Mỹ Huyền thức giấc, cô không thấy Khải Nguyên đâu cả.
Ba lô vẫn còn đó, trong đó vẫn căng đầy các lon đồ hộp và nước uống đóng chai
Một cảm giác lo sợ đến với Mỹ Huyền, không lẽ nào hắn đã gặp chuyện chẳng hay rồi.Không phải, nếu đêm qua hắn thực sự bị tập kích thì cô không thể nào được an toàn như hiện giờ.
Không lẽ Khải Nguyên bỏ rơi cô.Mỹ Huyền lại lo sợ, cô lần trong áo khoác lấy ra một khẩu súng ngắn, cầm chặt nó bằng cả 2 tay
Khẩu súng này vốn là của tên bắn tỉa trên sân thượng, Khải Nguyên đã lấy và đưa cho cô để phòng thân
Thời gian cứ thế trôi qua, khoảng nửa tiếng đồng hồ sau, Mỹ Huyền nhìn thấy một bóng người theo ánh nắng ban mai hắt lên tường, bóng người đó đang tiến đến căn phòng cô đang ở trong đó.Cô nín thở, nấp vào 1 góc, khi kẻ đó tiến vào phòng cô liền nhảy ra, chĩa súng vào kẻ đó và bóp cò.
“Cạch” – súng không nổ, Mỹ Huyền hoảng sợ, nhưng khi nhìn thấy người vừa tiến vào phòng nỗi sợ liền tiêu biến đi
Vì đó là Khải Nguyên, hắn mang về 1 túi đồ, không rõ là gì trong đó
Hắn ôm bụng cười
“Cô bé ngốc ơi, súng chưa lên đạn, chưa mở khóa an toàn thì làm sao bắn được”
Mỹ Huyền chợt thấy xấu hổ, cô đỏ mặt nói nhỏ
“Tại anh đó, tự nhiên lại bỏ đi, lần sau nếu còn làm tôi giật mình như thế này nữa thế nào tôi cũng bắn nhầm anh”
Khải Nguyên lại nhe răng cười
“Không sao, tính đến giờ tôi bị bắn cũng cả trăm lần rồi thế mà vẫn sống đấy thôi”
Khải Nguyên lại tiếp:
“Tôi đi thăm mấy vị hàng xóm của chúng ta, cũng thu hoạch một ít”
Mỹ Huyền ban đầu không hiểu những lời hắn nói, sau vài phút chợt hiểu ra, cô dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn Khải Nguyên
Khải Nguyên không để ý đến cô nói:
“Tổng cộng hạ được 11 tên trong đó có 7 tên có vũ khí nóng, hiện tại khu vực này cũng còn được an toàn 1 chút”
Hắn lấy trong túi đồ ra một cặp bộ đàm, đưa cho Mỹ Huyền 1 cái rồi nói:
“Cầm lấy, sau này nếu khi tôi đi khỏi có việc gì không ổn thì cứ dùng nó gọi tôi, tôi sẽ quay về ngay”
Thật sự thì tối hôm qua khoảng 3 giờ sáng Khải Nguyên mới ra đi, thời gian này cũng là lúc những đối thủ khác đang ngủ hoặc đang mệt mỏi, kém tập trung vì thức đêm nên hắn dễ dàng hạ được chúng.Khải Nguyên không dùng quyền vì dùng thứ này sẽ gây ra một số tiếng động ngoài ý muốn, đánh động những đối thủ khác.Hắn dùng 1 khẩu súng ngắn có gắn bộ phận hãm thanh, thứ này hắn tìm được trên xác của nhẫn giả, đúng là nhẫn giả thời hiện đại có khác.Đôi giày của nhẫn giả cũng là loại chế tạo đặc biệt, khi di chuyển rất êm, gần như không phát ra tiếng động.2 thứ này quả thật là một bộ đôi hoàn hảo cộng thêm tri giác linh mẫn giúp Khải Nguyên trở thành 1 kẻ ám sát thực thụ.
Khải Nguyên khui 1 lon đồ hộp đưa cho Mỹ Huyền và nói:
“Đến lúc đi rồi đấy.Hôm nay chúng ta sẽ sử dụng chiến thuật khác”
“Chiến thuật khác là thế nào?” Mỹ Huyền tò mò hỏi hắn
“Hôm nay ta sẽ kiếm 1 tòa nhà kín đáo nào đó, ở đó nghỉ ngơi lúc ban ngày, đêm xuống mới đi tìm chúng”- Khải Nguyên trả lời
Do chuyến đi săn đêm qua kết quả mỹ mãn nên hắn mới ra quyết định này.
Cuối cùng hắn cũng tìm được một chung cư.Xung quanh chung cư đó là một dãy những chung cư khác, cái nào cũng ảm đạm và im lìm.Hắn và Mỹ Huyền lên chung cư đó, chọn 1 căn hộ ở vị trí kín đáo.
Bước vào phòng khách, hắn liền đóng cửa sau đó ngồi xếp bằng nhắm mắt lại, Mỹ Huyền cũng ngồi xuống bên cạnh hắn
Một lúc sau, nghe tiếng Mỹ Huyền hỏi: “Tôi phải ngồi như anh suốt ngày sao?”
Khải Nguyên vẫn không mở mắt ra, miệng trả lời “Làm gì cũng được, nhưng đừng rời khỏi phòng này, cũng không nên gây âm thanh lớn quá”
Mỹ Huyền liền đứng lên đi xem xét khắp căn hộ.Cô đứng bên cửa sổ nhìn ra ngoài, lập tức nghe tiếng Khải Nguyên quát “Muốn ăn đạn sao lại đứng đó, đóng cửa lại, nhớ kéo rèm nữa”
Mỹ Huyền trong lòng không vui, trước đây chưa có ai lớn tiếng với cô như vậy, nhưng cô vẫn làm theo lời hắn, lúc này hắn chính là cái phao cứu sinh của cô, cô chỉ biết nương dựa vào hắn.
Chợt, Mỹ Huyền phát hiện điều gì đó, cô không dám la lớn, chạy lại bên Khải Nguyên vỗ vai hắn nói “Đằng kia … đằng kia có 1 chiếc xe tăng”
Khải Nguyên đúng là có nghe tiếng động cơ ở phía xa, hắn lại cửa sổ nhìn về hướng Mỹ Huyền chỉ
Quan sát xong, hắn tiến về phía Mỹ Huyền, gõ nhẹ vào đầu cô
“Ngốc à, đó không phải xe tăng, chỉ là 1 chiếc xe bọc thép Hummer thôi, loại xe này không có đại pháo, chỉ có 1 khẩu đại liên 6 nòng thôi.Chà, chúng ta gặp phải đối thủ loại S rồi”
Khải Nguyên lại nói tiếp:
“Hummer có trang bị hệ thống điện tử rất tinh vi, chúng ta chỉ cần lại gần nó 10m lập tức bị hệ thống cảm ứng nhiệt của nó phát hiện và khóa mục tiêu ngay, sau đó khẩu 6 nòng sẽ nhả đạn, chắc chắn là mục tiêu sẽ thủng lỗ chỗ như miếng phô mai.Lớp thép bọc bên ngoài của nó cực chắc, đạn thường không xuyên qua được”
“Vậy phải làm sao đây, lỡ nó chạy ngang qua phát hiện chúng ta thì sao” – Mỹ Huyền có vẻ khẩn trương
Khải Nguyên nhăn mặt đáp:
“Phải hạ nó thôi, nhưng chúng ta lại không có vũ khí hạng nặng …. Không sao! Tôi có 1 cách nhưng hơi liều lĩnh và cần sự phối hợp của cô”
“Phối hợp như thế nào ?” Mỹ Huyền hỏi hắn
“Cô cứ ở đây, khi nghe tôi ra hiệu trên bộ đàm lập tức lấy súng bắn về phía nó, bắn xong quay lưng chạy ngay, tốt nhất là cách xa tầm bắn của nó 2 lớp tường trở lên.Phần còn lại cứ để tôi lo” Khải Nguyên nói một cách rõ ràng
Rồi hắn lại hỏi “Nếu như cô chạy chậm bị nó bắn chết, cô có hận tôi không”
“Không. Không có anh thì tôi đã chết từ hôm qua rồi.Cho dù chút nữa phải chết, là do tôi kém cỏi, tôi không có lý do để hận anh” Mỹ Huyền đáp một cách cứng cỏi
“Tốt!Ở đây chờ tín hiệu của tôi , à, đừng quên mở khóa an toàn nữa nhé” – nói xong Khải Nguyên liền mở cửa chạy đi
Còn lại một mình Mỹ Huyền cảm thấy lo sợ và hồi hộp vô cùng, cô lấy khẩu súng, mở khóa an toàn rồi nắm chặt lấy nó, tay kia nắm chặt chiếc bộ đàm.
