Hồi 10: Danh Không Phù Thực
Biết đó là câu xóc óc, nhÆ°ng Thanh Kỳ Lệnh Chủ vẫn cÆ°á»i rổn rảng:
– Và bây giỠthì Quan chủ đã nghe cũng đâu có muộn chi.
Thanh Phong đạo trưởng nghiêm giá»ng:
– Äang lúc giữa đêm, ba vị tá»± chuyện xâm nháºp Bạch Vân Quan chẳng hay có chi dạy bảo?
Thanh Kỳ Lệnh Chủ há»i lại:
– Tại hạ có nghe “Tiên Nhân Chưởng†Lý đại hiệp đến dưỡng bệnh nÆ¡i đây chẳng hay có tháºt nhÆ° thế không nhỉ?
Quách Thế Phần khẽ gục gặc đầu....
Câu chuyện đã bắt đầu Ä‘i và o chánh yếu, nhất định là bá»n chúng đã theo dõi sát chân.
Thanh Phong đạo trưởng thoáng biến sắc nhÆ°ng ông ta vẫn Ä‘iá»m tÄ©nh gáºt đầu:
– Äúng, Lý trang chủ quả có đến tệ Quan dưỡng bệnh.
Thanh Kỳ Lệnh Chủ vòng tay cÆ°á»i:
– Äa tạ sá»± chỉ Ä‘iểm và xin thứ cho chuyện quấy rầy....
Hắn quay ra sau phất nhẹ tay:
– Chúng ta đi và o.
Vừa nói, Thanh Kỳ Lệnh Chủ vừa cất bÆ°á»›c Ä‘i mau vá» phÃa cá»a Bạch Vân Quan.
Thanh Phong đạo trưởng trầm giá»ng:
– Hãy khoan!
Äôi mắt sâu sâu ẩn trong mà n lụa xanh của Thanh Kỳ Lệnh Chủ chiếu tia sáng lạ lùng:
– Tại hạ đến đây để bái phá»ng Lý đại hiệp, chẳng hay Quan chủ có chi chỉ giáo?
Thanh Phong đạo trưởng ôn tồn:
– Lý trang chủ đến tệ quan dưỡng bệnh vốn không cho ngÆ°á»i kiến diện và Bạch Vân Quan cÅ©ng không thể để cho bất cứ ngÆ°á»i khách nà o muốn tá»›i má»™t cách ngang nhiên.
Thanh Kỳ lệnh chủ ngá»a mặt nhìn trá»i và nói tháºt cháºm gần nhÆ° từng tiếng:
– Nếu Lý đại hiệp biết tại hạ đến đây thăm nhất định ngÆ°á»i phải được diện kiến, vả lại chuyện nà y vốn cùng vá»›i Quan chủ không can hệ.
Thanh Phong đạo trưởng Ä‘Æ°a cây phất trần lên ngang ngá»±c, giá»ng ông ta bắt đầu gay gắt:
– Bạch Vân Quan từ xÆ°a đến nay không há» can dá»± chuyện giang hồ là vì không muốn chứ không phải là sợ, cho nên, kẻ nà o muốn tá»± chuyên xâm nháºp và o Bạch Vân Quan, kẻ đó cần phải thắng qua được bần đạo.
Thanh Kỳ lệnh chủ cÆ°á»i nhạt:
– Chuyện nà y vốn không quan hệ đến Quan chủ, thế nhÆ°ng Quan chủ lại cố tròng nó và o mình thì e rằng sẽ có sá»± hối háºn vá» sau.
Thanh Phong đạo trưởng cÅ©ng báºt cÆ°á»i ha ha?
– Thà chủ dá»±a và o đâu mà lại dám buông lá»i lá»›n lối nhÆ° thế? Bần đạo....
Thanh Phong đạo trưởng nói chÆ°a dứt tiếng thì từ bóng tối phÃa bên trái, má»™t bóng Ä‘en phi thân lÆ°á»›t vút ra....
Quách Thế Phần khẽ thở ra....
Ông ta cảm nháºn ngay ngÆ°á»i má»›i tá»›i.
Má»™t con ngÆ°á»i tuổi nhá» nhÆ°ng có má»™t thân pháp không thể nà o tưởng tượng, có thể nói toà n thể võ lâm hiện tại, khó tìm trong hà ng cao thủ má»™t con ngÆ°á»i thứ ba nhÆ° thế...
Cái thở ra của Quách Thế Phần bao hà m nhiá»u ý nghÄ©a.
Ông ta vừa tá» vẻ khen ngợi vị công tá» của Lý gia, nhÆ°ng đồng thá»i qua thái Ä‘á»™ cuồng ngạo xem dÆ°á»›i mắt không ngÆ°á»i của hắn, khiến cho ngÆ°á»i lãnh tụ phái Hoà i DÆ°Æ¡ng có phần tiếc rẻ...
Quách Thế Phần chú mục nhìn thấy Lý công tá» vòng tay thủ lá»… và nói bằng má»™t giá»ng rổn rảng:
– Bá»n giặc cá» thì đâu phải nhá»c đến tay đạo trưởng, nhất là hỠđã vì Lý gia mà đến thì vãn bối xin thù tiếp.
Ãnh mắt khuất sau mà n lụa của Thanh Kỳ lệnh chủ vụt ngá»i ngá»i và hắn cÅ©ng vòng tay:
– Chắc là Lý công tỠđấy chứ?
Lý công tỠlạnh lùng:
– Vâng, huynh đệ là Lý Duy Năng.
Thanh Kỳ lệnh chủ cÆ°á»i ha hả:
– NhÆ° thế thì hay biết bao nhiêu.... Tại hạ đến Bạch Vân Quan chÃnh là chỉ để được diện kiến cùng Lý công tỠđấy.
Lý Duy Năng vẫn chỉ má»™t giá»ng lạnh lùng:
– Có Ä‘iá»u chi chỉ giáo?
Thanh Kỳ lệnh chủ nói:
– Tại hạ muốn cùng Lý công tá» nói chuyện đôi câu váºy mà .
Lý Duy Năng cau mặt:
– Chuyện chi?
Thanh Kỳ lệnh chủ cÆ°á»i nhẹ:
– Chuyện có quan hệ đến lệnh tôn Lý đại hiệp...
Lý Duy Năng rÃt giá»ng:
– Gia phụ bị trúng Ä‘á»™c Ä‘á»™c có phải chÃnh bởi tay ngÆ°Æ¡i?
Thanh Kỳ lệnh chủ khẽ gáºt đầu:
– Vâng, quả đúng như thế...
Lý Duy Năng giáºn dữ:
– Loà i chuá»™t nhắt đêm nay kể nhÆ° ngÆ°Æ¡i có Ä‘i nhÆ°ng chẳng có vá», hãy giữ lấy mình.
Nói chÆ°a dứt câu, cánh tay phải của Lý Duy Năng đã nhấc lên, bóng quạt nhÆ° má»™t Ä‘iểm lÆ°u tinh chỉa thẳng và o Triá»n cÆ¡ Huyệt của Thanh Kỳ lệnh chủ...
Chiêu thế của Lý Duy Năng chẳng những nhanh nhẹn mà lại còn biến ảo dị thÆ°á»ng, cánh tay vừa thấy nhoáng lên thì ngá»n quạt đã tá»›i gần Ä‘Ãch nhắm...
Thanh Kỳ lệnh chủ thụt ra sau má»™t bÆ°á»›c và cất giá»ng cÆ°á»i ha hả:
– Tại hạ đến đây là vì ý tốt, chẳng lẽ Lý công tỠlại không muốn có thuốc giải cho lệnh tôn ư?
Lý Duy Năng gằn giá»ng:
– NgÆ°Æ¡i đã từng nghe nói chuyện giết gà lấy trứng rồi chứ? Ta chÃnh Ä‘ang là m công chuyện đó đây, ta giết ngÆ°Æ¡i để mà lấy thuốc giải đó.
Miệng nói nhÆ°ng tay vẫn không ngừng, ngá»n quạt thứ ba đã theo vá»›i Ä‘Ã lao tá»›i....
Thanh Kỳ lệnh chủ tung mình lên cÆ°á»i lá»›n:
– Chỉ tiếc vì thuốc giải hiện không có trong ngÆ°á»i của tại hạ.
Cánh quạt thứ ba cứ y nhiên bay tới và Lý Duy Năng nghiến răng kèn kẹt:
– Nhưng ta chưa phải cần đến thuốc giải của ngươi đâu.
Thanh Kỳ lệnh chủ cứ thối lui:
– Lý công tá» cho rằng nếu tìm được Äô Lạp Thảo là có thể giải Ä‘á»™c cho lệnh tôn được à ?
Chỉ trong mấy câu đối đáp, má»™t ngÆ°á»i lui tháºt lẹ, má»™t ngÆ°á»i tiến tháºt nhanh, há» cùng quần nhau trá»n cả sân cá» rá»™ng.
Quách Thế Phần cà ng rúng động hơn lên...
Khinh công của Lý Duy Năng đã đến mức gần như tuyệt đỉnh, nhưng bây giỠmắt thấy khinh công của gã Thanh Kỳ lệnh chủ cũng không thấy gì là kém...
Hai ngÆ°á»i, chỉ vá» mặt khinh công không thôi, quả hỠđã đồng sức vá»›i nhau....
Thanh Kỳ lệnh chủ vẫn chÆ°a phản công, hắn vẫn nói cÆ°á»i:
– Tuyệt kỹ của cao đồ Thần Phiến Tá», tại hạ từng lãnh giáo, các hạ nên ngừng lại để nói chuyện là hÆ¡n.
Câu nói của Thanh Kỳ lệnh chủ là m cho Quách Thế Phần giáºt mình.
NhÆ° váºy Lý Duy Năng là môn hạ của Thần Phiến Tá», thảo nà o tay quạt của hắn lại không biến ảo dữ dằn nhÆ° thế?
