Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #6  
Old 04-08-2008, 07:08 PM
Cánh gà nướng's Avatar
Cánh gà nướng Cánh gà nướng is offline

Äại sắc lang bán cánh gà nướng
Vu Thần Giáo
Thống LÄ©nh Quân Äoàn Liệp Sát
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bài gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngày 4 giá»
Xu: 0
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 6:Thế sự khó chu toàn



Hoàng Sa Thần, quả đúng như tên gá»i . . .
Một bãi cát vàng chói mắt trải dài trên bỠsông xanh biếc.
Dòng sông uốn khúc lượn lá», nÆ¡i nó chảy qua chỉ có má»™t bãi cát vàng óng ánh ở ven bá», ước khoảng trăm mẫu. Màu cát nhu thuận, hạt cát nhá» bé, nó nhấp nhô từng đợt sóng chứ không phẳng lặng như mặt nước hồ thu.
Ơù nÆ¡i không xa bá» cát, có mấy bụi cây ná»­a xanh ná»­a vàng. Dá»±a vào mấy bụi cây là mấy căn nhà gá»—, phía sau mấy căn nhà gá»— là chuồng ngá»±a dùng gá»— vây thành. Trong chuồng ngá»±a có cá»™t khoảng mưá»i con ngá»±a.
Trong không gian tÄ©nh lặng, thỉnh thoảng lại có tiếng ngá»±a hí nho nhá» như những đợt sóng nhá» làm xao động mặt nước đông cứng lạnh lẽo Hiện giá» chưa vào đêm, ở phía tây còn lá»™ ra ná»­a vầng dương quang. Äá»™c Phách và Nam Cung VÅ© đã đến rồi.
Hai ngưá»i đã sá»›m ngồi xa xa bên ngoài, vì tránh đả thảo kinh xà nên há» len lén bò tá»›i đây.
Núp ná»­a ngưá»i sau đống cát sá»i nhô lên, Nam Cung VÅ© quan sát kỹ mấy căn nhà gá»—.
Thất Xảo Thuổng có mang theo má»™t túi da hẹp và dài, vẫn ăn mặc như hôm qua, bởi vậy so sánh động tác và diện mạo có vẻ không tương xứng. Cá»­ chỉ cá»§a lão nhẹ nhàng, không câu thúc, đủ thấy đây là thói quen thưá»ng làm roi.
Äá»™c Phách ngay cả xem cÅ©ng lưá»i, hai tay chàng gối đầu, nằm dài trên cát nhắm mắt dưỡng thần.
Nam Cung VÅ© quan sát má»™t hồi, thân ngưá»i co rút lại thuận thế thụp xuống bãi cát.
Bên ngoài không thấy bóng ngưá»i, cÅ©ng không có gì bất thưá»ng, ngá»±a trong chuồng vẫn cá»™t đủ Túy Lão Quyá»n không thấy ra ngoài.
- Äá»™c Phách, chúng ta theo dụ định tối nay ra tay.
Äá»™c Phách nhắm mắt nói:
- Hoàn toàn theo ý huynh.
Nam Cung Vũ nói:
- Vàng thật không sợ lá»­a, Äá»™c Phách, huynh muốn chứng kiến bản lãnh cá»§a đệ.
Äá»™c Phách uể oải nói:
- Còn phải chá» xem đối thá»§ là ai má»›i thi thố được Túy Lão Quyá»n và đồng bá»n, đệ tuy không quen biết nhưng Ä‘oán cÅ©ng chẳng phải hạng ba đầu sáu tay. Ngay cả nếu đúng là hạng ba đầu sáu tay, nếu đã rÆ¡i vào cuá»™c sống cướp cá»§a giết ngưá»i thì còn kể cao minh ở chá»— nào?
Nam Cung VÅ© cưá»i hắc hắc nói:
- Bản lÄ©nh cá»§a há» Túy cao hay không chưa biết, nhưng thá»§ hạ đông đảo. Äệ xem nhẹ hắn, nhưng bá»n này trước nay hung hãn tàn độc, dám đánh dám giết cÅ©ng không phải dạng dá»… đối phó.
Äá»™c Phách nói:
- Trong hang OÃ¥ cá»§a bá»n chúng có bao nhiêu ngưá»i?
- Mưá»i ngưá»i, tám ngưá»i, không biết được, trong đó còn có mấy tên sai vặt. Äá»™c Phách, nhá»› kỹ đừng nên khinh địch.
Äá»™c Phách rút tay ngồi lên nói:
- Äệ trước nay không khinh địch cÅ©ng không khẩn trương, đánh đành giết giết vốn là việc thưá»ng tình. Lúc động thá»§, cốt yếu là tập trưng tinh thần khí lá»±c để quật ngã đối phương. Nếu để tình cảm len vào chỉ làm dá»… má»i mệt thêm.
Ngừng một lát, chàng nói tiếp:
- Nam Cung, công phu của hỠTúy như thế nào?
Nam Cung VÅ© hình như rất hiểu rõ Túy Lão Quyá»n, không cần suy nghÄ© đáp ngay:
- Äịa ÄÆ°á»ng Äao Pháp cá»§a lão thi triển như gió cuốn trên đất, vừa nhanh vừa hung hãn, biến hóa vô cùng, nhiá»u ngưá»i đã bại dưới tay hắn.
Nhìn Nam Cung VÅ©, Äá»™c Phách như cưá»i mà ko phải cưá»i :
- Huynh làm sao hiểu rõ tình hình hỠTúy đến vậy? Trừ khi trước đây đã từng giao đấu với hắn?
Nam Cung VÅ© thấp giá»ng, ra vẻ thần mật nói:
- Không giấu gì đệ, thá»§ hạ cá»§a hắn có má»™t tên bị ta mua chuá»™c, tin tức đương nhiên truyá»n tá»›i rất nhanh, có thể nói nhất cá»­ nhất động cá»§a hắn Ä‘á»u nằm trong tay ta, má»™t giá»t không lá»t.
Äá»™c Phách vá»— tay cưá»i nói:
- CÓ huynh ra tay rồi !
Nam Cung Vũ đắc ý:
- VỠsau nếu có việc hợp tác làm ăn, đệ càng hiểu rõ được bản lãnh của ta.
Äá»™c Phách dưá»ng như còn Ä‘iá»u gì suy nghÄ© nói:
- Còn quên há»i huynh, chúng ta dùng thân phận gì để xuất hiện?
Nam Cung Vũ nói:
- Cướp vật bị ngưá»i cướp tuy trách nhiệm đổ lên đầu chúng ta, nhưng chúng ta cÅ©ng chú ý không lưu lại dấu vết để khá»i ảnh hướng đến Lưu lão vá» sau.
Äá»™c Phách nói:
- Äệ xin nói trước, đệ không có thói quen dấu đầu rụt Ä‘uôi, chúng ta nên đưá»ng hoàng mà Ä‘i lên.
Nam Cung vũ nói:
- Yên tâm! Trải qua lần này, hỠTúy kia nếu có sống được thì cũng kinh hồn táng đởm.
Muốn bá»n ta co đầu rút cổ, hắn chưa đủ sức đâu !
Äá»™c Phách nói:
- Huynh trước nay thông hiểu ý ngưá»i, Äá»™c Phách này thua huynh rồi . . .
Nam Cung Vũ nở mày nói:
- Nói hay, nói hay! Quá lá»i rồi!
Nhìn sắc trá»i, Äá»™c Phách nói:
- Sắp sáng phải không?
Äứng thẳng lên, trên áo bào cá»§a Nam Cung vÅ© dính đầy đất cát, lão xòe tay vá»›i Äá»™c Phách:
- Äá»™c Phách, má»i đệ Ä‘i trước !
Äá»™c Phách cÅ©ng không khách sáo, vươn vai đứng dậy, chậm rãi tiến vá» phía tòa nhà gá»—. Tá»­ Ä‘iệu bá»™ cho đến dáng Ä‘i, không ai có thể xác định mục đích thật cá»§a chàng đến đây để làm gì HÆ¡n nữa, phía sau là Nam Cung VÅ© chắp tay thong dong như má»™t hào phú an nhàn Ä‘i dạo trong hoa viên nhà mình.
Còn cách nhà gá»— hÆ¡n má»™t trượng, Äá»™c Phách đột ngá»™t dừng lại, bởi vì trong nhà gá»— đã có phản ứng. Cá»­a bật mở, năm tên đại hán mặt mày dữ tợn, vai hùm lưng gấu như bầy ong xông ra. Vừa xuất hiện, bá»n hỠđã phân thành thế trận bao vây lấy hai ngưá»i.
Äá»™c Phách không nói gì, Ä‘iá»m tÄ©nh nhìn Nam Cung VÅ© . . .
Nam Cung VÅ© tiến lên hai bước, xá chào năm tên đại hán, tươi cưá»i nói:
- các vị lão huynh! Xin há»i Túy Lão Quyá»n có nhà không?
Trong năm ngưá»i, có má»™t tên mang vết sẹo đỠtươi bên má trái âm thanh hung hãn:
- Ngươi muốn tìm Quyá»n ca ca có chuyện gì?
Nam Cung VÅ© vân không giảm nụ cưá»i nói:
- Ta từ xa xôi tìm đến đây để gặp Túy Lão Quyá»n đương nhiên có việc. Còn vì việc gì, xin lá»—i không thể nói vá»›i các vị, ta nghÄ© các vị không thể thay thế được vị trí cá»§a Túy Lão Quyá»n.
Tên mặt thẹo mục quang hung hãn nói:
- Dám đến đây để sinh sự sao?
Nam Cung VÅ© cưá»i nói:
- Kiếm chuyện hay không, đối vá»›i bá»n ta thế nào cÅ©ng là việc cá»§a Túy Lão Quyá»n, đâu phải do huynh đài phát hiệu truyá»n lệnh đâu?
Ngưá»i mặt sẹo nổi giận, sát khí bừng bừng nói:
- Mẹ nó, lão cho rằng lão là ai? Dám đến đây chá»c giận Hồng Yết Tá»­ Mao Khôn này. Hôm nay ta không muốn mi gặp Quyá»n ca, muốn gặp cÅ©ng được, đánh ngã ta rồi hẵng nói !
Nam Cung VÅ© cưá»i híp cả mắt:
- Ngươi thật là ngang ngược ! Túy Lão Quyá»n chắc chắn không hài lòng, mi không sợ lỡ đại sá»± cá»§a Quyá»n đại ca sao?
Mao Khôn lớn tiếng quát:
- Hay cho ngươi dẻo mồm dẻo miệng, dám ly gián bá»n ta. Lão tá»­ trước thu thập mi, sau má»›i báo lại cho Quyá»n đại ca!
Không chá» Nam Cung VÅ© có biểu hiện gì, bên trong nhà gá»— vang lên má»™t giá»ng nói khản đặc nhưng đầy quyá»n uy:
- Không được náo loạn, Mao Khôn! ChỠta tương kiến hai vị bằng hữu này!
Mao Khôn sắc mặt không vui, "hừ" lên má»™t tiếng, phun má»™t bãi nước bá»t rồi né sang hai bước .
Trong nhà gá»— lại bước ra bốn ngưá»i, tên dẫn đầu ốm yếu xanh mét, tóc dài bù xù, mặt mÅ©i vàng vá»t nhăn nheo, thể hình như cái xác khô.
Hắn ngang tàng nói:
- Má»i ngưá»i đứng sang má»™t bên. Nóng nảy lá»— mãng chỉ khiến các bằng hữu khinh thưá»ng bá»n ta. Chỉ có hai ngưá»i đến mà các ngươi đã kinh động như chim vỡ tổ.
Rồi hắn trợn đôi mắt lá»™ quan sát Nam Cung VÅ© từ trên xuống dưới má»™t hồi, rồi lại quan sát Äá»™c Phách chậm rãi nói:
- Là nhị vị tìm Túy Lão Quyá»n ta chăng?
Nam Cung VÅ© hÆ¡i cung ngưá»i, vui vẻ hòa nhã nói:
- Không dám, chính là bá»n ta đến cầu kiến!
Túy Lão Quyá»n ngẩng cao mặt rít giá»ng:
- CÓ việc gì?
Nam Cung Vũ giữ lễ nói:
- Uy danh cá»§a Quyá»n ca ở Hoàng Sa Thần, bá»n ta ngưỡng má»™ đã lâu, hôm nay mạo muá»™i đến đây, má»™t là để tá» lòng ái má»™ Quyá»n ca, hai là muốn Quyá»n ca vì tình đồng đạo giang hồ mà thướng cho chén cÆ¡m ăn!
Túy Lão Quyá»n tá» vẻ ngạc nhiên, cưá»i hăng hắc quái dị nói:
- Thướng cho chén cÆ¡m ăn? CÅ©ng được, không dấu gì, bá»n ta cÅ©ng khổ cá»±c đâu có kém, ba bữa cÆ¡m ăn còn không đủ mà không biết Ä‘i đâu kiếm ăn đây. Mi nói xem, có cÆ¡m đâu mà thướng?
Nam Cung VÅ© lá»™ vẻ khẩn thiết, giống như ngưá»i chân thành giải bày mổ xẻ cho bằng hữu nghe vậy:
- Hiá»n ca nói quá rồi ! Dá»±a vào địa vị, thân phận và quan hệ cá»§a hiá»n ca nói gì đến câu ba bữa cÆ¡m không đủ? Nếu cả hiá»n ca cÅ©ng lâm vào cảnh này thì hai huynh đệ tại hạ đã chết đói từ lâu rồi ! Mặc cho Quyá»n ca khách khí, bá»n tại hạ chẳng dám yêu cầu nhiá»u để tránh cho Quyá»n ca khó xá»­. Việc mà tại hạ nhỠđến Quyá»n ca rất đơn giản, chỉ cần Quyá»n ca gật đầu xem như đã thành toàn cho tại hạ.
Túy Lão Quyá»n chau mày nói:
- Nói đi, muốn ta gật đầu cho chuyện gì?
Nam Cung VÅ© cưá»i thật dá»… thương :
- Lưu lão Äông gia ở Äông Quan thành chẳng phải có má»™t đôi Bích Ngá»c Uyên ương rất tuyệt hảo nằm trong tay Quyá»n ca đó sao?
Món đồ chÆ¡i này rất giá trị, bán rất nhiá»u tiá»n.
Phía Quyá»n đại ca tổng cá»™ng chỉ có mấy ngưá»i, dùng hết bao nhiêu tiá»n đâu? Gật đầu má»™t cái, thướng cho bá»n ta má»™t phần sống qua ngày, cho anh em ta cÆ¡m no áo ấm. Xin ghi ân đức cá»§a Quyá»n ca!
Äầu tiên ngẩn ngưá»i, tiếp theo là giận giữ, Túy Lão Quyá»n thét lá»›n:
- Mẹ kiếp! Äây là lá»i nói gì? Bá»n đại gia khổ cá»±c má»›i có được bảo vật vào tay. Hai tên ma quá»· bá»n ngươi dua vào thân phận gì mà muốn tá»›i đây đòi chia phần? Äây phải chăng bá»n mi muốn cướp trên đầu Túy Lão Quyá»n? Bá»n mi hết muốn sống rồi !
Nam Cung Vũ bình thản nói:
- Quyá»n ca! Äừng tức giận, nói cướp lại thật khó nghe, tại hạ cÅ©ng không có ý này. Cuá»™c sống giang hồ giống như má»™t chiếc dù che nắng che mưa, không thể che cho Quyá»n ca rồi lại không che cho bá»n này. CÅ©ng là hoa thắm lá xanh trên má»™t cành, huynh nỡ nhẫn tâm để đồng đạo chung gốc phải chết khô hay sao?
Túy Lão Quyá»n trợn mắt nghiến răng:
- Dẹp cái trò ăn nói dài dòng đó Ä‘i, trong lòng bá»n ma quá»· các ngươi tính toán cái gì tướng rằng ta không biết sao? HỌ Túy này cả ngày bắn nhạn, khi nhạn rÆ¡i để ngưá»i khác ăn mất sao? Ta cướp cá»§a ngưá»i, bá»n ngươi lại muốn cướp cá»§a ta, nước lá»›n muốn phá»§ miếu Long Vương, đó là cái đạo lý gì vậy?
Hồng Yết Tử Mao Không ở bên thừa cơ xen vào :
- Ta đã biết hai tên cẩu đầu này không phải ngưá»i tốt. Quyá»n ca ca! Bá»n ta còn chá» gì, thanh toán bá»n nó Ä‘i thôi ! Má»™t tên cao to Ä‘en đùa đứng bên cạnh Túy Lão Quyá»n khịt mÅ©i, giá»ng khàn dịu:
- Quyá»n đại ca, lai lịch hai tên này ta còn chưa rõ, nên há»i môn phái cá»§a chúng.
chá»›p cặp mắt lá»™, Túy Lão Quyá»n liếc xéo Nam Cung VÅ© nói; - Mi có nghe lá»i nói cá»§a LÔ Khâm chưa?
Bá»n mi chỉ toàn nói nhảm, mà không cho biết môn há»™. Äã đến đây chắc chắn không phải hạng vô danh.
Nam Cung Vũ như rất khiêm cung nói:
- Quyá»n ca thứ lá»—i, chỉ lo cầu xin Quyá»n ca thướng cÆ¡m, nhất thá»i quên báo danh tánh.
Trước hết xin giá»›i thiệu, tại hạ há» Nam Cung, tên VÅ©. Äồng bá»n cá»§a tại hạ có cái tên càng kỳ lạ hÆ¡n, hắn há» Äá»™c, độc cá»§a độc dược, độc cá»§a độc ác tên cá»§a hắn chỉ có má»™t chữ Phách, phách cá»§a hồn phách.
Túy Lão Quyá»n lẩm bẩm mấy chữ trong miệng rồi nói theo Nam Cung VÅ©:
- Nam Cung . . . Nam Cung VÅ©, Äá»™c cá»§a độc dược, Phách cá»§a hồn phách. à, Äá»™c Phách, Nam Cung VÅ©. . . Äá»™c Phách. . .
Äá»™t nhiên hắn bật ngá»­a ra sau hai bước, mắt trợn tròn, miệng há hốc, bá»™ dạng như nuốt phải độc dược:
- Äá»™c Phách, Äá»™c Nhất Äao Äá»™c Phách?
Äá»™c Phách chưa lên tiếng, từ lúc tá»›i đây, song phương đối diện, chàng chưa há» lên tiếng.
Mao Khôn đăm đăm nhìn Nam Cung VÅ© run giá»ng há»i:
- Lão là Thất Xảo Äao Nam Cung VÅ©?
Nam Cung Vũ khom lưng nói:
- Danh tánh cá»§a lão chỉ khiến lão ca mắc cưá»i mà thôi.
Hít sâu má»™t hÆ¡i, Túy Lão Quyá»n cố trấn tÄ©nh nhưng vẫn không dằn được giá»ng run run:
- Thật không ngá». . . là nhị vị giá lâm. Nam Cung huynh, ấy, lão huynh và Äá»™c lão đại Ä‘á»u là đại nhân vật vang danh. Muốn phát tài sao không đến đâu mà lại xông vào chá»— nghèo khổ này? CÓ thể ép ra được bao nhiêu chứ? Xin nhị vị vì anh em tại hạ mà nhưá»ng cho má»™t bước !
Nam Cung VÅ© cưá»i nói:
- Các vị nói thật tức cưá»i, các vị làm ăn không vốn, tay trái vào thì tay phải ra. Còn ăn uống vá»›i phí dụng Ä‘á»u chẳng tốn ná»­a đồng, Ä‘á»u do bá»n tài chá»§ cung ứng. Những ngày tháng như vậy thật nhẹ nhàng tiêu dao, nói gì đến chuyện nghèo khổ? Muốn nói khổ chính là huynh đệ tại hạ đây.
Túy Lão Quyá»n nhãn nhặn nói:
- Nam Cung huynh, má»—i nhà Ä‘á»u có má»™t khó khăn riêng, không phải bá»n tại hạ không biết đến bậc trên, có Ä‘iá»u quả thá»±c có ná»—i khổ riêng.