Chừng 10 phút sau, trên bộ đàm vang lên tiếng Khải Nguyên “Hành động !” – Mỹ Huyền liền làm theo lời hắn, mở cửa số nhắm về phía chiếc xe bọc thép bắn một phát “Đoàng”
Lập tức khẩu súng 6 nòng xoay về phía cô, cô lập tức quay lưng chạy ra cửa, vừa chạy được mấy bước đã nghe tiếng súng nổ dồn dập.Một viên đạn xuyên tường bay sượt qua mặt bỏng rát, cô hoảng hốt phóng nhanh qua khỏi cánh cửa, sau đó nằm rạp sát đất, cô đã cách chiếc xe đó 2 lớp tường.Tim đập nhanh, mồ hôi tuôn ra, cô tiếp tục bò ra càng lúc càng xa tầm bắn của xe bọc thép.
Bỗng, tiếng súng ngưng bặt, Mỹ Huyền hiểu là Khải Nguyên đã thành công nhưng cô quá sợ hãi không dám ra xem hắn đang làm gì
Thì ra Khải Nguyên nhân lúc khẩu súng 6 nòng đang bắn Mỹ Huyền đã chạy như bay lại gần, khi người ngồi trong xe phát hiện sự có mặt của hắn thì hắn đã nhảy lên mui xe tung 1 quyền đánh gãy khẩu đại liên 6 nòng
Tên ngồi trong xe hoảng hốt, điều khiển xe chạy như bay, lạng qua lạng lại muốn hất Khải Nguyên xuống.Khải Nguyên vừa hoảng sợ vừa giận dữ bám chặt lấy mui xe.Những con đường ở khu vực này hơi hẹp, xe tông phải nhiều chướng ngại vật, cuối cùng đâm sấm vào một tòa nhà, làm đổ vỡ hết một nửa phía trước rồi ngừng lại.Từ mui xe, Khải Nguyên nhảy xuống, đứng bên hông xe dùng toàn bộ sức lực xô mạnh, chiếc xe lắc lư rồi lật nghiêng.
Hắn thở dốc nói “Con rùa đã bị lật ngửa, xem ta gỡ mai rùa của ngươi rồi đem ngươi ra làm thịt này”
Nói xong liền ra sức công phá cửa xe, hắn muốn đem tên ngồi trong xe ra cho gã đó 1 quyền
Cửa xe kiên cố vô cùng nhưng hắn đang giận dữ, hắn công phá liên tục vì biết rằng chỉ lúc nữa thôi bản lề của cửa xe sẽ chịu không nởi nữa.Quyền kình ào ạt đánh vào chắc chắn ảnh hưởng không ít đến tên đang ở trong xe.Tên này thế nào cũng bị nội thương không nhẹ.
Lúc cửa xe gần bung, chợt hắn nghe tiếng trực thăng, lẽ nào lại là 1 tên hạng mục S nữa, Khải Nguyên cũng mặc kệ, tập trung tinh thần và sức mạnh đánh ra một quyền làm bản lề bị chấn gãy, cửa xe lập tức văng ra
Khải Nguyên thò tay vào, túm lấy người trong xe.Đó là một nam nhân khoảng hơn 40 tuổi, béo mập, trên mép tên này có một vệt máu rõ là đã bị nội thương do dư kình của Khải Nguyên.
Tên béo chưa cam tâm chịu chết, hắn rút trong áo khoác ra một khẩu tiểu liên rất ngắn chĩa về phía Khải Nguyên định bắn, đây chính là loại súng UZI nổi tiếng của Israel.
Khải Nguyên hừ nhẹ một tiếng, tay kia liền chụp lấy cổ tay nam nhân béo, vặn gãy cổ tay gã, khẩu UZI rơi xuống đất.Chưa đã tức, Khải Nguyên giáng lên mặt tên này hơn chục bạt tai khiến khuôn mặt béo tròn của hắn phút chốc trông giống đầu heo
Chợt nhớ đến chiếc trực thăng mà hắn đã nghe thấy, Khải Nguyên vung quyền lên, nhằm vào đầu gã béo.
“Diệp tiên sinh, thủ hạ lưu tình !”
Không biết từ đâu, 8 người mặc áo đen xuất hiện, họ ăn mặc giống như lính đặc nhiệm, đội nón sắt và mặt nạ chống độc che kín diện mạo, trên lưng áo chống đạn của họ có thêu hình biểu tượng của tổ chức Kỳ Lân.Đây chắc là đặc nhiệm của tổ chức Kỳ Lân.Chiếc trực thăng mà Khải Nguyên nghe tiếng cũng là của họ
Trả Lời Với Trích Dẫn
Last edited by kedatinh1974; 28-06-2008 at 02:46 PM.