Lý Duy Năng giáºn xanh mặt:
– Không, giữa ta vá»›i ngÆ°Æ¡i không có gì để nói cả. Biết Ä‘iá»u thì hãy tuốt binh khà ra mau.
Thanh Kỳ lệnh chủ vẫn vá»›i giá»ng cÆ°á»i âm hiểm:
– Nếu Lý công tỠcó thể cho tại hạ nói xong câu chuyện thì chuyện giao đấu với nhau cũng đâu phải là không thể có.
Lý Duy Năng dừng tay lại:
– Nói mau!
Thanh Kỳ lệnh chủ ôn tồn:
– Tại hạ hôm nay tá»± ý đến đây trÆ°á»›c nhất là muốn Lý công tá» diện kiến má»™t ngÆ°á»i....
Rồi không đợi phản ứng của Lý Duy Năng, Thanh Kỳ lệnh chủ đưa tay vỗ luôn ba cái.
Bóng ngÆ°á»i ngoà i rừng trúc nhoáng lên...
Má»™t gã mặc áo mà u xanh, lÆ°ng Ä‘eo trÆ°á»ng kiếm phóng và o, vòng tay nói vá»›i Thanh Kỳ lệnh chủ:
– Thuộc hạ xin chỠlịnh.
Từ lâu, Thanh Phong đạo trưởng cứ đứng im nghe hai ngÆ°á»i cứ đối đáp, bây giá» thấy gã hán tỠáo xanh nhảy và o, ông ta đã xạm mặt:
– Tần Sĩ Trân, ta sai ngươi đến Trấn Nam thế sao ngươi còn ở đó là m trò gì h�
Quách Thế Phần rúng Ä‘á»™ng, thì ra tên hán tỠáo xanh là đệ tá» của Thanh Phong đạo trưởng ngÆ°á»i mà ông ta đã sai Ä‘i Trấn Nam tìm Äô Lạp Thảo....
Thanh Kỳ lệnh chủ khoát tay:
– NgÆ°Æ¡i cứ nói chuyện tháºt cho há» nghe Ä‘i.
Tần Sĩ Trân cúi đầu vâng mệnh và vụt quỳ thụp xuống khóc nói với Thanh Phong đạo trưởng:
– SÆ° phụ, đệ tỠđã thất kÃnh vá»›i lão nhân gia rồi....?
Thanh Phong đạo trưởng giáºn xám mặt:
– Nghiệt súc, ngươi đã phá hủy sự nghiệp tiên sư, ngươi còn dám xưng là đệ tỠcủa ta nữa à ?
Tần Sĩ Trân cứ khóc:
– Äã theo hầu sÆ° phụ hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i năm nay, ân sÆ° vị báo, trong lòng đệ tá» hổ thẹn vô cùng... chỉ có Ä‘iá»u đệ tá» còn có cái khổ không giải quyết được, xin sÆ° phụ thÆ°Æ¡ng cho.
Một tên đệ tỠđột nhiên phản bội là m cho Thanh Phong đạo trưởng tức tối không dằn được, ông ta thét lớn:
– Nghiệt súc, ta tuy ẩn dáºt không cùng vá»›i thế gian phân tranh, nhÆ°ng vá»›i má»™t tên phản đồ thì không thể dung thứ được...
Tiếng nói chưa dứt, chiếc phất trần đã vung lên giáng mạnh...
Thanh Kỳ lệnh chủ hất nhẹ tay phải và cÆ°á»i lá»›n:
– Quan chủ là báºc cao nhân thì tại sao lại là m má»™t chuyện không minh bạch...
Chiếc phất trần của Thanh Phong đạo trưởng vừa giáng xuống, thì bị ngay má»™t luồng kình lá»±c cản ngang, ông ta thoắt hÆ¡i giáºt mình...
Chỉ má»™t cái đỡ nhẹ thôi, chứng tỠđối phÆ°Æ¡ng công lá»±c không phải tầm thÆ°á»ng, nhÆ°ng trong cÆ¡n giáºn dữ Thanh Phong đạo trưởng không thể nà o dằn được, ông ta nhìn thẳng và o mặt gã Thanh Kỳ lệnh chủ và báºt cÆ°á»i sằng sặc:
– Tên súc sinh nà y ỷ có các hạ Ở sau lưng nên mới dám bội phản sư môn miệt khinh sư mạng, có lẽ nếu bần đạo cần thanh lý môn hộ thì trước tiên phải lĩnh giáo cùng các hạ.
Thanh Kỳ lệnh chủ Ä‘iá»m đạm mỉm cÆ°á»i:
– Tại hạ chỉ nói Quan chủ không thông sự lý, chứ tuyệt nhiên không bao giỠcó lòng cùng với Quan chủ tranh chuyện hơn thua.
Thanh Phong đạo trưởng giáºn dữ:
– Bần đạo bất thông sự lý như thế nà o?
Thanh Kỳ lệnh chủ nói:
– Tần SÄ© Trân tuy là môn hạ của Quan chủ nhÆ°ng Ãt ra Quan chủ cÅ©ng phải há»i cho rõ căn nguyên, chứ có đâu hồ đồ xuất thủ nhÆ° thế?
Thanh Phong đạo trưởng gằn giá»ng:
– Hắn bá»™i phản sÆ° môn chứ chẳng lẽ là chuyện giả đò hay sao mà lại phải há»i Ä‘i há»i lại?
Thanh Kỳ lệnh chủ nói:
– Hắn không vì quên bá» sÆ° ân mà đầu nháºp Thanh Kỳ Lệnh, chuyện đó hoà n toà n do ý của thân mẫu hắn.
Thanh Phong đạo trưởng mÃm miệng gục gặc đầu:
– Äúng! Tần SÄ© Trân là con ngÆ°á»i rất có hiếu vá»›i me..... NhÆ° váºy là ngÆ°Æ¡i đã bắt mẹ hắn để khống chế hắn, bức bách hắn đầu hà ng...
Thanh Kỳ lệnh chủ vẫn thản nhiên:
– Tại hạ đã thay hắn mà lo cho cuá»™c sống của mẹ hắn, là m cho lão bà được thÆ° thái an nhà n, so vá»›i việc khổ cá»±c trÆ°á»›c kia thì hÆ¡n hẳn má»™t trá»i má»™t vá»±c.
Thanh Phong đạo trưởng liếc và o mặt Tần SÄ© Trân bằng đôi mắt cảm thông và khẽ gáºt đầu:
– Tuy bị ngÆ°á»i bức bách, nhÆ°ng dù sao ngÆ°Æ¡i cÅ©ng đã là m há»ng đại sÆ°.....
Thanh Kỳ lệnh chủ chen và o:
– Không, hắn không bao giỠlà m hư đại sự của Quan chủ cả.
Không để ý tới Thanh Kỳ lệnh chủ, Thanh Phong đạo trưởng tiếp tục nói với Tần Sĩ Trân:
– Nghĩ đến tình thương mẹ của ngươi, ta không gia tội, nhưng từ nay vỠsau đừng bao giỠxưng là môn hạ của ta nữa nhé. Thôi, ngươi hãy đi đi.
– Äệ tá» muốn má»™t chết để đáp ân thầy, chỉ hiá»m vì... mẹ già không ngÆ°á»i phụng dưỡng...
Thanh Phong đạo trưởng nói:
– NgÆ°Æ¡i đã không còn là môn hạ Bạch Vân Quan, váºy không nên gá»i ta là sÆ° phụ.
Thanh Kỳ lệnh chủ cÆ°á»i âm hiểm và vẫy vẫy tay:
– Tần Sĩ Trân, ngươi hãy lui ra sau.
Tần SÄ© Trân lạy vá» phÃa Thanh Phong đạo trưởng ba lạy rồi má»›i bÆ°á»›c lùi lại phÃa sau.
Thanh Kỳ lệnh chủ nói tháºt cháºm:
– Tại hạ vừa rồi có nói là Tần Sĩ Trân chưa hỠlà m hư đại sự của Quán Chủ, chẳng hay Quán Chủ có tin chăng?
Thanh Phong đạo trưởng lạnh lùng vặn lại:
– Bần đạo vẫn chưa hiểu hết ý của các hạ.
Thanh Kỳ lệnh chủ nói:
– Quan chủ phái lệnh đồ đến Trấn Nam, tá»± nhiên là để tìm Äô Lạp Thảo, nhÆ°ng cho dù tìm được Äô Lạp Thảo, cÅ©ng chÆ°a chắc đã trị được bịnh cho Tiên Nhân Chưởng...
Thanh Phong đạo trưởng nói:
– Từ đây đến Trấn Nam diệu vợi, hai chuyến Ä‘i vá» rất phà thá»i gian nhÆ° thế thì tháºt sá»± Tiên Nhân Chưởng cÅ©ng không cần đến...
Thanh Kỳ lệnh chủ gáºt đầu:
– Quan chủ nói đúng. Lý đại hiệp quả không cần dùng Äô Lạp Thảo.
Thanh Phong đạo trưởng nói:
– Không, các hạ đã hiểu lầm câu nói của bần đạo. Bần đạo chỉ muốn nói rằng má»™t khi các hạ đã đến Bạch Vân SÆ¡n thì ở đây đâu còn cần Äô Lạp Thảo.
Thanh Kỳ lệnh chủ cà ng gáºt đầu nhanh hÆ¡n nữa:
– Vâng, vâng... ChÃnh tại hạ vì chuyện của Lý đại hiệp mà đến đây.
Thanh Phong đạo trưởng cÆ°á»i lá»›n:
– à của bần đạo là sẽ... lÆ°u Lệnh Chủ lại đây, bởi vì nhÆ° thế có lẽ hÆ¡n Äô Lạp Thảo rất nhiá»u.
Thanh Kỳ lệnh chủ vẫn cứ gáºt đầu:
– Nếu cần cho Lý đại hiệp bình an thì nhất định là tại hạ hÆ¡n Äô Lạp Thảo gấp vạn lần.
Quách Thế Phần giáºt mình, ông ta cảm thấy tình hình có nhiá»u thay đổi.
