  | 
	
	 | 
 
 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				17-09-2008, 07:53 PM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				Äá»™i Xung KÃch  
  
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: Jun 2008 
					Äến từ: Äất Võ Anh Hùng 
					
					
						Bài gởi: 4,793
					 
                    Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngày 6 giá» 
                 
					
 
	Thanks: 24 
	
		
			
				Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			 
 
  
 
VÄ©nh Kỳ và NhÄ© Thái thấy vua và Hoàng háºu đã bá» Ä‘i, vá»™i  vàng chạy tá»›i đỡ lấy Tiểu Yến Tá», VÄ©nh Kỳ thấy Tiểu Yến Tá» ngưá»i ướt đẫm mồ hôi,  rồi nước mắt, máu thấm nÆ¡i roi vá»t, Ä‘au lòng lắm, nghẹn giá»ng há»i Yến Tá».   
- Yến Tá», cô thấy thế nào? Bây giá» vua và  hoàng háºu Ä‘i rồi, có muốn khóc cứ khóc cho thoải mái không cần gì phải che Ä‘áºy  nữa!  
Nhưng Tiểu Yến Tá» chỉ nhắm mắt, lệ chảy  dài, miệng lẩm bẩm lá»i gì rất nhá».  
Nhĩ Thái  thắc mắc:  
- Cô ấy nói gì váºy?   
Vĩnh Kỳ nói:  
- Cô ấy nói, may là ngưá»i bị đòn không phải là Tá» Vy.   
Nghe tin Tiểu Yến TỠăn đòn, Tá» Vy hoang mang  tá»™t độ Có thể như váºy ư? Nàng không dám tin đó là sá»± tháºt.  
- Hoàng thượng mà cho phép đánh Tiểu Yến TỠư? Sao lại có  chuyện đó? Nghe nói vua rất yêu quà Tiểu Yến Tá» mà, nhất là cái bản chất ngang  tàng, hành động tá»± do cá»§a cô ấy. Äã yêu sao còn đánh? Äánh có nghÄ©a là không hài  lòng, không hài lòng chá»— nào? Liệu rồi đây Tiểu Yến Tá» có gặp nguy hiểm không?  Nếu lúc đó ta là Tiểu Yến Tá» thì...  
NhÄ© Khang  thấy Tá» Vy quá nhiá»u thắc mắc, vá»™i nói:  
-  Äừng có nghÄ© lung tung. Tháºt ra Hoàng thượng cÅ©ng là con ngưá»i, có khác ai đâu?  Vì váºy ngưá»i vẫn biết hỉ ná»™ ái ố, vẫn muốn con cái mình hóa rồng. Chuyện đánh để  giáo dục có nghÄ©a là yêu chứ không phải là ghét.  
Vĩnh Kỳ ngẫm nghĩ rồi lắc đầu:  
- Nhĩ Khang nói đúng mà cũng không đúng.  
TỠVy ngạc nhiên:  
- Sao  đúng mà lại không đúng?  
- Bởi vì Hoàng A Ma  là cha ruá»™t cá»§a tôi, tôi hiểu tÃnh ông ấy nhiá»u lắm. Tiểu Yến Tá» má»›i vào cung  nên không hiểu câu "Ở cạnh vua như ở cạnh cá»p" Hoàng A Ma từ nào tá»›i giá» quyá»n  uy tuyệt đối. Chẳng ai dám nói tiếng không vá»›i ông bao giá», cÅ©ng chẳng ai dám  xúc phạm. ChÃnh vì đã quen vá»›i nếp sống được ngưá»i ngưá»i tuân phục như váºy. Lá»i  cá»§a ông là thánh chỉ là mệnh lệnh, chẳng ai được quyá»n từ khước hay bất tuân.  Những lần đầu Tiểu Yến Tá» lỡ xúc phạm ông chỉ thấy ngạc nhiên, thấy lạ, nhưng  tiếp tục thì chuyện lại khác. Ông không có tÃnh nhẫn nại, nên bá»±c tức lên!   
Ông Phước Luân đứng gần đấy gáºt đầu xác nháºn:   
- Vâng, NgÅ© A Ca phân tÃch khá chÃnh xác.  Bằng chứng là trong cung đình, từ nương nương cho đến hoàng tá», cát cát, chẳng  có ai là dám cãi lại vua. Có ngưá»i chẳng những thế, còn cố tìm cách để nịnh ná»t,  nói tốt cho vua hài lòng. Hoàng thượng chịu đựng Tiểu Yến TỠđến nay là đã quá  sức, đó là chưa nói. Bên cạnh Tiểu Yến Tá» còn có kẻ thù, những kẻ thù này trước  mặt vua cứ dèm pha mãi, ngày qua ngày, vua làm sao không bá»±c?  
Tá» Vy nghe váºy càng lo hÆ¡n:  
- Nếu thế thì Tiểu Yến Tá» sẽ ở trong trạng thái nguy hiểm, bị  Ä‘e dá»a thưá»ng xuyên bản chất tỉ ấy lại nói nhiá»u, nói má»™t cách vô tá»™i vạ không  biết nể nang ai cả, tánh lại bướng, bị má»™t trân chưa thấm đâu, biết lá»—i hứa  chừa, nhưng chỉ vài ngày sau lại tái diá»…n. Lần này má»›i bị đánh, sợ rằng lần sau  không giữ được cái đầu!  
Rồi TỠVy quay sang  Vĩnh Kỳ, Nhĩ Thái:  
- NgÅ© A Ca, NhÄ© Thái, quý  vị là ngưá»i có mặt thưá»ng trá»±c trong cung, cần phải có cách bảo vệ cho tỉ cá»§a  muá»™i má»›i được.  
Vĩnh Kỳ nói:  
- Bá»™ cô tưởng tôi không hết mình bênh vá»±c cô ấy ư? Nhưng ở  trong cung còn có ká»· cương phép tắc nữa, mặc dù là huynh muá»™i ruá»™t Ä‘i, nhưng  trai là trai, gái là gái. Nam  nữ bất thân. Tôi vá»›i NhÄ© Thái đây cÅ©ng phải hạn chế đến Thấu Phương Traị Äến  thưá»ng quá cÅ©ng bị ngưá»i ta dèm pha dị nghị.  
TỠVy càng nghĩ càng thấy bất ổn, nên đến bên bà Phước Tấn,  quỳ xuống.  
- Phước Tấn, ngưá»i đã từng nói là  có thể hóa trang con thành a đầu để đưa vào cung, phải không? Váºy thì hãy giúp  con, cho con mạo hiểm vào đấy má»™t lần xem. Äúng ra thì con không cần vào đấy.  Con định má»™t hai ngày nữa là Tiểu Yến Tá» sẽ ra đây gặp con. Không ngá» bây giá» tỉ  ấy đã bị nạn, không thể ra đây được, con chỉ còn cách vào trong đấy thăm tỉ ấy.   
Bà Phước Tấn lúng túng:  
- Chuyện này... chuyện này rất là nguy hiểm, rá»§i mà bại lá»™,  thì bị chém đầu như chÆ¡i. Khó lắm! Vả lại bây giá» chuyện Tiểu Yến Tá» quáºy phá  má»›i xảy ra, chúng ta không nên hành động vá»™i vàng sợ không hay!  
NhÄ© Khang tiếp lá»i:  
- Mẹ  nói rất đúng! Ta không nên vì chuyện nhá» mà làm há»ng việc lá»›n. Vì váºy Tá» Vy, cô  nên nhẫn nại chỠđợi má»™t chút!  
TỠVy vẫn nóng  lòng:  
- Biết tỉ Tiểu Yến TỠbị đánh mà làm  ngơ, thì quá vô tình. Hiện tại tỉ ấy chỉ có một mình ở trong cung, lại bị đả  thương... chung quanh chẳng có lấy một tri kỷ, chắc là buồn lắm. Tôi biết tôi  biết mà... những việc làm nóng nảy của Tiểu Yến TỠchẳng qua vì còn nhớ đến tôi,  nghĩ đến tôi, muốn đem trả cái chức cát cát lại cho tôi, nên mới nói những câu  như là không thèm làm cát cát, không phải là cát cát.  
Quay sang Nhĩ Khang, TỠVy nói:  
- Trước đây huynh bảo Tiểu Yến Tá» là ngưá»i tạo ra sá»± rắc rối  cho tôi. Tháºt ra, tôi má»›i là ngưá»i đã gây rắc rối cho cô ấy. Vì váºy chỉ có tôi  má»›i hóa giải được vấn Ä‘á».  
Vĩnh Kỳ nhìn TỠVy  lắc đầu:  
- Tháºt tôi hoàn toàn không hiểu hai  ngưá»i. Cô và Tiểu Yến Tá» không thân thÃch gì mà lại khắng khÃt nhau như váºy? Lúc  cô ấy bị ăn đòn. Câu đầu tiên cÅ©ng là còn may ngưá»i bị đánh không phải là Tá» Vy,  còn cô vì Tiểu Yến Tá» mà không còn nhà. Có cha không nhìn được cha, váºy mà không  trách lại chỉ nghÄ© đến sá»± an nguy cá»§a cô ấy thế là thế nào? Sao chẳng giống Ä‘á»i  thưá»ng váºy? Ngay cả trong triá»u đình, chỉ má»™t ngai vàng, mà có khi huynh đệ đã  nhồi da xáo thịt, chém giết lẫn nhau. Tình cảm hai ngưá»i tháºt là hiếm thấy!   
Tá» Vy như không quan tâm lắm đến cảm khái cá»§a  VÄ©nh Kỳ, chỉ nghÄ© đến Tiểu Yến Tá».  
- Sao? Quý  vị có chịu giúp tôi không chứ? Tôi rất muốn được vào hoàng cung để thăm Tiểu Yến  Tá». Tôi có linh cảm là nếu không vào gặp lần này, để nói tháºt những Ä‘iá»u mình  nghÄ© cho Tiểu Yến Tá» nghe. Sợ rằng tỉ ấy lại manh động, và lần này sẽ có đại há»a  chá»› chẳng chÆ¡i. Tình yêu cá»§a Hoàng thượng lại Ä‘i chung vá»›i đòi há»i, và như váºy  làm sao Tiểu Yến Tá» có thể hiểu được. Hãy để cho tôi vào cung! Tôi sẽ cố gắng  cân? tháºn! Không để gây ra sá»± việc gì có thể gây phiá»n cho quà vị đâu. Tôi thá»  đấy! Chỉ cần vào đấy giải thÃch cho cô ấy hiểu, là quà vị đã giúp tôi hoàn thành  ý nguyện rồi!  
Ông Phước Luân, bà Phước Tấn  nhìn nhau không biết phải xá» trà ra sao. Há» không biết Tá» Vy sẽ làm gì, còn NhÄ©  Khang thì bước tá»›i giải thÃch:  
- Không phải  là cha mẹ tôi không muốn giúp cô. Ở đây ai cÅ©ng sẵn sàng làm việc cho cô cả.  Không phải chỉ giúp cô mà giúp cả Tiểu Yến Tá», nhưng mà ở đây có rất nhiá»u bất  trắc có thể xảy đến. Cô hãy thá» suy nghÄ© Ä‘i, trong tình hình này, vào hoàng cung  có thÃch hợp không? Tiểu Yến Tá» vừa má»›i bị đánh, trong lòng chất đầy ná»—i uất ức.  Gặp cô, liệu có giữ được bình tÄ©nh không? Cô cÅ©ng biết bản tÃnh cá»§a cô ấy mà.  Khi đó biết đâu sẽ ôm chầm lấy cô, rồi khóc lóc kể lể. Nếu mà như váºy có phải là  má»i chuyện sẽ bại lá»™ cả không? Rồi sẽ kinh động cả cung đình, tất cả Ä‘á»u chết,  Ä‘á»u bị vạ lây. Sá»± việc đó rất có thể xảy ra. Chung quanh Tiểu Yến Tá», đầy rẫy  bá»n cung nữ và thái giám ai tốt ai xấu. LÆ¡ đễnh má»™t chút Tiểu Yến Tá» sẽ bị khép  vào tá»™i chết, mà cô cÅ©ng chưa hẳn là giải bày được sá»± tháºt, làm rõ được sá»± tháºt.  Cô nghÄ© kỹ xem đúng không? Váºy thì làm sao chúng tôi dám để cô lá»t vào cung được  chứ?  
Lá»i cá»§a NhÄ© Khang vô cùng hợp lý, má»i  ngưá»i gáºt đầu. VÄ©nh Kỳ cÅ©ng nói:  
- Sá»± lo lắng  cá»§a má»i ngưá»i Ä‘á»u hữu lý. Hiện tại Hoàng A Ma đã bắt đầu bá»±c dá»c, nên nếu Tiểu  Yến Tá» có làm Ä‘iá»u gì không hay nữa, thì chuyện sẽ lá»›n đấy. Cô đã có ý lo cho sá»±  an nguy cá»§a Tiểu Yến Tá», thì phải biết nhẫn nại. Cô hãy yên tâm, tôi và NhÄ© Thái  sẽ cố gắng trông chừng từng động tịnh cá»§a Tiểu Yến Tá». Trong cung cÅ©ng có thái y  giá»i, thuốc thì đủ loại, chẳng thiếu món nào. Vì váºy cô yên tâm, Tiểu Yến Tá» sẽ  mau lành thôi.  
NhÄ© Thái tiếp lá»i:   
- Vâng, mặc dù cô không nhìn thấy được Tiểu  Yến TỠnhưng mỗi ngày tôi sẽ đem tin tức của cô ấy vỠđây mà.  
Kim Tá»a chen vào:  
- Tiểu  thÆ¡, muá»™i nghÄ© tiểu thÆ¡ cÅ©ng có thể viết thư cho cô ấy bằng những bức tranh. NgÅ©  A Ca mang tranh đó vào cung cho tỉ Tiểu Yến Tá».  
VÄ©nh Kỳ cưá»i:  
- Äúng, tôi  sẵn sàng làm ngưá»i đưa thư cho hai ngưá»i!  
Ngưá»i này má»™t lá»i, ngưá»i kia má»™t lá»i, thuyết phuc. mãi Tá» Vy  má»›i hết năn nỉ.  
Tối hôm ấy, vua Càn Long  không hiểu sao lại thấy bồn chồn trong ngưá»i. Biển tấu duyệt không được, sách  xem không vá»™ Cái gì làm cÅ©ng không xong, ngay cả chÆ¡i cá», nghe nhạc cÅ©ng chẳng  hứng, cuối cùng ông đành dẹp hết má»i thứ, sang Diên Há»· Cung để gặp Lệnh Phi,  nhưng Lệnh Phi lại chẳng có ở nhà. Ông cÅ©ng không cho ngưá»i Ä‘i tìm Ä‘i gá»i, chỉ  lặng lẽ tá»›i lui chá».  
Mãi đến tối, Lệnh Phi  má»›i vá» tá»›i, vừa bước vào phòng đã giáºt mình khi gặp vua. Chưa kịp làm gì thì đã  nghe vua há»i:  
- Thế nào? Hôm nay nó ra sao  rồi?  
Lệnh Phi lúng túng, quỳ xuống thỉnh an  xong nói 
- Hoàng thượng, sao khuya quá rồi,  Hoàng thượng không đi nghỉ đi?  
Vua Càn Long  lắc đầu:  
- Trẫm không buồn ngá»§, nhưng có phải  là ngưá»i vừa từ đằng Tiểu Yến Tá» vá» không?  
-  Dạ.  
- Nó thế nào rồi?  
Lệnh Phi thở ra:  
- Hình như  không được khá»e lắm.  
Vua chau mày:   
- Không được khá»e là thế nào? Chỉ ăn có mấy  roi làm gì có chuyện nghiêm trá»ng như váºy? Äâu giống như lần trước, bị cả má»™t  mÅ©i tên vào ngá»±c đâu?  
Lệnh Phi liếc nhanh vá»  phÃa vua, rồi làm ra vẻ buồn bá»±c:  
- Hoàng  thượng ơi, lần trước Tiểu Yến TỠbị trúng tên, coi như ngoại thương thôi, còn  lần này khác. Ngoại thương mà cả nội thương nữa.  
Vua Càn Long giáºt mình:  
-  Làm gì có cả nội thương? Ai!  Ai đánh nữa?  
- Hoàng thượng chứ còn ai!  
Vua ngạc nhiên.  
- Trẫm đánh  nó từ bao gi�  
Lệnh Phi nũng nịu nói.   
- Hoàng thượng! Hoàng thượng chẳng hiểu má»™t  chút tâm lý phụ nữ gì cả. Hoàng thượng... trước mặt má»i ngưá»i, Hoàng háºu nè,  Dung ma ma nè rồi bá»n thái giám, cung nữ, thị vệ... cả NgÅ© A Ca, NhÄ© Thái nữa,  mà đè con gái ngưá»i ta ra đánh thì sỉ diện cá»§a cát cát còn đâu? Äó là còn chưa  nói, Hoàng thượng hôm ấy đã nhiếc mắng không tiếc lá»i, chê bai không tiếc lá»i...  Há»i váºy chứ làm sao không thương tổn. Vết thương lòng má»›i là khó xóa đấy bệ hạ  ạ.  
Lá»i cá»§a Lệnh Phi làm vua Càn Long giáºt  mình, ông suy nghÄ© lại. Tháºt đấy, dù gì Tiểu Yến Tá» cÅ©ng là con gái mà. Tại sao  lại cho ná»c ra đánh trước mặt má»i ngưá»i? Càng nghÄ© ông càng thấy hối háºn, nhưng  cÅ©ng vì sỉ diện, ông không muốn để lá»™ cái tình cảm yếu Ä‘uối đó ra ngoài. Vua  nghiêm nghị nói 
- Vì cát cát cũng quá đáng,  hành động chẳng coi ai ra gì cả. Chẳng biết phép tắc kỷ cương, nên không đánh  dâu được?  
Tuy nói váºy, nhưng vua cÅ©ng quay  qua há»i Lệnh Phi:  
- Sao? Bộ đánh mạnh lắm ư?   
Lệnh Phi gáºt đầu:  
- Dạ, da thịt muốn nát bét!  
Vua Càn Long giáºt mình, giáºn dữ:  
- Tệ tháºt! Tay thái giám này đánh mạnh tay quá chứ gì? Hừ! Äã  biết là đánh cát cát, mà chẳng biết nương tay má»™t chút!  
Lệnh Phi vội nói:  
- Äừng có  trút cho thái giám. ChÃnh Hoàng thượng đã ra lệnh là đánh thẳng tay không được  nương đó mà.  
Vua Càn Long lảng sang chuyện  khác:  
- Thế Hồ thái y nói thế nào? Bệnh nặng  lắm ư?  
Lệnh Phi lắc đầu:  
- Cát cát không cho phép Hồ thái y khám.  
Vua bá»±c dá»c:  
- Tại sao bệnh  mà lại không cho khám? Không khám rồi làm sao biết thương tÃch nặng nhẹ ra sao  chứ?  
Lệnh Phi liếc nhanh vua Càn Long:   
- Trá»i Æ¡i Hoàng thượng Æ¡i Hoàng thượng!  Cát  cát là con gái còn son giá. Cái thân thể ngàn vàng như váºy, mà cái chá»— bị đánh  lại đặc biệt như thế, ai lại cho ngưá»i khác sá» tay vào? Nhìn còn không cho phép  nữa là... Vì váºy cát cát đã khóc và Ä‘uổi quan thái y ra!  
Vua  Càn Long hiểu ra. Báºy tháºt! Sao ta không nghÄ© ra nhỉ, vua lại há»i:   
- Thế cái món thuốc TỠKim hoạt huyết đơn đã uống chưa? Còn  chỗ vết thương có thoa thuốc chưa?  
Lệnh Phi  làm ra vẻ nghiêm trá»ng:  
- Cát cát Ä‘ang chán  Ä‘á»i, thuốc không uống, không thoa. Ai khuyên bảo gì cÅ©ng không nghe. Bá»n thái  giám, a đầu quỳ xuống van xin. Cát cát giáºn dữ đạp đổ hết thuốc.   
Vua Càn Long kinh ngạc:  
- Sao đánh như thế mà không chừa? Tánh khà vẫn ngang ngược như  váºy ư?  
Lệnh Phi xuống giá»ng:  
- Äiá»u đó cÅ©ng không thể trách, vì cát cát Ä‘ang sốt mà, ngưá»i  như mê sảng chẳng biết gì cả.  
Vua Càn Long  giáºt mình:  
- Tại sao lại sốt nữa chứ?   
- Dạ theo lá»i thái y nói, thì phát sốt là vì  vết thương bị nhiá»…m độc, cá»™ng thêm uất khà nén xuống tim, làm cho máu huyết  không lưu thông được, rồi ná»—i u ẩn... tóm lại nhiá»u thứ tạo nên cÆ¡n sốt! Thái y  còn nói, đúng ra uống vài thang thuốc thì nhiệt cÅ©ng hạ, nhưng cái cô cát cát  ngang bướng này, lại không chịu uống thuốc... miệng cứ lải nhải... Thà chết Ä‘i  cho rồi.  
Äến lúc đó vua Càn Long không còn  ká»m lòng được nữa, bá» Ä‘i ra ngoài. Lệnh Phi giáºt mình gá»i theo:  
- Hoàng thượng đi đâu đó?  
-  Äến Thấu Phương Trai, cát cát chẳng chịu uống thuốc thì để ta đến đó xem sao.   
Lệnh Phi vội ra lệnh:  
- Lạp Mai, Äông Tuyết, Tiểu Lá»™ Tá»... Tụi bây mau Ä‘i theo ta.   
Tiểu Yến Tá» nằm trên giưá»ng vì khóc mệt nên  thiu thiu ngá»§, Minh Nguyệt, Thể Hà đứng cạnh, ngưá»i lau mặt, kẻ lau mồ hôi, vừa  làm vừa khuyên:  
- Cát cát à, đừng có Ä‘au buồn  nữa. Äể bá»n tôi nói vá»›i nhà bếp nấu miếng cháo cho cát cát dùng nhé?   
Tiểu Yến Tá» vẫn nhắm nghiá»n đôi mắt, yên lặng  Thể Hà năn nỉ:  
- Cát cát, cứ thế này mãi  không được đâu, không uống thuốc, không ăn uống thì ngưá»i có là mình đồng da sắt  cÅ©ng không sống nổi đâu. Má»i ngưá»i ai cÅ©ng thương cát cát mà. Lệnh Phi đã mang  thuốc dán Kim thương loại tốt nhất đến, còn NgÅ© A Ca thì cÅ©ng mang Cá»u độc hóa ứ  cao đến. Tất cả để nguyên trên bàn, để nô tài lấy xoa cho cát cát nhé?   
Tiểu Yến TỠvẫn nằm yên không thèm lên tiếng.   
Äang lúc đó, hai thái giám Tiểu Äặng Tá» và  Tiểu Trác TỠđứng ngoài cá»a, chợt hô lá»›n:  
-  Hoàng thượng giá lâm!  
Tiếp đó có tiếng vua  Càn Long:  
- Tất cả đứng hết ngoài này, không  được vào. Äể má»™t mình trẫm vào thôi nhé!  
Tiếng vua chưa dứt, thì vua đã có mặt trong phòng.   
Tiểu Yến Tá» giáºt mình mở hé mắt ra, nhìn thấy  đúng là vua Càn Long dến, sợ quá định bước xuống lạy, không ngá» vì mấy ngày giáºn  không ăn, nên yếu sức ngã lăn xuống đất, trúng ngay chá»— Ä‘au, kêu lên:   
- Ui da!  
Minh Nguyệt, Thể Hà Ä‘ang quỳ tung hô vua nghe váºy vôị vàng  chạy qua định đỡ Tiểu Yến Tá», nhưng Minh Nguyệt và Thể Hà lại cháºm chân hÆ¡n vua  má»™t bước. Vua Càn Long đã phóng nhanh tá»›i bế bổng Tiểu Yến Tá» lên, sá»± bế bổng  này xuất phát từ tình phụ tá». Nhưng vá»›i Tiểu Yến Tá» thì khác. Tiểu Yến Tá» biết  rõ mình chẳng phải là con vua, nên thẹn đỠmặt, nàng không dám nhìn vua. Hai tay  kéo vạt áo phá»§ kÃn mặt.  
Vua bế Tiểu Yến Tá»  lên giưá»ng đặt nằm nghiêng má»™t bên, tránh chá»— Ä‘au, chăm sóc tỉ mỉ hiếm thấy, làm  các cung nữ phải giáºt mình. Nhà vua như còn có vẻ chưa hài lòng lấy chăn đắp  thêm lên ngưá»i Tiểu Yến Tá», Tiểu Yến Tá» vá»™i chụp chăn chùm lên kÃn đầu. Và lúc  đó Tiểu Yến Tá» má»›i hiểu được, thế nào là tình cảm cha con, cô nàng cảm động,  nhưng được dịp nhõng nhẽo thêm nên, vừa thút thÃt vừa nói:  
- Hoàng A Ma Æ¡i, sao mà khổ váºy, con há»c dáºp đầu há»c quỳ, há»c  mãi mấy ngày mà vẫn chưa nên thân nói chi là há»c chuyện khác, còn bây giá» con  không bước xuống được lại phạm thượng xin phép Hoàng thượng cho con dáºp đầu  trong chăn váºy!  
Vua Càn Long nghe Tiểu Yến Tá»  nói càng Ä‘au lòng càng bứt rứt, nhưng cÅ©ng thấy cái trẻ con cá»§a Tiểu Yến Tá» tháºt  buồn cưá»i, vua nói:  
- Sao? Cứ giấu mặt Ä‘i  váºy? Mở ra cho trẫm nhìn mặt xem nào?  
Tiểu  Yến Tá» lắc đầu quầy quáºy:  
- Không! Không đâu!   
Vua Càn Long cưá»i:  
- Che kÃn mặt như váºy làm sao thở, ngá»™p rồi sao?   
- Không! Con không muốn mở chăn ra!   
-  Mở ra đi!  
- Kệ, ngộp chết cũng được! Chết sướng hơn!  
Tiểu Yến TỠnói đến lúc đó thì nhà vua đã nổi nóng:   
- Ta bảo mở ra!  
Và quay sang Minh Nguyêt., Thể Hà, ông ra lệnh:   
- Hãy kéo chăn che mặt cát cát xuống!   
- Vâng!  
Minh Nguyệt, Thể Hà tuân lệnh, đến kéo phần chăn đắp kÃn đầu  cá»§a Tiểu Yến Tá» xuống, không ngá» Tiểu Yến Tá» cứ giữ chặt, còn từ trong chăn hét  ra.  
- Không! Không, cứ để mặc tôi! Äể mặc  tôi!  
Vua Càn Long không còn nhẫn nại, bước  tá»›i giáºt lấy chăn kéo xuống, hét:  
- Cái gì?  Äịnh gây náo loạn nữa ư? Không muốn nhìn mặt Hoàng A Ma à?  
Tiểu Yến TỠmất chăn lại úp mặt xuống gối nói:   
- Tiểu Yến TỠkhông còn mặt mũi nào để nhìn  Hoàng A Ma nữa! Không còn mặt mũi nào để gặp ai hết.  
Vua Càn Long không khá»i phì cưá»i:  
- Thế con định từ rày vỠsau là cứ úp mặt trong chăn mãi ư?  Không  nhìn mặt ai cả à?  
Tiểu Yến Tá» nằm im không đáp. Vua  Càn Long nhìn con gái. Äá»™t nhiên hạ thấp hẳn giá»ng:  
- Bị Hoàng A Ma đánh đòn là chuyện bình thưá»ng, có gì đâu mà  lại xấu hổ, đến không dám nhìn mặt ngưá»i khác?  
Rồi ông bước tá»›i nâng mặt Tiểu Yến Tá» lên, vuốt nhẹ lên mặt,  lên trán. Äá»™t nhiên ông phát hiện độ nóng bất thưá»ng ông kêu lên:   
- Sao sốt thế này? Có  uống thuốc không? Tại sao không gá»i thái y đến bắt mạch chứ?  
Tiểu Yến Tá» liếc nhanh vá» phÃa vua, rồi nói gá»n:   
- Không thÃch uống!  
Vua Càn Long nhÃu mày:  
-  Cái gì mà thÃch vá»›i không thÃch, thuốc uống là để cho hết bệnh? Bá»™ con muốn uống  thuốc là uống, không thì thôi sao?  
Tiểu Yến  TỠquay mặt đi, nói:  
- Dù gì... rồi sớm muộn  gì cũng bị Hoàng A Ma chém đầu, uống thuốc hết bệnh cũng chết, mà không uống  cũng chết, thôi thì chết sớm để mau được đầu thai.  
Vua Càn Long chăm chú nhìn Tiểu Yến Tá» thấy mặt con gái đỠ há»—ng, nước mắt nước mÅ©i lại ràn rụa, lòng chợt xót xa, nhưng Càn Long là Hoàng  đế, không thể để ngưá»i khác thấy mình má»m lòng. Vì váºy dù có thương lại Ä‘au lòng  thế nào, bên ngoài vẫn giữ vẻ tháºt lạnh ông nói:  
- Nói năng gì kỳ cục váºy? Äánh con có mấy cái mà con lại giáºn  ta đến độ váºy ư? Con  nói lá»i dá»—i nữa. Ta thấy con coi bá»™ bướng bỉnh cứng đầu lắm đấy!   
Tháºt ra thì quả là vua chưa gặp má»™t ai giống Tiểu Yến Tá» như  váºy. Lá»i vua là lệnh truyá»n, má»i ngưá»i răm rắp nghe theo, kể cả các hoàng tá»,  cát cát khác, con ông. Chỉ có mình Tiểu Yến Tá» là dám đối kháng lại Ä‘iá»u ông  bảo. Äó là Ä‘iá»u ông bá»±c cÅ©ng làm ông thương. Vua thấy Tiểu Yến Tá» cứ yên lặng,  tằng hắng má»™t tiếng, rồi tiếp:  
- Trẫm muốn  con phải uống thuốc, nghe chưa? Lá»i trẫm là lệnh, con biết đấy!  Là  thánh chỉ đấy!  
Và ông quay sang Minh Nguyệt, Thể Hà:  
- Chúng bây còn chỠgì mà không đi nấu thuốc đi chứ? Nấu xong  mang lại đây cho cát cát uống! Chúng bây chẳng biết phục dịch gì cả!   
Minh Nguyệt, Thể Hà nghe quát sợ quá, vội  vàng sụp xuống lạy:  
- Dạ! Tội nô tỳ đáng  chết! Nô tỳ xin tuân mệnh!  
Và vá»™i vã rút lui  khá»i phòng. Bây giá» vua Càn Long thấy trong phòng chẳng còn má»™t cung nữ nào nữa,  nên cÅ©ng dẹp bá» cái thế giá cá»§a Hoàng thượng Ä‘i. Cúi xuống nói má»™t cách nhá» nhẹ  vá»›i Tiểu Yến Tá»:  
- Con có biết không, lúc ta  ra lệnh cho bá»n thái giám đánh con, Lệnh Phi đã nói “Äánh con như váºy sẽ làm Ä‘au  lòng mẹ con. " Lệnh Phi nói váºy là chưa đúng. Tháºt ra thì... đánh con cha cÅ©ng  Ä‘au lòng lắm chứ? Vì váºy con phải biết là con bị đánh trẫm cÅ©ng rất Ä‘au lòng. Mà  lúc đó con nghÄ© xem con cÅ©ng cá»±c kỳ sai. Con bướng đến độ trẫm không thể không  đánh. Vì  váºy, con nên sá»a sai Ä‘i. TÃnh khà ngang ngạnh như váºy chỉ tổ thiệt thân. Bây giá»  chuyện bị đánh đã là chuyện đã rồi, đừng có buồn rầu gì nữa phải ngồi dáºy uống  thuốc cho đàng hoàng biết không?  
Tiểu Yến Tá» nghe vua Càn Long nói năng nhá» nhẹ, vá»— vá» như váºy.  Chợt thấy tá»§i thân và "òa!†má»™t tiếng khóc lá»›n.  
Tiếng khóc cá»§a Tiểu Yến Tá» làm vua quýnh quáng cả lên, vua  há»i:  
- Sao váºy? Sao lại khóc? Äừng khóc nữa  mà, đâu nào... bây giá» con thấy trong ngưá»i ra sao? Äau lắm ư? Có Ä‘au lắm không?   
Tiểu Yến Tá» vừa thút thÃt, vừa nói:   
- Con cứ tưởng... con cứ tưởng là Hoàng A Ma  không thÃch con, không yêu con chứ!  
Vua Càn  Long nghe váºy cảm động, mắt chợt ướt theo:  
-  Con ngu quá! Tình cốt nhục thiêng liêng làm sao có thể bỠđược chứ? Trẫm lúc nào  cũng thương con.  
Vua Càn Long nói đến bốn chữ  cốt nhục thiêng liêng làm Tiểu Yến TỠrùng mình, cô nàng chợt thấy bứt rứt.   
Vua Càn Long thấy cát cát yên lặng, vá»™i há»i:   
- Sao? Sao khi không lại rùng mình như váºy?  Äể trẫm cho gá»i thái y đến ngay nhé? Thái y đến chỉ bắt mạch xem bệnh thôi, chứ  không có xem vết thương đâu mà ngại. À mà còn cái món Tá» kim hoạt huyết đơn là  loại thuốc cứu mạng tuyệt vá»i, sao lại không uống nữa?  
Tiểu Yến TỠvừa sợ vừa cảm động, sự quan tâm quá đáng của vua,  làm cô nàng nghĩ đến tương lai mà sợ vội nói:  
- Vâng, vâng, má»™t lát con sẽ uống thuốc, uống thuốc ngay mà,  con không dám cãi lá»i nữa, không dám kháng chỉ nữa, nhưng mà... nhưng mà...   
Vua Càn Long ngạc nhiên:  
- Nhưng mà làm sao?  
Tiểu  Yến TỠnghĩ ngợi, run rẩy nói:  
- Nhưng mà con  sợ rằng... sợ là sẽ có má»™t ngày nào đó... con sẽ làm Hoàng A Ma thất vá»ng. Hoàng  A Ma giáºn dữ rồi lấy mất cái đầu con!  
Vua Càn  Logn chăm chú nhìn Tiểu Yến Tá», rồi thở dài:  
- Thì ra là váºy... trẫm đã khiến cho con sợ đến độ như váºy ư?  Nhưng mà... trẫm nào có phải là bạo chúả Làm sao mà đụng má»™t tà là đòi lấy đầu  ngưá»i? Nhất  là đầu con mình? Tháºt tá»™i nghiệp! Tại sao suốt ngày con cứ sợ ta sẽ lấy đầu con.  Äừng để cái chuyện đó ám ảnh, ta sẽ không bao giá» làm chuyện đó đâu, con hãy nhá»›  rằng cái đầu cá»§a con dÃnh rất chắc trên cổ, không bao giá» rÆ¡i xuống được!   
- Nhưng mà... nhưng mà...  
-  Lại nhưng mà gì nữa váºy?  
Tiểu Yến TỠấp úng  một chút nói:  
- Nhưng mà những quy tắc ká»·  cương kia, sẽ không bao giá» con há»c được, con không quen những thứ đó sợ là hôm  sau, con lại sẽ bị ăn đòn.  
Vua Càn Long thấy  thần sắc Tiểu Yến TỠsuy sụp, mặt ràn rụa nước mắt nếu so sánh với một Tiểu Yến  TỠtrước kia đầy sức sống, thì như hai thái cực. Ông chợt thấy thương hại, lắc  đầu, ông nói:  
- Äúng... không nên đòi há»i  nhiá»u quá. Thôi được rồi, những quy tắc ká»· cương kia, nếu há»c hoài mà không biết  thì thôi. Ta cÅ©ng không ép đâu. Äừng có lao sợ vá»› vẩn nữa. Hãy cố gắng uống  thuốc cho mau lại sức. Sức khá»e má»›i là Ä‘iá»u quan trá»ng. Biết chưa?   
Tiểu Yến TỠnghe nói mừng rỡ:   
- Có nghÄ©a là con sẽ không phải há»c cái môn  quy tắc ká»· cương nữa chứ?  
Vua Càn Long nhìn  thái độ cá»§a Tiểu Yến Tá», lắc đầu cưá»i xòa:  
-  Ờ! Có lẽ là con sẽ được miá»…n há»c cái món đó!  
Tiểu Yến Tá» lồm cồm bò dáºy, dáºp đầu trước mặt vua:   
- Äa ta. Hoàng  A Ma! Äa tạ!  
Vua Càn Long nhìn con gái. Thấy con, mặc dù còn bệnh, mặt mày  bÆ¡ phá» thế kia, mà nghe nói đến chuyện miá»…n há»c, đã nén Ä‘au ngồi dáºy mừng rá» thì  thấy thương vô cùng. Sao váºy? Má»™t thiếu nữ Ä‘ang mÆ¡n mởn thanh xuân, vô tư yêu  Ä‘á»i, đầy nhá»±a sống đẹp như má»™t bông hoa. Lại không để nó đẹp. Ép xác để làm gì?  Tất cả chẳng Ãch lợi gì cả. Hãy cứ để nó phô sắc hương, dù hoang dại má»™t chút  vẫn hÆ¡n, qui tắc ká»· cương cần thiết, nhưng đôi khi cÅ©ng nên buông lá»ng má»™t phần  nào.  
Ông chợt thấy hối háºn vì đã quá khắt khe  vá»›i con.  
Lúc Tiểu Yến Tá» phải nằm trên giưá»ng  dưỡng thương má»™t cách bất đắc dÄ©, thì Tá» Vy cÅ©ng Ä‘ang lâm vào má»™t tình thế khó  xá» khác.  
Chẳng có cách nào để lá»t vào hoàng  cung. Äó là Ä‘iá»u làm Tá» Vy bứt rứt. Bao nhiêu tình cảm mâu thuẫn trong lòng. Mặc  dù biết Tiểu Yến TỠđã bình phục. ÄÆ°á»£c vua yêu quà lại như ngày xưa, còn được  miá»…n cả chuyện há»c phép tắc ká»· cương nữa. Äó là duyên may cá»§a Yến Tá» tưởng gặp  há»a mà được phước. Như váºy chuyện Tá» Vy được gặp cha càng trở nên xa vá»i nhưng  chuyện đó không quan trá»ng. Tá» Vy chỉ thắc mắc liệu chuyện gian dối kia có kéo  dài mãi được không? Cái đầu cá»§a Tiểu Yến Tá» chưa hẳn là ở chắc trên cổ, những  bức xúc đó làm Tá» Vy chẳng vui. NhÄ© Khang thấy Tá» Vy cứ dàu nét mặt. Tìm đỠmá»i  cách đưa Tá» Vy Ä‘i chÆ¡i cho khuây khá»a. Há» cÅ©ng có quay vá» Viện ngưá»i nghèo phát  bánh kẹo cho trẻ em mồ côi, tặng quần áo cho ngưá»i già cô đơn... Liá»…u Thanh,  Liá»…u Hồng thấy NhÄ© Khang ân cần vá»›i Tá» Vy như váºy, cÅ©ng cảm thấy an lòng, nên  bao nhiêu thắc mắc cứ để trong lòng, chứ không đỠcáºp tá»›i nữa.  
Sá»± buồn bá»±c cá»§a Tá» Vy, chẳng phải chỉ liên hệ đến Tiểu Yến Tá»,  và còn nhiá»u chuyện khác. Chẳng hạn như phải xá» trà thế nào vá»›i NhÄ© Khang đây?  Anh chàng quá nhiệt tình, mà cái nhiệt tình đó đã vượt quá sá»± giúp đỡ cá»§a tình  bạn. Tá» Vy muốn rá»i bá» tất cả muốn quay lại sống má»™t cuá»™c Ä‘á»i bình thưá»ng vẫn  không được.  
Ná»—i băn khoăn cá»§a Tá» Vy, NhÄ©  Khang không phải là không nhìn thấy. Từ cái hôm mà Tá» Vy do dá»± rồi nói: “Tôi sẽ  ở lại". Khang đã nhìn ra cái khó xá» cá»§a Vỵ Vì váºy chàng cứ mãi suy nghÄ© tá»›i suy  nghÄ© lui, phải làm cách nào để giữ Vy ở lại má»™t cách vui vẻ. Chàng đã nghÄ© nát  óc mà vẫn chưa tìm ra.  
Hôm ấy, NhÄ© Khang đưa  Tá» Vy đến má»™t nÆ¡i sÆ¡n cốc hoang dã, ở đây khung cảnh khá hữu tình màu xanh cá»§a  cây lá có núi non cháºp chùng xa xa. Gió thoảng, mây nhạt, có cả má»™t con sông nhá»  uốn khúc dưới chân đồi.  
Nhĩ Khang và TỠVy  đứng bên dòng nước, gió thổi lồng lộng, TỠVy buột miệng khen:  
- Ồ! Cảnh đẹp quá, như tranh vẽ đấy!  
- Vâng, tôi thưá»ng hay đến đây lắm, nhất là những lúc thất chà  hoặc, rá»—i rảnh cần tìm lại chÃnh mình. Äây là thung lÅ©ng trầm tư, tôi đã biết nó  từ lâụ Lúc nhá», má»—i lần có chuyện không vui, tôi thưá»ng hay đến đây. Nhìn mây,  nhìn núi, nhìn sông, nghe chim kêu, gió thổi, cứ ngồi yên như váºy mấy tiếng đồng  hồ là ná»—i buồn sẽ phôi pha ngay. Hôm nay vì không biết Ä‘i chá»— nào khác, nên má»›i  đưa cô đến đây, để cô xem cảnh.  
TỠVy ngạc  nhiên:  
- Ngưá»i có cuá»™c sống quá đầy đủ như  huynh mà cÅ©ng thấy buồn ư?  
- Chuyện vui buồn,  há»n giáºn là chuyện thưá»ng tình cá»§a má»—i ngưá»i, ai cÅ©ng có, rất bình đẳng không  phân chia giai cấp. Ngưá»i giàu đương nhiên cÅ©ng có sá»± bá»±c mình cá»§a há» chứ? Tôi  cÅ©ng váºy!  
Tá» Vy gáºt đầu, rồi quay sang nhìn  cảnh trước mặt yên lặng. NhÄ© Khang tò mò:  
-  Cô cũng có tâm sự không vui ư?  
Tá» Vy cưá»i:   
- Từ cái hôm gặp huynh đến nay, tôi đây đầu  ắp tâm sự!  
NhÄ© Khang gáºt đầu:   
- Vâng, đúng ra lúc đầu cô chỉ có một sự bức  xúc là làm thế nào để vào hoàng cung gặp cha, bây giỠlại đa đoan chuyện của tôi  nữa.  
Tá» Vy nghe NhÄ© Khang nói giáºt mình, nàng  quay qua nhìn Khang, chẳng nói gì cả.  
Khang  hơi lúng túng, nhưng rồi quyết định:  
- Tôi có  chuyện rất quan trá»ng muốn nói vá»›i Tá» Vy.  
Tá»  Vy chỉ gáºt đầu:  
- Từ cái hôm đó, cái hôm mà  tôi thố lá»™ tình cảm cá»§a mình. Chợt nhiên tôi nghÄ© ngợi rất nhiá»u.   
TỠVy yên lặng. Nhĩ Khang nói tiếp:   
- Và bây giỠlà lúc tôi nói ra, tôi thấy là  tôi không thể sống thiếu TỠVy.  
Tá» Vy nghe  nói giáºt mình chưa kịp nói gì thì NhÄ© Khang đã tiếp:  
- Có Ä‘iá»u tôi lại Ä‘ang ở vào thế khó xá» vì muá»™i biết đấy, các  vương tôn công tỠở tuổi tôi, hầu hết Ä‘á»u đã có gia đình. Chỉ riêng tôi là chưa,  lý do là hoàng thượng chưa chỉ hôn. Chuyện chỉ hôn là tục lệ cá»§a triá»u đình.  Chuyện hôn nhân cá»§a hoàng tá» và con quan trong triá»u, Ä‘á»u phải do vua chỉ định  cả. Vì váºy nếu bây giá» tôi muốn được cưới muá»™i chẳng hạn, thì phải thông qua  hoàng thượng, đó là cả má»™t vấn Ä‘á»!  
TỠVy kinh  ngạc nhìn, Nhĩ Khang tiếp:  
- Có lẽ là muá»™i  không biết, chuyện hôn nhân cá»§a tôi và NhÄ© Thái cÅ©ng không nằm trong tay ba mẹ  tôi, mà là nằm trong sá»± sắp xếp cá»§a hoàng thượng. Có lần năm sáu năm vá» trước,  hoàng thượng và hoàng háºu đã má»™t lần sắp xếp để tôi và cát cát thứ sáu lấy nhau.  Nhưng không ngá» cát cát ấy lại quá yểu mệnh, nên chẳng bao lâu sau đó bệnh và  qua Ä‘á»i, chuyện này khiến vua áy náy, và chuyện hôn nhân cá»§a tôi má»›i bị cháºm lại  đến ngày nay.  
Tá» Vy gáºt đầu:  
- Tôi hiểu rồi!  
Nhĩ Khang  lắc đầu:  
- Chưa! Muá»™i chưa tháºt sá»± hiểu đâu.  Tôi muốn nói là tôi vá»›i NhÄ© Thái Ä‘á»u được vua yêu thÃch, chÃnh vì sá»± yêu thÃch  đó, mà nó lại trở thành cái hại, không những cha mẹ tôi không được quyết định  chuyện hôn nhân cá»§a con cái, mà cả chúng tôi cÅ©ng váºy, vì thế dù chúng ta có yêu  nhau Ä‘i nữa. Nhưng quyá»n lá»±c tác hợp lại ở trong tay hoàng thượng. Chuyện này  tháºt gay cấn, nhiá»u khi làm chúng tôi muốn lỡ khóc lỡ cưá»i.  
Tá» Vy cưá»i, mắt long lanh:  
- Huynh khá»i cần phải giải thÃch nữa, những gì huynh nghÄ©,  huynh muốn, tôi đã biết cả. Tôi không còn thắc mắc, tại sao đến từng tuổi này,  mà huynh lại chưa láºp gia đình. Giá» thì tôi đã rõ. Nhưng ở cái thân thế và địa  vị cá»§a anh, thì sá»›m muá»™n gì cÅ©ng cưới được má»™t cô vợ thuá»™c loại cành vàng lá  ngá»c Ä‘iá»u mà tôi đã từng nói vá»›i anh. Tôi muốn nói vá»›i anh là. Thôi! Äừng ngăn  cản nữa, hãy để cho tôi Ä‘i!  
NhÄ© Khang nghe  thế giáºt mình:  
- Muá»™i nói váºy là sao?   
- Tôi đã suy nghÄ© rất kỹ, giữa chúng ta chẳng  có má»™t hy vá»ng gì cả. Äừng nên mÆ¡ má»™ng hão huyá»n, nên kết thúc sá»›m để không có  gì ân háºn!  
Nhĩ Khang phản đối:   
- Tại sao lại cho là không có hy vá»ng? Muá»™i  đã hiểu sai ý tôi. Tôi chỉ muốn nói vá»›i muá»™i má»™t Ä‘iá»u, là chúng ta sẽ gặp rất  nhiá»u rắc rối, con đưá»ng chúng ta Ä‘i sẽ đầy gian nan. Và tôi chỉ xin muá»™i đừng  có buông xuôi hay thất vá»ng trong những trưá»ng hợp đó, hãy tin tôi là con ngưá»i  có thá»§y có chung chứ không phải hạng ngưá»i khác. Nên tôi cÅ©ng muốn muá»™i giữ vững  niá»m tin. Hiện nay thì hoàng thượng chưa chỉ hôn ai vá»›i tôi. Vì váºy tôi Ä‘ang suy  nghÄ© tìm cách để nói thẳng vá»›i Hoàng thượng trước khi ngưá»i quyết định. Tôi sẽ  thú tháºt vá»›i ngưá»i tôi Ä‘ang có tình yêu vá»›i má»™t cô gái dân dã, tôi mong là ngưá»i  sẽ tác thành cho tôi.  
Tá» Vy giáºt mình, trợn  mắt:  
- Hoàng thượng sẽ không tán đồng! Huynh  làm váºy sẽ khiến ông ấy giáºn dữ, xin huynh đừng nói gì cả! Mà sao anh biết là  tôi sẽ chấp nháºn lá»i cầu hôn huynh?  
Nhĩ Khang  cương quyết:  
- Hôm trước thái độ cá»§a muá»™i đã  cho tôi biết muá»™i chấp nháºn lá»i cầu hôn rồi, còn Hoàng thượng ư? Làm sao muá»™i  biết là sẽ không chấp nháºn? Và nếu ông ấy nổi giáºn, thì tôi sẽ há»i: “Hoàng  thượng có còn nhá»› chuyện Hạ VÅ© Hà ở bên hồ Äại Minh không? " 
Tá» Vy nghe váºy sợ hãi, mở to mắt nhìn NhÄ© Khang:   
- Huynh đừng có Ä‘em chuyện đó ra hù vua!  Huynh đã làm tôi rối lên đây này, ná»™i cái chuyện Tiểu Yến Tá» không, tôi đã lo sợ  gần chết rồi. Bây giá» huynh lại đỠcáºp đến cái chuyện xa vá»i đó. Tôi càng không  yên tâm hÆ¡n. Hoàng thượng là Hoàng thượng, chuyện ông ấy làm được, huynh không  làm được, vì váºy huynh không có quyá»n phân bì... Vả lại...  
Tá» Vy nói đến đó xúc động, nghẹn lá»i nói:  
- Vả lại... Hoàng thượng nào có cưới Hạ Vũ Hà, mẹ tôi làm vợ  bao giỠđâu?  
Câu nói cá»§a Tá» Vy làm NhÄ© Khang  bàng hoàng. Äúng! Vua Càn Long đối vá»›i Hạ VÅ© Hà nào có coi đó là vợ ngưá»i đâu.  Chỉ là má»™t sá»± tình cá» gặp gỡ và chuyện qua rồi lãng quên, không má»™t sợi nhá»› lăn  tăn trong đầu... Và sá»± so sánh như váºy, rõlà không đúng, làm tổn thương Tá» Vy.   
NhÄ© Khang gáºt đầu:  
- Vâng, tôi đã nói sai, tôi không nên hành động vá»™i vàng!  Không nên xúc phạm đến Hoàng thượng, hoàng thượng và chúng ta hoàn toàn khác  nhau. Váºy thì bây giá» phải làm sao đây? Äể chầm cháºm tôi tìm cách khác, còn nãy  giá» tôi nói nhiá»u thứ như váºy, chẳng qua là để muá»™i hiểu, cái hoàn cảnh và cái  quyết tâm cá»§a tôi. Äể muá»™i tháºt sá»± tin tưởng, và để tôi có được má»™t thá»i gian  thu xếp.  
Nhĩ Khang nói và nắm lấy tay TỠVy.  Hành động này làm TỠVy bối rối, vội rút tay lại. Nhĩ Khang như bị chạm tự ái:   
- Sao thế? Tại sao Tá» Vy lại có vẻ sợ tôi như  sợ cá»p váºy?  
Tá» Vy lắc đầu cưá»i:   
- Không phải thế, mà là bởi vì. Ban nãy huynh  đã nhắc đến mẹ muội làm muội chợt nhớ lại câu nói cuối cùng sắp lâm chung.   
- Ngưá»i đã nói gì váºy?  
TỠVy yên lặng một chút, nói:  
- Ngưá»i bảo... Tá» Vy con! Con hãy hứa vá»›i mẹ Ä‘i! Con sẽ không  để mình biến thành má»™t Hạ VÅ© Hà thứ hai nữa!  
Lá»i cá»§a Tá» Vy làm NhÄ© Khang giáºt mình. Bất giác lui lại má»™t  bước và chàng hiểu ngay tâm trạng cá»§a Tá» Vy. Chuyện tá»± nguyện sắp xếp hôn nhân  chỉ sợ rồi lịch sá» Ä‘au buồn lại tái diá»…n... Không, không thể để Tá» Vy bước lên  vết chân cá»§a Hạ VÅ© Hà ngày cÅ©, nếu ta hành động theo kiểu hoàng thượng. Hứa vu  vÆ¡ bằng cá»a miệng. Không qua nghi lá»… thành hôn thì chuyện đó... chuyện đó chẳng  khác gì là má»™t sá»± nhục mạ Tá» Vy!  
NhÄ© Khang  lặng lẽ nhìn Tá» Vy. Ngưá»i con gái âu sầu Ä‘ang đứng thẳng ngưá»i trước gió, má»™t  hình tượng đẹp cao quý, như má»™t nữ thần! NhÄ© Khang bá»—ng thấy e dè, đứng ngắm chứ  không dám chạm đến Tá» Vy lần nữa và tá»± thâm tâm, phát nguyện má»™t lá»i thá»... Trừ  khi được chÃnh thức có lá»… mai mối cưới há»i. Bằng không, sẽ không xúc phạm đến Tá»  Vy! Quyết không để Tá» Vy trở thành má»™t Hạ VÅ© Hà thứ hai nữa!  
Äó là tình yêu chân chÃnh!  
Và như váºy hai ngưá»i cứ đứng đấy, yên lặng trong gió lá»™ng. Äể  ná»—i bứt xúc vá»›i bao rối rắm trong lòng dâng cao. Cảm nháºn được má»™t sá»± tháºt, là  tình yêu không phải chỉ là niá»m vui mà còn là cả ná»—i khổ. Không gian sầu lắng  bao Ä‘iá»u bối rối mà Ä‘á»i thưá»ng khó lý giải.     
Tiểu Yến Tá» nằm trên giưá»ng bệnh. Nhưng cÅ©ng đâu có nằm yên.  Chỉ được mấy ngày là lồm cồm bò dáºy, dù bây giá» chữ cÅ©ng tạm thá»i được nghỉ há»c,  nghi lá»… triá»u đình cÅ©ng không cần. Nhưng Yến Tá» vẫn không thể nằm yên dù vết  thương ở mông chưa lành. Cô nàng cứ bứt rứt Ä‘i tá»›i Ä‘i lui trong Thấu Phương Trai  má»™t cách bá»±c dá»c, vì lòng Yến Tá» cứ đầy ngáºp những âu lo vô cá»›. Äến đâu cÅ©ng  thấy hình ảnh cá»§a Tá» Vy. Lá»i nói cá»a Tá» Vy, ánh mắt trách móc cá»a Tá» Vy, chẳng  có má»™t khoảng trống nào trong đầu.  
Tiểu Yến  Tá» ngước nhìn lên trá»i cao ngoài cá»a sổ. Nàng ước gì, phải chi mình tháºt sá»± được  biến thành má»™t chú chim én để có thể bay vút lên, đến khoảng không bao la vẫy  vùng.  
Hôm ấy VÄ©nh Kỳ và NhÄ© Thái cÅ©ng ghé qua  Thấu Phương Trai. VÄ©nh Kỳ chăm chú nhìn Yến Tá» rồi há»i:  
- Thế nào? Vết thương trên ngưá»i đã lành chưa? Còn Ä‘au không?  Mấy viên thuốc Cá»u độc hóa ứ cao rất có công hiệu trong việc chữa trị ngoại  thương, quá cá»§a Lục Thúc mang từ xứ Mèo vỠđấy! Äây là loại thuốc được luyện từ  chÃn thứ trùng độc, vá»›i phương thức vÄ© độc trị độc hiệu nghiệm khá»i chê, cô dùng  thá» chưa?  
VÄ©nh Kỳ ngá» vá»±c há»i nàng khi tông  thấy sắc diện cá»§a Tiểu Yến Tá» vẫn trắng bệch. Tiểu Yến Tá» gáºt đầu đáp cho qua  việc.  
- Dùng rồi! Dùng lâu rồi!   
NhÄ© Thái thấy thái độ thá» Æ¡ cá»§a Tiểu Yến Tá»,  không dằn được chen vào:  
- Món thuốc đó rất  quý hiếm đấy, chẳng phải dá»… tìm đâu, lần trước VÄ©nh đại ca há»i NgÅ© A Ca, mà NgÅ©  A Ca nào có cho. Vì váºy cô phải dùng chứ đừng có ném báºy mà phà đấy nhé.   
Tiểu Yến Tá» bá»±c dá»c:  
- Dùng rồi thì bảo là dùng rồi, chứ nói dối mà làm gì?   
VÄ©nh Kỳ ngắm Tiểu Yến Tá», rồi nói:   
- Tôi thấy thì chắc hẳn là cô chưa dùng, nếu  không thì... Chẳng lẽ thuốc lại kém hiệu quả như váºy? Thú tháºt vì vết thương  trên ngưá»i cô nó ở vào cái chá»— nghiệt quá, bằng không, bá»n nầy đã giúp cô xoa  rồi, như váºy má»›i tin. Nếu cô không là gái thì bá»n nầy đã đè xuống làm việc...   
VÄ©nh Kỳ vừa nói vừa diá»…n tả, làm Tiá»u Yến Tá»  đỠcả mặt. Cái đỠmặt đầy nữ tÃnh cá»§a má»™t cô gái đầy tÃnh ngông con trai, bất  giác làm VÄ©nh Kỳ thấy xao động. Chàng tháºt sá»± không ngá» mình lại bạo miệng thế,  và bất giác đỠmặt theo.  
NhÄ© Thái thấy thái  độ khác lạ cá»§a hai ngưá»i bất giác giáºt mình. Chàng linh cảm má»™t cái gì Ä‘ang xảy  ra và sá»± ganh tị chợt nhen nhúm trong lòng. Không dằn được, NhÄ© Thái chen vào  nói:  
- Thôi đủ rồi! Äá»§ rồi. NgÅ© A Ca, bổn  pháºn cá»§a huynh là mang thư đến đây cÆ¡? Thế thư đâu chẳng đưa?  
Vĩnh Kỳ nghe nhắc, vội lấy thư trong túi ra, Tiểu Yến TỠvừa  hiếu kỳ, vừa ngạc nhiên:  
- Thư gì váºy?  Ai  gởi cho tôi ư? Chắc là cá»§a Tá» Vy rồi đưa cho tôi xem nào?  
VÄ©nh Kỳ không đưa ngay, bước ra xem có bá»n thái giám nào tò mò  không. Rồi khép hết các cá»a lại và nói:  
- TỠ Vy bảo, bao giỠcô xem xong, phải đốt hết đừng để lộ ra ngoài nhé.   
Tiểu Yến TỠkhông chỠđược, chụp lấy phong  thư xé toạc ra. Bên  trong chỉ là mấy bức tranh.  
Bức thứ nhất, hình một chú chim bị nhốt trong lồng, bên ngoài  có một bông hoa đứng cạnh.  
Bức thứ hai, chú  chim bị đánh, đóa hoa bên ngoài khóc.  
Bức thứ  ba, chú chim thoát bay ra ngoài, cùng cánh hoa nhảy múa.  
Bức thứ tư, chú chim đội mão cát cát, đóa hoa tươi cưá»i lẫn  trong đám mây bay.  
Tiểu Yến TỠxem xong thư,  sắc diện thay đổi liên tục đau khổ nói: 
- Thế  nầy thì không được, không được rồi! Tại sao Tá» Vy lại có thể nghÄ© xấu tôi như  váºy? Tôi cÅ©ng đã sá»›m nghÄ© đến Ä‘iá»u nầy. Tá» Vy chẵng hiểu má»™t chút gì vá» hoàn  cảnh khó xá» cá»§a tôi. Bây giá» tôi phải giải thÃch sao đây? Tôi biết là Tá» Vy Ä‘ang  rất giáºn, rất oán tôi. Các ngưá»i... Váºy mà các ngưá»i lại nói dối là Tá» Vy đã tha  thứ! Không Tá» Vy chẳng há» tha thứ! Cô ấy đã chá»i rá»§a tôi! Rá»§a tôi phải mãi mãi  đóng vai cát cát. Sao lại có chuyện như váºy được? Tôi sẽ chết không nhắm mắt.  Không? Không thể dể thế nầy được.  
Tiá»u Yến tá»  vừa hét, vừ buông ngưá»i xuống ghế. Bất chợt kêu lên: “Ui da!†Vì cái mông cá»§a cô  còn Ä‘au, VÄ©nh Kỳ, NhÄ© Thái vá»™i bước tá»›i đỡ Tiểu Yến Tá» dáºy, VÄ©nh Kỳ nói:   
- Làm gì xúc động váºy? Phải nhá»› là vết thương  ở mông chưa lành chứ? Muốn ngồi cÅ©ng phải từ từ.  
Nhĩ Thái thì nói:  
- Cái ghế  gỗ đó cứng vô cùng, tốt nhất là nên ngồi ghế nệm thôi.  
Tiểu Yến Tá» còn giáºn, lắc đầu:  
- Kệ tôi! Mấy ngưá»i đừng nói gì nữa, chết là cùng!   
- Thôi được rồi! ÄÆ°á»£c rồi! Bá»n tôi sẽ không  nói gì nữa đâu.  
NhÄ© Thái tò mò há»i:   
- Có Ä‘iá»u bá»n nầy không biết, tại sao xem  xong thư cô lại có vẻ xúc động như váºy. Thư đã viết gì? Giải thÃch cho bá»n nầy  nghe xem?  
- Có gì đâu mà phải giải thÃch? Cô  ấy viết rất rõ ràng, để tôi dá»c cho mấy ngưá»i nhe nhé.  
Rồi Tiểu Yến Tá» cầm thư lên Ä‘á»c:  
- Tiểu Yến tá», mi là má»™t kẻ dối trá, lừa lá»c. Bây giá» ngươi đã  bị quả báo nhãn tiá»n rồi đấy. Mi bị nhốt trong lồng, có muốn bay ra ngoài cÅ©ng  không được. Còn bị đánh bán sống bán chết. Mi đã làm cho ta Ä‘au khổ, nên trá»i đã  trừng phạt ngươi. Äó là sá»± báo ứng. Bây giá» ngươi có muốn ra ngoài cùng ta đùa,  cùng ta vui thì chỉ là chuyện nằm mÆ¡ thôi. Má»i cánh cá»a dã khép kÃn. Ngươi muốn  làm cát cát thì cứ làm luôn Ä‘i, ta không cần nữa. Bây giá» ta Ä‘i đây! Tạm biệt!   
Lá»i giải thÃch cá»§a Tiểu Yến Tá» làm VÄ©nh Kỳ và  cả NhÄ© Thái Ä‘á»u giáºt mình. VÄ©nh Kỳ nói:  
- Cô  giải thÃch gì kỳ cục váºy? Hoàn toàn khác hẳn Ä‘iá»u Tá» Vy đã nói. Váºy mà ta tưởng  cô không Ä‘á»c được chữ, hẳn biết rõ tranh. Không ngá» cô giải thÃch sai bét cả.   
Nhĩ Thái cũng nói thêm:  
- Cô hiểu lầm rồi. Tá» Vy không phải viết như váºy đâu.   
Tiểu Yến Tá» bày tranh trước mặt hai ngưá»i:   
- Äấy, hai ngưá»i xem!  
Xem kỹ đi! Có phải là cô ta đang mắng tôi không?   
Vĩnh Kỳ chăm chú nhìn tranh, rồi thở ra nói:   
- Thôi, để tôi giải thÃch cho cô nghe đây:  “Tiểu Yến Tá», tôi biết tỉ hiện nay rất khổ sở. Bị nhốt trong hoàng cung, giống  như ngồi ở trong tù. Tôi rất lo lắng, nhưng không biết làm sao để chia sẻ vá»›i  tỉ. Tôi cÅ©ng nghe nói, tỉ bị đánh Ä‘au lắm. Äiá»u đó làm tôi phát khóc. Nhưng mà,  tỉ Tiểu Yến Tá» cần phải kiên nhẫn, đừng để những chuyện không hay xảy ra nữa.  Tôi tin là, rồi sẽ có ngày chúng ta lại gặp nhau. Khi gặp lại, tỉ sẽ thấy là tôi  vẫn không khác gì lúc trước, tôi vẫn quý mến tỉ. Riêng vá» cái chuyện “Cát Cát".  Tỉ đã lỡ “Nháºp vai" rồi thôi thì cứ tiếp tục "nháºp" Ä‘i. “Nháºp má»™t cách vui vẻ".  Tôi bất luáºn có Ä‘i đến nÆ¡i nào, vẫn cầu chúc cho tỉ tốt lành.  
Tiểu Yến Từ nghe VÄ©nh Kỳ Ä‘á»c xong, nhÆ¡ ngác nhìn VÄ©nh Kỳ:   
- Có tháºt là cô ấy đã viết như váºy không?  Äúng là như váºy không?  
- Äúng má»™t trăm phần  trăm, chẳng sai má»™t tà nào cả.  
Tiểu Yến TỠ lại cầm tranh lên, đảo ngược tới lui xem rồi nói:  
- Tôi chẳng tin! TÆ¡i vẫn thấy cô ấy giáºn tôi, Ä‘ang rá»§a tôi!   
VÄ©nh Kỳ bá»±c dá»c hét:  
- Tại sao cô bi quan như váºy, Ä‘á»c lại kỹ xem?  
Tiểu Yến TỠlắc đầu:  
- Từ  lúc bị Hoàng A Ma Ä‘áºp cho má»™t tráºn đến giá», tôi chẳng còn tin má»™t Ä‘iá»u gì cả.   
Rồi Tiểu Yến Tá» lại nâng tranh lên Ä‘i tá»›i Ä‘i  lui ngắm. Chợt nhiên cô nàng ngừng lại trước mặt VÄ©nh Kỳ và NhÄ© Thái, rồi sụp  xuống dáºp đầu lia lịa. Vừa dáºp đầu vừa nói:  
-  Tôi van xin các ngưá»i, các ngưá»i hãy tìm cách giúp, để tôi được Ä‘i ra ngoài, tôi  muốn gặp mặt Tá» Vy má»™t lần thôi!  
VÄ©nh Kỳ và  NhÄ© Thái vá»™i đỡ Tiểu Yến Tá» dáºy:  
- Cô làm gì  kỳ cục váºy. Bây giá» cô đã chánh danh la Cát cát. Cô quỳ dáºp đầu trước mặt chúng  tôi, lỡ mà vua Ä‘i qua trong thấy là bị đòn nữa. Bị đòn má»™t lần chưa tởn ư?   
Nhưng NhÄ© Thái nói, VÄ©nh Kỳ thấy thái độ  thiết tha cá»§a Tiểu Yến Tá» như váºy. Không cầm được lòng, nói tiếp:   
- Thôi được rồi, được rồi! Tôi sẽ bất chấp  tất cả liá»u má»™t lần váºy. Tôi sẽ cố gắng tìm cách đưa cô ra khá»i hoàng cung.   
Tiểu Yến Tá» vừa nghe nói, mừng nhảy lên. Cô  nàng hồ hởi trở lại, lÃu lo nói:  
- Thế bao  giỠthì khởi hành? Tối nay có được không?  
Nếu  không, tÃnh tá»›i tÃnh lui mãi sẽ chẳng bao giá» thá»±c hiện được cả. Äâu phải là chỉ  có chúng ta không? Hai ông bà Phước đại nhân, Phước Tấn nghe được lại cản trở  thì nguy. Váºy thì muốn gì cứ làm đại, đừng xin phép tắc gì má»›i thành công, thá»±c  hành ngay trong tối hôm nay nhé?  
VÄ©nh Kỳ suy  nghÄ©, rồi gáºt đầu:  
- Không làm thì thôi, làm  thì phải tÃnh tá»›i. ÄÆ°á»£c rồi, tối nay váºy. Tối nay Minh Nguyệt sẽ đóng vai cô,  nắm trên giưá»ng giả bá»™ ngá»§. Có ai đế thăm Ä‘á»u phải nói là vừa uống thuốc xong,  má»›i ngá»§. Còn cô, thì phải đóng giả vai thái giám, cùng chúng tôi Ä‘i ra ngoài. Äi  má»™t cách tá»± nhiên nhé. Tiểu Thuáºn Tá» có bổn pháºn đứng cạnh cá»a hoàng cung, để mở  cá»a cho bá»n ta. Nhưng mà tôi nói trước đấy, Ä‘i ra ngoài chỉ được gói ghém trong  má»™t canh giá» thôi, là phải quay lại. Hiểu chưa?  
NhÄ© Thái thấy hai ngưá»i bàn tÃnh làm tháºt, sợ hãi nói:   
- Các ngưá»i có Ä‘iên không? Nếu bị phát hiện  thì sao? Không lẽ NgÅ© A Ca cụng muốn nếm thỠđòn roi nữa ư?  
Tiểu yến TỠvì quá hứng khởi, nên chẳng có gì ngăn cô ta được,  nói:  
- á»’! NhÄ© Thái huynh, huynh đàn ông con  trai mà chẳng có chút tinh thần mạo hiểm gì cả. Sợ gì? Má»—i ngưá»i chỉ có má»™t cái  đầu, má»™t mạng sống thôi! Cùng lắm thì...  
VÄ©nh  Kỳ nghe nói gáºt gù, rồi hào phóng tiếp:  
-  Äúng! Chỉ có má»™t cái đầu, má»™t mạng sống!  
NhÄ©  Thái thấy váºy, chỉ biết giáºm chân:  
- Váºy là  hết! Mất hết lý trà rồi. Tiểu Yến Tá» Ä‘iên đã đành, NgÅ© A Ca cÅ©ng Ä‘iên theo ư?  Tiểu Yến Tá» vừa má»›i ăn đòn, váºy mà còn chưa tởn, như thế này thì, tôi... tôi...   
Tiểu yến TỠtrừng mắt, hét:  
- Tôi thế nào? TÃnh, thế nào? Nói ngay!  
Nhĩ Thái lắc đầu:  
- Thì chỉ  có nước Ä‘i theo mấy ngưá»i thôi chứ làm sao.  
Và ưỡn ngực lên, Nhĩ Thái nói:  
- Nào bây giá» hãy gá»i Tiểu Dặng Tá», Tiểu Trác Tá», Minh Nguyệt,  Thể Hà, Tiểu Thuáºn Tá», Tiểu Quế Tá»... cùng vào, để chúng ta bàn chuyện đại sá»±.  Mong rằng chúng Ä‘á»u là những đứa đáng tin cáºy cả.  
Tiểu Yến Tá» nghe váºy. Mừng nhảy lên:  
- á»’! váºy má»›i phải chứ! Váºy má»›i là sống chết có nhau thì má»i  gian nguy không sợ!  
Tiểu Yến Tá» vì quá vui,  nên quên hết má»i thứ. Cô nàng nhảy tót lên bàn. Vừa đặt Ä‘Ãt xuống lại nhảy nhá»m  lên:  
- Úi da!  
VÄ©nh Kỳ va NhÄ© Thái nhìn nhau, vừa tức cưá»i vừa tá»™i, chỉ biết  lắc đầu.  
o0o 
Thế là tối hôm ấy, Tiểu yến Tá» hóa trang thành má»™t tiểu thái  giám, đầu đội mÅ© thấp, còn cổ áo thì kéo cao, ngồi thụt lá»m trong chiếc xe ngá»±a  sang trá»ng cá»§a VÄ©nh Kỳ, cạnh Tiểu Thuáºn Tá» và Tiểu Quế Tá». Xe càng tiến gần cá»a,  Tiểu Yến Tá» càng hồi há»™p, càng lo đến nÃn thở.  
Nhưng đám thị vệ gác cổng thấy xe cá»§a NgÅ© A Ca và NhÄ© Thái ra  cổng thì nhìn còn chẳng thèm, chứ đùng nói là khám xét hoặc tra há»i. Má»i chuyện  coi như thuáºn lợi suôn sẻ. Xe từ từ lăn bánh ra khá»i cổng thành đả nhảy nhá»m  lên, suýt tà đã rÆ¡i xuống xe.  
- À thÃch quá!  ThÃch quá! Tôi đã ra khá»i cổng thành rồi! Tôi đã ra ngoài được rồi! Ông trá»i Æ¡i!  Tá»  Vy Æ¡i! Ta sắp được gặp ngươi! ThÃch quá! ThÃch quá! Ta không còn là Hoàn Châu  cát cát nữa. Ta đã trở vá» vá»›i Tiểu Yến Tá» rồi!  
Xe Ä‘i thẳng đến dinh phá»§ cá»§a Phước Tấn đại há»c sÄ©. Sá»± xuất  hiện bất ngá» cá»§a ba ngưá»i làm cả nhà Phước Tấn rối loạn hẳn lên. Chẳng ai ngá» há»  dám hành động táo bạo như váºy. Ông Phước Luân không dám lá»›n tiếng vá»›i má»i ngưá»i.  Chỉ trừng mắt vá»›i NhÄ© Thái:  
- NhÄ© Thái. Con  tháºt chẳng coi trá»i đất ra gì cả. Sao lại làm chuyện động trá»i như váºy mà chẳng  há» thương lượng vá»›i cha má»™t tiếng. Nếu có gì sÆ¡ sót, rồi phải đối phó ra sao  đây? Tháºt  là... tháºt là hết biết!  
Nhĩ Thái thở ra:  
- Con cÅ©ng  chẳng làm sao khác hÆ¡n được. NgÅ© A Ca và Hoàn Châu Cát Cát đã tÃnh toán. Con chỉ  còn cách tuân lệnh thôi!  
Bà Phước tấn thì vừa  nhìn thấy Tiểu Yến TỠđã tái mặt, há»i:  
- Thế  nào, má»i thứ trong cung Cát cát đã sắp xếp đâu vào đấy chưa mà dám ra đây. Nếu  không may mà Vạn Tuế biết được thì nguy đấy!  
Tiểu Yến Tá» cưá»i nói:  
- Quý  vị hãy yên tâm, cÅ©ng đừng trách NhÄ© Thái gì cả, trước khi ra đây tôi đã xếp đặt  đâu vào đấy rồi. Bây giá» Minh Nguyệt Ä‘ang nằm trên giưá»ng tôi ngá»§. Tôi là cát  cát giả thì cô ấy là cát cát giả cá»§a cát cát thôi.  
Tiểu Yến Tá» vừa nói đến đấy, thì cá»a xịch mở. Tá» Vy và Kim Tá»a  được tin Tiểu Yến TỠđến nên vá»™i vã chạy ra. PhÃa sau là NhÄ© Khang.   
Tiểu yến Tá» vừa trông thấy Tá» Vy là tim trong  ngưá»i như ngừng Ä‘áºp. Äứng đấy mà như đã hóa đá.  
Còn Tá» Vy vừa thấy Tiểu Yến Tá» thì đôi chân như nhÅ©n ra, Kim  Tá»a Ä‘i sau phải đỡ lấy tiểu thÆ¡ mình. Nhưng rồi khi nhìn trang phục và ná» trang  trên ngưá»i Tiểu yến Tá», Kim Tá»a cÅ©ng ngẩn ra, bất động.  
NhÄ© Khang vừa đến, đứng nhìn hai ngưá»i, không khà trong phòng  lắng xuống, chẳng còn má»™t tiếng động. Má»i ngưá»i Ä‘á»u nÃn thở chăm chú theo dõi  từng hành động cá»§a Tá» Vy và Tiểu Yến Tá».  
Rất  lâu sau đó, má»›i nghe Tá» Vy nghẹn giá»ng há»i:  
-  Tiểu Yến Tá», thế nào? Vết thương trên ngưá»i đã lành chưa? Äi ra thế này, liệu có  ổn không? An  toàn không?  
Những lá»i há»i han cá»§a Tá» Vy, khiến Tiểu yến TỠ“òa†khóc ngay.  Cô nàng quỳ xuống, ôm lấy gối chân cá»§a Tá» Vy vừa khóc vừa nói:  
- Tá» Vy! Hãy chá»i Ä‘i, hãy mắng tôi Ä‘i! Äấm đá hay giết chết  tôi cÅ©ng được. hãy trừng phạt tôi, vì tôi ở không phải vá»›i Tá» Vy. Äừng có cư xá»  tốt vá»›i tôi như váºy. Tá» Vy càng tốt tôi càng thấy hổ thẹn, càng muốn Ä‘áºp đầu  chết Ä‘i cho rồi!  
Tá» Vy lúc đó nước mắt cÅ©ng  ràn rụa, nàng nắm lấy tay Tiểu Yến Tá», nói không nên lá»i Kim Tá»a đứng cạnh vừa  lau nước mắt cho tiểu thÆ¡ mình, cÅ©ng vừa khóc.  
Má»i ngưá»i đứng quanh nhìn cảnh đó vô cùng cảm động, Tá» Vy nuốt  nước mắt. Cố trấn tỉnh nói:  
- Tiểu yến Tá» bây  giá» tôi đã rõ hết sá»± việc rồi. Cái bữa tỉ vào trưá»ng bắn, tỉđã bị trá»ng thương,  nên không thể bá»™c bạch gì cả, đó là chuyện bất khả kháng, rồi những sá»± hiểu lầm  tiếp nối, chứ nào phải tỉ cố tình. Tóm lại má»i thứ lệch lạc ngá»™ nháºn nầy là định  mệnh. Äịnh mệnh muốn an bài như váºy. Tôi đành chấp nháºn thôi. Tôi không giáºn tỉ,  cÅ©ng không trách gì cả. Vì váºy tỉ cÅ©ng đừng tá»± trách mình.  
Tiểu yến TỠlắc đầu, tiếp tục khóc, nói:  
- Vy không hiểu đâu. Tháºt ra cÅ©ng không hẳn là như váºy. Trong  thá»i gian qua, đúng ra tôi cÅ©ng có nhiá»u cÆ¡ há»™i để nói tháºt lắm chứ, nhưng tôi  đã không làm. Cái thứ nhất là vì tôi nhát gan, tôi sợ bị chặt đầu. Hoàng A Ma đã  nháºn lầm con, tôi không dám Ä‘Ãnh chÃnh. Rồi sau đó, vì cách cư xá» cá»§a Hoàng A Ma  tốt quá. Ông ấy Ä‘Ãch thân bưng thuốc cho tôi, mang nước cho tôi uống... Từ nhá»  đến lá»›n tôi có bao giỠđược ai nuông chiá»u như váºy đâu. Ông ấy lại là vua nữa.  Má»™t ngưá»i mà ai ai cÅ©ng Ä‘á»u phải dáºp đầu lạy, không dám nhìn mặt, váºy mà ông ấy  lại tâng tiu, chiá»u chuá»™ng tôi. Tôi được cưng chiá»u như váºy, đâm ra choáng ngá»™p,  láºp lá»... Tiếc không muốn mất cái chá»—...  
Rồi  Tiểu Yến Tá» ngưá»c lên nhìn Tá» Vy:  
- Tá» Vy,  tá»™i tôi tháºt đáng chết! Äáng chết lắm! Tôi đã cướp Ä‘oạt cha cá»§a muá»™i, tôi đã  chiếm lấy cái địa vị cá»§a muá»™i, tôi...  
TỠVy  nghe Tiểu Yến TỠdiễn tả cảnh vua Càn Long yêu quý Tiểu yến TỠmà lòng đau nhói  nước mắt lại đầm đìa, lặp lại:  
- Ông ấy...  ông ấy đã Ä‘Ãch thân nâng chén thuốc cho tỉ uống ư?  
- Vâng. Còn nói vá»›i tỉ bằng những lá»i hết sức nhá» nhẹ. Khi  Lệnh Phi nương nương thúc tỉ gá»i ông ta là Hoàng A Ma. Thì cả đám ngưá»i có mặt  trong phòng đã quỳ vá»™i xuống rồi tung hô “Cát cát vạn tuế, vạn vạn tuế!†Những  lá»i tung hô đó, làm tỉ như bay lên chÃn tầng mây. Tỉ hư đốn như váºy đó! Tỉ rất  tham lam. Äúng ra có thể Ä‘Ãnh chÃnh chứ. Váºy mà tỉ mở miệng không được. Lúc đó  tỉ lại nghÄ©, thôi thì cứ đóng vai cát cát Ãt bá»a rồi sau đó trả lại cho muá»™i  cÅ©ng không muá»™n. Nhưng đến khi được có cha làm vua, mình được làm cát cát rồi  thì lại tiếc. Cứ kéo dài ngày qua ngày, đến lúc muốn rứt ra lại không rứt ra  được! Chân càng lúc càng lún sâu xuống bùn...  
Tá» Vy quẹt nước mắt nghe kể mà lòng Ä‘au vô tả. Những Ä‘iá»u mà  Tiểu yến TỠđã thành tháºt khai bày, cho thấy những gì mình đúng ra được hưởng  thì Tiểu Yến TỠđã hưởng. Váºy ư? Váºy được ư... Sá»± ganh tị trong lòng càng lúc  như càng phình to khiến Tá» Vy cứng cả há»ng, chỉ biết lấp lại câu há»i:   
- Cha đã Ä‘Ãch thân nâng chén thuốc cho tỉ  uống ư? Cha đã yêu quý đến độ như váºy ư?  
Tiểu  Yến TỠngỡ ngàng. Nhìn thái độ chua xót của TỠVy mà lòng càng bứt rứt:   
- Xin lá»—i Tá» Vy, tháºt tình xin lá»—i! Bây giá»  tôi quỳ trước mặt Vy Ä‘áºy, Vy muốn xá» tá»™i tôi thế nào cÅ©ng được. Hãy mắng chá»i  tôi Ä‘i. Có Ä‘iá»u tôi xin thá» trước mặt Vy, là tôi không cố tình muốn chiếm Ä‘oạt  tình cha cá»§a Vy, tôi không muốn làm cát cát mãi mãi đâu, đó chẳng qua chỉ là má»™t  sá»± yếu lòng...  
Tá» Vy như cái xác không hồn,  cứ láºp lại:  
- Cha đã Ä‘Ãch thân cho tỉ uống  thuốc ư?  
- Vâng.  
TỠVy nhắm mắt, thở ra nói:  
- Nếu tôi mà được cha Ä‘Ãch thân làm chuyện đó, thì có chết tôi  cÅ©ng vui lòng, chỉ má»™t lần thôi...  
NhÄ© Khang  thấy Tá» Vy Ä‘au khổ tá»™t độ như váºy, không dằn được, bước tá»›i an á»§i Tá» Vy:   
- Tá» Vy này, muá»™i cần phải biết là trong lúc  Tiểu Yến Tá» mê man trên giưá»ng bệnh, thì trong mắt Hoàng Thượng lúc đó Tiểu Yến  Tá» Ä‘Ãch tháºt là đứa con gái lưu lạc trong dân gian cá»§a ngưá»i. Ná»—i Ä‘au và sá»± hối  háºn khiến ngưá»i dành hết tình thương cá»§a mình cho giá»t máu rÆ¡i. ChÃnh vì váºy mà  lúc vua nâng thuốc cho Tiểu Yến Tá» uống, kỳ tháºt ra đó là cho muá»™i uống. Vả lại  nếu không có cây quạt và búc tranh kia, chưa hẳn là Tiểu Yến TỠđã được cư xá»  như váºy, mà đã bị chém đầu ngay hôm đó là vì bị cho là thÃch khách, chứ làm gì  có được cái ngày nay?  
Tá» Vy giáºt mình, quay  qua nhìn NhÄ© Khang lòng bình thản lại:  
-  Vâng, đúng như Ä‘iá»u huynh đã nói. Tại sao tôi lại ganh tị? Vua cha dù có nâng  chén thuốc cho ai uống Ä‘i nữa thì tất cả chỉ là má»™t biểu lá»™ cá»§a tình thương. Ông  ấy không phân biệt được. Ãấy là biểu lá»™ cá»§a má»™t sá»± chấp nháºn. Chấp nháºn có mẹ,  chấp nháºn ngưá»i còn có má»™t đứa con!  
Nói xong,  Tá» Vy nắm chặt tay Tiểu Yến Tá», cưá»i trở lại nói:  
- Tiểu Yến Tá», váºy là trước mặt Hoàng Thượng, tỉ là tôi, tỉ  thay tôi nháºn tình phu tá» cá»§a ngưá»i, cÅ©ng như thay tôi nháºn ông ấy là cha. Váºy  thì chúng ta đồng chia sẻ váºy. Mà chuyện nầy cÅ©ng đúng thôi, vì chúng ta đã là  tỉ muá»™i kết nghÄ©a, đã từng thá» trước trá»i đất, ngá»t bùi cùng chia, gian nan cùng  sẻ. Tôi cÅ©ng từng nói. Bất luáºn sau nầy định mệnh có sắp xếp cuá»™c Ä‘á»i chúng ta  thế nào thì ta cÅ©ng sẽ không bá» nhau. Tỉ cÅ©ng nghe thấy mà? Lá»i thá» cá»§a chúng ta  trước trá»i đất là lá»i thá» phát xuất từ con tim chứ không phải lá»i đầu môi chót  lưỡi. Tỉ đã là tỉ cá»§a tôi, đã lấy há» tôi, váºy thì có gì mà phải ganh tị chứ. Cha  tôi cÅ©ng là cha tỉ thôi, ngưá»i yêu quý tỉ cÅ©ng như đã yêu quý tôi.   
Lá»i nói cá»§a Tá» Vy làm Tiểu Yến Tá» ngỡ ngàng.  Tiểu Yến Tá» nghe mà không dám tin, nhưng rồi cuối cùng ôm lấy ngưá»i Vy siết mạnh  hét lên 
- Tá» Vy Æ¡i! Tá» Vy! Tôi đâu có ý muốn  mạo nháºn muá»™i mãi? Nếu tôi mà có ý đó xin Diêm Vương đày tôi xuống táºn địa ngục  làm quá»· Ä‘i. Muá»™i là Tiên nữ trên thiên đàng, còn tôi là lá» lem, làm sao sánh  được. Muá»™i yên tâm, cha cá»§a muá»™i thì mãi mãi là cá»§a muá»™i. Tôi rồi sẽ trả lại,  chắc chắn sẽ trả lại cho muá»™i.  
Tá» Vy cưá»i  buồn, nắm lấy tay Tiểu Yến Tá»:  
- Thôi, bây  giá» chỉ còn ná»a canh giá» là chị phải quay vá» hoàng cung. Thá»i gian quá gấp rút.  Váºy tỉ hãy vào phòng muá»™i, chúng mình hàn huyên má»™t chút Ä‘i!  
Tiểu Yến Tá» gáºt đầu, rồi quay sang nhìn má»i ngưá»i:   
- Tôi vào đấy được chứ?  
Ông Phước Luân nãy giỠchứng kiến câu chuyện hết sức cảm động,  nói:  
- ÃÆ°á»£c, được mà...  
Nhĩ Khang hiểu ý thưa:  
-  Không sao đâu, con sẽ sắp xếp, cho ngưá»i canh giữ chặt chẽ.  
Hai cô gái chào má»i ngưá»i rồi rút vá» phòng, Kim Tá»a lẽo đẽo  teo sau.  
Sau má»™t thá»i gian dài chia cách. Ba  cô gái lại gặp nhau bồi hồi cảm xúc.  
Cá»a vừa  khép lại, Tiểu Yến Tá» vá»™i lấy trong ngưá»i ra mấy sợi dây chuyá»n vàng nhét vào  tay Tá» Vy, rồi lấy trong túi ra thêm mấy nén bạc, bông tai... Ãặt cả lên bàn.   
- Ãúng ra tôi còn định mang ra thêm tháºt  nhiá»u nữa, nhưng mà trong ngưá»i hết chá»— nhét rồi. Tất cả những thứ này dành cho  Vy. Ãúng ra phải nói là cá»§a Vy. Vì đây là tặng váºt cá»§a vua ban mà. Tôi ở trong  cung, cÅ©ng chẳng cần những thứ nầy, vì có xài đến nó đâu. Vy hãy cầm lấy Ä‘i!   
Rồi như sá»±c nhá»› ra Ä‘iá»u gì, Tiểu Yến Tá» lại  vạch túi, lấy ra má»™t chiếc trâm vàng đưa cho Kim Tá»a:  
- Ãây là chiếc trâm có nạm ngá»c, rất quý, ta thấy trên đấy có  hai chữ Kim Tá»a nên nghÄ© đến ngưá»i. Váºy đây là phần cá»§a ngươi váºy! Cầm Ãi!   
Kim Tá»a lúc đó Ä‘ang báºn xếp chăn để lót ghế  cho Tiểu Yến Tá» ngồi. Vá»™i xua tay:  
- Không  được! Tôi không nháºn đâu. Tỉ hãy đưa cái đó cho tiểu thư Ä‘i!  
Thái độ cá»§a Kim Tá»a như há»n mát. Tá» Vy thấy váºy, đặt nữ trang  trên tay xuống bàn nói:  
- Kim Tá»a, đừng nên  như váºy. Muốn gặp Tiểu Yến TỠđâu phải dá»…. Biết rồi ta có còn gặp lại tỉ ấy  không? Chẳng nên há»n giáºn gì cả.  
Kim Tá»a đưa  tay gạt nước mắt, rồi sụp xuống:  
- Xin cảm ơn  cát cát tặng quà.  
Tiểu Yến Tá» ngẩn ra, rồi  nghẹn giá»ng:  
- Kim Tá»a! Tôi phải làm thế nào  để cô tha thứ chứ?  
Kim Tá»a lạnh lùng:   
- Chuyện tha thứ hay không, đó là quyá»n cá»§a  chá»§ tôi. Còn tôi? Tôi chỉ là má»™t con đầy tá»› thì nghÄ©a lý gì. Tôi biết cô tôi có  rất nhiá»u tâm sá»± nhưng ngưá»i nào có chịu nói ra. Mấy ngày qua, nước mắt cá»§a  ngưá»i rÆ¡i nhiá»u hÆ¡n cả quãng Ä‘á»i trước đó. Có cha mà không nhìn được cha. Còn gì  Ä‘au đớn cho bằng, đến tôi đây mà còn thấy Ä‘au nữa là.  
Tiểu Yến TỠđau khổ:  
- Tôi  biết lá»—i tôi nhiá»u lắm, tá»™i nặng tày trá»i, nhưng tôi không biết phải làm gì khác  hÆ¡n được.  
Kim Tá»a đã trải nệm trên ghế xong,  ấn Tiểu Yến Tá» ngồi xuống:  
- Thôi, nệm đã  xong rồi, hãy ngồi xuống Ä‘i. Ở đây chẳng có ai cả. Ãợi má»™t lúc tỉ cởi áo ra, cho  muá»™i xem vết thương thế nào. Ãừng ngại gì cả. Ở đây muá»™i có món cao Tráºt tả tổn  thương cao cá»§a Liá»…u Thanh tặng cho nghe nói cÅ©ng rất công hiệu. Ãể muá»™i xoa cho  nhé?  
Tiểu Yến Tá» nghe mà rÆ¡i nước mắt, ôm  chầm lấy Kim Tá»a:  
- Kim Tá»a! Miệng muá»™i mắng  tỉ nhưng lòng muá»™i lại đầy ắp vá»›i tỉ thế nầy, làm tỉ hổ thẹn quá!   
Kim Tá»a cÅ©ng khóc, nhưng rồi đẩy Tiểu Yến Tá»  ra, nói:  
- Tôi biết là tiểu thư có rất nhiá»u  Ä‘iá»u muốn nói vá»›i tỉ, nên thôi để tôi Ä‘i pha trà. Hai ngưá»i cứ hàn huyên tá»±  nhiên Ä‘i!  
Rồi Kim Tá»a bá» Ä‘i ra ngoài. Lúc đó  Tá» Vy má»›i bước đến gần Tiểu Yến Tá», yên lặng má»™t chút nói:  
- Tiểu Yến Tá», thá»i gian cá»§a chúng ta chẳng còn bao nhiêu vì  váºy tỉ hãy nghe tôi nói và làm theo Ä‘iá»u tôi dặn.  
Tiểu Yến Tá» gáºt đầu:  
-  Vâng, tôi nghe đây.  
- Tỉ hãy nhớ, cần phải  can đảm, gánh lấy trách nhiệm những gì tỉ đã làm thì phải tiếp tục làm.  Tỉ  nghe rõ chưa?  
Tiểu Yến TỠlắc đầu:  
- Tôi  tháºt không hiểu. Bởi vì hiện nay lòng tôi đầy mâu thuẫn cắn rứt. Tôi đóng vai gì  cÅ©ng không nên thân. Làm cát cát thì Hoàng A Ma cứ bá»c dá»c, hoàng háºu giáºn dữ.  Ká»· sư bá cÅ©ng không hài lòng. Tôi chẳng làm hài long ai được. Tôi cứ nghÄ©, nếu  đổi được vai cho Vy, chắc chắn Vy sẽ đóng tròn vai, bá»i vì Vy có há»c, làm cái gì  cÅ©ng đúng, cÅ©ng tốt cả. Tá» Vy! Tôi nói tháºt đấy chỉ có Vy má»›i làm cát cát được  thôi. Tôi muốn trả cái chức vụ đó lại cho Vy, nhưng chẳng biết làm sao để thoát  thân cho được. Ngưá»i làm tôi lưu luyến nhất là Hoàng A Ma. Ông ấy tuy hạ lệnh  đánh tôi, nhưng tôi không háºn. Tôi chỉ sợ má»™t ngày nào đó, mình lại chia tay vá»›i  Hoàng A Ma thôi.  
TỠVy lắc đầu:   
- Bây giá» thì tỉ đã là Cát cát rồi. Tỉ làm  sao sống xa Hoàng A Ma được chứ? Tỉ  đừng nói đến việc trả lại chức danh cát cát cho tôi. Vì má»i sá»± đâu đã vào đấy.  Hiện nay Hoàng A Ma đã nháºn tỉ làm con, và yêu quý tỉ vô cùng. Vì váºy, má»i thứ  phải giữ kÃn, không nên để ngưá»i biết được sá»± tháºt mà thất vá»ng. Chuyện đến nước  nầy thì không còn đảo ngược lại được. Hoàng A Ma là cha cá»§a muá»™i. Qua lá»i tưá»ng  thuáºt cá»§a tỉ, muá»™i thấy rất thương mến cha. Ngưá»i đúng là má»™t ngưá»i cha lý  tưởng. Ngưá»i đánh tỉ nhưng muá»™i cÅ©ng thấy Ä‘au. Nhưng có thế nào thì muá»™i cÅ©ng  không muốn bất cứ ai làm cha muá»™i buồn. Vì váºy muá»™i rất sợ rồi tỉ sẽ tiết lá»™ sá»±  tháºt, cha biết sẽ buồn mà muá»™i cÅ©ng háºn tỉ hÆ¡n.  
Tiểu Yến TỠtròn mắt nhìn TỠVy, không hiểu trong khi TỠVy  vẫn bộc bạch:  
- Tiểu Yến Tá», tỉ đừng hiểu lầm  rồi Ä‘i từ sai lầm này đến sai lầm khác. Tôi xin thá» vá»›i tỉ, mặc dù tôi Ä‘au xót  vì không được nhìn cha, nhưng bây giá» thì tôi không còn háºn tỉ má»™t chút nào nữa.  Chúng ta dù gì cÅ©ng là tỉ muá»™i kết nghÄ©a cÆ¡ mà. Nghe kể chuyện trong cung, những  chuyện mà tỉ phải váºt lá»™n vá»›i thá» thách. Tôi hồi há»™p lo âu rồi buồn vui lẫn lá»™n.  Nhưng mà bây giá», tỉ là ngưá»i đã nắm trong tay váºn mệnh cá»§a nhiá»u ngưá»i, nhÅ©ng  ngưá»i đó phần lá»›n là ngưá»i tốt. Chẳng hạn gia đình Phước Gia đây... Kể cả NgÅ© A  Ca... Vì váºy tỉ không có quyá»n làm há» Ä‘au khổ. nếu có bá» gì, tức là... tỉ đã hại  muá»™i má»™t lần nữa. Tỉ đã giết muá»™i đấy.  
- Muá»™i  nói tháºt đấy chứ? Muá»™i không muốn tôi không nói ra sá»± tháºt? Muá»™i không được làm  cát cát, nghÄ©a là mãi mãi không bao giá» muá»™i nhìn được cha? Muá»™i muốn váºy ư?   
Tá» Vy trịnh trá»ng gáºt đầu:  
- Vâng! Muá»™i nói tháºt! Muá»™i muốn tỉ giữ kÃn! Thôi thì hãy cố  mà đóng tròn vai cát cát Ä‘i, để cha muá»™i vui, cÅ©ng như để có cÆ¡ há»™i giúp đỡ  ngưá»i khác. Ãừng có bứt rứt mãi... Ãó là hạnh phúc là niá»m vui cá»§a muá»™i rồi.   
- Nhưng mà... nhưng mà...  
TỠVy cúi xuống, ép hai tay Yến TỠtrong tay mình:   
- Không có nhưng nhị gì cả... Muội cũng  biết... Tỉ đóng vai cát cát nào có sung sướng gì? Nhưng mà hãy vì muội, cứ tiết  tục cái vai trò đó đi!  
- Vì muá»™i à? Tháºt tình  tôi không hiểu... không hiểu gì cả!  
Tá» Vy  cưá»i buồn:  
- Tỉ nầy lạ không? Chúng ta đã là  tỉ muá»™i kết nghÄ©a, đã cùng bái tạ trá»i đất, có phước cùng hưởng, có há»a cùng  chia. Nếu tỉ có bị mất đầu, muá»™i cÅ©ng nào có sống vui? Còn nếu tỉ còn sống, còn  làm cát cát thì vinh hoa phú quý muá»™i Ä‘á»u có. Ãến má»™t ngày nào đó, rồi phước  cÅ©ng vá» vá»›i muá»™i. Ãó, chẳng thấy đấy ư? Tỉ đã mang vàng bạc đến cho muá»™i rồi đó?  Muá»™i sẽ mang má»™t phần sang cho lại đám ngưá»i ở Viện ngưá»i nghèo, Liá»…u Thanh,  Liá»…u Hồng Ä‘á»u có phần cả. Váºy thì chẳng nên nghÄ© gì nữa. Chị để cho mình bị rÆ¡i  đầu nào có Ãch lợi gì?  
Tiểu Yến Tá» nhìn Tá» Vy  mắt đỠxoe. NghÄ© lại Ä‘iá»u Vy nói cÅ©ng có lý. Tuy là biết muốn làm tròn vai cát  cát nào có dá»… dàng gì, nhưng lại không tiện nói ra...  
Có Ä‘iá»u Tiểu Yến Tá» không há» hay biết, lúc cô nàng Ä‘ang báºn  tranh luáºn vá»›i Tá» Vy tại nhà Phước Phá»§ thì ở tại Thấu Phương Trai, má»™t việc  không hay đã xảy ra.
  
