 |
|

30-07-2008, 06:33 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
P1- Chương 6
Báo chà là m rùm beng xung quanh cái chết bất đắc kỳ tá» cá»§a Tiên Chỉ. Không hiểu sao thông tin vá» cái chết cá»§a Tiên Chỉ kể cả việc hắn chết treo cổ trong tư thế quỳ, và đặc biệt là chuyện Tưá»ng gặp hắn buổi sáng... cÅ©ng lá»t ra bên ngoà i. Báo chà đặt nhiá»u câu há»i rất hiểm vá» Tưá»ng qua những bà i báo: "Äại úy VÅ© Mạnh Tưá»ng và Tiên Chỉ đã trao đổi những gì trước khi Tiên Chỉ tá»± sát?" "Vì sao Äại úy VÅ© Mạnh Tưá»ng kéo dà i việc Ä‘iá»u tra vụ án giết Oanh Sói?" "Mối quan hệ bà ẩn giữa Cảnh sát Ä‘iá»u tra VÅ© Mạnh Tưá»ng và Tiên Chỉ "...
Ban giám đốc lệnh cho Trưởng phòng Cảnh sát Ä‘iá»u tra VÅ© Văn Äắc yêu cầu Tưá»ng báo cáo việc gặp Tiên trong trại giam. Sau khi Tưá»ng viết bản tưá»ng trình, Äắc không hà i lòng, anh gá»i Tưá»ng lên:
- Nà y, cáºu không coi tôi là Trưởng phòng Cảnh sát Ä‘iá»u tra thì cÅ©ng không nên coi tôi là trẻ con. Là m sao tôi có thể tin được cáºu chỉ vì thấy hăÌn bị bệnh mà động lòng trắc ẩn và o thăm? Tôi cÅ©ng không thể tin được hắn má»›i chỉ nói vá»›i cáºu vá» sức khá»e... Trong khi đó, cáºu không có nhiệm vụ gì để gặp hắn không có nhiệm vụ gì để và o trại giam và Giám thị đã báo cáo là cáºu và o, xin thăm Tiên Chỉ. Vì thấy cáºu là cảnh sát Ä‘iá»u tra, lại thân quen, và lại biết Tiên Chỉ Ä‘ang bị bệnh, giám thị đã đồng ý... Giám đốc Công an tỉnh Ä‘i công tác xa, Phó giám đốc thưá»ng trá»±c Hoà ng Văn Trung yêu cầu tôi phải là m rõ nguyên nhân cậu gặp Tiên Chỉ và cái chết cá»§a hắn. Còn đây, cáºu xem, công văn cá»§a á»§y ban nhân dân tỉnh yêu cầu báo cáo vá» cái chết cá»§a Tiên Chỉ và đặt câu há»i vá» cáºu đây.
Tưá»ng xem công văn rồi lạnh lùng:
- Các anh muốn Ä‘iá»u tra thế nà o thì cứ việc là m. Còn tôi, đúng là tôi và o gặp hắn vá»›i hai mục Ä‘Ãch: Thứ nhất là tôi muốn nhìn thấy hà n trước lúc hắn bị chết vì bệnh AIDS. Thứ hai là tôi muốn há»i hắn vá» cái chết cá»§a Oanh, bởi vì tôi không tin hắn giết Oanh.
- Và hắn đã trả lá»i cáºu ra sao?
- Hắn chưa kịp nói thì các anh đến...
Äắc nhìn như xoáy và o Tưá»ng hồi lâu rồi hạ gioÌ£ng:
- Từ khi cáºu vá» phòng đến giá», trong suy nghi cá»§a tôi, cáºu là má»™t cảnh sát Ä‘iá»u tra theo đúng những định nghÄ©a tốt đẹp nhất cả vá» nghá» lẫn đạo đức. Và ngay đến giá» nà y, mặc dù cáºu không lý giải được những việc mình đã là m có liên quan đến cái chết của Tiên Chỉ, tôi vẫn không chút nghi ngá» cáºu. Nhưng tôi nghi ngá» cáºu... hình như cáºu Ä‘ang muốn là m má»™t Ä‘iá»u gì đó. Có lẽ là cáºu muốn tá»± mình Ä‘iá»u tra vụ án chăng? Hay lãnh đạo Bá»™, Tổng cục cảnh sát giao nhiệm vụ má»›i cho cáºu?
- Rất cảm Æ¡n những tình cảm chân thà nh anh dà nh cho em - Tưá»ng xúc động giây lát, nhưng rồi anh lấy lại được bình tÄ©nh - Thá»±c tâm, em rất chán nản chán đến cùng cá»±c. Thú tháºt vá»›i anh, em không còn muốn ở Công An nữa. Còn việc Ä‘iá»u tra vụ án, em sẽ tá»± mình tìm hiểu.
- Sao? Cáºu quyết định chuyển ngà nh ư?
- GiỠnà y thì chưa quyết định được, nhưng cà ng ngà y em cà ng thấy không thể ở lại được nữa rồi.
- Cho đến nay, Ban giám đốc chưa có quyết định gì vá» trưá»ng hợp cá»§a cáºu, cho nên đừng có vá»™i nản. Rồi má»i ngưá»i sẽ hiểu việc là m cá»§a cáºu, không sá»›m thì muá»™n thôi. Nói thá»±c là tôi cÅ©ng lá» má» hiểu được cáºu sẽ là m gì? Cáºu cứ là m, nếu cần tôi sẽ giúp đỡ như bạn bè. Còn bây giá», tôi phải mang bản tưá»ng trình cá»§a cáºu lên Ban giám đốc.
Nói rồi trưởng phòng nhìn Tưá»ng, nháy mắt như muốn nói: "Äừng có qua mặt thằng nà y nhé?"
*
Những ngaÌ€y sau đó, Tưá»ng phải chịu nhiá»u áp lá»±c nặng ná» từ phÃa báo chÃ, lãnh đạo Tỉnh á»§y, uá»· tiên nhân dân tỉnh. Háºu quả là anh bị đình chỉ công tác để Ä‘iá»u tra là m rõ những sá»± việc như: Thiếu tinh thần trách nhiệm, để quá trình Ä‘iá»u tra kéo dà i; có liên quan đến việc Tiên Chỉ tá»± sát. Vừa công bố chiá»u hôm trước, sáng hôm sau, hà ng loạt báo đưa tin "Äá»™i trưởng đội Äiá»u tra trá»ng án - Äại úy VÅ© Mạnh Tưá»ng bị đình chỉ công tác vì liên quan đến cái chết cá»§a Tiên Chỉ."
Tưá»ng Ä‘ang nằm trong nhà , vẫn là ở nhá» cá»§a đội xe, Ä‘á»c những bà i báo viết vá» mình thì vợ đến. Liên xách cho anh má»™t túi đồ rất to toà n cá há»™p, thịt há»™p, sữa, bánh và má»™t chai rượu Rémy.
- Chà o anh, em mang đến cho anh Ãt đồ ăn.
- CaÌm in Æ¡n cô. Tôi có đủ rồi.
- Anh đừng khách khà thế. Anh cÆ°Ì yên tâm Ä‘i, không phải là em mang mấy thứ nà y đến để mong được sá»± thông cảm cá»§a anh đâu. Em không thể sống vá»›i anh được nữa do nhiá»u lý do, nhưng anh cÅ©ng không thể vá» sống vá»›i em là do lòng tá»± trá»ng. Vì váºy, chúng ta nên cư xá» vá»›i nhau như... như hồi má»›i quen.
Nghe Liên nói váºy, Tưá»ng tá» ra lúng túng:
- Má»i Liên ngồi. Tôi Ä‘i pha nước.
- Thôi, khá»i cần. Hôm nay em đến cÅ©ng là muốn nói vá»›i anh má»™t việc.
- Có việc gì quan trá»ng nữa nà o?
- Những chuyện cá»§a anh, em biết. Trong thâm tâm, em biết anh không có lá»—i gì và cà ng không có quan hệ gì mỠám Vá»›i Tiên Chỉ... Em nghe nhiá»u ngưá»i nói nghá» công an bạc lắm, nên em mong anh suy nghĩ kỹ và tốt nhất là xin chuyển ngà nh.
Tưá»ng ngạc nhiên khi thấy Liên Ä‘á»c được suy nghÄ© cá»§a mình. Anh chối:
- Sao Liên nghÄ© váºy, tôi chưa muốn ra khá»i công an. Vả lại, nếu chuyển thì Ä‘i đâu, là m gì?
- Tháºt ra, em biết anh định thôi công an là từ Tổng giám đốc Cheng.
- Kỳ lạ, là m sao Cheng biết được nhỉ?
- Nếu anh tiếp xúc vá»›i Cheng, anh sẽ thấy còn nhiá»u Ä‘iá»u lạ hÆ¡n nữa. Nhưng thôi, anh là cảnh sát Ä‘iá»u tra, anh sẽ phải tá»± tìm hiểu lấy. Cheng muốn được giúp đỡ anh nếu anh rá»i lá»±c lượng công an. Thôi em vỠđây. AÌ€, còn con Thảo, nó vẫn thuá»™c vá» anh, nhung hãy để cho em ở thêm vá»›i nó Ãt ngà y.
*
Tưá»ng cùng Thà nh, Lưu và Tâm tại má»™t quán cà phê. Tưá»ng há»i:
- Có việc nà y, tôi muốn há»i Lưu và Tâm. Hôm ná», tôi nói rà ng tôi muốn ra khá»i công an. Tâm và Lưu có nói Ä‘iá»u đó vá»›i ai không?
Tâm lúng túng:
- Em... em có nói vá»›i anh Cưá»ng là anh rất buồn và muốn Ä‘i...
- ...
- Em xin lá»—i...
Tưá»ng lÃt má»™t hÆ¡i thuốc lá, vẻ khoan khoái ra mặt:
- Không, cáºu cần được thưởng. Nhưng thôi, viÌ€ sao được tôi sẽ giải thÃch sau.
Rồi Tưá»ng nói như vá»›i chÃnh mình:
- Hay, hay tháºt! Không ngờ laÌ£i nảy ra chuyện nà y.
Thái độ cá»§a Tưá»ng là m mấy anh em ngạc nhiên. Thà nh há»i:
- Anh đã có quyết định gì mới chưa?
- Có rồi. Trước mắt, có lẽ tôi sẽ là m đơn xin nghỉ việc 3 tháng để Ä‘i xin việc. Thà nh Và Äức, phải bảo vệ Long Xếch bà ng má»i cách. Lưu Và Tâm trinh sát kỹ anh trai Long Xếch. Tá»› cần nghỉ ngÆ¡i và i ngà y rồi sẽ tÃnh...
- Anh đi nghỉ ở đâu?
- VỠquê câu cá.
*
Tưá»ng ra Hà Ná»™i và đến 40 phố Hà ng Bà i, trụ sở cá»§a Tổng cục Cảnh sát nhân dân. Anh xin gặp Thiếu tướng Bùi Hà nh, Phó tổng cục trưởng Tổng cục Cảnh sát phụ trách nghiệp vụ. Thiếu tướng Bùi Hà nh tiếp anh niá»m nở:
- Chuyên án thất bại nên cáºu buồn hả? Tôi được nghe báo cáo hết rồi, cả trưá»ng hợp cá»§a cậu nữa. Äừng vá»™i nản chà nghe?
- Sao laÌ£i thất bại hả thá»§ trưởng? Toà n bá»™ ổ nhóm xã há»™i Ä‘en cá»§a Tiên Chỉ đã bị Ä‘áºp tan.
- Loại như Tiên Chỉ, dẹp lúc nà o mà chả được Tôi đã nghe nhóm công tác cá»§a Cục Cảnh sát hình sá»± báo cáo. Anh em đồng tình vá»›i quan Ä‘iểm cá»§a cáºu trong chuyên án đó. Rất tiếc là nhiá»u ngưá»i không hiểu và ngay cả lãnh đạo công an tỉnh cÅ©ng không hiểu, vì váºy má»›i xảy ra như váºy.
- Báo cáo thá»§ trưởng... Thưa... Thưa thầy, xin thầy cho em được gá»i như váºy. Em nhá»› mãi những ngà y trong trưá»ng được nghe thầy giảng vá» tình huống nghiệp vụ trong chuyên án. Hôm nay, em xin gặp thầy là muốn được nói hết vá»›i thầy những suy nghĩ cá»§a mình.
- Cáºu ngồi đây, tôi giao cho cáºu táºp hồ sÆ¡ nà y, cáºu nghiên cứu Ä‘i. Trưa nay, chúng ta Ä‘i ăn cÆ¡m và bà n công việc luôn.
Thiếu tướng Ä‘i khá»i. Tưá»ng mở cặp hồ sÆ¡, trong đó có ba bản báo cáo, đóng dấu "Tuyệt Máºt"..
*
Bữa cÆ¡m trưa được ăn ngay tại phòng là m việc cá»§a Thiếu tướng. Bá»™ pháºn phục vụ cá»§a bếp ăn táºp thể mang cÆ¡m lên và có hai lon bia. Thiếu tướng tá»± tay mở bia rót ra ly.
- Nà o, chúc sức khá»e. Chúc cho má»™t chuyên án má»›i thà nh công?
- Chúc sức khá»e thầy... Nhưng chuyên án nà o cÆ¡ ạ?
- Uống Ä‘i đã... Nà y, Ä‘á»c mấy báo cáo đó cáºu thấy thế nà o?
- Thú thá»±c vá»›i thà y, hôm nay em lên gặp thầy cÅ©ng má»™t phần là vì những chuyện đó. Bấy lâu nay, em cứ ngá» ngợ là hình như có má»™t thế lá»±c nà o đó Ä‘ang Ä‘iá»u khiển má»™t số cán bá»™, công an tỉnh. Vừa rồi, em đã thu tháºp được má»™t số chứng cứ quan trá»ng, chứng minh rõ kẻ giết Oanh không phải là Tiên Chỉ mà là má»™t kẻ khác. Äây là nhân váºt Ä‘ang rất nổi tiếng ở tỉnh, là ngưá»i có quan hệ rá»™ng, không chỉ vá»›i quan chức đầu ngà nh cá»§a tỉnh mà còn nhiá»u quan chức cao cấp trên trung ương nữa. Riêng công an tỉnh cÅ©ng có má»™t ngưá»i. Như váºy là , má»™t phần những thông tin mà em có được cÅ©ng trùng hợp vá»›i báo cáo cá»§a Tổng cục An ninh.
- Thá»i gian gần đây, tình trạng cán bá»™, chiến sÄ© công an có quan hệ vá»›i má»™t số tên tá»™i phạm hay nói cách khác là là m "bảo kê" cho những hà nh động vi phạm pháp luáºt cá»§a chúng, Ä‘ang là mối lo ngại cho lãnh đạo Bá»™. Những phần tử công an thoái hoÌa biến chất nà y tuy rất Ãt, nhưng đã gây ra sá»± mất lòng tin cá»§a má»™t bá»™ pháºn nhân dân và o lá»±c lượng Công an. ChÃnh vì váºy, vừa rồi Bá»™ trưởng má»›i ra chỉ thị vá» tăng cưá»ng đấu tranh chống tá»™i phạm có tổ chức và chống tiêu cá»±c trong lá»±c lượng. Theo tinh thần chỉ thị nà y thì đơn vị nà o có cán bá»™, chiến sÄ© vi phạm, chỉ huy phải liên đới trách nhiệm. Ngà y xưa, thá»i bao cấp, chúng ta quản lý cán bá»™, chiến sÄ© rất chặt chẽ và có đôi lúc dẫn đến cá»±c Ä‘oan, giáo Ä‘iá»u, hÆ¡i tý là nâng lên quan Ä‘iểm.
Nhưng từ ngà y Äảng, Nhà nước bắt đầu sá»± nghiệp đổi má»›i xây dá»±ng đất nước, chúng ta chuyển đổi ná»n kinh tế từ táºp trung quan liêu bao cấp sang cÆ¡ chế thị trưá»ng có định hướng Xã Há»™i Chá»§ NghÄ©a thì chưa ai nhìn ra mặt trái cá»§a ná»n kinh tế thị trưá»ng cả, vì váºy không có sá»± chuẩn bị. Má»™t và dụ, các băng nhóm tá»™i phạm có tổ chức là thế nà o? Chúng hoạt động ra sao? Thế nà o là tá»™i phạm có tổ chức, thế nà o là tổ chức phạm tá»™i... nhiá»u ngưá»i còn chưa hiểu... Ngà y xưa, chúng ta có hiểu, có quan tâm đến tá»™i phạm có tổ chức đâu, vì váºy bây giá» gặp không Ãt lúng túng... Là công an, nếu trước kia, chỉ huy đơn vị nắm cán bá»™..
chiến sÄ© chặt như trong lòng bà n tay, xét nét đến từng chân tÆ¡, kẽ tóc, đến cả mất dân chá»§... thì nay, nhiá»u đơn vị thả nổi. Khi thấy cán bá»™ cá»§a mình bá»—ng dưng già u nứt đố đổ vách, không ai đặt dấu há»i: Anh ta lấy đâu ra tiá»n nhỉ? Anh ta tiá»n ở đâu ra cho con Ä‘i há»c ở Mỹ, ở Pháp, ở Canada? Rồi lấy tiá»n đâu ra mà mua nhà trị giá cả dăm bảy trăm cây và ng; lại mua hà ng héc-ta đất ở Hòa Lạc?... Công bằng mà nói, vá»›i đồng lương công an hiện nay, đừng có nói chuyện Ä‘i ra sân chÆ¡i tennis, chứ nói gì đến mua nhà táºu xe...
- Thưa thầy, quả là hiện nay có một số công an già u quá!
- Äúng là có, nhưng Ãt lắm. CÅ©ng có ngưá»i già u có do vợ, do con, do cha mẹ, nhưng chắc là không Ãt anh già u vì là m ăn bất chÃnh, vì quan hệ vÆ¡Ìi bá»n xã há»™i Ä‘en. Con sâu là m rầu nồi canh. Hôm kia, tôi Ä‘i dá»± đám tang má»™t đồng chà cảnh sát bảo vệ. Anh ấy tối Ä‘i chạy xe ôm kiếm thêm. Bị chúng lừa chở ra ngoại thà nh đâm chết, cướp xe. Là ngưá»i giá»i võ, lại có sức khá»e, nhưng vì bất ngá» nên cÅ©ng không chống lại được hai thằng... Không hiểu tá»›i đây, vợ, hai đứa con và bà mẹ sống thế nà o đây? Tôi phải đỠnghị công an phưá»ng nhanh chóng kiếm má»™t chá»— ngoà i chợ cho chị ấy buôn bán... Thôi, giá» trở lại chuyện cá»§a cáºu... Lãnh đạo Tổng cục sẽ giao việc má»›i cho cáºu đây.
- Thưa thầy, như thế công an tỉnh sẽ...
- Không phải lo, trước lúc giám đốc cá»§a cáºu Ä‘i công tác, chúng tôi cÅ©ng đã nói chuyện vá»›i nhau vá» việc nà y. Lãnh đạo Bá»™ cÅ©ng đồng ý vá»›i kế hoạch cá»§a Tổng cục. Chá» giám đốc vá», chúng tôi sẽ trao đổi cụ thể thêm. Tuy nhiên, ý cá»§a cáºu là ra ngoà i cÅ©ng hay đấy. Có lẽ cần phải được xã há»™i hóa má»™t thá»i gian thì má»›i có Ä‘iá»u kiện Ä‘i sâu và o các hoạt động tá»™i phạm cá»§a chúng.. Nhiệm vụ cá»§a cáºu rất nặng: giúp Tổng cục tìm cho ra được những phương thức nháºp hà ng láºu từ bá»n tá»™i phạm quốc tế và bá»™ mặt tháºt cá»§a những tên trong tổ chức tá»™i phạm do Lê Minh cầm đầu.
*
Trụ sở cá»§a Tổng công ty Vạn Lợi tại má»™t khu nhà mưá»i tám tầng mang tên "Tháp Thiên Niên Kỷ". Äây là tổ hợp khách sạn, cho thuê văn phòng, há»™i trưá»ng, giao dịch chứng khoán do má»™t công ty cá»§a Hà n Quốc liên doanh vá»›i Hiệp há»™i kinh tế tỉnh xây dá»±ng. Tổng công ty Vạn Lợi thuê sáu phòng tại tầng 12. Phòng là m việc cá»§a Tổng giám đốc Cheng rá»™ng gần bảy chục mét vuông. Äồ đạc trong phòng được thiết kế theo kiểu Ä‘á»i Ung ChÃnh hoà ng đế. Trên bà n là m việc có rất Ãt tà i liệu nhưng có hai quyển sách dà y, đó là quyển Tá» Thư Táºp Chú cá»§a Chu Hy và quyển Kinh Dịch.
Cheng ngồi oai vệ trong ghế là m việc, sau lưng có má»™t bức há»a vẽ Quản Trá»ng và có má»™t chữ "Tĩnh" to tướng. Trong phòng là m việc, có Cheng, Liên và má»™t số thà nh viên cá»§a Ban giám đốc. Cheng vui, nom không có vẻ gì là ốm nặng cả:
- Tôi vỠđây từ bệnh viện và thấy ngạc nhiên là là tại sao lại vẫn Ä‘i con đưá»ng nà y mà chưa rẽ sang đưá»ng khác như lá»i cá»§a Lão Tá». Không có gì buồn bằng bị bệnh táºt. Trong thá»i gian tôi nằm viện, rất cảm Æ¡n các vị đã tá»›i thăm, chăm sóc tôi. Tôi được nghe báo cáo toà n bá»™ tình hình cá»§a Tổng công ty và rất hà i lòng khi thấy vắng tôi, công việc vẫn chạy Ä‘á»u, đặc biệt là đã ký được hai hợp đồng khá lá»›n vá»›i Mỹ và Canada.
Rồi Cheng cưá»i khó hiểu:
- Äiá»u đó coÌ nghÄ©a là ... vai trò cá»§a tôi không quan trá»ng nữa rồi. Phải không các vị?
Má»i ngưá»i hÆ¡i ngạc nhiên trước Ä‘iá»u Cheng nói. Lặng Ä‘i má»™t lát, Liên cưá»i rất tá»± nhiên rồi nhẹ nhà ng nói:
- Tổng giám đốc nói sai rồi. Việc ký được hai hợp đồng lá»›n vừa rồi, đó chÃnh là nhá» uy tÃn cá»§a Tổng công ty mà uy tÃn đó được xác láºp bởi vai trò cá»§a Tổng giám đốc. Chúng tôi chỉ là ngưá»i được thừa hưởng những kết quả do công lao cá»§a Tổng giám đốc. Rất may là Tổng giám đốc sá»›m khá»i bệnh, nếu ông nằm viện thêm hai tuần nữa thì chúng tôi không biết là m gì?
Cheng cưá»i thá»a mãn:
- Không, không Tôi rất mừng là tôi đã chá»n không nhầm ngưá»i - đó chÃnh là cô!
Các thà nh viên vỗ tay tán thưởng. Cheng nhìn đồng hồ:
- Tôi quyết định thưởng cho má»—i công nhân 5 ngà y lương, má»—i cán bá»™ từ đội trưởng đến trưởng ban mưá»i ngà y lương và các vị... má»™t tháng lương. Mai là thứ bảy, mong các vị được hai ngà y nghỉ cuối tuần vui vẻ. Sang tuần tá»›i, 8 giá» sáng thứ hai, chúng ta há»p và triển khai nhiá»u công việc má»›i. Còn bây giá», tôi chuẩn bị phải tiếp khách. Phó tổng giám đốc Liên cùng tiếp khách vá»›i tôi.
Má»i ngưá»i lục tục ra vá». Chỉ còn lại hai ngưá»i. Liên năÌm tay Cheng:
- Mình hãy nghỉ ngÆ¡i, giừ sức khá»e. Tai biến mạch máu não, đã bị má»™t lần rồi, dá»… bị lại lắm.
- Rất may là anh còn giữ được mẩu sừng tê giác từ ngà y còn buôn bán ở Châu Phi... Hiếm có loại thuốc nà o chữa bệnh vá» não tốt như nó. Em đừng đánh mất đấy... Mà nà y, em cÅ©ng nên mà i ra mà uống. Anh sẽ tÃch cá»±c nghỉ ngÆ¡i, mà như váºy thì gánh nặng sẽ đặt lên vai em. Mấy tay phó tổng kia, chỉ được cái nói leo và nịnh hót là giỏi.
- Không, em không cần, anh giữ mà uống. Hôm nay, ông Lê Minh đến anh có việc gì váºy?
- Cũng chuyện là m ăn cả thôi. Em hãy và o phòng trong, ghi âm lại toà n bộ cuộc trao đổi nà y.
- Dạ?
Liên ngoan ngoãn vâng lá»i rồi lấy trong tá»§ ra chiếc gạt tà n thuốc lá. Trông thì giống như những chiếc gạt tà n bình thưá»ng, nhưng bên trong lại là má»™t chiếc máy thu phát. Liên thay pin rồi và o phòng trong chuẩn bị.
Có tiêÌng thông báo từ loa con:
- Thưa ngà i, có ông Minh, Tổng giám đốc Tổng công ty Minh Äức tá»›i gặp.
- Má»i ông ấy lên.
Cheng đưa mắt ra hiệu cho Liên ra mở cá»a. Lê Minh, đó là má»™t ngưá»i đà n ông cao lá»›n, mặt vuông chữ Ä‘iá»n, tóc muối tiêu... Từ dáng Ä‘i, vẻ mặt Ä‘á»u toát ra vẻ từng trải, lá»c lõi và rất đà n ông.
- Chúc mừng ông đã trở vá». Tôi mong rằng ông không bao giá» trở lại chốn đó nữa.
- Má»i anh ngồi. Anh nói quá rồi, tôi và anh ai cÅ©ng phải trở lại chốn đó, chỉ có Ä‘iá»u là sá»›m hay muá»™n mà thôi. Æ Ì‰ Ä‘á»i, có hai nÆ¡i mà không bao giá» nên gặp nhau, đó là gặp nhau trong bệnh viện và gặp nhau trong nhà tù.
Lê Minh nhìn quanh rồi há»i:
- Thưa ông, bà Liên, Phó tổng giám đốc của ông đâu?
- Cô ấy đi đâu đó.
- Lạ nhỉ, thế mà có ngưá»i nói vá»›i tôi là ông và bà Liên Ä‘ang chá» tôi?
Cheng hơi lúng túng rồi nhanh chóng lấy lại được sự bình thản:
- Äúng là như váºy, nhưng cô ấy kêu mệt, tôi bảo cô ấy và o phòng Ä‘i nghỉ.
- Chà chà , Phó tổng giám đốc được nghỉ trong phòng Tổng giám đốc, hiếm có mối quan hệ cấp trên cấp dưới nà o lại tốt đẹp như váºy.
Cheng nói hÆ¡i bổ bã nhưng cÅ©ng là để biến chuyện đó thà nh bình thưá»ng:
- Nếu anh có được một cấp phó như thế, chả hay hơn ư?
- Tôi rất mong được như ông, nhưng đà nh phải "ăn bánh trả tiá»n" thôi. Vợ tôi... nói thế nà o nhỉ? Äó là má»™t loại đà n bà mà tôi chưa từng thấy có hình mẫu nà o trong sử sách.
- Ông đừng buồn vì Ä‘iá»u đó, tất cả đà n bà , trừ nhưng ngưá»i tốt ra, mà số đó Ãt lắm, còn lại Ä‘á»u như thế cả.
Nói rồi Cheng mở cá»a phòng và má»i Liên ra. Liên tá» ra mỏi mệt:
- Xin lỗi ông.
- Không có gì đâu. Nếu bà mệt, tôi sẽ bảo lái xe đưa bà đến má»™t cÆ¡ sở mát-xa chân má»›i mở cá»§a tôi. Nếu sau má»™t giỠđồng hồ, tôi không thấy được nụ cưá»i trên gương mặt phúc háºu cá»§a bà , tôi sẽ cho đóng ngay cÆ¡ sở đó.
- Trá»i Æ¡i, nếu váºy thì tôi sẽ phải cưá»i tháºt tươi, và ông buá»™c tôi phải cưá»i đấy nhé... Sợ nhỉ, chỉ vì không có má»™t nụ cưá»i cá»§a tôi mà hà ng chục con ngưá»i sẽ phải thất nghiệp.
- Váºy là bà đồng ý.
Lê Minh liá»n gá»i Ä‘iện thoại di động cho lái xe:
- Anh lên đây và đưa bà Phó tổng giám đốc đến chỗ ngâm chân bằng dược thảo.
Liên Ä‘i rồi, chỉ còn lại hai ngưá»i, Lê Minh tò mò nhìn chữ "TÄ©nh" rồi hỏi:
- Sao ông lại thỠchữ nà y và thỠông nà o kia?
- Äó là chữ "TÄ©nh". Tôi già rồi, cần chữ "TÄ©nh". Vả lại, trong thá»i buổi cạnh tranh khốc liệt nà y, cần phải biết lấy "TÄ©nh" chế "Äá»™ng"; lấy cái không thay đổi để ứng phó vá»›i cái thay đổi. Còn ngưá»i mà tôi thỠở đây là ông Quản Trá»ng, má»™t. mưu sÄ© nổi tiếng cá»§a Tá» Hoà n Công, thá»i Xuân Thu. Quản Trá»ng là má»™t nhà kinh tế nổi tiếng thá»i cổ đại cá»§a Trung Hoa. ông là ngưá»i đầu tiên đã nháºn ra rằng: "Phi công bất phú, phi nông bất ổn, phi thương bất hoaÌ£t, phi trà bất hưng". Anh hiểu chứ?
Minh lắc đầu:.
- Tôi không biết gì vỠchữ Hán cả.
- Thế à , tháºt tiếc! ÄÆ¡n giản thế nà y, Quản Trá»ng cho rằng không có công nghiệp thì không thể có ná»n kinh tế già u có bá»n vững; không có nông nghiệp phát triển, dân đói khổ thì sẽ loạn, không ổn định; không có thương nghiệp buôn bán thì ná»n kinh tế trì trệ; không có trà thức thì xã há»™i không hưng thịnh được.Tôi không được há»c kinh tế trong các nhà trưá»ng mà chỉ há»c là m kinh tế qua hai quyển sách nà y.
Cheng chỉ hai quyển Tá» Thư Táºp Chú và Kinh Dịch. Minh ngạc nhiên:
- Há»c từ hai quyển nà y?
- Äúng thế, Trung Quốc tồn tại và phát triển được đến như ngà y hôm nay cÅ©ng là dá»±a trên ná»n tảng tư tưởng cá»§a hai quyển sách nà y. Quyển nà y - Cheng chỉ quyển Tá» Thư Táºp Chú - dạy cho ta cách là m ngưá»i, cách đối nhân xá» thế và lẽ sống ở Ä‘á»i, cách xá» lý các mối quan hệ vua tôi, cha con, vợ chồng, bạn hữu... Còn quyển nà y, dạy cho ta khi nà o thì cần nên tiến, khi nà o thì cần phải lùi. Là m kinh doanh cÅ©ng giống như là m chÃnh trị, nếu không biết tiến đúng lúc và biết dừng đúng chá»— thì mất cÆ¡ nghiệp tá»±a như tuá»™t tay đánh rÆ¡i chiếc Ä‘ĩa váºy.
- Váºy vá»›i tôi, bây giá» nên tiến hay lùi đây?
- Tôi nói lùi anh cÅ©ng không nghe. Anh Ä‘ang muốn tiến bởi lẽ hai đối thá»§ quan trá»ng nhất cá»§a anh, má»™t kẻ thì chết bất đắc kỳ tá», má»™t ngưá»i thì bị gạt ra khá»i guồng máy công an mà trong lòng đầy uất háºn... Váºy anh còn sợ gì?
- Thú thá»±c tôi rất ngại tay cảnh sát Tưá»ng đó. Tháºt khó có thể yên tâm khi thấy bên cạnh mình có má»™t kẻ mà mình không sao hiểu được nó sẽ là m gì và là má»™t kẻ chỉ biết có công việc mà không cần.
- Tay cảnh sát Ä‘iá»u tra đó Ä‘ang tuyệt vá»ng, Ä‘ang chán nản và oán thán cấp trên... Anh nên tranh thá»§ cÆ¡ há»™i nà y thu phục anh ta.
- Äể là m gì?
- Anh nên nhá»› ở Mỹ, ở YÌ và ở Trung Hoa, rất nhiá»u tên tá»™i phạm khét tiếng xuất thân từ cảnh sát. Chúng am hiểu luáºt pháp, hiểu rõ các thá»§ Ä‘oạn nghiệp vụ cá»§a cảnh sát và chúng có quan hệ vá»›i đồng đội cÅ©... Nếu tay cảnh sát nà y trở thà nh má»™t nhà doanh nghiệp, là má»™t công ty con trong Tổng công ty Minh Äức cá»§a anh thì Ä‘iá»u đó có nghÄ©a là anh sẽ có thêm má»™t cố vấn tin cáºy, má»™t trợ thá»§ đắc lá»±c, và là kẻ chắn các là n đạn từ cÆ¡ quan bảo vệ luáºt pháp.
- Tôi đã hiểu rõ. Tôi sẽ là m Ä‘iá»u đó.
- Muốn là m được, ông nên nhỠsự giúp đỡ của bà Liên.
- Nhưng hỠđã chia tay nhau?
- Äúng thêÌ, nhưng giữa há» vẫn còn sợi dây - đó là con bé Thảo. Äà n ông thưá»ng thương xót con đến Ä‘au đớn quằn quại hÆ¡n là đà n bà . Rất nhiá»u kẻ phạm tá»™i chỉ chịu khai báo khi nhắc đến con. Anh cố nắm lấy sợi dây đó.
- ÄÆ°á»£c rồi, nà o, dá»± án xây dá»±ng má»™t khu Vui chÆ¡i lá»›n ở đảo Hòn Ngá»c, ông đã tÃnh đến đâu rồi?
- Chúng tôi sẽ soạn má»™t hợp đồng liên doanh. PhÃa anh sẽ có số vốn là 60%, còn chúng tôi có 40%. Số tiá»n đó có nghÄ©a là anh sẽ góp vốn 6 triệu USD, còn chúng tôi có 4 triệu USD.
- Số tiá»n lá»›n quá.
- Chúng tôi quyết định như váºy vì muốn anh có số vốn lá»›n cho nên anh sẽ là chá»§ doanh nghiệp. Äiá»u nà y sẽ là m cho các quan chức yên lòng hÆ¡n. Số tiá»n cá»§a anh, anh cứ là m đơn vay ngân hà ng và kêu gá»i góp vốn. Còn chúng tôi sẽ chuyển cho anh 6 triệu USD bằng hà ng Ä‘iện máy, Ä‘iện tá»... Anh bán hà ng, dùng tiá»n đó trả dần cho ngân hà ng. Ngưá»i cá»§a chúng tôi sẽ giúp anh tÃnh toán chi thu.
- Tôi hiểu. Váºy còn Ä‘iá»u kiện?
- ÄÆ¡n giản thôi, anh sẽ được 15% lợi nhuáºn từ khu vui chÆ¡i. Mà nà y, anh nên gá»i hai đứa con cá»§a anh Ä‘i há»c nước ngoà i, đứa con gái sang Äà i Loan, thằng con trai Ä‘i Mỹ. Ngưá»i cá»§a chúng tôi sẽ chăm sóc chúng như con đẻ.
Minh toát mồ hôi, lấy khăn lau mặt. Cheng lạnh lùng:
- Là m gì mà anh đã lo thế. Tôi không nghÄ© má»™t ngưá»i bản lÄ©nh nhá»§ anh, Ä‘iá»u khiển được cả má»™t guồng máy cá»§a mình lại yếu lòng như váºy.
- Tôi không muốn con tôi phải trở thà nh con tin.
- Sao lại nói nặng ná» váºy? Anh hãy nghÄ© rằng, chúng Ä‘i há»c là để nối nghiệp anh... có phải sẽ nhẹ nhà ng hÆ¡n không. Chả lẽ anh muốn Ä‘iá»u hà nh Tổng công ty cho đến khi phải có ngưá»i xúc cháo đổ và o miệng, hay là như tôi hôm ná»? Nếu anh không đà o tạo chúng, cÆ¡ nghiệp cho ai hưởng đây?
*
Giám đốc Công an tỉnh Ä‘i công tác nước ngoà i vá». Anh vừa xuống sân bay thì có má»™t cán bá»™ cá»§a Tổng cục Cảnh sát ra đón:
- Chà o anh, em ở Tổng cục Cảnh sát. Thá»§ trưởng má»i anh vá» gặp lãnh đạo Tổng cục gâÌp.
Giám đốc Ä‘ang ngỡ ngà ng thì ngưá»i cảnh sát có chuông Ä‘iện thoại di động.
- A lô! Báo cáo thủ trưởng, tôi là Hà o đây ạ. Vâng... vâng!
Rồi anh chuyển máy cho giám đốc:
- Báo cáo anh, thủ trưởng muốn nói chuyện với anh..
Giám đốc cầm máy:
- Xin chà o thá»§ trưởng. Dạ... khá»e ạ! Vâng, cÅ©ng há»c táºp được nhiá»u. Cảnh sát cá»§a hỠđược trang bị đầy đủ lắm và chả phải lo gì đến Ä‘á»i sống váºt chất cả. Vâng... vâng? Báo cáo thá»§ trưởng tôi xin chấp hà nh nghiêm!
*
Ban giám đốc Công an tỉnh há»p để xem xét trưá»ng hợp Äại úy VÅ© Mạnh Tưá»ng. Sau khi nghe bản kiểm Ä‘iểm và đơn xin ra khỏi lá»±c lượng Công An cá»§a Tưá»ng, phó giám đốc phụ trách công tác xây dá»±ng lá»±c lượng phân tÃch:
- Tôi rất áy náy vá» việc đồng chà Tưá»ng xin thôi việc. Tôi rất không muốn má»™t ngưá»i như váºy lại rá»i bá» lá»±c lượng Công An. Trong vụ án vừa qua, đồng chà ấy có lá»—i là điá»u tra cháºm, nhưng đó không phải là vi phạm quy tắc đạo đức, là có dấu hiệu tiêu cá»±c, mà đó là xuất phát từ quan Ä‘iểm nghiệp vụ. Theo tôi, cứ để đồng chà ấy nghỉ ngÆ¡i Ãt ngà y, tôi sẽ trá»±c tiếp là m công tác tư tưởng... Vá» mức độ kỷ luáºt trong việc liên quan đến cái chết cá»§a Tiên Chỉ, tôi đỠnghị ở mức độ cảnh cáo.
Má»™t cán bá»™ tổ chức, quân hà m trung tá nói vá»›i giá»ng gay gắt:
- Äồng chà ấy má»›i bị cảnh cáo và không được lên lương vì khuyết Ä‘iểm đánh vợ, bạc đãi vợ, nay lại tiếp ká»· luáºt cảnh cáo nữa, nhá»§ thế có được không? Dư luáºn vỠđồng chà Tưá»ng rất xấu, nếu chúng ta không là m nghiêm, bên ngoà i sẽ cho rằng công an chỉ lo đánh bên ngoà i, còn ná»™i bá»™ thì xuê xoa.
Phó giám đốc Trung phát biểu:
- Giữ ngưá»i ở chứ không nên giữ ngưá»i Ä‘i. Theo tôi biết, vợ cáºu ấy đã chuẩn bị cho cáºu ấy 500 triệu để thà nh láºp công ty kinh doanh.
Giám đốc Trần Phúc khẽ thở dà i:
- Tôi đồng ý. Hãy để cho cáºu ấy ra khỏi lá»±c lượng Công An. Tuy nhiên, cáºu ấy vốn là má»™t Ä‘iá»u tra viên giỏi, góp phần quan trá»ng và o thà nh tÃch cá»§a Phòng Cảnh sát Ä‘iá»u tra trong mưá»i năm qua.Vì thế, các anh chỉ đạo cho chỉ huy đơn vị tổ chức chia tay cáºu ấy cho đà ng hoà ng, đừng để anh em nghÄ© rằng nghá» công an là bạc.
*
Tưá»ng Ä‘i uống cà phê sáng và mua má»™t tá» báo Ä‘á»c. Anh mở tá» báo Pháp Luáºt cá»§a tỉnh và trợn mắt nhìn dòng tÃt "Sá»± hoang đưá»ng vá» má»™t cái chết". Sau dòng tÃt lá»›n là những tÃt nhá»: "Treo cổ chết trong tư thế ngồi - Äiá»u vô lý như trạch đẻ ngá»n Ä‘a", "Phải chăng Tiên Chỉ đã bị giết hại rồi bị treo... cổ?" Tưá»ng Ä‘á»c xong, anh nghiến răng kèn kẹt và phóng xe đến thẳng tòa soạn tá» báo đó. Anh thưá»ng trá»±c lắc đầu:
- Tổng biên táºp Ä‘ang báºn, sáng nay ông không tiếp khách.
- Anh gá»i Ä‘iện lên nói vá»›i ông ấy là thằng... Xin anh nói đúng chữ "thằng" Tưá»ng, cảnh sát Ä‘iá»u tra cần gặp ông ấy.
Thấy nét mặt hầm hầm cá»§a Tưá»ng, anh bảo vệ Vá»™i gá»i Ä‘iện thoại:
- Báo cáo anh, có má»™t ngưá»i tá»± xưng là "thằng Tưá»ng, cảnh sát Ä‘iá»u tra đến gặp. Vâng, phải gặp anh ạ.
Buông máy, anh ta bảo Tưá»ng:
- Tổng biên táºp má»i ông lên.
Ông Tổng biên táºp nhìn Tưá»ng bằng con mắt khinh khỉnh:
- Anh có việc gì cần khiếu nại ư?
- Không, tôi muốn đến để chỉ bảo cho các anh.
- Chỉ bảo cho tôi? Cách trình bà y ma-két hay cách biên táºp? Hay công tác phóng viên?
- Nà y? - Tưá»ng chìa tá» báo ra - Thế nà o là treo cổ ngồi?
- Anh có đùa không đấy?
- Không, tôi không đùa. Anh gá»i cáºu phóng viên viết bà i lên đây, gá»i thêm cả cảnh sát 113, khoa há»c hình sá»± và tất cả phóng viên cá»§a anh, để há» hiểu thêm. Và tôi muốn Ä‘Ãch thân anh tá»± treo cổ ngồi xem có chết không.
Ông Tổng biên táºp hoảng sợ:
- Thôi, thôi! Có việc gì, anh cứ nói. Äã có gì căng thẳng đâu?
- Chuyện vặt thôi. Ông cứ yên tâm, tồi đâu muốn trả thù.
Cánh cá»a phòng báºt mở, má»™t anh chà ng ngó đầu và o, Tổng biên táºp mừng quá:
- A, tác giả bà i báo đây rồi. Tôi giá»›i thiệu vá»›i anh đây là cáºu Huân, phóng viên ná»™i chÃnh cá»§a báo.
Tưá»ng liếc nhìn:
- Hay tháºt, lÃnh tráng và o phòng thá»§ trưởng cứ như và o nhà ga ấy. Không thèm gõ cá»a.
Anh phóng viên hất hà m, vẻ ngạo mạn:
- Anh là Tưá»ng?
- Phải tôi đây.
- Anh cần gặp tôi hay Tổng biên táºp?
- Cả hai.
- Có việc gì?
- Tôi muốn anh hiểu thế nà o là quỳ treo cổ mà chết.
- Ha ha! Tôi sẽ tá»± mình treo cổ trong... tư thế quỳ, để xem tôi có chết không. Nếu tôi treo cổ theo đúng như anh muốn, trong... trong ná»a giá» mà tôi không chết, anh phải công khai xin lá»—i và thú nháºn khuyết Ä‘iểm cá»§a mình trên báo.
- ÄÆ°á»£c! Anh Ä‘i lấy dây vỠđây.
Ông Tổng biên táºp vá»™i bảo:
- Gá»i thêm anh Tòng, Phó tổng biên táºp và bá»™ pháºn phóng viên lên.
Má»™t lát sau má»i ngưá»i có mặt đông đủ. Tưá»ng lấy dây dù buá»™c chặt má»™t đầu và o chân xong cá»a sổ. Phóng viên Huân rất khoái chà khi thò đầu và o thòng lá»ng rồi anh ta quỳ xuống, chùng ngưá»i, đầu gối chạm đất... Cả phòng im phăng phắc. Và i giây đầu Huân còn cưá»i, nhưng chỉ mươi giây sau, bá»—ng thấy ngưá»i anh ta ngá» ngáºy, và bá»—ng chùng hẳn xuống. Tưá»ng vá»™i lao đến nâng cáºu ta dáºy, ná»›i thòng lá»ng, xoa mạnh hai bên cổ... giây lát, Huân như bừng tỉnh.
- Nà o cáºu có dám thá» lần nữa không. Má»i ngưá»i ở đây, ai muốn thá» nà o?
Huân lắp bắp, mặt chợt tái nhợt:
- Không, không! Lạ lắm, chỉ có má»™t tà maÌ€ bá»—ng nặng hết cả đầu, muốn đứng dáºy mà không được. Nhưng chưa thấy ngạt thở?
- Cáºu hãy kể lại cảm giác đó tháºt kỹ cho má»i ngưá»i biết. Tôi chỉ nói má»™t Ä‘iá»u thế nà y thôi, ngưá»i ta chết treo cổ, đầu tiên là do dây xiết và o động mạch cảnh, máu không lên được não, chỉ và i chục giây là phù não, mất khả năng Ä‘iá»u khiển... và cứ thế há» sụp xuống rồi má»›i chết vì ngạt. Các ngưá»i không biết, lại không chịu đến Viện Khoa há»c hình sá»± mà há»i, suy diá»…n má»™t cách hồ đồ, tháºt đáng xấu hổ. Các anh chị nên nhá»›, nếu con ngưá»i ta quyết tâm chết thì không có cách nà o cứu được há», tháºm chà chỉ vá»›i má»™t móng ngón tay cái cÅ©ng thà nh vÅ© khÃ. Hãy và o trại giam mà há»i xem phạm nhân đã tá»± sát bằng bao nhiêu cách..
Nói rồi, Tưá»ng rẽ đám phóng viên Ä‘i ra. Chà ng phóng viên vá»™i Ä‘uổi theo:
- Em xin lỗi anh. Anh... anh đừng chấp.
*
Äể có vốn thà nh láºp công ty, Tưá»ng đến má»™t ngưá»i bạn là m chá»§ má»™t cá»a hà ng buôn bán đồ cổ vay tiá»n. Thấy Tưá»ng, anh ta rất vui:
- Mình Ä‘á»c báo, thấy nó chá»i cáºu, tức quá. Mình không bao giá» nghÄ© cáºu lại phải khổ thế nà y.
- Cuá»™c Ä‘á»i chả biết thế nà o mà lưá»ng trước. Nà y, tôi cần ông giúp đỡ đây.
- Sẵn sà ng, cần gì nà o?
- Cần tiá»n.
- Không vấn đỠgì. Nhưng tiá»n là m gì? Nói trước, nếu là tiá»n Ä‘i mua nhà , mua đất là không có đâu.
- Äể mở công ty.
- ÄÆ°á»£c đấy. Nhưng ông định kinh doanh gì?
- Buôn bán hà ng Ä‘iện tá». Tôi định mở công ty rồi là m đại lý cho má»™t táºp Ä‘oà n rất lá»›n.
- Hay, hay tháºt. Cáºu bá» công an thế mà hay. Tôi á»§ng há»™. Cần bao nhiêu?
- Theo cáºu thì bao nhiêu?
Anh chá»§ hà ng đồ cổ mÃm môi suy nghÄ© má»™t lát rồi bảo:
- Bốn trăm triệu là thoải mái.
- ÄÆ°á»£c! bao giá» phải trả? Lãi suất thế nà o?
- Lãi suất bằng lãi ngân hà ng, còn thá»i gian, 5 năm được không?
- Äồng ý. Rất cảm Æ¡n cáºu đã tin tôi.
- Cậu là thằng cả Ä‘á»i chả ngá»a tay vay ai, xin ai đồng nà o, xong phải đến nước nà y là không đùa. Rồi, cáºu yên tâm Ä‘i. Lấy tiá»n Việt, đô la Mỹ hay chum, chóe, tượng, lá» gì cÅ©ng được. Nhưng bây giá» tôi muốn há»i cáºu mấy Ä‘iá»u.
- Cáºu hỏi Ä‘i.
- Năm cộng với năm là mấy?
- Là mưá»i.
- Thế là cáºu không là m kinh doanh được rồi.
- Sao váºy, cáºu đùa à ?
- Không. Là m kinh doanh, lao và o thương trưá»ng, tay cầm đồng tiá»n phải như cầm gươm Ä‘ao xung tráºn, chém tướng Ä‘oạt thà nh... Phải biết lúc nà o nói lá»—, lúc nà o nói lãi, phải biến cái tháºt thà nh cái giả, cái giả thà nh cái tháºt... biến hóa khôn lưá»ng.
- Như đồ cổ, đồ giả cổ cá»§a cáºu chứ gì?
- Không, đó chỉ là mánh khóe nhá». Nếu là m kinh doanh mà chỉ biết năm cá»™ng năm là mưá»i thì có ngà y sạt nghiệp. Năm cá»™ng năm là bao nhiêu? Phải là ... phải là lúc nà y là mưá»i, ngà y mai lại là hai mươi nhưng có khi là sáu, là bảy... Tóm lại đáp số bao nhiêu tùy thuá»™c và o thá»i Ä‘iểm cần công bố, tuỳ thuá»™c và o đối tượng yêu cầu mình trả lá»i. Thôi, đó là bà i há»c vỡ lòng cho cáºu. Hãy vá» suy nghÄ©. AÌ€, cáºu chá»n ai là m kế toán? Hãy tìm má»™t ông kế toán già vá» hưu, đừng chá»n bá»n váy ngắn mà chết đấy.
Tưá»ng ra vá», anh vừa Ä‘i xe vừa tá»§m tỉm cưá»i khi nghÄ© đến ông bạn buôn đồ cổ. Có tiếng còi ôtô sát sau lưng. Tưá»ng dẹp xe và o sát vỉa hè. Chiếc Toyota Camry chạy cháºm, từ trong xe, con gái anh thò đâu ra:
- Bố, bố Tưá»ng, bố Tưá»ng!
Xe dừng hẳn, vợ anh bước ra:
- Anh ạ, chiá»u anh vá» nhà đi. Em có việc muốn nói vá»›i anh.
*
Vợ Tưá»ng xăng xái là m cÆ¡m. Bé Thảo lăn xả và o bố vui đùa. Tiếng cưá»i vang lên đầy ắp căn nhà vốn đã bao lâu vắng lặng. Liên cÅ©ng như trẻ lại...
- Anh biết không, mấy đêm đầu nó cứ đòi đến với bố! Khóc khóc là ...
- Sao không cho nó đến?
- Anh biết nhớ con, dễ em quên chắc.
- Con thÃch ở nhà có cả bố cả mẹ cÆ¡. Vắng ai cÅ©ng chán. Bà bán cÆ¡m bảo con vì bố không có tiá»n thuê nhà nên mẹ bắt phải Ä‘i. Mẹ cho bố thuê nhà mình nhé... Thuê rẻ thì bố má»›i có tiá»n.
- Con nói báºy nà o? - Tưá»ng cốc nhẹ lên đầu con. Nhưng nụ cưá»i cá»§a anh tắt hẳn.
Bữa cÆ¡m được dá»n ra. Mặc dù Liên tá» ra rất ân cần, chăm sóc nhưng vẫn chỉ thấy nhưng nụ cưá»i gượng gạo trên khuôn mặt khắc khổ cá»§a Tưá»ng. CÆ¡m xong, Liên bảo bé Thảo và o phòng trong để hai ngưá»i nói chuyện. Liên:
- Anh hãy dá»n vá» nhà mà ở. Äã ra khá»i công an rồi thì đừng nên ở nhà cá»§a đơn vị nữa. Anh sẽ ngá»§ phòng trong, em và con ở ngoà i nà y, hoặc ngược lại. Anh đồng ý nhé?
Tưá»ng khẽ thở dà i rồi gáºt đầu.
- Anh thà nh láºp công ty, em muốn được giúp đỡ anh. Em giúp anh 30 ngà n USD là m vốn.
- Không, anh có rồi…
- Em biết, hồi chiá»u anh và o hiệu cá»§a tay Nhà n đồ cổ để vay tiá»n. Là m kinh doanh, vốn cà ng lá»›n cà ng tốt. Nếu anh ngại, em sẽ cho vay không lãi. Hiện nay có má»™t ngưá»i rất muốn anh thà nh láºp công ty rồi sẽ là m đại lý cho ông ấy.
- Ai váºy, và vì sao lại biết anh?
- Ông Lê Minh. Em và ông ấy có quen biết nhau... Nghe nói đợt nà y ông ấy ứng cử và o Hội đồng nhân dân tỉnh và là m Chủ tịch Hiệp hội kinh tế. Hồi ông Cheng nằm viện, ông Minh và o thăm và nói chuyện.
- Sao Minh lại thăm ông Cheng?
- Há» biết nhau từ lâu rồi. Không hiểu sao, ông Minh hiểu vá» anh rất kỹ. Ông ấy là má»™t nhà kinh doanh giá»i, Ä‘ang có tham vá»ng trở thà nh nhà chÃnh trị. Ông ấy cho rằng, anh bị ká»· luáºt oan và rất mến sá»± chÃn chắn trong phong cách là m việc cá»§a anh.
- Em để anh suy nghĩ đã. Nếu muốn thà nh láºp công ty mà có ngưá»i cho mình là m đại lý thiÌ€ cÅ©ng là may mắn đấy.
- Thế má»›i biết trong cái há»a có cái phúc. Biết đâu và i năm nữa, anh lại không thà nh má»™t giương gia già u có.
- Anh chưa tin lắm và o mình. Nhưng thôi, ta cÆ°Ì tạm thống nhất như váºy..
*
Sau má»™t thá»i gian gấp rút chuẩn bị, công ty Trách Nhỉệrn Hữu Hạn kinh doanh hà ng Ä‘iện tá», Ä‘iện máy, xuất nháºp khẩu nông sản thá»±c phẩm mang tên Tưá»ng An do VÅ© Mạnh Tưá»ng là m giám đốc đã ra đời. Ngay trong buổi khai trương, công ty đã được hãng Ä‘iện tá» cá»§a Nháºt Matshushita chá»n là m đại lý phân phối hà ng. Lá»… ký hợp đồng là m đại lý được tổ chức giản dị nhưng rất sang trá»ng.
VÅ© Mạnh Tưá»ng trong bá»™ complê Ä‘en, ngá»±c cà i hoa hồng và ng luôn tươi cưá»i đón khách. Liên cÅ©ng mặc rất đẹp và luôn cặp kè bên chồng... Trông há», không ai nghÄ© là há» Ä‘ang sống giả, cưá»i giả, âu yếm giả... Tá»›i dá»± lá»… khai trương ngoà i má»™t và i quan chức cá»§a tỉnh; giá»›i kinh doanh rất ngạc nhiên khi thấy giám đốc công an tỉnh, trưởng phòng Cảnh sát kinh tế, Cảnh sát Ä‘iá»u tra cÅ©ng có mặt và nồng nhiệt chúc mừng. Má»™t giám đốc công ty thương mại nói vá»›i má»i ngưá»i xung quanh:
- Nghe đồn là giám đốc Công an tỉnh cÅ©ng có phần hùn vốn vá»›i Tưá»ng.
Lê Minh lắng nghe vá»›i vẻ tò mò. Má»™t ngưá»i há»i Minh:
- Ông có ngại công ty Tưá»ng An nà y cạnh tranh hà ng Ä‘iện tá» vá»›i ông không?
- Không, tôi cÅ©ng sắp chuyển hướng đầu tư rồi. Sắp tá»›i, tôi dồn vốn và o mở xưởng may hà ng xuất khẩu sang Mỹ. Nếu láºp được xưởng may khoảng 500 công nhân thì tôi sẽ ưu tiên tuyển chá»n con nhà nghèo, con gia đình chế độ chÃnh sách...
Má»™t phóng viên nghe váºy, vá»™i chen và o gà máy ghi âm:
- Thưa ông Minh, xuất phát từ đâu mà lại chá»n con nhà nghèo, con nhà chế độ chÃnh sách và o là m ở xà nghiệp may?
- Bởi vì tôi xuất thân từ con nhà nghèo nên tôi hiểu rất rõ ná»—i khổ cá»§a ngưá»i nghèo.
- Thưa ông, bao giá» thì xà nghiệp may ra Ä‘á»i và khu vui chÆ¡i giải trà trên đảo Hòn Ngá»c cá»§a ông khai trương.
- Tôi Ä‘ang huy động vốn dể là m khu giải trÃ.. Tuy nhiên, các dá»± án đã được lãnh đạo tỉnh duyệt và các anh hết sức á»§ng há»™ vì như váºy Ãt nhất cÅ©ng sẽ giải quyết được hÆ¡n má»™t nghìn chá»— là m, là m tăng lượng khách du lịch...
- Thưa ông, nếu được trúng cỠHội đồng nhân dân kỳ nà y, ông có dự định gì?
- Tôi có rất nhiá»u dá»± định, nhưng tất cả chỉ mong muốn là m sao cho tỉnh ta già u hÆ¡n đẹp hÆ¡n.
Má»i ngưá»i xung quanh vá»— tay tán thưởng. Tưá»ng và Liên đến. Tưá»ng bắt tay Minh:
- Rất cảm Æ¡n anh đã đến dá»± lá»… khai trương cá»§a chúng tôi. Công ty má»›i thà nh láºp, tôi còn nhiá»u bỡ ngỡ trong kinh doanh, rất mong có sá»± giúp đỡ cá»§a anh.
- Tôi cháºm chân mất rồi. Anh đã là m đại lý cho Matshushita... Thá»±c ra tôi muốn anh là m đại lý cho tôi, bởi lẽ tôi muốn dồn thá»i gian và o mấy việc khác.
Giám đốc công an tỉnh Trần Phúc:
- Có gì đâu mà muộn, hà ng Matshushita là điện dân dụng... Hà ng của anh Minh đa dạng, đâu sợ đụng chạm. Nếu hai anh "Cô-pê-ra-xi-on" thì còn gì bằng.
- Váºy xin giám đốc bảo lãnh cho liên minh nà y - Minh nói.
Tưá»ng có vẻ hÆ¡i lúng túng, anh chưa kịp trả lá»i thì Minh đã bước lên bục:
- Thưa các anh ở Ủy ban nhân dân, các anh lãnh đạo Công an tỉnh. Hôm nay, nhân ngà y khai trương công ty Tưá»ng An, thay mặt toà n thể nhân viên Tổng công ty Minh Äức, tôi xin nồng nhiệt chúc má»§ng anh VÅ© Mạnh Tưá»ng, Giám đốc công ty và chị Liên, phu nhân giám đốc. Thưa quý ông, quý bà , xu thế phát triển kinh tế trên thế giá»›i là táºp hợp nhau để cùng phát triển. Vì váºy hôm nay đây, Minh Äức chúng tôi xin thông báo má»™t tin má»›i: Chúng tôi quyết định chá»n Tưá»ng An là m đại lý độc quyá»n phân phối hà ng Ä‘iện máy, Ä‘iện tá». Rất mong được anh Tưá»ng và chị Liên chấp thuáºn.
Tiếng vỗ tay, tiếng hoan hô nổi lên rà o rà o, nhưng vẫn có tiếng xì xèo:
- Số thằng Tưá»ng Ä‘ỏ quá. Vừa ra mắt đã coÌ hai nÆ¡i má»i là m đại lý.
- Chúng không ngu đâu. Chẳng qua biết thằng Tưá»ng vốn là dân công an, có thế lá»±c nên má»›i nhiệt tình như váºy.
