 |
|

03-08-2008, 02:15 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chương 6
- Anh..Kỳ quá hà ..! Sao anh lại..
Má»™ng Trinh thảng thốt kêu lên nhưng Minh Äảo đã đóng áºp cánh cá»a và o mặt cô em gái. Má»™ng Trinh nghe tiếng khóa cá»a bên trong, anh nà ng không muốn cho nà ng và o phòng. Nam Ria Con Kiến Ä‘i tá»›i khi Má»™ng Trinh còn Ä‘ang ngẩn ngÆ¡ trước cánh cá»a phòng đóng kÃn. Nà ng quay lại và bá»±c tức đổ cÆ¡n giáºn lên đầu Nam:
- Sao đà n ông các anh kỳ quá váºy??
Nam vá»™i cầm cánh tay Má»™ng Trình, kéo nà ng Ä‘i xa cánh cá»a phòng Minh. Gã lợi dụng dịp nà y để nắm cánh tay Má»™ng Trinh tháºt lâu:
- Chuyện gì thế? Bình tĩnh lại nà o..
- Không hiểu được tâm trạng các anh. Minh mong anh tá»›i đây, ngà y nà o cÅ©ng nhắc đến anh. Nam thế nà y, Nam thế no... Anh má»›i tá»›i có mấy ngà y Minh đã tá» vẻ khó chịu rồi. Anh có thấy là ảnh khó chịu vá»›i anh, ảnh không muốn gáºp anh không?
Nam cưá»i nhẹ, hà ng ria con kiến rung rinh trên và nh môi:
- Là m gi có chuyện Minh lạnh nhạt với anh. Không bao giỠhai đứa anh lạnh nhạt với nhau cả. Minh bực bội vì một chuyện khác.
- Chuyện gì?
- Chuyện gì em không cần biết. Em chỉ cần biết chuyện ấy không liên can gì đến em, đến anh, đến Mai Lan hay đến bất cứ ai trong nhà nà y. Bá»n đà n ông thưá»ng có những chuyện riêng cá»§a đà n ông..
Mộng Trinh lo âu:
- Có gì nguy hiểm không anh?
Nam lắc đầu:
- Không. Nói tháºt vá»›i em là có chuyện khó chịu nhưng bá»n anh thanh toán được.
- Có gì nguy hiểm anh phải cho em biết.
- Anh hứa. Nhưng em phải là m như em không biết là Minh có chuyện bá»±c bá»™i. Em há»i chỉ là m cho Minh bá»±c thêm. Äừng cho Mai Lan biết chuyện em và anh vừa nói vá»›i nhau. Vá» phòng Ä‘i. Anh và o nói chuyện vá»›i Minh.
Nam gõ nhẹ lên cánh cá»a:
-Minh..Cho tao và o.
Tiếng Minh lạnh lùng vang ra:
- Và o là m gì?
- Äuổi tao sao?
Minh mở cá»a. Mái tóc chà ng rối bù, bá»™ y phục nhầu nát như chà ng vừa lăn lá»™n dưới sà n nhà . Äể cho Nam đóng cá»a, chà ng quay và o ngồi trong cái ghế da bên cá»a sổ, nhìn ra bến sông Hà n. Rồi chà ng gục mặt và o hai bà n tay, vai nhô lên, như ngưá»i tuyệt vá»ng.
Nam nhẹ bước đến gần bạn:
- Có gì đâu mà mà y phải... như thế...
Không muốn là m tự ái của bạn bị tổn thương, Nam khôn khéo không nói đến "sợ".
Không ngá»ng đầu lên Minh nói qua những kẽ ngón tay:
- Không... sao được. Con mụ ác ôn đó nó theo tao đến đây. Nó biết tao ở đây..
- Mụ đó có biết gì vá» mà y đâu. Nó đến đây là chuyện tình cá», ngẫu nhiên.
- Tình cỠsao được! Rõ rà ng nó đi theo tao.
Minh đứng lên. Äi tá»›i trước tấm gương lá»›n, chà ng đứng ưỡn ngá»±c, nhìn bóng mình trong gương, thở dà i:
- Mất tất cả những cái nà y vì con mụ già đó thì tháºt là quá nhảm. Ông Trá»i ổng cứ chÆ¡i ác như thế. Chá» khi mình thà nh công, mình sung sướng nhất là cho tai há»a tá»›i phá thối..
Nam trấn an bạn:
- Mà y phải thấy là chẳng có gì đáng sợ cả. Bá»n cảnh sát không nghi ngá» gì mà y. Phải nói là cảnh sát hoà n toà n không biết gì vá» mà y. Cảnh sát không biết, là m sao con mụ nà y - Mụ Tá, nó nói vá»›i tao ông chồng nó là Cô-lô-ná»n nên ngưá»i ta quen gá»i nó là bà Tá - là m sao Mụ Tá biết được. Nếu Mụ biết gì vá» mà y, Mụ đã nói vá»›i bá»n Cá»›m.
- Äồng ý. Nhưng Cá»›m tao lại không sợ. Tao ngán con mụ khá»§ng long nà y. Nếu nó biết mình lại phải giết luôn cả nó ư? Giết ngưá»i là chuyện chẳng đặng đừng. Tao hối háºn vì đã nổi Ä‘iên đêm ấy. Có đáng gì đâu mà mình phải giết ngưá»i. Thá»±c ra tao đâu có muốn giết. Tao lỡ tay đánh thằng đó gẫy cổ..
Nam chặc lưỡi:
- Nếu biết mà y có phản ứng như thế nà y tao đã chẳng cho mà y biết chuyện tao gáºp con mẹ đó.
- Không những chỉ mình con mẹ đó mà thôi..
Äi trở lại cá»a sổ, Minh nói tiếp:
- Tao còn sợ má»™t ngưá»i nữa.
- Ai ?
- Ãi Xuân!
Nam nhÃu đôi lông mà y:
- Ãi Xuân mà biết cái gì?
- Mà y quên à ? Ãi Xuân tìm ra... Nà ng là ngưá»i phát hiện ra vụ án mạng. Äêm ấy tao vừa ra khá»i nhà thì nà ng và o. May mà nà ng không trông thấy tao. Nà ng để ý dò xét tao từng ly, tứng tÃ. Tao biết nà ng nghi tao.
Khi gáºp Mụ Tá ở phi trưá»ng và biết Mụ cÅ©ng đến Äà nẵng, Nam cho là Mụ đến Äà nẵng là vì Minh Äảo đã đến Äà nẵng, Mụ đến Äà nẵng là để theo dõi Minh Äảo. GiỠđây, khi thấy bạn xúc động, sợ hãi, gã lại cố gắng tá» ra gã không tin việc Mụ Tá tá»›i Äà nẵng là vì Minh. Gã nhún vai:
- Mà y Ä‘a nghi quá. Ai mà y cÅ©ng nghi là dò xét mà y. Ãi Xuân chỉ và o nhà đó vì tình cá»..
Nam bước nhẹ tá»›i, đặt bà n tay lên vai Minh. Gã thương bạn tháºt tình. Gã chưa từng yêu thương ai ngoà i Minh, gã cÅ©ng chưa từng được ai yêu thương nên lúc ấy gã không biết là gã Ä‘ang yêu thương bạn.
- Yên trà đi, Minh - Nam nói dịu dà ng - Nếu con mụ nặc nô đó tá» ra nguy hiểm, tao sẽ lo vụ nó. Tao sẽ cho nó Ä‘i chuyến tầu suốt vá» vá»›i lão Cô lô ná»n. Tao sẽ há»i dò Ãi Xuân xem nà ng có biết gì không. Äiá»u cần là mà y phải bình tÄ©nh, sống như thưá»ng, đừng có hoảng hốt.
Minh thẫn thá»:
- Äể coi. Äã má»™t lần rồi, nay tao không muốn đụng chạm đến bất cứ ai.
Nam nháºn thấy rõ sá»± thay đổi ở Minh Äảo: nay có vợ trẻ đẹp, lịch sá»±, giầu tiá»n, sống sung sướng, Minh đã hết can đảm, đã trở thà nh má»m nhÅ©n trước nghịch cảnh. Nay Minh có quá nhiá»u thứ quà giá để mất. Trước kia, Minh luôn luôn xông tá»›i, luôn nắm phần chá»§ động, sẵn sà ng ăn thua đủ vá»›i địch thá»§. Nhưng đấy là Minh Äảo trước khi có vợ.
Có tiếng gõ cá»a, rồi tiếng Má»™ng Trinh nói và o:
- Chị Lan tới đó.
Nam nhìn mái tóc rối bù của bạn:
- Sá»a soạn lại ngưá»i ngợm má»™t chút. Äi dá»± tiệc vá»›i Mai Lanï, phải không? Tươi lên Ä‘i.
Nam mở cá»a, Mai Lan và o phòng. Nà ng báºn áo dà i hở cổ - kiểu áo dà i hở chút ngá»±c do bà Há»™i Trưởng Há»™i Phụ Nữ Liên Äái Trần lệ Xuân "lăngxê mốt" - Ão nhung mầu xanh nước biển. Nà ng tươi như bông hoa má»›i nở:
- Xin lá»—i anh Nam nhé - Nà ng cưá»i vá»›i Nam - Anh má»›i đến, chúng tôi lại có việc phải Ä‘i. Ở nhà có cô Trinh, cô Trinhsẽ thay chúng tôi tiếp anh.
Nam mỉm cưá»i, gã cố trấn tÄ©nh để hà ng ria con kiến trên mép gã không rung rinh nhẩy múa. Gã nghÄ© thầm:" Cô Trinh mà tiếp... thì nhất rồi.."
° ° °
Ãi Xuân đến dá»± tiệc vá»›i VÅ© Huy.
Nếu không có Mai Lan đến, Ãi Xuân là ngưá»i đà n bà đẹp nhất dạ tiệc nà y, nà ng là Hoa Háºu. Nếu có Mai Lan tá»›i, Ãi Xuân cÅ©ng vẫn là ngưá»i đà n bà đẹp nhất, sang nhất, nhưng trong dạ tiệc thanh lịch nà y sẽ có hai ngưá»i đà n bà đẹp nhất.
Bà chá»§ buổi dạ tiệc thân hữu giá»›i thiệu vá»›i Ãi Xuân má»™t nhân váºt rất đặc biệt - " tối ư đặc biệt " - theo ngôn ngữ cá»§a bà . Äặc biệt và cừ khôi, phi thưá»ng, hấp dẫn. Nhân váºt đó là má»™t ông có thể gá»i nôm na là thầy bói sáng - má»™t ông đạo tá»± phong - ngưá»i có những danh hiệu Ä‘ao to, búa lá»›n, long trá»ng như là chiêm tinh gia, huyá»n bà gia, huyá»n há»c gia, khoa há»c gia, thần kinh trị liệu gia. HÆ¡n thế nữa, nhân váºt nà y còn là má»™t văn sÄ© triết gia - hoặc triết gia văn sÄ© - Ông ta tá»± nháºn như váºy và điá»u đáng kể là có nhiá»u ngưá»i tin ông ta là nhà chiêm tinh, nhà huyá»n bà há»c, nhà khoa há»c, nhà trị bệnh thần kinh, nhà văn, nhà triết thá»±c sá»±. Tuy có nhiá»u danh hiệu như thế nhân váºt nà y vẫn khiêm nhượng chỉ nháºn mình là Giáo sư.
Giáo sư Kinh Thiên - nhân váºt đặc dị được nữ chá»§ nhân giá»›i thiệu vá»›i Ãi Xuân là má»™t ngưá»i đà n ông trạc bốn nhăm, năm mươi tuổi, ngưá»i gầy ốm, đặc biệt Ãt nói - Giáo sư chỉ nói nhiá»u khi ông ngồi má»™t mình vá»›i các nữ thân chá»§ trong phòng trị liệu - Ông chữa bệnh thần kinh bằng khoa há»c má»›i gá»i là khoa phân tÃch tâm lý - thân chá»§ cá»§a ông Ä‘a số là các bà có chồng giầu, chồng tai to, mặt lá»›n, có chức tước, địa vị trong xã há»™i.
Giáo sư Kinh Thiên - như tuyệt đại Ä‘a số những ông giáo sư tá»± phong trên cõi Ä‘á»i nà y - Ä‘eo kÃnh trắng gá»ng và ng, có bá»™ ria mép, cắt, xén, tỉa gá»n gà ng, lúc nà o cÅ©ng ăn báºn chải chuốt : com-hà ng tropical, cavát. Trong Truyện Kiá»u có hai câu diá»…n tả tháºt đúng diện mạo con ngưá»i Giáo sư Kinh Thiên :" Qúa niên trạc ngoại tứ tuần, mà y râu nhẵn nhụi, áo quần bảnh bao.."
Tuy mang nhiá»u danh hiệu nhưng thá»±c sá»± Giáo sư Kinh Thiên sống bằng nghá» coi bói và trị bệnh bằng mồm, nói rõ hÆ¡n là bằng lá»i nói. Tất nhiên những bệnh mà giáo sư trị liệu Ä‘á»u là những bệnh thần kinh hoặc bắt nguồn từ thần kinh. Bất cứ bệnh gì giáo sư cÅ©ng quả quyết là do thần kinh mà ra. Trong lúc nói chuyện vá»›i Ãi Xuân, Kinh Thiên múa nhẹ hai bà n taỵ Nhiá»u bà như bị thôi miên vì đôi bà n tay múa rẻo nà y:
- Thưa cá»™.tôi may mắn được là m cái nghá» nhiá»u khám phá ly kỳ, má»™t công việc hấp dẫn. May mắn nhất cho tôi là tôi được hà nh nghỠở đây, nÆ¡i tôi có nhiá»u thân chá»§ thượng lưu, quà phái...
Kinh Thiên đã Ä‘iá»u tra - tức há»i dò - vá» Ä‘á»i tư ngưá»i đẹp Ãi Xuân nên Y đưá»ng hoà ng gá»i nà ng là cô, Ãi Xuân đã ly dị Bác sÄ© Vincent Äẩu, nà ng trở lại là cô và nà ng hà i lòng vá»›i danh xưng nà y. Ãi Xuân mỉm cưá»i:
- Tháºt không dám nháºn là thượng lưu nhưng tôi thấy nói như váºy là Giáo sư chê bá»n chúng tôi nhà n cư vi bất thiện, không có việc gì là m nên lấy việc Ä‘i chữa bệnh là m vui?
- Thưa cá»™.ở nước nà o cÅ©ng váºy, chỉ có giá»›i thượng lưu là má»›i có Ä‘iá»u kiện lo đến Ä‘á»i sống tinh thần và tâm linh. Ngưá»i ở những tầng lá»›p thấp lo cho cái ăn, cái mặc, cái ở cá»§a há» còn chưa xong, là m sao có Ä‘iá»u kiện lo đến tâm hồn. Xã há»™i cà ng tiến bá»™, cà ng văn mình Ä‘á»i sống cà ng phức tạp, con ngưá»i lại cà ng cần đến những ngưá»i giúp đỡ há» giải quyết những khó khăn vá» tâm linh. Những rắc rối vá» sinh lý cÅ©ng do tâm linh mà rạ.
- Xin lỗi ông...
Trông thấy má»™t thiếu nữ xoay quanh VÅ© Huy, Ãi Xuân rá»i Kinh Thiên kÃnh trắng để đến bảo vệ con mồi cá»§a nà ng. Ngưá»i thiếu nữ hai mươi tuổi, tuy có nhan sắc và tuổi trẻ, nhưng không có kinh nghiệm, là m sao có thể hóa giải được những thá»§ Ä‘oạn Ä‘uổi khéo cá»§a ngưá»i đà n bà giầu kinh nghiệm như Ãi Xuân.
Ba mươi nhăm tuổi, luáºt sư, du há»c Pháp quốc, VÅ© Huy vẫn còn độc thân. Chà ng là ngưá»i chồng lý tưởng cá»§a những cô gái đến tuổii lấy chồng. Vá»›i dáng ngưá»i thanh thanh, khuôn mặt hÆ¡i dà i, đôi mắt sáng, miệng cưá»i có duyên, VÅ© Huy gợi cho ngưá»i nhìn chà ng - những ngưá»i quen thuá»™c vá»›i đà o kép xi-nê Mỹ - nhớù đến nam diá»…n viên Gregory Peck.
Dân cà n bạt và giá»›i giang hồ Hà ná»™i có câu nói mỉa mai:" Cáºu con nhà giầu, đẹp trai, há»c giá»i.., chỉ phải cái tá»™i hay ăn cắp vặt.." VÅ© Huy thuá»™c loại con nhà giầu, đẹp trai, há»c giá»i và không có táºt ăn cắp vặt. Nhà chà ng giầu sang từ ba Ä‘á»i - Ông ná»™i chà ng là má»™t vị Thượng thư triá»u đình Huế, má»™t huynh trưởng cá»§a Tổng thống Ngô đình Diệm, ông bố chà ng là bác sÄ©, bà mẹ chà ng là ái nữ má»™t Ä‘ai diá»n chá»§ miá»n Nqm đồng ruá»™ng thẳng cánh cò baỵ VÅ© Huy chẳng cần là m ăn gì cả cÅ©ng sống ung dung, hoặc chà ng có thể sống suốt Ä‘á»i nhà n hạ Ở Paris, vui chÆ¡i vá»›i những cô đầm Pa-ri-ziên. Nhưng VÅ© Huy lại không ăn chÆ¡i như nhiá»u anh con nhà giầu khác, những anh vô tà i, bất tướng ăn chÆ¡i nhá» tiá»n cá»§a ông bố; những anh nà y phung phà và coi rẻ đồng tiuá»n vì các anh không phải vất vả kiếm tiá»n, các anh không biết giá trị cá»§a đồng tiá»n.
Äa số những ngưá»i quen biết khá thân vá»›i VÅ© Huy Ä‘á»u cho rằng chà ng yêu Ãi Xuân, và nếu ngà y nà o chà ng kết hôn, ngưá»i là m vợ chà ng sẽ là Ãi Xuân. Từ ngà y nà o đến giá» VÅ© Huy không lấy vợ chỉ vì chà ng yêu Ãi Xuân và vì Ãi Xuân có chồng là bác sÄ© Vincent Äẩu. Nay vợ chồng Ãi Xuân -Vincent Äẩu đã ly dị, ngưá»i ta lại cà ng tin là VÅ© Huy sắp kết hôn vá»›i Ãi Xuân. Ngưá»i tin nhất chuyện nà y là Ãi Xuân.
Trong dạ tiệc đúng kiểu "party" ở đây cặp Ãi Xuân-VÅ© Huy là cặp xứng đôi và sáng giá nhất.
- Vẫn chưa tới à ?
VÅ© Huy há»i và Ãi Xuân phải mất đến năm giây đồng hồ má»›i nháºn ra chà ng há»i vá» Mai Lan. Mai Lan đến hÆ¡i muá»™n. Äôi lông mà y vòng cung cá»§a Ãi Xuân hÆ¡i cau lại trên đôi mắt như mắt đầm:
- Äừng nói đến há». Bá»™ mình không còn chuyện gì để nói vá»›i nhau sao?
- Ãi Xuân khó chịu vá»›i tôi là không đúng - VÅ© Huy nói vá»›i nét mặt hòa nhã, mắt chà ng có ý cưá»i vui. Chà ng nói nhỠđủ cho má»™t mình Ãi Xuân nghe. Ngưá»i ngoà i nhìn há» tưởng là há» Ä‘ang thân ái nói vá»›i nhau chuyện gì nhẹ nhà ng, thú vị - Tôi chú ý đến Mai Lan vì Mai Lan là em cá»§a Ãi Xuân. Vì hạnh phúc, vì quyá»n lợi cá»§a Mai Lan, chúng ta phải để ý đến vợ chồng ho...
Ãi Xuân mÆ¡ mà ng:
- Quyá»n lợi và hạnh phúc. Cái nà o nặng hÆ¡n? Nếu phải chá»n má»™t, ta chá»n cái nà o?
VÅ© Huy lịch sá»± có thừa. Chà ng không bao giá» nói ngược lại ý cá»§a những ngưá»i phụ nữ đẹp. Không trả lá»i câu há»i chà ng nói mÆ¡ hồ:
- Yêu thương Mai Lan, ta phải chú ý đến ngưá»i chồng cá»§a nà ng. Thú tháºt tôi thấy hÆ¡i ngại đấy. Không ai biết gì vá» Ä‘á»i tư anh tạ Như má»™t ngưá»i từ trên trá»i rÆ¡i xuống. Gáºp nhau má»™t chiá»u giữa đưá»ng và thế là yêu nhau, là thà nh vợ chồng...
Ãi Xuân mỉm cưá»i:
- Huy không tin ở tiếng sét ái tình à ?
- Tin chứ. Nhưng tôi sợ những háºu quả không tốt cá»§a cái gá»i là tiếng sét ái tình.
Chà ng nghiêm trá»nng há»i:
- Ãi Xuân có muốn Ä‘á»c hồ sÆ¡ lý lịch anh chà ng Minh ấy không? Nếu Ãi Xuân muốn, tôi sẽ nhá» ngưá»i xem hồ sÆ¡ cá»§a hắn ở Tổng Nha Cảnh sát. Tôi chắc hắn có hồ sÆ¡ ở đó.
Ãi Xuân lắc đầu:
- Äừng. Mai Lan yêu hắn. Khi yêu, ngưá»i ta chấp nháºn tất cả. Ngưá»i ta em nói đây là đà n bà . Ãt nhất đà n bà cÅ©ng chấp nháºn tất cả vì ngưá»i mình yêu, để được yêu ngưá»i mình yêu.
Äôi chút cay đắng nổi lên trong lòng Ãi Xuân, nà ng muốn nói thêm: "..trong khi đà n ông yêu thì không chịu chấp nháºn ngưá»i đà n bà mình yêu má»™t cách vô Ä‘iá»u kiện.." Nà ng nghÄ© đến chuyện VÅ© Huy yêu nà ng nhưng chần chừ chưa chịu há»i cưới nà ng là m vợ vì nà ng là gái có chồng và nà ng ly dị chồng. à nghÄ© cay đắng ấy chỉ đến trong lòng nà ng nhưng không được thể hiện thà nh lá»i nói trên môi nà ng. Nà ng không nói ra vì nà ng biết đà n ông không thÃch bị trách cứ, đà n bà khôn ngoan lại cà ng không bao giá» nên thốt ra lá»i oán trách ngưá»i đà n ông chưa phải là chồng mình, nhất là oán trách ngưá»i đà n ông mà mình muốn sẽ cưới mình là m vợ.
Nà ng nén tiếng thở dà i, đôi mắt vẫn mơ mà ng:
- Nếu bây giá» Mai Lan biết chồng nó là tên có án tÃch tù đà y, tên côn đồ ăn cướp, giết ngưá»i, nó vẫn cứ yêu. Có khi nó còn yêu hÆ¡n nữa vì nó nghÄ© rằng ngưá»i nó yêu đã sa ngã, đã là ngưá»i không ra gì trước khi gáºp nó, nay ngưá»i đó trở thà nh ngưá»i tốt vì được gáºp nó, được yêu nó, được nó yêu. Nó sẽ là m đủ má»i cách để bảo vệ ngưá»i đó.
VÅ© Huy nói bằng giá»ng thán phục chân thà nh:
- Biết rõ tâm lý đà n bà đến như Ãi Xuân là nhất rồi.
Ãi Xuân bá»—ng nói:
- Hắn..Anh chà ng Minh bà máºt ấy.. có vẻ không ưa em.
- Tất nhiên. Ãi Xuân có ưa hắn đâu. Ãi Xuân có ác cảm vá»›i hắn, hắn phải biết chứ.
Ãi Xuân nghÄ© đến Minh, rồi nghÄ© đến ngưá»i bạn cá»§a Minh:
- Có ngưá»i bạn cá»§a hắn má»›i tá»›i. Hai ngưá»i coi bá»™ thân thiết lắm. Dưá»ng như ngưá»i bạn mang đến cho Minh má»™t tin gì quan trá»ng. Minh có vẻ bối rối lắm.
Vũ Huy kêu lên:
- Mai Lan tá»›i..
Ãi Xuân nhìn thấy ánh mắt VÅ© Huy sáng lên khi chà ng nói câu đó. Tim nà ng Ä‘au nhói nhưng nà ng không có thì giỠđể dò xét VÅ© Huy kỹ hÆ¡n. Má»i ngưá»i trong phòng Ä‘á»u chú ý đến vợ chồng Mai Lan. Phòng khách sang trá»ng cÅ©ng vẫn chỉ có từng ấy ngá»n đèn nhưng ánh sáng có vẻ sáng hÆ¡n kể từ lúc Mai Lan bước và o phòng. Trước đây ná»a phút cặp nam nữ đẹp đôi nhất là Ãi Xuân-VÅ© Huy, bây giá» cặp nam nữ đẹp đôi nhất là vợ chồng Mai Lan.
Nữ chá»§ nhân vui vẻ bứơc tá»›i chà o đón vợ chồng Mai Lan. Rồi Mai Lan và Minh đến nói chuyện vá»›i Ãi Xuân và VÅ© Huỵ Ãi Xuân cưá»i vui vá»›i em nhưng nà ng tránh không nhìn Minh.
Má»™t lúc sau, trong lúc má»i ngưá»i mải nói chuyện, uống rượu khai vị trước bữa ăn, Ãi Xuân lặng lẽ Ä‘i lên lầu.
Nà ng Ä‘i và o phòng Ä‘á»c sách để được ngồi má»™t mình trong căn phòng rá»™ng, vắng, ánh đèn má» má», ngồi suy nghÄ© giữa những tá»§ sách chứa đầy những bá»™ sách đóng bìa da đẹp và trang trá»ng; những bá»™ sách còn trinh nguyên chưa từng má»™t lần được ngưá»i mở Ä‘á»c. Nà ng ngồi trong chiếc ghế bà nh da bên cá»a sổ, nhìn xuồng khu vưá»n hoa có bồn nước, có mấy pho tượng đá. Và nà ng nghÄ©:
- Mình chán nản quá mất rồi. Chán đến không còn có thể chịu đựng lâu hÆ¡n được nữa. Ai cÅ©ng chỉ biết có vợ chồng nó. Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u không biết là cuá»™c Ä‘á»i nà y còn có mình. Không được. Không sao chấp nháºn được. Sống như thế nà y thà chết còn hÆ¡n. Sống mà như cái bóng thì sống là m gì. Mình cần có sá»± thay đổi lá»›n trong cuá»™c sống.
