Nghịch Lân
Tác giả: Kỵ Trứ Oa Ngưu Khứ Lữ Hành
Chương 6: Sơ kiến ma thú.
Dịch & Biên: phamhongtan
Nguồn:TTV
Ba ngày thoáng chốc đã đi qua. Trong ba ngày này, tốc độ luyện công của Tần Hiên cũng đã đi vào ổn định.
Thuận tiện, hắn cũng làm quen được hoàn toàn với thân thể mới.
Thanh Thanh mỗi chiều tối đều đến thăm Tần Hiên. Thậm chí còn bắt Tần Hiên đưa nàng đi ra bên ngoài chơi đùa. Nhưng Tần Hiên biết, thân phận của Thanh Thanh cực kỳ không đơn giản.
Hiện tại hắn cái gì cũng không có, lại còn thay đổi hoàn toàn khác hẳn cuộc sống như trước kia, nếu như chính mình một khi cùng Thanh Thanh thân mật, khẳng định sẽ có người chú ý.
Đến lúc đó, chỉ sợ mình chết như thế nào cũng không biết.
Thượng đô thành, Tần Hiên cũng đã đi qua một lần, hôm nay hắn đột nhiên có ý nghĩ, muốn ra khỏi đô thành, tiếp xúc với thế giới bên ngoài xem thế nào. Đi dạo một chút, có khi còn gặp được cả ma thú.
Đối với người chưa từng nhìn thấy ma thú lần nào như Tần Hiên, đương nhiên là phải cảm thấy tò mò cùng hứng thú.
Mang theo một ít lương thực, lúc khởi hành còn dắt bên hông một thanh đoản kiếm, Tần Hiên cực kỳ kích động nhằm hướng bên ngoài đô thành thẳng tiến.
Thượng đô sơn, nằm ở phía nam đô thành. Nó cách đô thành khoảng 10 dặm. Đây là rặng núi lớn nhất xung quanh đô thành, cũng chính là một bức tường thiên nhiên, bảo vệ cho đô thành bên trong. Thượng đô sơn trải dài ngàn dặm, kỳ hoa dị thú lớp lớp tồn tại, ma thú ở đây cũng sinh sống rất nhiều.
Nhưng rất nhanh, Tần Hiên đã thất vọng. Tuy nơi này phong cảnh cực kỳ xinh đẹp, núi non trùng điệp không dứt, tuyệt nhiên chẳng thấy một bóng ma thú nào. Ngay mà tiểu ma thú cũng không phát hiện một con.
“ Thật đen đủi.” Tần Hiên buồn bực ngồi dựa vào một gốc cây cổ thụ..bắt đầu đem cơm nắm ra. Một bên nhìn ngắm phong cảnh tú lệ, một bên vẫn nhồm nhoàm nhai cơm nắm.
Gió thổi nhè nhẹ, bắt đầu đưa mùi thơm thức ăn bay tận ra xa.
Đột nhiên, vẻ mặt Tần Hiên biến thành lạnh lẽo. Gìơ phút này, trong lòng hắn đang cảnh báo một tín hiệu nguy hiểm. Cùng lúc, lông tóc toàn thân hắn cũng dựng hết cả lên.
Bỏ thức ăn xuống, Tần Hiên chậm dãi quay đầu lại, tín hiệu nguy hiểm chính là phát ra từ phía sau lưng.
“ Kháo!”
Tần Hiên hít một ngụm lương khí, hắn cuối cùng cũng phát hiện ra được tín hiệu nguy hiểm ấy phát ra từ cái gì. Không, phải nói là con gì, vì cách hắn mười thước, chính là một đầu động vật đang nhìn hắn chằm chằm.
Đó là một con hôi lang! ( Sói xám ).
Hai mắt nó lóe lên hung quang sắc bén, cả người bao phủ một tầng hắc mang, nhìn cực kỳ khủng bố.
Tần Hiên không phải là chưa nhìn thấy Lang, nhưng hắn còn chưa có gặp qua con Lang nào to lớn như vậy. Hơn nữa, nhìn bộ dáng nó, cũng không giống loài Lang bình thường.
“ Ma thú!” Tần Hiên chậm rãi đứng lên, ánh mắt cực kỳ ngưng trọng nhìn con Lang vừa xuất hiện. Từ con Lang này, Tần Hiên cảm thấy một loại nguy hiểm phát ra từ hơi thở của nó.
“ Ngao ô.” Ác lang đột hiên tru lên một tiếng, sau đó thân hình nhoáng một cái. Một bóng đen thật lớn hiện ra, ác lang hóa thành một trận gió lao về phía Tần Hiên. Một luồng gió nhẹ xông vào mũi, trong mắt Tần Hiên, thân ảnh Lang đã hoàn toàn biến mất.
Tần Hiên trong lòng rét run! Sau một khắc, dựa vào cảm giác của chính bản thân, hắn tung quyền hướng về phía trước.
“ Bịch!”
Một tiếng trầm muộn vang lên, Tần Hiên cảm giác được hình như nắm tay mình đang tiếp xúc cùng khối sắt. Sau đó hắn cảm giác được một cỗ lực lượng hung mãnh đang đập thẳng lên ngực mình.
Tần Hiên cảm thấy tức ngực, sau một khắc, cả người hắn bị bắn ngược về phía sau.
“Ta #%&.” Tần Hiên mở miệng mắng to. Hắn thậm chí còn chưa thấy rõ động tác của ác lang thì cả người đã bị bắn ngược về phía sau. Không buồn bực sao được, dù gì trước kia hắn cũng là cao thủ a. Thế mà bây giờ lại chật vật đến như vậy.
“ Bịch!” Một tiếng vang lên, bốn chân chổng vó lên trời.. ha ha..
Bất chấp cái mông còn đang ê ẩm, Tần Hiên nhảy phắt dậy nhìn chằm chặp về phía xa, cực kỷ cảnh giác đề phòng ác lang.
Ác lang vẫn đứng tại chỗ, hai mắt hung quang lóe lên nhìn Tần Hiên. Trong đôi mắt hiện rõ vẻ khinh bỉ!
Tần Hiên nổi giận thật sự. Cái con súc sinh này dĩ nhiên dám khinh bỉ chính mình! Nhẫn nại chứ không nhẫn nhục!
Tần Hiên khẽ quát, cả thân hình hướng ác lang vọt tới. Người còn chưa tới, nắm đấm đã tới. Hung hăng nện thẳng xuống đầu ác lang, khiến nó bị sưng u một cục.
“ Ngao ô!”
Ác lang tru lên, trong mắt lại tràn đầy vẻ khinh bỉ, thậm chí nhìn thấy Tần Hiên di chuyển, nó cũng không buồn để ý.
“ Súc sinh đáng chết!” Nhìn bộ dáng ác lang, Tần Hiện nổi trận lôi đinh. Cái con súc sinh này đã hoàn toàn chọc giận hắn. Hét lớn một tiếng, Tần Hiên tụ tập toàn bộ lực lượng trên người, hung hăng công kích.
Ác lang miệt thị nhìn Tần Hiên, nó nhẹ nhàng duỗi ra móng vuốt, làm một thủ thế cực kỳ kinh điển.
Nó dĩ nhiên dựng một ngón chân giữa lên, đối diện Tần Hiên mà nhẹ nhàng phe phẩy.