Tưá»ng lên phát biểu:
- Tôi xin cảm Æ¡n thịnh tình cá»§a ông Minh. Và tôi nghĩ rằng, không có lý do gì để từ chối lá»i má»i hợp tác đầy thiện ý như váºy.
*
Long Xếch nằm trong trại giam và hết sức sốt ruá»™t là không hiểu số tiá»n mà ngưá»i ta thuê hắn giết theo hợp đồng đã được nháºn hay chưa. Hắn tâm sá»± vá»›i má»™t gã tù nhân:
- Äá»i mình ngẫm ra ngu tháºt. Lẽ ra phải nắm đằng chuôi... đằng nà y.
- Ông anh nói cái gì váºy. Nắm đằng chuôi là nắm cái gì?
- Mẹ nó, tao mà ra tù được thì... thì giết cả nhà nó!
- Loại như anh và như em, còn có má»—i con đưá»ng ra... ra dá»±a cá»™t.
- Mà sao dạo nà y không thấy cảnh sát há»i cung nữa nhỉ?
- Hôm ná» há» há»i cung em, rồi nói chuyện vá»›i nhau và bảo há»i anh cÅ©ng chán vì có được gì đâu?
- Lắm lúc tao cÅ©ng muốn chết sá»›m Ä‘i cho rồi. Cà ng nghÄ© cà ng cay, cà ng nghÄ© cà ng Ä‘au đớn. Mình chỉ vì thương mẹ, mà là m liá»u. Mẹ tao chắc vẫn cứ chá» tao mang tiá»n về để là m lại nhà rồi lại đưa Ä‘i chữa mắt. Tao hứa rồi mà ... mà ... Hu hu... mẹ Æ¡i! Con bất hiếu quá, con ngu quá.
Long Xếch khóc rống lên, Ä‘áºp đầu xuống sà n nhà tưởng muốn vỡ đầu ra. Tên tù cùng phòng vá»™i ôm lấy Long an á»§i:
- Anh đừng liá»u mình như thế. Em thấy tình hình cá»§a anh đâu đến ná»—i nà o, án chung thân là cùng.
- Cái gì? Giết hai mạng ngưá»i mà án chung thân?
- Thằng Thắng Trố, anh phải giết nó vì có ngưá»i ép buá»™c bất khả kháng; thằng thứ hai do đánh bạc, nó chÆ¡i bịp lại còn muốn hại anh... Äánh nhau, nóng mắt lên, rút súng dá»a, chẳng may cướp cò. Cứ thế mà khai, ai xá» anh dá»±a cá»™t mà lo.
Long Xếch dịu lại. Hắn định bá»™c bạch Ä‘iá»u gì đó vá»›i tên bạn tù nhưng rồi ánh mắt hăÌn lại lóe lên tia sáng cảnh giác. Hắn hằn há»c:
- Thằng chó, nó mà nuốt lá»i hứa vá»›i tao, có chết tao cÅ©ng là m ma hại ba Ä‘á»i nhà nó. Tao mà thoát ra được... thì... thì phải bóp chết nó như bóp chết con chó ghẻ.
*
Thà nh và Äức lại vá» quê Long Xếch. Vẫn ngôi nhà á»p ẹp có thể sụp đổ bất cứ lúc nà o, vẫn bà mẹ mù lòa ngồi cửa...
- Thằng Long vỠchưa hả cụ?
- Các anh là bạn nó à ?
- Vâng, nghe nói dạo nà y nó là m ăn khá lắm. Chúng con vá» hỏi nó xem có cửa nà o cho chuÌng con theo vá»›i.
- Chẳng có gì đâu. Nó và anh chị nó chỉ lừa được tôi Ãt ngà y thôi. Tôi linh cảm thấy nó Ä‘ang mắc vòng lao lý ở đâu đó. Nếu nó không là m sao, chắc chắn nó sẽ vá». Thằng Long nó há»—n láo vá»›i ai, cướp trá»™m cá»§a ai, tôi không biết, nhưng nó là đứa lo cho mẹ nhất, là đứa thương tôi nhất và là đứa vâng lá»i tôi.
Bà cụ ngừng một lát:
- Anh là m ơn giã cho tôi cối trầu.
Nét mặt bà bông rạng rỡ:
- Nếu bây giá» nó vá», tôi phải ná»c nó ra vút cho mươi roi vá» tá»™i để mẹ phải chá».
Thà nh báºt cưá»i:
- Cụ già thế nà y, là m sao còn đánh được nó?
- ÄÆ°á»£c chứ. Năm ngoái, tôi vừa vụt cho nó hai roi xong. Chưa bao giá» nó dám cãi tôi ná»a câu. Có lần nó bảo tôi, nếu con phải chết để cho mẹ sáng mắt, để cho mẹ sung sướng con cÅ©ng chết ngay.
Nói rồi, bà nghẹn ngà o, chảy nước măÌt. Äức đặt và o tay cụ hai tá» giấy bạc 50.000 Ä‘:
- Con biếu cụ mua quà sáng. Hôm nà o thằng Long vỠchúng con lại đến chơi. Con vỠcụ nhé.
- Vâng, các anh vá». AÌ€, mà các anh tên gì, cho tôi biết. Nếu nó vá», tôi bảo nó tìm các anh.
- Con tên là Cấn, thằng nà y là Hoà n... Bà cứ bảo thằng Hoà n Móm, thằng Cấn Lùn là nó nhớ ra ngay.
- Tên vá»›i tuổi, chán má»› Ä‘á»i! Thằng Long nhà tôi, đẹp giai như tranh cổ động, chỉ vì có đôi lông mà y ráºm mà lại bị gá»i là Long Xếch.
Hai ngưá»i ngồi ở gốc Ä‘a đầu là ng. Äức nói:
- Như váºy là rất có khả năng thằng Long giết Thắng Trố để lấy tiá»n, mục Ä‘Ãch là đưa mẹ Ä‘i chữa mắt và sá»a nhà cho mẹ. Tuy nhiên, giữa hắn và kẻ thuê hắn giết đã rà ng buá»™c vá»›i nhau bằng má»™t hợp đồng là , nếu hắn bị bắt thì hắn phải tá»± sát thì số tiá»n đó má»›i đến tay bà mẹ.
- Nếu quả như váºy thì tên thuê giết Thắng Trố là má»™t tay cao thá»§. Vấn đỠlà hắn giết Thắng Trố để là m gì?
- Chúng ta sẽ khó có thể tìm ra kẻ nà o chá»§ mưu - mà chắc chắn kẻ đó phải cầm đầu má»™t đưá»ng dây tá»™i phạm rất lá»›n. Loại như váºy, chúng rất biết cạch che giấu.
- Hôm ná», tá»› được nghe má»™t thông tin khá»§ng khiếp. Năm vừa qua, tòa án tỉnh, huyện đã xét xá» mà có 25% số vụ án bị cáo được hưởng án treo; trong số các vụ án cÆ¡ quan Ä‘iá»u tra đỠnghị Viện Kiểm sát khởi tố thì hÆ¡n ba chục vụ bị hỠđình chỉ... hoặc chỉ gợi ý cho Ä‘i trưá»ng giáo dưỡng.
- Cáºu nhá»› vụ Phòng Cảnh sát kinh tế bắt ba ôtô chở toà n rượu nháºp láºu, trị giá hÆ¡n má»™t ti. Cuối cùng, chỉ má»™t cú Ä‘iện thoại, nghe nói là cá»§a lão Minh, váºy mà phải thả, chỉ phạt hÆ¡n 5 triệu đồng.
- Sao không thấy chị dâu Long Xếch vỠnhi?
- Còn sá»›m, chưa Ä‘i bán rau vỠđâu. Lạ nhỉ, má»™t thằng giết ngưá»i không ghê tay như Long Xếch thì thương mẹ, nghe lá»i mẹ nhất nhất. Trong khi đó bên cạnh nhà mình có má»™t gia đình, cả nhà là trà thức, con cái Ä‘á»u đỗ đạt cao, chà Ãt là thạc sÄ©, váºy mà có bà mẹ, tháng tháng các con phải bổ đầu nhau đóng tiá»n nuôi mẹ, giá»— bố. Thằng con út nghèo, mang đến góp giá»— có má»™t trăm ngà n, bị ông anh cả là giáo sư ra giá: Góp má»™t trăm thì chỉ má»™t ngưá»i đến ăn.
- Thá»i buổi nà y, cà ng ngà y cà ng lắm ngưá»i thừa chữ mà thiếu văn hóa.
Bá»—ng Äức reo lên:
- Bà ấy vỠkìa.
Chị dâu Long Xếch gánh tòng teng hai sá»t không, trong đó có má»› cá vụn và mấy quả dưa chuá»™t..
- Chà o chị Tạ, Còn nhớ chúng tôi không?
- Nhá»›, các chú vẫn Ä‘i Ä‘iá»u tra xóa đói giảm ngheÌ€o aÌ€?
- Vâng, vừa qua nhà chị, tưởng xây nhà rồi.
- ÔÌi dà o toà n đếm cua trong lá»—. Chả hiểu lão chồng nhà tôi ra tỉnh là m thuê là m mướn cho ai, nghe nói già u có lắm và được ứng trước lương mấy năm... những tưởng có tiá»n xây nhà , nhưng đến giá» thì vẫn trắng tay... Hôm ná» má»›i vá», đưa cho được hÆ¡n trăm ngà n, mua urê và thuê cà y máy mấy sà o ruá»™ng, lại hết sạch. Mà các chú có đưa nhà tôi và o diện xóa đói giảm nghèo không?
- Có chứ. Thế anh ấy là m chỗ ông Minh khá lắm cơ mà ?
- Bây giá» hằng ngà y xén tỉa cây cảnh, quét dá»n sân vưá»n, nhưng không được bén mảng lên nhà trên. Hằng ngà y ăn cÆ¡m vá»›i ba đứa phục vụ và hai con chó bécgiê, ở như nhà tù.
- Thế còn thằng Long, bà cứ nhắc đến tên nó là khóc. Nó đang ở đâu?
- Äang ở tù, nó Ä‘i giết ngưá»i bị băÌt. Cả nhà phải nói dối bà . Cụ mà biết nó lại và o tù thì chết ngay.
*
Trại tạm giam công an tỉnh không mấy lúc vãn ngưá»i đến gá»i quà tiếp tế. Hôm nay, trong dòng ngưá»i xếp hà ng gửi đồ tiếp tế có anh trai Long Xếch. Xếp hà ng đến lượt, anh ta đưa chứng minh thư và tên can phạm. Anh cán bá»™ nhìn tá» giấy rồi tra sổ theo dõi:
- Trưá»ng hợp phạm nhân Dương Văn Long không được nháºn tiếp tế bằng hiện váºt. Gia đình muốn gá»i thứ gì, liệt kê ra rồi ná»™p tiá»n, chúng tôi sẽ mua và o cho phạm nhân.
- Thưa cán bá»™, bánh kẹo, thuốc đánh răng, miÌ€ ăn liá»n, mua thì dá»…, nhưng thằng em tôi chỉ thÃch ăn món cá trê kho sung... Tôi xin gá»i gói cá nà y cho nó.
- Không là không! Phạm nhân nà y, nghe nói lần trước có ngưá»i gá»i đồ đã cho thuốc độc và o kẹo. Hôm nay nó mà chết thì công an lại có ngưá»i tù oan.. Thôi, anh Ä‘em vá» Ä‘i. Má»™t hạt đưá»ng cÅ©ng không được gá»i.
- Thuốc độc ư? Thằng nà o lại nỡ hại em tôi thế?
Lá»±u vá»™i vã ra vá». Äến quãng đưá»ng vắng, anh ta ném gói cá kho xuống bá» mương. Äức Ä‘i xe máy bám phÃa sau. Anh nhạt gói cá kho lên...
*
Gói cá được Ä‘em vá» văn phòng công ty Trách nhiệm hữu hạn Tưá»ng An. Tưá»ng và Äức tháºn trá»ng gỡ từng miếng cá, bẻ từng quả sung kho. Có má»™t quả sung rắn hÆ¡n các quả khác, Tưá»ng bẻ ra. Hóa ra quả sung đã được cắt đôi và có má»™t chiếc que nhá» gắn hai ná»a lại. Trong đó có má»™t miếng nilon, trên đó có dòng chữ: "Äã nháºn Ä‘ủ."
- Thế là rõ - Äức thốt lên - Thằng anh nà y muốn thằng em tá»± sát để được nháºn số tiá»n đã thá»a thuáºn. Chắc gì bà mẹ khốn khổ đó đã được đồng nà o.
- Thật là bi kịch lá»›n - Tưá»ng thở dà i - Má»™t thằng con chỉ muốn có tiá»n cho mẹ Ä‘i chữa mắt, có tiá»n sửa nhà cho mẹ mà đi giết ngưá»i thuê. Và bây giá» khi nó bị bắt lại phải chết Ä‘i thì bà mẹ má»›i được nháºn số tiá»n đó. Kẻ thuê Long Xếch giết ngưá»i rất sợ nó khai ra sá»± tháºt. Ai thuê nó giết Thắng Trố nhỉ? Cáºu và Thà nh tìm má»i cách khống chế thằng Long, là m thế nà o để hắn khai ra ai muốn Tháng TrÃ´Ì phải chết?
*
Long Xếch lại bị gá»i lên há»i cung. Và cÅ©ng như má»i lần, hắn lì ra, không khai:
- Các anh muốn xá» bắn, muốn tôi tù bao nhiêu cÅ©ng được. Tôi chấp nháºn hết.
Hai cán bá»™ Ä‘iá»u tra và má»™t anh kiểm sát viên thở dà i chán ngán. Long Xếch được dẫn trở vá» phòng giam. Anh cảnh sát bảo vệ Ä‘i sau, hai tay đút túi quần, vừa Ä‘i vừa huýt sáo. Long Ä‘i lùi lũi, bá»—ng mắt hắn sáng lên khi thấy má»™t mảnh lưỡi cạo râu... Hắn giả vá» khuỵu chân và nhanh chóng nhặt lưỡi dao:
- Vấp cái gì mà ngã?
- Lâu ngà y bị giam, đi run chân lắm cán bộ ạ.
Trở vỠphòng giam, Long len lén mở lưỡi dao ra xem. Hắn hà i lòng khi thấy lưỡi dao vẫn còn khá mới.
CÆ¡m trưa xong, tên phạm cùng phòng lăn ra ngá»§. Long Xếch, vén áo lên ướm lưỡi dao và o bụng... Hắn khẽ dà và o, hÆ¡i nhăn mặt. Rồi hắn hÃt má»™t hÆ¡i dà i, nghiến răng rạch mạnh lưỡi dao lam và o bụng... Máu ứa ra. Hắn miết mạnh lưỡi dao...
- Cán bộ ơi, cứu... cứu! Thằng Long tự tủ. - Tên tù cùng phòng thấy Long rạch bụng, hắn gà o lên thất thanh.
Các quản giáo lao bổ tới.
- Ai cầm khóa phòng?
- Cáºu cầm khóa Ä‘i ăn cÆ¡m rồi.
Phải mất mưá»i lăm phút sau há» má»›i tìm được anh trá»±c buồng giam cầm chìa khóa. Long Xếch được đưa ra, maÌu me bết bết, ruá»™t phòi ra pháºp phồng...
- Äể tôi chết. Äể tôi chết, cứu tôi là m gì? - Long gà o lên.
*
Long Xếch trong phòng cấp cứu của bệnh viện tỉnh. Hắn vẫn nằm thiêm thiếp. Bác sĩ trực bảo hai cảnh sát bảo vệ:
- Nó yếu nên thuốc mê ngấm khá sâu. May ra ná»a đêm má»›i tỉnh. Thằng nà y ghê tháºt, dám mổ bụng tá»± tá» như võ sÄ© đạo cá»§a Nháºt. May mà chưa đứt ruá»™t. Các anh canh nó, khi nà o cần cứ bấm chuông.
Anh cảnh sát bảo vệ trẻ Ä‘eo quân hà m hạ sÄ© há»i tò mò:
- Liệu nó trốn được không anh?
Bác sĩ lắc đầu:
- Có là voi cÅ©ng phải nằm và i ngà y má»›i ngóc đầu dáºy được. Äêm nay hết thuốc rồi Ä‘au kêu cha kêu mẹ cho mà xem.
Bác sĩ đi rồi. Còn hai anh cảnh sát bảo vệ:
- ÄÆ°á»£c bồi dưỡng canh đêm mấy nghìn?
- Mỗi thằng năm nghìn.
- Mà y Ä‘i mua bốn cái bánh miÌ€... Thế là hết bốn nghìn, mua cốc nước vá» uống coi như xong bữa tối. Äêm có đói lại Ä‘i mua miÌ€ vỠăn.
- Lát nữa cứ khóa má»™t chân nó và o thà nh giưá»ng cho chắc ăn.
- Vẽ chuyện, vết mổ vừa khâu, ngồi dáºy, đứt chỉ chết ngay!
*
Äêm khuya, Long Xếch tỉnh thuốc mê. Hắn nghiến răng chịu cÆ¡n Ä‘au và khẽ kêu:
- Nước... cán bộ ơi, cho em xin tà nước!
Anh cảnh sát mang nước và o, múc từng thìa nhỏ bón cho hắn. Vừa bón, anh vừa cà u nhà u:
- Bố mình ốm chả có ngà y nà o vỠhầu được, nay đi hầu phạm.
Long uống nước xong, lại thiếp Ä‘i. Hai giá» sáng, anh cảnh sát kiểm tra lại Long rồi khóa cá»a. Hai ngưá»i trải nilon nằm ngay hà nh lang... Chặn ở cá»a ra và o. Chốc lát há» thiếp Ä‘i, thỉnh thoảng quÆ¡ tay Ä‘áºp muá»—i.
Bốn giá» sáng, Long Xếch bá»—ng tỉnh hẳn. Hắn gượng ngồi dáºy và vịn giưá»ng lần ra cá»a. Hắn ghé mắt nhìn. Thấy hai cảnh sát ngá»§ ngon là nh. Hắn vá»™i quay và o, xé áo gối buá»™c chặt bụng lại rồi ra mở cá»a sổ và trèo ra ngoà i...
Anh bảo vệ bệnh viện gác cổng thấy Long Xếch lảo đảo Ä‘i ra liền há»i:
- Äi đâu sá»›m thế?
- Äói quá ra kiếm bát miÌ€.
- Bố khỉ, bệnh nhân mà đói ăn nhú cửu vạn.
Long XêÌch ra ngoà i cổng và vỗ vai má»™t anh xe ôm Ä‘ang ngá»§ gà ngá»§ gáºt:
- Chở tớ vỠnhà được không?
- VỠđâu.
- Ra ga, nhà ở đấy.
- Mưá»i nghìn.
- UÌ€ thì mưá»i nghìn.
Long lên xe ôm chặt ngưá»i lái.
- Gớm, là m gì mà ôm chặt thế?
- Tự nhiên lên cơn đau bụng.
Hết P1- Chương 6.
|

30-07-2008, 06:36 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
P1 - Chương 7
Sáng sá»›m nà o cÅ©ng váºy, khi TV bắt đầu phát chương trình thể dục buổi sáng thì Lá»±u dáºy và bắt đầu công việc thưá»ng ngà y là tưới cây cảnh, quét lá rụng trên sân ngôi nhà 4 tầng rất đẹp cá»§a Lê Minh. Sáng nay, Lá»±u Ä‘ang tẩn mẩn cắt Ä‘i những chiếc lá úa già của cây sung cảnh thì có má»™t chiếc xe con đến đỗ ngoà i cổng. Má»™t ngưá»i đà n ông Ä‘eo kÃnh cáºn mở cá»a xe ra và vẫy anh ta.
- Anh có phải là Lựu, anh trai Long Xếch?
- Vâng.
- Thằng Long đã trốn trại giam. Thế nà o công an cÅ©ng tìm đến anh... Hôm nay, trở vá» nhà ngay và dặn vợ là từ lâu không biết nó Ä‘i đâu, là m gì nghe chưa. Nếu sai nửa chữ là chết đấy. Cả anh cÅ©ng váºy, cÅ©ng phải là "ba không".
- Vâng ạ.
- Gói cá kho hôm ná» Ä‘em cho thằng Long, không được nháºn, vứt đâu rồi?
- Dạ... dạ, tôi ném xuống mương..
- Mương cạn hay có nước?
- Có... có nước ạ. Äang bÆ¡m nước..
- Mà y lừa bố mà y không xong đâu! Lúa đang đỠđuôi, có tháng nào điên bơm nước và o ruộng?
- Dạ! Có... có nước ạ - Lựu lắp bắp, mặt tái mét.
- Muốn sống thì câm mồm lại. Con vợ mà y lắm nhá»i quá, phải dặn nó. Còn gói cá ấy nếu mà y vứt trên bá» là coi chừng!
Nói xong, ngưá»i đà n ông lạ mặt đó lên xe Ä‘i thẳng. Lá»±u cố nhá»› nhưng rõ rà ng chưa gặp hắn ta bao giá». Mấy hôm trước, có hai gã thanh niên đến đưa cho Lá»±u gói cá kho, gói ruốc, năm phong lương khô và mấy gói kẹo bánh. Äầu tiên thì chúng nhÅ©n nhặn:
- Chúng em là bạn Long Xếch. Biết tin nó biÌ£ bắt, có chút quà gá»i và o, anh là m Æ¡n đưa giúp. Äây là tiá»n để anh Ä‘i xe, biếu cán bá»™ là m thá»§ tục tiếp tế.
- Tôi không biết các anh là ai, các anh Ä‘i maÌ€ gá»i tiếp tế cho nó?
- Bá»n em cÅ©ng là dân "oi khói" và o đấy ngại lắm, nhỡ có ông quán giáo nà o quen mặt, rách việc ra.
- Tôi không đi được - Lựu cương quyết.
Một tên giở mặt ngay:
- Nà y ông đùa vá»›i bá»n nà y đấy à ? Äến thằng Long, tao bảo gì là phải là m, huống là cái thứ chân đất mắt toét như mà y. Chiá»u nay, Ä‘em và o. Cố gá»i túi cá kho, nói là em mà y dân nhà quê, thèm án cá trê kho sung nghe chưa. Tao mà thấy không Ä‘i, đừng có trách.
- Tôi còn phải xin phép ông Minh.
- Ông âÌy Ä‘i nghỉ mát rồi, xin ai? Nhá»› đấy, má»™t giá» chiá»u, lấy xe máy cá»§a thằng gác, Ä‘i tiếp tế. Chúng tao sẽ có ngưá»i theo dõi mà y là m thế nà o.
Nhá»› lại chuyện cÅ©, Lá»±u thừ ngưá»i ra. Anh không hiểu tại sao em mình lại Ä‘i giết ngưá»i và hình như nó là m thuê cho ai đó. Anh nhá»› lại mấy tháng trước trong má»™t lần vá» quê, Long Xếch há»›n hở khoe vá»›i mẹ:
- Mẹ Æ¡i, con sắp có nhiá»u tiá»n để chữa mắt cho mẹ rồi. Mắt cá»§a mẹ bị đục thá»§y tinh thể, thay Ä‘i là sáng ngay. Chữa mắt cho mẹ xong, con là m lại nhà cho mẹ.
- Cha bố anh, là m như cướp được tiá»n ấy. Tao chả cần nữa. Mà y cứ lo thân mà y, kiếm tiá»n lương thiện, cưới vợ Ä‘i rồi đẻ cho bà đứa cháu, thế là được rồi.
- Con sẽ lấy vợ, cuối năm nay.
- Thế hả? Nó quê ở đâu, là m gì?
- Nó là thợ uốn tóc trên tỉnh. Bố mẹ nó chuyên nuôi lợn con để bán.
- Thế là con nhà lao động. Lấy được.
Trong bữa cơm, Long nói đã xin được việc cho Lựu:
- Em đã kiếm được việc là m cho anh rồi. Công việc chỉ là chăm nom cây cảnh, bón phân, tưới nước, bắt sâu, dá»n dẹp khu sân vưá»n. CÆ¡m nuôi ba bữa, lương tháng ba trăm ngà n và má»—i năm và i bá»™ quần áo.
- Tháºt hả chú - vợ Lá»±u mừng cuống lên - Bao giá» Ä‘i là m?
- Mai Ä‘i theo em lên nháºn việc luôn. Mà nà y, là m ở nhà ngưá»i ta, thấy khách khứa và o thì cụp mắt xuống, chá»› có nhìn ngang nhìn ngá»a, nói cà ng Ãt cà ng tốt và nhất là không bao giỠđược há»i về ông chá»§.
Khi ra là m được Ãt ngà y, được ông chá»§ Lê Minh ứng trước cho hai tháng lương, Lá»±u mừng lăÌm. Nhưng chả vui được bao lâu thì má»™t hôm ông Minh gá»i Lá»±u ra:
- Tôi phải báo cho anh má»™t tin dữ. Thằng Long nhà anh phạm tá»™i đánh bạc rồi giết ngưá»i. BiÌ£ công an bắt rồi?
- Trá»i Æ¡i! Giá» nó ở đâu hả ông?
- Còn ở đâu ngoà i cái trại giam cá»§a công an tỉnh. Nó là m nên tá»™i phải chịu. Lẽ ra tôi phải cho anh vá» quê vì dù sao anh cÅ©ng là anh trai cá»§a kẻ giết ngưá»i. Nhưng nể tình thằng Long, tôi vẫn để anh là m. Vả lại vá» quê, khổ lắm. Cố mà chắt bóp, chữa đôi mát cho cụ. Thằng Long chỉ muốn thế.
- Em xin cảm ơn bác. Xin bác thương cho, nhà em nghèo quá. Em bây giỠmà phải vỠquê thì không mở mà y mở mặt ra được.
- ChÃnh vì váºy mà tôi để anh ở lại, tuy nhiên anh phải hết sức giữ gìn. Vá»›i ngưá»i lạ đừng có hở mồm nói là anh thằng Long. Cứ nói là em há» xa cá»§a vợ tôi.
*
Tại trại giam công an tinh, giám đốc Công An tỉnh triệu táºp cuá»™c há»p khẩn cấp, ngoà i Ban giám thị trại giam còn có Trưởng phòng Cảnh sát Hình sự Lê Quang Cưá»ng, trưởng phòng Cảnh sát Äiá»u tra VÅ© Văn Äắc, đội trưởng đội Cảnh Sát Äặc Nhiệm, trưởng công an thà nh phố... Giám đốc noÌi gay gắt:
- Tôi không hiểu nổi tại sao Ban giám thị lại cẩu thả đến như váºy trong việc canh gác phạm nhân nguy hiểm. Giao má»™t tên tá» tù cho hai cảnh sát bảo vệ mà tuổi nghá» cá»§a há» má»›i được tÃnh bằng tháng. Là m sao há» biết được nhưng thá»§ Ä‘oạn vượt ngục cá»§a phạm nhân? Äể phạm trốn là mắc khuyết Ä‘iểm lá»›n nhưng tệ hại hÆ¡n nữa Ban giám thị cùng phòng Cảnh sát Hình sá»± tá»± động Ä‘i truy lùng, không báo cáo giám đốc... Mưá»i hai giỠđồng hồ sau khi phạm trốn, chúng tôi má»›i được biết... Và bây giá» thì hắn đã lặn không còn thấy sá»§i tăm. Nhưng Ä‘iá»u lạ lùng nhất là cho đến nay không được má»™t bản cung nà o tá» tế cá»§a hắn cả. Không là m được rõ vì sao hắn giết ThăÌng Trố; ai là kẻ đồng phạm vá»›i hắn... Äã thế lại còn đổ lá»—i cho cáºu Tưá»ng.
Giám thị trại giam đứng dáºy:
- Báo cáo giám đốc chúng tôi nháºn khuyết Ä‘iểm. Quả thá»±c đầu tiên cÅ©ng nghÄ© đơn giản là má»™t tên rạch bụng mÅ©i khâu lại, là m sao có thê chạy xa được...
Lê Quang Cưá»ng xin nói tiếp:
- Chúng tôi đã rà soát toà n bộ cáo nơi mà tên Long có khả năng đến nhỠvả, nhưng chưa phát hiện ra dấu vết hắn. Các trinh sát cũng đã theo dõi toà n bộ là ng Vân Hòa quê của hắn.
- Chỉ thằng ngu má»›i trở vá» quê ngay sau khi trốn trại. Hà n vừa má»›i khâu ở bụng vì thế cần phải có bác sÄ© chăm sóc vết mổ, phải tiêm thuốc kháng sinh... Các anh hãy truy tìm theo hướng đó. Ngoà i ra, cho rà soát toà n bá»™ các mối quan hệ cá»§a tên Long Xếch. Việc truy tìm tên Long, tôi giao cho phòng Cảnh sát Hình sá»± chịu trách nhiệm chÃnh. Äá»™i Äiá»u tra trá»ng án cá» má»™t tổ ba ngưá»i phối hợp. Má»—i ngà y báo cáo kết quả Ä‘iá»u tra lên tôi má»™t lần..
Giám thị trại giam:
- Báo cáo đồng chà giám đốc, tôi xin nháºn ká»· luáºt. Còn vá» hai cáºu cảnh sát bảo vệ trẻ... xin giám đốc cho hướng xá» lý.
- Xá» thế nà o, anh em cảnh sát nghÄ©a vụ má»›i tăng cưá»ng, đã được há»c ngà y nà o vá» công tác dẫn giải, canh gác phạm nhân; lại Ä‘ang tuổi ăn, tuổi ngá»§. Cán bá»™ chỉ huy đơn vị bảo vệ phải kiểm Ä‘iểm và có hình thức ky luáºt nghiêm.
- Báo cáo giám đốc, có má»™t ngưá»i có thể tìm ngay ra chá»— tên Long.
Giám thị nói tiếp:
- Ai váºy?
- Äồng chà Tưá»ng. Theo tôi biết thì đồng chà Tưá»ng rất quan tâm đến tên Long. ChÃnh đồng chà âÌy đã nhiá»u lần yêu cầu tôi phải bảo vệ tốt tên Long, đặc biệt phải đỠphòng hăÌn tá»± sát hoặc bị đầu độc. Không phải ngẫu nhiên mà đồng chà Tưá»ng lo lắng như váºy.
- ÄÆ°Æ¡Ì£c rồi, tôi sẽ trao đổi vá»›i Tưá»ng. Tôi tin là cáºu ta chưa mất chất công an đâu.
*
Cưá»ng trở vá» nhà , vừa tá»›i cổng thì có hai ngưá»i chặn lại và đưa cho Cưá»ng má»™t gói nhá»:
- Các anh là ai? Cái gì thế nà y?
- Dạ, anh cứ Ä‘á»c thá» sẽ rõ. Chà o anh.
Cưá»ng và o nhà mở gói giấy. Anh giáºt mình, trong đó toà n đô la và má»™t lá thư in bằng máy vi tÃnh: Thưởng trước má»™t phần ba cho anh. Số còn lại sẽ có sau. Chúc may mắn".
*
Tưá»ng vô cùng ngạc nhiên khi biết tin Long XêÌch trốn thoát. Anh Ä‘iện thoại cho Lưu, Thà nh, Äức đến công ty. Nhưng há» chưa kịp đến thì Trần Phúc, Giám đốc Công an tỉnh đến văn phòng.
- Chà o ông giám đốc công ty - giám đốc Công an tỉnh tươi cưá»i và có vẻ như đùa cợt.
- Chà o thủ trưởng. Chắc anh đến vì vụ thằng Long?
- Phải. Bây không tìm thấy thằng Long thì có là mặt mo. Hôm qua, văn phòng Bá»™ truyá»n lệnh cá»§a Thứ trưởng phải báo cáo gấp và yêu cầu kiểm Ä‘iểm là m rõ trách nhiệm cá»§a cá nhân.
- Anh đánh giá thế nà o vỠchuyện tên Long trốn thoát?
- Äiá»u đó tôi Ä‘ang muốn há»i cáºu đây.
- Nó trốn thoát là may cho ta đấy.
- Sao, may thế nà o? - Giám đốc Trần Phúc không giấu được vẻ ngạc nhiên.
Tưá»ng mở ngăn kéo lấy ra mảnh giấy thu được trong gói cá hôm trước, đưa cho giám đốc xem. Giám đốc nhìn anh dò há»i, Tưá»ng thong thả:
- Báo cáo anh, cho đến giá», tôi có thể khẳnng định ở thà nh phố ta có má»™t băng nhóm tá»™i phạm có tổ chức hoaÌ£t động mang mà u sắc xã há»™i Ä‘en rất nguy hiểm. Nhóm nà y hoạt động bao trùm trên các lÄ©nh vá»±c buôn láºu, cá độ bóng đá, bảo kê nhà hà ng, vÅ© trưá»ng, cho vay nặng lãi và sẵn sà ng giết ngưá»i thuê theo đơn đặt hà ng. Băng cá»§a Tiên Chỉ tuy cÅ©ng lÆ¡Ìn nhưng hoạt động quá lá»™ liá»…u và khá đơn giản. Bá»n nà y má»›i là ghê. Äặc biệt là tên trùm... Hắn là kẻ rất biết giấu mặt và che Ä‘áºy hà nh vi cá»§a mình. Những tà i liệu trinh sát vá» hắn, Tổng cục An ninh đã có báo cáo lãnh đạo Bá»™..
Giám đốc gáºt đầu:.
- Tôi đã được Ä‘á»c. Quả thá»±c không ai ngỠđó lại là Lê Minh. Tôi cÅ©ng đã lưá»ng ra sá»± nguy hiểm cá»§a hắn cho nên cáºu phải hết sức cẩn tháºn. CÅ©ng theo tà i liệu trinh sát hắn còn có quan hệ cá»±c kỳ chặt chẽ bởi má»™t số cán bá»™ công an, tòa án, kiểm sát và cả chÃnh quyá»n tỉnh. Vì thế quan Ä‘iểm chỉ đạo phá vụ aÌn nà y của lãnh đạo Bá»™ là tìm ra đủ chứng cứ để bắt hắn vì má»™t tá»™i nà o đó như buôn láºu chẳng hạn, tiếp theo đó là lần ra toà n bá»™ đưá»ng dây cá»§a chúng và kiên quyết loại ra khá»i đội ngÅ© công an những phần tá» thoái hóa biến chất. Không còn nghi ngá» gì nÅ©a, bá»n tá»™i phạm có tổ chức muốn tồn tại thì phải mua chuá»™c được cán bá»™ công an và chÃnh quyá»n. Nếu đối chiếu theo những tiêu chiÌ vá» má»™t tổ chức Mafia thì bá»n nà y chÃnh là mầm mống cá»§a mafia vì chúng đã có hà nh động móc nối vá»›i bá»n buôn láºu, mafia quốc tế để tiến hà nh tẩy cá»a tiá»n. Trở lại chuyện tên Long, ý đồ cá»§a cáºu thế nà o?
- Thá»±c ra, tên Tiên Chỉ hoà n toà n không giết Oanh Sói mà Oanh chết bởi bà n tay cá»§a kẻ khác. Äó là ngưá»i có quan hệ máºt thiết vá»›i ả, có lẽ ả đã từng yêu, từng chung sống vá»›i ngưá»i đó. Vì má»™t lý do nà o đó kẻ kia đã ra tay giết ả... Sau đó, hắn đã hướng dư luáºn táºp trung và o Tiên Chỉ và để đẩy cÆ¡ quan Ä‘iá»u tra phải ra tay vá»›i Tiên Chỉ. CÅ©ng chÃnh hắn thuê Long Xếch giết Thắng Trố để đổ vạ cho Tiên Chỉ. Hắn dùng má»™t mÅ©i tên bắn hai Ä‘Ãch. Thứ nhất là giết Oanh, kẻ đã nắm nhiá»u bà máºt vá» hắn, thứ hai là triệt được Tiên Chỉ để thâu tóm toà n bá»™ mạng lưới xã há»™i Ä‘en ở thà nh phố, ngăn chặn việc Tiên Chỉ nháºp hà ng láºu và trở thà nh độc quyá»n. Hắn là m được Ä‘iá»u đó chÃnh là vì hắn nắm trong tay được má»™t số cảnh sát và vì hăÌn không Ä‘iá»u chỉnh được tôi cho nên hắn phải tìm cách loại tôi ra khá»i cuá»™c chÆ¡i. Kẻ đó có lẽ chÃnh là Lê Minh.
- Chỉ còn hai tháng nữa là bầu cá» Há»™i đồng nhân dân cấp tỉnh thà nh, quáºn, huyện, chÃnh vì thế phải sá»›m lá»™t mặt nạ cá»§a hắn.
- Không thả con thá» thì choÌ không Ä‘uổi, anh hãy cứ để cho tên Long được "thoải mái" lẩn trốn chút Ãt. Chắc chắn sẽ có bá»n Ä‘i tìm tên Long. Báo cáo anh, theo tôi biết thì Long Xếch nháºn lá»i giết Thắng Trố là muốn có tiá»n để chữa măÌt cho mẹ, là m lại ngôi nhà đã nát... Hắn quả là má»™t thằng con có hiếu, chi có Ä‘iá»u hắn muốn thể hiện cái hiếu đó theo cách bất hiếu nhất, ấy là đã để cho mẹ hắn Ä‘au khổ. Rất có thể là theo thá»a thuáºn, sau khi giết ThăÌng Trố xong, hắn sẽ được nháºn tiá»n và trong trưá»ng hợp hắn bị bắt, hắn phải tá»± sát. Số tiá»n đã thá»a thuáºn đó sẽ giao cho anh trai Long, sau khi hắn chết. Lá thư nà y là lần thứ hai mà tên chá»§ kia giục hắn chết. Lần trước, hắn đã trá»™n thuốc độc xy-a-nuya và o kẹo, gá»i cho Long...
- Sao cáºu không báo cáo?
- Lúc đó, anh Ä‘i công tác nước ngoà i. Liệu tôi báo cáo cho ai đây? Liệu ai có thể giữ kÃn chuyện cho. Hiện nay có má»™t vấn đỠnà y, anh phải hết sức lưu ý. Äó là má»™t số văn bản tối máºt bị lá»t ra ngoà i và phóng viên cá»§a mấy tá» báo đã có được.
Tưá»ng lấy ra má»™t số văn bản copy đóng dấu "TôÌi Máºt" đưa cho giám đốc:
- Äây là văn bản anh báo cáo Tổng cục xây dựng lá»±c lượng vá» tình trạng mất Ä‘oà n kết ná»™i bá»™ ở Công an huyện Mỹ Hà . Äóng dấu tối máºt hẳn hoi, váºy mà tay phóng viên Huân cÅ©ng có được. Háºu qua là ta chưa kịp xá» lý thì báo chà đã là m om lên. Còn đây, báo cáo cá»§a anh vá» việc đồng chà ThuÌy ở phòng Háºu Cần có biểu hiện tham ô 100 triệu... cÅ©ng đóng dấu tối máºt. Váºy mà phóng viên báo Thanh Niên Thà nh Phố cÅ©ng có. Tháºm chà báo cáo cá»§a anh vá» vụ tham nhÅ©ng ở văn phòng Tỉnh á»§y gá»i lãnh đạo Bá»™ cÅ©ng bị lá»t ra ngoà i. Theo tôi biết, ở cÆ¡ quan Tham mưu tổng hợp và má»™t số đơn vị nghiệp vụ Ä‘á»u có cán bá»™ nháºn tiá»n hằng tháng cá»§a các báo và lén cung câÌp tin vá» các vụ án cho há».
Nghe những Ä‘iá»u Tưá»ng nói, giám đốc Trần Phúc lá»™ rõ vẻ lo lắng:
- Nguy hiểm quá, thế mà tôi không biết gì. Chỉ thị cá»§a Bá»™ vá» quản lý hoạt động báo chà xem ra không thiêng. Æ Ì‰ tỉnh bạn, mấy vụ án vừa rồi chưa là m ra đâu và o đâu, hết trưởng phòng ná», phó phòng kia lên TV khoe thà nh tÃch... Cuối cùng chứng cứ không đủ truy tố tá»™i phạm, phải bắt Ä‘i táºp trung cải tạo, thế là nhân dân lại chá»i cho, bảo rằng công an ăn tiá»n, là m giảm nhẹ tá»™i cho đối tượng. Váºy là vạ từ mồm mà đến đấy.
- Theo tôi dá»± Ä‘oán, rất có khả năng sẽ còn má»™t đội quân khác Ä‘i lùng Long Xếch ngoà i quân cá»§a phòng Cảnh sát Hình sá»± và đội Äiá»u tra trá»ng aÌn.
- Äó là ai?
- Là quân cá»§a Lê Minh. Chắc chắn hăÌn sẽ huy động hết đệ tá» ra lùng Long Xếch vá»›i mục Ä‘Ãch là thanh toaÌn hắn. Äó là chưa kể hắn cÅ©ng sẽ không tiếc tiá»n để bồi dưỡng cho cảnh sát hình sá»± truy lùng tên Long. ChÃnh vì váºy cần phải cứu tên Long khá»i sá»± thanh toán cá»§a tên Minh.
- Äồng chà Thứ trưởng há»i cáºu là có cần thêm lá»±c lượng để há»— trợ không?
- Hiện nay thì chưa cần. Tuy nhiên, anh liên hệ vá»›i phòng Cảnh sát Hình sá»± Công an Hải Phòng. Äá» nghị anh Dương trưởng phòng, cung cấp cho toà n bá»™ tà i liệu trinh sát vá» quá trình hoạt động trước đây cá»§a Minh. Äặc biệt là những gì nói vá» mối quan hệ giữa hắn và Oanh. Còn để Thà nh, Äức táºp trung giúp cho việc Ä‘iá»u tra, xin anh tạo Ä‘iá»u kiện cho hai cáºu ấy vắng mặt tại đơn vị..
- Khó gì, ba ngà y nữa, có lá»›p bồi dưỡng nghiệp vụ ở Hà Ná»™i, cá» hai cáºu ấy Ä‘i là được chứ gì?
- Vâng, thế thì tốt quá. Rất cảm ơn anh.
- Minh đã rót hà ng cho cáºu theo thá»a thuáºn chưa?
- Mới có tý chút. Hắn đang thăm dò... Hình như tháng tới có mặt cuộc chuyển hà ng vỠđấy.
- Cáºu chú ý tìm cho ra phương thức nháºp hà ng láºu cá»§a hắn và cả má»™t số cán bá»™ hải quan Ä‘ang tiếp tay cho hắn.
Giám đốc vừa định vá» thì Tưá»ng niÌu lại:
- Anh hãy từ từ đã. PhÃa bên kia đưá»ng, chá»— hiệu ảnh, lúc nà o cÅ©ng có kẻ theo dõi...
Nói rồi Tưá»ng gá»i nhân viên mang má»™t bá»™ daÌ€n máy nghe ra xe cho giám đốc. Từ hiệu ảnh bên đưá»ng, có má»™t thanh niên dùng máy ảnh lắp ống kÃnh tê-lê chụp lại cảnh nhân viên cá»a hà ng mang đồ cho Giám đốc.
*
Lê Minh xem những bức ảnh rồi nói vá»›i ngưá»i chụp ảnh:
- Rất tốt. Anh hãy để ý chụp ảnh lại tất cả những ngưá»i khả nghi ra và o cá»a hà ng cá»§a hắn cho tôi. Nhưng mà nà y, sao ảnh không sắc nét nhỉ?
- Thưa ông, cái ống kÃnh kém quá.
- Mua lấy má»™t cái máy má»›i, tháºt tốt. Sẽ còn dùng và o nhiá»u việc đấy. Anh có tin gì vá» thằng Long không?
- Thưa không ạ.
- Tháºt tá»™i cho nó, bụng vừa má»›i rạch, khâu chưa liá»n đã phải chạy trốn. Nếu anh thấy nó ở đâu, cho tôi biết. Tôi muốn cho nó Ãt tiá»n. Mà nà y, anh có nháºn xét gì vá» bức ảnh nà y.
Gã chụp ảnh ngÆ¡ ngác, không hiểu ý. Lê Minh cưá»i:
- Tưá»ng là tay công an vừa bị ká»· luáºt. Ngưá»i ký ká»· luáºt chÃnh là ông giám đốc nà y. Váºy mà bây giá», công ty vừa láºp, đã phải ná»™p ngay cho ông giám đốc má»™t giaÌ€n máy nghe cá»±c xịn. Già n nà y là bao nhiêu nhỉ? Hình như 1.200 USD. Là m quan sướng thế đấy.
- Nhỡ ông ấy mua thì sao?
- Anh ngá»§ mê đấy à ? Là m gì có chuyện mua. Thằng Tưá»ng biếu, ông ta nháºn cho là may rồi. Thôi cố mà huy động bá»n đà n em tìm thằng Long Ä‘i.
*
Tưá»ng Ä‘ang ngồi nghiên cứu quyển Luáºt Kinh TÃªÌ thì cô nhân viên và o báo:
- Thưa anh, có ông Minh đến.
- Cô má»i ông ấy và o phòng khách chá» tôi.
Lê Minh và o phòng khách và thấy má»i thứ bà i trà khá giản dị, ông ta cưá»i khó hiểu.
- Chà o anh - Tưá»ng vui vẻ chà o.
- Chà o anh Tưá»ng. Tôi hÆ¡i ngạc nhiên vì thấy đồ đạc tại phòng khách cá»§a anh quá xoà ng. Phải chăng anh tiết kiệm?
- Vâng, tôi phải vay nhiá»u quá. ChÃnh vì váºy phải chắt bóp từng đồng.
- Äúng thế! Là m kinh tế nếu không biết tiết kiệm từng xu thì không già u được. Tuy nhiên, phòng khách là bá»™ mặt cá»§a công ty, nếu xoà ng xÄ©nh quá, dá»… tạo cho ngưá»i ta cảm giác chá»§ nhân cá»§a nó, hoặc là quá nghèo hoặc là má»™t gã nông dân... Anh là đại lý cá»§a tôi, vì váºy, tôi cảm thấy có chút trách nhiệm giúp anh tiêu thụ hà ng.
- Giúp thế nà o ạ?
- Tôi sẽ giá»›i thiệu cho anh má»™t ngưá»i giỏi vá» trang trà ná»™i thất. Anh ta sẽ giúp anh... Tôi cho vay không lấy lãi 15.000 USD để trang trà lại phòng khách nà y.
- Cảm Æ¡n anh. Tuy nhiên, nếu có thể anh kiếm giúp cho tôi má»™t ngưá»i, vừa là lái xe, vừa là bảo vệ, và là ngưá»i có thể nhá» cáºy được trong những việc tôi không thể lá»™ mặt.
Nghe nói váºy, má»™t tia sáng lóe lên trong mắt Lê Minh, nhưng lại nhanh chóng tắt ngấm:
- Lái xe, bảo vệ phải là ngưá»i tin cáºy tuyệt đối. Anh là công an lâu năm, có kinh nghiệm trong việc nhìn ngưá»i. Theo tôi, anh nên tá»± chá»n là tốt hÆ¡n.
- Tôi lại rất tồi trong việc chá»n ngưá»i. Vả lại có gì quan trá»ng lắm đâu. Trước mắt, tôi chỉ tiêu thụ hà ng cho anh, nếu được ngưá»i cá»§a anh thì cà ng tốt chứ sao?
- Thôi thế nà y, tôi cho anh mượn chiếc xe Land Cruiser của tôi.
- Không, không, tôi sẽ mua xe mới.
- Äừng khách khà thế. Tôi có ba xe cÆ¡ mà . Tôi cho anh mượn cả lái luôn... nếu anh thấy nó được thì dùng, bằng không anh tá»± kiếm lấy.
- Tháºt không biết lấy gì cảm Æ¡n anh.
- Chúng ta cứ quan hệ tốt vá»›i nhau là được rồi. Rồi anh sẽ hiểu thêm vá» tôi. Nghe nói anh má»›i ký được má»™t hợp đồng lá»›n bán hà ng cho Tổng công ty lăÌp máy ở Hà Ná»™i?
- Vừa thôi. Há» ký mua ba chục chiếc Ä‘iá»u hòa loại 18.000 BTU, hai chục chiếc tá»§ lạnh, vaÌ€ má»™t số thiết bị Ä‘iện dân dụng. Ngoà i ra khách sạn má»›i xây ở Quảng Ninh cung đặt mua 150 chiếc Ä‘iá»u hòa...
- Anh quả là ngưá»i có duyên bán hà ng.
- Nói tháºt vá»›i anh, đó cÅ©ng là nhỠông giám đốc công an tỉnh giúp đỡ đấy.
- Vì váºy, anh má»›i biếu ông ấy già n máy nghe chứ gì?
- Không, ông ấy mua đấy. Tôi chỉ bán cho ông ấy bằng giá gốc, cá»™ng thêm 5% chi phÃ... Thế cÅ©ng đã là tốt rồi.
- Thế không được, ông ấy kiếm cho anh bao nhiêu hợp đồng. Mình kiếm được cÆ¡m ăn, cÅ©ng nên cho ngưá»i khác miếng bánh. Nhiá»u ngưá»i gá»i đấy là hối lá»™, là mua chuá»™c cán bá»™... Tháºt chả hiểu gì cả...
đó là cách phân phối công bằng một cách tự nhiên.
- Tôi có nghĩ đến chuyện đó, nhưng chưa phải lúc nà y.
- Tôi sẽ rót cho anh thêm hà ng, anh chuẩn bị kho nhé.
Tưá»ng xua tay:
- Xin anh cho từ từ. Dục tốc bất đạt. Tôi muốn Ä‘i cháºm nhưng chắc.
*
Chiá»u hôm đó, Lê Minh Ä‘iá»u ngay chiếc xe Land Cruiser đến cho Tưá»ng. Äó là má»™t chiếc xe mà u trắng còn khá má»›i loại 4500. Lái xe là má»™t thanh niên cao lá»›n, đẹp trai, có ánh mắt sắc lạnh.
- Thưa anh, em tên là Thái, được ông Minh bảo sang phục vụ anh. Anh lên đi thỠxe một chút.
Tưá»ng nhìn chiếc xe có vẻ hà i lòng. Anh chìa tay ra:
- Khóa xe đâu?
- Dạ, đây ạ!
- Cáºu lên xe Ä‘i cùng tôi. Tôi muốn thá» xe.
Tưá»ng lên xe, anh chỉnh ghế cao thấp vẻ rất thà nh thạo rồi nổ máy. Chiếc xe lao vút Ä‘i và Tưá»ng lái rất thiện nghệ. Thái tấm tắc:
- Trông anh đánh vôlăng dẻo như múa, chắc là ngà y xưa cÅ©ng lái nhiá»u.
- Tôi mê nghá» lái xe từ lâu lắm rồi. Ngà y xưa, công tác ở SÆ¡n La, cÅ©ng lái xe nhiá»u. Thế cáºu là m cho ông Minh lâu chưa?
- Dạ được ba năm.
- Thế sang bên tôi, lương bổng thấp kém, có chịu được không?
- Dạ, ông Minh bảo em sang chạy cho anh má»™t thá»i gian. Khi nà o anh mua xe, chá»n lái xe má»›i, em sẽ thôi. Hiện thá»i lương bổng do ông Minh.
- Vợ cáºu ở đâu?
- Em chưa có vợ.
- Quê quán cáºu ở đâu?
- Dạ em ở Hải Phòng.
Tưá»ng lái xe chạy thẳng dăm cây số má»›i dừng xe. Anh tắt máy, gà i phanh tay cẩn thận rồi bảo:
- Cáºu lái Ä‘i. Vá» thẳng nhà ông Minh nhé.
- Anh lái xe cẩn tháºn quá.
- Bao giá» cÅ©ng váºy, cẩn tháºn vẫn hÆ¡n. Má»—i sai lầm cá»§a lái xe là phải trả bằng tiá»n và không có cÆ¡ há»™i sá»a chữa.
*
Trong lúc Tưá»ng chạy thá» xe và nói chuyện vá»›i lái xe Thái, anh không ngá» là trong xe đã đặt máy nghe trá»™m phát sóng và Minh thÃch thú theo dõi cuá»™c trò chuyện cá»§a hai ngưá»i. Má»™t nhân viên kỹ thuáºt Ä‘iá»u chỉnh máy nghe cho Minh.
- Chất lượng quá tốt. Pin dùng được bao lâu?
- Em và thằng Thái đã Ä‘Ãnh má»™t đưá»ng Ä‘iện từ ắc-qui nối và o máy thu. Cứ báºt khóa Ä‘iện là máy là m việc.
- Cự ly phát sóng tối đa bao nhiêu?
- Nếu anh đặt ăngten lên tầng 6 thì thu được trong bán kÃnh 50 km.
- Hiện nay Việt Nam đã có của hà ng nà o bán loại máy nà y chưa?
- Không có. Äây là hà ng xách tay, em mua từ Äà i Loan vá».
- Cáºu còn loại nà o nữa không?...
- Loại thu phát trong bán kÃnh 300 m thì sẵn và cá»±c nhá».
- ÄÆ°Æ¡Ì£c. Chuẩn bị cho tôi hai bá»™. - Lê Minh nói như ra lệnh.
*
Tưá»ng và Thái trở vá» nhà Minh. Anh có vẻ choáng ngợp trước sá»± sang trá»ng cá»§a phòng khách nhà Minh. Äồ đạc bà y biện rất Tây, hợp mốt, sang trá»ng nhưng giản dị. Lê Minh nháºn ra sá»± tò mò cá»§a Tưá»ng.
- Tôi rất hà i lòng vá» phòng khách nà y. Tay há»a sÄ© trang trà ná»™i thất đã dạy cho tôi má»™t bà i há»c vá» mỹ thuáºt. Bây giá» mình má»›i hiểu thêm má»™t Ä‘iều. Kiếm được nhiá»u tiá»n đã khó nhưng tiêu tiá»n cho đúng, sá» dụng đồng tiá»n như vÅ© khÃ, như quyá»n lá»±c thá»±c sá»± thì lại là cả má»™t vấn Ä‘á». Anh thấy chiếc xe thế nà o?
- Cảm ơn anh, chiếc xe quá ngon. Tôi không biết phải cảm ơn anh như thế nà o?
- Äây là sá»± hợp tác, đôi bên cùng có lợi. Không cần phải câu nệ quá là m gì? Tôi hiểu hoà n cảnh cá»§a anh. Má»™t ngưá»i đã gắn bó vá»›i lá»±c lượng Công An bao nhiêu năm, nay phải ra Ä‘i tay trắng và là m lại cuá»™c Ä‘á»i từ đầu, sẽ gặp vô và n khó khăn.
- Lúc đầu cÅ©ng choáng lắm, nhưng rồi thá»i gian qua Ä‘i, cÅ©ng thấy yên tâm. Mình còn trẻ, còn sức, quan trá»ng nhất là còn ý chÃ.
Lê Minh lấy ra chai rượu trắng và một chai rượu Remy.
- Anh thÃch loại nà o?
- Nếu là rượu cuốc lá»§i, gạo nếp và để lâu năm uống là thÃch nhất.
- Tôi tưởng những ngưá»i trẻ như anh, thÃch rượu Tây hÆ¡n. Rượu nà y tháºt 100% đấy.
- Tôi biết, nhưng nếu rượu trắng được nấu từ gạo nếp để lâu má»™t chút, uống vẫn có hương vị dịu dà ng, thanh khiết hÆ¡n... Uống rượu Tây cứ như phải ngồi cạnh má»™t ngưá»i đà n bà đã luống tuổi nhưng phải là m cho mình hấp dẫn bằng cách đổ cả chai nước hoa vaÌ€o ngưá»i.
Lê Minh cưá»i khoái chà pha lẫn vẻ ngạc nhiên:
- Tôi không ngá» má»™t cảnh sát Ä‘iá»u tra, thá»i gian há»i cung phạm nhân nhiá»u hÆ¡n sống vá»›i vợ mà lại có nháºn xét vá» rượu tinh tế và ấn tượng đến như váºy.
Lê Minh rót rượu ra hai chiếc chén hạt mÃt:
- Rượu nà o phải dùng ly đó. Rượu cuốc lá»§i quê ta mà uống ly Tây, kháºp khiá»…ng lắm.
Minh rót rượu rất thong thả rồi lại mở tá»§ lấy ra má»™t lá» thá»§y tinh mà u nâu, nút thá»§y tinh mà i. Minh đổ lạc rang húng lÃu trong chai ra Ä‘ĩa rồi nâng ly:
- Má»i anh, chúc anh may mắn.
Hai ngưá»i uống rượu như những ngưá»i già u. Há» nhâm nhi từng ngụm nhá», từ tốn bá» từng viên lạc và o miệng.
- Tối nay, tôi coÌ hẹn ăn cÆ¡m vá»›i má»™t ngưá»i, mà anh ta ngà y xưa từng laÌ€ bạn há»c vá»›i anh ở trường đại há»c Cảnh Sát.
- Ai váºy?
- Phùng Lân.
- A! Phùng Lân, Lân Trắm. Bây giỠở Hải quan tỉnh, phòng Kiểm hóa phải không?
- Không, là m Äá»™i trưởng Äá»™i chống buôn láºu cảng Tân Phú từ cuối năm ngoái. Anh Ä‘i luôn vá»›i bá»n tôi cho vui.
- Hai anh ăn cơm chắc có công chuyện...?
- Không, chả có gì cả. Nói thá»±c là tôi Ä‘ang lo cho nó lên thay thằng cha Trưởng phòng chống buôn láºu. Tay Cục trưởng thì lại không ưa Phùng Lân lắm. Hôm ná», cÅ©ng đã đánh bà i ngá»a: Hoặc là ông vá» hưu, hay chuyển vá» là m chuyên viên cao cấp cá»§a Tổng cục, hoặc bá» phiếu cho thằng Lân. CuôÌi cùng thì ông ta cÅ©ng phải chấp nháºn. Tôi cÅ©ng đã kể vá» anh cho Lân nghe. Nó rất mừng khi được gặp anh. Mà nà y, tại sao tỉnh mình bé như bà n tay, anh và Lân lại không chÆ¡i vá»›i nhau?
- Có gì đâu, há»c xong, Lân vá» cảnh sát kinh tế. Khi hải quan thiếu ngưá»i, đặt vấn đỠvá»›i Công an tỉnh, thế là điá»u sang... Thế là từ đó má»—i đứa má»™t ngả. Nghe nói năm vừa rồi, đội cá»§a Lân bắt mâÌy vụ buôn láºu lá»›n lắm. Hồi đó Ä‘i há»c, môn Ä‘iá»u tra hình sá»± Lân há»c giá»i lắm. Má»™t số vụ án buôn láºu bên Hải quan đưa sang, đội án kinh tế là m thế nà o, tôi không rõ.
- Thôi, tối nay Ä‘i ăn cÆ¡m vá»›i chúng tôi. Anh sẽ còn phải dá»±a và o Phùng Lân nhiá»u.
*
Trong má»™t căn nhà táºp thể chỉ rá»™ng hÆ¡n chục mét nằm trên tầng tư cá»§a má»™t khu nhà lắp ghép 5 tầng. Long Xếch nằm trên giưá»ng. Má»™t cô gái trẻ, tóc nhuá»™m và ng hoe, có nét mặt khá đẹp Ä‘ang cẩn tháºn dùng nước ôxy già lau vết thương cho Long rồi rắc thuốc kháng sinh, đặt gạc lên và băng lại. Ngưá»i con gái đó là Phượng, má»™t cave chuyên nghiệp ở vÅ© trưá»ng Äêm Mà u Hồng. Phượng và Long má»›i biết nhau không lâu. Trong thá»i gian Long là m cho tên Thái, có tiá»n, thỉnh thoảng lại theo thằng Quỳ, Thái đến vÅ© trưá»ng. Chả hiểu "cái duyên ông trá»i xe, cái que ông trá»i buá»™c" thế nà o mà Phượng đã mê Long thá»±c sá»± ngay từ hôm gặp đầu tiên. Còn Long, mặc dù cÅ©ng đã chung đụng vá»›i biết bao nhiêu con gái, trong đó không Ãt những cô Ä‘ang ở tuổi "ô mai mÆ¡", nhưng cÅ©ng không hiểu sao lại yêu Phượng rất chân thà nh. Phượng quê ở má» Hà Tu - nhà ở ngay dưới chân đèo Bụt, trên đưá»ng Hòn Gai - Cẩm Phả. Bố cô là thợ lái máy xúc EKG và o loại có tiếng tăm nhất ở các khu má» lá»™ thiên, còn mẹ thì là m ở văn phòng công ty.
