 |
|

21-07-2008, 12:52 AM
|
Nháºp Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 26
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chuyện một tỠbáo
Dịch giả: Ngô Vĩnh Viễn
8 giá» sáng, nó còn chưa ráo má»±c in đã nằm trên quầy bán báo cá»§a Giuxeppi. Vá»›i tÃnh ranh ma cá»§a hạng ngưá»i như hắn, Giuxeppi Ä‘i tán gái ở góc phố đối diện để mặc khách tá»± lấy báo, chắc hẳn là hắn dá»±a và o cái thuyết có liên quan tá»›i giả định vá» cái nồi được chú ý quá nhiá»u.(1)
Theo tục lệ và ý đồ cá»§a nó, tá» báo đặc biệt nà y vừa là má»™t nhà giáo dục, má»™t ngưá»i hướng dẫn, má»™t ngưá»i khuyên răn, lại là má»™t chiến sÄ©, má»™t cố vấn đại gia và má»™t vade mecum(2).
Trong nhiá»u cái đặc sắc cá»§a nó có thể chá»n ra ba và i xã thuyết. Má»™t bà i, lá»i lẽ giản dị má»™c mạc nhưng ngá»i sáng, nhằm và o các báºc cha mẹ và những nhà giáo, chê trách việc đánh Ä‘áºp để trừng phạt trẻ con.
Bà i thứ hai là má»™t bà i cảnh cáo có tÃnh chất lên án, nhiá»u ý nghÄ©a gá»i cho má»™t tay thá»§ lÄ©nh nghiệp Ä‘oà n nổi tiếng Ä‘ang sắp sá»a xúi giục những ngưá»i theo mình gây ra má»™t cuá»™c bãi công rắc rối.
Bà i thứ ba là má»™t lá»i kêu gá»i hùng hồn đòi phải á»§ng há»™ và giúp đỡ lá»±c lượng cảnh sát vá» má»i mặt ngõ hầu tăng cưá»ng lá»±c lượng cá»§a nó vá»›i tÃnh cách là những ngưá»i bảo vệ và phục vụ công chúng.
Ngoà i những bà i trách cứ và yêu sách quan trá»ng nà y đối vá»›i cái kho tinh thần công dân tốt, còn có má»™t phương thuốc nhiệm mà u hoặc má»™t thứ biện pháp khôn ngoan cá»§a biên táºp viên phụ trách mục “tâm tình†trình bà y vá» má»™t trưá»ng hợp đặc biệt vá» má»™t thanh niên phà n nà n vá» lòng sắt đá không chuyên cá»§a má»™t cô gái mà anh ta yêu, dạy anh ta là m cách nà o để chinh phục được cô gái.
Trên trang sắc đẹp, lại có lá»i giải đáp đầy đủ cho má»™t thiếu nữ muốn được khuyên nhá»§ để có được mắt sáng, má hồng và vẻ mặt xinh đẹp.
Má»™t tin khác đòi há»i phải có má»™t sá»± hiểu biết đặc biệt, là má»™t “việc riêng†vắn tắt, được viết như sau:
“Giắc thân yêu, tha lá»—i cho em. Hẹn anh đúng 8h 30 sáng nay gặp em ở góc phố MêđixÆ¡n và phố thứ…Ta ra Ä‘i và o đúng ngá».
Ngưá»i hối lá»—iâ€
Lúc 8h, má»™t thanh niên nét mặt phá» phạc, mắt hừng há»±c như sốt vì lo lắng, Ä‘i ngang qua quầy bán báo cá»§a Giuxeppi quẳng 1 xu nhặt lấy tá» báo trên cùng. Má»™t đêm không ngá»§ đã khiến anh trở thà nh kẻ dáºy muá»™n. 9h đã phải đến sở là m việc mà trong khoảng thá»i gian từ giỠđến đó còn phải cạo râu, còn phải uống chá»›p nhoáng má»™t tách cà phê nữa.
Anh ghé và o hiệu cắt tóc rồi lại hấp tấp ra Ä‘i. Anh đút tá» báo và o túi, thầm nghÄ© đến giỠăn trưa sẽ Ä‘á»c. Tá»›i góc phố gần đó, tá» báo rÆ¡i khá»i túi anh, lôi theo cả đống găng tay má»›i. Äi được ba dãy nhà , không thấy đôi găng đâu anh bá»±c tức lá»™n trở lại.
Äúng tám rưỡi, anh tá»›i góc phố chá»— đôi găng và tá» báo nằm lăn lóc trên mặt đất. Nhưng tháºt lạ lùng, anh bá»—ng quên phắt Ä‘i cái mà anh trở lại tìm kiếm. Anh Ä‘ang nắm lấy hai bà n tay nhá» nhắn, chưa bao giá» anh nắm chặt đến thế và nhìn và o đôi mắt hối háºn mà u nâu, niá»m vui sướng rá»™n lên trong lòng anh.
-Giắc thân yêu – cô gái nói – em biết là anh sẽ đến đây đúng giỠmà .
“Chẳng hiểu cô ấy định nói gì – anh thầm nghÄ© – nhưng không sao, không sao hếtâ€
Má»™t cÆ¡n gió mạnh từ phÃa tây xô tá»›i, hất tá» báo khá»i vỉa hè, mở tung nó ra và bốc nó lên bay lá»™n trên không sang phố bên. Ngược đưá»ng phố ấy, anh thanh niên đã viết thư cho biên táºp viên cá»§a mục “tâm tình†há»i xin má»™t công thức để chinh phục cô gái mà anh mê say Ä‘ang dong cương má»™t con ngá»±a hồng bất kham, kéo má»™t chiếc xe độc mã hai bánh.
CÆ¡n gió đùa nhả bùng lên áºp tá» báo Ä‘ang bay và o mặt chú ngá»±a hồng bất kham. Con ngá»±a lồng lên biến thà nh má»™t vệt mà u hồng pha lẫn mà u đỠcá»§a bánh xe Ä‘ang quay tÃt, kéo dà i qua bốn dãy nhà . Rồi cái vòi nước máy đóng vai trò cá»§a nó trong công cuá»™c sáng thê và chiếc xe độc mã biến thà nh dóm diêm như thể đã được an bà i từ trước, còn anh chà ng xà Ãch thì nằm chết lặng trên đưá»ng nhá»±a trước má»™t toà nhà già u có nà o đó
Ngưá»i ta vá»™i chạy ra khiêng anh ta ngà y láºp tức và o trong nhà . Má»™t ngưá»i phụ nữ tá»± là m gối cho anh ta kê đầu và bất chấp những ánh mắt tò mò, cô ta cúi xuống nói: “Ôi, đúng là anh rồi Bôby; bao giá» cÅ©ng chỉ có anh thôi. Anh không thấy thế sao? Nếu em có mệnh hệ nà o thì em không sống được và …â€
Nhưng đang cơn gió to thế nà y, chúng ta phải mau mau theo sát tỠbáo của chúng ta.
