 |
|

23-03-2008, 02:51 AM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
|
|
Chương 6
NGÀY LỄ CỦA NGÀI CHÃNH ÃN MINA
Không lẽ chúng ta lại để tâm má»™t cách tầm thưá»ng tá»›i những sá»± náo động do sá»± trở vá» cháºm trá»… cá»§a ngà i chánh án đáng trá»ng Mina gây ra cho gia đình ngà i; có đúng thế chăng, các độc giả thân mến. Như váºy, chúng ta chẳng thu được gì hÆ¡n trong chuyện nà y, do đó chúng ta hãy theo gia đình ngà i như gia đình ngà i theo chá»§ nhân cá»§a há» có nghÄ©a là cùng há» và o phòng ăn đã dá»n sẵn bữa tiệc. Chúng ta hãy lướt nhìn đám thá»±c khách và lắng nghe câu chuyện trao đổi giữa há» vá»›i nhau.
Không má»™t ai trong đám ngưá»i ngồi vây quanh bà n gây được nhiá»u thiện cảm vá»›i má»™t ngưá»i quan sát thông minh dù má»›i thoạt nhìn. Äây là bá»™ sưu táºp má»i bá»™ mặt vô nghÄ©a hoặc khá» khạo mà ta gặp trong má»i tầng lá»›p xã há»™i.
Má»—i thà nh viên trong gia đình chánh án Mina mang bá»™ mặt phản ánh giữa những tư tưởng Ä‘ang khuâý động nó. Má»i tư tưởng ấy lúc nhúc trong đám sương mù cá»§a sá»± ngu muá»™i hoặc trong những táºn cùng cá»§a sá»± tầm thưá»ng. Ở trong những ngưá»i nà y là quyá»n lợi, ở trong những ngưá»i khác là lòng vị ká»·; ở những ngưá»i nà y là sá»± keo kiệt, ở những ngưá»i kia là sá»± nô lệ.
Vì váºy, trái ngược vá»›i đám dân chúng giống như bầy nô lệ sau cá»— xe cá»§a kẻ chiến thắng La Mã,vừa thét lên vá»›i ngà i chánh án Mina: “ mi hãy nhá»› lấy, Mina! Mi phải chết†thì những thà nh viên cá»§a gia đình ngà i, tụ há»p nhân dịp lá»… sinh nháºt cá»§a ngà i chánh án, đồng thá»i là ngà y lá»… cá»§a ngà i; má»i con ngưá»i ấy chỉ chỠđợi ở ngà i pháp quan má»™t lá»i để chúc tụng ngà i vá» cái phần chói lá»i mà ngà i vừa già nh được trong vụ án xét xá» ngưá»i đồng nghiệp cá»§a ngà i và để uống mừng kết quả may mắn cá»§a vụ án đó, tức là xá» tá» hình AnÆ¡ Äuybuôc, và khi Mina buông mình xuống chiếc ghế bà nh cá»§a ngà i, vừa nói vừa đưa chiếc khăn tay lên trán: “A! Ta tin chắc, các bạn, hôm nay chúng tôi đã có má»™t phiên há»p náo động†thì má»—i kẻ, như chỉ chỠđợi hiệu lệnh ấy, ùa nhà u hò reo.
- Xin hãy ngừng lÆ¡i, vÄ© nhân! - Má»™t ngưá»i cháu thay mặt má»i ngưá»i lên tiếng nói vá»›i ngà i – Xin khoan nói, xin bác hãy nghỉ ngÆ¡i, vì những ná»—i bá»±c dá»c cá»§a bác, cho phép chúng chau lau mồ hôi Ä‘ang chảy trên vầng trán cao quý cá»§a bác. Hôm nay là ngà y sinh nháºt bác, cái ngà y sinh nháºt trá»ng đại vinh quang đối vá»›i gia đình bác và pháp viện mà bác là má»™t trong các ngá»n Ä‘uốc rá»±c sáng; toà n gia đã tụ há»p để chúc mừng ngà y vẻ vang nà y, nhưng xin bác hãy chá» má»™t lát; xin bác hãy lấy lại hÆ¡i thở đã; xin bác hãy uống má»™t cốc vang cổ nà y để lát nữa tất cả chúng cháu sẽ cùng nâng cốc chúc bảo tồn những ngà y quý báu cá»§a bác; nhưng, nhân danh Chúa trá»i, xin đừng dừng lại dòng thá»i gian cá»§a những chuá»—i ngà y đó vì má»™t sá»± bất cẩn! Gia đình bác khẩn cầu bác hãy để gia đình được bảo vệ bác; để giữ gìn cho nhà thá» má»™t sá»± á»§ng há»™ kiên quyết nhất, giữ gìn cho nước Pháp má»™t trong những ngưá»i danh tiếng nhấtâ€.
Vá» bà i diá»…n từ nhá» nà y, ngay thá»i cổ xưa ấy, thể thức cÅ©ng đã lá»—i thá»i; ngà i chánh án Mina rÆ¡m rá»›m nước mắt muốn đáp lại nhưng những bà n tay kho khốc cá»§a bà chánh án và những bà n tay mÅ©m mÄ©m cá»§a các tiểu thư con gái ngà i đã bịt miệng ngà i ngăn không cho ngà i nói. Cuối cùng, sau và i phút nghỉ ngÆ¡i, lá»i nói đã được trả lại cho ngà i Mina và má»™t tiếng “suỵt†kéo dà i lan khắp ngưá»i dá»±, đến ná»—i ngay cả nhưng tôi tá»› đứng gác ở cá»a đã không bá» sót má»™t lá»i những Ä‘iá»u mà ngà i pháp quan hùng biện nói.
- A! Các bạn thân mến cá»§a ta – Ngà i bắt đầu nói- Các anh em cá»§a ta, thân nhân cá»§a ta, gia đình yêu quý và đức hạnh cá»§a ta, ta xin cảm Æ¡n các bạn vá» tình thân ái và những lá»i chúc tụng cá»§a các bạn mà đúng là ta tháºt xứng đáng như váºy, ôi! Gia đình âu yếm cá»§a ta! Bởi vì ta có thể nói không hể kiêu căng, hoặc giả nếu các bạn muốn thế thì, vá»›i niá»m kiêu hãnh cao cả, ta có thể lá»›n tiếng nói rằng, không có ta, không có lòng kiên định và nhiệt huyết cá»§a ta thì và o giỠđã định, tên tà giáo AnÆ¡ Äuybuôc sẽ được tha bổng như bá»n tòng phạm cá»§a y là Poa, la Fuymê, Äuyfô và Äá» la Pooc; nhưng nhỠý chà kiên quyết cá»§a ta, vụ án đã thắng lợi và ta vừa…- Ngà i nói tiếp, mắt ngước lên trá»i tá» dấu hiệu cảm Æ¡n – ta vừa tạ Æ¡n Chúa, cho tuyên án tên tà giáo khốn nạn ấy.
- Ô! Hoan hô! -Cả gia đình đồng loạt giÆ¡ tay lên trá»i đông thanh reo hò – Ngưá»i cha danh tiếng cá»§a chúng ta muôn năm! Ngưá»i không bao giá» sá»n lòng muôn năm…Ngưá»i mà bất kể trưá»ng hợp nà o cÅ©ng đánh bại những kẻ thù cá»§a đức tin muôn năm…Chánh án Mina vÄ© đại sống mãi!...
Những kẻ đầy tá»› đứng sau cá»a, mụ nấu ăn trong bếp, tên mã phu trong chuồng ngá»±a Ä‘á»u nhắc lại:
- Ngà i chánh án Mina vĩ đại muôn năm!
- Cảm Æ¡n các bạn, cảm Æ¡n! Chánh án Mina nói giá»ng thấm thÃa – Cảm Æ¡n! Nhưng hai con ngưá»i, hai con ngưá»i vÄ© đại, hai ông hoà ng, há» có quyá»n hưởng phần trong những lá»i chúc tụng mà các bạn không tiếc lá»i vá»›i ta, không có những sá»± á»§ng há»™ cá»§a há», không có ảnh hưởng cá»§a há» thì không bao giá» ta có thể đưa cái vụ vẻ vang nà y tá»›i Ä‘Ãch được. Hai con ngưá»i ấy, các bạn ạ, là đức ông quáºn công Frăngxoa Äá» GhidÆ¡ và đức ngà i hồng y giáo chá»§ Äá» Loren. Sau khi uống chúc sức khá»e các ngà i ấy và cầu Chúa giữ gìn những ngà y sống cá»§a hai vÄ© nhân nà y cá»§a Äế chế!
Má»i ngưá»i nâng cốc chúc sức khoẻ quáºn công đỠGhidÆ¡ và hồng y giáo chá»§ Äá» Loren, nhưng phu nhân Mina nháºn thấy đức ông chồng đáng yêu cá»§a bà chỉ lướt nhẹ môi lên cốc rồi lại đặt xuống bà n, trong khi má»™t kỉ niệm nà o đó lướt qua trên đầu ngà i chánh án như má»™t đám mây và do bóng râm cá»§a nó đã là m tối sầm trán ngà i.
- Có chuyện gì thế, bạn thân thiết cá»§a tôi – bà há»i- và cÆ¡n buồn đột ngá»™t nà y do đâu tá»›i váºy!
- Than ôi! – ngà i chánh án nói – Không có thắng lợi nà o chá»n vẹn cả, chẳng có niá»m vui nà o mà không có sá»± xáo trá»™n cả! Äây là má»™t ná»—i buồn u uẩn vừa má»›i tá»›i trong tâm trà tôi.
- Những kỉ niệm u buồn nà o có thể tá»›i trong tâm trà mình, ông chông thân yêu cá»§a tôi, và o cái lúc tốt đẹp nhất cá»§a thắng lợi cá»§a mình chứ?- bà chánh an há»i.
- Và o lúc tôi nâng cốc chúc thá» ngà i Äá» GhidÆ¡ và anh ông ta, tôi có nghÄ© tá»›i chuyện ngà y hôm qua có má»™t ngưá»i bị ám sát chết khi các ngà i ấy cho tôi vinh dá»± là cá» ngưá»i ấy đến gặp tôi.
- Má»™t ngưá»i ư?- Toà n thể gia đình ngà i kêu lên.
- Một viên lục sự- Mina nói tiếp.
- Thế nà o! má»™t ngưá»i trong số lục sá»± cá»§a các vị bị giết hôm qua à ?
- Ôi! Lạy Chúa tôi, phải.
- Äúng thế sao?
- Các ngưá»i có biết rõ Duyliêng FretsnÆ¡ không?- chánh án Mina há»i.
- Duyliêng Fretsnơ? - Một thân nhân kêu lên - Chắc chắn chúng tôi biết ông ta.
- Má»™t con chiên sùng tÃn- Ngưá»i thứ hai nói.
- Má»™t ngưá»i trung thá»±c - ngưá»i thứ ba nói.
- Tôi đã gặp ông ta hôm qua ở Phố Barrow-Ä‘uy-Bêch từ lâu đà i Äá» GhidÆ¡ tá»›i và theo ông ta nói là đến pháp viện.
- Thế thì đúng rồi: đúng lúc ông ta tá»›i cầu đức bà để mang cho ngà i hồng y giáo chá»§ má»™t công hà m cá»§a em ông là quáºn công Äá» GhidÆ¡ mà công hà m nà y sẽ phải chuyển cho ta thì ông ta bị giết.
Bà chánh án kêu lên:
-Ôi! Khủng khiếp quá.
- Bị giết ! - cả gia đình nhắc lại - bị giết ư: lại má»™t ngưá»i tá» vì đạo.
- Ãt ra ngưá»i ta đã bắt giữ kẻ giết ngưá»i rồi chứ?- bà chánh án há»i Mina.
- Ngưá»i ta không biết nó là ai - ngưá»i nà y trả lá»i.
- Ngưá»i ta có những nghi vấn chứ? – bà chánh án lại há»i.
- Còn hơn thế, những sự khẳng định hẳn hoi.
- Những sự khẳng định ư?
- Phải; váºy bà muốn nó là ai, nếu không phải là má»™t bạn thân cá»§a Äuybuôc?
- Chắc chắn đó là má»™t bạn thân cá»§a Äuybuôc - cả gia đình nhắc lại - váºy bà bác muốn nó là ai nà o, quá»· tháºt! Nếu không phải là má»™t bạn thân cá»§a Äuybuôc.
- Ngưá»i ta đã bắt giữ má»™t ai rồi chứ? – Bà chánh án há»i.
- Má»™t trăm ngưá»i, gần như thế. Vá» phần tôi, tôi chỉ định ba mươi ngưá»i trong số đó.
- Ngưá»i ta sẽ rất rá»§i ro - Má»™t tiếng nói cất lên- nếu kẻ giết ngưá»i không có trong số đó.
- Nếu nó không có trong số đó – viên chánh án nói - ngưá»i ta sẽ bắt giữ má»™t trăm, hai trăm, tháºm chà ba trăm ngưá»i khác.
- Bá»n ác nhân!- Má»™t tiểu thư trẻ độ tuổi mưá»i tám nói- ngưá»i ta hẳn sẽ thiêu tất cả bá»n chúng.
- Ngưá»i ta đã nghÄ© đến chuyện nà y- Ngà i chánh án trả lá»i – và cái ngà y mà ngưá»i ta quyết tá»™i chết hà ng loạt những kẻ tÃn đồ đạo giáo Tin là nh thì đó là ngà y tốt đẹp đối vá»›i ta.
- Ôi! Mình tháºt là con ngưá»i chÃnh trá»±c xiết bao! Bạn thân thiết cá»§a tôi! – Bà chánh án nói, nước mắt lưng tròng.
Hai con gái ngà i Mina đến ôm bố.
- Ngưá»i ta có biết ná»™i dung bức thư cá»§a quáºn công không? – Bà chánh án há»i.
- Không – Mina trả lá»i – Và chÃnh Ä‘iá»u đó đã là m cho Tối cao pháp viện quan tâm sâu sắc ngà y hôm nay, nhưng ngà y mai ngưá»i ta sẽ biết vì chiá»u nay ngà i hồng y giáo chá»§ Loren sẽ phải tá»›i thăm ông em nổi tiếng cá»§a ngà i.
- Váºy là bức thư bị đánh cắp ư?
- Chắc thế; cÅ©ng có thể gã Duyliêng FretsnÆ¡ khốn khổ bị ám sát chỉ vì gã là kẻ mang bức thư ấy. Kẻ sát nhân đã Ä‘oạt bức thư và bá» trốn, ngưá»i ta cá» các xạ thá»§ săn Ä‘uổi nó; má»i đơn vị cảnh bị và má»i ngưá»i cá»§a ông Äá» Muxi(1) đã tiến hà nh chiến dịch khá»§ng khiếp lùng bắt từ sáng nay, nhưng đến năm giá» chiá»u nay, ngưá»i ta vẫn chưa có tin tức.
- Äúng lúc ấy, má»™t ngưá»i đầy tá»› gái và o báo cho ngà i Mina có má»™t ngưá»i lạ mặt mang lá thư đã bị kẻ sát nhân lấy cắp cá»§a Duyliêng FretsnÆ¡ hôm trước khẩn khoản muốn nói vá»›i ngà i chánh án ngay lúc nà y.
- á»’! Cho và o nhanh lên! Ngà i chánh án reo lên rạng rỡ niá»m vui. ChÃnh Chúa thưởng cho tôi vá» sá»± sùng kÃnh cá»§a tôi bằng cách cho rÆ¡i và o tay tôi bức thư công hà m quý giá ấy do sá»± thiếng liêng cá»§a Ngưá»i.
Năm phút sau, cô hầu gái đưa ngưá»i lạ và o và ngà i Mina thấy bước và o má»™t ngưá»i trạc hai mươi bốn hoặc hai mươi
(1) Äá» Muxi: thống chế nước Pháp, tước vị quáºn công, sinh tại Pari.
Lăm, tóc hung nâu, ria hung, mắt nhìn tinh anh sắc sảo nhưng bá»™ mặt tái xanh. Theo lá»i má»i cá»§a chánh án, chà ng đến ngồi ở cạnh bà n phÃa đối diện ngà i.
Äây vẫn là ngưá»i đà n ông trẻ đã nói vá»›i những kẻ giết ngưá»i bạn thân Mêđa cá»§a chà ng khi rút khá»i bá» sông trong ngà y lá»… há»™i LăngÄ‘i rằng, có thể má»™t ngà y nà o đó ngưá»i ta được nghe nói tá»›i chà ng.
Äó là RôbÆ¡c Stuya.
Chà ng trai mỉm cưá»i lịch thiệp, chà o tất cả má»i ngưá»i rồi chà ng ngồi và o chiếc ghế, trước mặt là ngà i chánh án, sau lưng là cá»a ra và o.
- Thưa ngà i - RôbÆ¡c Stuya nói vá»›i ngà i chánh án – có phải tôi được hân hạnh nói vá»›i chÃnh ngà i chánh án Mina không?
- Vâng, thưa ông – ngà i chánh án trả lá»i hết sức ngạc nhiên thấy là m sao qua nháºn diện, ngưá»i ta có thể ngu ngốc đến mức không Ä‘á»c được trên bá»™ mặt ngà i là chỉ riêng ngà i má»›i có thể và đang là ngà i Mina nổi danh –Vâng, thưa ông, chÃnh tôi là ngà i chánh án Mina.
- Rất tốt, thưa ngà i - Ngưá»i lạ nói tiếp - nếu tôi há»i ngà i như váºy ngay từ đầu, có lẽ đối vá»›i ngà i hầu như bất cẩn, nhưng ngà i sẽ thấy đó là do tôi rất mong muốn tránh má»i sá»± không minh bạch.
- Äiá»u đó quan hệ gì thưa ông?- viên quan toà há»i- ngưá»i ta nói vá»›i tôi rằng ông muốn trao tôi bức công hà m mà kẻ khốn khổ Duyliêng FretsnÆ¡ mang Ä‘i khi gã bị giết chết.
- Có thể ngưá»i ta đã Ä‘i hÆ¡i xa, thưa ngà i- chà ng trai nói vá»›i vẻ lẽ độ vô biên- khi báo cho ngà i rằng tôi sẽ trao cho ngà i bức công hà m ấy.Tôi chưa có má»™t lá»i hứa nà o thuá»™c loại nà y, còn tôi có trao cho ngà i bức công hà m hoặc giữ nó lại tuỳ thuá»™c và o câu trả lá»i cá»§a ngà i vá» câu há»i mà tôi có hân hạnh đưa ra cho ngà i ; ngà i có hiểu rằng, thưa ngà i, để trở thà nh kẻ có được má»™t tá» giấy tháºt quan trá»ng ấy, tôi đã phải liá»u mạng. Má»™t ngưá»i sẽ không liá»u mạng, ngà i hẳn biết Ä‘iá»u nà y, thưa ngà i, ngà i đã quen Ä‘á»c lòng ngưá»i ; nếu không có má»™t quyá»n lợi lá»›n để buá»™c phải liá»u mạng. Váºy tôi hân hạnh nhắc lại vá»›i ngà i, cÅ©ng để tránh có sá»± không rạch ròi như trên, tức là tôi chỉ trao cho ngà i bức công hà m ấy nếu tôi hà i lòng vá» câu trả lá»i cá»§a ngà i đối vá»›i câu há»i cá»§a tôi.
- Váºy câu há»i đó thế nà o, thưa ông?
- Thưa ngà i chánh án, ngà i hẳn biết hơn ai hết rằng, trong một cuộc thẩm vấn có trình tự, mỗi việc có lượt của nó.
- Tuy nhiên, ông có trong tay bức công hà m đó chứ?
- Nó đây, thưa ngà i .
Chà ng trai rút trong túi ra một tỠgiấy có dấu ấn, giơ ra cho ngà i chánh án Mina.
à nghÄ© đầu tiên cá»§a ngưá»i nà y, cần phải thừa nháºn là ý nghÄ© bất lương: ngà i nghÄ© rằng sẽ ra hiệu anh em há» và các cháu cá»§a ngà i Ä‘ang nghe câu chuyện trao đổi má»™t cách ngạc nhiên, là lao và o ngưá»i lạ chiếm lấy bức thư công hà m và tống ngưá»i nà y và o ngục XatÆ¡lê vá»›i trăm ngưá»i đã bị bắt giữ vá» tá»™i mưu sát viên lục sá»± Duyliêng FretsnÆ¡.
Nhưng nét cương nghị in dấu ấn trên gương mặt chà ng trai mang đầy đủ tÃnh cách cá»§a ý chà đẩy tá»›i cứng rắn là m ngà i chánh án nhụt chÃ, không đủ sức mạnh váºt chất để chiếm lấy tá» giấy, ngà i nghÄ© rằng vá»›i sá»± khéo léo và sá»± tinh tế kì lạ cá»§a ngà i, tốt nhất là dẫn dắt chà ng trai bằng mưu kế hÆ¡n là bằng bạo lá»±c; váºy là , trước dáng vẻ thanh lịch cá»§a chà ng trai, cách ăn mặc chải chuốt cá»§a chà ng, dẫu rằng nghiêm khắc, ngà i buá»™c phải sá»a chữa trước, ngà i liá»n má»i chà ng trai dùng bữa tối vá»›i hỠđể có dư thá»i gian cần thiết kéo dà i cuá»™c nói chuyện rồi tÃnh nhau.
Chà ng trai lá»… phép cảm Æ¡n nhưng từ chối lá»i má»i cá»§a ngà i.
Chánh án liá»n má»i chà ng Ãt ra là dùng nước giải khát nhưng chà ng trai lại cảm Æ¡n và khước từ.
- Váºy ông hãy nói Ä‘i thưa ông – Mina nói- Vì ông không muốn nháºn bất cứ thứ gì thì tôi xin phép ông cho tôi tiếp tục dùng bữa tối cá»§a tôi bởi vì , tôi thà nh tháºt thú nháºn vá»›i ông là tôi đói chết Ä‘i được.
- Xin ngà i cứ tá»± nhiên thưa ngà i- chà ng trai đáp – và ăn ngon miệng! Câu há»i mà tôi đặt ra cho ngà i tháºt hết sức quan trá»ng mà để hiểu rõ cần có những câu há»i trước đó. Ngà i cư ăn Ä‘i, thưa ngà i chánh án, tôi sẽ há»i.
- Xin ông cứ há»i, thưa ông – tôi ăn đây.
Và thiết thá»±c ra hiệu cho số ngưá»i cá»§a gia đình theo dõi ngà i, ngà i ăn vẻ ngon là nh không há» mâu thuẫn vá»›i chương trình dá»± kiến cá»§a ngà i.
- Thưa ngà i - Ngưá»i lạ nói cháºm dãi giữa tiếng lách cách cá»§a dao nÄ©a, nhưng má»i ngưá»i dá»u từ tốn không há» bá» sót má»™t lá»i cá»§a câu chuyện kể mà há» sắp được nghe.
- Thưa ngà i, hẳn vá»›i ngữ âm cá»§a tôi hẳn phải nháºn ra tôi là má»™t ngưá»i ngoại quốc.
- Äúng thế thưa ông – chánh án nói, miệng phồng lên –trong giá»ng nói cá»§a ông tôi hiểu có cái gì đó cá»§a ngưá»i Anh.
- Äúng thế thưa ngà i và sá»± sáng suốt thưá»ng nháºt cá»§a ngà i đã không là m ngà i nhầm vá» quê hương tôi. Tôi sinh ra ở ÊcôtxÆ¡, tôi sẽ còn ở đó nếu không có má»™t sá»± kiện, kể ra vá»›i ngà i tháºt vô Ãch, đã buá»™c tôi đến nước Pháp. Má»™t đồng hương cá»§a tôi, môn đệ nhiệt thà nh cá»§a Knox…(Knox: nhà cách tân ngưá»i Anh, má»™t trong số ngưá»i sáng láºp ra chá»§ nghÄ©a trưá»ng lão)
- Má»™t kẻ tà giáo Anh phải không? Thưa ông –chánh án Mina há»i, vừa tá»± rót cho mình má»™t cốc vang đầy.
- má»™t ngưá»i thầy yêu kÃnh cá»§a tôi - Ngưá»i lạ cúi mình trả lá»i.
Ngà i Mina nhìn khắp lượt gia đình ngà i vá»›i ngụ ý rõ rà ng: “Hãy lắng nghe, các bạn thân mến cá»§a ta, các bạn sắp được nghe những Ä‘iá»u hay ho trong câu chuyện nà y!â€.
Rôbơc Stuya nói tiếp:
- Má»™t đồng hương cá»§a tôi, môn đệ nhiệt thà nh cá»§a Knox cách đây và i ngà y đã ở trong má»™t ngôi nhà mà bản thân tôi thỉnh thoảng có tá»›i đấy: ở đấy ngưá»i ta nói tá»›i vụ xá» pháp quan AnÆ¡ Äuybuôc.
Giá»ng nói cá»§a chà ng trai run lên khi thốt ra hai tiếng cuối và mặt chà ng vốn tái xanh còn nhợt nhạt hÆ¡n.
Tuy nhiên chà ng tiếp tục nói nhưng giá»ng không khá»›p vá»›i dáng mặt chà ng và chà ng nháºn ra má»i con mắt Ä‘á»u quay hướng nhìn chà ng .
- Ngưá»i đồng hương cá»§a tôi- chà ng nói- chỉ nghe nói đến tên AnÆ¡ Äuybuôc đã tái nhợt trông thấy, hệt như tôi lúc nà y, và anh há»i má»i ngưá»i nói tá»›i vụ kết án nà y rằng pháp viện sao lại có thể mắc má»™t Ä‘iá»u bất công đến thế.
- Thưa ông – ngà i chánh án kêu lên, nghÄ© rằng ngà i đã nuốt trệu trạo khi nghe những lá»i lẽ khác thưá»ng nà y.- ông quên rằng ông Ä‘ang nói vá»›i má»™t uá»· viên pháp viện, có phải thế không?
- Xin lá»—i ngà i – chà ng ÊcôtxÆ¡ trả lá»i – đó là ngưá»i đồng hương cá»§a tôi nói như váºy, anh ấy đã nói không phải trước má»™t uá»· viên pháp viện mà là trước mặt má»™t viên lục sụ bình thưá»ng cá»§a pháp viện tên là Duyliêng FretsnÆ¡ là ngưá»i bị giết hôm qua. Duyliêng FretsnÆ¡ lúc ấy đã bất cẩn nói vá»›i ngưá»i đồng hương tôi như sau:
“Tôi có trong túi mình má»™t bức thư cá»§a Äức ông quáºn công Äá» GhidÆ¡, trong đó quáºn công truyá»n đạt cho pháp viện cá»§a nhà vua là cần phải kết thúc việc xá» tá» ngưá»i có tên AnÆ¡ Äuybuôc và phải thi hà nh sá»›m nhất.
“Nghe những lá»i ấy, ngưá»i đồng hương cá»§a tôi run lên và nét mặt bạn tôi vốn đã tái xanh trở nên xanh trong nhợt nhạt và anh ấy đến gần Duyliêng FretsnÆ¡, bằng lá»i lẽ tháºt cần thiết, đỠnghÄ© gã đừng đưa thư ấy, chỉ cho gã thấy rằng, nếu AnÆ¡ Äuybuôc bị kết án thì má»™t phần cái chết cá»§a ông pháp quan ấy sẽ rÆ¡i và o tay gã, nhưng Duyliêng FretsnÆ¡ vẫn khăng khăng không chịu trao bức thư.
“Ngưá»i đồng hương cá»§a tôi chà o gã và đến chá» viên lục sá»± ở cá»a ra và o nhà gã; tại đây, sau khi để gã Ä‘i và i bước, anh ấy tiến sát lại gã nói:
“Duyliêng FretsnÆ¡ – anh ấy nói rất nhá» vá»›i vẻ thanh lịch dịu dà ng nhất đồng thá»i cÅ©ng hết sức kiên quyết – anh đã có cả má»™t đêm để suy nghÄ©, nếu ngà y mai cÅ©ng và o giá» hôm nay, anh thá»±c hiện đầy đủ ý định cá»§a anh hoặc không thay đổi quyết định đó thì anh sẽ chết!â€.
-Ô! Ô! –ngà i chánh án kêu lên.
- Và như váºy - ngưá»i ÊcôtxÆ¡ nói tiếp -má»i kẻ gần hoặc xa dÃnh lÃu tá»›i cái chết cá»§a AnÆ¡ Äuybuôc cÅ©ng sẽ chết.
Ngà i Mina run bắn bởi vì ngà i không thể Ä‘oán được rằng, theo cấu trúc cá»§a câu nà y, có tháºt những lá»i cuối ấy cá»§a ngưá»i đồng hương ÊcôtxÆ¡ cá»§a ngưá»i nà y được nói vá»›i Duyliêng FretsnÆ¡ hay nói vá»›i chÃnh ngà i Mina.
- Ngưá»i đồng hương cá»§a ông quả là má»™t tên cướp thưa ông! –ngà i nói vá»›i RôbÆ¡c Stuya trong lúc nhìn thấy gia đình ngà i chỉ chỠđợi ở ngà i má»™t lá»i để hoà và o sá»± phẫn ná»™ cá»§a ngà i.
