17-09-2008, 09:28 AM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Thiên Ma Lệnh Chủ
Äánh máy: harrison_nguyen
Tác giả : Nam Kim Thạch
Hồi 6
Vó sắt rồi quân mây
Äà o Láºp gáºt đầu:
- Phải! Hắn là tay xuất sắc nhất trong bá»n tại hạ đó. Nhá» thế hắn lá»t và o mắt xanh cá»§a nhị môn chá»§, nhị môn chá»§ má»›i lấy hắn. Bạch Phúc không hiểu mối liên hệ giữa nhị môn chá»§ và tiểu tá» há» Mã nên tìm má»i cách lôi cuốn Mã Cảnh Long vá» phe cá»§a lão, hứa hẹn dà nh nhiá»u ưu đãi cho Mã Cảnh Long, hy vá»ng Mã Cảnh Long kéo luôn con trai vá» theo lão để giảm bá»›t thá»±c lá»±c cá»§a nhị vị môn chá»§. Nhưng Mã Cảnh Long lại cao hÆ¡n, mong muốn con trai trong tư Æ¡ng lai sẽ trở thà nh tân chá»§ nhân Thiên Tà n Môn cho nên há» Mã ngã vá» phe bá»n tại hạ, cuối cùng hạ sát Bạch Phúc.
Lâm Kỳ há»i:
- Nhị vị môn chủ là con của Bạch Vân Thâm? Tên chi?
Äà o Láºp đáp:
- Äại môn chá»§ là Bạch Kim Phượng, nhị môn chá»§ là Bạch Ngân Phượng, hai chị em có võ công tuyệt vá»i nhưng má»—i ngưá»i lại có má»™t tÃnh cách riêng biệt!
Lâm Kỳ ạ một tiếng:
Äà o Láºp tiếp:
- Äại môn chá»§ là tay Ä‘a tình, có thể bảo là má»™t con ngưá»i bốc lá»a! Hầu hết bá»n tại hạ Ä‘á»u có gần gá»§i nà ng. Chỉ có Mã Bách Bình là tránh né không chịu tiếp cáºn vá»›i nà ng thôi.
Hắn má»™t má»±c thiết tha vá»›i nhị môn chá»§ chiếm được con tim cá»§a nhị môn chá»§. Quả tháºt là tiểu tá» cao minh hÆ¡n bá»n nà y váºy!
Lâm Kỳ thốt:
- Hai ng Æ¡i Ä‘em những việc đó cáo tố vá»›i ta hẳn là muốn đỠnghị vá»›i ta Ä‘iá»u chi?
Äà o Láºp gáºt đầu:
- ÄÆ° Æ¡ng nhiên! Äại môn chá»§ là tay Ä‘a tình tháºt, song mau chán. Gần ai má»™t đôi ngà y thôi rồi tống cổ ngưá»i đó ra khá»i phòng không há» luyến tiếc. Thá»±c ra cÅ©ng không đáng trách nà ng đổi thay nhanh chóng bởi vì bá»n tại hạ ngưá»i nà o cÅ©ng xấu như ma cả nà ng là m sao mê nổi! Chẳng qua lúc cần không có cái hay thì bắt buá»™c phải dùng cái dở. Chỉ tại mình không xứng đôi vừa lứa vá»›i nà ng!
Lâm Kỳ thốt:
- Cái đó thì ta thấy! Các ng Æ¡i có bốn ngưá»i được phái đến tiêu cục nhưng cả bốn ngưá»i nháºp lại bổ qua bổ lại cÅ©ng không thà nh nổi má»™t gã xem được!
Gái nà o mà mê cái hạng bất thà nh nhân dạng như váºy!
Äà o Láºp cưá»i khan:
- Cái đó là do bốn vị trưởng lão thấy rõ tánh nết cá»§a đại môn chá»§ nên không dám tuyển chá»n nam nhân đẹp mà chỉ thu dụng bá»n xấu xà như tại hạ. Mã Bách Bình là ngưá»i duy nhất khôi ngô tuấn tú trong hà ng thuá»™c hạ thôi. Hắn thà nh hôn vá»›i nhị môn chá»§ cÅ©ng là do bốn vị trưởng lão kết hợp cho váºy!
Lâm Kỳ xng hô sổ sà ng với chúng nên cũng hơi ngượng nên đổi thái độ.
Y há»i:
- Hai vị có chỉ thị gì cho tại hạ đây?
Äà o Láºp mỉm cưá»i:
- ÄÆ°a Lâm huynh và o cánh đại môn chá»§ thừa cÆ¡ há»™i tốt dẩn dụ đại môn chá»§ rồi ở bên trong tìm cách nâng đở bá»n nà y lên. Chúng ta sẽvương mình tạo má»™t thế đứng không thể chịu lép nhị môn chá»§ và Mã Bách Bình trong tư Æ¡ng lai, thế nà o hai chị em há» cÅ©ng có chuyện xung đột, tà n diệt nhau để già nh độc quyá»n lãnh đạo. Cái động cÆ¡ thúc đẩy cuá»™c xung đột là do chưa con há» Mã chá»§ trương đó.
Lâm Kỳ trầm ngâm suy nghĩ.
Dư ơng Mãnh tiếp nối:
- Bốn trưởng lão cÅ©ng chia thà nh hai phe, má»™t á»§ng há»™ đại môn chá»§, má»™t chá»§ trì nhị môn chá»§, cái thế tư Æ¡ng tranh ngà y nay còn quân bình nhưng trong tư Æ¡ng lai chỉ sợ đại môn chá»§ thất bại vì thiếu cá»™ng sá»± viên đắc luc. Mình phải tìm cách cÅ©ng cố thế đứng cá»§a mình nên ngay từ bây giá» mình phải tìm thêm viện thá»§ tăng cá»ng thá»±c lc.
Còn má»™t lẽ nà y nữa là Mã Cảnh Long nói rằng sẽ gả con gái cho Yến Thanh, chuyện đó không đúng sá»± thá»±c đâu. Lão ta dùng con gái là m mồi câu Yến Thanh vá» vá»›i lão rồi lão tìm cách đưa Yến Thanh cho đại môn chá»§. Có trai đẹp bên mình đại môn chá»§ sẽ miệt mà i trong ái ân, bá» lÆ¡i việc lá»›n, chưa con há» Mã sẽ dá»… bá» thá»±c hiện mu đồ thôn tÃnh. Cho nên cần phải có má»™t ngưá»i cháºn trước Yến Thanh, ngưá»i đó khÃch lệ đại môn chá»§, khuếch trương thá»±c lá»±c, má»™t ngà y nà o đó mình sẽ đè bẹp bá»n Mã và nhị cung chá»§. Lâm huynh có dịpvươn mình mở mặt vá»›I Ä‘á»i, bá»n tại hạ cÅ©ng được hưởng nhỠđôi chút! Nếu không liệu sá»›m má»™t ngà y nà o đó mình trở tay không kịp, bá»n tại hạ chết đã đà nh mà Lâm huynh suốt Ä‘á»i cÅ©ng chỉ là m tay sai cho Mã Bách Bình!
Lâm Kỳ hừ một tiếng:
- Chắc gì Mã Cảnh Long dẫn dụ được Yến Thanh! Tiểu tỠđó lợi hại lắm đấy!
Äà o Láºp mỉm cưá»i:
- Lâm huynh có chá»— không hiểu biết đó thôi chứ Mã Cảnh Long há»c được thuáºt Mê Tâm cá»§a Thiên Tà n Môn. Chỉ cần lão ta gặp hắn đối diện vá»›i hắn là lão có cách biến đổi hắn hoà n toà n, thà nh ngoan ngoản sai đâu là m đó, bảo gì là m nấy!
Lâm Kỳ cau mà y:
- Thế mình phải là m sao?
Äà o Láºp đáp:
- Giết Yến Thanh!
Lâm Kỳ lắc đầu:
- Cần gì phải giết! Äể tại hạ đến gặp đại môn chá»§, nếu may mắn đại môn chá»§ vừa ý rồi, Yến Thanh có đến cÅ©ng là kẻ đến sau, còn giở trò gì được nữa?
Äà o Láºp cưá»i hắc hắc:
- Tại hạ đã nói đại môn chá»§ thay tình như thay áo, Lâm huynh bất quá chỉ được cái nước da trắng trẻo thôi chứ vá» tướng mạo là m sao sánh được vá»›i Yến Thanh? Gặp Yến Thanh rồi đại môn chá»§ sẽ đạp Lâm Huynh ra khá»i cá»a là cái chắc! Và như váºy má»i mu mô cá»§a chúng ta phải há»ng, công trình phải phà bá»!
Lâm Kỳ trầm ngâm một chút:
- Giết Yến Thanh đâu phải là một việc dễ là m!
Äà o Láºp thốt:
- Äừng lo, Lâm huynh khá»i phải động thá»§. Chỉ cần gặp hắn là bá»n nà y có cách hạ hắn! Nói cùng mà nghe, bá»n tại hạ tin rằng Lâm huynh thừa sức giết hắn nếu muốn tá»± tay giết hắn!
Lâm Kỳ cưá»i khổ:
- Tại hạ mà giết nổi hắn! Lịnh Chá»§ Thiên Ma còn ngán hắn! Cả Thanh Bình Kiếm Sá» Kiếm Nh, Trần Lượng và Cá»u Mạt Phong ba ngưá»i hiệp lại cÅ©ng không là m gì nổi hắn.
Phá»ng tại hạ có tà i năng gì hÆ¡n các vị đó!
Äà o Láºp thốt:
- Tiếng là anh em tại hạ lãnh phần thu tháºp hắn song thá»±c ra Lâm huynh phải giúp sức má»›i xong, có Ä‘iá»u Lâm huynh khá»i phải động thá»§ là m chi cho mệt. Gặp hắn, anh em tại hạ giao thá»§ vá»›i hắn còn Lâm huynh thì nấp ở đâu đó chá»±c cÆ¡ há»™i phóng Xuyên Tâm Tiêu!
Vấn đỠsẽ được giải quyết như ý muốn!
Lâm Kỳ kêu lên:
- Các vị muốn tại hạ phóng Xuyên Tâm Tiêu?
Dư ơng Mãnh chen và o:
- Nếu Lâm huynh nói rằng mình không biết sá» dụng Xuyên Tâm Tiêu thì tháºt là khó hiểu quá! Mã Cảnh Long, Mã Bách Bình hay má»™t số ngưá»i khác có thể không hiểu rõ ngón nghá» cá»§a Lâm huynh chứ bá»n tại hạ thì hiểu rõ lắm! Lâm huynh là má»™ttrong số ba mươi sáu sát thá»§ cá»§a Thiên Ma Lịnh Chá»§ là m gì mà không biết phóng tiêu!
Lâm Kỳ lắc đầu:
- Hai vị hiểu rõ thân pháºn cá»§a Thiên Ma Lịnh Chá»§, lại am tá»ng ná»™i tình cá»§a Thiên Ma Giáo. Tại sao còn cho rằng tại hạ là má»™t trong số ba mươi sáu sát thá»§ cá»§a Lịnh Chá»§?
Dư Æ¡ng Mãnh cưá»i nhẹ:
- Nà y Lâm huynh, tuy bá»n tại hạ biết thân pháºn chân chánh cá»§a Thiên Ma Lịnh Chá»§ song lại không hiểu được những sát thá»§ là ai, bởi bá»™ môn sát thá»§ do Liên Khiết Tâm quản lý. Dù Lâm huynh không biết thân pháºn cá»§a Lịnh Chá»§ song sá»± thá»±c thì Lâm huynh là má»™t sát thá»§. Bá»n tại hạ sở dÄ© tìm Lâm huynh là vì tuyệt ká»· đó.
Dư Æ¡ng Mãnh cưá»i nhẹ:
- Phải đó! Ngoà i tuyệt ká»· đó Lâm huynh đâu còn cái chi khác đặc biệt khiến ngưá»i ta phải chú ý?
Lâm Kỳ lắc đầu:
- Hai vị lầm! Lầm to quá! Tại hạ không hỠbiết cách phóng Xuyên Tâm Tiêu!
Äà o Láºp trầm g Æ¡ng mặt:
- Lâm huynh nói thế nghÄ©a là sao chứ! Mã Cảnh Long hồ đồ chứ bá»n nà y đâu có hồ đồ! Trong tòa trang viện cạnh Mạt Sầu Hồ, Mạt Tá» chết vì má»™t mÅ©i Xuyên Tâm Tiêu, mÅ©i tiêu đó do chÃnh Lâm huynh phóng ra. Nếu bá»n tại hạ Ä‘em sá»± tình tiết lá»™ vá»›i Liên Khiết Tâm thì liệu nà ng ấy có để yên cho Lâm huynh chăng?
Lâm Kỳ cự nự:
- Tại sao hai vị nghi oan cho tại hạ?
Äà o Láºp cưá»i lạnh:
- Hắc hổ Äà o Hoằng đâu có phải là anh há» cá»§a tại hạ mà là anh ruá»™t đấy! ChÃnh đại môn chá»§ tìm cách đưa y và o Thiên Ma Giáo là m ná»™i tuyến đấy! Cho nên có viêc gì vá» Lâm huynh mà tại hạ không rõ?
Lâm Kỳ giáºt mình:
- Anh em ruá»™t?
Äà o Láºp tiếp:
- Phải! Thiên Ma Lịnh Chá»§ Ä‘iá»u tra rất ká»· vá» sát thá»§ cá»§a lão ta trước khi thu dụng song lão là m sao truy ra được những chi tiết xa xôi! Äà o Hoằng là anh em ruá»™t cá»§a tại hạ, vì bá bá không có con nên song thân tại hạ đưa y vá» là m nghÄ©a tá» bá bá. Thà nh thá» từ thân huynh y trở thà nh đưá»ng huynh. Tuy nhiên anh em tại hạ dù xa cách nhau từ thuở nhá» vẫn biết rõ là anh em ruá»™t vá»›i nhau. Do đó anh em tại hạ không dấu diếm nhau bất cứ việc gì.
Lâm Kỳ thốt:
- Äà o Hoằng chết là đáng lắm, việc cá»§a giáo phái y đâu có thể tùy tiện tiết lá»™ như váºy!
Dù tiết lá»™ vá»›i anh em ruá»™t, vợ con, chưa mẹ y cÅ©ng phạm quy luáºt như thá»ng.
Äà o Láºp bÄ©u môi:
- Lâm huynh đừng quên y là ngưá»i cá»§a Thiên Tà n Môn đưa qua để là m ná»™i tuyến đó!
Lâm Kỳ hừ một tiếng:
- Thế rồi các hạ nóng giết Yến Thanh để báo thù cho Äà o Hoằng phải không?
Äà o Láºp lắc đầu:
- Äâu phải váºy! Mã Bách Bình là ngưá»i chỉ huy cá»§a bá»n tại hạ, hắn tất nhiên có cáo tố tại hạ gia huynh chết nÆ¡i tay ai!
Lâm Kỳ biến sắc:
- Mã Bách Bình nói sao?
Äà o Láºp tiếp:
- Không cần phải khẩn trương, Lâm huynh! Tuy chÃnh Lâm huynh hạ thá»§ song tại hạ biết Lâm huynh bị Vu Tuấn dụ hoặc. Vu Tuấn táng mạng tại Hồng Diệp Trang mối thù cá»§a gia huynh kể như báo phục rồi. Bây giá» chỉ còn vấn đỠhợp tác giữa chúng ta thôi.
Chẳng rõ thái độ cá»§a Lâm huynh như thế nà o… Lâm Kỳ cưá»i khổ:
- Thiên Ma Lịnh Chá»§ chết. Mã Cảnh Long không tÃn nhiệm tại hạ, tại hạ Ä‘ang ở trong cảnh cùng, lẽi không xong, tá»›i không chá»— còn đắn Ä‘o gì nữa!
Äà o Láºp cưá»i hì hì:
- Lâm huynh nói chÆ¡i đấy thôi! Mã Cảnh Long là ngưá»i được Bạch Phúc tÃn nhiệm nhất, còn Lâm huynh lại là tay tâm phúc cá»§a Mã Cảnh Long là m gì có việc lão bất tÃn nhiệm Lâm huynh! Lão Mã thừa dịp Bạch Phúc đóng cá»a luyện công, mạo dung Bạch Phúc bức Liên Khiết Tâm tạo phản lại lợi dụng Lâm huynh hảm hại Mạt Tá», là m cho Liên Khiết Tâm căm háºn Thiên Ma Giáo, giết Phà Cẩn gây chấn động đến Bạch Phúc. Bạch Phúc phải bá» dở cuá»™c luyện công mở cá»a chạy ra. Nhân đó trong má»™t đêm Thiên Ma Giáo tan vở, tiếng là công cá»§a Yến Thanh song thá»±c sá»± là do thà nh tÃch cá»§a lão Mã và Lâm huynh tạo nên. Rồi trá»n thế lá»±c Thiên Ma Giáo chuyển sang tay há» Mã, cuối cùng vá» tay nhị môn chá»§.
Lâm kỳ lại biến sắc lẽi lại mấy bá»›c, hấp tấp há»i:
- Thực sự các hạ có ý tứ gì?
Äà o Láºp Ä‘iá»m nhiên:
- Không có ý tứ gì cả! Bất quá để tìm chứng cớ nguyên nhân cái chết của Mạt TỠthôi.
Tại hạ chỉ muốn biết Mạt TỠchết nơi tay ai thôi!
Lâm Kỳ hừ một tiếng:
- Các vị không hỠhiểu kẻ hạ thủ là tại hạ?
Äà o Láºp đáp:
- Trước kia thì không biết nhưng bây giỠthì biết!
Lâm Kỳ há»i:
- Tại sao các hạ có ý tưởng là tại hạ hạ thủ? Có ý tưởng mới truy tra chứ!
Äà o Láºp đáp:
- Các vị hà nh động rất cẩn máºt, Ä‘Ãch xác khó có ai biết được.
Tuy nhiên trước khi xâm nháºp tổng đà n Thiên Ma Giáo, Mã Bách Bình có tuyên bố táºn diệt những phần tá» nà o không quy phục hắn. Äiá»u đó quả hắn có là m song suy lại Lâm huynh vẫn còn sống nhăn răng! Mà Lâm huynh là ngưá»i do Lịnh Chá»§ Thiên Ma đưa đến phân đà n vá»›i mục Ä‘Ãch giám thị hắn. Tại sao hắn chừa Lâm huynh? Äó là má»™t nghi vấn. Nghi vấn thứ hai ba mươi sáu sát thá»§ sá» dụng Xuyên Tâm Tiêu do chÃnh Liên Khiết Tâm huấn luyện, tất cả Ä‘iá»u biết nà ng tư tình vá»›i Mạt Tá» cho nên không má»™t ngưá»i nà o nở sát hại Mạt Tá»! Trừ ra hung thá»§ bị Mã Bách Bình mua chuá»™c! Ngoà i Lâm huynh ra, còn ai nữa chứ!
Lâm Kỳ biến sắc:
- Thế những gì các hạ nói trước đây là tháºt hay giả?
Äà o Láºp tiếp:
- Có tháºt có giả! Các sá»± việc vá» Thiên Tà n Môn là tháºt, các việc liên quan đến hai môn chá»§ là tháºt. Còn giả là tánh cách cá»§a hai môn chá»§. Nhị môn chá»§ Bạch Ngân Phượng là con ngưá»i dâm dáºt. Äại môn chá»§ Bạch Ngân Phượng là con ngưá»i Ä‘oan trang, nghiêm chÃnh. Äại môn chá»§ không cần báo phục bởi dù sao thì Bạch Phúc chỉ già nh quyá»n thôi chứ không có thá»±c hiện mu mô hại ngưá»i, sanh thù gây oán vá»›i chị em há». Bất quá đại môn chá»§ chỉ muốn lấy lại cÆ¡ nghiệp cá»§a cha, chỉnh đốn lại cho quy mô để bà nh trướng thế lá»±c, tao thinh thế cho bằng ngà y trá»›c.
Nhưng sau khi trừ diệt Bạch Phúc rồi thì Mã Bách Bình đã để lá»™ dã tâm, định thôn tÃnh Thiên Tà n Môn mà nhị môn chá»§ thì sẵn sà ng theo hắn. Äại môn chá»§ không muốn trá»ng dụng Mã Bách Bình nhưng không biết là m cách nà o loại trừ hắn được.
Hắn có má»™t số cao thá»§ là m háºu thuẫn, ngoà i ra còn có nhị môn chá»§ chá»§ trì. Rồi các trưởng lão thì vì lợi lá»™c mà chia phe tam tứ không còn nhất trà vá»›i đại môn chá»§. Bá»n tại hạ là những phần tá» trung thà nh vá»›i đại môn chá»§, chá»§ lo thì mình phải liệu. Do đó bá»n tại hạ phải xuất ngoại Ä‘i tìm viện thá»§.
Lâm Kỳ há»i:
- Vì váºy các vị tìm đến tại hạ?
Äà o Láºp mỉm cưá»i:
- Lâm huynh là ngưá»i thân tÃn cá»§a há» Mã, dám chết sống cho há» Mã, tìm Lâm huynh mà đưa vá» cho cung chá»§ có khác nà o cá»ng cá»p vá» xÆ¡i thịt ngưá»i nhà !… Lâm Kỳ lẽi nhanh mấy bá»›c:
- Váºy các vị định là m gì tại hạ?
Äà o Láºp đáp:
- Tìm được chánh phạm vụ án Mạt Tá» là mua lòng được Liên Khiết Tâm. Tìm Lâm huynh là váºy đó, bá»n tại hạ phải nhỠđến Lâm huynh má»™t phen!
Lâm Kỳ tuốt kiếm gằn từng tiếng:
- Các vị đừng nuôi má»™ng! Bằng và o sức lá»±c cả hai lại đòi há»i má»™t khuất phục nÆ¡i Lâm Kỳ nà y là hai vị tìm sao trên trá»i mà hái đó!
Äà o Láºp và Dư Æ¡ng Mãnh cùng má»™t lúc tuốt kiếm lá»›t tá»›i tấn công toan già nh tiên cÆ¡.
Lâm Kỳ thoái háºu mấy bá»›c, đứng sát bá» sông.
Äà o Láºp cưá»i thốt:
- Lâm Kỳ! Bây giỠng ơi thấy rõ cha?
Luáºn vá» võ công chân chánh ta thừa sức đánh bại ng Æ¡i!
Äúng váºy.
Khi đối phương xuất thủ Lâm Kỳ không sao hoà n thủ kịp đánh lui lại.
Äến lúc nà y y má»›i nháºn thấy đối phương quả có tà i, hÆ¡n y mấy báºc.
Và bao lâu nay đối phương giả vá» chịu kém chẳng qua vì nhiệm vụ bắt buá»™t há» phải nhẩn nhục váºy thôi.
Y biến sắc vừa sợ, vừa giáºn trầm giá»ng dá»a:
- Äừng tá»± đắc! Rất có thể Xuyên Tâm Tiêu từ phÃa sau bay tá»›i đâm thá»§ng lng các ng Æ¡i đấy!
