  | 
	
	 | 
 
 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				05-09-2008, 09:54 AM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			
			| 
				
				 Guest 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					
					
					
					
						Bài gởi: n/a
					 
                    Thá»i gian online: 0 giây
                 
					
 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			V 
 
 
  
 
Má»—i ngày, tôi biết thêm chút Ãt vá» tinh cầu, vá» ly biệt, vá» viá»…n du. Cái đó tá»›i rất dịu dàng, tùy cÆ¡n ngẫu nhÄ© ưu tư. Váºy đó, ngày thứ ba, tôi được biết tấn bi kịch cá»§a những cây cẩm quỳ. 
Lần này nữa cÅ©ng là nhá» con cừu, vì chứng đột ngá»™t hoàng tá» bé há»i tôi, dưá»ng như chàng Ä‘ang chịu má»™t cÆ¡n nghi hoặc trầm trá»ng : 
“Tháºt váºy chăng ru, rằng những con cừu ăn cây cối nhá»?†
“Vâng. ChÃnh tháºt là váºyâ€. 
“A! Tôi hài lòng lắmâ€. 
Tôi chẳng rõ vì sao cái việc cừu ăn cây cối nhá» lại là việc trá»ng đại. Nhưng hoàng tá» nhá» tiếp : 
“Váºy thì hẳn nhiên là cừu cÅ©ng ăn cây cẩm quỳ?†
Tôi bèn nói cho hoàng tá» hiểu rằng cẩm quỳ không phải là loại cây cối nhá», mà thuá»™c loại cây to bá»± như những ngôi nhà thá», và cho dẫu chàng có lôi theo vá»›i mình má»™t bầy voi đồ sá»™, cÅ©ng hồ dá»… mà làm nao núng được má»—i má»™t cây cẩm quỳ khổng lồ đơn độc đó thôi. 
à tưởng má»™t bầy voi lá»›n rá»™ng xui hoàng tá» cưá»i to : 
“Váºy phải sắp đặt con voi này nằm chồng chất trên lưng con voi khác...†
 
 
  
Nhưng rồi hoàng tá» lại thâm thúy nháºn xét thêm : 
“Những cây cẩm quỳ, trước khi lá»›n rá»™ng, thì cÅ©ng phải khởi đầu bằng hình thù thân thể nhá» nhoiâ€. 
“Äúng váºy! Nhưng tại sao chú muốn rằng những con cừu cá»§a chú phải ăn cây cẩm quỳ?†
Chú đáp: “Hi! Khéo há»i!†như chừng đó là má»™t chuyện cố kỳ nhiên. Tôi phải gắng gá»— kịch liệt cho thông minh nảy nở ra má»›i tá»± mình tìm hiểu được má»™t mình vấn đỠná». 
Tháºt váºy, trên tinh cầu cá»§a hoàng tá» bé, cÅ©ng như trên má»i tinh cầu, có những cá» lành, và những cá» dữ. Do đó, có những hạt giống lành cá»§a cá» lành, và những hạt giống dữ cá»§a cá» dữ. Nhưng hạt giống thì nhá», nên mắt không nhìn ra. Chúng nằm ngá»§ yên trong thá»› đất u huyá»n cho tá»›i lúc cao hứng ùa vá» vá»›i má»™t hạt nào trong lÅ© hạt ná», và cao hứng hạt nỠđột khá»i cÆ¡n thức giấc bò ra. Thế là há»™t ná» duá»—i thân má»™t cái, và thoạt tiên e ấp nảy mầm, hướng tá»›i ánh nắng mà ngoi đầu lên cho dài ra thành má»™t Ä‘á»t cá» non bé bá»ng diá»…m kiá»u vô hại thÆ¡ ngây như hồn tuyết bạch gái. Nếu là má»™t ngá»n lá cải cá»§, hoặc tưá»ng vi, thì thiên hạ có thể để mặc tình tha hồ nó má»c. Nhưng nếu là má»™t ngá»n cá» dữ, thì phải liệu mà rứt nhổ nó Ä‘i liá»n liá»n, khi ngưá»i ta nháºn ra nó là bê bối. Mà trên tinh cầu cá»§a hoàng tá» bé thì có những hạt giống kinh khá»§ng... ấy là những chá»§ng tá» cẩm quỳ. Äất Ä‘ai tinh cầu bị nhiá»…m độc bởi những phôi châu ác liệt ná». Mà má»™t cây cẩm quỳ, nếu ngưá»i ta đối phó muá»™n màng má»™t chút, thôi thì không còn mong chi trừ khá» nó được nữa. Nó sẽ làm rầy rà cho toàn khối tinh cầu. Nó sẽ làm rầy rà cho toàn khối tinh cầu. Nó sẽ đâm rá»… nó xuyên qua cho nứt rạn cả khối. Nếu tinh cầu quá nhá», nếu những cây cẩm quỳ quá nhiá»u, thì tinh cầu ắt vỡ toang vì chúng. 
 