- Một tên cướp thực sự! một tên cướp khốn nạn! - cả gia đình ngà i chánh án đồng thanh la lên.
- Thưa ngà i –chà ng trai không hỠđồng lòng nói- tôi là ngưá»i ÊcôtxÆ¡ và không hiêủ ná»™i dung cá»§a cái từ ngà i vừa nói và các thân nhân cao quý cá»§a ngà i vừa nhắc lại. Tôi xin nói tiếp.
Sau khi cúi chà o gia đình ngà i chánh án và được chà o đáp lại nhưng rõ rà ng là miễn cưỡng, chà ng nói:
- Ngưá»i đồng hương cá»§a tôi trở vá» nhà anh mà không há» nhắm mắt, anh liá»n dáºy Ä‘i dạo trước nhà Duyliêng FretsnÆ¡.
“ Anh ấy Ä‘i dạo quanh đó suốt đêm, cả sáng hôm sau. Anh ấy ở đấy đến táºn ba giá» chiá»u không uống cÅ©ng không ăn do trong ngưá»i anh chất chứa ý muốn được giữ lá»i anh đã nói vá»›i Duyliêng FretsnÆ¡ bởi vì – ngưá»i ÊcôtxÆ¡ nói tiếp –các đồng hương cá»§a tôi có thể là những kẻ cứơp nhưng há» có hà nh động xứng đáng được ca ngợi, những lá»i nói cá»§ há» má»™t khi đưa ra thì không bao giá» không là m tròn.
“Cuối cÅ©ng, và o ba giá», Duyliêng FretsnÆ¡ ra khá»i nhà , ngưá»i đồng hương cá»§a tôi theo và thấy gã Ä‘i vá» hướng lâu đà i, anh ấy vượt lên trước gã và ngăn gã lại ở góc cầu Äức Bà :
“-Duyliêng FretsnÆ¡! – anh ấy nói vá»›i gã -Váºy là anh đã không chịu suy nghÄ©?â€.
Duyliêng FretsnÆ¡ trở nên tái mặt, ngưá»i ÊcôtxÆ¡ hầu như từ đất chui lên và có vẻ không thể uy hiếp hÆ¡n thế, nhưng cần trả lại sá»± công minh cho viên lục sá»± xứng đáng, gã đáp rõ rà ng:
- Có chứ, tôi đã suy nghÄ©; nhưng kết quả sá»± suy nghÄ© cá»§a tôi là tôi phải là m tròn mệnh lệnh cá»§a ngà i quáºn công Äá» GhidÆ¡ đã trao cho tôi.
- Ông Äá» GhidÆ¡ không há» là chá»§ nhân cá»§a anh để ra lệnh cho anh -ngưá»i ÊcôtxÆ¡ nói tiếp.
- Ngà i Äá» GhidÆ¡ không những là chá»§ nhân cá»§a tôi- viên lục sá»± trả lá»i –mà còn là chá»§ nhân cá»§a nước Pháp.
- Thế là sao?
- Ông không biết rằng, thưa ông, quáºn công Äá» GhidÆ¡ má»›i là vua thá»±c sá»± cá»§a nước Pháp sao?
- Thưa ông -ngưá»i đồng hương cá»§a tôi nói -má»™t sá»± tranh luáºn vá» vấn đỠnà y sẽ đưa chúng ta Ä‘i quá Xanh Ä‚ngÄ‘rê; tôi không chút nà o chia sẻ vá»›i những ý kiến cá»§a ông và tôi trở lại câu há»i mà tôi đã đưa ra cho ông chiá»u hôm qua: hẳn ông luôn giữ ý định Ä‘em bức thư tá»›i pháp viện chứ?
- Tôi tới đây vì việc nà y.
- Äến mức ông Ä‘em theo cả bức thư trong ngưá»i ư?
- Tôi có nó trong ngưá»i –viên lục sá»± trả lá»i.
- Nhân danh Chúa vÄ©nh hằng -ngưá»i đồng hương cá»§a tôi kêu lên –hãy khước từ mang bức thư nà y cho những tên Ä‘ao phá»§ giết AnÆ¡ Äuybuôc!
- Trong năm phút nữa nó sẽ nằm trong tay há».
Nói xong, Duyliêng FretsnÆ¡ khoát tay để tách khá»i ngưá»i đồng hương cá»§a tôi
- Sá»± việc đã như thế nà y- ngưá»i đồng hương cá»§a tôi kêu lên- thì cả mi và bức thư cá»§a mi sẽ không tá»›i được pháp đình, Duyliêng FretsnÆ¡.
- Anh ấy liá»n rút trong áo choà ng ra khẩu súng ngắn ngắm thẳng Duyliêng FretsnÆ¡ bắn và gã lục sá»± đổ xuống chết thẳng cẳng trên vỉa hè; rồi sau khi Ä‘oạt lấy bức thư, nguyên nhân cá»§a vụ sát hại nà y, ngưá»i đồng hương cá»§a tôi an toà n Ä‘i tiếp con đưá»ng cá»§a anh ấy, lương tâm thanh thản vì anh ấy vừa giết chết má»™t kẻ khốn khổ để tìm cách cứu má»™t ngưá»i vôi tá»™i.
Äến mặt ngà i chánh án tái xanh và và ng nhợt thay thế bá»™ mặt đỠau trước đó. Hà ng ngà n giá»t mồ hôi lấp lánh trên trán ngà i.
Sá»± im lặng sâu sắc bao trùm toà n thể những ngưá»i có mặt.
- Ở đây ngá»™t ngạt quá – ngà i Mina nói lần lượt quay nhìn hai phÃa bà n ăn –các bạn không thấy thế sao, các bạn cá»§a tôi.
Ngưá»i ta đứng lên để mở cá»a sổ nhưng ngưá»i ÊcôtxÆ¡ xoè hai bà n tay ra hiệu cho má»i ngưá»i ngồi xuống và nói.
-Xin các vị đừng báºn tâm, thưa các vị, tôi là ngưá»i không ăn, tôi Ä‘i mở cá»a sổ để ngà i chánh án có được không khÃ, nhưng hai luồng gió lùa có thể là m ngà i bị cảm- chà ng nói thêm sau khi thá»±c sá»± mở cá»a sổ- tôi đóng cá»a ra và o lại.
Sau khi quay má»™t vòng khoá cá»a ra và o, chà ng trai trở lại chá»— ngồi cá»§a mình đối diện vá»›i ngà i chánh án Mina.
Chỉ có Ä‘iá»u, trong các hà nh động mà chà ng buá»™c phải là m, chiếc áo choà ng cá»§a ngưá»i ÊcôtxÆ¡ xoè ra và ta có thể nhìn thấy chà ng mang theo dưới lá»›p áo choà ng ấy, thứ vÅ© khà tá»± vệ, má»™t áo chẽn lưỡi thép và thứ vÅ© khà tấn công là hai khẩu súng ngắn ở thắt lưng và má»™t thanh kiếm ngắn bên sưá»n. Chà ng không há» tá» ra e ngại vá» những gì ngưá»i ta có thể trông thấy hoặc không trông thấy rồi trở lại chá»— ngồi cá»§a mình trước mặt viên chánh án giữa hai ngưá»i chỉ là chiá»u rá»™ng cá»§a chiếc bà n. Chà ng há»i ông ta:
- Vây thì, thưa ngà i Mina thân mến, ngà i cảm thấy thế nà o?
- Khá hÆ¡n má»™t chút – ngà i chánh án trả lá»i hoà n toà n trái vá»›i ý mình.
Chà ng trai nói tiếp:
- Ngà i hãy tin rằng tôi cũng dễ chịu vỠviệc nà y.
Chà ng trai tiếp tục câu chuyên kể giữa sự im lặng nặng nỠtrong đó ta nghe được một cánh ruồi bay nếu như ở đây và o tháng chạp có những con ruồi khác những con ruồi của ngà i Muxi.
Last edited by tarta12a; 12-01-2010 at 12:19 PM.
|

23-03-2008, 02:52 AM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
|
|
Chương 7
MÓN QUÀ NGÀY LỄ CỦA NGÀI CHÃNH ÃN MINA.
Chà ng trai, như chúng tôi đã nói vỠchà ng trong chương trên, tiếp tục câu chuyên bỠdở.
- Ngưá»i đồng hương cá»§a tôi mang bức thư Ä‘i và e sợ bị theo Ä‘uổi và bá» trốn qua phố lá»›n MôngmactrÆ¡ và đến các khu phố hoang vắng ở GrăngdÆ¡ BatÆ¡lie, tại đây anh ấy có thể thoải mái Ä‘á»c lá thư cá»§a ông Äá» GhidÆ¡. Chỉ có anh ấy má»›i nháºn ra cÅ©ng như bản thân tôi nháºn thấy khi Ä‘á»c bức thư nà y cá»§a quáºn công Äá» GhidÆ¡ chỉ là vá» bá»c theo lệnh cá»§a nhà vua Frăngxoa đệ nhị, như chÃnh các ngà i sắp thấy khi tôi chuẩn bị cho các ngà i biết vá» lá thư nà y; bởi vì, bức thư đã được khui ra, bạn tôi tin là có quyá»n tìm kiếm, Ä‘Ãch xác nó từ đâu tá»›i và gá»i cho ai để chÃnh bản thân anh sẽ mang nó, nếu có dịp, tá»›i địa Ä‘iểm cá»§a nó vá»›i má»i sá»± lưu tâm dà nh cho ngưá»i nháºn nó.
Thế rồi lần thứ hai, ngưá»i ÊcôtxÆ¡ rút mảnh giấy từ ngá»±c chà ng, mở ra và đá»c ná»™i dung như sau:
Gá»i các bạn hữu trung thà nh cá»§a chá»§ toạ tại Tối cao pháp viện Pari, các luáºt sư và công tố viên nói riêng.
Nhân danh nhà vua.
Các thân hữu và những ngưá»i trung thà nh , chúng tôi hết sức bất bình thấy kéo dà i quá lâu việc xét xá» vụ án trong Tối cao pháp viện đối vá»›i những pháp quan bị bắt giữ vì sá»± kiện tôn giáo và riêng việc viên pháp quan Äuybuôc mà chúng tôi mong muốn phải kết thúc nhanh chóng; vì là do nà y, chúng tôi yêu cầu ra lệnh rất khẩn cấp rằng má»i vụ án khác phải ngưng lại,các bạn hãy khởi tố, chuyên tâm và quyết định xét xá» vụ án riêng hà nh động vá»›i số lượng pháp quan đã có và sẽ nháºn được qua Tối cao pháp viện cá»§a chúng ta, không khoan nhượng cÅ©ng không cho phép kéo quá dà i, là m cách nà o mà qua vụ án nà y chúng tôi có được cÆ¡ há»™i hà i lòng lá»›n lao nhất khác hÆ¡n cÆ¡ há»™i mà chúng tôi đã có đến lúc nà y
Ký tên: Frăngxoa
(và thấp hÆ¡n nhiá»u)
Äá» Lôbetpin.
- Thế nà o, thưa ông –chánh án Mina kêu lên và trở lại mạnh mẽ vá»›i việc nghe Ä‘á»c má»™t lá thư Ä‘em lại lý lẽ tháºt lá»›n lao vá» việc xét xá» mà ngà i vừa tiến hà nh – ông có được bức thư nà y từ sáng nay à ?
- Từ bốn giá» chiá»u hôm qua, thưa ngà i; xin ngà i cho phép,vì vinh quang cá»§a sá»± tháºt, tôi dá»±ng lại những việc.
- Ông đã có bức thư nà y từ bốn giá» chiá»u hôm qua – ngà i chánh án nói tiếp vẫn cái giá»ng ấy – và ông đã để cháºm tá»›i bây giá» má»›i trao nó há»?
- Tôi xin nhắc lại với ngà i, thưa ngà i –chà ng trai đáp vừa nhét lại là thư và o trong áo chẽn của chà ng- rằng ngà i còn quên là với cái giá nà o thì mà tôi đã có được bức thư nà y và với giá nà o tôi muốn có nó chứ.
- Váºy thì ông hãy nói Ä‘i –chánh án nói –và hãy trình bà y mong muốn cá»§a ông đối vá»›i phần thưởng mà ông đòi há»i đối vá»›i má»™t hà nh động, tóm lại, chỉ là má»™t bổn pháºn tầm thưá»ng.
- Äó không phải là má»™t bổn pháºn tháºt tầm thưá»ng, thưa ngà i-chà ng trai nói tiếp- vẫn là lý lẽ là m cho ngưá»i đồng hương cá»§a tôi mong muốn là bức thư đã không được trao cho pháp đình, AnÆ¡ Äuybuôc có quan hệ tháºt gần gÅ©i vá»›i ngưá»i đồng hương cá»§a tôi; cái chết cá»§a ông thá»±c sá»± là ná»—i Ä‘au khổ lá»›n cá»§a cá nhân anh ấy và sá»± bất công cá»§a pháp viện đối vá»›i ông là má»™t tá»™i lá»—i xấu xa. Lúc nà y anh kiên quyết giữ lại bức thư chỉ xuất phát từ lòng mong muốn cá»§a má»i con ngưá»i trung thá»±c là ngăn không để mắc phải má»™t hà nh động ô nhục hoặc chà Ãt là đưa tá»›i cháºm nếu anh ấy hoà n toà n không ngăn nổi việc nà y, anh ấy đã thá» chỉ trao bức thư khi anh tin chắc rằng AnÆ¡ Äuybuôc được phóng thÃch hoặc giết hết má»i kẻ chống lại việc giải thoát vị pháp quan nà y…
CÅ©ng vì váºy, anh ấy đã giết Duyliêng FretsnÆ¡, không phải anh quyết phạm tá»™i giết má»™t con ngưá»i tầm thưá»ng là viên lục sá»± vá»›i tÃnh cách cá nhân mà , qua cái chết ấy, anh muốn chứng tá» cho những ngưá»i có địa vị cao hÆ¡n Duyliêng FretsnÆ¡ rằng anh đã không ngần ngại trước cuá»™c sống cá»§a những kẻ nhá» bé thì anh cÅ©ng không ngần ngại hÆ¡n vá»›i cuá»™c sống cá»§a những kẻ lá»›n.
Äến đây ngà i chánh án Mina nóng lòng tìm cách cho mở chiếc cá»a sổ thứ hai; má»—i sợi tóc cá»§a bá»™ tóc giả mà u hung nhá» từng giá»t mồ hôi như má»—i cà nh liá»…u nhá» giá»t mưa sau cÆ¡n bão; ngà i thá»±c sá»± nghÄ© rằng đây không phải là phương cứu chữa đầy đủ sá»± xúc động cá»§a ngà i, ngà i đà nh đưa cặp mắt kinh hoà ng nhìn quanh bà n ngụ ý há»i những ngưá»i nà y và những ngưá»i kia rằng liệu ngà i phải xá» sá»± sao đây đối vá»›i ngưá»i ÊcôtxÆ¡ nà y là kẻ có ngưá»i bạn dữ tợn đến thế; nhưng những thá»±c khách không hiểu nổi mà n kịch câm cá»§a ngà i chánh ân Mina; hoặc từ chối hiểu sợ phải thấy cả má»™t binh Ä‘oà n ngưá»i ÊcôtxÆ¡ nhảy bổ và o há»; những ngưá»i ăn tiệc liá»n cúi gằm mặt giữ thái độ im lặng sâu Xanh Ä‚ngÄ‘rê.
Nhưng má»™t chánh án cá»§a pháp viện, con ngưá»i mà ngưá»i ta vừa tuyên dương là kẻ á»§ng há»™ cương quyết nhất niá»m tin là ngưá»i công dân vÄ© đại nhất cá»§a nước Pháp, con ngưá»i nà y không thể hèn nhát bá» qua những sá»± Ä‘e doạ nhưá»ng nà y mà không đáp lại; chỉ có những Ä‘iá»u ngà i phải đáp lại việc nà y bằng biện pháp nà o? Nếu ngà i đứng lên Ä‘i vòng quanh bà n và trái vá»›i những thói quen ưa hoà bình cá»§a ngà i, đến tóm lấy ngưá»i ÊcôtxÆ¡ Ä‘ang uy hiếp nà y, ngà i e sợ sá»± tÃnh nà y có nguy cÆ¡ là con ngưá»i nà y sẽ rút kiếm ra khá»i vá» hoặc tháo má»™t khẩu súng ngắn khá»i thắt lưng và xét qua biểu hiện cương quyết ở bá»™ mặt ngưá»i ÊcôtxÆ¡ thì Ä‘iá»u nà y khó có thể đạt được; vả lại, nếu ý nghÄ© tấn công ngưá»i khách nà y, ngưá»i khách khó chịu như ta thấy, lướt qua tâm trà chánh án Mina trong chốc lát thì nó cÅ©ng qua nhanh như má»™t đám mây bị gió xua Ä‘i, và má»™t ý nghÄ© sáng suốt nếu như có tháºt, ngà i thấy trước hết trong việc thá»±c hiện quyết định như váºy thì má»i việc sẽ há»ng hết và rất Ãt thắng lợi.
Vả nữa trong số những việc sẽ mất Ä‘i có cuá»™c sống đã rất êm dịu cá»§a ngà i chánh án Mina xuất chúng nà y mà ngà i đã quyết giữ tháºt dà i lâu. Váºy là ngà i tìm má»™t lối rẽ để ra khá»i cái bước khó khăn nà y nhưng bản năng cá»§a ngà i nói vá»›i ngà i rằng ngà i rất sợ dù rằng ngà i tháºt keo kiệt, ngà i sẵn sà ng cho năm mươi đồng và ng để có được cái tên ngưá»i ÊcôtxÆ¡ đáng nguyển rá»§a nà y ở bên ngoà i cá»a thay vì gã ở bên kia bà n. Cái mưu chước nà y xá» sá»± vá»›i ngưá»i khách không bình thưá»ng nà y như má»™t số ngưá»i hà nh động vá»›i con chó dữ, có nghÄ©a là phỉnh phá» và vuốt ve gã. Äã quyết như váºy, ngà i nói vá»›i chà ng trái bằng má»™t giá»ng vui vẻ.
- Nà y thưa ông, vá»›i cách diá»…n đạt cá»§a ông, vá»›i bá»™ mặt đầy thông minh cá»§a ông, vá»›i dáng vẻ xuất chúng cá»§a ông, tôi có thể khẳng định mà không lầm lẫn rằng ông không phải là má»™t ngưá»i bình thưá»ng và tôi cÅ©ng không nói quá đó là ở ông biểu lá»™ má»™t ngưá»i quý tá»™c thuá»™c má»™t gia đình danh giá.
- Váºy thì! – ngà i chánh án nói tiếp –tôi Ä‘ang nói vá»›i má»™t ngưá»i rất có giáo dục chứ không phải má»™t công dân cuồng tÃn (ngà i rất muốn nói rằng: chứ không phải vá»›i má»™t kẻ sát nhân như ngưá»i đồng hương cá»§a ông, nhưng tÃnh tháºn trá»ng ở những ngưá»i quyá»n thế đã ngăn ngà i lại), chứ không phải má»™t công dân cuồng tÃn như ngưá»i đồng hương cá»§a ông, xin cho phép tôi được nói vá»›i ông rằng chỉ riêng má»™t ngưá»i không thể có quyá»n, theo sá»± đánh giá cá»§a riêng mình: số lá»›n những sá»± nể vì có thể là m ngưá»i ấy lầm lạc và cÅ©ng chÃnh là không để cho má»—i ai được tá»± mình xét xá» theo lợi Ãch riêng cá»§a mình mà các toà án được thiết láºp, nhưng hẳn ông sẽ thừa nháºn vá»›i tôi rằng, nếu má»—i ngưá»i Ä‘á»u có quyá»n vá» công lý thì sẽ không có chân lý, và dụ giả thiết, vì là má»™t giả thiết, ông chia sẻ những ý kiến cá»§a ngưá»i đồng hương cá»§a ông thì cÅ©ng không có lý để ông, má»™t con ngưá»i có giáo dục và can đảm, ông không thể Ä‘i đến tước Ä‘oạt cuá»™c sống cá»§a tôi ngay trong gia đình tôi, viện cá»› rằng ông không chấp nháºn việc kết án pháp quan AnÆ¡ Äuybuôc.
Qua bà i diá»…n văn rưá»m rà nà y, ngưá»i ÊcôtxÆ¡ thấy rõ sá»± hèn nhát cá»§a ngà i Mina bèn nói:
- Thưa ngà i chánh án, cho phép tôi, như ngưá»i ta nói tại pháp đình, được nhắc lại vá»›i ngà i câu há»i, không hÆ¡n không kém rằng đáng lẽ ngà i là má»™t chánh án thì ngà i tháºt sá»± chỉ là má»™t luáºt sư tầm thưá»ng.
- Vấn đỠnà y chúng ta Ä‘ang đỠcáºp, theo tôi, trái lại chúng ta Ä‘ang nói rõ vấn đỠnà y- Mina trả lá»i, tìm lại được sá»± cân bằng và o lúc cuá»™c đối thoại Ä‘i và o thể thức quen thuá»™c cá»§a ngà i.
- Xin ngà i thứ lá»—i, thưa ngà i -ngưá»i ÊcôtxÆ¡ nhanh chóng nói lại –vì ngà i trá»±c tiếp chất vấn tôi, cho đến bây giá» , không há» còn là câu há»i cá»§a tôi nữa, đó là câu há»i cá»§a bạn tôi, nên tôi há»i ngà i vá» câu há»i nà y: Thưa ngà i chánh án Mina, ngà i có nghÄ© rằng ông pháp quan Äuybuôc buá»™c phải xá» tá» không?
Câu trả lá»i tháºt đơn giản vì pháp quan AnÆ¡ Äuybuôc đã bị kết án tá» hình má»™t giá» trước đó và ngà i chánh án Mina đã nháºn được những lá»i ca ngợi cá»§a gia đình ngà i vá» việc nà y.
Nhưng ngà i Mina nghÄ©, nếu thà nh thá»±c thú nháºn là có vụ kết án nà y vả chăng chỉ có thể biết được và o ngà y hôm sau, hẳn ngái sẽ nháºn được ở ngưá»i ÊcôtxÆ¡ nà y Ä‘iá»u gì khác hÆ¡n là lá»i ngợi khen, do đó ngà i tiếp tục theo cái cách ngà i đã tin là tháºn trá»ng chá»n lá»±a. Ngà i nói.
- Ông muốn tôi trả lá»i thế nà o, thưa ông?Tôi không thể cho biết ngay ý kiến cá»§a các đồng sá»± cá»§a tôi được; nhiá»u nhất tôi có thể cho ông biết ý kiến cá»§a tôi thôi.
- Thưa ngà i chánh án - ngưá»i ÊcôtxÆ¡ nói – tôi rất muốn biết ý kiến cá»§a riêng ngà i mà không há» là ý kiến cá»§a những đồng sá»± cá»§a ngà i mà tôi há»i, mà tôi há»i chÃnh ngà i.
- Ông muốn ý kiến cá»§a tôi để là m gì? – ngà i chánh án há»i, tiếp tục mưu chước cá»§a ngà i.
- Nó cho tôi biết vá» quyết định hà nh động đối vá»›i ngà i Mina, việc cá»§a con chó săn đối vá»›i con thá» rừng, có nghÄ©a là theo Ä‘uổi nó trong má»i ngõ ngách cho tá»›i khi nó bị bức bách.
- Thưa Chúa tôi! Thưa ông – ngà i chánh án buá»™c phải bà y tá»- ý kiến cá»§a tôi vá» kết cục cá»§a thư tố tụng nà y đã được quyết định từ lâu.
Chà ng trai nhìn thẳng và o mặt ngà i Mina là m ngà i miá»…n cưỡng cụp mắt xuống nói tiếp cháºm rãi như thể ngà i đã hiểu sá»± cần thiết phải cân nhắc giá trị cá»§a má»—i lá»i ngà y nói.
- Chắc chắn – ngà i nói -tháºt đáng tiếc phải xá» tá» hình má»™t ngưá»i mà , vá»›i các danh hiệu khác, đáng có thể xứng đáng vá»›i lòng ái má»™ cá»§a quần chúng, má»™t đồng sá»±, tôi nói hầu như má»™t ngưá»i bạn, nhưng bản thân ông biết đấy, qua bức thư đặc hứa ấy cá»§a nhà vua, Tối cao pháp viện chỉ còn chỠđợi vụ án khổ sở ấy kết thúc để thở phà o và chuyển qua các vụ khác: váºy là vụ án ấy phải kết thúc và tôi không phải nghi ngá» rằng, nếu pháp viện đã nháºn được thư cá»§a hoà ng thượng ngà y hôm qua thì ngà i pháp quan khốn khổ ấy mà tôi buá»™c phải kết tá»™i là tà giáo nhưng tôi thà nh thá»±c luyến tiếc con ngưá»i nếu không chịu cá»±c hình ngà y hôm nay thì cÅ©ng chịu cá»±c hình và o má»™t ngà y gần đây.
- A! Váºy là điá»u ấy đã được phục vụ cho việc đó nên ngưá»i bạn tôi giết Duyliêng FretsnÆ¡ ngà y hôm qua phải không? - ngưá»i ÊcôtxÆ¡ nói.
- Chẳng có giá trị gì hết – ngà i chánh án nói- sẽ chỉ là má»™t sá»± cháºm lại mà thôi.
- Nhưng việc cháºm lại má»™t ngà y vẫn là hai mươi bốn giỠđình hoãn dà nh cho má»™t ngưá»i vô tá»™i và , trong hai mươi bốn giỠấy, có khá nhiá»u sá»± việc có thể đổi thay.
- Thưa ông –chánh án Mina nói, dần dần vá»›i tÃnh cách má»™t cá»±u quân sá»±, đã lấy lại được sức lá»±c trong cuá»™c tranh luáºn –ông luôn nói pháp quan Äuybuôc là ngưá»i vô tá»™i hả?
- Tôi nói như váºy theo quan Ä‘iểm cá»§a Chúa - ngưá»i ÊcôtxÆ¡ nghiêm trang giÆ¡ má»™t ngón tay lên trá»i nói.
- Vâng- chánh án nói –còn quan Ä‘iểm cá»§a những con ngưá»i thì sao?
- Ngà i có tin rằng, thưa ngà i Mina - ngưá»i ÊcôtxÆ¡ nói – ngay cả quan Ä‘iểm cá»§a những con ngưá»i thì thá»§ tục tố tụng đã tháºt thẳng thắn chứ?
- Ba giám mục đã kết tá»™i ông ta, thưa ông, ba giám mục Ä‘á»u cùng phán xét, ba lá»i phán xét trùng hợp.
- Các giám mục liệu không phải vừa là quan toà vừa là kẻ tố tụng trong vụ nà y chứ?
- Có thể như váºy, thưa ông, mà cÅ©ng thế thôi, thế nà o mà má»™t tÃn đồ Tin là nh lại nói chuyện được vá»›i các giám mục Thiên Chúa giáo?
- Váºy ngà i muốn ngưá»i đó nói chuyện vá»›i ai thưa ngà i?
- Äó là má»™t vấn đỠhết sức quan trá»ng –ngà i Mina nói- và đầy rẫy khó khăn.
- Cũng như thế, vấn đỠnà y Pháp viện đã quyết định giải quyết đột ngột.
- Như ông nói đó, thưa ông –chánh án trả lá»i.
- Thế thì, thưa ngà i, ngưá»i đồng hương cá»§a tôi đã nghÄ© rằng chÃnh vụ án đã Ä‘em lại vinh quang cho ngà i?
Vá» vấn đỠnà y ,trong tâm trà ngà i chánh án dâng lên ná»—i hổ nhục là lùi bước trước má»™t con ngưá»i khi chÃnh ngà i vưa hênh hoang trước mưá»i ngưá»i khác là đã là m tròn má»™t việc mà ngưá»i ta há»i ngà i; và sau khi thăm dò những con mắt cá»§a thân nhân cá»§a ngà i và sau khi được nháºn lại, hầu như có má»™t sức mạnh nà o đó trong những ánh mắt cá»§a há».
- thưa ông – ngà i nói - sá»± thá»±c buá»™c tôi phải nói rằng trong hoà n cảnh đó, thá»±c tế tôi đã phải hi sinh tình bạn thắm thiết và rất thà nh thá»±c cá»§a tôi đối vá»›i ngưá»i đồng sá»± Äuybuôc cá»§a tôi cho bổn pháºn cá»§a tôi.
- A! ngưá»i ÊcôtxÆ¡ kêu lên.
- Nà y! Thưa ông – ngà i Mina bắt đầu mất kiên nhẫn há»i –chuyện nà y dẫn chúng ta tá»›i đâu nhỉ?
- Äến Ä‘Ãch, và chúng ta đã áp sát nó rồi.
- Nà y, có gì liên quan đến ngưá»i đồng sá»± cá»§a ông vá» việc tôi đã tác động hay không vá» vụ phán quyết cá»§a pháp viện?
- Có quan hệ rất nhiá»u tá»›i anh ấy.
- Quan hệ gì?
