 |
|

05-09-2008, 08:25 AM
|
 |
Äá»™i Xung KÃch 
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
|
|
Chương 5
Trở vá» phòng ngá»§, chà ng trai ngồi thừ ngưá»i mệt má»i chẳng khác má»™t lữ khách vừa trải qua má»™t Ä‘oạn đưá»ng dà i. Việc đặt chân đến Santiago, là m quen vá»›i gia đình Ensina già u có, vẻ lịch lãm cá»§a Agustin và sắc đẹp cá»§a Leonor – tất cả những ấn tượng sôi động ấy cứ xoay đảo há»—n loạn trong đầu giống như những giấc mÆ¡ không có gì ăn nháºp vá»›i nhau và là m cho chà ng hoà n toà n rã rá»i.
Äặc biệt là vẻ kiá»u diá»…m và lá»™ng lẫy cá»§a cô gái kiêu kỳ không Ä‘oái hoà i ngay tá»›i cả việc góp chuyện vá»›i má»i ngưá»i đã khiến chà ng chán nản. Chẳng lẽ nà ng kém thông minh và trà óc thỉên cáºn y hệt như cha mẹ và anh trai để đến ná»—i lúc nà o cÅ©ng im lặng? Không hiểu sao Martin bất giác tá»± đặt cho mình câu há»i ấy và cố gắng má»™t cách vô bổ gạt bá» ná»—i chán chưá»ng Ä‘ang choáng ngợp tâm hồn chà ng do việc không là m thế nà o để được nà ng Leonor tuyệt đẹp chú ý tá»›i. NghÄ© vá» nà ng, lần đầu tiên Martin cảm nháºn được hÆ¡i thở mÆ¡ hồ cá»§a tình yêu, tình cảm ấy thưá»ng được gieo cấy và o trái tim khá» dại cá»§a bất cứ ai, cả những ngưá»i đã yêu, cả những kẻ má»›i Ä‘ang khao khát tình yêu, và nó mang lại cho há» niá»m khóai lạc vô biên siêu thoát, nó vụt cháy như những giấc má»™ng và ng cá»§a thÆ¡ ca.
Äá»™t nhiên Martin nhá»› tá»›i mẹ và em gái, Ä‘iá»u đó thoáng là m cho chà ng dịu Ä‘i và thoát khá»i cái vòng lẩn quẩn đã rÆ¡i và o. Chà ng vá»› lấy chiếc mÅ© và chạy ra khá»i nhà . Chà ng muốn nhanh chóng là m quen vá»›i thà nh phố và sá»± nhá»™n nhịp trên các đưá»ng phố đã dần dần là m chà ng trai bình tâm lại. chà ng định mua và i quyển sách nà o đó và há»i thăm ngưá»i qua đưá»ng đầu tiên xem hiệu sách ở đâu. Váºy là chà ng tá»›i quảng trưá»ng Armas.
Và o năm 1850, trên quảng trưá»ng còn chưa có cái vưá»n hoa bao quanh đà i phun nước như thá»i chúng ta bây giá». Bất cứ ai đến đây để tham quan Ä‘á»u chỉ có thể ngồi trên chiếc kè đá mà chiá»u nà o những ngưá»i dân thưá»ng cÅ©ng tụ táºp xung quanh. Ở đây có vô số thợ già y tranh nhau má»i chà o bất cứ ai Ä‘i ngang qua và o giá» nà y – khi thì cặp già y, khi thì đôi á»§ng.
Lúc đầu Martin dừng lại ở góc đưá»ng Las – Monkhitas. Nhưng sau đó do trà tò mò thúc đẩy, chà ng tiến vá» phÃa đà i phun nước. Trong khi Ä‘ang chăm chú ngắm nghÃa hai pho tượng cẩm thạch trang Ä‘iểm cho công trình nà y, có ngưá»i nà o đó tiến lại phÃa chà ng và há»i:
- Thưa ngà i, ngà i có cần một đôi già y đánh xi không ạ?
Nghe những lá»i nà y, Martin chợt nhá»› đôi á»§ng bóng láng đẹp tuyệt cá»§a Agustin và những ý nghÄ© nặng ná» lại áºp đến. Trong đầu chà ng nảy ra ý tưởng, rằng vá»›i đôi già y đánh xi mình sẽ cảm thấy tá»± tin hÆ¡n trong ngôi nhà già u có cá»§a ngà i Ensina. Rivas còn trẻ và giây phút nà o đó chà ng quên sá»± eo hẹp tiá»n nong cá»§a mình, chà ng dừng lại nhìn ngưá»i thợ già y. Ngưá»i nà y đã định Ä‘i tiếp, nhưng bắt gặp ánh mắt chà ng trai nên quay lại.
- Cho xem hà ng của ông nà o – Martin nói.
- Dạ, xin má»i ngà i – Ngưá»i bán hà ng láºp tức đáp lá»i và chìa đôi già y sáng bóng má»™t cách cám dá»— đến ná»—i những do dá»± cuối cùng cá»§a Rivas tan biến.
- Má»i ngà i ngồi xuống đây – ngưá»i thợ già y trải má»™t chiếc khăn bên cạnh đà i phun nước – và thá» xem vừa không.
Martin ngoan ngoãn ngồi xuống thá»m đá lạnh, gỡ đôi già y thô kệch ra khá»i chân và cầm lấy đôi già y đánh xi má»›i tinh. Bá»—ng chà ng sá»ng sốt nháºn thấy nhiá»u ngưá»i xúm quanh mình, ai cÅ©ng chìa ra cho chà ng má»™t đôi già y và tranh nhau nói cùng má»™t lúc. Chà ng trai bị bối rối không kém ngà i đại uý tuần tiá»…u ở "là nh địa Sevid" khi bị vây hãm trong ngôi nhà cá»§a ngà i Bartolo. Tai Rivas ù lên vì đủ thứ giá»ng và chà ng không sao xỠđược chân và o chiếc già y hẹp.
- Nghe nà y ông, đôi già y nà y sẽ vừa chân ông đấy – má»™t ngưá»i kêu to.
- Xin ngà i thỠđôi nà y, ngà i hãy nhìn xem chúng được may như thế nà o – Không tìm được đôi già y nà o tốt hÆ¡n đâu! – má»™t ngưá»i khác cắt ngang, dà đôi già y và o mÅ©i Martin.
- Còn đôi nà y Ä‘i cả Ä‘á»i không há»ng! – ngưá»i thứ ba gà o lên.
Những thợ già y khác cÅ©ng tâng bốc đủ kiểu hà ng cá»§a mình và ngưá»i hùng cá»§a chúng ta, lần đầu tiên đụng phải cái kiểu bán hà ng lạ thưá»ng như thế, hoà n toà n bị lúng túng.
Chà ng từ chối không mua đôi đầu tiên vì quá hẹp, đôi thứ hai ngược lại, quá rộng và đôi thứ ba thì quá đắt.
Trong khi ấy quanh Rivas đã tụ táºp má»™t đám đông thợ già y và chà ng trở nên bá»±c bá»™i bởi sá»± quấy nhiá»…u cá»§a há». chà ng xá» lại đôi già y cÅ©, kiên quyết đứng dáºy tuyên bố sẽ mua già y và o dịp khác. Trong nháy mắt đã không còn lại dấu vết gì cá»§a giá»ng Ä‘iệu bán hà ng quái đản. Má»™t ngưá»i nói vá»›i chà ng trai:
- Anh không định mua thì phỉnh phỠchúng tôi là m gì?
Má»™t ngưá»i khác dưá»ng như trả lá»i thay cho Martin:
- Ôi dà , không có việc gì là m mà . Có lẽ anh ta cÅ©ng chẳng có tiá»n.
Ngưá»i thứ ba chen và o:
- Hãy nhìn chà ng công tá» nà y xem kìa, chỉ thấy ghê ngưá»i.
Không quen với những lỠthói ở thủ đô, Martin ngạc nhiên trước sự cà n rỡ đó và chà ng cảm thấy thiếu chút nữa thì sự kiên nhẫn của mình cũng phải cạn.
- Tôi không xúc phạm ai cả - chà ng nói vá»›i bá»n ngưá»i vây quanh – nhưng cÅ©ng không cho phép ai xúc phạm mình đâu.
- Thế chúng tôi xúc phạm anh bằng cách nà o chứ? Bằng cách gá»i anh là má»™t kẻ nghèo hèn ư? Váºy mà chúng tôi cÅ©ng hoà n toà n là những kẻ nghèo hèn cả thôi – giá»ng ai đó vang lên.
- Thôi, đã thế thì chúng tao sẽ đối xá» vá»›i mà y như vá»›i má»™t ngà i già u có – má»™t trong số ngưá»i thợ vừa nói vừa tiến đến sát Rivas vá»›i vẻ hăm doạ.
- Nếu mà y già u thì sao bần tiện thế? – Ngưá»i má»i chà ng mua già y đầu tiên hướng vá» phÃa chà ng trai.
Martin không tá»± kiá»m chế được nữa, và chà ng đẩy mạnh kẻ lá»— mãng, ngưá»i thợ già y ngã ngay dưới chân bạn mình.
- Äừng có tha cho thằng láo xược nà y! – ai đó kêu to.
- Äứng dáºy Ä‘i anh bạn, đừng có hèn nhát – ngưá»i khác khÃch lệ.
Ngưá»i thợ già y đứng lên và giáºn dữ nhảy bổ và o kẻ đã hạ nhục mình. Cả hai đấm đá loạn xạ gây thÃch thú cá»±c độ cho những kẻ vây quanh và há» cổ động ầm Ä© cho cả hai bên má»—i khi có má»™t cú đánh hay, hoà n toà n không thiên vị.
- Cho hắn má»™t cái và o tai! – má»™t ngưá»i kêu lên.
- Cho hắn ra bã Ä‘i! [1] - ngưá»i thứ ba hét.
Bá»—ng dưng có giá»ng ai đó phát ra và các khán giả tháo chạy thục mạng, phó thác những kẻ ẩu đả cho số mệnh.
- Cảnh binh đấy! – má»™t trong số há» vừa bá» chạy theo những ngưá»i khác vừa kêu.
Äúng lúc ấy má»™t cảnh binh cao lá»›n tóm lấy Martin bằng má»™t tay, còn tay kia tóm lấy đối thá»§ cá»§a chà ng và oang oang ra lệnh:
- Cả hai đi theo tôi mau!
Nghe giá»ng nói thô bạo và nhìn thấy con ngưá»i mặc sắc phục cảnh binh, Martin Ä‘ang bừng bừng chợt tỉnh.
- Không phải tôi gây sự đánh nhau – chà ng lúng lúng – xin hãy thả tôi ra.
- Äi thôi, Ä‘i thôi, đến đó rồi tÃnh – ngưá»i cảnh binh trả lá»i và đưa cái còi lên miệng.
Rivas uổng công ra sức giảng giải cái Ä‘iá»u đã xảy ra, ngưá»i lÃnh không thèm nghe gì hết và cứ gân cổ thổi còi khi chưa thấy ngưá»i cai đến cùng vá»›i má»™t ngưá»i lÃnh khác. Äối vá»›i lần nà y, những lý lẽ hùng biện cá»§a Rivas chẳng Ä‘em lại lợi Ãch gì, ngưá»i cai rõ rà ng rất sốt ruá»™t khi phải nghe chà ng trai giải bà y và thay cho việc trả lá»i, dõng dạc tuyên bố cái câu nói thiêng liêng cá»§a tất cả những kẻ chuyên Ä‘i giữ tráºt tá»±:
- Yêu cầu đi theo tôi!
Rivas hiểu ra rằng dù có cãi vã nữa cÅ©ng chẳng dẫn đến cái gì và tốt hÆ¡n hết là chịu phục tùng, chà ng trai cùng ngưá»i thợ già y bị đưa vá» trạm cảnh binh.
