16-12-2010, 07:25 PM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Thất Thân Là m Thiếp - 失身为妾
Quyển 1: Ẩn Nhẫn
Chương 5: Ma Nhãn
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Kún ♥ Nhi
Nguồn: http://kunnhi.wordpress.com
Hợp tác cùng: 4vn.eu
Vốn dÄ© cứ tưởng có thể nhÆ° thế hưởng sá»± an tÄ©nh, nhÆ°ng ai mà ngá» Hồng ThÆ° má»›i Ä‘i bÆ°á»›c trÆ°á»›c, bÆ°á»›c sau lại thấy má»™t nữ tá» khác Ä‘i đến, trên ngÆ°á»i mặc má»™t bá»™ quần áo mà u và ng nhạt, xinh đẹp trẻ trung, mÆ°á»i phần linh khÃ, bên hông lủng lẳng má»™t bà i tá»( tÆ°Æ¡ng tá»± lệnh bà i trong hoà ng cung), giống nhÆ° Hồng ThÆ° – là thiếp thân nha hoà n của Phượng gia Thiếu trang chủ.
Nà ng ngay cả liếc mắt nhìn Vãn Thanh cũng không là m, chỉ chăm chú nhìn xa xăm, gương mặt cao ngạo lộ không chút che dấu vẻ yếm ác, giống như đúc vẻ mặt lần đầu tiên gặp của Hồng Thư
“Nhị phu nhân, lão thái thái nói ngÆ°Æ¡i đến tiá»n Ä‘Æ°á»ng (chắc là sảnh trÆ°á»›c , nhà trên hoặc cái gì tÆ°Æ¡ng tá»± thế) cùng dùng bữaâ€. Ngữ khà của nà ng lãnh ngạnh, thanh âm kéo dà i, dùng giá»ng nói biểu lá»™ thái Ä‘á»™ không thiện lÆ°Æ¡ng và sá»± phân biệt đối xá».
Vãn Thanh trái lại không biết những ngÆ°á»i nà y rốt cuá»™c là do duyên cá»› gì, cứ má»™t má»±c coi nà ng là cái gai trong mắt. Có phải do danh tiếng của nà ng tháºt sá»± khiến ngÆ°á»i ra không chịu được? NghÄ© đến Ä‘iá»u nà y, nà ng bất giác xiết chặt bà n tay lại, đến ná»—i bà n tay trở nên trắng bệch, nà ng đã cảm thấy má»™t ná»—i Ä‘au len lá»i.
Mặc dù cố gắng bá» qua tất cả, cố gắng sống má»™t cách thản nhiên, nhÆ°ng, nà ng cuối cùng đã nháºn ra mình hoà n toà n không đủ kiên cÆ°á»ng. Nà ng cÅ©ng chỉ là má»™t kẻ phà m phu tục tá», là m sao có thể sống mà không biết đến thái Ä‘á»™ của thế nhân.
Mẫu thân nói nà ng nhẫn (nhịn), má»i sá»± nên nhẫn (nhịn), nhẫn là cái gì, chiết tá»± chữ nhẫn, không phải là chữ Ä‘ao chém lên chữ tâm sao. Äây chÃnh là đau!
Nhưng có đau đến đâu, nà ng cũng chỉ có thể nhẫn (nhịn)
Thở dà i má»™t tiếng “Là m phiá»n cô nÆ°Æ¡ng dẫn Ä‘Æ°á»ngâ€
Song Nhi nhìn tiểu thư, ủy khuất đến hốc mắt cũng đỠlên, mấy ngà y qua, mỗi lần tiểu thư lộ vẻ ai oán, là mỗi lần nà ng đau xót.
Nà ng chỉ háºn bản thân không thể thay thế tiểu thÆ° nháºn tất cả sá»± thống khổ nà y.
Nà ng nhÆ° gà mẹ, che chở cho Vãn Thanh, nói: “Vị tá»· tá»· nà y, Song Nhi muốn há»i má»™t câu, đây là thái Ä‘á»™ mà mẫu nô tỳ ở Phượng gia đối xá» vá»›i chủ tá» sao?â€
“Chủ tá» ?!†Hoà ng y nữ tá» là m nhÆ° nghe được chuyện cÆ°á»i thông thÆ°á»ng, lạnh lùng cÆ°á»i má»™t tiếng. Cao giá»ng nói:“Chẳng qua nể mặt Lão thái thái, cÅ©ng không nghÄ© đến bản thân mình là cái hạng ngÆ°á»i nà o! Bản thân thì thôi Ä‘i, còn là m trò cÆ°á»i cho ngÆ°á»i khác!!â€
“NgÆ°Æ¡i !!â€Song Nhi vừa nghe thấy, ngón tay chỉ thẳng và o hoà ng y nữ tá», tức giáºn đến không thể nói ra lá»i, dù sao Song Nhi chÆ°a từng cãi nhau vá»›i ai, trong lúc cuống lên, căn bản không tìm ra từ ngữ để nói lại, chỉ có thể nghẹn Ä‘á» hai má.
“Song Nhi, đừng nói nữa. Phượng Lão thái thái vẫn Ä‘ang ngồi chá», Phiá»n cô nÆ°Æ¡ng vất vả dẫn Ä‘Æ°á»ng†Vãn Thanh ngăn lại lá»a giáºn trong lòng Song Nhi, biết Song Nhi là vì chủ tức giáºn. Mặc dù cô nÆ°Æ¡ng kia vô lá»…, nhÆ°ng nà ng không muốn gây ra chuyện gì, trong lòng của nà ng, trải qua bao biến thiên, ngÆ°á»i khác nghÄ© gì nói gì, nà ng Ä‘á»u không quan tâm, nà ng chỉ cần tìm được sá»± bình an, yên tÄ©nh.
Vốn dÄ© nà ng cÅ©ng không trông cáºy Phượng gia có thể cấp cho nà ng má»™t địa vị tốt, má»™t thái Ä‘á»™ tốt, chuyện xảy ra nhÆ° váºy, hoà n toà n không nằm ngoà i dá»± liệu.
Song Nhi có điểm không cam lòng, nhìn tiểu thư đúng là tiểu thư không nói câu nà o nữa.
Hoà ng Kỳ nhìn Vãn Thanh vá»›i vẻ kỳ quái, nà ng không thể nà o nghÄ© được, nữ tá» nà y, lại là ngÆ°á»i tốt nhÆ° váºy. Chỉ là dù thế nà o, Gia có thái Ä‘á»™ nhÆ° váºy vá»›i Vãn Thanh, cÆ°á»›i và o nhà không theo lá»… nghi, các nà ng là m nô tỳ, tránh không khá»i có thái Ä‘á»™ vô lá»… vá»›i Vãn Thanh.
NhÆ°ng chẳng qua cÅ©ng chỉ liếc mắt thế thôi, liá»n dẫn Vãn Thanh cùng Song Nhi Ä‘i.
Phượng Vũ Sơn Trang cũng không hổ là thiên hạ đệ nhất sơn trang.
Bên trong tháºp phần rá»™ng lá»›n, chỉ sợ hai mÆ°Æ¡i Thị Lang phủ cÅ©ng chÆ°a bằng má»™t Phượng phủ. Vãn Thanh chÆ°a từng thấy Hoà ng Cung, nhÆ°ng qua những gì sách vở miêu tả, nà ng nghÄ© Hoà ng Cung chắc cÅ©ng chỉ đến thế nà y là cùng.
Nhìn qua Phượng trang, chỉ cảm thấy nhã trà mà rá»™ng lá»›n, nhÆ°ng cẩn tháºn đánh giá, má»›i thấy giáºt mình vì sá»± sang quà của nó.
Tứ đại hoa viên là trồng bốn loại hoa quÃ, để chủ nhân có thể tùy mùa ngắm hoa. Trong vÆ°á»n còn trồng thêm rất nhiá»u loại hoa khác.
NhÆ°ng Vãn Thanh vẫn cảm thấy có Ä‘iểm không hay, quá nhiá»u loại hoa, không phân biệt được chủng loại, không biết loại nà o được yêu thÃch nhất, chẳng qua chỉ cần quà báu ly kỳ, chẳng qua chỉ là đẹp mắt, căn bản không phải xuất phát từ trái tim yêu hoa.
Nhìn xuống dÆ°á»›i chân, Ä‘á»u là đá Ä‘en nguyên khối, Ä‘en bóng má»™t mà u, tưởng nhÆ° có thể soi gÆ°Æ¡ng được, hÆ¡n nữa chủ nhân thông tuệ, trên đá còn khắc những hoa văn nhạt, cảnh trà trên trá»i dÆ°á»›i đất, trên rừng dÆ°á»›i biển Ä‘á»u thấy cả.