Äà o Láºp cưá»i mỉa:
- Cái Ä‘uôi con chồn đã lòi ra rồi đó nhé! Xuyên Tâm Tiêu pháp vẫn là má»™t tuyệt ká»· cá»§a Thiên Tà n Môn. Bạch Phúc dùng là m phương tiện uy hiếp giang hồ, tuy nhiên đối vá»›i ngưá»i cá»§a Thiên Tà n Môn phương tiện đó không còn má»™t lợi khà nữa. Ta đối diện vá»›i ng Æ¡i, ng Æ¡i đừng hòng có dịp phát xuất!
Lâm Kỳ hừ một tiếng:
- Cho các ng Æ¡i biết Ãt nhất ta cÅ©ng trừ được má»™t trong hai ngưá»i!
Äà o Láºp gáºt đầu:
- Ta tin ng Æ¡i là m được việc đó. Váºy ng Æ¡i hãy chá»n Ä‘i, muốn loại trừ ai thì cứ xuất thá»§. Ta tin là ngưá»i còn lại sẽ thu tháºp ng Æ¡i dá»… dà ng! nghÄ©a là chúng ta là m má»™t cuá»™c đổi chác!
Lâm Kỳ quắc mắt:
- Các ng ơi không sợ chết?
Äà o Láºp lắc đầu:
- Chết là cái gì mà phải sợ? Và o Thiên Tà n Môn bất cứ đệ tá» nà o cÅ©ng muốn lấy cái chết để tá» lá»™ trung thà nh thì còn gì phải sợ! Bá»n ta hai, dù chết má»™t vẫn còn má»™t. Ngư Æ¡i chỉ có má»™t, chết là hết! bá»n ta chết má»™t mà hạ được Lâm Kỳ thì má»™t kia còn sống mang xác Lâm Kỳ vá» ná»™p cho đại môn chá»§, trao lạI Liên Khiết Tâm là hoà n thà nh sứ mạng!
Cả hai tiến lên.
Lâm Kỳ hét:
- Tại sao các ng Æ¡i lại tìm ta? Gây sá»± vá»›i ta là m gì? Ta bất quá chỉ là má»™t tiểu nhân váºt. Nếu các ng Æ¡i muốn đặt vấn đỠbất quá Ä‘i tìm Mã Cảnh Long là phải hÆ¡n!
Äà o Láºp đáp:
- Tìm lão ấy là việc sau, tìm ng ơi là việc trớc.
Lão ấy không há» phóng tiêu giết Mạt Tá». Việc trước tiên ta cần là m là tìm hung thá»§ giết Mạt Tá»! Bằng má»i giá bá»n ta phải thu phục Liên Khiết Tâm! Tiêu Pháp là môn tuyệt há»c chỉ có Bạch Phúc là được truyá»n bà quyết. lão ấy truyá»n lại cho Liên Khiết Tâm. Liên Khiết Tâm phải trả vá» cho Thiên Tà n Môn. Ngư Æ¡i là má»™t tÃn váºt để đánh đổi bà quyết đó!
Lâm Kỳ há»i:
- Nếu ta truyá»n bà quyết luyện tiêu pháp cho các ng Æ¡i?
Äà o Láºp hừ má»™t tiếng:
- Ngư Æ¡i cao cá»ng hÆ¡n Liên Khiết Tâm?
Lâm Kỳ đáp:
- Chắc hẳn không kém nà ng. Lịnh Chá»§ Thiên Ma đỠphòng má»™t ngà y nà o đó nà ng có thể phản bá»™i nên âm thầm truyá»n bà quyết cho ta, Mạt Tá» là tình nhân cá»§a Liên Khiết Tâm tá»± nhiên phải được nà ng chỉ Ä‘iểm tiêu pháp. Nếu ta không cao cá»ng thì là m sao hạ sát được y? Và ta phải cao cá»ng má»›i có thể là m cho Liên Khiết Tâm tin là lịnh chá»§ xuất thá»§ chứ không phải ai khác!
Äà o Láºp tiếp:
- Ta tin ng Æ¡i! Nhưng ta chỉ muốn Liên Khiết Tâm truyá»n lại chứ không phải ng Æ¡i!
Bởi vì ng Æ¡i có lòng dạ hiểm ác lắm, Thiên Ma Lịnh Chá»§ xem trá»ng ng Æ¡i như thế mà ng Æ¡i còn phản bá»™i được thì tà i năng gì mà đại môn chá»§ khống chế nổi ng Æ¡i! Bá»n ta không dám dùng ng Æ¡i là cái chắc!
Lâm Kỳ biết là không liá»u mạng không xong, y cắn răng toan xuất thá»§.
Bổng Dư Æ¡ng Mãnh cao giá»ng gá»i:
- Yến đại hiệp! Bá»n tại hạ đã giải thÃch rõ rà ng như váºy rồi Yến đại hiệp chưa hiểu sao? Äại hiệp chưa động tâm nổi à ?
Lâm Kỳ giáºt mình:
- Yến đại hiệp? Yến Thanh phải không?
Vừa buông dứt câu, y nghe lạnh ở lng.
Rồi một nhát kiếm đâm trổ ra ngực.
Äà o Láºp kêu lên:
- Phải để cho hắn sống chứ Yến đại hiệp! Hắn còn sống Liên Khiết Tâm mới tin được chứ!
Yến Thanh bây giỠmới xuất hiện.
Chà ng đáp:
- Không cần! Loại tiêu pháp đó quá ác độc. Giả như quý môn muốn tái hiện trên giang hồ thì phải hủy diệt thủ pháp đó.
Nhát kiếm đó do chà ng phóng lên từ dưới gầm, thốt xong chà ng bá»›c tá»›i rút kiếm khá»i xác Lâm Kỳ Ä‘oạn quay qua Äà o Láºp, Dư Æ¡ng Mãnh há»i:
- Hai vị biết tại hạ nấp dưới cầu?
Äà o Láºp đáp:
- Phải! Bởi biết như váºy bá»n tại hạ má»›i dừng chân tại đây đối thoại dà i dòng vá»›i Lâm Kỳ cho đại hiệp hiểu rõ tình thế sau đó sẽ thỉnh đại hiệp tiếp trợ má»™t tay!
Yến Thanh há»i:
- Những gì các vị nói là đúng sá»± tháºt?
Dư Æ¡ng Mãnh xác nháºn:
- Ngà n lần tháºt, vạn lần tháºt! Hoà n toà n đúng sá»± tháºt. Mã Bách Bình đã dẩn ngưá»i đến tổng đà n Thiên Tà n Môn tại Thiên Tà n Cốc. Hắn định chiếm hết thế lá»±c cá»§a Thiên Tà n Môn rồi sẽ quáºt lại đại môn chá»§. Vì sá»± thể chằng đặng đừng bon tại hạ phải van cầu đại hiệp tiếp trợ. Nên biết Mã Bách Bình nhân danh nhị môn chá»§ khuyến dụ nhân viên Thiên Tà n Môn không khó khăn lắm.
Äà o Láºp tiếp nối:
- Tại Thiên Tuyệt Cốc hiện có ngưá»i cá»§a Thiên Tà n Môn ở!
Dư ơng Mãnh tiếp luôn:
- Äại môn chá»§ và nhị môn chá»§ ở trong Thiên Tà n Cốc nÆ¡i hướng Äông Thiên Mục SÆ¡n còn Thiên Tuyệt Cốc thì ở tại hướng Tây Thiên Mục SÆ¡n. Hai sÆ¡n cốc cách nhau độ hai mươi dặm đưá»ng, nếu Mã Bách Bình đến Thiên Tuyệt Cốc là nguy cÆ¡ sẽ đến cho đại môn chá»§. Xin Yến đại hiệp vì nghÄ©a khà giang hồ mà ra tay tiếp trợ bá»n tại hạ!
Yến Thanh cau mà y:
- Tại hạ là m sao tin được những gì các vị nói là đúng sá»± tháºt?
Äà o Láºp đáp:
- Yến đại hiệp nhất định phải tin! Gặp đại môn chá»§ rồi đại hiệp sẽ biết là bá»n tại hạ nói tháºt! Äúng sá»± tháºt! Äại môn chá»§ là má»™t nữ nhân rất má»±c hiá»n l Æ¡ng.
Yến Thanh suy nghĩ một chút:
- Các hạ cho tại hạ biết qua vỠThiết Ky Minh đi!
Äà o Láºp đáp:
- Thiết Ky Minh là má»™t tân tổ chức do Liá»…u Hạo Sanh sáng láºp.
Yến Thanh há»i:
- Y thiên vỠphe phái nà o?
Äà o Láºp tiếp:
- Trước kia thì y trung thà nh vá»›i đại môn chá»§, nhưng bây giá» thì không hiểu rõ là y có thay lòng đổi dạ hay không? Äại môn chá»§ là con ngưá»i trung háºu, l Æ¡ng thiện, không hy vá»ng gì hÆ¡n là chấn chỉnh lại môn há»™, hoán cải Thiên Tà n Môn thà nh má»™t môn phái quang minh chÃnh đại. Bởi không có dã tâm, đại môn chá»§ không há» có thá»§ Ä‘oạn xảo trá cho nên không tưởng là có kẻ lấy xảo trá đối xá» vá»›i minh! Do đó mà thiếu sá»± chuẩn bị cÅ©ng nhkiểm soát để cho phần đông thuá»™c hạ bị nhị môn chá»§ mua chuá»™c.
Yến Thanh nhìn sang Dư Æ¡ng Mãnh há»i:
- Các hạ còn biết gì vỠThiết Ky Minh chăng? Xin nói cho tại hạ nghe.
Dư ơng Mãnh lắc đầu:
- Tại hạ chỉ mới nghe nói đến ba tiếng đó đêm hôm qua thôi! Thiết Ky Minh là một danh xng rất mới!
Cả hai đã thốt ra ba tiếng Thiết Ky Minh song cả hai vẫn vô sự.
Äiá»u đó chứng tá» há» không liên quan gì đến Thiết Ky Minh.
Bất quá Yến Thanh phải tháºn trá»ng, cà ng tháºn trá»ng cà ng có lợi, tránh được phiá»n phức bất thá»ng.
Lâu lắm chà ng lại há»i:
- Giả như các vị nói đúng sá»± tháºt thì có thể tại hạ hứng giúp các vị. Nhưng muốn cho tại hạ tin các hạ phải đưa ra má»™t chứng minh gì chứ? Các vị sẽ chứng minh như thế nà o cho tại hạ tin?
Dư Æ¡ng Mãnh và Äà o Láºp cùng nhìn nhau.
Dư ơng Mãnh lấy trong mình ra một chiếc bà i bằng đồng trao cho Yến Thanh rồi thốt:
- Äây là váºt biểu ký đưá»ng và o sÆ¡n cốc, Yến đại hiệp cầm chiếc bà i đồng nà y thì có thể và o ra thong thả Thiên Tà n Cốc, không ai ngăn trở đâu. Xuất chiếu nó ra rồi là có ngưá»i đưa Yến đại hiệp đến gặp đại môn chá»§.
Yến Thanh há»i:
- Äây là váºt các vị dùng để chứng minh?
Dư ơng Mãnh lắc đầu:
- Không! Äã má»i Yến đại hiệp tiếp trợ thì phải trao khẩu hiệu cho Yến đại hiệp để liên lạc khi cần chứ. Bá»n tại hạ không còn phương pháp khác để chứng minh!
Äoạn hắn cùng Äà o Láºp đồng tuốt kiếm má»™t lượt Ä‘oạn quay mÅ©i kiếm đâm và o ngá»±c, đâm mạnh.
Mũi kiếm thủng ngực trổ ra lng.
Äà o Láºp cưá»i khổ cố nói má»™t câu:
- Lấy cái chết để chứng minh, đủ cho đại hiệp tin bá»n tại hạ cha?
Yến Thanh sá»ng sá».
Äối phương hà nh động dá»™t ngá»™t, vả lại chà ng không ngỠđược là há» có ý kiến kỳ quái như thế!
Cho nên chà ng không ngăn chăn kịp thá»i.
Chà ng bá»›c tá»›i dang hai tay đở cho hai thi thể cho khá»i ngã, má»™t lúc lâu chà ng quay đầu gá»i:
- Liên Liên, TÃch TÃch! Hai cô nương lại đây Ä‘i!
Từ chỗ nấp xa xa, hai nà ng bớc tới.
Yến Thanh bảo:
- Xem thương thế của chúng!
Nhìn bá»™ vị thanh kiếm xuyên qua, TÃch TÃch lắc đầu:
- Vô cứu! Kiếm đâm thủng nội tạng chết là cái chắc!
Yến Thanh há»i:
- Nếu ngưá»i thá» thương là tại hạ?
TÃch TÃch trầm ngâm má»™t chút:
- Yến gia chưa đến lúc phải tuyệt mạng đâu!
Yến Thanh buông nhanh:
- Váºy hai cô nương cứ xem chúng như tại hạ, cố cứu sống chúng!
Liên Liên nhìn thần sắc của Yến Thanh biết là không thể nói gì hơn.
Nà ng đón Äà o Láºp từ nÆ¡i tay chà ng dìu hắn đến má»™t chá»— gần đó, đặt hắn nằm xuống, từ từ rút thanh kiếm khá»i ngá»±c.
TÃch TÃch cau mà y thốt:
- Yến Gia! Thuốc cứu ngưá»i chỉ còn đủ dùng má»™t lần nữa thôi!
Liên Liên gắt:
- TÃch TÃch! Yến gia muốn cứu thì hiá»n muá»™i cứ vâng lá»i, còn láo nháo là m gì nữa?
TÃch TÃch tỉnh ngá»™.
- Thá»±c ra lượng thuốc tà ng trá» nÆ¡i há» chỉ còn đủ dùng để cứu hai lần nữa, đó là há» phòng xa, Yến Thanh có chết Ãt nhất hai lần nữa. Nếu bây giá» Ä‘em cứu Äà o Láºp và Dư Æ¡ng Mãnh nếu sau nà y cần thì lấy đâu mà dùng?
Nhưng khi nghe Liên Liên trách nà ng biết Yến Thanh muốn cho chúng sống.
Nên nà ng phải tuân lá»i Liên Liên không do dá»± nữa đến bên cả hai cho và o mình chúng má»™t nữa phân lượng thuốc nhưng vẫn còn giữ lại má»™t nữa, nháºp và o là có thể dùng cứu Yến Thanh má»™t lần.
TÃch TÃch toan lấy mở con rái trắng thoa và o vết thương để khi thương thế là nh bá»n Äà o Láºp không mang thẹo.
Nhưng từ đâu đó một thinh âm vang lên:
- Cứu sống đủ rồi, đừng thoa mở rái trắng! Trong Thiên Tà n Cốc có ngưá»i cao minh hÆ¡n tại hạ, há» sẽ chữa trị cho chúng!
Ngưá»i đó là Long VÅ© Äiá»n.
Từ lâu y biết có vị y sư cao minh hÆ¡n y, vừa rồi gặp trá»ng hợp mấy kẻ chết vì ba tiếng Thiết Ky Minh y nghi ngá» ngưá»i đó hiện Ä‘ang ở trong tổ chức Thiết Ky Minh và ngưá»i đó hiện ở tại Thiên Tà n Cốc.
Bằng má»i giá y phải giữ bà máºt việc xá» dụng mở con rái trắng.
Äồng thá»i y muốn biết thá»±c sá»± ngưá»i đó ở trong phe phái nà o.
Nếu có vị y sư đó tại Thiên Tà n Cốc thì bá»n Äà o Láºp sẽ được chữa trị ká»· hÆ¡n.
Bây giỠchỉ cần cứu cho chúng sống cầm hơi thôi.
Cho nên y ngăn chặn TÃch TÃch dùng loại thuốc chế luyện vá»›i mở con rái trắng.
Yến Thanh không cần suy nghÄ© lâu cÅ©ng Ä‘oán được ý nghÄ© cá»§a Long VÅ© Äiá»n.
Chà ng cau mà y há»i:
- Liệu chúng có chi trì nổi từ đây đến Chiết Giang chăng?
Long VÅ© Äiá»n mỉm cưá»i:
- Ngưu huynh bảo đảm là chúng không chết. Có Ä‘iá»u khôi phục nguyên trạng sá»›m hay muá»™n là do phần phá»›c cá»§a chúng!
Yến Thanh há»i:
- Phần Long huynh đến tìm Sá» Kiếm Nh, váºy có phát hiện Ä‘iá»u chi lạ chăng? Tiểu đê biết thế nà o Long huynh và hai cô nương cÅ©ng theo dõi tiểu đệ và nghi ngá» hai chá»— mà tiểu đệ có thể đến. Liên Liên và TÃch TÃch xuất hiện trước như váºy là hai cô nương theo đúng dấu. Còn Long huynh đến sau tức nhiên là từ nÆ¡i thứ hai đến đây!
Long VÅ© Äiá»n lắc đầu:
- Chẳng thấy ma nà o cả! Có thể Vu bang chá»§ thấy tình thế chuyển biến bất lợi sao đó nên bảo bá»n Sá» Kiếm Nhưẩn mặt. Không ngá» tại đây lão đệ lại thu lợm nhiá»u tin tức rất hay!
Yến Thanh thốt:
- Hay thì có hay tháºt đấy, song chẳng biết mình có tin tưởng được hay không cho nên tiểu đệ tÃnh là m má»™t cuá»™c chứng thá»±c xem sao! Vả lại cÅ©ng thuáºn đưá»ng.
Long VÅ© Äiá»n tiếp:
- Bằng và o cái chết cá»§a hai gã nà y mình có thể tin được đấy! Bất quá chúng ta cần phòng bị thôi! Bởi chẳng ai há»c được chữ ngá».
Yến Thanh mỉm cưá»i:
- Tự nhiên rồi!
Tiếp chà ng há»i:
- Long huynh muốn đi theo tiểu đệ chăng?
Tà i sản của quykiemtu
Chữ ký cá»§a quykiemtu Rượu gặp bạn hiá»n ngà n chén thiếu
Chuyện ngưá»i không hợp ná»a câu thừa
17-09-2008, 09:29 AM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Thiên Ma Lệnh Chủ
Äánh máy: harrison_nguyen
Tác giả : Nam Kim Thạch
Hồi 7
Biến cố trong tịnh cốc
Long VÅ© Äiá»n suy tư giây lâu rồi đáp:
- ÄÆ°á»£c!
Trên Ä‘á»i không ai biết Long VÅ© Äiá»n là cái quái gì. Ngưu huynh thá» song hà nh vá»›i lão đệ má»™t thá»i gian, hẳn cÅ©ng có thể tạo cho mình má»™t hư danh nho nhá» lưu truyá»n háºu thế!
Há» cùng cưá»i vang.
HỠthuê xe đi thẳng đến Thiên Mục Sơn.
Theo sá»± chỉ dẩn cá»§a Dư Æ¡ng Mãnh và Äà o Láºp há» rẻ vá» phÃa Tây.
DÄ© nhiên cổ xe chở ngưá»i thá» thương.
Dá»c đưá»ng có Long VÅ© Äiá»n săn sóc tuy Äà o Láºp và Dư Æ¡ng Mãnh chưa khôi phục lại nguyên trạng song cả hai đã qua khá»i cÆ¡n nguy, bây giá» thì há» không còn sợ chết nữa.
Suốt hà nh trình Dư Æ¡ng Mãnh và Äà o Láºp luôn luôn tá» vẻ chân tháºt, niá»m cảm kÃch hiện rõ nÆ¡i ánh mắt há».
Yến Thanh biết thêm nhiá»u chi tiết vá» vị đại môn chá»§ Thiên Tà n Môn là Bạch Kim Phượng qua các cuá»™c đối thoại vá»›i há».
Bạch Kim Phượng có nhan sắc tuyệt trần, có lối sống thanh khiết như báºc thần tiên, thấy nà ng ai ai cÅ©ng sinh lòng tôn quý.
Äiá»u bất hạnh cho nà ng là sanh trưởng giữa má»™t nhóm ngưá»i tiểu má»n đầy dã tâm.
Bên cạnh lại có má»™t ngưá»i em gái dâm đảng!
Với tánh tình thuần khiết, sống trong khung cảnh đó nà ng hết sức cô độc!
Thế mà nà ng vẫn chịu đựng nổi, hÆ¡n thế nà ng còn trầm tịnh lấy lẽ bình hòa đối xá» vá»›i má»i ngưá»i.
Nà ng luôn luôn dùng lá»i nhẹ nhà ng phản đối má»i hà nh vi tà n độc cá»§a những ngưá»i còn sót lại cá»§a ngà y xa.
Oái ăm thay, nà ng lại phải kế thừa má»™t sá»± nghiệp tạo tá»±u trên má»i tá»™i ác!
Nà ng muốn dẩn dắt tất cả trở vá» con đưá»ng thiện l Æ¡ng, song trở lá»±c lá»›n và gần hÆ¡n hết nà ng vấp phải là Bạch Ngân Phượng, em gái nà ng!
Trong bốn vị trưởng lão thì có đến hai vị ngã theo lợi quyá»n, hiện tại nà ng chỉ còn trông cáºy nÆ¡i hai vị trưởng lão còn lại.
Hai vị nà y vẫn giữ lòng trung trực như từ ngà y phụ thân nà ng còn tại thế.
Ngoà i ra cÅ©ng có má»™t và i thuá»™c hạ quyết á»§ng há»™ nà ng, dù phải hy sinh tÃnh mạng.
Gia bảo? Nà ng còn váºt gì do tiên phụ để lại?
Nữa pho bà kÃp võ công cá»§a Thiên Tà n Môn!
Bà kÃp cá»§a Thiên Tà n Môn gồm hai quyển ghi chép hầu hết tinh hoa cá»§a võ há»c.
Bạch Vân Thâm chết rồi, hai ngưá»i con gái chia nhau má»—i ngưá»i má»™t quyển.
Quyển cá»§a Bạch Kim Phượng ghi chú các tâm pháp luyện ná»™i công, còn quyển cá»§a Bạch Ngân Phượng ghi chú các thá»§ pháp dùng độc, hại ngưá»i.
Hai quyển đó chẳng phải do Bạch Vân Thâm chỉ định phần ngưá»i con nà o phải nháºn quyển nà o.
Mà cÅ©ng không do Bạch Kim Phượng á»· lá»›n chá»n phần nà ng ưa thÃch, bá» lại cái không thÃch cho em.
Sá»± lá»±a chá»n đó do tâm tánh cá»§a má»—i con ngưá»i.
Bạch Ngân Phượng vẫn ác độc nên bắt ngay quyển chỉ dạy môn độc công.
Bạch Kim Phượng vẫn tÃnh ôn hòa, Quyển nà o em gái không thÃch bá» lại thì nà ng nháºn.
Há» theo bà kÃp đó mà luyện dần.
Má»™t thá»i gian sau, Bạch Ngân Phượng phát hiện ra muốn áp dụng môn độc công đúng mức hiệu nghiệm cần phải phối hợp tâm pháp nÆ¡i quyển thứ nhất.
Am tá»ng tâm pháp ná»™i công, luyện môn độc công má»›i có hy vá»ng đạt thà nh.
Do đó nà ng yêu sách đại thơ, buộc phải trao quyển bà cấp cho nà ng nghiên cứu.
Äể đối phó vá»›i Bạch Phúc, lấy lại cÆ¡ nghiệp cá»§a tổ phụ, Bạch Kim Phượng cÅ©ng muốn giúp em thà nh báºc đại tà i nên rắp tâm trao quyển bà kÃp cho em nghiên cứu.