Ngưá»i ta kể rằng, ông đã từng biểu diá»…n cho các chuyên gia Liên Xô xem má»™t mà n độc đáo là dùng gầu máy xúc để đóng lại má»™t bao diêm. Chiếc gầu máy xúc EKG dung tÃch gần 7 mét khối nặng hÆ¡n ba tấn. Cá»a mở gầu bằng theÌp dầy 15cm...váºy mà ông Ä‘iá»u khiển được cá»a mở gầu từ từ... từ từ nhÃch từng phân để đóng lại bao diêm Thống Nhất Ä‘ã được mở sẵn và o thá»i bao cấp. Hai vợ chồng công nhân đã nghèo lại đẻ vô tá»™i vạ - sáu đứa con, bốn gái hai trai - vì thế quanh năm đói ăn. LaÌ€ thợ lái máy xúc được ăn tiêu chuẩn 24kg gạo má»™t tháng, nhưng khi xuống nhà ăn táºp thể để ăn cÆ¡m giữa ca, bao giỠông cÅ©ng chi ăn má»™t ná»a cÆ¡m, còn lại gói cÆ¡m, tà cá kho hay Ä‘áºu phụ kho mang vá» cho các con. Rồi ông đổ bệnh nạng và chết khi má»›i hÆ¡n năm chục tuổi. Trước lúc mất, ông dặn các con rằng hãy Ä‘i xa khá»i đất má» và đừng đứa nà o là m nghá» thợ lò.
Thế là năm năm sau khi ông mất, và o thá»i Ä‘iểm quan hệ Việt-Trung ấm dần, vợ ông bán nhà chạy lên Móng Cái là m nghá» buôn tiá»n. Äến khi khá giả liá»n mua đất xây khách sạn. Năm chị em sống quanh khu Móng Cái cÅ©ng bằng nghá» Ä‘i buôn. Riêng Phượng, vì có dáng ngưá»i cao ráo, có khuôn mặt ưa nhìn và nước da lại trắng nên theo má»™t ngưá»i bạn lên Hà Ná»™i là m nghá» uốn tóc. Nhưng cÅ©ng chỉ được dăm tháng là Phượng chuyển nghá» Ä‘i là m vÅ© nữ, dÄ© nhiên là kiêm gái gá»i. Mặc dù lăn lóc ở chốn ăn chÆ¡i đà ng Ä‘iếm và chung chạ vá»›i đủ hạng ngưá»i nhưng Phượng vẫn chưa mất Ä‘i cái nét chân chất cá»§a má»™t cô gái vùng than. Còn Long, hắn cÅ©ng chưa má»™t hẳn cái chất nhà quê cá»§a mình... Có lẽ vì váºy mà hai ngưá»i đã tìm thấy ở nhau sá»± đồng cảm. Từ hôm Long bị bắt, Phượng cứ bà ng hoà ng và trong thâm tâm, cô không thể nà o tin được Long dám giết ngưá»i. Cô Ä‘i lá»… bái ở hà ng chục chùa lá»›n bé cầu cho Long tai qua nạn khá»i.
ChÃnh vì váºy, khi thấy tiếng gõ cá»a lúc trá»i còn Ä‘ang má» tối, cô đã Ä‘oán ngay là Long.
Phượng âu yếm:
- Anh còn may mắn lắm, vết thương không bị nhiá»…m trùng. Quả là anh có sức khá»e vô biên.
- Em phải nhá»› đừng có mua ở hiệu thuốc nà o nhiá»u. Phải thay đổi liên tục.
- Em nhớ. Hiệu nà y em mua nước ôxy già , hiệu khác em mua bông, hiệu khác nữa em mua kháng sinh...
- Em giá»i lắm. Sau lần nà y, có lẽ em trở thà nh bác sÄ© được rồi.
- Có gì đâu, cứ theo sách mà là m.
Phượng đưa cho Long xem cuốn Cách Chăm Sóc Vết ThuÆ¡ng Ngoại Khoa. Long chợt há»i:
- Anh ở đây được mấy ngà y rồi?
- Năm ngà y.
- Chà , lâu nhỉ. Mấy hôm nữa thì cắt chỉ được?
- Có lẽ hai, ba ngà y nữa.
- Bây giá» em xem gần đây, có nhà nà o tá» tế, thuê đổi chá»— Ä‘i. Em phải biết tÃnh mạng cá»§a anh Ä‘ang bị Ä‘e dá»a từng giá». Công an Ä‘i lùng anh thì rõ rồi, nhưng công an không nguy hiểm bằng mấy thằng bạn anh. Nhất là thằng Thái, thằng Quỳ. Anh tin laÌ€ chúng nó sẽ lần ra chá»— nà y chỉ nay mai thôi.
- Em giữ kÃn lắm.
- Thế nà y nhé. Hôm nay, em phải Ä‘i khách tháºt muộn. Tốt nhất là gạ được thằng nà o đó, ngá»§ vá»›i nó đến sáng mai. Mấy hôm vừa rồi, em chuồn sá»›m sợ chúng nghi.
- Nhìn thấy anh thế nà y em còn bụng dạ nà o mà gặp ai nữa. Nhưng thôi, hôm nay, có một gã giám đốc mới ở Sà i Gòn ra, hẹn em... Nhưng mà em đi lâu, để anh thế nà y thì không được.
- Äừng lo, anh Ä‘i lại được rồi, ăn uống tốt. Em cứ Ä‘i Ä‘i. Æ Ì‰ vÅ© trưá»ng có mấy ngưá»i biết em ở đây?
- Cũng dăm ba đứa.
- Mụ chủ có biết kkông?
- Không biết... À, có một lần em nói, nhưng thưa bao giỠbà ấy đến đây cả.
Long Xếch bặm môi suy nghĩ, rồi tặc lưỡi:
- Thôi được, mai sẽ tÃnh.
Phượng dịu dà ng lau mặt cho Long:
- Anh chóng khá»e rồi anh em mình trốn Ä‘i tháºt xa. Và o Äắk Lắk, Gia Lai... mua má»™t mảnh vưá»n, là m lụng nuôi nhau. Em sợ nghá» nà y lắm rồi. Từ ngà y và o vÅ© trưá»ng, kiếm cÅ©ng được. Em có sổ tiết kiệm hÆ¡n trăm triệu đấy. Và o trong đó, em sẽ đẻ cho anh hai đứa. Bố là Long, mẹ là Phượng thì hai đứa sẽ là Quy và Lân... cho đủ tứ linh.
Long cưá»i sằng sặc:
- Em lãng mạn như nhà văn. Nếu có đẻ được con thì anh đặt tên là thằng Tá»·, thằng Triệu... cho có nhiá»u tiá»n. Em tắt hết đèn, khóa trái cá»a lại. Äể cho anh má»™t chìa khóa...
- Em để cho anh má»™t chùm xÆ¡-cua. Trong tá»§ còn nhiá»u tiá»n đâÌy. Nếu muốn Ä‘i chÆ¡i ở đâu thì lấy mà đi.
- Äi đâu được nữa? Anh bây giá» chỉ còn má»™t nÆ¡i ẩn nấp, đó là trong lòng em.
Câu nói sáo ấy không ngá» là m Phượng cảm động. Cô ôm lâÌy Long và nước mắt tá»± dưng ứa ra. Long thì thà o:
- Thôi mà em, đừng khóc nữa. Anh hứa vá»›i em, khi nà o anh khỏe, chúng mình sẽ Ä‘i khá»i đây.
Phượng rá»i khá»i vòng tay Long, tắt đèn, khóa trái cá»a lồi xuống cầu thang. Long Xếch rất cảnh giác, hắn dòm qua khe cá»a trông xuống đưá»ng và chợt giáºt mình khi thấy có hai gã thanh niên đứng dưới gốc cây bên đưá»ng. Khi thấy Phượng dắt chiếc xe Spacy ra đưá»ng, má»™t tên cứ nhìn trá»™m. Khi Phượng vừa Ä‘i khuất, má»™t gã thanh niên chạy lên nhà . Hắn gá»i:
- Long ơi! Phượng ơi!
Trong nhà , Long Xếch nằm im không nói. Gã bên ngoà i khẽ khà ng gá»i:
- Long ơi, tao đây! Hải Chùa đây.
Long Xếch vẫn nằm im thin thÃt và mỉm cưá»i ranh mãnh. Bên ngoà i, gã tự xưng là Hải Chùa lẩm bẩm gì đó rồi bỏ Ä‘i. Nhưng xuống cầu thang được ná»a chừng gã quay lại và áp tai và o cửa nghe ngóng. Trong nhà , Long Xếch đã ngồi dậy nhìn qua khe cá»a sổ... má»™t lúc lâu mà không thấy gã kia xuống. Long liếc ra cá»a gáºt gù cưá»i, ra vẻ quá hiểu cái trò láu cá cá»§a gã kia.
Äến khi thấy hai gã lên xe Ä‘i hẳn, Long Xếch liá»n châm má»™t ngá»n nến nhá» rồi mở tá»§ cá»§a Phượng, lấy ra má»™t gói tiá»n khá lá»›n. Hắn tháo dây buá»™c, xẻ lấy ná»a số tiá»n đó rồi mặc quần áo... Xong đâu đó, hắn lấy bút kẻ mắt cá»§a Phượng, viết và o mặt sau má»™t tá» liÌ£ch xé ra: "Tao biết chúng mà y sẽ đến đây. Rồi chúng mà y phải trả giá." Hắn ghi ngà y, giá», ký tên cẩn tháºn. Hắn Ä‘i ra rồi khóa cá»a laÌ£i, Ä‘i xuống tầng hai và gõ cá»a má»™t căn phòng bên số lẻ. Äó là nhà cá»§a Tảo, má»™t ngưá»i là m nghá» chạy xe ôm.
Tảo thấy Long, anh ta há hốc mồm, không nói được câu nào.
- Anh Tảo, anh sợ quá à ? Thôi được, em không là m phiá»n anh lâu đâu.
Tảo lúng túng:
- Chú và o nhà đi.
Long và o nhà , ngưá»i đà n ông vá»™i và ng khép cá»a lại. Long há»i ngay:
- Chị và cháu đi đâu?
- Cho con vỠquê hai ngà y rồi.
- Bao giỠthì ra?
- Chắc phải chỠgiỗ ông cụ xong. Bốn ngà y nữa...
- Anh biết tình cảnh của em rồi chứ?
- Có anh Ä‘á»c báo, xem TV, biết chuyện cá»§a chú. Giá»i tháºt đấy. Mấy ngà y vừa rồi, chú ở đâu?
- Em trốn ở nhà bạn. Bá»n chúng nó Ä‘ang Ä‘i lùng em.
- Nhưng sự thể thế nà o, chú cho anh biết.
Long Xếch uống ngụm nước nhỠrồi nói:
- Em sẽ kể cho anh nghe sau. Bây giá» em muốn anh nói tháºt. Em có thể ở nhá» nhà anh ba ngà y cắt chỉ vết mổ xong là em biến, có được không?
- ÄÆ°á»£c. Chú cứ tin anh. Ngà y xưa, khi anh hoạn nạn, chú đã và o bệnh viện Bạch Mai bán máu, lấy tiá»n nuôi anh. Æ n ấy, sống để dạ chết mang Ä‘i, anh chưa có dịp trả Æ¡n...
- Anh đừng nhắc chuyện cÅ© nữa. Thôi được rồi, anh cho em ở nhá» và i ba ngà y. Hằng ngà y anh cứ chạy xe ôm như bình thưá»ng, không phải lo gì cho em cả. Chỉ có Ä‘iá»u anh nên Ä‘i qua lại nhiá»u khu vá»±c nhà lão Lê Minh, xem có gì lạ không.
- Lão Minh, giám đốc công ty Minh Äức?
- Phải. Quân cá»§a lão ấy nợ em nhiá»u lắm.
- Bao nhiêu?
- Không phải tiá»n mà là nợ máu. Anh cố kiếm cho em má»™t chá»— khác và cầm số tiá»n nà y mua cho em má»™t khẩu súng, thêm được và i quả lá»±u đạn cà ng tốt. Nhá»› phải bà máºt đấy.
- Súng bây giỠhơi khó kiếm. Anh sẽ cố. Cắt chỉ xong, chú ra ngoại thà nh ở có được không?
- Anh có chỗ à ?
- Anh có chÆ¡i vá»›i má»™t ông già đang trông hồ caÌ. Æ Ì‰ đâÌy hay lắm, có rừng cây xung quanh, có nhà giữa hồ, lại có hệ thống hầm hà o cá»§a bá»™ đội má»›i táºp tráºn tháng trước để lại.
- Anh cứ chuẩn bị Ä‘i. Quan trá»ng nhất là khẩu súng, cà ng sá»›m cà ng tốt.
*
Trong vÅ© trưá»ng Äêm Mà u Hồng, Phượng Ä‘ang ôm riết lấy má»™t ngưá»i đà n ông ở ghế thì có má»™t cô đến rỉ tai nói Ä‘iá»u gì đó. Phượng hôn lên má ngưá»i đà n ông rồi Ä‘i ra. Thái, lái xe má»›i cho Tưá»ng, cùng hai gã đà n ông ban nãy đến gõ cá»§a... Thái hỏi:
- Phượng à , em biết thằng Long trốn ở đâu, cho bá»n anh biết vá»›i. Äang muốn gá»i cho nó Ãt tiá»n.
- Long Xếch á? Lâu rồi em không gặp. Nghe nói mới vượt trại...
- Nó yêu em nhất, thế nà o chả phải dựa và o em?
Phượng nhìn Thái dò há»i:
- Em không biết. Anh lạ gì tình yêu bá»n em...
Thái giở mặt:
- Con Ä‘ĩ, mà y định lừa bố mà y à . Mấy hôm vừa rồi, mua nước ôxy già , mua gientamixin rồi băng, rồi gạc... vá» cho ai? Muốn giữ cái mặt mỹ miá»u nà y để kiếm tiá»n thì nói... bằng không, tao cho má»™t xÆ¡-ranh a-xÃt.
Một tên đưa ống xơ-ranh ra. Phượng run lẩy bẩy...
- Äúng không, nó ở nhà mà y chứ gì?
- Dạ.... Phượng khẽ gáºt đầu.
- Bây giỠđưa chúng tao vá». Nói to má»™t tiếng là xong Ä‘á»i đấy con ạ.
Phượng run rẩy mở cá»a. Thái giằng lấy chùm chìa khóa, tá»± mở lấy. Cá»a vừa mở xong, Thái rút súng ngắn lao và o... Má»™t tên quét đèn pin, má»™t tên bịt mồm Phượng. Nhưng trong nhà rá»—ng tuếch. Long đã chuồn từ bao giá»... Thái cầm mảnh giấy để trên bà n Ä‘á»c và nghiến răng kèn kẹt.
- Mà y giá»i lắm Long ạ? Äừng hòng thoát nổi tay tao?
Phượng ngồi dá»±a lưng và o tưá»ng nhà khóc tấm tức không biết là khóc vì mừng hay lo.
*
Tất cả những việc xảy ra đó đã không lá»t qua nổi mắt Long Xếch. Hắn ngồi ngay ngoà i hà nh lang sát cá»a nhà Tảo, nép dưới má»™t cháºu hoa giấy lá»›n và theo dõi từ lúc bá»n Thái dẫn Phượng lên. Khi bá»n chúng xuống và đi khuất, Long nắm chặt hai bà n tay vẻ đầy căm thù. Long lại chạy lên nhà . Phượng sững ngưá»i và lao và o ôm chặt lấy Long:
- ÔÌi giá»i Æ¡i, sao anh thoát được? Anh tha thứ cho em. Chúng dá»a tạt xÃt... em sợ quá!
- Nhưng là m sao chúng đoán được là em che chở cho anh nhỉ?
- Có con nà o mở túi của em, thấy có thuốc, có bông băng... Chúng nó mách thằng Thái.
- Thằng Thái Voi, anh biết nó lắm. Nó còn lái xe cho lão Minh không?
- Em không rõ. Thằng nà y sợ lắm. Nó mà đến vÅ© trưá»ng, thÃch đứa nà o là phải Ä‘i vá»›i nó ngay mà không bao giỠđược má»™t xu cá»§a nó. Nhiá»u khi nó chÆ¡i chán rồi gá»i bạn nó đến... Còn nó lại ngồi xem. Lão Minh cÅ©ng váºy, bên ngoà i đạo mạo như thế nhưng chuyên đến vÅ© trưá»ng. Có Ä‘iá»u là không bao giá» lão ấy xuống sà n nhảy mà ở trên phòng riêng cá»§a giám đốc. Cứ nhìn trong ảnh, thÃch đứa nà o là gá»i lên. Nhưng được cái là lão ấy trả tiá»n nhiá»u lắm, nên đứa nà o được gá»i cÅ©ng mừng.
- Có lần nà o hắn gá»i em chưa?
- Chưa! Trong vÅ© trưá»ng, nhiá»u đứa trẻ và đẹp lắm, nhất là bá»n trưá»ng múa. Loại như em quá đát rồi. Mấy ông cán bá»™ cá»§a tỉnh, hải quan cÅ©ng hay Ä‘i vá»›i lão Minh. Em nghe mấy đứa bạn đã Ä‘i ngá»§ vá»›i các lão ấy nói chuyện, toà n cán bá»™ to và quyá»n thế lắm. Nhưng ai cÅ©ng sợ ông Minh.
Long Xếch nghe và gáºt gù, hình thư gã dã nghi ra má»™t kế gì đó.
*
Lê Minh đến dá»± lá»… khánh thà nh má»™t nhà mẫu giáo do công ty Minh Äức bá» toà n bá»™ tiá»n tà i trợ 300 triệu. Äến dá»± lá»… có nhiá»u quan chức cá»§a tỉnh, huyện, các ban ngà nh... Tưá»ng Ä‘i cùng vá»›i Lê Minh và anh rất ngạc nhiên khi Minh tá» thái độ hết sức quý mến, trân trá»ng giá»›i thiệu anh vá»›i má»™t số quan chức. Minh nắm tay Tưá»ng rồi nói vá»›i Phó chá»§ tịch tỉnh, ông Lê Văn Chi:
- Äây sẽ là má»™t thương gia sáng chói trên bầu trá»i tỉnh ta. Rồi anh xem, chỉ hai năm nữa thôi.
Tưá»ng nà o có lạ gì ông Chi, phó chá»§ tịch tỉnh. ChÃnh ông ta là ngưá»i đã gây sức ép để anh phải báºt ra khá»i chuyên án. Nhá»› đến chuyện cÅ©, Tưá»ng không khá»i khó chịu nhưng anh vẫn tươi cưá»i, nhÅ©n nhặn và bà y tá» sá»± mong má»i được Phó chá»§ tịch tỉnh giúp đỡ.
- Thưa anh, khi nà o rá»—i, má»i anh qua văn phòng công ty. Chúng tôi mong được nghe ý kiến chỉ đạo cá»§a anh.
Sau chương trình ca nhạc chà o mừng cá»§a các cháu mẫu giáo là lá»… cắt băng khánh thà nh nhà mẫu giáo. Minh phát biểu ngắn gá»n:
- Thưa các anh lãnh đạo, thưa các bạn. Vá»›i tấm lòng cá»§a má»™t ngưá»i con quê hương tôi chỉ mong tỉnh ta ngà y cà ng già u đẹp. Mấy năm qua, được sá»± quan tâm chỉ đạo và tạo Ä‘iá»u kiện cho các hoạt động thương mại cá»§a lãnh đạo tỉnh và các ngà nh các cấp, công ty chúng tôi đã có bước phát triển vượt báºc. Tôi xin nói tháºt, năm ngoái, riêng thuế doanh thu, thuế lợi tức, chúng tôi đã ná»™p hÆ¡n 2 tỉ... ChÃnh vì váºy, chúng tôi mong được đóng góp phần nhá» bé và o các hoạt động xã há»™i từ thiện. Sau khi xây dá»±ng xong trưá»ng mẫu giáo nà y, chúng tôi dá»± định cùng bệnh viện tỉnh xây dá»±ng má»™t trung tâm dưỡng lão, và đối tượng ưu tiên là các Bà mẹ Việt Nam Anh hùng, các cụ thuá»™c diện gia đình chÃnh sách...
Nghe Lê Minh nói, Tưá»ng chợt thấy bà ng hoà ng. Lạ tháºt đấy, má»™t ngưá»i dám bá» ra hà ng trăm triệu để xây nhà trẻ, từng nuôi hÆ¡n má»™t chục Bà mẹ Việt Nam Anh hùng, từng dà nh cả khu đất hÆ¡n má»™t ngà n mét để là m nÆ¡i nuôi dưỡng trẻ em bị thiểu năng... lẽ nà o lại có thể là má»™t tên tá»™i phạm nguy hiểm. Giá như có má»™t sá»± nhầm lẫn nà o đó trong các báo cáo cá»§a cÆ¡ sở vá» Lê Minh thì hay biết bao... Lúc đó, anh có thể xách chai rượu đến nhà ông ta và bá»™c bạch tấm lòng mình. Nhưng cái ý nghĩ đầy vẻ lãng mạn đó nhanh chóng qua Ä‘i, Tưá»ng buá»™c phải quay trở lại vá»›i những suy tÃnh lạnh lùng vốn có cá»§a nghá» Ä‘iá»u tra. Nếu Lê Minh là tên tá»™i phạm nguy hiểm thì rõ rà ng đây là má»™t loại tá»™i phạm má»›i mà chỉ nảy sinh trong và i năm gần đây. Äó là loại tá»™i phạm khoác áo "lương thiện" và có bá»™ mặt khả ái. Trên thế giá»›i, ngưá»i ta gá»i đó là tá»™i phạm "cổ cồn trắng". Những tên "cổ cồn trắng" đó có thể là má»™t chÃnh khách, có thể là má»™t nhà bác há»c, có thể là má»™t doanh nhân... chÃnh vì váºy, nhìn ra bá»™ mặt tháºt cá»§a chúng không phải là đơn giản. NghÄ© váºy, tá»± nhiên anh thấy có chút gì đó thá»a mãn vì được cấp trên tin tưởng giao nhiệm vụ đấu tranh vá»›i tên "cổ cồn trắng" nà y.
*
Tưá»ng biết rất rõ là Minh chưa tin anh vì váºy anh rất cảnh giác. Sau khi Äức cho ngưá»i sang sá»a phòng khách, Tưá»ng cẩn tháºn kiểm tra lại. Anh kiểm tra phÃa sau các bức tranh, các lá» hoa... và cuối cùng, anh tìm thấy má»™t máy ghi âm thu phát sóng trong chiếc đôn để ngay ở bá»™ ghế giả cổ.
Anh chợt nhá»› đến chiếc ôtô. Như váºy chắc chắn Lê Minh cÅ©ng sẽ gà i máy nghe trá»™m. Anh biết rất rõ tÃnh năng cá»§a những loại máy nghe trá»™m Ä‘ang bán lén lút trên thị trưá»ng ở má»™t nước. Nói chung đó là những loại thiết bị đơn giản, thô kệch và dá»… bị dò ra, chắc chắn chẳng coÌ cÆ¡ quan an ninh, tình báo nà o lại sá» dụng những loại cổ lá»— sĩ ấy cả. Tưá»ng ra nổ máy xe, mở nhạc, rồi mang má»™t chiếc đà i bán dẫn Ä‘i xung quanh xe và dò sóng. Quả nhiên, anh bắt được tiếng nhạc phát ra từ trong xe. Tưá»ng báºt cưá»i thà nh tiếng và gá»i Thái lái xe ôtô chở anh Ä‘i đến vÅ© trưá»ng Äêm Mà u Hồng. Trên xe, anh há»i Thái:
- Æ Ì‰ công ty Minh Äức, chắc có nhiá»u ngưá»i giá»i kỹ thuáºt viá»…n thông lắm?
- Không có đâu anh. Công ty nà y có là m gì đêÌn viá»…n thông đâu.
- Theo cáºu thì giá» nà y ông Minh có nhà không.
Thái liếc nhìn đồng hồ trên xe thấy đã hơn 10 giỠđêm, bèn nói:
- Có lẽ ông ấy ở nhà ..
- Cáºu có số Ä‘iện thoại di động cá»§a ông ấy chứ?
- Dạ có.
- Äá»c cho tôi.
Tưá»ng lấy máy Ä‘iện thoại Ä‘i động và bấm số theo lá»i Thái.
- Alô? Xin lá»—i có phải anh Minh không ạ... Vâng, em Tưá»ng đây! AÌ€, muốn há»i ông anh tý chút thôi. Cái máy thu phát... à , máy nghe trá»™m mà anh cho lắp trong xe ôtô, chất lượng phát sóng tốt không? Sao... Không nên như thế. Anh là m như váºy, mất hết cả những suy nghÄ© tốt đẹp cá»§a em vá» anh. Thôi, rất cảm Æ¡n anh giúp đỡ, nhưng phải cảnh giác vá»›i nhau đến như váºy thì thà không có còn hÆ¡n. Ngà y mai, anh bảo đứa nà o đến gỡ há»™ nốt chiếc máy nghe để trong chiếc đèn tưá»ng ra nhé.
Nói rồi Tưá»ng cúp máy. Anh bảo Thái:
- Cáºu dừng xe lại, cho tôi xuống đây. Cảm Æ¡n cáºu mấy ngà y vừa qua. Tuy nhiên tôi không muốn Ä‘i má»™t chiếc xe mà nhỡ có đánh rắm to cÅ©ng lại phải lá»t và o tai ngưá»i khác.
Thái tỠvẻ ngơ ngác:
- Em... em không hiểu ai lắp và o xe? Thôi, coÌ gì anh bá»›t giáºn.
- Tôi chỉ ngạc nhiên là ông Minh cÅ©ng há»c đòi sá» dụng biện pháp kỹ thuáºt hạ đẳng như váºy.
Xe đến vÅ© trưá»ng Äêm Mà u Hồng và dừng lại. Tưá»ng xuống xe, anh vẫy tay bảo Thái Ä‘i. Thái vá»™i gá»i Ä‘iên thoại vá» báo cho Minh và báo cáo giám đốc vÅ© trưá»ng.
Giám đốc khách sạn Excellent kiêm giám đốc vÅ© trưá»ng Äêm MaÌ€u Hồng Ä‘ang ngồi coi video, má»™t bá»™ phim đầy hình ảnh mát mẻ thì có chuông Ä‘iện thoại:
- Ông Tâm đấy à . Äang là m gì đấy...? Lại ôm gái hay xem phim ***? Nà y, bảo quân cá»§a ông theo dõi tháºt chặt thằng má»›i và o... Thằng cha Tưá»ng chứ còn ai nữa. Kiếm cho nó má»™t con bé bốc lá»a. Nếu dụ được thằng ấy Ä‘i, tôi sẽ có thưởng.
Tưá»ng và o vÅ© trưá»ng, anh đến ngay quầy bán rượu và gá»i má»™t chai Hennessy nhá», lặng lẽ uống má»™t mình, mắt lÆ¡ đãng nhìn theo những cô gái Ä‘ang nhảy Ä‘iên loạn. Nhìn gã đầu trò, có mái tóc nhuá»™m đỠvà cắt như má»™t chiếc mà o gà đang gà o hét, nhảy như má»™t kẻ lên cÆ¡n co giáºt... Tưá»ng có cảm giác như đã gặp gã nà y ở đâu. Nhưng nghÄ© mãi mà không tà i nà o nhá»› nổi. Má»™t cô gái ăn mặc kÃn đáo, lịch sá»± đến gần:
- Anh đi một mình, cho phép em là m quen được không?
Tưá»ng chỉ tay và o chiếc ghế trống bên cạnh rồi há»i:
- Em uống gì?
- Cho em một ly nước cam... Sao anh đi có một mình?
- Cũng có lúc nên đi một mình..
- Äà n ông, tuổi như anh mà đến vÅ© trưá»ng má»™t mình thì rõ rà ng là có sá»± buồn phiá»n trong lòng.
- Äến đây để tìm lại thá»i thanh xuân cá»§a mình... Nà y, thằng tóc đỠkia, nó tên là gì?
- Em sẽ giúp anh tìm lại tuổi trẻ được không? Nó là thằng Thanh, biệt hiệu là Thanh Tóc Äá» hay là Thanh Phò, Thanh Æ Ì...
- Nó nhảy đẹp quá.
- CÅ©ng thưá»ng thôi, nhưng nó uống thuốc lắc nên nhảy như Ä‘iên. Ngừng nhảy là chịu không nổi. Nếu anh muốn, em sẽ nhảy cho anh xem. Tất nhiên là không phải ở đây đâu?
Tưá»ng gáºt gù ra vẻ hiểu ý. Anh đảo mắt nhìn quanh và bắt gặp ánh mắt cá»§a má»™t gã đầu trá»c Ä‘ang ngồi uống rượu vá»›i hai cô gái cách chá»— anh chỉ ba mét. Linh cảm cá»§a má»™t ngưá»i từng là m Ä‘iá»u tra lâu năm cho anh biết là anh Ä‘ang bị theo dõi chặt chẽ. Anh quay lại cô gái và giúi và o tay cô tấm danh thiếp:
- Thỉnh thoảng hãy gá»i Ä‘iện cho anh. Chúng mình sẽ có nhiá»u cÆ¡ há»™i gặp nhau.
- Thế còn đêm nay? AÌ€, anh vừa há»i thằng Thanh, ngà y xưa nó đã bị Ä‘i tù vá» tá»™i chăn gái đấy.
Nghe cô gái nói như vậy, má»™t tia chá»›p lóe lêu trong đầu Tưá»ng. Anh chợt nhá»› ra đó chÃnh là đứa trẻ mà cách đây gần chục năm, anh đã cứu nó trong má»™t lần bị đắm thuyá»n trên bến đò Quan ở Nam Äịnh. Nó không biết bÆ¡i... uống nước đã no ká»nh bụng may mà Tưá»ng vá»›t lên được. Sau đó, cha mẹ nó đến xin Tưá»ng cho nháºn là m em nuôi. Tưá»ng thấy thằng bé lanh lợi cÅ©ng có ý mến. Anh há»i ý bố, ông khuyên: "Nếu có duyên thì sẽ tá»± nên anh nên em. Äã nháºn nó là m em nuôi thì phải có trách nhiệm vá»›i nó, còn nháºn mà để gá»i là trả Æ¡n thì nháºn là m gì?" Tưá»ng nghe lá»i bố, bèn từ chối. Quả nhiên, chỉ và i tháng sau thì không bao giá» thấy mặt Thanh nữa. Tưá»ng quà ng tay qua vai cô gaÌi:
- Em trông như sinh viên.
- Vâng, em là sinh viên trưá»ng đại há»c Ngoại Ngữ. Ngà y Ä‘i há»c, tối đến đây... kiếm thêm tiá»n há»c và có đồng phụ giúp bố mẹ ở quê. Em nói thế có khi anh không tin vì... các anh nghe chán bá»n con gái kể lể hoà n cảnh éo le, số pháºn lâm ly bi đát... nếu mình có duyên, sẽ có lúc gặp lại.
- Æ Ì‰ đây em có nghe nói cô nà o tên là Phượng, Phượng Và ng ấy?
- Có, nó má»›i có khách gá»i lên phòng rồi.
- Nhá»› gá»i Ä‘iện cho anh nhé. Giá» anh phải vá».
Tưá»ng nhét và o tay cô gái tá» 50.000 Ä rồi vá»›i vẻ rất dân chÆ¡i, anh ôm hôn cô gái ngay tại quầy. Cô gái tiá»…n Tưá»ng ra khá»i vÅ© trưá»ng, vừa quay lại thì gã đầu trá»c lừ lừ tiến đến:
- Không câu được à ?
- ÔÌi dà o, Ä‘ang chán Ä‘á»i, nhưng lại sợ vợ...
- Sao vỠsớm thế?
- CÅ©ng không phải dân chÆ¡i chuyên nghiệp. Nó có há»i ai không?
Cô gái lắc đầu, nói dối:
- Chỉ há»i em quê quán, thu nháºp và khen thằng Thanh Gà Trống nhảy đẹp.
*
Tưá»ng vá» nhà . Từ hôm thà nh láºp công ty, thưá»ng anh phải ăn ngá»§ tại đó. Lúc đầu vợ anh cÅ©ng và i lần gá»i Ä‘iện bảo anh vỠăn cÆ¡m, nhưng khi thấy anh lấy cá»› báºn, chị cÅ©ng thôi luôn. Hôm nay anh vá» là cÅ©ng muốn đón con bé Thảo đến ở. Liên là ngưá»i rất nhạy cảm, chị Ä‘oán ngay ra ý định cá»§a Tưá»ng, tuy nhiên chị vẫn bình thản như không:
- Công việc của anh thế nà o rồi. Em nghe nói ông Minh giúp đỡ ghê lắm hả?
- CÅ©ng được. May mắn là kiếm được mấy hợp đồng lá»›n. Äá»§ việc là m từ nay đến cuối năm. Còn mấy cá»a hà ng bán lẻ cÅ©ng tiêu thụ được chút Ãt, đủ lấy thu bù chi.
- Ông Cheng cÅ©ng khen Lê Minh lắm. Nếu mà đợt bầu cá» Há»™i đồng nhân dân tỉnh khóa tá»›i nà y, ông ấy trúng cá», không khéo là m Phó chá»§ tịch tỉnh như chÆ¡i.
- Là m gì có chuyện hoang đưá»ng như váºy.
- Anh không hiểu quyá»n lá»±c cá»§a Lê Minh rồi. Vừa rồi, ngưá»i ta nói nhiá»u vá» gã Năm Cam là trùm ná», trùm kia và cứ là m như hắn sắp đảo chÃnh đến nÆ¡i... Loại Năm Cam, trông thấy cảnh sát khu vá»±c là còn phải cưá»i từ xa; phải lo lắng tìm cách mua chuá»™c, hối lá»™ vá»›i mấy anh cảnh sát, vá»›i mấy ông quan chức chÃnh quyá»n, vì dù thế nà o thì hắn cÅ©ng chỉ là gã tổ chức cá» bạc, đâm thuê chém mướn. Nhưng vá»›i Lê Minh, anh ta có thể ná»a đêm gá»i Chá»§ tịch, Phó chá»§ tịch đến nhà ; có thể yêu cầu thay cả Giám đốc Sở, Ty, Chá»§ tịch cấp quáºn, huyện... Anh có biết chuyện tay Hà Xồm, Tổng giám đốc Tổng công ty Xây dá»±ng số 3 không? Từ má»™t gã bán thịt lợn ở chợ, văn hóa khá hÆ¡n mù chữ má»™t Ãt, lại còn có tiá»n án, tiá»n sá»± nữa, váºy mà ông ta dá»±ng nó lên là m Tổng giám đốc má»™t doanh nghiệp nhà nước. Và dÄ© nhiên, không có hợp đồng kinh tế nà o mà không có bà n tay cá»§a Lê Minh. Nhưng thế chưa ghê, đến khi hắn tham nhÅ©ng, phá cả má»™t dá»± án cá»§a chÃnh phá»§ cho vùng cao, gây thiệt hại hà ng chục tá»· đồng, bị bắt mà khi xét xá» chỉ bị án hai chục năm tù. Và không phải ai cÅ©ng biết Tòa án, Viện kiểm sát đã xá» theo ý cá»§a Minh.
- Sao em biết vá» Minh nhiá»u thế? Mà là m sao ông ta lại có thể là m được như váºy?
- Cả tỉnh biết Minh, trên Trung ương cÅ©ng khôÌi ngưá»i biết... Nhưng hình như chỉ có công an nhà các anh là không hay, hoặc biết mà không dám nói. Ern mà là m giám đốc công an tỉnh, loại như Minh em cho và o tù từ lâu rồi. Lê Minh thao túng được quan chức cá»§a tỉnh là bởi vì hắn có tiá»n, hắn có quan hệ.
Tưá»ng cưá»i:
- Chà chà , em hiểu Lê Minh quá kỹ. Äến giá» anh má»›i được nghe thông tin vỠông ta đấy. Nhưng anh há»i em, chứng cứ phạm tá»™i cá»§a Minh đâu?
Liên đắc ý:
- Muốn có chứng cứ thì phải đi tìm... Vấn đỠlà có ai dám đứng ra chỉ huy cuộc đi tìm đó không?
Tuy nhiên, Lê Minh khó có thể sống lâu được.
- Sao váºy?
- ChÃnh quyá»n nà y không bao giá» cho phép má»™t ngưá»i vừa buôn chÃnh trị, vừa buôn tiá»n như Lê Minh tồn tại. Trên Bá»™ Công an, Ä‘ang láºp hồ sÆ¡ vỠông ta đấy.
Tưá»ng kinh ngạc thá»±c sá»±, tuy nhiên anh vẫn cố bình thản và cưá»i:
- Là m sao mà em biết Bá»™ Công an láºp hồ sÆ¡ vá» hắn? Công an là m án mà đến em cÅ©ng biết thì còn gá»i gì là bà máºt nữa. Thế sao ông Cheng vẫn hợp tác vá»›i Minh và còn định láºp liên doanh?
- Chả có gì bà máºt và o thá»i buổi nà y. Nếu để tâm, chịu khó tìm hiểu, chịu khó chi phà thì biết hết thôi. Em biết nhiá»u Ä‘iá»u hÆ¡n anh tưởng đấy. Còn việc liên doanh, anh yên tâm Ä‘i, chỉ có ngưá»i nước ngoà i lừa Việt Nam và trong má»i sá»± phá sản, bao giá» Việt Nam cÅ©ng chịu thiệt. Bao nhiêu công ty vốn nước ngoà i nà o là Coca Cola, nà o là biến thế Ä‘iện A&B... cuối cùng thà nh công ty vốn nước ngoà i hết. Em nói thá»±c, hầu hết phó tổng giám đốc ngưá»i Việt Nam ở các công ty liên doanh là bá»n tay sai hết. Chúng chỉ biết ngáºm miệng ăn tiá»n, còn lá»— thì nhà nước chịu, công nhân thì tha hồ bị bóc lá»™t.
- Em phân tÃch có lý lắm, Váºy thế em là phó cá»§a ông Cheng thì sao?
- CÅ©ng thế thôi. Kẻ nà o có tiá»n, kẻ đó có quyá»n... Äó là lẽ thưá»ng. Chỉ có Ä‘iá»u, Vạn Lợi là công ty má»™t trăm phần trăm vốn nước ngoà i, cho nên cách Ä‘iá»u hà nh cÅ©ng có khác nhiá»u. Anh cứ buôn bán, kinh doanh Ä‘i, nhưng không biết quan hệ, không biết là m chÃnh trị trong kinh doanh thì sá»›m muá»™n cÅ©ng "Ä‘i" thôi.
- Cảm Æ¡n em. Anh cÅ©ng lá» má» hiểu Ä‘iá»u ấy. Bao giá» thì em Ä‘i Äà i Loan vá»›i ông Cheng?
- Em cÅ©ng chưa biết nên quyết định thế nà o, nhưng tháºt lòng em muốn ở nhà và muốn trở lại cuá»™c sống như ngà y xưa.
- Anh không hiểu Ä‘iá»u em nói.
- Là đà n bà , dù thế nà o vẫn có đặc tÃnh chung, đó là sá»± nông cạn, hẹp hòi và nhìn không quá sống mÅ©i cá»§a mình. Có những lúc em không phải vá»›i anh, chẳng phải vì em ghét gì anh mà chÃnh là em không chịu nổi cảnh má»™t ngưá»i phụ nữ như em lại loay hoay, chạy vạy tìm cách kiếm tiá»n nuôi chồng, nuôi con...HÆ¡n nữa, em không không chịu nổi cách sống cá»§a anh, chỉ biết chúi mÅ©i và o công việc. Anh trở thà nh má»™t cảnh sát Ä‘iá»u tra giá»i, được khen thưởng, được tiếng là mẫn cán, là hết lòng vì việc chung, ấy là nhá» anh có má»™t háºu phương vững. Anh không phải lo kiếm tiá»n nuôi vợ, nuôi con, nuôi cha mẹ. Nhưng hình như anh không nghÄ© đến Ä‘iá»u đó. Và rồi cuối cùng thì sao? Anh vẫn phải xin ra khá»i lá»±c lượng Công An. Nhưng không hiểu có khi nà o anh nghÄ© vì sao lại như váºy không? Anh không có lá»—i gì trong má»i việc vừa qua. Lá»—i duy nhất là anh không chịu tin Tiên Chỉ đã giết Oanh.
Tưá»ng nhìn Liên bằng ánh mắt pha chút sợ hãi vì lần đầu tiên thấy sá»± sắc sảo cá»§a vợ:
- Em cứ nói hết đi. Hôm nay em là m anh ngạc nhiên quá.
- Em không nghÄ© là anh không hiểu. Có Ä‘iá»u từ xưa tá»›i nay, anh là m án, Ä‘i Ä‘iá»u tra, anh chỉ tâm niệm má»™t Ä‘iá»u: Là m thế nà o cho đúng luáºt, cho không oan sai... Phải thế không? Bây giá» thì khác đấy. Em nghe má»™t ông công an, cỡ to hÆ¡n anh nhiá»u phải đắng cay nói rằng là m án lúc nà y phải tìm hiểu đối tượng là ai, cha mẹ, ông bà , chú bác nó là m gì và bên cạnh nó có ai. Là m án như anh, cứ nghênh ngang trên đưá»ng lá»›n mà đi, thì không ôtô đâm cÅ©ng xe máy va, chà Ãt thì cÅ©ng có xe đạp queÌ£t và o... Thế là thương táºt thôi. Pháp luáºt cá»§a Việt Nam bây giá» là gì? Là được là m theo ý muốn cá»§a từng ngưá»i? Trở lại chuyện chúng mình, em đỠnghị nghiêm túc thế nà y. Anh cứ vá» nhà ở. Thá»i gian sẽ là m chúng ta hiểu nhau hÆ¡n. DÄ© nhiên, nếu anh tìm được ngưá»i tâm đầu ý hợp, em không cản và em cÅ©ng mong ngược lại. Ngà y mai, em sẽ chuyển cho anh 500 triệu... Lãi suất không phẩy ba phần trăm, gá»i là có chi phà giao dịch. Em cho là m khế ước vay hẳn hoi, để anh khá»i băn khoăn.
- Anh không cần nhiá»u tiá»n như thế.
- Mạnh vì gạo, bạo vì tiá»n. Anh lấy tiá»n đó, gá»i tiết kiệm, khi cần vẫn có tiá»n giải quyết ngay. Có vốn lá»›n nghÄ©a là anh có cÆ¡ há»™i. Trong buôn bán cÅ©ng như trong chÃnh trưá»ng, tìm thấy cÆ¡ há»™i đã khó nhưng nắm được cÆ¡ há»™i lại là chuyện phức tạp vô cùng. Biết bao nhiêu kẻ Ä‘i tìm kiếm cÆ¡ há»™i là m già u hay cÆ¡ há»™i là m chÃnh trị đã ôm háºn khi bá» lỡ cÆ¡ há»™i. Ông thầy dạy ngoại ngữ cá»§a em dạy em rằng: "CÆ¡ may chỉ đến vá»›i kẻ sẵn sà ng".
Tưá»ng nhìn vợ bằng ánh mắt biết Æ¡n:
- Cảm Æ¡n em. Äúng là trước kia, anh nghÄ© má»i thứ đơn giản quá. Thú thá»±c hôm nay anh vá» là để bà n vá»›i em chuyện bé Thảo. Anh muốn nó vỠở vá»›i anh.
- Không, trước mắt thì không nên. Anh cứ vỠđây ở Ä‘i. Giưá»ng ai ngưá»i ấy nằm... góp gạo thổi cÆ¡m chung, con bé Ä‘ang cần có sá»± yên ổn. Vả lại anh vỠđây, em tin là có thể giúp anh được nhiều...
Tưá»ng im lặng đồng ý.
*
Tưá»ng hẹn gặp Tâm, Thà nh, Äức ở má»™t quán cà phê trong ngõ nhá». Chá»§ quán nà y vốn là cÆ¡ sở bà máºt cÅ© cá»§a anh và cÅ©ng là ngưá»i hết sức quý mến Tưá»ng. Tâm lấy ra má»™t phong bì đưa cho Tưá»ng:
- Anh ạ, đây là thư của Thiếu tướng Bùi Hà nh gửi anh.
Tưá»ng vừa bóc thư há»i:
- Các cáºu có tin tức gì vá» thằng Long không?
- Có ạ. Thằng Long ngay sau khi trốn thoát đã đến nhà cô ngưá»i yêu cÅ© tên là Phượng gá»i là Phượng Và ng vì có mái tóc và ng. Phượng là vÅ© nữ kiêm gái mại dâm ở vÅ© trưá»ng Äêm Mà u Hồng. Phượng và Long trước kia có má»™t tình yêu đẹp và nay cô ta vẫn yêu Long. Theo cÆ¡ sở cá»§a em cho biết, hai đêm trước, bá»n thằng Thái đã tóm được Phượng và băÌt đưa vá» nhà ... nhưng thằng Long đã trốn mất. Rõ rà ng thằng Long rất cảnh giác vá»›i đồng bá»n.
Tưá»ng Ä‘á»c xong, anh đốt thư luôn và nói:
- Má»™t đồng chà ủy viên Bá»™ ChÃnh trị đã cho Bá»™ biết những thông tin rất đáng nghi ngại vá» Lê Minh. Bá»™ cÅ©ng sẽ láºp má»™t chuyên án nhưng để tìm cho ra được chứng cứ phạm tá»™i cá»§a Minh là cá»±c kỳ khó khăn. Vì váºy, việc nà y Tổng cục Cảnh sát giao cho chúng ta. Việc quan trá»ng nhất bây giá» là phải tiÌ€m cho ra được Long Xếch và bảo vệ hắn khá»i sá»± trả thù cá»§a đồng bá»n. Long là kẻ còn có lương tri, đặc biệt là hắn rất thương mẹ. Hắn đã giết ngưá»i thuê cÅ©ng là vì muốn có tiá»n chữa mắt cho mẹ... Äể cho Long xuất đầu lá»™ diện và cÅ©ng khÆ¡i dáºy tình cảm cá»§a hăÌn, cáºu Äức tìm má»i cách đưa bà cụ lên Hà Ná»™i chữa mắt, chắc là phải thay thá»§y tinh thể. Phải là m cho khéo, đừng để lá»™. Tâm và Thà nh cố gắng tìm ra nÆ¡i ở má»›i cá»§a tên Long và tìm cách bảo vệ hắn. Còn Lưu, tổ chức trinh sát vÅ© trưá»ng Äêm Mà u Hồng, đấy là nÆ¡i tên Lê Minh tổ chức ăn chÆ¡i, hưởng lạc, là m tha hóa cán bá»™. Còn tôi sẽ tìm cho ra phương thức nháºp hà ng cá»§a Lê Minh.
- Anh Cưá»ng cÅ©ng tung lÃnh hình sá»± Ä‘i tìm thằng Long quyết liệt lắm, nhưng không hiểu sao bên cảnh sát Ä‘iá»u tra lại thá» Æ¡.
- Em nghe anh em ở đội chống tệ nạn xì xà o là dạo nà y anh Cưá»ng hay đến vÅ© trưá»ng Äêm MaÌ€u Hồng lắm.
Nghe hai ngưá»i nói váºy, Tưá»ng chợt thấy buồn. Anh định nói Ä‘iá»u gì đó thì có Ä‘iện thoại di động. Thấy số máy lạ, Tưá»ng rụt rè:
- Xin lỗi ai ở đầu dây ạ?
- Em đây, anh quên em là đã gặp em ở vÅ© trưá»ng rồi ư?
- A, chà o em. Hãy đến văn phòng công ty anh dược không?
- Lúc nà o?
- Trưa nay Ä‘i. Anh muốn má»i em ăn cÆ¡m.
- Em sẵn lòng.
Tưá»ng quay sang Äức:
- Tá»› má»i má»™t cô cave ở Äêm Mà u Hồng hẹn Ä‘i ăn cÆ¡m. Cô nà y biết nhiá»u chuyện ghê gá»›m lắm.
- Nà y, ngưá»i ta có câu "đừng nghe cave kể chuyện, đừng nghe con nghiện trình bà y". Cẩn tháºn đấy sêÌp ạ! - Äức nháy mắt nói vá»›i Tưá»ng.
*
Long Xếch nháºn khẩu súng Colt do Tảo mua cho. Hắn đếm từng viên đạn, rồi soi nòng súng vẻ cá»±c kỳ cẩn tháºn.
- Anh mua nó chỉ hết 5 triệu, còn số nà y gá»i em.
- Hôm nay cắt chỉ được rồi, anh thuê cho em một bác sĩ hay y tá cũng được đến cắt chỉ cho em.
- Cắt chỉ đơn giản lắm. Anh là m cho chú cũng được. Ngà y xưa anh ở bộ đội, là m y tá cũng biết võ vẽ đôi chút vỠnghỠy.
- Thế thì tốt. À, cắt chỉ xong, em nhỠanh một việc.
- Việc gì?
- Anh vá» quê em, xem mẹ em sống thế nà o và đưa cho cụ Ãt tiá»n.
Bỗng dưng Long mếu máo:
- Em tháºt bất hiếu, hứa chữa mắt cho mẹ, váºy thà bây giỠđến ná»—i thế nà y.
- Chữa chỉ và i triệu bạc, là m giÌ€ đến ná»—i phải Ä‘i giết ngưá»i thuê.
- Nà o phải em muốn giết thằng Thắng. Äầu tiên là nó thuê em đến, chỉ là chá»— bạn cÅ©, đưa nó Ä‘i uống rượu... cho nó say rồi sẽ có bá»n khác xá» lý. Em nghe bùi tai, thế là nháºn lá»i. Nhưng rồi chả hiểu ma xui quá»· khiến thế nà o, lúc em uống rượu vá»›i thằng Thắng thì chúng nó gạ là m luôn... Còn thằng Phú, nó cá» bạc bịp, lại định bắn cả em, em cướp được súng bắn lại... chẳng may trúng chá»— hiểm, nó chết. - Nhưng vì sao nó lại thuê em giết Thắng Trố? Thằng nà o thuê?
- Thằng Thái. Thái Voi, đệ tá» ruá»™t cá»§a lão Minh, chÃnh nó buá»™c dây và cùng em nhấc thằng Thắng lên cho và o thòng lá»ng. Mà em không là m thì nó cÅ©ng giết em vì lúc ấy nó có súng.
- Nhưng sao thằng Thái lại định giết Thắng Trố?
- Em không hiểu. Có thể ai đó thuê thằng Thái, chứ em không biết, chúng có thù oán gì với nhau đâu.
- Theo tôi, chú đừng là m liá»u. Anh sẽ gặp thằng Thái, há»i cho ra nhẽ.
- Không, thằng đó phải để em.
- Thế thì sao chú không khai với công an, chả lẽ chỠ"dựa cột" à ?
- Khai thì ai tin... HỠlại bảo là "trâu lấm vẩy bùn". Vả lại, em đã trót hứa rồi.
- Chú hứa cái gì? Với ai?
- Hứa vá»›i bá»n chúng nó là không khai!
*
Äức và hai nữ cán bá»™ cá»§a phòng An Ninh Äiá»u Tra mÆ¡Ìi được tăng cưá»ng cho Tưá»ng trong vai các nhân viên y tế Ä‘i chữa mắt cho bà con nghèo. Äến nhà Long Xếch. Sau khi "khám" qua loa cho bà cụ, hai cô "bác sÄ©" khuyên chị Tạ là để đưa cụ lên Hà Ná»™i mổ mắt. Chị Tạ mừng rỡ:
- Cảm Æ¡n chÃnh phá»§, cảm Æ¡n các anh, các chị quá. Anh chị là m Æ¡n đến nhà ông Minh, báo cho nhà tôi biết để anh ấy mừng. Mai kia, tôi sẽ lên thăm cụ.
- Chị không cần phải Ä‘i. Chúng tôi sẽ lo hết! - Má»™t cô trả lá»i.
Bà cụ sụt sùi:
- Khổ thân thằng Long, chả hiểu phiêu bạt ở nÆ¡i nà o, cứ lo lặn lá»™i kiếm tiá»n chữa mắt cho mẹ mà không được.
Thế là chỉ hai ngà y sau, má»i thá»§ tục đưa bà mẹ Long lên Hà Ná»™i thay thá»§y tinh thể đã hoà n tất. Lúc đưa bà đi, chị Tạ cứ cố nà i nỉ hai cô "nhân viên y tế" nháºn cho má»™t tải khoai lang.
*
Tảo vá» quê tìm bà mẹ Long biết chuyện bà được đưa Ä‘i thay thá»§y tinh thể ở Hà Ná»™i, anh ta vá»™i trở vá», há»›n hở khoe vá»›i Long:
- Long ơi, mẹ mà y được đưa đi Hà Nội chữa mắt rồi.
- Hả, anh nói gì?
- Cụ đã ra Hà Ná»™i chữa mắt rồi. Äoà n y tế cá»§a tỉnh vỠđưa những ngưá»i há»ng mắt thuá»™c diện gia đình nghèo Ä‘i thay thá»§y tinh thể. Cụ Ä‘i hôm qua.
Long Xếch mừng run ngưá»i. Hắn Ä‘i Ä‘i lại laÌ£i trong phòng:
- Anh à , mai anh và o viện tìm mẹ em cho em nhé. Nhá»› kiểm tra xem có công an hay bá»n thằng Thái theo không. Mà nếu được, anh đón mẹ em vỠđây ngay cho em.
- Mà y Ä‘iên à , cụ Ä‘i chữa mắt thế nà o chả có ngưá»i canh giữ, trông nom. Thôi được rồi, để anh tùy cÆ¡ ứng biến.
Bà mẹ Long Xếch đã được mổ thay thá»§y tinh thể. Mắt vẫn còn Ä‘ang băng kÃn. Cô gái hôm ná» cùng Äức đưa bà và o bệnh viện là thượng úy Äặng Huyá»n, má»™t sÄ© quan an ninh, được giám đốc trao nhiệm vụ đặc biệt nà y. Hằng ngà y, cô chăm sóc bà và theo dõi tất cả những ai đến thăm. Nhưng từ khi bà và o mổ mắt, chỉ có chị Tạ và o thăm chốc lát. Huyá»n bảo bà :
- Cháu đi mua phở cho bà ăn nhé.
- Cảm Æ¡n cô. Cô cứ mua cho tôi xin nắm cÆ¡m vá»›i Ãt muối vừng. Ä‚n phở ngon nhưng mà rá»—ng ruá»™t lắm.
- Bà cứ ăn phở cho dễ. Cháu sẽ mua sẵn và i thứ đồ ăn, bà đói lúc nà o, ăn lúc đó.
Nói rồi cô gái xách cặp lồng đi mua phở.
Tảo đến bệnh viện. Anh ta Ä‘i tìm và há»i các cô y tá:
- Chị ơi, chỗ bệnh nhân mổ mắt thay thủy tinh thể ở đâu?
- Lên tầng ba âÌy.
Tảo lên tầng ba. Anh ta há»i má»™t bác sÄ© trá»±c ban:
- Chị ơi, chị có biết bà Lương Thị Vách ở buồng nà o không?
Bác sĩ trực ban giở sổ xem:
- Phòng 7, giưá»ng 6. Có phải bà Vách quê ở Vân Hòa không?
- Dạ, phải.
- Äúng rồi. Diện mổ chÃnh sách đấy.
Tảo đến phòng và dòm dòm. Thấy bà cụ nằm má»™t mình, hắn cảnh giác đến đầu giưá»ng xem kỹ tên rồi má»›i há»i:
- Chà o bà ạ. Bà có phải là mẹ anh Long không?
- Ai đấy. Vâng, tôi là mẹ nó đây.
- Con là bạn nó, nghe tin bà mổ mắt, con đến thăm và có tà chút để bà bồi dưỡng.
Nói rồi, Tảo giúi và o tay bà mấy trăm ngà n. Bà cụ sỠsỠtừng tỠgiấy bạc:
- Chết chá»a sao anh cho nhiá»u tiá»n thế nà y? Xin cảm Æ¡n anh. Thế thằng Long Ä‘ang ở đâu?
- Dạ, nó Ä‘ang Ä‘i là m táºn Sà i Gòn. Anh em chúng con vẫn nói chuyện vá»›i nhau qua Ä‘iện thoại.
- Tá»™i nghiệp thằng bé. Nó khổ từ nhá»... nó đẻ ra bị cả há» hắt há»§i, bố thì không nháºn con, bà không nháºn cháu. Nhà chồng tôi bảo cả dòng giống nà y có ai mắt xếch đâu mà nảy nòi ra nó. Khổ ná»—i ở là ng tôi ngà y ấy lại có ông phó chá»§ nhiệm măÌt xếch, mà tôi thì tham gia đội hát chèo... Thế là bị nghi ngá». Nhưng giá»i có mắt, nó lại là đứa thương tôi nhất.
Thấy bà cụ nghẹn giá»ng, Tảo vá»™i nói:
- Thôi bà nhắc chuyện cũ là m gì. Mắt mới mổ... Bà nằm viện mấy ngà y?
- Bác sÄ© bảo tôi phải ở má»™t tuần. Ngưá»i ta chỉ ba ngà y là ra viện thôi. Thế anh Lá»±u vá»›i chị ấy có lên thăm bà không?
- Nà o thấy mặt chúng nó. Thằng Lá»±u thì sợ vợ như sợ cá»p. Muốn cho mẹ má»™t đồng cÅ©ng phải giấu. Còn con vợ, nó lo chạy chợ... bỏ buổi chợ, nó tiếc đến cả tháng. CÅ©ng may là có các anh các chị ở Sở Y tế, há» chu đáo lắm.
Äúng lúc đó thì Huyá»n mang phở vá».
- Chà o anh. Tôi là cán bộ Sở Y tế được giao cho chăm sóc cụ. Anh là ... là cháu cụ à ?
- Dạ không... Tôi... tôi là ...
- Chị Huyá»n à , đấy là anh bạn thằng Long nhà tôi. Nghe tin tôi mổ mắt, anh ấy đến thăm và cho khối tiá»n đây.
- Anh là bạn của Long à , lâu nay có gặp nó không?
- Không, tôi nghe tin bà và o viện nên đến thăm.
- Anh ấy nói là vẫn gá»i Ä‘iện nói chuyện vá»›i nó đấy. Thá»i buổi thÃch thế đấy, xa tÃt mà vẫn nói chuyện vá»›i nhau.
Có chuông Ä‘iện thoại di động, cô gái nhìn số và nháºn ra Ä‘iện thoại cá»§a Äức:
- A lô, anh à . Bảo ngưá»i đến thay ca cho em Ä‘i.
Giá»ng cá»§a Äức:
- Có ai đến không?
- Có! Äến ngay, để em còn vá» Ä‘i há»p.
Nghe Huyá»n nói, đức hiểu là có chuyện. Anh vá»™i há»i:
- Äang ở đấy à ?
- Vâng. Em hẹn rồi. Không thể nhỡ được.