Không khó để nghÄ© ra, tốn nhiá»u nhân lá»±c váºt lá»±c cùng tiá»n bạc thế nà o, má»›i có thể tạo ra hiệu quả nhÆ° váºy.
Vãn Thanh không tự chủ được muốn rùng mình một cái.
Äình Ä‘Ã i lầu các, Ä‘á»u là đá hoa cÆ°Æ¡ng nguyên khối, thứ đá nà y, ngÆ°á»i thÆ°á»ng có ai dám dùng để là m nhà , đá không chỉ nguyên khối, còn có vân rất đẹp, Vãn Thanh biết, thứ nà y giá trị đến mức nà o. Vốn dÄ© chỉ biết Phượng gia vô cùng già u có, không nghÄ© được lại đến mức nà y, nghe nói chỉ má»›i tÃch lÅ©y tà i sản trong mấy năm, lại có thể đến mức nà y. Không thể phủ nháºn, Phượng Cô, xác tháºt là thiên tà i số má»™t của thÆ°Æ¡ng giá»›i.
Cả Phượng trang, Ä‘á»u lấy trắng Ä‘en là m tông mà u chủ đạo, cho ngÆ°á»i ta cảm giác lạnh lẽo, không biết chủ nhân có lạnh lẽo nhÆ° váºt không?
Phong cách nhÆ° váºy, cùng vá»›i hoa viên có chút không thống nhất. NghÄ© thêm 1 chút, chắc hẳn do phủ có 2 ngÆ°á»i chủ nhân nam nữ, khó tránh khá»i có cÆ°Æ¡ng có nhu. Phượng gia Äại phu nhân, không phải má»›i đến Phượng gia sao?
Cảm giác không đồng nhất trong bà i trà ná»™i thất, đến cả Song Nhi cÅ©ng nhìn ra, nhá» giá»ng nói thầm : “Phượng trang cho ngÆ°á»i ta cảm giác tháºt kỳ quái, vừa lạnh lẽo, lại có nÆ¡i đầy tục khÃ!â€
Vãn Thanh cháºm rãi nói: “Má»™t trang nếu có hai chủ nhân, liá»n sẽ có hai phong cách, cÅ©ng không phải truyện gì kỳ quái lắm, hoa cá» cùng hà nh lang không phải muốn đổi là đổi được ( Ä‘oạn nà y tháºt khó hiểu T_T)â€
Hoà ng y nữ tá» vốn Ä‘i cách và i bÆ°á»›c, không ngá» Vãn Thanh nhá» giá»ng nói xong nà ng ấy lại kinh ngại quay đầu lại, ánh mắt cá»±c phức tạp, nhÆ°ng chỉ trong nháy mắt, lại quay đầu.
Lúc nà y Vãn Thanh má»›i nhá»› ra, Phượng gia là nhân sÄ© võ lâm, thị tỳ chắc cÅ©ng có Ãt nhiá»u võ công, mà Vãn Thanh biết, ngÆ°á»i táºp võ, tai thÃnh hÆ¡n ngÆ°á»i thÆ°á»ng rất nhiá»u.
Vì váºy không nói cái gì nữa.
Dù sao, nói nhiá»u dá»… thà nh nói dại.
Má»™t hồi lâu sau má»›i tá»›i nÆ¡i ở của Lão thái thái – An Nguyệt Hiên, chỉ thấy bên trong đã có không Ãt ngÆ°á»i, Vãn Thanh đầu tiên hÆ°á»›ng Phượng Lão thái thái hà nh lá»… : “ Cháu dâu Vãn Thanh xin thỉnh an Lão thái tháiâ€
“Tốt lắm, Vãn Thanh không cần phải hà nh đại lá»… nhÆ° váºy.†Vừa nói Lão thái thái đã thân máºt đỡ nà ng đứng lên. Dù sao, Vãn Thanh và Lão thái thái thân thiết đã lâu.
“Tạ Æ¡n ngÆ°á»i†Nà ng ôn nhà n cÆ°á»i má»™t tiếng, gáºt đầu, rồi sau đó quay sang hạ nhân cầm chén trà . Sau đó xoay ngÆ°á»i, chuẩn bị quay sang phu quân của nà ng cùng Phượng gia Äại phu nhân hà nh lá»….
Vừa ngẩng đầu lên, nhìn vá» phÃa phu quân của nà ng.
Một cái liếc mắt
Chén trà trong tay rÆ¡i xuống đất tạo ra âm thanh chói tai, mùi hÆ°Æ¡ng của trà bÃch loa xuân lan tá»a trong phòng, mùi hÆ°Æ¡ng thanh tịnh đẹp đẽ, là m cho con ngÆ°á»i ta mê Ä‘i, nhân ảnh cÅ©ng nhÆ° má» mịt. NÆ°á»›c trà nhuá»™m xanh ống quần mà nà ng cÅ©ng không biết, bá»ng Ä‘á» cả tay cÅ©ng không hay.
Mặt Vãn Thanh trong phút chốc trở nên trắng bệch, đôi mắt lá»™ rõ vẻ không tin được Ä‘iá»u trÆ°á»›c mắt mình, là sợ hãi, là không giải thÃch được, là háºn ý….
Không ai có thể giải thÃch được.
Nam nhân nà y, đôi mắt phượng đẹp, khép hỠlộ ra sự lạnh lùng vô tình cùng tà n nhẫn, nà ng mãi mãi sẽ không quên được.
Là cÆ¡n ác má»™ng bám riết lấy nà ng trong ná»a tháng nay, là đôi ma nhãn từng đêm khiến nà ng đổ mồ hôi lạnh, nà ng là m sao có thể không nháºn ra.
Nam nhân nà y !
Nam nhân nà y!
Là phu quân của nà ng!
CÅ©ng là nam nhân đã hủy Ä‘i sá»± trong sạch cùng danh tiếng của nà ng, cho nà ng tiếng xấu vÄ©nh viá»…n không thể gá»™t rá»a.
Nà ng nhất định sẽ không nháºn lầm, đêm hôm đó, đôi mắt lạnh lùng nà y, đã phá hủy cuá»™c Ä‘á»i nà ng.
Thanks Ä‘i các TY, Ãt nhất má»—i bà i có 1 cái chứ :00 (24): :1 (1):
Tà i sản của Ms Mèo
Chữ ký của Ms Mèo [B][COLOR="Red"]Just gonna stand there and watch me burn! But that's alright because I like the way it hurts. Just gonna stand there and hear me cry. But that's alright because I love the way you lie. I love the way you lie...[/COLOR][/B]
Last edited by â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿; 17-02-2012 at 09:41 PM .
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ms Mèo
16-12-2010, 07:27 PM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Thất Thân Là m Thiếp - 失身为妾
Quyển 1: Ẩn Nhẫn
Chương 6: Ma Nhãn (2)
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Kún ♥ Nhi
Nguồn: http://kunnhi.wordpress.com
Hợp tác cùng: 4vn.eu
Phượng lão thái nãi nhìn thấy tình cảnh nà y, mặc dù không rõ duyên cá»›, cÅ©ng biết là có nguyên nhân , lão thái thái biết rõ con ngÆ°á»i Vãn Thanh , luôn cho ngÆ°á»i khác cảm giác bình tÄ©nh, bây giá» Vãn Thanh có phản ứng nhÆ° nà y, nguyên nhân chắc chắn không Ä‘Æ¡n giản. NhÆ°ng ở đây dù sao cÅ©ng có nhiá»u ngÆ°á»i, lão thái thái biết, có má»™t số việc, không thÃch hợp biểu lá»™ lên mặt, vì váºy vá»™i và ng phân phó hạ nhân: “Còn đứng đấy là m cái gì, còn không mau Ä‘i lấy thuốc trị bá»ng cho Nhị phu nhânâ€.
Liá»n sau đó kéo tay nà ng qua ân cần há»i: “Vãn Thanh, ngÆ°Æ¡i có Ä‘au lắm không?â€
Vãn Thanh cháºm chạp quay vá» phÃa Phượng lão thái thái, nà ng vẫn bà ng hoà ng không thốt nên lá»i, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vá» phÃa Phượng Cô.
Nhìn thấy bà n tay bị bá»ng sÆ°ng Ä‘á» của Vãn Thanh, Song nhi Ä‘au lòng đỡ nà ng, nhẹ nhà ng xoa bà n tay, Song nhi không hiểu rốt cục là chuyện gì đã xảy ra khiến tiểu thÆ° nhÆ° thế. Äây là lần đầu tiên nà ng thấy tiểu thÆ° mất bình tÄ©nh đến thế.
