Ma Thuật
Tác Giả: Đường Ngọc Ninh
Nguồn: 4vn.eu
Quyển 1: MAS School
Chương 5: Nguyên Nhân Cái Chết Là Gì?
Hiện tại lão Ninh ta còn đang suy nghĩ một chút xem nên để nhân vật tiếp xúc ma thuật như thế nào. Cho nên trong time suy nghĩ, anh em thưởng thức một chút trinh thám trong truyện nhé. 3c đầu ta viết có vẻ hơi sắc một chút, mấy chương tới nghiêm túc lại một tí vậy, tất nhiên về phần "sắc" trong truyện vẫn có, nhưng chương nào cũng ghi thì nhàm lắm. Ta hiện tại mò mẫm một ít tri thức kém cỏi viết trinh thám cho mọi người đọc vậy. Have Fun! Có gì góp ý cho ta nhé, mặc dù ta viết là chết cháy, nhưng ta vẫn còn chưa nghĩ ra nên để nguyên nhân cháy là gì đây, hôhô
Trong lúc bảo vệ gọi điện thoại báo cảnh sát, thì Long đang đứng đó nhìn chằm chằm vào xác chết suy nghĩ. Kỳ quái, theo lý chết cháy ít nhất phải từ 1 tiếng trở lên mới có thể cháy đen như vậy. Mà bây giờ, thời gian bốc cháy chưa đầy 2 phút lập tức biến hai người thành hai cái xác khô. Dựa theo độ nóng thông thường của lửa cũng không thể nào cháy nhanh đến như vậy.
Long mặc dù ham chơi, nhưng cũng có một sở thích rất đặc biệt, đó là đọc truyện trinh thám. Sở thích này cũng là do đọc truyện thám tử lừng danh Conan mà ra, sau khi đọc nó, Long cũng muốn giống như Shinichi vậy, bắt đầu tìm tòi đọc thử Sherlock Homes, rồi từ đó bắt đầu đâm ra ghiền, tuy không phải là chuyên nghiệp như cảnh sát, pháp y, nhưng kiến thức cơ bản Long cũng nắm được một chút.
Long móc iphone trong túi ra, bắt đầu ghi lại:
-Nạn nhân: 1 nam 1 nữ
-Thủ phạm/ nghi phạm: Chưa biết
-Độ tuổi: 16, 17 tuổi (Chưa xác định)
-Nguyên nhân tử vong: Chết cháy
-Thời gian: Khoảng 11giờ 10 phút
-Tốc độ chết cháy: không tới 2 phút.
-Hiện trạng thi thể: Cháy đen
-Các thương tích khác: Không có
-Nhân dạng: Hoàn toàn cháy đen, không nhận được…
Trên cơ bản là như thế, bây giờ, Long bắt đầu suy nghĩ lửa xuất hiện từ đâu, tại sao đột nhiên phát cháy, tốc độ đốt tại sao lại nhanh đến như vậy? Những nghi vấn này đối với Long, một học sinh trung học là hết sức khó để trả lời. Dù sao đi nữa, thì lúc phát cháy, xung quanh nạn nhân không có một ai hết. Lửa cũng là đột phát không một dấu hiệu. Không có bất cứ chứng cứ dấu vết cùng nghi phạm nào quanh đây cả. Long cũng lấy máy lén chụp xung quanh xác chết cùng máy nhảy bump một chút.
Lúc này, cảnh sát rất nhanh tiến tới, pháp y làm việc cũng vô cùng mau lẹ. Sau khi hỏi cung xong, tất cả mọi người đều được đưa về nhà. Trên đường về, Long vẫn tiếp tục suy nghĩ những nghi vấn của mình. Loli ở bên cạnh thấy Long yên lặng suy nghĩ, cũng biết ý mà không hỏi gì.
……………
Cùng xảy ra sự việc, ở những trung tâm mua sắm khác như Parkson, Thương Xá Tax, CoopMart… cũng lần lượt xuất hiện những vụ chết cháy tương tự như vậy.
Kế đó là ngay hôm sau, toàn bộ các siêu thị cùng trung tâm mua sắm đều bị đình trệ để cảnh sát điều tra vụ án. Tổn thất có thể nói là lớn nhất từ trước đến nay.
Long qua nay vẫn như thế, càng suy nghĩ nhiều hơn về chuyện này, dù sao học sinh vẫn thường hay có tính tò mò mà. Long quay sang hỏi Loli: “Này Loli, bạn có cách nào giúp mình lén vào trong hiện trường xem xét lại vụ án không?”
“Khó lắm, ẩn thân thuật của mình chỉ tác dụng lên bản thân thôi.”
Long nghe thế cũng đành phải bỏ qua vậy. Một hồi lâu, đột nhiên linh quang chợt lóe, Long quay qua bảo: “Đúng rồi, hay là mình đưa Loli cái Camera, Loli giúp mình quay lại hiện trường cùng chụp ảnh nhé.
“Hở, camera là gì?” Loli ngây thơ hỏi.
Long cũng không phiền ngồi giải thích cùng chỉ Loli cách sử dụng. Sau đó, Loli liền tàng hình đi vào Diamond chụp và quay lại.
…………
Long Việt, tổ thu thập tình báo…
“Báo cáo tổ trưởng, dựa theo tin tức lúc trước, khoảng giữa trưa gần 12giờ sẽ phát nổ bom sinh học. Sau khi khám xét cao tầng tập đoàn Vĩnh Sinh thì không phát hiện ra bất cứ điều gì bất thường. Hơn nữa, dựa theo các ký hiệu cho biết trong tư liệu, hoàn toàn không tìm ra bất kỳ manh mối gì. Ngoài ra, ở các trung tâm mua sắm cùng siêu thị, khoảng 11 giờ hơn đột nhiên xảy ra vụ án người bị bốc cháy đồng loạt. Căn cứ theo các đầu mối cho biết, có thể là liên quan đến vụ bom sinh học lần này.”
Phải, dựa theo tư liệu lần trước cho biết, trong tập đoàn Vĩnh Sinh dường như có người tạo ra bom sinh học, dự tính sẽ cho nổ ở một số địa điểm. Tất cả các trung tâm mua sắm trước đó đều được cảnh sát dò xét qua nhưng không có phát hiện gì, vì để tránh cho người dân hoang mang, chính phủ mới quyết định để các trung tâm tiếp tục hoạt động. Có điều không ngờ rằng lại xuất hiện chuyện tự phát cháy đồng loạt ở nhiều nơi như vậy, trong đó cao nhất là ở Coopmart, đồng loạt 23 người cùng nhau phát cháy. Chuyện này khiến cho nhân dân rất là kinh hãi.
Đọc qua bản tư liệu, tổ trưởng Anh Tuấn trầm ngâm một chút, rồi nói: “Chuyện này rất là kỳ quái, lửa tự bộc phát, chưa đầy 2 phút lập tức đốt cháy đen một người. Dựa theo hiện trạng tử thi cho thấy, các mô hầu hết đều cháy thành màu đen sẫm, còn có cả dấu hiệu mùn nát, khô giòn. Nhìn từ bên ngoài có thể thấy, vết cháy đã lan tới tận bên trong xương cùng nội tạng. Tốc độ cháy như thế thật sự quá kinh người. Thông thường người ta muốn hỏa thiêu một xác chết thành tro, trước hết phải đưa nhiệt độ lên tới 1200 độ C trong 90 phút, sau đó hạ xuống khoảng 970 độ C trong vòng 60-150 phút. Mà lúc đó vẫn còn là tro xương, chứ chưa thể biến thành tro tàn. Dựa trên trường hợp này mà nói, nếu không phải nhanh chóng dùng bình xịt chữa cháy CO2 xịt, liệu trong bao lâu xác chết sẽ biến thành tro đây? Chỉ trong vòng chưa đầy 2 phút cơ thể đã có dấu hiệu khô giòn cùng mùn nát, sợ rằng không quá 10 phút thôi là xác chết đã biến thành tro tàn rồi. Để thiêu cháy một xác chết nhanh như vậy, nhiệt độ phải lên tới bao nhiêu? Tại sao những người đứng xung quanh lại không cảm thấy được độ nóng kinh khủng đó?”
Nghe tổ trưởng hỏi xong, mọi người cũng có chút choáng váng, quả thực hiện tượng quá mức kỳ quái. Cơ thể người bị bốc cháy, đồng thời nhiệt độ không cao, tốc độ hủy xác cực nhanh. Đây chính là một dấu chấm hỏi thật to trong lòng mọi người, và có lẽ chỉ tới lúc trả lời được câu hỏi này thì mọi người mới có khả năng tìm được hung thủ.
