11-07-2008, 07:02 AM
Guest
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
Thiện Lương TỠThần
Tác Giả: ÄÆ°á»ng Gia Tam Thiểu
Dịch giả: vietcan
Nguồn:
Tà ng thư viện
ChÆ°Æ¡ng 4 - Hải tặc Ä‘á»™t kÃch
(thượng)
A Ngốc gãi gãi đầu, nó chÆ°a từng có ấn tượng gì vá»›i hai chữ hải tặc nà y nên quyết định trở vá» phòng thỉnh giáo Ca Là TÆ°. Äối vá»›i nó mà nói, thế giá»›i tháºt là má»›i lạ, gặp được cái gì nó Ä‘á»u có hứng thú tìm hiểu, cho dù không nhá»› cÅ©ng không sao.
"SÆ° phụ, sÆ° phụ, bên ngoà i tá»›i má»™t chiếc thuyá»n lá»›n, có nhiá»u ngÆ°á»i kêu cái gì hải tặc, hải tặc. Hải tặc là nghÄ©a gì!" VỠđến phòng, A Ngốc còn chÆ°a đứng vững đã hÆ°ng phấn há»i.
Ca Là TÆ° thất kinh, từ trên giÆ°á»ng ngồi dáºy, há»i: "NgÆ°Æ¡i nói cái gì? Hải tặc tá»›i."
A Ngốc đáp: "Là má»™t chiếc thuyá»n lá»›n mà u Ä‘en, buồm vẽ đầu lâu. có ngÆ°á»i trên thuyá»n chúng ta hô hải tặc, con cÅ©ng không biết có phải hay không."
Ca Là TÆ° nhÃu mà y, mặc dù lão không sợ hải tặc, cÅ©ng không muốn xung Ä‘á»™t cùng há» dÆ°á»›i tình huống không thÃch hợp nà y. Hi vá»ng thủy thủ trên khách thuyá»n ứng phó được.
A Ngốc há»i dồn: "SÆ° phụ, hải tặc rốt cuá»™c có nghÄ©a gì!"
Ca Là TÆ° trầm ngâm nói: "Hải tặc là những ngÆ°á»i cÆ°á»›p bóc, bá»n hỠđôi khi cÅ©ng giết ngÆ°á»i."
Nghe Ca Là TÆ° giải thÃch xong, A Ngốc thở phà o nhẹ nhá»m, cÆ°á»i nói: "Váºy thì không sợ, con không có gì cho bá»n há» cÆ°á»›p. A! SÆ° phụ, ông phải cẩn tháºn, trên ngÆ°á»i ông nhiá»u tiá»n và ng và ngá»c tÃm, sợ bá»n há» sẽ cÆ°á»›p, chúng ta nên tìm chổ trốn. Trốn chổ nà o tốt đây?" Vừa nói, A Ngốc vừa ngó quanh khoang thuyá»n tìm má»™t chổ bà máºt.
Nghe A Ngốc nói xong, trong lòng Ca Là TÆ° dâng lên má»™t luồng khà ấm không tên, nó tháºt sá»± quan tâm ta? Ca Là TÆ° thầm nghÄ©. Không biết đã bao lâu không có cảm giác được quan tâm. Ca Là TÆ° lắc lắc đầu có chút kÃch Ä‘á»™ng, nắm vai A Ngốc mang nó để trên giÆ°á»ng, "NgÆ°Æ¡i im lặng chút cho ta."
A Ngốc không rõ vì sao sÆ° phụ tức giáºn, ngồi yên lặng trên giÆ°á»ng không dám hà ng thanh.
Äinh, Ä‘inh, Ä‘inh, Ä‘inh má»™t loạt âm thanh truyá»n đến không ngừng, khách thuyá»n bị chấn Ä‘á»™ng mạnh, Ca Là TÆ° Ä‘ang đứng vá»™i vã chống và o vách tÆ°á»ng bên cạnh má»›i giữ vững thân hình, lão biết hải tặc Ä‘ang tá»›i đánh cÆ°á»›p, âm thanh vừa rồi là do cái neo móc và o thân thuyá»n phát ra. Âm thanh há»—n loạn bên ngoà i không ngừng truyá»n đến, Ca Là TÆ° cà ng thêm kÃch Ä‘á»™ng, việc rung chuyển vừa rồi khiến cho ác tâm lão tăng lên không Ãt, nÆ°á»›c chua trong dạ dà y không ngừng vá»t lên, cảm giác say sóng tháºt là khó chịu.
"NgÆ°á»i trên thuyá»n nghe đây, chúng ta là hải tặc, các ngÆ°Æ¡i ngay láºp tức mang tiá»n bạc và đồ đạc giá trị giao ra đây, nếu không nghe, đừng trách vÅ© khà trong tay chúng ta uống máu." Thanh âm kêu gá»i hung ác từ bên ngoà i vá»ng và o cho thấy bá»n hải tặc đã bắt đầu hà nh Ä‘á»™ng. Ca Là TÆ° biết hải tặc không có tốt nhÆ° lá»i nói, cho dù mang tiá»n giao ra, đối phÆ°Æ¡ng cÅ©ng vị tất buông tha sanh mệnh trên thuyá»n. Dù sao, má»—i má»™t hải tặc Ä‘á»u không hi vá»ng mình bị thuyá»n Ä‘á»™i Thiên Kim đế quốc vây tiêu diệt, mà biện pháp tốt nhất để bảo thủ bà máºt là đem ngÆ°á»i bá»n chúng gặp biến thà nh xác chết. Nháºn đấm thuyá»n là cách bá»n há» thÆ°á»ng là m, vừa gá»n ghẻ lại tốn Ãt thá»i gian. Ca Là TÆ° nghÄ© thầm: Xem ra, mình không ra tay không được, bÆ¡i lá»™i thì mình không có khả năng.
Ca Là TÆ° vừa đẩy cá»a bÆ°á»›c ra ngoà i bị ánh sáng mặt trá»i phản xạ trên mặt biển nhất thá»i là m cho chóng mặt. Lão nắm vá»™i lan can, nôn mữa.
Má»™t đôi tay nhá» bé xuất hiện sau lÆ°ng Ca Là TÆ°, vá»— nhẹ nhà ng. mữa má»™t ngụm cuối cùng xuống sà n thuyá»n, Ca Là TÆ° láºp tức cảm thấy thoải mái hÆ¡n, lão quay đầu nhìn lại chỉ thấy A Ngốc Ä‘ang lo âu nhìn lão.
"Trở vỠphòng. Nhanh lên một chút." Ca Là Tư lớn tiếng quát.
Mặc dù thanh âm Ca Là TÆ° Ä‘Ãch rất thô bạo, nhÆ°ng trong thanh âm không có lạnh lùng nhÆ° trÆ°á»›c, ngược lại còn có chút quan tâm. A Ngốc không có di Ä‘á»™ng, cùng Ca Là TÆ° đối mắt, má»™t già , má»™t bé cứ nhìn nhau nhÆ° váºy. Sau má»™t lúc, Ca Là TÆ° nhÆ° ý thức được mình thất thố, nắm lấy A Ngốc, đẩy nó và o phòng, "Không được ra." Nói xong, lão Ä‘i xuống tầng dÆ°á»›i còn Ä‘ang há»—n loạn.
Nhóm hải tặc nà y hiển nhiên đã từng cÆ°á»›p bóc, má»—n tên Ä‘á»u có thân thủ không kém, bá»n chúng đã kéo khách thuyá»n tá»›i cạnh thuyá»n chúng, có mấy mÆ°Æ¡i tên hải tặc đã nhảy lên khách thuyá»n, khua binh khà trong tay, không ngừng la hét. thuyá»n trưởng khách thuyá»n táºp há»p thủy thủ chiếm ở trÆ°á»›c thuyá»n, hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i thủy thủ đại Ä‘a số trên mặt Ä‘á»u lá»™ thần sắc kinh hoảng lo sợ.
Má»™t hải tặc má»™t mắt dẫn hÆ¡n mÆ°á»i hải tặc khác Ä‘ang nói chuyện cùng thuyá»n trưởng, Ca Là TÆ° thi triển má»™t loại ma pháp gá»i là phong hệ khoách âm (phóng lá»›n âm phong), tiếng thuyá»n trÆ°á»ng nói chuyện cùng đám hải tặc Ä‘á»u lá»t và o tai lão rõ rà ng.
"Vị đại ca nà y, tôi, chúng tôi nguyện ý Ä‘em lợi nhuáºn buôn bán lần nà y giao cho các ngÆ°Æ¡i, xin các ngÆ°Æ¡i tha thuyá»n Ä‘i, tôi cam Ä‘oan không báo lên trên, được không?" Thuyá»n trÆ°á»ng hiển nhiên biết hải tặc sẽ ra tay hà nh Ä‘á»™ng, khúm núm nói.
Tên hải tặc cÆ°á»i to: "Ha ha, lợi nhuáºn? Các ngÆ°Æ¡i có thể có bao nhiêu lợi nhuáºn, lão đừng ở chá»— nà y giả ngốc, bá»›t lo chuyện không đâu, không chừng đại gia đây tâm tình tốt, sẽ cho các ngÆ°Æ¡i má»™t con Ä‘Æ°á»ng sống. nếu còn giở trò, váºy đừng trách ta hạ thủ vô tình." Nói xong, hắn Ä‘á»™t nhiên Ä‘Æ°a loan Ä‘ao trong tay bổ vá» phÃa mạn thuyá»n. Äoanh, mạn thuyá»n láºp tức vỡ ra má»™t Ä‘Æ°á»ng dà i. Ca Là TÆ° kinh ngạc má»™t Ãt , tên hải tặc thủ lÄ©nh nà y công phu cÅ©ng không kém! má»™t kÃch vừa rồi nhìn nhÆ° Ä‘Æ¡n giản nhÆ°ng ẩn chứa sát cÆ¡ của báºc cao, tuy mÅ©i Ä‘ao không chạm phải mạn thuyá»n nhÆ°ng cÅ©ng tạo thà nh thÆ°Æ¡ng tổn không nhá».
Thuyá»n trưởng và đám thủy thủ quả nhiên bị khà thế má»™t Ä‘ao uy mãnh dá»a đứng yên, không dám lên tiếng.
Tên hải tặc má»™t mắt vá»t đến gần má»™t thủ hạ hô lá»›n: "Tiểu, hà nh Ä‘á»™ng mau lên, xong việc ở đây chúng ta trở vá» uống rượu ăn thịt." Bá»n hải tặc láºp tức theo lá»i hắn tiến lên các khách phòng ở tầng thứ nhứt, lùa lữ khách ra sà n thuyá»n tiến hà nh hà nh Ä‘á»™ng cÆ°á»›p bóc. Má»™t Ãt lữ khách phản kháng, láºp tức bị má»™t tráºn đấm đá. Nhất thá»i má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u hoảng sợ, má»™t và i lữ khách đã chủ Ä‘á»™ng mang tà i váºt ra hiến cho hải tặc để được bình an tạm thá»i.
Ca Là TÆ° biết là đã tá»›i lúc mình nên xuất thủ, lão không coi đám hải tặc nà y ra gì, chỉ sợ đối phÆ°Æ¡ng là m đấm thuyá»n. Lão thi triển phong hệ khoách âm ma pháp mang âm thanh truyá»n ra ngoà i, "Tất cả dừng tay cho ta." Thanh âm trầm thấp nhÆ°ng tất cả má»i ngÆ°á»i trên thuyá»n hải tặc và khách thuyá»n thượng Ä‘á»u nghe được rõ rà ng.
Tên thủ lÄ©nh hải tặc biến sắc, nhìn lại hÆ°á»›ng âm thanh phát ra, chỉ thấy Ca Là TÆ° không nhanh không cháºm theo thang lầu Ä‘i xuống, hắn thầm nghÄ© trong lòng, không xui nhÆ° váºy chứ, chẳng lẻ gặp phải Ma Pháp SÆ°? hô lá»›n: "Má»i ngÆ°á»i dừng tay." Bá»n hải tặc hiển nhiên nhì ra thủ lÄ©nh do dá»±, Ä‘á»u đến tụ há»p đáo bên ngÆ°á»i hắn, nhất thá»i, trên trăm ánh mắt đồng thá»i táºp trung trên ngÆ°á»i Ca Là TÆ°.
Ca Là TÆ° ho hai tiếng, cố gắng ức chế cảm giác chóng mặt, hÆ°á»›ng hải tặc thủ lÄ©nh nói: "Láºp tức rá»i thuyá»n nà y."
Äám hải tặc nhìn nhau, cùng đợi thủ lÄ©nh lên tiếng, tên hải tặc má»™t mắt nhìn từ trên xuống dÆ°á»›i Ca Là TÆ°, hắn trong lòng nhÆ° đánh trống, nhóm hải tặc bá»n hỠđã rất lâu không gặp gió thu, lần nà y vất vả chá»n trúng má»™t con cá lá»›n, là m sao buông tay dá»… dà ng. Có Ä‘iá»u, cá nhân trÆ°á»›c mắt nà y tá»±a hồ đúng là má»™t Ma Pháp SÆ° cấp báºc không thấp, Ma Pháp SÆ° kinh khủng thế nà o hắn cÅ©ng rõ rà ng, "Tiên sinh, ông là Ma Pháp SÆ°?" Hắn há»i dò.
Ca Là TÆ° không có trả lá»i câu hắn há»i, chỉ hừ lạnh: "Ta láºp lại má»™t lần, láºp tức rá»i thuyá»n nà y."
Không chá» tên hải tặc má»™t mắt lên tiếng, má»™t hải tặc to lá»›n khá»e mạnh đứng cạnh không nhịn được tiến lên má»™t bÆ°á»›c, múa lang nha bổng trong tay, nói: "Lão già kia, ta xem ngÆ°Æ¡i chắc chán sống rồi." Hai tay cầm lang nha bổng chừng năm mÆ°Æ¡i cân hÆ°á»›ng Ca Là TÆ° đánh tá»›i.
