18-07-2008, 09:52 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Úc
Bà i gởi: 20
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 1 Time in 1 Post
CHÆ¯Æ NG 06
Khi Thảo và Äinh vá» tá»›i nhà , cả hai vá»™i và ng vô phòng nghiên cứu ngay. Sá»± nôn nóng tìm hiểu xem trong há»™p sắt có cái gì đã là m cả hai ngưá»i quên ăn quên ngá»§.
Trong căn phòng nghiên cứu cá»§a Äinh có đầy đủ dụng cụ cá»§a cả giáo sÄ© và phù thá»§y. Äinh đặt chiếc há»™p lên má»™t chiếc bà n cổ. Chà ng bắt đầu thá» hết dụng cụ nà y tá»›i dụng cụ khác.
Thảo nhẫn nại đứng bên cạnh Äinh xem chà ng là m việc Tá»›i gần tối, Äinh má»›i chịu ngừng tay. Thảo nhìn Äinh há»i:
- Có chút manh mối gì không anh?
Äinh im lặng má»™t lúc, nói:
- Không có gì trong chiếc hộp nà y cả !
Thảo có vẻ nghi ngá».
- Anh có chắc chắn không?
Äinh thở dà i.
- Không phải là anh xét Ä‘oán, nhưng tất cả các phương pháp thá» nghiệm từ sáng tá»›i giá» Ä‘á»u cho biết, trong cái há»™p nà y không có gì hết.
Thảo há»i:
- Anh tin tưởng chắc chắn và o những phương pháp anh thỠnghiệm hay sao?
Äinh nói:
- Vấn đỠkhông phải là tin hay không tin, mà là kết quả thá» nghiệm cho thấy như váºy?
Thảo nói:
- Bây giỠchúng ta không bà n vỠchuyện đáng tin hay không của kết quả thỠnghiệm bằng những phương pháp vừa rồi, mà là anh có chắc trong chiếc hộp đó không có gì phải không?
Äinh lưỡng lá»± nói:
- Nếu trong há»™p sắt nà y không có váºt gì, nhưng lại chứa đựng má»™t sức mạnh phi thưá»ng thì sao?
Thảo nhìn chiếc hộp nói:
- Tại sao chúng ta không thá» bằng má»™t phương pháp trá»±c tiếp hÆ¡n. Phương pháp nà y rất đơn giản, vì chúng ta sẽ nhìn thấy táºn mắt ngay những gì chứa trong chiếc há»™p sắt nà y liá»n.
Äinh hết hoảng há»i:
- Bá»™ em tÃnh mở chiếc há»™p nà y ra hay sao?
Thảo gáºt đầu:
- Äúng váºy, anh không nghÄ© là phương pháp nà y vừa dá»… dà ng vừa hữu hiệu à ?
Äinh lắc đầu.
- Bây giỠchưa phải lúc đâu, anh còn muốn thỠlại một lần nữa. Chỉ khi nà o bà lắm rồi chúng ta mới nên mở nắp hộp nà y ra thôi.
Thấy Äinh có vẻ rất cương quyết và tin tưởng và o quyết định cá»§a mình nên Thảo không nói gì nữa. Vừa lúc đó có tiếng ai gõ cá»a. Äinh ngạc nhiên nói:
- Ủa, ai tới đây và o giỠnà y kìa.
- Äể em ra mở cá»a.
Nói xong Thảo bước ra nhà ngoà i ngay. Nà ng mở cá»a và thấy má»™t ngưá»i thanh niên trao cho nà ng má»™t lá thư, nói là cá»§a thầy Sô gá»i cho Äinh. Thảo cám Æ¡n, mang bức thư vô cho Äinh coi. Äinh hấp tấp bóc thư ra Ä‘á»c
Những đưá»ng nhăn trên trán chà ng nhÃu lại là m Thảo tò mò há»i:
- Thầy Sô nói cái gì trong thư váºy anh?
Äinh ra ghế sa lông ngồi im lặng má»™t lúc má»›i trả lá»i:
- Thầy Sô cho biết hai tên trao chiếc há»™p nà y cho anh,tối hôm đó đã chết rồi bảo anh phải cẩn tháºn.
Thảo hồi há»™p há»i:
- Có chuyện gì váºy? tại sao há» lại chết.
- Trong thư nói cả hai cùng tá»± bóp cổ chết. Sau đó bạn bè tÃnh lén mang Ä‘i chôn thì bị cảnh sát tá»›i, Ä‘em cả hai cái xác ấy Ä‘i. Nhưng ngay sau đó, má»™t trong hai ngưá»i chết ấy lại hiện vá» tÃnh giết má»™t cô gái, cô nà y là ngưá»i có mặt ở chá»— hôm tên Phu và Cư trao chiếc há»™p sắt cho anh, nhưng cô ta may mắn được thầy Sô cứu kịp.
- Tại sao hai ngưá»i đó lại tá»± bóp cổ tá»›i chết được?
Äinh lắc đầu nói:
- Không hiểu, có lẽ không phải hai ngưá»i đó tá»± tỠđâu HÆ¡n nữa, tá»± tá» bằng cách tá»± bóp cổ mà chết lại cà ng vô lý hÆ¡n!
- Như váºy có nghÄ©a là há» bị giết.
- Theo lá»i thầy Sô cảnh cáo trong thư, cái chết cá»§a há» có thể là do má»™t sức mạnh vô hình nà o đó cá»§a tà ma chá»§ mưu, chứ không phải ngưá»i.
Sắc mặt Thảo có vẻ trầm trá»ng.
- Thà dụ như hồn ma phải không?
Äinh gáºt đầu nhè nhẹ. .
- Có thể là như váºy.
Thảo ngáºp ngừng nói:
- à thầy Sô là chúng ta phải coi chừng con ma trong cái hộp sắt nà y à ?
- Anh cÅ©ng nghÄ© như váºy.
- Nhưng mà cho tới nay, chúng ta vẫn chưa có bằng chứng nà o là trong chiếc hộp sắt nà y có cái gì cả. Là m sao để biết có hồn ma trong chiếc hộp sắt nà y?
- Em nói như váºy là vẫn có ý muốn mở chiếc há»™p nà y ra phải không?
Thảo gáºt đầu.
- Có lẽ đó là một phương pháp duy nhất có thể biết được trong đó có gì.
Äinh nói:
- Anh không đồng ý cách thức nà y, vì nếu mở chiếc há»™p sắt nà y ra rồi, chúng ta không thấy có gì trong đó thì phải giải thÃch là m sao?
Thảo nói.
- Ãt nhất cÅ©ng chứng minh được những phương pháp anh vừa thá» nghiệm cả ngà y nay không sai. Äinh lắc đầu.
- Lý luáºn như váºy không khoa há»c chút nà o cả.
Thảo mỉm cưá»i.
- Em không biết anh là nhà Linh Hồn Há»c hay là má»™t Khoa Há»c Gia.
Äinh ngả lưng dá»±a hẳn vô ghế, nói:
- Khoa há»c và linh hồn há»c bá» ngoà i hình như trái ngược nhau. Nhưng thá»±c ra nó cÅ©ng có những Ä‘iểm tương đồng. Ngưá»i thưá»ng không hiểu mà thôi. Anh lấy má»™t thà dụ, những ngưá»i có cảm giác thứ sáu có thể cảm ứng việc gì xảy ra cách xa hà ng trăm cây số. Äó là chuyện huyá»n bà cho tá»›i nay vẫn chưa ai giải thÃch nổi.
Thảo lại mỉm cưá»i, nói:
- Em biết anh muốn nói cái gì rồi. Nhưng ai chứng minh được sóng điện não là cái gì?
Äinh nói:
- Trên cÆ¡ bản, loà i ngưá»i đã phát giác được cảm ứng tâm linh. Tất cả đã biết sóng Ä‘iện não tồn tại rồi, nhưng chưa ai hiểu tưá»ng táºn mà thôi.
Thảo há»i:
- Anh cho rằng sóng Ä‘iện não thuá»™c vá» khoa há»c hay linh hồn há»c?
Äinh sua tay như không đồng ý vá»›i Thảo, chà ng nói:
-Tại sao em có tưtưởng hẹp hòi như váºy. Em nhất định phải tách rá»i khoa há»c và linh hồn há»c ra là m hai má»›i được hay sao?
Thảo cưá»i khanh khách.
- Tại em là đà n bà nên không thể quảng đại như các anh được. Äâu cho ra đó mà thôi.
Äinh giÆ¡ hai tay lên trá»i thở dà i.
- Anh hết ý, hôm nay như váºy là tạm đủ rồi, em vá» nhà nghỉ cho khoẻ mai còn Ä‘i là m.
Thảo gáºt đầu đứng dáºy
- Em cÅ©ng nghÄ© như váºy đó.
Nói xong, nà ng ôm lấy chiếc há»™p sắt bước ra khá»i phòng. Äinh ngÆ¡ ngác má»™t chút, chà ng chạy theo giá»±t lại chiếc há»™p trong tay Thảo.
- Em để chiếc há»™p lại đây chứ, mang Ä‘i đâu váºy?
Thảo ôm nghì lấy chiếc há»™p, không cho Äinh giá»±t vá» nà ng la lên:
- Anh đã nghiên cứu rồi mà , sao không cho phép em mang vỠchứ.
Äinh hốt hoảng nói:
- Em có biết là nó nguy hiểm lắm hay không?
Thảo hứ một tiếng.
- Thế anh không nhớ ai đã trấn áp được chiếc hộp nà y hôm trước hay sao? Nếu không có em, nó đã nhảy mất tiêu rồi, bộ anh giữ nổi hay sao?
Äinh ú á»› nói:
- Anh biết chứ, nhưng em phải hiểu là đã có hai mạng chết vì nó rồi. Chúng mình đâu có thể coi thưá»ng được.
Thảo hất mặt nói:
- Không phải anh đã nghiên cứu chán rồi hay sao?
- Có tìm ra được cái gì không?
Tuy nhiên, những phương pháp anh đã xá» dụng cho thấy như váºy, nhưng vì váºy mà bá» cuá»™c thì đâu phải là tinh thần khoa há»c nữa. Lại cà ng trái ngược vá»›i tinh thần linh hồn há»c hÆ¡n nữa.
Thảo im lặng má»™t lúc, nà ng trầm giá»ng nói:
- Nếu anh tháºt sá»± muốn nghiên cứu thì phải để em mang vá». Em không có thảy chiếc há»™p sắt nà y xuống biển xuống sông đâu. Vì chúng mình đã không là m gì được thì phải nhá» tá»›i những ngưá»i cao minh hÆ¡n má»›i được Mắt Äinh sáng lên, chà ng há»i thá»±c nhanh:
- Em tÃnh nhá» sư phụ em. Thầy San giúp chúng ta à ?
Thảo gáºt đầu.
- Có lẽ phải như váºy thôi, ông ta có nhiá»u kinh nghiệm. Chiếc há»™p sắt nà y không khó đối vá»›i ông ấy đâu.
Tá»± nhiên Äinh lại tá» ra do dá»±. Thảo há»i ngay:
- Bộ anh không tin tưởng ở tà i nghệ của sư phụ em sao?
Äinh hấp tấp trả lá»i. . .
- Không... không phải đâu.
- Nếu váºy còn do dá»± gì nữa, chúng ta Ä‘i kiếm sư phụ em Ä‘i thôi.
***
Äêm đã khuya, thầy San Ä‘ang ngồi thiá»n trước bà n thá» Tổ. Hai mắt ông mở to nhìn lên chiếc Bùa Thần Ä‘ang xoay tròn cà ng lúc cà ng mau. Äã hÆ¡n trăm ngà y rồi, chiếc bùa bắt đầu cỠđộng theo ý ông tưởng. Váºn tốc cá»§a chữ bùa còn phải di chuyển mau hÆ¡n nữa má»›i có thể phát ra âm thanh và đi tá»›i việc chuyên chở tư tưởng và hồn phách ông Ä‘i và o cõi siêu hình theo pháp quán âm cá»§a trá»i đất.
Pháp môn nà y ông đã định tu luyện từ hồi thượng sư trưởng môn Nguyá»…n Là nh còn tại thế. Váºy mà cứ chần chừ mãi cho tá»›i nay má»›i có thì giá» và cÆ¡ há»™i để tu luyện. Ông còn nhá»›, trong những lá»i nói sau cùng ngà y thượng sư trưởng môn vá» trá»i, ngà i nói:
- Bằng bất cứ giá nà o, con phải luyện cho thà nh pháp môn nà y, vì Bùa Thần là má»™t trong những linh bùa tối thượng cá»§a môn phái. Nó sẽ khai tâm, mở trà cho con Ä‘i và o nÆ¡i siêu thoát. ở đó, con sẽ gặp tất cả các tư tưởng và quyá»n phép cá»§a các báºc tổ sư thá»i trước cá»§a môn phái mình. Nhưng phải nhá»› má»™t Ä‘iá»u, coi chừng lạc lối, vì từ trước tá»›i nay, nhiá»u kẻ đã trở thà nh ma đạo khi lạm dụng Bùa Thần cầu danh lợi. ChÃnh ta cÅ©ng chưa luyện được Bùa Thần vì còn e ngại chưa ká»m chế được bản thân.
HÆ¡n ai hết, thầy San biết mình bây giỠđã đủ kinh nghiệm và bản lãnh tu luyện linh bùa nà y, nhưng vẫn còn e ngại cho tá»›i nay, cÅ©ng chỉ vì biết rằng; sau khi nắm quá nhiá»u quyá»n phép trong tay, có thể trở thà nh cao ngạo mà lạc lối như lá»i khuyến cáo cá»§a sư phụ.
Mấy tháng trước đây, khi bấm quẻ; thầy San bất giác giáºt mình; biết được má»™t tai kiếp lá»›n sắp xảy ra, và vá»›i khả năng hiện có cá»§a mình, chưa chắc ông đã là m gì được. Cá»±c chẳng đã, ông bắt buá»™c phải Ä‘em linh bùa ra tu luyện.
Qua má»™t trăm ngà y, thá»i gian căn bản phải tu luyện liên tục hằng đêm, để có thể tưởng cho chiếc linh bùa tá»± chuyển động trên không mà không cần phải vẽ ra giấy nữa. Thầy San mừng thầm, từ đây ông có thể thư thả hÆ¡n trong việc tu luyện linh bùa nà y. Äã có nhiá»u sư huynh đệ phải bá» cuá»™c cÅ©ng vì trong má»™t trăm ngà y đầu không giữ được liên tục hằng đêm tu luyện. Những ngưá»i nà y vÄ©nh viá»…n không bao giá» có thể tu luyện vá»›i Bùa Thần nữa, vì bất cứ ai cÅ©ng chỉ có thể là m má»™t lần thôi. Nếu thất bại, kể như không có duyên vá»›i pháp môn nà y rồi. Nhiá»u ngưá»i thất bại, đã thá» lại nhiá»u lần, nhưng há» Ä‘á»u hoà i công vô Ãch, linh bùa không bao giá» chuyển động nữa. Kể như bùa đã bị "chai" !
Thá»i gian thứ nhì để là m cho linh bùa phát ra tiếng kêu vi vu trên không, không có hạn định, còn tùy và o tâm chà và căn duyên cá»§a kẻ tu luyện. Nhưng không bắt buá»™c phải tu luyện liên tục hằng đêm nhưmá»™t trăm ngà y đầu. Và cÅ©ng chẳng ai dám luyện liên tục nhưváºy vì có thể Ä‘i tá»›i tình trạng Ä‘iếc tai hoặc náo loạn thần kinh rất đễ dà ng. Những âm thanh cá»§a linh bùa phát ra trong đầu óc ở và o má»™t là n sóng siêu âm cá»§a não bá»™, ngá»±á»i thưá»ng không thể tiếp nháºn vá»™i vã được, cần phải có má»™t thá»i gian dà i.
Mấy ngà y nay, linh bùa đã quay tÃt trên không là m cho thầy San rất khoan khoái. Ông có thể yên tâm chắc chắn là thà nh đạt trong việc tu luyện chiếc linh bùa nà y. Có như váºy má»›i không phụ lòng kỳ vá»ng cá»§a sư phụ và o ông khi còn sanh tiá»n.
Äang cố tưởng cho linh bùa quay thá»±c nhanh để đủ sức phát ra âm thanh. Bá»—ng thầy San nhÃu mà y, chiếc linh bùa tá»± nhiên giảm tốc độ và muốn nhà o xuống.
Ông bấm độn và thở dà i, ngưng luyện. Chẳng mấy chốc, có tiếng chuông reo. Thầy San đứng dáºy ra mở cá»a. Ông thấy Thảo và má»™t thanh niên lạ mặt đứng đó, nhưng ông đã không để ý gì tá»›i những ngưá»i tá»›i thăm ông và o đêm khuya như thế nà y, vì mắt ông Ä‘ang dán vô chiếc há»™p sắt Thảo ôm trong lòng.
Thảo rụt đầu, cưá»i khúc khÃch há»i:
- Thầy chưa ngủ hả?
Thầy San thở dà i.
- Äã biết là con sẽ tá»›i đây là m sao thầy Ä‘i ngá»§ được!
Thảo le lưỡi là m duyên rối quay vá» phÃa Äinh ná»›i:
- Thưa thầy, đây là anh Äinh, bạn con. Anh ấy cÅ©ng là má»™t ngưá»i say mê nghiên cứu vá» linh hồn há»c.