…………
Lại nói tới Long cùng Loli, sau khi xem lại băng ghi hình cùng ảnh chụp xung quanh hiện trường, Long bắt đầu lâm vào suy tư…
“Dựa theo hiện trường cho thấy, không có bất cứ dấu vết nào khả nghi như vết lưu huỳnh, dầu hỏa, xăng, hay những chất gây cháy khác. Ngoài ra, dựa theo khoảng cách mọi người đứng ban đầu cho đến máy nhảy bump là khoảng 1m. Trong lúc đó rất nhiều người, khó có thể biết có ai ra tay làm gì không? Nếu cách không bắt lửa, thì bao gồm một số trường hợp như sau:
-Sử dụng súng bắn lửa bằng gas (trường hợp này loại bỏ)
-Sử dụng phốt pho ma sát trong không khí (trường hợp này có thể xảy ra, nhưng rất hiếm)
-Sử dụng xăng dầu gây cháy(trường hợp này loại bỏ)
-Ma sát tĩnh điện tạo ra lửa gây cháy (trường hợp này tuy hiếm, nhưng cũng có thể xảy ra)”
“Ngẫm kỹ lại một chút, xác chết hôm qua thoạt nhìn đã có hiện tượng mục nát, điều này chứng tỏ ngay cả xương cùng nội tạng bên trong cũng bị cháy.Theo lý mà nói, chất dẫn cháy nhanh nhất bên trong cơ thể chính là mỡ con người. Tuy nhiên làm thế nào để có thể phát cháy từ bên trong đây chứ? Phải rồi, lúc trước mình từng đọc qua, có một số người cơ thể tự bốc cháy, có thể giải thích rõ là nguồn cháy bắt đầu từ quần áo bên ngoài, sau đó mới lan tới mỡ. Hay nói cách khác cho dễ hình dung, thì con người là một ngọn nến, mỡ của con người chính là sáp của nến, còn quần áo thì là tiêm nến. Do đó khi lửa bộc phát, mỡ sẽ chảy dần ra, cơ thể sẽ khô héo lại. Tuy nhiên, các nhà khoa học có điều không hiểu, một con người khi đang ngủ, cơ thể có bị đốt cháy thì cũng sẽ cảm nhận được độ nóng mà tỉnh dậy. Nhưng ở đây, lại có rất nhiều trường hợp bị đốt thành tro bụi, điều này rất có khả năng, là do tốc độ đốt quá mức nhanh chóng, hoặc giả là nói nhiệt độ của ngọn lửa cực cao! Dựa theo tốc độ, thì vụ cháy vừa rồi ứng với trường hợp này, là do cơ thể đột nhiên phát cháy. Có điều lạ là, tại sao xung quanh không cảm thấy nhiệt độ nóng cao, và còn một vấn đề quan trọng nữa, chính là vì sao trong cùng một lúc, lại xảy ra hiện tượng tự cháy ở các trung tâm mua sắm?”
Long vẫn đang đắm chìm trong suy nghĩ, tự hỏi, tự trả lời, cuối cùng đúc kết ra hai vấn đề cần phải tìm hiểu, đó chính là vì sao nhiệt độ không cao và tại sao lại bộc phát cùng lúc ở nhiều nơi như vậy?
Ma Thuật
Tác Giả: Đường Ngọc Ninh
Nguồn: 4vn.eu
Quyển 1: MAS School
Chương 6: Lời Tiên Tri Về Black Dimension Gate
Liên tiếp mấy ngày sau đó, tại Việt Nam liên tục xảy ra các vụ người tự bốc cháy. Có lúc ở trong trường, trong lớp, có khi lại xảy ra trên đường phố. Số người chết hiện tại đã hơn trăm người. Điều này khiến cho người dân hết sức lo sợ.
Hiện tại gác sự kiện này qua một bên, sau này hẵng nói tiếp…
Về phần Long thì cố gắng tìm tòi mãi các tư liệu cũng chẳng tìm ra manh mối gì. Rốt cuộc cũng đành vứt nó sang một bên, cuộc sống hằng ngày của Long cũng khá phong phú và nhộn nhịp. Lý do nhộn nhịp ở đây thì ít nhiều cũng liên quan đến Loli rồi, hằng ngày đều chơi chung, ngủ chung, trò chuyện chung với Long, lâu lâu “may mắn” một tí thì chị Lola đại giá quang lâm, tiện thể cho Long nhà ta ăn ít đau khổ. Có lẽ bị đánh riết thành chai, Long nhà ta không những không khóc mà cố gắng phản kháng lại, bất quá kết quả vẫn như cũ, người thê thảm nhất vẫn là hắn.
2 tuần sau, kết quả thi đã có…
Đậu, đủ điểm vào Lê Hồng Phong, đây là một kết quả khiến Long rất hài lòng, tất nhiên, nhờ đó mà được papa tặng cho cái thẻ ngân hàng mà tiêu xài, bất quá trong đó chứa bao nhiêu Long cũng không biết.
Sáng hôm nay thức dậy, Long tâm tình vui vẻ dẫn Loli đi dạo một vòng quanh quận 2. Lúc đi ngang trường quốc tế MAS School, thì Loli đột nhiên dừng lại nhìn chằm chằm vào trong đó.
“Sao thế, Loli?”
“Lạ quá!”
“Lạ gì?”
“Bên trong đó, có mật độ nguyên tố ma pháp rất cao, kể cả thiên địa linh khí nữa. Ngoài ra hình dáng bên ngoài cũng có vẻ kì kì…”
“MAS School?”
“Uhm, cái trường đó đó”
“MAS School, trường này nghe nói giàu lắm, khá nổi tiếng, trải dài khắp thế giới. Nghe đâu mỗi năm chỉ lấy 100 học sinh, còn phải do họ tuyển chọn nữa cơ chứ”
“Vậy àh, từ lúc Loli tới vị diện này, cảm thấy nguyên tố ma pháp cùng thiên địa linh khí rất thấp, nhưng bữa nay lại cảm thấy nồng độ của nó bên trong đó rất cao. Thậm chí không kém gì Ngọc Lan đại lục nữa”
“Thế àh, không biết trong đó có gì nhỉ, hay là giống mấy truyện tiểu thuyết, đây là trường học ma pháp hay môn phái tu chân nào của Trung Quốc” Long ra sức tưởng tượng, bất quá trí tưởng tượng của Long cũng không sai.
“Được rồi, hay là leo vô trong xem thử” Tính của Long cũng còn con nít lắm, dễ tò mò mà. Nghĩ là làm liền, hắn tới một bên rào, sau đó leo lên trên cao. Lúc này, hắn hít một hơi, “hự” một cái liền nhảy vô trong.
Thế nhưng kết quả không giống hắn nghĩ là sẽ tiếp đất…
“RẦM!!!”
Long dường như va chạm thẳng vào một bức tường vô hình vậy, sau đó trực tiếp văng ra ngoài.
“Này, Long không sao chứ, hình như là chạm phải kết giới.”
“Này, kẻ nào phá rối ngoài đấy đó!” Một âm thanh trong trẻo vang lên, kế đó là bên trong rào xuất hiện một cô gái xinh đẹp, độ tuổi chắc chừng 30 rồi. Mặc áo sơ mi trắng, váy đen, thoạt nhìn có thể trông rõ đồi núi cự đại của nàng.
“À, không có gì…… không có gì…” Long cười cười đáp.
“Hử? Ngươi thấy được ta sao? Người bên ngoài vốn không thể nghe lẫn thấy gì bên trong kết giới. Ngươi là ai? Có phải trốn học chạy ra ngoài không?” Vừa nói, cô gái vừa vung tay lên, lập tức có một cổ hấp lực hút Long lao vô trường.
“RẦM!!!” Một tiếng vang lên thứ hai, bất quá Long cũng không văng ra ngoài, mà dính sát trên không trung. Nhìn tựa hồ như chạm phải một bức tường vô hình vậy, có lẽ thứ này gọi là kết giới.
“Hử? Không chui vô được?” Cô gái nhíu mày nói. Sau đó quan sát một chút, chợt hiểu: “Magic Ring của ngươi đâu?”
“Cái gì là Magic Ring?” Long hỏi lại.
“Hừ, đừng có giả đò với tôi, đừng tưởng không có Magic Ring là tôi không bắt cậu vô được.” Nói xong nàng bay lên, đặt tay vào bức tường vô hình. Vị trí cũng ngay tại tay phải của Long. Hai tay chạm nhau, chiếc nhẫn màu vàng trên tay của nàng của lóe lên, theo ánh sáng chói chang đó, Long cũng bị kéo thẳng vô trong, còn lại mình Loli đứng ở ngoài.
“Này, Long vô đó rồi, còn Loli thì sao đây?” Loli truyền âm nói. Do 2 người có quan hệ khế ước, cho nên có thể truyền âm nhập mật cho nhau.
“Ặc, Long đột nhiên bị kéo vào mà, thôi Loli về nhà trước đi, xíu nữa ra được rồi Long về…”
“Hừ, nhóc con, cậu thuộc hệ nào, lớp mấy, dám trốn học đi chơi àh, để xem tôi xử cậu như thế nào?” Cô gái lạnh lùng hỏi.
