 |
|

11-08-2008, 08:46 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 8
“Tên anh là gì?â€
“Abraham Wilsonâ€.
“Anh có thể nói to hÆ¡n được không?â€
“Abraham Wilsonâ€.
“Anh Wilson, có phải anh đã giết Raymond Thorpe không?â€
“Có, thưa côâ€.
“Anh có thể nói cho tòa biết lý do được không?â€
“Nó định giết tôiâ€.
“Raymond Thorpe nhá» con hÆ¡n anh nhiá»u. Anh có tháºt sá»± tin rằng anh ta có thể giết được anh không?â€
“Hắn ta cầm trong tay má»™t con dao và vì thế cÅ©ng cao chả kém gì tôiâ€.
Jennifer đã giữ lại hai váºt trong há»™p đựng vÅ© khÃ. Má»™t con dao nhá»n và má»™t chiếc kéo lưỡi dà i. Cô giÆ¡ con dao lên: “Có phải đây là con dao mà Raymond Thorpe định dùng để giết anh không?â€
“Phản đối. Bị cáo là m sao mà biết được...â€
“Tôi xin đặt lại câu há»i. Con dao nà y có giống vá»›i con dao mà Raymond Thorpe dùng để dá»a anh không?â€
“Có, thưa côâ€.
“Anh có xÃch mÃch gì vá»›i Thorpe trước đó không?â€
“Có thưa côâ€.
“Và khi anh ta tiến đến chá»— anh vá»›i con dao trên tay, anh buá»™c phải giết anh ta để tá»± vệ phải không?â€
“Vâng, thưa côâ€.
“Cám Æ¡n anhâ€.
Jennifer quay sang Di Silva: “Ngà i có thể há»iâ€.
Robert Di Silva từ từ đứng dáºy.
“Anh Wilson, trước kia anh đã từng giết ngưá»i phải không? Tôi muốn há»i đây không phải là lần đầu tiên anh giết ngưá»i chứ?â€
“Tôi đã phạm tá»™i và tôi Ä‘ang phải trả giá đây. Tôi...â€
“Xin anh đừng sám hối ở đây. Anh trả lá»i có hay không nà o?â€
“Cóâ€.
“Có nghÄ©a là má»™t mạng ngưá»i không có nghÄ©a lý gì đối vá»›i anh phải không?â€
“Không phải thế. Tôi...â€
“Anh có định coi việc giết hại ngưá»i là quý trá»ng sinh mạng con ngưá»i không? Anh thÃch giết bao nhiêu nếu anh không còn coi mạng ngưá»i ra gì nữa? Năm, mươi hay hai mươi?â€
Ông ta đặt bẫy Abraham Wilson và anh ta mắc ngay và o đó. Anh ta nghiến chặt hà m răng, mắt long lên vì giáºn dữ.
“Tôi chỉ giết có hai ngưá»iâ€.
“Chỉ có? Anh chỉ giết có hai ngưá»i?†Chưởng lý lắc đầu tá» vẻ kinh sợ. Ông ta tiến đến gần bị cáo và nhìn anh ta chằm chằm. “Tôi cuá»™c là anh luôn có cảm giác là ngưá»i mạnh vì thân thể to lá»›n cá»§a mình. Có lẽ anh thấy mình giống như má»™t chúa trá»i bé nhá». Khi nà o anh thÃch, anh có thể lấy Ä‘i má»™t mạng sống ở nÆ¡i nà y nÆ¡i khácâ€.
Abraham Wilson vươn thẳng ngưá»i lên: “Ông là đồ chó đẻâ€.
“Äừng!†Jennifer cầu nguyện. “Äừng là m như váºy!â€
“Ngồi xuốngâ€. Di Silva quát lên. “Có phải đó là kiểu tức giáºn mà vì thế anh đã giết Raymond Thorpe không?â€
“Thorpe định giết tôiâ€.
“Vá»›i con dao nà y à ?†Di Silva giÆ¡ con dao lên. “Tôi tin chắc là anh có thể Ä‘oạt được nó từ tay anh ta dá»… dà ngâ€.
Abraham Wilson nhá» nhẹ đáp: “Váºy ông Ä‘i mà thá» Ä‘i?â€
Phiên tòa nghỉ trong 8 tiếng trước khi kết án.
Robert Di Silva và các cá»™ng sá»± cá»§a mình rá»i phòng xỠán để nghỉ, nhưng Jennifer vẫn ngồi nguyên tại chá»—, không đủ sức đứng dáºy nữa.
Khi Ä‘oà n há»™i thẩm đã rá»i ra ngoà i hết, Ken Bailey Ä‘i đến chá»— Jennifer.
“Uống chút cà phê nhé?â€
“Tôi không thể nuốt được bất cứ cái gì lúc nà y đâuâ€.
Cô ngồi lặng trong phòng, đắm chìm trong suy nghÄ© và hầu như không để ý đến những ngưá»i xung quanh.Má»i chuyện đã kết thúc. Cô đã là m hết sức mình. Cô cố cầu nguyện nhưng trong lòng vẫn rất lo lắng. Cô có cảm tưởng như mình và Abraham Wilson sắp bị kết án tá» hình.
Äoà n há»™i thẩm đã quay trở lại, mặt đầy vẻ trầm trá»ng và suy tư. Tim Jennifer bắt đầu Ä‘áºp nhanh hÆ¡n. Cô có thể thấy trên nét mặt hỠý định sẽ tuyên án tá» hình. Cô sợ mình sẽ ngất Ä‘i mất. Chỉ vì cô mà má»™t ngưá»i sắp bị giết. Äáng ra cô không được tham gia và o vụ nà y má»›i phải. Cô có quyá»n gì quyết định sinh mạng cá»§a má»™t ngưá»i. Cô tháºt là điên rồ khi nghÄ© rằng có thể thắng được má»™t ngưá»i đầy kinh nghiệm như Robert Di Silva. Cô muốn xông lên chá»— Ä‘oà n há»™i thẩm và nói trước khi há» kết án. Hãy đợi đã! Abraham Wilson không được xá» má»™t cách công bằng. Hãy để má»™t trạng sư khác cãi cho anh ta. Má»™t ngưá»i nà o đó giá»i hÆ¡n tôi ấy.
Nhưng đã quá muá»™n rồi, Jennifer nhìn trá»™m khuôn mặt Abraham Wilson. Anh ta ngồi bất động như má»™t pho tượng. Cô không còn thấy vẻ thù háºn cá»§a anh nữa, chỉ còn lại vẻ tuyệt vá»ng sâu xa. Cô muốn nói và i lá»i để an ủỉ anh, nhưng không tìm ra được.
Chánh án Waldman bắt đầu: “Äoà n há»™i thẩm đã đưa ra lá»i phán quyết cuối cùng chưa?â€
“Äã, thưa chánh ánâ€.
Chánh án gáºt đầu và viên thư lại cá»§a tòa Ä‘i đến chá»— ngưá»i đứng đầu cá»§a Ä‘oà n há»™i thẩm, lấy từ ông ta má»™t tá» giấy và trao lại cho ông. Jennifer thấy tim mình như sắp nhảy ra ngoà i lồng ngá»±c. Cô không thở được nữa. Cô chỉ muốn giá» phút nà y kéo dà i mãi mãi, để khá»i phải nghe lá»i tuyên án.
Chánh án Waldman Ä‘á»c kỹ tá» giấy trong tay; sau đó ông cháºm rãi nhìn quanh phòng xỠán. Ông dừng lại ở Ä‘oà n há»™i thẩm, ở Robert Di Silva, Jennifer và cuối cùng là Abraham Wilson.
“Xin má»i bị cáo đứng dáºyâ€.
Abraham Wilson cháºm rãi đứng lên, mệt má»i và uể oải như thể anh ta không còn chút năng lượng nà o trong ngưá»i nữa.
Chánh án Waldman bắt đầu Ä‘á»c: “Phiên tòa nà y cho rằng bị cáo Abraham Wilson không phạm tá»™i như bị buá»™c tá»™iâ€.
Cả phòng xỠán lặng Ä‘i má»™t lúc và những câu nói tiếp sau cá»§a chánh án bị chìm Ä‘i trong tiếng ồn à o cá»§a má»i ngưá»i.
Jennifer đứng đó, choáng váng và không tin và o tai mình nữa. Cô quay sang Abraham Wilson, giá»ng nghẹn lại. Anh ta nhìn cô má»™t lát vá»›i cặp mắt ti hà xấu xÃ. Và rồi khuôn mặt sứt sẹo đó nở má»™t nụ cưá»i thoải mái mà Jennifer chưa từng thấy. Anh ta cúi xuống ôm lấy Jennifer và cô phải cố lắm má»›i cầm được nước mắt.
Giá»›i phóng viên láºp tức vây quanh Jennifer, yêu cầu cô tuyên bố và đặt hà ng loạt câu há»i.
“Cô thấy thế nà o khi thắng được ngà i chưởng lý?â€
“Cô có nghÄ© là cô sẽ thắng vụ nà y khôngâ€.
“Cô sẽ là m gì nếu hỠđưa Wilson lên ghế Ä‘iện?â€
Jennifer chỉ lắc đầu. Cô không thể nói chuyện vá»›i há» lúc nà y được. HỠđến đây để xem má»™t vở kịch, xem cảnh má»™t con ngưá»i bị dồn đến chá»— chết như thế nà o. Nếu lá»i phán quyết khác Ä‘i... Cô không dám nghÄ© đến chuyện đó. Jennifer bắt đầu thu xếp giấy tá» và nhét chúng và o cặp.
Má»™t viên mõ tòa Ä‘i đến chá»— cô: “Chánh án Waldman muốn gặp cô tại phòng cá»§a ngà i, thưa cô Parkerâ€.
Cô đã quên mất rằng mình có thể bị phạt vì tá»™i lăng mạ tòa, nhưng bây giá» ngay cả chuyện đó cÅ©ng chẳng có gì là quan trá»ng nữa. Vấn đỠchá»§ yếu là cô đã cứu được mạng sống cá»§a Abraham Wilson.
Jennifer liếc sang bên nguyên cáo. Chưởng lý Di Silva đang cáu kỉnh nhét giấy tỠvà o cặp và quát mang một trợ lý của mình. Ông ta bắt gặp cái nhìn của cô và hiểu tất cả.
Chánh án Lawrence Waldman Ä‘ang ngồi bên bà n khi Jennifer bước và o. Ông nói cụt lá»§n. “Ngồi xuống cô, Parkerâ€.
Cô ngồi xuống chiếc ghế đối diện với ông.
“Tôi không cho phép cô hoặc bất kỳ má»™t ai biến phòng xỠán cá»§a tôi thà nh má»™t rạp hátâ€.
Jennifer đỠmặt: “Tôi có lá»—i. Tôi đã không kìm đượcâ€. Chánh án Waldman giÆ¡ má»™t tay lên: “Thôi, xin đủ!†Jennifer láºp tức cắn chặt môi.
Chánh án Waldman ngồi ngả vá» phÃa trước: “Má»™t Ä‘iá»u nữa tôi không thể dung thứ là sá»± thô lá»— trước tòaâ€. Jennifer uể oải nhìn ông, không nói không rằng. “Cô đã vượt quá giá»›i hạn trong buổi chiá»u hôm nay. Tôi nháºn thức rằng nhiệt tình quá đáng cá»§a cô xuất phát từ lòng mong muốn cứu vá»›t sinh mạng má»™t con ngưá»i. Vì thế, tôi quyết định không kiện cô vá» tá»™i lang mạ tòaâ€.
“Xin cám Æ¡n ngà i chánh án!†Jennifer miá»…n cưỡng nói. Khuôn mặt ông ta vẫn kÃn như bưng khi ông tiếp tục nói: “Thưá»ng thưá»ng, khi má»™t vụ án kết thúc tôi luôn có cảm giác là công lý có được thá»±c hiện hay không. Trong vụ nà y, thà nh tháºt mà nói, tôi không chắc vá» Ä‘iá»u đóâ€. Jennifer chỠông nói tiếp.
“Äó là tất cả những gì tôi muốn nói, cô Parkerâ€.
Trên báo chà và ti vi tối hôm đó, Jennifer lại xuất hiện trở lại, nhưng lần nà y cô là nhân váºt anh hùng. Cô là David cá»§a giá»›i luáºt đã quáºt ngã gã khổng lồ Goliath. Hình cá»§a cô cùng vá»›i Abraham Wilson và chưởng lý Di Silva được đăng trên trang nhất. Jennifer Ä‘á»c ngấu nghiến tin tức vá» mình, nhấm nháp chúng má»™t cách thú vị. Äó quả là má»™t chiến thắng ngá»t ngà o sau bao nhiêu tá»§i nhục mà cô phải trải qua.
* * * * *
Ken Bailey dẫn cô đến nhà hà ng Luchon để ăn mừng. Ở đó ông chá»§ quán và nhiá»u khách hà ng đã nháºn ra cô. Nhiá»u ngưá»i lạ gá»i tên cô và đến chúc mừng. Tháºt là má»™t buổi tối hạnh phúc.
“Cô thấy vui sướng chứ?†Ken cưá»i há»i.
“Tôi chả cảm thấy gì hếtâ€.
Có ai đó gá»i má»™t chai vang đến bà n hai ngưá»i.
“Tôi chả cần uống gì nữa đâuâ€, Jennifer nói “Tôi thấy như đã say rồi đấyâ€.
Nhưng thực ra cô đang khát và uống cạn ba cốc rượu, trong khi kể lại diễn biến ở phiên tòa cho Ken.
“Tôi tháºt sợ quá. Anh có biết tôi cảm thấy gì khi nắm trong tay tÃnh mạng cá»§a má»™t ngưá»i không? Giống như là đóng vai trò cá»§a Äức Chúa trá»i ấy. Anh có thể nghÄ© ra Ä‘iá»u gì dá»… sợ hÆ¡n thế không? Ta uống má»™t chai nữa chứ Ken?â€
“Cô muốn gì cÅ©ng đượcâ€.
Ken gá»i má»™t bữa thịnh soạn cho cả hai, nhưng Jennifer quá phấn khÃch đến độ chẳng ăn chút nà o cả.