Viên cảnh sát Ô Brai bắt lấy tá» báo như là má»™t nhân váºt nguy hiểm cho giao thông. Những ngón tay chuối mắn cá»§a hắn cháºm chạp vuốt thẳng lại những tá» báo tÆ¡i tả. Hắn Ä‘ang đứng cách cổng sau cá»§a quán ăn Xenđơn Ben và i bước. Hắn khó nhá»c đánh vần đỠbà i báo “Báo chà đứng hà ng đầu trong cuá»™c váºn động á»§ng há»™ cảnh sátâ€.
Nhưng, suỵt! Tiếng tên phụ trách quầy rượi Äany lá»t qua khe cá»a: “Nà y MaikÆ¡, má»™t cốc nhá» phần ông bạn già đây.â€
Sau những cá»™t báo thân tình mở rá»™ng, viên cảnh sát Ô Brai nhanh nhẹn nháºn lấy cốc rượi “thứ thiệtâ€. Rồi hắn hùng dÅ©ng, tỉnh táo và khoẻ khoắn bước Ä‘i là m nhiệm vụ. Ước gì ông chá»§ bút có thể tá»± hà o nhìn thấy cái kết quả tinh thần, cái kết quả theo đúng nghÄ©a cá»§a chữ đã ban phước cho công sức cá»§a ông ta.
Viên cảnh sát Ô Brai gấp tá» báo lại, vui vẻ giúi nó và o nách má»™t chú bé Ä‘i ngang qua. Chú bé tên là Giôny và chú mang tá» báo vá» nhà . Chị chú bé là GlaÄ‘i, chÃnh cô ta viết thư cho biên táºp viên trang “sắc đẹp†để há»i vá» phương thuốc nhiệm mà u để có thể thá»±c hiện được vá» sắc đẹp. Chuyện ấy đã từ mấy tuần trước rồi và cô đã thôi không tìm câu trả lá»i nữa. Cô Ä‘ang mặc áo để Ä‘i lên phố để mua Ãt dải viá»n. Bên trong váy cô Ä‘Ãnh hai mảnh giấy báo cá»§a Giôny mang vá». Khi cô Ä‘i tiếng sá»™t soạt nghe y như tiếng sá»™t soạt cá»§a đồ tháºt.
Ra đến ngoà i phố cô gặp nhà Brao ở tầng dưới và dừng lại nói chuyện. Cô gái nhà Brao tái mặt. Chỉ có thứ lụa năm đô má»™t thước má»›i tạo được thứ âm thanh cô ta nghe thấy khi GlaÄ‘i cất bước. Cô gái nhà Brao héo hon cả ngưá»i vì ghen tị, nói và i tiếng hằn há»c rồi bá» Ä‘i, môi mÃm chặt.
GlaÄ‘i tiếp tục Ä‘i vá» phÃa đại lá»™. GiỠđây, mắt cô ta sáng long lanh như nước nguồn. Sắc hồng tươi phá»›t trên đôi má cô, má»™t nụ cưá»i thoả mãn, tế nhị và đầy sinh khà biến đổi bá»™ mặt cá»§a cô. Cô đẹp hẳn lên. Giá mà khi ấy bà biên táºp viên trang sắc đẹp nhìn thấy cô lúc ấy. Hình như lá»i giải đáp cá»§a bà ta trên báo có nói đến việc trau dồi tình cảm đối vá»›i má»i ngưá»i để là m cho nét mặt thô xấu trở thà nh hấp dẫn.
Tay cầm đầu nghiệp Ä‘oà n – mà lá»i huấn thị trịnh trá»ng và đanh thép cá»§a bà i xã thuyết trên báo nhằm và o là bố cá»§a GlaÄ‘i và Giôny. Ông ta nhặt những mảnh báo còn lại cá»§a tá» báo mà GlaÄ‘i đã tước mất để là m ra cái thứ thuốc để là m ra tiếng sá»™t soạt cá»§a lụa. Mắt ông ta không trông thấy bà i xã thuyết mà lại bắt gặp má»™t trò đố khéo léo, có bá» ngoà i lừa dối vẫn thưá»ng là m say mê cả kẻ ngây ngô lẫn ngưá»i khôn ngoan.
Ông vá»™i xé lấy ná»a trang báo, chiếm lấy cái bà n, cây bút chì và tá» giấy rồi miệt mà i vá»›i trò chÆ¡i ấy.
Ba giá» sau, sau khi đợi ông ta uổng công tại má»™t Ä‘iểm đã định, các thá»§ lÄ©nh khác, bảo thá»§ hÆ¡n tuyên bố và quyết định tán thà nh hoà giải, như thế là tránh được cuá»™c đình công vá»›i những háºu quả nguy hiểm cá»§a nó. Những số báo sau đó, vá»›i giá»ng cá»§a kèn đồng đã nhắc đến bằng chữ in mà u, tố cáo thắng lợi cá»§a tá» báo đối vá»›i những mưu đồ đã dá»± tÃnh cá»§a tay cầm đầu nghiệp Ä‘oà n.
Những mảnh còn lại của tỠbáo thiết thực cũng kiên trì chứng tỠhiệu lực của nó.
Khi Giôny Ä‘i há»c vá», chú đã tìm má»™t chá»— khuất để bá» những cá»™t báo đã xé rá»i ra khá»i bên trong quần áo, nÆ¡i chúng được phân bố khéo léo để bảo vệ má»™t cách có kết quả những khu vá»±c thưá»ng bị trừng phạt ở nhà trưá»ng tiến công và o. Giôny há»c ở trưá»ng tư và đã có chuyện lôi thôi vá»›i thầy giáo, như đã nói, trong số báo sáng hôm đó, có má»™t bà i xã thuyết xuất sắc chống lại việc đánh Ä‘áºp để trừng phạt và không còn nghi ngá» gì nữa, nó đã phát huy tác dụng.
Sau chuyện nà y, còn ai dám hoà i nghi sức mạnh của báo ch�
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 04:06 PM.
|

21-07-2008, 12:53 AM
|
Nháºp Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 26
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Cây sương rồng
Äiá»u quý nhất cá»§a thá»i gian là nó chỉ thuần tương đối. Theo sá»± nhất trà chung, phần lá»›n những hồi tưởng được dà nh cho ngưá»i Ä‘ang bị thì thụp rÆ¡i xuống nước và ta không nói quá là con ngưá»i có thể duyệt lại toà n bá»™ cuá»™c tình chỉ trong thá»i gian ngắn ngá»§i khi há» cởi đôi găng tay.
Äấy là việc Trysdale Ä‘ang là m, khi anh đứng bên chiếc bà n trong căn phòng độc thân anh thuê. Trên mặt bà n là má»™t cây xanh trồng trong má»™t cái lá» bằng đất nung Ä‘á». Cây nà y là má»™t loà i xương rồng, vá»›i những chiếc lá dà i thõng, liên tục Ä‘ong đưa theo ngá»n gió nhẹ nhất trong cá» chỉ lạ lùng dưá»ng như ra dấu hiệu gì đấy.