“Này, em không phải học sinh trong trường, em chỉ là…” Long còn chưa kịp nói hết thì đã bị ngắt lời, “Còn chối nữa hả?” Nói xong, nàng nắm tay lại, đấm tới phía trước. Có lẽ mọi người sẽ thấy kỳ quái, 2 người không đứng gần nhau, vậy thì cô ta đấm vào không khí àh. No no, cô nàng này là giáo viên dị năng hệ, mang dị năng điều khiển không khí. Đó cũng là lý do vì sao nàng có thể cách không hút lấy Long. Nhắc lại hiện tại, cú đấm của nàng mặc dù xa thế, nhưng Long lại cảm thấy trước mắt như tối sầm lại, có một lực đánh rất mạnh, đập thẳng vào cả người Long, khiến hắn văng đi thật xa.
“Hừ, có một chút xíu thôi cũng ko chịu nổi, mà ủa, nó bay đâu mất tiêu rồi.
……………………
“Uhm… ayda… đừng có gãi…”
“Uhm… ngứa mà…” Long lấy tay quẹt quẹt lỗ mũi.
“Ư… đừng…”
“ĐM mày, ko thấy tao kêu bỏ ra à?” Long tức giận bật dậy, thế nhưng đập vào mắt hắn lại là một hang động, trên tường có có ngọn lửa lập lòe chiếu sáng. Hắn quay qua quay lại, không thấy bất kỳ ai, giật mình thầm nghĩ, đây là đâu vậy, tại sao mình lại ở chỗ này?
“Khục khục khục” Một giọng cười dâm đãng vang lên.
“Ai?” Long giật mình quay đầu lại, bất quá ko chứng kiến một ai hết.
Thế nhưng vừa quay lại thì “AAAAAAAAA”. Một lão già chợt xuất hiện trước mặt hắn, Long giật mình nhảy dựng lên, bất quá hắn nhìn lại thấy chỉ là một ông lão nên cũng an tâm lại. Tiếp đến hắn hỏi: “Chào ông, cho hỏi đây là đâu vậy?”
“@#$%^&?” (Dịch Nghĩa: Mày nói cái giề?)
Lão già bỗng sổ một tràn tiếng Trung Quốc ra, khiến cho Long không hiểu, Long hỏi lại: “Ông àh, ông nói gì cháu không hiểu?”
“^^#&@**!” (Dịch Nghĩa: ĐM sao mày ngu thế, lão tử nói mà mày không hiểu àh!)
Long hết cách, đành sổ tiếng anh ra: “Who are you? And where are we?” (Dịch nghĩa: ông là ai? Và chúng ta đang ở đâu?”)
Lão già nhìn hắn, ngẫm nghĩ một lát, rồi nói: “I don’t know English!” (Dịch: Tao không biết tiếng anh)
Long trong lòng thầm chửi 18 đời nhà lão: “Đi chết đi, không biết tiếng anh thế lão vừa mới sổ tiếng gì ra, shit!”. Long vừa định nói gì nữa thì đột nhiên lão vươn tay ra điểm vào đầu hắn. Kế đến, một luồng tin tức trực tiếp xông thẳng vào não, khiến hắn đau đến nỗi rên rỉ ra ngoài. Một lát sau, lão già bỗng nói: “Bây giờ thì nghe được lão tử nói gì chưa?”
“Uhm hiểu… A?” Long đột nhiên phát hiện ra mình hiểu tiếng Trung, không những thể còn bất tri bất giác trả lời ngược lại lão tiếng Trung nữa. “Này, sao lại có thể…?” Long nghi hoặc hỏi.
“Có cái gì mà không thể, ta chỉ truyền một chút thần niệm về ngôn ngữ vào đầu ngươi thôi, khụ khụ.” Lão đầu ho khan một tiếng, rồi hỏi tiếp: “Nhóc con, ngươi là ai, tại sao lại xuất hiện ở đây?” (Khúc này sửa lão già thành lão đầu theo văn phong TQ nhé)
“Ta… ta là bị người ta đánh văng vào đây…” Long ngẫm nghĩ lại chuyện trước đó một chút rồi trả lời. Lão đầu nhìn hắn rồi nói, “Hừm, ngươi biết nơi đây là đâu không?”
“Không biết!” Long trả lời.
“Hừm, đây là Quỷ Vực, là nơi ta bị phong ấn, người bình thường vốn không thể vào đây được, kể ra ta cũng đã chờ hơn ngàn năm rồi.” Lão đầu hừ một tiếng rồi nói.
“Uy, lão đầu, bộ coi phim chưởng nhiều quá hay sao vậy, cái gì mà phong ấn rồi sống hơn ngàn năm chứ, đừng có hù ta àh?” Nếu là bình thường có lẽ Long sẽ không tin, nhưng mà từ lúc gặp Loli, Long cũng hiểu được trên thế giới này chuyện lạ cũng có không ít, có khi đây là thật thì sao.
“Hừ, nhảm nhí, ta cũng rảnh đùa với ngươi, nghe đây, ta tính ra cũng đã từng sống cùng một thời đại với ngươi, nhìn bộ đồ ngươi mặc, có lẽ là thế. Trong một lần xui xẻo, chết trọng sinh về thời xa xưa, thời đại của Quách Tỉnh, Hoàng Dung, Dương Hóa, học được tuyệt thế dâm… àh không, tuyệt thế thần công, cuối cùng bị người đời ganh ghét đem ta phong ấn lại trong này.”
…………………………
Lại nói về cô giáo lúc nãy, sau khi đánh Long bay đi, nhất thời tìm mãi không thấy, liền đi đến phòng bảo vệ mở ma pháp thủy tinh giám sát toàn trường ra xem. Thế nhưng, sau khi mở ra, kết quả lại khiến cho nàng kinh hãi…
Thì ra, Long nhà ta xui xẻo, bị đánh bay đập thẳng vô một cánh cổng màu đen kỳ dị, kế đến cánh cổng chợt mở ra, đồng thời cũng hút cậu vào bên trong. Lê Thanh Vân, cũng là tên của cô gái đó, nàng sau khi xem xong đoạn ma pháp thủy tinh này, lập tức biến sắc.
“Nguy rồi hiệu trưởng, có một học sinh xuyên qua… xuyên qua Black Dimension Gate!” Nàng chạy vào phòng hiệu trưởng nói.
“Cháu nói cái gì, Black Dimension Gate, không thể nào, Nơi đó cả trăm ngàn năm nay không ai vào được, làm sao lại có thể…?” Một ông lão đầu tóc bạc phơ, nhưng đôi mắt vẫn lấp lánh như thần đang ngồi đọc báo, nghe thấy nàng ta nói liền giật mình nói.
“Cháu cũng không biết, giờ phải làm sao đây?” Vân hỏi lại.
Ông lão suy nghĩ một chút, trầm giọng nói: “Theo truyền thuyết, nhà tiên tri Vanga của MAS School chúng ta hơn ngàn năm trước từng dự đoán. Một khi có Black Dimension Gate mở ra, thì cũng đồng nghĩa với một truyền thuyết sẽ được sinh ra, Lần thứ nhất Black Dimension Gate mở xong thì sẽ đóng kín trong vòng 7 ngày, sau 7 ngày sẽ mở lại lần nữa, đồng thời khi đóng lại cũng là vĩnh viễn đóng lại.”
“Thật vậy ư?” Vân nghi hoặc hỏi.
“Ta cũng không biết, Black Dimension Gate vốn là không thể mở, nó cũng chỉ được xem như vật trang trí, trước đây khi ta tiến vào tàng kinh các của MAS School, có đọc qua một quyển sách có nói sơ lược về Black Dimension Gate cùng lời tiên tri, bất quá đoạn cuối của lời tiên tri bị rách mất, ta cũng không đọc được.” Ông lão trả lời lại, ngẫm nghĩ tới cái gì đó, rồi lại nói: “Trước hết tra xét xem học sinh nào bị hút vào đó, nếu như ứng với lời tiên tri là thật thì 7 ngày sau nó sẽ đi ra ngoài, chúng ta hãy thông báo trước với gia đình.”
Một lát sau, Vân quay lại, vẻ mặt không được tự nhiên nói: “Hiệu trưởng, đó không phải là học sinh trong trường…”
Ông lão nhíu mày: “Không phải học sinh trong trường thì làm sao vô được trong đây?”
Vân do dự một chút rồi kể lại đầu đuôi câu chuyện. Lão hiệu trưởng nghe xong cũng đành thở dài: “Thanh Vân à, ông đã bảo cháu bao nhiêu lần rồi, làm việc đừng có hấp tấp quá. Ài, chuyện đã ra như vậy, xem ra đành phải dựa theo ý trời thôi, trước hết tìm cách liên lạc gia đình cậu bé, bảo rằng MAS School chúng ta nhận cậu ta vào học, tạm thời giữ cậu ta trong trường tiến hành kiểm tra trong 7 ngày.”
“Như thế sao được……” Vân giật mình hỏi.