“ Có dũng khí khinh thường ta!” Tần Hiên nổi giận gầm lên một tiếng, một quyền mạnh mẽ hung hặng nện thẳng xuống đầu ác lang.
“ Bịch!”
Ác lang bị đập, đầu chúi xuống đất. Tại giờ khắc này, đôi mắt nó tràn ngập hung quang, ngao ô một tiếng rồi tung cước, đập mạnh lên người Tần Hiên, làm hắn bay vọt ra ngoài.
“ Bịch!”
Tần Hiên cảm giác được mình bay lên, sau đó mông hắn thân mật tiếp xúc mặt đất, đau đến mức nhe răng trợn mắt.
May là ác lang cũng không thừa dịp công kích tên bại tướng, mà nó lại nghêng ngang đi qua Tần Hiên, thẳng đến chỗ thức ăn bên cạnh, sảng khoái cắn ăn.
Tần Hiên hai mắt phún lửa. Thực sự hận không thể đấm thẳng vào khuôn mặt đáng ghét của ác lang. Nhưng mà hắn bây giờ hữu tâm vô lực. Ác lang còn chưa phản kích, hắn đã chật vật như vậy rồi. Một khi nó thực sự phản kích..
Tần Hiên không dám nói gì nữa.
Đột nhiên, Tần Hiên trong lòng vừa động, hắn cảm giác được chân khí trong kinh mạch của mình lại nhiều hơn lúc trước.
Thì ra, Tần Hiên mặc dù hai lần đều bị ác lang đánh bay ra ngoài. Nhưng mỗi một lần, sức mạnh ác lang lại truyền vào trong cơ thể hắn. Huyền công tự vận chuyển, sức mạnh ác lang toàn bộ được thân thể hấp thu..
“ Súc sanh, chết đi!” Tần Hiên hét lớn một tiếng, quyền đầu một lần nữa vọt tới.
“ Bịch!”
Ác lang chả thèm ngẩng đầu, một cái tát đã đem Tần Hiên đánh bay ra ngoài.
"Bịch!"
"Bịch!"
"Bịch!"
Sau một vài lần, cơ thể Tần Hiên chuyển hóa sức mạnh của ác lang, không ngừng lớn mạnh. Mà ác lang cũng cảm thấy không thích hợp. Nó dĩ nhiên phát hiện, sức mạnh của bản thân dần dần biến mất. ( Chịu đấm ăn xôi ý mà : Lời DG)
Tần Hiên cáp cáp cười lớn, vọt tới, quyền đầu hung hăng nện xuống đầu ác lang. “ Bịch Bịch!” Tiếng vang trầm muộn không ngừng xuất hiện.
Chỉ một lúc sau, Tần Hiên trên người dù tràn ngập vết máu, nhưng tinh thần hắn lại càng lúc càng phấn khởi. Trái lại, ác lang thì uể oải, cơ hồ toàn bộ sức mạnh trên người nó đều bị Tần Hiên hấp thu sạch.
“ Bịch!” Ác lang hung hăng tung móng vuốt công kích lên người Tần Hiên. Nhưng điều lạ là, thân thể Tần Hiên chỉ hơi nghiêng, chứ không bị bắn ra xa nữa. Mà trên mặt Tần Hiên bây giờ lại hiện lên vẻ say mê, vì hắn cảm giác được một đạo năng lượng mới chui vào trong người, trở thành lực lượng của chính bản thân.
“ Biến thái! Biến thái!” Đôi mắt ác lang hiện lên vẻ hoảng sợ. Nhìn Tần Hiên, trong lòng nó không ngừng hô biến thái!
“ Súc sinh, hôm nay ngươi sướng đủ rồi? Bây giờ đến lượt ta sướng! Hôm nay ta muốn ăn thịt lang nướng!”
Tần Hiên nhặt thủy thủy trên mặt đất, từng bước đi tới chỗ ác lang
“ Ngao ô!”
Ác lang nhìn Tần Hiên, theo từng bước chân của hắn, ánh mắt càng toát lên vẻ sợ hãi.
“ Bá!” Bóng chủy thủ loáng lên, bộc phát ra vô số hàn khí, nhằm đúng cổ họng ác lang cắt xuống.
“ Không tốt!”
Đúng vào lúc này, chứng kiến hai mắt ác lang lóe lên vẻ xảo trá, Tần Hiên lòng hô to không tốt, đồng thời cả người hắn bay ngược về phía sau.
Nhưng là…
“ Hô.”
Ác lang ngoác miệng, từng chùm lửa không ngừng từ miệng nó phun ra, đốt cháy cả quần áo của Tần Hiên.
“ Súc sinh, dám giả vờ! Ta kháo! Quần áo ta cháy rồi, aaa. Tóc của ta..”
Tiếng kêu thảm thiết của Tần Hiên vang xa..vang xa…
Last edited by Tiểu Dê; 26-09-2010 at 02:42 PM.
Đã có 45 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Vô Ảnh Chân Ma
Nghịch Lân
Tác giả: Kỵ Trứ Oa Ngưu Khứ Lữ Hành
Chương 7: Cái con Hỏa Lang dở hơi ấy chết như thế nào.
Dịch & Biên: phamhongtan
Nguồn: TTV
“ Súc sinh đáng chết!” Tần Hiên đang đứng ở xa thật không ngờ, con ma thú này còn biết xảo trá.
Ban đầu, Tần Hiên cho rằng con ác lang đã cực kỳ suy yếu, nên hắn mới dám bước tới gần, không cố kỵ gì mà đem nó diệt sát.
Nhưng mà, mãi cho đến lúc bị ác lang phun cho mấy ngọn lửa vào người, Tần Hiên mới nhớ đến trước mặt đúng là một con ma thú. Một con ma thú biết ma pháp!
Thật sơ suất! Tần Hiên có thể nói trong lòng đã tức giận đến cực điểm Nói như thế nào thì trước đây hắn cũng là tuyệt thế cao thủ, bây giờ dĩ nhiên bị một con ma thú lởm đùa bỡn..
Tần Hiên hét lớn một tiếng, dập tắt ngọn lửa mà ác lang phun tới, sau đó lui lại.
Ác lang trong mắt tinh quang chợt lóe, lại há rộng miệng, vô số ngọn lửa như Hỏa Long Nhất Bàn điên cuồng phóng ra, khí thế long trời lở đất bao phủ lấy Tần Hiên.
Tần Hiên mặc dù trong lòng cực kỳ tức giận, nhưng thân hình cũng không chậm, khinh công thi triển ra, tránh thoát khỏi ác lang ngoài phạm vi mười thước. Chỉ đến khi ngọn lửa không phun được đến chỗ hắn, mới tạm thời ổn định thân thể.
Lúc này Tần Hiên đã chật vật đến cực điểm! Quần áo trên người bị đốt cháy từng mảng lớn, mà trên đầu hắn, từng đám tóc bị cháy đen, cơ hồ bị trụi mất phân nửa.
Một mùi cháy khét trên người Tần Hiên không ngừng tỏa ra.
“ Hoàn hảo là chỉ bị thương ngoài da!” Tần Hiên kiểm tra lại một chút thân thể, phát hiện chỉ bị bỏng nhẹ, mới yên tâm thở phào. Nhưng hắn cũng tức giận không thôi, đôi mắt như phún hỏa chăm chăm nhìn ác lang phía xa.