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
        
		    
  
		 
		
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				17-09-2008, 07:55 PM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				Äá»™i Xung KÃch  
  
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: Jun 2008 
					Äến từ: Äất Võ Anh Hùng 
					
					
						Bài gởi: 4,793
					 
                    Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngày 6 giá» 
                 
					
 
	Thanks: 24 
	
		
			
				Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			 
 
  
 
NhÄ© Khang từ hôm cùng Tá» Vy đến Thung lÅ©ng lãng quên trở  vá», là đã có nhiá»u sá»± thay đổi. Má»™t khát vá»ng tình cảm nhen nhúm, không máºp má»  mà rất rõ ràng.  
NhÄ© Khang biết mình đã yêu Tá»  Vy. Và cái tình yêu đó, nó giống như má»™t dòng sông Ä‘ang đổ ra biển. Càng lúc  nước chảy càng cuồn cuá»™n, và không gì ngăn cản được nữa. Nhưng mà NhÄ© Khang lại  vướng phải vấn đỠquá nghiêm trá»ng là không biết xá» sá»± ra sao, vì cái lý lịch  cá»§a Tá» Vy quá đặc biệt, trong khi chuyện hôn nhân cá»§a bản thân lại không thể do  mình tá»± định Ä‘oạt. Vì váºy... chuyện tương lai sao quá mù mịt. Phải giải quyết  thế nào đây? Và ngày ngày NhÄ© Khang như ngưá»i mất hồn. Cứ mãi suy nghÄ© vá» chuyện  đó. Cái thái độ cá»§a NhÄ© Khang không qua khá»i được mắt ông Phước Luân và bà Phước  Tấn. HỠđã má»™t lần cảnh cáo Khang.  
- Không  được đâu nhé con! Chuyện này rất quan trá»ng. Con  phải thá»±c tế. Vị trà cá»§a Tá» Vy hôm nay vô cùng đặc biệt. Con không thể yêu cô  ấy. Không thể làm gì cả vì nếu Tá» Vy chỉ là má»™t cô gái dân gian bình thưá»ng thì  con có thể giữ lại làm thiếp cÅ©ng được. Äằng này, cô ấy không là má»™t ngưá»i bình  thưá»ng mà có gốc gác hoàng tá»™c, nên cÅ©ng không thể hành động má»™t cách hồ đồ, váºy  là phạm thượng!  
Nhĩ Khang đứng thẳng lưng nói:  
- Con sẽ không hành động ngu dại như váºy. Mà sẽ cưới Tá» Vy đầy  đủ lá»… nghi. Con muốn Tá» Vy là vợ chÃnh thức cá»§a con, ngoài cô ta ra, con không  chấp nháºn má»™t cô gái nào khác đâu.  
- Làm sao  con có thể cưới há»i chÃnh thức đầy đủ lá»… nghi được, khi mà hoàng thượng không há»  hay biết có sá»± hiện diện cá»§a đứa con kia trên cõi Ä‘á»i này? Äến lúc Hoàng thượng  chỉ hôn, làm sao có danh sách tên tuổi cá»§a Tá» Vy? Äấy con rõ rồi chưa?   
Ông Phước Luân nói, bà Phước Tấn dặn thêm:   
- Con hẳn biết rõ chuyện đó cÆ¡ mà? Khi mà  Hoàng thượng chỉ hôn, con có dám kháng chỉ không? Như váºy làm sao con có thể bảo  là ngoài Tá» Vy ra, con không cưới má»™t ngưá»i nào khác? Bây giá» con đã trưởng  thành, đã là ngưá»i lá»›n rồi, đã làm quan trong triá»u mà còn nói những lá»i ngang  bướng, vô trách nhiệm như váºy được ư?  
Lá»i  khuyên cá»§a cha mẹ càng khiến cho NhÄ© Khang rối trà và NhÄ© Khang biết. Tất cả  những gì cha mẹ nói Ä‘á»u đúng. Có Ä‘iá»u tình yêu má»™t khi đã cháy lên rồi thì làm  sao dáºp tắt đây? Vì đó là má»™t tình cảm phát xuất tá»± đáy lòng.  
Lá»i cá»§a cha: “Tá» Vy nào có hiện hữu vá»›i Hoàng Thượng" làm NhÄ©  Khang suy nghÄ©. Có lẽ chuyện thuyết phục Tá» Vy đừng vào cung làm rõ chuyện là  má»™t sai lầm. Phải để cho vua biết có má»™t Tá» Vy hiện hữu trên Ä‘á»i má»›i được. Tá» Vy  có thể vào cung ở chung vá»›i Tiểu Yến TỠđược cÆ¡ mà...  
Và cái ý niệm đó cá»§a NhÄ© Khang, đã được má»™t bất ngá» biến thành  sá»± tháºt.  
NhÄ© Khang không biết cha mẹ mình đã  nói gì vá»›i Tá» Vy, mà hôm ấy, khi Ä‘i dá»± chầu ở triá»u đình vá», chàng không thấy Tá»  Vy và Kim Tá»a đâu cả. Trên bàn chỉ có má»™t bức thư:  
NhÄ© Khang huynh kÃnh mến,  
Tháºt vô cùng có lá»—i vá»›i huynh. Bây giá» thì địa vị cá»§a Tiểu Yến  TỠđã ổn định, tôi không còn gì phải nghÄ© ngợi nữa, nên Ä‘i đây. Tôi sẽ Ä‘i tháºt  xa. Mặc dù trong tim tôi vẫn còn quá nhiá»u bịn rịn. Tôi sẽ không bao giá» quên  được những ngày tôi đã sống dưới mái gia đình huynh. Ở đó có rất nhiá»u ká»· niệm,  ở đó tôi tháºt sá»± hưởng được cái không khà gia đình, má»i ngưá»i Ä‘á»u tốt vá»›i tôi,  tôi thấm thÃa ý nghÄ©a cá»§a câu “Sinh tá» có nhau" “Khắc dạ ghi tâm" là gì. Tôi nói  tháºt đấy và biết Æ¡n huynh vô cùng. Äừng buồn vì chuyện ra Ä‘i cá»§a tôi. Tôi đã ra  Ä‘i má»™t cách vui vẻ và chúc phúc cho những ngưá»i ở lại. Xin hãy thay tôi chăm sóc  cho Tiểu Yến Tá». Gởi lá»i thăm cha mẹ huynh và NhÄ© Thái huynh.  
Ký tên 
Tá» Vy 
NhÄ© Khang tái hẳn mặt khi Ä‘á»c xong lá thư. Chàng Ä‘i tìm cha mẹ  vá»›i đôi mắt đỠhoe 
- Cha mẹ đã nói gì vá»›i Tá»  Vy váºy? Tại sao lại có thể cư xá» má»™t cách vô tình vá»›i má»™t cô gái đôn háºu, hiá»n  lành như thế? Cha mẹ Ä‘uổi cô ấy Ä‘i ư? Cha mẹ cÅ©ng biết là Tá» Vy không còn nhà  cá»a, cha mẹ mà? Cô ấy cÅ©ng không còn Tiểu Yến Tá», không còn gì hết! Rồi Tá» Vy sẽ  Ä‘i đâu? Bức thư tuy ngắn gá»n nhưng rõ là đầy nước mắt. Con biết, cha mẹ chẳng há»  quan tâm gì đến sá»± Ä‘i ở cá»§a Tá» Vy, cÅ©ng như quan tâm đến ná»—i khổ cá»§a con.   
Nói xong Khang bỠchạy ra ngoài không đợi  phản ứng gì của ông bà Phước Luân cả.  
Chuyện  NhÄ© Khang Ä‘i tìm Tá» Vy là má»™t chuyện tìm kiếm tuyệt vá»ng. Trước hết chàng Ä‘i đến  Viện ngưá»i nghèo, ở đấy Liá»…u Thanh, Liá»…u Hồng Ä‘á»u cả quyết là không há» trông  thấy thầy trò Tá» Vy. Dù NhÄ© Khang có năn nỉ thế nào, há» vẫn lắc đầu, Liá»…u Thanh  còn nói:  
- Cô ấy ở nhà huynh mà? Äi mất rồi  ư? Sao huynh không trông chừng để ngưá»i ta Ä‘i mất?  
NhÄ© Khang chẳng biết trả lá»i sao. Chỉ thấy cái thế giá»›i này  sao rá»™ng lá»›n quá. Muốn tìm Tá» Vy và Kim Tá»a giữa dòng ngưá»i ngược xuôi chẳng  chút dá»… dàng. Giống như tìm kim trong biển. Rồi chàng lại lo sợ. Chẳng khéo tìm  không ra, rồi Tiểu Yến Tá» há»i trả lá»i sao? Cô nàng mà chẳng thấy Tá» Vy lại quấy  rối lung tung nữa cÅ©ng phiá»n.  
Khang tìm thế  suốt ba ngày, vẫn không ra tung tÃch thầy trò Tá» Vy đâu.  
Cuối cùng chẳng còn cách nào khác, Nhĩ Khang đành phải cùng  Nhĩ Thái và Vĩnh Kỳ đến Thấu Phương Trai.  
Tiểu Yến TỠvừa được tin đã hét toáng lên:  
- Tại sao lại để Tá» Vy bá» Ä‘i? Äi  mất rồi à? Thế này là thế nào? Làm sao để tôi chuá»™c được lá»—i mình đây?   
NhÄ© Khang vá»›i gương mặt mệt má»i:  
- Tôi đã tìm cô ấy suốt ba ngày nay mà chẳng có được má»™t chút  tin tức gì. Vì váºy chắc có lẽ phải đến Tế Nam thôi. Nhưng mà tôi lại không biết  địa chỉ cá»§a Tá» Vy ở Tế Nam má»›i chết chứ? Thế Tiểu Yến Tá» có nghe cô ấy nói  không? Ở  quê còn ai? Biết gì cứ nói lại hết cho bá»n này nghe Ä‘i!  
Tiểu Yến Tá» giáºm chân:  
-  Làm sao tôi biết? Tôi chỉ nghe Tá» Vy nói đã bán hết nhà cá»a vưá»n tược, lấy tiá»n  làm lá»™ phà lên Bắc Kinh. Còn thân nhân ư? Mẹ Tá» Vy đã không còn qua lại vá»›i ai  từ lâu rồi, vì những ngưá»i trong thân tá»™c há» cÅ©ng không chấp nháºn má»™t ngưá»i há»  hàng hư đốn như thế. Chắc chắn là Tá» Vy không quay vá» Tế Nam, dù cô ấy thưá»ng  nói váºy. Vá» làm gì nÆ¡i chẳng còn ai?  
- Váºy  thì ở Bắc Kinh này, ngoài cô ra, cô ấy còn quen biết ai? Tá» Vy có thể Ä‘i đến đâu  nữa?  
- TỠVy chỉ quen Liễu Thanh, Liễu Hồng.   
- Ngay từ khi biết chuyện thầy trò Tá» Vy bá»  Ä‘i, tôi đã đến ngay Viện ngưá»i nghèo. Nhưng Liá»…u Thanh và Liá»…u Hồng Ä‘á»u nói là  không thấy há» quay vá», cả đám trẻ con cÅ©ng bảo thế!  
Tiểu Yến TỠbuồn bực, tự trách:  
- Tôi đã biết là không thể tiếp tục thế này mãi mà. Có lẽ Tá»  Vy đã nghÄ© rằng cô ấy bá» Ä‘i tôi sẽ sống vui hÆ¡n. Tôi sẽ yên lòng trong cảnh sống  nhung lụa này... Vì váºy quả là tá»™i lá»—i. Tôi đã hại Tá» Vy! Tá»™i tôi đáng chết!   
Tiểu Yến Tá» khóc và tá»± đưa tay vả vào mặt  mình. NhÄ© Thái thấy váºy nói vào:  
- Äừng có tá»±  trách mình như váºy, chuyện này chẳng liên can gì đến cô cả, mà trăm sá»± là tại  NhÄ© Khang huynh thôi.  
Tiểu Yến Tá» nghe váºy  trố mắt nhìn NhÄ© Khang:  
- À váºy ra huynh đã  Ä‘uổi thầy trò Tá» Vy Ä‘i? Tại sao anh lại hành động như váºy?  
Nhĩ Khang đau khổ:  
- Làm  sao tôi có thể Ä‘uổi Tá» Vy Ä‘i chứ? Tôi van nài cô ấy ở lại thì có. Tôi đã nói  rồi, tôi sẵn sàng đánh đổi tất cả công danh sá»± nghiệp, để cùng cô ấy đến góc  biển chân trá»i nào cÅ©ng được. Miá»…n sao có Tá» Vy!  
Tiểu Yến Tá» tròn mắt nhìn NhÄ© Khang. Sá»± bá»™c bạch cá»§a NhÄ© Khang  tháºt bất ngá», như váºy là...  
VÄ©nh Kỳ thấy váºy  đỡ ngượng cho bạn:  
- NhÄ© Khang! Từ nào đến  giá» huynh là ngưá»i bình tÄ©nh nhất. Hôm nay làm sao thế? Cái gì từ từ nói. Thấu  Phương Trai này đâu phải là nÆ¡i an toàn đâu? Biết đâu Dung Ma Ma Ä‘ang núp ở đâu  đây Ä‘ang theo dõi bá»n mình. Vì váºy đừng dông dài, Tiểu Yến Tá» hãy nói Ä‘i, Tá» Vy  còn khả năng đến nÆ¡i nào nữa không? Chúng ta phải tìm cho ra, bằng không NhÄ©  Khang sẽ là ngưá»i đầu tiên phát Ä‘iên đấy.  
Tiểu Yến TỠsuy nghĩ một chút, rồi vừa đi vừa nói:   
- Chúng ta phải đến cầu Lệnh Phi nương nương  váºy. Tôi cần phải ra khá»i cung ngay. Chỉ có tôi má»›i có thể tìm được cô ấy. Các  huynh hãy kéo hết qua nhà NgÅ© A Ca Ä‘i, má»™t lúc tôi sẽ sang đấy sau.   
Yến TỠgiống như một mũi tên “Sẹt!†một cái  đã có mặt ở phòng ngủ của Lệnh Phi nương nương. Vừa thấy mặt Lệnh Phi, đã quỳ  xuống:  
- Lệnh Phi nương nương! Hoàng A Ma nói  nếu con muốn ra khá»i hoàng cung thì phải sang đây trình cho nương nương má»™t  tiếng. Váºy nương nương cho phép nhé!  
Lệnh Phi  kinh ngạc:  
- Ngay bây giỠư?  
- Vâng, giá» này thá»i tiết tốt, lại có nắng, con muốn ra ngoài  khuây khá»a má»™t chút, rồi quay vào ngay được chứ?  
- Có ai đi cùng không?  
- Có  Nhĩ Khang và Nhĩ Thái ạ.  
Lệnh Phi suy nghÄ©  má»™t chút rồi gáºt đầu. Vá»›i bà, NhÄ© Khang và NhÄ© Thái Ä‘á»u là cháu gá»i cô ruá»™t, váºy  thì còn gì hÆ¡n. Nếu tình cảm cá»§a Tiểu Yến Tá» vá»›i má»™t trong hai đứa mà phát triển  được thì hay biết chừng nào. Cả hai cáºu con trai Ä‘á»u chưa được vua chỉ hôn, tạo  cÆ¡ há»™i để chúng gần gÅ©i cát cát càng tốt.  
-  ÄÆ°á»£c, nhưng phải cải trang phục thưá»ng dân, ra ngoài không được hành động tá»± ý,  phải biết ká»m chế, không được đến những nÆ¡i quá phức tạp. Ta sẽ cho Tiểu Äặng Tá»  và Tiểu Trác Tá» theo hầu. Nhưng nhá»› là trước cÆ¡m tối, là phải vỠđến đấy.   
- Vâng, vâng, vâng!  
Tiểu Yến TỠđược chấp thuáºn, vâng luôn miệng, sau khi dáºp đầu  lạy tạ, là như má»™t mÅ©i tên bắn " sẹt" ra ngoài ngay.  
Ná»a tiếng đồng hồ sau. Tiểu Yến Tá», NhÄ© Khang, NhÄ© Thái, VÄ©nh  Kỳ và đám tùy tùng đã có mặt tại Viện ngưá»i nghèo. Äám ngưá»i nghèo và trẻ con  vừa trông thấy Tiểu Yến Tá» xuất hiện đã đứng vây cứng, há»i han đủ thứ chuyện.  Rất khó khăn Tiểu Yến Tá» má»›i thoát được há». Kéo Liá»…u Thanh, Liá»…u Hồng qua má»™t  bên Tiểu Yến Tá» giá»›i thiệu đám VÄ©nh Kỳ vá»›i há»:  
- Äây là ba ngưá»i bạn má»›i kết giao cá»§a tôi, rất thân đấy. Há»  đã giúp tôi rất nhiá»u, vì váºy coi như tất cả cùng phe.  
Liễu Thanh có vẻ không hài lòng:  
- Cô mất tÃch mấy tháng trá»i nay, đùng má»™t cái quay vá» chỉ để  giá»›i thiệu cho tôi biết mấy ngưá»i bạn má»›i này thôi sao?  
Nhưng Tiểu Yến TỠkhông vừa:  
- Không phải là chỉ giá»›i thiệu bạn bè má»›i, mà ta muốn há»i hai  ngưá»i, đã giấu Tá» Vy và Kim Tá»a ở đâu?  
Liá»…u  Thanh giáºt mình:  
- Xem kìa? Há»i gì lạ váºy? Ai  nói vá»›i cô là tôi cất giấu hai ngưá»i đó chứ?  
Liễu Hồng chen vào:  
- Huynh  muá»™i bá»n tôi tháºt tình không thấy, không biết hỠở đâu cả.  
Tiểu Yến Tá» giáºm chân:  
-  Mấy ngưá»i hôm nay làm sao váºy? Không nhá»› tôi là ai nữa ư? Tại sao có thể cư xá»  vá»›i tôi như thế? Mấy ngưá»i cÅ©ng biết tôi và Tá» Vy dã từng kết nghÄ©a, có thá» vá»›i  trá»i đất rồi tôi yêu quà cô ấy. Nếu chẳng có chuyện hệ trá»ng tôi ra dây làm gì?  Tôi muốn ra đây nào có dá»… dàng đâu. Tại sao còn giấu giếm tôi? Còn làm mặt lạ  vá»›i tôi chứ?  
Liễu Thanh trợn mắt:   
- Tôi đã bảo không biết là không biết mà.   
Tiểu Yến Tá» nổi nóng, đấm má»™t đấm vá» phÃa  Liá»…u Thanh:  
- Tháºt tức chết Ä‘i, tôi biết các  ngưá»i biết! Các ngưá»i giấu tôi, thì các ngưá»i là chó chứ không phải là ngưá»i!  Äừng có nói dóc! Cái gian cá»§a các ngưá»i đã hiện ra trên mặt rồi kìa. Tôi biết  hết.  
Rồi quay sang Liá»…u Hồng, Yến Tá» há»i:   
- Liá»…u Hồng, cô tưởng cô giấu Tá» Vy là cô đã  giúp cô ấy ư? Lầm rồi! Các ngưá»i hại cô ấy đấy, rồi cô ta sẽ khóc, sẽ háºn tất  cả... Và ta, ta cÅ©ng sẽ không nhìn mặt các ngưá»i nữa đâu!  
Liá»…u Hồng là gái nên yếu Ä‘uối, vừa nghe Tiểu Yến Tá» dá»a như  váºy, đã thở dài nói:  
- Thôi được rồi, được  rồi! Äể tôi mách cho cô biết. Cô hãy đến khu đê Ngân Hạnh. PhÃa sau núi có má»™t  cái miếu đất, cạnh miếu có má»™t ngôi nhà lá...  
Liễu Thanh ngăn lại:  
- Liá»…u  Hồng? Em nói gì váºy? Sao  ngu thế?  
Liễu Hồng nhìn huynh:  
-  Không lẽ huynh muốn TỠVy khóc hết nước mắt ư?  
Tiểu Yến Tá», VÄ©nh Kỳ, NhÄ© Thái, NhÄ© Khang không cần tiếp tục  nghe, nháy mắt nhau nhảy ra xe Ä‘i ngay.  
Ngôi  nhà cá»§a Tá» Vy mướn ở rất dá»… tìm. Vừa đến nÆ¡i, Tiểu Yến TỠđã nhảy xuống trước,  chạy vào nhà gá»i to:  
- Tá» Vy! Tá» Vy! Ra đây  nào, bá»n này đến tìm Tá» Vy đây.  
NhÄ© Khang  cÅ©ng nhanh chân không kém, đẩy cá»a bước vào. Nhưng bên trong má»i thứ Ä‘á»u đơn  giản, má»™t giàn bếp lạnh. Ngoài  ra chẳng có ai cả. NhÄ© Khang giáºt mình. Tiểu Yến Tá», NhÄ© Thái, VÄ©nh Kỳ theo sau  Ä‘á»u thấy lạ.  
- Có lẽ chúng ta đã bị gạt rồi, ở đây đâu giống nơi các cô gái  ở đâu?  
- Äúng. Chẳng có lấy cả má»™t cái  giưá»ng, mà chỉ có má»™t lá»›p cá» rÆ¡m.  
-  Váºy là chúng ta bị gạt rồi!  
Nhưng Tiểu Yến TỠlại cả quyết:  
- Liá»…u Hồng không bao giá» gạt tôi đâu. Chắc chắn là bá»n hỠở  quanh đây thôi. Váºy thì bá»n mình chia nhau ra tìm váºy.  
Và quay sang huy động cả đám thái giám:  
- Tiểu Äặng Tá», Tiểu Trác Tá», Tiểu Quế Tá», các ngưá»i cÅ©ng giúp  ta nhé?  
Nhưng mấy tay thái giám nào có biết  mặt mÅ©i cá»§a Tá» Vy ra sao? Há»i:  
- Bẩm cát cát,  ngưá»i ấy thế nào, máºp ốm cao gầy ra sao ạ?  
Tiểu Yến Tá» cưá»i:  
- Äó là  hai cô gái, khoảng bằng tuổi ta, rất đẹp!  
Ba  tên thái giám "dạ" rồi chia nhau Ä‘i tìm. NhÄ© Khang mặt dàu dàu bước ra khá»i mái  tranh. Äứng cạnh sưá»n núi nhìn ra xa, chợt nhá»›:  
- À... nơi này rất gần Thung lũng lãng quên cơ mà?   
Và chàng không chá», chạy ra xe, tháo rá»i má»™t  chú ngá»±a, rồi nhảy thót lên.  
- Äi nào!   
Khang thúc vào bụng ngá»±a. Con ngá»±a vá»t tá»›i  trước. Tiểu Yến Tá» và đám còn lại ngạc nhiên:  
- NhÄ© Khang! NhÄ© Khang! Äi đâu váºy?  
Quả là Tá» Vy Ä‘ang ở tại Thung lÅ©ng lãng quên. Tháºt ra thì lúc  đầu Tá» Vy có nhá» Liá»…u Thanh cất cho má»™t căn lá»u để tạm trú. Nhưng tháºt không  ngá». Lại phát hiện ra phÃa sau ngôi nhà, Ä‘i chẳng bao xa là đến Thung lÅ©ng lãng  quên nên đã bá» qua ý định đó.  
Ở trong căn lá»u  được má»™t ngày. Má»i thứ quá rảnh rá»—i nên Tá» Vy Ä‘i ra ngoài cho khuây khá»a, và  trong lúc Ä‘i dạo quanh đó, Tá» Vy đã tình cá» tìm thấy lối vào Thung lÅ©ng lãng  quên. Và từ đó không rá»i nÆ¡i này được nữa.  
Äứng trước dòng nước chảy. Tá» Vy nhá»› đến NhÄ© Khang, ngưá»i con  trai mình thầm mến mà lòng Ä‘au thắt. Vô duyên gặp nhau làm gì? Tại sao gần rồi  không được ở cạnh nhau. Trái  tim Tá» Vy tan vỡ. Chẳng lẽ định mệnh mà mẹ đã gánh lại tái diá»…n vá»›i ta? Rồi  thương nhá»›, chỠđợi suốt Ä‘á»i ư?  
TỠVy nhớ đến bài hát của mẹ mà lòng trăm mối.   
Núi xa vá»i vợi mây vá»i vợi 
Núi cũng xa mà nước cũng xa...  
Mây bàng bạc, gió lạnh, nước trong, khung cảnh hữu tình. Tá» Vy  đứng yên như đã hóa đá. Mặc mây trôi, nước chảy, hoa rụng. Kim Tá»a cÅ©ng đứng gần  đó chỉ yên lặng, đồng cảm và không muốn khuấy động dòng tư tưởng cá»§a chá»§ nhân.   
Äá»™t nhiên, có tiếng ngá»±a chạy tá»›i. Tiếng ngá»±a  cắt ngang dòng nghÄ©, Tá» Vy nhìn qua và không dám tin ở mắt mình. Có thể như váºy  ư? NhÄ© Khang Ä‘ang gò lưng trên ngá»±a tiến tá»›i phÃa nàng. Tá» Vy đứng yên không dám  động Ä‘áºy.  
Kim Tá»a cÅ©ng nhìn thấy, cô bé mừng  ra mặt, và chuyện gì đã tá»›i phải tá»›i. Ngá»±a dừng lại, NhÄ© Khang nhảy xuống ngá»±a,  đứng sững trước mặt Tá» Vy. Hai ngưá»i cứ đứng yên lặng nhìn nhau. Chẳng ai nói  vá»›i nhau má»™t Ä‘iá»u gì cả. Rồi NhÄ© Khang dang hai tay ra và Tá» Vy không ká»m chế  được ngã ngay vào. Hai ngưá»i cứ đứng yên trong vòng tay, mặc cho trá»i đất xoay  chuyển ra sao cÅ©ng mặc.  
Một lúc sau, Nhĩ  Khang nói:  
- Tá» Vy, sao muá»™i tàn nhẫn váºy chỉ  để lại cho huynh má»™t bức thư ngắn vá»›i lá»i vÄ©nh biệt, rồi bình thản bá» Ä‘i! Muá»™i  có biết, muá»™i làm thế là giết huynh không? Huynh đâu thể chịu nổi sá»± Ä‘au đớn như  váºy được chứ?  
Tá» Vy khóc rồi há»i:   
- Nhưng làm sao huynh tìm được muội?   
Nhĩ Khang xiết nhẹ tay TỠVy:   
- Chuyện đó từ từ nói, coi như giữa chúng ta  có sá»± thần giao cách cảm váºy. Bây giá» ngoài kia, còn biết bao ngưá»i Ä‘ang chá» ta,  giá» huynh chỉ muốn há»i muá»™i má»™t câu thôi?  
-  Câu gì?  
- Có tháºt sá»± muá»™i muốn bá» huynh ra Ä‘i  không? Muá»™i Ä‘i má»™t cách không luyến tiếc gì cả được ư?  
Tá» Vy ngước lên nhìn NhÄ© Khang vá»›i ánh mắt đầy tình cảm, rồi  cúi xuống, Ä‘á»c nhá» câu thÆ¡:  
- Sông cạn, núi  mòn. Tình chưa hẳn dứt.  
Lá»i cá»§a Tá» Vy làm NhÄ©  Khang sung sướng.  
- Muá»™i đã nói váºy, thì  huynh còn sợ gì. Váºn mệnh cá»§a ta phải do ta nắm lấy. Huynh quyết sẽ tranh đấu  đến cùng cho tình yêu, cho tương lai cá»§a chúng ta.  
Tiểu Yến Tá» và đám VÄ©nh Kỳ, NhÄ© Thái Ä‘ang đứng trước chòi lá  nôn nóng chá» Khang. Vì há» tìm lâu quá rồi mà chẳng thấy ngưá»i đâu cả.   
Chợt nhiên, má»i ngưá»i nghe tiếng vó ngá»±a, rồi  trước mặt xuất hiện đôi NhÄ© Khang và Tá» Vy. Há» Ä‘ang ngồi bên nhau trên lưng  ngá»±a. Kim Tá»a thì thả bá»™ Ä‘i sau...  
Tiểu Yến  TỠmừng muốn phát điên lên:  
- Nhĩ Khang tìm  thấy TỠVy rồi! Tìm thấy rồi!  
Và khoát khoát  khăn tay, nhảy lên như đứa trẻ:  
- Tá» Vy! Tá»  Vy! Bá»n ta Ä‘ang chá» ngươi này!  
Tá» Vy ngồi  trên lưng ngá»±a cÅ©ng khoát tay lại trong khi VÄ©nh Kỳ thấy NhÄ© Khang và Tá» Vy ngồi  bên nhau trên ngá»±a má»™t cách tình tứ quá, buông lá»i trêu:  
- Xem kìa! Y  hệt như má»™t bức tranh? Äúng là đôi Uyên Ương hạnh phúc.  
NhÄ© Thái tiếp lá»i:  
- ÄÆ°á»£c  yêu nhau như váºy. Có khổ má»™t chút cÅ©ng chẳng nghÄ©a lý gì.  
NhÄ© Khang thấy má»i ngưá»i chăm chú nhìn mình, ái ngại thúc ngá»±a  chạy nhanh hÆ¡n. Khi Khang vừa ngừng lại. Vịn Tá» Vy đưa xuống, là Tiểu Yến Tá»  nhào đến, trách ngay:  
- Ngươi làm cái trò gì  kỳ cục váºy? Äang ở yên ổn đột nhiên lại bá» Ä‘i mất tÃch. Làm cho bá»n này lên cả  ruá»™t. Váºy mà trước đó còn nói mạnh. Bảo là chẳng há» buồn bá»±c gì cả. Tôi đã nói  mình có phước cùng hưởng, có nạn cùng chia. Thế mà Vy lại chạy đến trú trong cái  chòi tranh rách nát này, có phải là muốn tôi cÅ©ng đến đây ở vá»›i Vy không? Thôi  được, muốn váºy thì cứ váºy. Tối nay tôi sẽ không vá» cung, tôi sẽ ở lại đây vá»›i  Vy. Mình có há»a cùng chia mà!  
VÄ©nh Kỳ nghe  nói giáºt mình:  
- Không được! Không được! Cô  muốn hại cả Lệnh Phi nương nương ư? Bà ấy đã bảo lãnh cô ra đây mà!   
- Kệ! Chẳng nghĩa gì cả!  
Nhĩ Thái thấy Tiểu Yến TỠngang bướng cũng đâm lo, quay qua  Vĩnh Kỳ:  
- Tôi đã nói vá»›i huynh rồi mà. Bá»n  mình mắc há»a. Äụng đến hai cô cát cát này là chỉ có nước từ khổ tá»›i chết!   
- Còn khổ cái nỗi gì nữa! Chết đến nơi thì  có!  
Tá» Vy nghe má»i ngưá»i bình luáºn vá» mình,  cảm thấy bất an nói:  
- Xin lá»—i! Tôi không ngá»  chuyện tôi làm, lại phiá»n đến quà vị như váºy, nhất là vá»›i NgÅ© A Ca.   
Tiểu Yến TỠkêu lên:  
- Sao lại không ngá»? Cứ suy nghÄ© má»™t chút là thấy ngay. Việc  làm cá»§a ngươi đã khiến má»i ngưá»i phải lên ruá»™t...  
Rồi chợt nhiên như nhá»› ra Ä‘iá»u gì. Tiểu Yến Tá» kéo Tá» Vy qua  má»™t bên, đổi đỠtài ngay.  
- Bá» qua chuyện đó  Ä‘i! Ta chỉ muốn há»i ngươi. Bá»n ngươi... mi và NhÄ© Khang đấy? Äã phải lòng nhau  từ bao giá» váºy? Sao lần trước ta gặp, chẳng nghe nói năng gì cả?   
Tá» Vy thấy má»i ngưá»i đổ mắt nhìn mình, đỠmặt  nói:  
- Nói gì kỳ quá!  
Bấy giá» Kim Tá»a cÅ©ng vỠđến nÆ¡i. Thấy má»i ngưá»i tụ cả ngoài  sân, vá»™i nói:  
- Sao tất cả không vào nhà, tôi  sẽ nấu nước pha trà cho các vị giải khát nhé?  
Tiểu Yến TỠtrợn mắt:  
-  Thôi! Thôi khá»i! Cái nhà gì mà chẳng có lấy má»™t chiếc ghế. Äể ở ngoài này ngồi  trên cá» tốt hÆ¡n.  
Vĩnh Kỳ nói:   
- Vâng, ở đây cÅ©ng được, coi như má»i ngưá»i Ä‘i  dã ngoại váºy, lâu ngày sống trong lầu cao cá»a rá»™ng được ở đây hÃt thở không khà  trong lành cá»§a núi rừng rất tuyệt! Nhưng tuyệt nhất có lẽ là hưởng được cái vui  cá»§a ngưá»i khác, há» chia ly rồi lại trùng phùng. Các bạn biết là ai rồi chứ? Bá»n  mình ngồi đây cÅ©ng quá vui rồi!  
Rồi quay qua  mấy tay thái giám đi theo. Vĩnh Kỳ ra lệnh:  
-  Tiểu Äặng Tá», Tiểu Trác Tá», Tiểu Quế TỠđâu. Các ngươi dẫn ngá»±a cho nó ăn Ä‘i. Äi  xa má»™t chút càng tốt, không được ở gần đây nghe trá»™m chuyện cá»§a bá»n ta nhé.   
Ba tên thái giám đã rất quen vá»›i hành vi bà  máºt cá»§a chá»§ nên chúng dạ rồi kéo Ä‘i ngay.  
NhÄ©  Khang thấy chẳng còn ai ngoài cuá»™c đứng gần nữa, nên trịnh trá»ng lên tiếng:   
- Tôi có má»™t kế hoạch, nói ra cho các vị nghe  thá» nhé. Chuyện này hÆ¡i mạo hiểm. Nhưng tôi đã suy nghÄ© lâu lắm rồi và chưa dám  thá»±c hiện vì nó quá táo bạo. Trong kế hoạch này Tá» Vy phải chịu hẹp má»™t chút. Vì  hôm nay tình thế cấp bách quá nên má»›i nói ra. Mục Ä‘Ãch là để phá vỡ bế tắc mà ta  Ä‘ang gặp. Các bạn hãy cùng thẩm định xem có thể thá»±c hiện được không nhé?   
Tiểu Yến Tá» nghe nói có sách lược là há»i  ngay:  
- Cách đó là thế nào? Nói ngay đi ỡm Ỡ gì nữa?  
NhÄ© Khang cháºm rãi nói:   
- Phải cho TỠVy vào cung thôi!   
Má»i ngưá»i vừa nghe giáºt mình:   
- Sao vào cung được? Hoàng Cung đâu phải là  chỗ dễ vào?  
- Chuyện đó cần phải có mưu kế  hay cá»§a Tiểu Yến Tá». Cần sá»± lanh trà cá»§a cô ấy. Ngày trước Tá» Vy không vào cung  được, không gặp được Hoàng thượng là vì thiếu má»™t đưá»ng dây. Bây giá» thì khác  rồi. Tá» Vy đã có má»™t tỉ tỉ kết nghÄ©a làm cát cát. Và cát cát này lại rất được  lòng Hoàng thượng yêu quý, vì váºy chuyện cát cát cần má»™t cung nữ là chuyện đương  nhiên. Chẳng hạn như cô cát cát thấy thÃch má»™t ngưá»i làm nào trong phá»§ chúng  tôi, nên xin tiến vào cung, chuyện rất bình thưá»ng. Hoàng thượng chắc chắn là  phải thuáºn. Mà Hoàng thượng thì suốt ngày còn báºn việc nước nữa, nên chắc chắn  chỉ cần Lệnh Phi nói thêm vào má»™t tiếng, là Tá» Vy sẽ vào cung ngay!   
Nhĩ Khang nói một hơi nhưng Nhĩ Thái lại thắc  mắc:  
- Tôi hoàn toàn không hiểu. Mục Ä‘Ãch cá»§a  việc đưa Tá» Vy vào cung để làm gì? Bởi vì vá»›i cái thân pháºn đó Tá» Vy cÅ©ng đâu có  thể chạy đến trước mặt vua nói. Tiểu Yến Tá» không phải là cát cát tháºt, tôi má»›i  tháºt đây, mà nếu có làm được như vây Ä‘i thì chẳng khác nào kết án Tiểu Yến Tá»,  mà không nói thì có phải là làm khổ thêm Tá» Vy không?  
Nhĩ Khang vẫn giữ ý định:  
-  Thủng thẳng nghe tôi trình bày nào?  
- Vào  được cung rồi thì ăn thua tài cán cá»§a Tá» Vy chứ? Chỉ cần có cÆ¡ hôi được tiếp cáºn  vua. Tá» Vy không cần nói ra sá»± tháºt, từ từ rồi vua sẽ hiểu là trên Ä‘á»i này còn  có má»™t cô gái... Và tôi thấy là tình cảm giữa Hoàng thượng và Tiểu Yến Tá» bây  giỠđã ổn định, chẳng có má»™t thế lá»±c nào có thể tách rá»i hỠđược nữa. Nếu bây  giá» ngưá»i lại thấy có má»™t đứa con gái, có dáng dấp giống như Hạ VÅ© Hà. Thì đương  nhiên sẽ thÃch thôi, và rồi thá»i gian sẽ từ từ cho thấy sá»± tháºt... à tôi muốn  nói là vá»›i Hoàng thượng, cái chuyện cát cát tháºt hay giả không còn quan trá»ng  nữa, ngưá»i sẽ thÃch cả hai sẽ nháºn hết cả hai.  
Lá»i cá»§a NhÄ© Khang khá hợp lý khiến má»i ngưá»i nhìn nhau suy  nghÄ©. NhÄ© Thái có vẻ chưa hài lòng nói:  
- Như  váºy vẫn không được! Không được! à huynh thế nào đã rõ vì huynh sợ mất Tá» Vy nên  má»›i nghÄ© ra chuyện đó. Chứ tháºt ra thì chỉ má»™t mình Tiểu Yến TỠở trong cung  thôi cÅ©ng làm cho bá»n này hồn phi phách tán. Bây giá» lại thêm má»™t Tá» Vy nữa, má»i  ngưá»i có phải càng rối hÆ¡n không? Tôi biết mục Ä‘Ãch cá»§a huynh, huynh muốn má»—i  ngưá»i trở vỠđúng vị trà cá»§a mình, để rồi sau đó khi Tá» Vy đã chánh thức trở  thành cát cát, huynh sẽ xin vá»›i vua chỉ hôn Tá» Vy cho huynh. Kế hoạch thì vÄ© đại  lắm nhưng nếu hÆ¡ há»ng má»™t chút có phải là nguy hiểm cho Tiểu Yến Tá» không? Vì  váºy tôi phản đối. Việc làm này vừa Ãch ká»· vừa nguy hiểm!  
Lá»i cá»§a NhÄ© Thái khiến Tá» Vy đứng dáºy:  
- NhÄ© Thái nói đúng đấy, tôi sẽ không vào cung đâu, như váºy  chỉ làm nguy hiểm cho Tiểu Yến Tá».  
Và quay  sang Nhĩ Khang, TỠVy nói:  
- Huynh suy nghÄ©  kỹ Ä‘i! Trước đây huynh sợ làm lá»™ lai lịch cá»§a Tiểu Yến Tá». Bây giá» lại đỠnghị  kỳ cục thế này, có phải chỉ vì quyá»n lợi cá»§a huynh không? Nếu váºy thì Ãch ká»·  quá!  
Nhĩ Khang thở ra nói:  
- Tại sao các ngưá»i không suy nghÄ© kỹ, mà đổ tất cả tá»™i lá»—i  lên ngưá»i tôi váºy. Tôi không Ãch ká»· đâu. Các ngưá»i bình tâm má»™t chút xem. Liệu  Tá» Vy có làm cho Tiểu Yến Tá» nguy hiểm không nào? Cô ấy giúp đỡ không hết cho  Tiểu Yến Tá» thì có. Tình trạng cá»§a Tiểu Yến Tá» hiện nay má»›i là nguy hiểm. Suốt  ngày chỉ nghÄ© đến chuyện ra khá»i hoàng cung, như váºy là sá»›m muá»™n rồi cÅ©ng bị bại  lá»™ tông tÃch. Vì má»—i lần Ä‘i như váºy sẽ có ngưá»i Ä‘i theo, rồi sẽ bị theo dõi. Nếu  bây giá» Tá» Vy vào cung, tỉ muá»™i sẽ bên nhau. Tá» Vy sẽ là cánh tay đắc lá»±c giúp  đỡ Yến Tá» má»i mặt... Ở đây tôi cÅ©ng thừa nháºn mục Ä‘Ãch cá»§a tôi giống như NhÄ©  Thái nói. Nhưng mà các bạn ở đây đã nghÄ© gì? Không lẽ cÅ©ng chỉ nghÄ© đến mình mà  chẳng muốn nghÄ© đến chuyện giúp được Tá» Vy nhìn được cha? Tôi nghÄ© là Tá» Vy tháºt  sá»± rất khát khao Ä‘iá»u đó và Tiểu Yến Tá» cÅ©ng muốn được giải thoát khá»i mặc cảm  tá»™i lá»—i cá»§a mình.  
Câu nói cuối cùng của Nhĩ  Khang làm Tiểu Yến TỠxúc động reo lên:  
- Tôi  muốn! Tôi muốn! Tôi không làm cát cát nữa đâu.  
Tiểu Yến TỠquay qua nhìn TỠVy nói tiếp:  
- Lần này vá» tôi sẽ thưa vá»›i Hoàng A Ma cho Tá» Vy vào cung,  nhưng mà làm như váºy... Tôi thấy thiệt thòi cho Tá» Vy quá, nên tôi sẽ bảo vá»›i  vua là tôi còn có má»™t đứa muá»™i muá»™i...  
Vĩnh  Kỳ lắc đầu:  
- Xem kìa lại lòi Ä‘uôi nữa rồi...  Hạ VÅ© Hà chỉ có má»™t đứa con gái làm sao?... Thôi tạm thá»i cho Tá» Vy làm cung nữ  Ä‘i! Chỉ có vào làm cung nữ má»›i vào cung dá»… dàng thôi.  
Rồi hứng chà VÄ©nh Kỳ nói vá»›i má»i ngưá»i:  
- Nào, nếu muốn tiến hành, thì tất cả phải ngồi lại tÃnh kỹ,  lần này không để bất cứ má»™t sÆ¡ sót gì nữa.  
Nhưng Nhĩ Thái nói:  
- Tôi  vẫn không tin tưởng. Vá»›i ngưá»i khác má»i chuyện có thể không có sÆ¡ sót chứ vá»›i  Tiểu Yến Tá» thì chưa làm đã lá»™ rồi!  
Tiểu Yến  TỠđẩy NhÄ© Thái má»™t cái tháºt mạnh, hét:  
- Tại  sao huynh cứ nghÄ© xấu vá» tôi váºy? Chẳng tin tôi má»™t chút nào cả. Lần này chuyện  có quan hệ máºt thiết đến chuyện nhìn cha cá»§a Tá» Vy, rồi đến cái đầu cá»§a tôi  nghiêm trá»ng như váºy, mà tôi có thể hÆ¡ há»ng được sao chứ? Thôi tất cả hãy sắp  xếp sá»± việc Ä‘i, tôi sẽ cố gắng há»c thuá»™c lòng, rồi làm đúng theo lá»i má»i ngưá»i  dặn. Ở đây kể cả Tá» Vy Ä‘á»u đã khổ vì tôi nhiá»u quá rồi nếu bây giá» tôi không  giúp được Tá» Vy nữa, thì chẳng bao giá» tôi tiếp tục được vai trò cá»§a cát cát.   
Tá» Vy suy gẫm rồi nhìn má»i ngưá»i:   
- Khoan đã, tôi thấy có Ä‘iá»u chưa ổn. Mà chưa  ổn chá»— nào thì tôi cÅ©ng không biết. Tôi chỉ cảm thấy chuyện này có rất nhiá»u  Ä‘iá»u nguy hiểm. Mặc dù chuyện vào cung để gặp được Hoàng thượng là Ä‘iá»u khát  khao bấy lâu nay cá»§a tôi. Còn có được Hoàng thượng thừa nháºn không cÅ©ng không  cần thiết. Tôi chỉ sợ má»™t Ä‘iá»u, đấy là vào cung, Tiểu Yến Tá» vì bênh vá»±c lo lắng  cho tôi mà để lá»™ sá»± tháºt. Vì váºy rất nguy hiểm. Thôi tôi không nháºn đâu.   
Tiểu Yến Tá» nghe váºy cuống lên, nắm tay Tá» Vy  nài nỉ:  
- Sao Vy lại cẩn tháºn như váºy? Nếu  tôi không giữ được ý thì đã bị bể từ lâu rồi. Vy đồng ý Ä‘i. Kế  hoạch lần này tháºt to tát. Biết đâu Vy vào cung rồi có thể nhìn được cha, mà tôi  cÅ©ng không phải bị mất đầu. Tôi sẽ trả cha lại cho Vy. Nếu không được thì Ãt ra  ở trong cung cÅ©ng có tỉ có muá»™i. Vui vẻ, tôi xin thá» vá»›i Vy, Vy bảo gì tôi cÅ©ng  nghe theo cả. Cái gì mà Vy cho là nguy hiểm, thì tôi sẽ không làm. Tá» Vy, tôi  van muá»™i hãy chấp nháºn Ä‘i, tôi vá»›i Vy đã tỉ muá»™i kết nghÄ©a rồi cÆ¡ mà. Há»a phúc  ta cùng hưởng, nếu không tôi sẽ không vào cung mà ở lại cái lá»u vá»›i Vy đấy.   
Lá»i cá»§a Tiểu Yến Tá» quá thành khẩn, làm Tá» Vy quá cảm động.  NhÄ© Khang cÅ©ng nói vào:  
- Tá» Vy, hãy giữ lấy  cÆ¡ há»™i, cÅ©ng như giúp đỡ lấy chúng tôi. Tôi hứa là nếu trong vòng ná»a năm, mà  tình hình chẳng có chút gì thay đổi, thì chúng tôi sẽ nói vá»›i Tiểu Yến Tá» không  nháºn muá»™i nữa, chúng tôi sẽ rước muá»™i trở ra ngoài. Còn nếu bấy giá» Hoàng thượng  đã nháºn được muá»™i thì coi như má»i việc đã hóa giải, ngưá»i ngưá»i Ä‘á»u hạnh phúc.   
VÄ©nh Kỳ nghÄ© ngợi thấy có lý, nên gáºt đầu:   
- Äúng đấy. Càng nghÄ© tôi càng thấy cái  phương thức này có lý. Trước mắt má»i việc làm cá»§a bá»n ta Ä‘á»u phải ngụy trang,  lừa lá»c. Äây không phải là kế sách lâu dài. Cái bà máºt cá»§a Tiểu Yến Tá», sá»›m muá»™n  gì cÅ©ng bị lá»™ ra. Vì váºy không phải là không nguy hiểm. Và cách duy nhất để hóa  giải chuyện này. Là làm thế nào để Hoàng thượng Ä‘á»u thÃch cả hai. Vì váºy phải  tạo cÆ¡ há»™i cho hai ngưá»i Ä‘á»u có trước mặt vua. Rồi từ từ tình cảm phát triển.  Hoàng thượng là ngưá»i tình cảm. Äến lúc đó sẽ hiểu ra, xúc động và tha thứ hết  tất cả. Tiểu Yến Tá» sẽ không còn sợ tôi chết vì khi quân!  
Kim Tá»a đứng yên nãy giá», chợt sụp xuống nói:  
- Tiểu thÆ¡, hãy nháºn lá»i Ä‘i. Bởi vì lá»i dặn dò cá»§a bà sá»± mong  má»i cá»§a tiểu thư và niá»m tin cá»§a NhÄ© Khang thiếu gia, Ä‘á»u thá»±c hiện được hay  không Ä‘á»u tùy thuá»™c vào cô cả đấy. Cô còn chá» gì nữa? Nhưng mà...   
Kim Tá»a nói đến đây quay sang Tiểu Yến Tá»:   
- Tiểu Yến TỠtỉ tỉ, tỉ tỉ không thể chỉ cần  thêm một cung nữ, mà phải cần đến hai. Phải có cả tôi, để tôi chăm sóc tiểu thư  tôi chứ?  
NhÄ© Thái thấy má»i ngưá»i Ä‘á»u đồng  tình phải kêu lên:  
- Mấy ngưá»i bị tẩu há»a  nháºp ma hết rồi! Äiên hết rồi nhưng thôi được, nếu má»i ngưá»i đã tÃnh váºy, thì  tôi cÅ©ng phải theo váºy. Bây giá» cÅ©ng đã muá»™n rồi, thôi hãy ngồi vào bàn Ä‘i, bàn  tÃnh công chuyện cho xong chứ.  
Thế là tất cả  ngồi lại vá»›i nhau sắp đặt và như váºy, chuyện Tá» Vy vào cung coi như đã an  bài.     
Kế hoạch đã định xong, má»i thứ sẽ tiến hành tuần tá»± như đã  định. Tiểu Yến Tá» chẳng dám bê trá»…. Sáng sá»›m hôm sau, là đến cung cá»§a Lệnh Phi  ngay. Cô nàng dáºp đầu nói:  
- Nương nương ơi.  Con có một việc muốn nhỠnương nương giúp đỡ.  
Lệnh Phi có vẻ ngạc nhiên:  
- Äứng dáºy Ä‘i! Có chuyện gì mà má»›i sáng sá»›m đã đến đây váºy?   
Rồi ra lệnh cho Lạp Mai, Äông Tuyết đến đỡ,  Tiểu Yến Tá» lại không chịu.  
- Con không dáºy  đâu, không dáºy đâu, bao giá» nương nương chấp thuáºn con má»›i đứng dáºy.   
- Có chuyện gì mà quan trá»ng như váºy chứ?   
