Giáo dục tình dục trong trường phổ thông
Nhiều người biết rằng không nên để con cái phải tự lần mò tìm hiểu lấy chuyện tình dục, song lại không biết hướng dẫn, tác động, không biết khi nào thì cần nói và nói như thế nào. Thế hệ trẻ ngày nay khác rất xa thế hệ chúng ta. Vì vậy, phải dẫn dắt họ theo kiểu khác.
Trẻ em hiện nay trưởng thành nhanh hơn. Chúng thay răng sớm hơn. Trước khi cắp sách đến trường, nhiều em đã bắt đầu thay răng. Những em ở thành phố lớn nhanh hơn chúng ta xưa kia. Thức ăn của chúng chất lượng hơn, chúng có nhiều thời gian nghỉ ngơi, chơi thể thao, không bị phát triển mất cân đối do lao động nặng trước tuổi. Những điều kiện đó làm chúng phát triển sớm hơn chúng ta về mặt tình dục. Các cô gái ngày nay có kinh nguyệt sớm hơn hai năm so với bà nội, bà ngoại các cô trước kia. Các cậu con trai cũng có tinh trùng sớm hơn so với thế hệ ông nội của họ. Chưa học hết phổ thông cơ sở, một số cậu đã có khả năng có con. Nói gì thì nói, bản năng tình dục trong người họ cũng lên tiếng sớm hơn các thế hệ trước. Nhưng có một điều kỳ cục là sự chín chắn về mặt xã hội, tâm lý của họ lại chậm hơn các thế hệ trước. Sự chín chắn khác với sự hiểu biết. Ở đây chúng tôi muốn nói tới sự chín chắn, sự trưởng thành chứ không nói tới sự hiểu biết. Rõ ràng là thế hệ trẻ ngày nay biết nhiều hơn so với các thế hệ trước. Có nhiều cái hôm nay vốn rất thông thường, quen thuộc thì ngày xưa chưa hề có. Ông bà chúng ta xưa kia thỉnh thoảng khăn gói ra khỏi làng mới biết một vài cái khác lạ của những vùng quê khác. Trẻ em ngày nay chỉ cần bấm nút radio hay tivi là lập tức có thể thâu nhận hàng loạt thông tin từ các nước khác nhau trên thế giới. Có rất nhiều cái chúng không hiểu được nhưng chúng có thể cảm thụ được. Thế giới mỗi ngày một đa dạng, phức tạp hơn. Tìm được ở thế giới ấy một chỗ đứng, một thái độ phù hợp với mình không phải chuyện dễ dàng, chóng vánh.
Trong lĩnh vực tình dục, thời kỳ mạo hiểm của lớp trẻ ngày nay được kéo dài ra. Điều kiện sống thuận lợi thường kích thích nhu cầu tình dục. Vì vậy, nếu không được chuẩn bị, không được dạy dỗ một cách khoa học, khi bước vào tuổi dậy thì, họ dễ bị quật ngã bởi sức ép của bản năng.
Ở nhiều nước trên thế giới, hơn ba mươi năm nay, các hình thức giáo dục tình dục đã có vị trí của nó trong trường phổ thông. Nếu các hình thức đó được tiến hành tốt đẹp thì trẻ em ở từng độ tuổi đều có được những thông tin cần thiết, lĩnh hội được mọi vấn đề có liên quan tới đời sống tình cảm của con người. Nhưng các thầy cô giáo lại là những con người trước kia chưa từng được giáo dục chu đáo về mặt này, nên họ luôn cảm thấy bối rối, cảm thấy mình bị đặt lên một đầu của chiếc bập bênh trong vườn trẻ. Nói cái gì, nói vào độ tuổi nào thì phù hợp? Hàng loạt các câu hỏi được đặt ra. Các trường học tiến hành hội thảo với nhiều tầng lớp phụ huynh. Sau nhiều năm thực nghiệm, kiểm tra, chương trình đã được vạch ra.
Ở bậc phổ thông cơ sở
* Từ lớp 1 đến lớp 4
Giáo dục tình dục trong thời kỳ này phải thỏa mãn sự tò mò rất tự nhiên và chính đáng của trẻ em. Bài học có thể bắt đầu từ một sự kiện, một câu chuyện thực tế nào đó mà trẻ em đã chứng kiến. Bài giảng được tiến hành như một buổi chuyện trò, trao đổi giữa thầy giáo và học sinh.
Đề tài:
1. Sự khác nhau giữa hai giới tính.
2. Vì sao cần có những em bé ra đời?
3. Bất kỳ ai cũng phải có cha và mẹ.
4. Các em bé ra đời từ đâu?
Ở độ tuổi này (10 tuổi trở xuống), trẻ em cần biết rằng em phát triển từ một chiếc trứng trong cơ thể mẹ, và cơ thể mẹ “nhả” em ra như thế nào. Nếu các em hỏi về vai trò của ông bố thì cần giải thích thật ngắn gọn, nhưng phải chân thật. Ở mỗi đề tài, giáo viên có thể đề cập trở lại một đôi lần và kiểm tra khả năng lĩnh hội của các em. Cuối lớp tiểu học, các em phải có những hiểu biết cơ bản nói trên. Nếu trẻ em không tiếp nhận được những thông tin đúng đắn từ giáo viên, chúng sẽ tự tạo ra những lý thuyết khác nhau cho mình. Có em bé gái nghĩ rằng bụng bà mẹ tự nứt ra cho em bé chui ra rồi sau đó bác sĩ khâu bụng bà lại. Chính cái ý nghĩ ngây thơ này có thể trở thành nguyên nhân xa xôi của nỗi hoảng hốt ở một số phụ nữ nhạy cảm khi lần đầu tiên lên bàn đẻ.
* Từ lớp 5 đến lớp 6
Ở thời kỳ này, trẻ em đã để ý tới những thay đồi của cơ thể, cảm nhận được những dấu hiệu đầu tiên của tuổi trưởng thành đang tiến lại gần mình. Vì vậy chúng cần có sự chuẩn bị.
Đề tài:
1. Cấu trúc và chức năng của các bộ phận sinh dục.
2. Hành kinh và hiện tượng xuất tinh tự nhiên.
3. Thụ thai, mang thai và đẻ.
4. Tránh thai.
5. Tình dục và việc uống bia rượu.
Ở bậc phổ thông trung học
Trong thời kỳ này, cần trao đổi với học sinh những vấn đề luân lý nghiêm túc, giúp họ hình thành quan điểm đạo đức. Những bài học về vấn đề tình dục cần được tiếp tục đào sâu và hoàn chỉnh.
Đề tài:
1. Tình bạn và tình yêu.
2. Sự lựa chọn người yêu và chuẩn bị cho cuộc sống vợ chồng.
3. Tính di truyền.
4. Quyền lợi và nghĩa vụ của gia đình: Hứa hôn, kết hôn, ly dị, sinh con ngoài giá thú.
5. Các hình thức tình dục dị biệt và phạm pháp: tình dục đồng giới, hiếp dâm, bạo dâm, bệnh cưỡng dâm trẻ em…
6. Nạo thai và bệnh vô sinh.
7. Đa dâm và mại dâm.
8. Các bệnh tình dục.
9. Bệnh liệt dương và bệnh lãnh cảm của phụ nữ.
10. Những hành vi tình dục phạm pháp.
11. Tình yêu, tình dục trong văn học, điện ảnh.
12. Những cái chung và cái riêng của đàn ông và đàn bà trong cuộc sống yêu đương.
Mục đích của toàn bộ chương trình giáo dục tình dục từ tuổi ấu thơ tới tuổi trưởng thành không chỉ là trang bị kiến thức, xây dựng ý thức tình dục mà điều quan trọng là xây dựng những quan niệm đúng đắn về vai trò, trách nhiệm của người đàn ông và phụ nữ trong cuộc sống vợ chồng, trong gia đình và trong xã hội.