“Anh có biết Abraham Wilson nói gì vá»›i tôi, khi tôi gặp anh ta lần đầu tiên không? Anh ta nói: “Chúng ta hãy thay đổi mà u da cho nhau Ä‘i, rồi hãy nói chuyện yêu ghétâ€. Ken, ngà y hôm nay, tôi đã mang cùng mà u da vá»›i anh ta, và anh có biết không? Tôi nghÄ© rằng Ä‘oà n há»™i thẩm sẽ xét xá» tôi. Tôi cảm thấy như mình sắp bị xá» tá». Tôi yêu Abraham Wilson. Ta uống nữa chứ nhỉ?â€
“Cô đã đụng tà thức ăn nà o đâu?â€
“Tôi chỉ khát thôiâ€.
Ken lo ngại nhìn Jennifer tiếp tục rót đầy rượu và o cốc. “Cẩn tháºn đấy nhéâ€.
Cô phẩy tay: “Äó là rượu vang California đấy mà . Uống như nước lã thôiâ€. Cô uống má»™t há»›p nữa. “Anh là ngưá»i bạn tốt nhất cá»§a tôi. Thế anh có biết ai không phải là bạn tốt nhất cá»§a tôi không? Ngà i Robert Di Silva đáng kÃnh đấyâ€.
“Di Silva à ?â€
“Äúng váºy. Ông ta ghét tôi ghê lắm. Anh có để ý khuôn mặt ông ta ngà y hôm nay không. Ô, ông ta đã phát Ä‘iên lên đấy. Ông ta dá»a sẽ Ä‘uổi tôi ra khá»i tòa nhưng ông ta không là m được Ä‘iá»u đó, phải không nhỉ?â€
“Không, ông ta...â€
“Anh có biết tôi nghÄ© gì? Anh có biết tôi tháºt sá»± nghÄ© gì không?â€
“Tôi...â€
“Di Silva nghÄ© rằng tôi là Ahab và ông ta là con cá voi trắngâ€.
“Nhưng thá»±c ra không phải thếâ€.
“Cám Æ¡n, Ken. Tôi lúc nà o cÅ©ng có thể dá»±a và o anhâ€.
“Là m chai nữa nhỉ?â€
“Cô vẫn chưa thấy đủ hay sao?â€
“Cá voi hay khát nước lắmâ€. Jennifer khúc khÃch cưá»i.
“Äó chÃnh là tôi, chú cá voi trắng khổng lồ. Tôi đã nói vá»›i anh là tôi yêu Abraham Wilson chưa nhỉ. Anh ấy là ngưá»i đà n ông đẹp nhất mà tôi từng gặp. Tôi nhìn và o mắt anh ấy, Ken ạ, anh ấy tuyệt vá»i. Anh đã bao giá» nhìn và o mặt Di Silva chưa? Ô hô, lạnh lẽo lắm. Ông ấy như là má»™t tảng băng ý. Nhưng ông ấy không phải là ngưá»i xấu đâu. Tôi yêu tất cả má»i ngưá»i. Anh có biết tại sao không Ken. Vì Abraham Wilson còn sống tối nay. Anh ta không bị giết. Hãy uống má»™t chai nữa để mừng anh ta nhé?â€
Khi Ken Bailey đưa Jennifer vỠnhà đã là hai giỠsáng. Anh giúp cô leo lên bốn tầng gác tới căn phòng nhỠbé của cô.
Tới nơi, anh thở hổn hển vì mệt.
“Cô biết khôngâ€, Ken nói “Tôi đã thấy háºu quả cá»§a bữa rượu rồi đấyâ€.
Jennifer nhìn anh thương hại: “Ai không uống được thì đừng có cốâ€.
Nói xong, cô xỉu luôn.
* * * * *
Cô thức dáºy vì tiếng Ä‘iện thoại réo gay gắt. Cô cẩn tháºn nhấc ống nghe lên và cỠđộng đó là m cô Ä‘au hết mình mẩy.
“A lôâ€
“Jennifer đấy à ? Ken đâyâ€.
“A, chà o Kenâ€.
“Nghe giá»ng cô ghê quá. Cô không là m sao chứ?â€
Cô nghÄ© má»™t chút. “Tôi mệt quá. Mấy giá» rồi nhỉ?â€
“Gần trưa rồi đấy. Tốt nhất cô hãy đến sở Ä‘iâ€.
“Ken. Tôi sợ tôi sắp chết mấtâ€.
“Hãy nghe đây. Hãy ra khá»i giưá»ng, từ từ thôi, uống hai viên aspirin, tắm nước lạnh và uống má»™t cốc cà phê nóng. Sau đó chắc cô sẽ sống lại ngayâ€.
Má»™t tiếng sau, khi Jennifer đến văn phòng, cô thấy đỡ hÆ¡n. Chưa khá»e hắn, nhưng đỡ hÆ¡n, cô nghÄ©.
Hai máy Ä‘iện thoại Ä‘á»u đổ chuông khi cô bước và o phòng.
“Tất cả Ä‘á»u gá»i cô đấyâ€, Ken cưá»i. “Há» gá»i liên tục. Cô cần có má»™t tổng đà i riêng mấtâ€.
Báo chÃ, tivi và đà i phát thanh Ä‘á»u gá»i Ä‘iện đến yêu cầu được viết bà i vá» cuá»™c Ä‘á»i cô. Chỉ qua má»™t đêm cô đã trở nên nổi tiếng. Có những cú Ä‘iện thoại khác nữa, những cú mà cô đã mÆ¡ ước được nháºn. Các công ty luáºt đã từ lâu từ chối cô, nay há»i xem khi nà o cô có thể gặp hỠđược.
* * * * *
Tại văn phòng cá»§a mình ở trung tâm thà nh phố, Robert Di Silva rên rỉ vá»›i trợ lý thứ nhất cá»§a mình: “Tôi yêu cầu anh bà máºt theo dõi Jennifer Parker. Tôi muốn được biết vá» các khách hà ng cá»§a cô ta. Hiểu chứ?â€
“Vâng, thưa ngà iâ€.
“Hà nh động Ä‘iâ€.
Xem tiếp chương 9
|

11-08-2008, 08:48 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 9
Trong nhà bếp cá»§a má»™t trang trại kiểu Hà Lan ở bang New Jersey có ba ngưá»i đà n ông Ä‘ang nói chuyện: Nick Vito, Joseph Colella và Salvatore Fiore “Bông hoa nhá»â€.
Có ngưá»i đã từng gá»i Colella là vưá»n rau: “Colella có mÅ©i hình cá»§ khoai tây, đôi tai như xúp-lÆ¡ và óc bã Ä‘áºuâ€. Colella nói giá»ng cao, nhá» nhẹ và tÃnh cách tưởng như là hà o hoa. Hắn có vợ và 6 con. Chuyên nghá» cá»§a hắn là dùng súng, axÃt và dây xÃch. Vợ hắn, Carmelina, là má»™t ngưá»i thiên chúa sùng đạo và và o chá»§ nháºt hà ng tuần, khi Colella không hoạt động, hắn thưá»ng đưa vợ con đến nhà thá».
Ngưá»i thứ ba, Salvatore Fiore, khá nhá» bé. Hắn cao 1,57m và nặng 52kg. Hắn có khuôn mặt ngây thÆ¡ như cáºu lá»… sinh tại giáo đưá»ng và cÅ©ng quen dùng súng hoặc dao. Phụ nữ rất thÃch gã đà n ông bé nhỠđó và hắn có má»™t vợ, ná»a tá bồ bịch và má»™t cô tình nhân xinh đẹp. Fiore đã từng tham gia Ä‘ua ngá»±a trên chặng đưá»ng từ Pimlico đến Tijuana. Khi má»™t uá»· viên há»™i đồng Ä‘ua ngá»±a tại công viên Hollywood Ä‘uổi Fiore vì đã dùng chất kÃch thÃch cho ngá»±a, má»™t tuần sau xác cá»§a ông ta được tìm thấy Ä‘ang trôi nổi trên hồ Tahoe.
Cả ba tên Ä‘á»u là quân trong gia đình Antonio Granelli, nhưng chÃnh Michael Moretti đã mua chúng và chúng đã thuá»™c vá» y, cả linh hồn cÅ©ng như thể xác.
Cuá»™c há»p cá»§a gia đình Ä‘ang diá»…n ra trong phòng ăn. Ngồi chá»§ tá»a bà n há»p là Antonio Granelli, ca-phô [1] cá»§a gia đình mafia mạnh nhất ở bá» biển phÃa đông. Ở tuổi 72, ông ta vẫn là ngưá»i trông còn tráng kịên vá»›i đôi vai và bá»™ ngá»±c rá»™ng cá»§a má»™t ngưá»i lao động, cùng má»› tóc trắng bù xù. Sinh trưởng tại Palermo ở đảo Sicily. Năm 15 tuổi, Antonio Granelli đến Mỹ và là m việc tại bến cảng phÃa tây thuá»™c khu dưới Manhattan. Äến 21 tuổi, anh ta đã là ngưá»i thay thế ông chá»§ cầu cảng. Hai ngưá»i đã tranh cãi nhau và khi ông chá»§ bà ẩn biến mất, Antonio Granelli thay thế. Bất cứ ai muốn là m việc ở cầu cảng Ä‘á»u phải trả tiá»n cho anh ta. Anh ta đã dùng tiá»n để leo dần lên báºc thang quyá»n lá»±c và đã mở rá»™ng nhanh chóng và o các ngà nh như lừa gạt nợ, tống tiá»n, mãi dâm, cá» bạc, thuốc phiện và giết ngưá»i. Trong những năm qua, Granelli đã bị truy tố 32 lần và chỉ bị kết án nhẹ má»™t lần vá» tá»™i hà nh hung. Granelli là kẻ nhẫn tâm, hoà n toà n phi đạo lý vá»›i tÃnh xảo quyệt thá»±c tế cá»§a má»™t ngưá»i nông dân.
Ngồi bên trái Granelli là Thomas Colfax, cố vấn cá»§a gia đình. Trước đây 25 năm, tương lai Colfax đầy xán lạn khi là m luáºt sư cho má»™t tổ hợp, nhưng ông ta đã bảo vệ cho má»™t công ty nhá» kinh doanh dầu ôliu mà sau hóa ra là do mafia kiểm soát, và dần dần ông đã bị dẳn dắt và o giải quyết các vụ việc khác cho mafia, đến khi cuối cùng qua nhiá»u năm, gia đình Granelli trở thà nh khách hà ng riêng cá»§a ông ta. Äó là má»™t khách hà ng rất có lợi và Thomas Colfax đã trở nên má»™t kẻ già u có vá»›i số bất động sản ngà y cà ng nhiá»u và tà i khoản ngân hà ng trên khắp thế giá»›i.
PhÃa bên phải Antonio Granelli là Michael Moretti, con rể ông ta: Michael đầy tham vá»ng, đó là điểm là m cho Granelli lo lắng. Michael không hợp vá»›i mẫu ngưá»i trong gia đình. Cha y, Giovanni, có há» xa vá»›i Antonio Granelli, không phải sinh ở Sicily mà ở Florence. Chỉ riêng Ä‘iá»u đó đã là m cho gia đình Granelli phải nghi ngá», vì má»i ngưá»i Ä‘á»u biết rằng ngưá»i Florence không đáng tin cáºy.
Giovanni Moretti đến Mỹ và mở má»™t cá»a hà ng là m già y kinh doanh rất trung thá»±c và tháºm chà không há» có phòng háºu dà nh cho đánh bạc, lừa gạt nợ hoặc gái. Äiếu đó khiến má»i ngưá»i coi ông ta như kẻ ngá»› ngẩn.
Con trai Giovanni là Michael lại hoà n toà n khác. Y có chà và o há»c tại trưá»ng kinh doanh Wharton và Yale. Khi tốt nghiệp, Michael đến gặp bố vá»›i má»™t yêu cầu được gặp Antonio Granelli và há» hà ng xa cá»§a y. Ngưá»i là m già y già nua đến gặp há» hà ng ông ta và đã sắp xếp được cuá»™c gặp gỡ. Granelli chắc rằng Michael sẽ há»i vay tiá»n để kinh doanh má»™t công việc nà o đó, có thể như mở má»™t cá»a hà ng già y giống như ngưá»i cha lầm lì cá»§a y. Nhưng cuá»™c gặp gỡ mang đầy ngạc nhiên.
“Tôi biết cách là m cho ông già u có†Michael Moretti bắt đầu câu chuyện.
Antonio Granelli nhìn và o gã trai trẻ lấc cấc và cưá»i mỉm độ lượng.
“Tôi già u rồiâ€.
“Không. Äó là ông nghÄ© váºy thôiâ€.
Nụ cưá»i chợt biến mất. “Mà y Ä‘ang nói cái gì váºy, nhóc?â€
Và Michael Moretti đã mách bảo cho ông ta.
Äầu tiên, Antonio Granelli hà nh động rất tháºn trá»ng, thá» kỹ từng phần lá»i khuyên cá»§a Michael. Má»i việc Ä‘á»u đã thà nh công rá»±c rỡ. Trước đây, gia đình Granelli chỉ quan tâm đến những hoạt động bất hợp pháp mang lại lợi nhuáºn, thì nay dưới sá»± giám sát cá»§a Michael Moretti, công việc được mở rá»™ng ra các ngà nh khác. Trong vòng 5 năm, gia đình Granelli đã lao và o nhiá»u công việc kinh doanh hợp pháp, bao gồm việc đóng há»™p thịt, cung cấp vải lãnh, mở các cá»a hà ng ăn, các công ty váºn tải và các hiệu được phẩm. Michael đã tìm ra các công ty gặp khó khăn vá» tà i chÃnh và gia đình đầu tư và o vá»›i tư cách là bên góp cổ phần thứ yếu và dần dần kiểm soát, tước Ä‘oạt hết má»i tà i sản hiện có tại công ty. Các công ty lâu năm có danh tiếng hoà n hảo bá»—ng nhiên tá»± thấy bị phá sản. Các công việc kinh doanh đó đã đưa đến má»™t lợi nhuáºn khá thá»a mãn và Michael tiếp tục duy trì, nâng lợi nhuáºn lên rất cao, bởi vì các công nhân là m việc tại đó bị công Ä‘oà n cá»§a y chi phối và công ty lại mua bảo hiểm thông qua má»™t trong những công ty bảo hiểm cá»§a gia đình, đồng thá»i há» lại mua ôtô từ má»™t trong những hãng buôn bán ôtô cá»§a gia đình. Michael đã tạo ra má»™t hệ thống khổng lồ gồm má»™t loạt công việc kinh doanh, qua đó ngưá»i tiêu dùng luôn bị bòn rút và số tiá»n đó chảy và o túi cá»§a gia đình.