Anh bạn của Trysdale, anh trai của cô dâu, đứng kế bên cái tủ bát đĩa, đang phà n nà n vì phải uống rượu một mình. Cả hai đang mặc bộ quần áo dự lễ.
Trong khi Trysdale Ä‘ang cháºm rãi cởi những cúc găng tay, đầu óc anh nhanh chóng và đau xót hồi tưởng lại những giá» vừa trôi qua. Dưá»ng như khứu giác cá»§a anh vẫn còn đượm mùi hương từ những lẵng hoa xếp dầy đặc trong nhà thá» và trong tai anh vẫn còn vang tiếng rầm rì cá»§a hà ng nghìn giá»ng hát, tiếng xà o xạc cá»§a trang phục giòn cứng và dai dẳng má»™t cách cố chấp nhất, những lá»i ê a cá»§a vị mục sư Ä‘ang buá»™c Ä‘á»i cô và o ngưá»i khác mà không ai gỡ ra được.
Như thể do thói quen cá»§a đầu óc anh ta, từ khÃa nhìn chung cục vô vá»ng nà y, anh vẫn cố gắng hết mức để Ä‘i đến lá»i lý giải tại sao và là m thế nà o anh đã mất cô. Bị má»™t thá»±c tế không thể dung hoà giáng cho anh má»™t cú thô bạo, anh bất ngá» thấy mình đối diện vá»›i cái mà từ xưa đến giá» anh chưa bao giá» giáp mặt - cái bản ngã sâu thẳm, nguyên sÆ¡ và giản đơn cá»§a anh. Anh đã thấy má»i lá»›p nhung y cá»§a trò giả vá» và kiêu kỳ mà anh đã mặc giá» biến thà nh giẻ rách cá»§a tÃnh ngông cuồng. Anh rùng mình vá»›i ý nghÄ© rằng, từ trước đến giá», trong con mắt cá»§a thiên hạ, trang phục cá»§a anh hẳn có vẻ nghèo nà n và tả tÆ¡i. TÃnh phù phiếm và táºt hay dối gạt! Äây là những Ä‘iểm yếu cá»§a anh. Và riêng cô thì không bao giá» như thế! Nhưng tại sao…
Khi cô Ä‘i cháºm rãi giữa hai hà ng ghế dẫn đến bục là m lá»…, anh cảm thấy má»™t ná»—i đắc thắng thấp hèn, chán ngán vốn vẫn thưá»ng nâng đỡ anh. Anh đã tá»± nhá»§ là vẻ nhợt nhạt cá»§a cô là do ý nghÄ© cô dà nh cho má»™t ngưá»i nà o khác chứ không phải cho ngưá»i cô sẽ trao cuá»™c Ä‘á»i. Nhưng ngay Ä‘iá»u an á»§i tệ hại nà y cÅ©ng không giữ được lâu. Vì lẽ, khi anh thấy cô thoáng ngước lên nhìn, má»™t tia nhìn trong sáng cô dà nh cho ngưá»i Ä‘oạt được cô, tá»± anh biết rằng anh đã bị quên lãng. Có má»™t lần, cô đã gá»i lên anh cùng tia nhìn nà y. Thá»±c ra, sá»± lừa dối cá»§a anh đã vỡ vụn, má»i chống đỡ Ä‘á»u không còn. Thế thì tại sao cuá»™c tình lại chấm dứt? Không có bất hoà giữa hai ngưá»i, không có gì cả.
Cả nghìn lần anh đã duyệt lại trong tâm trà anh sá»± việc xảy ra trong những ngà y cuối cùng trước khi má»i chuyện Ä‘á»u bị đảo lá»™n.
Cô luôn khăng khăng muốn tung anh lên mây xanh và anh đã chấp nháºn việc nà y vá»›i vẻ huy hoà ng. Hương hoa cô dâng lên tháºt ngá»t ngà o, tháºt khiêm tốn (anh tá»± nhá»§ như thế), đầy tÃnh trẻ con và đầy vẻ tôn thá» và (có lần anh Ä‘oán chắc như thế) tháºt thà nh khẩn. Cô đã gán ghép cho anh, đến mức gần như siêu nhiên, má»i đức tÃnh và má»i xuất chúng và má»i tà i năng, rồi anh đã hấp thụ việc hiến dâng như thể cây cối sa mạc thu lấy những giá»t mưa mà không chắc sẽ nở hoa hay kết trái.
Trysdale hồi tưởng lại rõ rà ng má»™t ká»· niệm đỉnh cao vá» tÃnh tá»± kiêu cá»§a anh - đầy ngu xuẩn nhưng hối tiếc thì đã muá»™n.
Äấy là và o má»™t buổi tối khi anh má»i cô lên mây xanh và chia sẻ sá»± vÄ© đại cá»§a mình. Giá» thì anh quá Ä‘au đớn nên không muốn nhá»› lại nhiá»u vá» vẻ đẹp đầy thuyết phục cá»§a cô tối hôm ấy - mái tóc lượn sóng buông thả, mãnh lá»±c lôi cuốn dịu dà ng và trinh nguyên cá»§a những tia nhìn và lá»i nói cá»§a cô. Trong khi chuyện trò vá»›i nhau, cô nói:
- Và Thuyá»n trưởng Carruthers đã cho em biết là anh nói tiếng Tây Ban Nha như ngưá»i bản xứ. Tại sao anh giấu em má»™t tà i năng như thế? Có việc gì mà anh không biết không?
- Thá»±c ra, Carruthers là má»™t anh dốt. Chắc chắn là anh (Trysdale) đã mang tá»™i (đôi lúc anh như thế) thốt lên trong câu lạc bá»™ cá»§a anh má»™t câu châm ngôn nà o đấy bằng tiếng Tây Ban Nha mà anh đã moi ra từ mấy thứ hổ lốn trên bìa sau các quyển từ Ä‘iển. Carruthers, vốn là má»™t trong những ngưá»i ngưỡng má»™ anh hết mình, chÃnh là ngưá»i đã phóng đại việc phô trương cho má»™t óc thông thái đáng nghi ngá».
Nhưng hỡi ôi! Hương hoa từ lòng ngưỡng má»™ cá»§a cô đã trở nên quá ngá»t và quá bốc! Anh để cho lá»i gán ghép lan truyá»n ra mà không Ä‘Ãnh chÃnh. Không phản đối gì cả, anh đã cho phép cô choà ng quanh vầng trán anh cái vòng miện giả hiệu vá» ná»n uyên bác Tây Ban Nha. Anh đã để cái vòng miện xoắn xÃt má»m dịu tô Ä‘iểm cho cái đầu thÃch chinh phục cá»§a anh, mà không cảm thấy có những gai nhá»n Ä‘ang châm chÃch và sau nà y sẽ xuyên thá»§ng cả anh.