Huynh xem, trong nhà hÆ¡n mưá»i miệng ăn Ä‘á»u lưng dài vai rá»™ng, ăn như hùm như gấu, sáng mở mắt ra là bao nhiêu chuyện cần tiá»n. Ngày nay, việc buôn bán càng không phải dá»… dàng, có khi cả ngày bôn ba mà chả kiếm được mấy đồng. Nhị vị lão huynh có nÆ¡i khác phát tài, bá»n tại hạ chỉ xin tha cho má»™t lần.
Nam Cung VÅ© cưá»i lắc đầu nói:
- Quyá»n ca, huynh nào có tha cho ngưá»i ta, đồ vật không phải cá»§a mình sao huynh Ä‘au lòng đến vậy?
Túy Lão Quyá»n đã nổi nóng nhưng cố nín nhịn:
- Không nên nói vậy, Nam Cung lão huynh, đồ vật tuy không phải cá»§a bá»n ta, nhưng phí nhiá»u tâm sức má»›i vào tay. Ai cÅ©ng muốn sống, muốn dua vào tài vật mà sống. Giả sá»­ nhưá»ng cho ngưá»i khác, tại hạ làm sao ăn nói vá»›i thuá»™c hạ? Giang hồ có quy cá»§ cá»§a giang hồ, nhị vị cÅ©ng nên vì bá»n ta mà suy nghÄ© lại.
Nam Cung Vũ nói:
- Nói vậy là các vị không chịu thướng?
Túy Lão Quyá»n trầm giá»ng:
- Nam Cung lão huynh, huynh nhất định vậy sao?
ÄÆ°a mắt nhìn Äá»™c Phách bên cạnh, Nam Cung VÅ© thốt nhiên cưá»i nói:
- Quyá»n ca thật là không nhìn ra vấn đỠ!
Thót tim, Túy Lão Quyá»n lắp bắp:
- Cái gì . . . là không nhìn ra . . . ?
Nam Cung Vũ chớp chớp mắt nói:
- Äôi Bích Ngá»c Uyên ương đó, không sai, rất là đáng tiá»n. Nhưng tiá»n do ngưá»i làm ra, ngày nay mất Ä‘i, ngày mai vẫn có thể kiếm lại được Nhưng nếu ngưá»i mà chết Ä‘i thì không phải trò đùa. Huynh nghÄ© xem, Bích Ngá»c Uyên ương thật trân quý, nhưng đối vá»›i má»™t ngưá»i chết hoặc má»™t đám ngưá»i chết thì có giá trị gì?
Nuốt má»™t ngụm nước bá»t khô khốc, mặt vàng cá»§a Túy Lão Quyá»n dần dần biến xanh:
- Yù của các hạ là muốn dùng sức để cướp đoạt?
Nam Cung VÅ© cưá»i nói:
- Nói như vậy thật khó nghe, nhưng quả không sai. Má»m không được thì cÅ©ng phải cứng vậy. Quyá»n ca, huynh bay nhảy giang hồ bao nhiêu năm, chẳng lẽ còn chưa hiểu đạo lý, thịt cá»§a kẻ yếu là thá»±c phẩm cá»§a kẻ mạnh?
CÆ¡ thịt trên mặt co giật, Túy Lão Quyá»n đột nhiên trợn mắt thét to:
- Nam Cung VÅ©, bá»n ngươi ép ta thái thậm.
Nam Cung Vũ thản nhiên nói:
- Äừng kích động, Quyá»n ca, vì khổ chá»§ bị huynh cướp Ä‘oạt cÅ©ng có ý nghÄ© giống như huynh vậy !
Hai tay Túy Lão Quyá»n cho vào trong áo bào . . .
Giá»ng má»™t tên vang lên:
- Mẹ nó, Nam Cung VÅ©, mi cho rằng có thể thắng được bá»n ta sao? Muốn mất mặt thì hãy ra tay, chưa biết mèo nào cắn mÄ©u nào, ai sẽ giết ai . . .
Nam Cung Vũ vươn vai nói:
- Bá»n ta tiên lá»… hậu khách, trái lại, Quyá»n ca, ngươi cứ mãi cứng rắn bất phục, đừng trách bá»n ta đắc tôi. Thông thưá»ng, ngưá»i vì tài vật mà chết, chim vì thức ăn mà vong mạng. Coi như Quyá»n ca giết chết được bá»n ta thì bá»n ta cÅ©ng xem như là số mạng. Ai bảo bá»n ta tham lam đôi Bích Ngá»c Uyên ương kia?
Túy Lão Quyá»n hai tay rút ra hai thanh Liá»…u Diệp Äao sáng loáng, tuốt trần. Lưỡi Ä‘ao dài hÆ¡n má»™t thước, chỉ to hÆ¡n ngón tay ngưá»i má»™t chút mà bén ngá»t vô cùng. Hàn khí lạnh buốt, hào quang lấp lánh khiến cho ngưá»i ta có cảm giác rá»n rợn. Thêm sắc mặt Ä‘anh ác cá»§a há» Túy khiến cho tình thế càng thêm khẩn trương.
Nam Cung VÅ© sắc mặt bất biến cưá»i híc híc nói:
- Quyá»n ca thật muốn nạp mạng sao?
Câu nói chưa dứt, ngưá»i bên trái đã vá»t lên, hai ánh hào quang màu vàng chết chóc đã xuất kích.
Ngưá»i xuất thá»§ đầu tiên chính là Hồng Yết Tá»­ Mao Khôn, hắn thô bạo lá»— mãng nhưng công phu xảo diệu.
Má»™t đôi Yết chùy màu vàng lấp lánh công tá»›i phong tá»a cả thượng trưng hạ cá»§a Nam Cung VÅ©.
Nam Cung VÅ© hé răng ra cưá»i vá»›i Mao Khôn, má»™t chút cÅ©ng không tránh né đón đỡ, quang cảnh giống như chấp nhận số mạng vậy.
Trong chốc lát, trá»±c giác cá»§a Mao Khôn cảm thấy có chá»— không ổn. . . Trong khi hắn còn chưa biết chá»— nào không ổn, thì Äá»™c Phách đột nhiên bước xéo lên má»™t bước, theo thân hình bước xéo lên cá»§a Äá»™c Phách, má»™t luồng ánh sáng chói mắt bay lên, tốc độ bay cá»±c nhanh.
ánh sáng lạnh như hoa tuyết bay cuồn cuá»™n phá»§ trùm, má»™t Ä‘ao cá»±c kỳ đơn giản mà tướng như bao trùm cả trá»i đất. Má»™t cánh tay vèo giữa không trưng mang theo máu tươi nhá» giá»t.
Äến lúc này, tiếng lưỡi Ä‘ao xé không gian má»›i vang lên . . . .
Thân trên cá»§a Äá»™c Phách hÆ¡i chuyển động, Tế Hồn Câu đã trở vá» tay, giống như mảnh trăng lưỡi liá»m rÆ¡i xuống.
Lúc này má»i ngưá»i má»›i nhìn thấy hai tên đại hán đứng sau lưng chàng, cách hÆ¡n má»™t trượng bị biến thành bốn khúc. Äám còn lại sững sá» như tượng gá»— Mao Khôn mất Ä‘i má»™t cánh tay, vừa Ä‘au đớn vừa căm hận, sắc mặt trở thành tái mét nhưng vết sẹo trên má càng đỠbầm, tóc tai hắn xõa ra, rÅ© rượi, hắn như con dã thú lao vào Äá»™c Phách . . . .
Cánh tay còn lại cố sức vung Yết VYõ Chùy. . .
Tiếng thét cuồng dại nhằm tăng thêm khí thế Äá»™c Phách ngay cả mí mắt cÅ©ng không động, Tế Hồn Câu trong tay bắn ra như mÅ©i tên, sức mạnh cá»±c kỳ bá đạo đón lấy Yết VYõ Chùy cá»§a Mao Khôn Ä‘ang lao đến.
Yết VYõ Chùy và Tế Hồn Câu chạm nhau. . .
Một luồng lực đạo mà Mao Khôn chưa từng tướng tượng ra được xâm nhập vào cơ thể hắn.
Lực đạo không những khiến thân chùy bị uốn cong mà còn đẩy hắn thối lui năm bảy bước.
Thân hình Mao Khôn còn chưa đứng vững thì Ä‘ao quang đã lướt tá»›i sau đầu, khiến đầu cá»§a má»™t con ngưá»i Ä‘ang sống sá» sá» bị cắt gá»n rÆ¡i xuống đất. Vết sẹo trên má thậm chí vẫn còn đỠbầm.
Chỉ trong má»™t chá»›p mắt, ba ngưá»i đã nạp mạng....
Sá»± tàn khốc bạo liệt không chỉ khiến đám Túy Lão Quyá»n kinh hoảng mà ngay cả Nam Cung VÅ© cÅ©ng có chút sững sá».
ánh sáng xanh hình trăng lưỡi liá»m lấp lóe trong tay Äá»™c Phách, đôi mắt chăm chú nhìn vào Túy Lão Quyá»n Ä‘ang bất động như má»™t con chim bằng gá»—.
Äôi mắt ấy vẫn khép há», vÄ©nh viá»…n khép há»...
Chàng đột ngá»™t bước lên má»™t bước, lại đột ngá»™t ho khan má»™t tiếng. Túy Lão Quyá»n thoái lui má»™t bước, đầu tóc bù xù như cá» rối không ngừng lắc lư:
- Äừng! Äá»™c lão đại, có gì từ từ chúng ta bàn luận Äá»™c Phách đứng lại, đưa mắt nhìn Nam Cung VÅ©.
Thất Xảo Thương mỉm cưá»i nói:
- Quyá»n lão ca, sá»± việc đã đến nước này còn gì để nói nữa?
Sắc mặt Túy Lão Quyá»n không chỉ là màu vàng mà là vàng bệch, cổ há»ng co rút lại, lá»i nói nhÅ©n như bông gòn:
- Xem như các ngươi tàn ác, xem như các ngươi lợi hại, bá»n ta thua là xong.
Nam Cung Vũ thủng thẳng nói:
- Nhận thua? Chỉ nhận thua là giải quyết được vấn đỠsao?
Mặt cá»§a Túy Lão Quyá»n gần như muốn khóc:
- Nam Cung lão huynh, cầu xin lão huynh nương tay chừa cho bá»n tại hạ má»™t con đưá»ng sông.
Nam Cung Vũ nói:
- Yù cá»§a Quyá»n ca muốn nói là thế nào?
Liêu diệp Ä‘ao bên tay trái nhập sang tay phải, Túy Lão Quyá»n ấm ức nói:
- Äôi Bích Ngá»c đó, các vị cứ lấy Ä‘i má»™t, lưu lại cho bá»n tại hạ má»™t!
Lắc đầu, Nam Cung vũ nói:
- Như vậy sao được, Uyên ương trước nay má»™t đôi, má»—i ngưá»i sao có thể cầm má»™t, ai lại chia cắt đôi uyên ương như thế? Quyá»n ca, thảm sá»± như vậy ngươi tàn nhẫn lắm sao?
Trong lòng mắng thầm mưá»i tám Ä‘á»i tổ tông Nam Cung VÅ©, nhưng ngoài mặt Túy Lão Quyá»n vẫn phải nhÅ©n nhặn:
- Nam Cung lão gia, Bích Ngá»c uyên ương đâu phải đôi uyên ương thật, nó chỉ là do ngá»c bích khắc thành thôi mà!
Nam Cung vũ nghiêm mặt nói:
- Thế thì lại càng không được ! Giá trị cá»§a Bích Ngá»c Uyên ương đó ở chá»— có má»™t đôi, nếu phân khai thì còn giá trị gì nữa? Như vậy đối vá»›i các vị không tốt, đối vá»›i bá»n ta càng không tốt. Tốt nhất là phối thành má»™t đôi.
Nói Ä‘i nói lại, bá»n Nam Cung VÅ© vẫn muốn lấy má»™t đôi, Túy Lão Quyá»n biết muốn tranh cÅ©ng không tranh được. HÆ¡n nữa thanh Ä‘ao lấp lánh hàn quang trên tay Äá»™c Phách có uy thế vô song, Túy Lão Quyá»n sợ có sÆ¡ xuất thì thanh Ä‘ao kia sẽ sá»›t ngang qua đầu. Như vậy thì phải làm sao?
Nam Cung VÅ© chẳng phải đã nói qua rồi sao? Bất luận bao nhiêu cá»§a cải đối vá»›i ngưá»i chết cÅ©ng chẳng có chút ý nghÄ©a nào. Xe trước đã đổ không thể nào Ä‘i lại theo dấu cÅ©. Hắn không muốn biến ra ngưá»i thiên cổ.
- ÄÆ°á»£c rồi ! Giao hết cho các ngươi !
Mặt Nam Cung VÅ© ra chiá»u thương xót nói:
- Quyá»n ca, nếu sá»›m nghÄ© ra thì đâu đến ná»—i mất ba mạng ngưá»i?
Túy Lão Quyá»n nghiến răng thầm mắng: "Ta đâu phải mẹ mi mà nghÄ© ra được? Lão tá»­ Ä‘ang thất cÆ¡ không thể không cúi đầu. Các ngươi cưỡng Ä‘oạt báu vật mà ra tay tàn độc như vậy, lão tá»­ làm sao nghÄ© ra?" Hắn khép đôi mắt, nói gân như khóc:
- Xin đến lấy hàng ! Nhị vị !
Nam Cung VÅ© dặn Äá»™c Phách:
- Äệ ở bên ngoài canh giữ, ta theo hắn thu hàng !
Äá»™c Phách gật đầu đưa mắt liếc nhìn năm tên còn lại trên hiện trưá»ng. Năm tên cảm thấy phát run, không ai dám nhúc nhích sợ gây hiểu lầm cho đối phương, rước há»a bất ngá».
Bước theo Túy Lão Quyá»n vào trong nhà gá»—, Nam Cung VÅ© má»™t mặt quan sát tứ phía. Chỉ thấy bên trong há»—n loạn dÆ¡ bẩn như cái OÃ¥ chuá»™t. Lão chắc chắc lưỡi nói:
- Chá»— các ngươi ở dÆ¡ bẩn và hôi thối như vậy bá»n ngươi thì không can hệ gì, nhưng làm hôi thối đôi Ngá»c Bích Uyên ương thì thật là Túy Lão Quyá»n không màng đến Nam Cung VÅ© chỉ lo ngó cổ vào trong gá»i:
- A Uổng, A Uổng! Äem cái há»™p đựng vật cá»§a Lưu lão đầu đưa cho ta!
Thanh âm vang dá»™i trong nhà gá»—, nhưng bên trong tuyệt không có phản ứng gì. Túy Lão Quyá»n hÆ¡i giật mình, lập tức xông vào, đồng thá»i há miệng mắng lá»›n:
- Mẹ nó! Bên ngoài thì kinh thiên động địa, vậy mà ngươi chỉ biết cúi đầu rút cổ không dám lên tiếng!
Nam Cung VÅ© bước theo Túy Lão Quyá»n vào trong ná»™i thất, chỉ thấy bên trong đồ đạc há»—n loạn, cá»­a sổ mở tung. Các cá»­a bằng gá»— dày, nặng nỠđã hé mở, dây xích bằng sắt cÅ©ng đứt tung. Äá»’ đạc đổ vỡ rÆ¡i đầy trên đất.
Äừng nói đến A Uổng, ngay cả bóng quá»· cÅ©ng không thấy.
Nhìn thấy tình hình như vậy, Túy Lão Quyá»n lập tức la lá»›n má»™t tiếng:
- Không xong.
Thân ngưá»i đã bổ nhào vá» phía cá»­a sau, thò cổ quan sát khắp nÆ¡i, rồi bước chân lảo đảo chạy vá» phía tá»§ quần áo, tay chân quá» quạng lục tìm trong đống đổ nát đó.
Lục tìm má»™t hồi, rồi hắn ngã ngưá»i ra đất ngồi thở dốc.
Nam Cung VÅ© là kẻ bàng quan, đương nhiên hiểu được việc gì đã xảy ra, nhưng không nhịn được khô khan há»i:
- Äã xảy ra chuyện gì?
Lão Túy Quyá»n lắc mạnh đầu, hai tay vị tá»§ quần áo đứng bật dậy nói:
- A Uổng đáng chết! Trá»i đánh A Uổng. Äá»’ côn trừng vong ân bá»™i nghÄ©a. Äá»’ gian ta ngÅ© mã phân thây, không những hắn trá»™m Ä‘i đôi Uyên ương ngá»c bích mà ngay cả túi vàng ngá»c bá»n ta dày công tích lÅ©y hắn cÅ©ng trá»™m Ä‘i mất. Ngàn lần không ngỠđược đồ cẩu tặc lòng dạ Ä‘en tối, thá»§ Ä‘oạn đê hèn đến mức này.
Nam Cung VÅ© nghiêm mặt, giá»ng nói có chút nghi ngá»:
- Quyá»n ca không nên đóng kịch nữa!
Túy Lão Quyá»n cưá»i khăng khắc, tiếng cưá»i xem ra còn khó nghe hÆ¡n tiếng khóc. Lão xám mặt nức nở:
- Ta Ä‘ang đóng kịch? Quang cảnh trước mặt chính mắt huynh chứng kiến. Thá»§ hạ cá»§a ta bá»™i phản chưa nói, hắn khiến cho ta như má»™t con chó rÆ¡i xuống nước. Thừa lúc ở bên ngoài há»—n độn cuá»—m Ä‘i tất cả, đạo đức nhân nghÄ©a Ä‘á»u không màng đến. Ngày nay tại hạ vưá»n không nhà trống, coi như hết sạch rồi. Nam Cung Huynh thấy bá»™ dạng cá»§a ta giống như Ä‘ang đóng kịch sao?
Nam Cung Vũ thoái lui, không ngoái đầu lại nói:
- Äừng buồn rầu, Quyá»n ca ít nhất còn má»™t cái nhà để ở!
Túy Lão Quyá»n ngÆ¡ ngẩn nói:
- Thế đôi Bích Ngá»c Uyên ương, chả lẽ bá»n ngươi không cần nữa?
Nam Cung VÅ© không đáp, chỉ bước nhanh ra ngoài, vẫy tay vá»›i Äá»™c Phách:
- Chúng ta đi !
Äá»™c Phách bước theo Nam Cung VÅ©, nhưng Nam Cung VÅ© không Ä‘i theo con đưá»ng lúc trước đã tá»›i đây Trái lại bước vòng qua đám cây rậm, Ä‘i ra phía sau căn nhà gá»—.
Äá»™c Phách thấp giá»ng há»i:
- CÓ chuyện sao?
Gật đâu, Nam Cung VÅ© nhìn xung quanh nói nhá» giá»ng:
- Äá»™c Phách! Bá»n ta là lão giang hồ, cuối cùng bị chúng gạt cho má»™t phen!
Äá»™c Phách chau mày nói:
- Nói gì?
Nam Cung Vũ buồn rầu nói:
- Äúng là châu chấu bắt ve không ngá» hoàng tước đứng đằng sau. Chúng ta Ä‘ang ra mặt dành giật vá»›i Túy Lão Quyá»n, tên giết ngưá»i tàn nhẫn thì má»™t tên thá»§ hạ cá»§a hắn thừa cÆ¡ há»—n loạn đã cướp Ngá»c Bích Uyên ương chạy rồi. Không những thế bao nhiêu tài vật cá»§a há» Túy cÅ©ng Ä‘á»u bị hắn lấy Ä‘i cả. Trong lúc ta ra ngoài, hắn còn trong đó kêu trá»i khóc đất.
Äá»™c Phách nói:
- ÄÓ là Túy Lão Quyá»n quản lý thá»§ hạ không nghiêm, cả má»™t OÃ¥ bại hoại như thế sao có thể gạt được huynh?
Cưá»i khan má»™t tiếng, Nam Cung VÅ© ra vẻ bí mật nói:
- Ta nói má»™t lá»i đệ sẽ hiểu ngay, không phải ta đã nói Túy Lão Quyá»n có má»™t thá»§ hạ bị ta mua chuá»™c rồi sao?
Äá»™c Phách tỉnh ngá»™:
- Phải chăng ngưá»i đó đã bị huynh mua?
Nam Cung Vũ thở dài nói:
- Không sai, chính là tên A Uống đáng giết ngàn đao đó. Hắn vốn tên là Uống Bình.
Äá»™c Phách không nén được cưá»i ra tiếng. Cá»” nhân nói không sai: Há»a hổ há»a bì nan há»a cốt, tri nhân tri diện bất tri tâm!
Tài sản của Cánh gà nướng