Thủy Nhu cÅ©ng tiến lên phÃa trÆ°á»›c há»i han: “Tá»· tá»· có chuyện gì không ổn sao?â€
Ãnh mắt Phượng Cô vẫn lạnh lùng quan sát, chợt lóe lên má»™t tia nghi hoặc nhÆ°ng rồi nhanh chóng tắt, hắn Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên hiểu rõ vì sao Thượng Quan Vãn Thanh có vẻ mặt nhÆ° thế.
Chỉ có Ä‘iá»u hắn không thể ngá», đêm hôm đó hắn mặc đồ dạ hà nh ( đồ Ä‘en toà n thân mà tặc nhân hay mặc), chỉ chừa đôi mắt, nà ng lại có thể nháºn ra được chỉ bằng má»™t cái nhìn, Ä‘iá»u đó là m hắn kinh ngạc không thôi.
Nữ tá» nà y, nên nói nhÆ° thế nà o đây, quả tháºt là thông minh tà i tuệ, thoáng qua đã có thể nháºn ra hắn.
Vốn dÄ© ban đầu, vì muốn che giấu bà máºt, hắn định phái thuá»™c hạ Ä‘i, nghÄ© Ä‘i nghÄ© lại sợ Lão thái thái biết chuyện nên Ä‘Ã nh tá»± bản thân Ä‘i.
Chuyện nà y kể ra thì chỉ có trá»i biết, đất biết, hắn biết và Thượng Quan Vãn Thanh biết. Không há» có chứng cá»› nà o chứng minh là hắn là m, Tuyệt đối sẽ không có ngÆ°á»i nà o biết chuyện nà y nữa.
Äược Song nhi dìu và o ghế, Vãn Thanh dần dần bình tâm trở lại. Mi mắt nà ng buông xuống má»m nhÅ©n, nà ng là hạng ngÆ°á»i thông minh, nhÆ°ng nghÄ© Ä‘i nghÄ© lại vẫn không rõ uẩn khúc trong chuyện kia.
Chỉ là không ngá» tá»›i – Phượng Cô tháºt sá»± là ngÆ°á»i ác Ä‘á»™c nhÆ° thế, còn nà ng, lại trở thà nh váºt hi sinh trong cuá»™c nhân duyên có vẻ tốt đẹp nà y.
Phượng Cô!!!
Hai chữ nay, tá»±a nhÆ° Ä‘á»™c dược dần dần xâm nháºp và o trái tim Vãn Thanh, nó nhÆ° má»™t loại Ä‘á»™c dược là m cho tâm hồn trở nên đầy háºn thù, ngÆ°ng kết lại trong tim thà nh má»™t khối chất Ä‘á»™c.
Nà ng háºn!!!
Háºn đến táºn xÆ°Æ¡ng táºn tủy!
NhÆ°ng bản thân nà ng lại bất lá»±c. Nà ng căn bản là không thể tìm được bất cứ bằng chứng nà o khả dÄ© chứng minh là hắn là m, tháºm chÃ, ngay cả khi có được chứng cá»› thì cÅ©ng có thể là m được gì?
Hắn – cÆ°á»ng bạo là thế!
Nà ng – nhu nhược!
Rõ rà ng là châu chấu đá xe, không biết tự lượng sức mình.
Cà ng nghÄ© lại cà ng Ä‘au. Lại cà ng háºn – háºn sâu Ä‘áºm.
Nà ng bá»—ng giáºt mình, háºn cả bản thân mình tại sao lại mất bình tÄ©nh nhÆ° thế, tại sao lại phải nghÄ© nhiá»u nhÆ° váºy?
Má»™t ý nghÄ© lóe lên trong đầu nà ng, ý nghÄ© liá»u lÄ©nh vạch trần hà nh vi phạm tá»™i của hắn. Có thể má»™t lần nữa là m thiên hạ xôn xao, cho dù có đánh đồng bản thân vá»›i loại Ä‘Ã n bà chanh chua, thất lá»… nà ng cÅ©ng cam lòng. NhÆ°ng… nà ng không chỉ có má»™t mình, nà ng còn có mẫu thân yếu Ä‘uối ở nhà kia.
Äây chÃnh là điểm yếu của nà ng, tháºt bi ai. Nà ng không chỉ có má»™t mình trên Ä‘á»i, mà còn cả mẫu thân.
Nà ng cất má»™t tiếng cÆ°á»i nhẹ. Khóe miệng khẽ nhÆ°á»›ng lên má»™t cách cứng ngắc: “Thiếp trong ngÆ°á»i Ä‘á»™t nhiên có phần không ổn, trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i là m chuyện thất lá»…, thỉnh lão thái thái cùng phu quân, Äại phu nhân thứ lá»—i, bản thân tháºt sá»± không được khá»e, liá»n cá» Ä‘á»™ng rất Ä‘au, thiếp xin cáo lui, thỉnh ngà y khác đến tạ tá»™i vá»›i phu quân cùng Äại phu nhân.â€
Phượng lão thái thái vá»™i và ng phân phó hạ nhân hầu hạ Vãn Thanh: “Các ngÆ°Æ¡i mau chuẩn bị kiệu Ä‘Æ°a Nhị phu nhân trở vá» nghỉ ngÆ¡i, nhanh chóng má»i đại phu tá»›i xem bệnh cho Nhị phu nhânâ€
“Cám Æ¡n thái thái.â€
Từ đầu đến cuối, Phượng Cô không hỠnói dù chỉ một câu, chỉ lặng lẽ ngồi quan sát tất cả sự việc, ánh mắt hắn vẫn lạnh lùng, không hỠcó một gợn sóng, tựa hồ tất cả những chuyện nà y hắn không hỠquan tâm.
NhÆ°ng trong tim hắn lại rung lên má»™t chút xúc cảm, hắn vốn nghÄ© chắc hẳn Thượng Quan Vãn Thanh nhất định sẽ là m má»i chuyện trở nên rối rắm, không thể nà o lại nghÄ© nà ng để má»i việc trôi qua lặng lẽ nhÆ° thế.
Tháºt không hiểu trong tâm tÆ° nà ng Ä‘ang nghÄ© gì.
Hắn phát hiện, lần đầu tiên hắn không Ä‘oán được tâm tÆ° của má»™t ngÆ°á»i. Äây là điá»u chÆ°a bao giá» có – nhÆ°ng cÅ©ng không phải là không tốt. Hắn vốn dÄ© thÃch đối đầu vá»›i những Ä‘iá»u phiá»n phức.
Nhìn và o đôi mắt nà ng, hai mắt sáng long lanh, hà ng mi lá liá»…u má»m mượt, cánh môi hoa nhạt mà u hồng phấn, khuôn mặt tròn nhá» yếu á»›t.
Nhìn qua, có thể nói không phải là má»™t mỹ nhân nghiêng nÆ°á»›c nghiêng thà nh nhÆ°ng khuôn mặt nhá» nhắn ấy khi gặp nhiá»u lại cho ngÆ°á»i ta má»™t cảm giác đáng yêu đến lạ. Dáng ngÆ°á»i nà ng thon nhá» trong bá»™ xiêm y xanh nhạt Ä‘iểm vô số bông hoa nhá» tà xÃu, má»™t ngÆ°á»i khiến cho hắn thấy thú vị. Phượng cô phát hiện, đêm đó ở bên cạnh nà ng, hắn có má»™t cảm giác rất kì lạ.
Thủy Nhu nhìn thấy ánh mắt của Phượng Cô có Ä‘iểm căng thẳng vá»™i nÃu tay hắn há»i:â€Gia, ngÆ°á»i định Ä‘Æ°a tá»· tá»· vá» a?â€. Kỳ thá»±c, Thủy Nhu biết rõ Phượng Cô sẽ không Ä‘i. Nà ng nguyên là nháºn thấy ánh mắt kỳ lạ mà Phượng Cô nhìn Vãn Thanh, trong tâm nổi lên má»™t ý nghÄ©: Phượng Cô chỉ có thể là của nà ng.
Vãn Thanh nhìn vá» phÃa hắn, trong mắt hiện lên má»™t vẻ bình tÄ©nh đáng ngạc nhiên. TrÆ°á»›c mắt nà ng là má»™t tuấn nhan tuyệt thế, mắt phượng mà y ngà i, sống mÅ©i cao thẳng, bạc môi má»ng biểu hiện chủ nhân là má»™t ngÆ°á»i bạc tình bạc nghÄ©a. Hắn vốn dÄ© là má»™t kẻ lạnh lùng vô tình.
Nhưng kẻ lạnh lùng vô tình nà y – là phu quân nà ng.
CÆ°á»ng gian nà ng – khiến nà ng phải đến cái địa ngục nà y.