Thầy San mỉm cưá»i, nói:
- Ông Äinh vô phúc có con bạn gái như con, thầy e rằng có ngà y linh hồn ông ấy cÅ©ng bị con bắt nhốt vô âm ty thôi.
Thảo cưá»i khúc khÃch, nói vá»›i Äinh:
- Äây là sư phụ em, phép thuáºt thấn thông nhưng ăn nói chẳng bao giá» nghiêm chỉnh chút nà o. Thầy San cưá»i ha hả.
- Bá»™ con chưa ngán sá»± nghiêm nghị và tÃnh cổ há»§ cá»§a cha con hay saol
Thảo lắc đầu:
- Thưa không, cha con đã thay đổi rất nhiá»u rồi. Nhất là khi con đủ hai mươi mốt tuổi thì ông...
Thầy San xua tay, lắc đầu nguầy nguáºy.
- Thôi... thôi, đừng nói vá» ngưá»i sư đệ nà y cá»§a tôi nữa.
Rồi không để Thảo trả lá»i, thầy San từ từ quay vô nhà . Äinh và Thảo theo sau ngay. Vừa Ä‘i ông vừa nói:
- Ông ta là ngưá»i tốt, cÅ©ng là ngưá»i cha táºn tụy vá»›i con cái lắm. Ông ấy luôn luôn ngăn cản con tìm hiểu vá» linh giá»›i, chỉ vì muốn tốt cho con thôi. HÆ¡n ai hết, ông ta hiểu đó không phải là việc đơn giản. Con có biết không?
Khi vô tá»›i nhà trong, thầy San quay lại, mắt ông lại đăm đăm nhìn vô chiếc há»™p sắt. Thảo thấy váºy, lắc chiếc há»™p nói: .
-Thưa thầy cái hộp nà y kỳ cục lắm. Nó nhảy được như một con cóc ấy.
Thầy San "hừ" một tiếng, nhăn mặt.
Má»™t chiếc há»™p biết nhảy mà con đã lấy là m lạ à con có biết Tôn Hà nh Giả xưa kia chỉ lá»™n mèo má»™t cái là đã Ä‘i xa hà ng vạn dáºm.
Thảo cưá»i hì hì.
- Thưa thầy, chuyện Tây Du Ký là tiểu thuyết hoang đưá»ng thôi mà , hÆ¡i đâu mà tin.
Thầy San trợn mắt há»i:
- Con dám khẳng định là không có Tôn Hà nh Giả thá»±c hay sao. Con dám nói không có má»™t cái lá»™n mèo Ä‘i được vạn dáºm à . Con biết được bao nhiêu vá» khả năng tiá»m ẩn cá»§a vÅ© trụ?
Thảo ngÆ¡ ngà ng nà ng không thể nà o ngỠđược sư phụ mình lại có thể nói vá» những hiện tượng khoa há»c như thế. Nhưng Äinh lại há»›n hở nói:
- Thầý nói rất có lý. Sá»± hiểu biết cá»§a loà i ngưá»i vá» vÅ© trụ có giá»›i hạn. Tháºm chà có má»™t loà i sinh váºt nà o như loà i ngưá»i sống ở các hà nh tinh khách hay không cÅ©ng chưa ai biết, chỉ Ä‘oán ẩu Ä‘oán tả thôi.
Thầy San mỉm cưá»i, nói:
- Tư tưởng vá» vÅ© trụ cá»§a anh Äinh rất chÃnh xác. Cái đáng thương cá»§a loà i ngưá»i không phải là chỉ vô tri mà là cái vô tri cá»™ng vá»›i sá»± tá»± đại nữa.
Thảo xen vô, nói:
- Thưa thầy đừng bà n tá»›i vÅ© trụ nữa, nó to lá»›n quá Xin thầy cho phép con há»i vá» sá»± bà ẩn, trong cái há»™p sắt nà y thôi.
Thầy San cưá»i hìhì, lấy chiếc há»™p từ trong tay Thảo. đưa lên ngắm nghÃa má»™t lúc. Mắt ông mở to tá»›i trợn ngược, có lúc lông mà y nhÃu lại rồi thá»§ng thẳng nói:
- Nếu không có tấm bùa, chiếc há»™p tầm thưá»ng nà y không giữ nổi con ma nữ đâu.
- Có má»™t con ma nữ trong chiếc há»™p đó sao. Thấy đã chắc chắn Ä‘iá»u ấy lồi à ?
Thầy San gáºt đầu.
- Con không tin sao?
Thảo chưa kịp trả lá»i. Äinh đã nói:
- Thưa thầy, vấn đỠkhông phải là tin hay không tin, mà chúng con muốn biết bằng chứng cụ thể mới có thể hiểu là cái gì chứa đựng trong chiếc hộp sắt nà y.
Thầy San nhìn Äinh cưá»i hì hì, há»i:
- Äó là nháºn định cá»§a anh trong tinh thần khoa há»c và linh hồn há»c hả?
Äinh gáºt đầu.
- Dạ.
Thầy San lắc đầu.
- Nhưng anh có biết, ở thế gian nà y có nhiá»u sá»± vÃệc xảy ra mà không bao giá» tìm được bằng chứng hay không?
Mắt Äinh sáng lên.
- Thưa thầy, như hồn ma chẳng hạn phải không?
- Có thể nói như váºycÅ©ng được. Có rất nhiá»u ngưá»i chưa trưởng thà nh đã tiếp xúc được vá»›i linh giá»›i. CÅ©ng có rất nhiá»u ngưá»i cả Ä‘á»i táºn tụy nghiên cứu, há»c há»i vá» cõi vô hình mà không có kết quả gì. .
Thảo nóng lòng lên tiếng.
- Quà vị đã nói hết chưa?
Thầy San nhìn Thảo há»i:
- Con muốn gì? Mở chiếc hộp nà y ra coi chăng?
Thảo há»i lại:
- Sư phụ có đồng ý là m như váºy không?
Thầy San cưá»i há» há».
- Dù cho không tán thà nh, ta cũng biết các con định mở nó ra từ lâu rồi.
Thảo hớn hở nói:
- Äó là phương pháp dứt khoát thôi.
Thầy San lắc đầu.
- Ta lại nghĩ khác. Chẳng những không mở chiếc hộp nà y ra, mà lại còn phải tìm thêm một chiếc hộp khác bắt giữ một con ma đực nữa, rồi bỠchung chúng và o một chiếc hũ mới yên thân được.
Äinh ngẩn ngưá»i há»i:
- Như váºy là còn má»™t con ma nữa. Nó có liên hệ gì tá»›i con ma nữ trong chiếc há»™p sắt nà y không ạ?
Thầy San nói:
- Quan hệ rất thân thiết. Nó là má»™t con ma dữ ngoà i sức tưởng tá»á»£ng cá»§a con ngưá»i.
Äinh nÃn thở há»i:
- Tại sao thầy biết?
Thầy San cưá»i hì hì, nheo mắt nói: .
- Thiên cÆ¡ bất khả láºu...
Thảo nhún nhẩy, la lên:
- Con không chịu, cái gì thầy cũng nói thiên cơ, thiên cơ là cái gì chứ. Thầy biết được tại sao không cho chúng con biết?
Thầy San vẫn cưá»i há» há», ông biết tánh tình ngang bướng cá»§a ngưá»i nữ đệ tá» bé bá»ng nà y. Ông từ từ nói:
- Thiên cÆ¡ là thiên cÆ¡, có nói ra các con cÅ©ng không hiểu. Tuy nhiên, đó chỉ là vấn đỠthá»i gian, chứ không phải tuyệt nhiên phải giữ kÃn mãi. Bây giá» các con vá» Ä‘i. Chuyện cái há»™p nà y thầy sẽ tÃnh cho, nhưng phải ăn chay trưá»ng má»™t trăm ngà y rồi hãy trở lại gặp thầy Trong thá»i gian đó, đừng là m gì khác, nếu cãi lá»i thầy, e rằng các con không có dịp nhìn lại mặt ông thầy già nà y má»™t lần nữa đâu.
Nói xong, không để cho Thảo và Äinh có nháºn lá»i hay không. Thầy San vá»›i trên bà n thá» lấy hai đạo bùa trao cho Äinh và Thảo má»—i ngưá»i má»™t lá rồi nói tiếp.
- Khi bắt đầu ăn chay, các con đốt đạo bùa nà y uống trước đã, và đúng một trăm ngà y sau, trở lại đây để biết cái gì là thiên cơ như con hằng ao ước. Bây giỠthầy còn phải tiếp tục luyện Bùa Thần thêm một canh giỠnữa, nếu không mệt lắm rồi.
Thảo và Äinh cầm lá bùa trong tay, trở vá» vá»›i những niá»m vui chưa trá»n vẹn. Tuy nhiên, Ãt nhất cÅ©ng đã tìm được má»™t hướng Ä‘i má»›i có nhiá»u hy vá»ng khả quan.
Hết chương 06
Tà i sản của tieu tung
Chữ ký của tieu tung
Last edited by Lythongcz; 02-10-2008 at 01:01 AM .
19-07-2008, 08:21 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Úc
Bà i gởi: 20
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 1 Time in 1 Post
CHÆ¯Æ NG 07
Hoa thá» thẫn Ä‘i dá»c theo ruá»™ng mÃa bên nhà . Những bụi mÃa vươn cao xanh um thiệt tốt. Nà ng. nhá»› lại những đêm trăng sáng cùng chồng nà ng, hồi đó còn là bồ cá»§a chị Hai, cùng nhau lén lút ra đây tình tá»±. Quả thá»±c là số trá»i. Äúng lúc đám cưới chị Hai vá»›i chồng nà ng gần ká» thì đùng má»™t cái, Hoa lại có bầu vá»›i anh ấy. Chị Hai Ä‘iên lên, nhưng ván đã đóng thuyá»n còn là m sao hÆ¡n được nữa. Äúng là tình chị duyên em.
Ba má Hoa cÅ©ng không thể nà o nói năng gì được, vì chồng nà ng hồi đó là cá»™t trụ trong gia đình nà y. Mặc dù anh ấy chỉ là ngưá»i là m công, nhưng sá»± thá»±c thì từ ao cá tá»›i ruá»™ng lúa Ä‘á»u do má»™t bà n tay anh ta tạo thà nh. Khởi đầu là má»™t anh chà ng Ä‘i cà y thuê, chồng nà ng cần mẫn ngà y đêm dá»±ng lên sá»± nghiệp cho gia đình nà ng. Vai vế anh ta đã chuyển thà nh ngưá»i quản gia lúc nà o không ai hay, vì chị em Hoa chân yếu tay má»m, chỉ có thể là ngưá»i phụ giúp má»™t chút Ãt thôi chứ là m sao gánh vác được những công việc nặng nhá»c đồng ánh như váºy. Do đó khi anh ta cặp vá»›i chị Hai nà ng đã chẳng là m ai ngạc nhiên. Có lẽ cả hai bên Ä‘á»u có chút lợi dụng nhau trong mối tình cá»§a cô chá»§ nà y. Thá»±c đúng vá»›i câu:
- Ngưá»i ta Ä‘i cấy lâý công.
Tôi đây đi cấy lấy cô chủ nhà !
Nhưng sá»± việc không dừng lại ở đây. Chồng Hoa đã lại Ä‘i thêm má»™t bước nữa trong mối tình cô chá»§ vưá»n và anh là m công. Äể rồi tạo nên mối tình tay ba đầy sóng gió.
ChÃnh Hoa cÅ©ng không ngỠđược sá»± việc xảy ra kỳ cục như váºy! Nà ng đâu có biết gì vá» dã tâm cá»§a Minh. Lúc nà o Hoa cÅ©ng coi anh ta nhưngưá»i anh rể cá»§a nà ng từ lâu rồi. Nà ng còn nhá»› thá»±c rõ trưa hôm ấy, chị Hai chèo ghe giao mÃa cho mấy vá»±a mÃa ở chợ Xóm Chùa. Hoa ở nhà phụ vá»›i Minh cá»™t những bó mÃa sẵn sà ng cho chị Hai chở Ä‘i. Còn ba má nà ng cÅ©ng quá giang chị Hai lên Saigòn Ä‘i chợ Tết.
Hôm ấy trá»i nắng chang chang, không có má»™t chút gió nà o. Là m việc từ sáng tá»›i giá» mồ hôi đã thấm ra ướt hết áo, còn Minh thì ở trần trùng trục, những bắp thịt nổi lên cuồn cuá»™n khi anh ta vác những bó mÃa tá»›i cho Hoa cá»™t. Lúc đầu Hoa cÅ©ng chẳng để ý chút nà o. Nhưng khi vá» nhà lấy cÆ¡m, nà ng đã Ä‘i tắm má»™t chút và không hiểu tại sao lúc ngồi ăn cÆ¡m vá»›i Minh thì lòng nà ng tá»± nhiên lại rạo rá»±c. Cái nhìn cá»§a nà ng vô thân thể Minh không còn được tá»± nhiên nữa. Nà ng cảm thấy như mình Ä‘ang lén lút là m má»™t Ä‘iá»u gì tá»™i lá»—i thì phải.
Không hiểu Minh có Ä‘oán được những ý nghÄ© ấy cá»§a nà ng hay không, nhưng sao kỳ cục quá. Hôm nay anh ta lại tá» ra thân máºt và gần gá»§i nà ng hÆ¡n má»i lần. Minh đã sê chén cÆ¡m sau cùng cá»§a chà ng cho Hoa má»™t ná»a vì vô tình nà ng nấu Ãt cÆ¡m quá, hai ngưá»i ăn không đủ Hoa đã cưá»i khúc khÃch bảo Minh:
- Anh Hai ăn Ä‘i mà , nhưá»ng cho em là m chi, Minh cưá»i hì hì, nói:
- Äâu có được để cô em gái mình đói là m sao cho đà nh.
Nà ng đã liếc Minh má»™t cái thá»±c ** vì câu nói ởm á» dá»… thương ấy. Ai ngá» anh chà ng lại thá»±c bạo phổi, đưa tay vuốt má Hoa má»™t cái là m nà ng mắc cỡ muốn chết. May mà cả nhà đi vắng và nÆ¡i đây đồng trống không có ai, nếu trước mặt má»i ngưá»i mà Minh là m như váºy không biết nà ng phải là m sao. Lúc ấy ngưá»i Hoa nóng ran, nà ng nắm lấy tay Minh định kéo ra thì đâu có ngá» Minh lại nhân cÆ¡ há»™i gần gá»§i ấy kéo ngay Hoa ngả và o lòng anh ta. Hoa còn Ä‘ang lúng túng thì cánh tay như thép nguá»™i ấy ná»a đùa ná»a thá»±c khép chặt chung quanh nà ng. áo Hoa tung ra, trá»i nóng ná»±c nên nà ng không mặc áo lót, bá»™ ngá»±c trần trụi vươn ra trắng ngần má»™t cách tai hại. Minh đã vá»™i và ng cúi xuống dụi mặt vô vùng da thịt căng cứng ấy là mHoa tê ngưá»i Ä‘i má»™t cách man dại. Lúc đầu nà ng vùng vẫy, cấu véo Minh dữ dá»™i, nhưng sau chẳng thấy thấm thắp gì là m Hoa báºt khóc. Minh đã dá»— dà nh nà ng cả buổi trưa hôm ấy và cuối cùng chà ng đã là m nà ng phải phì cưá»i vá» những cá» chỉ ngây ngô thá»±c dá»… thương cá»§a má»™t anh chà ng khá» khạo.
ChÃnh Hoa cÅ©ng không hiểu tại sao ngay sau đó, nà ng lại xà và o lòng Minh má»™t cách dá»… dà ng như váºy. Và Hoa lại cà ng thá»±c dá»… dãi để bà n tay Minh mò mẫm xa hÆ¡n hồi trưa mà nà ng không còn phản kháng như lúc trước nữa.
Kể từ đó, cứ má»—i lần chị Hai vắng mặt là chÃnh Hoa tạo cÆ¡ há»™i cho Minh gần gá»§i nà ng. Thế rồi chuyện gì tá»›i đã phải tá»›i. Má»™t hôm, khi đốn gần hết ruá»™ng mÃa, chỉ còn lại và i rẫy sau cùng. Chị Hai vá» trước để chuẩn bị ghe cho ngà y mai Ä‘i giao mÃa, chỉ còn lại má»™t mình Minh và Hoa ở ngoà i ruá»™ng. Minh đã kéo nà ng nằm xuống giữa hai luống mÃa trên manh chiếu nhá» trải lúc trưa ba ngưá»i ăn cÆ¡m. Lúc đầu nà ng còn thÃch thú vá»›i trò chÆ¡i ái tình lén lút ấy, nhưng khi chiếc quần lót cá»§a Hoa bị kéo tuá»™t ra là m nà ng hoảng hốt thì đã trá»… mất rồi. Thân hình vạn vỡ cá»§a Minh đè lên mình nà ng như má»™t hòn núi không thế nà o lay chuyển được nữa. Hoa đã phải cắn chặt môi chịu đựng những Ä‘au đớn thấu trá»i xanh, háºu quả cá»§a má»™t cuá»™c tình vụng trá»™m.
Nhưng bù lại, những ngà y sau đó là sá»± đê mê cá»§a xác thịt đã là m Hoa ngây ngất trong tình yêu mù quáng và tá»™i lá»—i nà y. Cho tá»›i khi Hoa biết mình có bầu, nà ng đã khóc hết nước mắt. Minh nói sao cÅ©ng không được, chị Hai có vé nghi ngá» gạn há»i mãi mà không thế nà o Hoa nói năng gì được.