Tất cả niá»m hy vá»ng giỠđây Martin đặt lên viên sÄ© quan canh giữ há», song viên sÄ© quan nà y khi nghe chà ng nói hết lại ra lệnh phải chá» ngà i thiếu tá.
Chú thÃch:
[1] Nguyên văn: Là m thà nh thịt băm viên
|

05-09-2008, 08:25 AM
|
 |
Äá»™i Xung KÃch 
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
|
|
Chương 6
Vừa đúng cái giá» Rivas bị đưa vá» trạm cảnh binh, các vị khách thưá»ng nháºt cá»§a ông Damasso đã tụ há»p trong phòng khách được chiếu sáng rá»±c rỡ.
An toạ thoải mái trên chiếc trưá»ng ká»·, bà Engracia sôi nổi chuyện trò cùng bà em chồng là Francisca. Äối diện vá»›i há», bên cạnh Agustin ăn mặc theo mốt má»›i nhất là Leonor Ä‘ang ngồi cùng vá»›i cô em há» xinh đẹp, tay nắm tay má»™t cách thân ái. Trong phòng be6n ông chá»§ nhà và hai ông khách ngồi bên bà n chÆ¡i Lombe[1]. Emilio Mendosa, má»™t trong những kẻ ái má»™ Leonor, theo dõi cuá»™c chÆ¡i.
Bà Engracia say sưa kể cho bà em chồng vá» sá»± sáng dạ khác thưá»ng và những bước tiến kỳ diệu cá»§a Diamela trong việc nắm vững ngôn ngữ cá»§a Voltaire và Vasel. Trong khi đó cáºu con cá»§a bà Francisca, má»™t cu cáºu nghịch ngợm táo tợn, Ä‘ang khoái ch kéo Ä‘uôi "cô con cưng" cá»§a bà bác.
Leonor và tiểu thư ngồi bên khác nhau má»™t cách kỳ lạ. má»™t ngưá»i lần đầu tiên đến Chi lê hẳn không thể nà o nghÄ© rằng cô gái kiá»u diá»…m tóc và ng có đôi mắt xanh cùng là n da trắng như tuyết và ngưá»i đẹp tóc thẫm da ngăm nâu kia lại là ngưá»i cùng xứ. Lại cà ng ngạc nhiên hÆ¡n nếu như ngưá»i đó được biết đấy là hai chị em há». Nét mặt uể oải, hÆ¡i buồn cá»§a má»™t nnn dưá»ng như là m nổi báºt vẻ mặt trang nghiêm, kiêu hãnh cá»§a ngưá»i kia. Và mặc dù Matilda Elias không thua kém gì Leonor trong sá»± xa hoa trang phục, song sắc đẹp dịu dà ng cá»§a nà ng vẫn cứ bị lu má» trước sắc đẹp lá»™ng lẫy cá»§a cô chị.
- Äấy, hắn đến rồi đấy, tháºt là kẻ không thẻ chịu nổi! Hắn có má»™t óc thẩm mỹ tháºt tồi tệ khi chỉ biết gắn lên mình ngần ấy và ng vá»›i kim cương! – Leonor bá»±c bá»™i khi nhìn thấy Clemente Valencia bước và o phòng khách.
Ngưá»i đẹp đáp lại cái cúi đầu chà o cá»§a vị khách má»›i và o lạnh lùng đến ná»—i chà ng ta không dám đến vá»›i các tiểu thư mà tiến vá» phÃa ghế trà ng ká»·, nÆ¡i hai bà mệnh phụ Ä‘ang ngồi.
- Thế chị không biết là anh ta được dá»± định là m chồng chị à ? – Matilda láu lỉnh há»i.
- Lạy trá»i! – Leonor thốt lên – chẳng lẽ chỉ vì hắn già u có?
- Má»i ngưá»i bà n tán rằng hình như chị mê anh ta.
- Chị chẳng mê ngưá»i nà o hết – Leonor kiêu hãnh đáp.
- Sao lại không si mê? Thế còn Emilio Mendosa thì sao?
- Tốt hÆ¡n hết em hãy nói xem, Matilda, em đã say mê ai bao giá» chưa? – Leonor đưa mắt dò há»i cô em há».
Cô em đỠbừng mặt nhưng lặng im.
- Em định lấy chồng như thế ư? Chẳng lẽ em yêu Adriano đến mức như trong tiểu thuyết hay sao?
- Ô, không phải đâu! – Matilda chối cãi.
- Thế còn Raphael San Louis?
Matilda lại đỠbừng mặt, nhưng lần nà y không trả lá»i gì.
- Lẽ ra không bao giá» chị tá»± cho phép mình há»i vá» chuyện ấy…Song chÃnh em có lần đã thú nháºn là yêu Raphael. Sau đó em đột nhiên có những bà máºt gì đó và chẳng bao lâu em đã là vợ chưa cưới cá»§a Andriano. Váºy em yêu ai? Và là m sao hiểu nổi tất cả Ä‘iá»u đó, em yêu cá»§a chị? HÆ¡n má»™t năm trôi qua kể từ ngà y Adriano chết, còn em cứ náu mình trong Ä‘au khổ là m gì? ChÃnh em từng nói rằng tình yêu cá»§a em đối vá»›i anh ta đâu có mãnh liệt.
- Vâng – Matilda khẽ thầm thì.
- Có nghĩa là em chưa quên Raphael?
- Chẳng lẽ có thể quên chà ng sao? Suốt Ä‘á»i không quên được! – cô gái thốt lên, mắt nhoà lệ.
- Thế thì tại sao em chia tay chà ng?
- Còn ai hiểu tÃnh ba em hÆ¡n chị…
- Với chị thì không ai có thể bắt buộc từ bỠtình yêu của mình – Leonor hãnh diện tuyên bố.
- Là m sao mà chị dám phán xét vá» những chuyện như váºy má»™t khi chị chưa há» biết đến thế nà o là yêu? – Matilda phản bác.
- Äúng, thá»±c ra chị vẫn chưa yêu ai bao giá», nếu như nói đến má»™t tình yêu chân chÃnh. Äôi lúc chị thÃch má»™t chà ng trai nà o đó, nhưng không được lâu. Tháºt phát nôn lên được khi thấy bá»n đà n ông cứ Ä‘eo đẳng như đỉa hòng già nh lấy chiến thắng. bá»n há» quá tin và o ưu thế cá»§a mình, và điá»u đó là m cho chị phẫn ná»™. HÆ¡n nữa chị chưa bao giá» gặp được má»™t ngưá»i có đủ kiêu hãnh và tá»± trá»ng để coi khinh quyá»n lá»±c cá»§a đồng tiá»n và không biến thà nh nô lệ trước sắc đẹp.
- Äối vá»›i em thì những ý nghÄ© ấy chưa há» nảy sinh trong đầu – Matilda thừa nháºn – Em yêu Raphael ngay từ ánh mắt đầu tiên và yêu cho đến táºn bây giá».
- Em đã nói chuyện với chà ng dù chỉ một lần hay chưa, kể từ khi cái chết của Adriano trả lại tự do cho em?
- Xin lạy chị chứ em không dám. Chi muốn nghÄ© vá» em thế nà o thì tuỳ, nhưng em không thể không vâng lá»i cha. Có má»™t lần em gặp chà ng ngoà i đưá»ng, chà ng vẫn đẹp trai như xưa, chỉ hÆ¡i xanh hÆ¡n. Chỉ chút xÃu nữa là em ngất xỉu, còn Raphael quay ngưá»i Ä‘i qua tháºm chà không liếc nhìn em.
Leonor xốn xang trong tâm hồn khi nghe cô em há» xúc động thổ lá»™ và thầm nghÄ© rằng con ngưá»i sẽ sung sướng biết bao nhiêu nếu như trong trái tim mình ngá»± trị má»™t tình cảm cao quý và trong sáng như tình yêu.
- Em nghÄ© là chà ng không yêu nữa sao? – nà ng há»i.
- Có lẽ thế - Matilda thở dà i.
- Tá»™i nghiệp em! – Leonor âu yếm – nhưng dù sao thì chị dưá»ng như chấp nháºn bất kỳ ná»—i bất hạnh nà o chỉ để được nếm trải thứ tình cảm ấy.
- Chị nói thế vì chị chưa bao giỠđau khổ.
- Ô, chị rất vui lòng đánh đổi cuá»™c sống trống rá»—ng cá»§a mình lấy cuá»™c sống đầy những Ä‘au đớn cá»§a tình yêu. Äôi khi chị cảm thấy khốn khổ đến mức chỉ muốn khóc. Tất cả bạn gái cá»§a chị Ä‘á»u có ai đó để thương nhá»›, còn chị không thể có được lấy hai ngà y liá»n để nghÄ© đến cùng má»™t ngưá»i.
- Chị vẫn sẽ hạnh phúc.
- Là m sao biết được – Leonor đăm chiêu nói thầm.
Ngưá»i hầu phòng và o báo là tiệc trà đã dá»n, tất cả sang phòng bên cạnh, nÆ¡i mấy ông Ä‘ang chÆ¡i bà i.
Như chúng ta đã biết, có ba đấu thá»§ Ä‘ang ở đó, ông chá»§ nhà và hai ông bạn, cha cá»§a Matilda, ngà i Fidel Elias và ngà i Simon Arenal. Hai đấu thá»§ nà y cá»§a ngà i Ensina thuá»™c và o loại ngưá»i chỉ coi chÃnh trị là nguồn sinh lợi cho mình, còn tất cả chÃnh kiến cá»§a há» Ä‘á»u dẫn đến sá»± sùng bái mù quáng đối vá»›i cái ngôn từ khoa trương "thể chế" được há» hiểu như sá»± suy thoái [2] hoà n toà n. Má»™t câu ngạn ngữ nổi tiếng có nói rằng địa ngục tươi mát hÆ¡n bởi những thiện ý…DÄ© nhiên, tôi không muốn so sánh ná»n chÃnh trị cá»§a chúng ta vá»›i địa ngục, nhưng không hiểu sao trong đầu lại nảy ra ý nghÄ© rằng chÃnh trưá»ng ở Chi lê sẽ đỡ ngá»™t ngạt nếu không có những nhà yêu nước đáng thương như ngà i Simon Arenal và ngà i Fidel Elias. Các báºc trượng phu đáng kÃnh nà y á»§ng há»™ vô Ä‘iá»u kiện bất kỳ hà nh vi nà o cá»§a chÃnh quyá»n và gá»i tất cả những ngưá»i tham gia hoạt động xã há»™i không được chÃnh phá»§ chấp thuáºn là bá»n cách mạng và mị dân má»™t cách khinh miệt. Há» tá» ra ngạc nhiên tháºt sá»± tại sao chÃnh quyá»n không ngăn cấm các báo đối láºp, còn ý kiến xã há»™i trong mắt há» chỉ là những Ä‘iá»u nhảm nhà cá»§a bá»n chÆ¡i trá»™i, há» gắn biệt danh nà y cho bci ai dám cất tiếng phản đối chÃnh phá»§ trong khi không có lấy má»™t ngôi nhà và mảnh đất riêng hoặc không có vốn để sinh lợi.
Những quan Ä‘iểm đầy thiện chà cá»§a hai ông bạn được cương quyết giữ vững và chúng là nguyên cá»› cho những bất hoà trong gia đình ngà i Fidel Elias. Trong Ä‘á»i mình, bà Francisca đã Ä‘á»c hết hai chục cuốn sách, vì thê bà đòi quyá»n độc láºp trong suy xét. Còn ông Fidel coi việc Ä‘á»c sách không chỉ là vô bổ mà còn có hại, cho nên nhìn nháºn lối cư xá» cá»§a vợ như sá»± ra sức là m tổn hại đến những quan niệm xã há»™i cá»§a mình. Bà mệnh phụ có há» vấn tán đồng phe tá»± do và khuyến khÃch những tư tưởng tá»± do cá»§a ngưá»i anh trai mà hai ông Fidel và Simon đã kiên trì lôi kéo vá» phÃa đảng cầm quyá»n, cái đảng mà vá» sau được đặt lại tên rất xác đáng là đảng cá»§a những kẻ cuồng tÃn.