Trong khi Thanh Phong đạo trưởng và Thanh Kỳ lệnh chủ nói chuyện thì Lý Duy Năng và “Há»a Linh Quan†Hoà ng Tán Hóa đã sẵn thế đợi chá», há» chuẩn bị vá»›i Thanh Phong đạo trưởng hợp sức bắt Thanh Kỳ lệnh chủ...
Chỉ cần bắt giữ hắn là vấn đỠthuốc giải kể như nắm chắc trong tay.
NhÆ° không nhìn thấy Ä‘iá»u nguy hiểm cho mình, Thanh Kỳ lệnh chủ vụt quay qua há»i Lý Duy Năng:
– Chắc Lý công tỠhiểu rõ ý của tại hạ chứ?
Lý Duy Năng hất mặt:
– Bản công tỠkhông biết hay đúng hơn là không cần biết.
Thanh Kỳ lệnh chủ cÆ°á»i nhẹ:
– Tại hạ muốn nói Äô Lạp Thảo đối vá»›i Lý đại hiệp không có chá»— dùng, bởi vì...
Nói đến dây, hắn vùng ngưng lại....
Không, hắn phát âm nhÆ°ng môi hắn vẫn còn nhóp nhép, hắn nhìn thẳng và o mặt Lý Duy Năng, hắn Ä‘ang dùng lối truyá»n âm nháºp máºt để nói chuyện riêng...
NgÆ°á»i đứng chỉ thấy vẻ mặt của Lý Duy Năng có nhiá»u biến đổi nhÆ°ng giá»ng hắn vẫn hằn há»c nhÆ° thÆ°á»ng:
– NgÆ°Æ¡i nói tháºt chứ?
Thanh Kỳ lệnh chủ thản nhiên:
– ChÃnh tại hạ vì chuyện ấy mà đến đây, nếu Lý công tá» không tin thì cứ và o đấy mà xem, tại hạ sẵn sà ng chỠđợi.
Lý Duy Năng quay lại tháºt lẹ vòng tay nói vá»›i Thanh Phong đạo trưởng:
– Xin đạo trưởng hãy đợi ở đây, vãn bối sẽ quay ra láºp tức.
Tiếng nói vừa dứt thân hình hắn đã tung lên, bóng áo mà u lam của Lý Duy Năng xẹt đi như tên bắn...
Không biết hỠđã nói gì vá»›i nhau, Thanh Phong đạo trưởng muốn theo há»i Lý Duy Năng, nhÆ°ng vì cÆ°á»ng địch Ä‘ang đứng trÆ°á»›c mặt nên Ä‘Ã nh phải đứng yên má»™t chá»—.
Quách Thế Phần núp trong bóng tối giáºt mình...
Ông ta biết tên Thanh Kỳ lệnh chủ nà y đang có âm mưu....
TrÆ°á»›c cá»a Bạch Vân Quan từ phút giằng co gần nhÆ° chá»±c chá» bùng nổ má»™t trÆ°á»ng huyết chiến, bá»—ng hòa hoãn trở lại sau câu chuyện giữa Thanh Kỳ lệnh chủ và Lý Duy Năng.
Má»i ngÆ°á»i có mặt, trừ gã Thanh Kỳ lệnh chủ, hết thảy Ä‘á»u hồi há»™p đợi chá».
Qua má»™t lúc khá lâu, Lý Duy Năng quay trở ra, má»™t tay cầm quạt tay kia hình nhÆ° cầm theo má»™t váºt gì khác nữa, hắn trở lại vá»›i bá»™ mặt hầm hầm.
Theo sau lÆ°ng hắn là hai tên gia nhân, há» khiêng má»™t tấm ván cá»a trên đó Ä‘ang có má»™t ngÆ°á»i nằm mê man bất tỉnh.
Thanh Phong đạo trưởng giáºt mình...
Ông ta bÆ°á»›c nhan tá»›i há»i:
– Lý đại hiệp là m sao thế?
Lý Duy Năng giáºn dữ:
– NgÆ°á»i nà y không phải cha tôi.
Thanh Phong đạo trưởng kinh ngạc:
– Như thế... hắn là ai?
Lý Duy Năng vẫn vá»›i thái Ä‘á»™ giáºn dữ:
– Hắn là một tên giặc dị dung, giả là m thân phụ của tôi....
Thanh Phong đạo trưởng cà ng kinh ngạc:
– Lạ nhỉ? Hắn đeo mặt nạ giả để là m Lý trang chủ thế tại sao bần đạo lại không thể thấy....
Từ trong bóng tối, Quách Thế Phần còn kinh dị còn hÆ¡n Thanh Phong đạo trưởng. ChÃnh nét dị dung rất khéo của Quản Thiên Phát và Giang Hà n Thanh mà Thanh Phong đạo trưởng chỉ liếc qua đã nháºn ra má»™t cách dá»… dà ng, còn chuyện có ngÆ°á»i giả là m “Tiên Nhân Chưởng†Lý Quang Trà thì tại sao ông ta lại không hay biết?
Lý Duy Năng xốc tới chỉ quạt và o mặt Thanh Kỳ lệnh chủ:
– Ngươi mang cha ta đi đâu?
Thanh Kỳ lệnh chủ chắp hai tay sau Ä‘Ãt mỉm cÆ°á»i:
– Tại hạ đâu có lừa công tá».
Äôi mắt Lý Duy Năng tóe lá»a:
– Ta há»i ngÆ°Æ¡i, các ngÆ°Æ¡i tìm cách đánh tráo Ä‘em cha ta Ä‘i, mục Ä‘Ãch của hà nh Ä‘á»™ng đó các ngÆ°Æ¡i muốn đòi há»i những Ä‘iá»u kiện gì chứ?
Thanh Kỳ lệnh chủ cÆ°á»i lá»›n:
– Tự nhiên, nhưng cũng không quá lắm đâu....
Ngay trong lúc ấy thì bên trong bóng tối hà nh lang, ánh đèn lóe sáng, má»™t cô gái mặc áo xanh xách đèn lồng Ä‘i trÆ°á»›c theo sau má»™t thiếu phụ mặc áo mà u lục dáng vóc tiá»u tụy, tay vịn vai a hoà n chầm cháºm Ä‘i ra....
NgÆ°á»i thiếu phụ áo lục khoảng hai mÆ°Æ¡i bốn hai lăm tuổi, phong tÆ° đẹp đẽ. Vừa bÆ°á»›c ra lau nÆ°á»›c mắt nghẹn ngà o:
– Äại công tá», bá»n giặc nà y bắt lão gia Ä‘i đâu?
Không đợi Lý Duy Năng trả lá»i, ngÆ°á»i thiếu phụ Ä‘i ngay lại trÆ°á»›c Thanh Phong đạo trưởng, khẽ nghiêng mình thi lá»…:
– Äạo trưởng, lão gia chúng tôi cùng vá»›i đạo trưởng là bằng hữu thâm giao, bây giá» bá»n giặc nà y âm mÆ°u bắt lão gia chúng tôi mang Ä‘i mất tÃch, mong đạo trưởng niệm tình cố cá»±u tìm Ä‘Æ°a lão gia tiện thiếp trở vá», trá»n Ä‘á»i thiếp không dám quên Æ¡n.
Thanh Phong đạo trưởng láºt Ä‘áºt đáp lá»…:
– Xin phu nhân yên lòng, sá»± việc nhất định phải giải quyết cho ổn thá»a.
Từ trong bóng tối, Quách Thế Phần nhìn chăm chú ngÆ°á»i thiếu phụ, ông ta nhá»› lại lúc trÆ°á»›c có nghe nói “Tiên Nhân Chưởng†Lý Quang Trà có tục huyá»n vá»›i má»™t cô gái đẹp, nhÆ° váºy có lẽ là ngÆ°á»i nà y....
NgÆ°á»i thiếu phụ áo lục bÆ°á»›c lại gần Lý Duy Năng, thấp giá»ng:
– Bá»n cÆ°á»›p nà y có phải muốn chuá»™c bằng và ng bạc đấy không? Công tá», chỉ cần lão gia bình yên, chúng ta không tiếc chi cả.
Lý Duy Năng hất mặt vá» phÃa Thanh Kỳ lệnh chủ:
– NgÆ°á»i vừa nói Ä‘iá»u kiện gì? Hãy nói hết cho ta biết!
Thanh Kỳ lệnh chủ nói:
– Tháºt ra thì cÅ©ng không đáng gá»i là điá»u kiện, danh uy của Lý đại hiệp chấn Ä‘á»™ng Hoà ng Hà đã ngót ba mÆ°Æ¡i năm nay, bây giá» tuổi đã già rồi, mà má»™t con ngÆ°á»i khi bóng xế chiá»u tà , theo tại hạ thì Lý đại hiệp nên đóng cá»a để yên tuổi già là phải....
Lý Duy Năng vặn lại:
– Theo ý các hạ thì cha ta nên thoái xuất giang hồ có phải thế không?
Thanh Kỳ lệnh chủ mỉm cÆ°á»i:
– Tháºt ra đây cÅ©ng chỉ là hảo ý của tại hạ, má»™t con ngÆ°á»i thà nh danh không phải là dá»…, cho nên khi đã đạt đến mức cao rồi thì cần nên dừng lại để bảo toà n... Là má»™t con ngÆ°á»i trà chẳng lẽ công tá» lại không muốn cho lệnh tôn được hưởng phÆ°á»›c an nhà n nhÆ° thế hay sao?
Quách Thế Phần khẽ gục gặc đầu....
Tuy vá»›i ý đồ tranh bá, nhÆ°ng lý lẽ của hắn quả tháºt là xác đáng.
Bất giác, ngÆ°á»i lãnh tụ Hoà i DÆ°Æ¡ng chợt liên tưởng đến bản thân mình...
Bao nhiêu năm chen vá»›i thiên hạ, vinh nhục đã quá nhiá»u rồi phải chăng bây giá» cÅ©ng đã đến lúc cần thoái ẩn?