Hôm sau Minh phải lén tiếng, chà ng đã thú thá»±c kết quả cá»§a cuá»™c tình lén lút nà y. Chị Hai nổi Ä‘iên lên, nhưng không ngá» khi ấy Minh rầu rÄ© nói sẽ tá»± tỠđể cho yên chuyện thì tình thế xoay chuyển bất ngá» ngay. Có lẽ chị Hai còn thương Minh ghê gá»›m nên má»›i phải san sẻ tình yêu cho Hoa. HÆ¡n thế nữa, nếu trong gia đình nà y không có Minh, sá»± việc sẽ ra ra? Công việc đồng áng ai là ngưá»i cai quản được. Cuá»™c sống cá»§a cả gia đình sẽ lâm và o tình trạng bi đát ngay láºp tức. Bởi vì trong quá khứ, những ngà y Minh Ä‘au ốm, gia đình nà ng đã phải mướn nhiá»u ngưá»i là m nhưng không ai có thể cáng đáng được. Váºy mà số tiá»n trả công thợ còn trá»™i hÆ¡n cả tiá»n hoa lợi thu vô nữa má»›i đáng nói. Có lẽ đây cÅ©ng là má»™t yếu tố quan trá»ng để Hai phải ép bụng nhưá»ng lại ngưá»i yêu cho em mình.
Tuy nhiên, Hoa cÅ©ng biết thân biết pháºn, nên nà ng cÅ©ng không hẹp hòi gì khi biết Minh vẫn còn lẹo tẹo vá»›i chị Hai, và nhiá»u khi nà ng còn cố tạo những dịp cho Minh gần gá»§i chị Hai mình. Nhất là khi cái bụng Hoa căng to lên vì gần tá»›i ngà y sanh nở. Hoa đã có lần đẩy chị Hai vô lòng Minh ngoà i đồng, ná»a đùa ná»a thá»±c, nói:
- Tối nay em giao lại anh Minh cho chị Hai ngá»§ ở ngoà i ruá»™ng đó. Ông ấy là m em mệt má»i quá rồi, chịu không nổi nữa đâu.
Minh cưá»i hì hì và hôm đó hai ngưá»i trở vá» nhà thá»±c khuya. Những ngà y Hoa sanh đẻ, nà ng biết Minh đã mò mẫm vô phòng chị Hai và chị nà ng hình như cÅ©ng cho đó là điá»u không có gì quá đáng, bởi vì khi câu chuyện cá»§a Hoa chưa vỡ lở, Minh cÅ©ng đã mò vô phòng Hai nhiá»u lần, gần như công khai và được sá»± chấp thuáºn cá»§a tất cả má»i ngưá»i trong gia đình.
Mối tình tay ba nà y tuy không ai nói ra, nhưng cÅ©ng đã ngầm mặc nhiên công nháºn ngay từ đầu rồi. Nhất là khi Hoa sanh con, chỉ được và i ngà y là thằng bé vắn số qua Ä‘á»i.
Sáng nay lững thững Ä‘i dòc theo bá» sông, men ra ruá»™ng mÃa ráºm rạp nà y là m Hoa liên tưởng tá»›i những ngà y qua như má»™t giấc má»™ng. Nà ng nhá»› lại cái chết cá»§a Minh và chuyện tối hôm qua trên chiếc ghe tam bảng, giữa thầy Sô, chị Hai và nà ng. Tháºt tình ông thế nà o tưởng tượng được. Cả hai cùng chấp nháºn ân ái cùng má»™t lúc vá»›i thầy Sô như váºy trước mặt nhau. Lúc trước vá»›i Minh, dù cho là hai chị em lấy chung má»™t chồng, cÅ©ng chưa có bao giá» có cá» chỉ gì suồng sả trước mặt nhau. Váºy mà tối qua, cả hai cùng rên rỉ, cùng quằn quại trong vòng tay má»™t ngưá»i xa lạ má»™t cách nhiệt tình dâng hiến như váºy má»›i kỳ cục.
Nà ng nhá»› thá»±c rõ, khi hai chị em bị con ma rượt, bá» cả thây ma cá»§a Minh, chạy bán sống bán chết. Tá»›i khi hoà n hồn thì chị Hai nhất định đòi trở lại Ä‘em xác Minh Ä‘i Ai ngá» tá»›i nÆ¡i đã thấy con ma đó Ä‘ang ăn thịt cái xác cá»§a Minh ngay trong huyệt đạo má»›i đà o và lần nà y, Hoa đã bị xỉu Ä‘i không còn biết gì nữa. Tá»›i khi nà ng tỉnh dáºy đã thấy thân thể trần truồng, nằm trong vòng tay thầy Sô trên chiếc ghe tam bảng cá»§a mình và bên cạnh là chị Hai Ä‘ang ần ái vÄ‘i thầy Sô má»™t cách cuồng nhiệt.
Ngay khi thấy cảnh ấy, nà ng đã định la lên, nhưng chân tay rá»i rã, sức lá»±c yếu Ä‘uối chẳng khác gì con cua má»›i lá»™t, nên đà nh nằm yên ngắm nhìn hà nh động lạ lùng cá»§a chị Hai. Chỉ và i phút sau, cả chị Hai và thầy Sô cùng nhìn thấy nà ng tỉnh dáºy má»™t lượt. Chị Hai hình như không để ý gì tá»›i hà nh động dâm loạn cá»§a bà ta,chị ôm chầm lấy Hoa mừng rỡ tá»›i rưng rưng nước mắt. Chị nói:
- Lạy Trá»i lạy Pháºt, em con đã tai qua nạn khá»i rồi.
Rồi chị Hai lại ôm lấy thầy Sô mà nói:
- Con xin cảm tạ ơn thầy cứu mạng chị em con.
Bây giá» em con đã ưnh rồi. Chúng con dù có phải là m thân trâu ngá»±a hết kiếp nà y hầu hạ thầy cÅ©ng cam lòng. Nghe chị Hai nói, Hoa tháºt hoang mang. Thì ra chÃnh thầy Sô lại là ngưá»i ân nhân cá»§a cả hai chị em trong lúc tháºp tá» nhất sinh đó hay sao. Nhưng cái cảnh trước mắt nà y là thế nà o. Hoa còn Ä‘ang hoang mang thì thầy Sô đã mỉm cưá»i bảo chị nà ng:
- Cô nà y còn yếu lắm, để ta hà hơi một lúc nữa xem sao.
Chị Hai có vẻ ái ngại nói:
- Thầy có mệt lắm không, phải nghỉ một lát cho lại sức đã chứ. BỠgì thì em con cũng đã tỉnh rồi. Thầy Sô lắc đầu nói:
- Nếu tôi không cố má»™t chút nữa, e rằng con nhá» nà y lại ngất xìu Ä‘i nữa bây giá», hồn nó má»›i nháºp thể, coi váºy mà chưa yên đâu.
Nói xong, thầy Sô cúi xuống hôn lên môi Hoa một cách cuồng nhiệt. Nà ng thấy toà n thân rung động thực sự Những cảm giác tê chồn chạy dà i khắp thân thể. Hai bà n tay thầy Sô lúc ấy cũng xoa bóp khắp châu thân Hoa, không chừa một chỗ nà o. Hoa cảm thấy thực rõ những bắt thịt nà ng cương cứng lên theo những ngón tay kỳ diệu ấy của thầy Sô.
Nà ng bắt đầu hiểu hoà n cảnh hiện thá»i, nhưng cÅ©ng không khá»i mắc cỡ vì cách chữa trị kỳ cục cá»§a ông thầy già nà y. Trong lúc ấy, có lẽ Hai đã Ä‘á»c được ý nghÄ© trong đầu Hoa, nà ng ghé sát tai Hoa thì thầm:
- Tối qua, nếu không có thầy Sô tá»›i kịp thá»i thì cả hai chị em mình đã bá» mạng vá»›i con ma cái kia rồi. Và cả đêm thầy Sô đã tiếp sức cho em, gá»i hồn nháºp xác,nếu không giá» nà y em đã là kẻ mất trà từ lâu rồi: Em đừng nghÄ© ngợi báºy bạ nghe.
Bấy giá» Hoa má»›i vỡ lẽ ra là thế. Mà quả thá»±c, chỉ và i phút sau, Hoa cảm thấy khoẻ khoắn lạ lùng, nà ng đã để ý không phải thầy Sô hôn lên môi nà ng như những lần Minh là m tình vá»›i nà ng. Hình như ông Ä‘ang ngáºm hẳn ỉấy miệng Hoa, thổi qua cổ há»ng nà ng những là n hÆ¡i lạnh khá»§ng khiếp là m Hoa tỉnh hẳn ngưá»i.
Nhưng hai bân tay ông thì ngược lại. Chúng di động thoa bóp bên ngoà i là m thân thể nà ng nóng lên thấy rõ. Hoa bắt đầu cỠđộng được má»™t cách yếu á»›t trong tiếng rên rỉ đã báºt ra khá»i cá»a miệng. Lúc ấy thầy Sô đã ngưng lại. Quay sang chị nà ng, ôm lấy Hai, kéo hẳn cái thân thể trắng ngần, nõn nà ấy vô lòng mÆ¡n trá»›n vầy vò má»™t cách thá»±c hung bạo. Khác hẳn vá»›i những ve vuốt nhồi bóp nhẹ nhà ng như trên thân thể nà ng vừa rồi.
Lúa ấy Hai thở hồng há»™c, đón nháºn những ái ân cuồng bạo cá»§a thầy Sô trên da thịt trần truồng, trong nắng ban mai Ä‘ang le lói xuyên qua những tà o dừa nước phá»§ kÃn con thuyá»n. Cảnh tượng trái khoáy nà y không thế nà o Hoa hiểu nổi trong lúc ấy. Nhưng bây giá» thì nà ng đã vở lẽ ra lý do những hà nh động bạo dâm cuồng loạn ấy tác động như thế nà o và o cÆ¡ thể con ngưá»i trong những lúc đứng cheo leo trên bá» vá»±c thẳm cá»§a tuyệt vá»ng và sợ hãi.
Hoa nhìn ra giòng sông vá» hướng nhà thầy Sô. Nà ng nong đợi bóng dáng con thuyá»n tam bảng mà thầy Sô đã mượn để trở vá» nhà ngà y hôm qua.
- Em ra đây đón thầy Sô à ?
Hoa giáºt mình quay lại vì câu há»i cá»§a chị Hai sát ngay bên tai, nà ng bẽn lẽn nhìn chị, trả lá»i:
- Dạ, ổng nói thế nà o sáng nay cũng tới thăm tụi mình phải không chị?
Hai gáºt đầu.
- Chị cÅ©ng mong như váºy.
Hoa lén lỉnh nhìn chị, há»i:
- Chị còn mong cái gì nữa ấy chứ?
Hai hiểu ý em, phát mạnh tay vô mông nà ng, gắt nho nhá»:
- Con quỉ cái, còn mà y có vừa gì đâu mà nói cái ấy chứ.
Hoa nắm lấy tay chị cưá»i nhợt nhã.
- Chị có thấy kỳ cục không, tự nhiên tụi mình có vẻ văn minh quá phải không?
- Văn minh là như váºy hả, mà y há»c được ở đâu váºy?
Hoa ôm lấy chị, thì thầm:
- Em chỉ bắt chước chị thôi mà .
Hai Ä‘áºp vô lưng em bồm bá»™p, la:
- Cái con nỡm nà y có buông tao ra không, đồ khỉ. Ngưá»i ta thấy cưá»i cho thối mÅ©i bây giá» kìa.
Hoa lại nhợt nhã:
- Ở đây đồng không mông quạnh, có ai đâu mà thấy.Bữa tối hôm đó không nói là m gì, vì trá»i tối thui. Chứ lúc mặt trá»i lên cao rồi mà chị có sợ ai nhìn thấy đâu.
Hai biết em mình nói nhây, nà ng luồn hai tay thá»c vô nách Hoa là m cô nà ng cưá»i ré lên, thu mình lại. ÄÆ°á»£c nước, Hai là m tá»›i, nà ng biết em mình có tánh sợ nhá»™t, nên má»—i lần có chuyện là nà ng lại dở cái sách ấy ra là Hoa phải đầu hà ng vô Ä‘iá»u kiện ngay.
- Mà y còn nói cái giá»ng đó hay thôi. .
- HÃ.. hÃ... thôi không nói nữa đâu.
- ÄÆ°á»£c rồi, tao tin mà y. Nếu còn dở cái giá»ng đó nữa ra, tao thá»c lét cho mà y chết luôn.
Nói xong, Hai buông emta. Hoa hÆ¡i lùi lại má»™tchút, vẫn cưá»i hà hÃ, mặt mÅ©i đỠgay.
- Chị nà y ác quá à , bộ em nói cái gì không có sao?
Hai dÆ¡ má»™t ngón tay lên, là m bá»™ như muốn thá»c vô nách Hoa.
- Äó đó nó má»›i nói đó đã quên ngay rồi phải không.
Hoa lùi hẳn lại, la lên.
- Không có nói nữa đâu nhe:
Hai cưá»i, nói:
- ÄÆ°á»£c rồi, mà y biết Ä‘iá»u như váºy là hay.
Chị Hai à .
- Cái gì..
Hoa nói nho lại:
- Thú thực với chị, không hiểu sao em thấy lo lo thế nà o ấy không biết.
- Lo vụ gì chứ?
- Còn vụ gì nữa mà chị há»i. Thầy Sô hứa giúp tụi mình. Nhưng mà chị thá» nghÄ© coi. Tại sao ông ta tá»± nhiên lại tốt vá»›i chúng mình như váºy. Từ trước tá»›i giá», chúng mình có phải là đệ tá» hay bà con ruá»™t thịt gì vá»›i ông ấy đâu.
Hai tư lự.
- Tao cÅ©ng nghÄ© như mà y, nhưng mà y biết đó. Äà n ông nà o cÅ©ng là đà n ông. Nhất là má»™t ngưá»i như thầy Sô Vừa già , vừa xấu, lại chẳng giầu sang gì. Thá» há»i tá»± nhiên ôm được cả tao lẫn mà y có phải là lý do cho ông ta bám lấy tụi mình hay không?
- Em cÅ©ng nghÄ© chỉ có thế thôi. Ngoà i ra là m gì còn lý do nà o khác nữa, phải không chị? Giữa chá»— chị em mình vá»›i nhau. ở đây lại không có ai. Tao há»i thá»±c mà y. Lúc ấy mà y có thấy khó chịu hay bá»±c bá»™i gì không?
Hoa cưá»i hÆ¡i bẽn lẽ, nói:
- Chị thì sao?
Hai mỉm cưá»i:
- Không biết mà y nghÄ© như thế nà o. Còn tao, lúc đầu biết ông ta Ä‘ang gỡ gạc, mà mình lại ở cái thế không thế nà o từ chối được nên đà nh để yên. Nhưng... Thấy Hai bá» dở câu nói, Hoa há»i ngay:
- Nhưng sao?
Hai nhìn ra mé sông, nói nhỠlại:
- Nhưng thá»±c không ngá», chỉ và i phút sau, tá»± nhiên tao thấy thương ông ta má»™t cách kỳ cục. Ngay cả những lần ăn nằm vá»›i thằng Minh cÅ©ng chưa bao giá» tao có những cảm giác ấy.
Hoa tá»›i sát bên chị, từ phÃa sau, vòng tay ôm lấy bụng Hai thì thầm:
- Sao kỳ lạ, hình như chị em mình cùng có chung má»™t cảm nghÄ©, má»™t hà nh động. Nói ra chị đừng giáºn em. Hồi lấy anh Minh cÅ©ng thế, mà bây giá» cÅ©ng váºy. Không lý hai đứa mình trá»i luôn bắt gắn bó chung má»™t mối tình hay sao?
Hai hÆ¡i quay lại, há»i:
- Bộ mà y cũng nghĩ như tao hả?
Hoa gáºt nhẹ đầu, nói:
- Em cÅ©ng có ý nghÄ© y như chị. Lúc đầu hình như chịu đựng. Sau đó có lẽ là hiến dâng thá»±c sá»±. Trong sá»± dâng hiến nà y, nói ra thì mắc cỡ, thá»±c sá»± chÃnh em cảm thấy thèm khát được ngưá»i ta ve vuốt, ân ái như váºy từ lâu mà không dám nói ra. Bởi váºy em má»›i nóng lòng ra đây trông ngóng ông ta.
- Mà y có nghĩ ông ta sẽ trở lại không?
- Chắc chắn ông ta sẽ trở lại rồi, vì còn phải trả chiếc ghe cho tụi mình chứ. Hơn nữa, ông ấy cũng phải cho hai đứa mình hay cái xác của anh Minh ra sao rồi.
- Ừ mà y nói có lý. Nhưng không hiểu sao bây giỠvẫn chưa thấy tăm hơi ông ấy đâu.