- Chuyện này vá»›i nương nương chỉ là má»™t việc  nhá» thôi. Äấy là con muốn có thêm hai cung nữ nữa.  
Lệnh Phi càng ngạc nhiên:  
-  Hai cung nữ nữa ư? Chẳng lẽ Minh Nguyệt và Thể Hà nó phục vụ kém?   
- Dạ không phải, không phải. Bá»n há» phục vụ  cÅ©ng tốt lắm nhưng con muốn có thêm hai cung nữ nữa cÆ¡.  
- Thêm hai ngưá»i cÅ©ng không thành vấn Ä‘á». Nhưng không lẽ chỉ  má»™t mình con mà cần đến những bốn cung nữ phục vụ láºn sao?  
- Tháºt tình con cần cung nữ không phải để phục vụ, mà vì con  buồn con muốn có bạn. Nếu có hai ngưá»i này ở trong cung thì con hứa vá»›i nương  nương khá»i phải bá»±c mình lo lắng cho con không?  
Lệnh Phi càng kinh ngạc:  
-  À! Không lẽ chuyện chá»n cung nữ con cÅ©ng muốn được tá»± chỉ định? Có phải là con  đưa ngưá»i từ ngoài vào cung chứ gì?  
Tiểu Yến  Tá» vá»™i vã đứng dáºy, bước tá»›i ôm lấy vai Lệnh Phi nÅ©ng nịu:  
- Nương nương hay quá, biết hết trÆ¡n! Nương nương đồng ý nhé  coi như chìu con má»™t lần Ä‘i. Con biết là nương nương rất yêu con chứ không phải  như... ngưá»i ta. Nương nương ở đây có gì ngon Ä‘á»u bảo ngưá»i mang sang cho con  cả. Lúc con bị Hoàng háºu mắng, cÅ©ng được nương nương che chở. Con hứa rồi, sau  này con nhất định phải báo Ä‘á»n ân sá»§ng cá»§a nương nương. Nhưng nương nương đã yêu  con thì nên yêu cho trót, cho con mang hai cung nữ đó vào Ä‘i!  
Lệnh Phi hơi bối rối:  
- Hai  cung nữ đó thế nào?  
- Äó là hai ngưá»i làm ở  phá»§ Phước Äại Nhân. Má»™t ngưá»i tên là Tá» Vy, còn má»™t ngưá»i tên là Kim Tá»a ạ.   
Lệnh Phi tròn mắt nhìn Tiểu Yến Tá»:   
- Lại là ở phá»§ Phước Luân? A... Con lúc này  có vẻ qua lại máºt thiết vá»›i gia đình đó quá váºy?  
Tiểu Yến TỠkhông để ý đến sự tò mò của Lệnh Phi, nói:   
- Hai ngưá»i cung nữ đó ngoan lắm, lại rất hợp  vá»›i con. Hiểu ý con như tỉ muá»™i má»™t nhà váºy. Có bá»n há» vào cung là thÃch vô  cùng. Con cÅ©ng không cần cung đình phát lương cho hỠđâu. Con  có tiá»n đây. Tiá»n mà Hoàng A Ma cho đó, con xài không hết, con sẽ phát lại cho  há». Vì váºy con chỉ cần nương nương chấp thuáºn là được rồi.  
Lệnh Phi vẫn chăm chú nhìn Tiểu Yến Tá» rồi gáºt đầu:   
- ÄÆ°á»£c rồi, để đó Ä‘i. Chuyện này ta suy nghÄ©  mấy hôm rồi trả lá»i sau.  
Nhưng Tiểu Yến TỠ không hài lòng:  
- Nương nương cần gì suy nghÄ©  nữa. Ở Thấu Phương Trai còn thịt cá ê há». Chấp thuáºn Ä‘i, con nuôi thêm mấy ngưá»i  cÅ©ng nào có thành vấn đỠđâu?  
- Äâu có phải  muốn gì có ngay. Con cần gì cÅ©ng phải để ta suy nghÄ© má»™t chút chứ?   
Tiểu Yến TỠthấy không thể làm gì khác hơn  được nên đành chỠđợi.  
Lệnh Phi cÅ©ng chẳng  nghÄ© ngợi lâu, ngưá»i cho má»i Phước Tấn tá»›i há»i cặn kẽ, bà Phước Tấn thì đã được  má»i ngưá»i trước đó thông báo nên trả lá»i má»™t cách chi tiết, lại hết lòng ca ngợi  Tá» Vy và Kim Tá»a. Bấy giá» Lệnh Phi má»›i hiểu ra, há»i lại:  
- Tỉ tỉ nói, hai cung nữ kia là tỉ muội kết nghĩa của Hoàn  Châu cát cát ư?  
- Äúng váºy. Khi Hoàn Châu cát  cát vào cung, gặp NhÄ© Thái đã dặn dò NhÄ© Thái phải tìm cho được hai cô con gái  này. Nhưng NhÄ© Thái vì báºn việc nên tôi phải Ä‘i thay, kết quả lúc tìm gặp má»›i  giáºt mình. Há» sao mà lá»… phép, ná»n nếp, lại đẹp đẽ quá. Vừa nhìn thấy là tôi đã  hài lòng ngay, vá»™i vàng rước vá» nhà, nhá» há» phụ việc nhà. Vì váºy mà Hoàn Châu  cát cát má»—i lần nhá»› bạn đòi ra thành, là để đến nhà tôi gặp há» chứ.   
Lệnh Phi gáºt gù:  
- Thì ra là váºy. Thế mà cô bé nào có nói má»™t lá»i nào cho tôi  biết đâu? Lần trước trốn ra khá»i cung là đến nhà tỉ tỉ chỉ để gặp hai cô gái này  thôi ư?  
- Äúng váºy, tình cảm cá»§a há» rất khắng  khÃt.  
Lệnh Phi trầm ngâm má»™t chút há»i:   
- Theo tỉ tỉ thấy thì, để bá»n há» vào làm cung  nữ trong cung có gì trở ngại không?  
Bà Phước  Tấn nhìn Lệnh Phi nói:  
- Hiện nay, Hoàn Châu  cát cát Ä‘ang được nhà vua ưa thÃch, cái đó phần lá»›n cÅ©ng nhá» công cá»§a cô. Nói  tháºt mai sau mà mấy đứa nhá» có thành đạt hay không chắc cÅ©ng phải nhá» cô nâng  đỡ, nhá» Hoàn Châu cát cát tiếp sức nữa. Vì váºy tôi nghÄ© trong cung hiện nay cung  nữ không thiếu, nhưng có thêm hai ngưá»i cÅ©ng chẳng sao. Chẳng qua là chúng ta  muốn cho Hoàn Châu cát cát vui thôi. Riêng vá» mặt phẩm giá cá»§a hai cô gái kia,  thì tôi có thể bảo đảm vá»›i Lệnh Phi đấy.  
Lệnh  Phi nghe váºy vui hẳn:  
- Có tỉ tỉ bảo lãnh còn  lo gì. Thôi được rồi hai ngày nữa, tỉ tỉ cho ngưá»i đưa hai cô gái vào cung Ä‘i.   
Má»i chuyện diá»…n biến suôn sẻ má»™t cách bất  ngá». Tháºt ra thì vá»›i vị trà cá»§a Lệnh Phi hiện nay, chuyện sắp xếp để cho cung nữ  bên ngoài vào hầu hạ trong cung cÅ©ng chẳng đến ná»—i khó khăn lắm.   
Trước cái hôm TỠVy vào cung đó một đêm. Nhĩ  Khang đã tìm đến gặp TỠVy với một tâm trạng cực kỳ căng thẳng, Nhĩ Khang nói:   
- Tá» Vy, chuyện huynh để muá»™i vào cung là má»™t  chuyện vạn bất đắc dÄ©. Nhưng huynh không có cách nào khác, chỉ có sá»± mạo hiểm  này, má»›i có thể giải quyết được hết má»i sá»± việc. Nhưng táºn cùng lòng huynh.  Huynh chẳng muốn muá»™i xa huynh má»™t chút nào cả. Vào trong đó, dù muá»™i chỉ cách  huynh có má»™t bức tưá»ng thành, nhưng huynh lại cảm thấy đôi mình như cách nhau  tháºt xa. Chuyện đó làm huynh bịn rịn không muốn cho muá»™i Ä‘i. Mai này muá»™i đã vào  cung, sao huynh lo quá, huynh thấy vô cùng hối háºn. Không biết chuyện tÃnh toán  cá»§a mình như váºy là đúng hay sai. Vì váºy muá»™i hứa vá»›i huynh Ä‘i, vào trong đó  phải hết sức tháºn trá»ng, nghe không?  
Tá» Vy  gáºt đầu nói:  
- Huynh hãy yên tâm, muá»™i không  phải là Tiểu Yến Tá», muá»™i sẽ hết sức cẩn tháºn. Muá»™i cÅ©ng biết là sáng kiến cá»§a  huynh khá mạo hiểm và đầy mâu thuẫn, nhưng đã cân nhắc kỹ càng, chẳng còn có  cách nào khác. Huynh biết muá»™i rất khát khao gặp cha, chẳng vào cung thì chẳng  có cách nào gặp, mà ở ngoài thì đâu thể ở mãi trong nhà huynh? Vị trà không minh  bạch nên phải ra Ä‘i thôi nhưng như thế chẳng giải quyết được gì mối háºn trong  lòng sẽ không tan. Vì váºy chỉ còn con đưá»ng này. Muá»™i biết huynh đã nhá»c tâm rất  nhiá»u, nếu muá»™i không cố gắng, sẽ không làm gì được, và phụ lòng huynh.   
Nhĩ Khang nghe nói vô cùng cảm động:   
- Thú tháºt vá»›i muá»™i, nhiá»u lúc huynh thấy  sinh ra trong má»™t gia đình công hầu cÅ©ng chẳng có sung sướng gì? Ta không thể tá»±  chá»§ được chÃnh ta. Nếu biết má»i thứ lại rắc rối thế này, cái hôm ở Thung lÅ©ng  lãng quên ấy huynh đã bế muá»™i lên ngá»±a, rồi chúng ta Ä‘i đến táºn chân trá»i, sống  hạnh phúc bên nhau, bá» mặc hết má»i vinh hoa phiá»n toái này.  
- Nhưng mà nếu làm váºy. Huynh sẽ thấy mình có lá»—i vá»›i gia  đình, vá»›i đất nước?  
Nhĩ Khang nhìn TỠVy:   
- Muội mà vào cung rồi, chúng ta có muốn gặp  nhau có dễ dàng như vầy đâu. Nhưng huynh sẽ liệu cách để gặp muội. Huynh sẽ liên  lạc với Ngũ A Ca để biết chuyện của muội mỗi ngày.  
Tá» Vy gáºt đầu cảm động, NhÄ© Khang lại tiếp:  
- Ở trong cung vá»›i thân pháºn là cung nữ, muá»™i sẽ không thoải  mái như ở đây đâu. Muá»™i cÅ©ng không được quyá»n uy như Tiểu Yến Tá», vì váºy nhất cá»  nhất động Ä‘á»u phải để ý. Äối vá»›i chuyện nháºn cha, cÅ©ng đừng nên nôn nóng hay hấp  tấp quá, vì xúc động thì sẽ khó mà tỉnh táo, làm chá»§ được tình cảm. Muá»™i cần  phải biết rằng trong quả tim cá»§a Hoàng thượng đã có má»™t đứa con gái chiếm chá»—  rồi, đó là Tiểu Yến Tá».  
- Muội biết! Muội  biết chuyện đó rồi!  
- Nếu muá»™i cảm thấy  chuyện ở trong cung không thể tiếp tục được thì cứ nói vá»›i NgÅ© A Ca. Bá»n huynh  sẽ đưa muá»™i ra ngoài ngay. Äừng có ngại gì cả nhé!  
- Muội biết!  
Nhĩ Khang vẫn  thấy chưa yên tâm:  
- Hãy nhá»› là, chuyện tạm  thá»i chia tay hôm nay là để có ngày được bên nhau mãi mãi!  
Tá» Vy gáºt đầu. NhÄ© Khang bứt rứt:  
- Thế không lẽ, trước lúc chia tay, muá»™i chẳng có Ä‘iá»u gì để  nói vá»›i huynh ư?  
- Muá»™i muốn huynh hãy bảo  trá»ng.  
Vy nói, Khang đỠmặt:  
- Chỉ có hai chữ đó sao? Chẳng có gì khác nữa ư?   
TỠVy bước đến bàn, nâng cây đàn lên, bắt đầu  dạo nhạc, rồi hát:  
Gặp không dễ mà xa cũng  không dễ, tan hợp luyến lưu.  
Äêm nay biết đến  bao giá» má»›i gặp?  
Thấy cũng khó mà chia tay  cũng khó,  
thà tương tư hơn cảnh hợp tan.   
Äi nào dá»…, ở nào dá»…, lòng sầu trăm mối.   
Mỗi mối một bóng chàng.  
Tỉnh không vui, say không vui.  
Chia tay đêm nay. Hẳn nhớ mãi ngày dài lâu.  
TỠVy hát xong, ngước mắt long lanh nhìn Nhĩ Khang làm Khang  ngơ ngẩn, bịn rịn không muốn chia tay.  
Thế là  hôm sau, bà Phước Tấn dẫn Tá» Vy, Kim Tá»a vào cung. Äến trá»±c tiếp gặp Lệnh Phi.  Tiểu Yến Tá» cÅ©ng đã có mặt sẵn ở đó chá». Bà Phước Tấn nói.  
- Nương nương, hôm nay tôi đưa Tá» Vy và Kim Tá»a vào cung như  lá»i hứa.  
Tá» Vy và Kim Tá»a quỳ xuống trước mặt  Lệnh Phi, Tá» Vy nói:  
- Nô tài TỠVy khấu kiến  Lệnh Phi nương nương. Chúc nương nương vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế.   
Kim Tá»a thấy váºy bắt chước theo:   
- Nô tài Kim Tá»a khấu kiến Lệnh Phi nương  nương. Chúc nương nương vạn tuế, vạn vạn tuế.  
Lệnh Phi ra lệnh:  
- Hãy  ngước lên cho ta xem nào.  
Tá» Vy và Kim Tá»a  ngước lên, Lệnh Phi chăm chú ngắm, chợt giáºt mình:  
- á»’! đẹp lắm. Ngưá»i  rất thanh tú. Năm nay bao tuổi?  
TỠVy đáp:  
- Dạ, nô tài  mưá»i tám tuổi.  
Kim Tá»a nói theo:   
- Nô tài mưá»i bảy tuổi.  
Lệnh Phi dễ dãi:  
- Bao giá»  ta chưa há»i thì không được lên tiếng nghe không?  
Kim Tá»a sợ hãi:  
- Vâng, con  biết rồi.  
- Váºy được rồi, còn những bệnh khác  từ từ chữa, nhưng mà sang hầu cho Hoàn Châu cát cát thì ta nghÄ©. Những nguyên  tắc kia không làm sao thá»±c hiện được đâu. Có Ä‘iá»u khi có mặt Hoàng thượng, thì  làm bất cứ Ä‘iá»u gì phải đúng ná» nếp. Không được lá»™n xá»™n. Bằng không rồi ngưá»i sẽ  thắc mắc là ngưá»i kém cõi như váºy mà Lệnh Phi này cÅ©ng cho mấy con bé này vào  cung hầu ư?  
Tá» Vy vá»™i dáºp đầu:   
- Nô tì xin cảm Æ¡n nương nương đã chỉ dẫn  cho, chúng nô tì sẽ cố gắng giữ qui tắc, để nương nương không bị phiá»n phức.   
Lệnh Phi nghe Tá» Vy nói, giáºt mình quay qua.  Chưa kịp há»i thì Tiểu Yến TỠđã bước tá»›i nói:  
- Con có thể dẫn bá»n há» vá» Thấu Phương Trai chưa ạ?   
Lệnh Phi nhÃu mày:  
- Làm gì con lại gấp rút thế? Lá»i ta còn chưa hết cÆ¡ mà?   
Rồi quay qua bá»n Tá» Vy dặn dò:   
- Hai ngưá»i vào cung được là nhá» Hoàn Châu  cát cát đấy. Vì chưa được huyến luyện chÃnh thức, nên làm gì cÅ©ng phải cẩn tháºn,  biết ká»m chế. Sống ở Thấu Phương Trai vá»›i cát cát, không được vô tráºt tá»±. Cung  đình ở đây rất rá»™ng lá»›n. Các ngươi ngoài Thấu Phương Trai ra không được tò mò Ä‘i  lung tung. Äi ra khá»i đấy có cái gì tháºt khó mà bảo lãnh cho các ngươi đó nha.   
Tá» Vy lại dáºp đầu:  
- Nô tài xin nghe lá»i dạy bảo cá»§a nương nương, nhất định sẽ  biết tá»± ká»m chế không dám làm gì vượt quy cả.  
Lệnh Phi thấy Tá» Vy nói năng đầy thuáºt ngữ cá»§a cung đình, cảm  thấy nghi hoặc. Trong khi Tiểu Yến TỠđã không chỠđược:  
- Nương nương nói hết chưa váºy? Những qui cách khác nương  nương đừng lo. Rồi con sẽ dạy bảo hỠđược mà.  
Lệnh Phi tròn mắt:  
- Con  dạy ư? Ta thấy tốt hÆ¡n con đừng dạy há» Ä‘iá»u gì cả.  
Äang nói đến đó thì thái giám bên ngoài bẩm báo:   
- Hoàng thượng giá lâm!  
Tá» Vy nghe bốn chữ đó, giáºt mình. Hoàng thượng ư? Vừa má»›i vào  cung đã ngay Hoàng thượng. Trá»i đất! Trái tim cá»§a Tá» Vy Ä‘áºp mạnh, mặt nàng tái  hẳn Ä‘i.  
Ngay lúc đó nhà vua đã vào tá»›i. Vị  vua tối thượng, ngưá»i cha mà Tá» Vy Ä‘i tìm kiếm từ lâu Ä‘ang bước vào. Tá» Vy run  rẩy quỳ thấp đầu xuống, không dám động Ä‘áºy.  
Cả nhà thấy vua bước vào, thi lá»… tung hô. Lệnh Phi và Phước  Tấn cÅ©ng quỳ xuống. Lệnh Phi tung hô vừa xong, há»i:  
- Hoàng thượng hôm nay hẳn rảnh rỗi nên ghé sớm qua đây?   
Vua Càn Long có vẻ Ä‘ang vui, nên cưá»i nói:   
- À!... Hôm nay đẹp trá»i, ta cÅ©ng có chuyện  vui. Biên giá»›i vá»›i Miến Äiện sau má»™t thá»i gian rối loạn nay đã dẹp xong. Bá»n  chúng Ä‘ang cho ngưá»i sang cầu hòa. Äiá»u này cho thấy thanh thế nhà Äại Thanh ta  vô cùng to lá»›n...  
Rồi nhìn qua bà Phước Tấn,  nhà vua há»i:  
- Bữa nay ở đây có khách ư?   
Bà Phước Tấn bước tới thi lễ:   
- Thần thiếp tham kiến Hoàng thượng.   
Vua Càn Long gáºt đầu, vui vẻ:   
- À!... Trẫm sẵn đây muốn ca ngợi Phước Luân  má»™t phút. Hai đứa NhÄ© Thái, NhÄ© Khang nhà khanh càng ngày càng tá» ra có năng  lá»±c, rõ là vợ chồng khanh dạy con giá»i lắm! Giá»i lắm!  
Nói tá»›i đấy vua quay ra thấy Tiểu Yến Tá» nên có vẻ vui hÆ¡n,  ngoắc tay gá»i Tiểu Yến TỠđến nói:  
- Sang  đây, sang đây này. Con không cần há»c phép tắc gì nữa. Nhưng mà con trông thấy  Hoàng thượng thì phải chá»§ động bước tá»›i chào há»i, chứ sao lại đứng ngẩn ra ở đó?   
Tiểu Yến Tá» cÅ©ng giống như Tá» Vy, chuyện vua  đến đây vá»›i há» Ä‘á»u bất ngá». Yến Tá» lúng túng nhưng cÅ©ng căng thẳng. Ná»a muốn  bước tá»›i nắm lấy tay vua rồi chỉ vá» phÃa Tá» Vy, nói:  
- Này Hoàng thượng xem, xem này. Äây má»›i là con gái ruá»™t cá»§a  Hoàng A Ma đấy. Nhìn kỹ xem giống không? Còn  con thì...  
Nhưng rồi lại tá»± kiá»m chế được, nghÄ© ra... Äầu óc vô cùng căng  thẳng vì váºy mà chỉ đứng sững ra đó. Cho đến lúc vua Càn Long há»i, má»›i giáºt mình  quỳ xuống:  
- Hoàng A Ma kiết tưá»ng!   
Vua Càn Long nhìn Tiểu Yến Tá» cưá»i không để  ý:  
- Ha ha! Con giống như thầy bói đấy!  Chuyện con Ä‘oán đúng như thần! Äấy, hôm trước con bảo, đất nước vương triá»u ta  rồi sẽ cưá»ng thịnh. Chuyện quả đúng như váºy “Hữu quốc Càn Long, cốc bất sinh  trùng". Có lý quá Ä‘i chứ! Quá Ä‘i chứ?  
Rồi vua  Càn Long nhìn xuống Tá» Vy và Kim Tá»a. Tá» Vy thấy vua nhìn sợ hãi cúi rạp hÆ¡n.  Vua chỉ nhìn má»™t chút, rồi khoát tay nói:  
-  Thôi đứng lên! Äứng lên Ä‘i! Äừng có bất cứ ngưá»i nào thấy trẫm là cứ quỳ mãi  quên đứng lên.  
Tá» Vy nghe vua nói càng sợ  hãi, không dám đứng lên. Bà Phước Tấn gần đó khẽ chạm vào ngưá»i Tá» Vy và nói:   
- Hoàng thượng muốn ngươi đứng lên, sao không  lạy tạ rồi đứng dáºy Ä‘i.  
Tá» Vy bây giá» má»›i  giáºt mình, vá»™i dáºp đầu:  
- Tạ ơn Hoàng thượng.   
Kim Tá»a cÅ©ng bắt chước nói theo, rồi hai  ngưá»i đứng dáºy Tá» Vy quỳ hÆ¡i lâu nên lúc đứng dáºy bị choáng. Kim Tá»a đứng lên  vá»™i đỡ, và suýt tý đã buá»™t miệng kêu lên hai tiếng “Tiểu thư!†
Vua Càn Long nhìn hai ngưá»i vá»›i má»™t chút ngạc nhiên.   
Lệnh Phi thấy váºy nói:  
- Äây là hai cung nữ má»›i tuyển, thiếp đã cho sang hầu hạ Tiểu  Yến TỠđấy.  
Vua Càn Long nghe nói là cung nữ  nên chẳng quan tâm nữa, quay qua Tiểu Yến TỠvua nói:  
- À! Hôm nay trẫm thấy con thế nào đấy. Má»i khi nói năng lÃu  lo hôm nay làm sao lại câm như hến váºy.  
Tiểu  Yến Tá» giáºt mình vá»™i há»i:  
- Ban nãy nghe  Hoàng thượng nói chuyện “Mì đũa" gì đó đã xong rồi, còn chuyện “Gừng tương" thì  sao?  
Tiểu Yến Tá» vừa nghe chuyện Miến Äiện vì  không hiểu nên Ä‘á»c trại ra “Mì đũa". Còn “Biên cương" không biết nên há»i là  “Gừng tương".  
Vua Càn Long nghe há»i giáºt  mình, nhưng nghÄ© má»™t hồi hiểu ra, cưá»i nói:  
-  À... À... Äúng rồi chuyện “Mì đũa" đã giải quyết xong. Chuyện “Gừng tương" cÅ©ng  coi như không còn.  
Rồi ông vỗ vai Tiểu Yến TỠ nói:  
- Ngày mai Ä‘i há»c, con nhá»› nhá» Ká»· sư bá  dạy rõ mấy Ä‘iá»u này, để không ngưá»i ta cưá»i chết.  
Tiểu Yến TỠnghe nói đến tên Kỷ sư bá sợ hãi nói:   
- Mai phải Ä‘i há»c ư? Còn có nhiá»u thứ con  chưa hiểu nhưng mà để...  
Rồi không biết nghĩ  sao. Tiểu Yến TỠquay qua hai thầy trò TỠVy, giới thiệu với vua:   
- Hoàng A Ma Æ¡i, đây là Tá» Vy còn đây là Kim  Tá»a nè.  
Vua Càn Long hơi ngạc nhiên, quay lại  nhìn hai thầy trò TỠVy rồi bình thản nói:  
-  Thôi được rồi, được rồi, hai ngưá»i không cần đứng đây nữa, hãy Ä‘i xuống nhà dưới  Ä‘i.  
Tá» Vy nghe váºy rất thất vá»ng. Tá»± ái như  bị thương tổn. Tiểu Yến Tá» thì nhân cÆ¡ há»™i đó quỳ xuống thưa:  
- Váºy thì cảm Æ¡n Hoàng thượng, để con đưa hai ngưá»i này vá»  Thấu Phương Trai, rồi quay lại hầu Hoàng A Ma sau.  
Tiểu Yến Tá» nói xong ra hiệu cho Tá» Vy. Tá» Vy sụp xuống chào  vua, rồi thẫn thá» theo Tiểu Yến Tá» ra ngoài, Kim Tá»a lẻo đẻo Ä‘i theo.   
Bà Phước Tấn thở dài nhẹ nhõm, vì vừa thoát  khá»i má»™t thá» thách gay go.  
Từ Diện Há»· cung  bước ra, Tiểu Yến Tá» cÅ©ng rất thất vá»ng, trong khi Kim Tá»a lại vô cùng hưng  phấn, cô nàng nói:  
- Tháºt không ngá» tôi đã  được thấy mặt vua, uy phong trẻ trung lúc nào cÅ©ng vui vẻ.  
Tiểu Yến TỠnói:  
- Tại muá»™i  chưa thấy lúc ông ấy nổi giáºn chỉ quát má»™t tiếng là cả đám ngưá»i phải quỳ sụp  xuống, chẳng dám hó hé má»™t tiếng nào.  
Kim Tá»a  vẫn còn hứng khởi:  
- Là vua oai tháºt. Nhưng  làm cát cát cÅ©ng sướng. Hoàng thượng có vẻ quý tỉ tỉ quá. Lúc tỉ tỉ nói “Gừng  tương" ông ấy cưá»i hỉ hả.  
Nhưng rồi Kim Tá»a  thấy thái độ thất thần cá»§a Tá» Vy, hiểu ngay:  
- Tiểu thư, tiểu thư đừng có buồn, chẳng qua ông ấy chưa biết  rõ được sự có mặt của tiểu thư thôi.  
Tiểu Yến  TỠcũng vội nói:  
- Bữa nay má»›i là buổi đầu  tiên muá»™i vào cung mà? Hoàng A Ma cÅ©ng xuất hiện đột ngá»™t nên không để tâm tá»›i  muá»™i. Thôi  đừng có buồn, từ từ... thá»i gian còn dài mà.  
Tá» Vy nghẹn lá»i nói:  
- Tôi  không buồn hay khó chịu. Chẳng qua vì... Äá»™t nhiên rồi thấy cha ruá»™t xuất hiện  trước mặt mình, ngưá»i cao lá»›n, uy phong, đầy quyá»n lá»±c... Sá»± xuất hiện đó làm  tôi bị kÃch động, tôi giống như má»™t con kiến Ä‘ang bò trên chảo nóng... Tôi khao  khát... Váºy mà ngưá»i chẳng thèm nhìn tôi má»™t cái...  
Kim Tá»a an á»§i:  
- Tiểu thư  ạ, đừng có nôn nóng. Tiểu Yến TỠtỉ tỉ nói đúng đấy, ngày tháng còn dài mà,  chúng mình sẽ có cơ hội.  
Tá» Vy chợt nhá»› ra  Ä‘iá»u gì, nói:  
- Kim Tá»a, muá»™i phải cẩn tháºn  đấy, thay đổi cách xưng hô Ä‘i, để không gặp rắc rối đấy.  
Kim Tá»a sá»±c nhá»› ra, vá»™i xin lá»—i.  
- Tại muá»™i quên! Từ đây vá» sau muá»™i sẽ cẩn tháºn, không để sÆ¡  sót nữa.  
Kim Tá»a lùi ra sau vá»›i Tiểu Yến Tá».   
- Cát cát hãy đi trước, nô tì có mặt đằng sau  đây.  
Tiểu Yến TỠnhìn TỠVy. Sự vui sướng vì  được sống chung chưa tan, nhưng nhìn nét mặt dàu dàu của TỠVy, Tiểu Yến TỠcũng  không vui lắm.  
- Tá» Vy đừng có thất vá»ng, hãy  tươi tỉnh má»™t chút. Chuyện kia gác sang má»™t bên, hãy nghÄ© đến lúc này hai đứa  mình được ở cạnh nhau, không tuyệt lắm ư? Mấy tháng trước mình còn phải chạy đôn  chạy đáo để được gặp Hoàng thượng, còn bây giá» thì không còn nữa mình đã ở trong  cung đình...  
Tá» Vy thấy Tiểu Yến Tá» nói nhiá»u  quá, vá»™i gáºt đầu, cưá»i nói:  
- Vâng, tôi đã  được gặp Hoàng thượng, gặp ngay ngày đầu vào cung, đó là Ä‘iá»u vui rồi.   
Tiểu Yến Tá» thấy Tá» Vy cưá»i, thÃch quá vừa Ä‘i  vừa nhảy.  
- Äúng đấy! Äúng đấy! Chúng ta rất  gian nan má»›i có được ngày nay. Như cái Ä‘iá»u NgÅ© A Ca đã nói: “Núi mà Ä‘i hết là  có nước, liá»…u ngã hoa tàn lại có hoa"...  
Tá»  Vy châu mày rồi hiểu ra. Cưá»i nói:  
- Äừng nói  váºy ngưá»i ta cưá»i chết, phải Ä‘á»c thế này “SÆ¡n cùng thá»§y táºn ngá» không lối. Liá»…u  rá»§ hoa cưá»i lại có thôn" 
- Äúng rồi, đúng rồi!  Câu đó đó!  
Tiểu Yến TỠhồn nhiên nói tiếp:   
- Giống như chúng mình váºy đó Ä‘i hết đưá»ng  núi đến đưá»ng sông rồi. Muá»™i còn gì mà không vui. Phải vui lên biết không? Biết  không?  
TỠVy bị Tiểu Yến TỠkhuấy động, đã  thấy vui lên một chút, nói:  
- Vâng, thưa cát  cát, nô tì xin tuân lệnh!  
Tiểu Yến Tá» cưá»i  phá lên:  
- Ngươi xưng hô cái kiểu này ta thấy  nhột quá!  
TỠVy cảnh giác nhìn quanh, rồi khẽ  ho một tiếng:  
- Cát cát! Xin cát cát đi đứng  nghiêm chỉnh một chút.  
Lá»i cá»§a Tá» Vy làm Tiểu  Yến Tá» giáºt mình, dáo dác nhìn quanh. Lúc đó má»›i phát hiện ra Dung ma ma Ä‘ang  đứng khúc quanh hành lang, nhìn vá» phÃa hai ngưá»i. Tiểu Yến Tá» làm nghiêm trở  lại, nói nhá» vá»›i Tá» Vy:  
- Váºy chúng mình đổi  hướng khác Ä‘i Ä‘i, tránh mặt mụ phù thá»§y đó thì hÆ¡n.  
Tá» Vy ngước lên nhìn theo hướng Yến Tá» nhìn bất chợt rùng  mình. Ãnh mắt cá»§a Dung ma ma tháºt sắc, vừa chạm phải là Tá» Vy đã thấy sá»± Ä‘e dá»a  tiá»m tàng ngay.  
Tiểu Yến Tá» cùng Tá» Vy và Kim  Tá»a bước vào Thấu Phương Trai là hét to:  
-  Minh Nguyệt, Thể Hà, Tiểu Äặng Tá», Tiểu Trác TỠđâu? Tất cả ra đây! Ra đây hết!   
Äám nô tỳ nghe gá»i láºp tức chạy ra, ngưá»i quỳ  xuống, kẻ cúi đầu:  
- Cát cát kiết tưá»ng.   
Tiểu Yến TỠkéo TỠVy đến gần, nói lớn:   
- Này, này, để ta giá»›i thiệu cho các ngưá»i  biết hai ngưá»i này nhé. Äây là Tá» Vy, còn đây là Kim Tá»a. Trên danh nghÄ©a trong  cung đình há» chỉ là cung nữ, nhưng tháºt ra ngoài Ä‘á»i há» là tỉ muá»™i kết nghÄ©a cá»§a  ta đấy.  
Tá» Vy nghe giá»›i thiệu giáºt mình:   
- Cát cát! Tại sao cát cát nói như váºy?   
Tiểu Yến Tá» cưá»i:  
- Äã ở trong Thấu Phương Trai này rồi thì sợ gì? Nếu cứ phải  né tránh mãi chắc tổn thá» mất. Muá»™i yên tâm Ä‘i bốn ngưá»i này Ä‘á»u là tâm phúc cá»§a  tỉ tỉ cả. Ngay cả Tiểu Thuáºn Tá», Tiểu Quế Tá» cá»§a NgÅ© A Ca Ä‘á»u nghe lá»i ta. Bá»n  chúng không dám bán đứng ta đâu mà sợ.  
Rồi  quay qua đám nô tỳ, Tiểu Yến Tá» há»i:  
- Có  đúng váºy không các ngươi?  
Äám Minh Nguyệt  đồng thanh đáp:  
- Dạ!  
Tiểu Yến TỠtiếp tục dặn dò:  
- Các ngưá»i phải biết. Tá» Vy và Kim Tá»a trên danh nghÄ©a Ä‘á»u là  cung nữ cá»§a ta, nhưng tháºt ra được ta quý hÆ¡n tỉ muá»™i ruá»™t. Các ngươi biết váºy  để xá» trÃ. Nhưng phải kÃn miệng không được nói báºy. Nếu ai có há»i, các ngươi  cÅ©ng tuyệt đối không được khai, biết không?  
-  Dạ biết.  
Tiểu Yến TỠlại nói:   
- Nếu biết há» là tỉ muá»™i cá»§a ta rồi, thì các  ngưá»i phải cư xá» há» thế nào?  
- Dạ giống như  tớ với chủ.  
Tiểu Yến Tá» cưá»i lá»›n:   
- Cái gì mà tá»› vá»›i chá»§. Dạy hoài mà cÅ©ng  không nhá»›. Tất cả Ä‘á»u ở chung má»™t nhà, biết không? Ngưá»i nhà cả. Các ngươi cư xá»  vá»›i ta ra sao thì cÅ©ng phải cư xá» vá»›i há» như váºy. Vô lá»… vá»›i Tá» Vy và Kim Tá»a tức  là vô lá»… vá»›i ta biết chưa?  
- Dạ biết.   
Cả bá»n đáp. Tiểu Äặng Tá» tò mò nhìn Tá» Vy rồi  nhìn Kim Tá»a, nhiá»u chuyện:  
- á»’! Hai cô này  đẹp như tiên váºy đó. Thì ra cái hôm mà cát cát đến chá»— túp lá»u tranh để tìm hai  cô này phải không? Từ đây vá» sau Thấu Phương Trai này có thêm ngưá»i nữa. Thế này  thì càng vui thôi.  
Tiểu Yến Tá» gáºt đầu thÃch  chÃ:  
- Tiểu Äặng Tá» nói đúng. Ta khen đấy!   
Äám nô tài, nô tì nghe váºy vá»™i bước tá»›i sụp  xuống trước mặt Tá» Vy vá»›i Kim Tá»a:  
- Bá»n nô  tài, nô tì xin bái kiến các cô nương.  
Tá» Vy  vá»™i đỡ há» dáºy.  
- Các bạn không nên như váºy.  Làm thế sẽ nguy hiểm lắm. Hãy biết tôi Tá» Vy, còn cô này là Kim Tá»a. Từ đây vá»  sau, cứ tên mà gá»i, như váºy sẽ không làm ai nghi ngá».  
Rồi quay sang Kim Tá»a, Tá» Vy nói:  
- Kim Tá»a, mấy thứ ta mang theo đâu rồi?  
Kim Tá»a mở chiếc đãy mang trên ngưá»i xuống lấy hai món nữ  trang, hai món tiá»n chia Ä‘á»u trong bốn chiếc và nhá» nói:  
- Äây là má»™t chút quà má»n ra mắt, xin các bạn nháºn cho.   
Kim Tá»a cưá»i cầu thân vá»›i bốn ngưá»i:   
- Mấy cái và này là do Ä‘Ãch thân tiểu thư tôi  may đấy, không phải dá»… kiếm đâu. Còn các món nữ trang kia, là cái mà tiểu thư  tôi đã mang. Vì đây là Thấu Phương Trai không có gì phải giấu, nên tôi cÅ©ng nói  tháºt. Cô Tá» Vy trên danh nghÄ©a là tỉ muá»™i kết nghÄ©a chứ tháºt ra là chá»§ tôi đó.   
Äám Minh Nguyệt, Tiểu Äặng Tá» cầm lá»… váºt trên  tay ngắm nghÃa má»™t cách hứng khởi. Thấy tư cách và thái độ cá»§a Tá» Vy rõ ràng là  hÆ¡n ngưá»i, nên cÅ©ng có phần kÃnh nể. Nhưng há» chỉ biết những gì mà Tiểu Yến Tá»  và Kim Tá»a nói, chá»› vá» lý lịch cá»§a hai ngưá»i trước mặt há» vẫn hoàn toàn mù tịt.   
Tiểu Äặng Tá» lanh lợi nhất đám, quỳ xuống bái  Tá» Vy:  
- Xin cảm ơn TỠVy cô nương vỠnhững  món quà vừa ban tặng.  
Lúc đó Tiểu Yến Tá» quay  qua Tá» Vy cưá»i nói:  
- Thôi đừng có né tránh  nữa. Cái chuyện chá»§ tá»›, nô tài, tiểu thư này, từ từ tÃnh sau. Bây giá» chúng mình  phải vui trước đã.  
Tối hôm ấy ở Thấu Phương  Trai có má»™t bữa tiệc nho nhá». Bữa tiệc này do Tiểu Yến Tá» tổ chức gá»i là để mừng  thầy trò Tá» Vy đến Thấu Phương Trai. Toàn thể má»i ngưá»i Ä‘á»u được dá»± không phân  biệt chá»§ tá»›, tiểu thư, nô tài gì cả. Bữa tiệc gồm bảy ngưá»i. Tiểu Yến Tá» làm chá»§  xị. Có thịt có cả rượu. Má»›i uống có mấy ly Tiểu Yến TỠđã đỠbừng cả mặt không  còn giữ ý giữ tứ gì cả. Cô nàng cầm bình rượu rót đầy ly cho từng ngưá»i má»™t:   
- Nào uống Ä‘i! Má»i ngưá»i phải vui như ta đã  vui nhé! Từ hôm vào cung đến giá», hôm nay là ngày vui nhất cá»§a ta. Tá» Vy hãy  uống rượu Ä‘i đừng ngại. Vì cá»a cá»§a Thấu Phương Trai này đã đóng kÃn then gài cả  rồi, chẳng có ai xâm nháºp vào được đâu.  
Tiểu  Äặng Tá», Tiểu Trác Tá», Minh Nguyệt, Thể Hà vì nể Tiểu Yến Tá» mà lên bàn ngồi  chung, chá»› há» rất sợ những sá»± bất trắc. Thấy Tiểu Yến Tá» uống nhiá»u quá Tá» Vy  cÅ©ng lo, nên kéo lấy tay Tiểu Yến Tá», Tá» Vy nói:  
- Cát cát này, hãy tá»± chế má»™t chút. Nghe nói Hoàng thượng hay  bất chợt ghé qua Thấu Phương Trai này, nếu thấy cát cát mà say thế này, có phải  tai há»a không?  
Tiểu Äặng Tá» cÅ©ng đứng dáºy  chấp tay nói:  
- Vâng, Tá» Vy cô nương nói  đúng, tôi thấy thì phải có ngưá»i đứng canh ở cá»a. Äể tôi Ä‘i nhé? Như váºy nếu có  ai đứng rình, sẽ phát hiện được mà báo động!  
Nhưng Tiểu Yến TỠlại gạt ngang:  
- Ngồi xuống, ngồi xuống Ä‘i! Äừng có phá rối cuá»™c vui. Bữa nay  chắc chắn là Hoàng thượng sẽ không đến đây. Vì bữa nay ta đã có sang đấy vấn an,  nghe Hoàng thượng nói là tối nay sẽ báºn cùng Triệu Huệ tướng quân dùng cÆ¡m mà.  Mà ông tướng này hình như ở táºn biên cương má»›i trở vá». Váºy là Hoàng thượng bữa  nay rất báºn, ăn xong còn phải thảo luáºn vá»›i các tướng lãnh vá» chuyện biên giá»›i.  Vì váºy há» sẽ nói chuyện “Mì đũa, Gưá»ng tương" sôi nổi, chúng ta ở đây tha hồ mà  làm gió làm mưa.  
Nói xong lại cạn một ly,  tiếp:  
- Tá» Vy, còn chá» gì nữa. Hôm nay là  ngày Ä‘oàn viên cá»§a chúng ta mà. Uống Ä‘i! Ai trong bàn tiệc này, hôm nay không  say không phải là con ngưá»i, mà là con chó đấy!  
Kim Tá»a tỉnh táo biết không sao khác hÆ¡n, nên nói vá»›i Tá» Vy:   
- Tiểu thư. Bữa nay chắc chắn là cát cát  không thể để tiểu thư yên đâu. Váºy thì hãy uống vá»›i cát cát Ä‘i, để tôi ra ngoài  canh cá»a cho. Tôi làm chó cÅ©ng được.  
Tiểu  Äặng Tá» nói theo:  
- Tôi cũng muốn làm chó  nữa.  
Minh Nguyệt gáºt đầu:  
- Thôi thì bá»n ta tất cả làm chó cho nó an toàn hÆ¡n.   
Tiểu Yến Tá» nghe váºy nổi giáºn:   
- Các ngưá»i chá»c tức ta ư? Tại sao má»i ngưá»i  Ä‘á»u thÃch làm chó như váºy? Ta đâu thÃch nuôi chó nhiá»u như váºy đâu? Lại đây tất  cả, má»i ngưá»i phải can đảm lên chứ? Trá»i mà có sáºp thì có ta đứng ra chịu cho.   
Thể Hà bất đắc dĩ phải uống cạn chun rượu,  Tiểu Yến TỠrót đầy một ly khác, đưa trước mặt TỠVy:  
- Ly rượu này, tỉ tỉ xin kÃnh muá»™i. Những ngày qua tỉ tỉ để  muá»™i phải thiệt thòi khổ sở, buồn bá»±c. Khiến chút xÃu thì muá»™i đã bá» ta vÄ©nh  viá»…n ra Ä‘i. Như váºy ta sẽ không bao giá» có cÆ¡ há»™i để chuá»™c lại lá»—i lầm cÅ©. Bữa  nay ta mượn ly rượu này thành tâm thành ý mà xin lá»—i muá»™i nếu muá»™i tháºt lòng mà  chịu tha thứ, thì hãy uống cạn ly rượu này.  
Tá» Vy nghe Tiểu Yến Tá» nói chân thành như váºy, thở ra rồi bưng  ly lên nốc cạn.  
- Tôi đã nói rồi, tôi lúc nào  cũng tha thứ cho tỉ tỉ mà.  
Tiểu Yến Tá» nghe  váºy khoái chà quá đứng dáºy nói vá»›i má»i ngưá»i:  
- Tất cả nâng ly. Không má»™t ai được tránh né. Minh Nguyệt, Thể  Hà, Tiểu Äặng Tá», Tiểu Trác Tá»... Bá»n ngươi phải nể Hoàn Châu cát cát mà uống  cạn. Vì cái đầu cá»§a ta mà uống cạn! Thêm má»™t ly nữa nào! Nhưng mong rằng cái đầu  cá»§a ta vẫn còn, như váºy cát cát má»›i không chết chứ?  
Bá»n nô tỳ đồng loạt tung hô:  
- Cát cát không mất đầu, không chết!  
Bảy chiếc ly rượu lại chụm vào nhau. Và sau tuần rượu đó, má»i  ngưá»i nghe như có vẻ thư giãn, không còn biết thấy cần đỠphòng, nghi ngại gì  cả. Buổi tiệc tiếp tục cho đến lúc tất cả say má»m. Chỉ có má»™t mình Kim Tá»a là  tương đối còn tỉnh, lo sợ đứng nhìn đám ngưá»i ngồi nằm ngả nghiêng bên bàn rượu.  Tiểu Yến TỠôm lấy Tá» Vy lè nhè, khóc:  
- Tôi  chẳng ra cái thể thống gì cả. Lòng can đảm? Không có! NghÄ©a khÃ? Không có! Tóm  lại tôi là má»™t đứa dối trá, lưá»ng gạt. Trước kia nghèo, lưá»ng gạt ngưá»i ta,  không nói. Còn bây giá»? Váºy mà tôi vẫn lừa dối cha cá»§a muá»™i. Tôi chiếm Ä‘oạt  ngưá»i. Tá»™i cá»§a tôi phải bị trá»i đánh. Tôi xấu quá. Gạt cả muá»™i muá»™i kết nghÄ©a  cá»§a mình, tôi phải xuống địa ngục.  
Tá» Vy cÅ©ng  ôm lấy Tiểu Yến Tá», nhưng thái độ lại rá»™ng lượng vá»— vá»:  
- Thôi đừng nói gì cả. Tất cả tại Ngá»c Hoàng, diêm vương có lẽ  há» báºn quá, nên má»›i để cho cõi Ä‘á»i này tháºt giả lẫn lá»™n. Äúng thành sai mà sai  thành đúng. Thôi thì chúng ta cÅ©ng đừng nên báºn tâm, vì tất cả vượt ra ngoài khả  năng cá»§a mình. Thôi đừng có khóc nữa. Tôi bảo đảm vá»›i tỉ tỉ là sẽ không bị xuống  địa ngục đâu. Có tôi mà... Tôi sẽ giúp tỉ tỉ.  
Kim Tá»a nhìn hai ngưá»i mà cảm động. Ngay lúc đó chợt nhiên  ngoài cá»a sổ có tiếng động rất lá»›n. Tiểu Äặng Tá» nhìn ra há»i to:   
- Ai đấy!  
Và bước đến gần mở cá»a ra, chỉ thấy má»™t bóng ngưá»i phóng chạy.  Tiểu Äặng Tá» kêu lên.  
- Có ngưá»i núp bên  ngoài!  
Tiểu Yến Tá» nghe nói giáºt mình, chạy  vá»™i đến cá»a, miệng hét:  
- Ai ở ngoài đó! Hãy  cho biết tên!  
Nhưng bóng đen bỠchạy không  quay lại. Tiểu Yến TỠphóng ra, miệng hét:  
-  Thá» xem mi chạy đến trá»i nào? Không biết mẹ ngươi có biệt danh là Tiểu Yến Tá»  đây ư?  
Tiểu Yến Tá» triển khai kinh công định  vá»t ra ngoài Ä‘uổi theo. Không ngá» vì uống rượu nhiá»u quá nên hoa mắt, vì váºy  thay vì bay ra ngoài, đầu lại đánh “Cốp!†vào thành cá»a, và té lá»™n vào trong  nhà.  
Tá» Vy, Kim Tá»a, Minh Nguyệt, Thể Hà chạy  đến, Tá» Vy ôm lấy Tiểu Yến Tá» rối rÃt:  
- Chết  rồi! Äau lắm không. Äầu đã sưng to má»™t cục thế này, làm sao đây?   
Và quay sang Kim Tá»a:  
- Kim Tá»a, có món cao Tráºt đả tổn thương cao đó có mang theo  không?  
- Hình như chẳng có.  
Minh Nguyệt há»i:  
- Thuốc  cao hả? Ở đây có cả đống, Hoàng thượng nói là cát cát hay bị thương nên mang đến  cho một đống thuốc cao, rồi Ngũ A Ca cũng mang đến một mớ nữa, để tôi vào tìm  cho.  
Tiểu Yến Tá» lúc này đã ngồi dáºy. Nhưng  có vẻ vẫn còn hăng, mấy lần định xông ra cá»a Ä‘uổi theo, còn luôn miệng mắng:   
- Cái tay khốn nào núp ở ngoài váºy. Có gan  thì vào đây! Vào đây cho ta xem nào?  
TỠVy  khuyên bảo:  
- Thôi bỠqua đi! Tỉ tỉ đứng còn  đứng không vững. Làm sao mà đuổi theo được?  
Kim Tá»a cÅ©ng nói:  
- Ngưá»i  ta bá» chạy từ lâu rồi. Biết ai mà rượt theo chứ? Há» cÅ©ng biết võ công đấy.   
Tiểu Yến Tá» vẫn tức khÃ:  
- Biết võ công ư? Có gì mà hù. Ná»a đêm ná»a hôm lại nhìn trá»™m.  Tưởng ở đây không ai biết võ ư? Äể vài bữa nữa ta cho rước cả huynh muá»™i Liá»…u  Thanh, Liá»…u Hồng vào, xem thá» mi còn đưá»ng chạy không thì biết.  
Và như váºy, bữa tiệc Ä‘ang vui, bị bóng Ä‘en rình ráºp làm mất  vui nên nhanh chóng kết thúc.  
Cũng như chuyện  TỠVy vào cung. Một ngày tốt đẹp đã kết thúc.
  