TrÆ°á»›c lúc xuống đây, Ca Là TÆ° sá»›m đã thi triển thêm phong hệ ma pháp lên thân thể, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sẽ không bị đại hán hung mảnh trÆ°á»›c mắt dá»a ngã, thong thả rút ngÆ°á»i má»™t cái đã bay ra sau ngoà i ba thÆ°á»›c. Trong tiếng ầm ầm, lang nha bổng trong tay đại hán đã Ä‘áºp tháºt sâu và o sà n thuyá»n gổ.
Ca Là TÆ° vÆ°Æ¡n tay phải, năm ngón tay từ từ phóng ra má»™t đạo phấn má»ng mà u xanh nhạt, chuẩn xác rÆ¡i trên trên lang nha bổng của đại hán.
Phốc phốc, lang nha bổng trong tay đại hán Ä‘á»™t nhiên nóng lên, hắn sợ hải buông tay thì phát hiện cây lang nha bổng chế tạo bằng tinh thiết của mình Ä‘ang dần dần tan chảy biến thà nh vÅ©ng nÆ°á»›c mà u Ä‘en khó ngữi. Äai hán hung mảnh hoảng sợ lùi vá» phÃa sau và i bÆ°á»›c, Chỉ và o Ca Là TÆ°: "Lão, Lão rốt cuá»™c là ai."
Bá»™t phấn mà u xanh Ca Là TÆ° vừa thi triển chÃnh là dong kim phấn do chÃnh lão luyện chế, gần nhÆ° có thể đốt chảy hết thảy kim loại.
Tên hải tặc thủ lÄ©nh tiến lên và i bÆ°á»›c kéo đại hán thô lá»— vá», khách khà nói vá»›i Ca Là TÆ°: "Vị tiên sinh nà y, ngà i nhất định là Luyện Kim Thuáºt SÄ©. Tại hạ xin ra mắt."
Ca Là TÆ° vÆ°Æ¡n tay phải ra, cúi thấp niệm và i câu chú ngữ, ngá»n lá»a đốt mà u Ä‘en cháy cái bà n cây của Lê Thúc lúc trÆ°á»›c lại xuất hiện trong lòng bà n tay lão, dÆ°á»›i ánh mặt trá»i, ngá»n lá»a mà u Ä‘en nhìn thấy hết sức quá»· dị, tên hải tặc thủ lỉnh sợ hãi, hÆ¡i ngẩn ngÆ°á»i nhìn Ca Là TÆ°.
Ca Là TÆ° lạnh lùng nói: "Chẳng lẻ còn muốn ta má»i Ä‘i lần thứ ba?"
Äang lúc tên thủ lÄ©nh hải tặc không biết là m sao, má»™t âm thanh hùng mạnh vang lên, "Ta tưởng là ai đến chặn Ä‘Æ°á»ng phát tà i của ta, nguyên lai là đỉnh đỉnh đại danh ma viêm (bốc cháy) thuáºt sÄ© Ca Là TÆ° a!"
Ca Là TÆ° trong lòng kinh hải, âm thanh nà y tá»±a hồ là từ bốn phÆ°Æ¡ng tám hÆ°á»›ng truyá»n đến, khiến cho lão không thể tìm ra vị trà của đối phÆ°Æ¡ng, việc nà y có thể nói là điá»u tối kỵ đối vá»›i các Ma Pháp SÆ° không am hiểu cáºn chiến, lão cà ng kinh ngạc là bởi vì ngÆ°á»i vừa đến biết rá» thân pháºn lão. Lão vá»™i niệm nhanh chú ngữ, má»™t tầng khó Ä‘en từ trong cÆ¡ thể phát ra bao phủ hoà n toà n chung quanh trong vòng ba thÆ°á»›c.
"Äừng khẩn trÆ°Æ¡ng, ta là m sao dám Ä‘á»™ng thủ Ca Là TÆ° đại sÆ°." Má»™t thân ảnh mà u Ä‘en từ trên thuyá»n hải tặc thượng loáng ra, nhẹ nhà ng hạ xuống trÆ°á»›c mặt Ca Là TÆ°.
Ca Là TÆ° xuyên qua hắc vụ đánh giá ngÆ°á»i nà y, ngÆ°á»i nà y ăn váºn cÅ©ng không khác lão lắm, cÅ©ng dùng má»™t cái áo choà ng mà u Ä‘en lá»›n che toà n thân, ngÆ°á»i rất cao, thân hình tráng kiện ẩn hiện dÆ°á»›i áo choà ng. NhÆ°ng Ca Là TÆ° cảm giác được rõ rà ng, ngÆ°á»i nà y trên ngÆ°á»i không có phần tá» ma pháp dao Ä‘á»™ng cÅ©ng không phải là Ma Pháp SÆ°, hắn dùng áo choà ng nhÆ° chỉ để che dấu thân pháºn mà thôi.
"Lão Äại." Tất cả bá»n hải tặc đồng thá»i tiến đến ngÆ°á»i vừa đến cung kÃnh hà nh lá»….
Hắc y nhân Ä‘Æ°a tay lên, bá»n hải tặc láºp tức im lặng, hắn nhìn Ca Là TÆ° nói: "Ca Là TÆ° đại sÆ°, ngÆ°Æ¡i ta nÆ°á»›c giếng không phạm nÆ°á»›c sông, Chúng ta hà tất phải xÃch mÃch. NhÆ° vầy nhe, đợi chúng tôi cÆ°á»›p xong chổ nà y, rồi đấm thuyá»n. Sau đó ngà i lên thuyá»n chúng tôi, muốn Ä‘i đâu, chúng tôi cam Ä‘oan Ä‘Æ°a đến ngà i đến địa phÆ°Æ¡ng đó. NhÆ° thế nà o?"
Ca Là TÆ° nghÄ© thầm: NgÆ°Æ¡i cho ta là đứa ngốc sao? Lên thuyá»n của các ngÆ°Æ¡i, cÅ©ng giống nhÆ° cho các ngÆ°Æ¡i giam cầm. Ta không ngu nhÆ° váºy. "Không cần phiá»n thế, ta vẫn câu nói kia, láºp tức rá»i thuyá»n nà y."
Hắc y nhân tiến lên má»™t bÆ°á»›c, nói: "Äại sÆ° sao quá chấp nhất, váºy để huynh đệ giải thÃch rá» má»›i được." Nói xong, nhÆ° tia chá»›p phòng ngÆ°á»i tá»›i Ca Là TÆ°, và i đạo ánh sáng Ä‘en từ dÆ°á»›i áo choà ng hÆ°á»›ng Ca Là TÆ° nhanh chóng vạch tá»›i.. Hắc khà bảo vệ Ca Là TÆ° vừa thi triển hình nhÆ° không có là m giảm bá»›t tốc Ä‘á»™ đối phÆ°Æ¡ng, tia chá»›p Ä‘en vần hÆ°á»›ng bản thể Ca Là TÆ° bay tá»›i.
Ca Là TÆ° ma pháp mặc dù rất mạnh, nhÆ°ng lão dù sao cÅ©ng chỉ là Luyện Kim Thuáºt SÄ©, lão không nghÄ© tá»›i dÆ°á»›i tình huống lão đã thi triển hắc khà phòng ngá»±, đối phÆ°Æ¡ng còn dám tiến công. Nhất thá»i sợ hãi, mặc dù trong nguy hiểm lão cÅ©ng cố che dấu khuyết Ä‘iểm, bắn nhanh má»™t váºt móc ra từ trong lòng.
Tia sáng Ä‘en kÃch trúng thân thể Ca Là TÆ°, nhÆ°ng Hắc y nhân lại kinh hải vì hắn cảm giác được rõ rà ng mình không có kÃch trúng ngÆ°á»i lão. Hắn giáºt mình quát: "KÃnh ảnh thuáºt khá lắm."
Tà i sản của PHAMQB
Last edited by PHAMQB; 11-07-2008 at 07:08 AM .
13-07-2008, 11:25 AM
Cây Si Của Phoenix
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 833
Thá»i gian online: 2 tháng 0 tuần 5 ngà y
Thanks: 320
Thanked 4,685 Times in 158 Posts
ChÆ°Æ¡ng 4 - Hải tặc Ä‘á»™t kÃch (hạ)
Tác Giả: ÄÆ°á»ng Gia Tam Thiểu
Dịch giả: vietcan
Nguồn: Tà ng thư viện
Ca Là TÆ° sá» dụng vừa rồi cÅ©ng không phải kÃnh ảnh thuáºt, bởi vì tốc Ä‘á»™ hắc y nhân quá nhanh, nên lão căn bản không có đủ thá»i gian niệm chú ngữ, lão chỉ ném ra má»™t cuá»™n kÃnh ảnh do chÃnh lão chế tá»a, cuá»™n kÃnh ảnh nà y trong thá»i gian ngắn có thể phát huy hoà n toà n ma pháp ẩn dấu bên trong, nó là má»™t trong các pháp bảo cứu mạng của Ca Là TÆ°. Bản thân Ca Là TÆ° sá»›m đã bay ra ngoà i xa ba trượng.
Tình huống vừa rồi khiến toà n thân Ca Là TÆ° xuất mồ hôi lạnh, nếu lão phản ứng cháºm má»™t chút, sợ rằng bây giỠđã bị đối phÆ°Æ¡ng phá vỡ lồng ngá»±c. Äối phÆ°Æ¡ng công kÃch đã khÆ¡i lên lá»a giáºn trong lòng lão. Ca Là TÆ° vẽ trên không má»™t cái, bầu trá»i trên đầu lão liá»n xuất hiện má»™t lằng nứt nhá», trên tay có thêm má»™t cây gáºy Ä‘en dà i khoảng má»™t thÆ°á»›c, không phải là m bằng kim loại hay gổ, nhìn không ra là bằng chất gì, đầu gáºy có má»™t viên bảo thạch mà u Ä‘á» Ä‘Æ°á»ng kÃnh khoảng má»™t li. Ca Là TÆ° tay cầm gáºy, không ngừng ngâm xÆ°á»›ng chú ngữ.
Hắc y nhân biết rất rõ nếu để Ca Là TÆ° mang ma pháp hoà n toà n phát huy ra, hắn nhất định không phải là đối thủ, trong khi Ca Là TÆ° vừa má»›i cầm gáºy đã tấn công lần thứ hai. DÆ°á»›i áo choà ng tung ra vô số đạo ô quang, hóa thà nh má»™t tấm lÆ°á»›i ánh sáng tháºt lá»›n chụp tá»›i Ca Là TÆ°.
Ca Là TÆ° vẫn không ngừng niệm chú ngữ, trong thiên không gian xuất hiện vô số Ca Là TÆ° ảo ảnh, Hắc y nhân nhất thá»i không thấy mục tiêu chuẩn xác để cônng kÃch, đại Ä‘a số ảo ảnh Ä‘á»u bị đánh trúng tan biến, nhÆ°ng vẫn không chạm được thân thể Ca Là TÆ°.
"Hắc diá»…m luyện hồn, Ä‘i." Cây gáºy trên tay Ca Là TÆ° phát ra má»™t ngá»n lá»a mà u Ä‘en hÆ°á»›ng đám hải tặc đánh tá»›i.
Hắc y nhân chấn Ä‘á»™ng, hắn không nghÄ© bản lảnh Ca Là TÆ° lại lợi hại đến thế, má»™t lần có thể dung hợp hắc ám và lá»a phát ra nhiá»u nhÆ° thế. Mặc dù hắn không sợ, nhÆ°ng đám thủ hạ nà y chỉ cần nhiá»…m má»™t chút là xong Ä‘á»i. NghÄ© đến đây, hắn không thể che dấu thá»±c lá»±c được nữa, hét lá»›n má»™t tiếng, "địa ngục sanh huy." Ô quang được phát ra từ dÆ°á»›i áo choà ng cà ng thêm dà y đặc, ở giữa ẩn ẩn hiện hiện má»™t Ãt khà tà ác.
Hắc diá»…m luyện hồn của Ca Là TÆ° và địa ngục sanh huy của hắc y nhân Ä‘Ãch chợt va chạm, sau má»™t loạt tiếng nổ phốc phốc, sà ng thuyá»n trÆ°á»›c mặt hai ngÆ°á»i đã bị đánh thủng má»™t lổ lá»›n.
NgÆ°á»i Ca Là TÆ° run nhẹ, qua chiêu đối phÆ°Æ¡ng vừa triển lão đã xác nháºn được thân pháºn đối phÆ°Æ¡ng, đồng thá»i cÅ©ng hiểu được vì sao hắc khà phòng ngá»± không có hiệu lá»±c vá»›i đối phÆ°Æ¡ng, hắc diá»…m luyện hồn đối phÆ°Æ¡ng cÅ©ng có thể tiếp được. NhÆ°ng lão cÅ©ng không có hô lên vì lão biết rõ rà ng thân pháºn là cấm kỵ lá»›n nhất của hắc y nhân, má»™t khi lão nói ra, đối phÆ°Æ¡ng khẳng định không chết không thôi, trên thuyá»n sẽ không còn ai sống. Nếu ở trạng thái tốt nhất, Ca Là TÆ° Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không e ngại đối phÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng liên tục mấy ngà y nay lão bị say sóng, thể lá»±c kém rất nhiá»u, nếu tháºt sá»± liá»u mạng, mặc dù có thể thắng nhÆ°ng cÅ©ng sẽ bị thÆ°Æ¡ng nặng.
Trong khi Ca Là TÆ° Ä‘ang do dá»± là cùng đối phÆ°Æ¡ng Ä‘Ã m phán hay vẫn tiếp tục Ä‘á»™ng thủ, trên bầu trá»i Ä‘á»™t nhiên xuất hiện má»™t há»a cầu không lá»›n lắm, há»a cầu hóa thà nh má»™t chuổi vòng cung đẹp đẻ hÆ°á»›ng hắc y nhân đánh tá»›i, hắc y nhân lấy là m kinh hải, hắn còn chÆ°a có hoà n toà n khôi phục sau va chạm vừa rồi. Chỉ xuất má»™t đạo ô quang đón cháºn há»a cầu.
Ầm má»™t tiếng, há»a cầu vì váºy bị vỡ, má»™t và i há»a sao rÆ¡i trên áo choà ng của hắc y nhân đốt cháy mấy lổ nhá», dÆ°á»› ánh mặt trá»i chiếu xuống, má»™t Ãt quang mang nhà n nhạ ẩn hiện bên trong áo choà ng.