à nghĩ thu xếp Hoà i Dương Tiêu Cục cà ng lúc cà ng thúc dồn hỠQuách...
Và hình nhÆ° câu nói của Thanh Kỳ lệnh chủ cÅ©ng đã là m dao Ä‘á»™ng Lý Duy Năng, hắn trầm ngâm và há»i lại:
– Äiá»u kiện thế đấy à ?
Thanh Kỳ lệnh chủ gáºt gù:
– Còn má»™t Ä‘iá»u kiện nữa – nói cho đúng thì cÅ©ng không hẳn Ä‘iá»u kiện vì đây là má»™t chuyện tiến thân... Chúng tôi đã ngưỡng má»™ anh danh của Lý công tỠđã lâu, cho nên muốn kÃnh thỉnh công tá» vui lòng đảm nhiệm Phó Lệnh Chủ của bản kỳ, chẳng hay ý công tá» nhÆ° thế nà o?
Tháºt là má»™t lá»i trang trá»ng, má»™t Ä‘iá»u kiện cho đối phÆ°Æ¡ng có chá»— tiến thân đúng theo tinh thần hợp tác.
Bất cứ ai nghe qua cÅ©ng có thể cảm thấy đó là má»™t chá»— đứng khá danh dá»±, nhÆ°ng vá»›i con ngÆ°á»i quảng bác, con ngÆ°á»i lịch lãm giang hồ nhÆ° Quách Thế Phần thì chuyện của Thanh Kỳ lệnh chủ Ä‘Æ°a ra đã nói rõ dã tâm.
Lý Quang Trà thoái ẩn, Lý Duy Năng là m phó trong tổ chức gá»i là “Thanh Kỳ†thì rõ rà ng là “Hà Bắc Lý Gia†hoà n toà n bị tiêu diệt.
Lý Quang Trà thoái ẩn, Lý Duy Năng đảm nhiệm Phó Lệnh Chủ Thanh Kỳ, lá»±c lượng của Hà Bắc Lý gia tá»± nhiên thuá»™c vá» kẻ khác, má»™t kế hoạch thôn tÃnh tháºt là chu đáo.
Thanh Kỳ lệnh chủ Ä‘iá»m đạm mỉm cÆ°á»i:
– Tạm gá»i đó là hai Ä‘iá»u kiện, nhÆ°ng thá»±c tế nó là hai Ä‘iá»u có lợi đối vá»›i Lý công tá», chẳng hay Lý công tá» có ý kiến nhÆ° thế nà o?
Không đợi Lý Duy Năng mở lá»i, ngÆ°á»i thiếu phụ áo lục khẽ nói:
– Äại công tá», bằng lòng chuyện ấy Ä‘i.
Nà ng nói với tia mắt nhìn khẩn khoản...
Lý Duy Năng trầm ngâm nghiêm giá»ng:
– Các hạ hãy Ä‘Æ°a gia phụ vá», tại hạ sẽ cố nói cho ngÆ°á»i quy ẩn, còn chuyện đảm nhiệm Phó Lệnh Chủ của quý kỳ, xin cho tại hạ được chối từ.
Thanh Kỳ lệnh chủ cÆ°á»i nhạt:
– Lý công tá», tại hạ nghÄ© rằng nÆ¡i đây giá» nà y, không phải là lúc để trả giá cò kè bá»›t má»™t thêm hai!
Lý Duy Năng chiếu ánh mắt ngá»i ngá»i rÃt giá»ng:
– Ta không bằng lòng thì các ngÆ°á»i không thả cha ta, có phải thế không?
Thanh Kỳ lệnh chủ nói:
– Tại hạ ngưỡng má»™ công tá» từ lâu, nếu công tá» chấp nê thì tại hạ tháºt khó mà giải quyết.
NgÆ°á»i thiếu phụ áo lục phục xuống dÆ°á»›i chân Lý Duy Năng nà ng nói trong nÆ°á»›c mắt:
– Lý công tá», tôi van công tá» hãy bằng lòng... chỉ khi nà o công tá» bằng lòng thì...
há» má»›i thả lão gia.... Tá»™i nghiệp cho lão gia biết bao nhiêu, ngÆ°á»i đã tuổi già tác lá»›n...
Lý Duy Năng tránh sang má»™t bên trầm giá»ng:
– Trầm di nÆ°Æ¡ng, xin di nÆ°Æ¡ng hãy đứng dáºy, tôi sẽ có quyết định sau cùng...
NgÆ°á»i thiếu phụ áo xanh lau nÆ°á»›c mắt đứng lên...
Thanh Kỳ lệnh chủ cÆ°á»i nhẹ:
– Chỉ cần Lý công tá» gáºt đầu thì Lý đại hiệp sẽ trở vá» nhà má»™t cách bình yên vô sÆ°.....
Từ trong chá»— ẩn, Quách Thế Phần mÃm miệng thở ra, ông ta cảm thấy sá»± việc quả bức bách, xem chừng Lý Duy Năng không muốn chấp nháºn cÅ©ng không thể được...
Ngay trong lúc ấy, Ä‘á»™t nhiên xung quanh đâu đó chợt có nhiá»u tiếng quát tháo dáºy lên.
Thanh Phong đạo trưởng xạm mặt xốc lên:
– Lệnh Chủ... Có phải ngÆ°á»i đã cho thủ hạ táºp kÃch Bạch Vân Quan?
Thanh Kỳ lệnh chủ Ä‘iá»m đạm mỉm cÆ°á»i:
– Xin Quan chủ chá»› nên lo lắng, tại hạ bảo đảm không ai táºp kÃch Bạch Vân Quan nà y cả.
Chỉ trong khoảnh khắc, khi hai ngÆ°á»i nói chuyện, tiếng la hét vang lên khi nãy cÅ©ng chợt lặng im, y nhÆ° sá»± báo Ä‘á»™ng vừa rồi không phải xảy ra chung quanh nÆ¡i đó.
Cũng cùng một lúc sau khi nghe tiếng động, trong giữa lúc Thanh Phong đạo trưởng và Thanh Kỳ lệnh chủ nói chuyện, Quách Thế Phần lẳng lặng rút lui....
Ông ta tức tốc chuyá»n qua nóc nhà , thẳng ra háºu viện.
NhỠở trên tà ng cây cao dá»… nháºn phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng chÃnh xác Quách Thế Phần nghe rõ tiếng thét khi nãy phát ra từ háºu viện, nhÆ°ng khi ông ta ra đến nÆ¡i thì bốn phÃa lặng trang.
Mà n đêm âm âm, bóng tối trầm trầm, không khà vẫn như không có chuyện gì xảy ra, sau trước cực kỳ nghiêm tịnh.
Tay thủ cứng thanh Nhạn Linh Äao, Quách Thế Phần thở phà o nhÆ° vứt được khối đá đè nặng trong lòng, nhÆ°ng ông vẫn băn khoăn, và không lẽ mình lại có thể nghe không đúng?
Chân vừa chấm đất, Quách Thế Phần láºt Ä‘áºt Ä‘i và o phÃa sau phòng và đến bây giá» thì ông ta má»›i nháºn ra tình hình không yên tịnh nhÆ° mình đã nghÄ©...
Nháºm Bá Xuyên lo việc phòng thủ nhÆ° ngồi trên gai góc, không bao giá» lại có thể yên tâm nằm ngủ, mà nếu ngủ thì tại sao nghe mình và o lại không lên tiếng?
Má»™t ý nghÄ© chợt thoáng qua. Quách Thế Phần vá»™i dừng đứng lại váºn khà đan Ä‘iá»n, ngÆ°ng tụ toà n thân công lá»±c...
Äôi mắt ngÆ°á»i lãnh tụ phái Hoà i DÆ°Æ¡ng nhÆ° cố xoi thủng mà n đêm sâu xát bốn bên, nhÆ°ng không khà vẫn vắng lặng nhÆ° tá», không phát hiện được Ä‘iá»u gì có thể gá»i là khác la.....
Luôn cả bên trong cũng không nghe thấy những gì.
NhÆ°ng chÃnh sá»± im lặng đó lại chÃnh là tình hình bất ổn.
Nháºm Hà Xuyên có nhiệm vụ canh phòng, nhất là lúc nà y tình hình đã khá khẩn trÆ°Æ¡ng, tá»± nhiên không thể bá» Ä‘i ngủ nhÆ° thế được. Mà cho dù có ngủ vá»›i thÃnh giác của Quách Thế Phần tại sao lại không nghe tiếng thở?
Là má»™t con ngÆ°á»i đã xông pha trăm tráºn, đã gặp không biết bao nhiêu biến cố, Quách Thế Phần biết ngay sá»± việc đã nghiêm trá»ng lắm rồi, ông ta nắm chặt ngá»n Nhạn Linh Äao bằng tay phải, tay trái Ä‘Æ°a lên ngang ngá»±c váºn “Ưng Trảo Công đại lá»±c†bÆ°á»›c từng bÆ°á»›c má»™t và o nhà .
Vừa và o tá»›i cá»a, Quách Thế Phần bắt gặp ngay má»™t bóng ngÆ°á»i nằm dà i dÆ°á»›i đất cách cá»a khoảng năm sáu thÆ°á»›c.
Không, không phải một mà là hai. Cả hai nằm xeo xéo cự ly không xa nhau mấy.
Quách Thế Phần rúng Ä‘á»™ng bÆ°á»›c tá»›i cúi xuống dòm, thấy hai ngÆ°á»i cùng mặc áo Ä‘en, bao mặt bằng lụa Ä‘en, đúng là thuá»™c hạ của Thanh Kỳ lệnh chủ.
Cả hai không phải bị giết, mà hình như cùng bị điểm ngay Vựng huyệt.
Khẽ liếc và o vách, phÃa trong cánh cá»a, lại má»™t ngÆ°á»i ngồi trên ghế ngủ gà ngủ gáºt.