Khải Nguyên dừng tay, ném nam nhân béo xuống đất nói:
“Các vị là Kỳ Lân đặc nhiệm?Không biết tôi phạm phải lỗi gì khiến quý vị phải đến đây”
Một người đáp:
“Diệp tiên sinh không phạm quy gì cả, chỉ là … Mã tiên sinh đây đã phát tín hiệu bỏ cuộc, chúng tôi phải đến đưa ông ta về, Diệp tiên sinh đừng làm khó chúng tôi”
Khải Nguyên biết 8 người này thân thủ bất phàm, đấu với cả 8 người cùng lúc thật là thất sách
Khải Nguyên lại nói:
“Ta vốn nghe nói Sinh tử quyết không chấp nhận bỏ cuộc mà”
Một người trông có vẻ thấp hơn những người khác trong đội một chút đi đến trước mặt Khải Nguyên nói
“Hạng mục A,B,C,D không được phép bỏ cuộc nhưng hạng mục S thì được, có lẽ chúng tôi quên nói cho tiên sinh điều này, xin thứ lỗi”
Luật là do con người đặt ra, cũng do con người thay đổi, đồng tiền có ảnh hưởng rất mạnh, cái lưỡi thì không xương ; Khải Nguyên đương nhiên biết điều đó
“Diệp tiên sinh vẫn được tính điểm như là đã hạ sát được đối thủ hạng mục S, tiên sinh không phải lo sợ thiệt thòi” – người này lại tiếp
Khải Nguyên tức giận vô cùng nhưng dằn xuống, mặt lại nở nụ cười
“Hehe, vậy còn mấy người hạng mục S nữa, nói luôn đi để ta còn tránh, không khéo lại mất công vô ích lần nữa”
Người đứng gần Khải Nguyên nói
“Không ai cả, Mã tiên sinh là người duy nhất đăng ký hạng mục S”
Khải Nguyên đột ngột xuất thủ nắm lấy cổ tay người đứng gần hắn, người này kêu la
“Ôi, đau, tiên sinh này, lại thế nữa”
Không ngờ nữ đặc nhiệm nọ lại là cô gái Khải Nguyên gặp lúc đi đăng ký Sinh tử quyết
Khải Nguyên cười lớn, bỏ tay ra
“Ta đã sớm nhận ra cô, thôi thế này, các vị đặc nhiệm và quý ông họ Mã có thể đi nhưng cô phải ở lại nói chuyện với ta 1 lúc”
Nữ đặc nhiệm gật đầu, tháo mặt nạ ra, đúng là nữ nhân hôm đó bị Khải Nguyên nắm tay
Nhìn thấy hắn không có vẻ gì ác ý nên đám đặc nhiệm Kỳ Lân cũng gật đầu chấp nhận, họ đem tên béo họ Mã đi nhưng không quên nói với hắn
“15 phút thôi nhé tiên sinh, chúng tôi không được phép ở lại đây lâu”
“Được thôi, 15 phút cũng đủ rồi” Khải Nguyên cười nham nhở đáp.
Thấy nụ cười đó đám đặc nhiệm đều liên tưởng là hắn muốn … Cũng không sao, họ đều là người giang hồ, không câu nệ điều đó lắm, nhất là cô gái kia đã chấp nhận rồi, đâu lý do gì họ lại quản việc của người khác.
“Sao ngài lại nhận ra tôi vậy” Nữ đặc nhiệm hỏi
“Mùi nước hoa của cô đã tố giác cô đó.Phụ nữ thật là … Đi ra chiến trường mà vẫn không quên xức nước hoa, ha ha ha” Khải Nguyên vừa nói vừa cười
“Chỗ bị ngài nắm hôm nọ vẫn còn đau đấy, ngài thật đáng ghét” Nữ đặc nhiệm nói, giọng có vẽ nũng nịu
“Cổ tay đau hay tim đau đấy “ Khải Nguyên lại trêu chọc cô ta.Lúc hắn sắp giết được tên béo họ Mã thì lại bị cô ta và đám người của cô ta phá rối, giờ hắn phải trêu ghẹo cô ta một lúc cho đã tức
“Cô mặc bộ đồ này coi bộ còn hấp dẫn hơn mặc trang phục văn phòng nữa.À, quên mất, tên cô là gì ?” Hắn lại tiếp
Bộ đồ đặc nhiệm bó sát người , dĩ nhiên là những đường cong đặc trưng của phụ nữ đều phơi bày ra hết.Nữ đặc nhiệm cảm thấy ngượng ngùng, khuôn mặt cô đỏ ửng, tim đập loạn xạ
Cô khẽ đáp “Nhã Ca, Triệu Nhã Ca”
“Nhã Ca là tên một phân đoạn trong Kinh thánh, chắc hẳn cha mẹ cô là người mộ đạo.Qua cách sử dụng nước hoa, ta thấy dường như cô từng là 1 tiểu thư.Nhưng sao cô lại thành sát thủ thế này … Ôi cuộc đời !!!” Khải Nguyên nói giọng có vẻ cảm thán
Nhã Ca lặng im, đôi mắt trong veo ước chừng đang ẩn chứa nhiều xúc cảm, có lẽ có những ký ức mà cô không muốn nhắc đến nhưng lại bị nam nhân này nói ra.Cô không thể không thán phục kiến thức và sự suy luận tuyệt vời của Khải Nguyên
Khải Nguyên thấy mình lỡ lời, nhìn thấy người đẹp có vẻ như muốn khóc, hắn chợt hối hận.Hắn ôm cô vào lòng, tức thì những giọt nước mắt trong như hạt sương liền tuôn ra, hắn cũng nhân cơ hội này đọc ký ức của cô.Đọc xong ký ức đó, hắn chợt xúc động ôm chặt lấy Nhã Ca hơn, những ý định xấu nãy giờ đều biến mất cả.Hắn ôm cô đứng im một lúc thật lâu.
Hắn nghĩ một hồi rồi nói: “Ta không biết làm sao để xóa hết những đau khổ trong tâm hồn cô, nhưng ta luôn hy vọng cuộc sống của cô luôn được vui vẻ”
“Đa tạ tiên sinh” – Nhã Ca khẽ nói, đôi mắt đẹp lại nhìn Khải Nguyên
Chợt có người đến, là 1 trong những đặc nhiệm lúc nãy, tên này càu nhàu
“Đến giờ rồi, chúng ta phải đi thôi Triệu tỉ ơi, còn tiên sinh này nữa, làm gì mà Triệu tỉ phải khóc vậy”
Nhã Ca liền rời khỏi vòng tay của hắn, nói nhỏ với Khải Nguyên
“Nếu anh có thể sống sót rời khỏi Sinh tử quyết, em mong được gặp lại anh”
Rồi, cô lại chạy đi
“Nhất định ta sẽ sống sót !Ta cũng muốn gặp lại cô” Khải Nguyên nghĩ thầm, nhìn theo bóng dáng của Nhã Ca
“Huynh đài thật lợi hại, trong đội Triệu tỉ nổi tiếng lạnh lùng, nghiêm khắc, thế mà lại bị huynh chọc đến khóc sướt mướt như con mèo ướt.Bữa nào chỉ giáo cho đệ nha” tên đặc nhiệm phá rối kia nói rồi cũng quay lưng chạy đi mất
Khải Nguyên lại quay về tìm Mỹ Huyền, hắn cảm giác như vừa mất đi một cái gì đó, nhưng hắn cũng biết bây giờ không phải lúc dành cho cảm xúc, hắn đang ở trong Sinh tử quyết
Hắn đi đến hành lang, trước mắt hắn căn phòng hắn và Mỹ Huyền đã từng ở bị bắn phá tan hoang.Hắn lại lo âu, không biết Mỹ Huyền có vô sự không.
Từ một góc hành lang, một bóng người lặng lẽ xuất hiện, chĩa súng vào Khải Nguyên và bóp cò.Khải Nguyên như có mắt mọc sau lưng liền nhảy sang một bên tránh.Người đó liền bắn tiếp mấy phát nữa nhưng Khải Nguyên như bóng ma cứ nhảy qua nhảy lại theo một phương pháp kỳ lạ, tránh được hết.Phương pháp này vốn là của tên nhẫn giả, Khải Nguyên học lóm của hắn không ngờ cũng có thể sử dụng một cách khá tốt
Tên bắn lén liền quay lưng bỏ chạy, Khải Nguyên cũng đuổi theo hắn.Hắn chạy lên cầu thang, Khải Nguyên cũng đuổi theo.
Chợt, tên bắn lén lại xuất hiện, lần này có thêm một người nữa.Một tay tên bắn lén cầm súng chĩa vào Khải Nguyên, tay kia kẹp cổ khống chế một người.Người bị khống chế là Mỹ Huyền, còn người bắn lén Khải Nguyên không ngờ lại là nữ nhân mặt xăm bông hồng hắn gặp lúc tập trung ở cao ốc Kim Cương.
