03-02-2010, 12:33 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,830
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 14 giá»
Thanks: 1,520
Thanked 27,347 Times in 6,191 Posts
MỘNG HUYỄN VÆ¯Æ NG
NGUYÊN TÃC: THÆ¯Æ NG THIÊN BẠCH HẠC
QUYỂN 1: HỒNG TRẦN QUYẾT BIỆT
CHÆ¯Æ NG 6: SÆ N MÔN
Äược Tiêu Văn Bỉnh đồng ý, hoặc là có thể nhÆ° ngÆ°á»i nà o nói, thức thá»i là tuấn kiệt. Tóm lại, bá» ngoà i hai bên nói chuyện tháºp phần hòa hợp, có thể nói là vô cùng vui mừng.
" Tiêu huynh đệ, ngÆ°Æ¡i không có công phu trong ngÆ°á»i, không bằng để cho bần đạo Ä‘Æ°a ngÆ°Æ¡i Ä‘i má»™t Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng?"
Bần đạo? Tiêu Văn Bỉnh ngẩn ra, xÆ°ng hô nà y hình nhÆ° đã lâu không có nghe được. Nếu không phải biết được ngÆ°á»i nà y có bản lÄ©nh mà mình không thể tưởng tượng được, tháºt có thể nghÄ© hắn bị bệnh thần kinh.
Trong lòng Tiêu Văn Bỉnh khinh thÆ°á»ng, nhÆ°ng trên mặt lại biểu hiện sá»± vui thÃch, liên tục gáºt đầu, Ä‘á»™t nhiên nhá»› tá»›i má»™t chuyện, há»i: " Tốt, xin há»i đạo trưởng là m sao xÆ°ng hô?"
" A, là bần đạo sÆ¡ sót." NgÆ°á»i giả mù nghiêm sắc mặt, duối tay lên mặt vuốt má»™t cái, khi buông tay ra, không ngá» lại lá»™ ra má»™t khuôn mặt anh tuấn: " Bần đạo Minh Muá»™i, có lá»…."
" Minh Mị? A...ngưỡng má»™ đã lâu ngưỡng má»™ đã lâu." Tiêu Văn Bỉnh đối vá»›i công phu thay đổi khuôn mặt của hắn hoà n toà n bái phục, chỉ má»™t chút nhÆ° váºy, thế nhÆ°ng có thể thay đổi khuôn mặt, bản lÄ©nh nà y so vá»›i ma thuáºt sÆ° cà ng thần kỳ hÆ¡n.
Nghe nói trong kịch hồ quảng của Trung Quốc có ảo thuáºt biến sắc mặt, không biết có phải là thoát thai nhÆ° thế.
NhÆ°ng vừa nghe đạo hiệu của hắn, Tiêu Văn Bỉnh không nén được buồn cÆ°á»i trong lòng. Minh Mị, ân...bá»™ dáng mặt trắng nà y quả thá»±c là mị a. Äạo hiệu nà y, trong lòng Tiêu Văn Bỉnh nghÄ© tháºt tà ác, không biết hắn có phải là tên ma cô hay không.
Minh Muá»™i cÆ°á»i cÆ°á»i nhìn Tiêu Văn Bỉnh, nếu hắn biết suy nghÄ© hiện giá» trong lòng Tiêu Văn Bỉnh, sợ là đã sá»›m tát má»™t cái tháºt mạnh.
Minh Muội đột nhiên duỗi tay kéo Tiêu Văn Bỉnh.
Trên da thịt Tiêu Văn Bỉnh nhất thá»i nổi da gà , trong lòng hắn kêu khổ, nhÆ°ng mình lại không có ham mê vá» phÆ°Æ¡ng diện nà y a.
" Tiêu huynh đệ, bần đạo phải là m phép, ngÆ°Æ¡i cẩn tháºn." Minh Muá»™i nói xong, duá»—i tay ra khoa tay múa chân trên không trung và i cái, trong miệng khẽ quát má»™t tiếng: " Äốt..."
Hai mắt Tiêu Văn Bỉnh bá»—ng nhiên mở to, trong không gian hÆ° vô Ä‘á»™t nhiên xuất hiện má»™t đồ án hình thù kỳ quái, lòe lòe, phát ra quang mang chói mắt. Äây là hắn táºn mắt nhìn thấy, cÅ©ng không giả dối, trong lòng rung Ä‘á»™ng tháºt không có khả năng hình dung.
" Äi..." Minh Muá»™i khẽ quát má»™t tiếng, tấm hà o quang trong không trung kia giống nhÆ° nháºn được mệnh lệnh, chợt bạo liệt mở ra, hÆ°á»›ng trên ngÆ°á»i Tiêu Văn Bỉnh vá»t tá»›i.
Tiêu Văn Bỉnh trong lòng rùng mình, nhưng tay hắn bị Minh Muội năm, căn bản không thể trốn tránh. Hơn nữa đạo ánh sáng nà y tốc độ cực nhanh đến nỗi không cho hắn cơ hội trốn tránh.
Vô số quang mang từ phÃa sau tiếp phÃa trÆ°á»›c chạy và o bên trong thân thể Tiêu Văn Bỉnh. Ngay sau đó, chuyện kỳ diệu đã xảy ra.
Tiêu Văn Bỉnh Ä‘á»™t nhiên phát hiện thân thể của mình nhẹ bay lên, giống nhÆ° không có má»™t chút sức nặng, tá»±a hồ chỉ cần má»™t tráºn gió nhẹ thổi tá»›i, có thể Ä‘Æ°a hắn bay ra xa.
" Tiêu huynh đệ, đi rồi."
Minh Muá»™i đạo sÄ© nói xong, lôi kéo Tiêu Văn Bỉnh tay dùng má»™t chút lá»±c, nhất thá»i nhanh nhÆ° gió Ä‘i vá» phÃa trÆ°á»›c.
Tai nghe được tiếng gió " vù vù" thổi qua, Tiêu Văn Bỉnh trong lòng nhảy loạn, tâm tình của hắn căng thẳng vô cùng. KÃch thÃch, tuyệt đối kÃch thÃch, loại cảm giác nhanh nhÆ° chá»›p nà y mang đến kÃch thÃch tuyệt đối không có thứ gì có thể sánh bằng.
CÅ©ng không biết qua bao lâu, nhÆ°ng Tiêu Văn Bỉnh tuyệt đối có thể khẳng định, bá»n hỠđã Ä‘i không biết bao xa.
NÆ¡i nà y là đỉnh núi, phÃa trên đỉnh núi là má»™t vách núi Ä‘en, Minh Muá»™i lôi kéo Tiêu Văn Bỉnh tiến thẳng tá»›i vách núi Ä‘en.
Trong lòng Tiêu Văn Bỉnh hoảng hốt, hắn há mồm muốn nói, nhÆ°ng má»™t cÆ¡n gió áºp và o cổ há»ng, Ä‘em thanh âm của hắn tống ngược và o.
Bá»n há» tốc Ä‘á»™ cá»±c nhanh, không ngỠđạt tá»›i tình trạng nhÆ° thế. Nếu Tiêu Văn Bỉnh không phải Ä‘ang Ä‘eo má»™t bá»™ kÃnh râm, nhÆ° váºy lúc nà y đã sá»›m không thể mở mắt ra.
Mắt thấy như muốn tới đỉnh núi, Minh Muội không hỠgiảm tốc độ, ngược lại cà ng thêm mau lẹ ba phần.
Cánh tay Tiêu Văn Bỉnh ra sức huy Ä‘á»™ng, muốn thoát khá»i bà n tay của Minh Muá»™i. Tuy rằng không biết Minh Muá»™i Ä‘ang là m cái quá»· gì, theo lý mà nói, hắn không nên thÆ°Æ¡ng tổn tá»›i tÃnh mạng của mình má»›i đúng.
Bất quá, ở tình huống không nắm vẹn toà n, hắn không muốn bốc đồng phiêu lưu.
Má»™t bà n tay của Minh Muá»™i giống nhÆ° kiá»m sắt, tùy ý Tiêu Văn Bỉnh giãy dụa nhÆ° thế nà o, thủy chung không há» nhúc nhÃch mảy may.
Một bước, hai bước, đã đến bên cạnh vách núi. Minh Muội không hỠcó ý dừng lại, một chân đã bước ra vách núi.
Tâm trạng Tiêu Văn Bỉnh hoà n toà n trầm xuống, nhÆ°ng không đợi hắn bắt đầu kêu rên, cảnh váºt trÆ°á»›c mặt trở nên biến đổi.
Chim hót hoa thÆ¡m, đẹp không sao tả xiết. Má»™t năm bốn mùa, cây cá» xanh tÆ°Æ¡i, cao lá»›n nhÆ° thân ngÆ°á»i. Trên mặt cá» lấm chấm hoa tÆ°Æ¡i, mà u và ng, trắng, tÃm, nhÆ° sao giăng đầy trá»i.
