23-08-2008, 11:54 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			 
			
				
				Tiếp Nháºp Ma Äạo
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Aug 2008
					Äến từ: Xứ Dừa
					
					
						Bài gởi: 364
					
                    Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngày 7 giá» 
                
					
 
	Thanks: 116
	
		
			
				Thanked 4 Times in 3 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Chương 6 
 
 
 
 
 
 
"Hoảng loạn", đó là từ Henry Hamilton đã dùng. Cuá»™c khá»§ng hoảng tài chÃnh xuất phát từ Wall Street ở New York đã lan rá»™ng khắp nước Mỹ, Scarlett vô cùng hoảng hốt khi nghÄ© rằng có thể sẽ mất trắng những món tiá»n nàng đã kiếm và dành dụm được. Ra khá»i văn phòng cá»§a viên luáºt sư già nàng Ä‘i ngay đến nhà băng. Scarlett cảm thấy mình không thể nào giữ được sá»± bình tÄ©nh khi đến trước bàn làm việc cá»§a vị giám đốc. 
 
- Tôi đánh giá cao sá»± quan tâm cá»§a bà đối vá»›i ngân hàng chúng tôi, thưa bà Butler - ông ta nói. Song Scarlett thấy rõ là ông ta không nói sá»± tháºt. Ông ta chẳng há» lưá»ng nổi sá»± nghi ngại cá»§a nàng vá» khả năng chi trả cá»§a các ngân hàng nhất là ngân hàng do ông ta Ä‘iá»u hành. Càng nói, ông ta càng tá» ra tá»± tin hÆ¡n, nhưng ngược lại càng làm Scarlett Ãt tin ông hÆ¡n. 
 
Rồi như vô tình, ông ta lại xoa dịu má»i ná»—i Ä‘au cá»§a nàng. 
 
- Bà thấy đấy, chúng tôi không chỉ chia xẻ quyá»n lợi vá»›i các cổ đông mà rồi đây còn phải chia nhiá»u hÆ¡n bình thưá»ng nữa là khác, ông ta vừa núi vừa liếc mắt nhìn nàng. Bản thân tôi chỉ má»›i biết chuyện đó sáng nay, ông ta nói thêm vá»›i sá»± giáºn dữ không kiá»m được, và tôi rất nóng lòng muốn biết Ä‘iá»u gì đã khiến chồng bà quyết định tăng số cổ phần cá»§a ông ấy cách đây má»™t tháng. 
 
Scarlett bá»—ng thấy nhẹ cả ngưá»i cùng má»™t cảm giác bá»nh bồng trong lòng chiếc ghế bành. Nếu như Rhett mua cổ phần ở nhà băng này thì chắc nó phải an toàn nhất nước Mỹ. Chàng luôn biết cách hái ra tiá»n trong khi những kẻ khác lụn bại. Nàng không rõ bằng cách nào chàng nắm được tình hình các ngân hàng. nhưng nàng chẳng cần báºn tâm. Chỉ cần biết Rhett đã tÃn nhiệm ngân hàng này là đủ. 
 
- Äó là vì anh ấy có má»™t quả cầu thuá»· tinh rất tuyệt, - nàng nói vá»›i má»™t nụ cưá»i ngá»› ngẩn khiến vị giám đốc nhà băng càng thêm giáºn dữ. 
 
Scarlett có cảm giác như mình Ä‘ang say rượu song nàng cÅ©ng không mất tỉnh táo đến mức quên không chuyển thành vàng toàn bá»™ số tiá»n mặt trong két sắt cá»§a nàng. 
 
Rá»i nhà băng, nàng dừng lại trên báºc tam cấp để chiêm ngưỡng những tia nắng mùa thu ấm áp và cảnh những dòng ngưá»i tất báºt trên đưá»ng phố ở khu kinh doanh này. Hãy nhìn xem những con ngưá»i Ä‘ang xô đấy nhau kia! Há» vá»™i vàng vì Ä‘ang mải kiếm tiá»n chứ không phải vì sợ. Bác Henry qua là khùng. Không há» có sá»± hoảng loạn nào cả? 
 
Sá»± quan tâm kế tiếp nàng dành cho cá»a hàng cá»§a mình. Má»™t hàng chữ mạ vàng: "CỬA HÀNG BÃCH HÓA KENNEDY" chạy dài suốt mặt tiá»n toà nhà. Äó là những gì nàng được thừa hưởng từ cuá»™c hôn nhân ngắn ngá»§i vá»›i Frank Kennedy. Cừa hàng này và Ella. Niá»m vui nàng tìm được ở nÆ¡i cá»a hàng này đã bù đắp háºu hÄ© cho sá»± thất vá»ng vỠđứa con gái. Các tấm kÃnh cá»a hàng bóng loáng và bên trong đầy ắp các loại hàng hoá. bất cứ thứ gì, từ chiếc rìu má»›i sáng loáng cho đến chiếc kim khâu. Nhưng phải cho lấy những cây vải calicot ra khá»i chá»— này ngay vì chẳng mấy lúc chúng sẽ bạc màu dưới ánh mặt trá»i và khi đó chỉ còn nước Ä‘em bán hạ giá. Scarlett bước vào cá»a hàng nhanh như má»™t cÆ¡n gió, sẵn sàng "băm nát" Willie Kershaw, ngưá»i đầu tiên nàng gặp ở cá»a hàng. 
 
Nhưng rồi cuối cùng nàng cÅ©ng chẳng thấy có lý do để phiá»n trách ông ta. Cây vải calicot ở ngoài cá»a kÃnh đã bị nước làm hoen ố trong khi váºn chuyển và được bán hạ giá. Nhà máy dệt đã đồng ý chỉ lấy má»™t phần ba giá tiá»n. HÆ¡n nữa Kershaw đã tá»± đặt hàng để dá»± trữ mà chẳng cần ai dặn, chiếc két nặng bằng sắt ở cuối văn phòng cÅ©ng Ä‘ang chứa đầy những chồng giấy bạc xinh xinh màu xanh được xếp thành từng xếp và những bao đựng tiá»n được cá»™t lại cẩn tháºn - đó là số tiá»n bán hàng cá»§a ngày hôm trước. 
 
- Tôi đã thanh toán cho các nhân viên bán hàng, thưa bà Butler - Kershaw nói mà lòng thấp thá»m. - Tôi nghÄ© là mình đã làm đúng. Tôi đã ghi lại đầy đủ má»i việc trong sổ sách ngày thứ bảy. Äám nhân viên nam nói rằng chúng không há» Ä‘i chÆ¡i nếu không có tiá»n lương tuần. Tuy váºy, tôi vẫn chưa lãnh phần lương cá»§a tôi vì tôi không biết bà có chấp thuáºn cho tôi hành động như thế không, dù sao tôi cÅ©ng rất cảm Æ¡n nếu bà có thể… 
 
- Tất nhiên, Willie, Scarlett đáp vá»›i má»™t nụ cưá»i khoan dung. nhưng để tôi kiểm tra lại sổ sách đã. 
 
Kershaw tá» ra tháo vát hÆ¡n rất nhiá»u so vá»›i mong đợi cá»§a nàng, nhưng Ä‘iá»u này không có nghÄ©a là nàng cho phép ông ta coi thưá»ng bà chá»§. Sau khi đã kiểm tra gần như từng xu má»™t cả những sổ sách kế toán lẫn két sắt, nàng trÃch ra cho ông ta mưá»i hai đô-la và bảy mươi xu phần tiá»n lương còn thiếu cho ba tuần làm việc cá»§a ông ta. Nàng quyết định đưa thêm má»™t đô-la tiá»n lương ngày hôm sau cá»§a tuần này nữa. Ông ta xứng đáng được thưởng vì đã Ä‘iá»u hành tốt cá»a hàng trong thá»i gian vắng nàng. 
 
Nàng còn dá»± tÃnh nhỠông làm thêm má»™t việc: 
 
- Willie này - nàng nói riêng với ông. Tôi muốn ông mở một tài khoản cho vay. 
 
Cặp mắt vốn đã lồi cá»§a Kershaw như chá»±c nhảy ra khá»i hốc mắt. Cá»a hàng đã từ chối không cho vay nợ kể từ khi Scarlett lên nắm quyá»n Ä‘iá»u hành. Ông ta chăm chú nghe những lá»i căn dặn cá»§a nàng. Khi nàng yêu cầu ông thá» không hé miệng việc này cho bất cứ ai khác thì ông đã đặt bàn tay mình lên trái tim và thá». Ông hiểu rằng mình sẽ có lợi nếu tôn trá»ng lá»i thá» vì nếu không thì bà Butler sẽ phát hiện ra ngay. Ông ta tin Scarlett có mắt ở phÃa sau gáy và có thể Ä‘á»c được những suy nghÄ© cá»§a ngưá»i khác. Dù sao những Ä‘iá»u ông nghÄ© cÅ©ng bằng thừa vì chẳng ai tin ông nếu ông có nói ra Ä‘i nữa. 
 
Sau khi rá»i cá»a hàng, Scarlett vá» thẳng nhà để dùng bữa trưa. Nàng lau mặt, rá»a tay rồi Ä‘á»c lướt qua chồng báo. Ngưá»i ta đã tưá»ng thuáºt đám tang y như nàng Ä‘oán: chỉ vài dòng vẻn vẹn, tên Mélanie, nÆ¡i sinh và ngày mất. Tên cá»§a má»™t phụ nữ chỉ thể xuất hiện ba lần trên báo: lúc sinh, lúc láºp gia đình và lúc chết. Và thưá»ng không có thêm chi tiết gì khác hÆ¡n nữa. Scarlett đã tá»± tay thảo bản cáo phó rồi ghi thêm vài dòng cần thiết để bày bá» sá»± tiếc nuối cho Mélanie đã chết lúc còn tháºt trẻ và là sá»± mất mát lá»›n lao cho gia đình và tất cả bạn bè cá»§a nàng ở Atlanta. Scarlett giáºn dữ nghÄ© chắc rằng India đã dấu mất trang báo này để Ashley không kịp Ä‘á»c. Nếu như ngôi nhà cá»§a Ashley nằm trong tay cá»§a ai khác không phải là India thì cuá»™c Ä‘á»i sẽ dá»… dàng hÆ¡n biết bao! 
 
Khi Ä‘á»c sang số báo tiếp theo Scarlett chợt cảm thấy tay mình ướt đẫm vì sợ hãi. Nàng Ä‘á»c lướt sang trang khác, trang khác rồi trang khác nữa, cứ thế láºt nhanh các trang và càng lúc càng hốt hoảng. 
 
- Cứ để lên bàn ăn cho tôi - Nàng nói khi ngưá»i tá»› gái đến báo là bữa ăn đã chuẩn bị xong. 
 
Khi nàng ngồi vào bàn, thì lòng trắng trứng đã đặc quánh lại song Ä‘iá»u ấy chẳng há» gì. Nàng đã quá lo lắng hÆ¡n là nghÄ© tá»›i ăn uống. Bác Henry có lý, má»™t cÆ¡n hoảng loạn đúng theo nghÄ©a Ä‘en cá»§a nó quả Ä‘ang diá»…n ra. Giá»›i kinh doanh Ä‘ang trải qua má»™t cÆ¡n náo loạn tuyệt vá»ng, đánh dấu bằng những cuá»™c phá sản hàng loạt. Thị trưá»ng chứng khoán New York đã đóng cá»a mưá»i ngày sau sá»± kiện mà báo chà gá»i là "ngày thứ sáu Ä‘en tối" ngày mà giá cả thị trưá»ng tuá»™t hẳn xuống vì ai cÅ©ng Ä‘á»u muốn bán ra và không ai muốn mua vào cả! Trong các thành phố lá»›n, các nhà băng Ä‘á»u đóng cá»a để Ä‘uổi khéo những khách hàng muốn đến rút tiá»n, tiá»n cá»§a hỠđã bị tiêu tan, đã bị các ông chá»§ nhà băng ném vào các thương vụ "bảo đảm" nhưng tháºt ra đã tiêu ma hết cả. Trong khu vá»±c công nghiệp, các nhà máy thi nhau đóng cá»a theo nhịp độ gần như má»—i ngày má»™t nhà máy và thải ra hàng nghìn công nhân không việc làm, không đồng xu dÃnh túi. Bác Henry đã nói là chuyện này sẽ không diá»…n ra ở Atlanta, Scarlett thẫn thá», miệng lẩm bẩm như Ä‘á»c kinh. Song nàng đã phải kiá»m lòng để không đến nhà băng và mang vá» nhà chiếc két sắt **ng vàng cá»§a mình. Nàng hẳn đã dám làm Ä‘iá»u đó nếu như không được biết trước đó là Rhertt đã mua thêm cổ phần ở ngân hàng. 
 
Scarlett nghÄ© mãi đến việc Ä‘i rút vàng vá» mà nàng định làm vào chiá»u hôm đó, nàng tháºt lòng muốn ý nghÄ© ấỵ đừng bao giá» trở lại trong đầu nàng, nhưng nàng quyết định sẽ vẫn tiến hành dá»± định cá»§a mình. Ngay láºp tức và trước khi cÆ¡n hoảng loạn bao trùm khắp nước. 
 
Có lẽ nàng phải dùng một ly rượu Brandy nhỠđể đỡ xót ruột? 
 
Chai rượu nằm sẵn ở trên kệ. Rượu có làm dịu bá»›t thần kinh căng thẳng cá»§a nàng không? Ngưá»i ta có thể ngá»i thấy mùi rượu trong hÆ¡i thở cá»§a nàng cho dù nàng có ăn rau mùi tây hoặc lá bạc hà Ä‘i nữa. Nàng thở dài và ra khá»i bàn. 
 
- Hãy chạy ra chuồng ngá»±a và báo cho Elias biết tôi sẽ Ä‘i ngay, nàng nói vá»›i ngưá»i tá»› gái Ä‘ang chạy vá»™i đến khi nàng lắc chuông. 
Ginger vẫn chưa có mặt trong diễn đàn   	 
 
Không ai trả lá»i khi nàng đến kéo chuông nhà bà cô Pittypat. Scarlett tin là mình không lầm khi nhìn thấy má»™t bên rèm cá»a sổ đã được vén lên. Nàng lại kéo chuông má»™t lần nữa. Sau cánh cá»a, nàng nghe thấy tiếng chuông leng keng và má»™t tiếng động nghẽn lại. Có ai đó đã di động. Lại kéo chuông. Má»™t sá»± im lặng hoàn toàn đáp trả. Chuông không kêu, Scarlett đếm đến hai mươi… má»™t cá»— xe độc mã chạy ngang đưá»ng, phÃa sau lưng nàng. 
 
Nếu ai bắt gặp mình ở đây, trước cánh cá»a im ỉm không chịu mở ra thì ta sẽ chẳng còn nhìn mặt ai mà không thấy xấu hổ, nàng tá»± nhá»§. Nàng cảm thấy hai má nóng bừng. Bác Henry đã có lý. Không ai muốn tiếp nàng nữa. Cả Ä‘á»i nàng, nàng đã từng nghe kể vá» những con ngưá»i ưa sinh sá»± đến mức không má»™t ngưá»i đứng đắn nào chịu mở cá»a cho há» vào. Nhưng, ngay cả trong những cÆ¡n mê sảng nhất cá»§a mình, nàng cÅ©ng chưa bao giá» hình dung Ä‘iá»u đó lại có thể xảy ra vá»›i mình, Scarlett O Hara, con gái cá»§a Ellen Robillard, con cháu cá»§a dòng há» Robillard ở Savannah. Äiá»u này không thể xảy ra vá»›i nàng được. 
 
HÆ¡n nữa ta đến đây là để mang lại Ä‘iá»u tốt đẹp cho há» mà! Nàng tá»± nhá»§. Trong nàng, ná»—i Ä‘au khổ xen lẫn vá»›i sá»± kinh ngạc. Nàng cảm thấy cay xè trong đôi mắt và những giá»t lệ chá»±c trào ra và lại như bao lần khác, nàng cảm thấy giáºn dừ và phẫn uất. Tháºt khốn khiếp! 
Má»™t ná»a căn nhà này là cá»§a nàng. Cá»› sao ngưá»i ta lại không chịu mở cá»a cho nàng vào? 
 
Nàng đấm mạnh vào tấm cá»a gá»— và lắc mạnh nắm cá»a. Song cánh cá»a vẫn đóng im ỉm. 
 
- Tôi biết cô đang ở đây, India Wilkes - Scarlett hét to qua lỗ khoá. 
Thế đấy, ta ước gì cô ta Ä‘ang ghé tai ở phÃa bên kia cá»a để có thể Ä‘iếc đặc luôn. 
 
- Tôi đến đây đỠnói chuyện vá»›i cô, India, và tôi sẽ không Ä‘i khá»i đây nếu chưa nói được? Tôi sẽ ngồi lì ở háºc tam cấp trước cá»a nhà cho đến khi nào cô chịu mở cá»a hoặc cho đến khi Ashley vá» mở khoá thì thôi. Tuỳ cô lá»±a chá»n! 
 
Scarlett quay ngưá»i lại và kéo cái Ä‘uôi cá»§a chiếc váy. Chưa kịp bước má»™t bước nào nàng đã nghe thấy tiếng ổ khoá lách cách và tiếng bản lá» kẽo kẹt. 
 
- Lạy chúa, chị vào đi! - India càu nhàu - chị muốn cả xóm này biết chuyện sao? 
 
Scarlett ném má»™t cái nhìn lạnh lùng và khinh bỉ vá» phÃa cô ta. 
 
- Có khi cô cÅ©ng phải ra ngoài ngồi ở báºc cầu thang cùng tôi đấy, India ạ! Biết đâu chừng có má»™t gã ăn mày mù nào đó chẳng lảng vảng qua đây và chịu cưới cô để đổi lấy chá»— ăn, chốn ở! 
 
Chưa hết câu, nàng đã muốn cắn lưỡi để không buá»™t miệng nói như thế. Nàng đến đây không phải để sinh sá»± vá»›i India. Song bà chị gái cá»§a Ashley luôn đối vá»›i nàng như má»™t chiếc gai trong mắt và sá»± sỉ nhục qua chuyện đóng cá»a đã đẩy nàng đến chá»— không cần giữ gìn gì nữa. 
 
India vừa định sáºp cá»a lại thì Scarlett đã chồm tá»›i can cô. 
 
- Xin lá»—i, nàng rÃt qua kẽ răng. Cái nhìn giáºn dữ cá»§a hai ngưá»i phụ nữ như Ä‘ang đóng Ä‘inh lẫn nhau. Cuối cùng, India đành nhượng bá»™. 
 
Rhett hẳn rất thÃch tình huống này, Scarlett chợt nghÄ©. Trong những ngày hạnh phúc cá»§a cuá»™c hôn nhân giữa hai ngưá»i,nàng thưá»ng kể cho anh nghe những thành đạt cá»§a nàng trong kinh doanh và trong cái xã há»™i nhá» bé cá»§a Atlanta. Những câu chuyện ấy thưá»ng khiến anh cưá»i ngất tháºt lâu và anh đã gá»i nàng là "nguồn kỳ diệu bất táºn cá»§a anh". Có thể anh sẽ lại cưá»i khi nàng kể lại cho anh cảnh India thở phì phì như má»™t con rồng bị thúc ép phải lùi bước. 
 
- Cô muốn gì? India há»i bằng giá»ng lạnh lùng và uất lên vì giáºn dữ. 
 
- Äúng ra chị nên má»i tôi vào phòng khách dùng má»™t tách trà - Scarlett nói vá»›i giá»ng kiêu kỳ nhất - Nhưng thôi tôi vừa dùng bữa trưa xong. 
 
Thá»±c ra, lúc này nàng Ä‘ang đói cồn cào. Cuá»™c đấu khẩu gay cấn đã đẩy lùi tâm trạng hoảng loạn nÆ¡i nàng. Nàng hy vá»ng bao tá» mình đừng gây ồn ào. Nàng cảm thấy nó trống rá»—ng chẳng khác má»™t cái giếng đã cạn khô. 
 
India dá»±a lưng vào cánh cá»a phòng khách và tuyên bố. 
 
- Cô Pitty đi nghỉ rồi. 
 
Sao không nói bà ta giáºn uất lên, Scarlett thầm nghÄ©. Song lần này, nàng đã kịp giữ mồm giữ miệng. Nàng không muốn **ng chạm đến Pittypat. HÆ¡n nữa, nàng cần nói ngay lý do vì sao nàng đến đây. Nàng muốn rá»i khá»i nhà trước khi Ashley vá». 
 
- Tôi không rõ là chị có biết hay không, India, nhưng lúc hấp hối Melly đã xin tôi hứa là phải chăm sóc cho Beau và Ashley. 
 
Toàn thân India giáºt bắn lên như thể vừa trúng đạn. 
 
- Äừng nói gì hết! - Scarlett ra lệnh, vì chẳng má»™t lá»i nào cá»§a chị có thể sánh vá»›i những ước nguyện cuối cùng cá»§a Melly. 
 
- Cô sẽ giết chết cái tên Ashley như cô đã từng giết chết tên cá»§a chÃnh mình. Tôi sẽ không để cô quanh quẩn bên chú ấy và chụp lên chúng tôi những Ä‘iá»u đê hèn. 
 
- Äiá»u cuối cùng mà tôi muốn làm trên thế gian này, India Wilkes ạ, là ngồi lại trong ngôi nhà này dù chỉ má»™t phút mà Ä‘iá»u này lại vô cùng cần thiết. Tôi đến đây để nói vá»›i chị rằng tôi đã sắp xếp ở cá»a hàng để chị có thể đến đó lấy tất cả những món gì chị cần. 
 
- Dòng há» Wilkes không nháºn sá»± bố thà đâu, Scarlett ạ? 
 
- Bà chị đáng thương Æ¡i! Tôi không nói đến sá»± bố thÃ. Tôi Ä‘ang nói vá» lá»i hứa vá»›i Mélanie. Chị tháºt chẳng biết chút gì vá» sức lá»›n như thổi cá»§a má»™t đứa bé Ä‘ang độ tuổi như Beau mà chẳng có quần áo, giầy dép nào chịu nổi. Chưa nói những chuyện ấy tốn kém ra sao. Bá»™ chị muốn Ashley bị chết dà trong những mối lo lắng tá»§n má»§n ấy sao, trong khi trái tim anh ấy Ä‘ang tan nát vì bao chuyện hệ trá»ng hÆ¡n nhiá»u? Bá»™ chị muốn Beau trở thành trò cưá»i cho các bạn bè cùng lá»›p nó hay sao? Tôi biết rất rõ cô Pitty cần cái gì. Tôi cÅ©ng đã từng sống ở đây kia mà, chị biết đấy. Chỉ vừa đủ cho chú Pitter và chiếc xe hÆ¡i, thêm vào đó là chút Ãt thức ăn và má»™t số tiá»n đủ mua muối. Và rồi xảy ra má»™t chuyện nhá» mà ngưá»i ta gá»i là "cÆ¡n khá»§ng hoảng". Má»™t ná»a xà nghiệp trong nước đóng cá»a. Có thể Ashley sẽ kiếm được Ãt tiá»n hÆ¡n trước. Nếu như tôi đã dẹp bá» sá»± kiêu hãnh cá»§a mình và dẫn thân đến đây nện vào cá»a thình thình như má»™t con khùng, thì chị cÅ©ng có thể dẹp bá» sá»± kiêu hãnh cá»§a chị và nháºn những gì tôi đưa chứ? Chị không có quyá»n gì để từ chối, bởi không phải dành cho chị. Tôi sẽ để thây kệ chị không chút ngó ngàng đến. Tôi nói vá» Beau và Ashley, cả vá» Melly vì tôi đã hứa thá»±c hiện ước nguyện cá»§a cô ấy. Cô ấy đã nói vá»›i tôi như thế này: "Scarlett Æ¡i, hãy chăm sóc Ashley… nhưng đừng bao giỠđể anh ấy biết!. Tôi không thể nào giúp mà không để anh ấy biết nếu chì không giúp đỡ tôi, India ạ. 
 
- Có gì để chứng minh Mélanie đã nói như thế không? 
 
- Lá»i nói cá»§a tôi, nó có giá trị bằng vàng, India, dù chị có nghÄ© vá» tôi thế nào Ä‘i nữa thì chị vẫn sẽ không bao giá» tìm thấy má»™t ai nói tôi là ngưá»i bá»™i ước không tôn trá»ng lá»i hứa. 
 
India lưỡng lự, và Scarlett biết nàng đã thắng. 
 
- Chị không cần phải Ä‘Ãch thân đến cá»a hàng. Chỉ cần chị chá» ai đó Ä‘em đến danh sách các món hàng là đủ. 
 
- Nếu váºy thì chỉ lấy quần áo Ä‘i há»c cho Beau thôi. - India làu nhàu sau khi hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu. 
 
Scarlett cố nén nụ cưá»i mỉm. Nàng tin chắc má»™t khi India có được cái thú nháºn những gì mình thÃch mà không phải trả tiá»n gì cả, India sẽ không bá» lỡ cÆ¡ há»™i. 
 
- Thế thì chào chị, India. Ông Kershaw, ngưá»i phụ trách cá»a hàng là ngưá»i duy nhất được biết vá» sá»± thoả thuáºn giữa chúng ta, và ông ấy sẽ không hở môi vá»›i má»™t ai. Hãy ghi tên ông ta trên phong bì và ông ta sẽ thu xếp má»i việc. 
 
Khi đã ngồi vào xe, Scarlett thấy cái đói cồn cào trong ruá»™t. Nàng cưá»i toét miệng: Cám Æ¡n Chúa, cÅ©ng may là còn kịp! 
 
VỠđến nhà, nàng láºp tức kêu chị hầu bếp hâm lại bữa ăn trưa và dá»n lên cho nàng ngay. Trong khi chỠđợi nàng Ä‘á»c các trang báo khác tránh tất cả các bài báo liên quan đến cÆ¡n hoảng loạn. Má»™t cá»™t báo đặc biệt cuốn hút nàng trong khi trước đây nàng chưa bao giá» Ä‘á»c chuyên mục này: đó là mục tin tức và các chuyện đồn đại ở Charleston. Biết đâu nàng có thể biết được Ä‘iá»u gì đó vá» Rhett hoặc vá» mẹ, em trai và em gái cá»§a anh ấy. 
 
Cuối cùng tên cá»§a há» vẫn không thấy xuất hiện, song tháºt ra Scarlett cÅ©ng không mong tìm thấy. Chỉ riêng việc nàng muốn được biết vá» thành phố quê hương anh ấy và vá» những ngưá»i đồng hương cá»§a anh ấy đã chứng tá» cho Rhett thấy nàng vẫn yêu anh, cho dù các mục ấy có viết gì và ở Charleston có xảy ra chuyện gì hấp dẫn thì nàng cÅ©ng sẽ được nghe chÃnh anh ấy kể cho biết trong lần anh đến thăm sắp tá»›i thôi. Nhưng những lần ấy có thưá»ng xuyên không? "Khá thưá»ng xuyên để có thể khoá mõm những kẻ ác mồm độc miệng". Äiá»u ấy muốn nói gì nhỉ? 
 
Äêm hôm ấy, Scarlett không tài nào chợp mắt được. 
Cứ má»—i lần nhắm mắt là nàng lại nhìn thấy cánh cá»a rá»™ng lá»›n vào nhà cô Pitty đóng kÃn và khoá chặt, còn nàng thì đứng bên ngoài. Äó là do India. Bác Henry không thể nói tất cả các cánh cá»a cá»§a Atlanta Ä‘á»u sẽ khép lại vá»›i nàng… 
 
Nhưng vá» chuyện "CÆ¡n hoảng loạn" nàng cÅ©ng đã không tin ông cho đến lúc này Ä‘á»c báo và khi ấy, nàng má»›i biết rằng tình thế còn tồi tệ hÆ¡n ca những gì ông ta đã cho nàng biết. 
 
Những cÆ¡n mất ngá»§ đã trở nên quen thuá»™c vá»›i nàng, cÅ©ng như từ nhiá»u năm nay, nàng biết rằng hai hoặc ba ly rượu brandy sẽ làm nàng bá»›t căng thẳng và giúp nàng ngá»§ được. Nàng lặng lẽ bước xuống tầng trệt và vào phòng ăn. Chai rượu bằng pha lê chạm trổ phản chiếu má»™t cầu vồng ánh sáng từ ngá»n đèn trên tay nàng. 
 