Mặc dù đạt được nhiá»u thà nh công nhưng Michael Moretti luôn biết rằng y luôn có vấn Ä‘á». Má»™t khi y đã chỉ cho Antonio Granelli thấy sá»± già u có, đó là chân trá»i xán lạn cá»§a các xà nghiệp hợp pháp thì Granelli không còn cần y nữa. Y cÅ©ng già u có bởi ngay từ ban đầu y đã thuyết phục được Antonio Granelli dà nh cho y má»™t số phần trăm lợi nhuáºn và ngưá»i ta tưởng là không đáng kể. Nhưng khi các ý kiến cá»§a Michael bắt đầu mang lại kết quả và lợi nhuáºn đổ và o, Granelli đã suy nghÄ© lại. Tình cá» Michael được biết là Granelli đã tổ chức má»™t cuá»™c há»p để thảo luáºn vấn đỠliệu gia đình nên là m gì đối vá»›i y.
“Tôi không muốn thấy toà n bá»™ số tiá»n đó rÆ¡i và o tay thằng nhóc†- Granelli nói - “Chúng ta phải loại trừ hắnâ€.
Michael đã là m há»ng kế hoạch đó bằng cách cưới xin để lá»t và o gia đình. Rosa, con gái duy nhất cá»§a Antonio Granelli đã 19 tuổi. Mẹ cô chết trong khi sinh cô. Rosa được nuôi dưỡng trong tu viện và chỉ được phép vá» thăm nhà và o ngà y lá»…. Bố cô rất yêu quý cô, ông luôn chăm lo đến việc cô được bảo vệ và che chở. Rosa đã gặp Michael Moretti và o kỳ nghỉ lá»… phục sinh. Äến khi trở lại tu viện, cô đã yêu y say đắm. Ký ức vá» khuôn mặt đẹp trai hÆ¡i ngăm ngăm cá»§a y đã khiến cô, khi ở má»™t mình, là m những Ä‘iá»u mà các nữ tu sÄ© đã bảo cô là tá»™i lá»—i phỉ báng chúa.
Antonio Granelli đã tưởng rằng con gái ông coi ông chỉ là má»™t nhà kinh doanh có tà i, nhưng năm tháng qua, bạn bè cùng lá»›p Rosa đã cho cô xem những bà i báo và tạp chà vá» bố cô, và công việc thá»±c sá»± cá»§a ông, và bất cứ khi nà o chÃnh phá»§ định truy tố hay kết án ai trong gia đình Granelli, Rosa Ä‘á»u biết được. Cô không há» bà n cãi Ä‘iá»u nà y vá»›i bố, bởi váºy ông vẫn vui mừng tin rằng con gái còn thÆ¡ ngây, và cô sẽ tránh được con sốc cá»§a sá»± tháºt.
Nếu như ông biết, sá»± thá»±c có lẽ là m Granelli ngạc nhiên, bởi vì Rosa thấy công việc cá»§a bố cá»±c kỳ thú vị. Cô căm ghét ká»· luáºt cá»§a các tu sÄ© tại tu viện và điá»u đó dẫn đến việc cô ghét tất cả má»i chÃnh quyá»n. Cô luôn mÆ¡ má»™ng vá» bố cô như là Robin Hood, thách thức má»i cưá»ng quyá»n, chống lại chÃnh phá»§. Việc Michael Moretti là má»™t nhân váºt quan trá»ng trong tổ chức cá»§a bố cô, đã khiến y hấp dẫn hÆ¡n nhiá»u đối vá»›i cô.
Ngay từ đầu, Michael đã rất tháºn trá»ng trong việc đối xá» vá»›i Rosa. Khi y ở má»™t mình vá»›i cô, há» thưá»ng ôm hôn nhau thắm thiết nhưng Michael không bao giỠđể việc đó Ä‘i quá xa. Rosa Ä‘ang còn con gái nhưng cô sẵn sà ng, tháºm chà nóng lòng trao cuá»™c Ä‘á»i cá»§a cô cho ngưá»i mà cô yêu. Michael là ngưá»i đã kiá»m chế được.
“Anh quá tôn trá»ng em, Rosa, nên không thể ăn nằm cùng em trước khi cướiâ€.
Thá»±c sá»± ngưá»i mà y quá tôn trá»ng lại là Antomo Granelli. Hắn sẽ thiến ta mất, Michael nghÄ©. Và sá»± việc đó xảy ra và o lúc Antomo Granelli Ä‘ang bà n cách tốt nhất để loại bá» Michael Moretti. Michael và Rosa đã đến gặp ông, nói rằng há» yêu nhau, và dá»± định sẽ cưới. Ông già tức giáºn hét lên và đưa ra hà ng trăm lý do rằng Ä‘iá»u đó chỉ có thể xảy ra khi má»™t trong hai ngưá»i chết. Nhưng cuối cùng, tình yêu chân chÃnh đã chiến thắng, Michael và Rosa đã tổ chức cưới vá»›i nghi lá»… trá»ng thể.
Sau đám cưới, ông già gá»i Michael đến bên.
“Rosa là tất cả những gì tao có, rõ chưa, Michael. Mà y sẽ chăm sóc nó chu đáo chứ?â€
“Vâng, thưa bố!â€
“Tao sẽ phải theo sát mà y. Mà y nên là m cho nó hạnh phúc. Mà y biết tao muốn gì chứ, Mike?â€
“Con biết ạâ€.
“Không được chÆ¡i gái, hiểu chưa? Rosa rất thÃch nấu nướng. Mà y nhá»› phải ở nhà ăn tối thưá»ng xuyên. Mà y phải là má»™t đứa con rể đáng được tá»± hà oâ€.
“Con sẽ cố gắng nhiá»u, thưa bốâ€.
Antonio Granelli nói thản nhiên: “Nà y, Michael, bây giá» mà y đã là má»™t thà nh viên cá»§a gia đình, nên những thá»a thuáºn vá» số tiá»n lợi nhuáºn cho mà y có lẽ cần phải thay đổiâ€.
Michael vá»— nhẹ lên tay ông: “Con cám Æ¡n bố, nhưng số đó cÅ©ng đủ cho chúng con rồi. Con sẽ có thể mua cho Rosa má»i thứ mà cô ấy muốnâ€.
Sau đó y bỠđi, để mặc ông già nhìn theo.
Äiá»u đó đã xảy ra cách đây 7 năm và những năm tiếp theo rất tuyệt vá»i đối vá»›i Michael. Rosa rất thoải mái, dá»… sống cùng và cô ngưỡng má»™ y nhưng Michael biết rằng, nếu như cô ta chết, hoặc bá» Ä‘i, y có thể tiếp tục sống mà không cần có cô. Y có thể tìm dá»… dà ng má»™t ngưá»i khác là m má»i Ä‘iá»u mà cô ta đã là m cho y không yêu Rosa. Michael không há» nghÄ© rằng y có thể yêu má»™t con ngưá»i khác. Äiá»u đó như là không tồn tại trong y.
Y không há» có tình cảm đối vá»›i má»i ngưá»i, ngoà i các con thú. Khi tròn 10 tuổi, Michael đã được tặng má»™t con chó chăn cừu nhá». Từ đó cả hai luôn gắn liá»n vá»›i nhau. Sáu tuần sau, con chó đã bị chết trong má»™t tai nạn mà ngưá»i lái xe bá» chạy mất. Khi bố Michael định mua cho y má»™t con chó khác, y đã từ chối. Y không bao giá» có má»™t con chó khác kể từ khi đó.
Khi trưởng thà nh, Michael đã chứng kiến bố y phải là m nô lệ cả cuá»™c Ä‘á»i vì những đồng xu, và Michael đã quyết tâm để Ä‘iá»u đó không bao giá» xảy ra đối vá»›i y. Y đã biết những gì y muốn, kể từ lần đầu được nghe thấy ngưá»i há» hà ng xa nổi tiếng cá»§a y là Antonio Granelli. Có 26 gia đình mafia ở Mỹ, trong đó có 5 gia đình ở thà nh phố New York mà gia đình Antonio mạnh nhất. Từ thuở thÆ¡ ấu, Michael đã rất thÃch thú những câu chuyện vá» mafia. Bố y đã kể cho y nghe vỠđêm ngà y 10-9-1931 ở vùng Vespers cá»§a ngưá»i gốc Sicily khi cán cân quyá»n lá»±c được chuyển giao. Chỉ trong tối hôm đó, những ngưá»i trẻ tuổi gốc Thổ cá»§a tổ chức mafia đã gây ra cuá»™c láºt đổ đẫm máu, giết chết hÆ¡n 40 ngưá»i thuá»™c thế hệ già có gốc từ à và đảo Sicily.
Michael là ngưá»i thuá»™c thế hệ má»›i. Y đã từ bá» những suy nghÄ© cÅ© và đã đưa ra những ý kiến đầy má»›i mẻ. Má»™t Ủy ban quốc gia gồm 9 ngưá»i, hiện nay đã kiểm soát tất cả các gia đình và Michael biết rằng má»™t ngà y nà o đó, y sẽ chỉ đạo Ủy ban nà y.
Lúc nà y, Michael quay ra quan sát hai ngưá»i đà n ông ngồi tại bà n trong phòng ăn ở trang trại New Jersey. Antomo Granelli còn sống được má»™t và i nắm nữa, nhưng tháºt may mắn là không quá lâu.
Thomas Colfax là địch thá»§. Gã luáºt sư nà y đã chống Michael ngay từ đầu. Khi ảnh hưởng cá»§a Michael đối vá»›i ông già tăng lên, thì ảnh hưởng cá»§a Colfax bị giảm Ä‘i.
Michael đã đưa ngà y cà ng nhiá»u ngưá»i cá»§a y và o trong tổ chức, những ngưá»i như Nick Vito, Salvatore Fiore và Joseph Colella, tuyệt đối trung thà nh vá»›i y. Thomas Colfax không thÃch Ä‘iá»u nà y.
Khi Michael bị truy tố vá» tá»™i đã giết anh em gia đình Ramos, và Camillo Stela đồng ý là m chứng chống lại y tại tòa án, gã luáºt sư già tin rằng cuối cùng gã sẽ loại trừ được Michael, bởi vì viên chưởng lý khu vá»±c rất nghiêm khắc.
Michael đã nghÄ© được kế thoát ra khá»i vụ án và o giữa đêm hôm đó. Lúc bốn giá» sáng, y đã Ä‘i đến trạm Ä‘iện thoại tá»± động và gá»i Joseph Colella.
“Tuần sau có và i luáºt sư má»›i sẽ tuyên thệ nháºm chức trong văn phòng viên chưởng lý quáºn. Mà y có thể cho tao biết tên cá»§a chúng được không?â€
“Tất nhiên! Mike. Dá»… thôiâ€.
“Còn Ä‘iá»u nà y nữa. Hãy gá»i cho nhóm ở Detroit và thu xếp chuyến bay cho chúng. Bố trà má»™t tên chưa từng bị theo dõiâ€.
Sau đó Michael gác máy.
Hai tuần sau, Michael Moretti ngồi trong phòng xét xá» quan sát những ngưá»i trợ lý cá»§a viên chưởng lý quáºn y xem xét há» má»™t cách kỹ lưỡng, đảo mắt tá»›i từng khuôn mặt vừa tìm kiếm, vừa tỉnh táo. Äiá»u mà y dá»± định là m rất nguy hiểm, nhưng can đảm thì có thể là m được. Y Ä‘ang phải đương đầu vá»›i những ngưá»i táºp sá»± trẻ tuổi, mà há» thưá»ng lo lắng không dám đưa ra quá nhiá»u câu há»i, nhưng rất sẵn lòng giúp đỡ và muốn được nổi tiếng. Tất nhiên sẽ phải là m cho ai đó trở nên nổi tiếng.
Cuối cùng Michael đã lá»±a chá»n Jennifer Parker. Y rất thÃch thú trước việc cô ta chưa từng trải, luôn tá» ra căng thẳng và đang cố gắng che giấu Ä‘iá»u đó. Y cÅ©ng cho rằng đà n bà thưá»ng bị nhiá»u sức ép hÆ¡n đà n ông. Khi Michael hà i lòng vá»›i quyết định cá»§a mình, y quay sang gã đà n ông mặc bá»™ đồ mà u xám ngồi giữa những ngưá»i tham dá»± phiên tòa và gáºt đầu vá» phÃa Jennifer. Tất cả chỉ có váºy!
Michael đã quan sát viên chưởng lý quáºn kết thúc việc kiểm tra chứng cứ đối vá»›i tên chó đẻ Camillo Stela. Ông ta quay sang Thomas Colfax và nói: “Xin má»i ngưá»i đối chất cá»§a ôngâ€.
Thomas Colfax đứng dáºy. “Nếu như ngà i cho phép, tôi không muốn cuá»™c đối chất cá»§a tôi bị ngắt quãng vì giỠđã gần trưa rồi. Tôi có thể yêu cầu tòa tạm dừng để nghỉ trưa và tôi sẽ đối chất và o buổi chiá»u được không?â€
Sau đó tòa “tạm nghỉâ€. Và bây giỠđã đến lúc hà nh động! Michael trông thấy ngưá»i cá»§a y thản nhiên trôi và o dòng ngưá»i vây quanh viên chưởng lý quáºn, gã đó đã nháºp và o má»™t nhóm ngưá»i. Má»™t lúc sau gã Ä‘i vá» phÃa Jennifer và đưa cho cô ta má»™t phong bì lá»›n. Michael vẫn ngồi đó, nÃn thở, thầm cầu mong Jennifer cầm lấy phong bì Ä‘i vá» phÃa phòng nhân chứng. Cô ta đã là m đúng như váºy. Mãi đến khi Michael trông thấy cô ta quay lại tay không, thì y má»›i cảm thấy nhẹ nhõm.