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				17-09-2008, 07:57 PM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				Äá»™i Xung KÃch  
  
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: Jun 2008 
					Äến từ: Äất Võ Anh Hùng 
					
					
						Bài gởi: 4,793
					 
                    Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngày 6 giá» 
                 
					
 
	Thanks: 24 
	
		
			
				Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			 
 
  
 
NhÄ© Khang từ hôm cùng Tá» Vy đến Thung lÅ©ng lãng quên trở  vá», là đã có nhiá»u sá»± thay đổi. Má»™t khát vá»ng tình cảm nhen nhúm, không máºp má»  mà rất rõ ràng.  
NhÄ© Khang biết mình đã yêu Tá»  Vy. Và cái tình yêu đó, nó giống như má»™t dòng sông Ä‘ang đổ ra biển. Càng lúc  nước chảy càng cuồn cuá»™n, và không gì ngăn cản được nữa. Nhưng mà NhÄ© Khang lại  vướng phải vấn đỠquá nghiêm trá»ng là không biết xá» sá»± ra sao, vì cái lý lịch  cá»§a Tá» Vy quá đặc biệt, trong khi chuyện hôn nhân cá»§a bản thân lại không thể do  mình tá»± định Ä‘oạt. Vì váºy... chuyện tương lai sao quá mù mịt. Phải giải quyết  thế nào đây? Và ngày ngày NhÄ© Khang như ngưá»i mất hồn. Cứ mãi suy nghÄ© vá» chuyện  đó. Cái thái độ cá»§a NhÄ© Khang không qua khá»i được mắt ông Phước Luân và bà Phước  Tấn. HỠđã má»™t lần cảnh cáo Khang.  
- Không  được đâu nhé con! Chuyện này rất quan trá»ng. Con  phải thá»±c tế. Vị trà cá»§a Tá» Vy hôm nay vô cùng đặc biệt. Con không thể yêu cô  ấy. Không thể làm gì cả vì nếu Tá» Vy chỉ là má»™t cô gái dân gian bình thưá»ng thì  con có thể giữ lại làm thiếp cÅ©ng được. Äằng này, cô ấy không là má»™t ngưá»i bình  thưá»ng mà có gốc gác hoàng tá»™c, nên cÅ©ng không thể hành động má»™t cách hồ đồ, váºy  là phạm thượng!  
Nhĩ Khang đứng thẳng lưng nói:  
- Con sẽ không hành động ngu dại như váºy. Mà sẽ cưới Tá» Vy đầy  đủ lá»… nghi. Con muốn Tá» Vy là vợ chÃnh thức cá»§a con, ngoài cô ta ra, con không  chấp nháºn má»™t cô gái nào khác đâu.  
- Làm sao  con có thể cưới há»i chÃnh thức đầy đủ lá»… nghi được, khi mà hoàng thượng không há»  hay biết có sá»± hiện diện cá»§a đứa con kia trên cõi Ä‘á»i này? Äến lúc Hoàng thượng  chỉ hôn, làm sao có danh sách tên tuổi cá»§a Tá» Vy? Äấy con rõ rồi chưa?   
Ông Phước Luân nói, bà Phước Tấn dặn thêm:   
- Con hẳn biết rõ chuyện đó cÆ¡ mà? Khi mà  Hoàng thượng chỉ hôn, con có dám kháng chỉ không? Như váºy làm sao con có thể bảo  là ngoài Tá» Vy ra, con không cưới má»™t ngưá»i nào khác? Bây giá» con đã trưởng  thành, đã là ngưá»i lá»›n rồi, đã làm quan trong triá»u mà còn nói những lá»i ngang  bướng, vô trách nhiệm như váºy được ư?  
Lá»i  khuyên cá»§a cha mẹ càng khiến cho NhÄ© Khang rối trà và NhÄ© Khang biết. Tất cả  những gì cha mẹ nói Ä‘á»u đúng. Có Ä‘iá»u tình yêu má»™t khi đã cháy lên rồi thì làm  sao dáºp tắt đây? Vì đó là má»™t tình cảm phát xuất tá»± đáy lòng.  
Lá»i cá»§a cha: “Tá» Vy nào có hiện hữu vá»›i Hoàng Thượng" làm NhÄ©  Khang suy nghÄ©. Có lẽ chuyện thuyết phục Tá» Vy đừng vào cung làm rõ chuyện là  má»™t sai lầm. Phải để cho vua biết có má»™t Tá» Vy hiện hữu trên Ä‘á»i má»›i được. Tá» Vy  có thể vào cung ở chung vá»›i Tiểu Yến TỠđược cÆ¡ mà...  
Và cái ý niệm đó cá»§a NhÄ© Khang, đã được má»™t bất ngá» biến thành  sá»± tháºt.  
NhÄ© Khang không biết cha mẹ mình đã  nói gì vá»›i Tá» Vy, mà hôm ấy, khi Ä‘i dá»± chầu ở triá»u đình vá», chàng không thấy Tá»  Vy và Kim Tá»a đâu cả. Trên bàn chỉ có má»™t bức thư:  
NhÄ© Khang huynh kÃnh mến,  
Tháºt vô cùng có lá»—i vá»›i huynh. Bây giá» thì địa vị cá»§a Tiểu Yến  TỠđã ổn định, tôi không còn gì phải nghÄ© ngợi nữa, nên Ä‘i đây. Tôi sẽ Ä‘i tháºt  xa. Mặc dù trong tim tôi vẫn còn quá nhiá»u bịn rịn. Tôi sẽ không bao giá» quên  được những ngày tôi đã sống dưới mái gia đình huynh. Ở đó có rất nhiá»u ká»· niệm,  ở đó tôi tháºt sá»± hưởng được cái không khà gia đình, má»i ngưá»i Ä‘á»u tốt vá»›i tôi,  tôi thấm thÃa ý nghÄ©a cá»§a câu “Sinh tá» có nhau" “Khắc dạ ghi tâm" là gì. Tôi nói  tháºt đấy và biết Æ¡n huynh vô cùng. Äừng buồn vì chuyện ra Ä‘i cá»§a tôi. Tôi đã ra  Ä‘i má»™t cách vui vẻ và chúc phúc cho những ngưá»i ở lại. Xin hãy thay tôi chăm sóc  cho Tiểu Yến Tá». Gởi lá»i thăm cha mẹ huynh và NhÄ© Thái huynh.  
Ký tên 
Tá» Vy 
NhÄ© Khang tái hẳn mặt khi Ä‘á»c xong lá thư. Chàng Ä‘i tìm cha mẹ  vá»›i đôi mắt đỠhoe 
- Cha mẹ đã nói gì vá»›i Tá»  Vy váºy? Tại sao lại có thể cư xá» má»™t cách vô tình vá»›i má»™t cô gái đôn háºu, hiá»n  lành như thế? Cha mẹ Ä‘uổi cô ấy Ä‘i ư? Cha mẹ cÅ©ng biết là Tá» Vy không còn nhà  cá»a, cha mẹ mà? Cô ấy cÅ©ng không còn Tiểu Yến Tá», không còn gì hết! Rồi Tá» Vy sẽ  Ä‘i đâu? Bức thư tuy ngắn gá»n nhưng rõ là đầy nước mắt. Con biết, cha mẹ chẳng há»  quan tâm gì đến sá»± Ä‘i ở cá»§a Tá» Vy, cÅ©ng như quan tâm đến ná»—i khổ cá»§a con.   
Nói xong Khang bỠchạy ra ngoài không đợi  phản ứng gì của ông bà Phước Luân cả.  
Chuyện  NhÄ© Khang Ä‘i tìm Tá» Vy là má»™t chuyện tìm kiếm tuyệt vá»ng. Trước hết chàng Ä‘i đến  Viện ngưá»i nghèo, ở đấy Liá»…u Thanh, Liá»…u Hồng Ä‘á»u cả quyết là không há» trông  thấy thầy trò Tá» Vy. Dù NhÄ© Khang có năn nỉ thế nào, há» vẫn lắc đầu, Liá»…u Thanh  còn nói:  
- Cô ấy ở nhà huynh mà? Äi mất rồi  ư? Sao huynh không trông chừng để ngưá»i ta Ä‘i mất?  
NhÄ© Khang chẳng biết trả lá»i sao. Chỉ thấy cái thế giá»›i này  sao rá»™ng lá»›n quá. Muốn tìm Tá» Vy và Kim Tá»a giữa dòng ngưá»i ngược xuôi chẳng  chút dá»… dàng. Giống như tìm kim trong biển. Rồi chàng lại lo sợ. Chẳng khéo tìm  không ra, rồi Tiểu Yến Tá» há»i trả lá»i sao? Cô nàng mà chẳng thấy Tá» Vy lại quấy  rối lung tung nữa cÅ©ng phiá»n.  
Khang tìm thế  suốt ba ngày, vẫn không ra tung tÃch thầy trò Tá» Vy đâu.  
Cuối cùng chẳng còn cách nào khác, Nhĩ Khang đành phải cùng  Nhĩ Thái và Vĩnh Kỳ đến Thấu Phương Trai.  
Tiểu Yến TỠvừa được tin đã hét toáng lên:  
- Tại sao lại để Tá» Vy bá» Ä‘i? Äi  mất rồi à? Thế này là thế nào? Làm sao để tôi chuá»™c được lá»—i mình đây?   
NhÄ© Khang vá»›i gương mặt mệt má»i:  
- Tôi đã tìm cô ấy suốt ba ngày nay mà chẳng có được má»™t chút  tin tức gì. Vì váºy chắc có lẽ phải đến Tế Nam thôi. Nhưng mà tôi lại không biết  địa chỉ cá»§a Tá» Vy ở Tế Nam má»›i chết chứ? Thế Tiểu Yến Tá» có nghe cô ấy nói  không? Ở  quê còn ai? Biết gì cứ nói lại hết cho bá»n này nghe Ä‘i!  
Tiểu Yến Tá» giáºm chân:  
-  Làm sao tôi biết? Tôi chỉ nghe Tá» Vy nói đã bán hết nhà cá»a vưá»n tược, lấy tiá»n  làm lá»™ phà lên Bắc Kinh. Còn thân nhân ư? Mẹ Tá» Vy đã không còn qua lại vá»›i ai  từ lâu rồi, vì những ngưá»i trong thân tá»™c há» cÅ©ng không chấp nháºn má»™t ngưá»i há»  hàng hư đốn như thế. Chắc chắn là Tá» Vy không quay vá» Tế Nam, dù cô ấy thưá»ng  nói váºy. Vá» làm gì nÆ¡i chẳng còn ai?  
- Váºy  thì ở Bắc Kinh này, ngoài cô ra, cô ấy còn quen biết ai? Tá» Vy có thể Ä‘i đến đâu  nữa?  
- TỠVy chỉ quen Liễu Thanh, Liễu Hồng.   
- Ngay từ khi biết chuyện thầy trò Tá» Vy bá»  Ä‘i, tôi đã đến ngay Viện ngưá»i nghèo. Nhưng Liá»…u Thanh và Liá»…u Hồng Ä‘á»u nói là  không thấy há» quay vá», cả đám trẻ con cÅ©ng bảo thế!  
Tiểu Yến TỠbuồn bực, tự trách:  
- Tôi đã biết là không thể tiếp tục thế này mãi mà. Có lẽ Tá»  Vy đã nghÄ© rằng cô ấy bá» Ä‘i tôi sẽ sống vui hÆ¡n. Tôi sẽ yên lòng trong cảnh sống  nhung lụa này... Vì váºy quả là tá»™i lá»—i. Tôi đã hại Tá» Vy! Tá»™i tôi đáng chết!   
Tiểu Yến Tá» khóc và tá»± đưa tay vả vào mặt  mình. NhÄ© Thái thấy váºy nói vào:  
- Äừng có tá»±  trách mình như váºy, chuyện này chẳng liên can gì đến cô cả, mà trăm sá»± là tại  NhÄ© Khang huynh thôi.  
Tiểu Yến Tá» nghe váºy  trố mắt nhìn NhÄ© Khang:  
- À váºy ra huynh đã  Ä‘uổi thầy trò Tá» Vy Ä‘i? Tại sao anh lại hành động như váºy?  
Nhĩ Khang đau khổ:  
- Làm  sao tôi có thể Ä‘uổi Tá» Vy Ä‘i chứ? Tôi van nài cô ấy ở lại thì có. Tôi đã nói  rồi, tôi sẵn sàng đánh đổi tất cả công danh sá»± nghiệp, để cùng cô ấy đến góc  biển chân trá»i nào cÅ©ng được. Miá»…n sao có Tá» Vy!  
Tiểu Yến Tá» tròn mắt nhìn NhÄ© Khang. Sá»± bá»™c bạch cá»§a NhÄ© Khang  tháºt bất ngá», như váºy là...  
VÄ©nh Kỳ thấy váºy  đỡ ngượng cho bạn:  
- NhÄ© Khang! Từ nào đến  giá» huynh là ngưá»i bình tÄ©nh nhất. Hôm nay làm sao thế? Cái gì từ từ nói. Thấu  Phương Trai này đâu phải là nÆ¡i an toàn đâu? Biết đâu Dung Ma Ma Ä‘ang núp ở đâu  đây Ä‘ang theo dõi bá»n mình. Vì váºy đừng dông dài, Tiểu Yến Tá» hãy nói Ä‘i, Tá» Vy  còn khả năng đến nÆ¡i nào nữa không? Chúng ta phải tìm cho ra, bằng không NhÄ©  Khang sẽ là ngưá»i đầu tiên phát Ä‘iên đấy.  
Tiểu Yến TỠsuy nghĩ một chút, rồi vừa đi vừa nói:   
- Chúng ta phải đến cầu Lệnh Phi nương nương  váºy. Tôi cần phải ra khá»i cung ngay. Chỉ có tôi má»›i có thể tìm được cô ấy. Các  huynh hãy kéo hết qua nhà NgÅ© A Ca Ä‘i, má»™t lúc tôi sẽ sang đấy sau.   
Yến TỠgiống như một mũi tên “Sẹt!†một cái  đã có mặt ở phòng ngủ của Lệnh Phi nương nương. Vừa thấy mặt Lệnh Phi, đã quỳ  xuống:  
- Lệnh Phi nương nương! Hoàng A Ma nói  nếu con muốn ra khá»i hoàng cung thì phải sang đây trình cho nương nương má»™t  tiếng. Váºy nương nương cho phép nhé!  
Lệnh Phi  kinh ngạc:  
- Ngay bây giỠư?  
- Vâng, giá» này thá»i tiết tốt, lại có nắng, con muốn ra ngoài  khuây khá»a má»™t chút, rồi quay vào ngay được chứ?  
- Có ai đi cùng không?  
- Có  Nhĩ Khang và Nhĩ Thái ạ.  
Lệnh Phi suy nghÄ©  má»™t chút rồi gáºt đầu. Vá»›i bà, NhÄ© Khang và NhÄ© Thái Ä‘á»u là cháu gá»i cô ruá»™t, váºy  thì còn gì hÆ¡n. Nếu tình cảm cá»§a Tiểu Yến Tá» vá»›i má»™t trong hai đứa mà phát triển  được thì hay biết chừng nào. Cả hai cáºu con trai Ä‘á»u chưa được vua chỉ hôn, tạo  cÆ¡ há»™i để chúng gần gÅ©i cát cát càng tốt.  
-  ÄÆ°á»£c, nhưng phải cải trang phục thưá»ng dân, ra ngoài không được hành động tá»± ý,  phải biết ká»m chế, không được đến những nÆ¡i quá phức tạp. Ta sẽ cho Tiểu Äặng Tá»  và Tiểu Trác Tá» theo hầu. Nhưng nhá»› là trước cÆ¡m tối, là phải vỠđến đấy.   
- Vâng, vâng, vâng!  
Tiểu Yến TỠđược chấp thuáºn, vâng luôn miệng, sau khi dáºp đầu  lạy tạ, là như má»™t mÅ©i tên bắn " sẹt" ra ngoài ngay.  
Ná»a tiếng đồng hồ sau. Tiểu Yến Tá», NhÄ© Khang, NhÄ© Thái, VÄ©nh  Kỳ và đám tùy tùng đã có mặt tại Viện ngưá»i nghèo. Äám ngưá»i nghèo và trẻ con  vừa trông thấy Tiểu Yến Tá» xuất hiện đã đứng vây cứng, há»i han đủ thứ chuyện.  Rất khó khăn Tiểu Yến Tá» má»›i thoát được há». Kéo Liá»…u Thanh, Liá»…u Hồng qua má»™t  bên Tiểu Yến Tá» giá»›i thiệu đám VÄ©nh Kỳ vá»›i há»:  
- Äây là ba ngưá»i bạn má»›i kết giao cá»§a tôi, rất thân đấy. Há»  đã giúp tôi rất nhiá»u, vì váºy coi như tất cả cùng phe.  
Liễu Thanh có vẻ không hài lòng:  
- Cô mất tÃch mấy tháng trá»i nay, đùng má»™t cái quay vá» chỉ để  giá»›i thiệu cho tôi biết mấy ngưá»i bạn má»›i này thôi sao?  
Nhưng Tiểu Yến TỠkhông vừa:  
- Không phải là chỉ giá»›i thiệu bạn bè má»›i, mà ta muốn há»i hai  ngưá»i, đã giấu Tá» Vy và Kim Tá»a ở đâu?  
Liá»…u  Thanh giáºt mình:  
- Xem kìa? Há»i gì lạ váºy? Ai  nói vá»›i cô là tôi cất giấu hai ngưá»i đó chứ?  
Liễu Hồng chen vào:  
- Huynh  muá»™i bá»n tôi tháºt tình không thấy, không biết hỠở đâu cả.  
Tiểu Yến Tá» giáºm chân:  
-  Mấy ngưá»i hôm nay làm sao váºy? Không nhá»› tôi là ai nữa ư? Tại sao có thể cư xá»  vá»›i tôi như thế? Mấy ngưá»i cÅ©ng biết tôi và Tá» Vy dã từng kết nghÄ©a, có thá» vá»›i  trá»i đất rồi tôi yêu quà cô ấy. Nếu chẳng có chuyện hệ trá»ng tôi ra dây làm gì?  Tôi muốn ra đây nào có dá»… dàng đâu. Tại sao còn giấu giếm tôi? Còn làm mặt lạ  vá»›i tôi chứ?  
Liễu Thanh trợn mắt:   
- Tôi đã bảo không biết là không biết mà.   
Tiểu Yến Tá» nổi nóng, đấm má»™t đấm vá» phÃa  Liá»…u Thanh:  
- Tháºt tức chết Ä‘i, tôi biết các  ngưá»i biết! Các ngưá»i giấu tôi, thì các ngưá»i là chó chứ không phải là ngưá»i!  Äừng có nói dóc! Cái gian cá»§a các ngưá»i đã hiện ra trên mặt rồi kìa. Tôi biết  hết.  
Rồi quay sang Liá»…u Hồng, Yến Tá» há»i:   
- Liá»…u Hồng, cô tưởng cô giấu Tá» Vy là cô đã  giúp cô ấy ư? Lầm rồi! Các ngưá»i hại cô ấy đấy, rồi cô ta sẽ khóc, sẽ háºn tất  cả... Và ta, ta cÅ©ng sẽ không nhìn mặt các ngưá»i nữa đâu!  
Liá»…u Hồng là gái nên yếu Ä‘uối, vừa nghe Tiểu Yến Tá» dá»a như  váºy, đã thở dài nói:  
- Thôi được rồi, được  rồi! Äể tôi mách cho cô biết. Cô hãy đến khu đê Ngân Hạnh. PhÃa sau núi có má»™t  cái miếu đất, cạnh miếu có má»™t ngôi nhà lá...  
Liễu Thanh ngăn lại:  
- Liá»…u  Hồng? Em nói gì váºy? Sao  ngu thế?  
Liễu Hồng nhìn huynh:  
-  Không lẽ huynh muốn TỠVy khóc hết nước mắt ư?  
Tiểu Yến Tá», VÄ©nh Kỳ, NhÄ© Thái, NhÄ© Khang không cần tiếp tục  nghe, nháy mắt nhau nhảy ra xe Ä‘i ngay.  
Ngôi  nhà cá»§a Tá» Vy mướn ở rất dá»… tìm. Vừa đến nÆ¡i, Tiểu Yến TỠđã nhảy xuống trước,  chạy vào nhà gá»i to:  
- Tá» Vy! Tá» Vy! Ra đây  nào, bá»n này đến tìm Tá» Vy đây.  
NhÄ© Khang  cÅ©ng nhanh chân không kém, đẩy cá»a bước vào. Nhưng bên trong má»i thứ Ä‘á»u đơn  giản, má»™t giàn bếp lạnh. Ngoài  ra chẳng có ai cả. NhÄ© Khang giáºt mình. Tiểu Yến Tá», NhÄ© Thái, VÄ©nh Kỳ theo sau  Ä‘á»u thấy lạ.  
- Có lẽ chúng ta đã bị gạt rồi, ở đây đâu giống nơi các cô gái  ở đâu?  
- Äúng. Chẳng có lấy cả má»™t cái  giưá»ng, mà chỉ có má»™t lá»›p cá» rÆ¡m.  
-  Váºy là chúng ta bị gạt rồi!  
Nhưng Tiểu Yến TỠlại cả quyết:  
- Liá»…u Hồng không bao giá» gạt tôi đâu. Chắc chắn là bá»n hỠở  quanh đây thôi. Váºy thì bá»n mình chia nhau ra tìm váºy.  
Và quay sang huy động cả đám thái giám:  
- Tiểu Äặng Tá», Tiểu Trác Tá», Tiểu Quế Tá», các ngưá»i cÅ©ng giúp  ta nhé?  
Nhưng mấy tay thái giám nào có biết  mặt mÅ©i cá»§a Tá» Vy ra sao? Há»i:  
- Bẩm cát cát,  ngưá»i ấy thế nào, máºp ốm cao gầy ra sao ạ?  
Tiểu Yến Tá» cưá»i:  
- Äó là  hai cô gái, khoảng bằng tuổi ta, rất đẹp!  
Ba  tên thái giám "dạ" rồi chia nhau Ä‘i tìm. NhÄ© Khang mặt dàu dàu bước ra khá»i mái  tranh. Äứng cạnh sưá»n núi nhìn ra xa, chợt nhá»›:  
- À... nơi này rất gần Thung lũng lãng quên cơ mà?   
Và chàng không chá», chạy ra xe, tháo rá»i má»™t  chú ngá»±a, rồi nhảy thót lên.  
- Äi nào!   
Khang thúc vào bụng ngá»±a. Con ngá»±a vá»t tá»›i  trước. Tiểu Yến Tá» và đám còn lại ngạc nhiên:  
- NhÄ© Khang! NhÄ© Khang! Äi đâu váºy?  
Quả là Tá» Vy Ä‘ang ở tại Thung lÅ©ng lãng quên. Tháºt ra thì lúc  đầu Tá» Vy có nhá» Liá»…u Thanh cất cho má»™t căn lá»u để tạm trú. Nhưng tháºt không  ngá». Lại phát hiện ra phÃa sau ngôi nhà, Ä‘i chẳng bao xa là đến Thung lÅ©ng lãng  quên nên đã bá» qua ý định đó.  
Ở trong căn lá»u  được má»™t ngày. Má»i thứ quá rảnh rá»—i nên Tá» Vy Ä‘i ra ngoài cho khuây khá»a, và  trong lúc Ä‘i dạo quanh đó, Tá» Vy đã tình cá» tìm thấy lối vào Thung lÅ©ng lãng  quên. Và từ đó không rá»i nÆ¡i này được nữa.  
Äứng trước dòng nước chảy. Tá» Vy nhá»› đến NhÄ© Khang, ngưá»i con  trai mình thầm mến mà lòng Ä‘au thắt. Vô duyên gặp nhau làm gì? Tại sao gần rồi  không được ở cạnh nhau. Trái  tim Tá» Vy tan vỡ. Chẳng lẽ định mệnh mà mẹ đã gánh lại tái diá»…n vá»›i ta? Rồi  thương nhá»›, chỠđợi suốt Ä‘á»i ư?  
TỠVy nhớ đến bài hát của mẹ mà lòng trăm mối.   
Núi xa vá»i vợi mây vá»i vợi 
Núi cũng xa mà nước cũng xa...  
Mây bàng bạc, gió lạnh, nước trong, khung cảnh hữu tình. Tá» Vy  đứng yên như đã hóa đá. Mặc mây trôi, nước chảy, hoa rụng. Kim Tá»a cÅ©ng đứng gần  đó chỉ yên lặng, đồng cảm và không muốn khuấy động dòng tư tưởng cá»§a chá»§ nhân.   
Äá»™t nhiên, có tiếng ngá»±a chạy tá»›i. Tiếng ngá»±a  cắt ngang dòng nghÄ©, Tá» Vy nhìn qua và không dám tin ở mắt mình. Có thể như váºy  ư? NhÄ© Khang Ä‘ang gò lưng trên ngá»±a tiến tá»›i phÃa nàng. Tá» Vy đứng yên không dám  động Ä‘áºy.  
Kim Tá»a cÅ©ng nhìn thấy, cô bé mừng  ra mặt, và chuyện gì đã tá»›i phải tá»›i. Ngá»±a dừng lại, NhÄ© Khang nhảy xuống ngá»±a,  đứng sững trước mặt Tá» Vy. Hai ngưá»i cứ đứng yên lặng nhìn nhau. Chẳng ai nói  vá»›i nhau má»™t Ä‘iá»u gì cả. Rồi NhÄ© Khang dang hai tay ra và Tá» Vy không ká»m chế  được ngã ngay vào. Hai ngưá»i cứ đứng yên trong vòng tay, mặc cho trá»i đất xoay  chuyển ra sao cÅ©ng mặc.  
Một lúc sau, Nhĩ  Khang nói:  
- Tá» Vy, sao muá»™i tàn nhẫn váºy chỉ  để lại cho huynh má»™t bức thư ngắn vá»›i lá»i vÄ©nh biệt, rồi bình thản bá» Ä‘i! Muá»™i  có biết, muá»™i làm thế là giết huynh không? Huynh đâu thể chịu nổi sá»± Ä‘au đớn như  váºy được chứ?  
Tá» Vy khóc rồi há»i:   
- Nhưng làm sao huynh tìm được muội?   
Nhĩ Khang xiết nhẹ tay TỠVy:   
- Chuyện đó từ từ nói, coi như giữa chúng ta  có sá»± thần giao cách cảm váºy. Bây giá» ngoài kia, còn biết bao ngưá»i Ä‘ang chá» ta,  giá» huynh chỉ muốn há»i muá»™i má»™t câu thôi?  
-  Câu gì?  
- Có tháºt sá»± muá»™i muốn bá» huynh ra Ä‘i  không? Muá»™i Ä‘i má»™t cách không luyến tiếc gì cả được ư?  
Tá» Vy ngước lên nhìn NhÄ© Khang vá»›i ánh mắt đầy tình cảm, rồi  cúi xuống, Ä‘á»c nhá» câu thÆ¡:  
- Sông cạn, núi  mòn. Tình chưa hẳn dứt.  
Lá»i cá»§a Tá» Vy làm NhÄ©  Khang sung sướng.  
- Muá»™i đã nói váºy, thì  huynh còn sợ gì. Váºn mệnh cá»§a ta phải do ta nắm lấy. Huynh quyết sẽ tranh đấu  đến cùng cho tình yêu, cho tương lai cá»§a chúng ta.  
Tiểu Yến Tá» và đám VÄ©nh Kỳ, NhÄ© Thái Ä‘ang đứng trước chòi lá  nôn nóng chá» Khang. Vì há» tìm lâu quá rồi mà chẳng thấy ngưá»i đâu cả.   
Chợt nhiên, má»i ngưá»i nghe tiếng vó ngá»±a, rồi  trước mặt xuất hiện đôi NhÄ© Khang và Tá» Vy. Há» Ä‘ang ngồi bên nhau trên lưng  ngá»±a. Kim Tá»a thì thả bá»™ Ä‘i sau...  
Tiểu Yến  TỠmừng muốn phát điên lên:  
- Nhĩ Khang tìm  thấy TỠVy rồi! Tìm thấy rồi!  
Và khoát khoát  khăn tay, nhảy lên như đứa trẻ:  
- Tá» Vy! Tá»  Vy! Bá»n ta Ä‘ang chá» ngươi này!  
Tá» Vy ngồi  trên lưng ngá»±a cÅ©ng khoát tay lại trong khi VÄ©nh Kỳ thấy NhÄ© Khang và Tá» Vy ngồi  bên nhau trên ngá»±a má»™t cách tình tứ quá, buông lá»i trêu:  
- Xem kìa! Y  hệt như má»™t bức tranh? Äúng là đôi Uyên Ương hạnh phúc.  
NhÄ© Thái tiếp lá»i:  
- ÄÆ°á»£c  yêu nhau như váºy. Có khổ má»™t chút cÅ©ng chẳng nghÄ©a lý gì.  
NhÄ© Khang thấy má»i ngưá»i chăm chú nhìn mình, ái ngại thúc ngá»±a  chạy nhanh hÆ¡n. Khi Khang vừa ngừng lại. Vịn Tá» Vy đưa xuống, là Tiểu Yến Tá»  nhào đến, trách ngay:  
- Ngươi làm cái trò gì  kỳ cục váºy? Äang ở yên ổn đột nhiên lại bá» Ä‘i mất tÃch. Làm cho bá»n này lên cả  ruá»™t. Váºy mà trước đó còn nói mạnh. Bảo là chẳng há» buồn bá»±c gì cả. Tôi đã nói  mình có phước cùng hưởng, có nạn cùng chia. Thế mà Vy lại chạy đến trú trong cái  chòi tranh rách nát này, có phải là muốn tôi cÅ©ng đến đây ở vá»›i Vy không? Thôi  được, muốn váºy thì cứ váºy. Tối nay tôi sẽ không vá» cung, tôi sẽ ở lại đây vá»›i  Vy. Mình có há»a cùng chia mà!  
VÄ©nh Kỳ nghe  nói giáºt mình:  
- Không được! Không được! Cô  muốn hại cả Lệnh Phi nương nương ư? Bà ấy đã bảo lãnh cô ra đây mà!   
- Kệ! Chẳng nghĩa gì cả!  
Nhĩ Thái thấy Tiểu Yến TỠngang bướng cũng đâm lo, quay qua  Vĩnh Kỳ:  
- Tôi đã nói vá»›i huynh rồi mà. Bá»n  mình mắc há»a. Äụng đến hai cô cát cát này là chỉ có nước từ khổ tá»›i chết!   
- Còn khổ cái nỗi gì nữa! Chết đến nơi thì  có!  
Tá» Vy nghe má»i ngưá»i bình luáºn vá» mình,  cảm thấy bất an nói:  
- Xin lá»—i! Tôi không ngá»  chuyện tôi làm, lại phiá»n đến quà vị như váºy, nhất là vá»›i NgÅ© A Ca.   
Tiểu Yến TỠkêu lên:  
- Sao lại không ngá»? Cứ suy nghÄ© má»™t chút là thấy ngay. Việc  làm cá»§a ngươi đã khiến má»i ngưá»i phải lên ruá»™t...  
Rồi chợt nhiên như nhá»› ra Ä‘iá»u gì. Tiểu Yến Tá» kéo Tá» Vy qua  má»™t bên, đổi đỠtài ngay.  
- Bá» qua chuyện đó  Ä‘i! Ta chỉ muốn há»i ngươi. Bá»n ngươi... mi và NhÄ© Khang đấy? Äã phải lòng nhau  từ bao giá» váºy? Sao lần trước ta gặp, chẳng nghe nói năng gì cả?   
Tá» Vy thấy má»i ngưá»i đổ mắt nhìn mình, đỠmặt  nói:  
- Nói gì kỳ quá!  
Bấy giá» Kim Tá»a cÅ©ng vỠđến nÆ¡i. Thấy má»i ngưá»i tụ cả ngoài  sân, vá»™i nói:  
- Sao tất cả không vào nhà, tôi  sẽ nấu nước pha trà cho các vị giải khát nhé?  
Tiểu Yến TỠtrợn mắt:  
-  Thôi! Thôi khá»i! Cái nhà gì mà chẳng có lấy má»™t chiếc ghế. Äể ở ngoài này ngồi  trên cá» tốt hÆ¡n.  
Vĩnh Kỳ nói:   
- Vâng, ở đây cÅ©ng được, coi như má»i ngưá»i Ä‘i  dã ngoại váºy, lâu ngày sống trong lầu cao cá»a rá»™ng được ở đây hÃt thở không khà  trong lành cá»§a núi rừng rất tuyệt! Nhưng tuyệt nhất có lẽ là hưởng được cái vui  cá»§a ngưá»i khác, há» chia ly rồi lại trùng phùng. Các bạn biết là ai rồi chứ? Bá»n  mình ngồi đây cÅ©ng quá vui rồi!  
Rồi quay qua  mấy tay thái giám đi theo. Vĩnh Kỳ ra lệnh:  
-  Tiểu Äặng Tá», Tiểu Trác Tá», Tiểu Quế TỠđâu. Các ngươi dẫn ngá»±a cho nó ăn Ä‘i. Äi  xa má»™t chút càng tốt, không được ở gần đây nghe trá»™m chuyện cá»§a bá»n ta nhé.   
Ba tên thái giám đã rất quen vá»›i hành vi bà  máºt cá»§a chá»§ nên chúng dạ rồi kéo Ä‘i ngay.  
NhÄ©  Khang thấy chẳng còn ai ngoài cuá»™c đứng gần nữa, nên trịnh trá»ng lên tiếng:   
- Tôi có má»™t kế hoạch, nói ra cho các vị nghe  thá» nhé. Chuyện này hÆ¡i mạo hiểm. Nhưng tôi đã suy nghÄ© lâu lắm rồi và chưa dám  thá»±c hiện vì nó quá táo bạo. Trong kế hoạch này Tá» Vy phải chịu hẹp má»™t chút. Vì  hôm nay tình thế cấp bách quá nên má»›i nói ra. Mục Ä‘Ãch là để phá vỡ bế tắc mà ta  Ä‘ang gặp. Các bạn hãy cùng thẩm định xem có thể thá»±c hiện được không nhé?   
Tiểu Yến Tá» nghe nói có sách lược là há»i  ngay:  
- Cách đó là thế nào? Nói ngay đi ỡm Ỡ gì nữa?  
NhÄ© Khang cháºm rãi nói:   
- Phải cho TỠVy vào cung thôi!   
Má»i ngưá»i vừa nghe giáºt mình:   
- Sao vào cung được? Hoàng Cung đâu phải là  chỗ dễ vào?  
- Chuyện đó cần phải có mưu kế  hay cá»§a Tiểu Yến Tá». Cần sá»± lanh trà cá»§a cô ấy. Ngày trước Tá» Vy không vào cung  được, không gặp được Hoàng thượng là vì thiếu má»™t đưá»ng dây. Bây giá» thì khác  rồi. Tá» Vy đã có má»™t tỉ tỉ kết nghÄ©a làm cát cát. Và cát cát này lại rất được  lòng Hoàng thượng yêu quý, vì váºy chuyện cát cát cần má»™t cung nữ là chuyện đương  nhiên. Chẳng hạn như cô cát cát thấy thÃch má»™t ngưá»i làm nào trong phá»§ chúng  tôi, nên xin tiến vào cung, chuyện rất bình thưá»ng. Hoàng thượng chắc chắn là  phải thuáºn. Mà Hoàng thượng thì suốt ngày còn báºn việc nước nữa, nên chắc chắn  chỉ cần Lệnh Phi nói thêm vào má»™t tiếng, là Tá» Vy sẽ vào cung ngay!   
Nhĩ Khang nói một hơi nhưng Nhĩ Thái lại thắc  mắc:  
- Tôi hoàn toàn không hiểu. Mục Ä‘Ãch cá»§a  việc đưa Tá» Vy vào cung để làm gì? Bởi vì vá»›i cái thân pháºn đó Tá» Vy cÅ©ng đâu có  thể chạy đến trước mặt vua nói. Tiểu Yến Tá» không phải là cát cát tháºt, tôi má»›i  tháºt đây, mà nếu có làm được như vây Ä‘i thì chẳng khác nào kết án Tiểu Yến Tá»,  mà không nói thì có phải là làm khổ thêm Tá» Vy không?  
Nhĩ Khang vẫn giữ ý định:  
-  Thủng thẳng nghe tôi trình bày nào?  
- Vào  được cung rồi thì ăn thua tài cán cá»§a Tá» Vy chứ? Chỉ cần có cÆ¡ hôi được tiếp cáºn  vua. Tá» Vy không cần nói ra sá»± tháºt, từ từ rồi vua sẽ hiểu là trên Ä‘á»i này còn  có má»™t cô gái... Và tôi thấy là tình cảm giữa Hoàng thượng và Tiểu Yến Tá» bây  giỠđã ổn định, chẳng có má»™t thế lá»±c nào có thể tách rá»i hỠđược nữa. Nếu bây  giá» ngưá»i lại thấy có má»™t đứa con gái, có dáng dấp giống như Hạ VÅ© Hà. Thì đương  nhiên sẽ thÃch thôi, và rồi thá»i gian sẽ từ từ cho thấy sá»± tháºt... à tôi muốn  nói là vá»›i Hoàng thượng, cái chuyện cát cát tháºt hay giả không còn quan trá»ng  nữa, ngưá»i sẽ thÃch cả hai sẽ nháºn hết cả hai.  
Lá»i cá»§a NhÄ© Khang khá hợp lý khiến má»i ngưá»i nhìn nhau suy  nghÄ©. NhÄ© Thái có vẻ chưa hài lòng nói:  
- Như  váºy vẫn không được! Không được! à huynh thế nào đã rõ vì huynh sợ mất Tá» Vy nên  má»›i nghÄ© ra chuyện đó. Chứ tháºt ra thì chỉ má»™t mình Tiểu Yến TỠở trong cung  thôi cÅ©ng làm cho bá»n này hồn phi phách tán. Bây giá» lại thêm má»™t Tá» Vy nữa, má»i  ngưá»i có phải càng rối hÆ¡n không? Tôi biết mục Ä‘Ãch cá»§a huynh, huynh muốn má»—i  ngưá»i trở vỠđúng vị trà cá»§a mình, để rồi sau đó khi Tá» Vy đã chánh thức trở  thành cát cát, huynh sẽ xin vá»›i vua chỉ hôn Tá» Vy cho huynh. Kế hoạch thì vÄ© đại  lắm nhưng nếu hÆ¡ há»ng má»™t chút có phải là nguy hiểm cho Tiểu Yến Tá» không? Vì  váºy tôi phản đối. Việc làm này vừa Ãch ká»· vừa nguy hiểm!  
Lá»i cá»§a NhÄ© Thái khiến Tá» Vy đứng dáºy:  
- NhÄ© Thái nói đúng đấy, tôi sẽ không vào cung đâu, như váºy  chỉ làm nguy hiểm cho Tiểu Yến Tá».  
Và quay  sang Nhĩ Khang, TỠVy nói:  
- Huynh suy nghÄ©  kỹ Ä‘i! Trước đây huynh sợ làm lá»™ lai lịch cá»§a Tiểu Yến Tá». Bây giá» lại đỠnghị  kỳ cục thế này, có phải chỉ vì quyá»n lợi cá»§a huynh không? Nếu váºy thì Ãch ká»·  quá!  
Nhĩ Khang thở ra nói:  
- Tại sao các ngưá»i không suy nghÄ© kỹ, mà đổ tất cả tá»™i lá»—i  lên ngưá»i tôi váºy. Tôi không Ãch ká»· đâu. Các ngưá»i bình tâm má»™t chút xem. Liệu  Tá» Vy có làm cho Tiểu Yến Tá» nguy hiểm không nào? Cô ấy giúp đỡ không hết cho  Tiểu Yến Tá» thì có. Tình trạng cá»§a Tiểu Yến Tá» hiện nay má»›i là nguy hiểm. Suốt  ngày chỉ nghÄ© đến chuyện ra khá»i hoàng cung, như váºy là sá»›m muá»™n rồi cÅ©ng bị bại  lá»™ tông tÃch. Vì má»—i lần Ä‘i như váºy sẽ có ngưá»i Ä‘i theo, rồi sẽ bị theo dõi. Nếu  bây giá» Tá» Vy vào cung, tỉ muá»™i sẽ bên nhau. Tá» Vy sẽ là cánh tay đắc lá»±c giúp  đỡ Yến Tá» má»i mặt... Ở đây tôi cÅ©ng thừa nháºn mục Ä‘Ãch cá»§a tôi giống như NhÄ©  Thái nói. Nhưng mà các bạn ở đây đã nghÄ© gì? Không lẽ cÅ©ng chỉ nghÄ© đến mình mà  chẳng muốn nghÄ© đến chuyện giúp được Tá» Vy nhìn được cha? Tôi nghÄ© là Tá» Vy tháºt  sá»± rất khát khao Ä‘iá»u đó và Tiểu Yến Tá» cÅ©ng muốn được giải thoát khá»i mặc cảm  tá»™i lá»—i cá»§a mình.  
Câu nói cuối cùng của Nhĩ  Khang làm Tiểu Yến TỠxúc động reo lên:  
- Tôi  muốn! Tôi muốn! Tôi không làm cát cát nữa đâu.  
Tiểu Yến TỠquay qua nhìn TỠVy nói tiếp:  
- Lần này vá» tôi sẽ thưa vá»›i Hoàng A Ma cho Tá» Vy vào cung,  nhưng mà làm như váºy... Tôi thấy thiệt thòi cho Tá» Vy quá, nên tôi sẽ bảo vá»›i  vua là tôi còn có má»™t đứa muá»™i muá»™i...  
Vĩnh  Kỳ lắc đầu:  
- Xem kìa lại lòi Ä‘uôi nữa rồi...  Hạ VÅ© Hà chỉ có má»™t đứa con gái làm sao?... Thôi tạm thá»i cho Tá» Vy làm cung nữ  Ä‘i! Chỉ có vào làm cung nữ má»›i vào cung dá»… dàng thôi.  
Rồi hứng chà VÄ©nh Kỳ nói vá»›i má»i ngưá»i:  
- Nào, nếu muốn tiến hành, thì tất cả phải ngồi lại tÃnh kỹ,  lần này không để bất cứ má»™t sÆ¡ sót gì nữa.  
Nhưng Nhĩ Thái nói:  
- Tôi  vẫn không tin tưởng. Vá»›i ngưá»i khác má»i chuyện có thể không có sÆ¡ sót chứ vá»›i  Tiểu Yến Tá» thì chưa làm đã lá»™ rồi!  
Tiểu Yến  TỠđẩy NhÄ© Thái má»™t cái tháºt mạnh, hét:  
- Tại  sao huynh cứ nghÄ© xấu vá» tôi váºy? Chẳng tin tôi má»™t chút nào cả. Lần này chuyện  có quan hệ máºt thiết đến chuyện nhìn cha cá»§a Tá» Vy, rồi đến cái đầu cá»§a tôi  nghiêm trá»ng như váºy, mà tôi có thể hÆ¡ há»ng được sao chứ? Thôi tất cả hãy sắp  xếp sá»± việc Ä‘i, tôi sẽ cố gắng há»c thuá»™c lòng, rồi làm đúng theo lá»i má»i ngưá»i  dặn. Ở đây kể cả Tá» Vy Ä‘á»u đã khổ vì tôi nhiá»u quá rồi nếu bây giá» tôi không  giúp được Tá» Vy nữa, thì chẳng bao giá» tôi tiếp tục được vai trò cá»§a cát cát.   
Tá» Vy suy gẫm rồi nhìn má»i ngưá»i:   
- Khoan đã, tôi thấy có Ä‘iá»u chưa ổn. Mà chưa  ổn chá»— nào thì tôi cÅ©ng không biết. Tôi chỉ cảm thấy chuyện này có rất nhiá»u  Ä‘iá»u nguy hiểm. Mặc dù chuyện vào cung để gặp được Hoàng thượng là Ä‘iá»u khát  khao bấy lâu nay cá»§a tôi. Còn có được Hoàng thượng thừa nháºn không cÅ©ng không  cần thiết. Tôi chỉ sợ má»™t Ä‘iá»u, đấy là vào cung, Tiểu Yến Tá» vì bênh vá»±c lo lắng  cho tôi mà để lá»™ sá»± tháºt. Vì váºy rất nguy hiểm. Thôi tôi không nháºn đâu.   
Tiểu Yến Tá» nghe váºy cuống lên, nắm tay Tá» Vy  nài nỉ:  
- Sao Vy lại cẩn tháºn như váºy? Nếu  tôi không giữ được ý thì đã bị bể từ lâu rồi. Vy đồng ý Ä‘i. Kế  hoạch lần này tháºt to tát. Biết đâu Vy vào cung rồi có thể nhìn được cha, mà tôi  cÅ©ng không phải bị mất đầu. Tôi sẽ trả cha lại cho Vy. Nếu không được thì Ãt ra  ở trong cung cÅ©ng có tỉ có muá»™i. Vui vẻ, tôi xin thá» vá»›i Vy, Vy bảo gì tôi cÅ©ng  nghe theo cả. Cái gì mà Vy cho là nguy hiểm, thì tôi sẽ không làm. Tá» Vy, tôi  van muá»™i hãy chấp nháºn Ä‘i, tôi vá»›i Vy đã tỉ muá»™i kết nghÄ©a rồi cÆ¡ mà. Há»a phúc  ta cùng hưởng, nếu không tôi sẽ không vào cung mà ở lại cái lá»u vá»›i Vy đấy.   
Lá»i cá»§a Tiểu Yến Tá» quá thành khẩn, làm Tá» Vy quá cảm động.  NhÄ© Khang cÅ©ng nói vào:  
- Tá» Vy, hãy giữ lấy  cÆ¡ há»™i, cÅ©ng như giúp đỡ lấy chúng tôi. Tôi hứa là nếu trong vòng ná»a năm, mà  tình hình chẳng có chút gì thay đổi, thì chúng tôi sẽ nói vá»›i Tiểu Yến Tá» không  nháºn muá»™i nữa, chúng tôi sẽ rước muá»™i trở ra ngoài. Còn nếu bấy giá» Hoàng thượng  đã nháºn được muá»™i thì coi như má»i việc đã hóa giải, ngưá»i ngưá»i Ä‘á»u hạnh phúc.   
VÄ©nh Kỳ nghÄ© ngợi thấy có lý, nên gáºt đầu:   
- Äúng đấy. Càng nghÄ© tôi càng thấy cái  phương thức này có lý. Trước mắt má»i việc làm cá»§a bá»n ta Ä‘á»u phải ngụy trang,  lừa lá»c. Äây không phải là kế sách lâu dài. Cái bà máºt cá»§a Tiểu Yến Tá», sá»›m muá»™n  gì cÅ©ng bị lá»™ ra. Vì váºy không phải là không nguy hiểm. Và cách duy nhất để hóa  giải chuyện này. Là làm thế nào để Hoàng thượng Ä‘á»u thÃch cả hai. Vì váºy phải  tạo cÆ¡ há»™i cho hai ngưá»i Ä‘á»u có trước mặt vua. Rồi từ từ tình cảm phát triển.  Hoàng thượng là ngưá»i tình cảm. Äến lúc đó sẽ hiểu ra, xúc động và tha thứ hết  tất cả. Tiểu Yến Tá» sẽ không còn sợ tôi chết vì khi quân!  
Kim Tá»a đứng yên nãy giá», chợt sụp xuống nói:  
- Tiểu thÆ¡, hãy nháºn lá»i Ä‘i. Bởi vì lá»i dặn dò cá»§a bà sá»± mong  má»i cá»§a tiểu thư và niá»m tin cá»§a NhÄ© Khang thiếu gia, Ä‘á»u thá»±c hiện được hay  không Ä‘á»u tùy thuá»™c vào cô cả đấy. Cô còn chá» gì nữa? Nhưng mà...   
Kim Tá»a nói đến đây quay sang Tiểu Yến Tá»:   
- Tiểu Yến TỠtỉ tỉ, tỉ tỉ không thể chỉ cần  thêm một cung nữ, mà phải cần đến hai. Phải có cả tôi, để tôi chăm sóc tiểu thư  tôi chứ?  
NhÄ© Thái thấy má»i ngưá»i Ä‘á»u đồng  tình phải kêu lên:  
- Mấy ngưá»i bị tẩu há»a  nháºp ma hết rồi! Äiên hết rồi nhưng thôi được, nếu má»i ngưá»i đã tÃnh váºy, thì  tôi cÅ©ng phải theo váºy. Bây giá» cÅ©ng đã muá»™n rồi, thôi hãy ngồi vào bàn Ä‘i, bàn  tÃnh công chuyện cho xong chứ.  
Thế là tất cả  ngồi lại vá»›i nhau sắp đặt và như váºy, chuyện Tá» Vy vào cung coi như đã an  bài.     
Kế hoạch đã định xong, má»i thứ sẽ tiến hành tuần tá»± như đã  định. Tiểu Yến Tá» chẳng dám bê trá»…. Sáng sá»›m hôm sau, là đến cung cá»§a Lệnh Phi  ngay. Cô nàng dáºp đầu nói:  
- Nương nương ơi.  Con có một việc muốn nhỠnương nương giúp đỡ.  
Lệnh Phi có vẻ ngạc nhiên:  
- Äứng dáºy Ä‘i! Có chuyện gì mà má»›i sáng sá»›m đã đến đây váºy?   
Rồi ra lệnh cho Lạp Mai, Äông Tuyết đến đỡ,  Tiểu Yến Tá» lại không chịu.  
- Con không dáºy  đâu, không dáºy đâu, bao giá» nương nương chấp thuáºn con má»›i đứng dáºy.   
- Có chuyện gì mà quan trá»ng như váºy chứ?   
- Chuyện này vá»›i nương nương chỉ là má»™t việc  nhá» thôi. Äấy là con muốn có thêm hai cung nữ nữa.  