- Theo em nghÄ©, có lẽ ông ta còn phải Ä‘i tìm cái xác ấy Không biết con quỉ cái kia có tha Ä‘i đâu không. Lúc ấy thấy nó xuất hiện bất ngá», cưá»i lên the thé là m em sợ đái cả ra quần mà không hay. Tao cÅ©ng có hÆ¡n gì mà y. Nhất là lúc trở lại, khi rá»i đèn pin ngay vô mình nó là m tao tá há»a. Báºt ngược trở lại sỉu đà ngay. Trá»i Pháºt thương. Lúc ấy chúng mình ré lên là m thầy Sô ở trong nhà chạy tá»›i, nếu không có lẽ cả tao lẫn mà y Ä‘á»u toi mạng vá»›i con ma ấy rồi.
Bỗng Hoa chỉ ra mé sông reo lên mừng rỡ.
- Chị Hai coi kìa, có phải thầy Sô đang chèo ghe kia không?
Hai cũng reo lên sung sướng.
- Äúng là ông ấy rồi chứ còn ai và o đó nữa.
Hoa tinh nghịch luồn cả hai tay vô mình chị, rà lên trên bộ ngực căng tròn, nói:
- Coi nè, chưa gì đã cương lên rồi.
Hai nắm lấy tay Hoa hất ra, ré lên:
- Äồ quỉ nè, có buông tao ra không.
Hoa cưá»i như nắc nê, là m tá»›i. Nà ng định thá»c cả hai tay xuống dưới. Ai ngá» tay nà ng vừa rà tá»›i bụng đã là m Hai nhảy nhổm lên giáºn dữ, xô nà ng té lăn cù xuống đất. Chưa bao giá» Hoa thấy chị nà ng nổi Ä‘iên lên má»™t cách bất ngá» như váºy. Hoa ngÆ¡ ngác, nhìn chị khó hiểu. Trong khi đó Hai cắm đầu chạy như bay vá» nhà . Hoa cố gá»i nhưng chị nà ng đã khuất rạng sau bãi mÃa. Nà ng định Ä‘uổi theo thì chiếc ghe thầy Sô cÅ©ng đã gần tá»›i bá». Cá»±c chẳng đã nà ng phải ở lại đón thầy Sô định bụng sẽ tìm chị xin lá»—i và há»i cho ra nhẽ tại sao Hai lại giáºn dữ như váºy.
Hoa nghÄ©, dù cho nà ng nó mò mẫm tá»›i chá»— kÃn đáo nhất cá»§a Hai cÅ©ng có sao đâu. Tối qua cả hai đứa chả trần trụi nằm kế bên nhau là m tình vá»›i thầy Sô đó hay sao. Nhất là ngay lúc đầu, thầy Sô còn đè Hai nằm ngá»a trên bụng nà ng. Khi Hai rên rỉ đã chẳng nấm cứng lấy mình nà ng là gì, có cái gì xảy ra đâu. Không hiểu sao tá»± nhiên chỉ có thế mà chị nà ng nổi Ä‘iên lên được kể cÅ©ng lạ.
- Em nghÄ© cái gì mà thừ ngưá»i ra váºy?
Thầy Sô đã cá»™t ghe và tá»›i bên Hoa. Nà ng cố giữ vẻ tá»± nhiên mỉm cưá»i trả lá»i:
- Dạ, con có gì đâu. Sao thầy tá»›i trá»… quá váºy?
- Ờ hôm qua vá» tá»›i nhà mệt quá, ngá»§ má»™t giấc không còn biết trá»i trăng là :gì nữa. Sáng nay dáºy lại cố Ä‘i tìm xác chồng em mất cả buổi nên giá» nà y má»›i qua đây được.
- Thầy tìm được xác anh ấy rồi à ?
Thầy Sô lắc đầu.
- Chưa, nhưng đã thấy dấu tÃch. Có lẽ nó lôi qua tuốt bên khu rừng VÄ©nh Há»™i cÅ©ng không chừng:
Hoa lo lắng há»i:
- Bộ thầy chưa tới đó à ?
- Ta cÅ©ng định Ä‘i, nhưng sợ vá» trá»…, các em mong, nên phải láºt Ä‘áºt qua đây ngay. Bá» gì thì mình cÅ©ng tìm thấy hướng cá»§a nó rồi.
- Váºy bao giá» thầy má»›i tÃnh Ä‘i nữa?
- À chắc sáng sá»›m mai Ä‘i cho chắc ăn, vì thế nà o cÅ©ng phải Ä‘i xa lắm. Nếu Ä‘i trá»… trá»i tối là m ăn gì được trong khu rừng ráºm rạp ấy.
- Thầy có sợ để lâu nhỡ có ai thấy xác anh ấy không thầy?
Thầy Sô lắc đầu, nói:
- Em cứ yên tâm, khu rừng đó cả Ä‘á»i không ai bước chân tá»›i bao giá». á»› đó toà n vÅ©ng lầy, dừa nước vá»›i cây bần thôi mà . "
Nghe thầy Sô nói, Hoa hÆ¡i yên tâm. Cả hai Ä‘i dá»c theo bãi mÃa trở vá» nhà . Vừa qua khúc quanh, thầy Sô Ä‘i sát hẳn và o bên Hoa. NÆ¡i đây con đưá»ng vòng vô phÃa trong khuấthẳn tầmmắtmá»i ngưá»i. Thầy Sô vòng tay ôm lấy Hoa kéo nà ng sát vô mình ông. Hoa biết ông muốn gì. Nà ng ép sát ngưá»i lại. Thầy Sô mỉm cưá»i thÃch thú, cúi hẳn xuống hôn lên miệng Hoa. Miệng ông ngá»t lịm như có ngáºm đưá»ng. Hoa le lưỡi liếm hẳn vồ trong, trong khi tay thầy Sô rà xuống dưới. Hoa hÆ¡i
cong ngưá»i lên, thì thầm:
- Thầy Æ¡i, ở đây dá»… bị ngưá»i ta nhìn thấy.
Thầy Sô ngước lên, nói nho nhá»:
- Hay là chúng mình chui vô bãi mÃa nà y nhe.
Hoa gáºt đầu thá»±c dá»… dãi. Hồi chưa lấy Minh, nà ng đã nhiá»u lần lén lút cùng chà ng dẫn nhau lẩn vô bãi mÃa nà y cả buổi cÅ©ng không ai biết. Bởi váºy hÆ¡n ai hết, Hoa thấy dù cho có ngá»§ cả ngà y vá»›i thầy Sô trong bãi mÃa nà y cÅ©ng chẳng ai hay.
Äi má»™t cháºp thá»±c sâu vô mé trong. Thầy Sô dìu Hoa đứng lại, tá»± nhiên nà ng run rẩy. Không hiểu tại sao lúc má»›i vô nà ng hăng hái là m sao, bây giá» Hoa lại sợ hãi nhá» thế. Nà ng hÆ¡i co mình lại, trong khi thầy Sô kéo tuá»™t tất cả quần áo Hoa ra má»™t cách thá»±c dá»… dà ng.
Hoa đứng cong ngưá»i dấu mặt sau lưng thầy Sô trong khi ông lụp chụp tá»± cởi bá» quần áo vứt xuống đất. Nà ng nhắm mắt lại, rồi lại mở mắt ra. Hai tay thừa thãi không biết phải để đâu. Tiếng gió lùa qua những thâm mÃa cá» vô nhau nghe sà o sạt. Và i tiếng chim sâu gá»i nhau rÃu rÃt. Tiếng thở hổn hển cá»§a thầy Sô nghe thá»±c rõ. Nà ng cảm thấy cả nhịp tim ông Ä‘áºp loạn xạ ngay trên ngá»±c nà ng. Trá»i thá»±c trong, không má»™t gợn mây. Mà u xanh cá»§a lá mÃa hằn rõ trên thảm xanh rá»n thá»±c cao trên bầu trá»i. Hình như lá mÃa chá»— nà ng đứng lay động thá»±c dữ dá»™i và quay tròn, xoắn chặt lại...
Hết chương 07
Tà i sản của tieu tung
Last edited by Lythongcz; 02-10-2008 at 01:02 AM .
19-07-2008, 08:44 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Úc
Bà i gởi: 20
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 1 Time in 1 Post
CHÆ¯Æ NG 08
Lúc ấy Hai đã chạy như ma Ä‘uổi thá»±c mau ra mãi thá»a ruá»™ng sau nhà . Nà ng cÅ©ng không hiểu tại sao lại chạy ra mãi táºn đây, lần lÅ©i Ä‘i vô tuốt mé trong, nằm dà i ngá»a mặt lên trá»i nhìn những con chim bay qua lại mót lúa. Mùa nà y vừa gặt xong, những bó rÆ¡m còn quăng bừa bãi. Chá»— nà ng nằm khuất hẳn mặt đưá»ng vì nhiá»u bó rÆ¡m chất đống ngổn ngang.
Hai rà tay lên bụng. Nà ng nghÄ© lúc Hoa mò mẫm tá»›i đây mà không nhanh trà gạt tay nó ra thì lá»™ chuyện rồi. Dù cho là con so, bốn năm tháng không ai nhìn thấy bụng thá»±c, nhưng để cho ngưá»i ta sá» vô là biết nà ng có bầu ngay. Nà ng đã khổ sở vá»›i đứa con lì lợm trong bụng nà y. Hai đã tìm cách phá ngay từ khi biết mình có bầu nhưng vô Ãch. Những lần đó chỉ là m nà ng Ä‘au bụng quằn quại rồi thôi. Cái thai vẫn không lay chuyển. ác hại thay nà ng lại không dám thố lá»™ cho ai hay biết để giúp đỡ nà ng trong lúc nà y. Bởi vì vá»›i gia đình, ai cÅ©ng biết nà ng còn lẹo tẹo vá»›i Minh, nhưng bá» ngoà i vẫn chưa ai tá»± cho phép mình nói lên cái Ä‘iá»u xấu xa nà y. Và lẽ dÄ© nhiên ban ngà y ban mặt, Hai vẫn luôn luôn phải sá» sá»± vá»›i Minh như má»™t bà chị vợ đơn thuần.
Lúc biết chắc mình có bầu, hôm Minh đè nà ng xuống bá» ruá»™ng và o má»™t buổi chiá»u cả nhà đi vắng. Hai đã thá» thẻ há»i chà ng:
- Anh Æ¡i, là m như váºy hoà i nhỡ có bầu thì sao?
Minh chỉ cưá»i hì hì, nói:
- Bầu bì gì mà dá»… có như váºy hay sao.
Rồi không để cho Hai kịp nói gì thêm nữa, miệng chà ng đã trà n ngáºp trên môi nà ng. Ngưá»i Hai tê Ä‘i thá»±c mau theo cÆ¡n lốc tình dục ái ân cá»§a ngưá»i yêu. Nhiá»u khi nà ng há»i:
- Anh ơi, anh đã có con Hoa rồi. Tại sao còn cứ là m khổ em mãi thế.
Lần nà o Minh cÅ©ng thì thà o những lá»i ngá»t như máºt và thá»±c êm bên tai nà ng là m Hai không còn tá»± chá»§ được nữa. Nà ng quằn quại trong tay chà ng, không cần biết háºu quả sẽ ra sao. Khi có bầu cả mấy tháng rồi mà Hai vẫn không có can đảm nói lên sá»± thá»±c vá»›i Minh. Nà ng vẫn cố gắng tìm cách trục cái bà o thai oan nghiệt đó ra. Trong thá»i gian nà y, thân thể Hai cà ng ngứa ngáy và hình như chÃnh bản thân mình đòi há»i những sá»± gần gá»§i vá»›i Minh chứ không phải chà ngchá»§ động như những
lần trước nữa.
Hai nằm ngá»a, dạng căng hai chân, má»™t tay thoa bụng, má»™t tay thá»c tuốt xuống phÃa dưới, bá» lông ráºm rạp nhám nhúa là m nà ng thấy lâng lâng. Tối hôm trước, nếu Minh không say rượu, cắn nà ng thì đâu có tá»›i ná»—i là m nà ng Ä‘au đớn thét lên để phải xảy ra án mạng. Äã mấy hôm liá»n, cứ gần sáng là Minh lại mò qua phòng nà ng, lúc ấy cả nhà đang say ngá»§ nên chẳng ai biết gì. Chà ng thưá»ng âm thầm chui vô mùng Hai, lăn vô trong, nhẹ nhà ng cởi nút quần áo nà ng ra. Nhiá»u hôm mệt má»i, Hai ngá»§ say tá»›i ná»—i Minh nằm đè lên mình nà ng Hai má»›i biết. Äã quen như thưá»ng lệ, nà ng thưá»ng ôm ghì lấy chà ng ưỡn ngưá»i lên, hưởng trá»n những ái ân thầm lén trong đêm khuya. Không hiểu sao, những vụng trá»™m nà y đã ỉà m nà ng ngây ngất tá»›i độ không bao giá» nghÄ© tá»›i kết quả thảm khốc như ngà y nay.
Bá»—ng Hai chợt nghÄ© tá»›i thầy Sô. Má»™t thoáng mừng rỡ lá»™ trên khuôn mặt. Nà ng há»›n hở nhổm dáºy, sóc lại quần áo Ä‘i ngược trở lại bá» sông. Hai biết chắc rằng thế nà o giá» nà y Hoa và ông thầy già nà y cÅ©ng Ä‘ang hú hà đâu đây. Cái đó không là m nà ng báºn tâm mà bây giá» Ä‘i tìm ông thầy già nà y chÃnh là vì cái bà o thai trong bụng. Nà ng đã nghe không biết bao nhiêu chuyện kỳ quái vỠông thầy lạ lùng nà y. Tá»± nhiên hôm nay lại có cái duyên nằm trong vòng tay ông ta thì tại sao lại không nhỠông ấy trục cái bà o thai nà y ra có khó khăn gì đâu. Không lẽ má»™t ngưá»i như thầy Sô mà lại không biết má»™t món thuốc hay bùa ngải gì trục được cái thai nà y ra hay sao.
Hai cố Ä‘i thá»±c mau ra chá»— bá» sông hồi nãy. Nà ng nhìn thấy ngay chiếc ghe tam bảng cá»™t bên bá» cá». Nhưng không thấy bóng dáng Hoa và thầy Sô đâu. Hai lại Ä‘i ngược trở vá» nhà , thấy ba má nà ng Ä‘ang ngồi uống nước thản nhiên nói chuyện, nên Hai biết ngay là ông bà chưa biết thầy Sô qua đây. Hai cà ng tin chắc là thế nà o Hoa cÅ©ng đã rá»§ thầy Sô vô má»™t góc vưá»n nà o ân ái chứ không sai.
Nà ng nghÄ© ngay tá»›i ruá»™ng mÃa. NÆ¡i mà Minh đã thú thá»±c vá»›i nà ng là hồi chưa lấy Hoa, thưá»ng lén lút rá»§ Hoa trốn trong đó tình tá»±. Hai trở ra ruá»™ng mÃa, Ä‘i thá»±c nhẹ nhà ng, lách qua những thân cây mÃa chắc nịch và xanh um. Chỉ má»™t lúc sau, nà ng nhìn ngay thấy dấu vết những cây mÃa bị đẩy ngang để là m lối Ä‘i. Hai men theo con đưá»ng đó ngay và chẳng bao lâu nà ng đã nghe thâý những tiếng rên rỉ thá»±c rõ cá»§a em nà ng.
Hai bá» con đưá»ng Ä‘ang Ä‘i, vòng sang mé phải, Ä‘i song song vá»›i con đưá»ng cÅ©, hướng vá» phÃa có tiếng rên rỉ. Khi đã định được nÆ¡i Hoa và thầy Sô là m tình, Hai lòn lách thá»±c nhẹ qua những luống mÃa. Nà ng muốn tá»›i thá»±c gần lén lút xem cảnh cụp lạc ngà y hôm nay. Chỉ và i phút sau, qua những khe lá mÃa, Hai đã nhìn rõ hai thân thể Ä‘ang xoắn lấy nhau. Bá»™ ngá»±c căng cứng cá»§a Hoa ép sát ngá»±c thầy Sô, má»™t tay thầy Sô nắm má»™t chân Hoa nhấc bổng lên là m cho thân thể nà ng banh ra, dÃnh sát vô da thịt ông. Những khóm mÃa chung quanh lay động dữ dá»™i. Cà ng nhìn lâu, mình mẩy cá»§a Hai cà ng nóng lên bừng bừng. Nà ng bứt tung cả nút áo trước ngá»±c và tá»± tụt hẳn chiếc quần xuống chân hồi nà o cÅ©ng không hay. Hai mắt nà ng nhắm ỉại, hà m răng cố cắn chặt để khá»i báºt lên những lá»i rên rỉ sảng khoái.
Bá»—ng Hai giáºt mình, toát mồ hôi vì vừa có má»™t vòng tay ôm cứng lấy nà ng. Hai mở choà ng mắt, nà ng rung rá»i sợ hãi vì thân thể trần truồng cá»§a má»™t thằng nhá» Ä‘ang Ä‘eo cứng lấy mình nà ng. Hai tÃnh la lên, nhưng chợt ngáºm miệng lại ngay vì nà ng biết rằng không thế nà o là m như váºy được. Hai mắt nà ng mở trừng trừng như đổ lá»a nhìn thằng nhá» Ä‘ang cố ép sát thân mình cá»§a nó vô thân thể nà ng.