Cô tháºt là vui tươi, thẹn thùng và dè dặt là m sao ấy! Cô đã vùng vẫy như con chim bị đánh bẫy khi anh đã Ä‘em má»i thứ trá»ng đại cá»§a anh ra đặt dưới chân cô! Anh đã có thể Ä‘oán chắc, và giá» anh vẫn Ä‘oán chắc mà không nhầm lẫn, là cô đã chấp nháºn anh. Chỉ có Ä‘iá»u cô không thể trả lá»i trá»±c tiếp cho anh, vì cô còn e thẹn. Cô bảo: “Ngà y mai em sẽ gá»i anh câu trả lá»i†và anh, kẻ chiến thắng buông thả tá»± tin, đã mỉm cưá»i ban cho cô quyá»n được trá»… hạn.
Ngà y kế, anh nóng nảy trông chá» câu trả lá»i cá»§a cô. Äến trưa, anh nà i ngá»±a cá»§a cô đến gõ cá»a phòng anh, rồi để lại cây xương rồng lạ lùng trong cái bình đất nung Ä‘á». Không há» có tá» thư hay lá»i hay lá»i nhắn, chỉ có chiếc thẻ cá»™t và o cây xương rồng mang má»™t danh từ ngoại ngữ man di hoặc là má»™t tên thá»±c váºt. Anh đã chá» cho đến tối, nhưng vẫn không nháºn được câu trả lá»i cá»§a cô. Tá»± ái to phồng và tÃnh phù phiếm bị thương tổn khiến anh không muốn đến tìm cô. Hai ngà y sau, há» gặp lại nhau trong má»™t bữa ăn tối. Há» chà o há»i nhau theo cách bình thưá»ng, nhưng cô nhìn anh, ngừng thở, băn khoăn, giáºn dữ. Anh lịch sá»± khăng khăng chá» nghe cô giải thÃch. Vá»›i tÃnh nhạy cảm cá»§a phụ nữ, cô Ä‘oán ra ý anh, rồi trở nên lạnh lùng như băng tuyết. Từ ngà y ấy, há» rá»i xa nhau dần. Anh đã có lá»—i chá»— nà o? Lá»—i thuá»™c vá» ai? Giá» trở nên khiêm tốn, anh tìm kiếm câu trả lá»i giữa những hoang tà n cá»§a việc tá»± thổi phồng.
Tiếng nói cá»§a ngưá»i thanh niên kia tá»c mạch chen và o luồng hồi tưởng:
- Nà y, Trysdale, có chuyện gì váºy? Cáºu có vẻ Ä‘au khổ cứ như chÃnh cáºu là chú rể thay vì chỉ đóng vai phù rể! Nhìn tá»› đây nà y, má»™t món phụ tùng khác, đã Ä‘i hai nghìn dặm suốt từ Nam Mỹ trên má»™t chiếc tà u đầy tá»i và gián để nhắm mắt là m ngÆ¡ sá»± hy sinh - hãy nhìn xem tá»™i lá»—i tá»› chất nhẹ như thế nà o trên hai vai! Tá»› chỉ có má»™t đứa em gái và giá» nó đã Ä‘i. Nà y, uống tà gì Ä‘i để xoa dịu lương tâm cá»§a cáºu.
- Tớ không muốn uống gì trong lúc nà y, cảm ơn.
Anh bạn đi đến gần anh, tiếp tục:
- Rượu cô-nhắc cá»§a cáºu tồi quá. Ngà y nà o đấy chạy xuống Punta Redonda để gặp tá»› và thá» mấy thứ ông già Garcia mang láºu và o. Chuyến Ä‘i đáng công lắm. A nà y! Gặp lại cố nhân ở đây! Cáºu đà o đâu ra cây xương rồng nà y thế, Trysdale?
- Món quà từ má»™t ngưá»i bạn. Có biết loà i cây nà y không?
- Biết rõ lắm chứ! Nó thuá»™c miá»n nhiệt đới. Có hà ng trăm cây má»c quanh Punta. Tên nó ghi trên cái thẻ đây nà y. Có biết má»™t chữ Tây Ban Nha nà o không, Trysdale?
Trysdale đáp, vá»›i bóng ma cay đắng cá»§a má»™t nụ cưá»i:
- Không. Äấy là tên Tây Ban Nha à ?
- Äúng thế. Dân bản xứ mưá»ng tưởng là những chiếc lá cá»§a nó vươn dà i để ra hiệu cho ta. Há» gá»i nó bởi tên nà y - Ventomarme. Tên có nghÄ©a là "Hãy đến mang tôi Ä‘i".
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 04:07 PM.
|

22-07-2008, 01:47 AM
|
Nháºp Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 26
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Thợ cắt tóc kể chuyện
Ngưá»i đưa thư nhún mình và o chiếc ghế vá»›i dáng vẻ như có ý xin lá»—i, vì tia nhìn trịch thượng và khinh rẻ cá»§a ông thợ cắt tóc. Ông ta tháºt là dữ dằn, lạnh lùng và tá»± tin, lại còn nhìn thiên hạ bằng thái độ miệt thị. Tóc Ngưá»i ÄÆ°a Thư đã được cắt ngắn bằng tông-đơ hôm trước. Ông thợ cắt tóc há»i nhá» nhưng vá»›i giá»ng đầy nguy hiểm:
- Cắt tóc hở?
- Cạo râu.
Ông thợ cắt tóc nhướng đôi lông mà y, phóng má»™t tia nhìn khinh rẻ vá» nạn nhân cá»§a ông, rồi quáºt chiếc ghế ngã nằm xuống sau âm thanh cót két rồi tiếng đánh ầm vang dá»™i.
Ông ta vá»›i lấy chiếc lỠđựng kem và bà n chải, ném cho Ngưá»i ÄÆ°a Thư tia nhìn khinh khi muôn thuở, rồi khịt mÅ©i quay Ä‘i vá» hướng vòi nước. Rồi ông quay lại, trùm lên nạn nhân thụ động má»™t tấm vải thùng thình, và vá»›i bà n tay không thương xót quệt má»™t khối kem cạo râu có mùi ngá»t ngá»t lên miệng anh khách. Rồi ông bắt đầu kể chuyện, ông há»i:
- Äã từng đến Seatle, lãnh địa Washington, chưa?
- Ngưá»i ÄÆ°a Thư cố vùng vẫy trong đám kem:
- - Bơ lúp-a-lúp-bơ lúp.
Rồi anh lắc đầu một cách yếu ớt.