Sự hình thành giới tính
Nhiều ông bố bà mẹ nghĩ rằng, họ giáo dục con cái nhiều nhất vào những lúc giảng giải, trách móc hoặc mắng mỏ chúng. Thực tế thì việc giáo dục có hiệu quả cao nhất chính vào những lúc ta không nghĩ rằng ta đang giáo dục con.
Cũng như nhiều lĩnh vực khác, trong tình dục, môi trường xã hội và những hành vi của chúng ta có sự tác động rất lớn đối với đời sống tình dục của con cái sau này. Các nhà nghiên cứu tình dục đều thống nhất rằng trong sự phát triển tình dục, môi trường gia đình có vai trò đặc biệt quan trọng, nhất là khi con còn thơ ấu, và vào lúc cha mẹ thậm chí còn chưa có ý thức là mình đang giáo dục con.
Tuổi ấu thơ có tác động rất lớn đối với sự nảy sinh những trục trặc, bệnh tật trong sinh hoạt tình dục sau này. Vào thời kỳ mà não còn đang phát triển, trẻ em rất bị thương tổn thần kinh và tinh thần. Đây chính là thời kỳ trẻ em cần cần được tắm trong tình yêu thương, trìu mến và mọi sự thuận lợi. Nếu nó không được tiếp nhận được toàn bộ sự phong phú của tình cảm thì sau này nó sẽ không chia tình cảm với bất kỳ ai. Trẻ em chưa biết nói mình cần gì, nhưng lại biết cảm thụ mọi chuyện rất chính xác. Nó cảm thụ mọi chuyện qua hành vi của cha mẹ, qua toàn bộ bầu không khí trong gia đình. Nó biết mọi người trong gia đình cư xử với nhau ra sao, vị trí của từng người trong gia đình như thế nào.
Trong giáo dục con trẻ, nhiều khi ta giáo dục quá ít, cũng có khi lại rơi vào tình trạng quá nhiều. Trong thực tế, sự ngăn chặn, cấm đoán đã từng tạo ra sự phát triển không tốt cho nhiều đứa trẻ.
Từ 1 đến 1 tuổi rưỡi, đứa trẻ cảm nhận được giới tính của nó. Nó lờ mờ nhận ra nó thuộc giới nam hay nữ. Đó cũng là thời kỳ em bé gái đồng nhất mình với mẹ và em trai đồng nhất mình với bố. Với em bé, cha mẹ bao giờ cũng khuôn vàng thước ngọc, là người đánh giá đúng nhất mọi hiện tượng của môi trường xung quanh. Vì vậy, ngay từ bé, cần phải giúp trẻ ý thức được một điều quan trọng về giới tính: “Con là con trai nên phải dũng cảm, không được khóc nhè vì những chuyện vặt”. “Con là con gái nên phải ngoan, không được khóc nhè…”. Những lời khuyên răn, những hành vi của người lớn sẽ từng bước ảnh hưởng tới ý thức của em bé về vị trí, vai trò của chúng trong đời sống. Lên hai tuổi, ý thức này đã được hình thành. Lên ba tuổi thì ý thức về vai trò của nó đã định hình, không thể đảo ngược được. Sau thời kỳ này, từ khi lên 4 tuổi, nếu trẻ không ý thức được rằng mình là con trai hay con gái thì chắc chắn là trong tâm sinh lý của chúng đã có chuyện gì bất ổn, rất đáng lo ngại.
Thiên nhiên vốn rất thông thái. Không thể lấy món quà giới tính mà tạo hóa ban cho em trai đặt vào tay em gái, và ngược lại…. Không nên kiềm chế hoặc thủ tiêu giới tính của trẻ em theo kiểu nhào nặn một em bé gái thành một em bé trai mà mình đang thiếu. Một ông bố không may đã có 7 đứa con gái thì đừng nghĩ là trong 7 cô gái ấy thể nào cũng có một cô mang tính khí con trai. Và một bà mẹ đã có 3 cậu con trai cũng đừng hy vọng rằng một trong 3 sẽ ngoan ngoãn, dịu dàng như con gái. Khi con ở tuổi ấu thơ, không nên cho chúng biết nỗi thất vọng của mình khi chúng ra đời. Em bé gái sẽ mang nỗi mặc cảm tội lỗi rất vô lý, sau này sẽ thiếu tự tin trong cuộc sống nếu biết rằng mình được sinh ra trái với ý nguyện của cha mẹ về một đứa con “nối dõi tông đường”. Giới tính của trẻ, dù là con trai hay con gái, đều không liên quan gì tới ý chí của nó, cũng như hoàn toàn độc lập với nguyện vọng của cha mẹ. Vì vậy, sẽ rất đáng trách khi ta vô tình bẻ gãy lòng tự tin và bản lĩnh của con ngay từ khi nó mới ra đời.
Chúng tôi xin dẫn ra đây hai trường hợp:
Một sĩ quan quân đội thích mình có một tiểu đội con trai, nhưng buồn một nỗi là chỉ sinh được một, và là một cô gái. Anh ta không thể nào chịu nổi sự “vô lý” ấy. Khi cô gái vào tuổi trưởng thành, lẽ ra phải cho con gái biết người đàn ông cần cao thượng và tế nhị với phụ nữ ra sao thì anh chỉ cho con gái mình biết người đàn ông sẽ mừng ra sao khi vợ sinh con trai. Lớn lên, mặc dù là người trí thức, cô vẫn luôn thất bại trong nghề nghiệp lẫn cuộc sống gia đình. Cô thường xuyên kiếm chuyện, gây sự với chồng. Có lẽ cô muốn xem chồng cô xử sự có giống bố mình không.
Một cặp vợ chồng đã có 3 con gái và chị vợ lại mang thai. Họ do dự rồi tặc lưỡi: Biết đâu đứa cuối cùng này lại là con trai. Ở nhà hộ sinh, sau khi nghe bà đỡ thông báo là con gái, đức ông chồng không muốn nhìn mặt con. Sau đó, mặc dù con gái út đã có cái tên rất đẹp, ông vẫn thêm dấu vào, gọi nó bằng tên con trai. Cô út là đứa con duy nhất được ông bố cho đi xem bóng đá. Cô được phép cùng bố chữa xe máy. Khi cô đi chơi về, nếu người ngợm bẩn thỉu thì ông bố rất mừng: “Nó chẳng phải là đứa con gái hay làm đỏm!”. Lên 17 tuổi, cô vẫn chưa rành những chuyện vệ sinh phụ nữ. Bà mẹ vội chạy đi gặp bác sĩ để tìm cách làm cho con gái út mình lên phụ nữ một tí. Các bác sĩ bất lực. Cuối cùng, cô vẫn lấy chồng, có con, nhưng là một người mẹ rất “dở đời”. Cô cư xử với mọi người và giải quyết mọi chuyện rất đàn ông.
Cũng có rất nhiều người lớn lên trong một hoàn cảnh khắc nghiệt, phải trải qua một tuổi thơ cay cực nặng nề, nhưng họ lại không bị trục trặc gì về tâm lý giới tính. Vì sao? Vì con người không phải ai cũng như ai. Có những quy luật chung, nhưng mỗi người lại có những đặc tính cá nhân riêng biệt. Vì vậy mà những tác động của ngoại cảnh tới mỗi người cũng rất khác nhau, cái gây tác hại ở người này lại vô hại ở người khác. Tất nhiên chúng ta không biết chính xác được cái gì đối với đứa trẻ của mình là vô hại. Vì vậy, tốt hơn là ta đừng tiến hành thử nghiệm, đừng đi lệch quy luật chung.