Mặt cá» hÆ¡i nghiêng má»™t chút, mà u xanh biếc Ä‘áºp và o mắt, Ä‘ang lúc mùa xuân hạ khiến cho ấn tượng của ngÆ°á»i cà ng thêm sâu sắc.
Má»™t mảnh thần tiên phủ đệ tuyệt vá»i.
Lần đầu chứng kiến địa phÆ°Æ¡ng thần kì nhÆ° thế, Tiêu Văn Bỉnh hoà n toà n bị lạc trong đó. CÅ©ng không biết qua bao lâu, hắn rốt cuá»™c tỉnh táo lại, giÆ°Æ¡ng mắt nhìn qua, Minh Muá»™i Ä‘ang mỉm cÆ°á»i nhìn mình.
Trong lòng hắn láºp tức hiểu rõ, đạo sÄ© nà y rõ là cố ý là m váºy.
Trong lòng Tiêu Văn Bỉnh kinh ngạc, không nghÄ© ra vì sao hắn lại là m nhÆ° váºy. Thá»±c lá»±c giữa hai ngÆ°á»i bá»n há», căn bản là hÆ¡n kém nhÆ° trá»i vá»›i đất, nếu Minh Muá»™i đạo sÄ© nà y có ý đồ gì bất lÆ°Æ¡ng, hắn tuyệt đối không có con Ä‘Æ°á»ng sống phản kháng.
Má»™t khi đã nhÆ° váºy, lại vì sao phải phà công là m hắn hoảng hốt nhÆ° thế.
" Tiêu huynh đệ, nÆ¡i nà y chÃnh là cá»a và o của Máºt Phù Môn chúng ta, ngoại trừ đệ tá» ná»™i môn cùng vá»›i má»™t Ãt đệ tá» ngoại môn, không được gia sÆ° cho phép, đừng ai mÆ¡ tưởng tiến và o."
" A...váºy sao ta có thể tiến và o." Tiêu Văn Bỉnh thuáºn miệng há»i.
NhÆ°ng những lá»i nà y vừa ra khá»i miệng, hắn láºp tức hối háºn không ngừng. Tiến và o rồi thì được thôi, còn nói nhiá»u nhÆ° váºy là m chi, nếu chá»c hắn giáºn lên, không phải tá»± mình chuốc lấy cá»±c khổ sao.
Là m không tốt, trêu chá»c há»a sát thân, váºy tháºt là oan uổng.
Minh Muá»™i đạo sÄ© cÅ©ng ngẩn ra, hắn xấu hổ cÆ°á»i cÆ°á»i, nói: " Tiêu huynh đệ tá»± nhiên là khác hẳn."
Bất quá đến tá»™t cùng là bất đồng chá»— nà o, hắn lại không há» Ä‘á» cáºp tá»›i.
Mang theo Tiêu Văn Bỉnh Ä‘i tá»›i má»™t căn phòng, Minh Muá»™i vá»— hai tay, hai tiểu đạo đồng láºp tức đón chà o.
Minh Muá»™i chỉ và o Tiêu Văn Bỉnh, nói: " Äây là khách nhân của ta, các ngÆ°Æ¡i hầu hạ cho tốt."
" Dạ..." Hai tiểu đạo đồng tá»±a hồ rất sợ hãi hắn, láºp tức cùng kêu lên đáp ứng, không dám chần chá».
Minh Muá»™i quay đầu qua, khi nhìn Tiêu Văn Bỉnh, đã là vẻ mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i: " Tiêu huynh đệ, ngÆ°Æ¡i ngồi đây má»™t chút, có gì cần cứ việc phân phó bá»n há» Ä‘i là m, nếu bá»n há» có chá»— nà o cháºm trá»…, sau đó ta sẽ đánh gãy chân bá»n há» cho ngÆ°Æ¡i hết giáºn."
Hai tiểu đạo đồng rùng mình má»™t cái, xem bá»™ dáng bá»n hắn, chỉ sợ Ä‘au khổ nà y không chỉ nếm qua má»™t lần.
Tà i sản của huynhba
03-02-2010, 12:36 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,830
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 14 giá»
Thanks: 1,520
Thanked 27,347 Times in 6,191 Posts
MỘNG HUYỄN VÆ¯Æ NG
NGUYÊN TÃC: THÆ¯Æ NG THIÊN BẠCH HẠC
QUYỂN 1: HỒNG TRẦN QUYẾT BIỆT
CHÆ¯Æ NG 7: LÃO ÄẠO
Minh Muá»™i rá»i khá»i phòng, vá»™i vã Ä‘i tá»›i má»™t cái sân, hắn ở ngoà i cá»a gõ nhẹ, sau đó cung kÃnh chá».
Sau má»™t lúc lâu, cá»a không gió tá»± Ä‘á»™ng, mở ra. Minh Muá»™i quen thuá»™c tiêu sái Ä‘i và o, những cánh cá»a bên trong Ä‘á»u mở rá»™ng ra. Hắn má»™t Ä‘Æ°á»ng Ä‘i tá»›i, hoà n toà n thông suốt.
Trong căn phòng cuối cùng có má»™t lão đạo râu tóc bạc trắng Ä‘ang ngồi xếp bằng, hai lông mà y tuyết trắng của lão giống nhÆ° là thá» tinh, rÅ© xuống tá»›i hai má. Giống nhÆ° là lúc ban đầu hắn cạo mặt không cẩn tháºn, Ä‘em lông mà y và râu toà n bá»™ rÅ© xuống dÆ°á»›i. NhÆ°ng râu mép lại khởi lên cao cao.
" SÆ° phụ, đại sÆ° huynh Ä‘á»™t nhiên phái má»™t ngÆ°á»i thế tục lên núi báo tin, tá»±a hồ hắn Ä‘ang gặp nạn trong ngÆ°á»i."
" Nga..."
Lão đạo sÄ© mở mắt, ánh mắt của hắn bình thản đạm mạc, không có chút nà o dao Ä‘á»™ng, giống nhÆ° thế gian nà y cÅ©ng không còn sá»± tình gì là m cho hắn vÆ°á»›ng báºn.
" Tu vi của Quân nhi đã đạt tá»›i Kim Äan cảnh giá»›i, ngoại trừ đám lão gia há»a chúng ta, còn có ngÆ°á»i nà o có thể là m khó hắn."
" Äúng váºy, đồ nhi cÅ©ng nghÄ© nhÆ° thế. NhÆ°ng, ngÆ°á»i báo tin cho đại sÆ° huynh lại dùng Tam Minh Phù."
" Tam Minh Phù?"
" Dạ đúng."
" Ân, nếu váºn dụng Tam Minh Phù, Quân nhi nhất định là gặp phải phiá»n toái. NgÆ°á»i truyá»n tin đâu?"
" Äồ nhi đã mang và o trong sÆ¡n môn."
" Và o sơn môn?" Bên trong hai mắt lão đạo sĩ hiện lên một tia tà n khốc: " Ngươi tự chủ trương?"
" SÆ° phụ." Minh Muá»™i biến sắc, vá»™i và ng quỳ xuống, cung kÃnh nói: " Lúc đồ nhi cùng ngÆ°á»i ná» trò chuyện, ngoà i ý muốn phát hiện má»™t sá»± kiện."
" Cái gì?" Tuy rằng thanh âm của lão đạo sÄ© không nhanh không cháºm, nhÆ°ng đồ đệ Minh Muá»™i Ä‘i theo hắn nhiá»u năm, biết rõ lão đạo sÄ© đã tức giáºn.
Hắn không dám cháºm trá»…, láºp tức giải thÃch: " SÆ° phụ, đồ nhi phát giác, ngÆ°á»i nà y thân có linh căn."
" Linh căn?" Lão đạo sÄ© đứng lên, hiển nhiên tin tức nà y là m cho hắn rất kinh ngạc, tháºm chà khó thể trấn tÄ©nh.
" Ngươi phát hiện?"
" Dạ đúng."
" NgÆ°Æ¡i má»›i chỉ là tu vi Kết Äan háºu kỳ, nếu ngay cả ngÆ°Æ¡i cÅ©ng có thể phát hiện, nhÆ° váºy linh căn của hắn chẳng phải là ..."
Minh Muội ngẩng đầu lên, nhìn thấy trên mặt lão đạo sĩ khó có thể đè nén hưng phấn.
Hắn nháºp môn mấy chục năm, là lần đầu tiên nhìn thấy lão đạo sÄ© thất thố nhÆ° thế. Quả tháºt, bằng và o tu vi của lão nhân gia, thế nhÆ°ng còn biểu hiện kÃch Ä‘á»™ng nhÆ° thế, có thể hiểu ra được tâm tình hiện giá» của hắn.
