia sở dĩ cho tới hiện tại vẫn bị dừng tại cảnh giới tam cấp võ đồ là bởi vì kinh mạch bản thân quá hẹp, hơn nữa còn bị bế tắc vô cùng nghiêm trọng.
Mà đối với mấy vấn đề này, Trúc Cơ Đan không thể nghi ngờ là đan dược thích hợp nhất để thay đổi.
Càng làm Tần Phàm cảm thấy vui mừng chính là tài liệu luyện chế Trúc Cơ Đan ở thế giới này cũng không tính là hiếm thấy, khi hắn hỏi Tần Li, chỉ trong ba ngày linh dược mà hắn cần đến đều đã chuẩn bị đầy đủ.
Hắc hắc, Tần gia tiểu tử, lần này cần luyện loại đan dược gì đây?
Thấy Tần Phàm lại muốn luyện đan, linh hồn Cổ Mặc giống như một làn khói nhẹ từ trong dược đỉnh nhẹ nhàng đi ra.
Tử lão đầu, ngươi tạm thời ít hấp thu một hai lần không được sao? Nếu không ngươi không cần đi theo, ta đi dùng dược đỉnh khác luyện đan là được.
Tần Phàm vừa nhìn thấy Cổ Mặc, không khỏi tức giận nói.
Vậy thì không thể được, linh hồn của ta lây dính khí tức của ngươi, vô luận ngươi đi đâu ta cũng sẽ đi theo ngươi.
Cổ Mặc cười hắc hắc nói, còn gác chân bắt chéo trên dược đỉnh.
Nhìn thấy bộ dáng hung hăng càn quấy của Cổ Mặc, Tần Phàm tự nhiên là hận đến nghiến răng nghiến lợi, hai tay nổi lên bạch sắc đan hỏa, nhưng vừa định bắt lấy hắn giáo huấn một chút lão nhân kia đã chui tọt vào trong dược đỉnh, vô luận hắn chửi mắng thế nào cũng không chịu đi ra.
Thấy không làm gì được Cổ Mặc, Tần Phàm đành phải bắt đầu luyện chế Trúc Cơ Đan.
Tụ Nguyên Thảo, Dưỡng Cơ Hoa, Hoạt Lạc Đằng…từng gốc linh dược đều được Tần Phàm cẩn thận khống chế bỏ vào trong dược đỉnh.
Linh dược.
Linh lộ.
Linh tán.
Linh hoàn.
Trải qua gần một canh giờ luyện chế, thể xác cùng tinh thần của Tần Phàm đều cảm thấy thập phần mỏi mệt. Trúc Cơ Đan cao cấp hơn Dưỡng Nguyên Đan rất nhiều, tự nhiên cũng khó luyện chế hơn rất nhiều, càng không chấp nhận được một tia sai lầm, cho nên Tần Phàm phải luôn duy trì tinh thần tập trung cao độ.
Hương dược nồng đậm lan tràn khắp gian phòng, cuối cùng đã tới giai đoạn tụ linh thành đan.
Mọi người vào đâyđể ủng hộ diễn đàn thời kỳ khó khăn nào
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R