Song nà ng chưa kịp là m cái việc đó thì Bạch Phúc đã bị tiêu diệt.
Lực lượng của Thiên Ma Giáo quy hoà n vỠThiên Tà n Môn tại Thiên Tuyệt Cốc.
ChÃnh lúc đó Bạch Ngân Phượng không cần dấu diếm dã tâm thôn tÃnh giang hồ, quyết độc bá võ lâm nên cà ng đòi pho bà cấp.
Bạch Kim Phượng thừa hiểu hai quyển bà cấp đó phối hợp lại thì ngưá»i luyện sẽ thà nh má»™t tên đại ác ma, nhiá»…u nhượng nhân loại.
Nà ng còn do dá»± chưa chịu trao, chẳng phải nà ng tham mà chỉ sợ em gái là m nhiá»u tá»™i ác.
Huống chi Bạch Phúc đã chết rồi, thế lá»±c thu hồi rồi. Bạch Ngân Phượng cần chi phải trở thà nh báºc đại tà i, trong khi cái tâm cá»§a nà ng thiên vá» tà gian.
Nà ng chưa trao, Bạch Ngân Phượng hết giục giả lại hăm dá»a.
Trước nguy cÆ¡ đó, Äà o Láºp và Dư Æ¡ng Mãnh nóng lòng giúp chá»§, ngà y đêm chuyên tâm tìm cao thá»§ đưa vá» Thiên Tuyệt Cốc tiếp trợ Bạch Kim Phượng phòng Bạch Ngân Phượng trở mặt gây cốt nhục tư Æ¡ng tà n.
Nhưng Äà o Láºp và Dư Æ¡ng Mãnh rất tháºn trá»ng trong việc tìm viện thá»§.
Bởi vì ngưá»i trong Thiên Tuyệt Cốc phần lá»›n là do chưa con há» Mã thao túng, Ä‘iá»u khiển, má»™t số há» mua chuá»™c bằng lợi lá»™c số khác hỠđưa và o là m ná»™i tuyến.
Do đó, Äà o Láºp và Dư Æ¡ng Mãnh không dám hấp tấp bạ ai gá»i nấy, nếu rá»§i gá»i lầm bá»n thân tÃn cá»§a chưa con há» Mã thì có khác nà o nguy cÆ¡ còn xa lại đẩy tá»›i gần đại môn chá»§ hÆ¡n?
Rồi Yến Thanh xuất hiện trên giang hồ.
Cả hai chú ý đến Yến Thanh ngay song không dám tiếp cáºn chà ng bởi chà ng và Mã Bách Bình có vẻ thân máºt quá!
Há» chỉ sợ chà ng là ngưá»i cá»§a Mã Bách Bình.
Mãi đến khi Thiên Ma Lịnh Chá»§ bị giết, Yến Thanh đột nhiên biến mất. Mã Cảnh Long lại ra máºt lịnh cho thuá»™c hạ gặp chà ng đâu cứ giết đó.
Äà o Láºp và Dư Æ¡ng Mãnh má»›i biết mình nháºn xét lầm ngưá»i và bắt đầu đặt kỳ vá»ng nÆ¡i chà ng.
Bởi khéo dấu diếm ẩn tình cả hai ngoà i mặt luôn luôn tá» ra trung thà nh hà nh sá»± đắc lá»±c nên rất được Mã Bách Bình tÃn nhiệm.
Biết Yến Thanh thế nà o cũng trở lại tòa tiểu lâu của Kim TỠYến, hỠxin với Mã Bách Bình đến đó mai phục đón chà ng.
Mã Cảnh Long tháºn trá»ng hÆ¡n cho Lâm Kỳ Ä‘i theo, nói là tiếp trợ thá»±c ra là giám thị há».
Do đó hỠbà y ra cuộc đối thoại để dẩn giải sự tình cho Yến Thanh thấu đáo.
Nghe xong Long VÅ© Äiá»n thở dà i thốt:
- Nếu các vị giải bà i tâm chà sớm hơn thì hay biết bao nhiêu! Bây giỠthì kể như quá muộn rồi!
Yến Thanh gáºt đầu:
- Phải! Muá»™n lắm rồi! Nếu các vị cho biết sá»›m thì bá»n tại hạ không vá»™i gì triệt hạ Thiên Ma Giáo, ngoà i ra còn nhá» thế lá»±c cá»§a Cá»u Lão Há»™i tiếp trợ thì chưa con há» Mã đâu có dịp bà nh trướng thanh thế như hiện tại? Bây giá» tất cả Ä‘á»u muá»™n rồi! Thiên Ma Giáo trên danh nghÄ©a vỡ tan, thá»±c lá»±c vá» tay chưa con há» Mã, rồi vì chiến dịch Mạt Sầu Hồ, Cá»u Lão Há»™i lại xuất đầu lá»™ diện, bị đối phương nắm được chân tướng không còn hoạt động gì được nữa. Chúng ta trở thà nh cô đơn trong cuá»™c tranh đấu vá»›i há» Mã… Äà o Láºp thốt:
- Sá» lão đột ngá»™t rút lui không hợp tác vá»›i há» Mã nữa, Ä‘iá»u đó chứng minh Cá»u Lão Há»™i đã có ý nghi ngá» há» Mã. Có nghi ngá» là có sắp dặt má»™t ch Æ¡ng trình đối phó. Chúng ta có thể kêu gá»i Cá»u Lão Há»™i tiếp tay được váºy chứ! Yến đại hiệp.
Yến Thanh thở dà i:
- Nói thì phải lắm, song từ cái nói đến cái là m là má»™t Ä‘iá»u khó khăn không thể tưởng nổi! Ngưá»i cá»§a Cá»u Lão Há»™i ngà y nay vì bại lá»™ chân tướng ai ai cÅ©ng phải tìm cách bảo toà n tÃnh mạng, từ chá»— sáng phải rút lui và o chá»— tối ẩn mình, từ táºp thể phân tán thà nh từng phần tá» má»™t, chúng ta còn biết ai ở đâu mà liên lạc? Hà huống việc thà nh rồi tại hạ lại rút lui, Ä‘iá»u đó gây nghi ngá» cho toà n thể. Từ nay hỠđâu còn tin tưởng nÆ¡i tại hạ như ngà y trước nữa!
Äà o Láºp giáºt mình:
- Thế Yến đại hiệp không phải là ngưá»i trong Cá»u Lão Há»™i sao?
Yến Thanh cưá»i khổ:
- Tại sao đến ngà y nay rồi mà các vị còn nháºn tại hạ là ngưá»i trong Cá»u Lão Há»™i?
Äà o Láºp lá»™ vẻ thất vá»ng:
- Äại hiệp không phải là ngưá»i trong Cá»u Lão Há»™i thế tại sao lại chống đối Thiên Ma Giáo?
Yến Thanh thốt:
- Tại hạ bị bức bách phải là m thế. Thiên Ma Giáo không buông tha tại hạ thì tại hạ phải tự vệ cũng như hiện tại Mã Cảnh Long không buông tha tại hạ, tại hạ phải có biện pháp bảo toà n tánh mạng, có thế thôi!
Dư ơng Mãnh cau mà y:
- Tại sao lạ váºy? Theo tại hạ hiểu thì Thiên Ma Lịnh Chá»§ rất mến trá»ng Yến đại hiệp kia mà ? Lịnh chá»§ từng chỉ thị cho bá»n Liá»…u Hạo Sanh, Mã Bách Bình và Kim Tá» Yến tìm má»i cách câu dẫn thiếu hiệp và o Thiên Ma Giáo!
Yến Thanh tiếp:
- Äiá»u đó quả có như váºy. Cả ba phương diện Ä‘á»u có ngá» lá»i song tại hạ thấy không hứng thú cho nên từ khá»›c.
Tại hạ bình sanh không thÃch đặt mình và o vòng câu thúc cho nên dù đưa tại hạ lên ngai và ng, tu vị đếvương tại hạ cÅ©ng không ham muốn, hà huống má»™t há»™i viên, má»™t giáo đồ cao cấp! Äế Vương có triá»u thần quản thúc, giáo há»™i có quy luáºt buá»™c rà ng, tại hạ chỉ muốn là m má»™t lãng tá» phiêu bồng giữa trá»i mây trăng ná»›c, sông núi biển rừng, thÃch thì lưulại má»™t thá»i gian, chán thì lê gót Ä‘i nÆ¡i khác.
Äà o Láºp tặc lỡi:
- Váºy là Yến đại hiệp không chuẩn bị gia nháºp Thiên Tà n Môn?
Yến Thanh lắc đầu:
- Chắc chắn là không rồi! Bất quá tại hạ đứng vá» bên chánh nghÄ©a chống đối phÃa gian tà , Nếu đại môn chá»§ quả có tÃnh tình, thái độ như các vị nói đó thì tại hạ sẵn sà ng hợp tác.
Äà o Láºp xác nháºn:
- Äại hiệp yên trÃ, tại hạ chẳng bao giá» dám bịa chuyện nói ngoa! Chỉ vì… Y dừng lại, vẻ thất vá»ng hiện rõ nÆ¡i mặt.
Long VÅ© Äiá»n mỉm cưá»i:
- Sao các hạ không nói luôn?
Äà o Láºp đắn Ä‘o má»™t chút:
- Dung nhan cá»§a đại môn chá»§ xinh đẹp tuyệt vá»i, ngưá»i lại thông minh mẫn tuệ.
Những tay xuất xắc trong môn há»™ Ä‘á»u ái má»™ song tá»± xét mình thân pháºn thấp hèn, chẳng ai dám má»™ng tưởng bẻ cà nh quế tại cung trăng. Theo tại hạ thấy trong Ä‘á»i nà y chỉ có mình Yến đại hiệp là xứng đáng vá»›i ngưá»i… Yến Thanh cưá»i dòn:
- Các hạ lại đỠcao tại hạ nữa đó nhé!
Äà o Láºp chỉnh sắc mặt:
- Tại hạ nói vá»›i trá»n lòng thà nh đó Yến đại hiệp! ChÃnh Mã Cảnh Long cÅ©ng có nói như váºy. Mã Cảnh Long muốn đưa đại hiệp đến cho đại cung chá»§ song Mã Bách Bình phản đối ngại rằng nếu là thà nh hôn vá»›i đại môn chá»§ rồi Yến đại hiệp sẽ không thể là ngưá»i cùng cánh vá»›i há» Mã nữa, trái lại rất có thể là má»™t trở lá»±c lá»›n lao sau nà y. Cho nên, Mã Cảnh Long thay đổi chá»§ ý hạ lịnh giết đại hiệp, gặp đâu giết đó, không để cho Yến đại hiệp há»™i kiến vá»›i đại môn chá»§. ÄÆ°a Yến đại hiệp và o Thiên Tà n Cốc bá»n tại hạ chỉ hy vá»ng có Ä‘iá»u đó thôi?
Yến Thanh mỉm cưá»i:
- Loại hy vá»ng đó tốt hÆ¡n là hai vị không nên nuôi dưỡng là m gì. Trá»i sanh tại hạ là má»™t lãng tá» thì cái tÃnh tình cá»§a má»™t lãng tá» như cánh bá»›m vá»n hoa, không há» lưulại ở má»™t cánh hoa nà o lâu dà i, dù là hoa thần. Lãng tá» không yêu ai, ai yêu lãng tá» là chuốc khổ? Bạch Kim Ph Æ¡ng hiá»n hòa, diá»…m lệ như váºy, tại hạ không nên gây Ä‘au khổ cho nà ng.
Äà o Láºp vẫn còn hy vá»ng:
- Biết đâu sau khi gặp đại môn chủ rồi đại hiệp lại chẳng đổi ý?
Yến Thanh cưá»i vang:
- Giả như nà ng là má»™t nữ nhân bình thưá»ng thì có thể có sá»± thay đổi ý tưởng như các hạ vừa nói. Nhưng nà ng là má»™t môn chá»§ thì cái đó chắc chắn là không thể!
Äà o Láºp cau mà y:
- Tại sao?
Yến Thanh đáp:
- Chẳng tại sao cả! Bất quá tại hạ không thÃch nép mình khuất phục trước má»™t nữ nhân, nà ng là má»™t môn chá»§ thì nà ng phải hưởng sá»± tôn kÃnh dà nh cho báºc môn chá»§, có khi nà o nà ng chấp nháºn cho tại hạ bung lung lãng tình khắp chốn! Mà tại hạ thì không thể tiếp thá» má»™t oai hiếp, má»™t quản thúc! Chung quy cả hai Ä‘á»u bất mãn, Ä‘á»u khổ thân! Ãch lợi gì chứ các hạ!
Äà o Láºp và Dư Æ¡ng Mãnh nÃn lặng.
Yến Thanh tiếp:
- Gặp Bạch Kim Phượng tốt hÆ¡n hai vị hãy giải bà y trước vá»›i nà ng vá» con ngưá»i cá»§a tại hạ cho nà ng hiểu đại khái! Tại hạ có táºt là gặp gái đẹp là ba hoa tán tỉnh, các vị phải nói trước vá»›i nà ng rằng những gì tại hạ nói là không tháºt, là phù phiếm, xin nà ng đừng tin tưởng là lầm to! Äối vá»›i bất cứ việc gì tại hạ nói sao là nhá»› váºy, là m y. Nhưng riêng vá» những tiếng sÆ¡n minh hải thệ thì đừng mong tại hạ trá»ng nó như và ng! Nói ra giá» trước là tại hạ quên ngay và o giá» sau!
Äà o Láºp cưá»i khổ:
- Äại hiệp nói thế chứ tại hạ nháºn xét đại hiệp không thuá»™c hạng ngưá»i dá»… nói mau quên. Cho rằng đại hiệp có thói khinh bạc là không có mắt xem ngưá»i!
Yến Thanh cưá»i nhẹ:
- Liên Liên và TÃch TÃch hai cô nương hiểu rõ tại hạ, các hạ không tin hãy há»i thá» há» xem!
Liên Liên mỉm cưá»i thốt:
- Yến đại hiệp không bao giá» hoa ngôn xão ngữ mà chỉ nói những gì do lòng phát xuất. Giả như y nói yêu ai là tháºt lòng yêu, bất quá cảm tình cá»§a y quá phong phú nên đối vá»›i má»—i cá nhân y Ä‘á»u tháºt lòng yêu, cÅ©ng vì thế mà bất cứ ai cÅ©ng không phương kỳ vá»ng y chuyên tâm chuyên ý yêu bởi trá»i sanh y không thể yêu duy nhất má»™t cá nhân. Bá»n tôi đây cÅ©ng từng nghe y nói là yêu nhưng rồi y cÅ©ng Ä‘i tìm ngưá»i khác mà yêu thêm, yêu nữa, yêu được như thá»ng.
Tuy nhiên bất quá bá»n tôi là bá»n hương phấn thông thá»ng, quê tục cho nên y không chuyên nhất đó thôi. Nếu đổi lại ngưá»i khác ở và o trá»ng hợp chị em tôi rất có thể y có lối đối xá» khác!
Yến Thanh cau mà y:
- Liên Liên! Sao cô nương nói thế?
Liên Liên cưá»i tiếp:
- Những gì tôi nói không sai lắm đâu. Chị em tôi thực ra nà o có thinh giá gì đáng kể?
Nói là để nêu lên sá»± tháºt chứ không phải chứ không phải nói để tá» lòng tức tối, phà m con ngưá»i ai ai cÅ©ng cần phải biết mình, có biết mình má»›i biết được ngưá»i.
Long VÅ© Äiá»n thấy câu chuyện chuyển sang khúc quanh buồn tẻ vá»™i cưá»i ròn, tìm lá»i khá»a lấp.
Yến Thanh nhắc khéo:
- Long huynh! Äây là phÃa Tây Thiên SÆ¡n Mục rồi đấy nhé! Hãy nhẹ âm thanh má»™t chút!
Long VÅ© Äiá»n vẫn cưá»i dòn:
- Lão đệ sợ kinh động đến ngưá»i ta phải không? Chúng ta Ä‘i bằng cổ xe to, lại do ngá»±a kéo, đưá»ng thì dà i ngưá»i ta đã kinh động từ lâu rồi lão đệ Æ i!
Yến Thanh cải:
- Xe ngá»±a Ä‘i trên lá»™ gáºy tiếng động là sá»± thưá»ng và tiếng động thưá»ng thì không vang xa. Còn tiếng cưá»i cá»§a Long huynh lại có công phu thâm háºu, chân khà truyá»n âm thanh Ä‘i xa hÆ¡n tiếng động thá»ng.
Äà o Láºp chen và o:
- Không quan hệ, Yến đại hiệp! Thá»±c ra con đưá»ng nà y tuy rá»™ng song chỉ ăn thông đến Thiên Tuyệt Cốc thôi, cho nên Ãt có khách lá» hà nh qua lại. Tuy nhiên dù có gây kinh động cÅ©ng chỉ là m kinh động ngưá»i nhà , tuyệt đối không có ngưá»i lạ quanh vùng.
Yến Thanh à một tiếng:
- ÄÆ°á»ng nà y dẫn đến Thiên Tuyệt Cốc!
Äà o Láºp gáºt đầu:
- Phải!
Yến Thanh cau mà y:
- Thiên Tuyệt Cốc phải là má»™t nÆ¡i bà máºt chứ! Tại sao lại ở trên con đưá»ng nà y? Lá»™ liá»…u quá! Mà dá»c đưá»ng chẳng có đặt trạm canh phòng! Nhưthế là m sao giữ gìn bà máºt được?
Äà o Láºp cưá»i đáp:
- Cà ng không phòng bị ngưá»i ta cà ng không chú ý! NÆ¡i đầu đưá»ng trước mặt có má»™t cái am, trong am vị trụ trì là Mạnh đại s, má»™t trưởng lão cá»§a Thiên Tà n Môn. Am là cá»a ải địa đầu cá»§a Thiên Tà n Cốc.
Không lâu lắm xe đến trước một cái am.
Am rất lớn, vẻ nguy nga chứng tỠnơi đây hương khói nghi ngút, quanh năm dù đơn độc giữa vùng núi sâu vẫn không hoang phế.
PhÃa háºu am tá»±a và o lng núi.
Äà o Láºp bá»›c xuống xe trá»›c, đến cá»a gá» mấy tiếng.
Má»™t lúc sau, má»™t lão bà hé cánh cá»a nhìn ra há»i:
- Các vị muốn gì?
Äà o Láºp đáp:
- Và o am dâng hương hoà n nguyện.
Lão bà lắc đầu:
- Các vị lầm rồi! Äây là am riêng, gia đình dá»±ng lên để có nÆ¡i thanh tịnh tu hà nh chứ không phải dà nh cho bá tánh dâng hương. Am nà y từ trước đến nay không há» tiếp khách tháºp phương.
Äà o Láºp cÅ©ng lắc đầu:
- Bổn nhân không lầm đâu bà ! Má»i năm trước tại am nà y gia mẩu có vái bồ tát xin cho hết bịnh Ä‘au mắt. Nay bịnh đã qua bổn nhân là pháºn là m con thay mặt mẹ đến đây, trước là dâng hương sau tô tượng hoà n lá»i khấn nguyện năm xa.
Lão bà há»i:
- Sao lịnh đưá»ng không Ä‘Ãch thân đến?
Äà o Láºp đáp:
- Bịnh đau mắt dứt song bịnh ho lại còn, ngại phong sư ơng dặm dà i nên sai bổn nhân hoà n nguyên thế.
Lão bà thốt:
- Váºy khách nhân chỠđó, để già và o há»i lại sư thái trụ trì.
Bà đóng cá»a lại.
Äà o Láºp lấy là m kỳ lẩm nhẩm:
- Tại sao thế? Có việc gì chứ!
Yến Thanh há»i:
- Các hạ không nháºn ra bà ấy?
Äà o Láºp lắc đầu:
- Bà ta hoà n toà n xa lạ đối vá»›i tại hạ. Tại hạ đã dùng ám hiệu liên lạc đối thoại vá»›i bà ấy thế mà bà không chịu nháºn ra tại hạ là ngưá»i nhà ! Lạ ngưá»i lạ mặt chứ lẽ nà o lạ luôn ám hiệu?
Yến Thanh lại há»i:
- Mạnh đại sư là ngưá»i như thế nà o?
Äà o Láºp đáp:
- Một lão sư thái, tuổi độ tám mươi.
Yến Thanh thốt:
- ÄÆ°á»£c rồi! Chút nữa các hạ hãy để tại hạ đối thoại vá»›i bà ấy! Các vị hãy chuẩn bị sẵn sà ng, nếu thấy tại hạ động thá»§ là các vị phải động thá»§ luôn, giết hết bá»n tiếp đãi nà y rồi ùa và o am!
Äà o Láºp giáºt mình:
- Là m như váºy sao được Yến đại hiệp!
Yến Thanh trầm giá»ng:
- Không được cÅ©ng phải là m bởi nÆ¡i đây hẳn có Ä‘iá»u bất tá»ng xảy ra rồi đó. Ngưá»i trở lại tiếp xúc vá»›i chúng ta chốc lát nữa đây chắc không phải là Mạnh đại sư đâu. Äà o huynh đừng để lá»™ việc gì nhé!
Äà o láºp vẫn lắc đầu:
- Không có thể như váºy được!
Yến Thanh quả quyết:
- Nhất định tại hạ không lầm! NÆ¡i đây đã có biến cố sao đó, mà biến cố vừa má»›i phát sanh thôi, không lâu lắm! Không lâu hÆ¡n má»™t giá».
Dư ơng Mãnh trố mắt:
- Lấy gì là m chắc?
Yến Thanh đáp:
- Mùi tanh tanh còn thoang thoảng trong không khà và sát khà cònvương nơi g ơng mặt của lão bà vừa rồi!
Äà o Láºp kinh hãi:
- Tại sao bá»n tại hạ chẳng có cảm giác chi hết?
Yến Thanh thở dà i:
- Nếu các vị đã từng tham dá»± nhiá»u cuá»™c chém giết tất phải có cảm giác như tại hạ!
Bổng chà ng khoát tay ra hiệu cho má»i ngưá»i im lặng.
Vừa lúc đó có tiếng chân ngưá»i vang lên bên trong am, tiếng chân cà ng lúc cà ng gần.
Rồi chÃnh bà lão trước đó mở cá»a thốt:
- Am chá»§ xin má»i các vị và o.
Yến Thanh Ä‘i đầu qua khá»i cá»a.
Bên trong cá»a là má»™t khoảng trống, không rá»™ng lắm, sau khoảng trống là đại Ä‘iện, trên ná»n cao có thá»m đá. Giữa thá»m tại các báºc chÃnh giữa có má»™t chiếc l hương bằng kim loại rất lá»›n, độ ba ngưá»i ôm.
Yến Thanh tặc lỡi thốt:
- L hương to quá! Không rõ được đặt đây từ lúc nà o chứ má»i năm trước lúc tại hạ theo mẫu thân đến lạy Pháºt thì chưa có nó.
Lão bà đáp:
- Chiếc l đó được đúc từ và i năm nay thôi, am chủ cho đặt tại đó trang hoà ng cho am có vẻ hùng vĩ một chút.
Yến Thanh à một tiếng:
- Thì ra nó là váºt má»›i!
Rồi chà ng há»i:
- Mạnh đại sư còn khá»e chứ?