Trong con mắt của người lớn, trẻ em như một sinh vật trung tính. Nhưng tính chất trung tính này ở bé gái và bé trai cũng khác nhau rất sớm. Ở bé trai, quy luật “đực tính” bộc lộ khá sớm. Các cậu hay đập phá đồ chơi. Chưa tới 3 tuổi, các cậu đã biết lựa chọn đồ chơi cho phù hợp với phái mày râu. Còn các cô bé gái thường giữ gìn đồ chơi của mình tốt hơn và không tham gia các thứ trò chơi “hoang dã” kiểu con trai.
Chúng tôi có cảm giác là hiện nay, người ta ít quan tâm tới vấn đề giáo dục gia đình. Những phẩm chất đàn ông, phẩm chất phụ nữ truyền thống đang “di tản” đi tới nơi nào không rõ. Các chàng trai trẻ hôm nay và ngay cả chúng ta cũng không được giáo dục để biết trước một sự thật là: Chính người vợ tương lai của mình cũng sẽ phải đi làm, cho nên bản thân mình cũng phải gánh vác một phần công việc nội trợ và giáo dục con cái.
Đặc tính quan trọng của người đàn ông thời nào cũng vậy, là tính tích cực, lòng dũng cảm, tính bền bỉ, ngoan cường… Nếu như chúng ta khuyến khích những đức tính đó thì khi giáo dục con trai chúng ta cũng cần những biện pháp cứng rắn. Ở một số gia đình khá giả, ít con, các cậu con trai gần như không vấp phải một sự thiếu thốn, trở ngại nào. Họ gần như không có những tình huống thử thách. Thế rồi dưới khẩu hiệu nghe rất hợp tai như “giáo dục bằng tình cảm”, “mỗi thời mỗi khác”, chúng ta đã vô tình cản trở, thậm chí thủ tiêu ở trẻ tính tích cực, tính ngoan cường, tinh thần vượt khó (những đặc tính tất yếu, khu biệt giới tính đàn đông). Đối với việc giáo dục các cô gái, tình hình cũng chưa phải khá hơn. Ở các gia đình phong lưu, cha mẹ thường chỉ quan tâm tới vấn đề học vấn của con, lo sao cho con học giỏi mà quên mất việc phát triển cho cô tính nhạy cảm, sự dịu dàng, đức hy sinh, lòng kiên trì, khả năng nội trợ (những đặc tính của một bà mẹ ở bất kỳ một dân tộc nào trên thế giới).
Chúng ta không giáo dục con cái cho một cấu trúc gia đình có 2 ông bố, 2 bà mẹ mà cho một cấu trúc gia đình một vợ một chồng. Ở đó, bằng những đặc trưng giới tính, người đàn ông và người đàn bà bổ sung cho nhau, cùng xây dựng tổ ấm. Ở đó, người đàn ông là chỗ dựa cho vợ mình và người đàn bà là điểm tựa tình cảm, là “bến cảng của tình yêu thương”. Vì vậy, những đặc tính truyền thống của người đàn ông, đàn bà càng được phát triển bao nhiêu thì con cái càng thành công bấy nhiêu trong công việc tổ chức cuộc sống gia đình, trong nghề nghiệp cũng như trong giao tiếp xã hội về sau.
Những cú sốc tuổi thơ
Trong buổi họp phụ huynh lớp hai, một chuyện không vui đã xảy ra. Một bà mẹ giận dữ đứng dậy trách cô giáo là lớp cô có rất nhiều học sinh hư hỏng. Con trai bà cho biết có mấy bạn trong lớp vào nhà vệ sinh cởi truồng ra, nghịch chim. Khi tan học, chúng còn rủ mấy bạn gái chui vào bụi rậm chơi trò ấy… Rất may, cô giáo chủ nhiệm là người thông minh, giàu kinh nghiệm. Các vị phụ huynh chưa kịp thở dài ái ngại, cô giáo đã lên tiếng. Cô nói các em đó không phải là hư hỏng mà chỉ là tò mò. Các em tò mò nhiều chuyện, trong đó có cả chuyện bí mật của cơ thể con người.
Chúng tôi nghĩ rằng học sinh và phụ huynh lớp hai đó đã may mắn có được một cô giáo thông minh. Cô rất hiểu và yêu mến trẻ em. Cô đã nhìn thấy ở những đứa trẻ của cô một sự phát triển lành mạnh.
Đã từng có một bệnh nhân nam 26 tuổi đến khám bệnh ở chỗ chúng tôi. Có lẽ một người có hàng đống bệnh vẫn còn không đến nỗi bất hạnh như anh. Anh đã hai đời vợ và bị cả hai từ bỏ vì anh rất sợ giao tiếp tình dục với phụ nữ. Lúc đến bệnh viện chúng tôi, anh đang yêu người đàn bà thứ ba. Hai người đã tính tới chuyện cưới xin, nhưng anh vẫn lảng tránh, không dám chạm vào thân thể cô vợ chưa cưới. Anh nói: “Chúng tôi sắp cưới, nhưng tôi biết trước là tôi sẽ thất bại trong chuyện ấy. Ở tôi, khả năng làm chuyện đó hình như không có!". Anh là người hoàn toàn khỏe mạnh, cơ thể phát triển cân đối, nhưng lại sợ bất kỳ một sự va chạm thân thể nào. Anh không đủ can đảm nhìn một cơ thể phụ nữ trần truồng, không dám cởi quần áo trước mặt người khác, thậm chí không đi giải được nếu có người nào đó cũng đi giải đứng cạnh anh. Nguyên nhân của chuyện này ẩn rất xa xôi, trong thuở thiếu thời. Khi còn học lớp hai, anh đã cùng một bạn trai và một bạn gái chơi trò bác sĩ. Cả ba cởi truồng để mổ các bộ phận sinh dục của nhau. Và họ bị bắt quả tang. Sau bao nhiêu năm, anh vẫn giữ nguyên cảm giác khiếp đảm vì sự trừng phạt lúc đó. Anh bị thầy cô giáo tra hỏi, “vạch mặt” trước học sinh toàn trường, chịu đựng những giọt nước mắt tủi nhục của bà mẹ, những cái bợp tai của ông bố, và bị cấm bước ra khỏi nhà hàng tháng trời. Tất cả mọi người lúc bấy giờ đều cho sự trừng phạt như vậy là kịp thời, đúng đắn.
Câu chuyện thời thơ ấu ấy để lại hậu quả nặng nề không phải chỉ với riêng anh. Hai người bạn còn lại cũng bị cha mẹ “giáo dục” bằng những biện pháp tương tự. Mặc dù đã có gia đình, có con, nhưng họ không khỏi thảng thốt khi kể lại kỷ niệm thuở ấy.
Thực ra, các trò chơi có mầu sắc tình dục của trẻ em là vô hại. Ở những trẻ 5-6 tuổi, các trò chơi như vậy tương đối phổ biến. Nhưng người lớn lại xem nó là mầm mống của sự trác táng. Với những đứa trẻ nhậy cảm, sự trừng phạt như trường hợp trên sẽ tác động dữ dội tới sự phát triển tâm lý đứa trẻ, phá vỡ quá trình hình thành ý thức tình dục, quan niệm vợ chồng, quan niệm tình bạn…
Tất nhiên là nếu gặp trường hợp như trên, bạn không thể bỏ qua. Tốt hơn cả là hãy bình tĩnh, vui vẻ hướng con cái mình vào những trò chơi khác. Có nhiều em bé tìm thấy ở sự tiếp xúc tình dục này những cảm giác dễ chịu mới lạ, nên hay tìm cơ hội tái phạm. Xúc cảm tình dục trước tuổi tuy không gây hại nhưng lại lôi cuốn các em ra khỏi những trò chơi và hoạt động khác, vốn cần thiết và phù hợp với độ tuổi của chúng.