Không, lúc này nên gọi nó là Hỏa lang thì đúng hơn, một con lang biết phun lửa!
Có lẽ trong cơ thể cũng không còn dư lực mà tức giận, Hỏa lang chỉ nằm một chỗ bất động. Nhưng đôi mắt kia vẫn khinh miệt nhìn về phía Tần Hiên, làm cho thần kinh Tần Hiên bị xúc động mạnh.
“ Con súc sinh đáng chết, nếu ta mà đang ở thời kỳ đỉnh cao, không cần một ngón út cũng đủ giết ngươi.” Nói tới câu cuối, thanh âm Tần Hiên càng lúc càng nhỏ.
Hắn có thể còn sống đã là may mắn lắm rồi. Về phần công lực, sớm hay muộn cũng có thể tu luyện lại được. Chỉ là bây giờ, Tần Hiên vẫn như cũ phi thường phẫn nộ.
Không biết được con Hỏa Lang này đã bị hút khô sức mạnh hay chưa, nhưng vừa rồi chứng kiến được sự xảo trá của nó, Tần Hiên cũng không dám lại gần lần nữa. Hắn chỉ dám đứng từ xa, một bên đánh giá Hỏa lang, một bên nhìn vào trong cơ thể mình xem xét.
Sau khi hấp thu sức mạnh của địa lang, Tần Hiên cảm thấy kinh mạch của mình đã rộng ra rất nhiều. Chỉ một điều đáng tiếc chính là, tuy sức mạnh này rất hùng hậu, nhưng nó luôn chạy tán loạn trong kinh mạch, Tần Hiên căn bản không thể điều động để sử dụng được.
Sức mạnh mặc dù bị hấp thu vào trong cơ thể, nhưng muốn đem sử dụng, thì phải đem nó luyện hóa. Lúc này Tần Hiên rất muốn luyện hóa để sử dụng, nhưng hắn còn e ngại Hỏa Lang ở phía xa. Con Hỏa lang lúc này vẫn đang nhìn hắn chằm chằm.
Sau gần một canh giờ, Tần Hiên di chuyển. Hắn không dám chờ tiếp. Nếu Hỏa lang khôi phục sức mạnh, lại cộng thêm hỏa ma pháp kinh khủng kia, Tần Hiên sợ tối nay có thể chui vào bụng nó nằm yên vị.
“ Hô..”
Thân hình Tần Hiên vừa mới di chuyển vào phạm vi công kích của Hỏa Lang, một tảng lửa lớn xuất hiện, cấp tốc phóng về phía hắn.
Tần Hiên thầm kêu một tiếng bất hảo, rất nhanh phóng ngược lại phía sau.
Bây giờ hắn còn không dám đụng chạm vào ngọn lửa. Thân thể hắn quá yếu, hơn nữa, hắn cũng chưa đủ trình độ để đánh tan được ngọn lửa. Bị một lần ngọn lửa tấn công, hắn cũng đã nếm được mùi vị ma pháp.
“ Xem ta không đập bể ngươi!” Tần Hiên mấy lần muốn tiếp cận Hỏa Lang, đều bị ngọn lửa ma pháp ngăn cản, trong lòng cực kỳ buồn bực. Hắn tức giận nâng một tảng đá lớn, hung hăng ném về phía hỏa lang.
“ Ngao ô!”
Hỏa lang trong mắt hung quang tăng vọt, một tảng lửa lớn bay vụt lên trời, trực tiếp đối đầu với cự thạch.
“ Bịch!” Một tiếng, ma pháp cùng cự thạch cùng đối đầu trên không, ngọn lửa thoáng chốc bạo nát trên bầu trời, nhưng đồng dạng, cự thạch cũng bị đánh bay ra xa.
Tần Hiên không nói được câu nào nữa. Cận chiến không được, viễn chiến cũng không xong. Nếu cứ như vậy mà rời đi, Tần Hiên cũng không nuốt được cục tức này. Nhất là nhìn thấy ánh mắt khinh bỉ của Hỏa Lang, hắn cảm thấy sắp phát điên!
“ Hôm nay không giết được mày, tao không mang họ Tần nữa!”
Tần Hiên nổi giận, cùng lúc, một cơn mưa đá bất kể to nhỏ đều hướng hỏa lang lao tới.
“ Vù vù..”
Vô số ngọn lửa từ trong miệng hỏa lang phun ra, chỉ trong chớp mắt, biển lửa ngập trời. Tiếng lửa lêu lốp bốp, hòa lẫn tiếng đá rơi ầm ầm tạo nên khung cảnh hỗn độn. Liên tục, hỏa ma pháp phóng ra đối đầu cùng cự thạch.
“ Ta ném, ta ném!”
Tần Hiên bây giờ bộ dáng giống hệt côn đồ, không ngừng ném những hòn cự thạch về phía hỏa lang.
Nửa canh giờ sau..
Tần Hiên thở hổn hển ngồi trên một hòn đá lớn, hung hăng nhìn hỏa lang trước mặt.
Biển lửa lúc này đã biến mất, trải qua nửa canh giờ tiêu hao, ma lực của Hỏa Lang cũng cạn sạch. Ánh mắt nó nhìn về phía Tần Hiên, không còn sự khinh bỉ, mà tràn ngập vẻ sợ hãi.
“ Tên điên! Tên điên!” Hỏa lang trong lòng cực kỳ bi phẫn. Trong mắt nó, cái tên Vương bát đản này đúng là người điên. Vừa nghĩ đến cơn mưa cự thạch như bạo vũ lê hoa giáng xuống, trong lòng hỏa lang càng thêm hoảng sợ.
Thoáng khôi phục được một chút khí lực, Tần Hiên cười lạnh đứng lên. Hắn hai tay nâng một hòn đá lớn, chậm rãi hướng Hỏa Lang đi tới.
Tần Hiên trong mắt lóe lên vẻ điên cuồng, trên mặt lại không ngừng cười lạnh, rất nhanh đã đi tới gần Hỏa Lang.
“ Súc sinh, chịu chết đi!” Tần Hiên nâng cao cự thạch, sau đó trước ánh mắt sợ hãi của Hỏa Lang, cự thạch hung hăng nện thẳng xuống chiếc đầu to lớn.
“ Phốc!”
Đầu Hỏa Lang bị tảng đá lớn đập xuống, đau nhức không thể tả.
“ Ngao ô!”
Hỏa Lang rống lên một tiếng tức giận, mạnh mẽ ngẩng đầu, một đạo ma pháp cực nhanh phóng về phía tần hiên.
Tần Hiên hừ lạnh một tiếng, hắn sớm đã có phòng bị cho trường hợp này. Lúc ma pháp hình thành trong nháy mắt, Tần Hiên cùng lúc cũng tránh ra phía sau. Sau đó, chủy thủ trong tay bộc phát ra hàn quang lạnh lẽo, hung hăng đâm thẳng xuống đầu Hỏa Lang.
“ Ngao ô.” Hỏa lang tru lên thảm thiết.
Huyết quang bắn tung tóe, chủy thủ lại rút ra, trực tiếp đâm xuống cổ Hỏa lang, đem đầu nó cắt xuống.
“ Ầm!”
Chiếc đầu to lớn của Hỏa Lang rơi xuống, lăn trên mặt đất vài vòng. Cùng lúc, Tần Hiên cũng ngồi phịch xuống đất, cả người rã rời không còn một chút khí lực.