Nà ng kiểm điểm những gì nà ng cần có, cần có gấp, để có thể tiếp tục sống:
- Mình cần gì? Trước nhất và cần gấp hÆ¡n tất cả mình cần được VÅ© Huy cưới mình là m vợ. Mình cần chà ng chÃnh thức và công khai tuyên xưng tình yêu, nói chà ng yêu mình và muốn cưới mình là m vợ. Chuyện nà y không thể nà o hối thúc mà thà nh được. Phải là do chà ng. Huy yêu mình. Mình biết là Huy yêu mình, nhưng tình yêu ấy chưa đến độ chÃn mùi để kết quả. Huy còn ngần ngại vì má»™t nguyên nhân nà o đó. Cần cho Huy thá»i gian. Mình mà vá»™i là có thể há»ng hết. Hay là mình Ä‘i xa Mai Lan má»™t thá»i gian. Phải đấy. Tại sao lại không? Xa cách có thể là m cho Huy thấy nhá»› mình, cần mình.."
Và nà ng buồn rầu tá»± nhá»§:" Mình sắp già rồi... Mình đã ba mươi tuổi.." Trên cái bà n nhá» có khay rượu, nà ng uống những ly rượu mầu trắng, rồi nà ng uống đến những ly rượu mầu Ä‘á».
Nà ng gần như nằm dà i trong chiếc ghế bà nh da lá»›n và êm. Trong lúc lÆ¡ mÆ¡ nà ng nghe có tiếng cá»a mở, tiếng chân ngưá»i Ä‘i và o phòng, không mở mắt nà ng há»i:
- Huy đấy à ?
Nà ng tưởng không thấy nà ng Vũ Huy đi tìm nà ng.
- Tôi.
Ngưá»i và o phòng là Minh.
- Minh? Äi tìm ai đó toa?
Hai ngưá»i xưng hô vá»›i nhau bằng những tiếng " toa, moa".
Những chất rượu Ä‘ang xung đột hay âu yếm nhau, chê bá» nhau, hòa hợp nhau trong cái dạ dà y đà n bà thưá»ng được coi là nhá» sÃu cá»§a Ãi Xuân là m cho nà ng lâng lâng. Äang buồn, chất rượu là m nà ng thấy muốn nói nhiá»u, muốn cưá»i đùa. Minh Ä‘i đến bên ghế, chà ng trả lá»i, giá»ng trầm trầm, không buồn, không vui. Chà ng không tá» vẻ ngạc nhiên khi thấy Ãi Xuân ngồi má»™t mình trong căn phòng tối má» nà y.
- Chẳng đi tìm ai cả.
Chà ng nhìn quanh:
- Sách gì mà lắm thế. Không biết có ai Ä‘á»c không?
Ãi Xuân nhếch môi:
- Bà y chÆ¡i cho sang. Ra cái Ä‘iá»u. Có ma nà o Ä‘á»c.
Minh ngồi xuống cái ghế chỉ cách cái ghế bà nh da trong có Ãi Xuân nằm có ná»a thước. Hai ngưá»i có thể nắm tay nhau, chà ng có thể đưa tay sang là chạm và o ngá»±c nà ng, đùi nà ng. Và chà ng nghiêng mình nhìn và o lòng ghế để thấy rõ mặt nà ng, như muốn biết chắc ngưá»i đà n bà nằm đó là nà ng chứ không phải là ngưá»i đà n bà nà o khác.
Cảm thấy ngưá»i đà n ông ghé mặt xuống gần mình, Ãi Xuân mở mắt nhìn lên. Trong cái tranh tối, tranh sáng cá»§a không gian và thá»i gian, nà ng thấy đôi mắt ngưá»i đà n ông sáng long lanh và đôi và nh môi gợi dục cá»§a y.
- Phải đến táºn đây, đến nhà ngưá»i ta, tôi má»›i được gần riêng Ãi Xuân - Minh nói - Từ ngà y mình gáºp nhau chưa lần nà o tôi được gần Ãi Xuân mà không có ngưá»i khác.
Äây là lần thứ nhất há» gần nhau mà không có Mai Lan, đây cÅ©ng là lần thứ nhất chà ng gá»i nà ng bằng tên nà ng. Ãi Xuân là ngưá»i bà y ra chuyện há» xưng hô vá»›i nhau bằng hai tiếng toa, moa. Chưa lần nà o Minh gá»i nà ng là chị, cÅ©ng chưa bao giá» Ãi Xuân gá»i Minh là chú, hay dượng.
- Ãi Xuân luôn luôn tránh gần tôi.
Không chối mà cÅ©ng không nháºn, nà ng chỉ cưá»i nhẹ; tiếng cưá»i có chất rượu là m trÆ¡n cổ há»ng nên có âm thanh vừa đục vừa trong, vừa má»m vừa ròn:
- Gáºp riêng nhau là gì? Mình có chuyện gì cần phải nói riêng vá»›i nhau?
Không đợi cho Minh trả lá»i, nà ng đột ngá»™t há»i:
- Mai Lan đâu?
- Ở dưới đó. Äang nói chuyện vá»›i luáºt sư.
Quên mất Vũ Huy, nà ng thắc mắc:
- Luáºt sư nà o?
- VÅ© Huỵ Luáºt sư VÅ© Huy đẹp trai, trà thức chứ còn ai nữa. Hai ngưá»i có vẻ thân nhau lắm, ý hợp, tâm đầu. Má»—i lần gáºp nhau là rứt không ra. Có khi há» không nói gì vá»›i nhau cả mà vẫn như là há» Ä‘ang nói vá»›i nhau những chuyện gì cá»§a riêng há», ngưá»i ngoà i không nghe được.
Ãi Xuân đứng lên. Nà ng chỉ nói:
- Ngồi đấy.
Äi ra đầu cầu thang nà ng vẫy ngưá»i hầu, bảo Ä‘em lên cho nà ng khay rượu má»›i. Nà ng đứng đợi, bưng khay rượu trở và o phòng, má»i chà ng:
- Uống đi.
Chà ng lắc đầu:
- Cám ơn. Tôi không uống rượu.
- Biết rồi. Nhưng lâu lâu cũng phải uống một hai ly chứ.
Nà ng đưa ly rượu cho chà ng. Minh đỡ ly rượu nhưng đặt xuống bà n:
- Xin lỗi. Nói không là không.
Ãi Xuân dấu vẻ khó chịu, nà ng cưá»i:
- Nam vô tá»u như kỳ vô phong. Äà n ông mà không có rượu là m sao hà o hùng được?
Minh nhếch mép khinh mạn:
- Bá»n cần rượu gây kÃch động là bá»n đà n ông hèn.
Ãi Xưan lại ngồi xuống ghế. GiỠđây hai ngưá»i mặt đối mặt. Chà ng nhìn đăm đăm và o mặt nà ng, nà ng có cảm giác chà ng nhìn chầâm chầm và o đôi
môi nà ng:
- Tôi nghÄ© Ãi Xuân chưa từng gáºp ngưá»i đà n ông nà o thá»±c sá»± là đà n ông. Những kẻ Ãi Xuân gáºp và tưởng là đà n ông chỉ là những thằng đà n ông giả.
Nà ng cũng nhìn chầm chầm và o mặt chà ng. Rồi mắt nà ng nhìn xuống bỠvai vuông, bộ ngực nở dưới là n áo veste:
- Và toa, toa là má»™t ngưá»i đà n ông thá»±c sá»± là đà n ông?
Nà ng há»i, giá»ng có pha đôi chút mỉa mai nhung không quá đáng. Tá»± kiêu má»™t cách tá»± nhiên, chà ng gáºt đầu;
- Äúng thế.
Nà ng lại nằm ngả lưng lên thà nh ghế, ngá»a mặt, mắt nhìn lên trần nhà :
- Äà n ông tháºt vá»›i đà n ông giả khác gì nhau, hÆ¡n kém gì nhau?
- Khác nhiá»u và hÆ¡n kém nhau nhiá»u chứ.
Và chà ng nói vá»›i nà ng, thản nhiên, cháºm rãi, rõ rà ng, như ngưá»i anh giảng chuyện Ä‘á»i cho cô em gái ngây thÆ¡:
- Äà n ông thá»±c sá»± là đà n ông không bao giá» lụy vì đà n bà . Äà n ông thá»±c sá»± không coi đà n bà ra cái gì hết. Không chút quan trá»ng. Äà n bà đẹp hay xấu, hiá»n hay ác, khôn hay dại, không thể ảnh hưởng được tá»›i Ä‘á»i sống hay tá»›i những hà nh động cá»§a đà n ông tháºt. Tá»· dụ: những ngưá»i đà n ông trong truyện Tam Quốc..
Tiếng cưá»i trong và đục, má»m và ròn cá»§a Ãi Xuân cất lên:
- Hay quá. Ngưá»i đà n ông tháºt toa nói đó dưá»ng như là ngưá»i hùng thì đúng hÆ¡n. Kể chuyện Äổng Trác, Lữ Bố, Äiêu Thuyá»n để chứng minh thuyết nhân váºt Tam Quốc toà n là ngưá»i hùng Ä‘i. Cái Ä‘oạn Lữ Bố hà Äiêu Thuyá»n ở Phụng nghi đình, hai ngưá»i Ä‘ang mùi mẫn thì lão Äổng Trác mò đến ấy...
Không tá» vẻ ngạc nhiên khi thấy má»™t phụ nữ tây há»c, sang và tình tứ như Ãi Xuân lại thuá»™c Ä‘iển tÃch Tầu, biết rà nh vá» chuyện mối tình tay ba Äiêu Thuyá»n, Lữ Bố, Äổng Trác, cÅ©ng không để ý đến lá»i nói riá»…u cợt cá»§a Ãi Xuân, Minh Äảo vẫn nghiêm trang:
- Tam Quốc là chuyện những ngưá»i đà n ông tháºt sá»± là đà n ông - những ngưá»i đà n ông tháºt là đà n ông Ä‘á»u là những ngưá»i hùng - Suốt truyện không có nhân váºt đà n bà nà o đáng kể. Trừ Äiêu Thuyá»n. Nhưng Äiêu Thuyá»n được nhắc tá»›i chỉ vì được đà n ông dùng là m khà cụ tiêu diệt nhau. Ngưá»i đà n bà thứ hai trong Tam Quốc được nói đến sau Äiêu Thuyá»n là Tôn phu nhân, em gái Tôn Quyá»n. Bà Tôn phu nhân cÅ©ng bị Ông anh coi như má»™t thứ mồi câu để câu Lưu Bị. Khi Lưu Bị Ä‘em quân Ä‘i viá»…n chinh, bà nà y bá» vá» Äông Ngô, khi trở vá» Lưu Bị vẫn phá»›t tỉnh như Ä‚ng-lê, không thèm cho ngưá»i Ä‘i má»i vá». Cả truyện không lá»i nà o nói đến bà vợ Quan Công, vợ Trương Phi, vợ Triệu Tá» Long, kể cả vợ Khổng Minh cÅ©ng không được nói đến.
Chà ng ngừng lại để nà ng nói:
- Nói đến hay không thì liên can gì đến chuyện đà n ông tháºt, đà n ông giả, đà n ông hùng, đà n ông hèn. Truyện Tam Quốc chỉ không nói đến đà n bà vì đó là chuyện chiến tranh, mà chiến tranh là chuyện cá»§a đà n ông.
- ChÃnh vì thế tôi má»›i dùng truyện đó là m tá»· dụ. Tam Quốc là thá»i đà n ông thá»±c sá»± là đà n ông. Có lẽ kiếp trước tôi sống ở thá»i đó.
- Còn bây gi�
Chà ng há»i lại:
- Bây giỠsao?
- Bây giá» toa có chịu để cho đà n bà là m lụy cuá»™c Ä‘á»i toa hay không?
Chà ng trả lá»i ngay:
- Tất nhiên là không!
Và chà ng nói tiếp:
- Nếu há»i tôi có thể là m cho Mai Lan buồn khổ hay bá» nà ng được không, tôi trả lá»i là không. Nhưng nếu há»i tôi có vì Mai Lan mà thay đổi cuá»™c sống cá»§a tôi không, tôi trả lá»i là không. Tôi yêu Mai Lan là má»™t chuyện, tôi sống cuá»™c Ä‘á»i cá»§a tôi theo ý tôi là má»™t chuyện khác.
- Nói váºy sao được. Yêu nhau là phải hy sinh cho nhau. Không có hy sinh, tình yêu không thể sống.
Ãi Xuân nghÄ© đến VÅ© Huy, đến việc nà ng cho là nguyên nhân là m VÅ© Huy yêu nà ng mà ngần ngại khi phải quyết định lấy nà ng là m vợ: nà ng đã là vợ Vincent Äẩu. CÆ¡n buồn dâng lên, nà ng cầm ly rượu má»›i.
Minh không ngăn, chà ng chỉ nói:
- Coi chừng, uống hÆ¡i nhiá»u rồi đấy.
- Không say đâu.
Minh nghÄ© thầm:" Äà n bà đẹp hay xấu, khôn hay ngụ.cÅ©ng váºy thôi. Nhấp tà cồn là cÅ©ng nói ba lăng nhăng như bá»n đà n ông lèm bèm..Không say đâu. Äể xem có sỉn không cho biết.."
Ãi Xuân ngồi thẳng lên, nà ng uống hết ly rượu rồi nhìn thẳng và o mặt Minh, nà ng há»i:
- Toa có tâm sá»± gì nặng lắm, phải không? Äừng chối. Toa đã là m những chuyện gì trước khi gáºp Mai Lan?? Äể đến bây giá» toa lo sợ háºu quả. Toa đâu có sống bình yên, rõ rà ng là lúc nà o toa cÅ©ng lo sợ. Toa âm mưu gì vá»›i gã bạn má»›i đến cá»§a toa? Anh chà ng Nam đểu đểu mép có hà ng ria đó. Vô công, rồi nghá» chứ ký giả nhà báo gì. Hai ngưá»i đã là m gì, toa và bạn toa, ở Äà lạt ???
Có luồng Ä‘iện chạy qua trái tim Minh Äảo. Chà ng nghÄ© thầm:" Nà ng biết. Chắc nà ng biết..Nà ng sắp nói đến Mạc Ta Hoạ.Nếu nà ng biết ta phải giết nà ng. Ta có thể giết ngưá»i đà n bà nà y được không? Nếu không ta chịu bó tay để nà ng là m ta chết rÅ© trong tù sao..? " Tuy trong lòng xốn sang nhưng ngoà i mặt Minh Äảo vẫn bình tÄ©nh. Không vui, không khó chịu, chỉ tá» ra thú vị má»™t cách vừa phải, chà ng há»i như chà ng và nà ng Ä‘ang nói đùa:
- Còn gì nữa không?
- Còn. VÅ© Huy nghi có má»™t ngưá»i đà n bà trong Ä‘á»i toa. Không có gì ngạc nhiên nếu trước khi gáºp Mai Lan đã có và i ngưá»i đà n bà đi qua Ä‘á»i toa, nhưng ngưá»i đà n bà nà y giữ má»™t vai trò quan trá»ng trong Ä‘á»i toa. Ngưá»i đà n bà nà y có thể phá vỡ hạnh phúc cá»§a toa vá»›i Mai Lan.
- Còn Ãi Xuân nghÄ© gì vá» tôi?
- Nhiá»u. Nhưng chưa nói được.
Và i phút sau Ãi Xuân đã ở bên VÅ© Huy trong phòng ăn toà n những ngưá»i lịch sá»±. Nà ng không để lá»™ vẻ gì là nà ng má»›i uống khá nhiá»u rượu. Trang nghiêm và huyá»n bà như chỉ những ngưá»i đà n bà đẹp và đa tình má»›i có thể trang nghiêm và huyá»n bà đến như thế nà ng nói nhá» vá»›i VÅ© Huy:
- Huy Æ¡i..Nếu em thấy có chuyện gì khả nghi vá» Minh, thấy Mai Lan có thể bị Ä‘au khổ vì là m vợ Minh, em có quyá»n lục xoát Ä‘á»i tư cá»§a hắn, em có quyá»n tìm biết vá» dÄ© vãng cá»§a hắn chứ?
VÅ© Huy trả lá»i ngay:
- Em có quyá»n. Em có bổn pháºn nữa.
- Em không muốn ngưá»i ta nghÄ© rằng em là m việc đó vì tiá»n cá»§a Mai Lan.
- Äừng có mặc cảm. Là m việc đó là em bảo vệ Mai Lan. Dù có chồng hay không, cái gì cá»§a Mai Lan vẫn là cá»§a Mai Lan chứ.
Từ giây phút đó Ãi Xuân thấy vui và thoải mái. Trong đêm tiệc có đến ba anh đà n ông bám quanh nà ng, tán tỉnh nà ng, ca tụng nà ng. Nà ng tươi và tình vá»›i cả ba anh để cho VÅ© Huy thấy nà ng không có tình riêng vá»›i anh nà o. Có má»™t lúc nà ng nhìn thấy Minh Ä‘ang nói chuyện vá»›i Giáo sư Kinh Thiên.
Nà ng nghÄ© thầm:" Yên trà đi. Moa sẽ lục xoát Ä‘á»i tư cá»§a toa. Moa sẽ là nữ thám tá»... "
Thư Viện Việt Nam
PO Box 463024
Ecsondido, CA 92046
Message #9968
Unicode
Forums Angel
Total Posts: 1408
RE: Chương 6 - Dữ HÆ¡n Rắn Äá»™c - Hoà ng Hải Thá»§y
Tuesday January 15, 2002 5:26 PM
" THIS TOPIC IS LOCKED "
XXX
Giáo sư Kinh Thiên là má»™t nhà lưu manh cao cấp, lưu manh trà thức, có biệt tà i bịp Ä‘á»i và rất sà nh tâm lý ngưá»i Ä‘á»i. Y can rất nhiá»u tá»™i, như tá»™i bán bùa ngải cho các bà có chồng giầu, những bà mệnh phụ, ghen hay nghi chồng có vợ bé, những bà ghen vì chồng có vợ bao, vợ bé, những bà có chồng giầu nhưng thuá»™c loại ông chồng cá»§a bà TêTêCaHát, nên có tình nhân trẻ tuổi, đẹp trai; Kinh Thiên còn can tá»™i là m tiá»n - tức săng-ta - tiếng Pháp, tiếng Mỹ là BÆ¡-léch Meo - những bà giầu tiá»n trót dại hoặc rá»ng mỡ phạm tá»™i ngoai tình. Ngoà i danh hiệu Prồ-fét-sưa Kinh Thiên còn xưng là Ông Äạo, má»™t Ông Äạo tá»± phong. Cái tá»™i mà ngưá»i Ä‘á»i thưá»ng gán cho Kinh Thiên là tá»™i lang băm. Y tá»± nháºn là ngưá»i chữa bệnh bằng khoa tâm lý, chữa bệnh không thuốc men, không châm chÃch, chữa bệnh bằng lá»i nói, tức là bằng miệng lưỡi và bằng sá»± linh thiêng cá»§a cái gá»i là đạo giáo Ba Tư Ngà n Lẻ Má»™t Äêm huyá»n bÃ.
Ngay khi gáºp Minh Äảo lần thứ nhất Kinh Thiên đã linh cảm thấy ngưá»i thanh niên vạm vỡ ấy là ngưá»i rất yếu vá» tinh thần - Gã tưởng gã khá»e nhưng thá»±c ra gã yếu Ä‘uối như anh con trai má»›i lá»›n - Chỉ qua và i câu trao đổi Kinh Thiên đánh hÆ¡i thấy ngay ông khách vừa lấy được cô vợ giầu tiá»n nhất Äà -nẵng Ä‘ang có tâm sá»± gì u uất, hay có sá»± sợ hãi nà o đó, hắn ta sẽ phải nhỠđến giáo sư Kinh Thiên. Khi Minh Äảo tá»›i văn phòng cá»§a Giáo sư Kinh Thiên đúng giá» hẹn, Kinh Thiên biết là mình đã linh cảm đúng.
Bầu không khà bao trùm giang sÆ¡n cá»§a Giáo sư Kinh Thiên là m cho Minh bị xúc động và bị hấp dẫn. Việc đó không có gì lạ vì Kinh Thiên chá»§ ý như thế. Phòng Tâm Lý Trị Liệu Kinh Thiên nằm trong má»™t bin- Ä‘inh lá»›n nhất nhì Äà -nẵng. Kinh Thiên không ngại tốn vá» phần trình diá»…n. Y biết ngưá»i ta cần có bá» ngoà i trang trá»ng má»›i có thể móc được tiá»n thiên hạ, thiên hạ chỉ chịu đưa tiá»n cho những ngưá»i thà nh công ở Ä‘á»i, Ãt ai chịu đưa tiá»n để nhá» vả những anh khố rách, áo ôm.
Phòng Trị Liệu Kinh Thiên gồm má»™t dẫy ba phòng lá»›n nhá» liá»n nhau. Kinh Thiên tá»± tay trang hoà ng giang sÆ¡n cá»§a ỵ Y muốn nÆ¡i y hà nh nghá» và móc tiá»n thiên hạ có bầu không khà huyá»n bà nhưng hấp dẫn - huyá»n bà và hấp dẫn như Äá»™ng Bồng Lai nÆ¡i có các em tiên nữ sẵn sà ng dâng hiến chà ng những trái đà o tiên - không huyá»n bà nhưng đầy Ä‘e dá»a bất trắc như nÆ¡i có các ông Nam Tà o, Bắc Äẩu và những cuá»™c há»i han, xét xá» tá»™i trạng - Ở đây ánh đèn mỠảo và im lặng, dà n máy Ä‘iá»u hòa không khà - nôm na là máy lạnh - chạy tháºt êm. Những tiếng nói ở đây thì thà o như những lá»i cầu nguyện, những lá»i xưng tá»™i. Không khà có mùi thÆ¡m cá»§a hoa lan, hoa chanh và mát mẻ như không khà Äà lạt.
Minh được má»™t thiếu phụ tiếp. Thiếu phụ nà y là ngưá»i có giá»ng nói gợi cảm đã trả lá»i chà ng qua Ä‘iện thoại. Phòng ngoà i cùng được dùng là m phòng đợi nhưng ngưá»i thiếu phụ không để Minh phải chá» ná»a phút ở đấy, nà ng đưa chà ng và o ngay phòng trong. Minh có cảm tưởng chà ng là má»™t ông khách đặc biệt.
Ngưá»i thiếu phụ uyểân chuyển lách mình qua khung cá»a gá»— nâu và o phòng trong và trong và i giây đồng hồ Minh được nhìn ngắm cặp mông tròn, nây, ẩn hiện cùng vá»›i mầu hồng cá»§a chiếc slip dưới là n lụa má»ng cá»§a chiếc quần dà i nà ng măc. Nà ng mặc áo dà i mầu hoà ng yến, quần lụa trắng, slip hồng, Ä‘i già y cao gót mầu trắng ngà . Minh bá»—ng thấy chà ng Ä‘i má»™t đưá»ng suy nghÄ© lan man: trong chiếc quần lụa trắng, má»ng phụ nữ Việt nam là ngưá»i ăn báºn khêu gợi nhất thế giá»›i. Không má»™t phụ nữ nước nà o, dân tá»™c nà o khi trang phục đà ng hoà ng để xuất hiện nÆ¡i công chúng lại để cho ngưá»i ta nhìn thấy slip cá»§a mình như phụ nữ Việt nam.
Kinh Thiên để cho Minh chỠđợi đủ lâu để đương sá»± hiểu rằng giáo sư báºn, đủ mau để đương sá»± nghÄ© rằng mình được coi là khách quan trá»ng. Gáºp nhau Kinh Thiên nói bằng giá»ng thân máºt vừa phải:
- Ông Minh. Tôi chỠđợi ông đến. Tôi muốn được gáºp ông như gáºp ngưá»i bạn.
Hai ngưá»i bắt tay nhau.
Minh há»i bằng giá»ng hững há»:
- Giáo sư vẫn khá»e chứ?
Chà ng có vẻ đỠphòng Kinh Thiên, nhưng chà ng không tá»± bảo vệ được lâu, chà ng cÅ©ng không đánh lừa được Kinh Thiên lâu hÆ¡n ba phút. Vá»›i kinh nghiện sẵn có cùng vá»›i những câu há»i theo bà i bản, những câu há»i nghe qua thì rất thưá»ng nhưng tháºt ra rất sắc, Kinh Thiên lá»™t bá» cái vá» ngoà i cá»§a con ngưá»i Minh rất mau. Y thấy rõ ngay con ngưá»i tháºt cá»§a Minh: Ãt há»c, con nhà bần bách, hạ lưu, bố mẹ không đà ng hoà ng, có má»™t quá khứ nhiá»u mỠám, từng là m những việc phạm pháp, má»™t ngưá»i chỉ nhá» cái mã đẹp trai và sức khá»e thể xác mà trở thà nh con ngưá»i khác hẳn vá»›i con ngưá»i tháºt cá»§a mình.
- Tôi biết vì sao ông tá»›i gáºp tôi... Ông Ä‘ang có chuyện lo âu...
Má»™t câu nói tháºt thưá»ng nhưng lại là m cho nhiá»u ngưá»i nghe kinh ngạc, thán phục - ngưá»i nghe đây Ä‘a số là đà n bà . Trên cõi Ä‘á»i nà y có hai loại ngưá»i Ä‘i coi bói, đến nhá» những ông đạo đủ kiểu; và ná»™p tiá»n cho những ông đạo bịp, má»™t loại là những ngưá»i gáºp chuyện rắc rối, gáºp tai há»a, Ä‘ang sợ hãi, cần được trấn an, được giúp đỡ, được hy vá»ng thoát nạn, má»™t loại là những ngưá»i không có việc gì là m Ä‘i coi bói xem có chuyện gì lạ không.
Minh Äảo bị Kinh Thiên chế ngá»± mà không biết. Chà ng vá»™i cải chÃnh:
- Ông nói sao chứ. Tôi có chuyện gì để phải lo sợ đâu.
Kinh Thiên nở nụ cưá»i bà máºt:
- Con ngưá»i ta ai mà không có chuyện lo âu? Ai có thể nói mình là ngưá»i sung sướng hoà n toà n? Chúng ta khổ vì chúng ta không hà i lòng vá»›i hiện cảnh. Ông Minh..Ông là ngưá»i sống rất mạnh, rất hùng. Äôi khi ông sống..dữ dá»™i. Ông sống dữ dá»™i không phải chỉ vì ông có sức mạnh hÆ¡n ngưá»i mà thôi, cuá»™c Ä‘á»i ông có những ngẫu nhiên dà n xếp để ông có dịp dùng đến cái sức mạnh phi thưá»ng ấy. Ông từng là m những việc không xứng đáng vá»›i ông. Ông cÅ©ng là ngưá»i đã biết thế nà o là tá»™i ác, thế nà o là hối háºn... Ông biết tù tá»™i là gì.
Minh ngạc nhiên:
- Sao ông biết?