Lệnh Phi càng ngạc nhiên:  
-  Hai cung nữ nữa ư? Chẳng lẽ Minh Nguyệt và Thể Hà nó phục vụ kém?   
- Dạ không phải, không phải. Bá»n há» phục vụ  cÅ©ng tốt lắm nhưng con muốn có thêm hai cung nữ nữa cÆ¡.  
- Thêm hai ngưá»i cÅ©ng không thành vấn Ä‘á». Nhưng không lẽ chỉ  má»™t mình con mà cần đến những bốn cung nữ phục vụ láºn sao?  
- Tháºt tình con cần cung nữ không phải để phục vụ, mà vì con  buồn con muốn có bạn. Nếu có hai ngưá»i này ở trong cung thì con hứa vá»›i nương  nương khá»i phải bá»±c mình lo lắng cho con không?  
Lệnh Phi càng kinh ngạc:  
-  À! Không lẽ chuyện chá»n cung nữ con cÅ©ng muốn được tá»± chỉ định? Có phải là con  đưa ngưá»i từ ngoài vào cung chứ gì?  
Tiểu Yến  Tá» vá»™i vã đứng dáºy, bước tá»›i ôm lấy vai Lệnh Phi nÅ©ng nịu:  
- Nương nương hay quá, biết hết trÆ¡n! Nương nương đồng ý nhé  coi như chìu con má»™t lần Ä‘i. Con biết là nương nương rất yêu con chứ không phải  như... ngưá»i ta. Nương nương ở đây có gì ngon Ä‘á»u bảo ngưá»i mang sang cho con  cả. Lúc con bị Hoàng háºu mắng, cÅ©ng được nương nương che chở. Con hứa rồi, sau  này con nhất định phải báo Ä‘á»n ân sá»§ng cá»§a nương nương. Nhưng nương nương đã yêu  con thì nên yêu cho trót, cho con mang hai cung nữ đó vào Ä‘i!  
Lệnh Phi hơi bối rối:  
- Hai  cung nữ đó thế nào?  
- Äó là hai ngưá»i làm ở  phá»§ Phước Äại Nhân. Má»™t ngưá»i tên là Tá» Vy, còn má»™t ngưá»i tên là Kim Tá»a ạ.   
Lệnh Phi tròn mắt nhìn Tiểu Yến Tá»:   
- Lại là ở phá»§ Phước Luân? A... Con lúc này  có vẻ qua lại máºt thiết vá»›i gia đình đó quá váºy?  
Tiểu Yến TỠkhông để ý đến sự tò mò của Lệnh Phi, nói:   
- Hai ngưá»i cung nữ đó ngoan lắm, lại rất hợp  vá»›i con. Hiểu ý con như tỉ muá»™i má»™t nhà váºy. Có bá»n há» vào cung là thÃch vô  cùng. Con cÅ©ng không cần cung đình phát lương cho hỠđâu. Con  có tiá»n đây. Tiá»n mà Hoàng A Ma cho đó, con xài không hết, con sẽ phát lại cho  há». Vì váºy con chỉ cần nương nương chấp thuáºn là được rồi.  
Lệnh Phi vẫn chăm chú nhìn Tiểu Yến Tá» rồi gáºt đầu:   
- ÄÆ°á»£c rồi, để đó Ä‘i. Chuyện này ta suy nghÄ©  mấy hôm rồi trả lá»i sau.  
Nhưng Tiểu Yến TỠ không hài lòng:  
- Nương nương cần gì suy nghÄ©  nữa. Ở Thấu Phương Trai còn thịt cá ê há». Chấp thuáºn Ä‘i, con nuôi thêm mấy ngưá»i  cÅ©ng nào có thành vấn đỠđâu?  
- Äâu có phải  muốn gì có ngay. Con cần gì cÅ©ng phải để ta suy nghÄ© má»™t chút chứ?   
Tiểu Yến TỠthấy không thể làm gì khác hơn  được nên đành chỠđợi.  
Lệnh Phi cÅ©ng chẳng  nghÄ© ngợi lâu, ngưá»i cho má»i Phước Tấn tá»›i há»i cặn kẽ, bà Phước Tấn thì đã được  má»i ngưá»i trước đó thông báo nên trả lá»i má»™t cách chi tiết, lại hết lòng ca ngợi  Tá» Vy và Kim Tá»a. Bấy giá» Lệnh Phi má»›i hiểu ra, há»i lại:  
- Tỉ tỉ nói, hai cung nữ kia là tỉ muội kết nghĩa của Hoàn  Châu cát cát ư?  
- Äúng váºy. Khi Hoàn Châu cát  cát vào cung, gặp NhÄ© Thái đã dặn dò NhÄ© Thái phải tìm cho được hai cô con gái  này. Nhưng NhÄ© Thái vì báºn việc nên tôi phải Ä‘i thay, kết quả lúc tìm gặp má»›i  giáºt mình. Há» sao mà lá»… phép, ná»n nếp, lại đẹp đẽ quá. Vừa nhìn thấy là tôi đã  hài lòng ngay, vá»™i vàng rước vá» nhà, nhá» há» phụ việc nhà. Vì váºy mà Hoàn Châu  cát cát má»—i lần nhá»› bạn đòi ra thành, là để đến nhà tôi gặp há» chứ.   
Lệnh Phi gáºt gù:  
- Thì ra là váºy. Thế mà cô bé nào có nói má»™t lá»i nào cho tôi  biết đâu? Lần trước trốn ra khá»i cung là đến nhà tỉ tỉ chỉ để gặp hai cô gái này  thôi ư?  
- Äúng váºy, tình cảm cá»§a há» rất khắng  khÃt.  
Lệnh Phi trầm ngâm má»™t chút há»i:   
- Theo tỉ tỉ thấy thì, để bá»n há» vào làm cung  nữ trong cung có gì trở ngại không?  
Bà Phước  Tấn nhìn Lệnh Phi nói:  
- Hiện nay, Hoàn Châu  cát cát Ä‘ang được nhà vua ưa thÃch, cái đó phần lá»›n cÅ©ng nhá» công cá»§a cô. Nói  tháºt mai sau mà mấy đứa nhá» có thành đạt hay không chắc cÅ©ng phải nhá» cô nâng  đỡ, nhá» Hoàn Châu cát cát tiếp sức nữa. Vì váºy tôi nghÄ© trong cung hiện nay cung  nữ không thiếu, nhưng có thêm hai ngưá»i cÅ©ng chẳng sao. Chẳng qua là chúng ta  muốn cho Hoàn Châu cát cát vui thôi. Riêng vá» mặt phẩm giá cá»§a hai cô gái kia,  thì tôi có thể bảo đảm vá»›i Lệnh Phi đấy.  
Lệnh  Phi nghe váºy vui hẳn:  
- Có tỉ tỉ bảo lãnh còn  lo gì. Thôi được rồi hai ngày nữa, tỉ tỉ cho ngưá»i đưa hai cô gái vào cung Ä‘i.   
Má»i chuyện diá»…n biến suôn sẻ má»™t cách bất  ngá». Tháºt ra thì vá»›i vị trà cá»§a Lệnh Phi hiện nay, chuyện sắp xếp để cho cung nữ  bên ngoài vào hầu hạ trong cung cÅ©ng chẳng đến ná»—i khó khăn lắm.   
Trước cái hôm TỠVy vào cung đó một đêm. Nhĩ  Khang đã tìm đến gặp TỠVy với một tâm trạng cực kỳ căng thẳng, Nhĩ Khang nói:   
- Tá» Vy, chuyện huynh để muá»™i vào cung là má»™t  chuyện vạn bất đắc dÄ©. Nhưng huynh không có cách nào khác, chỉ có sá»± mạo hiểm  này, má»›i có thể giải quyết được hết má»i sá»± việc. Nhưng táºn cùng lòng huynh.  Huynh chẳng muốn muá»™i xa huynh má»™t chút nào cả. Vào trong đó, dù muá»™i chỉ cách  huynh có má»™t bức tưá»ng thành, nhưng huynh lại cảm thấy đôi mình như cách nhau  tháºt xa. Chuyện đó làm huynh bịn rịn không muốn cho muá»™i Ä‘i. Mai này muá»™i đã vào  cung, sao huynh lo quá, huynh thấy vô cùng hối háºn. Không biết chuyện tÃnh toán  cá»§a mình như váºy là đúng hay sai. Vì váºy muá»™i hứa vá»›i huynh Ä‘i, vào trong đó  phải hết sức tháºn trá»ng, nghe không?  
Tá» Vy  gáºt đầu nói:  
- Huynh hãy yên tâm, muá»™i không  phải là Tiểu Yến Tá», muá»™i sẽ hết sức cẩn tháºn. Muá»™i cÅ©ng biết là sáng kiến cá»§a  huynh khá mạo hiểm và đầy mâu thuẫn, nhưng đã cân nhắc kỹ càng, chẳng còn có  cách nào khác. Huynh biết muá»™i rất khát khao gặp cha, chẳng vào cung thì chẳng  có cách nào gặp, mà ở ngoài thì đâu thể ở mãi trong nhà huynh? Vị trà không minh  bạch nên phải ra Ä‘i thôi nhưng như thế chẳng giải quyết được gì mối háºn trong  lòng sẽ không tan. Vì váºy chỉ còn con đưá»ng này. Muá»™i biết huynh đã nhá»c tâm rất  nhiá»u, nếu muá»™i không cố gắng, sẽ không làm gì được, và phụ lòng huynh.   
Nhĩ Khang nghe nói vô cùng cảm động:   
- Thú tháºt vá»›i muá»™i, nhiá»u lúc huynh thấy  sinh ra trong má»™t gia đình công hầu cÅ©ng chẳng có sung sướng gì? Ta không thể tá»±  chá»§ được chÃnh ta. Nếu biết má»i thứ lại rắc rối thế này, cái hôm ở Thung lÅ©ng  lãng quên ấy huynh đã bế muá»™i lên ngá»±a, rồi chúng ta Ä‘i đến táºn chân trá»i, sống  hạnh phúc bên nhau, bá» mặc hết má»i vinh hoa phiá»n toái này.  
- Nhưng mà nếu làm váºy. Huynh sẽ thấy mình có lá»—i vá»›i gia  đình, vá»›i đất nước?  
Nhĩ Khang nhìn TỠVy:   
- Muội mà vào cung rồi, chúng ta có muốn gặp  nhau có dễ dàng như vầy đâu. Nhưng huynh sẽ liệu cách để gặp muội. Huynh sẽ liên  lạc với Ngũ A Ca để biết chuyện của muội mỗi ngày.  
Tá» Vy gáºt đầu cảm động, NhÄ© Khang lại tiếp:  
- Ở trong cung vá»›i thân pháºn là cung nữ, muá»™i sẽ không thoải  mái như ở đây đâu. Muá»™i cÅ©ng không được quyá»n uy như Tiểu Yến Tá», vì váºy nhất cá»  nhất động Ä‘á»u phải để ý. Äối vá»›i chuyện nháºn cha, cÅ©ng đừng nên nôn nóng hay hấp  tấp quá, vì xúc động thì sẽ khó mà tỉnh táo, làm chá»§ được tình cảm. Muá»™i cần  phải biết rằng trong quả tim cá»§a Hoàng thượng đã có má»™t đứa con gái chiếm chá»—  rồi, đó là Tiểu Yến Tá».  
- Muội biết! Muội  biết chuyện đó rồi!  
- Nếu muá»™i cảm thấy  chuyện ở trong cung không thể tiếp tục được thì cứ nói vá»›i NgÅ© A Ca. Bá»n huynh  sẽ đưa muá»™i ra ngoài ngay. Äừng có ngại gì cả nhé!  
- Muội biết!  
Nhĩ Khang vẫn  thấy chưa yên tâm:  
- Hãy nhá»› là, chuyện tạm  thá»i chia tay hôm nay là để có ngày được bên nhau mãi mãi!  
Tá» Vy gáºt đầu. NhÄ© Khang bứt rứt:  
- Thế không lẽ, trước lúc chia tay, muá»™i chẳng có Ä‘iá»u gì để  nói vá»›i huynh ư?  
- Muá»™i muốn huynh hãy bảo  trá»ng.  
Vy nói, Khang đỠmặt:  
- Chỉ có hai chữ đó sao? Chẳng có gì khác nữa ư?   
TỠVy bước đến bàn, nâng cây đàn lên, bắt đầu  dạo nhạc, rồi hát:  
Gặp không dễ mà xa cũng  không dễ, tan hợp luyến lưu.  
Äêm nay biết đến  bao giá» má»›i gặp?  
Thấy cũng khó mà chia tay  cũng khó,  
thà tương tư hơn cảnh hợp tan.   
Äi nào dá»…, ở nào dá»…, lòng sầu trăm mối.   
Mỗi mối một bóng chàng.  
Tỉnh không vui, say không vui.  
Chia tay đêm nay. Hẳn nhớ mãi ngày dài lâu.  
TỠVy hát xong, ngước mắt long lanh nhìn Nhĩ Khang làm Khang  ngơ ngẩn, bịn rịn không muốn chia tay.  
Thế là  hôm sau, bà Phước Tấn dẫn Tá» Vy, Kim Tá»a vào cung. Äến trá»±c tiếp gặp Lệnh Phi.  Tiểu Yến Tá» cÅ©ng đã có mặt sẵn ở đó chá». Bà Phước Tấn nói.  
- Nương nương, hôm nay tôi đưa Tá» Vy và Kim Tá»a vào cung như  lá»i hứa.  
Tá» Vy và Kim Tá»a quỳ xuống trước mặt  Lệnh Phi, Tá» Vy nói:  
- Nô tài TỠVy khấu kiến  Lệnh Phi nương nương. Chúc nương nương vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế.   
Kim Tá»a thấy váºy bắt chước theo:   
- Nô tài Kim Tá»a khấu kiến Lệnh Phi nương  nương. Chúc nương nương vạn tuế, vạn vạn tuế.  
Lệnh Phi ra lệnh:  
- Hãy  ngước lên cho ta xem nào.  
Tá» Vy và Kim Tá»a  ngước lên, Lệnh Phi chăm chú ngắm, chợt giáºt mình:  
- á»’! đẹp lắm. Ngưá»i  rất thanh tú. Năm nay bao tuổi?  
TỠVy đáp:  
- Dạ, nô tài  mưá»i tám tuổi.  
Kim Tá»a nói theo:   
- Nô tài mưá»i bảy tuổi.  
Lệnh Phi dễ dãi:  
- Bao giá»  ta chưa há»i thì không được lên tiếng nghe không?  
Kim Tá»a sợ hãi:  
- Vâng, con  biết rồi.  
- Váºy được rồi, còn những bệnh khác  từ từ chữa, nhưng mà sang hầu cho Hoàn Châu cát cát thì ta nghÄ©. Những nguyên  tắc kia không làm sao thá»±c hiện được đâu. Có Ä‘iá»u khi có mặt Hoàng thượng, thì  làm bất cứ Ä‘iá»u gì phải đúng ná» nếp. Không được lá»™n xá»™n. Bằng không rồi ngưá»i sẽ  thắc mắc là ngưá»i kém cõi như váºy mà Lệnh Phi này cÅ©ng cho mấy con bé này vào  cung hầu ư?  
Tá» Vy vá»™i dáºp đầu:   
- Nô tì xin cảm Æ¡n nương nương đã chỉ dẫn  cho, chúng nô tì sẽ cố gắng giữ qui tắc, để nương nương không bị phiá»n phức.   
Lệnh Phi nghe Tá» Vy nói, giáºt mình quay qua.  Chưa kịp há»i thì Tiểu Yến TỠđã bước tá»›i nói:  
- Con có thể dẫn bá»n há» vá» Thấu Phương Trai chưa ạ?   
Lệnh Phi nhÃu mày:  
- Làm gì con lại gấp rút thế? Lá»i ta còn chưa hết cÆ¡ mà?   
Rồi quay qua bá»n Tá» Vy dặn dò:   
- Hai ngưá»i vào cung được là nhá» Hoàn Châu  cát cát đấy. Vì chưa được huyến luyện chÃnh thức, nên làm gì cÅ©ng phải cẩn tháºn,  biết ká»m chế. Sống ở Thấu Phương Trai vá»›i cát cát, không được vô tráºt tá»±. Cung  đình ở đây rất rá»™ng lá»›n. Các ngươi ngoài Thấu Phương Trai ra không được tò mò Ä‘i  lung tung. Äi ra khá»i đấy có cái gì tháºt khó mà bảo lãnh cho các ngươi đó nha.   
Tá» Vy lại dáºp đầu:  
- Nô tài xin nghe lá»i dạy bảo cá»§a nương nương, nhất định sẽ  biết tá»± ká»m chế không dám làm gì vượt quy cả.  
Lệnh Phi thấy Tá» Vy nói năng đầy thuáºt ngữ cá»§a cung đình, cảm  thấy nghi hoặc. Trong khi Tiểu Yến TỠđã không chỠđược:  
- Nương nương nói hết chưa váºy? Những qui cách khác nương  nương đừng lo. Rồi con sẽ dạy bảo hỠđược mà.  
Lệnh Phi tròn mắt:  
- Con  dạy ư? Ta thấy tốt hÆ¡n con đừng dạy há» Ä‘iá»u gì cả.  
Äang nói đến đó thì thái giám bên ngoài bẩm báo:   
- Hoàng thượng giá lâm!  
Tá» Vy nghe bốn chữ đó, giáºt mình. Hoàng thượng ư? Vừa má»›i vào  cung đã ngay Hoàng thượng. Trá»i đất! Trái tim cá»§a Tá» Vy Ä‘áºp mạnh, mặt nàng tái  hẳn Ä‘i.  
Ngay lúc đó nhà vua đã vào tá»›i. Vị  vua tối thượng, ngưá»i cha mà Tá» Vy Ä‘i tìm kiếm từ lâu Ä‘ang bước vào. Tá» Vy run  rẩy quỳ thấp đầu xuống, không dám động Ä‘áºy.  
Cả nhà thấy vua bước vào, thi lá»… tung hô. Lệnh Phi và Phước  Tấn cÅ©ng quỳ xuống. Lệnh Phi tung hô vừa xong, há»i:  
- Hoàng thượng hôm nay hẳn rảnh rỗi nên ghé sớm qua đây?   
Vua Càn Long có vẻ Ä‘ang vui, nên cưá»i nói:   
- À!... Hôm nay đẹp trá»i, ta cÅ©ng có chuyện  vui. Biên giá»›i vá»›i Miến Äiện sau má»™t thá»i gian rối loạn nay đã dẹp xong. Bá»n  chúng Ä‘ang cho ngưá»i sang cầu hòa. Äiá»u này cho thấy thanh thế nhà Äại Thanh ta  vô cùng to lá»›n...  
Rồi nhìn qua bà Phước Tấn,  nhà vua há»i:  
- Bữa nay ở đây có khách ư?   
Bà Phước Tấn bước tới thi lễ:   
- Thần thiếp tham kiến Hoàng thượng.   
Vua Càn Long gáºt đầu, vui vẻ:   
- À!... Trẫm sẵn đây muốn ca ngợi Phước Luân  má»™t phút. Hai đứa NhÄ© Thái, NhÄ© Khang nhà khanh càng ngày càng tá» ra có năng  lá»±c, rõ là vợ chồng khanh dạy con giá»i lắm! Giá»i lắm!  
Nói tá»›i đấy vua quay ra thấy Tiểu Yến Tá» nên có vẻ vui hÆ¡n,  ngoắc tay gá»i Tiểu Yến TỠđến nói:  
- Sang  đây, sang đây này. Con không cần há»c phép tắc gì nữa. Nhưng mà con trông thấy  Hoàng thượng thì phải chá»§ động bước tá»›i chào há»i, chứ sao lại đứng ngẩn ra ở đó?   
Tiểu Yến Tá» cÅ©ng giống như Tá» Vy, chuyện vua  đến đây vá»›i há» Ä‘á»u bất ngá». Yến Tá» lúng túng nhưng cÅ©ng căng thẳng. Ná»a muốn  bước tá»›i nắm lấy tay vua rồi chỉ vá» phÃa Tá» Vy, nói:  
- Này Hoàng thượng xem, xem này. Äây má»›i là con gái ruá»™t cá»§a  Hoàng A Ma đấy. Nhìn kỹ xem giống không? Còn  con thì...  
Nhưng rồi lại tá»± kiá»m chế được, nghÄ© ra... Äầu óc vô cùng căng  thẳng vì váºy mà chỉ đứng sững ra đó. Cho đến lúc vua Càn Long há»i, má»›i giáºt mình  quỳ xuống:  
- Hoàng A Ma kiết tưá»ng!   
Vua Càn Long nhìn Tiểu Yến Tá» cưá»i không để  ý:  
- Ha ha! Con giống như thầy bói đấy!  Chuyện con Ä‘oán đúng như thần! Äấy, hôm trước con bảo, đất nước vương triá»u ta  rồi sẽ cưá»ng thịnh. Chuyện quả đúng như váºy “Hữu quốc Càn Long, cốc bất sinh  trùng". Có lý quá Ä‘i chứ! Quá Ä‘i chứ?  
Rồi vua  Càn Long nhìn xuống Tá» Vy và Kim Tá»a. Tá» Vy thấy vua nhìn sợ hãi cúi rạp hÆ¡n.  Vua chỉ nhìn má»™t chút, rồi khoát tay nói:  
-  Thôi đứng lên! Äứng lên Ä‘i! Äừng có bất cứ ngưá»i nào thấy trẫm là cứ quỳ mãi  quên đứng lên.  
Tá» Vy nghe vua nói càng sợ  hãi, không dám đứng lên. Bà Phước Tấn gần đó khẽ chạm vào ngưá»i Tá» Vy và nói:   
- Hoàng thượng muốn ngươi đứng lên, sao không  lạy tạ rồi đứng dáºy Ä‘i.  
Tá» Vy bây giá» má»›i  giáºt mình, vá»™i dáºp đầu:  
- Tạ ơn Hoàng thượng.   
Kim Tá»a cÅ©ng bắt chước nói theo, rồi hai  ngưá»i đứng dáºy Tá» Vy quỳ hÆ¡i lâu nên lúc đứng dáºy bị choáng. Kim Tá»a đứng lên  vá»™i đỡ, và suýt tý đã buá»™t miệng kêu lên hai tiếng “Tiểu thư!†
Vua Càn Long nhìn hai ngưá»i vá»›i má»™t chút ngạc nhiên.   
Lệnh Phi thấy váºy nói:  
- Äây là hai cung nữ má»›i tuyển, thiếp đã cho sang hầu hạ Tiểu  Yến TỠđấy.  
Vua Càn Long nghe nói là cung nữ  nên chẳng quan tâm nữa, quay qua Tiểu Yến TỠvua nói:  
- À! Hôm nay trẫm thấy con thế nào đấy. Má»i khi nói năng lÃu  lo hôm nay làm sao lại câm như hến váºy.  
Tiểu  Yến Tá» giáºt mình vá»™i há»i:  
- Ban nãy nghe  Hoàng thượng nói chuyện “Mì đũa" gì đó đã xong rồi, còn chuyện “Gừng tương" thì  sao?  
Tiểu Yến Tá» vừa nghe chuyện Miến Äiện vì  không hiểu nên Ä‘á»c trại ra “Mì đũa". Còn “Biên cương" không biết nên há»i là  “Gừng tương".  
Vua Càn Long nghe há»i giáºt  mình, nhưng nghÄ© má»™t hồi hiểu ra, cưá»i nói:  
-  À... À... Äúng rồi chuyện “Mì đũa" đã giải quyết xong. Chuyện “Gừng tương" cÅ©ng  coi như không còn.  
Rồi ông vỗ vai Tiểu Yến TỠ nói:  
- Ngày mai Ä‘i há»c, con nhá»› nhá» Ká»· sư bá  dạy rõ mấy Ä‘iá»u này, để không ngưá»i ta cưá»i chết.  
Tiểu Yến TỠnghe nói đến tên Kỷ sư bá sợ hãi nói:   
- Mai phải Ä‘i há»c ư? Còn có nhiá»u thứ con  chưa hiểu nhưng mà để...  
Rồi không biết nghĩ  sao. Tiểu Yến TỠquay qua hai thầy trò TỠVy, giới thiệu với vua:   
- Hoàng A Ma Æ¡i, đây là Tá» Vy còn đây là Kim  Tá»a nè.  
Vua Càn Long hơi ngạc nhiên, quay lại  nhìn hai thầy trò TỠVy rồi bình thản nói:  
-  Thôi được rồi, được rồi, hai ngưá»i không cần đứng đây nữa, hãy Ä‘i xuống nhà dưới  Ä‘i.  
Tá» Vy nghe váºy rất thất vá»ng. Tá»± ái như  bị thương tổn. Tiểu Yến Tá» thì nhân cÆ¡ há»™i đó quỳ xuống thưa:  
- Váºy thì cảm Æ¡n Hoàng thượng, để con đưa hai ngưá»i này vá»  Thấu Phương Trai, rồi quay lại hầu Hoàng A Ma sau.  
Tiểu Yến Tá» nói xong ra hiệu cho Tá» Vy. Tá» Vy sụp xuống chào  vua, rồi thẫn thá» theo Tiểu Yến Tá» ra ngoài, Kim Tá»a lẻo đẻo Ä‘i theo.   
Bà Phước Tấn thở dài nhẹ nhõm, vì vừa thoát  khá»i má»™t thá» thách gay go.  
Từ Diện Há»· cung  bước ra, Tiểu Yến Tá» cÅ©ng rất thất vá»ng, trong khi Kim Tá»a lại vô cùng hưng  phấn, cô nàng nói:  
- Tháºt không ngá» tôi đã  được thấy mặt vua, uy phong trẻ trung lúc nào cÅ©ng vui vẻ.  
Tiểu Yến TỠnói:  
- Tại muá»™i  chưa thấy lúc ông ấy nổi giáºn chỉ quát má»™t tiếng là cả đám ngưá»i phải quỳ sụp  xuống, chẳng dám hó hé má»™t tiếng nào.  
Kim Tá»a  vẫn còn hứng khởi:  
- Là vua oai tháºt. Nhưng  làm cát cát cÅ©ng sướng. Hoàng thượng có vẻ quý tỉ tỉ quá. Lúc tỉ tỉ nói “Gừng  tương" ông ấy cưá»i hỉ hả.  
Nhưng rồi Kim Tá»a  thấy thái độ thất thần cá»§a Tá» Vy, hiểu ngay:  
- Tiểu thư, tiểu thư đừng có buồn, chẳng qua ông ấy chưa biết  rõ được sự có mặt của tiểu thư thôi.  
Tiểu Yến  TỠcũng vội nói:  
- Bữa nay má»›i là buổi đầu  tiên muá»™i vào cung mà? Hoàng A Ma cÅ©ng xuất hiện đột ngá»™t nên không để tâm tá»›i  muá»™i. Thôi  đừng có buồn, từ từ... thá»i gian còn dài mà.  
Tá» Vy nghẹn lá»i nói:  
- Tôi  không buồn hay khó chịu. Chẳng qua vì... Äá»™t nhiên rồi thấy cha ruá»™t xuất hiện  trước mặt mình, ngưá»i cao lá»›n, uy phong, đầy quyá»n lá»±c... Sá»± xuất hiện đó làm  tôi bị kÃch động, tôi giống như má»™t con kiến Ä‘ang bò trên chảo nóng... Tôi khao  khát... Váºy mà ngưá»i chẳng thèm nhìn tôi má»™t cái...  
Kim Tá»a an á»§i:  
- Tiểu thư  ạ, đừng có nôn nóng. Tiểu Yến TỠtỉ tỉ nói đúng đấy, ngày tháng còn dài mà,  chúng mình sẽ có cơ hội.  
Tá» Vy chợt nhá»› ra  Ä‘iá»u gì, nói:  
- Kim Tá»a, muá»™i phải cẩn tháºn  đấy, thay đổi cách xưng hô Ä‘i, để không gặp rắc rối đấy.  
Kim Tá»a sá»±c nhá»› ra, vá»™i xin lá»—i.  
- Tại muá»™i quên! Từ đây vá» sau muá»™i sẽ cẩn tháºn, không để sÆ¡  sót nữa.  
Kim Tá»a lùi ra sau vá»›i Tiểu Yến Tá».   
- Cát cát hãy đi trước, nô tì có mặt đằng sau  đây.  
Tiểu Yến TỠnhìn TỠVy. Sự vui sướng vì  được sống chung chưa tan, nhưng nhìn nét mặt dàu dàu của TỠVy, Tiểu Yến TỠcũng  không vui lắm.  
- Tá» Vy đừng có thất vá»ng, hãy  tươi tỉnh má»™t chút. Chuyện kia gác sang má»™t bên, hãy nghÄ© đến lúc này hai đứa  mình được ở cạnh nhau, không tuyệt lắm ư? Mấy tháng trước mình còn phải chạy đôn  chạy đáo để được gặp Hoàng thượng, còn bây giá» thì không còn nữa mình đã ở trong  cung đình...  
Tá» Vy thấy Tiểu Yến Tá» nói nhiá»u  quá, vá»™i gáºt đầu, cưá»i nói:  
- Vâng, tôi đã  được gặp Hoàng thượng, gặp ngay ngày đầu vào cung, đó là Ä‘iá»u vui rồi.   
Tiểu Yến Tá» thấy Tá» Vy cưá»i, thÃch quá vừa Ä‘i  vừa nhảy.  
- Äúng đấy! Äúng đấy! Chúng ta rất  gian nan má»›i có được ngày nay. Như cái Ä‘iá»u NgÅ© A Ca đã nói: “Núi mà Ä‘i hết là  có nước, liá»…u ngã hoa tàn lại có hoa"...  
Tá»  Vy châu mày rồi hiểu ra. Cưá»i nói:  
- Äừng nói  váºy ngưá»i ta cưá»i chết, phải Ä‘á»c thế này “SÆ¡n cùng thá»§y táºn ngá» không lối. Liá»…u  rá»§ hoa cưá»i lại có thôn" 
- Äúng rồi, đúng rồi!  Câu đó đó!  
Tiểu Yến TỠhồn nhiên nói tiếp:   
- Giống như chúng mình váºy đó Ä‘i hết đưá»ng  núi đến đưá»ng sông rồi. Muá»™i còn gì mà không vui. Phải vui lên biết không? Biết  không?  
TỠVy bị Tiểu Yến TỠkhuấy động, đã  thấy vui lên một chút, nói:  
- Vâng, thưa cát  cát, nô tì xin tuân lệnh!  
Tiểu Yến Tá» cưá»i  phá lên:  
- Ngươi xưng hô cái kiểu này ta thấy  nhột quá!  
TỠVy cảnh giác nhìn quanh, rồi khẽ  ho một tiếng:  
- Cát cát! Xin cát cát đi đứng  nghiêm chỉnh một chút.  
Lá»i cá»§a Tá» Vy làm Tiểu  Yến Tá» giáºt mình, dáo dác nhìn quanh. Lúc đó má»›i phát hiện ra Dung ma ma Ä‘ang  đứng khúc quanh hành lang, nhìn vá» phÃa hai ngưá»i. Tiểu Yến Tá» làm nghiêm trở  lại, nói nhá» vá»›i Tá» Vy:  
- Váºy chúng mình đổi  hướng khác Ä‘i Ä‘i, tránh mặt mụ phù thá»§y đó thì hÆ¡n.  
Tá» Vy ngước lên nhìn theo hướng Yến Tá» nhìn bất chợt rùng  mình. Ãnh mắt cá»§a Dung ma ma tháºt sắc, vừa chạm phải là Tá» Vy đã thấy sá»± Ä‘e dá»a  tiá»m tàng ngay.  
Tiểu Yến Tá» cùng Tá» Vy và Kim  Tá»a bước vào Thấu Phương Trai là hét to:  
-  Minh Nguyệt, Thể Hà, Tiểu Äặng Tá», Tiểu Trác TỠđâu? Tất cả ra đây! Ra đây hết!   
Äám nô tỳ nghe gá»i láºp tức chạy ra, ngưá»i quỳ  xuống, kẻ cúi đầu:  
- Cát cát kiết tưá»ng.   
Tiểu Yến TỠkéo TỠVy đến gần, nói lớn:   
- Này, này, để ta giá»›i thiệu cho các ngưá»i  biết hai ngưá»i này nhé. Äây là Tá» Vy, còn đây là Kim Tá»a. Trên danh nghÄ©a trong  cung đình há» chỉ là cung nữ, nhưng tháºt ra ngoài Ä‘á»i há» là tỉ muá»™i kết nghÄ©a cá»§a  ta đấy.  
Tá» Vy nghe giá»›i thiệu giáºt mình:   
- Cát cát! Tại sao cát cát nói như váºy?   
Tiểu Yến Tá» cưá»i:  
- Äã ở trong Thấu Phương Trai này rồi thì sợ gì? Nếu cứ phải  né tránh mãi chắc tổn thá» mất. Muá»™i yên tâm Ä‘i bốn ngưá»i này Ä‘á»u là tâm phúc cá»§a  tỉ tỉ cả. Ngay cả Tiểu Thuáºn Tá», Tiểu Quế Tá» cá»§a NgÅ© A Ca Ä‘á»u nghe lá»i ta. Bá»n  chúng không dám bán đứng ta đâu mà sợ.  
Rồi  quay qua đám nô tỳ, Tiểu Yến Tá» há»i:  
- Có  đúng váºy không các ngươi?  
Äám Minh Nguyệt  đồng thanh đáp:  
- Dạ!  
Tiểu Yến TỠtiếp tục dặn dò:  
- Các ngưá»i phải biết. Tá» Vy và Kim Tá»a trên danh nghÄ©a Ä‘á»u là  cung nữ cá»§a ta, nhưng tháºt ra được ta quý hÆ¡n tỉ muá»™i ruá»™t. Các ngươi biết váºy  để xá» trÃ. Nhưng phải kÃn miệng không được nói báºy. Nếu ai có há»i, các ngươi  cÅ©ng tuyệt đối không được khai, biết không?  
-  Dạ biết.  
Tiểu Yến TỠlại nói:   
- Nếu biết há» là tỉ muá»™i cá»§a ta rồi, thì các  ngưá»i phải cư xá» há» thế nào?  
- Dạ giống như  tớ với chủ.  
Tiểu Yến Tá» cưá»i lá»›n:   
- Cái gì mà tá»› vá»›i chá»§. Dạy hoài mà cÅ©ng  không nhá»›. Tất cả Ä‘á»u ở chung má»™t nhà, biết không? Ngưá»i nhà cả. Các ngươi cư xá»  vá»›i ta ra sao thì cÅ©ng phải cư xá» vá»›i há» như váºy. Vô lá»… vá»›i Tá» Vy và Kim Tá»a tức  là vô lá»… vá»›i ta biết chưa?  
- Dạ biết.   
Cả bá»n đáp. Tiểu Äặng Tá» tò mò nhìn Tá» Vy rồi  nhìn Kim Tá»a, nhiá»u chuyện:  
- á»’! Hai cô này  đẹp như tiên váºy đó. Thì ra cái hôm mà cát cát đến chá»— túp lá»u tranh để tìm hai  cô này phải không? Từ đây vá» sau Thấu Phương Trai này có thêm ngưá»i nữa. Thế này  thì càng vui thôi.  
Tiểu Yến Tá» gáºt đầu thÃch  chÃ:  
- Tiểu Äặng Tá» nói đúng. Ta khen đấy!   
Äám nô tài, nô tì nghe váºy vá»™i bước tá»›i sụp  xuống trước mặt Tá» Vy vá»›i Kim Tá»a:  
- Bá»n nô  tài, nô tì xin bái kiến các cô nương.  
Tá» Vy  vá»™i đỡ há» dáºy.  
- Các bạn không nên như váºy.  Làm thế sẽ nguy hiểm lắm. Hãy biết tôi Tá» Vy, còn cô này là Kim Tá»a. Từ đây vá»  sau, cứ tên mà gá»i, như váºy sẽ không làm ai nghi ngá».  
Rồi quay sang Kim Tá»a, Tá» Vy nói:  
- Kim Tá»a, mấy thứ ta mang theo đâu rồi?  
Kim Tá»a mở chiếc đãy mang trên ngưá»i xuống lấy hai món nữ  trang, hai món tiá»n chia Ä‘á»u trong bốn chiếc và nhá» nói:  
- Äây là má»™t chút quà má»n ra mắt, xin các bạn nháºn cho.   
Kim Tá»a cưá»i cầu thân vá»›i bốn ngưá»i:   
- Mấy cái và này là do Ä‘Ãch thân tiểu thư tôi  may đấy, không phải dá»… kiếm đâu. Còn các món nữ trang kia, là cái mà tiểu thư  tôi đã mang. Vì đây là Thấu Phương Trai không có gì phải giấu, nên tôi cÅ©ng nói  tháºt. Cô Tá» Vy trên danh nghÄ©a là tỉ muá»™i kết nghÄ©a chứ tháºt ra là chá»§ tôi đó.   
Äám Minh Nguyệt, Tiểu Äặng Tá» cầm lá»… váºt trên  tay ngắm nghÃa má»™t cách hứng khởi. Thấy tư cách và thái độ cá»§a Tá» Vy rõ ràng là  hÆ¡n ngưá»i, nên cÅ©ng có phần kÃnh nể. Nhưng há» chỉ biết những gì mà Tiểu Yến Tá»  và Kim Tá»a nói, chá»› vá» lý lịch cá»§a hai ngưá»i trước mặt há» vẫn hoàn toàn mù tịt.   
Tiểu Äặng Tá» lanh lợi nhất đám, quỳ xuống bái  Tá» Vy:  
- Xin cảm ơn TỠVy cô nương vỠnhững  món quà vừa ban tặng.  
Lúc đó Tiểu Yến Tá» quay  qua Tá» Vy cưá»i nói:  
- Thôi đừng có né tránh  nữa. Cái chuyện chá»§ tá»›, nô tài, tiểu thư này, từ từ tÃnh sau. Bây giá» chúng mình  phải vui trước đã.  
Tối hôm ấy ở Thấu Phương  Trai có má»™t bữa tiệc nho nhá». Bữa tiệc này do Tiểu Yến Tá» tổ chức gá»i là để mừng  thầy trò Tá» Vy đến Thấu Phương Trai. Toàn thể má»i ngưá»i Ä‘á»u được dá»± không phân  biệt chá»§ tá»›, tiểu thư, nô tài gì cả. Bữa tiệc gồm bảy ngưá»i. Tiểu Yến Tá» làm chá»§  xị. Có thịt có cả rượu. Má»›i uống có mấy ly Tiểu Yến TỠđã đỠbừng cả mặt không  còn giữ ý giữ tứ gì cả. Cô nàng cầm bình rượu rót đầy ly cho từng ngưá»i má»™t:   
- Nào uống Ä‘i! Má»i ngưá»i phải vui như ta đã  vui nhé! Từ hôm vào cung đến giá», hôm nay là ngày vui nhất cá»§a ta. Tá» Vy hãy  uống rượu Ä‘i đừng ngại. Vì cá»a cá»§a Thấu Phương Trai này đã đóng kÃn then gài cả  rồi, chẳng có ai xâm nháºp vào được đâu.  
Tiểu  Äặng Tá», Tiểu Trác Tá», Minh Nguyệt, Thể Hà vì nể Tiểu Yến Tá» mà lên bàn ngồi  chung, chá»› há» rất sợ những sá»± bất trắc. Thấy Tiểu Yến Tá» uống nhiá»u quá Tá» Vy  cÅ©ng lo, nên kéo lấy tay Tiểu Yến Tá», Tá» Vy nói:  
- Cát cát này, hãy tá»± chế má»™t chút. Nghe nói Hoàng thượng hay  bất chợt ghé qua Thấu Phương Trai này, nếu thấy cát cát mà say thế này, có phải  tai há»a không?  
Tiểu Äặng Tá» cÅ©ng đứng dáºy  chấp tay nói:  
- Vâng, Tá» Vy cô nương nói  đúng, tôi thấy thì phải có ngưá»i đứng canh ở cá»a. Äể tôi Ä‘i nhé? Như váºy nếu có  ai đứng rình, sẽ phát hiện được mà báo động!  
Nhưng Tiểu Yến TỠlại gạt ngang:  
- Ngồi xuống, ngồi xuống Ä‘i! Äừng có phá rối cuá»™c vui. Bữa nay  chắc chắn là Hoàng thượng sẽ không đến đây. Vì bữa nay ta đã có sang đấy vấn an,  nghe Hoàng thượng nói là tối nay sẽ báºn cùng Triệu Huệ tướng quân dùng cÆ¡m mà.  Mà ông tướng này hình như ở táºn biên cương má»›i trở vá». Váºy là Hoàng thượng bữa  nay rất báºn, ăn xong còn phải thảo luáºn vá»›i các tướng lãnh vá» chuyện biên giá»›i.  Vì váºy há» sẽ nói chuyện “Mì đũa, Gưá»ng tương" sôi nổi, chúng ta ở đây tha hồ mà  làm gió làm mưa.  
Nói xong lại cạn một ly,  tiếp:  
- Tá» Vy, còn chá» gì nữa. Hôm nay là  ngày Ä‘oàn viên cá»§a chúng ta mà. Uống Ä‘i! Ai trong bàn tiệc này, hôm nay không  say không phải là con ngưá»i, mà là con chó đấy!  
Kim Tá»a tỉnh táo biết không sao khác hÆ¡n, nên nói vá»›i Tá» Vy:   
- Tiểu thư. Bữa nay chắc chắn là cát cát  không thể để tiểu thư yên đâu. Váºy thì hãy uống vá»›i cát cát Ä‘i, để tôi ra ngoài  canh cá»a cho. Tôi làm chó cÅ©ng được.  
Tiểu  Äặng Tá» nói theo:  
- Tôi cũng muốn làm chó  nữa.  
Minh Nguyệt gáºt đầu:  
- Thôi thì bá»n ta tất cả làm chó cho nó an toàn hÆ¡n.   
Tiểu Yến Tá» nghe váºy nổi giáºn:   
- Các ngưá»i chá»c tức ta ư? Tại sao má»i ngưá»i  Ä‘á»u thÃch làm chó như váºy? Ta đâu thÃch nuôi chó nhiá»u như váºy đâu? Lại đây tất  cả, má»i ngưá»i phải can đảm lên chứ? Trá»i mà có sáºp thì có ta đứng ra chịu cho.   
Thể Hà bất đắc dĩ phải uống cạn chun rượu,  Tiểu Yến TỠrót đầy một ly khác, đưa trước mặt TỠVy:  
- Ly rượu này, tỉ tỉ xin kÃnh muá»™i. Những ngày qua tỉ tỉ để  muá»™i phải thiệt thòi khổ sở, buồn bá»±c. Khiến chút xÃu thì muá»™i đã bá» ta vÄ©nh  viá»…n ra Ä‘i. Như váºy ta sẽ không bao giá» có cÆ¡ há»™i để chuá»™c lại lá»—i lầm cÅ©. Bữa  nay ta mượn ly rượu này thành tâm thành ý mà xin lá»—i muá»™i nếu muá»™i tháºt lòng mà  chịu tha thứ, thì hãy uống cạn ly rượu này.  
Tá» Vy nghe Tiểu Yến Tá» nói chân thành như váºy, thở ra rồi bưng  ly lên nốc cạn.  
- Tôi đã nói rồi, tôi lúc nào  cũng tha thứ cho tỉ tỉ mà.  
Tiểu Yến Tá» nghe  váºy khoái chà quá đứng dáºy nói vá»›i má»i ngưá»i:  
- Tất cả nâng ly. Không má»™t ai được tránh né. Minh Nguyệt, Thể  Hà, Tiểu Äặng Tá», Tiểu Trác Tá»... Bá»n ngươi phải nể Hoàn Châu cát cát mà uống  cạn. Vì cái đầu cá»§a ta mà uống cạn! Thêm má»™t ly nữa nào! Nhưng mong rằng cái đầu  cá»§a ta vẫn còn, như váºy cát cát má»›i không chết chứ?  
Bá»n nô tỳ đồng loạt tung hô:  
- Cát cát không mất đầu, không chết!  
Bảy chiếc ly rượu lại chụm vào nhau. Và sau tuần rượu đó, má»i  ngưá»i nghe như có vẻ thư giãn, không còn biết thấy cần đỠphòng, nghi ngại gì  cả. Buổi tiệc tiếp tục cho đến lúc tất cả say má»m. Chỉ có má»™t mình Kim Tá»a là  tương đối còn tỉnh, lo sợ đứng nhìn đám ngưá»i ngồi nằm ngả nghiêng bên bàn rượu.  Tiểu Yến TỠôm lấy Tá» Vy lè nhè, khóc:  
- Tôi  chẳng ra cái thể thống gì cả. Lòng can đảm? Không có! NghÄ©a khÃ? Không có! Tóm  lại tôi là má»™t đứa dối trá, lưá»ng gạt. Trước kia nghèo, lưá»ng gạt ngưá»i ta,  không nói. Còn bây giá»? Váºy mà tôi vẫn lừa dối cha cá»§a muá»™i. Tôi chiếm Ä‘oạt  ngưá»i. Tá»™i cá»§a tôi phải bị trá»i đánh. Tôi xấu quá. Gạt cả muá»™i muá»™i kết nghÄ©a  cá»§a mình, tôi phải xuống địa ngục.  
Tá» Vy cÅ©ng  ôm lấy Tiểu Yến Tá», nhưng thái độ lại rá»™ng lượng vá»— vá»:  
- Thôi đừng nói gì cả. Tất cả tại Ngá»c Hoàng, diêm vương có lẽ  há» báºn quá, nên má»›i để cho cõi Ä‘á»i này tháºt giả lẫn lá»™n. Äúng thành sai mà sai  thành đúng. Thôi thì chúng ta cÅ©ng đừng nên báºn tâm, vì tất cả vượt ra ngoài khả  năng cá»§a mình. Thôi đừng có khóc nữa. Tôi bảo đảm vá»›i tỉ tỉ là sẽ không bị xuống  địa ngục đâu. Có tôi mà... Tôi sẽ giúp tỉ tỉ.  
Kim Tá»a nhìn hai ngưá»i mà cảm động. Ngay lúc đó chợt nhiên  ngoài cá»a sổ có tiếng động rất lá»›n. Tiểu Äặng Tá» nhìn ra há»i to:   
- Ai đấy!  
Và bước đến gần mở cá»a ra, chỉ thấy má»™t bóng ngưá»i phóng chạy.  Tiểu Äặng Tá» kêu lên.  
- Có ngưá»i núp bên  ngoài!  
Tiểu Yến Tá» nghe nói giáºt mình, chạy  vá»™i đến cá»a, miệng hét:  
- Ai ở ngoài đó! Hãy  cho biết tên!  
Nhưng bóng đen bỠchạy không  quay lại. Tiểu Yến TỠphóng ra, miệng hét:  
-  Thá» xem mi chạy đến trá»i nào? Không biết mẹ ngươi có biệt danh là Tiểu Yến Tá»  đây ư?  
Tiểu Yến Tá» triển khai kinh công định  vá»t ra ngoài Ä‘uổi theo. Không ngá» vì uống rượu nhiá»u quá nên hoa mắt, vì váºy  thay vì bay ra ngoài, đầu lại đánh “Cốp!†vào thành cá»a, và té lá»™n vào trong  nhà.  
Tá» Vy, Kim Tá»a, Minh Nguyệt, Thể Hà chạy  đến, Tá» Vy ôm lấy Tiểu Yến Tá» rối rÃt:  
- Chết  rồi! Äau lắm không. Äầu đã sưng to má»™t cục thế này, làm sao đây?   
Và quay sang Kim Tá»a:  
- Kim Tá»a, có món cao Tráºt đả tổn thương cao đó có mang theo  không?  
- Hình như chẳng có.  
Minh Nguyệt há»i:  
- Thuốc  cao hả? Ở đây có cả đống, Hoàng thượng nói là cát cát hay bị thương nên mang đến  cho một đống thuốc cao, rồi Ngũ A Ca cũng mang đến một mớ nữa, để tôi vào tìm  cho.  
Tiểu Yến Tá» lúc này đã ngồi dáºy. Nhưng  có vẻ vẫn còn hăng, mấy lần định xông ra cá»a Ä‘uổi theo, còn luôn miệng mắng:   
- Cái tay khốn nào núp ở ngoài váºy. Có gan  thì vào đây! Vào đây cho ta xem nào?  
TỠVy  khuyên bảo:  
- Thôi bỠqua đi! Tỉ tỉ đứng còn  đứng không vững. Làm sao mà đuổi theo được?  
Kim Tá»a cÅ©ng nói:  
- Ngưá»i  ta bá» chạy từ lâu rồi. Biết ai mà rượt theo chứ? Há» cÅ©ng biết võ công đấy.   
Tiểu Yến Tá» vẫn tức khÃ:  
- Biết võ công ư? Có gì mà hù. Ná»a đêm ná»a hôm lại nhìn trá»™m.  Tưởng ở đây không ai biết võ ư? Äể vài bữa nữa ta cho rước cả huynh muá»™i Liá»…u  Thanh, Liá»…u Hồng vào, xem thá» mi còn đưá»ng chạy không thì biết.  
Và như váºy, bữa tiệc Ä‘ang vui, bị bóng Ä‘en rình ráºp làm mất  vui nên nhanh chóng kết thúc.  
Cũng như chuyện  TỠVy vào cung. Một ngày tốt đẹp đã kết thúc.
  
