 |
|

07-09-2008, 08:55 PM
|
 |
Nghịch Thiên Quá»· Äế
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 405
Thá»i gian online: 22 giá» 13 phút 59 giây
Thanks: 3
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
BẠCH KIẾM LINH MÃ
Tác giả: Khuyết Danh
CHÆ¯Æ NG SÃU
VẠN KIẾM VÆ¯Æ NG TỬ NGHI KẺ THÙ
Hai ngá»n chùy vung tÃt, tạo thà nh má»™t bức tưá»ng sắt vá»›i tốc độ nhanh khá»§ng khiếp áºp tá»›i, hiển nhiên y đã nháºn thấy Vân Dáºt Long đã bừng sát cÆ¡.
Má»™t tiếng cưá»i lạnh tanh vừa má»›i vá»ng và o tai má»i ngưá»i, má»™t cái bóng trắng bá»—ng từ trong bức tưá»ng sắt vá»t lên không, chẳng ai trông thấy rõ Vân Dáºt Long đã sá» dụng thân pháp gì.
Như má»™t cánh ưng trắng lượn vòng trên không, liá»n tức xuất hiện má»™t vòng tròn đưá»ng kÃnh hÆ¡n trượng như đỡ lấy ngưá»i Vân Dáºt Long trên không.
Hai lão nhân cùng biến sắc mặt, gân xanh hằn trên trán. Tất cả những những đại hán kình trang Ä‘á»u miệng há to kinh hoà ng, nhưng chẳng ngưá»i nà o biết nên là m gì cho phải.
Äá»™t nhiên bóng trắng nhấp nhoáng, má»™t thanh niên tuấn mỹ tuyệt luân từ trên má»™t ngá»n tùng ở ngoà i xa lướt tá»›i.
Nhạc Phụng Hùng ngước lên, láºp tức kinh hãi đến toát mồ hôi lạnh. Tuy váºy, y vẫn chẳng chút nà o nao núng, bức tưá»ng sắt tức tốc chuyển lên đầu, đồng thá»i vẫn tốc độ nhanh khôn tả, tung mình lui ra sau cây tùng già , miệng la to:
- Tiểu tá», chúng ta...
Chưa dứt lá»i, má»™t vòng tròn cam đã như bóng theo hình đến đỉnh đầu. Bởi nÆ¡i đây rừng tùng sát hÆ¡n nên vòng cam chỉ còn chừng ná»a trượng.
Nhạc Phụng Hùng vá»™i vòng qua bên kia ngá»n tùng, miệng la bai bãi:
- Má»— chỉ đùa thôi mà , sao ngươi lại là m tháºt thế nà y?
Vân Dáºt Long Ä‘ang khi tức giáºn, chẳng mà ng đến lá»i nói cá»§a y, chân vừa chạm đất liá»n xoay ngưá»i, vòng cam trở thà nh mà u và ng từ trong ra ngoà i, kình phong cuốn tung cát đá, áºp tá»›i Nhạc Phụng Hùng.
Nhạc Phụng Hùng tuy thân thá»§ nhanh nhẹn, song phen nà y muốn tránh cÅ©ng chẳng kịp, trong lúc cấp bách đà nh vá»™i ném bá» song chùy, vá»›i tư thế "Yến thanh tháºp bát cổn (lăn)" nhà o xuống đất lăn ra xa hÆ¡n ba trượng, báºt dáºy núp và o sau má»™t cây tùng la to:
- Muội ra mau đi, không thì ca ca bỠmạng đấy.
Tiếng lùng bùng vang dá»™i, bốn ngá»n tùng to láºp tức gãy đổ, xoáy tÃt bốn năm vòng rồi bay ra xa, đấu trưá»ng láºp tức trở nên trống trải hÆ¡n nhiá»u.
Liên tiếp ba lần biến hóa mà không là m gì được Nhạc Phụng Hùng, Vân Dáºt Long không khá»i thầm bá»™i phục võ công cá»§a y, cÆ¡n giáºn cÅ©ng liá»n nguôi Ä‘i ná»a phần.
Ngay khi ấy bá»—ng nghe má»™t giá»ng quen thuá»™c nói:
- Äa tạ Vân công tỠđã nương tay cho gia huynh.
Không cần nhìn, Vân Dáºt Long cÅ©ng biết đó chÃnh là Nhạc Phụng Linh, ngưá»i đã giả mạo chà ng đánh lừa má»i ngưá»i tại Thất Long Bảo, song chà ng vẫn ngoảnh lại, chạm và o đôi mắt ai oán kia, Vân Dáºt Long thoáng nghe lòng áy náy, vá»™i tránh Ä‘i và cưá»i nhạt nói:
- Chẳng phải tại hạ nương tay, mà lệnh huynh võ nghệ bất phà m. Cá»u Trùng Thiên quả là có tiá»m lá»±c là m khiếp đảm võ lâm. Vân Dáºt Long nà y chưa từng biết nương tay bao giá» cả.
Thái độ lạnh nhạt cá»§a Vân Dáºt Long đã khiến Nhạc Phụng Linh nghe lòng the sắt, mắt sâu lắng nhìn chà ng nói:
- Giá»ng Vân công tỠđầy bá»±c tức, nhất định là vừa rồi gia huynh đã lá»— mãng thất lá»…, khiến công tá» tức giáºn, nếu đúng như váºy thì tiểu đệ xin nháºn lá»—i thay cho gia huynh.
Äoạn liá»n hướng vá» Vân Dáºt Long chắp tay xá dà i.
Vân Dáºt Long thoáng đỠmặt, vá»™i nghiêng ngưá»i tránh và nói:
- Huynh đà i bất tất quá khiêm tốn, tại hạ cũng đâu có lý do gì bực tức.
Dứt lá»i, đưa tay ngoắc gá»i Hồng Ảnh đến gần, nắm lấy dây cương.
Nhạc Phụng Linh thấy váºy liá»n nghe lòng trÄ©u xuống, buá»™t miệng nói:
- Vân công tá»...
Vân Dáºt Long há» hững ngẩng lên:
- Huynh đà i còn Ä‘iá»u chi dặn bảo nữa?
Ãnh mắt sáng ngá»i và sắc lạnh kia đã khiến Nhạc Phụng Linh không đủ can đảm thốt ra những lá»i muốn nói, mặt thoáng buồn, chầm cháºm cúi xuống thấp.
Lão Bạch Sâm đảo mắt nhìn, thấy Nhạc Phụng Hùng từ sau má»™t ngá»n tùng Ä‘i ra, liá»n kinh hãi, chỉ sợ y nói năng không lá»±a lá»i, lại cà ng là m cho sá»± việc rắc rối thêm, bèn vá»™i nói:
- Vân công tá», xin hãy lượng thứ cho lão nô vá»›i thân pháºn ngưá»i nhà được góp lá»i, chúng tôi từ Cá»u Trùng Thiên xa xôi đến đây là để tìm gặp và má»i công tỠđến Cá»u Trùng Thiên ở chÆ¡i và i hôm. Vừa qua tiểu chá»§ đã lá»— mãng đắc tá»™i vá»›i công tá», váºy mong công tá» hãy rá»™ng lòng lượng thứ, niệm tình chúng tôi đến đây hoà n toà n là vá»›i thà nh ý mà mong bá» qua hết cho.
Lão nhân nà y là má»™t ngưá»i lừng danh võ lâm, khi xưa đã theo chá»§ nhân khi khắp má»i miá»n Trung Nguyên, từng trải qua biết bao tráºn chiến, kinh nghiệm rất phong phú, lúc lão chá»§ nhân tạ thế đã lưu lại hai ấu tá» cho lão trông nom, sá»± khôn ngoan và tháo vát không cần nói cÅ©ng rõ. Do đó, những lá»i nói qua lão đã khiến cho Vân Dáºt Long rất khó thể từ khước.
Vân Dáºt Long ngẫm nghÄ© chốc lát, Ä‘oạn mỉm cưá»i nói:
- Vân má»— vá»›i Cá»u Trùng Thiên chưa từng quen biết nhau, chẳng tiện quấy rầy, thịnh tình cá»§a chư vị Vân má»— xin tâm lÄ©nh. Vừa rồi Vân má»—i cÅ©ng có chá»— không phải, lão trượng đừng quá tá»± trách, thôi xin cáo từ.
Dứt lá»i liá»n chuẩn bị lên ngá»±a. Nhạc Phụng Hùng mặt đỠbừng, ngượng ngùng tiến tá»›i hai bước, ôm quyá»n nói:
- Vân lão đệ, tục ngữ có câu không đánh không quen nhau, chúng ta giỠchẳng đã quen nhau rồi ư?
Nói xong, nhoẻn cưá»i bẽn lẽn, giá»ng hết sức thà nh khẩn.
Vân Dáºt Long lấy là m lạ, thầm nhá»§:
- Ngưá»i võ lâm hầu hết Ä‘á»u biết oán thù tất báo, ngưá»i nà y vừa rồi rõ rà ng đã bị thua thiệt váºy mà lại chá»› há» chấp nhất, tháºt hà o phóng thẳng thắn rất đáng bá»™i phục. Tuy nhiên mình không nên là m liên lụy há».
Äoạn ôm quyá»n đáp lá»… nói:
- Cứ kể như chúng ta vừa quen biết nhau váºy. Huynh đà i an cư má»™t vùng, đối địch vá»›i giang hồ, có rất nhiá»u Ä‘iá»u bất tiện, sá»± tháºt Vân má»— sẽ bà y tá» minh bạch vá»›i há» trong tối nay, xin tạm biệt.
Dứt lá»i liá»n tung mình lên ngá»±a toan bá» Ä‘i.
Bá»—ng má»™t giá»ng não ná» vang lên:
- Vân... công tỠđi ngay... bây giỠsao?
Nhạc Phụng Linh chầm cháºm ngoảnh mặt Ä‘i, mắt rá»›m lệ.
Nhạc Phụng Hùng vừa trông thấy nà ng rÆ¡i lệ, láºp tức ra chiá»u hốt hoảng, bên tai bá»—ng văng vẳng lên tiếng nói thê lương cá»§a thân phụ trước lúc lâm chung:
- Hùng nhi... tuy ngươi tuổi chưa lá»›n, nhưng dầu sao cÅ©ng là ca ca cá»§a Linh nhi, ngươi cần phải trông nom Linh nhi cho tá» tế, còn vá» má»i sá»± khi nà o ngươi trưởng thà nh, lão Bạch Sâm sẽ nói cho ngươi biết.
Trong bao năm qua y chưa há» quên những lá»i dặn dò ấy. má»—i khi Nhạc Phụng Linh buồn rầu là những lá»i ấy lại văng vẳng lên bên tai. Cho nên lúc Nhạc Phụng Linh còn bé đã đòi vầng trăng trên trá»i, mặc dù lúc bấy giá» y đã mưá»i bảy mưá»i tám tuổi, biết rõ là vầng trăng chẳng thể nà o hái được, song y vẫn bắc thang lên cây trèo suốt cả đêm.
Nhạc Phụng Hùng bèn phóng tá»›i trước đầu ngá»±a Vân Dáºt Long, đôi mắt sáng giỠđây như đã mất hết vẻ hà o phóng, thay và o đó là nước mắt nhạt nhòa, ôm quyá»n vá»›i giá»ng não ná» nói:
- Vân công tá», nếu công tá» vẫn còn chê trách việc Nhạc Phụng Hùng đã đắc tá»™i vừa rồi mà không đến Cá»u Trùng Thiên, Nhạc má»— xin quỳ xuống đây tạ tá»™i...
Nhạc Phụng Linh vội phóng đến bên ca ca, nắm tay y nghẹn ngà o nói:
- Ca ca...không nên như váºy, ca ca... trang nam nhi đại trượng phu...
Nhạc Phụng Hùng trầm giá»ng:
- Linh muội, ca ca chẳng cần là nam nhân đại trượng phu, mà chỉ cần Linh muội được vui sướng.
Vân Dáºt Long tuy tuổi còn trẻ, kinh nghiệm giang hồ còn non ná»›t, song hà o khà cá»§a Nhạc Phụng Hùng dẫu là kẻ ấu trÄ© đến mấy cÅ©ng nháºn thấy được y là má»™t ngưá»i kiên cưá»ng bất khuất, đầu có thể rÆ¡i, máu có thể đổ.
Vân Dáºt Long mặc dù rất kinh ngạc biết Nhạc Phụng Linh là gái giả trai, song lúc nà y bởi quá cảm động trước tình thân thương giữa hai huynh muá»™i há» mà quên khuấy mất.
Mặt chà ng co giáºt má»™t cách Ä‘au khổ, không sao kiá»m chế được, đầu óc chà ng lại hiện lên cảnh tượng hồi mưá»i ba năm trước, lẽ ra chà ng cÅ©ng có má»™t gia đình trá»n vẹn như má»i ngưá»i, song tất cả Ä‘á»u trở thà nh quá khứ.
Vân Dáºt Long vá»™i xuống ngá»±a:
- Huynh đà i chá»› nên là m váºy, Vân má»— tuy hẹp lượng song cÅ©ng không đến ná»—i khư khư chấp nhất những việc vặt vãnh. Hoà n cảnh cá»§a tại hạ hiện nay hẳn là hiá»n huynh muá»™i biết rõ, nhị vị Ä‘ang có má»™t mái gia đình an lạc mỹ mãn, không nên giao tiếp vá»›i Vân má»—, đó là những lá»i chân thà nh cá»§a tại hạ, xin nhị vị bất tất Ä‘a tâm.
Nhạc Phụng Hùng nghe váºy, vẻ rầu rÄ© trên mặt láºp tức tiêu tan, nhướng mà y, mắt rá»±c sáng, khẳng khái nói:
- Vân huynh đệ cÅ©ng quá là xem thưá»ng, Nhạc Phụng Hùng nà y võ công tuy không bằng được huynh đệ, nhưng đối vá»›i bá»n quá»· quái kia Nhạc má»— cÅ©ng chẳng xem và o đâu, nếu Vân huynh đệ không khinh khi huynh muá»™i há» Nhạc nà y, thì xin đừng cá»± tuyệt.
Vân Dáºt Long ý đã quyết, cưá»i giòn nói:
- Oán thù không nên kết, hiá»n huynh muá»™i hà tất vì má»™t kẻ lạc phách giang hồ như Vân má»— mà chuốc lấy phiá»n phức và o thân.
Nhạc Phụng Linh ngước đôi mắt ngấn lệ, vẻ há»n dá»—i, nói:
- Vân công tá», gia huynh đã thà nh tâm kÃnh má»i, nếu công tá» kiên quyết khước từ thì chẳng quá khinh thưá»ng hai huynh muá»™i chúng tôi ư?
Ãnh mắt ngáºp đầy vẻ ao ước nhìn đăm và o mặt Vân Dáºt Long.
Bạch Sâm thấy váºy, thầm thở dà i nghÄ©:
- Má»—i ngưá»i Ä‘á»u có duyên số, biết bao thiếu niên anh kiệt theo Ä‘uổi tiểu thư Ä‘á»u không nháºn được dù chỉ má»™t lá»i nói êm ngá»t, mặc dù há» Ä‘á»u không anh tuấn bằng vị Vân công tá» nà y, nhưng tiểu thư là m thế nà o biết được kiếp nà y lại gặp y kia chứ?
Vân Dáºt Long lưỡng lá»± hồi lâu vẫn không nghÄ© ra được lý do thÃch đáng để khước từ, bá»—ng tinh quang trong mắt lóe lên, như có Ä‘iá»u phát hiện, song chưa kịp ngoảnh lại, từ ngoà i má»™t trượng sau lưng đã vang lên má»™t giá»ng lanh lảnh và đượm vẻ cao ngạo, cưá»i nói:
- Nhạc gia huynh muội có gì khó khăn phải không?
Nhạc Phụng Hùng thoáng biến sắc mặt, quay phắt lại cao giá»ng nói:
- Mạc sư thúc vẫn khá»e, huynh muá»™i tiểu Ä‘iệt không có gì khó khăn cả. Vân huynh đệ, Nhạc má»— xin giá»›i thiệu...
Nhạc Phụng Linh theo phản ứng tá»± nhiên lướt đến bên Vân Dáºt Long, nói:
- Vân công tá», đó là Vạn Kiếm Vương Tá» cá»§a Vạn Kiếm Quốc, công tá»...
Nhạc Phụng Linh chưa dứt lá»i, Vân Dáºt Long mắt bá»—ng vút qua vẻ sắc lạnh, quay phắt lại nhìn, những thấy má»™t thiếu niên mặt ngá»c, tuổi chừng hai ba hai mươi bốn, mà y kiếm mắt sao, mÅ©i thẳng, môi hồng, tướng mạo bất phà m, ánh mắt đượm vẻ rất kiêu căng tá»± phụ, ngạo nghá»… đứng cách ngoà i má»™t trượng.
Tả hữu hai bên thiếu niên ấy là hai tiểu đồng chừng mưá»i mấy tuổi, diện mạo Ä‘á»u rất thanh tú, hai tay má»—i ngưá»i Ä‘á»u có nâng má»™t thanh trưá»ng kiếm cổ sặc sỡ, trông qua cÅ©ng biết đó là hai thanh bảo kiếm hiếm thế.
Vạn Kiếm Vương TỠánh mắt vừa chạm và o Vân Dáºt Long, láºp tức sắc mặt đại biến, ánh mắt cÅ©ng liá»n vút qua má»™t tia sát cÆ¡, nhá»§ thầm:
- Trước nay mình vẫn tá»± phụ tướng mạo bất phà m, khắp thiên hạ Ãt ai sánh bằng, chẳng ngá» tên tiểu tá» nà y lại còn trá»™i hÆ¡n mình, cÅ©ng may là võ công cá»§a hắn có hạn, lát nữa... ha ha...
Nhạc Phụng Hùng trá» tay và o Vân Dáºt Long, nói:
- Mạc sư thúc, vị công tá» nà y là Vân Dáºt Long, tiểu Ä‘iệt vừa má»›i quen biết.
Vạn Kiếm Vương Tá» ngá»a mặt nhìn trá»i, giá»ng xách mé nói:
- Chốn giang hồ đầy xảo trá, tốt hÆ¡n hết các ngưá»i đừng giao du vá»›i những kẻ không rõ vá» thân thế.
Nhạc Phụng Linh mấp máy môi như định biện há»™ cho Vân Dáºt Long, song Nhạc Phụng Hùng đã nháy mắt cản ngăn, như rất sợ ngưá»i nà y, vá»™i vâng dạ rồi quay sang Vân Dáºt Long, nói:
- Vân công tá», đây là tiểu sư đệ cá»§a gia sư, Vương tá» cá»§a Vạn Kiếm Quốc ở Äông Hải.
Vân Dáºt Long khóe môi chợt nở nụ cưá»i sắc lạnh, vừa định lên tiếng, bá»—ng thấy Nhạc Phụng Linh vẻ hoảng sợ, bèn nén lại không nói nữa.
Vạn Kiếm Vương Tá» thấy Vân Dáºt Long lặng thinh, ngỡ chà ng đã khiếp hãi bởi bốn tiếng Vạn Kiếm Vương Tá», lòng lại cà ng thêm đắc ý, trầm giá»ng, nói:
- Khi nãy đến đây, rõ rà ng ta đã nghe bá»n kia bảo là trước tiên phải tìm má»™t ngưá»i há» Vân, sau đó hẵng lên Cá»u Trùng Thiên, chÃnh ta đã ngăn Ä‘uổi chúng quay lui. Äến đây trông thấy hai cái tá» thi, trên ngưá»i có để lại ký hiệu cá»§a “cố nhân†sư phụ khi xưa, nên má»›i tìm và o trong rừng, không ngá» các ngươi cÅ©ng có mặt tại đây, sao lại bảo là không có việc gì?
Khi nói đến hai tiếng “cố nhân†giá»ng Ä‘iệu cá»§a y rất lạnh và nặng ná».
Nhạc Phụng Hùng giá»ng cung kÃnh:
- Mấy tên giá áo túi cÆ¡m đó có chi đáng kể? Chút việc vặt vãnh đệ tá» thấy bất tất để cho sư thúc phải nhá»c tâm.
Vạn Kiếm Vương TỠđảo tròn mắt:
- Trong số đó cÅ©ng có mấy tay rất khá, không nên khinh suất, ta sẽ cùng Ä‘i vá»›i các ngươi vá» Cá»u Trùng Thiên ở và i hôm.
Äoạn hạ ánh mắt xuống, dịu dà ng nhìn Nhạc Phụng Linh, nói:
- Nhạc cô nương, bổn nhân chuyến nà y và o Trung Nguyên có mang theo hai thanh bảo kiếm trong số tám thanh bảo kiếm trấn quốc cá»§a bổn quốc, cô nương không có khà giá»›i vừa tay, váºy xin tặng cho cô nương má»™t thanh. Tám thanh kiếm ấy là kỳ bảo trong thiên hạ, chỉ Vân tá»· tá»· cá»§a cô nương là được má»™t thanh thôi.
Äoạn nghiêm mặt trầm giá»ng quát:
- Hứa đồng, dâng kiếm cho Nhạc cô nương.
Nhạc Phụng Linh kể ra là sư Ä‘iệt cá»§a y, váºy mà lại không đỠcáºp đến bối pháºn, không cần nói cÅ©ng rõ dụng tâm cá»§a y.
Nhạc Phụng Linh thoáng biến sắc mặt, lướt nhìn tháºt nhanh và o mặt Vân Dáºt Long Ä‘ang đứng cạnh, Ä‘oạn nói:
- Mạc sư thúc, tiểu nữ võ công có hạn, sao dám so sánh vá»›i Vân thẩm thẩm (thÃm), Ä‘iệt nữ không dám nháºn đâu.
Nà ng cố tÃnh nhấn mạnh hai tiếng “điệt nữ†như muốn nhắc nhở Vạn Kiếm Vương Tá» hãy lưu ý đến thân pháºn cá»§a mình.
Nhạc Phụng Hùng nghe em gái mình nói váºy không khá»i hoảng kinh đến mặt mà y tái mét, song vì chuyện chung thân cá»§a em gái nên y cÅ©ng chẳng tiện xÃa miệng và o.
Vạn Kiếm Vương Tá» cưá»i nhạt:
- Nhạc cô nương đừng khách sáo, bổn nhân tâm ý đã quyết rồi.
Lúc nà y hữu đồng đã Ä‘i đến trước mặt, hai tay cung kÃnh dâng kiếm cho nà ng.
Nhạc Phụng Linh luống cuống đưa tay ra sau lưng, vội nói:
- Không... không...
Vân Dáºt Long bên tai tuy không ngừng vang lên tiếng nói phẫn háºn cá»§a lão nhân ná»:
- Tiểu Long nhi hãy khắc ghi, sự diệt vong của “Bạch kiếm linh mã†khi xưa rất có thể Vạn Kiếm Quốc cũng có phần.
Song vì thấy cảnh ngá»™ bẽ bà ng cá»§a hai huynh muá»™i Nhạc Phụng Hùng, lại không đà nh lòng gây thêm sá»± phiá»n toái cho há», bèn cắn răng thầm nhá»§:
- Rồi hắn cÅ©ng có ngà y phải rá»i khá»i Cá»u Trùng Thiên, vì bạn bè, cố nhẫn nhịn Ä‘i thôi.
Äoạn cao giá»ng nói:
- Hiá»n huynh muá»™i, Vân má»— xin cáo từ.
Nhạc Phụng Linh ngỡ Vân Dáºt Long hiểu lầm, nghe nói không khá»i mặt hoa biến sắc, luống cuống nói:
- Vân công tá», định Ä‘i tháºt ư?
Vân Dáºt Long tung mình lên ngá»±a, vòng tay nói:
- Tương lai còn dà i, hẹn tái ngộ.
Vạn Kiếm Vương Tá» thấy Nhạc Phụng Linh quan hoà i đến Vân Dáºt Long như váºy, lá»a giáºn trong lòng cà ng gia tăng, chợt trông thấy thanh bạch kiếm trên lưng Vân Dáºt Long, bất giác giáºt mình thầm nhá»§:
- Ủa, bạch kiếm sao lại lá»t và o tay tên tiểu tá» nà y? Nghe sư phụ bảo “Bạch kiếm linh mã†ở trong Kim BÃch Cung tại TrÃch Huyết Cốc, chÃnh vì thanh kiếm nà y mà sư phụ đã từng ba lần định và o TrÃch Huyết Cốc mà không được nên má»›i phái mình và o Trung Nguyên tìm kiếm, không ngá» lại gặp tại đây, quả là đúng ý trá»i.
Äoạn liá»n lạnh lùng quát:
- Äứng lại! Vân Dáºt Long, thanh kiếm kia ngươi đã có được từ đâu? Bán giá bao nhiêu? Bổn Vương tá» muốn mua nó.
Vân Dáºt Long cưá»i sắc lạnh:
- Bạch kiếm và Linh mã chưa từng rá»i nhau bao giá», các hạ chỉ cần kiếm mà không cần ngá»±a, tại hạ biết bán thế nà o?
Vạn Kiếm Vương Tá» nghe bốn tiếng “Bạch kiếm linh mãâ€, láºp tức đưa mắt nhìn con bạch mã, bất giác rúng động cõi lòng, thì ra y chưa há» nghÄ© đến lai lịch cá»§a con ngá»±a nà y.
Vân Dáºt Long thấy y biến sắc mặt, lòng nghi ngá» lại cà ng gia tăng, khẽ giáºt dây cương, nói:
- Hồng Ảnh. Ta đi nà o.
Vạn Kiếm Vương Tá» mắt lóe sát cÆ¡, trầm giá»ng quát:
- Khoan đã, “Bạch kiếm linh mã†là kỳ báu võ lâm, ngươi hãy ra giá đi, bổn Vương tỠmua tất.
Vân Dáºt Long không đáp, cho ngá»±a tiến ra rừng, dáng vẻ khinh khỉnh.
Vạn Kiếm Vương Tá» trầm giá»ng quát:
- Hữu đồng, cản hắn lại.
Hữu đồng “vâng†má»™t tiếng, láºp tức phóng đến đứng cản trước đầu ngá»±a Vân Dáºt Long, “choang†má»™t tiếng, kiếm báu đã cầm trong tay, trá» và o mặt Vân Dáºt Long, gằn giá»ng:
- Xuống ngựa mau, không thì chớ trách tiểu gia ra tay tà n ác.
Vân Dáºt Long cưá»i lạnh nhạt:
- Ngươi tự tin giữ ta lại được ư?
Äoạn cho ngá»±a tiến thẳng tá»›i.
Hữu đồng đã theo bên cạnh Vạn Kiếm Vương Tá» nhiá»u năm, bất kỳ đến đâu cÅ©ng không ai dám chống đối, nên đã quen thói kiêu cưá»ng, nghe nói váºy liá»n trừng mắt quát:
- Muốn chết!