 
  
 
 
“Äấy là má»™t vấn đỠká»· luáºt, sau này hoàng tá» bảo tôi thế. Khi ta xong xuôi cuá»™c tắm rá»a thân mình buổi mai, thì phải chăm sóc kỹ lưỡng tá»›i cuá»™c tắm rá»a tinh cầu. Phải tá»± ước thúc mình má»™t cách đỠhuá» Ä‘á»u đặn trong công việc trừ khá» những cây cẩm quỳ ngay khi ta chợt phân biệt ra chúng vá»›i những cây tưá»ng vi. Hai loại này, thuở sÆ¡ sinh non dại trông giống hệt nhau. Công việc làm tháºt là chán ngấy, nhưng chả khó nhá»c gìâ€. 
Và má»™t ngày ná», hoàng tá» bé khuyên tôi hãy chịu khó gắng công hoàn thành má»™t bức há»a đẹp, để mà Ä‘em sá»± ná» tạc vào kỹ lưỡng trong đầu óc những trẻ con xứ sở tôi. Hoàng tá» bảo: “Nếu có ngày chúng nó viá»…n du, thì việc đó sẽ hữu Ãch cho chúng lắm. Äôi lúc kể ra thì cái sá»± trì hoãn công việc làm cÅ©ng chẳng là Ä‘iá»u đáng ngại. Nhưng nếu sá»± vụ có liên can tá»›i cẩm quỳ, thì đó lại là má»™t thảm há»a khôn lưá»ng. Tôi có biết má»™t tinh cầu, tại đó má»™t gã lưá»i lưu trú. Gã coi nhẹ ba cây cối nhá»...†
  
 
 
Và, thể theo những chỉ bảo cá»§a hoàng tá» bé, tôi đã vẽ tinh cầu ná». Tôi không thÃch lấy giá»ng nhà đạo đức. Nhưng cái hiểm há»a cá»§a cẩm quỳ lại rất Ãt kẻ am hiểu, và kẻ lạc lõng nÆ¡i má»™t tiểu tinh cầu bị hăm dá»a bởi những nguy cÆ¡ đồ sá»™ đến ná»—i tôi phải xin phép, má»™t lần, được sá»± dè dặt thưá»ng hằng vào trong vòng ngoại lệ, và xin nói liá»u. Tôi xin nói: “Hỡi các bé con! Hãy coi chừng đó, những cây cẩm quỳ!†ChÃnh vì muốn báo trước cho những bạn thiết biết má»™t mối nguy cÆ¡ từ lâu, cÅ©ng như tôi, hỠđã từng cá» vào sát mép mà chẳng hay chẳng biết, vâng, chÃnh vì thế mà tôi đã cố gắng mài miệt rất nhiá»u để hoàn thành bức tranh ấy. Bài há»c tôi đưa ra, tháºt cÅ©ng đáng cái công lao. Các anh sẽ tá»± há»i có lẽ: Tại sao trong cuốn sách này chẳng có bức nào đồ sá»™ như bức tranh cẩm quỳ? Lá»i đáp rất đơn giản: Tôi đã gắng gá»—, nhưng không thể thành công. Lúc tôi vẽ những cây cẩm quỳ, tôi đã bị thôi thúc bởi tình cảm bức bách. 
 