Hai tay thằng bé đã rà lên ngá»±c Hai bóp nắn lung tung. Nà ng thấy nó lụp cha lụp chụp, nhấp nhổm đôi mông vừa tức vừa sợ. Hai nháºn ra ngay nó là con bà Tư Lùn lò bún cách nhà nà ng và i trăm thước. Bà Tư Lùn lò bún chồng chết từ lâu. Bà ta có cái tên Tư Lùn vì bà ấy cao chưa tá»›i vai Hai. Ông chồng hồi chưa chết cÅ©ng váºy, có lẽ chỉ cao thước mốt là cùng. Hai vợ chồng đã ra thằng nhá» nà y, tuy bây giá» nó cÅ©ng phải hÆ¡n hai mươi, nhưng cÅ©ng giống như ba má nó lùn tịt, đứng chỉ
tới khuỷu tay nà ng là cùng.
Không hiểu sao thằng lùn nà y lại có mặt tại đây và o lúc nà y. Theo cái Ä‘iệu nó bây giá», Hai Ä‘oán ngay ra là y chưa gần gá»§i đà n bà bao giá». Nó cố nhướn ngưá»i lên nhưng chỉ cao tá»›i ngá»±c nà ng. Mình mẩy nó cÅ©ng đã cứng ngắc. Hai nhìn xuống thân hình khẳng khiu cá»§a thằng lùn, tá»± nhiên nà ng thấy tức cưá»i.
Nà ng đã định đẩy nó ra nhiá»u lần nhưng lại không dám. Chỉ vì bây giá» mà nó la lên thì chÃnh tụi nà ng chết chứ không phải là nó. Thằng nhá» quỉ hình như cÅ©ng biết được cái thế cÅ©a nó nên là m tá»›i. Y nÃu đầu Hai xuống bắt chước thầy Sô hôm vô miệng nà ng, và chỉ má»™t lúc sau, nó đã kéo ghì nà ng xuống, đè ngá»a Hai ra. Không còn biết phải là m sao, Hai đà nh phải chiá»u theo ý nó muốn, nà ng nhìn sát khuôn mặt xương xẩu cá»§a thằng lùn mà tức cưá»i. Bây giá» nó cÅ©ng đã cố Ä‘ang là m những chuyện như ngưá»i bình thưá»ng. Không hiểu nó biết là m cái chuyện nà y tá»± bao giá», hay má»›i chỉ nhìn thấy thầy Sô và Hoa nên là m theo. Tuy nhiên Hai thấy nó cÅ©ng không tá»›i ná»—i tệ lắm. Duy chỉ vì nó thiếu thước tấc nên nhá» như cây tăm, chỉ là m nà ng ngứa ngáy khó chịu thêm. Nhất là cảnh thầy Sô và Hoa trước mắt Ä‘ang tá»›i lúc kịch liệt. Bá»—ng thằng lùn há»i nho nhá» bên tai Hai:
- Tại sao chị Hai không rên lên như chị Hoa hả?
Hai giáºt mình, lấy tay bịt miệng nó lại vì sợ thầy Sô và Hoa nghe thấy. Hình như thằng nhá» cÅ©ng hiểu ý nà ng, nó nhắy mắt má»™t cái thá»±c dâm dáºt, ấn mạnh ngưá»i xuống. Những sá»i đá bên dưới cấn vô lưng Hai Ä‘au đớn, là m nà ng phải cong ngưá»i lên. Thằng lùn khoái chà cà ng là m tá»›i. Bây giá» hai vai, tay cÅ©ng như chân Hai phải cố chống xuống đất để thân thể cong vòng, nếu không sá»i đá và cả những lá mÃa khô bên dưới cÅ©ng có thể là m da thịt Hai rướm máu vì thằng lùn nhướn lên, dáºp xuống liên hồi.
Nhưng cũng may mắn cho nà ng, nó chỉ mới đè nà ng ra được và i phút thì thầy Sô và Hoa đã buông nhau ra, mặc nhanh quần áo và o. Hoa nói:
- Thầy để con ra trước một lúc thực lâu hãy ra. Nếu có ai ở ngoà i đó thấy thì kỳ lắm đó.
Thầy Sô gáºt đầu, thá»§ng thẳng phá»§i những bụi báºm dÃnh lên quần áo trong khi Hoa lá»§i ra ngoà i thá»±c nhanh. Má»™t lúc sau thầy Sô cÅ©ng lui khui chui ra ngoà i.
Hai chá» cho má»i ngưá»i Ä‘i khá»i má»›i hất thằng lùn xuống. Nà ng đứng dáºy núm ngay lấy đầu nó đánh má»™t cái bạt tai thá»±c mạnh. Thằng lùn té nhà o xuống đất, la lên bai bải. Hai hoảng hồn đè nó xuống, lấy tay bụm miệng y lại. Thằng nhá» mắt trợn trừng trừng như muốn ăn tươi nuốt sống Hai mà không là m gì được, vì con ngưá»i quá nhá» nhắn cá»§a nó. Chân tay nó dẫy đạp lung tung. Hai vừa tức vừa sợ, má»™t tay bịt miệng không cho nó la, má»™t tay đánh tá»›i tấp lên mặt mÅ©i nó. Bá»—ng có tiếng nói sau lưng Hai là m nà ng hoảng hồn.
- Cái gì đó?
Hai vá»™i vã nhìn lên đã thấy thầy Sô và cả Hoa đứng sừng sững trước mặt. Nà ng lắt bắp nói không nên lá»i:
- Thằng... thằng nhỠnà y nó... rình lén...
Hình như thầy Sô hiểu ngay. Ông ngồi xuống bên thằng lùn chẹn tay ngay vô cuống há»ng thằng nhá». Mắt nó cà ng trợn ngược, chân tay dẫy đạp thình thịch. Hoa thấy váºy nhà o xuống nắm lấy hai chân nó. Hai cÅ©ng đã nắm được má»™t tay cá»§a y và tay kia cá»§a nó cÅ©ng bị thầy Sô giữ chặt. Thếlà thằng lùn hết cục cá»±a. Bà n tay thầy Sô trên cuống há»ng nó cà ng xiết chặt hÆ¡n. Chỉ và i phút sau y giẫy tê tê má»™t hồi rồi bất động.
Những ngá»n mÃa chung quanh như ngưng Ä‘á»ng. Không gian đứng lại, thá»i gian cÅ©ng như ngừng trôi. Bá»—ng Hai buông thằng nhá» ra, ôm chầm lấy thầy Sô khóc nức nở. Hai tay thầy Sô từ từ ôm lấy nà ng, xoa nhè nhẹ trên lưng, ông thì thà o:
- Con đừng sợ, tại sao có vụ nà y? "
Hai thút thÃt nói trong cuống há»ng:
- Con giáºn con Hoa chạy vô nhà chá» thầy. Thấy lâu quá má»›i ra đây kiếm. Lúc Ä‘i qua đây thấy mấy cụm mÃa lay động. Con men theo vô tá»›i nÆ¡i. Vừa nhìn thấy thầy và con Hoa ở đó thì thằng Lùn nà y ở đâu nhảy tá»›i lá»™t quần áo đè con ra.
- Tại sao em không la lên?
Hai háºm há»±c.
- La cái gì mà la chứ, thầy vá»›i con Hoa như váºy đó con còn bịt miệng thằng lùn nà y không cho la nữa, chứ con mà dám la lên hay sao. CÅ©ng vì váºy mà nó là m tá»›i. Thầy Sô chặc lưỡi.
- Kể cÅ©ng tức thá»±c, bị ngá»n mÃa lay động mình không để ý.Nếu không đâu có ai hay.
Hoa nhìn Hai như hối háºn, há»i nho nhá»:
- Chị Hai có sao không. Em... em... xin lỗi chị.
Hoa vẫn tức tá»i khóc trên vai thầy Sô. Hoa gục mặt trên lưng chị. Thầy Sô thấy váºy bảo Hoa:
- Bây giá» không phải là lúc lá»—i phải gì nữa đâu. Nếu nói lá»—i thì thầy má»›i là ngưá»i có lá»—i. Nhưng mà hãy để chuyện đó qua má»™t bên Ä‘i. Bây giá» em Hoa vá» nhà tìm cái bao bố nà o để chúng mình phải thá»§ tiêu cái xác thằng lùn nà y má»›i được. Phải giấu kÃn chuyện nà y nếu không thì chết cả đám đó.
Hoa như sợ hãi, đứng lên Ä‘i ngay. Chá» cho Hoa Ä‘i khá»i, thầy Sô má»›i dìu Hai đứng dáºy. Thân thể tròn chịa cá»§a Hai lồ lá»™ trước mắt ông. Thầy Sô ôm lấy nà ng hôn lên môi Hai. Bây giỠông má»›i để ý thá»±c kỹ nét đẫy đà cá»§a Hai hÆ¡n Hoa thá»±c nhiá»u. Những đưá»ng cong chạy vòng uốn khúc nhấp nhô trắng nõn dưới ánh nắng giữa buổi trưa hừng hl,lc. Vừa rồi vá»›i Hoa, ông bắt buá»™c phải bá» dở cuá»™c chÆ¡i vì thấy nà ng đã má»n nhÅ©n trong tay ông. Thá»±c sá»± thì ông cÅ©ng chẳng hay ho gì hÆ¡n nà ng. Chỉ vì truởc khi qua đây, ông đã uống hết má»™t thang thuốc là m cho thân thể ông căng cứng lâu bá»n hÆ¡n.
Äặc tÃnh cá»§a thuốc nà y có thể giữ cho các bắt thịt cá»§a đà n ông bốn năm tiếng đồng hồ không suy suyển gì khi ân ái vá»›i phụ nữ. HÆ¡n thế nữa, nó còn kÃch thÃch tá»›i Ä‘iên cuồng nếu không được gần đà n bà ngay lúc ấy CÅ©ng vì váºy mà ông đã vá»™i và ng kéo Hoa vô ruá»™ng mÃa lúc bấy giá».
Bây giỠôm ấp thân thể Hai trong vòng tay lại là m ông Ä‘iên lên. Ông muốn đè nà ng xuống liá»n nhưng lại sợ ngá»n mÃa rung động như lần là m tình vá»›i Hoa vừa rồi. Ông xoa bóp khắp thân thể nà ng. Hai tay nâng ngá»±c Hai lên, vục mặt xuống thì thầm:
- Chút nữa để con Hoa ở đây. Anh đưa em vá» nhà bắt Ä‘á»n cho em thá»±c nhiá»u chịu không?
Hai nghÄ© tá»›i cái thai trong bụng, nà ng mừng rỡ gáºt đầu ngay. Nếu tối nay theo thầy Sô vá» nhà ông ngá»§ lại đó má»™t đêm, là m gì không có dịp cho nà ng nhá» cáºy ông ta trục cái thai nà y ra cÆ¡ chứ. Nhất là vụ ông giết thằng lùn nà y nữa thì thầy Sô chắc chắn phải giúp nà ng rồi. Tuy nhiên Hai vẫn là m bá»™ ngây thÆ¡ há»i:
- Thầy mệt quá rồi còn bắt Ä‘á»n cái gì nữa đây.
Thầy Sô cưá»i hì hì nắm tay Hai luồn vô trong quần mình. Tuy đã cá» sát vô mình ông từ nãy tá»›i giá», Hai cÅ©ng đã biết ông ra sao, nhưng nà ng thá»±c sá»± chạm tay vô da thịt ông má»›i giáºt mình, không ngỠông ta khoẻ kinh hồn như váºy. Nếu thế vừa rồi vá»›i Hoa nà o có thấm tháp gì vá»›i ông ta đâu. Hai cưá»i khúc khÃch há»i:
- Bộ lúc nãy không phải thầy với con Hoa xong rồi hay sao?
Thầy Sô mỉm cưá»i thá»±c dâm dáºt, nói nho nhá» vô tai Hai:
- Con Hoa thì xong rồi. Nhưng anh còn phải bắt Ä‘á»n cho em nữa chứ.
Hai nhà nhảnh.
- Có thiệt không đó?
- Tại sao lại không cơ chứ, bộ em không thấy đó hay sao?
Hai nắm chặt, nghiến răng khe khẽ:
- Thầy còn để dà nh cho nó, dù sao thì nó cũng trẻ đẹp hơn em mà .
Thầy Sô cắn nhè nhẹ vô tai Hai, nói:
- Nó nhỠtuổi hơn em thực, nhưng mà đẹp hơn thì chưa chắc đâu. Mỗi bông hoa có một hương vị riêng phải không cưng,coi nè.
Vừa nói, thầy Sô vừa lấy cả hai tay bợ bá»™ ngá»±c núi lá»a cá»§a Hai lên, ngắm nghÃa. Hai cố tình lúc lắc thân thể cho khối thịt trước mắt thầy Sô sinh động hÆ¡n. Nà ng nhún nhảy nÅ©ng nịu:
- Em hổng chịu đâu.
Thầy Sô há»i nho nhá»:
- Em không chịu cái gì?
- Em muốn thá»±c nhiá»u cÆ¡.
Thầy Sô cưá»i hì hì.
- Em muốn cái gì cũng được mà .
Hai chụp luôn câu nói cá»§a thầy Sô, ná»a úp ná»a mở nói:
- Anh nhá»› nhe... đã hứa vá»›i ngưá»i ta rồi đó.
Thầy Sô vô tình trả lá»i"
- Nhớ chứ sao không nhớ, đã hứa rồi thì em muốn cái gì anh cũng cho mà .
Hai nhợt nhã nói ngay:
- ÄÆ°á»£c rồi, bây giá» không nói đâu. Äể tối nay vá» nhà anh em má»›i nói. Lúc ấy anh mà không cho em thì chết má»›i ngưá»i ta đó nhe...
Thầy Sô thấy Hai nhÅ©ng nhẽo vá»›i mình nên sung sướng đê mê. Từ hồi nà o tá»›i giá», đây là lần đầu tiên ông được má»™t cô con gái nhà là nh õng ẹo là m duyên vá»›i mình như thế nà y. Phải thú thá»±c, cả cuá»™c Ä‘á»i ông, tuy có ngá»§ vá»›i cả trăm ngưá»i,nhưng toà n là thứ gái giang hồ. Nếu có khá lắm cÅ©ng chỉ là hạng ngưá»i lang chạ đà ng Ä‘iếm không ra gì. Bởi váºy ông hôn nhẹ lên môi Hai rồi bảo nà ng:
- Con Hoa nó sắp ra tới rồi. Em mặc quần áo vô đi chúng mình khênh cái xác nà y vỠbên đó chôn cất xong rồi em muốn cái gì cũng được.
Hai buông thầy Sô ra ngay, nà ng cÅ©ng vừa nghe thấy tiếng sá»™t soạt phÃa bên ngoà i nên biết là Hoa cÅ©ng đã ra tá»›i nÆ¡i. Trong nhà nà ng có cả đống bao bố đựng thóc, là m gì con Hoa phải tìm đâu lâu lắc. Bởi váºy, đúng như Hai biết, nà ng vừa mặc xong quần áo, chỉ má»™t thoáng là đã thấy con Hoa ôm mấy cái bao bố tá»›i nÆ¡i rồi.
Thầy Sô biểu Hai và Hoa banh cái bao bố ra, ông lôi thằng lùn nhét vô trong thá»±c gá»n. Cá»™t lại đà ng hoà ng như má»™t bao gạo. Xong xuôi ông ngá»ng lên bảo Hoa. Bây giá» má»i việc xong xuôi rồi. Anh vá»›i em Hai Ä‘em cái xác thằng cô hồn nà y vá» bên đó ngay bây giá». Hai cÅ©ng sẽ ngá»§ lại bên đó má»™t đêm, để sáng sá»›m mai còn theo anh Ä‘i tìm cái xác cá»§a chồng em vá» chôn nữa.. Em nói cho Ba má em biết, Hai theo anh qua đó, nhưng tuyệt đối không được hé môi ra vá»›i ai vá» cái vụ thằng lùn nà y nghe không. Em phải biết là xì ra là ở tù chung thân cả đám chứ không phải chuyện chÆ¡i đâu.
Hoa gáºt đầu, nói:
- Thầy không nói con cũng biết phải là m sao mà .
- Váºy thì tốt, bây giá» em ra phÃa ngoà i trước. Nếu có ai qua lại thì cứ lặng thinh. Anh vá»›i em Hai chá» tại đây, còn không có ai, là m bá»™ sá»§a mấy tiếng gâu gâu là tụi nà y ra ngay.
Hoa gáºt đầu luồn ra ngoà i ngay. Thầy Sô và Hai má»—i ngưá»i nắm má»™t đầu bao bố khênh ra. CÅ©ng vừa ra gần tá»›i nÆ¡i thì nghe có mấy tiếng Hoa sá»§a gâu gâu nên cả hai Ä‘i luôn ra ngoà i. Hoa cÅ©ng phụ khênh chiéc bao xuống ghe. Xong xuôi, nà ng đứng nhìn thầy Sô và Hai chèo cho tá»›i mãi tuốt bên kia sông, khuất sau má»™t khúc sông má»›i từ từ trở vá» nhà .
Khi thầy Sô và Hai chèo ghe tới khu đất của ông. Thầy Sô cột ghe đang hoà ng rồi nói:
- Bây giá» em ở đây tắm rá»a. Anh rinh cái xác thằng nà y Ä‘i vùi thá»±c lẹ rồi trở lại đây ngay. Nhá»› không được Ä‘i đâu nhe.
Hai hiểu ý, ngoan ngoãn gáºt đầu. Sau khi phụ vá»›i ông khênh cái bao bố lên bá», đặt lên vai ông, chá» cho ông Ä‘i khá»i, nà ng má»›i cởi quần áo men xuống con lạch kỳ cá». Hai biết thế nà o khi trở lại, thầy Sô cÅ©ng đè nà ng ra liá»n. Bởi váºy nà ng có ý tắm rá»a cho thá»±c sạch trước khi ông ta trở lại và nhân lúc ấy, nà ng má»›i mè nheo ông ta phá thai cho nà ng.