" Linh căn của hắn dà y, đúng là đệ tá» chÆ°a từng thấy. Cho nên đệ tá» nhất thá»i lá»›n máºt, tá»± tiện là m chủ, Ä‘Æ°a hắn và o trong sÆ¡n môn, có chá»— vượt quyá»n, xin sÆ° phụ trách phạt."
" Ha ha..." Lão đạo sÄ© cất tiếng cÆ°á»i to, nói: " Phạt ngÆ°Æ¡i cái rắm."
Minh Muá»™i ngẩn ra, đã thấy lão đạo sÄ© chợt dừng vẻ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, lá»™ ra vẻ xấu hổ.
Nguyên lai hắn nhất thá»i hÆ°ng phấn quá Ä‘á»™, miệng không nén được, bao nhiêu năm qua là lần đầu tiên thốt lá»i thô tục trÆ°á»›c mặt đệ tá».
" Ngươi là m rất đúng, rất đúng." Lão đạo sĩ ho khan mấy tiếng, lại khôi phục thần thái nghiêm trang túc mục, trên mặt đột nhiên hơi đổi, nói: " Ngươi có nhìn rõ rà ng, hắn có phải là đệ tỠcủa phái khác không?"
" Dạ, ngÆ°á»i nà y không biết chút pháp thuáºt, chỉ là Khinh Thân Phù đệ tá» dùng thá» là m hắn sợ tá»›i mức hồn phi phách tán, tuyệt đối là ngÆ°á»i chÆ°a từng tiếp xúc đạo môn." Minh Muá»™i chắc chắn nói.
NhÆ°ng hắn lại không biết, Tiêu Văn Bỉnh tuy rằng đối vá»›i bản lÄ©nh thần kì của hắn cÅ©ng kinh ngạc không thôi, nhÆ°ng không phải sợ tá»›i mức nói không ra lá»i.
Äi quá vá»™i và ng, tốc Ä‘á»™ lại quá nhanh, cho nên căn bản không thể mở miệng, má»™t khi ngừng lại, bá»—ng nhiên tiến nháºp và o má»™t bầu trá»i khác, trong hoà n cảnh nhÆ° má»™ng nhÆ° ảo, tá»± nhiên khó tránh khá»i có Ä‘iá»u thất thần, nhÆ°ng tuyệt đối không phải do kinh sợ quá Ä‘á»™.
" Tốt, tốt..." Lão đạo sÄ© luôn miệng trầm trồ khen ngợi, nói: " NgÆ°Æ¡i là m tốt lắm, đã là m cho hắn thấy được diệu dụng của đạo thuáºt, nhÆ°ng vẫn còn không đủ, để vi sÆ° tá»± thân ra tay, là m cho hắn kiến thức má»™t chút tinh túy của đạo môn, khiến cho hắn sinh ra lòng hứng thú, nhÆ° thế nÆ°á»›c chảy thà nh sông, có thể thu là m đệ tá»."
Äánh giá căn phòng thanh lịch lá»™ vẻ cổ xÆ°a, trong lòng Tiêu Văn Bỉnh âm thầm kì lạ, nÆ¡i nà y tuyệt đối là má»™t địa phÆ°Æ¡ng chÆ°a từng gặp trÆ°á»›c đây.
" Các ngÆ°Æ¡i tên gá»i là gì?"
" Tiểu nhân Dáºn Äà n, Dáºn Váºn." Hai tiểu đạo sÄ© liá»n đáp.
Tiêu Văn Bỉnh gáºt đầu, nhÆ°ng cÅ©ng không biết nên là m gì má»›i tốt. Chuyện vừa rồi đã vượt qua sá»± hiểu biết của hắn. May mắn hắn vốn không phải là ngÆ°á»i thÆ°á»ng, nếu không lúc nà y đã sá»›m sợ ngây ngÆ°á»i.
Bất quá hiểu là nhÆ° thế, lúc nà y trái tim hắn nhảy lên rất nhanh, hoà n cảnh nà y đúng là kÃch thÃch lá»›n đối vá»›i hắn.
" Má»i tiên sinh dùng trà ."
Hai tiểu đạo sÄ© ân cần cầm lấy khăn mặt mang tá»›i, đồng thá»i dâng trà , chuẩn bị Ä‘iểm tâm tháºt tốt.
Cảm thấy có chút đói bụng, Tiêu Văn Bỉnh tùy tiện cầm lấy miếng bánh có vẻ ngon mắt, bỠvà o trong miệng.
" Äây là các ngÆ°Æ¡i là m?"
Không biết có phải là do bụng đói hay không, khối bánh ngá»t nà y đúng là thá»±c phẩm ngon miệng vô cùng.
" Là đầu bếp là m."
" Trên núi có bao nhiêu ngÆ°á»i?"
Hai tiểu đạo sÄ© lá»™ vẻ khó khăn, nhÆ°ng nghÄ© tá»›i sá»± lợi hại của Minh Muá»™i, cuối cùng nói: " Tổng cá»™ng có ba mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i."
" Là ngÆ°á»i gì?" Tiêu Văn Bỉnh nhìn thấu vẻ do dá»± của bá»n há», nhÆ°ng hắn đối vá»›i nÆ¡i nà y hoà n toà n không biết gì cả, có thể nắm thêm tình huống má»™t chút cÅ©ng tốt, vì thế ra vẻ không thấy, tiếp tục há»i.
" Ngoại trừ tổ sư gia, có năm vị đại gia, ngoà i ra là các tạp dịch hầu hạ các vị ấy."
" A..." Trong lòng Tiêu Văn Bỉnh thất kinh, nÆ¡i nà y có sáu chủ nhân, lại phải hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i hầu hạ, bá»n há» có cuá»™c sống gì a, lại xa xỉ nhÆ° thế.
Ở trong phòng Ä‘i má»™t vòng, ánh mắt Tiêu Văn Bỉnh Ä‘á»™t nhiên chăm chú nhìn và o má»™t kiện đồ váºt bên trên, hắn khó thể tin nhìn thứ nà y, không xác định há»i: " Äây là cái gì?"
Hai tiểu đạo sÄ© cÅ©ng có vẻ có chút kinh ngạc, tháºt cẩn tháºn nói: " Äây là ti vi."
" Ti vi..."
Vẻ mặt Tiêu Văn Bỉnh cá»±c kì cổ quái, hắn má»™t Ä‘Æ°á»ng tá»›i đây, đã mÆ¡ hồ Ä‘oán được và i phần, có lẽ truyá»n thuyết vá» thần tiên của thế gian là có tháºt. Äạo sÄ© nÆ¡i nà y cho hắn cảm giác nhÆ° thế, rất có thể hắn đã Ä‘i tá»›i Ä‘á»™ng phủ của thần tiên.
Chỉ cần xem nÆ¡i nà y khác hẳn bên ngoà i, cÅ©ng biết không phải tầm thÆ°á»ng. NhÆ°ng khi hắn ở má»™t địa phÆ°Æ¡ng trà n ngáºp sá»± cổ kÃnh, Ä‘á»™t nhiên nhìn thấy má»™t sản phẩm công nghệ khoa há»c kỹ thuáºt hiện đại, trong lòng Ä‘á»™t ngá»™t dâng lên má»™t loại cảm giác tuyệt luân lạ lẫm.
" Phòng nà o cũng có sao?"
" Không phải, ngoại trừ phòng của ngũ đại gia, cũng chỉ có phòng khách có thứ nà y."
Tiêu Văn Bỉnh âm thầm gáºt đầu, cÅ©ng không nói gì, tiến lên mở ti vi, nhà m chán xem qua. NhÆ°ng trong tim hắn sóng vá»— cuồn cuá»™n, ánh mắt tuy Ä‘ang nhìn chằm chằm lên mà n hình, lại không xem và o được chút nà o.
Tà i sản của huynhba
03-02-2010, 12:39 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,830
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 14 giá»
Thanks: 1,520
Thanked 27,347 Times in 6,191 Posts
MỘNG HUYỄN VÆ¯Æ NG
NGUYÊN TÃC: THÆ¯Æ NG THIÊN BẠCH HẠC
QUYỂN 1: HỒNG TRẦN QUYẾT BIỆT
CHÆ¯Æ NG 8: BÃI SƯ
" Tiêu huynh đệ."
Tiêu Văn Bỉnh lên tiếng trả lá»i, đứng lên, ngÆ°á»i tá»›i chÃnh là Minh Muá»™i đạo trưởng.
" Ta đã báo cáo gia sư, ngươi mau theo ta đi đến ra mắt a."
Tiêu Văn Bỉnh cÆ°á»i khổ má»™t tiếng, ngoại trừ đồng ý, còn có thể là m ra lá»±a chá»n gì khác đâu.