Có nhiều cha mẹ hay lo lắng khi phát hiện ra những biểu hiện tình dục của con. Đó là những ông bố, bà mẹ thiếu kinh nghiệm. Vào sáng sớm hay sau giấc ngủ trưa, các bé trai thường hay cường dương. Con mình lớn trước tuổi hay phát triển bình thường? Nó vừa trải qua một giấc mơ tình ái hay đã biết thủ dâm? Nhiều ông bố bà mẹ hoảng hốt tự hỏi như vậy, đặc biệt là khi con trai đã lớn mà họ chưa một lần thấy nó cường dương. Thực ra, chuyện này không có gì lạ và đáng lo ngại. Chuyện các cậu con trai cường dương sau khi thức giấc và khi ngâm mình trong nước ấm là một hiện tượng sinh lý tự nhiên. Hiện tượng này cũng có tính cá nhân. Ở một số cậu, hiện tượng đó diễn ra hằng ngày, ở một số khác thì thưa thớt, ngẫu nhiên. Cả hai mức độ đều là bình thường về trạng thái sinh học, không có gì đáng lo ngại.
Thủ dâm là một hiện tượng có thật ở nhiều em còn rất nhỏ. Với một số em, thủ dâm do những trò chơi tình dục khơi nên, còn phần lớn trường hợp là do ngứa ngáy, do bệnh ngoài da. Trong khi tìm cách làm cho đỡ ngứa và đỡ bứt rứt, buồn chán vì cô đơn, trẻ có thể phát hiện ra là: Sẽ tương đối dễ chịu nếu xoa các bộ phận sinh dục. Hiện tượng được coi là thủ dâm này không thúc đẩy sự phát triển tình dục, cũng không phát triển thành thủ dâm thực sự của người lớn. Nó chỉ tạo ra cảm giác dễ chịu nhất thời. Mặt đứa trẻ khi đó không lấy gì làm khả ái: mặt đỏ lên, mồ hôi vã ra và sau đó thì giấc ngủ chập chờn, ốm yếu. Đại đa số các em bé không thủ dâm bằng tay. Chúng chỉ dùng hai chân xiết gối, búp bê hoặc cọ bộ phận sinh dục vào chăn chiếu.
Khi phát hiện các hiện tượng nói trên, trước hết cần xem lại chế độ vệ sinh của bé. Phải tắm giặt thường xuyên, kiểm tra xem quần dài và quần lót của bé có bị chật hay không, có gây cọ sát vào da hay không. Cũng có thể cho bé ở truồng nhiều giờ để lớp da non và các tuyến nhớt trên bộ phận sinh dục tăng sức đề kháng. Tất nhiên, trong việc này không thể quên sự giúp đỡ của các bác sĩ nhi khoa.
Ngoài những biện pháp nói trên, cha mẹ cần quan tâm, không để cho trẻ cô độc, buồn chán lúc chuẩn bị ngủ và khi vừa thức giấc. Có thể kể chuyện cổ tích hoặc cầm tay con khi con sắp ngủ. Nếu cha mẹ thực hiện chu đáo những điều trên, trẻ sẽ sớm quên cảm giác “thủ dâm”. Đối với trẻ sắp đi học, cha mẹ có thể để chúng chơi cả ngày cho mệt, chúng sẽ dễ đi ngủ.
Trong trường hợp bất chấp mọi cố gắng của cha mẹ, cậu bé bốn tuổi vẫn thỉnh thoảng thủ dâm thì làm thế nào? Không còn cách nào khác là phải hòa giải. Lúc này, sự trừng phạt, cấm đoán, bắt thề thốt đều không có ý nghĩa tích cực. Sự thô bạo, cưỡng bức của cha mẹ trong bất cứ chuyện gì cũng chỉ làm cho trẻ dần dần hình thành quan niệm: Mình cũng có thể cưỡng bức, thô bạo đối với người khác, thậm chí với cả cha mẹ. Quan niệm đó cũng hình thành trong lĩnh vực tình dục. Các nhà tâm lý xã hội học kết luận rằng, hình thức trừng phạt bằng roi vọt thời thơ ấu đã đẩy nhiều em tới hành động cưỡng dâm sau này. Vì vậy, không nên trách móc, trừng phạt, cha mẹ phải giải thích cho em hiểu rằng: Đó là chuyện rất riêng của con, con không nên để lộ trước người khác, ngay cả với cha mẹ. Trong lớp mẫu giáo, nếu bắt gặp, cô giáo nên kéo em bé ra một chỗ vắng cho em khỏi xấu hổ và giảng giải rằng không nên có những hành vi như vậy trước các bạn cùng lớp. Nếu em vẫn tiếp tục, bất chấp mọi biện pháp và những lời khuyên của cô giáo, đồng thời chuyện này có nguy cơ lan rộng trong lớp thì hãy yêu cầu bố mẹ em đưa em về nhà, thay đổi nếp ăn ngủ của em một thời gian.
Tóm lại, hiện tượng thủ dâm không phải là chuyện gì nghiêm trọng, có hại cho sự phát triển của trẻ. Điều đáng quan tâm là cảm giác tình dục trước tuổi sẽ khiến em bé xa lánh nhiều hoạt động bổ ích và cần thiết khác đối với lứa tuổi của em.
Bệnh cưỡng nhi
Trẻ vị thành niên không phải lúc nào cũng gặp người tử tế, đặc biệt là ở các thành phố. Vì vậy, cha mẹ phải nói cho con nhớ rằng ngoài xã hội, phố xá có không ít người đáng sợ. Cần có những bài giảng kịp thời, những biện pháp ngăn chặn để con cái không rơi vào tình huống nguy hiểm.
Một người đàn ông bệnh hoạn thường chiếm đoạt các em gái bằng cách trước hết thỏa mãn những sở thích, mơ ước của em. Cha mẹ cần có thời gian giải trí với con, biết chắc con gái mình đang ở đâu, với ai hằng ngày và không nên mở rộng môi trường tiếp xúc của con. Đối với các con trai, chỉ cần nhắc nó đề phòng những người đàn ông có chứng đồng tính luyến ái.
Có những người đàn ông mắc bệnh tâm thần sinh dục. Họ lên cơn cuồng dục và cởi truồng trước mặt mọi người. Bệnh này không nguy hiểm, nhưng không ai dám chắc là sự rối loạn tình dục của họ có thể phát triển, biến chứng theo chiều hướng nào. Trẻ em khi tiếp xúc với họ hoặc trực tiếp chứng kiến cảnh tượng đó thường bị một cú sốc nặng nề, đặc biệt là những em gái còn chưa có ý thức rõ rệt về sự khác nhau giữa bộ phận sinh dục nam và nữ. Phản ứng thông thường của trẻ em khi gặp trường hợp này là bỏ chạy. Nếu tin tưởng bố mẹ, lúc về nhà chúng sẽ kể lại. Bố mẹ cần giải thích cho con biết ngay rằng những người đàn ông đó lúc bé đã không được cha mẹ dạy dỗ tử tế, vì vậy họ không biết rằng làm điều đó trước đám đông là rất xấu. Đồng thời, cần khen con "Chạy đi như thế là rất đúng, những người thiếu giáo dục đó có thể làm hại con"… Vì lợi ích của trẻ, cần báo ngay cho cảnh sát để bắt giữ những người đàn ông đó.
