Hồi 2: Bông hoa lạnh lùng – Chương 1- Phần 1: Nữ luật sư xinh đẹp
Tác giả: an tầm
Nguồn: vficland
Sưu tầm: linh đang xung.
Bốn năm sau, Tòa án tối cao.
“Nhân chứng bên nguyên, cậu luôn miệng nói 12 giờ đêm ngày 17 đó thấy thân chủ tôi xuất hiện ở sòng bạc, xin hỏi lúc ấy anh ta mặc quần áo gì?”
Một giọng nói con gái dõng dạc vang lên trên tòa, cô mặc áo khoác luật sư màu thẫm, mái tóc đen được búi gọn sau đầu có vẻ đặc trưng của người con gái Châu Á vô cùng giỏi giang, hoa tai tinh xảo trên vành tai có thể nói lên một mặt tính tình con gái rất mực dịu dàng của cô; nhưng ánh mắt cô lại như một lưỡi dao sắc bén đâm vào gương mặt bất an lo sợ của người làm chứng bên nguyên.
“Phản đối!” Luật sư bên nguyên lập tức đứng dậy, không vui nhìn lướt qua nữ luật sư đối diện, “Thưa quan tòa, vấn đề này không có liên quan tới bản án, nhân chứng bên tôi không cần trả lời.”
Quan tòa còn chưa mở miệng, nữ luật sư đã mỉm cười phản bác, “Thưa quan tòa, tôi có đầy đủ chứng cớ để chứng minh thân chủ tôi là người vô tội! Mà đây chính là vấn đề mấu chốt.”
Quan tòa nghe vậy xong, trang nghiêm tuyên bố, “Phản đối không có hiệu quả, luật sư biện hộ tiếp tục.”
Nữ luật sư khinh miệt liếc nhìn luật sư đối phương lần nữa, đi tới trước nhân chứng, cô vươn hai cánh tay ra, khẽ nghiêng người về phía trước, để khuôn mặt tinh tế lại gần sát nhân chứng, đôi môi xinh đẹp chậm rãi phát ra từng chữ tiếp theo ——
“Nhân chứng bên nguyên, xin mời trả lời vấn đề!”
Nhân chứng vô thức lau mồ hôi trên trán, chỉ qua mấy phút đồng hồ ngắn ngủi hắn đã nhận rõ sự sắc bén của vị nữ luật sư này. Liếm liếm môi, “Tôi, tôi không thấy rõ lúc ấy anh ta mặc quần áo gì.”
“Không thấy rõ? Ngay cả mặc quần áo gì cũng không thấy rõ làm sao anh có thể khẳng định đêm đó chính là thân chủ tôi?” Cô nổi lên nụ cười xinh đẹp nhưng cũng giống như thuốc độc, từ từ ngấm vào lý trí của đối phương.
“Tôi, tôi, nhất định là anh ta, bởi vì tôi cảm giác chính là anh ta, tôi nhận ra được dáng người của anh ta.” Nhân chứng căng thẳng chỉ một ngón tay vào đương sự đứng cách đó không xa.
Ở trên tòa, một tên nhìn qua có vẻ là con nhà giàu, quần áo là lượt, dáng vẻ phóng túng bất cần, trong miệng hắn thậm chí còn ngậm một que tăm, khi nhìn thấy màn này xong, hắn lạnh lùng cười cười, trong mắt không thấy bối rối chút nào, bởi hắn quá tin tưởng vị luật sư đại diện cho hắn —— người đẹp luật sư tiếng tăm lừng lẫy trong giới luật, Lạc Tranh! Cô sắc bén cơ trí không nói, quan trọng là trên tòa án luôn luôn tỉnh táo, tự kiềm chế; từ khi cô vào nghề đến nay, các vụ thắng kiện không dưới 100, bởi vậy được mọi người trong ngành gọi là Hoa anh túc độc.