Sáng hôm sau, nàng dáºy muá»™n hÆ¡n thưá»ng lệ, không phải là do rượu brandy mà chÃnh là nàng chỉ má»›i thiếp Ä‘i trước lúc hừng đông. Nàng vẫn không ngá»›t lo âu vá» những Ä‘iá»u mà bác Henry đã nói. 
Trên đưá»ng đến cá»a hàng, nàng cho xe dừng lại trước cá»a hàng bánh ngá»t cá»§a bà Merriwether. Cô bán hàng làm bá»™ như không thấy nàng và không nghe nàng há»i gì. Cô nàng cứ làm như thể ta chẳng há» tồn tại váºy! Nàng tá»± nhá»§, vá»›i sá»± tởm lợm. Khi băng qua v**** hè để trở lại xe, nàng thấy bà Elsing và cô con gái Ä‘ang Ä‘i bá»™. Scarlett dừng lại định mỉm cưá»i và lên tiếng chào há». Hai mẹ con Elsing đứng khá»±ng lại má»™t chút rồi chẳng thèm chào há»i cÅ©ng chẳng thèm nhìn nàng, há» quay lưng bá» Ä‘i thẳng. Scarlett cảm thấy tê Ä‘iếng cả ngưá»i. 
Nàng vội vã lên xe và dấu khuôn mặt mình trong một góc tối. Những giây phút kinh khủng ấy nàng tưởng chừng như có thể ngã bệnh. 
 
Khi Elias đánh xe đến cá»a hàng, Scarlett vẫn không rá»i chá»— trú ẩn cá»§a mình trên xe, chỉ sai ngưá»i xà Ãch chuyển những phong bì đựng lương công nháºt. Nếu nàng bước ra, nàng sợ sẽ nhìn thấy ai đó quen biết và nàng không thể chịu đựng nổi ý nghÄ© rằng há» sẽ to ra lạnh nhạt vá»›i nàng. 
 
Tất cả những việc này chỉ có thể là tác phẩm cá»§a India Wilkes. Ngay cả sau khi ta đã tá» ra hết sức hào phòng vá»›i cô đấy! Ta sẽ không để cô ta thoát ra dá»… dàng như váºy, chắc chắc là không? Không ai có thể đối xá» vá»›i ta như váºy mà lại né thoát dá»… dàng được đâu. 
 
- Äến xưởng cưa! - nàng ra lệnh cho Elias khi ông ta trở lại… 
 
Nàng sẽ nói Ä‘iá»u đó vá»›i Ashley. Anh ấy cần phải làm gì đó để chặn đứng việc India cứ Ä‘i gieo rắc ná»c độc thế này. Ashley sẽ không bênh vá»±c chị mình, anh ấy sẽ buá»™c cô ta, phải xá» sá»± má»™t cách đàng hoàng, cÅ©ng như cả đám bạn cá»§a cô ta nữa. 
 
Khi đến xưởng cưa, nàng có cảm giác như trái tim trÄ©u nặng cá»§a nàng rÆ¡i xuống vá»±c thẳm. Sân xưởng bá» bá»™n. Từng chồng, từng chồng ván thông vàng bốc mùi nhá»±a dá»… chịu Ä‘ang nằm trÆ¡ dưới ánh mặt trá»i mùa thu. Không má»™t chiếc xe đẩy. Chẳng má»™t ai khuân vác. CÅ©ng không có khách mua. 
 
Scarlett như muốn khóc. Bác Henry đã nói Ä‘iá»u ấy sẽ diá»…n ra, song nàng không há» nghÄ© rằng nó lại khá»§ng khiếp đến thế. Tại sao lại chẳng ai muốn dòm ngó đến những tấm ván thông đẹp như thế! Nàng hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu. Gá»— thông vừa má»›i xẻ luôn có má»™t mùi hương dá»… chịu nhất đối vá»›i nàng. Ôi! Nàng nhá»› cái xưởng cưa xiết bao? Nàng không sao hiểu nổi vì lẽ gì nàng đã nghe Rhett bán lại xưởng cưa này cho Ashley. Nếu còn là cá»§a nàng, sẽ chẳng bao giá» xưởng cưa lại bị bá» phế thê thảm thế. Nàng sẽ xoay xở để bán gá»— cho bất kỳ ai đó. Má»i việc Ä‘á»u rất tồi tệ, nhưng nàng không được phép gây gổ vá»›i Ashley. Nàng Ä‘ang cần sá»± giúp đỡ cá»§a chàng. 
 
- Cái sân tháºt tuyệt đấy! Nàng vui vẻ nói - Xưởng cưa chắc phải hoạt động cả ngày đêm má»›i dá»± trữ lá»›n như váºy phải không anh Ashley! 
 
Chàng ngước mắt khá»i những quyển sổ kế toán đặt trên bàn, và Scarlett hiểu không gì trên Ä‘á»i có thể giúp chàng lấy lại tinh thần. Chàng có vẻ không được khá»e lắm vào lúc nàng tìm hiểu nói chuyện. 
Chàng đứng dáºy, cố mỉm cưá»i. TÃnh lịch sá»± bẩm sinh cá»§a chàng đã lấn át cả sá»± mệt nhá»c, nhưng sá»± tuyệt vá»ng cảa chàng vẫn như bao trùm tất cả. 
 
Mình không thể nói gì vá»›i anh ấy vá» India - Scarlett thầm nghÄ© - cÅ©ng như vá» chuyện làm ăn. Anh ấy chỉ đủ sức để thở thôi. Có lẽ chỉ còn bá»™ quần áo là bao bá»c không cho anh vỡ tan ra thành từng mảnh thôi. 
 
- Scarlett thân yêu, em tháºt dá»… thương khi Ä‘Ãch thân đến đây, Em ngồi xuống Ä‘i chứ? 
 
"Dá»… thương", có đúng là từ đó không? Lạy các vị Thánh Thần! Giá»ng Ashley khiến nàng nghÄ© đến má»™t cái máy nhạc mà ngưá»i ta đã Ä‘iá»u chỉnh để phát ra những âm thanh êm ái. Không! Không phải váºy! Có lẽ anh ấy không hiểu Ä‘iá»u gì vừa thốt ra? Äiá»u này đúng hÆ¡n. 
 
Äối vá»›i chàng, nào có gì quan trá»ng, cả việc mình không cần phải gìn giữ chút phẩm giá còn lại để đến đây mà không mang theo cả khăn choàng? Chàng bất chấp Ä‘iá»u đó, ai cÅ©ng có thể hiểu Ä‘iá»u đó, thế cá»› sao chàng lại tá» ra âu lo cho mình? Mình không thể nào ngồi xuống và chịu tráºn má»™t cuá»™c nói chuyện lịch sá»±. Mình sẽ không chịu nổi… Nhưng vẫn phải thế. 
 
- Cám ơn, anh Ashley, nàng nói và ngồi xuống chiếc ghế anh chỉ. 
 
Nàng sẽ phải bó mình ngồi đây trong má»™t khắc đồng hồ, để đưa ra những nháºn xét trống rá»—ng và vui vẻ vá» thá»i tiết để kể lại những mẩu chuyện thú vị vá» những ngày ở Tara. Nàng không thể nói vá»›i anh vá» Mama, sợ làm anh bấn loạn, nhưng sá»± trở vá» cá»§a Tony là má»™t tin vui và có thể là đỠtài cho cuá»™c nói chuyện. 
 
- Em đã vá» Tara… nàng mở lá»i. 
 
- Sao em lại ngăn cản anh, Scarlett? Ashley há»i. 
 
Giá»ng chàng đơn Ä‘iệu, thiếu sức sống, tháºm chà cÅ©ng chẳng có âm Ä‘iệu má»™t câu há»i nữa, Scarlett không biết trả lá»i sao. 
 
- Tại sao em lại ngăn cản anh? Anh lại há»i. 
 
Lần này, sá»± xúc động đã làm báºt ra những lá»i nói chứa đựng sá»± giáºn dữ, phản bá»™i, Ä‘au khố. 
 
- Anh muốn được nằm xuống mồ. Mồ nào cÅ©ng được miá»…n không phải là cá»§a Mélanie. Anh chỉ còn đáng được như thế thôi… Không, em im Ä‘i, dù em có muốn nói gì Ä‘i nữa, Scarlett. Anh đã được an á»§i và khÃch lệ bởi biết bao ngưá»i tốt bụng rồi. Anh đã nghe những lá»i ấy hàng trăm lần rồi. Anh chỠđợi ở em những gì tốt hÆ¡n là những lá»i nhạt nhẽo bình thưá»ng. Anh sẽ biết Æ¡n nếu em cứ nói thẳng vá»›i anh những gì em suy nghÄ© - rằng anh đã bá» mặc xưởng cưa cá»§a anh, cái xưởng cưa mà em đã đầu tư vá»›i tất cả tấm lòng đó mà. Scarlett ạ, anh là má»™t kẻ thất bại khốn khổ. Em biết rõ Ä‘iá»u đó, Anh cÅ©ng biết. Má»i ngưá»i ai cÅ©ng biết thế. Tại sao chúng ta cứ phải làm ngÆ¡ như thế? Sao em không lên án anh? Em không bao giá» tìm được những lá»i Ä‘ay nghiến như những lá»i mà anh tá»± nói vá»›i mình và em cÅ©ng không dại gì làm "thương tổn những tình cảm cá»§a anh". Lạy Chúa, sao tôi căm ghét cái lối phát biểu này đến thế! Cứ như thể tôi còn có nhiá»u tình cảm để mà thương tổn. Cứ thế tôi còn có thể cảm xúc được Ä‘iá»u gì. 
 
Ashley lắc đầu cháºm chạp và nặng ná». Chàng giống như má»™t con váºt bị tá» thương. Má»™t tiếng nấc xé ruá»™t thoát từ cổ há»ng, và chàng quay lại. 
 
- Thứ lá»—i cho anh, Scarlett ạ, anh van em! Anh không có quyá»n trút lên em những ná»—i lòng riêng cá»§a anh. Từ nay, anh sẽ phải thêm những lá»i lẽ nhục nhã ấy vào tất cả những ná»—i nhục nhã cá»§a anh. Hãy thương hại anh, cô em thân mến ạ, và hãy để mặc anh? Anh sẽ rất biết Æ¡n nếu em Ä‘i khá»i đây ngay bây giá». 
 
Scarlett chạy trốn không má»™t lá»i nói. 
 
Sau đó, khi đã ngồi vào bàn làm việc vá»›i tất cả giấy tá» chá»§ quyá»n chất đống trước mặt, nàng má»›i nháºn thấy giữ lá»i hứa vá»›i Melly còn khó khăn hÆ¡n rất nhiá»u so vá»›i nàng tưởng. Quần áo và các đồ dùng cần thiết trong nhà không thể nào đủ được! 
 
Ashley sẽ không nhúc nhÃch dù chỉ má»™t ngón tay để thoát ra khá»i tình trạng này. Nàng cần phải kéo anh ta ra khá»i vết sa lầy ấy, cho dù anh có chịu hay không? Nàng đã hứa vá»›i Mélanie rồi! 
 
Và nàng cũng không thể chịu đựng nổi ý nghĩ công việc kinh doanh mà nàng đã dày công tạo dựng nay lại sụp đổ tan tành. 
 
Scarlett liệt kê các tài sản của mình. 
 
Cá»a hàng - bất động sản và vốn kinh doanh. Nó cung cấp cho nàng số tiá»n lá»i gần má»™t trăm đô la má»—i tháng. nhưng con số này sắp tá»›i sẽ giảm xuống khi cÆ¡n hoảng loạn lan đến Atlanta và dân chúng sẽ chẳng còn tiá»n đâu để mà chi xài. Nàng ghi chú là cần phải đặt nhiá»u loại hàng thá»±c phẩm rẻ tiá»n và ngưng hẳn việc trữ thêm các hàng xa xỉ như vòng kẹp tóc bằng nhung chẳng hạn. 
 
Rồi quán rượu ở gần nhà ga. Nàng không hẳn là chá»§ ở đây mà tạm thá»i cho thuê mặt bằng vá»›i giá ba mươi đô la má»™t tháng để ngưá»i ta khai thác. Thá»i buổi càng khó khăn, ngưá»i ta lại càng có xu hướng thÃch uống nhiá»u hÆ¡n bình thưá»ng. Có lẽ nàng phải tăng tiá»n thuê nhà. Song má»™t vài đô la thêm nữa cÅ©ng chẳng thể vá»±c nổi cái xưởng cưa cá»§a Ashley. Nàng cần đến má»™t số tiá»n lá»›n tháºt sá»±. 
 
Còn vàng trong két sắt cá»§a nàng nữa. Äây má»›i là số tiá»n lá»›n thá»±c sá»±: hÆ¡n hai mươi lăm ngàn đô la. Nàng quả là má»™t phụ nữ giàu có dưới con mắt cá»§a nhiá»u ngưá»i… nhưng dưới con mắt nàng thì không phải thế! Nàng vẫn chưa cảm thấy được bảo đảm. 
 
- Mình có thể mua lại xưởng cưa cá»§a Ashley, nàng tá»± nhá»§ và đầu óc nàng lại rạo rá»±c hưng phấn má»™t lúc lâu khi tÃnh toán tất cả các khả năng Ä‘ang mở ra cho nàng. 
 
Nhưng rồi nàng thở dài: Äiá»u này không thể giải quyết được gì cả. Ashley thiển cáºn đến mức anh ấy sẽ nài nàng mua nó vá»›i giá thị trưá»ng, có nghÄ©a là hầu như chẳng được gì cả. Rồi khi nàng cầm trịch lại cái xưởng cưa ấy, anh ấy sẽ càng cảm thấy mình bất tài hÆ¡n bao giá» hết. Không ngay cả khi nàng mÆ¡ ước có thể nắm lấy các khối gá»— và cái xưởng cưa thì vẫn phải làm sao để Ashley tá»± xoay xở má»™t mình. 
 
Mình không sao tin gá»— lại không kiếm được thị trưá»ng. Có hoang loạn hay không có hoảng loạn, ngưá»i ta vẫn phải xây cất cái gì đó, cho dù đó là chuồng bò hay chuồng ngá»±a Ä‘i nữa! 
 
Scarlett lục tìm trong đống giấy tá»: nàng vừa chợt nảy ra má»™t sáng kiến. 
 
Äây rồi. Mảnh đất canh tác mà Charles Hamilton đã để lại cho nàng. Các nông trại sẽ chẳng Ä‘em lại lợi lá»™c gì. Nàng có cần gì vài bao thóc lép và má»™t vài kiện bông kém chất lượng ấy chứ? Các loại cây này chỉ tổ làm há»ng đất trừ khi ta có đến hàng ngàn mẫu và má»™t tá những nông dân giá»i. Nhưng hai mươi mẫu đất ấy lại nằm sát cạnh Atlanta và lúc này đây thành phố Ä‘ang phát triển mạnh mẽ… Nếu nàng thuê được má»™t nhà thầu giá»i, - tất cả bá»n há» Ä‘á»u Ä‘ang rất cần việc làm - nàng sẽ xây được cả trăm ngôi nhà, có thể là hai trăm. Tất cả những ai bị phá sản buá»™c phải thắt lưng buá»™c bụng và ngôi nhà rá»™ng lá»›n cá»§a há» sẽ là tài sản đầu tiên há» phải khước từ… khi đó há» sẽ phải tìm đến má»™t vùng ngoại ô để sinh sống. 
 
Ta không hốt bạc, nhưng Ãt ra ta cÅ©ng sẽ chẳng mất gì. Ta sẽ đòi nhà thầu chỉ sá» dụng gá»— cá»§a Ashley, và chỉ dùng loại tốt mà thôi! Chàng sẽ kiếm được tiá»n, cÅ©ng chẳng phải là má»™t gia tài lá»›n lao gì, nhưng cÅ©ng là má»™t nguồn thu nháºp chÃnh đáng và ổn định. Ta chắc có thể dàn xếp để chàng không há» biết rằng đó là nhá» ta. Chỉ cần ta tìm ra má»™t tay thầu khoán biết giữ mồm giữ miệng. Và cÅ©ng không ăn cắp quá đáng. 
 
Hôm sau, Scarlett lên xe đến mảnh đất của mình ký giấy trục xuất nông dân. 
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản của ga_kho  
 
 
		
        
		    
  Chữ ký cá»§a ga_kho      [CENTER][B][COLOR="Blue"][SIZE="6"]Äá»™c Cô Bại Thần[/SIZE][/COLOR][/B][/CENTER] 
       
		 
		
		
		
		
			
				
 
				
					
						Last edited by quykiemtu; 19-12-2008 at 09:04 AM .
					
					
				 
			
		
		
		
	
	 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				23-08-2008, 11:55 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			 
			
				
				Tiếp Nháºp Ma Äạo
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Aug 2008
					Äến từ: Xứ Dừa
					
					
						Bài gởi: 364
					
                    Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngày 7 giá» 
                
					
 
	Thanks: 116
	
		
			
				Thanked 4 Times in 3 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Chương 7 
 
 
 
 
 
 
- Ồ thưa vâng, tôi rất cần việc làm, thưa bà Butler, Joe Colleton nói. 
 
Ông thầu khoán là má»™t ngưá»i bé nhá», mảnh khảnh khoảng ngoài bốn mươi. Ông có vẻ già trước tuổi vì mái tóc bạc và gương mặt dãi dầu mưa nắng. Ông ta cau mày và những nếp nhăn trên trán làm cặp mắt nâu tối lại: 
 
- Tôi cần việc làm, nhưng chưa đến mức phải làm cho bà? 
 
Scarlett suýt quay lưng bá» Ä‘i, không có gì buá»™c nàng phải chịu đựng lá»i mắng chá»i cá»§a má»™t kẻ da trắng hãnh tiến. Nhưng nàng cần Colleton, nhà thầu khoán Ä‘iá»n thổ lương thiện duy nhất ở Atlanta (nàng biết ông vào thá»i kỳ nàng bán gá»— cho những đồng nghiệp cá»§a ông trong những năm khôi phục và phát triển kinh tế sau chiến tranh). Nàng muốn dáºm chân. Lá»—i cá»§a Melly đấy thôi. Nếu như không đặt Ä‘iá»u kiện ngu ngốc là Ashley sẽ không biết nàng đã giúp anh, thì nàng đã có thể sá» dụng bất cứ nhà thầu khoán nào, bởi nàng sẽ canh chừng hắn ta như má»™t con chim ưng, Ä‘Ãch thân kiểm soát má»—i công Ä‘oạn và nàng rất thÃch làm việc này. 
 
Nhưng nàng lại không được phép làm gì cả. Và trong Ä‘iá»u kiện ấy, nàng chỉ có thể trông cáºy vào Colleton. Colleton phải nháºn công việc đó, nàng phải làm má»i cách để ông ta nháºn. Nàng đặt bàn tay nhá» nhắn lên cánh tay ông, bàn tay mịn màng trong chiếc găng tay bé nhá». 
 
- Ông Colleton, ông sẽ làm tôi thất vá»ng nếu ông từ chối. Tôi cần má»™t ngưá»i rất đặc biệt để giúp tôi. 
 
Nàng nhìn ông vá»›i cặp mắt mÆ¡n trá»›n và bối rối. Tiếc rằng ông không cao lá»›n hÆ¡n má»™t chút. Rất khó đóng vai má»™t ngưá»i phụ nữ mảnh mai yếu Ä‘uối trước má»™t ngưá»i đàn ông vóc dáng tương tá»± như nàng. Tuy nhiên, những chú gà trống vẫn luôn chứng tá» tinh thần hiệp sÄ© vá»›i phái yếu. 
 
- Tôi không biết sẽ phải làm gì nếu ông từ chối, nàng nói thêm. 
 
- Thưa bà Butler, Colleton đáp, tay co lại. Có lần bà đã bán gá»— non cho tôi mà bà nói là gá»— già. Tôi không bao giá» muốn làm ăn vá»›i má»™t ngưá»i đã lừa dối tôi. 
 
- Nhưng chắc chắn đó là má»™t sá»± lầm lẫn! Thá»i đó tôi chưa thạo mà. Tôi vừa má»›i vào nghá». Ông có nhá»› không, thá»i kỳ ấy khó khăn làm sao? Bá»n Yankee vẫn không ngừng hành hạ chúng ta. Tôi đã sống qua những ngày run rẩy vì khiếp sợ. 
 
Nước mắt lưng tròng, đôi môi tô má»™t lá»›p son nhạt cá»§a nàng run run. Nàng có vẻ hoàn toàn tuyệt vá»ng. 
 
- Chồng tôi, ông Kennedy, bị bá»n Yankee giết chết khi chúng phát hiện má»™t cuá»™c há»p cá»§a đảng Klan. 
 
Cái nhìn thẳng cá»§a Colleton làm nàng lúng túng. Cặp mắt ngưá»i đàn ông ngang tầm mắt nàng, giống như mắt tượng đá. Scarlett rút bàn tay nàng khá»i tay áo ông. Nàng làm gì bây giỠđây? Nàng không thể thua cuá»™c, không thể như thế được. Ông ta phải nháºn công việc này. 
 
- Tôi đã hứa vá»›i ngưá»i bạn thân nhất cá»§a tôi lúc cô ấy hấp hối, ông Colleton ạ, - nàng vừa nói vừa nức nở tháºt sá»± - Bà Wilkes đã yêu cầu tôi giúp anh ấy, và giỠđây, tôi cầu xin ông hãy giúp tôi! 
 
Những Ä‘iá»u này kể lể khá lá»™n xá»™n - nào là cách Mélanie bảo vệ Ashley, sá»± bất lá»±c hoàn toàn cá»§a Ashley trong công việc kinh doanh, sá»± liá»u mình cá»§a anh khi lao xuống huyệt chôn vợ mình, những đống gá»— không bán được, sá»± cần thiết phải giữ bà máºt… 
 
Colleton giÆ¡ tay ngắt lá»i nàng: 
 
- Thôi được, bà Butler. Nếu vì bà Wilkes, tôi sẽ nháºn! Ông vừa nói vừa cầm tay nàng. Chúng ta hãy niêm phong bản giao ước. Bà sẽ có những ngôi nhà xây đẹp nhất, vá»›i váºt liệu tốt nhất. 
 
- Cảm Æ¡n, Scarlett nói và đặt tay nàng trong tay ngưá»i đàn ông. 
 
Nàng có cảm giác Ä‘ang sống trong niá»m chiến thắng lá»›n nhất cá»§a Ä‘á»i nàng. 
 
Chỉ vài giá» sau, nàng má»›i nhá»› ra nàng không có ý định dùng những váºt liệu tốt nhất, mà chỉ dùng gá»— tốt nhất thôi. Những ngôi nhà tồi tàn bẩn thỉu ấy sẽ lấy mất cả má»™t gia tài cá»§a nàng. Và nàng sẽ phải trả bằng chÃnh số tiá»n mà nàng đã phải cháºt váºt lắm má»›i có được! Và hÆ¡n nữa, cÅ©ng sẽ chẳng có ai thèm giúp Ashley như váºy đâu! Má»i ngưá»i sẽ tiếp tục đóng sáºp cá»a khi thấy mặt anh ấy. 
 
Không phải tất cả má»i ngưá»i đâu. Mình có má»™t nhóm bạn riêng, nàng thầm nghÄ©, há» còn lạ lùng gấp mấy bá»n giả đạo đức cá»§a giá»›i trưởng giả xứ Atlanta này. 
 
Scarlett trải bản hoạ đồ thiết kế do Joe Colleton vẽ trên má»™t túi bằng giấy để nàng nghiên cứu và chấp thuáºn. Chi phà xây dá»±ng là Ä‘iá»u khiến nàng quan tâm hÆ¡n hết. Nàng biết làm gì cái việc các ngôi nhà thoáng mát hay chá»— đặt cầu thang. 
 
Nàng cầm táºp danh mục bìa bằng nhung trong ngăn kéo và lên má»™t danh sách. Nàng sẽ tổ chức má»™t buổi tiếp tân. Má»™t buổi tiếp tân lá»›n, có nhạc, có rượu sâm banh chảy như suối vá»›i những món ăn ngon nhất, đắt tiá»n nhất, được phục vụ thừa thãi. GiỠđây, nàng đã mãn đại tang, đã đến lúc làm cho bạn bè biết là há» có thể má»i nàng đến dá»± các buổi chiêu đãi và cách hay nhất là chÃnh nàng má»i hỠđến dá»± buổi dạ há»™i cá»§a nàng trước. 
 
Nàng lướt nhanh qua tên há» những gia đình lâu Ä‘á»i ở Atlanta. Những ngưá»i này Ä‘á»u nghÄ© rằng mình chịu tang Melly, không cần má»i há». Và cÅ©ng không cần phải để tang. Cô ấy đâu phải em ruá»™t mình, chỉ là em chồng thôi và mình cÅ©ng thấy Ä‘iá»u đó tháºt ra cÅ©ng chẳng đáng gì vì Charles Hamilton là chồng trước cá»§a mình và sau đó mình đã có thêm hai Ä‘á»i chồng nữa. 
 
Scarlett khom ngưá»i xuống. Charles Hamilton chẳng ăn nháºp gì ở đây, cÅ©ng không phải chuyện có để tang hay không. Nàng chịu tang Mélanie má»™t cách thá»±c nhất: má»™t gánh nặng thưá»ng xuyên trÄ©u nặng lên nàng. Nàng nhá»› biết bao ngưá»i bạn gái dịu hiá»n và đáng yêu, ngưá»i bạn đối vá»›i nàng còn quan trá»ng hÆ¡n là nàng tưởng rất nhiá»u. Thiếu Mélanie, thế giá»›i sẽ lạnh lẽo, tối tăm hÆ¡n. Và hoang vắng quá! Scarlett từ quê lên chỉ má»›i có ba ngày mà đêm đến nàng cÅ©ng cảm thấy ná»—i cô đơn thấm sâu táºn đáy lòng mình. 
 
Vá»›i Mélanie, nàng má»›i nói được là Rhett đã bá» nàng! Mélanie là ngưá»i duy nhất mà nàng có thể thổ lá»™ má»™t chuyện đáng xấu hổ đến thế. Và Melly sẽ nói vá»›i nàng Ä‘iá»u nàng mong má»i được nghe: "Chắc chắn anh ấy sẽ trở lại, bạn yêu dấu, anh ấy yêu chị lắm!" Trước lúc mất, đúng là Mélanie đã nói: "Äại uý Butler… hãy đối xá» tốt vá»›i anh ấy! Anh ấy… yêu chị lắm!". 
 
Chỉ nhá»› lại những lá»i cá»§a Mélanie, Scarlett đủ cảm thấy thanh thản hÆ¡n, nếu Melly nói Rhett yêu nàng, đó là sá»± tháºt rồi, không phải là ước mÆ¡ đâu. Scarlett cố gạt ná»—i buồn và đứng dáºy. Cô đơn đâu phải là định mệnh và nếu cái xứ Atlanta già cá»—i không muốn nói vá» nàng nữa thì mặc kệ? Nàng có nhiá»u bạn bè. Bằng chứng là: danh sách khách má»i dài đến hai trang và nàng cÅ©ng má»›i viết đến vần G cá»§a quyển danh mục. 
 
Scarlett đã dá»± định má»i lÅ© ngưá»i trục lợi ồn ào nhất, giàu có nhất đã đến Géorgie dưới thá»i chÃnh phá»§ Phục hưng. Nhiá»u ngưá»i có gốc gác đã bá» Ä‘i khi chÃnh phá»§ bị láºt đổ năm 1871, nhưng cÅ©ng còn nhiá»u ngưá»i ở lại để thừa hưởng nhà cá»a, tài sản mà há» ky cóp được nhá» hút hết xương tuá»· cá»§a cái Liên bang đã chết. Há» không há» có ý muốn trở vá» quê. Tốt nhất, há» quên nguồn gốc cá»§a há». 
 
Rhett luôn khinh bỉ há». Anh cho há» là bá»n bất lương và bá» nhà Ä‘i khi Scarlett ăn mừng linh đình. Nàng cho anh là khá» khạo và nói: 
 
- Ngưá»i giàu thưá»ng ngây ngô hÆ¡n ngưá»i nghèo. Quần áo, xe cá»™, trang sức cá»§a há» Ä‘á»u đẹp hÆ¡n và há» dùng món ăn thức uống ngon nhất khi há» má»i anh. 
 