Nguy hiểm nhất đối với trẻ em là loại đàn ông cưỡng nhi. Có những kẻ cưỡng nhi biệt tính (hay tìm cơ hội hiếp những em bé gái) và có kẻ cưỡng nhi đồng tính (những người đàn ông đồng tính luyến ái, chuyên tìm cơ hội giao tiếp với các em trai). Họ có thể tỏ ra là một người tốt bụng, rất mến trẻ con. Thậm chí nhiều bà mẹ tỏ ý thương hại rằng: Vì không chịu lấy vợ nên ông ta không có con; nếu không, ông ta sẽ là một người bố tuyệt vời. Các bà mẹ có thể thương hại ông ta rất lâu, cho tới ngày cô con gái nhỏ cho biết là ông ta hay sờ vào bẹn cháu. Nhiều em hoàn toàn không nói cho cha mẹ biết, vì nghĩ rằng tất cả những gì dính líu tới chuyện tình dục đều không hay ho gì, không đáng nói, hoặc vì em quá ngoan ngoãn và lịch sự. Cũng có thể em không nói vì vị nể, vì nghĩ rằng ông đang giúp em nhiều việc, thỏa mãn những sở thích của em.
Phân biệt loại người này với những người đàn ông thực sự tốt bụng không phải là chuyện khó. Chỉ cần cha mẹ quan tâm chu đáo tới con, chú ý đến những người quan tâm quá mức tới con mình hoặc chỉ giúp đỡ riêng một em gái trong phòng, tránh sự tiếp xúc với cả nhóm. Phần lớn các em gái trong lần đầu tiên bị “giở trò” chỉ chịu đựng một cách thụ động. Lý do có thể là em còn chưa biết từ chối thế nào cho lịch sự, cũng có thể lúc đó em thấy có cảm giác thích thú thực sự. Những cảm giác tình dục đó sẽ ảnh hường nghiêm trọng tới quá trình phát triển tình dục của em sau này.
Cần giải thích cho con hiểu rằng chỉ có cha mẹ mới âu yếm, mơn trớn con. Người lạ không biểu hiện tình cảm theo kiểu của bố mẹ. Biểu hiện kiểu ấy nếu có ở người lạ là không thực lòng, có thể che đậy một động cơ nào đó. Chúng ta cũng không nên quên rằng, khi con cái đến một độ tuổi nhất định thì cần hạn chế sự âu yếm giữa bố và con gái, giữa mẹ và con trai. Từ tuổi dậy thì trở đi, cha mẹ nên bộc lộ tình yêu thương con theo kiểu khác, phù hợp với lứa tuổi con. Điều này cần thiết ngay cả trong quan hệ giữa mẹ và con gái, bố và con trai. Chúng ta biết rõ rằng, nếu việc ngăn ngừa quan hệ tình dục giữa những người thân trong gia đình được tiến hành triệt để, nghiêm túc, thì tòa án lâu nay đã không phải giở đến những điều luật nghiêm khắc vốn đã có từ thời trung cổ.
Những kẻ đe dọa con cái chúng ta thường là người lạ, chưa một lần gặp mặt. Vì vậy khi chúng ta nhắc nhở, trẻ em nghe xong lại quên ngay. Tốt hơn cả là hãy đặt ra cho con những tình huống cụ thể, sinh động và đặt các câu hỏi: "Con sẽ làm gì nếu như… nếu như…". Trẻ sẽ cố gắng tìm câu trả lời đúng. Chúng ta có thể vừa nghe vừa bổ sung, sửa chữa để trẻ có cách giải quyết đúng đắn nhất trong các tình huống cụ thể.
Một số người có thể băn khoăn: Việc nhắc nhở, báo động với trẻ em như vậy phải chăng sẽ làm mất lòng tin của chúng đối với con người? Đừng lo, điều ấy không xảy ra nếu những lời dặn dò của chúng ta được cân nhắc một cách kỹ lưỡng. Cũng cần nhắc con là trẻ em cũng như người lớn đều có thể an toàn khi đứng giữa mọi người, dù là người lạ. Nếu bị đe dọa thì cần cho mọi người biết và có thể tìm được sự giúp đỡ của mọi người.
Cần dặn các em tránh những nơi bí hiểm, hấp dẫn nhưng vắng vẻ. Từ trường về nhà, nếu thấy có người theo đuổi mình thì không nên chạy thẳng về nếu ở nhà không có ai. Trong trường hợp đó, tốt nhất là đi sang bên kia đường, tới những chỗ đông người như ngã ba, ngã tư, cửa hàng, cửa hiệu, nếu có các cô, các bà đang dắt trẻ thì nên bám theo. Các bà, các cô biết cách xử trí tình huống nguy hiểm có thể xảy ra với con mình nên cũng dễ dàng nhận ra tình huống của em bé lạ. Cũng chẳng có gì là xấu hổ nếu nói cho các bà, các cô ấy sự nghi ngờ của mình. Các bà mẹ có kinh nghiệm thường đeo chìa khóa vào cổ con (ý muốn nói rằng cha mẹ em hiện tại cũng không có nhà) hoặc ghi rõ địa chỉ của em trong cặp sách.
Trẻ có thể gặp một người lạ nào đó nhờ xách hộ đồ về nhà cho mình. Vậy trẻ cần phải nhớ là không bao giờ được phép vào nhà người lạ, không được đi chơi xa nếu không có bạn bè đi cùng. Một người đàn ông chính trực sẽ hiểu ngay vì sao em bé rất ngoan nhưng lại không muốn vào nhà mình.
Các em trai đang lớn cần được thông báo về hiện tượng đồng tính luyến ái. Các em sẽ bị tổn thương trong đời sống tâm hồn khi phải đột ngột nếm trải một cái gì đó mình không hiểu, không quan niệm nổi như sự giao tiếp tình dục đồng tính. Khi lâm vào hoàn cảnh này, các cậu bé khó mà phản ứng lại một cách đúng đắn, hợp lý. Đã có trường hợp một cậu học sinh đánh chết người đồng tính luyến ái vì tưởng anh ta hãm hại mình. Vì vậy, một thiếu niên lịch sự nhất cũng phải biết rằng, phải cự tuyệt tất cả mọi ý đồ đồng tính luyến ái, bất chấp người đó là ai.
Những hành vi tình dục xấu xa và phạm pháp không phải chỉ do các căn bệnh tình dục và không phải chỉ đe dọa trẻ em. Vì vậy, việc nhắc nhở còn rất cần thiết đối với tất cả những người đã trưởng thành. Chúng tôi có thể đưa ra đây một ví dụ:
Một thanh niên 19 tuổi ra tòa mà vẫn không biết mình có tội gì. Cô gái mà anh ta yêu đã kiện anh. Theo cách nói lâu nay, cô thuộc loại con gái “dễ bảo”. Anh và cô thường đi chơi với nhau buổi tối, uống chút bia, chung chiếc kẹo và nói chung, cùng nhau giải trí rất vui vẻ. Một hôm, khi hai người trên đường từ sàn nhảy trở về, anh hôn, vuốt ve, âu yếm cô và cô không hề phản đối. Nhưng rồi cô chống cự quyết liệt ý định giao hợp của anh.
“Thế là tôi nổi giận, còn bây giờ tôi không thèm nhìn mặt cô ta nữa”, anh ta phàn nàn với chúng tôi, “Cô ấy đi với tôi suốt cả buổi tối, để tôi chi phí mọi khoản, lại còn thỉnh thoảng ôm hôn tôi, thế mà đột nhiên lại làm bộ làm tịch. Quả thực tôi có tốc váy cô ấy thật, nhưng mà người tôi cũng thâm tím mình mẩy chẳng khác gì cô ta… Tại sao cô ấy lại đóng kịch như vậy? Thật không hiểu nổi!…”
Câu chuyện như trên, đáng tiếc, không phải là trường hợp đặc biệt, mỗi năm có hàng trăm vụ. Người ta hay nháy nhau: Nếu người phụ nữ trả lời là “không” thì thực ra bụng cô ta muốn nói là “được”. Còn khi cô ta bảo “được” thì… Rất nhiều người đàn ông nghĩ rằng khi người đàn bà cự tuyệt anh thì thực ra trong thâm tâm cô ta muốn anh chiếm đoạt. Với lối nghĩ như vậy, cộng thêm một vài ly rượu nữa thì hai phần ba các giao tiếp tình dục thực chất là cưỡng dâm. Những quy ước xã hội bị phá bỏ, anh ta sẽ hành động như một con vật, tiến hành giao tiếp tình dục bất chấp nguyện vọng của bạn gái mình.