Sau khi Lạc Tranh nghe được những lời của nhân chứng nói xong, quay đầu nhìn về phía luật sư đối phương, trong cặp mắt mắt đen như thủy tinh có thể dễ dàng phát hiện ra ý châm chọc, “Peter, thì ra nhân chứng của thân chủ anh tất cả đều là dựa vào cảm giác để nhận đúng người hay sao?”
Luật sư Peter sắc mặt lúc đỏ lúc trắng, trong giới luật sư đều biết, ai cùng lên hầu tòa với vị nữ luật sư Châu Á, Lạc Tranh này, cũng không thể đấu lại được, bởi vì ở trên tòa, cô sẽ không để cho luật sư đối phương một chút tình cảm và thể diện nào.
Nhân chứng nóng nảy vội vàng nói: “Tôi cảm giác chính là anh ta! Cảm giác của tôi không hề sai!”
“Tôi muốn biết lúc đó anh có nhìn thấy rõ ràng mặt thân chủ của tôi hay không!” Lạc Tranh lại chuyển mắt nhìn vào mặt nhân chứng, đôi mắt đẹp sắc bén như dao làm người ta tránh né không kịp.
“Tôi, tôi… lúc ấy rất tối —— ”
“Anh chỉ cần trả lời tôi —— thấy rõ hay là không thấy rõ?” Lạc Tranh cắt đứt lời nói của nhân chứng!
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Mrlinh900
Hồi 2: Bông hoa lạnh lùng – Chương 1 – Phần 2: Nữ luật sư xinh đẹp
Tác giả: an tầm
Nguồn: vficland
Sưu tầm: linh đang xung.
“Tôi…” Nhân chứng bị khí thế của Lạc Tranh làm cho kinh sợ đến nói lắp bắp, “tôi không thấy rõ.”
Bồi thẩm đoàn đưa mắt nhìn nhau, tay dừng lại động tác ghi chép, còn trong đáy mắt luật sư bên nguyên thì lại toát lên vẻ lo lắng.
Khóe môi Lạc Tranh nổi lên nụ cười như có như không, nụ cười này kích thích thần kinh của luật sư bên nguyên, trên tòa ai cũng biết chỉ cần Lạc Tranh có thể lộ ra nụ cười như thế, có nghĩa là đã nắm chắc phần thắng của phiên tòa trong tay.
Hắn lại lần nữa đứng lên nhìn về phía quan tòa lớn tiếng nói: “Phản đối! Luật sư biện hộ đang chơi chữ với nhân chứng bên tôi!”
“Thưa quan tòa, tôi có lý do hoài nghi lời khai của nhân chứng này căn bản không đủ tạo thành căn cứ của vụ án!” Quả nhiên, lời phản bác của Lạc Tranh tuy âm lượng không lớn nhưng lại mang theo đủ uy lực.
Quan tòa gật đầu “Phản đối không có hiệu lực! Luật sư biện hộ, cô có chứng cứ gì chứng minh được lời khai của nhân chứng không thể tiếp nhận được?”
“Thưa quan tòa, chứng cứ trong tay tôi chính là khi nhân chứng đang ở sở cảnh sát lấy khẩu cung, lúc ấy cảnh sát đã kiểm tra đo được trong cơ thể nhân chứng này có chứa cồn. Theo quy định của luật pháp, lời khai từ nhân chứng say rượu không có giá trị căn cứ pháp lý!”
“Tôi, tôi lúc ấy có uống chút rượu, căn bản cũng không say, tôi nhìn thấy được người đó chính là anh ta –”
Cộp cộp cộp! Quan tòa cầm chiếc búa lên gõ ba cái, “Nhân chứng xin giữ yên lặng! Luật sư biện hộ trình lên đây chứng cứ của cô.”
Lạc Tranh lại lần nữa nhếch miệng nhìn về phía luật sư bên nguyên, trong đáy mắt hoàn toàn là nụ cười thắng lợi!