Äối vá»›i hắn nà ng chỉ có thể nhìn thấy hắn là kẻ: Lãnh khốc, vô tình, tà n nhẫn, giết ngÆ°á»i không thấy máu. Nguyên lai quả nhiên là nhÆ° thế a!!!
Bất quá, có lẽ hắn cũng có ngoại lệ. Dù sao từ xưa tới giỠanh hùng khó qua ải mỹ nhân, Vãn Thanh nhìn vỠnữ tỠở bên cạnh hắn.
Tháºt là má»™t mỹ nhân, da trắng nhÆ° tuyết, tinh khiết nhÆ° bạch ngá»c không má»™t tì vết, má»™t đôi mi dà i nhá» nhắn, đôi mắt trong sáng lá»™ ra vẻ phong tình, mÅ©i ngá»c nhá» nhắn, đôi môi Ä‘á» má»m mại.
Nếu không phải là đại mỹ nữ khuynh thà nh thì cũng là một mỹ nữ khuynh quốc.
Khó trách là Phượng Cô lại ân sủng, Vãn Thanh thoáng nghÄ©, nếu có thể là m cho nữ tá» kia cÆ°á»i má»™t tiếng chắc chắn Phượng Cô sẽ là m má»i cách.
Chỉ là , tháºt lâu sau nà y nà ng má»›i biết được, Thủy Nhu không phải là ngÆ°á»i được Phượng Cô ân sủng nhÆ° thế!
Thanks Ä‘i các TY, Ãt nhất má»—i bà i có 1 cái chứ :00 (24): :1 (1):
Tà i sản của Ms Mèo
Last edited by â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿; 17-02-2012 at 09:42 PM .
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ms Mèo
16-12-2010, 07:45 PM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Thất Thân Là m Thiếp - 失身为妾
Quyển 1: Ẩn Nhẫn
ChÆ°Æ¡ng 7: Äau ThÆ°Æ¡ng
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Kún ♥ Nhi
Nguồn: http://kunnhi.wordpress.com
Hợp tác cùng: 4vn.eu
Phượng lão thái thái ra mệnh lệnh đưa Vãn Thanh đến ở trong Nam Nguyệt hiên. Ban đầu nà ng phải ở chỗ hẻo lánh nhưng do lão thái thái yêu mến nà ng nên đã đưa nà ng vỠở trong Nam Nguyệt hiên, cùng chung một chỗ với Thủy Nhu và Phượng Cô.
Vãn Thanh thầm than nhá», nà ng tháºt là không biết phải nói gì cho phải, Phượng lão thái thái tháºt lòng có hảo tâm đối tốt vá»›i nà ng, nà ng rất cảm kÃch, nhÆ°ng thá»±c sá»± lại mang đến cho nà ng cà ng nhiá»u thÆ°Æ¡ng tổn.
Lão thái thái hảo tâm muốn cho nà ng nên vợ nên chồng với Phượng Cô, nhưng lại hại nà ng mất đi danh tiết.
Lão thái thái hảo tâm cho nà ng đến ở Nam Nguyệt hiên, khiến cho nà ng trở nên không tá»± nhiên mà lại có thêm cảm giác thống háºn vá»›i Phượng Cô.
Không nhìn không thấy sẽ không háºn, giỠđây ngà y nà o cÅ©ng chạm mặt, ná»—i háºn nà y khó có thể Ä‘ong đếm được.
Vãn Thanh khẽ than thở trong lòng.
May sao, Nam Nguyệt hiên tháºt lá»›n, tuy nói là cùng sống trong má»™t khu nhà , nhÆ°ng tháºt sá»± là rất rá»™ng lá»›n, không đến mức ngẩng đầu lên là chạm mặt nhau. Nam Nguyệt hiên là má»™t khu nhà lá»›n gồm có bốn nhà là : Tuyết – Nguyệt – Phong – Hoa, Phượng Cô ở Nguyệt các, Thủy nhu ở Hoa các, vá» phần Vãn Thanh – nà ng cả ngà y giam mình trong Tuyết các.
Chỉ cần đóng cá»a Tuyết Các liá»n nhÆ° ngăn cách vá»›i bên ngoà i, trừ việc thỉnh an lão thái thái còn lại là cá»a đóng then cà i hầu nhÆ° cả ngà y. Chá»— nà ng ở cÅ©ng không có gia nhân trông coi, đối vá»›i nà ng đó lại là việc vui mừng.
Má»—i ngà y, nà ng luyện thÆ° pháp, ngâm thÆ¡, vẽ tranh.. má»i việc cứ an tÄ©nh mà trôi qua.
Từ ngà y đó trở Ä‘i, Hồng ThÆ° thỉnh thoảng lại đến chá»— Vãn Thanh, tiểu nha đầu nà y tuy là đại thị nữ của Phượng VÅ© Cá»u Thiên, nhÆ°ng vẫn chỉ là 1 thiếu nữ, trÆ°á»›c mặt ngÆ°á»i khác, Hồng ThÆ° luôn ra vẻ nghiêm nghị, nhÆ°ng cứ đến nÆ¡i nà y, là nhÆ° tháo bá» mặt nạ, cÆ°á»i nói luôn mồm.
Äêm hôm đó, cảm xúc dâng trà o, ánh trăng và ng óng tuôn xuống soi rá»i mặt đất, cảnh váºt tháºt huyá»n ảo Song nhi bá»—ng la hét muốn nghe Vãn Thanh xÆ°á»›ng khúc, Hồng thÆ° vừa nghe qua lá»i Song nhi nói cÅ©ng má»™t má»±c muốn nghe Vãn Thanh xÆ°á»›ng khúc.
Nhất thá»i không thể lay chuyển các nà ng, không thể là m gì khác hÆ¡n là đáp ứng, lấy Ä‘Ã n, suy nghÄ© má»™t chút, cất tiếng hát:
Gần thanh minh. Thúy cầm chi thượng mất hồn.
Äáng tiếc má»™t mảnh thanh ca, đô Ä‘Æ°a ra hoà ng hôn.
Dục cùng liá»…u hoa thấp tố, sợ liá»…u hoa khinh bạc, không giải thÃch được thÆ°Æ¡ng xuân.
Niệm sở hương lữ túc, nhu tình cảm xúc biệt ly, ai cùng ôn tồn.
Không tôn dạ khóc, Thanh Sơn không nói, trăng tà n đương môn.
Thuý ngá»c lâu trÆ°á»›c, duy là có, nhất ba tÆ°Æ¡ng thủy, Ä‘ong Ä‘Æ°a tÆ°Æ¡ng vân.
Thiên trÆ°á»ng má»™ng Ä‘oản, vấn tháºm lúc, được thấy Ä‘Ã o căn.
Lần nà y đệ, toán nhân gian không cá cùng với đao, tiễn đoạn trong lòng sầu ngân.
( Cái đoạn nà y vỠcơ bản ta… xin các nà ng lượng thứ T_T) (jin: hoà n toà n đồng ý với Ms Kún TT_TT)
Ca từ nà y là trong bà i “TÆ°Æ¡ng xuân dạ nguyệtâ€, trÆ°á»›c giá» giá»ng ca của Vãn Thanh thÆ°á»ng ở mức trung ca những bà i tÆ°Æ¡i vui, váºy mà giỠđây lại hát 1 khúc ca ai oán não lòng đến thế, tháºt đáng buồn.
Khuôn mặt Hồng thÆ° cùng Song nhi trong chốc lát trở nên mÆ¡ mà ng, trên môi là má»™t nụ cÆ°á»i thá»a mãn. Cả hai Ä‘ang nghe Vãn Thanh xÆ°á»›ng ca đến Ä‘á»™ nháºp thần.
Bởi thế nên không ai để ý tá»›i có tiếng bÆ°á»›c chân Ä‘ang tá»›i gần (Jin: trá»i, hắn là quỉ, Ä‘i không thấy ngÆ°á»i, bÆ°á»›c ko thấy tiếng, ko nháºp thần cÅ©ng ko phát hiện Ä‘c đâu).
Cho đến khi bÆ°á»›c chân ấy đến bên và dừng lại, Hồng thÆ° má»›i giáºt mình biến sắc, Vãn Thanh dừng ca xoay ngÆ°á»i lại - là Phượng Cô. Hắn má»™t thân trÆ°á»ng bà o mà u xanh lam, vẻ mặt không có vẻ lạnh lùng mà trái lại rất thanh nhã, ôn hòa.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, nà ng biết, trên thá»±c tế cái vẻ mặt đó chỉ là gạt ngÆ°á»i.