Dứt lá»i, ngưá»i đã tung lên, tay trái vá» kiếm rụt vá», trưá»ng kiếm tay phải vá»›i chiêu “Thiên lý lai hồng†nhanh như chá»›p công và o yết hầu Vân Dáºt Long.
Äừng thấy hắn chỉ là má»™t tiểu đồng há»™ vệ cá»§a Vạn Kiếm Vương Tá», song thân pháp và kiếm chiêu Ä‘á»u cá»±c kỳ nhanh nhẹn, chỉ cái vung tay, ba đóa hoa kiếm khá to đã vung đến nÆ¡i.
Vân Dáºt Long láºp tức dẹp bá» lòng khinh địch, ánh mắt lóe lên như tia chá»›p, tay phải chầm cháºm đưa lên, song chưa ra tay ngay.
Nhạc Phụng Linh đã từng chứng kiến Vân Dáºt Long chưởng bổ Hà n Ngá»c Hổ, thoạt đầu ngỡ tiểu đồng quyết chẳng phải địch thá»§ nên nà ng chưa lên tiếng, giỠđây thấy Vân Dáºt Long đứng yên bất động, tâm niệm lại lung lay, lo lắng đến mặt trắng bệch, bất giác tiến tá»›i hai bước.
Vạn Kiếm Vương Tá» nhếch môi cưá»i khinh miệt, không há» lên tiếng ngăn cản.
Lúc nà y hữu đồng đã phi thân lao tá»›i, chợt thấy Vân Dáºt Long hữu chưởng đẩy lên, bá»—ng hóa chưởng thà nh chỉ, chỉ nghe “coong†má»™t tiếng, liá»n theo đó là tiếng há»± Ä‘au đớn cá»§a tiểu đồng.
Thanh bảo kiếm bay vút lên không như má»™t tia chá»›p, thân ngưá»i hữu đồng cÅ©ng như diá»u đứt dây bay thẳng và o má»™t ngá»n tùng to.
Một tiếng quát vang, tả đồng tung mình lên đón lấy thanh kiếm rơi xuống, Nhạc Phụng Hùng phi thân đón lấy hữu đồng.
Vạn Kiếm Vương TỠmặt biến sắc liên hồi, còn Nhạc Phụng Linh thì thở phà o nhẹ nhõm.
Hữu đồng bá»—ng vùng khá»i tay Nhạc Phụng Hùng, mặt tái xanh quát to:
- Tả đồng, trao kiếm đây, vừa rồi vì nhất thá»i khinh địch thôi, ta mà không là m thịt tên tiểu tá» nà y tháºt khó nguôi niá»m căm háºn.
Nhạc Phụng Hùng tuy biết Vân Dáºt Long võ công chẳng kém, song y cà ng rõ hÆ¡n vá» võ công cá»§a Vạn Kiếm Vương Tá», y không muốn Vân Dáºt Long bị tổn thương, bèn vá»™i nói:
- Vân công tá», Vương tỠđã nhượng má»™t lần rồi, xin má»i công tá» hãy lên đưá»ng.
Nhạc Phụng Linh cũng nói:
- Vân công tá», xin hẹn tái ngá»™.
Äồng thá»i vá»›i ánh mắt ngáºp vẻ van cầu đăm đăm nhìn và o mặt Vân Dáºt Long.
Vạn Kiếm Vương Tá» không chá» cho Vân Dáºt Long đáp lá»i, tranh trước nói:
- Hữu đồng hãy lui ra, đưa kiếm đây cho ta.
Hữu đồng tuy lòng ấm ức, nhưng không dám trái lệnh Vạn Kiếm Vương Tá», vá»™i vâng má»™t tiếng, giáºt lấy thanh kiếm trong tay tả đồng, hai tay dâng đến trước mặt Vạn Kiếm Vương Tá».
Nhạc Phụng Linh kinh hoà ng, buột miệng nói:
- Mạc sư thúc, Vân công tỠlà bạn chúng tiểu điệt mà .
Vạn Kiếm Vương TỠlạnh lùng:
- Äã là bạn cá»§a hai ngưá»i thì bổn Vương tá» cÅ©ng là trưởng bối cá»§a hắn, đối vá»›i trưởng bối vô lá»… như váºy, bổn vương tỠđâu thể không giáo huấn má»™t phen. Vân Dáºt Long, hãy xuống ngá»±a Ä‘i.
Vân Dáºt Long như chá»› há» nghe thấy, hướng sang Nhạc gia huynh muá»™i nói:
- Hiá»n huynh muá»™i bất tất phải nói nhiá»u, giữa chúng ta chỉ e khó thể trở thà nh bạn trong má»™t sá»›m má»™t chiá»u. Thay vì lâu ngà y thà nh địch thì tháºt khó lưá»ng, chi bằng trở thà nh địch thù lúc nà y còn hÆ¡n.
Nhạc Phụng Linh hoảng kinh, buột miệng nói:
- Vân công tỠchớ hiểu lầm, Vạn Kiếm Vương TỠkhông phải là thân...
Nhạc Phụng Hùng vá»™i ngắt lá»i:
- Linh muá»™i không được nói báºy.
Vạn Kiếm Vương Tá» nghe nói cà ng thêm tức giáºn, cưá»i gằn nói:
- Bổn Vương tá» không phải là thân sư thúc cá»§a các ngươi chứ gì? Hừ, Vân Dáºt Long, hôm nay chết chắc rồi.
Äoạn quay sang Vân Dáºt Long, nói tiếp:
- HỠVân kia, tuốt kiếm ra đi.
Vân Dáºt Long nhẹ nhà ng phóng xuống ngá»±a, quay ngưá»i lại cưá»i khảy nói:
- Các hạ trong Vạn Hoa Kiếm tốt hÆ¡n hết nên kèm theo Tam Äóa Lăng (cá»§ ấu), bằng không khó già nh được thắng lợi dưới tay Vân má»— lắm.
Nhạc Phụng Hùng sá»ng sốt, thầm nhá»§:
- Vạn Kiếm Quốc vá»›i Vạn Hoa Kiếm độc bá»™ thiên hạ, vô địch xưa nay, sao chưa từng nghe nói đến cái tên Tam Äóa Lăng bao giá», Vân Dáºt Long nói váºy là nghÄ©a là m sao?
Vạn Kiếm Vương Tá» rúng động cõi lòng, song y vốn là ngưá»i âm trầm, lòng tuy kinh hãi, song không để lá»™ ra ngoà i, thầm nhá»§:
- Tam Äóa Lăng trong Vạn Hoa Kiếm theo lá»i sư phụ chỉ từng sá» dụng má»™t lần trong Trung Nguyên, sao tên tiểu tá» nà y lại biết? Ôi, nhất định là hắn đã được nghe ngưá»i đỠcáºp, vì sợ nên má»›i rà o đón trước váºy thôi.
Äoạn bèn cưá»i khẩy, nói:
- Cái gì Tam Äóa Lăng vá»›i Tứ Äóa Lăng, nếu ngươi mà tiếp được mưá»i chiêu thì ngà y hôm nay bổ Vương tá» sẽ để cho ngươi má»™t con đưá»ng sống, chuẩn bị nhanh Ä‘i.
Vân Dáºt Long ngạc nhiên thầm nhá»§:
- Chả lẽ Tam Äóa Lăng mà lão nhân đã nói không phải là cá»§a Vạn Kiếm Quốc, nếu váºy thì mối nhục cá»§a “Bạch kiếm linh mã†đâu có liên quan gì đến Vạn Kiếm Quốc. Thôi mặc, mình hãy thá» trước xem đã.
Äoạn đưa tay rút thanh TrÃch Huyết Kiếm trên lưng xuống, khoát tay bảo Linh mã tránh xa ra.
Vạn Kiếm Vương Tá» vừa trông thấy TrÃch Huyết Kiếm, hai mắt láºp tức rá»±c sáng, buông tiếng cưá»i giòn:
- Ha ha... quả là kiếm quý, hãy xem đây!
Dứt lá»i, kiếm báu trong tay chênh chếch chỉ lên trên, đó là chiêu “Tiên nhân chỉ lộ†nhưng không tấn công, chỉ muốn báo cho đối phương biết là y sắp sá»a động thá»§.
Vân Dáºt Long buông tiếng cưá»i khảy, TrÃch Huyết Kiếm vẫn trá» xuống đất, chưa động Ä‘áºy.
Vạn Kiếm Vương TỠmắt vút qua ánh sáng sắc lạnh, buông tiếng quát lanh lảnh, tay phải vụt hạ xuống, bỗng thân, kiếm hợp nhất lao bổ tới.
Nhưng thấy y vá»t ngưá»i lên như thiên mã hà nh không, trưá»ng kiếm vung lên, bá»—ng hóa thà nh vạn đóa hóa bạc, thượng hạ tả hữu phiêu hốt bất định, như là n mưa tuyết phá»§ trùm phạm vi cả trượng.
NÆ¡i chuôi kiếm tá»a ra và i tấc sáng bạc, quét đến đâu cà nh lá và quả tùng rÆ¡i xuống như mưa, uy lá»±c quả là kinh ngưá»i.
Vân Dáºt Long giáºt nảy mình, nà o dám mảy may khinh suất. TrÃch Huyết Kiếm vụt chÄ©a thẳng lên, chợt biên chiêu “TrÃch huyết xuyên thiên†hóa thà nh hà ng vạn giá»t mưa máu từ dưới cất lên phong tá»a chiêu “Vạn hoa mê dã†cá»§a Vạn Kiếm Vương Tá».
Vạn Kiếm Vương Tá» thấy váºy liá»n tức biến chiêu “Vạn hoa quy nhấtâ€, loáng cái đã trở thà nh má»™t đóa hoa bụi khổng lồ, xuyên qua mà ng lưới kiếm cá»§a Vân Dáºt Long, đồng thá»i cưá»i khảy nói:
- Tháºt chẳng ngá» ngươi lại có liên quan đến “Bạch kiếm linh mãâ€, ha ha, khá lắm.
Vân Dáºt Long kiếm chiêu chợt biến “Vạn Ä‘iểm huyết ảnh†công ngược trở lên, Ä‘anh giá»ng nói:
- Có lẽ cà ng khiến các hạ kinh ngạc hÆ¡n nữa, Vân má»— chÃnh là “Bạch kiếm linh mã†tái thế.
Quả nhiên Vạn Kiếm Vương Tá» giáºt mình kinh hãi, và ý định trừ khá» Vân Dáºt Long lại cà ng kiên quyết hÆ¡n.
Những thấy chiêu thức cá»§a chà ng cà ng lúc cà ng thêm kỳ dị và nhanh hÆ¡n, muôn và n đóa hoa kiếm Ä‘an thà nh má»™t mà ng lưới bạc, liên tiếp phá»§ chụp xuống Vân Dáºt Long, và ngưá»i cá»§a y cÆ¡ hồ hoà n toà n ẩn khuất trong mà ng lưới kiếm.
Thế nhưng, Vân Dáºt Long vẫn ung dung vung động TrÃch Huyết Kiếm, mÅ©i kiếm như giá»t máu thỉnh thoảng lại xuyên qua mà ng lưới bạc, tuy chưa trúng Vạn Kiếm Vương Tá», song phương vị hết sức chuẩn xác.
Chỉ thấy hai mà ng lưới kiếm trắng và đỠhòa quyện và o nhau. Những ngưá»i bà ng quan không là m sao trông rõ được bóng dáng hai ngưá»i.
Nhạc Phụng Linh đưa tay rút trưá»ng kiếm trên lưng xuống, mắt chằm chặp nhìn và o tráºn đấu ra chiá»u rất hồi há»™p và nhon nhón Ä‘i đến gần Nhạc Phụng Hùng, chỉ nghe y thấp giá»ng nói:
- Linh muội, chúng ta có nên trợ giúp Vạn Kiếm Vương TỠchăng?
Nhạc Phụng Linh trừng mắt:
- Tại sao lại giúp Vạn Kiếm Vương Tá», tiểu muá»™i thì lại muốn giúp Vân công tá».
- Linh muội, Vân công tỠkhông cần chúng ta giúp cũng thắng.
Nhạc Phụng Linh không đồng ý:
- Tiểu muá»™i lo Vân công tá» không thắng nổi đâu. Ca ca hãy xem Vạn Kiếm Vương Tá» tấn công nhiá»u hÆ¡n kìa.
Nhạc Phụng Hùng lắc đầu:
- Vân công tỠđã dám vá»›i thân pháºn “Bạch kiếm linh mã†xuất hiện trên chốn giang hồ, võ công hẳn không kém hÆ¡n Kim BÃch Cung Chá»§ khi xưa, không thì ngưá»i cá»§a Kim BÃch Cung đâu chịu nghe theo sá»± chỉ huy cá»§a y. Vạn Kiếm Vương Tá» tuy hiện thá»i tấn công dữ dá»™i, nhưng có lẽ là do trong lòng khá»§ng hoảng mà thôi.
Nhạc Phụng Linh bởi quá lo lắng nên đã không nghÄ© đến Ä‘iá»u ấy, giá» nghe nói liá»n nhẹ ngưá»i khoan tâm, cưá»i khúc khÃch, nói:
- Ca ca, ai cÅ©ng bảo là ca ca thô lá»— vụng vá», tiểu muá»™i thấy ca ca cÅ©ng khá tinh tế đấy chứ.
Nhạc Phụng Hùng thoáng đỠmặt, trừng mắt:
- Linh muội, ca ca nói chuyện nghiêm chỉnh đấy, Vạn Kiếm Vương TỠlà sư thúc chúng ta, chúng ta phải trợ giúp mới được.
Nhạc Phụng Linh trừng mắt:
- Thôi được, hai huynh muá»™i ta má»—i ngưá»i má»™t bên, chẳng ai mà ng đến ai cả.
Dứt lá»i, liá»n tung mình sang phải tám thước, bá» lại Nhạc Phụng Hùng đứng yên tại chá»—.
Lúc nà y hai ngưá»i giao đấu đã gần mưá»i chiêu, Vạn Kiếm Vương Tá» vẫn chẳng là m gì được Vân Dáºt Long, không khá»i nóng ruá»™t thầm nhá»§:
- Khi xưa sư phụ cùng chá»§ nhân Huyết Bi đã từng vá»›i Tam Äóa Lăng đánh bại “Bạch kiếm linh mãâ€, sao ta không dùng chiêu ấy để đưa hắn vá» cõi chết ná»™i trong mưá»i chiêu và cÅ©ng để chứng tá» ta công lá»±c cao cưá»ng.
Vạn Kiếm Vương TỠý nghÄ© vừa nảy sinh, sát cÆ¡ láºp tức bùng dáºy, thừa lúc thu chiêu đổi thức, bá»—ng buông tiếng quát lanh lảnh, hoa kiếm cháºp chùng chợt lóe lên rồi vụt tắt, rồi thì chá»›p nhoáng tá»a ra ba đóa hoa bạc khổng lồ theo hình tam giác bắn thẳng và o ngá»±c Vân Dáºt Long.
Vân Dáºt Long vừa trông thấy ba đóa hoa kiếm láºp tức giáºt mình kinh hãi, biến sắc thầm nhá»§:
- Tam Äóa Lăng... Tam Äóa Lăng...
Chẳng rõ bởi kinh hoà ng quá độ hoặc không sao tránh kịp, chà ng đứng thừ ra tại chỗ.
Nhạc Phụng Linh thấy váºy hoảng kinh hét lên:
- Vân công tá»...
Äồng thá»i đã tung mình lao vá» phÃa Vân Dáºt Long.
|

07-09-2008, 08:56 PM
|
 |
Nghịch Thiên Quá»· Äế
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 405
Thá»i gian online: 22 giá» 13 phút 59 giây
Thanks: 3
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
BẠCH KIẾM LINH MÃ
Tác giả: Khuyết Danh
CHÆ¯Æ NG BẢY
TẠM GỞI ÄẦU, VẠCH MẶT VỀ BÃO TIN
Vân Dáºt Long giáºt mình, theo bản năng đưa TrÃch Huyết Kiếm lên chuẩn bị tiếp chiêu bá»—ng má»™t ý nghÄ© khác lại lướt qua đầu, TrÃch Huyết Kiếm liá»n tức chững lại giữa chừng.
Vạn Kiếm Vương Tá» công lá»±c thâm háºu dưá»ng nà o, y đã từ ghen tức trở thà nh thù háºn, định tâm hạ sát Vân Dáºt Long, xuất thá»§ đâu có nương tình.
Nhạc Phụng Linh rú lên thảng thốt, má»i ngưá»i hiện diện cÅ©ng Ä‘á»u kinh hoà ng đến trợn mắt há mồm, đứng ngây tại chá»—.
Ngay khi ấy, ba đóa hóa kiếm kỳ dị kia đã nhanh như chá»›p bay đến trước ngá»±c Vân Dáºt Long.
Trong khoảnh khắc má»i ngưá»i dưá»ng như trông thấy Vân Dáºt Long nghiêng ngưá»i sang phải và ngã ra sau, liá»n tức “soạt soạt soạt†ba tiếng rất khẽ, máu tươi phún ra nhuá»™m đỠná»a bên áo Vân Dáºt Long.
Vạn Kiếm Vương Tá» buông tiếng cưá»i khảy, lướt ngưá»i lùi sau tám thước, ôm kiếm đứng ngạo nghá»…, thái độ hết sức kiêu căng tá»± đại.
Liá»n theo sau Vạn Kiếm Vương Tá» lùi ra xa, Nhạc Phụng Linh mặt trắng bệch, mà y chau chặt đáp xuống trước mặt Vân Dáºt Long. Dưá»ng như nà ng đã quên mất mình là thân pháºn nữ nhi, đưa bà n tay ngá»c đến trước ngá»±c Vân Dáºt Long định xem xét thương thế cho chà ng, vẻ quan tâm lo lắng biểu lá»™ rất rõ rệt.
Vân Dáºt Long như không há» cảm thấy mình đã thá» thương, mặt vẫn lạnh như băng, mắt rá»±c sát cÆ¡, tay trái nhẹ đưa lên, đẩy tay Nhạc Phụng Linh ra, cưá»i há» há» nói:
- Nhạc cô nương nên biết, xem xét thương thế cho kẻ địch là một hà nh vị đại nghịch bất đạo, xin cô nương lui ra cho.
Sá»± hồi há»™p quá độ như đã chiếm mất sá»± Ä‘iá»m tÄ©nh cá»§a nà ng. Nhạc Phụng Linh bướng bỉnh ré lên:
- Mặc tất cả, tôi chỉ muốn xem xét thương thế của công tỠthôi.
Vạn Kiếm Vương Tá» buông tiếng cưá»i sắc lạnh, sát cÆ¡ trong mắt cà ng Ä‘áºm hÆ¡n.
Nhạc Phụng Hùng thấy váºy không khá»i tái mặt, bá»—ng lướt nhanh tá»›i Ä‘iểm và o huyệt Hắc Äiá»m cá»§a Nhạc Phụng Linh, Ä‘oạn dìu nà ng sang má»™t bên.
Vân Dáºt Long ngá»±c vẫn rỉ máu tươi, song chà ng không há» váºn công chỉ huyết, tay trái bá»—ng thò và o lòng lấy ra má»™t mảnh lụa trắng rất cÅ© bê bết dấu máu và có ba đóa hoa lăng to cỡ đồng tiá»n.
Chà ng vén áo nÆ¡i ngá»±c lên, cúi xuống nhìn, ánh mắt bá»—ng rá»±c lên vẻ sắc lạnh ghê rợn, nhìn chốt và o mặt Vạn Kiếm Vương Tá», cưá»i âm trầm nói:
- Vạn Kiếm Vương Tá», Vân má»— định mượn ngưá»i báo tin vá»›i Vạn Kiếm Quốc.
Vạn Kiếm Vương TỠvừa chạm và o ánh mắt chà ng, lòng bỗng dưng se thắt, buông tiếng ho khan, lạnh nhạt nói:
- Há» Vân kia, ngươi cần trăng trối gì hãy nói mau Ä‘i, dù bổn Vương tá» không lo liệu thì những ngưá»i có mặt tại đây cÅ©ng chẳng thiếu kẻ hảo tâm đâu.
Äoạn vá»›i ánh mắt âm trầm quét nhìn Nhạc gia huynh muá»™i.
Vân Dáºt Long cưá»i khảy:
- Vân mỗ chỉ cần mượn mặt và miệng của ngươi để báo tin thôi, hãy chuẩn bị đi.
Vạn Kiếm Vương Tá» thoáng ngá»› ngưá»i, Ä‘oạn chợt hiểu, cưá»i to nói:
- Ha ha... Vân Dáºt Long, ngươi còn muốn thưởng thức Tam Äóa Lăng nữa phải không?
Tuy miệng nói nhẹ nhà ng, song y đã ngầm dồn chân lực và o thân kiếm, phòng bị.
Vân Dáºt Long cưá»i phá lên:
- Ha ha... chÃnh Tam Äóa Lăng đó đã mang đến há»a diệt vong cho Vạn Kiếm Quốc, khi nà o ngươi vỠđến nước, chỉ cần nói “Linh mã lại tung vó thất hải, Bạch kiếm sẽ táºn diệt thiên hạâ€, váºy là đủ.
Láºp tức cÆ¡ hồ như cùng má»™t lúc, bốn bá» vang lên tiếng kinh hoà ng láºp lại:
- “Linh mã lại tung vó thất hải, Bạch kiếm sẽ táºn diệt thiên hạâ€.
Thái độ cuồng ngạo cả Vạn Kiếm Vương TỠbất giác tan biến, y cố trấn tĩnh, lạnh lùng nói:
- “Bạch kiếm linh mã†là gì cá»§a ngưá»i?
Má»™t chuá»—i cưá»i dà i ghê rợn, kèm theo má»™t là n mưa máu, Vân Dáºt Long tung mình lao tá»›i, giá»ng sắc lạnh nói:
- “Bạch kiếm linh mã†chÃnh là Vân Dáºt Long đây.
Vạn Kiếm Vương Tá» sá»›m đã phòng bị, láºp tức thoáng nghiêng ngưá»i, tiện tay vung kiếm vá»›i chiêu “Vạn kiếm quy hải†tạo ra muôn đóa hoa kiếm bao phá»§ toà n thân.
Vân Dáºt Long lúc nà y sá»± tháºt đã được chứng minh, sát cÆ¡ ngáºp lòng, tấn công tá»›i tấp, những kỳ chiêu hoà nh tảo thiên hạ cá»§a Kim BÃch Cung Chá»§ khi xưa liên tục thi triển, chiêu nà o cÅ©ng Ä‘á»u là sát thá»§, thức nà o cÅ©ng nhắm và o nÆ¡i yết hầu, trưá»ng kiếm hóa thà nh muôn và n vệt máu, giăng khắp phạm vi cả trượng, khó thể phân định được chà ng ở vị trà nà o.
Vạn Kiếm Quốc vá»›i kiếm thuáºt xưng bá vùng biển, trải mấy Ä‘á»i không há» suy kém. Vạn Kiếm Vương Tá» tuy chưa kể được là cao thá»§ báºc nhất cá»§a Vạn Kiếm Quốc, song dẫu sao y cÅ©ng là má»™t báºc vương tôn, dÄ© nhiên võ công cÅ©ng đứng đầu trong hà ng háºu bối, kiếm thuáºt khó tìm được đối thá»§ trong Trung Nguyên.
Hai ngưá»i, má»™t phát hiện ra má»™t trong số hung thá»§ đã sát hại vị Cung chá»§ Ä‘á»i trước, định nhỠđịch và o bẫy, còn má»™t thì phát hiện ra kẻ tình địch duy nhất, quyết trừ Ä‘i má»›i hả, do đó cuá»™c chiến diá»…n ra hết sức ác liệt.
Thân thá»§ cà ng lúc cà ng nhanh, sau cùng chỉ còn có thể dá»±a và o muôn và n tia đỠvà ánh bạc loang loáng mà phân biệt ra phương vị cá»§a hai ngưá»i, chẳng còn thấy bóng dáng hỠđâu cả.
Nhạc Phụng Hùng má»™t tay bồng lấy em gái, hai mắt bà ng hoà ng nhìn và o tráºn đấu, lòng thầm tÃnh toán:
- Nếu Vân Dáºt Long bại thì không có vấn đỠgì, còn như y thắng ta phải là m sao đây? Bá» qua cho Vân Dáºt Long, tất nhiên sẽ đắc tá»™i vá»›i Vạn Kiếm Quốc, những ngưá»i ở đó, ngay cả cố ân sư còn không dám đắc tá»™i, hai huynh muá»™i mình là m sao chống lại há». Còn như đối địch vá»›i Vân Dáºt Long, tất nhiên sẽ là m cho niá»m ước vá»ng cá»§a Linh muá»™i tan theo mây khói. Phụ thân trước khi tạ thế từng trịnh trá»ng căn dặn mình phải trông nom Linh muá»™i cho tá» tế, ta có thể khiến Linh muá»™i Ä‘au khổ suốt Ä‘á»i chăng? Ta biết phải là m sao đây?
Trong khi Nhạc Phụng Hùng phân vân khó xá» thì hai ngưá»i đã giao đấu đến gần hai mươi chiêu rồi. Vạn Kiếm Vương Tá» tuy vẫn hết sức dÅ©ng mãnh, nhưng nếu má»i ngưá»i mà trông thấy được mồ hôi trên mặt y thì chẳng khó phân định kẻ thắng ngưá»i bại.
Hai gã kiếm đồng đã nháºn thấy Vạn Kiếm Vương Tá» có phần bại thế, hữu đồng trong tay không kiếm, chỉ đà nh lo trong bụng, chứ chẳng biết là m sao hÆ¡n, tả đồng lén rút kiếm cầm tay, chầm cháºm tiến và o tráºn đấu.
Chá»›p nhoáng lại qua ba chiêu, má»i ngưá»i đã có thể nháºn thấy Vạn Kiếm Vương Tá» có phần kém thế, há» Ä‘á»u lá»™ vẻ vui mừng và hết sức kinh dị.
Vạn Kiếm Vương TỠthầm nhủ:
- Tên tiểu tá» nà y chiêu thức má»—i lúc cà ng kỳ dị, mà dưá»ng như hắn không có ý định lấy mạng mình, bằng không e mình đã sá»›m thương vong rồi. Có lẽ hắn chỉ sợ má»—i chiêu Tam Äóa Lăng, mình nên sá»›m hạ thá»§ thì hÆ¡n.
NghÄ© Ä‘oạn tung ngưá»i ra sau bảy thước, gằn giá»ng nói:
- HỠVân kia, nạp mạng đi thôi.
Dứt lá»i, liá»n tức tung mình lao tá»›i, ánh kiếm loang loáng vút biến thà nh ba đóa hoa bạc to lá»›n bay thẳng và o ngá»±c Vân Dáºt Long.