Luật sư bên nguyên bất đắc dĩ thở dài
—— Vficland.info ——
Đang là mùa ngập tràn hoa đào nở. Bên ngoài Tòa án Quốc tế có kiến trúc theo phong cách La Mã cổ, cánh hoa bay đầy trời dưới ánh nắng tươi sáng thật là đẹp mắt.
Người đàn ông mặc Âu phục đứng thẳng trước chiếc xe thương vụ màu tối, vẻ mặt xấu hổ. Hắn chính là luật sư bên nguyên vừa mới thua kiện trong phiên tòa, bây giờ sắc mặt trông khó coi đến tột độ.
“Thật xin lỗi, ngài Louis. Trong phiên tòa hôm nay tôi đã cố gắng hết sức, mặc dù có đầy đủ cả vật chứng và nhân chứng, nhưng mà vẫn bị thua kiện.” Hắn nhìn người đàn ông trong xe, thấp giọng nói xin lỗi, “Tôi không nghĩ tới luật sư biên hộ bên kia chính là hoa anh túc độc Lạc luật sư. Cô ta, cô ta nổi tiếng là quỷ biện trên tòa, cho dù có vật chứng cùng nhân chứng, cô ta vẫn có thể thắng kiện.”
Nói tới đây, hắn thận trọng nhìn thoáng qua người đàn ông trong xe. Cửa xe được hạ xuống, ánh nắng mặt trời chiếu vào, viền sáng đường nét gương mặt nghiêng nghiêng của hắn. Hắn đeo kính râm nên không thể thấy rõ ràng dung mạo, nhưng mà từ đường viên đôi môi đang mím chặt của hắn thì không khó nhận ra hắn có vẻ ngông cuồng, kiêu ngạo. Khí thế tỏa ra từ hai hàng lông mày mạnh mẽ cũng làm cho người ta không thể coi thường được.
Người đàn ông vẫn không nói chuyện, nhưng khuôn mặt kiên nghị lại khẽ chuyển hướng nhìn tới người con gái mới đi ra khỏi cửa tòa án — gió nhẹ thổi qua làm những cánh hoa đào lả tả rơi xuống, làm người con gái đi giữa khung cảnh đó phảng phất một vẻ đẹp cổ điển.
Cô mặc một chiếc áo sơ mi có cổ bằng lụa ôm sát người, phía dưới cổ áo màu trắng hiện ra một huy hiệu chói mắt chỉ rõ nghề nghiệp của mình, kết hợp với một chiếc váy juyp dài đến đầu gối, ôm lấy những đường cong tuyệt đẹp; tất chân màu be trong suốt như thủy tinh phản xạ ra ánh sáng. Bàn chân ngọc đi giày cao gót, sải bước trong khung cảnh hoa đào bay bay, khuôn mặt lộ ra niềm vui sướng.
Cặp mắt như mắt chim ưng sau cặp kính râm hơi nheo lại, khóe môi nổi lên một ý tà mị dễ dàng nhận thấy.
“Louis tiên sinh, cô ta tên là Lạc Tranh, người Hồng Công, năm nay 26 tuổi, là luật sư bào chữa trong phiên tòa này, hiện nay đang làm việc cho văn phòng luật sư Húc Doanh ở Hồng Công; thông thạo về kiện tụng thương mại. Bởi vì trên tòa án luôn luôn nổi tiếng là sắc sảo, cho nên được người trong ngành gọi là ‘Hoa anh túc độc’.” Trợ lý bên cạnh liền tranh thủ báo cáo các thông tin mà mình biết được.
thank ngay các kon hàng yêu quý
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Mrlinh900
Hồi 2: Bông hoa lạnh lùng – Chương 1 – Phần 3: Nữ luật sư xinh đẹp
Tác giả: an tầm
Nguồn: vficland
Sưu tầm: linh đang xung.
Người đàn ông vẫn chưa hề nhìn vào tài liệu, mà chỉ khẽ hơi hất chiếc cằm kiêu ngạo lên.