NgÆ°á»i ta vẫn nói dáng vẻ có thể lừa gạt được ngÆ°á»i khác, Phượng Cô lại được ông trá»i tặng cho má»™t bá» ngoà i hoà n hảo đến thế, vô luáºn là hắn khoác lên ngÆ°á»i loại y phục nà o, khuôn mặt nà o cÅ©ng không ai Ä‘oán ra được tâm ý ( ồ ồ, thế nếu hem khoác lên ngÆ°á»i y phục nà o thì seo =)) ).
Phượng Cô phóng má»™t ánh mắt đầy sá»± phức tạp rồi cháºm chạp phun ra mấy chữ: “Tiếp tục, đừng có ngừng.â€
Vãn Thanh nhìn hắn rồi nhanh chóng hÆ°á»›ng ánh mắt ra ná»›i khác, tháºt tâm nà ng không há» muốn nghe theo lá»i của hắn, nhÆ°ng trên thá»±c tế lại không có cách nà o trái lại mệnh lệnh. Có lẽ do nà ng nhu nhược, nhÆ°ng bản thân nà ng quá thanh ngạo nên tháºt sá»± không biết phải xá» trà ra sao.
Hắn chỠđợi nà ng hát, hắn muốn nà ng vì hắn mà đà n hát.
Nà ng quyết định sẽ không theo lá»i hắn.
Không gian xung quanh hai con ngÆ°á»i bá»—ng chốc trở nên băng hà n, lạnh lẽo.
Phượng Cô vẫn đứng im tại chá»—, Vãn Thanh cÅ©ng không há» nhúc nhÃch, sắc mặt của nà ng dần dần trở nên khó coi. Sắc mặt Phượng Cô bá»—ng chốc trở nên xanh mét, toát ra sá»± lãnh khốc khiến cho Hồng thÆ° sắc mặt trở nên trắng bệch.
Hồng thÆ° theo hầu Phượng Cô đã nhiá»u năm, nà ng biết rõ đây là điá»m báo trÆ°á»›c má»—i khi Phượng Cô nổi cÆ¡n thịnh ná»™, mà hắn đã nổi cÆ¡n thịnh ná»™ thì khó có ai có thể ngăn chặn được, hắn sẽ khiến cho đối phÆ°Æ¡ng thấy hối háºn vì đã đến nhân gian nà y má»›i thôi.
Hồng thÆ° vốn định mở miệng ra nói má»™t và i lá»i đỡ cho Vãn Thanh không ngá» bị ánh mắt sắc nhá»n của Phượng Cô phóng qua khiến nà ng sợ hãi không thốt nên lá»i. Lòng chỉ thầm cầu cho Vãn Thanh sẽ không có chuyện gì xảy ra.
ChÆ°a bao giá» có má»™t ngÆ°á»i nà o dám không phục tùng mệnh lệnh của hắn, nữ tá» nà y ngang nhiên dám to gan cãi lại mệnh lệnh của hắn. Nhìn vá» phÃa nà ng, nà ng không há» trang Ä‘iểm, khuôn mặt để tá»± nhiên, mái tóc Ä‘en dà i búi lên gá»n gà ng, cà i trên đó má»™t chiếc trâm Ä‘Æ¡n giản, và i lá»n tóc khẽ bay má»—i khi có gió qua, trong bóng đêm, đôi mắt nà ng rá»±c sáng, không há» né tránh hắn mà nhìn thẳng và o hắn, lá»™ ra ý chà kiên nghị bất khuất, nhÆ°ng…. lại cá»±c kỳ hấp dẫn ngÆ°á»i khác.
Nà ng định khiêu khÃch hắn? !!!
Phượng Cô cháºm rãi nổi cÆ¡n thịnh ná»™, nếu hắn bùng nổ ầm ầm còn khiến ngÆ°á»i ta đỡ sợ hãi hÆ¡n là lúc nà y đây, hắn tà n nhẫn má»™t cách Ä‘iên cuồng.
Hắn thÃch nhất là nhìn ngÆ°á»i khác từ từ hưởng thụ cÆ¡n thịnh ná»™ của hắn. Äặc biệt là những con ngÆ°á»i thanh cao nhÆ° nà ng cà ng khiến hắn thú vị. Nhìn ngÆ°á»i khác giáºn dữ mà không dám nói gì có thể nói là khoái lạc lá»›n nhất của hắn. ( biến thái a T_T)
Vừa cÆ°á»i thầm trong lòng, Phượng Cô liá»n nhếch bạc môi lên khẽ cÆ°á»i má»™t tiếng lạnh nhạt.
Hắn ung dung bÆ°á»›c tá»›i ngồi xuống bên cạnh nà ng, tay trái nhẹ nhà ng nâng cằm nà ng lên, ánh mắt hÆ°á»›ng thẳng vá» Vãn Thanh, tay phải nhà n rá»—i gõ lên mặt bà n bằng đá, trong bóng đêm tÄ©nh lặng, âm thanh quá»· dị tháºt sá»± rất khủng bố khiến cho cảnh váºt thêm phần đáng sợ .
Không khà xung quanh nhÆ° ngÆ°ng lại khiến ngÆ°á»i ta ngạt thở.
Vãn Thanh nhìn bộ dáng hắn, không biết hắn sẽ là m sẽ, nhưng nà ng không cam lòng yếu thế, cũng hướng thẳng ánh mắt quan sát hắn.
Qua má»™t hồi lâu, Phượng Cô tá»±a hồ cảm giác cảm giác được thá»i gian đủ rồi, lúc nà y má»›i cháºm rãi nói: “NÆ°Æ¡ng gần đây tốt không?â€
Vãn Thanh nhất thá»i sững sá», hắn vừa má»›i nhắc đến ai? NÆ°Æ¡ng - là nÆ°Æ¡ng….??? Mẫu thân Phượng Cô đã qua Ä‘á»i từ lâu, hắn vừa nhắc tá»›i nÆ°Æ¡ng, trừ … ra nÆ°Æ¡ng của nà ng, còn có thể là nÆ°Æ¡ng của ai?
Tháºt ác Ä‘á»™c!
Hắn căn bản là uy hiếp được nà ng, biết rằng trên thế gian nà y ngÆ°á»i duy nhất nà ng lo lắng đó là mẫu thân. Lần nà y hắn đã nói thẳng ra, rõ rà ng là muốn uy hiếp nà ng.
Trong lòng nà ng chợt nổi lên một mớ suy nghĩ, cuối cùng không kìm được thốt lên một tiếng lãnh thán!
Hắn nhìn thấy phản ứng của nà ng, nữ tỠnà y rốt cục cũng đã biết sợ hắn!
Hắn có thể nhìn thấy má»i việc, dùng tâm kế, dồn ngÆ°á»i khác và o Ä‘Æ°á»ng cùng. Khó trách chỉ trong mấy năm ngắn ngủi tiếp nháºn Phượng VÅ© Cá»u Thiên đã có thể khiến cho thiên hạ Ä‘á»u biết đến, không ngÆ°á»i nà o có thể đối địch.
Vãn Thanh thầm nghĩ, nhất định không được sợ hãi.
Nà ng cÆ°á»i nhạt, cháºm rãi nói: “Thiếp thân có lẽ lâu chÆ°a từng vá» nhà mẹ đẻ, cÅ©ng không biết mẫu thân nhÆ° thế nà o, nghe ngÆ°á»i nhắc đến mẫu thân khiến ta tháºp phần nhung nhá»›. Hảo, vừa rồi phu quân nói muốn nghe ta xÆ°á»›ng, không biết ngÆ°á»i muốn nghe khúc nà o?â€
Nà ng đột nhiên trở nên nhu mì, ánh mắt hiện lên sự cầu xin, cầu xin hắn hãy bỠqua cho nương của nà ng.
Hắn cÅ©ng không là m khó nà ng nữa, lạnh nhạt nói: “ Tùy ý Ä‘Ã n má»™t khúc cho ta nghe.â€
Vãn Thanh thở dà i má»™t hÆ¡i, may mắn là hắn đã hạ há»a, nhược bằng không, nà ng căn bản không dám tưởng tượng háºu quả, dù thân nà ng là má»™t tiểu thÆ° khuê các, luôn ở trong khuê phòng nhÆ°ng trÆ°á»›c đây cÅ©ng đã từng nghe qua những thủ Ä‘oạn mà Phượng Cô đã từng là m – đó Ä‘á»u là những thủ Ä‘oạn tà n nhẫn, vô tình nhất.
Phượng Cô nhìn nà ng thở dà i, trong lòng âm thầm buồn cÆ°á»i.
ChÆ°a từng có ngÆ°á»i nà o dám đối đầu vá»›i hắn, nữ tá» to gan nà y đúng là không biết tá»± lượng sức mình. Bất quá, dÅ©ng khà nà y cÅ©ng tháºt đáng khen.