Lão bà do dự một chút:
- Trong mấy năm qua khách nhân không hỠtrở lại đây lần nà o sao?
Yến Thanh thở dà i:
- Không, lần cuối cùng tại hạ đến cách đây má»i năm!
Lão bà tiếp:
- Thảo nà o! Lão sư thái đã viên tịch từ năm trớc!
Yến Thanh kêu lên:
- Váºy sao? Má»™t con ngưá»i cá»ng kiện lại liá»…u đạo sá»›m quá! Gia mẫu hằng nhắc nhở đến sư thái!
Lão bà không muốn kéo dà i câu chuyện tìm cách nói mở ra ngoà i Ä‘á»:
- Già đến đây là m công quả cho am nà y chưa được bao lâu nên không biết rõ những gì tại đây mấy năm vỠtrớc.
Khách nhân muốn há»i Ä‘iá»u chi khác xin chá» lúc gặp am chá»§ rồi sẽ há»i.
Yến Thanh gáºt đầu.
HỠđến thá»m đại Ä‘iện.
NÆ¡i đầu thá»m trên có má»™t vị sư thái, tác trung niên tay chấp chữ tháºp đứng chá».
Sau lng bà có bốn năm nữ nhân tuổi còn trẻ.
Yến Thanh tiến lên vòng tay chà o:
- Äây có phải là am chá»§ chăng? Xin cho biết quý đạo hiệu để tiện việc xng hô!
S thái đáp:
- Bần ni là Ngộ Nhân, nghe nói thà chủ muốn đến đây dâng hương hoà n nguyện?
Yến Thanh gáºt đầu:
- Phải! Má»i năm trước gia mẫu có đến viếng am và khấn vái trước Pháºt đưá»ng.
Tại hạ vâng lịnh lão nhân gia đến dâng hương và tô tượng, hoà n nguyên. Gia mẫu vẫn quen vá»›i Mạnh sư thái, lá»i khấn nguyện năm xa có Mạnh sư thái dá»± thÃnh!
Ngộ Nhân thở dà i:
- Mạnh sư thái đã viên tịch rồi. Bần ni là ngưá»i tiếp nối nên không rõ việc cá»§a tiá»n nhân cho lắm!
Yến Thanh há»i:
- S thái là chi của Mạnh đại s?
Ngộ Nhân đáp:
- CÅ©ng không liên quan máºt thiết chi cho lắm! Chá»§ nhân am nà y là há» Sá», Mạnh sth ái thay mặt há» Sá» trụ trì tại đây gìn giữ hương khói. Mạnh sư thái chết rồi há» Sá» yêu cầu bần ni đến chăm sóc má»i việc trong am.
Yến Thanh há»i:
- HỠSỠnà o thế?
Ngộ Nhân trầm g ơng mặt:
- Chừng như thà chá»§ đã biết mà còn há»i! Há» Sá» là Sá» Bách Vạn, má»™t vị đại thương gia tại vùng X Æ¡ng Hóa!
Yến Thanh trố mắt:
- Sao lạ váºy? Há» sá» vẫn là anh em cô cáºu vá»›i tại hạ, am nà y thuá»™c há» Sá» song nhất thiết má»i chi phà trong am Ä‘á»u do gia mẫu cung ứng, nếu muốn thay ngưá»i chá»§ trì thì há» Sá» cÅ©ng phải thông báo cho gia mẫu biết chứ!
Ngộ Nhân thoáng biến sắc:
- Äiá»u đó bần ni không được hiểu rõ! Bất quá bần ni đến đây là do sá»± thỉnh cầu cá»§a công tá» Sá» Kim Sanh váºy thôi!
Yến Thanh lắc đầu:
- Biểu huynh kim sanh tháºt là hồ đồ hết sức! Không há» thảo luáºn gì vá»›i gia mẫu cả!
Chà ng dá»a cáo tố quan. Bất quá chà ng kéo dà i cuá»™c đối thoại để quan sát tình hình.
Ngá»™ Nhân tìm lá»i đối đáp cho xuôi việc.
Yến Thanh đỠcáºp đến việc hoà n nguyên, xin Ngá»™ Nhân cho ngưá»i mang nước đến để bá»n chà ng rá»a mặt, rồi soạn lá»… váºt hiến dâng trước Pháºt đưá»ng.
Ngá»™ Nhân đáp ứng Ä‘oạn dẩn bá»n thiếu nữ lui và o háºu Ä‘iện.
Äà o Láºp bá»›c đến bên cạnh Yến Thanh bảo nhá»:
- Mụ ấy nói dối! Cách đấy hai tháng tại hạ có gặp Mạnh sư thái má»™t lần! Äại hiệp hãy đỠphòng mụ ta!
Yến Thanh gáºt đầu:
- Tại hạ hiểu! Mụ không qua mặt nổi tại hạ đâu! Äà o huynh yên trÃ.
Long VÅ© Äiá»n thốt:
- Ngưu huynh nháºn ra được mụ ta. Mụ là Äà o Mỵ N Æ¡ng ngoại hiệu Cá»u Vá»· Tiên Hồ, má»™t tay dụng độc cá»±c kỳ lợi hại. Nhất định là trong các cây hương cá»§a mụ có trá»™n thuốc mê! Là má»™t dâm phụ mụ dùng mê dược dụ hoặc không biết bao nhiêu hà o kiệt trên giang hồ rÆ¡i và o tay mụ.
Yến Thanh chớp mắt:
- Thế mình phải là m sao đây?
Long VÅ© Äiá»n mỉm cưá»i:
- Äã có ngu huynh lão đệ còn lo nổi gì? Chá» mụ ta cho mang nước ra các vị cứ để cho Long VÅ© Äiá»n nà y rá»a mặt trước thừa cÆ¡ há»™i bá» thuốc giải và o ná»›c, các vị cứ lần lợc má»—i ngưá»i uống má»™t ngụm là không còn sợ bất cứ loại thuốc mê nà o. Cần nhất là Liên Liên phải rá»a mặt sau cùng, rá»a xong rồi thì tá»± tay mang cháºu nước đổ Ä‘i để phi tang.
Không lâu lắm hai thiếu nữ mang nước ra.
Má»i ngưá»i theo sá»± chỉ dẩn cá»§a Long VÅ© Äiá»n lân lượt rá»a mặt.
Yến Thanh bắt chuyện cầm chân hai thiếu nữ để cho chúng không chú ý, giúp Liên Liên mang cháºu nước Ä‘i đổ, không bị chúng ngăn trở kịp thá»i.
Yến Thanh há»i má»™t nà ng:
- Hai cô nương là chi của Ngộ Nhân sư thái?
Một nà ng đáp:
- Äệ tá» cá»§a sư thái!
Yến Thanh chớp mắt:
- Là ngưá»i tu hà nh sao hai cô nương còn để tóc?
Nà ng đối thoại im lặng.
Ngưá»i kia đáp thay:
- Bá»n tôi phát nguyện để tóc tu hà nh tại chùa Triá»u Âm, đất Hô Châu. Nhân sư thái được má»i đến đây bá»n tôi theo luôn. Tôi nghỉ ở đâu cÅ©ng tu được hết.
Yến Thanh cau mà y:
- Äất Hồ Châu, tại hạ thuá»™c nằm lòng sao tại hạ không biết Triá»u Âm Tá»±? Triá»u Âm Tá»± Ở đâu?
Tà i sản của quykiemtu
17-09-2008, 09:30 AM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Thiên Ma Lệnh Chủ
Äánh máy: harrison_nguyen
Tác giả : Nam Kim Thạch
Hồi 8
Biến cố trong tịnh cốc
Thiếu nữ đó sợ nói nhiá»u phải lở lá»i vá»™i đáp:
- Triá»u Âm tá»± tháºt ra vẫn là má»™t ngôi am nhá», không quan trá»ng. Trừ gia sra các đệ tá» Ä‘á»u để tóc tu hà nh. Khách tháºp phương không hỠđến đó dâng hư Æ¡ng. Công tá» không biết là phải.
Chúng không dám lưu lại lâu sợ Yến Thanh há»i dồn buông dứt câu rồi quay mình Ä‘i và o liá»n.
Yến Thanh mỉm cưá»i.
Má»i ngưá»i và o đại Ä‘iện, đến trước pháºt đà i.
Ngá»™ Nhân có mặt tại Ä‘iện, tay cầm xâu chuổi. Còn lão bà cầm má»™t bó hư Æ¡ng, hư Æ¡ng đốt sẵn, bà phân phát cho má»—i ngưá»i mấy cây.
Yến Thanh quỳ lạy trá»›c, rồi lần lợc đến các ngưá»i kia tiếp nối hà nh lể.
Long VÅ© Äiá»n lạy sau cùng.
Äang lạy bổng nhiên y nghẽo đầu.
Yến Thanh vội bớc tới nâng y, nhưng rồi chà ng cũng xỉu luôn.
Cuối cùng mấy ngưá»i kia cÅ©ng gục theo há».
Ngá»™ Nhân Ä‘iểm nụ cưá»i lạnh, vổ tay mấy tiếng.
Từ phÃa háºu Ä‘iện hÆ¡n má»i ngưá»i chạy ra. Nam có nữ có, phóng chụp bá»n Yến Thanh, nhấc bổng lên mang hết và o trong.
NÆ¡i bá»n Yến Thanh bị mang đến đã có sáu bảy ngưá»i, ngưá»i nà o cÅ©ng bị thương khá nặng.
Trong số đó có má»™t lão ni, đầu trá»c, mà y bạc trắng, nằm khoanh tròn mình tại má»™t góc.
Chúng bá» bá»n Yến Thanh tại đó rồi lui ra.
Ngá»™ Nhân vẩy móng tay, bắn má»™t chút thuốc phấn và o mÅ©i má»—i ngưá»i sau đó bà ta cÅ©ng rút lui và o chá»— kÃn đáo.
Long VÅ© Äiá»n thấp giá»ng thốt:
- Chúng ta hà nh động được rồi! Cần nhất là ai ai cũng phải giả vỠlà võ công bị thất tán hết!
Yến Thanh loay hoay gượng ngồi dáºy kêu lên:
- Äây là đâu? Việc gì xảy ra? Äà o huynh Æ¡i! Lão ni kia có phải là Mạnh sư thái chăng?
Äà o Láºp chẳng biết là m sao cho thÃch đáng trá»ng hợp chỉ hà m hồ gáºt đầu xem nhph ải, mà cÅ©ng như không.
Yến Thanh lết mình đến gần lão ni, đưa tay nắm cổ tay bà nghe mạch rồi thốt:
- Bà bị ngưá»i ta mạnh tay Ä‘iểm huyệt, có thể cứu được song rất tiếc võ công cá»§a mình bị tán thất rồi, đà nh chịu thôi! Tá»± mình vô cứu, còn cứu được ai mà hòng!
Tuy nói thế, chà ng âm thầm ấn mạnh ngón tay và o huyệt nhân trung của lão ni.
Lão ni đảo đôi tròng trắng mấy lượt, rồi thở phì, sau cùng mắng:
- Tặc đồ? Các ng ơi định là m gì nữa? Bần ni đã thất thế rồi, các ng ơi muốn hà nh hạ thế nà o cứ hà nh hạ!
Äà o Láºp bò tá»›i lên tiếng:
- S thái! Äệ tá» là Äà o Láºp và Dư Æ¡ng Mãnh đây!
Mắt không thấy, tai vẫn nghe, nháºn ra âm thanh lão ni biến sắc há»i:
- Äà o Láºp tháºt sá»± đó phải không?
Dư ơng Mãnh đáp:
- Phải! Bá»n đệ tỠđây sư thái!
Mãnh sư thái cà ng biến sắc hơn:
- Các ng ơi là m sao lại và o đây?
Äà o Láºp tiếp:
- Biến cố phát sanh tại Kim Lăng, tổng đà n Thiên Ma Giáo bị phá hủy, Thiên Ma Lịnh Chủ bị Mã Cảnh Long giết chết.
Mãnh sư thái giáºt bắn mình:
- Tháºt váºy à ?
Äà o Láºp tiếp:
- Tháºt váºy sư thái! Sau đó Mã Bách Bình dẫn má»™t toán ngưá»i ly khai Kim Lăng lên đưá»ng gấp, bá»n đệ tá» sợ hắn là m Ä‘iá»u bất lợi cho đại môn chá»§ nên hấp tấp trở vỠđây. Việc gì đã xảy ra hở sư thái? Tại sao há» chế ngá»± sư thái như thế nà y?
Mạnh sư thái thốt:
- Các ng Æ¡i vá» cháºm má»™t bá»›c?
Việc xảy ra không lâu, chỉ sá»›m mai nà y thôi! Thiên Tuyệt Cốc phái má»™t lão sát thá»§ dẫn má»™t số ngưá»i đến tìm đại môn chá»§, cÅ©ng vì cái tin do ng Æ¡i má»›i nói đó, tin ấy ta má»›i biết là có tháºt! Bạch Ngân Phượng má»i môn chá»§ đến thảo luáºn vá»›i nà ng vá» biến cố tại Kim Lăng, đồng thá»i hoạch định ch Æ¡ng trình chấn chỉnh môn há»™!
Äà o Láºp kêu lên:
- Nhất định là một dà n cảnh, lừa đại môn chủ!Mạnh sư thái tiếp:
- Ta cÅ©ng biết váºy nên không trình báo vá»›i môn chá»§, ngở đâu trong lúc đó có má»™t ni cô Ä‘i theo chúng bảo muốn dâng hư Æ¡ng trước Pháºt đà i. Không rõ trong cây hư Æ¡ng có chất ma quái gì… Äà o Láºp thốt:
- Bá»n đệ tá» cÅ©ng bị chế ngá»± như trá»ng hợp cá»§a sư thái!
Mạnh sư thái thở dà i:
- Các ng Æ¡i bị hại cÅ©ng chẳng lạ gì bởi chÃnh ta đây cùng chÃn há»™ pháp giữ am còn không phát giác kịp thá»i hà huống các ng Æ¡i! Äâu ng Æ¡i xem các đại há»™ pháp có ở đây hay không!
Äà o Láºp đảo mắt nhìn quanh má»™t vòng rồi đáp:
- Có đủ. Ba vị hôn mê, sáu vị mang trá»ng thương!
Mạnh sư thái thở dà i:
- CÅ©ng may đấy! Ba ngưá»i hôn mê như ta, còn sáu ngưá»i kia nghe động chạy đến, giao chiến vá»›i chúng. Thế là không có ai chết cả!
Chợt bà biến sắc há»i gấp:
- Ngư Æ¡i có tiết lá»™ cÆ¡ quan bà máºt và o cốc chăng?
Äà o Láºp đáp:
- Không! Äệ tỠđưa ra mấy ám hiệu liên lạc nhưng đối phương không có phản ứng gì nên biết ngay là có sá»± lạ thà nh thỠđệ tá» nÃn luôn.
Mạnh sư thái thở phà o:
- Tốt! Hiện tại việc trước tiên phải là m là thông báo cho môn chủ biết tình hình.
Bà không dùng tiếng đại môn chá»§, Ä‘iá»u đó chứng tá» bà không nhìn nháºn Bạch Ngân Phượng và trước sau chỉ có má»™t môn chá»§ thôi là Bạch Kim Phượng!
Bà há»i:
- Äà o Láºp! Ngư Æ¡i còn cỠđộng được không?
Äà o Láºp đáp:
- Miễn cưởng thôi chứ công phu thì đã tán thất hết rồi.
Mạnh sư thái tiếp:
- Nơi vách bên phải có bức luyện ngục đồ, trong đồ có hình hai con quỷ cầm thiết xoa. Ngư ơi cố gắng đến đó ấn tay và o con mắt của hình bên tả xem.
Äà o Láºp há»i:
- Äể là m gì?
Mạnh sư thái đáp:
- Äó là tÃn hiệu báo cảnh cáo. Môn chá»§ tiếp được hiệu báo sẽ chuẩn bị ứng phó vá»›i chúng, nếu bất thần chúng đột nháºp được.
Äà o Láºp toan bá»›c Ä‘i.
Yến Thanh ngăn lại:
- Hãy khoan Äà o huynh?
Mạnh sư thái biến sắc:
- Ai Thế?
Yến Thanh dịu giá»ng đáp:
- Tại hạ là Yến Thanh, ngưá»i mà đà o huynh má»i đến đây để tiếp trợ quý môn chá»§!
Mạnh sư thái trầm ngâm một chút:
- Yến Thanh nà o? Yến Thanh Lãng Tá», đơn thân độc lá»±c khuynh đảo Thiên Ma Giáo?
Yến Thanh gáºt đầu, tuy sư thái không thể thấy cái gáºt đầu cá»§a chà ng:
- Phải! S thái cũng biết tên của tại hạ!
Mạnh sư thái lạnh lẽng:
- Äại hiệp đến đây vá»›i ý định gì?
Yến Thanh đáp:
- Tại hạ vẫn không muốn đến thì là m gì có ý định? Äà o và Dư Æ¡ng nhị vị nói quá tại hạ bắt buá»™c phải Ä‘i theo thôi!
Äà o Láºp vá»™i thốt:
- Äại s, Yến đại hiệp là ngưá»i thừa cÆ¡ trÃ, võ công lại quán tuyệt trần gian, trá»ng nghÄ©a khà giang hồ luôn luôn bảo vệ chÃnh đạo võ lâm, ghét kẻ ác như thù. Äệ tá» má»i vỠđây để chung lo đại cuá»™c!
Mạnh sư thái hừ một tiếng:
- Thế ng Æ¡i đã tố cáo vá»›i y má»i việc cá»§a chúng ta?
Äà o Láºp đáp:
- Phải! Yến đại hiệp là báºc chánh nhân quân tá», chỉ nháºn giúp sức khi nà o biết rõ sá»± tháºt!
Mạnh sư thái trầm ngâm không nói gì nữa.
Dư ơng Mãnh tiếp:
- Vả lại chưa con há» Mã hiện Ä‘ang tìm má»i cách lôi cuốn, dù đệ tá» không nói ra chưa con há» Mã cÅ©ng tiết lá»™ tình hình nên đệ tá» phải hà nh động trá»›c.
Mạnh sư thái vụt há»i:
- Tại sao đại hiệp lại ngăn trở Äà o Láºp?
Yến Thanh đáp:
- Tại vì tại hạ thấy chưa cần thiết, là m gấp như váºy là hạ sách chứ không phải là thất sách!
Mạnh sư thái hừ một tiếng:
- Äại hiệp nói sao?
Yến Thanh tiếp:
- Nếu hiệu báo truyá»n Ä‘i là ngôi am rá»™ng lá»›n nà y sẽ biến thà nh tro bụi!
Mạnh sư thái biến sắc:
- Sao đại hiệp biết!
Yến Thanh cưá»i nhạt:
- Ngưá»i trong quý môn chá»§ trương hy sinh má»™t cách mù quáng, hy sinh cả những kẻ vô can, hy sinh má»™t cách tà n độc miá»…n sao được việc thì thôi bất chấp nạn nhân là bạn hay thù, là ngưá»i có công lao gầy dá»±ng cái huy hoà ng cho quý môn hay là ngưá»i phá hoại! Tại hạ đã từng chứng kiến thá»§ Ä‘oạn đó thì sư thái có tiếc gì má»™t ngôi am tá»± nà y vá»›i bao nhiêu ngưá»i dở sống dở chết. Không may cho sư thái là có bá»n tại hạ trong số ngưá»i hiện diện.
Thà nh thá» sư thái không thá»±c hiện được chá»§ trương cứu ngưá»i bằng lối tiêu thổ! Tuy nhiên tại hạ không trách sư thái bởi vì sư thái nóng nảy lo lắng cho sá»± an toà n cá»§a quý môn chá»§!
Bất quá tại hạ thấy không cần hy sinh như váºy!
Mạnh sư thái quát:
- Một kẻ úy tỠtham sanh! Không đáng mặt anh hùng!
Yến Thanh Ä‘iá»m nhiên:
- Sống ai cũng ham, song có những cái đáng ham hơn sống, chẳng hạn như danh dự.
Chết ai lại không sợ, nhưng có những cái đáng sợ hơn chết, chẳng hạn tủi nhục! Cho nên không thể đặt vấn đỠsợ trong lẽ sống chết. Tại hạ chủ trương nếu cần phải chết thì nên chết sao cho đáng giá. Bằng ngợc lại tại hạ quyết bảo vệ từng hơi thở!
Mạnh sư thái trầm giá»ng:
- Hiện tại đối phương đã nắm sanh mạng cá»§a chúng ta rồi, Yến đại hiệp còn hy vá»ng gì nữa?
Yến Thanh thốt:
- Không hy vá»ng cÅ©ng phải hy vá»ng, chưa cần chết thì đừng chết vá»™i! S thái chết, má»™t thiểu số tại đây chết phá»ng có Ãch lợi gì cho quý môn chá»§ mà sư thái phải hy sinh? Các vị lưu mạng sống má»™t giây là quý môn chá»§ còn may mắn má»™t Ä‘iểm nhá», biết được tình hình bên ngoà i, các vị chết rồi là đoạn tuyệt! Qúy môn chá»§ nà o có biết hiện nay chưa con há» Mã thống chất bao nhiêu lá»±c lượng chống lại quý môn chá»§? Trong trá»ng hợp đó quý môn chá»§ dù có đột phá vòng vây mà ra chắc gì vợt khá»i sức kháng cá»± liên minh cá»§a cả đám phản đồ Thiên Tà n Môn, cá»§a đám dư đảng Thiên Ma Giáo và lá»§ thuá»™c hạ cá»§a chưa con há» Mã? S thái gấp hy sinh là giục quý môn chá»§ chống chết đó!
Mạnh sư thái vẫn còn ngoan cố:
- Cha hẳn váºy đâu! Quanh mình môn chá»§ còn có má»™t số thuá»™c hạ trung thà nh, há» sẽ bảo vệ môn chá»§ thoát khá»i vòng vây an toà n, môn chá»§ Ä‘i đến má»™t nÆ¡i nà o đó tái láºp cÆ¡ đồ chuẩn bị quáºt khởi… Yến Thanh cháºn lá»i:
- ảo tưởng!
Nói như thế là không thức thá»i, là không xét mình xét ngưá»i!
Rất tiếc sth ái không còn nhìn Ä‘á»i được chứ nếu đôi mắt còn sáng thì sư thái sẽ sáng mắt ra trước hiện tình đại cuá»™c.
Mạnh sư thái nổi giân toan cải.
Äà o Láºp chen và o đà n giải.
Yến Thanh thốt:
- Vấn đỠchỉ còn là tại hạ sống để gặp môn chủ.
Mạnh sư thái hừ một tiếng:
- Äại hiệp là m cách nà o đến gặp môn chá»§?
Yến Thanh đáp:
- Cái đó do bà ! Bà hãy chỉ dẫn cách thức đưá»ng Ä‘i nước bá»›c cho tại hạ và o táºn nÆ¡i.
Mạnh sư thái lắc đầu:
- Không ai để cho đại hiệp và o lá»t! Äối phương sẽ ngăn cháºn hảm hại đại hiệp… Yến Thanh mỉm cưá»i:
- S thái yên tâm! Tại hạ có cách!
Äà o Láºp thì thầm bên tai Mạnh sư thái má»™t lúc.