  #7  
Old 05-08-2008, 09:43 AM
than_long_vn's Avatar
than_long_vn than_long_vn is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 429
Thá»i gian online: 3 tuần 2 ngày 13 giá»
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 7

Äá»™c kế xảo liên hoàn



Màn đêm buông trùm, gió từ ngoài sông thổi vào cảm thấy lạnh càng thêm lạnh. Gió trong khoảng không gian rộng lớn của Hoàng Sa Thần cuốn lên, tạo ra âm thanh vù vù. . .
Äá»™c Phách và Nam Cung VÅ© nhân nại men theo bãi cát, Ä‘i vá» phía trước mà tìm kiếm.
Tuy tia nhìn không bị che khuất nhưng cát vàng phản chiếu ánh nắng làm cảnh vật thật khó phân biệt.
Quay đầu nhìn Äá»™c Phách, Nam Cung VÅ© tá» vẻ biết hối lá»—i nói:
- Xem ra còn phải phí sức má»™t chút má»›i tìm được tiểu tá»­ Uống Bình kia. ÄÓ là do ta định liệu sÆ¡ suất má»›i gây ra tình trạng này, hi vá»ng đệ không phiá»n.
Äá»™c Phách cưá»i nói:
- Äệ có gì mà phiá»n chứ, việc thiên hạ vốn không ai định liệu tính toán được toàn vẹn.
Nếu việc nào cũng phán đoán chính xác hết thì chỉ có là thần tiên. Nam Cung huynh, ngân lượng đâu có dễ tìm!
Nam Cung Vũ đưa mắt nhìn xung quanh ra phía xa tức tối:
- Nói thá»±c, ta nghÄ© thế nào cÅ©ng không ra Uổng Bình còn có chiêu này. Má»i việc dàn xếp ổn thá»a, ta thậm chí đã tiến trước rồi, đến lúc then chốt lại bị hắn làm cho màn lá»­a thế này.
Tên cướp con này quả thực không bỠđược thói gian xảo, một mai bắt được, đệ xem ta sẽ xử trí hắn như thế nào !
Äá»™c Phách trầm ngâm nói:
- Nam Cung Huynh, dá»±a vào bản lãnh há» Uổng, hắn không thích đáng bảo quản báu vật đáng giá như thế. Trái lại là tá»± chuốc lấy phiá»n não. Äạo lý đơn giản này, đệ tin rằng Uống Bình không thể không hiểu.
Nam Cung Vũ trợn mắt nói:
- Hắn là hạng ngưá»i gì? Má»™t tên côn trừng bắt gà trá»™m chó. Dá»±a vào cá tính cá»§a hắn, ngay cả mấy cân đồng hư thiếc mẻ hay miếng ngá»c nát hắn cÅ©ng không có tư cách sở hữu. Hắn có Ä‘em Ä‘i bán ngưá»i ta cÅ©ng cho là giả, hắn có thể Ä‘i tá»›i đâu mà tìm ngưá»i mua chứ?
Äá»™c Phách nói:
- Theo đệ, hoặc giả hắn sá»›m tìm được ngưá»i mua rồi . . .
HÆ¡i ngẩn ngưá»i, Nam Cung VÅ© như chợt tỉnh:
- CÓ lý Äá»™c Phách đệ nói có lý! Uống Bình thu ngân lượng cá»§a ta rồi lại Ä‘i liên kết vá»›i ngưá»i khác. Sau đó, đợi chúng ta và Túy Lão Quyá»n tranh chấp, hắn thừa cÆ¡ trá»™m Ä‘i Bích Ngá»c Uyên ương hòng kiếm thêm má»™t tá» ngân phiếu khác?
Äá»™c Phách đáp:
- Äại khái là khi huynh mua hắn, hắn đã động não nghÄ© rồi !
Nam Cung Vũ hầm hừ mắng:
- Tên chó chết này!
Äá»™c Phách cưá»i nói:
- Bình tÄ©nh, huynh nghÄ© xem, Uống Bình không thể đủ thá»i gian mà đào thoát. Lúc đó, chắc chắn hắn phải xác định bá»n ta chiếm thượng phong hắn má»›i ra tay. Huynh biết đó, quá trình bá»n ta và Túy Lão Quyá»n giao phong quá ngắn, Uống Bình lại không có ngá»±a, trước sau má»™t khắc hắn chạy được bao nhiêu?
Nam Cung Vũ nói:
- Ta biết hắn chạy được không xa. Äá»™c Phách, ta tin rằng chúng ta sẽ bắt được hắn ở gần đây Hai ngưá»i Ä‘i đến má»™t đống cát hÆ¡i nghiêng, Nam Cung VÅ© Ä‘ang định nhìn xuống, đột nhiên Äá»™c Phách kéo lại, chỉ sang bên trái.
Nam Cung Vũ vội nhìn theo, bắt gặp mấy bóng đen đang phân ra . . .
Bóng đen phân làm hai, một bóng ngã xuống, một bóng thoái lui.
Nhưá»ng mày, Nam Cung VÅ© nói:
- Äây là trò chÆ¡i gì?
Äá»™c Phách đáp:
- Không chừng bá»n ta đã tìm ra há» Uống rồi !
Nam Cung Vũ tinh thần phấn chấn, hay tay dang ra, thân hình giống như một con đại điểu, đằng không ra xa ba trượng. áo bào phấp phới trong gió, vẽ nên một dải màu bạc, chính xác đáp ngay phía trước bóng đen thoái lui.
ÄÓ là má»™t ngưá»i vừa to lá»›n vừa vạm vỡ, mặt nung núc thịt.
Còn bóng Ä‘en té dưới đất là má»™t ngưá»i có khuôn mặt Ä‘en đùa như ngưá»i làm nghá» nướng bánh. Nam Cung VÅ© vừa nhìn đã nhận ra ngay, quả nhiên là hảo bằng hữu Uổng Bình.
BỘ dạng cá»§a Uổng Bình thật không ổn, bá»™ mặt Ä‘en đùa cá»§a hắn biến dạng đến méo xệch, hai mắt lồi ra, miệng ngáp ngáp, hít vào thì ít mà thở ra thì nhiá»u. Trên ngá»±c áo đỠbầm má»™t vÅ©ng, thân ngưá»i giật giật như kinh phong.
Nam Cung VÅ© không nén được, lắc đầu. Lão biết Uổng Bình tuy vẫn còn là ngưá»i, nhưng trong chốc lát sẽ biến thành ngưá»i chết.
Tên vạm vỡ kia cơ hồ không thích thú với sự xuất hiện của Nam Cung Vũ, hắn đằng đằng sát khí nhìn lão, trong khi cây truy thủ vấy máu đỠcòn nắm trên tay. . .
Ho má»™t tiếng, Nam Cung VÅ© hất hàm há»i:
- Uổng Bình này là do mi giết?
Tên đó mím môi gật đầu, hung quang trong đôi mắt híp ngày càng dữ tợn. Nam Cung Vũ hòa hoãn nói:
- Tại sao mi giết hắn?
Chuỳ thá»§ trên tay hÆ¡i nhích động, gã kia trả lá»i như pháo nổ:
- Không liên quan đến mi ! Nếu không cút ngay, cả mi ta cũng giết!
Lúc này, Uổng Bình đãng trong trạng thánh gần đất xa trá»i, bá»—ng nhiên hắn ưỡn ngưá»i thá»u thào :
- Tên khác . . . chạy rồi, mang theo . . . Bích Ngá»c Uyên ương . . . chạy rồi !
Nam Cung VÅ© còn chưa kịp há»i thêm câu nào, yết hầu Uổng Bình đã vang lên tiếng ục ục hai mắt trợn ngược, tứ chi co lại rồi không còn động tÄ©nh gì nữa.
Tên đại hán cầm truỵ thủ hứ một tiếng, đối diện với sự kết thúc một sinh mạng, hắn không có chút động tâm.
Nam Cung VÅ© cưá»i híc híc nói:
- Là ngươi giết hắn?
Äối phương thình lình bước lên má»™t bước hùng hổ nói:
- Lão muốn gì?
Nam Cung Vũ chìa hai tay ra nói:
- Ta không muốn làm gì. Äối vá»›i chuyện giữa Uống Bình và bằng hữu ta không có liên quan nhưng có má»™t món đồ đối vá»›i ta quan hệ rất trá»ng đại. Bằng hữu! Äôi Bích Ngá»c Uyên ương ngươi mang Ä‘i đâu?
Tên đó lắc lắc truỵ thá»§ trên tay, giá»ng ồm ồm nói:
- Ta không biết!
Nam Cung Vũ hừ một tiếng, chậm rãi nói:
- Nguồn gốc cá»§a Bích Ngá»c Uyên ương, ngươi có thể biết, có thể không biết. Nhưng bất luận biết hay không biết, ngươi cÅ©ng phải hiểu bảo vật này không phải do bá»n mi mà có. Trên giang hồ có má»™t đạo lý, đầu cÆ¡ trục lợi không phải là má»™t phương pháp hay. Bằng hữu ra tay ác độc vá»›i ta chưa hẳn đã giải quyết đực vấn Tên vạm vỡ giá»ng Ä‘iệu cứng rắn nói:
- Bao nhiêu năm nay lão tá»­ dùng phương pháp cá»§a mình giải quyết vấn Ä‘á». Nếu không tin mi cứ thá»­ xem !
Không chá» Nam Cung VÅ© có phản ứng gì, sau lưng tên đó đã vang lên giá»ng nói lạnh lẽo cá»§a Äá»™c Phách:
- Không cần lão thá»­! Äể ta . . .
Tên đó giật mình ngoắc ngưá»i lại thét lạc cả giá»ng:
- Mi là ai?
Äá»™c Phách xòe bàn tay để nắm lấy ngá»±c áo tên đó, động tác không nhanh cÅ©ng không chậm. Thậm chí tên đó còn phát hiện ra tiếng gió.
Cước bá»™ hắn chùn xuống, truỵ thá»§ hướng lên đâm vào ngá»±c Äá»™c Phách. Tốc độ cá»§a truỵ thá»§ nhanh hÆ¡n nhiá»u so vá»›i tốc độ xuất chiêu cá»§a Äá»™c Phách. Chỉ thấy hàn quang hÆ¡i lóe lên, thanh truỵ thá»§ đã tiếp xúc vá»›i mục tiêu.
Chính lúc này tay trái đã xòe ra cá»§a Äá»™c Phách đột nhiên thu lại, chụp đúng vào cổ tay đối phương, từa tá»±a như má»™t tia chá»›p. Bàn tay ấy bẻ ngoặt cánh tay cá»§a gã kia ngược ra đằng sau. . .
Sắc diện tên này biến thành đỠbầm, thân mình thụp xuống, chân phải co lại, đá vào hạ bá»™ cá»§a Äá»™c Phách.
Äá»™c Phách đã sá»›m đỠphòng chiêu này, liá»n bước ngoặt sang hai bước, rồi nắm chặt Mạch Môn cá»§a đối phương nghịt mạnh lên trên.
"Rắc," hán tá»­ vạm vỡ nghe rõ tiếng xương bả vai cá»§a mình gãy nát, âm thanh khô khốc ngay cạnh mang tai. Ngay cả má»™t tên vạm vỡ to lá»›n như vậy cÅ©ng không chịu nổi sá»± Ä‘au đớn khi bả vai vỡ nát. Hắn hét to lên má»™t tiếng thống thiết, ná»­a ngưá»i quỳ thụp xuống.
Äá»™c Phách tước lấy thanh truỵ thá»§, nhưng vẫn nắm chặt cánh tay đã má»m nhÅ©n, không buông, má»™t mặt chú mục nhìn Nam Cung VÅ©.
Chàng muốn xem lão bằng hữu có muốn tra há»i Ä‘iá»u gì không.
Thở dài một hơi, Nam Cung Vũ nhìn gã kia lắc đầu:
- Mi nói xem, vì sao mi lại phải chịu khổ như vậy? Chính là do mi bảo ta thử. Nhưng mi thấy đó ta chẳng cần thử, bằng hữu của ta chỉ cần một chiêu đủ khiến ngươi khiếp đảm rồi.
Tên đó toàn thân Ä‘au đến ná»—i run cầm cập, quỳ móp má»™t chá»— như kẻ chết rồi, không chịu hé răng lấy má»™t lá»i.
Nam Cung Vũ tỠvẻ nhàn hạ nói:
- Lão huynh nghe ta khuyên má»™t câu, hiện nay phải chăng lão huynh Ä‘ang ra vẻ hảo hán anh hùng? Nếu không thá»±c tâm cùng bá»n ta hợp tác, ta đảm bảo lão huynh không an toàn mà rá»i Ä‘i đâu!
Ngay cả hô hấp cũng khó khăn, đầu không ngẩng lên nổi, nhưng tên này vẫn nghiến răng không chịu lên tiếng.
Nam Cung VÅ© thấy vậy chau mày, nhìn Äá»™c Phách gật đầu má»™t cái rồi thoái lui hai bước.
BỘ áo bào mới của lão, lão vốn rất quý. . .
Thế là Äá»™c Phách nắm chặt lấy mấy ngón tay ở cánh tay phải, rồi giật mạnh lên, đồng thá»i đạp mạnh lên lưng hắn mấy cái. Mấy cái đạp này không nhẹ, nó đủ làm cho lục phá»§ ngÅ© tạng cá»§a tên kia suýt văng ra ngoài.
Má»™t tiếng kêu như heo bị chá»c tiết vang lên, nhưng Äá»™c Phách vẫn không buông cánh tay gãy cá»§a hắn ra, dưá»ng như chàng còn hứng thú vá»›i phương pháp này.
Há hốc miệng thở từng hơi, mồ hôi vã ra đầy trán nước miếng chảy ròng ròng, gã đại hán nằm móp xuống đất trông giống như con chó sắp bị đem chôn.
Nam Cung VÅ© cưá»i hắc hắc nói:
- Mi muốn tá» khí phách, ta không phản đối được Nhưng ta nói cho mi biết, lạc thú chỉ má»›i bắt đầu thôi. Ngươi muốn thướng thức nữa, bá»n ta cÅ©ng chẳng hà tiện mà không bồi tiếp đến cùng. Thá»i gian còn nhiá»u, những trò vui hÆ¡n vẫn còn ở phía trước !
Nói rồi Nam Cung VÅ© đưa mắt nhìn Äá»™c Phách. Tên kia vẫn nằm phục dưới đất, chẳng có phản ứng gì.
Äá»™c Phách vẫn nắm chặt mạch môn cá»§a cánh tay bị gãy, chàng lại bắt đầu kéo nghịt lại, lần này chàng kéo từ từ, chầm chậm. Chậm đến ná»—i đối phương cảm thấy từng đợt sóng thống khổ chụp lên cái kiếp cầm thú cá»§a hắn.
Gắng gượng ngóc đầu lên, tên đó rên rỉ:
- Không cần. . . không cần động thủ nữa . . .
Äể ta nói . . . ta là . . . ta là Giả Ngưu . . . Hắc Há»” Giả Ngưu . . .
Nam Cung VÅ© quỳ ná»­a ngưá»i xuống mỉm cưá»i nói:
- Thì ra là Giả bằng hữu, cá»­u ngưỡng, cá»­u ngưỡng! Thật là ngưá»i giống như tên, tá»±a như có hổ uy. Giả bằng hữu, ngưá»i bạn chạy mất không biết là ai vậy?
Hổn hển một hơi, Giả Ngưu nói đứt đoạn:
- Hắn tên. . . Äoạn. . . Äoạn Nhất Phong !
Nam Cung VÅ© suy nghÄ© má»™t lát, trong đầu không có chút ấn tượng, Ä‘oạn nhu hòa há»i:
- Äôi Bích Ngá»c Uyên ương kia phải chăng là do Äoạn Nhất Phong mang Ä‘i?
Giả Ngưu gật đầu, hai gò má đầy thịt xệ xuống, không còn chút nào cá»§a "hổ uy." Nam Cung VÅ© há»i:
- Mang đi đâu?
Giả Ngưu nói:
- Phía đông nam, là bá»n ta . . . à . . . là đầu nhi đầu nhi cá»§a bá»n ta muốn . . .
Nam Cung VÅ© vô cùng nhẫn nại há»i:
- Äầu nhi cá»§a bá»n ngươi là ai?
Do dụ một hồi, cuối cùng Giả Ngưu cũng gắng gượng ngẩng đầu nói:
- Khuyết Trảm Kim Äao Äá»’ Trưá»ng Thanh. . .
Ba chữ này vào tai, Nam Cung VÅ© dù muốn cưá»i cÅ©ng không còn cưá»i ra tiếng.
Lão cảm thấy bất ngá» há»i:
- ÄÔ Trưá»ng Thanh là đầu nhi cá»§a bá»n ngươi sao? Hắn bình thưá»ng quen làm ăn lá»›n, hÆ¡n nữa những năm gần đây nghe nói đã rất phát tài Sao lại dốc tinh thần mà đổ lên đôi Bích Ngá»c Uyên ương?
Giả Ngưu trầm trầm nói:
- Äại phát tài là việc cá»§a hai năm trước, gần đây tình hình đã suy sụp. HÆ¡n nữa, Uống Bình chá»§ động tìm đến để ngã giá. Äầu nhi cá»§a bá»n ta không cần lá»™ diện, rá»§ tay cÅ©ng có đôi bích ngá»c. Lạc thú đến thế sao có thể bá» qua được?
vả chăng, bích ngá»c trị giá không tồi, quyết không phải là việc mua bán nhá».
Nam Cung Vũ nói:
- Giết ngưá»i Ä‘oạt bảo cÅ©ng là chá»§ ý cá»§a Äá»’ Trưá»ng Thanh sao?
Giả Ngưu khô khan nói:
- Bá»n ta làm vậy thì phương pháp Ä‘oạt bảo càng giản đơn.
Nam Cung VÅ© cưá»i khổ :
- Không sai, đây quả thá»±c là má»™t phương pháp Ä‘oạt bảo giản đơn. Tâm trí, sức lá»±c Ä‘á»u không phí, chỉ má»™t Ä‘ao là xong. Xem ra Äá»’ Trưá»ng Thanh còn thông minh hÆ¡n bá»n ta.
Thân run rây, Giả Ngưu xám mặt nói:
- Äây là do Uổng Bình tá»± mình tìm lấy, hắn và Äoạn Nhất Phong trước đây có chút giao tình cho rằng có thể thêm ngân lượng ở đầu nhi cá»§a bá»n ta.
Nam Cung Vũ mắng một tiếng:
- Äá»’ đáng chết!
Äá»™c Phách mở miệng há»i:
- Äến nÆ¡i nào có thể chặn đầu được Äoạn Nhất Phong?
Vừa nghe âm thanh cá»§a Äá»™c Phách, Giả Ngưu rùng mình á»›n lạnh, nhẹ giá»ng đáp:
- Äầu nhi cá»§a bá»n ta hiện Ä‘ang chỠở Tân Gia Äiếm. Ngoài Tân Gia Äiếm, có trạm giao liên là nÆ¡i bá»n ta hẹn gặp mặt, Lão Äoạn hiện giá». . .
Äá»™c Phách nhìn Nam Cung VÅ© há»i:
- Huynh có biết cách đến Tân Gia Äiếm không?
Nam Cung Vũ nói:
- Rất quen thuá»™c, cách nÆ¡i này khoảng năm mươi dặm đưá»ng. Chúng ta có thể tìm đưá»ng tắt mà Ä‘i.