Hắc y nhân trong lòng run sợ, hét lá»›n má»™t tiếng "Chúng ta Ä‘i", Ä‘oạn nhà y trÆ°á»›c vá» thuyá»n hải tặc. Há»a cầu vừa rồi mặc dù uy lá»±c không lá»›n, nhÆ°ng trong đó ngầm chứa phần tá» lá»a nhu hòa giống nhÆ° do tăng lữ phát ra, hắn không dám đối đầu cùng giáo đình, nói cho cùng, chỉ mình Ca Là TÆ° hắn đã không đối phó được, nếu có thêm má»™t tăng lữ ..., có lẻ chạy giữ mạng là quan trá»ng hÆ¡n hết. Có Ä‘iá»u, hắn là m sao biết, có thể phát ra ma phát nhu hòa nhÆ° thế, ngoà i tăng lữ còn có má»™t trÆ°á»ng hợp khác, chÃnh là ngÆ°á»i má»›i luyện táºp ma pháp.
Ca Là TÆ° không để ý đến bá»n hải tặc chạy thoát, ánh mắt lão nhìn vá» phÃa tầng ba khách thuyá»n, vị trà đó đúng là phòng lão Ä‘ang trú, và ngÆ°á»i khống chế chuẩn xác há»a cầu ……
"Äại pháp sÆ°, cám Æ¡n ngà i, cám Æ¡n ngà i cứu má»i ngÆ°á»i trên thuyá»n." Thuyá»n trưởng chạy đến bên cạnh Ca Là TÆ° cảm tạ.
Ca Là TÆ° nhìn hắn, nói: "Äừng cho ngÆ°á»i đến là m phiá»n ta." Nói xong, không để ý tá»›i thuyá»n trưởng nữa, quay đầu Ä‘i lên tầng cao nhất khách thuyá»n. Äối vá»›i lão mà nói, há»a cầu năm li vừa rồi quá quen thuá»™c.
Bá»n hải tặc đến thì uy phong, Ä‘i nhÆ° chó nhà tan, mặt biển sau má»™t tráºn nhá»™n nhạo đã khôi phục lại sá»± yên tỉnh nguyên thủy.
Ca Là TÆ° Ä‘i rất nhanh vá» tầng thứ ba, quả nhiên không ngoà i sở liệu của lão, Ngốc vá»›i thân thể gầy nhá» bị ném ngã nhà o trên sà n thuyá»n, lão tiến đến nâng ngÆ°á»i A Ngốc lên, váºn ma pháp lá»±c kiểm tra thân thể nó, kỳ tháºt không cần kiểm tra lão cÅ©ng A Ngốc là bị lá»±c phản của ma pháp chấn thÆ°Æ¡ng. Hắc y nhân vừa rồi công lá»±c cao cÆ°á»ng, là m sao A Ngốc có khả năng chống lại sau chỉ ba ngà y luyện ma pháp. Há»a cầu tuy được phóng ra, nhÆ°ng vì A Ngốc phải dùng tinh thần lá»±c chÃnh mình để khống chế, cho nên lúc há»a cầu bị phá, tinh thần của nó cÅ©ng bị chấn Ä‘á»™ng kịch liệt không thể bảo vệ chÃnh mình, A Ngốc tá»± nhiên đã bị phản lá»±c chấn mê. Còn may khi đó hắc y nhân không phải trong trạng thái tốt nhất, nếu không, tinh thần A Ngốc có thể bị thác loạn.
Ca Là TÆ° mang A Ngốc trở lại giÆ°á»ng, A Ngốc bây giá» cần nhứt là nghỉ ngÆ¡i. Lão nhìn gÆ°Æ¡ng mặt thô lá»— trÆ°á»›c mắt, trong lòng không khá»i sinh ra má»™t Ãt tâm trạng quái dị.
Äêm đó, sau khi trãi qua phong ba hải tặc khách thuyá»n rốt cục thà nh công đến nÆ¡i dá»± định - hải cảng thà nh Phi thuá»™c TÆ° tỉnh Hi NhÄ© Hà nh, Ca Là TÆ° cÆ° trú tại tỉnh Ngõa LÆ°Æ¡ng Hà nh tiếp giáp tỉnh Hi NhÄ© Hà nh, từ thà nh Phi TÆ° đến tỉnh Ngõa LÆ°Æ¡ng Hà nh chỉ cần khoản ba ngà y hà nh trình.
Khi lên bá», thuyá»n trưởng vô cùng cám Æ¡n Ä‘Ãch thân há»™ tống Ca Là TÆ° và A Ngốc lên bá», còn mang lệ phà trả lại Ca Là TÆ°, Ca Là TÆ° không muốn dây dÆ°a nên đã nháºn lấy. Mang theo A Ngốc tiến và o thà nh Phi TÆ°. Chổ nà y đã cách xa khu cá»±c bắc, mặc dù là buổi tối, nhÆ°ng cÅ©ng ấm hÆ¡n nhiá»u so vá»›i thà nh Ni Nặc.
A Ngốc duá»—i lÆ°ng, hôm nay bị thÆ°Æ¡ng tinh thần nó đến bây giá» cÅ©ng chÆ°a có hoà n toà n khôi phục, còn cảm thấy rất mệt má»i, bất luáºn ngâm xÆ°á»›ng chú ngữ thế nà o, há»a cầu cÅ©ng không xuất hiện. "SÆ° phụ, chúng ta bây giá» Ä‘i đâu?"
Ca Là TÆ° trả lá»i: "Tìm má»™t chá»— nghỉ ngÆ¡i má»™t đêm, ngà y mai Ä‘i xe ngá»±a vá» chổ ta ở. Ân? Äã nói vá»›i ngÆ°Æ¡i, không nên há»i nhiá»u?"
A Ngốc yên lặng không nói gì. Sau khi tỉnh lại, nó cảm thấy đầu óc hình nhÆ° lại sáng suốt hÆ¡n má»™t chút, nhá»› rõ rà ng hết thảy việc phát sinh lúc trÆ°á»›c, Ca Là TÆ° vẫn bên cạnh chăm sóc, thấy nó tỉnh lại, đôi mà y thÆ° thả rất nhiá»u, nó phát hiện, vị sÆ° phụ nà y cÅ©ng có cảm tình, hình nhÆ° thân thiết hÆ¡n nhiá»u, nó vì váºy không còn sợ hãi.
Sắc đêm đêm nay rất đẹp, trăng sáng sao thÆ°a, Ä‘i ở trên Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng không thấy tối, Ca Là TÆ° Ä‘á»™t nhiên há»i: "A Ngốc, ban ngà y ngÆ°Æ¡i vì sao dùng há»a cầu đánh hắc y nhân đó?"
A Ngốc thà nh tháºt đáp: "Con cảm thấy ngÆ°á»i đó là ngÆ°á»i xấu, ngÆ°á»i xấu đánh sÆ° phụ, con Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên phải giúp ông. Ông không phải nói qua, há»a cầu cÅ©ng có lá»±c công kÃch nhất định?"
Ca Là TÆ° cÆ°á»i nhạc nói: "Không biết tá»± lượng sức mình, ngÆ°Æ¡i tưởng dùng há»a cầu nhỠđó là có thể giúp ta sao? Nếu hắc y nhân đó ở trạng thái bình thÆ°á»ng, tinh thần lá»±c của ngÆ°Æ¡i tất nhiên bị hắn đánh tan nát, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng biến thà nh phế nhân, thà nh si khá». Äồ khá», ngÆ°Æ¡i sau nà y Ä‘á»™ng thủ nên lượng sức, đối phÆ°Æ¡ng công lá»±c rõ rà ng cao hÆ¡n ngÆ°Æ¡i mấy báºc, ngÆ°Æ¡i dùng ma pháp sẽ không tác dụng gì, chỉ chống chết mà thôi."
A Ngốc ngây ngốc gáºt đầu: "Vâng, nguyên lai ma pháp cÅ©ng có hạn chế!"
Nhá»› tá»›i hắc y nhân lúc ban ngà y, Ca Là TÆ° không khá»i lắc đầu nói: "NgÆ°á»i hôm nay là ngÆ°á»i Ãm Ma, hÆ¡n nữa còn là cao thủ của Ãm Ma tá»™c, bá»n há» bẩm sinh có năng lá»±c chống đở ám hệ ma pháp, kể cả hắc viêm của ta cÅ©ng vì tÃnh tÆ°Æ¡ng khắc nên không có phát huy hết uy lá»±c, ngÆ°á»i Ãm Ma bản tÃnh hung tà n, nếu không phải kiêng kị thân pháºn hắn, ta đã giết hắn. NgÆ°Æ¡i nhá»› kỹ, sau nà y nếu gặp được quái nhân da tay xanh biếc, hai tay dà i nhá»n thì nên tránh cho xa, hiểu chÆ°a? Aa, ta nói vá»›i ngÆ°Æ¡i cái nà y là m gì?" Ca Là TÆ° cảm thấy có chút Ä‘au đầu, ở cùng chổ vá»›i tiểu tá» ngốc nà y mấy ngà y, chÃnh mình tá»±a nhÆ° có chút thay đổi.
A Ngốc rất khoan khoái nói: "Cám Æ¡n sÆ° phụ, con biết rồi, sau nà y có gặp được ngÆ°á»i da tay xanh biếc, bà n tay nhá»n sắc thì bá» chạy."
Ca Là TÆ° không có ý kiến gì, chỉ và o má»™t lữ Ä‘iếm phÃa trÆ°á»›c, nói: "chúng ta và o ở đó."
Hai ngÆ°á»i vừa định Ä‘i và o lữ Ä‘iếm, A Ngốc Ä‘á»™t nhiên kêu lên: "SÆ° phụ, ông xem, ngÆ°á»i kia tháºt kỳ quái! sao lại ăn mặc nhÆ° váºy."
Ca Là TÆ° nhìn theo ngón tay A Ngốc chỉ thấy nam tá» cao lá»›n cÅ©ng hÆ°á»›ng lữ Ä‘iếm Ä‘i tá»›i, nam tá» mặc má»™t bá»™ trÆ°á»nng bà o trắng, trÆ°á»›c ngá»±c có má»™t phù hiệu lục giác mà u và ng, tóc và ng dà i phủ vai, toà n thân ẩn lá»™ má»™t cổ khà Thần Thánh. Lão không khá»i run sợ trong lòng, nam tá» nà y đúng là Thần Thánh giáo đình tăng lữ, mà tăng lữ cÅ©ng Ä‘ang là chÃnh khách tinh của lão. Ca Là TÆ° tu luyện ma pháp ám hệ chÃnh là để phù trợ há»a hệ, mà quang minh ma pháp của các tăng lữ vì được giáo đình cao cấp tế tá»± chúc phúc, trong đó ẩn chứa khà tức thần thánh rất mạnh, cho nên bá»n há» là những ngÆ°á»i Ca Là TÆ° rất không muốn gặp.
Tăng lữ kia lúc nà y Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt bá»n há», hắn gáºt đầu nhìn A Ngốc, lại nhìn nhìn Ca Là TÆ°, mÄ©m cÆ°á»i thiện ý, thong thả gáºt đầu, Ä‘i và o lữ Ä‘iếm.
A Ngốc há»i: "SÆ° phụ, hắn nhìn chúng ta cÆ°á»i, nụ cÆ°á»i của hắn rất ôn hòa. Hắn vì sao lại cÆ°á»i?"
Mặc dù chỉ lÆ°á»›t qua, nhÆ°ng hÆ¡i thở Thần Thánh phát ra trên ngÆ°á»i tăng lữ cÅ©ng là m Ca Là TÆ° cảm thấy không thoải mái, hừ, nói: "Tên kia là Thần Thánh giáo đình tăng lữ, phải là cấp thấp hoặc là trung cấp Ä‘Ãch tế tá»±, Ä‘i mau, ngÆ°Æ¡i không đói sao?"
"Äói, con đói quá! sÆ° phụ, hôm nay chúng ta ăn cái gì?"
"Ä‚n cái gì? Äể ta nghÄ© coi ……" và i ngà y trên thuyá»n khiến Ca Là TÆ° ăn không ngon ngÅ© cÅ©ng không yên giấc, quả tháºt cần phải bổ sung thể lá»±c má»™t chút. NhÆ°ng lão cÅ©ng không có phát giác, thái Ä‘á»™ A Ngốc đối vá»›i lão hình nhÆ° phóng túng hÆ¡n nhiá»u.
Sau khi ăn xong, Ca Là Tư cùng A Ngốc vỠlại phòng ngủ một giấc ngon là nh.
Sáng sá»›m ngà y thứ hai, Ca Là TÆ° cảm thấy khôi phục lại nhiá»u, mà tinh thần A Ngốc cÅ©ng tốt hÆ¡n không Ãt, tá»±a nhÆ° tinh thần bị thÆ°Æ¡ng ngà y hôm qua đã khang phục. Khả năng khôi phục sức lá»±c của đứa bé đúng là mạnh!
Ca Là TÆ° mở cá»a phòng, gá»i ngÆ°á»i hầu tá»›i, ném cho hắn má»™t đồng tiá»n bạc, kêu hắn Ä‘i mÆ°á»›n má»™t cổ xe ngá»±a.
"SÆ° phụ, chúng ta tháºt sá»± ngồi xe ngá»±a?"
Ca Là TÆ° nhÃu mà y: "NgÆ°Æ¡i sao há»i nhiá»u chuyện, im lặng chút. Hãy Ä‘á»c thuá»™c chú ngữ."
"Vâng." A Ngốc đáp lá»i, ngồi xuống má»™t bên cố nhá»› lại há»a diá»…m thuáºt chú ngữ Ca Là TÆ° vừa má»›i dạy cho nó, há»a diá»…m thuáºt và há»a cầu thuáºt có chút khác biệt, lá»±c công kÃch của há»a cầu thuáºt mặc dù mạnh má»™t chút, nhÆ°ng chỉ công kÃch má»™t diện tÃch rất nhá», lá»±c công kÃch của há»a diá»…m thuáºt mặc dù hÆ¡i yếu hÆ¡n, chú ngữ ngâm xÆ°á»›ng cÅ©ng tÆ°Æ¡ng đối dà i hÆ¡n, nhÆ°ng diện tÃch công kÃch lại lá»›n hÆ¡n rất nhiá»u.