Cuá»™c đà m đạo bên bà n trà không có được sá»± tham gia chung. Các vị khách dưá»ng như tá»± chia thà nh các nhóm theo lứa tuổi và theo sở thÃch riêng.
Bà Engracia vẫn sôi nổi tả lại cho bà em chồng cái cảnh đã diá»…n ra lúc ăn tối và hoà n toà n nghiêm túc thuyết phục rằng Diamela hiểu được tiếng Pháp. Vá» phÃa mình, do chồng muốn nói vá»— mặt nên bà Francisca đưa ra ý kiến cá»§a má»™t số tác giả đã từng tán dương sá»± sáng trà cá»§a những giống chó thuần chá»§ng.
Leonor cùng cô em há» và cánh trẻ tán dóc vá» những Ä‘iá»u vá»› vẩn nà o đó, còn ông Damasso ngồi ở vị trà chá»§ toạ thì nói chuyện chÃnh trị vá»›i ông bạn và ông em rể.
- Hãy thừa nháºn Ä‘i anh Damasso – ông Fidel sôi nổi – rằng Há»™i bình đẳng hoà n toà n đơn thuần là má»™t lÅ© rách rưới muốn chúng ta cho tiá»n.
- Và hÆ¡n nữa – ông Simon, uá»· viên thưá»ng trá»±c cá»§a các uá»· ban chÃnh phá»§ khác nhau xen lá»i – trong phái đối láºp luôn luôn chỉ có những loại ngưá»i không thể giữ chức vụ cao.
- Nhưng thưa các vị sẽ không phá»§ nháºn – ông Damasso tuyên bố không vững tin lắm – rằng Há»™i bình đẳng đó đã mở trưá»ng há»c cho nhân dân.
- Sao anh cứ láºp Ä‘i láºp lại mãi như thế. Nhân dân vá»›i chả nhân dân! – ông Fidel tức giáºn – Gá»›m! Há» nghÄ© ra cái gì chứ. Dạy há»c cho đủ loại khố rách áo ôm, là m như há» Ä‘Ãch thá»±c là những ngà i sang trá»ng ấy!
- Giá như tôi là thà nh viên cá»§a chÃnh phá»§ - ông Arenal tuyên bố - tôi sẽ dẹp ngay mấy cái há»™i như thế. Chúng ta sẽ Ä‘i tá»›i đâu nếu như tất cả Ä‘á»u tham gia chÃnh trị?
- Thế nhưng hỠcũng là những công dân như chúng ta – ông Damasso nói.
- Những công dân má»›i tốt đẹp là m sao! – ông Fidel cưá»i khẩy – không má»™t đồng xu dÃnh túi và không má»™t mẩu bánh mì trong nhà .
- Nhưng dẫu sao thì đất nước của chúng ta vẫn cứ được mang danh cộng hoà – bà Francisca góp chuyện.
- Theo tôi, tốt hÆ¡n hết nó đừng có mang cái danh hiệu ấy – chồng bà sẵng giá»ng đáp.
- Lạy trá»i! – bà mệnh phụ phẫn ná»™ thốt lên.
- Nà y bà ơi, chÃnh trị không phải là việc cá»§a đà n bà – ngà i Elias lên giá»ng răn dạy.
Nháºn xét ấy rõ rà ng rất vừa lòng ngà i Simon Arenal và ngà i gáºt đầu á»§ng há»™.
- Äồ trang sức và hoa, đó là tất cả những gì ngưá»i phụ nữ cần, cô thân mến ạ! – Agustin cÅ©ng bị cuá»™c tranh luáºn cuốn hút.
- Cáºu bé rõ rà ng đã bị ngu Ä‘i trong lúc ở châu Âu – bà mệnh phụ bá»±c bá»™i phân trần.
- Ngà i bá»™ trưởng má»›i nói chuyện vá»›i tôi vỠông những ngà y gần đây – ông Simon nói vá»›i ông Damasso – Ngà i há»i có phải ông đúng là theo phe đối láºp không.
- Tôi là ngưá»i theo phái đối láºp ư? – ông Damasso kêu lên – Là m sao mà ngà i ấy nghÄ© như thế? Tôi không theo phái nà o cả.
- Tôi cho rằng có thể ông sẽ được đưa và o uỷ ban nà o đó.
Ông Damasso trầm ngâm suy nghÄ©, trong thâm tâm ông cảm thấy ân háºn vì đã trả lá»i bá»™p chá»™p.
- Ông nói vá» các uá»· ban nà othế? – ông tháºn trá»ng dò há»i.
- Ông cứ cố tình quên – Simon trả lá»i – chÃnh ông vẫn biết là chÃnh phá»§ luôn luôn tìm kiếm những ngưá»i xứng đáng, có khả năng Ä‘em lại lợi Ãch….
- Như váºy là đúng – ông Damasso tiếp lá»i – chỉ có như váºy má»›i có thể cá»§ng cố được chÃnh quyá»n.
- Xem kìa Leonor, coi chừng há» dụ dá»— ba cháu vá» cùng phe đấy – giá»ng bà Francisca vang lên.
- Ô, Ä‘iá»u đó không dá»… đến thế đâu, em yêu quý ạ - ngà i Ensina cắt lá»i – Mà chÃnh bản thân anh luôn khẳng định rằng chÃnh phá»§ cần phải dá»±a và o những con ngưá»i đáng kÃnh trá»ng.
- Váºy anh cứ tin Ä‘i, anh sẽ là thượng nghị sÄ© – ông Fidel tuyên bố.
- Tôi không cầu mong Ä‘iá»u đó – ông Damasso ngượng ngùng ấp úng – nhưng nếu như nhân dân tÃn nhiệm tôi…
- Ấy, đối vá»›i chúng ta chÃnh phá»§ tin tưởng chứ không phải nhân dân – bà Francisca nháºn xét.
- Äúng là phải như thế - ông Fidel khẳng định – nếu khác Ä‘i thì là m sao Ä‘iá»u khiển nổi đất nướ.
- Trong trưá»ng hợp đó thì tốt hÆ¡n hết nói chung đừng có Ä‘iá»u khiển gì hết va để cho má»i ngưá»i được yên! – bà Francisca thốt lên.
- Bà là m gì váºy? – ông chồng nổi nóng – đã bao nhiêu lần tôi nhắc bà rằng chÃnh trị không phải việc đà n bà mà .
Simon gáºt đầu đồng tình, còn bà Francisca bị xúc phạm thì tức giáºn quay ngoắt lại phÃa chị dâu.
Sau tiệc trà má»i ngưá»i trở lại phòng khác, những ngưá»i lá»›n lại nói chuyện chÃnh trị còn cánh trẻ thì vây quanh Leonor vừa ngồi xuống bên chiếc bà n có đặt cuốn album tuyệt đẹp khảm xà cừ bá»c bìa cứng.
- Leonor, như váºy là hỠđã trả lại album cho em. Cho anh xem trong đó viết những gì nà o – Agustin nói.
- NghÄ©a là ông đã mang nó đến? – Cô gái lãnh đạm há»i Emilio Mendosa.
- Tất nhiên, thưa tiểu thư, tôi luôn giữ lá»i hứa.
- Chắc là anh đã viết thÆ¡ trong cuốn album phải không? – Clemente Valencia hướng vá» phÃa đối thá»§ cá»§a mình – Còn tôi, hoà n toà n không thể chịu nổi thứ đó – chà ng ta nói thêm, tay mân mê cái dây Ä‘eo đồng hồ.
- Cả tôi nữa – Agustin đế theo.
- Thôi được, để xem nà o – bà Francisca rÃu rÃt mở album.
- Thưa cô, chúng ta nghe nhạc không tốt hÆ¡n ư? – Agustin buồn bã nói – Có ai thÃch cái lối văn chương nà y đâu.
- Mẹ cứ Ä‘á»c Ä‘i mẹ - Matilda yêu cầu – chúng ta rất quan tâm đến cái mà anh há» cá»§a con không hiểu vì sao lại gá»i là cái lối văn chương.
Bà Francisca chăm chú nhìn một trang nà o đó.
- Ồ, ở đây có những vần thơ mới! – bà thốt lên – và bên dưới có chữ ký của Mendosa.
- Thế nà o, anh sáng tác thÆ¡ à , anh bạn thân mến? – Agustin sá»ng sốt – nghÄ©a là anh đã yêu?
Emilio đỠmặt liếc trá»™m Leonor, còn nà ng không động Ä‘áºy lông mà y.
- Bà i thÆ¡ hoà n toà n rất ngắn – bà Francisca nháºn xét, nôn nóng muốn Ä‘á»c to lên.
- Thôi được, thưa cô, chúng ta cùng nghe – Agustin miá»…n cưỡng và bà Francisca ủê oải là m Ä‘iệu, bắt đầu Ä‘á»c:
"Viết vỠđôi mắt nà ng
ánh mắt nà ng dịu hiá»n là m sao!
nhìn ta bá»—ng hoá lá»a thiêu cõi lòng
Nếu không bố thà ân tình
Xin đừng bóp chết con tim yếu hènà ng
Lòng ta quặn nỗi sầu thương
Than cho số pháºn phÅ© phà ng, đớn Ä‘au
Mắt nà ng ấm áp thẳm sâu
Nhìn ta bá»—ng hoá lưỡi dao, oán há»n
Ta đâu dám xúc phạm nà ng
Mà sao nà ng nỡ phũ phà ng giết ta?
Bởi vì sống cũng bằng thừa
Nếu không được phép dâng đưa tấm tình…"
Trong lúc bà Francisca đứng lặng Ä‘i, Emilio Mendosa nhìn Leonor má»™t cách âu yếm, dưá»ng như muốn nói "Em – bà chúa cá»§a anh"
- Anh có mất nhiá»u thá»i gian cho bà i thÆ¡ nà y không? – bà mệnh phụ có há»c vấn tò mò há»i.
- Cháu vừa là m xong sáng nay – Mendossa cố ý khiêm tốn trong khi chỉ nghÄ© đến má»™t Ä‘iá»u là là m sao đừng có lỡ miệng nói ra mình đã cẩn tháºn chép lại những dòng thÆ¡ nà y từ tuỷên táºp cá»§a nhà thÆ¡ Tây Ban Nha Kampoamor mà và o thá»i ấy rất Ãt ngưá»i ở Chi lê biết đến.
- Ở đây có cả văn xuôi nữa – bà Francisca phát hiện – Xin má»i nghe nà y "Nhân loại tiến tá»›i sá»± tiến bá»™ theo má»™t vòng tròn được gá»i là tình yêu, ở giữa vòng tròn ấy là má»™t thiên thần có tên là phụ nữ".
- à tưởng mới cao siêu là m sao! – Emilio Mendosa run run nói.
- Vâng, đối với những ai hiểu được nó – Clemente Valencia lẩm bẩm.
Cuốn album lôi cuốn bà mệnh phụ đến mức bà không còn đủ sức để rá»i bá» nó và ngốn ngấu Ä‘á»c tất cả những câu văn rá»—ng tuếch cùng những vần thÆ¡ ngô nghê luôn luôn kết thúc bằng sá»± thổ lá»™ tình yêu vá»›i Leonor.
- Cô tôi có khả năng vùi đầu và o sách thâu đêm suốt sáng – Agustin thầm thì và o tai bạn mình là Clemente.