Rất nhanh, bá»n há» Ä‘i tá»›i phòng lão đạo sÄ©.
Ãnh mắt Tiêu Văn Bỉnh nhanh chóng quét má»™t vòng, căn phòng nà y có má»™t bà n, má»™t giÆ°á»ng, má»™t ghế, so sánh vá»›i sá»± trang trà xa hoa vá»›i phòng khách, cách biệt má»™t trá»i.
" Äệ tá» Minh Muá»™i bái kiến sÆ° tôn." Minh Muá»™i cung kÃnh hà nh lá»… nói.
Tiêu Văn Bỉnh ngây ngốc má»™t bên, há»c bá»™ dáng Minh Muá»™i thi lá»…, cúi đầu, lại không biết là m sao xÆ°ng hô.
Lão đạo sÄ© mở mắt, lá»™ ra vẻ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, nói: " NgÆ°Æ¡i Ä‘i xuống trÆ°á»›c Ä‘i, tìm Triệu Phong tá»›i đây."
Minh Muá»™i lên tiếng, xoay ngÆ°á»i rá»i Ä‘i, ánh mắt có chút hâm má»™ nhìn Tiêu Văn Bỉnh.
TÃnh tình của sÆ° phụ hắn hiểu biết rõ rà ng, đối đãi mấy đệ tá» từ trÆ°á»›c tá»›i nay chÆ°a từng có nụ cÆ°á»i hay lá»i đùa vui vẻ nà o. NhÆ°ng hôm nay, cÅ©ng đã lá»™ ra vẻ ôn hòa khó được nhÆ° váºy, sá»± coi trá»ng đối vá»›i Tiêu Văn Bỉnh cÅ©ng có thể thấy được rõ rà ng.
" Ngươi tên là gì?"
" Ta...tại hạ...không, vãn bối Tiêu Văn Bỉnh."
Trong nháy mắt hắn đổi qua và i cách xưng hô, cuối cùng quyết định lấy vãn bối nói chuyện.
" Ân, tốt lắm." Lão đạo sÄ© cÆ°á»i tủm tỉm ngẩng đầu, ánh mắt nhìn vá» phÃa Tiêu Văn Bỉnh nhiá»u hÆ¡n vui mừng.
Mặc cho Tiêu Văn Bỉnh nghÄ© đến nổ tung đầu, cÅ©ng không biết tên của mình tốt thế nà o, nhÆ°ng nếu lão đạo sÄ© thÃch, thì cÅ©ng không phải là chuyện xấu.
" Quân nhi nhá» ngÆ°Æ¡i nói lại cái gì?" Lão đạo sÄ© tá»± Ä‘iá»u khiển sá»± cao hứng của mình hồi lâu, cuối cùng nhá»› ra việc chÃnh, há»i.
" Lô tiên sinh nhá» vãn bối Ä‘Æ°a má»™t kiện đồ váºt cho ngà i." Tiêu Văn Bỉnh giở túi du lịch xuống, lấy cái hòm sắt bên trong ra, Ä‘Æ°a tá»›i.
Lão đạo sÄ© tùy tay tiếp nháºn, xé Ä‘i niêm phong trên hòm sắt.
" Lô tiên sinh cÅ©ng không có giao chìa khóa cho vãn bối, cÅ©ng không có nói máºt mã mở hòm, cho nên..."
Thanh âm Tiêu Văn Bỉnh Ä‘á»™t nhiên ngừng lại, giống nhÆ° có má»™t lưỡi Ä‘ao sắc bén xẹt qua, Ä‘em những lá»i nói ngạnh sanh cắt đứt là m hai Ä‘oạn.
Chỉ thấy lão đạo sÄ© vÆ°Æ¡n hai ngón tay, cứ nhÆ° váºy ngạnh sanh phá vỡ đút và o trong hòm sắt, tùy tay lôi kéo, là m cái hòm vỡ ra là m đôi.
Gian nan nuốt ngụm nÆ°á»›c bá»t xuống cổ há»ng, nếu không phải táºn mắt nhìn thấy, không, cho dù là táºn mắt nhìn thấy, Tiêu Văn Bỉnh cÅ©ng cÆ¡ hồ hoà i nghi ánh mắt của mình nhìn lầm.
Tủ sắt nà y là tinh cÆ°Æ¡ng là m ra, cho dù có đủ công cụ, cÅ©ng phải Ä‘áºp ná»a ngà y má»›i có thể mở ra.
NhÆ°ng hai ngón tay của lão đạo sÄ©, quả tháºt còn lợi hại hÆ¡n cả tia laser và i phần, không há» trở ngại cắt đứt cái thùng kia...váºy...còn là ngÆ°á»i sao?
Bên trong thùng là má»™t cái bình ngá»c nhá», thể tÃch không lá»›n, nên má»›i có thể cầm bằng má»™t tay.
Lão đạo sÄ© cầm bình ngá»c, Ä‘á»™t nhiên thần sắc đại biến, rõ rà ng lá»™ ra vẻ kinh ngạc và mừng rỡ nhÆ° Ä‘iên, so vá»›i vừa rồi nghe được Tiêu Văn Bỉnh có linh căn còn kÃch Ä‘á»™ng hÆ¡n và i phần.
" Nà y...Ä‘iá»u nà y sao có thể, Quân nhi từ đâu có được thứ nà y?"
NhÆ°ng lão đạo sÄ© cÅ©ng không thất thố bao lâu, rất nhanh liá»n khôi phục bình thÆ°á»ng.
Cổ tay của hắn run lên, bình ngá»c kia nhất thá»i biến mất không thấy. Tiêu Văn Bỉnh đã sá»›m lÆ°u tâm để ý, nhÆ°ng vẫn không thể nhìn ra hắn dùng cách nà o, thế nhÆ°ng lại có thể nhanh chóng tuyệt luân đến thế.
" Ngươi đi theo lão đạo."
Tiêu Văn Bỉnh Ä‘i theo lão đạo sÄ© ra tá»›i ngoà i cá»a, cÅ©ng không thấy lão đạo sÄ© có Ä‘á»™ng tác gì, Tiêu Văn Bỉnh Ä‘á»™t nhiên phát hiện khác thÆ°á»ng.
DÆ°á»›i chân hắn nhẹ nhÆ° mây, giống nhÆ° không có chút trá»ng lá»±c nà o, loại cảm giác nà y, nhÆ° là dẫm chân và o bên trong má»™t đám bông gòn. NhÆ°ng, đó cÅ©ng không phải là chuyện trá»ng yếu nhất.
Trá»ng yếu nhất chÃnh là , cảnh váºt trÆ°á»›c mắt hắn không ngừng hạ xuống, bởi vì hắn Ä‘ang cất cao lên không, hắn không ngá» là đang trống rá»—ng bay lên.
Rốt cuá»™c không còn xem cái gì là lá»… nghÄ©a cấp báºc hay không lá»… nghÄ©a, Tiêu Văn Bỉnh quyết định tháºt nhanh, là m ra lá»±a chá»n sáng suốt nhất, Ä‘Æ°a tay chặt chẽ ôm lấy lão đạo sÄ©.
Không cần há»i, nà y nhất định là lão đạo sÄ© giở trò quá»·, tuy rằng không biết hắn là m gì, nhÆ°ng cho dù chết, tối thiểu cÅ©ng phải kéo theo má»™t cái đệm lÆ°ng.
" Không có việc gì, yên tâm Ä‘i, có lão đạo ở đây, tuyệt đối sẽ không để cho ngÆ°Æ¡i có ná»a Ä‘iểm sÆ¡ suất." Lão đạo sÄ© cÆ°á»i tủm tỉm an ủi, tùy ý hắn là m cà n, lại không hỠđể ý chút nà o.
Tiêu Văn Bỉnh miá»…n cưỡng lá»™ ra vẻ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, lúc nà y còn có thể cÆ°á»i được, tháºt ra cÅ©ng là ngoà i dá»± liệu của hắn, xem ra lá gan của bản thân mình cÅ©ng tháºt lá»›n.
" Lão tiên trưởng, ngà i tháºt sá»± quá bản lÄ©nh." Tiêu Văn Bỉnh trong miệng không ngừng vuốt mông ngá»±a, nhÆ°ng đôi tay lại cà ng ôm chặt, chết cÅ©ng không chịu thả lá»ng má»™t chút Ãt.
" Ha ha..." Lão đạo sÄ© cất tiếng cÆ°á»i to, nói: " Äây chỉ là chút tà i má»n mà thôi, tháºt sá»± không đáng là gì. Trong năm đệ tá» nháºp thất của lão đạo, ai cÅ©ng có thể là m được."