Nhận ra người quen, Khải Nguyên liền nói
“Ồ.Không ngờ lại là cô – nữ sát thủ”
Nữ sát thủ nọ cũng cười “Anh mà loạn động tôi sẽ giết cô ta”
Rồi, bất ngờ lại bắn Khải Nguyên thêm mấy phát.Khải Nguyên sớm có chuẩn bị đã vận cang khí, đạn chạm vào người hắn cứ như chạm phải tấm thép dày, đều văng ra cả.
Chớp mắt, Khải Nguyên đã đến gần nữ sát thủ, họng súng không chĩa vào Khải Nguyên nữa, lại chĩa vào thái dương của Mỹ Huyền.Khải Nguyên đành dừng lại, không dám tiến lên nữa.
Nữ sát thủ ném ra một cặp còng số 8, nói : “Đeo cái này vào chân anh, tôi sẽ thả cô ta ra”
Khải Nguyên lại cười lớn “Tôi đâu có ngu, tự còng chân mình xem như tôi khó sống với cô rồi, tôi mà chết thì cô cũng sẽ giết cô ấy thôi”
Chợt, Khải Nguyên lại kêu lên “Ô hay, súng hết đạn mà cũng đòi uy hiếp người khác à”
Nghe những lời này sắc mặt sợ hãi của Mỹ Huyền bỗng có biến đổi, nhanh như chớp Mỹ Huyền liền tống cùi chõ về phía sau, trúng ngực nữ sát thủ làm thị đau đớn nới lòng tay đang kẹp cổ cô ra, Mỹ Huyền liền xoay người dùng tay chém vào cổ nữ sát thủ.Tất cả sự việc này diễn ra cực nhanh
“Đoàng” – súng bị cướp cò, nhưng chẳng bắn trúng ai cả
Nữ sát thủ nằm im bất động trên sàn nhà, Mỹ Huyền chạy đến bên Khải Nguyên đấm vào ngực hắn nói
“Súng còn đạn mà anh dám bảo là hết, suýt nữa hại chết tôi rồi”
“Không nói thế cô có dám kháng cự không, ả đang tập trung quan sát tôi, vốn là thời cơ tốt của cô, thế mà lại không dám hành động, làm tôi phải nghĩ ra kế để khích tướng”-Khải Nguyên phân trần
Rồi hắn lại nói “Để tôi xử lý ả này, cô không quen giết người thì đứng sang bên đi, à, nếu cần cứ nhắm mắt lại”
Hắn tiến gần nữ sát thủ định nắm cổ thị xách lên.Bỗng dưng tay nữ sát thủ chuyển động, cầm vật gì đó đâm vào tay Khải Nguyên
Khải Nguyên chụp tay nữ sát thủ, nhanh chóng bẻ gãy cổ tay ả, vật nọ rơi xuống sàn, thì ra là một ống tiêm trong đó có chất lỏng màu xanh lục.Khải Nguyên liền dùng chân đạp bể nát ông tiêm đó
“Đúng là con rắn, đến chết vẫn còn độc, không thể tha được” Khải Nguyên nói xong dùng 1 tay giữ lấy thân mình nữ sát thủ, tay kia vặn cổ ả ra đằng sau, ả chết ngay lập tức
Hắn lại nói với Mỹ Huyền “Súng đạn chẳng là gì, đừng quá sợ hãi nó thì tự nhiên đối phó được thôi”
“Tôi đâu có cái máu lạnh của anh” Mỹ Huyền nói giọng có vẻ hơn giận dỗi
“Nhân từ với đối thủ là tự hại chính mình” nói xong Khải Nguyên khoát vai Mỹ Huyền bước đi
Last edited by kedatinh1974; 28-06-2008 at 02:47 PM.
Thành tích
Ngày thứ nhất: hạ sát 17 người
Ngày thứ hai: hạ sát 3 người
Ngày thứ ba: hạ sát 22 người
Ngày thứ tư: hạ sát 11 người
Ngày thứ năm:hạ sát 7 người
Ngày thứ sáu: hạ sát 4 người
Ngày thứ 7:đang cập nhật “
Nhã Ca nhìn màn hình máy tính, đã gần 5 ngày nay cô không ngừng nghĩ về hắn có cơ hội cô lại theo dõi hắn qua camera.
“Khải Nguyên, chỉ còn chút nữa thôi, anh làm được mà.” Nhã Ca thầm nghĩ
22h30 ngày thứ 7
Khải Nguyên lặng im ngắm nhìn Mỹ Huyền đang ngủ gần đó.Đến giờ thì trên người hắn cũng đã có mấy vết thương, ngực quấn băng trắng toát ,hiển nhiên thương tích không nhẹ.Nhưng hắn vẫn còn sống
Chiến thuật hôm nay của hắn là trốn, trốn và trốn.
Hắn đang cùng Mỹ Huyền ẩn thân trong mật thất của 1 ngôi biệt thự.Mật thất này không dễ gì tìm ra được đã vậy còn phải biết mật mã mới mở cửa được, may mà Khải Nguyên thiên phú thông minh đã tìm ra vị trí của mật thất và tìm được mật mã để mở cửa qua những di vật của chủ nhà để lại, thật là chỗ trốn tuyệt vời
Hắn ôn lại 1 lượt những ngày qua
Ngày thứ 2 vì quá hao tổn sức lực phá xe bọc thép nên hắn không tự tin lắm, sau khi hạ nữ sát thủ vài tiếng sau hắn chỉ hạ thêm một tay súng lơ ngơ đang tìm chỗ ẩn nấp
Ngày thứ 3 hắn dẫn Mỹ Huyền đại khai sát giới đi nửa vòng thành phố tìm diệt đối thủ bằng súng và quyền đầu.Báo hại hôm đó Mỹ Huyền ói mửa liên tục, mặt mũi xanh mướt thảm hại
Nhưng đêm đó hắn lại gặp cao thủ.Một nam kiếm thủ Nhật Bản đi cùng một nữ kiếm sĩ Trung Hoa.Kiếm sĩ Nhật xuất chiêu nhanh, hiểm còn kiếm sĩ Trung Hoa thì chiêu thức tinh xảo, biến hóa vô cùng.Kiếm sĩ Nhật chém thủng cang khí hộ thể của Khải Nguyên, làm hắn bị thương không nhẹ nhưng hắn cũng nhanh trí dùng cang khí khóa chặt kiếm của đối thủ trên ngực hắn rồi nhất quyền sát tử.
Nữ kiếm sĩ thấy đồng bọn thảm tử mất bình tĩnh, chiêu thức rối loạn, chỉ 1 lúc sau bị Khải Nguyên bẻ gãy kiếm, cô ta cương liệt dùng đoạn kiếm gãy tự sát làm hắn cũng bất ngờ.