Äúng lúc đó cha cá»§a Matilda đứng dáºy và cầm mÅ© lên, những vị khách khác cÅ©ng bắt đầu cáo từ theo.
- Bà có hình dung được không – ông Fidel nói nhá» vá»›i vợ khi hỠđã ra ngoà i đưá»ng – anh Damasso đã là m cho tôi hiểu rằng anh ấy sẽ không còn gì phản đối nếu như Matilda cá»§a chúng ta gắn bó vá»›i con trai anh ấy, Agustin. Äó là má»™t đám há»i.
- Nhưng cáºu ta kém cá»i quá! – bà Francisca tiếc rẻ cau mà y khi nhá»› lại cáºu cháu nháºn xét vá» thÆ¡ ca má»™t cách khinh mạn như thế nà o.
- Chỉ nhảm nhÃ! Bù và o đó tà i sản cá»§a ông bố không kém cá»i tà nà o. Äâu phải đùa vá»›i cả triệu peso? – Ông chồng phản đối gay gắt. Bà Francisca cho rằng cãi lại những lý lẽ có trá»ng lượng như thế không cần thiết – Äối vá»›i chúng thì đám cưới cá»§a Matilda và Agustin sẽ là má»™t hạnh phúc lá»›n – Fidel tiếp tục – Bà cứ tá»± suy xét xem, sang năm là hết hạn phát canh trang trại "El Roble" và chá»§ nhân cá»§a nó không có ý định gia hạn hợp đồng cho chúng ta.
- Cho đến giá» thì cái trang trại danh tiếng ấy chẳng Ä‘em lại lợi lá»™c gì nhiá»u cho ông – bà Francisca nháºn xét.
- Vấn đỠkhông phải ở đó – ông chồng bá»±c tức cắt ngang – thuáºn miệng thì nói váºy thôi. Nu như Matilda trở thà nh vợ cá»§a Agustin thì tương lai cá»§a nó được bảo đảm. HÆ¡n nữa Damasso khi ấy chắc là sẽ không từ chối bảo lãnh cho tôi và vá»›i sá»± há»— trợ cá»§a anh ấy, tôi có thể bắt đầu má»™t việc béo bở nà o đó.
- Nói chung ông cứ là m những gì ông biết! – bà Francisca giáºn dá»—i vì đã chán ngán bởi những tÃnh toán tầm thưá»ng cá»§a ông.
Hai vợ chồng cùng im lặng và không trao đổi thêm lá»i nà o cho đến lúc vá» táºn nhà .
Trong khi đó trong phòng khách của ngà i Ensina diễn ra một cuộc nói chuyện sau đây.
- Vị khách má»›i đến cá»§a chúng ta biến Ä‘i đâu mất thế nhỉ? – ông Damasso sá»±c nhá»› ra – Sao không thấy cáºu ta đâu cả?
Ngưá»i hầu được gá»i tá»›i, nhưng hắn thông báo là chà ng trai chưa vá».
- Có lẽ cáºu ta bị lạc đưá»ng chăng? – ông chá»§ nhà lo lắng
- Bị lạc ở Santiago ư? – Agustin cưá»i - Ở Paris thì đúng là chuyện đó không khó xảy ra.
- Bà biết không – ngà i Damasso quay vá» phÃa vợ - Martin đến tháºt đúng lúc, hiện giá» tôi Ä‘ang cần má»™t ngưá»i để là m sổ sách kế toán.
- Hình như cáºu ta cÅ©ng dá»… thương và điá»u chá»§ yếu là không hút thuốc – bà Engracia trả lá»i.
Äúng là Martin đã từ chối Ä‘iếu xì gà mà ông Damasso đã má»i chà ng sau bữa ăn, trong lúc nổi hứng dân chá»§.
Nhưng sau cái phút mà nhà tư sản đáng kÃnh được biết rằng ngà i bá»™ trưởng dá»± định đưa mình và o thà nh phần má»™t uá»· ban gì đó thì, ngay cả việc nhá»› lại mối thiện cảm trước đây đối vá»›i các quan Ä‘iểm tá»± do, ông cÅ©ng không muốn nữa.
ChÃnh vì thế, khi nằm và o giưá»ng, ông tá»± nói vá»›i mình "Nói gì thì nói chứ những ngưá»i tá»± do ấy đúng là những kẻ mÆ¡ tưởng hão huyá»n không chấp nháºn được!"
Chú thÃch
[1] một lối chơi bà i
[2] Nguyên văn: retrograde
|

05-09-2008, 08:26 AM
|
 |
Äá»™i Xung KÃch 
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
|
|
Chương 7
Tháºt uổng công khi Martin phản đối việc bắt giữ trái phép và xin được thả ra để sáng hôm sau sẽ đến ngay giải quyết sá»± việc. Viên sÄ© quan canh giữ là ngưá»i cứng rắn và khắt khe, chắc là những lÃnh kỵ binh cá»§a Napoleon vÄ© đại cÅ©ng như váºy – thà chết chứ không đầu hà ng.
Những cuá»™c cãi vã và cầu xin vô Ãch là m cho Rivas mệt má»i đến mức cuối cùng chà ng đà nh đầu hà ng số pháºn và quyết định kiên nhẫn chá» ngà i thiếu tá. Những suy tư cá»§a chà ng Ãt nhiá»u có vẻ chán ngán.
"Nói thế nà o vá»›i ngà i Ensina và gia quyến nếu như trước khi trá»i sáng mình không được thả ra?" – Martin lo ngại tá»± há»i. Chà ng thấy trước cái nhìn thá» Æ¡ cá»§a Leonor, còn trong tai chà ng vang lên giá»ng cưá»i xúc phạm cá»§a Agustin và những lá»i thương hại kẻ cả cá»§a ông Damasso. "Tất cả chỉ tại Leonor". Trong đầu chà ng bá»—ng thoáng nảy ra ý nghÄ© ấy và trước mắt chà ng láºp tức hiện lên hình bóng tuyệt vá»i cá»§a cô gái mà chà ng không thể không xúc động khi nhìn thấy. Trái tim chà ng thắt lại buồn bã khi tưởng tượng sá»± khinh miệt cá»§a nà ng đối vá»›i sá»± kiện đáng xấu hổ nà y. Chà ng trai bất hạnh tá»± nguyá»n rá»§a váºn hạn cá»§a mình và trong cÆ¡n tuyệt vá»ng, chà ng oán trách ông trá»i vì ban tặng sá»± già u sang cho ngưá»i nà y mà lại dồn sá»± nghèo khổ cho ngưá»i khác. Lần đầu tiên chà ng suy nghÄ© sâu sắc đến bất công cá»§a số pháºn và trong sâu thẳm tâm hồn quá mệt má»i cá»§a chà ng phát sinh ná»—i tức giáºn mÆ¡ hồ đối vá»›i cuối cùng kẻ gặp váºn may.
"Giá như Leonor tha thứ cho mình vá» câu chuyện ngu xuẩn nà y – Martin nghÄ© – còn tất cả những kẻ khác mình chẳng cần. Mình có đủ sức loại trừ sá»± khinh miệt cá»§a bất cứ ai dám cưá»i giá»…u mình".
Trà tưởng tượng cá»§a Rivas chỉ bị má»™t mình Leonor ám ảnh mặc dù chà ng đã cố hết sức thoát khá»i ấn tượng không thể xoá má» mà nà ng đã để lại trong tâm hồn mình.
"Chẳng lẽ nà ng sẽ coi khinh mình?" – chà ng cay đắng tá»± há»i và nảy ra ý định tốt nhất nên quay vá» Copiano vá»›i số tiá»n Ãt á»i còn lại và dồn hết sức là m việc má»™t cách cần mẫn góp Ãch cho gia đình. Song láºp tức chà ng bắt đầu thấy xấu hổ vì sá»± má»m yếu chốc lát và hết sức ngạc nhiên là m sao mình có thể nghÄ© đến việc huá»· bá» lá»i thá» nguyện chỉ vì sợ bắt gặp ánh mắt giá»…u cợt cá»§a má»™t ngưá»i đẹp mà chà ng má»›i gặp má»™t lần trong Ä‘á»i.
Viên thiếu tá đến và o lúc gần 12 giá» và chấp thuáºn nghe ngưá»i bị bắt trình bà y. Trang phục sá»n rách cá»§a Rivas không nói lên Ä‘iá»u gì có lợi, nhưng trong giá»ng nói cá»§a chà ng chứa đựng sá»± cởi mở chân thà nh tá»›i mức viên sÄ© quan quyết định cho chà ng được tá»± do.
Martin mò vá» tá»›i nhà ngưá»i bảo trợ cá»§a mình lúc 12 giá» rưỡi đêm và phát hiện ra cổng sắt đã khoá, chà ng Ä‘áºp khẽ nhưng quá khẽ cho nên không ai nghe thấy, thế là chà ng rút lui cố không tìm cách và o nhà nữa. Suốt đêm ấy ngưá»i hùng cá»§a chúng ta lang thang ngoà i đưá»ng cạnh nhà ngà i Ensina.
Và o thá»i kỳ đó cuá»™c sống cá»§a Santiago chấm dứt rất sá»›m, chÃnh vì thế Rivas chỉ bắt gặp mặt trước sẫm tối cá»§a những ngôi nhà cùng vá»›i những thân hình im lìm chà ng những ngưá»i gác đêm Ä‘ang ngáy khò khò ở các góc đưá»ng và , bằng cách đặc biệt ấy, há» giữ gìn sá»± yên tÄ©nh cho dân chúng.
Mãi tá»›i sáng sá»›m, khi ngưá»i hầu mở cổng để Ä‘i chợ, Martin má»›i dám lẻn và o nhà . Ãnh mắt giá»…u cợt cá»§a ngưá»i hầu buá»™c chà ng lần nữa phải nghÄ© đến việc cần phải giải thÃch và sá»›m thấy ná»—i nhục nhã không tránh khá»i cá»§a mình.
Ngay trước bữa ăn sáng, Rivas Ä‘i xuống sân. Chà ng quyết định kể hết vá»›i ngà i Ensina để ngăn chặn những tiếng đồn nhảm nhà có thể phát sinh từ những ngưá»i trong nhà .
Vừa nhìn thấy chà ng trai, ông Damasso mở luôn cá»a văn phòng:
- Äêm qua thế nà o anh bạn? – ông há»i thăm, đáp lại cái cúi chà o cá»§a chà ng.
- Thưa ngà i, rất tệ ạ - Martin lúng túng.
- Sao váºy? Anh không ngá»§ được à ?
- Hầu như suốt đêm cháu ở ngoà i đưá»ng.
Ông Damasso mở to mắt ngạc nhiên:
- Ở ngoà i đưá»ng à ? Thế anh ká» cà ở đâu thế? Chúng tôi mãi ná»a đêm má»›i đóng cổng cÆ¡ mà ?
- Cháu bị giữ ở trạm cảnh binh tá»›i 12 giá».
Rồi Martin thuáºt lại tỉ mỉ câu chuyện rá»§i ro cá»§a mình. Äến gần cuối, chà ng nháºn thấy ngưá»i bảo trợ cá»§a mình khó khăn lắm má»›i nÃn được cưá»i.
- Thà nh tháºt chia sẻ sá»± việc xảy ra – ông Damasso lấy vẻ mặt nghiêm nghị nói – và để cho anh sá»›m quên cái sá»± kiện bá»±c mình nà y Ä‘i, tôi muốn thông báo má»™t số kế hoạch có liên quan tá»›i anh.
- Cháu xin sẵn sà ng phục tùng, thưa ngà i – Rivas trả lá»i trong khi vẫn do dá»± chưa xin ông Damasso giữ kÃn câu chuyện.