Đối với thân thể này, Tần Hiên không biết phải nói gì. Nếu là trước kia, không chỉ một đầu hỏa lang nho nhỏ, cho dù có chiến đấu cùng tuyệt thế cao thủ, ba ngày ba đêm hắn cũng không bị hư thoát thành bộ dạng này.
Một lúc sau, mùi thịt nướng thoang thoảng bay xa.
Quả nhiên Tần Hiên nói là làm, đem hỏa lang nướng thịt!
Sau khi ăn no nê thịt lang nướng, Tần Hiên cũng có ý định trở về nhà. Hắn biết tình huống hiện tại rất nguy hiểm, trong núi này không hề có người, nguy cơ rình rập đầy rẫy.
“ Ầm ầm!”
Một tiếng nổ trầm muộn từ xa truyện tới, đồng thời, mặt đất dưới chân Tần Hiên cũng rung chuyển dữ dội.
“ Động đất?” Tần Hiên cực kỳ kinh hãi, “ Không đúng, hình như là lực lượng va chạm với nhau!”
Tần Hiên mặc dù mất đi một thân công lực, nhưng độ cảm giác lực vẫn linh mẫn như cũ. Trong nháy mắt hắn cảm giác được, tiếng vang động hồi nãy chính là do lực lượng va chạm vào với nhau.
Nhưng mà chỉ trong thoáng chốc, sắc mặt Tần Hiên khẽ biến. Tạo thành động tĩnh lớn như vậy, chẳng lẽ có tuyệt thế cao thủ chiến đấu? Hình như chính mình trước kia khi chiến đấu cũng không có sinh ra mạnh như vậy a!!
Tần Hiên trong lòng rất muốn rời khỏi nơi này, nhưng một phần tò mò lại muốn hắn đi xem xem ai đang chiến đấu! Cuối cùng, Tần Hiên xoay người, bước về phía xa xa, nơi tiếng vang vừa truyền tới.
Last edited by Tiểu Dê; 26-09-2010 at 02:42 PM.
Đã có 48 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Vô Ảnh Chân Ma
Nghịch Lân
Tác giả: Kỵ Trứ Oa Ngưu Khứ Lữ Hành
Chương 8: Ma pháp vs Đấu khí.
Dịch & Biên: phamhongtan
Nguồn: TTV
Ma pháp rực rỡ, quang mang đấu khí sáng chói..
Nửa giờ sau, Tần Hiên rốt cục cũng đến gần được địa phương xảy ra va chạm giữa hai lực lượng kia.
Tần Hiên tìm một chỗ nấp thật kín, rồi nhìn về phía chiến trường cách đó không xa. Vừa nhìn thấy, hắn đã trợn mắt lè lưỡi, suýt kêu thành tiếng.
Phía trước chính là một sơn cốc thật lớn, chỉ là lúc này, khắp sơn cốc tràn ngập lực lượng áp bức. Mà càng nhìn về phía đằng sau, càng nhìn thấy dấu hiệu đổ nát được tạo thành. Khắp mặt đất lồi lõm nhưng hố to nhỏ không bằng phẳng, cây cối bật gốc, đá lớn vỡ ra như bị người ta đập nát.
Tại trung tâm đống đổ nát, có hai người đang tiến hành đại chiến. Hơi thở cường giả tràn ngập, ánh sáng chói mắt chính là từ chỗ hai người nọ phát ra.
Tần Hiên cũng không dám đến quá gần bình nguyên, nên hắn chỉ thấy được loáng thoáng giữa bình nguyên có hai người tuổi tác thuộc hàng trung niên.
Một người toàn thân phát ra ánh sáng lóa mắt, tay cầm một thanh cự kiếm, từng đạo ánh sáng màu vàng từ thanh cự kiếm không ngừng bắn ra, giữa không trung hình thành một thanh cự kiếm làm bằng ánh sáng lớn hơn chục thước, đang hướng về phía người trung niên kia mà hung hăng trảm tới.
Người trung niên còn lại, tay cầm một ma pháp trượng. Rất rõ ràng hắn chính là ma pháp sư, hơn nữa là một Hỏa hệ ma pháp sư.
Trên người ma pháp sư được bao bọc bởi một tầng lửa đỏ. Tầng lửa này chính là một tấm lá chắn, không ngừng xoay tròn xung quanh vị ma pháp sư kia. Tầng lửa này được triệu hồi ra để chống đỡ lại thanh cự kiếm bằng ánh sáng của vị đấu sỹ kia đang bổ tới.
Trung niên đấu sỹ chém ra một đạo kiếm quang màu vàng kim, bộc phát ra lực lượng kinh người. Rất nhanh chóng từ trên không bổ thẳng xuống vị ma pháp sự nọ.
Nhìn từng đạo kiếm quang thật lớn đang bổ xuống, Tần Hiên mặc dù ở đằng xa cũng không nhịn được mà hít một ngụm lương khí. Kiếm quang màu vàng kia thật sự ẩn chứa năng lượng cực lớn .
Tần Hiên tin tưởng, nếu như bị luồng kiếm quang này bổ trúng, không nói là vị ma pháp sư kia, ngay cả cự thạch ngàn cân cũng muốn tan nát.
Tần Hiên lại nhìn về phía vị trung niên ma pháp sư.
Mặc dù trên bầu trời, từng đạo từng đạo kiếm quang vàng kim thật lớn đang hung hăng nhắm ông ta bổ tới, khuôn mặt ông ta vẫn không có bất cứ biểu hiện gì gọi là sợ hãi. Ánh mắt bĩnh tĩnh nhìn vị trung niên đấu sỹ. Mà trong miệng của ông ta, tựa hồ đang tràn ra từng thanh âm cổ quái, hình như là chú ngữ ma pháp.
Đột nhiên, một luồng hơi thở phô thiên cái địa từ bình nguyên tràn tới. Tần Hiên trong lòng rung động, ngẩng đầu lên nhìn bầu trời, vừa lúc chứng kiến được một đám mây màu đỏ đang hình thành.
Đám mây màu đỏ xuất hiện làm cho người ta hít thở không thông, nó dần dần che phủ toàn bộ bình nguyên.
Thoáng chốc, đám mây màu đỏ vỡ tan ra, hóa thành trăm ngàn mảng lửa.
Từng mảng lửa cuộn lấy nhau, tạo thành từng viên hỏa cầu cực lớn, hướng về vị trung niên đấu sỹ đang đứng trên mặt đất mà hung hăng lao xuống.
Trong nháy mắt, toàn bộ thiên địa tràn ngập hỏa nguyên tố, vô tận ngọn lửa bao phủ lấy vị trung niên đấu sỹ.
Đây mới thực sự là đại thủ bút a! Xa xa, Tần Hiên không khỏi lau mồ hôi lạnh trên trán. Chứng kiến một màn ma pháp này, Tần Hiên mới hiểu được, ma pháp của con Hỏa Lang kia quả thật chính là trò đùa của trẻ con.
Tuy nói là trò đùa, nhưng chính Tần Hiên cũng không chống cự lại được. Hắn lúc này ngoài rung động, còn có một cảm giác bị áp bức nặng nề.
Bản thân hắn thật quá mức nhỏ yếu!
“ Ha ha..”