Có lẽ họ là 1 cặp uyên ương, hắn cũng cảm thấy rất hối tiếc đã sát hại họ.Mỹ Huyền thấy cảnh tượng đó liền ngất xỉu, còn hắn cũng phải tìm chỗ trị thương nên ngày thứ 3 kết thúc như thế
Ngày thứ 4 hắn dùng bom giết được 1 nhóm 8 người.Nhóm này dường như là người của quân đội hay cảnh sát gì đó, hắn tìm được một số thẻ bài biến dạng trong đống hỗn độn gạch vụn và xác người bị xé nát.Quả bom đó cũng là chiến lợi phẩm hắn thu được hôm trước sau khi hạ một tay súng râu ria, dường như là người Ả rập.Đêm đó hắn lại săn được thêm 3 tên nữa
Ngày thứ 5 hắn không chủ động tìm đối thủ, sử dụng linh giác phát hiện những kẻ đi vào khu vực của hắn rồi phục kích tiêu diệt họ.Đổi lại hắn cũng bị thêm vài vết thương ở vai và bắp tay
Ngày thứ 6, hắn vốn biết những người còn sống sót đến hôm nay thân thủ không tầm thường, hắn vốn muốn tránh nhưng cũng không tránh khỏi đụng độ.Từ sáng đến tối tổng cộng 4 trận, lãnh thêm một vết thương không nhẹ ở bụng.Hắn gặp lại tên râu ria dùng súng M249, không ngờ tên này võ nghệ cũng khá, lại sử dụng dao găm rất linh hoạt.Khải Nguyên bị thương nên cang khí hộ thể suy giảm, bị tên râu ria đâm trúng bụng nhưng hắn cũng theo thế “Thiên địa đồng vong” trả lại tên này 1 quyền chí mạng.Cang khí hộ thể tuy yếu nhưng không mất tác dụng hoàn toàn, vết thương không sâu lắm nhưng mất máu khá nhiều.Mỹ Huyền cũng bị thương, cô bị một dao đâm trúng đùi.Khải Nguyên trong bụng cũng tiếc đứt ruột, cặp đùi xinh đẹp của mỹ nhân lại bị tổn thương như thế quả thật đáng tiếc
Ngày hôm nay, ngày thứ 7 hắn gần như kiệt sức, đành phải trốn tránh.Hắn đã trốn ở đây hơn 20 giờ đồng hồ, vẫn vô sự.
7h00 hôm sau
Sinh tử quyết kết thúc
Khải Nguyên dẫn Mỹ Huyền ra khỏi mật thất, hướng đến điểm tập kết
2 người bước đi không vững, dựa vào nhau nặng nề tiến từng bước.
Đi độ 1 giờ, đã cách điểm tập trung 1km, Khải Nguyên đạp phải một cái bẫy, liền bị thòng lọng buộc chặt chân, treo ngược lên cao.Một cái bẫy cổ điển nhưng do quá mệt mỏi hắn không phát hiện được
Chủ nhân của cái bẫy liền xuất hiện, đó là một nam nhân độ hơn 30 tuổi cao 2m, mình mặc áo thun không tay, lộ ra 2 bắp tay cơ bắp cuồn cuộn
Mỹ Huyền nói như van xin
“Sinh tử quyết kết thúc rồi, ông giết chúng tôi cũng không được tiền thưởng, xin hãy thả chúng tôi đi”
Nam nhân nói “Ta có thể tha mạng cho cô nhưng hắn thì không thể”
Nói xong bất thần xuất thủ đánh Mỹ Huyền ngất đi
Khải Nguyên đang bị treo bỗng cười lớn
“Thiếu tá Alant Fusion lực lương Delta không ngờ cũng ở đây”
Nam nhân đáp: “Nhãn quang không tệ, vì sao lại nhận ra ta”
Khải Nguyên nói: “Kiểu vẽ mặt ngụy trang này là đặc trưng của Delta tôi sao lại không nhìn ra, tôi bị treo ngược trên cao nên thấy được thẻ bài trên ngực ông, trên đó có chữ Alant Fusion, bên cạnh có ký hiệu cấp bậc, là thiếu tá”
Alant nói:
“Ta và đội của ta vì tìm bắt ngươi nên mới vào đây, hiện tất cả đội viên đều tử nạn trong đó chắc không ít là do ngươi giết, giờ chỉ còn ta, ta đoán ngươi sẽ theo đường này trở ra nên mới phục kích ở đây, quả nhiên cuối cùng cũng gặp ngươi”
Alant lại cười đắc ý:
“Giờ không ai cứu ngươi đâu , kêu la vô ích thôi.Ngươi nên biết là ta đã truy tìm ngươi 6 năm nay rồi”
6 năm … Không lẽ gã thiếu tá này có quan hệ với đoạn ký ức bị mất của Khải Nguyên
Hắn vội nói:
“Tôi không nhớ rõ chuyện 6 năm trước, chẳng hay tôi có gì đắc tội với ông?”
Alant lấy ra một cái hộp trữ lạnh nhỏ, liền nói:
“Không nhớ cũng phải thôi, lúc đó trí nhớ của ngươi chưa ổn định mà”
Khải Nguyên cảm thấy tò mò, hắn quên mất sự khó chịu do bị treo ngược, hạ thấp giọng nói
“Tôi bị thương nặng thế này lại rơi vào tay ông … Đằng nào cũng không thoát nổi… Ông có thể kể cho tôi chuyện đó không … Rút cục 6 năm trước tôi từng là thế nào ?”
Alant cười lớn
“Được, ta sẽ nói cho ngươi biết.”
Hít một hơi sâu, Alant nói
“Ngươi thực ra không phải là người”
Khải Nguyên sững sờ …
Alant không để ý biểu hiện của gã , nói tiếp
“Thực sự ngươi được tạo ra bởi công nghệ sinh sản vô tính.Còn như thế nào thì ta không rành lắm.Mấy khoa học gia đó nói nhiễm sắc thể của ngươi được tổng hợp từ nhiễm sắc thể của nhiều cường giả nổi tiếng mà bọn ta lấy được.Sau khi tạo thành cơ thể cho ngươi, họ lại dùng xung điện để ghi vào vỏ não ngươi hơn 30 loại công pháp cực mạnh.và kiến thức tổng hợp về thế giới.Nhưng, hệ thần kinh của con người quả thật là phức tạp, khó thể kiểm soát được … nên đã xảy ra sai sót. “
“Sai sót thế nào ?” Khải Nguyên hỏi, có vẻ sợ hãi
Alant trầm ngâm nói
“Các mẫu vật tạo ra không có khả năng tư duy, bọn ta dùng những phản xạ có điều kiện để huấn luyện và điều khiển chúng.Như thế cũng ổn.Nhưng ngươi lại là mẫu vật duy nhất có khả năng tư duy, cũng là mẫu vật tốt nhất được tạo ra.Trong quá trình huấn luyện ngươi đột nhiên nổi điên, tấn công các huấn luyện viên và đào thoát khỏi căn cứ.Bọn ta không thể tìm ra ngươi suốt 6 năm.Gần đây, khi ngươi hạ được tên võ sĩ Cuồng Sát đó liền trở nên nổi tiếng, nhờ đó bọn ta mới tìm ra ngươi.Ngươi biết không, trận đấu đó thị trưởng thành phố cũng có xem và ghi hình lại, tình cờ bọn ta xem được băng hình đó liền nhận ra ngươi.Bọn ta dò hỏi về ngươi và cuối cùng theo ngươi đến đây”
“Vậy, tổng cộng ngoài tôi ra có bao nhiêu mẫu vật khác được tạo ra” Khải Nguyên hỏi
“16, tính cả ngươi là 17, ngày đó bọn ta đặt tên cho ngươi là T17.Ngươi thuộc về chương trình nghiên cứu bí mật nhằm tạo ra siêu cấp chiến sĩ.Chương trình này được tổ chức ở khu vực 51”- Alant nói
“Ông định làm gì với tôi ?” Khải Nguyên thấy đối phương đã đem những bí mật đó ra nói hết, trong lòng cũng hoảng sợ
Alant nói với giọng không mấy thiện cảm
“Đương nhiên không thể hủy bỏ vì ngươi là mẫu vật ưu việt nhất.Ta sẽ đem ngươi về cho họ dùng xung điện tẩy não ngươi và sau đó họ sẽ thiết lập riêng một chương trình để điều khiển ngươi”
Như thế có khác nào giết chết hắn, Khải Nguyên vô cùng đau đớn, trong lòng hắn một nỗi lòng thù hận không gọi tên được đã hình thành
“Ta sẽ tiêm thuốc mê đặc biệt để khống chế ngươi rồi đem giấu đi, trong mấy ngày nữa khi không còn ai chú ý đến nơi đây ta sẽ gọi phi cơ đến đem ngươi đi” Alant vừa nói vừa lấy trong hộp trữ lạnh ra một ống tiêm
Khải Nguyên thở dài nói
“Ông hãy hứa với tôi là không làm hại Mỹ Huyền”
Alant đáp
“Ta tạm thời sẽ giữ cô ta, khi ngươi được đưa đi ta sẽ thả cô ta ra”
Khải Nguyên nhắm mắt lại nói: “Làm đi”
Alant từ từ hạ sợi dây xuống, tay cầm kim tiêm đưa lên cổ Khải Nguyên
Khải Nguyên tưởng như mình đã chết, bỗng dưng nghe một tiếng động nhỏ, rồi một chất lỏng gì đó bắn vào mặt hắn
Hắn mở mắt ra, Alant nằm bất động dưới đất, đã chết, đầu có một lỗ thủng do đạn bắn, có người đã dùng súng giảm thanh bắn gã thiếu tá này.Hắn nhìn thấy người đó
Người đó là Nhã Ca.