“Húc Doanh?” Tiếng nói trầm thấp thản nhiên giống như một khối nam châm, nhưng lại có vẻ thâm thúy êm tai như lông măng thiên nga. (*lông tơ)
Trợ lý vội vàng nói: “Văn phòng luật sư Húc Doanh rất nổi tiếng ở Hồng Công, mới xuất hiện ở Hồng Công một vài năm nay, nhưng mà luật sư của văn phòng cũng thường xuyên tiếp nhận các vụ kiện quốc tế. Lạc Tranh chính là một luật sư trong số đó, chuyên tiếp nhận các án kiện quốc tế.” Nói tới đây, hắn lại dè dặt cẩn thận nhìn thoáng qua người đàn ông bên cạnh, thấp giọng nói: “Người lập nên Húc Doanh là Ôn Húc Khiên. Louis tiên sinh, không biết ngài còn nhớ người này hay không?”
“Ôn Húc Khiên?” Đôi mày rậm kiêu ngạo của người đàn ông khẽ chau lại, vẻ suy tư, sau một giây, khóe môi cong lên một nụ cười thâm thúy khó hiểu, “Đã lâu không gặp.”
“Ý của Louis tiên sinh là…” Trợ lý không cách nào đoán được ý nghĩ của hắn.
“Lái xe!” Những từ ngàn vàng phát ra bằng giọng trầm thấp, vẻ tà mị bên môi lại càng đậm hơn.
“Vâng, thưa Louis tiên sinh.”
Xe nghênh ngang rời đi, chỉ để lại luật sư bên nguyên với vẻ mặt lúng túng, quay mặt đi liền trông thấy Lạc Tranh cách đó không xa đang từ từ đi tới. Hắn phẫn hận tiến lên –
“Lạc luật sư, xin dừng bước!”
Đang nghe trợ lý Khả Khả bàn giao công việc, Lạc Tranh nghe vậy liền dừng bước khẽ quay đầu lại, vài bông hoa đào rơi xuống trước mặt nàng, nhẹ nhàng nhảy múa dưới ánh mặt trời, lả tả xoay tròn rơi xuống dưới chân cô, đẹp không sao tả xiết.
Đem giấy tờ tài liệu cầm trong tay đưa cho trợ lý Khả Khả xong, cô nhẹ nhàng cười một tiếng “Hóa ra là KET tiên sinh, phiên tòa đã kết thúc, không biết anh có gì chỉ dạy?”
Trong mắt luật sư bên nguyên cũng đã muốn bốc lửa, lạnh lùng nói: “Tôi nào dám nói đến hai chữ chỉ bảo, chẳng qua có một câu phải nhắc nhở Lạc luật sư!”
“Ồ? Mời nói.” Khóe miệng Lạc Tranh vẫn phảng phất một nụ cười nhạt.
“Tôi biết Lạc luật sư luôn luôn thuận buồm xuôi gió trên tòa án, nhưng là cô phải nhớ kỹ, không phải tất cả đương sự đều có thể đón nhận được việc này. Chẳng lẽ trong mắt Lạc luật sư chỉ có tiền? Vì tiền thậm chí có thể bóp méo sự thật, oan uổng cho người tốt?”
“KET tiên sinh nói quá lời, Lạc Tranh tôi chẳng qua chỉ là một luật sư nho nhỏ mà thôi, cho nên sẽ xem trọng lợi ích, nhưng mà– ” Lạc Tranh đổi giọng, nụ cười trong đáy mắt phát ra một tia sắc sảo, “KET tiên sinh, làm sao biết tôi nhất định sẽ đổ oan cho người tốt? Kết quả phiên tòa vừa rồi đã tuyên bố rồi, KET tiên sinh không phải là hoài nghi với phán đoán của quan tòa chứ?”