Lá»i nói vừa thốt, Äá»™c Phách má»™t chân đã bay ra, vừa chuẩn xác vừa độc hại, đá trứng vào cổ sau Giả Ngưu. Xương cổ vang lên tiếng gãy lìa rùng rợn, đầu cá»§a tên Giả Ngưu chuyển sang má»™t góc độ kỳ dị.
Äá»™c Phách buông tay, há» giả má»m nhÅ©n đổ xuống như má»™t bao cát.
Không ngá» Äá»™c Phách có thể ra tay tàn độc, Nam Cung VÅ© ngạc nhiên há»i:
- Tại sao đệ làm vậy?
Äá»™c Phách Ä‘iá»m nhiên nói:
- Giữ lại để làm gì? Äây chỉ là kẻ gây hại, đối vá»›i nhiá»u ngưá»i mà nói, hắn chính là má»™t tên ác tặc.
Nam Cung VÅ© thẳng ngưá»i, bảo Äá»™c Phách chạy đến nÆ¡i dấu ngá»±a. Lão thầm tính toán đưá»ng nào là gần nhất má»›i có thể chặn đầu Äoạn Nhất Phong, hoặc giả ngăn cản Äá»’ Trưá»ng Thanh.
* * *
Tân Gia Äiếm chỉ là má»™t thôn nhá» hoang liêu Tá»­ đầu thôn đến cuối thôn chỉ khoảng mưá»i nóc nhà. Trạm giao liên rất dá»… tìm, vì ở ngay đầu thôn. Nhưng trạm này cÅ© kỹ, rách nát, từ lâu đã không còn dùng đến nữa. Bên trong trạm giao liên không có lấy ná»­a con ngá»±a, nhưng bên ngoài lại treo má»™t ngá»n đèn vàng leo lét.
Vận khí cá»§a Nam Cung VÅ© và Äá»™c Phách quả thá»±c không tốt, không thể giữa đưá»ng chặn được Äoạn Nhất Phong. HỌ đành thúc ngá»±a chạy nhanh, hi vá»ng vá» Tân Gia Äiếm để tìm được Äá»’ Trưá»ng Thanh.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, nếu chặn được Äoạn Nhất Phong là má»™t phương pháp tốt, tiết kiệm được nhiá»u công sức. Còn như muốn lấy thịt trong miệng hổ Äá»’ Trưá»ng Thanh không phải là má»™t công việc dá»… dàng gì. Nhưng nhìn thấy ngân lượng, dù nói thế nào cÅ©ng không thể buông tay.
Hai ngưá»i xuống ngá»±a ở bên ngoài trạm, dua vào đôi chân mạnh mẽ, há» mau chóng đến được trạm ngá»±a. HỌ chợt nhìn thấy má»™t cảnh tượng hoang phế, ngoài cá»­a treo má»™t ngá»n đèn gió.
Hít má»™t hÆ¡i, Nam Cung VÅ© nhìn kỹ trạm phòng trước mắt tá» vẻ nghi ngá»:
- Äá»™c Phách, tại sao trong ngoài không thấy ngá»±a? Còn cái trạm rách nát này dưá»ng như đã lâu không dùng đến vậy?
Äá»™c Phách chậm rãi nói:
- Bên trong phải có ngưá»i !
Nam Cung VÅ© quan sát má»™t hồi rồi thấp giá»ng:
- Sao ta không nhìn thấy? Mẹ nó, bên trong lại ra vẻ huyá»n bí, cÆ¡ hồ không có chút gì khác lạ Äá»™c Phách, lẽ nào tên Giả Ngưu kia dám gạt bá»n ta?
Äá»™c Phách hai mắt không chá»›p, nhìn đăm đăm vào trạm giao liên âm u hoang lạnh.
Chàng nói:
- Nếu trong trạm không có ngưá»i thì không thể treo ngá»n đèn này, phải vào trong thám thính má»›i biết. Nam Cung Huynh, đã đến đây rồi không thể ná»­a đưá»ng bá» dở!
Nam Cung Vũ nói:
- Bá»n ta cùng vào !
Äá»™c Phách phía trước, Nam Cung VÅ© phía sau, cùng Ä‘i đến cá»­a trạm ngá»±a. Dá»±a vào trá»±c giác, hai ngưá»i thấy không khí ở đây vừa lạnh lẽo vừa nặng ná». Trong phòng tối om như ẩn tàng má»™t nguy cÆ¡ khó Ä‘oán.
Sau khi nghe ngóng, Nam Cung Vũ âm thầm nói:
- CÓ vẻ tà môn, huynh cảm thấy sống lưng lạnh lẽo.
Äá»™c Phách thấp giá»ng nói:
- Äáng tiếc, không còn cÆ¡ há»™i truy vấn há» Giả nữa!
Lúc hai ngưá»i tiếp cận trong vòng ánh sáng cá»§a ngá»n đèn lồng treo trước cá»­a, từ trong trạm phòng tối Ä‘en bay ra hai bóng ngưá»i, thân pháp quá»· mị như u linh.
Sau khi hai ngưá»i xuất hiện, không nói má»™t lá»i nào, chỉ phân ra đứng hai bên tả hữu.
Hai khuôn mặt ốm yếu, u ám, da dẻ nhăn nheo, không để lá»™ má»™t chút thất tình lục dục, trông tá»±a như hai tấm mặt nạ bằng da ngưá»i.
Äá»™c Phách dừng lại, Nam Cung VÅ© cÅ©ng tiến lên đứng song song, đồng thá»i, hai tay nắm chặt cái bá»c dài và hẹp đó.
Hồi lâu, hai tên ná» vẫn đứng sừng sững như tượng gá»— thậm chí mắt cÅ©ng không nhìn vá» phía bá»n Äá»™c Phách.
Quang cảnh mang nặng mùi tà khí . . .
Nuốt má»™t ngụm nước bá»t, Nam Cung VÅ© nói nhá» :
- Ta không tin hai tên này không nhìn thấy bá»n ta, bây giá» phải làm sao?
Äá»™c Phách nhíu mày đáp:
- Tình hình không ổn! Nam Cung huynh, chúng ta có thể tiến vào trong vòng vây đó !
Lúc này, bên trong cá»­a lại có má»™t bóng ngưá»i nữa hiện thân. ÄÓ là má»™t ngưá»i cao lá»›n khôi ngô, lúc di động giống như má»™t tòa núi nhá» khiến cho ngưá»i ta có cảm giác ổn định lạ thưá»ng. Dưá»ng như vá»›i sức lá»±c cá»§a chín trâu cÅ©ng không kéo ngã nổi hắn.
ánh sáng đèn dưới mái hiên chiếu sáng hình dạng ngưá»i đó rất rõ ràng. Mặc áo bào da, khuôn mặt gần như vuông, sắc mặt đỠnhạt, dưới đôi lông mày hình chữ bát là đôi mắt lấp lánh tinh quang, trên môi còn có má»™t bá»™ ria rạm.
Hắn đứng đó, khí thế như má»™t tảng đá. Nam Cung VÅ© nhìn ngưá»i đó há»i:
- Äá»™c Phách đệ, đây là thần thánh phương nào?
Äá»™c Phách lắc đầu nói:
- Dưá»ng như không giống Äá»’ Trưá»ng Thanh?
Nam Cung VÅ© liếc Äá»™c Phách má»™t mắt:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên không phải Äá»’ Trưá»ng Thanh, huynh đã gặp hắn má»™t lần, khôn thể không nhận ra.
Äá»™c Phách nói:
- Äã không phải Äá»’ Trưá»ng Thanh, vậy là ngưá»i nào? Nam Cung huynh, chúng ta đến đây là để tìm Äá»’ Trưá»ng Thanh!
Nam Cung Vũ yết hầu khô khan nói:
- Lá»i nói quả không sai, nhưng vị này dưá»ng như muốn xông vào chúng ta !
Äá»™c Phách nói:
- CÓ thể giải thích . . . .
Ngưá»i cao lá»›n khôi ngô kia cuối cùng cÅ©ng chịu mở miệng, hắn trầm trầm nói, giá»ng thản nhiên:
- Ta là Túy Phong Äài Ma Äức Sinh, từ sá»›m đã đến đây! HỌ Äá»’ tại sao lại không đến? Trừ khi đồ vật cá»§a há» Äá»’ là do nhị vị thay hắn mang đến đây!
Ba chữ Ma Äức Sinh vừa lá»t vào tai, sắc mặt Äá»™c Phách và Nam Cung VÅ© trở nên thật khó coi Ngoại hiệu cá»§a Ma Äức Sinh là Cá»­u BỘ Äoạt Mệnh, ngoại hiệu này quyết không phải vô cá»› mà có. Quả thá»±c ná»™i trong chín bước có thể thâu hồn Ä‘oạt mệnh, từ ngày ra chiêu đến nay, hiếm có ngoại lệ.
Äá»™c Phách và Nam Cung VÅ© đưa mắt nhìn nhau, cảm thấy nên lập tức Ä‘em chuyện hiểu lầm giải thích rõ. VÔ duyên vô cá»› kết oan cừu làm gì?
Nam Cung Vũ bước lên vòng tay nói:
- A ha . . . Ta biết là ai rồi ! Thì ra là Túy Phong Äài Ma lão ca! Thật không thể ngá» gặp được Ma lão ca ở đây. Äối vá»›i lão ca, tại hạ cá»­u ngưỡng đã lâu.
Ma Äức Sinh lạnh lùng nói:
- Không cần nịnh bợ! Yù các ngươi đến đây ta hiểu rất rõ. Vừa rồi ta đứng ở bên trong quan sát rất lâu, ta xác định Äá»’ Trưá»ng Thanh không có ở gần đây. Hiển nhiên là nhị vị đã thay hắn mang đến đây ước hẹn. Tốt lắm! Tuy nói há» Äá»’ xảo quyệt gian trá, nhưng dÅ©ng khí cá»§a nhị vị quả thá»±c đáng khen. Ta bảo đảm sẽ thành toàn cho nhị vị.
Khẩu khí cá»§a đối phương quá kiêu ngạo, Äá»™c Phách nghe xong có ý không hài lòng.
Nam Cung VÅ© cÅ©ng không vui, nhưng chuyện hiểu lầm này, nếu không giải thích cho thá»a đáng má»™t mai truyá»n ra ngoài thì cưá»i rụng răng không phải chỉ có má»™t mình Äá»’ Trưá»ng Thanh. Vì vậy, Nam Cung VÅ© mỉm cưá»i nói:
- Ma lão ca! Lá»i nói này khiến cho huynh đệ ta cảm thấy hồ đồ. Bá»n ta và Äá»’ Trưá»ng Thanh không quen không biết, thậm chí gặp cÅ©ng chưa chắc nhận ra, tại sao lại đến đây ước hẹn thay cho hắn? Ma lão ca, trong này e có sá»± hiểu lầm . . .
Ma Äức Sinh cứng rắn nói:
- Hiểu lầm? Trá»i đất bao la, sao có sá»± hiểu lầm kỳ lạ đến vậy?
Nam Cung Vũ có chút lo lắng nói:
- Bá»n ta quyết không dối gạt Ma lão ca. Bá»n ta tuyệt đối không có cấu kết vá»›i Äá»’ Trưá»ng Thanh, ngay cả việc Lão ca và Äá»’ Trưá»ng Thanh có ước hẹn, là việc gì bá»n ta cÅ©ng hoàn toàn không biết.
Ma Äức Sinh há»i:
- Thế tại sao các ngươi đúng lúc này lại đến đây? Hơn nữa rõ ràng là có tư thế chiến đấu mà tiến vào?
Nam Cung VÅ© cưá»i khổ giải thích:
- Căn nguyên cá»§a việc này nói ra hÆ¡i dài, chỉ có má»™t lá»i muốn nói. Bá»n ta không có lý do, cÅ©ng không có ý đối địch vá»›i Ma lão ca, sở dÄ© bá»n ta đến đây là do có sá»± trừng hợp, cÅ©ng có thể nói bá»n ta mắc mưu kẻ khác. Ma lão ca, nói rõ ra bá»n ta đến đây cÅ©ng là để tìm Äá»’ Trưá»ng Thanh!
Ma Äức Sinh há»i:
- Bá»n ngươi tìm Äá»’ Trưá»ng Thanh để làm gì?
Nam Cung VÅ© hÆ¡i do dụ, cẩn trá»ng nói:
- Muốn cùng hắn bàn chuyện mua bán.
Ma Äức Sinh cưá»i nhạt nói:
- Bàn chuyện mua bán? Nói như vậy các ngươi là bằng hữu rồi !
Nam Cung Vũ liên tiếp khoát tay:
- Không, không! Bá»n ta và há» Äá»’ không phải là bằng hữu.
Ma Äức Sinh cao giá»ng nói:
- Tá»­ lúc bắt đầu đến giá», bá»n ngươi toàn xảo ngôn mị ngữ, mi cho rằng mi không có sÆ¡ hở sao? Mi coi ta là loại ngu ngốc bị thịt chứ gì?
Nam Cung VÅ© giật mình, không tránh khá»i lá»™ vẻ thất vá»ng:
- Ma lão ca, xin đừng nổi giận, nghe ta nói.
Ta...
Ma Äức Sinh hét to má»™t tiếng ngắt lá»i Nam Cung VÅ©:
- Bất tất nhiá»u lá»i! Tân Gia Äiếm là má»™t nÆ¡i thôn dã, nÆ¡i bá»n ta Ä‘ang chiếm đóng là má»™t trạm giao liên hoang phế. Trong đêm lạnh lẽo, bá»n ngươi lại đến đây, hÆ¡n thế nữa lại vá»›i tư thế sẵn sàng giao chiến. Muốn nói bá»n mi không biết ta và há» Äá»’ ước hẹn, ai mà tin? Giả thiết bá»n ngươi không phải xông vào há» Ma ta, lẽ nào chỉ vì muốn xông vào trạm giao liên rách nát này mà đến?
Tình thế đến nước này quả thá»±c ngoài dụ liệu cá»§a Nam Cung VÅ©, lão định thần, thu lại nụ cưá»i, thần sắc nghiêm trang nói:
- Ma lão ca! Tại hạ đã nói rõ rồi, lập trưá»ng và ý định đến đây Ä‘á»u đã biểu đạt rõ ràng. Lão ca không thể dua vào xét Ä‘oán đơn phương mà phá»§ nhận biện giải cá»§a tại hạ! Lão ca là nhân vật tiếng tăm trên giang hồ, lý ra càng phải hiểu chuyện. Nếu cứ cố chấp như vậy, e rằng đối vá»›i lão ca và ta Ä‘á»u là Ä‘iá»u vô phúc . . .
Ma Äức Sinh nghiêm giá»ng:
- Lão đang giáo huấn ta?
Nam Cung Vũ nghiêm trang nói:
- Không dám! Chỉ là chân thành giải thích cho Ma lão ca!
HỌ Ma chợt hét lên:
- Ma mỗ không nghe !
Äá»™c Phách xòe tay, vá»— nhẹ lên vai Nam cung VÅ©, ra vẻ đồng tình nói:
- Huynh không linh hoạt rồi.
Nam Cung Vũ nói:
- Bạn trẻ, tình hình bây giỠnhư vậy, bạn còn nói đùa.
Äá»™c Phách bước lên phía trước Nam Cung VÅ© đưa mắt nhìn há» Ma rồi nói:
- Dùng lá»… để giải thích mấy lần Ä‘á»u bị mi phỉ báng, không nghe. Mi là loại tôn giá gì? Chẳng qua chỉ là má»™t Cá»­u BỘ Äoạt Mạng Ma Äức Sinh mà thôi. CÅ©ng được, tùy mi, bá»n ta Ä‘ang chá» bồi tiếp.
HỌ Ma trầm giá»ng nói:
- Như vậy má»›i dứt khoát! Phân minh tá»· võ, thắng bại Ä‘á»u là anh hùng. Dùng lá»i xảo ngôn nói vòng vo làm gì? Bằng hữu báo tính danh Ä‘i Ma má»— quyết cầu kinh siêu độ cho bằng hữu!
Äá»™c Phách nói:
- Ta há» Äá»™c tên Phách!
Sắc mặt hỠMa không đổi, bình thản nói:
- Äá»™c nhất Ä‘ao?
Äá»™c Phách đáp:
- Äúng vậy!
Hít má»™t hÆ¡i thở nhẹ, đôi mắt cá»§a há» Ma nhìn đăm đăm vào mái tóc bạc như tuyết cá»§a Äá»™c Phách. Giống như Ä‘ang nói vá»›i Äá»™c Phách, lại giống như Ä‘ang nói vá»›i chính mình:
- Là Äá»™c Phách, lẽ ra ta phải sá»›m chú ý đến mái tóc bạc cá»§a hắn!
Äá»™c Phách thản nhiên nói:
- Tuy ta là Äá»™c Phách, nhưng không muốn vô duyên vô cá»› giao chiến vá»›i các hạ. Trước đây cÅ©ng vậy, bây giá» cÅ©ng vậy.
Trầm mặc hồi lâu, hỠMa lãnh đạm nói:
- Không! Bá»n ta vẫn giao tranh má»™t trận, lá»i cá»§a ta đã nói ra tuyệt không hối hận, dù mi là Äá»™c Phách.
Äôi mắt khép há», vừa nhưá»ng lên lại buông xuống, Äá»™c Phách nói:
- Ta đã nói rồi ! Tùy ý. . .
Tay trái cá»§a Ma Äức Sinh đặt trên lưng, má»™t tiếng "kẻng" vang lên.
Má»™t lưỡi Ä‘ao sáng loáng, bản bằng bàn tay từ thắt lưng hắn rút ra. Lưỡi Ä‘ao uyển chuyển, hÆ¡i rung động, mÅ©i chúc xuống đất, mặt Ä‘ao gá»n gợn ánh sáng xanh lạnh. Lãnh khí như xuyên qua tim má»i ngưá»i . . .
Dưới mái nhà, hai tên đứng im lặng từ đầu bây giá» má»›i nhảy đến, má»™t tên khom ngưá»i cung kính nói vá»›i Ma Äức Sinh:
- Chá»§ nhân! Xin để thuá»™c hạ thay chá»§ nhân thu thập bá»n này!
Ma Äức Sinh lắc đầu nói:
- Các ngươi không phải là đối thá»§ cá»§a Äá»™c Phách, mau lui ra !
Hai ngưá»i không dám nói nhiá»u, song song thoái lui Song lần này bá»n chúng không lui vá» vị trí đứng lúc đầu, chỉ đứng ra sau Ma Äức Sinh vá»›i khoảng cách vừa phải, khi cần lập tức có thể ra tay tiếp ứng.
Nam Cung VÅ© ghé tai nói nhá» vá»›i Äá»™c Phách:
- Hai tên ba phần giống ngưá»i, bảy phần giống quá»· này vốn là SÆ¡n Tinh Bì Ngưu và Mị Khách Bì Khôi, thuá»™c hạ thiết thân cá»§a Ma Äức Sinh Äệ cẩn thận bá»n chúng chuyên đánh ám khí. ÄÆ°Æ¡ng nhiên huynh không chỉ đứng má»™t bên xem kịch, nhưng vẫn phải nhắc nhở cho đệ đỠphòng.
Äá»™c Phách cưá»i nói:
- Huynh làm sao có thể đứng má»™t bên mà xem kịch? Äệ muốn trò vui này qua mau.
Nhè nhẹ "phì" má»™t tiếng, Nam Cung vÅ© tránh ra má»™t bước, đồng thá»i âm thầm mở túi da vẫn Ä‘em theo.
Ma Äức Sinh chỉ chăm chú nhìn Äá»™c Phách, lưỡi Ä‘ao má»m mại vẫn chúc xuống, vẫn nhè nhẹ rung động.
Äá»™c Phách mở túi da, lấy ra Tế Hồn Câu, cẩn thận buá»™c sợi xích bạc dưới cán Ä‘ao vào cổ tay phải. Sau đó chàng nắm chặt cán Ä‘ao, cá»­ thanh Ä‘ao nghiêng nghiêng, Ä‘ao phong rá»n rợn, Ä‘ao quang như gương.
Tài sản của than_long_vn