Mạnh sư thái a lên một tiếng:
- Tháºt váºy à ?
Äà o Láºp tiếp:
- Tháºt váºy! S thái phải tin đệ tá» chứ!
Mạnh sư thái gáºt đầu:
- ÄÆ°á»£c rồi, ta cứ là m thá» xem sao!
Mạnh sư thái hướng mắt ra cá»a cao giá»ng gá»i:
- Hồ lão bà có đó không? Và o đây cho ta bảo!
Hồ lão bà là bà tiếp đón bá»n Yến Thanh lúc má»›i đến.
Bà bá»›c và o Ä‘iểm má»™t nụ cưá»i há»i:
- Mạnh sư tỷ đã hiểu rồi chứ?
Mạnh sư thái lạnh lẽo:
- Ta đưa ng ơi và o gặp môn chủ!
Hồ lão bà thốt:
- Nhị môn chá»§ có muốn gặp đại môn chá»§ để thảo luáºn vỠđại cuá»™c, ngoà i ra chẳng có ý gì khác, sư tá»· cố chấp quá!
Mạnh sư thái trầm giá»ng:
- Bổn môn chỉ có một môn chủ!
Hồ lão bà cưá»i mÄ©a:
- Cũng được!
Nhị cung chá»§ Bạch Ngân Phượng không có ý tranh già nh quyá»n chưởng môn đâu. Hiện tại nà ng đã tiếp thu thế lá»±c cá»§a Thiên Ma Giáo, vá»›i thế lá»±c đó nà ng sẽ láºp má»™t môn bá»™ khác hÆ¡n hẳn Thiên Tà n Môn!
Mạnh sư thái nổi giáºn:
- Ngư ơi đừng quên ng ơi cũng là một môn đồ của Thiên Tà n Môn đó!
Hồ lão bà nghiêm giá»ng:
- Mạnh sư tỷ! S tỷ nên suy nghĩ kỷ lại đi! Thiên Tà n Môn đang đi dần và o chỗ diệt vong, cái sự nghiệp nà y sở dỉ có là do công sức của chị em ta tạo thà nh, chẳng lẽ ngà y nay Bạch Kim Phượng ngồi mát ăn bát và ng còn chị em ta cứ cúi đầu khuất phục mãi? Không thể như vây được sư tỷ!
Mạnh sư thái cưá»i lạnh:
- Ngư ơi đã khinh miệt Thiên Tà n Môn sao còn đến đây là m chi?
Hồ lão bà đáp:
- Äến để mang những câu nói cá»§a Bach Ngân Phượng thuáºt lại cho Kim Phượng nghe.
Nà ng định ly khai Thiên Tuyệt Cốc, trước khi Ä‘i nà ng cần phải gặp Kim Phượng bà n giao sao đó. Tiểu muá»™i biết các vị trong Thiên Tà n Môn nghi kỵ Ngân Phượng nên tiểu muá»™i phải đóng vai sứ giả như thế nà y. Äáng lẽ thì Ngân Phượng má»i Kim Phượng song nếu má»i thì chắc gì Kim Phượng chịu Ä‘i!
Mạnh sư thái há»i:
- Ngư ơi định nói gì với đại môn chủ?
Hồ lão bà há»i:
- Nói cho sư tỷ biết sư tỷ có định đoạt được chăng?
Mạnh sư thái hừ một tiếng:
- Dù được cÅ©ng không định Ä‘oạt. Ta và Tung sư huynh không bao giá» tá»± chuyên hà nh động như các ng Æ¡i đâu. Muốn là m gì bá»n ta cÅ©ng thỉnh ý môn chá»§ trước má»›i là m sau. Tuy nhiên ta có thể châm chá»›c liệu lượng phần nà o.
Hồ lão bà cưá»i nhạt:
- Tiểu muá»™i chỉ cần má»™t câu đáp gá»n là bằng lòng hay không bằng lòng, thế thôi. Stá»· không có quyá»n định Ä‘oạt thì tiểu muá»™i nói là m chi! S tá»· muốn nghe thì cứ chỠđến lúc giáp mặt Kim Phượng tiểu muá»™i nói cho nghe luôn.
Mạnh sư thái nổi giáºn:
- Ngư ơi đừng quên ta có thể không dẫn ng ơi đi gặp môn chủ đâu nhé!
Yến Thanh chen và o:
- S thái cố chấp quá! Lòng trung thà nh ai ai cũng cần có song trung có khôn, có ngu.
Trung ngu là hại chứ chẳng lợi gì. Äừng lấy cái cá»› chỉ mình sư thái biết lối và o cốc mà bắt chẹt há». Nếu bức há», há» dám cho địa lôi địa pháo nổ phá tan hòn núi nà y đấy! Hoặc há» phóng há»a đốt tất cả các khu rừng nhà cá»a thì sư thái lúc đó ăn năn cÅ©ng muá»™n rồi!
Hồ lão bà cưá»i hắc hắc!
- Tiểu tỠcó lý đấy!
Mạnh sư thái nạt:
- Gã hỠYến, ng ơi có ý tứ gì ?
Yến Thanh tiếp:
- Tại hạ khuyên sư thái thông quyá»n đạt lý má»™t chút, đối phương đã chuẩn bị chu đáo.
S thái đừng tưởng là tình hình không nghiêm trá»ng. Có thể địa lôi địa pháo đã được mai phục khắp nÆ¡i rồi đó nhé!
Hồ lão bà kinh ngạc:
- Sao ng ơi biết?
Yến Thanh mỉm cưá»i:
- Con ngưá»i có vẻ quan sát. Váºn dụng đúng mức vẻ quan sát là hiểu được má»i việc!
Trước khi và o am tại hạ quan sát bên ngoà i nháºn thấy có dấu xe! Dấu cổ xe! Xe cá»§a các vị chở ngưá»i đến đột kÃch ngưá»i trong am. Xe Ä‘i đột kÃch thì đâu có chở nặng. Các vị chở gì trong xe? Không phải và ng bạc, không phải l Æ¡ng thá»±c. Nhưng lại Ä‘i để đánh nhau tất các vị phải chở váºt giết ngưá»i!
Và váºt đó là há»a dược!
Há»a dược có trá»ng lượng từ ngà n cân trở lên!
Hồ lão bà biến sắc:
- Tiểu tỠtinh minh cực độ!
Mạnh sư thái hét:
- Các ng ơi dám hạ thủ đoạn đó với môn chủ?
Hồ lão bà cưá»i:
- Tiểu muá»™i hy vá»ng không có dịp phải dùng đến váºt đó. Tuy nhiên còn tùy ở sư tá»·.
Nếu không bá»n tiểu muá»™i phải là m đến cái việc chẳng đặng đừng.
Mạnh sư thái trầm ngâm một lúc:
- ÄÆ°á»£c rồi! Ta dẫn các ng Æ¡i Ä‘i! Các ng Æ¡i gồm bao nhiêu ngưá»i?
Hồ lão bà đáp:
- Má»i!
Kể cả tiểu muá»™i trong số má»i!
Mạnh sư thái há»i:
- Äi đông như thế để là m gì?
Hồ lão bà cưá»i lạnh:
- Trong Thiên Tà n Cốc đâu phải là Ãt ngưá»i!
Tiểu muội phải phòng bị chứ! Nếu liễu đầu Kim Phượng trở mặt tiểu muội mới có thể thoát thân!
Mạnh sư thái suy nghĩ một chút:
- Ta mang theo gã hỠYến. Ngư ơi hãy giải độc cho hắn!
Hồ lão bà cưá»i nhẹ:
- Hắn là thần thánh phương nà o mà sư tá»· trá»ng như thế?
Mạnh sư thái buông gá»n:
- Hắn chÃnh là Lãng Tá» Yến Thanh.
Hồ lão bà giáºt mình:
- Lãng Tá» Yến Thanh! Con ngưá»i mà bá»n tiểu muá»™i tìm khắp chốn? Không ngá» hắn dẫn xác đến đây! S tá»· quả tháºt có tà i!
Mạnh sư thái bĩu môi:
- Äôi mắt ta há»ng mà môn chá»§ lại không có lịch lãm trá»ng Ä‘á»i tức nhiên phải có má»™t tay tinh minh, già u kinh nghiệm tiếp trợ lúc cần chứ! Huống chi chúng ta phải đối phó vá»›i má»™t Hồ Thúy Hoa ngoại hiệu NgÅ© Äá»™c Thần Âu, là má»™t kẻ độc ác nhất trên Ä‘á»i!
Hồ lão bà trầm ngâm lâu lắm:
Rồi bà thốt:
- Nếu ai khác tiểu muá»™i đáp ứng sư tá»· liá»n. Nhưng vá»›i Lãng Tá» Yến Thanh thì tiểu muá»™i phải suy nghÄ© ká»· má»›i được.
Mạnh sư thái trầm giá»ng!
- Không có Yến Thanh Ä‘i theo ta nhất định không đưa đưá»ng các ng Æ¡i!
Sau một phút Hồ Thúy Hoa tiếp:
- Cho hắn Ä‘i nhưng không giải độc. Hắn là con ngưá»i nguy hiểm, cÆ¡ trà d, vÅ© công thừa. Tiểu muá»™i dù xem thưá»ng cái chết cÅ©ng không muốn mạo hiểm!
Yến Thanh mỉm cưá»i:
- Không giải độc thì không giải, chẳng sao cả. Bách Bình huynh đối xỠvới tại hạ rất đẹp, Bạch Ngân Phượng là vợ của Bách Bình huynh chẳng lẽ lại sát hại bằng hữu của chồng!
Hồ Thúy Hoa há»i:
- Là m sao ng ơi đến đây, Yến Thanh?
Yến Thanh cưá»i nhẹ:
- Tại hạ bị bức! Mã lão gia muốn sát hại tại hạ, Äà o huynh và Dư Æ¡ng huynh kịp thá»i giải cứu. lấy ân báo đức nên tại hạ đến đây xuất lá»±c vá»›i há».
Hồ Thúy Hoa hừ một tiếng:
- Tháºt là lão Mã hồ đồ không tưởng tượng nổi! Chúng ta ai ai cÅ©ng ngưỡng má»™ Oai danh cá»§a ng Æ¡i, chỉ mong ng Æ¡i theo vá» vá»›i chúng ta! NgỠđâu lão Mã lại đẩy ng Æ¡i vá» vá»›i kẻ khác! Nếu ng Æ¡i bằng lòng gia nháºp nhóm cá»§a bá»n ta… Yến Thanh khoát tay:
- Vấn đỠđó bà hãy để sau nà y sẽ bà n lại. Tại hạ đến đây mục Ä‘Ãch là chiêm ngưỡng dung nhan cá»§a Bạch môn chá»§ chứ không có ý gì khác. Nghe nói Bạch môn chá»§ xinh đẹp tuyệt trần tại hạ muốn thấy má»™t lần xem có quả đúng như truyá»n thuyết hay không váºy thôi!
Hồ Thúy Hoa cưá»i hì hì:
- Thì ra tiểu tỠlà tay háo sắc! Nhưng ta cảnh cáo ng ơi đỠphòng bị Kim Phượng thu hút thần hồn đấy!
Yến Thanh lắc đầu!
- Khó có việc đó lắm bà ơi! Chiêm ngưỡng vá»›i mê hoặc là hai Ä‘iá»u riêng biệt! Tại hạ không đến nổi quá yếu hèn!
Hồ Thúy hoa quay qua Mạnh sư thái:
- Mình đi chứ sư tỷ?
Mạnh sư thái bảo:
- Giải huyệt cho ta đi!
Hồ Thúy Hoa lắc đầu:
- Äâu có được!
S tỷ là đệ nhất cao thủ trong Thiên Tà n Môn. Giải huyệt cho sư tỷ vạn nhất sư tỷ nổi nóng lên thì còn ai khắc phục nổi?
Mạnh sư thái hừ một tiếng:
- Nếu thế ta là m sao cỠđộng?
Hồ Thúy Hoa đáp:
- Tiểu muá»™i cho ngưá»i cá»ng sư tá»·!
Mạnh sư thái lắc đầu:
- Không được!
Dá»c đưá»ng có nhiá»u cÆ¡ quan mai phục nhất định Ä‘á»u phải do tá»± tay ta Ä‘iá»u động má»›i bảo đảm an toà n cho tất cả. Huống chi ta đâu có thể dẩn giải cách sá» dụng cho các ng Æ¡i!
Yến Thanh đỠnghị:
- Tại hạ cõng sư thái còn Ä‘iá»u động cÆ¡ quan thì do Äà o huynh hay Dư Æ¡ng huynh má»™t trong hai ngưá»i đó, dưới sá»± chỉ dẫn cá»§a sư thái.
Mạnh sư thái vẫn lắc đầu:
- Cũng không được!
CÆ¡ quan đó chỉ có má»—i má»™t mình ta biết mà thôi không thể để cho bất cứ ngưá»i thứ hai nà o biết được.
Nếu chá»n Äà o Láºp hay Dư Æ¡ng Mãnh thì khi và o đến sảnh đưá»ng cá»§a môn chá»§ chúng phải bị xá» tá». Bần ni đâu muốn hy sinh đệ tá» cá»§a bần ni! Việc là việc cá»§a mụ Hồ kia mà !
Yến Thanh cưá»i khổ:
- Váºy thì lão bà chỉ còn có cách là chá»n má»™t ngưá»i nà o đó để hy sinh tÃnh mạng cho được việc!
Hồ Thúy Hoa lẩm bẩm:
- Ta thì sư tá»· không tin. S tá»· lại không dùng đệ tá»! Bây giá» còn ai đâu! Váºy các ng Æ¡i hãy chá»n ngưá»i cá»§a mình là hÆ¡n!
Yến Thanh chợt há»i:
- Tại hạ chá»n má»™t ngưá»i nhưng khi và o cốc rồi sư thái tha cho tá»™i chết mà chỉ giam cầm suốt Ä‘á»i! S thái chịu không?
Mạnh sư thái gáºt đầu:
- ÄÆ°á»£c!
Song đại hiệp chá»n ai?
Yến Thanh chỉ Liên Liên?
- Vị cô nương đó! Nà ng sanh ra vẫn mang táºt. Thiên Tà n Môn là nÆ¡i dung thân lý tưởng cho nà ng. Tại hạ dẫn nà ng theo là có ý giá»›i thiệu nà ng và o quý môn đó!
Mạnh sư thái bảo Liên Liên đến gần cho bà kiểm soát.
Bà thở dà i thốt:
- Nà ng mang táºt Ngá»§ Âm Tuyệt Mạch, số không thá» lâu!
Liên Liên van cầu:
- Em gái tôi cÅ©ng đồng táºt đó, xin sư thái mở đức từ bi thu nạp tôi, hãy thu nạp nó luôn vá»›i!
Hồ Thúy Hoa hừ một tiếng:
- Là m gì có việc trùng hợp lạ thế? Äâu ng Æ¡i bá»›c đến cho ta xem thá»!
TÃch TÃch bá»›c đến chìa cổ tay ra.
Má»™t lúc sau Thúy Hoa gáºt đầu thốt:
- Äúng đó! Cả hai chị em cùng mang ám táºt như nhau, sao mà bất hạnh thế! Rất tiếc ta không thể thu Ä‘ung hai ng Æ¡i!
Mạnh sư thái kiểm soát TÃch TÃch xong bảo Yến Thanh cõng bà ra ngoà i, Liên Liên và TÃch TÃch Ä‘i kèm hai bên bảo vệ.
Hồ Thúy Hoa gá»i Ngá»™ Nhân dặn:
- Ta dẫn chÃn ngưá»i và o cốc, ni cô hãy canh giữ ở đây nhé, đừng để ai chạy thoát!
Ngá»™ Nhân mỉm cưá»i:
- S phó yên trÃ! Ãt ra Cá»u VÄ© Tiên Hồ cÅ©ng có cái gì hay hay má»›i nổi danh ngà y nay chứ!
Mụ ta chá»n chÃn đại hán cho theo Hồ lão bà , giữ lại năm nữ nhân canh phòng tại am.
Bất thình lình Yến Thanh tung bổng Mạnh sư thái lên không, phóng tay giải huyệt luôn cho bà đồng thá»i quát:
- S Thái! Mụ Hồ giao cho sư thái đó. Cố gắng thu tháºp mụ gấp!
Mạnh sư thái hoạt động được liá»n.
Trước đó bà đã được Äà o Láºp ra hiệu nên chuẩn bị sẵn sà ng.
Vừa lấy lại công lá»±c trên không trung bà xoay mình vá»t tá»›i giáng luôn má»™t chưởng.
Hồ Thúy Hoa thấy biến bất ngỠkinh hãi hấp tấp vung tay đón chưởng.
Chưởng kình mạnh quá đẩy Hồ Thúy Hoa giội lại mấy bớc.
Yến Thanh, Liên Liên và TÃch TÃch cÅ©ng đã phát động thế chiến rồi.
Yến Thanh tuốt kiếm cháºn Ngá»™ Nhân tức Cá»u VÄ© Tiên Hồ, nhưng Ngá»™ Nhân có đỠcao cảnh giác nên ứng biến kịp thá»i lắc mình né tránh.
Mụ tránh khá»i nhát kiếm nhưng ba nữ nhân trong năm nà ng quanh mình mụ lãnh đủ.
Kiếm quét qua tiện đứt luôn cả ba biến chúng thà nh sáu đoạn.
Ngá»™ Nhân lách mình tránh khá»i nhát kiếm rồi lấy trong mình ra má»™t loại vÅ© khà kỳ quái, không phải kiếm mà cÅ©ng chẳng phải roi nhưng vừa giống kiếm vừa giống roi.
Mụ quáºt vÅ© khà đó sang Yến Thanh.
Cả hai tạo thà nh má»™t tráºn tuyến biệt láºp hẳn vá»›i số còn lại.
Liên Liên và TÃch TÃch quần chiến vá»›i chÃn đại hán.
Bá»n nà y sá» dụng vÅ© khà bất đồng gồm đủ kiếm, tiên, chùy, giản, Ä‘ao… Má»—i tên má»™t loại riêng biệt.
Chúng thuá»™c hạng khá, thân pháp nhanh, thá»§ pháp độc xem chừng có thể áp đảo Liên Liên và TÃch TÃch trong thoáng mắt.
Liên Liên và TÃch TÃch bị bao vây biết nguy song vẫn bình tỉnh đối phó.
Mạnh sư thái cao cá»ng hÆ¡n Hồ Thúy Hoa rõ rệt, luôn luôn bức thoái há» hồ.
Hai nữ nhân còn lại trong số năm nà ng cạnh Ngộ Nhân cũng tuốt kiếm tiếp trợ Ngộ Nhân liên thủ tấn công Yến Thanh.
Kiếm pháp cá»§a Yến Thanh tuy cao nhưng gặp loại vÅ© khà kỳ quái cá»§a địch chà ng không là m sao thi triển táºn sở năng thà nh thá» cứ giao đấu dằn dai mãi mặc dù chà ng muốn tốc chiến tốc thắng.
Vá» phần Äà o Láºp và Dư Æ¡ng Mãnh dÄ© nhiên phải tham gia cuá»™c chiến.
Từ trong gian nhà đá chạy ra cả hai thấy mặt tráºn đã thà nh hình rồi.
Nhìn qua má»™t lượt há» thấy Liên Liên và TÃch TÃch thế kém rõ rệt vì quả bất địch chúng, láºp tức há» và o cuá»™c tiếp trợ hai nà ng.
Tà i nghệ cá»§a há» rất cao cá»ng song vừa là nh thương thế, há» không dám váºn toà n công lá»±c, bất quá há» chỉ phân chia bá»›t sức kháng cá»± cho Liên Liên và TÃch TÃch dá»… dà ng hoạt động hÆ¡n.
ChÃn đại hán vừa đánh vừa âm thầm tản rá»™ng ra âm thầm bá»c bên ngoà i Äà o Láºp và Dư Æ¡ng Mãnh đến khi dồn hai ngưá»i đó trong rồi chúng láºp tức khép chặc vòng vây.
Thà nh thá» Liên Liên, TÃch TÃch, Äà o Láºp và Dư Æ¡ng Mãnh lúng túng tại trung tâm, hoạt động vướng vấp cá»±c độ.
Cuá»™c chiến khai diá»…n má»™t lúc lâu tại ba tráºn tuyến chưa phân thắng bại.
Bổng từ trong gian nhà ba lão phụ chạy ra.
Ba lão phụ đó là ba há»™ pháp cá»§a Mãnh sư thái, bị hôn mê vì hư Æ¡ng độc cá»§a Ngá»™ Nhân, Long VÅ© Äiá»n còn nấn ná bên trong để giải độc cho há».
HỠtỉnh rồi nên chạy ra ngoà i tiếp trợ phe nhà .
Vá»›i sá»± tham gia cá»§a há» cuá»™c chiến biến chuyển liá»n nghiêng thắng lợi hẳn vá» phÃa Yến Thanh và Mạnh sư thái.
Hồ Thúy Hoa căm giáºn hét:
- Yến Thanh! Tất cả Ä‘á»u tại ng Æ¡i! Ai bảo ng Æ¡i đến đây bà y trò quá»·!
Yến Thanh cưá»i hì hì:
- Bà thức ngộ muộn rồi bà ơi!
Äánh nhau má»™t lúc nữa thấy không hy vá»ng thắng mà nguy cÆ¡ cà ng lúc cà ng hiện rõ, Hồ Thúy Hoa gá»i to:
- Tất cả rút lui!
Mạnh sư thái cưá»i rợn:
- Äừng nuôi má»™ng mụ Hồ! Hôm nay ng Æ¡i phải ngã gục tại am nà y!
S thái vá»t mình tá»›ivươn tay chụp Hồ Thúy Hoa. Chạy không thoát đánh nhau không thắng Hồ Thúy Hoa quyết liá»u cho song phương quy ư táºn, cho nên Manh sư thái chụp tá»›i bà không tránh né.
Bà n tay sư thái chạm ngực Hồ Thúy Hoa, bà n tay banh ngực, máu từ ngực Hồ Thúy Hoa bắn sang mặt, sang mình Mạnh sư thái.
Hồ Thúy Hoa cưá»i lá»›n:
- Máu của ta có chất độc! Ta chết ng ơi cũng chết, ta không lổ.
Bà ngã xuống sư thái cÅ©ng ngã theo. Từ nÆ¡i xác cá»§a sư thái có khói Ä‘en bốc lên. Má»™t loại kịch độc cá»§a Ngá»§ Äá»™c Thần Âu Hồ Thúy Hoa.
Tà i sản của quykiemtu
17-09-2008, 09:31 AM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Thiên Ma Lệnh Chủ
Äánh máy: harrison_nguyen
Tác giả : Nam Kim Thạch
Hồi 9
Hùng tà i và mỹ sắc
Lưỡng bại câu thương.
Trước thảm cảnh đó song phương cùng dừng tay.
Khi Yến Thanh phát giác ra Ä‘iá»u lạ thì muá»™n mất rồi, Ngá»™ Nhân đã thoát ra cá»a.
Chà ng kêu to:
- Äừng để ngưá»i nà o chạy lá»t cả!
Chà ng dợm chân định đuổi theo.
Bổng Ngá»™ Nhân trở lại rồi ngã nhà o xuống ná»n kêu lên má»™t tiếng bịch.