“Tôi tất nhiên không hoài nghi quyết định của quan tòa, chỉ là có chút chứng cứ chắc là do Lạc luật sư đã tận lực an bài đi?” Luật sư bên nguyên vừa nghĩ tới một màn vừa rồi trên tòa, lại tức giận không thôi, thua bởi một người đàn bà, việc này làm mặt mũi hắn biết để vào đâu đây?
Lạc Tranh cười khẽ, “Tôi chỉ biết ăn ngay nói thật thì làm sao còn có thể bóp méo chứng cứ được đây? KET tiên sinh nói như vậy thì bồi thẩm đoàn kia chẳng lẽ cũng là người mù sao?”
“Cô…” Luật sư bên nguyên nhăn mặt lại, “Đó là do cô giỏi quỷ biện! Có người nào không biết Lạc Tranh cô có thể đem người chết nói thành người sống?”
“Nếu như là lời khen ngợi, tôi xin nhận toàn bộ, nhưng tôi cũng tốt bụng xin khuyên KET tiên sinh một câu…” Lạc Tranh không chút tức giận, ung dung nói: “Lời nói không căn cứ vẫn là nói ít đi thì tốt hơn, nếu không lại bị kết án vì tội phỉ báng người khác thì sẽ không hay ho đâu! Khả Khả chúng ta đi.” Nói xong cô cũng không quay đầu lại liền rời đi.
Trợ lý Khả Khả theo sát sau đó.
Một trận gió thổi tới, hoa đào bay đầy trời, hơi che khuất ánh mặt trời, tất cả đều rơi xuống phía sau Lạc Tranh.
“Cô, cô –” Luật sư bên nguyên bị chọc giận gần chết.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Mrlinh900
Hồi 2: Bông hoa lạnh lùng – Chương 1 – Phần 4: Nữ luật sư xinh đẹp
Tác giả: an tầm
Nguồn: vficland
Sưu tầm: linh đang xung.
Trên độ cao mười nghìn thước, máy bay xẹt qua mây xanh.
Văn phòng luật sư Húc Doanh nằm trong Hồng Công phồn hoa, trong khu vực đều là các tòa cao ốc mọc lên như nấm. Ánh mặt trời chiếu lên tòa nhà bằng kính, phản xạ ra ánh sáng bóng loáng chói mắt.
Thang máy tốc hành đi lên tầng 39, tiếng giày cao cót thanh thúy mạnh mẽ của Lạc Tranh đang đi vào sở sự vụ, trợ lý đi bên cạnh đang báo cáo công việc –
“Cuộc hẹn ngày mai còn có gì khó khăn sao?”
“Lạc luật sư, tôi biết. Thật xin lỗi, sáng nay tôi đã xác nhận qua, nhưng là –”
“Tôi không muốn nghe bất kỳ giải thích nào, tóm lại phải nhanh chóng giải quyết xong chuyện này một chút, còn nữa…” Lạc Tranh vừa đi về phía phòng làm việc, vừa lấy tay che ánh nắng mặt trời, “Tiếp tục thông báo cho tổ nhân chứng 303 bên kia, nhân chứng có liên quan tới vụ kiện không được, tôi muốn phải là nhân chứng ăn nói lưu loát, ít nhất sẽ không bị hù đến chân tay mềm nhũn ở trên tòa . Trả lời Mike tiên sinh, tôi sẽ tham dự hôn lễ của anh ta, nhưng tôi muốn tài xế 15 phút nữa sẽ tới đón tôi. Còn nữa, gọi điện thoại đến đài truyền hình, nói với họ tôi sẽ không tham gia bất kỳ chương trình nào. 1h30’ chiều gọi điện thoại tới cửa hàng trang sức lựa chọn một món quà thích hợp đưa cho khách hàng. Còn nữa, ngay lập tức mang hồ sơ án kiện đến cho tôi.”