Nhã Ca đợi ở điểm tập kết không thấy hắn, Nhã Ca đã đi tìm hắn và khi thấy hắn bị Alant treo ngược, sắp sửa chích thứ gì đó vào cổ, cô đã bắn hạ Alant
Chợt Khải Nguyên thấy đầu óc quay cuồng, do nãy giờ hắn bị treo ngược mà ra, hắn nhắm mắt lại rồi không còn biết gì nữa.
Trả Lời Với Trích Dẫn
Last edited by kedatinh1974; 28-06-2008 at 02:47 PM.
Khải Nguyên tỉnh lại
Hắn đang ở trong một chiếc xe, xe đang chạy
Hắn nghe mùi nước hoa quen thuộc
Nhã Ca đang ở bên cạnh hắn, nhìn vào đôi mắt cô hắn thấy được dường như Nhã Ca đã khóc
Khi người đẹp vì ta mà rơi lệ có nghĩa là họ đã có cảm tình với ta, Khải Nguyên đương nhiên biết điều đó
Các vết thương của hắn được băng bó lại một cách cẩn thận, chắc là Nhã Ca đã làm điều này
Mỹ Huyền đang nằm trong xe, chưa tỉnh lại nhưng vẫn còn sống
Khải Nguyên gượng ngồi dậy, vòng tay ôm Nhã Ca vào lòng, khẽ nói:
“Cảm ơn cô, ta nợ cô 1 mạng, nhất định sẽ không quên, khi có cơ hội ta sẽ báo đáp cô”
Nhã Ca cũng nói với âm lượng vừa đủ cho Khải Nguyên nghe
“Em không cần anh báo đáp, chỉ cần anh không quên em, như thế đối với em là đủ rồi”
“Hai người đang tỉ tê gì đó ?” tên lái xe bỗng dưng quay đầu lại cười hỏi
Cả Nhã Ca và Khải Nguyên bỗng thấy bối rối, hơi cúi mặt xuống.Tay Khải Nguyên vẫn ôm lấy Nhã Ca, Nhã Ca cũng thả lỏng người, dựa vào bờ vai hắn
“Không phá hai người nữa đâu, cứ tự nhiên đi” tên lái xe cười cười rồi quay lại tiếp tục công việc của hắn
Khải Nguyên lại dùng dị năng đọc suy nghĩ và ký ức của Nhã Ca,Những hình ảnh lần lượt hiện ra.Mấy ngày qua Nhã Ca vẫn luôn theo dõi hắn qua camera, mỗi lần hắn bị thương cô lại khóc, việc này làm Khải Nguyên cảm động vô cùng
Hắn nhớ lại những lời của thiếu tá Alant, bất giác lại thở dài, chắc chắn sau này hắn còn gặp nhiều rắc rối với tổ chức đó nữa.
Không khí quá im lặng, Khải Nguyên lại nói nhỏ với Nhã Ca
“Cô cứu tôi không sợ tổ chức trách phạt sao ?”
“Em không nói, Tiểu Tuấn không nói, đâu ai biết là em cứu anh, băng hình camera ghi lại cũng do em giữ mà ….Anh cũng được tính như là trở về đúng thời gian” – Nhã Ca trả lời
“Đệ không nói đâu nhưng huynh phải hứa sẽ chỉ dạy đệ phương pháp cua gái đặc biệt của huynh nha” tên lái xe – Tiểu Tuấn nói, Khải Nguyên cũng bội phục tên này, thính giác quả thật là tốt
“Không thành vấn đề, chỉ sợ ngươi không lĩnh hội được” Khải Nguyên cười đáp
Thì ra tên lái xe đó là tên đặc nhiệm phá rối, hắn tên là Lâm Tuấn, người trong đội gọi là Tiểu Tuấn, vốn là tên nhỏ tuổi nhất và vui tính nhất trong bọn.
Tổng đàn tổ chức Kỳ Lân
Gần 300 người tham gia Sinh tử quyết, chỉ có 6 người có thể trở về được, nếu tính luôn tên béo họ Mã là 7
Lúc này, cả 6 người cùng đứng ở đây, ai nấy đều im lặng chờ nghe kết quả
Đại diện tổ chức Kỳ Lân, trung niên tóc bạc mặt sẹo cầm tờ giấy, dõng dạc đọc
“Hạng nhất: Diệp Khải Nguyên –sống sót và hạ được 65 người, giải thưởng 35 triệu USD”
……………………..