Xem tiếp VI
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
        
		
		
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				05-09-2008, 09:55 AM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			
			| 
				
				 Guest 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					
					
					
					
						Bài gởi: n/a
					 
                    Thá»i gian online: 0 giây
                 
					
 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			 VI 
 
 
  
 
A! Hoàng tá» bé Æ¡i, tôi đã lần hồi hiểu, theo váºy đó, cuá»™c Ä‘á»i bé bá»ng sầu tư cá»§a chú. Từ lâu, chú chỉ có má»™t chút khiển muá»™n, là bóng chiá»u vàng êm ả. Tôi đã rõ chi tiết má»›i mẻ này, vào buổi mai ngày thứ tư, lúc chú bảo : 
“Tôi yêu chuá»™ng những buổi chiá»u hồng. Chúng ta hãy Ä‘i nhìn má»™t cảnh mặt trá»i lặn...†
“Nhưng phải chá»...†
“ChỠgì?†
“Chá» cho mặt trá»i lặnâ€. 
Thoạt tiên, chú đã tá» vẻ ngạc nhiên, rồi sau đó chú đã tá»± cưá»i mình lẩn thẩn. Chú bảo : 
“Tôi cứ tưởng mình luôn luôn ở tại quê hương xứ sởâ€. 
Tháºt váºy. Khi tại Huê Kỳ, mặt trá»i đứng ngá», thì ai cÅ©ng biết rằng tại Pháp, mặt trá»i đương lặn. Chỉ cần có thể chạy bay trong má»™t phút sang Pháp là có thể ngắm má»™t cảnh hoàng hôn. Rá»§i thay nước Pháp lại quá xa vá»i. Nhưng, tại trên tinh cầu tà tẻo cá»§a hoàng tá» bé, hoàng tá» chỉ cần kéo đẩy sÆ¡ cái ghế ngồi má»™t chút. Và hoàng tá» nhìn thấy cảnh mặt trá»i lặn tùy thÃch bất cứ lúc nào... 
  
 
 
“Má»™t ngày ná», tôi đã nhìn mặt trá»i lặn liên tiếp bốn mươi ba lần!†
Và Ãt lâu sau, chú nói thêm : 
“Bác biết đó... lúc ngưá»i ta buồn quá đỗi, ngưá»i ta yêu dấu cảnh mặt trá»i lặn xiết bao...†
“Cái ngày chú nhìn bốn mươi ba lần ná», chú đã buồn quá đỗi phải không? 
Nhưng hoàng tỠbé không đáp. 
 
Xem tiếp VII
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				05-09-2008, 09:56 AM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			
			| 
				
				 Guest 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					
					
					
					
						Bài gởi: n/a
					 
                    Thá»i gian online: 0 giây
                 
					
 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			 VII 
 
 
  