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				17-09-2008, 07:59 PM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				Äá»™i Xung KÃch  
  
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: Jun 2008 
					Äến từ: Äất Võ Anh Hùng 
					
					
						Bài gởi: 4,793
					 
                    Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngày 6 giá» 
                 
					
 
	Thanks: 24 
	
		
			
				Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			 
 
  
 
Từ ngày Tá» Vy vào cung. NhÄ© Khang bá»—ng như ngưá»i mất  hồn. Lòng cứ nghÄ© ngợi, không biết tÃnh toán cá»§a mình hôm truá»c là đúng hay sai.  Ngồi đâu thẫn thá» ra đó, mặc dù được NhÄ© Thái và VÄ©nh Ky cho biết. Hai ngày qua,  cung đình hoàn toàn yên ổn chằng có gì khác lạ. Tiểu Yến Tá» trở nên ngoan ngoãn  lạ thưá»ng. Nhưng NhÄ© Khang vẫn không thấy yên tâm. Cứ  mãi lo và nhá»› Tá» Vy. Và rồi má»™t hôm không còn chịu nổi nữa, chẳng chá» lý do. NhÄ©  Khang đã kéo VÄ©nh Kỳ và NhÄ© thái, cả ba cùng đến Thấu Phương Trai.   
Tá» Vy trông thấy hỠđến. Vô cùng lo sợ, há»i ngay:   
- Tại sao ba ngưá»i cùng lúc đến đây? Có ai  nhìn thấy không váºy?  
Nhĩ Thái gãi đầu:   
- NgÅ© A Ca là hoàng tá», Ä‘i lại trong cung là  chuyện tá»± nhiên. Còn tôi ăn theo, nên cÅ©ng chẳng có gì đáng nói, chỉ có anh NhÄ©  Khang, chẳng có lý do gì mà vào đây, nên hÆ¡i rắc rối má»™t chút thôi.   
Tá» Vy nghe váºy lo lắng:  
- Váºy thì anh NhÄ© Khang sao không rá»i ngay khá»i đây Ä‘i, rá»§i có  ngưá»i trông thấy thì sao?  
Nhĩ Khang nhìn TỠ Vy, không vui lắm:  
- Tôi đã mạo hiểm vào đây,  thì còn gì là sợ vá»›i không nữa. Mà nếu có ai thấy thì nói là Ä‘i theo NgÅ© A Ca lo  việc như váºy cÅ©ng thông qua thôi. Tóm lại, Hoàng thượng vẫn ở trong cung, thì  tôi có mặt trong cung là chuyện bình thưá»ng, Tá» Vy định Ä‘uổi tôi ư?   
NhÄ© Khang nói rồi nhìn Tá» Vy vá»›i ánh mắt  quyến luyến, há»i:  
- Thế nào? Vào đây vui  không? Có gì tiến triển không?  
TỠVy nhìn  xuống:  
- Em má»›i vào đây có mấy hôm thì làm gì  có tiến triển. Ngày đầu tiên còn nhìn phá»›t qua Hoàng Thượng, còn hai hôm nay  chẳng thấy ngưá»i đến.  
Vĩnh Kỳ chen vào:   
- Hai ngưá»i có gì nói thì nói nhanh Ä‘i. Ba  ngưá»i chúng tôi xuất hiện ở Thấu Phương Trai nầy bị ngưá»i ta để ý lắm đấy.   
Rồi quay qua Tiểu yến Tá», VÄ©nh Kỳ thấy cục u  trên trán Yến Tá», nên há»i:  
- Sao váºy? U đầu  rồi ư? Lại đánh lá»™n vá»›i ai rồi phải không?  
Câu há»i cá»§a VÄ©nh Kỳ nhắc Tiểu Yến Tá» nhá»› lại, vá»™i nói.   
- Này ba vị cao thá»§ võ lâm, làm Æ¡n tìm cho  tôi mấy tay võ nghệ cao cưá»ng tiếp sức Ä‘i, nếu không chắc tôi phải ra ngoài nhá»  Liá»…u Thanh, Liá»…u Hồng vào đây phụ trợ quá.  
Vĩnh Kỳ ngạc nhiên:  
- Cô  quả là gan trá»i mà. Chuyện đưa Tá» Vy và Kim Tá»a vào đây đã là má»™t chuyện liá»u  mình mạo hiểm. Bây giá» còn muốn đưa cả Liá»…u Thanh, Liá»…u Hồng vào đây nữa ư?   
Nhĩ Thái cũng chen vào:  
- Ãợi đến khi đưa được Liá»…u Thanh, Liá»…u Hồng vào đây, rồi cô  lại đòi đưa thêm thằng Ãáºu, thằng Hổ, thằng Bá»u, vào nữa... Ãể thành láºp cả cái  viện nhà nghèo trong cung nữa thì hoàng cung này chẳng biết ra sao.   
Tiểu Yến TỠtrợn mắt:  
- Nhưng mà ở Thấu Phương Trai này ban đêm có trá»™m! Ná»a đêm ná»a  hôm cứ rình mò bên ngoài, còn có ngưá»i thỉnh thoảng Ä‘i ngang nhìn vào. Võ công  cá»§a tôi thì càng ngày càng xuống cấp. Chỉ có chuyên nhảy qua cá»a sổ, cÅ©ng bị va  vào thành cá»a u đầu.  
TỠVy chen vào:   
- Tại bữa đó chị uống rượu say mà!   
NhÄ© Khang, NhÄ© Thái, và VÄ©nh Kỳ nghe nói,  giáºt mình:  
- Váºy là đã có ngưá»i rình trá»™m? Ai  váºy? Các ngưá»i không để ý ư? Còn Tiểu Ãặng, Tiểu Trác nữa, sao không ở ngoài  canh gác?  
Kim Tá»a vừa mang trà ra, nghe váºy  nói:  
- Hôm ấy vì Tiểu Yến TỠđãi tiệc mừng  bá»n này, nên Tiểu Ãặng, Tiểu Trác cÅ©ng uống say, chẳng ai tỉnh cả.   
Ba ngưá»i đàn ông nghe nói tái mặt. NhÄ© Khang  không dằn được, bước tá»›i trừng mắt vá»›i Tiểu yến Tá».  
- Sao cô cứ ngang bướng coi trá»i bằng vung váºy chứ? Có vui đến  độ nào thì cÅ©ng phải canh gác. Tại sao lại cho má»i ngưá»i uống say như váºy? Ãt ra  cÅ©ng phải chừa ra Tiểu Ãặng, Tiểu Trác cho chúng tỉnh táo... mà tốt nhất thì tất  cả, chẳng ai được uống say cả. Trong cung đình này, có bao nhiêu tai mắt, kẻ thù  cá»§a cô rất nhiá»u cô biết không? Ãá» phòng tốt hÆ¡n là để chuyện không hay xảy ra?  Cô và Tá» Vy vào đây, ngưá»i nào cÅ©ng có nhiệm vụ cá»§a mình. Chứ không phải vào đầy  để vui chÆ¡i, tại sao không nghÄ© đến chuyện lá»›n, đến những hiểm nguy rình ráºp mà  cảnh giác đỠphòng?  
Tiểu Yến TỠnghe Khang  trách, không vui:  
- Thôi đủ rồi, đủ rồi. Ãừng  có lên mặt dạy tôi nữa, phải biết là con ngưá»i có lúc nào không kiá»m chế được  mình. Ãó ngay anh cÅ©ng váºy. Tá»± nhiên rồi chạy đến Thấu Phương Trai này làm gì?  Quên cảnh giác ư?  
Lá»i cá»§a Tiểu Yến Tá» làm NhÄ©  Thái, VÄ©nh Kỳ nhá»› ra, vá»™i đẩy Khang vá» phÃa Tá» Vy.  
- Tiểu Yến tỠnói đúng đấy. Anh có gì cần hãy nói mau rồi rút  lui, ta không thể ở lại đây lâu được.  
Tá» Vy  thấy váºy e thẹn. Chưa kịp nói gì thì đã nghe Tiểu Thuáºn, Tiểu Quế Tá» bên ngoài  bẩm báo.  
- Hoàng háºu nương nương giá lâm!   
Tiếp đó là Tiểu Ãặng, và Tiểu Trác chạy vào.   
- Chết rồi! Hoàng háºu nương nương đến!   
Ãám Tá» Kỳ và Tiểu Yến Tá», Tá» Vy, Kim Tá»a Ä‘á»u  hoảng hốt, còn chưa kịp phản ứng gì, thì đã thấy Hoàng háºu bước vào, phÃa sau là  Dung ma ma, cùng hai võ sÄ© Trại Oai, Trại Quảng cùng đám cung nữ, nô tài Ä‘i  theo.  
Cả đám trong phòng vá»™i sụp xuống chào,  Tá» Vy và Kim Tiểu vá»™i quỳ má»p xuống đất, tung hô.  
- Nô tài Tá» Vy và Kim Tá»a khấu kiến Hoàng háºu nương nương.  Chúc nương nương vạn tuế, vạn vạn tuế.  
Hoàng  háºu ngẩng cao đâu, đảo mắt quanh phòng nhìn má»™t vòng, rồi nhướng mày nói:   
- Tiểu Yến Tá» này, Thấu Phương Trai cá»§a ngươi  lúc này vui quá há»·. Bên ngoài thì bá»n nô tài đứng đầy, còn trong nhà toàn là  chá»§. NgÅ© A Ca và nhị vị công tá» há» Phước cÅ©ng có có mặt ở đây. Vui tháºt! À còn  nữa, có cả hai gương mặt lạ nữa. Có phải là hai cung nữ cá»§a Lệnh Phi ban cho  ngươi đây không?  
Rồi hoàng háºu nhìn xuống Tá»  Vy và Kim Tá»a bảo:  
- Hãy ngẩng đầu lên cho ta  xem nào?  
Tá» Vy và Kim Tá»a ngẩng lên. Tháºt ra,  Hoàng háºu đến đấy là hoàn toàn là vì Tá» Vy và Kim Tá»a. Bà nghe đám thuá»™c hạ vá»  tâu lại là Thấu Phương Trai má»›i có thêm hai cung nữ mà lại là cá»§a Lệnh Phi ban  cho, nên lòng đầy nghi kỵ bá»±c tức. Má»™t đứa cô há»c bất tài như Tiểu Yến Tá» mà sao  lại có lắm nô tài như váºy? Vì váºy bà muốn đến táºn nÆ¡i xem xét tìm hiểu. Do váºy  mà khi Tá» Vy và Kim Tá»a ngẩng đầu lên. Bà đã chăm chú ngắm rất kỹ hai ngưá»i.   
Hoàng háºu thấy hai đứa cung nữ này có vẻ hÆ¡i  khác lạ. Chúng đẹp quá, không giống bao nhiêu cung nữ khác. Hoàng háºu há»i Tá» Vy:   
- Ban nãy ngươi nói là tên gì?  Ta  quên rồi?  
TỠVy căng thẳng đáp:  
- Dạ,  TỠVy, tên một loài hoa đấy ạ.  
Hoàng háºu đã  tÃnh toán trước, nên quay qua Dung Ma Ma quát:  
- Dung Ma Ma đâu! Hãy lại đây dạy bảo nó! Tháºt là vô lá»…, trước  mặt ta mà chẳng xưng nô tỳ gì cả. Chẳng biết lá»›n nhỠư?  
Dung Ma Ma vá»™i bước tá»›i cho Tá» Vy má»™t cái tát như trá»i giáng.  Cả gian phòng giáºt mình sợ hãi. NhÄ© Khang muốn can thiệp nhưng đã bị NhÄ© Thái  giữ lại, má»i ngưá»i vì chỉ quan tâm đến phản ứng cá»§a NhÄ© Khang nên bá» quên Tiểu  Yến Tá», Tiểu Yến Tá» xông tá»›i hét:  
- Dung Ma  Ma! Mi dám đánh cho ngưá»i vô lý ư?  
Nhưng Dung  Ma Ma rất ung dung:  
- Tôi chỉ làm theo lá»i  dạy cá»§a hoàng háºu nương nương, chứ nào có tá»± ý hành động đâu?  
Hoàng háºu lại ra lệnh:  
-  Dung Ma ma! hãy dạy nó thêm một lần nữa.  
-  Tuân lệnh.  
Dung ma ma nói, rồi không những  chỉ đánh một mà liên tục tát mạnh vào cả hai má của TỠVy.  
NhÄ© Khang đứng đấy giáºn run, mặt trắng bệch ra nhưng biết cần  phải tá»± chế. Trong khi Kim Tá»a má»›i vào cung nên chưa biết quy luáºt cá»§a triá»u  đình. Thấy Tá» Vy bị đánh nhiá»u quá, nó chồm qua cản trước mặt Tá» Vy nói:   
- Ãừng đánh, đừng đánh nữa! Có muốn, hãy đánh  tôi Ä‘i.  
Hành động cá»§a Kim Tá»a khiến hoàng háºu  ra lệnh.  
-  Dung ma ma! Ãánh  cả hai đứa cho ta!  
Dung  Ma Ma chụp lấy tóc Kim Tá»a. Má»™t tráºn đòn tá»›i tấp. Tiểu Yến Tá» thấy váºy hét:   
- Ta không cho phép ngươi đánh hỠnữa. Dung ma ma! Ta sẽ lấy  mạng ngươi!  
Vừa nói là phóng ngưá»i vá» phÃa  Dung ma ma nhưng hai tay Trại Oai, Trại Quảng đã nhanh hÆ¡n phóng tá»›i cản phÃa  trước làm Tiểu Yến Tá» như va vào tưá»ng đá. Tiểu Yến Tá» giáºn quá vung tay lên  đánh, nhưng cô nàng nào phải là đối thá»§ cá»§a Trại Oai, tay lá»±c sÄ© này chỉ cần gạt  má»™t cái là Tiểu Yến Tá» té nhào. VÄ©nh Kỳ lúc đó không còn dằn được, phóng tá»›i đỡ  Tiểu yến Tá» mặt tái Ä‘i vì giáºn hét:  
- Bá»n bây  muốn làm phản ư? Ãánh  cả cát cát à?  
NhÄ© Khang thấy váºy cÅ©ng không dằn được, gạt NhÄ© Thái qua bên.  Phóng tá»›i đạp cho Trại Oai má»™t đạp, đá cho Trại Quảng má»™t cái làm hai tay này  lùi xa, chứ không dám đánh trả. NhÄ© Khang vừa đánh vừa hét:  
- Trại Oai, Trại Quảng, bá»n bây Ä‘á»u là thá»§ hạ cá»§a ta biết  không? Muốn chết sao động thá»§? Muốn ta đưa Ä‘i nhốt trong ngục đại ná»™i à?   
Trại Oai, Trại Quảng nghe váºy tái mặt, đứng  yên không dám cản tiếp.  
Hoàng háºu bước tá»›i  trước mặt NhÄ© Khang nhướng mày há»i:  
- Phước  đại nhân! Thế ngươi có định nhốt cả ta không váºy?  
Nhĩ Khang sợ hãi:  
- Thần  không dám, nhưng thần cÅ©ng xin Hoàng háºu nương nương nể mặt NgÅ© A Ca má»™t chút.  Chứ làm rùm beng ở đây xấu mặt má»i ngưá»i.  
Vĩnh Kỳ cũng nói theo:  
-  Vâng, Hoàng háºu. Thấu Phương Trai là nÆ¡i Hoàng a ma cÅ©ng ưa thÃch, vì váºy xin  ngưá»i nếu không nể Tăng thì cÅ©ng nên nể Pháºt má»™t chút, ná»›i tay cho.   
-  Ná»›i tay cho ư? Hoàn Châu cát cát được thánh thượng cho phép miá»…n quy cách. Không  lẽ cả bá»n nô tỳ cÅ©ng được hưởng cái quyá»n đó ư? Ta đến đây chỉ để dạy dá»— bá»n há».  Tại sao các ngươi can thiệp vào.  
Hoàng háºu há»i rồi quay đầu lại ra lệnh cho hai nô tỳ.   
- Thúy Hoàn, Bá»™i ngá»c đâu? Bá»n bây hãy đến  tiếp tay vá»›i Dung ma ma trị tá»™i hai con a đầu này coi.  
Hai cung nữ được gá»i tên ứng tiếng, rồi bước tá»›i phụ Dung ma  ma giữ chăt Tá» Vy và Kim Tá»a, cho Dung ma ma tiếp tục đánh.  
NhÄ© Khang không nhịn được phóng tá»›i. Gạt hai cung nữ tên Thúy  Hoàn và Bá»™i Ngá»c qua bên rồi sẵn tay Ä‘áºp cho Dung ma ma má»™t cái như trá»i giáng  làm Dung ma ma ngã lăn xuống đất rên rỉ. Cảnh trong phòng lại náo loạn lên.  Hoàng háºu tức muốn Ä‘iên lên hét.  
- Trại Oai,  Trại Quảng! Bộ hai ngươi chết cả rồi sao?  
NhÄ©  Thái và VÄ©nh Kỳ nháy mắt nhau, rồi cả hai bước tá»›i cháºn trước mặt Trại Oai, và  Trại Quảng không cho hành động VÄ©nh Kỳ vừa cháºn cừa nói.  
- Hoàng ngạc nương. Nhi thần xin hoàng ngạc nương hãy từ bi hỉ  xả. Bữa nay nhi thần ở tại Thấu Phương Trai nên chẳng muốn ai được động thủ. Còn  nếu muốn thì hãy đánh gục nhi thần trước đi!  
VÄ©nh Kỳ cương quyết nói, khiến tất cả dừng tay chẳng ai dám  hành động gì nữa. Hoàng háºu tức đến độ nói chẳng ra lá»i. Tá» Vy thấy tình hình  quá ư tháºm tệ. Biết NhÄ© Thái NhÄ© Khang, VÄ©nh Kỳ Ä‘ang nổi nóng, nếu chẳng can  thiệp tình hình sẽ xấu hÆ¡n, nên phá»§ phục trước mặt Hoàng háºu, dáºp đầu tâu.   
- Xin hoàng háºu nương nương hãy bá»›t giáºn, tá»™i  cá»§a nô tỳ tháºt đáng chết, nô tỳ làm nương nương giáºn nên bị phạt là đúng. Nô tỳ  sẵn sàng chịu phạt tiếp, nhưng xin nương nương hãy tha cho bá»n há».   
Vừa nói, TỠVy vừa đưa tay lên tự vả vào  miệng mình.  
Kim Tiểu thấy váºy cÅ©ng bò qua,  vừa khóc vừa nói.  
- Hoàng háºu nương nương,  xin hãy phạt Kim Tiểu nầy và tha cho Tá» Vy Ä‘i!  
Ãám nô tỳ ở Thấu Phương Trai còn lại, từ Minh Nguyệt, Thể Hà,  Tiểu Ãặng đến Tiểu Trác, cÅ©ng Ä‘á»u quỳ má»p xuống lạy rồi tá»± vả vào miệng mình!   
- Hoàng háºu nương nương, bá»n nô tài xin chịu  phạt cho hai ngưá»i trên!  
Hoàng háºu nhìn  xuống, thấy tất cả bá»n nô tài, nô tỳ cá»§a Thấu Phương Trai Ä‘á»u có ý che chở cho  thầy trò Tá» Vy như váºy thì giá»±t mình. Rồi thấy tình hình cÅ©ng căng thẳng quá mà  sỉ diện cá»§a mình cÅ©ng phần nào được hồi phục nên ra lệnh.  
- Thôi đủ rồi! Tha cho bá»n ngươi đấy!  
Má»i ngưá»i má»›i dừng tay. Hoàng háºu lại liếc nhanh vá» phÃa NhÄ©  Khang, NhÄ© Thái, VÄ©nh Kỳ nói má»™t cách Ä‘e dá»a.  
- Các ngươi phải biết. Nước có quốc phép, nhà có gia uy. Hôm  nay ta dạy bá»n nô tài là sá» dụng Gia uy đấy. Cả cái hoàng cung nầy, chẳng ai dám  nói là ta không có quyá»n dạy bá»n nô tài. Nhưng mà hôm nay cÅ©ng vì sỉ diện cá»§a  NgÅ© A Ca nên ta tạm tha cho, nhưng má»i ngưá»i phải biết tá»± kiá»m chế má»™t chút Thấu  Phương Trai là má»™t trá»ng Ä‘iểm cá»§a triá»u đình chứ không phải là quán rượu. Các  ngươi là hoàng tá» vá»›i quan lại trong triá»u, phải ý thức được Ä‘iá»u đó.   
Vĩnh Kỳ nhẫn nhịn nói:  
- Hoàng ngạc nương dạy chà phải.  
Nhĩ Thái cũng tâu:  
- Thần  sẽ cố gắng tuân chỉ lá»i hoàng háºu dạy.  
Chỉ có  NhÄ© Khang là ngưá»i nghiến răng đứng yên, chẳng nói gì cả. Hoàng háºu khoát tay  vá»›i đám thuá»™c hạ cá»§a mình.  
-  Dung ma ma, chúng ta đi thôi!  
Thế là cả đám rầm rầm rút lui theo hoàng háºu.  
Hoàng háºu vừa Ä‘i, má»i ngưá»i đứng dáºy, Minh Nguyệt và Thể Hà  vá»™i vã vào trong lấy ra thau nước vá»›i khăn cho Tá» Vy và Kim Tá»a lau mặt. Tiểu  Yến Tá» Ä‘Ãch thân lo lắng cho Tá» Vy, vừa lau vừa nói:  
- Bá»n Minh Nguyệt, Thể Hà này có kinh nghiệm đấy. Lấy nước  lạnh thế này sẽ làm cho vết thương đỡ Ä‘au nhiá»u lắm.  
TỠVy ngượng nói:  
- Thôi  được rồi! ÃÆ°á»£c rồi! Chẳng có sao đâu!  
Và quay  sang đám Vĩnh Kỳ, TỠVy dục:  
- Mấy ngưá»i còn  chá» gì mà không Ä‘i Ä‘i?  
NhÄ© Khang không nén  được lòng, bước tá»›i nắm tay Tá» Vy, dáºy xúc động tá»™t độ nói:  
- Ãi! Chúng mình cùng Ä‘i Ä‘i! Bây giá» anh má»›i thấy cái đầu cá»§a  mình sao nó ngu quá. Tại sao lại nghÄ© ra kế hoạch này làm gì? Ngu tháºt! Em Ä‘au  lắm phải không? Thôi, chúng ta hãy Ä‘i khá»i nÆ¡i này! Không cần gì hết. Ãến đâu  cÅ©ng được cả, không lẽ trong khoảng trá»i đất này không còn chá»— cho chúng ta dung  thân sao? Ở lại chỉ rước há»a vào thân!  
Vĩnh  Kỳ đưa tay ngăn lại:  
- Nhĩ Khang, cần tỉnh  táo một chút chứ?  
Nhĩ Khang trợn mắt:   
- Không tỉnh táo gì nữa. Trước kia vì quá  tỉnh táo má»›i đưa Tá» Vy và Kim Tá»a vào trá»ng. Bây giá» má»›i thấy mình lầm, phải cứu  há» ra khá»i nÆ¡i đây thôi. ÃÆ°a há» ra khá»i đây, bằng má»i giá, càng nhanh càng tốt.   
NhÄ© Thái giáºm chân:  
- á»’! Xem kìa, má»—i lần đụng đến chuyện cá»§a Tá» Vy là anh rối trà  cả lên. Anh làm váºy không đúng. Ãâu thể ung dung má»i thứ, muốn làm gì thì làm  đâu? Ở  đây là cung đình. Muốn làm gì thì phải nghÄ© đến cha mẹ, đến NgÅ© A Ca, đến Tiểu  yến Tá» và còn trách nhiệm cá»§a Lệnh Phi nương nương nữa chứ?  
Tá» Vy nghe váºy, dằng ra khá»i tay NhÄ© Khang vừa khóc vừa nói:   
- Thôi em không Ä‘i nữa đâu. Tháºt khó khăn má»›i  vào được cung, má»›i gặp được Hoàng thượng. Bây giá» chưa gì đã bá» Ä‘i ư? Má»›i gặp  má»™t chút trở ngại đã bá» Ä‘i? Như váºy không đúng.  
Rồi xua tay Nhĩ Khang, TỠvy nói tiếp:  
- Thôi anh hãy rá»i khá»i đây nhanh. Tôi không sao cả. Anh yên  tâm, từ đầy vá» sau, tôi sẽ hết sức cẩn tháºn không nói năng lá»™n xá»™n nữa đâu.   
Nhĩ Khang bực tức:  
- Em chằng hiểu gì cả. Em phải biết là Hoàng háºu không cố tình  đánh em. Ãó chẳng qua là muốn trả thù Tiểu Yến Tá» thôi. Ngưá»i không dám đụng đến  Tiểu Yến Tá», nên nếu em còn ở đây, em sẽ là váºt tế thần. Em sẽ bị đòn liên tục.  Vì em chỉ là má»™t cung nữ, muốn Ä‘em ra đánh lúc nào chẳng được? Em biết như váºy  không?  
TỠVy lắc đầu:  
- Chuyện đó cÅ©ng không ngăn được em ở lại. Má»›i vào đây có mấy  ngày, cái gì cÅ©ng chưa rõ ràng cả. Tất cả những dá»± định Ä‘á»u chưa thá»±c hiện được.  Không lẽ anh muốn em bá» hết? Anh đã đưa em vào đây thì phải để hoàn thành nhiệm  vụ. Như váºy có chết cÅ©ng vui.  
Tiểu Yến Tá»  nghe Tá» Vy nói váºy cÅ©ng báºt khóc, Ä‘au khổ nói.  
- NhÄ© Khang! Hãy bình tÄ©nh Ä‘i. Cái thù hôm nay tôi hứa vá»›i  anh, tôi sẽ nhá»› mãi, và má»™t ngày nào đó rồi tôi sẽ có dịp tÃnh toán vá»›i há» mà.  Anh cứ giao Tá» Vy cho tôi! Tôi sẽ bảo vệ cô ấy!  
Nhĩ Khang lắc dầu:  
- ChÃnh  vì giao cho cô mà tôi Ä‘ang muốn phát Ä‘iên lên đây. Bản thân cô, cô còn bảo vệ  không được, váºy mà đòi bảo vệ ngưá»i khác ư?  
Vĩnh Kỳ thấy tình hình căng thẳng quá, nói:  
- Má»i ngưá»i hãy bình tÄ©nh má»™t chút Ä‘i nào? Nghe  tôi đây.  
Khi má»i ngưá»i đã im cả. VÄ©nh Kỳ má»›i nói:  
- NhÄ© Khang, tôi thấy tốt nhất là hãy để Tá» Vy ở lại. Vì thứ  nhất, trên danh nghÄ©a Tá» Vy là do mẹ anh đưa vào, có muốn dẫn ra, tốt nhất để mẹ  anh đưa ra. Còn bây giá» nếu anh mà tá»± ý đưa Ä‘i, thì có phải má»i thứ sẽ lá»™n xá»™n  cả không?  
Nhĩ Khang nghe Vĩnh Kỳ nói mới tỉnh  ra ngồi yên. Bây giỠVĩnh Kỳ mới tiếp:  
- Làm  bất cứ Ä‘iá»u gì cÅ©ng phải có lý trà má»™t chút, không nên tình cảm quá. Như chÆ¡i cá»  váºy. Anh đã Ä‘i xong má»™t nước cá», thì không được hối háºn, cái quan trá»ng hiện  này, là phải chuẩn bị đối phó vá»›i những gì Hoàng háºu sắp làm. Ban này, Hoàng háºu  đã thấy cả ba chúng ta ở đây, sá»± nghi ngá» chưa giải thì bá»n ta lại gây náo loạn  nữa. Tá» Vy và Kim Tá»a tuy là bị thiệt thòi, nhưng Hoàng háºu cÅ©ng bị bẽ mặt. Vì  váºy chắc chắn sẽ không bá» qua. Trước khi rút lui bà ấy còn Ä‘e dá»a không thấy ư?  Vì váºy tốt nhất là ta nên đến tìm Hoàng thượng trước để giải thÃch, để hóa giải  những lá»i dèm pha nếu có. Bằng không bị gán cho tá»™i làm loạn hoặc phản nghịch  thì hình phạt không nhỠđâu, và ta sẽ không nổi đâu.  
Tá» Vy nghe phân tÃch, vô cùng sợ hãi.  
- Váºy thì phải làm sao đây?  
Tiểu Yến Tá» không chá», chạy ngay ra cá»a:  
- Tôi phải Ä‘i tìm Hoàng thượng tố giác ngay. Hoàng háºu nương  nương đã đến gây sá»± đánh ngưá»i cá»§a tôi, không để cho tôi sống yên ổn mà.   
Nhĩ Khang vội kéo Tiểu Yến TỠlại:   
- Cô làm gì hồ đồ váºy. Ãi tố như váºy không  ổn!  
Rồi suy nghĩ một chút, Nhĩ Khang nói:   
- Có lẽ cả ba chúng tôi nên đến gặp Hoàng  thượng.  
Vua Càn Long đang ngồi ở ngự phòng  phê chuẩn tấu chương, thì Vĩnh Kỳ, Nhĩ Khang, Nhĩ Thái xồng xộc bước vào. Vĩnh  Kỳ vừa bước vào, đã nói ngay:  
- Hoàng A Ma,  nhi thần đến đây gặp Hoàng A Ma xưng tá»™i đây. Vì ban nãy cả ba chúng con đã cùng  Trại Oai, Trại Quảng động thá»§, làm náo loạn cả Thấu Phương Trai, làm Hoàng háºu  nương nương tức giáºn...  
Vua Càn Long ngạc  nhiên:  
- VÄ©nh Kỳ, chuyện xảy ra thế nào, con  nói cháºm cháºm má»™t chút được không? Thôi thì NhÄ© Khang hãy nói cho trẫm biết váºy!   
Nhĩ Khang bẩm báo ngay:  
- Thưa Hoàng thượng. Ban nãy giữa lúc bá»n con ba đứa Ä‘ang cùng  cát cát nói chuyện ở biên cương, thì hoàng háºu nương nương đột nhiên xuất hiện  vá»›i Dung ma ma, Trại Oai, Trại Quảng và đám thá»§ hạ. Há» vừa áºp vào Thấu Phương  Trai, má»›i nói được mấy tiếng là Hoàng háºu hạ lệnh cho Dung ma ma đánh ngưá»i. Bá»n  hạ thần trong lúc bất bình kém suy nghÄ©, chẳng qua vì muốn giúp đỡ cho Hoàn Châu  cát cát, nên đã động thá»§ can thiệp.  
Vua Càn  Long giáºt mình:  
- Sao? Hoàng háºu lại dẫn  ngưá»i đến Thấu Phương Trai kiếm chuyện nữa ư? Thế Tiểu Yến Tá» bị đánh nữa à?   
- Tiểu Yến Tá» thì không bị đánh, mà hai cung  nữ cá»§a Lệnh Phi nương nương ban cho Tiểu Yến Tá» bị đánh. Ãiá»u đó là Hoàn Châu  cát cát tức Ä‘iên lên, gần như muốn mất cả lý trÃ...  
Nhĩ Thái nói, vua chau mày:  
- Các khanh nói gì mà trẫm không hiểu gì cả. Chuyện thế nào  váºy, nói rõ xem.  
VÄ©nh Kỳ có vẻ nóng như lá»a  đốt nói:  
- Hoàng A Ma, sự việc thế nào xin  được bẩm báo sau.  
Chuyện Dung ma ma đánh cung  nữ cá»§a Tiểu Yến Tá», Hoàng A Ma cÅ©ng đã biết, nhưng Tiểu Yến Tá» là ngưá»i trá»ng  nghÄ©a khÃ, yêu kẻ dưới, nên đánh cung nữ cá»§a cô ấy còn nghiêm trá»ng hÆ¡n đánh  chÃnh cô ta. Vì váºy mà... Tiểu Yến TỠđã Ä‘iên tiết lên, mà Ä‘iên tiết rồi thì cái  gì cÅ©ng dám làm cả. Hiện giá» cô ấy Ä‘ang nổi cÆ¡n Ä‘iên ở Thấu Phương Trai.   
- Nổi cÆ¡n Ä‘iên ư? Sao váºy?  
Vua Càn Long dẹp hết má»i thứ, đứng dáºy:  
- Ãá»… trẫm đến đó xem sao.  
Lúc Vua Càn Long và đám VÄ©nh Kỳ đến Thấu Phương Trai thì cảnh  diá»…n ra trước mắt, khiến má»i ngưá»i kinh hãi.  
Trên trần nhà, là một dải lụa trắng cột ngang kèo. Tiểu Yến TỠ đang đứng trên chiếc ghế cao, đang đưa đầu vào vuông lụa. Mặt đầy uẩn uất.   
- Kẻ sÄ© thà chết hÆ¡n chịu nhục. Bị ngưá»i ta  khi dể thế này thì thà chết còn sướng hÆ¡n.  
Quỳ dưới chiếc ghế cao kia là Tiểu Quế Tá», Tiểu Trác, Tiểu  Thuáºn, Tiểu Ãặng, chúng Ä‘ang van xin.  
Minh  Nguyệt, Thể Hà, thì dáºp đầu liên tục:  
- Cát  cát, bá»n nô tỳ van cát cát, xin cát cát hãy xuống Ä‘i, đừng có làm váºy, đây không  phải chuyện đùa đâu...  
Tá» Vy và Kim Tá»a cÅ©ng  thế, đứng dưới van xin:  
- Cát cát xuống Ä‘i!  Tôi thấy sợ quá. HÆ¡ há»ng mà đút đầu vô là không cứu kịp đấy.  
Chỉ có Tiểu Yến Tá» lại tá» ra quyết chÃ, nói:  
- Các ngưá»i khá»i khuyên gì cả. Ta đã quyết định rồi kẻ sÄ© thà  chết chứ không chịu nhục. Ta Ä‘ang tá»§i hổ vô cùng, chẳng muốn sống tà nào cả.   
Tiểu Yến Tá» vừa nói vừa đưa mắt nhìn quanh.  Vua Càn Long thấy váºy giáºt mình, bước vào. Tiểu Yến TỠđã thấy vua, giả vá» quay  sang Tá» Vy dặn dò.  
- Tá» Vy, bao giá» ta chết  xong, ngươi hãy mang há»™ thân xác cá»§a ta vá» Tế Nam chôn bên cạnh mẹ ta, rồi dá»±ng  má»™ bia trên đó đỠla “Ãây là má»™ cá»§a Hoàn Châu cát cát bị chết oan†nhé.  Thôi  ta Ä‘i đây! Chào tất cả má»i ngưá»i.  
Vua Càn Long thấy váºy giáºt mình hét to:  
- Tiểu Yến Tá», con làm gì váºy? xuống ngay, đây là thánh chỉ.   
Tiểu Yến TỠkêu thảm:  
- Hoàng A Ma ơi! Tiểu Yến TỠnày xin vĩnh biệt Hoàng A Ma...  cái... cái kẻ sĩ thà chết chứ không chịu nhục... Tiểu Yến TỠnày có biến thành  quỷ cũng hổ trợ trả hiếu cho Hoàng A Ma.  
Tiểu  Yến Tá» nói xong thò đầu vào vuông lụa, rồi đạp đổ ghế. Ãám đông phÃa dưới hét to  lên, ngưá»i gá»i cát cát, ngưá»i gá»i Tiểu Yến Tá» á»m tá»i lên.  
Vua Càn Long thấy váºy kêu lên:  
- NhÄ© Khang, VÄ©nh Kỳ! Chúng bây hãy nhảy lên cứu ngưá»i mau Ä‘i  chứ!  
Vừa nói tói đó, không ngá» vì sợi dây  thắt lá»ng nên không chịu được sức nặng cá»§a Tiểu Yến Tá», nó tuá»™t ra, và Tiểu Yến  Tá» rÆ¡i phịch ngay trước mặt vua Càn Long.  
Vua  Càn Long ngỡ ngàng nhìn xuống. Tiểu Yến Tá» lồm cồm ngồi dáºy, vừa phá»§i ngưá»i vừa  rá»§a.  
- Cái gì cũng đối kháng với ta, cả mảnh  lụa này nữa!  
Tiểu Yến TỠnói rồi nhặt mảnh  lụa lên giả vỠnhư chẳng đếm xỉa gì đến vua, đi trở vỠnơi cũ, bắc ghế để đứng  lại, trèo lên, ném mảnh lụa lên kèo, thắt nút lại...  
Vua Càn Long gai mắt, quát:  
- Tiểu Yến Tá»! Sao con cứ gây chuyện mãi váºy?  
Rồi liếc nhanh vá» phÃa bá»n VÄ©nh Kỳ:  
- Các ngưá»i đứng đó để nó tiếp tục làm trò khỉ ư? Tại sao  không đến đấy, bắt nó lại đây cho ta?  
NhÄ©  Khang và NhÄ© Thái nghe váºy, vá»™i vòng tay lại.  
- Thần xin tuân chỉ!  
Rồi  phóng tá»›i, kéo Tiểu Yến Tá» xuống mang đến trước mặt vua. Vua Càn Long trừng mắt,  giáºn dữ:  
- Con kiếm chuyện mãi ư?  Diá»…n  xong chưa? Sao tối ngày chá»c tức trẫm mãi thế? Chỉ có chuyện mấy con cung nữ  không được dạy dá»— mà cÅ©ng làm rùm lên được. Hết khóc đến nhịn ăn rồi treo cổ,  tại sao cái tốt không há»c mà cứ há»c toàn chuyện xấu không váºy? Há»?   
Tiểu Yến TỠvội quỳ xuống trước mặt vua:  
- Bản chất con đã là đứa không được dạy dá»— từ lâu nên đâu có  sá»a đổi được. ChÃnh vì váºy mà Hoàng háºu cứ tìm cách giết con hoài. Bây giá» con  định treo cổ có phải là đã bứng cái gai trong mắt bà ấy không?   
-  Con nói sao? Hoàng háºu thế nào chứ? Chỉ đánh hai con cung nữ cá»§a con thôi, chứ  nào đánh con đâu mà con làm dữ như váºy?  
Ãến lúc đó Tiểu Yến Tá» không còn đóng kịch nữa, nói tháºt lòng  mình.  
- Hoàng A Ma nghÄ© coi. Cung nữ cÅ©ng là  con ngưá»i, cung nữ cÅ©ng có cha có mẹ. Cha mẹ há» cÅ©ng cưng cÅ©ng quý há» váºy? Mẹ cô  ấy tuy đã chết, nhưng còn cha... mà cha ruá»™t cá»§a cô ta nếu biết được con mình bị  đánh thế này hẳn phải Ä‘au lòng lắm.  
Nói xong,  đứng dáºy đưa Tá» Vy đến trước mặt vua, rồi bảo:  
- TỠVy, hãy ngẩng đầu lên, cho Hoàng A ma xem mặt coi nào?   
Tá» Vy sợ hãi, không ngá» Tiểu Yến Tá» lại bạo  đến độ như váºy. Vá»™i quỳ xuống. Vừa xúc động, vừa Ä‘au lòng cá»™ng thêm chuyện ban  nãy bị đánh. Nên vừa ngước mắt lên là hai hàng lệ chảy dài.  
NhÄ© Khang, NhÄ© Thái và VÄ©nh Kỳ cÅ©ng hoàn toàn bất ngá» trước  cách xá» trà cá»§a Tiểu Yến Tá». Há» hồi há»™p chỠđợi.  
Tá» Vy dáºp đầu, giá»ng run rẩy:  
- Nô tài TỠVy khấu kiến Hoàng thượng!  
Vua liếc nhanh vá» phÃa Tá» Vy, thấy đôi má cô gái sưng Ä‘á», nên  cÅ©ng thấy thương xót.  
- Ngươi... ngươi tên là  Tá»... Tá» gì váºy?  
- Dạ nô tỳ tên TỠVy. Vì nô  tỳ sinh ra trong mùa TỠVy hoa nở, nên được đặt tên đó.  
Vua lại nhìn Tá» Vy, gáºt gù:  
- À!... Cái tên đẹp đấy lại dễ nhớ nữa!  
Rồi nói thêm.  
- Hãy thoa  thuốc sẽ mau lành thôi!  
Tá» Vy thấy vua quan  tâm như váºy, vô cùng cảm động.  
- ÄÆ°á»£c Hoàng  thượng quan tâm... nô tỳ không cần xoa thuốc cÅ©ng sẽ lành... Nô tỳ xin cảm Æ¡n ân  Ä‘iển cá»§a Hoàng thượng.  
Vua nghe váºy có vẻ  vui, nên nhá» nhẹ nói.  
- Ở trong cung đình quy  cách nhiá»u thứ. Vì váºy chuyện bị phạt vì sÆ¡ suất là chuyện khó tránh khá»i. Ngươi  phải biết là tÃnh Hoàng háºu nghiêm khắc. Có bị đánh mấy cái, gắng mà chịu đựng  thôi. Ngươi ở cạnh cát cát, tốt nhất là hãy khuyên ngưá»i, đừng có chút gì cÅ©ng  xé ra to. Biết chưa?  
TỠVy vội tâu:   
- Nô... Nô tỳ biết. ÄÆ°á»£c Hoàng háºu dạy dá»— là  phúc khà cá»§a nô tỳ. Nô tỳ không dám oán háºn hay kêu oan, chẳng qua vì cát cát  thương nô tỳ nên má»›i làm lá»›n chuyện như váºy. Nô tỳ tháºt vô cùng có lá»—i. Từ đây  vá» sau sẽ cố gắng khuyên cát cát, không nên đối đầu vá»›i Hoàng háºu nữa.   
Vua Càn Long nghe váºy chăm chú nhìn Tá» Vy:   
- À!... Con bé này thông minh hiểu sự, trách  gì cát cát chẳng thương quý ngươi.  
Và ra  lệnh:  
- Tất cả hãy đứng dáºy cả Ä‘i.   
Tiểu Yến Tá» liếc nhanh vá» phÃa Tá» Vy rồi đứng  dáºy. Tá» Vy dáºp đầu má»™t cái lạy tạ, rồi đứng dáºy sau. Vua Càn Long nhìn Tiểu Yến  Tá», rồi nói:  
- Thôi được rồi, coi như chuyện  đã qua, ta không cho phép con làm lá»™n xá»™n gì nữa. Từ đây vá» sau nếu Hoàng háºu có  gây rắc rối gì thì con phải biết nhạy bén má»™t chút, đừng có va đầu vào đá, phải  má»m má»ng, phải biết nhẫn nại. Dùng nhu thắng cương là thượng sách. Hóa giải má»i  hiá»m khÃch có phải là hay hÆ¡n không? Ta biết con là đứa thông minh, tất nhiên  con phải hiểu Ä‘iá»u đó chứ?  
Tiểu Yến TỠnghe  vua phán, có vẻ không hài lòng nói.  
- Hoàng A  Ma Æ¡i, Hoàng A Ma làm sao bất công váºy? Cái "giưá»ng" đó làm sao biến thành "dù"  được (Tiểu Yến Tá» không hiểu câu "nhu thắng cương"). Má»—i lần con nhìn thấy Hoàng  háºu nương nương là gặp xui xẻo, không bị thương chá»— này thì bị Ä‘au chá»— khác. Con  mà nhịn nữa, chắc sẽ biến thành hồn ma mất!  
NhÄ© Khang, NhÄ© Thái, VÄ©nh Kỳ nghe Tiểu Yến Tá» nói mà không nén  được cưá»i, nhưng phải cố nén. Còn Tá» Vy thì cÅ©ng không nhịn được.   
Vua Càn Long nghe ngá»› ra nhưng rồi chợt hiểu,  ông cÅ©ng thấy buồn cưá»i, quay qua nhìn VÄ©nh Kỳ.  
- VÄ©nh Kỳ, con nói cho ta biết, con là đứa rất rành Tiểu Yến  Tá» cÆ¡ mà? Váºy thì má»—i lần nói chuyện nó Ä‘á»u nói ngược ngạo như váºy ư? Trẫm nói  đằng đông, nó nói đằng tây. Chỉ được cái lanh miệng, chứ còn Ä‘iển tÃch, ngôn từ  cứ diá»…n giảng sai bét. Ta không biết đó là dốt tháºt hay giả. Các con gần gÅ©i nó,  lúc nói chuyện cá»§a nó cÅ©ng váºy ư?  
VÄ©nh Kỳ cố  nhịn cưá»i đáp:  
- Bẩm Hoàng A Ma, chúng con  nói chuyện vá»›i cát cát nhiá»u lúc cÅ©ng bị ảnh hưởng đến cách hành văn cá»§a cát  cát.  
-  Thì ra là váºy!  
Nhà vua cưá»i, rồi gáºt gù nhìn Tiểu Yến Tá». Nhưng rồi đột nhiên  quay lại, nhìn thẳng vào đám VÄ©nh Kỳ.  
- Váºy  thì các ngươi cho ta biết, cái câu Tiểu Yến Tá» nói lúc đầu “SÄ© khả sát bất khả  nhục" là cá»§a ai dạy? Không lẽ Tiểu Yến Tá» nói được Ä‘iá»u đó?  
Äám VÄ©nh Kỳ ngẩn ra. Không ngá» chỉ má»™t câu nói, vua đã biết rõ  âm mưu cá»§a má»i ngưá»i.  
- Sao? Chần chá» gì nữa  mà không nói rõ sá»± tháºt Ä‘i chứ?  
Vua lại giục,  làm Nhĩ Khang phải bước tới:  
- Hoàng thượng  anh minh. Chẳng có gì qua mắt Hoàng thượng được cả.  
Vua Càn Long trừng mắt nhìn từng ngưá»i má»™t. Khi đã xác định rõ  được sá»± tháºt, nói.  
- Hay lắm! Các ngươi đã  chá»c giáºn Hoàng háºu, đánh cả thá»§ hạ cá»§a ngưá»i. Rồi vừa ăn cướp vừa la làng, đưa  trẫm đến đây xem Tiểu Yến Tứ làm trò. Äúng  hay không?  
VÄ©nh Kỳ thấy vua Càn Long nói trúng, đành gáºt đầu thú nháºn.   
- Xin Hoàng A Ma đừng giáºn, nếu chúng con  không báo chuyện trước, rồi Hoàng ngạc nương mách vua thì có phải là chúng con  hoàn toàn có lá»—i, vì váºy không còn cách nào khác!  
Nhĩ Khang cũng quỳ xuống tâu:  
- Tâu Hoàng thượng, tất cả Ä‘á»u do thần sắp đặt. Lá»—i ở thần chứ  không phải ở NgÅ© A Ca.  
Nhĩ Thái cũng quỳ  xuống giành tội.  
- Tâu Hoàng thượng anh minh,  mưu toan là của thần, Ngũ A Ca và Nhĩ Khang chẳng liên hệ gì cả.   
Tiểu Yến TỠchẳng kém:  
- Hoàng A Ma, không phải như váºy đâu. Tất cả những ngưá»i này  vì muốn che chở cho con, nên má»›i nháºn hết vá» phần mình đấy. Chứ  tháºt ra tại con. Tá»™i ai làm nấy chịu. Con chẳng muốn bất cứ ai gánh tá»™i cho mình  cả!  
Vua Càn Long tròn mắt, nhìn má»i ngưá»i:  
- Váºy các ngươi đã thông đồng nhau. Tháºt  là quá lắm! To  gan lắm, dám gạt cả trẫm. Các ngưá»i không sợ mất đầu ư? Hừ...   
Vua nói tá»›i đó rồi nghÄ© lại chuyện cÅ© mà khônng nhịn được  cưá»i.  
- Thôi được rồi. ÄÆ°á»£c rồi! Bá»n ngươi  diá»…n y như tháºt váºy đó. Có lẽ vì sợ tá»™i nên má»›i đóng được như váºy. Thôi thì ta  nghÄ© tình... Hai cung nữ vừa má»›i bị đánh đòn nên chỉ còn cách hóa "giưá»ng" thành  "dù" váºy. Nhưng chỉ má»™t lần thôi nhé. Lần sau không tha cho đâu.   
Tiểu Yến TỠnghe vua phán, vội quỳ sụp xuống  hô to.  
-  Hoàng A Ma vạn tuế, vạn vạn tuế!  
Và cả nhà vội quỳ theo, hô to.  
- Hoàng thượng vạn tuế, vạn vạn tuế!  
Vua thấy má»i ngưá»i vui cÅ©ng vui lây. Nhưng vẫn nháºn thấy Tiểu  Yến Tá» có phần quá lố, nên răn Ä‘e.  
- Con đừng  tưởng chỉ cần hô má»™t tiếng vạn tuế vá»›i trẫm là trẫm tha cho con. Ná»™i cái chuyện  con đóng kịch treo cổ kéo cả đám cùng con nói dối đã tày trá»i. Càng ngày con  càng hư ra, há»c thì chẳng tiến bá»™, trong khi làm việc xấu thì hôm nào cÅ©ng nghe  báo cáo. Vì váºy phải chịu phạt thôi. Trẫm phạt con phải viết má»™t trăm lần bài  “Lá»… váºn Äại Äồng" ba ngày sau phải ná»™p cho trẫm xem. Không những thế còn phải  giải thÃch ý cá»§a nó cho trẫm nghe nữa. Nếu con không làm được, trẫm sẽ phạt con  hai mươi trượng. Trẫm  nói là làm đấy!  
Tiểu Yến TỠnghe nói, tái mặt:  
- Trá»i Æ¡i! Hoàng A Ma ban nãy đã nói là tha rồi mà, sao bây  giá»...  
Vua Càn Long lắc đầu:  
- Ngưá»i khác thì ta tha, còn con thì không. Vì ná»™i câu "nhu  thắng cương" con còn nói "dù thành giưá»ng" thì không làm sao tha được.   
Tiểu Yến TỠgãi đầu:  
- Thế... thế thì cái bài “Äể vài cái thùng" là cái bài gì?   
- À!... Thì ba hôm nữa, con sẽ giải thÃch cho  trẫm biết cái đó là cái gì chứ? Bổn  pháºn con mà?  
Tiểu Yến Tá» nghe nói ngẩn cả ra. Tá» Vy đứng đấy thấy cách giải  quyết sá»± việc cá»§a vua mà khâm phục và cảm thấy chuyện bị đòn cá»§a mình để được  gặp vua chẳng có gì là đáng ân háºn cả...     
Ba ngày kế tiếp, Tiểu Yến Tá», Tá» Vy, NhÄ© Thái, NhÄ© Khang, VÄ©nh  Kỳ Ä‘á»u báºn rá»™n liên tục. Việc chép má»™t trăm bài “Lá»… Váºn Äại Äồng" khiến không ai  rảnh rá»—i. Kể cả Minh Nguyệt, Thể Hà, Kim Tá»a, những tay nô tì có biết má»™t Ãt mặt  chữ, Ä‘á»u bị kéo vào phụ giúp. Giữa khuya, mà đèn Ä‘uốc ở Thấu Phương Trai vẫn  sáng choang. Má»i ngưá»i Ä‘á»u cặm cụi chép. Nhưng nét chữ cá»§a các cô cung nữ xấu  quá, đến độ Tá» Vy phải ra lệnh.  
- Minh  Nguyệt, thôi cô khá»i phải viết nữa!  
Minh  Nguyệt nghe phán váºy, mừng quá:  
- Nam mô a di  đà Pháºt!  
Äến khi kiểm lại bài cá»§a Thể Hà, Tá»  Vy lắc đầu.  
- Thể Hà, cô cũng được ngưng!   
Thể Hà mừng rỡ:  
- Cảm Æ¡n trá»i Pháºt!  
- Kim  Tá»a, ta nghÄ© là muá»™i cÅ©ng được ngồi chÆ¡i, khá»i cần viết nữa.  
Kim Tá»a nghe như được đại xá, đứng dáºy.  
- Äể muá»™i Ä‘i nấu chè, mang bánh ra ăn nhé.  