Chuyện đó đã xảy ra cách đây má»™t năm. Báo chà đã là m ầm ỹ vá» cô gái, nhưng đó là việc cá»§a cô ta. Michael không há» nghÄ© gì nữa vá» Jennifer Parker. Cho đến khi gần đây báo chà lại bắt đầu viết vá» phiên tòa Abraham Wilson. Báo chà đưa lại trưá»ng hợp cÅ© cá»§a vụ Michael Moretti và vai trò cá»§a Jennifer Parker, trong đó há» chụp cả ảnh cá»§a cô. Cô ta trông rất hấp dẫn, nhưng còn má»™t Ä‘iá»u nữa là cảm giác vá» tÃnh tá»± chá»§ cá»§a cô đã gây được ấn tượng đối vá»›i y. Y đã nhìn ảnh đó rất lâu.
Michael bắt đầu theo dõi phiên tòa Abraham Wilson vá»›i má»™t sá»± thÃch thú ngà y cà ng tăng. Khi chúng ká»· niệm thắng lợi tại bữa ăn sau khi Michael được tuyên bố trắng án, Salvatore Fiore đã nâng cốc chúc mừng: “Thế giá»›i nà y đã loại trừ được má»™t tên luáºt sư chết tiệt nữaâ€. Nhưng thá»±c sá»± thế giá»›i nà y không thể loại trừ được cô ta, Michael nghÄ©. Jennifer Parker đã lại sức và vẫn còn ở đó để chống chá»i. Michael rất thÃch thú Ä‘iá»u đó.
Y đã xem cô ta trên vô tuyến và o tối hôm trước, thảo luáºn việc cô ta thắng Robert Di Silva và tháºt kỳ cục là Michael đã rất hà i lòng.
Antomo Granelli đã há»i: “Thế cô ta không phải do mà y dá»±ng lên để nói lại những Ä‘iá»u mà y muốn à , Michael?â€
“Ô, nhưng cô ta cÅ©ng có suy nghÄ© riêng, bố ạ. Có thể chúng ta sẽ sá» dụng cô ấy và o má»™t ngà y gần đâyâ€.
--------------------------------------------------------------------------------
[1] Thá»§ lÄ©nh (tiếng Ã).
Xem tiếp chương 10
|

11-08-2008, 08:51 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 10
Má»™t ngà y sau khi tuyên án vụ Abraham Wilson, Adam Warner đã gá»i Ä‘iện đến. “Tôi chỉ muốn Ä‘iện thoại để chúc mừng côâ€.
Jennifer đã nháºn ra ngay giá»ng anh và nó đã gây ấn tượng hÆ¡n là cô tưởng.
“Tôi là ...â€
“Tôi biết rồiâ€. Lạy chúa, Jennifer nghÄ© “Mình đã nói gì váºy? Không có lý gì để cho Adam biết là trong những tháng qua cô đã từng nghÄ© đến anh như thế nà oâ€.
“Tôi muốn nói rằng tôi nghÄ© cô đã giải quyết vụ Abraham Wilson rất tuyệt. Cô tháºt xứng đáng đạt được Ä‘iá»u đóâ€.
“Cảm Æ¡n anhâ€. Anh ấy sắp gác máy mất. Jennifer thầm nghÄ©. Mình sẽ không bao giỠđược gặp lại anh ấy mất. Có lẽ anh ấy quá báºn rá»™n vá»›i gia đình.
Nhưng Adam Warner nói tiếp: “Tôi Ä‘ang tá»± há»i liệu cô có thể Ä‘i ăn tối vá»›i tôi và o má»™t hôm nà o đó được không?â€
Äà n ông thưá»ng không thÃch những cô gái quá dá»… dãi. Jennifer nghÄ© nhưng vẫn nói: “Tối nay, thì sao?â€
Jennifer nghe thấy tiếng cưá»i trong giá»ng nói cá»§a anh ta. “Tôi e rằng tối rá»—i rãi đầu tiên cá»§a tôi lại là thứ sáu. Cô có báºn không?â€
“Khôngâ€. Suýt nữa thì cô nói thêm “tất nhiên là khôngâ€.
“Tôi sẽ đón cô tại nhà chứ?â€
Jennifer nghĩ đến căn hộ nhỠbé tối tăm của mình với chiếc ghế dà i lồi lõm và chiếc bà n để là đặt ở một góc.
“Tốt hÆ¡n là chúng ta nên hẹn nhau ở đâu đóâ€.
“Cô có thÃch đồ án ở tiệm Lutece không?â€
“Tôi có thể nói cho anh biết sau khi tôi đã ăn ở đó được không?â€
Anh ta phá lên cưá»i. “Tám giá» tối nhé?â€
“Tốt thôiâ€.
Tốt thôi. Jennifer gác ông nghe và ngồi yên vá»›i vẻ mặt đỠá»ng thẹn thùng. Tháºt ná»±c cưá»i, cô nghÄ©. Có thể anh ta đã có vợ và và i tá con ấy chứ. Äiá»u gần như đầu tiên mà Jennifer chú ý vá» Adam khi hỠăn tối trước đây là anh ta không Ä‘eo nhẫn cưới. Chứng cứ đó chưa thể kết luáºn được, cô nghÄ© gượng gạo. Chắc cần phải có má»™t bá»™ luáºt buá»™c má»i ngưá»i chồng phải Ä‘eo nhẫn cưới.
Ken Bailey chợt bước và o phòng. “Cô luáºt sư có khá»e không?†Anh ta nhìn kỹ cô hÆ¡n. “Trông cô như vừa bị khách hà ng quấy rầy ấyâ€.
Jennifer ngáºp ngừng giây lát, rồi nói: “Ken nà y, anh có thể giúp kiểm tra má»™t ngưá»i cho tôi được không?â€
Anh bước lại bà n cô, lấy táºp giấy và cái bút chì. “Cô nói Ä‘i. Ai váºy?â€
Cô định nói tên cá»§a Adam, sau đó lại dừng lại và cảm thấy mình như bị khùng. Mình chõ mÅ©i và o Ä‘á»i sống riêng tư cá»§a Adam Warner là m gì cÆ¡ chứ? Lạy chúa, cô tá»± nhá»§, anh ấy chỉ má»i mình ăn tối thôi mà , chứ có phải cưới anh ấy đâu. “À, không có gì đâuâ€.
Ken đặt bút chì xuống. “Thì cô nói gì cÅ©ng đượcâ€.
“Ken nà y...â€
“Gì cÆ¡?â€
“Adam Warner. Tên anh ta là Adam Warnerâ€.
Ken nhìn cô đầy vẻ ngạc nhiên. “Trá»i đất Æ¡i, cô không cần tôi kiểm tra anh ta là m gì. Chỉ cần Ä‘á»c báo là rõ thôiâ€.
“Anh biết gì vá» anh ta?â€
Ken Bailey ngồì phịch xuống ghế đối diện Jennifer và lồng các ngón tay và o nhau.
Äể tôi xem xem. Anh ta có cổ phần trong công ty Needham, Finch, Pierce và Warner; tốt nghiệp đại há»c Luáºt ở Harvard; xuất thân từ gia đình nổi tiếng già u có; ở giữa quãng tuổi từ 30 đến 40...
Jennifer tò mò nhìn anh. “Là m sao anh biết vá» anh ta nhiá»u váºyâ€.
Ken nhấp nháy mắt: “Tôi có bạn bè giữ cương vị khá cao. Nghe nói là hỠđịnh đưa ông Warner ra tranh cá» và o thượng nghị viện. Tháºm chà há» còn có lúc muốn anh ta ra tranh cá» tổng thống. Anh ta có má»i đức tÃnh có thể thu hút được cá» triâ€.
Anh ấy chắc chắn có, Jennifer thầm nghÄ©. Cô cố gắng đặt câu há»i tiếp theo tá»± nhiên hÆ¡n. “Thế cuá»™c sống riêng tư cá»§a anh ta ra sao?â€
Ken Bailey nhìn cô má»™t cách kỳ quặc. “Anh ta lấy con gái má»™t viên cá»±u Bá»™ trưởng hải quân. Cô vợ là cháu gái cá»§a Steward Needham, bạn cùng hà nh nghá» luáºt vá»›i Warnerâ€.
Trái tim Jennifer như tan vỡ. Váºy ra là thế đó.
Ken quan sát cô, lo lắng. “Vì sao bá»—ng nhiên cô lại quan tâm đến Adam Warner thế?â€
“Tôi chỉ tò mò má»™t chút thôiâ€.
Sau khi Ken Bailey Ä‘i khá»i, Jennifer ngồi lại nghÄ© vá» Adam. Anh ấy má»i mình ăn tối vá»›i tác phong nhã nhặn chuyên nghiệp. Anh ấy chỉ muốn chúc mừng mình thôi. Nhưng anh ấy đã là m như váºy qua Ä‘iện thoại rồi mà . Không rõ vì sao lại thế nhỉ? Mình sẽ gặp lại anh ấy, không hiểu anh ấy liệu có nhắc đến việc anh ấy có vợ rồi không? Tất nhiên là không rồi. Thôi được mình sẽ Ä‘i ăn tối vá»›i Adam và o thứ sáu và sẽ chỉ có váºy thôi.
Cuối chiá»u hôm đó, Jennifer đã nháºn được Ä‘iện thoại gá»i từ công ty “Peabody và Peabodyâ€. Ngưá»i gá»i Ä‘iện chÃnh là ông chá»§ cao cấp cá»§a hãng.
“Tôi định gá»i cho cô từ lâu rồiâ€. Ông ta nói “Tôi tá»± há»i liệu cô có thể ăn trưa vá»›i tôi và o ngà y gần đây được không?â€
Giá»ng nói bình thản cá»§a ông ta không lừa được Jennifer. Cô tin rằng ý nghÄ© ăn trưa vá»›i cô không há» có trong ông ta, đến táºn khi ông ta đã Ä‘á»c được vá» quyết định vụ án Abraham Wilson. Chắc chắn không phải ông muốn gặp cô để thảo luáºn việc đưa các trát hầu tòa.
“Ngà y mai nhéâ€, Ông ta má»i “Tại câu lạc bá»™ cá»§a tôiâ€.
Há» gặp nhau và o bữa cÆ¡m trưa hôm sau. Ngưá»i cha thuá»™c hãng Peabody là má»™t ông già xanh xao, giống như con trai ông nhưng có già hÆ¡n. Chiếc áo gi-lê không che giấu được cái bụng lép kẹp cá»§a ông ta.
Jennifer không há» cảm thấy thÃch ông già nà y cÅ©ng như đứa con trai cá»§a ông.
“Công ty cá»§a chúng tôi Ä‘ang thiếu chá»— cho má»™t luáºt sư trẻ, tà i ba trong các vụ xét xá», thưa cô Parker. Chúng tôi có thể trả cho cô lương khởi Ä‘iểm là 15 nghìn đô la má»™t nămâ€.
Jennifer ngồi đó lắng nghe ông ta, thầm nghÄ© rằng má»™t năm trước đây lá»i đỠnghị đó tháºt đáng giá biết bao đối vá»›i cô, khi mà cô Ä‘ang tuyệt vá»ng Ä‘i tìm việc và cần được ai đó đặt lòng tin và o khả năng cá»§a cô.
Ông ta nói tiếp: “Tôi chắc trong má»™t và i năm nữa sẽ có cổ phần cho cô trong hãng chúng tôiâ€.
15 nghìn đô la một năm và được góp cổ phần.
Jennifer nghÄ© vá» văn phòng nhá» cá»§a cô chung vá»›i Ken và căn há»™ phải leo bá»™ bốn tầng tồi tà n, cháºt chá»™i cá»§a cô vá»›i bệ lò sưởi giả.
Ông Peabody cho sự im lặng của cô có nghĩa là đồng ý.
“Rất tốt. Chúng tôi muốn cô bắt đầu công việc cà ng sá»›m cà ng tốt. Có thể cô là m việc và o thứ hai. Tôi...â€
“Tôi không muốnâ€.
“Ồ. Nếu như thứ hai không thuáºn tiện cho cô...â€
“Không, tôi muốn nói là tôi không thể chấp nháºn đỠnghị cá»§a ông, ông Peabody ạâ€. Jennifer nói, và tá»± cô cÅ©ng thấy ngạc nhiên.
“Ra thếâ€. Ông ta im lặng má»™t chút “Có thể chúng tôi sẽ trả cô hai mươi nghìn đô la má»™t năm váºyâ€. Ông ta thấy nét mặt cô thay đổi. “Hay 25 nghìn? Tại sao cô không cân nhắc việc nà y nhỉ?â€
“Tôi đã cân nhắc rồi. Tôi sẽ tá»± mình tiếp tục công việcâ€.
Khách hà ng bắt đầu tìm đến. Tuy không được dồi dà o nhưng vẫn có khách hà ng. Văn phòng của cô trở nên quá nhỠbé.
Và o má»™t buổi sáng lúc Jennifer để hai khách hà ng đợi bên ngoà i ở lối và o, trong khi cô Ä‘ang giải quyết công việc vá»›i ngưá»i khách thứ ba, Ken đã bảo: “Thế nà y không được rồi! Cô phải chuyển khá»i đây và kiếm má»™t văn phòng tươm tất khác ở phố trênâ€.
Jennifer gáºt đầu đồng ý.
“Tôi biết váºy. Tôi cÅ©ng Ä‘ang nghÄ© vá» việc đóâ€.
Ken Ä‘ang báºn Ä‘á»c má»™t số giấy tá», bởi váºy anh đã tránh được phải nhìn thẳng và o mắt cô. “Tôi sẽ rất nhá»› côâ€.
“Anh nói gì váºy? Anh phải chuyển cùng tôi chứâ€.
Những lá»i đó chìm Ä‘i trong má»™t lúc. Anh ngước lên và nụ cưá»i sảng khoái đã là m nhăn nhó khuôn mặt đầy tà n nhang cá»§a anh.
“Chuyển cùng cô ấy à ?†Anh nhìn quanh căn phòng không cá»a sổ cháºt hẹp. “Và bá» tất cả những thứ nà y Ä‘i chứ?â€
Tuần tiếp theo, Jennifer và Ken Bailey rá»i đến văn phòng lá»›n hÆ¡n ở khu nhà 500 buồng ở đại lá»™ số Năm.
Khu nhà má»›i chỉ được trang bị đồ đạc sÆ¡ sà i và có ba phòng nhá»: má»™t phòng cho Jennifer, má»™t phòng cho Ken và má»™t phòng cho ngưá»i thư ký.