Nhưng những thứ mà những ngưá»i bạn ấy dá»n lên ở nhà há» không thể sánh được các cuá»™c lá»… há»™i sang trá»ng và Scarlett đã tổ chức. Lần này, nàng quyết định sẽ tổ chức má»™t cuá»™c tiếp tân linh đình nhất. Nàng viết má»™t danh sách mà nàng ghi là: "Äừng quên" ở đó nàng ghi phải mua những con thiên nga bằng thuá»· tinh để bày món ăn nguá»™i và mưá»i thùng rượu sâm banh. Má»™t cái áo dài má»›i nữa chứ. Nàng phải đến bà thợ may khi nàng đưa in các thiệp má»i. 
 
Scarlett nghiêng đầu ngắm cái diá»m tổ ong màu trắng hồ bá»™t trên mÅ© kiểu Mary Stuart. Äiểm trên trán tháºt rất hợp. Nàng kẻ Ä‘áºm đưá»ng cong cá»§a đôi mày Ä‘en và tô xanh óng ánh hai mắt. Hai bên viá»n mÅ© những lá»n tóc Ä‘en dầy cá»§a nàng má»m như lụa. Nào ai nghÄ© chiếc áo tang lại tôn vẻ đẹp cá»§a nàng đến thế! 
 
Nàng quay qua, quay lại, ngoái nhìn hình mình trong gương. Viá»n thêu tua và ngá»c trai lấp lánh trên chiếc áo dài Ä‘en. Ão tang "thông thưá»ng" không khá»§ng khiếp bằng áo "đại tang". Ão có vẻ lả lÆ¡i vừa đủ, phần hở cổ cá»§a chiếc áo dài Ä‘en lá»™ má»™t làn da mịn màu hoa má»™c lan. 
 
Nàng sá»a lại đầu tóc và xức nước hoa lên vai, lên cổ. Nàng phải vá»™i khách má»i sắp đến rồi. Nàng nghe các nhạc sÄ© hoà âm ở dưới nhà. Mắt nàng dừng lại thoả mãn trên những chồng giấy bìa trắng để lá»™n xá»™n giữa những đồ dùng cá»§a phòng tắm và những chiếc gương tay bằng bạc. Các thiếp má»i sẽ dồn dáºp đến vá»›i nàng khi các bạn biết là nàng đã trở lại vá»›i giá»›i thượng lưu. Sẽ làm gì hết tuần này đến tuần khác? Còn nhiá»u cuá»™c vui khác nữa, rồi nàng lại tổ chức tiếp tân hoặc có thể má»™t vÅ© há»™i vào đêm Giáng sinh. Phải rồi, má»i việc rồi sẽ tốt đẹp. Nàng xúc động mạnh như cô gái lần đầu tiên xuất hiện trước công chúng. Chẳng có gì ngạc nhiên hết! Bảy tháng đã trôi qua, kể từ lần dạ há»™i trước. 
 
Ngoại trừ dịp Tony Fontaine trở vá». Nàng mỉm cưá»i nhá»› lại ká»· niệm ấy. Bạn Tony đáng mến, vá»›i đôi bốt cao ống và cái yên ngá»±a nạm bạc. Nàng rất muốn anh có mặt tối nay. Cá» toạ sẽ không tin vào mắt mình khi thấy anh quay tÃt khẩu súng lục. 
 
Nàng phải xuống. Nhạc đã cỠlên. Chắc đã trễ rồi. 
 
Scarlett xuống cầu thang, tấm thảm đỠlàm giảm nhẹ bước chân vá»™i vàng cá»§a nàng. Hoa kết trong bình cao toả hương thÆ¡m ở má»i phòng. Äôi mắt lấp lánh niá»m vui, nàng từ phòng này sang phòng khác để kiểm tra. Tất cả đã hoàn hảo. Lạy Chúa, Pansy từ Tara đã vá»; không ai hÆ¡n cô ấy trong việc thúc ngưá»i hầu làm việc. Cô ấy xoay xở rất tài má»—i lúc ngưá»i quản gia má»›i muốn thay Pork. Scarlett cầm lấy ly sâm banh trên mâm mà ngưá»i hầu bàn dâng cho nàng. Ãt ra, thì anh ta cÅ©ng phục vụ tốt đấy. Anh ta hÆ¡i kiểu cách má»™t chút và Scarlett thÃch kiểu cách như thế! 
 
Có ngưá»i gá»i chuông ngoài cổng. Scarlett làm ngưá»i quản gia ngạc nhiên bằng má»™t cụ cưá»i vui rồi nàng Ä‘i ra cá»a đón các bạn. 
 
HỠđến đông như làn sóng triá»u liên tục suốt má»™t tiếng đồng hồ và ngôi nhà vang tiếng cưá»i nói, nồng nặc mùi phấn và nước hoa, óng ánh màu sắc cá»§a lụa là, sa-tanh hồng ngá»c và sa-phia. 
 
Scarlett vui thÃch, Ä‘i từ ngưá»i này đến ngưá»i khác. Nàng cưá»i, tán tỉnh, tinh nghịch vá»›i cánh đàn ông, lịch sá»± nháºn lá»i khen tặng hÆ¡i quá đáng cá»§a các bà. Má»i ngưá»i vui mừng được gặp lại nàng. Nàng đã vắng mặt quá lâu không buổi tiếp tân nào lại thành công như cá»§a nàng. Ngôi nhà cá»§a nàng tráng lệ quá, bá»™ áo dài cá»§a nàng rất đẹp, mái tóc nàng mượt mà, thân hình nàng thon thả, nước da ngà ngá»c cá»§a nàng tháºt là tuyệt mỹ. 
 
Mình vui quá. Tháºt là má»™t lá»… há»™i tuyệt vá»i. 
 
Nàng liếc nhìn các đĩa thức ăn và mấy chiếc mâm bạc sắp theo chiá»u dài cá»§a chiếc bàn sÆ¡n véc-ni để kiểm tra việc phục vụ có chu đáo không. Äối vá»›i nàng, thức ân đầy ắp cÅ©ng là quan trá»ng vì nàng không bao giá» quên cái ngày kết thúc chiến tranh, thá»i kỳ mà nàng đã ká» cáºn vá»›i cái đói. Cô bạn Mamie Bart bắt gặp ánh mắt nàng và mỉm cưá»i vá»›i nàng. Má»™t giá»t nước sốt bÆ¡ trên lát bánh mì Ä‘ang ăn dở ứa ra bên mép chảy xuống chuá»—i kim cương trang Ä‘iểm chiếc cổ đẫy đà cá»§a cô. Scarlett quay mặt Ä‘i. Mamie sẽ ganh Ä‘ua vá»›i bầy voi. Lạy Chúa, mình có thể ăn má»i thứ mình thÃch mà không khi nào rây lấy má»™t chút đâu. 
 
Nàng mỉm má»™t nụ cưá»i mÆ¡n trá»›n vá» phÃa Harry Connington, chồng cá»§a cô bạn Sylvia. 
 
- Chắc anh đã tìm được rượu ngon, Harry, anh như trẻ ra mưá»i tuổi so vá»›i lần trước tôi gặp anh. 
 
Tinh nghịch, nàng nhìn Harry thót bụng lại. Mặt anh đỠlên rồi chuyển dần sang màu hoa cà trước khi anh dãn bụng ra, Scarlett phì cưá»i rồi bá» Ä‘i. 
 
Má»™t tiếng cưá»i làm nàng chú ý và nàng bước đến gần rná»™t nhóm ba ngưá»i đàn ông. Nàng rất thèm nghe má»™t Ä‘iá»u gì tháºt ngá»™ nghÄ©nh, kể cả má»™t trong những chuyện đùa bỡn mà các bà phải làm bá»™ như không hiêu. 
 
... Lúc đó, tớ mới thầm nghĩ "Bill ơi, một thằng hoảng sợ thì thằng khác sẽ lợi dụng, và tớ không biết đứa nào trong hai đứa sẽ là thằng già Bill". 
 
Scarlett rá»i xa. Tối nay, nàng muốn vui, nói chuyện "CÆ¡n hoảng loạn" thì nàng không vui. Tuy nhiên, nàng cÅ©ng hiểu được Ä‘iá»u đó. Nàng biết dù có ngá»§ mê, nàng cÅ©ng còn tinh anh hÆ¡n Bill Weller vào thá»i kỳ sung sức nhất cá»§a anh ta. Nếu anh ta làm giàu trong thá»i kỳ hoảng loạn, nàng cÅ©ng muốn biết anh làm bằng cách nào. Nàng lại đến gần. 
 
... Cái bá»n miá»n Nam ngu ngốc, chúng cứ luôn hoạnh há»e vá»›i tôi từ khi tôi đến ở đây, Bill thú nháºn. Ngưá»i ta chẳng thể làm được gì vá»›i cái bá»n không còn biết ham muốn tiá»n bạc, vốn rất tá»± nhiên đối vá»›i con ngưá»i. Lúc đó má»i trái phiếu đáng giá gấp ba, còn tất cả chứng nháºn vá» má» vàng mà tôi trưng ra, chỉ đẻ ra má»™t con chuá»™t nhắt. Bá»n đó đãi vàng con thê thảm hÆ¡n lÅ© má»i Ä‘en mà chúng lại để dành từng đồng xu lương, phòng cho má»™t ngày mưa dầm sắp tá»›i. Nói chung, có hàng đống bá»n chúng, đã ôm khư khư má»™t tá»§ đầy trái phiếu. Trái phiếu cá»§a chÃnh phá»§ Liên bang đấy! 
 
Tiếng cưá»i cá»§a Bill kéo theo những tiếng cưá»i khác. 
 
Scarlett nổi giáºn. "Bá»n miá»n Nam ngu ngốc", mày dám nói thế à! Ngưá»i cha yêu quý cá»§a nàng cÅ©ng là ngưá»i đầu tiên thu góp má»™t tá»§ đầy trái phiếu cá»§a chÃnh phá»§ Liên bang, cÅ©ng giống như bao ngưá»i tốt bụng khác ở Clayton. Nàng cố bước ra xa, nhưng rồi má»™t đám hiếu kỳ vây kÃn phÃa sau nàng, há» cÅ©ng bị cuốn vào tiếng cưá»i cá»§a Bill Weller. 
 
- Phải mất má»™t lúc, tá»› má»›i hiểu - Weller nói tiếp - té ra là há» không tin vào giấy má! Và há» cÅ©ng **** tin những mánh mung cá»§a tá»›: nào là thần dược, nào là cá»™t thu lôi, và tất cả các mánh mung hái ra tiá»n khác. Thú thá»±c, tá»› rất pháºt ý, hắn ra dáng rầu rÄ© rồi toét miệng cưá»i, lá»— cả ba chiếc răng hàm bá»c vàng - khá»i nói các cáºu cÅ©ng đã biết, tá»› và Lula lúc đó cÅ©ng chẳng cần gì, ngay cả khi tá»› **** kiếm được xu nào. Trong những ngày chè chén huy hoàng hồi còn chế độ Cá»™ng hoà ở Georgie, tá»› đã hốt được nhiá»u tiá»n nhá» mấy cái hoạt động đưá»ng sắt mà tụi bạn bè kiếm dùm, đủ cho bá»n tá»› sống như ông hoàng ngay cả khi tá»› có ngu dại lao vào xây mấy cái đưá»ng sắt Ä‘i nữa! Nhưng tá»› khoái vụ đó, vá»›i lại Lula cằn nhằn riết vá» việc tá»› rảnh việc ngồi không ở nhà. Vinh danh Chúa trên trá»i, đúng lúc đó lại xảy ra vụ "Hoảng loạn", và bá»n nổi loạn ào ào Ä‘i rút tiá»n tiết kiệm ở nhà băng để Ä‘em vá» nhét vào nệm giưá»ng. Má»—i ngôi nhà, má»—i túp lá»u Ä‘á»u trở thành má»™t má» vàng mà tá»› quyết không buông tha. 
 
- Thôi, đừng nói vòng vo nữa, Bill. Cáºu đã kiếm được gì nào? Äợi cáºu vặn vẹo cái lưng mà kể cho xong chắc tá»› đến khô cả cổ mất - Amos la toáng lên rồi nhổ má»™t bãi nước bá»t không vào ống nhổ. 
 
Scarlett cũng cảm thấy nôn nóng. Nàng nôn nóng muốn bỠđi. 
 
- Yên đã nào, Amos, tá»› kể tá»›i ngay đây mà! Bằng cách nào tá»› gom được những tấm nệm đó hả! Tá»› **** phải loại ngưá»i có thể Ä‘i thuyết giáo cho bà con xây Nhà thá» má»›i. Tá»› chỉ khoái ngồi sau bàn giấy và sai bá»n tay chân Ä‘i gạ gẫm. Tá»› đã làm như váºy đấy, và chÃnh lúc Ä‘ang ngồi trên chiếc ghế xoay bằng da và nhìn ra cá»a sổ, tá»› đã nhìn thấy má»™t đám ma. Cứ y như thể sét đánh qua đầu váºy. Không nhà nào ở Géorgie mà không có ngưá»i thân bị chết. 
 
Scarlett ghê tởm nhìn Bill Weller trong khi hắn say sưa mô tả những thủ đoạn làm giàu của mình. 
 
- Những bà mẹ già vợ goá là những ngưá»i dá»… ăn nhất, mà há» chiếm phần đông ở đây. Tháºm chà há» cÅ©ng chẳng buồn chau mày khi bá»n lÃnh cá»§a tá»› bảo rằng mấy ông cá»±u chiến binh cá»§a chÃnh phá»§ Liên bang Ä‘ang cho xây các tượng đài trên khắp các chiến trưá»ng. Thế là chưa kịp nói hết câu "Abe Lincoln" hỠđã dốc hết các nệm giưá»ng để trả tiá»n cho việc chồng con hỠđược ghi tên lên bảng đá. 
 
Äiá»u này còn tệ hÆ¡n cả những gì Scarlett đã hình dung. 
 
- Cáo tháºt, anh đúng là thiên tài. - Amos thốt lên. 
 
LÅ© đàn ông cưá»i còn to hÆ¡n lúc nãy, Scarlett tưởng như mình sắp nôn má»a. Các đưá»ng xe lá»a và các má» vàng ma thì cÅ©ng còn chưa liên quan gì đến nàng, nhưng các bà mẹ và các ngưá»i vợ mà Bill Weller lừa đảo thì lại chÃnh là máu má»§ cá»§a nàng. Có khi hiện giá» ngưá»i cá»§a hắn Ä‘ang đến chá»— Béatrice Tarleton hoặc Cathleen Calvert, hoặc Dimity Munroe hoặc bất kỳ ngưá»i phụ nữ nào khác ở Clayton đã từng mất con, mất anh hoặc mất chồng. Giá»ng nàng bá»—ng cắt ngang các chuá»—i cưá»i như má»™t nhát dao. 
 
- Äó là má»™t câu chuyện thối tha và đê tiện nhất mà tôi chưa từng nghe trong Ä‘á»i! Bill Weller, anh làm tôi ghê tởm. Tôi ghê tởm tất cả. Các anh biết gì vá» ngưá»i dân miá»n Nam? Anh hiểu gì vá» những ngưá»i lương thiện và hỠở đâu? Cả Ä‘á»i, anh chưa má»™t lần có má»™t ý nghÄ© lương thiện hoặc má»™t hành động lương thiện nào. 
 
Nàng gạt những bàn tay, cánh tay và đám đàn bà, đàn ông sá»ng sốt Ä‘ang giÆ¡ lên và vây quanh Weller để tháo chạy, vừa chạy vừa lấy tay phá»§i váy như để tẩy sạch các dấu vết há» chạm vào. 
 
Chiếc bàn tiệc trong phòng ăn bá»—ng xuất hiện trước mặt nàng vá»›i những chiếc đĩa bạc sáng loá đầy ắp thức ăn. Scarlett cảm thấy lợm giá»ng trước cái mùi nồng nặc và béo ngáºy cá»§a nước sốt hoà lẫn các mùi cá»§a những ống nhổ đầy. Nàng nhá»› lại bàn ăn cá»§a gia đình Fontaine được chiếu sáng bằng má»™t ngá»n đèn độc nhất và những món ăn giản dị gồm thịt nguá»™i, bánh mì tá»± nướng và rau trong vưá»n nhà. Äó má»›i thá»±c sá»± là chá»— cá»§a nàng giữa những ngưá»i thân chứ không phải giữa bá»n đàn ông và đàn bà thô lá»—, huyênh hoang và hãnh tiến này. Scarlett quay lại nhìn thẳng vào Weller và đám ngưá»i cá»§a hắn. 
 
- Äồ bất lương, nàng hét lá»›n - cả lÅ© các ngưá»i là thế đó, đồ bất lương, cút ngay khá»i nhà tôi! Xéo hết khá»i đây! Các ngưá»i làm tôi tởm lợm! 
 
Mamie Bart đã sai lầm khi thỠdỗ dành nàng. 
 
- Này, bạn thân yêu của tôi… cô ta vừa nói vừa đưa bàn tay đeo đầy nữ trang. 
 
Scarlett lùi lại, không cho Mamie chạm vào ngưá»i. 
 
- Cả cô nữa, đồ lợn béo! 
 
- Ồ không! - Mamie Bart lắp bắp - dù chết chứ tôi không cho ai nói với tôi như thế đâu nhé! Tôi chẳng thèm ở lại đây dù cô có quỳ xuống mà van xin tôi đi nữa, Scarlett Butler. 
 
Lá»i qua tiếng lại má»—i lúc má»™t ầm Ä© và kÃch động và chưa đầy mưá»i phút sau, các căn phòng đã đầy những mảnh vỡ vụn. 
 
Không thèm chớp mắt, Scarlett bước xăm xàm qua những món ăn và những chai sâm banh đổ nhào, đĩa ăn và ly tách bể nát. Nàng cần phải ngẩng cao đầu như mẹ nàng đã dạy. Scarlett như đang trở vỠTara với cuốn sách dày cộm của Weller Scott, Waverley, đội trên đầu, và nàng bước lên cầu thang lưng thẳng như thân cây, cằm thẳng góc với hai vai. 
 
Theo kiểu má»™t mệnh phụ, như mẹ nàng đã dạy. Äầu óc nàng quay cuồng và đôi chân run rẩy, nhưng nàng vẫn bước, không dừng lại. Má»™t mệnh phụ không bao giỠđược tá» ra mệt má»i hoặc pháºt ý. 
 
- Bà ấy phải làm cái gì chứ, không lẽ tay cứ đỠra như thế kia, một nhạc công thổi kèn coóc-nê nói. 
 
Tám nhạc công này ẩn phÃa sau các lùm cây cỠđã chÆ¡i các bản Valse trong nhiá»u buổi tiếp tân khác cá»§a Scarlett. 
 
- Muá»™n quá rồi, má»™t nhạc sÄ© vÄ© cầm nói, sau khi khạc nhổ vào má»™t cháºu cây cá». Äúng là xúi quẩy! 
 
Ở tầng trên, Scarlett ném ngưá»i, nằm úp mặt lên tấm trải giưá»ng bằng lụa và khóc nức nở như thể trái tim nàng Ä‘ang tan vỡ. Nàng cứ nghÄ© sẽ có má»™t buổi tối vui kia đấy. 
 
* 
* * 
 
Äêm đã khuya, khi ngôi nhà chìm trong yên lặng và bóng tối, Scarlett xuống nhà để uống má»™t ly rượu mong được ngá»§ thiếp Ä‘i. Tất cả dấu vết cá»§a cuá»™c vui đã được dá»n dẹp, ngoại trừ những chùm hoa tươi và những cây nến cháy dở cá»§a chiếc đèn chùm sáu ngá»n còn để lại trên chiếc bàn trống trai. 
 
Scarlett thắp nến và thổi tắt cây đèn cá»§a mình. Tại sao nàng lại phải mò mẫm trong đêm như má»™t tên trá»™m thế này? Äây là nhà cá»§a nàng, chai rượu Brandy cá»§a nàng, và nàng có thể làm những gì nàng muốn. 
 
Nàng chá»n má»™t chiếc ly mang đến bàn cùng vá»›i chai rượu và ngồi vào ghế bành ở đầu bàn. Cả chiếc bàn này cÅ©ng là cá»§a nàng. 
 
Rượu Brandy toả má»™t luồng nóng dá»… chịu khắp ngưá»i nàng, Scarlett thở dài. Tạ Æ¡n Chúa! Thêm má»™t ly nữa là các dây thần kinh cá»§a ta sẽ thư giãn không còn căng thẳng nữa. Nàng lại rót đầy cái ly rượu nhá» nhắn và xinh xắn, nhanh tay đưa lên miệng… Mình không nên uống nhanh như thế, nàng tá»± nhá»§ khi rót tiếp ly thứ ba. Các mệnh phụ không được phép làm như váºy. 
 
Nàng nhắm nháp ly rượu thứ ba. Ãnh sáng từ các ngá»n nến má»›i đẹp làm sao! Những ngá»n lá»a vàng phản chiếu trên lá»›p véc-ni cá»§a chiếc bàn trông đến thÃch mắt! Cả cái chai không trông cÅ©ng hay hay. Các mặt thuá»· tinh cá»§a nó lung linh những sắc cầu vồng khi nàng xoay nó giữa các ngón tay cá»§a mình. 
 
Ngôi nhà im lặng như má»™t nấm mồ. Tiếng thuá»· tinh va chạm làm nàng giáºt nẩy mình khi rót thêm má»™t ly nữa. Có lý do gì cần phải uống thêm ly này nữa chứ? Nàng quá bị kÃch động đến không ngá»§ được. 
 
Các ngá»n nến lụi dần và chai rượu cÅ©ng dần dần vÆ¡i. Nàng ná»›i lá»ng sá»± kiểm soát thưá»ng có đối vá»›i tâm trà và hồi ức xưa cÅ© bá»—ng lại thấp thoáng hiện vá». ChÃnh trong căn phòng này má»i việc đã bắt đầu. Cái bàn cÅ©ng trống trải như buổi tối nay, chỉ có vài ngá»n nến và chiếc khay bạc đựng chai rượu Brandy cùng mấy cái ly. Rhett đã say. Nàng chưa bao giá» thấy chàng say đến thế - má»™t con ngưá»i uống rượu vào có vừa gì. Nhưng đêm hôm ấy chàng đã say, tháºt kinh sợ. Chàng đã nói vá»›i nàng những Ä‘iá»u ghê gá»›m khiến nàng Ä‘au khổ biết bao. Anh vặn tay nàng mạnh đến mức nàng phải kêu thét lên vì Ä‘au đớn. 
 
Nhưng rồi… chàng đã nhấc bổng nàng lên tay, đưa vào phòng và cưỡng bức nàng. Äến lúc này, chàng không cần phải dùng đến vÅ© lá»±c. CÆ¡ thể nàng như bừng sống dáºy dưới những vuốt ve, mÆ¡n trá»›n khi chàng hôn lên môi, lên cổ, khắp ngưá»i nàng. Thân xác nàng bốc cháy và đòi được bốc cháy hÆ¡n nữa, còn thân xác chàng lại quấn quÃt và căng lên khi tìm gặp thân xác nàng… má»™t lần nữa…và má»™t lần nữa … 
 
Äiá»u đó không thể xảy ra được. Nàng Ä‘ang mÆ¡. Nhưng làm sao nàng có thể mÆ¡ thấy má»™t Ä‘iá»u mà chưa bao giá» nàng hình dung nó tồn tại trên Ä‘á»i? 
 
Không má»™t mệnh phụ nào có thể có má»™t dục vá»ng man dại đến thế. Không má»™t mệnh phụ nào từng làm những Ä‘iá»u như nàng đã làm… Scarlett cố xua Ä‘uổi ý nghÄ© hắc ám vào những góc tối và bá» bá»™n nhất trong tâm trà nàng, nÆ¡i nàng vẫn thưá»ng nhồi nhét những Ä‘iá»u không thể chấp nháºn được và không thể tưởng tượng được. Nhưng nàng đã uống quá nhiá»u… 
 
Äiá»u đó đã tá»± đến kia mà! Trái tim nàng kêu lên. Äã tá»± đến! Mình đâu có tá»± đặt ra nó? 
 
Nhưng lý trà cá»§a nàng - cái lý trà mà mẹ nàng đã dạy dá»— kỹ lưỡng rằng các mệnh phụ không thể có những cÆ¡n động tình như loài váºt - đã không kìm hãm nổi những Ä‘am mê cá»§a thân xác muốn được chiếm Ä‘oạt má»™t lần nữa và được buông thả theo tất cả… 
 
Nàng xiết chặt đôi tay trên khuôn ngá»±c nhức nhối cá»§a mình, nhưng thân xác nàng không đòi há»i những bàn tay cá»§a nàng. Nàng buông thõng hai tay lên bàn và gục đầu mình lên đó. Nàng thả mình cho những cÆ¡n dục vá»ng và Ä‘au đớn đến quằn quại cả thân xác mình. Nàng gào lên trong tiếng nấc giữa căn phòng vắng lặng, láºp lá» những ngá»n nến. 
 
- Rhett, ôi Rhett, em muốn anh biết bao? 
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản của ga_kho  
 
 
		
		
		
		
			
				
 
				
					
						Last edited by quykiemtu; 19-12-2008 at 09:04 AM .
					
					
				 
			
		
		
		
	
	 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				23-08-2008, 11:56 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			 
			
				
				Tiếp Nháºp Ma Äạo
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Aug 2008
					Äến từ: Xứ Dừa
					
					
						Bài gởi: 364
					
                    Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngày 7 giá» 
                
					
 
	Thanks: 116
	
		
			
				Thanked 4 Times in 3 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Chương 8 
 
 
 
 
 
 
Mùa đông Ä‘ang đến gần và má»—i ngày, Scarlett má»—i thấy thêm bồn chồn. Joe Colleton đã đào tầng hầm cho những ngôi nhà đầu tiên, nhưng những cÆ¡n mưa liên tiếp đã cản trở việc đổ xi măng đúc móng. "Nếu tôi mua gá»— trước khi sẵn sàng xây tưá»ng thì ông Wilkes sẽ nghi là có âm mưu gì?" ông Joe nói rất có lý và Scarlett biết rằng ông không sai. Nhưng sá»± cháºm trá»… cÅ©ng không xa sá»± thất bại. 
 
CÅ©ng có thể ý định xây dá»±ng này là sai lầm. Má»—i ngày báo chà lại tưá»ng thuáºt những vụ phá sản má»›i trong giá»›i kinh doanh. Ngưá»i ta đã tổ chức những buổi phát chẩn cháo trong tất cả các thành phố lá»›n cá»§a nước Mỹ và những nguá»i thất nghiệp chạý kiếm ăn cứ chen chúc nhau trong những buổi phát chẩn ấy. Cứ má»—i lần má»™t xà nghiệp bị phá sản thì lại thêm má»™t vài ngưá»i bị mất việc. Tại sao Scarlett lại dám đánh liá»u bá» tiá»n ra lúc này, ở má»™t thá»i Ä‘iểm tệ hại nhất? Tại sao nàng lại phải thá»±c hiện lá»i hứa Ä‘iên rồ ấy vá»›i Melly? Ôi! Giá như những cÆ¡n mưa lạnh giá ấy chịu dứt… và giá như ngày thôi đừng thu ngắn lại. Ban ngày, nàng còn có việc để báºn bịu, nhưng đến đêm thì nàng lại thấy mình bị giam hãm trong ngôi nhà trống vắng làm bạn vá»›i những ý nghÄ© cá»§a chÃrh mình… mà nàng thì chẳng muốn nghÄ© ngợi nữa bởi nàng chẳng bao giá» tìm được câu trả lá»i. Làm sao nàng lại có thể rÆ¡i vào má»™t hoàn cảnh như thế này?. Nàng chưa bao giá» cố ý làm việc gì khiến má»i ngưá»i chống lại nàng, thế thì tại sao há» thù ghét nàng đến thế? Tại sao Rhett đã quá lâu không đến? Nàng biết làm gì đây để dàn xếp má»i việc? Phải có má»™t phương cách nào đó? Chứ nàng không thể cứ mãi rảo hết phòng này đến phòng khác trong ngôi nhà rá»™ng mênh mông giống như má»™t hạt Ä‘áºu lẻ loi va vào thành cháºu. 
 