"Hởi các phần tá» lá»a trà n ngáºp trong thiên địa! Hãy ban cho ta lá»±c lượng thiêu đốt của các ngÆ°Æ¡i, lấy tên ta, cho ta mượn sức mạnh của các ngÆ°Æ¡i, xuất hiện, ngá»n lá»a nóng cháy." Theo chú ngữ ngâm xÆ°á»›ng, trên tay A Ngốc xuất hiện má»™t mầm lá»a nhá», mầm lá»a Ä‘u Ä‘Æ°a nhẹ nhà ng, Ä‘á»™ ấm chung quanh nhất thá»i tăng lên không Ãt.
"Sư phụ, sư phụ, con thà nh công rồi." A Ngốc hưng phấn kêu lên.
Ca Là TÆ° không có tức giáºn nói: "Có gì để hÆ°ng phấn, chỉ là má»™t há»a hệ ma pháp thuá»™c loại thấp mà thôi. Không được quên chú ngữ. Hãy Ä‘á»c thuá»™c lòng và i lần nữa, trong khi Ä‘á»c thuá»™c lòng, không được bá» xót chữ nà o, các ma pháp cấp thấp nà y, chỉ cần chú ngữ không đúng, tùy lúc có thể gặp trở ngại. NgÆ°Æ¡i ma pháp lá»±c còn yếu, nên táºp dợt nhiá»u lần, nếu không lại quên Ä‘i."
"Vâng, con biết." A Ngốc nhÆ° trÆ°á»›c siêng năng Ä‘á»c thuá»™c lòng ma pháp chú ngữ, má»™t lúc sau, ngÆ°á»i hầu trở lại, nói cho bá»n há» xe ngá»±a đã chuẩn bị sẵn sà ng.
Ngồi trên xe ngựa, A Ngốc còn không dám tin rằng mình cũng có thể ngồi xe ngựa hưởng thụ như thế, cái ghế dà y êm diu khiến nó toà n thân thư thản, hưng phấn nhìn đông ngó tây. Ngồi trên xe ngựa, nó tự nhiên lại nhớ tới nha đầu, không biết nha đầu bây giỠthế nà o. Lão phụ đó nên đối xữ tốt với nà ng.
Trải qua ba ngà y hà nh trình, Ca Là TÆ° và A Ngốc rốt cục tiến và o tỉnh Ngõa LÆ°Æ¡ng Hà nh, dá»c theo Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, A Ngốc kiến thức được rất nhiá»u Ä‘iá»u chÆ°a thấy qua trÆ°á»›c kia, mặc dù Ca Là TÆ° không chịu được phần lá»›n câu nó há»i, nhÆ°ng cÅ©ng Ä‘á»u trả lá»i từng câu.
Tà i sản của David
16-07-2008, 06:55 AM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: May 2008
Äến từ: HP
Bà i gởi: 5
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 7 giá»
Thanks: 22
Thanked 4 Times in 2 Posts
Chương 5 - vãng sanh thần quả (thượng
Tác Giả: ÄÆ°á»ng Gia Tam Thiểu
Dịch giả: vietcan
Nguồn: Tà ng thư viện
Äi tá»›i má»™t khu rừng ráºm ở phÃa tây bắc tỉnh Ngõa LÆ°Æ¡ng Hà nh, Ca Là TÆ° kêu xa phu ngừng lại, trả tiá»n xe và cho xa phu Ä‘i.
Ca Là TÆ° nhìn khu rừng lá»›n trÆ°á»›c mặt tâm tình rất tốt, chỉ có trở lại chổ nà y lão má»›i có thể sinh ra cảm giác thá»a mãn. Ba mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c, lão thiên cÆ° đến chổ nà y chủ yếu là mấy loại thuốc cùng quặng má» quý giá trong khu rừng mù sÆ°Æ¡ng nà y, ở lâu thà nh quen. Ba mÆ°Æ¡i năm nay, ngoại trừ thỉnh thoảng Ä‘i ra ngoà i chá»n mua má»™t Ãt váºt phẩm cần thiết cho sinh hoạt, lão rất Ãt rá»i xa chổ nà y. Trải qua ba mÆ°Æ¡i năm thà nghiệm, lão rốt cục nắm chắc có thể hoà n thà nh tâm nguyện nhiá»u năm trÆ°á»›c. Mà mấu chốt để hoà n thà nh tâm nguyện nằm trên ngÆ°á»i A Ngốc khá» khạo.
"Äi thôi, khoảng Ä‘Æ°á»ng còn lại chúng ta Ä‘i bá»™." Ca Là TÆ° nhà n nhạt nói.
A Ngốc chưa từng gặp qua một khu rừng lớn như thế, hưng phấn nói: "Sư phụ, ông ở chỗ nà y sao? Chổ nà y không khà tốt quá!"
Ca Là TÆ° không để ý đến A Ngốc, má»™t mình hÆ°á»›ng khu rừng Ä‘i và o, A Ngốc vá»™i vã Ä‘i sát theo phÃa sau Ca Là TÆ°.
Khu rừng nà y sở dÄ© trở thà nh âm u, nguyên nhân chÃnh yếu là vì trong rừng căn bản không có sá»± sống, phần đông cây cối sinh trưởng, khiến con ngÆ°á»i rất khó phân biệt phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng, hÆ¡n nữa địa thế lại cao, thỉnh thoảng thổi tá»›i nhiá»u sÆ°Æ¡ng mù tạo nên má»™t cảm giác thần bÃ, cho dù là ngÆ°á»i cÆ° trú ở phụ cáºn, cÅ©ng rất Ãt ai dám Ä‘i và o, do sợ không thể trở ra. Sau khi Ca Là TÆ° tá»›i đây, đã bố trà tại trong rừng rất nhiá»u ma pháp, cÆ¡ quan, đặc biệt là cÆ¡ quan hấp dẫn sÆ°Æ¡ng mù mà lão rất đắc ý.
Äi được ná»a ngà y, A Ngốc vừa mệt vừa đói, cắn răng Ä‘i theo phÃa sau Ca Là TÆ°, chung quanh máºp má», không thể nhìn thấy quá ba thÆ°á»›c, cảm giác sợ hãi bị rÆ¡i lại phÃa sau không thể thấy Ca Là TÆ° kÃch phát tiá»m lá»±c trong cÆ¡ thể khiến nó thủy chung vẫn theo sát phÃa sau.
Từ sau khi tiến và o khu rừng Ca Là TÆ° không nói tiếng nà o, sÆ°Æ¡ng mù nồng nặc chung quanh khiến lão có cảm giác rất thoải mái, ngÆ°á»i luyện táºp hắc ám ma pháp Ä‘á»u không thÃch ánh mặt trá»i, Ca Là TÆ° bằng và o ma pháp tráºn do lão bố trà ở đây nên căn bản không cần phân biệt phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng.
A Ngốc Ä‘ang cố gắng bám theo Ca Là TÆ°, Ä‘á»™t nhiên dÆ°á»›i chân không biết bị vấp cái gì bị ngã sấp trên mặt đất. Ca Là TÆ° nhÆ° không phát giác, vẫn Ä‘i vá» phÃa trÆ°á»›c nhÆ° cÅ©.
Äau quá! A Ngốc chống tay ngồi dáºy, Ä‘i suốt buổi sáng khiến cho nó không thể duy trì được nữa, trÆ°á»›c mắt trở nên Ä‘en tối khiến nó trở nên mê muá»™i, nó định kêu gá»i Ca Là TÆ°, nhÆ°ng cố gắng thế nà o cÅ©ng gá»i không ra tiếng. A Ngốc rốt cuá»™c không chống đở ná»—i, ngất gục trên mặt đất.
TrÆ°á»›c mắt sáng lên, tất cả cảnh váºt Ä‘á»u trở nên rõ rà ng, mấy gian phòng nhá» xuất hiện trÆ°á»›c mặt Ca Là TÆ°.
"Tốt, rốt cục đã trở lại." Ca Là TÆ° nhìn mấy gian phòng nhá» trÆ°á»›c mặt, ai có thể nghÄ© đến chổ nà y lại là phòng thà nghiệm của ma viêm thuáºt sÄ© Ca Là TÆ° lão. Cúi đầu nhìn xuống A Ngốc Ä‘ang bị kẹp tại, toà n thân Ca Là TÆ° trà n ngáºp hÆ°ng phấn, rốt cục cuối cùng cÅ©ng có thể tiến hà nh thà nghiệm đã chuẩn bị nhiá»u năm, cố gắng nhiá»u năm rốt cuá»™c có thể chánh thức thá»±c hiện trong vòng má»™t năm.
Sau khi tiến và o khu rừng, Ca Là TÆ° cố ý không để ý tá»›i A Ngốc, xem nó có cầu xin mình hay không, có Ä‘iá»u A Ngốc tháºt cứng cá»i khiến lão kinh ngạc, có thể kiên trì hÆ¡n phân ná»a lá»™ trình má»›i ngã, nó má»›i ngần ấy tuổi, cho dù có ăn cá»u chuyển dịch tủy hoà n, để là m được chuyện nhÆ° thế cÅ©ng đã không dá»… dà ng. Tốt, tÃnh cách cứng cá»i má»™t chút cÅ©ng tốt. Ca Là TÆ° mang A Ngốc Ä‘i và o má»™t gian nhà gá»— ở phÃa nam, trong nhà trống rá»—ng, chỉ có má»™t cái giÆ°á»ng và mất cái ghế. Äể A Ngốc trên giÆ°á»ng, Ca Là TÆ° ngồi má»™t bên, duổi tay tại không trung xuất ra má»™t ngôi sao sáu cánh, quang mang từ từ sáng Ä‘á» lên, lão nhắm mắt yên lặng cảm giác phần tá» ma pháp dao Ä‘á»™ng. Tháºt lâu sau, Ca Là TÆ° mở mắt ra mÄ©m cÆ°á»i hà i lòng. Vừa rồi thông qua ma pháp Ä‘iá»u tra ma pháp tráºn bố trà chung quanh, lão cảm giác được trong khoảng thá»i gian lão rá»i Ä‘i không có ngÆ°á»i đến đây.
Ca Là TÆ° niệm chú ngữ, tại không trung xuất hiện má»™t vết nứt nhá», trong vết nứt có má»™t cây trúc mà u xanh, đây là cây trúc lão mua tại Ni Nặc thà nh. Lúc đó lão rá»i Ä‘i tìm kiếm má»™t đối tượng thÃch hợp, không có địa Ä‘iểm nhất định, nhắm hÆ°á»›ng bắc Ä‘i tá»›i, vô tình Ä‘i tá»›i Ni Nặc thà nh, lão sở dÄ© chá»n A Ngốc cho dù phẩm chất nó không tốt lắm, là vì cảm thấy có thể khống chế được nó. A Ngốc khá» khạo, nếu không cam tâm phối hợp là m thà nghiệm, có thể lừa nó dá»… dà ng.
Ca Là TÆ° mang cây trúc xanh Ä‘i tá»›i má»™t góc rừng có nhiá»u cây trái cách nhà gổ không xa mấy, trong rừng có rất nhiá»u loại cây trái, lúc trÆ°á»›c Ca Là TÆ° phải trải qua má»™t thá»i gian rất lâu má»›i phân loại số trái cây nà y, loại nà o có thể ăn, loại nà o không thể ăn. Hái má»™t Ãt trái cây có thể dùng đở đói, lão trở lại nhà gổ, tùy tiện ăn và i trái, sau đó ngồi xếp bằng suy nghÄ©.
Mãi đến tối A Ngốc má»›i tỉnh lại, toà n thân Ä‘au Ä‘á»›n cùng cảnh váºt xa lạ chung quanh là m nó cảm thấy sợ hãi. Sau khi chống tay cố gắng ngồi dáºy nó không khá»i thở phà o nhẹ nhá»m vì thấy Ca Là TÆ° Ä‘ang ngồi trầm tÆ° ở cuối giÆ°á»ng. Nó không đến quấy rầy Ca Là TÆ° mà chỉ ngắm nhìn má»i nÆ¡i chung quanh, ở đây không rá»™ng lắm chỉ nhìn má»™t cái là thấy được hết, bốn phÃa không có cái gì đặc thù, rất nhanh ánh mắt nó đã bị cái ghế bên cạnh Ca Là TÆ° hấp dẫn, không, phải nói là bị cái giá» trái cây trên chiếc ghế đó hấp dẫn.
Chân phải vừa chạm đất, toà n thân Ä‘au Ä‘á»›n khiến A Ngốc suýt la to má»™t tiếng. Có Ä‘iá»u, nó cố nén Ä‘au Ä‘á»›n vì giá» trái cây quá hấp dẫn, cẩn tháºn kháºp khiá»…ng di Ä‘á»™ng tá»›i trÆ°á»›c cái ghế, nhìn thoáng qua Ca Là TÆ° Ä‘ang hÃt thở Ä‘á»u Ä‘á»u, lặng lẽ nhắc lên cái giá» trở vá» bên giÆ°á»ng. Nó cẩn tháºn đếm trái cây, tổng cá»™ng còn có mÆ°á»i bảy trái mà u sắc khác nhau. Bụng đói quá khiến A Ngốc từ bá» hết thảy băn khoăn, cầm lấy má»™t trái mà u hồng dùng lá»±c cắn mạnh, nÆ°á»›c nhá»±a ngá»t ngà o theo cổ há»ng chảy xuống khiến A Ngốc cảm thấy toà n thân nhẹ nhà ng khoan khoái nói không nên lá»i, kể cả chân nhÆ° cÅ©ng không còn Ä‘au nữa.