- Tôi cÅ©ng chưa. Nhưng má»™t đứa em trai cá»§a tá»™i tên Bill có má»™t vưá»n cam, cách thà nh phố St. John cá»§a bang Florida chÃn dặm. Äấy chỉ là má»™t sợi tóc chẻ trên cổ anh; nó má»c sai chá»—. Äôi lúc huýt-ky khiến tóc má»c như thế. Huýt-ky là thứ ghê gá»›m. Ông có uống Huýt-ky không?
Cả mặt Ngưá»i ÄÆ°a Thư chỉ còn má»™t con mắt là không bị kem phá»§, nên anh cố gá»i má»™t tÃn hiệu nói “không†lên dây thần kinh
thị giác ở đấy, nhưng ông thợ cắt tóc đã quá nhanh nhẹn khéo léo lấy bà n chải phết một nhát phủ xà phòng lên nốt con mắt ấy. Ông tiếp tục:
- Äứa em tôi hay nát rượu. Hắn uống huýt-ky nhiá»u hÆ¡n bất cứ ai ở Houston, nhưng không bao giá» say. Hắn có má»™t ghế trong hiệu cá»§a tôi, nhưng tôi phải cho hắn Ä‘i. Bill có tÃnh khà tuyệt vá»i. Khi hắn đã uống rượu đến mức không chịu thêm được nữa thì hắn ngừng uống. Chỉ hai con mắt cá»§a hắn biểu lá»™ cho thấy Ä‘iá»u ấy. Äôi mắt dưá»ng như trở thà nh đùng đục, tanh tanh, và không còn xoay trở được trong cái đầu cá»§a hắn. Khi Bill muốn nhìn qua má»™t bên, hắn thưá»ng dùng mấy ngón tay để xoay hai tròng mắt hắn má»™t chút vá» hướng hắn muốn nhìn. Hai con mắt hắn y hệt như mấy cá»a sổ tròn anh thấy trên nóc vòm nhà bưu Ä‘iện. Anh có thể nghe Bill thở dốc bên kia đưá»ng khi bụng hắn đã đầy rượu. Hắn có thể cạo cho ngưá»i ta khi say cÅ©ng tươm tất như khi tỉnh.- Dao cạo có là m ông Ä‘au không?
Ngưá»i ÄÆ°a Thư cố đưa má»™t tay khoác ra hiệu chối bá» má»i cảm giác Ä‘au đớn, nhưng con mắt lanh lẹ cá»§a ông thợ cắt tóc đã bắt được cỠđộng và ông lấy nguyên sức nặng cá»§a thân hình mình đè lên bà n tay ấy , ép dẹp nó xuống chiếc ghế. Ông ta tiếp tục:
- Tôi luôn để ý thấy rằng khách cá»§a Bill đông gấp 4 lần khách cá»§a tôi, ngay cả khi hắn lắm rượu như thế.Thiên hạ cứ đến 3, 4 lần má»—i ngà y, ngồi chá» hắn để đến lượt mình trong khi ghế cá»§a tôi lại trống vắng. Tôi không hiểu nổi tại sao như thế. Bill có khách nưá»m nượp đến ná»—i hắn không có thì giá» Ä‘i ra ngoại cá»a hiệu, nhưng hắn giữ má»™t hÅ© rượu to trong phòng sau, cứ cách và i phút là hắn chui và o đấy để là m má»™t há»›p.
“ Má»™t ngà y kia tôi để ý thấy má»™t ông vừa ra khá»i ghế cắt tóc là có hà nh động khác thưá»ng, ngưá»i lảo đảo khi bước ra ngoà i. Má»™t hai ngà y sau, cá»a hiệu đông khách từ sáng đến tối, và má»™t ông khách trởlại 3 lần đòi cạo râu cho ông trong buổi xế chiá»u. Và i ngà y kế tiếp, có cả má»™t đám khách đầy trong cá»a hiệu, rồi còn có cả má»™t đám ngưá»i xếp hà ng theo hè phố dà i ra cho đến hai ba nhà kế bên. Hôm ấy Bill kiếm được 9 đô. Tối ấy có ông cảnh sát đến dá»±ng tôi dáºy, bảo là tôi phạm tá»™i mở quán rượu không giấy phép. Hình như hÆ¡i thở cá»§a Bill nồng nặc mùi huýt-ky đến ná»—i má»—i ông khách sau khi được nó cạo trở nên hừng chà và giá»›i thiệu bạn bè mình đến đấy để cạo râu. Tôi tốn mất 300 đô để thoát khá»i cái nạn ấy, rồi sau đấy không bao lâu tôi phải tống Bill Ä‘i Florida.
***
Ông thợ cắt tóc tóm lấy nạn nhân qua và nh tai và tống cái đầu ngả qua bên kia. Ông tiếp tục:
- Có lần tôi được gá»i đến đưá»ng Piney để cạo má»™t ngưá»i chết. Dân thợ cạo không thÃch việc nà y, tuy má»—i lần há» kiếm được 5 đến 10 đô. Äấy là số 1908 đưá»ng Piney. Tôi Ä‘i khoảng 11 giá» tối. Tôi tìm ra con đưá»ng, rồi bắt đầu đếm từ góc phố cho đến khi tôi tìm ra số 1908. Tôi có dao cạo, kem vá»›i chai lỠđựng trong má»™t chiếc há»™p dà nh cho công việc như thế. Tôi đến gõ cá»a căn nhà . Má»™t ông già mở cá»a, mắt ông nhìn xuống chiếc há»™p dụng cụ cá»§a tôi. Ông nói:" Ông đến đây rồi phải không? Thế thì má»i ông lên lầu, ông ấy ở căn phòng bên tay phải. Không có ai ở vá»›i ông ấy cả.Ông không có bạn bè hoặc thân nhân nà o trong thà nh phố; ông ấy chỉ má»›i đến thuê phòng ở đây khoảng 1 tuần nay.
Tôi há»i:" Ông ấy... việc xảy ra đã bao lâu rồi?"
ông già đáp:" Tôi Ä‘oán chừng má»™t giá»."
Tôi thấy nhẹ nhõm vì cạo cho xác chết luôn luôn dá»… hÆ¡n là vá»›i xác đã chết lâu thà nh lạnh cứng. Tôi Ä‘i và o căn phòng, vặn ngá»n đèn lên. Xác ngừoi đà n ông được đặt nằm trên giưá»ng. Ông ta vẫn còn ấm, bá»™ râu cá»§a ông ta đã má»c ra khoảng được 1 tuần. Toi bắt đầu là m việc, và trong ná»a giỠđồng hồ tôi cạo sá»a cho ông ấy sạch đẹp đến ná»—i ông sẽ hà i lòng hết mình nếu ông còn sống. Rồi tôi Ä‘i xuống dưới nhà và gặp lại ông già .
Ông già há»i tôi:" Thà nh công thế nà o?"
Tôi đáp:" Tốt.Ông ấy bây giá» trông được lắm.Ai trả tiá»n đây?"