- Vá» Ä‘iá»u mà ngưá»i đồng hương cá»§a tôi đòi há»i rằng, vì chÃnh ngà i là ngưá»i thắt nút vụ việc thì cÅ©ng chÃnh ngà i phải tháo gỡ nó ra.
- Tôi không hiểu –Ngà i chánh án ấp úng.
- Tháºt hết sức đơn giản: thay cho việc sá» dụng ảnh hưởng cá»§a ngà i để kết án, ngà i hãy sá» dụng ảnh hưởng ấy để tha bổng.
- Nhưng - má»™t ngưá»i cháu gái ngà i chánh án, đến lượt gã mất bình tÄ©nh nói- vì ông ta đã bị xá» rồi, pháp quan AnÆ¡ Äuybuôc cá»§a ông ấy, váºy là m thế nà o mà ông còn buá»™c bác tôi sẽ tha bổng ông ấy lúc nà y chứ?
- Bị xá» rồi! -ngưá»i ÊcôtxÆ¡ kêu lên – Có phải ông vừa nói rằng, ông ngồi kia kìa, pháp quan Äuybuôc đã bị xá» rồi há»?
Ngà i chánh án ném cho đứa cháu thiếu tháºn trá»ng má»™t cái nhìn lo sợ.
Nhưng, hoặc là ngưá»i cháu không há» nhìn thấy cái nhìn ấy, hoặc gã không hỠđể ý đến cái nhìn ấy.
- Ừ! Phải, bị kết án rồi – gã nói- xá» ngà y hôm nay và o hai giá» chiá»u…Nà y, thưa bác, bác đã không nói như váºy sao, hoặc là cháu nghe nhầm chăng?
- Ông nghe rõ đây, thưa ông -ngưá»i ÊcôtxÆ¡ nói vá»›i ngưá»i trẻ tuổi. Chà ng đã hiểu sá»± im lặng cá»§a ngà i chánh án như ngà i phải giải thÃch.
Rồi chà ng quay lại phÃa ngà i Mina:
- Như váºy và o hồi hai giá» ngà y hôm nay, pháp quan AnÆ¡ Äuybuôc đã bị xá» rồi, phải không? –chà ng há»i.
- Vâng, thưa ông –Mina ấp úng.
- Nhưng xỠthế nà o, phạt vạ ư?
Mina không trả lá»i.
- XỠtù ư?
Vẫn là sá»± im lặng vá» phÃa Mina.
Cứ má»—i câu há»i cá»§a ngưá»i ÊcôtxÆ¡, bá»™ mặt ngà i lại tái nhợt hÆ¡n và đến câu há»i cuối cùng, môi ngà i trong suốt, nhợt nhạt.
- Xá» tỠư?- cuối cùng chà ng há»i ông ta.
Chánh án gáºt đầu.
Mặc dầu đầy e ngại, dấu hiệu gáºt đầu ấy đã khẳng định.
- Thế thì được! - ngưá»i ÊcôtxÆ¡ nói - Kết cục, chừng nà o mà má»™t ngưá»i không chết thì chẳng có gì để tuyệt vá»ng và như bạn tôi đã nói, vì ngà i thắt buá»™c tất cả thì ngà i có thể tháo gỡ được tất cả.
- Thế là thế nà o?
- Bằng cách đỠnghị nhà vua huỷ bỠbản án đi.
- Nhưng thưa ông – Ngà i Mina nói mà cá» má»—i bước cá»§a cảnh nà y diá»…n ra, ngà i như nhảy qua má»™t vá»±c thẳm để lại thấy má»™t vá»±c thẳm khác, đúng như váºy, nhưng cứ má»—i vá»±c thẳm vượt qua được, ngà i vững tâm trong chốc lát – nhưng thưa ông, khi tôi có ý định ân xá cho AnÆ¡ Äuybuôc thì không bao giá» nhà vua đồng ý như thế.
- Tại sao thế?
- Bởi vì bức thư mà ông vừa Ä‘á»c đã tá» rõ đầy đủ ý chà cá»§a ngà i.
- Vâng, vẻ ngoà i thôi.
- Thế nà o, vẻ ngoà i thôi sao?
- Äúng thế: bức thư cá»§a nhà vua được niêm kÃn như tôi có hân hạnh được nói vá»›i ngà i trong má»™t bức thư cá»§a quáºn công Äá» GhidÆ¡. Thế nà y đây! Bức thư cá»§a ngà i quáºn công Äá» GhidÆ¡ tôi sẽ Ä‘á»c cho ngà i rõ.
Và chà ng trai má»™t lần nữa rút từ ngá»±c ra mảnh giấy, nhưng lần nà y, thay vì Ä‘á»c công hà m cá»§a nhà vua, chà ng Ä‘á»c thư cá»§a Frăngxoa đỠLoren.
Lá thư được trình bà y bằng lá»i lẽ sau:
Thưa ông anh của tôi,
Cuối cùng, đây là lá thư cá»§a Hoà ng thượng; tôi phải rất khổ công má»›i rút được nó ra từ bà n tay Ngà i, và hầu như tôi đã ép Ngà i đưa bút để là m Ngà i viết tám lá thư khổ sở ấy mang danh nghÄ©a Ngà i. Chúng ta cần có gần Hoà ng thượng má»™t ngưá»i bạn vô danh cá»§a tên là giáo đáng nguyá»n rá»§a ấy: váºy ông anh phải tiến hà nh gấp e rằng nhà vua thay đổi quyết định cá»§a Ngà i, hoặc tên pháp quan bị kết án được gia ân.
Ngưá»i em kÃnh cẩn cá»§a ông anh
Frăngxoa Äá» GhidÆ¡.
17-12-1559
Ngưá»i ÊcôtxÆ¡ ngẩng đâu lên.
- Ngà i đã nghe rõ rồi chứ, thưa ngà i?- chà ng há»i ông chánh án.
- Tháºt rõ.
- Ngà i có muốn tôi Ä‘á»c lại lá thư, e rằng ngà i bá» qua và i Ä‘iểm nà o chăng?
- Vô Ãch.
- Ngà i có tin chắc đây đúng là chữ viết và dấu ấn ở lá thư là của ông hoà ng Loren không?
- Tôi hoà n toà n để ông tuỳ ý định đoạt việc nà y.
- Nà y! Theo ngà i thì bức thư nà y lộ ý gì?
- Rằng nhà vua đã ngần ngại viết, thưa ông, nhưng rốt cuộc, nhà vua vẫn viết.
- Nhưng miá»…n cưỡng viết và , nếu như ngưá»i như ngà i chẳng hạn, thưa ngà i chánh án, Ä‘i nói vá»›i đứa trẻ đội vương miện ấy mà ta gá»i là vua rằng: “Tâu bệ hạ, chúng thần đã xỠán viên pháp quan Äuybuôc để là m gương nhưng bệ hạ cần gia ân cho ông ấy vì công lý thì nhà vua là ngưá»i mà ông Äá» GhidÆ¡ đã phải dắt tay ép buá»™c viết tám lá thư mang danh nhà vua thì hẳn nhà vua cÅ©ng sẽ gia ân thôi.
- Còn nếu lương tâm tôi chống lại việc tôi sẽ là m theo ý ông đòi há»i thì sao thưa ông?- Chánh án Mina há»i rõ rà ng có ý định thăm dò đối phương.
- Tôi sẽ yêu cầu ngà i, thưa ngà i, là nhắc lại vá»›i ngà i lá»i thá» mà bạn tôi đã thốt lên khi giết Duyliêng FretsnÆ¡ là giết, như gã, má»i kẻ thù gần hoặc xa đã tham gia và o việc xét xá» pháp quan Äuybuôc.
Trong lúc ấy, tháºt rõ rà ng, bóng hình viên lục sá»± giống như bóng đèn ảo Ä‘ang lướt qua trên tưá»ng phòng ăn, nhưng hẳn ngà i chánh án có quay mặt Ä‘i để không nhìn thấy nó.
- A! Tháºt mất trÃ, Ä‘iá»u mà ông nói đó!- ngà i trả lá»i chà ng trai.
- Mất trÃ! Sao thế thưa ngà i chánh án?
- Bởi vì ông vừa đưa ra một sụ đe doạ tôi, một quan toà ở ngay nhà tôi, giữa gia đình tôi.
- thưa ngà i, chÃnh là để ngà i rút ra được những suy xét cân nhắc ngay tại nhà và gia đình mình má»™t tình cảm thương xót đối vá»›i chÃnh bản thân ngà i chứ trong trái tim ngà i, Chúa không hỠđặt tình thương đối vá»›i những ngưá»i khác.
- Thưa ông, hầu như thay vì hối háºn và xin lá»—i tôi thì ông lại tiếp tục uy hiếp tôi phải không?
- Tôi đã nói vá»›i ngà i, thưa ngà i, rằng ngưá»i giết Duyliêng FretsnÆ¡ đã thá» giết má»i kẻ chống đối lại những gì mà ngưá»i ta muốn trả lại tá»± do và cứu mạng sống cá»§a AnÆ¡ Äuybuôc và rằng, e ngưá»i ta nghi ngá» lá»i nói cá»§a ngưá»i ấy, ngưá»i ấy bắt đầu bằng việc giết viên lục sá»±, không phải ngưá»i ấy muốn qua cái chết cá»§a gã, cho những kẻ thù khác có địa vị tháºt cao cá»§a ngưá»i ấy má»™t lá»i cảnh cáo bổ Ãch. Ngà i có cầu xin nhà vua gia ân cho AnÆ¡ Äuybuôc không? Tôi buá»™c phải trả lá»i nhân danh bạn tôi.
- A! Ông buá»™c tôi trả lá»i ông nhân danh kẻ giết ngưá»i, nhân danh kẻ sát nhân, nhân danh má»™t kẻ cắp hả? – ngà i chánh án phát khùng hét lên.
- Xin ngà i hãy lưu ý, thưa ngà i – chà ng trai nói - rằng ngà i được tá»± do trả lá»i có hay không?
- A! Tôi được tá»± do trả lá»i ông có hay không sao?
- Äúng thế.
- Thế thì, hãy nói vá»›i tên ngưá»i ÊcôtxÆ¡ cá»§a ông – chánh án gầm lên, bị kÃch động mạnh mẽ, ngà i đã có được lòng dÅ©ng cảm như ngưá»i vừa há»i ngà i- hãy nói vá»›i tên ngưá»i ÊcôtxÆ¡ cá»§a ông rằng có má»™t ngưá»i mà ngưá»i ta gá»i là Ăngtoan Mina, má»™t trong số chánh án tối cao cá»§a pháp viện, chÃnh ngưá»i ấy đã xét xá» phán quyết cái chết cá»§a AnÆ¡ Äuybuôc, rằng ngưá»i chánh án ấy chỉ có má»™t lá»i mà ngưá»i ấy sẽ chứng tá» cho ông biết và o ngà y mai.
- Thế thì, thưa ngà i - RôbÆ¡c Stuya trả lá»i, không tạo má»™t cá» chỉ và không cho thấy dấu hiệu xúc động bằng cách nhắc lại hầu như vẫn những lá»i đã nói ra – Ngà i phải biết rằng có má»™t ngưá»i ÊcôtxÆ¡ đã thá» phán quyết cái chết cá»§a ngà i Ä‚ngtoan Mina, má»™t chánh án cá»§a tối cao pháp viện; rằng ngưá»i ÊcôtxÆ¡ chỉ có má»™t lá»i và chứng tá» lá»i ngưá»i ấy cho ngà i biết ngay ngà y hôm nay.
Trong lúc nói những lá»i nay, RôbÆ¡c Stuya đã luồn bà n tay cá»§a chà ng và o dưới áo choà ng, tháo má»™t khẩu súng ngắn lên đạn không gây tiếng động và , trước khi ngưá»i ta nghÄ© đến việc ngăn cản chà ng thì chà ng đã hà nh động mau lẹ nhằm thẳng và o ngà i Mina ở bên kia bà n, có nghÄ©a là rất sát, nhả má»™t viên đạn.
Ngà i Mina ngã báºt ngá»a ra đằng sau lôi theo cả chiếc ghé. Ngà i đã chết.
Má»™t gia đình nà o khác gia đình chánh án hẳn đã tìm cách tóm bắt kẻ giết ngưá»i rồi, nhưng ở đây còn xa má»›i diá»…n ra việc nay; má»i ngưá»i thá»±c khách cá»§a ngà i chánh án quá cố chỉ nghÄ© tá»›i an toà n cho bản thân há»: những ngưá»i nà y chạy trốn và o trong bếp vừa thốt kêu lên những tiếng kêu tuyệt vá»ng; những ngưá»i khác chui nấp dưới gầm ban, im thin thÃt.
Äúng là má»™t thảm bại hoà n toà n và có thể nói rằng chỉ còn má»™t mình RôbÆ¡c Stuya trong căn phòng ấy là nÆ¡i hầu như má»—i kẻ Ä‘á»u từ từ rút lui theo cách cá»§a những con sư tá» như ÄăngtÆ¡ nói, mà không má»™t ai nghÄ© tá»›i Ãt ra là quấy rầy chà ng.
Last edited by tarta12a; 12-01-2010 at 12:24 PM.
|

23-03-2008, 02:53 AM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
|
|
Chương 8
TẠI NHÀ NHá»®NG DÂN MIỀN NÚI NGƯỜI ÊCÔTXÆ
Lúc ấy và o quãng tám giá» tối khi RôbÆ¡c Stuya ra khá»i nhà Mina và chỉ có mình chà ng trong phố cổ TămplÆ¡, và o thá»i đó khi đêm tối, còn vắng vẻ không như ngà y nay; chà ng thốt lên mấy tiếng có ý nghÄ©a ám chỉ hai con ngưá»i mà chà ng đã sát hại:
- Thế là hai rồi!
- Chà ng không tÃnh đến kẻ ở bá» sông Sen: kẻ ấy là sá»± trả giá ngay cho bạn chà ng là Mêđa.
Äến trước toà thì chÃnh tức là quảng trưá»ng GrevÆ¡ là nÆ¡i hà nh hình những kẻ bị kết án, chà ng máy móc đưa mắt nhìn chá»— mà ngưá»i ta quen dá»±ng giá treo cổ, rồi chà ng lại gần nÆ¡i đó. Chà ng nói:
- ChÃnh nÆ¡i nay, AnÆ¡ Äuybuôc sẽ phải chiu khổ hình nếu nhà vua không gia ân cho ông- Chà ng nói thêm – Là m thế nà o buá»™c nhà vua phải gia ân cho ông đây.
Sau những lá»i nà y, chà ng rá»i xa.
Chà ng và o trong phố Tanơri và dừng trước một cái cổng trên đó gắn tấm biển có những chữ sau:
“Vì thanh kiếm cá»§a vua Frăngxoa đệ nhấtâ€
Má»™t lát sau ngưá»i ta tưởng chà ng và o đấy nhưng đột nhiên chà ng nói:
Tháºt là má»™t sá»± Ä‘iên rồ nếu bước và o quán nà y, trong mưá»i phút nữa bá»n lÃnh xạ thá»§ sẽ tá»›i đây…Không, hãy đến nhà Patric.
Chà ng Ä‘i nhanh qua phố TanÆ¡ri và cầu Äức Bà , khi Ä‘i qua chà ng nhìn và o nÆ¡i mà hôm trước chà ng đã giết Duyliêng FretsnÆ¡; rồi sau khi rảo bước qua khu phố Xitê và cầu Xanh Mixen, chà ng và o trong phố Batoa – Xanh – Ä‚ngÄ‘rê.
Thế là chà ng đã ở trong phố Tanơri, chà ng dừng lại trước ngôi nhà treo biển như ngôi nhà thứ nhất, duy câu trên đó lại là :
“Vì cá» gai xứ ÊcôtxÆ¡â€.
Äây đúng là nÆ¡i ở cá»§a Patric MafecsÆ¡n- chà ng nói vừa ngẩng đầu nháºn diện ô cá»a sổ- Trên cao ấy, dưới mái nhà má»™t căn buồng nhá» là nÆ¡i anh lui tá»›i những ngà y bạn anh không có phiên gác ở Ä‘iện LuvrÆ¡.
Chà ng cố sức để nháºn ra ổ cá»a sổ nhá» nhưng cái mái nhà nhô ra đã cản tầm mắt chà ng. Lẽ tất nhiên, chà ng sẽ đẩy cánh cá»a hoặc trong trưá»ng hợp bị đóng chặt, chà ng sẽ lấy đốc kiếm hoặc báng súng gõ cá»a thì đột nhiên cánh cá»a ấy hẻ mở để lá»t qua má»™t ngưá»i mặc quân phục lÃnh xạ thá»§ cá»§a đội cáºn vệ ngưá»i ÊcôtxÆ¡.
- Ai đó! - ngưá»i lÃnh xạ thá»§ hầu như há»i chà ng trai.
- Má»™t đồng hương - ngưá»i anh hùng cá»§a chúng ta trả lá»i bằng tiếng ÊcôtxÆ¡.
- á»’! ồ! RôbÆ¡c Stuya hả ? - ngưá»i lÃnh xạ thá»§ kêu lên.
- ChÃnh mình đây, Patric thân mến.
- Nhưng sá»± ngẫu nhiên nà o mà cáºu lại ở trong phố và trước cá»a phòng mình và o giá» nà y? - ngưá»i lÃnh xạ thá»§ vừa há»i vừa chìa bà n tay cho bạn mình.
- Mình đến xin cáºu giúp má»™t việc, Patric thân mến ạ.
- Nói Ä‘i, chỉ có Ä‘iá»u nói nhanh lên
- Cáºu vá»™i ư?
- Tháºt miá»…n cưỡng nhưng cáºu hiểu cho, ngưá»i ta ra lệnh triệu táºp tại Ä‘iện LuvrÆ¡ và o chÃn giá» rưỡi thế mà ở giáo phái Xanh Ä‚ngÄ‘rê, chuông vừa đổ chÃn giá», váºy mình nghe đây
- Việc là thế nà y, bạn thân mến ạ. Äạo luáºt má»›i đây đã Ä‘uổi mình khá»i quán trá» cá»§a mình.
- A! Ừ , mình hiểu rồi: cáºu thuá»™c tôi giáo khác và cáºu cần hai ngưá»i Thiên Chúa giáo bảo lãnh chứ gì.
- Còn mình thì không có thì giá» tìm kiếm và có lẽ mình sẽ không tìm được những ngưá»i như thế; vả lại, mình sẽ bị bắt giữ đêm nay nếu mình muốn lang thang trong các phố ở Pari. Cáºu có muốn chia sẻ căn phòng cá»§a cáºu vá»›i mình trong hai, ba ngà y không?
- Trong hai, ba đêm nếu cáºu muốn và ngay cả má»i đêm trong năm nếu Ä‘iá»u đó là m cáºu vui lòng; còn vá» ban ngà y thì lại là chuyện khác.
- Tại sao thế Patric? – Rôbá»›c há»i.
- Bởi vì - ngưá»i lÃnh xạ thá»§ trả lá»i vá»›i vẻ hết sức giấu niá»m kiêu hãnh - từ khi mình không có niá»m vui được gặp cáºu, Rôbá»›c thân mến ạ, mình đã có may mắn là m má»™t cuá»™c chinh phục.
- Cáºu ư, Patric?
- Äiá»u nà y là m cáºu ngạc nhiên há»?- ngưá»i lÃnh xạ thá»§ nhún nhẫy há»i.
- Chắc chắn là không, nhưng Ä‘iá»u nà y không đúng lúc, thế thôi.
RôbÆ¡c tá» vẻ không sẵn sà ng há»i nhiá»u hÆ¡n chuyện nà y nhưng lòng tá»± trá»ng cá»§a ngưá»i đồng hương cá»§a chà ng không thấy được sá»± tÃnh toán cá»§a chà ng vá» Ä‘iá»u tháºn trá»ng nà y.
- Có đấy, ông bạn thân mến ạ - anh nói tiếp - vợ một viên pháp quan ở pháp đình rất đơn giản là ban cho mình vinh dự là say mê mình và mình chỠđợi ngà y nà y qua ngà y khác, bạn thân mến ạ , mình có vinh dự được gặp lại nà ng.
- quỷ tha ma bắt! – Rôbơc nói - thế thì cho rằng mình không nói gì hết, Patric ạ.
- Nhưng vì sao kia chứ! cáºu coi sá»± tin cáºy cá»§a mình là má»™t sá»± từ chối hả? Mình giả thiết trung thá»±c ấy, như ông Brăngtôm nói, bằng lòng trèo tá»›i táºn trần nhà cá»§a mình, nhưng lưu ý rằng đây là má»™t giả thiết khi cáºu Ä‘i khá»i thôi; trưá»ng hợp trái lại, cáºu cứ ở nhà mình cho đến khi nà o cáºu thấy chán không muốn ở nữa: ngưá»i ta không thể thu xếp tốt hÆ¡n đâu, cáºu đồng ý chứ?
- Tháºt thế, Patric thân mến – Rôbá»›c nói, tá» ra hết sức luyến tiếc phải từ bá» kế hoạch cá»§a chà ng; mình chấp nháºn món quà cá»§a cáºu vá»›i lòng biết Æ¡n và chỉ chá» dịp Ä‘á»n đáp lại cáºu món quà tương tá»± bằng bất cứ cách nà o.
- ÄÆ°á»£c! – Patric nói, - liệu giữa những ngưá»i bạn, giữa những ngưá»i đồng hương, giữa những ngưá»i ÊcôtxÆ¡ vá»›i nhau ngưá»i ta lại nói chuyện Æ¡n huệ được chăng? Äúng như thế. Nà y! Hãy khoan đã!
- Sao? – RôbÆ¡c há»i.
- Ồ! Một ý kiến! – Patric reo lên như chợt loé lên một ý tưởng.
- Có việc gì thế? Nà o.
- Bạn Æ¡i – Patric nói - cáºu có thể giúp mình má»™t việc lá»›n đấy.
- Một việc lớn gì ?
- Một việc hết sức lớn lao.
- Nói Ä‘i, mình sắn sà ng là m theo ý cáºu.
- Cảm Æ¡n! Chỉ có Ä‘iá»u…
- Nói rõ hết đi.
- Cáºu có tin rằng chúng ta cùng tầm vóc chứ?
- Gần như thế.
- Khổ ngưá»i như nhau chứ?
- Mình tin váºy.
- Hãy ra chá»— ánh sáng kia để mình ngắm cáºu.
Rôbá»›c là m theo lá»i bạn.
- Cáºu có biết rằng cáºu có chiếc áo chẽn tháºt tuyệt vá»i không? – Patric mở banh áo choà ng cá»§a bạn ra nói tiếp.
- Tuyệt đẹp không phải từ mô tả.
- Hoà n toà n mới đấy.
- Mình mới mua cách đây ba ngà y.
- HÆ¡i xẫm mà u má»™t chút, đúng thế - Patric nói tiếp – nhưng lại che được mắt má»i ngưá»i.
- Cáºu muốn nói gì thế?
- Mình muốn nói Ä‘iá»u nà y, RôbÆ¡c thân mến ạ, ngưá»i đà n bà trong tâm tưởng cá»§a mình nhìn mình vá»›i con mắt thiện cảm bao nhiêu thì chồng nà ng lại nhìn mình bằng con mắt khác bấy nhiêu. Cứ má»—i lần hắn nhìn thấy má»™t lÃnh xạ thá»§ cáºn vệ Ä‘i qua, hắn lại nhìn ngưá»i ấy bằng con mắt đầy chua cay và , cáºu có hiểu hắn sẽ nhìn mình bằng cặp mắt nà o nếu hắn nhìn thấy bá»™ y phục nà y trên những báºc thang nhà hắn.
- Quả nhiên, mình hiểu rõ rồi.
- HÆ¡n nữa, ngưá»i đà n bà ấy đã cho mình lá»i khuyên – Patric nói tiếp – là đừng mặc bá»™ quần áo dân tá»™c mình đặt chân lên nhà nà ng. Do đó mà vừa cháºp tối mình đã mÆ¡ mà ng má»™t cách lương thiện là là m sao chiếm Ä‘oạt được má»™t bá»™ quần áo nà o có thể thay thế bá»™ quân phục cá»§a mình má»™t cách tôt hÆ¡n: bá»™ y phục cá»§a cáºu mặc dầu xẫm mà u, nhưng vá»›i mình hầu như đạt được cái Ä‘Ãch mà mình dá»± kiến. Váºy cáºu hãy vì tình bạn cho mình mượn nó và o ngà y mai; mình sẽ thu xếp cách nà o để không cần đến nó và o những ngà y tiếp theo.
Những lá»i nói cuối cùng cá»§a ngưá»i ÊcôtxÆ¡ biểu lá»™ sá»± tin cáºy cao cả giữ há» vá»›i nhau như những đồng bà o cá»§a hỠđã và còn có sá»± tin cáºy ấy là RôbÆ¡c Stuya báºt cưá»i.
- Quần áo, tiá»n bạc và trái tim mình là cá»§a cáºu,bạn thân mến ạ - chà ng nói – tuy nhiên cần lưu ý rằng,có thể ngà y mai mình Ä‘i ra ngà i nên trong trưá»ng hợp mình Ä‘i ra ngoà i thì bá»™ y phục nà y đối vá»›i mình là hÆ¡i cần thiết đấy.
- Quá»· tháºt! Äúng như nhà triết há»c cổ xưa đã nói, ta mang trên mình tất cả những gì mình có mà thôi.
- Lạy thánh Äuntan, Ä‘iá»u đó tháºt đáng căm giáºn.
- Và là m mình thất vá»ng.
- thá»±c tế, cà ng nhìn cái áo chẽn cá»§a cáºu, mình cà ng cảm thấy là nó được may cho mình- Patric reo lên.
- Có nghÄ©a là má»™t Ä‘iá»u kì diệu – RôbÆ¡c Stuya nói hầu như muốn đẩy bạn tá»›i má»™t lối thoát nà o đó.
- Váºy không có cách nà o khác để khắc phục trở ngại nà y sao?
- Mình không thấy cách nà o cả, nhưng cáºu là ngưá»i già u trà tượng, cáºu hãy tá»± mình tìm xem.
- Có một cách – Patric reo lên.
- Cách gì?
- Ãt ra là chồng nhân tình cá»§a cáºu không cùng ná»—i kÃnh sợ các ông lÃnh xạ thá»§ đội cáºn vệ ngưá»i ÊcôtxÆ¡ như chồng tình nhân cá»§a mình.
- Mình không có nhân tình, Patric ạ - chà ng nói, vẻ u buồn.
- Váºy thì - ngưá»i lÃnh xạ thá»§ nói, chỉ theo Ä‘uổi việc thá»±c hiện ý nghÄ© cá»§a anh ta nên không quan tâm tá»›i việc gì khác – trong trưá»ng hợp nà y, má»i y phục đối vá»›i cáºu hẳn chẳng khác gì nhau cả.
- Hoà n toà n không khác nhau.
- Nếu váºy mình sẽ mặc y phục cá»§a cáºu và cáºu hãy mặc bá»™ y phục cá»§a mình.
Lần nà y, RôbÆ¡c Stuya không mỉm cưá»i nữa. Chà ng há»i như thể hoà n toà n không hiểu gì cả.
- Thế là thế nà o?
- Cáºu không kinh tởm khi khoác lên ngưá»i bá»™ quân phục ÊcôtxÆ¡ chứ?
- Không chút nà o
- Thế thì, nếu cáºu có việc cần thiết hệ trá»ng buá»™c cáºu phải ra ngoà i, cáºu sẽ Ä‘i trong bá»™ quân phục cá»§a mình.
- Cáºu có lý, đúng thế, không có gì đơn giản hÆ¡n.
- HÆ¡n nữa nó sẽ cho cáºu và o Ä‘iện LuvrÆ¡ rất thoải mái.
RôbÆ¡c run ngưá»i vì vui thú; chà ng mỉm cưá»i nói:
- Äó là tham vá»ng cá»§a mình.
- Tốt lắm, hẹn ngà y mai nhé!
- Hẹn ngà y mai! – Rôbơc nắm bà n tay bạn nói.
- Patric ngăn chà ng lại nói:
- Cáºu còn quên má»™t việc.
- Việc gì?
- Äúng là nó không tháºt có Ãch: đó là chìa khoá buồng mình.
- Tháºt thế, đưa đây – RôbÆ¡c nói.
- Äây, chúc ngá»§ ngon, , RôbÆ¡c.
- Chúc ngủ ngon, Patric.
Và hai chà ng trai sau khi siết chặt tay nhau lần thứ hai,má»—i ngưá»i Ä‘i vá» má»™t ngả, Patric Ä‘i vá» hướng cổng Ä‘iện Luvrrow, Rôbá»›c vá» hướng cá»a cá»§a Patric.
Chúng ta hãy để ngưá»i nà y và o Ä‘iện LuvrÆ¡ đúng lúc đáp lệnh táºp hợp buổi tối và hãy theo RôbÆ¡c Stuya, sau khi lần mò qua hai , ba cá»a, cuối cùng tìm được ổ khoá cá»§a Patric.