Vãn Thanh cầm đà n lên, ca khởi, là một khúc liễu cao thanh:
Mấy tiếng đỠ. Thương cảm lại là , xuân quy tiết.
Mãn viện đông phong, hải Ä‘Æ°á»ng phô tú, lê hoa phiêu tuyết.
Äinh hÆ°Æ¡ng lá»™ khóc tà n chi, toán chÆ°a so sánh, khổ tâm tấc kết.
Tất nhiên hưu văn, đa tình đa cảm, không là m gió trăng.
Phượng Cô nghe nhÆ° nháºp thần, ánh mắt xuyên thấu qua Vãn Thanh, mặt hắn hiện lên khuôn má»™t ná»—i thÆ°Æ¡ng Ä‘au xen lẫn, rối rắm khiến ngÆ°á»i ta không tà i hiểu được.
Nhìn vẻ mặt trầm thống của Phượng Cô, lòng Vãn Thanh dâng lên một xúc cảm khó hiểu, một sự trùng động, tại sao hắn lại có vẻ mặt đau thương như thế.
Muốn há»i hắn, nhÆ°ng chợt nhá»› ra ngÆ°á»i nhÆ° hắn lại có chuyện gì để Ä‘au thÆ°Æ¡ng?
Trong lúc nà ng Ä‘Æ°Æ¡ng còn suy nghÄ©, hắn lẳng lặng đứng dáºy biến mất trong mà n đêm.
NgÆ°á»›c mắt lên đã không thấy bóng dáng ngÆ°á»i nÆ¡i nà o.
Thanks Ä‘i các TY, Ãt nhất má»—i bà i có 1 cái chứ :00 (24): :1 (1):
Tà i sản của Ms Mèo
Last edited by â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿; 17-02-2012 at 09:43 PM .
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ms Mèo
16-12-2010, 07:46 PM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Thất Thân Là m Thiếp - 失身为妾
Quyển 1: Ẩn Nhẫn
Chương 8: Thế thân (1)
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Kún ♥ Nhi
Nguồn: http://kunnhi.wordpress.com
Hợp tác cùng: 4vn.eu
Từ đó trở đi, Phượng Cô thỉnh thoảng lại ghé Tuyết các nghe nà ng đánh đà n xướng khúc.
Má»—i lần Ä‘á»u lẳng lặng tá»›i, sau khi nghe xong liá»n lẳng lặng Ä‘i, không nói má»™t câu. Hắn không nói lá»i nà o, Vãn Thanh cÅ©ng không mở miệng, vì váºy, tất cả, tuần hoà n theo má»™t kiểu vô cùng kì quái. NhÆ°ng cÅ©ng không cảm giác được có chá»— nà o không ổn.
Nà ng lá» má» nháºn ra, khi hắn nghe nà ng hát, thì nhá»› thÆ°Æ¡ng má»™t ngÆ°á»i.
Chỉ là không biết, dạng nữ tá» nhÆ° nà o, lại có thể khiến hắn nhá»› nhung nhÆ° thế, Ä‘au thÆ°Æ¡ng nhÆ° thế. NgÆ°á»i hắn thÃch không phải Thủy Nhu cô nÆ°Æ¡ng sao?
Trong lòng nà ng ngổn ngang thắc mắc, nhưng không được giải đáp.
May mà nà ng chÆ°a bao giá» là má»™t ngÆ°á»i tò mò, tuy là nghi hoặc, nhÆ°ng cÅ©ng không tìm cách Ä‘iá»u tra đáp án, dù sao, có đôi lúc, quá mức tò mò, nếu có là m hại chỉ có hại chÃnh mình mà thôi, vá» Ä‘iá»u nà y bản thân nà ng hiểu rất rõ. NhÆ°ng Phượng Cô là con ngÆ°á»i nhÆ° thế nà o, không lẽ có thể tùy ý để ngÆ°á»i khác nghiá»n ngẫm, lý giải , vì váºy nà ng chỉ xem hắn là khách nghe Ä‘Ã n.
Hắn đến nà ng liá»n đánh Ä‘Ã n xÆ°á»›ng khúc, trong mấy ngà y, tất cả Ä‘á»u bình an vô sá»±, tất cả tá»±a hồ nhÆ° không có gì bất thÆ°á»ng.
Trái lại, nha đầu Hồng ThÆ° kia lại là ngÆ°á»i thiếu kiên nhẫn.
Hồng ThÆ° mang vẻ mặt tò mò há»i: “ Nhị phu nhân, ngÆ°á»i không hiếu kỳ Gia vì sao luôn tá»›i nghe hát sao?â€
“Tò mò a.†Vãn Thanh cÆ°á»i má»™t tiếng.
“NgÆ°á»i chÆ°a bao giá» lên tiếng há»i dù chỉ má»™t câu?†Hồng ThÆ° lại há»i. “Há»i? Há»i hắn đến từ phÆ°Æ¡ng nà o sao? Há»i hắn Æ°? Há»i hắn, hắn cÅ©ng sẽ không trả lá»i ?†(jin: Ä‘oạn nà y khó hiểu thì tha lá»—i cho ta T_T. Kún: sá»a lại rồi mà cÅ©ng vẫn không hiu được. >â€<) Vãn Thanh thay vì giải đáp cho Hồng ThÆ° lại liên tiếp dùng
câu há»i ngược. Nói xong bản thân cÅ©ng không tá»± giác mỉm cÆ°á»i.
“CÅ©ng đúng†Hồng ThÆ° gáºt đầu “ Há»i ta ta cÅ©ng không thể trả lá»i. Chuyện của Gia, nô tà i chúng ta chÆ°a bao giá» dám nhiá»u lá»iâ€
“NhÆ° nà y cÅ©ng không tÃnh là quá tệ.â€Vãn Thanh miá»…n cưỡng tá»±a và o quý phi tháp, đón nháºn ánh mặt trá»i của mùa xuân, gió xuân mang theo mùi hoa lê, thoáng cái cả ngÆ°á»i cÅ©ng ngà o ngạt hÆ°Æ¡ng
Hồng ThÆ° nhìn nà ng, phát hiện, nữ tá» nà y, tháºt sá»± không phải thông minh bình thÆ°á»ng, cÅ©ng khó trách, Phượng lão thái thái lại yêu quý nà ng đến thế, má»™t má»±c cÆ°á»›i nà ng là m cháu dâu. Dù sao, nữ tá» thông minh không hiếm, nhÆ°ng có thể hiểu sá»± rối ren trong cuá»™c sống, hiểu được lòng ngÆ°á»i thâm sâu, nữ tá» nhÆ° váºy tháºt sá»± hiếm thấy, trong những ngÆ°á»i Hồng ThÆ° đã gặp qua, chỉ có Vãn Thanh mà thôi.
“Nhị phu nhân có thể Ä‘i há»i lão thái thái má»™t câu, lão thái thái lẽ nà o không nói cho ngÆ°á»i.†Hồng thÆ° là m nhÆ° vô tình … nói ra.
Vãn Thanh mở đôi mắt to tròn vốn Ä‘ang khép lại, tá»±a hồ có Ä‘iểm kinh ngạc, rồi sau đó lại nhắm lại, kỳ tháºt nà ng không nghÄ© tá»›i chuyện Ä‘i há»i lão thái thái, chỉ là không biết vì sao, nà ng không muốn Ä‘i tìm hiểu chuyện xÆ°a.
“Không được, chuyện không nên biết không nên cố tình tìm hiểu.†Vãn Thanh âm thanh nhá» nhẹ, giống nhÆ° xuân miên thông thÆ°á»ng.
Ban đêm, Vãn Thanh ngồi ở trước gương, nà ng vẽ lại là n mi liễu của mình, xong một bên đột nhiên ngừng lại.
Nhá»› ra má»™t câu nói: nữ vi duyệt đã giả trang. (jin : cao nhân nà o biết nghÄ©a câu nà y nói cho mình vá»›i ïŒ )
Nà ng vì ai mà trang điểm?
Nhìn nữ tá» trong gÆ°Æ¡ng, mặt mà y nhÆ° há»a cÅ©ng lá»™ ra ẩn quang, không biết là nến Ä‘á» hắt lên mặt, hay do Ä‘ang Ä‘á» mặt.
Äặt bút vẽ lông mà y xuống.
Song nhi thấy tiểu thÆ° có bá»™ dáng nhÆ° thế, kỳ quái há»i: “Tiểu thÆ° sao lại không vẽ lông mà y?â€
“Không được, đẹp chỉ khiến ngÆ°á»i ta ghen ghét, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không cần lo lắng phiá»n phức, chuyện đến đâu hay đến đó.†Nà ng nói.