Ngưá»i thư ký há» thuê là má»™t là cô gái trẻ tên là Cynthia Eliman, vừa tốt nghiệp Äại há»c Tổng hợp New York.
“Thá»i gian đầu cô không có nhiá»u việc đâuâ€, Jennifer xin lá»—i “nhưng má»i việc sẽ khá hÆ¡nâ€.
“Ồ em tin như váºy, thưa chị Parkerâ€. Giá»ng cô gái đầy vẻ tôn sùng.
Cô ta muốn trở thà nh ngưá»i như mình, Jennifer thầm nghÄ©. Lạy chúa, đừng để như váºy!
Ken Bailey bước và o phòng và nói: “Nà y, tôi cảm thấy cô quạnh khi ở má»™t mình trong văn phòng lá»›n như thế nà y. Ta có thể ăn tối và đi xem kịch được không?â€
“Tôi e rằng tôi..â€. Cô hÆ¡i mệt má»i và còn phải Ä‘á»c má»™t số bản tóm tắt vụ án, nhưng Ken là bạn thân nhất cá»§a cô, nên cô không thể từ chối anh được.
“Tôi rất muốn Ä‘iâ€.
* * * * *
Há» Ä‘i xem vở Trà ng vá»— tay hoan nghênh, và Jennifer rất thÃch vở đó. Diá»…n viên Lauren Bacal cá»±c kỳ hấp dẫn. Sau đó Jennifer và Ken đã ăn tối ở nhà hà ng Sardi.
Khi hỠđã gá»i món ăn, Ken nói: “Tôi có hai vé xem ba lê và o tối thứ sáu. Tôi nghÄ© rằng có thể...â€
Jennifer ngắt lá»i: “Tôi xin lá»—i, Ken ạ. Tối thứ sáu tôi lại báºn mất rồiâ€.
“Ồ!†Giá»ng anh hÆ¡i chán nản.
Nhiá»u lần, Jennifer thấy Ken nhìn chằm chằm cô khi anh tưởng rằng không bị ai chú ý, và khuôn mặt anh biểu lá»™ má»™t tình cảm mà Jennifer cảm thấy khó có thể định nghÄ©a được. Cô biết rằng Ken cô độc, mặc dù anh không bao giá» nói chuyện vá» bạn bè và cuá»™c sống riêng tư cá»§a anh. Cô không thể quên được những Ä‘iá»u Otto đã nói vá»›i cô và cô tá»± há»i là liệu bản thân Ken có biết anh muốn gì ở cuá»™c sống nà y hay không. Cô luôn mong muốn có thể giúp được anh bằng cách nà o đấy.
Jennifer cảm thấy ngà y thứ sáu đó như không bao giỠđến. Khi buổi hẹn ăn tối cùng Adam Warner đến gần, Jennifer cà ng thấy khó táºp trung hÆ¡n và o công việc. Cô luôn thấy mình nghÄ© vá» Adam. Cô biết rằng mình tháºt buồn cưá»i. Cô chỉ gặp ngưá»i đà n ông đó có má»™t lần trong cuá»™c Ä‘á»i, váºy mà cô không thể xóa nhòa hình ảnh anh trong suy nghÄ© cá»§a mình. Cô đã cố tá»± bà o chữa bằng cách tá»± nhá»§ rằng đó là vì anh đã cứu cô, khi cô phải đương đầu vá»›i việc bị khai trừ khá»i Ä‘oà n luáºt sư sau đó lại gá»i các khách hà ng đến cho cô. Äó là sá»± thá»±c nhưng Jennifer biết rằng còn hÆ¡n thế. Äó là điá»u mà cô không thể giải thÃch được, tháºm chà đối vá»›i bản thân cô. Cảm giác cô chưa há» có trước đây, đó là sá»± quyến rÅ© mà cô chưa từng cảm thấy đối vá»›i bất kỳ ngưá»i đà n ông nà o khác. Cô tá»± há»i vợ Adam Warner như thế nà o nhi. Cô ta chắc là má»™t trong những ngưá»i đà n bà đã được chá»n lá»±a sẵn, và thứ tư hà ng tuần thưá»ng qua cánh cá»a ở hiệu Elizabeth Arden, để được trang Ä‘iểm tỉa tót từ đầu tá»›i chân trong má»™t ngà y. Cô ta có lẽ rất bóng bẩy và thạo Ä‘á»i, vá»›i tinh hoa chói lá»i cá»§a má»™t ngưá»i già u có giao thiệp rá»™ng.
Và o mưá»i giá» buổi sáng thứ sáu thần kỳ đó, Jennifer có hẹn đến là m đầu tại tiệm ngưá»i à mà theo cô thư ký Cynthia thì tất cả những ngưá»i mẫu Ä‘á»u đến là m đầu ở đây. Nhưng lúc mưá»i giá» rưỡi cô lại gá»i Ä‘iện đến há»§y bá». Và o lúc mưá»i má»™t giá», cô lại hẹn lại.
Ken Bailey má»i Jennifer Ä‘i ăn trưa, nhưng cô hồi há»™p quá nên không thể ăn được gì. Thay và o đó, cô Ä‘i mua sắm ở cá»a hà ng Bendel. Cô đã mua má»™t cái váy the ngắn mà u xanh sẫm phù hợp vá»›i đôi mắt cá»§a cô, má»™t đôi già y khiêu vÅ© thon thon mà u nâu và má»™t chiếc và tương xứng. Cô biết rằng cô đã tiêu quá nhiá»u so vá»›i ngân quỹ cá»§a mình, nhưng cô không thể tá»± buá»™c mình ngừng lại được.
Cô Ä‘i ngang qua gian hà ng nước hoa ở lối ra và má»™t bản năng cuồng nhiệt đã khiến cô mua má»™t lá» nước hoa Joy. Äó là sá»± cuồng nhiệt bởi vì anh ấy đã có vợ rồi.
Jennifer rá»i văn phòng lúc năm giá» và vá» nhà thay quần áo Cô tắm và ăn báºn trong hai giá» liá»n chỉ vì Adam, và khi xong xuôi cô ngắm nghÃa mình trong gương. Sau đó cô giáºn dữ chải tung má»› tóc đã được cắt cẩn tháºn và buá»™c lại bằng dải băng mà u xanh. Như váºy tốt hÆ¡n, cô thầm nghÄ©. Mình là má»™t luáºt sư Ä‘i ăn tối vá»›i má»™t luáºt sư khác. Nhưng khi đóng cá»a lại, cô đã để phảng phất má»™t mùi thÆ¡m hoa nhà i và hoa hồng trong phòng.
Tiệm ăn Lutece không há» giống như Jennifer tưởng. Cá» ba mà u cá»§a Pháp tung bay trên lối ra và o cá»§a ngôi nhà nhỠở thị trấn. PhÃa bên trong có căn phòng cháºt hẹp dẫn đến má»™t quán bar nhá», và phÃa ngoà i là buồng khách nhiá»u cá»a sổ sáng sá»§a có các khăn trải bà n bằng gai kẻ sá»c vuông. Jennifer được ông chá»§ tiệm André Soltner đón tại cá»a.
“Tôi có thể giúp gì cô?â€
“Tôi hẹn gặp ông Adam Warner. Tôi cho rằng tôi đến hÆ¡i sá»›m má»™t chútâ€.
Ông ta vẫy tay chỉ cho Jennifer vá» phÃa quán bar nhá». “Cô có muốn uống má»™t chút trong khi chỠđợi không, cô Parker?â€
“Tháºt tuyệt†Jennifer nói “Xin cảm Æ¡n ôngâ€.
“Tôi sẽ bảo ngưá»i hầu bà n đếnâ€.
Jennifer tìm chá»— ngồi và tá»± tiêu khiển bằng cách quan sát những phụ nữ Ä‘eo đầy nữ trang, ăn mặc áo lông thú đến tiệm cùng bạn đồng hà nh. Jennifer đã Ä‘á»c và nghe nhiá»u vá» tiệm Lutece. Ngưá»i ta đồn rằng đó là tiệm ưa thÃch nhất cá»§a bà tổng thống Jacqueline Kennedy và có đồ ăn tuyệt vá»i.
Má»™t ngưá»i tóc bạc trông khá bảnh bao bước đến gần Jennifer và nói: “Tôi ngồi vá»›i cô má»™t chút không phiá»n chứâ€.
Jennifer ngồi thẳng ngưá»i dáºy.
“Tôi Ä‘ang đợi má»™t ngưá»iâ€. Cô bắt đầu nói “Anh ấy sẽ đến đây...â€
Ông già mỉm cưá»i và ngồi xuống ghế.
“Tôi không phải là ngưá»i tình cỠđâu, thưa cô Parkerâ€. Jennifer nhìn ông má»™t cách ngạc nhiên nhưng không thể nghÄ© ra ông ta là ai. “Tôi là Lee Browning, thuá»™c công ty Hà Lan và Browningâ€. Äó là má»™t trong những công ty luáºt có uy tÃn nhất ở New York. “Tôi chỉ muốn chúc mừng cô vá» cách cô đã là m trong vụ xét xá» Wilsonâ€.
“Cảm Æ¡n ông Browningâ€.
“Cô gặp dịp may lá»›n. Äó là trưá»ng hợp không thể thắng được - Ông già xem xét cô trong giây lát. - Luáºt lệ thưá»ng là khi cô ở bên bị trong trưá»ng hợp bất phân thắng bại, phải đảm bảo rằng công luáºn không được dÃnh lÃu tá»›i. Mánh khoé là là m nổi báºt những kẻ thắng cuá»™c và đá bá» những kẻ thua cuá»™c. Cô đã là m Ä‘iên đầu nhiá»u kẻ trong chúng tôi. Cô đã gá»i đồ uống chưa?â€
“Chưa...â€
“Tôi có thể gá»i...?†Ông vẫy tay ra hiệu cho ngưá»i hầu bà n.
“Anh Victor nà y, hãy mang cho chúng tôi má»™t chai sâm banh nhãn Do Perignon nhéâ€.
“Có ngay, thưa ông Browningâ€.
Jennifer mỉm cưá»i: “Ông không định gây ấn tượng vá»›i tôi đấy chứ?â€
Ông ta cưá»i phá lên. “Tôi Ä‘ang cố để thuê cô là m. Tôi hình dung là cô Ä‘ang được nhiá»u nÆ¡i má»iâ€.
“CÅ©ng có và i nÆ¡iâ€.
“Công ty chúng tôi là m hầu hết công việc cá»§a các táºp Ä‘oà n cô Parker ạ, nhưng má»™t và i khách hà ng già u có thưá»ng mất tá»± chá»§ và cần má»™t luáºt sư bảo vệ đối vá»›i các vụ tá»™i phạm. Tôi nghÄ© rằng chúng tôi có thể đưa ra má»™t để nghị khá hấp dẫn đối vá»›i cô. Cô có muốn đến văn phòng tôi thảo luáºn vấn đỠđó không?â€
“Cảm Æ¡n ông Browning. Tôi tháºt sá»± cảm kÃch, nhưng tôi vừa má»›i dá»n đến văn phòng riêng. Tôi Ä‘ang hy vá»ng là má»i việc Ä‘á»u thuáºn lợiâ€.
Ông già nhìn cô má»™t lúc lâu. “Má»i việc sẽ tốt cảâ€.
Ông ngước mắt lên nhìn má»™t ngưá»i Ä‘ang đến gần, rồi đứng dáºy và chìa tay ra: “Chà o Adam, anh khá»e chứ!â€
Jennifer ngước lên và thấy Adam Warner Ä‘ang đứng đó bắt tay Lee Browning. Tim cô Ä‘áºp nhanh hÆ¡n và cô như cảm thấy má đỠbừng. Mình tháºt là cô nữ sinh ngốc nghếch?
Adam Warner nhìn Jennifer và Browning rồi nói:
“Hai ngưá»i biết nhau à ?â€
“Chúng tôi vừa má»›i bắt đầu là m quen nhauâ€, Lee Browning nói nhẹ nhà ng. “Anh đến hÆ¡i sá»›m đấyâ€.
“Äúng lúc chứâ€. Anh cầm tay Jennifer. “Chúc ông may mắn hon trong dịp khác nhé, ông Lee ạâ€.
Ngưá»i hầu bà n chÃnh đến gần Adam. “Ông muốn đặt bà n ăn ngay hay muốn uống má»™t chút ở quầy bar trước, thưa ông Warner?â€
“Chúng tôi muốn đặt bà n ăn ngay, Henri ạâ€.
Sau khi há» ngồi xuống cạnh bà n ăn, Jennifer nhìn quanh phòng và nháºn ra đến ná»a tá nhân váºt có tiếng tăm.
“Chỗ nà y như chỗ cho các danh nhân ấy?†Cô nói.
Adam nhìn cô. Hiện giá» thì đúng như váºy đó!
Jennifer cảm thấy lại đỠbừng mặt. Hãy dừng lại nà o, đồ ngốc nghếch ạ. Cô tá»± há»i rằng Adam Warner đã đưa bao nhiêu cô gái đến đây rồi trong khi vợ anh ở nhà ngóng đợi. Cô cÅ©ng không biết liệu ai trong số đó biết rằng anh đã có vợ, hay là anh luôn giữ được bà máºt đó đối vá»›i há». À váºy là cô có má»™t lợi thế hÆ¡n. Ngà i sẽ phải ngạc nhiên lắm, ngà i Warner ạ, Jennifer thầm nghÄ©.
Há» gá»i đồ uống và thức ắn, sau đó báºn rá»™n nói chuyện. Jennifer để Adam nói hầu hết câu chuyện. Anh tinh nhanh và quyến rÅ© nên cô tá»± cố phòng thá»§ trước sá»± hấp dẫn đó. Äiá»u nà y không dá»… chút nà o. Cô thấy mình mỉm cưá»i khi nghe những câu chuyện vui anh kể.
Chắc chẳng mang lại gì tốt là nh cho anh ấy đâu, Jennifer tá»± nhá»§. Cô không tìm kiếm má»™t quan hệ nhanh chóng. Bóng ma cá»§a mẹ cô vẫn còn ám ảnh. Cảm giác nồng nà n sâu sắc trong Jennifer là m cho cô e ngại nó bùng nổ và má»i ngưá»i sẽ thấy.