  #8  
Old 05-08-2008, 10:26 AM
than_long_vn's Avatar
than_long_vn than_long_vn is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 429
Thá»i gian online: 3 tuần 2 ngày 13 giá»
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 7

Äá»™c kế xảo liên hoàn



Màn đêm buông trùm, gió từ ngoài sông thổi vào cảm thấy lạnh càng thêm lạnh. Gió trong khoảng không gian rộng lớn của Hoàng Sa Thần cuốn lên, tạo ra âm thanh vù vù. . .
Äá»™c Phách và Nam Cung VÅ© nhân nại men theo bãi cát, Ä‘i vá» phía trước mà tìm kiếm.
Tuy tia nhìn không bị che khuất nhưng cát vàng phản chiếu ánh nắng làm cảnh vật thật khó phân biệt.
Quay đầu nhìn Äá»™c Phách, Nam Cung VÅ© tá» vẻ biết hối lá»—i nói:
- Xem ra còn phải phí sức má»™t chút má»›i tìm được tiểu tá»­ Uống Bình kia. ÄÓ là do ta định liệu sÆ¡ suất má»›i gây ra tình trạng này, hi vá»ng đệ không phiá»n.
Äá»™c Phách cưá»i nói:
- Äệ có gì mà phiá»n chứ, việc thiên hạ vốn không ai định liệu tính toán được toàn vẹn.
Nếu việc nào cũng phán đoán chính xác hết thì chỉ có là thần tiên. Nam Cung huynh, ngân lượng đâu có dễ tìm!
Nam Cung Vũ đưa mắt nhìn xung quanh ra phía xa tức tối:
- Nói thá»±c, ta nghÄ© thế nào cÅ©ng không ra Uổng Bình còn có chiêu này. Má»i việc dàn xếp ổn thá»a, ta thậm chí đã tiến trước rồi, đến lúc then chốt lại bị hắn làm cho màn lá»­a thế này.
Tên cướp con này quả thực không bỠđược thói gian xảo, một mai bắt được, đệ xem ta sẽ xử trí hắn như thế nào !
Äá»™c Phách trầm ngâm nói:
- Nam Cung Huynh, dá»±a vào bản lãnh há» Uổng, hắn không thích đáng bảo quản báu vật đáng giá như thế. Trái lại là tá»± chuốc lấy phiá»n não. Äạo lý đơn giản này, đệ tin rằng Uống Bình không thể không hiểu.
Nam Cung Vũ trợn mắt nói:
- Hắn là hạng ngưá»i gì? Má»™t tên côn trừng bắt gà trá»™m chó. Dá»±a vào cá tính cá»§a hắn, ngay cả mấy cân đồng hư thiếc mẻ hay miếng ngá»c nát hắn cÅ©ng không có tư cách sở hữu. Hắn có Ä‘em Ä‘i bán ngưá»i ta cÅ©ng cho là giả, hắn có thể Ä‘i tá»›i đâu mà tìm ngưá»i mua chứ?
Äá»™c Phách nói:
- Theo đệ, hoặc giả hắn sá»›m tìm được ngưá»i mua rồi . . .
HÆ¡i ngẩn ngưá»i, Nam Cung VÅ© như chợt tỉnh:
- CÓ lý Äá»™c Phách đệ nói có lý! Uống Bình thu ngân lượng cá»§a ta rồi lại Ä‘i liên kết vá»›i ngưá»i khác. Sau đó, đợi chúng ta và Túy Lão Quyá»n tranh chấp, hắn thừa cÆ¡ trá»™m Ä‘i Bích Ngá»c Uyên ương hòng kiếm thêm má»™t tá» ngân phiếu khác?
Äá»™c Phách đáp:
- Äại khái là khi huynh mua hắn, hắn đã động não nghÄ© rồi !
Nam Cung Vũ hầm hừ mắng:
- Tên chó chết này!
Äá»™c Phách cưá»i nói:
- Bình tÄ©nh, huynh nghÄ© xem, Uống Bình không thể đủ thá»i gian mà đào thoát. Lúc đó, chắc chắn hắn phải xác định bá»n ta chiếm thượng phong hắn má»›i ra tay. Huynh biết đó, quá trình bá»n ta và Túy Lão Quyá»n giao phong quá ngắn, Uống Bình lại không có ngá»±a, trước sau má»™t khắc hắn chạy được bao nhiêu?
Nam Cung Vũ nói:
- Ta biết hắn chạy được không xa. Äá»™c Phách, ta tin rằng chúng ta sẽ bắt được hắn ở gần đây Hai ngưá»i Ä‘i đến má»™t đống cát hÆ¡i nghiêng, Nam Cung VÅ© Ä‘ang định nhìn xuống, đột nhiên Äá»™c Phách kéo lại, chỉ sang bên trái.
Nam Cung Vũ vội nhìn theo, bắt gặp mấy bóng đen đang phân ra . . .
Bóng đen phân làm hai, một bóng ngã xuống, một bóng thoái lui.
Nhưá»ng mày, Nam Cung VÅ© nói:
- Äây là trò chÆ¡i gì?
Äá»™c Phách đáp:
- Không chừng bá»n ta đã tìm ra há» Uống rồi !
Nam Cung Vũ tinh thần phấn chấn, hay tay dang ra, thân hình giống như một con đại điểu, đằng không ra xa ba trượng. áo bào phấp phới trong gió, vẽ nên một dải màu bạc, chính xác đáp ngay phía trước bóng đen thoái lui.
ÄÓ là má»™t ngưá»i vừa to lá»›n vừa vạm vỡ, mặt nung núc thịt.
Còn bóng Ä‘en té dưới đất là má»™t ngưá»i có khuôn mặt Ä‘en đùa như ngưá»i làm nghá» nướng bánh. Nam Cung VÅ© vừa nhìn đã nhận ra ngay, quả nhiên là hảo bằng hữu Uổng Bình.
BỘ dạng cá»§a Uổng Bình thật không ổn, bá»™ mặt Ä‘en đùa cá»§a hắn biến dạng đến méo xệch, hai mắt lồi ra, miệng ngáp ngáp, hít vào thì ít mà thở ra thì nhiá»u. Trên ngá»±c áo đỠbầm má»™t vÅ©ng, thân ngưá»i giật giật như kinh phong.
Nam Cung VÅ© không nén được, lắc đầu. Lão biết Uổng Bình tuy vẫn còn là ngưá»i, nhưng trong chốc lát sẽ biến thành ngưá»i chết.
Tên vạm vỡ kia cơ hồ không thích thú với sự xuất hiện của Nam Cung Vũ, hắn đằng đằng sát khí nhìn lão, trong khi cây truy thủ vấy máu đỠcòn nắm trên tay. . .
Ho má»™t tiếng, Nam Cung VÅ© hất hàm há»i:
- Uổng Bình này là do mi giết?
Tên đó mím môi gật đầu, hung quang trong đôi mắt híp ngày càng dữ tợn. Nam Cung Vũ hòa hoãn nói:
- Tại sao mi giết hắn?
Chuỳ thá»§ trên tay hÆ¡i nhích động, gã kia trả lá»i như pháo nổ:
- Không liên quan đến mi ! Nếu không cút ngay, cả mi ta cũng giết!
Lúc này, Uổng Bình đãng trong trạng thánh gần đất xa trá»i, bá»—ng nhiên hắn ưỡn ngưá»i thá»u thào :
- Tên khác . . . chạy rồi, mang theo . . . Bích Ngá»c Uyên ương . . . chạy rồi !
Nam Cung VÅ© còn chưa kịp há»i thêm câu nào, yết hầu Uổng Bình đã vang lên tiếng ục ục hai mắt trợn ngược, tứ chi co lại rồi không còn động tÄ©nh gì nữa.
Tên đại hán cầm truỵ thủ hứ một tiếng, đối diện với sự kết thúc một sinh mạng, hắn không có chút động tâm.
Nam Cung VÅ© cưá»i híc híc nói:
- Là ngươi giết hắn?
Äối phương thình lình bước lên má»™t bước hùng hổ nói:
- Lão muốn gì?
Nam Cung Vũ chìa hai tay ra nói:
- Ta không muốn làm gì. Äối vá»›i chuyện giữa Uống Bình và bằng hữu ta không có liên quan nhưng có má»™t món đồ đối vá»›i ta quan hệ rất trá»ng đại. Bằng hữu! Äôi Bích Ngá»c Uyên ương ngươi mang Ä‘i đâu?
Tên đó lắc lắc truỵ thá»§ trên tay, giá»ng ồm ồm nói:
- Ta không biết!
Nam Cung Vũ hừ một tiếng, chậm rãi nói:
- Nguồn gốc cá»§a Bích Ngá»c Uyên ương, ngươi có thể biết, có thể không biết. Nhưng bất luận biết hay không biết, ngươi cÅ©ng phải hiểu bảo vật này không phải do bá»n mi mà có. Trên giang hồ có má»™t đạo lý, đầu cÆ¡ trục lợi không phải là má»™t phương pháp hay. Bằng hữu ra tay ác độc vá»›i ta chưa hẳn đã giải quyết đực vấn Tên vạm vỡ giá»ng Ä‘iệu cứng rắn nói:
- Bao nhiêu năm nay lão tá»­ dùng phương pháp cá»§a mình giải quyết vấn Ä‘á». Nếu không tin mi cứ thá»­ xem !
Không chá» Nam Cung VÅ© có phản ứng gì, sau lưng tên đó đã vang lên giá»ng nói lạnh lẽo cá»§a Äá»™c Phách:
- Không cần lão thá»­! Äể ta . . .
Tên đó giật mình ngoắc ngưá»i lại thét lạc cả giá»ng:
- Mi là ai?
Äá»™c Phách xòe bàn tay để nắm lấy ngá»±c áo tên đó, động tác không nhanh cÅ©ng không chậm. Thậm chí tên đó còn phát hiện ra tiếng gió.
Cước bá»™ hắn chùn xuống, truỵ thá»§ hướng lên đâm vào ngá»±c Äá»™c Phách. Tốc độ cá»§a truỵ thá»§ nhanh hÆ¡n nhiá»u so vá»›i tốc độ xuất chiêu cá»§a Äá»™c Phách. Chỉ thấy hàn quang hÆ¡i lóe lên, thanh truỵ thá»§ đã tiếp xúc vá»›i mục tiêu.
Chính lúc này tay trái đã xòe ra cá»§a Äá»™c Phách đột nhiên thu lại, chụp đúng vào cổ tay đối phương, từa tá»±a như má»™t tia chá»›p. Bàn tay ấy bẻ ngoặt cánh tay cá»§a gã kia ngược ra đằng sau. . .
Sắc diện tên này biến thành đỠbầm, thân mình thụp xuống, chân phải co lại, đá vào hạ bá»™ cá»§a Äá»™c Phách.
Äá»™c Phách đã sá»›m đỠphòng chiêu này, liá»n bước ngoặt sang hai bước, rồi nắm chặt Mạch Môn cá»§a đối phương nghịt mạnh lên trên.
"Rắc," hán tá»­ vạm vỡ nghe rõ tiếng xương bả vai cá»§a mình gãy nát, âm thanh khô khốc ngay cạnh mang tai. Ngay cả má»™t tên vạm vỡ to lá»›n như vậy cÅ©ng không chịu nổi sá»± Ä‘au đớn khi bả vai vỡ nát. Hắn hét to lên má»™t tiếng thống thiết, ná»­a ngưá»i quỳ thụp xuống.
Äá»™c Phách tước lấy thanh truỵ thá»§, nhưng vẫn nắm chặt cánh tay đã má»m nhÅ©n, không buông, má»™t mặt chú mục nhìn Nam Cung VÅ©.
Chàng muốn xem lão bằng hữu có muốn tra há»i Ä‘iá»u gì không.
Thở dài một hơi, Nam Cung Vũ nhìn gã kia lắc đầu:
- Mi nói xem, vì sao mi lại phải chịu khổ như vậy? Chính là do mi bảo ta thử. Nhưng mi thấy đó ta chẳng cần thử, bằng hữu của ta chỉ cần một chiêu đủ khiến ngươi khiếp đảm rồi.
Tên đó toàn thân Ä‘au đến ná»—i run cầm cập, quỳ móp má»™t chá»— như kẻ chết rồi, không chịu hé răng lấy má»™t lá»i.
Nam Cung Vũ tỠvẻ nhàn hạ nói:
- Lão huynh nghe ta khuyên má»™t câu, hiện nay phải chăng lão huynh Ä‘ang ra vẻ hảo hán anh hùng? Nếu không thá»±c tâm cùng bá»n ta hợp tác, ta đảm bảo lão huynh không an toàn mà rá»i Ä‘i đâu!
Ngay cả hô hấp cũng khó khăn, đầu không ngẩng lên nổi, nhưng tên này vẫn nghiến răng không chịu lên tiếng.
Nam Cung VÅ© thấy vậy chau mày, nhìn Äá»™c Phách gật đầu má»™t cái rồi thoái lui hai bước.
BỘ áo bào mới của lão, lão vốn rất quý. . .
Thế là Äá»™c Phách nắm chặt lấy mấy ngón tay ở cánh tay phải, rồi giật mạnh lên, đồng thá»i đạp mạnh lên lưng hắn mấy cái. Mấy cái đạp này không nhẹ, nó đủ làm cho lục phá»§ ngÅ© tạng cá»§a tên kia suýt văng ra ngoài.
Má»™t tiếng kêu như heo bị chá»c tiết vang lên, nhưng Äá»™c Phách vẫn không buông cánh tay gãy cá»§a hắn ra, dưá»ng như chàng còn hứng thú vá»›i phương pháp này.
Há hốc miệng thở từng hơi, mồ hôi vã ra đầy trán nước miếng chảy ròng ròng, gã đại hán nằm móp xuống đất trông giống như con chó sắp bị đem chôn.
Nam Cung VÅ© cưá»i hắc hắc nói:
- Mi muốn tá» khí phách, ta không phản đối được Nhưng ta nói cho mi biết, lạc thú chỉ má»›i bắt đầu thôi. Ngươi muốn thướng thức nữa, bá»n ta cÅ©ng chẳng hà tiện mà không bồi tiếp đến cùng. Thá»i gian còn nhiá»u, những trò vui hÆ¡n vẫn còn ở phía trước !
Nói rồi Nam Cung VÅ© đưa mắt nhìn Äá»™c Phách. Tên kia vẫn nằm phục dưới đất, chẳng có phản ứng gì.
Äá»™c Phách vẫn nắm chặt mạch môn cá»§a cánh tay bị gãy, chàng lại bắt đầu kéo nghịt lại, lần này chàng kéo từ từ, chầm chậm. Chậm đến ná»—i đối phương cảm thấy từng đợt sóng thống khổ chụp lên cái kiếp cầm thú cá»§a hắn.
Gắng gượng ngóc đầu lên, tên đó rên rỉ:
- Không cần. . . không cần động thủ nữa . . .
Äể ta nói . . . ta là . . . ta là Giả Ngưu . . . Hắc Há»” Giả Ngưu . . .
Nam Cung VÅ© quỳ ná»­a ngưá»i xuống mỉm cưá»i nói:
- Thì ra là Giả bằng hữu, cá»­u ngưỡng, cá»­u ngưỡng! Thật là ngưá»i giống như tên, tá»±a như có hổ uy. Giả bằng hữu, ngưá»i bạn chạy mất không biết là ai vậy?
Hổn hển một hơi, Giả Ngưu nói đứt đoạn:
- Hắn tên. . . Äoạn. . . Äoạn Nhất Phong !
Nam Cung VÅ© suy nghÄ© má»™t lát, trong đầu không có chút ấn tượng, Ä‘oạn nhu hòa há»i:
- Äôi Bích Ngá»c Uyên ương kia phải chăng là do Äoạn Nhất Phong mang Ä‘i?
Giả Ngưu gật đầu, hai gò má đầy thịt xệ xuống, không còn chút nào cá»§a "hổ uy." Nam Cung VÅ© há»i:
- Mang đi đâu?
Giả Ngưu nói:
- Phía đông nam, là bá»n ta . . . à . . . là đầu nhi đầu nhi cá»§a bá»n ta muốn . . .
Nam Cung VÅ© vô cùng nhẫn nại há»i:
- Äầu nhi cá»§a bá»n ngươi là ai?
Do dụ một hồi, cuối cùng Giả Ngưu cũng gắng gượng ngẩng đầu nói:
- Khuyết Trảm Kim Äao Äá»’ Trưá»ng Thanh. . .
Ba chữ này vào tai, Nam Cung VÅ© dù muốn cưá»i cÅ©ng không còn cưá»i ra tiếng.
Lão cảm thấy bất ngá» há»i:
- ÄÔ Trưá»ng Thanh là đầu nhi cá»§a bá»n ngươi sao? Hắn bình thưá»ng quen làm ăn lá»›n, hÆ¡n nữa những năm gần đây nghe nói đã rất phát tài Sao lại dốc tinh thần mà đổ lên đôi Bích Ngá»c Uyên ương?
Giả Ngưu trầm trầm nói:
- Äại phát tài là việc cá»§a hai năm trước, gần đây tình hình đã suy sụp. HÆ¡n nữa, Uống Bình chá»§ động tìm đến để ngã giá. Äầu nhi cá»§a bá»n ta không cần lá»™ diện, rá»§ tay cÅ©ng có đôi bích ngá»c. Lạc thú đến thế sao có thể bá» qua được?
vả chăng, bích ngá»c trị giá không tồi, quyết không phải là việc mua bán nhá».
Nam Cung Vũ nói:
- Giết ngưá»i Ä‘oạt bảo cÅ©ng là chá»§ ý cá»§a Äá»’ Trưá»ng Thanh sao?
Giả Ngưu khô khan nói:
- Bá»n ta làm vậy thì phương pháp Ä‘oạt bảo càng giản đơn.
Nam Cung VÅ© cưá»i khổ :
- Không sai, đây quả thá»±c là má»™t phương pháp Ä‘oạt bảo giản đơn. Tâm trí, sức lá»±c Ä‘á»u không phí, chỉ má»™t Ä‘ao là xong. Xem ra Äá»’ Trưá»ng Thanh còn thông minh hÆ¡n bá»n ta.
Thân run rây, Giả Ngưu xám mặt nói:
- Äây là do Uổng Bình tá»± mình tìm lấy, hắn và Äoạn Nhất Phong trước đây có chút giao tình cho rằng có thể thêm ngân lượng ở đầu nhi cá»§a bá»n ta.
Nam Cung Vũ mắng một tiếng:
- Äá»’ đáng chết!
Äá»™c Phách mở miệng há»i:
- Äến nÆ¡i nào có thể chặn đầu được Äoạn Nhất Phong?
Vừa nghe âm thanh cá»§a Äá»™c Phách, Giả Ngưu rùng mình á»›n lạnh, nhẹ giá»ng đáp:
- Äầu nhi cá»§a bá»n ta hiện Ä‘ang chỠở Tân Gia Äiếm. Ngoài Tân Gia Äiếm, có trạm giao liên là nÆ¡i bá»n ta hẹn gặp mặt, Lão Äoạn hiện giá». . .
Äá»™c Phách nhìn Nam Cung VÅ© há»i:
- Huynh có biết cách đến Tân Gia Äiếm không?
Nam Cung Vũ nói:
- Rất quen thuá»™c, cách nÆ¡i này khoảng năm mươi dặm đưá»ng. Chúng ta có thể tìm đưá»ng tắt mà Ä‘i.
Lá»i nói vừa thốt, Äá»™c Phách má»™t chân đã bay ra, vừa chuẩn xác vừa độc hại, đá trứng vào cổ sau Giả Ngưu. Xương cổ vang lên tiếng gãy lìa rùng rợn, đầu cá»§a tên Giả Ngưu chuyển sang má»™t góc độ kỳ dị.