Chà ng muốn há»i:" Sao ông biết tôi đã bị tù? ". Kinh Thiên biết nhá» Sở Trinh Thám Tá» Lion d Or - Sư Tá» Và ng, văn phòng đặt trong bin- Ä‘inh Eden Sà igòn - nhưng y chỉ cưá»i bà máºt:
- Tôi biết là vì tôi biết. Váºy thôi. Tôi biết là nhá» khoa tâm lý há»c cá»™ng vá»›i khoa thần linh há»c. Nói ra thì rất dà i, ông chẳng cần nghe là m chị Chỉ cần ông thấy tôi nói đúng vá» con ngưá»i ông, vá» tâm trạng ông và vá» những vấn đỠcá»§a ông để ông tin rằng tôi có thể giúp được ông...
Tuy nhiên Sở Trinh Thám Tư Lion d Or cÅ©ng không cung cấp được gì nhiá»u vá» Ä‘á»i tư cá»§a ông khách. Kinh Thiên hoà n toà n khônng biết gì vá» những việc là m má»›i nhất cá»§a Minh, vá» cuá»™c hôn nhân cá»§a ông khách vá»›i cô vợ trẻ đẹp, giầu tiá»n.
Kinh Thiên chuyển câu chuyện sang đỠtà i vợ chồng Minh Äảo:
- Bà vợ Ông là má»™t ngưá»i đà n bà hiếm có. Bà ấy đẹp và hiá»n. Có thể là quá hiá»n theo nháºn xét cá»§a tôi. Bà ấy chẳng biết gì vá» Ä‘á»i cả. Ai nói gì bà ấy cÅ©ng tin.
Minh sốt sắng:
- Tôi có bổn pháºn phải bảo vệ nà ng.
- Tất nhiên. Bổn pháºn đồng thá»i là má»™t quyá»n lợi. Ông là chồng bà ấy mà . Ông là ngưá»i bà ấy trao thân, gá»i pháºn. Sản nghiệp lá»›n như thế chắc là bà ấy phải lo giải quyết nhiá»u việc.
Khi nói câu ấy Kinh Thiên nghÄ©:" Bà ấy là thân chá»§ cá»§a tôi thì tôi thÃch hÆ¡n.." Còn Minh Äảo thì lẽ ra chà ng không nên nói gì vá» chuyện vợ chồng cá»§a chà ng vá»›i ngưá»i lạ nhưng chà ng lại phăng phăng nói:
- Tôi sẽ là m thay cho vợ tôi nhiá»u việc. Tôi sẽ quản lý sản nghiệp cá»§a nà ng.
Hai bà n tay có mấy cái nhẫn Ai cáºp rởm cá»§a Kinh Thiên xoa nhẹ và o nhau:
- Hay lắm. Ông có nhiá»u nghị lá»±c, nhiá»u khả năng. Ông quản lý tà i sản cho bà ấy thì không còn ai tốt hÆ¡n.
- Nà ng là vợ tôi. Tôi có thể lấy hết tà i sản của nà ng. Của tôi là của nà ng, của nà ng là của tôi..
Và nh môi má»ng cá»§a Kinh Thiên bất động dù y thấy tức cưá»i. Y nghÄ©:"... Cá»§a nà ng thôi. Anh có cái gì đâu mà nói là cá»§a anh.." Y trang trá»ng nói:
- Ông có lấy cũng chỉ là để là m cho bà ấy có hạnh phúc.
Kể từ ngà y theo Mai Lan vá» Äà nẵng, sống như con chim quà trong lồng son, chưa có ngưá»i nà o chiếm được lòng tin cá»§a Minh, là m cho chà ng thoải mái khi gần, khi nói chuyện, như Kinh Thiên. Nam Ria Mép không kể, vì Nam là bạn cá»§a chà ng.
Kinh Thiên biết nói và biếi im lặng đúng lúc. Nhiá»u lần Kinh Thiên thà nh công nhá» biết nói và biết im lặng. Y ôn tồn nói để đưa Minh và o quỹ đạo cá»§a y:
- Tôi mong ông sẽ tá»›i đây trò chuyện vá»›i tôi luôn. Chúng ta sẽ gáºp nhau như bạn. Tôi nghÄ© tôi có thể giúp được ông Ä‘i đến thà nh công trên đưá»ng Ä‘á»i dá»… dà ng hÆ¡n. Ông là ngưá»i có nhiá»u khả năng. Chỉ vì những khả năng ấy còn tiá»m ẩn và ông chưa biết xá» dụng chúng...
Minh Äảo nồng nhiệt đáp lá»i má»i má»c:
- Ông yên trÃ. Bắt buá»™c là tôi sẽ còn gáºp ông nhiá»u như sau nà y.
Kinh Thiên há»i đột ngá»™t:
- Có bao giỠông tham dá»± và o má»™t vụ giết ngưá»i không? Có ai bị chết vì ông không? Ông có bị ray rứt vì cái chết cá»§a ai không?
Tỉnh queo Minh trả lá»i:
- Chưa bao giá».
Kinh Thiên nhìn thẳng và o mắt Minh Äảo:
- Bây giỠchúng ta mở cuộc là m quen với nhau. Là m quen là giai đoạn đầu tiên trong công cuộc trị liệu chúng tôi sẽ thực hiện cho ông sau nà y..
Y buông má»™t câu lá»ng lÆ¡ con cá và ng:
- Nếu ông muốn. Nếu ông thấy cần chúng tôi giúp. Chúng ta chỉ là m quen với nhau thôi. Không có gì bắt buộc ông phải đến đây lần thứ hai nếu ông thấy tâm hồn ông không có gì thay đổi sau lần là m quen nà y.
Minh Äảo cÅ©ng nói lá»ng lÆ¡:
- ÄÆ°á»£c thôi. Thá» coi ông là m những trò gì.
Kinh Thiên nhấn nút cái máy interphonẹ Y kiêu hãnh vì cái máy liên lạc tối tân nà y. Ngay cả những giám đốc cỡ bá»± cÅ©ng chẳng có mấy ông được dùng máy interphonẹ Từ phòng ngoà i má»™t tiếng chuông rè vẳng và o, rồi cánh cá»a phòng mở ra. Ngưá»i thiếu phụ có cái vẻ Ä‘a tình, khêu gợi má»™t cách kÃn đáo nhưng dữ dá»™i tiếp đón Minh Äảo hồi nẫy bước và o phòng.
Kinh Thiên thốt lên tiếng gá»i y như tiếng kêu thương thảng thốt cá»§a anh kép độc đóng vai chiến sÄ© Võ đông SÆ¡n trên sân khấu cải lương:" Bạch thu Hà em Æ¡i.." Chỉ khác là lão đạo bịp kiêm lang băm trà thức, kiêm phi-lôđzốp - ê-cÆ¡-ri-vanh không kêu năm tiếng:" Bạch thu Hà em Æ¡i.." mà là kêu ba tiếng:
- Thu Sương em...
Em Thu Sương cá»§a lão đạo bịp giỠđây đã thay chiếc áo dà i Lemur bằng chiếc robe đầm. Tấm thân gái má»™t con trông mòn con mắt cá»§a em hoạt động thoải mái trong chiếc robe đầm ấy. Em tuy gợi cảm và đa tình nhưng dưá»ng như em không mấy thông minh, tức em thuá»™c loại đà n bà cuá»™c Ä‘á»i không có vấn đỠgì cả, em chỉ giá»i là m những trò mà vua Minh Mạng - hay vua Tá»± Äức? Minh Mạng hay Tá»± Äức cÅ©ng được. Vua nà o cÅ©ng là vua - gá»i là " Tứ khoái."
Thu Sương mỉm cưá»i vá»›i Minh Äảo.
Minh Äảo thấy như ngưá»i thiếu phụ chà ng má»›i gáºp có tình cảm nặng vá»›i chà ng, như nà ng có duyên nợ gì vá»›i chà ng từ kiếp trước. Minh Äảo không ưa, nhưng cÅ©ng không ghét, những cái gá»i là thÆ¡ phú trên cõi Ä‘á»i nà y. Nam Ria Con Kiến lại rất thÃch thÆ¡, mê thÆ¡, Ä‘á»c thÆ¡ nên Minh cÅ©ng nghe, nhá»› lõm bõm đôi câu. Lúc ấy nhìn lên thấy bá»™ ngá»±c rồi và nh môi, rồi đôi mắt cá»§a Thu Sương chà ng nghe văng vẳng đâu đó câu thÆ¡:" Lòng anh nhá»› lòng em từ vạn thưở. Gáºp hôm nay nhưng hẹn đã nghìn xưa.."
Kinh Thiên vừa trịnh trá»ng vừa thân máºt giá»›i thiệu:
- Thu Sương..Nữ trợ tá cá»§a tôi. Ông đây là ông Minh, má»™t nhân váºt đặc biệt có thể cần đến sá»± cứu giúp mầu nhiệm cá»§a Äức Ngà i Äại Linh Sư Kilimandzará».
Äây là lần thứ nhất từ khi gáºp Minh Äảo lão đạo bịp nói đến vị Tổ sư cá»§a Y: Äại Linh Sư Kilimandzaro.
Cùng vá»›i Thu Sương lão đạo bịp đến trước mặt Minh Äảo:
- Thu Sương sẽ thá»±c hiện cuá»™c là m quen đầu tiên cá»§a ông vá»›i thánh linh cá»§a Äại Linh Sư huyá»n bà tuyệt vá»i...
Như mê, như tỉnh, Minh Äảo nghe tiếng Thu Sương thánh thót:
- Thưa ông Minh..Thu Sương rất hân hạnh được là m linh hồn trung gian giữa ông và Äức Ngà i Äại Linh Sư huyá»n tôn vÅ© trụ. Xin má»i ông theo em.
Minh Ä‘i theo Thu Sương và o căn phòng nhá» hÆ¡n, tối hÆ¡n, ấm cúng hÆ¡n, riêng tư hÆ¡n. Chỉ có cái Ä‘i-văng nâu gụ và cái ghế cÅ©ng mầu nâu gụ. Trên tưá»ng có mấy bức há»a Minh không nhìn rõ. Chà ng chỉ cảm biết tấm thân đầy những hứa hẹn cá»§a Thu Sương, chà ng chỉ đưa tay ra là ôm gá»n nà ng. Chà ng không ghi nháºn sá»± có mặt cá»§a lão đạo bịp Kinh Thiên.
Ba ngưá»i đứng trước cái Ä‘i-văng bá»c da nâu. Lão đạo bịp thì thầm bên tai Minh:
- Ông bạn... Má»™t lần nữa tôi giá»›i thiệu vá»›i ông bạn cô Thu Sương, má»™t nữ tÃn đồ cá»§a Äức Äại Tổ Linh Sư Kilimandzaro thần pháp chà thánh, Thu Sương là Äại á»¶ Ty Ba Tư Thánh Há»a Äông Phương Thần Giáo.., ngưá»i rất được Äức Äại Tổ Linh Sư yêu thương, tin cẩn. Äại á»¶ Ty sẽ có thể giúp ông bạn bay qua con đưá»ng vô lá»™ vượt ngà n kiếp Ä‘au thương chỉ trong má»™t sát na, má»™t nháy mắt, đến dưới chân Äức Äại Tổ Linh Sư để được Ngà i ban ân sá»§ng. Má»i ông bạn nằm xuống đây.
Minh Äảo nằm xuống Ä‘i-văng.
- Hãy nằm tá»± nhiên, thoải mái, như ông bạn Ä‘ang nằm ở nhà váºy. Hãy thả cho tâm trà bạn thảnh thÆ¡i, tư do bay Ä‘i như gió, như mây. Thu Sương ở bên bạn. Vá»›i bạn, nà ng là nữ thầân cá»§a an á»§i, dịu ngá»t, tin yêu. Nữ thần sẽ Ä‘em lại cho bạn sá»± nâng đỡ, sá»± trìu mến mà bạn hằng mÆ¡ ước được có. Bạn có tâm sá»± gì u uất, Ä‘au thương, lo âu, khắc khoải, sợ hãi, bạn mÆ¡ ước Ä‘iá»u gì, bạn hãy nói ra. Qua sá»± trung chuyển cá»§a Äaiï á»¶ Ty Bê-za-mia-ra Huyá»n Linh Nữ Thu Sương, Äức Äại Tổ Linh Sư thần ngá»± trên đỉnh trá»i Kilimandzaro ngà n Ä‘á»i tuyết phá»§ sẽ nghe thấu ná»—i Ä‘au cá»§a bạn và sẽ Ä‘oái thương bạn... Bạn hãy tin tưởng Äại á»¶ Ty Thu Sương. Hãy thổ lá»™ vá»›i nà ng tất cả những gì chất chứa trong tim bạn, những chuyện bạn không thể nói vá»›i ai và không có ai xứng đáng để bạn nói, những chuyện là m bạn phải lo âu, những chuyện Ä‘e dá»a phá vỡ hạnh phúc cá»§a bạn. Kể cả những tá»™i lá»—i bạn đã phạm trong quá khứ. Dưới sá»± linh hướng cá»§a Äại Linh Pháp Thần Thông Ba Tư huyá»n bà Äại á»¶ Ty sẽ tìm ra những phướng cách giải quyết tuyệt vá»i cho những vấn đỠcá»§a bạn. Hãy tin nà ng...
Kinh Thiên ra khá»i phòng lúc nà o Minh Äảo không biết. Chà ng cảm thấy Thu Sương ngồi xuống bên chà ng, bà n tay nà ng đặt trên trán chà ng và tiếng nà ng thầm thì riêng vá»›i chà ng:
- Anh nằm thoải mái, để cho thân mình anh má»m ra. Äừng nghÄ© gì hết. Giáo sư muốn anh buông bá» hết lo nghÄ©. Hãy coi những lo âu cá»§a anh như má»™t váºt nặng mà anh phải ôm theo anh trong nhiá»u ngà y. Bây giá» anh quẳng nó Ä‘i. Ném nó Ä‘i. Äó..Anh vừa quăng nó Ä‘i rồi đó. Bây giá» anh thấy nhẹ nhà ng rồi...
Äiá»u lạ kỳ là Minh Äảo cảm thấy nhẹ nhà ng, thoải mái tháºt. Từ ngà y Nam Ria đến mang theo tin mụ đà n bà tên là Mụ Tá, mụ bạn cá»§a Mạc Ta Hoa, ngưá»i chà ng chưa gáºp bao giá» nhưng nghe Mạc Ta nói đến luôn, cÅ©ng từ Äà lạt đến Äà nẵng, trái tim chà ng nặng như cục đá. Bất cứ lúc nà o, cả trong giấc ngá»§, chà ng cÅ©ng thấy nÆ¡m ná»›p sợ, bồn chồn lo âu, chà ng tưởng tượng ra cảnh Mụ Tá ác ôn dẫn cảnh sát đến bắt chà ng. Nhưng ở đây, trong căn phòng kÃn, êm vắng nà y, bên cạnh ngưá»i đà n bà nà y, chà ng cảm thấy an ninh, yên tâm như chà ng không có vấn đỠgì để phải lo nghÄ©.
Minh Äảo hé mắt. Trong bóng tối mỠảo - căn phòng lúc nà y chỉ có má»™t bóng đèn Ä‘iện nhá» trong góc tưá»ng, ánh đèn hắt lên trần nhà - chà ng thấy Thu Sương ngồi ngay bên chà ng. Và chà ng thấy nà ng gần chà ng quá. Há» gần nhau như chỉ còn có ôm ghì nhau, hôn nhau, cắn nhau, trong nhau má»›i có thể là m cho há» gần nhau hÆ¡n được. Chà ng thấy Thu Sương tháºt quyến rÅ©. Ngưá»i đà n bà nà o cÅ©ng là đà n bà như nhau nhưng má»—i ngưá»i đà n bà có má»™t vẻ quyến rÅ© riêng. Chà ng thấy lão đạo bịp quả nhiên là tay biết chá»n đà n bà là m phụ tá. Chà ng chỉ đưa tay ra là choà ng được vòng mông, vòng lưng nà ng.
- Chúng ta là bạn. Anh hãy coi Thu Sương là bạn cá»§a anh, ngưá»i bạn anh có thể tin cáºy. Anh không tin. Anh chưa tin. Äúng thôi. Hãy thá» em Ä‘i. Anh chưa thể giãi bà y tâm sá»± vá»›i Thu Sương ngay dù anh rất muốn. Anh kể má»™t chuyện gì đó thôi, chuyện gì cÅ©ng được. Thu Sương sẽ góp ý vá»›i anh. Chúng ta là m quen vá»›i nhau..Thu Sương tin là Thu Sương sẽ giúp được anh tháºt nhiá»u..
Tiếng nói cá»§a Thu Sương dịu dà ng nhưng nà ng nói như cái máy. Nếu Minh tỉnh trà và sà nh sá»i chuyện Ä‘á»i hÆ¡n chà ng đã thấy Thu Sương nói những lá»i đó vá»›i quá nhiá»u ngưá»i đà n ông. Nhưng chà ng không thấy Ä‘iá»u đó. Chà ng Ä‘ang xúc động. Những ngón tay má»m mại cá»§a Thu Sương vá»n nhẹ trên trán chà ng, trên má chà ng, những ngón tay nà ng luồn trong mái tóc chà ng, rồi những ngón tay nà ng vá»n nhẹ trên ngá»±c chà ng.
Dưới những ngón tay vá»n vuốt cá»§a Thu Sương toà n thân Minh Äảo má»m như sợi bún.
- Cần nói gì để dịu bớt ưu tư, anh nói đi. Nói đị.nói vói Thu Sương đi...
Minh Äảo không nói gì cả. Chà ng không nói không phải vì chà ng không muốn nói mà là vì chà ng đã ngá»§.
° ° °
Khi ông khách má»›i tinh ra vá», Thu Sương nói vá»›i Kinh Thiên:
- Em má»›i vá»n vá»n nhẹ hắn mấy cái, hắn đã ngá»§ ngaỵ Trông to con váºy mà yếu sìu. Hắn như ngưá»i đói ngá»§, nằm xuống là ngá»§ liá»n.
Kinh Thiên ngẫm nghĩ:
- Äúng như em nói. Nó chỉ to xác thôi, đồ voi nan. Mình chi phối con ngưá»i nó không khó. Nó không nói qua má»™t tiếng nà o tháºt à ?
- Ngủ ngaỵ Không nói một tiếng nà o cả.
Kinh Thiên búng hai ngón tay và o nhau phát ra một tiếng tét:
- Không nói lần nà y, lần sau nó sẽ nói. Nó phải nói. Em tin đị.Äiá»u quan trá»ng là nó đến vá»›i mình. Nó đã đến. Äiá»u quan trá»ng bây giá» là nó trở lại vá»›i mình. Trở lại vá»›i em thì đúng hÆ¡n. Anh tin em sẽ moi hết ruá»™t gan, phèo phổi thằng nà y.
Và Kinh Thiên nói bằng giá»ng chắc hÆ¡n cua gạch;
- Nó sẽ trở lại. Tin đi
Cùng với hai tiếng :" tin đị." vòng tay Kinh Thiên xiết chặt vòng lưng ong của Thu Sương.
Một lúc sau Kinh Thiên buông nà ng ra:
- Em ra xem còn thằng cả đẫn nà o dẫn xác đến nạp mạng, em kéo cổ nó dzô đây anh cho nó dzô xiếc.
° ° °
Vừa từ trong tòa nhà bước ra vỉa hè Minh Äảo nghe tiếng đà n bà gá»i:
- Minh!
Chà ng nhìn lại. Ngưá»i gá»i là Ãi Xuân. Nà ng đứng như đứng chá» chà ng ở ngay trước cá»a và o tòa bin- Ä‘inh trong có văn phòng tâm lý trị liệu cá»§a Kinh Thiên.
Nà ng thướt tha đi tới:
- Còn đi đâu nữa không?
Bị bất ngá», Minh Äảo trả lá»i như cái máy:
- Không.
- ÄÆ°a mình vá» nhà . Xe moa bá» ga-ra rồi.
Bất giác Minh cau mà y:
- Toa đến đây là m gì?
Ãi Xuân vẫn cưá»i vui:
- Äi ngang thấy xe, biết là toa ở đâu quanh đây. Äứng lại chá». Thế thôi.
Có thể nà ng nói đúng. Nà ng Ä‘i ngang trông thấy chiếc xe hÆ¡i nên biết là Minh Ä‘ang ở quanh đây. Nhưng Minh Äảo vẫn nghi nà ng biết chà ng đến văn phòng lão Kinh Thiên. chà ng nghi nà ng Ä‘i theo chà ng. Cảm giác bị rình mò, bị hãm hại trở lại vá»›i Minh. Cố trấn tÄ©nh, chà ng mở cá»§a xe hÆ¡i cho Ãi Xuân và o xe, và chà ng nghÄ© :" Cái xe tố cáo mình. Từ nay muốn cho thiên hạ không biết mình Ä‘i đâu, nhất là khi mình đến vá»›i Thu Sương, mình phải bá» xe lại má»™t chá»— nà o đó tháºt xa."
|

03-08-2008, 02:17 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chương 7
Chai rượu whisky Äại Hà n trong có cá»§ sâm Cao ly được đưa qua, đẩy lại trên mặt bà n.
Kẻ đối tá»u vá»›i Mụ Tá là Rô Be Mặt Mụn, bồi Ô-ten. Có lẽ vì có máu Phú-lang-sa nên tuy còn trẻ Rô Be có tá»u lượng rất khá. Gã có thể uống rượu nặng ngang tay vá»›i Mụ Tá. Mụ nà y không rá»™ng rãi đến cái độ bá» tiá»n ra mua rượu cho Rô Be uống chùa nhưng vì Rô Be có bà chị buôn bán đồ PX, đồ PêÃch, tức đồ Mỹ, Rô Be đến bà chị mua rượu rẻ đến ná»a tiá»n giá rượu bán ở các tiệm. Gã mua rượu rẻ cho Mụ Tá và Mụ cho gã uống chung.
Mụ Tá cÅ©ng cần có Rô Bẹ Tá»u phải có Ãt nhất hai ngưá»i. Ở Äà lạt Mụ có Mạc Ta là m bạn rượu, nay ở Äà nẵng Mụ có Rô Be.
Rô Be cÅ©ng thÃch đấu láo vá»›i Mụ Tá. Bất cứ lúc nà o rảnh gã cÅ©ng vù lên phòng Mụ Tá, nói dăm ba câu chuyện tếu, đánh vá»›i Mụ và i ván cá» tướng, uống vá»›i Mụ và i ly "sếch".
Bên ngoà i trá»i lất phất mưa - mưa nà y ông VÅ© Bằng trong tùy bút Thương Nhá»› Mưá»i Hai gá»i là mưa rươi - không khà Äà nẵng hiu hiu lạnh. Äó là không gian, còn thá»i gian là khoảng bốn giá» chiá»u. Mụ Tá chỉ ăn, uống rồi ngá»§. Mụ ngá»§ nhiá»u đến cái độ Mụ không còn ngá»§ được nữa. Mụ Ä‘ang ngồi buồn thì Rô Be Mặt Mụn và o phòng, Mụ sốt sắng má»i rượu và rá»§ gã đánh cá» tướng.
Có chút cồn trong máu Rô Be Ä‘i má»™t đưá»ng tâm sá»±:
- Sau ngà y em Nụ Ä‘i lấy chồng tôi gáºp em Ngá»c..
Mụ Tá nhướng nhướng đôi lông mà y ráºm hÆ¡n cả lông mà y cá»§a đà n ông:
- Ngá»c TÅ©n hả?
- Ngá»c TÅ©n nà o?
Mụ Tá nhẩn nha:
- Ngá»c TÅ©n cháu ông Phá»§ Äại, con ông Cai Dù...
Rô Be Mặt Mụn tây lai mất gia phả tuy bất lương nhưng cũng chưa bao giỠnghe câu kể lý lịch trên, gã ngẩn ngơ:
- Bà nói ký gì? Bà nói ai?
Mụ Tá tỉnh bơ:
- Thì nói em Ngá»c TÅ©n cá»§a đằng ý Ä‘Ã. Còn nói ai nữa.
- Em Ngá»c cá»§a tôi tên chỉ là Ngá»c thôi. Không có TÅ©n gì cả. Em quê ở Bồng SÆ¡n. Nhà có ruá»™ng vưá»n, có mấy trăm gốc dừa, vì chiến tranh em phải ra thà nh phố sống cho yên ổn...
- Dzáºy à ? - Mụ Tá định há»i câu gì đó vá» phụ nữ Bồng SÆ¡n nhưng nhìn vẻ mặt hầm hầm cá»§a Rô Be, Mụ thôi không há»i. Mụ gợi chuyện - Gái quê mà cÅ©ng bà y đặt ngá»c vá»›i ngà ..
Rô Be vênh mặt:
- Tại sao không? Puốc-qua nông? Tôi há»i bà : con gái Việt nam nà o tên là Ngá»c mà không được? Bá»™ chỉ có gái Sègoòng, gái Äènẽng má»›i có quyá»n có tên là Ngá»c thôi, gái Bồng SÆ¡n, gái Tam Quan hổng có quyá»n?
Không trả lá»i Mụ Tá dắt câu chuyện sang đỠtà i khác:
- Em Ngá»c Bồng SÆ¡n là ngưá»i tình thứ mấy cá»§a cáºu?
Rô Be Mặt Mụn thả hồn trở vỠdĩ vãng, rồi gã đếm đốt ngón tay:
- Kể từ ngà y tôi biết sá»± Ä‘á»i em là ngưá»i thứ ba.
- Biết sá»± Ä‘á»i là biết ký gì?
- Là biết... con gái, biết đà n bà chứ còn biết gì nữa.
- Biết con gái, biết đà n bà thì nói là biết con gái, biết đà n bà . Sá»± Ä‘á»i..Sá»± Ä‘á»i..Mẹ kiếp... Sá»± Ä‘á»i như cái lá đạ Äen như mõm chó..Chém cha sá»± Ä‘á»i. Äừng có ham. Có ngà y em bể mặt vì sá»± Ä‘á»i...
Sau câu triết lý ấy Mụ Tá rót rượu và o hai cái ly, Mụ và Rô Be cùng uống. Mụ lại gợi chuyện:
- Em từ quê ra thà nh phố. Rồi em cũng hà nh nghỠma-ri sến như em Nụ?
Bị chạm tự ái Rô Be vênh mặt:
- Bà khinh thưá»nng tôi. Nhân tình cá»§a tôi đâu phải đứa nà o cÅ©ng là sến. Ngá»c nó bán Ba.
- Sì-nách Bả Khá dzồi. Có độ Có đô là có đủ.
- Chứ sao. Äúng dzáºy. Em sú-ca-nia cho tôi cái đổng Si-kô Fai má»›i tinh, trong há»™p đà ng hoà ng nghen, có giấy sẹc-ti-fi-kết, má»›i mua ở PêÃch ra.
Mụ Tá nhìn hai cổ tay trần trụi, trơ khấc của Rô Be:
- Äâu rồi?