Vân Dáºt Long buông tiếng cưá»i khảy đầy khinh miệt lẫn chế nhạo, nhanh nhẹn lướt sang phải, ánh kiếm vụt tắt, giá»ng sắc lạnh nói:
- Vương tá», đã đến lúc trở vá» báo tin rồi đấy.
Vạn Kiếm Vương Tá» mắt lóe lên vẻ thâm độc, trưá»ng kiếm trong tay tức khắc Ä‘uổi theo Vân Dáºt Long.
Má»™t tiếng cưá»i sắc lạnh vang lên, những thấy bóng ngưá»i nhấp nhoáng, chẳng ai trông thấy rõ Vân Dáºt Long tránh né ra sao, trong tráºn đấu vang lên má»™t tiếng hét thảm khốc, liá»n thì ba đóa hoa kiếm vụt tắt.
Tất cả Ä‘á»u lặng ngưá»i, nhưng khi há» trông thấy Vân Dáºt Long vẫn đứng sững, láºp tức thảy Ä‘á»u kinh hoà ng thất sắc.
Tả đồng định thần, vừa trông thấy Vạn Kiếm Vương Tá» hai tay ôm mặt, máu từ kẻ ngón tuôn ra xối xả, láºp tức bà ng hoà ng, trưá»ng kiếm vung lên, lẳng lặng nhắm ngay tim Vân Dáºt Long đâm tá»›i nhanh như cắt.
Vân Dáºt Long chầm cháºm quét mắt nhìn má»i ngưá»i, chợt thấy mắt Nhạc Phụng Hùng lóe lên vẻ kinh hãi, hướng nhìn là ngay sau lưng mình.
Vân Dáºt Long thoáng giáºt mình, chợt nghe gió rÃt lên sau ót, liá»n tức mắt rá»±c sát cÆ¡, lẹ là ng tiến chéo tá»›i má»™t bước, vụt quay ngưá»i, tay phải vung lên.
Má»™t luồng sáng bạc xuyên qua là n kiếm quang cá»§a tả đồng, má»™t tiếng rú thảm khốc vang lên, trưá»ng kiếm cá»§a tả đồng đã rÆ¡i xuống đất, ngưá»i ngã ngữa dưới đất, nÆ¡i yết hầu phun máu xối xả, hiển nhiên hồn đã lìa khá»i xác rồi.
Nhạc Phụng Hùng như ngây dại, lắp bắp nói:
- Ãnh Huyết Hoà n.
Tiếp theo là tiếng hét đầy kinh hoà ng cá»§a má»i ngưá»i láºp lại:
- Ãnh Huyết Hoà n...
Ngay khi ấy, Vạn Kiếm Vương Tá» bá»—ng buông hai tay ôm mặt xuống, vá»›i giá»ng đầy căm há»n nói:
- Vân Dáºt Long, ngươi hãy xem cho kỹ đưá»ng kiếm nà y bao dà i, má»™t ngà y nà o đó ta sẽ đòi lại gấp mưá»i.
Má»™t đưá»ng máu từ trán chảy qua mi tâm dà i đến má phải, Ãt ra cÅ©ng dà i hÆ¡n năm tấc, lúc nà y Vạn Kiếm Vương Tá» tuy đã váºn công cầm máu, song gương mặt tuấn tú mà y từng tá»± hà o giỠđây đã trở nên rùng rợn như ác quá»·.
Vân Dáºt Long nhếch môi cưá»i, Ä‘anh giá»ng:
- Chẳng cần xem Vân má»— cÅ©ng biết, nhưng lần sau gặp lại thì các hạ không còn giá trị để truyá»n tin nữa đâu.
Äoạn mắt bá»—ng rá»±c sát cÆ¡, nói tiếp:
- Khi vỠđến quý quốc, các hạ chá»› quên nói lại rằng “Vân Dáºt Long quyết sẽ tiêu diệt Vạn Kiếm Quốcâ€, cút Ä‘i.
Vạn Kiếm Vương TỠđưa mắt nhìn thi thể cá»§a tả đồng dưới đất, lại quay sang nhìn Vân Dáºt Long mặt lạnh lùng và tà n bạo, y không khá»i nghe lòng á»›n lạnh, căm há»n quét mắt nhìn Nhạc gia huynh muá»™i, gằn giá»ng nói:
- Nhạc Phụng Hùng, bổn Vương tỠbây giỠxấu xà chăng?
Nhạc Phụng Hùng thót ngưá»i, ấp úng:
- Sư thúc, sư thúc...
Vạn Kiếm Vương Tá» cưá»i khảy:
- Chúng ta còn có ngà y sẽ gặp lại nhau. Hữu đồng, chúng ta đi.
Äoạn quay ngưá»i bá» Ä‘i ngay.
Vân Dáºt Long cưá»i khảy nói:
- Äất Trung Nguyên không giữ cô hồn hải ngoại, hãy mang hắn Ä‘i vá» luôn thể. Còn nữa, các hạ đừng quên thanh bảo kiếm trấn quốc kia.
Vạn Kiếm Vương Tá» thấy mình vì căng thẳng quá độ mà đâm ra thất thái, bất giác mặt nóng ran, may nhá» có máu tươi khá»a lấp nên không ai thấy được sắc mặt y, lạnh lùng quét mắt nhìn hữu đồng và quát:
- Mau nhặt lấy kiếm và mang theo tả đồng.
Hữu đồng giáºt bắn ngưá»i, bấm bụng quay lại, ánh mắt ngáºp vẻ khiếp hãi nhìn và o gương mặt Ä‘anh lạnh cá»§a Vân Dáºt Long, chân ngáºp ngừng Ä‘i tá»›i.
Nhặt lấy kiếm, tra và o vá», vác tả đồng lên vai, phải tốn mất rất nhiá»u thá»i gian, song khi bá» Ä‘i thì lại nhanh khôn tả, chỉ nhấp nhoáng đã biến mất và o rừng.
Vân Dáºt Long tung mình lên ngá»±a, quay sang Nhạc Phụng Hùng, trầm giá»ng nói:
- Giữa chúng ta mặc dù bạn thù đã rõ, nhưng Vân mỗ vẫn phải là m tròn việc đã hứa, tin rằng ngà y chúng ta gặp lại nhau sẽ không xa lắm.
Nhạc Phụng Hùng lòng vẫn còn phân vân, mặt co giáºt má»™t hồi, Ä‘oạn trầm giá»ng nói:
- Vân Dáºt Long, trước khi Nhạc má»— chưa quyết định dứt khoát, tốt nhất các hạ đừng lên Cá»u Trùng Thiên.
Vân Dáºt Long cưá»i phá lên:
- Chỉ cần ngưá»i cá»§a Vạn Kiếm Quốc không đến đó thì Vân má»— cÅ©ng không bao giá» lên Cá»u Trùng Thiên, bởi nhị vị huynh muá»™i khi xưa chưa từng đặt chân đến Thái SÆ¡n.
Äoạn hai chân kẹp mạnh, bạch mã láºp tức tung vó, xuyên rừng lao vút Ä‘i, thoáng chốc chỉ còn vá»ng lại tiếng chuông lảnh lót tượng trưng cho sá»± chết chóc kia.
Vân Dáºt Long phóng ngá»±a trở vỠđưá»ng cÅ©, vừa đến ven rừng chợt thấy má»™t mảnh vải áo vuông cỡ hÆ¡n thước được cắm trên thân má»™t ngá»n tùng to bằng cà nh cây, trên ấy có những chữ viết bằng máu:
“Vân Dáºt Long lưu ý. Cuá»™c tấn công Cá»u Trùng Thiên sẽ tiến hà nh sá»›m hÆ¡n và o giữa trưa, xong việc ở đây hãy tức tốc đến Vạn Liá»…u Bảo giải cứu cho giai nhânâ€.
Không có chữ ký tên, chỉ vẽ một con huyết phụng rất sinh động.
Vân Dáºt Long thoáng chau mà y, lòng cảm thấy bá»±c tức, mặc dù chà ng không biết đối phương là ai, song chà ng bá»—ng dưng lại nghÄ© đến ngưá»i áo Ä‘á», bất giác lẩm bẩm nói:
- Ngưá»i nà y tà i tiên liệu quả là kinh ngưá»i, biết chắc Vân Dáºt Long ta sẽ Ä‘i ngang qua đây. Hừ, má»™t ngà y nà o đó Vân má»— hẳn sẽ chụp được ngươi.
Äoạn lại thầm nhá»§:
- Chẳng rõ y lại định mượn tay mình để giết ai nữa, và cũng chẳng rõ đây là thiệt hay giả, nhưng đằng nà o thì xong việc ở đây mình cũng chẳng ở lại Thái Sơn là m gì, nhân tiện đến Vạn Liễu Bảo một chuyến cũng không sao cả.
Vân Dáºt Long tuy trong lòng suy tư, nhưng ngá»±a vẫn không dừng vó, lúc nà y đã ra khá»i rừng tùng, những thấy tá» thi cá»§a Túy Lý Cà n Khôn và Thụy Cái vẫn còn đó, có Ä‘iá»u là vạt áo cá»§a Túy Lý Cà n Khôn đã bị xé mất má»™t mảnh.
Ngước lên nhìn trá»i, vầng thái dương chói chang treo trên đỉnh đầu, lúc nà y đã gần đến giữa trưa. Vân Dáºt Long do dá»±, thầm nhá»§:
- Cá»u Trùng Thiên nằm ở phÃa nà o mình cÅ©ng chẳng rõ, biết ngăn trở há» tại đâu đây? À, phải rồi, trên cao thì trông xa, quanh đây là bình nguyên bát ngát, mình chỉ cần tìm má»™t chá»— cao là trông thấy ngay.
Äoạn bèn quay nhìn quanh quất, những thấy phÃa sau có má»™t con đưá»ng nhá» dẫn lên cao, liá»n quay đầu ngá»±a lại, phóng Ä‘i vá» hướng ấy.
Chẳng mấy chốc ngá»±a đã đến cuối đưá»ng, trước mặt là má»™t đỉnh núi đầy quái thạch. Vân Dáºt Long dừng ngá»±a nhìn quanh, thấy cánh rừng tùng đã ở dưới chân, ba mặt thảo nguyên Ä‘á»u nằm trong tầm mắt, sau lưng là dãy núi cao ngút trá»i.
Vân Dáºt Long chợt động tâm, thầm nhá»§:
- Có lẽ Cá»u Trùng Thiên ở trong dãy núi quái dị kia chăng?
Ngay khi ấy, bá»—ng có tiếng bước chân từ trong rừng tùng vá»ng ra, rồi thì có ngưá»i cất tiếng nói:
- Rõ là phúc vô song chÃ, há»a bất đơn hà nh, tại sao Viêm Dương Thất Huyá»…n Chưởng vừa má»›i xuất hiện rồi lại đến “Bạch kiếm linh mã†nữa thế nà y? Hà n bảo chá»§, chẳng rõ thiếu niên bạch mã mà quý thuá»™c hạ đã nói phải chăng chÃnh là Vân Dáºt Long, ngưá»i đã xuất hiện tại quý bảo.
Ngưá»i đó vừa dứt lá»i, Thất Long Bảo chá»§ Hà n Thá»§y Äông đã hốt hoảng nói:
- Không thể là hắn được, không thể là hắn được, hắn không hỠbiết chút võ công.
Ngưá»i kia lại nói:
- Hà n bảo chá»§, váºy thì tháºt là trùng hợp, tại sao gã tiểu tá» kia cÅ©ng cưỡi ngá»±a trắng và mặc áo trắng thế nhỉ?
Hà n Thá»§y Äông giá»ng háºm há»±c:
- Vu huynh, nếu đúng như hắn quả là hung thá»§ đã hạ sát khuyển tá», lẽ nà o Hà n má»— lại để cho hắn rá»i khá»i bảo dá»… dà ng như váºy? Chẳng phải huynh đệ nói khoác, Thất Long Bảo tuy chưa được kể là đầm rồng hang hổ, nhưng...
Bá»—ng má»™t giá»ng hùng hồn ngắt lá»i:
- A Di Äà Pháºt, nhị vị thà chá»§ hà tất tranh cải vá»› vẩn thế nà y, chá»§ hung là ai sá»›m muá»™n rồi cÅ©ng có ngà y sáng tá», chỉ cần hắn ở xung quanh Thái SÆ¡n, vá»›i hai mươi mấy ngưá»i chúng ta đây chẳng lẽ không tìm bắt được hắn hay sao?
Hiển nhiên ngưá»i nà y là má»™t vị hòa thượng.
Vân Dáºt Long nhướng mà y, khóe môi lại nở nụ cưá»i sắc lạnh, lẩm bẩm má»™t mình:
- Ngay tức khắc các ngưá»i sẽ rõ chá»§ hung là ai thôi. Hừ, tháºt không ngá» ta lại đứng ngay con đưá»ng mà các ngươi bắt buá»™c phải Ä‘i qua.
Bỗng rúng động cõi lòng thầm nhủ:
- Váºy là ngưá»i lưu chữ không há» dối gạt mình, khi xong việc ở đây rồi đến Vạn Liá»…u bảo, chẳng hiểu có trá»… việc cứu mạng cho cha con Sở Má»™ng Bình hay không?
Liá»n thì, đầu óc chà ng bá»—ng hiện lên gương mặt diá»…m kiá»u cá»§a Sở Má»™ng Bình, chÃnh chà ng cÅ©ng chẳng hiểu tại sao mình bá»—ng dưng lại nghÄ© đến nà ng.
- Qua khá»i đỉnh núi ngổn ngang đá kia là đã tiến và o phạm vi cá»§a Cá»u Trùng Thiên, má»i ngưá»i hãy tháºn trá»ng.
Giá»ng nói già nua và the thé, dưá»ng như là má»™t lão bà .
Vân Dáºt Long nghe nói giáºt mình, vá»™i tung mình xuống ngá»±a, lướt đến má»™t tảng đá to cao hÆ¡n năm trượng cách ngoà i bảy trượng, trầm giá»ng nói:
- Hồng Ảnh, hãy là m cho chúng xem mi là linh mã phải không?
Bạch mã liá»n giÆ¡ hai chân trước lên giẫm trên đá xanh vang lên hai tiếng giòn giã như trả lá»i chá»§ nhân, sau đó ngẩng cao đầu lắc mạnh, ba hồi chuông vang lên lảnh lót.
Liá»n tức trong rừng có ngưá»i kinh ngạc, lá»›n tiếng nói:
- Ủa, tiếng chuông gì thế nhỉ?
- Hẳn không phải là linh mã chứ?
Ngay láºp tức tiếng nói và tiếng bước chân Ä‘á»u ngưng bặt. Nụ cưá»i lạnh lùng và tà n bạo lại nở trên môi Vân Dáºt Long.
Bỗng tiếng lão bà nỠquát:
- “Bạch kiếm linh mã†cà ng tốt, mục Ä‘Ãch cá»§a chúng ta cÅ©ng chẳng phải là vì y hay sao? Hãy Ä‘i theo lão thân.
Câu nói đầy hà o khà dưá»ng như lại khÃch dáºy niá»m hăm hở cá»§a má»i ngưá»i, tiếng bước chân lại vang lên ráºm rịch, rồi thì từ trong rừng phóng ra hai mươi mấy ngưá»i, nhưng thấy há» quay nhìn quanh quất, Ä‘oạn cùng phi thân lên đỉnh núi, thân pháp ngưá»i nà o cÅ©ng hết sức nhanh nhẹn, má»—i cái tung mình Ä‘á»u vượt qua ba bốn trượng.
Vân Dáºt Long đưa mắt nhìn xuống, thấy tổng cá»™ng gồm có hai mươi hai ngưá»i, tuổi tác chênh lệch từ bốn đến bảy mươi, gồm có cả tăng, đạo, tục. Qua đó đủ biết toà n bá»™ cao thá»§ quanh đây Ä‘á»u đã kéo hết đến.
Trong thoáng chốc hỠđã lên đến nÆ¡i, ngay khi ấy bạch mã lại ngá»a cổ lên lắc mạnh, phát ra má»™t hồi chuông nữa.
Má»i ngưá»i dừng bước lại ngay, cách linh mã ngoà i bốn trượng, má»i ánh mắt Ä‘á»u táºp trung và o con ngá»±a toà n trắng kia, không má»™t ai chú ý đến Vân Dáºt Long Ä‘ang đứng lặng yên trên tảng đá to ở ngoà i bảy trượng.
Thất Long Bảo chá»§ Hà n Thá»§y Äông mắt ánh lên vẻ thèm muốn, vá»™i và ng tiến lên hai bước, nói:
- Con ngá»±a nà y là cá»§a Vân Dáºt Long, chẳng rõ hắn đã bị ai hạ độc thá»§ mà con ngá»±a lại ở đây.
Äoạn liá»n cất bước Ä‘i đến gần bạch mã.
Bá»—ng từ trong đám đông bước ra má»™t lão bà tóc bạc, mặt cú trầm giá»ng nói:
- Lão thân thấy con ngá»±a nà y e rằng rất có lai lịch, hãy nhìn kỹ xem dưới cổ nó có phải có chÃn cái chuông bạc ư?
Lão bà dứt lá»i, láºp tức có kẻ sá»ng sốt nói:
- “Bạch kiếm linh mã†chẳng phải cÅ©ng có chÃn cái chuông bạc hay sao?
Tiếp theo lại có ngưá»i nói:
- Linh mã hiện, bạch kiếm xuất... đây là linh mã hiện trước...
Thất Long Bảo chá»§ Hà n Thá»§y Äông thót ngưá»i, láºp tức chững bước không dám tiến lên nữa, nhưng ánh mắt thèm muốn cá»§a y vẫn không rá»i khá»i con bạch mã.
Lão bà mặt cú vì sợ Hà n Thá»§y Äông tranh Ä‘oạt long câu trước nên má»›i nêu chÃn cái chuông bạc để hù dá»a y, giá» nghe má»i ngưá»i nói váºy liá»n nhá»› đến lá»i đồn đại. Quả đúng là linh mã hiện trước, lòng tham tức khắc tiêu tan, liá»n theo đó lại nảy sinh độc niệm, đôi mắt hÃp lại, lá»›n tiếng nói:
- Con ngá»±a nà y cao những tám thước, Ä‘uôi dà i chấm đất, quả đúng là má»™t long câu, Vân Dáºt Long đã bị ngưá»i hạ độc thá»§ có thể chÃnh là vì con ngá»±a nà y, sao chúng ta không cùng xúm lại bắt lấy nó.
Má»i ngưá»i thoạt tiên tuy có phần khiếp sợ, giá» nghe nói, lòng tham lại trá»—i dáºy, láºp tức quên mất chuyện vừa rồi, ai nấy Ä‘á»u hăm hở toan xông và o.
Hà n Thá»§y Äông quét mắt nhìn quanh, bước vá»™i vá» phÃa bạch mã, đồng thá»i hét lá»›n tiếng nói:
- Các vị đừng vội, con ngựa nà y Hà n mỗ đã từng dắt qua rồi, đừng là m nó hoảng chạy.
Dứt lá»i, ngưá»i đã đến gần bạch mã không đầy năm thước nữa.
Song bạch mã vẫn đứng ngẩng cao đầu, chẳng có chút vẻ gì hoảng sợ cả.
Má»i ngưá»i thấy Hà n Thá»§y Äông đã sắp đắc thá»§, ai nấy Ä‘á»u lòng nóng như thiêu đốt, ngay cả lão bà mặt cú cÅ©ng hối háºn vừa rồi đã không chịu suy nghÄ© cặn kẽ, đến ná»—i để cho Hà n Thá»§y Äông phá»—ng tay trên.
Thế là ai nấy Ä‘á»u giở hết công lá»±c toà n thân, cùng lao bổ và o bạch mã.
Thốt nhiên, má»™t chuá»—i cưá»i ghê rợn vang lên Ä‘inh tai nhức óc, tiếp theo má»™t giá»ng nói lạnh như băng cất lên:
- Các vị đã có lòng hiếu thảo đối vá»›i Vân Dáºt Long nà y như váºy, tháºt khiến Vân má»— chẳng biết nên báo đáp thế nà o cho phải.
Má»i ngưá»i như bị chạm Ä‘iện, tiến tá»›i nhanh mà lui lại cà ng nhanh hÆ¡n, tất cả cùng chững ngưá»i và tung ngược ra sau chẳng kém gì tia chá»›p, chứng tá» võ công cá»§a há» Ä‘á»u hết sức cao siêu và đồng thá»i cÅ©ng biểu lá»™ trong lòng há» vốn đã tiá»m tà ng má»™t ná»—i khiếp sợ ghê gá»›m lắm, nên khi vừa nghe tiếng thảy Ä‘á»u hồn phi phách tán.
Má»i ngưá»i đứng yên, theo phản ứng tá»± nhiên, tất cả Ä‘á»u quay nhìn vá» phÃa phát ra tiếng nói. Hà n Thá»§y Äông là ngưá»i đầu tiên thảng thốt kêu lên:
- Ngươi là Vân Dáºt Long ư?
Vân Dáºt Long ánh mắt sắc lạnh quét nhìn những gương mặt đầy kinh dị lẫn tức giáºn khác nhau, Ä‘oạn chốt và o mặt Hà n Thá»§y Äông. Lạnh lùng nói:
- Không sai. Hà n đại bảo chá»§, tại hạ chÃnh là Vân Dáºt Long. Có lẽ giỠđây các hạ phải hối háºn lúc ở Thất Long Bảo không nên chỉ phái đứa con trai vô dụng để đối phó vá»›i Vân má»—.
Hà n Thá»§y Äông nghe nói liá»n giáºt nảy mình, mắt rá»±c lá»a căm há»n chòng chá»c nhìn và o mặt Vân Dáºt Long, trầm giá»ng quát:
- Vân Dáºt Long, ngươi... hãy thú tháºt, có phải ngươi đã hạ sát Hà n Ngá»c Hổ không?
Vân Dáºt Long buông tiếng cưá»i khinh miệt, tung mình từ trên tảng đá cao bảy trượng xuống nhẹ như lông hồng, cháºm chạp Ä‘i vá» phÃa Hà n Thá»§y Äông, cưá»i sắc lạnh, nói:
- Hà n Thá»§y Äông, Vân má»— đã nói rồi, đứa con quý báu cá»§a các hạ quá ư là vô dụng.
Qua khinh công cao siêu và thần thái trầm tÄ©nh cá»§a Vân Dáºt Long, má»i ngưá»i lại cà ng căng thẳng hÆ¡n, bởi qua ánh mắt sắc lạnh cá»§a chà ng, há» không tìm được chút vẻ thương hại nà o cả, mặc dù mục Ä‘Ãch cá»§a há» là vây bắt chà ng và tháºm chà giết chết chà ng chứ không cần chà ng thương hại.
Thất Long Bảo chá»§ Hà n Thá»§y Äông hai mắt giăng đầy tia máu, thần thái hung tợn, sải bước Ä‘i đến gần Vân Dáºt Long, nghiến răng nói:
- Vân Dáºt Long, ngươi... hãy thẳng thắn trả lá»i.
Vân Dáºt Long cưá»i khỉnh:
- Hà n Thá»§y Äông, các hạ tai không Ä‘iếc, mắt chẳng mù, Vân má»— chẳng qua chỉ giết má»™t tên tặc tá» lòng lang dạ sói, cần phải lặp Ä‘i lặp lại bao nhiêu lần nữa chứ?
Giá» thì sá»± tháºt đã rõ, tình phụ tá» thiêng liêng gắn bó, Hà n Thá»§y Äông đã quên mất con mình chết bởi chưởng lá»±c gì, hiện tại y chỉ có má»™t ý nghÄ©a báo thù mà thôi.
Hà n Thá»§y Äông buông tiếng quát vang, thân hình thấp khá»e như Ä‘iên cuồng lao bổ và o Vân Dáºt Long, song chưởng vung động, má»™t chiêu “Kinh đà o liệt ngạn†(sóng dữ vỡ bá») chá»›p nhoáng công và o những yếu huyệt nÆ¡i ngá»±c và bụng Vân Dáºt Long.
Chiêu xuất như vÅ© bão, cát đá bay mù mịt, bóng chưởng cháºp chùng, kình phong cuồn cuá»™n, tháºt kinh hồn khiếp vÃa.
Vân Dáºt Long khẽ buông tiếng cưá»i khảy, vững và ng đứng yên, như không há» hay biết nguy cÆ¡ đã gần ká».
Sá»± Ä‘iá»m tÄ©nh cá»§a chà ng vừa rồi đã khiến má»i ngưá»i ghê rợn, sá»± Ä‘iá»m tÄ©nh cá»§a chà ng lúc nà y lại khiến má»i ngưá»i hoà i nghi vá» võ công cá»§a chà ng, bởi Thất Long Bảo chá»§ Hà n Thá»§y Äông là bá chá»§ má»™t phương, ai dám khinh thưá»ng đối vá»›i độc chiêu mà y đã toà n lá»±c thi thố. Do đó má»i ánh mắt bất giác Ä‘á»u hướng và o ngưá»i Vân Dáºt Long.
Chá»›p nhoáng song chưởng cá»§a Hà n Thá»§y Äông chỉ còn cách ngá»±c Vân Dáºt Long không đầy ba tấc, vá»›i khoảng cách ấy không ai có thể tránh né được nữa.
Thốt nhiên, má»™t tiếng cưá»i còn lạnh hÆ¡n khi nãy vá»ng và o tai má»i ngưá»i, cùng lúc há» chỉ thấy bóng trắng dưá»ng như chao Ä‘i má»™t cái, chưa kịp hiểu việc gì đã xảy ra thì tất cả Ä‘á»u đã trở thà nh quá khứ, bốn mươi hai luồng ánh mắt sá»ng sốt đến đỠđẫn cùng chốt chặt và o mặt Vân Dáºt Long, há» tháºt chẳng dám tin chỉ trong chá»›p mắt mà má»™t vị bảo chá»§ hùng bá má»™t phương lại bị lá»t và o tay má»™t thiếu niên yếu Ä‘uối thế kia, song đó lại là sá»± tháºt.
Vân Dáºt Long quét mắt nhìn Hà n Thá»§y Äông, trán nổi gân xanh, mồ hôi nhá»… nhại, âm trầm nói:
- Hà n Thá»§y Äông, đôi mắt cho cá»§a lão lẽ ra không nên mù quáng, lại mưu toan cướp Ä‘oạt “Bạch kiếm linh mãâ€, giá» thì ngươi đã đến lúc báo ứng rồi.
Vừa dứt lá»i, chỉ thấy ánh đỠlóe lên. Hà n Thá»§y Äông rú lên thảm thiết, ngã ngá»a ra đất, trên trán in rõ má»™t dấu chưởng thu nhá» mà u Ä‘á».