Ông già đáp:" Hôm qua ông ấy đưa tôi 30 đô để gá»i cho thân nhân cá»§a ông ấy ở Alabama. Tôi nghÄ© tiá»n công cá»§a ông là lấy từ khoản tiá»n nà y."
Tôi nói:" Thù lao là 5 đô."
Ông già đưa tôi 5 dô. Tôi đi vỠnhà mà thấy hoà n toà n thoả mãn vỠcông việc mình là m.
Äến đây, ông thợ cắt tóc chá»™p lấy chiếc ghế, ném nó dá»±ng đứng lên, giáºt tấm vải choà ng ra, vùi hai bà n tay trong mái tóc cá»§a Ngưá»i ÄÆ°a Thư và nhổ ra má»™t dúm, đấm đấm nện nện, lắc cái đầu qua lại dữ dá»™i, rồi khẽ rÃt má»™t cách mỉa mai:
- Dùng cồn nguyệt quế không?
Ngưá»i ÄÆ°a Thư gáºt đầu má»™t cách ngu xuẩn, nhắm hai mắt lại và cố nhá»› ra, nhưng vô hiệu, má»™t câu kinh cầu nguyện.
Ông thợ cắt tóc kể tiếp:
- Ngay hôm sau, tôi có nghe má»™t tin.Dưá»ng như có má»™t ông qua Ä‘á»i ở số 1908 đưòng Piney không lâu trước khi má»™t ông ở nhà kế bên uống thuốc độc.Ngưá»i ở nhà ông uống thuốc độc má»i bác sÄ© đến, còn thân nhân ngưá»i chết trong nhà kia Ä‘i kêu thợ cạo. Äiá»u ná»±c cưá»i là cả ông bác sÄ© và tôi Ä‘á»u bị nhầm lẫn nên Ä‘i đến nhầm địa chỉ. Ông bác sÄ© Ä‘i đến nhà ngưá»i chết và gặp vị bác sÄ© gia đình lúc ấy chuẩn bị ra vá». Ông không bá» phà thì giỠđể há»i han, mà lấy ra cái bÆ¡m dạ dà y, nhét và o há»ng ngưá»i chết rồi lo bÆ¡m chất độc ra. Trong lúc ấy tôi lại lo cạo cho ngưá»i uống thuốc độc còn sống Ä‘ang nằm chá» bác sÄ©. Và đoạn chết cưá»i nhất là sau khi ông bá sÄ© đã bÆ¡m ra má»i thứ thuốc khá»i dạ dầy ngưá»i chết mà ông bác sÄ© gia đình nỠđã cho uống, ngưá»i chết bá»—ng mở mắt, ngồi dáºy rồi ăn bÃp-tết vá»›i khoai tây.Việc nà y là m ông bác sÄ© nổi xung lên, nên ông và ông bác sÄ© có cái bÆ¡m dạ dầy xông và o đấm đá nhau, rồi cả hai cùng ngã lăn xuống cầu thang và là m cái giá treo mÅ© vỡ thà nh từng mảnh vụn.
Ngưá»i ÄÆ°a Thư há»i má»™t cách e dè:
- Còn cái ông đã uống thuốc độc thì ra sao?
- Ông ấy à ? Dĩ nhiên là ông ấy chết, nhưng chết với khuôn mặt cạo chỉnh tỠđẹp trai không ai bằng.
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 04:08 PM.
|

22-07-2008, 01:51 AM
|
Nháºp Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 26
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Xuân vỠtrên thực đơn
Nguyên tác: Spring à la carte
Äấy là má»™t ngà y tháng Ba.
Không bao giá», nên nhá»› là không bao giá» bạn viết như thế khi bắt đầu má»™t mẩu truyện. Không có câu mở đầu nà o tệ hại hÆ¡n nữa. Như thế là thiếu sáng tạo, đơn Ä‘iệu, khô khan, và có thể rồi chỉ có gió… Nhưng trong hoà n cảnh nà y, câu trên lại có thể được ngưá»i Ä‘á»c chấp nháºn. Vì lẽ, câu văn sau đây, đánh lẽ có thể được dùng để khánh thà nh mẩu truyện, lại quá cưá»ng Ä‘iệu và đưá»ng đột nếu ta dứ trước mắt ngưá»i Ä‘á»c mà thiếu sá»± chuẩn bị.
Sara đang khóc trên bản thực đơn của cô.
Cứ nghĩ đến một cô gái New York nhỠnước mắt trên một bản thực đơn!
Äể lý giải việc nà y, cho phép bạn Ä‘oán là có thể do tôm hùm không có trong thá»±c đơn, hoặc là cô đã thá» trong mùa Chay Tịnh (thá»i gian 40 ngà y trước lá»… Phục Sinh, khi nhiá»u tÃn đồ Ki-tô thá»±c hiện nghi thức tôn giáo gồm nhịn ăn và tá» lòng sám hối vá» tá»™i lá»—i cá»§a mình) là sẽ không đụng đến món kem lạnh, hoặc là cô đã lỡ gá»i món hà nh, hoặc là cô đã có má»™t bữa ăn thịnh soạn. Rồi khi má»i giả thuyết nà y Ä‘á»u không đúng, xin bạn vui lòng để câu chuyện được tiếp tục.
Cái ông, đã tuyên bố rằng thế giới chỉ là một con sò mà ông có thể dùng thanh gươm để tách nó ra, thì có thể gây tiếng vang lớn hơn là do ông có thực tà i. Tách hai mảnh vỠcủa con sò bằng gươm thì chẳng khó gì cả. Nhưng có khi nà o bạn thỠtách con sò trên cạn với máy đánh chữ không?
Sarah đã cố tách vá» sò bằng vÅ© khà cá»§a cô. Không biết gì vá» tốc ký, cô không thể tham gia và o vÅ© trụ cá»§a những tà i năng mà bạn thấy thưá»ng Ä‘i ăn trưa vá»›i đồng nghiệp cá»§a há» trong thá»i gian xe Ä‘iện ngầm bãi công. Cô chỉ là thư ký đánh máy là m việc tá»± do trong những nghá» kỳ lạ chuyên lo ghi chép.
Thà nh tá»±u sáng chói và danh giá nhất trong việc Sarah đấu giá vá»›i Ä‘á»i là sá»± dà n xếp vá»›i nhà hà ng Schulenberg’s - má»™t cái tên Äức. Nhà hà ng nà y nằm kế cáºn toà nhà có phòng mà cô thuê trá». Má»™t buổi tối ná», sau má»™t bữa ăn đáng giá 40 cent gồm năm món (được dá»n ra cho khách nhanh như khi bạn ném năm quả bóng và o ông da Ä‘en), Sarah mang Ä‘i bản thá»±c đơn. Nó được viết bằng nét viết thảo, hầu như không ai Ä‘á»c ra đấy là chữ Anh hay chữ Äức, mà cách viết lại lá»™n xá»™n đến ná»—i nếu bạn không cẩn tháºn thì bạn có thể bắt đầu bữa ăn bằng cây tăm xỉa răng, rồi đến bánh ngá»t, rồi đến món súp và ngà y trong tuần. (Ngưá»i phương Tây bắt đầu bữa ăn bằng món súp, thưá»ng là “súp trong ngà y†nếu là trong nhà hà ng, cuối cùng là bánh ngá»t. Vì thá»±c đơn viết lá»™n xá»™n nên thứ tá»± các món ăn bị đảo lá»™n và lại viết không rõ rà ng nên món “súp trong ngà y†bị Ä‘á»c thà nh “ngà y trong tuầnâ€) .