 
Ngày thứ năm, vẫn cÅ©ng vì con cừu, sá»± bà ẩn trong cuá»™c Ä‘á»i hoàng tá» bé được biểu lá»™. Äá»™t ngá»™t hoàng tá» há»i tôi, không nháºp đỠgì ráo, như đó là kết quả má»™t vấn đỠđã được trầm ngâm suy gẫm lâu rồi. 
“Má»™t con cừu, nếu có ăn cây cối nhá», thì nó cÅ©ng ăn những đóa hoaâ€. 
“Má»™t con cừu thì ăn bất cứ cái gì nó gặp. Bạ đâu ăn đó rất má»±c bừa bãi váºyâ€. 
“Cả những cành hoa có gai nhá»n?†
“Ừ. Cả những cành hoa có gai nhá»nâ€. 
“Váºy thì những gai nhá»n, dùng vào việc chi?†
Tôi không biết Ä‘iá»u đó. Lúc ấy tôi hết sức báºn, loay hoay vặn má»™t cái Ä‘inh bù lon ăn cứng trong máy phi cÆ¡. Tôi báºn tâm lo lắng lắm, vì tráºn há»ng máy này đã bắt đầu cho thấy quá trầm trá»ng, và nước uống cứ hao cạn hoài xui tôi lo sợ nặng ná»: càng ngày càng khốn đốn vá» sau. 
“Những gai nhá»n dùng vào việc chi?†
Hoàng tá» bé không bao giá» rút lui câu há»i, má»—i phen chú đã nêu nó ra rồi. Tôi đã bá»±c mình vì cái bù lon, nên đáp bừa: 
“Gai nhá»n, không dùng vào cái tÃch sá»± chi ráo, đó chỉ là cái ác hại thuần túy cá»§a hoa!†
“Ồ!†
Nhưng sau má»™t lúc im lặng chú văng ra má»™t câu, vá»›i giá»ng tháºt là oán háºn : 
“Tôi không tin lá»i bác! Hoa mảnh khảnh lắm. Hoa thÆ¡ dại lắm. Hoa phải tá»± gắng làm cho mình yên dạ phần nào hay phần nấy. Hoa tá»± nghÄ© là mình ắt ghê gá»›m lắm vá»›i những gai nhá»n cá»§a mình...†
Tôi không trả lá»i. Lúc đó tôi tá»± nhá»§: “Nếu cái Ä‘inh bù lon này mà còn cứng cổ, thì ta sẽ Ä‘áºp má»™t nhát búa vào thì nó phải nhảy tung ngayâ€. Hoàng tá» nhá» lại quấy rầy ý tưởng tôi : 
“Và bác tưởng, bác tưởng rằng hoa...†
“Nhưng không! Không! Tôi chẳng tưởng tư gì ráo ráo! Tôi trả lá»i bạ đâu bù đó. Tôi báºn tâm lo chuyện hệ trá»ng!†
Chú đỠđẫn nhìn tôi. 
“Báºn tâm lo chuyện hệ trá»ng!†
Chú nhìn tôi bàn tay cầm búa, ngón tay Ä‘en sì những dầu nhá»›t, đương nghiêng thân trên má»™t cái váºt chú xem ra xấu xà quá. 
“Bác nói chuyện nghe như những ngưá»i lá»›n!†
Câu đó làm tôi thấy hổ thẹn chút Ãt. Nhưng chú vẫn tiếp tục : 
“Bác lẫn lá»™n tuốt luốt hết! Lẫn lá»™n tuốt hếtâ€. 
Trông chú tháºt quả là cáu tiết. Chú lắc đầu tóc vàng óng bay tung trong gió : 
“Tôi biết má»™t tinh cầu có má»™t Ông Cụ mặt đỠnhư gấc chÃn. Chẳng bao giỠông ta ngó má»™t ngôi sao. Chẳng bao giỠông ta yêu ai hết. Chẳng bao giỠông ta làm má»™t cái việc chi khác, ngoài cái việc làm những bài toán cá»ng. Và suốt ngày ông ta lặp Ä‘i lặp lại y hệt như bác: “Tôi là má»™t con ngưá»i trang nghiêm! Tôi là má»™t con ngưá»i trang nghiêm†và cái đó làm ông ta phình to lên cái lá»— mÅ©i tá»± hào. Nhưng đó không phải má»™t con ngưá»i, đó là má»™t cái nấm!†
“Một cái gì?†
“Một cái nấm!†
Hoàng tá» bé bây giá» mặt mày tái xanh vì tức giáºn. 
“Từ hàng triệu năm rồi, hoa đã tạo gai. Từ hàng triệu năm rồi cừu vẫn cứ ăn hoa. Và cái sá»± tìm hiểu xem tại sao mà hoa phải nhá»c mệt tạo mãi những gai nhá»n chẳng dùng được vào việc gì gì hết cả, sá»± đó chẳng phải là chuyện nghiêm trang hay sao? Cuá»™c chiến tranh giữa cừu và hoa, không phải là chuyện hệ trá»ng hay sao? Chẳng nghiêm trang hệ trá»ng hÆ¡n những bài toán cá»ng cá»§a ông cụ bá»± đỠnhư gấc chÃn hay sao? Và nếu tôi có biết, chÃnh tôi có biết má»™t đóa hoa duy nhất ở Ä‘á»i, không đâu có cả, ngoài tinh cầu tôi, và nếu má»™t con cừu bé có thể rỡn chÆ¡i liếm sÆ¡ qua má»™t chút, mà tiêu diệt tan hoang mất cái đóa hoa ấy như váºy đó trong má»™t buổi mai dịu dàng và chẳng nháºn thấy rằng cái việc mình làm kia gá»›m guốc thế nào, đó không phải là chuyện hệ trá»ng hay sao? 
Chú đỠmặt, rồi tiếp : 
“Nếu có má»™t kẻ yêu má»™t đóa hoa duy nhất chỉ duy có má»™t mà thôi trong hàng triệu triệu tinh cầu, chừng đó đủ để kẻ ấy sung sướng lúc nhìn ngàn sao ở trên trá»i. Anh ta tá»± nhá»§: “Äóa hoa cá»§a mình hiện nằm tại đó, nÆ¡i đó, chốn kia...â€. Nhưng nếu con cừu ăn đóa hoa, thì sá»± đó đối vá»›i anh ta cÅ©ng như thể là đột nhiên trong má»™t nháy ngàn ngàn ngôi sao thình lình tắt lịm! Và đó, không phải là chuyện hệ trá»ng hay sao! 
  