“Hạng 6: Tống Mỹ Huyền – sống sót, không hạ được người nào, nhận giải khuyến khích 10000 USD”
Các vệ sĩ của trung niên lần lượt đem những vali trong đó chứa tiền thưởng, theo thứ hạng lần lượt trao cho từng người
Khải Nguyên nắm tay Mỹ Huyền kéo cô ra một góc, tay giật lấy vali của cô rồi lại ấn vali của hắn vào tay cô, miệng nói
“Cầm lấy này, tôi chúc em cô sớm bình phục và luôn khỏe mạnh”
“Cảm ơn anh … “ Mỹ Huyền nói giọng có vẻ xúc động
Khải Nguyên quay lưng đi được mấy bước, lại nghe Mỹ Huyền nói “Khoan đã”
“Em có món quà này tặng anh, anh không được từ chối đâu, nhắm mắt lại đi” Mỹ Huyền nói, giọng hơi ngập ngừng
Khải Nguyên bèn nhắm mắt, Mỹ Huyền đi đến bên hắn, đặt lên miệng hắn một nụ hôn nồng nàn.Khải Nguyên cũng ôm lấy cô, hôn ngấu nghiến đôi môi xinh đẹp.Hai người quấn lấy nhau một lúc khá lâu, những thành viên tố chức Kỳ Lân thấy vậy bèn vỗ tay tán thưởng, Mỹ Huyền ngượng đỏ mặt bèn buông Khải Nguyên ra
“Đó có thể không phải nụ hôn đầu tiên của anh, nhưng là nụ hôn đầu tiên của em đấy” Mỹ Huyền khẽ nói với hắn, nói xong dúi vào tay hắn một mẩu giấy rồi quay lưng chạy đi
“Đó cũng là nụ hôn đầu tiên của ta, ta sẽ không quên … “ Khải Nguyên thầm nghĩ, bỏ mảnh giấy vào túi, hắn biết trong đó chắc là địa chỉ của Mỹ Huyền
“Huynh thật là đào hoa đó nha” Lâm Tuấn nói
Khải Nguyên cũng chỉ cười đáp lại rồi bỗng nhìn thấy Nhã Ca đứng gần đó
Hắn đến bên cô nói nhỏ “3 ngày nữa, khách sạn Quân Vương, giúp ta trị thương”; nói xong quay lưng bỏ đi mất
Trước khi tham gia Sinh tử quyết Khải Nguyên vốn có sẵn vài triệu USD kiếm được từ võ đài nên sinh hoạt của hắn không đến nỗi quá tồi
Sau khi rời tổng đàn Kỳ Lân hắn đến thuê phòng tại khách sạn Quân Vương, một khách sạng 5 sao sang trọng.Hắn định dưỡng thương tại đó.Nếu như vào bệnh viện điều trị thì tổ chức thần bí kia sẽ có thể truy ra được nên hắn mới vào khách sạn tự mình dưỡng thương.Hắn hẹn Nhã Ca đến vì hắn phát hiện cô ta cũng biết khá nhiều về y thuật, có thể giúp hắn trị thương
Nhưng cơ thể của Khải Nguyên kỳ lạ hơn hắn nghĩ, chỉ qua một ngày vết thương đã khô, khép miệng và mọc vảy, đến sáng ngày thứ 3 thì khỏi hoàn toàn.Khải Nguyên đã biết mình là một quái nhân được tạo ra từ phòng thí nghiệm giờ lại biết thêm là khả năng tự phục hồi của hắn thật là dẻ sợ
Buổi chiều hôm đó hắn ra ngoài, vào một thư viện lớn tìm kiếm thông tin nhưng không thu thập được gì về dự án siêu cấp chiến sĩ và khu vực 51.Chán nản, nhìn qua cửa sổ thấy trời đã tối, hắn lại về khách sạn
Khải Nguyên lên phòng của hắn, mở cửa bước vào.Trong lúc Khải Nguyên đang khóa cửa lại bỗng hai bàn tay mềm mại bịt chặt lấy cặp mắt của hắn, mũi hắn ngửi thấy mùi nước hoa quen thuộc
“Nhã Ca, bỏ ta ra nào” Hắn cười nói
“Đáng ghét, lại bị phát hiện nữa rồi.Có phải lại là do nước hoa không ?” Nhã Ca nói giọng nũng nịu, bỏ tay ra khỏi mắt hắn
Nhã Ca mặc bộ váy trắng trông đẹp và quyến rũ vô cùng, sự mỏng manh của chất liệu như phô bày hết vẻ đẹp của người mặc nó
“Không sai, còn 1 chi tiết nữa là bàn tay mềm mại của cô” Khải Nguyên đáp lời
Nhã Ca bèn lấy một đống sách báo, ném đến trước mặt hắn, giọng có vẻ giận
“Cái gì đây ?Bị thương như thế mà vẫn còn háo sắc.Không sợ ảnh hưởng đến vết thương à”
Thì ra đống sách báo đó gồm có 1 quyển “Ngự nữ tâm kinh” mấy quyển Playboy và Penthouse, chục cuốn porn magazine tiếng Nhật, lại thêm không ít đĩa DVD thật là kim cổ kỳ thư, Khải Nguyên lần đầu tiếp xúc với người đẹp, không biết nên làm gì mới mua chúng để … học hỏi kinh nghiệm.Không ngờ giấu kỹ thế vẫn bị phát hiện ra
Hắn liền cởi áo, đem bộ ngực trần nở nang cho Nhã Ca xem, miệng nói
“Vết thương nào cơ ?”
Nhã Ca cực kỳ kinh ngạc tiến đến sờ tận tay vào ngực hắn, giọng nói có vẻ không tin:
“Rõ là 3 ngày trước vết thương sâu như thế kia mà, anh làm cách nào vậy ?”
Khải Nguyên hờ hững nói
“Chẳng làm sao cả, tự nó lành thế thôi”
Nhã Ca nói với hắn
“Em vốn tưởng ít nhất 1 tháng nữa anh mới hồi phục, anh thật là 1 con quái vật”
Khải Nguyên lại nở nụ cười tà dị, nói nhỏ cùng Nhã Ca
“Ta mua đống đồ đó vốn là để đối phó với cô đấy”
Nhã Ca nói:
“Thì ra hẹn em đến đây không phải để trị thương cho anh, mà là đưa em vào bẫy”
Khải Nguyên lại cười
“Có người vẫn biết là bẫy thế mà vẫn vào đấy thôi”
Nói rồi liền động tay ôm Nhã Ca vào lòng, vừa vuốt ve vừa cởi y phục của cô, chỉ một lát sau trên mình Nhã Ca chỉ còn chút nội y.Nhã Ca chống cự 1 lúc nhưng sau đó ngưng lại, cô nói
“Em đã đến đây rồi thì không lẽ nào lại chạy mất, thả em ra nào, em có món quà này muốn tặng anh”
Khải Nguyên bèn bỏ tay, thả Nhã Ca ra.Hắn đang liên tưởng đến “món quà” mà Mỹ Huyền tặng hắn
Nhã Ca tiến lại chỗ chiếc đàn dương cầm – vốn là vật chỉ có trong các phòng VIP của khách sạn Quân Vương.Cô mớ nắp đậy phím ra, khẽ dạo một hồi rồi đánh một bản nhạc
Khải Nguyên lặng im đứng nhìn người đẹp gần như lõa thể đang chơi đàn.Hắn vừa thưởng thức tiếng nhạc vừa thưởng thức thân hình tuyệt mỹ của cô.Thân hình của Nhã Ca tuyệt đẹp như thể người mẫu, chỗ cần tròn thì tròn, chỗ cần thon thì thon, nước da trắng như băng tuyết thật là động lòng người.Cảnh tượng này thật mỹ lệ vô cùng.
Bản nhạc kết thúc, Khải Nguyên vẫn đứng như vậy một hồi, sau đó hắn định thần trở lại, ôm Nhã Ca vào lòng, đặt lên môi cô một nụ hôn nồng nàng.Khoảnh khắc đó như kéo dài vô tận, Khải Nguyên chợt đổi cách xưng hô khẽ nói với Nhã Ca
“Lúc Mỹ Huyền hôn anh, em có ghen không ?”
Nhã Ca nói, giọng có vẻ buồn
“Không.Em vốn là hoa tàn liễu rũ, người ta là băng thanh ngọc khiết em sao có tư cách ghen với người ta.Em chỉ biết lúc này đây, anh đang ở bên em, thế là em hạnh phúc rồi”
Khải Nguyên cười
“Trái tim em nó lại bảo anh là em có hơi ghen đó, nhưng không sao, anh hứa là khi nào ở bên anh em đều được hạnh phúc”
Khải Nguyên nhẹ nhàng bế Nhã Ca đặt lên giường, ôm hôn cô một hồi nữa, nhân tiện xuất thủ tháo bỏ những chướng ngại cuối cùng.Sau đó hắn đem những chiêu thức mới học được ra diễn tập một lần.Trong phòng xuân ý tràn trề, những tiếng động mê người phát ra suốt đêm
Khổ cho mấy vị khách phòng kế bên, một phen mất ngủ.