“Nếu ứng với lời tiên tri, một truyền thuyết sẽ được sinh ra, ta không biết nó sẽ là thiên tài, hay là gì, cũng không biết nó sẽ có năng lực như thế nào. Nhưng chắc chắn sẽ không như người bình thường, MAS School phải đưa nó vào con đường chính đạo.”
“Dạ vâng, cháu hiểu.”
…………………
Có lẽ, việc Long vô tình bị hút vào Black Dimension Gate, lại chính là việc khiến cho nửa đời sau của cậu thay đổi, đúng thế, một truyền thuyết đã được sinh ra, đây cũng là một câu cuối cùng trong lời tiên tri đã bị xé mất mà hiệu trưởng không đọc được: “Bất tử bất diệt, thiên hạ vô song, không chính không tà, hoang dâm vô đạo”
______________________
Lời tác giả: Ở câu tiên tri cuối cùng, mọi người cũng không nên thắc mắc nhiều, bất tử bất diệt, thiên hạ vô song, ta cho nhân vật tự sướng, nhưng mà sẽ cho nó tự sướng cao nhất mà đồng thời cũng là tự ngược đỉnh nhất, không khiến mọi người nhàm đâu. Không chính không tà, đây là cơ sở ta dùng để tạo nên tính cách nhân vật. Cuối cùng là “Hoang Dâm Vô Đạo”, một chút sắc nho nhỏ để tạo thêm không khí cho truyện, nhưng cũng không tới mức biến nó thành truyện sex đâu, ta chỉ pha một chút ít nho nhỏ thôi ^^!
Ma Thuật
Tác Giả: Đường Ngọc Ninh
Nguồn: 4vn.eu
Quyển 1: MAS School
Chương 7: Ma Thuật
“Này, lão đầu, bị phong ấn, lão nói nhảm cái gì vậy?” Long có chút lo lắng hỏi.
“Nhảm cái gì, ngươi không tin thì tự mình đi kiểm tra đi.” Lão đầu hời hợt nói.
Long thấy thế bèn kệ lão, đảo thử một vòng bên trong động xem sao, cái động này nếu nói là to thì cũng không to, nhỏ thì cũng không nhỏ, nhưng cũng khá dài, trên vách tường cứ cách một khoảng lại có một ngọn đuốc. Do đó bên trong cũng không thể cho là tối lắm, Long đi được một khoảng dài, mãi mà vẫn chẳng thấy đích đến ở đâu, mơ hồ cũng có chút lo lắng.
“Quái, sao đi mãi mà vẫn không thấy gì nhỉ?” Long cứ thế mà đi, thẳng cho đến khi đụng phải cuối đường. Không, phải nói là đụng phải một cái cổng, cái cổng này cao chừng 3m, mang theo màu đen huyền ảo, dưới ánh đuốc chiếu rọi, Long có thể nhìn thấy rõ được những hoa văn khắc họa trên đó. Chính giữa cổng là một ký hiệu hình lục giác màu trắng có vòng tròn bao quanh, ở trung tâm của lục giác lại là hình con mắt giống như ký tự con mắt của Ai Cập vậy.
“Cái cổng này… Đúng rồi, là nó!” Long nhớ lại lúc mình văng đi, đầu đập mạnh vào một thứ gì đó, trước khi ngất, thứ Long nhìn thấy được chính là con mắt này, sau khi tỉnh dậy thì đã tiến vào trong động rồi.
“Rốt cuộc tại sao mình lại chui vào đây được nhỉ, nhớ ban đầu chạm phải cảnh cổng cũng vẫn còn ở bên ngoài mà!”
“Bởi vì ngươi là người được chọn!” Một giọng nói vang lên, Long quay đầu lại, liền thấy không khí xung quanh đang biến đổi, không khí bắt đầu xoáy tròn thành 2 lốc theo chiều xoáy ngược nhau, kế đến là không gian bị phá vỡ, đồng thời một bàn chân hiện ra trong đoạn giữa 2 lốc xoáy đó, theo sau đó là cả người lão đầu ban nãy bước ra.
Quá khủng, phá vỡ không gian, điều này sao có thể cơ chứ?
“Được rồi, để ta nói cho ngươi biết, cánh cổng này gọi là một truyền tống trận, cũng chính là cánh cổng đã phong ấn ta lại. Bất quá nói cũng không đúng, nó chỉ phong ấn được tia thần thức mà ta lưu lại, cũng tức là ta hiện giờ. Còn bản thân thật của ta đã phá toái hư không vượt khỏi phong ấn phi thăng từ lâu rồi.”
“Nếu vậy, có cách nào ra khỏi nơi đây không?”
“Có, trừ phi ngươi đạt công lực của ta năm đó, trải qua ngàn năm, phong ấn đã yếu lại, cũng không cần phải đạt trình độ phá toái hư không”
“Ặc! Nói vậy chẳng phải bị nhốt luôn ở đây rồi hay sao.” Tâm tình của Long lúc này trầm xuống, bất quá lại hỏi tiếp: “Lúc nãy lão bảo ta là người được chọn nghĩa là sao?”
“Năm xưa trước lúc phi thăng, ta dùng thuật tiên tri đoán biết được sẽ có ngày ngươi vào được đây. Ngoài ra tại sao cánh cổng đó lại mở cửa cho ngươi vào thì ta không biết, có lẽ do nó thấy ngươi hợp ý nên lôi vô. Trước lúc phi thăng, ta không muốn tuyệt học của mình bị mai một, nên lưu lại tia thần thức này để truyền thụ võ công cho ngươi. Nếu học tốt, ngươi cũng sẽ có cơ hội thoát ra ngoài. Yên tâm đi, giờ thì quỳ xuống bái ta làm sư đi nào, khục khục!”
“Hơ… nhảm àh… lão là gì mà bảo ta bái là phải bái?” Long cảm giác như bản thân đang bị người ta xếp đặt, phản bác lại.
“Này nhóc, ngươi bái ta làm sư may ra còn có khả năng thoát khỏi nơi này, hơn nữa nói cho ngươi biết, 7 ngày nữa cánh cổng mở ra, ngươi nếu không học được chút gì thì đừng hòng thoát ra ngoài được. Nếu không, trong lúc ngươi bay ra khỏi cửa, sẽ bị lốc xoáy không gian của xé nát linh hồn. Lúc đấy đừng trách sao ta không nói trước”
“Hừm, trên đời này làm gì có chuyện ngon ăn như vậy, lão dạy võ công cho ta thì có lợi gì cho lão, ta cũng không tin là lão không có ý đồ gì, nói thật đi!” Long nhíu mày trả lời lại.
“Haha, vậy mà cũng bị ngươi nhìn ra được, thôi được rồi, để ta kể cho ngươi nghe một chút chuyện cũ của ta vậy.”
“Ân, năm xưa ta vốn cũng là người cùng thời đại với ngươi, là một nhà khoa học, trong lúc thăm dò cổ mộ, ta vô tình phát hiện ra một cái hộp, sau khi mở ra thì xuất hiện một làn khói, kế đến là ta sống lại ở trong bụng mẹ vào thời cổ đại. Không chỉ thế, trong đầu ta còn xuất hiện một bộ công pháp kỳ dị, chậc chậc, kỳ dị thế nào khi ngươi học thì sẽ biết. Nhớ năm ấy ta đây một thân võ công cao cường, tung hoành thiên hạ, mệnh danh là Tuyệt Thế Dâm…… àh không, Tuyệt Thế Long Thần, võ công thiên hạ vô song. Lúc đó, vì bị võ lâm nhân sĩ trong giang hồ ganh ghét, họ hợp sức lại vây công để giết ta. Cuối cùng bị dồn ép tới đường cùng, ta đã sử dụng công pháp kỳ dị nọ tạo ra một không gian, cũng chính là hang động này đây, cùng với cánh cổng khổng lồ kia, sau đó phong ấn mình vào trong tránh nạn, định đợi một thời gian rồi lại đi ra ngoài. Thế nhưng, chao ôi, sau khi ta thi pháp xong, mới phát hiện ra là mình không có cách nào phá vỡ phong ấn, kết quả là bị giam giữ trong đó suốt ngàn năm, ài…” Lão đầu nói một hơi xong, thở dài một tiếng.
Ta ngất, nói cho đã vô, rốt cuộc là mình tự phong ấn mình rồi không thoát ra được, lão già này cũng điên thật. Long trong lòng thầm nói. Ngưng thần một chút rồi lại nói: “Vậy rốt cuộc tại sao lại muốn truyền võ công cho ta?”
“Thì là như vầy, ta tu luyện ngàn năm, sau khi phá toái hư không, linh hồn thoát xác, tự lập thân thể mới, cũng có thể cho là thân thể của thần. Dựa theo công pháp kỳ dị nọ, sau khi cơ thể thành thần thì những gì ta đã tu luyện trước đây hoàn toàn phế bỏ, ta lại không thể ra ngoài tìm truyền nhân, đành phải lưu lại thần thức rồi truyền cho ngươi, để bỏ thì uổng quá, xem như tiện nghi cho tiểu tử nhà ngươi vậy, dù sao cũng là người cùng thời đại, haha!” Lão đầu vuốt vuốt chòm râu cười nói.