Nàng mong Wade và Ella ở bên mình, nhưng Suellen đã viết thư nói rằng chúng Ä‘ang bị cách ly vì mắc bệnh thuá»· Ä‘áºu và Ä‘ang thay phiên nhau bị tra tấn bởi những tráºn ngứa ngáy triá»n miên. Nàng có thể nối lại quan hệ vá»›i chị em nhà Bart và các bạn bè cá»§a há». Dù nàng có mắng má» Mamie da dày như cá sấu là lợn Ä‘i nữa thì cÅ©ng chẳng việc gì cả. Nếu như Scarlett thÃch "đánh bạn" vá»›i bá»n bất lương thì cÅ©ng má»™t phần là vì nàng có thể tha hồ chá»i bá»›i chúng rồi nàng lại thấy chúng bò lại vá»›i mình như thể chúng muốn xin thêm những lá»i nhục mạ má»›i. Lạy Chúa, ta đã không tồi tệ đến mức đó. Ta không há» có ý định lết lại dưới chân chúng khi giỠđây ta biết bá»n chúng đáng khinh bỉ biết bao. 
 
Nhưng sao trá»i mau tối và đêm lại lê thê đến thế và ta không sao ngá»§ được cho dù rất muốn. Má»i việc rồi sẽ tốt hÆ¡n thôi khi mưa dứt… khi mùa đông tàn… và khi Rhett trở vá» nhà vá»›i ta… 
 
Cuối cùng rồi thá»i tiết cÅ©ng trở nên sáng sá»§a vá»›i những ngày nắng ráo và ấm áp, khi những vệt mây dài chỉ làm nổi lên má»™t ná»n trá»i xanh ngắt. Colleton bÆ¡m nước tụ trong các hố móng và gió đã thổi khô nước làm ná»n đất đỠcá»§a Géorgie rán lại như gạch thẻ. Ông cho mua xi - măng và gá»— làm cốp - pha để đúc móng. 
 
Scarlett mua tháºt nhiá»u quà để ăn mừng sá»± việc này. Giáng sinh sắp đến rồi còn gì. Nàng mua búp-bê cho Ella và má»—i con gái cá»§a Suellen, mua cho mấy đứa nhá» những hình ná»™m bé con vá»›i thân mình bằng vải nhồi mạt cưa và chiếc đầu mÅ©m mÄ©m bằng sứ giống như tay vá»›i chân. Vá»›i Suellen và Ella, nàng tìm mua những cô búp-bê hình tiểu thư và những chiếc hòm da đựng đầy những bá»™ xiêm y rá»±c rỡ. Còn vá»›i Wade, nàng nghÄ© đến nát óc. Scarlett không bao giá» biết phải làm gì cho nó. Nàng chợt nhá»› ra lá»i hứa cá»§a Tony Fontaine: Anh ấy sẽ dạy nó cách sá» dụng khẩu súng lục. Thế là nàng mua cho con trai má»™t cặp súng lục và cho khắc tên nó lên hai báng súng bằng ngà. Äối vá»›i Suellen thì dá»… rồi: Má»™t chiếc bóp bằng lụa có Ä‘Ãnh những viên ngá»c trai, chiếc bóp quá sang trá»ng để dùng ở nông thôn, nhưng bù lại, nếu trong đó có má»™t đồng hai mươi đô-la bằng vàng thì cô ta có thể sá» dụng ở bất cứ đâu. Còn Will? Chịu thôi! Scarlett đã Ä‘i lùng sục cùng trá»i cuối đất để rồi đành đầu hàng và mua cho chú ấy má»™t chiếc áo chăn cừu cÅ©ng giống như năm trước và năm trước nữa. Quan trá»ng là ta đã có ý mua tặng, nàng tá»± nhá»§ để yên lòng. 
 
Nàng đã lưỡng lá»± rất lâu trước khi quyết định không tặng gì cho Beau. Nàng không sao chịu nổi nếu India gá»i ngược lại gói quà còn nguyên chưa mở. HÆ¡n nữa, Beau đâu có thiếu thứ gì, nàng cay đắng tá»± nhá»§. Các chi phà ở gia đình Wilkes ở cừa hàng cứ tăng lên má»—i tuần. 
 
Nàng mua má»™t dao cắt xì-gà bằng vàng cho Rhett, song không sao đủ can đảm để gá»i cho chàng. Bù lại, nàng gá»i cho hai bà cô cá»§a chàng ở Charleston nhiá»u món quà đẹp hÆ¡n má»i lần. Biết đâu há» sẽ chẳng nói lại vá»›i mẹ Rhett rằng nàng đã ân cần vá»›i há», thế nào mà bà Butler chẳng nhắc đến Ä‘iá»u đó vá»›i con trai? 
 
Mình tá»± há»i liệu chàng có gá»i cho mình món quà gì không… Hoặc mang lại cho mình má»™t cái gì… Có thể chàng sẽ đến vào dịp Giáng sinh để khoá mõm cái bá»n ác mồm độc miệng. 
 
Khả năng ấy đủ hiện thá»±c đối vá»›i Scarlett đến mức nàng lao vào trang trà nhà cá»a vá»›i má»™t niá»m vui cuồng nhiệt mà chẳng mấy chốc ngôi nhà cá»§a nàng trông giống như má»™t bó những cành thông, cành hoa trạng nguyên và tầm gá»i. Nàng đã ôm đến cá»a hàng vô số những đồ trang trà đẹp mắt. 
 
- Trong tá»§ kÃnh cá»§a chúng ta bao giá» cÅ©ng chỉ có má»—i dáºy hoa bạc như thế này, thưa bà Butler, như thế cÅ©ng đủ rồi, Willie Kershaw nói. 
 
- Ông không phải dạy tôi cái gì đủ, cái gì không. Tôi muốn ông trang trà tất cả các kệ hàng bằng cây thông và ông hãy làm Æ¡n treo giùm má»™t vòng hoa trạng nguyên trên cá»a cho tôi. Äiá»u đó rất tuyệt để tạo cho má»i ngưá»i không khà Giáng sinh và há» sẽ vung tiá»n ra nhiá»u hÆ¡n để mua quà. Chúng ta còn thiếu nhiá»u những món xinh xinh nhẹ tiá»n để làm quà. Cái há»™p lá»›n đựng quạt bằng giấy dầu đâu rồi? 
 
- Bà đã dặn tôi cất nó đi. Bà nói chúng ta không việc gì phải để cho các của nợ ấy chiém chỗ trên các kệ hàng trong khi khách hàng đang cần đinh, cần ván giặt. 
 
- Sao mà ông đần thế? Äó là trước đây, còn bây giá» là Giáng sinh! Mang nó ra đây ngay! 
 
- Nhưng tôi không biết chÃnh xác nó nằm ở đâu? CÅ©ng lâu quá rồi. 
 
- Mẹ Æ¡i! Ông ra xem ngưá»i đàn ông kia muốn gì. Tôi tá»± mình tìm nó váºy. 
 
Scarlett lách sau quầy tÃnh tiá»n và xông thẳng vào kho như má»™t cÆ¡n bão. 
 
Ngay lúc Ä‘ang đứng trên đầu thang để lục lá»i những chồng há»™p bụi bặm ở ngăn kệ trên cùng, thì nàng cÅ©ng nghe thấy giá»ng nói quen thuá»™c cá»§a bà Merriwether và cô con gái Maybelle. 
 
- Con nhá»› mẹ đã nói vá»›i con là sẽ không bao giá» bước chân vào cá»a hàng cá»§a Scarlett kia mà! 
 
- Con im Ä‘i, gã bán hàng kia nghe thấy bây giá». Hai mẹ con mình đã rảo khắp thành phố này mà chẳng tìm đâu ra má»™t miếng nhung Ä‘en nào. Mẹ không thể may xong áo nếu thiếu nó. Con có nghÄ© là nữ hoàng Victoria lại mang má»™t cổ áo màu không? 
 
Scarlett chau mày. Há» Ä‘ang nói gì váºy nhỉ? Nàng lặng lẽ bước xuống thang rồi rón rén tiến đến, áp tai vào tấm vách ngăn má»ng. 
 
- Không, thưa bà, ngưá»i nhân viên đáp. Ở chá»— chúng tôi chưa bao giá» có bán nhung cả. 
 
- Tôi cũng nghĩ thế. Thôi, đi nào, Maybelle! 
 
- Mình đã lỡ đến đây rồi, nào, để con tìm mấy sợi lông chim cho chiếc mũ Pocahontas của con xem, Maybelle cố nài nỉ. 
 
- Không được đâu. Chúng ta đi thôi. Lẽ ra chúng ta không đến đây mới phải. Con nghĩ xem có ai đó thấy chúng ta thì sao? 
 
Bà Merriwether bá» Ä‘i, bước chân nặng ná» nhưng vá»™i vàng, và sáºp mạnh cá»a lại. 
 
Scarlett lại leo lên cầu thang. Tất cả niá»m vui cá»§a ngày lá»… Giáng sinh gần ká» bá»—ng tan biến. Có ai đó đã tổ chức má»™t buổi dạ há»™i hoá trang và nàng không được má»i. 
 
Phải chi nàng để mặc cho Ashley ngã gãy cổ trong huyệt mộ của Mélanie cho rồi. Cuối cùng, nàng cũng lôi ra được chiếc hộp nàng muốn tìm và ném xuống đất. Chiếc hộp vỡ toang, những chiếc quạt màu sặc sỡ vung vãi tứ tung. 
 
- Nhặt chúng lên và lau từng cái một, Scarlett ra lệnh. Tôi phải đi đây. 
 
Nàng thà chết còn hơn là sụt sịt trước nhân viên của mình. 
 
Nàng thấy tá» báo ngày hôm đó để trên ghế cá»— xe. Nàng quá báºn rá»™n vá»›i việc trang trà để có thể Ä‘á»c, còn bây giá» thì lại càng chẳng muốn chúi vào Ä‘á»c chút nào nhưng tá» báo sẽ giúp nàng che lại khuôn mặt để tránh cái nhìn cá»§a những kẻ hiếu kỳ. Scarlett mở trang giữa và xếp gá»n lại để có thể Ä‘á»c mục "Thư Charleston". Ở đó chỉ thấy nói vá» trưá»ng Ä‘ua ngá»±a Washington mà ngưá»i ta vừa má»›i mở lại và vá» các tráºn Ä‘ua ngá»±a sẽ diá»…n ra vào tháng giêng. Scarlett Ä‘á»c lướt qua má»™t bài hồi ký bốc lá»a vá» các tráºn Ä‘ua ngá»±a thá»i kỳ trước chiến tranh vá»›i những tráºn đẹp mắt nhất vẫn luôn diá»…n ra ở Charleston, nÆ¡i má»i việc Ä‘á»u hoàn hảc. Bài báo tiên Ä‘oán các tráºn Ä‘ua sắp tá»›i sẽ còn huy hoàng hÆ¡n các tráºn Ä‘ua trước đây, và nếu đúng như thế thì trong những tuần sắp tá»›i, má»—i ngày sẽ kết thúc tưng bừng bằng má»™t cuá»™c chiêu đãi hoặc má»™t buổi vÅ© há»™i. 
 
- Và mình đánh cuộc là Rhett Butler sẽ có mặt ở đấy, Scarlett thì thầm. 
 
Nàng gấp tá» báo lại và ném xuống đất. Má»™t hàng tÃt trên trang nhất bá»—ng Ä‘áºp vào mắt nàng: Há»™i Carnaval sẽ kêt thúc bằng má»™t buổi dạ há»™i hoá trang. Nàng thầm nghÄ© có lẽ đây là lý do khiến mụ quý tá»™c già và cô nàng Maybelle chuẩn bị xiêm y đây. Má»i ngưá»i Ä‘á»u Ä‘ang chuẩn bị cho những buổi lá»… há»™i tuyệt vá»i nhất, ngoại trừ nàng… nàng lại cầm tá» báo lên. 
 
"Lúc này đã có thể thông báo rằng công tác tổ chức và chuẩn bị đã hoàn tất, bài báo viết vào ngày sáu tháng giêng, Atlanta sẽ là nÆ¡i diá»…n ra lá»… há»™i Carnaval mà sá»± tráng lệ sẽ làm má» nhạt ngay cả lá»… há»™i "Ngày thứ ba ăn mặn" (Mardi Gras) lừng danh ở New Orléans. Ban tổ chức Lá»… há»™i các Hoàng đế vừa được trả lá»i gồm nhiá»u nhân váºt tiếng tăm trong giá»›i kinh doanh cá»§a thành phố chúng ta, là những ngưá»i khởi xướng sá»± kiện độc đáo này. Vua Carnaval sẽ ngá»± trị Atlanta vá»›i cả má»™t triá»u đình gồm những nhà quý tá»™c. Ngài sẽ tiến vào và băng qua thành phố trên cá»— xe vương giả cá»§a mình trong má»™t cuá»™c diá»…u hành sẽ kéo dài đến hÆ¡n má»™t dặm. Tất cả công dân thành phố, các thần dân má»™t ngày cá»§a Ngài, Ä‘á»u được má»i đến chiêm ngưỡng vô số những Ä‘iá»u kỳ diệu cá»§a cuá»™c diá»…u hành mà giá» giấc và lá»™ trình sẽ được thông báo trong số báo tá»›i." 
 
"Những há»™i hè trong ngày sẽ kết thúc bằng má»™t dạ há»™i hoá trang. Nhà hát kịch De Gives, do đó sẽ thá»±c sá»± bỉến thành xứ sở cá»§a những Ä‘iá»u diệu kỳ. Ban tổ chức đã phân phát gần ba trăm vé má»i cho những hiệp sÄ© quý tá»™c và các công nương đẹp nhất cá»§a Atlanta". 
 
- Ồ không! Scarlett thốt lên. 
 
Má»™t cảm giác Ä‘au buồn xâm chiếm lấy nàng, và nàng báºt khóc như má»™t đứa trẻ. Rhett thì khiêu vÅ© và cưá»i đùa ở Charleston và tất cả những kẻ thù cá»§a nàng ở Atlanta thì chÆ¡i đùa vui vẻ trong khi nàng ngồi lại má»™t mình trong ngôi nhà mênh mông và lặng lẽ này, Ä‘iá»u ấy tháºt bất công! Nàng có làm Ä‘iá»u gì xấu xa đâu để phải gánh chịu má»™t sá»± trừng phạt như thế. 
 
Mi cÅ©ng không bao giỠđược hạ mình khóc lóc vì há» nữa, nàng tá»± nhá»§, giáºn dữ. 
 
Scarlett lấy sống tay quệt khô nước mắt. Nàng sẽ không vui thú gì trong hoàn cảnh khốn khổ này. Nàng sẽ làm những gì cần thiết để đạt được những Ä‘iá»u nàng muốn. Nàng cần phải đến buổi dạ há»™i này và tìm cách lá»t vào đó 
 
Việc nháºn giấy má»i dá»± dạ há»™i không phải là Ä‘iá»u không thể làm được, tháºm chà cÅ©ng không phải là khó: Scarlett được biết cuá»™c diá»…u hành tưng bừng phần lá»›n sẽ gồm các xe trang trà để quảng cáo cho các sản phẩm hoặc các cá»a hàng. DÄ© nhiên, cần phải mua quyá»n được tham gia Ä‘oàn xe diá»…u hành và chịu các chi phà trang trà cá»— xe, song những ai tham gia Ä‘á»u sẽ nháºn được hai vé má»i dá»± dạ há»™i. Nàng sai Willie Kershaw mang theo số tiá»n cần thiết đến đăng ký cho "Cá»a hàng bách hoá Kennedy" tham dá»± cuá»™c diá»…u hành. 
 
Äiá»u này lại càng khiến nàng tin chắc rằng có thể mua được tất cả. Tiá»n là trên hết! 
 
- Bà định trang trà cá»— xe như thế nào đây, thưa bà Butler? Kershaw há»i. 
 
Hàng trăm khả năng mở ra trong trà tưởng tượng của nàng. 
 
- Äể tôi nghÄ© xem, Willie. 
 
Phải rồi! Nàng có thể bá» ra hàng giá» tháºm chà dành trá»n những buổi tối để nghÄ© ra má»™t cách nào đó có thể biến tất cả các cá»— xe khác trở nên thảm hại trước cá»— xe cá»§a nàng. 
 
Nàng cÅ©ng cần phải nghÄ© xem mình sẽ hoá trang thế nào trong buổi dạ há»™i. Ôi việc này má»›i mất thá»i gian làm sao! 
 
Nàng sẽ phải xem lại tất cả các tạp chà thá»i trang mà nàng có để biết xem những kẻ khác sẽ mặc gì, để còn chá»n vải, may thá» và chá»n kiểu tóc nữa. 
 
á»’, không! Nàng còn Ä‘ang có tang kia mà. Tuy nhiên Ä‘iá»u này cÅ©ng không có nghÄ©a nàng phải mặc toàn màu Ä‘en để Ä‘i dá»± má»™t buổi dạ há»™i như thế! Nàng chưa bao giá» dá»± má»™t buổi dạ há»™i hoá trang và chưa biết gì vá» các luáºt lệ cá»§a nó. Nhưng trước hết phải làm sao đánh lừa được má»i ngưá»i, đúng không? Phải làm sao để không giống như thưá»ng ngày nghÄ©a là phải cải trang. Trưá»ng hợp này, nàng có thể tránh được màu Ä‘en. Buổi dạ há»™i hiện ra trong trà óc nàng má»—i ngày má»—i rõ hÆ¡n. 
 
Scarlett giải quyết các công việc cá»§a mình ở cá»a hàng nhanh hÆ¡n thưá»ng lệ rồi Ä‘i ngay đến chá»— ngưá»i thợ may quen thuá»™c. 
 
Bà Marie là má»™t ngưá»i to béo đến ná»—i gắng sức má»™t tà là bà đã hổn hển. Bà đưa tay rút chùm Ä‘inh ghim khá»i miệng rồi giảng giải cho nàng biết các "quý bà" đã đến đặt những bá»™ trang phục gì. Bà thì bá»™ hồng nụ (áo dạ há»™i màu hồng có viá»n những bông hồng vải), bá»™ nụ tuyết (áo dạ há»™i màu trắng viá»n ren trắng hồ bá»™t), bá»™ đêm Ä‘en (áo nhung xanh Ä‘áºm có thêu những ngôi sao màu bạc), bá»™ rạng đông (vải hồng sáng trên vải hồng sáºm), bá»™ chăn cừu (váy sá»c vá»›i tạp dá» và yếm nịt viá»n rua). 
 
- ÄÆ°á»£c được, - Scarlett nôn nóng ngắt lá»i - Tôi hiểu cách hỠăn mặc rồi. Ngày mai tôi sẽ nói vá»›i bà tôi sẽ cải trang ra sao. 
 
Bà Marie giÆ¡ cả hai tay lên trá»i: 
 
- Nhưng tôi không còn thá»i giỠđể may áo cho bà đâu, bà Butler ạ. Hiện giá» tôi đã phải cần thêm hai ngưá»i thợ nữa, mà tôi vẫn chưa hiểu phải làm sao cho kịp đây… Tôi không thể nháºn thêm bất cứ má»™t bá»™ nào nữa ngoài những bá»™ mà tôi đã nháºn. 
 
Scarlett đưa tay ra hiệu gạt ngay những lá»i lẽ từ chối này. Nàng biết rằng nàng sẽ nháºn được thứ mà nàng muốn. Äiá»u khó khăn nhất là chá»n cách cải trang nào. 
 
Câu trả lá»i đã đến vá»›i nàng khi nàng ngồi chÆ¡i bài má»™t mình trong lúc chỠđợi bữa ăn. Nàng Ä‘ang nhìn tay bài cá»§a mình xem liệu có thể nháºn được con già mà nàng cần để Ä‘iá»n vào má»™t chá»— trống hay không. Không! Phải qua hai con đầm rồi má»›i đến con già. Thế là ván bài này đã há»ng. 
 
Con đầm! Phải rồi. Nàng có thể mặc má»™t bá»™ đồ tuyệt đẹp vá»›i má»™t cái vạt Ä‘uôi dài viá»n bằng lông thú màu trắng, còn nữ trang thì tất cả những nữ trang nàng muốn Ä‘eo. 
 
Nàng ném các quân bài xuống bàn và chạy lên gác xem há»™p nữ trang cá»§a nàng. Ôi! Tại sao Rhett lại tá» ra bá»§n xỉn như váºy khi mua sắm những món ấy cho nàng? Anh đã tặng nàng tất cả những gì nàng muốn, nhưng vá» nữ trang, anh chỉ chấp thuáºn các viên ngá»c trai. Nàng lấy các chuá»—i hạt trai và bày lên bàn trang Ä‘iểm. Äây rồi! Äôi bông tai bằng kim cương, nhất định nàng sẽ Ä‘eo chúng. Nàng sẽ Ä‘eo ngá»c trai lên tóc, cổ và cưá»m tay. Äáng tiếc là nàng không thể liá»u lÄ©nh phô trương chiếc nhẫn cưới cá»§a mình. Có quá nhiá»u ngưá»i có thể nhìn viên ngá»c lục bảo nạm kim cương mà nháºn ra nàng và loại nàng khá»i lá»… há»™i. Nàng tin bá»™ y phục và chiếc mặt nạ cá»§a nàng có thể giúp nàng tránh mặt các bà Merriwether, India Wilkes và nhiá»u phụ nữ khác. Nàng tha thiết được vui đùa, được tham dá»± má»i cuá»™c khiêu vÅ©, được má»™t lần nữa trở lại giữa cuá»™c sống sôi động. 
 
* 
* * 
 
Ngày năm tháng giêng, má»™t ngày trước lá»… há»™i Carnaval, cả Atlanta náo nức chuẩn bị. Văn phòng thị trưởng đã ban lệnh cho các xà nghiệp phải đóng cá»a vào ngày mùng sáu và tất cả các toà nhà nằm dá»c con đưá»ng diá»…n ra cuá»™c diá»…u hành phải được trang trà bằng các sắc cá» màu đỠvà trắng, cá» cá»§a Rex, vua cá»§a lá»… há»™i Carnaval. 
 
Scarlett cảm thấy tiếc phải đóng cá»a, ngưng kinh doanh vào má»™t ngày thành phố tràn ngáºp ngưá»i từ nông thôn ra để dá»± lá»…. Tuy nhiên, nàng vẫn cho treo những chiếc nÆ¡ vải khổng lồ ở các mặt kÃnh cá»a hàng và trên các chắn song cá»§a ngôi nhà nàng. CÅ©ng như má»i ngưá»i nàng cÅ©ng vô cùng sá»ng sốt trước sá»± biến đổi cá»§a các con đưá»ng Whitchall và Marietta. Cá» xà phất phá»›i trên tất cả các cá»™t đèn, trên má»—i ngôi nhà mặt tiá»n tạo thành má»™t đưá»ng hầm lá»›n màu Ä‘á», trắng, sáng rá»±c và náo động suốt lá»™ trình dẫn Rex đến ngai vàng. 
 
Lẽ ra mình phải đưa Wade và Ella từ Tara vỠđây để xem diá»…u hành, - Scarlett thá»§ thầm - nhưng có lẽ chúng còn chưa được khá»e vì chứng thuá»· Ä‘áºu, nàng lại tá»± biện bạch - Nhưng mình cÅ©ng không có vé má»i dá»± dạ há»™i cho Suellen và Will. HÆ¡n nữa, vá»›i tất cả những món quà Giáng sinh mà mình đã gá»i đến đó thì… 
 
Cơn mưa không ngớt hột vào ngày lễ Carnaval đã làm nàng thấy nhẹ bớt cảm giác có lỗi với các con. Dù sao chúng cũng không thể đứng dưới mưa gió, rét mướt để nhìn những cỗ xe đi qua. 
 
Nhưng còn nàng thì lại được. Quàng trong má»™t chiếc khăn choàng tháºt ấm áp và che má»™t chiếc dù lá»›n, nàng đứng trên băng ghế đá gần hàng rào nhà, thế là nàng đứng vượt lên trên tất cả những cái đầu có hoặc không che dù cá»§a tất cả khán giả Ä‘ang xúm xÃt vá»›i nhau trên v**** hè. 
 
Như dá»± Ä‘oán, Ä‘oàn diá»…u hành nối Ä‘uôi nhau kéo dài đến hàng dặm. Äó là má»™t sá»± kiện vừa đầy ấn tượng cÅ©ng vừa tháºt đáng buồn Nước mưa đã làm cho các bá»™ triá»u phục trở nên nhòe nhoẹt: màu đỠnhuá»™m chảy loang lổ, những chiếc lông đà Ä‘iểu rÅ© cả xuống, những chiếc nón nhung bảnh bao cụp xuống các khuôn mặt hệt như những chiếc lá cải. Các viên quan tuyên chỉ và các thị đồng ướt loi ngoi như chuá»™t lá»™t dưá»ng như Ä‘ang lạnh cóng ngưá»i, nhưng há» vẫn tiếp tục ngẩng cao đầu trong vai trò cá»§a mình. Các kỵ sÄ© Ä‘ang chiến đấu dÅ©ng cảm vá»›i các con ngá»±a đầy bùn để tiếp tục tiến bước giữa bùn nước nhá»›p nháp và trÆ¡n trượt, Scarlett hoà theo những tràng vá»— tay chào mừng viên chỉ huy Äá»™i cáºn vệ: đó là bác Henry Hamilton, ngưá»i duy nhất còn có vẻ đùa vui được ông Ä‘i chân đất lá»™i bì bõm, má»™t tay xách giày, còn tay kia cầm chiếc mÅ© nước chảy ròng ròng, hết quay ngưá»i sang bên này đưá»ng lại quay bên kia để chào khán giả vá»›i nụ cưá»i toe toét. 
 
Scarlett cÅ©ng được má»™t tráºn cưá»i khi các vị mệnh phụ cá»§a triá»u đình từ từ kéo qua chá»…m chệ trên những cá»— xe không mui. Các nhân váºt tiếng tăm nàycá»§a Atlanta Ä‘á»u mang mặt nạ, nhưng ai ai cÅ©ng có thể dá»… dàng Ä‘á»c thấu những ná»—i thống khổ các vị phải cắn răng mà chịu, mặc dù bá» ngoài các vị cố ra vẻ kiên cưá»ng. Maybelle Merriwether vá»›i chiếc mÅ© Pocahontas cá»§a mình đã để chu những sợi lông gà má»m nhÅ©n, ướt nhèm bết cả vào tác để nước chảy dài xuống cả má cả cổ. CÅ©ng dá»… dàng nháºn ra bà Elsing trong bá»™ đồ Betsy Ross Ä‘ang run lên láºp cáºp và bà Whiting trong bá»™ đồ Florence Nightingale Ä‘ang ướt như chuá»™t lá»™t. Còn bà Meade hiện thân cho cái "thá»i xưa quà hoá" thì bao nhiêu diá»m lụa sÅ©ng nước bết nhau dày như mo. Chỉ riêng bà Merriwether là chẳng coi mưa ra gì: hoàng háºu Victoria này che chiếc ô Ä‘en, nên tóc tai khô ráo, cổ áo nhung không há» vương má»™t giá»t mưa nào. 
 
Sau các vị mệnh phụ là má»™t khúc cách quãng khá dài. Ngưá»i xem bắt đầu tản Ä‘i thì xa xa nghe tiếng nhạc Dixie, bài ca ra tráºn cá»§a miá»n Nam. Láºp tức, đám đông bắt đầu gào thét đến khản đặc cả cổ và không gì có thể ngăn nổi há» cho đến khi đội lá»… nhạc đã ở ngay trước mặt. Chỉ khi đó, tất cả má»›i đột nhiên im lặng. 
 
Äó là má»™t đội lá»… nhạc nhá» chỉ có hai trống, hai ống sáo và má»™t cây kèn âm thanh êm dịu và bay bổng. Những nhạc công Ä‘á»u mặc đồng phục màu xám, vá»›i dây thắt lưng vàng và cúc áo sáng loáng. Dẫn đầu là ngưá»i đàn ông cầm má»™t tay chiếc cán ngá»n cá» Liên bang. Äó là lá cá» vá»›i các dải bắt chéo nhau, Ä‘iển hình các ngôi sao và mang nhiá»u vết rách, dấu tÃch má»™t thá»i vinh quang, má»™t lần nữa lá cá» lại được diá»…u qua phố Cây Äào. Äám ngưá»i Ä‘i xem quá nghẹn ngào vì xúc động không còn đủ sức hét vang những lá»i cảm kÃch. 
 