- Ồ. Viêm Dương Thất Huyễn Chưởng!
- ChÃnh hắn đã sát hại ngưá»i cá»§a ChÃnh NghÄ©a Nhai.
Äó chÃnh là hung thá»§ mà há» Ä‘ang tìm, song những tiếng ấy ngoại trừ kinh khiếp, không má»™t chút vui mừng, có lẽ thá»§ Ä‘oạn giết ngưá»i nhẹ nhà ng và tà n bạo cá»§a Vân Dáºt Long đã cướp mất hết dÅ©ng khà cá»§a há».
Vân Dáºt Long buông tiếng cưá»i dà i đầy kÃch động, nói:
- Các vị bằng hữu, ngưá»i các vị cần tìm chÃnh là Vân má»— chứ không phải là Cá»u Trùng Thiên, các vị đã tá»± mệnh danh đại hiệp vì bảo vệ chÃnh nghÄ©a mà bán mạng cho Huyết Bi, Vân má»— quyết không để cho các vị phải thất vá»ng, ngoà i Hải Trà ra, Vân má»— sẽ lấy mạng tất cả.
Má»i ngưá»i thảy Ä‘á»u rúng động cõi lòng, lúc nà y hỠđâm ra ngÆ¡ ngẩn và vụng vá», không ai nghÄ© ra được lá»i lẽ nà o để ứng phó vá»›i chà ng thiếu niên ngông cuồng và tà n bạo nà y.
Bá»—ng từ trong đám đông bước ra má»™t vị lão hòa thượng râu mà y bạc phÆ¡, đôi mắt sáng quắc, hướng vá» Vân Dáºt Long niệm tiếng Pháºt hiệu, trầm giá»ng nói:
- Vân thà chủ đã định lấy mạng tất cả, sá chỉ mỗi mình lão nạp? Sao không lấy mạng hết thảy nếu như có đủ khả năng?
Vân Dáºt Long nhìn chốt và o mặt Hải Trà đại sư, cưá»i khảy nói:
- Nếu không phải vì Hải Tuệ đại sư, Hải Trà lão hòa thượng dù có quỳ dưới đất dáºp đầu lạy thì Vân má»— cÅ©ng Ä‘áºp vỡ sá».
Äến đây thì má»i ngưá»i đã lấy lại sá»± bình tÄ©nh, lão bà mặt cú bá»—ng lá»›n tiếng nói:
- Vân Dáºt Long, khá»i lắm lá»i, ngươi tháºt là ai hãy nói mau?
Vân Dáºt Long mắt bá»—ng bừng sát cÆ¡, nhìn thẳng và o mặt lão bà , Ä‘anh giá»ng nói:
- Thất Xảo Yêu Hồ, Vân má»— không ngá» mụ lại dám má»™t mình rá»i khá»i ChÃnh NghÄ©a Nhai đến đây tìm Vân má»—. “Bạch kiếm linh mã†Vân Dáºt Long chÃnh là kẻ nà y, nếu lão yêu bà mà không hay quên, hẳn phải nhá»› câu chuyện trên Thái SÆ¡n ChÃnh NghÄ©a Nhai hồi mưá»i ba năm trước, đứa trẻ mồ côi còn lại duy nhất cá»§a dòng há» Vân chÃnh là Vân Dáºt Long, ngưá»i sẽ phanh thây mụ ngà y hôm nay.
Thất Xảo Yêu Hồ thoáng ngẩn ngưá»i, bá»—ng ngá»a mặt buông tiếng cưá»i ghê rợn, lạnh lùng nói:
- Ngươi quả đúng là hung thủ, chúng ta tiến lên.
Má»i ngưá»i chỉ biết Thất Xảo Yêu Hồ đã thất tung mưá»i ba năm, nay tái xuất hiện võ công cà ng cao hÆ¡n trước nhiá»u, còn trong mưá»i ba năm qua mụ đã Ä‘i đâu thì không ai được rõ.
Mụ đã tá»± đứng ra đòi dẫn má»i ngưá»i Ä‘i truy nã hung thá»§ và lẽ dÄ© nhiên cÅ©ng trở thà nh ngưá»i cầm đầu. Do đó, Thất Xảo Yêu Hồ vừa hạ lệnh, má»i ngưá»i láºp tức tản ra bao vây chà ng và o giữa.
Vân Dáºt Long đã bừng sát cÆ¡, đảo mắt nhìn quanh, vẻ khinh miệt. Äoạn lạnh lùng nói:
- Cứ xông và o đi.
Hải Trà đại sư vốn tÃnh nóng như lá»a, nghe nói liá»n quát:
- Lão nạp ra tay đây.
Dứt lá»i láºp tức xuất thá»§, má»™t chiêu “Kim cang triá»u Pháºt†tống thẳng và o ngá»±c Vân Dáºt Long, chưởng kình như bà i sÆ¡n đảo hải, so ra công lá»±c còn cao hÆ¡n Hà n Thá»§y Äông nhiá»u.
Thất Xảo Yêu Hồ đã phụng mệnh Huyết Bi hà nh sự, vừa thấy Hải Trà ra tay, sợ lão một mình suy thế, bèn vội quát lớn:
- Chúng ta cùng xông và o đi.
Vừa dứt lá»i, đã xuất thá»§ vá»›i chiêu “Dã mã phân tông†chá»™p và o phÃa phải Vân Dáºt Long, tuy mụ ra tay sau Hải TrÃ, song lại đến trước, qua đó đủ thấy võ công còn cao hÆ¡n Hải Trà đại sư.
Vân Dáºt Long thoáng giáºt mình, nghÄ© nhanh:
- ChÃnh NghÄ©a Nhai quả nhiên thá»±c lá»±c hùng háºu, má»™t lão yêu bà tầm thưá»ng mà cÅ©ng có võ công thế nà y, ta phải tháºt tháºn trá»ng má»›i được.
Trong khi ấy những ngưá»i khác cÅ©ng đã lần lượt ra tay, thoáng chốc bốn phương tám hướng kình phong cuồn cuá»™n áºp và o Vân Dáºt Long, uy thế quả là khá»§ng khiếp.
Vân Dáºt Long buông tiếng cưá»i khảy, nhanh nhẹn lách ngưá»i tránh khá»i thế công cá»§a Thất Xảo Yêu Hồ và Hải Trà đại sư, rồi thì vá»t ngưá»i lên cao, vừa lúc tránh qua hết những đòn tấn công từ bốn phÃa áºp tá»›i.
Má»i ngưá»i thấy váºy Ä‘á»u giáºt mình, bá»—ng nghe Thất Xảo Yêu Hồ quát to:
- Dịp may hiếm có, ra tay mau.
Những ngưá»i hiện diện tuy chưa phải là hà ng đệ nhất cao thá»§ võ lâm, song thảy Ä‘á»u là nhân váºt già u kinh nghiệm chiến đấu, nhân lúc Vân Dáºt Long ngưá»i Ä‘ang lÆ¡ lá»ng trên không, khó bá» xoay sở, ra tay triệt hạ chà ng thì tháºt thuáºn lợi, dù Thất Xảo Yêu Hồ không lên tiếng nhắc nhở thì há» cÅ©ng chẳng bá» qua dịp may hiếm có ấy.
Vân Dáºt Long vừa vá»t lên cao chưa đầy hai trượng, bốn mươi hai bà n tay đã nhất tá» vung lên trong cát bụi mịt mù, phóng ra má»™t luồng kình phong khá»§ng khiếp như bão tố từ dưới cuốn lên.
Vân Dáºt Long cưá»i vang:
- Quả đúng là dịp may hiếm có để Vân mỗ lấy mạng các vị. Ha ha...
Trong tiếng cưá»i, Vân Dáºt Long bá»—ng lá»™n ngưá»i, trở thà nh đầu dưới chân trên, láºp tức trên không xuất hiện má»™t vòng tròn đỠto lá»›n, chưởng phong cá»§a má»i ngưá»i liá»n theo chiá»u xoay cá»§a vòng tròn tản ra tứ phÃa rồi tan biến.
Thất Xảo Yêu Hồ giáºt bắn ngưá»i, kêu lên thảng thốt:
- Viêm Dương Thất Huyễn Chưởng.
- Hả? Äó chÃnh là ...
Ngay khi ấy vòng tròn đỠbá»—ng chuyển sang mà u cam từ ngoà i và o, chá»›p nhoáng đã phá»§ xuống đầu má»i ngưá»i trong khi hồn phách cá»§a há» còn chưa ổn định.
Tiếng rú thảm khốc vang lên liên hồi, mưá»i mấy bóng ngưá»i phóng ra xa, bảy tám ngưá»i đã ngã gục tại chá»—.
Vân Dáºt Long đứng lạnh lùng, sát cÆ¡ trong mắt chẳng những không giảm mà lại cà ng gia tăng, sá»± chết chóc đã khiến chà ng nhá»› lại tất cả những gì đã xảy ra hồi mưá»i ba năm trước, quét mắt nhìn những tá» thi nằm sóng xoà i dưới đất, trên trán Ä‘á»u có in má»™t dấu chưởng mà u cam, ánh mặt ngáºp đầy thù háºn lại quét và o mặt má»i ngưá»i, giá»ng sắc lạnh nói:
- Vân mỗ đã lấy tám mạng rồi, các vị xông và o nữa đi.
Hải Trà đại sư quắc mắt:
- Thà chá»§ thá»§ Ä‘oạn tháºt tà n bạo, lão nạp cÅ©ng xin nạp mạng.
Äoạn liá»n lao bổ tá»›i, láºp tức mưá»i hai ngưá»i kia cÅ©ng Ä‘iên cuồng xông và o.
Ngay khi ấy, dưới núi bá»—ng vá»ng lên má»™t tiếng Ä‘inh tai nhức óc hô to:
- Thất hải dược linh mã...
Liá»n sau đó bốn bá» tiếng phụ há»a vang rá»n:
- Bạch kiếm tảo thiên hạ.
|

07-09-2008, 08:58 PM
|
 |
Nghịch Thiên Quá»· Äế
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 405
Thá»i gian online: 22 giá» 13 phút 59 giây
Thanks: 3
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
BẠCH KIẾM LINH MÃ
Tác giả: Khuyết Danh
CHÆ¯Æ NG TÃM
NGUY CÆ PHỦ TRÙM VẠN LIỄU BẢO
Trong khi ấy Vân Dáºt Long lại tung mình lên cao, cÅ©ng như trước, vòng tròn đỠxua tan chưởng phong má»i ngưá»i, vòng tròn cam theo sau phá»§ chụp xuống.
Bá»—ng, má»™t giá»ng nói thô bạo từ dưới núi vá»ng lên:
- Cung chủ tiểu gia gia, xin hãy để lại hai tên cho mỗ giải khuây...
Ngay khi ấy, vòng tròn cam đã trở thà nh mà u và ng nhạt và kèm theo tiếng rì rầm như sấm rá»n.
Tiếng rú thảm khốc vang lên liên hồi, mưá»i má»™t ngưá»i đã ngã gục dưới đất, chỉ có hai ngưá»i thoát hiểm, nhưng đó không phải nhá» may mắn, mà là do Vân Dáºt Long đã chừa lại.
Hai ngưá»i ấy má»™t là Hải Trà đại sư, má»™t là Thất Xảo Yêu Hồ.
Trong tiếng quát vang, từ dưới núi phóng lên má»™t đại hán như ngá»n tháp sắt tuổi chừng bốn mươi, võ phục mà u và ng đất, mà y Ä‘áºm rì, mắt to tròn hung tợn, môi đỠmÅ©i lân, miệng rá»™ng răng trắng, râu cứng xồm xoà m, hệt như má»™t ma vương trong truyá»n thuyết. Theo sau ngưá»i nà y là năm lão nhân y phục cùng mà u, tuổi Ä‘á»u trên dưới lục tuần.
Äại hán có vẻ thất vá»ng quét mắt nhìn những tá» thi dưới đất, bá»—ng như nhá»› ra Ä‘iá»u chi đó, quay phắt lại nói:
- Các ngươi kiến lễ với tiểu cung chủ mau!
Năm lão nhân vội vòng tay xá dà i, đồng thanh hô to:
- Cung chủ vạn an!
Vân Dáºt Long há» hững khoát tay:
- Hãy đứng sang bên!
Hải Trà đại sư và Thất Xảo Yêu Hồ định thần, khi nhìn kỹ đại hán kia, trong đầu hai ngưá»i láºp tức hiện ra năm đại ma vương giết ngưá»i không gá»›m tay, bất giác kinh hãi cùng lùi sau má»™t bước, buá»™t miệng kêu lên:
- “Huyết Si†Lôi Mãnh!
Äại hán toét miệng cưá»i:
- Hãy còn nhớ ra mỗ, khá lắm! Khá lắm!
Vân Dáºt Long cưá»i khảy, trầm giá»ng:
- Lôi Mãnh, bắt lấy lão hòa thượng kia!
“Huyết Si†Lôi Mãnh mắt ánh lên vẻ mừng rỡ, lớn tiếng:
- Tuân mạng, tuân mạng! Äa tạ tiểu cung chá»§ đã để lại cho má»— má»™t tên.
Äoạn liá»n hăm hở định ra tay.
Bá»—ng nghe Vân Dáºt Long lạnh lùng nói:
- Không được giết!
“Huyết Si†Lôi Mãnh láºp tức xịu mặt, chá»›p mắt hai cái, là u bà u:
- Rõ là mất hứng. Nà y, các ngươi hãy bắt lấy lão trá»c kia cho má»—!
Năm lão nhân láºp tức lướt tá»›i bao vây Hải Trà đại sư và o giữa, má»™t ngưá»i đứng đối mặt lạnh lùng nói:
- Hải TrÃ, tốt hÆ¡n hãy biết Ä‘iá»u để khá»i chuốc khổ và o thân, tà i cán cá»§a đại sư, bá»n nà y Ä‘á»u biết rất rõ.
Hải Trà đại sư quét mắt nhìn, bất giác giáºt mình nhá»§ thầm:
- Sao há» Ä‘á»u đã trở thà nh thá»§ hạ cá»§a Huyết Si thế nà y? Y nói không sai, kể chi là năm ngưá»i cùng lúc động thá»§, dù má»™t chá»i má»™t thì mình cÅ©ng không phải là đối thá»§, xem ra hôm nay mình chắc chắn nguy khốn rồi.
Äoạn chợt nảy ý, trầm giá»ng nói:
- Luáºn vá» thân pháºn, năm vị thà chá»§ Ä‘á»u là nhân váºt lừng danh má»™t thá»i trên chốn giang hồ, lão nạp tháºt không hiểu nổi, vá»›i danh vá»ng cá»§a năm vị sao lại...
Lão nhân đối diện không chá» cho Hải Trà đại sư nói dứt, lạnh lùng ngắt lá»i:
- Äại sư khá»i khiêu khÃch, bá»n nà y thảy Ä‘á»u thá» chết táºn tụy vá»›i thiếu chá»§, rá»a sạch hải háºn sÆ¡n thù. Hừ, trong giá»›i giang hồ hiện nay có mấy ai đủ tư cách được liệt và o thị vệ cá»§a Kim Má»™c Thá»§y Há»a Thổ ngÅ© vệ? Äại sư nên sáng suốt định Ä‘oạt, đừng để mang nhục và o thân.
Hải Trà đại sư rúng động cõi lòng, thầm nhủ:
- Vân Dáºt Long tuổi tác không quá mưá»i tám mà có tà i dụng ngưá»i thế nà y, lại có thể khiến cho những nhân váºt thà nh danh đã lâu nà y tuân phục đến váºy. NgÅ© vệ mà y nói hiển nhiên là những nhân váºt ngang hà ng vá»›i Huyết Si, váºy xem ra sá»± tái hiện cá»§a Bạch Kiếm Linh Mã nhất định sẽ mang đến gió tanh mưa máu, ta hãy còn rất nhiá»u việc cần là m, chi bằng nhịn nhục phen nà y rồi sau hẵng tìm cách báo phục.
NghÄ© Ä‘oạn bèn cưá»i lạnh lùng nói:
- Thà chá»§ nói rất hữu lý, hôm nay lão nạp chấp nháºn chịu thua.
Äoạn chắp hai tay sau lưng, thần sắc lẫm liệt, ra vẻ sẵn sà ng chấp nháºn đầu rÆ¡i máu đổ.
Lão nhân đối diện thản nhiên Ä‘i tá»›i, đưa tay nắm lấy mạch môn Hải TrÃ, ngoảnh lại cung kÃnh nói:
- Bẩm vệ chủ, đã bắt được rồi!
“Huyết Si†Lôi Mãnh quát:
- Dẫn qua má»™t bên, chá» lát nữa cung chá»§ xét xá».
Thất Xảo Yêu Hồ không ngá» Hải Trà đại sư lại tham sanh úy tá» như váºy, quét mắt nhìn tá» thi ngổn ngang dưới đất, Ä‘oạn lại nhìn Vân Dáºt Long mắt rá»±c sát cÆ¡, thấy mình quá là lẻ loi liá»n sinh lòng đà o tẩu, cưá»i khảy nói:
- Vân Dáºt Long, chá»§ nhân Huyá»n Bi sẽ không buông tha ngươi đâu, trừ phi ngươi giết chết tất cả.
Vân Dáºt Long nhếch môi cưá»i, gằn giá»ng:
- Lão yêu bà , trước mặt Vân má»— mụ đừng hòng giở mưu kế, Ä‘em sở trưá»ng cá»§a mụ ra đây?
“Huyết Si†Lôi Mãnh vừa thấy có dịp liá»n vá»™i nói:
- Äúng đúng đúng, lá»i nói cá»§a tiểu cung chá»§ nặng như núi Thái, lão yêu bà hãy chịu chết Ä‘i thôi!
Äoạn liá»n vung tay toan xuất thá»§.
Vân Dáºt Long trầm giá»ng:
- Lôi Mãnh, không được giết mụ!
Thất Xảo Yêu Hồ cân nhắc tình thế, biết khó tránh khá»i động thá»§, bèn ngầm váºn tụ hết công lá»±c, vá» bình tÄ©nh nói:
- Vân Dáºt Long, ngươi chuẩn bị bao nhiêu ngưá»i?
Vân Dáºt Long cưá»i khảy:
- Chỉ mỗi mình Vân mỗ thôi! Lão yêu bà , mụ hãy nghe đây, nội trong ba chiêu Vân mỗ sẽ bẻ gãy mụ hai tay, điểm và o bảy nơi huyệt thương tà n, trong hai hôm mụ sẽ phải nếm mùi đau khổ đến tột cùng, đó là đã nợ của Vân mỗ.
Äoạn liá»n cháºm bước Ä‘i vá» phÃa Thất Xảo Yêu Hồ.
Thất Xảo Yêu Hồ nghe nói rùng mình, gương mặt nhăn nheo cá»§a mụ trắng bệch, dù đã váºn công sẵn sà ng, song nãy giá» vẫn không dám ra tay.
Ngay khi ấy Huyết Si nóng ruột hét:
- Cung chủ, “Huyết Si†Lôi Mãnh chỠlệnh!
Hiển nhiên y muốn bảo Vân Dáºt Long nhưá»ng lão yêu hồ lại cho y.
Vân Dáºt Long thoáng ngẩn ngưá»i, bá»—ng nghe Thất Xảo Yêu Hồ quát vang, như tên bắn lao bổ tá»›i, ngưá»i chưa đến chưởng chiêu đã tung ra.
Khoảng cách đã gần mà Thất Xảo Yêu Hồ lại quyết tâm liá»u mạng, Vân Dáºt Long võ công tuy cao cÅ©ng đà nh phải tung mình lùi sau ba thước.
Kinh nghiệm lâm địch và tâm kế cá»§a Thất Xảo Yêu Hồ quả là hÆ¡n ngưá»i, khi bất thần tấn công đã liệu chắc Vân Dáºt Long trong lúc bất phòng hẳn khó thể ứng phó, nên chưởng chiêu chỉ sá» dụng ná»a chừng, khi Vân Dáºt Long đã thoái lui, mụ liá»n như bóng theo hình Ä‘uổi tá»›i, má»™t chiêu “Hiệu SÆ¡n Siêu Hải†toà n lá»±c công ra.
Vân Dáºt Long buông tiếng cưá»i khảy, ngưá»i bá»—ng biến thà nh má»™t là n bóng trắng, thoát ra khá»i tầm mắt cá»§a Thất Xảo Yêu Hồ, nhanh nhẹ như gió thoảng.
Thất Xảo Yêu Hồ tháºt không ngá» thá»§ pháp hung hiểm như váºy mà cÅ©ng chẳng là m gì được Vân Dáºt Long, vừa thấy bóng dáng chà ng biến mất liá»n biết nguy tai, chẳng chút cháºm trá»…, vá»™i lá»™n ngưá»i má»™t vòng, má»™t chiêu “Phản Thôi NgÅ© Nhạc†tung ngược ra sau.
Ngay khi Thất Xảo Yêu Hồ vừa quay ngưá»i, bá»—ng sau lưng vang lên má»™t chuá»—i cưá»i dà i ghê rợn, liá»n tức hai cánh tay cá»§a mụ đã bị bẻ gãy lìa đến táºn vai, má»™t tiếng rú thảm thiết, tiếp theo là máu phun xối xả, Thất Xảo Yêu Hồ gà o thét như quá»· dữ, phi thân phóng xuống núi.
“Huyết Si†Lôi Mãnh buông tiếng cưá»i gằn, toan ra tay thì bá»—ng nghe Vân Dáºt Long quát:
- Äể cho mụ Ä‘i!
Huyết Si láºp tức chững bước, ngoảnh lại chỉ thấy Vân Dáºt Long trên môi Ä‘ang treo má»™t nụ cưá»i lạnh ghê hồn, bất giác động tâm thần nhá»§:
- Nụ cưá»i ấy ta đã thấy quá nhiá»u rồi, phải chi đó là nụ cưá»i xuất phát từ trái tim trong sạch cá»§a y hẳn rất là quyến rÅ©, nhưng từ đó đến nay ta chưa từng trông thấy y tháºt sá»± cưá»i bao giá».
Vân Dáºt Long trông theo bóng dáng Thất Xảo Yêu Hồ khuất và o trong rừng, bá»—ng trầm giá»ng nói:
- Lôi Mãnh, đánh Hải Trà ba mươi cây rồi tha đi!
“Huyết Si†Lôi Mãnh thoáng kinh ngạc, đoạn mừng thầm nhủ:
- CÅ©ng còn hÆ¡n không, cÅ©ng còn hÆ¡n không, tuy không giết được mà đánh ba mươi cây thì lão trá»c nà y cÅ©ng bán sống bán chết rồi.
Lòng đang nghĩ thì chân đã cất bước đi và o rừng, lát sau trở ra thì trên tay đã có thêm một nhánh tùng to cỡ miệng chén và dà i hơn tám thước.
- Bây đâu, hãy đè y xuống cho ta!
Vân Dáºt Long trầm giá»ng nói:
- Ngươi nặng tay, hãy để cho hỠđánh, đè lấy mạch môn không cho y váºn công đỠkháng, đánh ba mươi cây tháºt mạnh.
“Huyết Si†Lôi Mãnh tuy hết sức thất vá»ng, nhưng không dám trái lệnh, trao cây cho má»™t lão nhân và nói:
- Hãy đánh cho mạnh tay, nhẹ là mỗ tẩn ngươi đấy!
Hải Trà đại sư huyết mạch bị cản trở không váºn công được, ba mươi cây đã đánh cho lão toét da nứt thịt, máu tuôn xối xả, hồi lâu không bò dáºy nổi.
Vân Dáºt Long lạnh lùng nói:
- Hải TrÃ, lão hãy nhá»› đây là lần đầu tiên, cÅ©ng là vị tình Hải Tuệ đại sư, bằng không những ngưá»i nà y chÃnh là gương cá»§a lão đấy.
Äoạn quay sang “Huyết Si†Lôi Mãnh tiếp:
- Chẳng bao lâu nữa giá»›i giang hồ sẽ biết kẻ nà y là háºu duệ cá»§a nhà há» Vân, giá» phải tức khắc cho ngưá»i đến canh giữ Vân gia trang, ngươi hãy Ä‘i ngay vá»›i há»!
“Huyết Si†Lôi Mãnh hoảng kinh:
- Cung chá»§ định Ä‘i đâu váºy?
- Vạn Liễu Bảo!
- Mỗ đi với cung chủ, phái hỠđến canh Vân gia trang là được rồi!
- Từ đây đến Thê Hà Vạn Liá»…u Bảo đưá»ng xá xa xôi, Vân má»— có Hồng Ảnh thay chân, còn ngưá»i Ä‘i bằng cách nà o?
“Huyết Si†Lôi Mãnh nghe Vân Dáºt Long không kiên quyết từ chối, biết còn có hy vá»ng, bèn vá»™i nói:
- Dẫu Ä‘i khắp Trung Nguyên thì má»— cÅ©ng bằng lòng, nhưng có Ä‘iá»u là lần sau Cung chá»§ phải để lại cho má»— hai tên.
Vân Dáºt Long ngẫm nghÄ© má»™t hồi, Ä‘oạn nói:
- Thôi được, váºy thì ngươi hãy Ä‘i cùng Vân má»—.
“Huyết Si†Lôi Mãnh mừng rỡ toét miệng cưá»i, ngoảnh lại năm vị thá»§ hạ khoát tay nói:
- Mỗ theo Cung chủ đến Thê Hà , các ngươi hãy đến Vân gia trang, nhanh lên!
Vân Dáºt Long dịu giá»ng:
- CÅ©ng thuáºn đưá»ng, ta cùng Ä‘i váºy!
Äoạn tung mình lên ngá»±a, giục vó phóng Ä‘i ngay. Trong tiếng chuông ngá»±a reo lảnh lót, há» khuất dạng và o trong rừng tùng, nÆ¡i đây chỉ để lại hai mươi mốt tá» thi cùng Hải Trà đại sư mắt ngáºp đầy căm há»n.
Ngoà i xa ngá»n núi cao tráºp trùng, gần đó đồi gò mấp mô, rừng phong lá đỠbạt ngà n, ngà n vạn liá»…u rÅ© theo gió Ä‘ung đưa, má»™t tòa lâu đà i kiểu cung Ä‘iện được kiến trúc dá»±a và o vách núi, ngói xanh tưá»ng Ä‘á», nối tiếp nhau rá»™ng bằng mươi mẫu, bốn bá» liá»…u xanh vây bá»c hệt như tiên sÆ¡n thần phá»§ trong danh há»a.
Trang viện tuy rá»™ng lá»›n, lầu đà i tuy nhiá»u, nhưng ngoà i những chú chim non tung tăng trên cà nh liá»…u, không há» thấy má»™t bóng ngưá»i, tÄ©nh lặng đến ghê rợn.