Last edited by kedatinh1974; 28-06-2008 at 02:48 PM.
Khải Nguyên ngắm nhìn Nhã Ca đang ngủ trên giường.Không biết từ lúc nào hắn cảm thấy thích nhìn người đẹp đang ngủ, chắc là thói quen đó hắn có được từ những ngày sống bên Mỹ Huyền
Một lúc lâu sau, Khải Nguyên dùng tay vỗ vào mông người đẹp
“Dậy nào mèo lười, sáng rồi”
Nhã Ca mở mắt, nhăn mặt cáu kỉnh – nhưng điệu bộ của cô trong mắt Khải Nguyên lại rất đáng yêu
“Anh thật là … Cả đêm qua làm người ta mệt chết đi được, giờ mới ngủ được một chút anh lại kêu dậy.Định đuổi em đi hả?Tay chân em bị anh làm cho rã rời hết không đi đâu được”
Khải Nguyên cười khổ
“Anh chỉ muốn đi ăn sáng cùng em.Thôi được cũng không sao, em cứ ở đây, anh sẽ đi mua đồ ăn đem về”
“Anh về mau nhé” Nhã Ca nói, mắt lại nhắm nghiền
Khải Nguyên nói giọng có vẻ trêu chọc
“Em còn muốn … nữa hả ? Được, anh sẽ đi nhanh về cùng em tiếp tục”
Nhã Ca mở mắt ra, la lớn
“Anh định hại chết em hả.Mới lần đầu đã thế này, sau này người ta sao dám cùng anh … nữa chứ”
Khải Nguyên đáp “Đùa thôi mà” rồi mở cửa đi ra ngoài
Nhã Ca nhắm mắt lại, tự nói với mình “Đúng là một con quái vật.Chẳng lẽ anh ta không biết mệt mỏi là gì sao.”
Nhưng cô đang yêu con quái vật đó.
Một lúc sau, Khải Nguyên mở cửa vào, tay xách bọc đồ ăn.Nhã Ca đã dậy, đang ngồi trước bàn trang điểm.Hắn bỏ bọc đồ ăn xuống, ôm hôn Nhã Ca, Nhã Ca không chống cự gì, cùng hắn thưởng thức nụ hôn đó
“Anh xem này, mắt người ta thâm quầng cả rồi” Nhã Ca nói giọng giận dỗi
“Trông càng quyến rũ hơn đấy chứ” Khải Nguyên cười, hắn lại nói “Thôi, ăn sáng nào”
Trong lúc đang ăn sáng, chợt nhớ ra điều gì, hắn hỏi Nhã Ca:
“Em ở tổ chức Kỳ Lân lâu chưa ?”
“11 năm, từ lúc em 9 tuổi đến giờ” Nhã Ca đáp
“Không phải, năm nay em 23 tuổi, vậy là em ở tổ chức đó được 14 năm mới đúng” Khải Nguyên vừa nhai vừa nói
“Sao anh lại biết em 23 tuổi” Nhã Ca ngạc nhiên, bỏ miếng bánh đang ăn ra nói
“Người sành rượu chỉ cần nhấp một ngụm là biết rượu được ủ bao nhiêu năm, phương diện này cũng vậy” Khải Nguyên đáp nhanh, đương nhiên hắn không muốn để lộ cho ai biết dị năng của mình
“Thật đáng ghét mà, em muốn trẻ hơn một tí anh cũng không cho” Nhã Ca lại giận dỗi
Khải Nguyên không đùa nữa, nghiêm giọng hỏi:
“Em có từng nghe nói về cái gọi là Khu vực 51 chưa ?”
Nhã Ca sắc mặt có biến đổi, cũng trả lời
“Em có nghe đồn đại chỗ đó là nơi chính phủ Mỹ thử nghiệm vũ khí bí mật.Nhưng thật ra em cũng không biết gì hơn.Anh định làm gì lại hỏi em việc đó vậy ?”
Khải Nguyên nắm lấy tay Nhã Ca, dùng dị năng kiểm tra một lần, quả nhiên cô không giấu hắn, vậy là Nhã Ca cũng không biết gì hơn, hắn nói cho qua chuyện
“Chỉ là tò mò thôi”
Hắn lại hỏi Nhã Ca
“Kỳ Lân tiên sinh chắc là biết việc này đúng không”
Nhã Ca cũng nghiêm túc trả lời hắn
“Kỳ Lân tiên sinh đúng là biết rất nhiều bí mật, nhưng em chỉ là cấp dưới, không rõ ông ta biết được bao nhiêu về việc này”
Khải Nguyên lại hỏi
“Em được ông ta nuôi dưỡng từ nhỏ, chắc là em cũng thất thân với ông ta phải không?”
Nhã Ca đáp, giọng có vẻ cay đắng
“Ông ta nào dám.Vợ ông ta dữ hơn cọp lại quản lý cực kỳ chặt chẽ, ông ta có muốn cũng vô phương thực hiện.Lúc em trưởng thành, tổ chức giao cho em thi hành nhiệm vụ mỹ nhân kế vì đại cục của tổ chức, em đành phải thất thân”
Nhã Ca ngưng một lát lại nói tiếp
“Từ lần đó em thay đổi, trở nên lạnh lùng, vô cảm.Tổ chức cũng không giao cho em nhiệm vụ kiểu đó nữa, em chuyển sang đội đặc nhiệm, nhiệm vụ chủ yếu của em là bảo vệ cho các yếu nhân của tổ chức, nhưng các vị đó thấy em lạnh lùng quá cũng không dám làm gì”
Nhã Ca lại quay sang nhìn vào mắt hắn
“Nhưng từ khi gặp anh, em bỗng nhiên thay đổi.Không biết vì sao anh vừa gặp lại hiểu được em nhiều như thế, có lẽ đó là duyên trời định.Từ khi gặp anh, em luôn nghĩ về anh, em biết cảm xúc của em đã trở lại, từ giờ trở đi tất cả cảm xúc của em là dành cho anh”
Khải Nguyên nói với giọng trầm ấm đầy tình cảm
“Cho dù ra sao đi nữa, anh sẽ không bao giờ bỏ rơi em”
Khải Nguyên lại nói ra một lời hứa
“Khi có cơ hội, anh sẽ giúp em tìm ra kẻ đã sát hại cha mẹ em và giúp em tiêu diệt hắn”
“Sao anh lại biết được cả việc này” Nhã Ca vô cùng ngạc nhiên
“Khi ngủ em đã nói mớ, anh không ngủ nên nghe hết” Khải Nguyên lại bịa ra một lý do để che giấu dị năng của hắn, hắn quả thật thông minh vô cùng
“Cảm ơn anh.Nếu anh không chê, đời này em nguyện ở bên anh” Nhã Ca nói, giọng chất chứa nhu tình vô tận
"Trễ rồi, em phải đi.Em sẽ sớm gặp lại anh”.Nhã Ca nói, liền vội vã thay đồ, bước ra khỏi cửa
Còn một mình trong phòng, Khải Nguyên nghĩ thầm “Đã có 1 manh mối, Kỳ Lân tiên sinh … Ta phải làm sao để lão cáo già này chịu nói ra đây, ái chà, không đơn giản"
Last edited by kedatinh1974; 28-06-2008 at 02:49 PM.