Mẩu nến còn lại cháy soi sáng toà n bá»™ căn phòng cá»§a ngưá»i lÃnh cáºn vệ trẻ tuổi. Äây là căn gác xép sạch sẽ, khá giống vá»›i những căn buồng nhá» cá»§a sinh viên thá»i nay.
Äồ đạc trong phòng gồm má»™t chiếc giưá»ng ngá»§ khá gá»n gà ng , má»™t tá»§ chè nhá», hai ghế tá»±a nhồi rÆ¡m và má»™t cái bà n trên đó, trong má»™t bình gốm cao cổ, bấc cá»§a ngá»n nến còn khói.
RôbÆ¡c lấy má»™t thanh cá»§i cháy dở, thổi mạnh, cuối cùng có được ngá»n lá»a và chà ng châm và o cây nến.
Sau đó chà ng ngồi trước chiếc bà n nhá», áp trán và o hai tay, trầm ngâm suy nghÄ©.
- Äúng rồi – chà ng lùa bà n tay và o mái tóc như để gạt khá»i trán má»™t váºt nặng khá»§ng khiếp rồi nói – đúng rồi, ta sẽ viết cho nhà vua.
Và chà ng đứng lên.
Trên lò sưởi chà ng thấy má»™t lá» má»±c đầy và má»™t cái bút nhưng chà ng hết sức tìm kiếm, lục lá»i ngăn kéo bà n và ba ngăn kéo tá»§ chè mà không thấy được bóng dáng má»™t tá» giấy hoặc mảnh da thuá»™c để viết.
Chà ng lại tìm nhưng hoà i công: chắc hẳn bạn chà ng đã dùng tỠgiấy cuối cùng để viết thư cho bà pháp quan của anh ta rồi.
Chà ng lại ngồi xuống, tuyệt vá»ng và nói:
- Ôi! chỉ thiếu một mảnh giấy mà ta không thể thỠcách cuối cùng nà y rồi.
Tháºt váºy, chuông đã Ä‘iểm mưá»i giá», những cá»a hà ng buôn bán thá»i ấy không mở cá»a đến ná»a đêm như thá»i nay: váºy sá»± bối rối cá»§a chà ng là đÃch thá»±c.
Lúc ấy, đột nhiên chà ng nhá»› tá»›i bức thư cá»§a nhà vua mà chà ng hiện giữ trong ngưá»i, chà ng lấy thư từ ngá»±c ra và quyết định viết cho nhà vua và o mặt trái bức thư nà y.
Chà ng lấy lỠmực và bút, viết bức thư sau:
Tâu bệ hạ.
Việc kết án pháp quan Äuybuôc là bất công và vô đạo.
Ngưá»i ta là m má» mắt hoà ng thượng và buá»™c bệ hạ là m đổ máu trong sạch nhất cả vương triá»u cá»§a bệ hạ.
Tâu bệ hạ, má»™t ngưá»i kêu gá»i bệ hạ giữa đám đông: bệ hạ hãy mở mắt nhìn các già n hoả mà những kẻ có tham vá»ng đốt lên quanh bệ hạ, trên má»i Ä‘iểm cá»§a nước Pháp.
Tâu bệ hạ, xin bệ hạ hãy lắng nghe những tiếng rá»n rÄ© và than vãn Ä‘ang dâng lên tại quảng trưá»ng GrevÆ¡ và dâng lên tá»›i táºn Ä‘iện LuvrÆ¡.
Xin bệ hạ hãy lắng nghe và nhìn. Khi bệ hạ đã nghe và nhìn hẳn bệ hạ sẽ tha thứ.
Chà ng trai ÊcôtxÆ¡ Ä‘á»c lại lá thư và gấp theo hướng ngược lại, có nghÄ©a là trang mặt cá»§a lá thư nhà vua đã viết trở thà nh mặt trái lá thư cá»§a chà ng gá»i nhà vua và mặt trên trang mặt cá»§a lá thư cá»§a chà ng trở thà nh tranh mặt cá»§a lá thư nhà vua.
- GiỠđây, - chà ng lẩm bẩm – là m cách nà o để đưa bức thư nà y và o điện Luvrơ được?
Chá» Patric đến ngà y mai ư? Như váºy sẽ quá muá»™n. Vả lại Patric tá»™i nghiệp sẽ bị bắt giữ như tòng phạm cá»§a ta mất. Ta phÆ¡i bà y vấn đỠkhá nhiá»u khi chấp nháºn việc anh cho ta cư trư. Là m gì đây?
Chà ng đến cá»a sổ tìm má»™t ý nghÄ©.Trong những trương hợp tuyệt vá»ng, ngưá»i ta thưá»ng dá»… dà ng há»i ý kiến những váºt thể bên ngoà i.
Chúng tôi đã nói là trá»i tháºt quang đãng đối vá»›i má»™t ngà y tháng chạp.
RôbÆ¡c há»i gió mát, trá»i cao và đêm yên tÄ©nh ý kiến vá» việc chà ng cần là m.
Từ căn gác xép cá»§a Patric ở má»m đá cao nhất cá»§a ngôi nhà , chà ng nháºn ra tháp canh ở lâu đà i nhà vua.
Ngá»n tháp gá»— ở lâu đà i ấy gần như đối diện vá»›i tháp NetslÆ¡ và nhô lên giữa sân và sân trong Ä‘iện LuvrÆ¡, đột nhiên xuất hiện tuyệt đẹp trước chà ng ánh sáng huyá»n ảo.
Nhìn cái tháp ấy, Rôbơc hầu như tìm được cách để chà ng chuyển lá thư của chà ng cho nhà vua; bởi vì sau khi nhét lại lá thư và o ngực, chà ng tắt nến, lấy chiếc mũ dạ, khoác áo choà ng và nhanh chóng xuống cầu thang.
Và i ngà y trước đó, ngưá»i ta vừa ra lệnh cấm má»i ngưá»i Ä‘i đưá»ng và lái thuyá»n qua sông Sen kể từ năm giá» chiá»u.
Lúc nà y đã là mưá»i giỠđêm, váºy không thể nghÄ© đến việc Ä‘i đò.
Con đưá»ng duy nhất có thể đối vá»›i RôbÆ¡c là trở lại bước chân cÅ© cá»§a chà ng và đi ngược con đưá»ng mà chà ng đã từ GrevÆ¡ tá»›i.
Váºy là chà ng Ä‘i lên hướng cầu Xanh Mixen, bá» qua phố BariÆ¡ri ở bên trái để không liá»u mạng vá»›i lÃnh tuần cảnh cá»§a hoà ng cung và qua cầu Äức Bà và o trong mạng lưới các phố có thể đưa chà ng đến Ä‘iện LuvrÆ¡.
Äiện LuvrÆ¡ lổn nhổn những đá, sá»i và cá»™t kèo từ triá»u Frăngxoa đệ nhất.
Ngưá»i ta nói rằng đây là bên trong cá»§a má»™t hầm đá hoặc má»™t trong những lâu đà i bá» dở Ä‘ang suy sụp trước khi xây dá»±ng lại hÆ¡n là nÆ¡i ở cá»§a nhà vua Pháp.
Váºy tháºt dá»… dà ng trưá»n mình qua những khối đá mà điện LuvrÆ¡ bi vướng ngẽn cả bên ngoà i lẫn bên trong.
Từ hòn đá nà y qua hòn đá khác, từ hố nà y qua hố khác, RôbÆ¡c Stuya trưá»n dá»c sông Sen đến cánh cổng lá»›n Ä‘iện LuvrÆ¡ đối diện vá»›i con sông, theo chiá»u sâu chiếm toà n bá»™ khu đất mà hiện nay là bến tà u; rồi chà ng Ä‘i dá»c toà nhà tá»›i Tháp Má»›i và thấy hai cá»a sổ sáng đèn, chà ng nhặt má»™t hòn đá trong má»™t cái hố, lấy miếng da thuá»™c bá»c lại, tháo dải băng mÅ© buá»™c mảnh buá»™c mảnh da quanh hòn đá và lùi lại hai ba bước để lấy đà , ước lượng khoảng cách, ngắm như thể chà ng nhằm nhả đạn rồi chà ng ném hòn đá kèm mảnh da thuá»™c và o má»™t ô cá»a sổ sáng đèn ở tầng gác thứ nhất.
Tiếng kÃnh cá»a sổ vỡ và tiếng động xuất hiện trong buồng tiếp theo tiếng kÃnh vỡ cho chà ng biết lá thư cá»§a chà ng đã tá»›i và nếu lá thư không há» tá»›i tay nhà vua thì đó không phải lá»—i ở ngưá»i viết.
- Tuyệt – chà ng nói- Còn giỠđây hãy đợi; ngà y mai ta sẽ biết, nếu bức thư của ta tạo được hiệu quả của nó.
Trong lúc rút lui chà ng nhìn quanh để tin chắc là không há» bị chú ý; chà ng chỉ nhìn thấy xa những lÃnh tuần cảnh Ä‘i dạo vá»›i bước chân cháºm dãi và má»±c thước cá»§a những lÃnh canh.
Rõ rà ng những lÃnh tuần canh không há» chú ý gì.
RôbÆ¡c Stuya lại qua chÃnh con đưá»ng chà ng đã chá»n, trở lại thà nh phố Battoa - Xanh Ä‚ngÄ‘rê, tin chắc rằng mình không bị má»™t ai nghe và nhìn thấy chà ng.
Chà ng đã lầm; chà ng đã bị hai ngưá»i trông và nghe thấy chà ng cách chà ng năm mươi bước, trong góc tháp Má»›i, ẩn mình trong bóng tối do tháp che khuất, Ä‘ang sôi nổi trò chuyện không phải để không nghe, không nhìn mà Ãt ra để không tá» dấu hiệu là hỠđã nghe và nhìn thấy.
Hai nhân váºt nà y là hoà ng thân Côngđê và đô đốc Côlinhi.
Chúng ta hãy xem đỠtà i gì trong câu chuyện có thể là m hai nhân váºt nổi tiếng nà y quan tâm đến ná»—i không tá» ra e ngại những hòn đá mà ngưá»i lạ ném và o cá»a sổ Ä‘iện LuvrÆ¡ và o cái giá» khuya khoắt trong đêm nà y.
V
DƯỚI CHÂN THÃP MỚI
GiỠđây – như Brăngtôm nói trong cuốn “Những thủ lĩnh quân sự†nổi tiếng của ông – chúng ta cần phải nói tới một thủ lĩnh quân sự rất vĩ đại, nếu không thì chẳng bao giỠnữa.
Chúng ta hãy là m như Brăngtôm; chỉ có Ä‘iá»u chúng ta hãy công bằng đối vá»›i Gatspa đỠCôlinhi, lãnh chúa Satiông hÆ¡n là viên nịnh thần GhidÆ¡.
Trong hai cuốn sách khác cá»§a chúng tôi, chúng tôi nói nhiá»u vá» ngưá»i bảo vệ Xanh Căngtanh nổi tiếng; nhưng các độc giả hẳn đã quên cuốn “ Hoà ng háºu Macgô†và còn chưa biết cuốn “Chà ng thị đồng cá»§a quáºn công đỠSavoaâ€: váºy chúng tôi thấy cần nói và i lá»i vá» ngà y sinh, gia đình và tổ phụ cá»§a đô đốc như ta nói ngà y nay.
Chúng tôi nhấn mạnh từ đô đốc vì đó là tước vị được biết cá»§a con ngưá»i mà chúng tôi nói tá»›i và tháºt hiếm khi ngưá»i ta gá»i ông bằng cái tên Gatspa đỠCôlinhi hoặc dưới cái tên gá»i lãnh chúa hay đức ông Satiông vì tước vị đô đốc hãy hÆ¡n.
Gatspa đỠCôlinhi, sinh ngà y 17- 2 -1517 ở Satiông – suya - Looinh, lãnh địa của gia đình ông.
Cha ông là quý tá»™c ở Brets, đã ở Pháp sau sá»± hợp nhất tỉnh ông và o vương quốc; ông giữ má»™t cấp báºc cao trong quân đội cá»§a nhà vua và lấy tên là Satiông, trở thà nh chá»§ nhân cá»§a lãnh địa nà y.
Ông cưới LuidÆ¡ đỠMôngmôrăngxi, em gái vị đại thần mà chúng tôi có dịp nói nhiá»u tá»›i ông nà y, đặc biệt trong cuốn truyện cá»§a tôi là “Atscaniôâ€, “ Hai chị em Äianơ†và “chà ng thị đồng cá»§a quáºn công đỠSavoaâ€.
Bốn con trai cá»§a lãnh chúa Satiông: Pie, ÔđÊcôtxÆ¡, Gatspa, và Äăngđơlô tức là các cháu cá»§a vị đại thần. Ngưá»i con cả Pie, chết lúc năm tuổi. Ngưá»i con thứ Ôđê váºy là được thừa kế giữ vinh dư cá»§a tước vị nà y.
Hai mươi năm sau cái chết ấy, vị đại thần có quyá»n sắp đặt chiếc mÅ© hồng y giáo chá»§. Không má»™t ngưá»i con trai nà o cá»§a ông muốn tước vị nà y, thế là ông tặng nó cho các con trai cá»§a em gái ông: Gatspar và ÄăngÄ‘ilô, cả hai sinh ra có khà chất chiến tráºn đã khước từ; Ôđê khà chất Ä‘iá»m tÄ©nh và trầm tư đã nháºn.
Váºy là Gatspa trở thà nh chá»§ gia đình bởi lẽ cha ông chết và o năm 1512.
Vả lại chúng tôi đã nói tá»›i những sá»± “ rèn luyện†cá»§a ông được thá»±c hiện thế nà o vá»›i danh nghÄ©a là bạn cá»§a Frăngxoa đỠGhidÆ¡ và tình bạn nà o đã gắn bó hai con ngưá»i trẻ tuổi nà y tá»›i lúc, vá» cuá»™c chiến đấu ở RăngÄ‘i, má»—i ngưá»i Ä‘á»u đã là m được những chuyện phi thưá»ng có giá trị thì má»™t luồng gió lạnh đã ẩn và o giữa há». Quáºn công Clôđơ-Ä‘á»-Loren chết, quáºn công Frăngxoa và anh ông ta là hồng y giáo chá»§ đứng đầu phe Thiên Chúa giáo và há» cạn dá»± và o các công việc quốc gia thì sá»± lạnh nhạt ấy trở thà nh mối háºn thù sâu sắc.
Trong thá»i gian ấy, dẫu bá»n Äá» GhidÆ¡ háºn thù thì chà ng trai Gatspa đỠSatiông đã trở thà nh má»™t trong số ngưá»i xuất chúng ở thá»i đại ông, đã tăng thêm tiếng tăm và được ca ngợi là Hiệp sÄ© vÅ© trang, cÅ©ng như em ông là Äăngđơlô, được phong quáºn công Äăngghiêng và điá»u nà y xảy ra ngay trên chiến trưá»ng ở Xêridon là nÆ¡i má»—i ngưá»i đạt được má»™t lá cá»; ông được phong cấp đại tá và o năm 1544 rồi ba năm sau là thiếu tướng lục quân rồi cuối cùng là đô đốc.
ChÃnh và o lúc ấy, để giúp cho em ông là Äăngđơlô mà ông đã yêu thắm thiết, ông đã từ bá» chức vụ thiếu tướng lục quân.
Và o năm 1545, hai anh em cưới hai cô gái của gia đình quý tộc Lavan ở Brets.
Trong cuốn “ chà ng thị đồng cá»§a quáºn công đỠSavoa†ngưá»i ta gặp lại đô đốc trong cuá»™c vây hãm Xanh Căngtanh và ta thấy ông vá»›i ý chà kiên cưá»ng đáng kÃnh đã bảo vệ từng viên đá cá»§a thà nh phố và bị bắt vá»›i vÅ© khà trong tay ở đợt giáp tráºn cuối cùng.
ChÃnh trong thá»i gian bị cầm giữ ở Ä‚ngve, má»™t cuốn thánh kinh đã rÆ¡i và o tay ông và ông liá»n thay đổi tôn giáo.
Từ sáu năm qua, em ông là Äăngđơlô đã là tÃn đồ Canvanh.
Chức vụ đô đốc quan trá»ng tất nhiên đặt ông và o thá»§ lÄ©nh quân sá»± cá»§a giáo phái cách tân.
Tuy nhiên đúng là chưa có sá»± rạn nứt giữ hai phe phái, còn chưa có những sá»± ngược đãi, Äăngđơlô và anh ông, má»—i ngưá»i vẫn giữ má»™t vị trà ở triá»u đình do địa vị cá»§a há» Ä‘em lại.
“ Nhưng, như má»™t sá» gia đương thá»i nói, triá»u đình không có kẻ thù đáng lo ngại nhấtâ€.
ÄÆ°á»£c tạo hoá phú cho tÃnh bình tÄ©nh, lòng quả cảm và sá»± không ngoan lạ lùng, hầu như ông được sinh ra để trở thà nh con ngưá»i mà ông thá»±c tế đã trở thà nh, tức là thá»§ lÄ©nh kiên nghị, ý chà bất khuất; mặc dầu thất bại nhưng ông luôn trở thà nh đáng ngại sau những thất bại cá»§a ông hÆ¡n kẻ thù cá»§a ông sau những thắng lợi cá»§a há». Không đếm xỉa gì đến đẳng cấp cá»§a mình, cuá»™c Ä‘á»i ông coi chẳng ra gì, lúc nà o cÅ©ng sẵn sà ng hi sinh cho việc bảo vệ vương quốc hoặc thắng lợi cá»§a niá»m tin cá»§a ông, ông gắn định mệnh chiến tranh những đức tÃnh vững chắc cá»§a những công dân vÄ© đại.
Giữa những thá»i kì bão tố ấy, tầm nhìn cá»§a cái đầu trong sáng nà y là m cho cặp mắt tháºt tươi tắn dịu dà ng, ông như cây sồi lá»›n đứng thẳng giữa những cÆ¡n giông bão như những ngá»n núi cao mà đỉnh vẫn yên lặng giữa bão tố, bởi vì cái đỉnh ấy chế ngá»± sấm sét.
Vá»›i cây sồi, mưa không thể là m trầy vá» sần sùi cá»§a nó, gió không là m cong ngá»n nó; muốn nhổ báºt rá»… nó lên, cần có má»™t tráºn cuồng phong láºt đổ hết má»i thứ.
Là núi, nó sẽ trở thà nh núi lá»a và má»—i lần phun lá»a, ngai và ng sẽ run rẩy, lung lay táºn gốc và để lấp đầy miệng núi lá»a ấy, dáºp tắt dung nham ấy, cần có má»™t tráºn hông thuá»· thay đổi bá»™ mặt cá»§a đế quốc.
CÅ©ng như váºy, hoà ng thân Côngđê, vá»›i tinh thần năng động mạo hiểm, tham vá»ng , ông đã đưa chÃnh bản thân mình để tham gia quân đội cá»§a nhà vua trong mưá»i năm, dá»± hết chiến tráºn nà y đến chiến tráºn khác.
Hoà ng thân Côngđê như chúng tôi đã nói là ngưá»i nói chuyện vá»›i đô đốc. ChÃnh Côlinhi nói chuyện vá»›i ngưá»i đà n ông trẻ tuổi nổi tiếng nà y trong đêm 18 rạng ngà y 19 tháng Chạp nà y, khuất mình trong bóng tối đổ nghiêng bởi Tháp Má»›i.
Ãt ra chúng ta đã biết được vóc dáng hoà ng thân Côngđê, chúng ta đã thấy ông và o quán “Ngá»±a tÃa†và chúng ta đã có thể, qua và i lá»i ông thốt ra, cho chúng ta má»™t ý niệm vá» tÃnh cách cá»§a ông.
Mong rằng giỠđây ngưá»i ta cho phép chúng tôi dá»±a trên tÃnh cách ấy và vị trà hoà ng thân ở triá»u đình, đưa ra và i chi tiết cần thiết đối vá»›i chúng ta.
Ông Côngđê còn chưa tá» rõ mình, nhưng ta linh cảm Ä‘iá»u ông có thể là m, và điá»u dá»± Ä‘oán nà y Ä‘em lại má»™t tầm quan trá»ng lá»›n lao cho ông hoà ng trẻ tuổi đẹp trai nà y má»›i chỉ được biết qua những mối tình bay buá»›m và đại diện cá»§a ông là ngưá»i, như ngưá»i đương thá»i Äông Gioăng cá»§a ông, đã ghi và o các danh sách khổng lồ những mệnh phụ nổi tiếng cá»§a triá»u đình. Chúng tôi tin rằng đã nói vỠông, má»™t chà ng trai hai mươi chÃn tuổi và o thá»i ấy. Äây là con trai thứ năm cÅ©ng là con út cá»§a XaclÆ¡ buôcbông, bá tước Văngđôm, thuá»· tổ cáºn đại cá»§a má»i chi dòng há» Buốcbông.
Những ngưá»i anh hùng cá»§a ông là ĂngtoannÆ¡ -Ä‘á»- Buôcbông, vua NavarÆ¡ và là cha đẻ Hăngri đệ tứ; Frăngxoa, bá tước Äăngghiêng; hồng y giáo chá»§ SaclÆ¡ đỠBuôcbông, tổng giám mục xứ Ruăng; và Giăng, bá tước Äăng ghiêng là ngưá»i mà trước đó vừa bị giết tại tráºn chiến Xanh Căngtanh.
Váºy, Lui - đỠ- Côngđê là con út cá»§a gia đình, cả tà i sản chỉ là tấm áo choà ng thanh kiếm và lưỡi kiếm còn giá trị hÆ¡n tấm áo choà ng.
Thanh kiếm nà y hoà ng thân đã rút ra má»™t cách vẻ vang trong những cuá»™c chiến tranh cá»§a vua Hăngri đệ nhị và trong và i cuá»™c cãi lá»™n đặc biệt là m ông nổi tiếng vá» lòng dÅ©ng cảm sánh ngang vá»›i sá»± nổi tiếng mà ông đã là m như má»™t ngưá»i có nhiá»u váºn may nhất là vá» mối tình bất định.
Câu châm ngốn sau hầu như được viết dà nh trước hết cho hoà ng thân Côngđê: “Sá»± chiếm hữu giết chết tình yêuâ€.
Äúng là khi hoà ng thân chiếm Ä‘oạt được rồi thì ông không còn yêu nữa.
Äó là điá»u rất quen biết trong số mệnh phụ xinh đẹp mà Brăngtôm đã viết cho chúng ta câu chuyện hoa tình, song le đó là điá»u lạ thưá»ng! So vá»›i các bà thì Ä‘iá»u nà y tá» ra không tạo nên má»™t sá»± nhầm lẫn nà o đối vá»›i những hứng thú cá»§a ông hoà ng tháºt Ä‘a tình và tháºt tươi tắn mà ngưá»i ta nói vỠông theo thể thÆ¡ bốn câu sau:
Con ngưá»i nhá» bé nà y tháºt bảnh trai,
Luôn luôn ca hát miệng luôn cưá»i,
Luôn luôn say đắm ngưá»i yêu quý,
Äiá»u xấu Trá»i thương giữ há»™ rồi!
Như ta thấy vá»›i nhà thÆ¡ đã là m bốn câu thÆ¡ nà y, ý thÆ¡ xuất sắc hÆ¡n nhịp Ä‘iệu, nhưng cuối cùng chúng đã cho má»™t ý tháºt chÃnh xác là Lui- Ä‘á»- Côngđê gợi được mối thiện cảm ở triá»u đình; chúng tôi vá»™i kể ngay.
Vả lại quyển truyện cá»§a chúng tôi được ký là AlêchxăngÄ‘rÆ¡ Äuyma chứ không phải RixÆ¡lê.
Mối thiện cảm nà y tháºt lá»›n lao giữa đô đốc và ông hoà ng trẻ; đô đốc còn trẻ má»›i bốn mươi tuổi, yêu Lui-Ä‘á»-Côngđê như yêu má»™t ngưá»i em trai và vá» phần mình, hoà ng thân Côngđê vá»›i tÃnh cách hà o hiệp và phiêu lưu, do bản chất chăm chú nghiên cứu sá»± bà máºt cá»§a tình yêu hÆ¡n là lo lắng vá» những thắng lợi hoặc thất bại cá»§a tôn giáo, không báºn tâm vá» Thiên chúa giáo mà và o thá»i ấy ông còn là má»™t con chiên; hoà ng thân Côngđê như má»™t há»c sinh đối vá»›i ngưá»i thà y yêu mến, như má»™t tai nghe ông đô đốc nghiêm khắc trong khi từ Xanh Ä‚ngÄ‘rê, ông dõi mắt nhìn theo bước ngá»±a phi cá»§a má»™t nữ kỵ sÄ© yêu kiá»u trở vá» sau buổi Ä‘i săn, hoặc lắng nghe tiếng ca cá»§a má»™t thiếu nữ từ đồng ruá»™ng trở vá».
Äây là việc xảy ra trước đó má»™t giá».
Äô đốc trong lúc ra khá»i Ä‘iện LuvrÆ¡ là nÆ¡i ông đã tá»›i chầu nhà vua trẻ, đã nháºn thấy, vá»›i con mắt cá»§a nhà chỉ huy quen nhìn bóng tối, ở chân Tháp Má»›i có má»™t ngưá»i đà n ông khoác áo choà ng, ngẩng đâu vá» phÃa bao lÆ¡n có hai cá»a sổ sáng đèn, hầu như chỠđợi dấu hiệu hoặc đứng đó ra hiệu cho ngưá»i ở trên gác. Äô đốc bản chất Ãt tò mò định Ä‘i vá» hướng phố Bêtixi là nÆ¡i có lâu đà i cá»§a ông thì chợt có ý nghÄ© tại sao và o cái giá» mà ngưá»i ta tuỳ ý bắt giữ má»i ngưá»i qua lại nhất là đến gần Ä‘iện LuvrÆ¡; thế mà có má»™t ngưá»i dám cả gan Ä‘i dạo trước cung Ä‘iện nhà vua, cách bá»n lÃnh tuần tra có trăm bước, con ngưá»i nà y hẳn là hoà ng thân Côngđê.
Ông lại gần ngưá»i nà y còn ngưá»i nà y, cứ má»—i bước đô đốc tiến tá»›i lại cố lùi và o bóng tối; đến cách hai mươi bước, đô đốc kêu lên vá»›i ngưá»i nà y:
- Nà y! Hoà ng thân!
- Ai Ä‘i đó?- hoà ng thân Côngđê há»i vì đúng là ông.
- Má»™t ngưá»i bạn – Äô đốc trả lá»i, tiếp tục tiến bước và mỉm cưá»i vá»›i ý nghÄ© vá» sá»± sáng suốt cá»§a mình là má»™t lần nữa ông Ä‘oán đúng.
- A! A! Nếu tôi không nhầm thì đây là tiếng nói cá»§a ông đô đốc – hoà ng thân nói đồng thá»i tiến lên và i bước để đến trước mặt ngưá»i vừa gá»i ông.
Hai ngưá»i đà n ông nà y gặp nhau ở giá»›i hạn cá»§a bóng tối, hoà ng thân kéo đô đốc vá» phÃa mình đến ná»—i cả hai lẫn và o bóng đêm.
- Thế nà o, quá»· tháºt – hoà ng thân nói sau khi thân máºt và kÃnh nể xiết chặt bà n tay đô đốc – là m sao mà ông biết tôi ở đây?
- Tôi đoán thế.
- A! Tháºt là giá»i! Thế nà o mà ông lại có ý nghÄ© nà y?
- á»’! Tháºt đơn giản.
- Nà o, hãy nói đi.
- Khi nhìn thấy má»™t ngưá»i nằm trong tầm nhìn cá»§a đội tuần tra, tôi thầm nghÄ© chỉ có má»™t kỵ sÄ© ở nước Pháp má»›i có khả năng liá»u mạng để nhìn ngá»n gió lay động rèm cá»a cá»§a má»™t ngưá»i đà n bà đẹp và con ngưá»i nà y chÃnh là Äiện hạ đấy!
- Äô đốc thân mến cá»§a tôi Æ¡i, cho phép tôi được cảm Æ¡n ông, trước hết vì ý nghÄ© tuyệt hay cá»§a ông đối vá»›i tôi và sau đó xin chân thà nh khen ngợi ông: không thể có sá»± sáng suốt nà o tuyệt vá»i hÆ¡n sá»± sáng suốt cá»§a ông.
- A! Äô đốc thốt lên.
- Tôi ở đây, đúng thế, để nhìn ô cá»a sổ má»™t căn buồng mà tại đây, không phải là má»™t phụ nữ chỉ đẹp không thôi mà con ngưá»i cầm giữ chân tôi ở đây, cách đây sáu tháng còn là đứa trẻ thì nà y là má»™t thiếu nữ, nhưng là má»™t thiếu nữ kiá»u diá»…m, má»™t sắc đẹp hoà n hảo.
- Ông muốn nói tới tiểu thư Xanh Ăngđrê phải không?
- Äúng thế. Cà ng ngà y cà ng đẹp, đô đốc thân mến ạ - Hoà ng thân đáp – Và điá»u đó giải thÃch cho tôi sá»± hứng thú nà o đã đẩy tôi kết bạn vá»›i ông.