Tiếng chuông ngá»±a vừa reo lên, má»™t đại hán như tháp sắt bá»—ng xuất hiện trên má»™t ngá»n núi, ngước mắt nhìn, láºp tức ngoảnh lại mừng rỡ reo:
- Cung chủ, phen nà y thì chúng ta đã tìm đúng rồi!
Liá»n tức má»™t con ngá»±a trắng tung lên đỉnh núi, tiếng chuông im bặt, thiếu niên áo trắng trên lưng ngá»±a quét mắt nhìn, vẻ mặt căng thẳng liá»n thư giãn phần nà o và nói:
- CÅ©ng may, chúng ta tuy đã lạc đưá»ng mất mấy hôm mà há» cÅ©ng chưa mở cuá»™c tấn công. Lôi Mãnh, đừng quên lá»i dặn cá»§a Vân má»—, ta và o trang Ä‘i!
Hai ngưá»i nà y chÃnh là Vân Dáºt Long và “Huyết Si†Lôi Mãnh, thổ vệ trong số ngÅ© vệ.
Lôi Mãnh vỗ ngực đánh bốp nói:
- Cung chủ hãy yên tâm, Lôi Mãnh nà y quyết không là m lỡ việc đâu!
Äoạn dẫn trước tiến vá» Vạn Liá»…u Bảo.
Xuống đến chân núi, trước mặt là những lùm cây thấp rải rác và đá núi ngổn ngang. Huyết Si đang đi, bỗng đôi mắt to tròn rực lên, chững bước quát:
- Hai tên kia hãy cút ra đây ngay!
Vân Dáºt Long vì không muốn biểu lá»™ võ công trong lúc nà y, nên tuy chà ng sá»›m đã phát giác, nhưng không lên tiếng, thấy váºy liá»n trầm giá»ng nói:
- Lôi Mãnh, chưa đến nÆ¡i mà ngươi kêu réo lên chi váºy?
“Huyết Si†Lôi Mãnh vốn tÃnh bá»™c trá»±c, lúc nà y đã quên mất lá»i dặn cá»§a Vân Dáºt Long, buá»™t miệng nói:
- Rõ rà ng...
Vân Dáºt Long trầm giá»ng quát:
- Chạy mất rồi!
Bá»—ng từ trong rừng vang lên má»™t tiếng cưá»i lạnh lùng, liá»n thì bóng ngưá»i thấp thoáng, phóng ra bảy gã tráng hán, giăng thà nh hà ng ngang trước mặt hai ngưá»i cách ngoà i má»™t trượng, má»™t ngưá»i đứng giữa cưá»i khảy nói:
- Nhị vị bằng hữu đến đây há»i đưá»ng hay là hạ thư?
“Huyết Si†Lôi Mãnh trừng mắt quát:
- Các ngươi hãy nhìn xem chúng đại gia đến đây là để là m gì?
Tiếng quát như sấm rá»n, khiến bảy gã tráng hán Ä‘inh tai nhức óc, mặt Ä‘á»u kinh hoà ng thất sắc.
Vân Dáºt Long Ä‘iá»m nhiên nói:
- Lôi Mãnh không được lên tiếng, há»i đưá»ng đâu thể nói năng như váºy được?
Äoạn hướng vá» gã tráng hán đứng giữa nhếch môi cưá»i nói:
- Xin há»i huynh đà i, đây phải chăng là Vạn Liá»…u Bảo? Bảo chá»§ là Sở Nam Nhạn đúng không?
Äại hán đứng giữa đưa mắt nhìn “Huyết Si†Lôi Mãnh, lại quay sang nhìn Vân Dáºt Long, thầm nhá»§:
- Má»™t thư sinh anh tuấn tao nhã sao lại dẫn theo má»™t bá»™c tùng hung tợn thế nà y? Rõ là cõi Ä‘á»i lắm sá»± lạ kỳ!
Äoạn vá»™i nói:
- Äúng rồi, bằng hữu định tìm ai váºy?
Gã đại hán tuy nói váºy, song thần sắc vẫn ngáºp đầy vẻ thù địch.
Vân Dáºt Long thấy váºy chợt động tâm nói:
- Xin phiá»n huynh đà i báo lại vá»›i quý bảo chá»§, rằng có ngưá»i quen ở Thái SÆ¡n là Vân Dáºt Long đến viếng.
Gã đại hán nhìn quanh quất má»™t hồi, Ä‘oạn trầm giá»ng nói:
- Tôn Khanh, hãy và o bẩm báo với bảo chủ đi!
Má»™t gã tráng hán chừng hai mươi tuổi đứng táºn cùng bên phải liá»n vâng má»™t tiếng, phóng Ä‘i và o báo ngay, còn lại sáu ngưá»i vẫn đứng yên tại chá»—.
“Huyết Si†Lôi Mãnh nóng nảy nói:
- Sao lại không má»i bá»n ta và o hả?
Gã đại hán nỠlạnh lùng:
- Bằng hữu, bảo chá»§ không há» dặn bảo có ngưá»i quen như hai vị!
Vân Dáºt Long cưá»i hà m súc:
- Nguy cÆ¡ giăng bá»§a, lòng ngưá»i khó lưá»ng, huynh đà i quả là ngưá»i tinh minh tháºn trá»ng. Lôi Mãnh, ta cứ đợi lát Ä‘i!
Sáu ngưá»i kia nghe lá»i lẽ cá»§a Vân Dáºt Long đầy ẩn ý, bất giác Ä‘á»u đặt tay và o binh khÃ.
Ngay khi ấy, bá»—ng má»™t thiếu nữ áo xanh xinh đẹp từ trong bảo lao ra, ngưá»i chưa đến đã lá»›n tiếng reo:
- Vân công tá», Vân công tá»... Má»™ng Bình cứ sợ là công tá» không đến...
Như bá»—ng nháºn thấy mình đã lỡ lá»i, bèn vá»™i bá» dở câu nói, ngay khi ấy thì ngưá»i đã đến trước đầu ngá»±a Vân Dáºt Long, ngẩng lên chợt thấy “Huyết Si†Lôi Mãnh mặt mà y dữ tợn, bất giác giáºt mình, lùi sau hai bước.
“Huyết Si†Lôi Mãnh không khá»i thầm khen đẹp, toét miệng cưá»i nói:
- Cô nương đừng sợ, má»— tuy xấu xà nhưng lòng dạ thì tốt nhất trên Ä‘á»i.
Äoạn đưa tay vá»— vá»— và o ngá»±c, có vẻ hÆ¡i bối rối.
Vân Dáºt Long cưá»i thầm nhá»§:
- Nếu trên cõi Ä‘á»i mà ai cÅ©ng có lòng dạ như lão, trong khắp võ lâm e rằng chẳng còn mấy ai được là nh lặn tay chân nữa.
Äoạn quét mắt nhìn Sở Má»™ng Bình, thấy nà ng tiá»u tụy hÆ¡n lúc ở Thái SÆ¡n nhiá»u, tuy mặt tươi cưá»i, nhưng trong ánh mắt không che dấu ná»—i niá»m u uất trong lòng.
Sở Má»™ng Bình nhoẻn miệng cưá»i vá»›i Lôi Mãnh, Ä‘oạn quay sang Vân Dáºt Long nói:
- Vân công tá», xin má»i và o hà n xá dùng ly trà rồi... rồi hẵng Ä‘i, được không?
Dứt lá»i, liá»n vá»™i ngoảnh Ä‘i nÆ¡i khác, song đôi mắt ươn ướt lệ sầu cá»§a nà ng không qua được ánh mắt sắc bén cá»§a Vân Dáºt Long.
Vân Dáºt Long cưá»i thầm nhá»§:
- Nếu hôm nay mà lỡ qua nữa thì quả là muộn mất.
Lúc nà y Vạn Liá»…u Bảo chá»§ Sở Nam Nhạn cÅ©ng đã cùng ba lão nhân tuổi trạc ngÅ© tuần ra đến, vừa trông thấy Vân Dáºt Long, ông không khá»i kinh ngạc, song nhá» tu dưỡng thâm háºu nên không bá»™c lá»™ ra ngoà i, vẫn tươi cưá»i nói:
- Vân công tá» quang lâm tệ xá tháºt vô và n quý hóa. Nà o đến đây, lão phu xin giá»›i thiệu.
Äoạn đưa tay chỉ ba lão nhân sau lưng nói tiếp:
- Ba vị nà y là tri giao cá»§a lão phu, Nhạn Äãng Tam NghÄ©a, huynh đệ há» Lư, còn đây là Vân Dáºt Long công tá».
Vân Dáºt Long tung mình xuống ngá»±a, vòng tay thi lá»… nói:
- Những mong ba vị chỉ giáo nhiá»u cho!
Tam NghÄ©a há» Lư há» hững gáºt đầu chà o và nói:
- Không dám!
Song sáu luồng ánh mắt cứ chằm chặp nhìn và o con ngựa trắng và “Huyết Si†Lôi Mãnh.
“Huyết Si†Lôi Mãnh thấy ba ngưá»i lạnh nhạt vá»›i Cung chá»§, trong lòng rất bá»±c tức, bèn gằn giá»ng nói:
- Má»— là tùy tùng cá»§a cung... công tá», ba vị thấy hÆ¡i quen phải không?
Mắt y trợn trừng trông rất khiếp ngưá»i.
Nhạn Äãng Tam NghÄ©a giáºt nảy mình, bất giác vá»™i nói:
- Không dám, không dám...
Sở Nam Nhạn vốn cứ ngỡ Vân Dáºt Long không biết võ công, tuy “Huyết Si†Lôi Mãnh rất giống má»™t nhân váºt khá»§ng khiếp theo lá»i đồn đại trong chốn giang hồ, nhưng ông không há» nghÄ© đến, vừa thấy Nhạn Äãng Tam NghÄ©a thất thái, bèn vá»™i nói:
- Äi nà o, Vân công tá» hãy Ä‘i và o hà n xá tạm nghỉ chân nhé!
Äoạn nghiêng mình nhưá»ng khách, lúc nà y bá»n tráng hán đã rút Ä‘i hết, hiển nhiên đã trở vá» cương vị rồi.
Nhạn Äãng Tam NghÄ©a vừa rồi bị “Huyết Si†Lôi Mãnh là m cho kinh hoà ng thất thái, tuy trong lòng bá»±c tức, nhưng ở trước mặt Sở Nam Nhạn không tiện phát tác, đà nh nhắm và o Vân Dáºt Long tìm cÆ¡ há»™i báo phục.
Má»i ngưá»i sóng vai bước Ä‘i, Sở Má»™ng Bình Ä‘i sát bên Vân Dáºt Long, thỉnh thoảng lại ngoảnh sang nhìn chà ng, như có ngà n vạn lá»i mà không sao thốt ra được.
Bá»—ng, lão đại Nhạn Äãng Tam NghÄ©a cất tiếng:
- Vân công tỠtừ Thái Sơn xa xôi đến đây có nghe nói đến việc Bạch Kiếm Linh Mã đã sát hại hai mươi mốt cao thủ chăng?
Vân Dáºt Long Æ¡ hỠđáp:
- Sau khi sá»± đó xảy ra tại hạ má»›i rá»i khá»i Thái SÆ¡n, tất nhiên là có nghe nói đến.
Trong lòng kinh hãi thầm nhủ:
- Bá»n mình bất quá chỉ trá»… mất mấy hôm, váºy mà tin tức lại đến Vạn Liá»…u Bảo trước, giá»›i giang hồ đồn đại nhanh tháºt.
Lư lão nhị cưá»i khảy nói:
- Chủ nhân Bạch Kiếm Linh Mã võ công chấn động thiên hạ, Vân công tỠmột thư sinh lại cưỡi Linh Mã và đeo Bạch Kiếm, nếu kẻ khác không biết, gặp công tỠắt phải tránh xa, nhưng...
Vân Dáºt Long cưá»i khảy tiếp lá»i:
- Nhưng mạo nháºn mà bị phát hiện là sẽ chuốc lấy tai há»a chứ gì?
Sở Má»™ng Bình thấy Vân Dáºt Long ra chiá»u bá»±c tức, bèn vá»™i nói:
- Lư bá bá, chúng ta đừng nói vỠviệc ấy nữa!
“Huyết Si†Lôi Mãnh mắt rực hung quang ré lên:
- Cứ nói Ä‘i, má»— rất là thÃch nghe!
Sở Nam Nhạn thấy bầu không khà căng thẳng, e sẽ xảy chuyện không vui, bèn vá»™i cưá»i giả lả nói:
- Má»i ngưá»i thiên nam địa bắc gặp gỡ tại đây, chẳng bao lâu lại chia tay, sao không nói vá» những việc khác, Bạch Kiếm Linh Mã đã được nói đến quá nhiá»u rồi, chúng ta chẳng nên nhắc đến nữa.
Lúc nà y má»i ngưá»i đã và o đến phạm vi sÆ¡n trang, những thấy canh phòng hết sức nghiêm ngặt như lâm đại địch.
Vân Dáºt Long than thầm nghÄ©:
- Những ngưá»i nà y thì là m được gì, tình ngưá»i quả là bạc bẽo, bình nháºt gá»i nhau là tri giao, má»™t khi lâm nguy thì có mấy ai dám xả thân cứu giúp?
Äoạn cưá»i khảy nói:
- Tại hạ tưởng đâu ba vị sẽ nghỉ đêm tại đây chứ?
Nhạn Äãng Tam NghÄ©a cùng đỠmặt, Sở Nam Nhạn nói:
- Äã đến đại sảnh rồi, ta hãy và o chÆ¡i lát đã!
Vân Dáºt Long bá»—ng dừng bước, đưa mắt nhìn vầng thái dương đã xuống đến gần đỉnh núi và nói:
- Sở bá bá bất tất khách sáo, tiểu Ä‘iệt chưa thấy đói khát, lát nữa đã phải ra Ä‘i rồi, nên tiểu Ä‘iệt định lên trên đỉnh núi ngắm ráng chiá»u để thêm phần hiểu biết, nhân tiện cho ngá»±a rong chÆ¡i.
Quay sang Lôi Mãnh gáºt đầu nói tiếp:
- Ngươi cứ ở lại đây!
Sở Nam Nhạn ngẩn ngưá»i, Sở Má»™ng Bình thì trúng ý, vá»™i nói:
- Cha, lúc ở Thái SÆ¡n, Bình nhi có hứa là sẽ đưa công tá» lên trên đỉnh núi ngắm ráng chiá»u, giá» Bình nhi cùng Ä‘i vá»›i Vân công tá» nhé!
Sở Nam Nhạn nhìn ái nữ nghe lòng vô và n cảm khái, đà nh gáºt đầu nói:
- Ôi, chốn giang hồ tháºt lắm thị phi! Bình nhi, có lẽ phụ thân đã là m liên lụy đến con. Thôi Ä‘i Ä‘i, nhưng nhá»› là Vân công tá» còn phải Ä‘i hÆ¡n ba mươi dặm nữa má»›i có quán trá», phải trở vá» trước khi trá»i tối đấy!
Sở Má»™ng Bình gượng cưá»i:
- Sao cha nói gì lạ váºy?
Äoạn quay ngưá»i cúi thấp đầu, giá»ng thoáng nghẹn ngà o nói:
- Vân công tá», ta Ä‘i thôi!
Vân Dáºt Long quay đầu ngá»±a lại, bá»—ng nghe “Huyết Si†Lôi Mãnh nói:
- Cung... công tá», má»— mong là sẽ sá»›m nghe thấy tiếng chuông ngá»±a.
Vân Dáºt Long cưá»i:
- Lần nà y ngươi sẽ không phải thất vá»ng đâu?
Má»i ngưá»i không thấy được vẻ mặt chà ng, song nghe tiếng nói thì lạnh đến rợn ngưá»i.
Ra khá»i Vạn Liá»…u Bảo, bước chân lên Phong Hà LÄ©nh, hai ngưá»i không ai nói vá»›i ai má»™t lá»i. Vân Dáºt Long ngước mặt nhìn những chiếc lá đỠrÆ¡i lả tả, dáng vẻ đăm chiêu như thể linh hồn đã rá»i khá»i thể xác, linh mã Ä‘i theo sau chà ng, tiếng chuông lảnh lót vang Ä‘á»u.
Sở Má»™ng Bình lầm lÅ©i cất bước, nụ cưá»i gượng gạo đã biến mất trên môi, đôi mắt mÆ¡ má»™ng cá»§a nà ng ngáºp đầy u uất, má»™t thiếu nữ thÆ¡ ngây hồn nhiên quá đã phải gánh vác quá sức chịu đựng. Bá»—ng nà ng ngẩng lên nói:
- Vân... Vân công tá»...
Tiếng nói cá»§a Sở Má»™ng Bình không to lắm, nhưng vì không khà tÄ©nh lặng nên khá vang dá»™i, khiến cho Vân Dáºt Long thoáng giáºt mình ngoảnh sang nói:
- Chi đó?
Sở Má»™ng Bình gom hết can đảm, không dá»i ánh mắt khá»i mặt Vân Dáºt Long, im lặng chừng bốn năm bước, Ä‘oạn má»›i nói:
- Vân công tá»... sẽ mãi mãi nhá»› đến tôi chăng? Nhá»› vá» má»™t ngưá»i đã định... đã định...
Dù nà ng đã gom hết can đảm, nhưng vẫn không sao thốt trá»n câu nói.
Vân Dáºt Long nghe lòng rúng động, chà ng đâu phải kẻ ngu đần mà không hiểu Sở Má»™ng Bình định nói gì, song chà ng không ngá» nà ng lại si tình đến mức độ ấy.
Chà ng hÃt sâu má»™t hÆ¡i dà i cố đè nén những dòng suy tư từ bốn phương tám hướng áºp tá»›i, vá» Ä‘iá»m tÄ©nh cưá»i nói:
- Sở cô nương thấy trên cõi Ä‘á»i nà y không có chá»— cho mình dừng chân phải không?
Những giá»t lệ long lanh cuối cùng đã lăn dà i trên đôi má nhợt nhạt cá»§a nà ng, Sở Má»™ng Bình nghẹn ngà o nói:
- Vân công tá», xin đừng nói vá» Ä‘iá»u ấy, tôi... muốn công tá» hãy trả lá»i câu há»i cá»§a tôi.
Vân Dáºt Long thu lịm nụ cưá»i, vẫn rất Ä‘iá»m tÄ©nh nói:
- Sở cô nương, nếu Vân Dáºt Long nà y mà không nghÄ© đến hai cha con cô nương thì đâu có đến Vạn Liá»…u Bảo, cô nương bảo tại hạ trả lá»i gì kia?
Sở Má»™ng Bình không dằn lòng được, bá»—ng nắm lấy tay phải Vân Dáºt Long, kÃch động nói:
- Hãy nhá»› lấy Sở Má»™ng Bình, nhá»› lấy má»™t ngưá»i con gái đã âm thầm dâng hiến trái tim cho công tá»...
Vân Dáºt Long biết đó là vì thá»i gian cấp bách nên buá»™c nà ng phải bà y tá» ná»—i lòng má»™t cách đưá»ng đột như váºy, mặc dù đã tiên liệu, song chà ng vẫn cảm thấy hÆ¡i bà ng hoà ng, siết mạnh bà n tay thon má»m và là nh lạnh cá»§a Sở Má»™ng Bình, nói:
- Sở cô nương vá»™i và ng quá, má»™t Ä‘á»i ngưá»i rất Ãt khi có từ hai tôn chỉ trở lên, cô nương nên lá»±a chá»n má»™t ngưá»i không có tôn chỉ nguy hiểm là hÆ¡n.
Sở Má»™ng Bình được chà ng siết tay, lòng cảm thấy ấm áp và can đảm hÆ¡n, tá»±a và o ngưá»i Vân Dáºt Long, nói:
- Vân công tá», má»™t ngưá»i khi tôn chỉ đã định là không thể nà o thay đổi được nữa ư?
Vân Dáºt Long gáºt đầu:
- Phải! Rất là khó!
Sở Má»™ng Bình đưa tay quệt nước mắt, cưá»i hà i lòng:
- Váºy thì tôn chỉ cá»§a công tá» là gì?
Vân Dáºt Long giáºt mình cưá»i ỡm á»:
- Tại hạ có nói ra thì cô nương cũng chẳng tin...
- Tin chứ, tin chứ, công tỠnói đi...
Vân Dáºt Long cố nén niá»m căm háºn trong lòng, trầm giá»ng:
- Tôn chỉ cá»§a tại hạ... chỉ có trả thù... mặc dù Ä‘iá»u ấy không nên thốt ra từ miệng tại hạ.
Giá»ng nói cá»§a chà ng lạnh như băng giá. Sở Má»™ng Bình bất giác rùng mình, buá»™t miệng:
- Vân công tá»... Vân công tá»...
Vân Dáºt Long nháºn thấy lá»i lẽ cá»§a mình quá sâu sắc, vá»™i lái sang chuyện khác:
- Sở cô nương, đây là đỉnh núi rồi phải không? Tôn chỉ của cô nương là gì?
Sở Má»™ng Bình thá» thẩn nhìn Vân Dáºt Long, hiển nhiên cõi lòng nà ng xao động mãnh liệt, hồi lâu má»›i nói:
- Tôn chỉ của thà nh công không bao giỠthay đổi, dâng hiến trái tim nà y... khi nãy tôi đã nói rồi.
Nà ng ra chiá»u hết sức e thẹn, Vân Dáºt Long cảm động nhìn và o mái tóc óng ả cá»§a nà ng, lòng ngổn ngang bao suy tư, đăm chiêu nhìn ráng chiá»u nÆ¡i cuối trá»i.
Thá»i gian trôi qua trong lặng lẽ, bá»—ng Sở Má»™ng Bình hốt hoảng kêu lên:
- á»’! Vân công tá», chúng ta đã đến lúc Ä‘i vá» rồi!
Vân Dáºt Long vốn chẳng phải đến đây ngắm ráng chiá»u mà là nhằm kéo dà i thá»i gian bèn cưá»i nói:
- Ráng chiá»u hãy còn mà ! Sở cô nương có trông thấy Vạn Liá»…u Bảo không?
- Trá»i đã tối, không còn trông thấy nữa rồi! Vân công tá», chúng ta phải vỠđến trước canh đầu má»›i được.
Vân Dáºt Long mắt vút qua vẻ kỳ lạ, chăm chú nhìn vá» phÃa Vạn Liá»…u Bảo cưá»i nói:
- Qua thần thái cá»§a cô nương, tại hạ nháºn thấy dưá»ng như cô nương đã bị hãm thân trong trùng vây váºy, và đồng thá»i cÅ©ng khiến tại hạ nghÄ© đến Bạch Kiếm Linh Mã.
- Vân công tá», ta Ä‘i thôi!
Vân Dáºt Long định kéo dà i thá»i gian nữa, nhưng bá»—ng trông thấy mấy bóng ngưá»i.
Äoạn cưá»i nói:
- Sở cô nương thÃch cưỡi con Hồng Ảnh lắm phải không? Nà o, bây giá» xin má»i cô nương!
Sở Mộng Bình ngoảnh lại, ánh mắt đầy ao ước nói:
- Công tỠcùng cưỡi chứ?
Vân Dáºt Long gáºt đầu, Sở Má»™ng Bình mừng rỡ, láºp tức tung mình lên ngá»±a.
Vân Dáºt Long theo sau phóng lên, quát:
- Hồng Ảnh, quanh đây đang giăng đầy nguy cơ, đã đến lúc mi trổ tà i rồi đó, đi nà o!
Sở Má»™ng Bình giáºt mình, ngay khi ấy linh mã đã tung vó lao vút xuống núi.
|

07-09-2008, 08:59 PM
|
 |
Nghịch Thiên Quá»· Äế
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 405
Thá»i gian online: 22 giá» 13 phút 59 giây
Thanks: 3
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
BẠCH KIẾM LINH MÃ
Tác giả: Khuyết Danh
CHÆ¯Æ NG CHÃN
MÃU NHUỘM VẠN LIỄU BẢO
Tốc độ cá»§a linh mã quả tháºt kinh ngưá»i, hai ngưá»i lúc lên núi phải mất gần hai giá», nhưng khi linh mã phóng xuống chỉ trong khoảnh khắc mà thôi.
Sở Má»™ng Bình tá»±a ngưá»i và o lòng Vân Dáºt Long, hai mắt khép há». Kể từ khi vỠđến Vạn Liá»…u Bảo thì nà ng đã mÆ¡ ước đến giá» khắc nà y, cho nên những lá»i nói cá»§a Vân Dáºt Long trước khi xuống núi tuy khiến nà ng hoà i nghi, song nà ng đã không báºn tâm đến, bởi hạnh phúc chỉ trong khoảnh khắc là sẽ tiêu tan.
Vân Dáºt Long dừng ngá»±a lại dưới má»™t lùm cây thấp đưa mắt nhìn vá» phÃa ngá»n núi dẫn và o bảo, Sở Má»™ng Bình vẫn nhắm mắt dá»±a sát và o lòng chà ng.
Những thấy bóng ngưá»i thấp thoáng trong bóng đêm nháºp nhòa, trong lùm cây thấp ngoà i Vạn Liá»…u Bảo bá»—ng có hai bóng ngưá»i phóng xuống. Lúc nà y tuy trá»i đã sẩm tối, song Vân Dáºt Long vẫn thấy rõ như thể ban ngà y.
Chỉ thấy hai ngưá»i Ä‘á»u mặc áo thụng mà u xanh xám, tóc bạc phÆ¡ tuổi trạc thất tuần, ngưá»i bên trái năm chòm râu dà i đến ngá»±c, mà y đứng mắt ưng, má hóp miệng rá»™ng; ngưá»i bên phải râu ngắn xồm xoà m, mà y ráºm mắt xếch.
Hai ngưá»i Ä‘á»u không mang theo vÅ© khÃ, cÅ©ng chẳng thèm ẩn nấp, đứng thản nhiên và ra chiá»u rất kiêu ngạo. Sau đó lại có bốn đại hán lao nhanh đến, ngưá»i nà o cÅ©ng lưng giắt trưá»ng Ä‘ao sống và ng, chia ra đứng tả hữu hai lão nhân. Hai ngưá»i kế cáºn má»™t nâng má»™t đôi Ä‘oản kÃch, má»™t tay xách lưu tinh chùy, hiển nhiên đó là khà giá»›i chuyên dụng cá»§a hai lão nhân.
Theo sau bốn gã đại hán lại xuất hiện hai mươi mấy hán tá», giăng thà nh hà ng ngang đứng sau lưng sáu ngưá»i.
Vân Dáºt Long thấy váºy thầm nhá»§:
- Trông thái độ kiêu căng cá»§a hai ngưá»i, hiển nhiên là nhân váºt rất có lai lịch, nhưng chẳng rõ là thuá»™c môn phái nà o!