“Tiểu thÆ° không phải nói muốn đánh… †Song Nhi nói không nên lá»i, nà ng mặc dù không hiểu dụng ý của tiểu thÆ°, chỉ là nếu tiểu thÆ° nói không cần, nà ng liá»n sẽ không há»i nhiá»u.
Vì váºy chỉ lấy má»™t dây lụa mà u xanh kết hoa cà i lên đầu tiểu thÆ° của nà ng, cà ng tố khiết, cà ng thấy phong thái, nữ tá» băng băng thanh thanh, tá»± nhiên lại là m ngÆ°á»i ta thấy đẹp.
Khi chÆ°a xuất giá, mẫu thân không cho nà ng xÆ°á»›ng những ca khúc nà y, lá»i lẽ quá ủy mỵ, sợ bị ngÆ°á»i ta Ä‘Ã m tiếu ra và o.
Mẫu thân luôn nhÆ° thế, vì nà ng mà sắp đặt má»i thứ, chỉ mong nà ng có thể sống theo cách tốt nhất, thế mà cuối cùng, nà ng cÅ©ng vô phÆ°Æ¡ng có được kết cục tốt.
Có lẽ cái nà y gá»i là váºn mệnh!
Là m sao có thể thoát khá»i sá»± Ä‘Æ°a đẩy của váºn mệnh ?
Mặc dù nà ng đã cố gắng há»c, không là m những chuyện không nên là m, không nói những chuyện không nên nói, những chuyện nên nhịn cÅ©ng đã nhịn.
Nhưng cuộc sống vẫn trở thà nh như nà y.
Tháºt lòng nà ng không thÃch Lý Dục Từ, bất quá lúc nà y, không biết vì sao, Ä‘á»™t nhiên nhá»› ra , liá»n tiện tay Ä‘Ã n hát, cảnh váºt nà y, trái lại có và i phần tÆ°Æ¡ng tá»± cảnh trong Lý Dục Từ, chỉ tiếc ngà y đó Lý Háºu Chủ cùng Tiểu Chu Háºu yêu Ä‘Æ°Æ¡ng say đắm, mà nà ng, khó lòng nháºn được má»™t phần ân ái từ phu quân
Vãn trang sơ qua,
Trầm Ä‘Ã n khinh chú má»™t Ãt nhi cá
HÆ°á»›ng nhân hÆ¡i lá»™ ra Ä‘inh hÆ°Æ¡ng khá»a,
Một khúc thanh ca,
Tạm dẫn anh đà o phá.
Tay áo ấp tà n ân sắc khả,
Bôi thâm toà n bị hương lao
Tú giÆ°á»ng nghiên bằng kiá»u vô ,
Lạn tước hồng nhung,
Tiếu hướng đà n lang thóa.
Má»›i hát má»™t ná»a, chỉ thấy trÆ°á»›c mắt má»™t bóng ngÆ°á»i, rõ rà ng là hắn, mà lại không giống hắn.
Bởi vì hắn chưa từng biểu lộ vẻ mặt đấy, mang theo đau, mang theo khổ, mang theo nhu nhược…
Nhìn xuống tay, má»›i biết là hắn uống rượu, khó trách nhÆ° thế thất thố, khó trách có vẻ mặt nhu nhược yếu Ä‘uối đấy, ná»a thân trên gục trên bà n đá, đôi mắt phượng hẹp dà i không còn nổi má»™t tia lợi hại.
NhÆ°ng Vãn Thanh phát hiện, hắn lá»™ ra vẻ mặt nhÆ° váºy, cà ng khiến cho không ngÆ°á»i nà o có thể chống cá»±, chỉ mong có thể thế hắn chia sẻ ná»—i Ä‘au thÆ°Æ¡ng.
Vãn Thanh kinh ngạc, đối với hắn, nà ng đúng là có chút động tâm, chỉ vì vẻ mặt nhu ngược mà si tình nà y của hắn.
Cánh tay hắn giơ lên giữa chừng lại rút lại.
ChÆ°a rút lại được ná»a, lại bảo Ä‘Æ°a Ä‘Ã n cho hắn.
Vãn Thanh nhất thá»i Ä‘á» bừng mặt, không biết là m nhÆ° thế nà o cho phải, nà ng chÆ°a từng để bất cứ nam nhân nà o cầm qua tay của mình.
Nhìn kĩ mới biết, hắn đã say lắm rồi, hà nh động vừa rồi toà n là rượu là m.
Trái lại bản thân Vãn Thanh đã quá suy nghÄ©. Yên tÄ©nh trở lại, có và i phần thất vá»ng.
Bất chợt hắn cầm tay nà ng, nỉ non nói: “Nguyệt nhi… Nguyệt nhi… Nguyệt nhi… “
Thanks Ä‘i các TY, Ãt nhất má»—i bà i có 1 cái chứ :00 (24): :1 (1):
Tà i sản của Ms Mèo
Last edited by â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿; 17-02-2012 at 09:43 PM .
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ms Mèo
16-12-2010, 07:54 PM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Thất Thân Là m Thiếp - 失身为妾
Quyển 1: Ẩn Nhẫn
Chương 8: Thế Thân (2)
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Kún ♥ Nhi
Nguồn: http://kunnhi.wordpress.com
Hợp tác cùng: 4vn.eu
Vì hắn say rượu, lại nói quá nhá», Vãn Thanh không nghe ra hắn nói cái gì, vì váºy nà ng tiến vá» phÃa hắn.
Ai ngá» ngay khi nà ng tiến đến, hắn liá»n má»™t tay kéo nà ng và o trong lòng.
Äôi môi nóng bá»ng cuồng nhiệt hôn nà ng, mạnh mẽ, man dại, khiến Vãn Thanh nhất thá»i sá»ng sốt kinh ngạc, quên cả việc phải phản ứng nhÆ° nà o, đầu óc nà ng trống rá»—ng, thứ duy nhất nà ng cảm nháºn được là đôi môi nhÆ° lá»a Ä‘ang hôn nà ng.
Mãi má»™t lúc sau, Vãn Thanh má»›i giáºt mình nháºn ra bản thân quên cả phản kháng, vì váºy dùng sức đẩy Phượng Cô ra, nhÆ°ng căn bản nà ng không thể thoát khá»i Hệ thống cấm nói báºyg ngá»±c và vòng tay cứng nhÆ° thép của hắn, vòng tay hắn cà ng khép chặt, tá»±a hồ muốn nà ng và hắn trở thà nh má»™t.
Cảm giác được sá»± giãy giụa của Vãn Thanh, Phượng Cô cà ng ôm chặt hÆ¡n, thanh âm cà ng thống khổ nỉ non: “ Nguyệt Nhi… Nguyệt Nhi… đừng rá»i bá» ta…đừng rá»i bá» ta…â€
Lần nà y, Vãn Thanh nghe được rõ rà ng, hắn gá»i má»™t cô nÆ°Æ¡ng tên là Nguyệt Nhi.
Tên tháºt là đẹp.
CÅ©ng không biết vì sao, nghe hắn gá»i tên ngÆ°á»i con gái khác vá»›i sá»± Ä‘au khổ nỉ non nhÆ° thế, Vãn Thanh chỉ cảm thấy trong lòng đố kỵ cùng chua xót, mắt bắt đầu ngấn nÆ°á»›c, chẳng mấy chốc ngÆ°ng tụ thà nh lệ.
Một cảm giác mà bản thân nà ng cũng không hiểu rõ nó là thế nà o.
Lệ chảy ròng xuống.
DÆ°á»›i ánh trăng, nữ tá» im lặng mà đứng, nam tỠôm lấy nà ng, tháºt là má»™t cảnh tượng đẹp a!!!
Chỉ tiếc, nhiá»u khi bên ngoà i đẹp đẽ lại không thể quyết định ná»™i tình bên trong.
Phượng Cô – vẫn mÆ¡ mà ng trong men rượu, cảm nháºn được nÆ°á»›c mắt của Vãn Thanh, lúng túng nhÆ° hà i tá», luống cuống há»i: “ Nguyệt Nhi… Nguyệt Nhi, tại sao nà ng phải khóc, là Thất Nhi (là Phượng Cô đấy) là m nà ng không vui sao? Thất Nhi sai chá»— nà o, nà ng cứ nói ra, ta sẽ sá»a, nà ng đừng khóc, nà ng khóc khiến Thất Nhi rất Ä‘au lòng! Nguyệt Nhi … Nguyệt Nhi… nà ng đừng khóc nữa! Äừng khóc nữa mà … là Thất Nhi không tốt, nà ng đánh Thất Nhi Ä‘i, đánh Ä‘i, chỉ cần nà ng đừng khóc nữa, đừng rá»i bá» Thất Nhi ….. ( Kún: Cứng há»ng…)
Phượng Cô vừa nói vừa cầm tay Vãn Thanh đưa lên mặt hắn, ôm lấy cổ hắn.