Há» Ä‘ang ăn tráng miệng và Adam vẫn chưa há» nói má»™t câu nà o để bị hiểu sai. Jennifer đã vô Ãch dá»±ng lên bức tưá»ng bảo vệ để chống lại má»™t sá»± tấn công không há» có, và cô cảm thấy mình như má»™t kẻ ngốc nghếch. Cô tá»± há»i liệu Adam sẽ nói gì nếu như anh biết Ä‘iá»u cô Ä‘ang suy nghÄ© cả tối nay. Jennifer cưá»i nhạo sá»± hư cấu cá»§a mình.
“Tôi không thể có dịp cảm Æ¡n anh vá» các khách hà ng mà anh đã đưa đến cho tôiâ€, Jennifer nói “Tôi đã gá»i Ä‘iện cho anh và i lần, nhưng...â€
“Tôi biết cả rồiâ€. Adam ngáºp ngừng và ngượng nghịu nói thêm. “Tôi không muốn gá»i trả lá»i lại côâ€. Jennifer nhìn anh đầy vẻ ngạc nhiên. “Tôi ngại lắmâ€, Anh nói rất giản dị.
Chỉ có váºy thôi. Anh đã đột nhiên bắt được cô, phá tan má»i hà ng rà o bảo vệ, và ý nghÄ©a lá»i nói cá»§a anh không thể nhầm lẫn được. Jennifer biết những gì sẽ đến tiếp và cô không muốn anh nói Ä‘iá»u đó. Cô không muốn anh giống như những kẻ khác, có vợ con rồi mà còn giả vỠđộc thân. Cô coi khinh há» và cÅ©ng không muốn khinh thưá»ng ngưá»i đà n ông nà y.
Adam lặng lẽ nói: “Jennifer, anh muốn em biết rằng anh đã có vợâ€.
Cô ngồi đó nhìn chằm chằm và o anh, miệng hÆ¡i hé mở. “Anh xin lá»—i, lẽ ra anh phải nói vá»›i em sá»›m hÆ¡nâ€. Anh cưá»i gượng. “Ờ mà có lúc nà o sá»›m hÆ¡n được đâu, phải váºy không em?â€
Jennifer trà n ngáºp ná»—i bối rối lạ lùng. “Nhưng, sao, sao anh lại má»i em Ä‘i ăn tối nay, hả Adam?â€
“Vì anh muốn được gặp lại emâ€.
Má»i việc bắt đầu như hư ảo đối vá»›i Jennifer. Cô như thể bị những ngá»n sóng thá»§y triá»u lá»›n lôi cuốn Ä‘i. Cô ngồi đó lắng nghe Adam nói vá» tình cảm cá»§a anh đối vá»›i cô và cô biết rằng má»i lá»i đó Ä‘á»u là sá»± tháºt. Cô biết thế bởi vì cô cÅ©ng cảm thấy như váºy. Cô ná»a muốn anh ngừng lại đừng nói quá nhiá»u, nhưng cùng ná»a muốn anh tiếp tục nói thêm nữa.
“Anh hy vá»ng là không xúc phạm em chứ?†Adam nói.
Sự ngượng ngùng đột nhiên của anh đã là m xáo trộn Jennifer.
“Adam, em... em...â€
Anh ngắm cô và mặc dầu hỠchưa chạm và o nhau, cô như thể đã nằm trong đôi cánh tay anh.
Jennifer nói run rẩy: “Anh hãy kể cho em vá» vợ anhâ€.
“Mary Beth và anh lấy nhau từ 15 năm nay. Vợ chồng anh không có con cáiâ€.
“Ra váºyâ€.
“Cô ấy, à chúng tôi quyết định không có con. Chúng tôi lấy nhau khi còn rất trẻ. Anh biết cô ấy khá lâu. Gia đình chúng tôi là hà ng xóm cá»§a nhau tại khu nghỉ mát ở Maine. Cha mẹ cô ấy bị chết trong má»™t tai nạn máy bay khi cô ấy 18 tuổi. Ná»—i Ä‘au đớn là m cho Mary Beth như phát Ä‘iên. Cô ấy rất là cô độc. Anh, à , sau đó chúng tôi lấy nhauâ€.
Anh đã cưới cô ấy vì thương xót, anh ấy tháºt xứng đáng là má»™t ngưá»i quân tá», Jennifer thầm nghÄ©.
“Cô ấy là má»™t phụ nữ tuyệt vá»i. Chúng tôi luôn quan hệ tốt vá»›i nhauâ€.
Anh nói vá»›i Jennifer nhiá»u hÆ¡n cô mong muốn, nhiá»u hÆ¡n Ä‘iá»u cô có thể hiểu được. Má»i bản năng trong cô bảo cho cô phải bá» Ä‘i, phải chạy trốn. Trước đây cô có thể dá»… dà ng đương đầu vá»›i những ngưá»i có vợ đã cố gắng quyến rÅ© cô, nhưng Jennifer như cảm thấy được rằng lần nà y hoà n toà n khác. Nếu như cô để mình rÆ¡i và o tình yêu cá»§a ngưá»i đà n ông nà y, có lẽ sẽ không có lối thoát ra. Cô sẽ phát Ä‘iên phát cuồng nếu dÃnh lÃu vá»›i anh.
Jennifer cẩn tháºn nói: “Adam, em rất quý anh. Em không muốn dÃnh lÃu và o những ngưá»i có vợâ€.
Anh mỉm cưá»i, đôi mắt sau cặp kÃnh chứa đầy trung thá»±c và rất ấm áp. “Anh không tìm kiếm má»™t tình yêu vụng trá»™m. Anh thÃch được bên em. Anh rất tá»± hà o vá» em. Anh muốn chúng ta thỉnh thoảng gặp nhauâ€.
Jennifer suýt nữa nói: “Äiá»u đó có Ãch gì đâu†nhưng những lá»i khác tá»± báºt ra. “Äiá»u đó tháºt tuyệtâ€.
Váºy chúng ta sẽ cùng ăn trưa má»—i tháng má»™t lần. Jennifer nghÄ©. Äiá»u đó sẽ không há» hại gì đến ai cả.
Xem tiếp chương 11
----------------- Bà i viết của đc ghép lại-----------------------
Chương 11
Má»™t trong những khách đến văn phòng má»›i cá»§a cô là đức cha Ryan. Ông dạo quanh ba căn phòng nhá» và nói: “Tháºt là đẹp. Chúng ta sẽ vươn dần lên trong thế giá»›i nà y, Jennifer ạâ€.
Jennifer cưá»i phá lên. “Thá»±c sá»± không phải là đang vươn lên trên thế giá»›i đâu, thưa Äức cha. Con còn đưá»ng xa má»›i tá»›iâ€.
Ông nhìn cô rất thÃch thú. “Con sẽ là m được Ä‘iá»u đó. À nà y, tuần trước cha đến thăm Abraham Wilson đấy!â€
“Anh ấy khá»e chứ ạ?â€
“Khá»e. Anh ta Ä‘ang phải là m việc trong cá»a hà ng máy cá»§a nhà tù. Anh ta nhá» cha chuyển lá»i chà o tá»›i conâ€.
“Con sẽ phải tá»± mình đến thăm anh ấy trong má»™t ngà y gần đâyâ€.
Cha Ryan ngồi và o ghế cá»§a ông, nhìn cô chằm chằm cho tá»›i khi Jennifer nói: “Con có thể là m Ä‘iá»u gì cho cha, thưa chaâ€.
Mặt ông rạng rỡ lên: “À, thôi được, cha biết con có lẽ báºn lắm nhưng bây giá» con há»i, cha muốn nói là má»™t ngưá»i bạn cha có chút vấn Ä‘á». Cô ta bị tai nạn. Cha nghÄ© rằng con là ngưá»i có thể giúp đỡ cô taâ€.
Jennifer trả lá»i như máy: “Bảo cô ấy đến gặp con, thưa chaâ€.
“Cha nghÄ© con phải Ä‘i đến đó. Cô ấy bị cụt cả chân tayâ€.
* * * * *
Connie Garrett sống ở má»™t căn há»™ nhá» và sạch sẽ tại phố Houston. Má»™t bà già tóc bạc trắng Ä‘eo tạp dá» ra mở cá»a cho Jennifer.
“Tôi là Martha Steele, dì cá»§a Connie. Tôi sống cùng Connie. Xin má»i cô và o. Cháu tôi Ä‘ang đợi cô đấyâ€.
Jennifer bước và o căn phòng khách có đồ đạc khá sơ sà i Connie Garrett tựa và o gối đỡ bên trong một chiếc ghế bà nh rộng. Jennifer bị sốc bởi sự trẻ trung của cô ta. Cô cứ tưởng là sẽ gặp một phụ nữ già hơn.
Connie Garrett khoảng 24 tuổi, bằng tuổi Jennifer. Ãnh hà o quang tuyệt vá»i hiện ra trên khuôn mặt cô ta và Jennifer cảm thấy kinh sợ vì đó chỉ như là má»™t bức tượng bán thân không há» có chân tay gắn và o. Cô phải cố tránh không rùng mình.
Connie Garrett cưá»i thân máºt vá»›i cô và nói: “Ngồi xuống Ä‘i, Jennifer. Tôi có thể gá»i cô là Jennifer được chứ? Cha Ryan đã nói nhiá»u vá»›i tôi vá» cô. Và tất nhiên là tôi đã thấy cô trên vô tuyến. Tôi rất vui mừng là cô có thể đếnâ€.
Jennifer định nói: “Tôi rất vui lòngâ€, nhưng chợt nháºn ra Ä‘iá»u đó dưá»ng như vô nghÄ©a biết bao. Cô ngồi xuống má»™t chiếc ghé má»m, dể chịu, đối diện vá»›i cô gái trẻ.
“Cha Ryan nói rằng cô bị tai nạn và i năm trước. Cô có muốn nóà vá»›i tôi chuyện đã xảy ra thế nà o không?â€
“Tôi e rằng đó là lá»—i do tôi. Tôi Ä‘ang sang đưá»ng. Tôi bước khá»i vỉa hè, trượt và ngã xuống trước má»™t chiếc xe tảiâ€.
“Chuyện đó xảy ra bao lâu rồi?â€
“Và o tháng 12 ba năm trước. Tôi Ä‘ang trên đưá»ng đến cá»a hà ng Bloomingdale để mua hà ng nhân dịp Nôenâ€.
“Chuyện gì đã xảy ra sau khi xe tải cán phải cô?â€
“Tôi chẳng nhá»› gì cả. Tôi thức giấc tại bệnh viện. Há» nói vá»›i tôi là xe cấp cứu đã chở tôi đến đó. Xương sống tôi bị thương. Sau đó, há» phát hiện ra xương bị hoại và nó lan rá»™ng ra mãi đến khi...†Cô ta ngừng lại và cố nhún vai. Äó là má»™t cá» chỉ rất đáng thương. “Há» cố lắp chân tay giả cho tôi nhưng không đượcâ€.
“Cô đã kiện chưa?â€
Cô ta nhìn Jennifer bối rối: “Cha Ryan không nói cho cô biết à ?â€
“Nói gì vá»›i tôi cÆ¡?â€
“Luáºt sư cá»§a tôi kiện công ty giao thông công chÃnh có xe đâm tôi, nhưng chúng tôi đã thua kiện. Chúng tôi kháng án và lại thất bại nốtâ€.
Jennifer nói: “Cha lẽ ra phải nói Ä‘iá»u đó. Nếu như tòa thượng thẩm đã bác đơn cá»§a cô, tôi e rằng không thể là m gì được nữaâ€.
Connie Garrett gáºt đầu. “Tôi thá»±c sá»± không tin như váºy. Tôi chỉ nghÄ©... à mà cha Ryan nói cô có thể là m được những việc thần kỳâ€.
“Äó là việc cá»§a cha, còn tôi chỉ là má»™t luáºt sư thôiâ€.
Cô thấy bá»±c vá»›i cha Ryan vì đã để Connie Garrett hy vá»ng hão huyá»n. Jennifer quyết định chắc chắn sẽ nói chuyện lại vá»›i đức cha.
Bà già vẫn Ä‘ang hút bụi ở phÃa sau phòng. “Tôi có thể má»i cô má»™t chút gì không, thưa cô Palker? Trà và bánh được chứ?â€
Jennifer đột nhiên thấy mình rất đói vì cô đã không có thá»i giỠđể ăn trưa. Nhưng khi nghÄ© rằng mình ngồi đối diện vá»›i Conme Garrett, trong khi cô ta phải chịu bón ăn thì không thể chịu được.
“Thôi, cám Æ¡n bà â€, Jennifer nói dối “Tôi vừa ăn trưa xongâ€.
Jennifer chỉ muốn rá»i khá»i đây cà ng sá»›m cà ng tốt.
Cô cố nói và i lá»i vui vẻ trước khi Ä‘i, nhưng không nghÄ© được gì hết. Äức cha Ryan chết tiệt nà y?
“Tôi... tôi thá»±c sá»± xin lá»—i. Tôi mong rằng tôi...â€
Connie Garrett mỉm cưá»i và nói: “Xin cô không phải báºn tâm vá» việc đóâ€.
ChÃnh nụ cưá»i đó đã là m thay đổi má»i sá»±. Jennifer chắc rằng nếu như cô ở địa vị Connie Garrett, cô sẽ không thể bao giá» còn mỉm cưá»i được.
“Luáºt sư cá»§a cô là ai?†Jennifer bá»—ng nghe thấy giá»ng mình.
“Melvin Hutcherson. Cô biết ông ấy không?â€
“Không, nhưng tôi sẽ thá» tìm xemâ€. Mặc dù không định thế nhưng cô vẫn nói tiếp “Tôi sẽ nói chuyện vá»›i ông taâ€.
“Cô tháºt là tuyệt vá»iâ€. Giá»ng nói Connie Garrett đầy ngưỡng má»™.
Jennifer nghÄ© rằng cuá»™c sống cá»§a cô gái là như thế đó ngồi suốt ngà y, suốt tháng, suốt năm hoà n toà n không có Ãch gì, không thể là m gì ngay cả cho bản thân cô.
“Tôi e rằng, tôi không thể hứa gì cảâ€.
“Tất nhiên là không rồi. Nhưng cô cÅ©ng phải biết má»™t Ä‘iá»u gì đó, phải không thưa cô Jennifer? Tôi cảm thấy vui hÆ¡n chỉ vì là cô đã đếnâ€.