Ngay khi Vân Dáºt Long Ä‘ang suy nghÄ©, trong cụm rừng trước mặt, sáu ngưá»i bá»—ng phóng ra sáu gã tráng hán đã chặn há»i chà ng lúc chiá»u, ngưá»i đứng giữa trầm giá»ng quát:
- Các vị là cao nhân phương nà o?
Lão nhân râu dà i vẻ khinh miệt khoát tay nói:
- Äi và o báo vá»›i Sở Nam Nhạn. Thân, Hồng hai viện chá»§ hạ viện Nam Thiên Môn bảo y ra đây nói chuyện.
Sở Má»™ng Bình nghe nói giáºt nảy mình, mở bừng mắt ra nhìn, tuy trá»i tối nà ng không trông thấy rõ lắm, song qua vóc dáng cá»§a hai ngưá»i, nà ng cÅ©ng nháºn ra được há» là ai, không khá»i kinh hãi kêu lên:
- á»’! “Thiên Nam Song KÃch†Thân Hoà nh Äà o và “Lưu Tinh truy hồn†Hồng Kỳ Giao...
Giá»ng nói nà ng ngáºp đầy tuyệt vá»ng, hiển nhiên nà ng biết trong Vạn Liá»…u Bảo quyết không má»™t ai địch nổi hai ngưá»i nà y.
Vân Dáºt Long kinh ngạc, buá»™t miệng há»i:
- Nam Thiên Môn? Sở cô nương, vì sao há» lại có hiá»m khÃch vá»›i Vạn Liá»…u Bảo thế?
Sở Má»™ng Bình vẻ luyến tiếc nhÃch ngưá»i tá»›i trước, mắt ngấn lệ ngoảnh lại nói:
- Vân công tá» nên Ä‘i thôi, từ đây xuống khá»i Phong Hà LÄ©nh, rẽ phải là đến quan đạo, công tá» hãy nhá»›... Má»™ng Bình nà y, xin cáo biệt!
Äoạn bèn toan xuống ngá»±a. Vân Dáºt Long mắt ánh lá»a giáºn, nắm lấy cổ tay Sở Má»™ng Bình giữ lại cưá»i khảy nói:
- Sở cô nương chưa trả lá»i câu há»i cá»§a tại hạ kia mà ?
Sở Má»™ng Bình sợ nấn ná lâu có thể bị hai viện chá»§ cá»§a Nam Thiên Môn phát hiện sẽ nguy hại đến tÃnh mạng Vân Dáºt Long, bèn giằng mạnh tay, song không vùng ra được, bất giác sợ hãi nói:
- Vân công tỠhãy buông tay ra mau, để tôi đi...
- Sở cô nương, vì sao Nam Thiên Môn lại xung đột với Vạn Liễu Bảo? Nói rồi hẵng đi!
Sở Má»™ng Bình thở dà i ão nảo, Ä‘á»i ngưá»i chết là hết, lúc nà y nà ng lại đâm ra bình tÄ©nh lạ, đưa tay sá»a lại là n tóc rối, cưá»i héo hắt nói:
- Má»™ng Bình cÅ©ng không rõ lắm, chỉ nhá»› năm rồi hai viện chá»§ nà y từng đến chÆ¡i bổn bảo. Trong lúc tán gẫu đã bảo gia phụ đừng truy lạc vá» hạ lạc cá»§a Vân gia nữa. Gia phụ vốn tÃnh quáºt cưá»ng nên đã cá»± tuyệt. Trước khi ra Ä‘i hai ngưá»i từng bảo gia phụ sau nà y ắt sẽ hối háºn. Ôi! Vân công tá», chốn giang hồ tháºt lắm thị phi, phải chi như công tá» thì tốt biết mấy!
Vân Dáºt Long mắt bá»—ng rá»±c vẻ ghê rợn, nhếch môi cưá»i nói:
- Như tại hạ ư? Tốt hay không rồi cô nương sẽ rõ ngay!
Äoạn lại lẩm bẩm nói má»™t mình:
- Vì Vân gia, lại là vì Vân gia, các ngươi đến tháºt không đúng lúc.
Giá»ng nói lạnh đến mức khiến ngưá»i nghe tưởng chừng như bị rÆ¡i và o hố băng.
Sá»± thay đổi đột ngá»™t cá»§a Vân Dáºt Long khiến Sở Má»™ng Bình hốt hoảng kêu lên:
- Vân công tá»...
Thốt nhiên, ba tiếng rú thảm thiết vang lên...
Vân Dáºt Long ngẩng lên nhìn, những thấy ba tráng hán Vạn Liá»…u Bảo đã bị hai trong số bốn gã đại hán đánh văng bay ra xa ngoà i hai trượng, rÆ¡i xuống đất bất động, không há» có tiếng giao thá»§ hay tiếng quát tháo, hiển nhiên sá»± việc xảy ra chỉ trong má»™t chiêu.
Vân Dáºt Long không khá»i giáºt mình thầm nhá»§:
- Ngưá»i cá»§a Nam Thiên Môn quả cÅ©ng có và i miếng, thảo nà o ngông cuồng đến váºy.
Sở Má»™ng Bình lại giằng tay, vá»›i giá»ng van vỉ nói:
- Vân công tỠhãy buông Mộng Bình ra đi!
Vân Dáºt Long kéo mạnh, Sở Má»™ng Bình lại ngã và o lòng chà ng. Ngay khi ấy má»™t chuá»—i cưá»i khinh mạn vang lên và nói:
- Các ngươi còn chưa chịu và o thông báo, chả lẽ tháºt muốn chết cả ư?
Vân Dáºt Long bá»—ng trầm giá»ng nói:
- Sở cô nương hãy ngồi yên, Vạn Liễu Bảo chẳng thể bị hủy diệt được. Hồng Ảnh đi nà o!
Trong thoáng chốc Vân Dáºt Long đã như biến thà nh má»™t ngưá»i khác, lá»i nói cá»§a chà ng như chúa tể cả vÅ© trụ, khiến ngưá»i không đủ can đảm chống lại.
Linh mã láºp tức tung vó, tiếng chuông lảnh lót reo vang, trong đêm tối tÄ©nh mịch cà ng thêm chói tai. Hai viện chá»§ nghe tiếng liá»n giáºt mình, cùng lúc quay lại, rồi thì tất cả má»i ngưá»i cÅ©ng lần lượt quay lại.
Láºp tức, má»i ngưá»i giáºt nẩy mình, hai lão nhân cao ngạo cÅ©ng Ä‘á»u biến sắc.
Lão nhân râu dà i lạnh lùng nói:
- Tiểu tá», ngươi là thân hay địch vá»›i Vạn Liá»…u Bảo?
Trong khi nói mắt chòng chá»c nhìn và o linh mã.
Vân Dáºt Long buông tiếng cưá»i sắc lạnh:
- Lão không xứng đáng để há»i!
Sở Mộng Bình hoảng kinh:
- Vân công tá»...
Lão nhân râu dà i cưá»i to:
- Ha ha... Trên cõi Ä‘á»i nà y lại có Ä‘iá»u mà Thân Hoà nh Äà o ta không xứng đáng để há»i, ha ha...
Dứt lá»i, quắc mắt trầm giá»ng nói tiếp:
- Bắt lấy hắn cho ta, không được là m tổn thương đến ngựa...
Trong số hai mươi mấy hán tá» láºp tức hai ngưá»i xông ra, buông tiếng quát vang tung mình lao tá»›i, vung tay vá»›i chiêu “NgÅ© trảo câu hồn†cùng chá»™p và o yết hầu Vân Dáºt Long, ra tay cá»±c nhanh và hung mãnh, thân pháºn tùy tùng mà có võ công dưá»ng ấy, quả là đáng gá»m.
Ngay khi ấy, hai bóng ngưá»i từ trong bảo phóng vút ra.
Sở Má»™ng Bình thấy váºy không khá»i kinh hoà ng thất sắc, nà ng vẫn tin chắc là Vân Dáºt Long không há» biết võ công, hai tay vá»™i vung lên toan động thá»§, song Vân Dáºt Long tay trái đã nhanh như chá»›p kéo hai tay nà ng xuống, và ngay lúc ấy thế công cá»§a hai gã đại hán cÅ©ng đến cách chà ng chừng ba tấc.
Má»™t chuá»—i cưá»i dà i vô cùng sắc lạnh vang lên, như thấy tay phải chà ng đẩy lên cá»±c nhanh, hai tiếng rú thảm thiết phá vỡ đêm không tÄ©nh mịch, “phịch†má»™t tiếng, hai ngưá»i cùng lúc ngã lăn ká»nh, linh mã giÆ¡ cao hai vó trước đứng thẳng lên, tiếng chuông reo vang, “bá»™p bá»™p†hai tiếng, hai gã đại hán sá» não vỡ nát.
Diá»…n tiến quá nhanh và đột ngá»™t, má»i ngưá»i hiện diện thảy Ä‘á»u sá»ng sốt kinh hoà ng.
Thân Hoà nh Äà o như chợt nhá»› ra, láºp tức mặt tái ngắt, vừa buá»™t miệng thốt ra má»™t tiếng “Linhâ€, bá»—ng nghe từ phÃa Vạn Liá»…u Bảo vang lên tiếng cưá»i Ä‘inh tai:
- Ha ha... Tiếng chuông đã khua vang rồi!
Thoáng dừng, Ä‘oạn lại hô lên như sấm rá»n:
- Thất hải dược linh mã, bạch kiếm tảo thiên hạ...
Vừa dứt tiếng, má»™t bóng ngưá»i như cÆ¡n gió lốc lướt qua đầu má»i ngưá»i, rÆ¡i xuống trước đầu ngá»±a Vân Dáºt Long, chÃnh là “Huyết Si†Lôi Mãnh. Vạn Liá»…u Bảo chá»§ Sở Nam Nhạn động thân vá»›i y cùng má»™t lúc, bấy giá» chỉ má»›i Ä‘i được ná»a đưá»ng, song tiếng nói cá»§a Lôi Mãnh, ông cÅ©ng nghe được hết sức rõ rà ng.
Sở Má»™ng Bình ngÆ¡ ngẩn nhìn “Huyết Si†Lôi Mãnh Ä‘ang cung kÃnh đứng trước đầu ngá»±a, ngẩng lên nhìn và o mặt Vân Dáºt Long nói:
- Vân công tỠlà Bạch Kiếm Linh Mã ư?
Vân Dáºt Long cưá»i kiên quyết:
- Tại hạ đã nói rồi, Vạn Liễu Bảo không thể nà o bị hủy diệt được.
“Thiên Nam Song KÃch†Thân Hoà nh Äà o và “†Hồng Kỳ Giao vừa nghe câu khẩu hiệu đã được đồn đại gần trăm năm qua, lòng cà ng tin con ngá»±a nà y chÃnh là linh mã, nhưng lại không tin Vân Dáºt Long là chá»§ nhân cá»§a nó. Kẻ duy nhất há» e ngại là “Huyết Si†Lôi Mãnh, mặc dù há» thấy tuổi tác không đúng, bởi danh hiệu cá»§a “Huyết Si†Lôi Mãnh đã vang lừng hoà n vÅ© từ hồi sáu mươi năm trước.
Lúc nà y, Vạn Liá»…u Bảo chá»§ Sở Nam Nhạn cÅ©ng đã đến nÆ¡i, ông kinh dị lướt nhìn “Huyết Si†Lôi Mãnh, không mà ng đến ngưá»i cá»§a Nam Thiên Môn, hướng vá» Vân Dáºt Long nói:
- Vân công tỠnên đi thôi, hôm nay Sở mỗ có khách quý đến viếng, xin thứ cho không thể tiễn đưa.
Giá»ng nói ông vẫn hết sức ung dung.
“Huyết Si†Lôi Mãnh đã vượt ngà n dặm xa đến đây, mục Ä‘Ãch chÃnh là muốn hoạt động tay chân trong suốt bốn mươi năm qua đã ngưng nghỉ, nghe nói liá»n sợ Vân Dáºt Long bá» Ä‘i, không chá» chà ng lên tiếng đã tranh trước nói:
- Báºy nà o, nếu bá»n nà y muốn Ä‘i thì đâu chỠđến bây giá»?
Sở Má»™ng Bình vốn đã quyến luyến Vân Dáºt Long, giá» nghe lá»i nói cá»§a “Huyết Si†Lôi Mãnh như có ẩn ý, lòng hy vá»ng chợt nảy sinh, buá»™t miệng nói:
- Cha, Bạch Kiếm...
Sở Nam Nhạn trừng mắt ngắt lá»i:
- Không được nói báºy!
Thân Hoà nh Äà o và Hồng Kỳ Giao vốn đã không tin Vân Dáºt Long là chá»§ nhân Bạch Kiếm Linh Mã, giá» lại thấy Sở Nam Nhạn ngắt lá»i phá»§ nháºn, niá»m tin cà ng gia tăng, lòng sợ hãi tan biến, liá»n mai mỉa cưá»i to:
- Ha ha... Sở bảo chá»§ nghÄ© tháºt chu đáo. Bạch Kiếm Linh Mã đã xuất hiện tại Thái SÆ¡n đã là m chấn động thiên hạ, tÃnh thá»i gian quả đủ để đến đây, những có Ä‘iá»u bảo chá»§ không nên chá»n má»™t ngưá»i trẻ như váºy... ha ha...
Rõ rà ng lão muốn nói Vân Dáºt Long là kẻ giả mạo.
Vân Dáºt Long quét mắt nhìn Sở Má»™ng Bình mắt ngáºp vẻ kinh hoà ng, chỉ buông tiếng cưá»i sắc lạnh, không thèm lên tiếng.
“Huyết Si†Lôi Mãnh không dằn được, tức giáºn quát:
- Quân khốn kiếp, ngươi không biết thì hãy ngáºm cái miệng thối lại, lát nữa xuống dưới địa ngục mà há»i Diêm Vương.
Thân, Hồng nghe nói cả giáºn, “Lưu Tinh Truy Hồn†Hồng Kỳ Giao Ä‘anh giá»ng nói:
- Các hạ định can thiệp phải không?
“Huyết Si†Lôi Mãnh trừng mắt, hung quang rừng rực, quát:
- Gì mà can thiệp, mỗ đến đây là để là m thịt các ngươi đấy!
Sở Nam Nhạn không muốn Vân Dáºt Long bị liên lụy, vá»™i ưỡn ngá»±c tiến ra trầm giá»ng nói:
- Nam Thiên Môn có Ä‘iá»u gì cứ việc tÃnh toán vá»›i Sở má»—, há» là khách cá»§a Vạn Liá»…u Bảo, vô can vá»›i các vị.
“Thiên Nam Song KÃch†Thân Hoà nh Äà o cưá»i khảy:
- Bảo chá»§, việc cá»§a chÃnh bản thân mình mà còn lo không xong, lại còn báºn tâm đến kẻ khác. Hừ hừ, bảo chá»§ chỉ má»™t mình ứng phó ư?
Sở Má»™ng Bình tung mình xuống ngá»±a, tiến tá»›i cao giá»ng nói:
- Còn có tiểu nữ nữa!
Äoạn cưá»i khảy nói tiếp:
- Vạn Liễu Bảo chưa từng đắc tội với Nam Thiên Môn, vì lẽ gì cứ muốn bức hại gia phụ thế hả?
“Lưu Tinh Truy Hồn†quét mắt nhìn đưá»ng dẫn và o bảo, Ä‘oạn cưá»i khảy nói:
- Lần đầu tiên đến đây bá»n nà y đã nói rồi, bảo chá»§ rồi sẽ hối háºn, ngoà i ra chẳng cần phải nói nữa, Sở bảo chá»§ muốn bá»n lão phu phải động thá»§ tháºt ư?
Sở Nam Nhạn nhướng cao mà y kiếm, trầm giá»ng nói:
- Tại hạ không tá»± lượng sức mình, quyết hy sinh để bảo vệ gia bảo, những mong hai vị hãy buông tha cho những ngưá»i không am tưá»ng võ công, xin má»i hai vị!
“Thiên Nam Song KÃch†Thân Hoà nh Äà o mắt rá»±c tinh quang nói:
- ÄÆ°á»£c, bảo chá»§ thẳng thắn lắm, hai ngưá»i hãy ra đây tiếp Sở bảo chá»§ xem nà o!
Hai trong số bốn đại hán há»™ vệ láºp tức phóng ra, chẳng nói má»™t lá»i nà o lao bổ và o Sở Nam Nhạn, xuất thá»§ nhanh khôn tả.
Sở Nam Nhạn sợ ái nữ ra tay, bèn bấm bụng buông tiếng gầm vang, song chưởng cùng tung ra đón tiếp, kình lực vô cùng mạnh mẽ.
“Ầm†một tiếng vang dội, sáu chưởng va chạm, cát đá bay mù mịt, Sở Nam Nhạn lùi sau hai bước, hai cánh tay tê dại. Hai gã đại hán cùng lùi sau một bước, cũng khà huyết sôi sục.
“Lưu Tinh Truy Hồn†Hồng Kỳ Giao thấy váºy thầm nhá»§:
- Sở Nam Nhạn quả nhiên công lá»±c chẳng kém, trong võ lâm hiện nay ngưá»i có thể má»™t chiêu đẩy lui được hai ngưá»i nà y tháºt chẳng có bao nhiêu.
“Thiên Nam Song KÃch†Thân Hoà nh Äà o cưá»i vang:
- Ha ha... bá»n lão phụ lặn lá»™i bao dặm đưá»ng đến đây tháºt là thừa thãi.
Äá»™t nhiên, má»™t giá»ng nói sắc lạnh tá»™t cùng vang lên:
- Nhị vị mang theo ngưá»i e rằng chưa đủ đâu.
Ngưá»i lên tiếng chÃnh là Vân Dáºt Long, chẳng má»™t ai trông thấy chà ng đã đáp xuống cạnh Sở Nam Nhạn như thế nà o.
Hai gã đại hán má»™t chiêu già nh được thượng phong, vừa định ra oai trước mặt hai vị viện chá»§ thì bị Vân Dáºt Long chen và o, liá»n tức giáºn quát:
- Tiểu tỠmuốn chết!
Liá»n tức cùng lao bổ tá»›i, vung chưởng công thẳng và o ngá»±c Vân Dáºt Long.
Sở Nam Nhạn vá»™i tạt ngưá»i sang, vừa định ra tay...
Bá»—ng nghe, “Huyết Si†Lôi Mãnh cưá»i vang:
- Ha ha... kẻ muốn chết chÃnh là hai tên nhãi ranh các ngươi đấy!
Ngay khi ấy, Sở Nam Nhạn bá»—ng cảm thấy cổ tay bị ngưá»i nắm giữ, chưa kịp hiểu việc gì xảy ra, đã bị ngưá»i kéo lùi ra sau hÆ¡n trượng.
Chân chưa chạm đất, chỉ nghe “soạt†má»™t tiếng, liá»n sau đó là má»™t tiếng rú thảm khốc.
Sở Nam Nhạn sá»ng sốt ngẩng lên nhìn những thấy máu văng tung tóe, má»™t tiếng rú thảm lại vang lên, má»™t bóng ngưá»i bay thẳng ra xa bảy tám trượng, chú mắt nhìn kỹ, những thấy “Huyết Si†Lôi Mãnh má»—i tay xách má»™t ná»a thân ngưá»i máu me đầm đìa, bây giỠông má»›i hiểu việc gì đã xảy ra, bất giác giáºt mình kinh hãi.
Hai mươi mấy gã đại hán thấy quái váºt như thể sÆ¡n tinh nà y chưa đầy má»™t chiêu đã xé xác hai trong bốn thị vệ cá»§a hai vị viện chá»§, không khá»i kinh hoà ng thất sắc, vá»™i lục tục rút kim bối Ä‘ao ra cầm tay.
Lúc nà y, “Huyết Si†Lôi Mãnh Ä‘ang ngoái lại nhìn Vân Dáºt Long toét miệng cưá»i, thì ra lão chưa được lệnh mà đã tá»± ý ra tay, sợ Vân Dáºt Long quở trách.
Lão ngoái lại như váºy tháºt là má»™t dịp may hiếm có cho những ngưá»i đứng sau lưng, hai gã đại hán liá»n nhón nhén tiến tá»›i, vung Ä‘ao nhắm đỉnh đầu Lôi Mãnh bổ xuống.
Sở Má»™ng Bình tâm thần vừa ổn định, ngẩng lên thấy váºy láºp tức thét lên kinh hãi, nhưng Vân Dáºt Long thì vẫn Ä‘iá»m nhiên như không.
“Huyết Si†Lôi Mãnh vụt quay lại, hai tay đưa lên đỡ, hai ngá»n kim bối Ä‘ao cùng lúc chém trúng và o tay, hai gã đại hán chỉ cảm thấy hổ khẩu Ä‘au buốt như chém và o đá xanh, hai ngá»n Ä‘ao Ä‘á»u vuá»™t khá»i tay bay Ä‘i.
“Huyết Si†Lôi Mãnh quát vang:
- Cút ngay!
Liá»n tức vung tay, chỉ thầy mà u đỠloáng lên, hai ná»a thân ngưá»i đã chia nhau quét ra, hai gã đại hán chưa kịp hoà n hồn đã bị đánh trúng đỉnh đầu, rú lên má»™t tiếng thảm thiết vỡ sá» chết ngay, và văng bay ra xa tám thước.
Thân Hoà nh Äà o và Hồng Kỳ Giao thấy Huyết Si dùng hai tay đỡ Ä‘ao, ná»—i hoà i nghi trong lòng liá»n tan biến, bất giác đồng thanh kêu lên:
- “Huyết Si†Lôi Mãnh!
Vân Dáºt Long mắt ánh lên sắc lạnh. trầm giá»ng nói:
- Lôi Mãnh, hãy đưa chúng lên đưá»ng!
“Huyết Si†Lôi Mãnh khoái trá, trừng mắt lên, sát cÆ¡ bừng dáºy, cất giá»ng sang sảng:
- Vâng, xin tiểu cung chủ hãy vạn lần yên tâm, chưa từng một ai được sống còn trong tay Huyết Si cả.
Äoạn xoay ngưá»i như ngá»n tháp sắt, tung mình lao và o đám đông.
Hai cha con há» Sở vừa nghe nói quái váºt nà y chÃnh là “Huyết Si†Lôi Mãnh, má»™t trong số năm đại ma vương theo lá»i đồn đại trên chốn giang hồ, láºp tức kinh hoà ng thất sắc, bà ng hoà ng ngoảnh lại nhìn Vân Dáºt Long, lắp bắp nói:
- Vân công tá»... là ... ai váºy?
Vân Dáºt Long nhếch môi cưá»i, trầm giá»ng nói:
- Sở bảo chủ hãy ở lại đây bảo vệ cho lệnh ái!
Äoạn chỉ thấy bóng ngưá»i nhấp nhoáng, chà ng đã đứng cản trước mặt Thân Hoà nh Äà o và Hồng Kỳ Giao Ä‘ang chuẩn bị tham chiến, giá»ng sắc lạnh nói:
- Hai vị đến đây phải chăng đã phụng mệnh của chủ nhân Huyết Bi?
Vừa thấy có ngưá»i cản đưá»ng, Thân Hoà nh Äà o và Hồng Kỳ Giao láºp tức bước lùi ra sau ba bước, buá»™t miệng nói:
- Tiểu tá», ngươi là ai mà lại dám can thiệp và o việc cá»§a Huyết...
Bá»—ng ngưng bặt không nói tiếp nữa, Vân Dáºt Long nghe nói rúng động cõi lòng, nghiến răng cưá»i khảy nói:
- Thì ra Nam Thiên Môn cÅ©ng là má»™t phần tá» cá»§a Huyết Bi, các ngưá»i chÃnh là những kẻ bảo vệ chÃnh nghÄ©a võ lâm... Các vị bằng hữu đã biết Bạch Kiếm Linh Mã xuất hiện tại Thái SÆ¡n, lẽ ra cÅ©ng phải biết y có thể xuất hiện tại đây bất kỳ lúc nà o, y muốn táºn diệt ChÃnh NghÄ©a Nhai và cÅ©ng muốn tiêu diệt cả Nam Thiên Môn.
Thân Hoà nh Äà o và Hồng Kỳ Giao nghe lòng trÄ©u xuống, bất giác lại đưa mắt nhìn vá» phÃa đưá»ng dẫn và o bảo, bá»—ng như tăng thêm dÅ©ng khÃ, nhìn thấy tá» thi cá»§a các đệ tá» Nam Thiên Môn trên mặt đất, hai ngưá»i Ä‘á»u đỠmắt. Thân Hoà nh Äà o đưa tay chá»™p lấy đôi Ä‘oản kÃch trên tay cá»§a gã thị vệ bên cạnh, cưá»i khảy nói:
- Tiểu tá», khẩu khà cá»§a ngươi quả là không nhá», lão phu phải thá» xem ngươi được bao nhiêu cân lạng?
Äoạn tiến tá»›i má»™t bước, tay trái Ä‘oản kÃch quét ngang ná»a vòng, Ä‘oản kÃch tay phải vụt từ giữa phóng ra, đâm thẳng và o yết hầu Vân Dáºt Long nhanh khá»§ng khiếp.
Vân Dáºt Long thoáng giáºt mình, lẹ là ng nghiêng ngưá»i sang trái, tránh khá»i Ä‘oản kÃch trong đưá»ng tÆ¡ kẻ tóc.
“Lưu Tinh Truy Hồn†Hồng Kỳ Giao thấy Vân Dáºt Long chỉ tránh chứ không lùi, không khá»i giáºt mình kinh hãi, liá»n chá»™p lấy ngá»n lưu tinh chùy. Hai gã thị vệ cÅ©ng đồng thá»i rút kim bối Ä‘ao trên lưng xuống.
“Thiên Nam Song KÃch†Thân Hoà nh Äà o những tưởng song kÃch đồng xuất dù không đả thương được Vân Dáºt Long thì cÅ©ng phải khiến chà ng lúng tùng, nà o ngá» chà ng lại tránh khá»i má»™t cách nhẹ nhà ng như váºy, không khá»i rúng động cõi lòng.
Song lão già u kinh nghiệm chiến đấu, tuy kinh hãi nhưng không nao núng, ngá»n kÃch bên phải đâm hụt liá»n quét ngang má»™t đưá»ng vòng, tay trái vung mạnh, mÅ©i kÃch biến thà nh ba đóa hoa bạc từ trong hình vòng cung bay ra, chia nhau công và o ba nÆ¡i yếu hại trước ngá»±c Vân Dáºt Long.
Thá»±c hóa hư, hư hóa thá»±c, trong khi hoán đổi không chút sÆ¡ hở, tà i nghệ ấy tháºt đáng cho lão tá»± hà o.