Äá»™c Phách buông tay, há» giả má»m nhÅ©n đổ xuống như má»™t bao cát.
Không ngá» Äá»™c Phách có thể ra tay tàn độc, Nam Cung VÅ© ngạc nhiên há»i:
- Tại sao đệ làm vậy?
Äá»™c Phách Ä‘iá»m nhiên nói:
- Giữ lại để làm gì? Äây chỉ là kẻ gây hại, đối vá»›i nhiá»u ngưá»i mà nói, hắn chính là má»™t tên ác tặc.
Nam Cung VÅ© thẳng ngưá»i, bảo Äá»™c Phách chạy đến nÆ¡i dấu ngá»±a. Lão thầm tính toán đưá»ng nào là gần nhất má»›i có thể chặn đầu Äoạn Nhất Phong, hoặc giả ngăn cản Äá»’ Trưá»ng Thanh.
* * *
Tân Gia Äiếm chỉ là má»™t thôn nhá» hoang liêu Tá»­ đầu thôn đến cuối thôn chỉ khoảng mưá»i nóc nhà. Trạm giao liên rất dá»… tìm, vì ở ngay đầu thôn. Nhưng trạm này cÅ© kỹ, rách nát, từ lâu đã không còn dùng đến nữa. Bên trong trạm giao liên không có lấy ná»­a con ngá»±a, nhưng bên ngoài lại treo má»™t ngá»n đèn vàng leo lét.
Vận khí cá»§a Nam Cung VÅ© và Äá»™c Phách quả thá»±c không tốt, không thể giữa đưá»ng chặn được Äoạn Nhất Phong. HỌ đành thúc ngá»±a chạy nhanh, hi vá»ng vá» Tân Gia Äiếm để tìm được Äá»’ Trưá»ng Thanh.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, nếu chặn được Äoạn Nhất Phong là má»™t phương pháp tốt, tiết kiệm được nhiá»u công sức. Còn như muốn lấy thịt trong miệng hổ Äá»’ Trưá»ng Thanh không phải là má»™t công việc dá»… dàng gì. Nhưng nhìn thấy ngân lượng, dù nói thế nào cÅ©ng không thể buông tay.
Hai ngưá»i xuống ngá»±a ở bên ngoài trạm, dua vào đôi chân mạnh mẽ, há» mau chóng đến được trạm ngá»±a. HỌ chợt nhìn thấy má»™t cảnh tượng hoang phế, ngoài cá»­a treo má»™t ngá»n đèn gió.
Hít má»™t hÆ¡i, Nam Cung VÅ© nhìn kỹ trạm phòng trước mắt tá» vẻ nghi ngá»:
- Äá»™c Phách, tại sao trong ngoài không thấy ngá»±a? Còn cái trạm rách nát này dưá»ng như đã lâu không dùng đến vậy?
Äá»™c Phách chậm rãi nói:
- Bên trong phải có ngưá»i !
Nam Cung VÅ© quan sát má»™t hồi rồi thấp giá»ng:
- Sao ta không nhìn thấy? Mẹ nó, bên trong lại ra vẻ huyá»n bí, cÆ¡ hồ không có chút gì khác lạ Äá»™c Phách, lẽ nào tên Giả Ngưu kia dám gạt bá»n ta?
Äá»™c Phách hai mắt không chá»›p, nhìn đăm đăm vào trạm giao liên âm u hoang lạnh.
Chàng nói:
- Nếu trong trạm không có ngưá»i thì không thể treo ngá»n đèn này, phải vào trong thám thính má»›i biết. Nam Cung Huynh, đã đến đây rồi không thể ná»­a đưá»ng bá» dở!
Nam Cung Vũ nói:
- Bá»n ta cùng vào !
Äá»™c Phách phía trước, Nam Cung VÅ© phía sau, cùng Ä‘i đến cá»­a trạm ngá»±a. Dá»±a vào trá»±c giác, hai ngưá»i thấy không khí ở đây vừa lạnh lẽo vừa nặng ná». Trong phòng tối om như ẩn tàng má»™t nguy cÆ¡ khó Ä‘oán.
Sau khi nghe ngóng, Nam Cung Vũ âm thầm nói:
- CÓ vẻ tà môn, huynh cảm thấy sống lưng lạnh lẽo.
Äá»™c Phách thấp giá»ng nói:
- Äáng tiếc, không còn cÆ¡ há»™i truy vấn há» Giả nữa!
Lúc hai ngưá»i tiếp cận trong vòng ánh sáng cá»§a ngá»n đèn lồng treo trước cá»­a, từ trong trạm phòng tối Ä‘en bay ra hai bóng ngưá»i, thân pháp quá»· mị như u linh.
Sau khi hai ngưá»i xuất hiện, không nói má»™t lá»i nào, chỉ phân ra đứng hai bên tả hữu.
Hai khuôn mặt ốm yếu, u ám, da dẻ nhăn nheo, không để lá»™ má»™t chút thất tình lục dục, trông tá»±a như hai tấm mặt nạ bằng da ngưá»i.
Äá»™c Phách dừng lại, Nam Cung VÅ© cÅ©ng tiến lên đứng song song, đồng thá»i, hai tay nắm chặt cái bá»c dài và hẹp đó.
Hồi lâu, hai tên ná» vẫn đứng sừng sững như tượng gá»— thậm chí mắt cÅ©ng không nhìn vá» phía bá»n Äá»™c Phách.
Quang cảnh mang nặng mùi tà khí . . .
Nuốt má»™t ngụm nước bá»t, Nam Cung VÅ© nói nhá» :
- Ta không tin hai tên này không nhìn thấy bá»n ta, bây giá» phải làm sao?
Äá»™c Phách nhíu mày đáp:
- Tình hình không ổn! Nam Cung huynh, chúng ta có thể tiến vào trong vòng vây đó !
Lúc này, bên trong cá»­a lại có má»™t bóng ngưá»i nữa hiện thân. ÄÓ là má»™t ngưá»i cao lá»›n khôi ngô, lúc di động giống như má»™t tòa núi nhá» khiến cho ngưá»i ta có cảm giác ổn định lạ thưá»ng. Dưá»ng như vá»›i sức lá»±c cá»§a chín trâu cÅ©ng không kéo ngã nổi hắn.
ánh sáng đèn dưới mái hiên chiếu sáng hình dạng ngưá»i đó rất rõ ràng. Mặc áo bào da, khuôn mặt gần như vuông, sắc mặt đỠnhạt, dưới đôi lông mày hình chữ bát là đôi mắt lấp lánh tinh quang, trên môi còn có má»™t bá»™ ria rạm.
Hắn đứng đó, khí thế như má»™t tảng đá. Nam Cung VÅ© nhìn ngưá»i đó há»i:
- Äá»™c Phách đệ, đây là thần thánh phương nào?
Äá»™c Phách lắc đầu nói:
- Dưá»ng như không giống Äá»’ Trưá»ng Thanh?
Nam Cung VÅ© liếc Äá»™c Phách má»™t mắt:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên không phải Äá»’ Trưá»ng Thanh, huynh đã gặp hắn má»™t lần, khôn thể không nhận ra.
Äá»™c Phách nói:
- Äã không phải Äá»’ Trưá»ng Thanh, vậy là ngưá»i nào? Nam Cung huynh, chúng ta đến đây là để tìm Äá»’ Trưá»ng Thanh!
Nam Cung Vũ yết hầu khô khan nói:
- Lá»i nói quả không sai, nhưng vị này dưá»ng như muốn xông vào chúng ta !
Äá»™c Phách nói:
- CÓ thể giải thích . . . .
Ngưá»i cao lá»›n khôi ngô kia cuối cùng cÅ©ng chịu mở miệng, hắn trầm trầm nói, giá»ng thản nhiên:
- Ta là Túy Phong Äài Ma Äức Sinh, từ sá»›m đã đến đây! HỌ Äá»’ tại sao lại không đến? Trừ khi đồ vật cá»§a há» Äá»’ là do nhị vị thay hắn mang đến đây!
Ba chữ Ma Äức Sinh vừa lá»t vào tai, sắc mặt Äá»™c Phách và Nam Cung VÅ© trở nên thật khó coi Ngoại hiệu cá»§a Ma Äức Sinh là Cá»­u BỘ Äoạt Mệnh, ngoại hiệu này quyết không phải vô cá»› mà có. Quả thá»±c ná»™i trong chín bước có thể thâu hồn Ä‘oạt mệnh, từ ngày ra chiêu đến nay, hiếm có ngoại lệ.
Äá»™c Phách và Nam Cung VÅ© đưa mắt nhìn nhau, cảm thấy nên lập tức Ä‘em chuyện hiểu lầm giải thích rõ. VÔ duyên vô cá»› kết oan cừu làm gì?
Nam Cung Vũ bước lên vòng tay nói:
- A ha . . . Ta biết là ai rồi ! Thì ra là Túy Phong Äài Ma lão ca! Thật không thể ngá» gặp được Ma lão ca ở đây. Äối vá»›i lão ca, tại hạ cá»­u ngưỡng đã lâu.
Ma Äức Sinh lạnh lùng nói:
- Không cần nịnh bợ! Yù các ngươi đến đây ta hiểu rất rõ. Vừa rồi ta đứng ở bên trong quan sát rất lâu, ta xác định Äá»’ Trưá»ng Thanh không có ở gần đây. Hiển nhiên là nhị vị đã thay hắn mang đến đây ước hẹn. Tốt lắm! Tuy nói há» Äá»’ xảo quyệt gian trá, nhưng dÅ©ng khí cá»§a nhị vị quả thá»±c đáng khen. Ta bảo đảm sẽ thành toàn cho nhị vị.
Khẩu khí cá»§a đối phương quá kiêu ngạo, Äá»™c Phách nghe xong có ý không hài lòng.
Nam Cung VÅ© cÅ©ng không vui, nhưng chuyện hiểu lầm này, nếu không giải thích cho thá»a đáng má»™t mai truyá»n ra ngoài thì cưá»i rụng răng không phải chỉ có má»™t mình Äá»’ Trưá»ng Thanh. Vì vậy, Nam Cung VÅ© mỉm cưá»i nói:
- Ma lão ca! Lá»i nói này khiến cho huynh đệ ta cảm thấy hồ đồ. Bá»n ta và Äá»’ Trưá»ng Thanh không quen không biết, thậm chí gặp cÅ©ng chưa chắc nhận ra, tại sao lại đến đây ước hẹn thay cho hắn? Ma lão ca, trong này e có sá»± hiểu lầm . . .
Ma Äức Sinh cứng rắn nói:
- Hiểu lầm? Trá»i đất bao la, sao có sá»± hiểu lầm kỳ lạ đến vậy?
Nam Cung Vũ có chút lo lắng nói:
- Bá»n ta quyết không dối gạt Ma lão ca. Bá»n ta tuyệt đối không có cấu kết vá»›i Äá»’ Trưá»ng Thanh, ngay cả việc Lão ca và Äá»’ Trưá»ng Thanh có ước hẹn, là việc gì bá»n ta cÅ©ng hoàn toàn không biết.
Ma Äức Sinh há»i:
- Thế tại sao các ngươi đúng lúc này lại đến đây? Hơn nữa rõ ràng là có tư thế chiến đấu mà tiến vào?
Nam Cung VÅ© cưá»i khổ giải thích:
- Căn nguyên cá»§a việc này nói ra hÆ¡i dài, chỉ có má»™t lá»i muốn nói. Bá»n ta không có lý do, cÅ©ng không có ý đối địch vá»›i Ma lão ca, sở dÄ© bá»n ta đến đây là do có sá»± trừng hợp, cÅ©ng có thể nói bá»n ta mắc mưu kẻ khác. Ma lão ca, nói rõ ra bá»n ta đến đây cÅ©ng là để tìm Äá»’ Trưá»ng Thanh!
Ma Äức Sinh há»i:
- Bá»n ngươi tìm Äá»’ Trưá»ng Thanh để làm gì?
Nam Cung VÅ© hÆ¡i do dụ, cẩn trá»ng nói:
- Muốn cùng hắn bàn chuyện mua bán.
Ma Äức Sinh cưá»i nhạt nói:
- Bàn chuyện mua bán? Nói như vậy các ngươi là bằng hữu rồi !
Nam Cung Vũ liên tiếp khoát tay:
- Không, không! Bá»n ta và há» Äá»’ không phải là bằng hữu.
Ma Äức Sinh cao giá»ng nói:
- Tá»­ lúc bắt đầu đến giá», bá»n ngươi toàn xảo ngôn mị ngữ, mi cho rằng mi không có sÆ¡ hở sao? Mi coi ta là loại ngu ngốc bị thịt chứ gì?
Nam Cung VÅ© giật mình, không tránh khá»i lá»™ vẻ thất vá»ng:
- Ma lão ca, xin đừng nổi giận, nghe ta nói.
Ta...
Ma Äức Sinh hét to má»™t tiếng ngắt lá»i Nam Cung VÅ©:
- Bất tất nhiá»u lá»i! Tân Gia Äiếm là má»™t nÆ¡i thôn dã, nÆ¡i bá»n ta Ä‘ang chiếm đóng là má»™t trạm giao liên hoang phế. Trong đêm lạnh lẽo, bá»n ngươi lại đến đây, hÆ¡n thế nữa lại vá»›i tư thế sẵn sàng giao chiến. Muốn nói bá»n mi không biết ta và há» Äá»’ ước hẹn, ai mà tin? Giả thiết bá»n ngươi không phải xông vào há» Ma ta, lẽ nào chỉ vì muốn xông vào trạm giao liên rách nát này mà đến?
Tình thế đến nước này quả thá»±c ngoài dụ liệu cá»§a Nam Cung VÅ©, lão định thần, thu lại nụ cưá»i, thần sắc nghiêm trang nói:
- Ma lão ca! Tại hạ đã nói rõ rồi, lập trưá»ng và ý định đến đây Ä‘á»u đã biểu đạt rõ ràng. Lão ca không thể dua vào xét Ä‘oán đơn phương mà phá»§ nhận biện giải cá»§a tại hạ! Lão ca là nhân vật tiếng tăm trên giang hồ, lý ra càng phải hiểu chuyện. Nếu cứ cố chấp như vậy, e rằng đối vá»›i lão ca và ta Ä‘á»u là Ä‘iá»u vô phúc . . .
Ma Äức Sinh nghiêm giá»ng:
- Lão đang giáo huấn ta?
Nam Cung Vũ nghiêm trang nói:
- Không dám! Chỉ là chân thành giải thích cho Ma lão ca!
HỌ Ma chợt hét lên:
- Ma mỗ không nghe !
Äá»™c Phách xòe tay, vá»— nhẹ lên vai Nam cung VÅ©, ra vẻ đồng tình nói:
- Huynh không linh hoạt rồi.
Nam Cung Vũ nói:
- Bạn trẻ, tình hình bây giỠnhư vậy, bạn còn nói đùa.
Äá»™c Phách bước lên phía trước Nam Cung VÅ© đưa mắt nhìn há» Ma rồi nói:
- Dùng lá»… để giải thích mấy lần Ä‘á»u bị mi phỉ báng, không nghe. Mi là loại tôn giá gì? Chẳng qua chỉ là má»™t Cá»­u BỘ Äoạt Mạng Ma Äức Sinh mà thôi. CÅ©ng được, tùy mi, bá»n ta Ä‘ang chá» bồi tiếp.
HỌ Ma trầm giá»ng nói:
- Như vậy má»›i dứt khoát! Phân minh tá»· võ, thắng bại Ä‘á»u là anh hùng. Dùng lá»i xảo ngôn nói vòng vo làm gì? Bằng hữu báo tính danh Ä‘i Ma má»— quyết cầu kinh siêu độ cho bằng hữu!
Äá»™c Phách nói:
- Ta há» Äá»™c tên Phách!
Sắc mặt hỠMa không đổi, bình thản nói:
- Äá»™c nhất Ä‘ao?
Äá»™c Phách đáp:
- Äúng vậy!
Hít má»™t hÆ¡i thở nhẹ, đôi mắt cá»§a há» Ma nhìn đăm đăm vào mái tóc bạc như tuyết cá»§a Äá»™c Phách. Giống như Ä‘ang nói vá»›i Äá»™c Phách, lại giống như Ä‘ang nói vá»›i chính mình:
- Là Äá»™c Phách, lẽ ra ta phải sá»›m chú ý đến mái tóc bạc cá»§a hắn!
Äá»™c Phách thản nhiên nói:
- Tuy ta là Äá»™c Phách, nhưng không muốn vô duyên vô cá»› giao chiến vá»›i các hạ. Trước đây cÅ©ng vậy, bây giá» cÅ©ng vậy.
Trầm mặc hồi lâu, hỠMa lãnh đạm nói:
- Không! Bá»n ta vẫn giao tranh má»™t trận, lá»i cá»§a ta đã nói ra tuyệt không hối hận, dù mi là Äá»™c Phách.
Äôi mắt khép há», vừa nhưá»ng lên lại buông xuống, Äá»™c Phách nói:
- Ta đã nói rồi ! Tùy ý. . .
Tay trái cá»§a Ma Äức Sinh đặt trên lưng, má»™t tiếng "kẻng" vang lên.
Má»™t lưỡi Ä‘ao sáng loáng, bản bằng bàn tay từ thắt lưng hắn rút ra. Lưỡi Ä‘ao uyển chuyển, hÆ¡i rung động, mÅ©i chúc xuống đất, mặt Ä‘ao gá»n gợn ánh sáng xanh lạnh. Lãnh khí như xuyên qua tim má»i ngưá»i . . .
Dưới mái nhà, hai tên đứng im lặng từ đầu bây giá» má»›i nhảy đến, má»™t tên khom ngưá»i cung kính nói vá»›i Ma Äức Sinh:
- Chá»§ nhân! Xin để thuá»™c hạ thay chá»§ nhân thu thập bá»n này!
Ma Äức Sinh lắc đầu nói:
- Các ngươi không phải là đối thá»§ cá»§a Äá»™c Phách, mau lui ra !
Hai ngưá»i không dám nói nhiá»u, song song thoái lui Song lần này bá»n chúng không lui vá» vị trí đứng lúc đầu, chỉ đứng ra sau Ma Äức Sinh vá»›i khoảng cách vừa phải, khi cần lập tức có thể ra tay tiếp ứng.
Nam Cung VÅ© ghé tai nói nhá» vá»›i Äá»™c Phách:
- Hai tên ba phần giống ngưá»i, bảy phần giống quá»· này vốn là SÆ¡n Tinh Bì Ngưu và Mị Khách Bì Khôi, thuá»™c hạ thiết thân cá»§a Ma Äức Sinh Äệ cẩn thận bá»n chúng chuyên đánh ám khí. ÄÆ°Æ¡ng nhiên huynh không chỉ đứng má»™t bên xem kịch, nhưng vẫn phải nhắc nhở cho đệ đỠphòng.
Äá»™c Phách cưá»i nói:
- Huynh làm sao có thể đứng má»™t bên mà xem kịch? Äệ muốn trò vui này qua mau.
Nhè nhẹ "phì" má»™t tiếng, Nam Cung vÅ© tránh ra má»™t bước, đồng thá»i âm thầm mở túi da vẫn Ä‘em theo.
Ma Äức Sinh chỉ chăm chú nhìn Äá»™c Phách, lưỡi Ä‘ao má»m mại vẫn chúc xuống, vẫn nhè nhẹ rung động.
Äá»™c Phách mở túi da, lấy ra Tế Hồn Câu, cẩn thận buá»™c sợi xích bạc dưới cán Ä‘ao vào cổ tay phải. Sau đó chàng nắm chặt cán Ä‘ao, cá»­ thanh Ä‘ao nghiêng nghiêng, Ä‘ao phong rá»n rợn, Ä‘ao quang như gương.
Tài sản của than_long_vn

  #9  
Old 05-08-2008, 10:34 AM
than_long_vn's Avatar
than_long_vn than_long_vn is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 429
Thá»i gian online: 3 tuần 2 ngày 13 giá»
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 8