Jennifer từ từ đứng dáºy. Äã đến lúc phải bắt tay chà o, nhưng tay đâu để mà bắt chứ. Cô nói ngượng ngáºp: “Rất vui được gặp cô, cô Connie ạ. Tôi sẽ có trả lá»i cho côâ€.
Trên đưá»ng vá» văn phòng, Jennifer nghÄ© vá» cha Ryan và quyết tâm rằng cô sẽ không bao giá» nhượng bá»™ trước sá»± lấy lòng cá»§a ông ta nữa. Bất kỳ ai cÅ©ng không thể là m gì cho cô gái tà n phế tá»™i nghiệp đó, và là m cho cô ấy nuôi đôi chút hy vá»ng nà o đó thì tháºt là không tốt. Nhưng cô phải giữ lá»i hứa. Cô sẽ nói chuyện vá»›i Melvin Hutcherson.
Khi Jennifer trở lại văn phòng, có má»™t loạt thư nhắn gá»i cô. Cô nhìn nhanh qua chúng, tìm kiếm xem Adam Warner có nhắn gì không, nhưng không há» có.
Xem tiếp chương 12
Last edited by Memory; 11-08-2008 at 08:52 PM.
Lý do: Hệ thống tự ghép bà i chống spam
|

11-08-2008, 08:53 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 12
Melvin Hutcherson là má»™t ngưá»i thấp bé, hói trán, có mÅ©i tẹt nhá» và đôi mắt xanh nhạt. Ông ta có má»™t loạt văn phòng ở khu Bá» Tây nghèo nà n. Bà n cá»§a cô thư ký trống trải.
“Cô ấy Ä‘i ăn trưa rồi†- Melvin Hutcherson giải thÃch.
Jennifer tá»± há»i liệu ông ta có thư ký riêng không? Ông ta đưa cô và o phòng riêng, không rá»™ng hÆ¡n phòng đón khách là mấy.
“Cô nói vá»›i tôi qua Ä‘iện thoại là cô muốn nói chuyện vá» vấn đỠcá»§a Connie Garrettâ€.
“Äúng váºy, thưa ôngâ€.
Ông ta nhún vai: “CÅ©ng không có gì đáng nói cả. Chúng tôi đã kiện và thua cuá»™c. Hãy tin tôi Ä‘i, tôi đã là m việc hết mình cho cô ta đấyâ€.
“Ông cÅ©ng lo việc chống án à ?â€
“Vâng. Chúng tôi cÅ©ng thất bại trong vụ đó. Tôi e rằng cô không là m gì được hÆ¡n đâuâ€. Ông ta nhìn cô trong giây lát. “Vì sao cô muốn lãng phà thá»i gian và o những chuyện như thế nà y. Cô Ä‘ang nổi tiếng. Cô có thể là m những vụ kiện được nhiá»u tiá»n đấyâ€.
“Tôi Ä‘ang muốn giúp má»™t ngưá»i bạn. Tôi muốn xem biên bản vụ án thì không phiá»n gì ông chứ?â€
“Cô cứ tá»± nhiênâ€, Hutcherson nhún vai “Äó là tà i sản chung mà â€.
Jennifer dà nh cả tối để xem hết giấy tá» vụ kiện Connie Garett. Äiá»u là m cho cô kinh ngạc là Melvin Hutcherson đã nói lên sá»± tháºt: ông ta đã là m việc hết sức ông ta đã buá»™c cả công ty ô tô quốc gia và thà nh phố là bên bị cáo, và yêu cầu có há»™i đồng xét xá». Há»™i đồng đã miá»…n tá»™i cho cả hai bị cáo.
Sở vệ sinh thà nh phố đã là m hết sức để đốì phó vá»›i cÆ¡n bão tuyết trà n qua thà nh phố tháng Chạp năm đó; má»i trang thiết bị đã được sá» dụng. Thà nh phố cÅ©ng láºp luáºn rằng cÆ¡n bão là do Chúa trá»i gây nên, và nếu như có sao nhãng Ä‘iá»u gì là do lá»—i cá»§a Connie Garrett.
Jennifer Ä‘á»c sang những lá»i buá»™c tá»™i công ty váºn tải. Ba nhân chứng đã khẳng định rằng ngưá»i lái xe đã cố dừng chiếc xe tải lại để tránh đâm nạn nhân, nhưng xe đã bị quay tròn và đâm phải cô ta. Bản án có lợi cho bên bị cáo được ban xét chống án tán thà nh và vụ việc đó coi như đã xong.
Jennifer Ä‘á»c xong biên bản vụ án lúc 3 giá» sáng. Cô tắt đèn nhưng không thể ngá»§ được. Trên giấy tá» thì công lý được thá»±c hiện. Nhưng hình ảnh cá»§a Connie Garrett luôn hiện lên trong đầu cô. Má»™t cô gái ở tuổi 20, cụt cả chân tay. Jennifer hình dung ra chiếc xe tải đâm và o cô gái trẻ, vá» sá»± tức giáºn ghê gá»›m mà cô gái phải chịu đựng, hà ng loạt cuá»™c giải phẫu kinh khá»§ng đã được thá»±c hiện để cắt dần tay chân cô gái. Jennifer báºt đèn lên và ngồi dáºy trên giưá»ng. Cô quay số Ä‘iện thoại nhà ở cá»§a Melvin Hutcherson.
“Trong biên bản không nói gì vá» các bác sÄ© cảâ€, Jennifer nói và o Ä‘iện thoại. “Ông đã xem xét khả năng sÆ¡ suất vá» y tế không?â€
Má»™t giá»ng thiếu ngá»§ đáp: “Äồ mất dạy nà o đó?â€
“Tôi là Jennifer Parker đây, ông đã...â€
“Lạy Chúa tôi! Bây giá» là ... là 4 giá» sáng đấy! Cô không có đồng hồ à !â€
“Äiá»u nà y rất quan trá»ng. Trong đơn kiện không nhắc tá»›i tên bệnh viện. Thế những ca giải phẫu cá»§a Connie Garrett thì sao? Ông đã kiểm tra lại chúng chưa?â€
Melvin Hutcherson im lặng má»™t chút trước khi cố gắng táºp hợp lại suy nghÄ© cá»§a mình. “Tôi đã nói chuyện vá»›i trưởng các khoa thần kinh và chỉnh hình ở bệnh viện đã chăm sóc cô ấy. Việc phẫu thuáºt là cần thiết để cứu sống cô. Các cuá»™c phẫu thuáºt được các chuyên gia giá»i nhất ở đó thá»±c hiện và đã hoà n hảo. Bởi váºy trong đơn kiện không nhắc tá»›i tên bệnh việnâ€.
Jennifer bá»—ng nhiên cảm thấy bá»±c tức. “Ra váºy đấy!â€
“Thôi nà y, tôi đã nói trước vá»›i cô rồi, cô lãng phà thá»i giá» vá» vụ nà y đấy. Tại sao chúng ta không ngá»§ má»™t chút Ä‘i?â€
Sau đó tiếng đặt máy Ä‘áºp và o tai Jennifer. Cô tắt đèn và nằm lại. Nhưng giấc ngá»§ còn xa vá»i hÆ¡n bất cứ lúc nà o. Sau má»™t lúc Jennifer phải từ bá» cố gắng, nhá»m dáºy và pha má»™t ấm cà phê. Cô ngồi trên ghế dà i uống cà phê, ngắm nhìn mặt trá»i má»c trên đưá»ng chân trá»i Manhattan, má»™t mà u hồng nhạt dần dần trở thà nh khối đỠối rá»±c rỡ.
Jennifer thấy bá»±c dá»c. Má»i sá»± bất công Ä‘á»u có phương cách Ä‘á»n bù theo luáºt. Có công bằng không trong vụ Connie Garrett? Cô liếc nhìn đồng hồ trên tưá»ng. Äã 6 giá» rưỡi rồi. Jennifer nhấc lại Ä‘iện thoại và gá»i số cá»§a Melvin Hutcherson.
“Ông đã kiểm tra hồ sÆ¡ cá»§a ngưá»i lái xe tải chưa?†Jennifer há»i.
Má»™t giá»ng ngái ngá»§ cất lên: “Giê-su-ma, lạy Chúa tôi! Cô không thuá»™c loại ngưá»i bị Ä‘iên đấy chứ? Cô ngá»§ khi nà o váºy?â€
“Ngưá»i lái xe tải công cá»™ng ấy. Ông đã kiểm tra hồ sÆ¡ cá»§a anh ta chưa?â€
“Thưa quý cô, quý cô bắt đầu xúc phạm tôi rồi đóâ€.
“Xin lá»—i ông†Jennifer năn nỉ “Nhưng tôi phải biếtâ€.
“Câu trả lá»i là có ạ. Anh ta có lý lịch tốt. Äây là tai nạn đầu tiên anh ta gây raâ€.
Lối đó đã bị đóng kÃn rồi. Jennifer suy nghÄ© mông lung. “Ra thế đóâ€.
“Cô Parker ạâ€, Melvin Hutcherson nói “cô hãy gia Æ¡n cho tôi nhé được không? Nếu như cô muốn há»i nữa, hãy gá»i tôi và o giá» là m việcâ€.
“Xin lá»—i ôngâ€, Jennifer nói lÆ¡ đãng. “Ông ngá»§ lại Ä‘iâ€.
“Cám Æ¡n cô lắmâ€.
Jennifer đặt máy. Äã đến giá» mặc quần áo Ä‘i là m rồi.
Xem tiếp chương 13
|

11-08-2008, 08:55 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 13
Äã ba tuần qua kể từ khi Jennifer ăn tối vá»›i Adam tại nhà hà ng Lutece. Cô cố gắng không nghÄ© vá» anh nhưng má»i việc Ä‘á»u là m cho cô nhá»› đến Adam: những câu nói tình cá», gáy cá»§a má»™t ngưá»i lạ hoặc má»™t cái cravát giống như cái anh đã từng Ä‘eo. Có nhiá»u ngưá»i Ä‘ang cố hẹn hò vá»›i cô. Những khách hà ng, những luáºt sư mà cô đã từng phản bác tại tòa án và cả viên chánh án cá»§a phiên tòa, buổi tối đã má»i cô nhưng Jennifer không muốn ai cả. Các luáºt sư đã má»i cô Ä‘i dá»± các buổi mà được ngưá»i ta gá»i mỉa mai là “ăn ngá»§â€, nhưng cô không há» thÃch thú. Sá»± độc láºp cá»§a cô là sá»± thách đố đối vá»›i đà n ông.
Ken Bailey luôn ở đó nhưng Ä‘iá»u nà y không là m cho Jennifer bá»›t cô đơn. Chỉ có má»™t ngưá»i có thể là m được Ä‘iá»u đó tháºt đáng nguyá»n rá»§a anh ta!
Anh ta đã gá»i Ä‘iện tá»›i và o má»™t buổi sáng thứ hai. “Anh nghÄ© rằng, anh cần thá» liệu xem em có thá»i gian rá»—i để Ä‘i ăn trưa hôm nay không?â€
Cô không rá»—i rãi nhưng cô nói: “Tất nhiên em rá»—iâ€.
Jennifer đã tá»± thá» rằng nếu Adam Ä‘iện thoại lại cô sẽ tá» ra thân máºt nhưng có khoảng cách, nhã nhặn nhưng chắc chắn sẽ không sẵn lòng.
Nhưng lúc nghe giá»ng nói cá»§a Adam, cô đã quên hết má»i Ä‘iá»u và nói tất nhiên là em rá»—i.
Äó là từ cuối cùng trên thế giá»›i nà y mà lẽ ra cô không nên nói.
HỠăn trưa tại má»™t quán ăn nhỠở khu Hoa kiá»u, và há» nói chuyện liên tục hai giá» mà tưởng chừng như má»›i có hai phút. Há» nói chuyện vá» luáºt, vá» chÃnh trị, vá» sân khấu và đã giải quyết tất cả những vấn đỠphức tạp trên thế giá»›i. Adam rất thông minh, hiểu biết và tinh nhanh. Anh thá»±c sá»± rất quan tâm đến việc Jennifer Ä‘ang là m và đã sung sướng tá»± hà o trước những thà nh công cá»§a cô. Anh ấy có quyá»n như váºy, Jennifer thầm nghÄ©. Nếu không có anh ấy thì mình đã vá» Kelso, bang Washington rồi.
Khi Jennifer trở lại văn phòng, Ken Bailey đang đợi cô.
“Ăn trưa ngon chứ?â€
“Vâng cảm Æ¡n anhâ€.
“Adam Warner sẽ là má»™t khách hà ng phải không?†Giá»ng cá»§a anh cố thản nhiên.
“Không, Ken ạ Chúng tôi chỉ là bạn thôiâ€. Äó là sá»± thá»±c.
Tuần tiếp theo Adam má»i Jennifer ăn trưa tại phòng ăn riêng cá»§a Công ty luáºt cá»§a anh. Jennifer có ấn tượng trước khu nhà văn phòng hiện đại và đồ sá»™.
Adam đã giá»›i thiệu cô vá»›i những thanh niên khác cá»§a công ty, và Jennifer cảm thấy đôi chút tá»± hà o vì dưá»ng như hỠđã biết má»i Ä‘iá»u vá» cô. Cô đã gặp Steward Needham má»™t ngưá»i góp cổ phần lâu năm. Ông ta có thái độ lịch thiệp xa cách vá»›i Jennifer và cô nhá»› ra rằng Adam đã lấy cháu gái ông ta.
Adam và Jennifer ăn trưa trong phòng ăn được đóng panô bằng gá»—, do má»™t đầu bếp và hai ngưá»i hầu bà n phụ trách.
“Äây là nÆ¡i các bên góp cổ phần đã đưa ra các vấn đỠkhó khăn cá»§a há»â€.
Jennifer tá»± há»i liệu có phải anh Ä‘ang nói đến cô không. Cô tháºt khó lòng táºp trung và o bữa ăn được.
Jennifer nghÄ© vá» Adam cả buổi chiá»u hôm đó. Cô biết rằng cô phải quên anh Ä‘i và không được gặp anh nữa. Anh đã thuá»™c vá» má»™t ngưá»i đà n bà khác.
Tối đó, Jennifer cùng Ken Bailey đi xem vở “Hai rồi lại hai†vở diễn mới của Richard Rodgers.