 
 
Chú không nói thêm gì được nữa. Äá»™t nhiên, chú òa lên khóc. Äêm xuống rồi. Tôi bá» rÆ¡i tay búa. Tôi chả còn sá gì búa dao bù lon nữa, chả thiết chi tá»›i chuyện chết khác, chết đói. Trên má»™t tinh cầu, tinh cầu cá»§a tôi, trên Äịa cầu cá»§a tôi, có má»™t hoàng tá» bé cần được an á»§i! Tôi ôm chú vào lòng. Tôi ru. Tôi bảo: “Äóa hoa chú yêu dấu đó không gặp nguy hại gì đâu... Tôi sẽ vẽ thêm má»™t cái rá» bịt mõm vào cái mồm con cừu cá»§a chú... Tôi sẽ vẽ má»™t tấm áo giáp sắt cho đóa hoa cá»§a chú... Tôi sẽ...â€. Tôi chẳng còn biết nói chi nữa. Tôi thấy mình vụng vá» quá. Tôi không biết làm cách gì để Ä‘i tá»›i cõi lòng chú, gặp gỡ linh hồn chú... Tháºt huyá»n bà không xiết, là cái xứ sở cá»§a lệ vàng. 
 
Xem tiếp VIII
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				05-09-2008, 09:58 AM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			
			| 
				
				 Guest 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					
					
					
					
						Bài gởi: n/a
					 
                    Thá»i gian online: 0 giây
                 
					
 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			VIII 
 
 
  