Anh hùng trá»ng anh hùng



Hiện giá», Ma Äức Sinh Ä‘ang chăm chú nhìn vào ánh mắt cá»§a Äá»™c Phách. Hắn không nhìn bất kỳ chá»— nào khác ngoài ánh mắt cá»§a Äá»™c Phách.
Cao thá»§ chân chính má»›i có được thái độ như Ma Äức Sinh, nhưng trái lại, hắn cảm thấy thất vá»ng. Không chỉ là thất vá»ng mà còn là sá»± hồ đồ pha lẫn ngạc nhiên, bởi vì trong đôi mắt Äá»™c Phách, hắn không nhìn ra được bất cứ dấu hiệu nào cá»§a tình cảm.
Äôi mắt cá»§a Äá»™c Phách vẫn như cÅ©, luôn luôn khép há», nhãn thần u trầm, bình tÄ©nh, thản nhiên. . .
Äá»™c Phách cầm nghiêng nghiêng Tế Hồn Câu lặng lẽ đứng đó như má»™t pho tượng đá.
Toàn thân không thấy má»™t chút lay động, ngay cả hÆ¡i thở cÅ©ng dưá»ng như không có.
Chàng trầm mặc như vậy, ngưng Ä‘á»ng như vậy giống như dòng sông sâu, không Ä‘oán được đáy sông.
Song phương ngưng trá»ng.
Không khí chung quanh dưá»ng như bị ngưng kết lại, nặng ná».
Nam Cung VÅ© vân đứng bên cạnh lược trận, lòng bàn tay đầy mồ hôi. Nhìn thấy hai ngưá»i ngưng trá»ng chỠđợi giao phong, trái lại lão cảm thấy tim đập liên hồi, huyết mạch căng cứng, lão không chịu nổi sá»± nặng ná» bao trùm....
Lão biết cao thủ tương đấu, càng xuất hiện lâu tình trạng ngưng thần quan sát thăm dò như vậy thì kết quả càng hung hiểm. Kết quả chỉ cần một chiêu đã biết thắng bại, thắng bại vừa phân đã biết ngay sinh tử.
Ma Äức Sinh vẫn bất động.
Äá»™c Phách cÅ©ng yên lặng.
Äá»™t nhiên đôi mắt khép há» cá»§a Äá»™c Phách mở bừng ra.
Ma Äức Sinh toàn thân khom lại, thân hình áp sát Äá»™c Phách, lưỡi Ä‘ao chúc xuống, rít lên những tiếng kỳ lạ như má»™t con quái xà. Lãnh quang lóe lên, hàn khí bắn thẳng vào yết hầu đối phương.
Äá»™c Phách không chút di động . . .
ánh điện chớp lóe phát ra từ thanh đao đang cầm nghiêng cũng giống như bông lửa bắn tung tóe rơi xuống, ánh lửa vừa nháng lên thì thanh đao cũng bay đi.
Thân hình Ma Äức Sinh co lại . . .
Má»™t màn sáng lấp lánh theo thế co ngưá»i cá»§a hắn bao trùm khắp nÆ¡i, những tiếng leng keng vang lên.
Tế Hồn Câu đã thu hồi lại, còn Ma Äức Sinh bị chấn động, phải lui lại ba bước.
Giơ tay cầm chặt Tế Hồn Câu vừa thu hồi lại độc Phách vẫn đứng ở tư thế cũ, tay cử cao Tế Hồn Câu.
Ma Äức Sinh cÅ©ng đã đứng vững, lưỡi Ä‘ao cá»§a hắn không phải Ä‘ang chúc xuống đất mà là giắt sau vai trái, bá»™ dạng như nông dân vừa vào thành, thắt lưng đựng tiá»n cá»™t sau lưng. Hình ảnh thật tức cưá»i.
Nhưng độc Phách không cảm thấy tức cưá»i, má»™t chút cÅ©ng không cảm thấy tức cưá»i.
Nam Cung VÅ© tá» ra khẩn trương hÆ¡n, lão thở ra má»™t hÆ¡i rồi lại hít vào má»™t hÆ¡i khác. Lão má»™t mặt cảm thấy vui mừng, má»™t mặt cảm thấy âu lo Vui mừng vì chiêu thứ nhất không mất mạng ngưá»i, âu lo là chiêu thứ hai sắp triển khai trước mắt. Chỉ e rằng, song phương Ä‘á»u quyết sinh tá»­ Thần thái cá»§a Ma Äức Sinh vẫn trầm ổn, chỉ má»™t Ä‘iá»u duy nhất khác vá»›i bình thưá»ng là ngá»±c hắn hÆ¡i nhấp nhô, tay cầm Ä‘ao thì vẫn tràn đầy uy lá»±c Äá»™c Phách vẫn lạnh lẽo, u trầm, Tế Hồn Câu vẫn bất động, nghiêng nghiêng. Tư thế cầm Ä‘ao cá»§a chàng như là đã trải qua má»™t trăm năm, má»™t ngàn năm rồi, mãi mãi vẫn như vậy.
Äôi mắt chàng không phải khép há» như thưá»ng nhật, mà hoàn toàn mở ra, vừa to, vừa sáng.
Lúc này, Ma Äức Sinh vá»t lên không trưng, nhưng cá»± ly không cao, chỉ khoảng bảy tám thước. Vì thế, hắn bổ xuống rất gần, hÆ¡n nữa, tốc độ cá»±c kỳ nhanh. . .
Tế Hồn Câu như một dải cầu vồng, từ chính diện mà đâm thẳng lên.
ánh quang xé không khí, âm thanh phát ra chói tai như tiếng xé vải. Trong chá»›p mắt, hùng khí chấn động cuồn cuá»™n như những đợt sóng vô hình, cao thấp không Ä‘á»u. Uy lá»±c cá»§a má»™t Ä‘ao khiến cho đất trá»i đổi sắc.
Vòng tròn hàn quang chụp xuống hốt nhiên bị bắn ra, hóa thành từng tia điện tan biến vào hư không.
Ma Äức Sinh dạt xuống, lảo đảo lùi năm sáu bước rồi má»›i đứng yên. Äá»™c Phách cÅ©ng đã thoái lui hai bước, sắc mặt trắng xanh, hổ khẩu cá»§a hai bên Ä‘á»u rá»›m máu.
Há»›p mạnh má»™t hÆ¡i không khí, Ma Äức Sinh thanh Ä‘iệu vẫn trầm ổn, như má»™t thói quen thưá»ng nhật :
- Hay lắm, Äá»™c Nhất Äao không hổ là Äá»™c Nhất Äao !
Äá»™c Phách lãnh đạm nói:
- Nhất đao không thành, nhị đao cũng không thành. Ma lão huynh, danh hiệu này của ta đã bị huynh nghiến nát rồi !
Trên khuôn mặt khôi ngô cá»§a Ma Äức Sinh xuất hiện má»™t nụ cưá»i nhẹ, chậm rãi nói:
- Äá»™c Phách, ngươi khiêm tốn rồi ! Lấy ta mà nói, xưng là Cá»­u BỘ Äoạt Mệnh, e rằng thập bá»™ cÅ©ng đã thi triển rồi, đã không Ä‘oạt mệnh lại còn chịu thiệt thì còn lá»i gì để nói nữa?
HÆ¡i do dụ, Äá»™c Phách há»i:
- Ma lão huynh! Không đánh nữa sao?
Hai tay giang ra, Ma Äức Sinh gượng cưá»i nói:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên không đánh nữa, còn nếu đánh nữa, ta lấy gì để đánh vá»›i ngươi? Dùng binh khí còn không ngăn được, dua vào tay không ắt hẳn sẽ mất mạng.
Äá»™c Phách cưá»i nói:
- Äa tạ lão huynh thành toàn!
Ma Äức Sinh nói:
- CÓ gì là thành toàn hay không thành toàn, ngươi đừng có khiến cho ta buồn thêm. Äá»™c Phách huynh, nói thật, vừa rồi ta như cưỡi trên lưng cá»p khó xuống, má»™t lá»i đã thốt ra làm sao nuốt lại được? Biết trước là không thá»§ thắng, ta chỉ là cố gượng ra chiêu thôi.
Äá»™c Phách vôi nói:
- CÅ©ng trách bá»n tại hạ đến đây quá trừng hợp khiến cho lão huynh sinh lòng nghi ky.
Ma Äức Sinh nghiêm giá»ng nói:
- Sau khi ta biết được thân phận cá»§a nhị vị, ta đã Ä‘oán định nhị vị không thể là đồng đảng cá»§a há» Äồ. Sở dÄ© ta ngoan cố động thá»§ là vì muốn giữ thể diện. Ná»—i khổ cá»§a ta xin tha thứ, sá»± thật thì ta cÅ©ng không phải kẻ ngông cuồng vô lý Äá»™c Phách ngẩng đầu lên nói:
- Tại hạ hiểu! Vì vậy bá»n ta không nên tiếp tục đánh nữa.
Ngừng má»™t lát, chàng lại há»i:
- Ma lão huynh! Không hiểu lão huynh và Äá»’ Trưá»ng Thanh ước hẹn vá»›i nhau ở đây là vì nguyên nhân gì?
Ma Äức Sinh nghiến răng nói:
- Nói thá»±c không ngại, má»™t tháng trước đây Äá»’ Trưá»ng Thanh cướp sạch nhà cá»§a biểu đệ ta. Lúc đó, biểu đệ ta có nói quan hệ giữa ta và hắn. Äáng hận là há» Äá»’ không màng đến Ä‘iá»u này, má»™t chút cÅ©ng không nể mặt. Sau đó, biểu đệ ta chạy đến khóc lóc vá»›i ta. Ngươi nói xem, mối hận này ta làm sao mà nhịn được? Trải qua má»™t thá»i gian tra xét, cuối cùng cÅ©ng tìm được hang OÃ¥ cá»§a Äá»’ Trưá»ng Thanh, không may hắn đã ra ngoài. Vì thế, ta để lại cho hắn má»™t bức thư, hẹn hôm nay tá»›i nÆ¡i này giải quyết vấn đỠKhông ngá» há» Äá»’ chẳng đến mà quý vị lại xuất hiện đầy mỠám.
Äá»™c Phách nói:
- Rá»§i mà thành may, bá»n ta không vì sá»± hiểu lầm này mà sinh ra hiểu lầm. Nếu không, không chỉ há» Äá»’ cưá»i giá»…u mà thiên hạ cÅ©ng cưá»i vào mặt.
Ma Äức Sinh mỉm cưá»i nói:
- Việc này các hạ yên tâm, ta đã sá»›m chu toàn Nói đến đây, hắn vá»™i quay lại há»i Äá»™c Phách:
- Äúng rồi ! Các vị đến nÆ¡i này để tìm Äá»’ Trưá»ng Thanh là vì lý do gì?
Äá»™c Phách nói:
- Thá»§ Ä‘oạn cá»§a há» Äá»’ tạo ra màn kịch cướp cá»§a kẻ cướp, sau đó còn sát nhân diệt khẩu.
Hắn tàn ác đến vậy, bá»n ta đương nhiên không thể bá» qua!
Ma Äức Sinh là lão giang hồ, kinh nghiệm dày dạn, thông hiểu nhân tình. Äá»™c Phách không nói rõ chi tiết "cướp cá»§a ăn cướp" thì hắn cÅ©ng không há»i nhiá»u, chỉ nói suy nghÄ© trong lòng ra:
- Äá»’ Trưá»ng Thanh này quả thá»±c không phải con ngưá»i !
Äá»™c Phách Ä‘ang định tiếp lá»i, thì trong bóng đêm, Nam Cung VÅ© đã vá»™i chạy đến, hai tay cầm thanh Ä‘ao mà Ma Äức Sinh làm văng ra ở xa. Lão đưa lên nói vá»›i Ma Äức Sinh:
- ẩy! Ma lão ca, Ä‘ao cá»§a ngưá»i tìm thấy rồi đây !
Ma Äức Sinh lên tiếng cảm Æ¡n rồi tiếp lấy Ä‘ao, thanh âm tá» ra thân thiện vá»›i Nam Cung VÅ©:
- văn võ chúng ta Ä‘á»u đã thá»­ qua mà còn chưa thỉnh giáo danh hiệu cá»§a các hạ là gì?
Nam Cung VÅ© cưá»i nói:
- Tại hạ Nam Cung Vũ!
"A" má»™t tiếng, Ma Äức Sinh há»i:
- Lão chính là Thất Xảo Thương Nam Cung Vũ?
Cưá»i ha hả, Nam Cung VÅ© nói:
- Nếu so với thanh bảo đao của Ma lão ca, thì thanh thương gãy của ta một chút cũng không xảo diệu!
Ma Äức Sinh nói:
- Nói hay, nói hay! Nam Cung VÅ©, huynh không phải Ä‘ang mở má»™t tiệm tạp hóa phát đạt ở Phúc Thuận đại lá»™ Äông Quan thành hay sao?
Nam Cung Vũ có chút ngạc nhiên:
- Ngay cả việc này lão ca cũng biết?
Truyá»n ngôn trên giang hồ vừa nhanh vừa rá»™ng, ta còn nghe nói tiệm tạp hóa đó chỉ có tác dụng liên lạc. Còn việc phát tài lại do má»™t con đưá»ng khác, chẳng qua con đưá»ng phát tài cá»§a huynh là chính Ä‘ao.
Cưá»i hăng hắc, Nam Cung VÅ© nói:
- Ma lão ca chẳng hổ danh là nhân vật lợi hại. Việc kinh doanh cá»§a tại hạ cẩn mật là thế, vậy mà lão ca thậm chí còn chưa biết nhân dạng thì đã tá» tưá»ng. Chuyện như vậy. . .
Ma Äức Sinh vừa giắt thanh Ä‘ao ra sau lưng, vừa ra vẻ dày dạn nói:
- CÓ lúc tá»± mình cho là việc bí mật cÅ©ng chưa hẳn là việc bí mật. Giống như tiệm tạp hóa cá»§a huynh cÅ©ng như hang OÃ¥ cá»§a Äá»’ Trưá»ng Thanh, chỉ cần ngưá»i ta có ý má»™t chút thì thế nào cÅ©ng phát hiện ra được.
Äá»™c Phách nghe vậy chợt há»i:
- Ma huynh, không hiểu hang OÃ¥ cá»§a Äá»’ Trưá»ng Thanh nằm ở đâu? Không biết huynh có từng thấy qua?
Ma Äức Sinh cưá»i nói:
- Huynh không bá» việc "cướp cá»§a ăn cướp sao?" Äá»™c Phách thản nhiên nói:
- CÅ©ng không phải hoàn toàn không bỠđược, chỉ là có má»™t chút không can tâm. Bá»n ta đã phí không biết bao nhiêu tâm lá»±c, vật lá»±c, vậy mà há» Äá»’ kia chỉ ngồi không mà lại được hướng. Kỳ thá»±c ta không quen chịu đựng những việc như vậy!
Gật đầu, Ma Äức Sinh nói:
- Tá»­ đây Ä‘i vá» phía tây chừng hai mươi dặm, có má»™t tiểu trấn tên gá»i Tam Tài Phụ. Trong trấn có má»™t khách sạn rách nát tên là Viá»…n Lai.
các ngưá»i Ä‘oán xem chá»§ nhân cá»§a khách sạn Viá»…n Lai là ai? Chính là Äá»’ Trưá»ng Thanh.
Nam Cung Vũ ra vẻ khó chịu nói:
- Cái gì? Ngoài cướp cá»§a giết ngưá»i, há» Äá»’ còn mở cả khách sạn nữa sao?
Ma Äức Sinh nói:
- Tại sao hắn lại không thể mở khách sạn?
Nam Cung huynh, huynh cÅ©ng mở được tiệm tạp hóa đó thôi ! ÄÆ°Æ¡ng nhiên, ở phương diện khác không thể Ä‘em huynh ra mà so sánh. Yù đệ nói, huynh cao thượng hÆ¡n nhiá»u!
Nam Cung VÅ© khiêm nhưá»ng nói:
- Ma lão ca quá khen.
Nhìn sắc trá»i, Ma Äức Sinh ôm quyá»n nói vá»›i má»i ngưá»i:
- HỌ Äá»’ không đến, đệ không thể ở đây chỠđợi mãi. Chuyến Ä‘i Tam Tài phá»§, xin má»i nhị vị lên đưá»ng. Lần này xin dung không thể đồng hành, núi cao, sông dài sau này ắt còn gặp nhau.
Äá»™c Phách và Nam Cung VÅ© cùng nhau hồi lá»… Ma Äức Sinh gá»i hai vị huynh đệ thá»§ hạ rồi Ä‘i khá»i Ba ngưá»i bá»n há» Ä‘á»u dùng bá»™ hành mà cất bước, xem ra xe ngá»±a cá»§a hỠđã để ở má»™t nÆ¡i nào khác.
Tay xoa cằm, Nam Cung Vũ nhíu mày:
- Lần mua bán này không hiểu vướng phải tà khí nào mà toàn gặp bất lợi, không ngừng phong ba. Cục diện này nằm má»™ng cÅ©ng không thấy được lại xuất hiện. Kiếm mấy đồng lá»i quả thá»±c càng lúc càng khó !
Äá»™c Phách trầm ngâm nói:
- Nam Cung huynh, ý huynh bước tiếp theo ta phải làm gì?
Nam Cung Vũ nói:
- Mấu chốt là đôi Bích Ngá»c Uyên ương, đệ còn hứng thú truy tìm không?
Äá»™c Phách khẳng định nói:
- Phí bao nhiêu tâm sức như vậy, chả lẽ lúc này lại buông tay?
Nam Cung Vũ nói:
- Nói đúng lắm! Äá»™c Phách đệ nói xem bá»n há» Äá»’ có mưu kế gì? Chiếu lý mà nói, dua vào bản lãnh cá»§a hắn thì không thể không đến ước hẹn vá»›i lão há» Ma. Sá»± thá»±c thì hắn không đến nÆ¡i này, mà thừa cÆ¡ há»™i Ä‘i đâu? Nguyên nhân hắn không đến ước hẹn phải được làm rõ !
Äá»™c Phách cất Tế Hồn Câu, khép hỠđôi mắt nói:
- Äệ nghÄ© câu trả lá»i cho thắc mắc cá»§a huynh không phức tạp. HỌ Äá»’ không đến ước hẹn vá»›i Ma Äức Sinh hiển nhiên có ý như vậy: Hoặc giả hắn không dám đến ước hẹn vì khó nắm bắt phần thắng, hoặc giả hắn cho là không đáng để đến. Nam Cung huynh, ngưá»i thành danh trên giang hồ rất nhiá»u, không nhất thiết tư tướng quan Ä‘iểm Ä‘á»u giống nhau. CÓ ngưá»i lấy danh làm trá»ng, có ngưá»i lấy lợi làm trá»ng. HỌ Äá»’ có cách nghÄ© riêng cá»§a hắn.
Nam Cung VÅ© ngắt lá»i:
- Thế thì đệ xác định là hắn không thể đến?
Äá»™c Phách nói:
- Không sai, muốn đến đã đến từ sớm.
Huynh nên biết đối tượng cá»§a hắn chính là Ma Äức Sinh ngoài ra còn có bá»n ta nữa . . .
Nam Cung Vũ nói:
- Nói như vậy thì bá»n ta có chá» cÅ©ng hoài công? Äá»™c Phách, đệ có nghÄ© rằng lúc này há» Äá»’ dám trở vá» hang OÃ¥ hay không?
Äá»™c Phách nói:
- Äệ nghÄ© lúc này há» Äá»’ không thể quay trở vá» hang ổ, vì hắn nghÄ© đến việc Ma Äức Sinh phải chá» cả ngày, tràn đầy giận dữ mà xông vào khách sạn tìm hắn. Hắn đã không muốn đối diện trá»±c tiếp vá»›i há» Ma, vậy chỉ còn cách ẩn nấp. Vấn đỠlà chá»— hắn chuẩn bị ẩn nấp trong bao lâu?
Nam Cung Vũ buồn rầu nói:
- Như vậy thì không có mục tiêu để tìm rồi !
Cho dù bá»n ta có đến khách sạn ở Tam Tài Phá»§ mà không gặp được há» Äá»’ thì cÅ©ng đâu có nghÄ©a lý gì? Lẽ nào lại chỠđợi ở đây như má»™t con gà ngốc?
NghÄ© ngợi má»™t lúc, Äá»™c Phách nói :
- Nhưng mà nói chung, Ä‘i đến đó không chừng tình hình có thể phát triển má»›i mẻ. Nếu không cÅ©ng có thể bắt má»™t tên kiểu như Giả Ngưu ra mà bức cung, ít nhiá»u cÅ©ng có thu hoạch.
Nam Cung Vũ miễn cưỡng nói:
- cÅ©ng được ! Dù gì ngoài con đưá»ng Tam Tài Phá»§ ra trước mắt bá»n ta cÅ©ng không còn con đưá»ng nào khác để Ä‘i.
Màn đêm dày đặc, gió thổi càng lúc càng lạnh lẽo.
Hai ngưá»i trở lại đưá»ng lá»™, bước chân cá»§a há» có chút mệt má»i.
Giang hồ hung hiểm, ngoài biết chịu đựng hung hiểm ra, còn phải có mưu trí.
* * *
Ma Äức Sinh từng hình dung khách sạn mang tên Viên Lai này là má»™t khách sạn rách nát. Äá»™c Phách và Nam Cung vÅ© tá»›i đó, tận mắt nhìn thấy hiện trưá»ng má»›i biết cách nói cá»§a há» Ma không há» khuếch đại.
Viễn Lai khách sạn nằm bên dòng sông lớn ở Tam Tài Phủ, không những rách nát tồi tàn mà còn rất dơ bẩn.
Hai tầng lầu lợp ngói, không hiểu đã xây dựng từ niên kỷ nào mà đen đùa, cũ kỹ. Cái sân trước mặt chẳng có cây cối, chỉ cột mấy con tuấn mã, cạnh đó có một chiếc xe. Ngay cả bảng hiệu treo dưới mái hiên cũng đã mỠnhạt, lung lay như muốn rớt.
Khách sạn như vậy không hiểu mở ra cho ai ở?
Ngồi trên ngựa, Nam Cung Vũ nhỠcó ánh nắng ban mai mà tỉ mỉ quan sát khách sạn từ bỠsông, vừa quan sát vừa lắc đầu quầy quậy:
- Trá»i Æ¡i, đây cÅ©ng là nÆ¡i để ngưá»i ở sao?
Làm sao mà ra nông ná»—i này? HỌ Äá»’ không phải mở khách sạn mà là mở OÃ¥ chuá»™t thì đúng hÆ¡n !
Äá»™c Phách ngồi trên con Phiêu Vân, uể oải nói:
- Hắn vốn không phải mở khách sạn, cũng như huynh vốn không phải mở tiệm tạp hóa.
Nếu là buôn bán mỠmỠảo ảo giấu bên trong, đâu cần cực khổ chấn chỉnh đoan nghiệp này?
Nam Cung Vũ tranh biện nói:
- Chí ít ngoài mặt ta còn làm cho giống như tiệm tạp hóa, còn hỠđồ làm ra việc ná»­a vá»i thế này, thiên hạ vừa nhìn vào là biết ngay không phải kinh doanh chính tông.
Ngáp dài má»™t cái, Äá»™c Phách nói:
- CÅ©ng chẳng ai bảo huynh phải vào ngá»§ trong khách sạn cá»§a hắn, mặc hắn làm thiệt hay làm chÆ¡i. Hiện giá» bá»n ta chỠở đây hay Ä‘i thẳng vào trong mà tìm ngưá»i?
Nam Cung Vũ nói:
- Ta phán Ä‘oán trận này Äá»’ Trưá»ng Thanh không thể trở vá», bá»n ta bôn ba cả má»™t đêm đã mệt rồi, tất nhiên là phải tìm má»™t chá»— ngá»§ dưỡng thần rồi hẵng Ä‘i tìm ngưá»i.
Äá»™c Phách nói:
- CÅ©ng tốt, nhưng không được quá trá»…, tránh việc Bích Ngá»c Uyên ương ra khá»i tay Äá»’ Trưá»ng Thanh, như vậy càng phiá»n toái hÆ¡n.
Nam Cung Vũ nói:
- Ta hiểu rồi, đệ xem đến đâu mà ngủ đây?
Không chá» há» Äá»’ trả lá»i, lão tiếp luôn:
- Nhưng quyết không phải là khách sạn cá»§a há» Äá»’ !
Äá»™c Phách cưá»i nói:
- Dù gì cÅ©ng ngá»§ không lâu, chi bằng chúng ta tìm má»™t nÆ¡i yên tÄ©nh mà lại ở gần đây ngá»§ má»™t lát. Màn trá»i chiếu đất cÅ©ng không sao.
Huynh có đem theo chăn màn gì không?
Nam Cung Vũ nói:
- CÓ mang, cÅ©ng được, bá»n ta Ä‘i tìm chá»— ngá»§.
Tam Tài Phá»§ vốn là tiểu trần thôn dã, ra khá»i trấn khắp nÆ¡i Ä‘á»u hoang vu tÄ©nh mịch.
Äá»™c Phách chá»n mấy gò cao bên cạnh đưá»ng Ä‘i Trên gò còn có mấy rừng cây rậm rạp, có thể che ánh sáng mặt trá»i rất thích hợp.
Trong rừng cây, há» tìm đến má»™t góc cá» dại, trên mặt đất hÆ¡i khô vàng. Chung quanh cây cối nhấp nhô che khuất, vây lại như má»™t cái lồng thiên nhiên, thật thuận tiện cho ngưá»i ngá»±a nghỉ ngÆ¡i.
Nam Cung VÅ© lấy tấm thảm ra, duá»—i ngưá»i nằm thằng lên trên, lại kéo má»™t góc thảm phá»§ lên ngưá»i, sắc mặt vô cùng vừa ý nói:
- Thật là thoải mái, chí ít là khoáng đạt, sạch sẽ hÆ¡n nhiá»u so vá»›i cái khách sạn cá»§a há» Äá»’ kia.
Äá»™c Phách ngồi dưới má»™t gốc cây, hai mắt nhắm lại, hai tay đặt trên gối, trầm mặc Ä‘iá»u hòa hÆ¡i thở, thần khí thong dong.
Quay trở ngưá»i, Nam Cung VÅ© há»i:
- Äệ không ngá»§ Ä‘i má»™t lát?
Äá»™c Phách mở mắt mỉm cưá»i:
- Ngồi Ä‘iá»u tức cÅ©ng có hiệu quả như nằm ngá»§, hÆ¡n nữa trong lúc Ä‘iá»u tức có thể giữ được sá»± cảnh giác cao.
Nam Cung Vũ ngáp dài đáp :
- Ta thì không được, phải nằm xuống ngá»§ má»›i có tinh thần. Nếu chỉ ngồi không cảm thấy bứt rứt ngứa ngáy, không thể hết buồn ngá»§ được Äá»™c Phách nói:
- Ngày tháng an nhàn của huynh đã quá lâu rồi. Sự thích ứng gian khổ trong bất tri bất giác đã dần thoái hóa. Nam Cung huynh, nếu huynh ngày ngày đối mặt với nguy hiểm, ngủ phải gối đầu lên đao, đệ đảm bảo lúc nào huynh cũng có thể ngủ được, đứng cũng có thể ngủ.
Co ngưá»i trong chăn, Nam Cung VÅ© mÆ¡ hồ nói:
- Còn chưa đến lúc đó, cớ gì phải chịu khổ?
Khi bị bức đến nước như vậy, tự nhiên ta sẽ thích ứng.
Äá»™c Phách trầm mắt, không nói. Qua má»™t lúc thấy tiếng ngáy cá»§a Nam Cung VÅ© vang lên Ä‘á»u Ä‘á»u. Nhưng Ä‘iá»u quái dị là hình như ngoài tiếng ngáy cá»§a Nam Cung VÅ©, Äá»™c Phách còn thấy lẫn vào những âm thanh quái dị.
Thanh âm đó giống như ngưá»i nói chuyện, ở trên đầu góc đất này mà nói chuyện.
Mở mắt hé lên, Äá»™c Phách ngưng thần lắng nghe. Không sai, quả thá»±c Ä‘ang có ngưá»i nói chuyện, vị trí là phía trên cá»§a góc đất này.
Góc độ mà bá»n Äá»™c Phách ở khuất tầm nhìn, kẻ trên ngưá»i dưới không ai nhìn thấy ai.
HÆ¡i suy nghÄ©, chàng lập tức thuận theo góc đất mà men lên trên. Äến má»™t chá»— nhô ra hình vòng cung thì phát hiện ba ngưá»i và ba ngá»±a Ä‘ang quây quần không biết là làm việc gì.
Ba con ngá»±a tùy ý quanh quẩn, ba ngưá»i thì quây thành má»™t đám. Trong đó có má»™t ngưá»i buông hai chân ngồi lên má»™t tảng đá ngang, còn hai ngưá»i thì đứng hai bên. Cảnh tượng giống như ngưá»i Ä‘ang ngồi há»i ngưá»i đứng.
Äá»™c Phách cẩn trá»ng, dua vào lùm cây mà tiếp cận mấy ngưá»i phía trước. Äến lúc nghe được rõ ràng từng lá»i nói cá»§a đối phương, chàng má»›i dừng lại.
Ơù đây trưá»ng hợp này, trá»±c giác báo cho chàng biết bá»n này thật khả nghi, hết chín phần là kẻ xấu.
Tên ngồi trên đá, bất luận là hình dáng hay cá»­ chỉ, Ä‘á»u giống kẻ cầm đầu. Tên này mặt ngá»±a dài ngoằng, sắc diện hÆ¡i Ä‘en, không phù hợp nhất là cái mÅ©i tẹt. Cái mÅ©i này khiến cho khuôn mặt càng mất cân đối, khiến cho ngưá»i ta vừa xem đã nghÄ©, không hiểu từ đâu có má»™t khuôn mặt xấu xí đến như vậy.
Hai kẻ đứng, má»™t tên vóc dáng bình thưá»ng, trên gò má nổi má»™t mụn ruồi, lông Ä‘en cứng như sợi kẽm. Má»™t tên hÆ¡i mập, trên cái cổ ngắn ngá»§n là cái đầu tròn như quả dưa.
BỘ dạng hai tên hai bên thật cung kính, dưá»ng như tên Ä‘ang ngồi là tổ sư cá»§a bá»n chúng vậy.
"Lão đại" ngồi trên tảng đá, tay vuốt vuốt cần cổ như mắc nghẹn gì. Râu trên mép xanh rì đã má»c khá dài.
Hiện giỠthanh âm của hắn có vẻ nghi hoặc:
- Äoạn Nhất Phong, mi thật Ä‘iá»u tra rõ rồi chứ? Ma Äức Sinh quả thá»±c không quay trở lại khách sạn tìm ta?
Tên gá»i Äoạn Nhất Phong khom ngưá»i, gió thổi phất phÆ¡ mấy sợi lông trên mụn ruồi Ä‘en:
- Äầu nhi an tâm! Trong ngoài thuá»™c hạ Ä‘á»u há»i qua, quả thá»±c không có ai nhìn thấy Ma Äức Sinh đến. Tả hữu khách sạn thuá»™c hạ, ai cÅ©ng Ä‘i mấy vòng, Ä‘á»u không thấy tung tích hắn.
Sắc mặt đầu nhi không vì thế mà nở ra, hắn ngẩng mặt trầm tư một hồi, lộ ra tâm tư trừng trừng nói:
- Mẹ nó ! Ma Äức Sinh, như vậy không giống tác phong thưá»ng nhật cá»§a hắn. Trước nay, có kẻ đắc tá»™i vá»›i hắn, nếu không tìm rõ trắng Ä‘en, hắn quyết không buông tha. Tại sao lần này hắn can tâm thoái lui? Sá»± tình không đơn giản như vậy há» Ma nhất định có kế sách khác.
Äoạn Nhất Phong tiếp lá»i:
- Nhưng mà đến nay há» Ma chưa xuất hiện là sá»± thật Hắn ước định bá»n ta đến Tân Gia Äiếm đàm phán. Tân Gia Äiếm cách nÆ¡i này chưa đến hai mươi dặm, hắn ở không nÆ¡i đó chá» bá»n ta, thiết tướng nếu có muốn đến đây tìm kiếm thì cÅ©ng đã đến rồi !
Tên đầu tròn như quả dưa nói:
- HỌ Ma hành sá»± ác độc, làm việc bất nghÄ©a, không chừng giữa đưá»ng xuất hiện việc gì rồi cÅ©ng nên?
Trợn mắt nhìn tên vừa lên tiếng, "đầu nhi" nổi giận nói:
- Mi muốn có những sá»± tốt đẹp này nên tá»± gạt lấy lòng mình. Phiá»n phức trên Ä‘á»i nếu dá»… dàng cởi bá» như vậy, thì bá»n ta đã phá»§i tay an nhàn mà ăn hạt cÆ¡m thái bình rồi, đâu còn mò mẫm ở đây, lặn lá»™i Ä‘au thương. Hứa Vinh Æ¡i Hứa Vinh, nếu như má»™t ngày ngươi mất Ä‘i cái đầu mà không hiểu tại sao mất, thì ta cÅ©ng không cảm thấy chút chi kỳ lạ.
Hứa Vinh cưá»i khan nói:
- Äại ca! Thuá»™c hạ chỉ mong vậy. Gã há» Ma kia chắc chắn có má»™t ngày sẽ gặp quá»·.
Khoát tay, "đầu nhi" nôn nóng:
- CÓ tin tức gì của Giả Ngưu không?
Äoạn Nhất Phong vá»™i nói:
- Còn chưa có. Thuá»™c hạ Ä‘ang nghÄ©, tên tiểu tá»­ này có khi còn nằm ở má»™t chá»— nào đó, ngá»§ má»™t giấc no nê rồi má»›i vá».
"Äầu nhi,, chau mày nói:
- Giả Ngưu không thể hồ đồ như vậy, bá»n ta hẹn hắn nÆ¡i Tá»­ ÄÆ°á»ng Lý Gia để bàn chuyện mua bán. Việc này trá»ng đại như thế, hắn quyết không thể tìm má»™t chá»— mà ngá»§. Äoạn Nhất Phong, ta lo sợ Giả Ngưu xảy ra chuyện!
Äoạn Nhất Phong nói:
- Không được đâu, dua vào bản lãnh cá»§a Giả Ngưu, đừng nói thu thập má»™t tên Uống Bình, ngay cả ba tên Uống Bình cÅ©ng thừa sức. Äịa Ä‘iểm hành sá»± lại ở phía sau Hoàng Sa Thần, ngay cả bóng quá»· cÅ©ng không có, cÆ¡ há»™i xảy ra chuyện quả thá»±c không có má»™t mảy may.
Äầu nhi trầm giá»ng nói:
- Nói như vậy cố nhiên không sai. Nhưng đến nay, hành tung Giả Ngưu không thấy cÅ©ng là sá»± thật Äoạn Nhất Phong, chỠđến sau khi trá»i tối nếu như Giả Ngưu vẫn chưa xuất hiện, bá»n ta không chừng phải chịu cá»±c, trở lại Hoàng Sa Thần mà tìm ngưá»i.
Äoạn Nhất Phong nói:
- Vâng, hoàn toàn do đầu nhi phân phó !
Äầu nhi nói:
- Äá» phòng Ma Äức Sinh quấy rối, bá»n ta phải cẩn trá»ng má»™t chút. Hôm nay và ngày mai tạm thá»i không trở vá» khách sạn. Qua hai ngày, xem tình hình thế nào rồi sẽ định liệu. Mi tỉ mỉ dặn dò ngưá»i trong Ä‘iếm đỠcao cảnh giác, trong ngoài tăng cưá»ng phòng vệ cẩn thận. Nếu phát hiện có phong phanh gì, lập tức theo ám hiệu đã định thông tri cho ta. Còn nữa, Hứa Vinh mi dặn Triệu Tà Nhãn và Phan Tam Ma ở Tam Tài phá»§ cÅ©ng phải lưu tâm.
Sau bá»c cây, Äá»™c Phách nhè nhẹ rút lui vá».
Chàng má»™t mặt êm ái tuá»™t ngưá»i xuống, má»™t mặt nén cảm giác muốn cưá»i to má»™t trận. Việc thiên hạ, không may cố nhiên đã nhiá»u, mà may mắn cÅ©ng không ít. Giống như bá»n ngưá»i chàng vừa má»›i gặp, chẳng phải bá»n Äá»’ Trưá»ng Thanh mà bá»n chàng Ä‘i rách cả đế dày không tìm ra đó sao? Làm sao cÅ©ng không ngỠđược lại gặp ở nÆ¡i này.
Sá»± tình bất luận xoay chuyển thế nào, số mạng đã định sẵn rồi, muốn chạy, chạy không khá»i muốn tránh, tránh không được.
Tài sản của than_long_vn