Còn thầy Sô vác thẳng cái bao bố tá»›i căn hầm Tý sống nÆ¡i đó. Ông chui vô căn chòi, láºt tấm ván ép lên. Thả cái bao bố xuống dưới. Tiếng Tý léo nhéo ở dưới.
- Thầy ơi, xuống đây đi. Thầy mang cái gì tới đó nữa.
Thầy Sô cưá»i hì hì, trả lá»i:
- Ta lại mang cho con một món quà bất ngỠnữa nè.
Nói xong ông cũng đã chui xuống dưới hầm rồi. Tý không cần biết ông mang cái gì tới. Vừa gặp ông, nà ng đã ôm chầm lấy thân thể băng hà n mát mẻ đó ngay.
Nà ng nói như há»n mát:
- Thầy bỠcon đi hoà i à , con không chịu đâu.
- Äồ ăn thức uống còn' đầy đủ dùng cả tuần lá»… không hết mà lo cái gì chứ?
Tý nhảy tưng tưng nói:
- Cái đó không cần lắm đâu, miá»…n là có chút Ãt ăn cho no bụng là được rồi mà . Con thÃch cái nà y kia.
Bà n tay Tý đã luồn vô lưng quần thầy Sô mò xuống dưới. Thầy Sô biết ngay Tý đã Ä‘i được ná»a Ä‘oạn đưá»ng rồi, có ỉẽ chỉ và i ngà y nữa nà ng sẽ hóa kiếp thà nh con Nữ Quỉ Dâm Tình thá»±c sá»±. Ông vòng tay ôm lấy nà ng, thân thể Tý cứng ngắc như má»™t bức tượng thạch cao, tháºt lạnh. Ông mừng thầm để Tý tá»± tiện mò mẫm trên thân thể mình. Hình như nà ng rÃt lên như sảng khoái cùng cá»±c. Có lúc Tý cưá»i the thé, mút chùn chụt, liếm lung tung. Lưỡi nà ng như dà i ra cả tấc. Mùi tanh tưởi từ thân thể Tý toả ra nồng nặc. Thầy Sô vá»›i chiếc bình trong góc hầm, đốt má»™t nhóm lá»a bá» vô trong. Tý nhảy báºt trở lại, lấy hai tay che mắt la lên:
- Thầy Æ¡i. chết con. Tắt lá»a Ä‘i ngay... tắt Ä‘i mau lên.
Thầy Sô cưá»i hể hả, nói:
- Tốt, tốt lắm... từ giỠta sẽ không bao giỠđể con phải thấy ánh sáng nữa. Lại đây, lại đây xem nà o. Con ngoan của ta.
Tý trưá»n mình tá»›i bên thầy Sô ngay. Nà ng ôm lấy chân ông, cá» sát bá»™ ngá»±c đầy ắp vô bà n chân mát mẻ ấy Chiếc bình trong góc phòng bắt đầu toả ra những là n khói mù mịt trong bóng tối. HÆ¡i khói thÆ¡m tho đánh át Ä‘i mùi tanh tưởi trên cÆ¡ thể Tý toả ra.
Thầy Sô bảo nà ng:
- Thôi được rồi, để ta ném cái xác hôi thối nà y đi đã.
Tý trưá»n mình lên đùi ông liếm nhe nhẹ, thì thà o:
- Bộ cái đó hết xà i được rồi hả thầy?
Thầy Sô gáºt đầu.
- Nếu không có cái má»›i thì cÅ©ng còn sà i được má»™t hai ngà y nữa. Nhưng ta đã Ä‘em vá» cho con má»™t cái má»›i nguyên. Có lẽ vừa má»›i trở lạnh. Con có thể dùng được cả tuần lá»… nữa là Ãt. Trong miệng nó, ta có để viên kẹo mà con cần, hãy núc từ từ kẻo chất thuốc từ viên kẹo nà y mạnh gấp mưá»i lần viên kẹo trước. Con nuốt ngay sợ chịu không nổi đâu.
Tý mừng rỡ nhảy tá»›i bao bố, vá»™i và ng tháo miệng bao ra. Nà ng lôi xác thằng lùn ra cưá»i lên the thé. Ôm cứng vô lòng. Núc vô miệng nó chùn chụt. Chất nước trong viên kẹo thấm qua đầu lưỡi là m Tý tê mê trong sảng khoái tuyện vá»i, nà ng thấy mình lâng lâng trong cảnh ná»a mê ná»a tỉnh. Quả thá»±c viên kẹo nà y mạnh kinh hồn. Trong khi đó, thầy Sô vác xác chết cá»§a Minh lên vai chui ra ngoà i. Ông cẩn tháºn đặt xác chết vô má»™t lùm cây thá»±c ráºn rạp, quÆ¡ má»› lá gần đó phá»§ lên trên. Bây giỠông má»›i thá»§ng thẳng trở vá» mé con lạch. Ông không biết bây giá» Hai Ä‘ang là m gì, vì ông đã Ä‘i hÆ¡n tiếng đồng hồ rồi.
Vừa nghÄ© tá»›i nà ng là ngưá»i ông thay đổi ngay. Nhất là vừa rồi Tý chà sát bá»™ ngá»±c trần trụi cá»§a nà ng vô mình ông là m ông cÅ©ng tê ngưá»i Ä‘i, nhưng ông không dám đè nà ng ra vì sợ mất hết sức lá»±c, sẽ ăn là m sao, nói là m sao được vá»›i Hai bây giá».
Hết chương 08
Tà i sản của tieu tung
Last edited by Lythongcz; 02-10-2008 at 01:03 AM .
21-07-2008, 06:21 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Úc
Bà i gởi: 20
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 1 Time in 1 Post
CHÆ¯Æ NG 09
Thầy Sô rảo bước, ông muốn gặp Hai ngay để trút bá» tất cả những rạo rá»±c Ä‘ang cuồn cuá»™n nổi lên trong ngưá»i ông. Mặt .trá»i đã xuống khá»i ngá»n cây. Không khà bá»›t nồng ná»±c và thỉnh thoảng đã có và i luồng gió mát từ mé sông thổi lên. Thầy Sô cắm đầu Ä‘i thá»±c nhanh. Chẳng mấy chốc ông đã tá»›i chá»— cá»™t ghe lúc nãy.
Hai Ä‘ang nằm ngá»a trên ghe, nhìn lên bầu trá»i cao thăm thẳm. cảnh váºt ở đây sao yên tÄ©nh lạ thưá»ng. Những tiếng chim rÃu rÃt bay qua lại, truyá»n từ cà nh nà y sang cà nh kia. Thỉnh thoảng có cả tiếng kêu cá»§a má»™t con cắc kè đâu đây nghe thá»±c rõ. Thấy Hai nằm yên nhìn trá»i, thầy Sô nhẹ bước, rón rén mở giây cá»™t ghe, đẩy mạnh ra lòng rạch rồi nhảy lên cưá»i ha hả. Hai giáºt nảy mình, chồm dáºy, thấy thầy Sô đã đứng sát bên mình nà ng rồi. Hai nhá»m dáºy núm lấy đầu ông vÃt xuống, cắn vô cổ thầy Sô là m ông la chói lói.
- Ã… á… Ä‘au mà , Ä‘au mà .
Hai nhún nhảy, nói:
- Ai bảo anh chÆ¡i kỳ cục là m ngưá»i ta hết hồn à . Äi đâu mà lâu quá trá»i váºy không biết.
Thầy Sô cưá»i há» há».
- Anh Ä‘i lo công chuyện cho em chứ còn Ä‘i đâu nữa mà há»i.
Hai kéo thầy Sô ngồi xuống ghe há»—i nhá»:
- Bộ xong hết rồi hả anh?
Thầy Sô gáºt đầu:
- Phải lo cho xong ngay mới được chứ. Chuyện sống chết chứ có phải chơi đâu.
- Không biết còn cái xác của chồng con Hoa bị con ma tha đi đâu rồi anh héng?
Thầy Sô muốn Hai yên tâm để nà ng có hứng trong lúc ông hưởng thụ nên nói:
- Anh cũng đã tìm được xác của thằng chồng con Hoa rồi. Con ma đó cũng không tha đi đâu xa, nó bỠngay mé rừng nên khi anh vác thằng lùn vô đó chôn, vô tình nhìn thấy xác y.
Hai mừng rỡ ôm lấy thầy Sô hôn chùn chụt lên mặt ông.
Như váºy thì hay quá rồi. Bây giá» em má»›i yên tâm. Bá»™ anh cÅ©ng chôn luôn chồng con Hoa rồi hả?
Thầy Sô lắc đầu.
- Chưa, bị lúc đó trễ quá rồi. Anh sợ em nóng lòng nên chỉ kịp dấu xác nó vô một bụi cây gần đó, lấy lá phủ lên rồi trở vỠđây ngay thôi.
Hai áp má vô mặt thầy Sô nói nho nhá»:
- Như váºy cÅ©ng được rồi, bây giá» tá»›i mai chúng mình chôn lúc nà o mà không được. "
Thầy Sô chèo mạnh chiếc ghe cho rúc và o má»™t con lạnh nhá», chiếc ghe chỉ Ä‘i má»™t khúc là hết đưá»ng. Ông cắm sà o, cá»™t ghe lại rồi sà xuống bên cạnh Hai ngay. Vòng tay ông khép lại vòng quanh bụng nà ng liá»n. Hai hÆ¡i nhón ngưá»i lên vì sợ thầy Sô khám phá ra nà ng có thai. Nhưng nà ng thấy ông chỉ lướt qua mà không để ý gì cả má»›i yên tâm. Nà ng nằm ngả lên đùi ông, ưỡn ngá»±c vá» phÃa trước, nhìn ngắm khuôn mặt khắc khổ cá»§a thầy Sô hần lên trên bầu trá»i vá» chiá»u, bắt đầu là nh lạnh.
Hai ngạc nhiên khi thấy thầy Sô hÆ¡i run run. Bà n tay ông đã lần mò trên thân thể nà ng. Khi ông nhoà i mình đè lên Hai, nà ng má»›i nói nho nhá»:
- Anh ơi em có cái nà y muốn nói mà không biết anh có chịu giúp em không?
Thầy Sô cưá»i hì hì, nói:
- Có cái gì anh là m được mà bây giỠcòn có thể từ chối nữa chứ.
Hai ngần ngừ.
- Em sợ nói ra là m anh mất hứng hết.
Thầy Sô báºt cưá»i lên hà nh hạch.
- Mất hứng à , trên Ä‘á»i nà y có cái gì là m anh có thể mất hứng trong lúc nà y đây. Trừ khi em cá»± tuyệt anh thôi.
Hai mỉm cưá»i thá»±c tươi, ôm lấy đầu thầy Sô vÃt xuống, hôn thá»±c mạnh lên môi ông thá»±c lâu rồi nói:
- Nếu em cá»± tuyệt như váºy anh có mất hứng không?
Thầy Sô cưá»i ha hả.
- Äúng rối... đúng rồi, như váºy thì mất hứng quá Ä‘i thôi Em hãy cá»± tuyệt nữa Ä‘i, cá»± tuyệt Ä‘i...
Hai lại vÃt đầu ông xuống, lần nà y nà ng hôn lâu hÆ¡n và lùa cả lưỡi vô miệng ông. Thầy Sô đã ráºp mình xuống thân thể nà ng. Hai cong ngưá»i lên. Những cảm giác tê ngưá»i à o à o tá»›i khắp châu thân. Hai tay nà ng phải nắm chặt lấy mạn ghe cho thân thể khá»i run lên và hà m răng Hai cÅ©ng cắn thá»±c chặt. Váºy mà nà ng vẫn báºt lên những tiếng rên rỉ không nguôi.
Hình như trên trá»i đã có và i đám mây lưa thưa bay thá»±c thấp. Gió đã bắt đầu thổi là nh lạnh, những tà o lá dừa Ä‘ung đưa trước mặt Hai má» Ä‘i dần dần và Hai lịm và o cÆ¡n khoái cảm cùng cá»±c cá»§a cuá»™c chÆ¡i.
Có lẽ thầy Sô vẫn còn vẫy vùng trên vùng da thịt mà u mỡ cá»§a nà ng. Bây giá» Hai đã Ä‘i và o má»™t thế giá»›i khác huyá»n ảo đầy mầu sắc cá»§a nhục dục, vá»›i những da thịt ngút ngà n cá»§a tuổi xuân vạn phúc.
Không biết nà ng nằm im lìm như váºy bao lâu, nhưng khi từ từ mở mắt ra đã thấy thầy Sô cÅ©ng nằm sải chân tay bên cạnh nà ng. HÆ¡i thở ông tháºt yếu á»›t, ngưá»i ông phá» phạc. Nà ng có cảm tưởng như ông chỉ còn là má»™t thây ma, hay đúng hÆ¡n là má»™t ngưá»i Ä‘ang hấp hối sau nhiá»u ngà y tháng Ä‘au liệt giưá»ng.
Hai gá»i nho nhá»:
- Anh ơi....
Thầy Sô nghe gá»i, từ từ mở mắt nhìn Haà mỉm cưá»i. Ông xoay qua gác má»™t chân lên mình nà ng. Hai không ngỠông lại hồi phục nhanh như váºy. Nà ng thì thà o:
- Anh có mệt không?
Giữ nụ cưá»i tươi trên môi, thầy Sô vòng tay ôm siết lấy Hai.
- Cà ng gần em, anh cà ng thấy khá»e, mệt sao được.
Hai thấy đã tá»›i lúc phải mở lá»i,' nà ng trầm giá»ng nói:
- Anh có biết em đã có bầu không?
Thầy Sô cưá»i ha hả:
- Mới từ tối hôm qua mà đã biết là có bầu rồi hay sao?
- Em không nói chơi đâu, em có bầu thực rồi đó. Không phải mới tối hôm qua, mà là gần bốn tháng rồi.
Thầy Sô mở to mắt ngạc nhiên, há»i:
- Em không nói chơi đó phải không?
- Thì em đã nói là không nói chÆ¡i rồi mà . Từ hồi có thai tá»›i giá». Anh có biết em khổ sở như thế nà o không?
- Tại sao váºy?
- Gái không chồng mà chá»a, anh còn há»i tại sao à ?
- Cha đứa bé là ai?
- Em đã có lần nói với anh, chồng con Hoa đáng lẽ phải lấy em chứ không phảỉ con Hoa rồi mà .
- Y có biết em có bầu không?
- Không, em giấu tất cả má»i ngưá»i. Cái chuyện xấu xa nà y là m sao mà mở miệng ra được hở anh.
-Nhưng không sá»›m thì muá»™n má»i ngưá»i cÅ©ng phải biết.
- Äúng thế, bởi váºy hôm nay em má»›i nói vá»›i anh.
- Anh có thể giúp gì được em trong vụ nà y, cứ nói đi Có cần anh trở thà nh cha đứa bé không?
Hai lắc đầu.
- Cám Æ¡n anh, quả thá»±c em chưa há» nghÄ© tá»›i Ä‘iá»u đó Tuy nhiên...
- Tuy nhiên là m sao?
- Nếu anh muốn là m cha đứa bé nà y, em sẽ không từ chối đâu.
Thầy Sô mỉm cưá»i, hôn nhẹ lên môi Hai, há»i:
- Äiá»u đó không thà nh vấn Ä‘á». Nhưng lúc nãy em nói khi cho anh biết em có bầu vá»›i mục Ä‘Ãch gì.
Hai thực thà nói:
- Em đã cố phá thai nhiá»u lần, nhưng Ä‘á»u thất bại. Bởi váºy, vừa rồi má»›i ngỠý vá»›i anh, có ý muốn nhá» anh trục dùm em cái bà o thai oan nghiệt nà y ra thôi.
Bá»—ng thầy Sô ngồi nhá»m dáºy, khuôn mặt ông như bừng sáng, nhìn thẳng và o mặt Hai há»i thá»±c mau:
- Em bằng lòng cho anh là m cha đứa bé, lại có ý muốn trục cái bà o thai nà y ra ư.
Hai ngÆ¡ngác không hiểu thầy Sô muốn nói gì, nà ng ngáºp ngừng há»i:
- Em chưa hiểu anh muốn nói cái gì.
Thầy Sô vuốt nhẹ má Hai, nói thực thắm thiết:
- Vừa rồi em nói là muốn nhá» anh phá cái thai nà y, vì chÃnh em đã muốn trục nó ra nhiá»u lần mà thất bại phải không?
- Dạ, phải.
- Lúc nãy em cũng nói, nếu anh muốn là m cha đứa bé em cũng bằng lòng chứ gì?
- Em có nói như váºy?
Thầy Sô nói thá»±c cháºm từng chữ:
- Anh há»i thá»±c em má»™t lần nữa. Nếu anh trục cái bà o thai nà y ra ngay bây giá», em có hối háºn hay Ä‘au xót gì đứa con trong bụng nà y hay không?
- Thú thá»±c vá»›i anh, cho tá»›i bây giá», em chưa nghÄ© tá»›i thương tiếc gì cái bà o thai nà y cả. Em cho đó là má»™t cái nghiệp chướng. Nếu anh giúp được em phá bá» nó Ä‘i là đem lại cho em má»™t niá»m vui khó quên trong Ä‘á»i nà y.