 
Tôi đã sá»›m biết rõ đóa hoa kia. Từ xưa, trên hành tinh cá»§a hoàng tá» bé, luôn luôn có những cành hoa rất đơn sÆ¡, Ä‘iểm trang bằng má»™t hàng cánh hoa thưa thá»›t, không choán chá»— gì nhiá»u, không làm phiá»n rá»™n ai. Các đóa hoa hiển hiện má»™t sá»›m mai trên đồng cá», rồi tàn rụng lúc chiá»u hôm. Nhưng còn đóa hoa riêng biệt nỠđã nảy mầm má»™t ngày kia, do má»™t chá»§ng tá» chẳng rõ từ đâu tá»›i, và hoàng tá» bé đã từng chăm sóc thiết thân cái ngá»n lá kia, trông không giống chút nào những ngá»n lá khác. Äó có thể là má»™t loại cẩm quỳ má»›i. Nhưng mà cành cây nhá» sá»›m dừng phát triển, và khởi sá»± soạn sá»a cho nảy nở má»™t đóa hoa. Hoàng tá» bé chứng giám cuá»™c hình thành má»™t búp hoa đồ sá»™, đã linh cảm chắc chắn rằng má»™t sá»± hiển hiện huyá»n ảo sẽ xảy tá»›i, nhưng đóa hoa vẫn không ngừng soạn sá»a cho càng thêm kiá»u diá»…m, má»—i má»—i ngày cư trú êm Ä‘á»m trong căn phòng xanh lục. Nưá»ng chá»n lá»±a kỹ lưỡng màu sắc cho mình. Nưá»ng váºn xiêm y má»™t cách tháºt thong dong cháºm rãi, nưá»ng sá»a sang, xếp đặt từng má»—i má»—i cánh hoa cá»§a mình. Nưá»ng không muốn xuất hiện tả tÆ¡i nhàu nát như những cành mỹ nhân thảo, hoặc những đóa hoa anh túc. Nưá»ng chỉ muốn xuất hiện trong vẻ sáng ngá»i lá»™ng lẫy mở phÆ¡i cá»§a dung nhan kiá»u lệ. Ê, vâng ạ. Nưá»ng rất ưa làm duyên! Xiêm y huyá»n bà cá»§a nưá»ng như váºt lạ hằng hằng soạn sá»a từng ngày, từng tuần, từng cữ... Và thế đó má»™t sáng mai kia, chÃnh lúc vừng hồng trá»—i dáºy, nưá»ng đã lồ lá»™ hiện thân tháºp thành tráng lệ. 
  
Nưá»ng, nưá»ng đã chăm nom chỉnh bị xiết bao tỉ mỉ chú tâm nưá»ng lại giả vá» ngáp dài má»™t cái, và dã dượi bảo rằng : 
“A! thiếp má»›i chá»›m trở giấc. Xin chàng thứ lá»—i. Äầu tóc cá»§a thiếp tóc còn xổ bung rối bùâ€. 
Hoàng tỠbé bấy giỠkhông kìm hãm nỗi lòng lâng lâng thán phục : 
“Sao mà nưá»ng đẹp thế!†
“Phải chăng? Tháºt chăng? Chàng hãy nhá»› rằng thiếp sinh ra Ä‘á»i song song vá»›i vừng dương đó ạ...†
Hoàng tá» bé cÅ©ng Ä‘oán biết là nưá»ng ta chẳng phải nhÅ©n nhặn khiêm nhượng gì cho lắm, nhưng sao mà nàng xui lòng cảm động đến thế! 
“Có lẽ đã tới giỠđiểm tâm, nàng nói tiếp, chàng có chút độ lượng bao dung nào đối với thiếp thì, xin hãy...†
Và hoàng tỠbé ngượng ngùng đầy mặt, đã chạy đi tìm chiếc thùng tưới đầy ắp nước trong veo phơi phới mang vỠphục vụ đóa hoa. 
  
Thế đó, nưá»ng đã sắp khiến chàng chịu bao cÆ¡n loay hoay bối rối, ấy cÅ©ng bởi cái thói ưa làm Ä‘á»m khoe khoang pha chút hoài nghi e e ngại ngại. Chả hạn má»™t ngày kia nói tá»›i bốn cái gai nhá»n cá»§a nưá»ng, nưá»ng đã bảo : 
“Chúng có thể tá»›i lắm, những con cá»p vá»›i những vuốt nanh nhá»n nanh nhe cá»§a chúng!†
“Trên tinh cầu cá»§a tôi không có cá»p đâuâ€, hoàng từ bé đáp, “vả chăng cá»p không có ăn cá»â€. 
  