- Lấy Mỹ, vá» Huê kỳ rồi. Mỹ ốp-fÃt-sÆ¡ nghen. Là m hôn thú ở Tòa Ä‚m-bát-si Sà igòn. Có chụp hình báºn đồ cưới, khăn voan trắng, tay cầm bó hoa, gá»i cho tôi, đỠhà ng chữ :" Foá»c-gét mi nót.."
Mụ Tá dẩu môi:
- Khỉ lắm. Ngưá»i ta há»i cái đổng Si-kô Fai cưa.
- Phát mại lâu rồi.
Mụ Tá lại gợi chuyện:
- Phoóc-ghét mi nót chú mà y vừa nói đó nghĩa là gì?
- Là đừng có quên em..
Mụ Tá gáºt đầu vá»›i cái vẻ đà n chị:
- Äằng ý khá lắm. Phú lang sa biết, Ä‚ng Lê, A-mê-ri-ke cÅ©ng biết. Thanh niên thá»i nay phải lịch sá»±, thạo Ä‘á»i như đằng ý mà được.
Ván cá» Ä‘ang đánh bị bá» dở vì Rô Be tưởng nhá»› đến ngưá»i tình bán ba theo chồng vá» Mỹ, gã mÆ¡ mà ng và Mụ Tá sốt ruá»™t:
- Tiếp tục Ä‘i chứ. Ngồi ì sư cụ ra đấy à ? Hôm nay đằng ý đớp cá»§a tá»› hai ván má»™t bò rồi. Tá»› nhất quyết phải lấy lại, không thể để đằng ý mang tiá»n cá»§a tá»› ra khá»i phòng nà y. Muốn mang má»™t bò cá»§a tá»› ra khá»i đây đằng ý phải bước qua xác tá»›.
Rô Be nhìn xuống bà n cá». Vì mải thương nhá»› ngưá»i tình cÅ© nên bị chia trÃ, gã đặt ngay con xe và o chân con mã cá»§a Mụ Tá. Mụ Tá ré lên, Rô Be giáºt vá»™i con xe vá». Mụ Tá chồm lên dằng quân cá» lại. Cuá»™c dằng co bằng tay và bằng mồm diá»…n ra
- Không có lệ lấy lại. Hạ thá»§ bất hưá»n. ÄÆ°a đây..
- Bà lấy lại mấy lần thì sao? Tôi mới có lần nà y...
- Không lần đầu, lần cuối gì cả. A lê hấp. Äon-nê moa tú đỠsuýt. ÄÆ°a đây..Có chịu đưa không? Ông đè xuống, ông bóp cổ ông lấy a...
Rô Be nhìn bá»™ ngá»±c đồ sá»™ cá»§a Mụ Tá. Gã tin ngưá»i đà n bà ngổ ngáo, quái dị nà y dám nói là dám là m. Nếu gã bị mụ kẹp cổ và o nách gã chỉ có nước nghẹt thở mà chết. Nhưng nếu để mất con xe thì ván cá» nà y gã thua, gã đưa con xe lên suy nghÄ©, và sau cùng thấy rằng thà thua má»™t ván cá», mất năm mươi đồng, con hÆ¡n là bị mụ đà n bà to béo quá khổ, ngưá»i đầy mỡ thừa nà y kẹp cổ hoặc đè xuống giưá»ng, gã đà nh bá» con cá» xuống.
Nhưng sá»± tiếc háºn cÅ©ng là m gã văng ra má»™t câu chá»i thá».
Mụ Tá lượm con xe và ôn tồn bảo gã:
- Ê... Äừng có chá»i thá» a... Chá»i thá» thì đằng ấy chưa Ä‘i đến đâu vá»›i tá»›. Äằng ấy chỉ biết chá»i thá» bằng tiếng Việt nam thôi, tá»› còn biết chá»i thá» bằng tiếng Pháp nữa..
- Bà là sư rồi..Hôm ná» em có được hân hạnh nghe bà chá»i thằng cha tắc-xị Thế bà có biết chá»i thá» bằng tiếng Mỹ không?
Mụ Tá khiêm tốn:
- CÅ©ng biết dăm câu. Äá»§ xà i. Bữa nà o cao hứng tao biểu diá»…n cho coi.
Mụ chỉ tay xuống bà n cá»:
- Äi Ä‘i chứ. Äể ngưá»i ta còn gỡ. Cà rầm, cà rì câu giá» mãi. Cái gì chứ chá»i thá» mà lỵ nói tục thì đà n bà nà o không giá»i. Äà n bà có há»c, lịch sá»± là biết chá»i thá» mà nói tục, chỉ có đà n bà nhà quê má»›i không biết.
Äôi bạn lại đưa đẩy những quân cá» và chai rượu.
Buổi chiá»u tÃm dần trên thà nh phố ven dòng sông Hà n.
- Ê... Bụa vừa vừa, phải phải thôi chứ! Rượu chùa. Không phải bá» tiá»n ra mua có khác.
Rô Be dùng móng ngón tay búng teng teng lên chai rượu:
- Xin lá»—i. Tôi có má»™t phần ba chai rượu nà y. HÆ¡n má»™t phần bạ Bà mua phải năm trăm, tôi mua cho bà có ba trăm rưởi thôi. Nếu tôi ăn lá»i cá»§a bà thì tôi đã có mấy bò Ä‘i ăn nháºu chá»— khác, sức mấy tôi ngồi đây nháºu chay vá»›i bà .
Mụ Tá dịu giá»ng:
- Có lý. Cái gì có lý là tá»› chịu ngaỵ Tá»› rất phục thiện. Tá»› chỉ nói vì quyá»n lợi cá»§a đằng ý thôi. Äà n bà uống rượu nhiá»u không sao, đà n ông, mà lại là con trai chưa vợ, uống nhiá»u rượu tai hại lắm. Liệt luôn đấy. Pa buÄ‘zệ Com-pri, toả?
- Com-pri... Moạ.com-pri...
Rô Be di chuyển con tượng. Nhanh như cắt Mụ Tá hạ con pháo chặt con tượng cá»§a Rô Be đồng thá»i Mụ la lên:
- Chiếu tướng. ChÃt em dzồi, em ui...
Trong lúc Rô Be ngẩn ngơ cố moi óc tìm lối chạy nước chiếu. Mụ Tá ăn chắc cầm hai quân cỠgõ cách cách và o nhau, miệng ngân nga như nữ ca sĩ hát tân nhạc:
- Em ơi... Nó sìu... Nó sìu..Em ơi...
Ván đó Rô Be Mặt Mụn thuạ Ván khác được bà y ra. Trong thá»i gian đôi bên di chuyển xe, pháo, mãø vá»›i thể thức dà n tráºn Rô Be gợi chuyện:
- Cái cuá»™c Ä‘iá»u cha, Ä‘iá»u má cá»§a bà đi đến đâu rồi?
Mụ Tá Ä‘iá»m nhiên và tá»± tin như ông Tướng bị địch đánh chạy tóe khói nhưng miệng vẫn ba hoa Ä‘ang thi hà nh kế dụ địch đến để diệt:
- Äang tiến hà nh. Nhiá»u hy vá»ng ra gì.. Tiến triển như sau nà y... Chỉ có Ä‘iá»u là tiến triển giá»±t lùi..
- LÃ sao?
- Là không tìm ra được cái gì đáng kể cả.
- Äau nhỉ. Cái cô tóc nâu bà nói mặt coi bá»™ ** ** ấy, cái cô mang món nữ trang gì bà nói là cá»§a bà bạn bà ấy, bà đã tìm ra được chưa?
Mụ Tá nhún vai:
- Há»i vá»› vẩn. Nếu tìm ra được con đó ta đâu có ngồi rù ở đây đánh cá» vá»›i cáºu. Tóm được nó ta đã là m cho cả cái Äènẽng nè Ä‘iên đảo lên rồi.
- Sao hôm rồi bà tuyên bố và tôi là bà có tin tức vá» cô tóc nâu? Bà sẽ xuống đưá»ng đứng chá» cô đó ở đâu đó. Hôm ấy bà có vẻ ăn chắc lắm mà ? Tôi cÅ©ng báo cáo vá»›i bà vá» cái nhà ngưá»i ta nói có cô tóc nâu hay đến đó? Bà đến nhà đó chá» tất cả mấy lần rồi?
Mụ Tá thở dà i:
- Ta có gáºp mấy em tóc nâu, tóc nhuá»™m dÆ¡ thấy mồ Ä‘i, nhưng toà n là mấy em bán ba, Ä‘iếm Mỹ không à . Phải công nháºn mấy em Ä‘iếm Mỹ ở đây kiếm được nhiá»u tiá»n tháºt. Các em ăn diện quá trá»i. Nhưng là m gì thì là m các em vẫn là điếm. Không trá»™n lẫn vá»›i con nhà là nh được. Con nhá» tóc nâu cá»§a ta không phải là con nhà là nh nguyên chất nhưng cÅ©ng không phải là điếm..
Chợ nhá»› ra Mụ Tá cưá»i nhá»n nhoẻn:
- Xin lá»—i cáºu Be nhé..
Rô Be ngẩn ngơ:
- Bà xin lỗi ký gì?
- Ngưá»i yêu cá»§a cáºu bán ba, tui chá»i bá»n gái bán ba quá sợ cáºu chạm tá»± ái.
Rô Be Mặt Mụn Ä‘i má»™t đưá»ng triết lý vá» tình yêu và đà n bà :
- Bán ba, là m Ä‘iếm cÅ©ng có năm bẩy đưá»ng, mấy chục hạng ngưá»i, không phải ai cÅ©ng giống ai. Mà dù ngưá»i yêu cá»§a mình có là m Ä‘iếm thì đã sao? Miá»…n nà ng yêu mình tha thiết, tháºt tình. Là m Ä‘iếm chỉ là cái xác thịt cá»§a nà ng, tâm hồn nà ng má»›i là đáng quÃ. Tâm hồn nà ng yêu thương mình là được rồi, xác thịt coi như bá».
Mụ Tá ca tụng:
- Haỵ Thiệt không ngá» cáºu Ba còn trẻ tuổi mà đã có tư cách ra gì. Äà n ông phải như cáºu mà được. Tui tin chắc cáºu sẽ tiến nhiá»u trên đưá»ng Ä‘á»i. Không phải là thầy bói song tui cÅ©ng quả quyết là đá»i cáºu rồi sẽ khá. Khá lắm chá»› không phải khá vừa đâu.
Không muốn tá» ra kiêu hãnh quá lố Rô Be chỉ khịt khịt mÅ©i mấy cái. Câu chuyện trở lại vá»›i đỠtà i cuá»™c Ä‘iá»u tra tìm ngưá»i thiếu nữ bà máºt có món nữ trang con bươm bướm.
Mụ Tá nhẩn nha kể:
- Theo báo cáo cá»§a chú mà y tao đến cái nhà đó. Thì ra đó là má»™t Cua đỠđăng, nhà dáºy nhẩy đầm. Thấy tao anh chà ng chá»§ Cua ngán quá, há»i tao đến mần chỉ Tao nói tao đến xem để há»c nhẩy, hắn hổng tin. Nhưng hắn cÅ©ng không Ä‘uổi tao ra được. Tao ngồi đó, bá»n chúng nó khá»›p. Thấy tá»™i nghiệp. Tao mà ngồi đó năm ngà y là khách Cua đỠđăng bá» Ä‘i hết. Tao bá» không đến nữa, tao không nói cho anh chá»§ Cua biết tao đến để là m gì.
- Bà có nói cÅ©ng chẳng ai tin. Nước mình là m gì có ngưá»i đà n bà nà o như bà .
Mụ Tá cho đó là má»™t lá»i khen tặng. Mụ tá»± tay rót Whiskey Äại Hà n Sâm Cao Ly má»i Rô Bẹ Äến lượt Rô Be giục:
- Ệ.Bà Cô lô ná»n Äá»Ã¸ Cốc si Cốc... Äánh Ä‘i chứ. Äể cho tui đớp ván nà y cho tròn má»™t bò. Thối lại năm chục lôi thôi.
- Chú mà y đòi ăn ván nà y ư?
- Chứ sao.
- Sức mấy?
- Sức mưá»i!
- Cưá»i Ä‘i em...
- Bà có biết tại sao tôi thua cỠbà hoà i hủy không?
- Biết quá chứ sao lại không.
- Sế sì bà nói tại sao?
- Tại vì cỠtao cao hơn cỠcưng..
- Còn lâu cá» bà má»›i cao hÆ¡n cá» tôi. Bà ăn tôi là vì bà ăn gian. Bà khôn lắm. Äến hồi gay cấn bà kiếm chuyện nói lăng nhăng trêu chá»c cho tôi tức, hay bà bảo tôi Ä‘i lấy cái ná», cái kia, bà đẩy quân cá» Ä‘i chá»— khác. Tôi biết dư bà ăn gian nhưng tôi vẫn để cho bà ăn...
Rô Be phưỡn ngực:
- Bởi vì tôi có máu phăng-xe trong ngưá»i nên tôi biết ga-lăng vá»›i đà n bà .
Mụ Tá vuốt khéo:
- Công nháºn. Quốc tế công nháºn ngưá»i Phăng-xe lịch sá»± vá»›i đà n bà hÆ¡n ngưá»i ta nhiá»u. Nói đúng ra đà n ông ta chẳng có tà ti nà o lịch sá»± vá»›i đà n bà , đà n ông ta không biết ga-lăng. Ở vá»›i ngưá»i Äại Pháp cả trăm năm, được các quan Äại Pháp văn minh dáºy dá»— cả trăm năm mà vẫn không biết đối xá» ga-lăng vá»›i đà n bà . Äúng là không khá được.
Hai ngưá»i tiếp tục đánh cá», chai rượu cạn dần. Bá»—ng Rô Be Mặt Mụn cao hứng:
- Tôi có chuyện nà y vui vui..Chưa từng bao giỠkể với bà . Bà có muốn nghe không?
Mụ Tá nghi ngá»:
- Chuyện gì dzui dzuỉ Kể chuyện gì thì kể nhưng phải hấp dẫn mà được. Kể chuyện nói là dzui mà nhạt hơn nước hến, nghe chán thấy mồ. Chuyện có đà n bà không?
- Không có đà n bà , nhưng có con gái.
- Con gái cũng được. Kể nghe.
- Hị.Hị.Bi giá» má»—i lần nhá»› lại tôi vưỡn cứ buồn cưá»i. Không thể tưởng tượng được tại sao ngà y đó tôi lại có thể thông minh đến như thế. Cáùh đây mấy năm rồi, ngà y ấy tôi má»›i đúng hai mươi tưổi. Tôi yêu má»™t em. Em mưá»i bẩy, mưá»i tám chi đó. Em cÅ©ng chịu tôi lắm nhưng không biết ai dáºy em, em nhất định không chịu chá».Em nói em thương tôi lắm nhưng em muốn chúng mình cưới nhau trước, là vợ chồng rồi tha hồ. Tôi năn nỉ mãi không được. Má»™t hôm thằng bạn thân cá»§a tôi Ä‘i lÃnh vá» chÆ¡i. Nó Ä‘i lÃnh Nhẩy Dù Pa-ra-suýt-tÃt đó bà . Tôi liá»n mượn bá»™ đồ quân phục cá»§a nó. Tôi vá»›i nó bằng tuổi, bằng co nhau nên tôi báºn bá»™ đồ rằn cá»§a nó vừa in à , bốt đỠsô cá»§a nó tôi Ä‘i cÅ©ng vừa khÃt y như già y cá»§a tôi váºy. Báºn bá»™ đồ Dù trông tôi còn có vẻ lÃnh Dù hÆ¡n cả thằng bạn tôi nữa. Tôi bèn Ä‘i tìm em. Thấy tôi báºn đồ Dù, be-rê đỠđà ng hoà ng, em ngạc nhiên quá. Bằng vẻ mặt và giá»ng nói trầm hùng tôi nói cho em biết là tôi đã đăng lÃnh Nhẩy Dù, tôi sắp giã từ thà nh phố và cuá»™c Ä‘á»i xiÄ‘zin để lên đưá»ng ra mặt tráºn mịt mù lá»a khói. Tôi muốn được Ä‘i chÆ¡i vá»›i em lần cuối. Em cảm động quá, em bèn Ä‘i chÆ¡i vá»›i tôi.
Mụ Tá gáºt gù:
- Hay đấy. Kịch chà ng trai lÃnh chiến hà o hùng lên đưá»ng ra mặt tráºn đến ly biệt ngưá»i yêu bé nhá» xinh xinh..thá»i nà o cÅ©ng vẫn cứ ăn khách...
- Tôi nói vá»›i em tôi yêu em ghê gá»›m, tôi xin em tấm hình là m ká»· niệm. Tôi sẽ để hình em trong túi áo bên trái cá»§a tôi - bên trái có trái tim mà - nếu tôi chết trên chiến trưá»ng, tôi sẽ chết vá»›i hình em sát ngay trái tim tôi. Tôi sẽ gá»i tên em trước khi tôi tắt thở. Äá»i tôi chỉ có má»™t ngưá»i yêu duy nhất. Ngưá»i đó là em.Tôi nói nếu tôi không chết trên chiến trưá»ng tôi sẽ Ä‘i há»c khóa sÄ© quan. Tôi sẽ trở vá» cưới em là m vợ ngà y nà o tôi mang lon đại úy.
Mụ Tá nhướng nhướng đôi lông mà y:
- Rồi sao?
Rô Be Mặt Mụn cưá»i:
- Còn sao nữa. Em cảm động quá. Xong ngaỵ Nhưng mà bà biết sao không? Tôi chỉ được em cho có má»™t lần thôi. Tôi định tháng sau tôi sẽ lại gáºp em, lần nà y không có đồ rằn tôi mặc xiÄ‘zin, nói là nhá»› em quá tôi chịu không nổi, đơn vị tôi vá» nghỉ ở Äà nẵng, không có phép nhưng nhá»› em quá tôi dù ra Ä‘i tìm em nên tôi phải mặc đồ siÄ‘zin. Tôi trốn em váºy mà chỉ có bẩy ngà y sau tôi đụng mặt em ở ngay trước cá»a chợ. Em chá»i tôi má»™t tráºn tà n nhẫn nhưng tôi chẳng ân háºn gì. Cuá»™c Ä‘á»i nghÄ© lại cÅ©ng hay haỵ Mình cÅ©ng có những chuyện tình đẹp. Không phải Ä‘á»i mình chỉ toà n những chuyện sui sẻo, Ä‘á»i cÅ©ng cho mình hưởng chứ bá»™.
Mụ Tá nhẩn nha:
- Chuyện nghe được. Nhưng má tá»› há»i tháºt cáºu: chuyện cá»§a cáºu hay là chuyện cá»§a ngưá»i khác cáºu nghe kể? Hay là chuyện đăng báo? Äúng rồi. Chuyện đăng báo, phải hông? Tui đã Ä‘á»c chuyện nà y ở trên báo rồi...
Rô Be là m mặt giáºn:
- Bà nà y kỳ thấy mồ. Bất lịch sá»± nữa. Chuyện bà kể vô lý bá» mẹ Ä‘i thì không sao, chuyện ngưá»i ta kể thì bà nói là chuyện đăng báo.
- Há»i lại tà ti mà . Là m gì mà TácÄ‘zăng nổi giáºn dữ dzáºy??
Có tiếng ngưá»i dưới nhà goi. lên. Rô Be Mặt Mụn bước ra, đứng ở đầu cầu thang há»i xuống. Phút sau, gã thò đầu và o phòng há»i Mụ Tá:
- Nà y bà ..bà có chị con gái nà o không?
Mụ Tá vừa nhÃch báºy quân cá», trả lá»i lá»ng lÆ¡:
-Ngộ ý à ? Ngộ có năm mươi con trai, năm mươi con gái.
- Thôi Ä‘i bà . Äừng nói dóc. Có chị nà o nói là con gái bà đến tìm bà kìa. Có cho ngưá»i ta lên không?
Mụ Tá phán như Nữ hoà ng Elizabeth:
- Cho lên.
Rô Be phán xuống :
- Cho lên.
Khi trở lại bà n cá», Rô Be la lên:
- Biết ngay mà ..Bà nà y bất lương tháºt. Con xe cá»§a ngưá»i ta đứng ở đây, sao bi giá» nó qua chá»— nà y. Tui để ý rồi, bà không qua mặt tui được. Con pháo nà y nữa..Con pháo cá»§a tui chặn ở đây má»...
Gã thò tay xếp lại mấy quân cá», mụ Tá thò tay ra nắm cổ tay gã. Hai ngưá»i giằng cá» Rô Be tuy là con trai nhưng nhẹ cân hÆ¡n, lại không dám dằng giáºt hết sức nên bị mụ Tá đẩy má»™t cái ngã lên giưá»ng rồi bị mụ đè nằm chết dÃ. Mụ thò tay và o túi áo Rô Be tìm tá» giấy bạc má»™t trăm. Không thấy Mụ thá»c tay và o túi quần gã.
Xuân Tình là ngưá»i thiếu nữ luôn luôn xuất hiện bên cạnh Mụ Tá và o những lúc nà ng không nên xuất hiện nhất. Nà ng bước và o phòng đúng lúc mụ Tá Ä‘ang đè Rô Be Mặt Mụn trên giưá»ng. Hai tay đô váºt cùng thở phì phò, hà o hển nghe rợn ngưá»i.
Xuân Tình đứng chết trân nhìn cái cảnh phạm thuần phong mỹ tục ấy. Nà ng không thể nà o tưởng tượng được bà mẹ đã ngoà i năm mươi tuổi cá»§a nà ng lại có thể đùa rỡn vá»›i anh con trai má»™t cách khả ố đến như thế. Nếu là ngưá»i khác chắc nà ng đã bưng mặt bá» chạy, nhưng ngưá»i đà n bà thô bạo nà y là mẹ nà ng, nà ng cứ đứng ngây ra.
- Hế lô... Äác linh..
Vẫn dùng tấm thân đầy mỡ đè cứng Rô Be xuống giưá»ng Mụ Tá ngoái mặt lại chà o Xuân Tình.
Xuân Tình dáºm chân, thảng thốt:
- Má buông ngưá»i ta ra. Là m chi kỳ dzáºy?
- Cái chi mà kỳ? Bá»™ con không bao giá» thấy đánh cá» sao? Nó cướp quân cá» cá»§a má, má đòi lại. Dzáºy thôi. Äừng có nghÄ© báºy.
Buông Rô Be Mặt Mụn ra, Mụ Tá ngồi lên, sá»a lại quần áo. Mụ nói tỉnh queo:
- Äây không phải là trò đánh cá» ngưá»i cá»§a bà Hồ xuân Hương đâu.
Tình nhăn mặt:
- Má lại say hả?
Mụ Tá cong cớn:
- Chán cô thấy mẹ. Cứ thấy mặt cô là cô kêu tôi saỵ Äến Tết Công gô tôi má»›i saỵ Chẳng bao giá» cô bá» tiá»n ra mua rượu cho tôi cả, dzáºy mà cô cứ trách tôi say là cái thống chế gì?
Và Mụ quay lại Rô Be:
- Ván nà y cáºu thua, cáºu chạy là ng. Dzáºy là huá» nghen. Không đứa nà o ăn cÅ©ng không đứa nà o thua đứa nà o. ÄÆ°a trả tá» giấy trăm đây.
Mụ tung bà n tay nữ đô váºt ra toan nắm lấy cần cổ Rô Be, nhưng Rô Be đã lảng được ra xa vòng tay ác ôn cá»§a mụ. Gã ngạc nhiên nhìn Xuân Tình - ngưá»i thiếu nữ đứng đó tình tứ, khêu gợi và văn minh quá cỡ thợ má»™c, gã thấy nà ng không có qua má»™t nét, má»™t vẻ gì giống mụ Tá. Ngưá»i thiếu nữ chan chứa xuân tình nà y mà là con gái ruá»™t cá»§a Mụ Tá là cả má»™t sá»± vô lý. Và gã thấy gã cần phải vá» hùa vá»›i nà ng, gã nói:
- Bà mà không say thì còn ai say nữa..Cô ấy nói đúng..
Mụ Tá gây sự:
- Ã..a..Rô Bẹ.Tao cho mà y uống để mà y chá»i tao phải không?? Muốn sống thì đưa trả tá» giấy trăm đây..
Rô Be đứng trong góc phòng tối nhìn ngắm Xuân Tình. Tình đứng ngay ở giữa khung cá»a. Có ánh đèn chiếu qua nên Rô Be nhìn thấy đôi chân thon dà i cá»§a Tình ẩn hiện giữa hai ống quần lụa má»ng. Gã không nhìn thấy mụ Tá vá»› lấy chai rượu sâm dÆ¡ lên. Trong chai còn Ãt rượu, mụ rót hết ra ly rồi thẳng cánh quăng chai rượu qua cá»a sổ. Cái chai bay qua không gian rồi má»™t tiếng choang vang lên.
Rô Be giáºt mình. Có vẻ sợ hãi thá»±c sá»±, gã lao mình tá»›i cá»§a sổ, thò đầu nhìn ra ngoà i:
- Láºy Chúa... Chết con rồi..
Xuân Tình có cảm giác như gã muốn nhẩy theo để vớ lấy cái chai.
Rô Be nhìn xuống bên dưới rồi suýt xoa:
- May quá..Không trúng đầu ai... May ơi là may...
Quay lại nhìn Tình, Rô Be cưá»i duyên, cứ như là nhá» sá»± can thiệp hữu hiệu cá»§a gã nên chai rượu đã hết rượu do mụ Tá quăng xuống không rÆ¡i trúng đầu ai cả.
Gã há»i nà ng như phú lÃt há»i ngưá»i công dân bị bắt quả tang móc túi, rạch bóp ngưá»i ta ở chợ:
- Cộ.cô là con gái bà nà y? Thiệt sao?
Xuân Tình im lặng.
Rô Be lắc đầu:
- Tôi hổng tin. Bà già nà y không thể nà o có con gái như cô được.
Tình nghiêm mặt, nghiêm giá»ng há»i gã:
- Chú là ai?
Rô Be phưỡn ngực:
- Nà ng há»i má»— ư? Má»— là Zo Rá»™.Nà ng có nghe tên má»— chá»›? Ã’ ẹ.Ro Be đánh Ä‘u, Tác dzăng nhẩy dù, Zo Rô bắn súng..Zo Ro là moạ.Ro Be Zo Rá».
- Tôi không há»i tên chú. Chú là m gì ở đây?
- Moa là "gác xông đô ten".
- Chú là bồi phòng?
- ChÃnh thị.
- Chú dzô đây là m gì?
- Dzô uýnh cỠvà bà nà y.
Ro Be trả lá»i nghiêm túc, Xuân Tình tưởng gã nói láo:
- Chú hỗn lắm nghen. Tôi sẽ thưa chú với ông quản lý khách sạn.
Rô Be cưá»i hì hì:
- Bồi phòng là tôi, quản lý, giám đốc, giám súi cÅ©ng là tôi. Cô có chuyện gì bất mãn hay khiếu nại cứ cho tôi biết, tôi sẽ giải quyết hết má»i việc.