A Ngốc liên tục ăn hết tám trái má»›i ngừng lại, mặc dù ăn chÆ°a no, nhÆ°ng nó cÅ©ng cẩn tháºn Ä‘em số trái cây còn lại để lại chổ cÅ©. Mở chốt cá»a, A Ngốc Ä‘i ra bên ngoà i, rÆ¡i và o tầm mắt là má»™t khoảng mù sÆ°Æ¡ng, kể cả cái nhà gá»— nó vừa Ä‘i ra, chổ nà y tổng cá»™ng có ba gian nhà , nhà ở phÃa bắc là lá»›n nhất, nhìn qua chừng năm, sáu mÆ°Æ¡i thÆ°á»›c. Chung quanh nhà trong vòng ba chục thÆ°á»›c không có sÆ°Æ¡ng mù hay cây cối, ngoà i ba mÆ°Æ¡i thÆ°á»›c hoà n toà n bị sÆ°Æ¡ng mù bao phủ, chỉ có thể mÆ¡ hồ thấy rất nhiá»u cây cao lá»›n, ở trên cÅ©ng bị sÆ°Æ¡ng mù bao phủ, không thể thấy ánh mặt trá»i. Bây giỠđã là ban đêm, sắc trá»i tối cá»™ng vá»›i sÆ°Æ¡ng mù dà y đặc tạo ra má»™t cảm giác quá»· dị chung quanh. Äây là nhà của sÆ° phụ sao?
Khi A Ngốc Ä‘i ra ngoà i Ca Là TÆ° đã mở mắt, lão đã sá»›m tỉnh lại từ lúc A Ngốc xuống giÆ°á»ng, hết thảy việc A Ngốc là m lão Ä‘á»u biết rõ rà ng, nhìn chÃn trái cây còn lại trÆ°á»›c mặt, ná»™i tâm Ca Là TÆ° không ngừng biến hóa.
Ca Là TÆ° nhẹ nhà ng đứng lên, thở dà i, Ä‘i ra cá»a nhà , lão nhìn thấy A Ngốc Ä‘ang đứng yên lặng ở đó.
"A Ngốc."
"A! Sư phụ, ông đã tỉnh. Con, con vừa ăn mấy trái cây của ông." A Ngốc cúi đầu.
Ca Là Tư ôn hòa nói: "Số trái cây nỠvốn là chuẩn bị cho ngươi. Chổ nà y đúng là nhà sư phụ, sau nà y cũng là nhà ngươi."
A Ngốc Ä‘á»™t nhiên bị sợ hãi vì sá»± ôn hòa của Ca Là TÆ°, trong ấn tượng, nó cho tá»›i bây giá» chÆ°a thấy qua vẻ mặt nhÆ° thế của Ca Là TÆ°. Chiếc áo choà ng vẫn che bên ngoà i đã được lão lấy xuống, khuông mặt trà n đầy nếp nhăn lá»™ má»™t chút cÆ°á»i. "Lão, sÆ° phụ, con phải giúp ông là m cái gì?"
Ca Là TÆ° hạ thấp giá»ng, nói: "Hôm nay cái gì cÅ©ng không cần là m, bắt đầu từ ngà y mai, ngÆ°Æ¡i bắt đầu giúp ta. SÆ° phụ muốn tiến hà nh má»™t Ãt thà nghiệm."
"Vâng, được rồi."
Sáng sá»›m ngà y thứ hai, trá»i còn chÆ°a sáng hẳn, A Ngốc đã bị Ca Là TÆ° kêu dáºy. Mặc xong quần áo, Ca Là TÆ° mang nó Ä‘i tá»›i mé rừng chổ hái trái cây ngà y hôm qua, nói: "Chổ nà y trồng sinh trưởng cây trái chúng ta dùng sau nà y, ngÆ°Æ¡i phải nhá»› kỹ, khi đến chổ nà y hái, nhất định không nên Ä‘i xa, nếu không sẽ không thể phân biệt phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng. Hiểu chÆ°a?"
A Ngốc gáºt đầu, nhìn cái cây tháºt lá»›n trÆ°á»›c mặt, nhá»› lại tÆ° vị tuyệt vá»i ngà y hôm qua, nÆ°á»›c miếng tá»± nhiên chảy ra.
Ca Là TÆ° tiện tay hái mấy trái cây mà u Ä‘á» Ä‘Æ°a cho A Ngốc, nói: "đây là trái má»… tÆ° (?), ăn nó có thể cung cấp phần lá»›n chất bổ cho cÆ¡ thể, cÅ©ng là thá»±c váºt chủ yếu sau nà y của chúng ta, ngÆ°Æ¡i phải nhá»› rõ rà ng hình dáng nó. Trong cánh rừng nà y mặc dù nhiá»u cây trái, nhÆ°ng không phải tất cả Ä‘á»u có thể ăn được, má»™t Ãt lại chứa chất Ä‘á»™c, sau nà y ta sẽ từ từu nói cho ngÆ°Æ¡i rõ. Nhiệm vụ của ngÆ°Æ¡i hôm nay là nhá»› kỹ hình dáng loại trái nà y, hiểu chÆ°a?"
A Ngốc cẩn tháºn nhìn trái cây mà u Ä‘á» hình dáng giống nhÆ° cái hồ lô trong tay, cẩn tháºn nhá»› kỹ đặc Ä‘iểm của nó.
"Ä‚n Ä‘i, đây là điểm tâm của ngÆ°Æ¡i. Khi vá» chúng ta còn có rất nhiá»u việc cần hoà n thà nh."
Sau Ä‘iểm tâm, Ca Là TÆ° mang theo A Ngốc Ä‘i và o trong gian nhà gá»— lá»›n nhứt ở phÃa bắc, A Ngốc đứng trong kinh ngạc, căn nhà nà y lá»›n hÆ¡n căn hôm qua rất nhiá»u, bên trong chứa rất nhiá»u đồ váºt kỳ lạ. Là m cho nó cảm thấy kỳ quái là chung quanh sát vách có má»™t vòng tủ lá»›n, phần đông tủ lá»›n Ä‘á»u là do các ngăn kéo nhá» tạo thà nh, trên các ngăn kéo Ä‘á»u có nhãn hiệu, mặc dù váºy, đối vá»›i A Ngốc cÅ©ng không có tác dụng gì vì nó căn bản không thể nháºn biết.
Ca Là TÆ° nhìn các công cụ thà nghiệm quen thuá»™c nà y, thở dà i má»™t cái, nói: "Bắt đầu từ bây giá», ngÆ°Æ¡i má»—i ngà y phải nhá»› kỹ tên mấy thứ, ngà y thứ hai ta sẽ kiểm tra ngÆ°Æ¡i, nếu không còn nhá»›, ta sẽ phạt ngÆ°Æ¡i ăn Ãt má»™t bá»a cÆ¡m. Hôm nay ngÆ°Æ¡i phải nhá»› kỹ, đúng là tất cả nhãn hiệu trên các tủ nà y." Nói xong, Ca Là TÆ° Ä‘i tá»›i cái tủ bên trái, chỉ và o nhãn hiệu trên ngăn kéo cao nhứt nói: "hai chữ trên mặt nà y tiêu thạch, tiêu thạch là má»™t loại luyện kim thuáºt sÄ© chúng ta thÆ°á»ng xuyên cần dùng. Tất cả các ngăn kéo ở đây dá»u cất giữ các loại váºt phẩm khác biệt."
"Tiêu thạch? Tiêu thạch." A Ngốc không ngừng lẩm bẩm niệm.
Ca Là TÆ° Ä‘em nhãn hiệu của tất cả các ngăn kéo ở cái tủ bên trái nà y từ trên xuống dÆ°á»›i nói qua má»™t lần, A Ngốc theo sau Ä‘á»c thuá»™c lòng, Ca Là TÆ° để nó ở lại chá»— nà y, tá»± mình qua má»™t bên bắt đầu chuẩn bị công việc.
Khả năng ghi nhá»› A Ngốc tháºt sá»± là kém, suốt ngà y đó đã há»i tá»›i há»i lui Ca Là TÆ° hÆ¡n ba mÆ°Æ¡i lần má»›i miá»…n cưỡng nhá»› kỹ tên mÆ°á»i nhãn hiệu. Bắt đầu từ hôm nay, A Ngốc cÅ©ng bắt đầu quá trình luyện trà nhá»›. Khi vừa má»›i bắt đầu, những cái nó ghi nhá»› ngà y hôm trÆ°á»›c, ngà y hôm sau đã quên hết, Ca Là TÆ° mặc dù ngoà i miệng nói không để cho nó ăn cÆ¡m, nhÆ°ng và i giây sau luôn cho nó má»™t Ãt trái cây. A Ngốc cảm nháºn được sá»± quan tâm Ca Là TÆ°, cà ng thêm siêng năng há»c nhá»› những văn tá»± trÆ°á»›c kia chÆ°a từng có gặp qua. Nhiệm vụ má»—i ngà y của nó đúng là hái trái cây và ghi nhá»› các nhãn hiệu nà y. Ca Là TÆ° hà ng ngà y Ä‘á»u thà nghiệm khà cụ, lợi dụng ma pháp không ngừng sắp đặc cái gì đó. Buổi tối, Ca Là TÆ° không cho A Ngốc Ä‘i ngÅ©, mà bắt nó ngồi xuống ngẫm nghÄ©. Lúc đầu A Ngốc hoà n toà n không thÃch ứng được, thÆ°á»ng thÆ°á»ng ngÅ© gục trong khi ngẫm nhá»› nhãn hiệu trong ngà y thứ hai, nhÆ°ng chỉ qua má»™t thá»i gian ngắn sau đó, A Ngốc tinh thần cà ng lúc cà ng tốt, ngẫm nghÄ© cÅ©ng không là m nó buồn ngÅ©, ngồi má»™t buổi tối, có thể là m cho tinh thần nó tốt gấp trăm lần. A Ngốc duy nhất cảm thấy tiếc nuối là đến chổ nà y cho tá»›i bây giá», Ca Là TÆ° không có dạy nó ma pháp chú ngữ. trong khi nhà n rá»—i vô sá»±, nó chỉ có thể dùng há»a cầu nhá» và há»a diá»…m thuáºt để giải muá»™n, thỉnh thoảng Ca Là TÆ° nổi hứng , cÅ©ng dạy nó má»™t Ãt văn tá»± Ä‘Æ¡n giản.
Tà i sản của Datinhkhach
Chữ ký của Datinhkhach
23-07-2008, 09:27 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: May 2008
Äến từ: Ha noi
Bà i gởi: 11
Thá»i gian online: 1 giá» 18 phút 51 giây
Thanks: 40
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 5 - Vãng sanh thần quả (phần hạ)
Dịch giả: vietcan
Nguồn: Tà ng thư viện
Sau ba tháng trải qua những cố gắng không ngừng A Ngốc rốt cục cÅ©ng nhá»› kỹ hết tên nhãn hiệu và trái cây trong rừng. Mặc dù nó cháºm nhá»›, nhÆ°ng má»™t khi đã hoà n toà n nhá»› Ä‘iá»u gì Ä‘á»u không quên. Bất luáºn Ca Là TÆ° nói ra tên nhãn hiệu nà o, nó Ä‘á»u có thể láºp tức tìm được ngăn kéo tÆ°Æ¡ng ứng.
"Tốt lắm, bắt đầu từ hôm nay, ngÆ°Æ¡i chánh thức trở thà nh há»c trò của ta, giúp ta là m thà nghiệm." Ca Là TÆ° nhà n nhạt nói.
"Vâng, sÆ° phụ." Ba tháng nay, thái Ä‘á»™ của Ca Là TÆ° đối vá»›i A Ngốc thủy chung là không nóng không lạnh, hết thảy việc nhà đá»u do A Ngốc là m, Ca Là TÆ° ngoại trừ ngồi đả tá»a buổi tối, toà n bá»™ thá»i gian Ä‘á»u ở lại trong phòng thà nghiệm.
Ca Là TÆ° đứng trÆ°á»›c má»™t cái đỉnh nhá», trầm giá»ng: "Má»™t khối tiêu thạch, má»™t cân ngân Ä‘Ä©nh, ba muá»—ng hoa thiên phong."
"Vâng, sÆ° phụ." A Ngốc rất nhanh mang các thứ Ca Là TÆ° cần Ä‘Æ°a tÆ¡i tay lão. Ca Là TÆ° Ä‘em số váºt phẩm nà y để và o trong cái đỉnh nhá», tiếp theo hô: "Má»™t cân hồng miên, má»™t cháºu nÆ°á»›c trong, nhanh lên."
Ca Là TÆ° tiếp lấy tất cả các thứ A Ngốc mang tá»›i bá» và o trong cái đỉnh, sau đó nhìn thẳng A Ngốc, nói: "NgÆ°Æ¡i dùng há»a diá»…m thuáºt đốt nóng cái đỉnh, chÆ°a có lệnh của ta không được ngừng."
"Vâng, sÆ° phụ, hởi các phần tá» lá»a trà n ngáºp trong thiên địa! Hãy ban cho ta lá»±c lượng thiêu đốt của các ngÆ°Æ¡i, lấy tên ta, cho ta mượn sức mạnh của các ngÆ°Æ¡i, xuất hiện, ngá»n lá»a nóng bá»ng." Theo sau tiếng hô của nó, má»™t ngá»n lá»a xanh nhá» từ từ xuất hiện trên tay A Ngốc, nó cẩn tháºn duổi tay để dÆ°á»›i cái đỉnh, táºp trung tinh thần, khống chế ngá»n lá»a.
Nhìn thấy ngá»n lá»a xanh bừng sáng, Ca Là TÆ° không khá»i lặng ngÆ°á»i, A Ngốc phóng ra ngá»n lá»a đã đạt tá»›i trình Ä‘á»™ ma pháp sÆ° sÆ¡ cấp, chỉ má»›i ba tháng thá»i gian, lão nhÆ° thế nà o cÅ©ng không nghÄ© tá»›i ma pháp lá»±c của tên tiểu tá» khá» khạo đáng chết nà y lại tiến bá»™ nhanh nhÆ° thế.