Ở giữa không trung pháºp phồng hồi lâu, lá gan Tiêu Văn Bỉnh lá»›n dần, thá» thả lòng tay má»™t chút, trừ bá» dÆ°á»›i chân má»m nhÅ©n không thói quen ra, thế nhÆ°ng tháºt đúng là không bị té xuống.
Äằng vân giá vÅ©( cưỡi mây lÆ°á»›t gió), nguyên lai truyá»n thuyết tháºt là xác thá»±c a.
Trong mắt của hắn hiện lên má»™t vẻ hâm má»™, muốn nói đã nhìn thấy bản lÄ©nh nhÆ° váºy mà còn có thể thá» Æ¡, nhÆ° váºy hắn tháºt không phải là ngÆ°á»i.
Lão đạo sĩ thu hết biểu hiện của hắn và o đáy mắt, trong lòng mừng thầm.
Hết thảy ngÆ°á»i tu tiên, gian khổ tu hà nh dÄ© nhiên không thể thiếu, nhÆ°ng nếu không có thiên phú hÆ¡n ngÆ°á»i, thì hết thảy chỉ là dùng giá» tre múc nÆ°á»›c, công dã trà ng.
Linh căn, là thể chất đặc thù mà tất cả ngÆ°á»i tu tiên Ä‘á»u tha thiết Æ°á»›c mÆ¡. NgÆ°á»i có được linh căn, vô luáºn là tu táºp pháp thuáºt, hay là dà nh dụm linh lá»±c, Ä‘á»u phải hÆ¡n xa ngÆ°á»i thÆ°á»ng.
Không có ai biết linh căn từ đâu mà đến, bất quá ở bên trong tiên đạo, nhÆ°ng tháºt ra truyá»n lÆ°u má»™t truyá»n thuyết nhÆ° váºy, phà m là ngÆ°á»i có linh căn, Ä‘á»u là háºu duệ của thượng cổ tiên nhân.
Loại ngÆ°á»i nà y má»™t khi bÆ°á»›c trên con Ä‘Æ°á»ng tu tiên, thà nh tá»±u tuyệt đối cao hÆ¡n ngÆ°á»i má»™t báºc. Mà cà ng là m cho ngÆ°á»i ta thêm hâm má»™ chÃnh là từ trÆ°á»›c tá»›i nay, phà m là ngÆ°á»i có linh căn, ở cá»a thăng tiên cuối cùng, lúc đối mặt thiên kiếp, chÆ°a từng có ngÆ°á»i gặp phải thiên lôi há»a kiếp.
Nói cách khác, chỉ cần không có gì ngoà i ý muốn, không chết vì việc binh đao, linh căn thà nh tiên, đó là việc nắm chắc.
NgÆ°á»i thÆ°á»ng căn cÆ¡ cho dù cao, thủy chung cÅ©ng không sánh bằng ngÆ°á»i có thân thể linh căn, con Ä‘Æ°á»ng tu tiên, kiếp số tháºt mạnh, có thể toà n bá»™ bình yên vượt qua, đạt thà nh tâm nguyện, cÅ©ng không có mấy ai.
Linh căn thân thể, ở mặt nà y chiếm Ä‘oạt tiện nghi, cÅ©ng tháºt sá»± là quá lá»›n má»™t chút.
Bên trong đạo môn, đối vá»›i việc truyá»n thừa môn phái cá»±c kỳ coi trá»ng, đặc biệt những môn phái nhá» khai sÆ¡n láºp phái trên địa cầu, nếu trong môn hạ có má»™t vị đệ tá» thân có linh căn, tuyệt đối là má»™t chuyện đáng ăn mừng, là sẽ có ngà y rạng rỡ huy hoà ng.
" Thế nà o, muốn há»c sao?" Lão đạo sÄ© hÃp mắt, cÆ°á»i a, giống nhÆ° là thuáºn miệng há»i, kỳ tháºt ở trong tim của hắn, đã sá»›m hết sức chăm chú, chỉ chá» Tiêu Văn Bỉnh đáp ứng.
CÅ©ng khó cho hắn vì đã hÆ¡n trăm năm không có là m ra Ä‘á»™ng tác đặc thù nhÆ° váºy, trong khoảng thá»i gian ngắn, tháºt đúng là có chút không quen.
Tiêu Văn Bỉnh kinh hãi ngẩng đầu, chứng kiến khuôn mặt vô cùng hiá»n là nh của lão đạo sÄ© Ä‘ang tÆ°Æ¡i cÆ°á»i.
Ở trong đầu hắn nháy mắt hiện lại tình hình gặp mặt Lô Quân cùng Minh Muội, trong lòng đột nhiên dâng lên một tia hiểu ra.
Hắn vẫn kì quái vì sao khi Minh Muá»™i nhìn thấy mình, liá»n đối vá»›i mình dùng Khinh Thân Phù kinh thế hãi tục kia, biết rõ trá»ng địa sÆ¡n môn không phải ai cÅ©ng có thể và o, lại còn mạo muá»™i mang mình tiến và o.
Lão đạo sÄ© nà y ra bá»™ khà chất hà o hoa phong nhã, lại ở trÆ°á»›c mặt mình biểu hiện ra Ä‘á»™ng tác tay không chẻ cÆ°Æ¡ng thiết, má»™t Ä‘á»™ng tác tháºt là thô lá»—.
Thứ hai lại dùng thuáºt đằng văn giá vÅ©, khiến cho mình có lòng hứng thú vÆ°Æ¡n tá»›i.
Nếu nói, tá»›i giá» phút nà y còn Ä‘oán không ra mục Ä‘Ãch của bá»n há», nhÆ° váºy Tiêu Văn Bỉnh cÅ©ng chỉ là má»™t tên ngu ngốc.
Hắn phúc chà tâm linh( tâm linh sáng sủa), cÅ©ng không xem dÆ°á»›i chân là không gian hÆ° vô, ngay tại giữa không trung quỳ xuống, nếu lão muốn thu mình là m đồ đệ, nhÆ° váºy cÅ©ng không thể nhìn mình ngã chết a.
" SÆ° phụ ở trên, xin nháºn má»™t lạy của đồ nhi."
Tà i sản của huynhba
04-02-2010, 12:43 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,303
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 18 giá»
Thanks: 1,225
Thanked 20,253 Times in 6,526 Posts
MỘNG HUYỄN VÆ¯Æ NG
NGUYÊN TÃC: THÆ¯Æ NG THIÊN BẠCH HẠC
QUYỂN 1: HỒNG TRẦN QUYẾT BIỆT
CHÆ¯Æ NG 9 : CHUYỂN HOÃN
Mở tổ Ä‘Æ°á»ng, bái tế liệt tổ liệt tông, dÆ°á»›i sá»± chứng kiến của trá»i đất, Tiêu Văn Bỉnh chÃnh thức bÆ°á»›c chân và o hà ng ngÅ© tu tiên.
" Văn Bỉnh, ngÆ°Æ¡i đã nháºp là m môn hạ của ta, nhÆ° váºy vi sÆ° giá»›i thiệu cho ngÆ°Æ¡i má»™t phen." Lão đạo sÄ© không che giấu được vẻ mừng rỡ nhÆ° Ä‘iên, nói: " Bổn môn được xÆ°ng là Máºt Phù Môn, chuyên chế phù thuáºt, tháºt có chá»— Ä‘á»™c đáo. Nhìn khắp thần châu đại địa, ở phÆ°Æ¡ng diện nà y có thể sánh vai cùng bổn môn, cÅ©ng Ãt á»i không có mấy ai. Không, có thể nói là hoà n toà n không có."
Tiêu Văn Bỉnh liên tục gáºt đầu, Máºt Phù Môn, danh nhÆ° ý nghÄ©a, đây không phải nói dùng bùa để thay cÆ¡m sao, còn cần gì giải thÃch a.
" Vi sÆ° đạo hiệu Nhà n Vân, có ý nghÄ©a của nhà n vân dã hạc, chÃnh là vì nhiá»u năm qua cứ mãi bôn ba chuyện thế tục, đã tháºt ra cô phụ cho cái tên nà y, ai..."
Tiêu Văn Bỉnh nghe tháºt cẩn tháºn, những lá»i nà y cÅ©ng không dá»… tiếp lá»i, ngoại trừ cÆ°á»i ngây ngô, hắn cÅ©ng không tỠý kiến gì của bản thân.
" Cuá»™c Ä‘á»i vi sÆ° ngay cả ngÆ°Æ¡i, chỉ thu sáu đệ tá», ngoại trừ đại đệ tá» Lô Quân cùng vá»›i nhị đệ tá» ChÆ°Æ¡ng Kiệt đã đạt tá»›i Kim Äan cảnh giá»›i ra, tam đệ tá» Minh Muá»™i, tứ đệ tá» Du Bá Thắng cùng vá»›i ngÅ© đệ tá» Trần Thục Quân cÅ©ng má»›i đạt tá»›i Kết Äan cảnh giá»›i. Ân...Lô Quân và Minh Muá»™i ngÆ°Æ¡i đã gặp qua, ba ngÆ°á»i khác thì Ä‘ang bế quan, nhiá»u nhất hai tháng, nhất định có thể xuất quan, lúc đó vi sÆ° sẽ giá»›i thiệu cho ngÆ°Æ¡i."