Shit, cái lý do nhảm nhí, móa, còn YY hơn cả tiểu thuyết YY Trung Quốc nữa. Long tuyệt đối không thể nào tin cái lý do lãng nhách này, bất quá hắn cũng chả thể nói gì cả, thôi cứ học thử coi sao, được tới đâu hay tới đó, hên xui biết đâu lại được như mấy thằng trong truyện, hehe.
Kế đến, Long cũng làm theo lời lão làm nghi thức bái sư. Xong xuôi mọi thứ, lão mới nói, “ngươi nghe đây, trước tiên ta cho ngươi biết sơ lược về công pháp, nó gọi là ‘Ma Thuật’, ma của ma pháp, dị của dị thuật. Ta không biết ai là người nghĩ ra nó, nhưng ta phải công nhận người này là một thiên tài, không, phải nói là quái vật mới đúng. Ma Thuật được chia làm 10 cảnh giới gồm: Luyện Thân, Nội Kình, Chân Khí, Tinh Thần Lực, Ma Pháp, Đấu Khí, Vu Thuật, Linh Lực, Ma Thuật, Phá Toái Hư Không.”
Lão đầu trầm ngâm một chút rồi nói: “Hẳn ngươi sẽ thấy rất lạ, cái tên lại giống như là những loại công pháp tu luyện theo hướng khác biệt đúng không. Đây chính là điểm kỳ dị của ma thuật. Năm đó, lúc ta bị nhốt vào phong ấn cũng là lúc bước một chân vào cảnh giới tinh thần lực. Ma Thuật khác với những con đường tu luyện khác, nó là sự tổng hợp của các con đường, để tạo nên một con đường mới. Ngươi phải trải qua trăm ngàn gian khổ tu luyện để vượt qua từng cảnh giới. Ngươi sẽ thấy, so với những người khác chỉ đi theo 1 con đường của họ như tu chân, đấu khí, ma pháp riêng biệt, thì các cảnh giới này của Ma Thuật sẽ chậm hơn rất rất là nhiều, nhưng xét về uy lực mà nói thì cũng vượt xa những con đường kia, chẳng hạn như khi ngươi tu luyện đến cảnh giới tinh thần lực, thì trình độ của ngươi đã vượt qua cảnh giới độ kiếp kỳ của tu chân rồi, lên tới Vu Thuật, thì dù là Đại La Kim Tiên cũng không phải đối thủ của ngươi, đạt được Ma Thuật, thì ngươi xem như là thiên hạ đệ nhất, di sơn hải đảo, thiên biến vạn hóa, không gì là không làm được. Còn sau cảnh giới phá toái hư không thì… Ta cũng không biết!”
“Phong ấn này rất là kỳ dị, chỉ khi ta đạt đến cảnh giới phá toái hư không mới đủ khả năng thoát khỏi nó, trải qua nhiều năm nghiên cứu, ta phát hiện, nếu cánh cổng mở ra, thì chỉ cần công lực đạt ở cảnh giới Chân Khí Đại Thành là thoát ra được, nhưng nếu nó đóng lại thì ta không thể nào thoát.”
“Uhm, còn nữa, ngươi cũng nên biết, mỗi một cảnh giới chia làm 3 giai đoạn, gồm sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ. Mỗi giai đoạn gồm chín cấp, uhm, đến lúc đó ngươi sẽ biết tên gọi của từng cấp…”
Lão đầu cứ thế mà thao thao bất tuyệt, khiến cho Long nghe mà cảm thấy cái thế giới này càng ngày càng điên rồ hẳn lên.
“Tốt lắm đồ nhi, ngươi nghe đây, ta trước tiên sẽ truyền lại công pháp vào đầu ngươi. Sau đó truyền tụ nội lực ngàn năm của ta vào người ngươi. Ngươi có nhiệm vụ trong vòng 7 ngày phải luyện hóa nó, làm không được thì chỉ có một con đường, CHẾT!” Chữ “chết” cuối cùng lão nhấn mạnh lên một chút, khiến cho nó đập thẳng vào lỗ tai Long, tựa như một tiếng gọi của tử thần từ địa ngục. Long rùng mình một cái, không tu luyện thì bị nhốt đến chết, tu luyện thì có khả năng chết sớm một chút. Chết tiệt thật, sao xui như vậy chứ! Long cảm giác sợ, đúng thế, hắn thật sự rất sợ, hắn chỉ mới tầm 15 tuổi thôi, tâm trí cũng vẫn còn con nít lắm. Nghe chữ “chết” vang vọng bên tai, phảng phất như cái thời khắc mình sắp “chết” ấy sẽ đến thật vậy, nó khiến cho Long cảm thấy khó chịu, đè nén, áp lực…
Cắn răng một cái, thân thể Long chợt run rẩy hẳn lên, bất quá chỉ trong chốc lát lại khôi phục trở lại, chết thì chết, mặc kệ… Long đã quyết định.
Thế nhưng thật sâu trong nội tâm Long mà nói, hắn thật sự rất sợ, nhưng cũng đành cố nén nỗi sợ hãi đó để vượt qua cửa ải phía trước này vậy.
“Được, vậy chúng ta tiến hành truyền thừa luôn đi sư phụ.” 2 mắt của Long chợt lóe lên một tia tinh quang, biểu lộ sự kiên nghị của mình. Lão đầu nhìn Long có chút tán thưởng, đối mặt với tử vong, nhưng không khóc không sợ hãi, không hèn nhát, khá lắm nhóc con. Có điều nếu lão biết Long ngoài mặt kiên nghị, trong lòng thì thầm khóc rủa 18 đời nhà lão với cái phong ấn chết tiệt này thì không biết có còn giữ nổi vẻ mặt đó hay không đây.
Lão đầu đặt 2 ngón tay lên giữa trán Long, rồi bảo, “chúng ta bắt đầu thôi.”
“Ah, nói nãy giờ ta còn chưa nói cho ngươi biết tên, ta gọi là Long, Thần, Đường, Ninh!”
Ma Thuật
Tác Giả: Đường Ngọc Ninh
Nguồn: 4vn.eu
Quyển 1: MAS School
Chương 8:
Tiên Nữ Giáng Trần, Thần Long Xuất Thế
Con Rồng Cháu Tiên
Giữa màn đêm u tối, ánh lửa lập lòe lóe sáng phảng phất chiếu lên gương mặt hiện đã có chút ngưng trọng của Long. Lúc này Long cảm giác được không khí chung quanh mình đang xảy ra biến hóa, dường như mọi thứ đều trở nên nặng nề, áp lực. Lão nhân vóc người nhỏ bé trước mặt hắn hiện tại dường như đã trở nên to lớn hơn bao giờ hết. Cả hai người lẳng lặng nhìn nhau một hồi lâu, ngay khi giọt mồ hôi đầu tiên của Long xuất hiện, thì lão đầu cũng bắt đầu nói chuyện: “Thật ra ngươi cũng không cần phải quá lo lắng, nguồn năng lượng của ta rất lớn, cho nên khi truyền thừa chắc chắn ngươi sẽ không chịu được, vì vậy lúc đó ta sẽ phong ấn chín phần của nó lại. Khi nào ngươi đạt tới một trình độ nhất định thì mới có thể tiếp tục luyện hóa cùng hấp thu nó. Bất quá dù chỉ luyện hóa 1 phần năng lượng của ta, ngươi cũng chưa chắc có thể chịu được. Bây giờ bắt đầu thôi, ta sẽ truyền lại khẩu niệm tâm quyết cùng công pháp cho ngươi.” Nói xong, lão giơ ngón tay trỏ lên, một tia sáng màu xanh lá bắn ra khỏi đầu ngón bay thẳng vào giữa trán của Long.
Kế đến, Long nhíu mày lại, cảm giác trong óc hệt như muốn nổ tung ra vậy, có điều hắn cắn răn chịu đựng, không rên một tiếng, điều này khiến lão nhân rất hài lòng gật đầu. Một hồi sau, Long cảm thấy trong đầu mình xuất hiện một ít văn tự kỳ lạ, không phải chữ Trung Quốc, lại càng không phải chữ Việt, Thái Lan, Arabic, tất cả đều không giống. Bất quá, không hiểu vì sao Long lại hiểu được ý nghĩa của nó. Cái này cũng rất đơn giản thôi, lão đầu nếu đã truyền thừa công pháp thì hẳn phải truyền thừa tri thức để hiểu ý nghĩa của nó rồi.
Lão đầu mở miệng nói tiếp: “Bây giờ ta bắt đầu truyền lại công lực cho ngươi, trong lúc ngươi niệm khẩu quyết, công pháp sẽ đem năng lượng hấp thu vào trong cơ thể, đồng thời ta cũng ở một bên phong ấn lại. Nhớ kỹ, quyết không được bỏ cuộc, thành hay bại đều nằm trong tay ngươi.”