- Váºy chÃnh sá»± hứng thú đã đẩy ông đến việc đó hả? – Côlinhi há»i.
- Vâng, rất lớn là đằng khác.
- Hứng thú nà o? Hãy cho tôi biết tâm tư của ông, hoà ng thân?
- Äó là , nếu tôi không coi ông là bạn, ông đô đốc ạ, thì có lẽ tôi đã coi ông là kẻ thù và lúc ấy tôi coi ông là kẻ thù không nguôi.
Äô đốc lắc đầu vì câu nói phỉnh nịnh cá»§a con ngưá»i mà ông sắp đưa ra những lá»i trách cứ nên ông trả lá»i:
- Chắc hẳn ông không biết rằng tiểu thư Xanh Ä‚ngÄ‘rê là vị hôn thê cá»§a ông Äá» Gioanhvin, con trai quáºn công Äá» GhidÆ¡ chứ gì.
- Không những tôi không phải không biết chuyện nà y, ông đô đốc ạ, mà chÃnh vì được tin vá» cuá»™c hôn nhân nà y là m tôi cà ng yêu tiểu thư Xanh Ä‚ngÄ‘rê Ä‘iên cuồng hÆ¡n, đến mức tôi có thể mạnh dạn nói rằng tình yêu cá»§a tôi đối vá»›i tiểu thư Xanh Ä‚ngÄ‘rê chá»§ yếu đến từ lòng háºn thù cá»§a tôi vá»›i bá»n Äá» GhidÆ¡.
- Ãi chà ! Nhưng đây là lần đầu tiên, hoà ng thân ạ, tôi nghe nói tá»›i mối tình nà y,vì thông thưá»ng những mối tình cá»§a ông đối vá»›i ông coi như chim hoạ mi hót khi bay lượn. Váºy mối tình má»›i nảy sinh và chưa gây tai tiếng chứ?
- Không tháºt má»›i đâu, đô đốc thân mến ạ, trái lại nó đã được sáu tháng tuổi rồi.
- Chà , đúng thế sao?- đô đốc há»i kèm theo là cái nhìn ngạc nhiên.
- Sáu tháng, vâng, hầu như ngà y tiếp ngà y, đúng thế! Ông có nhá»› tá»›i lá số tá» vi mà mụ phù thuá»· già đã Ä‘oán cho ông Äá» GhidÆ¡, thống chế Xanh Ä‚ngÄ‘rê và gã hầu cá»§a ông ấy ở lá»… há»™i LăngÄ‘i không? Theo tôi thì hầu như tôi đã nói rõ câu chuyện nà y vá»›i ông rồi.
- Vâng, tôi hoà n toà n nhá»› rõ. Sá»± việc xảy ra trong cái quán trên đưá»ng từ Gônet đến Xanh ÄÆ¡nits.
- Äúng thế, đô đốc thân mến ạ. Nà y! ChÃnh từ cái ngà y ấy đã đánh dấu mối tình cá»§a tôi bá»™c lá»™ vá»›i XaclôttÆ¡ duyên dáng và , vì cái chết mà ngưá»i ta tiên Ä‘oán cho tôi, đã Ä‘em lại cho tôi má»™t sở thÃch khác thưá»ng đối vá»›i cuá»™c Ä‘á»i, kể từ ngà y ấy tôi chỉ sống trong hi vá»ng được con gái thống chế yêu và tôi đã dồn hết tâm hồn để đạt cái Ä‘Ãch ấy.
- Và không bất cẩn chứ, hoà ng thân - đô đốc há»i – ông được đáp trả chứ?
- Không, ông anh hỠcủa tôi ạ, không; vì thế ông mới thấy tôi đứng chôn chân ở đây mãi.
- Và hỡi chà ng hiệp sÄ© Ä‘a tình là ông, ông chỠđợi ngưá»i ta ném cho ông má»™t bông hoa, má»™t chiếc găng tay, má»™t lá»i nói phải không?
- Xin thá»,tháºt tình chẳng chỠđợi gì ở Ä‘iá»u đó.
- Váºy thì ông chỠđợi gì?
- ChỠcho ánh sáng tắt đi và vị hôn thê của ông hoà ng đỠGioanhvin ngủ để đến lượt mình, tôi tắt ánh sáng của tôi và nếu cỠthể tôi cũng ngủ luôn.
- Chắc hẳn đây không phải là lần đầu ông có mặt như thế nà y với giấc ngủ nhỠcủa cô gái phải không, ông hoà ng thân thân mến của tôi.
- Không há» là lần đầu, ông anh há» cá»§a tôi ạ, và sẽ không phải là lần cuối đâu. Äến nay, gần bốn tháng rồi, tôi giải trà vô tư như thế nà y đây.
- Tiểu thư Xanh Ä‚ngÄ‘rê không biết gì cả chứ? - đô đốc há»i, vẻ nghi ngá».
- Nà ng không biết, tôi bắt đầu tin như váºy.
- Như thế đâu còn là tình yêu nữa, hoà ng thân thân mến; đó thực tế là tôn thỠsùng bái theo cách một số thủy thủ đã kể cho chúng ta nghe vỠsự tôn thỠthần tượng nà y.
- Cái từ ấy rất đúng, đô đốc thân mến ạ, đó thực sự là một sự tôn sung và tôi cũng cần phải là con chiên ngoan đạo để tôi hiến mình cho sự tôn thỠthần tượng nà y.
- Tôn thỠthần tượng là tôn thỠnhững hình ảnh, hoà ng thân thân mến ạ, còn ông cũng không có ngay cả hình ảnh nữ thần của ông, có lẽ đúng chăng?
- Tháºt thế, không, không cả hình ảnh cá»§a nà ng – hoà ng thân trả lá»i ; nhưng ông mỉm cưá»i đặt bà n tay lên ngá»±c nói tiếp – hình ảnh cá»§a nà ng ở đây và khắc tháºt sâu, xin thá» tôi không cần má»™t hình ảnh nà o khác hình ảnh Ä‘ang sống trong kà ức tôi.
- Váºy ông cứ hà nh động đơn Ä‘iệu như thế đến giá»›i hạn nà o?
- Không giá»›i hạn nà o hết. Tôi đến đây như thế nà y chừng nà o tôi còn yêu tiểu thư Xanh Ä‚ngÄ‘rê. Tôi yêu nà ng theo thói quen cá»§a tôi, chừng nà o mà nà ng chưa ưng thuáºn cho tôi chút gì và theo má»i khả năng có thể, nà ng không thuáºn cho tôi tháºt sá»›m, Ä‘iá»u mà nà ng cần dà nh cho tôi để mối tình cá»§a tôi lâm và o thá»i kì giảm sút thì có thể tôi sẽ yêu nà ng dà i lâu.
- Con ngưá»i ông đặc biệt là m sao, hoà ng thân thân mến!
- Váºy ông muốn gì! Tôi như váºy đấy; đó là điá»u mà ngay bản thân tôi cÅ©ng không hiểu nổi mình; chừng nà o mà má»™t ngưá»i đà n bà chẳng dà nh cho tôi cái gì thì tôi Ä‘iên cuồng vì yêu, có thể Ä‘i đến giết chồng nà ng, giết cả ngưá»i yêu cá»§a nà ng, giết nà ng, giết cả bản thân mình, gây chiến vì nà ng như Pêriclet đối vá»›i Atspaxi(Pêriclet: là diá»…n giả và chÃnh khách nổi tiếng, ngưá»i Aten; Atspaxi: nổi tiếng vá» sắc đẹp và trà tuệ, tình nhân và cố vấn cá»§a Pêriclet), Xêda đối vá»›i Æ nônê, Ä‚ngtoan đối vá»›i ClêôpatrÆ¡ ( Xêda: là nhà độc tà i La Mã; ClêôpatrÆ¡: hoà ng háºu Ai Cáºp, nổi tiếng vá» sắc đẹp đã chinh phục Xêda rồi Ä‚ngtoan, bạn cá»§a Xêda) rồi thì, nếu nà ng nhượng bộ…
- Nếu nà ng nhượng bộ thì sao?
- Thế thì đô đốc thân mến Æ¡i, bất hạnh cho nà ng, bất hạnh cả cho tôi! Vòi nước cá»§a sá»± chán chưá»ng sẽ đổ lên sá»± Ä‘iên dại cá»§a tôi và dáºp tắt nó.
- Váºy niá»m lạc thú nà o mà ông lại đứng canh trước ánh trăng nà y?
- Dưới những ô cá»a sổ cá»§a má»™t thiếu nữ xinh đẹp. Má»™t niá»m lạc thú lá»›n lao, ngưá»i anh há» thân mến cá»§a tôi ạ. Ôi! Ông không hiểu được Ä‘iá»u đó đâu, ông , con ngưá»i nghiêm trang và qá»§a cảm đặt má»i niá»m hạnh phúc cá»§a ông trong thắng lợi má»™t cuá»™c chiến hoặc chiến thắng cá»§a lòng tin cá»§a ông. Còn tôi, thưa ông đô đốc, đó là chuyện khác: chiến tranh đối vá»›i tôi chỉ là sá»± yên bình giữa hai mối tình , mối tình cÅ© và mối tình má»›i. Thá»±c tình tôi tin rằng Chúa đã sinh ra tôi ở Ä‘á»i chỉ để yêu và tôi không tốt vá» Ä‘iá»u gì khác. Vả lại đó là luáºt cá»§a Chúa. Chúa đã phán bảo chúng ta yêu tương lai cá»§a chúng ta như bản thân chúng ta. Nà y! Con chiên xuất sắc là tôi đây, tôi yêu tương lai cá»§a tôi hÆ¡n bản thân mình, chỉ có Ä‘iá»u tôi yêu tương lai trong ná»a đẹp nhất cá»§a nó, dưới hình thức dá»… chịu nhất cá»§a nó.
- Váºy sau lá»… há»™i LăngÄ‘i, ông đã gặp lại tiểu thư Xanh Ä‚ngÄ‘rê ở đâu và khi nà o không?
- A! đô đốc thân mến, đó là cả má»™t câu chuyện dà i và , Ãt ra ông hãy quyết định, dù câu chuyện cá»§a tôi có tầm phà o, ở lại cùng tôi chà Ãt là ná»a giá» vá»›i tư cách là ngưá»i bà con mà ông đối vá»›i tôi, thì tôi khuyên ông đừng váºt nà i để mặc tôi vá»›i những cÆ¡n mÆ¡ mà ng cá»§a tôi và cuá»™c đối thoại cá»§a tôi vá»›i mặt trăng và những ngôi sao, mà đối vá»›i tôi còn kém rá»±c rỡ hÆ¡n ánh sáng ấy mà ông thấy lấp lánh qua những ô cá»a sổ vị thần cá»§a tôi.
- Ngưá»i em há» thân mến cá»§a tôi Æ¡i - đô đốc cưá»i và nói - Äối vá»›i tương lai, tôi có những dá»± định vỠông mà ông cÅ©ng không há» e ngại; đó là tôi thÃch thú nghiên cứu ông dưới má»i bá»™ mặt; bá»™ mặt ông tá» cho tôi hôm nay không chỉ là bá»™ mặt mà là mặt ngoà i. Nà o, ông hãy mở ra cho tôi má»i cánh cá»a cá»§a ông. Nà o, khi tôi muốn có chuyên vá»›i Ä‘Ãch thá»±c. Côngđê, vá»›i vị chỉ huy vÄ© đại, ta thấy qua cái cá»a đó tôi có thể và o được và khi ấy đáng lẽ là ngưá»i anh hùng mà tôi tìm kiếm thì tôi chỉ thấy má»™t Hecquyn quanh quẩn theo bước chân cá»§a Ophan( Hecquyn: vị thần Hi lap, theo thần thoại Latinh là con cá»§a Giuypite và AlÆ¡men, có sức mạnh phi thưá»ng, cưới Omphan, hoà ng háºu xứ LyÄ‘i sau khi buá»™c Hecquyn Ä‘i quanh quẩn bên chân nà ng.), má»™t Samsông ngá»§ trên đùi Äalila ( Sambông: quan toà nổi tiếng vá» sức khá»e nhá» bá»™ tóc, yêu và cưới Äalila- má»™t danh kÄ© và bị Äalila phản bá»™i,cắt tóc trao cho Philitstanh), chúng ta thấy cánh cá»a qua đó tôi phải ra Ä‘i.
- Có nghÄ©a là tôi phải nói tất cả sá»± tháºt vá»›i ông hả?
- Tất cả.
- Như một kẻ xưng tội?
- Hơn thế.
- Tôi xin báo trước với ông rằng đây thực sự là một bà i thơ.
- Những câu thơ đẹp nhất của Viêcgiliuyts Marô hẳn không phải cái gì khác những bà i thơ sao.
- Váºy tôi xin bắt đầu.
- Tôi nghe ông đây.
- Ông hãy ngăn tôi lại khi ông chán nghe nhé.
- Tôi xin hứa vá»›i ông như váºy, nhưng tôi tin là tôi sẽ không ngắt lá»i ông.
- A! Ông đúng là má»™t nhà chÃnh trị vÄ© đại và cao cả.
- Ông có biết rằng, ông hoà ng của tôi, ông đã có vẻ giễu cợt tôi rồi phải không?
- Tôi ư? A! Ông có biết rằng khi ông nói vá»›i tôi những Ä‘iá»u nà y, ngưá»i ta là m tôi nhảy qua má»™t vá»±c thẳm chứ?
- Váºy nói Ä‘i.
- Äó là và o tháng chÃn vừa qua,sau buổi Ä‘i săn mà các ông Äá» GhidÆ¡ hiến cho toà n thể triá»u đình trong khu rừng Mơđông.
- Tôi nhớ là đã được nghe mặc dầu tôi không ở đấy.
- Váºy ông hãy nhá»› rằng, sau buổi Ä‘i săn ấy, bà CatÆ¡rin cùng vá»›i má»i thị nữ cá»§a bà ,má»™t phi đội bay cá»§a bà như ngưá»i ta gá»i thế,liá»n đến lâu đà i cá»§a ông GôngÄ‘i ở Xanh Clu,hẳn ông nhá»› chứ vì ông đã ở đây phải không?
- Hoà n toà n đúng.
- Nà y! Ở đấy, nếu sá»± chú ý cá»§a ông không bị chuyển hướng bởi những đỠtà i nghiêm trá»ng, hẳn ông còn nhá»› tá»›i bữa ăn nhẹ, má»™t thiếu nữ vá»›i vẻ đẹp cá»§a nà ng đã thu hút sá»± chú ý cá»§a triá»u thần, đặc biệt là tôi: đó là tỉểu thư Xanh Ä‚ngÄ‘rê.Sau bữa ăn nhẹ, trong má»™t chuyến Ä‘i chÆ¡i trên sông đà o, má»™t thiếu nữ, bằng tinh thần cá»§a nà ng đã khêu gợi sá»± chiêm ngưỡng cá»§a má»i quan khách được má»i dá»± và đặc biệt vẫn là tôi: đó là tỉểu thư Xanh Ä‚ngÄ‘rê. Cuối cùng tại buổi khiêu vÅ©, má»i cặp mắt đặc biệt là mắt tôi, quay nhìn má»™t thiếu nữ nhảy mà vẻ duyên dáng không ai sánh kịp đã là m cho má»i cặp môi nở nụ cưá»i, má»i tiếng trầm trồ cất lên ca ngợi, má»i cặp mắt nhìn chiêm ngưỡng, vẫn là tiểu thư Xanh Ä‚ngÄ‘rê. Ông nhá»› chuyện đó không?
- Không.
- Cà ng hay!Bởi vì nếu ông nhá»› chuyện ấy, sẽ tháºt vô Ãch để tôi kể cho ông nghe chuyện đó. Ông hẳn hiểu rõ ngá»n lá»a nhen nhóm trong trái tim tôi ở quán “Ngá»±a tÃa†thì ở Xanh Căngtanh đã trở thà nh má»™t ngá»n lá»a dà y vò! Do đó mà kết thúc buổi khiêu vÅ©, trở vá» căn phòng dà nh cho tôi là dãy phòng đầu, thay cho việc tôi Ä‘i nằm nhắm mắt và ngá»§ thì tôi lại ra đứng ở cá»a sổ, nghÄ© tá»›i nà ng và chìm đắm trong cÆ¡n má»™ng mÆ¡ êm dịu. Tôi hoà n toà n đắm chìm ở đó bao thá»i gian tôi không nhá»› gì hết thì, qua tấm rèm mà những ý tưởng yêu đương trải qua trước mắt tôi, tôi tin có má»™t sinh váºt động Ä‘áºy gần như siêu hình, như cÆ¡n gió bấc lùa qua lay động tóc tôi; tháºt như cái gì đó như là n hÆ¡i cô Ä‘á»ng, má»™t bóng trắng hồng lướt qua những lối Ä‘i cá»§a khu vưá»n và đúng thế, đứng dừng lại trước cá»a buồng tôi và dá»±a và o thân cây mà tán lá đến quét lòng ghen tuông thầm kÃn cá»§a tôi. Tôi nháºn ra, đúng hÆ¡n là tôi Ä‘oán rằng nà ng tiên tuyệt đẹp trong đêm nay không ai khác tiểu thư Xanh Ä‚ngÄ‘rê và rất đúng lúc sắp nhảy qua cá»a sổ để nhanh chóng đến vá»›i nà ng và mau lẹ ngã và o chân nà ng thì má»™t bóng thứ hai, kém hồng và kém trắng hÆ¡n bóng đầu, nhưng hầu như cÅ©ng nhẹ nhà ng vượt qua khoảng trống chia cắt lối Ä‘i bên nà y vá»›i bên kia. Cái bóng nà y rõ rà ng là nam giá»›i.
- A!A! - đô đốc lẩm bẩm.
- CÅ©ng đúng như tiêng kêu cá»§a tôi lúc ấy – Côngđê nói- nhưng những mối nghi ngá» bất công ấy vừa nảy sinh trong tâm trà tôi vỠđức hạnh tiểu thư Xanh Ä‚ngÄ‘rê không lâu; bởi vì cả hai bóng ngưá»i nà y bắt đầu rÃu rÃt và tiếng nói cá»§a há» vá»ng tá»›i táºn chá»— tôi qua những cà nh cây và những khoảng thá»i gian ngắn cá»§a ghen tuông, cÅ©ng như tôi đã nháºn ra những diá»…n viên ở dưới chân tôi hai mươi bước chân, tôi đã nghe rõ những lá»i há» nói.
- Những diễn viên đó là ai?
- Những diễn viên đó là tiểu thư Xanh Ăngđrê và gã thị đồng của cha nà ng.
- Váºy có vấn đỠgì?
- Tháºt đơn giản là vấn đỠmá»™t buổi Ä‘i câu và o sáng ngà y hôm sau thôi.
- Một buổi câu à ?
- Äúng, ông anh há» cá»§a tôi ạ, tiểu thư Xanh Ä‚ngÄ‘rê mê câu cá đến cuồng nhiệt.
- Äể sá»a soạn chỉ cho má»™t buổi Ä‘i câu mà , và o ná»a đêm hoặc má»™t giá» sáng; má»™t thiếu nữ mưá»i lăm tuổi và má»™t chà ng thị đồng trẻ mưá»i chÃn tuổi đã hẹn hò gặp gỡ nhau qua khuôn viên ấy há»?
- Tôi cÅ©ng đã nghi ngá» chuyện ấy, thưa ông đô đốc thân mến ạ, và tôi nói rằng chà ng thị đồng trẻ ấy tá» ra rất ngán ngẩm khi, chắc chắn có má»™t hi vá»ng khác chợt đến tháºt sôi sục trà n đầy thì gã nháºn được từ chÃnh tiểu thư Xanh Ä‚ngÄ‘rê là nà ng chỉ hẹn gặp gã vá»›i yêu cầu gã kiếm hai chiếc cần câu, má»™t cho nà ng, má»™t cho gã, vá»›i những chiếc cần câu ấy ,nà ng má»i gã có mặt trên sông đà o và o hồi năm giá» sáng. Lá»i yêu cầu nà y khó hiá»u đối ngay cả vá»›i gã thị đồng trẻ nên gã nói:
- Nhưng thưa tiểu thư, nếu chỉ riêng ý định đòi há»i tôi má»™t chiếc cần câu mà tiểu thư bảo tôi đến đây vá»›i má»™t việc tháºt đơn giản đến thế thì tháºt vô Ãch để là m má»™t việc bà máºt tháºt lá»›n thế nà y.
- ChÃnh anh đã lầm, Giắc ạ - thiếu nữ trả lá»i - từ khi lá»… há»™i bắt đầu tôi thá»±c sá»± được phỉnh nịnh, bị săn đón, bị vây quanh bởi biết bao kẻ nịnh hót và tháºt bất hạnh nếu tôi đỠnghị anh tìm má»™t cần câu và ý định nà y bị lá»™ thì sáng nà y và o lúc năm giá», ba phần tư các đức ông ở triá»u đình gồm cả ông đỠCôngđê sẽ chá» tôi ở bá» sông đà o, Ä‘iá»u mà , hẳn anh nghÄ© rõ rằng sẽ là m cho lÅ© cá sợ hãi hoảng loạn đến ná»—i tôi sẽ không câu được con bống mú nà o chứ. Äó là điá»u tôi không muốn, tôi muốn ngà y mai chỉ có riêng anh kết bạn vá»›i tôi thôi, anh tháºt Ä‘oảng vị, ta sẽ thá»±c hiện má»™t buổi câu tuyệt vá»i.
- Ô! Vâng, thưa tiểu thư – chà ng thị đồng trẻ nói – Ô! Vâng, tôi là một kẻ đoảng vị.
- Thế là thoả thuáºn rồi nhé. Giắc, đúng năm giỠđấy.
- Tôi sẽ ở đấy lúc bốn giá», thưa tiểu thư, vá»›i hai cần câu.
- Nhưng anh sẽ không được câu trước tôi mà không có tôi.Giắc hiểu chứ?
- Ô!Tôi xin hứa với tiểu thư là đợi tiểu thư.
- Tốt. Vì sá»± khó nhá»c cá»§a anh, hãy nắm lấy bà n tay tôi đây.
- A! thưa tiểu thư – chà ng thị đồng reo lên, lao và o bà n tay xinh xắn ấy và phủ lên đó những nụ hôn.
- Tháºt đẹp!- Lúc nà y thiếu nữ rút bà n tay ra nói – Tôi cho phép anh hôn nó mà không lắc mạnh nó. Nà o, Tốt lắm! Chúc ngá»§ ngon , Giăc! Và o năm giỠở bên bá» sông đà o nhé.
- A! Tiểu thư đến đấy khi nà o tiêủ thư muốn, thưa tiểu thư, tôi sẽ có mặt ở đó, tôi xin hứa với tiểu thư.
- Anh hãy đi đi, đi đi!- tiểu thư Xanh Ăngđrê giơ bà n tay ra hiệu và nói.
Chà ng thị đồng tuân lá»i ngay không má»™t lá»i đáp lại như má»™t thần há»™ mệnh vâng lệnh pháp sư mà y lệ thuá»™c.
Gã biến mất sau đó một giây.
Tiểu thư Xanh Ä‚ngÄ‘rê ở lại sau gã má»™t lúc, rồi tin chắc không có gì là m xáo động sá»± yên tÄ©nh cá»§a mà n đêm kể cả sá»± cô đơn cá»§a mảnh vưá»n, đến lượt nà ng biến mất, tin rằng không bị ai nghe và nhìn thấy.
- Ông có tin chắc, hoà ng thân thân mến, con ngưá»i lắm mưu chước ấy không Ä‘oán ra ông có mặt ở cá»a sổ cá»§a ông chứ?
- A! Ngưá»i anh há» tốt bụng cá»§a tôi Æ¡i, đó là việc ông sắp tước Ä‘i cá»§a tôi những ảo má»™ng đấy.
Lúc nà y, ông hoà ng lại gần đô đốc:
- Nà y, ông tháºt là má»™t nhà chÃnh trị sâu sắc, có những lúc tôi không xét tá»›i chuyện nà y.
- Chuyện gi?
- Rằng nà ng đã trông thấy tôi và rằng chiếc cần câu ấy, buổi đi câu ấy, cuộc hẹn và o năm giỠsáng ấy đã chỉ là một mà n hà i kịch.
- Nói tiếp đi!
- á»’! Tôi không bao giá» phá»§ nháºn khi có má»™t trò lừa dối cá»§a đà n bà - hoà ng thân nói - và non trẻ nhất, ngây thÆ¡ nhất là đà n bà thì tôi thú nháºn Ãt hÆ¡n; nhưng ông hãy thừa nháºn rằng, đô đốc thân mến ạ, nếu tháºt như thế thì đây là má»™t con ngưá»i cá»±c kì khôn ngoan.
- Tôi không nói vá»›i ông Ä‘iá»u trái lại.
- Ông nên hiểu rõ rằng, ngà y hôm sau, và o hồi năm giá», tôi đã nấp ở vùng quanh sông đà o lá»›n. Gã thị đồng đã giữ lá»i hứa. Gã ở đấy trước lúc mặt trá»i má»c. Còn XaclôttÆ¡ xinh đẹp xuất hiện như má»™t vầng dương trước khi mặt trá»i má»c má»™t lúc và những ngón tay hồng hà o cá»§a nà ng đã lấy từ tay Giắc má»™t chiếc cần câu đã mắc mồi sẵn. Má»™t lát sau tôi tá»± há»i vì lẽ gì nà ng cần má»™t ngưá»i bạn câu, nhưng tôi sá»›m hiểu rằng những ngón tay tháºt xinh xắn không thể sá» và o những con váºt kinh tởm mà nà ng buá»™c phải gỡ khá»i lưỡi câu và nếu gã thị đồng không ở đó thì tránh sao cho nà ng cái công việc nặng nhá»c ghê tởm ấy là phải gỡ cá khá»i lưỡi câu; thế rồi buổi Ä‘i câu ấy kéo dà i đến bảy giá», thiếu nữ xinh đẹp và thanh lịch chỉ còn niá»m vui và niá»m vui nà y hẳn tháºt lá»›n, bởi vì, sá»± tháºt là hai con ngưá»i trẻ trung ấy đã có má»™t bữa cá rán tháºt ngon.
- Còn ông, ông được cái gì ông hoà ng thân mến của tôi.
- Một cơn xổ mũi dữ dôi bởi vì tôi đã ngâm chân dưới nước và một tình yêu mãnh liệt mà ông sẽ thấy ở những bước tiếp sau.
- Và ông tin rằng cô bé lắm mồm miệng ấy không biết có ông ở đấy chứ?
- Nà y! Lạy Chúa! Ông anh há» cá»§a tôi! Có thể nà ng biết tôi ở đấy; nhưng tháºt sá»± khi giáºt con cá cá»§a nà ng vá» phÃa mình, nà ng vòng cánh tay tháºt duyên dáng và khi lại gần bá» sông, nà ng vén tà váy má»›i Ä‘á»m dáng là m sao, cánh tay và cái đùi ấy là m cho tôi tha thứ hết thảy vì nếu nà ng biết tôi ở đấy thì lúc ấy, chÃnh vì tôi mà nà ng tá» má»i vẻ duyên dáng đáng yêu ấy chứ không phải vá»›i gã thị đồng bởi vì tôi ở bên phải nà ng và chÃnh nà ng vòng cánh tay phải để lá»™ đùi phải ra. Tóm lại, đô đốc thân mến ạ, tôi yêu nà ng, nếu nà ng ngây thÆ¡; nhưng nếu nà ng là m dáng thì còn tồi tệ hÆ¡n: tôi tôn thá» nà ng! Ông phải thấy rằng dù cách nà y hay cách khác thì tôi vẫn khổ tâm.
- Từ thá»i gian nà y ư?
- từ thá»i gian nà y, ông anh há» cá»§a tôi ạ, tôi đã nhìn thấy cánh tay đẹp đẽ ấy, được nhìn lại cái đùi ấy từ xa mà không bao giá» có thể gặp lại nữ chá»§ nhân cá»§a những kho báu tuyệt đẹp ấy mà , khi nà ng nhân ra tôi ở phÃa nà ng nà y, tôi phải công nháºn quyá»n nà y cá»§a nà ng, thì nà ng lại lẩn trốn sang phÃa khác.
- Váºy việc tháo gỡ mối tình si câm lặng nà y sẽ là thế nà o?
- Nà y! Lạy Chúa tôi! Hãy há»i kẻ nà o thông thái hÆ¡n tôi, ông anh há» thân mến ạ, bởi vì nếu mối tình si nà y là câm lặng như ông vừa nói đó thì nó đồng thá»i vừa Ä‘iếc vừa mù, có nghÄ©a là nó không nghe được lá»i khuyên nà o và nó không nhìn, nhất là không muốn nhìn ngoà i cái giá» hiện tại.
- Tất nhiên, hoà ng thân thân mến ạ, trong má»™t tương lại nà o đó, ông phải hi vá»ng má»™t phần thưởng cho sá»± nô dịch gương mẫu nà y chứ?