Việc xãy ra sau đó cà ng khiến Ca Là TÆ° kinh ngạc hÆ¡n, lão vốn tưởng rằng, A Ngốc có thể kiên trì mÆ°á»i phút đã là không tệ NhÆ°ng qua hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i phút, nÆ°á»›c trong đỉnh đã sôi cạn, trên trán mồ hôi nhuá»… nhoãi, mà A Ngốc vẫn còn giữ ngá»n lữa trên tay cháy Ä‘á» . Ca Là TÆ° căn bản không nghÄ© tá»›i nó có thể duy trì lâu nhÆ° thế, sát khà lại hiện ra từ trong mắt Ca Là TÆ°, lão nghÄ© thầm, nếu tháºt sá»± dạy dá»— tiểu tá» nà y, nói không chừng không quá mÆ°á»i năm, là nó có thể đạt tá»›i, tháºm chà vượt qua trình Ä‘á»™ của mình bây giá».
"Tốt lắm, ngÆ°Æ¡i dáºp tắt ngá»n lá»a, Ä‘i mang thêm má»™t cháºu nÆ°á»›c trong tá»›i đây, sau đó lấy má»™t cân bá»™t thủy tinh."
"Vâng, sÆ° phụ." A Ngốc lúc nà y má»›i thở phà o nhẹ nhá»m, sá»± dụng há»a diá»…m thuáºt má»™t thá»i gian dà i khiến nó cảm thấy chóng mặt, nó Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không rõ, nguyên nhân là vì ma pháp lá»±c tiêu hao quá nhiá»u tinh lá»±c. Kiên trì hai mÆ°Æ¡i mấy phút là giá»›i hạn bây giá» của nó. Xoa nÆ°á»›c mồ hôi trên trán, nó vá»™i vã mang các thứ Ca Là TÆ° cần đến bên cạnh lão.
Ca Là TÆ° phóng ra lá»a Ä‘en trên tay thay thế lá»a xanh của A Ngốc tiếp tục đốt nóng cái đỉnh, má»™t và i loại váºt phẩm trong đỉnh đã hoà n toà n bị nấu chảy sá»n sệt, trở nên xanh biếc. Ca Là TÆ° hốt má»™t nắm bá»™t thủy tinh từ trong cái lá» trên tay A Ngốc, rải Ä‘á»u và o cái đỉnh nhá» trÆ°á»›c mặt, xèo má»™t tiếng, má»™t ngá»n lá»a xanh biếc tá»a lên cao, khi ngá»n lá»a biến mất, má»™t mùi thÆ¡m ngát thoảng qua trong không khÃ.
Ở cùng Ca Là TÆ° ba tháng, A Ngốc đã sá»›m không còn bị cảnh tượng dị thÆ°á»ng nhÆ° thế là m giáºt mình, bình tỉnh đứng má»™t bên xem. Nhìn má»™t váºt thể tròn ngÆ°ng kết trong cái đỉnh, Ca Là TÆ° nhÃu mà y, thở dà i: "vẫn chÆ°a được, xem ra, không có cá» huân phong là không luyện được."
Cá» huân phong, A Ngốc biết má»™t ngăn kéo trên tủ có, chỉ là thứ cá» nhá», mà u lam nhạt bên trong đó đã bị dùng hết.
Ca Là TÆ° Ä‘áºy lại cái đỉnh, quay đầu nói vá»›i A Ngốc: "A Ngốc, ta cần phải rá»i Ä‘i má»™t thá»i gian ngắn tìm Ãt cá» huân phong vá». Chỉ có Hoa Thịnh đế quốc má»›i có cá» huân phong, tháºt là phiá»n toái. Trong khoảng thá»i gian ta Ä‘i nà y, ngÆ°Æ¡i ở chá»— nà y coi chừng nhà tốt, hiểu chÆ°a?"
Nghe được Ca Là Tư phải đi, trong lòng A Ngốc đột nhiên sinh ra một loại cảm giác hiu quạnh, "sư phụ, ông cần đi bao lâu?"
Ca Là TÆ° đạo: "Nhanh thì hÆ¡n má»™t tháng, cháºm sợ phải tá»›i hai tháng. NgÆ°Æ¡i đói thì ăn trái cây trong rừng, khát thì uống nÆ°á»›c suối sau núi. Nhá»› kỹ, nhất định không được Ä‘i qua sâu trong rừng, nếu không, lạc Ä‘Æ°á»ng, ngÆ°Æ¡i sẽ bị đói chết ở trong đó, biết chÆ°a?"
A Ngốc gáºt gáºt đầu: "SÆ° phụ, ông trở vá» nhanh má»™t chút."
Ca Là TÆ° trong lòng ấm áp, ba tháng nay, vô luáºn mình đối sá» nhÆ° thế nà o vá»›i A Ngốc, nó Ä‘á»u vui vẻ chịu Ä‘á»±ng, sai là m gì nó Ä‘á»u láºp tức Ä‘i là m, đôi khi mình chỉ cần Ä‘Æ°a tay ra là nó đã biết mình muốn cái gì, há»c trò nhu thuáºn nhÆ° thế Ä‘i tìm ở đâu a! NhÆ°ng vì thà nghiệm cuối cùng đó, tháºt không thể nhÆ°ng ……. Ca Là TÆ° dùng sức lắc lắc đầu, mang ý nghÄ© tốt của mình bá» ra ngoà i cÆ¡ thể, lạnh lùng nói: "Tốt lắm, ngÆ°Æ¡i Ä‘i nghỉ, sáng mai ta sẽ Ä‘i."
"Vâng, sÆ° phụ." Vừa rồi liên tục sá» dụng há»a diá»…m thuáºt má»™t thá»i gian dà i quả tháºt khiến A Ngốc cảm thấy rất mệt má»i, má»™t mình trở vá» phòng ngồi xuống đả tá»a.
Sáng sá»›m ngà y thứ hai, Ca Là TÆ° thu tháºp má»™t Ãt hà nh trang Ä‘Æ¡n giản, chuẩn bị xuất phát.
"A Ngốc, đừng quên lá»i ta nói vá»›i ngÆ°Æ¡i ngà y hôm qua, nhá»› đấy, cái nà y cho ngÆ°Æ¡i." Ca Là TÆ° lấy ra má»™t quyển sách dà y không tÃnh toán Ä‘Æ°a cho A Ngốc.
A Ngốc kinh ngạc: "Sư phụ, đây là cái gì?"
Ca Là TÆ° nhìn nó bằng ánh mắt phức tạp, nói: "Äây là quyển bút ký vá» thà nghiệm của ta, bên trong chia là m ba phần riêng biệt, là phÆ°Æ¡ng pháp luyện chế dược phẩm, Ä‘á»™c dược, và phÆ°Æ¡ng pháp luyện chế binh khÃ. NgÆ°Æ¡i có thể xem khi buồn chán, phÃa trÆ°á»›c là các từ cÆ¡ bản, đại Ä‘a số các từ ngữ Ä‘Æ¡n giản nà y ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u có thể xem hiểu. NhÆ°ng ngÆ°Æ¡i phải nhá»› kỹ, Ä‘á»c sách là đá»c sách thôi, ngÆ°Æ¡i tuyệt đối không và o phòng thà nghiệm tá»± là m thà nghiệm, hiểu chÆ°a? Có thể xem hiểu bao nhiêu, coi nhÆ° là phần số của ngÆ°Æ¡i."
A Ngốc cầm lấy cuốn sách bằng da nà y, cặp mắt Ä‘á» lên, chân thà nh nói: "Cám Æ¡n sÆ° phụ, ông nhất định Ä‘i nhanh vá» sá»›m, A Ngốc luôn nhá»› ông." Nó chÆ°a từng có nghÄ© đến, má»™t ngà y nà o đó chÃnh nó cÅ©ng có thể Ä‘á»c sách,
Ca Là TÆ° yên lặng má»™t chút, sau đó quay đầu, lạnh lùng nói: "Ta là m gì không cần ngÆ°Æ¡i nghÄ©, há»c thuá»™c quyển sách, khi trở vá» ta sẽ kiểm tra ngÆ°Æ¡i. Biết không?" Nói xong, Ä‘i không quay đầu lại.
A Ngốc ôm chặt quyển sách trong lồng ngá»±c mình, nÆ°á»›c mắt theo hai má chảy xuống, tại trong lòng nó lại có má»™t ngÆ°á»i quan trá»ng hÆ¡n bánh bao.
Sau khi Ca Là TÆ° rá»i Ä‘i, vì để không là m sÆ° phụ thất vá»ng A Ngốc má»—i ngà y ngoại trừ đả tá»a và ăn trái cây Ä‘á»u cố gắng ghi nhá»› ná»™i dung quyển bút ký. Những Ä‘iá»u Ca Là TÆ° viết trong sách Ä‘á»u rất dá»… hiểu, hÆ¡n nữa sau thá»i gian dà i ở chung, A Ngốc trên cÆ¡ bản có thể hiểu được ý tứ theo nhÆ° ghi chép trong đó, cà ng xem, nó cà ng bị những ghi chép kỳ lạ bên trong hấp dẫn. NhÆ°ng nó là má»™t đứa nhá» rất nghe lá»i, cho dù rất tò mò nhÆ°ng cÅ©ng không có Ä‘i và o phòng thà nghiệm thá» qua.
Hôm nay, sáng sá»›m nó đã rá»i giÆ°á»ng, trÆ°á»›c hết Ä‘á»c qua bút ký má»™t lần, Ca Là TÆ° rá»i Ä‘i đã hÆ¡n má»™t tháng, hÆ¡n má»™t tháng thá»i gian không ngừng cố gắng rốt cục cÅ©ng có hồi báo, nó đã Ä‘em toà n bá»™ ná»™i dung quyển bút ký ghi tạc bên trong đầu. Khi Ä‘á»c đến phần cuối cùng, nó phát hiện má»™t trang bút ký cuối cùng dÆ°á»ng nhÆ° là bị xé mất. Nó không có nghÄ© nhiá»u, chỉ tưởng Ca Là TÆ° thấy ná»™i dung quá sâu xa sợ nó Ä‘á»c không hiểu nên xé Ä‘i.
Sau khi nhá»› kỹ ná»™i dung quyển bút ký má»™t lần nữa, A Ngốc Ä‘i và o khu rừng nhiá»u cây trái, chuẩn bị hái trái cây cho ba bá»a ăn hôm nay, vừa bÆ°á»›c và o rừng, nó Ä‘á»™t nhiên ngữi thấy má»™t mùi thÆ¡m ngà o ngạt lạ thÆ°á»ng, sau khi nháºn rá» phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng mùi thÆ¡m truyá»n đến, nó không tá»± chủ được từ từ Ä‘i qua, góc rừng trái cây nà y từng rất quen thuá»™c, cho dù là nhắm mắt lại, nó cÅ©ng có thể Ä‘i ra ngoà i được.
HÆ°Æ¡ng thÆ¡m là từ má»™t chá»— sâu trong góc rừng trái cây truyá»n đến, mùi thÆ¡m ngà o ngạt không ngừng kÃch thÃch khứu giác A Ngốc. Mùi thÆ¡m quá! Không biết là cái gì đây.
Sau má»™t lúc không ngừng tìm tòi, A Ngốc rốt cục cÅ©ng tìm được nÆ¡i phát ra hÆ°Æ¡ng thÆ¡m, đó là má»™t cây nhá» Ä‘á» nhÆ° lá»a, cây nhá» nà y trÆ°á»›c kia không có ở đây, nhÆ° là má»›i má»c ra trong má»™t đêm. Cây con không có lá, thân cây Ä‘á» nhÆ° lá»a và trong suốt giống nhÆ° thủy tinh, trên ngá»n có má»™t trái mà u trắng nhÆ° sữa, dÆ°á»›i da nhÆ° có nhiá»u luồng ánh sáng không ngừng lÆ°u chuyển. Mùi thÆ¡m ngà o ngạt chÃnh là truyá»n ra từ trong trái cây nà y, A Ngốc ngồi chồm hổm xuống, cẩn tháºn ngắm trái cây trÆ°á»›c mắt, cố nhá»› xem trong bút ký có Ä‘oạn nà o nói vá» giống cây nà y không, có Ä‘iá»u cả ba phÆ°Æ¡ng pháp luyện dược, Ä‘á»™c lẫn binh khà đá»u không có nhắc tá»›i loại cây trái nà y.
Rốt cuá»™c là trái gì đây? Nó tháºt là thÆ¡m quá! A Ngốc cẩn tháºn dùng ngón tay nhẹ nhà ng gá» trái cây má»™t cái, trái cây mà u sữa trắng vì sá»± va chạm của nó mà từ trên cây rÆ¡i xuống, A Ngốc kinh hãi, tá»± nhiên Ä‘Æ°a tay ra hứng lấy trái cây. Má»™t cảm giác ấm áp từ trong quả truyá»n sang nó, mùi thÆ¡m cà ng thêm ngà o ngạt. Sau khi trái cây nhá» rÆ¡i xuống, cây mà u Ä‘á» dần dần khô héo, gần nhÆ° chỉ là trong và i giây, cái cây nhá» mà u đỠđã hoà n toà n khô héo rút xuống dÆ°á»›i đất.
Mặc dù không biết là trái gì, nhÆ°ng sáng sá»›m đói quá là m nó thêm thèm ăn, giữ trái cây trÆ°á»›c mặt, A Ngốc cẩn tháºn nhìn. Trái cây thÆ¡m thế nà y thÆ°á»ng không có Ä‘á»™c. NghÄ© đến đây, không thể kìm được lá»a đói trong bụng, A Ngốc cắn trái cây má»™t ngụm lá»›n, má»™t dòng nÆ°á»›c mát lạnh láºp tức chảy và o trong miệng nó, nÆ°á»›c trái cây không có mùi vị gì, A Ngốc nuốt nó xuống cổ há»ng. Má»™t cảm giác mát lạng chạy thẳng và o phế phủ, thoải mái quá! Sau hai ba lần nuốt, toà n bá»™ trái cây trắng đã bị nó ăn hết.