Lão nói xong liền vung tay một cái, cả người của Long bay lên cao. Sau đó, lão đưa hai bàn tay ra, biến đổi đủ đủ tư thế, thoạt nhìn tựa như những bàn tay của phật, nhưng nhìn kỹ lại không giống. Hai bàn tay nhanh thoăn thoắt biến đổi liên hồi, chợt xung quanh lão xuất hiện một luồng năng lượng màu xanh lá, tiếp đó luồng năng lượng xanh này trải rộng ra, tạo thành một khối cầu bao bọc lấy cả lão cùng Long.
“Ma Thuật Truyền Thừa, phong ấn đại pháp, nhập!” Lão đầu quát một tiếng, khối cầu màu xanh chợt bùng sáng, cường độ có lẽ còn hơn cả ánh mặt trời nữa. Long chỉ cảm thấy 2 mắt mình cay xé và đau buốt vì bị ánh sáng chiếu vô. Lúc này, ánh sáng dần dần từng bước từng bước dung nhập vào cơ thể Long. Ban đầu, cảm giác hệt như muỗi chích vậy, thế nhưng chưa được bao lâu thì Long liền cảm nhận được sự thống khổ của nó.
Da thịt bành trướng, đau, rất đau, nỗi đau từ trong xương cốt ra tới ngoài da thịt. Long nhịn không được phải thét lên một tiếng thất thanh. Trải qua 3 tiếng đồng hồ rồi, mà cơn đau vẫn chưa chấm dứt, đã có rất nhiều lần Long muốn ngất đi, Long thà chết còn hơn phải chịu nỗi đau giày xé linh hồn như vậy. Nó còn khủng khiếp hơn so với 18 tầng địa ngục nữa, nhưng mà, cứ mỗi khi Long sắp ngất, thì tiếng của lão đầu lại vang lên bên tai, “Cố gắng, nhất định phải cố gắng, con trai”.
Long cứ thế mà ráng, gắng gượng, chịu đựng, nhưng sức người cũng phải có giới hạn, trải qua 3 tiếng đồng hồ chính là cực hạn của Long. Không, phải nói nó là kỳ tích mới đúng, bởi lẽ một người bình thường chỉ sợ chừng 5 phút thôi là đã ngất đi rồi, còn Long thì lại gắng gượng được đến như thế.
“Xin lỗi sư phụ, con không chịu được nữa…” Đây là ý nghĩ cuối cùng của Long trước khi chuẩn bị ngất. Hắn cũng muốn nói, có điều hắn nói không nổi ra thôi.
Lúc này, dị biến xảy ra…
Cơ thể Long đột nhiên phát ra tiếng kêu “Rốp rốp…”, hai mắt chợt mở lên, lóe ra một tia tinh quang màu vàng…
Chợt năng lượng màu xanh xung quanh Long tản ra, thay vào đó là một màu trắng thánh khiết, huyễn cảnh xuất hiện một thiếu nữ đẹp tựa tiên thiên, hư hư ảo ảo từ trong người Long bay ra, khiến cho lão đầu phải trợn mắt mà nhìn. Một màn kế tiếp lại càng khiến cho lão kinh hãi phải la lên: “Cái gì…?” Một con rồng màu vàng bay lên vòng quanh cơ thể thiếu nữ, 2 luồng năng lượng một trắng một vàng chiếu xuống, chữa trị những vết máu do cơ thể bành trướng của Long gây ra, đồng thời cũng khiến cho Long cảm thấy dễ chịu vô cùng…
……………….
Thế giới bên ngoài…
Toàn nước Việt Nam, hiện tại đang là buổi trưa, đa số mọi người đều đi làm, cũng có một số người đi chợ, mua đồ, nấu ăn, tất cả mọi thứ đều diễn ra một cách bình thường. Thế nhưng lúc này dị biến xảy ra, bầu trời tối sầm lại, mây đen vầng vũ tụ lại thành một lỗ đen bao quát toàn thành phố Hồ Chí Minh. Gió đang thổi nhè nhẹ, chợt có chút mạnh mẽ hẳn lên. Từ trong lỗ đen trên cao đó xuất hiện bóng dáng một thiếu nữ, nàng rất đẹp, tựa như tiên nữ, ngũ quan sáng lạng, cặp môi anh đào, hai hàng lông mi dài uyển chuyển, bộ đồ trắng nàng mặc tựa hồ như rất cổ xưa, có chút giống những bộ lạc thời cổ đại. Bất quá, nhờ có ánh sáng thánh khiết màu trắng xung quanh, ẩn ẩn một chút bảy sắc cầu vồng càng khiến cho nàng thêm huyền ảo, xinh đẹp, có lẽ chỉ có thể dùng bốn chữ để hình dung nàng mà thôi – Tiên Nữ Giáng Trần.
Có lẽ, nàng không phải là thật, nàng chỉ là huyễn cảnh, tất cả mọi người đều thấy rất rõ, hình ảnh của nàng rất to, nhưng mang đến cảm giác cho người ta nó cũng rất nhỏ. Bởi vì theo lý mà nói, hình ảnh to lớn trên cao, cho dù là ở một độ cao nhất định, mà hình ảnh đó vẫn quá to thì con người sẽ không thể nào thấy hết được. Mà bây giờ, nàng chỉ đứng ở thành phố Hồ Chí Minh, nhưng ngay cả những vùng sâu vùng xa ngoài Tây Nguyên, hay thủ đô Hà Nội, hoặc các nước lân cận khác như Thái Lan, Campuchia, Lào, Trung Quốc, Nhật Bản cũng đều có thể thấy được. Huyễn cảnh kỳ lạ…
Có rất nhiều người lấy máy ảnh ra chụp hình lại, nhưng lại phát hiện ra, bản thân mình đưa máy ảnh lên, lại không thấy được nàng xuất hiện trong đó, nhưng mắt mình vẫn thấy được mà, chẳng lẽ đây chính là thần tiên ư?
Ngay lúc mọi người còn đang bỡ ngỡ, thì “Grào” một tiếng Long ngâm, từ trên cao một con rồng kim sắc xuất hiện, quấn lấy xung quanh nàng, thét lên từng tiếng long uy khiến cho mọi người phải run rẩy. Có nhiều tín đồ phật giáo cho rằng thần linh hiển linh, lập tức quỳ xuống bái lạy cầu nguyện.
Dị tượng xảy ra, Nhật Bản, Mỹ, Anh, Trung Quốc… đều giật mình khi nghe điện báo, ngay lập tức cho bộ quân sự tiến hành dùng vệ tinh dò xét coi có chuyện gì. Thế nhưng quái lạ là không phát hiện có hình ảnh gì cả, mà chỉ thấy Việt Nam cùng một số nước lân cận xung quanh có rất rất nhiều người đang quỳ lạ. Kỳ quái, thật sự rất kỳ quái…
Thiếu nữ đẹp tựa tiên thiên trong hình ảnh chợt nhìn xuống mọi người, nàng cười nhẹ một chút rồi huyễn cảnh hoàn toàn biến mất, rất đẹp, nụ cười khiến cho lòng người cảm thấy ấm áp, nó thanh lệ thoát tục, không vấy bụi trần, hình ảnh đó có lẽ sẽ mãi khắc sâu trong lòng những người đã có mặt nơi đây, chính xác mà nói là những người đã thấy được nụ cười ấm áp đó.
Ở Sâu trong một hang động núi Tây Nguyên, một ông lão đầu tóc bạc phơ đang ngồi xếp bằng chợt mở mắt ra, nhẹ giọng nói: “Tiên nữ giáng trần, thần long xuất thế. Cuối cùng thiếu chủ cũng đã thức tỉnh rồi…”
MAS School, phòng hiệu trưởng, có một ông lão tóc trắng mặc bộ đồ nho gia thời cổ Trung Quốc đang đứng bên cửa sổ ngẫm nghĩ gì đấy, đó chính là hiệu trưởng Lê Phong của chi nhánh MAS School tại Việt Nam, cũng là ông lão đã nói chuyện với cô giáo Thanh Vân lúc trước. Lão thở dài nói: “Tiên nữ giáng trần, thần long xuất thế, truyền thuyết đã bắt đầu rồi…”
Trong hang động, lúc này quá trình truyền thừa đã xong, Long mở mắt ra, thì thấy lão đầu đang trợn mắt há hốc mồm nhìn mình, tựa như đang nhìn thấy một quái vật, hắn nghi hoặc hỏi: “Này, sư phụ, ngài làm sao vậy?”
“Ngươi… ngươi thật sự là người mang dòng máu con rồng cháu tiên ư… Thật sự đúng như trong công pháp đã nói ư…?” Trong công pháp ma thuật có ghi rõ, “Công pháp này chỉ có những người mang trong mình dòng máu của con rồng cháu tiên mới có thể tu luyện tới đỉnh điểm…” Lão vốn mang trong nghười dòng máu của Viêm Hoàng, mà tu luyện đã vượt xa kẻ khác như vậy, thử hỏi kẻ mang dòng máu của con rồng cháu tiên sẽ kinh khủng đến mức nào đây?