Nơi ngực mụ còn ghim một thanh chủy thủ.
Long VÅ© Äiá»n xuất hiện cưá»i thốt:
- Ai chạy lá»t được mà sợ hở lão đệ! Có Long VÅ© Äiá»n ở đây thì mụ kể như tà n Ä‘á»i!
Bây giá» còn lại chÃn đại hán.
Trong chÃn ngưá»i chỉ có má»™t bị Liên Liên chém kiếm trúng vai lúc đầu, từ đó há» liên thá»§ vá»›i nhau tạo má»™t đấu pháp liên lạc cá»±c kỳ chặc chẻ.
Há» thá»§ nhiá»u hÆ¡n công và thế thá»§ kÃn đáo như tá»ng đồng, vững và ng như núi.
Yến Thanh há»i:
- Các vị còn ngoan cố nữa sao?
Cả chÃn ngưá»i không nói năng, chuyên tâm ứng chiến, vòng vây cà ng lúc cà ng khép chặt và cuá»™c chiến từ từ xê dịch ra phÃa cá»a.
Ba lão phụ há»™ pháp mấy lượt định xông và o Ä‘iêu bị đẩy báºt trở lại, không là m sao bức phá vòng vây giải tá»a cho bá»n Liên Liên và Äà o Láºp bốn ngưá»i.
ChÃnh Long VÅ© Äiá»n và Yến Thanh cÅ©ng có tấn công song vô hiệu quả.
Cuá»™c chiến cứ dịch ra phÃa cá»a cà ng lúc cà ng gần.
Long VÅ© Äiá»n thốt:
- Lão đệ không thể để cho bá»n đó chạy thoát được!
Chúng Ä‘i là sẽ có nhiá»u phiá»n phức lá»›n! Mã Bách Bình mà biết được thì từ nay lão đệ không còn má»™t ngà y nà o yên ổn!
Yến Thanh cưá»i khổ:
- Biết váºy rồi mà mình không có cách gì hết thì là m sao đây! Äánh không thá»§ng chúng thì đà nh váºy!
Long VÅ© Äiá»n thốt:
Còn cái chiêu Kình Thiên gia truyá»n cá»§a lão đệ đó, Ä‘em ra mà dùng Ä‘i còn chá» lúc nà o nữa?
Yến Thanh lắc đầu:
- Không thể được!
Tiểu đệ chưa hiểu rõ Thiên Tà n Môn như thế nà o thì tuyệt đối không nên để cho hỠbiết mình xuất thân từ thế gia hỠHoa tại Hoa Sơn!
Long VÅ© Äiá»n cau mà y:
- Váºy mình phải là m sao?
Yến Thanh nÃn lặng.
Một lúc lâu chợt chà ng thốt:
- Thà để cho chúng chạy đi.
Long VÅ© Äiá»n cau mà y:
- Chúng chạy Ä‘i là láºu sá»±!
Yến Thanh tiếp:
- Tiểu đệ đến đây bất quá chỉ là m má»™t cuá»™c quan sát tình hình chứ đâu có ý lưu lại lâu! Dù ngưá»i ta có biết cÅ©ng chẳng quan hệ chi! Tối Ä‘a là tăng thêm phiá»n phức chút Ãt váºy thôi!
Long VÅ© Äiá»n kêu lên:
- Lão đệ nói cái gì kỳ quái thế! Hiện tại hÆ¡n lúc nà o hết lão đệ cần phải giữ hà nh tung bà máºt kia mà !
Yến Thanh cưá»i nhẹ:
- Chẳng có gì đáng quan tâm, Long huynh ạ! Bất quá chúng trở vỠbáo cáo với Mã Bách Bình, song đến lúc đó tiểu đệ đã đi xa rồi!
Long VÅ© Äiá»n vẫn lắc đầu:
- Äà nh là váºy! Song nếu hà nh tung được giữ bà máºt thì dù sao cÅ©ng vẫn hÆ¡n!
Yến Thanh đáp:
ÄÆ° Æ¡ng nhiên! Nhưng sá»± tình đâu phải dá»… như chúng ta muốn! ChÃn tên đó được tuyển chá»n từ ngà n từ trăm còn lại chục, thân thá»§ cá»§a chúng đâu phải tầm thá»ng!
Tà i năng cá»§a chúng ngang ngá»a Hồ lão bà đấy? Hiện tại chúng nóng Ä‘i nên đấu chà không kiên trì, nếu mình bức quá chúng sẽ liá»u mạng không khéo mình phải nguy, có ngưá»i tá» thương vì chúng!
Long VÅ© Äiá»n suy nghÄ© má»™t chút:
- Thôi cứ để cho chúng đi!
Yến Thanh thở dà i:
- Chứ còn biết là m sao nữa! Giữ không nổi thì phải buông!
Chà ng quay mình tiến vỠcổng am.
Ba lão phụ vẫn còn đeo sát đám đại hán.
Yến Thanh gá»i ba bà bảo:
- Cá»ng địch ở sát bên lng các vị không lo lại Ä‘i giằng co vá»›i đám ngưá»i không quan trá»ng đó, mất thá»i giá» vô Ãch! Phải biết Thiên Tuyệt cốc phái nhiá»u đợt ngưá»i đến quấy nhiá»…u nữa đấy! Mạnh sư thái chết rồi, thá»±c lá»±c tại am nà y kém giảm phần lá»›n các vị phải là m cách nà o thông tri vá»›i quý môn chá»§ chuẩn bị đối phó má»›i là thượng sách chứ!
Lá»i nói đó đỠtỉnh ba lão phụ.
HỠbỠcuộc chiến chạy và o am.
Yến Thanh từ từ bớc xa dần đám đại hán, khoảng cách giữa chà ng và chúng độ ba bốn mươi trượng.
Äám đại hán thấy đối phương bá» cuá»™c cÅ©ng lÆ¡i đấu luôn, bá»n TÃch TÃch, Liên Liên, Äà o Láºp và Dư Æ¡ng Mãnh thoát ra vòng vây chúng không buồn ngăn cháºn.
Song chúng chưa kịp ly khai cục trá»ng bổng nghe có tiếng hét vang lên!
- Giết!
Từ hà ng cây, hóc đá, bụi ráºm ám khà bay tá»›i à o à o nhắm và o bá»n đại hán.
Chúng không trở tay kịp, bốn tên bị ám khà bắn trúng ngã nhà o.
Äúng lúc đó năm nữ nhân xinh đẹp từ các chá»— nấp vá»t ra chạy à o tá»›i vung vÅ© khà tấn công mấy đại hán còn lại.
VÅ© khà cá»§a há» rất quái dị, gồm má»™t đưá»ng giây bạc dà i, hai đầu dây có cá»™t giao nhá»n, dao quăng Ä‘i do dây Ä‘iá»u động.
VÅ© khà địch vung lên cháºn dao bị đưá»ng dây quấn chặt phong trụ lại đó, mÅ©i Ä‘ao kia bay tá»›i địch mất mạng liá»n.
Loại vũ khà nà y hùng mãnh và lợi hại hơn lưu tinh chùy.
Năm đại hán nghinh chiến liá»n, song tinh thần xuống thấp, đấu pháp rá»i rạc. Qua má»™t lúc bốn tên bị năm nà ng hạ, nằm bất động trên mặt đất.
Còn lại gã cầm kiếm.
Biết nguy, có ở lại cÅ©ng mất mạng chứ chẳng trông mong được gì, gã rÃt lên má»™t tiếng ghê rợn, vứt trá»ng kiếm lên không rồi nhà o xuống đất, lăn nhanh mấy vòng đến cạnh má»™t nữ nhân, chụp ống quần giáºt.
Nà ng ấy ngã xuống.
Gã ôm choà ng nà ng báºt đứng lên.
Äúng lúc hai mÅ©i dao bay tá»›i.
Äại hán đưa nữ nhân đón đở.
Kẻ quăng giao kinh hãi, rút đưá»ng dây giáºt đôi dao vá».
Thừa dịp đó đại hán mang luôn nữ nhân chạy xuống núi.
Nhưng hắn chạy vừa được hai mươi trượng, từ trên tà ng cây một bóng và ng lao xuống, chụp trên đầu hắn.
Hắn hoảng hồn, tung nữ nhân lên cháºn bóng và ng, thoát chạy luôn.
Bóng và ng đón bắt nữ nhân, đáp xuống, đặt nà ng xuống đất. đoạn đuổi theo đại hán.
Äại hán đó cách khá xa song bóng và ng có thân pháp tuyệt luân, lá»›t Ä‘i như gió, má»ng tượng không há» chạm chân xuống đất lấy đà .
Thoáng mắt bóng và ng đã theo kịp đại hán.
Một vệt sáng lóe lên, đại hán ngã nhà o, đầu xa cổ.
Từ xa xa, nhỠđứng trên cao nhìn xuống Yến Thanh trông thấy rõ rà ng.
Chà ng buột miệng tán.
- Chiêu Thiên Hà Äảo Huyá»n đánh ra tuyệt đẹp!
Ngưá»i áo và ng hÆ¡i sá»ng sá» má»™t giây rồi phóng mình chạy lên am, vừa đến nÆ¡i liá»n vẩy tay quát:
- Bao vây gấp!
Äồng thá»i ngưá»i áo và ng tuốt kiếm cầm tay.
Các nữ nhân tiến đến gần, vây quanh Yến Thanh.
Yến Thanh cưá»i lạnh thốt:
- Chắc đây là Bạch môn chủ! Môn chủ có thừa oai phong, song lại kém nhã độ với khách?
Ngưá»i áo và ng mang má»™t chiếc mặt nạ cÅ©ng mà u và ng. Bất quá vóc dáng thì yểu Ä‘iệu, nhìn vóc dáng Yến Thanh nháºn định là má»™t nữ nhân cho nên chà ng Ä‘oán chừng như váºy!
Ngưá»i áo và ng hừ lên má»™t tiếng:
- Gã hỠYến! Tại sao ng ơi biết chiêu kiếm của ta?
Yến Thanh Ä‘iá»m nhiên:
- Tại hạ không há» mở miệng đáp trước sá»± uy hiếp cá»§a bất kỳ ai, đừng há»i vô Ãch!
Lúc đó ngưá»i trong am nghe động, cùng chạy ra.
Ba lão phụ và Äà o Láºp, Dư Æ¡ng Mãnh thấy ngưá»i áo và ng đồng quỳ xuống.
Äà o Láºp kêu lên:
- Môn chủ! Yến Thanh đại hiệp đó!
Ngưá»i áo và ng lạnh lẽng:
- Ta biết!
Äà o Láºp giáºt mình:
- Môn chủ biết?
Ngưá»i áo và ng gáºt đầu:
- ÄÆ° Æ¡ng nhiên! Lúc biến cố trong am xảy ra đã có ngưá»i báo hiệu cho ta hay, ta âm thầm giám thị má»i diá»…n biến cá»§a tình hình.
Yến Thanh thốt:
- Môn chủ đã biết các việc tất phải biết tại hạ đến đây chỉ để tiếp trợ Thiên Tà n Môn thôi!
Ngưá»i áo và ng nổi giáºn:
- Nếu không có ng Æ¡i tiếp trợ thì Mạnh sư thái đâu đến nổi phải tán mạng? Ta đã bố trà đâu đó thá»a đáng rồi, hể chúng chui đầu và o sÆ¡n cốc là cứvương tay nắm chóp, và o bao nhiêu nắm bấy nhiêu! Kết quả chÃnh cái sốt sắng không đúng chá»— cá»§a ng Æ¡i là m hư hoại mu đồ cá»§a ta! Sá»± tiếp trợ cá»§a ng Æ¡i hữu Ãch quá! Qúy hóa quá!
Yến Thanh sá»ng sá» má»™t chút.
Rồi chà ng cau mà y thốt:
- Thì ra bang chủ đã an bà y chu đáo! Nhưng môn chủ không có lý do trách cứ tại hạ!
Bởi là m sao tại hạ biết được?
Ngưá»i áo và ng hừ lên má»™t tiếng:
- Chứ ng Æ¡i chẳng nói theo há» và o trong sÆ¡n cốc hay sao? Vì lẽ gì ng Æ¡i phát động gấp thế? Nếu ng Æ¡i để cho chúng và o thì có phải là tránh được phiá»n phức hay không?
Yến Thanh tiếp:
- Tại hạ vẫn không tưởng là phải phát động sá»›m nhưng Mạnh sư thái dè dặt quá không chịu tiết lá»™ vá»›i ai lối và o sÆ¡n cốc. Mà hai nữ bằng hữu cá»§a tại hạ không thể lưu lại đây lâu ngà y. Ngoà i ra tại hạ cÅ©ng không muốn há» hiểu là m gì bà máºt cá»§a quý môn cho nên bắt buá»™c tại hạ phải phát động gấp.
Ngưá»i áo và ng nhìn qua Liên Liên và TÃch TÃch thốt:
- Hai nà ng ấy đã trót mang chứng Ngá»§ Âm Tuyệt Mạch. Chỉ còn cách là và o Thiên Tà n Môn má»›i bảo toà n tÃnh mạng được!
Yến Thanh mỉm cưá»i:
- Vì muốn khuất lấp tai mắt đối phương mà hai nà ng phải giả vá» mang táºt chứ há» tháºt sá»± là m gì mà mắt phải chứng ấy! Phà m nữ nhân mang chứng đó thì không bao giá» sống quá tuổi má»i tám mà hiện tại thì hỠđã vợt quá tuổi đôi mươi rồi.
Ngưá»i áo và ng giáºt mình:
- Ngư ơi nói nhảm hay sao chứ! Chẳng lẽ Hồ Thúy Hoa và Mạnh sư thái lại kiểm tra sai?
Yến Thanh đáp:
- ÄÆ° Æ¡ng nhiên hai vị ấy kiểm tra đúng. Bất quá Ngá»§ Âm Tuyệt Mạch có nhiá»u hiện tượng và đưá»ng mạch ngng động chẳng phải là hiện tượng duy nhất. Muốn ngng động má»™t đưá»ng mạch hai nà ng chỉ cần dùng ná»™i lá»±c khống chế là có thể ngụy tạo má»™t trạng thái lừa được ngưá»i ngoà i.
Ngưá»i áo và ng hừ má»™t tiếng:
- Có ai lại cố ý là m như thế bao giá»! Mà là m chắc gì lại giống như tháºt?
Yến Thanh cưá»i nhẹ:
- Bởi không ai là m nên kẻ cố ý má»›i dá»… lừa ngưá»i.
Bằng chẳng váºy thì là m sao qua mắt được hai vị trưởng lão cá»§a môn chá»§!
Ngưá»i áo và ng lắc đầu:
- Hiện tượng cá»§a Ngá»§ Âm Tuyệt Mạch là mạch ngng động nhưng cÅ©ng có lúc mạch Ä‘i ngợc chiá»u, dù cho cố ý tạo nên tình trạng đó cÅ©ng chẳng phải là việc dá»… là m đâu!
Yến Thanh đáp:
- Hai nữ bằng hữu của tại hạ là những tay đa năng. Việc khó hơn nữa hỠcòn là m được huống hồ là là m mạch ngng hay đi ngợc!
Ngưá»i áo và ng nÃn lặng má»™t chút Ä‘oạn quay qua đám lão phụ bảo:
- Tr ơng hộ pháp hãy kiểm tra lại xem!
Má»™t lão phụ bá»›c tá»›i cầm cổ tay Liên Liên và TÃch TÃch nghe má»™t lúc, bà còn vạch đôi mắt cá»§a hai nà ng ra xem rất ká»·.
Sau cùng bà tháºn trá»ng trình:
- Bẩm môn chủ! Hai nà ng nà y không mắc chứng Ngủ Âm Tuyệt Mạch.
Ngưá»i áo và ng há»i:
- Bà xem kỷ chứ? Chắc chắn là không lầm chứ?
Tr ơng hộ pháp đáp:
- Không thể lầm! Ngá»§ Âm Tuyệt Mạch là má»™t chứng táºt đặc biệt, ngưá»i mắc phải không bao giỠđược gần nam nhân mà hai nà ng nà y thì không còn là xá» nữ nữa. ChÃnh Ä‘iểm ấy chứng minh rõ rệt!
Ngưá»i áo và ng thoáng giáºt mình.
Yến Thanh cưá»i thốt:
- Vị há»™ pháp nà y xem ká»· đấy. Nếu Mạnh sư thái và Hồ lão chịu khó như váºy thì cả hai đã khám phá sá»± ngụy tạo rồi!
Ngưá»i áo và ng quát:
- Câm ngay! Nếu ng Æ¡i đừng nhiá»u chuyện thì Mạnh sư thái đâu có chết!
Yến Thanh cưá»i khổ:
- Vá» Ä‘iểm đó tại hạ thừa nháºn nhưng không thể vịn và o đó mà trách cứ tại hạ! Bá»n Mạnh sư thái bị chế trụ suốt ba giá» liá»n, môn chá»§ lại án binh bất động. Tại hạ bất thần đến thấy váºy chẳng lẽ là m ngÆ¡! Huống chi tại hạ đâu thể để cho hai vị nữ bằng hữu phải chịu cảnh giam cầm vô lối! Ãch gì cho há», cho tại hạ mà há» phải chịu giam cầm? Tại hạ không muốn phá hoại quy cá»§ cá»§a quý môn, bởi nếu há» mó tay và o các cÆ¡ quan mai phục là phạm quy luáºt cá»§a quý môn. Bởi thế tại hạ phải phát động sá»›m, tại hạ là m váºy là sai quấy sao?
Ngưá»i áo và ng không nói gì nữa.
Yến Thanh tiếp:
- Ngoà i ra môn chá»§ nói nghe chắc chắn quá! Vá»›i bao nhiêu ngưá»i đó trong sÆ¡n cốc nếu không có tại hạ tiếp tay mà môn chá»§ lại nói là bắt hết bá»n đối phương thì tại hạ cho rằng khó mà môn chá»§ toại nguyện!
Ngưá»i áo và ng giáºt mình há»i gấp:
- Sao ng Æ¡i biết ta chỉ còn có mấy ngưá»i đó thôi?
Yến Thanh mỉm cưá»i:
- Giả như trong Thiên Tà n Cốc mà số ngưá»i cá»§a môn chá»§ đông hÆ¡n thì đối phương không chỉ sai phái bao nhiêu thuá»™c hạ đó đâu! Mà Mạnh sư thái cÅ©ng không tá»™i gì nghÄ© đến cái chết quá gấp!
Ngưá»i áo và ng nghẹn lá»i.
Yến Thanh tiếp:
- Äối phương chỉ sai phái độ má»i thuá»™c hạ đến đây là đối phương ức độ đủ rất đủ để thu tháºp số ngưá»i chung quanh môn chá»§, toà n bá»™ nhân số còn lại chung quanh môn chá»§!
Phải biết Mã Bách Bình là tay tinh minh cá»±c Ä‘iểm, chẳng khi nà o mà hắn là m việc gì mà hắn thấy là hắn không nắm chắc phần thắng! Hắn đâu có quá ngu mà là m cái việc Ä‘áºp cá» cho rắn sợ hãi bá» Ä‘i? Là m sao hắn bắt được rắn?
Ngưá»i áo và ng hừ lạnh:
- Gã há» Yến! Ngư Æ¡i biết nhiá»u việc qua!
Äà o Láºp kinh hãi há»i:
- Quả tháºt trong Thiên Tà n Cốc chỉ còn mấy ngưá»i đó sao môn chá»§?
Ngưá»i áo và ng trầm ngâm má»™t chút rồi đáp:
- Phải! Bạch Phúc bị tru diệt,tin đó đến tai ta, ta láºp tức phái ngưá»i Ä‘i Ä‘iá»u tra. Thà nh thá» trong sÆ¡n cốc chỉ còn có má»—i mình ta vá»›i bá»n Lục Xoa đó thôi! Nếu còn đông ngưá»i hÆ¡n nữa thì khi nà o ta bất động khi nghe báo hiệu có biến cố tại am!
Äà o Láºp lá»™ vẻ khẩn cấp:
- Môn chá»§ đã là m má»™t việc sai lầm lá»›n! Thiên Tuyệt Cốc có ý đưa tin đó đến môn chá»§ là hy vá»ng môn chá»§ phân tán nhân lá»±c Ä‘i khắp nÆ¡i, môn chá»§ trở thà nh cô đơn há» thừa htấn công và o đồng thá»i chăng lá»›i bên ngoà i chỠđợi… Ngưá»i áo và ng lại giáºt mình thấp giá»ng thốt:
- Ta biết! Có Ä‘iá»u lúc phát hiện âm mu cá»§a đối phương thì trể rồi!
Äà o Láºp tiếp:
- Thuộc hạ hiểu vỠkinh nghiệm giang hồ thì môn chủ còn kém cho nên đi thỉnh Yến đại hiệp vỠđây chung lo đại kế!
Ngưá»i áo và ng cao giá»ng thốt:
- Äà o Láºp! Ngư Æ¡i hiểu rõ con ngưá»i cá»§a Yến Thanh?
Äà o Láºp đáp:
- Thuá»™c hạ không biết chi nhiá»u nhưng dám quả quyết Yến đại hiệp là ngưá»i trá»ng đạo nghÄ©a, luôn luôn bảo vệ chÃnh khà võ lâm và có đủ cÆ¡ trà đảm lợc.
Con ngưá»i đó nếu chịu giúp chúng ta thì việc gì cÅ©ng sẽ thà nh công!
Ngưá»i áo và ng trầm giá»ng:
- Tuy nhiên hắn biết danh xng cá»§a chiêu kiếm cá»§a ta, Ä‘iá»u đó khiến cho ta hoà i nghi lắm!
Äà o Láºp cải:
- Võ há»c cá»§a Thiên Tà n Môn đâu phải trên giang hồ không ai biết! Yến đại hiệp biết cÅ©ng là sá»± thá»ng!
Ngưá»i áo và ng lạnh lẽng:
- Ngưá»i ta biết chiêu thức chứ không biết tên chiêu kiếm cá»§a ta được ghi chú trong Thiên Tà n Bà KÃp. Äến Ngân Phượng kia cÅ©ng không biết tên nữa tại sao hắn lại biết?
Dư ơng Mãnh chen và o:
- Môn chá»§ hoà i nghi Yến đại hiệp là ngưá»i cá»§a đối phương?
Ngưá»i áo và ng gáºt đầu:
- Äúng váºy! Trừ đối phương ra không má»™t ngưá»i nà o biết rõ rà ng Thiên Tà n võ há»c.
Äối phương cá»§a nà ng gồm có Bạch Ngân Phượng chứ chẳng có chưa con há» Mã.
Dư ơng Mãnh bắt bẻ:
- Nếu chÃnh nhị môn chá»§ cÅ©ng không biết tên chiêu thức đó, ngoà i ra Yến đại hiệp không há» nghe ai tại Thiên Tuyệt Cốc nói chuyện thì cái việc biết chiêu kiếm đâu có thể chứng minh Yến đại hiệp là ngưá»i cá»§a đối phương! Chỉ sợ môn chá»§ nghi oan!
Ngưá»i áo và ng nÃn lặng.
Dư ơng Mãnh tiếp:
- Cái gì khác thì thuá»™c hạ không dám nói chứ thuá»™c hạ dám bảo chứng Yến đại hiệp không phải là ngưá»i cá»§a Thiên Tuyệt Cốc!