Quách Thế Phần lÆ°á»›t nhanh tá»›i, đúng là Nháºm Bá Xuyên bị khống chế huyệt đạo. Khác hÆ¡n hai ngÆ°á»i nằm dÆ°á»›i đất, Nháºm Bá Xuyên bị Ä‘iểm và o huyệt ngủ.
Äược giải khai huyệt đạo, Nháºm Bá Xuyên nhÆ° ngủ má»™t giấc quá say, ông ta chỉ cá»±a mình rồi lại gục đầu chứ không tỉnh hẳn.
Vổ luôn mấy cái nữa. Nháºm Bá Xuyên cÅ©ng vẫn trÆ¡ trÆ¡....
Quách Thế Phần cau mặt...
Tháºt là lạ, Ä‘iểm huyệt, giải huyệt, những chuyện đó gần nhÆ° cÆ¡m bữa của nhân váºt giang hồ, nhất là nghá» nghiệp bao nhiêu năm của há» Quách, dong ruổi đó đây trong việc bảo tiêu chuyện giải huyệt lại là chuyện gần nhÆ° món chuyên môn, thế nhÆ°ng bây giá» bá»—ng trở thà nh vô hiệu.
Äúng là Nháºm Bá Xuyên đã gặp má»™t thủ pháp dị kỳ.
Biết không thể là m sao hÆ¡n nữa, Quách Thế Phần láºt Ä‘áºt phóng mình và o trong và bắt gặp ngay má»™t ngÆ°á»i nữa Ä‘ang gục đầu và o vách, trên lÆ°ng hãy còn Ä‘eo chặt thanh kiếm đúng là Quản Thiên Phát.
Má»™t phần biết sá»± giải huyệt đã trở thà nh vô hiệu trong lúc bấy giá» má»™t phần nữa Quách Thế Phần nghÄ© ngay đến má»™t việc hệ trá»ng hÆ¡n:
Äồng bá»n của Thanh Kỳ lệnh chủ bị hạ nÆ¡i đây cÅ©ng bằng Ä‘iểm huyệt Nháºm Bá Xuyên và Quản Thiên Phát cÅ©ng cùng nhÆ° há» váºy thì thủ phạm phải là lá»±c lượng thứ ba....
Quách Thế Phần quay nhanh ra phóng thẳng vá» phòng của Giang Hà n Thanh, vừa qua khá»i cá»a thì má»™t cảnh tượng hãi hùng diá»…n ra trÆ°á»›c mắt:
Má»™t ngÆ°á»i mặc áo trắng ngồi trên mép giÆ°á»ng, má»™t tay đặt lên Bách Há»™i huyệt của Giang Hà n Thanh. Tá»± nhiên, dÆ°á»›i mắt Quách Thế Phần ngÆ°á»i áo trắng Ä‘ang hạ Ä‘á»™c thủ...
Thét lên má»™t tiếng thất thanh, Quách Thế Phần vung ngá»n Nhạn Linh Äao bủa mạnh và o lÆ°ng kẻ địch.
Vừa hoảng hốt vì sinh mạng của Giang Hà n Thanh Ä‘ang bị Ä‘e dá»a, vừa tức tối vì kẻ địch và o được nÆ¡i đây nhÆ° chá»— không ngÆ°á»i, thanh Ä‘ao của Quách Thế Phần mang theo cả má»™t sức mạnh toà n thân...
NhÆ° má»™t con ngÆ°á»i không cảm giác, ngá»n Ä‘ao đã đến sát bên mình thế mà ngÆ°á»i áo trắng vẫn ngồi yên bất Ä‘á»™ng...
NhÆ°ng khi lưỡi Ä‘ao vừa bén sát bên mình, ngÆ°á»i mặc áo trắng bá»—ng phất nhẹ á»ng tay áo ra sau, cái phẩy tháºt nhẹ nhÆ° Ä‘uổi ruồi và cÅ©ng vẫn ngồi yên không quay lÆ°ng lại....
Trong cÆ¡n hoảng hốt giáºn dữ, nhÆ°ng Quách Thế Phần cÅ©ng bắt tức cÆ°á»i, chuyện sống chết kế bên mà hắn là m nhÆ° má»™t trò chÆ¡i....
à nghÄ© chÆ°a trá»n vẹn Quách Thế Phần đã giáºt nẩy ngÆ°á»i, cái phẩy tay tháºt nhẹ nhÆ°ng kình phong từ trong ống tay áo của ngÆ°á»i lạ mặt y nhÆ° má»™t cÆ¡n gió thốc, thanh Nhạn Linh Äao của ông ta bị dá»™i lại nhÆ° đụng phải khối đá.
Quách Thế Phần biết ngay đã gặp kình địch, ông ta láºt Ä‘áºt thối lui mấy bÆ°á»›c, ngÆ°á»i áo trắng vẫn đặt tay lên đỉnh đầu của Giang Hà n Thanh và vẫn không há» quay lại.
Ông lo ngại đến tÃnh mạng của Giang Hà n Thanh, vừa giáºn dữ vì bị đối phÆ°Æ¡ng quá xem thÆ°á»ng, Quách Thế Phần hét lên má»™t tiếng, thanh Nhạn Linh Äao vung lên loang loáng, nhắm đúng và o bảy trá»ng huyệt trên thân mình của ngÆ°á»i áo trắng.
Sức Ä‘ao Ä‘i tháºt mạnh tháºt nhanh, gió cuốn theo nghe nhÆ° xé lụa, đúng là Quách Thế Phần đã táºn dụng Cá»u Cung Äao Pháp, má»™t Ä‘Æ°á»ng Ä‘ao khét tiếng của phái Hoà i DÆ°Æ¡ng.
Cả má»™t vùng ánh sáng của ngá»n Ä‘ao nhÆ° chiếc nÆ¡m chụp xuống dù đối phÆ°Æ¡ng muốn tránh né cÅ©ng không là m sao kịp nữa.
Trong cơn tức tối, Quách Thế Phần đã thi triển sát chiêu....
NgÆ°á»i áo trắng vẫn ngồi nhÆ°ng thân mình hÆ¡i nghiêng qua bên trái, tay phải vẫn đặt trên đỉnh đầu của Giang Hà n Thanh, tay trái hất lên vừa vung vừa cuốn, xem dáng cách tháºt là cháºm rãi, nhÆ°ng dÆ°á»›i con mắt của Quách Thế Phần thì đó là má»™t Ä‘á»™ng tác cá»±c kỳ nhanh nhẹn, nhanh đến mức không nhìn thấy mà cứ hình dung là cánh tay không cá» Ä‘á»™ng.
Là con ngÆ°á»i đã quá nhiá»u kinh nghiệm đối địch, Quách Thế Phần biết nếu không kịp thá»i thối háºu thì thanh Ä‘ao sẽ bị hắn Ä‘oạt ngay, ông ta gặc nhanh cánh tay thu Ä‘ao và chá»i chân ngã ngÆ°á»i vá» phÃa sau má»›i kịp vì Ä‘Ã tấn công quá mạnh.
Và bây giá» thì Quách Thế Phần thá»±c đã rúng Ä‘á»™ng, vì bằng và o cách phá địch của ngÆ°á»i áo trắng ông ta nháºn ra ngÆ°á»i ấy chẳng những ná»™i công thâm háºu dị thÆ°á»ng mà chiêu thức má»›i chÃnh là cái là m cho ngÆ°á»i lãnh tụ phái Hoà i DÆ°Æ¡ng kinh hãi....
Ông ta không nháºn được chắc lắm, nhÆ°ng trong tiá»m thức má»™t chuyện kinh khủng vụt nổi lên...
Äá»™t huyệt Äoạn Mạch Thủ Pháp má»™t môn công phu mà Quách Thế Phần chỉ nghe chứ chÆ°a từng thấy, vì môn công phu ấy đã thất truyá»n từ lâu lắm rồi, đối vá»›i võ lâm bây giá» có chỉ còn là truyá»n thuyết nhÆ° thần thoại.
Ngay trong lúc Quách Thế Phần còn Ä‘ang lúng túng chÆ°a biết phải là m sao cho phải thì từ bên ngoà i chợt nghe tiếng gió Ä‘á»™ng, có tiếng ngÆ°á»i lao và o tháºt nhanh...
Quách Thế Phần láºt Ä‘áºt quay mình lại, quả đúng từ bên ngoà i má»™t ngÆ°á»i lao và o vá»›i trá»›n tháºt nhanh:
má»™t cô gái trạc mÆ°á»i bảy tuổi, vá»›i hai bÃm tóc bay dạt ra hai bên vai vì do lao và o quá gấp.
Quách Thế Phần mở tròn đôi mắt nhìn cô ta nhÆ° bị thôi miên, bởi vì ngÆ°á»i thiếu nữ ấy không ai lạ mà chÃnh cô gái có tên Tá» Mai, cô gái đã lá»™t mặt nạ kẻ giả ÄÆ°á»ng Hoa Äà tại Hoà i DÆ°Æ¡ng tiêu cục.
Chưa chấm đất TỠmai đã hớt hãi kêu lên:
– Quách Tổng Tiêu đầu, ông là m... là m gì thế?
Quách Thế Phần thở phà o như được cứu tinh:
– Cô nương...
Tuy là má»™t ngÆ°á»i có danh pháºn khá cao trong chốn giang hồ, là má»™t con ngÆ°á»i đã từng giao thiệp vá»›i hầu hết võ lâm cao thủ, nhÆ°ng bây giá» thì lại đâm ra ấp úng nói không thà nh tiếng...
Là má»™t nhân váºt có tiếng tăm, niên ká»· lại cao, chẳng lẽ bây giá» lại Ä‘i cầu cứu vá»›i má»™t thiếu nữ má»›i má»™t lần gặp mặt?
Nhưng nếu không như thế thì sinh mạng của Giang Hà n Thanh có bỠnà o trách nhiệm ấy vỠai?
Cũng may trong lúc Quách Thế Phần còn đang lúng túng, thì TỠMai lên tiếng:
– Tổng tiêu đầu hiểu lầm rồi, ngÆ°á»i ấy là công tá» nhà tôi ấy mà ...