Scarlett cảm thấy những giá»t lệ Ä‘ang lăn trên má nàng, nhưng đó không phải là những giá»t lệ thất bại. Äó là những giá»t lệ tá»± hào. LÃnh tráng cá»§a Sherman đã đốt cháy Atlanta, bá»n Yankee đã cướp phá Géorgie, nhưng chúng không thể nào huá»· diệt được miá»n Nam. Nàng bắt gặp những giá»t lệ tương tá»± trên gương mặt các phụ nÅ© và đàn ông đứng phÃa trước. Má»i ngưá»i Ä‘á»u hạ dù xuống và để đầu trần. 
 
Khá lâu, cứ thế, hỠđứng dưới mưa rét, thẳng ngưá»i, tá»± hào để ngá» lòng tôn kÃnh đối vá»›i lá cá». 
 
Sau Ä‘oàn lá»… nhạc là đội cá»±u chiến binh cá»§a Nhà nước Liên bang trong bá»™ quân phục tả tÆ¡i và nháp nhúa mà hỠđã từng mặc khi trở vá» nhà. Há» bước Ä‘i trong nhịp quốc ca như thể Ä‘ang trở lại vá»›i thá»i trai trẻ cá»§a mình. Những ngưá»i dân miá»n Nam dầm mình dưới cÆ¡n mưa, đứng nhìn há», bá»—ng nhiên lại cất tiếng reo hò, huýt sáo ầm Ä© để chào mừng, làm sống lại không khà những ngày đưa Ä‘oàn quân bất khuất ra chiến trưá»ng. 
 
Tiếng hò reo cứ kéo dài mãi mãi cho đến khi Ä‘oàn các cá»±u chiến binh khuất dạng. Những chiếc dù lại được báºt ra và má»i ngưá»i bắt đầu tản Ä‘i. HỠđã quên cả Rex và lá»… há»™i các Hoàng đế. Cao Ä‘iểm cá»§a cuá»™c diá»…u hành đã trôi qua, má»i ngưá»i Ä‘á»u ướt sÅ©ng và lạnh cóng nhưng đầy phấn khÃch. 
 
- Tuyệt vá»i! 
 
Khi má»i ngưá»i Ä‘i ngang qua hàng rào nhà nàng. Scarlett đã nghe thấy hàng chục chiếc miệng nhoẻn cưá»i láºp lại lá»i thán phục ấy. 
 
- Cuá»™c diá»…u hành chưa chấm dứt mà, nàng nói vá»›i má»™t nhóm ngưá»i Ä‘ang Ä‘i qua. 
 
- Chẳng còn gì hấp dẫn hÆ¡n Ä‘iệu Dixie nữa đâu! Có ngưá»i đáp lại. 
 
Scarlett lắc đầu. Ngay chÃnh nàng cÅ©ng chẳng còn thiết tha nhìn những cá»— xe nữa, mặc dầu nàng bá» rất nhiá»u công sức để trang hoàng cho cá»— xe cá»§a mình. Nàng đã chi phà rất nhiá»u tiá»n cho các vải kếp và các dây hoa mà cÆ¡n mưa có lẽ đã khiến cho chúng trở nên thảm hại. Dù sao, bây giá» nàng đã có thể ngồi xuống để nhìn Ä‘oạn kế tiếp. Nàng không muốn bị mệt má»i trước cuá»™c dạ há»™i hoá trang đêm nay. 
 
Mưá»i phút tưởng chừng như vô táºn trôi qua thì cá»— xe đầu tiên xuất hiện. Khi nó đến gần, Scarlett chợt hiểu vì sao: Các bánh cá»§a nó liên tục bị lún sâu vào đất sét đỠtrên đưá»ng. Nàng thở ra và xiết lại chiếc khăn quanh ngưá»i. Có lẽ mình sẽ phải còn đợi lâu - nàng tá»± nhá»§. 
 
Phải đến hÆ¡n má»™t giỠđồng hồ, tất cả các cá»— xe trang hoàng má»›i Ä‘i qua hết trước mắt nàng. Từ trước khi Ä‘oàn xe kết thúc nàng đã run lên, hai hàm răng đánh láºp cáºp. May ra cá»— xe cá»§a nàng cÅ©ng còn là chiếc đẹp nhất. Những bông vải kếp bá»c quanh xe đã ướt sÅ©ng, nhưng mầu sắc vẫn giữ nguyên vẻ tươi tắn. Hàng chữ "Cá»a hàng bách hoá Kennedy" nổi báºt, kết bằng những dây hoa bằng bạc lấp lánh những giá»t nước mưa. Những chiếc thùng lá»›n ghi các chữ "bá»™t mì", "đưá»ng", " ngÅ© cốc", "máºt", "cà phê", "muối" Ä‘á»u là thùng rá»—ng - nghÄ©a là nàng chẳng mất gì cả. Các bồn rá»a chén và các tấm ván giặt Ä‘á»u bằng sắt tây cÅ©ng chẳng rỉ sét được. Các ấm Ä‘un nước bằng sắt là những thứ đã bị hư há»ng (nàng đã dán bông giấy lên để che dấu các khuyết táºt). Trong việc này, nàng chỉ phải tốn những dụng cụ cán gá»—. Ngay cả tấm vải mà nàng đã xếp nếp trên má»™t sợi dây thép má»™t cách hết sức nghệ thuáºt cÅ©ng vẫn còn có thể Ä‘em bán hạ giá. 
 
Giá như má»i ngưá»i còn chịu chỠđợi để nhìn thấy cá»— xe cá»§a nàng, thì nàng tin chắc nó sẽ gây cho há» nhiá»u ấn tượng. 
 
Nàng nhún vai nhăn mặt khi cỗ xe cuối cùng đi qua, bao quanh là hàng chục đứa trẻ đang la hét và nhảy nhót. 
 
Má»™t gã đàn ông cải trang thành má»™t vị thần trong bá»™ quần áo sặc sỡ Ä‘ang ném những viên kẹo cho lÅ© nhóc. Scarlett nhìn lên cái tên ghi trên tấm biển gắn ở mui xe: "Hãy đến vá»›i Rich". Willie thưá»ng nói vá»›i nàng vá» cá»a hàng má»›i mở này ở Ngã Năm. Willie rất lo lắng vì Rich bán phá giá và Cá»a hàng bách hoá Kennedy Ä‘ang mất khách. Chuyện tầm phào - Scarlett khinh bỉ nghÄ© thần. "Rich" sẽ chẳng mở cá»a đủ lâu để có thể làm hại mình. Äâu phải cứ bán tống bán tháo và phân phát kẹo là thành công được trong kinh doanh. Kiểu làm ăn này mình lại thấy vui. Mình có thể báo ngay từ giá» cho Willie Kershaw chấm dứt cái lo lắng ngu xuẩn cá»§a ông ấy. 
 
Nàng lại càng hài lòng hÆ¡n nữa khi thấy cá»— xe rước chÃnh: ngai vàng cá»§a Rex. CÆ¡n mưa đã đột thá»§ng má»™t lá»— ở chiếc lá»ng màu đỠsá»c trắng che đầu nhà vua và nước không ngừng chảy trên cái đầu đội vương miện và chiếc cổ áo viá»n lông chồn cá»§a Bác sÄ© Meade. Trông ông ta má»›i đến là khốn khổ. 
 
- Cầu cho ông ta mắc luôn một cơn viêm phổi nặng và chết quách đi rồi, Scarlett lẩm bẩm, trước khi bước vội vỠnhà để được tắm nước nóng. 
 
Scarlett hoá trang thành con đầm CÆ¡. Tháºt ra nàng muốn cải trang thành đầm Rô hÆ¡n vá»›i má»™t chiếc vương miện lấp lánh, má»™t chiếc vòng cổ dÃnh đầy những chùm kim cương sáng loá, nhưng như váºy nàng lại không thể Ä‘eo các chuá»—i ngá»c trai mà ngưá»i chá»§ tiệm kim hoàn đã đánh giá "xứng đáng vá»›i má»™t vị hoàng háºu Ä‘Ãch thá»±c". Tuyệt hÆ¡n nữa là nàng đã kiếm được những viên hồng ngá»c giả rất lá»›n để trang Ä‘iểm cho chiếc áo bằng nhung đỠhở vai cá»§a nàng. Mặc chiếc áo vá»›i nhiá»u màu rá»±c rỡ má»›i thÃch làm sao. 
 
Phần Ä‘uôi áo cá»§a nàng được viá»n bằng lông cáo trắng. Khi dạ há»™i kết thúc, nó sẽ phải bá» Ä‘i, nhưng Ä‘iá»u đó chẳng há» hấn gì đâu? Chiếc Ä‘uôi sẽ cuốn lại quanh tay khi nàng khiêu vÅ©, thế là tháºt duyên dáng. Nàrng sẽ mang má»™t chiếc mặt nạ bà hiểm, bằng sa-tanh đỠphá»§ kÃn khuôn mặt nàng cho đến táºn đỉnh mÅ©i, và nàng cÅ©ng kiếm được loại son môi phù hợp. Nàng cảm thấy mình hết sức táo bạo và cÅ©ng đã khá an toàn. Tối nay nàng có thể khiêu vÅ© thoả thÃch vẫn không ai phát hiện và có thể nguyá»n rá»§a nàng. Dạ há»™i hoá trang tháºt đúng là má»™t ý tưởng tuyệt vá»i! 
 
Tuy nhiên, mặc dù phải giấu mặt, Scarlett vẫn cảm thấy hÆ¡i lấn cấn vá»›i ý nghÄ© nàng không có bạn nhảy cùng đến dạ há»™i. Nhưng không còn cách nào khác, má»™t đám đông Ä‘eo mặt nạ Ä‘ang vui vẻ ùa vào cá»a lá»›n đúng lúc nàng vừa bước xuống xe. Nàng vá»™i vã nháºp ngay vào hỠđể không ai có thể biết nàng Ä‘i má»™t mình. Khi đã vào trong, nàng nhìn quanh và sá»ng sốt. Nhà hát kịch De Gives đã biến đổi đến mức khó thể nháºn ra, và gian đại sảnh cÅ©ng đã lá»™t xác đến mức có thể sánh vá»›i má»™t cung Ä‘iện. 
 
Má»™t chiếc sàn đã được dá»±ng sẵn ở má»™t ná»a gian nhà, nối dài sân khấu vốn đã rá»™ng thành má»™t sàn nhảy đồ sá»™. Ở tÃt bên trong là bác sÄ© Meade trong vai Rex Ä‘ang ngồi trên ngai vàng, tả hữu là các thị vệ mặc đồng phục trong đó có vị hầu rượu cá»§a triá»u đình. Ở chÃnh giữa ban công tầng má»™t là má»™t giàn nhạc khổng lồ mà Scarlett chưa từng thấy. Còn trên sàn nhảy thì Ä‘ang lượn lá» những cặp khiêu vÅ©, các khán giả và những ngưá»i Ä‘i dạo qua lại. Sá»± vui nhá»™n gần như có thể sá» mó được - má»™t không khà cuồng nhiệt được tạo ra bởi sá»± bà ẩn cá»§a những chiếc mặt nạ và những đồ hoá trang khác. Khi nàng vừa bước vào gian phòng, má»™t gã đàn ông trong bá»™ đồ Trung Hoa vá»›i cái Ä‘uôi sam dài bá»—ng luồn bàn tay bá»c lụa cá»§a hắn quanh thân mình nàng và kéo vá» phÃa sàn nhảy. Má»™t ngưá»i ngoại quốc tháºt ư? Ôi! Thế má»›i tháºt nguy hiểm và tháºt kÃch độngl 
 
Dàn nhạc Ä‘ang chÆ¡i má»™t Ä‘iệu valse và ngưá»i bạn nhảy cá»§a nàng tá» ra là má»™t tay khiêu vÅ© tuyệt vá»i. Trong khi cả hai Ä‘ang quay cuồng, Scarlett bắt gặp những ngưá»i Hindu, những anh há», những ngưá»i làm trò, những nữ tu, gấu, những gã cướp biển, những nữ thần, những Hồng y. Tất cả Ä‘á»u Ä‘eo mặt nạ, Ä‘á»u nhảy nhót vá»›i cùng má»™t niá»m hứng khởi như nàng. 
 
Khi nhạc dừng lại, nàng hầu như thở không ra hơi. 
 
- Tháºt tuyệt, nàng thốt lên khó nhá»c. Tháºt tuyệt vá»i. Ôi đông nghẹt ngưá»i! Cả Géorgie chắc Ä‘ang ở đây. 
 
- Không hẳn đâu. Nhiá»u ngưá»i không có giấy má»i, ngưá»i bạn nhảy cá»§a nàng đáp lại và chỉ ngón tay cái lên phÃa trên rạp hát. 
 
Scarlett nhìn lên thì thấy trên các ban - công đầy nghẹt những khán giả không mặc y phục dạ há»™i. Tuy váºy má»™t số ngưá»i vẫn trang phục khác thưá»ng: Mamie Bart chẳng hạn, có bao nhiêu kim cương Ä‘á»u Ä‘eo tất. Xung quanh cô ta là những ả bất lương khác. 
 
Mình tháºt có lý khi không quan hệ lại vá»›i bá»n chúng. Scarlett thầm nghÄ©. Bá»n chúng không xứng đáng để được má»i Ä‘i bất cứ đâu. Nàng vá»™i quên ngay gốc gác tấm giấy má»i cá»§a chÃnh mình. 
 
Sá»± hiện diện cá»§a các khán giả làm cho buổi dạ há»™i càng thêm sôi động, Scarlett nghiêng đầu và cưá»i ngặt nghẽo. Những tia sáng lấp lánh trên đôi bông tai bằng kim cương cá»§a nàng phản chiếu lại trên đôi mắt cá»§a viên quan Trung Hoa nhìn qua chiếc mặt nạ. 
 
Viên quan bước tránh ra sau khi bị má»™t gã tu sÄ© đội chiếc mÅ© nhá»n che lấp gần hết khuôn mặt nạ, xô lấn. Lẳng lặng gã tu sÄ© chụp lấy tay Scarlett rồi luồn tay mình qua thân nàng ngay khi dàn nhạc trá»—i lên má»™t bản Poìka cuồng nhiệt. 
 
Nàng nhảy như thể nhiá»u năm nay đã không hỠđược nhảy. Nàng Ä‘ang ở má»™t trạng thái bay bổng, ngây ngất vá»›i bầu không khà điên cuồng cá»§a buổi dạ há»™i hoá trang, choáng váng bởi những cảnh tượng diệu kỳ Ä‘ang bao quanh mình, bởi rượu sâm - banh, mà những thị đồng mặc quần áo sa - tanh mang đến trên những chiếc khay bạc, bởi niá»m vui thú được có mặt trong buổi lá»… há»™i, bởi sá»± thành công không thể chối cãi cá»§a nàng. 
 
Nàng nháºn ra các bà mệnh phụ cá»§a triá»u đình. Há» vẫn giữ nguyên bá»™ cánh như lúc Ä‘i diá»…u hành. Nàng cÅ©ng nháºn ra Ashley ngay từ cái nhìn đầu tiên, mặc dù anh Ä‘eo mặt nạ. Trên tay áo bá»™ y phục Ä‘en, trắng cá»§a má»™t chú há», anh đã cài má»™t chiếc băng tang. 
 
Có lẽ India đã lôi anh đến đây vì không kiếm được bạn nhảy Ä‘i cùng, Scarlett thầm nghÄ© - Tháºt là độc ác! Tất nhiên, cô ta đâu có cần biết Ä‘iá»u đó độc ác hay không, miá»…n sao là còn nằm trong phạm vi xã há»™i cho phép. Và má»™t ngưá»i đàn ông có tang đâu bị bó buá»™c phải từ khước má»i cuá»™c Ä‘i chÆ¡i như là phụ nữ đâu. Anh có thể cài băng tang trên bá»™ cánh đẹp nhất và bắt đầu những cuá»™c chinh phục má»›i trước khi xác vợ anh ta kịp nguá»™i lạnh trong nấm mồ. Nhưng chỉ cần nhìn anh ỉu xìu trong bá»™ y phục đẹp đẽ cá»§a mình thì ai cÅ©ng có thể nói Ashley đáng thương Ä‘ang căm ghét ngay cả những ý nghÄ© đến dá»± buổi dạ há»™i này. Thôi đừng làm thế, Ashley thân mến. Joe Colleton sẽ còn xây dá»±ng nhiá»u ngôi nhà khác. Sang xuân, anh sẽ phải báºn bịu vá»›i việc giao gá»— đến mức sẽ chẳng còn thá»i gian đâu mà buồn. 
 
Nhiá»u giá» trôi qua, không khà cá»§a buổi dạ há»™i lại càng sôi nổi hÆ¡n trước. Má»™t số ngưá»i ngưỡng má»™ Scarlett đã há»i tên nàng. Tháºm chÃ, má»™t kẻ trong số này định kéo cả mặt nạ cá»§a nàng xuống nhưng nàng đã đẩy há» ra dá»… dàng. Mình vẫn không quên cách Ä‘uổi khéo những cu cáºu nào quá táo tợn, nàng mỉm cưá»i thầm nghÄ©. Bởi chúng Ä‘á»u là các cáºu bé cả, dù tuổi nào Ä‘i nữa. Chúng chẳng bao giá» ngồi tách ra má»™t góc để nhấm nháp chút rượu khác bốc hÆ¡n là sâm banh. Mình dám cá, chẳng bao lâu nữa, chúng sẽ bắt đầu phát ra những tiếng thét cá»§a Ä‘oàn quân bất khuất. 
 
- Cái gì khiến cô cưá»i thế, nữ hoàng huyá»n bà cá»§a tôi? Chàng hiệp sÄ© cất tiếng há»i và xem ra anh chàng này cố tình dẫm lên chân cá»§a nàng lúc nhảy. 
 
- Em dành nụ cưá»i ấy cho ông đó mà, Scarlett đáp. Không, nàng vẫn chưa quên gì cả. 
 
Khi chàng hiệp sÄ© định nhưá»ng bàn tay cá»§a nàng cho viên quan Trung Hoa hăng tiết đã trở lại vá»›i nàng đến lần thứ ba, Scarlett liá»n duyên dáng yêu cầu được ngồi và xin má»™t cốc sâm - banh. Chàng hiệp sÄ© đã gay gắt đạp mạnh lên má»™t ngón chân cá»§a nàng. 
 
Nhưng, khi ngưá»i bạn nhảy đưa nàng đến chá»— những chiếc ghế đặt ở má»™t góc phòng, thì bất chợt nàng lại tuyên bố dàn nhạc vừa cất lên bản nhạc nàng yêu thÃch và nàng không thể bá» qua. 
 
Nàng vừa bắt gặp bà cô Pittypat và bà Elsing. Liệu há» có nháºn ra nàng không? 
 
Má»™t sá»± pha lẫn giữa giáºn dữ và lo lắng bá»—ng che má» sá»± xao động hạnh phúc Ä‘ang rá»™n lên trong nàng, và nàng cÅ©ng không sao quên cái chân Ä‘au lẫn hÆ¡i thở nồng nặc mùi rượu cá»§a viên quan. 
 
Mình không muốn báºn tâm đến Ä‘iá»u ấy vào lúc này. Chẳng có bà Elsing. CÅ©ng chẳng có ngón chân bị giẫm. Mình sẽ không để bất cứ Ä‘iá»u gì làm há»ng cuá»™c vui cá»§a mình tối nay. Nàng cố xua Ä‘i những ý nghÄ© Ä‘en tối này và thả mình trong niá»m vui cá»§a lá»… há»™i. 
 
Nhưng nàng vẫn không thể ngăn được mắt mình cứ hướng vá» phÃa góc gian phòng, nÆ¡i những ngưá»i đàn ông và đàn bà Ä‘ang nghỉ chân khi ngừng khiêu vÅ©. 
 
Khi hai ngưá»i Ä‘i ngang qua má»™t cánh cá»a, má»™t tên cướp biển râu ria xồm xoàm Ä‘ang tá»±a lưng vào khung cá»a, bá»—ng dưng nhoài ngưá»i ra thi lá»… vá»›i nàng má»™t cách cung kÃnh. Scarlett cảm thấy mình như ngưng thở. Nàng quay đầu lại nhìn. Thái độ cá»§a hắn có vẻ gì đó… 
Như xấc xược. 
 
Gã cướp biển Ä‘ang mặc áo sÆ¡-mi trắng và chiếc quần dạ há»™i màu Ä‘en. Cách ăn mặc chẳng có gì là lá»… há»™i, ngoại trừ chiếc thắt lưng rá»™ng bản quấn quanh bụng để trồi ra hai khẩu súng lục. Hắn cá»™t những chiếc nÆ¡ màu xanh lên chòm râu và má»™t bến mắt được che bằng má»™t tấm mạng Ä‘en. Nàng không biết hắn… có đúng không nhỉ? Thá»i nay rất Ãt ai phô trương những chùm râu ráºm rạp như váºy… Nhưng cái cung cách cá»§a hắn… cái cách mà hắn nhìn nàng qua chiếc mặt nạ cá»§a hắn. 
 
Khi Scarlett quan sát hắn lần thứ ba thì há» mỉm cưá»i, những chiếc răng trắng tươi bày ra giữa râu Ä‘en và nước da bánh máºt, Scarlett cảm thấy đôi chân nàng Ä‘ang nhÅ©n ra. ChÃnh là Rhett. 
 
Không thể được! Chắc là nàng tưởng tượng ra. Nhưng không mà! Trá»±c giác cá»§a nàng không thể đánh lừa nàng được. Lá»t vào má»™t buổi dạ há»™i mà rất Ãt ngưá»i được má»i, hành động ấy chẳng giống vá»›i chàng hay sao? Rhett có thể làm được bất cứ Ä‘iá»u gì. 
 
- Xin lá»—i, tôi phải Ä‘i. Không, tháºt mà. Nàng đẩy viên quan ra và chạy lại phÃa chồng mình. 
 
Rhett lại cúi chào nàng một lần nữa. 
 
- Edward Teach sẵn sàng phục vụ bà, thưa bà. 
 
- Ai cơ? 
 
Chàng tin rằng nàng không nháºn ra chàng tháºt sao? 
 
- Edward Teach, nổi tiếng vá»›i biệt danh "Râu Äen", tên vô lại lá»›n nhất từng cướp bóc trên các vùng biển Äại Tây Dương, Rhett vừa giải thÃch vừa mân mê má»™t lá»n râu cá»™t nÆ¡ cá»§a mình. 
 
Trái tim Scarlett giáºt thót lên. Anh ấy đùa, nàng nhá»§ thầm, bằng cách kể những câu chuyện bỡn cợt mà anh ấy biết rằng mình hầu như không bao giá» hiểu được. Hệt như xưa… trước khi má»i chuyện trở nên tồi tệ. Mình không thể để hụt chân nữa. Nhất định là không. Mình nói vá»›i anh những gì trước khi yêu anh đến mức ấy nhỉ? 
 
- Em rất ngạc nhiên thấy anh có mặt trong má»™t buổi dạ há»™i ở Atlanta, trong khi ở Charleston cá»§a anh Ä‘ang diá»…n ra biết bao nhiêu sá»± kiện trá»ng đại, cuối cùng nàng nói. 
 
Thế! Cần phải nói như thế. Không quá dữ dằn mà cÅ©ng không quá má»m má»ng. 
 
Äôi lông mày cá»§a Rhett lá»™ ra hệt như hai chiếc bánh sừng bò màu Ä‘en bên trên tấm mạng che mắt. Scarlett nÃn thở. Anh luôn làm như váºy khi cảm thấy thÃch thú. Nàng vẫn chưa phạm má»™t sai lầm nào. 
 
- Làm cách nào em lại biết rõ như váºy vá» cuá»™c sống xã há»™i Charleston, Scarlett? 
 
- Em Ä‘á»c báo. Không biết cô nàng ngu ngốc nào kể lể mãi vá» chuyện Ä‘ua ngá»±a. 
 
Cái chòm râu chết tiệt! Nàng tin chắc chàng đã cưá»i, thế mà nàng vẫn không sao thấy được đôi môi cá»§a chàng. 
 
- Anh cÅ©ng Ä‘á»c báo, Rhett nói. Tin tức cÅ©ng đến được Charleston khi má»™t xó xỉnh như Atlanta cÅ©ng muốn cạnh tranh vá»›i Tân Orléans (New Orléans). 
 
Tân Orléans! Chàng đã đưa nàng đến đấy, trong tuần trăng máºt. Hãy Ä‘em em đến đó má»™t lần nữa Ä‘i anh! 
 
Nàng muốn thốt lên như váºy - Chúng ta sẽ bắt đầu lại từ đầu và tất cả sẽ khác Ä‘i. Nhưng nàng không thể nói như thế. Chưa thể được. Ká»· niệm xô vá» dồn dáºp, lá»™n xá»™n: những con đưá»ng lát đá, những căn phòng cao ráo nhưng tăm tối, những chiếc gương vá»›i khung mạ vàng, những món ăn lạ và ngon tuyệt… 
 
- Em chịu là những món giải khát ở đây không pha chế ngon bằng ở đó, nàng thừa nháºn. 
 
- Lãng nhách! Rhett cưá»i. 
 
Mình đã làm cho chàng cưá»i. Từ lâu nàng chưa được nghe chàng 
cưá»i. Lâu quá rồi còn gì. Hẳn chàng đã thấy cả bá»n đàn ông ấy dành nhau để được khiêu vÅ© vá»›i mình. 
 
- Làm cách nào anh nháºn ra em dưới chiếc mặt nạ này? 
 
- Anh chỉ cần tìm ngưá»i phụ nữ nào ăn mặc phô trương nhất, Scarlett ạ. Ngưá»i ấy chỉ có thể là em. 
 
- Ồ! Anh đúng là đồ… thô lỗ! Nàng buột miệng mà quên mình đang muốn làm anh vui. Anh chẳng đẹp trai ghê gớm lắm đâu với cái bộ râu quái gở ấy. Rhett Butler ạ. Anh dám dán cả da gấu lên mặt lắm đấy. 
 
- Äó là cách hoá trang hay nhất mà anh nghÄ© ra được. Ở Atlanta có má»™t số ngưá»i mà anh đặc biệt không muốn để há» nháºn ra. 
 
- Váºy anh đến đây làm gì? Äâu phải chỉ để xúc phạm em phải không? 
 
- Anh đã hứa vá»›i em là sẽ xuất hiện thưá»ng xuyên để khoá mõm những kẻ ác mồm độc miệng kia mà, Scarlett, đây chÃnh là má»™t cÆ¡ há»™i tuyệt vá»i. 
 
- Một buổi dạ hội hoá trang ư? Nhưng ở đây có ai biết ai là ai đâu? 
 
- Äến ná»a đêm tất cả các mặt nạ Ä‘á»u sẽ phải buông xuống. Mà cÅ©ng chỉ còn khoảng bốn phút nữa thôi. Chúng ta sẽ công khai khiêu vÅ© vá»›i nhau rồi sau đó chúng ta sẽ bá» Ä‘i. 
 
Rhett ôm Scarlett trong đôi tay mình và nàng quên cả cÆ¡n giáºn, quên mối hiểm nguy khi phải bá» mặt nạ trước mặt các kẻ thù, quên cả thế giá»›i. Không có gì quan trá»ng hÆ¡n khi Rhett đã ôm nàng trong đôi tay chàng. 
 
Scarlett đã thao thức gần hết đêm để cố hiểu Ä‘iá»u gì đã xảy ra. Ở buổi dạ há»™i, má»i việc đã diá»…n ra tốt đẹp. Khi tiếng chuông Ä‘iểm ná»a đêm, bác sÄ© Meade yêu cầu má»i ngưá»i tháo bá» mặt nạ, và Rhett đã vừa cưá»i vừa lá»™t hàm râu giả cá»§a mình ra. Mình cam Ä‘oan là anh ấy rất vui. Anh ấy đến chào ông bác sÄ©, nghiêng mình trước bà Meade, rồi sau đó kéo mình ra ngoài, lách nhanh giữa đám đông như má»™t con lươn. Tháºm chà anh ấy cÅ©ng chẳng thèm để ý đến cách má»i ngưá»i quay lưng lại vá»›i mình, hay là anh ấy đã làm ra vẻ như không để ý. Và anh ấy đã cưá»i tháºt thoải mái. 
 