Sau má»™t lúc trầm ngâm suy nghÄ© ngưá»i áo và ng thốt:
- Có thể tin như ng Æ¡i đã nói. Bởi nếu hắn là ngưá»i cá»§a Thiên Tuyệt Cốc thì khi biết đư Æ¡c trong Thiên Tà n Cốc vắng ngưá»i hắn không cần giết vá»™i bá»n Hồ lão bà . Giết như váºy là bặt lối tiến thân, Hồ lão bà là ngưá»i đồng phe phái cá»§a hắn giết ngưá»i đồng bá»n thì hắn sẽ ăn nói là m sao vá»›i Ngân Ph Æ¡ng và Mã Bách Bình? Tuy nhiên ta cÅ©ng phải Ä‘iá»u tra lại ká»·.
Dư ơng Mãnh tiếp:
- Thuá»™c hạ tin rằng Yến đại hiệp có sá»± giải thÃch hợp lý!
Yến Thanh lạnh lẽng thốt:
- Từ lúc nà o cÅ©ng thế tại hạ không bao giá» mở miệng nói gì trước má»™t uy lá»±c, dù nói mà có lợi cho mình! Äầu nà y chỉ cúi trước lẽ phải chứ không gục trước bức hiếp! Sở dỉ tại hạ đáp ứng Ä‘i theo hai vị đến đây là vì hai vị tán dư Æ¡ng môn chá»§ như má»™t nhân váºt cao quý.
Hiện tại nhìn và o cái lối tiếp đải ngưá»i ngoà i cá»§a môn chá»§ tại hạ hết sức thất vá»ng trước khà độ hẹp hòi cá»§a môn chá»§. So vá»›i Mã Bách Bình môn chá»§ kém xa, tháºt xa!
Ngưá»i áo và ng nổi giáºn thốt:
- Ngư ơi dám đem ta so sánh với tên khốn nạn đó?
Yến Thanh mỉm cưá»i:
- Môn chá»§! Má»™t con ngưá»i được tôn kÃnh không phải do mình tá»± thổi phồng mình, tá»± tâng bốc mình. Niá»m tôn kÃnh không thể xây dá»±ng mà có như má»™t cÆ¡ sở kiến trúc. Tư cách cao quý cấm ngưá»i ta ngưá»i ta cÅ©ng tôn kÃnh mình, tư cách hèn lạy ngưá»i ta không ai thèm tôn kÃnh. Nếu môn chá»§ cứ giữ khà độ đó mãi thì Mã Bách Bình chẳng cần là m gì hết, sá»›m muá»™n gì thuá»™c hạ cá»§a môn chá»§ cÅ©ng phản bá»™i, cÅ©ng ly khai. Môn chá»§ chá»n con đưá»ng diệt vong cho mình bằng cách tá»± kiêu xằng váºy!
Ngưá»i áo và ng giáºn rung mình hét vang:
- Cuồng đồ to gan dám giáo huấn ta?
Yến Thanh bĩu môi:
- Môn chá»§ khiếm khuyết là phải há»c há»i, phải được giáo huấn! Ai tâng bốc xu nịnh môn chá»§ là hảm hại môn chá»§ đó!
Quay qua Dư Æ¡ng Mãnh và Äà o Láºp chà ng vòng tay tiếp:
Xin lổi hai vị huynh đà i! Tại hạ chỉ tưởng gặp ngưá»i hữu chà chung lo an nguy cho võ lâm thì tại hạ sẵn sà ng hợp tác vá»›i hạng ngưá»i đó. Không ngá» hai vị lại đưa tại hạ đến gặp má»™t cô bé ngông nghinh khoác lác, tháºt chán quá! Tại hạ xin cáo từ!
Chà ng phất áo quay mình.
- Ngưá»i áo và ng phi thân tá»›i chong mÅ©i kiếm ngay ngá»±c chà ng quát:
- Ngư Æ¡i chưa nói xuôi đừng mong Ä‘i khá»i nÆ¡i nà y!
Yến Thanh so vai cưá»i mỉa:
- Không kể cái công tại hạ tiếp trợ, Ãt nhất tại hạ là ngưá»i có hảo ý đối vá»›i quý môn.
Môn chá»§ hà nh động như thế đó là lấy oán báo đức, Môn chá»§ không sợ ngưá»i ta cưá»i và o mặt sao?
Äã mấy lượt ngưá»i áo và ng cố dằn lòng nếu không thì mÅ©i kiếm đâm và o ngá»±c Yến Thanh rồi!
Nhìn ánh mắt sắc lạnh cá»§a Yến Thanh ngưá»i áo và ng phát ngán.
Trong tư thế đó song phương tư Æ¡ng trì má»™t lúc rồi ngưá»i áo và ng quăng kiếm cà u nhà u mấy tiếng, quay mình bá»›c và o am.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u sá»ng sốt trước hà nh động đó.
Sáu thiếu nữ và ba lão phụ theo và o.
Yến Thanh cưá»i khổ lắc đầu:
- Còn trẻ con quá là m sao thà nh việc lớn nổi!
Chà ng vẩy tay gá»i Long VÅ© Äiá»n, Liên Liên và TÃch TÃch bảo:
- Chúng ta đi thôi!
Liên Liên sá»a soạn cổ xe.
Äà o Láºp bối rối thốt:
- Äại hiệp không thể nán lại đây chút nữa sao? Äại môn chá»§ không từng trải thế vụ thà nh ra kém khuyết lá»… độ trong lối tiếp đãi ngưá»i Ä‘á»i, tuy nhiên môn chá»§ cÅ©ng là con ngưá»i tốt… Yến Thanh gạt ngang:
- Tại hạ biết! Nếu nà ng có tâm địa ác độc thì đã đâm thá»§ng ngá»±c tại hạ rồi! Nếu nà ng không cải sá»a tánh khà đó thì sá»›m muá»™n gì nà ng cÅ©ng phải bại cuá»™c!
Äà o Láºp tiếp nối:
- Äại hiệp nói đúng! Từ nay tại hạ cố khuyến cáo môn chá»§. mạnh sư thái chết, Tung trưởng lão xuất ngoại chưa biết có an toà n mà trở vá» chăng và lúc nà o má»›i vỠđược!
Thiên Tà n Môn chỉ còn lại má»™t số ngưá»i quá Ãt, nếu đại hiệp cÅ©ng bá» Ä‘i luôn thì cái há»a diệt vong kể như ká» cáºn cá»a!
Yến Thanh thở dà i:
- Muốn cho ngưá»i giúp mình thì trước hết mình phải tá»± giúp mình! Chứ mình tá»± há»§y hoại lấy mình thì còn ai và o cuá»™c mà giúp mình để phải mang há»a lây vì sá»± tá»± há»§y hoại cá»§a mình! Qúy môn chá»§ có lối đối xá» lổ mãng quá sức tại hạ lưu lại vị tất song phương cảm thông nhau! Äà nh váºy hai vị ạ! Chá» sau nà y chúng ta sẽ bà n lại.
Thốt xong chà ng lên xe lôi luôn Äiá»n VÅ© Long cùng lên.
Äà o Láºp và Dư Æ¡ng Mãnh chết sá»ng tại chổ.
Long VÅ© Äiá»n thấp giá»ng há»i:
- Äi tháºt hay giả đây?
Yến Thanh đáp:
- Giả! Tiểu đệ chưa thấy mặt cá»§a nà ng thì Ä‘i tháºt là m sao được?
Long VÅ© Äiá»n thở phà o:
- Ngưu huynh biết mà ! Yến lão đệ đâu phải là ngưá»i đầu voi Ä‘uôi chuá»™t! Biết rõ há» lâm nguy ai lại nở bá» Ä‘i cho đà nh! Tuy nhiên lão đệ đối vá»›i nà ng có phần thẳng thừng đấy!
Yến Thanh mỉm cưá»i:
- Lãng TỠYến Thanh không cúi đầu trước nữ nhân, cái đó Long huynh chưa biết sao?
Long VÅ© Äiá»n cau mà y:
- Nghĩa là lão đệ muốn nà ng cúi đầu?
Yến Thanh thản nhiên:
- Phải! Tiểu đệ tin rằng xe chưa đến đầu đưá»ng là nà ng phải cúi đầu!
Long VÅ© Äiá»n chá»›p mắt:
- Cha chắc là gấp như váºy! Dù sao nà ng cÅ©ng là má»™t môn chá»§!
Yến Thanh cháºn lá»i:
- Vì là môn chá»§ nà ng cần phải cúi đầu gấp! Bởi ngoà i cá nhân nà ng còn có táºp thể chung quanh nà ng, nà ng có trách nhiệm vá»›i táºp thể đó. Nà ng phải dằn bá»›t tá»± ái!
Chà ng gá»i:
- Cho xe xuống núi Ä‘i Liên Liên! Cháºm cháºm váºy nhé! Không cần chi phải vá»™i!
Long VÅ© Äiá»n há»i:
- Vạn nhất nà ng không chịu cúi đầu?
Yến Thanh chỉnh sắc mặt:
- Thì Ä‘iá»u đó chứng minh nà ng không xứng đáng cho chúng ta hợp tác! Từ nay trên đưá»ng Ä‘á»i mình chỉ có việc tránh gặp mặt nà ng!
Long VÅ© Äiá»n thở ra:
- Lão đệ có phần nà o tà n nhẩn đối với nà ng đó!
Yến Thanh cau mà y:
- Long huynh muốn tiểu đệ lấy lòng đối xá» vá»›i nà ng? Cho Long huynh biết cá»i lòng cá»§a tiểu đệ đã chết từ lâu, chết tại Hoa SÆ¡n.
Long VÅ© Äiá»n thoáng giáºt mình:
Yến Thanh tiếp:
- Cho nên đệ không muốn mình mang theo tình lụy. Nếu Kim Phượng cúi đầu Ä‘iá»u đó chứng minh là nà ng lo cho đại cuá»™c hÆ¡n cá nhân nà ng. Tiểu đệ có thể dà nh tình cảm cho nà ng, bằng ngợc lại thì tiểu đê cứ trốn tránh nà ng cho nà ng khá»i vướng khổ Ä‘au!
Long VÅ© Äiá»n há»i:
- Lão đệ chắc nà ng có tình ý với lão đệ?
Yến thanh mỉm cưá»i:
- Có thể như váºy lắm! Má»™t nữ nhân kiêu ngạo chỉ có thể động tâm trước má»™t nam nhân cao ngạo hÆ¡n. Vá» Ä‘iểm nà y thì tiểu đệ kinh nghiệm hÆ¡n Long huynh đó. Xin lổi nhé!
Xe sắp sá»a đến đầu đưá»ng bên dưới.
Long VÅ© Äiá»n tặt lỡi:
- Xem ra lão đệ và nà ng không có duyên pháºn vá»›i nhau rồi!
Yến Thanh Ä‘iá»m nhiên:
- Cha hẳn Long huynh Æ¡i! Nên nhá»› nà ng xuất hiện từ bên ngoà i am, Ä‘iá»u đó chứng minh có nhiá»u lối ăn thông và o Thiên Tà n Cốc chứ không chỉ có má»™t con đưá»ng nà y.
Äúng lúc đó má»™t thiếu nữ từ bên vệ đưá»ng vá»t ra cháºn đầu xe thốt:
- Xin Yến thiếu hiệp dừng lại, bổn môn chủ Bạch Kim Phượng cầu kiến!
Liên Liên cho xe dừng.
Bổng nà ng sáng mặt lên.
Má»™t nữ nhân đẹp như tiên nữ xuất hiện nÆ¡i ven rừng bên cạnh đưá»ng, khoan thai bá»›c tá»›i.
Nữ nhân mặt áo và ng dÄ© nhiên chiếc mặt nạ đã được vứt bá».
Liên Liên và TÃch TÃch vẫn nổi tiếng đẹp song so vá»›i nữ nhân nà y chẳng khác trăng vá»›i sao!
Long VÅ© Äiá»n cÅ©ng tá há»a tâm tinh luôn.
Chỉ có Yến Thanh là giữ được bình tỉnh.
Chà ng nhãy xuống xe bớc tới vòng tay chà o:
- Môn chủ vất vả quá… Bạch Kim Phượng thoáng đỠmặt, mất một phút mới thốt được:
- Bạch Kim Phượng nà y không lịch lãm thế tình nên thiếu lễ độ với Yến đại hiệp, xin đại hiệp xá cho.
Song phương trao đổi mấy câu khách sáo.
Rồi Bạch Kim Phượng má»i chà ng trở lại Thiên Tà n Cốc.
Tà i sản của quykiemtu
17-09-2008, 09:32 AM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Thiên Ma Lệnh Chủ
Äánh máy: harrison_nguyen
Tác giả : Nam Kim Thạch
Hồi 10
Tình nà o không ma lực
Yến Thanh mỉm cưá»i :
- Giả như tại hạ không trở lại !
Bạch Kim Phượng đáp :
- Thì tôi sẽ huy động toà n lá»±c, ngăn cháºn bức bách đại hiệp trở lại.
Yến Thanh há»i :
- Giả như không ngăn nổi !
Bạch Kim Phượng đáp :
- Cũng ngăn, cố ngăn chừng nà o không ngăn nổi hẳn hay. Ngăn không nổi đà nh để cho đại hiệp đi. Tôi tin chắc là đại hiệp đi không được.
Yến Thanh chớp mắt :
- Tại sao ?
Bạch Kim Phượng đáp :
- Vì tôi đã thỉnh ! Nếu Yến đại hiệp không trở lại là đại hiệp cố chấp. ChÃnh đại hiệp trách tôi cố chấp chẳng lẽ đại hiệp cÅ©ng cố chấp luôn ?
Yến Thanh lại há»i :
- Thế thì môn chá»§ đã tin lá»i Äà o Láºp và Dư Æ¡ng Mãnh ?
Bạch Kim Phượng đáp :
- Chẳng phải tôi không tin, có Ä‘iá»u là tôi không hoà n toà n tin tưởng là tôi đúng nên tôi phải Ä‘i thỉnh Yến đại hiệp trở lại.
Yến Thanh cưá»i nhẹ :
- Tại hạ đã nói trước tiên, môn chá»§ hoà i nghi cÅ©ng là hợp lý. Bởi trong tình cảnh nguy khốn ngưá»i ta có quyá»n không tin bất cứ má»™t ai, huống hồ là má»™t kẻ hoà n toà n xa lạ !
Bạch Kim Phượng tiếp :
- Nếu đại hiệp biết xét cho tôi như váºy thì cÅ©ng nên nể tình tôi mà trở lại Thiên Tà n Cốc.
Yến Thanh lắc đầu :
- Tại hạ không trở lại đâu. Tuy nhiên tại hạ bảo chứng là không há» liên quan vá»›i Thiên Tuyệt Cốc. HÆ¡n thế nữa tại hạ đối láºp vá»›i Thiên Tuyệt Cốc hoà n toà n. Môn chá»§ có thể tin lá»i tại hạ !
Bạch Kim Phượng suy nghĩ một lúc lâu.
Sau cùng nà ng thốt :
- Tháºt ra thì tôi không nên hoà i nghi đại hiệp bởi nếu đại hiệp là ngưá»i cá»§a Thiên Tuyệt Cốc thì khi nà o lại phất tay áo bá» Ä‘i. Äại hiệp thừa hiểu Thiên Tà n Cốc hoà n toà n trống vắng kia mà ! Äại hiệp có thể thừa cÆ¡ há»™i xâm nháºp, uy hiếp..... Chỉ vì… Yến Thanh cháºn lá»i :
- Chỉ vì môn chá»§ không muốn thừa nháºn sai lầm trước mặt Äà o Láºp và Dư Æ¡ng Mãnh, môn chá»§ không thể nói Ä‘i rồi nói lại, tiá»n háºu bất nhất ! do đó để tắt trách sá»± má»i tôi trở lại môn chá»§ viện lẽ lưu tại hạ lại để tìm hiểu rõ rà ng hÆ¡n. Có đúng váºy không ?
Bạch Kim Phượng cúi đầu :
- Phải ! Äịa vị cá»§a Thiên Tà n Môn chá»§ không phải thấp, trước mặt thuá»™c hạ dù sao tôi cÅ©ng phải giữ thể diện. Do đó Ä‘i má»i Yến đại hiệp trở lại tôi không dẫn há» theo.
Yến Thanh gáºt đầu :
- Tại hạ hiểu. Trước mặt Äà o Láºp và Dư Æ¡ng Mãnh không bao giá» môn chá»§ nháºn lá»—i vá»›i tại hạ !
Bạch Kim Phượng gáºt đầu :
- Äúng váºy ! Tôi không dẫn há» theo Ä‘iá»u đó chứng tá» tôi thà nh tâm tạ lá»—i. Bây giỠđại hiệp bá» qua cho tôi chứ ?
Yến Thanh lắc đầu.
Bạch Kim Phượng biến sắc.
Äến khi lấy lại được bình tÄ©nh nà ng há»i :
- Tại sao ? Ngư ơi đừng tưởng là bổn môn chủ không giữ nổi ng ơi !
Yến Thanh đáp :
- Tại hạ không nghÄ© như váºy đâu ! Nhưng thá»±c sá»± tại hạ không thể trở lại Thiên Tà n Cốc.
Bạch Kim Phượng há»i :
- Tại sao ng ơi không chịu trở lại Thiên Tà n Cốc ?
Yến Thanh mỉm cưá»i :
- Äiá»u đó rất đơn giản môn chá»§ ạ. Và o đó là bị phong tá»a, bị giam cầm yiếm trÃ.
Vả lại và o đó chẳng có Ãch lợi gì ! Mã Bách Bình là tay đáo để, đợt ngưá»i thứ nhất và o Thiên Tà n Cốc không thu được kết quả mong muốn thì đối phương lại gá»i đợt thứ hai hùng háºu hÆ¡n và o. Nếu môn chá»§ á»· y giữ vá»ng căn cứ là chấp nháºn bị bao vây ở trong đó. Biết như váºy tại hạ còn trở và o thì cÅ©ng chằng là m được cái gì Ãch lợi cho môn chá»§ ngoà i sá»± cùng chết ?
Bạch Kim Phượng cưá»i bảo chà ng :
- Äúng váºy ! Nhưng Yến Äại hiệp yên tâm, Thiên Tà n Cốc có nhiếu lối ăn thông ra ngoà i lắm và những lối đó hoà n toà n cÆ¡ máºt. Trừ ta và má»™t và i ngưá»i thân tÃn thì không ai biết hết !
Yến Thanh gáºt đầu :
- Môn chá»§ do má»™t lối bà máºt đến am, bây giá» lại do má»™t lối bà máºt khác đến đây ngăn cháºn tại hạ. Biết váºy nên tại hạ không lấy là m lạ chút nà o.
Bạch Kim Phượng há»i :
- Äại hiệp còn lo ngại Ä‘iá»u chi nữa chăng ?
Yến Thanh tiếp :
- ÄÆ°á»ng và o Thiên Tà n Cốc tuy nhiá»u, song tất cả chỉ đưa từ căn cứ đến đầu lá»™ nà y thôi. Nếu Mã Bách Bình cháºn lại nút sinh tỠđó thì môn chá»§ cÅ©ng lâm nguy nhthá»ng.
Khi mới đến đây tại hạ có quan sát địa thế rất kỹ.
Bạch Kim Phượng giáºt mình.
Một lúc lâu nà ng thở dà i thốt :
- Yến đại hiệp lo ngại chu đáo tháºt ! Bạch Kim Phượng nà y vô cùng khâm phục !
Yến Thanh tiếp luôn :
- Bây giỠthì môn chủ bằng lòng để cho tại hạ ra đi chứ !
Bạch Kim Phượng trầm ngâm.
Sau đó nà ng há»i :
- Äại hiệp nháºn định là chúng còn trở lại ?
Yến Thanh gáºt đầu :
- Nhất định chúng sẽ trở lại và Mã Bách Bình sẽ mai phục má»™t số ngưá»i tại đầu lá»™.
Lần sau số ngưá»i được sai phái phải quan trá»ng hÆ¡n lần trá»›c.
Cho nên chẳng những tá»± mình ly khai mà tại hạ còn yêu cầu môn chá»§ dẫn hết số thuá»™c hạ còn lại quanh mình ly khai nÆ¡i nà y luôn để tạm thá»i tránh cái mạnh cá»§a đối phương. Ở bên ngoà i môn chá»§ sẽ tìm cách triệu táºp những ngưá»i đã được phái Ä‘i công tác khắp nÆ¡i, khi tất cả há»™i tỠđông đủ rồi thì môn chá»§ hãy tÃnh tá»›i việc đối phó vá»›i địch.
Bạch Kim Phượng thốt !
- Nếu chúng tôi rút lui toà n bá»™ và o Thiên Tuyệt Cốc thì địch dù kéo đến đông bao nhiêu ngưá»i cÅ©ng chẳng là m gì được chúng tôi. Hình thế trong cốc cá»±c kỳ hiểm yếu, má»™t ngưá»i bên trong có thể đư Æ¡ng cá»± vá»›i trăm ngưá»i bên ngoà i và o.
Yến Thanh nhếch nụ cưá»i khổ :
- Môn chủ ỷ trượng và o các chỗ yếu hiểm mà kiên trì chôn chân tại sơn cốc à ?
Có gì đáng lưu luyến ? Chắc gì bảo vệ được chá»— tuyến lưu ? Má»™t lão bà há» Hồ mang đến đây ngà n cân há»a dược chôn khắp nÆ¡i thì Mã Bách Bình có thể mang hÆ¡n số há»a dược đó đến đây chứ ! Mang bao nhiêu tùy ý thÃch cá»§a hắn ! Nếu số há»a dược đó được nổ lên bốc cháy thì trá»n phÃa Äông Thiên Mục SÆ¡n nà y còn chăng ?Thiên Tà n Cốc còn chăng ? Chúng ta sẽ bị chôn sống đó môn chá»§ !
Bạch Kim Phượng mỉm cưá»i :
- Bao nhiêu ngà n cân há»a dược cÅ©ng không phá vỡ căn cứ cá»§a Thiên Tà n Môn đâu đại hiệp ! Thiên Tà n Môn đặt cÆ¡ sở ngay trong bụng núi rất sâu, bất quá tạm thá»i chúng bÃt lối ra thôi !
Yến Thanh há»i :
- Bị chôn sống trong núi như váºy rồi môn chá»§ là m sao ?
Bạch Kim Phượng tiếp :
- Chôn sống chúng tôi được bao lâu ? L ơng thực trong Thiên Tà n Cốc đủ dùng cho năm sáu năm sợ gì ?
Yến Thanh thở dà i :
- Chúng không cần chôn sống các vị lâu như thế, chỉ má»™t năm thôi cÅ©ng đủ lắm rồi. Trong thá»i gian đó thế lá»±c cá»§a Thiên Tuyệt Cốc thà nh hình, dù sau nà y chúng ta có thoát hiểm thá» há»i chúng ta sẽ là m gì được đối phương ? Cho nên muốn thu tháºp há» chúng ta phải hà nh động ngay từ lúc há» chưa đủ vây cánh, tổ chức chưa chu đáo, thế lá»±c chưa hình thà nh, căn cÆ¡ chưa cÅ©ng cố. Có như thế má»›i mong thà nh công.