" Dạ."
Lão đạo sÄ© mang theo hắn Ä‘i tá»›i má»™t gian phòng yên tÄ©nh, bên trong ngoại trừ ba cái bồ Ä‘oà n, cÅ©ng không nhìn thấy có đồ váºt nà o khác."
" Ngươi tuổi đã lớn, cũng may bản thân có linh căn, vi sư sẽ trực tiếp trợ giúp ngươi một tay, cho ngươi lĩnh ngộ khà cơ, còn ngà y sau thà nh tựu thế nà o, phải nhìn xem tạo hóa của ngươi."
Dặn Tiêu Văn Bỉnh ngồi xếp bằng trên một bồ đoà n, vươn tay đặt lên mệnh môn của hắn, khẽ quát một tiếng: " Thu liễm tâm thần, chú ý."
Một cỗ nhiệt lưu theo kinh mạch trong cơ thể chạy chồm không thôi, vô số linh lực từ bà n tay lão đạo sĩ mãnh liệt tuôn và o, giống như nước sông lớn, thao thao bất tuyệt.
Căn bản không cần dụng tâm ghi nhá»›, Tiêu Văn Bỉnh có thể rõ rà ng cảm thấy phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng nhiệt lÆ°u trải qua cùng phÆ°Æ¡ng cách của nó, má»—i má»™t lần lÆ°u Ä‘á»™ng, Ä‘á»u là m cho ngÆ°á»i ta sinh ra má»™t loại cảm giác nhÆ° bay bổng.
Cũng không biết trải qua bao lâu, lão đạo sĩ thu tay lại, để cho một mình Tiêu Văn Bỉnh ngồi xếp bằng.
Äợi hắn từ trong cảm giác bay bổng nhÆ° cõi tiên so vá»›i việc ân ái lên tá»›i đỉnh cao rồi má»›i rá»i khá»i, thì nhìn lên thá»i gian trên Ä‘iện thoại di Ä‘á»™ng, đã là qua má»™t ngà y.
Nhìn chung quanh một vòng, đã không còn nhìn thấy bóng dáng lão đạo sĩ.
Hắn nhảy dá»±ng lên khá»i bồ Ä‘oà n, ngoà i ý muốn phát giác thân thể của mình đã trở nên thoải mái hÆ¡n rất nhiá»u, hÆ¡n nữa thá»i gian dà i nhÆ° váºy trôi qua, không có chút cảm giác đói bụng, không khá»i cháºc lưỡi cảm thấy kì lạ.
Trong Ä‘an Ä‘iá»n, lại mÆ¡ hồ cảm thấy má»™t cá»— lá»±c lượng thần bà tồn tại, tuy rằng không nhiá»u lắm, nhÆ°ng đây chÃnh là linh lá»±c theo lá»i của lão đạo sÄ© a.
Äi ra tÄ©nh thất, bên ngoà i có má»™t vị trung niên chừng năm mÆ°Æ¡i tuổi Ä‘ang đứng đợi đã lâu, vừa nhìn thấy thân ảnh của hắn, báºt ngÆ°á»i tiến lên cung kÃnh nói: " Lục sÆ° huynh đã ra."
Tiêu Văn Bỉnh kinh ngạc nhìn hắn, vá»›i tuổi của hắn chỉ sợ là m cha mình còn được, là m sao có thể gá»i mình là lục sÆ° huynh.
Nhìn thấy vẻ nghi hoặc của Tiêu Văn Bỉnh, ngÆ°á»i ná» vá»™i và ng tá»± giá»›i thiệu: " Lục sÆ° huynh, tiểu đệ Triệu Phong, là ngÆ°á»i đứng đầu bổn môn ngoại môn đệ tá». Tuy rằng được sÆ° phụ thưởng thức, thu là m đệ tá» kà danh, nhÆ°ng vì bản thân tÆ° chất có hạn, không thể Ä‘i sâu và o trong, thủy chung vẫn vô duyên được liệt và o là m đệ tá» nháºp thất. Trong bổn môn không có cống hiến gì, chỉ là giúp sÆ° phụ và và i vị sÆ° huynh chạy chạy chân, là m những việc vặt vãnh mà bá»n há» không thèm là m mà thôi."
" A, Triệu..." Tiêu Văn Bỉnh chần chá» má»™t chút, hai chữ sÆ° đệ nà y vô luáºn thế nà o cÅ©ng không thể kêu ra miệng.
Triệu Phong mỉm cÆ°á»i, loại tình huống nà y hắn không phải gặp được lần đầu tiên, đã sá»›m táºp mãi thà nh thói quen. Chỉ cần sau nà y ở chung lâu, cÅ©ng sẽ không cảm thấy kì quái.
" Lục sÆ° huynh, sÆ° phụ nói muốn Ä‘i tiếp ứng đại sÆ° huynh, cho nên trong khoảng thá»i gian ngắn không có cách nà o khác trở vá». Ông ấy để lại cho ngà i má»™t viên Trúc CÆ¡ Äan, để cho ngà i dùng xong thì ở bên trong phòng chăm chỉ luyện táºp."
Tiếp nháºn bình ngá»c Triệu Phong Ä‘Æ°a tá»›i, bình ngá»c nà y cùng vá»›i bình ngá»c trong hòm sắt chỉ có chút giống nhau, nhÆ°ng Tiêu Văn Bỉnh tá»± nhiên biết, hai thứ khẳng định khác hẳn.
Khi hắn tiếp nháºn bình ngá»c trong tay Triệu Phong, rõ rà ng nhìn thấy được trong đôi mắt hắn hiện lên vẻ hâm má»™ cá»±c Ä‘á»™, tá»±a hồ trong bình nà y Ä‘á»±ng chÃnh là thiên tà i địa bảo gì đó, là m cho hắn lÆ°u luyến không rá»i.
Chỉ nhìn biểu hiện nà y của hắn, đã biết thứ nà y dị thÆ°á»ng trân quý.
" SÆ° phụ nói, chá» ngà i hấp thu xong dược tÃnh của Trúc CÆ¡ Äan, có thể vá» nhà má»™t chuyến, chấm dứt những chuyện tục sá»±, lại và o núi khổ tu, sợ là phải mất tá»›i mấy chục năm."
" Thá»i gian dà i nhÆ° váºy?"
" Äúng váºy, ná»™i môn đệ tá», chỉ có tiến và o Kết Äan Kì, má»›i có thể rá»i núi. Có thể được sÆ° phụ nhìn trúng thu và o ná»™i môn, Ä‘á»u là thiên phú kì tà i, nói nhÆ° váºy, phải là bốn, năm mÆ°Æ¡i năm má»›i có thể kết Ä‘an."
" Bốn, năm mÆ°Æ¡i năm? Ân...Xem ra tu tiên là cần thá»i gian rất dà i." Tiêu Văn Bỉnh cảm thán: " Chẳng lẽ không thể nhanh hÆ¡n sao?"
" Nà y..." Vẻ mặt Triệu Phong Ä‘au khổ, cÅ©ng không biết nên trả lá»i thế nà o má»›i tốt.
Bốn mÆ°Æ¡i năm thá»i gian trong mắt thế nhân bình thÆ°á»ng là quá dà i lâu, đối vá»›i phần lá»›n má»i ngÆ°á»i, tháºm chà đã là chuyện cả Ä‘á»i. NhÆ°ng đối vá»›i những ngÆ°á»i cả Ä‘á»i chuyên tâm tu tiên đạo, tối thiểu đối vá»›i mấy lão quái váºt mấy trăm tuổi mà nói, chỉ là thá»i gian trong nháy mắt.
Lại nói, nếu tiên đạo dá»… tu nhÆ° váºy, Triệu Phong hắn đã sá»›m trở thà nh ná»™i môn đệ tá».
" Äược rồi, ta hiểu được." Tiêu Văn Bỉnh cÅ©ng chỉ là thuáºn miệng nói mà thôi.
Xoay ngÆ°á»i lại bÆ°á»›c Ä‘i, dÆ°á»›i ánh mắt nhìn theo của Triệu Phong, má»™t lần nữa Ä‘i và o tÄ©nh thất.
Nhà m chán ngồi trên bồ Ä‘oà n, tuy loại cảnh giá»›i nà y tháºp phần hấp dẫn ngÆ°á»i, nhÆ°ng cho dù là là m tình thá»i gian quá lâu, cÅ©ng sẽ cảm thấy phiá»n chán.