- Tất nhiên, nhưng trong má»™t tương lai tháºt xa mà tôi không dám nhìn và o nó nữa.
- Thế thì hãy tin và o tôi, đừng nhìn và o đó nữa.
- Tại sao thế ông đô đốc?
- Bởi vì ông sẽ không thấy gì hết ở đó cả và điá»u đó sẽ là m ông nản chÃ.
- Tôi tháºt sá»± không hiểu ông.
- Nà y! Lạy Chúa! Tuy nhiên tháºt dá»… hiểu, nhưng vá» Ä‘iá»u nà y, cần phải nghe tôi.
- Ông hãy nói đi, ông đô đốc.
- Ông chỠđợi má»™t Ä‘iá»u gì, hoà ng thân thân mến.
- Khi có quan hệ vá»›i tiểu thư Xanh Ä‚ngÄ‘rê thì tôi chỠđợi má»i chuyện.
- Tôi sắp nói vá»›i ông sá»± tháºt không quanh co, ông hoà ng thân mến cá»§a tôi ạ.
- Thưa ông đô đốc, từ lâu đối vá»›i ông tôi vẫn có lòng yêu kÃnh mà ngưá»i ta coi như đối vá»›i ngưá»i anh cả và lòng chân thà nh mà ngưá»i ta có đối vá»›i má»™t ngưá»i bạn. Ông là ngưá»i duy nhất trên Ä‘á»i mà tôi thừa nháºn có quyá»n khuyên nhá»§ tôi. ChÃnh ông nói rằng còn khá xa má»›i thâu tóm được sá»± tháºt từ miệng ông, váºy tôi khiêm nhưá»ng khẩn cầu sá»± tháºt ấy. Ông hãy nói Ä‘i.
- Cám Æ¡n hoà ng thân! – đô đốc trả lá»i vá»›i tư cách là ngưá»i hiểu rõ những ảnh hưởng mạnh mẽ mà những chuyện tình ái có thể có và vì thế, con ngưá»i nà y gắn má»™t tầm quan trá»ng nghiêm khắc vá»›i những việc mà , ở ngưá»i khác hÆ¡n ngưá»i em cá»§a vua Nava, ông đã coi là những chuyện tầm phà o - Cảm Æ¡n, vì ông đã cho tôi quyá»n lợi tháºt đẹp thì đây là sá»± tháºt trần trụi: tiểu thư Xanh Ä‚ngÄ‘rê không yêu ông, ông hoà ng thân thân mến cá»§a tôi ạ; tiểu thư Xanh Ä‚ngÄ‘rê sẽ không bao giá» yêu ông cả.
- Ông sẽ không há» Ãt nhiá»u là má»™t nhà chiêm tinh chư? Thư ông đô đốc. Và vấn đỠcho tôi má»™t lÆ¡i tiên Ä‘oán ác độc ấy, liệu ông đã mạo hiểm há»i vì sao vá» sá»± toan tÃnh cá»§a tôi không?
- Không, nhưng ông có biết vì sao cô ta sẽ không yêu ông chút nà o không? - đô đốc nói thêm.
- Thế nà o mà ông lại muốn tôi biết Ä‘iá»u đó vì tôi sẽ là m tất cả để được nà ng yêu cÆ¡ mà .
- Cô ta sẽ không yêu ông bởi vì cô ta sẽ không bao giá» yêu ai cả, cả chà ng thị đồng trẻ ấy cÅ©ng chẳng hÆ¡n gì ông: đó là má»™t trái tim khô cằn, má»™t tâm hồn nhiá»u tham vá»ng. Tôi biết cô ta từ lúc còn rất nhá» và không có khoa há»c chiêm tinh mà ông gán cho tôi vừa rồi thì tá»± bản thân cÅ©ng Ä‘oán trước là má»™t ngà y nà o đó cô bé sẽ đóng má»™t vai trò trong cái toà nhà lá»›n đồi bại nà y Ä‘ang ở trước mắt chúng ta.
Rồi bằng một cỠchỉ hết mực khinh miệt, đô đốc trỠvà o điện Luvrơ.
- A! A! – ông Côngđê kêu lên – Äây là phương diện khác, vá»›i nó tôi chưa há» nhìn thấy.
- Chưa đến tám tuổi mà cô ta đã chÆ¡i trò tà i nữ vá»›i vai Anhet Soren ( Anhet Soren: sinh ra ở Ruaren được mệnh danh là mệnh phụ Sắc đẹp, ái phi cá»§a XaclÆ¡ đệ nhất) hoặc phu nhân ÄetstăngpÆ¡, những bạn nhá» cá»§a cô bé đội lên đầu cô má»™t chiếc vương miện bằng bìa và reo lên: “tiểu hoà ng háºu muôn nămâ€. Nà y! Cô ta đã giữ trong những cuá»™c Ä‘á»i thiếu nữ cá»§a cô ta cái kỉ niệm vá» vương quyá»n thá»i thÆ¡ ấu. Cô ta cho rằng cô ta yêu ông Äá» Gioanhvin, vị hôn phu cá»§a cô ta ư: cô ta nói dối đấy! Cô ta là m ra vẻ thế thôi, ông có biết tại sao không? Bởi cha ông đỠGioanhvin là ông Äá» GhidÆ¡, ngưá»i bạn cÅ© cá»§a tôi nay là kẻ thù mãnh liệt cá»§a tôi, sẽ là vua nước Pháp nếu ngưá»i ta không ngăn ông ta lại.
- A! quá»· tha ma bắt! ông tin chắc như váºy chứ, ông anh há» cá»§a tôi.
- Tháºt sá»±, hoà ng thân thân mến ạ: vì lẽ gì mà tôi kết luáºn mối tình cá»§a ông đối vá»›i nà ng thị nữ xinh đẹp cá»§a hoà ng háºu là mối tình khổ sở mà tôi khẩn cầu ông sá»›m giải thoát Ä‘i.
- Äó là ý kiến cá»§a ông phải không?
- Tự đáy lòng mình tôi đưa ra cho ông đấy.
- Còn tôi, ông anh há» cá»§a tôi ạ, tôi bắt đầu để nói vá»›i ông rằng tôi chấp nháºn ý kiến đó như nó đã được đưa ra.
- Chỉ có Ä‘iá»u là ông sẽ không là m theo nó phải không?
- Ông muốn sao, đô đốc thân mến cá»§a tôi, ngưá»i ta không phải là m chá»§ được những sá»± việc ấy.
- Tuy nhiên, hoà ng thân thân mến, qua quá khứ ông hãy xét tương lai.
- Thế thì, vâng, tôi xin thú nháºn rằng cho đến nay nà ng không biểu lá»™ má»™t mối cảm tình tháºt mãnh liệt đối vá»›i kẻ đầy tá»› cá»§a ông.
- Và ông nghÄ© rằng Ä‘iá»u đó không thể kéo dà i à . A! Tôi biết rằng ông có ý kiến tốt đẹp cá»§a chÃnh bản thân ông thôi, ông hoà ng thân mến ạ.
- Nà y, đúng thế, đó sẽ là cho những kẻ khác má»™t mảnh đất quá rá»™ng để miệt thị chúng ta hÆ¡n là tá»± miệt thị mình. Nhưng không thể như váºy. Sá»± âu yếm mà nà ng không có đối vá»›i tôi, khốn thay, ông chỉ có thể ngăn tôi không có sá»± âu yếm đối vá»›i nà ng. Äiá»u đó là m ông nhún vai đấy. Ông muốn là m gì ở đây! Liệu tôi có được tá»± do yêu hay không yêu không? Nếu tôi nói vá»›i ông rằng: “ông đã giữ hai nghìn ngưá»i chống lại năm hoặc sáu mươi nghìn tên Flamăng và Tây Ban Nha cá»§a hoà ng thân Êmanuye – Filibe và cá»§a vua Philip đệ nhị: thì nà y! Äến lượt ông phải là m cuá»™c bao vây ấy; có ba mươi nghìn ngưá»i trong vị trà mà ông chỉ huy có mưá»i nghìn quânâ€; liệu ông có từ chổi công hãm Xanh Căngtanh không? Không phải không?...vì sao? Bởi vì do thiên tà i cá»§a ông đã biểu lá»™ trong chiến tranh, ông có niá»m tin chắc là không có vị trà nà o mà không thể chiếm được đối vá»›i những con ngưá»i quả cảm. Thế thì tôi, ông anh há» thân mến ạ, có lẽ tôi tá»± khoe khoang chăng, nhưng tôi tin có khoa há»c được thá» thách cá»§a tình yêu, như ông có thiên tà i được thá» thách trong chiến tranh và tôi nói vá»›i ông rằng: “Không có vị trà nà o không chiếm được cảâ€, ông đã cho tôi và dụ vá» chiến tranh, đô đốc thân mến cá»§a tôi ạ, hãy cho phép tôi được cho ông và dụ trong tình yêu.
- A! hoà ng thân ! hoà ng thân ! Ông đã là má»™t thá»§ lÄ©nh quân sá»± vÄ© đại biết bao, nếu trong những ham muốn xác thịt đã đặt tình yêu trong trái tim ông thì những niá»m say mê cao cả cÅ©ng đặt được thanh kiếm và o tay ông.
- Ông muốn nói tới tôn giáo phải không?
- Vâng, hoà ng thân ạ, đội Æ¡n trá»i là Ngưá»i muốn là m cho ông thà nh ngưá»i cá»§a chúng tôi, do đó là má»™t trong số ngưá»i cá»§a Ngưá»i!
- Ông anh há» thân mến cá»§a tôi -Côngđê nói vá»›i sá»± vui vẻ thưá»ng nháºt cá»§a ông, nhưng thá»±c ra trong lúc để lá»™ niá»m vui nà y, ý chà cá»§a má»™t ngưá»i đà n ông mà không có vẻ như váºy luôn suy nghÄ© vá» vấn đỠđó – có lẽ ông sẽ không tin Ä‘iá»u nà y nhưng vá» tôn giáo, tôi có những ý kiến Ãt ra cÅ©ng quyết định ngang vá»›i tình yêu.
- Ông muốn nói gì? - đô đốc ngạc nhiên há»i.
Nụ cưá»i cá»§a hoà ng thân biến mất khá»i đôi môi ông và ông nghiêm chỉnh nói tiếp:
- Tôi muốn nói rằng, ông đô đốc, tôi có tôn giáo cá»§a tôi cho tôi, niá»m tin cá»§a tôi cho tôi, lòng từ thiện cá»§a tôi cho tôi, rằng tôi không cần sá»± can thiệp cá»§a ai cả và chừng nà o ông không thể chứng tá» cho tôi, ngưá»i anh há» thân mến cá»§a tôi ạ, rằng giáo là má»›i cá»§a ông tốt hÆ¡n giáo là cÅ©, ông hãy Ä‘au khổ tin rằng tôi bảo tồn tôn giáo cá»§a cha mẹ tôi, chà Ãt là nó không là m tôi ngẫy hứng thay đổi để chÆ¡i cho ông Äá» GhidÆ¡ má»™t vố.
- Ôi! hoà ng thân! hoà ng thân! Liệu có phải như váºy mà ông sắp tiêu phà những kho báu sức lá»±c, tuổi thanh xuân và trà thông minh mà Chúa vÄ©nh hằng đã ban cho ông, và ông sẽ không biết sá» dụng những thứ đó và o lợi Ãch lá»›n lao chăng? Cái mối háºn thù bản năng cá»§a ông đối vá»›i các ông Äá» GhidÆ¡ ấy liệu không phải là lá»i báo trước cá»§a Chúa chứ? Ông hãy xác định, hoà ng thân, nếu ông không chiến đấu chống lại những kẻ thù cá»§a Chúa thì Ãt ra ông hãy chiến đấu chống những kẻ thù cá»§a nhà vua chứ?
- ÄÆ°á»£c - Côngđê nói – đó là ông quên mất, ông anh há» cá»§a tôi ạ, rằng tôi có má»™t ông vua cá»§a tôi như tôi có má»™t Chúa trá»i cá»§a tôi; Äúng là Chúa cá»§a tôi cà ng lá»›n lao bao nhiêu thì ông vua cá»§a tôi cà ng nhá» bé bấy nhiêu. Vua cá»§a tôi, đô đốc thân mến ạ , chÃnh là vua Nava, ông anh tôi. Äó là ông vua thá»±c sá»± cá»§a tôi. Vua nước Pháp đối vá»›i tôi chỉ là ông vua nuôi, má»™t lãnh chúa không có thá»±c quyá»n.
- Äó, ông lại tránh né vấn đỠrồi, hoà ng thân, nhà vua ấy, tuy nhiên ông đã phải chiến đấu vì ông ấy.
- Nhưng tôi chiến đấu cho má»i nhà vua theo tÃnh cách thất thưá»ng cá»§a tôi như tôi yêu má»i ngưá»i đà n bà theo ngẫu hứng cá»§a tôi.
- Váºy thì, hoà ng thân thân mến, không thể nói chuyện nghiêm chỉnh vá»›i ông vá» bất cứ chuyện gì vỠđỠtà i nà y phải không - đô đốc nói.
- Có chứ - hoà ng thân trang trá»ng trả lá»i – và o má»™t thá»i Ä‘iểm khác chúng ta sẽ nói tá»›i những vấn đỠấy, ông anh há» thân mến cá»§a tôi ạ , và tôi sẽ trả lá»i những vấn đỠnà y. Tôi coi tôi là má»™t kẻ cá»±c kì khổ sở và như má»™t công dân bình thưá»ng; hãy tin ở tôi, nếu tôi chỉ dâng hiến toà n bá»™ cuá»™c Ä‘á»i tôi cho độc má»™t việc là phục vụ các bà mệnh phụ. Tôi biết rằng tôi có những bổn pháºn phải là m tròn, ông đô đốc ạ, và trà thông minh, lòng dÅ©ng cảm và sá»± không ngoan, những tặng váºt quý báu nà y mà tôi hưởng lá»™c cá»§a Chúa trá»i không chỉ để cho tôi hát những bản tình ca dưới những bao lÆ¡n. Nhưng xin ông hãy kiên nhẫn, ông anh há» tốt bụng và ngưá»i bạn tuyệt vá»i cá»§a tôi ạ, hãy để cho những ngá»n lá»a đầu tiên cá»§a tuổi thanh xuân nà y bốc Ä‘i đã, ông hãy nghÄ© rằng tôi còn chưa ba mươi tuổi. Quá»· quái tháºt, thưa ông đô đốc, thiếu vắng má»™t cuá»™c chiến tranh, tôi cần sá» dụng năng lá»±c cá»§a tôi và o việc gì đó chứ. Váºy hãy tha thứ cho tôi cuá»™c phiêu lưu nà y và tôi chưa chấp nháºn lá»i khuyên cá»§a ông đối vá»›i tôi. Hãy cho tôi niá»m vui vá» việc mà tôi sẽ đỠnghị vá»›i ông.
- Hãy nói Ä‘i, hỡi tâm hồn Ä‘iên dại- đô đốc thân tình nói – và Chúa muốn rằng lá»i khuyên cá»§a tôi đối vá»›i ông mang lại cho ông Ä‘iá»u Ãch lợi nà o đó
- Thưa ông đô đốc- Hoà ng thân Côngđê nắm lấy bà n tay ngưá»i anh há» nói – Ông là má»™t vÄ© tướng vÄ© đại, má»™t nhà chiến lược lá»›n lao, nói không ngoa là con ngưá»i đứng đầu vá» chiến tranh ở thá»i đại chúng ta: ông hãy nói cho tôi biết là ông coi vấn đỠnà y như thế nà o, ở và o địa vị tôi chẳng hạn, để xâm nháºp và o nhà tiểu thư Xanh Ä‚ngÄ‘rê và o giá» nà y, tức là ná»a đêm để nói vá»›i nà ng rằng ông yêu nà ng.
- Tôi thấy rõ, hoà ng thân thân mến- đô đốc nói – ông thá»±c sá»± được là nh mạnh khi ông biết con ngưá»i mà ông có chuyện vá»›i ngưá»i ấy. Äó là giúp ông vá» sá»± Ä‘iên rồ cá»§a ông cho tá»›i khi sá»± Ä‘iên rồ ấy chuyển thà nh là trà chứ gì. Thế thì ở và o địa vị cá»§a ông…
- Suỵt! – Côngđê vừa nói vừa lui và o bóng tối.
- Sao thế?
- Bởi vì tôi thấy hình như có gì đó như kẻ si tình thứ hai Ä‘ang lại gần cá»a sổ.
- Äúng thế- đô đốc nói.
Và theo gương Côngđê, ông biến và o trong bóng tối do bóng tháp đổ xuống. Thế là cả hai bất động, kìm nén hÆ¡i thở. Há» trông thấy RôbÆ¡c Stuya lại gần, nhìn thấy chà ng nhặt hòn đá, lấy mảnh giấy bá»c lại và cả hòn đá và mảnh giấy được ném qua cá»a sổ sáng đèn.
Rồi há» nghe thấy tiếng kÃnh vỡ.
Rồi há» nhìn thấy ngưá»i lạ mà há» coi là kẻ si tình và kẻ nà y không há» kém hÆ¡n thế và há» nháºn ra ngưá»i ấy bá» trốn và biến mất sau khi tin chắc quả “tạc đạn†do mình ném đã Ä‘i đến đúng địa chỉ cá»§a nó.
- A! thá»±c tình! - hoà ng thân Côngđê nói – ông anh thân mến Æ¡i, tôi xin khất ông vá» lá»i khuyên cho má»™t dịp khác,còn hôm nay tôi xin cảm Æ¡n ông vá» lá»i khuyên ấy.
- Thế là thế nà o?
- Bởi vì tôi đã hoà n toà n tìm được cách của tôi.
- Cách gì?
- Nà y! ChÃnh thế! Tháºt đơn giản, cánh cá»a bị vỡ ấy là cánh cá»a nhà thống chế Xanh Ä‚ngÄ‘rê và chắc chắn nó bị vỡ không phải do thiện ý.
- Thì sao?
- Thì tôi ra khá»i Ä‘iện LuvrÆ¡, tôi nghe thấy tiếng động do cái cá»a sổ ấy gây ra khi vang lên tiếng kÃnh vỡ, tôi sợ đó là kết quả cá»§a bá»n âm mưu nà o chống thống chế và quả tháºt, dù đêm đã khuya, tôi không thể cưỡng nổi và tôi trèo lên để há»i ông ấy thá»±c sá»± có Ä‘iá»u bất hạnh nà o đã xảy ra đến vá»›i ông, đó không phải là lợi Ãch lá»›n lao mà tôi Ä‘em đến cho ông ấy sao?
- Äiên! Äiên! Äiên! Ba lần Ä‘iên – Äô đốc nói.
- Tôi xin ông lá»i khuyên, ông bạn, ông cho tôi má»™t lá»i tốt đẹp chứ?
- Vâng.
- Lá»i khuyên nà o?
- Là không hỠđến đấy.
- Nhưng ông biết đấy, kẻ đó, chÃnh là ngưá»i đầu tiên, và tôi muốn nói vá»›i ông rằng tôi không muốn theo Ä‘uổi nó.
- Thế thì được, chúng ta hãy đến nhà thống chế Xanh Ăngđrê.
- Ông đến cùng tôi chứ?
- Hoà ng thân thân mến ạ, khi ngưá»i ta không thể ngăn má»™t kẻ Ä‘iên là m những chuyện rồ dại cá»§a y và ngưá»i ta yêu kẻ Ä‘iên ấy như tôi yêu ông thì cần phải góp ná»a phần trong sá»± Ä‘iên rồ ấy để thá» rút ra trong đó má»™t lá»i tiên Ä‘oán tốt nhất cá» thể được.
- Äô đốc thân mến cá»§a tôi, ông hãy nói vá»›i tôi chúng ta cần trèo qua lá»— hổng nà o, qua phát súng hoả mai nà o để ông và cÆ¡ há»™i đầu tiên, tôi sẽ không Ä‘i theo ông đâu mà đi trước ông đấy.
- Chúng ta hãy đến nhà thống chế.
Và cả hai ngưá»i Ä‘i vá» phÃa cổng và o Ä‘iện LuvrÆ¡, tại đây, sau khi nói khẩu lệnh, đô đốc bước và o, theo sau là hoà ng thân Côngđê.
Last edited by tarta12a; 12-01-2010 at 12:25 PM.
|

23-03-2008, 02:54 AM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
|
|
Chương 9
THIẾU NỮ KHUYNH THÀNH HAY NỮ THUỶ THẦN
Äến trước cá»a căn há»™ dà nh cho ông thống chế Xanh Ä‚ngÄ‘rê tại viện LuvrÆ¡ vá»›i tư cách là quan đại thần thị vệ nhà vua, đô đốc gõ cá»a, nhưng chỉ khẽ đẩy, cánh cá»a đã phải nhượng bá»™ ngón tay ông và mở ra trước cá»a tiá»n sảnh.
Má»™t gã hầu đứng trong tiá»n sảnh, vẻ rất kinh hoà ng.
- Anh bạn - đô đốc nói với gã đầy tớ - dù đã khuya, liệu ngà i thống chế có sẵn sà ng tiếp khách không?
- Chắc chắn ngà i thống chế luôn sẵn sà ng tiếp ngà i- Gã hầu đáp – nhưng một sự kiện bất chợt vừa buộc ngà i phải qua chỗ nhà vua.
- Má»™t sá»± kiện vừa bất chợt ư? – Côngđê há»i.
- Äó là má»™t sá»± kiện bất ngá» vá»›i cả chúng tôi nữa, đã đưa chúng tôi đến nhà ngà i – Äô đốc Côlinhi nói – có lẽ vẫn cùng sá»± kiện ấy. Liệu có phải là vấn đỠmá»™t hòn đá là m vỡ má»™t ô cá»a sổ không?
- Vâng thưa ngà i, và đã rơi và o chân ngà i thống chế đúng lúc ngà i từ phòng là m việc qua phòng ngủ của ngà i ạ.
- Anh thấy là tôi đã biết sá»± kiện nà y rồi đấy anh bạn ạ và tôi thá»±c sá»± có thể cho ngà i thống chế biết những dấu vết cá»§a thá»§ phạm nên tôi muốn thảo luáºn vá»›i ngà i vá» vấn đỠnà y.
- Nếu ngà i đô đốc muốn đợi ngà i- gã hầu phòng trả lá»i – thì trong lúc chỠđợi, xin ngà i qua chá»— tiểu thư Xanh Ä‚ngÄ‘rê, ngà i sẽ sá»›m trở vá» thôi.
- Nhưng có lẽ tiểu thư không còn thức trong lúc nà y?- hoà ng thân Côngđê há»i – Không Ä‘á»i nà o chúng tôi muốn thiếu tháºn trá»ng.
- á»’! Thưa dức ông – gã hầu phòng đã nháºn ra hoà ng thân bèn nói – Xin Äiện hạ có thể an tâm. Tôi vừa gặp bà hầu phòng cá»§a tiểu thư nói rằng tiểu thư nhất quyết không Ä‘i nằm chừng nà o thân phụ cá»§a tiểu thư chưa vá» và tiểu thư chưa được biết lá thư ấy có nghÄ©a gì.
- Lá thư nà o?- đô đốc há»i.
Hoà ng thân đụng và o cánh tay ông.
- Tháºt đơn giản – Ông nói- có thể là bức thư gắn và o hòn đá
Rồi ông nói thầm với đô đốc:
- Äó là cách thông tin tôi đã sá» dụng hÆ¡n má»™t lần có kết quả, ông anh hỠạ.
- Thế thì - đô đốc nói – chúng tôi chấp nháºn lá»i má»i cá»§a anh, anh bạn, hãy há»i tiểu thư Xanh Ä‚ngÄ‘rê Ä‘ang đợi há».
Thế rồi, theo gã hầu đi trước, hỠđi và o trong hà nh là ng dẫn tới phòng tiểu thư Xanh Ăngđrê.
- Hãy thú nháºn, ông hoà ng thân mến cá»§a tôi,- Äô đốc nói nhá» -rằng ông buá»™c tôi là m cái nghỠđặc biệt đấy nhé.
- Ông anh hỠđáng mến cá»§a tôi Æ¡i – Côngđê nói- hẳn ông biết câu phương ngôn “ Không có nghá» nà o dại dá»™t cả†nhất là trong số những ngưá»i mà ta là m do lòng trung thà nh táºn tuỵ.
Gã hầu báo có điện hạ đức ông hoà ng thân Côngđê và ngà i đô đốc Côlinhi.
Rồi ngưá»i ta nghe thấy tiếng nói rất duyên dáng cá»§a tiểu thư Xanh Ä‚ngÄ‘rê.
- Má»i các ông ấy và o!
Gã hầu phòng lùi ra và hai lãnh chúa trẻ và o phòng mà tiểu thư Xanh Ä‚ngÄ‘rê Ä‘ang đứng, giữa phòng cháy sáng má»™t ngá»n đèn có năm cánh mà từ ba tháng nay hoà ng thân đã nháºn ra ánh sáng qua những ô kÃnh và những tấm rèm cá»§a thiếu nữ.
Äây là khuê phòng nhá» căng mà n Satanh xanh nhạt trong đó tiểu thư Xanh Ä‚ngÄ‘rê hồng, trắng và hung giống như má»™t nữ thuá»· thần trong má»™t hang động mà u thiên thanh
- Nà y! Lạy Chúa tôi! Thưa tiểu thư- Hoà ng thân Côngđê há»i như thể ông quá xúc động sợ phải dừng lại ở những lá»i chúc tụng tầm thưá»ng - Váºy có chuyện gì vừa xảy đến vá»›i tiểu thư hoặc vá»›i ngà i thống chế?
- A! - Tiểu thư Xanh Ăngđrê nói- ông đã biết sự việc ư thưa ông?
- Vâng,thưa tiểu thư- Hoà ng thân nói tiếp – chúng tôi vừa từ Ä‘iện LuvrÆ¡ ra, ông đô đốc và tôi, chúng tôi ở đúng dưới cá»a sổ tiểu thư thì má»™t hòn đá bay rÃt qua đầu chúng tôi, đồng thá»i chúng tôi nghe thấy tiếng cá»a kÃnh vỡ rất to là m cả hai chúng tôi lo sợ; đến ná»—i chúng tôi ở lại Ä‘iện LuvrÆ¡ ngay tức thì và chúng tôi già nh quyá»n tá»± do đến đây để biết tin, qua gia nhân cá»§a tiểu thư biết là tháºt sá»± không có chuyện gì xảy ra đến vá»›i ngà i thống chế. Con ngưá»i trung thá»±c mà chúng tôi há»i khá tháºn trá»ng nói vá»›i chúng tôi là chúng tôi có thể biết tin ngay ở chÃnh tiểu thư; rằng dẫu đêm đã khuya, có thể tiểu thư rất muốn…vì cái cá»› đã dẫn chúng tôi tá»›i, mở cá»a cá»§a tiểu thư cho chúng tôi. Ông đô đốc ngần ngại. Lợi Ãch mà chúng tôi Ä‘em tá»›i cho ngà i thống chế và những ngưá»i khác ở gia đình ngà i đã là m tôi nằn nì và sá»± thá»±c… thưa tiểu thư, bất cẩn hay không thì chúng tôi đã ở đây rồi.
- Hoà ng thân tháºt quá tốt, thưa hoà ng thân, nghÄ© rằng chỉ có chúng tôi bị Ä‘e doạ đã là m hoà ng thân vì chúng tôi đã lo lắng như váºy. Nhưng mối hiểm nguy ấy, nếu có là gá»i cho những cái đầu cao hÆ¡n cái đầu cá»§a chúng tôi.
- Tiểu thư muốn nói gì? Thưa tiểu thư- đô đốc há»i.
- Hòn đá ấy được bá»c trong má»™t lá thư đã là m vỡ cái ô kÃnh hầu như Ä‘e doạ là gá»i cho nhà vua. Cha tôi đã lượm bức thư và đã mang nó tá»›i địa chỉ cá»§a nó.
- Nhưng ngưá»i ta đã báo cho viên chỉ huy đội cáºn vệ chưa? - Hoà ng thân há»i qua má»™t ý chợt nghÄ©.
- Tôi không rõ thưa đức ông - Tiểu thư Xanh Ä‚ngÄ‘rê trả lá»i – Nhưng trong má»i trưá»ng hợp, nếu việc nà y chưa được là m thì hẳn ngưá»i ta sẽ phải là m.
- Tất nhiên không thể cháºm má»™t phút - hoà ng thân nói tiếp và quay vá» phÃa Côlinhi.
- Không phải là em ông, ông Äăngđơlô chỉ huy tuần nà y ở LuvrÆ¡ chứ? – Côngđê há»i.
- ChÃnh ông ấy, hoà ng thân thân mến - đô đốc trả lá»i, nắm được ngay tư tưởng cá»§a Côngđê- để đỠphòng má»i sá»± bất trắc, chÃnh tôi sẽ Ä‘i nói vá»›i ông ấy tăng cưá»ng tuần tra gấp đôi và thay đổi khẩu lện, cuối cùng là có mặt ở đội cáºn vệ cá»§a ông ấy.