Äá»™t nhiên Rô Be trở mặt, gã hầm hầm nói:
- Nếu cô thấy "sẹc huýt" ở cái Ô ten nhất hạng thị xã Sông Hà n nà y không xứng đáng để maÄ‘am vô-tÆ¡-ørá» me tạm trú, cô nên đưa bà già cô Ä‘i nÆ¡i khác. Äà nẵng thiếu gì Ô ten, đâu phải chỉ có má»™t nhà nà y. Bá»™ cô tưởng bà già cô ở đây bá»n tôi mừng lắm sao? Bả phá kinh khá»§ng. Tôi chưa thấy bà già nà o ác ôn như bả. Say rượu la như giặc. Ná»a đêm hát Tây, hát Tầu không cho ai ngá»§. Lại còn ngâm thÆ¡ Tao Äà n, Mà y Äà n nữa má»›i chết con ráy thiên hạ. Từ ngà y có bả vỠở đây bao nhiêu khách quen, khách sÆ¡ chạy hết. Má»›i hôm rồi bả say rượu, bả quăng chai rượu xuống đưá»ng. Như cô vừa thấy đấy. Chai rượu bữa ná» rÆ¡i trúng chân thằng nhá». May mà không trúng đầu nó. Trúng đầu nó thì bả Ä‘i tù rồi. Tôi phải láºy bà mẹ thằng nhá» gần chết bả má»›i không Ä‘i thưa. Hôm nay bả lại quẳng chai khác. Ngưá»i ta chá»i bi giỠđấy. Cô chịu khó ở đây mà nghe ngưá»i ta chá»i.
Gã kết luáºn:
- Cô mà đưa bả Ä‘i ngay bi giá», ban quản đốc khách sạn xin miá»…n lấy tiá»n phòng tuần nà y.
Và gã hầm hầm ra khá»i phòng.
Bị gã bồi phòng sỉ vả cho má»™t tráºn tối tăm mắt mÅ©i, Xuân Tình lại phải đứng ngây ra má»™t lúc má»›i lại hồn.
Trong khi đó Mụ Tá vẫn Ä‘iá»m nhiên như Mụ nghe Rô Be Mặt Mụn nói ai chứ không phải nói Mụ. Mụ dương đôi mắt đỠngầu lên ngắm cô con và thấy rằng hồi nà y Tình thay đổi khá nhiá»u. Sá»± thay đổi có lợi cho Tình, thay đổi tốt hÆ¡n. Tức là sá»± thay đổi xây dá»±ng, có hướng Ä‘i lên. Tình trang phục diêm dúa hÆ¡n, trang Ä‘iểm nồng mặn hÆ¡n, thái độ duyên dáng hÆ¡n. Trông nà ng có cái vẻ mặn mà khởi sắc cá»§a những ngưá»i đà n bà có tình yêu và được thá»a mãn vá» tình dục.
Mụ Tá bắt mạch và nghÄ© ngay đến chuyện Tình có đà n ông. Äúng rồi. Chỉ có đà n ông Tình má»›i có cái vẻ mÆ¡n mởn phây phây hấp dẫn đến như thế. Mụ rung đùi khoái chà nghÄ© thầm:" ÄÃch thị nó có đà n ông rồi. Chỉ có hÆ¡i trai nó má»›i nõn nà ra như thế nà y. Gái phải hÆ¡i trai như thà i là i gáºp c.. chó. Các cụ nói đúng không thể chê và o đâu được. Äể coi. Không biết là thằng nà o."
Xuân Tình Ä‘i đến ngồi xuống ghế. Thái độ cá»§a nà ng cÅ©ng bình tÄ©nh, tá»± tin hÆ¡n. Trước đây má»—i khi bị ngưá»i lạ nói lá»i thô tục trước mặt nà ng thưá»ng giáºn run lên, nói không ra tiếng, nhưng tối nay tuy nà ng cÅ©ng bá»±c bá»™i vì Rô Be Mặt Mụn nhưng sau khi Rô Be Ä‘i khá»i, nà ng trở lại thản nhiên ngay.
Mụ Tá lừng khừng:
- Cô đến đây là m ký gì?
Không chá» Tình trả lá»i, Mụ tấn công nà ng luôn:
- Tôi đã ký má»i thứ giấy tá» nhưá»ng cho cô là m chá»§ toà n bá»™ nhà đất. Tưởng váºy là tôi thoát nợ cô rồi chứ?
Cái mùi đặc biệt do rượu hòa lẫn vá»›i mùi mồ hôi, mùi ghét, mùi da thịt lâu ngà y không tắm, mùi quần áo lâu ngà y không thay, không giặt, bay tá»›i là m Xuân Tình phải hin hin cánh mÅ©i thanh tú. Nà ng nói gá»n:
- Con tá»›i để đưa má ra khá»i cái tình trạng nà y.
Mụ Tá trợn tròn hai con mắt cá chà y:
- Ỡlà là ... Tình trạng là ký gì? Cô ăn nói văn chương tiểu thuyết ba xu thấy mồ đi...
- Con được thư Má gá»i vá» Äà lạt.
Mụ Tá hung hăng:
- Thì đã sao? Tôi có viết thư bảo cô đến đây đâu. Bộ cô cấm tôi viết thư sao?
Tình vẫn thản nhiên. Nà ng nói chuyện vá»›i bà mẹ như ngưá»i lá»›n nói chuyện vá»›i những anh chị bé con bướng bỉnh, cãi láo.
- Thư Má viết những gì vá» cái Má gá»i là cuá»™c Ä‘iá»u tra cá»§a Má. Má viết là Má gáºp ngưá»i thiếu nữ mang cái nữ trang con bướm cá»§a Dì Mạc Ta ở đây và Má Ä‘ang truy tầm ngưá»i đó. Má có nhá»› Má viết trong thư những chuyện đó không?
- Có. Tôi Ä‘ang Ä‘iá»u trạ Cuá»™c Ä‘iá»u tra cá»§a tôi tiến hà nh tốt đẹp. Ä‚n nháºu gì đến cô?
- Thấy Má viết lảm nhảm những chuyện đó con biết là hồi nà y Má say sưa tối ngà y, Má còn uống nhiá»u hÆ¡n hồi Má ở Äà lạt vá»›i con nữa. Vì váºy con thấy con không thể cứ để cho Má sống má»™t mình được, con phải lo cho Má.
Câu nói cá»§a Tình là m cho Mụ Tá xúc động. Và xúc động là má»™t chuyện Ãt xẩy ra trong lòng Mụ Tá. Dù sao há» cÅ©ng là mẹ con. Thấy con gái lo âu vì mình Mụ Tá ngồi lặng Ä‘i trong sáu giây đồng hồ. Sau sáu giây xúc động ngắn cÅ©n cỡn đó cảm giác xúc động trong lòng Mụ Tá biến thà nh tò mò. Mụ muốn biết cái gì đã là m cho chị con gái cá»§a Mụ thay đổi. Mụ giả vá» bất mãn:
- Cô định là m gì tôi bi gi� Kéo cổ tôi vỠxứ hoa anh đà o sống dưới sự kìm kẹp của cô ư?
Tình mỉm cưá»i:
- Nói thá»±c vá»›i Má bây giá» mà Má vá» Äà lạt thì con bá» Äà lạt con Ä‘i.
Tình mÆ¡ mà ng cưá»i má»™t mình. Ãnh Ä‘a tình sáng lên trong đôi mắt mÆ¡ mà ng cá»§a nà ng.Ãnh Ä‘a tình trong mắt đó là m Mụ Tá biết ngay Xuân Tình Ä‘ang tưởng nghÄ©, Ä‘ang nhá»› đến anh đà n ông nà o đó. Mụ nghÄ© ngay đến chuyện tạm gác cuá»™c Ä‘iá»u tra ở đây để vá» Äà lạt xem ngưá»i tình cá»§a Xuân Tình là aiù. Mụ gợi chuyện:
- Tôi muốn ở đâu tôi ở. Tôi muốn vá» Äà lạt là tôi vá». Không ai cấm được tôi.
Những lần trước khi nghe bà mẹ nói những câu đâm ba, chẻ cá»§, cố ý gây sá»±, chá»c tức, mặt mÅ©i Xuân Tình vẫn khó đăm đăm, nà ng tức tá»§i đến nghẹn lá»i không nói được. Nhưng tối nay nà ng tỉnh queo, nụ cưá»i vẫn xuất hiện thưá»ng trá»±c trên và nh môi khêu gợi cá»§a nà ng. Nà ng nói lá»ng lÆ¡:
- Con không tÃnh chuyện đưa Má vá» Äà lạt. Con đến thăm Má.
Mụ Tá trỠmôi:
- Äến thăm tôi. Qúi hóa quá. Sau cô không đợi tôi Ä‘i tầu suốt, tôi nằm thẳng cẳng bẩy ngà y hãy đến bố thà cho tôi cái hòm Tobiạ.Nhân ngãi bà Tú Äá»…..Nghe mà bá»±c cả... mình.
- Má à ..Nói thế chứ Má uống rượu nhiá»u quá, con lá» Con cÅ©ng phải lo sợ chứ. Mẹ con mình không hợp tÃnh, hợp tình nhau nhưng vẫn là mẹ con. Má không ưa con nhưng bổn pháºn con vẫn là phải lo cho Má. Thấy Má viết nhăng, viết cuá»™i vá» cái mà Má gá»i là cuá»™c Ä‘iá»u tra tìm tên sát nhân đã giết Dì Mạc Ta, con lá» Con lo vì con biết chuyện Má gáºp ngưá»i Ä‘eo cái broche con bướm cá»§a Dì Mạc Ta là chuyện không có. Äó chỉ là chuyện Má tưởng tượng ra. Má uống say rồi Má tưởng tượng ra chuyện đó thôi. Má cứ uống, cứ sống như thế nà y mãi sẽ có ngà y Má không còn được bình thưá»ng nữa. Äến lúc đó có chạy thuốc tiên cho Má cÅ©nng vô Ãch. Rượu nó tà n phá thần kinh con ngưá»i ta kinh khiếp lắm. Trong mấy món hại ngưá»i, rượu là nguy hiểm nhất.
Mụ Tá thấy Xuân Tình nói đúng, nhưng Xuân Tình thì thay đổi còn Mụ thì vẫn không thay đổi một ly ông cụ nà o cả, Mụ vẫn nói bướng:
- Ở Ä‘á»i có cái gì là m cho con ngưá»i sung sướng mà lại không có hại đâu. Tôi uống rượu tôi sướng, tôi chịu hại.
Mụ khéo léo thả trái ba-lông dò đưá»ng:
- Tôi uống rượu cÅ©ng sướng như cô nằm vá»›i đà n ông váºy. Tôi có cấm cái sướng cá»§a cô đâu mà cô lại cấm cái sướng cá»§a tôi. Tôi uống rượu, ruá»™t gan, phèo phổi tôi bị đốt, cháy, bốc khói, tiêu tán thoòng. Tôi chết. Có sao đâu? Tôi chấp nháºn.
- Nếu chết được ngay thì đã đỡ khổ. Con sợ Má sẽ khổ sở lắm. Con đỠnghị Má đi cai..
- Cai? Cai cái gì?
- Cai rượu. Chừa rượu. Bá» rượu. Trở lại sống bình thưá»ng, mạnh khá»e, tỉnh táo, thoải mái. Khó nhưng không phải là không thể cai được. Ở Äà nẵng nà y có ông thầy chuyên chữa bệnh nghiá»n tuyệt haỵ Nghiá»n á phiện, nghiện ma túy, sì ke nặng, coi như chết rồi, ông còn chữa cho là nh được. Nghiá»n rượu dá»… cai hÆ¡n sì ke nhiá»u. Äây có lẽ là do thiên duyên sui khiến cho Má đến Äà nẵng để được gáºp Thầy và để Thầy đưa Má vá» Ä‘á»i sống bình thưá»ng. Má Æ¡i..Má tin con Ä‘i. Ông Thầy tuyệt lắm. Con sẽ đưa Má đến xin Thầy chữa trị cho Má. Thầy chữa bệnh theo khoa phân tÃch tâm lý, rất khoa há»c mà cÅ©ng rất huyá»n bà tâm linh,,
Xuân Tình mở sắc tay, trịnh trá»ng lấy ra tấm danh thiếp:
- Tên Thầy là Kinh Thiên..Giáo sư Kinh Thiên!
|

03-08-2008, 02:18 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chương 8
Ná»a tháng sau ngà y Xuân Tình đến gáºp bà mẹ và giá»›i thiệu Giáo sư Kinh Thiên, nà ng trở lại Äà nẵng.
Nhưng lần nà y Tình không đến khách sạn Sông Hà n gáºp bà mẹ, nà ng trở lại Äà nẵng vì công chuyện: nà ng là m trình dược viên - visiteuse médicale - má»™t nghá» rát thÃch hợp vá»›i phụ nữ, cho Vinafarma Co: Công Ty Bà o Chế Âu Dược Phẩm Việt Nam - Thoạt đầu nà ng là m phụ má»™t ông anh há» là m trình dược viên. Ông nà y giá»›i thiệu nà ng vá»›i ông Phó Tổng Giám đốc và chỉ sau hai, ba lần gáºp gỡ, nói chuyện công việc, ông Phó Giám đốc hà o hoa má»i Xuân Tình Ä‘i ăn tối ở Choeng Nam, La Cave,, Ä‘i nhẩy ở Khách sạn Caravelle, Baccarat, Xuân Tình được nháºn là m nhân viên trình dược chÃnh thức cá»§a Công tỵ Nà ng phụ trách phân phối thuốâc ở những tỉnh thị miá»n Trung Khánh hòa, Bình định, Quảng nghÄ©a, Quảng nam.
Xuân Tình trở lại Äà nẵng để phân phối thuốc, và để là m má»™t việc đặc biệt quan trá»ng, gáºp lại má»™t nhân váºt tuyệt kỳ vừa đến trong cuá»™c Ä‘á»i nà ng, trong trái tim nà ng như má»™t thiên thần. Nhân váºt ấy là Giáo sư Kinh Thiên. Trong má»™t sá»›m, má»™t chiá»u nà ng trở thà nh nữ thân chá»§ trung thà nh cá»§a Lão Äạo Bịp.
Cứ mưá»i lăm, lâu nhất là hai mươi ngà y, Xuân Tình trở lại thà nh phố ven sông Hà n má»™t lần.
Trở lại Äà nẵng lần thứ ba Xuân Tình gáºp cả Kinh Thiên và bà Tá. Hồi nà y Tình đẹp quá, nà ng phây phây, nõn nà , Ä‘a tình và có vẻ thá»a mãn không thể chịu được. Vẻ phây phây cá»§a nà ng là m cho Mụ Tá cÅ©ng phải ghen tức. Sá»± thá»a mãn cá»§a xác thịt Ä‘ang xuân như tiết ra từ từng lá»— chân lông cá»§a Xuân Tình.
Nhìn vẻ phây phây cá»§a con gái, Mụ Tá nghÄ© rằng gã nhân tình cá»§a nà ng phải là má»™t gã bô trai, khá»e mạnh và nhất là thạo nghá» mần ái tình tuyệt luân, má»™t gã thanh niên thông hiểu tất cả những ngón nghá» là m cho đà n bà thá»a mãn đến đê mê, cùng cá»±c cá»§a phép yêu đương Âu Ã.
Trước kia Xuân Tình hay bối rối, e thẹn, sợ phải đụng chạm vá»›i thá»±c tại bao nhiêu, thì bây giá» nà ng tá»± tin, vững chắc, đà ng hoà ng và can đảm bấy nhiêu. Chỉ bằng ánh mắt khinh thị, kiêu ngạo và ná»a miệng cưá»i mỉm Xuân Tình bác bá» tất cả những khiêu khÃch, chế nhạo, chá»c tức cá»§abà mẹ quái dị cá»§a nà ng. Và Mụ Tá, ngưá»i đà n bà lắm Ä‘iá»u, lắm mồm, chuyên xá» xiên, chá»c tức, nói ngang, nói báºy nay lại như cao thá»§ ma đầu bị mất hết công lá»±c, câm như hến trước vẻ tá»± tin cá»§a Xuân Tình.
Äiá»u đáng ngạc nhiên nhất là Xuân Tình chỉ nhẹ nhà ng đỠnghị Mụ nên đến chữa bệnh nghiện rượu ở phòng mạch cá»§a má»™t ông lang băm có cái tên không giống ai là Kinh Thiên, Mụ Tá nháºn lá»i ngaỵ Mụ chỉ nhân lá»i đến xem chÆ¡i chứ không chịu hứa là đến để cai rượu, Xuân Tình cÅ©nng không ép mẹ nà ng phải nháºn lá»i cai rượu. Việc thuyết phục mẹ nà ng cai rượu là việc cá»§a Giáo sư Kinh Thiên, nà ng tin là giáo sư sẽ là m được việc ấy.
Xuân Tình tin rằng chỉ cần bà mẹ nà ng đến gáºp Giáo sư Kinh Thiên má»™t lần thôi, bà ta sẽ mê ngay và không cần phải yêu cầu hay khuyến khÃch bà ta sẽ trở lại gáºp Giáo sư răm rắp, chăm như ngưá»i nghiện đến bà n đèn thuốc phiện, như con gái má»›i lá»›n chăm đến nhà tình nhân sau khi được tình nhân cho nếm mùi ân ái. Trong khi đó Mụ Tá chỉ nháºn lá»i đến gáºp lão đạo bịp vá»›i mục Ä‘Ãch cao đẹp là lá»™t mặt nạ bịp bợm, lưu manh cá»§a lão. Mụ tin Mụ có đủ tà i là m cho lão đạo bịp phải rÆ¡i mặt nạ. Mụ sẽ là m tan hoang lên cho lão đạo bip bể nồi cÆ¡m, phải cuốn gói Ä‘i khá»i Äà nẵng.
Và Mụ Tá đến phòng chữa bệnh cá»§a Giáo sư Kinh Thiên và o má»™t buổi sáng. Äó là má»™t buổi sáng đẹp trá»i ở Äà nẵng. Trá»i chá»— nà o có mây thì trắng, chá»— nà o không có mây thì có mầu xanh, dưới biển có nước, trong những vưá»n cây có chim, có hoa la,ù trá»i nắng nên trong thà nh phố chá»— nà o có cây thì dưới gốc cây có bóng râm, chá»— nà o không có cây thì có nắng, công tư chức đến sở là m, quân nhân đến trại lÃnh, há»c trò đến trưá»ng há»c; trên đưá»ng có xe cá»™ Ä‘i lại, trên vỉa hè có ngưá»i Ä‘i bá»™, ngưá»i nà o Ä‘i chân thì Ä‘i bằng hai chân, ngưá»i nà o Ä‘i xe máy thì ngồi và đạp bằng hai chân; những cô nữ sinh để tóc thá» ngang vai Ä‘i há»c Ä‘á»u có mang theo sách vở, những cô trốn há»c Ä‘i chÆ¡i vá»›i ngưá»i yêu cÅ©ng ôm cặp sách kè kè không khác gì những cô không trốn há»c. Trong buổi sáng đẹp trá»i cuá»™c sống trôi êm trong thị xã Äà nẵng ấy Mụ Tá ra khá»i khách sạn, lên xe xÃch lô đến phòng tâm lý trị liệu cá»§a Giáo sư Kinh Thiên.
Cảnh tượng có vẻ khoa há»c huyá»n bà và nghiêm trá»ng nặng phần trình diá»…n cá»§a Phòng Trị Liệu Kinh Thiên không là m cho Mụ Tá xúc động mảy maỵ Mụ đến để phá thối nên thấy thiên hạ cà ng trịnh trá»ng bao nhiêu Mụ cà ng hà o hứng bấy nhiêu.
Tuy nhiên vì là tay đà n bà có thá»§ Ä‘oạn, vừa gáºp Kinh Thiên, Mụ không dở trò ngaỵ Mụ đóng vai má»™t chị đà n bà hiá»n là nh - tuy thân hình có hÆ¡i máºp bá»± và nhan sắc có vẻ dữ tợn chút đỉnh - má»™t chị đà n bà có tiá»n, có bệnh tháºt và bệnh giả, bệnh tưởng, ngá» nghệch, sẵn sà ng tin thầy và đem tiá»n đến ná»™p cho thầy. Thầy đây là thầy bói, thầy bịp, thầy lang băm.
Giáo sư Kinh Thiên cÅ©ng nhiá»u kinh nghiệm vỠđà n bà như Mụ Tá có nhiá»u kinh nghiệm vỠđà n ông. Gặp nhau tuy hai bên cùng giữ miếng, chưa bên nà o ra đòn, Mụ Tá đã biết lão đạo bịp là tay sừng sá», lão không dá»… bị Mụ phá thối, Mụ cÅ©ng không dá»… dà ng lá»™t mặt nạ hay lá»™t bất cứ cái gì cá»§a lão, Kinh Thiên cÅ©ng biết ngay Mụ Tá là má»™t nữ thân chá»§ rất khó chÆ¡i, bà khách quái dị nà y đến gáºp lão để là m má»™t việc gì đó chứ không phải để lão chữa bệnh. Vì ngưá»i giá»›i thiệu bà khách nà y là Xuân Tình nên lão phải đặc biệt tiếp đãi lịch sá»± vá»›i bà ta.
Mụ Tá báºn toà n đồ Ä‘en, trông như Hắc Mẫu ÄÆ¡n Bà Bà trong tiểu thuyết võ hiệp HongKong bên hông Chợ lá»›n: áo dà i cổ "Ä‘á»-cô-lÆ¡-tê", tức hở cổ kiểu bà Trần lệ Xuân, quần soie Ä‘en, già y Ä‘en, xách cái sắc Ä‘en, cây dù Ä‘en. Sáng nay đóng vai đà n bà đần độn Mụ trang Ä‘iểm khiêm tốn nhưng cái vá» hóa trang cá»§a Mụ cÅ©ng không qua được mắt Kinh Thiên.
Mụ Tá ngồi nhìn xuống mặt bà n giấy nhẵn bóng, lá»›n như cái bà n ping-pong cá»§a Kinh Thiên. Trên cái bà n ấy ngoà i những đồ váºt linh tinh gá»i văn huê là văn phòng tứ bảo, như bình má»±c vá»›i hai cây bút cắm và o hai cái lá»—, năm bẩy cây bút chì được em nữ trợ tá Thu Sương chuốt má»—i ngà y cái nà o đầu cÅ©ng nhá»n hoắt, cuốn Agenda bìa da thứ cá»§a Tổng, Bá»™ trưởng, cuốn Bloc-note má»›i toanh, đĩa gạt tà n thuốc lá bằng thá»§y tinh bá»± như cái bát... vv, còn có má»™t bình hoa. Trong bình hoa có năm nhánh hoa orchide.
Mấy bông hoa nà y do em Thu Sương sáng nay và o chợ ăn bún riêu, ghé qua chỗ bán hoa mua mang đến phòng trị liệu.
Sau và i câu trao đổi nhạt nhẽo, Mụ Tá mở sắc tay lấy ra ve rượu Whisky Äại Hà n ngâm Sâm Cao Lỵ Kinh Thiên ngồi yên, nét mặt không thay đổi, chỠđợi, tuy váºy hà ng ria mép lão cÅ©ng hÆ¡i rung rinh.
Có ly nước trà do Kinh Thiên rót má»i, Mụ Tá Ä‘iá»m nhiên đổ nước trà và o bình hoa, Mụ đà ng hoà ng rót chút rượu và o ly, tráng tráng rồi đổ và o bình má»±c. Rồi Mụ rót rượu và o ly, lịch sá»± đưa đến trước mặt Kinh Thiên:
- A vốt săng-tê... Má»i Ông Äạo..
Kinh Thiên đẩy bình hoa oóc-kÃt đến bên cạnh ly rượu:
- A vốt bô-tệ.Xin tặng bà ...
Chỉ cần hai đòn đưa đẩy như thế hai địch thá»§ đã biết tà i nghệ và bản lÄ©nh cá»§a nhau. Như Chu Du gáºp Khổng Minh, Khổng Minh gáºp Tu Mã Ã, Nghị Hách gáºp Xuân Tóc Äá», há» biết tà i nhau nên chỉ đánh nhau những đòn chà tá» chứ không đánh những đòn lẩm cẩm.
Tuy má»i nhưng không để cho Kinh Thiên kịp cỠđộng, Mụ Tá vá»›t nhẹ ly rượu lên miệng tợp luôn cạn lỵ Kinh Thiên có vẻ kém thế vì lão ở vai bị động. Mụ Tá đến để chữa bệnh nên Kinh Thiên vẫn cứ phải nghiêm trá»ng chẩn bệnh, vì váºy Mụ Tá xá» dụng được đủ mưá»i tám thà nh công lá»±c trong lúc Kinh Thiên, thầy chữa bệnh, chỉ xá» dụng được có ba, bốn thà nh.
Cuá»™c chẩn bệnh ngắn ngá»§i đầy những hiểu ngầm, Kinh Thiên vừa mở miệng nói rằng Mụ Tá có cái mặc cảm tá»± ti cá»§a đà n bà , lẽ ra mụ phải là đà n ông, trong thâm tâm Mụ vẫn ao ước được là đà n ông. Äó là cái ẩn ức mà chÃnh Mụ không biết, Mụ á» m á» rất dâm đãng:
- Äà n ông thì hÆ¡n gì đà n bà . Thèm thuồng cái khỉ mốc. Äà n bà muốn là đà n ông thì được liá»n chứ khó khăn gì.
Mụ kể ra má»™t lô những cặp vợ chồng đà n bà - đà n bà ở Sà ìgòn. Mụ kháºt khù:
- Äà n bà lấy đà n bà ..hạnh phúc ra rÃt..Còn hạnh phúc mê ly hắt há»§i hÆ¡n đà n ông lấy đà n bà nữa kiạ.Không phải là đà n bà là m sao biết được cái lạc thú đó..
Kinh Thiên bá»±c lắm, nhưng lão không bắt chuyện, lão biết nếu bắt chuyện, tức là nếu Ä‘i và o cuá»™c cãi nhau, lão trúng kế mụ đà n bà thô bỉ, ngang ngược nà y. Lão cố tảng lá» trước những lá»i gây hấn cá»§a Mụ; không cho Mụ có dịp to tiếng gây sá»± vá»›i lão.
Khi Kinh Thiên nói đến những nguyên do là m cho bà khách nghiện rượu, bà khách cá»§a lão cưá»i hì hì và cố ý là m cho đôi mắt lá răm cá»§a Mu hÃp lại
- Bẩm Thầy..Thưa Prô-fét-so...