Chứng kiến biển lửa đầy trời đang hướng chính mình lao đến, trung niên đấu sỹ sảng khoái cười lớn. Một bóng người đơn độc đối mặt với bầu trời, cự kiếm mãnh liệt vung lên.
Nhất thời, từng đạo kiếm quang từ thân cự kiếm bắn ra, trảm thẳng vào biển lửa.
“Ầm…ầm.”
Thiên địa như muốn lung lay. Trên bầu trời, ma pháp cùng đấu khí mạnh mẽ va chạm. Ánh sáng lóe lên cao, hơi thở nguy hiểm tràn ngập bốn phương tám hướng. Quả thật, muốn xé rách không gian cũng hoàn toàn có thể.
Đứng từ xa xem cuộc chiến, Tần Hiên trong mắt không hề có vẻ sợ hãi, trái ngược lại, hắn còn cảm thấy hưng phấn cháy bỏng. Không sai, trong mắt Tần Hiên đang bốc lên ngọn lửa cháy bỏng!
“ Đây là ma pháp cùng đấu khí sao?”
Tần Hiên hai mắt lóe lên quang mang nóng chảy, hưng phấn nhìn về phía bình nguyên rộng lớn. Tại giờ khắc này, trong lòng Tần Hiên thật sự bị rung động sâu sắc.
Ma pháp cùng đấu khí va chạm thật sự quá mức rung động. Chưa nói đến lực phá hoại kinh thiên động địa, chỉ cần thấy ánh sáng vàng kim chói mắt từ đấu khí, chiến đấu cùng ma pháp rực rỡ nhiều màu, cũng đủ làm cho Tần Hiên xúc động.
Trước đây Tần Hiên tu luyện chính là cổ võ. Nếu nói về lực sát thương thì cổ võ tuyệt đối không thua kém ma pháp hay đấu khí. Chỉ là, cho dù đem cổ võ tu luyện đến cảnh giới tuyệt thế cao thủ, lực phá hoại tuy kinh khủng, nhưng về phương diện hoa lệ như này, quả thật không bằng được ma pháp cùng đấu khí.
Tần Hiên đột nhiên cả kinh, từ trong suy tư mà tỉnh lại. Bọn họ tu luyện, mục đích cuối cùng chính là truy cầu cực hạn sức mạnh và lực sát thương. Nếu như một chiêu thức phi thường hoa lệ, nhưng không có nhiều lực sát thương, vậy hoàn toàn là kỹ năng vô bổ.
Địch nhân tuyệt đối sẽ không vì chiêu thức hoa lệ của ngươi mà bị đánh bại.
Nghĩ tới đây, Tần Hiên tự cười giễu bản thân. Chỉ là, hắn biết, mặc dù không có tràng diện hoa lệ như vậy, nhưng ma pháp cũng tuyệt đối không thể khinh thường. Không chỉ ẩn chứa lực lượng cường đại, mà còn có thể quần công.
Đương nhiên cổ võ cũng có chiêu thức để quần công, nhưng cực ít.
Hai người này sức mạnh so với mình thời kỳ toàn thịnh cũng không sai biệt lắm. Mặc dù Tần Hiên mất đi sức mạnh, nhưng linh giác vẫn như cũ cực kỳ cường đại. Hắn đã từ uy áp của hai người mà cảm nhận được sức mạnh của họ.
Đột nhiên, Tần Hiên cảm thấy kinh hãi. Chẳng lẽ cao thủ tại thế giới này nhiều lắm hay sao? Chính mình tùy tiện cũng nhìn thấy hai tuyệt thế cao thủ!
Nếu mà đúng như vậy, Tần Hiên trong lòng có chút bị đả kích.
“ Như thế thì đã làm sao?” Một thoáng trôi qua, Tần Hiên cũng bình tĩnh lại.
Hắn tin tưởng, trải qua chính mình khổ luyện, thành tựu sau này sẽ tuyệt đối siêu việt hơn bản thân trước kia rất nhiều. Phải nhớ rằng, trước kia mình chỉ có tư chất siêu việt mà thôi, bây giờ còn có cực phẩm thân thể này nữa!
Tần Hiên thậm chí còn tin tưởng, rất nhanh chóng hắn sẽ trở lại được cảnh giới trước kia. Đó là một loại linh cảm không thể giải thích!!
Tần Hiên không muốn nghĩ đến chuyện này nữa, hắn đem ánh mắt dời về phía bình nguyên, nơi đang có hai tuyệt thế cao thủ chiến đấu. Hắn mới chỉ tới thế giới này, quả thực ma pháp cùng đấu khí thật sự rất xa lạ.
Hiện tại đang có hai cường giả chiến đấu, thật sự là một cơ hội tốt để cho Tần Hiên quan sát được đặc điểm của ma pháp và đấu khí. Ngoài ra, tư vị thưởng thức trận đấu giữa hai cường giả đỉnh cấp quả rất không tệ.
Trong quá trình chiến đấu, hai người trung niên kia tựa hồ cũng đã phát hiện ra Tần Hiên nhìn lén ở bên cạnh. Nhưng hai người cũng chẳng thèm để ý đến hắn, vẫn như cũ hăng say chiến đấu.
Quan sát một lúc, Tần Hiên minh bạch, hai người trung niên này cũng không phải cừu địch của nhau, rất có thể họ đang luận bàn chiêu thức. Bởi vì tuy họ chiến đấu mạnh mẽ, từng chiêu thức sấm sét tung ra, nhưng thủy chung Tần Hiên vẫn không cảm thấy có chút sát khí nào.
Quả nhiên, sau gần một tiếng, bọn họ cũng kết thúc trận đấu. Cả hai cùng cười lớn ha ha, cùng nhau bay khỏi nơi này.
Gần một tiếng chiến đấu này, đối với Tần Hiên không khác gì chí tôn bí bảo.
Một ma pháp sư và đấu sỹ cùng chiến đấu, tràng cảnh này giúp Tần Hiên thu hoạch rất nhiều. Bây giờ hắn cũng đã có chút hiểu rõ phương thức công kích của ma pháp cùng đấu khí.
Như vậy, sau này cho dù Tần Hiên có cùng ma pháp sư hoặc đấu sỹ chiến đấu, cũng không bởi vì không quen thuộc mà luống cuống tay chân.
“ Hai tên biến thái.”
Nhìn lại lần cuối quang cảnh hoang tàn của bình nguyên, Tần Hiên trong lòng thầm nói, sau đó cũng rời đi, hướng phía đô thành trở về.
Last edited by Tiểu Dê; 26-09-2010 at 02:43 PM.
Đã có 50 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Vô Ảnh Chân Ma
Nghịch Lân
Tác giả: Kỵ Trứ Oa Ngưu Khứ Lữ Hành
Chương 9 : Bố thí
Dịch & Biên: phamhongtan
Nguồn:TTV
Ngày hôm nay Tần Hiên thu hoạch cực kỳ lớn. Vốn hắn đã là tuyệt thế cường giả, bây giờ tuy tạm thời mất đi sức mạnh, nhưng năng lực quan sát thì vẫn còn nguyên.
Lúc đầu, Tần Hiên đối với ma pháp cùng đấu khí hoàn toàn không có chút hiểu biết. Nhưng trưa nay xem được trận đấu giữa ma pháp sư và đấu sỹ, Tần Hiên mới hiểu rõ phương thức công kích của ma pháp cùng đấu khí.