Vãn Thanh chÆ°a từng gặp chuyện nhÆ° váºy, không còn khả năng trấn tÄ©nh, nà ng bá»—ng trở nên luống cuống thất thần, không biết là m nhÆ° nà o cho phải.
Lệ cà ng chảy nhiá»u hÆ¡n, tăng thêm sá»± chua xót trong lòng, má»™t giá»t lệ rÆ¡i và o miệng Phượng Cô.
Phượng Cô lại ôn nhu hôn nà ng, má»—i nụ hôn lau Ä‘i má»™t giá»t lệ, trong miệng cà ng thở ra những lá»i Ä‘au Ä‘á»›n.
Chỉ tiếc, giá» phút nà y, ngÆ°á»i hắn thÆ°Æ¡ng nhá»›, đối tượng hắn xin lá»—i, không phải nà ng, mà là má»™t cô nÆ°Æ¡ng tên Nguyệt Nhi.
Vãn Thanh muốn tránh ra, không ngỠđược hắn cà ng ôm cà ng chặt, má»™t tay đặt sau gáy nà ng, tháºt sá»± hôn nà ng, lưỡi tiến và o trong, cùng nà ng dây dÆ°a không ngá»›t.
Má»›i đầu tháºp phần thô bạo mà mãnh liệt, mãi đến khi Vãn Thanh không còn giãy giụa, hắn liá»n trở nên dịu dà ng, hết sức ôn nhu mà triá»n miên, giống nhÆ° trong vòng tay của hắn là má»™t bảo váºt vô giá cần phải nâng niu.
Äôi môi ấm áp cùng mùi Ä‘Ã n hÆ°Æ¡ng rá»i khá»i môi nà ng, hôn vá» phÃa sau, mÅ©i nà ng, mắt nà ng, hà ng mi của nà ng, rồi sau đó cháºm rãi Ä‘i xuống, Ä‘i tá»›i cổ trắng muốt nhÆ° ánh trăng, kiêu sa đến mê ngÆ°á»i, má»™t lần rồi lại má»™t lần cắn mút để lại những dấu Ä‘á» nổi báºt.
Không còn chịu Ä‘á»±ng nổi sá»± khiêu khÃch, Vãn Thanh sợ phát run, trong miệng không kiá»m chế được khẽ kêu lên má»™t tiếng.
Tiếng kêu nà y, thanh âm mê loạn, là do Vãn Thanh bị dá»a cho hoảng sợ.
Lúc nà y đã cuối mùi xuân, khà trá»i ấm áp, váºy mà nà ng bất giác rùng mình má»™t cái.
Nà ng bối rối, lại thêm bất lá»±c, bản thân lại không kiá»m chế được chìm đắm trong sá»± ôn nhu của hắn, nhÆ°ng sá»± ôn nhu đó lại dà nh cho ngÆ°á»i con gái khác.
Vãn Thanh tá»± nhiên cảm thấy xấu hổ, trong lúc hắn say rượu nháºn lầm nà ng là ngÆ°á»i con gái khác, triá»n miên ôn nhu ôm ôm hôn hôn, nà ng lại phát ra âm thanh nhÆ° thế.
Mặt Vãn Thanh từ đỠhồng chuyển sang trắng bệch.
Rồi sau đó, nà ng dùng sức, tức giáºn đẩy Phượng Cô má»™t cái.
Ãnh mắt lãnh đạm nhìn hắn : “ Ta không phải Nguyệt Nhi, Nguyệt Nhi của ngÆ°á»i không có ở đây bây giá»!!â€
NhÆ°ng kẻ say là Phượng Cô có khi nà o nghe được, hai mắt mê man nhìn nà ng, thấy vòng tay mình đã trống trÆ¡n, ánh mắt đó vừa má»›i ôn nhu láºp tức trở nên lạnh lẽo.
“Tại sao?! Tại sao?! Tại sao lại rá»i khá»i ta?!! So ra ta kém hắn Ä‘iểm nà o, tại sao nà ng phải rá»i khá»i ta!!â€
Dáng vẻ cuồng bạo nà y của hắn, dá»a ngÆ°á»i không gì so sánh được, Vãn Thanh biết sá»± không hay rồi, liá»n chạy Ä‘i, má»›i chạy được hai bÆ°á»›c, đã bị hắn tóm lại.
Äôi mắt hắn lạnh lẽo nhÆ° Hà n Băng, bằng má»™t Ä‘á»™ng tác xé áo nà ng, môi Ä‘iên cuồng cắn lên bá» vai nhÆ° bạch ngá»c của nà ng, Vãn Thanh Ä‘au Ä‘á»›n la lên, hắn căn bản không thèm để ý.
Má»™t tiếng kêu Ä‘au nà y tá»±a hồ khiến hắn cà ng bị kÃch Ä‘á»™ng, đôi mắt vằn Ä‘á» bởi tia máu, xé bá» tất cả, Ä‘á»™ng thân má»™t cái tiến và o, cuồng dã man dại.
Có lúc, Vãn Thanh cho là , nà ng có lẽ sẽ chết vì sự cuồng loạn nà y của hắn.
Bất quá, chết Ä‘i, không phải là không tốt, bởi vì sá»± sỉ nhục nhÆ° váºy, tháºt ra còn kinh khủng hÆ¡n cái chết.
Vãn Thanh yên lặng mặc lại quần áo đã bị xé rách, lệ đã ngừng tuôn, ngưng lại trên mặt.
Vầng trăng trên trá»i tá»a ánh sáng bà ng bạc, hôm nay là ngà y rằm, trăng tròn, chiếu lên mặt của nà ng, trong suốt nhÆ° ngá»c, khiến cho ngÆ°á»i ta không khá»i sững sá».
Äôi mắt nà ng trong vắt, không tá» chút gì sợ hãi.
Nhưng trong sâu thẳm, lộ ra một tia đau thương.
Nhìn vá» nam tá» Ä‘ang ngủ say, gÆ°Æ¡ng mặt bình tÄ©nh, không có chút thất tình lục dục, vẻ mặt thuần khiết thiện lÆ°Æ¡ng nhÆ° má»™t hà i tá».
Nhưng nam tỠnà y, cũng là kẻ đã hai lần cưỡng gian nà ng.
Lần đầu tiên, vì không muốn cÆ°á»›i nà ng là m vợ, hắn cÆ°á»ng bại nà ng, thô bạo mà tà n nhẫn, khiến nà ng trở thà nh Ä‘á» tà i Ä‘Ã m tiếu của khắp Vân Quốc, từ thiên Ä‘Æ°á»ng rá»›t xuống địa ngục.
Lần nà y, hắn lại cÆ°á»ng bạo nà ng, lại nháºn lầm nà ng vá»›i ngÆ°á»i con gái khác, hết sức ôn nhu, hết sức triá»n miên, trái lại cà ng là m nà ng Ä‘au thÆ°Æ¡ng.
Nà ng yên lặng đứng dáºy, khẽ kêu má»™t tiếng : “ Hồng ThÆ°, Song Nhiâ€
Hai ngÆ°á»i bá»n há» Ä‘i ra, hai mắt Ä‘á» bừng, Song Nhi mắt vẫn còn ngấn nÆ°á»›c, mắt sÆ°ng to nhÆ° quả Ä‘Ã o.
Nà ng quay sang Hồng ThÆ° nói : “Hồng ThÆ°, Ä‘em Gia vá» chá»— của hắn†Rồi sau đó quay sang Song Nhi : “ Chuẩn bị cho ta má»™t thùng nÆ°á»›c nóngâ€
Nói xong, suy nghĩ một chút, Vãn Thanh nói tiếp : “ Chuyện vừa xảy ra không được nói cho bất kỳ ai, kể cả hắn†Rồi sau đó đi và o trong phòng.
Thanks Ä‘i các TY, Ãt nhất má»—i bà i có 1 cái chứ :00 (24): :1 (1):
Tà i sản của Ms Mèo
Last edited by â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿; 17-02-2012 at 09:43 PM .
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ms Mèo
Từ khóa được google tìm thấy
âàëåíòèíà , àâòîìàòû , àêêóìóëÿòîð , áóõãàëòåðñêèé , casido cam phuchim com , dinh cap luu manh , ebook that than lamthiep , ëþñòðû , ïåðâûé , ïîðíî , òåñòû , pham nhan tu tien , photo kiên trần , than than lam thiep 4vn , that than lam thiep 38 , that than lam thiep 4vn , that than lam thiep 99 , that than lam tiep , y nghia cua so 599368 , ðàáî÷åãî