Nói rồi cô gái cúp máy. Cô bảo Tảo:
- Thế nà y anh nhé. Tôi nhá» anh cho cụ ăn phở há»™ tôi. Mấy phút nữa, có ngưá»i đến thay ca trá»±c. Tôi phải vá» cÆ¡ quan há»p gấp. Anh giúp được chứ?
- Vâng, chị cứ đi. Tôi cho cụ ăn xong rồi vỠcũng được.
Cô gái Ä‘i xuống nhà nhưng nấp ở má»™t vị trà kÃn đáo theo dõi và gá»i Ä‘iện thoại:
- Anh Äức, đến ngay đây, thêm ngưá»i nữa. Tên nà y là bạn cá»§a Long Xếch. Hẳn Long Xếch sai nó đến... Em Ä‘ang nhá» nó cho bà cụ ăn, tuy nhiên anh ta chỉ muốn chạy ngay.
Trong phòng bệnh, Tảo xeÌ phở cho bà cụ ăn nhưng trong lòng nóng như lá»a đốt chỉ muốn chuồn ngay khá»i nÆ¡i đây. Nhưng tháºt may, bà ăn được và i thìa rồi nhăn mặt:
- Tôi đắng miệng quá, chả muốn ăn gì. Anh cứ để đấy, khi nà o đói tôi ăn.
Tảo mừng quá:
- Thế con để đây cho bà nhé. Thôi, con xin phép bà , con phải vá». Bà nghỉ nhé.
- Vâng, chà o anh. à , thế anh tên là gì nhỉ?
- Con là Tại. Chà o bà ạ.
Tảo bịa tên khác rồi vá»™i chạy xuống nhà . Äặng Huyá»n trông thấy liá»n lẳng lặng Ä‘i theo. Tảo lấy xe máy phóng vá» nhà . Cô vá»™i vẫy má»™t chiếc xe ôm:
- Anh chạy theo chiếc xe kia.
- Gớm, rình chồng đi với gái à ?
- Äúng thế. Äừng để lá»™, có thưởng đấy.
Tảo chạy xe rất nhanh. Huyá»n vừa theo dõi vừa Ä‘iện thoại di động:.
- Vâng... em Ä‘ang bám theo. Xe Dream II, biển số là 29-0013. Anh ta mặc áo mà u xanh thẫm, Ä‘i dép lê, mÅ© bảo hiểm Amoro mà u máºn chÃn. Xe hắn chạy vá» phÃa khu táºp thể nhà lắp ghép trong ngõ Hà ng Chiếu.
Tảo vỠđến nhà . Long mừng rú lên:
- Anh có gặp mẹ em không?
- Có. Cụ khá»e lắm. Có má»™t con bé ở Sở Y tế trông cụ. Nhưng tao nghi lắm...?
- Nghi cái gì?
- Nó có cái mắt khiếp lắm. Cứ như mắt công an, nhìn tao sắc như dao.
Long mÃm môi suy nghi rồi nói quyết Ä‘oán:
- Bây giỠanh lại lên xe chạy lung tung, để ý xem có ai theo dõi không. Nếu có chuyện gì, cứ khai là có đứa bạn nà o của em đến nhắn và o viện... thế thôi.
- Ừ tao Ä‘i. Mà y cẩn tháºn nhé.
- Cứ yên tâm đi. Em sẽ có cách.
*
Tảo lên xe Ä‘i và lại bị Huyá»n bám theo. Lần nà y có thêm Äức và Tâm Ä‘i má»™t xe phân khối lá»›n. Tảo phát hiện ra, hắn tăng tốc và luồn lách và o những ngõ nhá». Äức lao theo. Xe chạy Ä‘uổi nhau trong ngõ, dân tình chạy dạt ra, chá»i bá»›i om sòm. Phải công nháºn là Tảo chạy xe giá»i. Mấy lần hắn suýt thoát khá»i Äức. Trong khi đó, ở nhà Long Xếch lại khóa cá»a và chuồn ra má»™t quán cà phê đối diện vá»›i khu táºp thể.
Khi Ä‘uổi đến đưá»ng lá»›n, Äức tăng tốc và không khó khăn lắm, anh đã ép Tảo và o vệ đưá»ng. Tâm ngồi sau vá»t sang, đè sấp Tảo xuống. Thấy ngưá»i bắt mình là cảnh sát, Tảo khai hết sá»± tháºt. Há» dẫn Tảo vá» nhà . Má»™t tốp đặc nhiệm bốn ngưá»i được Ä‘iá»u đến. Tảo tháºt thà :
- Äể em mở cá»a... nó có súng đấy!
Khi anh em áºp và o nhà , Long Xếch đã biến mất. Không ai có thể ngá» rằng chỉ cách đó hÆ¡n trăm mét, Long Xếch ngồi uống cà phê và nhìn cảnh công an vây bắt mình vá»›i nụ cưá»i khoái chÃ.
Hết P1 - Chương 7.
|

30-07-2008, 07:01 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
P1 - Chương 8
Trong phòng là m việc cá»§a Lê Minh. Má»™t sá»± căng thẳng, lo lắng hiện ra trên nét mặt cá»§a ông ta. Lê Minh Ä‘i Ä‘i, lại lại trong phòng, dưá»ng như Ä‘ang chỠđợi má»™t tin gì đó quan trá»ng. Có tiếng gõ cá»a, Minh vá»™i và ng ngồi và o.. ghế, hÃt má»™t hÆ¡i dà i lấy lại sá»± thoải mái, bình tÄ©nh oai vệ nói:
- Má»i và o?
Cá»a mở. Má»™t ngưá»i thanh niên chưa đến ba mươi thôi nhưng nét mặt trông rất phong trần và có đôi mắt rất lạnh lừ lừ Ä‘i và o, đó là Quỳ con nuôi cá»§a Lê Minh, đồng thá»i là má»™t cánh tay phải cá»§a Minh:
- Chà o bố.
- Quỳ đấy à . Hai hôm vừa rồi mà y đi đâu?
- Con Ä‘i tìm thằng Long. Tìm thấy nó ở nhà con Phượng thì nó đã biến mất, nhưng trưa nay, thấy cảnh sát Ä‘iá»u tra và cÆ¡ động lại vây bắt nó ở ngay nhà thằng Tảo Lý dưới tầng hai. Hóa ra nó trốn dưới nhà Tảo Lý ba ngà y rồi.
- Có bắt được nó không?
- Không ạ. Thằng Tảo và o bệnh viện thăm mẹ thằng Long mổ mắt, bị công an theo... mà bá»n nà y là quân an ninh thì phải. Không thấy có đứa nà o quen mặt... Chúng con tìm hiểu thì má»›i biết là công an đưa mẹ nó Ä‘i chữa mắt chỉ là cái bẫy... và cho ngưá»i phục bắt. Thằng Tảo bị bắt, dẫn công an vá» nhà , nhưng thằng Long đã bá» trốn từ lúc nà o ấy. Nó cứ như có mắt.
- Hay là nó lại lộn lên nhà con Phượng?
- Không có! Chúng con tìm rồi. Nghe mấy ngưá»i nói là nó sang quán cà phê bên kia đưá»ng và ngồi xem.
Lê Minh bặm môi suy nghÄ© vá»›i vẻ lo lắng rồi bấm số Ä‘iện thoại gá»i Lê Quang Cưá»ng:
- Alô, anh Cưá»ng đấy à . Chúc mừng nhé.
- Sao, có chuyện gì váºy?
- Mừng các anh đã tìm ra thằng Long.
- Cái gì? Ai tìm ra Long Xếch?
- Nà y, anh đùa với tôi đấy à . Hôm nay, quân của anh đã bắt được đệ tỠcủa Long Xếch và đã dẫn quân đến nhà hắn, nhưng thằng Long lại trốn mất trước đó và i phút...
- Quả thá»±c tôi hoà n toà n không biết. Có lẽ là quân cảnh sát Ä‘iá»u tra chăng? Äể tôi há»i xem sao.
- Lạ nhỉ, thôi, anh cố tìm Ä‘i. Tối nay chúng ta gặp nhau sẽ có nhiá»u việc phải bà n. Tôi sẽ đặt ăn ở khách sạn Excellent.
Lê Minh đặt máy, quay sang Quỳ:
- Mà y huy động tất cả đám đệ tá», tìm cho ra ai chỉ huy lùng bắt thằng Long hôm qua. Còn nếu phát hiện thấy nó, chúng mà y cần phải bảo nó im Ä‘i. Tốt nhất là đừng để nó nói nữa!
- Dạ, con đi là m ngay. Còn việc nà y, thằng Hùng Sát Thủ, vốn là đệ tỠcủa thằng Minh Hói, nó ngỠý xin được vỠvới bố.
- Mà y thấy nó thế nà o?
- Nó đã hai lần ngồi Há»a Lò cÅ©, là thằng liá»u số má»™t. Ngà y xưa, chÃnh nó chém đứt tai má»™t cảnh sát đặc nhiệm.
- Có nghiện hút không?
- Dạ, không ạ.
- Nó nghiện gì?
- Nghiện đánh bạc.
- Mà y chá»n ổ cho nó. Nhưng tuyệt đối không để cho ai biết. Có lẽ cứ đưa nó vá» Công ty Ngá»c Thảo II, là m bảo vệ ở đội xe, Ä‘i áp tải hà ng. Chiá»u chuá»™ng nó nhưng phải kiểm tra. Quan trá»ng nhất là nó phải trung thà nh.
- Vâng, con sẽ cố gắng. Chà o bố.
Quỳ chà o xong, quay Ä‘i ngay, nhưng Minh gá»i giáºt lại:
- Chuẩn bị "hộ chiếu" cho tháng Thái đi Ma Cao nhé. Nó đáng được nghỉ ngơi vì vừa rồi nó là m vất vả quá.
- Bao giỠđi?
- Nếu thằng Long bị công an bắt.
*
Lê Minh Ä‘i má»™t chiếc Mercedes mà u Ä‘en đến công ty Tưá»ng An. Lúc đó Tưá»ng Ä‘ang ngồi nghe kế toán - là má»™t phụ nữ đã đứng tuổi - báo cáo tình hình tà i chÃnh:
- Từ ngà y thà nh láºp đến giá», tổng doanh thu hÆ¡n 600 triệu.
- Lương thưởng hết bao nhiêu?
- Dạ, mỗi tháng, tổng quỹ lương là hơn 70 triệu. Lương thấp nhất của cô Luyến, tạp vụ, 500 ngà n một tháng.
- Hình như cô Luyến là nhà tôi đưa và o phải không?
- Vâng, cô ấy có hai đứa con nhá», chồng chết vì nghiện hút, chÃch quá liá»u.
- Chị nâng lương cho cô ấy. À không, cứ để lương như váºy, nhưng láºp má»™t khoản trợ cấp đặc biệt, má»—i tháng thêm 300 ngà n. Ở công ty, còn ai có hoà n cảnh như váºy không?
- Ở văn phòng thì không, nhưng nghe nói dưới kho hà ng cũng có.
Tưá»ng gá»i anh Chánh Văn phòng, đây thá»±c chất là má»™t cán bá»™ cá»§a Tổng cục Cảnh sát được cá» xuống giúp Tưá»ng:
- Anh Ngá»c ạ. Anh xuống dưới kho hà ng và cho nhân viên khai lại lý lịch, khai ngay trước mặt anh, khai cùng má»™t lúc và yêu cầu khai rõ hoà n cảnh gia đình. Sau đó xác minh cụ thể, ai có hoà n cảnh khó khăn, là đối tượng gia đình chÃnh sách thì ta sẽ cố gắng là m chế độ.
Cùng là công an lại là m nghiệp vụ nên Ngá»c hiểu ngay cách là m cá»§a Tưá»ng. Ngá»c tá»§m tỉm cưá»i và thông báo:
- Có ông Lê Minh đến, đang chỠdưới phòng khách.
Tưá»ng xuống phòng khám, anh tươi cưá»i:
- Chà o anh, cũng. đang định đến cảm ơn anh và xin ý kiến của anh đây.
- Có gì mà cảm ơn, tôi thì phải đến xin lỗi anh.
Tưá»ng phẩy tay:
- Kế toán trưởng vừa báo cáo tình hình tà i chÃnh cho tôi. Tháºt ngạc nhiên quá. Từ ngà y ra là m đến giá», trừ tất cả các khoản thuế má, lương bổng, chi phà khác, còn lãi hÆ¡n 200 triệu. Quả là điá»u mà xưa kia nằm mÆ¡ cÅ©ng không thấy. Có được con số nà y, đó là nhá» sá»± giúp đỡ cá»§a anh. Rất cảm Æ¡n anh.
Tưá»ng quay sang nói nhá» vá»›i anh chánh văn phòng. Anh ta Ä‘i và o trong ngay. Lê Minh xua tay:
- Anh nói sai rồi. Tôi cÅ©ng phải cảm Æ¡n anh vì công ty cá»§a anh đã tiêu thụ cho tôi gần má»™t phần ba lượng hà ng Ä‘iện tá»§ nháºp vá». Äây là con số rất có ý nghÄ©a. Tôi Ä‘ang định bà n vá»›i anh, chúng ta có thể hùn vốn, láºp má»™t công ty cổ phần và xây dá»±ng má»™t cá»a hà ng lá»›n chuyên sá»a chữa, lắp đặt, bảo dưỡng hà ng Ä‘iện lạnh, Ä‘iện tá».
- Tôi sợ quá sức mình.
- Không có gì đâu. Tôi muốn anh hãy là m chủ công ty đó.
- Có bao nhiêu cổ đông?
- Có tôi, anh, cáºu Phùng Lân, và má»™t và i ngưá»i khác, tuy nhiên trong số nà y sẽ có và i ba cổ phần khống và không bao giá» có tên.
Anh chánh văn phòng Ä‘em ra má»™t phong bì. Tưá»ng trịnh trá»ng đưa cho Lê Minh:
- Là m ăn được, rất biết Æ¡n anh. Có chút quà gá»i là , mong anh đừng từ chối.
Lê Minh lúng túng:
- Sao lại thế nhỉ, lẽ ra tôi phải đến thưởng cho má»™t đại lý giá»i má»›i phải. Nhưng thôi, tôi xin nháºn và tối nay, má»i anh đến khách sạn Ecxellent, chúng ta uống vá»›i nhau ly rượu. Còn việc nà y, tôi tháºt lòng xin lá»—i anh vá» chuyện chiếc xe... Thá»±c ra bá»™ máy đó có từ lâu, mà xe ấy tôi thưá»ng giao cho thằng Thái quản lý. Khi đưa xe cho anh, tôi sÆ¡ suất...
Tưá»ng phẩy tay:
- Không vấn đỠgì. Anh đừng cả nghÄ©. Anh em mình trước lạ sau hiểu thôi. Chỉ có Ä‘iá»u là đừng bao giá» dùng những thá»§ Ä‘oạn không hay đó.
- Tôi biết, chú là công an - Lê Minh đổi giá»ng thân máºt - Chú lạ gì những trò chÆ¡i nghiệp vụ đó... Chú tha lá»—i. Ấy cÅ©ng nhá» có bá»™ máy đó mà năm trước tôi thoát nạn đấy.
- Nạn gì?
- Chuyện đà n ông ấy mà . Thôi, ngà y mai tôi lại bảo thằng Thái đem xe đến để chú sỠdụng. Lái xe tự chú tìm lấy.
- Cảm Æ¡n anh. Cứ để Thái lại cho tôi. Nghe nói thằng nà y giá»i võ lắm hả?
- CÅ©ng khá, ngà y xưa nó há»c quyá»n Anh và Tai-kwan-do, cÅ©ng đánh nhau nhiá»u. Tuy nhiên nó cÅ©ng không muốn lái cho chú.
- Sao váºy?
- Vì nó thấy chú lái giá»i hÆ¡n nó. Lái xe sợ nhất là chạy cho cấp trên mà lại lái xe giá»i. Không dá»a được, không bịp được, không tinh tướng được.
*
Việc Long Xếch bị má»™t lá»±c lượng nà o đó truy lùng đã là m cho Lê Quang Cưá»ng cảm thấy bất an vô cùng. Như váºy là rõ rà ng có má»™t lá»±c lượng nà o đó Ä‘ang ngầm Ä‘iá»u tra vụ án mà điểm đột phá cá»§a há» là từ tên Long. Liệu đơn vị nà o dám qua mặt cảnh sát hình sá»±? Nếu không phải quân cá»§a Cục Cảnh sát Äiá»u tra thì chỉ có lÃnh cá»§a phòng Cảnh sát Äiá»u tra. Nhưng nếu là cá»§a Phòng thì tại sao Cưá»ng lại không được biết. Là Phó Thưá»ng trá»±c Ban chuyên án mà không biết thì rõ rà ng là mình đã bị loại ra khá»i cuá»™c chÆ¡i. Mà như váºy thì rõ là có chuyện không hay rồi? Hà ng loạt câu há»i cứ luẩn quẩn trong đầu Lê Quang Cưá»ng khiến anh ta ăn không ngon ngá»§ không yên. Vá»›i quyết tâm phải há»i cho ra nhẽ, Cưá»ng đến gặp VÅ© Văn Äắc:
- Hôm nỠquân của anh đi bắt thằng Long à ?
- Không có, đã thấy tăm hơi gì đâu.
- Lạ nhỉ, thế thì quân cá»§a ai, chả nhẽ trinh sát cá»§a Tổng cục xuống bắt bà máºt? - Cưá»ng suy nghÄ© rồi lẩm bẩm nói tiếp, - Rõ rà ng là có chuyện đấy. Nà y cáºu Äức và cáºu Thà nh Ä‘ang là m án gì?
- Äức thì Ä‘ang nghỉ phép, Thà nh thì Ä‘i dá»± lá»›p bồi dưỡng nghiệp vụ cùng quân cá»§a ông.
- Ừ nhỉ.
- Tưá»ng dạo nà y thế nà o? Có vá» phòng chÆ¡i không?
- Là m ăn khá lắm. Cáºu ấy vừa tặng phòng má»™t chiếc tivi 29 in, chuẩn bị Giải bóng đá thế giá»›i rồi. Cáºu nói lại chuyện thằng Long tôi chả hiểu gì cả?
- Có ai đó đưa mẹ thằng Long đến viện Mắt thay thá»§y tinh thể và cho theo dõi tất cả những ngưá»i đến thăm. Có má»™t thằng tên là Tảo, ngà y trước cùng băng vá»›i thằng Long đến, thế là bị bám theo và sau đó bị bắt. Nó đã dẫn cảnh sát vá» nÆ¡i thằng Long trốn, nhưng thằng Long đã Ä‘i mất.
Äắc giả vá» ngÆ¡ ngác:
- Lạ nhỉ. Thế thì có lẽ quân Tổng cục An ninh rồi.
- Là m gì có chuyện an ninh bắt. Mấy thằng đầu trộm đuôi cướp, việc quái gì phải an ninh ra tay.
- Có giá»i biết. Thế nhỡ mấy thằng lưu manh lại dÃnh đến quan chức, dÃnh đến bá»n nước ngoà i thì sao. Ông còn lạ gì cách Ä‘iá»u quân cá»§a lãnh đạo Bá»™. Thằng Long chưa bị bắt, tốt nhất là ông tung quân, lùa cho được thằng Long, chứ để quân cá»§a Bá»™ tìm ra thì tôi vá»›i ông có mà mặt mo?
Cưá»ng Ä‘i rồi, Äắc rót nước uống và trầm ngâm. Anh nhá»› lại hôm giám đốc Trần Phúc gá»i anh lên phòng, ở đó đã có Thiếu tướng Bùi Hà nh Phó tổng cục trưởng Tổng cục Cảnh sát. Giám đốc Trần Phúc và o việc ngay:
- Hôm nay chúng tôi giao cho đồng chà má»™t nhiệm vụ đặc biệt, đòi há»i đồng chà phải tuyệt đối giữ bà máºt, tôi nhắc lại là tuyệt đối giữ bà máºt. Hiện nay, lãnh đạo Tổng cục và Công an tỉnh Ä‘ang giao cho đồng chà Tưá»ng thá»±c hiện má»™t nhiệm vụ quan trá»ng, đó là tìm cho ra kẻ cầm đầu mạng lưới tá»™i phạm có tổ chức ở tỉnh. Chúng hoạt động trên các lÄ©nh vá»±c cá» bạc, kinh doanh gái mại dâm, buôn láºu qua biên giá»›i, bảo kê. Nguy hiểm hÆ¡n là tên cầm đầu đã thao túng được nhiá»u quan chức cao cấp ở tỉnh và má»™t số huyện.
Äắc mỉm cưá»i dưá»ng như đã biết việc nà y:
- Tôi Ä‘oán được Ä‘iá»u nà y khi công bố ká»· luáºt cáºu Tưá»ng.
Thiếu tướng Bùi Hà nh nói vá»›i giá»ng Ä‘iá»m tÄ©nh cá»§a má»™t nhà giáo:
- Äồng chà Tưá»ng đã tạo được chá»— đứng và vá» bá»c khá an toà n. Tuy nhiên, trong công việc vẫn phải có sá»± há»— trợ cá»§a các đồng chÃ. Vì váºy, đồng chà phải chá»n ra khoảng năm đồng chà mà tin cáºy được tuyệt đối để là m các nhiệm vụ đột xuất, có thể Ä‘iá»u động và o bất kỳ lúc nà o. Anh Phúc cÅ©ng Ä‘iá»u quân an anh há»— trợ cho Tưá»ng. Hãy chá»n những anh mà xưa nay chưa tham gia các vụ án hình sá»± liên quan đến bá»n xã há»™i Ä‘en.
VÅ© Văn Äắc sung sướng, anh đứng dáºy, cảm động nói:
- Báo cáo hai thá»§ trưởng, tôi sẽ thá»±c hiện nghiêm chÃnh. Chúng tôi sẽ không để phụ lòng cấp trên.
Giám đốc Trần Phúc cũng rất vui:
- Tôi rất mừng là đồng chà và Tưá»ng hiểu nhau, lại rất tin tưởng. Tôi rất cảm động khi thấy cấp trên chuẩn bị ká»· luáºt, đồng chà đã lên phân tÃch cho chúng tôi nghe toà n bá»™ ưu Ä‘iểm cá»§a Tưá»ng cÅ©ng như những khuất tất cá»§a vụ án... Tuy nhiên, lúc ấy chúng tôi không thể nói được. Anh em đồng đội hết lòng vì việc chung lại biết lo cho nhau thế là quý lắm.
*
Tưá»ng ở trong văn phòng cá»§a mình tại tổng công ty. Anh chánh văn phòng gõ cá»a:
- Hiếu đấy à . Và o đi..
Hiếu vừa Ä‘i vá», sá»± má»i mệt vẫn còn vương trên nét mặt. Anh rót nước lạnh uống rồi nói:
- Äúng như dá»± Ä‘oán cá»§a anh. Chúng tôi táºp trung há»i cung Tảo và nó khai thằng Long đã tâm sá»± rằng nó Ä‘i giết Thắng Trố là do thằng Thái thuê. Thá»±c ra ban đầu, thằng Thái chỉ thuê thằng Long đến gạ Thắng Trố Ä‘i uống rượu để là m quen. Nhưng khi Thắng say quá thì Thái má»›i bà n phải giết Thắng. Lúc đầu, Long không nghe, nhưng rồi thằng Thái rút súng ra, dá»a bắn thì nó má»›i treo thằng Thắng lên. Trong lúc thằng Long Ä‘ang rút dây thì thằng Quỳ chụp ảnh. Sau đó má»›i ngã giá tiá»n. Thằng Thái hứa đưa cho thằng Long 50 triệu, những má»›i có 5 triệu, vì váºy thằng Long căm lắm và quyết tâm vượt trại để trả thù. Tảo cho biết là đang có ý định trả thù thằng Thái xong thì sẽ ra công an đầu thú...
- Hiện nay Tảo ở đâu?
- Chúng tôi đã cho Tảo vá», tuy nhiên cÅ©ng Ä‘ang là m má»™t số biện pháp nghiệp vụ để bảo vệ anh ta và cÅ©ng là giám sát các di biến động. Tảo tá» ra rất thà nh khẩn và hứa sẵn sà ng giúp đỡ công an khi cần thiết.
- Còn Phượng Và ng?
- Chúng tôi cÅ©ng đã bà máºt lấy lá»i khai cá»§a Phượng. Vá» mối quan hệ giữa hai ngưá»i cÅ©ng như tình cảm cá»§a Phượng dà nh cho Long thì quả là má»™t mối tình khá đẹp. Tuy nhiên, Phượng cho biết nhiá»u việc khá nghiêm trá»ng ở vÅ© trưá»ng Äêm Mà u Hồng. Và vÅ© trưá»ng nà y thá»±c chất là cá»§a Lê Minh, gã giám đốc nà y chỉ là ngưá»i là m thuê. Ngưá»i được giao giám sát lại chÃnh là thằng Quỳ, con nuôi cá»§a Lê Minh. Äây là má»™t thằng trẻ tuổi, chưa tiá»n án tiá»n sá»± nhưng cá»±c kỳ thâm hiểm và có những thá»§ Ä‘oạn rất quái chiêu. Theo anh Dương, Trưởng phòng Cảnh sát Hình sá»± cá»§a Công an Hải Phòng cho biết thì ngà y xưa, Oanh Sói có má»™t thằng em Ä‘i theo Oanh từ năm lên 10 tuổi, năm nó 16 tuổi không ai biết nó ở đâu nữa, tuy nhiên theo mô tả thì rất có thể đó là thằng Quỳ. VÅ© trưá»ng có má»™t đội gái, trong số đó có cả những ngưá»i đã từng có giải trong các cuá»™c thi ngưá»i mẫu thá»i trang, ngưá»i mẫu thanh lịch. Phượng cho biết khá nhiá»u quan chức đã đến đây... Có cả má»™t và i anh ở Äá»™i Chống tệ nạn xã há»™i cá»§a Phòng Cảnh sát Hình sá»±. Có trưá»ng hợp cả hai cha con cùng mê má»™t cô gái đến ná»—i sau nà y còn cãi nhau. Äáng lưu ý là ở phòng số 4 và phòng số 6 trên tầng 5 có đặt camera ghi hình trá»™m. Nghe nói Lê Minh dùng băng hình quay lại cảnh ái ân rồi sau đó dùng để khống chế ngưá»i khác. Năm trước, có vụ cô Thúy Liá»…u tá»± tá», cÅ©ng là vì tại ghi hình trá»™m, sau đó thằng Quỳ bắt phải dùng băng hình đó khống chế má»™t anh ở Thanh tra Tỉnh. Liá»…u chịu nhục không được đã uống heroin tá»± sát.
- Mình biết vụ nà y, tuy nhiên hồi đó vì cô nà y nghiện hút cho nên khi nói là chết do chÃch ma túy quá liá»u nên được chấp nháºn ngay. Vả lại gia đình là m hết đơn nỠđến đơn kia xin không mổ khám nghiệm tá» thi.
- Má»™t nhân viên quản lý vÅ© trưá»ng cho biết là có má»™t số ngưá»i được Lê Minh cho hưởng chế độ ưu đãi đặc biệt. Minh có loại carte visite mà u hồng nhạt. Khi đưa carte nà y cho ai mà Lê Minh ký và o thì khi đến vÅ© trưá»ng, chỉ cần tấm carte nà y là sẽ được miá»…n 50% giá tiá»n đồ ăn uống, được trừ hoà n toà n tiá»n phòng ngá»§ vá»›i gái. Trong hệ thống máy vi tÃnh cá»§a vÅ© trưá»ng có lưu tất cả những đối tượng nà y.
- Phượng Và ng đang ở đâu?
- Chạy vá» quê rồi. Cô ta sợ thằng Thái trả thù. Tôi tin chắc rằng lão Minh sẽ cho bá»n đệ tá» tìm xem lá»±c lượng nà o đã tóm được Tảo, vì váºy anh dặn Tâm và Äức phải rất bà máºt và vá» Hà Ná»™i nằm ngay.
- Tảo thì Ä‘inh ninh hắn bị đặc nhiệm cá»§a Tổng cục Cảnh sát bắt. Tâm, Äức đã trở Vá» Hà Ná»™i ngay rồi. Hiện nay việc giám sát là do quân anh Äắc và má»™t số cá»§a Phòng Äiá»u tra An ninh đảm nhiệm.
- Phải tìm cho ra tên Long và bảo vệ hắn. Tuy nhiên, muốn tìm ra hắn thì phải để mắt tới thằng Thái.
- Anh Äắc cÅ©ng bố trà lá»±c lượng ở nhà tên Thái rồi..
*
Long Xếch ngồi dưới bụi chuối câu cá. Hắn láºt bụng lên xem, vết thương khâu đã liá»n miệng và lên da non đỠhồng. Hắn cuá»™n cÆ¡ bụng và hÆ¡i nhăn mặt vì thấy vẫn còn Ä‘au rấm rứt. Có tiếng gá»i:
- Chú Lý ơi, vỠăn cháo.
Long vội vứt cần câu, đi vỠvà chui và o căn nhà thấp lè tè, mái lợp rạ. Ông Cừ múc cháo ra bát:
- Thằng Tảo dặn tôi là má»—i ngà y phải cho chú ăn hai bữa cháo. Cháo cá quả đấy. Ao nà y nhiá»u cá quả lắm. Tối nà o cắm cần cÅ©ng được và i ba con.
- Bác sướng nhỉ. Cá dưới nhà , thÃch ăn là có.
- Già u có khổ cá»§a già u, nghèo lại có kiểu khổ cá»§a nghèo. Tôi ra Hà Ná»™i, thấy ngưá»i ta ăn ná»™m hoa chuối, rồi ốc nấu, rồi cá quả nướng... Hà hÃ! Thế mà hoắng lên gá»i là đặc sản. Nói thế thôi, chứ nghèo bao giá» chả khổ, chả sinh ra hèn. Tôi trước đây, cÅ©ng nhá» chú Tảo giúp cho má»›i giữ lại được cái ao cá nà y. Hồi đó nợ thuế hợp tác, có mấy triệu bạc, hỠđòi thu ao, may mà chú Tảo cho vay... Không có cái ao nà y, cho thuê câu thì giá» khéo chết đói.
- Sao bác không là m mấy cái lá»u cho há» câu?
- Chả thèm, tôi Ä‘i xem mô hình mấy nÆ¡i rồi, chỉ là chá»— để cho bá»n trai gái ôm nhau đú đởn, bẩn cả mắt. Chú ăn Ä‘i cho nóng. Thằng Tảo quý và thương chú lắm đấy. Nó cứ dặn tôi là phải lo cho chú.
- Vâng, anh em chơi với nhau cũng lâu rồi.
- Bạn bè gắn bó vá»›i nhau được chÃnh là từ tấm lòng chú ạ. Hôm nay sao không thấy anh ấy đến nhỉ. Cháu có việc cần gặp quá.
- Thì chú khá»e chưa, nếu vết mổ tốt, ăn xong lấy xe đạp cá»§a tôi mà đến nhà chú ấy. Gá»›m, đến nhà chú ấy chán má»› Ä‘á»i. Nhà vá»›i cá»§a, cháºt như hÅ© nút, thấp mà bẩn. Tôi bảo vỠđây, tôi cho trăm mét đất mà là m nhà , ở cho sướng Ä‘á»i.
Long xì xoạp húp hết bát cháo rồi bảo ông chủ:
- Bác cho cháu mượn chiếc võng, ra vưá»n nằm cho mát.
Ông Cừ lôi dưới gáºm giưá»ng ra chiếc võng Ä‘ay đưa cho Long. Hắn Ä‘em chiếc võng ra góc vưá»n và ngắm chá»n địa thế rất cẩn tháºn. Từ chá»— nằm, hắn có thể quan sát cả má»™t góc rá»™ng và nếu có động, hắn lẩn ra bụi tre rồi chạy và o bãi ngô. Long mắc võng xong, hắn nằm lên, rút khẩu súng ngắn ra, gạt chốt an toà n rồi giắt và o cạp quần. Long Ä‘ang nằm, bá»—ng hắn láºt ngưá»i rÆ¡i xấp xuống đất và hắn rút súng chÄ©a ra phÃa ngoà i... Thấy phản xạ cá»§a mình còn nhanh nhẹn, Long cưá»i thÃch thú lại lên võng nằm. Từ trong nhà , ông lão trông cá nhìn thấy cảnh đó. Ông lão suy nghÄ© hồi lâu rồi lấy xe đạp ra và dặn đứa cháu:
- Ông đi sang trại cá giống nhé. Ở nhà trông ao. Ai đến câu, cháu cứ bảo là không cho câu nữa để thả cá.
Ông đạp xe ra thà nh phố để tìm Tảo.
*
Tảo chạy xe ôm, hằng ngà y anh ta vẫn đứng ở ngã ba Vòng, nÆ¡i có má»™t đưá»ng Ä‘i và o trung tâm thà nh phố, má»™t đưá»ng ra ngoại thà nh. Tảo đứng đón khách trong tâm trạng bồn chồn, lo lắng. Tảo nghÄ© vẩn vÆ¡ và cứ nhá»› lại hôm bị mấy cảnh sát mặc thưá»ng phục Ä‘uổi theo bắt rồi thì không tìm thấy Long, má»™t anh đã bảo:
- Nếu anh thương thằng Long thì hãy khuyên vá»›i nó Ä‘i ra đầu thú. Nói để anh biết, nếu công an bắt được thì mạng sống cá»§a hắn sẽ giữ được, còn nếu đồng bá»n nó mà thấy thì chắc chắn là hết "đưá»ng vá» quê mẹ" đấy.
Tảo nhìn quanh. Xung quanh anh ta vẫn có mấv ngưá»i chạy xe ôm đã quen mặt. PhÃa góc đưá»ng bên kia, có má»™t chiếc xe tải nhẹ bị há»ng máy, lái xe chữa không được đã bá» Ä‘i gá»i thợ, để lại má»™t tay thợ phụ cạnh xe. Anh ta trải chiếu ngồi ngay cạnh xe và đá»c báo. Tảo không thể nghi rằng đó chÃnh là các Ä‘iá»u tra viên cá»§a phòng cảnh sát Ä‘iá»u tra.
Có má»™t thanh mến phóng chiếc xe MinxkÆ¡ đến và dá»±ng xe, gà i lên ghi đông tấm biển nhỠđỠ"xe ôm". Tảo nhìn ngưá»i má»›i đến bằng con mắt tò mò. Äó là má»™t gã trông mặt mÅ©i không lương thiện tà nà o. Mắt thì Ä‘eo kÃnh râm tròn như Ä‘Ãt chai. Äầu đội mÅ© cối và mặc chiếc quần bò còn khá má»›i. Nhìn chiếc quần bò, Tảo giáºt mình, bởi vì dân chạy xe ôm chuyên nghiệp bao giá» cÅ©ng phải mặc quần áo rá»™ng, nhất là quần... NghÄ© đến lá»i anh cảnh sát hôm ná», rồi lại nhá»› đến sá»± lo lắng cá»§a Long vì đồng bá»n, Tảo chá»™t dạ và thoáng nghÄ©: "Có lẽ chúng nó cho theo dõi mình".
NghÄ© váºy, nhưng Tảo tặc lưỡi: "Kệ cha chúng bay, tao cóc cần. Thằng Long có ổ an toà n rồi".
Có chiếc xe khách từ nông thôn ra, đổ khách ở ngã ba. Tảo cÅ©ng như mấy anh lái xe ôm đã quen chạy ra Ä‘on đả má»i chà o, riêng gã má»›i đến vẫn mặc kệ, gã lại bá» và o má»™t quán nước gần đó và ngồi ghếch chân lên ghế, gá»i bia uống. Có má»™t bà khuân từ trên ôtô xuống hai sá»t dưa. Bà đến bên chiếc xe MinxkÆ¡ vá»— vá»— lên yên xe, nhưng từ trong quán, gã lái xe vẫn bình thản uống bia và phẩy tay ra hiệu không chở. Bến đỗ trở nên nhá»™m nhoạm, nhốn nháo. Thấy thái độ kỳ quặc cá»§a gã kia, Tảo linh cảm rằng gã kia dứt khoát không phải đến để chạy xe ôm... Nhân lúc gã ngá»a cổ nốc bia, Tảo cúi xuống giáºt đứt sợi dây nối bu-gi cá»§a chiếc xe MinxkÆ¡.
Bà buôn dưa thấy thái độ cá»§a gã xe ôm má»›i thư váºy liá»n là u bà u: "Rõ đồ lưá»i, đã chạy xe ôm mà còn tinh tướng" rồi bà gá»i xe khác. Hà nh động lạ lùng cá»§a gã xe ôm má»›i đến không lá»t được qua mắt má»™t trinh sát Ä‘ang ngồi ở ôtô. Anh ta và o trong xe gá»i bá»™ đà m:
- Có má»™t thằng má»›i đến, Ä‘i xe Min, nhưng không chịu chở khách. Rất có thể có chuyện, tôi Ä‘á»
nghị tăng thêm lực lượng.
- Äồng ý, sẽ có ngưá»i đến giúp cáºu.
Lại một chuyến xe khách nữa đến. Từ trên xe, Phượng Và ng xuất hiện. Cô ta đến thẳng đám xe ôm:
- Xin há»i ở đây có ai là anh Tảo?
- Tôi đây ạ!
- Anh chở tôi và o thà nh phố được không?
- Cô đi đến đâu.
- Cứ và o thà nh phố rồi hẵng hay.
Phượng lên xe. Láºp tức từ trong quán, gã Ä‘i xe Min ném tiá»n lên bà n rồi chạy ra. Gã nhảy lên xe và cắm đầu cắm cổ đạp cần khởi động, nhưng chiếc xe cứ ì ra. Äến lúc gã phát hiện ra đầu dây bị đứt thì xe cá»§a Tảo chở cô gái đã chạy mất hút rồi, cÅ©ng lúc đó chiếc xe Min Ä‘ang há»ng máy bá»—ng nổ được máy và bám theo xe cá»§a Tảo.
- Anh Tảo, Long Xếch Ä‘ang trốn ở đâu? - Phượng há»i ngay.
- Cô là ai, tôi chả biết Long Xếch nà o cả!
- Nà y, anh không phải giấu. Em là Phượng, ở trên tầng tư đây.
Nói rồi Phượng chìa mảnh giấy Long viết ra. Trên tá» giấy có dòng chữ "Nếu em muốn tìm anh, đến gặp anh Tảo xe ôm. Phải bà máºt". Tảo vá»™i và ng cho xe chạy và o trong má»™t ngõ và dừng lại ở má»™t quán nước chè chén.
- Long ở đâu?
- Rất may là nó cảnh giác, đã trốn trước khi công an đến.
- Trốn đi đâu?
- Anh đã dặn nó nếu có chuyện gì, đến nhà ngưá»i quen anh ngoà i ngoại thà nh. Ông ấy có hồ câu cá. Trốn ở đấy an toà n lắm. Nhưng anh nghÄ© lúc nãy có thằng Ä‘i xe Min định bám theo.
- Long cho em biết, nếu bá»n thằng Thái mà tìm thấy, nó sẽ giết anh ấy ngay.
*
Chiếc xe taxi tải cá»§a các trinh sát phải dừng ngoà i đưá»ng lá»›n vì ngõ hẹp. Má»™t trinh sát gá»i bá»™ đà m vá» cho bá»™ pháºn trá»±c:
- Tảo đã chở Phượng Và ng và o ngõ 202 rồi. Xe ôtô không và o được. Phượng mặc áo mà u Ä‘en, Ä‘eo chiếc túi xách mà u và ng nhạt. Xe cá»§a Tảo là Dream II. Tảo đội mÅ© Amoro mà u máºn chÃn.
Rồi cÅ©ng không chá» há»— trợ, anh em bỠôtô, gá»i xe ôm lao và o ngõ, nhưng không kịp nữa rồi. Ngõ nhá» ngưá»i đông như nêm, có mà giá»i tìm. Nhưng tháºt thay mắn, bá»™ pháºn há»— trợ có ba anh em phóng xe máy tá»›i, há» Ä‘i đưá»ng khác và đúng lúc Ä‘ang chuẩn bị rẽ và o ngõ thì thấy có chiếc xe Dream II, ngưá»i cầm lái đội mÅ© bảo hiểm mà u máºn chÃn lao ra, còn cô gái ngồi sau có mái tóc và ng hoe như ông bò... Anh em vá»™i lao theo.
*
Ông già trông cá đạp xe đến nhà Tảo. Ông gõ cá»a, không thấy ai. Ông vừa quay xuống thì có má»™t thanh niên Ä‘i lên:
- Ông cũng đi tìm anh Tảo ạ?
- Vâng, anh quen nó à ?
- Vâng, cháu là bạn Tảo, cũng đang cần gặp nó đây.
- Sốt ruá»™t quá, chả hiểu lúc nà o nó vá».
- Nó chạy xe ôm, có trá»i má»›i biết. ông ở xa đến à ?
- Tôi ngoà i là ng Hoà ng Thị.
- A, ở đó có mấy hồ cá hay lắm.
- Anh cũng hay đi câu à ?
- Vâng, cháu hay đến hồ cụ Lý câu.
- Hồ cá»§a tôi phÃa trong, các anh Ãt đến.
Gã thanh niên liến thoắng:
- Chán tháºt, mang tiá»n đến trả nợ nó mà khó quá.
- Nó cho anh vay tiá»n à ?
- Vâng. Cháu có việc, há»i vay, nó cho vay ngay.
- Chú ấy tốt lắm, bạn bè nà o cũng lo cho. Cái anh bạn của chú ấy đang ở nhà tôi cũng thế chỉ khen chú Tảo.
Mắt gã nỠbỗng lóe sáng:
- Cháu biết nó rồi, thằng ấy đang ốm... rõ khổ.
- Chú ấy má»›i bị mổ hay sao ấy. CÅ©ng khá»e rồi.
Nghe ông già nói đến váºy, gã kia vá»™i chà o:
- Ông ở đây nhé, cháu vỠđây.
- Vâng, chà o anh.
Gã thanh niên phóng xe máy vá» trụ sở đội váºn tải cá»§a công ty Ngá»c Thảo. Hắn gặp Quỳ:
- Nà y, báo cáo sếp ngay, tìm ra chỗ thằng Long rồi.
- Ở đâu?
- Nó trốn ở ao cá nhà ông Cừ là ng Hoà ng Thị.
- Chỗ ấy tao biết.
Quỳ vội ra lệnh:
- Gá»i Thái, Hùng đến ngay. Chuẩn bị má»™t xe taxi tải.
*
Từ trên tầng 5 cá»§a văn phòng công ty Tưá»ng An, Tưá»ng và Hiếu dùng máy bá»™ đà m chi huy các trinh sát.
- Báo cáo, chúng tôi đã phát hiện ra Tảo và cô Phượng.
- Bám theo ngay nhưng giữ vững cự ly an toà n. Báo cho tất cả các chốt.
Xe cá»§a Tảo chạy ra ngoại thà nh. Ba xe máy chở sáu trinh sát trong đó có Thà nh và Lưu bám sau. Trinh sát gá»i bá»™ đà m vá»:
- Báo cáo, xe chạy và o hướng là ng Hoà ng Thị.
- Các đồng chà tùy cơ ứng biến nhưng cố gắng bảo đảm an toà n cho Long. Nên chủ động bắt giữ hắn và Phượng, khai thác ngay chỗ giấu Long. Nhớ là Thà nh và Lưu không được lộ mặt.
Các trinh sát bám theo Tảo, đến má»™t Ä‘oạn đưá»ng có những con ngõ nhá» rẽ ngang, Thà nh ra lệnh giữ Tảo qua bá»™ đà m:
- Xe của Lưu vượt lên giữ Tảo lại và đưa và o ngõ khuất khai thác.
Tảo Ä‘ang cố tăng tốc thì xe cá»§a trinh sát Lưu và má»™t xe nữa lao vun vút vượt lên, ép Tảo và o vỉa đưá»ng và má»™t trinh sát ra lệnh:
- Rẽ và o ngõ ngay. Chúng tôi là cảnh sát đây.
Chỉ trong tÃch tắc, các trinh sát đã đưa Tảo và Phượng ra má»™t gốc cây nhãn nằm phÃa ngoà i cánh đồng:
- Anh Tảo, anh đưa cô Phượng đi đâu?
Tảo chưa kịp trả lá»i thì Phượng đã liến thoắng:
- Em nghe nói anh Long trốn ở nhà thằng Bình Cùi ở Hoà ng Thị nên thuê xe ôm đi tìm.
Má»™t trinh sát nháºn ra sá»± nói dối trên mặt Phượng khi cô ta nháy mặt ra hiệu vá»›i Tảo, anh nghiêm nét mặt và lôi Tảo Ä‘i ra má»™t chá»— khác há»i cung.
Trong lúc má»i ngưá»i Ä‘ang há»i cung Tảo và Phượng thì phÃa ngoà i đưá»ng lá»›n, má»™t chiếc xe tải nhãn hiệu Daewoo lao như ma Ä‘uổi vá» phÃa là ng Hoà ng Thị. Trên xe đó có Thái, Quỳ, Hùng Sát Thá»§ và gã thanh niên đã há»i ông già khi trước. Ngoà i ra còn có má»™t đứa con gái tóc nhuá»™m và ng, môi bôi son mốt Hà n Quốc thâm xì.
*
Trinh sát há»i Tảo:
- Anh Tảo, anh chở cô Phượng đến chỗ Long phải không?
- Dạ, cô ấy... cô ấy bảo cứ đi.
- Anh nói dối. Tôi phải nói cho anh biết, hiện, nay tÃnh mạng thằng Long Ä‘ang bị Ä‘e dá»a từng giá», nếu có xảy ra chuyện gì, anh phải chịu trách nhiệm. Chúng tôi tin rằng ngoà i anh ra không ai biết chá»— cá»§a Long Xếch.
Tảo vẫn chối:
- Em... Em thá». Em không giấu thằng Long.
Cách đó năm chục mét, các trinh sát há»i Phượng:
- Chúng tôi biết cô rất lo cho thằng Long, nếu thá»±c sá»± như váºy thì cô phải cho chúng tôi biết chá»— thằng Long. Tá»™i cá»§a nó tuy nghiêm trá»ng nhưng không phải là đã hết hy vá»ng. Tuy nhiên, hiện nay bá»n đã thuê Long giết Thắng Trố Ä‘ang tìm cách giết thằng Long để bịt đầu mối. Cô hãy cho chúng tôi biết Ä‘i, chúng tôi đánh giá cao những thông tin mà cô đã cung cấp vá» vÅ© trưá»ng Äêm Mà u Hồng trong cả buổi là m việc. Nà o, cô nói Ä‘i, chúng tôi hứa sẽ đảm bảo tÃnh mạng cho thằng Long.
Phượng ngần ngừ một lát rồi mở túi xách lấy ra mảnh giấy mà Long viết. Các trinh sát chạy sang chỗ Tảo. Anh ta tái mặt rồi lúng túng nói:
- Dạ... dạ, nó trốn ở hồ cá nhà ông Cừ Lác.
- Từ đây đến đó còn bao xa?
- Khoảng ba cây số. Nhưng... nhưng nó có súng và chÃn viên đạn.
- Cái gì? Nó có súng.
Phượng bỗng chen và o:
- Các anh để em đi trước, anh ấy không dám bắn em đâu.
Tảo cũng bỗng nhiên hăng hái:.
- Cho em Ä‘i đầu ná»a. Thằng Long không dám bắn em đâu.
- Không được mạo hiểm. Cô và anh Tảo giúp chúng tôi ngăn không cho nó là m liá»u, nhưng việc Ä‘i trước phải để chúng tôi - Lưu nói.
Má»i ngưá»i vá»™i vã lên xe. Trong khi đó, tại hồ cá ông Cừ. Long Xếch Ä‘i ra bãi ngô rồi Ä‘i xung quanh ao cá để tìm chá»— ẩn náu. Thấy có má»™t đống cây dâu, Long Xếch sáng mắt lên, hắn vạch ra và chui và o. Thấy ở trong khô ráo và khá rá»™ng, Long cho võng vất và o trong đó. Nhưng hắn vừa ném chiếc võng và o thì thấy có tiếng ôtô dừng lại phÃa ngoà i đưá»ng. Long vá»™i chui tá»t và o đống cây dâu và kéo lá bên ngoà i và o che khuất. Gã rút súng ra, nhòm qua khe hở. Long bá»—ng trợn mắt lên khi thấy Thái và Hùng Sát Thá»§.
Thái và o nhà dòm ngó. Hắn thấy cháu bé Ä‘ang ngồi há»c, hắn há»i:
- Chà o cháu, chú Long đâu rồi?
- Chú Long nà o? Chỉ có chú Lý thôi.
- Long, Lý thì cÅ©ng thế thôi, chú ấy có hai tên gá»i. Có đúng chú ấy bị bệnh phải không?
- Vâng, chú ấy mới ở viện ra, bị mổ bụng.
- Äúng rồi, chú ấy đâu hả cháu?
- Chú ấy mắc võng nằm dưới góc vưá»n.
Äứa bé kéo Thái ra sân và chỉ xuống vưá»n. Nhưng không thấy chiếc võng và Long. Thái và Quỳ, Hùng lao xuống vưá»n. Thái rút súng ra lên đạn rồi thá»§ và o bụng. Chúng đến rất gần, chỉ còn cách đống cây dâu chục mét. Long giÆ¡ súng lên ngắm. Há»ng súng rê theo Thái. Còn cách đúng cây dâu chỉ năm mét. Thái nghi nghi và nhìn chòng chá»c và o đống cây dâu. Äúng lúc ấy cháu bé nói vá»›i đứa con gái tóc Ä‘á»:
- Chú ấy có cả khẩu súng nữa cô ạ.
Láºp tức, đứa con gái hét giáºt giá»ng:
- Anh Thái, nó có súng.
Lúc nà y tên Thái chỉ còn cách đống cây dâu không đến hai mét. Nghe thế, Thái giáºt mình quay lại. Äúng lúc ấy, Long nổ súng. Viên đạn trúng sống lưng Thái, quáºt hắn đổ váºt. Hùng Sát Thá»§ và Quỳ nhảy vá»™i xuống ao tránh đạn. Long bắn thêm má»™t phát và o Thái Ä‘ang quằn quại rồi lao vá»t từ trong đống cây dâu ra. CÅ©ng đúng lúc ấy, có tiếng xe máy dừng gấp phÃa ngoà i. Hắn nhặt luôn khẩu súng cá»§a Thái rồi chạy ra sau, thoáng cái đã mất hút trong ruá»™ng ngô. Hắn chạy ra ngoà i bãi sông và lao xuống dòng sông Hồng Ä‘ang mùa lÅ©, nước chảy cuồn cuá»™n.
*
Các trinh sát áºp và o thì tên Quỳ và Hùng Sát Thá»§ vẫn Ä‘ang lóp ngóp dưới ao, tên cùng Ä‘i Ä‘ang quỳ bên cạnh Thái, đứa con gái thì run như dẽ...
- Các đồng chÃ, giữ tất cả chúng lại - Thà nh ra lệnh - Còn theo tôi ra bá» sông.
Các trinh sát lao ra bãi sông Hồng, nhưng chỉ thấy một dòng sông đỠngầu chảy cuồn cuộn.
Há» quay trở vá». Bá»n Hùng, Quỳ... liến thoắng:
- Cháu... cháu là con ông Lê Minh. Chúng cháu rá»§ nhau Ä‘i câu. Äang Ä‘i tìm chá»— câu thì thấy tiếng súng nổ. Cháu nhảy xuống ao...!
- Nó nấp trong đống cây dâu, chẳng hiểu sao lại bắn thằng Thái.
- Thôi Ä‘i, chúng tôi biết các anh đến đây là m gì rồi. Các đồng chÃ, đưa tất cả vá» Phòng Cảnh sát Äiá»u tra.
Äúng lúc ấy, cháu bé chen và o nói:
- Chú Æ¡i, cái chú bị bắn kia kìa, chú ấy há»i cháu là đi tìm chú bị mổ bụng.
*
Minh lồng lá»™n Ä‘i lại trong phòng. Quai hà m bạnh ra, mắt long lên sòng sá»c. Có tiếng gõ cá»a, Minh quát:
- VÃ o!
Gã giám đốc vÅ© trưá»ng Äêm Mà u Hồng và o. Äó là má»™t ngưá»i nom trắng trẻo, mạt tròn, mắt má»™t mà hùm hụp.
- Bổng đấy à . Tình hình ra sao rồi?
- Thưa anh, thằng Thái hôn mê. Một viên đạn đi đúng sống lưng, viên sau và o bụng, thủng ruột.
Chắc không sống được.
- Nó có nói gì không?
- Hắn hôn mê nặng rồi, biết gì nữa mà nói. Cảnh sát Ä‘iá»u tra Ä‘ang yêu cầu bệnh viện cứu hắn bằng má»i cách.
- Lát nữa tôi sẽ đến thăm, tuy nhiên, cũng nói với các bác sĩ, nên để cho hắn ra đi thanh thản, sống mà bán thân bất toại thì còn khổ hơn chết. Thằng Quỳ thế nà o?
- Äang lấy cung ở cảnh sát Ä‘iá»u tra. Nó chỉ khai do thằng Thái rá»§ Ä‘i...
- Thế còn con bé nà o đi với chúng?
- Là bồ của thằng Hùng Sát Thủ. Nó đi theo không biết gì..
- Con Phượng và thằng Tảo giam ở đâu?
- Không ai biết là đưa Ä‘i đâu. Em có há»i ông Äắc thì anh ta bảo quân cá»§a Bá»™ phụ trách truy bắt Long Xếch và đưa Phượng, Tảo vá» Hà Ná»™i rồi.
Lê Minh trầm ngâm:
- Nếu thằng Thái chết thì không có vấn đỠgì. Anh nói bá»™ pháºn văn phòng công ty lo cho nó chu đáo nhưng phải cảnh giác vá»›i con Phượng... Anh vá», rà soát lại toà n bá»™ bá»n ca ve, đứa nà o thân vá»›i con Phượng, đứa nà o biết chuyện, cho nghỉ hết. Lấy cá»› gì thì tùy...
*
Lê Minh đến phòng Cảnh sát Äiá»u tra. Ônh ta nói vá»›i trưởng phòng VÅ© Văn Äắc:
- Anh cho tôi gặp nó má»™t chút. Tôi không xin tha tá»™i cho nó đâu, nếu các anh thấy cần giam, cần bắt để Ä‘iá»u tra thì cứ là m. Chỉ xin các anh đừng để bá»n nhà báo nó biết... sắp bầu cỠđến nÆ¡i rồi.
- Anh cứ yên tâm. Nếu không có gì khác thì tối nay sẽ cho nó vá». Anh cÅ©ng cần phải để mắt đến nó.
- Vâng. Tôi giao cho nó là m kế hoạch ở đội xe... Mình việc thì báºn, đâu có phải lúc nà o cÅ©ng bắt ne bắt nét chúng được.
Äắc gá»i má»™t cảnh sát Ä‘iá»u tra:
- Äồng chà đưa anh Minh xuống gặp thằng Quỳ. Nó Ä‘ang ngồi ở đội trá»ng án.
Quỳ Ä‘ang ngồi viết bản tưá»ng trình, thấy Minh và o, hắn đứng dáºy:
- Con chà o bố!
Minh lừ lừ đến, cầm tá» giấy khai, Ä‘á»c lướt qua rồi ném xuống bà n, và túm ngá»±c Quỳ, tát liá»n hai cái nảy lá»a:
- Thằng mất dạy. Tao vừa nói với chỉ huy rồi, cứ giam mà y và i tháng cho biết.
- Con xin bố. Con có biết đâu, thằng Thái nó rủ thì đi theo nó, có biết đâu là nó đi tìm thằng Long.
- Mà y có biết chuyện thằng Thái và thằng Long thù nhau không?
- Không ạ.
- Không là thế nà o? Tháng Thái dạy mà y lái xe, chúng mà y chÆ¡i bá»i vá»›i nhau mấy năm nay, lẽ nà o nó không tâm sá»±.
- Con... con không nghe thấy nó nói đến thằng Long bao giỠcả.
- Thôi được rồi, biết đến đâu khai đến đó. Giấu giếm hay khai láo là mà y... mà y chết đấy.
Câu cuối cùng, Minh nói kéo dà i. Quỳ hiểu ngay. Hắn vâng dạ rối rÃt. Minh đưa cho anh cán bá»™ Ä‘iá»u tra 50.000 đồng:
- Anh là m ơn mua cho nó bao thuốc lá và cho nó ăn.
Rồi Minh lại rỉ tai anh nói gì đó và ra vá». Quỳ há»i:
- Bố em nói gì đấy?
- Hừ, bố mà y bảo cứ phải già đòn non nhẽ. Tội đâu ông ấy chịu.
Quỳ giáºt mình rồi thở dà i. Anh cán bá»™ Ä‘iá»u tra gáºt gù:
- Ông ấy nghiêm tháºt. Giá nhà nà o cÅ©ng nghiêm vá»›i con cái như váºy thì có phải đỡ bao nhiêu không.
*
Tưá»ng và o bệnh viện và tá»›i thẳng phòng hồi sức cấp cứu. Má»™t cảnh sát Ä‘ang gác chặn anh lại:
- Anh thông cảm, lệnh của giám đốc, cấm không ai được và o.
- Ai đang ở trong phòng?
- Anh Thà nh ở Cảnh sát Äiá»u tra, và hai anh nữa, hình như ở Bá»™.
- Äồng chà gá»i Thà nh ra cho tôi gặp.
Anh cảnh sát mở cá»a gá»i Thà nh. Thà nh chạy ra, Tưá»ng vá»™i há»i:
- Nó thế nà o?
- Vẫn hôn mê. Theo bác sĩ nói, chắc không qua đêm nay.
- Nói cảnh sát bảo vệ cho tôi và o.
Thấy Tưá»ng và o, mấy anh em Ä‘ang đứng vây quanh tên Thái vá»™i đứng dáºy chà o. Thà nh ra hiệu cho má»i ngưá»i Ä‘i ra. Tưá»ng ghé và o tai Thái:
- Thái Æ¡i? Thái... Anh Tưá»ng đây?
Lặng im má»™t hồi, Tưá»ng lại khẽ gá»i. Bá»—ng thấy Thái hé mắt, môi mấp máy. Tưá»ng vá»™i há»i:
- Thái ơi, ai bắn con Oanh. Oanh Sói ấy?
- Thằng... Thằng Quỳ... Quỳ chỉ huy? Tôi... tôi...
- Ai sai thằng Quỳ?
- Không... không...!
Thái chỉ nói được đến váºy rồi lại lịm Ä‘i. Tưá»ng dặn Thà nh:
- Các cáºu cố gắng theo dõi, may ra trước lúc chết, nó có thể tỉnh lại.
*
Äêm hôm đó, tên Thái chết. Lê Minh nháºn được Ä‘iện thoại báo Thái chết, hắn thở phà o nhẹ nhõm. Äúng lúc đó thì Quỳ được thả vá». Hắn rót nước lạnh uống ừng á»±c rồi xoa má:
- Lúc nãy bố tát con đau quá.
- Thế mà y tưởng bá»n cảnh sát Ä‘iá»u tra nó ngu à . Chúng nó há»i những gì?
- Chỉ há»i Ä‘i há»i lại tại sao Ä‘i cùng thằng Thái tìm thằng Long.
- Thằng Hùng thế nà o?
- Nó cÅ©ng bị há»i như váºy. Thá»±c ra bá»n chúng con cÅ©ng đã bà n nhau cách khai nếu có bị bắt từ nhà . CÅ©ng may thằng Thái chết, không nói được gì.
- Mà y giúp cho nhà nó Ãt tiá»n. Không đưa nhiá»u quá nghe chưa.
- á»i dà o, con vợ nó chắc cÅ©ng mừng... Thằng nà y đánh vợ dã man lắm.