Sau khi tham ngộ được hoàn toàn những gì hắn chứng kiến trưa nay, Tần Hiên bắt đầu luyện hóa lực lượng của Hoả lang còn tồn trong cơ thể.
Không thể không nói, mặc dù chỉ là loại ma thú cấp thấp, nhưng lực lượng của nó cũng đủ cho Tần Hiên tiến vào tầng 1 của huyền công. Cũng chính là tương đương với đệ nhất tinh của thế giới này.
Nhanh chóng tiến nhập vào nhất tinh cảnh giới, Tần Hiên vừa mừng vừa sợ.
Bởi vì hắn biết đây là điều tất nhiên, hơn nữa, huyền công tầng thứ nhất cũng chỉ là so với người bình thường mạnh hơn một chút. Tại thế giới này hoàn toàn không đáng nói.
Thậm chí, kỹ năng Lục Mạch Thần Kiếm của hắn, ngay cả thức cơ bản nhất cũng không phát ra được. Có thể là phải đạt tới Tam tinh, mới miễn cưỡng thi triển được một chút da lông bên ngoài. Lục mạch thần kiếm, phải cần rất nhiều chân khí trong cơ thể điều động, mới có thể thi triển tốt được.
Không có sức mạnh cường đại, cho dù có thể phát ra một thức trong lục mạch thần kiếm, cũng khó lòng giết được địch nhân, càng có khả năng vì chân khí không đủ mà thân thể bị hao tổn.
Sau khi luyện hóa xong năng lượng của Hỏa lang, Tần Hiên cũng không đứng dậy ngay, mà ngồi xếp bằng trên giường suy nghĩ.
Hấp tinh đại pháp, tuyệt đối là công pháp nghịch thiên. Trải qua cải tiến của các bậc tiền bối, hấp tinh đại pháp không những bị động hấp thu năng lượng, mà còn có thể chủ động hấp thu!
Nếu như thân thể này đủ cường đại mà nói, hắn có thể trực tiếp hấp thu lực lượng cường đại, làm cho công lực của chính mình tăng lên. Nhưng mà hoàn toàn không có khả năng, bởi vì dưới tình huống thân thể cực kỳ yếu ớt, thì không thể hấp thu quá nhiều năng lượng.
Nếu như hấp thu năng lượng vào trong cơ thể quá hạn độ cho phép, vậy khẳng định sẽ giống như tức nước vỡ bờ, thân thể không kiềm chế được mà nổ tung.
Trước kia, mặc dù Tần Hiên không ngừng hấp thu công lực của kẻ địch, nhưng hắn vẫn dùng một phần lớn vào việc rèn luyện thân thể. Chỉ có cơ thể không ngừng cường đại, thì mới có thể hấp thu được càng nhiều sức mạnh. Như vậy, mới không vì hấp thu quá nhiều mà nổ tan.
Trải qua một hồi chiến đấu cùng Hỏa lang, cùng với xem được trận chiến giữa ma pháp sư cùng đấu sỹ, Tần Hiên mới phát hiện ra một vấn đề, một vấn đề phi thường nghiêm trọng!
Thế giới này, ma pháp sư thiện về viễn trình công kích ( viễn chiến ). Hắn nếu muốn giết địch thì nhất thiết phải cận công kích. Và nếu muốn hấp thu lực lượng của kẻ địch, thì phải tiếp xúc với thân thể đối phương. Muốn Tần Hiên cách không mà hấp thu công lực, điều này hoàn toàn không có khả năng.
Nhưng mà, liệu ma pháp sư sẽ cho ngươi tới gần hắn sao? Với thực lực tương đương nhau, sợ rằng chưa đến gần người ta thì ngươi đã bị ma pháp kinh khủng diệt sát.
Trên thực tế, hấp tinh đại pháp ngoài khả năng hấp thu công lực của địch nhân, còn có khả năng dùng để chiến đấu. Thử nghĩ một chút, tại thời điểm chiến đấu, đột nhiên đem công lực của địch nhân không ngừng rút ra, không chỉ khiến mình mạnh mẽ mà lại còn tước đi sức mạnh của kẻ địch, sau đó kẻ địch vì không hiểu rõ, lâm vào hoảng sợ?
Như vậy mà nói, tỷ lệ thắng lợi khẳng định sẽ tăng cao.
“ Nếu như có thể cách xa mà vẫn hấp thu được công lực của đối phương?”
Trong đầu Tần Hiên xuất hiện một ý nghĩ điên cuồng. Hắn đương nhiên biết ma pháp sư trong thân thể không có bao nhiêu sức mạnh. Hấp tinh đại pháp có thể hấp thu lực lượng, nhưng không thể hấp thu tinh thần lực!
Mà ma pháp sư lại lợi dụng chính tinh thần lực cường đại của mình đem thiên địa nguyên tố khống chế, tạo thành phương thức công kích.
Nếu như có thể hấp thu lực lượng ma pháp… Tần Hiên lại có ý tưởng điên cuồng mới.
Tần Hiên khẽ nhíu mày. Ma pháp lực lượng là do ma pháp sư lợi dụng tinh thần lực mà câu thông thiên địa nguyên tố hình thành công kích. Không chỉ có chiêu thức sặc sỡ mà lực công kích cũng phi thường kinh khủng.
Quả thật muốn hấp thu lực lượng ma pháp, thân thể của chính mình cũng phải đủ cường đại. Nếu không, còn không đợi được việc hấp thu ma pháp, thân thể của chính mình cũng đã bị ma pháp dẫn nổ nát bấy.
Tự đánh giá một lúc lâu, trong mắt Tần Hiên cũng dần rút đi vẻ điên cuồng. Hắn biết ý tưởng này rất tốt, rất điên cuồng. Nhưng mà không thực tế. Ít nhất, hiện tại hoàn toàn là phi thực tế.
Nhưng mà Tần Hiên cũng không dễ buông tha cho ý tưởng này. Hắn có một loại linh cảm, tương lai không xa, hắn khẳng định có thể thực hiện, có thể lợi dụng hấp tinh đại pháp, hấp thu lực lượng ma pháp, thậm chí, toàn bộ thế gian.
“ Thiếu gia.” Một thanh âm già nua từ phía sau truyền vào tai Tần Hiên. Sau khi nghe thấy tiếng nói này, Tần Hiên từ trên giường bước xuống, hướng phía bên ngoài đi tới.
Trong viện có ba người mặc trang phục người hầu đang đứng. Cầm đầu đúng là lão giả vừa rồi hướng Tần Hiên lên tiếng.
Tần Hiên biết người này, hắn là quản gia của Tần gia, họ Hà, trước đây Tần Hiên đều gọi hắn là Hà bá bá. Tần Hiên rất nhanh biết dụng ý của Hà quản gia khi tới đây.
“ Hà bá bá” Tần Hiên đã hoàn toàn dung nhập chính mình vào vai diễn. Khuôn mặt tươi cười nhìn Hà quản gia.
“ Thiếu gia, chúng ta mang đồ tới.” Hai người hầu phía sau nhanh chóng đem đồ vật tiến vào trong nhà.
Sau đó, Hà quản gia liền xuất một ít ngân phiếu giao cho Tần Hiên. Tần Hiên nhận lấy nhìn thoáng qua, lông mày khẽ nhíu lại.