Mụ Tá khụt khợt gá»i Kinh Thiên lúc bằng thầy, lúc thì Ông Äạo, Prô-fét-so, Vu, có lúc lại bằøng tiếng Anh thân máºt. Mụ áp dụng thứ Mụ gá»i là "võ công Ba Tư quái dị" để là m cho địch thá»§ tối tăm mặt mÅ©i:
- Thầy Æ¡i... Thầy biết dá»±.Dzà ..Dzà ... Äà n bà ở và o tuổi em hết còn "phe la-mua" được dzồi..Mấy anh già còn chịu em thì Ä‘á»u hết sÃu oắt, sìu sìu, ển ển chán thấy mồ, như ăn cÆ¡m nguá»™i, em hổng chịu. Mấy thằng trai trẻ em thÃch thì chúng nó lại hổng chịu em. Em không có máu tu hà nh, nghiệp căn em còn nặng như đá Ä‘eo, em không đến được nhà thá», cÅ©ng không đến chùa nghe gõ mõ, tụng kinh được, em mà không dzui mà rượu thì em sống là m ký gì?? Dù em có muốn Ä‘i tu cÅ©ng không được, em mà tu ở chùa nà o là chùa ấy trở thà nh Chùa Sư Muôn ngaỵ Thầy có nghe nói đến Ông Sư Muôn không?? Coi bá»™ thầy cÅ©ng giông giống ông ấy đấy... Ông Sư Muôn mở chùa mô- đéc, nam nữ tu chung, sáng có táºp thể dục, Ä‘i bÆ¡i, có đội banh vô-lê ban...
Mụ đứng lên, Ä‘i đến mở lung tung những ngăn tá»§ hồ sÆ¡ trong phòng, đến trước tá»§ sách sau lưng Kinh Thiên, Mụ lấy mấy quyển mở xem, quẳng lung tung xuống sà n. Kinh Thiên chưa kịp có phản ứng thì Mụ Ä‘i phăng phăng đến mở cánh cá»a phòng thông sang phòng trị liệu.
Trong căn phòng tối má» em Thu Sương Ä‘ang ngồi sát và o Ä‘i-văng, em Ä‘ang cúi ngưá»i xuống ông khách già nằm trên Ä‘i-văng như mẹ cho con bú. Em giáºt mình khi thấy ngưá»i đà n bà quái dị xuất hiện như Nữ Quá»· Dracula giữa cá»a phòng. Mụ Tá biểu diá»…n ý cưá»i vui cá»§a Mụ bằng cách rúm hai bá» vai u và chun ngưá»i lại như đầm. Mụ méo miệng nói vá»›i Kinh Thiên:
- Em nà y tiếp khách đà n ông thì được rồi đó. Còn khứa đà n bà thì sao? Có cáºu nà o khá không? Cho xem hà ng há» nà o...
Mụ trở lại nghiêm trá»ng:
- Moa đỠnghị vá»›i Vu má»™t áp phe nà y. Hai ta cá»™ng tác vá»›i nhau phát triển cÆ¡ sở. Moa có má»™t số sáng kiến thần sầu..Hai ta cùng mần nhất định thà nh công. Ngưá»i có tà i như Vu phải hà nh nghỠở Sà igòn chứ. Sao lại ẩn mình ở cái thà nh phố đìu hiu nà y??? Äại bịp quốc tế phải có văn phòng ở vi-la Tây đưá»ng May-e Hiá»n Vương, đưá»ng Trương minh Giảng, thân chá»§ cá»§a Vu phải là Tổng thống, tổng bá»™ trưởng, tướng lãnh, vợ Tướng, vợ tỉ phú...
Kinh Thiên nở nụ cưá»i lạnh lùng. Lão cố giữ vẻ bình tÄ©nh thôi, thá»±c ra lão bị khó chịu. Và lão sốt ruá»™t. Khi Xuân Tình nói vá»›i lão:
- Mẹ em Ä‘ang ở đây. Em nhá» anh chữa cho mẹ em. Mẹ em có Ä‘á»i sống hÆ¡i khác thưá»ng. Mẹ em nghiện rượu, cần được trị liệu vá» tâm thần..Em tin anh chữa cho mẹ em được. Em sẽ nói mẹ em đến gáºp anh.
Lão không ngá» bà mẹ cá»§a nà ng lại quái dị đến như bà nà y. Nhìn bà mẹ Xuân Tình: bệu nhệch, thô bỉ không cần che dấu, lông mà y ráºm, mắt trố, môi dầy, má sệ, cằm bạnh, bụng to hÆ¡n ngá»±c, bà n tay có những ngón ú na ú nần, Ä‘i như vịt bầu, ngồi như cóc nhái, lão théc méc đến chuyện tại sao ngưá»i đà n bà quái dị nà y lại có thể sinh ra được má»™t em xinh đẹp, quyến rÅ©, đầy nữ tÃnh như Xuân Tình. Lão nhá»› đến chuyện Thúc Kỳ Tâm bị chá»i là có mắt như mù khi tưởng em Thúy Kiá»u là con gái ruá»™t cá»§a Mụ Tú Bà thô bỉ - Mụ Chá»§ Nhà Äiếm to béo, mầu da nhá»n nhợt vì trong máu có đủ các bệnh phong tình hoa liá»…u như Tú Bà không thể nà o là mẹ đẻ cá»§a em Thúy Kiá»u trong ngá»c, trắng ngà , dà y dà y sẵn đúc, đã đẹp nghiêng nước, nghiêng thà nh mà lại thông minh, giá»i đà n địch, thÆ¡ phú vv- Lão định bụng khi gáºp lại Xuân Tình lão sẽ há»i nà ng:
- Em ơi..Em là con gái của bà ấy hay em là con nuôi..?
Trong cuá»™c gáºp mặt đầu tiên Kinh Thiên thua Ä‘iểm Mụ Tá, lão thua vì bị bất ngá». Nhưng Kinh Thiên vẫn tá»± tin. Nghe Mụ Tá nói chuyện hợp tác mần ăn, lão mỉm cưá»i lạnh lùng. Lão nghÄ© chẳng thà hợp tác vá»›i má»™t con rắn hổ mang còn nguyên ná»c độc còn đỡ khốn khổ, khốn nạn hÆ¡n là hợp tác vá»›i mụ đà n bà quái dị nà y.
Sáng hôm ấy Kinh Thiên phải vất vả nhiá»u má»›i đẩy được Mụ Tá ra khá»i phòng trị liệu.
° ° °
Ngà y ká»· niệm sinh nháºt cá»§a Ãi Xuân tá»›i khoảng mưá»i ngà y sau khi Ãi Xuân quyết định nà ng phải chiếm cảm tình cá»§a Minh cho kỳ được. Mai Lan tổ chức lá»… sinh nhât tháºt lá»›n cho Ãi Xuân, tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u vui.
Tiệc rượu champagne, bánh ngá»t và mục tặng quà sinh nháºt được tổ chức ở nhà , ăn uống xong há» sẽ kéo nhau Ä‘i nhẩy. Mai Lan mở đầu cuá»™c tặng quà , nà ng rưng rưng nước mắt ôm hôn Ãi Xuân. Ngưá»i ôm hôn Ãi Xuân thứ hai là Minh. Chà ng hôn lên má nà ng nhưnng môi chà ng chạm và o môi nà ng. Không ai thấy chuyện môi chạm môi ấy, trừ hai đương sá»±.
Mai Lan mừng khi thấy chị nà ng và chồng nà ng vui vẻ, thân máºt vá»›i nhau. Tuy không nói ra nà ng vẫn sợ Ãi Xuân và Minh không ưa nhau. Lần nà o vợ chồng nà ng Ä‘i ăn, Ä‘i nhẩy mà có Ãi Xuân là thưá»ng có VÅ© Huy cùng Ä‘i. Mai Lan má»i VÅ© Huy để cho Ãi Xuân đỡ lẻ loi, cho Ãi Xuân có bạn, nà ng biết hai ngưá»i có tình ý vá»›i nhau, nhưng chuyện xẩy ra là Ãi Xuân lại nói chuyện, lại nhẩy vá»›i Minh nhiá»u hÆ¡n vá»›i VÅ© Huy, và Mai Lan lại nói chuyện và nhẩy nhiá»u vá»›i VÅ© Huy hÆ¡n vá»›i chồng nà ng.
Ãi Xuân chặn đứng sá»± ghen tuông, hay khó chịu, mà nà ng nghÄ© là có thể có ở VÅ© Huy bằng cách giải thÃch vá»›i VÅ© Huy thái độ cá»§a nà ng: Nà ng phải thân vá»›i em rể để bảo vệ em gái. Nếu VÅ© Huy không tin, chà ng cÅ©ng có thừa giáo dục và lịch sá»± để không nói ra, không phản đối và cÅ©ng không tá» ra khó chịu.
Trong những lúc tỉnh trà và sống thá»±c vá»›i chÃnh mình, Ãi Xuân phải nhìn nháºn rằng nà ng gần Minh không còn vá»›i mục Ä‘Ãch tìm hiểu Ä‘á»i tư cá»§a chà ng, cÅ©ng không phải là để bảo vệ Mai Lan, nà ng gần Minh là để chinh phục Minh. Cuá»™c sống nhà n tản, lá»ng lÆ¡ như mây chiá»u thu cá»§a Ãi Xuân bá»—ng vì việc chinh phục Minh mà trở thà nh sôi động, hấp dẫn.
Ãi Xuân không tham dá»± và o cuá»™c tranh luáºn gay gắt đầu tiên cá»§a vợ chồng Minh. Má»™t buổi sáng Minh thẳng thắn nói vá»›i vợ rằng chà ng có quyá»n kiểm xoát việc khai thác những đồn Ä‘iá»n cà phê và những vưá»n trà cá»§a nà ng, nà ng cần phải để cho chà ng là m công việc ấy. Và chà ng ngạc nhiên khi thấy Mai Lan cương quyết từ chối.
Láºp trưá»ng cá»§a Mai Lan được VÅ© Huy tán đồng trong khi cả tuần sau Ãi Xuân má»›i được biết vá» chuyện bất đồng ý kiến ấy cá»§a vợ chồng Minh. Nà ng giáºn và trách VÅ© Huy:
- Sao Huy lại không cho em biết ngay chuyện ấy? Em là ngưá»i cần biết nhất.
VÅ© Huy đỡ đòn bằng câu nói cà ng là m cho Ãi Xuân giáºn hÆ¡n:
- Tôi tưởng Ãi Xuân không để ý gì đến những chuyện đó.
Ãi Xuân nén giáºn. Nà ng biết đà n bà khi giáºn thưá»ng nói há»› và đà n bà lịch sá»±, có há»c, Ä‘a tình, khôn ngoan, không bao giá» nên để cho đà n ông thấy mình giáºn, nhất là khi ngưá»i đà n ông ấy lại là ngưá»i mình muốn sẽ há»i cưới mình là m vợ. Vì váºy nà ng chỉ lạnh lùng:
- Chúng ta đã đồng ý vá»›i nhau là sẽ cùng chung lo việc bảo vệ hạnh phúc và quyá»n lợi cá»§a Mai Lan. Váºy mà khi có chuyện xẩy ra anh và Mai Lan đồng ý vá»›i nhau, cho em là ngưá»i thừa.
Vũ Huy trả đòn:
- Thà nh thá»±c mà nói tôi sợ Ãi Xuân vá» phe vá»›i ông Minh. Trong thá»i gian gần đây Ãi Liên và ông Minh có vẻ rất... thân, rất hợp tÃnh nhau.
VÅ© Huy gá»i Minh bằng ông, má»™t Ä‘iá»u ông, hai Ä‘iá»u ông. Chi tiết nà y cho Ãi Xuân biết VÅ© Huy không nháºn Minh là bạn.
- Trá»i Æ¡i... Trá»i..!
Ãi Xuân kêu lên, VÅ© Huy không hiểu nà ng kêu vì bá»±c tức hay vì bị kết tá»™i oan.
Tình trạng bất đồng ý kiến cá»§a vợ chồng Minh kéo dà i và trở thà nh má»™t vấn đỠchung cá»§a tất cả má»i ngưá»i trong nhà . CÅ©ng dá»… hiểu bởi vì tất cả má»i ngưá»i trong nhà đá»u sống nhá» vợ chồng Minh, nói đúng hÆ¡n là đá»u sống nhá» Mai Lan. Khi đã sống nhá» ai vấn đỠcá»§a ngưá»i đó thưá»ng trở thà nh vấn đỠcá»§a mình.
Má»™ng Trinh và Nam - Nam Ria Con Kiến, ký giả Trần VÅ© Nam, đặc phái viên Nháºt báo Con Cuốc - rất muốn khuyên Minh đừng đòi há»i gì hÆ¡n ở Mai Lan. Hai ngưá»i nà y thấy cuá»™c sống hiện tại đã khá no đủ và khoái lạc rồi, nếu Minh đòi há»i nhiá»u quá Mai Lan có thể nghÄ© là Minh có ý "đà o má»". Nhưng Má»™ng Trinh và Nam Ria Con Kiến muốn khuyên mà không dám nói thẳng vá»›i Minh. Há» biết Minh rất tá»± ái. Minh yêu thương há» nhưng Minh không chịu nghe những lá»i khuyên cá»§a há».
Ngưá»i khuyến khÃch Minh nắm lấy việc kiểm xoát tà i sản cá»§a Mai Lan mạnh mẽ nhất là Giáo sư Kinh Thiên.
Nhưng Kinh Thiên cÅ©ng chỉ khuyến khÃch Minh lúc đầu thôi, vá» sau khi thấy Minh gay gắt và nóng nẩy quá lão định là m cho chà ng dịu lại. Nhưng đến lúc ấy thì lão không còn "nắm" được Minh nữa. Thá»±c ra chẳng có lúc nà o Kinh Thiên "nắm" được Minh Äảo. Lão hoà n toà n không biết gì vá» vụ Minh Äảo giết Mạc Ta Hoa và Tô Ni Cương ở Äà lạt. Äã nhiá»u lần Kinh Thiên dùng thuáºt "tâm lý biện chứng" để há»i dò vá» Ä‘á»i tư cá»§a Minh Äảo, nhưng Minh Äảo tránh né trả lá»i và biết giữ im lặng má»™t cách tà i tình. Kinh Thiên cÅ©ng nhiá»u lần dùng thuáºt thôi miên nhưng khi bị thôi miên Minh Äảo láºp tức ngá»§ say, kể cả những cái vuốt ve và những lá»i ngá»t dịu cá»§a Thu Sương cÅ©ng chẳng Ä‘i đến đâu.
Kinh Thiên sá»›m thấy lão chỉ có má»™t cách duy nhất để lấy lòng Minh Äảo. Äó cách tâng bốc, cách nịnh. Lão nói vá»›i Minh Äảo những câu như :" Ông là ngưá»i có thể thắng được tất cả. Mà ông phải thắng tất cả. Ông phải coi những trở ngại trên đưá»ng Ä‘á»i như những gì ông phải phá bá», phải vượt quạ Cà ng bị chống đối, khả năng cá»§a ông cà ng phát huy, con ngưá»i ông cà ng tăng thêm giá tri... " Kinh Thiên không hà tiện những lá»i tâng bốc rá»—ng tuyếch ấy vá»›i Minh Äảo.
Và cuá»™c tranh chấp giữa vợ chồng Minh-Mai Lan cứ tiếp diá»…n. Minh chỉ có má»™t mình trong khi bên cạnh Mai Lan có Ãi Liên và VÅ© Huỵ Má»™ng Trinh và Nam Ria cùng nghÄ© là sá»± đòi há»i cá»§a Minh là quá đáng và nếu cứ tiến tá»›i sẽ là ngu muá»™i nhưng há» không dám nói ra. Há» cố gắng đứng ngoà i cuá»™c.
Minh tá» ra rất chân thà nh trong việc đòi há»i, chà ng tin chắc chà ng có thể giúp Ãch được vợ rất nhiá»u và bổn pháºn cá»§a chà ng là phải phụ trách việc Ä‘iá»u hà nh sản nghiệp cá»§a vợ.
Minh "ngây thÆ¡" đến ná»—i nhiá»u lúc Ãi Xuân và VÅ© Huy thấy thương hại. Ngưá»i bá»±c bá»™i nhất là Mai Lan.
- Em không chịu - Nà ng nói thẳng vá»›i chồng - Em biết anh có thừa khả năng để tá»± tạo má»™t địa vị trong xã há»™i, nhưng em muốn anh đừng là m gì cả để chúng ta được sống trá»n vẹn vá»›i nhau, cho nhau. Chúng ta có đủ tiá»n rồi, tham lam kiếm thêm là m chi nữa. Em biết cách quản trị tà i sản cá»§a em. Cho đến bây giá» em thấy em là m đúng. Em có những ngưá»i tốt giúp em khai thác tháºt tốt sản nghiệp cha mẹ em để lại. Những ngưá»i quản lý cá»§a em Ä‘á»u là những ngưá»i am tưá»ng nghá» nghiệp cá»§a há». Em không nói là há» hoà n toà n lương thiện. Trên Ä‘á»i nà y là m gì có ngưá»i nà o hoà n toà n lương thiện. Em không nói là há» không lấy cắp cá»§a em nhưng há» là m lợi cho em mưá»i, há» lấy cá»§a em má»™t, hai..Có gì là không chấp nháºn được. Bây giá» nếu để anh xen và o công việc sẽ trở thà nh rắc rối má»™t cách vô Ãch. Nếu anh nghÄ© rằng em sẽ thay đổi tất cả chỉ để là m anh thá»a mãn tá»± ái thì anh lầm đấy.
Minh Äảo thá»™n mặt trong lúc Mai Lan Ä‘i ra khá»i phòng. Cánh cá»a chỉ đóng lại nhẹ sau lưng nà ng nhưng Minh Äảo cÅ©ng nghe như đó là tiếng dáºp cá»a biểu lá»™ sá»± hết tình, hết nghÄ©a. Chà ng thấy là ngưá»i vợ mà chà ng biết là yêu mê chà ng hÆ¡n bất cứ ai, ngưá»i vợ chà ng tưởng là hiá»n là nh, dá»… bảo thá»±c ra là ngưá»i đà n bà biết suy nghÄ©, giá»i tÃnh toán và có má»™t ý chà cương quyết, vững chắc lạ kỳ.
Chà ng đã biết Ãi Xuân là ngưá»i khó khuất phục, rất kiên gan nhưng chà ng không ngá» Mai Lan cÅ©ng thế.
° ° °
Trong là n ánh sáng dìu dịu cá»§a những bóng đèn Ä‘iện nằm trong những ụ đèn ở góc tưá»ng hắt ánh sáng lên trần phòng, Ãi Xuân tháºt đẹp. Nà ng đẹp và nà ng biết là nà ng đẹp. Äêm nay nà ng cưá»i luôn, cả những lúc nà ng không cưá»i miệng nà ng cÅ©ng tươi như nà ng Ä‘ang cưá»i.
- Khuya rồi. Vợ chồng Mai Lan sắp vá»..
Nà ng ngước mặt lên chà ng:
- Äêm nay Huy chưa hôn em.
- Hôn chứ.
VÅ© Huy hôn nà ng tháºt hiá»n từ. Chà ng định hôn lên má nà ng, Ãi Xuân nghiêng mặt và môi chà ng đặt lên môi nà ng.
Vòng tay lên cổ Vũ Huy, nà ng ôm chặt chà ng hơn, nhưng chà ng lùi lại:
- Mai Lan vá»..Có tiếng xẹ.
- Có gì đâu? Mà Mai Lan vỠthì đã sao?
- Há» có vá» hay không tôi cÅ©ng vỠđể Ãi Liên ngá»§. Äà n bà đẹp chẳng nên thức khuya quá.
Vẫn để hai tay trên ngá»±c chà ng, nà ng chợt há»i:
- Có chuyện gì váºy Huy?
Chà ng há»i lại:
- Chuyện gì đâu?
- Em thấy anh khang khác. Như là mới có chuyện gì là m anh thay đổi.
- Không. Äâu có chuyện gì.
Äôi mắt nà ng nhìn chà ng trà n đầy yêu thương và tin tưởng:
- Em tin anh.
VÅ© Huy gáºp vợ chồng Minh ở cá»a nhà . Vợ chồng Minh Ä‘i dá»± tiệc vừa vá» tá»›i. Trăng sáng vằng vặc, những lá cây trong vưá»n ánh lên như có ánh sáng. Mai Lan đứng lại nói chuyện vá»›i VÅ© Huỵ Nà ng báºn áo đầm trắng, Ä‘i già y trắng, cầm cái sắc trắng, mái tóc nà ng sáng lên dưới ánh trăng như có hà o quang.
Minh và o nhà . Chà ng thấy Ãi Xuân ngồi trong phòng khách. Chà ng nhìn nà ng, mắt lá»™ ánh thán phục:
- Äêm nay Ãi Xuân đẹp quá.
Ãi Xuân mỉm cưá»i:
- Cám ơn Minh.
Minh nói như ngưá»i nói má»™t mình:
- Äà n bà trang Ä‘iểm, trang phục, cố ý là m đẹp khi phải xuất hiện nÆ¡i công chúng, cố ý là m đẹp cho ngưá»i khác thấy là mình đẹp, mà đẹp. Không có chi lạ. Äà n bà ở nhà , không trang Ä‘iểm, không cố ý là m đẹp, mà đẹp, má»›i là tháºt đẹp.
Thấy Ãi Xuân đứng lên định bước Ä‘i, chà ng vá»™i há»i:
- Äi ngá»§ ư? Hãy còn sá»›m. Lát nữa xuống ăn thêm cái gì vá»›i bá»n nà y không?
- Không chắc đâu.
Qua khung cá»a sổ há» nghe tiếng cưá»i cá»§a Mai Lan từ ngoà i vưá»n vá»ng và o. Ãi Xuân tá»± há»i không biết VÅ© Huy nói gì vui mà Mai Lan cưá»i ròn đến như thế. Rất Ãt khi nà ng nghe VÅ© Huy nói má»™t câu gì duyên dáng hay là m cho nà ng phải cưá»i mặc dù nà ng rất chịu cưá»i.
Tiếng cưá»i cá»§a Mai Lan là m cho Ãi Xuân chú ý hÆ¡n đến Minh, nà ng nói:
- Có thể tôi sẽ trở xuống.
Minh vỗ nhẹ và o bụng:
- Äi ăn tiệc là chẳng bao giá» mình được ăn ná» Há» cho ăn giả dối quá. Lại còn phải giữ lịch sá»± nữa. Chỉ nhà mình đãi tiệc là đà ng hoà ng thôi.
Vá» phòng riêng Ãi Xuân đứng trước gương, nhìn ngắm nà ng.. Nà ng cÅ©ng thấy đêm nay nà ng tháºt đẹp. Và nà ng bồi hồi nhá»› đến tuổi tác, năm tháng. Nhan sắc nà y còn được đà n ông thấy là quyến rÅ© trong bao lâu nữa? Nghe nói Vincent Äẩu ở Sà igòn đã có bà nhân tình xứng đôi. Còn nà ng? Nà ng vá»›i VÅ© Huỵ Bao giá»??
Rất cháºm nà ng cởi đồ, trà óc nà ng tá»± động suy nghÄ©: "VÅ© Huy có yêu mình không? Có chứ. Có yêu mình đủ để cưới mình là m vợ không??" Nà ng không trả lá»i được câu há»i nà y. Trước đây nà ng vẫn yên trà là VÅ© Huy yêu nà ng nhưng chà ng không tá» tình vì nà ng là vợ Vincent Äẩu. Rồi sau khi nà ng ly dị chà ng cần có thá»i gian để là m quen vá»›i tình trạng tá»± do cá»§a nà ng, chà ng sẽ ngá» lá»i. Nà ng vẫn yên chà hạnh phúc cao đẹp nhất cá»§a VÅ© Huy là có nà ng là m vợ. Nhưng đêm nay nà ng thấy hoà i nghị VÅ© Huy yêu nà ng, nhưng chà ng còn chá» gì nữa mà không ngá» lá»i xin cưới nà ng???
Nà ng báºn bá»™ đồ ngá»§ má»ng, khoác chiếc robe de chambre mầu sám ngá»c, đôi bà n chân nằm êm trong đôi giép nhung quà tặng cá»§a Air France, Ä‘i êm xuống thang lầu.
Phòng cá»§a Má»™ng Trinh, phòng cá»§a Nam tắt đèn từ lâu. Hai ngưá»i đã ngá»§, riêng phòng, hay chung phòng, chung giưá»ng, hay Ä‘i chÆ¡i chưa vá», nà ng không cần biết. Nà ng biết Má»™ng Trinh và Nam là m tình vá»›i nhau dà i dà i nhưng đó là chuyện riêng cá»§a há». Nà ng thấy ngưá»i sống đơn giản, không có vấn đỠgì, chỉ biết ăn, ngá»§, là m tình vá»›i bất cứ ngưá»i đà n ông nà o ở gần như Má»™ng Trinh là ngưá»i sung sướng ở cõi Ä‘á»i nà y. Nà ng nghe tiếng nói trong phòng vợ chồng Mai Lan vá»ng ra. Hình như hai vợ chồng lại to tiếng vá»›i nhau. Tháºt tá»™i. Sao yêu thương nhau mà lại cứ to tiếng vá»›i nhau hoà i như váºy?? Mà má»›i chung sống vợ chồng vá»›i nhau đâu có lâu la gì?
Phòng khách tắt đèn. Trăng đêm cà ng vá» khuya cà ng sáng. Ãnh trăng chiếu và o những khung cá»a sổ lá»›n là m cho gian phòng có ánh sáng má» má» tháºt thÆ¡ má»™ng. Nà ng đến bar rượu, pha má»™t ly cokcktail nhẹ, bưng đến đặt trên cái bà n nhá», rồi nà ng nằm lên sofa, mắt nhắm lại, thả hồn mÆ¡ má»™ng vẩn vÆ¡.
Nà ng không nghe tiếng Minh đi và o phòng. Cho đến lúc chà ng đến bên sofa, chạm nhẹ bà n tay lên vai nà ng, nà ng mới biết.
Không mở mắt nà ng nói:
- Mình có rượu rồi. Muốn uống toa cảm phiá»n tá»± Ä‘i lấy..Seo sơớc-vÃt..
Khi chà ng trở lại vá»›i ly rượu, nà ng há»i:
- Mai Lan có xuống không?
Minh trả lá»i lá»ng lÆ¡:
- Không biết nữa.
- Lại có chuyện gì thế?
- Có chuyện gì đâu.
Tuy không nói há» cùng nghÄ© đến chuyện sản nghiệp, chuyện quản lý, chuyện đồn Ä‘iá»n.
- Mình đừng nói đến chuyện ấy thì hơn..
Nà ng đỠnghị, chà ng đồng ý ngay:
- Äúng váºy.
Nhưng rồi như không tự chủ được chà ng vẫn nói:
- Mai Lan cứng đầu quá đi.
- Vá» chuyện gì? Chuyện quản lý đồn Ä‘iá»n ư? Minh không thắng nổi em tôi đâu. Äừng nghÄ© đến chuyện ấy nữa là hÆ¡n.