Việc Long Xếch trốn trại thà nh công và lại bắn chết Thái đã gây ra má»™t sá»± bất bình trong dư luáºn nhân dân. Báo chà liên tiếp có những bà i chỉ trÃch sá»± cháºm chạp cá»§a cảnh sát hình sá»± trong việc truy bắt Long Xếch... Lê Quang Cưá»ng Ä‘á»c nhÅ©ng bà i báo đó và rất bá»±c mình. Cưá»ng nói vá»›i đồng chà cán bá»™ đội tổng hợp:
- Ông xem, mấy tay nhà báo viết mấy bà i nà y, có việc lá»›n việc bé cÅ©ng Ä‘á»u chạy đến nhá» cảnh sát hình sá»±. Nà o mất xe, nà o mất trá»™m, nà o bị đánh, bị giáºt tiá»n... Cái gì cÅ©ng nhá» quân mình, váºy mà bây giá», chúng lại là m om lên. Thôi nhé, từ nay, tôi cấm các ông Ä‘i là m thuê cho mất tay nhà báo đó. Còn tà i liệu... cấm cá»a hết!
- Báo cáo anh, thực ra mấy tay phóng viên nà y cũng do không nắm được thông tin. HỠkhông hiểu là việc truy lùng Long Xếch là do quân của bộ là m...
- "Bá»™" nà o là m. Toà n đồn lăng nhăng. Tôi đã nháºn trách nhiệm trước Ban giám đốc vá» việc truy lùng thằng Long. Huy động hÆ¡n chục trinh sát mà không tìm ra manh mối, trong khi đó mấy thằng lưu manh thì lại tìm ra..
- Hình như bên Ä‘iá»u tra cÅ©ng Ä‘i tìm thằng Long.
- HỠtình cỠtóm được thằng Tảo... nhục quá, mang tiếng là đơn vị trinh sát mà cứ chạy như cỠnhưng không thấy gì.
Lê Quang Cưá»ng ra lệnh huy động toà n bá»™ lá»±c lượng hình sá»± Ä‘i truy lùng tên Long. Công an tỉnh cÅ©ng há»— trợ thêm lá»±c lượng, phương tiện. Chưa có cuá»™c truy lùng tá»™i phạm nà o mà được công an tỉnh là m gay gắt đến như váºy. Hầu như toà n bá»™ lá»±c lượng cảnh sát được đưa và o cuá»™c. Canô cảnh sát tuần dưới sông khám từng chiếc tà u, thuyá»n. Các xe khách bị chặn khám, cảnh sát hình sá»± cầm ảnh Long Xếch, lên xe soi từng ngưá»i. Cảnh sát giao thông chặn xe máy kiểm tra... Nhà mẹ Long cÅ©ng bị giám sát chặt chẽ. Nhưng tất cả bặt vô âm tÃn.
Long Xếch sau khi bÆ¡i dá»c theo sông má»™t Ä‘oạn dà i, hắn lên bá» và chui và o má»™t khu lò gạch bá» hoang ven sông. Tiá»n không có má»™t xu, nhưng lại có hai khẩu súng, Long Xếch nằm trong má»™t lò gạch. Äêm bò ra bãi bẻ trá»™m ngô non vá» gặm sống... Long suy sụp đến cùng cá»±c và hắn nghÄ© đến chuyện tá»± sát. Äã mấy lần hắn đưa súng lên đầu định bóp cò nhưng hình ảnh bà mẹ lại hiện ra khiến hắn ngừng tay. Long Xếch quyết định và o thà nh phố. Hắn chôn hai khẩu súng xuống lò gạch rồi thất thểu Ä‘i ra đưá»ng cái. Hắn vẫy má»™t ngưá»i chạy xe ôm và bảo anh ta chở và o thà nh phố.
Dá»c đưá»ng đến Ä‘oạn vắng, hắn bảo lái xe dừng lại rồi chặt mạnh tay và o gáy anh lái xe. Anh ta đổ váºt xuống. Long Xếch lôi anh ta và o nương dâu, xé lấy quần áo trói lại, nhét giẻ và o mồm, buá»™c chặt lại. Long lấy được má»™t phong bì tiá»n khá dà y cá»§a ngưá»i lái xe. Hình như số tiá»n nà y anh ta định mang trả nợ ai đó. Không cần biết là bao nhiêu, Long nhét ngay và o túi... rồi lấy xe máy phóng thẳng vá» quê. Dá»c đưá»ng, hắn uống nước cho lại sức, mua bá»™ quần áo khác, Ä‘i cắt tóc, cạo râu, tắm gá»™i xong, hắn mua mấy mảnh lụa rồi vá» nhà .
Long Xếch vá» nhà lúc ná»a đêm. Mẹ hắn đã ra viện, mắt cÅ©ng đã tháo băng. Thị lá»±c chưa phục hồi hẳn nhưng cÅ©ng đã nhìn thấy khá rõ. Long Xếch tắt máy xe từ đầu là ng và lặng lẽ dắt xe vá». Äến cá»a, Long Xếch gá»i mẹ:
- Mẹ ơi, con vỠđây.
- Ai đấy?
- Con đây! Long Xếch đây.
Bà mẹ láºp cáºp dáºy mở cá»a. Long và o nhà , hắn ôm chặt lấy mẹ nghẹn ngà o không nói được.
- Nà o, để mẹ nhìn một tý, mắt mẹ nhìn thấy rôl.
Bà mẹ bắt Long Xếch ngồi trên ghế, ngắm nhìn đứa con mà bà vẫn nhớ mong.
- Chị Tạ đi đâu?
- Chị ấy vỠđằng nhà , bà cụ ốm nặng. GiỠthì con vỠở hẳn nhà chứ?
- Con ở với mẹ chỉ một ngà y thôi. Mai con phải đi...
- Cha bố anh! VỠvới mẹ có một ngà y thôi ư?
Cả ngà y hôm sau, Long Xếch quấn quÃt bên mẹ. Hắn chữa lại cho mẹ cái giưá»ng, dá»i lại mái gianh nÆ¡i buồng mẹ nằm, đưa cho bà được gần má»™t triệu tiá»n cướp được... Äêm hôm ấy, khi thấy mẹ ngá»§ say, Long Xếch dáºy, hắn thắp hương lên bà n thá», vái lạy hết sức thà nh kÃnh... Hắn rót rượu ra uống và suy nghÄ© rất lâu. Hà nh động khác thưá»ng cá»§a Long đã không qua nổi mắt bà mẹ. Bà trở dáºy há»i:
- Long, anh là m sao thế? Sao lại giấu mẹ?
- Dạ, con... con nghĩ đến lúc sắp phải đi...
- Hừ, anh cứ đi. Mẹ đã chết ngay đâu. Nhà nước chữa mắt cho mẹ rồi, chả cần nhỠđến anh đâu Nhưng chắc là trong lòng anh không yên. Hay anh đã là m gì nên tội phải không?
Long Xếch ngồi lặng đi rất lâu rồi hắn quỳ xuống:
- Con lạy mẹ trăm lạy. Con bất hiếu... để mẹ phải khổ. Con Ä‘i lần nà y không biết có còn vỠđược không. Nếu con không vá», mẹ bảo anh Hai thắp hương cho con và o ngà y nà y.
Long gục đầu và o lòng mẹ khóc oà lên.
*
Long trở lại trại tạm giam lúc trá»i vừa sáng. Khi các cảnh sát trại giam Ä‘ang táºp thể dục thì Long Xếch đến. Hắn vừa mon men đến cổng, anh cảnh sát bảo vệ quát:
- Má»›i mở mắt ra đã đến là m gì hả. Äi Ä‘i, tárn giá» má»›i là m việc.
- Tôi đến xin và o tù.
- Anh điên à ?
- Không, anh và o nói vá»›i ông giám thị là tôi, Long Xếch Ä‘ang chỠở cá»a.
Long Xếch được đưa trở lại buồng giam trước kia. Hắn bình thản nói với cán bộ quản giáo:
- Anh là m Æ¡n báo há»™ cho cảnh sát Ä‘iá»u tra là tôi xin khai toà n bá»™ hà nh động phạm tá»™i, nhưng vá»›i má»™t Ä‘iá»u kiện?
- Äiá»u kiện gì?
- Tôi chỉ khai trước ông Tưá»ng, ông Äức.
- Anh Tưá»ng đã ra khá»i lá»±c lượng công an rồi..
- Sao, ra khá»i công an?
- Cũng một phần là vì trước anh không chịu khai, án đi và o bế tắc... mà thôi tôi sẽ báo cấp trên.
- Ông Tưá»ng có thể không là công an, nhưng chắc vẫn là công dân. Tôi muốn được khai vá»›i ông ấy, còn ngưá»i khác thì không.
*
Lê Minh đến gặp giám đốc Cheng để bà n việc khởi công xây dá»±ng khu vui chÆ¡i giải trà Hòn Ngá»c. Cheng có vẻ rất không hà i lòng vá» việc tên Thái bị bắn chết:
- Tôi lá» má» nháºn thấy công lao cá»§a anh mấy năm vừa rồi đã cố gắng tạo ra bá»™ mặt sạch cho mình Ä‘ang có nguy cÆ¡ bị đổ vỡ.
- CÅ©ng không đến ná»—i quá nghiêm trá»ng như ông nghÄ© đâu. Thằng Thái chết mà không nói được cái gì, thế cÅ©ng còn may.
- Vấn đỠlà công an có để thằng Thái mang theo toà n bá»™ bà máºt nà o đó xuống mồ không? Chắc là không. Há» sẽ dá»±ng lại hồ sÆ¡ má»™t số vụ án xưa kia, tra há»i các đối tượng để tìm ra thá»±c chất thằng Thái là ngưá»i thế nà o và từ đó sẽ lần ra các mối quan hệ khác. Anh hãy dẹp tất cả má»i việc lại, tắt máy Ä‘iện thoại di động và đến má»™t nÆ¡i nà o đó tháºt yên tÄ©nh... Trong má»™t ngà y đó, anh nên tá»± mình rà soát lại tất cả các mối quan hệ? Các chuyện là m ăn. Thấy ai yêu mình thì phải là m cho há» yêu hÆ¡n, ai ghét mình thì phải tìm hiểu vì sao há» ghét và phải giải quyết mâu thuẫn. Câu chuyện là m ăn cÅ©ng váºy, sÆ¡ hở chá»— nà o phải bịt ngay.
- Cám Æ¡n ông, ngà y mai tôi sẽ Ä‘i Tam Äảo.
- Ông đừng có lên đó mà hãy Ä‘i Ba Vì. Ở Tam Äảo, anh có hai khách sạn, chứa toà n gái Ä‘iếm. Chá»— đó uế tạp, không là m cho con ngưá»i ta sáng suốt được. À, còn chuyện anh giám đốc Tưá»ng thế nà o?
- Vẫn khó hiểu. Trong là m ăn thì tá» ra có năng lá»±c, cẩn tháºn, nghiêm túc, nhưng vẫn thấy rất khó gần. Hôm nỠăn cÆ¡m ở khách sạn Excellent, không là m thế nà o dụ cho hắn Ä‘i "công Ä‘oạn hai" được.
- Vá»›i ngưá»i như Tưá»ng, anh nên nghÄ© cách tách anh ta ra khá»i đồng đội cÅ© và là m thế nà o đó để ngưá»i ta nhìn Tưá»ng vá»›i con mắt nghi ngá», cảnh giác.
- Bao giỠông đưa bà Liên vá» Äà i Loan?
- Tôi chưa rõ. Còn tùy thuá»™c và o tiến độ xây dá»±ng khu vui chÆ¡i giải trà Hòn Ngá»c. Anh chuẩn bị cho lá»… khởi công tháºt giản dị, tiết kiệm. Không được mở tiệc chiêu đãi... Các quan chức thì cho ngưá»i đến biếu phong bì tại nhà , nhưng nặng nhẹ thì phải khác nhau, còn hôm khởi công, chỉ nên tặng quà đơn giản như nhau: áo phông in tên công ty.
- Anh là m xong thá»§ tục cho ngưá»i Ä‘i Canada chưa?
- Xong rồi.
- Cà ng sá»›m cà ng tốt. Sắp và o năm há»c má»›i rồi.
Lê Minh chà o giám đốc Cheng và ra vá», nhưng má»›i đến cá»a thì Cheng gá»i giáºt lại:
- Anh Minh nà y, phải cẩn tháºn thằng con nuôi cá»§a anh đấy...
- Có chuyện gì váºy ông?
- Anh giao cho nó nhiá»u việc quan trá»ng quá... Không nên như thế. Cái đầu bé cá»§a nó dá»… vỡ là m. Còn thằng Lân hải quan, tôi nghe nói là nó mưá»i đêm thì năm đêm ngá»§ lại khách sạn Excellent.
- Tôi biết. Nó mê má»™t con bé ở đó... Vợ nó thì ngưá»i như con gà mái già , đã xấu ngưá»i lại xấu
nết. Anh thấy trong khi nó sức vóc như thế, tiá»n nhiá»u như thế.
- Khi ngưá»i ta nghèo thì ngưá»i ta chết vì bệnh táºt, khi ngưá»i ta già u hoặc quá già u thì lại hay chết trong vòng tù ngục. Anh dặn nó phải hết sức cẩn tháºn.
*
Lê Quang Cưá»ng tá» vẻ rất khó chịu nghe tin Long Xếch nói rằng sẽ khai hết sá»± tháºt và chỉ khai riêng vá»›i Tưá»ng. Cưá»ng Ä‘i Ä‘i lại lại trong phòng, và sá»± lo ngại hiện ra trên nét mặt: "Tại sao nó lại đòi gặp Tưá»ng...? Việc nó giết thằng Thái là có chá»§ định hẳn hoi, không phải là để tá»± vệ. Rõ rà ng giữa nó và Thái có mối liên hệ rất sâu sắc và như thế không thể không có vai trò cá»§a Lê Minh. Lâu nay, thằng Thái là đệ tỠđược Lê Minh đặc biệt tin cáºy và giao cho nhiệm vụ như má»™t gã trưởng ban bảo vệ cá»§a tổng công ty. Thằng Thái được hưởng lương đến gần chục triệu má»—i tháng thì không phải chuyện đùa. Lê Minh chắc đã sá» dụng tên Thái và o má»™t phi vụ mỠám nà o đó và Thái đã giao nhiệm vụ cho Long. Long Xếch chỉ là tên giết ngưá»i thuê... Nhưng ai thuê? Thằng Thái thuê giết Thắng Trố để là m gì, trong khi nó không có quan hệ gì vá»›i Thắng Trố. Cần phải há»i Lê Minh cho ra nhẽ, có thế má»›i biết đưá»ng xoay xở". Cưá»ng nghÄ© váºy rồi gá»i Ä‘iện thoại cho Minh:
- A lô, anh Minh à ? Chúng ta cần gặp nhau để bà n mấy việc..
- Quan trá»ng không?
- Không quan trá»ng thì gặp ông đêm hôm thế nà y là m gì?
- Thôi được, đến thẳng cơ sở hai của tôi.
- Ở đó đông lắm.
- Ông cứ đến đi, tôi sẽ lo.
"CÆ¡ sở II" cá»§a Minh thì Cưá»ng biết quá rõ. Äó là má»™t khu mát-xa nằm ngay thẳng Khách sạn Ngá»c Thảo II cá»§a công ty Ngá»c Thảo. Äây là cÆ¡ sở mát-xa hiện đại nhất thà nh phố và cÅ©ng được tiếng là nghiêm chỉnh bởi vì ở đây mát-xa theo kiểu đà n ông thì phục vụ đà n ông, đà n bà thì phục vụ đà n bà . Có phòng xông hÆ¡i khô, xông hÆ¡i nước, có bể tắm nước thuốc... Khách đến đây, vé và o cá»a là 10 USD và có thể tắm, xông hÆ¡i, nghe nhạc, uống cà phê... đến bao giá» chán thì vá». ChÃnh vì là nÆ¡i nghiêm chỉnh như váºy nên Minh thưá»ng lấy đây là m nÆ¡i chiêu đãi các quan chức từ xa đến. Phải công nháºn đây là khu phục hồi sức khá»e theo đúng nghÄ©a tốt đẹp nhất cá»§a nó.
Khi Cưá»ng đến, má»™t nhân viên ra đón và đưa đến má»™t phòng thư giãn. Ở đây, há» vừa uống cà phê hay rượu, nghe nhạc và có những cô gái trẻ, ăn mặc kÃn đáo, nghiêm túc đến nhổ tóc sâu, cạo râu, sá»a móng chân, móng tay hoặc đấm bóp nhẹ nhà ng..
Cưá»ng ngồi xuống ghế và má»›i kịp cởi giầy xong thì Minh và o. Cưá»ng nhá»m dáºy định chà o thì Minh đã lừ mắt. Minh lên tiếng:
- Ô, chà o anh! Hình như lần đầu tiên anh đến đây phải không?
- Chà o anh - Cưá»ng hiểu ý, chà o lại vẻ khách khà - CÅ©ng buồn bá»±c trong lòng, đến nghỉ ngÆ¡i tà chút.
Minh gá»i má»™t chai rượu Hennessy nhá», còn Cưá»ng lại gá»i cà phê đá. Há» nằm để cho hai cô gái cắt móng chân và nói chuyện tà o lao.
Lê Minh:
- Nếu anh cần nghỉ ngÆ¡i, anh có thể đến lúc nà o cÅ©ng được. Tôi viết giấy báo cho cá»a hà ng giảm giá 50% cho anh.
- Cũng không cần. Tôi nghe nói ở đây nghiêm lắm nên thỠđến xem sao.
- Ãi chà , hóa ra là anh Ä‘i trinh sát. Hai cháu có biết đây là ai không?
- Dạ, không ạ.
- Äây là chú Cưá»ng, trưởng phòng cảnh sát Hình sá»±. Tôi có thể hứa danh dá»± vá»›i anh má»™t Ä‘iá»u.
Nếu anh tìm thấy bất cứ dấu hiệu nà o không trong sáng ở đây, tôi xin chịu phạt kiểu gì cũng được.
Lê Minh gá»i lấy thêm má»™t chiếc ly, rót rượu ra má»i Cưá»ng rồi vẫy tay ra hiệu cho hai cô gái ra ngoà i. Minh lấy trong túi áo ra má»™t phong bì tiá»n rất dầy giúi cho Cưá»ng.
- Nà o, ông nói đi. Có chuyện gì?
- Thằng Long xin gặp thằng Tưá»ng để xin khai.
- Cái gì? Gặp thằng Tưá»ng. Sao lại gặp thằng Tưá»ng?
- CÅ©ng không biết được. Tôi rất lo rằng thằng Long và thằng Thái có chuyện gì đó nên thằng Long vượt trại, tìm cách trả thù thằng Thái. Bá»n thằng Thái thì lao Ä‘i tìm thằng Long cÅ©ng để trả thù hoặc giết nó vì sợ nó khai... Không ngá» thằng Long lại nhá» thằng Tảo mua cho súng và thế là trong khi thằng Thái mất cảnh giác, nó bắn trước. Theo các tin trinh sát thì thằng Thái thuê thằng Long giết Thắng Trố. Tuy nhiên, vì sao nó giết Thắng Trố thì chưa rõ.
Lê Minh thẫn thá»:
- Quả thá»±c là tôi có biết chuyện thằng Thái cùng thằng Long Ä‘i tìm Thắng Trố nhưng không ngá» chúng lại giết nó. CÅ©ng không hiểu vì sao nó lại như váºy. Mãi gần đây tôi má»›i há»i nó thì nó bảo là uống rượu say, chá»i nhau, đánh nhau, nhỡ tay đánh chết bèn treo lên tạo hiện trưá»ng giả.
Cưá»ng cưá»i nhạt:
- Tôi và ông chÆ¡i vá»›i nhau đã lâu, ông giúp tôi nhiá»u và ngược lại tôi cÅ©ng che chắn cho ông. Có Ä‘iá»u là ông đừng nói dối quanh. Tôi há»i ông, dá»… quân khám nghiệm há» mù đấy. Nếu bị đánh phải có vết chứ? Bá»n chúng lừa cho thằng Thắng uống rượu say, rồi treo cổ nó lên. Ngoà i thằng Long, thằng Thái thì còn má»™t đứa nữa. Tôi nói tháºt, theo mấy con cave kể lại thì đó là thằng Quỳ nhà ông đấy.
- Äứa nà o nói thế, ông cứ vả và o mồm nó cho tôi. Tá»™i đâu tôi chịu. Ngà y xảy ra vụ án, thằng Quỳ Ä‘ang ở Sà i Gòn. Cứ há»i Hà ng không Việt Nam, và o chuyến bay VN241 lúc 10 giá» 30 có hà nh khách nà o tên là Nguyá»…n Văn Quỳ không? Nó nghỉ ở khách sạn Sà i Gòn phòng 404. Nó và o để thay tôi đến dá»± má»™t đám cưới con ngưá»i bạn tôi. Có cần tôi kể tên, địa chỉ và ngà y giỠđám cưới nữa không?
- Thôi, không cần. Nhưng tại sao bá»n cave nói là có má»™t thằng có nốt ruồi rất to ở lưng. Bá»n giang hồ thì bảo đó chÃnh là thằng Quỳ.
- Chuyện đó tôi cũng không biết, nhưng đúng ngà y giỠấy, thằng Quỳ đang ở Sà i Gòn.
- Ông Minh ạ, sao ông lại coi tôi như má»™t thằng cảnh sát nghÄ©a vụ má»›i nháºp ngÅ© được ná»a tháng... Thằng Quỳ không há» bay và o Sà i Gòn mà là thằng Minh Con, ngưá»i rất giống thằng Quỳ. Chứng minh thư thì nát bét, ảnh cÅ© thì nháºp nhèm... Có nhân viên hà ng không nà o soi ảnh kỹ bao giỠđâu. Tôi nói để ông biết, chỉ riêng chi tiết ấy thôi, nếu bá»n Ä‘iá»u tra nó lần ra thì hết đưá»ng chạy đấy.
Lê Minh nhá»m dáºy:
- Cái gì? Trá»i Æ¡i, sao lại có việc ấy.
- Thằng Quỳ là con nuôi ông, nếu không có lệnh cá»§a ông, nó dám tùy tiện bà y trò "kim thiá»n thoát xác" ấy không? - Cưá»ng thá»§ng thăng.
Minh lo tháºt sá»±, ông ta róc rượu uống hến hai chén rồi bảo:
- Tôi sẽ há»i thằng Quỳ việc nà y. Nhưng... nhưng bên Ä‘iá»u tra có biết Ä‘iá»u nà y không?
- Nếu biết thì hôm nay là m sao ông còn ngồi yên ở đây. Chỉ có Ä‘iá»u là ông vẫn giấu tôi Ä‘iá»u gì ấy. Tôi nói tháºt, ông nên tÃnh toán cho kỹ chuẩn bị mà be bá».. đắp Ä‘áºp. Tôi sợ thằng Tưá»ng chưa chịu im đâu...
- Váºy chuyện thằng Quỳ, ngoà i ông ra, còn ai biết?
- Hai thằng đệ tỠcủa tôi.
- Ông lo giúp tôi việc ấy nhé. Cần bao nhiêu cứ bảo. Tôi muốn được yên thân.
- Äá» phòng háºu há»a, tốt nhất là ông cho thằng Quỳ biến ngay.
- Äi đâu?
- Äi Nga hay Äức, hoặc Ä‘i Mỹ, Canada thì cà ng tốt. Äi sá»›m ngà y nà o hay ngà y ấy. À, hôm nay, cảnh sát kinh tế báo cáo là trên chuyến tà u Queen từ Äà i Loan vá» Tân Phú có bốn công-te-nÆ¡ hà ng máy nông - ngư - cÆ¡ nhưng thá»±c chất là hà ng Ä‘iện máy. Hà ng cá»§a ông hả?
Minh gáºt đầu rồi đứng dáºy Ä‘i ra ngoà i. Hắn rút máy Ä‘iện thoại di động gá»i cho Cheng. Trong nhà riêng cá»§a mình, Cheng Ä‘ang ôm Liên. Nhìn đồng hồ, thấy đã gần 12 giỠđêm, Liên lăn nỉ:
- Khuya rồi, anh cho em vá», anh cÅ©ng nên giữ sức khá»e để là m chá»— dá»±a cho mẹ con em.
- Không phải vì chồng em đang chỠđấy chứ?
- Không, chúng em xa nhau đã lâu lắm rồi. Chẳng qua vẫn phải ở chung nhà vì con bé thôi.
- Anh thá»±c sá»± sợ thằng chồng em. Nó là m kinh tế mà ăn nháºu có chừng má»±c, đặc biệt là không dụ được hắn và o chuyện gái. Nó cứ như hoạt động tình báo ấy.
Có tiếng điện thoại di động. Cheng nghe:
- A lô, ông Cheng đấy ạ?
- Vâng tôi Cheng đây, Lê Minh à ?
- Cảnh sát kình tế có kế hoạch đón bắt bốn công-te-nÆ¡ hà ng trên tà u Queen, cáºp cảng Tân Phú và o ngà y thứ hai tuần tá»›i. Bao giá» tà u nhổ neo?
- Sáng mai.
- Ông báo cho dừng lại, đổi ngay thà nh hà ng nông - ngư - cơ theo đúng như hợp đồng và cố gắng đừng sai một dấu phẩy trong Invoice, Packing lits.
- Tôi hiểu.
- Xin lá»—i đã là m phiá»n ông và o lúc nà y. Chúc ông ngá»§ ngon.
Hết P1 - Chương 8.
|

30-07-2008, 07:05 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
P1 - Chương 9
Long Xếch được đưa trở lại đúng buồng giam cá»§a hắn Ãt ngà y trước. Gã phạm nhân cùng phòng thấy thái độ cá»§a Long lần nà y khác hẳn trước. Nét mặt cá»§a hắn nhẹ nhõm hÆ¡n, và nghêu ngao hát suốt ngà y. Hắn hát chèo khá hay và những là n Ä‘iệu mà hắn ưa thÃch toà n là những Ä‘iệu buồn nẫu ngưá»i như: Con tò vò, Là n thảm, Nhịp Ä‘uổi, Sá» rầu, DuÆ¡ng quân... Vá»›i má»™t chiếc thìa, hắn gõ xuống sà n xi-măng để Ä‘áºp phách ná»™i, phách ngoại và đôi khi còn hà o hứng giảng cho gã bạn tù những cái mà hắn gá»i là “tinh hoa†cá»§a chèo cổ. Hắn kể rằng hắn biết hát chèo từ trong... bụng mẹ vì ngà y xưa, khi chá»a sắp đến tháng đẻ mà bà mẹ vẫn Ä‘i diá»…n chèo ngoà i sân đình vá»›i vai Thị Mầu lên chùa.
Buổi sáng, sau khi ăn sáng bằng mấy miếng bánh mì tẩm đưá»ng xấy khô xong, Long Xếch vui vẻ kể lại cảm giác cá»§a mình khi rạch bụng:
- Mà y biết không, nó chỉ đau lúc gà dao và o da thôi. Còn khi đã rạch sâu thì thấy lạnh hết sống lưng... Nhưng mà phải biết là rạch đến mức nà o, ruột phòi ra là được... Sâu quá, phạm và o ruột thì chết, mà nông quá thì quản giáo không sợ.
Gã phạm nhân nghe Long ká» vá»›i vẻ kÃnh nể thá»±c sá»±. Quả thá»±c từ hôm Long rạch bụng trốn thoát, phạm nhân trong trại đã dá»±ng lên quanh hắn không biết bao nhiêu là giai thoại. Mà chẳng riêng gì phạm nhân, anh em công an cá»§a trại cÅ©ng phải phục cái gan cá»§a hắn.
- Long, Ä‘i ra lấy cung - Tiếng ngưá»i phụ trách buồng gá»i dõng dạc.
- Ai há»i cung em hả cán bá»™?
- Tôi không biết.
Long được khóa tay lại rồi dẫn Ä‘i. Tại phòng há»i cung, đã có ba ngưá»i chá» sẵn. Long nháºn ra ngay má»™t ngưá»i ăn mặc thưá»ng phục là Tưá»ng, ngưá»i Ä‘eo quân hà m thượng úy là Äức, còn má»™t ngưá»i mặc áo mà u xanh trứng sáo là cá»§a Viện Kiểm sát. Tưá»ng há»i:
- Sức khá»e anh thế nà o? Äêm qua có ngá»§ được không?
Long cưá»i tươi tỉnh. Nhìn hắn cưá»i, Tưá»ng thấy rất lạ. Khi hắn nghiêm mặt, trông rất dữ tợn và hết sức lạnh lùng, nhưng khi hắn cưá»i thì những cái đó mất hết, chỉ còn lại sá»± rạng rỡ đến ngây thÆ¡.
- Thưa anh, lâu lắm rồi em mới được ngủ ngon như đêm hôm qua. Anh cứ yên tâm, bây giỠthì em sẽ giữ sức khoẻ tốt cho đến lúc ra dựa cột.
- Äừng quá bi quan váºy, không phải trưá»ng hợp nà o phạm tá»™i giết ngưá»i cÅ©ng phải chịu án tá» hình. Quan trá»ng là anh phải giÅ© sức khá»e để lúc ra tòa được minh mẫn.
- Thưa cán bá»™, em hiểu. Chỉ có Ä‘iá»u bây giá» sẽ không có ai tin em cả, không có ai là m chứng cho em nữa. Thằng Thái thì chết rồi, thằng Phú Béo cÅ©ng chết...?
- Anh nhầm đấy, không phải lá»i nháºn tá»™i nà o tòa cÅ©ng tin và cÅ©ng không phải lá»i nói dối nà o cÅ©ng trót lá»t. Lá»i khai cá»§a anh sẽ được kiểm chứng.
Long khẽ thở dà i:
- Em tin cán bộ. Thưa cán bộ, đã tìm thấy hai khẩu súng chưa ạ?
Äức nói:
- Theo lá»i khai cá»§a anh, chúng tôi đã tìm thấy hai khẩu súng và đang đưa Ä‘i giám định. Chiếc xe máy cÅ©ng trả cho nạn nhân rồi. Hôm đó, anh trói anh xe ôm lại và vứt và o đúng tổ kiến lá»a. May mà có ngưá»i cứu kịp.
Long lắc đầu:
- Suýt nữa thì thêm mạng ngưá»i nữa.
- Hôm nay, theo đỠnghị cá»§a anh, chúng tôi sẽ nghe toà n bá»™ lá»i khai cá»§a anh - Tưá»ng nói - Nhưng tại sao anh lại muốn khai vá»›i tôi? Tôi không còn là cán bá»™ Ä‘iá»u tra nữa.
- Thưa cán bá»™, em không tin là cán bá»™ ra khá»i công an - Long nói vá»›i vẻ hết sức tá»± tin - Em có ông anh là m ở Bá»™ Công an. Anh ấy chÆ¡i vá»›i Phượng nhà em và nói cho cô ấy biết. Anh ra khá»i công an, là m doanh nghiệp chỉ là giả vá» thôi. Anh vẫn lo Ä‘iá»u tra vụ án nà y.
- Anh đừng có ba hoa nữa - Tưá»ng ngắt lá»i và quay sang anh cán bá»™ cá»§a Viện Kiểm sát - Anh thấy bên ngoà i đồn đại ghê chưa. Thế má»›i biết thá»i buổi nà y, thông tin tháºt giả lẫn lá»™n chẳng biết thế nà o mà lưá»ng.
Äức lấy trong túi ra má»™t gói bánh quy, má»™t gói kẹo và bao thuốc lá rồi anh gá»i cô bán căng tin trong trại giam pha cho ấm chè. Cả bÆ¡n ngưá»i ngồi ăn bánh, hút thuốc và nói những chuyện không đâu. Long hà o hứng kể lại những lần đánh lừa đồng bá»n cá»§a tên Thái rồi cao giá»ng:
- Em nói thá»±c, thằng Thái, thằng Quỳ chỉ là bá»n đầu sai thôi. Ngưá»i bà y mưu tÃnh kế cho chúng chÃnh là lão Lê Minh. Äó má»›i là thằng nguy hiểm. Hắn rất biết ném đá giấu tay. Lúc nãy cán bá»™ có há»i em vì sao lại xin khai vá»›i cán bá»™, em là m như váºy là ngà y trước, cán bá»™ Ä‘iá»u tra vụ nà y. Vì em không khai nên cán bá»™ bị ká»· luáºt. Em biết tá»™i mình, nhưng sá»± tháºt nó khác cÆ¡... Em sẽ kể hết, cán bá»™ chịu khó nghe nhé.
*
Thắng Trố có cái táºt không sao bỠđược là rất thÃch Ä‘i chÆ¡i lang thang và o buổi đêm. Khi thì Ä‘i xe máy, khi Ä‘i xe đạp, lúc lại Ä‘i bá»™. Äêm nà o hắn cÅ©ng lang thang ngoà i đưá»ng. Hôm nà o có tiá»n, hứng chà hà n dạt và o má»™t quán rượu, gá»i và i chiếc chân gà luá»™c và chai rượu trắng. ChÃnh vì Ä‘i đêm nhiá»u như váºy nên Thắng Trố được coi là kẻ am hiểu thà nh phố vỠđêm nhất trong giá»›i giang hồ. NÆ¡i nà o là chốn ăn chÆ¡i dà nh cho ngưá»i có tiá»n, nÆ¡i nà o là bến đỗ cá»§a bá»n ca ve vỠđêm; nÆ¡i nà o là chá»— bá»n chÃch hút trú ngụ... và tất cả các trò ma bùn cá»§a giá»›i ăn đêm Thắng Ä‘á»u am hiểu tưá»ng táºn.
Äêm hôm ấy, cÅ©ng giống như bao lần khác, Thắng Trố thong thả cuốc bá»™ Ä‘i ngang qua quán bar Hải xuân. Bá»—ng nhiên Thắng Trố nghe có má»™t tiếng súng nổ trong quán. Hắn liá»n nấp ngay và o má»™t gốc cây phÃa bên kia đưá»ng. Má»™t lúc sau, hắn thấy có hai ngưá»i chạy ra nhảy vá»™i lên hai chiếc xe máy đã chá» sẵn. Khoảng cách khá gần, lại đèn sáng nên Thắng Trố nhìn thấy rất rõ tên Ä‘i xe máy Dream II là Quỳ, con nuôi cá»§a Lê Minh, còn ngưá»i Ä‘i xe phân khối lá»›n như kiểu xe Hyousung thì cao to, đội mÅ© bò... Thắng Trố không nhá»› ra là ai mặc dù có cảm giác quen quen. Tuy rất muốn ở lại xem sá»± thể ra sao và bá»n thằng Quỳ đã giết ai, nhưng nhá»› đến thân pháºn mình là kẻ má»›i được ra tù, ở lại xem không khéo cảnh sát tóm được thì có khi là đá rÆ¡i và o đầu. NghÄ© váºy nên Thắng chuồn ngay.
Mấy ngà y sau khi xảy ra vụ án, đã có lần Thắng Trố định kể vá»›i Tiên Chỉ nhưng rồi lại thôi bởi nghÄ© Tiên là kẻ Ä‘a nghi, chắc gì hắn đã tin lá»i mình. Vả lại, hắn vẫn bá»±c mình vì má»™t lần Tiên, Chỉ đã chá»i tà n canh sát ván khi mà quán lẩu dê cá»§a hắn bị thua lá»—. Số tiá»n năm triệu Tiá»n Chỉ cho vay là m vốn đã hết. sạch. Hôm Ä‘i theo đám tang Oanh Sói, trông thấy Quỳ và tên cao lá»›n hôm trước, hắn lẳng lặng Ä‘i theo. Thắng Trố không lạ gì Quỳ. Ngà y trước, Quỳ là má»™t đứa trẻ bị che mẹ bá» rÆ¡i. Bẩy tuổi nó đã lang thang sống đầu đưá»ng xó chợ và là m đủ thứ việc linh tinh do bá»n trá»™m cắp, buôn bán tem phiếu ở chợ Sắt - Hải Phòng sai bảo. Năm 10 tuổi, hắn đứng canh sòng bạc cho Oanh Sói và Thắng Trố biết hắn từ đó. Tuy nhiên, Thắng Trố không hiểu sao sau nà y hắn lại chuyển sang là m con nuôi Lê Minh.
Äám tang tổ chức xong, má»i ngưá»i ai vỠđưá»ng nấy, Thắng Trố thấy Quỳ Ä‘ang ngồi uống bia má»™t mình ở vỉa hè, hắn lừ lừ đến:
- Quỳ, nhớ tao không mà y?
Quỳ nhìn Thắng chòng chá»c rồi thốt lên:
- Ôi, anh Thắng, Thắng Trố? Anh cũng đến đám tang à ?
- Tao đi xem thôi! Sao mà y uống bia một mình?
- ChỠông anh.
- Cái thằng cao to váºt vã ấy à ?
- Vâng, anh biết à ?
- Tao thấy nó đi với mà y, đoán thế thôi.
- Anh uống bia nhé.
- Ờ, cho tao một vại.
Chá» cho Thắng nốc hai hÆ¡i hết cốc bia, Quỳ há»i:
- Bây giỠanh là m gì?
- Dặt dẹo, thi thoảng có việc, là m và i ngà y. Mà y vẫn ở với ông Minh à ?
- Vâng, được mưá»i lăm năm rồi.
- Thằng nà y hay nhỉ, tao tưởng mà y là m con nuôi mẹ Oanh.
- Äâu có... chuyện dà i lắm.
Thắng ná»a đùa ná»a tháºt:
- Tao dạo nà y đói quá! Mà y có tiá»n cho anh xin đôi triệu.
Quỳ nhìn Thắng như kẻ trên giá»i rÆ¡i xuống:
- Cái gì, ông coi tiá»n cá»§a tôi là vá» hến chắc. Mà ông vô duyên bá» mẹ, má»›i gặp nhau đã xin tiá»n.
- Thì trong phi vụ bắn mụ Oanh, thế nà o mà y chả được dăm bay chục vé.
Quỳ há hốc mồm, hắn trợn mắt nhìn Thắng rồi liếc quanh:
- Ông có Ä‘iên không đấy. Äịnh giở trò gì hả?
- Tùy mà y thôi. Anh em vá»›i nhau, cùng dân “oi khói†cả. Chú kiếm được, cho anh tà chút, đến khi chú sa cÆ¡ lỡ bước, anh có, anh lại cho chú. Ở Ä‘á»i có ai nắm tay được từ tối đến sáng đâu. Nhưng mà nà y, sao bá»n mà y giết mụ Oanh?
- Ông có ăn củ ráy không mà ngứa mồm...
Thắng Trố nghiêm mặt:
- Nà y, thằng chá»i con, có phải mà y cáºy là con nuôi lão Minh, lắm tiá»n lắm cá»§a, lên mặt tinh tướng phải không? Tao tá» tế nói cho mà biết lại còn lên giá»ng... ÄÆ°á»£c tao sẽ bảo cho thằng Minh Hói và thằng Hùng Sát Thá»§ ai đã bắn con Oanh... Mà y và thằng cao cao đó đứng ngoà i chở hai thằng bắn. Có cần tao tả lại đêm hôm đó mà y mặc áo gì quần gì Và chiếc xe mang biển bao nhiêu không?
Quỳ hoảng sợ:
- Em xin anh, bé mồm tà chút. Anh ở chá»— nà o.. bá»n em đến thăm anh sau. Em còn ngần nà y...
Quỳ nói xong vá»™i móc táºp tiá»n toà n tá» năm chục ngà n đưa cho Thắng Trố. Thắng đút tiá»n và o túi, liếc thấy Quỳ có chiếc đồng hồ Rolex mạ và ng, hắn lại ngất ngưỡng nói:
- Nà y, cái Rolex rởm kia, mà y cho anh đi. Tao cần cái đồng hồ quá. Chạy xe ôm, không có cái đồng hồ, toà n ngủ quên.
- Rởm là thế nà o? Hơn hai ngà n đô đấy.
- Nói phét, trông đúng đồ rởm. Nà o, cho anh đi, hay mượn cũng được.
Quỳ nghiến răng tháo chiếc đồng hồ đưa cho Thắng:
- Bá»n em sẽ đến thăm anh... anh ở chá»— nà o?
- Cảm Æ¡n ông em, anh pháºn hèn, không dám để chú đến. Anh sẽ tá»± đến chú
Thắng nói xong lại nhặt nốt bao thuốc lá đút túi và đi luôn. Lát sau, Thái lái ôtô đến. Thấy Quỳ mặt khó đăm đăm. Thái há»i:
- Mà y là m sao thế?
- Mẹ kiếp, vừa có thằng Thắng Trố, đệ tá» cá»§a lão Tiên Chỉ đến. Hóa ra đêm hôm bắn con Oanh, nó tình cá» Ä‘i qua nên biết hết. Cay mÅ©i tháºt. Äá»i mình lại phải chịu để cho thằng thân cô thế cô tống tiá»n..
Thái phanh xe dúi dụi:
- Cái gì, nó biết à .
- Nó nháºn ra em và cả anh nữa. Vừa phải nạp cho nó hÆ¡n triệu vá»›i chiếc đồng hồ rồi.
- Nó ở đâu?
- Không biết. Thằng nà y khôn lắm, nó sợ nói địa chỉ, mình lần đến.
- Nhưng sao nó biết mà y?
- Khi xưa, em gác sòng bạc, nó hay đến chÆ¡i. Hôm nà o thắng, nó hay cho em tiá»n. Nó đầu quân, là m cho lão Tiên từ lâu rồi, nhưng nghe nói dạo nà y nó cÅ©ng thôi cả lão Tiên...
- Bá» mẹ tháºt, mà y phải tìm cho ra nó Ä‘ang ở đâu, là m gì? Nó như thế thì phải tÃnh thôi. Tao cÅ©ng có biết tiếng thằng giang hồ vặt nà y. Anh nó là thằng Lâm Bốn Ngón, ngà y trước cÅ©ng chỉ vì tranh bến bãi mà bị bá»n thằng Khánh đâm chết. Nhưng sao nó dám liá»u thế nhỉ. Chả lẽ nó không biết sợ là gì hay sao?
Mấy hôm sau, qua bá»n đệ tá», Quỳ đã tìm ra nÆ¡i ở cá»§a Thắng Trố. Hắn bảo Thái:
- Nó hiện nay ở ngoà i xóm Bãi. Năm ngoái, thằng Tiên cho nó tiá»n để mở quán nháºu, nhưng được Ãt hôm thì đóng cá»a. Vợ nó bị há»ng máy, không đẻ được, nó thì lại khát con trai vì thế má»›i bồ bịch vá»›i má»™t con buôn cá ngoà i Äồ SÆ¡n. Thi thoảng nó trốn vợ ra đó ở.
- Mà y có gặp lại nó không?
- Có, thằng nà y tanh lắm. Nó rất cảnh giác. Mình tìm gặp nó thì không được mà cứ bất thình lình nó hiện ra như ma ấy. Chiếc đồng hồ gần hai ngà n đô, nó bán được nghìn rưởi. Nó lại muốn em cho mượn chiếc xe máy để chạy xe ôm..
Nghe nói váºy, Thái nghiến răng đến bạnh cả quai hà m:
- Trước mắt, mà y cứ cho nó chiếc xe máy để tạm bịt mồm nó đã. Thằng nà y không thể để được.
- Äể em há»i ý phụ huynh xem sao.
- Ừ, mà y há»i Ä‘i. Nếu đồng ý, cho nó Ä‘i chÆ¡i luôn.
*
Tám năm trước, Long Xếch vá»›i Thái ở cùng nhau trong má»™t nhóm trá»™m cắp trên xe khách đưá»ng dà i tuyến Hà Ná»™i - Ninh Bình. Vì có vóc ngưá»i cao lá»›n nên Thái có biệt danh là Thái Voi. Hắn là kẻ liá»u lÄ©nh và không từ bất cứ má»™t thá»§ Ä‘oạn nà o để đạt được mục Ä‘Ãch. Thái cÅ©ng có tiếng là thằng “ăn bẩn†bởi vì bất kể là ai, há»… lấy được tiá»n, được đà là hắn là m tuốt. Ông già bà cả, trẻ em hay thương binh, ngưá»i Ä‘i buôn hay cán bá»™ công nhân... há»… có cÆ¡ há»™i là hắn xÆ¡i ngay, dù chỉ là được dăm mưá»i nghìn đồng. Äã có vụ hắn suýt ném má»™t bà cụ xuống xe Ä‘ang chạy chỉ vì cụ cứ ôm khư khư cái bị, trong đó có hai trăm nghìn. Nhóm cá»§a bá»n chúng có sáu đứa, trong đó có hai đứa con gái. Thái được tôn là m đại ca và hắn ngá»§ vá»›i hai đứa con gái kia vì váºy. Long Xếch không phục tÃnh cách cá»§a thằng Thái. Trong má»™t lần móc túi, Long bị cảnh sát hình sá»± cá»§a Công an Ninh Bình bắt quả tang và bị án tù hai năm, Long ra tù và lang bạt nay đây mai đó, sống nhá» và o sá»± cưu mang cá»§a bá»n giang hồ. Chán nản và cÅ©ng muốn có được cuá»™c sống yên ổn, hắn vá» quê... Long nói vá»›i mẹ và anh trai cùng chị dâu trong bữa cÆ¡m:
- Mẹ ạ, con lang thang chán quá rồi, con muốn được vỠnhà ở, là m ruộng, chăn vịt.
- Mà y là m gì cũng được nhưng hãy nghĩ đến mẹ. Mẹ thì mù dở, sống không ra sống mà chết cũng không được. Thôi, con cứ ở nhà , ruộng nhà mình hợp tác chia cho bảy sà o cả thảy, không sợ chết đói đâu. Rồi mà y lấy vợ, đẻ cho bà một đứa.
Long vốn là đứa rất thương mẹ và thá»±c lòng cÅ©ng chỉ muốn ở cạnh mẹ, nhưng chị dâu thì không muốn. Chị ta sợ Long vá» nhà ở, lấy vợ, đẻ con rồi chiếm mất nhà cá»a. Chị thá»§ng thẳng nói:
- Chú vá» nhà ở cÅ©ng được, nhưng nhà mình thì nhá», lại hư há»ng nhiá»u. Theo tôi, chú nên ra thà nh phố, kiếm việc gì đó, là m ra tiá»n, Ä‘em vá» sá»a nhà xong thì má»›i có chá»— chui ra chui và o.
- Kiếm việc ngoà i phố khó lắm. Em sợ rồi bá»n bạn bè lại rá»§ rê, không khéo nghiện hút hay và o tù lúc nà o không biết.
- ChÃnh là ở mình. Chú cứ xa lánh bá»n chúng ra.
- Con ạ. Ngưá»i ta bảo “tiểu phú do con, đại phú do thiênâ€. Chị con nói phải đấy. Cứ ra Hà Ná»™i là m, cố gắng chắt bóp, tằn tiện, rồi cÅ©ng có lúc mở mà y mở mặt - Bà mẹ khuyên con trai.
Tuy nhiên, vốn là ngưá»i nhạy cảm, Long hiểu ý bà chị dâu là không muốn mình ở nhà , hắn bảo:
- Thôi mẹ ạ, con hiểu cả rồi. Con sẽ Ä‘i kiếm tiá»n... khi nà o khá, con đưa mẹ ra chữa mắt và xây thêm căn nhà dưới góc vưá»n, mẹ xuống ở vá»›i con.
- Nếu được như thế thì còn gì bằng - Ngưá»i chị dâu mừng rỡ - Chú là ngưá»i tháo vát lanh lợi, còn có cÆ¡ kiếm tiá»n, chứ như anh chú đây, ù lì quá hóa khổ.
Sáng hôm sau, Long Xếch lên thà nh phố và đi tìm gặp Thái. Lúc nà y Thái Ä‘ang lái xe cho giám đốc công ty Ngá»c Thảo II. Gặp nhau, Thái mừng lắm và lôi Long và o má»™t quán karaoke. Hắn gá»i bia, thức ăn và gái đến phục vụ Long Xếch rất nhiệt tình:
- Tao nghe nói mà y ra tù đã ná»a tháng rồi, sao không đến tao ngay?
- Chúng nó nói mà y bây giỠlái xe cho giám đốc. Tao đến sợ mà y không gặp...!
- Vá»› vẩn, ngà y xưa, ở trên xe, chia nhau từng mẩu bánh... Äã là chiến hữu thì phải giúp nhau.
Tao bây giá» khá rồi. Vừa là lái xe, vừa giúp ông Tổng giám đốc cai quản đám lái xe, bảo vệ... Ông nà y hay lắm. Hôm nà o tao giá»›i thiệu mà y vá»›i ông ấy, có khi được trá»ng dụng đấy.
- Mà y cố xin cho tao chân cá»u vạn gì cÅ©ng được, tao thì chả có nghá» ngá»—ng gì cả, ngoà i má»—i nghá»... - Hắn dúi hai ngón tay và o túi Thái và cưá»i nhăn nhó.
- Rồi, sẽ có việc cho mà y. Mà nà y, tao nghe nói hồi trong trại, mà y ở cùng với Thắng Trố à ?
- Nó bị án năm năm, ở đội trồng rau. Tao ở tổ nấu ăn cũng biết nhau. Nó cũng là thằng ghê gớm phải không?
- Ghê cái gì? Nó khôn như rắn và đa nghi lắm. Mà sao mà y há»i đến nó?
- Chuyện vặt, hôm ná» Ä‘i đám ma Oanh Sói thấy nó, tưởng nó là đệ tá» cÅ© cá»§a mụ ấy, hóa ra không phải. Thế rồi cãi nhau... sau má»›i biết nó má»›i ở trại ra. Nếu mà y quen nó, giúp bá»n tao... giải hòa. Nó mà khùng lên thì dám liá»u lắm.
- Tưởng gì, nếu có thế thì xong ngay. ÄÆ°á»£c, hôm nà o tao dẫn mà y Ä‘i gặp nó.
Tan cuá»™c ăn chÆ¡i, Thái còn hà o phóng nhét và o túi Long Xếch mấy trăm ngà n và hẹn ba ngà y sau đến văn phòng công ty chÆ¡i. Sau hôm đó Long Xếch vui lắm và hắn nghÄ© Ä‘á»i mình đã được quý nhân phù trợ. Äúng hẹn, Long đến văn phòng công ty Ngá»c Thảo II. Lần nà y ngoà i Thái ra còn có Quỳ và má»™t ngưá»i đà n ông khác, Thái giá»›i thiệu:
- Äây là anh Lý, trợ lý cá»§a Tổng giám đốc Lê Minh. Còn đây là chú Quỳ, con ông Minh. Quỳ phụ trách công tác tiếp tân, văn phòng, đối ngoại...
Long khúm núm:
- Em chà o các anh.
Lý xua tay:
- Anh đã nghe nói vá» chú nhiá»u rồi. Äã có Thái bảo lãnh thì anh yên tâm. Anh sẽ báo cáo cụ Tổng sau, còn trước mắt, chú sẽ là m trá»±c tiếp vÆ¡i Thái. Nó phân công gì, chú là m nấy. Lương khởi Ä‘iểm ban đầu cá»§a chú là má»™t triệu đồng, được chứ?
- á»i cha mẹ Æ¡i. - Long xuýt kêu lên. Lương khởi Ä‘iểm những má»™t triệu đồng. Tháºt nằm mÆ¡ cÅ©ng không tưởng tượng ra được. Hắn lúng túng - Các anh cho em lương cao quá. Em không biết nói thế nà o...
- Chú cứ là m việc tốt, trung thà nh là được rồi. Ở đây bá»n anh quý nhất, trá»ng nhất là ngưá»i trung thà nh. Có tà i đến mấy mà phản chá»§ thì không thể tha được. À, mà chú gia đình thế nà o? Vợ con là m gì?
- Thưa anh, em chưa có vợ, chỉ có bà mẹ già ở với ông anh trong quê.
- Nhà có khá không?
- Nghèo lắm anh ạ. Các anh cho em được lương thế nà y, may ra có tiá»n chữa mắt cho mẹ em. - Mắt cụ là m sao?
- Mát mẹ em bị đục thủy tinh thể, chữa cũng phải hết và i triệu bạc.
- Chú cứ là m Ãt ngà y, anh sẽ nói Thái là m danh sách, đưa chú và o nhóm đặc biệt. Công ty nà y là m từ thiện má»—i năm hà ng trăm triệu, bõ bèn, gì và i triệu..
Thế là sau buổi ấy, Long được nháºn và o là m công ty. Hằng ngà y, công việc chỉ có lau chùi sạch sẽ hai chiếc xe cá»§a Lê Minh, thi thoảng được Thái gá»i Ä‘i bảo vệ. Thái cÅ©ng hướng dẫn Long sÆ¡ qua cách phục vụ cá»§a ông Minh rồi giao cho hắn má»™t khẩu súng:
- Äây là súng bắn đạn cao su và hÆ¡i cay. Viên có bịt cát-tút mà u đỠlà bắn đạn cao su, viên bịt cát-tút mà u Ä‘en là hÆ¡i cay. Mà y phải nhá»› và luôn dắt ở bụng, áo complê ở ngoà i.
Thế rồi Ä‘ong há»c theo phim Mỹ, cắt đầu cua, áo complê Ä‘en, kÃnh Ä‘en... Tuy nhiên, trong những lần Ä‘i theo Lê Minh, chưa bao giỠông ta hé răng nói vá»›i Long câu nà o. Vẻ nghiêm nghị thâm trầm cá»§a Lê Minh là m Long rất sợ. Mãi cho đến má»™t hôm, ông ta má»›i bảo.
- Em là m việc khá lắm. Anh nháºn chÃnh thức và o là m ở văn phòng công ty. Nghe nói ở nhà quê nghèo và có ông anh cháºm chạp lắm hả?
- Dạ vâng ạ.
- Thế thì bảo ông ấy Ä‘i ra đây, trông nom cây cảnh, lo dá»n vưá»n tược cho nhà anh. Tuần tá»›i bắt đầu nhé.
Thế là chá»§ nháºt Long vá» quê và thứ hai thì anh Lá»±u ra nhà ông Minh.
Má»™t buổi sáng, Thái, Quỳ gá»i Long và o phòng:
- Thế nà o, thấy công việc được chứ?
- Tốt quá còn gì? Tao không ngá» mà y lại giúp tao như váºy.
- Có gì đâu. Chú khi ni mi khi khác. Hôm nay bá»n tao muốn mà y giúp chút việc.
- Việc gì váºy?
- Muốn nhỠmà y đến can ngăn thằng Thắng Trố hộ. Nó là đệ tỠcủa thằng Tiên Chỉ nên cứ muốn hà nh chúng tao.
- Nó định là m gì?
- Công ty nà y thì bao nhiêu việc, mà y thấy đấy. Có những việc thì đưá»ng đưá»ng chÃnh chÃnh, có việc cÅ©ng phải ma giáo má»›i kiếm được. Mà y bảo Ä‘i buôn hà ng từ Trung Quốc vá», không trốn thuế, không mua bá»n hải quan ở Tân Thanh, Lạng SÆ¡n, bá»n kiểm soát Dốc Quýt thì thoát thế nà o được. Còn mấy nhà hà ng, khách sạn, vÅ© trưá»ng... chá»— nà o chả có tà gái. Nó biết mà bẩm báo vá»›i mấy tay hình sá»± thì có mà ăn cám. Bá»n tao gặp, nó tránh mặt... Có mà y đưa đến, nói chuyện dá»… hÆ¡n.
- Nó đang ở đâu?
- Nó đang ở với con bồ ngoà i Cầu Rà o. Bồ nó đi buôn cá suốt ngà y.
- ÄÆ°á»£c thôi, bao giá» Ä‘i.
- Nếu được, đi ngay. À, nếu thà nh công, nó cam kết chịu im thì mà y được thưởng đấy.
*
Bá»n Quỳ, Thái, Long tìm thấy Thắng Trố ở trong má»™t căn nhà gần xóm Lác khu Cầu Rà o. Vì có Long nên Thắng Trố vui vẻ ngay và cả bá»n Ä‘i đến má»™t quán lòng lợn, tiết canh. Bá»—ng nhiên Thái bảo:
- Ăn uống ở đây chán bỠmẹ, hay mua và i thứ vỠnhà ngồi uống rượu cho vui.
Cả bá»n đồng ý. Quỳ Ä‘i chợ mua thịt chó, rượu vá» nhà Thắng Trố. Äầu tiên thì chúng nói chuyện trên trá»i dưới biển, chuyện những ngà y Ä‘i tù, chuyện gái, chuyện trá»™m cắp. Khi đã say, Thắng Trố trở nên ba hoa quá mức:
- Tao biết... tao biết thằng nà y... thằng nà y hôm nay đến đây là m gì rồi. Thằng Long thi chắc chưa biết đâu.
- Biết cái gì?
- Chuyện chúng mà y thịt con Oanh Sói. Con mụ ấy... mụ ấy cũng đáng chết lắm. Hôm nay...
hôm nay chúng mà y muốn tao đừng nói chứ gì?
Long tròn mắt nhìn Thái. Lúc nà y, ánh mắt Thái đã đục hẳn lại. Hắn cưá»i cợt:
- Anh Thắng, anh nhìn nhầm rồi. Bá»n chúng tôi muốn thanh minh vá»›i anh chuyện đó...
- Thanh minh vá»›i thanh nga gì! Tao nháºn ra mặt thằng nà y - Hắn chỉ và o mặt Quỳ - Là m sao tao quên được cái mặt mà y từ khi còn Ä‘i gác sòng bạc cho con mụ Oanh. ÄÆ°á»£c tao sẽ im, nhưng chúng mà y cÅ©ng nên biết Ä‘iá»u tà chút. Hôm ná», thằng Hùng Sát Thá»§, đệ tá» cá»§a lão Minh Hói đến há»i tao. Tao cÅ©ng lá» Ä‘i, nhưng thằng Tiên không mù đâu.
- Anh Thắng, anh say quá rồi, đừng nói linh tinh - Quỳ can và giằng chai rượu ra.
Thấy Thắng Trố gục xuống bên mâm, Thái rót thêm chén nữa, nâng Thắng dáºy:
- Em biết là ông anh có lòng vá»›i bá»n em. Thôi, hôm nay coi như anh em biết mặt nhau váºy, bá»n em sẽ gặp anh sau.
Nói rồi hắn đổ nốt cốc rượu và o mồm Thắng. Chúng vá»±c Thắng lên giưá»ng, dá»n dẹp mâm bát rồi Ä‘i qua quán karaoke Mây Hồng. Tại quán, Thái há»i Long:
- Mẹ kiếp, thằng nà y nguy hiểm quá, nó nhìn gà hóa cuốc cứ đổ riệt là tao và thằng Quỳ chở bá»n sát thá»§ đến bắn con Oanh. Nó mà loe toe, đến tai cảnh sát thì có mà toi Ä‘á»i. Ai minh oan, ai là m chứng cho mình. HÆ¡n nữa, anh em mình đâu có phải sạch sẽ gì. à mà y thế nà o?
Long lúc ấy rượu đã ngà ngà say, cũng bốc đồng lên:
- Loại lắm mồm như thế, phải cho nó câm vĩnh viễn.
- Mà y có gan không? Nếu nó im, mà y cầm và i chục triệu, tao và i chục lặn Ä‘i chÆ¡i, dăm tháng rồi vá».
Nghe thấy có và i chục triệu, Long quên phắt thân pháºn mình.
- Sợ gì? Nó đang say, giải quyết luôn.
Thế là Long lại Ä‘i và o nhà Thắng Trố. Long Ä‘i trước, Thái Ä‘i sau, còn tên Quỳ Ä‘i sau má»™t Ä‘oạn nữa. Chúng lẻn và o nhà , thấy thằng Thắng vẫn say bất tỉnh. Nhưng khi thấy Thắng nằm nhÅ©n như bún, Long chợt thương hại và chần chừ. Thấy thái độ ấy, Thái há»i:
- Mà y là m sao thế?