Quách Thế Phần kinh ngạc:
– Là ... công tỠcủa cô?
Tá» Mai cÆ°á»i:
– Vâng, vì chất Ä‘á»™c kỳ lạ trong ngÆ°á»i của Giang nhị công tá», nên công tá» của tôi phải thân tá»± đến Äông Hải tìm thuốc giải....
NgÆ°á»i áo trắng vẫn đặt tay lên đỉnh đầu Giang Hà n Thanh, nhÆ°ng bây giá» bá»—ng quay phắt lại nhìn Tá» Mai bằng đôi mắt nhÆ° khiển trách, khiến cho cô gái hoảng hốt thụt lui tránh cái nhìn của chủ và thụt cổ nói vá»›i Quách Thế Phần:
– Công tá» của tôi vừa cho Giang nhị công tá» uống thuốc giải xong, bây giá» Ä‘ang váºn công đả thông kinh mạch, ngÆ°á»i dặn không được để ai đến quấy rầy.... Xin Tổng Tiêu Äầu tạm tránh ra ngoà i kẻo tôi bị quở...
Quách Thế Phần chợt nghe e thẹn, cái lo sợ của ông ta tháºt là vô lý, chuyện đả kinh mạch cho ngÆ°á»i bệnh lâu ngà y đâu phải là chuyện lạ thế mà trong cÆ¡n hấp tấp, ông ta lại quên mất Ä‘iá»u nháºn xét quá tầm thÆ°á»ng...
Má»™t con ngÆ°á»i có trình Ä‘á»™ võ công nhÆ° ngÆ°á»i áo trắng, nếu muốn hại Giang Hà n Thanh thì đâu phải là chuyện khó, cần gì phải đặt tay lên Bách Há»™i Huyệt là m chi?
Nguy hiểm nhất là má»™t khi váºn công đả thông kinh mạch, Ä‘iá»u tối kỵ là không được có chuyện quấy rầy là m chấn Ä‘á»™ng tinh thần, nếu chuyện xảy ra nhÆ° thế mà không nguy hại đến tÃnh mạng của ngÆ°á»i trị bịnh thì con bịnh cÅ©ng khốn đốn...
CÅ©ng may, nhá» trình Ä‘á»™ võ công cao tuyệt, ngÆ°á»i áo trắng má»›i bình tÄ©nh đối phó được vá»›i Quách Thế Phần, chứ nếu không thì biết bao nhiêu chuyện đáng tiếc sẽ xảy ra.
Quách Thế Phần láºt Ä‘áºt vòng tay:
– Cô nÆ°Æ¡ng nói đúng, lão phu xin ra ngoà i chỠđợi váºy....
Chợt nhá»› Nháºm Bá Xuyên và Quản Thiên Phát Ä‘ang còn bị khống chế huyệt đạo mà chÃnh mình không thể giải khai, nên vá»™i nói vá»›i Tá» Mai:
– Lão phu có chuyện muốn nhỠcô nương...
Tá» Mai há»i:
– Chẳng hay Tổng tiêu đầu cần dạy chuyện chi?
Quách Thế Phần nói:
– NgÆ°á»i nhị sÆ° đệ và sÆ° đồ của lão phu Ä‘á»u bị bế huyệt, bá»™ vị và thủ pháp quá lạ lùng nên lão phu không thể giải khai, không biết đó có phải là độc môn của....
TỠMai rước nói:
– Vâng, xin cho vãn bối trao bình thuốc Tuyết Chi Äan nà y cho công tá» rồi vãn bối sẽ theo ra tức khắc.
Tuyết Chi Äan?
Quách Thế Phần rúng động...
Äó là thứ thuốc mà Thanh Phong đạo trưởng xem nhÆ° báu váºt, thế tại sao há» có?
NhÆ°ng vì không tiện há»i nên ông ta Ä‘Ã nh phải gáºt đầu quay bÆ°á»›c ra ngoà i....
Vừa đốt đèn lên xong thì Tá» Mai cÅ©ng đã ra tá»›i, cô ta cÆ°á»i nói vá»›i Quách Thế Phần:
– Tiểu tỳ và TỠQuyên thư thư theo sát Tổng tiêu đầu đến đây, nhưng chắc Tổng tiêu đầu không để ý?
Quách Thế Phần chợt hiểu....
NhÆ° váºy thì chuyện có ngÆ°á»i bên trong bóng tối ám trợ khi Nháºm Bá Xuyên chuyển bại thà nh thắng đối vá»›i Lý gia Tứ TÆ°á»›ng chÃnh là do sá»± có mặt những ngÆ°á»i nà y?
Và ông ta há»i lại:
– Thế thì quý gia công tá» cùng chung má»™t Ä‘Æ°á»ng đến đây à ?
– Không, khi chúng tôi theo đến đây thì công tá» của chúng tôi hãy còn báºn Ä‘i Äông Hải tìm thuốc giải, ngÆ°á»i sai chúng tôi ẩn theo há»™ vệ Giang nhị công tá», vì thế nên tiểu tỳ và Tá» Quyên thÆ° thÆ° bám sát theo lá»™ trình của Tổng tiêu đầu.
Quách Thế Phần há»i:
– Như thế thì quý gia công tỠvừa mới đến đây trong đêm sao?
TỠMai nói:
– Vâng, công tá» tôi nói tuy có thuốc giải, nhÆ°ng vì lâm Ä‘á»™c lâu ngà y nên nguyên khà của Giang nhị công tá» bị hÆ° suy, nếu không có Tuyết Chi Äan của Thanh Phong đạo trưởng thì không thể chữa được do đó ngÆ°á»i sai tiểu tỳ đến tịnh thất của Thanh Phong đạo trưởng lấy sang, còn những ngÆ°á»i nà y thì chắc do công tá» của tôi Ä‘iểm và o tá» huyệt.
Quách Thế Phần giáºt mình:
– Äiểm và o tá» huyệt?
Tá» Mai cÆ°á»i:
– Tiểu tỳ nói là đối với những tên cướp kia thôi.
Vừa nói, Tá» Mai vừa Ä‘i lại chá»— Nháºm Bá Xuyên, Ä‘Æ°a tay vá»— nhẹ và o ngÆ°á»i của ông ta....
Nhìn chăm chú thủ pháp của TỠMai, Quách Thế Phần chợt khám phá ra rằng hỠdùng toà n là kinh ngoại kỳ huyệt...
Nháºm Bá Xuyên khẽ uốn mình mở choà ng mắt ra thấy đại huynh đứng kế bên, ông ta vá»™i há»i:
– Äại sÆ° huynh, đã Ä‘uổi hết bá»n cÆ°á»›p ấy rồi à ?
Quách Thế Phần cÆ°á»i và chỉ vá» Quản Thiên Phát nói vá»›i Tá» Mai:
– Tiểu đồ ở bên đó, xin cô nương giải giùm huyệt đạo.
Tá» Mai gáºt đầu:
– Tôi biết...
Vừa nói Tá» Mai vừa láºt Ä‘áºt Ä‘i ra....
Nháºm Bá Xuyên nhìn theo kinh ngạc:
– Cô ấy là ngÆ°á»i giải vây cho chúng mình lúc ở DÆ°Æ¡ng Châu à ?
Quách Thế Phần gáºt đầu:
– Cô ta tên là Tá» Mai, cÅ©ng chÃnh là ngÆ°á»i lá»™t mặt nạ của tên giả ÄÆ°á»ng Hoa Äà đấy. Cô ta vâng lịnh âm thầm bảo há»™ cho Giang nhị hiá»n Ä‘iệt đấy.
Quay nhìn bá»n áo Ä‘en nằm la liệt dÆ°á»›i đất, Nháºm Bá Xuyên há»i:
– NhÆ° váºy bá»n nà y cùng do Tá» Mai đánh ngã?
Quách Thế Phần thấp giá»ng:
– Công tá» của hỠđã đến đây, hiện Ä‘ang trị cho Giang hiá»n Ä‘iệt ngoà i ấy....
Nháºm Bá Xuyên cà ng ngạc nhiên hÆ¡n nữa:
– Công tỠcủa hỠlà ai?
Quách Thế Phần chÆ°a trả lá»i thì Tá» Mai đã giải huyệt xong cho Quản Thiên Phát trở và o.
Quách Thế Phần vòng tay:
– Lão phu xin đa tạ cô nương.
Tá» Mai láºt Ä‘áºt đáp lá»…:
– Quách tổng tiêu đầu nói thế tháºt tiểu tỳ không dám nháºn...
Quách Thế Phần nói:
– Lão phu muốn há»i thăm danh tÃnh quý gia công tá», chẳng hay có nên không nhỉ?
Tá» Mai mỉm cÆ°á»i:
– Xin tổng tiêu đầu nán đợi công tá», tháºt tình tiểu tỳ không dám tá»± chuyên.
Không đợi Quách Thế Phần nói, Tá» Mai vá»™i tiếp liá»n theo:
– Hình như công tỠchúng tôi có chuyện dạy bảo, xin phép cho tiểu tỳ ra ngoà i đó.
Nói xong y hấp tấp bước ra.
Quản Thiên Phát bước tới vòng tay trước mặt thầy:
– Äệ tá» bất tà i để cho bị kẻ địch ám toán, xin sÆ° phụ lượng thứ...
Nháºm Bá Xuyên nói theo luôn:
– Không riêng gì ngươi mà luôn cả nhị thúc đây cũng không là m sao được...
Quách Thế Phần cÆ°á»i:
– NgÆ°á»i Ä‘iểm huyệt đó không phải là kẻ địch đâu, chÃnh là chủ nhân cô gái Tá» Mai đó, Thiên Phát hãy xem bá»n áo Ä‘en nà y đã chết cả hay là còn sống?
Quách Thế Phần bước lại khom mình xuống và nói mau:
– Sư phụ, hỠđã chết cả rồi.