Thả lá»ng má»™t chút, cÅ©ng là chuyện Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên.
Hắn nhìn trái phải không có ai rình coi, vì thế táºp trung tinh thần, thúc đẩy dị năng. Má»™t cá»— dao Ä‘á»™ng lại lần nữa xuất hiện, bắt phân hình bình thuốc.
ÄÆ°á»ng dẫn tiến Ä‘á»™ đã quen thuá»™c trong đầu hắn lại xuất hiện, lúc nà y đây, coi nhÆ° có Ä‘iá»u thuáºn lợi, mãi cho đến khi được tám phần mÆ°á»i, má»›i có cảm giác vô lá»±c.
Tiêu Văn Bỉnh có kinh nghiệm lần trÆ°á»›c, cÅ©ng không lo lắng, Ä‘ang muốn tạm thá»i dừng lại, Ä‘á»™t nhiên trong Ä‘an Ä‘iá»n nảy lên má»™t cá»— linh lá»±c, trá»±c tiếp chuyển hóa thà nh dị năng, hoà n toà n bổ sung những năng lượng tổn thất của hắn.
Trong lòng quá Ä‘á»—i mừng rỡ, Tiêu Văn Bỉnh lại tiếp tục, tá»± cá»— vÅ© là m tinh thần hăng hái thêm, nhất thá»i Ä‘em Ä‘Æ°á»ng dẫn tiến Ä‘á»™ hoà n thà nh trăm phần trăm.
Nguyên lai linh lá»±c của chÃnh mình thế nhÆ°ng có thể chuyển hóa thà nh dị năng, tuy rằng hiện tại linh lá»±c không nhiá»u lắm, nhÆ°ng chỉ cần kiên trì bá»n bỉ, khẳng định sẽ dần dần tăng trưởng.
Nếu tá»›i trình Ä‘á»™ nhất định, Tiêu Văn Bỉnh cảm thấy tim Ä‘áºp thình thịch, nói nhÆ° váºy, váºt trong hòm sắt, má»™t ngà y kia, cÅ©ng có thể chế tạo ra tá»›i.
Tà i sản của minhchinh555
Chữ ký của minhchinh555
04-02-2010, 12:46 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,303
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 18 giá»
Thanks: 1,225
Thanked 20,253 Times in 6,526 Posts
MỘNG HUYỄN VÆ¯Æ NG
NGUYÊN TÃC: THÆ¯Æ NG THIÊN BẠCH HẠC
QUYỂN 1: HỒNG TRẦN QUYẾT BIỆT
CHÆ¯Æ NG 10: CHOCOLATE ÄẬU
Tuy rằng vá»›i kiến thức lúc nà y của hắn, căn bản không biết váºt kia là cái gì, nhÆ°ng nhìn thái Ä‘á»™ của Nhà n Vân lão đạo và Lô Quân, chỉ biết nhất định là thứ tốt.
Có phát hiện nà y, Tiêu Văn Bỉnh mừng rỡ trong lòng, mở bình ngá»c ra, bên trong chỉ có má»™t viên Ä‘an dược, cỡ chừng ngón cái, xanh mượt, tháºt là đáng yêu.
Lấy tay nhẹ nhà ng bốc lên xem qua viên Ä‘an dược nà y, sao lại quái dị nhÆ° thế a, không phải lão đạo sÄ© lấy lầm đồ váºt rồi chứ?
Loại kiểu dáng nà y, mà u sắc nà y, Tiêu Văn Bỉnh tuyệt đối là trà nhá»› nhÆ° má»›i, cả Ä‘á»i khó thể quên được.
Ở trong cô nhi viện, má»—i khi năm má»›i tết đến, Ä‘á»u sẽ phát thêm chút kẹo, trong đó có má»™t loại chÃnh là có mà u sắc nà y tên là Chocolate Ä‘áºu. Äược trẻ con vô cùng Æ°u ái và ham muốn.
Năm đó, Tiêu Văn Bỉnh chÃnh là cầm má»™t viên chocolate Ä‘áºu xanh mượt, nÆ¡i nÆ¡i khoe ra, kết quả bị má»™t đứa nhá» lá»›p trên Ä‘oạt Ä‘i, vẫn còn bị đánh. Äối vá»›i loại kẹo đầu sá» gây nên tai há»a nà y, hắn Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không có khả năng quên được.
ÄÆ°a lên mÅ©i, cẩn tháºn ngá»i ngá»i, không có mùi vị gì.
Tuy rằng hiện tại ở ngoà i chợ hay có thuốc giả lÆ°u hà nh, nhÆ°ng thần tiên hẳn là có đạo đức tốt, sẽ không là m nhÆ° váºy, nếu không có gì khác vá»›i bá»n lÆ°u manh kia.
Do dá»± mãi, rốt cuá»™c để và o trong miệng, đồ chÆ¡i nà y dù sao cÅ©ng ăn không chết ngÆ°á»i, nếu nhÆ° không có dùng được, nhiá»u nhất chá» khi lão đạo sÄ© trở vá», Ä‘i mắng vốn hắn.
Nhấm nuốt và i cái, trong lòng Tiêu Văn Bỉnh tức giáºn, hÆ°Æ¡ng vị nà y, rõ rà ng chÃnh là chocolate Ä‘áºu.
Hắn Ä‘ang muốn đứng dáºy, trong bụng chợt dâng lên má»™t Ä‘oà n lá»a nóng, loại lá»±c lượng nà y mạnh mẽ, tuyệt đối còn hÆ¡n lão đạo sÄ© gấp trăm lần.
Tiêu Văn Bỉnh láºp tức biết ngay, đồ chÆ¡i nà y là hà ng tháºt, mÆ°á»i phần hà ng tháºt chân chÃnh.
Hắn trừ bá» hết thảy tạp niệm trong đầu, toà n lá»±c chỉ huy Ä‘oà n lá»a nóng trong cÆ¡ thể lÆ°u chuyển.
CÅ©ng may viên Trúc CÆ¡ Äan nà y hà m chứa năng lượng tuy lá»›n, nhÆ°ng dược tÃnh không mãnh liệt, chỉ là thá»i gian tÆ°Æ¡ng đối dà i mà thôi.
Cho nên Tiêu Văn Bỉnh có thể thao túng Ä‘oà n lá»a nóng kia lÆ°u chuyển trong kinh mạch má»™t vòng đại chu thiên, lúc sau quay trở vá» Ä‘an Ä‘iá»n.
Lúc nà y thá»i gian nháºp định so vá»›i lần trÆ°á»›c còn lâu hÆ¡n, chá» khi hắn tỉnh lại, thì Ä‘iện thoại đã không còn pin.
NhÆ°ng hắn vẫn không há» có cảm giác đói khát, viên Trúc CÆ¡ Äan nà y còn má»™t công dụng là tÃch cốc thì phải.
HÆ¡i hÆ¡i váºn công, biến hóa trong cÆ¡ thể là m cho Tiêu Văn Bỉnh mừng rỡ.
Nguyên bản chỉ có má»™t chút linh khà mà bây giỠđã tăng cÆ°á»ng trăm ngà n lần, giống nhÆ° là má»™t thùng nÆ°á»›c Ä‘á»™t nhiên biến thà nh má»™t con sông nhá», không thể Ä‘o lÆ°á»ng.
Không thể tưởng được má»™t viên Trúc CÆ¡ Äan lại có công hiệu nhÆ° thế, trách không được Triệu Phong lại có vẻ mặt hâm má»™, nói nhÆ° thế, chỉ cần dùng thêm mấy viên, chẳng phải là có thể má»™t bÆ°á»›c lên trá»i.
NghÄ© đến đây, Tiêu Văn Bỉnh tâm huyết dâng trà o, nhìn trái phải không ai, trên thá»±c tế cho dù là có ngÆ°á»i, hắn cÅ©ng chÆ°a chắc có thể phát giác.
Cúi đầu, hắn bình tÄ©nh lại, váºn khởi dị năng.
Trong không gian nổi lên má»™t tráºn dao Ä‘á»™ng quá»· dị, trên tay Tiêu Văn Bỉnh, má»™t chiếc bình ngá»c có thể dùng mắt thÆ°á»ng nhìn thấy tốc Ä‘á»™ Ä‘ang trống rá»—ng thà nh hình.
Lúc bắt đầu, chỉ giống như lưu quang ảo ảnh, nhưng cà ng ngà y lại cà ng rõ rà ng.
Dị năng trong cÆ¡ thể Tiêu Văn Bỉnh đã sá»›m tiêu hao hầu nhÆ° không còn, lúc nà y, tiếp tục chống đỡ cho hắn chế tạo, là linh lá»±c cuồn cuá»™n không ngừng bên trong Ä‘an Ä‘iá»n.