- Nà o, thưa ông đô đốc,- Hoà ng thân reo lên rất vui vì được thực sự hiểu ý- đúng là Chúa xúc tiến ông đến đúng lúc.
Äô đốc mỉm cưá»i và rút lui để lại má»™t mình hoà ng thân Côngđê vá»›i tiểu thư Xanh Ä‚ngÄ‘rê.
Thiếu nữ nhìn đô đốc nghiêm trang đi ra bằng con mắt giễu cợt, rồi quay lại hoà ng thân:
- GiỠđây, ngưá»i ta cho rằng – Nà ng nói- Äiện hạ không há» quan tâm tá»›i nhà vua như em ruá»™t ngà i.
- Nhưng đã bao giá» có ai nghi ngá» vá» sá»± quan tâm ấy? Thưa tiểu thư- Hoà ng thân há»i.
- Toà n thể triá»u đình, thưa đức ông, đặc biệt là tôi đây.
- Triá»u đình có nghi ngá» Ä‘iá»u ấy thì không có gì đơn giản hÆ¡n vì triá»u đình thuá»™c vỠông Äá» GhidÆ¡, trong khi tiểu thư…
- Tôi ư, tôi còn chưa thuộc vỠông ấy nhưng tôi sắp lệ thuộc và o ông ấy, không gì hơn.
- Như váºy cuá»™c hôn nhân không thể tưởng tượng nà y luôn được giữ chứ?
- Hơn bao giỠhết, thưa đức ông.
- Tôi không biết vì sao -Hoà ng thân nói- nhưng trong đầu tôi, phải nói là trong lòng tôi, tôi có ý nghÄ© thầm kÃn là sẽ không bao giá» thà nh cả.
- Tháºt sá»± tôi rất sợ, hoà ng thân ạ, có tháºt hoà ng thân là má»™t nhà tiên tri tồi không?
- Lạy Chúa lòng là nh! Váºy ai đã là m mất tiếng tăm vá» khoa há»c chiêm tinh cá»§a tôi đối vá»›i tiểu thư.
- ChÃnh là hoà ng thân, thưa hoà ng thân.
- Thế là thế nà o?
- Bằng cách tiên đoán cho tôi rằng tôi sẽ yêu hoà ng thân.
- Tôi tiên Ä‘oán Ä‘iá»u đó, đúng thế chứ?
- Ồ! Tôi thấy hoà ng thân quên cái ngà y đi câu tuyệt diệu rồi.
- Äể quên nó, thưa tiểu thư, tôi cần phải phá đứt những mắt lưới mà tiểu thư đã bắt giữ tôi ngà y đó.
- Ôi! Hoà ng thân, hoà ng thân có thể nói rõ rằng cái lưới do chÃnh hoà ng thân tá»± giam giữ mình. Tôi đã không bao giá», đội Æ¡n trá»i, giương ra má»™t cái lưới nà o cho ý định cá»§a hoà ng thân cả.
- Không, nhưng tiểu thư thu hút tôi vỠmình như những nữ thuỷ thần ấy mà Horatxơ nói tới.
- á»’! - Tiểu thư Xanh Ä‚ngÄ‘rê nói quen thuá»™c bằng tiếng la tinh như má»i phụ nữ thá»i đại ấy hầu như mô phạm ngang bằng lẳng lÆ¡ “ Kết thúc thà nh Ä‘uôi cá†như HôratxÆ¡ đã nói. Ông hãy nhìn tôi xem liệu tôi có kết thúc thà nh cá không?
- Không, mà tiểu thư còn nguy hiểm hÆ¡n vì tiểu thư có giá»ng nói và đôi mắt quyến rÅ© cá»§a những nữ pháp sư xưa. Tiểu thư đã hấp dẫn tôi tá»›i tiểu thư mà không biết Ä‘iá»u đó, có thể là vô tình; nhưng giá» nà y tôi Ä‘ang ở đây, tôi xin thá» vá»›i tiểu thư là tôi bị thu hút không thể rá»i được.
- Nếu tôi thêm chút Ãt niá»m tin ở những lá»i kể cá»§a hoà ng thân, tôi sẽ thà nh tháºt là m hoà ng thân phiá»n lòng, thưa hoà ng thân; bởi vì yêu mà không được đáp lại hầu như vá»›i tôi là ná»—i Ä‘au đớn độc ác mà má»™t trái tim nhạy cảm có thể biểu lá»™.
- Váºy tiểu thư hãy là m phiá»n lòng tôi bằng tất cả tâm hồn tiểu thư, thưa tiểu thư; bởi vì má»™t ngưá»i Ä‘ang yêu nhiá»u mà chỉ được Ãt yêu là tôi đây.
- Ãt ra hoà ng thân sẽ công nháºn, thưa hoà ng thân- tiểu thư Xanh Ä‚ngÄ‘rê mỉm cưá»i nói - rằng tôi đã báo trước cho hoà ng thân kịp thá»i rồi.
- Tôi xin tiểu thư thứ lỗi, thưa tiểu thư: đã quá muộn rồi.
- Và từ kỉ nguyên nà o đánh dấu ngà y sinh của mối tình của hoà ng thân? Từ kỉ nguyên Thiên Chúa hay từ kỉ nguyên Mahômet (đạo hồi, N.D).
- Từ lễ hội Lăngđi, thưa tiểu thư, từ cái ngà y khổ sở hay rất sung sướng may mắn đó, tại nơi mà tất cả bị chìm trong chiếc áo choà ng của tiểu thư, tiểu thư đã xuất hiện trước tôi với mái tóc bị giông tố rũ ra và rủ thà nh những vòng xoắn xung quanh chiếc cổ thiên nga của tiểu thư.
- Nhưng ngà y ấy, hầu như hoà ng thân đã không nói với tôi, thưa hoà ng thân.
- Có thể tôi đã quá nhìn tiểu thư và cái nhìn đã giết chết lá»i nói. Ngưá»i ta cÅ©ng không nói vá»›i các ngôi sao; ngưá»i ta ngắm chúng, ngưá»i ta mÆ¡ má»™ng và hi vá»ng.
- Nhưng hoà ng thân có biết không, thưa hoà ng thân, rằng đó là một sự so sánh là m cho ông Rôngxa sẽ ghen chứ?
- Nó là m tiểu thư ngạc nhiên ư?
- Vâng, tôi không biết tinh thần tháºt mạnh mẽ cá»§a hoà ng thân đã chuyển sang hồn thÆ¡.
- Những thi sĩ nhắc lại những bà i ca đó.
- Cà ng ngà y cà ng hay, thưa hoà ng thân, và ngưá»i ta đã vu khống hoà ng thân khi nói rằng hoà ng thân chỉ có tinh thần thôi; vả lại theo tôi hoà ng thân có má»™t trà tưởng tượng phong phú.
- Tôi có trong tim hình ảnh cá»§a tiểu thư và hình ảnh rá»±c rỡ ấy chiếu sáng tá»›i những lá»i nói Ãt á»i cá»§a tôi: váºy chỉ riêng tiểu thư má»›i là m thoả lòng tôi được.
- Thế thì, thưa hoà ng thân, hãy tin ở tôi, hoà ng thân hãy nhắm mắt lại, đừng nhìn chút nà o hình ảnh tôi nữa, đó là điá»u tôi có thể chúc hoà ng thân may mắn hÆ¡n.
Tiểu thư Xanh Ä‚ngÄ‘rê rạng rỡ há»›n hở vá» chiến thắng trước ông Côngđê bị lăng nhục vì thất bại, liá»n bước má»™t bước từ chá»— nà ng vá» phÃa hoà ng thân, chìa bà n tay cho ông.
- Hãy nắm lấy, thưa hoà ng thân, - Nà ng nói – Tôi cư xá» vá»›i ngưá»i bại tráºn cá»§a tôi như thế nà y đây.
Hoà ng thân nắm lấy bà n tay trắng muốt nhưng lạnh giá của thiếu nữ, nồng nhiệt áp đôi môi và o.
Trong cá» chỉ tÃnh toán sai lầm ấy, má»™t giá»t nước mắt run rẩy ở góc mi hoà ng thân và cÆ¡n sốt cá»§a lòng kiêu hãnh cố là m khô má»™t cách vô Ãch đã rÆ¡i trên bà n tay đá nà y, tại đây, giá»t nước mắt rung rinh và sáng như má»™t hạt kim cương.
Tiểu thư Xanh Ä‚ngÄ‘rê cảm nháºn thấy nó đồng thá»i nhìn nó.
- A! quả tháºt tôi tin rằng hoà ng thân khóc thức sá»±, thưa hoà ng thân – Nà ng cưá»i phá lên reo to.
- Äó là má»™t giá»t nước mưa sau cÆ¡n bão tố - hoà ng thân thở dà i nói – Có gì kì lạ trong chuyện nà y?
Tiểu thư Xanh Ä‚ngÄ‘rê nhìn cắm và o hoà ng thân má»™t cái nhìn bốc lá»a, hầu như ngáºp ngừng giữa sá»± là m duyên và lòng trắc ẩn, cuối cùng, ta không thể nói rằng ngưá»i có tình cảm nà o trong hai thứ tình cảm ấy, nà ng rút trong túi ra chiếc khăn tay vải mịn và không vÅ© khÃ, không má»›i tinh nhưng đầy hương thÆ¡m mà nà ng mang theo mà ném nó cho hoà ng thân.
- Hãy cầm lấy, thưa đức ông – Nà ng nói- nếu ngẫu nhiên đức ông vì căn bệnh nà y mà khóc thì đây là chiếc khăn tay để đức ông lau những giá»t lệ cá»§a đức ông.
Rồi với hai cái nhìn chắc chắc thuộc vỠsự là m duyên:
- Hoà ng thân hãy giữ lấy nó để tưởng nhá»› tá»›i má»™t con ngưá»i bạc bẽo- Nà ng nói.
Và nhẹ nhà ng như một tiên nữ, nà ng biến mất.
Hoà ng thân, ná»a Ä‘iên dại vì tình si, đón nháºn chiếc khăn trong lòng bà n tay, và như thể sợ ngưá»i ta lấy lại món quà tặng quý báu nà y, ông lao ngưá»i qua các báºc thang, không còn nhá»› tá»›i cuá»™c sống cá»§a nhà vua bị Ä‘e doạ nữa, quên cả ông anh há» cá»§a ông phải đến đón ông ở chá»— tiểu thư Xanh Ä‚ngÄ‘rê mà chỉ còn nghÄ© tá»›i má»™t Ä‘iá»u, tức là âu yếm hôn chiếc khăn tay quý báu nà y.
VII
ÄỨC HẠNH CỦA TIỂU THƯ XANH Ä‚NG ÄRÊ
Côngđê chỉ dừng lại ở bỠsông như thể ông nghĩ rằng không cần phải mất tới dưới năm trăm bước chân từ nơi ông vừa đứng cùng tiểu thư Xanh Ăngđrê để ông tin chắc mình là chủ nhân lặng lẽ của chiếc khăn tay quý báu…
Rồi cÅ©ng chỉ lúc nà y ông má»›i nhá»› tá»›i ông đô đốc vá»›i lá»i hứa đợi ông ấy: váºy là ông chá» khoảng mưá»i lăm phút, áp chặt chiếc khăn tay và o đôi môi, xiết nó và o ngá»±c ông, như má»™t há»c sinh mưá»i sáu tuổi có thể là m như váºy vá»›i mối tình đầu cá»§a mình.
Lúc nà y có tháºt là ông đợi ông đô đốc hay chỉ đơn thuần là để nhìn lâu hÆ¡n cái ánh sáng đã có ảnh hưởng tai hại hấp dẫn ông, con bướm đêm hà o nhoáng, cho đến khi ông tá»± thiêu ở đây chăng?
Vả chăng ông đã thực sự bị thiêu đốt, ông hoà ng khốn khổ, và chiếc khăn tay sực nức hương thơm tham gia và o việc đốt cháy ông khủng khiếp.
Còn lâu ông má»›i tin mình thất bại, kẻ vô địch kiêu hãnh vá» tình ái và nếu, ẩn mình sau những bức rèm cá»a sổ cá»§a nà ng, thiếu nữ hẳn đã nhìn thấy dưới ánh trăng má»™t giá»t lệ thứ hai,giá»t nước mắt hạnh phúc,giá»t nước mắt lóng lánh ở bá» mi cá»§a hoà ng thân; chắc chắn nà ng hiểu rằng chiếc khăn tay ấy, thay cho lau khô những giá»t nước mắt lại có đặc quyá»n là m chúng nảy sinh và những giá»t nước mắt luyến tiếc đã bị xoá Ä‘i thay bằng những giá»t nước mắt hạnh phúc.
Sau và i phút chuyển tải tình yêu và những nụ hôn cuồng nhiệt ấy, má»™t trong số giác quan cá»§a hoà ng thân không há» báºn bịu, chắc chắn để trả thù cho sá»± bÆ¡ vÆ¡ nà y mà chá»§ nó bá» rÆ¡i nó đã được khÆ¡i dáºy đột ngá»™t bởi má»™t tiếng động bất chợt. Giác quan nà y là thÃnh giác.
Tiếng động nà y rõ rà ng là ở những nếp gấp của chiếc khăn tay.
Ngưá»i ta đã nói tá»›i vÅ© Ä‘iệu cá»§a những chiếc lá khô trước là n gió thu thổi; hoặc giả má»™t đám côn trùng nhá» trở vá» từng đám trong những hốc cây cá»§a chúng sau những lá»… há»™i ban ngà y, hoặc nữa là những âm thanh u buồn cá»§a những giá»t nước suối rÆ¡i xuống đáy vá»±c là m ta nghe được.
Cuối cùng, một tiếng sột soạt nhỠgiống như tiếng động của tấm áo lụa dưới bà n tay gây nên..
Tiếng động ấy từ đâu tới?
Rõ rà ng chiếc khăn tay má»ng mịn mà ng đáng yêu ấy cỠđộng và ý chà riêng cá»§a nó không thể gây ra tiếng động mạnh mẽ đối vá»›i ông.
Hoà ng thân Côngđê ngạc nhiên trước tiếng động nà y; tỉ mẩn mở chiếc khăn tay ra và nó hồn nhiên hiến cho ông má»™t Ä‘iá»u bà máºt cá»§a nó.
Tiếng động chÃnh từ má»™t mảnh giấy vo tròn chắc hẳn do bất cẩn đã nằm ở trong những nếp gấp cá»§a chiếc khăn tay.
Mảnh giấy nà y hâu như không thấm hương thÆ¡m vẫn là cá»§a chiếc khăn tay mà có thể hương thÆ¡m đáng yêu nà y không phải toả ra từ chiếc khăn tay mà chÃnh mảnh giấy.
Ông đỠCôngđê sắp cẩm lấy mảnh giấy nhá» giữa ngón tay trá» và ngón tay cái vá»›i biết bao tháºn trá»ng như má»™t đứa trẻ rình bắt má»™t con bướm Ä‘áºu trên má»™t bông hoa; nhưng như con bướm thoát khá»i tay đứa trẻ, mảnh giấy đã bị má»™t là n gió cuốn Ä‘i và thoát khá»i bà n tay ông đỠCôngđê.
Ông đỠCôngđê nhìn nó bay lượn trong đêm như má»™t bông tuyết nhá», ông liá»n cuồng nhiệt chạy theo nó như má»™t đứa trẻ chạy theo con bướm.
Khốn thay mảnh giấy lại rÆ¡i lá»t và o giữa những viên đá được đẽo gá»t để xây dá»±ng lâu đà i và nó gần giông mà u đá nên rất khó phân biệt giữa những viên đá nhá» xây tưá»ng.
Hoà ng thân liá»n say sưa tìm kiếm.
Ông dần dần nháºn ra trong tâm trà những kẻ yêu đương hẳn là những con ngưá»i lạ lung - hẳn là tiểu thư Xanh Ä‚ngÄ‘rê đã nhìn thấy ông ở dưới cá»a sổ nên đã viết sẵn bức thư nhá» nà y để trao cho ông khi có dịp và dịp ấy đã đến, nà ng đã trao cho ông.
Mảnh giấy nhá» nà y có thể Ä‘em lại cho ông lá»i giải thÃch vá» cách xá» sá»± cá»§a nà ng: món quà khăn tay chỉ là má»™t cách để đặt bức thư và o hòm thư mà thôi.
Tháºt là váºn rá»§i má»›i để mất mảnh giấy như thế nà y, ta sẽ thấy ná»™i dung trong đó.
Không thể để mất mảnh giấy được, ông đỠCôngđê thá» trước Chúa là ông là ông phải đợi đến sáng hôm sau. Trong khi chỠđợi, ông tìm kiếm nhưng vô Ãch.
Trong chốc lát, ông đã có ý định chạy đến đội cáºn vệ ở Ä‘iện LuvrÆ¡ mượn đèn để tìm mảnh giấy cá»§a ông.
Phải, nhưng nếu trong thá»i gian ấy, rá»§i lại có má»™t cÆ¡n gió xấu xa nói vá»›i ông hoà ng là liệu ông có tìm lại được mảnh giấy mà ông đã để rÆ¡i không? Ông hoà ng đứng đó vá»›i những mối băn khoăn ác hại thì ông thấy má»™t toán tuần tra đêm Ä‘i vá» phÃa ông, Ä‘i đầu là viên đội cầm trong tay má»™t chiếc đèn Ä‘i đưá»ng.
Äây là tất cả những gì tốt nhất mà ông mong muốn.
Ông gá»i viên đội, tá»± để nháºn diện và mượn y cái đèn trong chốc lát.
Sau mưá»i phút tìm kiếm, ông thốt lên má»™t tiếng reo vui: ông vừa nháºn ra mảnh giấy hạnh phúc.
Lần nà y mảnh giấy không tìm cách trốn mất và vá»›i niá»m vui khôn tả, hoà ng thân đặt bà n tay lên trên.
Nhưng cùng lúc ông đặt bà n tay lên mảnh giấy, ông cảm thấy má»™t bà n tay khác đặt lên vai ông và má»™t giá»ng nói tháºt quen thuá»™c há»i ông vá»›i âm sắc ngạc nhiên:
- Ông là m cái trò quá»· quái gì thế? Ông hoà ng thân mến cá»§a tôi. Ngẫu nhiên ông tìm kiếm má»™t ngưá»i hả?
Ông hoà ng thân nháºn ra tiêng nói cá»§a ông đô đốc.
Ông nhanh chóng trả lại chiếc đèn cho viên đội và cho những ngưá»i lÃnh hai hoặc ba đồng và ng mà ông có trong ngưá»i, có thể ở thá»i Ä‘iểm nà y là cả gia tà i cá»§a ngưá»i con út khốn khổ cá»§a gia đình.
- A! Ông nói – Tôi tìm thấy má»™t váºt vô cùng quan trá»ng đối vá»›i má»™t kẻ si tình khác vá»›i má»™t con ngưá»i là đối tượng cá»§a nhà triết há»c: tôi tìm má»™t lá thư cá»§a đà n bà .
- Váºy ông đã tìm thấy nó rồi chứ?
- Hạnh phúc thay! Bởi vì nếu tôi không kiên trì thì ngà y mai, má»™t mệnh phụ triá»u đình có thể bị mất phẩm giá khá»§ng khiếp.
- A! quá»· quái tháºt Quả là má»™t kị sÄ© tháºn trá»ng. Còn lá thư ấy?
- Chỉ quan trá»ng đối vá»›i tôi thôi, đô đốc thân mến ạ - Ông hoà ng trẻ vừa nói vừa lấy bà n tay giữ chặt lá thư trong túi chiếc áo chẽn cá»§a ông.- Váºy ông hãy nói vá»›i tôi trong khi tôi đưa ông trở lại phố Bêtisi, đã có chuyện gì xảy ra giữa thống chế Xanh Ä‚ngÄ‘rê và nhà vua.
- Quả có chuyện tháºt kì lạ: má»™t bức thư quở trách có liên quan đến khổ hình cá»§a pháp quan Äuybuôc đã được tuyên án ngà y hai mươi hai.
- Ãi chà ! Äô đốc thân mến ạ - Hoà ng thân Côngđê cưá»i, nói - Ä‘iá»u đó đối vá»›i tôi hoà n toà n có vẻ là má»™t kẻ Ä‘iên rồ nà o đó sẽ là m Ä‘iá»u ngá»› ngẩn thôi.
- Tôi tháºt sá»± e sợ việc nà y – Côlinhi nói- tôi ngá» là chuyện già n xếp những vụ việc cá»§a pháp quan tá»™i nghiệp. Thế nà o mà lại cầu xin đức vua gia ân và o lúc nà y chứ? Nhà vua sẽ luôn trả lá»i: “Không, bởi vì nếu viên pháp quan không chết thì ngưá»i ta sẽ tin rằng ta sợâ€.
- Thế thì – Côngđê nói- ông hãy suy nghÄ© vá» vấn đỠnghiêm trá»ng ấy, đô đốc thân mến ạ, còn tôi không nghi ngá» rằng, nhá» và o sá»± khôn ngoan cá»§a ông, ông sẽ tìm ra cách nà o đó để già n xếp vụ nà y.
Hai ngưá»i đã Ä‘i đến nhà thá» Xanh Giecmanh Lôxeroa và để trở vá» lâu đà i cá»§a mình, hoà ng thân buá»™c phải Ä‘i qua sông Sen bằng chiếc cầu MÆ¡niê thì cách ông mưá»i bước, những ngưá»i tuần đêm đã hô háo má»™t giá» sáng, tất cả đối vá»›i ông là cái cá»›, chá»— ở, khoảng cách phải vượt qua và o cái giỠđêm hôm khuya khoắt nà y để chia tay đô đốc trở vá» lâu đà i cá»§a ông.
Vá» phÃa đô đốc thì quá báºn tâm nên không giữ hoà ng thân ở lại. Do đó không có gì chống lại việc ông Côngđê khi đã thoát khá»i tầm nhìn cá»§a lãnh chúa Satiông liá»n vắt chân lên cổ, luôn giữ chặt lá thư quý báu trong túi áo chẽn cá»§a mình sợ rằng lại bị mất nó. Nhưng lần nà y không có Ä‘iá»u gì nguy hiểm xảy ra.
Trở vá» nhà , trèo mưá»i lăm hoặc sáu báºc thang dẫn tá»›i nÆ¡i ở cá»§a ông, ông bảo gã hầu phòng thắp sáng những cây nến, Ä‘uổi gã ra bằng cách nói vá»›i gã là không còn việc gì cần là m nữa, ông đóng cá»a, lại gần những cây nến, rút tá» giấy khá»i túi, tất cả những việc nà y mất vừa tròn mưá»i phút.
Chỉ có Ä‘iá»u lúc mở ra và đá»c bức thư thông Ä‘iệp cá»§a tình yêu dá»… thương nà y, má»™t tá» giấy sá»±c nức hương thÆ¡m không thể là cái gì khác thì má»™t đám mấy trôi qua mắt ông và tim ông Ä‘áºp rá»™n, buá»™c ông phải dá»±a ngưá»i và o lò sưởi.
Cuối cùng, hoà ng thân bình tÄ©nh lại. Äôi mắt ông rá»±c sáng và có thể dừng lại trên bức thư, Ä‘á»c được những dòng chữ sau theo đó, trong má»™t cảm giác êm dịu mà ông tạo ra, còn xa ông má»›i chỠđón nó.
Còn các độc giả thân mến, các bạn có chỠđợi ná»™i dung bức thư nà y được gói ghém Ä‘o bất cẩn trong má»™t chiếc khăn tay cá»§a tiểu thư Xanh Ä‚ngÄ‘rê đã ném cho ngưá»i tôn thá» tuyệt vá»ng cá»§a nà ng chăng?
Các bạn là những ngưá»i hiểu biết lòng dạ con ngưá»i, liệu các bạn có thiện ý vá» cô thiếu nữ nà y không có tình yêu cả vá»›i ông hoà ng đẹp trai nà y mà cô ta đã cuá»™c hẹn hò vá»›i ngưá»i nà y để yêu cầu má»™t cần câu và ném chiếc khăn tay cho ngưá»i kia để giúp ngưá»i ấy lau khô những giá»t nước mắt do cô là m nó chảy ra; tất cả những chuyện đó lại và o lúc cô sắp cưới má»™t ngưá»i thứ ba?
Bản chất thực sự tạo ra từ những trái tim bằng đá ấy liệu lưỡi dao đã được tôi luyện kĩ có biết là m tổn thương không? Các bạn nghi ngỠư?
Äây là ná»™i dung bức thư mà các bạn sẽ không còn nghi ngá» nữa.
“Äừng quên, ngưá»i tình thân yêu cá»§a anh, ngà y mai nà ng hãy đến và o má»™t giá» sau ná»a đêm trong phòng Biến hình căn phòng đã gắn bó chúng ta đêm qua và rất gần nÆ¡i ở cá»§a hai bà hoà ng; ngưá»i tâm phúc cá»§a chúng ta sẽ cẩn tháºn để ngá» cá»a!â€
Không có chữ ký, nét chữ xa lạ.
- Ôi! Kẻ đồi bại! – Hoà ng thân kêu lên, vừa đấm bà n tay lên bà n là m lá thư rơi xuống đất.
Sau sự bùng nổ đầu tiên thoát ra từ đáy lòng ông, hoà ng thân chán ngán dừng lại một lúc.
Nhưng lá»i nói và cá» chỉ sá»›m trở lại vá»›i ông, ông sải bước Ä‘i Ä‘i lại lại trong phòng, vừa bước ông vừa kêu lên:
- Như váºy, đô đốc đã có lý!
Lúc nà y ông đã nháºn thấy lá thư ông đã để rÆ¡i trên ghế bà nh.
- Như váºy – Ông nói tiếp cà ng lúc cà ng khÃch động, - ta đã là đồ chÆ¡i cá»§a má»™t con bé lẳng lÆ¡ đáng kể đã chá»›i ta lại là đứa trẻ mưá»i lăm tuổi. Ta, ông hoà ng Côngđê là ngưá»i trải qua cung đình để hiểu rõ hÆ¡n trái tim những ngưá»i đà n bà mà ta, ta dá»… bị lừa vá» những trò xảo quyệt cá»§a má»™t con bé con ư! Ôi! Dòng máu cá»§a Chúa! Ta tá»± thấy hổ thẹn. Ta đã bị nhạo báng như má»™t đứa há»c trò và đã để qua ba tháng cá»§a cuá»™c Ä‘á»i ta, ba tháng cá»§a má»™t con ngưá»i thông minh; những sá»± hi sinh bị tiêu ma, bị ném theo gió không có Ä‘Ãch, chẳng lý do, chẳng Ãch lợi , chẳng vẻ vang gì, ta đã bá» qua ba tháng để yêu má»™t con bé kì quặc! ta! Ta!
- A! Phải. Nhưng giỠđây ta đã biết trò kì quặc ấy – ông nói tiếp – cho cả hai ta. Chúng ta sẽ chÆ¡i cho đến táºn cùng. Cô biết ngón chÆ¡i cá»§a ta, cô bé xinh đẹp ạ; giỠđây đến lượt ta, ta biết ngón chÆ¡i cá»§a cô. A! Ta sẽ biết cái tên, ta sẽ trả lá»i cô vá» cái tên, ta đây, cái tên cá»§a gã đà n ông ấy không thể nếm trải má»™t lạc thú bình lặng được.
Hoà ng thân vò nhà u bức thư nhét nó và o giữa lòng bà n tay và chiếc găng tay của ông, cầm lấy kiếm, đội lại mũ chuẩn bị ra đi thì một ý nghĩ đột ngột loé lên là m ông đứng lại.
Ông chống cùi tay và o tưá»ng, áp trán và o lòng bà n tay và suy nghÄ© sâu xa rồi sau má»™t lúc suy tư, ông lây mÅ© trên đầu ném qua phòng, trở lại ngồi và o bà n và lần thứ hai Ä‘á»c lại lá thư vừa gợi trong tâm trà ông má»™t thay đổi tháºt khá»§ng khiếp.
- Cái giống quá»· quái! – ông nói sau khi Ä‘á»c xong bức thư - Hỡi con đà n bà đạo đức giả và dối trá! Mi lấy má»™t tay đẩy ta còn tay kia mi kéo ta lại; mi lợi dụng chống ta, con ngưá»i trung thá»±c đến mức dại khá», ta đã không thấy gì hết, đã không hiểu gì vá» má»i nguồn cá»§a xảo quyệt hiểm ác cá»§a mi; ta dai dá»™t tin và o lòng trung thá»±c lại phải hạ mình, ta đức hạnh trước tiết hạnh giả; phải, ta sẽ khóc vì phẫn ý; phải, ta sẽ khóc vì hạnh phúc, những giá»t nước mắt tá»§i hổ và điên dại!Hãy chảy Ä‘i, giỠđây hãy chảy Ä‘i, những giá»t nước mắt cá»§a ta! Hãy chảy Ä‘i và xoá Ä‘i dấu vết cá»§a tình yêu dÆ¡ dáy nà y trùm phá»§ lên ta! Hãy chảy và , như dòng thác cuốn Ä‘i những chiếc lá khô rụng , những ảo tưởng cuối cùng cá»§a tuổi thanh xuân cá»§a ta, những niá»m tin cuối cùng cá»§a tâm hồn ta.