Trước những hành động như vậy, xã hội không thể tha thứ. Tòa án không thể cảm thông với lối giải thích kiểu: “Cả hai chúng tôi đều uống say”, “Tôi nghĩ chuyện ấy chẳng có gì quan trọng”, “Ai cũng biết cô ấy là người dễ tính”… Xã hội được thiết lập trên những mối quan hệ qua lại tốt đẹp giữa người và người, dựa trên cơ sở tình bạn, tình yêu. Những nguyên tắc đạo đức ngăn chặn hành vi bạo lực của người này đối với người khác không phải là một sự áp đặt hay từ trên trời rơi xuống. Chúng là yêu cầu khách quan của sự tồn tại xã hội, được kế thừa qua nhiều thời đại, được giảng giải từ thế hệ này qua thế hệ khác. Không phải ngẫu nhiên mà phần lớn những kẻ cưỡng dâm thường xuất thân từ các gia đình không quan tâm tới giáo dục, hoặc cha mẹ không giáo dục con cái chu đáo. Tất nhiên không phải tất cả trẻ em lớn lên từ những gia đình “thiếu trên dưới” đều trở thành thủ phạm. Chúng tôi từng tham gia xét hỏi một phạm nhân xuất thân từ gia đình rất tử tế, gia giáo, nhiều kẻ cưỡng dâm là thanh niên thông minh, có học, thậm chí tốt nghiệp đại học hẳn hoi. Thì ra, chỉ cần vài chén rượu là tấm mạng che mỏng manh của sự phong nhã, lịch thiệp tụt xuống, chỉ còn lại sự trơ trẽn, nông nổi của bản năng nhục dục, sự thiếu tôn trọng đồng loại và tính ích kỷ của loài thú.
Ở đây chúng tôi muốn nhắc nhở các cô gái. Không phải ngẫu nhiên mà nạn nhân của các vụ cưỡng hiếp phần lớn là các cô dưới tuổi 25, 26. Lý do đầu tiên là sức hấp dẫn tình dục của tuổi trẻ. Từ 30 tuổi, sức hấp dẫn tình dục của phụ nữ yếu dần, thu hẹp vào phạm vi cư xử và chỉ bộc lộ khi đã có sự tiếp xúc lâu dài. Ngoài ra, các cô dưới tuổi 25 lại hay xem thường những mối nguy hiểm có thể xảy ra. Rất nhiều cô gái trẻ coi việc tiếp xúc, quan hệ với đàn ông như một trò chơi tiêu khiển. Họ thích nghe những câu nịnh hót, thích được yêu và thích đàn ông thèm khát mình. Họ có thể không cự tuyệt chuyện hôn hít, và không cho phép đi xa hơn chuyện hôn. Nhưng gã đàn ông lại hiểu rất hay sai và cố tình hiểu sai thái độ của cô gái trẻ. Thế là cô phải làm một cái gì đó mới có thể yên lành mà về nhà. Những tình huống như vậy thật khó khăn, có cô vượt qua được, có cô không.
Với một số cô gái, kiểu con trai mạnh mẽ, “hổ mang” một chút lại rất hấp dẫn. Những chàng trai này có thể làm cho các cô gái mê mệt bằng cách luôn tỏ ra mình sống bên trên những qui ước đạo lý, pháp luật… Vì các cậu chưa có đủ khả năng làm chủ cảm giác tình dục chân chính nên dễ trở thành người đi sưu tầm những ấn tượng tình dục ngẫu nhiên. Tuy nhiên, một tay sành sỏi có thể chiếm đoạt được các cô gái thiếu kinh nghiệm nhanh hơn, dễ dàng hơn so với một thanh niên đứng đắn, biết nghĩ. Đây là mối lo lớn của các bậc cha mẹ. Các cô gái (chủ yếu ở quãng tuổi 16) dễ rơi vào tay lũ bợm. Vì vậy, cha mẹ phải nhắc nhở con gái thật sớm, trước khi mối nguy hiểm rập rình tới. Phải cho các cô hiểu về giá trị đích thực trong con người, quan hệ giữa đàn ông và đàn bà, chàng trai và cô gái.
Tuổi dậy thì
Mới hôm qua còn quanh quẩn trong nhà, hôm nay cậu chàng đã chống nạnh đứng giữa đám bạn bè, rồi ồn ào rủ nhau đi sinh nhật bạn gái. Hôm qua, cô bé gái còn ấm ức, ti tỉ khóc nhè, ngày hôm nay cô đã biết dùng gương lược, nghe cha nói với thái độ lơ đễnh, đôi mắt thờ ơ nhưng lại kín đáo liếc cặp đùi ếch của chàng trai qua phố… Bố mẹ chỉ còn biết thở dài: “Biết làm thế nào được, tuổi dậy thì mà!”.
Đáng tiếc là về tuổi dậy thì, người ta nói đã khá nhiều nhưng biết đầy đủ về nó thì chưa. Vậy cái gì đã xảy ra với con cái chúng ta ở tuổi dậy thì?
Cách đây nửa thế kỷ, các nhà khoa học đã tiến hành một thí nghiệm lý thú. Họ tiêm một chất kích thích đặc biệt cho những con nòng nọc để tác động tới quá trình biến đổi từ nòng nọc thành ếch. Đó là chất tiroxin tiết ra từ tuyến giáp trạng. Những con nòng nọc đó đã rất sớm từ giã chiếc đuôi của mình. Chính hoạt động của các tuyến hoóc môn đã dẫn đến sự trưởng thành sinh dục. Nhờ hoóc môn, tuyến sinh dục phát triển nhanh (ở đàn ông là tinh hoàn, ở đàn bà là buồng trứng). Các tuyến sinh dục đó, đến lượt nó lại ảnh hưởng rất mạnh tới cơ thể.
Có thể coi đặc điểm tiêu biểu nhất của tuổi dậy thì là sự phát triển “nước rút”. Nó bộc lộ ở hệ cơ. Các cậu con trai lúc này có một lượng tế bào cơ rất lớn, vì vậy các cậu khỏe ra trông thấy. Lớp mỡ dưới da của phần lớn con trai và cả ở một số cô gái hao đi một cách đáng kể. Sự biến đổi này dẫn đến những thay đổi trong cấu trúc cơ thể: con trai cao lên, vai rộng ra, con gái tròn trặn dần, xương chậu rộng ra. Các bộ phận sinh dục cũng có thay đổi: Các cô gái thấy vú mình to lên, lông mọc nhanh, một hai năm sau thì mọc lông vùng bẹn và nách. Ở một số cô gái cũng có sự biến đổi lớn của cơ quan sinh dục bên trong (âm đạo, tử cung, buồng trứng, ống dẫn trứng phát triển tới mức độ tối đa).
Sự dậy thì của các cậu con trai bắt đầu bằng sự phát triển của tinh hoàn. Không bao lâu sau, các cậu bắt đầu mọc lông và một vài tháng sau, chim bắt đầu to lên. Các bộ phận bên trong cũng bắt đầu phát triển, đặc biệt là túi tinh trùng. Cũng giống như các cô gái, các chàng trai lúc này cũng bắt đầu mọc lông, sau hai năm thì bắt đầu mọc râu. Cuối thời kỳ dậy thì, giọng của con trai bị ồ và sâu.