Quách Thế Phần gáºt đầu:
– NhÆ° váºy là chúng cùng bị Ä‘iểm và o tá» huyệt.
Và ông ta quay lại há»i Nháºm Bá Xuyên:
– Vừa rồi nhị đệ có thấy vị công tỠấy chăng?
Nháºm Bá Xuyên lắc đầu:
– Không, tiểu đệ trấn thủ nÆ¡i đây mãi cho đến khi nghe bên ngoà i có tiếng Ä‘á»™ng, tiểu đệ vì sợ chúng Ä‘á»™t nháºp nên không lên tiếng, sau cùng chúng xâm nháºp tiểu đệ vừa định ra tay, không ngá» chỉ thấy chúng nhoáng lên rồi lại cùng rá»›t xuống ngay nhÆ°ng liá»n sau đó tiểu đệ cảm nghe thân tê Ä‘iếng rồi bất tỉnh nhân sá»±.
Quách Thế Phần cau mặt:
– Cách không Ä‘iểm huyệt nhÆ° thế thì vị công tá» nà y võ công tháºt đáng kinh ngÆ°á»i....
Nháºm Bá Xuyên cÆ°á»i:
– Cứ theo tình thế nà y thì bá»n Mai Hoa Lệnh Chủ gì đó đêm nay chắc đã cúp Ä‘uôi chạy hết.
Quách Thế Phần lắc đầu:
– Bá»n hỠđến đây đêm nay dÆ°á»›i sá»± Ä‘iá»u khiển của má»™t tên tá»± xÆ°ng là Thanh Kỳ lệnh chủ, xem chừng đám Lý Gia Hà Bắc chắc phải xin hà ng.
Nháºm Bá Xuyên giáºt mình:
– Thanh Kỳ lệnh chủ? Sao mà chúng lại có nhiá»u thứ Lệnh Chủ nhỉ? NhÆ°ng tại sao đại huynh lại bảo Hà Bắc Lý Gia phải Ä‘Ã nh khuất phục?
Quách Thế Phần nói:
– Tiên Nhân Chưởng Lý Quang Trà dưỡng bệnh tại Bạch Vân Quan nhÆ°ng ngÆ°á»i ấy lại không phải tháºt là ông ta mà là do bá»n của địch giả trang, còn Lý Quang Trà tháºt thì đã lá»t và o tay kẻ địch không biết từ bao giá», nhÆ° váºy thì là m sao thủ hạ của hỠỞ đây lại không khuất phục?
Quách Thế Phần Ä‘em những chuyện mắt thấy tai nghe thuáºt lại cho Nhâm Bá Xuyên nghe và nói thêm:
– Tình hình như thế bảo sao thuộc hạ hỠLý và Lý Duy Năng không van hắn mà đầu hà ng?
Nháºm Bá Xuyên giáºt mình, ông ta không ngá» võ lâm ngà y nay lại có quá nhiá»u vấn Ä‘á» phức tạp mà Nam Giang Bắc Lý lại là nạn nhân đầu tiên của má»™t thế lá»±c còn trong bóng tối....
Và từ cá»a miệng của gã Thanh Kỳ lệnh chủ, hắn đã nói đến hai chữ Lịnh trên thì tá»± nhiên đằng sau hắn hãy còn nhân váºt chủ sá» cầm đầu má»i việc.
NhÆ°ng Quản Thiên Phát thì lại chợt thấy vấn Ä‘á» có nhiá»u nghi vấn.
Vốn từng biết con ngÆ°á»i của Tiên Nhân Chưởng Lý Quang TrÃ, con ngÆ°á»i nhÆ° ông ta mà lại có thể bị kẻ địch âm thầm hạ Ä‘á»™c thì quả là má»™t chuyện đáng nghi ngá»...
Thêm và o đó, ông ta là ngÆ°á»i rất Ãt khi Ä‘i ra ngoà i, cho dù có kẻ địch ẩn tà ng trong Hà Bắc Lý Gia, nhÆ°ng muốn hạ Ä‘á»™c vá»›i Lý Quang Trà cÅ©ng không phải là chuyện Ä‘á»…, trừ phi....
Má»—i ngÆ°á»i cùng có má»™t ý nghÄ© khác nhau chung quanh vụ Hà Bắc Lý Gia, ngay lúc đó cá»a phòng bên trái hé mở, má»™t vị thiếu niên thÆ° sinh cháºm rãi bÆ°á»›c ra, theo sau là cô gái Tá» Mai, trên tay cô ta cầm má»™t bình bằng ngá»c thạch.
Quách Thế Phần láºt Ä‘áºt đứng dáºy vòng tay:
– Mong Æ¡n công tá» từ xa đến đây cứu trị cho Giang hiá»n Ä‘iệt, lão phu bất ý mạo phạm, mong công tá» hãy dung tình.
NgÆ°á»i thÆ° sinh áo trắng mỉm cÆ°á»i vòng tay thi lá»…:
– Tổng tiêu đầu đã quá lá»i, tháºt tiểu sinh không dám nghÄ© Ä‘iá»u nhÆ° thế.
Bây giá» Quách Thế Phần má»›i nhìn kỹ thấy ngÆ°á»i thÆ° sinh áo trắng trạc khoảng mÆ°á»i chÃn tuổi, gÆ°Æ¡ng mặt trắng hồng rạng rỡ, nếu hắn mặc đồ con gái thì chắc chắn không ai có thể nháºn ra đó là má»™t thiếu niên...
Quách Thế Phần nhìn sững, nếu không chÃnh mắt mình trông thấy, ngÆ°á»i thÆ° sinh nà y xuất thủ thì ông là m sao có thể tin được con ngÆ°á»i nhÆ° thế lại có má»™t trình Ä‘á»™ võ công lá»—i lạc...
Từ mến tà i sinh ra kÃnh nể, Quách Thế Phần luôn vá»™i vòng tay:
– Lão phu hãy còn mong được biết qua quý tÃnh...
Vẫn vá»›i nụ cÆ°á»i nhÆ° hoa trên miệng, gã thÆ° sinh đáp:
– Tiểu sinh tên là Äổng NhÆ° Băng.
Cá» chỉ của hắn tuy hết sức tá»± nhiên, nhÆ°ng da mặt của hắn lại á»ng hồng khi nghe Quách Thế Phần há»i đến tên.
Quách Thế Phần vá»™i giá»›i thiệu Nháºm Bá Xuyên và Quản Thiên Phát, hai ngÆ°á»i cùng thủ lá»… vái chà o.
Äổng NhÆ° Băng cung kÃnh:
– Vừa rồi vạn bất đắc dĩ tiểu sinh mạo phạm Nhâm nhị hiệp và Quản tiêu đầu, xin nhị vị niệm tình tha thứ.
Quách Thế Phần Ä‘Æ°a tay má»i:
– Xin thỉnh công tỠngồi tạm nơi đây....
Äổng NhÆ° Băng nói:
– Vâng, xin tổng tiêu đầu cho cáo thối vì tiểu sinh còn báºn chút việc phải Ä‘i.
Nghe hắn mở lá»i cáo thối, Quách Thế Phần lá»™ vẻ ngạc nhiên:
– Thế còn Giang hiá»n Ä‘iệt...
Không đợi Quách Thế Phần nói hết câu, Äổng NhÆ° Băng mỉm cÆ°á»i:
– Giang nhị công tỠđã uống thuốc giải Ä‘á»™c. Kể nhÆ° chất Ä‘á»™c trong ngÆ°á»i không còn nữa, chỉ vì Ä‘au lâu nên nguyên khà có phần hao tổn, nhÆ°ng tại hạ đã đả thông kinh mạch, tịnh dưỡng Ãt lâu sẽ phục hồi.
Vá»›i lấy chiếc bình ngá»c từ trên tay của Tá» Mai, Äổng NhÆ° Băng trao cho Quách Thế Phần và nói tiếp:
– Äây là Tuyết Chi Äan của Thanh Phong đạo trưởng, nó là thứ linh dược có khả năng khôi phục chân nguyên duy nhất trong võ lâm hiện nay. Giang nhị công tá» cứ uống tháºt nhiá»u và o là sẽ bảo đảm nguyên khà đã bị mất ngà y má»™t tăng thêm. NÆ¡i đây gồm có má»™t trăm ba mÆ°Æ¡i hoà n, má»—i lần uống mÆ°á»i hoà n, cứ má»™t ngà y ba lần nhÆ° thế thì chỉ trong vòng bốn năm hôm sẽ kiến hiệu vượt bá»±c.
Tiếp lấy bầu thuốc, Quách Thế Phần hơi đắn đo.
– Chuyện nà y.... Thanh Phong đạo trưởng...
Äổng NhÆ° Băng Ä‘iá»m đạm mỉm cÆ°á»i:
– Tại hạ đã bảo Tá» Mai lÆ°u lại đôi lá»i, tại hạ tin rằng khi Thanh Phong đạo trưởng biết chÃnh tay tại hạ là m chuyện nà y nghÄ© chắc ông ta không há»i gì nÆ¡i tổng tiêu đầu.
Tá»± nhiên đó là khẩu khà cao ngạo vô song, nhÆ°ng thái Ä‘á»™ của Äổng NhÆ° Băng khi nói câu nói ấy đã không là m cho ngÆ°á»i nghe nháºn thấy Ä‘iá»u cao ngạo ấy.
Không biết vị thiếu niên nà y thân thế lai lịch ra sao, Quách Thế Phần chỉ nháºn thấy hắn là con ngÆ°á»i anh hoa phát tiết. Nhất là khi hắn nói thì lá»i lẽ tháºt là chặt chẽ.
Khiến cho ngÆ°á»i nghe khó có thể châm thá»c và o đâu được.
Quách Thế Phần chỉ biết gáºt đầu:
– Äổng công tỠđã nói thế tá»± nhiên lão phu rất an tâm.