A Ngốc vừa định đứng lên trở lại nhà gá»—, Ä‘á»™t nhiên, từ nhá» trong bụng dâng lên má»™t luồng khà lạnh, luồng khà lạnh nhanh chóng mở rá»™ng, trong khoảnh khắc đã lấp đầy kinh mạch. Lạnh, lạnh quá, A Ngốc không ngá»›t run rẩy, luồn hà n khà sinh ra từ trong cÆ¡ thể khiến cho nó không thể đứng thẳng, ngã nhà o trên mặt đất, luồn hà n khà lạnh buốt nhÆ° xâm nháºp cốt tủy không ngừng kÃch Ä‘á»™ng thần trà A Ngốc. A Ngốc thầm nghÄ©, xong rồi, xong rồi, vì nhất thá»i tham ăn háo uống, xem ra sẽ bị đông lạnh chết.
Trên da tay A Ngốc dần dần đông kết má»™t là n sÆ°Æ¡ng lạnh, trÆ°á»›c mắt hết thảy trở nên mÆ¡ hồ, Ä‘á»™t nhiên, trong mÆ¡ hồ trong nó tá»±a hồ phát hiện nÆ¡i vừa xuất hiện cái cây khô héo nhá» mà u Ä‘á» tiểu có má»™t vừng ánh sáng mà u Ä‘á» không ngừng lóe ra. Nó toà n thân run rẩy, vô tình gia tay nắm được má»™t trái cây mà u Ä‘á» má»m mại, nó cảm thấy má»™t sức nóng nhÆ° lá»a truyá»n từ trong trái cây sang bà n tay, bà n tay A Ngốc Ä‘ang bi lạnh cứng nhất thá»i linh hoạt má»™t chút, A Ngốc trong lòng hoan hỉ, cÅ©ng bất chấp trái cây nà y có Ä‘á»™c hay không, thừa lúc thân thể còn có thể cá» Ä‘á»™ng, nhét trái cây mà y Ä‘á» và o miệng.
Luồng nhiệt lÆ°u theo cổ há»ng trong phút chốc đổ và o trong cÆ¡ thể và phế phủ nó, cảm giác lạnh nhÆ° băng lúc trÆ°á»›c nhất thá»i giảm bá»›t không Ãt.
A Ngốc vừa má»›i thở phà o nhẹ nhá»m, trong bụng Ä‘á»™t nhiên trở nên Ä‘au Ä‘á»›n kịch liệt, hai luồng khà má»™t lạnh má»™t nóng Ä‘á»™t nhiên chia là m hai bên rõ rà ng, không ngừng công kÃch nhau trong ngÅ© tạng lục phủ của nó, tá»±a nhÆ° muốn xé nát tất cả.
"A -" A Ngốc Ä‘au Ä‘á»›n lăn lá»™n trên mặt đất, không ngừng thống khổ rên rỉ. Có Ä‘iá»u, chổ nà y trong rừng ráºm âm u, là m gì có ai sẽ đến cứu nó. Mồ hôi lạnh không nhừng nhá» xuống, gÆ°Æ¡ng mặt A Ngốc thoạt Ä‘á» thoạt trắng, hai luồng khà nóng lạnh cứ chạy loạn khiến thân thể nó không ngừng chấn Ä‘á»™ng. Kỳ tháºt, nó không biết là nếu không được Ca Là TÆ° cho ăn cá»u chuyển dịch tủy hoà n cải thiện kinh mạch lúc trÆ°á»›c, đã bị hai luồn khà nóng lạnh cÆ°á»ng đại nà y phá tan kinh mạch mà chết.
Hai trái cây A Ngốc ăn, cho dù Ca Là TÆ° tá»± nhìn thấy cÅ©ng không nháºn biết, bằng và o sá»± cẩn tháºn của mình Ca Là TÆ° tuyệt đối sẽ không tùy tiện ăn những trái cây không nháºn ra. Hai trái cây là do hấp thụ tinh hoa trong thiên địa mà sinh ra, phải qua hÆ¡n ngà n năm má»›i chÃn, có tên là vãng sanh quả. Phải có đủ hai quả Ä‘á» trắng má»›i phát huy được công hiệu lá»›n nhứt, nhÆ°ng dược lá»±c vì váºy cÅ©ng rất bá đạo, ai ăn được chúng và có thể hấp thụ hoà n toà n dược lá»±c, sanh mệnh lá»±c trong cÆ¡ thể sẽ không ngừng mở rá»™ng, sinh cÆ¡ trở nên cuồn cuá»™n không dứt, là chà bảo trong mắt giáo đình tăng lữ. Chổ tốt nhứt của vãng sanh quả là có thể là m cho cÆ¡ thể sinh ra má»™t loại sanh mệnh năng lượng, có thể là m nhẹ tổn hại do năng lượng hắc ám tạo thà nh.
Trong thá»i gian hai luồng năng lượng xung kÃch nhau, da tay A Ngốc dần dần bị rỉ máu, má»™t thá»i gian dà i chống chá»i vá»›i thống khổ kịch liệt khiến A Ngốc không nhịn được phun ra má»™t ngụm máu tÆ°Æ¡i, máu tÆ°Æ¡i phún lên cái cây bên cạnh, cái cây, trong nháy mắt má»™t bên khô héo, mà bên kia kết băng sÆ°Æ¡ng.
Mãi đến tối, hai luồng năng lượng trong cÆ¡ thể A Ngốc rốt cục dung hợp là m má»™t, hóa thà nh má»™t luồng khà âm áp bắt đầu không ngừng váºn hà nh.
A Ngốc thở ra má»™t hÆ¡i dà i, quần áo trên ngÆ°á»i sá»›m đã bị mồ hôi thấm Æ°á»›t hoà n toà n, cảm giác hết tối lại sáng là m toà n thân nó nhÆ° nhÅ©n ra, nó giáºt mình phát hiện da tay nhÆ° ngầm phát ra quang mang mà u trắng. NÆ¡i luồng khà ấm áp Ä‘i qua láºp tức cảm thấy ấm áp thoải mái. Nó nằm trên mặt đất nhìn lên trá»i, trong đầu thanh tỉnh dị thÆ°á»ng, bút ký Ä‘á»c thuá»™c lòng khi trÆ°á»›c không ngừng hiện lên. A Ngốc thầm nghÄ© trong lòng, rốt cục kết thúc, ta không bị chết? Sau nà y không ăn loạn nữa.
Tà i sản của TieuTienNu
Chữ ký của TieuTienNu
26-07-2008, 10:07 AM
Cây Si Của Phoenix
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 833
Thá»i gian online: 2 tháng 0 tuần 5 ngà y
Thanks: 320
Thanked 4,685 Times in 158 Posts
*Thiện lÆ°Æ¡ng tá» thần* TG: ÄÆ°á»ng Gia Tam Thiếu - New: ChÆ°Æ¡ng 6
Chương 6 - Lại phân ly (Phần thượng)
Dich: vietcan
Nguồn: Tà ng thư viện
Má»™t lúc lâu sau, A Ngốc chống tay đứng lên, vầng sáng trên ngÆ°á»i đã dần dần biến mất, luồn khà lÆ°u ấm áp phân tán trong kinh mạch rốt cuá»™c cÅ©ng không thấy tái hiện, ngoại trừ trên ngÆ°á»i dÃnh dÃnh khó chịu, hết thảy Ä‘á»u nhÆ° trÆ°á»›c kia tá»±a nhÆ° không có thay đổi gì. Nó lê tấm thân má»i mệt trở vá» nhà gá»—, lấy má»™t Ãt nÆ°á»›c suối tẩm lên quần áo dÆ¡ bẩn, rá»a qua loa rồi vá» phòng ngủ.
Sáng sá»›m hôm sau, A Ngốc từ trên giÆ°á»ng ngồi lên cảm thấy tinh thần đã khôi phục hoà n toà n, tối hôm qua là đêm duy nhất nó không có ngồi đả tá»a sau ngà y Ca Là TÆ° Ä‘i, bút ký đã há»c thuá»™c lòng, nó quyết định ngồi đả tá»a để giết thá»i gian. A Ngốc bây giá» cảm thấy rất hứng thú vá»›i đả tá»a, mấy ngà y nay, nó đã có thể phóng ra ngá»n lá»a mà u xanh, còn há»a cầu cÅ©ng có Ä‘Æ°á»ng kÃnh hÆ¡n mÆ°á»i li. Nó không biết là ma pháp lá»±c của nó bây giỠđã có thể so vá»›i ma pháp sÆ° sÆ¡ cấp.
Sau hai tháng ly khai, Ca Là TÆ° rốt cục cÅ©ng vá» tá»›i. Lần Ä‘i nà y lão tiến hà nh không được thuáºn lợi lắm, phải dùng rất nhiá»u thá»i gian má»›i tìm được đủ số cá» huân phong. Lão thấy chung quanh nhà gá»— vẫn yên tÄ©nh so vá»›i lúc trÆ°á»›c khi Ä‘i cÅ©ng khống có gì thay đổi.
"A Ngốc, A Ngốc" Ca Là TÆ° gá»i nhanh và i tiếng. Không biết vì cái gì, trong khoảng thá»i gian rá»i Ä‘i đó, lão lại thÆ°á»ng xuyên nhá»› tá»›i tiểu tá» khá» khạo nà y.
"A! sư phụ, ông rốt cục đã trở lại." A Ngốc từ trong phòng chạy nhanh ra, nhảy mạnh và o trong lòng Ca Là Tư, ngôn từ, cỠchỉ biểu hiện đầy vui sướng.
Ca Là TÆ° cẩn tháºn nhìn A Ngốc, hai tháng không thấy, tiểu tá» nà y thân thể hình nhÆ° khẻo mạnh hÆ¡n nhiá»u, da tay trắng hồng, dáng vẻ mặc dù vẫn còn ngây ngốc, nhÆ°ng cÅ©ng coi thuáºn mắt hÆ¡n. Ca Là TÆ° cố đè nén tâm tình có chút kÃch Ä‘á»™ng, nói: "ta rất mệt má»i, ngÆ°Æ¡i Ä‘i hái và i trái cây cho ta ăn. Ta muốn nghỉ ngÆ¡i trÆ°á»›c má»™t chút."
"Vâng." A Ngốc vui vẻ đáp lá»i, vá» phòng cầm lấy cây trúc mà u xanh chạy ra góc rừng trái cây. Khi trở lại nhà gá»—, nó phát hiện trên ghế có má»™t cái túi bố, còn Ca Là TÆ° thì Ä‘ang ngồi má»™t bên nhắm mắt dưỡng thần. "SÆ° phụ, trái cây tá»›i. Có phải đây là cá» huân phong ông tìm vá» không? Äể con Ä‘em bá» chúng và o ngăn kéo."
Ca Là TÆ° mở to mắt nhìn A Ngốc, có chút ngạc nhiên nói: "ngÆ°Æ¡i, tiểu tá» nà y, đã há»c được thông minh chút. Cái nà y không phải cá» huân phong, là cho ngÆ°Æ¡i đó."
A Ngốc kinh ngạc, chỉ và o mũi mình: "Cho con?"
Ca Là TÆ° gáºt đầu nói: "mở ra xem Ä‘i."
"Cám Æ¡n sÆ° phụ." A Ngốc hÆ°ng phấn ôm cái túi nặng trong lòng, đây là lần đầu tiên nó nháºn được quà tặng, trong lòng hÆ°ng phấn khiến cho thân thể nó run rẩy. Nó cháºm rãi mở cái túi, nhìn quà tặng trong túi khiến nó kinh ngạc nói không nên lá»i. Trong túi cÅ©ng không phải là váºt phẩm trân quý gì, cÅ©ng không phải là váºt gì má»›i lạ, nhÆ°ng đối vá»›i A Ngốc mà nói, váºt phẩm trong túi là m nó cao hứng, cảm Ä‘á»™ng không gì so sánh được. Bởi vì, đó là má»™t đống bánh bao trắng toát. Bánh bao mặc dù hÆ¡i lạnh, nhÆ°ng cÅ©ng không cứng. A Ngốc ngá»i mùi bánh bao, hai hà ng nÆ°á»›c mắt theo khóe mắt chảy xuống. Nó nghẹn ngà o nhìn Ca Là TÆ°: "SÆ° phụ, cám Æ¡n, cám Æ¡n ông."
Ca Là TÆ° là m nhÆ° không có chuyện gì ngồi ăn trái cây, nói: "Có gì để cảm tạ, chỉ là má»™t Ãt bánh bao không đáng giá mà thôi, ta vốn định mang vá» cho ngÆ°Æ¡i và i cái đùi gà , nhÆ°ng thứ đó dá»… bị hÆ°, nên không có mang vá». A Ngốc, ngÆ°Æ¡i xem bút ký ta Ä‘Æ°a thế nà o?"
A Ngốc lấy bút ký nó bảo quản tháºt tốt từ trong lòng Ä‘Æ°a cho cấp Ca Là TÆ°: "sÆ° phụ, con đã nhá»› kỹ tất cả."
Ca Là TÆ° kinh ngạc: "Tất cả Ä‘á»u nhá»› kỹ? Nếu nói dối, đừng trách ta trừng phạt ngÆ°Æ¡i."
A Ngốc kiên định nói: "SÆ° phụ, con không có nói dối, con tháºt sá»± nhá»› kỹ tất cả. Ông có thể tùy tiện kiểm tra."
Ca Là TÆ° nói: "Tốt lắm, váºy ta há»i ngÆ°Æ¡i, dùng kim loại nà o có thể luyện được binh khà tốt nhất."