Tâm lý của tuổi dậy thì là một tâm trạng không lấy gì làm dễ chịu. Các bạn trẻ lúc này thường lơ đễnh, thiếu tập trung, kết quả học tập nhiều lúc giảm đi. Tâm trạng khá thất thường: Đang nóng nảy, phóng túng bỗng trở nên nhút nhát, ủy mỵ. Tính khí cũng đa dạng: Lòng tự tin rất cao, thích làm mọi người ngạc nhiên, nhưng cũng rất dễ buồn vì những lý do ít ai hiểu nổi. Họ bướng bỉnh ở nhà cũng như ở trường, tỏ ra rất khó dạy dỗ.
Sự phát triển không tương ứng giữa tinh thần và thể chất của thế hệ trẻ ngày nay làm cho tuổi dậy thì phải được tính dài ra. Sự phát triển về thể lực của họ diễn ra sớm hơn, trong khi đó môi trường xã hội thì ngày càng phức tạp. Lẽ ra trong thế kỷ của thông tin, thế hệ trẻ ngày nay phải trưởng thành sớm hơn về tính cách. Nhưng dường như điều kiện xã hội càng phát triển thì lại càng thủ tiêu mất sự chín chắn của cá tính với tư cách là một quá trình vận động tự thân. Trước kia, người ở tuổi dậy thì hay bị đau đầu, thiếu máu, mất ngủ. Ngày nay, hiện tượng đó mất dần.
Nói chung, người ở tuổi dậy thì ít tính kiên nhẫn, hay sốt ruột, thích trở thành người lớn. Họ có đủ khả năng hoạt động tình dục nhưng về mặt tâm lý tình dục thì vẫn còn non nớt. Vì vậy, người ở tuổi này thường hay bối rối.
Vì đây là một thời kỳ phát triển phức tạp nên cha mẹ cần phải tôn trọng nhịp độ sinh học tự nhiên trong sự phát triển của con cái. Dậy thì không phải là bệnh tật, nhưng không phải là thời kỳ mà con người ta được phép làm mọi chuyện. Đây là thời kỳ mà các chàng trai, cô gái cần phải học cách giữ gìn vệ sinh sạch sẽ, tập làm chủ mọi hành vi, ngôn ngữ của mình, phải biết tự kiểm tra tâm trạng của mình lẫn bản năng tình dục của mình. Trước khi có dấu hiệu của tuổi dậy thì, họ cần biết trước cái gì sẽ diễn ra trong cơ thể của mình, nó sẽ biểu hiện ra sao trên cơ thể và trong tâm lý.
Cô gái đang lớn
Các cô phải biết rằng sự sống con người bắt đầu khi có sự gặp gỡ, chan hòa, thâm nhập vào nhau giữa tế bào đàn ông và tế bào đàn bà. Cha có tinh trùng, còn mẹ thì có trứng. Vì vậy, mỗi người đều mang một số đặc tính giống bố và một số đặc tính giống mẹ. Trước khi vào tuổi dậy thì, để cô gái không sửng sốt trước hiện tượng hành kinh, cha mẹ cần giảng giải cho cô biết cái gì sẽ diễn ra khi buồng trứng bắt đầu chuyển mình và quả trứng đầu tiên sẽ dần dần chín.
Trứng chín sẽ tự giải phóng khỏi buồng trứng, chui qua ống dẫn trứng rồi tiếp tục cuộc hành trình tới tử cung. Trên đường hành trình, nếu gặp tinh trùng, nó sẽ dừng lại ở tử cung và bắt đầu phát triển. Tử cung trong thời kỳ đó đã có sự chuẩn bị trước. Nó tạo ra trong buồng một tổ mỏng. Nếu trứng không gặp tinh trùng thì mọi sự chuẩn bị nói trên đều vô nghĩa. Trứng sẽ thoát khỏi tử cung và ra ngoài cơ thể. Lớp niêm mạc tử cung sẽ tự tách ra, các “mảnh vụn” của nó sẽ cùng với quả trứng “vô duyên” bị phân hủy đó thoát ra ngoài. Trong thời kỳ đó, ở buồng trứng thứ hai, một quả trứng khác bắt đầu chín dần và lặp lại quy trình cũ. Vì quy trình đó mỗi tháng diễn ra một lần nên người ta gọi là hiện tượng chảy máu hằng tháng đó là kinh nguyệt.
Trong năm đầu tiên, kinh nguyệt có thể bất thường. Điều đó là do hoạt động của hai buồng trứng còn chưa đồng bộ như nhau. Bên cạnh đó, những yếu tố tinh thần và thể chất của tuổi trưởng thành rất dễ tạo nên những biến động. Vì chuyện này, các cô gái thường bực bội, cáu kỉnh một cách vô lý. Nếu như trong những đợt hành kinh đầu tiên, cô gái thấy đau ở dưới bụng thì cũng không nên quá lo lắng. Đó không phải là triệu chứng của bệnh tật mà là hoạt động đầu tiên của tử cung nhằm xua đuổi khỏi cơ quan sinh dục toàn bộ máu cùng những hạt trong tuyến nhớt. Các bà mẹ cần dạy cho con gái biết lập lịch hành kinh và nhắc nhở chuyện vệ sinh thân thể. Vì ở cơ thể phụ nữ, các bộ phận sinh dục bên trong gắn bó trực tiếp với các bộ phận bên ngoài nên sự viêm nhiễm rất dễ xảy ra.
Trong thời gian này, ở cô gái thường có hiện tượng chảy dịch dậy thì do các buồng trứng bắt đầu vào thời kỳ vận hành. Một số cô gái có thể có hiện tượng chảy mủ. Trong trường hợp này, cần phải tới bệnh viện để khám. Hiện tượng dịch dậy thì sẽ giảm dần và mất hẳn sau khi cô gái hành kinh đều đặn.
Ngoài ra, trong các bộ phận sinh dục bên ngoài thường xuất hiện một chất nhớt vàng giữa mép trong và mép ngoài. Chất này thường bốc mùi hôi, có tác dụng ngăn chặn những mầm tinh thể thối trong âm hộ. Cũng cần nhớ là bộ phận “láng giềng” thân cận nhất của cơ quan sinh dục là hậu môn. Vì vậy cần vệ sinh triệt để và thường xuyên mỗi buổi sáng và mỗi buổi tối.
Khi có đợt hành kinh đầu tiên, các cô phải tăng cường vệ sinh nhiều hơn. Vì ở một số phụ nữ, trong khi hành kinh thì hoạt động của tuyến nước tiểu cũng tăng lên. Phải chú ý sao cho nước lã không lọt vào âm hộ vì trong nước có chất bẩn và mầm bệnh. Khi hành kinh, không nên tắm mà chỉ nên rửa bằng nước ấm và thay đệm lót mỗi ngày vài lần. Hành kinh không phải là hiện tượng ốm bệnh gì. Tuy vậy, trong những ngày đó, các cô phải giữ gìn, không phung phí sức lực, giảm nhẹ cường độ lao động và thể dục thể thao, không thức đêm. Vào mùa đông, trước và sau khi có kinh cần mặc ấm. Lúc này, cơ thể cần nhiều năng lượng cho những hoạt động bên trong, vì vậy dễ bị cảm lạnh. Cần phải tới bệnh viện khi thấy máu chảy quá nhiều, quá lâu, đau bụng dưới hoặc không thấy chảy máu.
Chàng trai dậy thì
Nhìn chung, việc giáo dục tình dục cho các chàng trai được thực hiện ít hơn và muộn hơn so với các cô gái. Phần đông cha mẹ hay để cho họ tự rút kinh nghiệm trên cơ thể mình.