Khi há» bước và o khoảng hà nh lang rá»™ng, đám đông Ä‘ang ồn à o, náo nhiệt và Jennifer đã quay ra xem chuyện gì Ä‘ang xảy ra. Má»™t chiếc xe ôtô Ä‘en và dà i tiến đến bên hè phố và má»™t cặp bước ra khá»i ôtô.
“ChÃnh ông ta đấy!†má»™t ngưá»i đà n bà kêu lên và má»i ngưá»i bắt đầu xúm quanh ôtô. Ngưá»i lái xe vạm vỡ bước sang má»™t bên và Jennifer trông thấy Michael Moretti cùng vợ y. ChÃnh là đám đông Ä‘ang táºp trung và o Michael. Y trông như má»™t anh hùng dân gian, đẹp trai như má»™t tà i tá» Ä‘iện ảnh, đầy can đảm như trà tưởng tượng cá»§a má»i ngưá»i. Jennifer đứng ở hà nh lang quan sát khi Michael Moretti cùng vợ Ä‘i qua đám đông. Michael Ä‘i sát qua cách Jennifer khoảng má»™t mét và trong giây lát mắt há» gặp nhau. Jennifer chú ý thấy đôi mắt y Ä‘en đến ná»—i cô không thể thấy con ngưá»i cá»§a y. Má»™t lúc sau y biến mất và o trong rạp hát.
Jennifer không thể thÃch thú ngồi xem được. Hình ảnh cá»§a Michael Moretti đã mang lại dòng ký ức bẽ bà ng trước đây. Jennifer đỠnghị Ken đưa cô vá» nhà ngay khi hết hồi thứ nhất.
Adam gá»i Ä‘iện cho Jennifer và o ngà y hôm sau và Jennifer đã tá»± vạch quyết tâm phải từ chối lá»i má»i cá»§a anh. “Cảm Æ¡n anh Adam, nhưng em thá»±c sá»± rất báºnâ€. Cô tá»± nhá»§.
Nhưng Adam lại nói: “Anh phải Ä‘i nước ngoà i má»™t thá»i gianâ€.
Câu nói như má»™t cú đấm thốc và o bụng. “Anh phải Ä‘i bao... bao lâu?â€
“Chỉ và i tuần thôi. Anh sẽ gá»i Ä‘iện cho em khi anh trở vá»â€.
“Thế nhé!†Jennifer cố nói vui vẻ. “Chúc anh Ä‘i tốt đẹpâ€.
Cô cảm giác như bị chết Ä‘iếng. Cô hình dung Adam Ä‘ang trên bãi biển ở Rio, được các cô gái ná»a trần truồng vây quanh hay ở trong nhà chòi tại thà nh phố Mexicô, uống nước trái cây cùng cô gái mắt Ä‘en vừa đến tuổi cáºp kê, hay ở nhà gá»— tại Thuỵ SÄ© Ä‘ang là m tình vá»›i... Thôi Ä‘i! Jennifer tá»± nhá»§. Lẽ ra cô phải há»i anh sẽ Ä‘i đâu. Có thể là chuyến Ä‘i vì công việc đến má»™t nÆ¡i gá»›m ghiếc nà o đó, mà anh không có thá»i gian dà nh cho phụ nữ, có thể là giữa sa mạc nÆ¡i anh sẽ là m việc 24 giá» má»™t ngà y.
Lẽ ra cô nên đỠcáºp đến vấn đỠđó, tất nhiên là phải tá»± nhiên hÆ¡n như là anh phải Ä‘i máy bay lâu không? Anh nói được ngoại ngữ nà o không? Nếu như anh đến Paris, nhá»› mua cho em Ãt chè Verveine. Em nghÄ© rằng việc săn bắn có lẽ vất vả lắm nhỉ. Anh có mang vợ cùng Ä‘i không? á»’, mình lẩn thẩn rồi hay sao?
Ken bước và o phòng và nhìn cô chằm chằm. “Em Ä‘ang nói gì vá»›i chÃnh mình váºy. Em vẫn khá»e chứ?â€
“Không!†Jennifer như muốn hét lên. “Tôi cần bác sÄ©. Tôi muốn tắm nước lạnh. Tôi cần Adam Warnerâ€. Nhưng cô nói: “Tôi vẫn khoẻ. Chỉ hÆ¡i mệt má»i má»™t chút thôi!â€
“Sao em không Ä‘i ngá»§ sá»›m và o tối nay Ä‘i?â€
Cô tá»± há»i không hiểu Adam cÅ©ng sẽ Ä‘i ngá»§ sá»›m hay không.
* * * * *
Cha Ryan gá»i Ä‘iện tá»›i. “Tôi vừa đến gặp Connie Ganett. Cô ấy nói vá»›i tôi là cô đã đến đó và i lầnâ€.
“Vâng, thưa chaâ€. Nhưng các cuá»™c thăm viếng chỉ nhằm giảm bá»›t cảm giác tá»™i lá»—i, bởi vì cô không thể giúp gì cả. Tháºt là đáng bá»±c.
Jennifer lao mình và o công việc nhưng mấy tuần lá»… tưởng chừng như kéo dà i lê thê. Cô hầu như ngà y nà o cÅ©ng ở tòa án, và hầu như má»i tối Ä‘á»u Ä‘á»c lại các bản tóm tắt phiên tòa.
“Bá»›t là m Ä‘i em. Em sẽ tá»± giết mình đóâ€. Ken khuyên cô.
Nhưng Jennifer cần phải vắt kiệt sức mình cả vá» tinh thần và thể xác. Cô không muốn có thá»i gian để suy nghÄ©. Mình là ngưá»i Ä‘iên rồi, cô thầm nghÄ©. Má»™t kẻ Ä‘iên tháºt sá»±. Mãi bốn tuần sau Adam má»›i gá»i lại.
“Anh vừa vá» tá»›i nhà đâyâ€. Anh nói. Giá»ng nói cá»§a anh là m cô run lên vì sung sướng. “Chúng ta có thể gặp nhau để ăn trưa ở đâu đó được không?â€
“Vâng. Em mong như váºy, Adam ạâ€. Cô nghÄ© rằng mình đã giữ thái độ đà ng hoà ng. Chỉ nói đơn giản là “em mong như váºy, Adam ạ†thôi.
“Gặp ở Phòng cây sồi ở Plaza được chứ?â€
â€œÄÆ°á»£c ạâ€.
Äó là má»™t phòng ăn giống như chỉ dà nh cho công chuyện và thiếu vẻ lãng mạn, chứa đầy những kẻ buôn bán đổi chác, những ngưá»i môi giá»›i chá»§ ngân hà ng Ä‘á»u tuổi trung niên giầu có. Từ lâu nó đã là má»™t trong pháo đà i còn lại chỉ dà nh riêng cho đà n ông, và gần đây má»›i mở cá»a cho đà n bà .
Jennifer đến sá»›m và kiếm chá»— ngồi. Và i phút sau, Adam xuất hiện. Jennifer ngắm nhìn vóc dáng cao gầy đó Ä‘ang tiến vá» phÃa cô và bá»—ng nhiên mồm miệng cô như khô cứng. Anh trông rám nắng và Jennifer tá»± há»i liệu những câu chuyện hoang tưởng cá»§a cô vá» Adam vá»›i các cô gái trên bãi biển có phải là sá»± thá»±c không. Anh mỉm cưá»i vá»›i cô và cầm tay cô. Trong giây phút đó Jennifer đã biết rằng những láºp luáºn cá»§a cô vá» Adam Warner hay những ngưá»i đã có vợ Ä‘á»u không đáng phải để ý đến. Cô không thể tá»± là m chá»§ mình. Như thể là ai đó Ä‘ang dẫn dắt cô, nói vá»›i cô Ä‘iá»u cô nên là m, nói vá»›i cô Ä‘iá»u cô phải là m. Cô không thể giải thÃch chuyện gì Ä‘ang xảy ra vá»›i cô bởi vì cô chưa từng trải qua những việc như váºy. Hãy gá»i đó là phản ứng hóa há»c chẳng hạn, cô thầm nghÄ©. Hoặc gá»i là nghiệp chướng hay là thiên đưá»ng. Tất cả những Ä‘iá»u Jennifer biết, là cô muốn ở trong vòng tay Adam Warner hÆ¡n bất cứ những gì cô từng muốn trong cuá»™c Ä‘á»i. Ngắm nhìn anh, cô hình dung đến lúc anh Ä‘ang là m tình vá»›i cô ôm cô trong tay, cÆ¡ thể rắn chắc cá»§a anh ở trên cô, bên trong cô, và cô cảm thấy mặt mình đỠdần lên.
Adam nói giá»ng xin lá»—i: “Xin lá»—i anh báo quá gấp. Má»™t khách hà ng vừa má»›i há»§y bá» bữa ăn trưa hôm nayâ€.
Jennifer thầm cầu nguyện cho ông khách hà ng đó.
“Anh mang cho em cái nà y đâyâ€, Adam nói. Äó là chiếc khăn quà ng bằng lụa ánh mà u và ng và xanh rất đáng yêu.
“Khăn nà y ở Milanâ€.
À đó là nÆ¡i anh ấy đã đến. Các cô gái Italia. “Äẹp quá, anh Adam ạ. Em cảm Æ¡n anhâ€.
“Em đã đến Milan chưa?â€
“Chưa ạ, nhưng em đã được xem các bức ảnh vá» nhà thỠở đó. Tháºt là tuyệt vá»iâ€.
“Anh không thÃch xem phong cảnh lắm. Nguyên lý cá»§a anh là nếu như anh đã thấy má»™t nhà thá», tức là anh đã thấy má»i nhà thá» khácâ€.
Sau nà y, khi Jennifer nghÄ© vá» bữa ăn đó, cô đã cố nhá»› xem hỠđã nói chuyện gì, hỠđã ăn gì, ai đã dừng lại bên bà n chà o Adam, nhưng những gì cô có thể nhá»› là sá»± gần gÅ©i bên Adam, sá»± đụng chạm và cái nhìn cá»§a anh. Như thể anh đã bá» bùa mê cho cô và cô đã bị thôi miên, không thể thoát ra được. Äã có lúc Jennifer nghÄ©: mình biết phải là m gì. Mình sẽ ân ái vá»›i anh ấy. Chỉ má»™t lần thôi. Nó không thể tuyệt diệu như mình tưởng tượng. Sau đó mình sẽ có thể quên được anh ấy.
Khi tay há» chẳng may chạm và o nhau, há» cảm thấy như bị Ä‘iện giáºt. Há» ngồi đó nói chuyện vá» má»i chuyện nhưng những lá»i nói cá»§a há» như vô nghÄ©a. Há» ngồi bên bà n, trói mình và o cÆ¡n ôm ấp vô hình, như Ä‘ang âu yếm nhau, Ä‘ang ái ân dữ dá»™i, trần truồng và say đắm. Không ai trong há» nghÄ© là há» Ä‘ang ăn hay nói gì. CÆ¡n đói khát cấp bách hÆ¡n Ä‘ang già y vò há» và nó cà ng ngà y cà ng tăng lên cho đến khi cả hai Ä‘á»u không thể chịu được nữa.
Giữa bữa ăn, Adam đặt tay mình lên trên tay Jennifer và nói hÆ¡i lạc giá»ng: “Jennifer nà y...â€
Cô thầm thì: “Vâng, chúng mình hãy ra khá»i đây Ä‘iâ€.
Jennifer đợi trong hà nh lang đông đúc trong khi Adam là m thá»§ tục đăng ký trá» tại bà n. Ngưá»i ta cho há» thuê má»™t phòng ở khu cổ kÃnh cá»§a khách sạn Plaza, trông ra phố 58. Há» Ä‘i bằng thang máy mặt phÃa sau và Jennifer tưởng chừng như dà i vô táºn.
Nếu Jennifer không thể nhá»› gì vá» bữa ăn thì cô đã nhá»› má»i váºt trong căn phòng. Hà ng năm sau, cô có thể nhá»› lại được quang cảnh, mà u sắc khăn trải và thảm, cÅ©ng như từng bức tranh và từng đồ váºt. Cô có thể nhá»› được những âm thanh cá»§a thà nh phố ở mãi bên dưới vang vá»ng và o căn phòng. Hình ảnh cá»§a buổi chiá»u hôm đó sẽ Ä‘á»ng mãi trong quãng Ä‘á»i còn lại cá»§a cô. Äó là má»™t tiếng nổ cháºm rãi mang nhiá»u mà u sắc thần bÃ. Äó là khi Adam cởi quần áo cho cô, là thân thể thon gà y nhưng khá»e mạnh cá»§a Adam, sá»± thô bạo và nhẹ nhà ng cá»§a anh. Äó là tiếng cưá»i và sá»± âu yếm. Sá»± thèm khát lẫn nhau đã lên đến cá»±c Ä‘iểm phải thá»a mãn. Äến khi Adam bắt đầu ân ái vá»›i cô, những từ loé lên trong suy nghÄ© cá»§a Jennifer là mình thua cuá»™c mất rồi.
Há» lại tiếp tục âu yếm mãi và má»—i lần Ä‘á»u là sá»± sung sướng hầu như không thể chịu đựng được.
Hà ng giá» sau, khi há» nằm bên nhau yên lặng, Adam nói: “Anh cảm thấy như là má»›i sống lần đầu trong Ä‘á»iâ€.
Jennifer vuốt ve nhẹ bá»™ ngá»±c anh và báºt cưá»i lá»›n.
Adam nhìn cô thắc mắc: “Chuyện gì mà cưá»i váºy?â€
“Anh biết em đã tá»± nhá»§ gì không? Là nếu như em ăn nằm vá»›i anh má»™t lần thôi thì em có thể quên được anh Ä‘iâ€.
Anh vặn mình lại và nhìn và o mắt cô. “Rồi sao...â€
“Em đã nhầm. Em cảm thấy như thể anh là má»™t phần cá»§a cÆ¡ thể em. Ãt ra...†Cô ngáºp ngừng “má»™t phần cá»§a anh là má»™t phần cÆ¡ thể emâ€.
Anh biết cô đang nghĩ gì.
“Chúng mình sẽ tìm cách giải quyết việc đóâ€. Adam nói.
“Mary Beth thứ hai sẽ Ä‘i châu Âu cùng vá»›i dì cô ấy trong má»™t thángâ€.
Xem tiếp chương 14
|
 |
|
| |