- Hay thôi chúng mà y ạ. Tao thấy ghê quá. Tao sẽ khuyên bảo nó...
Thái vằn mắt, rút súng ngắn đưa cho Quỳ:
- Bây giá» không còn đưá»ng lùi nữa đâu. Mà y đừng có lằng nhằng. Là m nhanh lên. Tao không đùa đâu.
Rồi Thái lục lá»i trong nhà , lấy được Ä‘oạn dây dù, hắn ném má»™t đầu lên xà nhà , còn má»™t đầu tròng và o cổ Thắng. Quỳ má»™t tay lăm lăm khẩu súng ngắn chÄ©a và o Long còn má»™t tay cầm máy ảnh chụp hai kiểu. Long nhắm mắt, cầm đầu dây thừng kéo mạnh, Thái bế Thắng lên. Thắng vẫn ngá»§ li bì, ngáy như sấm... Trong nháy mắt Thắng đã bị treo lên... Khi cả bá»n Ä‘i ra, Long bị con chó nhà hà ng xóm Ä‘uổi theo đớp và o chân.
*
... Long ngừng kể. Hắn xin má»™t Ä‘iếu thuốc và uống nước. Tưá»ng há»i:
- Váºy nếu chỉ có thế, sao chúng lại tìm cách giết anh trong trại giam, và còn gá»i thư khuyên anh hãy tá»± sát. Äã hai lần chúng trá»™n chất độc và o quà gá»i cho anh?
- Thưa cán bá»™. Khi tỉnh rượu má»›i thấy sợ. Nhưng em và thằng Thái thá»a thuáºn vá»›i nhau là nếu bị bắt thì thà uống rượu thuốc độc mà chết còn hÆ¡n là phải ra pháp trưá»ng. Em đã xem thi hà nh án tá» hình má»™t lần rồi, khiếp lắm. Thằng Thái còn nói vá»›i em là nếu chẳng may bị bắt, chúng sẽ lo đưa mẹ em Ä‘i chữa mắt, xây lại nhà ... Em chỉ nghÄ© đơn giản: Äằng nà o mình cÅ©ng chết. Thà như váºy thì cÅ©ng còn có tà chút báo hiếu cho mẹ em.
- Báo hiếu... Có thằng con nà o lại báo hiếu cho mẹ bằng cách ghê tởm như mà y không? - Tưá»ng đấm xuống mặt bà n.
Long gục đầu:
- Em biết tá»™i. Mẹ em cả Ä‘á»i khổ cá»±c vì em. Mà enl thì cha là m được gì cả...!
Long Ä‘áºp đầu xuống bà n, khóc rống lên.
*
Lê Minh linh cảm thấy có má»™t Ä‘iá»u gì đó sắp xảy đến vá»›i mình. Ông ta đến văn phòng bà n vá»›i Cheng:
- Tôi rất lo không hiểu rồi đây thằng Long sẽ khai thế nà o với Cơ quan Công an. Nó và thằng Quỳ có mâu thuẫn, sợ nó khai vấy?
- Nếu chỉ thế thôi thì có gì mà ngại.
- Cùng bá»n giang hồ vá»›i nhau, nó biết quá nhiá»u chuyện. Mà biết nhiá»u cÅ©ng là không hay.
- Rất đơn giản. Anh hãy cho thằng Quỳ sang Äà i Loan Ãt ngà y, rồi nếu có chuyện gì, đưa nó Ä‘i Canada. Còn nếu nó biết nhiá»u quá thì mình tÃnh sau. Nó là con nuôi thôi mà .
- Tôi hiểu ý anh. Có lẽ không còn cách nà o khác. Anh cố gắng thu xếp cho nó Ä‘i sang Äà i Loan theo kiểu du lịch...?
- ÄÆ¡n giản thôi. Nhưng nó có há»™ chiếu chưa?
- Chưa.
- Phải lo cà ng nhanh cà ng tốt. Tôi sợ công an đã để mắt đến nó rồi đấy.
Äể hợp pháp hóa chuyến Ä‘i, Cheng đã nhá» má»™t công ty du lịch cá»§a Äà i Loan là m giấy má»i cho cả nhà Lê Minh Ä‘i du lịch Äà i Bắc. Minh và vợ cùng các con Ä‘i thì có há»™ chiếu sẵn, chỉ còn má»—i Quỳ là chưa có. Cầm giấy má»i trong tay, Minh nhá» Lê Quang Cưá»ng:
- Tá»›i đây, gia đình tôi muốn Ä‘i Äà i Bắc du lịch Ãt ngà y, há»™ chiếu thằng Quỳ chưa có, anh giúp cho cháu cái há»™ chiếu.
Cưá»ng cầm giấy má»i cá»§a Công ty Du lịch Äà i Bắc lên xem rồi gáºt đầu:
- Chuyện vặt, sẽ có hộ chiếu ngay.
Lê Minh:
- Anh cố giúp cho nhanh. Tôi cÅ©ng muốn nhân chuyến Ä‘i nà y sang ký hợp đồng mua Ãt máy thá»§y và máy bÆ¡m ôxy cho đầm tôm.
Nói rồi Minh lại đưa cho Cưá»ng má»™t phong bì tiá»n.
- Anh có nghe tin gì vá» thằng Long khai vá»›i thằng Tưá»ng không?
- Không biết, tôi Ä‘ang định đến há»i Tưá»ng đây.
Minh suy nghĩ rồi lắc đầu:
- Anh đừng đến há»i. Tưá»ng sẽ không bao giá» nói đâu. Anh có chiến hữu bên Viện Kiểm sát không? Nên há»i há»...
- Quả thá»±c nếu thằng Long khai ra nhiá»u Ä‘iá»u quan trá»ng thì cán bá»™ cá»§a Viện cÅ©ng sẽ không nói gì đâu.
Lê Minh nghiêm nét mặt:
- Những việc không mua được bằng Ãt tiá»n thì cÅ©ng mua được bằng rất nhiá»u tiá»n. Tôi muốn biết chÃnh xác thằng Long đã khai gì.
- Anh chÆ¡i thân vá»›i ông Viện phó Viện Kiểm sát, sao không há»i ông ta có dá»… không?
Nghe nói váºy, Lê Minh thoáng nghÄ© đến Hoà ng Hưng, phó Viện trưởng Viện Kiểm sát nhân dân, ngưá»i mà Minh vẫn có quan hệ thân thiết. Má»›i mấy ngà y trước, khi ông ta xây nhà , Minh đã cho Ä‘em đến mưá»i tấn sắt, hai chục tấn ximăng và toà n bá»™ trang bị cá»§a má»™t phòng vệ sinh. Tuy váºy, Lê Minh vẫn lắc đầu:
- Không, vì thằng Quỳ nhà tôi có liên quan đến vụ đó, cho nên nếu tôi há»i, ngưá»i ta sẽ nghi ngá» cho rằng không có lá»a sao có khói.
*
Nhưng tháºt không ngá» ngay tối hôm đó, Minh Ä‘ang ngồi thiá»n thì ông Hoà ng Hưng, phó viện trưởng viện Kiểm Sát đã đến gặp Lê Minh. Minh láºt Ä‘áºt chạy ra đón.
- Chà o anh. Sao hôm nay rồng đến nhà tôm thế nà y?
- Có là tôm đến nhà rồng má»›i phải. Và i ngà y nữa, anh trúng cá», lúc đấy chả tha hồ phán xét công việc cá»§a viện Kiểm Sát hay sao.Trước hết, tôi rất cảm Æ¡n anh đã giúp đỡ tôi.
- Xin anh đừng nhắc, có gì đâu. Anh mà như ngưá»i khác thì cần gì phải có anh em chiến hữu giúp đỡ. Còn chuyện bầu cá», nói thá»±c là do các anh lãnh đạo tỉnh cứ váºn động nên tôi cÅ©ng đồng ý ứng cá» chứ biết nếu trúng cá» há»™i đồng, há»p hà nh nhiá»u lắm. Tổng công ty thì Ä‘ang vô và n việc. Tôi Ä‘ang định tá»›i đây gom lại, không kinh doanh nhiá»u thứ như thế nà y nữa.
Lê Minh vá»™i vã má»i Hoà ng Hưng lên phòng riêng rồi mở ngăn kéo lấy ra má»™t táºp đô la:
- Tôi má»›i nghe nói anh chị định là m nhà hai tầng vì thiếu tiá»n. Mấy lần muốn tá»›i bà n giúp anh nhưng cứ ngà i ngại. Gá»i là có tà chút phụ giúp anh... Anh cứ xây hẳn bốn tầng. Äằng nà o cÅ©ng má»™t công xây dá»±ng. Nếu thiếu, anh cứ cho biết, tôi sẽ cho anh vay.
Hưng cầm táºp đô la:
- Rất cảm Æ¡n sá»± giúp đỡ cá»§a anh. Bạn bè vá»›i nhau, tháºt không mong gì hÆ¡n thế. Hôm nay tôi nói luôn vá»›i anh vá» chuyện thằng Long. Theo như cán bá»™ cá»§a tôi Ä‘i và o trại giam há»i thằng Long vá» thì nó khai rằng chÃnh thằng Quỳ đã chở bá»n sát thá»§ Ä‘i bắn con Oanh và do Thắng Trố bắt gặp nên thằng Thái Và Quỳ đã thuê Long giết Tháng Trố.
Lê Minh đứng phắt dáºy:
- Trá»i Æ¡i, lại có chuyện váºy sao? Thế bên công an có ý kiến gì chưa?
- Chưa, tuy nhiên vá»›i những thông tin nà y chắc là há» không bá» qua đâu, nhất là cáºu Tưá»ng.
CÅ©ng theo tin tôi biết thì hình như lãnh đạo Tổng cục Cảnh sát Ä‘ang giao nhiệm vụ gì đó khá quan trá»ng cho cáºu Tưá»ng. Nếu quả đúng như váºy thì ngà y trước, hướng Ä‘iá»u tra cá»§a Tưá»ng là đúng. Vấn đỠbây giá» là thế nà o cảnh sát Ä‘iá»u tra cÅ©ng phÆ¡i tìm cách bắt thằng Quỳ và lá»i khai cá»§a nó quyết định tất thấy.
- Rất cám ơn anh. Tôi sẽ hoi thằng Quỳ. Nhưng tại sao chúng nó lại giết mụ Oanh nhỉ? Tôi không hiểu.
Hoà ng Hưng cưá»i tinh quái:
- Cho đến giỠđã có ai hiểu gì đâu. Tuy nhiên, má»›i có má»™t lá»i khai thì chưa thể kết luáºn. Hai tên đì bắn là ai? Súng nà o? Ai chá»§ mưu... tìm cho ra được ẩn số đó thì còn khướt. Tuy váºy, anh vẫn phải cẩn tháºn. Rất cẩn tháºn.
Nói rồi, Hưng ra vá». Lê Minh tiá»…n Hưng ra táºn ngoà i đưá»ng rồi quay và o lấy rượu ra uống cho đến lúc say gục xuống sa lon.
*
Lê Minh ở trong phòng là m việc cá»§a mình tại trụ sở Tổng công ty Minh Äức. Trụ sở là má»™t tòa nhà 4 tầng có hai chục phòng, được xây dá»±ng hiện đại đẹp má»™t cách uy nghiêm. Phòng là m việc cá»§a Minh giản dị nhưng toát lên vẻ sang trá»ng. Trong phòng có má»™t tá»§ sách đầy ắp, nhưng hầu hết là sách pháp luáºt, sách chÃnh trị và đặc biệt là có cả má»™t bá»™ Lênin toà n táºp. Sáng hôm nay, Lê Minh triệu táºp há»p lãnh đạo các công ty đột xuất. Tại phòng há»p cá»§a Tổng công ty Minh Äức, cô nhân viên văn phòng Ä‘ang sắp xếp lại bảng tên cá»§a giám đốc các công ty con: Minh Äức I, Minh Äức II; Ngá»c Thảo I, Ngá»c Thảo II; Công ty Váºn tải đưá»ng bá»™; Công ty Dịch vụ vui chÆ¡i giải trà khách sạn Excellent... rồi biển hiệu hai trợ lý cá»§a Lê Minh là Vương Văn Lý và Lê Ngá»c Hoà n.
8 giá» kém 15 phút, các giám đốc, các thà nh viên dá»± há»p lục tục kéo đến. Giám đốc nà o cÅ©ng Ä‘i xe con sang trá»ng. Má»i ngưá»i ngồi và o bà n theo đúng vị trà cá»§a mình. Tuy nhiên, vẫn còn trống hai ghế, đó là cá»§a giám đốc công ty Ngá»c Thảo I và giám đốc Công ty Váºn tải. Äúng 8 giá», Lê Minh từ phòng là m việc cá»§a mình Ä‘i sang phòng há»p. Má»i ngưá»i đứng dáºy chà o. Minh đứng và o vị trà cá»§a mình rồi khẽ hạ giá»ng:
- Má»i các anh các chị ngồi.
Chá» má»i ngưá»i yên vị, Minh nhìn và o hai chiếc ghế trống:
- Giám đốc Ngá»c Thảo I và Công ty Váºn tải đâu?
- Thưa anh, chưa thấy đến ạ - Một trợ lý báo cáo.
- Äã báo há»p đến há» chưa?
- Dạ, báo rồi. Sáng nay còn gá»i Ä‘iện nhắc.
- Vắng há»p lại không có lý do. Lạ nhỉ, hình như hai anh nà y chán là m giám đốc rồi. Cuối buổi há»p, các anh các chị đỠxuất, chá»n cho tôi hai giám đốc má»›i. Hôm nay, tôi má»i các anh các chị đến há»p đột xuất cÅ©ng là để thông báo vá»›i má»i ngưá»i vá» má»™t số việc má»›i xảy ra ở Tổng công ty ta, mà cụ thể là ở Ngá»c Thảo I - đó là việc anh Thái, phụ trách Văn phòng Tổng công ty và anh Quỳ ở Công ty Ngá»c Thảo I Ä‘i chÆ¡i. Chẳng may gặp tên Long Xếch, ngưá»i trước đây tôi đã cưu mang và nháºn vá» là m ở Công ty Ngá»c Thảo I. Chả hiểu xô xát thế nà o mà hắn bắn chết anh Thái. Vì sao chúng bắn nhau? Giữa chúng có mối quan hệ thế nà o? Việc đó cÆ¡ quan Công an sẽ Ä‘iá»u tra là m rõ. Trong lúc nà y, tôi yêu cầu tất cả các anh các chị hãy bình tÄ©nh, không được bà n bạc, lá»i ra tiếng và o và đặc biệt tôi cấm tất cả trả lá»i phá»ng vấn cá»§a các nhà báo vá» má»i công việc cá»§a công ty. Tôi nhắc lại. Tôi sẽ cho thôi việc ngay láºp tức tất cả những ai, dù ở cương vị nà o. Báo nà o muốn phá»ng vấn, xin cho câu há»i. Chánh văn phòng Tổng công ty và các giám đốc sẽ bà n bạc cách trả lá»i, và trả lá»i bằng văn bản. Các anh, chì hãy cảnh giác vá»›i các nhà báo. Nếu há» xin quảng cáo... có thể cho; còn phá»ng vấn... không thể. Hôm nay há»p chỉ có váºy. Từ ngà y mai, kế toán trưởng và giám đốc các bá»™ pháºn trá»±c tiếp là m việc vá»›i tôi vá» kết quả kinh doanh và hướng kinh doanh cuối nhai. Lịch là m việc do văn phòng sắp xếp và thông báo. Thôi, ta nghỉ.
Nói xong, Lê Minh đứng dáºy. Giám đốc công ty Minh Äức II là má»™t phụ nữ đã đứng tuổi đứng lên nói rụt rè:
- Thưa anh, còn... còn việc...
- Việc gì? À quên, việc thay hai ngưá»i vắng mặt chứ gì? Các vị định chá»n ai nà o?
Má»i ngưá»i im lặng. Lê Minh lừ lừ nhìn, ánh mắt tá» vẻ khó chịu vì hình như anh ta muốn quên Ä‘iá»u đã nói. Nữ giám đốc Minh Äức II nháºn ra Ä‘iá»u đó cô gỡ bÃ:
- Thưa anh, từ trước đến nay, anh Láºp giám đốc Ngá»c Thảo I và anh Tất giám đốc Công ty váºn tải Ä‘á»u là những cán bá»™ là m ăn nghiêm túc, kinh doanh giá»i, quan lý tốt? Hôm nay há» vắng mạt, có thể vì má»™t lý do bất khả kháng nà o đó... Äá» nghị anh hãy cho anh em cÆ¡ há»™i để trình bà y và nếu cần có thể phạt há» bằng kinh tế. Còn việc thay thế, theo em là không nên, nhất là trong lúc nà y.
Minh gáºt gù:
- Cô nói quả có lý. Thôi, ta cứ quyết định như váºy nhé.
Äúng lúc đó, cánh cá»a phòng há»p báºt mở. Láºp, giám đốc Công ty Ngá»c Thảo I và Tất, giám đốc Công ty Váºn tải lao và o. Láºp há»›t hải:
- Báo cáo... báo cáo Tổng giám đốc...!
Lê Minh hiểu ra ngay là có vấn đỠnghiêm trá»ng, Minh giÆ¡ tay ngăn Láºp:
- Từ từ rồi nói. Anh uống ngụm nước đã.
Minh nói vá»›i má»i ngưá»i:
- Các anh chị cứ vỠđi.
Chá» má»i ngưá»i ra hết. Minh há»i:
- Nà o, có việc gì, nói chầm cháºm thôi. Trái đất chưa nổ tung đâu.
- Thưa anh... thằng Quỳ đã lấy toà n bá»™ số đô la, và ng mà anh giao cho giữ rồi mượn xe cá»§a công ty Váºn tải trốn đâu mất rồi - Láºp lắp bắp.
- Từ bao gi�
- Nó lấy đêm qua. Sáng nay mới phát hiện ra.
- Sao nó có khóa và biết mã số két?
- Em không hiểu.
- Váºy thì sao lại là nó?
- Lúc nó xách túi tiá»n Ä‘i, bảo vệ há»i, nó tát cho hai cái.
- Tổng số mất là bao nhiêu?
- Ba trăm ngà n đô la và năm mươi cây và ng.
- Chiếc xe nó đi là xe gì?
- Xe Toyota Camry Ä‘á»i chÃn sáu - giám đốc Váºn tải nói.
- Các anh đã cho ai biết chưa?
- Dạ chưa ạ.
- Thế thì tốt. Mất tiá»n tức là chưa mất gì cả. Các anh tung ngưá»i Ä‘i tìm xem nó ở đâu rồi báo cho tôi biết. Cấm có hà nh động gì đấy. Phải coi như không có chuyện gì xảy ra.
Khi má»i ngưá»i vá» hết. Minh và o phòng đóng cá»a lại rồi ngồi lặng Ä‘i và tá»± dằn vặt mình: "Minh Æ¡i là Minh, má»—i khi nhìn và o gương, mà y vẫn tá»± vá»— ngá»±c mà rằng "trên Ä‘á»i tao không phục ai bằng phục thằng trong gương" bởi mà y tá»± cho là mà y hiểu hết má»i sá»± Ä‘á»i. Mà y vẫn tá»± cho là mà y khôn ngoan, mà y biết cách dùng ngưá»i... Lẽ ra mà y phải nhìn ra sá»± phản trắc cá»§a thằng con nuôi khi nó dám ra tay chỉ huy giết ngưá»i mà đã từng có thá»i cho nó từng bát cÆ¡m nguá»™i. Mà y cứ tưởng rằng cho nó tiá»n, cho nó quyá»n lá»±c là đã có thể thu phục nó. Nhưng hóa ra mà y đã nhầm lẫn má»™t cách hết sức ngá»› ngẩn..."
NghÄ© đến số tiá»n mà Quỳ đã lấy mang Ä‘i, Lê Minh lo sợ toát mồ hôi. Không phải là vì ông ta tiếc số tiá»n đó mà chÃnh là trừ Lê Ngá»c Hoà n và gã giám đốc Láºp ra thì không ai biết được đó là tiá»n có từ đâu. Nếu bây giá» công an bắt được thằng Quỳ và truy nguồn gốc số tiá»n thì tháºt là đại há»a. Tháºt ra, ngoà i những hoạt động kinh doanh, buôn láºu hà ng Ä‘iện tá» và giúp Ly Cheng tẩy rá»a tiá»n, Lê Minh còn có má»™t đưá»ng dây buôn bán heroin. Hoà ng Văn Tất, giám đốc công ty váºn tải là ngưá»i chịu trách nhiệm chuyển hà ng từ Lai Châu vá», còn Láºp chịu trách nhiệm tiêu thụ...
NghÄ© đến váºy, Minh vá»™i gá»i Tất và Láºp đến. Nhìn thấy Láºp mặt tái mét và nói năng chưa mạch lạc Lê Minh an á»§i:
- Äừng có cuống lên như thế. Liệu thằng Quỳ có biết tiá»n đó từ đâu ra không?
- Thưa anh, nó không thể biết được ạ.
- Lấy gì đảm bảo là nó không biết.
- Má»™t lần nó tình cá» nhìn thấy em đếm tiá»n, nó há»i sao lắm thế. Em bảo nó là tiá»n nà y bố mà y giao cho tao giữ để những lúc cần chi là có ngay, chứ Ä‘em gá»i ngân hà ng, má»—i khi là m thá»§ tục rút tiá»n nhiêu khê lắm. Em cÅ©ng nói thêm vá»›i nó nhiá»u khi cÅ©ng buôn bán đô la.
- Cho ngưng tất cả lại. Báo lên Lai Châu là dưới nà y nóng lắm, không vá» du lịch được đâu. Bá»n lái xe, thấy đứa nà o chưa yên tâm lắm, cho chuyển việc khác hết.
Lát sau, Minh gá»i Ä‘iện thoại cho Cheng, nhưng ngưá»i thưa máy lại là má»™t cô nhân viên:
- Alô! Cô, là m ơn cho tôi gặp ông Cheng.
- Thưa ông ông Cheng đã Ä‘i há»p ngoà i Móng Cái rồi.
- Thế à , tôi phải gá»i Ä‘iện thoại di động cho ông ấy váºy.
- Thưa ông, chắc là ông không gá»i được đâu. Ông Cheng không dùng Ä‘iện thoại di động nữa.
- Váºy hả, cảm Æ¡n cô.
Lê Minh tá» vẻ bá»±c bá»™i, gá»i Ä‘iện thoại di động cho Liên.
- Alô! Cô Liên phải không?
- Vâng, tôi đây. Xin lỗi, ai đầu dây ạ?
- Tôi Lê Minh đây. Tôi muốn gặp ông Cheng...
Một thoáng im lặng rồi Liên nói:
- Ná»a giá» nữa anh gá»i lại. ông Cheng Ä‘ang há»p vá»›i má»™t Ä‘oà n thương mại Trung Hoa lục địa.
- Vâng, cám ơn cô.
Cheng thá»±c ra chả há»p hà nh gì cả mà đang nằm trên ghế xÃch Ä‘u Ä‘á»c báo. Hóa ra là hai ngưá»i Ä‘i Móng Cái nghỉ mát. Cheng bảo Liên:
- Ai gá»i đấy?
- Ông Lê Minh. Em bảo ông ấy ná»a giá» nữa gá»i lại.
- Tình hình cá»§a ông ta Ä‘ang có rất nhiá»u vấn đỠsau cái chết cá»§a thằng Thái. Rất có thể thằng Quỳ có liên đới đến cái chết cá»§a tên Thái và có quan hệ vá»›i thằng Long. Có trá»i mà biết thằng Long sẽ khai ra những gì. Em nháºn xét thế nà o vỠông Lê Minh?
- Ông ta vừa muốn là m "cổ cồn trắng" nhưng lại đang là "cổ cồn đen"?
- Ha ha. Em tháºt có con mắt tinh Ä‘á»i. Anh không tin là Lê Minh có thể tồn tại lâu vì hệ thống an ninh cá»§a Việt Nam sẽ không bao giá» cho phép những loại "cổ cồn" dù Ä‘en hay trắng sống được.
Dù sao thì mình cũng phải cảm ơn anh ta. Hắn đã giúp mình tẩy được hơn chục triệu đô la trong hai năm. Con số đó không tồi chứ nhỉ?
Lại có tiếng chuông Ä‘iện thoại di động. Biết là Minh gá»i, Liên chuyá»n ngay cho Cheng:
- Ông Cheng à , ông đi nghỉ mát hôm nà o v�
- Bốn ngà y nữa, tôi đi là m chứ có đi nghỉ mát đâu.
- Äi là m mà có bà phó bên cạnh thì coi như nghỉ còn gì. Tôi muốn ông vá» sá»›m để chúng ta là m lá»… khởi công khu du lịch Hòn Ngá»c.
- Các thủ tục xong hết chưa?
- Xong rồi. Tôi cÅ©ng đã má»i được má»™t số quân chức cao cấp trên ChÃnh phá»§, Bá»™ Kế hoạch - Äầu tư xuống. Ông nên má»i Bá»™ Du lịch Äà i Loan cá» ngưá»i sang.
- ÄÆ°á»£c. Rất tốt. Tôi sẽ vá» sá»›m. Anh cứ chuẩn bị cho tốt.
- Còn chuyện nà y, việc cho thằng Quỳ Ä‘i Äà i Loan không cần nữa ông ạ. Tôi đã có cách rồi.
- Tùy ông thôi. ông nên tháºn trá»ng - Nói rồi Cheng cúp máy.
Quay sang Liên, Cheng há»i:
- Tay nà y có cách gì xá» lý thằng con nuôi nhỉ? Hay là nó biến khá»i trái đất rồi.
Liên sững ngưá»i và nhìn Cheng hết sức ngạc nhiên.
- Sao, em sợ à ? Loại ngưá»i như Lê Minh, anh ta có thể dám giết cả bố đẻ nếu như ông ấy cản trở công việc cá»§a anh ta. Con nuôi thì... con nà o nuôi mà chả thịt được.
*
Tưá»ng Ä‘ang chỉ huy sắp xếp lại cá»a hà ng bán Ä‘iện tá», Ä‘iện lạnh thì Äức đến:
- Chà o anh, đơn vị em được duyệt cho mua hai cái Ä‘iá»u hòa. Anh cho báo giá mấy loại được không?
- Cáºu và o văn phòng, tôi sẽ bảo nhân viên là m báo giá cho.
Nói rồi, Tưá»ng Ä‘i trước, Äức Ä‘i sau. Má»™t nhân viên nam đứng bên cạnh chiếc Ä‘iá»u hòa nhìn theo hai ngưá»i má»™t cách tò mò. Äức nói đủ cho Tưá»ng nghe:
- CÆ¡ sở cho em biết, thằng Quỳ đã cuá»—m tiá»n cá»§a bố nó để chá»— tay Láºp, giám đốc Ngá»c Thảo I trốn Ä‘i rồi. Ba trăm ngà n đô la và năm chục cây và ng đây là số tiá»n không nằm trong hệ thống kế toán cá»§a công ty. Có Ä‘iá»u lạ là hắn im như thóc.
- Con nuôi lấy tiá»n cá»§a bố trốn Ä‘i, chả im Ä‘i lại còn là m ầm lên sao?
- Nhưng sao lại trốn?
- Thằng Quỳ cảm thấy thế nà o công an cÅ©ng sỠđến gáy, cho nên hắn "tẩu vi thượng sách". - Liệu có phải Lê Minh bố trà cho hắn trốn không? Như thế là có chuyện rồi đấy. Các cáºu gá»i.
má»i ngưá»i đến quán cà phê há»p ngay. Má»i cả anh Äắc nữa.
Và o văn phòng, Tưá»ng bảo má»™t nhân viên:
- Em là m báo giá cho anh Äức, anh ấy ở công an tỉnh đấy.
Lấy báo giá xong, Äức ra vá». Tưá»ng đưa cho anh hai tấm ảnh:
- Lát nữa xuống, cáºu nói chuyện linh tinh vá»›i thằng nhân viên má»›i cá»§a tôi và cứ nói là cảnh sát Ä‘iá»u tra. Ảnh cá»§a nó và má»™t tên nữa đây. Cáºu nhá» bên hồ sÆ¡ tìm xem tung tÃch nó ở đâu.
Äức xuống gian hà ng, gá»i gã nhân viên đáng nghi:
- Nà y, mấy loại Ä‘iá»u hòa nà y, theo chú mà y, thứ nà o hay - Äức chìa cho nó xem tá» báo giá.
- Thưa... Loại nà o cũng được, nhưng theo em lắp loại LG của liên doanh Việt Nam - Hà n Quốc, vừa rẻ, vừa có chế độ bảo hà nh.
- Thế còn cá»§a Nháºt?
- Giá không đắt hơn là bao nhưng chế độ bảo hà nh kém.
- Thôi được, chú cứ chá»n cho anh. Cảnh sát Äiá»u tra lắp Ä‘iá»u hòa mà không mát là chú mà y đến mà quạt hầu đấy. Chiá»u chú cho chở máy đến, lắp đặt luôn.
Äức nói vá»›i giá»ng ngất ngưởng rồi ra vá». Gã bán hà ng đã kÃn đáo ghi tên anh và o sổ tay và ghi cả ngà y giá» cẩn tháºn.
*
Tại cảng Tân Phú, Phùng Lân, đội trưởng Äá»™i Chống buôn láºu cá»§a Hải quan cảng Tân Phú Ä‘ang ngồi gác chân lên ghế coi TV. Äồng hồ đã chỉ năm giá» ba mươi chiá»u. Má»™t cán bá»™ hải quan mang quyển sổ tay và o. Vẫn không đổi tư thế ngồi, Lân há»i:
- Mấy hôm nay Ãt hà ng quá hả?
- Thưa anh vâng ạ. Ngà y hôm nay chỉ giải phóng được ba mươi "công", trong đò có mưá»i "công" loại bốn mươi phÃt và hai chục "công" loại ba mươi phÃt.
- Có hà ng nà o quan trá»ng không?
- Ngoà i năm "công" cá»§a Tổng công ty Minh Äức nháºp máy nông ngư cÆ¡, còn lại hầu hết là hà ng cá»§a khu chế xuất. Báo cáo anh, bá»n Công ty Xuất nháºp khẩu số 4 biết Ä‘iá»u rồi ạ.
- Tốt, cÅ©ng phải là m cho chúng biết là đừng có qua mặt. Thế năm "công" cá»§a Minh Äức vẫn giao cho tổ 1 là m thá»§ tục đấy chứ?
- Vâng ạ. Tổng số hôm nay thu được là bảy chục triệu.
- Lần nà y để và o quỹ đội hai chục triệu, còn lại cứ chia như cũ.
Nhân viên hải quan kia lấy máy tÃnh bấm rồi bảo:
- Thưa anh, của anh đấy ạ.
Anh ta đưa ch~ Lân má»™t cá»c tiá»n 50.000Ä‘. Lân không cần đếm, ném ngay và o ngăn kéo. Khi nhân Viên hai quan kia Ä‘i khuất, Lân mở tá»§ sắt ném số tiá»n má»›i nháºn và o đó. Trong tá»§ đã có khá nhiá»u tiá»n vứt lá»™n xá»™n; có má»™t khẩu súng ngắn, khoá số 8... Lân gáºt gù có vẻ hà i lòng rồi đến nhấc máy Ä‘iện thoại gá»i cho trá»±c ban:
- Trinh sát cho biết tối nay có hai thuyá»n lá»›n chở hà ng láºu từ Móng Cái vá» phao số 0. Chuẩn bị tà u, phương tiện và huy động toà n đội 2 Ä‘i.
Từ đầu dây đằng kia có tiếng há»i lại:
- Báo cáo thủ trưởng, mấy giỠxuất phát ạ?
- Bảy giá» tối táºp trung quân. Nói bá»™ pháºn háºu cần lo ăn đêm cho anh em. Nhá»› mang theo cả súng AK và lá»±u đạn cay.
Có tiếng chuông điện thoại di động. Lân hỠhừng nghe:
- Báo cáo anh, bá»n em ở tổ 1 Ä‘ang Ä‘i áp tải hà ng cá»§a Minh Äức - Cảnh sát Kinh tế chặn đưá»ng và đưa hết vá» công an tỉnh. - Hà ng gì váºy? - Lân hoi lại.
- Trong invoice là máy nông-ngư-cơ.
- Thì từ xưa đến nay bao giỠchả là máy nông-ngư-cơ.
- Gá»i cho ông Lê Minh. Phải tạo Ä‘iá»u kiện cho cảnh sát là m việc. Cho tôi nói chuyện vá»›i anh phụ trách tổ Cảnh sát Kinh tế... Alô, anh Tiến à ! Vâng tôi Lân đây. Bá»n tôi cÅ©ng nghe xì xèo là lão Lê Minh hay trá»™n hà ng... anh kiểm tra kỹ há»™ và cứ thẳng tay mà là m. May quá, quáºn tôi chưa là m thá»§ tục?
Lân buông máy cưá»i phá lên rồi gá»i cho Lê Minh:
- Ông Minh à , cảnh sát Kinh tế đã áp giải năm côngtennÆ¡ cá»§a ông vá» trụ sở rồi. Ông nên đến và kéo thêm mấy tay phóng viên nữa, gá»i cả truyá»n hình thì tốt hÆ¡n.
*
Năm chiếc xe chở côngtennÆ¡ từ cảng Tân Phú Ä‘i vá» kho hà ng cá»§a Minh Äức Ä‘ang trên đưá»ng thì bị má»™t tổ cảnh sát Giao thông ra hiệu lệnh dừng lại. Ngay sau đó, má»™t xe U-oát chở các cán bá»™ Phòng Cảnh sát Kinh tế đến và đá»c lệnh khám hà ng. Má»™t nhân viên cá»§a Minh Äức phân trần:
- Báo cáo các anh, em đảm bảo đây là hà ng máy nông-ngư-cơ loại miễn thuế...
- Yêu cầu các anh chấp hà nh lệnh khám cá»§a Phó chá»§ tịch tỉnh - Má»™t thượng úy cảnh sát nói - Các đồng chÃ, bây giá» dẫn tất cả Ä‘oà n xe vá» Chi cục Quản lý thị trưá»ng.
Thế rồi chiếc xe cảnh sát dẫn đưá»ng. Năm xe côngtennÆ¡ theo sau và xe Cảnh sát Kinh tế khóa Ä‘uôi. Xe vỠđến sân cá»§a Chi cục Quản lý thị trưá»ng thì đã thấy các nhà báo chầu chá»±c ở cá»§a. Äèn chụp ảnh lóe nhay nháy; mấy nhân viên hải quan bị phá»ng vấn ngay nhưng há» từ chối không chịu trả lá»i. Các thá»§ tục khám chuẩn bị xong. Giám đốc công an tỉnh Trần Phúc, phó giám đốc Hoà ng Văn Trung, trưởng phòng Cảnh sát Kinh tế cÅ©ng có mặt... Má»™t chiếc xe Mercedes lao thẳng và o trong sân. Lê Ngá»c Hoà n, trợ lý cá»§a Lê Minh oai vệ bước xuống và đến thẳng chá»— má»i ngưá»i Ä‘ang chá» là m thá»§ tục khám. Các phóng viên xô đến phá»ng vấn.
- Thưa ông trợ lý Tổng giám đốc. Ông có thể khẳng định trong các côngtenơ nà y là máy nông- ngư-cơ?
- Tôi khẳng định một trăm phần trà m.
- Váºy sao cảnh sát Kinh tế là i chặn giữ và có lệnh khám.
- Tôi không biết cảnh sát nháºn thông tin từ đâu. Tuy nhiên, tôi rất phản đối việc khám xét tùy tiện, vô cá»› nà y. Nếu chúng tôi chở hà ng láºu, xin các nhà báo cứ lên tiếng và chúng tôi xin chịu tá»™i trước pháp luáºt. Còn nếu không, chỉ xin các báo đừng có sợ mấy ông công an mà không dám bảo vệ ngưá»i lương thiện. Hà ng máy nông-ngư-cÆ¡ là loại hà ng thuế suất bằng không, chúng tôi đã thông báo là tặng hÆ¡n ná»a số máy nà y cho hợp tác xã nghá» cá cá»§a tỉnh nhà . Dá»± kiến sáng ngà y mai sẽ giao hà ng để bà con kịp lắp và o thuyá»n, chuẩn bị cho vụ cá sắp tá»›i.
Rồi ngừng một lát, trợ lý Hoà n nói rất hùng hồn:
- Chúng tôi mong các nhà báo hãy có tiếng nói trung thực.
Thế rồi lần lượt từng chiếc côngtennÆ¡ được mở niêm phong và hà ng hóa được dỡ xuống. Tất cả Ä‘á»u là máy cà y mỉm, máy gặt Ä‘áºp; động cÆ¡ tà u biển loại nhá»; máy là m cá» v..v... Tuyệt nhiên không thấy có má»™t thứ hà ng nà o ngoà i danh mục. Má»™t sá»± lúng túng, ngượng ngùng hiện lên trên các khuôn mặt cảnh sát... Giám đốc Công an tỉnh Trần Phúc bá»±c ra mặt. ông nói vá»›i Trưởng phòng Cảnh sát Kinh tế:
- Ngà y mai sẽ loạn cả tỉnh lên cho mà xem. Chưa biết chừng, tay Lê Minh sẽ ăn vạ lên táºn ChÃnh phá»§ ấy chứ.
Báo cáo thủ trưởng Trung tá, Trưởng phòng Cảnh sát Kinh tế mặt tái nhợt, nói run run:
- Tôi có lá»—i. Tôi xin nháºn khuyết Ä‘iểm. Chỉ có Ä‘iá»u lạ là hà ng chắc chắn đã lên tà u, nhổ neo rồi, váºy mà sao lại thế được.
- Tà u vỠcó đúng lịch không?
- Dạ, cháºm má»™t ngà y rưỡi.
- Vì sao cháºm?
- Nghe nói là tránh bão.
- Hừ, mấy ngà y vừa rồi, là m gì có bão gió ở khu vá»±c biển Äông. Váºy đồng chà có nghi tá»›i khả năng là do thông tin bị rò rỉ, chúng đã đổi hà ng không. Thôi, đồng chà cho trinh sát tháºt kỹ và cho ngưá»i đến xin lá»—i Lê Minh.
*
Quả nhiên, sáng hôm sau, hà ng loạt tá» báo đã lên tiếng chỉ trÃch Công an tỉnh là đã "hà nh" doanh nghiệp. Lê Minh xem các bà i báo đó vá»›i vẻ đắc chÃ... Trưởng phòng Cảnh sát Kinh tế cùng hai sÄ© quan nữa đến gạp Lê Minh nhằm giải thÃch sá»± việc hôm qua và xin lá»—i, nhưng Minh không gặp, lấy cá»› là báºn.
*
Tại phòng há»p cá»§a Ban giám đốc, có Tưá»ng, Trưởng phòng Cảnh sát Kinh tế, Ä‘iá»u tra Viên Äức và giám đốc Trần Phúc.
- Các anh tháºt thà quá - Tưá»ng nói - Tôi phải mất rất nhiá»u thá»i gian tìm hiểu má»›i biết các phương thức nháºp hà ng láºu cá»§a Lê Minh. Tôi Ä‘ang định là m báo cáo gá»i Ban giám đốc thì xảy ra chuyện nà y. Phương pháp, thá»§ Ä‘oạn cá»§a hắn là thế nà y. Äầu tiên là chúng ký nháºp hà ng máy nông-ngư-cÆ¡ và sau đó thuê má»™t công ty xuất nháºp khẩu ở tỉnh nà o đó nháºp á»§y thác. Thế rồi chúng là m hai váºn đơn. Má»™t váºn đơn là máy nông-ngư-cÆ¡ và má»™t váºn đơn là hà ng Ä‘iện máy, Ä‘iện tá». Khi hà ng vá», lợi dụng chá»§ trương cho kiểm hóa tại địa phương để tránh ùn tắc tại cảng, công ty được á»§y thác nháºp đó sẽ là m thá»§ tục đưa hà ng vá» tỉnh để kiểm hóa; dÄ© nhiên là có cán bá»™ hải quan Ä‘i áp giải. Số nhân viên hải quan nà y được chúng nuôi nấng tá» tế. VỠđến tỉnh hoặc đưa và o má»™t kho nà o đó, chúng cho nhân viên hải quan nghỉ ngÆ¡i, dùng rượu, dùng gái khiến các nhân viên chà còn biết lú lẫn trong khách sạn. Bên ngoà i, bá»n bảo vệ cá»§a công ty sẽ cắt niêm phong, sau đó chuyển hết hà ng Ä‘iện tá» xuống và bá» mấy chiếc máy cà y lên... cho lắp niêm phong giả do chúng chế tạo và o. Thế rồi sáng hôm sau, số nhân viên kia mắt nhắm mắt mở niêm phong và là m thá»§ tục kiểm hóa ngay. Trong trưá»ng hợp không là m được như váºy và dụ như có nhân viên hải quan má»›i, chưa "và o ca" thì chúng sẽ thoả thuáºn bằng tiá»n. Nói chung là mua chuá»™c đám nhân viên kiểm hóa nà y không khó. Trong trưá»ng hợp bị phát giác ngay tại cảng thì chúng sẽ đưa bá»™ váºn đơn hà ng Ä‘iện máy ra và chịu ná»™p phạt, hoặc chá»§ hà ng từ Singapore, Äà i Loan... sẽ có Ä‘iện gá»i, báo là nhầm hà ng xin cho tái xuất và ná»™p phạt. Tất nhiên để là m được Ä‘iá»u đó thì chúng phải có sá»± đồng lõa giúp sức cá»§a Äá»™i Chống buôn láºu I mà chá»§ yếu là từ Phùng Lân. Phùng Lân đã nháºn Vá»›i Lê Minh là má»—i côngtennÆ¡ loại 40 phÃt là 1.500 USD, loại 30 phÃt là 1.000 USD... trong đó chứa bom nguyên tá» hay đất sét thì cÅ©ng mặc. Trong trưá»ng hợp vừa rồi, theo tôi Ä‘oán là các anh đã để lá»™ thông tin. Lê Minh biết là công an sẽ chặn khám nên hán đã cho chá»§ hà ng quay tà u trở vá», đổi hà ng Ä‘iện tá» sang hà ng máy nông-ngư-cÆ¡. Vì váºy tà u má»›i vá» cháºm má»™t ngà y rưỡi. Lê Minh Vừa cho găm hà ng lại không bán, chứng tá» sắp tá»›i, chúng không nháºp hà ng vá» - hay nói cách khác - chúng bắt đầu nằm im thở khẽ.
- Váºy muốn láºt được mặt nạ cá»§a hắn cần phải là m thế nà o?
- Rất dá»… mà cÅ©ng rất khó. Chỉ cần kiểm tra xem hà ng máy nông-ngư-cÆ¡ hắn nháºp vỠđã bán cho ai? Tiá»n thu được bao nhiêu? Thanh toán cho chá»§ hà ng thế nà o? Rồi kiểm tra qua các L/C.
Tuy nhiên, cái khó là là m thế nà o để kiểm tra được Lê Minh rất có thế lá»±c... thế nà o và i ngà y nữa cÅ©ng có ông nà y ông khác ở tỉnh đòi cách chức anh cho mà xem. Chúng ta hiện nay chưa có đủ sức để kiểm tra kinh tế Lê Minh bởi lẽ những chứng cứ vá» hoạt động phạm tá»™i cá»§a hắn còn quá má»ng.
Giám đốc Trần Phúc đăm chiêu:
- Chả lẽ cứ để tên "cổ cồn trắng" nà y hoạt động mãi ư?
- Báo cáo Giám đốc, có điểm đột phá đấy ạ.
- Theo đồng chÃ, bắt đầu từ đâu?
- Bắt đầu từ thằng Quỳ.
- Tôi cÅ©ng có tÃnh như váºy, nhưng nó đã Ä‘i mất từ mấy ngà y rồi.
- Theo tôi, thằng Quỳ bá» trốn có thể là có hai lý do: Thứ nhất, hắn sợ công an sẽ bắt hắn vá» tá»™i liên quan đến việc Long Xếch. Hắn Ä‘oán chắc là Long Xếch sẽ khai vá» hắn trong việc giết Oanh Sói. Lý do thứ hai là nó sợ chÃnh bố nuôi nó sẽ cho nó Ä‘i... suốt để nó im Ä‘i. Trên Phòng Xuất nháºp cảnh đã nháºn được đơn xin cấp há»™ chiếu cá»§a nó... Ngưá»i đứng ra chạy thá»§ tục cho nó Ä‘i là anh Cưá»ng nhà mình. Thằng Quỳ biết hÆ¡n ai hết là nếu nó sang Äà i Loan thì dá»… có Ä‘i mà không có vá». Vì thế chỉ có cách bắt được thằng Quỳ thì má»›i tìm ra được sá»± tháºt..
*
Tại sân bay Ná»™i Bà i. Má»™t buổi sá»›m, mấy anh bảo vệ bãi xe Ä‘i quanh khu vá»±c đỗ xe. Trong bãi xe ấy có má»™t chiếc Toyota mang biển số tư nhân, bụi phá»§ má» hết kÃnh chắn gió. Má»™t anh dừng lại bên chiếc xe:
- Quái lạ, chiếc xe nà y của ai mà để đây mấy ngà y rồi?
Một anh nói:
- Có khi phải đến bốn ngà y rồi. Thá» tra sổ xem có khách nà o ký gá»i lâu không?
Há» ra vá»ng gác và há»i ngưá»i theo dõi, đó là má»™t phụ nữ đã cứng tuổi. Chị ta xem hồi lâu rồi lắc đầu:
- Không có ai gá»i.
Thế rồi chỉ một loáng sau, câu chuyện có ai đó vứt ôtô ở sân bay đã lan khắp nơi. Cánh tà i xế lái xe taxi dồn đến, dòm ngó. Có một anh lái taxi ngắm rất kỹ chiếc xe rồi kêu lên:
- Tá»› nhá»› rồi, cách đây ba... không bốn ngà y, đúng rồi, buổi sáng, khoảng 8 giá». Khi bắt đầu là m thá»§ tục cho chuyến bay VN229 Ä‘i thà nh phố Hồ Chà Minh, tá»› chở hai khách đến. Lúc ra đây ngồi gặm bánh mì thì chiếc xe nà y tá»›i. Có ba thằng, chỉ trên dưới ba mươi tuổi... Chúng nó mang hai túi du lịch, má»™t thằng ba lô, má»™t thằng lái xe thì kéo chiếc vali khá to. Chúng Ä‘i và o quầy là m thá»§ tục.
- á»i dà o, thế là lại đám con ông to bà lá»›n Ä‘i du lịch rồi. Bá»n con nhà già u mà bố mẹ nó Ä‘i cướp được tiá»n cá»§a dân, má»™t chiếc xe chứ mưá»i chiếc vứt thế nà y nó cÅ©ng cóc cần.
- Thôi các ông cứ báo cáo cho an ninh sân bay.... Nếu là xe chúng để đây và i ngà y nữa từ Sà i Gòn bay ra rồi đi thì không sao. Nhỡ là xe... xe có bom, mà ngà y mai nghe nói có đoà n nà o của Mỹ sang...
Anh ta nói đến thế rồi bá» lá»ng. Má»i ngưá»i lảng ngay. Thế rồi bằng máy bá»™ đà m, các nhân viên bảo vệ gá»i Ä‘iện cho an minh sân bay và má»™t chiếc xe kéo được Ä‘iá»u đến. Há» kéo chiếc xe đó ra má»™t bãi xe.
*
Lê Minh ngồi trong phòng là m việc, trên bà n, má»™t chồng những kế hoạch xây dá»±ng khu dân cư má»›i, khu vui chÆ¡i giải trà Hòn Ngá»c, rồi những hợp đồng kinh tế... Ä‘ang chá» xét duyệt. Nhưng lúc nà y, Lê Minh chẳng còn bụng dạ nà o mà xem xét nữa. Từ hôm thằng Quỳ cuá»—m tiá»n bá» trốn, Lê Minh luôn có cảm giác buốt lạnh xương sống khi nghÄ© đến cảnh và o má»™t lúc nà o đó, thằng Quỳ được các cảnh sát dẫn vỠđây. Trong lúc ăn, trong lúc ngá»§ và kể cả trong lúc nằm bên cạnh những đứa con gái xinh như má»™ng, Lê Minh vẫn bị ám ảnh vá» chuyện thằng Quỳ. Tuy đã dùng má»i thứ thuốc bổ, thuốc ngá»§ và cố gắng giữ sá»± bình thản nhưng trên gương mặt vẫn luôn phảng phất má»™t ná»—i lo lắng, sợ hãi mÆ¡ hồ. Trợ lý giám đốc Vương Văn Lý, vá»›i nét mặt phá» phạc, mệt má»i, thất thểu bước và o. Minh há»i ngay:
- Có tin gì vỠnó không?
- Báo cáo anh, bặt tin ạ.
- Theo cáºu, nó sẽ Ä‘i đâu?
- Rất có thể nó Ä‘i VÅ©ng Tà u bởi vì trong đó hiện nay vẫn còn hai thằng đệ tá» cá»§a mụ Oanh ngà y xưa nghe nói Ä‘ang là m ăn khem khá. Äó là thằng Tăng Phò và thằng Tú Béo. Tăng Phò Ä‘ang là m bảo kê cho má»™t chục nhà hà ng, vÅ© trưá»ng, khách sạn. Ngà y xưa, thằng Quỳ vẫn Ä‘i vá»›i Tăng và Tú Béo.
- Thế tại sao cáºu không và o đó?
- Dạ, mấy hôm vừa rồi, em tăm quanh khu vực Hà Nội, Hải Phòng..
Äúng lúc đó, trợ lý Lê Ngá»c Hoà n xồng xá»™c bước và o:
- Thưa anh, đã tìm thấy chiếc xe tô ạ.
- Nó ở đâu?
- Ở sân bay Nội Bà i ạ.
Lý vỗ bà n:
- Äúng rồi, thế thì đúng là chúng nó chạy và o VÅ©ng Tà u hoặc thà nh phố Hồ Chà Minh rồi. Anh cho em Ä‘i và o tìm nó.
Lê Minh dặn:
- Cáºu và o trong đó Ä‘i. Tôi sẽ gá»i Ä‘iện nhá» Năm Cam giúp đỡ. Nếu thấy nó thì tuyệt đối không được manh động và cố đừng để cho nó trốn. Còn Hoà n, anh cứ cho ngưá»i Ä‘i tìm ở các nÆ¡i khác má»™t cách lá»™ liá»…u, nghÄ©a là nhá» quân cá»§a Phòng Cảnh sát Hình sá»±.
*
Trong lúc quân cá»§a Lê Minh và cả má»™t số trinh sát hình sá»± Ä‘i tìm Quỳ ở các tỉnh phÃa Narn thì không thể nà o ngỠđược là Quỳ và hai tên đồng bá»n lại Ä‘i trốn ở Là o Cai. Vốn là kẻ mưu mẹo và quá biết những thá»§ Ä‘oạn tà n độc thâm hiểm cá»§a Lê Minh nên Quỳ quyết định phải chuồn ngay ra khá»i vòng tay cá»§a ông bố nuôi mà hắn đã gắn bó hÆ¡n mưá»i lăm năm trá»i. Quỳ cÅ©ng biết chắc là má»™t khi Long Xếch bị bắt lại thì thế nà o cÅ©ng khai ra việc hắn và Thái chá»§ mưu giết Oanh và Thắng Trố. Còn trong trưá»ng hợp nếu không bị cảnh sát bắt mà Lê Minh thấy có nguy cÆ¡ bị bại lá»™, hẳn lão ta cÅ©ng không để cho hắn bị bắt.
Ngay hôm Lê Minh nói vá»›i Quỳ là phải Ä‘i Äà i Loan, hắn đã lá» má» hiểu ra ý định cá»§a ông bố nuôi:
- Quỳ ạ, bố đã bà n vá»›i ông Cheng rồi. Con phải sang Äà i Loan và i tháng, khi nà o tình hình ổn rồi thì lại quay vá».
- Con ngại sang đó má»™t mình lắm. Con không thÃch Äà i Loan, bố cho con Ä‘i Thái Lan.
- Bây giá» không phải là lúc thÃch hay không mà phải kiếm nÆ¡i an toà n để ẩn. Mà y sang Äà i Loan, sau đó Ä‘i Canada. Ông Cheng sẽ lo cho mà y toà n bá»™. Ngà y mai, bố mở cho mà y má»™t tà i khoản khoảng má»™t trăm ngà n đô la, là m thẻ tÃn dụng... Thế là tha hồ Ä‘i. Chỉ có Ä‘iá»u là phải chi tiêu tiết kiệm. Thôi việc cụ thể ta sẽ bà n sau.
Quỳ hoà n toà n không tin và o sá»± hà o phóng cá»§a Lê Minh bởi hắn quá biết tÃnh keo kiệt cá»§a bố nuôi. Nhưng nếu chỉ keo kiệt không thôi thì chả đáng ngại, đà ng nà y Lê Minh còn là ngưá»i rất nham hiểm. Chả thế mà có lần hắn và Thái ngồi nói chuyện vá»›i nhau, bà n vá» bố nuôi, Thái đã bảo nếu Việt Nam mở cuá»™c thi "ném đá giấu tay" thì Lê Minh sẽ chiếm ngôi vô địch. Má»™t bà i há»c nhỡn tiá»n là cái chết cá»§a Oanh... ChÃnh vì thế, cảnh giác vá»›i ông bố nuôi là không bao giá» thừa. Vả lại, ở Việt Nam, còn có chiến hữu, chứ sang nước ngoà i, thân cô, thế cô, chỉ cần kẻ nà o đó bá» ra và i ngà n đô la thì sẵn sà ng có bá»n sát thá»§ ra tay... Quỳ nghÄ© váºy và quyết định trốn và nghÄ© đến ngay hai tên đã bắn Oanh Sói. Hai tên đó má»™t thằng là Tùng có có mái tóc nhuá»™m hung hung; còn má»™t gã tên là Huy. Sau vụ giết Oanh, Tùng và Huy được thưởng má»—i đứa 20 triệu. Chúng dùng tiá»n đó thuê má»™t cá»a hà ng để rá»a xe máy. Ngoà i việc rá»a xe, chúng còn tiêu thụ đồ ăn cắp.
Quỳ tìm đến gặp Tùng và Huy. Ba đứa kéo nhau đến má»™t quán cà phê. Quỳ nói cho cả bá»n biết tình hình:
- Cái hôm bá»n mình thanh toán con Oanh, không ngá» lại có má»™t thằng biết mặt anh - đó là Thắng Trố. Mình cÅ©ng biết Ä‘iá»u vá»›i nó, nhưng thằng nà y ăn bẩn quá, cứ thấy bở thì đà o mãi. Bá»n tao phải nhá» thằng Long Xếch là m cầu và khá» nó Ä‘i. Sau thằng Long bị bắt rồi trốn trại, vụ nó rạch bụng để trốn chúng mà y biết chứ gì . Nó bắn chết thằng Thái rồi ra đầu thú và khai hết. Theo tin bố tao nắm được qua Cảnh sát Hình sá»±, thì Cảnh sát Äiá»u tra sẽ láºp lại chuyên án, Ä‘iá»u tra vụ con Oanh. Như váºy thế nà o bá»n mình cÅ©ng bị lùa và o rá». Theo tao chỉ còn má»—i cách là anh em mình chuồn trước.
Tùng run run há»i:
- Nhưng chuồn Ä‘i đâu bây giá». Lấy gì mà sống?
- Hay bá»n mình và o thà nh phố Hồ Chà Minh, ở đó nhôm ngoạm hÆ¡n và có xuống VÅ©ng Tà u cÅ©ng dá»…. Dưới đó còn đám Tà ng Phò, Tý Béo.
Quỳ gạt đi:
- Tao rất biết võ cá»§a công an. Äể tìm tao, bao giá» há» cÅ©ng phải lần đến những chá»— mà tao có quan hệ. Tao tÃnh cả rồi. Tiá»n thì không ngại... nhưng lẩn Ä‘i đâu cho an toà n nhất?
Huy suy nghÄ© hồi lâu rồi há»i:
- Anh có khoảng bao nhiêu?
- Mà y há»i để là m gì?
- Cần phải biết có bao nhiêu tiá»n thì má»›i tÃnh là nên Ä‘i đâu.
- Nuôi chúng mà y mưá»i năm không hết tiá»n.
- Thế thì tốt. Theo em, ta Ä‘i Là o Cai hay Lạng SÆ¡n. Em có bà chị há» trên Là o Cai, cÅ©ng là dân buôn láºu lại chuyên đưa ngưá»i qua biên giá»›i! Bà ấy nhiá»u lần nhắc em lên cai quản há»™ hai cái nhà nghỉ.
- Liệu bây giá» bà ấy còn nháºn không?
- Còn. Chồng má»›i bị bắt "nháºp kho" vá» tá»™i buôn láºu xe máy, nhà neo ngưá»i lắm.
- Mà y há»i bà ấy ngay, chỉ cần nói là mình nà y lên thôi và nói là xin góp vốn má»™t trăm triệu để cùng là m ăn. Tao muốn chúng mà y nghÄ© kỹ Ä‘i. Nếu có gan thì Ä‘i cùng tao, còn nếu không, tao Ä‘i má»™t mình.
- Bá»n em nghe theo anh. Anh cứ yên tâm. Chúng em sẽ Ä‘i cùng anh.
- Thế thì tốt. Bây giá» chúng mà y thu xếp tiá»n nong, giao cá»a hà ng cho thằng nà o đó cai quản giúp trong và i tháng. Cứ nói là đi Sà i Gòn... Kế hoạch tiếp theo, tao sẽ nói cho chúng mà y biết.
Thế rồi hai đêm sau, Quỳ đến ngá»§ ở văn phòng Công ty Ngá»c Thảo I. Bấy lâu nay, vì Quỳ là con nuôi lại được Lê Minh rất tin cáºy cho nên các giám đốc ai cÅ©ng sợ Quỳ. ChÃnh vì thế mà không có giám đốc nà o dám lạnh nhạt vá»›i hắn. Tháºm chà hắn thÃch ngá»§ ở văn phòng công ty nà o thì ngá»§ và nhiá»u khi Ä‘i nháºu nhẹt, chÆ¡i gái rồi Ä‘em hóa đơn vá» nhá» há» thanh toán. Lần nà y khi thấy Quỳ uống rượu đã say khướt rồi đến văn phòng giám đốc Ngá»c Thảo I, Láºp cÅ©ng không lấy là m lạ:
- Chú mà y cứ ngủ ở phòng là m việc của anh. Nhưng không được đưa gái và o, là m uế tạp chỗ là m đấy nhé.
- Yên tâm đi. Thiếu gì khách sạn, nhà hà ng... mà phải đưa gái vỠđây.
Quỳ ngá»§ lại vì hắn biết trong phòng Giám đốc có má»™t két rất lá»›n. Äây là nÆ¡i cất giấu tiá»n cho Lê Minh. Chìa khóa két Láºp giấu trong ngà n kéo bà n và máºt mã mở khóa số thì Quỳ biết là trong má»™t quyển sổ. Quỳ biết kho tiá»n nà y cÅ©ng là nhá» má»™t sá»± tình cá». Lần ấy, khi đã quá ná»a đêm, hắn di uống rượu vá»›i mấy ả ca ve ở vÅ© trưá»ng vá» và và o thẳng văn phòng cá»§a Láºp để ngá»§. Hắn thấy đèn sáng liá»n mở cá»a và o. Hắn sững ngưá»i khi thấy Láºp Ä‘ang ngồi đếm từng xấp đô la. Nhìn số tiá»n xếp thà nh từng cá»c trên giưá»ng, Quỳ hoa mắt. Sau má»™t thoáng lúng túng, Láºp bảo:
- Mà y nhìn gì mà ghê thế? Tiá»n bố mà y gá»i tao giữ há»™ đấy.