Ở trong xe, trên đưá»ng vá», mình không thể thấy khuôn mặt anh vì trá»i quá tối, nhưng mình nghe rõ, giá»ng anh nói. Mình chẳng biết nói sao mà cÅ©ng chẳng có gì phải suy nghÄ© cả. Anh há»i chuyện ở Tara đã diá»…n ra như thế nào và viên luáºt sư cá»§a anh có thanh toán các hoá đơn cho mình hay không. Trong lúc mình trả lá»i thì xe đã vỠđến nhà. Và đến đây thì Ä‘iá»u đó đã xảy ra. Ở chân cầu thang, trong gian đại sảnh, anh chỉ chúc mình ngá»§ ngon, anh kêu mệt và lên thẳng phòng. 
 
Giá»ng anh không có vẻ gì là ghét bá» hay lạnh lùng. Anh chỉ chúc mình ngá»§ ngon rồi lên lầu. Äiá»u đó có nghÄ©a gì? Tại sao anh lại chịu khó lặn lá»™i suốt cả má»™t quãng đưá»ng dài? Chắc chắn không phải chỉ để dá»± buổi lá»… trong khi toàn bá»™ Charleston cÅ©ng Ä‘ang sôi sục có kém gì. CÅ©ng chẳng phải là để dá»± dạ há»™i hoá trang vì nếu muốn, anh có thể dá»± dạ há»™i ở New Orléans vá»›i tất cả các bạn bè cá»§a anh ở đó. 
 
Chàng đã nói: "Äể khoá mõm cá»§a những kẻ ác mồm độc miệng". Giữa con mắt cá»§a hàng trăm ngàn ngưá»i. Các bà các cô ấy chắc tức lá»™n ruá»™t lên khi thấy anh ấy giá»±t bá»™ râu ngá»› ngẩn kia Ä‘i. 
 
Nàng hình dung hàng trăm lần diá»…n tiến cá»§a buổi dạ há»™i đêm ấy cho đến khi đầu Ä‘au buốt. Cuối cùng, khi đã thiếp Ä‘i, giấc ngá»§ cá»§a nàng vẫn ngắt quãng và không yên. Tuy nhiên, nàng vẫn dáºy kịp giỠđể xuống dưới nhà trong bá»™ đồ ngá»§ hợp vá»›i nàng nhất. Hôm nay, nàng không sai Ä‘em thức án lên buồng vì Rhett luôn dùng Ä‘iểm tâm trong phòng ăn. 
 
- Em dáºy sá»›m thế hả, em yêu? Chàng vừa nói vừa ném chiếc khăn lên bàn ăn. Cảm Æ¡n em, như váºy là anh sẽ đỡ phải viết lá»i tạm biệt. Anh đã đóng gói vài món đồ mà Pork quên không làm. Anh sẽ trở lại lấy lúc ra ga. 
 
Äừng bá» em! Trái tim Scarlett van xin. Nàng quay đầu Ä‘i để giấu chàng lá»i van lÆ¡n ấy trong đáy mắt. 
 
- Lạy Chúa, Rhett, anh hãy dùng hết cà phê đi đã nào, nàng nói. Em sẽ không làm rầy rà anh đâu mà. 
 
Nàng đi rót cà phê đặt trên chiếc bàn đẩy, mắt vẫn không ngừng quan sát Rhett qua tấm gương. Nàng cần phải bình tĩnh. Biết đâu anh ấy sẽ ở lại. 
 
Nhưng Rhett đã đứng dáºy và nhìn đồng hồ. 
 
- Anh không còn thá»i gian nữa, anh nói. Anh cần phải tranh thá»§ dịp đến đây để gặp má»™t số ngưá»i. Từ nay đến hè, anh sẽ rất báºn. Nếu ai muốn tin thì anh sẽ nói thẳng rằng anh Ä‘i Nam Mỹ làm ăn. Thế sẽ chẳng có ai chế nhạo bàn tán vá» việc anh vắng mặt khá lâu như váºy Ngay số đông dân chúng ở Atlanta này cÅ©ng chẳng biết Nam Mỹ nằm ở đâu kia. Em thấy đấy, em yêu, anh vẫn giữ nguyên lá»i hứa là sẽ bảo vệ thanh danh cá»§a em mà, anh nói vá»›i má»™t nụ cưá»i ranh mãnh, rồi đóng chiếc đồng hồ lại bá» vào túi quần mình. Tạm biệt em nhé, Scarlett! 
 
- Tất hơn hết là anh cứ đi luôn đi, đi Nam Mỹ đi và biệt tăm luôn đi. 
 
Khi cánh cá»a đã đóng lại sau lưng anh, Scarlett láºp tức vá»›i tay lấy chai rượu mạnh. Tại sao nàng lại có thái độ ấy? Thái độ ấy không phản ứng đúng những gì nàng cảm nháºn. Rhett luôn luôn gây cho nàng cái phản ứng ấy: chàng luôn đẩy nàng đến chá»— phải nói, những Ä‘iá»u không có trong suy nghÄ© cá»§a nàng. Lẽ ra nàng phải dè chừng và không được để mắc lỡm vào tròng cá»§a chàng. 
 
Nhưng chuyện gì anh lại khiêu khÃch mình bằng cách nói vá» thanh danh cá»§a mình như váºy, nàng nổi giáºn. 
 
Làm sao anh biết được mình đã bị cô láºp vá»›i toàn bá»™ cuá»™c sống xã há»™i ở đây? 
 
Trong cả cuá»™c Ä‘á»i mình, chưa bao giá» nàng lại Ä‘au khổ như thế. 
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản của ga_kho  
 
 
		
		
		
		
			
				
 
				
					
						Last edited by quykiemtu; 19-12-2008 at 09:05 AM .
					
					
				 
			
		
		
		
	
	 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				23-08-2008, 11:58 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			 
			
				
				Tiếp Nháºp Ma Äạo
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Aug 2008
					Äến từ: Xứ Dừa
					
					
						Bài gởi: 364
					
                    Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngày 7 giá» 
                
					
 
	Thanks: 116
	
		
			
				Thanked 4 Times in 3 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Chương 9 
 
 
 
 
 
 
Lát sau, Scarlett cảm thấy xấu hổ. Sáng sá»›m đã uống rượu? Chỉ có bá»n nghiện rưá»u má»›i cho phép mình làm thế. Dẫu sao, má»i việc cÅ©ng không đến ná»—i Ä‘en tối lắm đâu. Ãt ra, lúc này nàng cÅ©ng biết được chừng nào Rhett lại trở vá». Cái ngày ấy hẳn còn rất xa, nhưng cÅ©ng đã rõ. Nàng không còn mất thì giỠđể cứ tá»± há»i có phải là tối nay… hay ngày mai… hay ngày mốt. 
 
Tháng hai rÆ¡i đúng vào má»™t thá»i kỳ nóng ná»±c lạ thưá»ng khiến chồi non trổ sá»›m và mùi đất hồi sinh nồng nàn trong không khÃ. 
 
- Mở tất cả cá»a sổ cho hÆ¡i ẩm thoát ra, Scarlett ra lệnh cho các gia nhân. 
 
Gió mát lùa vào các sợi tóc mịn màng hai bên thái dương má»›i dá»… chịu làm sao! Äá»™t nhiên má»™t mong ước mãnh liệt muốn trở vá» Tara xâm chiếm nàng. Tại đó, nàng có thể ngá»§ ngon, cÆ¡n gió mùa xuân đưa mùi thÆ¡m cá»§a đất ấm vào phòng sẽ ru nàng. 
 
Nhưng, mình không thể Ä‘i được! Colleton sắp xây Ãt nhất là ba ngôi nhà khi trá»i trở ấm làm tan giá trong đất mặc dù váºy ông ta cÅ©ng sẽ không bao giá» bắt đầu nếu như mình không thúc giục. Trong Ä‘á»i, mình chưa từng gặp ngưá»i đàn ông nào hay xét nét như thế! Má»i việc Ä‘á»u phải được thá»±c hiện đúng theo những qui tắc. Ông ta sẽ chá» cho đến khi đất khá má»m, không còn đóng băng để đào suốt táºn đến Trung Hoa. 
 
Còn nếu như nàng chỉ đi vài ngày thì sao? Vài ngày thì chẳng có gì thay đổi cho lắm? Scarlett nhớ lại vẻ nhợt nhạt và suy sụp của Ahsley trong dạ hội hoá trang và thở dài chán nản. 
 
Nếu như có đi Tara, nàng cũng sẽ không nghỉ ngơi tại đó được! 
 
Nàng gá»i Pansy Ä‘i báo cho Elias chuẩn bị xe. Nàng cần phải gặp Joe Colleton. 
 
Tối hôm đó, như là để thưởng công nàng đã hoàn tất bổn pháºn, có tiếng gá»i cá»a ngay khi màn đêm vừa buông xuống. 
 
- Scarlett thân mến! Tony Fontaine la lá»›n khi ngưá»i quản gia mở cá»a cho anh. Có má»™t ngưá»i bạn già cần má»™t chá»— trú tối nay, cô có thương xót ông ấy không? 
 
- Tony! Scarlett kêu lên và chạy đến ôm hôn anh. 
 
Anh buông hành lý, nhấc bổng nàng lên trong đôi tay mình. 
 
- Lạy Chúa, Scarlett này, tình hình của cô không có vẻ gì tồi tệ! Khi tôi nhìn ngôi nhà to lớn này, tôi tưởng thằng ngu nào đó đã đưa tôi đến một khách sạn đấy! 
 
Anh nhìn quanh, các chân đèn chạm trổ, tưá»ng phá»§ màn nhung, các tấm gương vá»›i khung nổi chạm vàng trên lối vào rồi mỉm cưá»i vá»›i Scarlett. 
 
- Tháºt chẳng ngạc nhiên vì sao em đã cưới má»™t tay Charleston thay vì cứ chỠđợi anh. Rhett đâu rồi! Anh rất thÃch được gặp ngưá»i đàn ông đã phá»—ng tay trên vị hôn thê yêu quý cá»§a anh đấy! 
 
Sá»± sợ hãi chạy dá»c xương sống cá»§a Scarlett đến táºn đầu các ngón tay giá lạnh. Suellen đã nói gì vá»›i Fontaine? 
 
- Rhett Ä‘ang ở Nam Mỹ, nàng nhanh nhẩu giải thÃch. Anh biết chứ? Em cứ tưởng chỉ có các nhà truyá»n giáo, má»›i đến những nÆ¡i hẻo lánh đến thế? 
 
- Anh cÅ©ng váºy. Tony cưá»i tán đồng. Anh rất tiếc, không gặp được anh ấy, nhưng có khi đấy lại là may mắn cho anh: anh sẽ được em tiếp đãi trá»n vẹn. Em không má»i cốc rượu nào cho gã đàn ông Ä‘ang chết khát sao? 
 
Không sao cả, anh ấy không biết là Rhett đã bỠnàng. 
 
- Em nghĩ phải uống sâm banh để mừng anh đến thăm em? 
 
Tony trả lá»i anh rất sung sướng sẽ uống sau đó, còn bây giá» anh thÃch má»™t cốc Bourbon lâu năm và Ä‘i tắm. Ngưá»i anh Ä‘ang còn mùi phân bò! 
 
Scarlett Ä‘Ãch thân phục vụ anh, nàng cùng ngưá»i quản gia đưa anh đến má»™t căn phòng dành cho khách trên lầu. Tạ Æ¡n Chúa, các ngưá»i phục vụ Ä‘á»u ở nhà: Tony có thể lưu lại bao lâu tuỳ ý anh mà không sợ tai tiếng, và nàng có được má»™t ngưá»i bạn để trò chuyện. 
 
Scarlett Ä‘eo các chuá»—i ngá»c trai và há» cùng ăn tối, uống sâm banh. Tony ngấu nghiến bốn phần bánh ngá»t phết sô - cô - la mà chị hầu bếp đã vá»™i vã chuẩn bị thay cho món tráng miệng. 
 
- Nào gói nốt cho anh phần còn lại để anh mang Ä‘i, anh nài nỉ. Anh không sao làm lÆ¡ được khi thấy cái bánh ga tô phết kem hấp dẫn như thế này! Anh vẫn khoái ăn bánh ngá»t mà! 
 
Scarlett cưá»i và truyá»n lệnh cho nhà bếp. 
 
- Anh đang nói xấu Sally phải không, Tony? Chị ấy chẳng phải là tay làm bếp cự phách sao? 
 
- Sally ư? Sao em lại nghÄ© như váºy? Tối nào chị ấy cÅ©ng chuẩn bị cho riêng anh má»™t món tráng miệng thịnh soạn, Alex thì lại không ham ăn ngá»t. 
 
Scarlett lộ vẻ kinh ngạc. 
 
- Em muốn nói là em không biết gì sao? - Tony nói - Anh tưởng là Suellen đã viết thư cho em rồi! Anh sẽ quay vỠTexas, Scarlett ạ. Anh đã quyết định hôm lễ Giáng Sinh. 
 
Há» nói chuyện hàng giá». Lúc đầu, nàng van anh ở lại, mãi cho đến khi Tony hết lúng túng chuyển sang nóng nảy rất quen thuá»™c vá»›i dòng há» Fontaine. 
 
- Mẹ kiếp, Scarlett, em hãy im Ä‘i! Anh đã cố gắng, có Chúa biết cho anh đấy, nhưng anh không thể. Váºy tốt hÆ¡n là em đừng quấy rầy anh nữa! 
 
Anh lá»›n tiếng làm các sợi dây thuá»· tinh treo toòng teng trên ngá»n đèn chùm rung rinh và ngân vang. 
 
- Anh cần nghĩ đến Alex, nàng nhấn mạnh. 
 
Nét mặt cá»§a Tony làm nàng khá»±ng lại. Và giá»ng nói cá»§a anh đã trở nên Ä‘iá»m tÄ©nh. 
 
- Tháºt ra, anh đã hết sức cố gắng. 
 
- Em rất tiếc, Tony. 
 
- Anh cÅ©ng váºy, em thân yêu. Sao em không gá»i ngưá»i quản gia lịch sá»± cá»§a em mở thêm cho chúng ta má»™t chai sâm banh nữa? Chúng ta có thể nói chuyện khác. 
 
- Hãy nói cho em nghe vỠTexas đi. 
 
Äôi mắt Ä‘en cá»§a Tony sáng lên. 
 
- Chẳng có lấy má»™t cái hàng rào nào trong hàng trăm dặm, anh cưá»i nói. Bởi vì chẳng có gì nhiá»u mà phải cất giấu, trừ phi ta yêu mảnh đất khô cằn và loại cây ngấy. Nhưng ta biết rõ mình là ai, khi ta chỉ có má»™t mình trong cái vùng đất cằn cá»—i. Chẳng có quá khứ, cÅ©ng chẳng có dấu vết gì cá»§a ngày mai để mà bám vÃu bởi vì đó là tất cả những gì còn lại cho mình. Äiá»u quan trá»ng là phút giây Ä‘ang sống, có thể là ngày mai, nhưng không phải là hôm qua… Em rất đáng yêu, Scarlett ạ, anh vừa nói vừa nâng cốc. Rhett hẳn không được tinh ranh lắm, nếu không đã chẳng để em ở má»™t mình! Anh sẽ tán tỉnh cả vá»›i em nếu anh nghÄ© rằng sẽ được tha thứ đấy. 
 
Scarlett nghiêng đầu vẻ duyên dáng. Tháºt thú vị khi chÆ¡i lại những trò chÆ¡i cÅ©. 
 
- Anh sẽ tán tỉnh cả vá»›i bà ngoại em nếu như chỉ có bà là ngưá»i phụ nữ duy nhất. Tony Fontaine ạ. Chẳng có ngưá»i đàn bà nào được an toàn khi ở cùng phòng vá»›i anh, má»™t khi đôi mắt Ä‘en và hàm răng kia đã lóe sáng. 
 
- á»’! Scarlett thân yêu, em biết rõ, không đúng như váºy đâu! Anh là thằng con trai có giáo dục nhất trên Ä‘á»i nhất là khi đứng trước má»™t phụ nữ mà nhan sắc không phải là chim sa cá lặn để anh quên hết phép lịch sá»±. 
 
Há» tán tỉnh và vui thÃch vá» sá»± tinh nghịch cá»§a nhau cho đến khi ngưá»i quản gia bước vào vá»›i chai sâm-banh. Há» nâng cốc chúc mừng nhau. Sá»± thÃch thú làm Scarlett say sưa và nàng vui vẻ để Tony uống cạn chai rượu. Vừa uống, anh vừa kể chuyện vá» Texas khiến nàng cưá»i rÅ© rượi đến Ä‘au cả bụng. 
 
- Tony, em rất thÃch anh ở lại đây má»™t thá»i gian, nàng nói khi chàng tuyên bố sắp phải ngá»§ gục tại bàn. Äã từ lâu, em chưa được vui đùa thoả thÃch như thế này. 
 
- Anh cÅ©ng ao ước được như váºy. Anh đã được thưởng thức khá đủ rượu và thức ăn ngon bên cạnh má»™t cô em xinh đẹp, vui vẻ. Nhưng anh cần phải tranh thá»§ lúc trá»i trở ấm này để lên tàu Ä‘i miá»n Tây vào sáng mai, trước khi trá»i đóng băng trở lại. Tàu lại chạy rất sá»›m! Em uống cà-phê vá»›i anh trước khi anh Ä‘i chứ? 
 
- Anh không thể nào ngăn cản em được dù cho anh có muốn đi nữa! 
 
* 
* * 
 
Elias đưa há» ra ga lúc trá»i còn xám xịt trước buổi bình minh, Scạrlett vẫy khăn khi Tony lên tàu. Anh Ä‘eo má»™t cái sắc-cốt nhá» bằng da và khoác má»™t túi xách to tướng bằng thảm trong đựng cái yên ngá»±a. Sau khi đặt hành lý lên sàn tàu, anh quay lại và vẫy chào nàng vá»›i chiếc mÅ© cao-bồi Texas viá»n bằng da rắn. Anh dang rá»™ng cánh tay làm chiếc áo măng-tô mở banh ra và Scarlett nhìn thấy sợi dây nịt cùng hai khẩu súng lục cá»§a anh. 
 
Nhưng Ãt ra anh cÅ©ng đã lưu lại khá lâu để dạy Wade cách quay súng lục quanh ngón tay đấy thôi, nàng tá»± nhá»§. Mình mong là nó không bắn vào chân nó. Nàng gá»i vá»™i theo Tony má»™t nụ hôn và Tony ngả mÅ© giống như cái chén để đón lấy, rồi anh cho tay vào, như để lấy ra, làm bá»™ cất nụ hôn vào túi áo gi-lê. Scarlett còn cưá»i mãi khi con tàu chuyển bánh. 
 
- Äến công trưá»ng cá»§a ông Colleton, nàng bảo Elias. 
 
Trá»i đã sáng trước khi hỠđến nÆ¡i và toán thợ có vẻ như Ä‘ang ra sức đào đất nếu không chắc Scarlett không kiá»m mồm kiá»m miệng lại đâu. Tony nói đúng: cần tranh thá»§ khi trá»i trở ấm. 
 
Joe Colleton vẫn không nao núng. 
 
- Tôi sẽ làm Ä‘iá»u tôi đã nói, thưa bà Butler, đúng như tôi đã nghÄ©. Băng giá vẫn chưa tan đủ độ sâu cho dù chỉ vừa để đào má»™t cái hầm rượu. Phải má»™t tháng nữa má»›i có thể bắt đầu được. 
 
Scarlett van xin rồi giáºn dữ, nhưng cÅ©ng chẳng được kết quả gì. 
 
Nàng xem ra vẫn còn giáºn đến má»™t tháng sau khi nháºn thư cá»§a Colleton má»i nàng đến công trưá»ng. 
 
Nàng nhìn thấy Ashley vừa kịp lúc để khá»i quay xe lại. Mình sẽ nói gì vá»›i anh ấy? Mình chẳng có lý do gì để có mặt tại đây, Ashley cÅ©ng đủ tinh ý để không tin vào lá»i nói dối mà mình có thể bịa ra. Nàng có cảm giác ngưá»i nàng trắng muốt và nụ cưá»i vá»™i vã trên đôi môi ngượng nghịu cá»§a nàng cÅ©ng giống như cá»§a xác ma. Nhưng Ashley dưá»ng như chẳng để ý gì. Anh đỡ nàng xuống xe vẫn vá»›i thái độ lịch sá»± như má»i khi. 
 
- Anh hài lòng vì em đã đến, Scarlett ạ, anh rất thoả dạ khi được gặp lại em! Ông Colleton bảo vá»›i anh là em có thể Ä‘ang đến đây vì thế anh cứ chần chá» mãi để đợi em. Cả hai chúng ta Ä‘á»u rõ là anh chẳng thể nào là nhà kinh doanh được, anh nói thêm vá»›i nụ cưá»i thiểu não, nhưng anh vẫn muốn cho em biết ý kiến cá»§a anh: nếu em cho xây má»™t cá»a hàng má»›i tại đây, có thể là em phạm sai lầm đấy! 
 
- Anh ấy nói cái gì váºy? Ồ… ta hiểu rồi! Joe Colleton ranh ma tháºt. Ông ta đã tìm được cách bào chữa cho sá»± có mặt cá»§a mình ở đây, Scarlett nghÄ© thầm, rồi nàng lại chú ý nghe Ashley. 
 
- ... Anh có nghe nói là thành phố sẽ nối dài đưá»ng tàu Ä‘iện đến táºn đây, trong những vùng phụ cáºn. Tháºt không thể tưởng tượng nổi, phải không em, khi thấy Atlanta Ä‘ang mở rá»™ng đến như váºy. 
 
Ashley đã có vẻ mạnh khá»e hÆ¡n trước. Tuy mệt má»i để cố mà sống, nhưng anh cÅ©ng đã đủ sức hÆ¡n để chịu đựng. Scarlett mong tình trạng này sẽ Ä‘i đôi vá»›i sá»± tiến triển trong công việc ở xưởng cưa. Nàng không thể chịu đựng nổi nếu như xà nghiệp phá sản, nàng không thể tha thứ cho Ashley được! 
 
Anh nắm bàn tay nàng trong tay mình và nhìn nàng với vẻ lo lắng: 
 
- Em có vẻ mệt đấy, em thân yêu. Má»i chuyện tốt đẹp cả chứ? 
 
Nàng những mong được áp đầu vào ngá»±c anh để khóc và nói vá»›i anh là má»i chuyện tháºt khá»§ng khiếp. Nhưng nàng lại mỉm cưá»i: 
 
Này, Ashley, đừng có ngốc thế. Em vừa dá»± má»™t bữa tiệc nhá» chiá»u tối qua và Ä‘i ngá»§ muá»™n, váºy thôi. Anh phải nhá»› đừng bao giá» nói vá»›i má»™t phụ nữ là nàng trông không được khá»e! 
 
Miễn là anh không kể lại với India và lũ bạn gái già xấu bụng của cô ta, Scarlett tự nhủ. 
 
Ashley chẳng cần há»i thêm, chấp nháºn lá»i giải thÃch cá»§a Scarlett và bắt đầu nói vá»›i nàng vá» những ngôi nhà cá»§a Joe Colleton. Anh làm như thể nàng chẳng biết gì vá» chuyện đó, tháºm chà đến cả chuyện số lượng Ä‘inh cần thiết cho má»—i ngôi nhà. 
 
- Äây là những công trình có chất lượng. Ashley nói. Chỉ lần này, những ngưá»i không giàu có lắm má»›i được phục vụ tốt như những kẻ giàu có. Äó là Ä‘iá»u anh vẫn tưởng không bao giá» thấy được vào cái thá»i kỳ đầy rẫy những thứ chá»§ nghÄ©a cÆ¡ há»™i xấc xược này. Dưá»ng như tất cả những giá trị cÅ© cuối cùng vẫn không bị mất Ä‘i. Anh rất vinh dá»± được góp phần mình. Em biết không, Scarlett, ông Colleton muốn anh cung cấp gá»— cho ông. 
 
- Ôi Ashley, nàng thảng thốt kêu lên, làm ra vẻ kinh ngạc. Tháºt tuyệt vá»i! 
 
Tháºt váºy. Nàng tháºt sung sướng vì kế hoạch giúp đỡ Ashley đã được tiến hành tốt đẹp. Nhưng, sau khi nói riêng vá»›i Colleton, rằng nàng không muốn công việc này bị biến thành má»™t thứ để tiêu khiển: theo Colleton kể lại, Ashley có ý định đến thăm công trưá»ng hàng ngày. 
Lạy Chúa, nàng muốn mang lại má»™t nguồn thu nháºp cho Ashley chá»› không phải để cho anh giải trÃ. Bây giá» nàng không thể đến đây nữa. 
 
Ngày chá»§ nháºt, công trưá»ng nghỉ việc. Cuá»™c kiểm tra hàng tuần này gần như trở thành ná»—i ám ảnh đối vá»›i nàng. Nàng không còn nghÄ© đến Ashley khi nàng nhìn thấy từng bước tốc độ thi công, những thanh gá»— láng đẹp đẽ biến thành rui, sưá»n, sà, mè, rầm nhà. Nàng tản bá»™ lòng nặng trÄ©u giữa các chồng váºt hệu xếp gá»n gàng và các đống gá»— vụn. Nàng thÃch được tham gia vào công việc, nghe tiếng búa, nhìn dăm bào cuá»™n tròn rÆ¡i ra từ những chiếc bào, ngắm nhìn những. sá»± tiến bá»™ hàng ngày. NghÄ©a là được báºn rá»™n. 
 
Ta chỉ cần chịu đựng đến mùa hè thôi - nàng láºp Ä‘i láºp lại những lá»i này như cầu kinh để cố tiếp tục sống và đợi Rhett trở vá». Mình có thể nói chuyện vá»›i chàng, Rhett là ngưá»i duy nhất mà mình có thể tâm sá»± vá»›i chàng là ngưá»i duy nhất yêu mình. Chàng sẽ không bá» mặc cho mình bị má»i ngưá»i xa lánh và sống bất hạnh như thế này nữa, má»™t khi chàng biết được cuá»™c sống thống khổ cá»§a mình. Mình đã phạm lá»—i lầm gì kia chứ? Mình đã tin chắc rằng cứ có nhiá»u tiá»n, rồi mình sẽ được yên ổn! Thế mà giỠđây, khi mình giàu có, mình lại còn sợ hãi hÆ¡n bao giá» hết. 
 
Nhưng khi mùa hè đến, Rhett cÅ©ng chẳng vá» mà cÅ©ng chẳng có má»™t chữ nào cá»§a chàng. Má»—i sáng, Scarlett rá»i cá»a hàng Ä‘i nhanh vá» nhà, biết đâu chàng chẳng vá» theo chuyến tàu trưa? Má»—i tối, nàng mặc chiếc áo đẹp nhất và Ä‘eo các chuá»—i ngá»c trong bữa ăn tối, biết đâu chàng lại chẳng vá» bằng phương tiện nào đó. Chiếc bàn dài trải rá»™ng trước mặt nàng bá»™ đồ ăn bằng bạc và khăn trải bàn dệt gấm hồ bá»™t lóng lánh. Thá»i gian này, nàng bắt đầu uống rượu thưá»ng xuyên - để xua sá»± yên lặng trong lúc nàng mong chá» tiếng bước chân cá»§a Rhett. 
 
Nàng bắt đầu uống Sherry sau má»—i chiá»u mà chẳng hay. Dù sao, má»™t hoặc vài ly Sherry cÅ©ng chẳng thể làm mất được danh dá»± cá»§a má»™t phu nhân. Sau đó, nàng lá» má» nháºn thấy nàng chuyển từ Sherry sang Whisky… rồi đến ngày mà lần đầu tiên nàng cần uống má»™t ly rượu để tÃnh toán sổ sách ở cá»a hàng bởi vì lợi tức sụt giảm khiến nàng bải hoải… rồi đến ngày nàng chẳng thèm động đến đĩa thức ăn bởi vì rượu đã làm cho nàng không còn biết đói nữa… rồi đến ngày nàng tá»± nâng cốc chúc mình má»™t ly Brandy trước khi nằm váºt ra giưá»ng. 
 