A Ngốc đáp không chút do dá»±: "Muốn luyện được binh khà tốt nhất, phải có ba Ä‘iá»u kiện, thứ nhứt, là phải có nguyên liệu tốt, nguyên liệu căn cứ theo đặc Ãnh kim loại chia là m quang minh, hắc ám, thủy, há»a, địa, phong sáu loại khác biệt. Quang minh và hắc ám là hai trong các loại kim loại quý nhứt. Thứ hai, muốn luyện ra binh khà tốt nhất, cần phải có Ä‘á»™ nóng ổn định, Ä‘á»™ nóng cà ng cao, binh khà luyện ra cà ng Ãt tạp chất, ngá»n lá»a mà u Ä‘en sÆ° phụ sá» dụng cÆ¡ bản đã có Ä‘á»™ nóng cao nhất, nhÆ°ng vì ngá»n lá»a mà u Ä‘en do ma pháp phát ra nên không thể kiên trì thá»i gian dà i, cho nên chỉ có thể luyện chế má»™t Ãt binh khà nhá». Thứ ba, muốn luyện chế binh khà có linh tÃnh, phải căn cứ và o thiên thá»i, địa lợi má»›i tạo thà nh, kim loại và ngá»n lá»a, tại địa phÆ°Æ¡ng khác biệt và dÆ°á»›i thá»i tiết khác biệt, binh khà luyện chế ra chất lượng cÅ©ng không giống nhau, nếu, trá»i nắng tại địa thế cao luyện ……"
Ca Là TÆ° yên lặng nghe A Ngốc mang phần luyện binh khà trong quyển bút ký của mình Ä‘á»c ra không sai má»™t chữ, trong lòng kinh ngạc căn bản không thể diển tả bằng ngôn từ, vá»›i trà nhá»› của A Ngốc, không biết nó đã hao phà bao nhiêu thá»i gian má»›i có thể há»c thuá»™c lòng hết quyển bút ký nà y!
"Tốt lắm, dừng lại được rồi, ta tin rằng ngươi đã hoà n toà n thuộc lòng. Bắt đầu từ ngà y mai, ngươi tiếp tục giúp ta là m thà nghiệm giống như trước. Ta bây giỠmuốn nghỉ ngơi."
"Tốt lắm, sÆ° phụ." A Ngốc vui vẻ đáp lá»i. Nó ôm lấy đống bánh bao ngồi trên giÆ°á»ng, cầm lấy má»™t cái, dùng sức cắn má»™t ngụm, đã năm tháng nó không có ăn lại món yêu nhất ……
Bắt đầu ngà y thứ hai, Ca Là TÆ° không ngừng dùng cái đỉnh nhá» bắt đầu luyện chế, vì A Ngốc đã thuá»™c lòng quyển bút ký, căn cứ nguyên liệu Ca Là TÆ° sá» dụng, nó Ä‘á»u có thể Ä‘oán biết kết quả rõ rà ng, quá trình luyện chế của Ca Là TÆ° vì váºy cÅ©ng nhÆ° quá trình thà nghiệm của A Ngốc. Việc là m A Ngốc tÆ°Æ¡ng đối kỳ quái chÃnh là Ca Là TÆ° Ä‘á»u luyện chế má»™t Ãt há»—n hợp kim loại, đặc tÃnh của há»—n hợp kim loại nà y không đồng nhất, nhÆ°ng Ä‘á»u rất trân quý, A Ngốc từ ná»™i dung trong bút kà biết, mấy há»—n hợp kim loại ấy Ä‘á»u có thể là m thà nh binh khà rất tốt. Ca Là TÆ° cẩn tháºn luyện chế mấy há»—n hợp kim loại quý nà y không biết để là m gì.
Hôm nay, A Ngốc lại giúp Ca Là TÆ° luyện chế má»™t khối kim loại tốt. Ca Là TÆ° trở vá» phòng đả tá»a còn nó thì đứng ở cá»a phòng luyện táºp há»a cầu thuáºt và há»a diá»…m thuáºt.
"Hê? Tiểu quỷ là m gì ở đây." Một âm thanh hà i hước vang lên.
A Ngốc giáºt mình phát hiện má»™t hồng y quái nhân Ä‘i ra từ trong sÆ°Æ¡ng mù. NgÆ°á»i nà y ăn mặc rất giống Ca Là TÆ°, cÅ©ng áo choà ng lá»›n mà u Ä‘á» bao phủ toà n thân, thấy không rõ diện mạo. Tay cầm má»™t cái trượng gá»— tháºt dà i, tá»±a nhÆ° muốn khoe mình to lá»›n.
A Ngốc có chút hoảng sợ lui ra phÃa sau hai bÆ°á»›c, chất vấn: "Ông, ông là ai?"
Hồng y quái nhân ngạo nghá»… nói: "Ta, ta má»™t ma pháp sÆ° vÄ© đại." vừa nói, lão vừa vÆ°Æ¡n tay phải khô gầy nhÆ° Ca Là TÆ° ra, niệm nhá» mấy chú ngữ, má»™t há»a cầu tháºt lá»›n Ä‘Æ°á»ng kÃnh nữa thÆ°á»›c mà u tÃm xuất hiện trên tay, ngá»n lá»a nóng cháy cho dù cách hÆ¡n mÆ°á»i thÆ°á»›c vẫn là m cho A Ngốc cảm thấy nóng rá»±c. Nhìn há»a cầu nhá» trên tay mình, lại nhìn há»a cầu tÃm to lá»›n trên tay hồng y quái nhân, A Ngốc tá»± thẹn thu hồi ma pháp.
"Ha ha, thế nà o, đã biết cái gì là ma pháp sư vĩ đại chưa. Ha ha ha ha."
"Hừ, uy phong gì trÆ°á»›c má»™t tiểu hà i tá» mà khoe khoang." Má»™t há»a cầu đồng dạng Ä‘Æ°á»ng kÃnh nữa thÆ°á»›c mà u Ä‘en từ trong phòng gá»— bay thẳng tá»›i hồng y quái nhân.
Hồng y quái nhân sợ hãi, lùi ra sau má»™t bÆ°á»›c, hét lá»›n má»™t tiếng, há»a cầu tÃm trong tay bay lên đón cháºn há»a cầu Ä‘en Ä‘ang bay tá»›i. Há»a cầu Hồng y quái nhân phát ra là thuần há»a hệ ma pháp , còn há»a cầu từ trong phòng bay ra đúng là hắc ám chi viêm do Ca Là TÆ° dung hợp hắc Ãm Ma pháp và há»a hệ ma pháp luyện ra, nói vỠđặc tÃnh, hồng y quái nhân kém má»™t chút, nhÆ°ng vá» năng lượng thì lão kém hÆ¡n rất nhiá»u.
A Ngốc chỉ cảm thấy toà n thân nhẹ nhá»m, má»™t luồn gió nhẹ mang nó ra ngoà i mÆ°á»i thÆ°á»›c. Trong tiếng ầm ầm, sao lá»a bay đầy trá»i, hồng y quái nhân không tá»± chủ được thối vá» sau má»™t bÆ°á»›c. Lão quái kêu lên: "Oa, là ta đại ca, đệ đệ Ä‘i tháºt xa thăm huynh, huynh sao có thể đối đãi ta nhÆ° thế!"
Ca Là Tư từ trong phòng đi ra, hừ một tiếng, nói: "Ngươi đến thăm ta? Ta thấy ngươi như con chồn đến bắt gà lúc đầu năm. Thấy điệu bộ kiêu căng của ngươi là ta có ác cảm ngay. Ca Là Tùng, có chuyện gì nói mau, ta không có cái gì tốt để khoán đãi ngươi ở đây."
Hồng y nhân Ca Là Tùng cÆ°á»i khổ má»™t tiếng, nói: "Äại ca, nói sao ta cÅ©ng là thân đệ huynh, huynh sao có thể đối đệ nhÆ° thế? À đúng..., nó là ai váºy?" Vừa nói, vừa dùng má»™c trượng chỉ chỉ A Ngốc.
Ca Là TÆ° không vui nói: "Nó là há»c trò của ta. Có chuyện gì?"
Ca Là Tùng cÆ°á»i hắc hắc, nói: "không nghÄ© tá»›i đại ca huynh cÅ©ng thu há»c trò, cái nà y không giống phong cách huynh! Nhìn tiểu tá» vừa sá» dụng há»a cầu thuáºt, có thể xếp ngang sÆ¡ cấp Ma Pháp SÆ°. Lão Äại, huynh từ đâu kiếm được má»™t tiểu tá» tốt nhÆ° thế, nhÆ°á»ng cho đệ Ä‘i. Äệ đến bây giá» còn chÆ°a có đồ đệ."
Ca Là TÆ° hừ lạnh nói: "NgÆ°Æ¡i nên biết tiểu tá» nà y rất quan trá»ng đối vá»›i ta, nó ngoại trừ là há»c trò của ta, còn có tác dụng rất trá»ng yếu."
"A! Lão đại, huynh, huynh không thể …"
Ca Là Tư hừ một tiếng, cắt ngang: "Và o phòng rồi nói. A Ngốc, ngươi coi chừng ở ngoà i nà y, không có lệnh của ta không được và o."
A Ngốc đồng ý má»™t tiếng, yên lặng nhìn Ca Là TÆ° cùng Ca Là Tùng Ä‘i và o nhà gá»—, trong lòng thầm nghÄ©, bá»n há» gì ta Ä‘á»u nghe không hiểu! hồng y quái nhân có tháºt sá»± là đệ đệ của sÆ° phụ?
Trong phòng.
Ca Là Tùng: "Äại ca, chẳng lẻ tiểu tỠđó đúng là huynh kiếm vỠđể là m thà nghiệm cuối cùng đó?"
Ca Là TÆ° hừ má»™t tiếng, nói: "ngÆ°Æ¡i nói chuyện cẩn tháºn má»™t chút, biết chÆ°a?"
Ca Là Tùng thở dà i, nói: "đại ca, huynh tháºt là nhẫn tâm a! không hổ là ma viêm thuáºt sÄ©. đệ thấy đứa nhỠđó hình dáng khá» khạo đáng yêu. Huynh hà tất phải ……"
Ca Là Tư đột nhiên trở nên xúc động, "Việc của ta ngươi không cần lo, có chuyện gì nói mau, nếu ngươi đúng là tới đây có ý xấu, cúc mau cho ta."
Ca Là Tùng cÆ°á»i hắc hắc, vẫn không có tức giân vì lá»i nói của Ca Là TÆ°, "tÃnh ra, tÃnh ra, đệ rất lÆ°á»i lo chuyện của huynh. Äáng tiếc má»™t mầm non Æ°u tú a! Äệ lần nà y tá»›i đây, chủ yếu là có việc cầu huynh, hi vá»ng huynh có thể đáp ứng." Vừa nói, vừa dùng má»™c trượng vẽ lên không má»™t cái, má»™t cái khe xuất hiện trong không gian, Ca Là Tùng niệm và i câu chú ngữ, má»™t cái túi vải bay ra rÆ¡i trên mặt đất. "đây là và ng chủ thượng cho huynh, hắn muốn kết quả thà nghiệm của huynh." Túi vải tá»± Ä‘á»™ng mở ra, bên trong đầy ngá»c quÃ, Æ°á»›c chừng hÆ¡n má»™t ngà n viên.
Ca Là TÆ° giống nhÆ° không thấy gì, hừ lạnh má»™t tiếng, nói: "Muốn kết quả thà nghiệm của ta? Äừng có nằm má»™ng, ta ai cÅ©ng sẽ không cho."
Ca Là Tùng thở dà i: "đại ca, không phải đệ khuyên huynh, huynh giữ mấy bảo bối nà y để là m gì? Nhứt là kết quả thà nghiệm cuối cùng, huynh là m ra nó không phải là vì danh truyá»n háºu thế sao? Hà tất giữ kÃn ....... Sao huynh không nhÆ° đệ là m ……"
Ca Là TÆ° cắt ngang lá»i Ca Là Tùng, phẫn ná»™ quát: "Bá»›t nói nhảm, mang mấy cái nà y vá» Ä‘i, đã nói không bán tức là không bán."
Ca Là Tùng trầm mặc trong chốc lát, má»›i nói: "TÃnh ra, từ lâu huynh đã không muốn bán đệ có cưỡng cầu huynh cÅ©ng không có ý nghÄ©a gì. Äệ sẽ giải thÃch rá» vá»›i chủ thượng. Chỉ, đứa nhỠđó tá»±a hồ rất có thiên phú vá»›i ma pháp, huynh cÅ©ng nên nghÄ© lại. Không nên vì má»™t thà nghiệm mà lãng phà má»™t sanh mệnh, huynh biết giá trị của nó mà ?"
Ca Là TÆ° không chút do dá»± nói: "Giá trị. Äể hoà n thà nh thà nghiệm nà y, cho dù chết hÆ¡n ngà n nhân mạng cÅ©ng đáng giá."
Ca Là Tùng cÆ°á»i khổ nói: "Hyunh nói nhÆ° váºy từ lâu, đệ cÅ©ng không muốn khuyên huynh nữa. Tốt lắm, đại ca, huynh bảo trá»ng, đệ Ä‘i đây. Nếu huynh thay đổi chủ ýi, có thể dùng cách cÅ© cho đệ biết." Nói xong, Ca Là Tùng Ä‘i nhanh ra cá»a.
"Chá» má»™t chút." Ca Là TÆ° ngồi đó kêu Ca Là Tùng lại, "Tthà nghiệm của ta cÅ©ng không nhất định thà nh công, nếu thà nh công sẽ cho ngÆ°Æ¡i biết. NgÆ°Æ¡i cÅ©ng nên cẩn tháºn hÆ¡n."
Ca Là Tùng nhìn Ca Là TÆ° má»™t lúc lâu mÆ¡i rá»i khá»i nhà gá»—, Ca Là TÆ° ngồi tại chá»— không có đứng lên tiá»…n.
Ca Là Tùng Ä‘i ra cá»a phòng, nhìn A Ngốc má»™t cái, thở dà i nói: "tiểu tá», ngÆ°Æ¡i tá»± cầu phúc." Nói xong, lão niệm chú ngữ, không khà chung quanh trở nên xao Ä‘á»™ng, nâng Ca Là Tùng nhẹ nhÆ° lông bay và o sÆ°Æ¡ng mù nồng nặc.
A Ngốc yên lặng nhìn thân ảnh Ca Là Tùng biến mất, lâu lắm không nói gì.
Tà i sản của David
Từ khóa được google tìm thấy
4vn thien luong tu than , àëåíà , Âm dÆ°Æ¡ng miện , êåðàìè÷åñêàÿ , ïîòòåð , thiệnlÆ°Æ¡ngtá»thần , thiem luong tu than 4vn , thien duong tu than 4vn , thien luong dich tu than , thien luong tu than , thien luong tu than 3 , thien luong tu than 4 vn , thien luong tu than 41 , thien luong tu than 4eu , thien luong tu than 4vn , thien luong tu than dich , thien luong tu than full , tu than