Không thể không nói Hà quản gia là một người cực kỳ tinh ý, đoán lời nói và sắc mặt phi thường lợi hại. Nhìn thấy Tần Hiên nhíu mày, Hà quản gia vội vàng nói : “ Tiền tuy ít, nhưng thiếu gia nếu chi tiêu hợp lý, cũng đủ sống trong một tháng.” Hà quản gia sắc mặt cũng không được tốt, bởi vì hắn biết Tần gia càng ngày càng quá đáng, tiền cấp cho Tần Hiên mỗi tháng lại ít đi một phần.
“ Hà bá bá, cám ơn ngươi.” Tần Hiên trong lòng cười lạnh, nhưng vẫn nói lời cảm ơn. Từ trong trí nhớ của Tần Hiên, hắn biết Hà quản gia cũng rất hay chiếu cố hắn.
“ Thiếu gia.” Hà quản gia liếc mắt nhìn Tần Hiên một cái, sau đó ánh mắt dần lộ vẻ kinh ngạc, bởi y phát hiện, Tần Hiên trước mắt có biến hóa thật lớn. Ít nhất, cả người cũng tràn đầy khí tức giận.
“ Thiếu gia, sau này cẩn thận một chút với Tần Kỳ thiếu gia, không có việc gì tốt nhất không nên ra ngoài.” Lúc này, hai gia đinh cũng đã xếp đặt đồ đạc xong xuôi, đang từ trong phòng đi ra.
Hà quản gia sau khi hạ giọng nói xong những lời này, liền thoáng đề cao thanh âm : “ Thiếu gia, chúng ta về trước. Nếu như tiền không đủ tiêu, có thể đến tìm ta, ta có thể giúp ngài một chút”
Tần Hiên gật đầu, đối với Hà quản gia luôn chiếu cố hắn, có chút hảo cảm. Đưa mắt nhìn Hà quản gia rời đi, nhìn bóng lưng Hà quản gia, đột nhiên Tần Hiên cảm thấy có điểm không thích hợp.
Loại cảm giác này rất vi diệu, đang lúc Tần Hiên muốn chăm chú suy nghĩ, thì nó lại biến mất.
Tần Hiên cười lạnh một tiếng, xoay người đi vào trong phòng.
Mặc dù hắn đã bị Tần gia trục xuất, cũng không thừa nhận hắn là người Tần gia. Nhưng Tần gia cũng không đối với hắn đuổi tận giết tuyệt, từng tháng đều đưa tới cho hắn một chút tiền, thậm chí còn nhiều một chút. Bởi vì Tần Hiên là một tên phế vật, nếu như không có mấy thứ này, chỉ e hắn đã chết đói từ lâu.
Tần Hiên trong lòng không ngừng cười lạnh. Hắn sao không biết cái này chỉ là một loại bố thí.
Tần Hiên hắn hoàn toàn không cần Tần gia đến bố thí!
Tần Hiên cười lạnh đem chút ngân phiếu ít đến đáng thương vứt lên bàn. Từ trên người hắn lấy ra một tinh thể màu đỏ, tràn ngập hỏa nguyên tố nồng đậm.
Tần Hiên ta không cần bất cứ kẻ nào bố thí!
Đây chính là tinh hạch của Hỏa lang. Nếu đem tinh hạch này bán đi, ít nhất cũng được một khoản tiền, so với khoản tiền Tần gia bố thí chắc chắn hơn rất nhiều.
Last edited by Tiểu Dê; 26-09-2010 at 02:43 PM.
Đã có 47 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Vô Ảnh Chân Ma
Nghịch Lân
Tác giả: Kỵ Trứ Oa Ngưu Khứ Lữ Hành
Chương 10 : Tinh hạch
Dịch & Biên: phamhongtan
Nguồn: TTV
Tinh hạch của Hỏa Lang giống hệt như một viên dạ minh châu, bên ngoài tỏa ra quang mang đỏ rực. Hỏa nguyên tố nồng đậm từ tinh hạch không ngừng ngùn ngụt bốc ra.
Tinh hạch là một loại tinh thể đặc biệt trong cơ thể của ma thú. Ma thú cấp bậc càng cao, tinh hạch tồn trữ lực lượng càng lớn. Đồng thời, giá trị của tinh hạch cấp bậc cao, cũng đắt hơn hẳn tinh hạch cấp thấp. Thậm chí, còn có loại không thể mua được bằng tiền mặt.
Trên thực tế, tinh hạch giá tiền cũng không phải rẻ. Bởi vì thế giới này, lượng ma pháp sư rất nhiều.
Ma pháp sư, tinh thần lực càng mạnh, năng lực khống chế thiên địa càng lớn. Vì vậy, giai vị càng cao, thực lực cũng càng mạnh. Nhưng vô luận một người có bao nhiêu tinh thần lực, cho dù nhiều hay ít, cũng đều có lúc phải sử dụng hết.
Cứ như vậy, tác dụng quan trọng của tinh hạch được thể hiện ra.
Tinh hạch có thể được dùng để gắn vào ma pháp trượng, chứa đựng được một chút ma lực. Chút ma lực này ma pháp sư có thể lấy ra sử dụng dễ dàng, mà không cần tiêu hao ma pháp lực trong người.
Hơn nữa, tinh hạch còn có thể trợ giúp ma pháp sư rút ngắn được thời gian tu luyện, hoặc một người không biết ma pháp, cũng có thể lợi dụng tinh hạch phát động một số loại ma pháp.
Vì vậy, nhu cầu sử dụng tinh hạch là vô cùng lớn. Giá cả bình thường cũng rất đắt đỏ.
Cảm nhận được tinh hạch trong tay truyền tới lực lượng khổng lồ, Tần Hiên trong lòng vừa động. Hắn có thể hấp thu loại ma pháp lực này. Nếu hấp thu được lực lượng khổng lồ này, tuyệt đối có thể giúp hắn tăng cường công lực.
Nhưng mà sau cùng Tần Hiên cũng buông tha ý định này. Hắn không muốn chính mình ỷ lại quá mức vào ngoại vật. Hơn nữa hắn mới chỉ bắt đầu tu luyện, mượn ngoại lực quá nhiều sẽ không tốt cho quá trình tu luyện.
Mà hấp tinh đại pháp cũng không phải là không có nhược điểm. Mỗi lần nó hấp thu, đều là lực lượng thuộc tính bất đồng. Nếu ít thì không nói, Tần Hiên còn có thể luyện hóa được trở thành lực lượng của chính mình.
Nhưng nếu trong cơ thể chứa đầy các loại lực lượng thuộc tính khác nhau, việc xảy ra xung đột giữa các lực lượng là điều hiển nhiên. Nếu như lúc đó mà không kịp thời luyện hóa hết, chân khí trong cơ thể đấu đá lung tung. Vậy thân thể lúc đó…hờ hờ….
Mà bây giờ hắn còn đang giai đoạn chuẩn bị. Nếu tới giai đoạn hậu kỳ, Tần Hiên sẽ không do dự mà sử dụng phương pháp này mà tăng cường công lực cho bản thân.
Tuy nhiên, trong lòng Tần Hiên vẫn luôn luôn khắc ghi câu nói : Chỉ có sức mạnh thuộc về chính mình mới là sức mạnh cường đại nhất! Mượn ngoại lực để phát triển, mãi mãi không thể là con đường chính đạo!