Không nhìn rõ vì phòng tối má» Ãi Xuân cảm thấy lồng ngá»±c Minh căng lên, hai bà n tay chà ng nắm chặt lại. Chà ng nói, hai hà m răng xiết lại:
- Tại sao Xuân cũng vỠhùa với hỠđể chống tôi..
- À..Thôi Ä‘i. Lúc nà y không phải là lúc để chúng ta nói đến những chuyện phà m tục như đồn Ä‘iá»n, tiá»n, bè phái, chống đối..
Vừa nói nà ng vừa rướn ngưá»i lên trong má»™t tư thế đẹp, khêu gợi tuyệt vá»i. Mặt trăng chợt lá»™ ra sau đám mây, ánh trăng chiếu lên ngá»±c nà ng và lên ly rượu mầu đỠsáºm.
- Tôi không dung tha những kẻ thù cá»§a tôi, kể cả những kẻ chống đối tôi. Tôi dư sức diệt hết. Mấy ngưá»i không là m tôi sợ hay chùn bước đâu.
Ãi Xuân đứng dáºy, Ä‘i tá»›i bên Minh:
- Sao lại nói thế? Có thấy nói như váºy là có hại cho chÃnh mình không? Tôi có thể nhắc lại những lá»i Minh vừa Ä‘e dá»a vá»›i Mai Lan, vá»›i VÅ© Huy.
Chà ng nắm lấy cánh tay nà ng:
- Vũ Huy là gì của toa?
- Còn phải há»i nữa!
Chà ng há»i trống không:
- Yêu hắn ư? Tháºt không? Có phải là yêu không, hay là ..?
Nà ng cũng nói trống không:
- Muốn nghe ư? Vá»›i tôi VÅ© Huy tượng trưng cho má»™t cuá»™c sống bình thản, an toà n. Nếu cuá»™c sống đó không có hạnh phúc, nó cÅ©ng không có khổ não. Chỉ tiếc VÅ© Huy Ãt lãng mạn, Ãt tình tứ quá Ä‘i. Nếu lúy chỉ có chút lãng mạn nhá» bằng đầu que tăm xỉa răng thôi giá» nà y tôi đã không nằm khà n ở đây, uống rượu nhạt, nói chuyện suông..
Nà ng cưá»i.
Chà ng từ từ xiết cánh tay tròn lẳn của nà ng:
- Còn tôi sao? Tôi có tình tứ, có hấp dẫn Nếu có thì tình tứ, hấp dẫn đến chừng nà o?
Trong bóng tối nà ng thấy đôi mắt chà ng sáng long lanh, và đôi mắt ấy nhìn và o ngực nà ng. Nà ng đứng, chà ng ngồi, nếu nà ng sát và o chang hơn chút nữa mặt chà ng sẽ áp và o ngực nà ng.
Nà ng cÅ©ng xúc động, sá»± bình thản lúc đầu cá»§a nà ng bị sứt mẻ nhiá»u:
- Mình cÅ©ng muốn biết con ngưá»i Minh ra sao, muốn biết cả những bà máºt trong Ä‘á»i Minh. Minh đã yêu bao nhiêu ngưá»i đà n bà rồi?
Minh Äảo cưá»i mỉm:
- Là m sao biết được. Ai đếm bao giá».
- Hiện lúc nà y sao? Äang yêu mấy ngưá»i?
- Chỉ má»™t ngưá»i.
Nà ng muốn xa chà ng, nhưng nà ng không còn đủ sức gỡ cánh tay ra khá»i tay chà ng. Chà ng kéo nhẹ và nà ng ngồi xuống lòng chà ng.
- Mai Lan ư?
- Không. Ngưá»i tôi yêu là ngưá»i đà n bà đa tình, Ä‘a tình nhất tôi gáºp trong Ä‘á»i, Ä‘a tình và huyá»n bÃ. Ngưá»i đà n bà đó ngoà i mặt thù ghét tôi nhưng tôi nghÄ© nà ng thù ghét tôi vì nà ng yêu tôi..
- á»’..Minh...
Há» hôn nhau, cái hôn không được phép, cái hôn tá»™i lá»—i như lá»a cháy. Nà ng choáng váng khi chà ng há»i:
- Yêu tôi ư?
Nà ng không trả lá»i.
- Nếu không yêu tôi, đừng giả vỠđể đùa rỡn. Tôi chắc Xuân không đủ can đảm để đùa rỡn vá»›i tôi. Äêm hôm ấy ở Äà lạt tôi thấy Xuân không đươc can đảm lắm.
Ãi Xuân bá»—ng tỉnh lại:
- Minh nói đêm nà o?
- Äêm Xuân tìm thấy ngưá»i đà n bà bị cắt cổ chết trong căn nhà tối Ä‘en. Khi thấy xác chết Xuân sợ đến không kêu lên được..Äứng như trá»i trồng cả năm, mưá»i phút má»›i chạy ra được đưá»ng. Ra đưá»ng xa rồi má»›i kêu..
Ãi Xuân rùng mình. Minh Äảo như vị tướng tuy bại tráºn nhưng từng chiến thắng nhiá»u tráºn oanh liệt, say sưa kể lại những chiến công cá»§a mình:
- Em già rồi nhưng em vẫn cứ tá»± coi em còn trẻ. Mưá»i năm trước há»i tuổi em nói em hai mươi nhăm, mưá»i năm sau ai há»i em cÅ©ng nói hai mươi nhăm...
Ká»· niệm trở lại là m Ãi Xuân bị lây sá»± súc động cá»§a Minh, nà ng nói như thì thầm:
- Nằm ngay ở gần cá»a... Máu tươi đầy mặt, có cả máu trong tóc.
Minh cưá»i nhẹ:
- Tóc giả đó. Mang cả tóc giả trong lúc ngủ.
Nà ng đứng vá»™i lên khi có tiếng xe hÆ¡i chạy và o vưá»n. Khi Nam báºt đèn, gã và Má»™ng Trinh thấy Minh ngồi trong ghế, Ãi Xuân đứng bên cá»a sổ.
- Hai ngưá»i là m gì trong nà y mà tối om thế? Nam Ria vui vẻ há»i.
Ãi Xuân thản nhiên :
- Nói chuyện Ä‘á»i cần gì đèn.
Minh cầm hai ly rượu Ä‘em Ä‘i rá»a. Khi không có Minh, Ãi Xuân nói:
- Minh vừa nói vá»›i tôi vá» chuyện bà Mạc Ta Hoa bị giết ở Äalạt..
Nam và Mộng Trinh cùng không nói gì. HỠlấy nước uống và Nam nói:
- Khuya rồi. Xin kiếu quà vị.
Khi Minh trở lại và chỉ có Minh vá»›i nà ng trong phòng, Ãi Xuân gợi chuyện:
- Minh quen biết bà Mạc Ta Hoa thân lắm không?
Chà ng lắc đầu:
- Không quen.
- Không thân, không quen sao biết bà ấy mang tóc giả?
Chà ng nhún vai:
- Thấy báo đăng, nghe ngưá»i ta nói lại...
Thư Viện Việt Nam
PO Box 463024
Ecsondido, CA 92046
Message #9966
Unicode
Forums Angel
Total Posts: 1408
RE: Chương 8 - Dữ HÆ¡n Rắn Äá»™c - Hoà ng Hải Thá»§y
Tuesday January 15, 2002 6:06 PM
" THIS TOPIC IS LOCKED "
Äêm ấy Ãi Xuân trằn trá»c mãi không ngá»§ được. Những câu há»i đáng sợ quay cuồng trong óc nà ng: Minh có liên can gì đến cái chết cá»§a bà ma tây Mạc Ta Hoa? Trong thá»i gian xẩy ra vụ án mạng Minh Ä‘ang ở Äalt, cả Nam cÅ©ng Ä‘ang ở Äà lạt..Tình cá» Mai Lan gáºp Minh ở Äà lạt... Có thể nà o??? Nà ng có má»™t bằng chứng do chÃnh Minh nói ra: Minh có mặt ở Äalạt đêm bà Me Tây Mạc Ta Hoa Ä‘a tình, Ä‘a dâm bị cắt cổ. Từ ấùy đến nay đã hÆ¡n má»™t năm, cảnh sát chưa tìm ra thá»§ phạm. Vụ án mạng dưá»ng như đã bị cảnh sát Äà lạt cho chìm suồng, tức là tạm xếp hồ sợ Nà ng nhá»› Minh nói đến chuyện nạn nhân mang mái tóc giả. Tại sao Minh biết nạn nhân mang tóc giả?? Chắc Minh phải biết nhiá»u vá» ngưá»i đà n bà ấy.
Sau đêm nghe chÃnh miệng Minh nói vá» bà Mạc Ta Hoa, Ãi Xuân nghi ngá» và muốn tìm biết thêm. Nhưng Minh không còn hở môi nói vá» chuyện đó nữa, Má»™ng Trinh hay nói và dá»… bị gợi chuyện nhưng cô nà y chẳng biết gì vá» Ä‘á»i tư cá»§a ông anh; cô lại coi ông anh cô là má»™t thứ ngưá»i hùng, má»™t thần tượng. Má»—i khi nói đến Minh Má»™ng Trinh chỉ thốt ra những lá»i ca tụng, đỠcao. Nam có thể biết nhiá»u nhưng Nam là bạn chà thân cá»§a Minh, Ãi Xuân biết Nam yêu thương Minh còn hÆ¡n yêu thương bản thân hắn. Nà ng không thể há»i dò Nam được Ä‘iá»u gì bất lợi cho Minh. HÆ¡n ai hết nà ng biết Nam tuyệt đối trung thà nh vá»›i Minh và gã có thừa kinh nghiệm và bản lÄ©nh để không bị nà ng khai thác. lợi dụng.
Ãi Xuân để ý theo rõi Minh và thấy Minh tuần nà o cÅ©ng đến phòng tâm lý trị liệu cá»§a Giáo sư Kinh Thiên. Có tuần Minh đến đó hai, ba lần. Nà ng cÅ©ng đến đó, khai là có tâm bệnh nhá» Kinh Thiên chữa trị. Nà ng tốn tiá»n vô Ãch. Dưá»ng như Kinh Thiên cÅ©ng chẳng biết gì vá» Ä‘á»i tư cá»§a Minh. Nhưng nà ng biết lão nghi có chuyện gì rắc rối Ä‘ang xẩy ra trong Biệt thá»± Mai Lan vì có đến hai ngưá»i trong biệt thá»± nà y phải đến nhá» lão chữa trị.
Ãi Xuân định trở vá» Äà lạt để mở cuá»™c Ä‘iá»u tra tại chá»—. Nà ng chưa biết nà ng sẽ là m những gì ở Äà lạt ngoà i việc nà ng sẽ đến Ty Cảnh Sát để khai vá» má»™t ngưá»i nà ng nghi là có dÃnh lÃu đến vụ án mạng Mạc Ta Hoa. Trong lúc nà ng Ä‘ang do dá»± không biết có nên xa Mai Lan hay không thì Văn Tiến, tức Tiến Bê, ngưá»i tình cá»§a Má»™ng Trinh, xuất hiện.
Tiến Bê đến, Ãi Xuân biết ngay là trong nhà lại thêm xáo trá»™n. Nà ng tiên liệu đúng. Vợ chồng Minh-Mai Lan Ä‘ang tranh chấp vá» quyá»n kiểm xoát tà i sản nay lại thêm vụ tranh chấp vá» quyá»n chá»§ nhà nhân việc Ä‘uổi cổ Tiến Bê ra khá»i nhà hay đãi Tiến Bê như má»™t ngưá»i khách vô duyên không má»i mà đến, tức là việc vẫn để cho Tiến Bê ở trong nhà nhưng không nhìn ngó gì đến.
Sáng hôm sau ngà y Mai Lan ra tối háºu thư tống cổ Văn Tiến ra khá»i nhà , chị ngưá»i hầu cá»§a Mai Lan và o báo cho Ãi Xuân biết cô chá»§ cá»§a chị má»i nà ng sang phòng nói chuyện.
Ãi Xuân sá»a soạn lại sÆ¡ qua nhan sắc và trang phục rồi Ä‘i sang phòng riêng cá»§a em gái - nhà có nhiá»u phòng, vợ chồng Mai Lan có phòng ngá»§ chung và Mai Lan có má»™t phòng ngá»§ riêng nhá» hÆ¡n - Và o phòng Ãi Xuân thấy Mai Lan Ä‘ang ngồi khóc.
Äà n bà nằm khóc không đáng sợ lắm nhưng đà n bà ngồi khóc là việc quan trá»ng và cần phải đỠphòng.
Thấy em gái khóc, Ãi Xuân xúc đông:
- Sao váºy em? Chuyện gì thế?
Nà ng biết là tại sao Mai Lan khóc, Mai Lan khóc vì chuyện gì, nhưng nà ng vẫn phải há»i. Nà ng cần nghe chÃnh Mai Lan nói ra tại sao lại khóc. Nà ng ngồi xuống bên em, ôm vai em, vuốt nhẹ lưng em. Không thể an á»§i em bằng lá»i nói, nà ng an á»§i em bằng cỠđộng trìu mến đó.
- Chị Æ i... Chị Æ i..
Mai Lan nắm lấy bà n tay chị, xiết chặt, nà ng cố gắng thở Ä‘á»u để dằn cÆ¡n nức nở. Hqi chị em ngồi bên nhau, nắm tay nhau trong má»™t lúc tháºt lâu. Hai khuôn mặt ho,ï những lúc thưá»ng vẫn khác nhau, lúc nà y giống nhau má»™t cách lạ lùng.
Khi nói được ra tiếng Mai Lan há»i:
- Chị Æ i..Có phải đến như thế nà y là hết không chị? Chị cho em biết đến như thế nà y em bá» cuá»™c được chưa? Hay là ... ?
Biết dư là Mai Lan muốn nói gì Ãi Xuân vẫn há»i lại:
- Em nói gì? BỠcuộc là sao? Em định xa Minh ư?
- Em định ly dị!
Mai Lan nói ra bốn tiếng "Em định ly dị" má»™t cách nồng nà n, quyết liệt nhưng Ãi Xuân cảm thấy đó là vẻ nồng nà n, quyết liệt cá»§a những ngưá»i trong lòng không nồng nà n, không quyết liệt chút nà o.
Như phải là m má»™t việc gì đó để há»— trợ cho lá»i nói cuả mình Mai Lan đứng lên Ä‘i mấy bước trong phòng rồi đến đứng trước gương, Ãi Xuân cÅ©ng đứng lên, Ä‘i tá»›i bên cá»a sổ nhìn xuống vưá»n. Tuy biết em gái chưa quyết liệt trong việc bá» chồng Ãi Xuân cÅ©ng thấy mừng. Mai Lan đã nói ra miệng ý định bá» chồng tức là mầm tan rã, mầm chia ly, đã được gieo trong tim Mai Lan. Cái mầm ấy chắc chắn sẽ tăng trưởng rất nhanh và mạnh. Mạnh không có gì cản nổi. Vì nó được gieo và o tim Mai Lan bằng chÃnh tay Mai Lan. Ãi Xuân thấy nếu như nà ng khuyên Mai Lan bá» chồng, Mai Lan sẽ không chịu nghe, nhưng khi Mai Lan quyết định bá» chồng, ngưá»i khác cà ng can việc Mai Lan bá» chồng cà ng đến mau hÆ¡n.
Và như thế có nghÄ©a là việc Mai Lan bá» chồng nhất định sẽ đến, chỉ có sá»›m hoặc muá»™n. Ãi Xuân cố che dấu vẻ vui mừng hiện lên trên nét mặt, sáng trong ánh mắt, nở trên môi nà ng; nà ng mừng vì Mai Lan bá» Minh. Nếu Mai Lan bá» Minh, dù Minh có đúng là tên sát nhân đã giết Mạc Ta Hoa ở Äalạt, Mai Lan sẽ không còn bị nguy hiểm nữa. Cuá»™c Ä‘á»i chị em nà ng, khi không có Minh, sẽ trở lại tốt đẹp.
Ãi Xuân thấy nà ng cần phải gợi chuyện để Mai Lan nói, nhưng lúc nà y việc là m hay nhất cá»§a nà ng là nói ra những lá»i vô thưởng, vô phạt:
- Chị tưởng em yêu Minh lắm?
Giá»ng nói cuả Mai Lan trở lại nồng nà n:
- Minh là ngưá»i đà n ông tuyệt diệu nhất Ä‘á»i. Em sẽ không còn có thể yêu ai như em yêu Minh. Trên Ä‘á»i nà y em chắc không có ngưá»i đà n bà nà o yêu Minh như em yêu Minh. Em vẫn tưởng tình yêu cá»§a chúng em sẽ không bao giá» tà n, không có gì phá hoại được tình yêu cá»§a em yêu Minh. Nhưng bây giá» em hoang mang, em không còn biết sá»± tháºt ở đâu nữa. Hay tình yêu là má»™t cái gì không có tháºt? Hay là tình yêu nà o cÅ©ng thế? Hay la,ø như ngưá»i ta nói, những ngưá»i yêu nhau chỉ nên yêu nhau thôi, đừng dại mà trở thà nh vợ chồng..? Hay là cuá»™c sống vợ chồng là m chết tình yêu..?
Mai Lan lại nghẹn ngà o muốn khóc.
Ãi Xuân nói mÆ¡ hồ:
- Chị tưởng em không bao giỠbiết như thế.
- Chị nói váºy là sao?
- Không. Chẳng có nghĩa gì cả. Thấy em nói đến chuyện ly dị, chị buồn.
Ãi Xuân thở dà i:
- Äã chị rồi, nay lại em...
Bằng giá»ng nói lo âu Mai Lan há»i:
- Chị có nghĩ rằng em nên chìu theo ý Minh không?
Không trả lá»i, Ãi Xuân chỉ lắc đầu.
- Minh lạ lùng lắm. Äá»™c tà i, độc Ä‘oán..Không biết đến ai khác, kể cả vợ.
Và nà ng phê bình nhẹ nhà ng:
- Chị thấy Minh lố bịch thì đúng hơn.
- Lố bịch. Äúng đấy. Huy cÅ©ng nói như thế.
Äến lượt Ãi Xuân há»i:
- Huy cÅ©ng nói như váºy à ?
Mai Lan nói sang chuyện khác:
- Em và Minh không thể nà o kéo dà i mãi được cuá»™c sống nà y. Ãt nhất em là ngưá»i không thể sống như thế nà y được. Em sống không phải là để tranh dà nh, để thù háºn nhau.
Nà ng ngừng lại, im lặng trong và i giây đồng hồ rồi nói tiếp:
- Huy cũng nói như thế.
Ãi Xuân lại há»i:
- Huy cũng nói vỠem như thế ư?
CÅ©ng sau và i giây đồng hồ Ãi Xuân há»i tiếp:
- Em hay đem chuyện tâm sự ra nói với Huy, em thấy Huy có giúp gì được em không?
Từ lúc hai chị em gáºp nhau đến giá» Ãi Xuân má»›i thấy trên môi Mai Lan phảng phất má»™t nét giống vá»›i nét cưá»i:
- Ồ..Em không biết em và Huy thân nhau từ lúc nà o nữa - Mai Lan nói - Có lẽ em và Huy gần nhau, thông cảm nhau vì hai chúng em cùng ở trong cảnh bị bỠrơi. Chị bỠrơi Huy, Minh lạnh nhạt với em. Chúng em không là m gì khác được ngoà i việc an ủi nhau. Cũng may...
Mai Lan không nói "CÅ©ng may chúng em còn có nhau..", nhưng Ãi Xuân biết em gái nà ng muốn nói câu đó.
- Em không trách chị vá»›i Minh đâu. Chị và Minh hiểu biết nhiá»u, cùng sống nhiá»u, hai ngưá»i hợp nhau là đúng.
Từ lúc Mai Lan nói đến VÅ© Huy, Ãi Xuân hết còn chú ý đến vấn đỠcá»§a em gái, nà ng thấy vụ nà y giỠđây trở thà nh má»™t rắc rối cá»§a chÃnh nà ng. VÅ© Huy là cá»§a nà ng, vẫn là cá»§a nà ng, nay tình hình đổi thay: VÅ© Huy có thể yêu Mai Lan và Mai Lan có thể yêu VÅ© Huỵ Trước khi Mai Lan có chồng VÅ© Huy đã biết Mai Lan, nhưng chà ng không yêu Mai Lan mà lại chạy theo Vincent Äẩu phu nhân, nhÅ© danh Ãi Xuân. Äến nay, khi Ãi Xuân đã ly dị và trở lại tá»± do, và Mai Lan có chồng, Luáºt sư VÅ© Huy dưá»ng như lại bị Mai Lan quyến rÅ©.
Ãi Xuân là m ra vẻ thản nhiên:
- Có gì giữa em và Huy?
- Huy tốt với em, Huy thông cảm em...
Ãi Xuân nói như nói má»™t mình:
- VÅ© Huy luôn luôn tốt vá»›i những ngưá»i đà n bà có chồng.
Kinh nghiệm vỠđà n ông cho Ãi Xuân biết ở Ä‘á»i nà y có nhiá»u anh đà n ông không thÃch con gái mà lại chỉ thÃch đà n bà có chồng; nà ng biết VÅ© Huy thuá»™c loại đà n ông ấy nhưng nà ng vẫn yên trà chà ng chỉ yêu có má»™t ngưá»i đà n bà có chồng mà thôi và ngưá»i đà n bà có chồng duy nhất được VÅ© Huy yêu mê là nà ng.
Ãi Xuân lạnh ngưá»i khi thấy nét mặt em gái nà ng rạng rỡ lên khi nói đến VÅ© Huỵ Mai Lan có vẻ mặt và giá»ng nói cá»§a ngưá»i đà n bà đang yêu mà chưa biết là mình yêu.
Mai Lan cÅ©ng mÆ¡ mà ng nói như ngưá»i nói má»™t mình:
- Huy nói..chưa có gì muộn. Phải quyết định trước khi quá muộn...
Rồi nà ng há»i Ãi Xuân:
- Em không biết những ngà y nà y..không có Huy, em có sống nổi hay không.
Nà ng sững lại khi nghe Ãi Xuân há»i:
- Huy khuyên em bỠMinh? Phải không?
Không đợi em gái trả lá»i, Ãi Xuân nói tiếp:
- Huy sai rồi.
- Chị thì sao? Chị ly dị anh Äẩu đó?
- Trưá»ng hợp cá»§a chị khác. Chị ly dị vì ngưá»i đà n ông chị lấy là m chồng là ngưá»i nhu nhược, ngưá»i chuyên chỠđợi ngưá»i khác là m những việc mà anh ấy phải là m, nhất là chỠđợi ở vợ. Còn em thì em muốn ly dị vì chồng em là ngưá»i có ý lá»±c quá mạnh, em sợ em không giữ nổi chồng em.
Mai Lan nghẹn ngà o:
- Chị Æ i... Thương em. Äừng trách em. Chị dáºy cho em biết em phải là m gì. Em hoang mang quá...
Äến gần em gái, Ãi Xuân ôm em, tay vuốt nhẹ mái tóc em:
- Nhá»› lại những ngà y đầu tiên em yêu Minh, thá»i gian đầu em má»›i là vợ Minh. Khi em Ä‘i tuần trăng máºt vá», em vui sống, em sung sướng đến là chừng nà o.
Ká»· niệm là m cho Mai Lan xúc động. Má»›i đây thôi, nhưng sao nà ng thấy như thá»i gian nà ng và Minh yêu nhau đã qua lâu lắm. Nà ng xúc động và nà ng khổ sở.
Ngưá»i đà n bà muốn bá» chồng không muốn nhá»› lại những ngà y yêu thương chồng, nà ng ôm lấy chị:
-.Chi... Chị của em..Chị bảo em phải là m sao..?
- Sống vá»›i Minh. Äá»i sống vợ chồng nà o cÅ©ng có những lúc sóng gió, nhưng không phải vì thế mà bá» nhau. Chỉ có tình yêu là đáng kể, má»i chuyện khác Ä‘á»u là phụ thuá»™c.
Trước đó mưá»i phút Ãi Xuân mừng khi nghe em gái nói đến chuyện ly dị chồng, nay nà ng lại khuyên em gái bỠý định ấy. Vì có VÅ© Huy ở gần Mai Lan. Nếu Mai Lan bá» chồng, VÅ© Huy sẽ có thể yêu và kết hôn vá»›i Mai Lan. Äó là chuyện Ãi Xuân không thể để cho xẩy ra.
- Chị thương em nhé..Chị đừng bỠem..!
- Không bao giỠchị bỠem cả.
Ãi Xuân nói vá»›i em gái câu ấy vá»›i tất cả sá»± chân thà nh - Không bao giá» nà ng bá» Mai Lan - Cùng lúc ấy nà ng nghÄ©:"..Nhưng em lấy VÅ© Huy cá»§a chị thì không được..!
|

03-08-2008, 02:26 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chương 9
Trưa hôm ấy cả nhà đi vắng, chỉ có mình Má»™ng Trinh ở nhà khi Trung sÄ© Văn Tiến đến. Ngưá»i tình cÅ© không rá»§ cÅ©ng đến, Má»™ng Trinh đã có Nam Ria nhưng sá»± xuất hiện bất ngá» cá»§a Tiến Bê vẫn gợi lại trong da thịt nà ng những dư cảm ái ân hoan lạc cÅ©, nà ng đưa ngay Tiến Bê và o phòng riêng cá»§a nà ng.
Tiến Bê, vì trước đó từng được Má»™ng Trinh thần phục, coi như Ông Con Trá»i muốn là m gì cÅ©ng được nên tuy khăn gói quả mướp tìm theo ngưá»i tình vá»›i mục Ä‘Ãch bấu xấu, đớp nhá», vẫn có thái độ khụng khiệng ra vẻ ta đây.
- Anh đã và o nhiá»u phòng ngá»§ đẹp, kể cả phòng ngá»§ cá»§a Ngô đình Lệ Thá»§y, nhưng anh phải công nháºn phòng ngá»§ nà y cá»§a em đẹp tháºt..
Trung sÄ© Văn Tiến không nói dóc, quả tháºt gã có và o phòng ngá»§ cá»§a Ngô đình lệ Thá»§y, gã ra và o cả phòng ngá»§ cá»§a bà Trần lệ Xuân trong Dinh Äá»™c Láºp; có Ä‘iá»u gã không nói rõ là gã và o những phòng ngá»§ đó vá»›i tư cách là nhân viên an ninh, đưa và o, đưa ra và giám sát mấy chú thợ sá»a vòi nước, bồn tắm, cầu tiêu, Ä‘iện và hệ thống máy Ä‘iá»u hòa không khà trong những phòng ngá»§ đó.