- Tôi cho rằng công việc vẫn sẽ chừa lại đủ thá»i giá» rảnh rá»—i cho anh – nhà tư sản đáng kÃnh mà o đầu – váºy như thế nà y, liệu anh có cho là vất vả không nếu anh nháºn ghi chép và là m sổ sách kế toán cho tôi hay tóm lại, anh nháºn là m công việc gần như thư ký? Tôi sẽ trả cho anh ba chục peso má»—i tháng và sẽ vô cùng biết Æ¡n nếu anh không khước từ lá»i đỠnghị cá»§a tôi.
- Thưa ngà i – Martin trả lá»i – cháu sung sướng có được cÆ¡ há»™i dù chỉ ở mức độ nà o đó để đáp lại lòng tốt cá»§a ngà i. Cháu sẵn sà ng nháºn ghi chép và là m sổ sách kế toán, nhưng cho phép cháu được từ chối bất kỳ khoản thù lao nà o vì việc là m không đáng kể nà y.
- Hãy thứ lá»—i cho, anh bạn! Anh không phải là ngưá»i già u có, và số tiá»n tôi đỠxuất sẽ cho phép anh được chi tiêu má»—i tháng năm chục peso.
- Vá»›i cháu thì không có gì quan trá»ng hÆ¡n sá»± bảo ban cá»§a ngà i – Martin nghiêm trang đáp lá»i.
Câu trả lá»i buá»™c ông Damasso cảm thấy trá»ng nể chà ng trai tỉnh lẻ nghèo khó, dù sao thì chà ng ta đã từ chối không đắn Ä‘o khoản tiá»n thù lao mà bất cứ ai ở địa vị ấy cÅ©ng đã vồ váºp lấy.
Trong khi Martin là m quen vá»›i những nghÄ©a vụ sau nà y và cho chà ng xem má»™t số giấy tá» công việc, ngà i Ensina cố gắng nháºn biết tÃnh tình cá»§a ngưá»i được bảo trợ. Sá»± coi thưá»ng tiá»n bạc cá»§a má»™t nhóm ngưá»i nhất định có cái gì đó không thể hiểu nổi. Trong má»i thá»i đại, loà i ngưá»i luôn sùng bái đồng tiá»n và ng và nếu có ngưá»i nà o xa lạ vá»›i sá»± sùng bái ấy, đặc biệt là ở thá»i đại chúng ta, thì sẽ trở thà nh láºp dị [1]. ChÃnh vì thế, mặc dù ông Damasso cảm phục Martin vì dưá»ng như chà ng vừa hà nh động má»™t cách tháºt sá»± anh hùng, mà có lẽ bạn Ä‘á»c mẫn cảm đã hiểu, ông vẫn thấy hÆ¡i không yên tâm. Ngà i Ensina không sao xoá được ý nghÄ© rằng lối cư xá» cá»§a Rivas rất kỳ lạ, rằng bản chất cá»§a chà ng trai giống như cái mà những ngưá»i thiết thá»±c gá»i là máu Don Quichot. Và bởi vì tất cả ý đồ cá»§a nhà t sản tháo vát Ä‘á»u gắn chặt vá»›i những mưu mô chÃnh trị ne6n ông cho rằng ngưá»i thư ký trẻ tuổi cá»§a mình có thể dá»… dà ng rÆ¡i và o ảnh hưởng cá»§a những kẻ mà từ tối hôm qua chÃnh ông đã cố tình đặt cho cái tên là "bá»n Ä‘á»" chuyên tuyên truyá»n vá» tá»± do và bác ái.
- Tôi không nhắc nhở anh trước, Martin ạ - ông tuyên bố sau giây phút ngắn ngá»§i – thá»§ đô cá»§a chúng ta hoà n toà n trà n ngáºp những con ngưá»i mà công việc duy nhất cá»§a há» là chÃnh trị. Cho phép tôi cho anh má»™t lá»i khuyên, hãy tháºt tháºn trá»ng đối vá»›i những ngưá»i được gá»i là tá»± do. Há» luôn luôn cằn nhằn, lúc nà o cÅ©ng không hà i lòng vì cái gì đó nhưng bản thân há» thì chẳng là m được Ä‘iá»u gì tốt là nh cả. Nói riêng giữa chúng ta, chỉ có kẻ nà o định tá»± hại mình má»›i có thể thừa nháºn phái tá»± do. Ở đâu không biết, nhưng ở Chi lê thì há» sẽ chẳng già nh được thắng lợi đâu.
Cuá»™c nói chuyện đầy tin tưởng nà y đã giúp cho Martin chợt biết được những nguyên tắc chÃnh trị cá»§a ông Damasso – ngưá»i đã từ lâu mÆ¡ ước chiếc ghế nghị sÄ©, hướng tá»›i cái gì. xa rá»i vá»›i cuá»™c sống xã há»™i và chỉ vùi đầu và o sách vở, chà ng cÅ©ng không há» nghi ngá» rằng biểu tượng đó cá»§a lòng tin được tất cả những ngưá»i hoạt động chÃnh trị ở Chi lê tôn thá». ChÃnh vì thế, sá»± cởi mở cá»§a ông Damasso là m cho bản chất trung thá»±c và không lệ thuá»™c cá»§a Rivas ghê tởm, và trong thâm tâm, chà ng lên án ngưá»i bảo trợ mình. Tháºt ra ý nghÄ© ấy xuất phát từ bản tÃnh nhiá»u hÆ¡n là lý tÃnh bởi vì Martin chưa bao giá» suy xét má»™t cách sâu sắc đến những vấn đỠđã vã sẽ còn là m cho loà i ngưá»i phát sốt rét má»™t khi các dân tá»™c còn chưa già nh được trạng thái tá»± nhiên cá»§a há», đó là tá»± do.
Ngay trước bữa sáng, ngà i Ensina thuáºt lại cho vợ con nghe chuyện rá»§i ro cá»§a Martin.
- Tháºt tá»™i nghiệp! như váºy là cả đêm cáºu ta không ngá»§! – bà Engracia vừa âu yếm Diamela vừa thốt lên.
- Tất cả những cái đó cÅ©ng chẳng đáng sợ lắm đâu mẹ ạ - Agustin xen lá»i – anh ta chỉ đơn thuần trải qua má»™t đêm "à la belle étoile[2]". Má»™t cuá»™c phiêu lưu hấp dẫn.
- Thế má»i ngưá»i sẽ nói gì – ông Damasso cắt lá»i con trai – nếu như biết rằng chà ng trai tỉnh lẻ nghèo khó nà y, má»—i tháng chỉ được tiêu xà i hai chục peso, đã khước từ không chịu nháºn khoản tiá»n thù lao ba chục peso mà tôi đỠnghị sáng nay trong trưá»ng hợp cáºu ta đồng ý là m thư ký cho tôi?
- Chà chà ! – Agustin thốt lên, tay xoa nhẹ hà ng lông tÆ¡ má» má» trên mép – con ngưá»i lầm lì cá»§a chúng ta là m bá»™ kiêu hãnh.
- Cáºu ta khước từ là m thư ký cho ông ư? – bà Engracia ngạc nhiên.
- Không phải thế, cáºu ta đồng ý, nhưng không muốn nháºn tiá»n.
Leonor ném má»™t ánh mắt rất nhanh lên ngưá»i cha, dưá»ng như chỉ bây giá» nà ng má»›i nghe được câu chuyện vá» cái gì.
- Tháºt là khôn ngoan! Chắc anh ta cho rằng là m như thế thì câu chuyện lố bịch vỠđôi già y sẽ được mau chóng quên Ä‘i – Agustin tuyên bố trong khi thả mình thoải mái xuống ghế sô pha và vá»›i vẻ hà i lòng không giấu giếm, ngắm nghÃa đôi già y gót đỠsang trá»ng Ä‘i trong nhà cùng cái quần da má»ng cá»§a mình.
Äúng lúc đó Rivas, ngưá»i Ä‘ang được chỠđể và o bữa, xuất hiện ở cá»a.
- Anh bạn Martin – Agustin nhìn chà ng mỉm cưá»i – như váºy là ở Santiago anh thấy khó ngá»§ phải không?
Martin đỠmặt còn ông Damasso là m hiệu ra lệnh cho con trai im tiếng.
- Äáng tiếc là như váºy – chà ng trai trả lá»i, cố là m sao bình thản hÆ¡n trước nụ cưá»i giá»…u.
- Anh lầm lẫn rồi anh bạn ạ - chà ng công tá» vẫn không chịu buông tha – Ai lại Ä‘i mua già y ở quảng trưá»ng bao giá». Sao anh lại không nói vá»›i tôi. Tôi đã có thể cho anh địa chỉ má»™t ngưá»i thợ già y ngưá»i Pháp.
- Anh ngạc nhiên cái gì kia chứ? – Martin kiêu hãnh trả lá»i – Tôi đến thá»§ đô lần đầu tiên, vì thế má»›i xảy ra cái chuyện ngu ngốc ấy, hÆ¡n nữa tôi nghèo nên không đủ tiá»n để tìm đến thợ già y ngưá»i Pháp đâu.
- Cần nói thêm là chÃnh anh cÅ©ng chưa há» kể vá» những sÆ¡ suất mà chắc rằng anh đã mắc phải khi ở Paris – Leonor nói vá»›i anh trai – cưá»i ngưá»i thì dá»… lắm.
Cô gái không nhìn Martin và nói những lá»i trên vá»›i nụ cưá»i thoáng qua, song trong đó chứa đựng sá»± bất mãn đối vá»›i thái độ khiếm nhã cá»§a anh trai.
Ngưá»i hùng cá»§a chúng ta cảm thấy rất cần phải cảm Æ¡n ngưá»i bênh vá»±c không mong đợi cá»§a mình, song vì bối rối, chà ng không thốt được lá»i nà o.
Luôn luôn thừa nháºn ưu thế cá»§a em gái, Agustin không tìm được lý lẽ gì đối đáp và để che giấu thất bại, chà ng ta quay ra ve vuốt chú chó nhá» Ä‘ang ngoan ngoãn nằm trên lòng bà Engracia.
- Tôi thông báo cho má»i ngưá»i trong nhà chuyện xảy ra vá»›i anh để anh giải thÃch lý do tại sao anh không ngá»§ ở nhà – ông Damasso thấy cần phải nói.
- Ngà i xá» sá»± hoà n toà n đúng đắn, thưa ngà i – Martin trong lòng đã lấy lại được bình tÄ©nh sau những lá»i cá»§a Leonor – hy vá»ng rằng bà và cô tha thứ cho sai phạm vô tình cá»§a tôi.
- Tất nhiên rồi anh bạn – bà Engracia lịch thiệp đáp – việc không may như thế có thể xảy ra với bất cứ ai.
- Vâng, tất nhiên là vá»›i bất cứ ai – Agustin nối theo sau khi đã hiểu rằng tất cả Ä‘á»u bênh vá»±c Martin – xin anh đừng nghÄ© rằng những lá»i nói cá»§a tôi có ý chế giá»…u.
Leonor gáºt đầu tỠý tán thà nh những lá»i nói cá»§a bà mẹ, và tất cả ná»—i sợ hãi cá»§a Martin tan biến, giỠđây chà ng đã tin chắc việc rá»§i ro cá»§a mình sẽ không trở thà nh mục tiêu giá»…u cợt cá»§a cô gái nữa.
Sau bữa sáng, Rivas Ä‘i đến trưá»ng Äại há»c quốc gia để tìm hiểu tỉ mỉ xem khi nà o và là m thế nà o để được nháºn và o khoa luáºt.
Sau khi hoà n tất má»i thá»§ tục giấy tá», chà ng trở vá» và o thẳng văn phòng ông Damasso và bắt tay và o là m việc. Nhưng má»™t giá»ng nói từ bên trong vẫn luôn luôn thì thầm bên tai chà ng "Nà ng không khinh rẻ ta!"