- Sao lắm tiá»n thế, mà tiá»n nà y là từ nguồn nà o?
- Từ đủ các nguồn thu. Thế mà y tưởng có đồng nà o cÅ©ng Ä‘em gá»i kho bạc à . Già u quá cÅ©ng chết đấy cháu ạ.
Lúc ấy, Quỳ say quá nên cÅ©ng không há»i nữa và lăn ra ngá»§. Nhưng khi tỉnh giấc, Quỳ cứ bị đống đô la ám ảnh và hắn hoà n toà n không tin rằng đó là tiá»n thu được từ những hoạt động kinh doanh đơn thuần, và cÅ©ng không tin là Lê Minh giao cho Láºp giữ tiá»n là để che giấu cái sá»± già u có... Thế rồi Quỳ để ý tìm hiểu xem tại sao lại có nguồn tiá»n đó và cái ước muốn sẽ là m chá»§ được số tiá»n đó ngà y cà ng cháy bá»ng trong hắn. Ước muốn đó cà ng lá»›n khi Quỳ biết đấy là tiá»n từ buôn bán ma túy. Khi nắm được bà máºt nà y, Quỳ cà ng thấy sợ ông bố nuôi. Còn để biết được máºt mã mở khóa số, Quỳ cho gã nhân viên kỹ thuáºt cá»§a cá»a hà ng chuyên bán két bạc hai triệu đồng và hắn đã cho Quỳ những số mà nhà sản xuất đã gà i đặt, cÅ©ng như cách dò số má»›i...
Ná»a đêm, Quỳ thức dáºy. Hắn lấy trong ngưá»i ra má»™t chùm chìa khóa có đến hà ng chục cái. Hóa ra đó là khóa tá»§ cá»§a văn phòng công ty. Hắn đã tìm cách ăn cắp mẫu từ lâu. Quỳ mở được ngăn kéo, hắn lấy khóa két và lấy được quyển sổ, ghi số tiá»n mà Minh giao cho Láºp giữ, cÅ©ng như tiá»n đã chi tiêu, trong đó có ghi số máºt mã: 50-50-50-25-25-70. Quỳ mở két, lấy hết tiá»n, và ng cho và o chiếc cặp có khóa số cá»§a Láºp. Rồi hắn khóa két lại, cho chìa và o chá»— cÅ©. Xong rồi hắn còn cẩn tháºn lấy khăn lau hết dấu vân tay trên các chá»— có thể lưu lại dấu tay. Trá»i vừa sáng, hắn gá»i taxi đến và đi tá»›i công ty Váºn Tải. Hà n bảo nhân viên:
- Mà y nói với ông Tất là tao mượn xe đi có việc nhé.
Nói rồi hắn lấy chiếc xe Camry Ä‘i và đến đón Tùng, Huy. Chúng chạy thẳng ra sân bay, để xe ở bãi, lên quầy là m thá»§ tục... nhưng rồi lảng ra và má»—i đứa má»™t ngả. Chúng Ä‘i xe ôm, và lần lượt táºp kết ở thị trấn Phúc Yên. Rồi chúng Ä‘i tà u há»a lên Là o Cai... Bà chị há» cá»§a Huy tháºt không mong gì hÆ¡n khi thằng em lên xin "góp vốn" là m ăn. Chị ta giao cho Huy trông coi nhà nghỉ Việt - Trung. Quỳ cÅ©ng nhanh chóng tìm được má»™t nhà nghỉ Ä‘ang là m ăn thua lá»— và thuê lại. Má»i thá»§ tục giấy tá», đăng ký kinh doanh vẫn là cá»§a má»™t cán bá»™ công an đã nghỉ hưu nhưng Quỳ sẽ Ä‘iá»u hà nh toà n bá»™. Má»—i tháng ná»™p cho ông chá»§ năm triệu đồng.
*
Tại phòng há»p cá»§a Giám đốc Công an tỉnh. Trưởng phòng Cảnh sát Äiá»u tra VÅ© Văn Äắc cùng VÅ© Mạnh Tưá»ng và hai Ä‘iá»u tra viên báo cáo má»™t số công việc đã là m vá»›i Giám đốc. Trưởng phòng Äắc:
- Báo cáo anh. Äã xác minh toà n bá»™ danh sách hà nh khách Ä‘i thà nh phố Hồ Chà Minh và tất cả các tuyến ná»™i địa trong hai ngà y, thì Ä‘á»u không có hà nh khách nà o tên là Quỳ. Qua Ä‘iá»u tra và đặc biệt là gặp được má»™t số nhân chứng là lái xe taxi, xe ôm, há» cho biết là nhóm nà y có ba tên. Sau khi Ä‘oán rằng chúng Ä‘i ôtô đến sân bay để đánh lạc hướng và sau đó chúng Ä‘i hướng khác, chúng tôi cho rà soát toà n bá»™ đội quân xe ôm ở sân bay và có 3 ngưá»i nói rằng sáng hôm đó, hỠđược khách thuê chở Ä‘i Phúc Yên. Má»™t ngưá»i đã chở tên có vai khá to; má»™t ngưá»i chở tên có ba lô... Äến Phúc Yên thì không biết số ngưá»i nà y Ä‘i đâu mất.
Giám đốc Trần Phúc:
- Công an thà nh phố Hồ Chà Minh, Bà Rịa-VÅ©ng Tà u, Äồng Nai, Hải Phòng... đã Ä‘iện cho biết là không phát hiện ra đối tượng lạ nà o đến vá»›i các đôÌi tượng đã từng nằm trong băng cá»§a Oanh Sói, Tiên Chỉ.
Giám đốc ngừng một lát rồi nói vẻ quả quyết:
- Rõ rà ng kẻ chá»§ mưu giết Oanh Sói là má»™t tên rất có thá»§ Ä‘oạn. Hắn biết cách ẩn mình vì thế có khả năng những tên Ä‘i bắn cÅ©ng nháºn lệnh qua bá»n khác. Kẻ vạch kế hoạch và tổ chức thá»±c hiện không ai khác là thằng Quỳ và ThaÌi. Việc thằng Quỳ bá» trốn chứng tá» hắn và kẻ chá»§ mưu có mẫu thuẫn. Vì váºy, nếu bắt được Quỳ thì sẽ ra được kẻ đầu sá». Hôm nay đây, tôi cÅ©ng thông báo cho cá đồng chà má»™t việc liên quan đến ná»™i bá»™. Tuy chưa có kết luáºn rõ rà ng nhÅ©ng chúng ta không thể không đặt dấu há»i - Äó là trưá»ng hợp đồng chà Cưá»ng, Trưởng phòng Cảnh sát Hình sá»±. Theo đơn thư tố giác cá»§a quần chúng và qua công tác trinh sát trong má»™t số chuyên án cá»§a Tổng cục Cảnh sát gần đây thì đồng chà Cưá»ng có mối quan hệ khá chặt chẽ vá»›i Lê Minh. ChÃnh Minh đã lo toà n bá»™ số há»c bổng cho con đồng chà Cưá»ng Ä‘i UÌc há»c, tổng cá»™ng hÆ¡n ba chục ngà n USD. HaÌ€ng tháng, Cưá»ng nháºn lương cá»§a công ty Ngá»c Thảo II là ba triệu, cá»§a công ty váºn tải ba triệu, cá»§a vÅ© trưá»ng Äêm Mà u Hồng năm triệu. Toà n bá»™ số tiá»n nà y thá»±c chất là cá»§a Minh. Trước kia Cưá»ng có chÆ¡i vá»›i Tiên Chỉ... và cÅ©ng đã nháºn tiá»n cá»§a hắn trong hai chuyến Ä‘i du lịch ở nước ngoà i. Còn nhiá»u chuyện khác nữa mà tôi chưa tiện nói ở đây. Vá» tà i sản, đồng chà Cường còn có hÆ¡n má»™t héc-ta đất ở khu công nghệ cao Hòa Lạc; có năm trăm mét đất ở khu vá»±c xã Äông Ngạc. Những tà i sản nà y, không thấy có trong bản khai tà i sản cán bá»™. Äặc biệt là đồng chà Cưá»ng còn có nhÅ©ng quan hệ không là nh mạnh tại vÅ© trưá»ng Äêm MaÌ€u Hồng. Sáng nay, văn phòng Interpol má»›i thông báo vá» trưá»ng hợp Lê Quang Lâm, con trai cá»§a đồng chà Cưá»ng Ä‘i du há»c ở UÌc đã phạm tá»™i buôn bán chất ma túy và đã bị cảnh sát bắt. Há» nhá» chúng ta tìm cho ra đưá»ng dây cung cấp chất ma túy sang bên đó qua khâu trung gian là thằng Lâm. Tôi chưa báo cho đồng chà ấy tin nà y.
Giám đốc Trần Phúc nói xong, má»™t bầu không khà nặng ná», u ám bao trùm khắp căn phòng. Tưá»ng rất muốn nói Ä‘iá»u gì đó nhằm thanh minh cho Cưá»ng bởi lẽ trong tâm khảm, anh không thể nà o tin được và cÅ©ng không muốn tin rằng Cưá»ng lại có mối quan hệ vá»›i những tên tá»™i phạm như Tiên Chỉ và Lê Minh. Nhưng vá»›i tất cả những Ä‘iá»u anh biết qua các công tác nghiệp vụ thì Lê Quang Cưá»ng đã hoà n toà n bị Lê Minh khống chế và điá»u khiển. Không chỉ đối vá»›i Tưá»ng có tâm trạng day dứt mà giám đốc Trần Phúc cÅ©ng như má»i ngưá»i dá»± há»p Ä‘á»u cảm thấy Ä‘au đớn và đã mất mát má»™t Ä‘iá»u gì đó. Cuá»™c sống phức tạp thế đấy. Lê Quang Cưá»ng - má»™t cảnh sát hình sá»± có năng khiếu bẩm sinh; má»™t ngưá»i từng nhiá»u tráºn và o sinh ra tá» trong các cuá»™c chiến đấu vá»›i bá»n tá»™i phạm hình sá»±; má»™t ngưá»i từng đổ máu vì đã lấy thân mình chắn đưá»ng đạn cá»§a má»™t tên cướp để cứu má»™t cháu bé; má»™t ngưá»i có thá»i từng là biểu tượng cho lòng dÅ©ng cảm, mưu trà cá»§a cảnh sát hình sá»± cả nước... váºy mà đêÌn nông ná»—i nà y. Trước kia, chÃnh Cưá»ng đã xây dá»±ng Lê Minh là m đặc tình địa bà n, và Lê Minh cÅ©ng đã giúp công an tỉnh phá được má»™t số vụ án hình sá»±. Nhưng rồi chỉ vì đồng tiá»n, chỉ vì những phút sống buông thả mà vai trò giữa hai ngưá»i đã đảo ngược. Quả là má»™t bà i há»c đắt giá.
Giám đốc Trần Phúc nói tiếp:
- Ban giám đốc đã xem xét và có kế hoạch riêng để là m rõ sá»± tháºt mối quan hệ nà y. Vì váºy các đồng chà phải hết sức giữ bà máºt công việc cá»§a mình. Hôm ná» lãnh đạo Tổng cục Cảnh sát há»i tôi là liệu Công an tỉnh có đủ khả đăng Ä‘iá»u tra vụ án nà y không, tôi đã hứa là là m được, nếu không tôi sẽ xin từ chức. Trở lại việc tên Quỳ bá» trốn, cùng hai tên nữa. Váºy có khả năng tên Quỳ Ä‘i cùng hai tên đã bắn Oanh không? Lê Minh xuất thân từ Hải Phòng. Äồng chà Tưá»ng lấy cá»› gì đó xuống Hải Phòng rồi cùng đồng chà Dương, Trưởng phòng Cảnh sát Hình sá»± Công an Hải Phòng dá»±ng lại toà n bá»™ cuá»™c Ä‘á»i Lê Minh.
Äiá»u tra viên Äức xin phát biểu:
- Qua tin cá»§a cÆ¡ sở, thì Minh đã bố trà má»™t mạng lưới cÆ¡ sở khá dà y, giám sát hầu như tất cả má»i hoạt động cá»§a anh Tưá»ng tại công ty. Ngay cô thá»§ quỹ cÅ©ng là ngưá»i cá»§a hắn...
Tưá»ng cưá»i:
- Tôi biết hết tất cả đám nà y, vì thế tôi rất “tạo Ä‘iá»u kiện†cho chúng báo cáo vá»›i Lê Minh. Các đồng chà có khai thác được thêm gì ở thằng Long không?
- Nó chỉ nói thêm vá» thằng Quỳ. Theo Long khai, Quỳ là tên đặc biệt nguy hiểm. Hắn vừa mưu mẹo, vừa kÃn đáo nhưng lại dám là m. Khi trong và mặc dù có rất nhiá»u tiá»n nhưng không bao giá» hăÌn tá» ra phung phà cả, và có Ä‘iá»u lạ là hắn không thÃch con gái.
- Tại sao trước kia hắn găÌn bó vá»›i Oanh, sau lại chuyển sang Lê Minh và rồi lại chỉ huy giết Oanh? Giám đốc há»i.
Tưá»ng trả lá»i:
- Trước đây em đã nghi đến vấn đỠnà y, nhưng chưa tìm ra được lý do.
- Cáºu Ä‘i Hải Phòng và là m rõ mối quan hệ nà y.
*
Nháºn được tin con trai bị cảnh sát UÌc bắt qua má»™t ngưá»i bạn là m ở Cục Tham mưu Tổng cục Cảnh sát, Cưá»ng choáng váng và trong phút chốc, anh cảm thấy có má»™t dấu chấm hết cho toà n bá»™ con đưá»ng công danh sá»± nghiệp. Má»™t ná»—i thất vá»ng khá»§ng khiếp lẫn lo sợ bao trùm tất thảy. Bá»—ng nhiên Cưá»ng nghĩ đến vợ. Không hiểu cô ấy sẽ như thế nà o khi nháºn được tin nà y. Tá»± dưng Cưá»ng thấy thương vợ, đó là điá»u mà bấy lâu nay không há» có. Trước kia, Cưá»ng lấy vợ là hoà n toà n do sá»± săÌp đặt cá»§a bố mẹ. Năm 1971, anh Ä‘i bá»™ đội. Æ Ì‰ nhà , gia đình bèn đặt vấn đỠvá»›i gia đình ông Bản “xin†cô Hằng là cô con gái thứ hai, Ä‘ang há»c trung cấp nông nghiệp cho Cưá»ng rồi Ä‘iÌ£nh khi nà o anh vá» phép là cưới. Sang năm 1972, trước khi và o chiến trưá»ng Quảng Trị, Cưá»ng được vá» phép mưá»i ngà y. Thế là hai gia đình tổ chức cưới ngay. Lúc đó, Cưá»ng cÅ©ng chỉ tặc lưỡi đồng ý là mong ở nhà có ngưá»i trông nom bố mẹ, và nếu có đứa con nối dõi thì tốt, còn đã Ä‘i và o chiến trưá»ng, sống chết chả biết thế nà o mà lưá»ng... Sống vá»›i nhau chưa bén hÆ¡i thì Cưá»ng lên đưá»ng và mãi đến năm 1975 anh má»›i trở vá». Rồi cÅ©ng phải sáu năm sau, hai ngưá»i má»›i có mụn con trai, đó là thằng Lâm. Những năm tháng chỠđợi chồng, và lo lắng vỠđưá»ng con caÌi khiến Hằng già nua, ngưá»i khô như hạc. Dần dà , Cưá»ng thấy chán vợ bởi cái sá»± quê mùa cá»§a cô. Nhưng cái sá»± “không thÃch†đó xuất hiện chÃnh là từ khi Cưá»ng chÆ¡i vá»›i những ngưá»i như Tiên Chỉ và Lê Minh. NhÅ©ng cô gái mÆ¡n mởn và khéo chiá»u chuá»™ng mà Cưá»ng dá»… dà ng có được do chúng cung phụng khiến anh chán vợ đến táºn cổ. Hằng cÅ©ng cảm nháºn thấy Ä‘iá»u đó, nhưng chị cắn răng chịu đựng. Äầu tiên thì chị còn ngoÌ£t nhạt khuyên bảo, nhưng rồi thấy chồng cứ trÆ¡ ra và coi chị không bà ng má»™t đứa ngưá»i ở, chị đã buông xuôi và tìm kiếm niá»m vui bằng cách suốt ngà y Ä‘i chùa tụng kinh niệm Phật. Còn thằng Lâm, nó được nuông chiá»u từ bé. Không những bố mẹ chiá»u mà cả ông bà ná»™i, ông bà ngoại rồi các cô dì, chú bác cÅ©ng váºy. Tuy nhiên, Ä‘iá»u nguy hiểm nhất ở thằng Lâm là ngay từ khi má»›i chục tuổi nó đã ý thức được rằng nó là nhân váºt quan trá»ng nhâÌt trong nhà cho nên má»i ngưá»i Ä‘á»u sợ nó. Muốn gì được nấy, há»c dốt thì có mẹ chạy xin Ä‘iểm, bị băÌt vá» tá»™i đánh nhau thì đưa bố ra dá»a cảnh sát... Nếu Cưá»ng có tỏ ra nghiêm khắc má»™t chút là láºp tức nó bỏ vá» nhà ông bà ngoại. Vì thế, mưá»i ba tuổi nó đã phì phèo hút thuốc lá trá»™m; mưá»i lăm tuổi đã được dùng xe máy Ä‘i há»c; mưá»i sáu tuổi đã dám thuê nhà nghỉ để ngá»§ vá»›i gái; há»c xong lá»›p 12, không thi nổi đại há»c, và ngang nhiên tuyên bố: “Nếu ông bà không cho tôi Ä‘i há»c nước ngoà i thì coi như không có tôi†Má»™t số trinh sát báo cho Cưá»ng biết là con anh có lén sá» dụng chất ma túy. Cưá»ng gạt phắt Ä‘i, cố tá» ra tin tưởng ở con. Thế rồi đến khi anh bắt được quả tang nó hÃt hêrôin trong toa-lét thì Cưá»ng biết là cÆ¡ há»™i để cứu được nó chỉ còn là “má»™t phần nghìn tia hy voÌ£ngâ€. Anh kể má»i chuyện vá»›i Lê Minh và thấy chỉ còn cách đưa nó Ä‘i há»c nước ngoà i, nhằm tách nó khá»i đám bạn bè bất hảo. Lê Minh đã lo toà n bá»™ chuyện đưa nó sang UÌc, kể cả cung cấp tiá»n. Nhưng biết bao nhiêu cho đủ vá»›i má»™t thằng nghiện...
Cưá»ng vá» nhà thì đã thấy vợ mặc áo nâu sồng, ngồi gõ mõ tụng kinh trước bà n thá» Pháºt. Má»i khi thì không sao, nhưng lần nà y, nhìn cảnh ấy bá»—ng dưng Cưá»ng nổi khùng. Anh ta giằng chiếc dùi mõ:
- Cô tụng niệm gì đấy. Cầu trá»i pháºt trị tá»™i tôi phải không?
Hằng nhìn chồng bà ng con mắt vô cảm:
- Mình nói gì lạ thế? Tôi chỉ cầu Pháºt tha tá»™i cho tôi mà thôi. Tôi đã để mất thằng Lâm rồi. Anh tưởng anh giấu được tôi à ? Khi anh cho nó Ä‘i nước ngoà i, tôi đã chắp tay tôi lạy anh, nhưng anh có thèm nghe đâu... Trá»i Æ¡i. Cứ thế nà y, tôi không biết rồi khi nà o lại phải mang cÆ¡m Ä‘i thăm nuôi con và thăm nuôi chồng.
Cưá»ng lạnh ngưá»i:
- Cô nói cái gì? Thăm nuôi ai, thăm nuôi cả tôi à ?
- Äúng, anh tưởng anh che giấu hết được má»i ngưá»i à ? Äến Thượng tá»a ở chùa còn biết chuyện anh và lão Minh và bảo tôi hãy khuyên anh.
Rồi bỗng chị chồm lên, ôm chặt lấy chồng và òa khóc nức nở.
*
Lê Minh Ä‘i lại trong phòng là m việc và huýt sáo xem ra có Ä‘iá»u gì vui vẻ lắm. Tay trợ lý Lê Ngá»c Hoà n và o, cầm má»™t táºp giấy má»i:
- Thưa anh, xin anh ký cho giấy má»i khởi công khu Hòn Ngá»c và o chá»§ nháºt nà y.
- Cứ để đấy. Lấy chai rượu trong tủ ra, là m một chén.
- Hình như anh đang rất vui.
- Tuần tá»›i, tao Ä‘i dá»± há»™i nghị những nhà kinh doanh giá»i toà n quốc. Tỉnh vừa ký quyết định giao cho tao là m chá»§ đầu tư khu đô thị má»›i ở Hoà ng Thị... Nhưng tin nà y má»›i là quan trá»ng. Thằng Lý đã tìm ra nÆ¡i trốn cá»§a thằng Quỳ và hai thằng đệ tá» rồi.
- Anh định xỠlý thế nà o?
- Cũng định bảo nó là thôi, việc đã nhỡ rồi, cứ yên tâm mà là m ăn. Nếu có khó khăn gì thì tao sẽ giúp.
- Anh độ lượng quá.
- Rồi cÅ©ng có lúc nó hối cải. Vấn đỠlà đừng đẩy nó và o đưá»ng cùng “chó cùng cắn giáºu†mà . Tháºt may, thằng Lý Ä‘i rá»a xe, đến đúng hiệu cá»§a thằng Huy. Không thấy thằng Huy đâu, hóa ra nó đã Ä‘i lâu rồi... thế là phát hiện ra ngay, không đến ná»—i khó lắm. Mà y phải há»c cách là m việc như thằng Lý. Luôn luôn động não. Bá»™ óc con ngưá»i cÅ©ng như cái xe máy, không chạy là gỉ ngay; không suy nghÄ©, không Ä‘á»c sách là ngu nhanh lắm.
*
Lê Minh gặp Tổng giám đốc Tổng công ty Vạn Lợi. Vừa thấy Minh, Cheng vồn vã:
- Chúc mừng ông đã chiếm được lòng tin tuyệt đối cá»§a chÃnh quyá»n. Chỉ cần má»™t dá»± án mà ông vừa được cấp giấy phép đã đủ cho ông sôÌng ba Ä‘á»i.
- Cám ơn ông. Tôi muốn đỠnghị với ông một việc.
- Ông cứ nói.
- Có lần ông nói vá»›i tôi là ông có má»™t tay vệ sÄ© giá»i lắm phải không?
- Äúng là có má»™t gã như váºy, nhưng hắn đã Ä‘i là m nÆ¡i khác rồi.
- Tiếc nhỉ!
- Ông cần loại như nó để là m gì?
- Nói thá»±c vá»›i ông, tôi cần ngưá»i để giải quyết và i mối ân oán.
- Có phải ông nói đến chuyện thằng con nuôi của ông không?
- Ông quả là ... quả là Gia Cát tiên sinh.
- Ông quá khen. Tôi chỉ nhìn sá»± việc theo cách logic thôi. Vả lại, ông Ä‘ang nắm trong tay khá nhiá»u tà i sản cá»§a tôi, vì váºy tôi phải có trách nhiệm bảo vệ ông.
- Ông đã hiểu, tôi không cần nói nữa. Ông cho ngưá»i giúp sá»›m.
- Ông cá» má»™t ngưá»i sang Äà i Loan, má»i chuyện sẽ có ngưá»i giúp. Tôi bây giỠđã già , không thÃch cảm giác mạnh, vả lại đám đệ tá» cÅ©ng bỏ tôi mà đi hết rồi.
- Tôi hiểu.
Cheng nhìn Minh cưá»i tinh quái. Ngay ngà y hôm sau, Vương Văn Lý được lệnh sang Äà i Loan.
*
Chuyến bay từ Äà i Bắc tá»›i sân bay Ná»™i Bà i hạ cánh. Có ba ngưá»i khách Äà i Loan mang há»™ chiếu phổ thông sang Việt Nam vá»›i lý do: Ä‘i du lịch. Há» thuê xe taxi Ä‘i thẳng vá» khách sạn Excellent.
Hết P1 - Chương 9.
|

30-07-2008, 07:08 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
P1 - Chương 10
Là ngưá»i đã có nhiá»u năm chiến đấu trên thương trưá»ng vá»›i đủ loại thá»§ Ä‘oạn, mánh khóe, đồng thá»i trá»±c tiếp Ä‘iá»u hà nh các hoạt động tẩy rá»a tiá»n, buôn láºu cá»§a công ty nên Cheng rất giá»i nắm tình hình. Cheng lá» má» nháºn thấy sẽ có những Ä‘iá»u rất không hay sắp xảy ra. Ông ta nói vá»›i Liên:
- Em à , anh muốn là em thu xếp để sang ở hẳn vá»›i anh. Anh muốn trở vỠđể Ä‘iá»u hà nh táºp Ä‘oà n bên đó. Và o tuổi nà y, xa nhà lâu cÅ©ng không tiện.
- “Diệp lạc quy căn“ phải không?
- Chưa đến ná»—i thế, nhưng anh phải nói thá»±c vá»›i em Ä‘iá»u nà y. Sắp tÆ¡Ìi, mà có lẽ chỉ dăm ba ngà y nữa, sẽ có những sá»± biến khôn lưá»ng ở đây.
- Em không hiểu, sao có chuyện nghiêm trá»ng đến thế. Sá»± biến vá» cái gì?
- Äó là chuyện cá»§a Lê Minh. Ông ấy sắp chết đến nÆ¡i rồi.
- Anh nói hẳn ra xem nà o?
- Minh liên quan đến má»™t vụ án giết ngưá»i. Tuy nhiên, do hắn không biết dừng lại mà cứ nghÄ© là má»i việc sẽ êm đẹp cho nên tai há»a sẽ đến vá»›i hắn. Rất nhiá»u sá»± kiện anh không thể giải thÃch ngay má»™t lúc cho em được. Má»™t khi Lê Minh bị xá» lý thì công trình Hòn Ngá»c cÅ©ng sẽ bị dừng laÌ£i. Công an sẽ Ä‘iá»u tra các hoạt động kinh doanh thương mại cá»§a hắn, như váºy, thể nà o cÅ©ng có việc dÃnh đến chúng ta. Vì váºy, anh muốn vá» Äà i Loan để xa lánh thùng thuốc nổ nà y, xem tình hình ra sao rồi tÃnh tiếp.
- Sao anh không nghĩ cách cứu ông ta?
- Lê Minh là ngưá»i kiêu ngạo. Những thà nh công liên tiếp trên thương trưá»ng và trên con đưá»ng chÃnh trị đã khiến ông ta má» mắt. Ông ta tá»± nghÄ© rằng ông ta má»›i là nhất, ông ta má»›i là ngưá»i kinh doanh giá»i... Nên biết rằng khi con ngưá»i ta tá»± đạt được thắng lợi nà o đó thì có nghÄ©a là hỠđã leo lên má»™t đỉnh núi. HỠđứng trên cao, nhìn lên, chỉ thấy trá»i cao và cảm thấy mãn nguyện... Nhưng trên đỉnh núi nhìn thấy trá»i thì gần mà há» không nhìn thấy vá»±c ngay dưới chân. Minh không thấy vá»±c mà chỉ nhìn thấy trá»i cao. Hắn không chịu nhìn đưá»ng, sảy chân sa xuống vá»±c là chuyện tất nhiên. Má»™t tuần nữa thôi rất có thể Lê Minh sẽ mất sạch cÆ¡ nghiệp.
- Váºy số tiá»n anh gá»i Lê Minh...
- Anh thu hết rồi. Tiá»n hà ng hắn cÅ©ng thanh toán sòng phẳng, duy nhất chỉ còn hai lô má»›i nháºp vá» là chưa thanh toán. Như váºy cà ng tốt. Không nên để má»i việc tròn trÄ©nh quá, hoà n hảo quá, ngưá»i ta dá»… nghi ngá». Em nên thu xếp cho cả bé Thảo Ä‘i cùng.
Liên nÃn lặng hồi lâu rồi rụt rè nói:
- Em sợ bố nó không đồng ý.
- Có hai cách. Thứ nhất dùng tiá»n, và thứ hai là cÅ©ng... dùng tiá»n. ÄÆ¡n giản thôi, khi chồng em Ä‘ang là cảnh sát thì rất khó dùng tiá»n; nhưng bây giá» anh tin là đồng tiá»n sẽ phát huy tối Ä‘a hiệu qua của nó.
*
Liên vá» nhà thấy Tưá»ng Ä‘ang ngồi đánh đà n ghi ta cho con gái hát: “Con cò bé bé. Nó Ä‘áºu cà nh tre. Äi không há»i mẹ, biết Ä‘i đằng nà o. Khi Ä‘i em há»i. Khi vá» em chà o, miệng em chúm chÃm, mẹ yêu không nà oâ€.
Nhìn cảnh ấy, Liên thấy se lòng.
- Hai bố con vui vẻ quá nhỉ. Tối nay mẹ muốn má»i hai bố con Ä‘i nhà hà ng có được không?
- Hoan hô mẹ. Cho con ăn cua bể nhé!
Tưá»ng lúng túng chưa biết từ chối cách nà o thì Liến đã Ä‘oán ra:
- Anh định lấy cớ không đi hả? Anh có thể không đi vì em thì cũng đi vì con chứ.
- Ừ thì Ä‘i! - Tưá»ng vui vẻ đồng ý.
HỠđến má»™t nhà hà ng đồ biển. Trong bữa ăn, Tưá»ng tinh ý nháºn ra vợ anh Ä‘ang có Ä‘iá»u gì khó nói. Anh há»i:
- Hình như em muốn nói Ä‘iá»u gì thì phải?
- Anh đúng là công an. Em muốn anh tháºt bình tÄ©nh và thông cảm vá»›i em.
- Em cứ nói đi.
- Tá»›i đây em Ä‘i Äà i Loan... Em muốn cho cả bé Thảo Ä‘i cùng. Anh thấy thế nà o?
Tưá»ng cưá»i:
- Anh cÅ©ng Ä‘oán ra Ä‘iá»u ấy. Thế em không sợ góa... chồng sá»›m à ?
- Em... em như chiếc xe mất phanh. Không tá»± mình Ä‘iá»u khiển được mình nữa rồi.
- Sao lại bi đát thế. Thôi, chúng ta cũng nên dứt khoát. Em đi đâu cũng được, nhưng bé Thảo thì phải ở với anh. Còn nếu em vẫn ở Việt Nam, anh đồng ý cho em nuôi nó, nhưng nó sẽ không được xuất cảnh khi chưa đủ 18 tuổi.
- Em xin anh. Em xin để lại tất em những gì em có... Anh cho nó đi với em.
Tưá»ng lắc đầu:
- Anh không cần má»™t xu cá»§a em, và em đừng bao giá» Ä‘em tiá»n ra đổi chác.
Liên gục mặt. Tưá»ng an á»§i:
- Anh biết là anh cÅ©ng có lá»—i vá»›i em, nhưng em phải thông cảm. Nghá» cá»§a anh là váºy đó. Anh không thể bán mình như má»™t và i ngưá»i... Em sống vá»›i Cheng, cÅ©ng là vì tiá»n. Và bây giá» khi em có tiá»n thì em lại thấy thiếu cuá»™c sống yên tÄ©nh, má»™t cuá»™c sống gia đình theo đúng nghÄ©a cá»§a nó.
Tưá»ng nói tiếp bằng giá»ng nghiêm khắc:
- Anh nói vá»›i em Ä‘iá»u nà y, em nên suy nghÄ© cho kỹ, đó là việc ông Cheng. Ông ta và o Việt Nam kinh doanh, nhưng không chỉ đơn thuần có váºy mà thôi.
Liên run run:
- Anh có thể nói rõ hơn được không?
- Äấy là cảm nháºn cá»§a anh và ... nhiá»u ngưá»i khác. Vì váºy em nên suy nghĩ cho kỹ trước khi Ä‘i đến quyết định quan trá»ng cá»§a cuá»™c Ä‘á»i.
- Em hiểu.
Những Ä‘iá»u Tưá»ng nói tuy chưa có gì cụ thể nhưng cÅ©ng khiến Liên hết sức lo lắng. Cô biết rất, rõ là má»™t khi Tưá»ng đã nói như váºy thì chắc chắn các cÆ¡ quan an ninh cÅ©ng đã để mắt tá»›i Cheng. Cô rất muốn bá» ngay bữa cÆ¡m để đến thông báo cho Cheng biết tin đó. Nhưng rồi cô thầm nghĩ: “Khi Tưá»ng đã nói vá»›i mình như váºy thì có nghÄ©a là công an đã bá»§a má»™t mạng lưới quanh Cheng và ông ta giống như con cá đã nằm trong vó, chỉ còn chá» cất lên mà thôiâ€. Bá»—ng nhiên trong lòng Liên trá»—i dáºy má»™t cảm giác kÃnh phục, tá»± hà o vá» Tưá»ng. Cô vươn ngưá»i qua bà n, nắm lấy tay Tưá»ng:
- Anh cứ yên tâm, em cÅ©ng không để anh thất vá»ng vá» em như vừa rồi đâu. Em sẽ nói hết vÆ¡Ìi anh, nếu anh đồng ý!
*
Tưá»ng và Äức Ä‘i Hải Phòng. Trưởng phòng Cảnh sát Hình sá»± Công an Hải Phòng, Trung taÌ Dương, Ä‘ang ngồi trước mấy chiếc TV há»ng. Anh Ä‘ang chữa cho khách. Tưá»ng và Äức và o.
- Chà o ngưá»i anh em, cáºu bá» nghá» hình sá»± sang chữa TV từ hồi nà o?
Dương buông má» hà n, nhìn Tưá»ng:
- ÔÌi giá»i Æ¡i, Tưá»ng, tao tưởng mà y... - Dương ngừng nói vẻ cảm động.
- Tưởng tao chuồn khá»i công an phải không? Lần nà y xuống quấy quả ngưá»i anh em đây.
Dương hiểu ngay ra vấn Ä‘á»:
- Tao biết thế nà o rồi cÅ©ng có lúc phải là m lại vụ án đó. ChÃnh vì váºy, thá»i gian vừa qua tao cho táºp hợp hết tư liệu và đÃch thân tao Ä‘i trinh sát... Nà o bây giá» xuống là m việc kiểu gì? Nhưng mà phải phạt rượu mà y. Quá đáng tháºt, anh em chiến hữu, thế mà mình gá»i Ä‘iện lên há»i, vẫn cứ tỉnh bÆ¡: “Tôi chán công an... “.
- Là m thế nà o được. Lúc đó cáºu chá»i tá»› tà n canh sát ván... còn nhá»› không? Còn hôm nay, tá»› Ä‘i kiểu không ai biết. Sẽ có Ä‘iện cá»§a lãnh đạo Tổng cục gá»i cáºu sau. Nhưng đây là việc tuyệt máºt. Mà nà y, cáºu chữa TV thuê đấy à ?
- Không, ngà y xưa mình há»c Ä‘iện tỠở Bách khoa, chẳng hiểu số pháºn đưa đẩy thế nà o lại vá» là m cảnh sát hình sá»±. Có lẽ do ảnh hưởng cá»§a ông bố. Nhưng rồi nhá»› nghá», anh em chiến hữu, ai có TV há»ng thì Ä‘em đến. Nếu chữa được, tá»› giúp; còn nếu khó quá, má»i các vị Ä‘em ra hiệu. CÅ©ng vui đáo để. Vả lại, từ sau sá»± việc cá»§a cáºu, mình đâm hãi. Nhỡ có ngà y nà o đó, mình dÃnh chuyện bắt oan bắt sai chẳng hạn, bị Ä‘uổi vá», không có nghá» gì.. chắc chết sá»›m. Cáºu có mệt không?
- Là m gì mà mệt. Äi tà u há»a bây giá» cÅ©ng hay, mà xem ra lại an toà n hÆ¡n. Cáºu cho bắt đầu luôn Ä‘i.
- Mà y, tÃnh nà o vẫn thế. Cứ là phải là m ngay. ÄÆ°á»£c rồi! Còn chiá»u nay ở đây ăn cÆ¡m vá»›i vợ chồng tá»›. Tối nay bà ấy trá»±c cÆ¡ quan, anh em mình gác chân lên nhau mà ngá»§, tán chuyện Ä‘á»i.
Sá»± nồng nhiệt và tình cảm cá»§a Dương là m Tưá»ng và Äức rất cảm động. Các anh và Dương cùng má»™t lứa và cÅ©ng Ä‘á»u trưởng thà nh từ trinh sát. Nhiá»u chuyên án chống cướp hà ng trên đưá»ng 5 trước Tưá»ng cÅ©ng tham gia cùng Dương, vì váºy hai người rất hiểu và quý nhau. Hồi nghe tin Tưá»ng ra khá»i công an, Dương nhiá»u lần gá»i Ä‘iện lên khuyên can Tưá»ng phải bình tÄ©nh và an á»§i anh.
Dương mở tủ lấy ra một cạp có khóa số, vỗ vỗ lên cặp:
- Tất cả là ở đây - Nói rồi Dương cẩn tháºn tắt Ä‘iện thoại di động - Khá»i phải ai quấy rầy.
Anh lại quay ra dặn con gái:
- Có ai há»i nói là bố Ä‘i vắng nhé.
- Nhưng bố Ä‘i vắng lâu hay vắng chóng? - Con bé ngây thÆ¡ há»i lại có lẽ nó đã quá quen vá»›i việc phải nói dối giúp bố.
- Cứ bảo là bố Ä‘i vắng, không biết, lúc nà o vá». Nà o, chúng ta bắt đầu. Bát đầu từ Oanh Sói. Äây laÌ€ ảnh Oanh Sói lúc má»›i 13 tuổi... Äây là ảnh trong danh chỉ bản khi bị bắt vá» tá»™i tổ chức cá» bạc năm ả 16 tuổi... Äây là ảnh Oanh Sói lúc bị chúng tôi bắt trong vụ tổ chức cá» bạc... Vụ nà y, nhiá»u báo chà trên Hà Ná»™i đã lao xuống bênh vá»±c cho ả đấy. Nà y... ảnh Oanh và đám đệ tá»; đây, ảnh Ä‘ang Ä‘i lao động trong trại; rồi nó và đám đệ tá» Ä‘ang ăn nháºu. Và đây là bức ảnh có giá trị nhất: Oanh và ngưá»i yêu cá»§a mình.
Tưá»ng và Äức nhìn như hút và o bức ảnh đó. Trong ảnh Oanh Ä‘ang cưá»i trà n trá» hạnh phúc, còn ngưá»i đà n ông mặc quần áo thuyá»n trưởng, đội mÅ© kê-pi... Äó chÃnh là Lê Minh.. Tưá»ng thốt lên:
- Lê Minh phải không?
- Äúng là Lê Minh. Bức ảnh chụp năm 1984, khi đó Oanh 24 tuổi, còn Minh đã có vợ và má»™t con trai. Khi có được tấm ảnh nà y thì chúng tôi khẳng định ngay kẻ giết Oanh không ai khác chÃnh là Lê Minh. Bây giá» trở lại Oanh Sói. Má»i việc phải kể cho có đầu có cuối thì các cáºu má»›i hình dung ra được chân dung nữ quái Hải Phòng.
*
Oanh sinh ra trong má»™t gia đình công nhân rất nghèo. Bố là m cửu vạn ở bến Tam Bạc, mẹ bán nước chè xanh ở chợ Sắt. Nhà có 6 anh chị em, Oanh là thứ ba. Năm Oanh lên 10 tuổi thì bố bị tai nạn lao động chết, và đến năm 1972, khi Mỹ đánh phá Hà Ná»™i, Hải Phòng, thả thá»§y lôi phong tá»a cảng thì bà mẹ cÅ©ng chết vì bom Mỹ hôm nó đánh cầu Thượng Lý. Ngưá»i anh cả cá»§a Oanh lại là má»™t gã đần độn, ù lì. Anh ta theo nghiệp bố Ä‘i bốc vác ở bến Tam Bạc nhưng rồi do Ä‘i vá»›i gái Ä‘iếm, bị đổ bệnh giang mai và không chữa chạy kịp thá»i nên chết khi má»›i 24 tuổi. Ngưá»i thứ hai là chị gái, khi giải phóng miá»n Nam, lúc đó má»›i có 17 tuổi, nhưng đã theo má»™t gã lái xe tải đưá»ng dà i và và o trong Biên Hòa ở. Có hai đứa con vá»›i gã lái xe đó rồi bị hắn hất bá». Hiện nay Ä‘ang sống ở Long Khánh, Äồng Nai, là m nghá» buôn bán hoa quả. Kinh tế khá. Tuy nhiên, chị nà y không vá» Hải Phòng và cÅ©ng cắt gần như hết má»i quan hệ vá»›i gia đình.
Còn Oanh - VÅ© Thị Oanh - 11 tuổi đã sống lang thang ở chợ Sắt và đã biết Ä‘i buôn tem phiếu... Năm 13 tuổi thì Oanh đã cầm đầu má»™t nhóm gần chục đứa cÅ©ng và o tuổi như mình hoặc lá»›n hÆ¡n tà chút, sống bằng nghá» móc túi. Äến năm 15 tuổi thì Oanh đã nổi lên như má»™t thá»§ lĩnh cá»§a đám trẻ con lang thang khu vá»±c chợ Sắt và sông Tam Bạc... Ngay từ ngà y ấy, Oanh đã tá» ra là má»™t kẻ có bản lĩnh, quyết Ä‘oán khi hà nh động, rất mưu mẹo và thá»§ Ä‘oạn trong việc đối phó vá»›i các băng nhóm khác và vá»›i công an. Nhưng khi và o tuổi 16 thì Oanh đột nhiên bá» khu vá»±c chợ Sắt và tổ chức sòng bạc ngay tại nhà mình. “Con Æ¡i nhá»› lấy lá»i cha. Má»™t năm đánh bạc bằng ba năm laÌ€m“ – Oanh Suốt ngà y nghêu ngao câu thÆ¡ đó. Sòng bạc đặt tại nhà Oanh, trong má»™t ngõ nhá», lối Ä‘i ngoắt ngoéo cho nên công an phưá»ng phải mất rất nhiá»u công má»›i dẹp được và Oanh bị bắt lần đầu và o đúng hôm sinh nháºt ả - ngà y 16 tháng 6 năm 1977. Ả bị truy tố và xá» 24 tháng án treo. Suốt từ năm 1977 đến 1980, mặc dù bị án treo, Oanh vẫn sống bằng nghá» cá» bạc nhưng thá»§ Ä‘oạn trốn tránh rất tinh vi. Äặc biệt là ả ta có hệ thống “trinh sát viên†gồm toà n bá»n mưá»i ba, mưá»i bốn tuổi rất trung thà nh. Chúng giúp ả canh gác, môi giá»›i, đưa khách đến sòng bạc. Chúng cÅ©ng sẵn sà ng theo lệnh Oanh Ä‘i dẹp các sòng bạc khác. Giá»›i giang hồ Hải Phòng ngà y ấy vẫn còn đồn đại chuyện Oanh cướp sòng bạc cá»§a thằng Quảng Béo ngoà i Äồ SÆ¡n. Sòng bạc Quảng Béo là sòng khá nổi tiếng ở Hải Phòng.
Má»—i ngà y có không dưới năm chục ngưá»i tá»›i và chúng thu Ãt nhất 1 triệu... ngà y đó, số tiá»n như váºy là khổng lồ.
Oanh đà m phán vá»›i Quảng cho chung sòng nhưng bị Quảng thẳng thừng từ chối. Oanh căm lắm và thá» phá bằng được. Lấy cá»› má»™t lần đà n em cá»§a Oanh bị Quảng cho ăn đòn, ả quyết định tấn công sòng Quảng Béo. Má»™t hôm, và o giữa trưa, lúc sòng Ä‘ang đông khách, Oanh và 5 đệ tử khác áºp và o. Chúng rút súng bắt tất cả ngồi im, thu hết tiá»n trên chiếu rồi khám thu cá»§a từng ngưá»i. Sau Ä‘oÌ, chúng bắt tất cả ngồi quây tròn lại và má»™t thằng bê can xăng 20 lÃt ra đổ xung quanh, rồi vẩy cả lên quần áo, các váºt dụng trong nhà . Oanh tuyên bố: “Äứa nà o kêu to má»™t tiếng, tao đốt ngay!“ rồi bá»n Oanh khóa trái cá»a ngoà i lại và biến. Chúng để lại má»™t tên canh gác. Khi bá»n trong nhà có thằng há»i “Nó Ä‘i chưa mà y†thì thằng đệ tá» gác ngoà i quát: “Bố mà y còn ở đây!â€. Thế là cả bá»n im thin thÃt. Thằng ở ngoà i chuồn luôn... Mãi sau khi có ngưá»i đến tìm, chúng má»›i biết là bá»n Oanh đã cao chạy xa bay. Vụ ấy Oanh cướp được hÆ¡n năm chục triệu và số tiá»n đó, ả giao cho má»™t đứa mở quán ăn, ngoà i việc bán hà ng thì còn phải phục vụ miá»…n phà bá»n đà n em cá»§a ả ngà y hai bữa cÆ¡m... Bá»n đà n em thì hết sức thần phục Oanh bởi vì Oanh sống khá tình cảm vá»›i chúng và nếu có đứa nà o chẳng may bị bắt thì Ä‘á»u được chăm lo chu đáo.
Năm 1980, Oanh chuyển nghá», không kinh doanh cá» bạc hay Ä‘i đòi nợ thuê mà chuyển sang đánh hà ng do thá»§y thá»§ tà u viá»…n dương đưa vá»... Phải nói và o những năm đầu tháºp ká»· 80, Hải Phòng được coi là nÆ¡i táºp trung hà ng buôn láºu lá»›n nhất cả nước do các thá»§y thá»§ tà u viá»…n dương đưa và o, và dÄ© nhiên hầu hết là hà ng second-hand: xe đạp, TV, cát-xét, đầu video, quạt máy... hầu hết Ä‘á»u là hà ng Nháºt. Äánh hà ng ngà y đó có nhiá»u cách. Nhưng bá»n Oanh thì thưá»ng sá» dụng thuyá»n buồm ra đón hà ng ngoà i phao số 0, hoặc chá» khi tà u và o cảng... Äêm xuống, chúng cho thuyá»n áp mạn tà u và chuyển hà ng từ trên tà u xuống thuyá»n. Äám thá»§y thá»§ cÅ©ng thÃch bán hà ng cho Oanh vì ả không mấy khi cò kè, thêm bá»›t, thanh toán sòng phẳng và đặc biệt do băng cá»§a Oanh quá mạnh nên không đám nà o dám gây sá»±. Theo tà i liệu cá»§a cảnh sát hình sá»±, và o những năm đó, băng cá»§a Oanh có khoảng gần năm chục đứa, trong đó chá»§ yếu là bá»n từ 14 đến 20 tuổi. Chúng coi Oanh như má»™t thần tượng và sẵn sà ng trừng phạt bất cứ kẻ nà o định xâm lấn lãnh địa là m ăn cá»§a Oanh, tháºm chà chỉ cần má»™t lá»i nói xấu, má»™t ánh mắt nhìn mà theo chúng là nhìn “đểuâ€. Trong số nà y có má»™t tên được Oanh hết sức yêu quý đó là thằng Quỳ, khi đó má»›i 9 tuổi. Quỳ là kẻ không cha không mẹ. Má»™t bà cụ già bán nước chè ngoà i ga Hải Phòng nhặt được hắn ngay bên đưá»ng ray tà u hoả khi hắn còn đỠhá»n. Cụ mang vá» và nuôi, cho đến năm nó 7 tuổi thì bà cụ mất. Lẽ ra nó ở luôn nhà cá»§a cụ, nhưng có má»™t ông con trai cá»§a cụ từ đâu vá», Ä‘uổi thằng Quỳ Ä‘i và bán ngay ngôi nhà đó vá»›i giá má»™t cây và ng. Thằng Quỳ sống lang thang cầu bÆ¡ cầu bất và đi xin ăn. Nó hai lần bị bắt đưa và o trưá»ng giáo dưỡng nhưng chưa nÆ¡i nà o nó ở được 6 tháng. Oanh thấy thằng nà y mặt mÅ©i sáng sá»§a, lanh lợi lại có nhưng tố chất rất “giang hồ†nên đã nháºn vá» và giao cho nó canh gác sòng bạc. Thằng Quỳ nhanh chóng trưởng thà nh và trở thà nh cánh tay đắc lá»±c cá»§a Oanh trong má»i công việc. Oanh nháºn Quỳ là m em nuôi và giao cho nó cai quản đám vệ sÄ©, mặc duÌ€ lúc đó Quỳ còn rất Ãt tuổi so vá»›i nhiá»u tên khác trong băng.
Theo tà i liệu trinh sát thì ngay từ năm 1984 Oanh đã có má»™t số tà i sản khổng lồ trị giá hà ng trăm cây và ng, nhưng không ai biết số và ng đó Ä‘ã Ä‘i đâu. CÅ©ng trong năm 1984, Oanh đã chỉ huy má»™t vụ cướp tù ngay tại toà án khá nổi tiếng. VuÌ£ cướp tù nà y tuy không thà nh và cÅ©ng không coÌ chứng cứ nà o để buá»™c tá»™i Oanh, nhưng giá»›i giang hồ thì tất cả Ä‘á»u khiếp Oanh. CÅ©ng và o những năm nà y, Oanh đã có mối tình đầu tiên - đó là cuá»™c tình vá»›i Lê Minh, thuyá»n phó má»™t con tà u viá»…n dương. Lê Minh lúc nà y đã 35 tuổi và có vợ, có má»™t con trai. Vợ Minh là m nghá» bán thịt lợn cá»§a cá»a hà ng máºu dịch trong chợ Sắt. Thá»i bao cấp, lấy được cô vợ bán thịt lợn là má»™t Ä‘iá»u may mắn cho cả há» và gia đình hoà n toà n có thể tá»± hà o vá» có ngưá»i bán thịt lợn cá»§a cá»a hà ng nhà nước. Nhưng khi Lê Minh Ä‘i tà u viá»…n dương, già u có thì cô vợ cÅ©ng thay đổi. Cô xin nghỉ việc, ở nhà sống bằng tiá»n cá»§a chồng. “No cÆ¡m ấm cáºt, giáºm giáºt chân tayâ€, chồng thì lại hay Ä‘i xa, có khi hà ng ba bốn tháng má»›i vá», thế là cô ta toà n gá»i bá»n Ä‘ĩ đực đến nhà ... ChÃnh Oanh là ngưá»i đã phát hiện ra Ä‘iá»u đó bởi vì Oanh tiêu thụ hà ng cho Lê Minh, cho nên hay đến nhà và cÅ©ng thân cả vá»›i vợ Minh...
Khi thấy vợ Lê Minh phản bá»™i chồng, Oanh sôi máu và cho đám đà n em trị bá»n Ä‘ĩ đực kia đến khốn khổ khốn nạn. Nghe nói là có má»™t tên để thoát cảnh bị... thiến đã phải ná»™p cho Oanh hai chục triệu. Số tiá»n ấy cÅ©ng do vợ Lê Minh lấy cắp cá»§a chồng Ä‘em ná»™p để cứu tên kia.
Lê Minh Ä‘i xa vá», biết chuyện, bèn đến cám Æ¡n Oanh. Và rồi giữa hai ngưá»i tình cảm đã nảy sinh. Oanh thì mê Minh và coi đó là má»™t mẫu đà n ông thá»±c sá»±. Còn Minh, lúc đầu cÅ©ng là chỉ lợi dụng cô gái giang hồ nhưng lại có trái tim Ä‘a cảm. Thế rồi trong những lúc yêu nhau say đắm, Minh cao hứng hứa sẽ lấy Oanh là m vợ. Oanh đưa gần hết số và ng đã tÃch cóp được cho Minh Ä‘i buôn. Lần nà o vá», lá»i lãi bao nhiêu, Minh cÅ©ng Ä‘á»u tÃnh toán vá»›i Oanh sòng phẳng. Nhưng rồi cÅ©ng không thấy Minh bá» vợ và xem chừng vợ chồng anh ta lại có vẻ quấn quÃt nhau hÆ¡n. Má»—i lần gặp nhau, mặc dù Oanh ra sức chiá»u chuá»™ng, chăm sóc Minh, nhưng sá»± lạnh nhạt vẫn dần dà len và o giữa hai ngưá»i mà xuất phát từ Minh. Oanh Ä‘au khổ ngấm ngầm nhưng vẫn nghiến răng chịu đựng và chỉ mong má»™t ngà y nà o đó được là m vợ cá»§a Minh.
Oanh có lần tâm sự vá»›i má»™t ngưá»i phụ nữ đã đứng tuổi.
- Chị ạ, là m thế nà o để cho anh ấy dứt mụ vợ đi?
Ngưá»i phụ nữ cười phá lên:
- Em Æ¡i là em. Em ngây thÆ¡ lắm. Trá»i Æ¡i, má»™t ngưá»i sống kiếp giang hồ từ bé như em mà lại còn tin và o lá»i mấy thằng đà n ông như Lê Minh. Ngưá»i ta có câu “đà n ông nông nổi giếng khÆ¡i, đà n bà sâu sắc như cÆ¡i đựng trầu...†Loại như Lê Minh, trước khi nghÄ© đến chuyện chung sống vá»›i ngưá»i khác, nó phải nghÄ© đến sá»± nghiệp, đến con đưá»ng công danh, rồi còn con cái. Nó là thuyá»n trưởng má»™t tà u viá»…n dương, nếu bá» vợ, lấy má»™t gái giang hồ như em mà chỉ nhắc đến tên thì ba phần tư dân thà nh phố cảng biết đến... có được không? Có cÆ¡ quan nà o đồng ý không? Còn nếu nó dám từ bá» chức vụ, từ bá» má»i thứ Ä‘ang có như hiện nay để lấy em thì đó chỉ có thể là chuyện tiểu thuyết hoặc nó... Ä‘iên!
- Nhưng sao anh ấy vẫn hứa...
- Thế chả nhẽ nó bảo nà y cô, tôi chán cô lắm rồi, hãy Ä‘i Ä‘i, để cho tôi yên. Nó sẽ lạnh nhạt, há» hững ngay cả khi lên giưá»ng ngá»§ vá»›i em... cho đến lúc em phải tá»± hiểu.
Nghe nói đến thế, Oanh ôm mặt khóc rưng rức.
- Nghe nói em đưa cho nó nhiá»u tiá»n lắm phải không?
- Vâng, gần bốn trăm cây và ng và toà n bộ số đất em mua được trên Hà Nội.
- Trá»i Æ¡i, đến thế cÆ¡ à ? Em phải tìm cách lấy lại số tiá»n đó bà ng cách má»m dẻo nhất, còn nếu không, phải dùng luáºt rừng.
- Thế nà y thì em còn thiết gì tiá»n nữa.
- Nhưng đó là mồ hôi nước mắt cá»§a em là m ra, em phải giữ, phải bảo vệ chứ. Loại như thằng ấy, em cứ bảo bá»n đà n em... Già đòn non nhẽ em ạ. Có những loại ngưá»i phải nhá» pháp luáºt nhà nước, nhưng vá»›i những loại không có nhân cách thì phải có thứ luáºt cá»§a riêng mình, đó là luáºt giang hồ.... Vá»›i kẻ giết ngưá»i, kẻ ăn cắp, còn có thể tha thứ được. Nhưng vá»›i kẻ không có nhân cách thì không tha được!
Sau lần nói chuyện ấy, Oanh cà ng cảm nháºn được Ä‘iá»u chị ta nói là đúng, nhưng vẫn cố bấu vÃu lấy má»™t tia hy vá»ng nhá» nhoi....
Cà ng ngà y việc buôn bán đánh quả hà ng tà u viá»…n dương cà ng khó khăn, nhất là từ những năm đầu tháºp ká»· 90 thì cánh thá»§y thá»§ tà u viá»…n dương không còn tung hoà nh như trước nữa. Oanh lại quay trở vá» nghá» cÅ© là láºp sòng bạc. Má»™t mình ả cai quản ba sòng bạc và không dừng ở đây, Oanh còn chỉ huy Ä‘i đòi nợ thuê, và đâm thuê chém mướn. Hình như ná»—i thất vá»ng trong tình yêu khiến Oanh trở nên độc ác, tà n nhẫn và không còn biết rung động trước những ná»—i Ä‘au đớn cá»§a ngưá»i khác. Vì có đám đà n em Ä‘ao búa, vì có uy tÃn trong giá»›i giang hồ cho nên Oanh đã trở thà nh cứu tinh cá»§a nhiá»u ngưá»i bị quyÌ£t nợ. Có những trưá»ng hợp vợ cá»§a má»™t ông Phó chá»§ tịch tỉnh cÅ©ng phải nhá» Oanh Ä‘i đòi nợ, có công ty cÅ©ng phải thuê Oanh đòi tiá»n... Và rồi Oanh còn “giải quyết†tranh chấp đất Ä‘ai, nhà cá»§a... tất cả cÅ©ng Ä‘á»u bằng thứ luáºt giang hồ. Phải công nháºn rằng khi hiệu lá»±c quản lý cá»§a chÃnh quyá»n kém, sá»± quan liêu, thá» Æ¡ vá»›i ngưá»i dân cá»§a má»™t số cán bá»™ chÃnh quyá»n thì đó chÃnh laÌ€ nguyên nhân cho những tổ chức tá»™i phạm như cá»§a Oanh Sói tồn tại. Và nhiá»u ngưá»i coi đó là má»™t thứ công cụ giải quyết mâu thuẫn nhanh gá»n, coÌ hiệu quả hÆ¡n cÆ¡ quan luáºt pháp. Tại sao lại có biệt hiệu là Oanh Sói? Biệt hiệu đó xuất hiện cÅ©ng và o thá»i gian nà y bởi lẽ Oanh quá ác và nhẫn tâm. Năm 1994, Oanh bị bắt quả tang vá» tổ chức đánh bạc. Lúc đó ta thu được hÆ¡n ba trăm triệu cùng nhiá»u tà i sản cầm cố khác và toà án đã kết án mụ 5 năm tù.
Trong thá»i gian Oanh Ä‘i tù thì Lê Minh đã thôi nghá» thuyá»n trưởng và láºp công ty trách nhiệm hữu hạn. Có vốn lá»›n, lại có kinh nghiệm kinh doanh và đặc biệt là trong những năm là m thá»§y thá»§, Minh có quen biết nhiá»u vá»›i bá»n buôn láºu quốc tế ở Hồng Kông, Äà i Loan, Singapore... ChÃnh bá»n nà y đã rót hà ng trả cháºm cho Minh và bà y cho Minh cách nháºp xe khung gầm vá» hoán cải thà nh xe du lịch. Minh không thể là m ăn ở đất Hải Phòng bởi lẽ dá»… bị lá»™ và hắn vẫn rất sợ có má»™t ngà y nà o đó, Oanh sẽ trả thù. Ngà y mai, chúng tôi sẽ giá»›i thiệu vá»›i các anh má»™t thẩm phán, ngưá»i đã xét xá» Oanh Sói. ChÃnh Lê Minh đã đỠnghị vá»›i ông là hãy xử cho Oanh tháºt nặng, hết khung hình phạt cá»§a loại tá»™i tổ chức cá» bạc là 12 năm tù và giao cho công an Ä‘iá»u tra thêm vá» má»™t số vụ trá»ng án mà không tìm ra thá»§ phạm. Hắn hứa biếu vị thẩm phán nà y má»™t chiếc xe Dream, nhưng đã bị ông chá»i cho má»™t tráºn nên thân.