Biệt thá»± Mai Lan là m Văn Tiến lé mắt. Gã yên trà phen nà y gã chuá»™t sa chÄ©nh gạo, tha hồ cÆ¡m no, bò cưỡi, lúc nà o cÅ©ng có tiá»n - do Má»™ng Trinh dúi cho - để Ä‘i đánh bạc. Äà nẵng lúc nà y có nhiá»u dân má»›i giầu lên nhá» chiến tranh, những anh má»›i giầu nà y là những con mòng tháºt máºp để Tiến Bê tha hồ lá»™t.
Nhưng bây giỠở bên mông Môïng Trinh, và ở trong giưá»ng Má»™ng Trinh, đã có Nam Ria. Tiến Bê thấy rõ là Nam Ria, cÅ©ng dân giang hồ như gã thôi, nhưng có thá»› hÆ¡n gã rất nhiá»u, Nam Ria vừa là ngưá»i tình cá»§a Má»™ng Trinh, vừa là bạn cá»§a ông chá»§ nhà . Qua sá»± giá»›i thiệu cá»§a Má»™ng Trinh, Tiến Bê đươc ăn ở như khách trong biệt thá»± Mai Lan, nhưng phòng riêng cá»§a gã là má»™t phòng nhá», loại phòng dà nh cho con nÃt.
Sống trong biệt thá»± Mai Lan được năm ngà y Tiến Bê gây sá»± đánh nhau vá»›i Nam Ria. Gã háºm há»±c nói vá»›i Má»™ng Trinh:
- Anh có Tắc-cung- đô Ä‘ai Ä‘en..Anh đánh nó thì nó chỉ có chết. Nhưng em yên tâm, anh sẽ nhẹ taỵ Cho nó bà i há»c thôi. Nó là cái gì mà nó dám lên mặt vá»›i anh..
Có hai anh đà n ông đánh nhau há»™c máu mồm vì mình đối vá»›i đà n bà là má»™t chuyện thú vị, Má»™ng Trinh sợ ngưá»i tình cÅ© có võ nghệ sẽ đánh ngưá»i tình má»›i quá Ä‘au nên năn nỉ ngưá»i tình cÅ© nhẹ taỵ á»’n à o ở thang lầu má»™t lúc, Má»™ng Trinh ra xem và thấy Ka-ra-tê- đô Tiến Bê nằm thẳng cẳng dưới chân cầu thang, miệng không ra máu mà ra rá»›t rãi...
Sá»± xuất hiện cá»§a ông khách vô duyên không má»i mà cứ vác mặt đến, đã đến còn ở lì Văn Tiến cà ng là m cho cuá»™c bất hòa cá»§a vợ chồng Mai Lan-Minh Äảo thêm trầm trá»ng, Mai Lan ra lệnh má»i Tiến Bê ra khá»i nhà , Minh Äảo tuyên bố Tiến Bê cứ ở.
Minh Äảo lạnh lùng:
- Em không thể Ä‘uổi những ngưá»i đến nhà nà y vì anh được. Há» là khách cá»§a anh.
Cũng rất lạnh, Mai Lan nói:
- Anh nà y có phải là khách của anh đâu..
- Khách của Mộng Trinh là khách của anh.
- Hắn phải đi.
- Không. Hắn không đi đâu hết.
Ãi Xuân xen và o:
- Sao hách quá thế..? Cứ là m như là Tổng thống...
Vũ Huy ngăn nà ng:
- Äừng nóng. Việc cá»§a vợ chồng hỠđể cho vợ chồng há» giải quyết vá»›i nhau.
Bá»±c mình, Ãi Xuân nói hÆ¡i nặng vá»›i VÅ© Huy:
- Anh quên Mai Lan là em tôi sao? Trước khi là vợ hắn, Mai Lan là em gái tôi. Em gái tôi có thể bá» chồng nhưng em gái tôi không bao giá»Ã¸ bá» tôi.
VÅ© Huy im lặng. Chỉ khi thấy Mai Lan buồn, khóc, và khi không có Minh, chà ng luáºt sư má»›i đến gần khuyên giải Mai Lan. Cuá»™c khuyên giải thưá»ng kéo dà i cả hai, ba tiếng đồng hồ. Bữa cÆ¡m được dá»n ra nhưng không ai ăn cả. Mấy ngưá»i trong nhà chia ra là m hai, ba nhóm ăn riêng. Tiến Bê ăn má»™t mình trong phòng ăn dà nh cho ngưá»i là m ở nhà dưới. Vá»›i mấy chị ngưá»i hầu Trung sÄ© Văn Tiến lại là ngưá»i rất có duyên, cái được nbất cá»§a Trung sÄ© là bình dân, vui vẻ, thân máºt vá»›i má»i ngưá»i. Trung sÄ© được mấy chị sến chiêu đãi hết mình. Nam và Má»™ng Trinh dắt nhau Ä‘i ăn cÆ¡m hiệu, Ä‘i coi xi-nê, Ä‘i tắm biển, Ä‘i vá» Huế chÆ¡i. Trong cÆ¡n há»n giáºn Minh Äảo Ä‘i đến Phòng Trị Liệu Kinh Thiên nhá» em Thu Sương giải sầu.
° ° °
Thu Sương, em nữ phụ tá cá»§a Giáo sư Kinh Thiên, tên tháºt là Nguyá»…n thị Mùi. Em là con gái má»™t ông thợ cạo, tức thợ há»›t tóc, lại tức là Phó Koáp theo danh từ má»›i. Sá»± kiện đặc biệt cá»§a những tháºÃ¢p niên 50-60 là ở nước Việt Nam Cá»™ng hòa có nhiá»u cô con gái những ông Phó Koáp mÆ¡ là m nữ ca sÄ© tân nhạc. Sá»± mÆ¡ má»™ng nà y sở dÄ© có là vì quả thá»±c có và i em con gái các ông Phó Koáp đã thà nh nữ ca sÄ© nổi tiếng. Em Thị Mùi, tức Thu Sương, khi dáºy thì, cÅ©ng ôm má»™ng trở thà nh nữ ca sÄ©. Em có đủ Ä‘iá»u kiện để trở thà nh nữ ca sÄ© nổi đình đám không kém gì ai, tức là tuy em không có giá»ng ca - nữ ca sÄ© tân nhạc không cần có giá»ng ca hay ho chi cho lắm - nhưng em có nhan sắc coi được và tấm thân con gái Phó Koáp khá hấp dẫn, gợi cảm. Nhiá»u em ca sÄ© nổi tiếng hát há»ng có ra gì đâu, nhan sắc, ngưá»i ngợm nhiá»u em còn kém xa Thị Mùi. Nhưng vì cái số tá» vi cá»§a em Thị Mùi không có sao là m nữ ca sÄ© nên em không trở thà nh nữ ca sÄ©. Em chán cái cảnh con gái lá»›n trong gia đình nghèo, bà mẹ ho lao ốm o chết sá»›m, Bố già Phó Koáp lấy vợ kế, bà mẹ ghẻ đẻ sồn sồn năm má»™t và hai năm đôi. Thị Mùi phải lo gánh nước, Ä‘i chợ, nấu ăn, rá»a bát, giặt rÅ©, coi sóc, tắm rá»a cho má»™t lÅ© em cùng bố khác mẹ há»—n như gấu, nói tục, chuyên môn dà nh ăn, ăn cắp vặt, chá»i nhau, đánh nhau, và ở bẩn dÆ¡ dáy kinh ngưá»i, em bèn sá»›m là m cuá»™c thoát ly khá»i cái cảnh gia đình địa ngục ấy.
Cuá»™c Ä‘á»i tình ái cá»§a em Thị Mùi trải qua cái gá»i là ba chìm, bẩy nổi, chÃn lênh đênh. Thoạt đầu em bá» nhà đi ở vá»›i má»™t gã thiếu niên con nhà buôn, gã nà y chuyên ăn chÆ¡i, từ thưở ra khá»i lòng mẹ không kiếm được đồng xu teng, nhưng Ä‘i xe ô tô Sì-po, nhẩy đầm, đánh bạc, chÆ¡i gái, lấy ca-ve, hút thuốc phiện; bà mẹ cá»§a gã thầu vé số kiến thiết - Kiến thiết Quốc Gia giúp đồng bà o ta mua lấy cá»a nhà , giầu sang mấy hồi..- Cô con ông Phó Koáp thoát ly gia đình sống sung túc vá»›i gã được chừng má»™t năm thì bà mẹ gã vỡ nợ, giáºt hụi, lưá»ng gạt tiá»n thiên hạ, bà ta và o Ô Ten Chà Hòa nằm dà i ngà y và gã thiếu niên phá gia chi tá» bèn thiếu tiá»n. Gã bá» rÆ¡i Thị Mùi trong phòng bin- Ä‘inh Cá»u Long là m em nhịn đói mất mấy ngà y.
Em bèn theo má»™t anh thư ký cùng ngụ trong bin- Ä‘inh. Anh nà y tưởng em có thai, vá»™i vã "pát-sê" em cho lão bạn già chá»§ tiệm may tây ở Chợ CÅ©. Anh già Maitre Tailleur diplomé de Paris mướn nhà riêng cho em ở. Vụ "kim ốc tà ng Kiá»u" vỡ lở, mụ vợ anh Mét TêLo Giao Chỉ đến đánh ghen là m ồn à o, náo động cả xóm. Chị Hoạn Thư Bà n Cá» Sà igòn dá»a bắt chước bà Trung tá Thức tạt át-xÃt vÅ© nữ Cẩm Nhung, cho chở bằng xe ba bánh má»™t thùng sắt tây thứ nước gá»i là át-xÃt đến để ở đầu hẻm, dá»a sẽ tạt cả anh chồng lẫn con ** cướp chồng ngưá»i; anh già đi má»™t đưá»ng phú lỉnh và em Thị Mùi lại bÆ¡ vÆ¡ nÆ¡i ngã bẩy chợ Ä‘á»i.
Em được má»™t cô bạn giang hồ cưu mang, Ä‘em vá» nuôi và đưa Ä‘i há»c nhẩy đầm để là m ca-vẹ Cái số em vất vả nên em vừa nhẩy được và sắp sá»a Ä‘i là m thì chÃnh phá»§ cấm nhẩy đầm. Chỉ còn chút sÃu nữa là em trở thà nh gái chÆ¡i trong boát Mụ Äại Yên Äổ thì em gặp Kinh Thiên và trở thà nh phụ tá kiêm nữ há»™ lý cá»§a Kinh Thiên. "Há»™ lý" đây sà i theo nghÄ©a cá»§a ông Chu Tá» nháºt báo Sống: há»™ lý: á»§ng há»™ sinh lý.
Và bây giá», tức là lúc nà y - thá»i hiện tại - Em Thu Sương, tức em Thị Mùi, con gái ông Phó Koáp Bắc kỳ ri cư, Ä‘ang hà nh nghá» trị bệnh tâm thần cứu nhân, độ thế trong Phòng Trị Liệu Kinh Thiên. Phòng tối má», mát rượi vì có máy Ä‘iá»u hòa không khà - nôm na và ngắn gá»n là máy lạnh - da thịt nữ phụ tá Ä‘a tình cá»§a nà ng cÅ©ng mát rượi như không khà trong phòng. Nà ng ná»a nằm, ná»a ngồi bên cạnh Minh Äảo.
Minh Äảo Ä‘ang ngá»§ mệt, tiếng ngáy ròn cá»§a chà ng trầm trầm vang lên trong không gian vắng lặng, Thu Sương mÆ¡ mà ng nhìn ngắm những bắp thịt cứng như thép trên ngá»±c, bụng và hai cánh tay ngưá»i đà n ông nằm đó.
Giấc ngá»§ cá»§a Minh Äảo nặng ná» như trà n đầy những ác má»™ng, những giáºn há»n không được giải tá»a. Trước đây má»™t tiếng đồng hồ chà ng đến trong trạng thái tinh thần giáºn há»n đến cao độ. Chà ng bị xúc động và tinh thần chà ng rã rá»i. Thu Sương xúc động hÆ¡n nhiá»u khi nà ng thấy Minh và o phòng. Từ hai tuần nay nà ng đã yêu Minh Äảo, nà ng mong chà ng đến từng giá», từng phút. Vá»›i nà ng cảm gÃác nà y hoà n toà n má»›i lạ, kỳ diệu, tuyệt vá»i: đây là lần đầu Thu Sương yêu.
Minh Äảo mở mắt, chà ng không thấy gì lạ khi nhìn Thu Sương gần như trần truồng nằm bên chà ng:
- Há» liên kết lại để chống anh, Thu Sương ạ. Nam là bạn anh, Má»™ng Trinh là em gái anh, lẽ ra hai đứa chúng nó phải á»§ng há»™ anh má»›i phải; vì quyá»n lợi riêng chúng nó cÅ©ng vá» phe bá»n kia chống anh. Anh háºn chúng nó..
Äây là lần thứ nhất Thu Sương nghe ngưá»i nà ng yêu nói đến bạn, em gái và vợ chà ng. Và đây cÅ©ng là lần thứ nhất chà ng thổ lá»™ chuyện gia đình, chuyện kÃn, những chuyện Ä‘á»i tư; kinh nghiệm cho nà ng biết rồi chà ng sẽ nói ra cả những chuyện có hại cho chà ng, nà ng sẽ phải báo cáo những chuyện ấy vá»›i Kinh Thiên và Kinh Thiên sẽ dùng những chuyện ấy để tống tiến chà ng, việc mà lão vẫn thưá»ng là m.
Vá»›i cá» chỉ âu yếm, trìu mến cá»§a ngưá»i tình Thu Sương đưa bà n tay lên bịt miệng Minh Äảo.
Minh hôn lên lòng bà n tay nà ng, rồi hôn lên cánh tay trần của nà ng, chà ng nói qua những cái hôn:
- Ngưá»i chống anh đáng kể nhất là Ãi Xuân. Mai Lan phải dá»±a và o Ãi Xuân để sống. Chị em há» thân thương nhau lắm. Anh phải đánh cho Ãi Xuân văng ra má»›i có thể chế ngá»± được Mai Lan. Ãi Xuân dâm... Dâm lắm. Dâm nhưng biết che dấu. Äà n bà như thế má»›i tháºt là dâm. Ly dị chồng. Dâm mà đang thiếu đà n ông. Nà ng tưởng thằng luáºt sư yêu nà ng, nà ng khôn mà không tinh, nà ng không biết thằng luáºt sư mê Mai Lan. Rất tÃếc anh không có thá»i gian, anh có thể chinh phục cả Ãi Xuân...
Nà ng cúi xuống hôn lên miệng chà ng, chà ng hôn lại. Chà ng kéo nà ng nằm lên ngưá»i chà ng. HỠÔm ghì lấy nhau. Thu Sương chết ngất trong hoan lạc. Tiếng thở, tiếng rên, tiếng kêu, tiếng rÃt cá»§a nà ng hợp ca vá»›i tiếng dà n máy lạnh chạy rì rì...
Thu Sương vẫn lÆ¡ mÆ¡ khi Minh Äảo buông nà ng ra để ngồi lên. Có phÃch cà phê, bao thuốc lá, há»™p quẹt trên chiếc bà n nhá», chà ng uống cà phê, hút thuốc và chà ng nói. Thu Sương rùng mình sợ hãi khi nà ng thấy đúng như lá»i Kinh Thiên đã báo trước:" Rồi nó sẽ nói... Nó sẽ nói hết.."
Nà ng ôm ghì Minh từ sau lưng chà ng, đôi vú căng nây vì khoái lạc cá»§a nà ng áp và o lưng chà ng nhưng chà ng không cảm thấy gì cả, chà ng say sưa nói, chà ng nói liên miên như ngưá»i lên cÆ¡n đồng bóng. Nà ng muốn kêu lên:" Äừng nói..Anh yêu Æ¡i..Äừng kể..Em không nghẹ.Anh kể là nguy hiểm cho anh... Em không muốn thấy anh bị nguy hiểm..Anh kể, nó biết là anh khổ đấy.." Nhưng Minh Äảo cứ say sưa kể. Thu Sương nghe loáng thoáng câu chuyện má»™t ngưá»i đà n bà ở Äà lạt, thÃch là m tình vá»›i thanh niên trẻ khá»e nhưng lại rất kẹo vá» mucï chi tiá»n; má»™t đêm ngưá»i đà n bà nà y bị cắt cổ, cả gã tình nhân cá»§a bà ta cÅ©ng bị giết. " Trá»i Æ¡i... Äừng kể nữa. Tại sao lại cứ kể..Yêu em Ä‘i. Yêu em có sướng hÆ¡n không? Vừa rồi anh có thấy em sướng không? Anh là m em chết được. Nhất anh..Em nè..Em chá» anh..Yêu em đị.Yêu em nữa đị."
Trái tim yêu đương nồng cháy cá»§a Thu Sương kêu lên những lá»i như thế, nhưng Minh Äảo không nghe. Chà ng cứ kể, kể hết. Thu Sương vẫn ôm lưng chà ng và nà ng kinh hoà ng không biết nà ng phải là m sao để không kể lại cho Kinh Thiên nghe những gì nà ng nghe được mà lão vẫn không biết nà ng dấu lão.
|

03-08-2008, 02:26 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chương 10
- Bà Ãi Xuân... Bà được mạnh không ạ?
Buổi sáng nắng và ng trước cá»§a chợ Äà nẵng, Ãi Xuân nhìn ngưá»i thiếu phụ vừa há»i nà ng. Trông quen quen nhưng nà ng chưa nhá»› ra ai, thiếu phụ tưá»i cưá»i nói tiếp:
- Em là Tình..ngưá»i Äà lạt đây mà ..
Ãi Xuân nháºn ra:
- Ạ.Cô Tình..
Thấy Xuân Tình tươi đẹp, quyến rÅ© khác xa vá»›i Xuân Tình trÆ¡ khấc ở Äà lạt, nà ng thà nh thá»±c khen:
- Hay quá. Hồi nà y tươi quá. Có chuyện gì thế? Lấy chồng chưa?
Xuân Tình cưá»i:
- Thưa sắp.
Hai ngưá»i trao đổi vá»›i nhau và i chuyện vá» Äà lạt, vá» Äà nẵng. Xuân Tình há»i thăm sức khá»e cá»§a Ãi Xuân, Ãi Xuân vì phép lịch sá»±, cÅ©ng há»i thăm vá» bà mẹ Xuân Tình:
- Hồi nà y bà má cô có thay đổi gì không?
- Thưa bà không. Má em vẫn váºy, bây giá» má em còn uống nhiá»u hÆ¡n trước nữa.
Ãi Xuân Ä‘ang định nói lá»i xin lá»—i, tôi phải Ä‘i thì Xuân Tình nói tiếp:
- Má em Ä‘ang ở đây. Em đến gặp má em để xin bà đi cai rượu. Ở Äà nẵng nà y có ông thầy trị bệnh theo khoa tâm lý hay lắm..Giáo sư Kinh Thiên. Chắc bà có nghe nói đến Giáo sư... ?
- Tôi có nghe.
Ãi Xuân nghÄ© đến chuyện Minh hay đến phòng trị bệnh cá»§a Kinh Thiên, nếu bà mẹ cá»§a Xuân Tình cÅ©ng đến ná»™p tiá»n cho Kinh Thiên thì hai ngưá»i có thể gáºp nhau ở đó.
- Má em chịu tá»›i, nhưng má em tá»›i để phá Giáo sư nhiá»u hÆ¡n là để nhỠông trị bệnh..Nhưng em tin chắc là thể nà o Giáo sư cÅ©ng có ảnh hưởng tốt đến lối sống cá»§a má em.
à nghÄ© đến trong óc Ãi Xuân: Minh và bà Tá, bà bạn chà thân cá»§a Mạc Ta Hoa, có quen biết nhau không? Nếu há» biết nhau..?? Nà ng nói:
- Cô đi ăn sáng với tôi nhé. Có tiệm bánh cuốn mới mở, tôi quen bà chủ, bánh khá ngon. Mình đi ăn, nói chuyện một lúc.
Xuân Tình nháºn lá»i ngaỵ Trên hai đĩa bánh cuốn Ãi Xuân đưa câu chuyện trở vá» vụ án mạng Mạc Ta Hoa:
- Da... Bà là ngưá»i phát giác ra vụ án mang đêm ấy nên bà muốn biết vá» kết quả cuá»™c Ä‘iá»u trạ - Xuân Tình nói - Vẫn chưa tìm ra thá»§ phạm. Em nghÄ© cảnh sát dẹp vụ đó rồi. nhưng cảnh sát có thể ngừng song má em thì vẫn cứ tiếp tục cuá»™c Ä‘iá»u tra.
- Cảnh sát tìm không ra, bà má cô là m sao tìm được?
- Bà còn lạ gì má em. Bả rượu và o là nói ba lăng nhăng xà sá»™ đủ chuyện, nhiá»u khi má em dá»±ng chuyện lên để nói, nhưng mà chuyện má em mình nghe chÆ¡i rồi bá», cÅ©ng chẳng hại gì. Má em nói Dì Mạc Ta em vá» báo má»™ng cho má em biết tên giết Dì Ä‘ang ở Äà nẵng. Má em còn kể chuyện nà y má»›i ly kỳ, chỉ không biết bà bầy đặt ra hay là chuyện tháºt. Nếu là chuyện tháºt thì tháºt là kỳ. Em không tin là chuyện tháºt..Má em nói hôm bả xuống phi trưá»ng ở đây bả nhìn thấy má»™t cô gái mang trên ngá»±c áo cái broche hình con bướm cá»§a Dì Mạc Tạ Em cÅ©ng có biết con bướm ấy. Nó cÅ©ng không đắt tiá»n lắm nhưng trông nó lạ, Ãt có. Má em cho là tên giết Dì Mạc Ta đã lấy cái broche con bướm đó.
Ãi Xuân nhá»› đến cái broche con bướm cá»§a Má»™ng Trinh, nén xúc động nà ng là m vẻ thản nhiên há»i:
- Sao khi nhìn thấy cô gái mang con bướm đó bà má cô không túm lấy, gá»i cảnh sát đến nhá» xem có đúng cái broche đó là cá»§a bà Mạc Ta hay không?
- Má em nói lúc ấy lá»™n xá»™n, đông ngưá»i, má em chỉ nhìn thoáng thấy nhưng không để ý. Chỉ khi ngồi trong xe lô chạy ra khá»i phi trưá»ng má em má»›i nhá»› ra; má em cho xe quay lại nhưng cô gái ấy không còn ở trong phi trưá»ng nữa. Từ đó má em nhất định là tên giết Dì Mạc Ta em Ä‘ang ở Äà nẵng, má em Ä‘i tìm cô gái đó, má em tin chắc tìm được cô đó là tìm ra tên giết Dì Mạc Ta.
Buổi trưa ấy vỠđến nhà Ãi Xuân và o phòng Má»™ng Trinh. Má»™ng Trinh Ä‘ang nằm nghe nhạc và đá»c tiểu thuyết, Ãi Xuân thân máºt nói:
- Trinh Æ¡i..Cho chị mượn cái broche con bướm cá»§a em nhé. Chị lấy kiểu là m má»™t cái giống nó. ÄÆ°á»£c không?
Má»™ng Trinh sốt sắng nhổm dáºy, mở tá»§, lấy cái nữ trang, đưa ngay:
- ÄÆ°á»£c chứ. Chị thÃch à ? Cá»§a Minh cho em, nếu là cá»§a em mua em biếu chị ngay.
- Cám Æ¡n em. Chị mượn thôi. Cá»§a Minh cho em, Ä‘á»i nà o chị lại lấy cá»§a em.
Linh tÃnh báo cho Ãi Xuân biết đây đúng là con bướm Bà Tá đã nhìn thấy hôm Má»™ng Trinh và Minh, Mai Lan Ä‘i đón Nam ở phi trưá»ng. Bây giá» phải là m sao cho bà ấy nhìn thấy con bướm tang váºt nà y. nhìn thấy nó bà ta sẽ là m om sòm lên. Là m sao bây giá»?
Vì không há»i Xuân Tình bà Tá ở khách sạn nà o trong thà nh phố Ãi Xuân phải mất mưá»i lăm phút má»›i tìm được khách sạn trong có bà Tá. Nà ng gá»i Ä‘iện thoại tá»›i đó và Rô Be Mặt Mụn trả lá»i nà ng. Bà Tá có ở đây nhưng máy tô-lô-phôn để ở phòng tiếp tân, bà Tá ở trên lầu, không bao giá» xuống nhà nghe Ä‘iện thoại, muốn nói gì cứ nhắn, sẽ nói lại vá»›i bà Tá. Ãi Xuân nói, giá»ng quan trá»ng:
- NhỠông Quản lý nói vá»›i bà Tá: có ngưá»i muốn nói riêng vá»›i bà vá» chuyện bà Mạc Ta Hoa. Chuyện quan trá»ng chỉ có thể nói được vá»›i bà . Quan trá»ng lắm. Ông cứ nói dùm như thế.
Nà ng phải chỠđến mưá»i phút má»›i nghe thấy giá»ng nói khà n khà n như giá»ng đà n ông Ba Tầu:
- A lô... Chi đó?
- Bà Tá, phải không ạ?
- Äúng dzồi. Có chuyện gì nói mẹ nó Ä‘i.
- Äây là Phòng Trị Liệu cá»§a Giáo sư Kinh Thiên. Giáo sư sai tôi nói vá»›i bà là Giáo sư má»i bà bốn giá» chiá»u nay bà đến văn phòng gặp Giáo sư có chuyện quan trá»ng..
Ãi Xuân nhăn mặt khi nghe câu chá»i thá» thô tục cá»§a Mụ Tá:
-... Tưởng cái gì..Lão đạo bịp ấy thì còn có chuyện gì quan trá»ng mà nói..Tui mà đến là tui vặt râu lão..Nói cho lão biết tui không có đến đâu. Còn lâu.
- Bà nghe tôi nói hết đã nà o. Giáo sư má»i bà đến để nói vá»›i bà má»™t chuyện rất quan trá»ng liên can đến tên giết bà Mạc Ta Hoa.
Như trên sân khấu cải lương, Mụ Tá thảng thốt kêu lên:
- Mạc Ta Hoa...
- Phải. Mạc Ta Hoa. Tên sát nhân Ä‘ang ở đây, nhưng nó sắp Ä‘i nÆ¡i khác. Äúng bốn giá» chiá»u nay Giáo sư đợi bà ở phòng trị liệu. Bà phải đến đúng bốn giá».
Mặc cho Mụ Tá ú á»›, Ãi Xuân cúp máy. Nà ng tin Mụ Tá sẽ không gá»i Ä‘iện thoại lại cho Kinh Thiên vì cái lý do giản dị là Mụ không có số Ä‘iện thoại cá»§a lão đạo bịp.
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
àâòîìèð, âèäåî, áðèòíè, êàìåäè, êîëüöà, îòåëè, ñàëàòû, ñàìûé, òî÷êà, ran doc o an giang, æàëþçè  |
| |