Ngà y kế, Sarah cho Schulenberg xem má»™t tá» thá»±c đơn hoà n chỉnh, chữ đánh máy đẹp, vá»›i tên các món ăn được sắp xếp đầy hấp dẫn đúng theo nghÄ©a vụ cá»§a chúng và đặt dưới tiểu tá»±a thÃch hợp, từ các món ăn nhẹ đến việc không nháºn trách nhiệm vỠáo khoác và dù cá»§a khách.
Schulenberg xem như được thá»±c sá»± là công dân Mỹ ngay tại chá»—, nhá» việc chỉnh sá»a ngữ pháp và chÃnh tả trên bản thá»±c đơn cá»§a ông ! Sarah đạt được thoả thuáºn vá»›i ông. Cô sẽ đánh máy thá»±c đơn cho hai mươi mốt bà n trong nhà hà ng - má»™t bá»™ thá»±c đơn má»›i cho má»—i bữa ăn tối, thá»±c đơn má»›i cho các bữa ăn sáng và trưa khi món ăn có nhiá»u thay đổi hoặc khi tá» thá»±c đơn cÅ© đã nhăn nheo. Äể bù lại, má»—i ngà y Schulenberg cung cấp cho Sarah ba bữa ăn do má»™t anh bồi – đầy hăng hái hết mức có thể - mang đến táºn phòng trá». Má»—i buổi chiá»u, Sarah sẽ nháºn má»™t bản nháp thá»±c đơn viết bằng bút chì, thảo ra những gì mà Äịnh Mệnh sẽ dà nh cho thá»±c khách và o ngà y hôm sau.
Hai bên Ä‘á»u hà i lòng vá»›i thoả thuáºn nà y. Bây giá» thá»±c khách cá»§a Schulenberg biết món mình ăn có tên gá»i là gì, tuy đôi lúc vẫn còn hoang mang do chÃnh bản chất lôi thôi cá»§a các món ăn ấy. Còn Sarah thì được ngà y ba bữa trong mùa đông lạnh lẽo, vô vị, và chÃnh yếu đấy là điá»u cô cần.
Má»™t ngà y, bản niên biểu thá»i tiết dối trá cho là mùa xuân đã đến. Mùa xuân sẽ đến khi nó phải đến. Tuyết cá»§a Tháng Giêng vẫn còn cố chấp bao phá»§ trên đưá»ng phố. Các đà n óc-gan vẫn còn chÆ¡i khúc nhạc vá» mùa hè, vá»›i bao âm Ä‘iệu rá»™n rã cá»§a Tháng Mưá»i Hai. Má»i ngưá»i bắt đầu ghi chú ba mươi ngà y trước để nhá»› mua áo mùa Phục Sinh. Những ngưá»i gác dan đã đóng vòi hÆ¡i nước (hÆ¡i nước nóng được bÆ¡m và o hệ thống ống dẫn đên các phòng để sưởi ấm). Và khi những việc như thế xảy ra, ta có thể biết rằng thà nh phố vẫn còn bị mùa đông siết chặt.
Má»™t buổi chiá»u, Sarah run rẩy trong phòng ngá»§ lịch sá»± cá»§a cô; toà nhà được sưởi, được quét dá»n kÄ© cà ng, má»i tiện nghi Ä‘á»u có; phải nhìn táºn mắt má»›i đánh giá cao được. Cô không có việc gì là m ngoại trừ mấy bản thá»±c đơn cá»§a Schulenberg. Sarah ngồi trên chiếc ghế Ä‘u là m bằng gá»— cây liá»…u kêu cót két, và nhìn ra ngoà i cá»a sổ. Tấm lịch trên tưá»ng khóc vá»›i cô không ngá»›t: “Mùa xuân đã đến, Sarrah, mùa xuân đã đến, báo cho cô biết đấy. Hãy nhìn con số cá»§a tôi đây, Sarah, các con số cá»§a tôi chỉ vá» mùa xuân. Cô cÅ©ng có các số Ä‘o đẹp – các số Ä‘o cá»§a mùa xuân – nhưng tại sao cô lại nhìn ta cá»a sổ buồn bã thế kia?â€
Phòng cá»§a Sarah nằm ở mặt sau cá»§a toà nhà . Khi nhìn qua cá»a sổ, cô có thể thấy bức tưá»ng gạch đỠkhông cá»a sổ cá»§a má»™t nhà máy sản xuất bao bì trên con đưá»ng kế bên. Nhưng bức tưá»ng trong suốt như thuá»· tinh, và Sarah Ä‘ang nhìn xuống má»™t con đưá»ng mòn dà i, rợp bóng cây anh đà o và cây Ä‘u, vá»›i hai bên lá» lót những bụi mâm xôi và dây hồng dại.
Äá»™i tiá»n quân Ä‘Ãch thá»±c cuả mùa xuân thì quá tinh tế, tai và mắt ta khó nháºn ra. Ngưá»i khác phải thấy có hoa huệ tây Ä‘ang nở, sÆ¡n thù du, tiếng hót cá»§a chim xanh – ngay cả lá»i nhắc nhở thô thiển kiểu như cái bắt tay vÄ©nh biệt cá»§a kiá»u mạch và sò biển - truá»›c khi há» có thể dang rá»™ng tay chà o đón Nà ng Xuân và o vòng tay vô vị.
Và o mùa hè năm trước, Sarah đã Ä‘i vá» miá»n quê và yêu má»™t nông gia.
Khi bạn viết truyện, không bao giá» bạn nên viết trở vá» quá khứ theo cách như thế. Äấy là thứ nghệ thuáºt tồi, nó là m què quặt má»i sá»± chú ý. Phải tiến tá»›i, tiến tá»›i trước nữa.
Má»™t tiếng gõ trên cánh cá»a là m tan vỡ những mÆ¡ má»™ng cá»§a Sarah vá» những ngà y hạnh phúc ấy. Anh bồi mang bản thảo tá» thá»±c đơn cho ngà y hôm sau, do ông giá Schulenberg thảo tay bằng bút chì.