Trợ lý Khả Khả vừa đi theo bên cạnh vừa nhanh chóng ghi chép lại. Tất cả luật sư trong Sở sự vụ đều biết làm trợ lý cho Lạc Tranh rất cực khổ, tốc độ nói chuyện của cô luôn rất nhanh, hơn nữa chuyện đã nói tuyệt đối sẽ không nhắc lại. Cho nên, trợ lý có thể làm việc ở bên Lạc Tranh thường thường là tinh anh trong số những tinh anh.
“Lạc luật sư”
“Lạc luật sư”
Những nhân viên làm việc khác cũng rối rít đứng dậy, kính trọng chào hỏi.
Lạc Tranh gật đầu đi vào phòng làm việc. “Việc cuối cùng là, hai giờ nữa Ôn tiên sinh sẽ xuống sân bay, nhớ nhắc tôi, tôi muốn tự mình đi đón. Đây là cái gì? –” Sau một hồi dặn dò, cô thấy một hộp quà tinh xảo xinh đẹp trên bàn làm việc, hơi nhíu mày, mỉm cười hỏi.
Trợ lý Khả Khả ngẩn người, thư ký gõ cửa đi đến cười nói: “Lạc luật sư, đây là món quà hôm nay mới đưa đến, nói là tặng cho cô.”
Lạc Tranh thật ra cũng không ngạc nhiên, kể từ khi cô làm luật sư, quà tặng lớn nhỏ dường như đã chất đầy cả phòng làm việc, nhưng mà chiếm nhiều nhất vẫn là hoa tươi, bởi vì đàn ông theo đuổi cô quá nhiều.
Trợ lý Khả Khả tiến lên, mở hộp quà ra, mới chỉ khẽ mở ra một chút, đột nhiên kinh hô một tiếng, nhưng cũng đủ thu hút sự chú ý của tất cả luật sư trong Sở sự vụ. Tay cô run lên, cả hộp quà rơi trên mặt đất, đồ vật bên trong văng ra tung tóe trên nền đất.
Không ngờ lại là chuột chết máu chảy đầm đìa, còn có một tờ giấy viết chi chít những lời chửi rủa!
Thư ký sớm đã bị hù dọa đến tái nhợt cả mặt.
Lạc Tranh thấy thế, trên mặt cũng không chút biểu cảm, chỉ cầm lấy dụng cụ quét dọn, lại thản nhiên nói một câu “Không nên ngạc nhiên, chuyện thế này, mọi người nhìn thấy cũng không nên lấy làm lạ.”
Có người thích Lạc Tranh cô thì người hận cô, tất nhiên cũng không ít. Cô từng giúp đỡ cho không ít thân chủ trong các vụ kiện thương nghiệp, cho nên đương nhiên sẽ đắc tội với bên kia, nhận được loại quà tặng kiểu này cũng chỉ là nguy hiểm cỏn con, còn lớn hơn nữa thì sẽ gặp phải nguy hiểm đến tính mạng.
“Lạc, Lạc luật sư, hay là để tôi quét dọn đi.” Thư ký nơm nớp lo sợ tiến lên nói.
“Bỏ đi, cô trở lại chỗ ngồi mà trấn tĩnh lại đi.” Lạc Tranh nhẹ nhàng nói.
Tuy nói Lạc Tranh trong công việc đều rất sắc bén và nhạy cảm, cũng mạnh mẽ, thẳng thắn. Chỉ là cô luôn luôn công tư rạch ròi, bên ngoài công việc cũng rất hòa đồng với đồng nghiệp, không kiêu ngạo. Đây cũng chính là nguyên nhân chủ yếu khiến cô chiếm được tình cảm của đông đảo đồng nghiệp.
Đang lúc Lạc Tranh thở dài quét dọn, một bàn tay đàn ông nhẹ nhàng đặt lên bàn tay nhỏ bé của cô, ánh sáng của đôi giày da chiếu vào đáy mắt cô, cùng lúc đó bên tai vang lên tiếng cười nhẹ –
“Để cho anh đi, con gái không thích hợp làm chuyện như vậy.”
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Mrlinh900