à nghÄ© vui vẻ ấy xua tan ná»—i buồn ở đáy tim chà ng và trước mắt chà ng lại thoáng hiện niá»m hy vá»ng có được hạnh phúc.
Chú thÃch:
[1] Nguyên văn: Trở thà nh con quạ trắng
[2] Tiếng Pháp : ngoà i trá»i
|

05-09-2008, 08:26 AM
|
 |
Äá»™i Xung KÃch 
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
|
|
Chương 8
Ngà y hôm sau, Martin bước và o há»c táºp vá»›i sá»± hăng hái chỉ có thể có ở má»™t chà ng trai mà số pháºn đã không ban cho tiá»n cá»§a và bởi váºy, chà ng hiểu rằng chỉ có thể thà nh đạt nhá» há»c vấn cá»§a mình.
Bá»n thanh niên Ä‘á»m đáng chiếm Ä‘a số trong sinh viên khoa luáºt nghÄ© đến những Ä‘iá»u khoản cá»§a bá»™ luáºt hay cá»§a bá»™ pháp Ä‘iển gồm bảy táºp cá»§a Alphonse anh minh cÅ©ng không nhiá»u hÆ¡n nghÄ© đến những vÅ© há»™i hay những cuá»™c hẹn hò đầy náo nức vá»›i các tiểu thư. Ä‚n váºn bá»™ đồ sá»n cÅ© đã lá»—i thá»i, Rivas láºp tức cảm thấy mình lạc lõng giữa bá»n há». Giá»›i thanh niên quý tá»™c luôn luôn thá» Æ¡ đến lạnh lùng, tháºm chà thưá»ng tá» ra khinh miệt đối vá»›i bất cứ ai không váºn quần áo má»›i tinh và không có được vẻ hà o nhoáng bên ngoà i, đối vá»›i loại ngưá»i như thế thì khó có thể chiếm được thiện cảm cá»§a há». Các sinh viên nhìn Martin như nhìn má»™t ngưá»i nhà quê đáng thương, đáng chú ý tốt có lẽ chỉ vì trang phục tồi tệ, và chưa ngưá»i nà o má»™t lần là m bạn vá»›i chà ng. Bằng kinh nghiệm cá»§a chÃnh bản thân, ngưá»i hùng cá»§a chúng ta buá»™c phải nếm trải cái gá»i là tÃnh kiêu ngạo cá»§a kẻ già u có, chà ng kiêu hãnh tá»± tách mình khá»i những ngưá»i khác, nhưng khi gặp thá»i cÆ¡ chứng tá» những hiểu biết trá»™i hÆ¡n hẳn cá»§a mình thì chà ng sẵn sà ng không bá» qua.
Chẳng bao lâu có má»™t Ä‘iá»u là m cho Martin phải chú ý là các sinh viên thưá»ng nhắc đến tên má»™t ngưá»i bạn cá»§a há» mà chà ng chưa lần nà o được nhìn thấy.
- Raphael San Louis chưa đến à ? – hầu như chà ng nghe như thế hà ng ngà y.
Vá» con ngưá»i nà y má»i ngưá»i nhắc đến nhiá»u và dá»±ng lên nhiá»u phá»ng Ä‘oán vá» những nguyên nhân vắng mặt đến mức sau Ãt lâu Rivas đã hiểu, ngưá»i sinh viên bà hiểm rất có uy tÃn vá»›i bạn bè và vì lý do gì đó kÃch thÃch trà tưởng tượng ở há» rất mạnh.
Mãi hai tháng sau, Martin má»›i nháºn thấy trong giảng đưá»ng có má»™t khuôn mặt lạ mà tất cả Ä‘á»u gá»i là Raphael và dưá»ng như Ä‘á»u chà o đón đặc biệt niá»m nở. Trông vẻ ngoà i, chà ng ta khoảng 23, 24 tuổi, ngưá»i tầm thước và vô cùng cân đối. Mái tóc Ä‘en dà y rẽ ngôi thẳng tắp có những má»› quăn gợn sóng rất đẹp rÅ© xuống đôi tai nhá» hồng hồng. Cái đầu tiên thu hút sá»± chú ý trên khuôn mặt chà ng trai là vầng trán cao kiêu hãnh. Cặp mắt không lá»›n nhưng sắc sảo phản ánh trà thông minh và nghị lá»±c, chúng mang lại cho khuôn mặt xanh xao vá»›i những đưá»ng nét tinh tế má»™t vẻ quả cảm và đôn háºu. Hà ng ria Ä‘en tỉa nhá» như sợi chỉ cà ng là m nổi báºt sắc xanh xao cá»§a nước da ngăm thô.
Vá»›i sá»± quan tâm không giấu giếm, Rivas ngắm nhìn ngưá»i sinh viên không quen biết tá»›i mức chà ng ta nháºn thấy Ä‘iá»u đó và ném má»™t cái nhìn rất nhanh vá» phÃa chà ng. Chà ng ta thì thầm gì đó vá»›i ngưá»i ngồi bên. Äúng lúc đó giáo sư yêu cầu Martin trình bà y má»™t vấn đỠpháp lý phức tạp Ä‘ang được tranh cãi. Giải trình quan Ä‘iểm cá»§a mình, Rivas chỉ ra sai lầm cá»§a ngưá»i sinh viên đã phát biểu trước chà ng. Chà ng kia ra sức phản bác nhưng Martin bảo vệ quan Ä‘iểm cá»§a mình rất hùng biện và đầy sức thuyết phục đến ná»—i đối thá»§ hẩm hiu cá»§a chà ng phải đỠmặt hổ thẹn rồi im lặng.
Trong khi đó Raphael San Louis đưa mắt nhìn Rivas há»i nhá» ngưá»i ngồi bên:
- Ai thế?
- Sinh viên má»›i cá»§a chúng ta. Xét vẻ ngoà i thì anh ta ở tỉnh lẻ đến và rất nghèo. Anh ta không tìm cách là m quen vá»›i ai và chỉ góp chuyện khi nà o được há»i Ä‘iá»u gì đó. Theo tôi anh ta hoà n toà n không đần độn đâu.
Raphael thÃch thú ngắm nhìn Martin và trở nên chăm chú lắng nghe cuá»™c tranh luáºn Ä‘ang trong lúc sôi nổi giữa chà ng sinh viên vá»›i đối thá»§ cá»§a mình.
Chuông vang lên và chà ng sinh viên thua tráºn tiến tá»›i chá»— Rivas vá»›i vẻ khiêu khÃch:
- Vô cùng đáng khen vì anh tá»± lãnh việc sá»a sai lầm cá»§a ngưá»i khác – chà ng ta ngạo mạn nói – nhưng khuyên anh đừng bao giá» giở cái giá»ng há»—n xược như hôm nay anh đã tá»± cho phép là m nữa nhé.
- Tôi không có ý định nghe ai cảnh cáo hết và luôn luôn trả lá»i bằng cái gm mà ngưá»i ta nói vá»›i tôi – Martin đáp lại – cÅ©ng xin báo trước để anh biết rằng chỉ có thầy giáo má»›i có thể dạy bảo tôi, mà cÅ©ng chỉ có trong giá» há»c thôi.
- Ông ấy nói hoà n toà n có lý! – Raphael San Louis thốt lên rồi tiến lại phÃa hai bên Ä‘ang cãi nhau – Menghen, anh tháºt thô lá»— vá»›i ngà i đây, mặc dù ông ấy chỉ là m cái gì cần phải là m khi sá»a lại sai lầm cho anh. Ngoà i ra ông ấy còn là ngưá»i má»›i đến và nghÄ©a vụ hiếu khách buá»™c chúng ta phải đặc biệt lịch sá»±.
San Louis nói má»™t cách trầm tÄ©nh, không há» có giá»ng lên lá»›p và những lá»i chà ng nói đã cháºn đứng cuá»™c cãi vã vừa má»›i xảy ra.
Martin ngáºp ngừng tiến vá» phÃa chà ng.
- Cho phép cám ơn anh vì anh đã bênh vực tôi – chà ng nói – Mong anh tin ở sự chân thà nh của tôi.
- Tôi không há» nghi ngá» Ä‘iá»u đó – Raphael mỉm cưá»i và thân thiện chìa tay cho Martin
- Má»™t khi anh đã chiếu cố đến tôi – Martin tiếp tục – tôi muốn hy vá»ng rằng sau nà y anh cÅ©ng sè không từ chối cho tôi những lá»i khuyên. Tôi chỉ đến Santiago không lâu và hoà n toà n chưa biết những thói quen ở đây.
- á»’, nếu xét theo những gì tôi vừa được chứng kiến – Raphael mỉm cưá»i – thì anh không tháºt cần lá»i khuyên đâu. Thói ngạo mạn và tá»± cao tá»± đại chỉ là những thứ anh sẽ đụng phải trước hết ở thá»§ đô chúng ta, nhưng tôi cho rằng anh đủ khả năng cháºn đứng bất kỳ kẻ cà n rỡ nà o. Phải thú nháºn rằng tôi bênh vá»±c anh chÃnh vì như tôi được biết, anh không già u có và chưa kịp kết bạn vá»›i ai. Chúng ta đã quen xét Ä‘oán con ngưá»i trước tiên theo cách ăn mặc và kiểu cách cá»§a há». Riêng tôi không chấp nháºn Ä‘iá»u đó. Sá»± nghèo khó và đơn độc bất đắc dÄ© cá»§a anh gây cho tôi mối thiện cảm lá»›n vì những lý do mà bây giá» tôi chưa muốn nói.
- Tôi tháºt sung sướng được nghe Ä‘iá»u đó – Martin sôi nổi thốt lên – và sẽ rất vui nếu được anh ban cho tình bạn.
- Ô, anh kiếm cho mình má»™t ngưá»i bạn vô cùng buồn tẻ - Raphael đáp lá»i và mỉm cưá»i buồn bã – Tuy thế tôi đã có được kinh nghiệm sống cách nà o đó và có thể nó sẽ không vô Ãch đối vá»›i anh. Tóm lại, như ngưá»i ta vẫn s, cứ sống rồi biết. Thôi tạm biệt.
Raphael cáo từ rồi Ä‘i khá»i còn Martin vẫn trông theo con ngưá»i bà ẩn ấy má»™t lúc lâu nữa – con ngưá»i đã để lại cho chà ng má»™t ấn tượng lạ lùng khó tả.
Trên thá»±c tế đúng là Raphael San Louis được bá»c kÃn trong lá»›p vá» bà hiểm thế nà o đó, còn vẻ ngoà i thÆ¡ má»™ng cá»§a chà ng là m ngưá»i khác láºp tức phải chú ý. Martin cảm phục cách xá» trà cá»§a chà ng – nó chứa đựng niá»m tá»± trá»ng và sá»± giản dị cao cả. Äặc biệt gợi cảm là giá»ng nói cá»§a Raphael có âm hưởng cá»§a má»™t ná»—i buồn thầm kÃn. San Louis ăn váºn khác thưá»ng, dưá»ng như chà ng coi khinh má»i thứ mốt mà má»i sinh viên khác tôn thá» má»™t cách nô lệ, là m cho tất cả Ä‘á»u có vẻ giống nhau. Cằm há» bị những cổ áo hồ cứng chống thẳng lên, còn Raphael thì mặc chiếc áo sÆ¡ mi cổ bẻ thắt há» hững má»™t cà vạt mà u Ä‘en, cái cổ cao kiêu hãnh cá»§a chà ng hằn lên những ngấn là m cho ngưá»i ta nhá»› đến cổ Bairon mà tất cả đêu quen thuá»™c qua những chân dung Ä‘iêu khắc. Suy ngẫm những câu nói sau cùng cá»§a ngưá»i bạn má»›i, Martin cho rằng số pháºn cá»§a Raphael có thể có những cái gì đó chung vá»›i số pháºn cá»§a mình và chà ng chợt nghÄ© có lẽ San Louis cÅ©ng không được thừa hưởng tà i sản gì cá»§a cha. ChÃnh vì thế sáng hôm sau Rivas đã không rụt rè đến vá»›i Raphael trước và nối lại cuá»™c nói chuyện bị bá» dở.