  #10  
Old 05-08-2008, 10:37 AM
than_long_vn's Avatar
than_long_vn than_long_vn is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 429
Thá»i gian online: 3 tuần 2 ngày 13 giá»
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 9

Ngõ hẹp oan gia



Vá»™i vã lay tỉnh lão hữu Nam Cung VÅ©, Äá»™c Phách không chá» lão mÆ¡ hồ lên tiếng đã vá»™i vã mang chuyện vừa má»›i gặp kể lại, như vậy Nam Cung VÅ© làm sao có thể muốn ngá»§ tiếp được?
Lão phấn chấn tinh thần, lật ngưá»i ngồi dậy, má»™t ngón tay chỉ lên phía trên rồi nói:
- Äệ nói là bá»n Äá»’ Trưá»ng Thanh ở đây? ở trên đầu chúng ta?
"Xì,, má»™t tiếng, Äá»™c Phách nói:
- Lại còn là giả ư? Bất luận bá»n chúng bàn chuyện gì, hay danh tánh cá»§a Äoạn Nhất Phong Ä‘á»u giống như những gì bá»n ta đã biết. Äệ há»i huynh, có phải mặt há» Äá»’ trông giống như mặt ngá»±a, trên mặt có cái mÅ©i vừa lá»›n vừa tẹt, không tương xứng vá»›i khuôn mặt?
Nam Cung Vũ liên tiếp gật đầu nói:
- Không sai ! Hắn chính là có cái mặt ngựa vừa hẹp vừa dài, có cái mũi vừa rộng vừa bẹt.
Äá»™c Phách cưá»i nói:
- Thảo nào huynh đã nói qua, gặp hắn má»™t lần là không thể quên được. Quả thá»±c khuôn mặt này cá»§a Äá»’ Trưá»ng Thanh thật khiến cho ngưá»i ta có ấn tượng sâu sắc.
Nam Cung VÅ© ngẩng đầu thấp giá»ng:
- Bá»n Äá»’ Trưá»ng Thanh tổng cá»™ng có mấy ngưá»i?
Äá»™c Phách nói:
- Ba tên!
Toét miệng cưá»i, Nam Cung VÅ© xòe tay nói:
- Mẹ Æ¡i, Ä‘ang buồn không tìm được chúng, ma đưa lối quá»· dẫn đưá»ng thế nào chúng lại tá»± tìm đến. Äá»™c Phách, đệ nói xem, đây không phải là thiên ý thì gá»i là gì? CÓ thể nói, trồng dưa được dưa, trồng đậu được đậu, bá»n ta cá»±c khổ đã nhiá»u không thể chỉ ôm trứng ngá»—ng mà trở vá» Äây má»›i thật là . . .
Chợt nghÄ© ra má»™t việc, Nam Cung VÅ© há»i :
- Äúng rồi ! Äá»™c Phách, đệ có tìm hiểu vật đó liệu còn có trên ngưá»i bá»n chúng hay không?
Äá»™c Phách nói:
- Dưá»ng như còn trong tay hắn. Nghe hỠđồ nói thì chuẩn bị chá» sau khi há»™i há»p vá»›i Giả Ngưu bá»n chúng sẽ bàn chuyện mua bán. Giả Ngưu không đến, đại khái tạm thá»i gác lại.
Nam Cung Vũ hưng phấn nói:
- Quang cảnh không thể sai rồi, Äá»™c Phách, chúng ta tiến lên!
Äá»™c Phách vẫy tay dẫn đưá»ng, hai ngưá»i men theo độ giốc cá»§a vách đất mà tiến lên phía trước Ba tên trong rừng vẫn không ngừng thương nghị đại kế. ánh mắt lóe sáng, Nam Cung VÅ© nhá» giá»ng nói:
- Äệ nói đúng lắm, tên ngồi trên tảng đá chính là Äá»’ Trưá»ng Thanh.
Äá»™c Phách nói:
- Lão tiểu tá»­ này cÅ©ng không phải ngá»n đèn sắp tắt Nam Cung huynh, chúng ta phải lá»±a thá»i cÆ¡ mà hành động.
Nam Cung VÅ© cưá»i nói:
- Ta biết rồi, lần này gặp không thể để chú vịt quen thuộc này chạy mất.
Thế là hai ngưá»i phân tả hữu, thần sắc nhàn hạ mà Ä‘i lên phía trước. Nhìn dáng Ä‘iệu cá»§a há» giống như hai kẻ lữ khách nhàn hạ mà Ä‘i ra ngoại thành du lãm.
Nhưng bá»n Äá»’ Trưá»ng Thanh tuyệt đối không cho là vậy.
Äầu tiên là Äoạn Nhất Phong phát hiện ra bá»n há», hắn ngẩng đầu lên nói:
- Äầu nhi ! CÓ biến cố !
Äá»’ Trưá»ng Thanh vẫn ngồi trên tảng đá, sắc mặt bất động nhìn qua, nhãn quang sắc bén hoàn toàn không có má»™t chút thiện ý.
Bên cạnh, Hứa Vinh đầu tròn như quả dưa cho tay vào trong ngực áo, nhìn ra vẻ chuẩn bị xuất thủ.
Khi cá»± ly còn cách đối phương năm sáu bước, Äá»™c Phách dừng lại.
Trong những trưá»ng hợp này, Ä‘a số chàng để Nam Cung VÅ© mở miệng. Nói tá»›i nói lui cÅ©ng không tránh khá»i việc can qua, hà cá»› gì phải tốn nước bá»t?
Nam Cung VÅ© nhìn vá» phía Äá»’ Trưá»ng Thanh, vòng tay nở má»™t nụ cưá»i vui vẻ phát tài :
- Äã lâu không gặp ! Äá»’ huynh dạo này sức khá»e tốt chứ? Nhìn huynh mặt đầy sắc hồng, mày như gió xuân, chắc lại đại phát tài ở nÆ¡i nào đó?
Chậm rãi đứng lên, Äá»’ Trưá»ng Thanh hai mắt không chá»›p, từ trong cổ há»ng gằn từng chữ:
- Nam Cung VÅ©?
Nam Cung VÅ© cưá»i khanh khách nói:
- Khó được ! Khó được ! Thật là khó được !
Không ngá» có duyên phận gặp Äá»’ huynh bao nhiêu năm trước, Äá»’ huynh vẫn không quên.
Nam Cung Vũ này có đức hạnh gì mà được hân hạnh như vậy?
Äá»’ Trưá»ng Thanh không màng đến thái độ cá»§a Nam Cung VÅ©, cứng rắn nói:
- HỌ Nam Cung kia, lão chạy đến Tam Tài phủ này để làm gì?
Nam Cung VÅ© cưá»i lá»›n, rồi nghiêm mặt, cố ý ra vẻ cao hứng:
- Äá»’ huynh sao má»›i gặp mặt đã nói những lá»i như thế? Ta không muốn đắc tá»™i vá»›i huynh, tại sao huynh lại đối đãi vá»›i bằng hữu như vậy?
Lá»– mÅ©i cá»§a Äá»’ Trưá»ng Thanh hÆ¡i hếch lên, giống như má»›i hít phải mùi vị dị thưá»ng gì đó:
- Nam Cung VÅ©, bá»n ta trước nay không phải là bằng hữu, nay bá»—ng nhiên lão xuất hiện, đương nhiên là vì má»™t việc gì đó !
Nam Cung Vũ ảo não nói:
- Qua cách nói của huynh, cơ hồ huynh biết việc gì đó? Không biết là việc có liên quan đến huynh hay có liên quan đến ta?
"Hừ" nặng má»™t tiếng, Äá»’ Trưá»ng Thanh nói:
- Lão nói đi !
Nam Cung Vũ nói:
- Nếu ta không nói, huynh sợ gì mà không nói?
Trợn trừng mắt nhìn Nam Cung VÅ©, Äá»’ Trưá»ng Thanh dưá»ng như Ä‘ang lần từng bước dò xét xem đối phương ẩn dấu Ä‘iá»u gì. hằn cá»±c kỳ cẩn trá»ng nói:
- Ta không chơi trò đố chữ với lão. HỌ Nam Cung kia! Ta không biết lão đang ám chỉ cái gì?
Nam Cung Vũ nói:
- Thế sao huynh lại có thể Ä‘oán định bá»n ta đến đây không có thiện ý?
Äá»’ Trưá»ng Thanh lá»›n giá»ng nói:
- Dựa vào kinh nghiệm, trực giác và phản ứng của ta. Nam Cung Vũ, như vậy có đủ không?
Nam Cung VÅ© cưá»i cưá»i nói nói:
- Äá»’ Trưá»ng Thanh, huynh nghÄ© Ä‘iá»u gì đừng tướng ta không rõ, chẳng cần phải vòng vo mãi. Huynh muốn ta giải thích rõ, chi bằng hãy tá»± giải thích Ä‘i.
Äá»’ Trưá»ng Thanh trong lòng có chút e sợ, nhưng ngoài miệng vẫn nói cứng:
- Mi nói ta hiện nay có việc gì cần nói rõ, Nam Cung VÅ©. HỌ Äá»’ này hành sá»± quang minh chính đại, không sợ sá»± hù dá»a cá»§a mi đâu!
ÄÆ°a tay mân mê vành tai, Nam Cung VÅ© nói:
- Äầu tiên, huynh Ä‘ang nghi hoặc không biết bá»n ta có biết việc huynh cấu kết vá»›i Uổng Bình hay không. Tiếp đó, huynh tá»± cho rằng đó là Ä‘iá»u không thể, huynh đã cho Giả Ngưu Ä‘i giết ngưá»i diệt khẩu. Chiếu theo thá»i gian mà nói, Uổng Bình không thể kịp thổ lá»™ vá»›i bá»n ta.
Nhưng còn Giả Ngưu thì sao? Hắn vẫn chưa vá» huynh không khá»i có chút âu lo, chỉ sợ do hắn mà lậu sá»±, do hắn mà dẫn đến huynh. Tất cả quá trình này huynh Ä‘á»u không thể chứng thá»±c, huynh chỉ có thể suy Ä‘oán. Huynh cÅ©ng biết phán Ä‘oán tình hình, ghép nối các sá»± kiện cảm thấy không lá»™ chút sÆ¡ hở thì cho rằng bá»n ta không thể nào biết được, bá»n ta chẳng qua chỉ là ngẫu nhiên Ä‘i đến đây mà thôi. Bởi vậy huynh má»›i cố gắng giả dạng không biết gì.
Huynh muốn thá»­ phản ứng cá»§a bá»n ta xem thế nào. Äá»’ huynh, ta nói có đúng không?
Äá»’ Trưá»ng Thanh thở hổn hển, mặt tái xanh nói:
- Nam Cung Vũ, thì ra mi biết hết rồi !
Nam Cung Vũ thủng thẳng nói:
- Nói thá»±c vá»›i Äá»’ huynh, những Ä‘iá»u bá»n ta biết còn nhiá»u hÆ¡n nữa. Nếu không có manh mối, bá»n ta làm sao lần được đến đây?
Äoạn Nhất Phong đứng bên cạnh Äá»’ Trưá»ng Thanh hốt nhiên nói:
- Tên chó nào đã bán đứng bá»n ta?
Nam Cung VÅ© nhưá»ng mày nói:
- Ngưá»i ta làm như vậy tuyệt đối không thể coi là bán đứng, chỉ có thể nói là kể oan.
Äoạn Nhất Phong sưng ngưá»i há»i:
- Kể oan? Ai kể oan?
Nam Cung Vũ ảm đạm nói:
- Uổng Bình đó, hắn là kẻ xảo quyệt chÆ¡i trò tiá»…n ngưá»i cá»­a trước rước ngưá»i cá»­a sau. Hắn đã phải bồi hoàn mạng sống cá»§a mình, nhưng trước khi tắt hÆ¡i nói ra chẳng phải kể oan thì gá»i là gì?
Äá»’ Trưá»ng Thanh trầm giá»ng nói:
- Ngươi đã gặp qua Uổng Bình?
Nam Cung Vũ gật đầu nói:
- Äáng thương thay, lúc đó hắn sắp lìa trần, nhưng cÅ©ng kịp trăn trối lại mấy câu.
Äoạn Nhất Phong ngắt lá»i nói:
- Äầu nhi! Äừng nghe lá»i hắn! Giả Ngưu là hạng gì mà có thể thất thá»§? Dù Uống Bình có ráng dãy dua thì Giả Ngưu cÅ©ng dá»n dẹp sạch sẽ Mi mắt giật má»™t cái, Äá»’ Trưá»ng Thanh cố gượng nhìn Nam Cung VÅ© há»i:
- Lão Nam Cung . . . Giả Ngưu, Giả Ngưu thì sao?
Nam Cung Vũ thở dài nói:
- Äá»’ huynh, thật bất hạnh, ta muốn báo cho huynh má»™t tin buồn. Giả Ngưu đã chết rồi !
Äá»’ Trưá»ng Thanh giật mình há»i:
- Chết? Tại sao chết?
Nam Cung VÅ© trả lá»i:
- Bị bá»n ta giết!
Mặt lập tức biến sắc, hai mắt Äá»’ Trưá»ng Thanh tóe ra bá»™t tia máu Ä‘á»:
- Cái gì? Là bá»n ngưá»i giết Giả Ngưu?
Chính bá»n ngươi đã hạ độc thá»§?
Nam Cung Vũ thản nhiên nói:
- Äấy sao gá»i là hạ độc thá»§? Äá»’ huynh, tên thuá»™c hạ cá»§a huynh không chịu được nhục, tành tình cưá»ng liệt, huynh không thể không biết. Hắn trước nhất đôi mắt long lên sòng sá»c, muốn ra tay chết phục bá»n ta như vá»›i Uổng Bình. Trong tình thế như vậy, bá»n ta buá»™c phải ra tay tá»± vệ. Sao có thể gá»i là hạ độc thá»§?
Äá»’ Trưá»ng Thanh giận tím mặt:
- Tá»± vệ? Bá»n ngươi ra tay hạ độc thá»§ vá»›i Giả Ngưu như vậy mà gá»i là tá»± vệ? Nam cung vÅ©, bá»n mi cố sát, rõ ràng là cố sát. Ta thá» vì Giả Ngưu mà lấy lại công đạo !
Nam Cung Vũ nói:
- Lá»i nói cá»§a huynh sai rồi ! Các vị có thể phóng há»a nhưng lại cấm ngưá»i ta đốt đèn. Các ngưá»i có thể giết ngưá»i còn ngưá»i khác thì không được tá»± vệ. Phàm việc gì cÅ©ng phải có đạo lý Äá»’ Trưá»ng Thanh căm hận xì má»™t tiếng, gân trán nổi lên xanh lè, mặt Ä‘anh lại quát:
- Äể ta nói đạo lý cá»§a mi. Nam Cung VÅ©, mi và đồng đảng cá»§a mi mưu hại thuá»™c hạ cá»§a ta.
Bá»n mi nhất thiết máu phải trả bằng máu. Ta muốn biết bá»n ngươi dua vào cái gì mà sau khi giết ngưá»i còn có gan Ä‘uổi đến tận đây giÆ¡ nanh múa vuốt.
Nam Cung Vũ sắc mặt không đổi chậm rãi nói:
- Äây là hai việc. Giết ngưá»i cá»§a huynh là do bá»n ta tá»± vệ. Äuổi đến đây là muốn há»i huynh vá» má»™t vật mà huynh vô cá»› chiếm cứ. Việc nào ra việc ấy, không thể nhập nhằng được !
Äá»’ Trưá»ng Thanh càng giận dữ nói:
- Äá»’ chó chết! Lão tá»­ chiếm thứ đồ gì cá»§a ngươi? Không sai, trong tay lão tá»­ có đôi Bích Ngá»c Uyên ương trị giá liên thành, nhưng không phải lấy từ tay bá»n mi. Mi có chứng cá»› gì chứng minh đó là đồ vật cá»§a bá»n mi?
Nam Cung Vũ lắc đầu quầy quậy nói:
- Äá»’ huynh, cách nói như vậy quả là không muốn giữ thể diện nữa! Äôi Bích Ngá»c Uyên ương đó gốc gác ra làm sao huynh biết rõ hÆ¡n cả bá»n ta. Nếu huynh biết đạo lý thì nên để cho vật hoàn cố chá»§, châu vá» hợp phố, bá»n ta không truy cứu. Coi như huynh đã được trá»i phật phù há»™. Nếu huynh vẫn vá»ng tướng bá chiếm bảo vật không buông thì đừng trách bá»n ta độc ác.
Äá»’ Trưá»ng Thanh ngông cuồng nói:
- Dá»±a vào Nam Cung VÅ© mi thì không dá»a được ta đâu!
Nam Cung Vũ sầm mặt nói:
- Äá»’ Trưá»ng Thanh, ý cá»§a huynh là muốn ương ngạnh cố chấp hay sao?
Äá»’ Trưá»ng Thanh chá»›p chá»›p mắt lia lịa nói:
- Bá»n mi má»›i chính là từ không nói có !
Äá»™c Phách tá»±a như xem kịch, chàng lặng lẽ xen lá»i:
- Nam Cung huynh, làm giặc có lý lẽ ngôn từ cá»§a giặc, sao huynh còn mãi tranh biện vá»›i chúng? Loại ngưá»i như Äá»’ Trưá»ng Thanh, giảng đạo lý không phải là diệu kế, dùng quyá»n cước hay hÆ¡n!
Äá»’ Trưá»ng Thanh càng trợn mắt nhìn Äá»™c Phách, tiếng nói như sấm:
- Mi là con rùa rút đầu trong động nào? Vừa chui ra đã nghênh nghênh mặt, lên giá»ng dạy Ä‘á»i?
Äá»™c Phách Ä‘iá»m nhiên nói:
- Không màng ta là ai ! Ta chỉ muốn khuyên mi mấy câu. Äá»’ vật lấy ra đây giao cho ta, ta để cho mi toàn mạng mà lui, nếu không, ta giết sạch không chừa má»™t mống !
Äá»’ Trưá»ng Thanh gầm lên, chỉ mặt Äá»™c Phách mắng lá»›n:
- Hay cho tên thất phu ngông cuồng! Äá»’ cẩu tặc lá»›n gan. Mi cho rằng mi là loại ngưá»i gì mà có thể nói vá»›i Äá»’ Trưá»ng Thanh này bằng cái giá»ng như thế? Ta chá»­i mưá»i tám Ä‘á»i tổ tông nhà mi, mi có bản lãnh gì xuất ra Ä‘i. Ta muốn thá»­ xem bản lãnh có lợi hại bằng lá»i nói cá»§a mi hay không?
Äá»™c Phách nói:
- ÄÓ là do mi chá»n lá»±a, không oán được ta.
Äá»’ Trưá»ng Thanh hÆ¡i nghiêng ngưá»i, vá»›i tay ra sau tảng đá rút ra má»™t thanh Ä‘ao. VỎ Ä‘ao và chuôi Ä‘ao vàng chói, khi rút ra, lưỡi Ä‘ao càng chói sáng ánh vàng hÆ¡n, hàn khí tá»a ra giàn giụa.
Nam Cung VÅ© than:
- ôi! Quả là một thanh đao quý!
Äá»™c Phách chậm rãi thò vào túi da sau lưng, lấy ra Tế Hồn Câu. Lần này, chàng không cá»­ nghiêng thanh Ä‘ao lên mà để lưỡi Ä‘ao rá»§ xuống đất phần lá»›n sợi xích bạc lấp lánh nằm dưới đất Äá»’ Trưá»ng Thanh rất chăm chú nhìn binh khí cá»§a Äá»™c Phách, nhưng không há» có phản ứng gì CÆ¡ hồ hắn chưa nhận ra đối thá»§ cá»§a mình là ai.
Nam Cung VÅ© chắp tay nhàn hạ như kẻ tá»a sÆ¡n quan hổ đấu:
- Äá»’ huynh, huynh thật tình cứng nhắc như vậy không suy nghÄ© lại sao?
Äá»’ Trưá»ng Thanh thét lá»›n:
- chá» ta thu thập tên thất phu tá»± cao tá»± đại này rồi sẽ đưa ngươi lên thiên đưá»ng. HỌ Nam Cung kia, cái chết cá»§a mi cÅ©ng đã định rồi !
Nam Cung Vũ thản nhiên nói:
- Cũng được, ý huynh đã quyết như vậy ta không ngăn cản. Nhưng mà trước khi huynh động thủ, ta có chút tin tức muốn kể cho huynh nghe !
Äá»’ Trưá»ng Thanh nghi ngá» há»i:
- Chút tin tức gì?
Nam Cung VÅ© cố ý thấp giá»ng nói:
- Äá»’ huynh, không phải huynh có má»™t hảo bằng hữu tên là Ma Äức Sinh sao? Cá»­u BỘ Äoạt Mệnh Ma Äức Sinh?
Thịt trên gò má cá»§a Äá»’ Trưá»ng Thanh đột nhiên căng cứng, phẫn ná»™ nói:
- Mẹ kiếp ! Ma Äức Sinh sao có thể là hảo bằng hữu cá»§a ta, ta đâu có loại bằng hữu như thế?
Thẳng vai, Nam Cung Vũ nhếch mép nói:
- Nói ra thật đáng thương, ta không phải bằng hữu cá»§a huynh, Ma Äức Sinh cÅ©ng không phải bằng hữu cá»§a huynh. Äá»’ huynh, lẽ nào trước nay huynh không có bằng hữu?
Äá»’ Trưá»ng Thanh hét lên:
- Câm miệng! Äừng nhiá»u lá»i! Lão tá»­ dù không có bằng hữu cÅ©ng không kết giao vá»›i loại hổ báo như các ngưá»i !
Nam Cung VÅ© chít chít lưỡi cưá»i nói:
- ÄÆ°á»£c rồi ! Nói đến đây Äá»’ huynh cÅ©ng phải nhá»› ra là huynh có má»™t cuá»™c hẹn vá»›i Ma Äức Sinh ở trạm giao liên Tân Gia Äiếm chứ?
Giật mình, Äá»’ Trưá»ng thanh há»i:
- Mi làm sao biết?
Nam Cung Vũ nói:
- vốn là không biết, huynh phải cám Æ¡n tên thuá»™c hạ tốt bụng Giả Ngưu cá»§a huynh. Lòng hắn nảy sinh độc kế, má»™t đá ném hai chim, đã chỉ đưá»ng cho bá»n ta Ä‘i, nói rằng đó là nÆ¡i bá»n mi há»™i há»p âm thầm. Hi vá»ng bá»n ta và Ma Äức Sinh xảy ra tàn sát, tốt nhất là lưỡng bại câu thương, nếu không thì chết má»™t cÅ©ng bá»›t Ä‘i má»™t.
Äá»’ Trưá»ng Thanh vá»™i há»i:
- Sau đó thì sao? Bá»n mi và Ma Äức Sinh có gặp nhau hay không?
Nam Cung Vũ gật đầu:
- Äây chính là trá»ng Ä‘iểm tin tức mà bá»n ta muốn báo vá»›i huynh. Bá»n ta đương nhiên chạm trán Ma Äức Sinh ở trạm giao liên.
Không chỉ chạm nhau mà còn xảy ra can qua như Giả Ngưu hi vá»ng. ồ! Thật là long tranh hổ đấu, thiên địa hôn ám, đúng là trận quyết đấu quá»· khốc thần kinh.
Äá»’ Trưá»ng Thanh há miệng há»i to:
- HỌ Ma đã bị bá»n mi giết rồi?
Hừ lạnh một tiếng, Nam Cung Vũ nói:
- Huynh nghÄ© thật hay, bá»n ta vì lý do gì mà giúp huynh giết Ma Äức Sinh? Không, bá»n ta không có giết hắn!
Äá»’ Trưá»ng Thanh bất giác nổi giận hậm há»±c :
- Rốt cuộc thì kết quả ra sao?
Nam Cung Vũ ngập ngừng nói:
- Kết quả thật viên mãn. Rốt cục thì bá»n ta không giết chết Ma Äức Sinh, nhưng đánh bại hắn, bại đến tâm phục khẩu phục.
Äá»’ Trưá»ng Thanh giận dữ há»i:
- Rồi như thế nào?
Chỉ chỉ Äá»™c Phách, Nam Cung VÅ© cưá»i híc híc:
- Ta muốn báo vá»›i huynh, đánh bại Ma Äức Sinh không phải là ta mà chính là vị huynh đệ này đây.
Äá»’ Trưá»ng Thanh chăm chú nhìn Äá»™c Phách má»™t hồi rồi nói vá»›i Nam Cung VÅ©:
- Mi nói vá»›i bá»n ta Ä‘iá»u này để làm gì?
Nam Cung Vũ tỠvẻ lịch lãm nói:
- Nhắc nhở để huynh tham khảo, cổ nhân nói "biết ngưá»i biết ta trăm trận trăm thắng." Äá»’ huynh, trước tiên huynh nên so sánh mình vá»›i Ma Äức Sinh, sau đó cân nhắc tình thế trước mắt. Xem có thể thá»§ thắng được không, phải cân nhắc kỹ lưỡng, nếu không đến khi quá muá»™n, muốn rút lui cÅ©ng không còn kịp nữa.
Äá»’ Trưá»ng Thanh sưng ngưá»i nói:
- Nam Cung VÅ©, ngươi cho rằng bản lãnh cá»§a ta không bằng Ma Äức Sinh?
Nam Cung Vũ nói:
- chẳng qua chỉ là lá»i thá»±c cá»§a ta, tinh hay không là tùy huynh. Nếu huynh cho rằng mình mạnh hÆ¡n Ma Äức Sinh, tại sao ước hẹn ở Tân Gia Äiếm huynh lại không đến?
ưỡn ngá»±c, Äá»’ Trưá»ng Thanh nói:
- Chẳng qua lão tá»­ chỉ không muốn Ä‘i dụ má»™t cuá»™c ước hẹn vô nghÄ©a lý, chẳng có chút giá trị gì như vậy. Hắn muốn giao đầu lấy mạng tại sao không đến đây? Hạng ngưá»i như há» Ma đối vá»›i ta không đáng giá.
Nam Cung VÅ© cưá»i nói:
- Äây cÅ©ng chỉ là má»™t cách nói. Äá»’ huynh, huynh nên bảo trá»ng.
Äá»’ Trương Thanh bước ngang má»™t bước, lạnh lẽo nói vá»›i độc Phách:
- Muốn phát tài không đơn giản như vậy, phải có bản lãnh đạt tới được sự phát tài mới được xem mi thế nào . . .
Äá»™c Phách thản nhiên nói:
- Không sai, hãy xem bản lãnh cá»§a ta. Äá»’ Trưá»ng Thanh, mi hãy xem cho thật rõ !
Tế Hồn Câu từ dưới đất vá»t lên, thanh Ä‘ao cong hóa thành tầng tầng lá»›p lá»›p, bay phấp phá»›i như những cán chuồn chuồn. ánh sáng lấp lánh như trùm lên từng tấc cá»§a không gian.
Äá»™c Phách vừa xuất thá»§, thế công kích cá»§a chàng đã đạt đến cảnh giá»›i cá»±c kỳ lợi hại.
Äá»’ Trưá»ng Thanh không thể ngỠđược, động tác cá»§a đối phương lại nhanh đến như vậy. Äao trong tay hắn đã tung ra nhưng hÆ¡i chậm má»™t chút, ánh lá»­a đã bắn đến.
Keng má»™t tiếng, thanh Ä‘ao run bần bật, hóa thành má»™t vòng lá»­a sáng bay Ä‘i. Hắn lảo đảo thoái lui ra xa hÆ¡n má»™t trượng má»›i đứng lại được Äá»™c Phách không truy sát, má»™t bước cÅ©ng không di động, chàng Ä‘iá»m nhiên đứng đó, Tế Hồn Câu buông rá»§ hững há» dưới đất.
Kinh hồn nhìn Äá»™c Phách, Äá»’ Trưá»ng Thanh há miệng líu lưỡi há»i:
- Mi . . . Mi là ai?
Äá»™c Phách lạnh nhạt nói:
- Chá» mi ngã xuống hoặc giao ra ngá»c bích, ta sẽ nói cho mi biết ta là ai?
Há»a hầu có hạn, bản lãnh đương nhiên tá»± mình biết rõ, Äá»’ Trưá»ng Thanh từ khi xuất sư đến nay rất ít khi gặp trưá»ng hợp như vậy. Chỉ má»™t chiêu đã thảm hại như vậy.
Äứng má»™t bên, Nam Cung VÅ© cao hứng nói:
- Äá»’ huynh tiếp tục chứ? Thắng bại còn chưa rõ mà.
Äá»’ Trưá»ng Thanh đột ngá»™t nhảy đến chá»™p lấy thanh Ä‘ao rồi giống như mÅ©i tên rá»i khá»i cung bắn vá» phía Äá»™c Phách. Thế lướt mãnh liệt lại chỉ cách nhau hai thước. Bóng kim quang quét ngang như ánh chá»›p.
Tế Hồn Câu chếch lên một chút, đứng ở góc độ mà địch nhân toàn bộ chém đến.
Vừa nghe "kẻng" một tiếng, kim quan bắn tung tóe, lưỡi đao rung động lệch nghiêng.
Chính trong tích tắc đó, tay trái Äá»’ Trưá»ng Thanh xòe ra năm ngón như móc câu, cả bàn tay như dài thêm cả tấc trầm trá»ng bấu vào bả vai cá»§a Äá»™c Phách.
Äúng vậy! Ngoại hiệu cá»§a đồn trưá»ng Thanh là Huyết Tráo Kim Äao.
Äá»™c Phách không tránh không né, trái lại còn thẳng tay nghênh dón. Năm ngón tay Äá»’ Trưá»ng Thanh chạm phải vai cá»§a Äá»™c Phách như chạm phải vách sắt tưá»ng đồng. Sức chấn động mãnh liệt khiến năm ngón tay cá»§a hắn giập nát co rút lại. CÅ©ng chính lúc này Tế Hồn Câu như có mắt thu lại cắt ngược lên, dưới ánh mặt trá»i đỠchói chang, bàn tay đó cá»§a há» Äá»’ đã bị cắt gá»n, trong lòng bàn tay vẫn nắm chặt những ngón tay bầm giập.
Phía sau lưng, Äoạn Nhất Phong ná»­a tiếng không nói, vươn ngưá»i bước lên hai bước, vung cây búa ngắn không hiểu đã nằm sẵn trong tay từ lúc nào, trầm trá»ng bổ vào sau gáy cá»§a Äá»™c Phách.
Trong làn búa bổ tới, một ánh hàn quang như ánh cầu vồng đã bắn đến.
Äoạn Nhất Phong không thể tiếp tục ám toán vá»™i vã thu búa vá», nhưng ánh hàn quang vẫn tiếp tục bắn tá»›i xuyên qua suốt ngá»±c há» Äoàn, thấu qua tim, khiến hắn giãy giụa ngã nhào xuống đất. Dốc Phách cá»­ Ä‘ao ngang ngá»±c thần sắc thản nhiên. Còn Äá»’ Trưá»ng Thanh Ä‘au đến ná»—i vừa nhảy vừa hét giống như phát khùng vung vẫy cánh tay trái ngắn ngá»§n.
Vẫy một cái hét một tiếng.
Nam Cung Vũ hai tay nắm chặt cây thương dài khoảng hai thước nhỠnhư ngón tay giữa.
Cũng không biết lão rút thương ra từ lúc nào.
ánh sáng bạc lấp lánh trên mũi thương còn đang nhỠmáu.
Äá»™c Phách lạnh lẽo đưa mắt nhìn Äá»’ Trưá»ng Thanh lãnh đạm nói:
- Äừng nhảy nhót nữa há» Äá»’ kia. Càng nhảy càng Ä‘au. Càng nhảy mất máu càng nhiá»u.
Nam tử đại trượng phu tại sao một vết thương nhỠmà không chịu được chứ?
Thanh kim Ä‘ao cá»§a há» Äá»’ không biết đã bay mất vá» phía nào. Äá»’ Trưá»ng Thanh dùng bàn tay phải bịt chặt bàn tay trái, hổn hển nói:
- Mẹ nó, mi đừng nói những lá»i giả nhân thâm độc. Tay không má»c trên mình ngươi, mất rồi đương nhiên mi không Ä‘au. Thù tàn chi Ä‘oạn chướng này, ta vÄ©nh viá»…n không quên, mi và ta Ä‘á»u nhá»› lấy. . .
Äá»™c Phách nói:
- HỌ Äá»’ kia, nếu mi không lập tức giao nạp Bích Ngá»c Uyên ương ra thì không chỉ là thù tàn chi độc chướng mà mạng cá»§a mi, ta cÅ©ng thu nạp .
Äá»’ Trưá»ng Thanh sắc mặt xanh mét, rên rÄ© nói:
- Thật là Ä‘uổi tận sát tuyệt, không chừa lại má»™t con đưá»ng. Bá»n mi giết ngưá»i cá»§a ta, gây trá»ng thương cho ta, ngay cả má»™t chút tài vật sót lại cÅ©ng muốn lấy sạch.
Äá»™c Phách nói:
- Bá»n ta vì vật này mà đến. HÆ¡n nữa, trước khi tạo thành tình thế trước mắt, bá»n ta đã tạo cÆ¡ há»™i cho các vị rồi.
Nam Cung VÅ© tiếp lá»i:
- rượu mừng không uống, uống rượu phạt.
Äá»’ huynh là huynh tá»± nguyện, oán không được bá»n ta.
Äá»’ Trưá»ng Thanh thân hình lảo đảo, mồ hôi lạnh rưá»m đầy cả trán:
- ÄÆ°á»£c Nam Cung VÅ©. Coi như bá»n mi giá»i lắm. Việc hôm nay khiến ta nhá»› kỹ. Trái đất tròn, sá»›m muá»™n ta cÅ©ng báo đáp các ngươi.
Nam Cung Vũ nói:
- Ta khuyên huynh nên nói ít một chút.
Huynh đừng nên chá»c giận huynh dê ta, e rằng không có ngày trái đất tròn gặp nhau thì huynh đã bị chôn xác ở dây rồi.
Äá»™c Phách cÅ©ng lạnh lùng nói:
- Mi còn vòng vo gì nữa, há» Äá»’ kia. Hết muốn sống rồi sao?
Lá»– mÅ©i to bẹt cá»§a há» Äá»’ hÆ¡i hỉnh lên, nhìn kỹ như muốn bị lệch vậy. Hắn run giá»ng gá»i:
- Hứa . . . Hứa . . . Hứa Vinh .
Hít mạnh hơi thở, Hứa Vinh cũng run lập cập lên tiếng:
- CÓ có Äầu nhi thuá»™c hạ Ä‘ang . . . chá» lệnh Nuốt khan má»™t ngụm nước bá»t, Äá»’ Trưá»ng Thanh gắng nói:
- Lấy đồ . . . đồ vật . . . phía sau . . . tảng đá . . .
ÄÆ°a đưa cho . . . bá»n chúng.
Hứa Vinh mặt méo xệch nói:
- ÄÆ°a . . . đưa cho bá»n chúng?
Äá»’ Trưá»ng Thanh gật gật đầu. Ngưá»i không gắn gượng nổi đã ngồi bệt xuống.
Nam Cung Vũ trợn mắt:
- CÓ nghe lệnh của đầu nhi mi chưa? Còn chưa mau?
Hứa Vinh toàn thân run lẩy bẩy đi đến phía sau tảng đá, mò ra một bao xanh hình vuông, hai tay dâng nạp cho Nam Cung Vũ.
Nam Cung VÅ© nhưá»ng má»™t mắt ra dấu cho Äá»™c Phách. Hai ngưá»i dông thá»i dá»i bước, thuận theo dốc nghiêng cá»§a hốc đất mà bước xuống. Nhưng chỉ má»›i Ä‘i mấy bước phía sau đã vang lên tiếng gá»i cá»§a Äá»’ Trưá»ng Thanh:
- Mi, tên đầu bạc chó chết kia. Mi không dám lưu lại tính danh?
Äá»™c Phách vẫn chậm rãi bước, đầu vẫn không quay lại, buông ra hai tiếng:
- Äá»™c Phách!
Äá»’ Trưá»ng Thanh ngồi trên đất như hóa đá, hai mắt trừng trừng, chỉ có khóe miệng mấp máy nhẩm Ä‘á»c hai tiếng này.
Tài sản của than_long_vn

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
âàâèëîí, àâòîçâóê, áüÿíêà, âÿçàíèå, ëàçàðåâ, êàñïåðñêèé, ìàëüäèâû, ïåðåâîäîâ, ïîèñê, ìîíèòîð, íòðþêýáõð, ïðîäàæà, ñòàëüíûå, ñöåíàðèè, ñóäîêó, ñòðèì, te hon cau


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™