Ở một cơ thể đang tuổi trưởng thành, tác động của hoóc môn tới các bộ phận sinh dục và tâm lý rất mạnh. Khi ấy, các chàng trai cảm thấy trong người có một cái gì đó rất xa lạ với họ. Họ cảm thấy thiếu bình tĩnh, bối rối và cả thẹn thùng. Khoảng 13-14 tuổi, cơ thể họ đã sản xuất tinh trùng. Nếu họ không thủ dâm thì cơ thể sẽ tự thủ tiêu lượng tinh trùng đó trong giấc ngủ đêm. Cha mẹ cần nói trước cho các cậu biết hiện tượng xuất tinh ban đêm. Hiện tượng đó rất bình thường. Tất cả các chàng trai đều trải qua giai đoạn này. Nếu tới 16-17 tuổi mà vẫn không có hiện tượng này thì cần hỏi ngay bác sĩ.
Cũng rất có lý khi nhiều cha mẹ xem đứa con trai tuổi 13,14 của mình như một đứa trẻ con. Thực ra chúng chỉ trẻ con về mặt ý thức, tâm lý. Còn về mặt sinh dục thì những người đàn ông trẻ này đã có khả năng có con. Tuy nhiên, những cơ hội nếm trải cảm giác tình dục của họ là rất hiếm hoi, vì xã hội nào cũng ngăn chặn điều ấy. Cũng phải nói ngay rằng, ở tuổi này, các cậu chưa có những khát vọng giao tiếp tình dục thực sự. Để giải quyết tình trạng căng thẳng tình dục, thủ dâm xuất hiện.
Đôi khi cha mẹ bắt quả tang các cậu đang giải quyết tình trạng căng thẳng ấy. Nhiều ông bố, bà mẹ giận dữ về điều này hoặc mãi tới khi đó mới giải thích cho các cậu những điều lẽ ra phải giải thích từ lâu. Tiếp xúc với các bệnh nhân đang tuổi trưởng thành, chúng tôi biết là các ông bố bà mẹ hay nhắc nhở con trai theo những nội dung sau:
- Thủ dâm làm cơ thể kiệt sức. Khi vào tuổi trưởng thành, cơ thể con đang cần sức lực cho những việc khác, chỗ khác.
- Thủ dâm làm đãng trí, giảm thông minh và hủy hoại phẩm giá con người.
Đó thật ra chỉ là những lời đe dọa. Thủ dâm, theo chúng tôi, không gây ra những tổn thất về thể lực lẫn tinh thần. Nó không gây ra bệnh vô sinh, không làm giảm dương lực. Tình dục, cũng như các chức năng khác, sẽ phát triển mạnh mẽ hơn nếu được kích thích, “rèn luyện”. Chúng tôi đã phải giúp nhiều “bệnh nhân” dậy thì thanh toán những ấn tượng nặng nề do những câu đe dọa của cha mẹ để lại.
Trong thời kỳ dậy thì của con trai, có hàng loạt vấn đề quan trọng mà cha mẹ phải nói cho con mình biết một cách nghiêm túc. Trước hết, phải lưu ý cho con biết là các cậu đang ở thời kỳ mà một người đàn ông nào cũng phải trải qua. Đó là thời kỳ con người bất ổn định về mặt tâm lý, đôi lúc buồn vu vơ, lúc khác lại có thể rất vui vì một chuyện riêng của mình, hay nổi cáu. Cần phải tỉnh táo trước những đặc tính trên. Chàng trai đang lớn đó phải tâm niệm rằng: “Thì ra mình đang ở tuổi dậy thì. Mình phải khắc phục tình trạng tâm lý bất ổn định, phải tự làm chủ bản thân một cách sáng suốt nhất”. Tâm lý dậy thì không phải là một triệu chứng bệnh lý. Nếu cả cha mẹ và chàng trai đang lớn đều ý thức sâu sắc được điều đó, hiểu biết những quy luật tâm lý đó thì họ sẽ tạo ra được một sự cảm thông, hợp tác tinh tế và lý thú trong gia đình.
Trong giai đoạn này, cha mẹ cần giành nhiều thời gian quan tâm tới chàng trai hơn. Nếu như trước đó, cậu chưa say mê hoặc chưa tham gia một hoạt động thể thao nào thì cha mẹ nên giúp cậu tìm được một hình thức hoạt động lý thú nào đó để sử dụng cho hết thời gian rỗi rãi. Cần ủng hộ những sở thích của cậu, dù chỉ là những sở thích nhất thời; vì thực ra ở tuổi ấy, nhiều cậu cũng chưa biết mình thích cái gì, sau này sẽ làm gì. Đây cũng chính là lúc cha mẹ cần tạo điều kiện cho con thể nghiệm hướng nghiệp. Những hoạt động phong phú, lý thú, có phần khó nhọc và các hoạt động thể thao nói chung sẽ làm giảm bớt trạng thái bứt rứt của tuổi dậy thì.
Mỗi chàng trai ở tuổi dậy thì đều có một vài hoặc cả nhóm bạn trai. Các cậu hay khoe khoang, hoặc phóng đại chút hiểu biết tình dục đầu tiên của mình. Cần phải nói ngay cho cậu hiểu rằng, không phải chỉ các bạn cùng tuổi mà ngay cả người lớn cũng hay nói dối về chuyện đó, rằng cậu cũng như bạn cậu sẽ còn trải qua hàng chục năm thiếu kinh nghiệm tình dục. Vậy thì chẳng có gì đáng xấu hổ hay sĩ diện về sự non nớt trong hiểu biết tình dục của mình. Chẳng có lý do gì lại đi ghen tị với những anh chàng Đông Gioăng trẻ (lẫn già). Một người đàn ông chân chính thường làm chủ được bản năng, không chịu đầu hàng nó. Điều tai hại là bước vào cuộc sống tình dục hoàn toàn chỉ vì sức ép của bản năng hoặc sự tò mò. Những nếm trải tình dục trước tuổi trưởng thành thường làm giảm khả năng sống bằng một tình yêu sâu sắc với người vợ của mình sau này. Nó còn làm trơ mòn khả năng cảm xúc nói chung trước cuộc sống với người khác giới. Hơn nữa, một tình yêu chân chính bao giờ cũng là một tình yêu mà người ta sống trong nó nhưng luôn luôn ngỡ ngàng trước nó, phải tìm hiểu, giải thích nó suốt cả cuộc đời.
Nếu cha mẹ nói cho cậu con trai những điều trên, cậu sẽ cảm thấy rằng mình đã là một người lớn, cậu sẽ tiếp thu một cách nghiêm túc. Nếu cha mẹ nói với cậu muộn mất một hai năm, chắc chắn cậu sẽ tự ái, nghĩ rằng cha mẹ vẫn còn nhìn mình như một đứa trẻ con.
Chắc sẽ có người ngạc nhiên khi chúng tôi cho rằng cần dạy cho các cậu con trai 13,14 tuổi biết chuyện tránh thai và các bệnh về tình dục. Thật ra trong thời kỳ này, họ tiếp nhận thông tin về chuyện tránh thai cũng giống như tiếp thu các bài học trước đó về sự phát triển tình dục của mình, chứ hoàn toàn không nghĩ rằng cha mẹ đã bật đèn xanh cho họ lao vào cuộc sống tình dục. Việc nói với con trai ở tuổi 14 dễ hơn là ở tuổi 16. Ở tuổi 14, các cậu cần biết chiếc capốt là phương tiện đơn giản nhất để ngăn ngừa sự thụ thai và các bệnh tình dục. Chúng ta biết rằng, ngay một đứa con trai ngoan ngoãn và lịch sự vẫn có thể tham dự vào một nhóm bạn hư hoặc rơi vào những tình huống phiêu lưu đủ kiểu. Khi ấy sẽ không có mặt cha mẹ mà chỉ có những lời khuyên răn, nhắc nhở của cha mẹ. Và đúng là cha mẹ rất khó biết được bài học về chiếc capốt mà mình đã giảng giải một hôm nào đó sẽ có tác dụng thực tế ở đâu, vào lúc nào.