Vân Dáºt Long nhướng mà y, sát cÆ¡ bừng dáºy, tả chưởng tung ra, bá»—ng xoay ngưá»i vòng quanh, má»™t vòng đỠquét thẳng và o lưng Thân Hoà nh Äà o, tốc độ nhanh không tưởng được.
“Lưu Tinh Truy Hồn†Hồng Kỳ Giao sá»ng sốt kêu lên:
- Ô, Viêm Dương Thất Huyá»…n, hắn chÃnh là “Bạch Kiếm Linh Mã†Vân Dáºt Long đã xuất hiện tại Thái SÆ¡n!
“Thiên Nam Song KÃch†Thân Hoà nh Äà o chợt thấy đối phương biến mất, chẳng chút chần chừ, láºp tức thu song kÃch vá», lá»™n nhà o má»™t vòng to, chia giữ ba mặt, vừa khi ấy nghe tiếng kêu thảng thốt cá»§a Hồng Kỳ Giao, và cÅ©ng vừa trông thấy vòng tròn Ä‘á».
Lão giáºt mình kinh hãi, vá»™i thu song kÃch vá» và vá»›i thế “Ngá»a Khán Xảo Vânâ€, tung ngưá»i ngược ra sau hÆ¡n trượng.
“Lưu Tinh Truy Hồn†Hồng Kỳ Giao quát vang:
- Tất cả hãy xông và o!
Dứt lá»i ngá»n chùy xÃch sắc đã vung lên, má»™t chiêu “Thiết Xá» (chùy sắt) Hoà nh Giang†công và o bối tâm Vân Dáºt Long, cùng lúc hai gã thị vệ má»™t tả má»™t hữu cÅ©ng vung Ä‘ao lao tá»›i tấn công.
Nhá» váºy, Thân Hoà nh Äà o má»›i thoát khá»i thương vong, hai chân vừa chạm đất, chẳng chút ngần ngại, lại tung mình lao tá»›i.
Những thấy bốn ngưá»i ba loại binh khà cùng nhắm chÄ©a và o giữa, Vân Dáºt Long bị bao vây, ánh thép loang loáng đã phá»§ mất bóng dáng chà ng.
Äằng kia hai mươi mấy gã đại hán đã bị Huyết Si tà n sát, lúc nà y chỉ còn lại bốn tên Ä‘ang cố sức trốn chạy.
Sở Má»™ng Bình vừa thấy bốn ngưá»i cùng vá»›i binh khà giáp công Vân Dáºt Long chỉ hai tay không, vô cùng hốt hoảng, liá»n vá»™i nhặt lấy má»™t ngá»n kim bối Ä‘ao toan xông và o tiếp sức.
Sở Nam Nhạn vội nắm lấy tay nà ng giữ lại và quát:
- Bình nhi, con định là m cái gì váºy?
Sở Mộng Bình hối hả nói:
- Bá»n hỠđông ngưá»i như thế mà vây đánh má»—i mình Vân công tá», trong tay chà ng lại không có binh khÃ, Bình nhi lo sợ...
Sở Nam Nhạn mắt chăm chăm nhìn và o tráºn đấu, cảm khái lắc đầu nói:
- Bình nhi hãy yên tâm Ä‘i, ngưá»i danh chấn võ lâm hồi sáu mươi năm trước như “Huyết Si†Lôi Mãnh mà chỉ là bá»™c tòng cá»§a Vân công tá», mấy ngưá»i nà y thì có gì là đáng kể. Ôi, ta cứ ngỡ y là má»™t thư sinh yếu Ä‘uối, tháºt không ngá» y lại là Bạch Kiếm Linh Mã trùng hiện sau trăm năm.
Ngay khi ấy bá»—ng có hai tiếng rú thảm vang lên, hai cha con liá»n ngẩng lên nhìn, những thấy hai gã thị vệ đã gục chết dưới đất, chỉ nghe Vân Dáºt Long lạnh lùng nói:
- Hai vị nên phát ám hiệu gá»i viện thá»§ đến là vừa, không thì cháºm trá»… sẽ chẳng thể tìm gặp được nhau trên đưá»ng xuống suối và ng đấy.
Sở Má»™ng Bình nhẹ ngưá»i, cưá»i vui sướng nói:
- Cha, Vân công tỠquả là lợi hại!
Sở Nam Nhạn lắc đầu thở dà i:
- Có Ä‘iá»u là hÆ¡i quá tà n bạo!
Sở Mộng Bình vẻ không hà i lòng, chẩu môi đáp:
- Cha cÅ©ng tháºt là , ngưá»i ta Vân công tỠđã vượt ngà n dặm từ Thái SÆ¡n đến đây giải cứu cho chúng ta, váºy mà cha còn bảo ngưá»i ta tà n bạo, nêu không giết há» thì há» cÅ©ng sẽ giết ta.
Sở Nam Nhạn chợt động tâm nói:
- Vì sao y lại cứu chúng ta? Vì sao y lại hạ sát ngưá»i cá»§a ChÃnh NghÄ©a Nhai và khuyên ta không nên tìm kiếm Vân bá bá nữa?
Sở Mộng Bình vội nói:
- Xem cha đó, là m sao mà Bình nhi biết được chứ? Miá»…n là Vân công tá» tốt vá»›i chúng ta thì chúng ta phải tốt vá»›i Vân công tá», đúng không nà o?
Äoạn nắm lấy tay Sở Nam Nhạn nÅ©ng nịu lắc tay, như quên hẳn cuá»™c chiến đẫm máu Ä‘ang diá»…n ra trước mắt.
Sở Nam Nhạn vô cùng thắc mắc, chợt một ý nghĩ lạ lùng nảy sinh, bất giác buột miệng lẩm bẩm:
- Hay là toà n gia Vân bá bá đã tá» vong, y là đứa con còn sót lại duy nhất cá»§a Vân gia, nên má»›i căm giáºn ChÃnh NghÄ©a Nhai đã không bảo vệ cho gia đình mình, và do đó sau khi luyện thà nh võ công đã ra tay báo phục?
Ngay khi ấy, “Thiên Nam Song KÃch†Thân Hoà nh Äà o bá»—ng ngá»a mặt phát ra má»™t tiếng hú dà i.
Vân Dáºt Long cưá»i khảy nói:
- Cuối cùng thì nhị vị cũng đã lên tiếng.
Dứt lá»i, song chưởng đột nhiên biến thế, lạnh lùng nói:
- Chiêu tiếp theo là “Hoà ng Lãng Hồng Ba Quyênâ€, hai vị sẽ táng mạng trong chiêu nà y đây.
Thân Hoà nh Äà o và Hồng Kỳ Giao lúc nà y đã mồ hôi nhá»… nhại, kinh tâm động phách, nghe nói cà ng thêm kinh hãi, đánh cắn răng tung những đòn sát thá»§ bình sanh ra ứng phó.
Những thấy ánh kÃch bóng chùy tung hoà nh ngang dá»c, vây phá»§ Vân Dáºt Long và o giữa.
Bên kia, “Huyết Si†Lôi Mãnh đã thu dá»n hết những tên còn lại, toà n thân bê bết máu, chỉ lá»™ ra hai hà m răng trắng nhởn, dáng vẻ vô cùng ghê rợn.
Sở Mộng Bình chợt động tâm, thầm nhủ:
- Lão bảo là ngưá»i lòng dạ tốt nhất trên Ä‘á»i, hẳn là đã nói ngược lại.
“Huyết Si†Lôi Mãnh quét mắt nhìn quanh, thấy chỉ còn hai ngưá»i Ä‘ang giao đấu vá»›i cung chá»§, ngoà i ra thảy Ä‘á»u đã chết sạch, chân bất giác tiến tá»›i má»™t bước, nhưng lại không dám xông và o.
Ngay khi ấy trên đỉnh núi bá»—ng vang lên má»™t tiếng hú dà i Ä‘inh tai, “Huyết Si†Lôi Mãnh ngoảnh lại nhìn, bất giác ngẩn ngưá»i, buá»™t miệng reo lên:
- Ô! Thì ra còn nhiá»u đến thế!
Sở Nam Nhạn nghe lòng trÄ©u xuống, bởi cách quá xa nên ông không trông thấy rõ lắm, nhưng qua bóng ngưá»i lố nhố, đủ biết đối phương không phải là Ãt.
Vân Dáºt Long cưá»i vang nói:
- Giá» táºn số cá»§a hai vị đã đến rồi!
Äoạn ngưá»i bá»—ng tung vá»t lên không lạnh lùng quát:
- “Hoà ng Lãng Hồng Ba Quyênâ€!
Liá»n tức má»™t vòng tròn mà u và ng đưá»ng kÃnh hÆ¡n trượng từ trên chụp nhanh xuống, im lìm không gây ra tiếng động, nhưng sức ép cÆ¡ hồ ngạt thở.
Thân Hoà nh Äà o và Hồng Kỳ Giao luống cuống, ngay khi ấy, bá»—ng nghe tiếng quát vang:
- Ai dám lá»™ng hà nh giết ngưá»i trước mặt ta?
Vân Dáºt Long cưá»i khảy:
- Các hạ thấy rõ rồi chứ?
Liá»n thì hai tiếng rú thảm khốc phá vỡ không gian, Thân Hoà nh Äà o và Hồng Kỳ Giao đã ngã lăn ra đất, kÃch và chùy văng bay ra xa hÆ¡n trượng, trên trán má»—i ngưá»i Ä‘á»u có má»™t dấu bà n tay mà u và ng thu nhá», đó chÃnh là dấu hiệu cá»§a cái chết.
Bóng ngưá»i nhấp nhoáng, hiện trưá»ng đã có thêm má»™t lão nhân tóc bạc cầm xÃch cương trượng, đầu trượng có buá»™c ba quả cầu thép to, gai nhá»n dà i những mấy tấc, ra vẻ rất kỳ khôi và ghê rợn.
Sở Nam Nhạn vừa trông thấy ngưá»i nà y, láºp tức tái ngắt, buá»™t miệng kêu lên:
- Huyết... Manh...
“Huyết Si†Lôi Mãnh và Vân Dáºt Long nghe nói cÅ©ng liá»n biến sắc mặt.
“Huyết Si†Lôi Mãnh kinh ngạc buá»™t miệng há»i:
- Sở bảo chủ nói gì hả?
Sở Nam Nhạn ngây ngẩn:
- Huyết... Manh, Bà nh Tâm Trần!
Lúc nà y hiện trưá»ng lại xuất hiện thêm hai mươi mấy ngưá»i nữa.
|

07-09-2008, 09:01 PM
|
 |
Nghịch Thiên Quá»· Äế
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 405
Thá»i gian online: 22 giá» 13 phút 59 giây
Thanks: 3
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
BẠCH KIẾM LINH MÃ
Tác giả: Khuyết Danh
CHÆ¯Æ NG MƯỜI
LẦM KẺ GIẢ MẠO, HUYẾT SI THỌ THÆ¯Æ NG
Vân Dáºt Long chầm cháºm di chuyển ánh mắt nhìn và o mặt lão nhân tóc bạc, những thấy ngưá»i nà y tuổi ngoà i bát tuần, da mặt hồng hà o, tóc dà i đến lưng, mà y mắt Ä‘oan chÃnh, Ä‘iểm đặc biệt duy nhất là hai mắt nhắm nghiá»n, thoáng nhìn như thể ngưá»i mù.
Khi ánh mắt Vân Dáºt Long di chuyển đến ngá»c xÃch cương trượng trong tay lão ta, trên môi chà ng nở nụ cưá»i sắc lạnh.
“Huyết Si†Lôi Mãnh trân trối nhìn lão thân ấy hồi lâu, bá»—ng buông tiếng cưá»i to, tung mình lao tá»›i nói:
- Lão tiểu tá» sao lại Ä‘i cùng vá»›i bá»n quá»· quái thế nà y?
Trong khi nói đã giơ tay vỗ và o vai lão nhân tóc bạc.
Lão nhân tóc bạc mặt lá»™ vẻ căng thẳng, song vẫn đứng yên. Vân Dáºt Long không ngá» Huyết Si già dặn kinh nghiệm giang hồ mà lúc nà y lại xá»›n xác như váºy, vá»™i quát:
- Lôi Mãnh, lui mau...
Ngay khi ấy, bà n tay cá»§a Huyết Si đã vá»— và o vai lão nhân tóc bạc, những thấy ngá»n xÃch cương trượng trong tay lão vụt giÆ¡ lên và quát:
- Cút ra!
Ba quả cầu gai trên đầu trượng nhanh như chớp quét và o hạ bà n Huyết Si, ra tay cực kỳ hung hiểm.
“Huyết Si†Lôi Mãnh không ngá» lão nhân tóc bạc ra tay tấn công bất thần như váºy, trong khoảng cách quá gần không tà i nà o tránh né kịp, sắc mặt vụt biến, sẵn đà lao tá»›i lẹ là ng xoay ngưá»i, song nÆ¡i đùi vẫn bị quét trúng khá nặng.
“Huyết Si†Lôi Mãnh lao tới trước hơn hai trượng, quay phắt lại quát:
- Bà nh lão nhi sao lại thế hả? Ủa, trên cầu gai có độc!
Dứt lá»i, vẻ mặt trở nên hết sức âm trầm.
Vân Dáºt Long nghe lòng trÄ©u xuống, biến sắc mặt lạnh lùng quát:
- Lôi Mãnh, váºn công bế huyệt mau!
Lão nhân tóc bạc cưá»i khảy:
- Hứ hứ, lão phu chưa từng nghe nói trong võ lâm có ngưá»i phong bế được kỳ độc trên cầu gai cá»§a “Huyết Manh†Bà nh Tâm Trần nà y.
Vân Dáºt Long giáºt mình, vá»™i quay lại nhìn và o mặt “Huyết Si†Lôi Mãnh ra chiá»u lo lắng dá» há»i.
“Huyết Si†Lôi Mãnh từng gần gÅ©i vá»›i Vân Dáºt Long trong mưá»i mấy năm dà i, dÄ© nhiên rất hiểu cá tÃnh cá»§a chà ng, bèn ngượng ngùng lắc đầu, vá» thản nhiên cưá»i:
- Hắc hắc, Huyết Si nà y bách độc bất xâm, tiểu cung chủ biết rõ kia mà !
Vân Dáºt Long nhìn và o mặt Huyết Si hồi lâu, Ä‘oạn trầm giá»ng nói:
- Lôi Mãnh, hãy hết sức váºn công ngăn máu lưu thông, đó là mệnh lệnh.
Dứt lá»i, chầm cháºm ngoảnh lại, cất bước Ä‘i đến gần lão nhân tóc bạc.
Sở Mộng Bình lo lắng vội nói:
- Vân công tá»... đừng đến gần lão ta!
Lão nhân tóc bạc cưá»i âm trầm:
- Nà o, lại đây nhãi con, lão phu cũng muốn thưởng thức Viêm Dương Thất Huyễn Chưởng đã khiến toà n thể võ lâm kinh khiếp của ngươi xem sao!
Khoảng cách đã rút ngắn không đầy má»™t trượng nữa, Vân Dáºt Long vẫn không dừng bước, buông giá»ng sắc lạnh:
- Tôn giá có thể lặp lại đại danh chăng?
Vạn Liá»…u Bảo chá»§ Sở Nam Nhạn ra chiá»u ngÆ¡ ngẩn, Sở Má»™ng Bình thì lo sợ đến mặt hoa thất sắc, nếu không bị phụ thân nắm giữ tay thì nà ng sá»›m đã xông ra kéo Vân Dáºt Long lại rồi.
Lão nhân tóc bạc nghe Vân Dáºt Long há»i váºy thoáng giáºt mình, lạnh lùng nói:
- Lão phu là “Huyết Manh†Bà nh Tâm Trần, nhãi con ngươi chóng quên tháºt!
Vân Dáºt Long gằn giá»ng:
- Äó không phải là danh hiệu cá»§a tôn giá, lẽ ra tôn giá không nên ở trước mặt Kim BÃch Cung Chá»§ mà mạo danh thá»§ hạ cá»§a y, tôn giá đã chá»n lầm đối tượng rồi.
Lão nhân tóc bạc thoáng tái mặt, song láºp tức trở lại bình tÄ©nh nói:
- Trong Kim BÃch Cung cá»§a ngươi, kẻ nà o đã dám mạo danh lão phu, là m thương tổn đến thanh danh lão phu? Bảo y đến đây gặp lão phu.
Vân Dáºt Long cưá»i khảy:
- Tôn giá tự hiểu lấy, trên cầu của “Huyết Manh†Bà nh Tâm Trần không hỠcó độc, giới võ lâm ai ai cũng biết.
“Huyết Si†Lôi Mãnh nghe nói mắt liá»n bừng sát cÆ¡, vá»— và o đùi đánh bốp phát:
- Bà nh lão nhi không bao giỠdùng độc, ngươi quả đúng không phải là Huyết Manh, ta phanh thây ngươi...
Vân Dáºt Long thoáng biến sắc, ngoảnh lại trầm giá»ng quát:
- Lôi Mãnh có chịu nghe lá»i dặn bảo cá»§a Vân má»— hay không?
Tuy lá»i nói cá»§a chà ng lạnh lùng, song ánh mắt thì lại lá»™ vẻ lo âu không sao che dấu được.
“Huyết Si†Lôi Mãnh vừa chạm và o ánh mắt Vân Dáºt Long, sát cÆ¡ trong mắt dần tan biến, gượng cưá»i nói:
- Tiểu Cung chủ, Lôi Mãnh xin tuân lệnh!
Lão nhân tóc bạc cưá»i mai mỉa:
- Hứ! Can đảm lắm!
Vân Dáºt Long bá»—ng ngoảnh lại, cưá»i khảy nói:
- Trong mình tôn giá hẳn là có thuốc giải?
- Không sai, trong mình lão phu có thuốc giải, nhưng theo lão phu nhớ thì xưa đến nay chưa một ai được lão phu ân huệ ban cho thuốc giải cả.
Vân Dáºt Long Ä‘anh giá»ng:
- Vân Dáºt Long nà y ngoại lệ.
Lão nhân tóc bạc cÅ©ng Ä‘anh giá»ng:
- Dưới tay “Huyết Manh†Bà nh Tâm Trần nà y chưa từng một ai ngoại lệ cả.
Vân Dáºt Long mặt cà ng tăng sát cÆ¡, liá»n buông tiếng cưá»i sắc lạnh rồi nói:
- “Huyết Manh†Bà nh Tâm Trần tuy chỉ là thá»§ hạ cá»§a Vân má»—, song tôn giá cÅ©ng chưa xứng đáng dùng danh hiệu cá»§a y, phen nà y Vân má»— phải cho lão biết có ngưá»i ngoại lệ hay không.
Äoạn liá»n song chưởng dá»±ng đứng, chá»›p nhoáng đã xoay thà nh vòng tròn Ä‘á», nhưng lại không tấn công.
Vòng đỠvừa xuất hiện, lão nhân tóc bạc láºp tức lướt lùi chéo sang phải ba thước, giÆ¡ xÃch cương trượng lên chuẩn bị hoà n kÃch.
Vân Dáºt Long cưá»i khảy:
- “Huyết Manh†Bà nh Tâm Trần mắt mù không thấy cảnh váºt, song chưởng cá»§a Vân má»— chỉ hiện mà u chứ không có tiếng động, tôn giá thoái lui như váºy chẳng hay đã dá»±a và o cảm giác nà o váºy?
Hai mươi mấy gã đại hán Ä‘i theo lão nhân tóc bạc nghe nói Ä‘á»u nhá»›n nhác nhìn nhau, thì ra ngay chÃnh há» cÅ©ng ngỡ lão nhân tóc bạc tháºt sá»± là “Huyết Manh†Bà nh Tâm Trần.
Lão nhân tóc bạc biết mình đã thất thố, không sao biện há»™ được nữa, chỉ còn cách là hạ sát Vân Dáºt Long tại chá»—, bèn buông tiếng quát vang, vung xÃch cương trượng Ä‘iểm thẳng và o ngá»±c Vân Dáºt Long, nhanh và hung mãnh khôn tả.
Ba quả cầu gai tẩm độc theo là n sóng trượng thoạt rụt vá» thoạt tung ra, hoặc thà nh hình tam giác, má»™t trước hai sau, hoặc thà nh má»™t đưá»ng thẳng, linh ảo khôn lưá»ng, tháºt không thể phòng bị.
Vân Dáºt Long thoáng biến sắc mặt trong nhất thá»i không sao phá giải được. Chà ng chẳng ngại gì xÃch cương trượng, song ba quả cầu gai có tẩm kỳ độc thì khó nắm bắt được, chỉ cần sÆ¡ ý má»™t chút là có thể bị trúng độc ngay.
Chà ng bèn hÃt và o má»™t hÆ¡i chân khÃ, lướt chéo ra xa má»™t trượng, sang bên phải lão nhân tóc bạc, vung chưởng công và o mạn sưá»n đối phương.
Lão nhân tóc bạc quả võ công tháºt cao cưá»ng, ngá»n xÃch cương trượng liá»n tức cuốn lên như gió xoáy, đón lấy ba chưởng cá»§a Vân Dáºt Long, ba quả cầu má»™t trước hai sau bay và o bà n tay phóng chưởng cá»§a chà ng, mÅ©i trượng đâm thẳng tá»›i, Ä‘iểm và o lòng bà n tay Vân Dáºt Long.
Vân Dáºt Long không dám chạm tay và o cầu gai, đà nh thu chưởng vá» và lại lùi ra xa.
Hai mươi mấy gã đại hán ngưá»i cá»§a Nam Thiên Môn thấy váºy thảy Ä‘á»u lá»™ vẻ đắc ý, tiếng hoan hô cổ vÅ© vang rá»n, ngoại trừ “Huyết Si†Lôi Mãnh, ngưá»i cá»§a Vạn Liá»…u Bảo thảy Ä‘á»u trán đẫm mồ hôi, ra chiá»u hết sức căng thẳng, Sở Má»™ng Bình thì cà ng kinh hãi đến mặt hoa tái ngắt.
Trong chá»›p mắt, Vân Dáºt Long đã liên tiếp né tránh bốn chiêu, mà y kiếm chau mặt như vẫn còn Ä‘ang nghÄ© cách phá giải, xÃch cương trượng cá»§a lão nhân tóc bạc má»—i lúc cà ng thêm dồn dáºp, chặt kÃn tá»±a như thiên la địa võng.
Äôi mà y kiếm cá»§a Vân Dáºt Long giãn dần, song chà ng chưa có dấu hiệu tân chiêu, mặt chà ng vẫn lạnh lùng và bình thản.
Lão nhân tóc bạc liên tiếp tấn công mưá»i mấy chiêu mặc dù chưa gây được mảy may tổn thương cho Vân Dáºt Long, nhưng lòng tin đã gia tăng rất nhiá»u.
Lão xiết chặt xÃch cương trượng trong tay, liên tiếp tung ra mưá»i hai trượng, vây chặt lấy Vân Dáºt Long, cưá»i khảy nói:
- Nhãi con, lão phu so vá»›i “Huyết Manhâ€giả hiệu trong Kim BÃch Cung cá»§a ngươi thế nà o?
Vân Dáºt Long nhanh nhẹn lướt chéo ra xa hÆ¡n trượng, lạnh lùng nói:
- Chiêu thức cá»§a các hạ tuy hoà n toà n phá»ng theo Huyết Manh, nhưng hãy còn kém ông ấy xa lắm.
Lão nhân tóc bạc cưá»i khảy:
- Giá mà những lá»i ấy xuất phát từ miệng cá»§a Kim BÃch Cung chá»§ hồi trăm năm vá» trước thì không ai nghi ngá», còn từ miệng ngươi thốt ra, hắc hắc, e chẳng ai tán đồng vá»›i ngươi đâu.
Dứt lá»i lại tung ra mưá»i mấy trượng nữa.
Vân Dáºt Long bá»—ng nhướng mà y, mắt rá»±c vẻ sắc lạnh, cưá»i khảy nói:
- Chỉ e các hạ kiếp nà y không thấy được ngưá»i trong võ lâm tin nÆ¡i Vân Dáºt Long nà y nữa đâu, trừ phi các hạ tá»± nguyện trao ra thuốc giải.
“Huyết Si†Lôi Mãnh từ nãy giá» chẳng thể nà o hiểu nổi vá»›i cá tÃnh kiêu ngạo và rắn rá»i, cùng vá»›i võ công chấn sÆ¡n động nhạo cá»§a Vân Dáºt Long, vì sao lại cứ tránh né mà không phản công, giá» nghe nói má»›i vỡ lẽ, chÆ¡m chá»›p mắt xúc động nói:
- Tiểu Cung chủ, một mạng đổi một mạng, Lôi Mãnh thấy cũng chẳng có gì thiệt thòi. Vả lại, mỗ cũng chưa chắc sẽ chết tại đây, hạ thủ đi!
Giá»ng lão hết sức hà o sảng và kiên định.
Lão nhân tóc bạc nghe nói liá»n nảy sinh độc niệm, cưá»i dà i gằn giá»ng nói:
- Huyết Si, ngươi còn muốn sống rá»i khá»i đây ư? Ha ha... lão phu nghÄ© đó chỉ là má»™ng tưởng mà thôi.
Äoạn lại sấn tá»›i, tá»›i tấp tung ra mưá»i mấy trượng, vây phá»§ lấy Vân Dáºt Long, trầm giá»ng quát to:
- Các ngươi hãy bắt lấy tất cả ngưá»i cá»§a Vạn Liá»…u Bảo và Huyết Si, sống hay chết cÅ©ng được.
Ngay khi vừa hiện thân, bá»n ngưá»i cá»§a Nam Thiên Môn thảy Ä‘á»u có lòng ngán sợ linh mã, đến lúc thấy Vân Dáºt Long bị lão nhân tóc bạc tá»± xưng là Huyết Manh áp đảo đến không còn sức hoà n thá»§, bất giác hùng tâm lại trá»—i dáºy, sá»›m đã hăm hở muốn ra tay, giá» ra lệnh đâu ai chịu cháºm trá»…, láºp tức tiếng quát tháo vang rá»n, cÆ¡ hồ như cùng má»™t lúc lao và o hai cha con Sở Nam Nhạn và ngưá»i cá»§a Vạn Liá»…u Bảo.
Vạn Liá»…u Bảo chá»§ Sở Nam Nhạn bá»—ng giÆ¡ cao hai tay khoát mạnh, vá»›i giá»ng rắn rá»i lá»›n tiếng nói:
- Sự tồn vong của Vạn Liễu Bảo là ở cuộc chiến ngà y hôm nay, chỉ tiến không được lùi, xông lên!
Äoạn liá»n dẫn trước xông tá»›i. Sở Má»™ng Bình vừa thấy phụ thân động thá»§, láºp tức quát lên lanh lảnh, cÅ©ng tiếp bước theo sau xông tá»›i.