Tiểu Yến TỠchẳng đợi TỠVy phê phán chữ viết của mình, mang  giấy đến cho TỠVy nói.  
- Nè muá»™i xem Ä‘i, nét  chữ cá»§a tỉ tỉ còn tệ hÆ¡n cả mấy đứa kia, chắc cÅ©ng được loại chứ? Viết thế này  chắc chắn Hoàng thượng không Ä‘á»c được.  
TỠVy  cầm bài của Tiểu Yến TỠvừa "vẽ bùa" lên xem nhưng rồi lại phán.   
- Không được, dù tỉ tỉ có viết leo lá», nhưng  bắt buá»™c tỉ tỉ phải viết vì Hoàng thượng chỉ cần nhìn vào nét chữ là biết ngay  không phải cá»§a tỉ tỉ. Vì váºy tốt nhất là tỉ tỉ nên viết cho tháºt nhiá»u ngưá»i  khác độn vào phần nào thôi. Bài viết có nhiá»u chữ cá»§a tỉ tỉ, Hoàng thượng dá»…  thông cảm. Thôi cố lên Ä‘i! Tiếp tục!  
Mặt Tiểu  Yến TỠdài ra:  
- Ôi! Thế không viết không  được ư?  
- Không được.  
- Trá»i Æ¡i mấy chữ “Ngư gia Phiêu trùng" này sao nhiá»u nét  khá»§ng khiếp váºy?  
- Cái gì mà “Ngư gia Phiêu  trùng"? Äâu đưa xem? Äá»c tráºt cả rồi. “Góa phụ cô độc" đấy, trá»i ạ!   
TỠVy nói, nhưng miệng Tiểu Yến TỠlại bô bô.   
- Này, sao lại kêu trá»i váºy? Muá»™i cÅ©ng biết  là ta nào có biết được bao nhiêu mặt chữ? Mà mấy cái chữ này sao vô duyên tệ.  Mấy tay Ä‘á»c sách cÅ©ng làm chuyện tầm phào. Soạn chi mấy lá»i Ä‘á»c lên muốn nhức óc  như vầy, để ngưá»i ta phải nhá»c công. Mà phải viết cả trăm lần. Chữ nào có ăn  thay cÆ¡m được đâu? Nó cÅ©ng đâu có trị được bệnh, hay làm cho ngưá»i ta máºp ra?  Bày ra chữ để làm gì chứ?  
Tiểu Yến Tá» vừa nói  vừa viết, chẳng quan tâm nên cả má»™t giá»t má»±c to rÆ¡i lên giấy trắng, làm hư  nguyên tá».  
- Trá»i Æ¡i! Bây giá» làm sao đây!   
Cô nàng kêu lên. Tá» Vy bước tá»›i nhìn, thấy  không còn xài được, nên xé Ä‘i tá» giấy, làm Tiểu Yến Tá» giáºt mình.   
- Ôi trá»i Æ¡i! Cả buổi ta má»›i viết được chừng  ấy chữ đấy!  
- Nhưng đã bẩn rồi, chỉ có cách  viết lại tỠkhác thôi.  
Tá» Vy nói và đưa tá»  giấy khác cho Tiểu Yến Tá». Nhưng Tiểu Yến Tá» không chịu, lại bắt Ä‘á»n.   
- Tại sao muá»™i lại xé hết những gì ta đã  viết? Muá»™i phải biết là ta viết má»™t cách khó khăn. Cứ như thế này, ta viết rồi  muá»™i xé. Äến táºn sang năm, chưa biết là xong chưa chứ đừng nói là chỉ ba ngày.   
TỠVy đợi Tiểu Yến TỠviết tiếp tỠkhác rồi  cầm tỠmới viết lên xem lại lắc đầu.  
- Chữ  viết thế này, Hoàng thượng sẽ nổi giáºn, chắc phải viết lại thôi.   
Và cầm lên, định xé nữa, Tiểu Yến Tá» giáºt  mình.  
- Äừng xé! Äừng xé nữa!   
Nhưng tá» giấy đã rách làm đôi. Tiểu Yến Tá»  nổi giáºn.  
- Muá»™i làm cái gì kỳ cục váºy? Chữ  muá»™i viết đẹp, chữ tôi viết xấu kệ tôi, sao muá»™i xé mãi, rồi làm sao tôi viết?   
- Viết xấu thì phải táºp viết lại. Váºy thôi.  Thôi hãy cố gắng lên. Nếu không, sẽ không còn kịp nữa đâu.  
Tiểu Yến Tá» duá»—i chân bá»±c dá»c nói.  
- Hừ! Ai bày chi cái trò này để hành tá»™i ngưá»i ta ác quá!   
Không ngỠvì duỗi mạnh quá nên đầu ngón chân  đã đụng mạnh vào chân bàn, vội rút chân lại, Yến TỠla lên:  
- á»i trá»i Æ¡!  
- Tỉ tỉ làm  sao nữa váºy?  
Tá» Vy há»i, Tiểu Yến Tá» không trả  lá»i, chỉ nhảy lò cò khắp cả phòng vừa nhảy vừa hét.  
Rồi ngày nộp bài cũng đến, Tiểu Yến TỠvừa đi cà nhắc vừa mang  bài đến nộp vua.  
-  Hoàng A Ma, con đến nộp bài đây!  
Vua Càn Long nhìn lên, ngạc nhiên.  
- Chân con lại làm sao nữa váºy?  
Tiểu Yến Tá» nghe há»i, rên rỉ:  
- Con tháºt là xui xẻo. Nếu sá»›m biết thế này thà để Hoàng A Ma  đánh hai mươi hèo hay hÆ¡n. Bị đánh hai mươi hèo, Ä‘au vài bữa là hết. Còn chuyện  chép bài, mất cả ba ngày ba đêm không ngá»§. Viết đến độ Ä‘au tay, Ä‘au chân, Ä‘au  lưng, Ä‘au đầu. Tóm lại, Ä‘au cả thân mình, mà Ä‘au nhất là ở mấy ngón chân này.  Váºy mà viết còn chưa được khen, con bảo đảm, Hoàng A Ma xem xong, cÅ©ng sẽ chê  như "ngưá»i ta".  
Vua Càn Long ngạc nhiên:   
- Con viết chữ, mà sao lại đau chân chứ?   
- Bởi vì con viết, viết rất cẩn tháºn. Váºy mà  Tá» Vy nó cứ chê không đẹp, bắt viết lại. Viết trang khác, lại chê, xé bá» bắt  viết lại nữa. Con tức quá, ngồi duá»—i chân má»™t cái, không ngá» chân bàn nó lại  cứng quá. Chân con va vào, thế là sứt cả móng chân!  
Vua Càn Long chăm chú nhìn Tiểu Yến Tá». Thấy Tiểu Yến Tá» lá»™ vẻ  Ä‘au tháºt, nên cưá»i nói:  
- Thôi được! Äâu đưa  bài cho ta xem?  
Tiểu Yến Tá» lá»™ vẻ bối rối,  đưa bài viết phạt lên trình cho vua. Vua Càn Long láºt từng trang má»™t ra xem. Chỉ  thấy bài chép không đồng nhất đủ thể loại chữ. Có tá» thì viết rất đẹp, tá» có nét  chữ cứng, tá» như phụng múa, tá» chân phương... Bên cạnh những tỠđó còn có những  tá» chữ không ra chữ, "hình không ra hình, lấm lem lấm luốc" khiến vua không hài  lòng.  
Tiểu Yến Tá» trông thấy thái độ vua,  biết là không hay, biết là sắp bị phạt, nhưng chưa kịp nói gì đã nghe vua há»i.   
- Hãy nói tháºt cho trẫm biết Ä‘i. Có bao nhiêu  ngưá»i phụ giúp con làm chuyện này?  
Tiểu Yến  Tá» thú tháºt.  
- Dạ con huy động tất cả ra tráºn  đó. Ai giúp được Ä‘á»u nhá» giúp. Từ NhÄ© Khang, NhÄ© Thái, VÄ©nh Kỳ đến Minh Nguyệt,  Thể Hà, Kim Tá»a Ä‘á»u sá» dụng, nhưng mà Tá» Vy nó lại bảo mấy ngưá»i sau này chẳng  làm nên việc nên cho lui ra.  
Vua Càn Long lại  há»i:  
- Äâu, những tá» nào là do chÃnh con viết  đâu?  
Tiểu Yến TỠgãi gãi đầu:   
- Những tỠnào mà Hoàng A Ma thấy là không  giống ai viết cả thì đó là của con. Còn những cái nào viết sạch sẽ thì không  phải.  
Vua Càn Long trố mắt:  
- Con quả là ngay thẳng, dám nháºn!  
Tiểu Yến TỠđỠmặt:  
- Hoàng  A Ma thông minh, hiểu rá»™ng như váºy, con làm sao dám giấu diếm? Tá» Vy cÅ©ng nói,  chỉ cần Hoàng A Ma nhìn qua là biết ngay con có nhiá»u ngưá»i giúp đỡ, vì váºy bảo  con đừng có nói dối không hay.  
- À thì ra con  không những có ngưá»i giúp đỡ, mà còn có cả quân sư nữa.  
Vua Càn Long vừa nói vừa nhìn vào những tá» giấy chép phạt.  Ngưá»i chợt rút ra trong đó mấy tá» có chữ viết rất thanh tú, há»i.   
- Cái này cá»§a ai viết váºy?  
- Dạ của TỠVy.  
Vua Càn  Long có vẻ ngạc nhiên, chăm chú nhìn, rồi há»i tiếp.  
- Có phải cung nữ TỠVy hôm nào bị đánh đó không?   
- Vâng.  
Vua ngẫm nghĩ một chút, rồi đặt mấy bài chép phạt qua một bên,  nghiêm khắc nhìn lên.  
- Tại sao con cứ nhá»  ngưá»i viết dùm? Trẫm đâu có nói là cho phép con nhá» ngưá»i khác đâu?   
- Nhưng mà... nhưng mà, Hoàng A Ma cÅ©ng nào  có nói là không cho phép đâu? Nếu bắt con mà viết hết má»™t trăm lần cái bài đó,  thì chắc là con thà bị ăn hai mươi gáºy còn khá»e hÆ¡n nhiá»u.  
Tiểu Yến Tá» hồn nhiên nói. Vua lại há»i:  
- Thôi được rồi. Bây giá» con hãy nói cho ta nghe. Con chép bài  nhiá»u lần như váºy mà hiểu ná»™i dung nó nói gì không?  
Tiểu Yến Tá» ngẫm nghÄ© má»™t chút, rồi Ä‘á»c má»™t mạch như Ä‘ang trả  bài.  
- Trong bài “Lá»… Váºn Äại Äồng" này cho  thấy quan Ä‘iểm cá»§a Khổng Tá» vá» má»™t xã há»™i lý tưởng. Äại ý là thế này, trá»i đất  là cá»§a má»i ngưá»i. Tổ chức chánh quyá»n cần chá»n những vị quan thanh liêm, giá»i  giắn để cai trị thiên hạ. Còn má»i ngưá»i thì phải cư xá» hòa nhã vá»›i nhau. Hãy coi  cha mẹ ngưá»i khác như cha mẹ cá»§a chÃnh mình. Con cái cá»§a ngưá»i khác như con cái  cá»§a mình, phải biết nhẫn nhịn ngưá»i già, chăm sóc trẻ con và đàn bà góa bụa.  Äừng tham lam, đừng Ãch ká»·. Có như váºy, tối ngá»§ ta không cần phải đóng cá»a.  Không âm mưu quá»· quyệt, thì trá»™m cướp cÅ©ng không có, và xã há»™i con ngưá»i sẽ hoàn  mỹ, tốt đẹp vô cùng.  
Tiểu Yến Tá» Ä‘á»c má»™t lèo  xong nhìn vua. Vua Càn Long ngạc nhiên không tin những gì mình vừa nghe thấy,  trợn mắt nhìn Tiểu Yến Tá».  
- Ai dạy con váºy?  Ká»· sư bá phải không?  
Tiểu Yến Tá» cưá»i tháºt  tươi:  
- Không phải đâu, Tá» Vy đấy. Cô ấy còn  bảo phải nói tháºt đơn giản con má»›i trình bày được, chứ nói khó quá con sẽ không  nhá»› đâu.  
Vua Càn Long kinh ngạc hÆ¡n. Äây là  lần thứ năm vua nghe Tiểu Yến Tá» nhắc đến Tá» Vy. Vua há»i.  
- Cái con cung nữ Tá» Vy đó có há»c à?  
- Vâng.  
Tiểu Yến TỠđược  dịp khoa trương, tiếp:  
- Không những có há»c  chữ, mà còn biết làm thÆ¡, há»a, đàn, hát, cả chuyện đánh cá». Cái gì cÅ©ng biết cả.  Chỉ có má»™t thứ không biết, đó là đánh võ thôi.  
Vua Càn Long nghe Tiểu Yến Tá» nói thấy có cái gì đó khác lạ.  Nhưng cái táºt nói khoác cá»§a Tiểu Yến Tá» vua cÅ©ng thừa biết, nên không tin lắm.   
- Thôi được rồi, xem như con có váºn may. Chữ  viết tuy như cua bò, nhưng giải bài coi như tương đối. Hôm nay trẫm tha cho con.  Nhưng từ đây vá» sau, nếu con còn quấy phá là trẫm sẽ phạt con bằng cách viết  chữ, mà lần này là con phải má»™t mình tá»± viết chứ không cho ai viết phụ nữa nhé.   
Tiểu Yến Tá» nghe váºy, thở ra lẩm bẩm.   
- Như váºy coi như tiêu rồi. Mong là cái ông  Khổng Tá» kia, đừng có làm khổ con nữa. Ãt nói má»™t chút, Ãt viết lách má»™t chút,  để cho Tiểu Yến Tá» này đỡ Ä‘au tay, đỡ Ä‘au đầu, má»i thứ không Ä‘au thì có phải là  đại đồng rồi không?  
Vua thấy miệng Tiểu Yến  Tá» lép nhép, há»i:  
- Con lại cằn nhằn gì nữa  thế? Äá»c  kinh à?  
- Dạ bẩm Hoàng thượng, con chẳng có Ä‘á»c kinh, chẳng qua vì bắt  chép bài nhiá»u quá, nên nói năng cÅ©ng bị ảnh hưởng cái “Lá»… Váºn Äại Äồng". Hoàng  thượng biết không, đến tối nằm ngá»§ con cÅ©ng thấy “Xã há»™i công bằng" má»i việc đại  đồng cả.  
Lá»i cá»§a Tiểu Yến Tá» làm vua không  nÃn cưá»i được, má»i ná»—i bá»±c dá»c cá»§a vua Ä‘á»u tiêu tan.  
Chuyện vua Càn Long chú ý đến Tá» Vy có lẽ cÅ©ng bắt nguồn từ sá»±  dòm ngó cá»§a Hoàng háºu.  
Chẳng hiểu sao Hoàng  Háºu lại đặt biệt chú tâm đến Thấu Phương Trai như thế. Gần như nhứt cá» nhứt động  ở đấy Hoàng Háºu Ä‘á»u rõ. Nhất là vấn đỠdạy dá»— Tiểu Yến Tá».  
Trước mặt vua Càn Long, lúc nào bà cÅ©ng nhắc đến Tiểu Yến Tá»  vá»›i thái độ rất bá»±c dá»c.  
- Hoàng thượng,  thiếp nghÄ© là nếu Hoàng thượng không dạy dá»— Tiểu Yến Tá» cẩn tháºn, e là sau này  sẽ có việc không hay đó.  
Vua Càn Long nghe  váºy chau mày.  
- Chẳng lẽ chuyện xung đột giữa  khanh và Tiểu Yến Tá» cứ kéo dài mãi sao? Ở trong cung này, cung tần phi nữ  nhiá»u, mà đến đâu trẫm Ä‘á»u nghe há» ca ngợi Tiểu Yến Tá», chỉ có khanh là không ưa  nó.  
- Không phải là thiếp ganh tị gì vá»›i nó.  Mà chẳng qua vì thiếp muốn má»i thứ trong cung Ä‘á»u phải ná» nếp, sạch sẽ.   
- Ná» nếp, sạch sẽ? Khanh nói váºy là sao?   
- Hoàng thượng không nghe đám phi tần cung nữ  trong cung hỠxì xào ư?  
- Há» xì xào Ä‘iá»u gì?   
- HỠnói là giữa Ngũ A Ca với Tiểu Yến TỠcó  cái gì đó mỠám, không rõ ràng.  
Vua Càn Long  nghe nói, giáºt mình:  
- Ai tung tin thất thiệt  đó? Làm sao có thể nói chuyện như váºy được chứ?  
Hoàng háºu cháºm rãi:  
- Sợ  rằng không phải là tin thất thiệt đâu. Ngay chÃnh thiếp trong cái bữa tình cá»  ghé qua Thấu Phương Trai đã gặp cả ba NhÄ© Khang, NhÄ© Thái và NgÅ© A Ca. HỠđùa  giỡn nhau má»™t cách tá»± nhiên chẳng phân biệt nam nữ gì cả. Còn nghe nói ở đấy,  đêm nào cÅ©ng như đêm nào. Äàn ca xướng hát rồi uống rượu say túy, không phân  biệt chá»§ tá»› gì cả.  
Vua Càn Long chau mày:   
- Äã có chuyện như váºy ư?  
- Thiếp không dám bịa chuyện đâu. Phải biết chuyện háºu cung là  bổn pháºn cá»§a thần thiếp cai quản, nếu có má»™t Ä‘iá»u xấu gì hay tai tiếng gì thì cả  hoàng thất bị bêu xấu chứ không phải chỉ má»™t mình thiếp. Xin  Hoàng thượng minh xét!  
Nhà vua không vui:  
- Trẫm  biết.  
Hoàng háºu định nói thêm nữa, nhưng vua  đã ngăn lại:  
- Trẫm biết là ái khanh vì  chuyện thanh danh cá»§a háºu cung nên rất khổ cá»±c. Nhưng trẫm khuyên khanh, chá»› quá  lo lắng hãy nghÄ© ngÆ¡i nhiá»u hÆ¡n. Bởi vì có chuyện chẳng quan trá»ng ngưá»i ta cÅ©ng  thÃch xé to, ta chẳng nên để ý. Giống như hai hôm trước đây ở Thấu Phương Trai,  nghe nói khanh đã răn dạy hai con cung nữ. Bá»n cung nữ được dạy dá»— là chuyện  bình thưá»ng. Nhưng hai cung nữ này vừa được Lệnh Phi ban cho Tiểu Yến Tá», khanh  đánh chúng như váºy chẳng khác nào muốn dằn mặt Lệnh Phi, như váºy là tạo Ä‘iá»u  hiá»m khÃch không nên.  
Hoàng háºu nghe vua nói,  biết là đã bị Tiểu Yến Tá» Ä‘i trước má»™t bước, và vua đã nghe theo Tiểu Yến Tá»,  nên vô cùng tức giáºn.  
- Thì ra Hoàng thượng  cÅ©ng đã biết rõ chuyện rồi ư? Hôm ấy cả NhÄ© Khang, NhÄ© Thái và NgÅ© A Ca Ä‘á»u có  mặt ở đó.  
- Äúng trẫm biết cả rồi, trẫm đã  phạt VÄ©nh Kỳ và anh em nhà há» Phước. CÅ©ng đã trừng phạt Tiểu Yến Tá» chuyện đó  coi như giải quyết xong. Trẫm nghÄ© Tiểu Yến Tá» con ngưá»i bá»™c trá»±c tuy có những  hành vi vượt ngoài khuôn phép. Nhưng tâm địa rất trong sáng. Bá»n phi tần trong  háºu cung thÃch nhiá»u chuyện vì vô công rá»—i nghá», nên nói có thành không, không  thành có thôi. Khanh có nghe cÅ©ng bá» qua, đừng tin không tốt.  
Hoàng háºu nghe nói bá»±c tức vô cùng. Còn chưa biết nói sao, thì  vua Càn Long lại tiếp.  
- Trẫm cÅ©ng biết, NhÄ©  Khang, NhÄ© Thái và VÄ©nh Kỳ. Ba đứa nó quý nhau như anh em ruá»™t thịt. Chúng cÅ©ng  thÃch cả Tiểu Yến Tá», đấy là phúc cá»§a ta. Tình cảm chúng nó như váºy, trẫm không  muốn vì những lá»i đồn đãi vô cá»›, mà ngăn cản không cho chúng qua lại. Trẫm tin  tưởng là Tiếu Yến Tá» tuy ngổ ngáo nhưng biết giữ gìn. VÄ©nh Kỳ, trẫm cÅ©ng thấy  đáng tin, còn anh em nhà há» Phước, Ä‘á»u là ngưá»i có tài thao lược. Nếu Tiểu Yến  Tá» thÃch ngưá»i nào trong hai, thì trẫm rất sẵn sàng. Nhưng mà tẫm tÃnh, để Tiểu  Yến TỠở lại bên trẫm thêm hai năm nữa rồi má»›i gả Ä‘i tốt hÆ¡n.  
Hoàng háºu không nhịn được, nói:  
- Hoàng thượng thiên vị như váºy, thiếp sợ là rồi đây háºu cung  sẽ lá»™n xá»™n cả lên, đại há»a sẽ đến đấy!  
Vua  Càn Long nổi giáºn Ä‘áºp bàn:  
- Vô lý, tại sao  Ãi Khanh lại nói những lá»i khó nghe váºy?  
- Từ  nào đến giá», lá»i trung thá»±c lúc nào cÅ©ng khó nghe, nghịch nhỉ. Nhưng Hoàng  thượng hãy suy nghÄ© kỹ xem. Cái con bé Tiểu Yến Tá» kia, lai lịch bất minh, hành  vi thô thiển. Chẳng có má»™t chút gì là giống Hoàng thượng cả. Thiếp nghÄ© hẳn là  má»™t cát cát giả thôi. Trong suốt sá»± việc này thiếp nghi là hẳn có má»™t ngưá»i nào  đó núp phÃa sau giáºt dây. Hoàng thượng, Hoàng thượng má»™t ngưá»i anh minh. Tại sao  không bình tâm suy xét, mà cứ nghe theo lá»i bá»n đó?  
Lá»i cá»§a Hoàng háºu, làm vua càng bá»±c, khoát tay đứng dáºy, vua  nói.  
- Thôi đủ rồi. Trẫm không thÃch nghe  những lá»i trung ngôn cá»§a khanh nữa. Khanh bảo là có ngưá»i phÃa sau giáºt dây là ý  muốn nói ai chứ? Lệnh Phi ư? Tâm địa cá»§a khanh hẹp hòi, nên vu oan giá há»a cho  ngưá»i khác. Còn dám nói vá»›i trẫm đó là lá»i tháºt khó nghe. Khanh là Hoàng háºu, mà  không quảng đại bao dung được vá»›i các phi tần, vá»›i Tiểu Yến Tá», lại còn nghi ngá»  cả NgÅ© A Ca và anh em nhà há» Phước. Như váºy thì còn gì là tư cách kẻ bá» trên?  Khanh làm trẫm vô cùng thất vá»ng.  
Hoàng háºu  bị vua nói như tát vào mặt. Vừa giáºn vừa nhục, biết có nói thêm cÅ©ng không lợi  lá»™c gì, vá»™i vã quỳ xuống thỉnh an, rồi bá» Ä‘i ra ngoài.  
Vua Càn Long tuy là bá»±c, khiển trách Hoàng háºu như thế, nhưng  trong lòng không khá»i nghÄ© ngợi. Chuyện Hoàng háºu nói đúng hay sai? Mà không có  lá»a sao lại có khói? Những Ä‘iá»u Hoàng háºu nói vẫn còn hiện rõ trong đầu vua.   
- “Nghe nói ở Thấu Phương Trai đêm nào cÅ©ng  đàn ca hát xướng rồi nháºu nhẹt nữa. Chá»§ không ra chá»§ tá»› chẳng ra tá»›".   
Vì váºy tối hôm ấy dù đã khuya, sau khi phê  chuẩn tấu chương xong. Vua quay qua gá»i thái giám thân cáºn.  
- Tiểu Lá»™ Tá», ngươi chuẩn bị chiếc lồng đèn cho ta, đừng cho  ai biết là trẫm đến Thấu Phương Trai cả nhé.  
- Dạ. Có cần gá»i ngưá»i theo hay báo cho Lệnh Phi không?   
- Không cần, chỉ cần ngươi đi với ta. Nhớ là  khi đến Thấu Phương Trai cũng đừng thông bào gì cả, biết chưa.  
- Dạ.  
Äêm tháºt yên tÄ©nh.  Vạn váºt như ngá»§ say. Ở phòng khách Thấu Phương Trai, đèn vẫn còn sáng. Trong  phòng, lò hương tá»a khói, mùi trầm bay táºn ra ngoài. Tá» Vy vẫn còn thức Ä‘ang  ngồi dạo đàn. Má»™t bản nhạc buồn, thoảng theo gió.  
Vua Càn Long chỉ vá»›i má»™t ngưá»i hầu, lặng lẽ đến Thấu Phương  Trai. Tiếng đàn rồi tiếng hát nổi lên trong đêm vắng. Vua Càn Long nghe tiếng  nhạc chợt ngẩn cả ngưá»i.  
Trong Thấu Phương  Trai, Tá» Vy Ä‘ang đặt hết tâm sá»± vào bản nhạc, đàn và hát mà không hỠđể ý đến  thế giá»›i bên ngoài. Chỉ có Kim Tá»a đứng hầu bên cạnh. Còn Tiểu Yến Tá» thì ngồi  gần đó nhưng lại Ä‘ang thiu thiu ngá»§. Kim Tá»a tiến đến gần lay.  
- Ai cũng ngủ cả rồi, tỷ tỷ cũng đi đi, chỉ cần một mình muội  cạnh tiểu thư là đủ.  
Tiểu Yến TỠnhướng mắt  ngái ngủ.  
- Không sao. Ta thÃch được nằm đây  nghe hát mà.  
Tiếng hát cá»§a Tá» Vy trong đêm  vắng tháºt buồn.  
Núi cũng xa, mà nước cũng  xa 
Núi và nước cùng xa vá»i vợi 
ChỠsuốt đêm chỠsang sáng sớm 
ChỠmãi chỠmãi, hồn sầu không tan 
Má»™ng đã xa rồi, ngưá»i cÅ©ng xa 
Trá»i đất bao la, tình vẫn đầy 
Hát không thành lá»i, đàn không tiếng 
Mưa gió sụt sùi, sầu ngẩn ngơ 
Äứng bên ngoài Thấu Phương Trai, vua Càn Long bị tiếng hát  cuốn hút. Ná»—i vui buồn theo tiếng hát nổi trôi. Hát xong, lòng buồn vÆ¡i Ä‘i má»™t  ná»a, Tá» Vy chợt thở dài.  
Bá»—ng Tiểu Yến Tá»  nghe như có tiếng ai bên ngoài thở dài đáp lại. Tiểu Yến Tá» hình như cÅ©ng nghe  thấy. CÆ¡n mê ngá»§ trong đầu cô nàng biến mất. Như má»™t mÅ©i tên, Tiểu Yến Tá» phóng  bay ra cá»a sổ. Vừa bay vừa hét.  
- Bữa nay ta  bắt được rồi nhé! Ngươi là ngưá»i hay quá»·, mà cứ ná»a đêm đứng ngoài cá»a sổ rình  ta. Lần trước bắt không được, nhưng lần này thì đừng hòng. Trói mình ná»™p mạng  Ä‘i!  
Tiểu Yến TỠđáp xuống cạnh cá»a sổ, suýt  chạm phải vua nhưng vua Càn Long võ công nào kém, nên chỉ cần xoay mình là chá»™p  trúng cổ Tiểu Yến Tá», làm Tiểu Yến Tá» giáºt mình, không ngá» tay đứng núp bên  ngoài lại võ công cao cưá»ng váºy. Nhưng vì Tiểu Yến Tá» Ä‘ang nóng giáºn, nên chẳng  nhìn xem đối thá»§ là ai, mắng ngay.  
- Ngươi là  ngưá»i ở phe phái nào? Hãy tá»± báo ngay! Dám đụng đến bà cố mi là Ä‘á»i tàn rồi  nghen con.  
Vua Càn Long lạnh lùng:   
- Sao? Tên của trẫm cũng phải bẩm báo nữa à?   
Tiểu Yến Tá» nghe váºy giáºt mình, ngẩng lên  thấy vua, thì hồn phi phách tán. Chưa kịp há»i gì, đã nghe vua há»i  tiếp 
- Còn trẫm ở phe phái nào, ngươi hẳn đã  rõ rồi chứ?  
Tiểu Yến Tá» vá»™i vã sụp xuống, vừa  dáºp đầu, vừa to tiếng  
- Hoàng A Ma vạn tuế!  Ai biểu ban đêm, ban hôm Hoàng A Ma lại âm thầm đến đây làm gì?  
Tiếng đàn trong phòng ngưng lại. Tá» Vy đã biết chuyện gì Ä‘ang  xảy ra, lo lắng nhìn Kim Tá»a.  
Và chỉ Ãt phút  sau. Vua Càn Long đã yên vị trên chiếc ghế to nhất trong phòng. Ba cô gái Ä‘á»u  báºn rá»™n cả ngưá»i lo rót nước, ngưá»i mang bánh trái ra.  
Vua ngồi yên, đưa mắt nhìn quanh. Trong gian phòng lặng lẽ.  Hương trầm thÆ¡m ngát, cái lặng lẽ cá»§a đêm khuya khiến lòng ngưá»i lắng xuống.   
Tiểu Yến TỠđứng cạnh vua, ngạc nhiên:   
- Hoàng A Ma, sao đến đây mà chẳng báo trước  một tiếng? Cứ đứng ở bên ngoài làm con hết hồn.  
Vua Càn Long cưá»i:  
- Thế  còn Tiểu Äặng TỠđâu rồi, sao không bắt canh cá»a?  
- Dạ vì đêm đã khuya lắm rồi, chúng nó buồn ngủ, nên con cho  phép chúng đi ngủ cả.  
Tiểu Yến Tá» nói rồi  há»i:  
- Hoàng A Ma có cần bảo chúng thức dáºy  để hầu trà không?  
- Thôi không cần!   
Tá» Vy và Kim Tá»a lo nấu nước pha trà. Vua Càn  Long nhìn cây đàn đặt trên bàn, rồi quay sang Tá» Vy.  
- Ban nãy tiếng đàn và tiếng hát là của ngươi đấy phải không?   
TỠVy vừa châm trà vừa bẩm:  
- Bẩm vâng, đó là tiếng hát và tiếng đàn của nô tỳ.   
- Tiếng đàn hay mà giá»ng hát cÅ©ng hay nữa!   
Vua buá»™t miệng khen và chăm chú nhìn ngắm Tá»  Vy. Äứa con gái môi Ä‘á», mắt trong, Ä‘a tài, đẹp toàn diện.  
TỠVy vừa rót trà cho vua, vừa nói:  
- Äây là trà BÃch Lôi Xuân, danh trà cá»§a xứ Tây Hồ. Nghe nói  ngày xưa lúc Hoàng thượng Ä‘i tuần ở phương Nam, rất thÃch uống món trà này, nên  khi vào Thấu Phương Trai nô tỳ thấy có nên giữ lại. Hoàng thượng hãy uống thá»  xem, nô tỳ đã tuyển trà kỹ càng chỉ nhặt lấy những chiếc lá trà non thôi, nên  rất thÆ¡m.  
Vua nghe nói bất ngá». Nâng chén trà  lên, há»›p má»™t há»›p, tấm tắc khen.  
-  Trà ngon lắm.  
Vua đặt chén trà nước xanh xuống, há»i Tá» Vy:  
- Cái bài hát ban nãy, ngươi có thể hát lại một lần nữa cho  trẫm thưởng thức không?  
- Dạ  tuân chỉ.  
Tá» Vy đáp, khom ngưá»i chào vua, rồi bước tá»›i bàn, nhẹ nhàng  ngồi xuống, dạo đầu má»™t khúc, bắt đầu đàn và hát.  
Vua Càn Long chăm chú lắng nghe. Tiếng nhạc lá»i ca trong đêm  vắng Ä‘á»u trữ tình. Vua có cảm giác đã nghe ở đâu đó lâu lắm rồi nó rất quen  thuá»™c. Bản nhạc đã dứt mà vua còn không hay.  
Tá» Vy đứng dáºy cúi đầu:  
-  Nô tỳ xin dừng ở đây.  
Vua má»›i giáºt mình, há»i:   
- Ai dạy ngươi đàn? Ai dạy ngươi hát váºy?   
TỠVy nói:  
- Dạ thưa mẹ con!  
Nhưng rồi  sá»±c nhá»› thân pháºn mình, vá»™i cải chÃnh.  
-  Dạ... mẹ của nô tỳ đã dạy nô tỳ ạ.  
Vua Càn  Long gáºt gù:  
- Thảo nào mà Tiểu Yến Tá» chẳng  con thế này con thế kia rồi Tá» Vy thế này, Tá» Vy thế ná». Bây giá»i ở đây chẳng có  ai, ta muốn há»i và ngươi cứ nói tháºt, nói thẳng, chẳng cần phải giữ kẽ lá»… nghi  gì cả!  
Tá» Vy nghe váºy rất mừng:   
- Vâng, Hoàng thượng.  
- Hãy cho ta biết mẹ ngươi ở đâu? Tại sao lại để ngươi phải  vào làm cung nữ thế này?  
TỠVy suy nghĩ, đáp:   
- Bẩm Hoàng thượng, mẹ con đã qua Ä‘á»i rồi.   
- Thế à? Còn bài hát đó? Của ai?   
- Dạ lá»i bài hát cÅ©ng do mẹ con Ä‘Ãch thân  viết.  
Vua Càn Long cảm khái:  
- Như váºy thì mẹ ngươi phải là ngưá»i đàn bà giá»i thÆ¡ văn. Có  Ä‘iá»u lá»i cá»§a bài hát lại buồn quá!  
Tá» Vy thấy  vua biểu lá»™ tình cảm, rồi lại ân cần há»i han mình như váºy, lòng đã tràn ngáºp  hạnh phúc. Và không ngăn được xúc cảm, nói tiếp.  
- Vâng, mẹ con vì quá nhá»› cha con, nên má»›i viết những lá»i như  váºy.  
Vua Càn Long giáºt mình:  
- À! Thế cha con đâu?  
Tiểu  Yến TỠđứng gần đấy nghe váºy giáºt mình. Nhưng cÅ©ng thầm trách. Trá»i Æ¡i con đứng  trước mặt cha mà cha không biết ư? Trong khi Tá» Vy đưa mắt nhìn Tiểu Yến Tá»,  nhìn Kim Tá»a rồi nhìn vua Càn Long, lá»i tắc nghẹn.  
- Cha con... cha con thì trước đó lâu lắm, đã vì tương lai,  rá»i bá» mẹ con. Và Ä‘i rồi, không còn má»™t tin tức nào cả.  
Vua Càn Long ngẩn ra nhìn TỠVy. Lòng đầy thương xót.   
- Thì ra, con là đứa con gái có má»™t cuá»™c Ä‘á»i  bất hạnh. Nếu cha con mà biết được mẹ con đã đợi ngưá»i như váºy thì hạnh phúc vô  cùng. Cha con quả là ngưá»i có phúc. Thế rồi sau đó, ngưá»i có quay lại tìm không?   
TỠVy nhìn xuống:  
- Dạ không. Mãi đến lúc mẹ con qua Ä‘á»i, ngưá»i cÅ©ng không thấy  mặt cha.  
Vua Càn Long thở dài, rồi nói:   
- Äáng tiếc, đáng tiếc tháºt! Ngưá»i xưa đã  từng nói “Nhìn cây liá»…u rÅ© xa xa, tiếc thay đã để chàng mê công hầu. " Những đôi  vợ chồng trẻ, thưá»ng vì tương lai phải xa nhau. Nếu biết coi trá»ng lá»i biệt ly,  thì đâu phải má»i mòn chỠđợi cả Ä‘á»i.  
TỠVy  nhìn vua, lòng trăm mối:  
- Hoàng thượng đã  phân tÃch rất sâu sắc. Tiếc là lúc ba mẹ con chia tay. Nào có dá»± liệu sẵn? Vì  lúc đó tình huống quá bất ngá», chẳng ai biết được. Chuyện chia tay lại ly biệt  suốt cả Ä‘á»i. Nhưng mà, mẹ con lúc lâm chung đã có trăn trối lại mấy lá»i, làm con  ghi nhá»› mãi...  
Nói đến đây chợt TỠVy dừng  lại, rồi nói:  
- Có lẽ Hoàng thượng không  thÃch nghe tiếp nữa đâu.  
Vua Càn Long lắc  đầu:  
- Không, không, trẫm thÃch nghe lắm, cứ  nói tiếp Ä‘i.  
Tá» Vy nhìn vua, cháºm rãi nói.   
- Mẹ con bảo là... Ngưá»i đã chá» hết má»™t quãng  Ä‘á»i, háºn cả Ä‘á»i, nhá»› cả Ä‘á»i, oán cả Ä‘á»i... Nhưng mà, ngưá»i vẫn thấy cảm Æ¡n trá»i  cao, vì trá»i đã để cho ngưá»i được chá», được háºn, được nhá»›, được oán. Nếu không  thì, cuá»™c Ä‘á»i sẽ giống như má»™t chiếc giếng khô, chẳng có má»™t dư vị gì cả.   
Vua Càn Long nghe vô cùng cảm động. Trên Ä‘á»i  này có má»™t ngưá»i Ä‘a tình, hữu nghÄ©a như váºy ư? Vua gáºt gù:  
- Mẹ ngươi là má»™t ngưá»i đàn bà có tâm hồn sâu sắc, má»›i nói  được những lá»i như váºy. Cái tình cảm cá»§a mẹ con dành cho chồng. Trẫm chỉ nghe  qua mà đã thấy cảm động khôn cùng. Cha con rõ bạc! Phụ lòng má»™t ngưá»i rất đáng  yêu!  
Tiểu Yến TỠđứng gần đấy mắt tròn xoe,  hết nhìn vua Càn Long, đến nhìn TỠVy, và không dằn được, cũng tham gia vào.   
- Hoàng A Ma! Hoàng A Ma có thấy là phụ nữ  lúc nào cÅ©ng ngu muá»™i, thiệt thòi không. Mẹ cá»§a Tá» Vy rất đáng thương. Con chỉ  má»›i nghe qua đã thấy tức giáºn. Bắt ngưá»i ta chá» suốt cả má»™t cuá»™c Ä‘á»i, mà bà ấy  lại quá hiá»n. Tại sao lại còn phải cám Æ¡n ông trá»i? Tá»± nhiên rồi má»™t mình phải  gánh chịu cái khổ. Äàn bà ngu quá! Bất lá»±c quá! Cứ ngồi đó đợi, mà không biết  tranh thá»§, cầm lấy hạnh phúc trong tay mình?  
Vua Càn Long nhìn Tiểu Yến TỠdò xét:  
- Trẫm hiểu. Có phải vì con cũng đang nghĩ đến mẹ con không?  Giữa con và TỠVy. Tuy hiện tại có hai hoàn cảnh khác nhau. Nhưng quá khứ là một  bản sao như một.  
Tiểu Yến Tá» nghe vua nói ngÆ¡  ngác, còn Tá» Vy thì lặng ngưá»i trái tim thổn thức thêm. Vua Càn Long nhìn ra màn  đêm bên ngoài, khảng khái nói như tá»± bào chữa.  
- NghÄ© lại. Làm thân nam nhi, cÅ©ng có nhiá»u Ä‘iá»u không thể tá»±  chá»§. Nam nhi chà tại bốn phương, hoài bão to lá»›n vì váºy rất Ãt khi để bị ràng  buá»™c. Nên yêu thì dá»… mà giữ lại khó. Giữa tình yêu và tổ quốc sá»± lá»±a chá»n đầy  mâu thuẫn gay go. Bên nước bên tình, gánh nặng hai vai. CÅ©ng vì quả tim ngưá»i  đàn ông to. Má»™ng tưởng lá»›n, nên tham lam đủ thứ. Mãi đến phút cuối đành phải vứt  lại hạnh phúc cá»§a bản thân. Sá»± suy nghÄ© đó, đàn bà các ngươi không hiểu được  đâu... À!... này giá» ta nói hÆ¡i xa đấy chứ?  
Quay lại ông nhìn Tiểu Yến Tá», rồi thương hại nhìn Tá» Vy thú  nháºn.  
- Lâu lắm rồi, trẫm không được cùng ai  tâm sá»± Nói được những Ä‘iá»u này vá»›i các ngươi quả là Ä‘iá»u không dá»….   
Và ông nói riêng với TỠVy:  
- TỠVy này, với tài khà như con mà phải làm cung nữ, là hơi  thiệt thòi đấy.  
Tiểu Yến TỠnhanh miệng:   
- Hoàng A Ma, hay là ngưá»i cÅ©ng nháºn Tá» Vy  làm dưỡng nữ nữa Ä‘i?  
Vua Càn Long trợn mắt:   
- Bá»™ con tưởng nháºn dưỡng nữ là má»™t chuyện  đơn giản lắm sao? Nói năng phải cẩn tháºn đấy. Coi chừng cái đầu cá»§a con.   
Tá» Vy thấy vua giáºn, giáºt mình sợ Tiểu Yến Tá»  lại nóng nảy tiết lá»™ sá»± tháºt nên vá»™i nói.  
-  Cát cát nói má»™t cách vô tâm, xin Hoàng thượng đừng hiểu lầm. Tiện nữ được ở cạnh  cát cát làm cung nữ đã là Ä‘iá»u diá»…m phúc.  
Nhưng Tiểu Yến TỠlại không hài lòng.  
- Khổng Tá» chẳng đã từng nói: “Nhân bất độc thân kỳ thân, bất  độc tá» kỳ tá»" (Ngưá»i không chỉ thÃch ngưá»i thân cá»§a mình, không coi con riêng  mình má»›i là con). Váºy Hoàng A Ma sao không nháºn hết những đứa con gái trên Ä‘á»i  này có hoàn cảnh giống con làm cát cát cả Ä‘i?  
Vua Càn Long nhìn Tiểu Yến TỠmừng rỡ.  
- á»’, con cÅ©ng nói được câu “Nhân bất độc thân kỳ thân, bất độc  tá» kỳ tá»" nữa ư. Hay quá!  
- Sao lại không  được? Con đã viết hÆ¡n má»™t trăm báºn bài đó mà.  
- Äấy thấy không, bắt chép bài cÅ©ng lợi lắm. Váºy từ đây vá» sau  phải chép nhiá»u má»™t chút nhé?  
Tiểu Yến TỠkêu  lên:  
- Hoàng A Ma ơi! Xin tha mạng!   
Vua Càn Long cưá»i, Tá» Vy cưá»i và cả Kim Tá»a  cÅ©ng cưá»i. Gian phòng tràn ngáºp không khà vui vẻ.  
TỠVy nhìn vua Càn Long với ánh mắt trìu mến, nói:   
- Thưa Hoàng thượng, nãy giá» hẳn Hoàng thượng  đã đói lắm rồi, để con bảo Kim Tá»a nấu miếng cháo, còn Hoàng thượng thÃch ăn gì  cứ nói. Kim Tá»a Ä‘á»u làm được cả.  
Vua Càn Long  xoa xoa bụng:  
- Váºy ư? Nhá» ngươi nhắc, trẫm  má»›i thấy đói.  
Tiểu Yến TỠnói chen vào:   
- Vâng, con cũng thấy đói nữa.   
Kim Tá»a cưá»i:  
- Váºy thì để con vào nấu ngay!  
Kim Tá»a thấy rất vui, bước xuống nhà bếp.  
Như váºy, vua Càn Long đã ăn khuya tại Thấu Phương Trai. Vừa ăn  xong, thấy tinh thấn rất phấn chấn, vua nhìn Tá» Vy há»i.  
- Nghe Tiểu Yến Tá» bảo, ngươi cầm kỳ thi há»a Ä‘á»u biết rành cả,  đúng không?  
TỠVy đỠmặt:  
- Cát cát như thế đấy, nói gì cũng hay thêm thắt một chút, chứ  tiện nữ tài hèn...  
Tiểu Yến Tá» nghe váºy,  không chịu, cắt ngang:  
- Ta mà khoa trương ư?  Ngươi đừng quên là Hoàng A Ma đã từng Ä‘á»c chữ viết cá»§a ngươi, đã từng nghe đàn  hát nhé.  
- Nhưng trẫm chưa đánh cá» vá»›i cô ta  bao giá»!  
Ngay lúc đó Tiểu Lộ TỠđi vào, phủ  phục xuống, tâu:  
- Tâu vạn tuế, giỠđã quá  canh ba rồi.  
Vua Càn Long trừng mắt:   
- Quá canh ba rồi sao? Trẫm đương vui, đừng  có phá cuá»™c vui cá»§a trẫm, hãy ra ngoài đứng chá».  
- Vâng.  
Kết quả vua Càn  Long hôm ấy cùng Tá» Vy đánh má»™t mạch đến bốn ván cá». Ván đầu, vua thắng, nhưng  chỉ thắng có má»™t nước. Äiá»u này làm vua hÆ¡i bất ngá». Vì tài đánh cá» cá»§a vua nổi  tiếng là cao. Ãt có ai thua vua chỉ má»™t nước. Äến ván thứ hai, vua cÅ©ng thắng  má»™t nước. Ván thứ ba, vua hÆ¡n được nước rưỡi.  
Äến lúc đó, vua dừng lại há»i.  
- Äánh cá» thế này, ngươi má»i lắm rồi phải không?   
TỠVy vội nói:  
- Äánh cá» vá»›i Hoàng thượng, nô tỳ chẳng thấy má»i mệt gì cả.   
- Sao lại không? Ta thấy ngươi vừa đánh, vừa  lá»±a nước cá» thế nào để đừng thắng được trẫm, như váºy không mệt ư?   
Nhưng có Ä‘iá»u, trẫm thấy lạ, là tại sao ngươi  cố ý để thua, mà lại thua má»™t cách hợp lý, để ta không thấy ngươi nhưá»ng. Ngươi  há»c cách đó ở đâu hay váºy? Ta chỉ thắng ngươi được má»™t nước khÃt khao.   
TỠVy đỠmặt, nói:  
- Hoàng thượng rõ là anh minh. Nhưng tháºt ra thì con nào có  muốn thua? Chẳng qua vì nước cá» Hoàng thượng cao quá. Hoàng thượng đã nương tay  vá»›i con thì có. Vì con thấy Hoàng thượng Ä‘i cá» nước hư, nước thá»±c, dương đông  kÃch tây. Làm con phải đỡ muốn bở hÆ¡i. Nếu không cố gắng thì đã thua đến mấy  nước... Chẳng qua con muốn mình đừng thua nhiá»u nước quá khó coi thôi.   
Vua Càn Long cưá»i lá»›n:  
- Ha ha! Thì ra nãy giá» ta nói ngươi chẳng chÆ¡i tháºt tình gì  cả. Bây giá» trẫm hạ lệnh cho ngươi, phải đánh cỠđàng hoàng vá»›i trẫm, không được  cố tình thua, nghe chưa?  
- Dạ, con nghe.   
Và hai ngưá»i tiếp tục đánh cá». Ván cá» này kéo  dài mãi đến sáng sá»›m. Cuá»™c cá» giằng co giữa hai ngưá»i gần như bất phân thắng  bại. Kết quả vua thua và lại thua đúng má»™t nước cá». Ván cá» vừa tan là đúng ngay  giá» lâm triá»u cá»§a vua. Tuy thua, nhưng vua Càn Long lại rất vui, ngưá»i đứng dáºy  cưá»i nói.  
- Ngươi thắng rồi đấy. Hay! Hay  lắm! Lần đầu tiên má»›i có má»™t ngưá»i dám thắng trẫm!  
Và vua nhìn Tá» Vy chăm chú, há»i:  
- Những nước cỠnày, cũng là do mẹ ngươi dạy ngươi à?   
- Dạ mẹ con dạy má»™t phần, trước kia con còn  có má»™t cố sư bá, dạy con vừa Ä‘á»c chữ vừa chÆ¡i cá»... Mẹ con dạy dá»— con như dạy  má»™t đứa con trai váºy.  
Vua Càn Long có vẻ  thÃch thú:  
- Hay, hay lắm. Trẫm đã có địch  thá»§. Cá» gặp đúng tay, rượu gặp tri âm, đó Ä‘á»u là cái hay trên Ä‘á»i. Tá» Vy, rồi  trẫm sẽ gặp lại ngươi Ãt hôm nữa nhé!  
Lúc đó  Tiểu Äặng Tá», Tiểu Trác Tá», Minh Nguyệt, Thể Hà Ä‘á»u đã thức, chúng thấy vua bước  tá»›i sụp lạy.  
- Hoàng thượng kiết tưá»ng.   
Lúc đó vua Càn Long má»›i giáºt mình:   
- Mấy giá» rồi váºy?  
- Dạ giỠthìn rồi ạ.  
Tá» Vy  giáºt mình:  
- Bẩm Hoàng thượng, sắp đến giá»  lâm triá»u rồi đấy.  
Và quay đầu ra sau gá»i:   
- Kim Tá»a đâu mang nước rá»a mặt ra. Tiểu Äặng  Tá», Tiểu Trác Tá» mau sang cung vua lấy triá»u phục, còn Minh Nguyệt, Thể Hà Ä‘i  lấy nước rá»a mặt nhé.  
Cả phòng báºn rá»™n hẳn  lên. Nhưng Tiểu Äặng Tá» bước ra tá»›i cá»a đã đụng ngay Lệnh Phi Ä‘ang bước vào. Cả  đám nô tỳ quỳ xuống tung hô.  
- Lệnh Phi nương  nương kiết tưá»ng!  
Lệnh Phi nương nương bước  vào, thấy mặt vua Càn Long thở phào nhẹ nhõm.  
- Hoàng thượng làm thần hết hồn. Äến Thấu Phương Trai sao bệ  hạ chẳng thông báo má»™t tiếng nào cả. Làm bá»n nô tài chúng Ä‘i khắp nÆ¡i tìm kiếm.   
Vua chỉ cưá»i:  
- À. Tại trẫm... Trẫm và Tá» Vy đánh cá» quên cả thá»i gian, nhá»›  sá»±c ra thì trá»i đã sáng hẳn... Thôi để trẫm thay triá»u phục...  
- Thần thiếp đã mang đến đây rồi!  
Lệnh Phi là ngưá»i rất hiểu ý vua, dâng triá»u phục lên nói. Tá»  Vy mang khăn, rồi lấy nước để vua rá»a mặt. Vừa trông thấy triá»u phục cá»§a vua, đã  bước tá»›i phụ Lệnh Phi mặc áo cho vua. Chỉ má»™t lúc là má»i thứ đã chu tất.   
Vua vừa bước ra cá»a. Tiểu Yến Tá», Tá» Vy và  Kim Tá»a Ä‘á»u sụp xuống.  
- Hoàng thượng thượng  lộ bình an!  
- Nô tỳ cung tiễn bệ hạ!   
Vua bước Ä‘i, vẫn quay đầu lại nhìn Tá» Vy má»™t  cái rồi má»›i cùng Ä‘oàn tùy tùng Ä‘i thẳng đến triá»u.
  