" Hô..." Thở phà o một cái, Tiêu Văn Bỉnh lau mồ hôi lạnh trên trán, lần nà y chế tạo, chẳng qua chỉ tiêu phà một phút đồng hồ, nhưng linh lực trong cơ thể đã toà n bộ khô cạn.
Nếu Trúc CÆ¡ Äan nà y chế tạo khó khăn hÆ¡n má»™t chút, dù chỉ má»™t chút, hắn cÅ©ng đã bất lá»±c.
Hắc hắc...Váºn khà nà y tháºt là tốt a!
Cầm Trúc CÆ¡ Äan trong tay, Tiêu Văn Bỉnh nhịn không được đắc ý trong lòng. Tu luyện tiên đạo kiểu nà y không tránh khá»i có chút dá»… dà ng a.
Chỉ cần má»—i ngà y ăn mấy viên thuốc nhÆ° váºy, chẳng phải là rất nhanh có thể đạt tá»›i đủ loại cảnh giá»›i trong truyá»n thuyết hay sao.
Ân, tá»›i Kết Äan Kì má»›i có thể rá»i khá»i núi sao? Bốn mÆ°Æ¡i năm, hắc hắc...chÃnh mình có khả năng khác thÆ°á»ng há»— trợ, đừng nói bốn mÆ°Æ¡i năm, chỉ sợ chỉ hai tháng là xong rồi.
Mở miệng ra, lại bá» viên Trúc CÆ¡ Äan xanh mượt kia nuốt và o bụng.
CÅ©ng không biết chocolate Ä‘áºu là ai phát minh ra tá»›i, hay là ngÆ°á»i phát minh lại là má»™t vị tiên nhân, nếu không là m sao có chuyện trùng hợp nhÆ° váºy.
Hai thứ nà y cùng má»™t mà u sắc, kiểu dáng và hÆ°Æ¡ng vị không khác nhau nhiá»u, nhÆ°ng công hiệu lại cách xa nhau vạn dặm.
Äang lúc miên man suy nghÄ©, cá»— khà nóng quen thuá»™c rất nhanh lại lần nữa rà o rạt bốc cháy lên trong bụng. NhÆ°ng Tiêu Văn Bỉnh đã định liệu trÆ°á»›c, hắn không vá»™i không nóng nảy, dá»±a theo con Ä‘Æ°á»ng trÆ°á»›c đó, rất nhanh đã dung nháºp và o trong Ä‘an Ä‘iá»n của hắn.
Lúc nà y đây, là m cho hắn cảm thấy cá»±c Ä‘á»™ kinh ngạc chÃnh là , trong cảm giác của hắn, thòi gian váºn công tá»±a hồ so vá»›i lần trÆ°á»›c còn ngắn hÆ¡n rất nhiá»u, trên cÆ¡ bản chỉ còn má»™t ná»a mà thôi.
Hắn bình tÄ©nh lại, chăm chú quan sát Ä‘an Ä‘iá»n, lại ra má»™t kết luáºn là m cho hắn thất vá»ng. Bên trong Ä‘an Ä‘iá»n linh khà đúng là tăng trưởng, tăng trưởng cÅ©ng không Ãt. NhÆ°ng so sánh vá»›i lần đầu tiên, lại kém rất xa, chỉ cỡ chừng phân ná»a mà thôi.
Than thở hồi lâu, trong lòng Tiêu Văn Bỉnh biết, chÃnh mình tÃnh toán sợ là không được. Giấc má»™ng chỉ hai tháng Ä‘i và o Kết Äan Kì, tuyệt đối là không thể là m được.
NhÆ°ng hắn có chút không cam lòng, hÃt sâu má»™t hÆ¡i, nếu Trúc CÆ¡ Äan có thể gia tăng linh lá»±c, nhÆ° váºy hắn cÅ©ng cần phải lợi dụng.
Có lẽ bởi vì chuyện linh lá»±c gia tăng, ngÅ© quan của hắn Ä‘á»u tăng cÆ°á»ng lên mấy lần. Ãnh mắt nhìn lại, cái khe rất nhá» trên vách tÆ°á»ng cÅ©ng có thể rõ rà ng thấy được, tá»±a nhÆ° là trong mắt hắn có Ä‘eo má»™t mảnh kÃnh viá»…n vá»ng, tháºp phần thần kì. HÆ¡n nữa, chỉ cần ý niệm của hắn táºp trung, cÅ©ng có thể nghe được thanh âm phÆ°Æ¡ng xa.
Hắn ở bên trong tÄ©nh thất, nhÆ°ng chỉ cần táºp trung tÆ° tưởng, tháºm chà bên ngoà i phòng có tiếng côn trùng kêu, chim hót, cÅ©ng nghe được rất rõ rà ng.
Siêu nhân, đây là cảm giác duy nhất của hắn lúc nà y.
Tuy rằng linh lá»±c trong cÆ¡ thể hắn còn không biết váºn dụng, nhÆ°ng đồ chÆ¡i kia, sao lại bản chÃnh cà ng nhiá»u cà ng tốt. CÆ°á»i hắc hắc, vÆ°Æ¡n tay không, dị năng lÆ°á»›t qua, chiếc bình ngá»c khéo léo kia lại lần nữa trống rá»—ng xuất hiện.
Hắn đắc ý dà o dạt mở ra bình ngá»c, đổ ra viên chocolate Ä‘áºu mà u xanh biếc. Äá»™t nhiên, Ä‘á»™ng tác của hắn chợt dừng lại.
Ngay tại vừa rồi, hắn ngoà i ý muốn phát giác má»™t việc. Lúc nà y đây hắn chế tạo Trúc CÆ¡ Äan toà n bá»™ nhá» và o dị năng của bản thân, tuy rằng lúc nà y trên cÆ¡ bản dị năng đã tiêu hao hầu nhÆ° không còn, nhÆ°ng linh lá»±c bên trong Ä‘an Ä‘iá»n, lại chÆ°a từng váºn dụng mảy may.
Dị năng của hắn, từ khi nà o lại trở nên cÆ°á»ng đại nhÆ° thế? Thế nhÆ°ng có thể đạt tá»›i việc đủ duy trì cho hắn tạo ra má»™t viên Trúc CÆ¡ Äan.
Nhá»› rõ, trÆ°á»›c khi ăn viên Trúc CÆ¡ Äan đầu tiên, dị năng của hắn ngay cả phân hình năng lượng má»™t chút cÅ©ng thiếu thốn.
NhÆ° váºy là tại sao? Hay là Trúc CÆ¡ Äan cÅ©ng có thể tăng lên năng lượng dị chủng của chÃnh mình hay sao?
Mà y hắn nhÆ°á»›ng cao lên, trong tay cầm viên Trúc CÆ¡ Äan trầm tÆ° không nói. Sau má»™t lúc lâu, trong đầu hắn linh quang chợt lóe, nhá»› mang máng, thá»i Ä‘iểm chế tạo viên Trúc CÆ¡ Äan đầu tiên, bởi vì năng lượng dị năng không đủ, phải dùng toà n bá»™ linh lá»±c bên trong Ä‘an Ä‘iá»n bổ sung má»›i có thể may mắn thà nh công.
Mà đã biết lần nà y sá» dụng số lượng dị năng phá»ng chừng cùng lần trÆ°á»›c khi bổ sung linh lá»±c lại không kém bao nhiêu.
Chẳng lẽ linh lá»±c có thể vÄ©nh cá»u chuyển hóa thà nh dị năng hay sao?
Tà i sản của minhchinh555
Từ khóa được google tìm thấy
âèäåî , ãëîáóñ , äèñêè , àêöèÿ , convert mong huyen vuong , êîñìîñ , huyen mong 4vn , huyen mong vuong , huyen vuong , ïåñíÿ , ïåðåäà÷ , ìîíèòîð , ìîñýíåðãîñáûò , mộng huyễn vÆ°Æ¡ng , mông huyá»…n vuoqng , mỘng huyỄn vÆ¯Æ ng , má»™ng huyá»n vÆ°Æ¡ng , má»™ng huyá»…n vuong , má»™ng huyá»…n vÆ°Æ¡ng , mong huyen vuong , mong huyen vuong 4vn , mong huyen vuong convert , mong huyen vuong full , mong huyen vuong hixx , mong huyen vuong prc , mong huyen vuong thuong , mong huyen vuong.hixx , mong huyen vuong.prc , mong huyen vÆ°Æ¡ng , monghuyenvuong.prc , ñîáàê , ñòðàíèöû , õîëîäèëüíèê , thuong thien bac hac , thuong thien bach hac , thuong thien bach hat , thÆ°Æ¡ng thiên bach hac , truyen huyen vuong , truyen mong huyen vuong , vuong huyen , ÿíäåêñ