“Thiếp không phải là má»™t lá cá»â€, đóa hoa đã dịu dàng đáp. 
“Xin lá»—i nưá»ng...† 
“Thiếp chẳng sợ gì cá»p, chỉ duy có ghê sợ những tráºn gió lò mà thôi. Chắc đâu rằng chàng có má»™t tấm bình phong che gió?†
“Ghê sợ gió lò... tháºt chả hay ho gì, đối vá»›i má»™t ngành thảo má»™tâ€, hoàng tá» bé nháºn xét như váºy. “Äóa hoa này coi có bá»™ ưa sinh chuyện phiá»n phức Ä‘a Ä‘oan lắm lắm...†
  
 
 
“Chiá»u hôm sương xuống chàng hãy đặt thiếp trong bầu tròn. NÆ¡i nhà chàng rét buốt lắm. Chẳng đặt định đúng hướng gì lắm đó. NÆ¡i quê tôi...†
Nhưng nàng chợt ngừng môi. Nàng đã vỠđây trong hình hài hạt giống. Nưá»ng biết đâu vào đâu mà nói tá»›i những cõi miá»n xa lạ. Ngượng nghịu xấu hổ vì bị bắt quả tang sắp giở trò bố láo má»™t cách khá» khạo vụng vá», nưá»ng đã ho ho hai ba tiếng hắc hắc, cố tình đẩy hoàng tá» vào cõi lầm lá»—i cho má»›i cam tâm: 
“Tấm bình phong kia?...†
“Tôi sắp Ä‘i tìm đó mà, sao mà nưá»ng lắm lá»i thế!†
Thế là nưá»ng lại húng hắng ho thêm, cÅ©ng là cố tình khiến chàng phải ân háºn thì lòng nàng má»›i cam! 
  
Thế đó, hoàng tá» bé mặc dù rất chà ý trong tình yêu dấu, cÅ©ng đành phải cảm thấy nghi hoặc cái cô nàng Ä‘a Ä‘oan. Chàng đã coi trá»ng những lá»i chẳng hệ trá»ng gì, và chàng trở nên khốn khổ vô cùng. 
“Äáng lẽ ra thì tôi chả nên nghe cô ta làm chi, hoàng tá» bảo tôi má»™t báºn như thế, chả bao giá» nên nghe đóa hoa nó nói. Chỉ nên nhìn hoa và hÃt mùi hương cá»§a hoa thôi. Äóa hoa cá»§a tôi tá»a thÆ¡m cho tinh cầu tôi, thế mà tôi không biết thá»a lòng chừng đó. Câu chuyện những móng vuốt nhá»n cá»§a con hùm đã làm tôi phát cáu, đáng lẽ phải khiến tôi cảm động má»›i là đúngâ€. 
Chú bé còn thổ lộ thêm : 
“Tôi chẳng biết gì ra gì gì cả. Äáng lẽ tôi nên xét Ä‘oán theo những lá»i nàng nói ra. Nàng làm thÆ¡m tôi và soi sáng cho tôi. Äáng lẽ tôi chẳng nên bá» Ä‘i trốn. Äáng lẽ tôi phải Ä‘oán thấy tình ý yêu dấu cá»§a nàng ở phÃa sau những mánh khóe lai rai kia má»›i phải. Hoa mang mâu thuẫn nhiá»u lắm ở trong mình! Nhưng xưa kia tôi còn nhá» quá, đâu có biết cách thương yêu đúng lốiâ€. 
 
Xem tiếp IX
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				05-09-2008, 09:59 AM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			
			| 
				
				 Guest 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					
					
					
					
						Bài gởi: n/a
					 
                    Thá»i gian online: 0 giây
                 
					
 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			 IX 
 
 
  
 
Tôi tưởng chừng chàng đã nhân má»™t Ä‘oàn chim di thê mà thoát vòng thao túng cá»§a cô nàng. Buổi sáng lần ra Ä‘i, chàng đã xếp đặt tinh cầu gá»n ghẽ. Chàng đã nạo kỹ những ngá»n há»a sÆ¡n đương thá»i kỳ nổi tráºn làm mưa làm gió. Chàng có được hai há»a sÆ¡n náo động. Và kể tháºt là tiện lợi cho việc nấu nướng bữa Ä‘iểm tâm. Chàng cÅ©ng có được má»™t há»a sÆ¡n đã tắt. Nhưng theo lối cá»§a chàng, “Ai biết đâu ra đâuâ€, váºy là chàng nạo kỹ luôn cả há»a sÆ¡n đã tắt. Nếu được nạo kỹ, thì những há»a sÆ¡n cháy Ä‘á»u đặn êm Ä‘á»m, không có sôi trào cuồng bạo. Há»a sÆ¡n phun lá»a cÅ©ng như ống khói nhả khói. Cố nhiên trên địa cầu chúng ta, chúng ta quá nhá» nhoi, thì cái việc nạo há»a sÆ¡n là không thể được rồi. Do đó mà há»a sÆ¡n gây cho chúng ta lắm Ä‘iá»u phiá»n não. 
  