Bá»—ng thầy Sô báºt cưá»i lên ha hả, nhìn Hai nói:
- Tốt... tốt lắm. Quả là Trá»i giúp ta.
Hai không hiểu thầy Sô Ä‘ang nói gì, nà ng còn Ä‘ang thắc mắc, thầy Sô đã kéo nà ng ngồi dáºy, ôm sát vô lòng, nói:
Cưng Æ¡i, em vừa Ä‘em tá»›i cho anh má»™t bá»u bối có má»™t không hai trên Äá»Ã nà y:
Hai cà ng ngÆ¡ ngác, há»i:
- Em có cái gì đâu.
Thầy Sô cúi xuống bụng Hdi, hôn lên là n da mịn mà ng ấy.
- Anh muốn nói chuyện nà y cho minh bạch. Trong môn phái anh, nếu muốn luyện má»™t con Thiên Linh Cái thì ngưá»i thầy phải ngá»§ vá»›i má»™t ngưá»i đà n bà nà o đó cho có thai, rồi trục cái thai nhi đó ra mà luyện thì má»›i linh ứng. Tuy nhiên, nếu tá»± nhiên má»™t ngưá»i đà n bà nà o đó muốn cho mình cái thai nhi cá»§a há», Ä‘iá»u kiện mình không được phép xin trước, mà mình lại có quyá»n trục cái thai nhi đó ra thì trưá»ng hợp nà y cÅ©ng linh ứng như trưá»ng hợp trên. Vì như thế, trong linh giá»›i mình đã hiển nhiên là cha đứa bé rồi. Bây giá» anh đã không xin mà em tá»± nhiên bằng lòng cho anh là m cha cái thai nhi cá»§a em. Lại yêu cầu anh trục cái thai nhi đó ra nữa thì quả là toà n vẹn cho anh má»™t dịp luyện được má»™t con Thiên Linh Cái rồi. Em đã hiểu chưa?
Nét vui mừng hiện rõ trên khuôn mặt Hai, nà ng hớn hở nói:
- Như thế còn gì bằng nữa. Cả hai cùng có lợi. Từ bây giỠtrở đi, anh đương nhiên là cha đứa bé trong bụng em rồi. Anh muốn là m gì thì là m.
Thầy Sô ngá»a mặt lên trá»i cưá»i ha hả, tiếng cưá»i cá»§a ông vang vá»ng má»™t vùng...
Ngay tối hôm đó, thầy Sô đưa Hai tá»›i má»™t cái lá»u nho nhá» cất khuất trong má»™t vùng bụi cây thá»±c ráºm rạp. Ông trục cái bà o thai cá»§a Hai ra má»™t cách dá»… dà ng rồi đựng thai nhi trong má»™t bình thá»§y tinh lá»›n có chứa má»™t loại chất lá»ng lạnh kinh hồn mà không đông đặc. Bởi váºy thai nhi không bị chết, nhưng cÅ©ng không thể lá»›n lên được nữa. Các tế bà o cá»§a thai nhi hầu như không sinh trưởng, nhưng cÅ©ng không bị há»§y hoại.
Sau khi đưa Hai vá» rồi, thầy Sô má»›i bắt đầu bắt tay vô việc phù phép con Thiên Linh Cái. Ông treo lên vách lá trước mặt má»™t bức hình có chữ bùa thá»±c lá»›n, vẽ trắng toát trên mảnh vải mầu Ä‘en. Äặt bình thá»§y tinh trước mặt. Lẩm bẩm Ä‘á»c thần chú. Trong đêm tối mắt thầy Sô mở thá»±c lá»›n, ông nhìn cái thai nhi lÆ¡ lá»ng trong bình thá»§y tinh. Hình như thằng bé đã được khoảng năm tháng, nó có đầy đủ chân tay, mắt, mÅ©i, miệng, tháºt đúng vá»›i tiêu chuẩn để trở thà nh má»™t linh váºt.
Sau má»—i thá»i kinh thần chú, ông lại gá»i nho nhá»:
- Bá»› con, hãy trổi dáºy theo thầy vá» nhà cho mau.
Cứ như thế cho tá»›i gần sáng, thầy Sô đã Ä‘á»c được cả mấy chục ngà n lần câu thần chú. Thai nhi Ä‘ang nổi lá»u bá»u, lÆ¡ lá»ng trong bình thuá»· tinh bá»—ng từ từ nhúc nhÃch. Thầy Sô mừng rở, cà ng Ä‘á»c thần chú nhanh hÆ¡n. Giá»ng ông đã khan lại, những câu thần chú như đặc quẹo không còn thà nh tiếng nữa. Âm thanh phát ra khá»i miệng ông như những tiếng rên rỉ cá»§a má»™t loại ma quỉ gá»i hồn.
Con Thiên Linh Cái bây giá» không còn nổi lá»nh bá»nh vô hồn như trước nữa. Nó từ từ xoay ngược trở lại và dá»±ng đứng lên đúng chiá»u; đầu hướng lên trá»i và chân chạm và o đáy bình thá»§y tinh, mặc dù hình thể nó vẫn còn khum khum như khi nằm trong bụng mẹ.
Bây giá» thầy Sô thắp bảy cây nhang, rồi dùng nhang vẽ những chữ bùa thổi vô bình thá»§y tinh. Giá»ng ông cao lên, không còn khà n khà n như trước nữa:
- Nam Mô Thiên Linh, Äịa Linh, Thánh Linh, Thần Linh, Khẩu Sắc Niệm Chân Linh, Thần Phù Äáo Thá», Ba Mươi Sáu Vị Tà Thần, Bảy Mươi Hai Äá»™ng Chá»§. Bảo trợ cho đệ tá» khai thông:
Khai mắt, mắt minh linh. Khai nhĩ, nhĩ linh linh.
Khai mắt, mắt minh linh. Khai nhĩ, nhĩ linh linh.
Khai mắt, mắt minh linh. Khai nhĩ, nhĩ linh linh...
Cấp Cấp Như Luáºt Lệnh. MAU...
Sau tiếng thét lanh lảnh "MAU". Tá»± nhiên chá»— khoảng hai mà mắt con Thiên Linh Cái có hai đốm lá»a nho nhá» như ánh nhang, loé lên và từ từ sáng rá»±c. Hai tia sáng nà y rá»i ra xa dần như má»™t luồng ánh sáng xuyên thá»§ng mà n đêm rồi lại từ từ tắt lịm.
Thầy Sô lại láºp lại những lá»i khấn vái, phù phép trên và cứ má»—i lần ông thét lên "MAU" là hai đốm lá»a ở mà mắt con Thiên Linh Cái lại loé lên. Cà ng vá» sau nà y, cà ng sáng và cho tá»›i lúc ánh lá»a trở nên xanh lè, thầy Sô má»›i ngừng Ä‘á»c thần chú. Ông nằm xuống đất, ôm lấy chiếc bình thá»§y tinh có chứa con Thiên Linh Cái ấy nhắm mắt lịm Ä‘i và o giấc ngá»§ tháºt ngon là nh.
Khi ông tỉnh dáºy, mặt trá»i đã xuống khá»i ngá»n cây. Thầy Sô trở vá» nhà tắm rá»a, ăn uống cho no nê. Tá»›i nữa đêm, ông lại trở lại căn lá»u lá luyện con Thiên Linh Cái như tối hôm qua, cho tá»›i gần sáng lại ôm chiếc bình thá»§y tinh chứa con Thiên Linh Cái mà ngá»§ cho tá»›i chiá»u tối má»›i thức dáºy Ä‘i ăn uống.
Qua ngà y thứ ba thì con Thiên Linh Cái bắt đầu nhúc nhÃch chân tay và cho tá»›i gần sáng nó đã bắt đầu lúc lắc cái đầu Thầy Sô sung sướng báºt lên những trà ng cưá»i như Ä‘iên dại. Cứ như thế nà y, đúng má»™t trăm ngà y là ông có thể luyện thà nh con Thiên Linh Cái nà y rồi. Khi ấy đừng nói gì là má»™t hồn ma cá»§a thằng Sáu Dao Cạo chứ mưá»i cái như váºy cÅ©ng bị con Thiên Linh Cái nà y nuốt chá»ng.
Nhưng trước ná»a đêm ngà y thứ tư. Má»™t chuyện xảy ra thá»±c bất ngá». Khi thầy Sô như thưá»ng lệ tá»›i căn chòi lá tiếp tục luyện thì không thấy con Thiên Linh Cái đâu nữa. Ông tá há»a nhìn quanh như kẻ mất hồn. Chiếc bình thá»§y tinh vỡ tan nằm dưới đất má»™t cáchphÅ© phà ng.
Thầy Sô không thế nà o tưởng tượng được sá»± việc nà y có thể xảy ra. Ông dám chắc rằng; vá»›i tráºn pháp ông bà y chung quanh căn lá»u lá nà y thì không má»™t con thú nà o có thể lá»t vô đây được mà chui vô căn lá»u. CÅ©ng như không có má»™t ngưá»i nà o có thể vô tá»›i nÆ¡i mà còn mạng trở ra, vì những bá»™t ngải ông rắc khắp vùng nà y. Không cần phải dẫm vô, mà chỉ ngá»i vô cÅ©ng đủ đông máu mà chết tức thì. Như váºy thì tại sao chuyện nà y lại có thể xảy ra được?
Nhưng có má»™t Ä‘iá»u thầy Sô không ngá» tá»›i. Äó là cái lá»u Tý sống trong đó vá»›i xác chết thằng lùn không bao xa nÆ¡i luyện con Thiên Linh Cái nà y. Tối hôm ấy nà ng đã thấy chân mình lÆ¡ lá»ng trên mặt đất rồi. Tý thá» bước Ä‘i và tá»± nhiên những bước chân cá»§a nà ng như có ai đẩy tá»›i trong không gian. Lúc ấy nà ng cÅ©ng đã hết đồ ăn và cái xác thằng lùn cÅ©ng bắt đầu hôi thối. Nhân trá»i khuya, sương xuống lạnh lẽo, nà ng đánh bạo leo lên khá»i miệng hầm. Không khà bây giá» không là m Hai khó chịu nữa. Nà ng mừng rỡ vô cùng, lần lá»§i Ä‘i trong đêm tối, định bụng kiếm cái gì ăn cho đỡ đói.
Äi má»™t lúc, bá»—ng nà ng cảm thấy khu vá»±c nà y toát ra má»™t là n khà lạnh kinh hồn. Tý mừng rỡ lần lá»§i theo hướng đó và phát giác ra má»™t căn lá»u nhá». Nà ng ba chân bốn cẳng nhảy má»™t cái chui tá»t vô căn lêu đó ngay vì khà háºu ở đây lạnh lẽo dá»… chịu hÆ¡n trong căn hầm chá»— nà ng ở nhiá»u.
Vô tá»›i nÆ¡i, Tý lại nhìn thấy dưới đất má»™t chiếc bình thá»§y tinh lá»›n chứa nước, trong đó lại có má»™t cái bà o thai. Và nà ng nháºn ra ngay từ cái bà o thai nà y đã toát ra là n âm khà lạnh lẽo dá»… chịu ấy. Trong bụng Ä‘ang đói và nhất là khát. Không suy nghÄ© gì nữa, nà ng bê luôn cái bình thá»§y tinh đó lên, kê vô miệng uống má»™t hÆ¡i.
Tý không thể nà o ngỠđược là chất nước trong bình thá»§y tinh nà y lại có thể thÆ¡m tho và ngon là nh như váºy. Nhất là chất lạnh cá»§a nước là m Tý tỉnh hẳn ngưá»i. Äến khi miệng nà ng chạm và o con Thiên Linh Cái. Tý táp luôn má»™t miếng tháºt ngon là nh, thế là nà ng từ từ ăn luôn cái thai nhi chứa trong đó. Bây giỠđã no, Tý hứng chà lần mò vá» nhà . Trá»i tối Ä‘en như má»±c, Tý không sợ ai phát giác ra nà ng trần trụi. Nà ng định bụng trở vá» nhà thầy Sô kiếm bá»™ quần áo mặc. Tý Ä‘i được má»™t quãng. Bá»—ng trá»i mưa úp xuống như thác đổ. Những hạt mưa đêm thá»±c lạnh tạt và o thân thể lại là m nà ng ai tay kỳ cá» thân thể má»™t cách thÃch thú. Những hôi hám, nhÆ¡ bẩn mấy ngà y qua trôi theo giòng nước mưa để trÆ¡ ra má»™t thân hình trắng nõn và chắc nịch. Ngưá»i nà ng đã đến lúc tá»a ra được những hÆ¡i lạnh khác thưá»ng. Nhất là vừa ăn được con Thiên Linh Cái là loà i chà hà n, lại gặp tráºn mưa đêm nà y thấm vô da thịt, ngưá»i Tý bây giá» phát ra má»™t mạch Ä‘iện lạnh bắn lên tuốt trá»i xanh.
CÅ©ng vì váºy tạo lên má»™t ngá»n sét từ trên cao, đánh thẳng xuống đầu nà ng. Thân thể Tý cháy Ä‘en thà nh than tức thì.
Hết chương 09
Tà i sản của tieu tung
Last edited by Lythongcz; 02-10-2008 at 01:05 AM .
21-07-2008, 06:42 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Úc
Bà i gởi: 20
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 1 Time in 1 Post
CHÆ¯Æ NG 10
Trong căn phòng nhá», Lư ngồi sát Tình to nhá»:
- Em nghÄ© xem, trong cái rá»§i lại có cái may. Bây giá» tuy anh Cư chết rồi. Chúng mình lại có dịp nắm hết thiên hạ cá»§a cái xóm nà y trong tay. Hồi đó anh và em yêu nhau còn phải lén lút. Bây giá» có thể công khai rồi. HÆ¡n thế nữa, anh Phu chết Ä‘i, chỉ còn anh là ngưá»i duy nhất bắt mối cho gái ở xóm nà y. Còn con Tý bị vố nà y, giữ mình không xong, nói gì tá»›i tranh thua vá»›i ai nữa. Phen nà y nó phải lãnh cái án Ãt nhất cÅ©ng phải từ mưá»i cho tá»›i hai mươi năm tù. Em thấy nghe lá»i anh Ä‘i báo cảnh sát có lợi ghê không. Tình nằm dà i, duá»—i thẳng chân, gối đầu lên đùi Lư lo lắng nói:
- Äà nh rằng như váºy, nhưng anh có nghÄ© là đại ca Vinh để yên cho tụi mình sống hay không. Ảnh ấy mà biết tụi mình âm mưu như thế nà y thì có chạy lên mây. Lư nắm tay Tình kéo vô lòng mình.
- Em cứ yên tâm, dù sao anh cÅ©ng là má»™t đà n em cá»§a đại ca Vinh mà . Thứ nhất, mánh mung thuốc thang anh ấy giao cho anh chạy mối cÅ©ng nhiá»u. Thứ hai,mấy đứa đà n em anh vá» cho biết; hiện nay anh Vinh còn Ä‘ang mắc kẹt cái vụ gì vá»›i ông thầy Sô lu bu ở bên đó Không có thì giá» Ä‘i gây chuyện vá»›i ai đâu. HÆ¡n nữa, mình vẫn trung thà nh vá»›i anh ấy chứ có phản phé gì đâu mà là m cho anh ấy nổi giáºn chứ. Vụ Ä‘i báo cảnh sát, em cứ nói không phải em muốn, mà vô tình thấy chồng em chết má»™t cách kỳ cục quá nên khóc lóc, kể lể ai ngá» mấy thằng lÃnh kÃn nghe được nên là m tá»›i mà thôi. Em vô can mà .
Tình có vẻ yên tâm, nÃu đầu Lư xuống hôn lên môi chà ng thá»±c mạnh. Lư gáºp ngưá»i lại, lùa cả hai tay luồn qua quần Tình mò mẫm. Nà ng hÆ¡i cong ngưá»i lên, Không hiểu sao, từ ngà y lấy Cư tá»›i giá», chưa bao giá» Tình có những cảm giác sung sướng đê mê như những lần gần Lư. Nà ng hằng mong ước là m sao bỠđược Cư để chung sống vá»›i Lư từ lâu, nhưng thế lá»±c và con ngưá»i nham hiểm cá»§a Cư là m nà ng sợ hãi, không dám tá» ra má»™t cá» chỉ nà o phản bá»™i chồng. Tuy nhiên, Tình vẫn lén ăn nằm vá»›i Lư từ lâu mà Cư không biết. Cho tá»›i nhà y hôm nay, xảy ra vụ nà y. Lư xúi nà ng là m tá»›i, Tình nghe lá»á»‰ chà ng ngay, và coi bá»™ kết quả có nhiá»u Ä‘iá»u thuáºn tiện cho cả tình yêu và sá»± nghiệp cá»§a nà ng ở khu nà y.
Nghe Lư nói vá» Vinh, Tình chợt nhá»› ra lúc ngồi trên ca nô cảnh sát. Khi thấy có ngưá»i trên chiếc ghe trước mặt. Cảnh sát kêu lại, ngưá»i đó đã nhảy xuống lạch bÆ¡i và o bá» trốn mất. Trên ghe đó đã tìm được xác chết cá»§a Cư và Phu. Lúc ấy Tình nhìn rõ rà ng ngưá»i nhảy xuống nước là Vinh mà nà ng không dám nói gì vá»›i cảnh sát cả. Bây giá» Tình nghÄ© có lẽ phải cho Lư hay chi tiết nà y, không chừng giúp cho Lư có nhiá»u sáng kiến hay cÅ©ng nên.