Äổng NhÆ° Băng nói tiếp:
– Vừa rồi tại hạ đã Ä‘iểm và o huyệt ngủ của Giang công tá», có lẽ sẽ tỉnh dáºy trÆ°á»›c khi trá»i sáng. Xin phiá»n chÆ° vị Ở đây chăm sóc dùm, tại hạ xin cáo biệt.
Hắn vòng tay và quay nhanh ra cá»a.
Má»›i biết lần đầu nên không tiện giữ khách. Quách Thế Phần và Nháºm Bá Xuyên Ä‘Ã nh phải đứng lên Ä‘Æ°a ra cá»a.
Ra gần tá»›i cá»a, Äổng NhÆ° Băng vụt xoay lại nói:
– Tình thế giang hồ ngà y má»™t biến chuyển có nhiá»u bất lợi, chuyện bá»n đạo tặc Ä‘ang đêm táºp kÃch quý tiêu cục không phải là chuyện ngẫu nhiên, tại hạ không hiá»m việc má»›i quen xin có lá»i khuyên tổng tiêu đầu nên tháºn trá»ng.
Quách Thế Phần hÆ¡i sá»ng sốt...
Gã thiếu niên há» Äổng nà y con ngÆ°á»i có hai Ä‘iá»u trái ngược, khi được há»i danh tÃnh thì bá»—ng nhiên Ä‘á» mặt y nhÆ° ngÆ°á»i má»›i xâm nháºp giang hồ, nhÆ°ng khi bà n vỠđại cuá»™c thì lá»i lẽ lại tá» ra lịch duyệt...
Ông ta láºt Ä‘áºt vòng tay:
– Kim ngá»c lÆ°Æ¡ng ngôn của Äổng công tá» lão phu xin ghi tạc.
Äổng NhÆ° Băng không nói thêm má»™t tiếng, hắn vẫy tay cho Tá» Mai, cả hai ngÆ°á»i khuất nhanh sau cánh cá»a.
Quách Thế Phần cà ng nhìn theo cà ng cảm thấy băn khoăn...
Quả tháºt con ngÆ°á»i của Äổng NhÆ° Băng khó mà xét Ä‘oán Võ công đã cao, lá»i lẽ lại sâu kÃn trong khi dáng cách quá nho nhã nhất là niên ká»· chÆ°a đáng kể là cao đệ võ lâm...
Chỉ trong chÆ°a quá hai ngà y mà đã chạm mặt hai vị thiếu niên xuất chúng có thể nói hÆ¡n ná»a Ä‘á»i ngÆ°á»i lăn lá»™n giang hồ, lần thứ nhất Quách Thế Phần đụng phải chuyện hi hữu bất ngá».
Là một chưởng môn nhân một phái khá tiếng tăm, nhưng so với hai gã thiếu niên nà y, nếu cần giao đấu, Quách Thế Phần cảm thấy mình không có và o đâu cả.
Thứ nhất là gã thiếu niên há» Äổng, thứ hai là Giang Hà n Thanh, tuy đã thâm giao vá»›i nhà há» Giang đã lâu, nhÆ°ng ngay sá»± chỉ Ä‘iểm sÆ¡ sà i mà là m cho Quản Thiên Phát có thể đánh lại Lý Duy Năng má»™t cách quá dá»… dà ng, Ä‘iá»u đó đủ thấy vị công tá» há» Giang võ công cÅ©ng không thể nà o lÆ°á»ng được.
Tá»± nhiên, võ công ấy nhất định không phải gia truyá»n.
Bởi vì Ä‘au yếu từ lúc nhá», Giang Hà n Thanh nÆ°Æ¡ng nhá» bên ngoại chứ Ãt gần gÅ©i được cha trong khi bên ngoại của hắn theo Quách Thế Phần biết thì không ai xuất chúng.
Còn nếu là võ há»c gia truyá»n. Thì Giang đại tiên sinh là chá»— thâm giao, Quách Thế Phần cÅ©ng biết ngay Giang Hà n Thanh không là m sao thừa tiếp mà có được võ công nhÆ° thế ấy.
Và có thể kể luôn và o hạng kỳ hoa võ lâm là Lý Duy Năng.
Hà Bắc Lý Gia tuy là má»™t tong bốn vá»ng tá»™c giang hồ nhÆ°ng Lý Quang Trà cÅ©ng không thể so vá»›i tà i nghệ của cáºu con trai của ông ta được.
Quách Thế Phần bất giác thở phà o, ông ta chợt cảm thấy thấm thÃa câu “Tre già măng má»câ€!
Nghe vị đại sÆ° huynh thở dà i, nghÄ© rằng câu nói trÆ°á»›c khi Ä‘i của Äổng NhÆ° Băng là m cho cảm khái, Nháºm Bá Xuyên gióng ý:
– Hình nhÆ° ý của Äổng NhÆ° Băng muốn cho mình thu xếp tiêu cục chẳng hay sÆ° huynh cảm thấy thế nà o?
Quách Thế Phần quay lại nghiêm giá»ng:
– Hắn nói đúng là lá»i và ng ngá»c. Hoà i DÆ°Æ¡ng Tiêu Cục chúng ta sở dÄ© vững và ng trong mÆ°á»i mấy năm nay là nhá» hai yếu tố, má»™t là nhỠđồng đạo giang hồ trong vần Ä‘á» nghÄ©a khà chiếu cố chúng ta, hai là bao nhiêu năm nay tình hình võ lâm yên tịnh... Không phải khoa trÆ°Æ¡ng nhÆ°ng tháºt sá»± thì đó cÅ©ng là điá»u đáng kiêu hãnh cho Hoà i DÆ°Æ¡ng phái của chúng ta.
Biết sá»± thể đã đến hồi trầm trá»ng, Nháºm Bá Xuyên rung giá»ng:
– Theo ý đại sư huynh thì chúng ta nên giải quyết thế nà o?
Quách Thế Phần cúi mặt trầm ngâm má»™t lúc tháºt lâu rồi ngẩng lên quả quyết:
– Ngay bây giá» mầm loạn đã manh nha, bằng và o thanh thế Nam Giang Bắc Lý mà vẫn còn phát sinh chuyện hiểm nguy, cho nên ngu huynh định sau khi vá» sẽ thu xếp tiêu cục. Má»™t là để cho đệ tá» Hoà i DÆ°Æ¡ng phái khá»i phải bị lây chuyện khó dá»… ngoà i ý muốn, hai là sẽ táºp trung được nhân lá»±c. Theo cái nhìn của ngu huynh thì tên Mai Hoa Lệnh Chủ đã tấn công chúng ta thì không khi nà o chúng lại chịu ngÆ°ng ở ná»a chừng, nếu chúng ta không sá»›m bồi dưỡng thá»±c lá»±c, để cho rải rác theo những chuyến tiêu thì không là m sao đối phó kịp vá»›i tình thế.
Nháºm Bá Xuyên gáºt gáºt đầu:
– Äại sÆ° huynh nghÄ© nhÆ° thế là đúng, nhÆ°ng chẳng lẽ mình lại thoái xuất giang hồ...
Quách Thế Phần mỉm cÆ°á»i:
– Từ ngà y sáng láºp Hoà i DÆ°Æ¡ng phái đến nay cÅ©ng đã ngót trăm năm rồi, có bao giá» chúng ta lại có chuyện co đầu rút cổ? Chỉ có Ä‘iá»u bây giá» ta ở ngoà i sáng mà địch lại rình trong bóng tối, mình Ä‘ang phÆ¡i lá»™, còn địch thì đến bóng dáng chúng mình cÅ©ng không trông thấy, thêm và o đó Giang phủ hình nhÆ° đã và o tay kẻ ác trong khi Giang nhị hiá»n Ä‘iệt tuy đã giải Ä‘á»™c nhÆ°ng thế lá»±c Giang gia cÅ©ng chỉ là đơn thân Ä‘á»™c mã, là m sao Giang nhị hiá»n Ä‘iệt đảm Ä‘Æ°Æ¡ng? Việc thu xếp tiêu cục có nghÄ©a là chúng ta dốc toà n lá»±c giúp Giang nhị hiá»n Ä‘iệt thanh lý môn há»™, tru diệt kẻ địch mà quan trá»ng hÆ¡n hết là nhắm và o hai việc lá»›n...
Nháºm Bá Xuyên cau mặt:
– Lại có chuyện chi quan trá»ng nữa?
Quách Thế Phần nói:
– Thứ nhất là phải truy ra kẻ chủ chốt sau lÆ°ng gã Mai Hoa Lệnh Chủ để công bố cho má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết...
Nháºm Bá Xuyên gáºt đầu:
– Thứ hai?
Sắc diện Quách Thế Phần chợt nghiêm trá»ng, ông ta thấp giá»ng:
– Ta cần phải tìm cho ra kẻ trá»™m thây của Giang Äại Tiên Sinh.
Nháºm Bá Xuyên biến sắc:
– Äại sÆ° huynh ngá» rằng Giang Äại Tiên Sanh bị ngÆ°á»i ám hại?
Quách Thế Phần khẽ gáºt đầu:
– Äúng, sau khi từ Kim Lăng Ä‘iếu tang trở vá», trong lòng cảm thấy bản chất của Giang đại tiên sinh có phần Ä‘á»™t ngá»™t, rồi từ lúc Giang nhị hiá»n Ä‘iệt đến tiêu cục lòng nghi ngỠđó cà ng lúc cà ng gia tăng. Trải qua mấy đêm vừa qua, chứng kiến biến cố xảy ra cho Hà Bắc Lý Gia, ngu huynh nháºn thấy chuyện Giang đại tiên sinh bị ám hại không còn nghi ngá» gì nữa.
Nói đến đây vẻ mặt Quách Thế Phần cà ng thêm trầm trá»ng, ông ta nghiêm mặt nói:
– Chuyện nà y chỉ nói riêng giữa chúng ta thôi, chứ đừng cho Giang nhị hiá»n Ä‘iệt hay biết.
Nháºm Bá Xuyên gáºt đầu:
– Vâng, tiểu đệ biết chuyện ấy rồi....