Quả nhiên, tinh thần mạnh mẽ ấy, trái tim sư tỠấy báºt ra những tiếng nức nở như má»™t đứa trẻ.
Rồi những tiếng nức nở cá»§a ông cạn kiệt, ông Ä‘á»c lại lá thư lần thứ ba nhưng lần nà y không còn cay đắng nữa.
Những giá»t nước mắt đã không há» cuốn Ä‘i những ảo tưởng cá»§a tuổi thanh xuân, những niêm tin cá»§a tâm hồn mà chỉ mất Ä‘i những gì chưa bao giá» có mà hoà n toà n trái lại, là sá»± tức giáºn và chua chat. Rõ rà ng chúng chỉ để lại đó sá»± căm ghét và khinh bỉ.
- Tuy nhiên- sau má»™t lúc ông nói- ta đã thá» vá»›i chÃnh mình là ta sẽ biết gã đà n ông đó, ta sẽ biết gã; sẽ phải là kẻ mà vì kẻ ấy cô ta sẽ cưá»i vá» ná»—i si mê kì cục cá»§a ta, sẽ chế giá»…u ta và sẽ sống…nhưng ngưá»i đà n ông ấy - Hoà ng thân nói tiếp – là kẻ nà o nhỉ?
Ông Ä‘á»c lại lá thư.
- Ta biết hầu hết những chữ viết cá»§a những nhà quý tá»™c trong triá»u đình, từ chữ viết cá»§a nhà vua đến chữ viết cá»§a ông đỠMusi thế mà ta không nháºn ra chữ viết nà y, khi nghiên cứu nó, ta tin là nháºn ra chữ viết cá»§a phụ nữ: chữ viết giả tạo “ và o má»™t giá» sau ná»a đêm, ngà y mai, phòng Biến hìnhâ€. Chúng ta hãy đợi đến ngà y mai, chÃnh là phiên gác cá»§a Äăngđơlô ở LuvrÆ¡ tuần nà y. Äăngđơlô sẽ giúp ta má»™t tay, nếu cần thì ông đô đốc. Quyết định như váºy rồi hoà ng thân còn Ä‘i ba bốn bước trong phòng và cuổi cùng, vẫn mặc cả quần áo buông mình xuống giưá»ng.
Chưa bao giỠông trải qua má»™t đêm trước cuá»™c chiến đấu như thế nà y, tháºt chết chóc đến thế.
May thay, đêm đã khuya, những lÃnh tuần tra đêm kêu báo đã ba giá» sáng thì hoà ng thân gieo mình xuống giưá»ng.
Tảng sáng, hoà ng thân dáºy và ra Ä‘i, ông đến nhà đô đốc.
Ông Côlinhi có thói quen dáºy sá»›m và ông thấy ông ta Ä‘ang đứng.
Khi thấy ông Côngđê, đô đốc kinh sợ vá» vẻ xanh xao và sá»± kÃch động cá»§a ông hoà ng trẻ.
- Ôi! Lạy Chúa tôi! – Ông kêu lên – Có chuyện gì thế? Hoà ng thân thân mến? Có chuỵện gì xảy đến với ông thế?
- Có đấy – Hoà ng thân nói – Hôm qua ông đã thấy tôi tìm kiếm một lá thư phải không? Giữa những hòn dá ở điện Luvrơ ấy.
- Vâng, và ông có hạnh phúc tìm thấy nó.
- Hạnh phúc! Tháºt sá»± tôi tin rằng đó là lá»i tôi đã nói.
- Bức thư ấy không phải cá»§a má»™t ngưá»i đà n bà chứ?
- Phải.
- Và ngưá»i đà n bà ấy?
- Như ông đã nói vá» ngưá»i ấy, ông anh há» cá»§a tôi ạ, đó là má»™t con quá»· cái đạo đức giả.
- A! A! tiểu thư Xanh Ä‚ngÄ‘rê, hình như cô ta có vấn Ä‘á».
- Ông hãy cầm lấy và đá»c Ä‘i, đây là lá thư tôi đã đánh mất do gió cuốn Ä‘i từ chiếc khăn tay mà cô ta đã đưa cho tôi.
Äô đốc Ä‘á»c thư.
Ông vừa Ä‘á»c xong lá thư thì Äăngđơlô từ Ä‘iện LuvrÆ¡ tá»›i, bước và o, ông đã qua đêm ở Ä‘iện LuvrÆ¡. Äăngđơlô cùng tuổi vá»›i hoà ng thân Côngđê và hết sức gắn bó vá»›i ông.
- A! Äăngđơlô tốt bụng cá»§a tôi – Côngđê reo lên – tôi đến nhà ông đô đốc, trước hết hi vá»ng được gặp ông ở đây.
- Thế thì tôi đây! Hoà ng thân.
- Tôi có việc cần nhá» cáºy ông.
- Tuân theo lệnh ông.
- Việc là thế nà y: Vì má»™t là do không cho phép tôi thổ lá»™ vá»›i ông, tôi nay, và o ná»a đêm tôi cần và o phòng Biến hình,liệu ông có cá»› nà o để tôi và o đó được không?
- Vâng, thưa đức ông, tôi rất lấy là m tiếc.
- Tại sao thế?
- Bởi vì đêm vừa rồi hoà ng thượng nháºn được má»™t lá thư hăm doạ, qua lá thư ấy, má»™t ngưá»i tuyên bố sẽ có biện pháp thâm nháºp đến táºn nhà vua nên nhà vua đã ra những lệnh hết sức nghiêm ngặt cấm má»i quý tá»™c không có việc không được và o Ä‘iện LuvrÆ¡ kể từ mưá»i giỠđêm.
- Nhưng Äăngđơlô thân mến cá»§a tôi - Hoà ng thân nói - Biện pháp ấy không thể lien quan tá»›i tôi được, cho đến nay, tôi có quyá»n và o Ä‘iện LuvrÆ¡ và o má»i giá» và nếu không thể là chống lại cá nhân tôi mà biện pháp ấy được quyết định…
- Không cần phải nói, thưa Äức ông, rằng biện pháp ấy không phải nhằm chống lại riêng cá nhân ông mà nó được quyết định chống má»i ngưá»i, ông phải đặt mình và o hoà n cảnh chung.
- Nà y, Äăngđơlô, cần có má»™t ngoại lệ vá»›i tôi chứ, vì những nguyên cá»› mà ông đô đốc đã biết, nguyên cá»› xa lạ vá»›i những gì Ä‘ang diá»…n ra vì má»™t lý do hoà n toà n mang tÃnh các cá nhân, tối nay tôi cần phải và o phòng Biến hình và rất cần, ngoà i ra cuá»™c viếng thăm cá»§a tôi phải bà máºt đối vá»›i má»i ngưá»i, ngay cả vá»›i hoà ng thượng.
Äăngđơlô ngần ngại, đầy tá»§i hổ nếu phải từ chối hoà ng thân Ä‘iá»u gì.
Ông liá»n quay lại ông đô đốc đưa mắt ngầm há»i ông nà y vá» Ä‘iá»u ông cần là m.
Äô đốc gáºt đầu hà m ý mấy lá»i sau: “ Tôi bảo lãnh cho ông ấyâ€.
Äăngđơlô liá»n nhượng bá»™ khá lịch sá»±.
- Nà o, thưa Äức ông – Ông nói – hãy thú nháºn vá»›i tôi tình yêu can dá»± và o việc nà o đó trong cuá»™c mạo hiểm cá»§a ông nhằm nếu tôi có bị trách cứ, tôi cam chịu, Ãt ra vì má»™t nguyện nhân mà má»™t nhà quý tá»™c có thể thú nháºn.
- á»’! Trong mối quan hệ ấy, tôi không muốn giấy ông má»™t Ä‘iá»u gì cả, Äăngđơlô: xin thá» danh dá»±, tình yêu là lý do duy nhất là m cho tôi cầu xin ông việc ấy.
- Thế thì, thưa ngà i – Äăngđơlô nói - việc đã thoả thuáºn xong và và o ná»a đêm, tôi sẽ dẫn ông và o phòng Biến hình.
- Cảm Æ¡n Äăngđơlô! - Hoà ng thân chìa bà n tay cho ông nà y và nói - Nếu bao giỠông cần có má»™t công việc gì thuá»™c loại nà y hoặc má»i loại khác, tôi xin ông đừng tìm kiếm ngưá»i thứ hai nà o khác tôi nhé.
Sau khi xiết chặt tay hai anh em ông đô đốc, hết ngưá»i nà y tá»›i ngưá»i kia, Hăngri đỠCôngđê nhanh chóng bước xuống cầu thang lâu đà i Côlinhi.
Last edited by tarta12a; 12-01-2010 at 02:58 PM.
|

23-03-2008, 02:55 AM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
|
|
Chương 10
PHÒNG BIẾN HÌNH
Äá»™c giả thân mến, bạn hãy đếm lại những giá» phút sôi sục mà các bạn cháºm dãi đếm giá» nà y sau giá» kia, trong khi chỠđợi giây phút cá»§a cuá»™c hẹn hò đầu tiên cá»§a bạn, hoặc hÆ¡n nữa, bạn hãy tìm trong kà ức những ná»—i lo âu nhức nhối trong khi chỠđợi giây phút khốc liệt Ä‘em lại cho bạn chứng cứ vá» sá»± phản bá»™i cá»§a ngưá»i đà n bà mà bạn yêu quý thì bạn sẽ có má»™t ý niệm vá» cái ngà y đó trôi qua cháºm chạp và đau đớn đến thế nà o, riêng đối vá»›i ông hoà ng thân khốn khổ Côngđê thì cái ngà y nà y là vô táºn. Thế là ông thá» thá»±c hiện các phương thuốc và những nhà triết há»c cá»§a má»i thá»i đại là : chống lại những mối báºn tâm cá»§a tinh thần bằng cách là m cho cÆ¡ thể mệt má»i. Ông nhanh chóng dắt con ngá»±a cá»§a mình, trèo lên, thả lá»ng dây cương hoặc tưởng đã thả lá»ng nó và sau đúng mưá»i lăm phút, ngá»±a và kỵ sÄ© đã ở Xanh Clu là nÆ¡i mà khi rá»i khá»i lâu đà i, ông không há» có ý định tá»›i đó.
Ông liá»n cho ngá»±a lao vá» hướng đối diện. Má»™t giá» sau ông lại thấy mình vẫn ở chá»— cÅ©; lâu đà i Xanh Clu đối vá»›i ông là trái tim kim cương cá»§a những thuá»· thá»§ trong Nghìn lẻ má»™t đêm, tại đây lại trở lại không ngừng những con tà u lá»›n đã hết sức cố gắng để rá»i xa trái núi nhưng vô Ãch.
Phương pháp cá»§a những nhà triết há»c và thầy thuốc không thể lầm lẫn vá»›i những ngưá»i khác lại hầu như vô hiệu đối vá»›i ông hoà ng Côngđê. Buổi chiá»u, ông thấy cÆ¡ thể như vỡ vụn, đúng thế nhưng cÅ©ng vẫn hoà n toà n báºn tâm như buổi sáng.
Và o lúc mà n đêm buông xuống, ông trở vỠnhà , kiệt sức, mệt nhoà i, chết lặng.
Gã hầu phòng trao cho ông ba lá thư mà ông nháºn ra đó là những lá thư cá»§a các bà mệnh phụ hà ng đầu ở cùng đình; ông cÅ©ng không thèm mở chúng ra. CÅ©ng vẫn là gã hầu nà y báo cho ông biết có má»™t ngưá»i đà n ông trẻ tuổi đã sáu lần có mặt ở lâu đà i trong cùng ngà y, nói rằng ông ta có những tin tức quan trá»ng báºc nhất muốn nói vá»›i hoà ng thân và mặc dầu bao lần nà i nỉ, ông ta vẫn cứ từ chối không cho biết tên; còn hoà ng thân không quan tâm tá»›i cái tin nà y hÆ¡n là ngưá»i ta nói vá»›i ông “ Thưa Äức ông, hôm nay trá»i đẹp†hoặc “Thưa Äức ông, trá»i Ä‘ang mưaâ€.
Ông trèo lên buồng ngủ và máy móc mở một cuốn sách. Nhưng quyển sách nà o có thể là m tê liệt những vết cắn của con rắn độc đang gặm nhấm trái tim ông được.
Ông gieo mình xuống giưá»ng, nhưng dẫu đêm trước ông đã mất ngá»§ và nay tháºt rã rá»i vì mệt má»i bởi những cuá»™c Ä‘ua ngá»±a trong ngà y, ông vẫn kêu gá»i má»™t cách vô Ãch những ngưá»i bạn mà ngưá»i ta gá»i là giấc ngá»§ ấy, giống hệt như những ngưá»i bạn khác, luôn có mặt bên cạnh bạn và o những ngà y hạnh phúc thì nó lại rá»i xa khi ta cần đến nó, có nghÄ©a là và o những lúc bất hạnh nhất.
Cuối cùng cái giá» biết bao chỠđợi cÅ©ng đã tá»›i; chuông đồng hồ Ä‘iểm mưá»i hai tiếng; ngưá»i lÃnh tuần cảnh Ä‘i qua kêu lên:
- Ná»a đêm rồi!
Hoà ng thân khoác áo choà ng, thắt thanh kiếm, giắt dao găm và đi khá»i nhà .
Tháºt vô Ãch khi nói ông Ä‘i vá» hướng nà o.
Mưá»i hai giá» mưá»i phút đêm, ông đã ở cổng Ä‘iện LuvrÆ¡.
LÃnh gác há»™ khẩu hiệu, hoà ng thân chỉ cần xưng danh và ông bước và o.
Má»™t ngưá»i đà n ông Ä‘ang bước dạo trong hà nh lang trên đó mở ra chiếc cá»a phòng Biến hình.
Ông Côngđê ngáºp ngừng giây lát. Ngưá»i đà n ông nà y quay lưng lại, nhưng do tiếng động bởi hoà ng thân gây ra, ngưá»i nà y quay ngược lại và kẻ si tình cá»§a chúng ta nháºn ra Äăngđơlô Ä‘ang đợi ông.
- Xin cảm Æ¡n! – Ông nói – Nhưng tôi không có gì e ngại cả mà tôi nhá»›: không phải tôi là ngưá»i được yêu đâu.
- Váºy thì – Äăngđơlô nói vá»›i hoà ng thân – mà quá»· đưa dắt nà o mà ông lại đến đây?
- Äể xem ai là ngưá»i mà ngưá»i ta yêu.. nhưng, suỵt! Có kẻ nà o đấy.
- Äâu? Tôi không thấy ai cả.
- Còn tôi, tôi nghe thấy tiếng bước chân.
- Chán tháºt! – Äăngđơlô nói- Những kẻ ghen tuông má»›i thÃnh tai là m sao! Côngđê kéo bạn và o chá»— khuất và từ đấy, há» thấy má»™t bóng ngưá»i Ä‘i tá»›i; đến trước cá»a phòng Biến hình, cái bóng ấy dừng lại má»™t lát nghe ngóng, nhìn quanh và không nghe thấy gì, không nhìn thấy gì cả má»›i khẽ đẩy cá»a bước và o.
- Không phải là tiểu thư Xanh Ä‚ngÄ‘rê! - Hoà ng thân lẩm bẩm - Ngưá»i đà n bà nà y có cái đầu to hÆ¡n đầu cô ta.
- Váºy là ông đợi tiểu thư Xanh Ä‚ngÄ‘rê à ? – Äăngđơlô há»i.
- Tôi đợi ư, không , mà tôi rình.
- Nhưng thế nà o mà tiểu thư Xanh Ăngđrê?
- Suỵt!
- Nhưng mà …
- Hãy cầm lấy, Äăngđơlô thân mến, để lương tâm thanh thản, ông hãy giữ lại lá thư nà y, hãy giữ nó như con ngưá»i cá»§a mắt ông, ông hãy thoả chà đá»c nó và nếu ngẫu nhiên tối nay tôi không khám phá được Ä‘iá»u gì mà tôi tìm kiếm thì ông hãy cố xem trong má»i nét chữ mà ông biết, tìm ra chá»§ nhân cá»§a nét chữ nà y.
- Tôi có thể chuyển lá thư nà y cho ông anh tôi được không?
- Ông ấy đã Ä‘á»c rồi, tôi có chuyện gì bà máºt vá»›i ông ấy được chứ?... A! Tôi sẽ cho rất háºu để biết ai viết thư nà y.
- Ngà y mai tôi sẽ trả nó lại cho ông nhé.
- Không, tôi sẽ đến nhà ông lấy lại. Hãy để bức thư chá»— ông anh ông; có thể bản thân tôi có chuyện gì đó kể cho các ông… Nà y, đó, vẫn con ngưá»i ấy Ä‘i ra.
Bóng ngưá»i đã và o phòng đúng là lại trở ra và lần nà y Ä‘i bên cạnh hai ngưá»i bạn; may thay cái hà nh lang nà y cố tình đỠthiếu ánh sáng và hai ngưá»i bạn ẩn sâu trong ấy đã ở ngoà i tầm đưá»ng Ä‘i và đứng trong bóng tối.
Nhưng vá»›i bước chân nhanh nhẹn và vững và ng mà cái bóng ấy Ä‘i dù là tối mà , tháºt dá»… dà ng nháºn thấy ngưá»i ấy đã quá quen thuá»™c vá»›i con đưá»ng nà y.
Tháºt váºy, và o lúc con ngưá»i nà y Ä‘i ngang qua hai ngưá»i bạn thì ông Côngđê nắm chặt bà n tay Äăngđơlô.
- La Lanu! – Ông lẩm bẩm.
La Lanu là má»™t trong số thì nữ cá»§a CatÆ¡rin đỠMêđixit ( con gái cá»§a Lôrăng đỠMêđixit, sinh ở FlorăngxÆ¡, vợ Hăngri đệ nhị, mẹ cá»§a Frăngxoa II, XaclÆ¡ IX và Hăngri đệ tam, nhiếp chÃnh khi XaclÆ¡ còn nhá». ChÃnh trị khéo léo nhưng không tế nhị, không có tầm nhìn cao xa, bà trị vì bằng chia rẽ, giữ thế cân bằng giữ Tin là nh và Thiên
Chúa giáo trong chiến tranh tôn giáo. Trong chuyện nà y, bà là hoà ng thái háºu (N.D));theo ngưá»i t a nói thì trong tất cả các thị nữ thì mụ được hoà ng thái háºu yêu mến hÆ¡n cả và được tin cẩn nhất.
Mụ đến đây là m gì nếu không phải là được gá»i tá»›i bởi cuá»™c hẹn hò trong lá thư?
Vả nữa, mụ không đóng cá»a mà chỉ khép há», váºy mụ phải trở lại.
Không thể để mất má»™t giây vì sau khi mụ ta, lần nà y có thể cá»a bị đóng lại.
Tất cả những suy tư ấy qua đầu hoà ng thân nhanh như ánh chá»›p; ông xiết chặt bà n tay Äăngđơlô má»™t lần nữa và lao vá» phòng Biến hình.
Äăngđơlô khoát má»™t cá» chỉ định giữ hoà ng thân lại thì Côngđê đã rá»i xa.
Như ông đã nghÄ©, chỉ khẽ đẩy, cánh cá»a đã phải nhượng bá»™ và ông đã ở trong phòng.
Căn phòng nà y là một trong những căn phòng đẹp nhất ở điện Luvrơ trước khi gian phòng nhỠtrưng bà y đồ mĩ nghệ được bắt đầu khởi công bởi Xaclơ IX, mượn một cái tên thần thoại ở những tấm thảm phủ buồng.
Quả tháºt, đó là những chuyện hoang đưá»ng vá» Pecxê và ĂngÄ‘rômet, vá» MêđuydÆ¡, vá» thần Păng, Apôlông và Äapnê, hình thà nh những đỠtà i chÃnh cá»§a những bức tranh nà y, ở đây chiếc kim thêu đã hÆ¡n má»™t lần tranh chấp má»™t cách vinh quang chống lại chiếc bút vẽ.
Nhưng đặc biệt hấp dẫn là thần thoại Giuypite và Äanaê theo lá»i các sá» gia.
Bức Äananê được tạo bởi má»™t bà n tay tinh tế tháºt khéo léo mà ta thấy bá»™ mặt nà ng rạng rỡ như Ä‘ang cảm nháºn, Ä‘ang nhìn và nghe cÆ¡n mưa và ng rÆ¡i.
Tẩm thảm nà y được coi như hoà ng háºu cá»§a những tấm thảm khác, được chiếu sáng bởi ngá»n đèn bằng bạc, chạm trổ chứ không phải đúc, theo ngưá»i ta khẳng định thì đây là tác phẩm cá»§a chÃnh bà n tay Benvennutô Xelini sáng tạo. Tháºt thế, nà o ai khác hÆ¡n ngưá»i thợ chạm khắc và tạc tượng ngưá»i FlorăngxÆ¡ (Ã) là ngưá»i má»›i có thể tá»± hà o tạo má»™t khối bạc thà nh má»™t bình hoa từ đây thoát ra má»™t ngá»n lá»a chói sáng chÃnh từ bông hoa.
Tẩm thảm Äanaê nà y tạo bởi những bức vách cá»§a khuê phòng, đồng thá»i được ngá»n đèn chiếu sáng Äanaê bất tá» cÅ©ng được dà nh để chiếu sáng má»i Äanaê Ä‘ang sống và sẽ chết, chỠđợi trên giưá»ng nà y, trên đó được treo cÆ¡n mưa và ng, cá»§a những thần Giuypite ở trái núi ÔlempÆ¡ trên mảnh đất nà y mà ta gá»i là LuvrÆ¡.
Hoà ng thân nhìn khắp quanh mình, nâng các tấm rèm và rèm cá»a để tin chắc chỉ có mình ông và sau khi khám xét tỉ mỉ, ông nhảy qua những trụ lan can, nằm xuống tấm thảm rồi trưá»n và o gầm giưá»ng.
Äối vá»›i độc giả không quen trang trà ná»™i thất cá»§a thế kỉ thứ mưá»i sáu, chúng tôi xin nói rằng đó là cái lan can.
Ngưá»i ta gá»i lan can là hà ng rà o là m bằng các trụ nhá» hình thà nh các phòng nhỠđặt quanh các giưá»ng để đóng kÃn các phòng the như ta hiên còn thấy trong các nÆ¡i đồng ca ở nhà thá» hoặc tiểu giáo đưá»ng và trong phòng ngá»§ cá»§a vua Lui thứ mưá»i bốn ở Vecxay.
Chúng ta hãy tin rằng ông Côngđê nhảy qua lan can, xin độc giả hãy miá»…n cho chúng tôi tả những quan sát cá»§a ông, nhưng thay cho việc giải thÃch, chúng ta hãy dÅ©ng cảm tiến lên phÃa trước.
Như chúng tôi đã nói, sau khi nằm trên tấm thảm, hoà ng thân trưá»n và o gáºm giưá»ng.
Nà y! Vâng, chắc chắn đây là má»™t tư thế kì cục, má»™t tư thế không xứng đáng vá»›i má»™t ông hoà ng, nhất là ông hoà ng ấy lại là hoà ng thân đỠCôngđê. Nhưng các bạn muốn gì! Äó không há» là lá»—i cá»§a tôi vì đúng là ông hoà ng Côngđê trẻ, đẹp trai, si tình, tháºt ghen tuông đã kì cục đến thế, và đúng như tôi thấy sá»± việc được ghi trong lịch sá» cá»§a hoà ng thân thì ngưá»i ta sẽ cho phép tôi không há» tỉ mỉ hÆ¡n nhà sá» há»c.
Thưa độc giả thân mến, nếu nháºn xét cá»§a bạn tháºt đúng và hợp lý thì hoà ng thân vừa nằm dưới gáºm giưá»ng cÅ©ng có cùng những suy nghÄ© như bạn là tá»± khiển trách mình má»™t cách nghiêm khắc nhất. Ông tá»± há»i bá»™ mặt ông sẽ khó coi thế nà o dưới gáºm giưá»ng nếu ông bị phát hiện tại đây dù chỉ bởi má»™t tên hầu; ông sẽ cung cấp cho những kẻ thù cá»§a ông má»™t loạt những lá»i châm biếm chế giá»…u đến mức nà o! Ông có cÆ¡ tá»± chuốc lấy sá»± mất uy tÃn đến mức nà o dưới mắt bạn bè! Cuối cùng ông Ä‘i tá»›i chá»— tin rằng ông thấy tách ra từ đáy tấm thảm bá»™ mặt giáºn dữ cá»§a ông đô đốc; bởi vì dù là trẻ con hãy ngưá»i lá»›n khi chúng ta ở trong má»™t hoà n cảnh máºp má» thì con ngưá»i mà chúng ta nghÄ© tá»›i và chúng ta sợ nhất là thấy xuất hiện để trách cứ chúng ta vá» sá»± Ä‘iên rồ cá»§a chúng ta, luôn luôn là ngưá»i chúng ta yêu mến và kÃnh trá»ng nhất, bởi vì chÃnh lúc ấy và cÅ©ng lúc ấy đó là con ngưá»i mà ta sợ nhất.
Vây là hoà ng thân- Chúng tôi xin độc giả khắt khe tin chắc Ä‘iá»u nà y - tá»± sỉ vả hết lá»i mà má»™t ngưá»i vá»›i tÃnh cách và điá»u kiện cá»§a mình phải là m trong hoà n cảnh như váºy nhưng kết quả cá»§a má»i láºp luáºn cá»§a ông là ông tiến sâu và o gáºm giưá»ng hÆ¡n hai mươi xăngtimet như ta nói ngà y nay, và ông chá»n má»™t tư thế thuáºn lợi nhất có thể ở lại đó.
Vả lại còn có việc khác phải nghĩ tới.
Ông đã quyết định khi hai kẻ tình nhân có mặt.
Äối vá»›i ông, Ä‘iá»u hầu như đơn giản nhất là đột ngá»™t bước ra và không cần lá»i giải thÃch mà o đầu, đỠkiếm luôn vá»›i tình Ä‘Ãch cá»§a ông.
Hà nh động nà y vẻ hoà n toà n đơn giản nhưng suy nghÄ© lại, đối vá»›i ông tá» ra không phải là không nguy hiểm. Không phải vì con ngưá»i ông mà vì danh dá»± cá»§a ông. Ngưá»i bạn ấy dù là ai, đúng là đồng loã vá»›i tÃnh lẳng lÆ¡ cá»§a tiểu thư Xanh Ä‚ngÄ‘rê, nhưng là đồng loã vô tư.
Váºy ông trở lại quyết định ban đầu cá»§a ông là quyết nhìn và nghe má»™t cách lạnh lùng những gì sắp diá»…n ra dưới cặp mắt và đôi tai cá»§a má»™t tình địch.
Ông vừa là m tròn cái hà nh động từ nhượng nhẫn nhục lá»›n lao nà y thì nghe tiếng kêu cá»§a chiếc đồng hồ cá»§a ông vang to đột nhiên nhắc cho ông má»™t hiểm hoạ mà ông không nghÄ© tá»›i nó. Và o thá»i ấy, những đồng hồ Ä‘eo tay và đồng hồ treo tưá»ng không chỉ là những váºt xa xỉ mà còn là sở thÃch riêng, đã chạy rất kém tuỳ theo ước vá»ng cá»§a ngưá»i thợ cÆ¡ khà hÆ¡n là tuỳ theo tÃnh chất thất thưá»ng cá»§a chúng. Do đó mà chiếc đồng hồ cá»§a ông Côngđê đã chạy cháºm ná»a giá» so vá»›i giá» LuvrÆ¡ nên đổ chuông báo ná»a đêm.
Ông đỠCôngđê như ta đã thấy, Ä‘ang bị già y vò vá» sá»± nôn nóng hÆ¡i thất thưá»ng cá»§a nó, và tiếng chuông kêu cá»§a kẻ tố giác nà y không thể để tố giác ông, ông liá»n để cái váºt trang sức bất cẩn ấy trong lòng bà n tay trái và ép nó lên đầu chuôi dao găm cá»§a ông, ấn mạnh đầu chuôi dao lên mặt kÃnh đồng hồ và dưới sức ép ấy là m vỡ cái vá» kép; chiếc đồng hồ Ä‘eo tay vô tá»™i đã thở hÆ¡i cuối cùng.
Sá»± bất công cá»§a con ngưá»i đã được thoả mãn.
Hà nh động nà y vừa hoà n thà nh thì cá»a buồng má»™t lần nữa mở ra; qua tiếng động mà nó gây ra đã thu hút đôi mắt hoà ng thân quay vá» bên cạnh mình và ông đỠCôngđê thấy tiểu thư Xanh Ä‚ngÄ‘rê bước và o, mắt rình mò, tai hóng gió, và theo sau, Ä‘i nhón đầu ngón chân là cái mụ xấu xa ghê tá»m có tên Lanu.
Last edited by tarta12a; 12-01-2010 at 02:59 PM.
|
 |
|
| |