- Khi nà o anh muốn – San Louis nói – chúng ta có thể cùng ăn trưa trong má»™t khách sạn xoà ng xÄ©nh mà tôi thưá»ng lui tá»›i. Ở đó sẽ không có ai quấy rầy những cuá»™c tâm tình. Xin há»i thêm, anh sống ở đâu váºy?
- Ở nhà ngà i Ensina.
- Ở nhà ngà i Ensina à ? – Raphael ngạc nhiên há»i lại – Thế ra anh là ngưá»i nhà cá»§a ông ấy?
- á»’, không phải đâu! Ông ấy cho tôi ở đơn thuần chỉ vì lá»i yêu cầu cá»§a ngưá»i cha đã quá cố cá»§a tôi thôi, thế anh quen ông Damasso à ?
- Không quen lắm – San Louis trả lá»i, cố giấu vẻ lúng túng.
Äôi bạn trẻ im lặng, sau đó Raphael bắt đầu nói vá» má»™t cái gì đó lạ hoắc chẳng ăn nháºp gì vá»›i những gì hỠđã nói trước đó.
CÅ©ng ngà y hôm đó, sau khi hết giá» há»c, chà ng má»i Rivas cùng ăn trưa và hỠđến cái khách sạn mà Raphael đã nhắc tá»›i. Chai rượu vang nhanh chóng giúp há» thoải mái hÆ¡n.
- Chắc là anh không mạo hiểm đến đây cùng vá»›i con trai ông Damasso – Raphael nháºn xét vá»›i nụ cưá»i tinh nghịch – Nhưng bù và o đó, trong ngôi nhà nà y ta cảm thấy tá»± do hoà n toà n.
- Anh đã có dịp đến thăm nhà ngà i Ensina chưa? – Martin há»i và phát hiện thấy tên ngưá»i bảo trợ mình gây cho San Louis má»™t vẻ hồi há»™p.
- Vâng, đã có dịp, và o má»™t thá»i kỳ tốt đẹp – Raphael trả lá»i – Thế anh có thÃch cô con gái cá»§a ngà i lắm không?
- Nà ng tháºt tuyệt vá»i! – Martin cuồng nhiệt thốt lên.
- Cẩn tháºn đấy anh bạn ạ! Câu trả lá»i cá»§a anh nói lên sá»± thán phục mà có thể sẽ nguy hại cho anh – San Louis trở nên nghiêm nghị nháºn xét.
- Tại sao lại thế? – Rivas sá»ng sốt.
- Bởi vì yêu má»™t cô gái già u có là bi kịch thá»±c sá»± đối vá»›i má»™t ngưá»i nghèo khó! – Rõ rà ng hÆ¡i xúc động, Raphael rót cho mình má»™t ly rượu vang – Khi đó thì từ biệt tất cả, há»c hà nh, hy vá»ng, tương lai…Hôm qua anh có yêu cầu tôi giúp những lá»i khuyên, váºy thì đây là lá»i khuyên đầu tiên và quan trá»ng, đối vá»›i má»™t sinh viên còn trẻ, tình yêu giống như trái táo cấm ở thiên đưá»ng. Nếu như anh muốn đạt được Ä‘iá»u gì đó trong cuá»™c Ä‘á»i, mà ở anh, Martin ạ, có tất cả những tư chất để trở thà nh má»™t con ngưá»i xuất sắc, thì anh hãy bá»c trái thÆ¡m và o má»™t vá» thép tháºt dà y.
- Ngay nghÄ© đến tình yêu tôi cÅ©ng không há»! – Rivas trả lá»i – Äiá»u đó xuất phát từ không Ãt nguyên nhân xác đáng mà má»™t số nguyên nhân đã vừa được anh nhắc tá»›i.
San Louis im lặng má»™t lúc rồi sau đó chuỷên đỠtà i. Chà ng nói nhanh và sôi nổi, rõ rà ng là muốn buá»™c ngưá»i đối thoại quên Ä‘i lá»i khuyên nghiệt ngã cá»§a mình.
Không hiểu sao trong bữa ăn chiá»u Agustin lại nhắc tá»›i Raphael San Louis, Martin nói là mình có biết chà ng.
- Anh chà ng đẹp trai ấy tôi cÅ©ng rất quen thuá»™c – ông Damasso xen lá»i – má»™t kẻ gian ngoan chỉ mong vá»› được cô nà o có hồi môn già u có.
- Sao ba không công bằng như thế ạ! – Leonor thốt lên – Con nháºn định hoà n toà n khác vá» San Louis.
- ÄÃch thá»±c là má»™t parvernur (kẻ chÆ¡i trá»™i) thưá»ng tình – Agustin lên tiếng – Ba hoà n toà n đúng. Thá»i buổi nà y ai cÅ©ng cố kiếm bằng được tà i sản.
- Có gì là xấu trong chuyện đó kia chứ! – Leonor há»imá»™t cách thách thức – Có những ngưá»i tuy nghèo nhưng đáng được hưởng sá»± già u sang hÆ¡n những kẻ già u có nhiá»u.
Câu chuyện nà y gây trong lòng Martin mối ngá» vá»±c. Sá»± nhiệt tình bảo vệ Raphael cá»§a Leonor trước những đòn tấn công cá»§a cha và anh trai, rồi những câu nói cá»§a San Louis còn vang lên trong trà nhá»› cá»§a chà ng vá» trái cấm bá»—ng mở mắt cho chà ng. Má»™t phá»ng Ä‘oán chua xót gieo và o tim chà ng ná»—i Ä‘au chưa bao giá» có. Bây giá» thì Martin không co1n nghi ngá» San Louis đã từng yêu Leonor nhưng bị ông Damasso phản đối. Khám phá bất ngá» nà y là m phiá»n muá»™n như thể nháºn được má»™t tin buồn, chà ng chán nản đến cùng cá»±c và má»i thứ xung quanh Ä‘á»u nhuốm mà u ảm đạm.
Bước và o văn phòng ông Damasso, Martin láºp tức bắt tay và o xem xét các thư từ, song ý nghÄ© cá»§a chà ng bay táºn đâu đâu. Lần nữa chà ng cố Ä‘oán xem quan hệ giữa Leonor và Raphael thế nà o và luôn luôn Ä‘i đến má»™t kết luáºn duy nhất đã đưa mình và o tâm trạng chán nản u ám "Không nghi ngá» gì nữa, hỠđã yêu nhau! Còn nếu xét theo cái cách Leonor đứng ra bảo vệ cho Raphael thì trong trái tim nà ng, tình cảm vẫn như xưa."
|

05-09-2008, 08:26 AM
|
 |
Äá»™i Xung KÃch 
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
|
|
Chương 9
à nghÄ© vá» chuyện Leonor yêu Raphaël San Louis đã dằn vặt ngưá»i hùng cá»§a chúng ta và gây cho chà ng sá»± gượng gạo nhất định khi gặp ngưá»i bạn má»›i, dù rằng Martin vẫn quý mến San Louis.
Liên tục mấy ngà y liá»n, chà ng tìm cách kiểm nghiệm những nghi vấn cá»§a mình bằng cách tháºn trá»ng dò há»i Raphael, nhưng đã uống công vô Ãch vì chà ng không biết được gì cả.
Má»™t hôm sau bữa cÆ¡m chiá»u, Martin định Ä‘i ra như má»i khi để tránh gặp khách khứa và chà ng đã cầm mÅ© thì đột nhiên nghe tiếng Leonor há»i:
- Anh có yêu âm nhạc không?
Chà ng trai như nghẹn thở vì hồi há»™p. Chà ng xúc động mạnh vì chÃnh cô gái kênh kiệu đã tá»± nói vá»›i chà ng và cứ ngỡ như tất cả chuyện nà y Ä‘ang xảy ra trong mÆ¡. chà ng luống cuống quay lại rồi lặng lẽ nhìn Leonor, vẫn chưa tin ở tai mình.
Cô gái hÆ¡i mỉm cưá»i và nhắc lại câu há»i.
- Tôi rất Ãt khi nghe nhạc, thưa tiểu thư – Martin xúc động đáp – Vì thế không dám gá»i sá»± thÃch thú cá»§a mình là tình yêu.
- Äiá»u đó không có ý nghÄ©a gì – Leonor nói như ra lệnh – Anh cứ ngồi xuống cạnh đà n dương cầm và lắng nghe những bà i tôi chuẩn bị chÆ¡i, tôi cần nói chuyện vá»›i anh.
Hoà n toà n lúng túng, Rivas nghe theo một cách phục tùng.
Bên chiếc bà n chÆ¡i bà i trong phòng khách, Agustin Ä‘ang hướng dẫn cha mẹ cách chÆ¡i bà i tây. Chà ng ta há»c được cái trò tiêu khiển thá»i thượng đó ở Paris.
Sau khi để cho Martin ngồi xuống bên cạnh mình, Leonor bắt đầu dạo má»™t Ä‘oạn valse gì đó. Chà ng chăm chú nhìn nà ng má»™t cách hân hoan, vẫn còn chưa tin rằng ước mÆ¡ thầm kÃn cá»§a mình đã thà nh sá»± tháºt.
Cô gái xinh đẹp vẫn chÆ¡i khúc dạo nhạc và má»™t số nhịp valse, không há» nói má»™t lá»i. đến khi Martin đã cho rằng tất cả những Ä‘iá»u xảy ra chỉ là giây phút Ä‘á»ng đảnh nhất thá»i cá»§a nà ng thì nà ng há»ii:
- Anh quen với Raphael San Louis à ?
- Äúng váºy, thưa tiểu thư – Rivas trả lá»i và nhìn nháºn câu há»i đó như má»™t sá»± khẳng định thêm cho những ước Ä‘oán khổ não cá»§a mình.
- Chà ng có nói Ä‘iá»u gì vá» má»™t ai đó trong gia đình tôi không? – Leonor gạn há»i.
- Nói rất Ãt. Theo tôi Raphael không phải là ngưá»i thÃch tán dóc – chà ng trai trả lá»i.
- Anh là bạn của chà ng phải không?
- Vâng, nhưng chúng tôi má»›i quen biết nhau được và i ngà y. Chúng tôi cùng há»c má»™t khóa.
- Nghĩa là thỉnh thoảng anh ấy có chuyện trò với anh?
- Hầu như hà ng ngà y, kể từ lúc chúng tôi kết bạn với nhau.
- Váºy mà không lần nà o anh ấy nói vá»›i anh Ä‘iá»u gì đặc biệt vá» gia đình tôi hay sao?
- Nói đúng ra thì không..À, xin thứ lá»—i, có má»™t lần anh ấy há»i vá» cô.
Nói ra những lá»i nà y, Rivas chăm chú quan sát cô gái, hy vá»ng cuối cùng vẻ mặt cá»§a nà ng cÅ©ng sẽ thổ lá»™ cho chà ng biết những ước Ä‘oán vẫn dà y vò mình có đúng hay không.
- Thế ư? – Leonor dà i giá»ng – và không há»i vá» ai nữa sao?
- Hoà n toà n không, thưa tiểu thư – chà ng trai thì thầm và nhìn cô gái với sự xúc động khó tả.
Không nói thêm má»™t lá»i nà o, Leonor tiếp tục chÆ¡i má»™t bản nhạc nữa.