Nàng lá» má» nháºn ra mùa thu đã đến sau mùa hạ. Pansy mang đến tá» báo buổi chiá»u đặt trên khay. Thá»i gian gần đây, Scarlett lại có thói quen ngá»§ trưa tại phòng ngá»§ cá»§a mình. Giấc ngá»§ lấp đầy má»™t khoảng thá»i gian sau buổi trưa trống vắng và giúp nàng lại sức, má»™t chút nghỉ ngÆ¡i mà nàng không tìm được trong đêm tối. 
 
- Thưa bà Scarlett? Pansy mang cà phê hay món gì cho bà ạ? 
 
- Không cần, em đi ngủ đi! Pansy. 
 
Scarlett cầm lấy bức thư để ở phÃa trên và mở ra, vừa liếc mắt canh chừng cô hầu phòng, Ä‘ang thu nhặt áo quần mà nàng đã vứt xuống sàn. Tại sao con nhãi ranh ngu ngốc này còn chưa chịu xéo khá»i phòng nàng? 
 
Äó là thư cá»§a Suellen, Scarlett chưa thèm rút lá thư ra khá»i phong bì. Nàng đã biết những gì nàng sắp Ä‘á»c. CÅ©ng lại là những lá»i ca thán vá» tÃnh xấu cá»§a Ella, y như thể các cô con gái cá»§a Suellen Ä‘á»u là các thiên thần, và nhất là những câu châm chÃch độc ác vá» giá cả Ä‘á»i sống, vá» món tiá»n Ãt á»i mà đồn Ä‘iá»n mang lại và vá» sá»± giàu có cá»§a Scarlett. Nàng quẳng thư xuống đất. Nàng không thể Ä‘á»c được lúc này. Nàng sẽ Ä‘á»c vào ngày mai… Ôi, tạ Æ¡n Chúa, Pansy đã ra khá»i phòng. 
 
Ta cần uống má»™t ly, nàng tá»± nhá»§. Trá»i gần tối rồi, và uống má»™t ly vào buổi tối cÅ©ng chẳng sao. Ta sẽ nhấm nháp má»™t ly Brandy nhá» trong lúc Ä‘á»c cho hết tá» báo. 
 
Chai rượu giấu đằng sau miếng carton đầu cá»™t gần như cạn hẳn. Scarlett nổi khùng. Con Pansy khốn nạn! Nếu mà nó chải tóc cho ta không giá»i, thì ta sẽ Ä‘uổi nó ngay láºp tức. Chỉ có thể là nó uống hết thôi? Hay là đứa nào khác. Ta không thể nào uống nhiá»u như váºy được! Ta chỉ má»›i giấu chai rượu ở đây có mấy ngày thôi mà! Không sao. Ta sẽ uống trong phòng ăn váºy. Nói cho cùng nếu bá»n ngưá»i làm có kiểm soát mức rượu trong bình thì cÅ©ng chẳng nhằm nhò gì? Äây là nhà cá»§a ta, cái bình cá»§a ta, rượu Brandy cá»§a ta, và ta có quyá»n làm gì ta muốn! Cái áo choàng đâu rồi! À! Äây rồi. Nhưng sao những cái nút lại chặt cứng thế này? Chắc phải tốn nhiá»u thá»i gian để gài nó. 
 
Scarlett uống má»™t ly và thản nhiên ngồi vào bàn Ä‘á»c báo. 
 
Một thông báo đưa tin một nha sĩ mới đến. Răng của nàng vẫn còn tốt chán, rất cảm ơn! Một tin khác nói vỠdịch vụ giao sữa. Quảng cáo một vở kịch mới tại nhà hát nhạc kịch De Gives. Ngồi lựa các bao thư Scarlett lại bắt đầu cáu tiết. Chẳng có được một bức cho ra thư sao? 
Bàn tay nàng ngưng lại, khi chạm vào má»™t phong bì má»ng dá»… rách bằng giấy pÆ¡ - luya, địa chỉ được ghi bằng nét chữ rất mảnh. Dì Eulalie. Scarlett nuốt á»±c phần rượu Brandy còn lại và xé bao thư. Nàng vẫn thưá»ng rất ghét các thư từ loanh quanh lẩr quẩn cá»§a dì, em mẹ nàng, nhưng dì Eulahe lại sống tại Charleston đấy. Có lẽ dì sẽ kể vá» Rhett vì dì là bạn tốt nhất cá»§a mẹ anh. 
 
Scarlett lướt nhanh qua bức thư, lần mò giữa những dòng là nhà cá»§a dì Eulalie những chữ khiến nàng quan tâm, dì vẫn có thói quen xấu là luôn viết trên cả hai mặt giấy má»ng, đến ná»—i Ä‘á»c thấy luôn cả nét chữ cá»§a mặt sau. May mà ngòi bút chưa xuyên thá»§ng qua mặt trước 
Khi viết hết trang, dì Eulalie lại còn xoay ngang tá» giấy viết thêm vào bên lá» cháºt chá»™i. Và tất cả như thể để chỉ kể lể những chuyện rá»—ng tuếch. 
 
Mùa thu nóng ná»±c lạ lùng… năm nào bà cÅ©ng viết váºy. Dì Paulien! Äau ở đầu gối… đã lâu, cái đầu gối cứ hành dì ấy… Má»™t chuyến viếng thăm xÆ¡ Maric Joseph… Scarlett nhÃu mày. Nàng không sao nghÄ© đến cô em Carreen dưới cái tên thánh nữa, dù cho cô ấy đã vào tu viện cách đây tám năm, tại Charleston… Công việc xây dá»±ng nhà thá» phải hoãn lại vì tiá»n quyên góp không đủ, có thể nào Scarlett lại không… trá»i đất thánh thần Æ¡i. Nàng đã bảo trợ cho các bà dì, nay còn phải lo đến cả nhà thá» nữa sao? Nàng nhÃu mày láºt sang trang sau. 
 
Cái tên Rhett nhảy vá»t ra giữa đám chữ nhằng nhịt. 
 
Dì thấy như được sưởi ấm khi biết chị bạn Eleanor Butler rất thân mến cá»§a dì đã tìm được hạnh phúc sau những ngày cay đắng. Như má»™t hiệp sÄ©, Rhett đã săn sóc mẹ hết lòng. Những ngưá»i đã từng phàn nàn vá» cung cách đối xá» cá»§a nó thá»i tuổi trẻ đã nhìn nó vá»›i cặp mắt khác xưa. 
 
Dì không sao hiểu nổi, và cả dì Pauline cá»§a con cÅ©ng váºy tại sao con cứ nhất má»±c đòi ở lại Atlanta để lo công việc kinh doanh mà chẳng há» nghÄ© gì đến nó! 
 
Äôi khi dì đã phàn nàn vá» cách sống cá»§a con trong quá khứ, nhưng con chẳng có bao giá» chịu nghe những lá»i cầu khẩn cá»§a dì! Con cứ mải mê cái công việc Ãt thÃch hợp vá»›i má»™t phu nhân. Vì váºy, dì đã không nói đến nữa, từ nhiá»u năm nay rồi! Nhưng đến lúc này, khi cái cá»a hàng đó ngăn trở không cho con giữ được cái vị trà tháºt sá»± cá»§a con bên cạnh chồng mình thì dì thấy có bổn pháºn phải nhắc nhở con má»™t lần nữa đến cái chuyện chẳng vui vẻ gì ấy! 
 
Scarlett ném bức thư lên bàn. Äúng là cách để Rhett bào chữa! Nàng không muốn rá»i cá»a hàng để vá» Charleston vá»›i chàng? Äồ vô liêm sỉ! Nàng đã yêu cầu chàng đưa nàng Ä‘i theo mà. Váºy mà chàng dám loan truyá»n những lá»i dối trá này? Nàng sẽ có vài chuyện hay ho đây để đốp chát vá»›i Rhett khi anh ta vá» nhà. 
 
Nàng bước đến tá»§ buýp -phê và rót má»™t ly Brandy. Nàng lấy cánh tay áo thấm khô những giá»t rượu trên mặt gá»— véc-ni bóng láng. Chàng sẽ không thể chối cãi được tên vô lại! Lúc ấy, thì nàng sẽ ném bức thư cá»§a dì Eulalie vào mặt chàng. Chàng mà nói ngưá»i bạn tốt nhất cá»§a mẹ chàng là đồ nói dối thì sẽ liệu hồn đấy! 
 
Äá»™t nhiên cÆ¡n giáºn biến mất và nàng thấy lạnh toát cả ngưá»i! Nàng biết chàng sẽ nói gì: "Em có muốn anh nói cho há» biết sá»± tháºt không? Rằng anh phải bá» rÆ¡i em bởi vì anh không thể chịu đựng em được nữa!". 
 
Nhục nhã biết nhưá»ng nào! Bất cứ cách nào cÅ©ng còn tốt hÆ¡n là cách này. Tháºm chà là sống trong ná»—i cô đơn để chá» ngày chàng trở vá». Nàng đưa ly lên môi và uống từng ngụm dài và đưa mắt nhìn vá» phÃa tấm gương trên đầu tá»§ buýp-phê Ä‘ang phản chiếu bóng nàng. Cháºm rãi, Scarlett đặt ly xuống. Nàng ngắm mình vào đôi mắt Ä‘ang mở lá»›n. Từ nhiá»u tháng qua, nàng chưa có dịp soi mình trong gương và nàng không thể tin cái ngưá»i đàn bà tái nhợt, hốc hác, mắt lõm sâu thâm quầng kia lại có gì liên quan đến nàng! Và hình như nhiá»u tuần nay, nàng vẫn chưa gá»™i đầu nữa! 
 
Chuyện gì đã xảy ra với nàng? 
 
Phản xạ tá»± nhiên khiến nàng quÆ¡ tay vá» phÃa bình rượu và nàng chợt hiểu. Scarlett rụt tay lại và thấy mình run rẩy. 
 
- Ôi, Chúa Æ¡i! Tháºt Ä‘iên khùng? Nàng thầm thì cố bám lấy cái cạnh tá»§ buýp-phê để khá»i ngã. 
 
Nàng nhìn mình trong gương, đôi mắt nhắm lại để hai hàng nước mắt từ từ lăn trên má, nhưng nàng lại vội đưa bàn tay run rẩy lên chùi. 
 
HÆ¡n lúc nào hết, nàng thèm uống thêm má»™t ly nữa. Nàng liếm môi. Trong vô thức, nàng đưa tay nắm lấy chai rượu sáng lóng lánh. Scarlett nhìn bàn tay mình mà tưởng chừng như nó thuá»™c vá» má»™t ngưá»i xa lạ. Nàng nhìn bình rượu xinh xắn còn đầy, như lá»i má»i má»c, hứa hẹn sẽ giúp nàng tìm sá»± quên lãng trong men rượu. Nàng theo dõi từng cỠđộng cá»§a mình trong gương, nàng cháºm rãi nhấc bình rượu lên và lùi lại, lánh xa khuôn mặt kinh hoàng dá»… sợ cá»§a mình! 
 
Nàng hÃt tháºt sâu rồi bằng tất cả sức cá»§a mình, nàng vung mạnh tay. Những tia xanh, đỠvà tÃm bắn ra tung tóe từ bình rượu khi va phải tấm gương khổng lồ, tan vỡ. Trong khoảnh khắc, Scarlett nhìn thấy mặt mình vỡ ra hàng ngàn mảnh vụn và nụ cưá»i đắc thắng cá»§a nàng bị méo xệch. Những miếng chai li ti như mạ bạc óng ánh trên mặt tá»§ buýp - phê. Phần trên cá»§a tấm gương rÆ¡i ra khá»i khung, nghiêng vá» phÃa trước, rồi vỡ toang thành từng mảnh lá»›n rÆ¡i trên mặt đất nghe như tiếng đại bác. 
 
Scarlett khóc, cưá»i, la hét trước hình ảnh cá»§a mình bị huá»· diệt. 
 
- Äồ hèn! Äồ hèn! Äồ hèn. 
 
Nàng không cảm thấy Ä‘au đớn vì những vết xước chém từ những mảnh vụn thuá»· tinh chạm vào tay, cổ và mặt mình. Trên lưỡi nàng có vị mặn. Scarlett sá» vào má và sá»ng sốt nhìn những ngón tay vấy máu. 
 
Nàng đã hoài công tìm kiếm vị trà hình ảnh cá»§a nàng vài giây trước dó, nó đã không còn nữa! Nàng cưá»i bá»±c dá»c. Thế là rảnh nợ. 
 
Những ngưá»i hầu hấp tấp chạy đến bên cá»a khi nghe tiếng loảng xoảng. HỠđứng túm tụm vá»›i nhau, không ai dám bước vào phòng và run rẩy nhìn dáng đỠđẫn cá»§a Scarlett. Nàng đột nhiên quay mặt vá» phÃa há». Pansy thét lên, hoảng hốt trước khuôn mặt vấy máu cá»§a nàng. 
 
- Äi Ä‘i, Scarlett bình thản nói. Tôi không sao cả! Äi Ä‘i! Tôi muốn ở má»™t mình! 
 
Há» lẳng lặng vâng lá»i. 
 
Dù muốn hay không nàng cÅ©ng đã đơn độc, bao nhiêu rượu Brandy cÅ©ng không sao giúp nàng thoát cô đơn! Rhett sẽ không trở vá», căn nhà này không còn là mái ấm cá»§a chàng nữa! Nàng đã thấy Ä‘iêu đó từ lâu, nhưng nàng không chịu tin. Nàng đã xá» sá»± như má»™t con mụ hèn nhát và ngu ngốc. Chẳng có gì ngạc nhiên vì sao nàng không nháºn ra ngưá»i đàn bà trong gương. Con mụ ngu ngốc hèn nhát ấy không phải là Scarlett O Hara. Scarlett O Hara - ngưá»i ta nói thế nhỉ? - Không bao giá» nháºn chìm ná»—i buồn cá»§a mình trong men rượu. Scarlett O Hara không bao giá» giấu diếm sá»± tháºt để bám vÃu hy vá»ng. Trái lại, nàng dÅ©ng cảm đối mặt vá»›i những thá» thách tồi tệ nhất mà ngưá»i khác đòi há»i nàng. Và nàng bất chấp má»i hiểm nguy để giành lấy Ä‘iá»u nàng mong muôn. 
 
Scarlett rùng mình. Nàng đã ở bên bá» vá»±c thẳm cá»§a sá»± tá»± huá»· diệt. Sẽ không bao giá» nàng để cho Ä‘iá»u ấy xảy ra nữa. Äã đến lúc - hÆ¡n lúc nào hết - nàng phải nắm lấy cuá»™c Ä‘á»i mình trong đôi bàn tay! 
 
Không còn rượu Brandy nữa! Nàng đã từ bỠcái chỗ dựa ấy rồi! 
 
Cả thân hình nàng cứ gào thét tuyệt vá»ng đòi được uống nhưng nàng không chịu nghe nó nữa! Trong Ä‘á»i mình, nàng đã từng làm hằng bao nhiêu việc còn gian khổ hÆ¡n thế! Lần này, nàng sẽ thắng và sẽ phải thắng thôi! 
 
Nàng giÆ¡ nắm tay vá» phÃa tấm gương vỡ. 
 
- Còn bây giá», hỡi tấm gương đáng nguyá»n rá»§aa, có giá»i thì mày hãy chiếu cho ta thấy những năm tháng Ä‘au khổ cá»§a mày Ä‘i! Nàng phá lên cưá»i, giá»ng thách thức Ä‘iên giáºn. 
 
Nàng đứng dựa một lúc vào bàn để ỉấy sức. Nàng còn bao nhiêu việc phải làm! 
 
Bước bừa lên trên tấm gương vỡ, gót chân nàng dẫm lên những mảnh vụn thuỷ tinh. 
 
- Pansy! Nàng gá»i vá»ng qua cá»a. Cô cần em gá»™i đầu cho cô! 
 
Scarlett run rẩy từ đầu đến chân, nhưng nàng vẫn cố Ä‘iá»u khiển đôi chân phải đưa nàng ra cầu thang và lên lầu. 
 
- Da cá»§a cô chắc nhăn nheo rồi! Nàng lá»›n tiếng để cố quên Ä‘i cÆ¡n thèm rượu Ä‘ang dày vò cÆ¡ thể. Cô cần nhiá»u lÃt dầu thÆ¡m hoa hồng và glycérinel. Và cả quần áo má»›i nữa! Bà Marie chắc phải kêu thêm thợ. 
 
Chỉ cần không quá vài tuần lá»… để sức khá»e được phục hồi và sắc đẹp lại trở lại vá»›i nàng. Nàng sẽ chăm lo đến việc này! Nàng cần phải khá»e mạnh và xinh đẹp và nàng không còn nhiá»u thá»i gian nữa. Nàng đã lãng phà quá nhiá»u rồi. 
 
Rhett không trở vá» vá»›i nàng ư? Váºy thì, nàng sẽ đến vá»›i chàng! Äến Charleston. 
 
 
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản của ga_kho  
 
 
		
		
		
		
			
				
 
				
					
						Last edited by quykiemtu; 19-12-2008 at 09:09 AM .
					
					
				 
			
		
		
		
	
	 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				24-08-2008, 12:02 AM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			 
			
				
				Tiếp Nháºp Ma Äạo
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Aug 2008
					Äến từ: Xứ Dừa
					
					
						Bài gởi: 364
					
                    Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngày 7 giá» 
                
					
 
	Thanks: 116
	
		
			
				Thanked 4 Times in 3 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Chương 10 
 
 
 
 
 
 
Phải thay đổi lại toàn bá»™ cuá»™c sống cá»§a mình thôi. - Scarlett quyết định thế. GiỠđây nàng đã có má»™t mục tiêu và nàng dồn hết sức lá»±c để đạt cho kỳ được. Sau này, khi đến Charleston, hẵng nghÄ© đến má»™t chiến lược tháºt hay để kéo Rhett vá» lại vá»›i nàng. Còn bây giá», nàng cần chuẩn bị cho chuyến ra Ä‘i này. 
 
Bà Marie giÆ¡ cả tay lên trá»i tuyên bố không thể nào chữa lại toàn bá»™ áo xống cá»§a nàng trong vài tuần lá»… được. Bác Henry Hamilton Ä‘an đầu các ngón tay vào nhau trên chiếc bụng phệ cá»§a ông và tỠý không tán thành sau khi nghe Scarlett giải thÃch Ä‘iá»u nàng trông đợi ở ông. Thái độ ngược nhau cá»§a há» làm ánh lên trong mắt Scarlett má»™t niá»m thÃch thú: À, lại những tráºn đánh thá»±c sá»± đây! Và nàng lại thắng. Äầu tháng 11, bác Henry lại Ä‘iá»u hành tài chánh cá»§a cá»a hàng và quán rượu. Sắp tá»›i, ông còn coi sóc việc chuyển tiá»n cho Joe Colleton. Và căn phòng cá»§a Scarlett đã trở thành má»™t kho hàng đầy ắp vải vóc đủ màu và đăng ten. Y phục má»›i cá»§a nàng cần được đóng gói cho kịp chuyến Ä‘i. 
 
Nàng hãy còn gầy quá và chưa thể nào xoá hết những quầng thâm phá»›t nhẹ dưới mắt, vì nàng đã trải qua nhiá»u đêm thức trắng, váºt vã vá»›i bao cố gắng để cưỡng lại những cÆ¡n buồn ngá»§ do rượu mạnh Ä‘em lại. 
 
Nhưng nàng cÅ©ng đã thắng trong cuá»™c đấu này, và đã tìm lại sá»± ngon miệng bình thưá»ng. Äôi má căng má»ng, đủ để hai núm đồng tiá»n hiện ra má»—i khi nàng cưá»i và bá»™ ngá»±c đã no tròn lại như trước. Chấm vài lát phấn hồng khéo léo trên đôi má và son trên môi, thì y như rằng nàng vẫn trông như má»™t cô thiếu nữ. 
 
Äã đến lúc Ä‘i được rồi. 
 
Tạm biệt, Atlanta, Scarlett nói riêng vá»›i mình khi tàu rá»i sân ga. Mi đã định đánh gục ta, nhưng ta không để cho mi được toại nguyện. Và ta cÅ©ng cóc cần mi có đồng tình vá»›i ta hay không. 
 
Nàng nghÄ© cái á»›n lạnh vừa lan khắp ngưá»i mình là do má»™t ngá»n gió lùa. Nàng không sợ, chẳng sợ gì. Nàng sẽ thÃch thú vô chừng khi được ở Charleston. Ngưá»i ta đã chẳng từng nói đó là má»™t thành phố nhá»™n nhất toàn miá»n Nam sao? Và có gì ngăn trở má»i ngưá»i sẽ tiếp đón nàng ở khắp nÆ¡i đâu: Dì Pauhne và dì Eulalie quen biết tất cả má»i ngưá»i. Há» biết cả vá» Rhett - chàng sống ở đâu, chàng làm gì - và tất cả những gì nàng cần làm sẽ là… 
 
NghÄ© ngợi đến nó làm gì vào lúc này, chẳng được tÃch sá»± gì cả. Äến nÆ¡i sẽ hay. Nếu như cứ suy nghÄ© đến nó lúc này, nàng sẽ sợ hãi, trong khi nàng Ä‘ang rất quyết tâm vá»›i chuyến Ä‘i này. 
 
Lạy Chúa! Sao nàng lại có thể ngu ngốc đến ná»—i phải lo âu nhiá»u như thế! Charleston đâu phải là táºn cùng cá»§a thế giá»›i. Tony Fontaine còn Ä‘i đến táºn Texas, cách đây cả hàng triệu dặm đưá»ng mà vẫn thong dong như Ä‘i chÆ¡i má»™t vòng đến Decatur. Còn nàng cÅ©ng đã từng có lúc ở Charleston. Nàng biết rõ Ä‘iá»u gì nàng sẽ… 
 
Việc nàng không ưa thành phố đó trước đây chẳng có nghÄ©a lý gì đáng kể. Lúc ấy nàng còn quá trẻ - chỉ má»›i mưá»i bảy tuổi đầu, má»™t goá phụ trẻ vá»›i má»™t em bé. Wade Hampton hãy còn chưa má»c răng! CÅ©ng đã mưá»i hai năm trôi qua rồi còn gì. Lần này má»i thứ đã khác. Má»i việc sẽ diá»…n ra tốt đẹp như nàng mong muốn váºy. 
 
- Pansy, đến nói vá»›i ông trưởng tàu xê chá»— hành lý ra. Cô muốn ngồi gần lò sưởi. Ngồi bên cá»a sổ này có luồng gió lạnh. 
 
* 
* * 
 
Từ nhà ga Augusta, nơi nàng đổi tàu để lấy vé đi Nam Carolina, Scarlett đánh điện cho các bà dì: 
 
Äến thăm bằng xe lá»a chuyến 16h Stop 
Một cô hầu Stop. Hôn. Scarlett. 
 
Nàng đã tÃnh toán kỹ. Chỉ đúng mưá»i chữ, các bà dì không thể kịp gởi Ä‘iện cáo lá»—i và lấy cá»› gì đó để ngăn cản nàng Ä‘i, bởi vì lúc ấy nàng đã lên đưá»ng mất rồi. Không, cÅ©ng không hẳn há» muốn thế đâu: Eulahe đã chẳng thưá»ng nài nỉ nàng đến thăm há» sao, vả lại lòng hiếu khách vẫn còn là má»™t luáºt lệ không thể xoá bá» cá»§a miá»n đất phương Nam cÆ¡ mà. Nhưng, cÅ©ng không nên phó cho may rá»§i khi vẫn còn có thể nắm được đằng chuôi. Dẫu sao, lúc đầu, Scarlett cÅ©ng sẽ cần đến sá»± che chở mà ngôi nhà cá»§a các bà dì dành cho nàng. Charleston là xứ sở cá»§a những kẻ tá»± phụ và kiêu căng, còn Rhett thì chắc chắn đã kÃch động má»i ngưá»i chống lại nàng. 
 
Không, nàng không muốn nghÄ© đến Ä‘iá»u đó nữa. Lần này nàng sẽ say mê Charleston. Nàng đã quyết định như thế mà. Tất cả sẽ khác trước. Cuá»™c Ä‘á»i nàng sắp thay đổi. Äừng nhìn lại đằng sau, nàng vẫn tá»± nhắc nhở như váºy. GiỠđây, nàng má»›i thá»±c sá»± nghÄ© như thế. Cả quá khứ đã nằm lại sau lưng nàng và Ä‘ang xa dần theo từng vòng bánh xe quay. Công việc làm ăn nay đã cá»› Henry lo. Trách nhiệm vá»›i Mélanie đã được chu toàn, và con cái Ä‘ang sống ở Tara. Lần đầu tiên trong cuá»™c sống trưởng thành cá»§a Ä‘á»i mình, nàng được tá»± do muốn làm gì thì làm, và. nàng biết rõ nàng muốn gì. Nàng sẽ làm cho Rhett hiểu chàng đã lầm lẫn, khi không chịu tin rằng nàng đã yêu chàng. 
 
Nàng sẽ chứng minh cho chàng biết là nàng yêu chàng. Chàng sẽ thấy và sẽ hối háºn vì đã bá» rÆ¡i nàng. Anh sẽ vòng qua tay ngưá»i mình, ôm hôn mình và hai đứa sẽ mãi mãi hạnh phúc và mãi mãi… tháºm chà ở ngay Charleston nếu như anh nhất quyết ở đó. 
 
Mải chìm đắm trong mÆ¡ má»™ng, Scarlett không để ý đến ngưá»i đàn ông lên tàu ở Ridgeville, cho đến khi anh ta lướt qua, tay tá»±a ghế ngồi cá»§a nàng. Nàng láºp tức co lại như thể anh ta chạm vào ngưá»i nàng. Anh ta mặc quân phục xanh cá»§a quân đội Liên bang. 
 
Má»™t tên Yankee! Hắn làm gì ở đây? Những chuyện thá»i đó đã qua và nàng muốn quên Ä‘i hẳn, nhưng vừa nhác thấy bá»™ quân phục thì láºp tức nàng lại nhá»› lại sá»± sợ hãi trong thá»i gian Atlanta bị vây hãm, sá»± tàn bạo cá»§a đám binh lÃnh khi cướp bóc các kho dá»± trữ lương thá»±c nhá» nhoi tại Tara rồi châm lá»a đốt, tiếng súng nổ và dòng máu phá»t ra khi nàng bắn vào tên lÃnh ăn cướp trước khi nó kịp hãm hiếp nàng… 
 
Scarlett cảm thấy trái tim mình Ä‘áºp loạn xạ vì khiếp đảm như trước kia và nàng suýt thét lên. Quân đốn mạt, tất cả bá»n chúng là quân đốt mạt, đã tàn phá miá»n Nam. Quân đốn mạt đã khiến cho nàng cảm thấy bất lá»±c và khiếp sợ. Nàng rất ghét cái cảm giác đó, nàng ghét cả bá»n chúng. 
 
Ta sẽ không để cho sá»± việc này làm rối ta. Không. Ta không thể cho phép bị bấn loạn lên bởi bất cứ chuyện gì, trong lúc ta Ä‘ang cần ung dung thư thái, sẵn sàng cho Charleston và cho Rhett. Ta chẳng tá»™i gì mà báºn tâm đến cái tên Yankee này, và chẳng nghÄ© vá» quá khứ nữa. 
GiỠđây chỉ có tương lai má»›i đáng kể. Scarlett dứt khoát đưa mắt nhìn qua cá»a sổ, cảnh đồi núi cháºp chùng gần gÅ©i vá»›i khung cảnh ngoại vi Atlanta: các con đưá»ng đất đỠlen lá»i qua những khu rừng thông ráºm rạp âm u và những cánh đồng chỉ còn trÆ¡ gốc rạ Ä‘en xỉn lại vì băng giá. Nàng đã Ä‘i được hÆ¡n má»™t ngày đưá»ng mà vẫn như chỉ má»›i cách nhà vài dặm. Nhanh lên, nàng ra lệnh cho chiếc đầu máy xe lá»a, nhanh lên nào. 
 