Lê Minh trở thà nh má»™t doanh nhân giá»i và vì có tiá»n nên hắn có được mối quan hệ khá rá»™ng vá»›i quan chức cá»§a nhiá»u bá»™, nhiá»u ngà nh...
Dương ngừng kể:
- Thôi, việc nà y chắc các ông chả lạ gì vì nó xảy ra ở địa bà n tỉnh các ông...
Tưá»ng và Äức nghe xong câu chuyện mà Dương kể, các anh thấy nao nao trong lòng.
- Tháºt là má»™t cô gái tá»™i nghiệp. Thế còn thằng Quỳ, tại sao nó lại sang là m con nuôi Lê Minh?
- Trong thá»i kỳ Minh và Oanh yêu nhau thắm thiết thì thằng Quỳ được giao nhiệm vụ như là giao liên kiêm cảnh giá»›i và cÅ©ng là ngưá»i giúp Minh để lừa vợ hắn trong những lần Ä‘i chÆ¡i vá»›i Oanh. Vợ Minh thì cứ tin rằng nếu Ä‘i đâu mà có thằng cháu là “yên tâm†rồi. ChÃnh Lê Minh đỠnghị vá»›i Oanh là cho thằng Quỳ vỠở nhà mình, vừa là trông nom nhà cá»a, vừa là để theo dõi bà vợ trong những lúc hắn Ä‘i xa. Khi Oanh và o tù thì Minh chÃnh thức nháºn hắn là m con nuôi... cÅ©ng vì váºy mà Quỳ bị bá»n giang hồ coi khinh.
- Như váºy có khả năng nà y không? Sau khi ra tù, thấy là m ăn khốn khó và thấy Minh ngà y cà ng phất lên như diá»u, Oanh Ä‘iên tiết và đòi lại Minh số tiá»n ngà y xưa và đe sẽ tố cáo Minh. Äể bảo toà n danh dá»± và cÅ©ng là để quyÌ£t số tiá»n đó, Minh đã sai ngưá»i hạ thá»§ Oanh.
- Lôgic thì có thể như váºy, nhưng vấn đỠlà chứng cứ. Kẻ mà nắm tất cả má»i bà máºt chÃnh là thằng Quỳ. Bây giá» các ông phải táºp trung truy bắt bằng được thằng Quỳ.
Chiếc máy Ä‘iện thoại di động trong túi quần cá»§a Tưá»ng rung lên nhè nhẹ. Anh mở ra xem thì đó là số máy cá»§a giám đốc Công an tỉnh.
- Báo cáo thủ trưởng, tôi nghe đây ạ.
- Äồng chà đang ở Hải Phòng phải không? Vá» văn phòng tôi ngay. Thuê xe taxi mà vá». Có việc khẩn cấp đấy. Sá»›m phút nà o hay phút đó.
- Báo cáo rõ.
Quay sang Dương, Tưá»ng bảo:
- Thế là ước mÆ¡ nằm gác chân lên nhau ngá»§ hôm nay phải hoãn rồi. Giám đốc gá»i phải vá» ngay. Chắc là có chuyện rồi. Ông gá»i cho tôi cái taxi.
- Không được Ä‘i taxi lúc nà y. Lấy xe đơn vị tôi. Còn tà i liệu vá» các nhóm đối tượng, tôi sẽ cho gá»i ngay ngà y mai.
- Cám Æ¡n ngưá»i anh em..
*
Ba gã ngưá»i Äà i Loan rá»i khách sạn Ä‘i lên Là o Cai. Trong vai những ngưá»i khách du lịch, chúng thuê phòng nghỉ ở ngay tại nhà nghỉ do tên Quỳ má»›i thuê lại. Nhà nghỉ không có tên chỉ có số “Nhà Nghỉ 102â€. Quỳ thấy có khách du lịch Trung Quốc tá»›i thì Ä‘on đả:
- Các anh nghỉ ở đây, nếu có nhu cầu gì thì chúng tôi phục vụ chu đáo.
Má»™t gã có bá»™ mặt rất hiá»n là nh nói:
- Chúng tôi là ngưá»i Hoa ở Chợ Lá»›n ra Ä‘i du lịch phÃa Bắc và nếu có Ä‘iá»u kiện thì sang bên Trung Quốc thăm mấy ngưá»i bà con. Ngà y trước há» cÅ©ng ở quáºn 5, nhưng đến năm 1978 thì đã vá» nước. Äi sang Trung Quốc có khó không?
- Không khó, không khó - Quỳ xua tay - Có hai cách Ä‘i. Cách thứ nhất là ra công an tỉnh xin - là m há»™ chiếu. Cách nà y Ä‘i thì an toà n, nhưng mất thá»i gian, mà thá»i gian thì chắc các anh không có nhiá»u. Cách thứ hai là đi theo đưá»ng tiểu ngạch... Có ngưá»i dẫn đưa các anh vượt sông, sang bên kia rồi hẹn ngà y giỠđưa các anh vá».
- Nhưng công an Trung Quốc có là m khó dễ không?
- Các anh là đồng bà o cá»§a há», chắc không có vấn đỠgì. Nhưng dù sao thì cÅ©ng nên chuẩn bị Ãt tiá»n lẻ...
- Chúng tôi hiểu. Anh là ông chá»§, ở đây chắc đã lâu. Ngà y mai anh dẫn chúng tôi Ä‘i chÆ¡i Sapa được không? Thuê luôn cho má»™t chiếc ôtô và nếu có và i ba cô gái Ä‘i cùng để nói chuyện thì cà ng vui... Sáng Ä‘i, tối vá», hay nếu thÃch thì nghỉ lại Sapa.
- ÄÆ°á»£c, được. Các anh cứ yên tâm. Tối nay sẽ đưa các em đến cho các anh duyệt. Còn việc đưa các anh Ä‘i Trung Quốc... Tôi sẽ lo. Cứ yên tâm Ä‘i. AÌ€ mà cÅ©ng phải nói đến chi phÃ...
Má»™t gã Äà i Loan ngắt lá»i:
- Không cần chi ly quá. Tôi đưa trước cho anh năm triệu, vừa là tiá»n phòng, tiá»n ôtô, tiá»n thuê ngưá»i hướng dẫn du lịch... còn tiá»n cho các em, chúng tôi tá»± chi, tiá»n Ä‘i Trung Quốc, tÃnh sau.
Quỳ mừng rÆ¡n. Hắn Ä‘Ãch thân đưa khách Ä‘i chá»n phòng. Trong lúc Ä‘i, má»™t gã Äà i Loan, thấy áo cá»§a Quỳ cá»™m lên, hắn cảnh giác, đưa tay ôm ngang lưng Quỳ và sá» thấy khẩu súng. Hắn há»i ngay:
- Anh có súng ngắn à ?
- Súng đồ chÆ¡i Trung Quốc, có cái để dá»a mấy thằng cà n quấy - Quỳ cưá»i nói như không, nhưng Ä‘iá»u đó không qua được sá»± cảnh giác cá»§a ba gã sát thá»§.
Thu xếp phòng cho ba ngưá»i xong, Quỳ lao sang chá»— thằng Huy, Ä‘ang ở nhà nghỉ Việt-Trung cách đó gần năm trăm mét.
- Huy à , chá»— tao có mấy thằng khách Chợ Lá»›n, chịu chÆ¡i lắm. Chúng đòi Ä‘i chÆ¡i Sapa, có cả gái Ä‘i cùng rồi sang Trung Quốc và muốn mình tổ chức cho nó Ä‘i theo đưá»ng tiểu ngạch. Mình má»›i lên đây, đã biết Sapa như thế nà o, cÅ©ng chẳng biết sang Trung Quốc ra sao...
- Khó gì. Anh thuê cho chúng mấy con cave bản địa. Bá»n đấy thì có xó xỉnh nà o mà chúng không biết. Chúng mình đã nấp trên nà y, cà ng iÌt xuất đầu lá»™ diện Ãt cà ng tốt. Anh cứ nên giả vỠốm, thế là yên.
Quỳ gáºt gù rồi nói thêm:
- Có lẽ anh em mình sinh cÆ¡ láºp nghiệp trên nà y thôi. Tao Ä‘ang tÃnh là vá»›i số tiá»n mình có, mua béng lấy má»™t ngôi nhà trên nà y, vừa là m nhà nghỉ, vừa là m nÆ¡i buôn bán, chúng mà y tÃnh thế nà o?
- Bá»n em Ä‘i theo anh, sống chết là trong tay anh... Anh thấy nên thế nà o thì cứ là m như thế.
- Nói thế không được. Bây giá» ba anh em mình phải “ba cây chụm lại thà nh hòn núi cao“. Có việc gì thì phải cùng bà n. Có phúc cùng hưởng có há»a cùng chịu... ÄÆ°á»£c rồi, mà y bà n vá»›i bà chị. Cứ nói là gia đình tao ở Hà Ná»™i sẽ giúp tiá»n cho để là m ăn trên nà y. Nhá» bà ấy tìm cho ngôi nhà nà o gần chợ...
*
Văn phòng Interpol Việt Nam tại 46 đưá»ng Trần Phú Hà Ná»™i. Má»™t nhân viên Ä‘iện toán cầm bản Ä‘iện máºt cá»§a cảnh sát Äà i Loan gá»i Interpol Việt Nam đưa cho ông Chánh văn phòng. Chánh văn phòng Ä‘á»c bức Ä‘iện xong, ông nói:
- Äồng chà thảo Ä‘iện khẩn, đỠnghị Interpol Äà i Loan gá»i cho ảnh nháºn dạng ba tên nà y, đồng thá»i là m báo cáo gá»i lãnh đạo Tổng cục Cảnh sát, Tổng cục An ninh.... Nà o, tôi Ä‘á»c, đồng chà ghi Ä‘i.
- KÃnh gá»i.... - Rồi, gá»i ai thì biết rồi đấy - Văn phòng Cảnh sát Äà i Loan vừa có Ä‘iện khẩn thông báo cho văn phòng Interpol Việt Nam vá» việc ba đối tượng được coi là sát thá»§ cao cấp cá»§a băng đảng 14K tại Äà i Loan đột nhiên vắng mặt đã ba ngà y. Ba tên đó là Chung Quan Sinh, Trương Hiệp Mã và Chung Quan Chu... Äây là ba tên được coi là nguy hiểm nhất cá»§a 14K, chuyên là m nhiệm vụ Ä‘i giết ngưá»i thuê. Theo thông tin mà cảnh sát Äà i Loan nắm được thì ba tên nà y đã Ä‘i Thái Lan có thể dưới các tên giả và há»™ chiếu giả và sau đó sẽ và o Việt Nam... - Xong chưa? Rồi - KÃnh báo cáo để các đồng chà lãnh đạo chỉ đạo các
đơn vị nghiệp vụ theo dõi. Văn phòng Interpol sẽ tiếp tục liên lạc vá»›i cảnh sát Äà i Loan để nắm thêm thông tin.
*
Tại phòng là m việc cá»§a giám đốc Công An tỉnh Trần Phúc có Trưởng phòng Cảnh sát Ä‘iá»u tra, Trưởng phòng An ninh Xuất nháºp cảnh, Trưởng Công an thà nh phố, Trưởng phòng Cảnh sát Quản lý tráºt tá»± trị an, hai cảnh sát hình sá»± Lưu và Tâm, cảnh sát Ä‘iá»u tra Thà nh. Giám đốc giÆ¡ tay nhìn đồng hồ.
- Hai tiếng rồi mà chưa vỠtới nơi.
Ông vừa nói váºy thì có tiếng gõ cá»a phòng. Tưá»ng và Äức và o. Giám đốc cưá»i nhẹ nhõm:
- Tôi tưởng cáºu lại lo Ä‘i bán mấy cái Ä‘iá»u hòa thì chuyến nà y tôi cách chức tháºt. Thế nà o, kết quả chuyến Ä‘i ra sao?
- Báo cáo thá»§ trưởng, má»›i được má»™t ná»a ạ.
- Ná»a nà o được và ná»a nà o chưa được?
- ÄÆ°á»£c hiểu thêm vá» Oanh và Lê Minh cÅ©ng như toà n bá»™ mâu thuẫn cá»§a chúng, vá» lai lịch Lê Minh, nhưng chưa được là chưa hà n huyên được vá»›i Dương.
- Rồi, xong vụ nà y, tôi cho cáºu xuống ở vá»›i nó mưá»i ngà y. Chắc được hai ngà y thì nó Ä‘uổi khéo. Thôi bây giá» ta và o việc. Tổng cục Cảnh sát vừa có công văn tối khẩn gá»i công an các tỉnh, cáe đơn vị nghiệp vụ. Cảnh sát Äà i Loan cho biết là có ba tên sát thá»§ chuyên nghiệp cá»§a băng đảng tá»™i phạm 14k, hiện là đối tượng theo dõi thưá»ng xuyên cá»§a cảnh sát đột nhiên biến mất. Có khả năng là chúng dùng há»™ chiếu giả Ä‘i Thái Lan và rất có khả năng chúng và o Việt Nam. Hiện Ä‘ang chá» an ninh cá»a khẩu Thái Lan xác nháºn tin nà y. Tuy nhiên, chúng ta phải hết sức lưu ý bởi vì Ãt hôm trước, Vương Văn Lý, trợ lý cá»§a Lê Minh đột nhiên sang Äà i Loan và đi chỉ có hai ngà y. Không phải là đi du lịch, không ký kết hợp đồng kinh tế, váºy thì Ä‘i để là m gì... Tôi ngại là ba tên đó đã và o Việt Nam.
Má»™t nhân viên văn phòng tổng hợp và o, cầm má»™t báo cáo đưa cho giám đốc. Ông Ä‘á»c xong và gáºt gù:
- Thế má»›i biết linh cảm cá»§a mình ghê tháºt. Bên Tổng cục An ninh má»›i có công văn thông báo đây. Trong chuyến bay Thái Lan-Hà Ná»™i ngà y 14 có ba ngưá»i khách mang há»™ chiếu Äà i Loan. Nhưng đối chiếu vá»›i tên mà cảnh sát Äà i Loan thông báo thì lại khác. Ba ngưá»i nà y cÅ©ng không nằm trong danh sách cấm nháºp.
Trước mắt, tôi quyết định thế nà y. Báo cáo khẩn cấp cho lãnh đạo Tổng cục Cảnh sát biết những nghi vấn cá»§a ta và đỠnghị lãnh đạo Ä‘iện cho công an tất cả cáo tỉnh rà soát toà n bá»™ khách sạn, nhà nghỉ xem có những tên nà o như thế không. Äồng chà Äắc táºp trung toà n bá»™ cảnh sát Ä‘iá»u tra lần từ sân bay vá» xem ba tên đó Ä‘i xe nà o, nghỉ ở khách sạn nà o. Táºp trung và o những khách sạn cá»§a Lê Minh. Còn công an thà nh phố cho rà soát các nhà nghỉ, khách sạn, nhưng không là m ồn à o. Cà ng kÃn cà ng tốt. Các đồng chà cảnh sát hình sá»± có tin gì không?
Lưu báo cáo:
- Thá»±c hiện lệnh cá»§a giám đốc, chúng tôi đã có cÆ¡ sở giám sát toà n bá»™ di biến động cá»§a các đối tượng chÃnh. Vá» Vương Văn Lý, trước khi Ä‘i Äà i Loan thì có ba ngà y Ä‘i nghỉ mát trên Sapa vá»›i hai nhân viên trong Ban bảo vệ văn phòng Tổng công ty Minh Äức. Tuy nhiên chúng tôi cÅ©ng đã xác minh là Lý không nghỉ ở Sapa mà chỉ ở Là o Cai, tại khách sạn Hữu Nghị II. Hằng ngà y cùng các nhân viên bảo vệ Ä‘i lang thang, chụp ảnh. Hắn mang theo má»™t chiếc máy ảnh Canon có thêm má»™t ống kÃnh zoom 80-300. Chúng tôi cÅ©ng bố trà cÆ¡ sở tiếp cáºn hai tên bảo vệ nhưng không có thêm được thông tin gì. Chỉ có Ä‘iá»u là khi Ä‘i thì tâm trạng của chúng rất lo lắng nhưng khi vá» lại rất vui. Và có Ä‘iá»u lạ là lần nà y chÃnh tay Lý lái xe Ä‘i chứ không dùng lái xe cá»§a công.
- Lạ nhỉ, lên Là o Cai mà lại không Ä‘i Sapa thì để là m gì? - Giám đốc đứng dáºy Ä‘i quanh phòng là m việc và tá»± há»i, rồi ông nói quả quyết - Äức, Lưu và Tâm Ä‘i ngay Là o Cai. Rất có thể chúng tìm ra nÆ¡i ẩn cá»§a thằng Quỳ và chúng đã Ä‘i thuê bá»n sát thá»§ Äà i Loan vỠđể giết thằng Quỳ cÅ©ng như hai tên đồng bá»n. Các đồng chà lên ngay, tôi sẽ Ä‘iện cho Giám đốc Công an tỉnh Là o Cai, các anh ấy sẽ giúp đỡ. Nếu phát hiện thấy ba tên Äà i Loan kia, các đồng chà cứ tìm cách công khai vô hiệu hóa chúng... Còn nếu thấy tên Quỳ, báo cáo công an tỉnh, bắt bà máºt, khai thác tại chá»—. Äồng chà Äắc phải bố trà lá»±c lượng giám sát toà n bá»™ biến động cá»§a Lê Minh, đỠnghị Tổng cục An ninh đưa hắn và o diện cấm xuất cảnh tạm thá»i trong má»™t tháng. Phòng Cảnh sát Kinh tế bố trà lá»±c lượng, theo dõi chặt chẽ các công ty vệ tinh cá»§a Lê Minh, ngăn chặn việc chúng tiêu há»§y hồ sÆ¡, giấy tá»... Ngoà i ra phải tìm cách không cho chúng chuyển tiá»n ra nước ngoà i.
VÅ© Văn Äắc rụt rè:
- Thưa anh, vá»›i ngần ấy biện pháp, e rằng lá»™ mất. Chi bằng cứ cho khởi tố Ä‘iá»u tra, sau đó áp dụng những biện pháp ngăn chặn khác thì dá»… hÆ¡n.
- Ai chả biết nếu được như thế thì đơn giản quá. Khởi tố Ä‘iá»u tra xong, cấm xuất cảnh, cấm Ä‘i khá»i nÆ¡i cư trú, phong tá»a tà i khoản, niêm phong két tiá»n, tá»§ hồ sÆ¡... Nhưng bây giá» khởi tố hắn vì lý do gì. Ngay chuyện thằng con nuôi lấy cắp tiá»n tỉ cá»§a hắn bá» trốn, hắn cÅ©ng không nói cho ai biết cÆ¡ mà . Giả dụ không bắt được tên Quỳ, không tìm ra được chứng cứ nó giết Oanh thì có mà đại há»a. Sắp đến ngà y bầu cá», khu vui chÆ¡i giải trà Hòn Ngá»c khởi công đến nÆ¡i rồi... Váºy mà công an lại “hà nh doanh nghiệpâ€... Chà chà , cái vạ nà y ai gánh cho đây! Bà i há»c vá» năm côngtenÆ¡ hà ng hôm ná» vẫn còn nóng. Mấy ông trên á»§y ban đòi cách chức Trưởng phòng Cảnh sát Kinh tế. ÄÆ¡n kiện đã gá»i vá» táºn Bá»™, Thanh tra có văn bản yêu cầu giải trình kia...
- Báo caÌo giám đốc. Cho phép tôi Ä‘i Là o Cai - Tưá»ng đỠnghị
- Không, đồng chà phải Æ¡ nhà , còn nhiá»u việc liên quan đến Lê Minh mà đồng chà phải chỉ huy. Ngay trong những ngà y nà y, đồng chà tìm cho ra bằng được những chứng cứ vá» việc Hải quan Tân Phú nháºn hối lá»™ cá»§a Lê Minh và những thá»§ Ä‘oạn chúng cắt niêm phong, chế tạo niêm phong giả, ngoà i ra đồng chà phải tổ chức ngưá»i giám sát Lê Minh và cả lão Cheng nữa. Còn việc đồng chà Cưá»ng, tôi đã giao cho phòng Bảo vệ ná»™i bá»™ là m. Tuy nhiên, bây giá» cÅ©ng không thể đưa đồng chà ấy và o cuá»™c nà y được.
*
Cưá»ng ngồi ở phòng là rn việc nét mặt đà m chiêu, đầy vẻ ưu tư trong lòng ngổn ngang những suy nghÄ©: â€Lạ tháºt, mấy hôm nay, hình như bên cảnh sát Ä‘iá»u tra Ä‘ang là m vụ án nà o quan trá»ng mà lệnh trá»±c chiến suốt ngà y... Chả lẽ mình đã bị loại ra khá»i cuá»™c?†Cưá»ng buồn bá»±c, đứng ngồi không yên. Anh Ä‘i ra khá»i phòng và đi lang thang từ tầng 2 lên tầng 3. Có tiếng nói chuyện ở đội Äặc nhiệm, Cưá»ng lắng nghe tiếng nói từ bên trong:
- Mình không hiểu quân Ä‘iá»u tra Ä‘ang là m án nà o mà xem ra căng thẳng lắm.
- Mấy hôm vừa rồi và o trong văn phòng Tổng hợp, hai lần gặp ông Tưá»ng từ phòng Giám đốc Ä‘i ra. Mà nà y, các cáºu có thấy vụ ká»· luáºt ông Tưá»ng lạ không... Tá»› cóc tin đấy là ká»· luáºt tháºt. Hình như Ä‘ang có chuyên án nà o do bá»™ chỉ đạo mà phải đưa Tưá»ng ra ngoà i để Ä‘iá»u tra.
- Tá»› lo cho Trưởng phòng cá»§a mình. Thằng con bên UÌc thì bị bắt vì tá»™i nghiện hút và buôn bán ma túy. Vợ thì lên gặp giám đốc khóc lên khóc xuống. Chắc chắn chuyên án nà y mà do quân Ä‘iá»u tra độc láºp là m, gạt liÌnh hình sá»± ra ngoà i thì rõ rà ng Trưởng phòng mình có vấn Ä‘á». ÄÆ¡n giản là cấp trên sợ lá»™...
- Thằng Tâm, Lưu vẫn đến chá»— ông Tưá»ng...
Cưá»ng đẩy cá»a bước và o. Cả năm anh em đặc nhiệm trong đó có đội trưởng Quân tái mặt. Má»i ngưá»i đứng dáºy, lúng búng chà o. Cưá»ng há»i, giá»ng không ra vui mà cÅ©ng chẳng buồn:
- Các cáºu nói lại những Ä‘iá»u vừa rồi cho tôi nghe nà o.
Má»i ngưá»i im bặt sợ hãi. Lúc lâu sau, Quân
- Xin lỗi anh, chẳng qua là anh em cũng thấy là lạ thế nà o ấy nên mới suy diễn...
- Tôi cÅ©ng thấy Ä‘iá»u đó. Thôi, Quân tìm cho tôi cáºu Lưu và cáºu Tâm.
- Báo cáo anh, vẫn Ä‘ang há»c trên Hà Ná»™i.
- Không phải đâu, ban giám đốc Ä‘iá»u hai cáºu ấy và o việc gì đó và giấu không cho tôi biết. Trưởng phòng mà không biết lÃnh cá»§a mình Ä‘ang Ä‘i là m gì thì chắc là mình bị đưa và o diện hiá»m nghi rồi..
Cưá»ng nói xong rồi ngá»a mặt lên trá»i cưá»i khô khốc và trở vá» phòng.
Buổi chiá»u, Cưá»ng xách vợt Ä‘i đánh tenms. Nhưng Cưá»ng đánh như ngưá»i vô hồn. Má»™t ngưá»i Ä‘ang chỠđánh, cÅ©ng là công an nhưng ở an ninh. Thấy Cưá»ng chÆ¡i quá kém, anh cưá»i:
- Thôi, vá» Ä‘i. Ông Ä‘ang phải táºp trung Ä‘i lùng mấy thằng sát thá»§ Äà i Loan, tâm trà đâu mà chÆ¡i?
- Sát thủ nà o? Các ông an ninh, nhìn đâu cũng thấy địch?
- Thôi Ä‘i ông, chả lẽ bà máºt vá»›i cả bá»n tôi à ? Quân cảnh sát Ä‘iá»u tra rồi an ninh Ä‘iá»u tra Ä‘ang lục tung từng buồng khách sạn kia kìa. Chắc là lÃnh hình sá»± được giao việc khác chứ gì?
Cưá»ng cưá»i nhăn nhó rồi ra vá». Cưá»ng đến thẳng chá»— văn phòng Lê Minh. Minh Ä‘ang đứng giá»›i thiệu sa bà n mô hình khu vui chÆ¡i giải trà Hòn Ngá»c vá»›i Phó chá»§ tịch tỉnh, Lê Văn Chi và má»™t số cán bá»™ cá»§a Bá»™ Kế hoạch và Äầu tư, Bá»™ Tà i ChÃnh... Thấy Cưá»ng, Minh vui vẻ giá»›i thiệu:
- Báo cáo các anh, đây là Trung tá Cưá»ng, Trưởng phòng Cảnh sát Hình sá»± công an tỉnh.
- Chà o anh... Chà o các anh.
Ông Năm Chi, Phó chủ tịch tỉnh nói kẻ cả:
- Hay quá, có cảnh sát hình sự chứ không phải mấy ông kinh tế. Sau nà y khi dự án đưa và o khai thác, giữa hai bên phải có sự phối hợp chặt chẽ để chống tội phạm hình sự. Mà theo tôi, tốt nhất là anh Lê Minh ký hợp đồng với Phòng Cảnh sát Hình sự để anh em bảo vệ cho.... Không phải là đứng gác thay cho bảo vệ công ty đâu mà là là m công tác phòng ngừa.
- Anh Năm hiểu lÃnh hình sá»± quá.
- Là m sao lại không hiểu. LÃnh hình sá»± là khổ cá»±c nhất, nghèo nhất, nhưng tÃnh nết cÅ©ng ngang nhất đấy. Chả thế mà hình như các ông to bà lá»›n không ai cho con và o là m cảnh sát hình sá»±. Các đơn vị kinh tế, nếu có Ä‘iá»u kiện thì phải giúp đỡ công an. Äầu tư cho công tác an ninh, giữ gìn tráºt tá»± là đầu tư cÆ¡ bản nhất đấy. Tỉnh mình, nếu tráºt tá»± trị an không ra gì, ai dám và o đầu tư.
Lê Minh cảm thấy việc Cưá»ng đưá»ng đột tá»›i đây chắc có chuyện gì cần nói, nhưng Ä‘ang lúc lắm quan khách nên không tiện há»i. Lợi dụng lúc má»i ngưá»i Ä‘ang nói chuyện, Lê Minh nói nhá»:
- Bảy giỠtối chúng mình đi ăn tối ở khách sạn nhé. Tối nay có tin vui, tôi chiêu đãi ông mệt nghỉ.
*
Có lẽ chưa khi nà o Cưá»ng cùng Lê Minh lại phải ăn cÆ¡m trong không khà buồn tẻ như thế nà y, mặc dù trên mâm là những món ăn hiếm quý cá»±c kỳ đắt tiá»n. Cưá»ng buồn bã:
- Tôi Ä‘ang ở tình trạng tiến thoái lưỡng nan rồi. Vợ tôi vì Ä‘au chuyện thằng con bị bắt đã lên nói linh tinh vá»›i giám đốc, kể cả chuyện tôi có tiá»n cho con Ä‘i nước ngoà i cÅ©ng là do ông giúp đỡ..
- Nếu chỉ có thế thì vấn đỠgì? Nhưng Giám đốc đã có ý kiến gì chưa?
- Chưa mới lạ chứ!
- Ông yên tâm Ä‘i, không ai dám động đến lông chân ông đâu. Tôi đã nói vá»›i mấy anh ở Thưá»ng vụ và Ủy ban tỉnh rồi. Lần nà y không giá»›i thiệu Trần Phúc và o chấp hà nh nữa, mà nếu có giá»›i thiệu thì cÅ©ng phải gạt ra, để Hoà ng Văn Trung thay. Äã không trúng Ban chấp hà nh Äảng bá»™ tỉnh thì chỉ có mà đi lên Bá»™ là m chuyên viên. Trần Phúc biết thừa ông thân vá»›i tôi cho nên vẫn còn dè chừng. Tôi trúng cá» Há»™i đồng nhân dân tỉnh, tôi sẽ công khai chuyện giúp ông cho con Ä‘i há»c. Chuyện tôi giúp ông cho con Ä‘i há»c hoặc chuyện tôi trợ cấp há»c bổng cho gần 50 sinh viên cá»§a tỉnh Ä‘i há»c đại há»c thì coÌ khác gì nhau.
- Có Ä‘iá»u lạ là mấy hôm nay, quân Ä‘iá»u tra Ä‘i lùng ba thằng sát thá»§ cá»§a Äà i Loan má»›i sang ghê lắm.
Cưá»ng nói xong, nhìn xoáy và o Lê Minh xem có phản ứng gì không. Quả nhiên, thấy ánh mắt cá»§a Minh tối xầm lại. Lặng Ä‘i má»™t lát, Minh trở lại tá»± nhiên:
- Khéo lại có mấy thằng du lịch ba lô, nhìn gà hóa cuốc. Nó sang lâu chưa?
- Nghe nói là cÅ©ng dăm ngà y rồi. Có Ä‘iá»u là moÌ£i khi Ä‘i lùng bắt, thế nà o cÅ©ng có quân đặc nhiệm cá»§a hình sá»± tham gia, lần nà y, bá»n tôi không ai biết gì. Anh em trong đơn vị cÅ©ng xôn xao, há» cho là tôi có vấn đỠtrong quan hệ vá»›i Tiên Chỉ ngà y trước và vá»›i ông, lại không kê khai đất Ä‘ai cho nên bị thất sá»§ng vá»›i Ban giám đốc. Ông dạo nà y buôn bán vá»›i thằng Tưá»ng thế nà o?
- Ông quan hệ vá»›i tôi thì là m sao? Ngà y xưa tôi giúp ông, giúp công an tỉnh nà y phá bao nhiêu vụ án, váºy là quan hệ xấu ư? Còn chuyện ông vá»›i thằng Tiên, thì chÃnh ông đã phá vụ án đó... Ông cứ yên tâm Ä‘i. Có cho kẹo, công an tỉnh nà y cÅ©ng không dám đụng đến tôi. Còn chuyện cáºu Tưá»ng. Cáºu ta tuy má»›i bước và o thương trưá»ng nhưng cÅ©ng láu cá ra phết. Mấy lần biếu quà Giám đốc máy nghe, tá»§ lạnh rồi. Từ khi chá»n Tưá»ng là m đại lý, cÅ©ng đỡ hẳn sá»± quấy nhiá»…u cá»§a cảnh sát kinh tế. Chá»— thằng Lân hải quan vá»›i Tưá»ng ngà y xưa cùng là bạn há»c nên cÅ©ng thuáºn lợi nhiá»u cho việc nháºp hà ng.
- Dạo nà y, anh em thấy Tưá»ng hay và o chá»— phòng Giám đốc...
- Thế à . LÃnh vá» thăm thá»§ trưởng thì có gì lạ đâu?
- Ông chả hiểu gì cả, nếu thăm sao không đến nhà ? Äằng nà y lại cứ Ä‘i cổng sau, đến phòng là m việc.. Tôi ngá» là nó Ä‘ang thá»±c hiện nhiệm vụ gì đó rất quan trá»ng.
- Tôi theo dõi thằng Tưá»ng rất chặt. Tuy chưa tin trăm phần trăm nhưng cÅ©ng không đến ná»—i quá nghi ngá». Ông biết không, má»›i là m vá»›i tôi có và i thaÌng mà nó đã kiếm được hÆ¡n ba trăm triệu, liệu nó có Ä‘iên không mà phản lại tôi.
- Tôi lại sợ nó là thằng không cần tiá»n?
- HÆ¡ hÆ¡...Thằng nà o mà chả cần tiá»n. Muốn thà nh đạt thá»i nay thì phải là ngưá»i có trà tuệ. Nhưng có trà tuệ không thì cÅ©ng chỉ còng lưng Ä‘i hầu thằng ngu mà thôi. Muốn vượt lên thì phải có quan hệ. Quan hệ cà ng rá»™ng cà ng tốt. Nhưng muốn có quan hệ thì phải có tiá»n tệ, không có tiá»n cÅ©ng chả ai thèm quan hệ vá»›i mình... Mà muốn có tiá»n thì phải có huynh đệ. “Già u vì bạn, sang vì vợ†Các cụ Ä‘ã dạy rồi và cuối cùng phải có ngưá»i bảo vệ mình. Không có năm cái vần “ệ“ đó thì thông minh bằng giá»i cÅ©ng vứt.
Lê Minh bảo giám đốc khách sạn đưa gái và o tiếp Cưá»ng còn hắn chạy sang phòng bên cạnh và gá»i Ä‘iện thoại cho Cheng:
- Ông Cheng à , mấy ngưá»i bạn đó ông nên bảo hỠđừng Ä‘i du lịch nữa. Trá»i có bão lá»›n đấy. Mấy hôm nay ngá»™t ngạt quá rồi. Khà tượng đã nhìn thấy tâm bão... Khi nà o đẹp trá»i hãy Ä‘i... Vâng, chắc chắn. Quay vá» ngay thôi. Sao, không kịp nữa à .
Minh buông máy, mặt tái nhợt và tay run bắn. Má»™t hồi lâu má»›i bình tÄ©nh trở lại, Minh quay trở lại bà n tiệc và bảo cô gái Ä‘ang ngồi trong lòng Cưá»ng:
- Anh bạn anh đây rất buồn và má»i mệt, hãy đưa anh ấy Ä‘i giải trÃ, nếu anh ấy vui là em có thưởng đấy.
*
Lê Minh trở vá» nhà và gá»i Ä‘iện thoại bảo Hoà n và Lý:
- Bây giá» chúng bay có cách nà o liên lạc được vá»›i ba thằng Äà i Loan ấy không?
- Không biết chúng nó ở đâu cả. Äiện thoại di động chúng cÅ©ng có nhưng không cho mình biết số. Bá»n chúng đã nói vá»›i em là khi chúng ra tay, không ai được can thiệp. Có chuyện gì váºy anh?
- Cảnh sát Ä‘iá»u tra và an ninh huy động tất cả quân Ä‘i tìm ba thằng ấy. Riêng cảnh sát hình sá»± thì lại không được gá»i, chứng tá» tay Cưá»ng bị nghi rồi..
- Bá»n chúng nó hứa vá»›i em, muá»™n nhất là má»™t tuần chúng nó sẽ xong việc. Hôm nay là bốn ngà y.
- Sao lúc chúng nó Ä‘i Là o Cai, mà y không cá» ngưá»i Ä‘i theo?
- Trong số ấy có má»™t thằng ngà y xưa cÅ©ng đã ở Là o Cai, năm 1979 nó má»›i chạy vá» Trung Quốc, cho nên nó rất thuá»™c địa bà n Là o Cai. Chúng yêu cầu là không có ai Ä‘i theo, và nếu chúng phát hiện ra thì chúng sẽ thôi ngay láºp tức.
- Bây giá» chúng nà y ra má»™t trạm Ä‘iện thoại công cá»™ng, gá»i cho thằng Quỳ, bảo nó biến ngay sang Trung Quốc, vá»›i số tiá»n nó mang theo lá»›n như váºy nó Ä‘i Mỹ cÅ©ng được.
Hoà n bảo:
- Gá»i máy di động cá»§a em cÅ©ng được, em dùng caÌ£c thuê bao cá»§a đứa khác.
NoÌi rồi Hoà n bảo Lý cho số Ä‘iện thoại cá»§a nhà nghỉ 102 và hắn bấm số Ä‘iện thoại:
- Alô, nhà nghỉ 102 phải không? Tôi, công an thị xã đây. Cáºu Quỳ có nhà không... Sao, Ä‘i Sapa vá»›i khách à ? Äi vá»›i ai... à , ngưá»i nước ngoà i à . Tôi há»i là vì hôm nay không thấy mang bản khai lên báo cáo.... Cái gì, ai đã đến kiểm tra... Lạ nhỉ, sao chúng tôi không biết. Thôi được, tôi sẽ há»i lại sau.
Hoà n buông máy, nói run run:
- Thằng Quỳ Ä‘i vá»›i ba thằng Äà i Loan lên Sapa rồi. Chiá»u tối nay, cảnh sát hình sá»± đã đến há»i và sau đó vá»™i vã Ä‘i ngay.
Minh thở dà i:
- Váºy là không có cách gì dừng lại được nữa rồi. Chúng mà y chuẩn bị tất cả má»i thứ cần thiết, các hồ sÆ¡ quan trá»ng, ngà y mai Ä‘em cất giấu ngay. Lặng lẽ mà là m. Mai thứ bảy, lại tiếp chá»§ nháºt, ngân hà ng không là m việc. Ngà y thứ hai lệnh cho kế toán chuyển thanh toán số tiá»n cá»§a hai L/C trả cháºm, hÆ¡n mưá»i tỉ phải không? Chúng mà y sáng sá»›m mai cho ngưá»i lên Là o Cai, nếu thấy bá»n chúng nó chết thì thôi, còn nếu nó bị bắt, phải chạy ngay. Trước mắt là cứ sang Thái Lan đã.
*
Tưá»ng ngá»§ tại văn phòng công ty nhưng thá»±c chất là biến nÆ¡i đây thà nh văn phòng chỉ huy phá án. Giám đốc Công An tỉnh Trần Phúc và Trưởng phòng Cảnh sát Äiá»u tra VÅ© Văn Äắc đến..
- Tình hình thế nà o rồi? - giám đốc há»i.
- Báo cáo anh, chiá»u nay, nhóm cáºu Äức và Cảnh sát Hình sá»± Là o Cai đã tìm thấy nÆ¡i ba tên Äà i Loan thuê phòng nghỉ. Äó là nhà nghỉ 102 và nhà nghỉ nà y lại do chÃnh tên Quỳ thuê lại. Qua Ä‘iá»u tra nhanh; phát hiện thấy tên Huy là kẻ cùng Ä‘i vá»›i Quỳ Ä‘ang trông nom nhà nghỉ Việt-Trung cho ngưá»i chiÌ£ há», đã cho bắt tạm giữ ngay rồi. Nó khai ra thằng Ä‘i băÌn Oanh là tên Tùng, chúng Ä‘i băÌn Oanh do Quỳ thuê, vá»›i giá 20 triệu má»™t đứa.
- Thằng Tùrlg trốn ở đâu?
- Nó ở cùng thằng Quỳ. Nhưng khi cảnh sát hình sá»± đến há»i thì tên Tùng ngồi ở ngoà i đưá»ng, anh em không ai biết mặt nó, thế là nó chuồn ngay. Hiện nay công an Là o Cai Ä‘ang cho phong tá»a hết các tuyến đưá»ng và huy động tất cả lá»±c lượng Ä‘i lùng. Thằng Tùng có má»™t đặc Ä‘iểm dá»… nháºn dạng là có mái tóc hung kiểu Hà n Quốc.
Giám đốc cưá»i:
- Thế thì chắc công an Là o Cai bắt tất cả thanh niên phải lá»™t mÅ©. CÅ©ng giống như lần công an HaÌ€ Ná»™i bắt thằng Châu trong vụ giết ngưá»i ở hiệu và ng Kim Sinh. Vì thằng Châu có vết thương ở tay cho nên cứ thằng nà o mùa hè mà buông áo dà i tay là kiêm tra. Ngay bây giá», đồng chà ÄăÌc Ä‘i lên Là o Cai, lấy thêm má»™t tổ sáu Ä‘iá»u tra viên nữa và chịu trách nhiệm chi huy mÅ©i Ä‘iá»u tra trên Ä‘oÌ. Äồng chà báo cáo vá»›i giám đốc Công An tỉnh Là o Cai là tôi sẽ lên sau.
*
Tại Sa Pa, Quỳ và ba tên Äà i Loan cùng ba cô gái Ä‘iếm ăn cÆ¡m xong, Ä‘ang ngồi uống nước. Ngoà i trá»i sương giăng mù mịt. Bá»—ng má»™t gã xem chừng là chỉ huy cả tốp bảo:
- Nà y, bây giỠchúng ta vỠLà o Cai nghỉ thôi?
- Sao không nghỉ ở đây có mát hÆ¡n không? Ba cô gái nhìn nhau rồi õng ẹo - BoÌ£n em thÃch ngá»§ ở đây cÆ¡. Sáng mai vá» sá»›m cÅ©ng được mà các anh.
- Sương mù thế nà y, Ä‘i đưá»ng không an toà n đâu. - Má»™t tên há»i Quỳ - VỠđược không Quỳ?
- Các anh muốn thì ta vá».
- Tốt quá.
Má»™t tên lấy ra cá»c tiá»n đưa cho ba cô gái:
- Nếu các cô không thÃch vá» thì cứ nghỉ lại đây. Äây là cá»§a ba cô.
Nhìn thấy cá»c tiá»n có đến chục triệu, ba cô gái cưá»i tÃt mắt và các cô cÅ©ng hiểu rằng các gã Äà i Loan nà y đã chán mình. Má»™t cô nhét tiá»n và o túi rồi gà ngón tay và o trán gã cầm đầu:
- Chắc là lại hẹn cô nà o dưới Là o Cai rồi phải không? Nà y, cả tỉnh chả có bá»n nà o hÆ¡n mấy chị em nhà nà y đâu nhé.
Thanh toán tiá»n khách sạn và tiá»n ăn xong, Quỳ và ba tên Äà i Loan ra vá». Xe cá»§a chúng là chiếc Land Cruiser và lái xe là ngưá»i đà n ông đã đứng tuổi. Bác tà i xế rõ rà ng là không hà i lòng khi phải ra vá» trong lúc sương mù dà y đặc. Xe bắt đầu xuống dốc Là o Cai. Sương mù đặc quánh nên bác lái xe cho xe chạy khá cháºm. Khi thấy má»™t chiến xe U-oát cá»§a cảnh sát phăm phăm chạy ngược chiá»u, đèn ưu tiên nháy loạn xạ, gã ngồi ghế trước tên là Chung Quan Sinh nhếch mép cưá»i. Trong xe U-oát đó có Äức, Tâm, Lưu và ba chiến sÄ© cảnh sát đặc nhiệm cá»§a Công an tỉnh Là o Cai. Há» phóng thẳng đến khách sạn mang tên Hoa Hồng và há»i nhân Viên lá»… tân:
- Có ba ngưá»i Äà i Loan và mấy cô gái ở đây đâu rồi?
Các cô gái Ä‘ang ngồi nói chuyện vá»›i mấy đứa trẻ ngưá»i Mông nghe hỏi váºy liá»n quay ra, giá»ng trÆ¡ traÌo:
- Có chúng em đây, nhưng mà ba ông bạn và ng đã vỠLà o Cai rồi.
Một cảnh sát hình sự Là o Cai quắc mắt:
- Nó đi lúc nà o? Với ai, đi xe gì?
- Gá»›m, là công an hay sao mà hỏi như há»i cung thế?
- Äúng thế, cảnh sát hình sá»± đây - Má»™t anh giÆ¡ thẻ công an ra - Trước mắt cứ đưa ba cô nà y vá» công an thị xã giam lại đã, mai há»i cung sau.
- ÂÌy, bá»n em có là m gì đâu. Ba thằng Äà i Loan ấy Ä‘i vá»›i tay Quý ở nhà nghỉ 102 vừa vá» rồi.
- Quý hay Quỳ? - Äức há»i
- Là Quý, nhưng bá»n em có cần biết ai tên tháºt tên giả đâu. Chỉ cần biết tiá»n tháºt giả thôi.
- Có đúng là đã đi vỠthị xã không?
- Äúng, Ä‘i xe Land Cruiser mà u trắng bạc. Có má»™t chiếc đèn và ng bị há»ng.
Äức vá»™i bảo:
- Äúng rồi, ta má»›i gặp dưới dốc.
Nói rồi tất cả vội chạy ra xe. Một cảnh sát hình sự nói với lại với ba cô gái:
- Sáng mai, 10 giỠđến Phòng Cảnh sát Hình sự. Nhớ chưa?
- Vâng, rõ, thưa sêÌp - Má»™t ả cợt nhả.
Vừa leo lên xe, Äức vừa há»i:
- Thế mai nó chuồn thì sao?
- Cho ăn kẹo không dám trốn. Bá»n nà y, chúng em lạ gì, chỉ coÌ Ä‘iá»u bắt quét mãi cÅ©ng thế.
Chiếc xe U-oát lao hết tốc lá»±c. Anh lái xe là quân cá»§a cảnh sát hình sá»± Là o Cai nên rất thuá»™c đưá»ng. Äức thất xe và o cua vá»›i tốc độ lá»›n nên lá»™ vẻ sợ. Anh lái xe bảo:
- Anh yên tâm Ä‘i. Chạy đưá»ng nà y, em nhắm mắt cÅ©ng và o được cua. Em nhá»› từng gốc cây, từng cái ổ gà .
Äức dùng Ä‘iện thoại di động gá»i cho đồng chà giám đốc Công An tinh Là o Cai.
- Báo cáo anh, chúng nó Ä‘ang trên đưá»ng vá» Là o Cai. Chúng em Ä‘uổi theo đây. Xin anh cho lá»±c lượng tăng cưá»ng chặn đưá»ng. Chú ý, có thể chúng có vÅ© khÃ.
Lệnh báo động được phát ra. Cảnh sát bảo vệ, cảnh sát đặc nhiệm cá»§a công an Là o Cai lao lên xe ôtô, còn cảnh sát hình sá»± Ä‘i xe máy và tất cả ngược đưá»ng lên Sa Pa.
*
Chiếc xe cá»§a bá»n Quỳ chạy được khoang 20km thì tên ngồi ghế trước bảo:
- Dừng xe, đi tiểu chút, ông lái.
Xe dừng, ba tên nhảy xuống, chúng ngó nghiêng và đi xem xung quanh rồi nói tiếng Trung Quốc vá»›i nhau. Nhìn thái độ cá»§a chúng, Quỳ chá»™t dạ. Bá»—ng dưng, má»™t cảm giác á»›n lạnh bao trùm khắp ngưá»i. Thấy má»™t tên vòng ra sau, Quỳ vá»™i hét:
- Chạy ngay đi bác tà i. Chạy nhanh... chạy ngay.
Không kịp nữa rồi, má»™t tên lao vá»t tá»›i, túm cổ bác lái xe, lôi phắt xuống đưá»ng và gà dao găm và o cổ. Hai tên cÅ©ng rất nhanh nhẹn lôi Quỳ xuống. Quỳ rút vá»™i súng bóp cò lia lịa... Nhưng súng chỉ nổ “đẹt†má»™t tiếng rồi câm bặt... Má»™t tên khóa cổ Quỳ và cưá»i:
- Súng cá»§a mà y là súng giả cÆ¡ mà ? Thôi, bá»n tao coÌ phải trẻ con đâu, đêm qua chúng tao đã đổ hết thuốc đạn cá»§a mà y rồi.
Hai tên lôi nghiến Quỳ và o rừng cây sa má»™c, còn má»™t tên trói chân tay bác lái xe lại, lấy băng dÃnh bịt miệng và ném ông xuống rãnh nước rồi nhặt mấy cà nh cây ném lên. Xong đâu Ä‘oÌ, hắn nhảy lên, tắt đèn pha ôtô và chỉ để đèn xi-nhan.
Trên rừng sa má»™c. Má»™t tên vẫn kẹp cổ Quỳ, còn má»™t tên gà dao và o bụng hắn. Quỳ há»i:
- Chúng mà y là ai, sao lại giết tao?
- Vá» há»i bố mà y ấy. Chúng tao cÅ©ng chỉ biết có váºy.
- Các ông tha cho tôi. Tôi hứa sẽ Ä‘i khá»i đây vÄ©nh viá»…n. Trong xe tôi còn giấu 10 ngà n đô la. Các ông tha, dẫn tôi ra xe, tôi chỉ chá»— lấy tiá»n cho.
Nghe nói váºy, hai tên nhìn nhau rồi má»™t tên gáºt đầu. Chúng trói tay Quỳ lại dẫn ra xe.
- Ông mở cá»a sau ra, tôi giấu dưới chiếc lốp xÆ¡-cua.
Má»™t tên mở cá»a sau và nhảy lên, tên Ä‘ang giữ Quỳ lá»ng tay, nhòm và o xe. Chỉ chá» có thế, Quỳ vùng chạy vaÌ€ lao bừa xuống vá»±c... Ba tên vá»™i lao theo thưng không kịp. Chúng bấm đèn pin soi xuống chỉ thấy vá»±c sâu mù mịt sương. Chúng vá»™i vã lên xe và lái nhù bay vá» phÃa Là o Cai.
Chiếc xe U-oát Ä‘ang đổ dốc vá»›i tốc độ ghê hồn bá»—ng miết bốn bánh xuống mặt đường đến cháy nhá»±a. Anh lái xe chỉ và o rãnh nước bên đưá»ng. Äức nhìn theo và thấy có gì động Ä‘áºy dưới rãnh nước. Má»i ngưá»i tìm thấy ngưá»i lái xe bị trói... Sau khi được cởi trói ngưá»i lái xe nói:
- Bá»n chúng... ba thằng ngưá»i Äà i Loan cướp xe chạy rồi.
- Thằng Quỳ đâu?
- Nó lao xuống vực hay sao ấy. Tôi nghe tiếng nó vừa hét dưới đó.
Má»i ngưá»i bấm đèn pin soi và phát hiện thấy có vạt cỏ tranh bị dẹp xuống.
- Ba ngưá»i ở đây tìm cách cứu thằng Quỳ, còn laÌ£i theo tôi. - Äức ra lệnh như váºy. Chiếc xe lại lao vá» phÃa Là o Cai.
Xe cá»§a ba tên Äà i Loan chạy đến gần thị xã thì xe cá»§a Äức cÅ©ng Ä‘uổi gần tá»›i nÆ¡i, và ngay trước mắt đã thấy hiện ra ánh đèn hiệu lệnh nhấp nháy cá»§a xe cảnh sát chặn đưá»ng và những cảnh sát đặc nhiệm vÅ© khà lăm là m trong tay.
*
Thằng Quỳ quả là cao số. Vá»±c mà hắn lao xuống không sâu lắm và chỉ có cá» tranh, vì váºy hắn chỉ bị gãy có hai xương sưá»n và gãy chân. Ngay đêm hôm ấy, phải rất vất vả anh em công an tỉnh Là o Cai má»›i đưa được hắn lên. Há» phải lâÌy má»™t chiếc cáng cứu thương buá»™c chặt hắn và o rồi kéo lên. Hắn mê man bất tỉnh và được đưa và o bệnh viện cấp cứu. Äến sáng thì hắn tỉnh lại và ngưá»i đầu tiên mà hắn chá»i đó chÃnh là Lê Minh.
Tên Tùng sau khi chạy thoát khá»i khách sạn liá»n thuê xe ôm chuồn vá» Yên Bái. Nhưng khi đến ngã ba cây số 9 rẽ và o thị xã Yên Bái thì bị cảnh saÌt giao thông chặn lại kiểm tra giấy tá». Má»™t cảnh sát hình sá»± dòm dòm tên Tùng
- Anh kia bỠmũ ra? - Anh cảnh sát ra lệnh.
Tùng run run ngÆ¡ ngác. Anh cảnh sát liá»n túm lấy chiếc mÅ© trên đầu hắn giáºt ra:
- A, thằng tóc hung đây rồi.
Tùng vùng chạy nhưng bị anh cảnh sát Ä‘uổi theo quáºt hắn ngã sấp.
*
Theo đỠnghị cá»§a Äại tá Trần Phúc, giám đốc Công an tỉnh, má»™t cuá»™c há»p đột xuất cá»§a khối ná»™i chÃnh được tổ chức ngay trong phòng há»p cá»§a Ủy ban nhân dân tỉnh. Có lẽ ngoà i Trần Phúc và ông Viện trưởng Viện Kiểm sát và Chánh án tòa án cá»§a tỉnh là biết rõ sá»± việc, còn má»i ngưá»i Ä‘á»u không hiểu có chuyện gì xảy ra. Phó Chá»§ tịch tỉnh Lê Văn Chi là quan chức cao cấp nhất cá»§a tỉnh thừa á»§y quyá»n cá»§a Chá»§ tịch tỉnh dá»± há»p. Má»›i nghe Trần Phúc nói vá» má»™t số sai phạm cá»§a doanh nghiệp tư nhân Minh Äức, ông tá» ra khó chịu và ngắt lá»i:
- Tôi không hiểu là các anh còn định gây khó dá»… cho doanh nghiệp Minh Äức đến bao giá»? Thá» há»i ở tỉnh nà y, có ai là m từ thiện như Lê Minh không? Có ai ná»™p tiá»n thuế cao như há» không? Có ai má»i được nước ngoà i và o đầu tư như há» không? Lần trước, các anh đã chặn xe hà ng cá»§a Minh Äức, rốt cuá»™c là thấy cái gì? Chả lẽ các anh chưa biết rút kinh nghiệm hay sao?
- Äá» nghị đồng chà hãy bình tÄ©nh. Chúng tôi chưa trình bà y hết tá»™i cá»§a Lê Minh. Hắn đã chá»§ mưu sai thằng con nuôi giết Oanh chỉ vì Oanh dá»a tố cáo những việc là m bẩn thỉu cá»§a hắn trước pháp luáºt và hăÌn còn nợ Oanh khá nhiá»u tiá»n. Giết Oanh xong, hắn lại cho giết Thắng Trố để diệt khẩu viÌ€ Thắng biết tên Quỳ và Thái là thá»§ phạm và nhằm mục Ä‘Ãch đổ vạ đó cho Tiên Chỉ. CÅ©ng chÃnh hắn đã sai đà n em hà nh hung nhà báo Vá»ng, hà nh hung má»™t phóng viên báo Công An. Hắn cấu kết vá»›i Ly Cheng, nháºp hà ng Ä‘iện máy dưới cái vá» nháºp máy nông-ngư-cÆ¡, ngoà i ra còn có tà i liệu chứng minh rằng hắn tham gia tẩy rá»a tiá»n. Hắn còn thuê bá»n côn đồ từ Äà i Loan vỠđể giết tên Quỳ là con nuôi cá»§a hắn vá»›i mục Ä‘Ãch là để bịt đầu mối. Hắn còn dùng tiá»n, dùng gái là m tha hoá không Ãt cán bá»™, trong đó có coÌ cán bá»™ công an. Lãnh đạo Bá»™ Công an đã chỉ đạo phải là m triệt để, kiên quyết loại ra khá»i lá»±c lượng những ngưá»i thoái hóa biến chất. CÅ©ng thông báo để các đồng chà biết là lãnh đạo Bá»™ Công an đã có quyết định tạm đình chỉ công tác đồng chà Lê Quang Cưá»ng, Trưởng phòng Cảnh sát Hình sá»± để là m kiểm Ä‘iểm vì những biểu hiện bất minh trong kinh tế và quan hệ vá»›i bá»n tá»™i phạm. Äêm hôm qua, lãnh đạo ba ngà nh Công an, Tòa án, Kiểm sát đã há»p đánh giá lại toà n bá»™ chứng cứ phạm tá»™i cá»§a Lê Minh và đồng bá»n. Sáng nay, Viện Kiểm sát đã phê chuẩn lệnh khởi tố bị can đối vá»›i Lê Minh và mưá»i tên khác, trong đó có cả Phùng Lân, đội trưởng đội chống buôn láºu cá»§a hải quan cảng Tân Phú.
Äến lúc nà y thì ông Lê Văn Chi hoảng sợ thá»±c sá»±. Vẻ mặt cao ngạo, khinh khỉnh vốn có trên khuôn mặt luôn bóng nhẫy biến mất, thay và o đó là má»™t sá»± lúng túng, pha chút ngượng ngùng:
- Thế thì nó nham hiểm quá. Có trá»i mà biết tại sao những ngưá»i luôn tá» ra tá» tế, lương thiện như hắn lại là tá»™i phạm. Thôi, nếu thấy đủ chứng cứ thì các đồng chà cứ cho xá» lý nghiêm, không nhân nhượng vá»›i bất cứ má»™t ai, dù ngưá»i đó ở cương vị nà o. Chỉ có Ä‘iá»u là nên tÃnh đến sá»± ổn định tình hình chiÌnh trị, xã há»™i ở tỉnh. Ném chuá»™t đừng để vỡ đồ quý má»›i là tà i. Thế bao giá» bắt?
- Báo cáo đồng chÃ, lệnh bắt khám xét giá» nà y chắc đã thá»±c hiện xong.
Nghe Trần Phúc nói gá»n và chắc chắn như váºy, má»i ngưá»i sững sá» bởi há» không thể ngỠđược tại sao công an lại ra tay quyết liệt đến như váºy. Vừa lúc đó, cá»a phòng báºt mở. Má»™t sÄ© quan công an Ä‘eo quân hà m đại úy bước và o. Anh lá»… phép xin lá»—i má»i ngưá»i rồi đến bên Trần Phúc:
- Báo cáo thủ trưởng, có điện thượng khẩn của lãnh đạo Tổng cục cảnh sát.
Trần Phúc ký sổ nháºn rồi anh bóc phong bì lấy bức Ä‘iện ra xem:
“KÃnh gửi đồng chà Trần Phúc, Giám đốc công an tỉnh.
Thay mặt lãnh đạo Tổng cục CSND, tôi xin nhiệt liệt biểu dương chiêÌn công cá»§a các đồng chÃ. Lãnh đạo Tống cục yêu cầu các đồng chà là m tá»™t các phần việc sau:
- Tổ chúc bảo vệ an toà n tuyệt đối cho tên Quỳ và Lê Minh không đế chúng tìm cách tụ sát.
- Lãnh đạo Tổng cục nhất trà vá»›i đỠxuất cá»§a công an tỉnh đỠbạt đồng chà VÅ© Mạnh Tưá»ng là m trưởng phòng PC16 và điá»u đồng chà VÅ© Văn Äắc vá» là m trưởng phòng PC14. - Äồng chà giám đốc và đồng chà Tưá»ng có mặt ở Tổng cục và o 13 giá» 30 để nháºn nhiệm vụ má»›i.
Ký tên
Thiếu tưởng Bùi Hà nh“
Trên xe ôtô vá» Hà Ná»™i, giám đốc Trần Phúc há»i Tưá»ng:
- Cáºu có Ä‘oán được Tổng Cục giao cho việc gì không?
Tưá»ng Ä‘ang ngủ ngon là nh, nghe giám đốc há»i đến lần thứ hai, anh má»›i choà ng tỉnh:
- Chắc chắn là vẫn quanh vụ án nà y. Có lẽ phải mở rá»™ng án. Anh còn nhá»› chuyện thằng Quỳ lấy tiá»n cá»§a bố nuôi nó chứ? Tiá»n buôn hà ng trắng đấy.
Hết P1 - Chương 10.
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
ãàðàíò, âèäåîêàìåðû, âèäåîêëèïû, âèêèïåäèÿ, äíåâíèê, àíãëî, âîäîíàåâà, çàêîíû, ëåíêîì, êîìïüþòåð, ïåòåðáóðãà, ïàðàãðàô, ïàðôþìåðèÿ, ìàøèíû, ïèäîðû, íèêîëü, ïîäìîñêîâüå, ïîñòíîå, ïîðíóøêà, îòçûâû, ìóçûêà, ìóëüòèêè, ñâàäüáà, ñèòèáàíê, ñîâåòñêèé, ñìàéëèê, ñîâìåñòèìîñòè, ñòèðàëüíûå, òðåòüÿêîâñêàÿ, ÿïîíñêèå  |
| |