Còn về phần Long, lúc nãy ngay khi tiên nữ xuất hiện, thì trong đầu hắn cũng truyền vào một ít tin tức, đó chính là tin tức ẩn giấu bên trong công pháp mà chỉ có người mang dòng máu con rồng cháu tiên mới biết được. Tuy nhiên, cũng không phải ai cũng có thể biết được, người Việt Nam tuy rằng được xưng là con rồng cháu tiên, nhưng trải qua ngàn năm, dòng máu ít nhiều cũng bị pha loãng, bất quá lúc nãy luồng năng lượng ma thuật của lão đầu khi dung nhập cơ thể. Gặp phải máu huyết quen thuộc cùng phù hợp với công pháp, nên mới xảy ra dị biến, đồng thời kích hoạt thành công dòng máu đã ngủ yên từ rất lâu trong cơ thể Long.
Dựa theo những tin tức mà Long tiếp thu được, thì ra, bộ công pháp ma thuật này là do người con út của Lạc Long Quân cùng Âu Cơ năm xưa sinh ra trong bọc trăm trứng. Ngày xưa Lạc Long Quân mang theo 50 người anh trở về với biển, còn Âu Cơ mang theo hắn cùng với 49 người kia trở về đất liền. Khác với các anh trai, hắn không chút hứng thú gì với quyền lực tiền tài, một lòng theo đuổi thiên đạo. Do đó khi cùng mẹ Âu Cơ trở về đất liền thì đã từ giã mọi người để tìm một con đường đi cho chính mình.
Trải qua nhiều năm, cuối cùng, người con út đã đạt tới cảnh giới phá toái hư không. Trước khi ra đi, hắn đã trở về để gặp lại cha, mẹ cùng các anh em của mình. Bất quá Lạc Long Quân cùng Âu Cơ lúc này hai người đã đi về một nơi rất xa rất xa, những người anh em khác mỗi người cũng đều đi về một phương. Cuối cùng, hắn đã tìm gặp lại được anh cả của mình, vua Hùng của nước Văn Lang, đồng thời tặng lại cho Hùng Vương những gì tâm huyết nhất trong con đường tu tiên của mình, sau đó phá toái hư không mà đi. Vì để tưởng niệm người anh em của mình, Hùng Vương đã quyết định xây một cổ mộ chôn giấu công pháp đó, đồng thời cũng thiết lập một số cấm chế, đem Lạc Thư trận cùng Hà Đồ trận làm trận pháp giữ cửa. Có lẽ, chỉ có người hữu duyên mới có thể lấy được công pháp này.
Hơn ngàn năm qua, cho đến một ngày nó bị lão đầu Đường Ninh lấy danh nghĩa nhà khoa học đi tìm cổ mộ, trên thực tế là trộm mộ mà mò tới. Sau khi đi vào cổ mộ hơn 10 người, vô tình khởi động Lạc Thư trận cùng Hà Đồ trận khiến mọi người chết hết chỉ còn mình lão. Nói ra thì cũng may mắn, bởi vì quá sợ hãi trước huyễn cảnh khủng khiếp mà Lạc Thư trận tạo ra cùng với cạm bẫy của Hà Đồ trận, nên lão chạy lung tung beng, cuối cùng trong lúc né một mũi tên, vô tình vượt qua đại trận. Có thể nói đây cũng là một trong những vận *** chó của lão. Mọi chuyện sau đó thì mọi người cũng biết, trọng sinh rồi sống cho tới bây giờ.
_____________________________
Lời Tác Giả: Ta không ghi tên người con út của Lạc Long Quân cùng Âu Cơ vì ta không biết, hơn nữa cũng không biết nên tự đặt hay không, nên thôi cứ để đó, làm kẻ vô danh đi.
Về phần Lạc Thư trận cùng Hà Đồ trận, ta chỉ có thể nói, theo truyền thuyết, Lạc Thư Hà Đồ là một bí ẩn không kém gì so với Bát Quái. Hơn nữa sử sách cho biết, Lạc Thư Hà Đồ biểu hiện âm dương vô tình lại phù hợp với truyền thuyết trăm trứng của Âu Cơ cùng với sự kiện Lạc Long Quân và Âu Cơ mỗi người đem theo 50 người con đi về 2 phương. Lạc Thư Hà Đồ trong sử sách có vẻ như bắt nguồn từ Trung Quốc. Hà Đồ lấy từ truyền thuyết trên sông Hoàng Hà của Trung Quốc xuất hiện long mã ngoằn nghèo có hình đồ, nên gọi là Hà Đồ. Lạc Thư là vì trên sông Lạc xuất hiện một con thần quy(rùa), đồng thời trên lưng có “thư” nên mới gọi là Lạc Thư. Bất quá, các nhà khoa học đều không giải thích được lý do vì sao lại trùng hợp với truyền thuyết của Việt Nam. Ngoài ra còn có rất nhiều truyền thuyết hàm chứa nội dung trong đấy liên quan đến nước Lạc Việt.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Đường Ngọc Ninh
Ma Thuật
Tác Giả: Đường Ngọc Ninh
Nguồn: 4vn.eu
Quyển 1: MAS School
Chương 9: Bắt Đầu Tôi Luyện
“Sư phụ, nói vậy người đã truyền thừa xong rồi àh?” Long hỏi lại lần nữa cho chắc, dù sao cái cảm giác thống khổ kinh khủng như ban nãy không phải ai cũng muốn, Long ngu gì mà lại muốn thử nữa, bèn hỏi cho chắc
“Ân, xong rồi, có điều…” Lão đầu ngừng một chút rồi nói, “Có điều bây giờ nếu bảo chỉ trong 7 ngày thì ta không có cách nào tôi luyện cho ngươi, nên trước đó ta đã chuẩn bị sẵn một không gian ảo, ở trong không gian ảo này một ngày thì sẽ bằng một năm ở thế giới bên này. Bây giờ ta sẽ đưa ngươi vào trong đó tu luyện.”
Nói xong lão vung tay lên, không khí chung quanh bàn tay lão chợt xoắn lại. Lão lấy ngón tay rạch từ trên xuống bên ngoài không khí. Theo bàn tay của lão, không khí cũng dần dần nứt ra, để lộ một cánh cửa, “Bước vào đi,” lão đầu nói.
Long quay qua nhìn lão một chút rồi bước vô. Nói thật, cho đến lúc này Long vẫn còn cảm thấy bỡ ngỡ lắm, mọi chuyện cứ hệt như trong mơ vậy. Bất quá không hiểu vì sao trong nội tâm Long không có một chút nghi ngờ cùng kháng cự nào đối với lão cả.
Bước vào bên trong cánh cửa chính là bước vào một thế giới khác, một nơi thế ngoại đào viên, có sông ngòi, có núi non, có cây cỏ, có chim chóc… Cảnh tượng hoàn mỹ vô cùng, có thể sánh ngang với tiên cảnh trong truyền thuyết. Long cảm thấy thật bất ngờ, hắn vốn không nghĩ tới, đằng sau cánh cửa lại là một nơi như vậy. Đang lúc thất thần thì lão đầu cắt đứt hắn nói: “Ngươi được truyền công pháp trong đầu, chắc hẳn cũng biết, cảnh giới luyện thân gồm mười tầng là : phá cơ, đảo khớp, súc cốt, dịch cốt, luyện cước, luyện thủ, luyện thân, sát khí, thu liễm, nhân hình binh khí. Trong đó hai cảnh giới đầu là dễ và nhanh nhất, hai cảnh giới tiếp theo có lẽ hơi khó một chút thôi, bắt đầu từ cảnh giới thứ 5 trở đi huấn luyện sẽ gian khổ vô cùng, hơn nữa tiến giai cũng sẽ rất khó khăn.”
“Con sẽ cố gắng!”
“Tốt lắm…”
Kì thực, cảnh giới luyện thân trong ma thuật, chính là cảnh giới cơ bản nhất, nó sẽ đem người tu luyện tôi luyện cơ thể đến mức cực hạn, hoặc nói cách khác, một khi đại thành, cơ thể đó đã không còn là một con người nữa, mà nó là một vũ khí, một vũ khí hình người cường hãn, không ai địch lại – nhân hình binh khí.