- Anh Lư à .
- Em nói gì?
Tình lưỡng lự, nói:
- Không biết em có nên cho anhhay vụ nà y không?
Lư cưá»i hì hì.
- Tới nước nà y mà chúng mình còn giấu nhau cái gì nữa chứ.
Tình vẫn ngáºp ngừng:
- Nhưng mà vụ nà y quan trá»ng lắm.
Lư thấy Tình có vẻ úp úp mở mở cà ng tò mò, há»i tá»›i:
- Nếu là việc quan trá»ng thì nhất định em phải cho anh biết rồi. Cái gì đó?
Tình vẫn còn ngáºp ngừng.
- Lúc em ở trên ca nô vá»›i cảnh sát, thấy anh Vinh từ trên chiếc ghe chở xác anh Cư và anh Phu nhảy xuống lạch trốn vô bá».
Lư đạng mần mò trên da thịt Tình bá»—ng giáºt mình, nhổm dáºy, há»i:
- Em nói cái gì?
Thấy Ä‘iệu bá»™ Lư như sợ hãi, nnh đớ ngưá»i im lặng.
Lư cũng im lặng một lúc mới nói:
- Vụ nà y quan trá»ng lắm, em đã cho ai biết chưa?
- Dạ, chưa.
- Như váºy thì êm rồi, nhất định không được xì ra cho ai hay Ä‘iá»u nà y nhé. Anh đã có cách.
- Anh định là m gì?
- Em cÅ©ng biết rồi. Äại ca Vinh không phải là ngưá»i dá»… chá»c. Nếu anh ấy biết em biết vụ nà y, chúng mình coi bá»™ khó sống đó.
Tình sợ hãi nói:
- Em nghi đại ca Vinh cũng nhìn thấy em đó.
Lư thấy tay chân Tình bắt đâu run run, chà ng cố trấn an nà ng.
- Em đừng lo, dù gì chuyện cũng xảy ra rồi. Bây giỠchúng mình phải tìm cách nà o hoá giải thôi.
- Anh nói phải là m sao bây gi�
- Chúng mình qua nhà thầy Sô, nói thực cho anh ấy hay, em nhìn thấy anh ấy trên ghe.
Tình giẩy nẩy, la lên:
-Trá»i đất Æ¡i, anh bảo ein Ä‘i tá»± váºn hả. Qua đó bây giỠđể anh ấy cứa cổ em sao?
Lư nắm tay Tình lắc nhè nhẹ, nói:
- Tại em ăn chưa no, lo chưa tới nên không biết gì
- Anh nói biết là m sao. Qua đó là chết chắc chứ còn gì nữa. Nội đám con Tý cũng đủ bằm xác em ra trăm mảnh rồi chứ đừng nói gì tới thêm đại ca Vinh nữa, sống sao nổi đây.
Lư gáºt đầu, nói:
- Em nói đúng rồi. Qua đó, chỉ đám con Tý thôi em cũng không còn cái mạng mà vỠnữa chứ đừng nói có đại ca Vinh trực tiếp nhúng tay vô.
Tình liếc xéo Lư, "Hừ" má»™t tiếng trong há»ng.
- Äã biết váºy sao còn bảo ngưá»i ta qua đó đặng nạp mạng à .
Lư mỉm cưá»i tá»± tin.
- Anh nói em qua đó là đi và o chỗ chết để giữ mạng sống mình đó. Em có biết không?
Tình nhún nhảy, há»i:
- Biết cái gì.
Lư nói:
- Bây giá» anh há»i thá»±c em nhé. Nếu đại ca Vinh muốn giết em đêm nay, em có trốn được không hả?
Tình run run nói:
- Anh nói gì nghe ghê váºy!
- Sá»± thá»±c là như thế, chÃnh em cÅ©ng hiểu rồi. Cho dù là lÃnh Ä‘ang truy nã đại ca Ä‘i. Tối nay anh ấy cÅ©ng có thể mò vá» cứa cổ em dá»… như giết má»™t con kiến bò
trên miệng chén ấy.
- Anh còn hù em nữa hay sao?
- Anh nói thực chứ hù cái gì đâu.
Tình nói như muốn khóc.
Bây giỠphải là m sao đây?
Lư kéo Tình ngồi gá»n vô lòng chà ng, thì thầm bên tai nà ng những ý nghÄ© vừa thoáng qua trong đầu chà ng. Mặt Tình từ tá» tươi tỉnh hẳn lại. Khi Lư dứt lá»i thì nà ng đã chồm ngưá»i lên, đè Lư xuống. Vứt hết quần áo cá»§a cả hai đứa ném xuống chân giưá»ng. Thân thể nà ng lồ lá»™ vá»›i những đưá»ng cong ngây ngất là m Lư tê ngưá»i. Bá»™ ngá»±c nhún nhảy theo cỠđộng lên xuống cá»§a Tình là m Lư phải bám chặt những ngón tay vô đùi nà ng cho bá»›t Ä‘i những tê tái Ä‘ang dầy vò chà ng tá»›i xương tuá»·.
Chà ng rên lên là m cho Tình cÅ©ng run rẩy theo. Nà ng nằm gáºp ngưá»i xuống đè lên mình Lư thở hổn hển. Trong cÆ¡n sung sướng tá»™t cùng ấy, Tình vừa rên rỉ vừa nói trong niá»m hoan lạc cùng tá»™t:
- Anh Lư ơi..., liệu liệu anh... anh có thể... có thể thắng được thằng Vinh keo nà y không?
Lư trả lá»i trong ngất ngay:
- Em... em tin anh đi... có em tiếp tay qua đó là nó chết chắc mà . Mình chơi không lại thì để cảnh sát đẹt nó là chắc ăn chứ có gì nữa.
- Em vẫn sợ quá à .
- Muốn chắc ăn, mình xúi tụi cảnh sát tăng cưá»ng thá»±c nhiá»u xem nó chạy Ä‘i đâu cho khá»i.
- Liệu hỠcó chịu không?
Có lẽ đã qua cÆ¡n ngây ngất, Lư cưá»i hì hì, nói:
- Mình là m cÆ¡m dâng tá»›i táºn miệng cho chúng ăn mà có ai chê bao giá».
- Như váºy nhất định thằng Vinh phải chết hở anh?
- Chứ còn cách nà o khác để anh nhảy lên nắm hết đà n em khu nà y được bây giá».
Bá»—ng cánh cá»a tá»§ đứng kê ở góc phòng báºt tung. Má»™t ngưá»i từ trong chui ra cưá»i hì hì. Tay y cầm cây mã tấu sáng quắc. Tiến tá»›i sát bên giưá»ng Tình và Lư
Ä‘ang nằm. Y cưá»i cưá»i nói:
- Bà có chắc là đại ca Vinh phải chết, và thằng Lư nắm được hết anh em chúng tôi ở cái xóm nà y hay không?
Cả Lư và Tình cùng nhá»m dáºy, mặt mà y xanh mét. Không ai có thể ngỠđược đà n em Vinh lại có thể chui vô rình trong chiếc tá»§ chứa quần áo nà y. Äây là căn phòng chứa gái cá»§a Tình, chỉ có khi nà o có khách nà ng má»›i giao chìa khoá cho gái mở cá»a vô đây. Còn bình thưá»ng không ai có chìa khoá cả. Lúc nãy dắt Lư vô đây Tình đã khóa cá»a cẩn tháºn, váºy mà bây giá» chui ra má»™t thằng thiên lôi trá»i đánh nà y. Theo như tình hình bây giá», kể như hôm nay nà ng đã tá»›i số rồi, hai hà m răng Tình cứng lại, không còn nói được gì nữa. Tất cả những âm mưu cá»§a nà ng chắc chắn thằng cô hồn nà y đã nghe thấy hết rồi. Bây giá» chỉ còn nước chịu chết.
Thấy không ai nói gì, y lại nói:
- Bá»™ tụi mà y khinh thằng nà y không thèm trả lá»i hay sao?
Lúc ấy Lư biết là khó có thể chối cãi gì được nữa, bây giá» chỉ còn nước liá»u. Âm mưu đã đổ bể, chà ng nhổm dáºy định ôm tên em út Vinh váºt xuống. Ai ngá» chân tay lá»ng cá»ng, vì vừa là m tình xong nên Ä‘uối sức vấp và o Tình té bổ chá»ng xuống đất. Tên đà n em Vinh cÅ©ng hoảng hồn, y không ngá» Lư lại tÃnh liá»u mạng như váºy.
Tuy nhiên, khi Lư té bổ chá»ng xuống đất. Y tiện tay chém luôn má»™t mã tấu vô gáy Lư, là m chà ng té chúi vá» phÃa trước dẫy đà nh đạch. Tình thét lên tưởng Lư đã chết, nhưng nà ng nhìn kỹ lại má»›i thấy tên đó trở sống mã tấu chặt chứ không phải chặt bằng lưỡi. Bởi váºy Lư chỉ ngất xỉu chứ chưa chết. Lúc ấy lưỡi mã tấu cÅ©ng vừa kê vô ngay miệng Tình là m nà ng ngáºm lại ngay, không dám nói má»™t câu nà o nữa.
Y ghé sát mặt vô mặt Tình há»i:
- Bà có nháºn ra tôi là ai không?
Tình nghe thấy giá»ng quen quen, nhưng trong cÆ¡n sợ hãi cùng cá»±c. Nà ng không biết kẻ trước mặt mà đứa nà o, ú á»› nói:
- Quả thá»±c em... em không nhá»› ra anh Hai là ai. Xin anh tha cho em. Äừng... đừng giết... giết em tá»™i nghiệp.
- Ủa, thá»±c sá»± bà không nháºn ra tôi là ai hả?
- Vừa nói y vừa nhìn đăm đăm vô bá»™ ngá»±c lồ lá»™ cá»§a Tình. Kinh nghiệm nghá» nghiệp bấy lâu, cá» chỉ nà y là m sao qua khá»i mắt nà ng. Tình vá»™i và ng ưỡn ngá»±c ra phÃa trước, hÆ¡i lắc lư má»™t chút cho y rá»a mắt tháºt kỹ. Äồng thá»i nà ng cố moi óc xem đã gặp tên nà y ở đâu. Nhưng tuyệt nhiên nà ng không thể nà o nhá»› ra trong số đà n em cá»§a Vinh tên nà y là ai. Lúc ấy hình như y cÅ©ng chịu không nổi sá»± khiêu khÃch cá»§a nà ng, đưa tay rá» nhe nhẹ lên bá»™ ngá»±c nà ng. Tìnhnhướn ngưá»i lên ngay, nà ng tÃnh ôm lấy y, nhưng bá»—ng y nhảy lui lại, la lên, là m nà ng giáºt mình:
- Ấy…Khoan đã. Trước khi tụi mình nói chuyện, bà là m Æ¡n trói thằng phản phúc nà y lại. Nó tá»›i lúc liá»u mạng rồi đó.
Tình dạ má»™t tiếng thá»±c ngoan ngoãn. Leo xuống giưá»ng, kéo hai tay Lư ra phÃa sau, tháo giải rút quần cá»™t lại thá»±c chặt.
- Còn hai cái chân nó nữa.
Tình lại lấy chiếc áo sơ mi của Lư cuốn lại, là m giây cột luôn hai chân chà ng cứng ngắc.
- Bây giá» bà leo lên giưá»ng Ä‘i. Äứng sát vô mé trong cho tôi coi lại thằng phản phúc nà y ra sao.
Trong lúc Tình lui khui leo lên giưá»ng, bò vô phÃa trong đứng dáºy, y lấy chiếc quần cá»§a nà ng xoắn lại, trói thêm mấy vòng nữa quanh mình mẩy chân tay Lư.
Bây giá» Lư bị trói gô lại như má»™t khúc giò sống, dù cho có tỉnh dáºy cÅ©ng hết đưá»ng nhúc nhÃc, nhất là y còn cẩn tháºn cá»™t cả mắt mÅ©i mồm Lư lại nữa.
Bá»—ng Tình để ý bá»™ dạng y, nà ng chợt nghÄ© ra má»™t thằng chuyên ăn trá»™m trong xóm, cách đây mấy năm bị nà ng bắt quả tang, hôm chui vô phòng nà ng ăn cắp và bị giao cho cảnh sát. Tá»± nhiên nà ng run lên, như váºy thì kể như hết thuốc chữa rồi. Thằng Sá»u nà y đã bị nà ng đưa vô tù ba năm rồi còn gì. Tại sao bây giá» nó lại xuất hiện tại đây. Lưỡi mã tấu sáng quấc lấp lánh trên tay nó không phải là bản án tá» hình cá»§a nà ng rồi là gì.
Sau khi trói chặt Lư lại rồi. Sá»u chống mã tấu đứng nhìn Tình cuá»i hì hì, nói:
- Bây giỠtới chuyện chúng mình.
Thân thể Tình bắt đầu run lên nhìn thấy rõ hÆ¡n nữa. Nà ng thoáng thấy trong giá»ng nói cá»§a Sá»u những háºn thù năm xưa chất ngất. Bá»—ng y dÆ¡ mã tấu lên chỉ thẳng vô Tình là m nà ng cà ng hoảng hồn hÆ¡n.
- Bà đã nhớ ra tôi chưa?
Tình nói như một cái máy, không cần suy nghĩ.
- Dạ... thưa anh, em... nháºn ra anh rồi ạ.
Sá»u vẫn cưá»i hì hì.
- Có chắc không đó?
- Dạ... em lạy anh... em biết em có lá»—i vá»›i anh năm ấy. Chẳng qua là lúc nóng giáºn. Em đã hối háºn rồi, xin anh bá» qua cho em nhá»..
Sá»u vung mã tấu lên, múa má»™t vòng, nói:
- Ba năm tù mà dá»… bá» qua được như váºy sao?
Bỗng một ý nghĩ chợt thoáng qua đầu Tình, nà ng nói ngay:
- Em lạy anh. Quả thá»±c em nhẹ dạ. Hồi đó em bị thằng Cư sai khiến và bắt buá»™c em giao anh cho cảnh sát chá»› từ nhá» tá»›i lá»›n em chỉ bị ngưá»i ta bá» tù mà chưa dám hại ai bao giá».
Sá»u vẫn cưá»i hì hì, nói:
- Như váºy thì em hiá»n là nh quá phải không. Chỉ có tá»™i nhẹ dạ thôi à . Nếu hôm nay anh không vô tình chui vô đây tÃnh ăn trá»™m má»™t má»› trả thù cho năm xưa, có lẽ cÅ©ng vì cái tá»™i nhẹ dạ mà đại ca Vinh tá»›i ngà y táºn số rồi phải không cưng. Em tÃnh sao vá»›i anh ấy đây?
Vừa tÃnh đổ tá»™i cho Cư để là m cho Sá»u nguôi ngoai cÆ¡n háºn thù Ä‘ang đổ lên đầu nà ng trong lúc tháºp tá» nhất sinh nà y. Bây giá» Sá»u lại nhắc tá»›i Vinh là m Tình hết hy vá»ng sống nổi. Nà ng run rẩy nói:
- Em lạy anh, em biết em có tội với đại ca Vinh.
- Xin anh bá» qua cho em nhá»... em...
Vừa nói tới đây, bỗng Tình nhìn xuống thấy Lư cố cựa quạy nên nà ng lại chợt nhớ ra ý định đổ thừa vừa rồi. Tại sao không đổ lên đầu Lư cái tội phản bội nà y.
NghÄ© váºy là nà ng nói liá»n:
- Em... cÅ©ng lỡ dại nghe lá»i thằng Lư xúi báºy, nhưng quả thá»±c không dám là m phản đại ca Vinh đâu, bị lúc ấy em là m bá»™ nghe lá»i cho y vui thôi, xin anh tha cho em...
Nói tá»›i đây Tình có ý mừng trong bụng, vì nà ng vừa chợt thấy trong ánh mắt Sá»u sá»± thèm muốn xác thịt rõ rà ng. Tình là m bá»™ nhúc nhÃch rồi đứng dạng chân ra trước mặt Sá»u. Khuôn mặt dữ dằn cá»§a. Sá»u ngây ngô tá»›i khá» khạo Nhưng ai ngá» sá»± khiêu khÃch cá»§a Tình lại là m lòng ham muốn cá»§a Sá»u Ä‘iên lên má»™t cách man dại chứ không bình thưá»ng như những ngưá»i khác. Sá»u thá»c ngay cây mã tấu vô giữa hai chân Tình, hất qua hất lại cho chân nà ng dạng rá»™ng ra hÆ¡n nữa.
Hết chương 10
Tà i sản của tieu tung
Last edited by Lythongcz; 02-10-2008 at 01:06 AM .
Từ khóa được google tìm thấy
åâðîñïîðò , ãîëîâèí , audio bua than hung son , bua than hung son , bua than-hung son , chuyen cua hung son , hung son bua than , íîâàÿ , luyen bua than , ñïóòíèêîâûé , sach tac gia hung son , tac gia hu8ng son , tac gia hung son , tác giả hùng sÆ¡n , truyen bua chu hung son , truyen cua hung son , truyen hung son tac gia , truyen ma cua hung son , truyen ma hung son , truyen tac gia hung son , tu luyen bua than