Mấy ngày không ngừng trôi qua. Trong những ngày này Tần Hiên cũng không xuất môn, chỉ chăm chăm ở trong nhà tu luyện huyền công.
Không thể không nói thân thể này quả thực là thân thể cực phẩm. Chỉ trong vài ngày tu luyện, đã thoát thai hoán cốt nhanh chóng. Bây giờ Tần Hiên mặc dù vẫn ở Nhất tinh, nhưng hắn cảm thấy cơ thể mình đã tràn đầy lực lượng.
Rõ ràng thân thể hắn đã mạnh lên rất nhiều, có thể nói, Tần Hiên đang dần lột xác trở thành cường giả.
Mỗi ngày vào buổi chiều, Thanh Thanh đều đặn đúng giờ xuất hiện, chưa từng đứt đoạn. Tần Hiên mặc dù có cảm giác được một tia khó hiểu, nhưng hắn cao hứng nhiều hơn. Dù sao, cả trạch viện cũng chỉ có một mình hắn ở, không thể không nói có chút cô tịch.
Huống hồ Thanh Thanh lại là một siêu cấp tiểu mỹ nữ. Bây giờ còn chưa có thành thục, lại rất ngây ngô. Nhưng cũng khiến Tần Hiên vui sướng trong lòng.
Hôm nay, ăn xong bữa cơm, Tần Hiên liền mang viên tinh hạch của Hỏa lang lúc trước ra ngoài. Dựa theo trí nhớ, Tần Hiên một mạch đi tới chỗ của người thu mua tinh hạch. Hắn muốn đem tinh hạch này bán đi, bởi vì hắn không muốn Tần gia bố thí cho hắn bất kỳ một thứ gì nữa.
“ Yêu yêu, đây không phải là ‘Tần thiếu gia’sao? Hôm nay sao lại quá giang đến tiểu điếm này?”
Tần Hiên vừa mới bước vào cửa hàng, đã thấy một giọng âm dương quái khí từ một tên tiểu nhị phát ra.
Tần Hiên lạnh lùng liếc mắt tiểu nhị một cái, không muốn cùng hắn so đo. Vì vậy thản nhiên nói : Ta muốn bán tinh hạch.”
“ Tinh hạch?” Tiểu nhị hình như thấy được một chuyện lạ khó tin, kinh ngạc nhìn Tần Hiên : “ Ngươi nói ngươi muốn bán tinh hạch? Ngươi trên đường nhặt được hay là đi ăn trộm ?”
Tần Hiên trong mắt hàn quang chợt lóe! Nhưng cũng không phát tác, thản nhiên nói : “ Ta chính tay săn được ma thú lấy ra.”
“ Ngươi đi săn ma thú?” Tiểu nhị mang vẻ mặt cười nhạo châm biếm, “ Chỉ bằng ngươi? Không muốn nói ma thú, bình thường dã thú cũng có thể giết chết ngươi rồi!” Tiểu nhị khinh thường nhìn Tần Hiên.
Tần Hiên trong lòng hiện lên một tia sát khí! Nhưng hắn cũng nhịn xuống, tự nhủ không cần phải so đo với con chó mắt thấp này, cùng loại người như thế so đo, quả thực chính là đánh mất thân phận.
“ Ta muốn bán nó.” Tần Hiên không muốn nói nhiều, trực tiếp xuất ra tinh thạch hỏa lang.
Tiểu nhị hai tròng mắt lập tức trừng lớn : “ Tinh thạch nhất giai hỏa lang?” Nói xong, tiểu nhị dùng thần sắc hoài nghi nhìn Tần Hiên, : “ Tinh hạch này là người nhặt được hay từ đâu tới? Nói cho ngươi biết, tiệm chúng ta kinh doanh chính quy, không tiêu thụ tang vật đâu.”
“ Nhất giai hỏa lang?” Tần Hiên trong lòng buồn bực. Lao lực hết chín trâu hai hổ cuối cùng lại là một con nhất giai ma thú? Ban đầu, Tần Hiên còn chắc mẩm con hỏa lang này ít nhất phải là nhị giai ma thú.
Nhưng mà, Tần Hiên thoáng chốc nổi giận. Cái con chó này mắt thấy người yếu liền dĩ nhiên đi hoài nghi hắn ăn trộm tinh hạch!
“ Các ngươi rốt cuộc có muốn mua hay không? Ta không muốn lãng phí nước miếng!” Tần Hiên thanh âm trầm xuống, vẻ mặt băng hàn nhìn tiểu nhị.
“ Năm mươi kim tê.” Có sinh ý đến nhà, như nào lại cự tuyệt? Một tên tiểu nhị khác đi tới, hướng Tần Hiên nói.
“ Năm mươi kim tế?” Tần Hiên trong lòng thầm giận, “ Tinh hạch này ít nhất cũng một trăm kim tệ. Hai tên vương bát đản này tưởng mình ngu ngốc sao?”
“ Một trăm kim tệ, không thiếu một xu, không mua, ta đi.” Tần Hiên lạnh lùng nhìn hai người, nếu chính mình còn đủ lực lượng, không đem tát văng mõm hai cái con chó thấp kém này, đem chúng diệt sát, thì không phải là Tần Hiên.
“ Hừ, chỉ là một cái nhất giai tinh hạch, mà đòi một trăm kim tệ? Năm mươi kim tệ, ngươi bán không?”
Lạnh lùng nhìn hai tên tiểu nhị, Tần Hiên không nói một lời, cầm tinh hạch xoay người bước đi.
“ Tám mươi kim tệ.” Mắt thấy Tần Hiên sắp rời đi, tiểu nhị vội la lớn. Hắn cũng không muốn hụt cái sinh ý này. Hỏa lang tinh thạch, giá trị ít nhất cũng hai trăm kim tệ. Mặc dù Tần Hiên đòi một trăm kim tệ, bọn họ vẫn lời được một trăm kim tệ nữa.
“ Một trăm!” Tần Hiên dừng lại, lạnh lùng nói.
“ Được, thành giao!” Nhìn vẻ mặt kiên quyết của Tần Hiên, rốt cục tiểu nhị cũng đồng ý.
Nhìn sắc mặt hai tên Vương bát đản này, Tần Hiên như nào không rõ mình bị bắt chẹt? Chỉ là hắn cũng không thèm so đo nhiều đối với hai tên hỗn đản này thôi.
Cầm một trăm kim tệ, Tần Hiên rời khỏi cửa hàng. Nhưng mà vừa bước đi được tới cửa, hắn đã đụng phải một người. Một cỗ lực lượng đánh mạnh tới, thân thể Tần Hiên không tự chủ được lảo đảo, thoáng chốc sắp bị ngã lui ra phía sau.
“ Loảng xoảng..” Tiếng kim tệ rơi xuống đất vang lên, Tần Hiên chưa kịp bắt được thì kim tệ đã rơi hết xuống đất..
Sau khi bị đẩy lui lại mấy bước, Tần Hiên mới ổn định được thân thể, vẻ mặt tức giận nhìn về người vừa đụng phải mình.
“ Tần phế vật?” Người phát ra tiếng nói là một thành niên tóc vàng mắt xanh, lúc này hắn cũng đang dùng ánh mắt tràn đầy tức giận nhìn Tần Hiên.
Last edited by Tiểu Dê; 26-09-2010 at 02:44 PM.
Đã có 42 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Vô Ảnh Chân Ma