Phá cơ, đảo khớp, đây là hai bước cơ bản cần luyện. Bởi vì một nhân hình binh khí, điều kiện cơ bản chính là, thân thể không hạn chế. Phá cơ sẽ giúp cho cơ thể người làm được những động tác mà họ chưa bao giờ làm được, chẳng hạn như duỗi hai tay ra phía trước, sau đó giơ lên cao, hai tay nắm nhau, bẻ ngược 180 độ về phía sau. Ngoài ra, còn những động tác phá cơ như quay cổ, xoay chân…
Đương nhiên, phá cơ là một phần thôi, nó cũng không thể nào hoàn toàn phá hết được các cơ trong cơ thể, vậy phải làm thế nào để xử lý các cơ còn lại. Đó chính là đảo khớp, chỉ cần tu luyện đến một trình độ nhất định, thì sẽ có khả năng đảo khớp, đảo khớp khác với phá cơ, đảo khớp là làm lệch những khớp xương để tạo ra những tác dụng khác nhau. Lấy một ví dụ đơn giản trong thực chiến, khi đối phương nắm chặt lấy tay mình chuẩn bị bẻ, vậy phải làm thế nào. Câu trả lời rất đơn giản, tự động đảo khớp, lúc đó cánh tay sẽ lệch hướng so với dự định của đối thủ, chỉ cần nắm bắt thời cơ là có thể phản công lại.
Nhìn chung, phá cơ cùng đảo khớp chỉ là hai bước nhập môn cơ bản không đáng nói. Bây giờ nói đến súc cốt, súc cốt là gì? Đây là một cảnh giới tu luyện, sử dụng xương cốt của mình áp súc lại, có thể khiến cho cơ thể biến dạng khác nhau, có khả năng cao hơn hoặc thấp hơn, kể cả xương trên mặt cũng có thể thay đổi, khiến cho khuôn mặt mình biến thành một hình dáng khác mà không một ai có thể biết được đó là giả.
Còn về dịch cốt, dịch cốt là một tầng phát triển từ súc cốt, dịch cốt giúp xương con người tùy chỉnh biến đổi đến một mức độ nhất định, có khả năng dùng nó để tấn công hay phòng thủ.
Các cảnh giới tiếp theo sau này hãy nói tiếp vậy…
………………
2 Năm Sau
“Phạch phạch…”
“Rầm…” “Bốp bốp…”
“Mạnh nữa lên, đánh gì mà yếu quá vậy.” Lão đầu thét lớn một tiếng, sau đó vung tay lên, một cỗ lực lượng bạo phá hướng thẳng cổ của Long đánh tới. Lúc này, chỉ thấy Long ngã người ra phía, chân phải trụ lại, chân đá lên phía trước. Nếu nhìn kĩ một chút, sẽ thấy tất cả các ngón chân của Long đều cụp xuống, chỉ chừa lại một ngón chân cái duỗi thẳng ra mà đâm vào bắp tay của lão đầu. Lão đầu thấy vậy, khẽ cười nhạt một tiếng, đột nhiên bàn tay đang phóng tới đổi hướng, các ngón tay cụp lại, chỉ còn ngón trỏ và ngón giữa là mở ra, gập lại tựa như 2 chiếc răng nanh của rắn hổ mang đâm vào đầu gối của Long. Long thấy vậy liền biến sắc, bất quá tâm của Long cũng không hề loạn, mà nhẹ nhàng khuỵu chân phải xuống rồi bật người lên, xoay người với tốc độ cực nhanh, tựa như một mũi khoan đâm thẳng vào ngực lão đầu.
Bởi vì tốc độ đảo hướng của lão đầu quá nhanh, chân của Long đang đá tới, nếu như dùng tay đỡ thì cũng khó mà kịp được, chỉ còn một cách là nhảy lên và xoay người. Tất nhiên, nếu như lão đầu đâm 2 ngón tay mình xuống, hẳn là trực tiếp lên đùi Long rồi, bất quá chân Long cũng không chút chịu kém mà đâm thẳng vào ngực lão. Cứ như thế, nếu tiếp tục thì kết quả cả hai đều bị thương. Lão đầu không còn cách nào khác, đành phải ngưng tay lại, bởi vì để Long đâm vào ngực so với lão đâm vào chân Long thì lão lỗ lã nhiều hơn rồi. Với tính cách của lão tuyệt đối không làm chuyện lỗ như thế, chỉ thấy chân trái co lên, gót chân phải dính chặt dưới mặt đất, thân hình của lão ngã ra phía sau, hai tay cũng vươn ngang ra hai bên, toàn cơ thể tạo thành một tư thế hạc quyền trong hình ý quyền, chỉ khác ở chỗ, hạc quyền trong hình ý quyền là phải đứng thẳng mới vững được, còn đằng này lão lại ngã ra đằng sau tới một góc 30 độ, nếu để các bậc tông sư nội kình nhìn thấy sợ rằng còn hơn là thấy quái vật nữa.
Long lúc này vừa xoay người theo hình mũi khoan, vừa đâm xuyên qua lão, bất quá là đâm hụt thôi. Khi vượt qua khỏi đầu lão đầu, ngón chân phải của Long đặt xuống đất, kế đến chân trái quét một vòng cực nhanh 360 độ đánh ngược về phía lão đầu. Lão đầu hai mắt lóe sáng, tay nắm lại thành quyền, chừa ra hai ngón cái hai tay giống dấu hiệu number 1, gót chân phải của lão trượt tới phía trước, hai ngón tay trực tiếp đâm vào mắt cá chân của Long.
“AAA…” Long thét một tiếng, ráng nhịn đau, bỗng dưng dùng chút lực, chỉ thấy mắt cá chân của Long trượt ra khỏi 2 ngón tay của lão đầu, cả bàn chân trở nên lỏng lẻo. Kế đến Long rút chân nhảy lui về phía sau, khi chân phải chạm đất thì dậm mạnh một cái, bàn chân rung lên một tí, khiến cho đất bụi xung quanh bắn tung tóe lên cao.
Vừa rồi cụ thể chuyện xảy ra là như vầy, lão đầu dùng hai ngón tay kích vào mắt cá chân của Long, trực tiếp khiến cho xương chân của Long ngưng hoạt động. Long thấy tình thế không ổn, lập tức dịch cốt, tự dùng lực của mình tác động bên trong chân trái, đẩy mắt cá chân rời khỏi khớp, sau đó thuận thế mà tránh khỏi độc thủ của lão đầu. Lúc tiếp đất mượn thế mà sửa khớp chân lại luôn.
“Sư phụ, đòn vừa rồi đủ độc a, đánh con đau chết đi được.” Long nhìn lão đầu trừng mắt nói.
“Nói nhiều, ta đánh vậy là nương tay rồi, còn muốn gì nữa, tiếp chiêu đi. Lão đầu lao tới, vung tay xuất đủ chiêu thức, mà Long ở bên này lại hai tay chấp sau lưng không nhanh không chậm vung chân chống đỡ. Đúng thế, Long chỉ có thể dùng chân mà đánh, đây là cảnh giới luyện cước, tuyệt đối không được phép dùng tay ra đòn.
Một hồi sau, 2 thầy trò cuối cùng cũng tập dợt xong, kết quả có hơi chút đau lòng, bởi vì mặt của Long bầm dập nhìn không ra cái gì cả, ngón chân thì toét ra, bật móng cũng có, chảy máu cũng có, cả người đầy bụi bặm, thảm thiết vô cùng.
“Đi tắm đi, ăn chút gì xong đi luyện ngón đủ 1000 lần rồi mới được ngủ đấy.” Lão đầu hời hợt nói xong một câu rồi biến mất.
Nghe tới luyện ngón Long đúng là khóc không ra nước mắt mà, cái gọi là luyện ngón, là trực tiếp đeo đá nặng tầm 20 – 30 kg vào chân, sau đó cụp các ngón lại, chừa mỗi ngón cái mà đá vào khối kim cương dùng để luyện tập. Sư phụ bảo khối kim cương này đã được cường hóa, độ cứng đạt gấp 10 lần kim cương bình thường, chỉ khi nào dùng ngón chân đá thủng được nó mới xem như là đại thành. Ngoài ra còn có rất nhiều bài tập ác ôn như treo một lúc nhiều cộc gậy xung quanh, rồi dùng chân đánh vào nó. Các cọc bị dính trúng sẽ bay qua bay lại, vừa phải né, vừa phải dùng chân đỡ, phải nói là tập xong bi thảm vô cùng, ít nhất mặt mũi phải bầm dập, chưa tính nặng là máu me đầy người, bất tỉnh nhân sự.
Đôi chân được luyện một cách triệt để, tức là tựa hồ như hai tay của Long đã không còn nữa, đi tắm, đi vệ sinh, ăn cơm, uống nước, tất cả đều phải dùng chân để làm. Thử nghĩ dùng chân viết chữ, cầm đũa gấp cơm ăn là chuyện khó khăn cỡ nào cơ chứ.
Mỗi ngày, ngoài tu luyện ra, Long còn phải tắm trong hồ nước thuốc của lão đầu làm, không biết chứa gì trong đó, nhưng mỗi lần ngâm xong cơ thể sảng khoái vô cùng, các vết thương tựa hồ như cũng lành lại một chút.
Hiển nhiên thôi, đó toàn bộ đều là tuyết liên, nhân sâm ngàn năm… được ngâm trong đấy cơ mà. Thật không biết cái lão đầu Đường Ninh bị nhốt vô rồi mà còn kiếm đâu ra được mấy thứ đó nữa.