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				17-09-2008, 08:00 PM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				Äá»™i Xung KÃch  
  
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: Jun 2008 
					Äến từ: Äất Võ Anh Hùng 
					
					
						Bài gởi: 4,793
					 
                    Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngày 6 giá» 
                 
					
 
	Thanks: 24 
	
		
			
				Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			 
 
  
 
Biết được giữa Tá» Vy và vua Càn Long đã có được má»™t khởi  đầu tốt đẹp, má»i ngưá»i Ä‘á»u mừng rỡ. Mà ngưá»i mừng nhất phải nói là Tiểu Yến Tá».  Những ngày sau đó Tiểu Yến Tá» gần như lúc nào cÅ©ng lÃu lo. Cô nàng như càng bạo  hÆ¡n, nên định cùng Tá» Vy đến Cảnh Dương Cung để gặp NgÅ© A Ca. Và sau khi há»™i ý  vá»›i Tá» Vy, Tiểu Yến Tá» quyết định sẽ đến Cảnh Dương Cung má»™t cách đưá»ng đưá»ng  chÃnh chÃnh.  
Thế là Tiểu Yến Tá» mặc áo cát  cát màu Ä‘á». Tá» Vy trong chiếc áo cung nữ màu xanh. Hai ngưá»i Ä‘á»u trang Ä‘iểm đẹp.  PhÃa sau có Kim Tá»a, Minh Nguyệt, Thể Hà, Tiểu Äặng Tá» và Tiểu Trác Tá» theo hầu.   
Há» Ä‘i má»™t cách bình thản, dù biết dá»c đưá»ng  có rất nhiá»u ánh mắt theo dõi cá»§a bá»n thái giám. Và đúng như váºy. Bước đến hoa  viên, Tiểu Yến Tá» thấy Tá» Vy giáºt nhẹ gấu áo cá»§a mình. Tiểu Yến Tá» bèn quay lại,  phát hiện ngay Dung ma ma Ä‘ang núp sau hòn Giả SÆ¡n. Tiểu Yến Tá» hiểu ngay mưu đồ  cá»§a Dung ma ma, nhưng vẫn giả bá»™ lá»›n tiếng vá»›i Tá» Vy để cho mụ ta nghe thấy.   
- Tá» Vy. Hôm nay ta đưa ngươi đến nhà NgÅ© A  Ca chÆ¡i nhé. Trong đám huynh muá»™i trong cung, NgÅ© A Ca là ngưá»i hợp vá»›i ta nhất.  Váºy mà không hiểu sao má»—i lần ta nói chuyện vá»›i NgÅ© A Ca, Ä‘á»u có bá»n xấu xa rình  mò, vảnh lá»— tai thúi ra nghe. Äấy bữa nay mình Ä‘i thế này cÅ©ng có má»™t đứa, nó  núp đằng kia lén nhìn kìa.  
Tiểu Yến TỠvừa  nói xong, là nhanh như cắt phóng nhanh đến đằng sau chiếc cột trước mặt chộp cổ  ngay một tay thái giám lôi ra xô ngã xuống đất, hét:  
- Ai bảo ngưá»i theo dõi bá»n ta? Nói mau!  
Tiểu thái giám hồn phi phách tán, quỳ dưới đất lạy lấy lạy để.   
- Xin cát cát tha mạng, chẳng có ai sai nô  tài theo dõi cát cát cả. Chẳng qua nô tài định vượt qua hoa viên để đến Khôn  Ninh cung thì gặp cát cát.  
Tiểu Yến TỠđạp  chân lên ngực Tiểu thái giám.  
- Mày chịu khai  tháºt không? Nói mau!  
Tá» Vy kéo tay Tiểu Yến  Tá», nói:  
- Cát cát đừng nóng nảy quá như váºy.  Lần trước ngưá»i cÅ©ng vì quá giáºn, đạp bể ngá»±c má»™t thái giám, khiến hắn ói máu.  Cát cát quên rồi sao? Sức lá»±c cát cát mạnh, coi chừng làm chết ngưá»i đấy.   
TỠVy khoa trương trong khi Tiểu Yến TỠgiả  vỠấn mạnh lên ngực tên thái giám kia.  
- Kệ  ta! Nếu hắn mà không nói thì ta sẽ giẫm chết hắn ngay!  
Tên tiểu thái giám nghe váºy run rẩy, nói lá»›n:  
- Cát cát! Xin cát cát hãy tha mạng. Oan  con lắm, không phải tại con... Cát cát đừng đạp mạnh nữa!  
- Nhưng chân ta lại nhắc lên không được đây, nếu ngươi mà  không nói tháºt. Ná»™i lá»±c cá»§a ta có thể làm nát ngá»±c ngươi như tên trước đấy!   
Tiểu Yến TỠvừa nói vừa ấn nhẹ một cái nữa.  Tên tiểu thái giám sợ quá, nói.  
- Dạ... Dạ...  Dung ma ma đấy! Dung ma ma bảo đấy, chớ nô tài đâu dám!  
Và nó gá»i to lên:  
- Dung ma  ma ơi, hãy cứu con!  
Dung ma ma thấy đã lá»™  việc, vá»™i quay lưng định bá» chạy, không ngá», có má»™t cái bóng phóng nhanh tá»›i.  Cháºn ngay trước mặt bà ta. Thì ra đó là VÄ©nh Kỳ. VÄ©nh Kỳ hét:  
- Dung ma ma! Hãy đứng lại!  
Dung ma ma sợ hãi đứng yên. Vĩnh Kỳ trừng mắt.   
- Luáºt lệ trong triá»u thế nào, ngươi rõ chứ?   
Dung ma ma giả vỠbình thản nói:   
- Nô tài chẳng hiểu Ngũ A Ca muốn nói gì?   
Vĩnh Kỳ lại hét:  
- Mi chẳng hiểu à? Ta há»i ngươi, Cát cát lá»›n hay là ngươi lá»›n  hÆ¡n?  
- Dĩ nhiên là cát cát lớn hơn!   
Tiểu Yến TỠnhân cơ hội đó nhảy vào:   
- Vô lá»…! Mi nói chuyện sao chẳng biết xưng là  nô tỳ. Muốn làm phản ư? Kim Tá»a đâu! Hãy sang dạy cho nó má»™t bài há»c coi.   
Kim Tá»a sợ hãi:  
- Dạ... Cát cát... cát cát!  
- Kim Tá»a! Ngươi không nghe lá»i ta biểu ư? Cứ tiến tá»›i cho nó  mấy bạt tai, giống như lần trước nó đã đánh ngươi váºy đó!  
Kim Tá»a ngần ngừ, lúng túng:  
- Cát cát... mà nô tỳ không quen làm chuyện đó ạ!   
Tiểu Yến Tá» bá»±c dá»c, quay ra mau:   
- Minh Nguyệt đâu! Ngươi  thi hành cho ta!  
Minh Nguyệt giáºt mình:  
-  Dạ... Cát cát. Nô tỳ không dám ạ.  
Tiêu Yến Tá»  giáºm chân:  
- Tháºt là vô tÃch sá»±. Tại sao các  ngươi không dám dạy bà ta chứ? Váºy thì xem đây! Ta sẽ Ä‘Ãch thân váºy!   
Tiểu Yến TỠvừa nói là đã phóng nhanh đến  trước.  
“Bốp!†Má»™t cái. Cái tát như trá»i giáng  đã vào má Dung ma ma. Làm  bà ta ngã báºt ra sau.  
Dung ma ma từ nào đến giá» là nhân váºt uy quyá»n cạnh Hoàng háºu,  không ai dám đụng đến, váºy lần này bị Tiểu Yến Tá» làm nhục trước mặt má»i ngưá»i,  nên giáºn lắm. Nhưng ngưá»i trước mặt, má»™t là cát cát, má»™t là hoàng tá». Nên chẳng  dám phản ứng gì cả.  
Tiểu Yến TỠđánh xong  nói:  
- Cái tát tai ban nãy là cá»§a ta trả lại  ngươi lần trước, ngươi đã á»· quyá»n đánh ta. Còn bây giá» là nợ cá»§a Tá» Vy và Kim  Tá»a mà ngươi thiếu. Ta sẵn đây tÃnh luôn cả.  
Tiểu Yến Tá» vừa nói vừa đưa tay lên định đánh tiếp, nhưng ngay  lúc đó má»™t bóng ngưá»i đã nhảy tá»›i cháºn giữa Tiểu Yến Tá» và Dung ma ma. Äó là  Trại Oai vừa đến kịp. Trại Oai nói:  
- Xin cát  cát bá»›t giáºn. Dung ma ma dù gì cÅ©ng là ngưá»i thân cáºn cá»§a Hoàng háºu, lại đã già  cả. Cát cát hãy nể tình cho.  
Tiểu Yến Tá» vừa  trông thấy Trại Oai đã nổi giáºn lên, hét.  
-  Trại Oai! Ngươi giá»i võ công, thân pháp giá»i. Ta nghÄ© ngươi là trang nam nhi hảo  hán. Tại sao việc tốt ngươi không làm, mà cứ tối ngày Ä‘i kiếm chuyện vá»›i ta mãi  váºy?  
Trai Oai thấy Tiểu Yến TỠnổi nóng, bối  rối:  
- Dạ nô tài đâu dám. Nô tài chỉ là nô  tài. Bên trên có chá»§, chá»§ sai sao là phải làm váºy. Bắt chết phải chết. Nếu bất  trung vá»›i chá»§, thì cÅ©ng nào được coi là hảo hán?  
Tiểu Yến Tá» nghe Trại Oai lý luáºn, ngẩn ra:  
- Cái gì mà chủ chủ tớ tớ. Mi dài dòng quá, nhưng mi nói cũng  có lý đó.  
Rồi hét:  
- Sao? Bây giỠmi cứ đứng đây, chứ không chịu tránh ra ư?   
Trại Oai khom mình kÃnh cẩn:  
- Xin cát cát bá»›t giáºn tha cho!  
Tiểu Yến TỠchống mạnh, trợn mắt:  
- Bữa nay nhất định phải đánh Dung ma ma. Nếu ngươi không đồng  ý thì hãy đánh ngã ta Ä‘i, rồi tha cho. Như váºy cho ngươi trung thành vá»›i chá»§.  Nào  ra tay Ä‘i chứ?  
Tiểu Yến Tá» sấn tá»›i. Trại Oai đành sụt lui. VÄ©nh Kỳ đứng gần  đó Ä‘e dá»a.  
- Trại Oai! Ta nói cho ngươi biết.  Ngươi mà chạm đến cát cát má»™t cái là phạm ngay vào tá»™i phạm thượng. Äó là má»™t  trá»ng tá»™i có thể bị chém đầu. Hãy suy nghÄ© cho kỹ Ä‘i. Rá» thá» lên cổ xem ngươi có  tất cả mấy cái đầu, sao lại có chuyện nô tài mà dám cản cát cát. Bá»™ mi tÃnh làm  phản ư?  
Äến lúc này Dung ma ma má»›i thấy tình  hình đã trở nên vô cùng nghiêm trá»ng. Äám cung nữ các nÆ¡i đổ vá» càng lúc càng  đông. Sợ là kéo dài sẽ chỉ thiệt thòi, đành xuống nước.  
- Xin cát cát bá»›t giáºn. Nô tỳ đã biết lá»—i cá»§a mình. từ đây vá»  sau nô tỳ sẽ không dám nữa.  
Tá» Vy thấy Dung  ma ma tuổi đã cao mà phải chịu xuống nước như váºy, nên bước tá»›i nói vá»›i Tiểu Yến  Tá».  
- Bẩm cát cát, ngưá»i xưa có nói. “Ngưá»i  lá»›n không nên để tâm lá»—i lầm cá»§a ngưá»i nhá» làm." Vì váºy xin cát cát hãy tha cho  Dung ma ma. Như lá»i vị dÅ©ng sÄ© ban nãy đã nói, phÃa trên Dung ma ma còn có chá»§.  Mà chá»§ đã ra lệnh thì tá»› phải nghe theo. Äã sinh ra làm kiếp nô tài, thì đâu có  tá»± chá»§ được bản thân. Dung ma ma cÅ©ng là nô tỳ. Nhưng ở trong cung lâu năm, cÅ©ng  có thể xem như báºc trưởng thượng. Cát cát còn nhá»› “Ngưá»i không chỉ thân vá»›i  ngưá»i thân" vì váºy xin hãy tha thứ cho ngưá»i khác nếu thấy có thể tha thứ được!   
Tiểu Yến TỠtrừng mắt với TỠVy.   
- Mi nói gì ngu váºy? Tá» Vy. Mi quên là bà ta  đã từng đánh ngươi ư. Còn xin xá» giùm nữa. Bữa đó ta thấy ngươi bị đánh đến sưng  cả má. Äây là cÆ¡ há»™i cho ngươi trả thù mà mi lại không chịu ư?  
TỠVy lắc đầu:  
- Cát cát,  nô tỳ không muốn làm Ä‘iá»u đó!  
Tiểu Yến Tá»  ngạc nhiên, quay qua nhìn Dung ma ma, vẫn chưa nguôi giáºn, nên nói:   
- Ngươi bá» qua, nhưng còn nợ cá»§a Kim Tá»a phải  thanh toán thôi.  
Kim Tá»a vá»™i bước tá»›i, nói:   
- Cát cát! Nô tỳ cũng giống như TỠVy. Cô ấy  không chịu thì nô tỳ cũng không muốn trả thù.  
Tiểu Yến Tá» nghe váºy, tức quá, giáºm chân:  
- Trá»i Æ¡i ở cái Thấu Phương Trai cá»§a ta sao toàn là lÅ© hèn  không váºy? Chỉ biết tá»™i nghiệp cho ngưá»i khác, còn bản thân mình cứ chịu thiệt  thòi.  
Rồi quay sang VÄ©nh Kỳ. Tiểu Yến Tá» há»i:   
- Ngũ A Ca. Ngũ  A Ca thấy thế nào?  
Vĩnh  Kỳ bước tới trước mặt Dung ma ma nói:  
- Dung ma ma! Hôm nay ta và Hoàn Châu cát cát tha cho ngươi  má»™t lần. Nhưng sá»± tha thứ này không phải vì có Trại Oai ngăn cản. Bởi vì Trại  Oai dù có võ nghệ cao cưá»ng đến đâu, cÅ©ng không dám động thá»§ vá»›i chá»§ nó đâu.  Ngươi phải biết cái sá»± tháºt đó. Mà hôm nay ta tha cho ngươi vì tuổi tác ngươi  đó, vì ở cái tuổi ngươi mà bị ăn đòn thì còn mặt mÅ©i gì vá»›i đám cung nữ đứng  quanh đây? Ngươi đã lá»›n tuổi rồi, làm việc ở đây cÅ©ng lâu năm, nên ta tha. Nhưng  hãy ngồi mà suy nghÄ© cho kỹ Ä‘i. Äứng phÃa đối láºp vá»›i ta, vá»›i Hoàn Châu cát cát.  Ngươi có lợi lá»™c gì? Hay  là gặp hại? NghÄ© kỹ Ä‘i rồi hãy hành động nhé!  
Dung ma ma nghe nói tái cả mặt, cúi đầu nói:  
- Cảm ơn Ngũ A Ca đã tha cho không phạt. Nghe Ngũ A Ca và cát  cát khuyên dạy, nô tỳ đã biết lỗi rồi.  
Tiểu  Yến Tá» thấy Dung ma ma chỉ cúi ngưá»i. Không buông tha, hét:  
- Quỳ hẳn xuống!  
Dung ma ma  đành quỳ xuống. Tiểu Yến TỠtrừng mắt nói:  
-  Ta cảnh cáo cho ngươi biết, đừng tưởng mình có thế có thần là vượt qua tất cả.  Hãy nhá»› là, Ä‘i đêm mãi là có ngày gặp ma. Bữa nay NgÅ© A Ca tha cho ngươi, Tá» Vy  và Kim Tá»a cÅ©ng muốn váºy, nên ta tha cho ngươi. Và ta báo cho ngươi rõ. Bữa nay  ta đến bên NgÅ© A Ca ngồi chÆ¡i đấy, ngươi cứ vá» bẩm báo lại cho chá»§ ngươi rõ.  Khá»i cần phải tiếp tục theo dõi làm gì. Còn nếu Hoàng háºu nương nương rảnh rá»—i  muốn sang đấy đùa giỡn thì cứ đến tham gia chung cho vui. Chá»› có lén lén lút lút  theo dõi ngưá»i khác. Vá»›i ta chẳng nghÄ©a lý gì cả. Äừng tiếp tục, vô duyên lắm.   
Tiểu Yến TỠnói xong, quay sang đám TỠVy ra  lệnh:  
- Thôi bá»n mình Ä‘i!  
Và cả bá»n, kể cả VÄ©nh Kỳ tiếp tục kéo nhau Ä‘i vá» phÃa trước.  Kim Tá»a, Minh Nguyệt, Thể Hà, Tiểu Äặng Tá», Tiểu Trác Tá» khoái chà ra mặt, há»  cảm thấy như trả được má»™t món thù xưa. Còn  Dung ma ma quỳ đó á»§ rÅ© như con gà mắc nước. Không dám nhìn ai cả.   
Sau khi dạy được cho Dung ma ma má»™t bài há»c. Tiểu Yến Tá» rất  đắc ý cùng Tá» Vy và VÄ©nh Kỳ bước vào thư phòng cá»§a VÄ©nh Kỳ.  
Vừa bước vào đã thấy Nhĩ Khang và Nhĩ Thái cũng có mặt ở đấy.  Tiểu Yến TỠvừa nhìn thấy hai huynh đệ nhà hỠPhước, đã mừng rỡ reo lên.   
- Mấy ngưá»i có biết không, bá»n này vừa đụng  vá»›i Dung ma ma má»™t tráºn. Tôi vá»›i NgÅ© A Ca đã làm bà ta má»™t mách. Coi như trả  được má»™t ná»a mối thù, cÅ©ng hả hê!  
NhÄ© Thái  há»i:  
- Sao lại chỉ má»™t ná»a!  
- Äúng ra thì tôi đã có thể đánh bà ta mấy tát tai, để bà ta  phồng má» lên trước mặt đám cung nữ cho bõ ghét, coi như xong nợ. Không ngá», Tá»  Vy lại cản tôi rồi NgÅ© A Ca cÅ©ng cho là bà ta đã lá»›n tuổi, hãy để lại má»™t chút  sỉ diện... đủ thứ. Kết quả là tôi đành phải nể tình nhẹ tay. Vì váºy mà cÆ¡n giáºn  chỉ má»›i vÆ¡i được có má»™t ná»a. NghÄ©a là má»›i trả được ná»a mối thù.  
NhÄ© Khang nghe nói, giáºt mình:  
- Trá»i Æ¡i sao lại chỉ vì má»™t sá»± hả dạ nhất thá»i mà làm hại  việc lá»›n váºy?  
Tiểu Yến TỠtròn mắt:   
- Cái gì nhất thá»i mà cái gì việc lá»›n? Tôi  chẳng hiểu gì cả.  
Trong khi Vĩnh Kỳ nói:   
- Lúc đó chẳng làm sao nhịn được. Mà tôi cÅ©ng  tán đồng cái cách làm việc cá»§a Tiểu Yến Tá». Phải dằn mặt để Dung ma ma biết là  đâu phải dá»… ăn hiếp. Có mặt cát cát và cả má»™t hoàng tá» mà mụ còn chưa nể, còn  kênh kiệu, thấy ghét.  
Nhĩ Khang lắc đầu nhìn  TỠVy:  
- Nhưng mà các ngưá»i quáºy tung lên như  váºy, rồi lát nữa Hoàng háºu sẽ kéo đến đây. Lúc đó, ta làm sao nói chuyện, hay  vui vẻ được?  
Tiểu Yến Tá» nghe váºy, đẩy Tá» Vy  đến trước mặt NhÄ© Khang:  
- Thôi thì, các  ngưá»i có chuyện gì muốn nói cứ nói nhanh Ä‘i. Bá»n này kéo hết ra ngoài cá»a canh  cho hai ngưá»i tâm sá»±. Bao giá» nghe tôi ho má»™t tiếng là biết há» Ä‘ang đến đấy nhé.   
Rồi quay qua Vĩnh Kỳ, Nhĩ Thái, Yến TỠnói:   
- Nào, bá»n mình ra ngoài để há» nói chuyện  riêng Ä‘i.  
Tá» Vy nghe váºy đỠmặt:   
- Má»i ngưá»i ngồi đây nói chuyện cho vui, đừng  Ä‘i đâu cả.  
Tiểu Yến TỠtrêu:  
- Nếu váºy rồi những lá»i thì thầm cô làm sao có thể phát biểu  tá»± nhiên trước má»i ngưá»i.  
TỠVy đỠmặt thêm:   
- Muội... muội làm gì có chuyện gì thì thầm?   
Tiểu Yến TỠquay qua Nhĩ Khang:   
- Váºy thì NhÄ© Khang làm sao thì thầm vá»›i muá»™i  được?  
- Làm gì có!  
Tiểu Yến Tá» nhìn Tá» Vy rồi NhÄ© Khang há»i:  
- Chắc không? Nếu váºy tôi ở lại đây, lúc đó đừng có hối háºn  nhé?  
NhÄ© Khang nghe váºy chỉ còn nước bước tá»›i  rạp ngưá»i bái Tiểu Yến Tá». NhÄ© Thái thấy váºy cưá»i to.  
- Thôi Tiểu Yến Tá», đừng có làm mất thì giá» cá»§a ngưá»i ta mà,  chúng ta Ä‘i ra ngoài thôi!  
Tiểu Yến Tá» cưá»i  to theo, rồi cùng NhÄ© Thái, VÄ©nh Kỳ bước ra ngoài.  
Trong phòng chỉ cón lại hai ngưá»i Tá» Vy và NhÄ© Khang. NhÄ©  Khang xúc động nắm tay Tá» Vy, há»i:  
- Nghe nói  Hoàng thượng đã đánh cỠvới muội suốt cả đêm, đúng không.  
Tá» Vy vui vẻ gáºt đầu, NhÄ© Khang cưá»i nói:  
- Muá»™i chưa há» cho huynh biết là muá»™i cÅ©ng biết đánh cá». Váºy  là có nhiá»u chuyện thuá»™c vá» muá»™i huynh còn chưa biết. Muá»™i giống như má»™t đại  dương sâu thẳm váºy.  
TỠVy nghe nhắc đến vua  Càn Long, chợt vui mừng nói:  
- Bây giá» thì  muá»™i má»›i biết tại sao mẹ muá»™i chịu lãng phà cả má»™t cuá»™c Ä‘á»i để chá» cha, và lúc  sắp chết lại trối trăn bắt phải Ä‘i tìm tìm cha cho được. Cha muá»™i rõ là má»™t  ngưá»i há»c rá»™ng, có sá»± hiểu biết thông thái, muá»™i rất khâm phục ông ấy. Vì váºy  má»—i lần nghÄ© đến cha là lòng muá»™i ngáºp đầy hạnh phúc. Lần thứ ba khi ngưá»i há»i  đến mẹ, muá»™i đã run rẩy không nói được thành lá»i. Nếu không vì sá»± an nguy cá»§a  Tiểu Yến Tá», có lẽ muá»™i đã khai toạc ra cả.  
Nhĩ Khang chăm chú nghe TỠVy nói, vừa vui vừa lo.   
- Huynh đã biết ngay từ đầu. Cái hào quang  cá»§a muá»™i dù núp dưới dạng nào cÅ©ng Ä‘á»u tá»a sáng. Nhưng huynh tháºt bất ngá». Không  liệu được sá»± việc lại tiến triển nhanh đến váºy. Lúc muá»™i vào cung. Huynh vừa  mừng, vừa lo. Mừng là vì biết muá»™i là ngưá»i dá»… phục nhân tâm, nhưng lo là vì ở  trong cung, sá»± hiểm nguy luôn rình ráºp. Sợ là má»™t ngày nào đó, Hoàng thượng yêu  quý muá»™i quá sẽ trở thành bất lợi cho muá»™i. Vì váºy, Tá» Vy, muá»™i phải cẩn tháºn.   
- Muá»™i biết, lúc nào muá»™i cÅ©ng hết sức cẩn  tháºn, muá»™i luôn cẩn tháºn để bảo vệ cả muá»™i và Tiểu Yến Tá» nữa.  
Nhĩ Khang nghe nói rất yên tâm, quay sang chuyện khác:   
- Thế trong đấy muội có nhớ huynh không?   
TỠVy lắc đầu, e thẹn:  
- Không.  
NhÄ© Khang lại há»i:   
- Thế có lá»i thì thầm gì muốn nói cho huynh  biết không?  
TỠVy cúi đầu nói:   
- Có một câu.  
- Nói đi!  
TỠVy nói như thở  vào tai Khang:  
- Äó là nói không nhá»› là giả  đấy!  
NhÄ© Khang xúc động ghì Tá» Vy vào lòng.  Hai ngưá»i cứ thế bịn rịn bên nhau. Má»™t lúc Tá» Vy nói.  
- Có một việc cứ vấn vương trong lòng, muốn nhỠhuynh gỡ hộ  cho.  
- Việc gì đấy?  
- Có lẽ lâu lắm muá»™i chẳng thể nào gặp được huynh muá»™i Liá»…u  Thanh, Liá»…u Hồng. Hôm trước nhá» hai huynh muá»™i há» giấu giùm bá»n muá»™i ở ngôi nhà  tranh kia. Rồi bị các huynh tìm thấy đưa thẳng vào đây, muá»™i đã mất liên lạc vá»›i  há». Từ đó không nói được má»™t lá»i chia tay nào cả. Äiá»u đó làm muá»™i hết sức bứt  rứt. Vì váºy muốn nhá» huynh nên đến gặp há», cho biết muá»™i vẫn bình an và hãy ghé  qua Äại Tạp Viện thăm những ngưá»i ở đấy.  
Nhĩ  Khang nhìn TỠVy xúc động, hứa:  
- Vâng, huynh  biết.  
Giữ đúng lá»i hứa, ngày hôm sau, NhÄ©  Khang mang má»™t số tiá»n lá»›n đến Äại Tạp Viện, trao cho Liá»…u Thanh nói.   
- Số tiá»n này là cá»§a Tiểu Yến Tá» và Tá» Vy nhá»  tôi mang đến đưa cho huynh. Trong đó tất cả có năm mươi lạng bạc, số tiá»n này  bá»n há» muốn nhá» huynh tìm giùm má»™t chá»— nào rá»™ng rãi má»™t chút, để cho tất cả  ngưá»i nghèo ở đây có được má»™t nÆ¡i ở thoải mái, sạch sẽ.  
Liễu Thanh không hiểu ý, trừng mắt:  
- Có nghÄ©a là huynh muốn má»i ngưá»i trong Äại Tạp Viện này phải  sÆ¡ tán Ä‘i nÆ¡i khác đúng không?  
Nhĩ Khang nói:   
- Không phải như váºy mà chỉ là muốn ngưá»i già  có má»™t nÆ¡i an dưỡng tá» tế, trẻ con thì có má»™t sân chÆ¡i rá»™ng rãi. Nếu không tìm  được nÆ¡i thÃch hợp, thì vá»›i số tiá»n này đỠđể mua đất, cất nhà. Nhưng cái nÆ¡i  má»›i đến cần phải xa nÆ¡i này, càng xa càng tốt.  
Liá»…u Thanh thấy có Ä‘iá»u bà ẩn trong chuyện, nên nói vá»›i NhÄ©  Khang:  
- Thôi chúng ta đi tìm một nơi nào  khác nói chuyện đi!  
Và hai ngưá»i Ä‘i ra vùng  ngoại ô. Äứng trên má»™t quả đồi, ở đấy chẳng có ai ngoài hai ngưá»i cả. Liá»…u Thanh  nghiêm nghị nói:  
- Huynh nói tháºt cho ta biết  Tiểu Yến Tá» và Tá» Vy hiện nay ra sao rồi?  
NhÄ©  Khang cưá»i:  
- Cái chuyện đó tôi không nói cho  huynh biết được đâu. Huynh chỉ cần biết má»™t Ä‘iá»u há» hiện sống rất vui vẻ. Và như  váºy là ở Äại Tạp Viện các huynh, đã có hai ngưá»i vào cung. Chuyện đó hay mà cÅ©ng  không hay, nếu tin loan truyá»n ra sẽ làm cho nhiá»u ngưá»i chú ý. Và vì sá»± yên ổn  cá»§a má»i ngưá»i, tôi má»›i đỠnghị bá»n huynh dá»i Ä‘i.  
Liá»…u Thanh cưá»i nhạt nói:  
-  Huynh tưởng bá»n này chẳng biết gì cả sao mà giấu, nè nhé, để tôi nói huynh nghe.  Cát cát giả đã vào cung. Sau đó huynh đưa cát cát tháºt vào phá»§. Bây giá», huynh  lại đưa Tá» Vy tiếp tục vào cung, định để Hoàng thượng có thêm má»™t cô cát cát nữa  chứ gì?  
NhÄ© Khang nghe nói giáºt mình:   
- Ai nói những Ä‘iá»u đó cho các ngưá»i biết?   
Liá»…u Thanh cưá»i, tiếp:  
- Huynh đừng quên. Tiểu Yến Tá» sống ở Äại Tạp Viện năm sáu năm  nay. Má»i chuyện tôi Ä‘á»u rõ. Còn Tá» Vy, thì má»›i vào đấy. Mà ngày nào cÅ©ng có vẻ  trông ngóng chuyện Ä‘i tìm cha. Và lúc hai ngưá»i thì thầm to nhá». Má»™t phần câu  chuyện cÅ©ng bị lá»™ ra ngoài. Äến lúc Tiểu Yến Tá» mất tÃch rồi trở thành cát cát.  Tá» Vy thì lăn xả vào cái đám tuần hành cá»§a vua để làm gì? Sau đó lại ở luôn  trong phá»§ các huynh, không trở vá» nữa... Rồi chuyện kéo dài đến ngày hôm nay.  Nếu tôi không hiểu Ä‘iá»u gì đã xảy ra thì có phải tôi chỉ là má»™t thằng khá» không?   
NhÄ© Khang gáºt đầu, thành tháºt nói vá»i Liá»…u  Thanh:  
- Tá» Vy bảo huynh là hiệp khách, có  chuyện gì khó khăn là tìm huynh, còn Tiểu Yến Tá» lại muốn đưa cả hai huynh muá»™i  huynh vào cung làm thị vệ. Há» Ä‘á»u coi trá»ng huynh. Bây giá» tôi má»›i biết tại sao?  Quả hỠđã không nhầm ngưá»i.  
Liá»…u Thanh nghe  NhÄ© Khang ngợi ca nóng mÅ©i, thấy tá»± hào, nhưng vẫn giả vá» há»i:  
- Thế ư? Há» Ä‘á»u nói váºy chứ?  
NhÄ© Khang nhìn Liá»…u Thanh, thành tháºt:  
- Vâng hỠđã nói như váºy. Huynh là ngưá»i thông minh phân tÃch  rõ được sá»± việc như váºy, tôi chẳng có gì giấu huynh cả. Tiểu Yến Tá» vá»›i Tá» Vy là  má»™t trưá»ng hợp rồng rắn lá»™n xá»™n. Äúng ra Tá» Vy má»›i tháºt là Hoàn Châu cát cát.  Lúc này bá»n tôi để Tá» Vy vào cung là muốn trả lại sá»± tháºt cho má»i ngưá»i, ý tôi  muốn là Tá» Vy nháºn được cha, nhưng Tiểu Yến Tá» vẫn bình an. Không gặp sá»± nguy  hiểm nào cả.  
Liá»…u Thanh nghÄ© ngợi, sá»± thắc  mắc đã được giải quyết, gáºt gù nói:  
- Ngay  lúc đầu bá»n tôi đã thấy Tá» Vy khác ngưá»i, thì ra cô ấy đúng là cát cát tháºt!   
- Tôi mong rằng rồi huynh sẽ giữ kÃn được bà  máºt này.  
Liễu Thanh có vẻ không vui:   
- Huynh nghÄ© tôi là ngưá»i gì mà dặn dò kỹ  thế? Tôi đâu phải là kẻ nhiá»u chuyện?  
- ÄÆ°Æ¡ng  nhiên là không phải. Tôi nào dám nói xấu huynh, vì tôi còn nợ huynh nhiá»u quá,  nhất là những sá»± giúp đỡ dành cho Tá» Vy.  
Liá»…u  Thanh cưá»i:  
- Các ngưá»i Ä‘á»u lo cho sá»± an toàn  cá»§a Tiểu Yến Tá» và Tá» Vy chứ gì?  
NhÄ© Khang  thành tháºt:  
- Chúng tôi bảo vệ hỠbằng tất cả  sinh mệnh mình.  
Liá»…u Thanh gáºt đầu, rồi nói:   
- Váºy thì, tôi sẽ lo bão vệ những ngưá»i ở Äại  Tạp Viện. Huynh yên tâm. Trong vòng mưá»i ngày nữa. Tất cả những ngưá»i trong Äại  Tạp Viện sẽ mất tÃch cả. Các huynh sẽ không phải lo chuyện bà máºt bị lá»™. Còn nếu  có Ä‘iá»u gì muốn tìm tôi, thì cứ đến cái nÆ¡i mà Tá» Vy từng ở nhắn vá»›i ông già  Trương ở đó, là có mặt tôi ngay. Hãy biết rằng không phải chỉ có các ngưá»i, mà  bá»n tôi cÅ©ng rất quan tâm đến sá»± an nguy cá»§a Tiểu Yến Tá».  
NhÄ© Khang cảm kÃch:  
- Tá» Vy  nói huynh là con ngưá»i nghÄ©a hiệp. Äiá»u đó quả là không sai.   
Liá»…u  Thanh cưá»i. Hai ngưá»i đàn ông không cần nói nhiá»u nhưng đã hiểu ý nhau.   
Tiểu Yến Tá» từ lúc có Tá» Vy vào cung làm bạn, lại trả thù được  Dung ma ma, là cảm thấy vô cùng hả hê, thá»a mãn. Vì váºy những lá»i cảnh cáo cá»§a  NhÄ© Khang chẳng bá» vào tai. Hôm ấy, Tiểu Yến Tá» huy động hết mấy cô gái trong  Thấu Phương Trai, rồi mang thêm má»™t đống vải lụa ra phòng khách, bắt tất cả cắm  cúi may may, vá vá cả buổi trá»i.  
TỠVy cũng  có trong số đó, vừa may vừa nói:  
- Tiểu Yến  Tá» này. Muá»™i cảm thấy là tỉ tỉ cho may cái này chẳng có Ãch lợi gì đâu. Biết có  sá» dụng được không?  
Tiểu Yến TỠgạt ngang:   
- Sao lại không? Ta nói cho ngươi biết, đến  khi may xong. Má»—i đứa sẽ cá»™t vào gối mình hai cái. Ta đã suy nghÄ© Ä‘iá»u này lâu  lắm rồi má»›i nảy ra ý chứ bá»™. Hãy nghÄ© cho kỹ Ä‘i. Ngày nào cÅ©ng từ tối đến sáng,  sáng đến tối bắt quỳ liên tục. Mình cÅ©ng phải bảo vệ cái đầu gối cá»§a mình chứ?  Mà ta nghÄ© hoài, nghÄ© mãi vẫn không hiểu được. Hoàng A Ma thông minh sáng suốt  như váºy, mà sao đụng chút lại cứ bắt ngưá»i ta quỳ. Có lợi Ãch gì đâu?   
TỠVy thắc mắc:  
- Tỉ tỉ mang thứ này trên hai đầu gối. Äi tá»›i Ä‘i lui chẳng  thấy khó chịu ư?  
Kim Tá»a đã may xong má»™t đôi,  đưa cho Tiểu Yến Tá», há»i:  
- Cát cát, cát cát  có muốn thỠmột chút không?  
- ÄÆ°á»£c!   
Tiểu Yến Tá» thÃch chà nói, rồi ngồi xuống.  Bắt Kim Tá»a mang vào đầu gối cho mình. Phải có cả Minh Nguyệt, Thể Hà phụ má»›i  xong. Kim Tá»a nói:  
- Xong rồi đấy. Cát cát  thấy thế nào? Có cá»™m nhiá»u lắm không? Nếu có tôi sẽ sá»a lại má»™t chút.   
Tiểu Yến Tá» cá»™t xong, kéo ống quần xuống,  đứng dáºy. Cô nàng nhảy tá»›i nhảy lui trong phòng, rồi thÃch chà cưá»i lá»›n:   
- Ha ha! Tuyệt lắm! Tuyệt lắm! Äi cÅ©ng nào có  báºn bịu lắm đâu?  
Vừa nói vừa nhảy, rồi quỳ  xuống, lại cưá»i:  
- Äấy thấy không, ở gối như  có hai miếng bông tha hồ mà quỳ! Thôi tất cả hãy làm nhanh lên, nhanh lên. Ta  còn Ä‘em tặng cho những ngưá»i khác nữa. Äây là sáng tác độc quyá»n cá»§a ta đấy nhé.  Ta đặt cho nó cái tên “Quỳ dá»… dàng". Má»—i ngưá»i trong Thấu Phương Trai ta Ä‘á»u  mang má»™t đôi. Còn dư ta sẽ mang tặng cho NgÅ© A Ca, NhÄ© Khang, NhÄ© Thái, Tiểu  Thuáºn Tá», Tiểu Quế Tá», Lạp Mai, Äông Tuyết... Ngưá»i nào há» cÅ©ng cần có má»™t đôi.  Các ngưá»i hãy suy nghÄ© Ä‘i. Ở đây còn đỡ, có khi Ä‘ang Ä‘i ngoài đưá»ng, đá lục cục  bị bắt quỳ. Mấy lần gối ta cứ bị bầm tÃm cả lên.  
Tá» Vy cưá»i, lắc đầu:  
- Tỉ  tỉ đừng có tặng ai cả. Äám NgÅ© A Ca há» mà nháºn được quà cá»§a tỉ tỉ là há» sẽ ôm  bụng cưá»i lăn cho xem. Muá»™i bảo đảm vá»›i tỉ tỉ là rồi trong bá»n há» chẳng ai mang  cái thứ này cá»§a tỉ tỉ đâu.  
Tiểu Yến TỠtrợn  mắt:  
- Sao váºy? Má»™t đồ váºt thá»±c dụng thế này  sao lại không mang? Chưa đâu. Vài hôm nữa ta sẽ phát sinh ra cái món “Cứ đánh  Ä‘i" nữa. Lúc đó sẽ chẳng ai sợ ăn đòn nữa.  
Kim Tá»a tò mò:  
- Cái món  "quỳ dễ dàng" này của tỉ tỉ cột ở đầu gối thì không nói đi, còn cái món “Cứ đánh  đi" tỉ tỉ định cột ở đâu chứ?  
Tiểu Yến TỠsuy  nghĩ, rồi nói:  
- Ờ hé! Nghĩ ra thì dễ mà cột  thế nào đây?  
Minh Nguyệt hiến kế:   
- Từ đây vỠsau cát cát lót bông trong quần  là được rồi.  
Tá» Vy cưá»i:  
- Váºy sao được. Lúc này trá»i nóng, mặc cái nệm đó trong ngưá»i  chắc cứ trúng gió mất!  
Má»i ngưá»i cưá»i ồ.  Không khà trong phòng tháºt vui. Nhưng ngay lúc đó Tiểu Äặng Tá», Tiểu Trác Tá» từ  bên ngoài đã chạy vào bẩm:  
- Bẩm cát cát,  Hoàng thượng Ä‘ang ở thư phòng, gá»i cát cát sang ngay!  
Tiểu Yến TỠvừa nghe nói, tái mặt:  
- Váºy là không xong rồi. Hoàng A Ma lại kiếm chuyện bắt ta  viết “Váºn may váºn xui" hay "thùng lá»›n thùng nhá»" gì nữa  đây!    
Tiểu Yến Tá» vừa bước vào ngá»± thư phòng, nhìn lên đã thấy VÄ©nh  Kỳ, NhÄ© Thái Ä‘á»u có mặt. Ngoài há» ra còn có cả thầy giáo Ká»· Hiểu Phong ở đấy.  Tiểu Yến Tá» bối rối nhưng cÅ©ng hiểu là chắc mình lại phạm phải sai lầm gì nữa  đây. Äầu gối cá»§a Tiểu Yến Tá» vẫn còn hai miếng "quỳ dá»… dàng". Tiểu Yến Tá» thÃch  chà quỳ trước mặt vua, tung hô:  
- Hoàng A Ma  kiết tưá»ng.  
- Äứng lên!  
Tiểu Yến TỠđứng dáºy cảm thấy "cái món quỳ dá»… dàng" này quả là  hữu dụng, quỳ xuống chẳng thấy Ä‘au gối tà nào cả. Vì váºy muốn thá» thêm lần thứ  hai, nên Tiểu Yến Tá» lại quỳ xuống trước mặt Ká»· sư bá, tâu:  
- Ká»· sư bá kiết tưá»ng!  
Nhưng sá»± việc này khiến thầy Ká»· Hiểu Phong giáºt mình, ông vá»™i  đỡ Tiểu Yến Tá» dáºy.  
- Má»i cát cát đứng lên,  sao lại hành đại lá»… vá»›i tôi thế?  
Tiểu Yến Tá»  vừa đứng dáºy, lại tiếp tục quỳ xuống trước mặt vua Càn Long:  
- Bẩm Hoàng A Ma, có phải hôm nay con lại phạm tội gì nữa ư?   
Vua Càn Long giáºt mình. Con bé này có lẽ bị  hù dá»a nhiá»u quá nên khá»§ng hoảng đến váºy sao? Gặp gì cÅ©ng quỳ cả. Vua vá»™i bảo:   
- Thôi đứng dáºy! Äứng dáºy Ä‘i! Khá»i quỳ nữa.   
Nhưng Tiểu Yến TỠlại nói:  
- Thôi để con quỳ váºy. Quỳ dù gì cÅ©ng sướng hÆ¡n là đứng!   
Vua Càn Long nghe không hiểu, nên lại chỉ  tay:  
- Äã bảo con đứng dáºy mà. Nào có phạt gì  con đâu mà sao cứ quỳ mãi váºy?  
Bấy giá» Tiểu  Yến Tá» má»›i miá»…n cưỡng đứng dáºy.  
Vua Càn Long  lấy mấy quyển vở trên bàn lên, nói vá»›i Tiểu Yến Tá».  
- Hôm nay, trẫm đã cùng Ká»· sư bá xem xét bài vở cá»§a bá»n con,  xem chuyện há»c táºp tiến triển cỡ nào. Xem bài cá»§a VÄ©nh Kỳ và NhÄ© Thái ta thấy  hài lòng, nhưng mà khi Ká»· sư bá Ä‘em bài cá»§a con làm cho ta xem, thì tháºt là ta  muốn ngất xỉu luôn.  
Rồi vua Càn Long lấy má»™t  quyển táºp đưa cho Tiểu Yến Tá».  
- Äây là bài  thÆ¡ con làm phải không?  
Tiểu Yến TỠcần lên  xem, đáp:  
- Dạ.  
- Váºy con Ä‘á»c cho trẫm nghe xem nào?  
- Con thấy tốt hÆ¡n là không nên Ä‘á»c ra.  
- Ta đã bảo con Ä‘á»c thì cứ Ä‘á»c, sao lại không nên Ä‘á»c?   
Tiểu Yến Tá» bất đắc dÄ© cầm lên, Ä‘á»c:   
Bước vào một căn phòng 
Bốn bên Ä‘á»u là vách 
Nhìn lên  thấy con chuột 
Ngó xuống thấy gián  bò 
VÄ©nh Kỳ, NhÄ© Thái nhìn nhau, không nhịn  được cưá»i. Thầy Ká»· Hiểu Phong thì lúng túng vì thành quả dạy dá»— cá»§a mình. Vua  Càn Long há»i:  
- Con làm thÆ¡ gì mà kỳ váºy?   
Tiểu Yến TỠđáp tỉnh bơ:  
- Con làm thÆ¡ tả thá»±c cÆ¡ mà! Hiện tại con sống trong hoàng  cung, đương nhiên là cái gì cÅ©ng tốt, nhưng trước khi vào đây con đã ở trong cái  phòng có hoàn cảnh như váºy. Vì váºy cái ông Lý Bạch gì đó viết được là: “Nhìn lên  thấy trăng sáng, cúi xuống nhá»› quê hương". Äiá»u đó là vì có thể nhà ông ta có  cái cá»a sổ to, ông ta lại nằm ngá»§ bên cá»a sổ nên má»›i trông thấy trăng sáng. Còn  cái phòng mà con đã ở, cá»a sổ nhá» xÃu, nên nhìn lên chỉ thấy chuá»™t chạy trên kèo  nhà kêu chÃt chÃt. Còn chuyện những con gián ư? CÅ©ng  là "tả thá»±c" thôi.  
Vua Càn Long trợn mắt:  
-  Con còn dám cho đó là "tả thực" ư?  
Tiểu Yến  TỠthấy vua không hài lòng, vội nói:  
- Nếu  Hoàng A Ma không muốn thì lần sau không viết "tả thực" nữa là xong.   
Vua Càn Long lại lấy má»™t bài thÆ¡ khác ra,  há»i:  
- Bài thơ này cũng là của con viết hả?   
Tiểu Yến Tá» cầm lên xem, rồi gáºt đầu.   
- Có thể Ä‘á»c cho trẫm nghe được không?   
- Không Ä‘á»c không được sao?  
- Không được.  
Vua nói, Tiểu  Yến TỠđành phải Ä‘á»c.  
Trước cá»a má»™t con  chó 
Äang gặm má»™t cục xương 
Äâu lại má»™t con khác 
Thế là  đánh vỡ đầu 
VÄ©nh Kỳ và NhÄ© Thái lại cố nén  cưá»i, Ä‘au bụng không chịu nổi. Ông Ká»· Hiểu Phong cÅ©ng không nhịn được. Trong khi  vua Càn Long trừng mắt:  
- ThÆ¡ váºy mà cÅ©ng là  thÆ¡ ư? Thế mà dám ná»™p bài?  
Tiểu Yến TỠgãi  đầu nói:  
- Con biết làm sao bây giá»? Sư bá  nói: “Cát cát muốn viết vá» má»™t đỠtài nào cÅ©ng được. Äánh lá»™n hay chó giành  xương cÅ©ng tốt, miá»…n sao có má»™t bài thÆ¡ ná»™p cho tôi là được". Vì váºy con nghÄ©  tá»›i nghÄ© lui sau cùng thấy "tả thá»±c" Ä‘i. Vì quá»· đánh nhau con chưa thấy, chứ chó  cắn lá»™n thì con gặp hoài. Thế là con viết bài thÆ¡ này, có Ä‘iá»u bài thÆ¡ hÆ¡i thiếu  vì con chưa lá»™t tả được hết đỠtài...  
Tiểu  Yến TỠnói tới đó quay sang thầy Kỷ Hiểu Phong cầu cứu. Kỷ Hiểu Phong vội chen  vào:  
- Bẩm Hoàng thượng, cát cát như váºy là  đã tiến bá»™ nhiá»u rồi đấy. Bây giá» cát cát đã chịu há»c. Äôi khi có sá» dụng má»™t  vài từ không nhã thì từ từ uốn nắn. Như váºy rồi sẽ tiến hÆ¡n.  
Vĩnh Kỳ cũng bước tới nói:  
- Bẩm Hoàng A Ma. Trước đây Tiểu Yến Tá» chỉ biết có mấy chữ  lõm bõm. Bây giỠđã làm được đến hai bài thÆ¡ thế này là đã tiến bá»™ lắm rồi.  Không nên ép cô ấy phải làm việc nhiá»u hÆ¡n, sợ rồi gặp chữ sẽ phát hoảng.   
Nhĩ Thái cũng chen vào:  
- Con biết thì ngay cả thÆ¡, cát cát cÅ©ng đã phân biệt được thế  nào là “NgÅ© ngôn" cái nào là “Thất ngôn", váºy là hay lắm rồi. Cát cát há»c trá»… mà  tiến bá»™ như váºy, là nhá» công thầy và sá»± cố gắng cá»§a bản thân nữa.   
- Hừ!  
Vua  Càn Long nhìn Tiểu Yến Tá» cÆ¡n giáºn giảm bá»›t má»™t phần, nhưng vẫn làm ra vẻ không  hài lòng:  
- Làm thÆ¡ dở như váºy mà còn có  ngưá»i biện há»™ bao che giùm tháºt hết biết.  
Rồi  ông lấy trên bàn thêm mấy bài thÆ¡ nữa đưa cho Tiểu Yến Tá»:  
- Con Ä‘á»c thêm mấy bài này cho trẫm nghe coi.  
Tiểu Yến Tá» thở ra, lấy hÆ¡i Ä‘á»c:  
Hôm qua chẳng được bài thơ  
Hôm nay làm tiếp lệ rơi hai hàng 
Ngày ngay cứ mãi làm thơ 
Chắc là có nước theo ông theo bà!  
- Bài này cÅ©ng gá»i là "tả thá»±c" đấy ư?  
- Dạ.  
- Làm thÆ¡ khổ như váºy  đó hả con?  
- Chắc là như váºy!   
- Còn dám chắc là nữa ư?  
- Dạ nếu không nói váºy là nói dối, mà như váºy là phạm tá»™i khi  quân!  
Vua Càn Long nghe váºy vá»— bàn, cầm má»™t  bài thÆ¡ khác lên há»i:  
- Thế còn bài này? Bài  này không phải là "phạm tá»™i khi quân" ư? Ai  viết cho con đấy? Hãy thành tháºt nói ngay. Bài thÆ¡ này tuy có sá» dụng ngôn ngữ  cá»§a con. Nhưng rõ ràng là cách sá» dụng từ không phải do con làm ra. Bài này do  VÄ©nh Kỳ hay NhÄ© Thái viết đây?  
VÄ©nh Kỳ và NhÄ© Thái xem Ä‘á»u lắc đầu.  
Tiểu Yến TỠthấy khó mà giấu được, đành nói:  
- Hoàng A Ma thông cảm cho chứ chuyện làm thơ nào có phải dễ  dàng gì. Cứ "bằng bằng trắc trắc" rồi "âm vần" lộn xộn. Con chẳng làm sao nhớ  được.  
- Con đừng có dông dài định đánh lạc  hướng. Ta há»i con, bài thÆ¡ này là cá»§a ai làm. Ta muốn tra cho ra lẽ!   
Tiểu Yến Tá» nghe váºy sợ hãi:  
- Hoàng A Ma muốn phạt thì phạt một mình con thôi, đừng có  phạt cô ấy...  
Rồi sá»± nhá»› ra Ä‘iá»u gì. Tiểu Yến  Tá» tươi tỉnh hẳn lên.  
- Có phải Hoàng A Ma  muốn chép phạt nữa không? Váºy thì cứ phạt cô ấy. Cô ta không sợ chép phạt đâu,  chữ viết vừa đẹp lại vừa nhanh nữa.  
Vua  Càn Long há»i:  
- Cô ta là ai váºy?  
- Thì TỠ Vy đấy.  
Vua  Càn Long giáºt mình. Tá» Vy? Lại Tá» Vy!  
- Váºy bài thÆ¡ này là cá»§a Tá» Vy viết ư?  
- Dạ. Tá» Vy bảo con làm thÆ¡ sao mà khổ thế. Vừa nói là đặt bút  xuống viết liá»n hai câu thÆ¡.  
Lá»i cá»§a Tiểu Yến  Tá» khiến nhà vua liên tưởng ngay đến khuôn mặt cá»§a Tá» Vy. Cái ánh mắt trong xanh  thông minh trên khuôn mặt Ä‘á»u đặn. Chiếc mÅ©i dá»c dừa, đôi môi nhá» thanh tú. Bên  tai vua tưởng chừng còn nghe tiếng hát buồn thảm trách pháºn kia. á»’! má»™t cung nữ  Ä‘a tài, phải nói là kỳ nữ, sao mệnh bạc thế?  
Chợt nhiên, vua ngẩn ngưá»i ra. NhÄ© Thái và VÄ©nh Kỳ nhìn nhau  nháy mắt. Rất lâu sau đó, vua má»›i quay sang thầy Ká»· Hiểu Phong:  
- Hiểu Phong này. Trẫm thấy là khanh phải giám sát Tiểu Yến Tá»  kỹ má»™t chút. Vì nó lúc nào cÅ©ng có cả đám ngưá»i hổ trợ. Từ trong lá»›p há»c đến táºn  bên ngoài, táºn nhà riêng nữa đấy.  
- Thần xin  tuân chỉ!  
Thầy Kỷ Hiểu Phong đáp rồi nhìn vua  tiếp:  
- Kỳ tháºt ra thì tư chất cá»§a cát cát  cÅ©ng khá thông minh. Cát cát lại lanh lợi, Ä‘iá»u đó cÅ©ng rất hay. Những ràng buá»™c  trong lá»›p há»c đối vá»›i cát cát như cá»±c hình. Vì váºy thần thấy là nếu cát cát há»c  theo kiểu vừa há»c vừa chÆ¡i hẳn tiến bá»™ hÆ¡n.  
Vua Càn Long suy nghÄ©, gáºt gù:  
- Ká»· hiá»n khanh nói cÅ©ng có lý, thôi được, chuyện dạy dá»— ta  giao lại cho khanh. Còn gần đây, trẫm chợt có ý muốn ra ngoài làm má»™t cuá»™c tuần  du, để tìm hiểu dân tình. Ta muốn Ká»· hiá»n khanh, VÄ©nh Kỳ, NhÄ© Thái cùng theo,  được không?  
- Dạ được!  
VÄ©nh Kỳ và NhÄ© Thái không chá» vua há»i tá»›i đáp. Tiểu Yến Tá»  nghe váºy cÅ©ng nói vào:  
- Con cũng muốn đi  nữa!  
Nhà vua phán.  
- Con là con gái, không được đi!  
Tiểu Yến Tứ đâu chịu thua, năn nỉ:  
- Lúc Hoàng A Ma Ä‘i tuần du, chắc chắn là không mặc triá»u phục  ra ngoài, váºy thì con sẽ cải tramg làm đầy tá»› cá»§a Hoàng A Ma theo hầu ngưá»i cÅ©ng  được váºy? Hoàng A Ma, con năn nỉ mà, bắt con ở mãi trong hoàng cung con sẽ buồn  sinh bệnh mất. Còn cho con theo hầu, dá»c đưá»ng con sẽ pha trò, kể chuyện, như  váºy cÅ©ng giúp vui cho Hoàng A Ma được váºy?  
Vua Càn Long nhìn Tiểu Yến Tá»:  
- Con muốn Ä‘i?... ÄÆ°á»£c, vá»›i má»™t Ä‘iá»u kiện.  
- Äiá»u kiện gì?  
- Trả thuộc  làu làu bài “Cổ tùng quân hành" của Lý Kỳ cho ta nghe.  
“Cổ tùng quân hành" là cái gì váºy? Tiểu Yến Tá» suy nghÄ©. Mặc  nó là cái gì cÅ©ng kệ. Ta  phải được Ä‘i. Nên  nói vá»›i vua:  
- Hoàng A Ma! Con sẽ trả bài thuá»™c. Nhưng nếu con thuá»™c bài  thì Hoàng A Ma phải đáp ứng má»™t Ä‘iá»u kiện cá»§a con nhé!  
- Ngươi mà cÅ©ng bày đặt Ä‘iá»u kiện vá»›i ta nữa ư? Äiá»u kiện gì?   
- Hoàng A Ma Ä‘i đưá»ng không chỉ có má»™t đầy tá»›  mà phải có cả Tá» Vy cùng Ä‘i theo nữa.  
Vua Càn  Long ngẫm nghÄ©. Tá»  Vy Ä‘i theo? Dá»c đưá»ng sẽ có ngưá»i đánh cá», ca hát giải khuây? Váºy thì tốt chứ  sao? Nên vua gáºt đầu:  
- ÄÆ°á»£c, Tá» Vy và con cùng Ä‘i!  
Tiểu Yến Tá» nghe váºy reo lên:  
- Hoàng A Ma vạn tuế vạn vạn tuế!  
Và rồi vì vui quá. Tiểu Yến Tá» nhảy nhá»m lên, rồi má»›i quỳ  xuống, dáºp đầu.  
- Tiểu Yến TỠnày xin cảm ơn  ân điển của Hoàng A Ma!  
Tiểu Yến TỠnói,  không ngỠvì cỠđộng mạnh quá, nên hai chiếc kê gối "quỳ dễ dàng sút ra, rơi  tuột ra ngoài.  
Vua Càn Long nhìn thấy kinh  ngạc:  
- Cái đó là cái gì váºy?   
Tiểu Yến TỠvội vã nhặt lên:  
- Dạ... dạ nó là “Quỳ dá»… dàng" ạ. Ủa sao lại rá»›t ra ngoài thế  này? Váºy thì đã trở thành "sút dá»… dàng" rồi. Không được, phải cải tiến thêm nữa  má»›i được.  
NhÄ© Thái, VÄ©nh Kỳ và thầy Ká»· Hiểu  Phong đứng đấy tròn mắt nhìn. Không hiểu đó là váºt dụng gì, để làm chi.   
Vua Càn Long cũng kinh ngạc, không hiểu lẩm  bẩm:  
- “Quỳ dá»… dàng" là cái gì váºy cà?   
Ngay sau khi Tiểu Yến Tá» bị vua Càn Long bảo  sang Càn Long Cung để há»i bài. Thì vị thái giám lá»›n tuổi nhất trong cung đình là  Cao công công, đã dẫn theo má»™t đám thái giám hùng háºu khác đến Thấu Phương Trai.   
Cao công công nói như ra lệnh:   
- Hoàng háºu nương nương ngá»± chỉ gá»i Tá» Vy vào  Khôn Ninh Cung để há»i chuyện.  
Tá» Vy cả kinh,  đứng dáºy:  
- Lệnh cá»§a Hoàng háºu nương nương ư?   
- Vâng, phải đi ngay!  
Kim Tá»a, Minh Nguyệt, Thể Hà cÅ©ng đứng cả lên, tất cả cùng bối  rối. Kim Tá»a vá»™i thưa:  
- Cát cát không có ở  nhà. Lệnh là chẳng ai được rá»i Thấu Phương Trai cả. Äợi bao giá» cát cát vá», má»›i  được Ä‘i!  
Bá»n Thể Hà cÅ©ng nói theo:   
- Vâng, bá»n tôi phải nghe theo lệnh cát cát,  chẳng ai dám Ä‘i đâu cả.  
Cao công công bình  thản nói:  
- Lệnh cá»§a Hoàng háºu nương nương,  là phải Ä‘i ngay, ai dám trì trệ là kháng chỉ, có tá»™i!  
Äám tiểu thái giám đứng sau lưng Cao công công đồng loạt tiến  tá»›i má»™t bước, Tá» Vy thấy khà thế căng thẳng như váºy, biết là khó lòng mà thoát  khá»i, nên bước tá»›i nói:  
- ÄÆ°á»£c rồi. Tôi sẽ Ä‘i  theo các ngưá»i.  
Kim Tá»a nói:  
- Váºy tôi cÅ©ng Ä‘i theo cô.  
Nhưng Cao công công đã nói:  
- Hoàng háºu nương nương có lệnh là chỉ má»™t mình Tá» Vy, những  ngưá»i khác không được theo.  
Và quay sang đám  thái giám đi cùng ra lệnh:  
- Thôi Ä‘i! Chúng  ta đừng để nương nương chá». là đã bị áp giải Ä‘i như kẻ có tá»™i.  
Kim Tá»a tái mặt, quay qua nói vá»›i Minh Nguyệt và Thể Hà:   
- Bá»n mình phải Ä‘i tìm cát cát, NgÅ© A Ca và  thiếu gia nhà há» Phước ngay!  
Tá» Vy chỉ kịp  nháy mắt ra hiệu cho Kim Tá»a, là đã bị áp giải Ä‘i như kẻ có tá»™i.   
Kim Tá»a tái mặt, quay qua nói vá»›i Minh Nguyệt  và Thể Hà:  
- Bá»n mình phải Ä‘i tìm cát cát,  NgÅ© A Ca và thiếu gia nhà há» Phước ngay!  
Tá»  Vy bước theo Cao Công Công vá»›i má»™t trái tim căng thẳng. Suốt dá»c đưá»ng Cao Công  Công chẳng nói má»™t lá»i nào cả. Con đưá»ng đến Khôn Ninh Cung rất dài, phải qua  nhiá»u hành lang, qua cả hoa viên, khi đến trước má»™t căn phòng không đủ ánh sáng,  có không khà ngá»™t ngạt. Tá» Vy còn chưa rõ đây là đâu, thì láºp tức bị đóng lại.   
Tá» Vy nhìn lên, thấy Hoàng Háºu ngồi giữa bàn,  Dung ma ma và ba lão ma ma khác đứng hầu bên cạnh. Ãnh sáng trong phòng tối  thui.  
Tá» Vy vừa thấy Hoàng háºu vá»™i quỳ xuống,  dáºp đầu:  
- Nô tỳ Tá» Vy khấu kiến Hoàng háºu  nương nương!  
Hoàng Háºu đứng dáºy bước tá»›i bên  Tá» Vy, lạnh lùng ra lệnh:  
- Ngẩng đầu lên  xem.  
Tá» Vy vá»™i ngẩng lên, sợ hãi nhìn, Hoàng  háºu há»i:  
- Nghe nói ngươi vừa biết hát, biết  đánh cỠcòn biết viết chữ thảo nữa ư?  
- Dạ,  bẩm con chỉ biết má»™t Ãt thôi ạ.  
Hoàng háºu cất  cao giá»ng:  
- Má»™t Ãt cá»§a ngươi đã làm cho  ngưá»i ta để ý, thì cái phần giá»i cá»§a ngươi hẳn sẽ ăn tươi nuốt sống ngưá»i.   
Tá» Vy nghe váºy giáºt mình, kêu lên:   
- Bẩm Hoàng háºu nương nương...   
Nhưng Hoàng háºu đã vá»— mạnh bàn, cắt ngang:   
- Ngươi phải thành tháºt khai báo. Chuyện  ngươi trà trá»™n vào cung là vá»›i mục Ä‘Ãch gì? Khai  ra mau! Có phải là Lệnh Phi đã huấn luyện ngươi, nhà há» Phước đã mưu toan để  ngươi vào đây mê hoặc Hoàng thượng, phải không? Nói mau!  
Tá» Vy nghe Hoàng háºu nói Ä‘iếng cả ngưá»i, mặt cắt không còn  giá»t máu. Trá»i Æ¡i! Sao lại có chuyện hiểu lầm kỳ quái như vầy? Nhưng lý do để Tá»  Vy nháºp cung đâu thể nói tháºt ra được? Tá» Vy vá»™i dáºp đầu liên tục, nói:   
- Bẩm Hoàng háºu nương nương, xin đừng hiểu  lầm, giữa con và Lệnh Phi nương nương gần như hoàn toàn không quen biết trước.  Những gì nô tỳ há»c được là do mẹ nô tỳ dạy. Sá»± há»c cá»§a nô tỳ có trước cả khi đến  nhà Phước đại nhân. Nô tỳ cÅ©ng chẳng há» có ý quyến rÅ© Hoàng thượng gì cả. Nô tỳ  xin thá» vá»›i trá»i đất. Quyết không há» có chuyện đó!  
Hoàng háºu Ä‘i má»™t vòng quanh Tá» Vy, ngắm nghÃa má»™t lúc rồi  quát:  
- Ngươi đẹp như hồ ly thế này. Äã làm  cái chuyện không đứng đắn. Còn dám chối hả. Dung ma ma, Lý ma ma đâu, hãy dạy  cho nó má»™t bài há»c xem!  
Dung ma ma nghe lệnh  dẫn thêm ba bà khác bước tới, Dung ma ma đá ngay vào bụng TỠVy một cái, các bà  khác thì ấn TỠVy xuống. TỠVy hồn phi phách tán.  
- Hoàng háºu nương nương, oan cho con quá! Oan quá! Con xi thá»  vá»›i Hoàng háºu nương nương là con không phải hạng ngưá»i như thế. Con chẳng có ý  gì cả. Äối vá»›i Hoàng thượng con chỉ là con số không. Thì làm gì...   
Hoàng háºu nghiến răng nói:  
- Mi bảo mi là con số không ư? Váºy thì nếu nhà ngươi mà không  khai tháºt ta sẽ cho ngươi thành con số không ngay, ngươi sẽ không còn được tồn  tại trong cõi Ä‘á»i này nữa đâu. Tá» Vy thấy trên sàn nhà có để má»™t vuông lụa Ä‘á»,  trên đó để vô số kim nhá»n. Dung ma ma nhặt má»™t chiếc kim lên, đâm mạnh lên vai  Tá» Vy. Coi như má»™t phát súng lệnh. Các ma ma khác má»—i ngưá»i nhặt lên má»™t cây làm  theo. Tá» Vy thấy như Ä‘au xé cả ngưá»i.  
- Ui  da! Mẹ Æ¡i! Xin các ngưá»i đừng! Các ngưá»i đừng làm như váºy.  
TỠVy kêu hét lên, nước mắt như mưa:  
- Tôi nói tháºt mà. Tôi chỉ kÃnh Hoàng thượng như bá» trên...  Trá»i Æ¡i! Trá»i biết cho con, trá»i hãy cứu con! Ôi!  
Hoàng háºu thản nhiên:  
-  Ngươi cứ gá»i trá»i, ngươi cứ gá»i đất Ä‘i! Gá»i Ä‘i cÅ©ng chẳng hiển linh đâu. Bởi vì  ta biết ngươi đã bằng má»i thá»§ Ä‘oạn để lá»t vào đây. Hừ! Ta biết ngươi là ngưá»i có  há»c lại cam pháºn làm cung nữ. Váºy thì hẳn có mưu đồ. Dung ma ma đâu? Bắt nó  ngẩng đầu lên xem nào!  
Dung ma ma nắm tóc Tá»  Vy giáºt ngược ra sau. Tóc tai Tá» Vy sút sổ rÆ¡i cả chiếc trâm cài tóc ra ngoài.  Dung ma ma nhặt lấy trâm, đâm thẳng vào ngưá»i Tá» Vy.  
TỠVy đau quá, không ngừng la hét:  
- Mẹ Æ¡i mẹ! Sao  váºy mẹ? Mẹ đâu sao chẳng giúp con!  
-  Dung ma ma! Hãy nói rõ cho nó biết đi!  
Dung ma ma kéo ngược đầu TỠVy lên, dằn từng tiếng:   
- Nương nương không có thì đâu mà đôi co vá»›i  ngươi, vì váºy há»i thì ngươi phải đáp tháºt, nếu muốn bảo tồn mạng sống. Nếu ngươi  chẳng nói, thì cái mặt tốt đẹp cá»§a ngươi sẽ không còn. Những ngón tay đàn địch  kia sẽ bị cắt đứt hết. Ngươi hãy suy nghÄ© cho kỹ Ä‘i.  
Trong cơn đau tột cùng, TỠVy không còn biết sợ hãi, nói:   
- Nương nương, con chỉ là má»™t cung nữ thấp  hèn, có chết cÅ©ng không sao. Nhưng ban nãy khi đến đây, là con đã phụng chỉ cá»§a  nương nương mà đến. Tất cả cung nữ, thái giám Ä‘á»u thấy rõ cả. Và khi Hoàn Châu  cát cát quay vá», chắc chắn sẽ há»i chuyện mất tÃch cá»§a con. Bản chất cá»§a cát cát  hẳn nương nương cÅ©ng biết rồi. Rồi sẽ có màn nổi đình nổi đám xảy ra. Nương  nương là má»™t ngưá»i quyá»n uy nhất trong cung đình. Chẳng lẽ vì má»™t kẻ vô danh  tiểu tốt như nô tỳ. Mà để mang tiếng là giết ngưá»i vô tá»™i ư?  
Hoàng háºu hừ má»™t tiếng:  
-  Ngươi nói năng mồm mép như váºy, được lắm. Cái cần nói thì không nói. Còn cái  không cần thì nói. Dung ma ma đâu tiếp tục!  
Dung ma ma đạp chân lên lưng Tá» Vy, mấy tay ma ma khác ngưá»i  ngắt, ngưá»i véo, rồi đâm kim.  
TỠVy đau quá  hét lên:  
- Dung ma ma ở tại ngá»± hoa viên, tôi  đã cứu giúp ngươi, váºy mà ngươi lại nỡ nhẫn tâm vá»›i tôi váºy ư? Tất cả chúng ta  Ä‘á»u là nô tỳ cả mà?  
Dung ma ma trợn mắt:   
- Không nhắc chuyện ngự hoa viên ta còn nới  tay với ngươi, còn nhắc ư. Ta phải xuống tay mạnh hơn mới được. Mi đừng tưởng ta  không biết. Ngươi và cô nàng Hoàn Châu cát cát hôm ấy đã diễn kịch. Hạ nhục ta  rồi làm bộ nhân từ nữa ư?  
Dung ma ma vừa nói  vừa đấm mạnh lên lưng cá»§a Tá» Vy. Hoàng háºu bắt đầu há»i:  
- Nầy hãy nói cho ta biết, mi và Lệnh Phi, đám ở Phước Luân,  Tiểu Yến TỠvà Ngũ A Ca đã mưu đồ gì? Nói ngay!  
Tá» Vy nghÄ©, cái chuyện này khó nói quá. Mà có nói thì cÅ©ng  không làm sao trình bày rõ ràng được, nên tốt hÆ¡n là im lặng. Dung ma ma chụp  lấy đống kim bắt đầu ghim mạnh lên lưng Tá» Vy. Cái Ä‘au làm Tá» Vy cả ngưá»i đổ mồ  hôi như tắm. Tá» Vy hét lá»›n:  
- Hoàng háºu sao  lại tàn nhẫn như váºy? Ai cÅ©ng có cha mẹ, ai cÅ©ng có con cái, bà hãy để đức lại  cho tháºp nhị A Ca con trai bà. Hãy xem kìa. Con bà Ä‘ang đứng bên ngoài nhìn  vào...  
Hoàng háºu giáºt mình. Vá»™i chạy đến bên  cá»a sổ nhìn ra. Chẳng có bóng dáng ai cả. Khiến bà ta nổi giáºn, quay vào đạp cho  Tá» Vy má»™t đạp.  
- Mi chết đến nÆ¡i rồi mà còn  nói năng báºy bạ, hãy nhá»› là hôm nay ta có Ä‘áºp chết ngươi, thì chẳng qua chỉ là  giết chết má»™t đứa nô tỳ thôi!  
Nhưng TỠVy lại  tiếp:  
- Äấy rõ ràng là Tháºp nhị a ca Ä‘ang  đứng ngoài cá»a kìa!  
Hoàng háºu lại giáºt mình  nhìn ra, cÅ©ng chẳng thấy ai, tức quá hạ lệnh cho Dung ma ma:  
- Dung ma ma! Mạnh tay một chút xem?  
Dung ma ma lấy kim đâm khắp ngưá»i Tá» Vy, làm Tá» Vy Ä‘au quá,  hét:  
- Hoàng háºu! Hãy nhìn ra cá»a xem. Tháºp  nhị A Ca Ä‘ang đứng ngoài cá»a nhìn bà kìa. Hãy nhá»› là trên có trá»i, dưới có đất,  trồng gì quả nấy, rồi bà sẽ lãnh quả thôi!  
Hoàng háºu nghe váºy sợ hãi, vá»™i nói:  
- Dung ma ma, ta giao nó cho ngươi đấy. Hãy chăm sóc nó tháºt  kỹ há»i cho ra lẽ rồi má»›i thôi.  
-  Vâng.  
Dung ma ma ứng. Và Hoàng háºu vá»™i vã rá»i khá»i máºt thất. Dung ma  ma thấy Hoàng háºu vừa khuất là trổ tài ngay. Lấy mấy cây kim ra đâm vào từng  ngón tay cá»§a Tá» Vy.  
TỠVy đau quá hét to, rồi  ngất lịm.  
Hoàng háºu vừa ra đến đại sảnh, thì  đã thấy Tiểu Yến Tá» cùng VÄ©nh Kỳ, NhÄ© Khang, NhÄ© Thái, Kim Tá»a... Ùa tá»›i, Tiểu  Yến Tá» giáºn dữ, há»i:  
- Hoàng háºu nương nương,  bà Ä‘em Tá» Vy Ä‘i đâu? Bà định làm gì đấy, hãy mang ra đây trả cho tôi!   
Hoàng háºu ung dung đứng đấy. PhÃa sau lưng  má»™t hàng cung nữ rồi má»™t hàng thái giám. Canh chừng rất cẩn máºt.   
-  Sao lạ váºy? Vào cung ta mà lại la lối om sòm thế? Cát cát hãy nhá»› là ở Thấu  Phương Trai, cát cát muốn làm gì thì làm, còn ở Khôn Ninh cung này, Ãt ra cÅ©ng  phải biết lá»… độ má»™t chút chứ!  
Tiểu Yến Tá» lòng Ä‘ang như lá»a đốt, biết là Ä‘ang ở địa pháºn  ngưá»i khác, đành xuống nước sụp xuống:  
-  Hoàng háºu nương nương kiết tưá»ng, nghe nói là Tá» Vy phòng tôi được nương nương  gá»i sang đây. Nếu há»i chuyện xong, xin làm Æ¡n trả cô ấy lại cho tôi. Tôi có má»™t  đống công việc ở nhà cần phải có cô ta làm!  
Hoàng háºu nương nương đắc ý, cháºm rãi:  
- À, TỠVy nào? Cái cô cung nữ mới vào đấy phải không?   
Tiểu Yến Tá» cố nén cÆ¡n giáºn xuống, nhưng lá»›n  tiếng.  
- Äúng rồi đấy! Cung nữ má»›i vào đấy,  ngưá»i đã được Hoàng háºu nương nương dạy dá»— má»™t lần.  
Vĩnh Kỳ sợ Tiểu Yến TỠlàm rùm beng, vội bước tới một bước.   
- Hoàng Ngạc nương! Cái cô cung nữ kia là  ngưá»i rất hạp ý vá»›i Hoàn Châu cát cát. Cát cát rất ưa thÃch cô ta, nếu Hoàng  Ngạc nương thấy không cần cô ta nữa, thì xin cho vá» Ä‘i ạ.  
Hoàng háºu nhìn VÄ©nh Kỳ, rồi nhìn cả hai huynh đệ nhà há» Phước  cưá»i nhẹ:  
- Có má»™t con cung nữ nhá» nhoi như  váºy, mà nhá»c lòng cả NgÅ© A Ca và các Phước thiếu gia. Như váºy có phải là chuyện  bé xé ra to không?  
Nhĩ Khang không dằn được  nữa, tiến tới trước:  
- Bẩm Hoàng háºu. Chuyện  cô cung nữ kia quả là chuyện nhá», nhưng có liên hệ đến Hoàn Châu cát cát là việc  lá»›n. Cả hoàng cung này ai lại chẳng biết Hoàng háºu và cát cát chẳng thuáºn thảo  gì nhau. Vì váºy làm gì chỉ má»™t chuyện nhá» này, lại để cho mối hiá»m khÃch kia xé  to. Nếu Hoàng háºu chịu thả cô cung nữ kia ra, thần nghÄ© là má»i chuyện rồi sẽ tốt  đẹp trở lại.  
Hoàng háºu thấy NhÄ© Khang có vẻ  căng thẳng, sá»± nghi ngá» càng tăng, nên lạnh lùng há»i:  
- Ai nói với các ngươi là con a đầu đó còn ở đây?   
Kim Tá»a không dằn được, bước tá»›i nói:   
- Hoàng háºu, chÃnh ngưá»i đã phái ngưá»i sang  Thấu Phương Trai bắt. ChÃnh mắt tôi thấy, sao bảo là không chứ?  
Hoàng háºu nổi giáºn:  
- Mi  chỉ là một đứa cung nữ, dám đến Khôn Ninh Cung này khuấy rối ư?  
Và quay ra sau, bà ra lệnh:  
- Thúy Hoàn ra đây dạy cho nó má»™t bài há»c xem. Vả mồm nó!   
Tiểu Yến Tá» bước tá»›i chấn ngang trước mặt Kim  Tá»a:  
- Äứa nào muốn đánh Kim Tá»a, hãy sang  đây đánh ta trước Ä‘i.  
Rồi quay sang Hoàng  háºu. Tiểu Yến Tá» nói:  
- Bà có giáºn ai, muốn  phạt ai, phải nói vá»›i tôi má»™t tiếng chứ, đâu thể tá»± nhiên cho ngưá»i đến nhà tôi  bắt Ä‘i. Bữa nay bà phải trao trả Tá» Vy cho tôi, nếu không tôi sẽ báo cho Hoàng A  Ma biết. Tôi không sợ làm lá»›n chuyện đâu. Tiểu Yến Tá» này từ xưa đến giỠđã nổi  tiếng vá» chuyện không biết tôn trá»ng ná»™i quy. Thế Hoàng háºu bây giá», bà cÅ©ng  muốn được nổi tiếng vá» việc đó nữa ư?  
NhÄ©  Thái thấy thái độ cá»§a Tiểu Yến Tá» dữ dằn quá, vá»™i đẩy cô nàng qua má»™t bên cung  kÃnh nói:  
- Hoàng háºu! Thần nghÄ© là chỉ vì  má»™t chuyện Tá» Vy nhá» nhoi, không nên để thành to chuyện!  
Vĩnh Kỳ cũng nói:  
- Hoàng  ngạc nương, con nghÄ© đây là chuyện nhá», tốt hÆ¡n chẳng nên để thấu tai Hoàng  thượng.  
Nhĩ Khang cũng xuống nước:   
- Nếu Hoàng háºu có gá»i Tá» Vy lên để há»i  chuyện, thì đại khái hẳn cÅ©ng đã há»i xong rồi, xin để Hoàn Châu cát cát đưa vá»  ạ.  
Hoàng háºu có vẻ lúng túng nhưng vẫn giữ vẻ  bình thản:  
- Mấy ngưá»i tháºt là kỳ lạ. Ta bảo  Tá» Vy đến há»i chuyện thì có gì đâu mà làm huyên náo thế? Vả lại, cái con Tá» Vy  kia chỉ ở lại đây chưa hết má»™t tuần trà, thì ta đã bảo nó vá» rồi, mấy ngưá»i còn  đến đây gây sá»± gì? Sao không quay vá» Thấu Phương Trai hoặc qua bên Lệnh Phi  nương nương tìm xem!  
Tiểu Yến Tá» nghi ngá»:   
- Như váºy là Hoàng háºu đã thả Tá» Vy rồi ư?   
- Ờ! Äi từ lâu rồi!  
NhÄ© Khang liếc nhanh vá» phÃa NhÄ© Thái, NhÄ© Thái nói nhá»:   
- Hay là chúng ta quay vỠxem, cát cát có vẻ  không dằn được rồi sợ nổ lớn chuyện đấy!  
Vì  váºy NhÄ© Khang cúi ngưá»i, tâu:  
- Váºy thì bá»n  thần xin cáo từ.  
Tiểu Yến TỠđành rút lui,  chẳng chào há»i gì cả.  
Tá» Vy chẳng có vá» Thấu  Phương Trai, chẳng có ở đằng Lệnh Phi nương nương, chẳng có ở bất cứ má»™t nÆ¡i nào  trong hoàng cung cả. Tìm mãi đến chiá»u mà chẳng thấy. Tiểu Yến Tá» buông ngưá»i  ngồi phịch xuống ghế, hai tay ôm lấy đầu khóc, Tiểu Yến Tá» khóc, khiến Kim Tá»a  cÅ©ng khóc theo.  
- Äúng ra muá»™i phải Ä‘i theo.  Nhưng muá»™i vừa Ä‘uổi theo thì bị công công gì đó chặn lại. Không cho Ä‘i theo, mà  sao muá»™i ngu quá. Sao chẳng liá»u?  
NhÄ© Thái  thấy váºy an á»§i:  
- Nếu ngươi theo nữa thì mất  thêm má»™t ngưá»i chứ Ãch gì. Chẳng có lợi lá»™c gì đâu!  
Tiểu Yến TỠtự trách:  
-  Äúng ra Hoàng A Ma gá»i Ä‘i, tôi phải dẫn cả Tá» Vy theo. Tại sao để cô ấy ở lại  Thấu Phương Trai? NhÄ© Khang, huynh hãy giết tôi Ä‘i, vì tôi đã đòi đưa Tá» Vy vào  đây...  
Tiểu Yến TỠnói đến đấy, chợt nói:   
- Thế này chẳng được, tôi phải đi báo cho  Hoàng A Ma biết mới được, để Hoàng A Ma phân xỠxem sao.  
Vĩnh Kỳ ngăn lại:  
- Äừng có  phản ứng mạnh váºy, để thương lượng xem, chừng nào không được hãy tÃnh.   
- Äợi tá»›i huynh thương lượng xong, thì Tá» Vy  đã là cái xác không hồn.  
Nhưng Vĩnh Kỳ nói:   
- Bá»™ cô tưởng Hoàng A Ma có thể vì sá»± mất  tÃch cá»§a má»™t cung nữ, mà có thể đến Khôn Ninh Cung vấn tá»™i Hoàng háºu ư? Nếu  Hoàng ngạc nương cả quyết Tá» Vy không có ở Khôn Ninh cung thì sao? Muốn Ä‘i gặp  Hoàng A Ma, cô phải có chứng cá»› là Tá» Vy còn ở trong cung cá»§a Hoàng háºu má»›i  được. Bằng không, chẳng những không cứu được Tá» Vy mà còn khiến Hoàng háºu phải  sá» dụng đến phương thức giết ngưá»i phi tang. Lúc đó tá»™i cho Tá» Vy!   
NhÄ© Khang vừa nghe đến bốn chữ giết ngưá»i phi  tang là giáºt mình, nhảy nhá»m dáºy.  
Tiểu Yến TỠ cũng xanh mặt:  
- Nếu theo đúng sá»± phân tÃch  cá»§a huynh thì coi như Tá» Vy đã rồi Ä‘á»i rồi!  
NhÄ© Khang đứng dáºy cương quyết nói:  
- Các ngưá»i nghe rõ đây nhé! Má»™t chút nữa, trá»i tối. Tức là  khoảng nữa canh giá» nữa, tôi sẽ làm má»™t cuá»™c thám thÃnh Khôn Ninh cung.   
Vĩnh Kỳ ngạc nhiên:  
- Thám thÃnh Khôn Ninh cung?  
- Vâng, bởi vì tôi thấy là những Ä‘iá»u NgÅ© A Ca phân tÃch rất  đúng. Nhưng hiện nay lòng tôi giống như là lá»a đốt, không thể sá» dụng lý trà xét  Ä‘oán nữa. Nếu để tình trạng này kéo dài, chắc tôi sẽ Ä‘iên mất. Tôi phải hành  động thôi, tôi phải làm rõ là Tá» Vy bây giỠở đâu? Má»i ngưá»i ở đây hẳn biết cô  ta vẫn còn ở Khôn Ninh cung chứ chẳng đâu khác. Khôn Ninh cung cÅ©ng không rá»™ng  lắm. Tôi có thể lục soát từng căn má»™t. Khi đã biết chắc Tá» Vy còn ở trong Khôn  Ninh cung, thì Tiểu Yến Tá» có thể Ä‘i thẳng đến báo cho Hoàng thượng biết ngay.  Nếu tôi có không may mà bị bắt thì má»i ngưá»i phải bằng má»i cách giúp tôi, cứu  tôi và cả Tá» Vy nhé!  
Má»i ngưá»i lo lắng nhìn  NhÄ© Khang, NhÄ© Thái thở dài nói:  
- Nếu huynh  muốn đến Khôn Ninh cung thám thÃnh, thì tôi không thể làm ngÆ¡ được. Tôi sẽ Ä‘i  vá»›i anh.  
Vĩnh Kỳ nói:  
- Nếu muốn Ä‘i, thì không thể Ä‘i ngay bây giỠđược, phải đợi  đến tháºt khuya. Và lúc đó, tôi cÅ©ng tham gia nữa. Bởi vì nếu có xảy ra Ä‘iá»u gì  thì tôi là hoàng tá» cÅ©ng được dung thứ hÆ¡n, há» sẽ không chụp mÅ© thÃch khách cho  chúng ta được!  
Tiểu Yến TỠnghe nói, hưởng  ứng ngay:  
- Váºy để tôi theo nữa. Các ngưá»i đã  hành động vì nghÄ©a không lẽ không cho tôi tham gia?  
VÄ©nh Kỳ nghiêm giá»ng nói vá»›i Tiểu Yến Tá»:  
- Nếu tháºt sá»± cô muốn giúp má»™t tay. Muốn cứu Tá» Vy, thi tốt  nhất nên ở lại Thấu Phương Trai này. Ở yên chẳng nên làm Ä‘iá»u gì cả và chá»› tin  tức cá»§a chúng tôi. Chá»› nếu Ä‘i thám thÃnh mà còn phải lo cho cô nữa, thì trói tay  trói chân lắm.  
Tiểu Yến Tá» nghe VÄ©nh Kỳ nói,  biết là vá»›i cái võ công hạng bét cá»§a mình đến Khôn Ninh cung như vào hang cá»p.  Không giúp được gì cả. Nên đành gáºt đầu ở lại.
  
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
 
	
		  | 
	
	
		
		
		 | 
	
 
 
	
	
	
		| 
			
			
			Từ khóa được google tìm thấy
		 | 
	 
	
		ãâàðäèÿ, åêàòåðèíáóðã, áîäèáèëäèíã, äæîëè, çàâîä, èíöåñò, ìàãèÿ, íàöèîíàëüíûé, ïàòðèîò, îñòðîâ, îòåëè, ìóðìàíñê, ïðîãðàììû, ñíîóáîðä, ñòèðàëüíûå, æàëþçè   | 
	 
	 
	
		
	
	
	
	
		 
	
	
	
		
	
	
 
 |     |