- Charleston ra sao, thưa bà Scarlett? Pansy há»i lần này chắc là lần thứ má»™t trăm khi ánh sáng bên ngoài cá»a kÃnh yếu á»›t dần. 
 
- Rất đẹp. Em sẽ rất thÃch đấy, Scarlett đáp cÅ©ng đã đến lần thứ má»™t trăm. Này! Nàng vừa nói, vừa chỉ ra phÃa ngoài. Em có thấy cái gì lá»§ng lẳng trên cây kia không? Äó là cái cây mà cô đã có lần kể cho em nghe, ngưá»i ta gá»i là "tóc tiên" đấy. 
 
Pansy dán mÅ©i vào cá»a kÃnh đầy bồ hóng. 
 
- Eo Æ¡i, eo Æ¡i, nó rên rỉ, giống như mấy con ma Ä‘ang động Ä‘áºy. Con sợ ma lắm, thưa bà Scarlett. 
 
- Äừng có ngốc như váºy. 
 
Nhưng Scarlett chợt rùng mình. Các dải rêu xám xịt dài ngoằng Ä‘ang Ä‘ung đưa má»™t cách ma mị trong ánh sáng chiá»u tà và nàng cÅ©ng chàng thÃch thú gì thứ hình ảnh ấy. Dù sao, Ä‘iá»u ấy cÅ©ng báo hiệu là hỠđã đến vùng đất thấp, gần biển, cạnh Charleston. Scarlett nhìn đồng hồ. Năm giá» rưỡi. Tàu đến trá»… hÆ¡n hai giá». Các bà dì hẳn phải Ä‘ang đợi, dÄ© nhiên rồi, nhưng nàng cÅ©ng mong đến nÆ¡i trước khi đêm xuống. Bóng tối tháºt chẳng thiện cảm chút nào. 
 
* 
* * 
 
Ga Charleston trông giống như má»™t cái hang tăm tối. Scarlett ngểnh cổ, dáo dác tìm các bà dì hoặc má»™t ngưá»i xà Ãch cá»§a hỠđến đón nàng. Nhưng nàng chỉ thấy năm, bảy ngưá»i mặc đồng phục xanh, vai mang súng. 
 
- Thưa bà Scarlett, Pansy giá»ng run run, vừa thì thầm vừa kéo tay áo nàng, lÃnh tráng khắp nÆ¡i kìa. 
 
Nỗi sợ hãi của nó khiến Scarlett phải tỠra can đảm. 
 
- Cứ bước Ä‘i như thể không có chúng nó, Pansy. Chúng không làm hại gì em đâu, chiến tranh đã kết thúc gần mưá»i năm nay rồi còn gì. Äi Ä‘i. 
 
Scarlett ra hiệu cho ngưá»i khuân vác Ä‘ang đẩy xe chở hành lý. 
 
- Biết chiếc xe Ä‘ang chá» tôi Ä‘áºu ở đâu không? Nàng há»i, giá»ng bá» trên. 
 
Ngưá»i khuân vác dẫn nàng ra ngoài ga, nhưng chiếc xe duy nhất thấy được, lại là má»™t cá»— xe ngá»±a cÅ© kỹ vá»›i má»™t con ngá»±a lưng cong vòng và má»™t tên xà Ãch da Ä‘en ăn mặc rất tồi tàn. Tim Scarlett chợt se lại. Giả như các bà dì không còn ở thành phố nữa thì sao? 
 
Nàng biết đã có lúc các dì đến thăm ông ngoại ở Savannah. Và giả như bức Ä‘iện tÃn cá»§a nàng nằm chết dà trên báºc cuối tam cấp dưới cánh cổng cá»§a ngôi nhà âm u vắng vẻ thì sao? 
 
Nàng hÃt vào tháºt cháºm rãi. Chẳng cần biết đến Ä‘oạn kết câu chuyện. Nàng cần phải rá»i nhanh sân ga và lánh xa bá»n Yankee này. Nếu cần, ta sẽ phá cả cá»a sổ để vào nhà, nàng quyết định như thế. Tại sao lại không? Ta sẽ trả tiá»n sá»a chữa cÅ©ng giống như ta đã trả tiá»n sá»a mái và đủ thứ khác kia mà. Nàng vẫn gá»i tiá»n cho các bà dì nàng kể từ khi cá»§a cải cá»§a há» bị mất sạch trong chiến tranh. 
 
- ÄÆ°a hành lý cá»§a tôi lên chiếc xe này, nàng ra lệnh cho gã khuân vác, và bảo ngưá»i xà Ãch đến giúp anh má»™t tay. Cho tôi đến nhà bà Carey Smith, ở khu Batterie. 
 
Cái tên "Batterie" thần diệu quả có tác dụng như nàng đã tÃnh. Hai ngưá»i đàn ông hối hả, táºn tình. Váºy ra đó vẫn là địa chỉ quyá»n quý nhất cá»§a Charleston, Scarlett nhẹ nhõm tá»± nhá»§. Tạ Æ¡n Chúa. Tháºt quá khá»§ng khiếp, nếu như Rhett thấy ta sống trong má»™t khu phố tồi tàn. 
 
Pauline và Eulalie mở toang cánh cá»a nhà há» ngay khi chiếc xe ngá»±a dừng lại. ÄÆ°á»ng Ä‘i dẫn vào lối giữa chợt sáng lên và Scarlett muốn chạy ngay vào vòng đùm bá»c cá»§a luồng ánh sáng vàng chói này. 
 
Các dì đã quá già rồi! Nàng nghĩ thầm khi đến gần hai bà. Mình không hình dung nổi dì Pauline lại nhăn nheo gầy như que tăm và dì Eulalie lại béo tròn giống như một quả bóng phủ tóc bạc! 
 
- Nào nhìn xem ai thế kìa! Eulalie kêu lên. Con đã thay đổi nhiá»u đến ná»—i dì khó nháºn ra được, Scarlett ạ. 
 
Scarlett băn khoăn. Nàng cÅ©ng đã già đến thế ư? Nàng đón lấy những cái hôn cá»§a hai bà dì và gượng cưá»i. 
 
- Nhìn Scarlett của chúng ta kìa, Pauline, cháu nó giống hệt Ellen đấy thôi. 
- Ellen đâu đến ná»—i mảnh mai thế này, Eulalie, chị biết đấy, Pauline vừa nói vừa nắm tay Scarlett kéo ra khá»i bà chị. Nhưng mà giống hệt đấy, tháºt mà. 
 
Lần này thì Scarlett cưá»i sung sướng. Không lá»i khen tặng nào tuyệt hÆ¡n. 
 
Hai ngưá»i phụ nữ già cứ lăng xăng vào cãi cá» vá»›i nhau không biết làm sao để sắp đặt cho Pansy ở trá»ng khu gia nhân và làm sao khuân những rương và hòm cá»§a Scarlett đến táºn phòng nàng. 
 
- Äừng mó tay vào cái gì cả đấy nhé, cháu yêu quý, Eulalie bảo Scarlett. Chắc cháu đã mệt nhừ ra sau má»™t chuyến Ä‘i như váºy. 
 
Scarlett thầm cảm Æ¡n và ngồi vào chiếc trưá»ng ká»· trong phòng khácn, xa hẳn má»i báºn rá»™n. Giá» thì nàng đã đến nÆ¡i rồi. Tất cả sức lá»±c hăng say đã động viên nàng suốt thá»i gian chuẩn bị dưá»ng như đã rá»i bá» nàng, và nàng chợt nháºn ra rằng bà dì nói đúng: Nàng đã kiệt sức 
 
Trong bữa ăn chiá»u, nàng gần như ngá»§ gà ngá»§ gáºt. Các bà dì cứ chuyện trò, lá»i nói dịu dàng, ngân nga theo cái giá»ng đặc trưng cá»§a bá» biển Nam, trong đó các nguyên âm được kéo dài gần như át hẳn các phụ âm. Câu chuyện chá»§ yếu xoay quanh những bất đồng nhưng lá»i lẽ lại hoà nhã lịch sá»±, gây nên má»™t âm vang êm dịu. HÆ¡n nữa, câu chuyện lại chẳng có gì làm cho Scarlett phải quan tâm. Nàng đã biết ngay Ä‘iá»u nàng muốn biết khi vừa bước qua ngưỡng cá»a: Rhett vẫn Ä‘ang sống vá»›i mẹ, nhưng hiện không có mặt trong thành phố. 
 
- Anh ấy Ä‘i miá»n Bắc rồi, Pauline nói, giá»ng chua cay. 
 
- Nhưng có lý do chÃnh đáng, rất quan trá»ng, Eulalie nhắc. Anh ấy Ä‘i Philadelphia để mua lại má»™t phần bát đĩa bằng bạc cá»§a gia đình đã bị bá»n Yankee cướp Ä‘i hồi trước. 
 
- Cũng là chuyện hay. Anh ấy tìm cách chuộc lại tất cả những gì đã mất là biết lo cho mẹ mình vui đấy, Pauline tiếp. 
 
- Lẽ ra anh có thể tá» ra táºn tuỵ sá»›m hÆ¡n nhiá»u, dì có cho tôi nói đúng không nào? Eulalie châm biếm. 
 
Scarlett hoàn toàn không cần biết đến ý kiến cá»§a bà. Nàng Ä‘ang chìm vào dòng suy nghÄ© riêng tư cá»§a mình, táºp trung vào má»—i má»™t câu há»i: đến mấy giá» thì nàng má»›i Ä‘i ngá»§ được? Nàng tin chắc, đêm nay, không có cÆ¡n mất ngá»§ nào quấy rầy nàng được. 
 
Và nàng có lý. Khi mà nàng tá»± mình nắm lấy cuá»™c Ä‘á»i mình, và lên đưá»ng Ä‘i tìm Ä‘iá»u nàng muốn, thì nàng có thể ngá»§ ngon lành như má»™t đứa trẻ. Buổi sáng nàng tỉnh giấc vá»›i má»™t cảm giác khoan khoái chưa từng có, từ nhiá»u năm nay. Nàng đã được đón tiếp hồn háºu tại nhà các bà dì, không ai xô Ä‘uổi nàng trở lại vá»›i cô đơn như ở Atlanta, và nàng cÅ©ng chưa chuẩn bị Ä‘iá»u cần nói vá»›i Rhett khi gặp lại chàng. Nàng có thể xả hÆ¡i và táºn hưởng đôi chút biệt đãi trong khi chá» chàng từ Philadelphia trở vá». 
 
Song, bà dì Eulalie lại đã phá há»ng cái cảm giác khoái chà cá»§a nàng trước khi nàng kịp uống xong tách cà phê thứ nhất. 
 
- Dì biết cháu Ä‘ang nóng lòng muốn gặp lại Carreen, Scarlett yêu quý ạ, nhưng cô ấy chỉ có thể tiếp khách được vào các ngày thứ ba và thứ bảy, vì váºy, hôm nay chúng ta phải tÃnh chuyện khác cháu ạ. 
 
Carreen! Scarlett bặm môi. Nàng không muốn gặp con đốn mạt ấy! Cho nó phần ở Tara cũng như không… 
 
Nhưng nàng biết nói thế nào đây vá»›i các dì? Các bà thì lại quấn quÃt lấy nhau nên không sao hiểu nổi má»™t phụ nữ lại không muốn gặp lại em mình, và không muốn sống chung vá»›i nhau. Thôi thì mình cứ làm bá»™ như không có gì thÃch hÆ¡n là được gặp Carreen, nhưng đến lúc chuẩn bị Ä‘i thì mình nói bị nhức đầu, thế là xong. 
 
Thình lình, lắng nghe được Ä‘iá»u dì Pauìine Ä‘ang nói, nàng cảm thấy hai bên thái dương bá»—ng dưng Ä‘au nhói. 
 
- ...Váºy là hai dì đã cho con hầu Susie sang tin cho bà Eleanor Butler biết. Sáng nay chúng ta sẽ đến thăm bà. Cháu cho dì ly nước ngá»t Ä‘i, Scarlett. 
 
Scarlett liá»n đưa tay vá» phÃa cái bình nhá» và vô ý làm đổ. Mẹ cá»§a Rhett. Nàng vẫn chưa sẵn sàng để gặp bà mẹ cá»§a Rhett. Nàng chỉ má»›i gặp bà Eleanor Butler má»™t lần, trong tang lá»… Bonnie, và nàng hầu như không giữ lại má»™t ká»· niệm nào, ngoại trừ hình ảnh má»™t ngưá»i đàn bà cao lá»›n, đáng trá»ng, vá»›i vẻ im lặng làm ngưá»i khác phải e dè. Mình biết là cần phải đến thăm bà, Scarlett tá»± nhá»§, nhưng chưa phải lúc này, chưa đúng lúc, mình vẫn chưa sẵn sàng. Tim nàng Ä‘áºp loạn xạ trong khi nàng lấy khăn ăn chấm chấm cho khô mảng nước ngá»t đặc sánh trên bàn má»™t cách vụng vá». 
 
- Scarlett, con gái Æ¡i, đừng thấm kiểu đó, con sẽ làm há»ng khăn bàn mất, dì Pauline vừa nói vừa đặt tay lên cổ tay Scarlett. 
 
Scarlett đột ngá»™t rụt tay lại. Tại sao ngưá»i ta lại quan tâm đến má»™t thứ tầm thưá»ng như cái khăn bàn vào lúc như thế này được nhỉ? 
 
- Cháu xin lỗi, thưa dì, cuối cùng nàng ấp úng. 
 
- Không sao cháu ạ. Dì chỉ muốn tránh cho cháu khá»i làm thá»§ng cái khăn thôi. Trong nhà chỉ còn lại má»™t Ãt đồ coi được Eulalie nói thêm bằng giá»ng buồn buồn, xa xôi như vang lên từ đáy má»™. 
 
Scarlett nghiến chặt răng. Nàng ước muốn được gào lên. Ta phải làm gì vá»›i cái khăn trải bàn trong khi ta sắp phải đối đầu vá»›i bà mẹ mà Rhett quá đỗi sùng bái? Và nếu như anh đã kể cho bà nghe tại sao anh đã rá»i Atlanta và nếu như anh đã nói vá»›i bà là anh đã trốn chạy cuá»™c hôn nhân cá»§a ta, thì sao? 
 
- Tốt nhất là cháu nên xem lại áo xống cá»§a mình. Scarlett nói dù cổ há»ng nàng nghẹn thắt. Pansy cần là cho cháu mấy bá»™ cháu đã chá»n để mặc. 
 
Nàng cần lảng tránh mặt hai bà dì để tự trấn tĩnh lại. 
 
- Dì sẽ bảo Susie đốt nóng bàn là, bà Eulalie vừa nói vừa lắc cái chuông bạc để cạnh đĩa ăn. 
 
- Nó cần giặt khăn bàn trước đã, bà Pauline nói. Chứ vết bẩn dÃnh chặt vào thì… 
 
- Chị lưu ý em này, Pauline chị còn chưa dùng xong buổi Ä‘iểm tâm, Em có muốn chị để nó nguá»™i lạnh trong khi Susie dá»n bàn. không? 
 
Scarlett lẩn trốn vào phòng mình. 
 
* 
** 
 
- Không cần thiết phải mặc một chiếc áo choàng lông nóng đến thế, Scarlett ạ, bà Pauline nói. 
 
- Tháºt váºy, bà Eulalie bồi thêm. Hôm nay, chúng ta Ä‘ang vui hưởng má»™t trong những ngày đông đẹp nhất tiêu biểu cho Charleston đấy. Dì cÅ©ng chẳng cần đội chiếc khăn choàng này nếu như dì không vừa bị cảm láºnh. 
 
Scarlett tháo móc cài áo choàng và đưa cho Pansy. Nếu như bà Eulalie muốn má»i ngưá»i Ä‘á»u bị cảm lạnh, thì nàng sẽ vui lòng tuân theo. Các bà hẳn phải xem chàng là má»™t con ngốc. Nàng biết rất rõ tại sao há» không muốn nàng mặc chiếc áo choàng ấy. Há» hành động không khác gì đội cáºn vệ Atlanta ra lệnh: để được kÃnh trá»ng cần phải ăn mặc sao cho cÅ©ng khiêm tốn như há». Nàng để ý cái liếc nhìn cá»§a bà Eulalie vá» phÃa chiếc mÅ© lông chim xinh đẹp cá»§a nàng và nàng nghiến răng thách thức. Nàng chấp nháºn đối đầu vá»›i bà mẹ cá»§a Rhett, nhưng nàng không muốn để mình mất phong cách. 
 
Bà Eulalie đành chịu. 
 
- Nào, lên đưá»ng, bà nói. 
 
Susie mở cánh cá»a gá»— nặng và Scarlett theo sau các bà dì trong ánh nắng rá»±c rỡ cá»§a buổi mai tươi đẹp. Äứng trên báºc thá»m, nàng sá»ng sốt: cứ tưởng là Ä‘ang tháng năm chứ không phải là tháng mưá»i má»™t. Những mảnh vá» sò trắng phá»§ đầy lối Ä‘i hắt cái nóng mặt trá»i, trùm lên đôi vai Scarlett như má»™t lá»›p bá»c vô hình. Nàng ngẩng đầu để đón lấy ánh nắng ấm áp trên mặt và nhắm mắt lại vá»›i cảm giác thú vị ấy. 
 
- Ôi các dì yêu quý, tháºt tuyệt vá»i! Nàng nói. Cháu mong chiếc xe cá»§a các dì có thể hạ mui được thì hay quá! 
 
Hai bà già phá lên cưá»i. 
 
- Cháu gái yêu quý cá»§a ta Æ¡i, bà Eulalie đáp lại, chẳng có ma nào ở Charleston có xe cả, ngoài Sally Brewton. Chúng ta sẽ Ä‘i bá»™, như má»i ngưá»i cháu ạ! 
 
- Vẫn có xe đấy chứ, chị Eulalie, bà Pauline cải chÃnh. Bá»n Carpet baggers vẫn lái xe kia mà. 
 
- Rất khó gá»i bá»n Carpet baggers, đó là những "linh hồn", em thân yêu ạ. Chúng nó không còn linh hồn, nếu không chúng đã không trở thành bá»n Carpet baggers. 
 
- Bá»n kên kên! Bà Pauline vừa sịt mÅ©i vừa tán thành. 
 
- Bá»n ó diá»u, bà Eulalie tiếp. 
 
Hai bà già lại cưá»i và Scarlett cưá»i theo. Buổi sáng rá»±c rỡ này khiến nàng thÃch thú gần như mê say. Má»™t ngày như thế này không thể xảy ra chuyện xấu được. Bá»—ng nhiên nàng cảm thấy má»™t niá»m trìu mến sâu xa đối vá»›i các bà dì, cả vá»›i những chuyện cãi cá» vặt vãnh cá»§a các cô gái già. Nàng theo há» băng qua con đưá»ng rá»™ng vắng ngưá»i trước má»™t ngôi nhà và bước lên báºc cầu thang nhá» phÃa bên kia. Lên đến báºc cuối cùng, má»™t làn gió vá»n nhẹ các chiếc lông trên mÅ© nàng và nàng có cảm giác môi mình thoang thoảng vị muối biển. 
 
- Ôi, lạy Chúa! Nàng kêu lên. 
 
Bên kia con đưá»ng dạo chÆ¡i được đắp cao lên, mặt nước xanh nâu cá»§a cảng Charleston trải xa đến táºn chân trá»i. Bên trái, những lá cá» bay phần pháºt trên đỉnh các cá»™t buồm cao cá»§a những con tàu Ä‘ang bá» neo. Bên phải là hàng cây trên hòn đảo dài Ä‘ang giương ra những tàu lá xanh um. Mặt trá»i chiếu vào những ngá»n sóng nhá» lăn tăn lóng lánh như những hạt kim cương rải rác trên mặt biển. Ba con chim trắng xoá vút bay lên vòm trá»i trong xanh rồi chúi đầu xuống các ngá»n sóng. Bá»™ ba này, như Ä‘ang chÆ¡i rượt bắt. Má»™t làn gió nhẹ mằn mặn vị biển, ve vuốt mÆ¡n trá»›n cổ nàng. 
 
Nàng tháºt có lý khi đến đây, và bây giá» thì nàng không còn nghi ngá» gì nữa. Nàng quay lại các bà dì. 
 
- Tháºt là má»™t ngày tuyệt diệu, nàng nói. 
 
Lối Ä‘i dạo khá rá»™ng đủ để há» Ä‘i cùng hàng. Hai lần há» gặp những ngưá»i Ä‘i ngược lại, lần đầu là má»™t ông già mặc măng tô kiểu cổ, đội nón da hải ly, sau đó là má»™t phụ nữ tay dắt má»™t cáºu bé trai gầy gò, mặt cứ đỠbừng lên khi có ai há»i cáºu. Má»—i lần như thế há» dừng lại và các bà dì lại giá»›i thiệu Scarlett. 
 
- ... Äứa cháu gái cá»§a chúng tôi ở Atlanta đấy. Mẹ cháu là chị Elien cá»§a chúng tôi và cháu là vợ cá»§a Rhett, con trai bà Eìeanor Butler. 
 
Ông già nghiêng mình và hôn tay Scarlett, còn ngưá»i phụ nữ giá»›i thiệu cáºu cháu ná»™i và cáºu ta cứ nhìn sững Scarlett như bị thôi miên. Ngày hôm ấy hứa hẹn má»—i lúc má»—i tốt đẹp hÆ¡n cho Scarlett, mãi cho đến lúc nàng nhác thấy những ngưá»i dạo chÆ¡i khác: những ngưá»i đàn ông mặc quân phục xanh. 
 
Nàng cháºm bước và chụp lấy cánh tay bà Pauline. 
 
- Dì Æ¡i, nàng thì thầm, bá»n Yankee Ä‘ang đến trước mặt chúng ta kìa. 
 
- Cứ bước Ä‘i, bà Pauline dõng dạc bảo. Chúng nó phải tránh đưá»ng cho chúng ta Ä‘i. 
 
Scarlett sá»ng sốt nhìn bà Pauline. Ai có thể tin được ngưá»i phụ nữ già ốm yếu này lại can đảm đến thế! Tim nàng Ä‘áºp mạnh đến ná»—i nàng tin chắc là bá»n Yankee cÅ©ng nghe được, nhưng nàng cứ cố bước tá»›i. 
 
Khi hai bên chỉ còn cách nhau ba bước, bá»n lÃnh dang ra, chen nhau áp sát vào dãy lan can kim loại dá»c theo lối dạo chÆ¡i trên bá» biển. Hai bà Pauline và Eulalie lướt qua trước mặt há» như những chiếc thuyá»n buồm. Scarlett ngước mặt và đôi chân nhịp bước theo các bà dì, làm như thể bá»n lÃnh không há» có mặt ở đó. 
 
Xa xa vá» phÃa trước, má»™t ban quân nhạc bắt đầu chÆ¡i bài "Oh, Susanna". Bài hát vui nhá»™n và lôi cuốn này gợi nhá»› đến ánh mặt trá»i chói chang. Hai bà Eulalie và Pauline bước nhanh chân theo nhịp bài hát, nhưng hai chân Scarlett lại nặng trình trịch như chì. Äồ hèn! 
Nàng tự nhủ. Trong thâm tâm, nàng vẫn không ngớt run sợ. 
 
- Tại sao có lắm bá»n Yankee khốn kiếp tại Charleston đến thế? Nàng há»i, vẻ tức giáºn. Cháu cÅ©ng đã thấy bá»n chúng ở nhà ga nữa. 
 
- Lạy Chúa, Scarlett, bà Eulahe nói, cháu không biết là Charleston vẫn còn thá»i quân quản sao? Dì tin là chúng không bao giỠđể chúng ta yên ổn đâu. Chúng căm ghét chúng ta bởi chúng ta đã đánh Ä‘uổi chúng khá»i pháo đài Sumter rồi sau đó chúng ta còn cầm cá»± vá»›i cả hạm đội cá»§a chúng. 
 
- Và chỉ có Chúa mới biết là chúng ta cũng đã đánh với bao nhiêu trung đoàn của chúng nữa: Bà Pauline nói thêm. 
 
Sự kiêu hãnh làm sáng lên khuôn mặt của hai chị em. 
 
- Lạy Mẹ đồng trinh, - Scarlett thì thầm. 
 
Nàng đã làm gì nhỉ? Nàng đã lao mình thẳng vào tay quân thù, Nàng biết rõ thế nào là tình cảnh vá»›i má»™t chÃnh quyá»n quân sá»±: bất lá»±c và căm háºn, triá»n miên lo sợ nhà mình bị tịch thu, mình bị bắt tù hoặc bị bắn bá» chỉ vì má»™t chút vi phạm. ChÃnh quyá»n quân sá»± là quyá»n lá»±c tối thượng. Nàng đã sống dưới áp bức cá»§a nó suốt năm năm khốn khổ. Sao nàng lại ngốc nghếch đến ná»—i dẫn xác trở lại dưới cái ách ấy nữa chứ? 
 
- Phải công nháºn chúng có má»™t ban quân nhạc hay đấy, bà Pauline nói. Nào đến đây, Scarlett chúng ta băng qua chá»— này. Ngôi nhà cá»§a gia đình Butler là ngôi nhà vừa má»›i được sÆ¡n phết lại kia. 
 
Bà Eulalie thốt lên: Chị Eleanor có được má»™t ngưá»i con trai hết lòng đến thế thì tháºt là hạnh phúc. Rhett đúng là rất sùng kÃnh mẹ. 
 
Scarlett ngắm ngôi nhà không chán mắt. Không phải má»™t ngôi nhà, mà là má»™t dinh thá»±. Hàng cá»™t trắng loá cao hÆ¡n mưá»i lăm thước đỡ lấy cái mái nhô ra bên trên những hàng hiên rá»™ng bao quanh ngôi nhà đồ sá»™. Scarlett cảm thấy hai đầu gối má»m nhÅ©n. Nàng không bao giá» có thể bước vào đó, nàng không thể bước vào. Nàng chưa nhìn thấy đâu má»™t ngôi nhà nguy nga và đồ cá»™ đến thế. Làm sao nàng có thể tìm ra được lá»i gì để nói vá»›i ngưá»i đàn bà đã sống trong má»™t sá»± hào nhoáng như thế! Vá»›i ngưá»i đàn bà mà Rhett chỉ cần nói má»™t tiếng là bà đã có thể làm tiêu ma bao hy vá»ng cá»§a nàng. 
 
Bà Pauline nắm lấy tay nàng để cùng băng nhanh qua đưá»ng. Khe khẽ, bà hát… "With a banjo on my knee" (Vá»›i cây đàn banjo trên gối ta), Scarlett bước theo như má»™t kẻ má»™ng du. 
 
Vừa bước qua cá»a, nàng đối mặt ngay vá»›i má»™t ngưá»i đàn bà cao lá»›n, lịch sá»±, tóc bạc trắng viá»n quanh má»™t khuôn mặt đẹp. 
 
- Eleanor thân mến, Bà Eulalie cất tiếng. 
 
- Các dì còn đưa Scarlett đến cho tôi nữa đấy à? Bà Butler nói. Con gái yêu của ta, con trông xanh xao quá! 
 
Bà đặt hai bàn tay nhẹ nhàng lên vai Scarlett và cúi xuống ôm hôn lên má nàng. 
 
Mùi nước hoa nhè nhẹ cá»§a dầu sả toát ra từ chiếc áo lụa và từ mái tóc mịn màng cá»§a Eleanor Butler làm Scarlett nhắm mắt lại. CÅ©ng là mùi nước hoa vẫn thưá»ng khiến nàng liên tưởng đến Elien O Hara, mùi hương cá»§a tiện nghi, cá»§a yên ổn, cá»§a tình yêu và cá»§a cuá»™c sống trước chiến tranh. 
 
Scarlett không sao ngăn được nước mắt. 
 
- Nào, nào, bà mẹ Rhett nói. Má»i việc rồi sẽ tốt đẹp thôi, con gái cá»§a ta. Má»i ưu phiá»n đã qua rồi. Cuối cùng con đã vá» nhà cá»§a con. Ta hằng cầu mong sao cho con chóng đến đây! 
 
Bà ôm con dâu trong đôi tay mình và siết chặt nàng vào lòng. 
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản của ga_kho  
 
 
		
		
		
		
			
				
 
				
					
						Last edited by quykiemtu; 19-12-2008 at 02:51 PM .