Gần năm mươi tráng hán Vạn Liá»…u Bảo ai nấy Ä‘á»u phấn chấn tinh thần, dÅ©ng mãnh xông tá»›i, chẳng mà ng sống chết, hà o khà quả là kinh ngưá»i.
“Huyết Si†Lôi Mãnh ngÆ¡ ngẩn quét mắt nhìn cuá»™c há»—n chiến, Ä‘oạn lại quay sang Vân Dáºt Long và lão nhân tóc bạc nhưng thấy chà ng vẫn chưa xuất thá»§.
Bên kia, song phương vừa giáp chiến là có ngưá»i thương vong ngay. Tứ Äại Thiên Môn nằm ở bốn phương Trung Nguyên, thịnh danh chưa bao giá» suy yếu trong giá»›i võ lâm hà ng trăm năm qua, ngưá»i cá»§a Vạn Liá»…u Bảo là m sao kháng cá»± nổi.
Những ngưá»i đến đây tuy không phải là nhân váºt trá»ng yếu cá»§a Nam Thiên Môn, song cÅ©ng là thà nh phần được tuyển chá»n, nên khi xáp chiến, chỉ trừ Sở Nam Nhạn đánh ngã được hai đối thá»§, ngoà i ra số thương vong cÆ¡ hồ thảy Ä‘á»u là ngưá»i cá»§a Vạn Liá»…u Bảo.
“Huyết Si†Lôi Mãnh cố nhắc chân phải lên mấy lần, song vẫn chẳng tà i nà o tung ra được, lão không hỠsợ chết, chẳng qua vì không muốn tăng thêm nỗi đau lòng cho vị Cung chủ trẻ tuổi của mình.
Vầng trăng sáng trèo lên đỉnh núi trong tiếng gà o rú thảm khốc và máu tanh tuôn đổ, soi rõ những tá» thi tà n khuyết và máu tươi lênh láng trên mặt đất, đó là cái giá đã bá» ra cá»§a chúng đệ tá» cá»§a Vạn Liá»…u Bảo, không bao giá» Ä‘á»n bù được.
Vạn Liá»…u Bảo chá»§ Sở Nam Nhạn hai mắt đỠquạch, xông xáo trong vòng vây cá»§a bốn đại hán Nam Thiên Môn, như thể liá»u mạng nhưng chẳng thể nà o thoát ra khá»i vòng vây.
Sở Mộng Bình độc chiến với hai đại hán Nam Thiên Môn, võ công nà ng kém xa phụ thân, lại ở trong tình trạng gay cấn bởi đây là cuộc chiến tồn vong, tâm thần bị phân tán, nà ng lâm và o tình thế hết sức nguy kịch.
“Huyết Si†Lôi Mãnh mắt giăng đầy tia máu, nghiêng mặt vá» phÃa Vân Dáºt Long vẫn Ä‘ang né tránh, lẩm bẩm:
- Tiểu Cung chá»§, má»— biết tiểu Cung chá»§ không muốn má»— ngã xuống tại đây, nhưng má»— cÅ©ng biết được tấm lòng nghÄ©a hiệp được giấu kÃn cá»§a tiểu Cung chá»§, quyết không để cho Vạn Liá»…u Bảo ngà y hôm nay bị diệt vong. Vả lại Lôi Mãnh nà y mà động thá»§ quyết không thiệt thòi đâu.
Dứt lá»i, ngưá»i đã đến tráºn đấu gần Sở Má»™ng Bình và hai gã đại hán, song chưởng vung lên quát to:
- Tiểu cô nương, hãy giao chúng cho mỗ!
Tháºt ra thì lúc nà y Sở Má»™ng Bình không giao cÅ©ng chẳng được, Huyết Si vừa dứt tiếng, song chưởng đã in trên lưng hai đại hán Nam Thiên Môn.
Hai tiếng rú thảm vang lên, hai thân ngưá»i ká»nh cà ng văng bắn vá» hai phÃa, bay ra xa gần ba trượng, rÆ¡i xuống đất chết ngay.
Sở Má»™ng Bình ngẩn ngưá»i, Huyết Si đã hạ xuống trước mặt nà ng, ngưá»i chao đảo hai lượt, lại phóng Ä‘i nÆ¡i khác...
Sở Má»™ng Bình quét mắt nhìn xuống đùi “Huyết Si†Lôi Mãnh, tuy chỉ trong má»™t thoáng, song nà ng đã trông thấy rất rõ rà ng, máu từ nÆ¡i ấy rỉ ra đã trở nên mà u tÃm Ä‘en.
Vân Dáºt Long vừa nghe tiếng quát cá»§a Huyết Si, liá»n giáºt nảy mình, theo phản ứng tá»± nhiên ngoảnh lại quát:
- Lôi Mãnh, lão muốn...
Vân Dáºt Long chưa dứt lá»i, bá»—ng nghe lão nhân tóc bạc lạnh lùng quát:
- Tiểu tá», ngươi hãy lo tá»± cứu mình trước đã!
Liá»n tức, tiếng rÃt gió ghê rợn áºp xuống hai bên tai. Vân Dáºt Long giáºt nảy mình, vụt ngoảnh lại, láºp tức tái mặt. Lúc nà y hai quả cầu gai đã qua khá»i tai, chỉ còn cách hai vai chừng và i tấc nữa thôi, má»™t sợi xÃch nhá» căng giữa đỉnh đầu, không cần nhìn cÅ©ng biết quả cầu gai thứ ba ở bên trên, và mÅ©i trượng Ä‘ang chÄ©a ngay vùng tim chà ng, đây quả là má»™t đòn tấn công trà mạng.
Ngay trong đưá»ng tÆ¡ kẻ tóc, Vân Dáºt Long thụp ngưá»i, rồi liá»n tức ngá»a ra sau, hai chân nhún mạnh, ngưá»i gần như song song vá»›i mặt đất phóng ngược ra xa hÆ¡n ba trượng.
Lão nhân tóc bạc không thể nà o ngá» Vân Dáºt Long lại thoát khá»i đòn tấn công cá»±c kỳ hung hiểm nà y, bất giác ngẩn ngưá»i.
Vân Dáºt Long đứng thẳng ngưá»i, cưá»i sắc lạnh nói:
- Váºy là váºn mệnh hai ngưá»i đã hoán đổi rồi!
Lão nhân tóc bạc cưá»i gằn:
- Vân Dáºt Long, lão không ngá» ngươi phản ứng nhanh đến váºy, nhưng chả ai khiếp sợ đâu!
Vân Dáºt Long nhếch môi cưá»i, chầm cháºm trở tay nắm lấy chuôi kiếm trắng trên lưng, gằn giá»ng nói:
- Lẽ ra Vân má»— không để cho các hạ sống đến bây giá», nhưng nếu các hạ chịu trao ra thuốc giải...
Lão nhân tóc bạc cưá»i to, tay trái vá»— và o bên hông nói:
- Tiểu tá», thuốc giải ở đây nè, hãy xông và o mà lấy!
Vân Dáºt Long cưá»i khảy:
- Tuy các hạ không phải là Huyết Manh tháºt, nhưng Vân má»— tin là vá»›i thân pháºn cá»§a các hạ quyết không đến ná»—i vô tÃn.
- Không sai, lão phu nói là giữ lá»i, ngươi hãy tá»± ra tay mà lấy!
Vân Dáºt Long mắt bá»—ng bừng sát cÆ¡ ghê rợn, “choang†má»™t tiếng như long ngâm, má»™t đưá»ng sáng trắng đã nằm ngang trước ngá»±c giá»ng âm trầm nói:
- Phải chi các hạ nói câu ấy sá»›m hÆ¡n thì cuá»™c diện ngà y hôm nay đâu có kéo dà i đến bây giá».
Äoạn cháºm bước tiến đến gần lão nhân tóc bạc.
Vừa trông thấy thanh bạch kiếm sắc lạnh, lão nhân tóc bạc liá»n mặt tái ngắt, như có ná»—i khiếp sợ nằm trong tiá»m thức, không tá»± chá»§ được, lùi ra sau hai bước, buá»™t miệng nói:
- Ngươi quả tháºt từ Kim BÃch Cung dưới TrÃch Huyết Nhai đến đây ư?
Vân Dáºt Long nghe nói liá»n sinh nghi, sát cÆ¡ trong mắt liá»n gia tăng, giá»ng sắc lạnh nói:
- Các hạ là cố tri cá»§a Kim BÃch Cung Chá»§ phải không?
Lão nhân tóc bạc lại biến sắc mặt, hÃt sâu má»™t hÆ¡i chân khÃ, cố nén ná»—i lo sợ trong lòng, quét mắt nhìn ba quả cầu gai trên đầu trượng, bá»—ng quát to:
- Vân Dáºt Long ngươi chẳng muốn lấy thuốc giải đó sao? Sao chưa chịu ra tay Ä‘i?
Äoạn liá»n vung trượng lên, nhắm ngay đỉnh đầu Vân Dáºt Long giáng xuống.
Vân Dáºt Long lúc nà y đã động sát tâm, thanh TrÃch Huyết Kiếm đưa lên ngang ngá»±c bá»—ng chÄ©a lên trên, cổ tay phải vung khẽ, láºp tức tạo ra má»™t mà n sáng bạc xen lẫn vá»›i vô và n tia máu, trông hoa cả mắt.
Kể từ lúc trông thấy thanh bạch kiếm, lão nhân tóc bạc chẳng tà i nà o táºp trung được tâm thần nữa. GiỠđây trông thấy kiếm chiêu cà ng kinh hồn bạt vÃa, vá»™i thu trượng tạo thà nh má»™t bức tưá»ng thép ngõ hầu tá»± bảo.
Vân Dáºt Long buông tiếng cưá»i khảy, TrÃch Huyết Kiếm xuất chiêu xông tá»›i.
Lúc nà y ngưá»i cá»§a Nam Thiên Môn thảy Ä‘á»u bị Huyết Si và Sở Nam Nhạn giết sạch.
“Huyết Si†Lôi Mãnh vốn đã bị trúng độc, công lá»±c sút giảm rất nhiá»u, tuy giết sạch cưá»ng địch nhưng bản thân cÅ©ng bị chém trúng và i Ä‘ao, máu tuôn xối xả cÆ¡ hồ đẫm ướt toà n thân.
Vạn Liá»…u Bảo chá»§ Sở Nam Nhạn cÅ©ng bị chém trúng năm sáu Ä‘ao, nhưng thương thế nhẹ hÆ¡n Huyết Si nhiá»u.
Sở Nam Nhạn buông tiếng thở dà i nặng nỠđầy áy náy, đoạn bước vội đến bên Huyết Si nói:
- Lôi tiá»n bối, vì việc cá»§a Vạn Liá»…u Bảo mà khiến tiá»n bối trúng độc và thá» thương đổ máu, vãn bối thiệt không biết nên nói sao má»›i phải?
Trong khi nói mặt lá»™ vẻ vô cùng Ä‘au xót, dứt lá»i liá»n đưa tay ra đỡ lấy Huyết Si ngưá»i cÅ©ng chao đảo không ngừng.
“Huyết Si†Lôi Mãnh thoáng biến sắc mặt, lùi sau má»™t bước dà i, trầm giá»ng nói:
- Lôi Mãnh nà y chưa ngã xuống, không cần ai dìu đỡ cả, bảo chá»§ hãy giữ lại lá»i cảm ân khó báo ấy, nên mang ra những gì thá»±c tế thì hÆ¡n.
Sở Nam Nhạn bá»—ng ngá»› ngưá»i, Ä‘oạn rắn giá»ng nói:
- Chỉ cần vãn bối đủ khả năng, dù phải dấn thân và o dầu sôi lá»a bá»ng cÅ©ng quyết chẳng từ nan.
“Huyết Si†Lôi Mãnh đưa tay vịn và o thân cây bên cạnh, giá»ng nặng ná» nói:
- Tiểu Cung chá»§ đã vượt ngà n dặm đến để giải cứu cho Vạn Liá»…u Bảo quyết không phải chỉ vì má»™t lần gặp gỡ tại Thất Long Bảo, nên má»— thấy là nhất định là có mối quan hệ sâu xa vá»›i tiểu Cung chá»§, có thể bảo chá»§ sẽ khôi phục được niá»m vui lẽ ra phải có cá»§a tiểu Cung chá»§.
Sở Nam Nhạn thoáng chau mà y, vẻ nghi hoặc nói:
- Lệnh Cung chá»§ há» Vân, Lôi tiá»n bối biết thân thế chăng?
“Huyết Si†Lôi Mãnh ngơ ngẩn lắc đầu:
- Ngưá»i trong Kim BÃch Cung ngoại trừ thá» quyá»n Cung chá»§ cho tiểu Cung chá»§, không má»™t ai biết vá» thân thế. Từ khi và o Kim BÃch Cung, chưa ai thấy tiểu Cung chá»§ cưá»i bao giá». Vì váºy, má»i ngưá»i đã táºn lá»±c dò tìm để mong được nhìn thấy nụ cưá»i tháºt sá»± cá»§a tiểu Cung chá»§.
Sở Nam Nhạn sững sá», lẩm bẩm:
- Có thể nà o là y chăng? Có thể nà o là y chăng?
“Huyết Si†Lôi Mãnh vá»™i há»i:
- Y là ai?
Sở Nam Nhạn vừa định đáp, chợt nghe bên kia vang lên má»™t tiếng rú thảm rá»n rỉ, theo sau là những tiếng thét lanh lảnh cá»§a Sở Má»™ng Bình.
“Huyết Si†Lôi Mãnh tái mặt, cánh tay Ä‘ang vịn và o thân cây đẩy mạnh, ngưá»i quay phắt lại, vẻ mặt căng thẳng láºp tức thư giãn, dá»±a ngưá»i và o thân cây, chầm cháºm ngồi xuống.
Sở Nam Nhạn cùng lúc quay ngưá»i vá»›i Huyết Si, liá»n tức giáºt nảy mình, sững ngưá»i ra tại chá»—.
Máu tươi nhuá»™m đỠcả má»™t khoảng đất rá»™ng, hai cánh tay đứt lìa thà nh sáu Ä‘oạn cùng vá»›i ngá»n cương trượng gãy nát rÆ¡i vãi quanh hai ngưá»i đứng đối mặt nhau, ba quả cầu gai đã mất tăm.
Máu từ vết đứt cá»§a hai cánh tay đến táºn vai tuôn ra xối xả, nhuá»™m đỠhai bên áo, ngưá»i không ngá»›t run rẩy, mái tóc bạc dá»±ng đứng trông lão vô cùng Ä‘au đớn lẫn ghê rợn.
Thanh bạch kiếm xuyên thá»§ng ngá»±c trước lão, trổ ra sau lưng. Vân Dáºt Long tay Ä‘ang cầm chuôi kiếm, thần sắc bình thản và lạnh lùng đến rợn ngưá»i.
Sở Má»™ng Bình thá» thẫn đứng bên cạnh Vân Dáºt Long cách chừng ba thước, có lẽ nà ng đã kinh hoà ng bởi vẻ mặt bình thản và lạnh lùng cá»§a Vân Dáºt Long trong khi đứng trước má»™t ngưá»i kinh khá»§ng như váºy.
Vân Dáºt Long cưá»i lạnh lùng nói:
- Các hạ đã biết mình khó có thể toà n mạng rồi chứ? Nhưng không chết ngay được đâu!
Lão nhân tóc bạc mắt đỠđẫn nhìn chốt và o mặt Vân Dáºt Long, nghiến răng nói:
- Vân Dáºt Long, lão phu biết... ngươi... ngươi còn có Ä‘iá»u khẩn cầu lão phu...
Vân Dáºt Long giáºt mình:
- Không sai, Vân mỗ cần thuốc giải độc!
Lão nhân tóc bạc quét mắt nhìn quanh những tỠthi ngổn ngang dưới đất, nén đau nói:
- Bá»n há»... Ä‘á»u đã được Ä‘á»n bù, chết... chẳng có gì hối tiếc, nhưng... lão phu phải cần ngưá»i có thân pháºn tương đương để đổi mạng...
Vân Dáºt Long thầm lo lắng, tay trái bá»—ng giÆ¡ lên, nhếch môi cưá»i nói:
- Vân mỗ tin là các hạ không có khả năng ấy!
Lão nhân tóc bạc ương ngạnh cưá»i khảy:
- Còn lão phu thì tin là trên cõi Ä‘á»i nà y hiếm có kẻ... tà n bạo... như lão phu.
Vân Dáºt Long nhướng mà y, tay trái chầm cháºm đè xuống đầu lão nhân tóc bạc, ngay khi sắp chạm và o trán, bá»—ng từ trong lùm cây cách ngoà i năm trượng vang lên tiếng lanh lảnh hét:
- Không được giết!
Äồng thá»i má»™t bóng đỠlao tá»›i nhanh như chá»›p, vươn tay chá»™p và o cổ áo sau cá»§a lão nhân tóc bạc.
Vân Dáºt Long vừa thoáng thấy bóng Ä‘á», láºp tức nghÄ© đến má»™t ngưá»i, tả chưởng vụt thu vá», hữu chưởng lẹ là ng vung ra, “soạt†má»™t tiếng, hai luồng sáng đỠbắn vút và o hai vai đối phương, ra tay tuy nhanh khôn tả, song qua mục tiêu công kÃch, như không há» có ý đả thương đối phương.
Bóng ngưá»i đỠnhư không ngá» Vân Dáºt Long lại ra tay tấn công và thá»§ pháp lại nhanh đến thế, trong lúc cấp bách, lui tránh hay đón đỡ Ä‘á»u không thể kịp, vá»™i thụp ngưá»i rụt vai thuáºn đà nghiêng lách sang bên.
“Soạt soạt†hai tiếng vang khẽ, ánh máu lóe lên rồi dứt ngay, bóng đỠvá»t ra ngoà i xa năm thước, những nghe má»™t giá»ng tức giáºn nói:
- Công tá»... tháºt vô lương tâm, lại... dùng Ãnh Huyết Hoà n đả thương ngưá»i ta, tôi... phải báo vá»›i tiểu thư má»›i được.
Vân Dáºt Long chú mắt nhìn, bất giác ngẩn ngưá»i, thầm nhá»§:
- Tháºt chẳng ngá» là má»™t cô bé má»›i tuổi mưá»i hai mưá»i ba.
Thì ra đó là má»™t vị tiểu cô nương toà n thân y phục mà u Ä‘á», tóc búi hình chữ y, gương mặt tròn trÄ©nh, mà y liá»…u mắt to, chiếc mÅ©i thẳng thá»›m và đôi môi nhá» nhắn trông rất ngây thÆ¡ khả ái. Lúc nà y đôi vai cô bé đã bị rách toác hai đưá»ng dà i gần ba tấc.
Lão nhân tóc bạc vừa nghe nói đến hai tiếng “tiểu thưâ€, đầu óc láºp tức hiện ra má»™t gương mặt lạnh lùng nhưng đẹp tuyệt trần, liá»n nghe lòng nhẹ nhõm, ý nghÄ© thâm độc nảy sinh, thầm nhá»§:
- Nếu lão phu mà chết, dÄ© nhiên sẽ có ngưá»i báo thù!
Rồi liá»n thè lưỡi ra, hai hà m răng cắn mạnh, đứt ra là m đôi, ngưá»i liá»n má»m nhÅ©n ra, tuá»™t khá»i trưá»ng kiếm cá»§a Vân Dáºt Long, ngã ra đất chết ngay.
Tiểu cô nương áo đỠkinh hãi, luống cuống nói:
- Ô! Công tá»... đã là m chết lão ta rồi, nhất định tiểu thư chúng tôi sẽ không buông tha cho công tỠđâu!
Vân Dáºt Long Ä‘ang nóng lòng bởi độc thương cá»§a Huyết Si, là m ngÆ¡ bước vá»™i tá»›i, cúi xuống lục soát túi áo lão nhân tóc bạc, nà o ngá» chẳng tìm thấy gì cả.
Tiểu cô nương áo đỠthấy Vân Dáºt Long không đếm xỉa đến mình, lòng cà ng thêm tức giáºn, ý nghÄ© báo phục cá»§a trẻ con liá»n nảy sinh, chẩu môi nói:
- Khá»i phải tìm, trong mình lão ta chẳng có thuốc giải đâu. Nếu muốn giải độc cho Huyết Si, và o lúc canh ba hãy đến Ngá»a Long Phong phÃa sau Phong Hà LÄ©nh mà lấy. Tuy nhiên... tôi xin báo trước, công tá» có trở vỠđược hay không tôi không dám bảo đảm...
Bá»—ng ngưng lá»i, đôi mắt to long lanh ngây ngẩn nhìn và o gương mặt anh tuấn cá»§a Vân Dáºt Long.
Vân Dáºt Long chầm cháºm đứng lên, lạnh lùng nói:
- Äây là lần thứ ba cô nương đã gặp Vân má»—, Vân má»— tin là cô nương không nói dối, nhưng chẳng hay cô nương bảo Vân má»— đến Vạn Liá»…u Bảo để là m gì váºy?
Tiểu cô nương áo đỠvá»™i lảng tránh ánh mắt sắc lạnh cá»§a Vân Dáºt Long, đưa tay chỉ lão nhân tóc bạc dưới đất nói:
- ChÃnh là vì lão ta, nhưng đã bị công tá» giết chết rồi!
Vân Dáºt Long cưá»i khảy:
- Cô nương cÅ©ng là ngưá»i cá»§a Nam Thiên Môn, nhất định trong mình có thuốc giải.
Äoạn cất bước Ä‘i vá» phÃa tiểu cô nương áo Ä‘á».
Tiểu cô nương áo đỠsợ sệt lùi sau một bước, buột miệng nói:
- Trong mình tôi không có, chẳng tin thì công tỠxét đi!
Bá»—ng thấy mình đã lỡ lá»i, liá»n tức thẹn đỠmặt.
Vân Dáºt Long cÅ©ng thoáng đỠmặt, Sở Má»™ng Bình lúc nà y đã hồi phục, vá»™i nói:
- Äể tôi soát cho!
Vân Dáºt Long xua tay:
- Không cần, vị cô nương nà y lần đầu tiên lên tiếng tương cáo tại Thái Sơn, chưa từng dối gạt Vân mỗ, Vân mỗ tin nơi cô ta. Cô nương hãy vỠđi, trước canh ba Vân mỗ sẽ có mặt đúng hẹn.
Tiểu cô nương áo đỠbá»—ng biến sắc mặt, đôi mắt trong sáng lại chầm cháºm nhìn và o mặt Vân Dáºt Long, có vẻ bất an nói:
- Tôi không phải là ngưá»i cá»§a Nam Thiên Môn, để tôi trở vá» lấy thuốc giải được rồi, công tỠđã bảo là tin nÆ¡i tôi rồi mà .
Vân Dáºt Long thoáng ngạc nhiên:
- Tấm lòng của cô nương quả là rộng rãi!
Tiểu cô nương áo đỠthấp giá»ng:
- Tôi tin là công tá» không phải đã cố ý đả thương tôi, và công tá» cÅ©ng không há» biết chÃnh vì muốn sanh cầm lão ta mà tôi đã dẫn dụ công tỠđến đây, há» cÅ©ng sẽ không là m khó tôi lắm đâu, nhưng công tá» mà đi...
Vân Dáºt Long bá»—ng ngắt lá»i:
- Cô nương, Vân má»— có thể chỠđợi lâu được, nhưng còn má»™t ngưá»i khác thì không.
Tiểu cô nương áo đỠvội nói:
- Tôi đi ngay đây!
Äoạn quay ngưá»i toan bá» Ä‘i, nhưng Vân Dáºt Long đã cháºm rãi nói:
- Xin cô nương hãy bảo ngưá»i cá»§a quý phương chuẩn bị, Vân má»— sẽ tức khắc lên đưá»ng Ä‘i lấy thuốc giải.
Tiểu cô nương áo đỠnghe nói liá»n chững bước, quay lại nói:
- Công tỠkhông tin nơi tôi ư?
Vân Dáºt Long cưá»i phá lên:
- Chẳng phải không tin, mà là Bạch Kiếm Linh Mã kể từ khi xuất hiện trên chốn giang hồ đến nay chưa từng nhá» ngưá»i khác giúp cho việc gì, xin má»i cô nương!
Tiểu cô nương khẽ thở dà i như hối háºn nói:
- Vân công tá»... hẳn có nghe nói đến tên Äại Mạc Bằng Thà nh rồi chứ? Nhất định tôi sẽ mang đến, đó... đó là những lá»i tháºt lòng.
Äoạn quay ngưá»i, vá»™i vã phóng vút Ä‘i.
“Huyết Si†Lôi Mãnh giáºt mình, hai cha con há» Sở sá»ng sốt kêu lên:
- Äại Mạc Bằng Thà nh? Cô ta là thị nữ cá»§a Bằng Thà nh Bạch Phụng?
Vân Dáºt Long chấn động tâm thần, bá»—ng lại Ä‘iá»m nhiên nhếch môi cưá»i, đảo mắt nhìn quanh tá» thi ngổn ngang dưới đất, Ä‘oạn bước nhanh vá» phÃa linh mã.
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
4vn.eu, âèêèïåäèÿ, âîðîíåæ, áðèòíè, bac kiem linh ma, bacch ma linhh kiem, bach iem linh ma, bach khem linh ma, bach kiêÌm linh mã, bach kiêm linh ma, bach kiem kinh ma, bach kiem li.h ma, bach kiem linh bay, bach kiem linh ma, bach kiem linh ma 4, bach kiem linh ma 4vn, bach kiem linh ma chm, bach kiem linh ma hoi 1, bach kiem linh ma prc, bach kiem linh ma tronbo, bach kiem linh ma-4vn.eu, bach kiem linh ma.prc, bach kiem linh ma/, bach kiem linhma, bach kiem lonh ma, bach kienm linh ma, bach klem linh ma, bach linh ma anh 4vn, bach ma kiem, bach ma kiem linh, bach ma kiem the, bach ma linh kiem, bachkiêmlinhma, bachkiemlinhma, bachkiemlinhma tronbo, bachmalinhkiem, baÌ£ch kiêÌm linh ma, baÌ£ch kiêÌm linh mã, baÌ£ch kiêÌm linh mả, bạch kiếm linh mã, bạch kiếm linh mã -, bạch mã kiếm, bạch mã linh kiếm, chuyen bach kiem linh ma, doc truyen bach linh ma, download bach ma kiem, kiem linh 4vn, kiem the bach ma, kiem the bạch ma, kiemthe bach ma, linh kiem bach ma, ñìåøàðèêè, truyện kiếm bach ma, truyen bach kiem linh ma, truyen bach linh kiem ma, truyen bach ma kiem linh, truyen bach ma linh kiem, truyen bich kiem lien ma, truyenbach kiem linh ma, truyenbachkiemlinhma, vu dong can khon, www.bach kiem linh ma  |
| |