Bạch Kim Phượng nÃn lặng má»™t lút Ä‘oạn thốt :
- Äại hiệp luáºn xét rất đúng ! Còn má»™t bà máºt nà y tôi xin tiết lá»™ luôn vá»›i đại hiệp là trong các lối bà máºt xuất nháºp có má»™t con đưá»ng khác chỉ mình tôi biết mà thôi. Äó là má»™t con đưá»ng thá»§y, con đưá»ng đó thông đến suối Hà Lịch. Chúng ta có thể thoát ra ngoà i bằng lối đó.
Yến Thanh gáºt đầu :
- Tại hạ biết rồi.
Bạch Kim Phượng trố mắt :
- Äại hiệp biết con đưá»ng đó ? Ai nói cho đại hiệp biết ?
Yến Thanh mỉm cưá»i :
- Nà o có ai nói cho tại hạ biết đâu ! Äại phà m dá»±ng láºp má»™t căn cứ ai ai cÅ©ng dá»n sẵn cho mình má»™t sanh lá»™, trong trá»ng hợp có đại địch bao vây ! Äó là má»™t phương pháp tá»± tồn. Bất cứ môn phái nà o muốn có chá»— đứng tốt và giữ chá»— đứng đó lâu tất nhiên phải lấy phương pháp ấy là m nguyên tắc đấu tranh.
Bạch Kim Phượng thở phà o :
- Con đưá»ng do tá»± tay tôi sáng tạo, không má»™t kẻ thứ hai ngoà i tôi biết được.
Bây giỠđại hiệp an tâm chưa ?
Yến Thanh há»i :
- Hình thế Thiên Tuyệt Cốc như thế nà o ? So với Thiên Tà n Cốc ra sao ?
Bạch Kim Phượng đáp :
- Khác nhau rất nhiá»u. Hai nÆ¡i Ä‘á»u do tiên phụ kết tạo song Thiên Tuyệt Cốc dà nh cho căn cứ địa còn Thiên Tà n Cốc là nÆ¡i lánh nạn lúc cần.
Yến Thanh há»i :
- Mã Bách Bình biết chăng ?
Bạch Kim Phượng suy nghĩ một chút :
- Nhất định là hắn biết cho nên hắn nóng nảy chiếm đoạt Thiên Tà n Cốc để chuẩn bị công cuộc xng bá của hắn. Chứ nếu không thì một Thiên Tuyệt Cốc cũng đủ lắm rồi với tất cả ưu thế của nó. Hắn cần gì dòm ngó đến một nơi hẻo lánh tối tăm !
Yến Thanh Ä‘iểm má»™t nụ cưá»i :
- Äó là lý do bà nh trướng cÆ¡ đồ cá»§a hắn ! Hiện tại bên ngoà i có nhiá»u tổ chức phản đối hắn từ sau ngà y chưa con hắn tiếp thu dư đảng cá»§a Thiên Ma Giáo, trước áp lá»±c đó hắn phải cấp bách hoà n bị căn cÆ¡, tạo má»™t vị trà vững chắc bảo đảm sá»± tiến thoái lúc cần.
Bạch Kim Phượng thở dà i :
- Äiá»u đáng háºn là những tay thân tÃn đắc lá»±c cá»§a tiên phụ cÅ©ng theo vá» vá»›i chưa con hắn !
Chợt nà ng thấy thần sắc Yến Thanh biến đổi dá»ng như lãnh đạm đối vá»›i nà ng.
Nà ng há»i gấp :
- Yến đại hiệp không tin tôi ?
Yến Thanh cưá»i nhạt :
- Tin chứ ! Tại hạ tin những gì môn chá»§ nói là đúng sá»± tháºt !
Bạch Kim Phượng tiếp :
- Hà nh vi cá»§a tiên phụ ngà y xa đã là m cho đồng đạo võ lâm căm háºn không Ãt, chẳng qua lão nhân gia quá tá»± tôn, tá»± đại phóng túng ngông cuồng, cuối cùng phải bại dưới tay cá»§a Kinh Thiên Nhất Kiếm Hoa lão hiệp. Sau cuá»™c chiến đó lão nhân gia thức ngá»™ ngưá»i cao còn có kẻ cao hÆ¡n nên lão nhân gia ăn năn tá»± hối dá»n đưá»ng hướng thiện hồi đầu, quyết tâm hà nh hiệp chuá»™c tá»™i vá»›i giang hồ. Nhưng ngưá»i muốn váºy mà bá»n phản phúc trong môn há»™ không muốn váºy, chúng cứ tìm cách hãm hại lão nhân gia. Trong số đó Bạch Phúc là kẻ nhiệt liệt nhất. Bên ngoà i thì lão khoác cái vẻ trung thà nh nhưng bên trong lại ngầm mu đồ bất nghÄ©a, lừa tiên phụ, Ä‘oạt bà kÃp xong rồi hạ độc sát tá» lão nhân gia luôn.
Yến Thanh giáºt mình :
- Lịnh tôn bị Bạch Phúc sát hại ?
Bạch Kim Phượng gáºt đầu :
- Tiên phụ bị Kinh Thiên Nhất Kiếm Hoa lão hiệp đánh rÆ¡i xuống vá»±c thẳm, ai ai cÅ©ng cho rằng lão nhân gia tán mạng nhưng lão nhân gia chỉ thá» thương thôi, có Ä‘iá»u hÆ¡i nặng má»™t chút. Lão nhân gia mang thương thế cố gượng đến má»™t sÆ¡n động ẩn mình dưỡng thương. Bạch Phúc tìm đến lưu lại giả vá» săn sóc ngưá»i thừa cÆ¡ há»™i thuáºn tiện hạ độc và đoạt luôn bà kÃp võ công. Lão ấy còn Ä‘oạt lấy lịnh phù cá»§a bổn môn, nhá» lịnh phù đó lão kế thừa sá»± nghiệp cá»§a tiên phụ, đổi danh xng là Thiên Ma Giáo.
Yến Thanh động niá»m cảm khái tặc lỡi mấy lượt.
Bạch Kim Phượng tiếp :
- Lúc đầu tiên phụ chưa bị Bạch Phúc uy hiếp. Lão ấy không dám vội lộ dã tâm là vì còn mấy thuộc hạ trung thà nh bảo vệ tiên phụ. Dần dần Bạch Phúc thuyết dụ mua chuộc hỠbỠrơi tiên phụ. Bởi trúng độc lại chưa khôi phục nguyên trạng tiên phụ không kháng cự lại lão được.
Ngoà i ra lão còn bắt hai chị em tôi quản thúc má»™t nÆ¡i dá»a rằng nếu tiên phụ không tuân theo ý muốn cá»§a lão thì lão sẽ giết hai chị em tôi trước rồi tru diệt tiên phụ sau. Do đó tiên phụ phải trao lịnh phù cho lão chấp chưởng môn há»™, lão hứa khi nà o hai chị em tôi trưởng thà nh thì lão sẽ quy hoà n cÆ¡ nghiệp. Sở dÄ© lão hứa như váºy là lão sợ bốn vị trưởng lão cá»§a tiên phụ, nếu há» bất mãn thì lão khó mà ngồi yên trên vị trà chưởng môn. Tuy nhiên tiên phụ chưa vá»™i trao bà kÃp võ công. Mãi má»™t năm sau Bạch Phúc tạo được thế đứng có háºu thuẫn rồi bèn ra mặt yêu sách trắng trợn. Bất đắc dÄ© gia phụ phải giao cho lão má»™t quyển, còn má»™t quyển thì qua má»™t thá»i gian lão Ä‘em quyển cÅ© đổi quyển má»›i.
Dừng lại một chút nà ng nói :
- Thá»±c ra Bạch Phúc chỉ đòi hai quyển bà kÃp để nghiên cứu thôi, nghiên cứu xong là đủ ! Còn lịnh phù thì lão dùng để uy hiếp môn đồ theo lão, trong thá»i gian đó lão mua chuá»™c hầu hết tay chân bá»™ hạ cá»§a tiên phụ. Khi lão trao trả lịnh phù và vá» suy tôn tôi lên địa vị môn chá»§ thừa kế sá»± nghiệp cá»§a tiên phụ thì Thiên Tà n Môn chỉ còn là cái tiếng thôi, thá»±c lá»±c thì trá»n vẹn vá» tay lão. Vá»›i thá»±c lá»±c đó lão thà nh láºp Thiên Ma Giáo. Từ đó đến nay bất quá tôi chỉ mang hư danh, ngồi trên hư vị mà thôi !
Yến Thanh cau mà y :
- Nhưng Äà o Láºp và Dư Æ¡ng Mãnh có nói vá»›i tại hạ là trước sau Bạch Phúc không ly khai Thiên Tà n Môn kia mà ?
Bạch Kim Phượng gáºt đầu :
- Quả có như váºy, chẳng qua lão là con ngưá»i gian hoạt xảo trá, phát hiện hai quyển bà kÃp không đầy đủ, còn thiếu mấy trang tối trá»ng yếu, những trang ghi chú tâm pháp luyện công. Phà m luyện võ há»c mà thiếu tâm pháp thì là m sao tiến bá»™ đến báºc đại thà nh ! ChÃnh tiên phụ cố ý dấu mấy trang đó để sau nà y chị em tôi có cách chế phục má»™t thuá»™c hạ phản bá»™i. Vì muốn Ä‘oạt luôn mấy trang đó Bạch Phúc duy trì liên hệ vá»›i bổn môn chứ chưa vá»™i công khai thoát ly, lão tìm cÆ¡ há»™i thuáºn tiện để hạ thá»§.
Nà ng thở dà i tiếp :
- Bất hạnh chồng bất hạnh, bốn vị trưởng lão thá» di mạng cá»§a tiên phụ bảo vệ chị em tôi thoạt đầu còn trung thà nh vá»›i tôi sau lại chia ra hai phe, Tung đạo nhân và Mạnh sư thái vẫn phù trợ tôi như cÅ© còn Bì Tẩu và Äá»™c Tý Tiên Bà ủng há»™ Bạch Ngân Phượng tách rá»i tôi láºp riêng má»™t thế lá»±c. Äể có háºu thuẫn vững và ng Bì Tẩu và Äá»™c Tý Tiên Bà liên kết vá»›i Mã Cảnh Long tìm cách đưa lão và o Thiên Ma Giáo để chá»±c dịp Ä‘oạt thế lá»±c cá»§a Bạch Phúc. Äồng thá»i hai ngưá»i đó lại tác hợp Ngân Phượng thà nh hôn vá»›i Mã Bách Bình. Các việc sau tất đại hiệp đã hiểu rõ, tôi khá»i phải giải thÃch.
Yến Thanh há»i :
- Còn Thiết Ky Minh ? Môn chủ có biết chi vỠtổ chức đó chăng ?
Bạch Kim Phượng gáºt đầu :
- Thiết Ky Minh do Liá»…u Hạo Sanh sáng láºp quy tụ đám lục lâm vùng quan ngoại.
Tổ chức đó rất nghiêm máºt, thá»±c lá»±c cá»±c kỳ hùng háºu, có phần mạnh hÆ¡n Thiên Ma Giáo ngà y trá»›c.
Tuy nhiên nhân thá»§ trong tổ chức đó phần lá»›n là ngưá»i cá»§a há» Mã, cho nên Liá»…u Hạo Sanh tiếng là minh chá»§ song không khống chế hết toà n bá»™. Chỉ sợ sau nà y y cÅ©ng bị thôn tÃnh luôn !
Rồi nà ng tiếp :
- Bất quá tôi chỉ biết tổ chức đó do tin tức thu tháºp, còn thá»± sá»± ra sao thì tôi không được rõ bởi tôi Ãt có dịp xuất ngoại nên không phối kiểm má»i diá»…n tiến trên giang hồ qua truyá»n thuyết.
Yến Thanh há»i :
- Môn chủ có thái độ thế nà o đối với chưa con hỠMã ?
Bạch Kim Phượng đáp :
- Tôi bình sanh thÃch nhà n tịnh, nếu há» Mã đừng dồn tôi và o chân tá»ng thì tôi không há» sanh sá»± vá»›i há» !
Yến Thanh cưá»i nhẹ :
- Chỉ sợ hỠkhông dung tha cho môn chủ đâu !
Bạch Kim Phượng căm há»n :
- Nếu có cuá»™c xung đột giữa há» Mã và Thiên Tà n Môn thì cÅ©ng do há» Ngân Phượng váºy. Xá muá»™i rất tha thiết vá»›i cuốn bà kÃp võ công hiện Ä‘ang ở nÆ¡i tay tôi. Cho nên tôi đã chuẩn bị sẵn sà ng, há» dùng biện pháp mạnh là tôi phải liá»u dù Ä‘ang ở trong cái thế yếu.
Nà ng nhìn Yến Thanh vẻ van lơn hiện rõ nơi ánh mắt.
Nà ng tiếp :
- Tôi hy vá»ng Yến đại hiệp tiếp trợ má»™t tay !
Yến Thanh cảm động trước sự ủy khúc cầu trợ của nà ng.
Gia dÄ© dung nhan cá»§a nà ng rất quyến rÅ©, có nam nhân nà o lÆ¡ đãng khi ngưá»i đẹp tỠý nhá» ?
Chà ng khẳng khái đáp :
- Tại hạ là má»™t lãng tá», không thÃch đấu tranh song chưa con há» Mã không chịu buông tha cho tại hạ thì chỉ còn cách là tại hạ quáºt lại để tá»± tồn. Chúng ta là những kẻ đồng cừu cái lý là phải hợp tác để diệt cừu. Do đó tại hạ bằng lòng đến quý cốc… Bạch Kim Phượng lá»™ vẻ mừng :
- Váºy là Yến đại hiệp đáp ứng trở lại cốc vá»›i tôi !
Yến Thanh suy tư một chút :
- Bạch môn chá»§ ! Tại hạ mong môn chá»§ nghe lá»i khuyên cá»§a tại hạ tạm thá»i buông Thiên Tà n Cốc cho chúng Ä‘i !
Bạch Kim Phượng trố mắt :
- Buông căn cứ cho địch ? Phải biết Thiên Tà n Cốc là cứ điểm cuối cùng của bổn môn… Yến Thanh tiếp :
- Biết váºy rồi, nhưng muốn khôi phục phong quang ngà y trước cá»§a quý môn thì trước hết phải tạm thá»i buông bá» những cái cá»§. Hiện tại thá»±c lá»±c cá»§a môn chá»§ không còn ở sÆ¡n cốc nữa. Mạnh sư thái chết rồi, Tung đạo nhân thì xuất ngoại vá»›i má»™t số ngưá»i thân tÃn, má»™t mình môn chá»§ bám sát và o cứ Ä‘iểm, bá»n Mã Bách Bình lại bao vây chặt chẽ bên ngoà i thì là m sao môn chá»§ và đám ngưá»i xuất hà nh công tác lêin lạc vá»›i nhau, quy tụ lại má»™t chá»— để có đủ thá»±c lá»±c quáºt thế khởi phản công ? Trong ngoà i Ä‘oạn tuyệt giao liên, ngoà i tan rả trong mòn má»i, cuối cùng tiêu diệt, có Ãch lợi gì môn chá»§ ?
Bạch Kim Phượng còn dùng dằng :
- Tôi lợi dụng con đưá»ng thá»§y bà máºt đó liên lạc vá»›i đám xuất hà nh công tác !
Yến Thanh khoát tay :
- Lại cà ng không nên ! Mã Bách Bình là kẻ rất tinh minh, có thể hiện tại bá»n Tung đạo nhân đã bị hắn phái ngưá»i giám thị rồi đó. Môn chá»§ liên lạc vá»›i há» có khác nà o chỉ Ä‘iểm con đưá»ng thá»§y đó cho Mã Bách Bình biết ! Nên nhá»› nếu ngà y nà o môn chá»§ còn muốn trở lại đây thì tuyệt đối không nên để bất cứ ai biết lối bà máºt cuối cùng.
Lối ấy là lối sanh mạng cá»§a môn chá»§ ! Trừ khi sau khi trùng hưng môn há»™ rồi môn chá»§ muốn dá»i nhà đi nÆ¡i khác.
Bạch Kim Phượng sững sá».
Yến Thanh tiếp :
- Ngoà i ra ngõ bà máºt đó có chá»— dùng cho chúng ta nếu được giữ bà máºt mãi mãi.
Quan trá»ng lắm môn chá»§ ạ !
Bạch Kim Phượng há»i gấp :
- Dùng như thế nà o ?
Yến Thanh giải thÃch :
- Mã Bách Bình chiếm được Thiên Tà n Cốc rồi sẽ dá»i toà n bá»™ tham mu vỠđó, phát xuất hiệu lịnh cÅ©ng từ chá»— đó. Chúng ta sẽ do lối bà máºt và o, âm thầm và o táºn căn cứ cá»§a hắn, thám dỠđộng tỉnh. Nếu gặp dịp thuáºn tiện, chúng ta bất thần do lối đó kéo và o đánh úp, hắn phải khó trở tay kịp. Môn chá»§ nghÄ© sao ?
Long VÅ© Äiá»n cất tiếng phụ há»a :
- Yến lão đệ nói phải đó môn chá»§ ! Äịch mạnh, mình yếu thì mình phải nhá»ng chá»— sáng cho chúng, còn mình thì rút và o chá»— tối âm thầm hoạt động. Có váºy má»›i mong xoay chuyển được thế cá». Năm xa Thiên Ma Giáo áp dụng phương pháp ấy nên đứng vững được suốt mấy năm dà i. Dần dần khống chế toà n diện võ lâm, Bạch Phúc má»›i trở thà nh đáng sợ như chúng ta đã biết.
Bạch Kim Phượng há»i :
- BỠThiên Tà n Cốc chúng ta sẽ đi vỠđâu ?
Äó là má»™t vần đỠquan trá»ng và cấp thiết bắt buá»™c Yến Thanh phải suy nghÄ© nhiá»u.
Bởi bá»n Bạch Kim Phượng hoà n toà n thiếu kinh nghiệm giang hồ, há» là m sao tá»± tìm cho há» má»™t địa Ä‘iểm tư Æ¡ng đối an toà n ?
Mã Bách Bình thấy mất há» sẽ tìm khắp má»i phương trá»i.
Chà ng trầm tư chưa đáp.
Long VÅ© Äiá»n chợt thốt :
- Ngưu huynh biết má»™t địa phương tư Æ¡ng đối bà ẩn mà lại cách Kim Lăng không xa lắm. Chúng ta có thể tạm dùng là m căn cứ địa cho Thiên Tà n Môn. Ngoà i ra chúng ta cÅ©ng còn ở gần chưa con há» Mã, có thể theo dá»i hà nh tung cá»§a há».
Yến Thanh vá»™i há»i :
- Äịa Ph Æ¡ng nà o thế ?
Long VÅ© Äiá»n đáp :
- Trang viện cá»§a ngu huynh, bên cạnh Trá»ng Giang.
Yến Thanh thở phà o :
- Chỗ đó được lắm !
Nói là trang viện cá»§a Long VÅ© Äiá»n chứ thá»±c ra là cÆ¡ sở do Cá»u Lão Há»™i dá»±ng lên cho Long VÅ© Äiá»n c túc, tiện việc ứng cứu cho Yến Thanh.
Thiên Ma Giáo đã vỡ tan, tòa trang viện đó bá» trống vì Long VÅ© Äiá»n chán cảnh giam cầm mình thêm dà i lâu nữa, vả lại cÅ©ng chẳng có Ãch lợi gì.
Bạch Kim Phượng thốt :
- Nếu váºy thì tôi phải chuyển c tạm thá»i đến đó, hiện tại tôi chỉ còn trở và o cốc, thu xếp tế nhuyá»…n và gá»i thuá»™c hạ theo tôi.
Yến Thanh cau mà y :
- Äừng là m mất thá»i giá», môn chá»§ ! Rất có thể trong khoảng khắc là ngưá»i cá»§a Mã Bách Bình sẽ kéo đến đây !
Bạch Kim Phượng kêu lên :
- Nhưng tôi còn váºt quan trá»ng trong đó… Yến Thanh bảo :
- Nếu môn chá»§ không nghi ngá» gì thì cứ lên xe mà ly khai trước để bá»n thuá»™c hạ do Long Tiên Sinh hướng dẫn và o cốc thu dá»n chi đó thì thu dá»n, các thuá»™c hạ sẽ truyá»n khẩu lịnh cá»§a môn chá»§ cho bá»n ngưá»i trong đó triệt thoái.
Bạch Kim Phượng hừ một tiếng :
- Cháºm lại má»™t chút cÅ©ng không được nữa sao ?
Yến Thanh lắc đầu :
- Tuyệt đối không thể được ! Binh quý ở chá»— thần tốc, mình có nhanh thì má»›i già nh được lợi thế vá»›i địch. Tại hạ dám chắc Mã Bách Bình Ä‘ang Ä‘iá»u động nhân thá»§ mở chiến dịch thứ hai đó !
Bạch Kim Phượng đà nh lưu lại bốn thiếu nữ giao cho Long VÅ© Äiá»n, phần nà ng mang theo hai lên xe.
Liên Liên và TÃch TÃch đánh xe Ä‘i liá»n.
DÄ© nhiên Yến Thanh cÅ©ng phải theo xe. Chà ng tốc hết mui để xe trần, Bạch Kim Phượng lấy là m lạ há»i :
- Yến đại hiệp là m thế có Ãch gì ?
Yến Thanh giải thÃch :
- Cho má»i ngưá»i Ä‘iá»u thấy môn chá»§ ly khai.
Bạch Kim Phượng cau mà y :
- Váºy là hà nh tung chúng ta bị lá»™ rồi !
Yến Thanh cưá»i nhẹ :
- Chỉ cần đối phương không váºn dụng toà n lá»±c ngăn trở thì tại hạ tin rằng bá»n chúng không hiểu nổi bá»n ta Ä‘i vỠđâu bởi chúng ta không phải là những kẻ cô đơn, phÃa trước kia có hai viện thá»§ rất đắc lá»±c.
Bạch Kim Phượng giáºt mình :
- Hai vị cô nương đó ?
Yến Thanh gáºt đầu :
- Phải ! Môn chá»§ đã biết há» là đệ tá» Cái Bang thì cÅ©ng phải biết luôn thá»±c lá»±c cá»§a Cái Bang. Má»™t và i kẻ tầm thưá»ng do đối phương sai phái theo dá»i chúng ta đối vá»›i hỠđâu thà nh vấn đỠ!
Bạch Kim Phượng gáºt đầu :
- Phải rồi ! Tại tôi rối lên nên chẳng nháºn xét rõ tình hình.
Yến Thanh tiếp luôn :
- HỠlà nghĩa tỠcủa Cái Bang bang chủ đó.
Bạch Kim Phượng trố mắt :
- Thế à ! Há» có thân pháºn cao trong Cái Bang váºy mà cam tâm là m kẻ tùy tùng cá»§a đại hiệp đủ biết thinh danh cá»§a đại hiệp không nhỠđâu !
Yến Thanh mỉm cưá»i :
- Äối vá»›i tại hạ thân pháºn chẳng có nghÄ©a gì, chỉ có trách vụ, hoà i niệm, ý chà và láºp trá»ng thôi !
Tà i sản của quykiemtu