 
 
Hoàng tá» bé cÅ©ng nhổ kỹ những gốc cẩm quỳ còn sót, vá»›i má»™t chút ưu sầu. Chàng đã tưởng sẽ rằng bao giá» trở lại. Nhưng má»i công việc thông thưá»ng này, buổi mai đó dưá»ng như êm dịu vô biên đối vá»›i chàng. Và khi chàng tưới nước lần cuối cho đóa hoa, và sắp sá»a đặt nàng yên trú trong bầu tròn thì chợt chàng cảm thấy lòng nao nao muốn khóc. 
“VÄ©nh biệt nhéâ€, chàng bảo hoa. 
Nàng không đáp. 
“VÄ©nh biệt nhéâ€, chàng láºp lại. 
Nưá»ng ho ho vài tiếng. Nhưng không phải vì chứng cảm hàn. 
“Thiếp đã ngu dại lắm, cuối cùng nưá»ng nói thế. Thiếp xin lá»—i chàng. Chàng hãy gắng mà vuiâ€. 
Chàng ngạc nhiên không thấy nàng thốt lá»i nào oán trách cả. Chàng đỠđẫn đứng im, tay cầm cái bầu tròn chá»›i vá»›i trong khoảng không. Chàng không hiểu ná»—i niá»m dịu dàng thân thiết ấy cá»§a đóa hoa. 
“Nhưng tháºt đó, thiếp yêu chàng, hoa bảo váºy. Chàng chả có ngá» ra cái gì hết, đó là lá»—i tại thiếp. CÅ©ng chẳng có chi hệ trá»ng. Nhưng chàng cÅ©ng khá» dại y như thiếp đó thôi. Chàng gắng mà sống cho vui Ä‘i... Äể yên cái bầu tròn nằm đó. Thiếp chả cần tá»›i nó nữaâ€. 
“Nhưng còn cơn gió...†
“Thiếp đâu có cảm hàn gì nhiá»u đến thế... Gió thổi chiá»u hôm mát mẻ rất tốt đối vá»›i cÆ¡ thể thiếp. Thiếp là má»™t cành hoaâ€. 
“Nhưng còn những con thú váºt...†
“Thiếp cÅ©ng phải liá»u liệu mà chịu kham má»™t vài con sâu bá» chứ, nếu muốn được biết mùi con bướm. Dưá»ng như nó đẹp lắm chứ chẳng phải chÆ¡i đâu. Nếu không đó, thì đào đâu ra kẻ thăm viếng? Chàng sẽ ở xa, xa lắm. Còn những con thú váºt to bá»±, thiếp chả sợ gì. Thiếp có móng nhá»n cá»§a thiếp đóâ€. 
Và nưá»ng đã ngây thÆ¡ đưa ra bốn cái gai nhá»n. Rồi nàng tiếp : 
“CÅ©ng đừng nấn ná lai rai nữa làm chi. Con đưá»ng thôn lắm. Ngày dài chi mô. Hồ đồ mở môi ká» cà, là đáng bá»±c lắm. Chàng đã quyết Ä‘i, thôi thì hãy Ä‘i cho trótâ€. 
Bởi vì nưá»ng không muốn chàng nhìn thấy nưá»ng khóc. Má»™t cành hoa kiêu hãnh xiết bao... 
 
Xem tiếp X
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
 
	
		  | 
	
	
		
		
		 | 
	
 
 
	
	
	
		
	
	
	
	
		 
	
	
	
		
	
	
 
 |     |