Martin thấy nghẹt thở. Trong tâm hồn chà ng, ná»—i lo lắng được thay thế bằng sá»± phẫn uất, như thế là cô nương tá»± phụ nà y hạ cố nói chuyện vá»›i mình chỉ nhằm mục Ä‘Ãch gạn há»i vá» cái ngưá»i mà cô ta yêu. Lòng kiêu hãnh cá»§a chà ng trai bị xúc phạm. có lẽ chà ng sẵn sà ng vứt bá» má»i thứ trên Ä‘á»i chỉ để là m sao trở thà nh má»™t gã đẹp trai dị thưá»ng có má»™t gia tà i kếch sù hay nổi tiếng trên thế giá»›i. Vì chỉ khi đó chà ng má»›i trở nên ngang hà ng vá»›i Lenor, má»›i thu hút được sá»± chú ý cá»§a nà ng, má»›i chinh phục được khối óc và trái tim cá»§a cô gái ngạo mạn mà hiện giá» nghÄ© vá» chà ng chẳng khác gì thứ đồ gá»— bà y trong phòng khách. à thức ve6` việc mình nghèo và không danh vá»ng chưa khi nà o dà y vò chà ng như thế, chà ng cảm thấy có lẽ mình tháºm chà không dừng lại trước cả má»™t tá»™i ác chỉ nhằm buá»™c Leonor phải nghÄ© vá» mình, dù là vá»›i ná»—i ghê sợ.
Mấy phút trôi qua và cô gái lại nhìn Martin.
- Nhưng dù sao – nà ng nói tiếp câu chuyện bị ngắt quãng – tôi nghĩ anh cũng phải biết bạn anh là m gì và đến những nơi nà o chứ?
- Rằng lấy là m tiếc, thưa tỉêu thư, tôi không thể là m thoả trà tò mò cá»§a cô đối vá»›i Raphael San Louis – Rivas hÆ¡i lạnh lùng đáp – Nhưng anh ấy không tháºt cởi mở lắm vá»›i tôi và không kể cụ thể vẽ những nÆ¡i thưá»ng lui tá»›i. Chúng tôi chỉ gặp nhau trên giảng đưá»ng.
Leonor ngừng chơi, xếp các bản nhạc lại và đứng lên.
- Thế nà o, ba mẹ đã há»c được cách bói bà i chưa ạ? – Nà ng Ä‘i lại phÃa bà n có cha mẹ Ä‘ang ngồi.
- Rồi, ba mẹ đã là m được không kém gì anh đâu – anh trai nà ng đáp.
Martin đỠbừng mặt vì xấu hổ và tức giáºn. Leonor không nói vá»›i chà ng lấy ná»a lá»i, tháºm chà không thèm nhìn vá» phÃa chà ng nữa. Nng bá» Ä‘i vá»›i cái vẻ dưá»ng như không phải tá»± mình vừa má»›i yêu cầu chà ng ngồi bên cạnh váºy.
- Còn anh có biết các trò tiêu khỉên nháºp ngoại nà y không? – cô gái đột nhiên há»i, cứ như là bá»—ng nhá»› ra rồi mình đã bá» rÆ¡i chà ng trai má»™t mình bên chiếc đà n dương cầm
- Không, thưa tỉêu thư – chà ng trả lá»i.
Chà ng loay hoay má»™t lúc để nghÄ© cách là m sao Ä‘i ra khá»i phòng mà không bị để ý, sau đó đứng dáºy và đi ra khá»i phòng.
Chà ng trở vá» mình, trong lòng ngán ngẩm. sá»± chán ngán là m cho chà ng không thể lý giải đến cùng những ý nghÄ© và tình cảm đầy mâu thuẫn Ä‘ang xáo trá»™n tâm hồn. Chà ng nguyá»n rá»§a số pháºn, nguyá»n rá»§a thói tá»± phụ cá»§a bá»n ngưá»i già u có và tá»± láºp ra những mưu đồ trả thù cuồng dại rồi ngay lúc đó lại cố ý thoát lui nhẫn nhục vì nghÄ© đến tương lai buồn thảm cá»§a mình. Nhưng sau đó chà ng lại tiếp tục đắm mình trong những mÆ¡ ước viá»…n vông rằng mình sẽ già nh được vinh quang và trở thà nh đối tượng thán phục cho tất cả má»i ngưá»i. cuá»™c đấu tranh ná»™i tâm ấy kÃch động não chà ng là m cho trái tim Ä‘áºp nhanh dữ dá»™i. Martin cảm thấy máu dồn lên thái dương. Nhịp thở bị đứt Ä‘oạn và những giá»t nước mắt nóng bá»ng là m má» cả mắt, chà ng rã rá»i ngã ngưá»i xuống ghế và nhìn vá» phÃa trước vá»›i đôi mắt vô hồn, song trong sá»± rối loạn ấy, ngay trong cÆ¡n lốc cá»§a má»i thứ tình cảm thì má»™t ý nghÄ© đầy phấn khÃch vẫn bùng lên soi sáng tất cả giống như tia chá»›p giữa bão giông "Trá»i Æ¡i, nà ng đẹp là m sao! Nà ng đẹp là m sao!"
Dần dần chà ng cÅ©ng bình tâm trở lại và thay thế cho ná»—i chán chưá»ng ấy là những ảo má»™ng diệu kỳ cá»§a mối tình đầu. Chà ng được yêu! Leonor bá»—ng khám phá ra những kho báu trong tâm hồn trong sáng và say đắm cá»§a chà ng, nà ng đã đáp lại tình cảm đầy trìu mến và táºn tuỵ mà chà ng dâng hiến, đã cho phép chà ng say mê nà ng. Martin hoà n toà n đắm mình trong thế giá»›i siêu thá»±c, trong tai chà ng vang lên giai Ä‘iệu valse lạ thưá»ng nà o đó chưa bao giá» có và chà ng cùng Leonor ước nguyện vá»›i nhau má»™t tình yêu bất táºn – má»™t tình yêu không sợ già nua, tháºm chà cả cái chết, bởi vì nó sẽ tiếp tục sống cả ở đó, nÆ¡i thiên đưá»ng. Chà ng tin tưởng rằng trong trái tim vị nữ thần cá»§a chà ng có thể bùng lên má»™t tình yêu lá»›n lao để thắng được lòng kiêu hãnh thiên bẩm và chà ng sẽ được dà nh cho, ngay tại đây, trên mặt đất nà y, má»™t niá»m hạnh phúc hiếm hoi mà má»i ngưá»i cho rằng không thể có được. Rồi quên hẳn thá»±c tại đắng cay, ngưá»i hùng cá»§a chúng ta thiếp Ä‘i trong giấc ngá»§.
Giống như trong ngá»n lá»a nóng bá»ng cá»§a lò luyện kim, bạc sẽ tuôn chảy từ quặng má», trong trái tim nóng bá»ng những ước vá»ng đầy mâu thuẫn cá»§a Martin cà ng rá»±c sáng hÆ¡n má»™t tình yêu nồng thắm.
Còn trong lúc đó ở phòng khách, nÆ¡i nhóm ngưá»i thưá»ng lệ đã tụ há»p đông đủ, Leonor và Matilda ngồi trên sô pha chuyện trò sôi nổi.
- Em nhá»› không, mấy ngà y trước chị đã kể cho em – cầm tay cô em há», Leonor thì thầm – rằng trong bữa ăn có chắc tên Raphael San Louis mà chị buá»™c phải bênh vá»±c trước sá»± công kÃch cá»§a ba chị.
Matilda bóp chặt tay ngưá»i chị tỠý hà m Æ¡n, và Leonor tiếp tục:
- Hôm nay sau bữa ăn chị để cho Martin ngồi vá»›i mình bên chiếc đà n dương cầm, rồi dò há»i chà ng vá» San Louis. Há» kết bạn vá»›i nhau má»›i đây. Thá»±c ra chà ng ta hầu không thể kể cho chị Ä‘iá»u gì vá» cuá»™c sống cá»§a Raphael. Rõ rà ng là Raphael không coi chà ng ta là ngưá»i để bá»™c lá»™ tâm tư. Nhưng chị hứa vá»›i em sẽ tìm hiểu đầy đủ. Rivas thông minh và chị tin là chẳng bao lâu chà ng ta sẽ chiếm được lòng tin nÆ¡i bạn mình. Khi đó chúng ta sẽ biết được Raphael có còn yêu em như trước không.
Câu chuyện cá»§a hai cô gái bị Emilio Mendosa cắt ngang, chà ng ta ngồi xuống chiếc ghế bà nh cạnh Leonor và bắt đầu kể lể vá»›i nà ng vá» tình yêu cá»§a mình. Cô gái im lặng nghe. Nà ng không biểu lá»™ bất kỳ dấu hiệu bất bình nà o nhưng cÅ©ng không là m gì để chà ng hy vá»ng.
Ngà y hôm sau, Martin tá» ra khá lãnh đạm khi đáp lại lá»i chà o cá»§a bạn mình. Äã quá gắn bó vá»›i Martin, Raphael láºp tức nháºn ra ngay vẻ dè dặt cá»§a chà ng.
- Cáºu là m sao thế? – Lần đầu tiên chà ng xưng hô như thế vá»›i Martin – tại sao cáºu buồn như váºy?
Chà ng trai bị tước vÅ© khà trước giá»ng nói thân thiết ấy, hÆ¡n nữa San Louis rất lạnh nhạt trong cư xá» vá»›i những sinh viên khác. Chà ng có đủ trà thông minh để hiểu rằng thá»±c ra Raphael chẳng có tá»™i gì trong ná»—i Ä‘au tâm hồn cá»§a mình mà đi ghen vá»›i bạn vì Leonor thì tháºt buồn cưá»i.
- Cáºu nói đúng – chà ng trả lá»i và xiết chặt bà n tay Raphael chìa ra – Äêm qua tá»› khổ sở quá.
- Liệu tá»› có thể được biết nguyên nhân Ä‘au khổ cá»§a cáºu được không? – San Louis há»i.
- Äể là m gì? – Rivas buồn bã nháºn xét – cáºu không đủ khả năng ban tặng hạnh phúc cho tá»› đâu.
- Hãy tháºn trá»ng, Martin. Chắc cáºu nhá»› tá»› đã nói gì vá»›i cáºu chứ, đối vá»›i má»™t sinh viên nghèo thì tình yêu là má»™t trái cấm, chỉ cần nếm thá» nó thì cáºu sẽ mất hết.
- Tớ có thể là m được gì nếu…
Raphael không cho bạn nói hết câu:
- Tá»› không muốn biết gì cả - chà ng vá»™i nói – có má»™t số thứ tình cảm chỉ mạnh mẽ thêm khi ta kể cho ngưá»i khác và tình yêu chÃnh là thuá»™c và o số nà y. Äừng nói vá»›i tá»› nữa. Nhưng cáºu đã trở nên tháºt sá»± thân thiết đối vá»›i tá»› và tá»› muốn chữa trị cho cáºu trong khi căn bệnh còn chưa trầm trá»ng. Sá»± cô đơn là má»™t tham mưu tệ hại, mà cáºu sống khép mình quá. Cáºu cần phải được khuây khoả - chà ng nói thêm vì nháºn thấy Martin đắm mình và o ná»—i ưu tư – và tá»› nháºn trách nhiệm ấy vá» mình.
- Tớ có cảm nghĩ rằng không dễ dà ng như thế - Rivas phản đối khi nhớ lại cái cảnh đã diễn ra tối hôm qua.
- Chúng mình sẽ không phá»ng Ä‘oán và tốt hÆ¡n hết cứ thá» xem, vì có gì hại đâu. Ngà y mai cáºu hãy đến chá»— tá»› và o lúc 8 giá» tôi, chúng mình sẽ Ä‘i chÆ¡i và tá»› sẽ là m quen cáºu vá»›i những ngưá»i có thể là m cho cáºu vui.
Äôi bạn từ biệt nhau, Martin Ä‘i vá» nhà ngà i Ensina.
|
 |
|
| |