Sarah lưu lại ở trang trại Sunnybrook trong hai tuần. Ở đấy, cô đã yêu WWalter, con trai cá»§a nông dân Franklin. Mấy nông dân đã từng yêu và thà nh hôn rồi trở thà nh cá» trong thá»i gian ngắn hÆ¡n. Nhưng anh trai trẻ Walter Franklin là má»™t nhà nông há»c tiến bá»™. Walter đã tán tỉnh và chiếm được con tim cá»§a Sarah trên con đưá»ng mòn ấy, đầy bóng mát và các bụi mâm xôi. HỠđã ngồi bên nhau và hái các nụ hoa bồ công anh để bện thà nh vương miện cho mái tóc cá»§a cô. Anh đã phóng đại ca ngợi vẻ đẹp cá»§a các nụ hoa và ng trên mái tóc nâu cá»§a cô, và cô đã bá» lại sợi dây chuá»—i cá»§a mình ở đấy, bước Ä‘i vá» nhà vung vẩy chiếc mÅ© rÆ¡m trên tay. Há» hẹn sẽ cưới nhau và o mùa xuân - Walter bảo và o lúc có những dấu hiệu đầu tiên cá»§a mà u xuân. Và rồi Sarah đã trá» lại thà nh phố để gõ máy đánh chữ.
Sarah ngồi xuống bên cái máy đánh chữ, luồn má»™t tá» giấy cứng giữa hai trục lăn. Bình thưá»ng cô là m khá nhanh, chỉ trong vòng má»™t tiếng rưỡi đồng hồ là cô đánh xong hai mươi mốt bản thá»±c đơn.
Hôm nay thức ăn có nhiá»u thay đổi hÆ¡n bình thưá»ng. Các món súp lá»ng hÆ¡n, không còn có thịt heo trong các món ăn nhẹ, mà lại có rau diếp Nga trong số các món thịt nướng. Tinh thần sang trá»ng cá»§a mùa xuân lan trà n trên khắp bản thá»±c đơn. Thịt cừu, vốn ngay trước đấy còn nhảy nhót trên các sưá»n đồi xanh, đã được khai thác vá»›i nước sốt để ká»· niệm các vÅ© Ä‘iệu. Bà i hát cá»§a sò biển, tuy không bị ngáºm miệng im tiếng, đã trở nên má»™t khúc thì thầm cá»§a mùa xuân. Cái chảo chiên được xếp xó, bất động sau mấy thanh vỉ cá»§a lò nướng. Danh sách các món bánh trái cây dà i ngoằng ra; các loại bánh nhiá»u béo đã biến mất; xúc xÃch, vá»›i tấm áo dà y cá»™m cuốn quanh, không ở nán lại lâu.
Các ngón tay cá»§a Sarah nhảnh múa như đà n chuồn chuồn lượn trên mặt nước ao mùa xuân. Cô đánh tên từng món ăn theo thứ tá»± từ trên xuống dưới, lấy mắt để Ä‘iá»u chỉnh chÃnh xác má»—i tên tuỳ dà i ngắn.
Ngay trên các món tráng miệng là danh sách các loại rau. Cà rốt và đáºu, măng tây ở trên bánh mỳ nướng, các loại cà chua và ngô phục vụ quanh năm, Ä‘áºu ngá»±, bắp cảroo - và rồi -…
Sarah Ä‘ang khóc trên bản thá»±c đơn cá»§a cô. Những giá»t lệ từ sâu thẳm cá»§a mối thất vá»ng nà o đấy dâng lên trong tim cô và trà o ra khoé mắt. Cô gục đầu trên cái giá cá»§a máy đánh chữ, và các phÃm chữ canh cách tạo nên khúc đệm khô khan cho những nức nở cá»§a cô.
Vì cô đã không nháºn được thư từ gì cá»§a Walter trong hai tuần nay, và món kế tiếp trên bản thá»±c đơn là món rau bồ công anh, bồ công anh trá»™n vá»›i trứng gì đấy – nhưng để ý đến trứng là m gì! - bồ công anh vá»›i những nụ hoa và ng chói mà Walter đã dùng để phong cho cô là m nữ hoà ng cá»§a tình anh và cô dâu tương lai cá»§a anh - bồ công anh, quân tiên phong cá»§a mùa xuân, vương miện cá»§a ná»—i sầu thảm cá»§a cô – đã gợi lại cho cô vá» những ngà y hạnh phúc nhất.
Thưa quý bà , tôi thách quý bà dám cưá»i nếu quý bà trải qua ba cuá»™c trắc nghiệm Ä‘au khổ nà y: giả dụ quý bà thấy những nụ hoa hồng mà ông nhà đã tặng bà khi bà trao trá»n con tim mình cho ông ấy, giỠđược dùng là m món rau trá»™n vá»›i nước sốt Pháp, dá»n lên trước mắt bà ở nhà hà ng Schulenberg! Nếu nà ng Juliet thấy những biểu tượng cá»§a tình yêu do chà ng Romeo trao tặng bị là m nhục như thế, thì hẳn cô ấy sẽ uống thứ thuốc độc kia sá»›m hÆ¡n là trong tình sá» mà Shakespear đã viết!
Nhưng Nà ng Xuân quả là ác độc! Nà ng cần gá»i tÃn hiệu cá»§a mình đến thà nh phố bao la nhưng lạnh lẽo vá»›i toà n đá và sắt. Không có ai để nhá» gá»i ngoại trừ anh liên lạc viên rắn rá»i vá»›i lá»›p áo xanh nhám và dáng vẻ khiêm tốn. Anh chỉ là má»™t quân sÄ© phiêu lưu, cây dent-de-lion – răng sư tá», theo như giá»›i bồi bếp Pháp gá»i. Khi nở, anh giúp đỡ cho tình yêu, lồng lên mái tóc nâu cá»§a cô nà ng tôi; khi còn non và má»ng và còn búp, anh Ä‘i và o cái nồi luá»™c và phát tÃn hiệu cá»§a cô chá»§ tối thượng cá»§a anh.
Dần dần, Sarah cố cầm nước mắt. Cần phải đánh máy xong các bản thá»±c đơn, nhưng, vẫn còn chÃm đắm trong cÆ¡n mÆ¡ lặng lá» vá»›i hoa bồ công anh và ng chói, cô lÆ¡ đãng lướt các ngón tay trên bà n phÃm má»™t lúc, vá»›i trà óc và con tim vẫn còn vương trên con đưá»ng mòn giữa cánh đồng vá»›i anh nông gia trẻ. Nhung chẳng bao lâu cô đã nhanh chóng trở lại vá»›i những đưá»ng mòn lát đá cá»§a khu Manhattan, rồi cái máy đánh chữ lại lách cách vang lên như chiếc mô tô cá»§a cảnh sát Ä‘i giải tán đám đình công.
Lúc 6 giá», anh bồi mang bữa ăn tối đến cho cô và manh Ä‘i các bản thá»±c đơn đánh máy. Khi Sarah ăn, vá»›i má»™t tiếng thở dà i cô gạt qua má»™t bên đĩa rau bồ công anh trá»™n trứng. Khi những nụ hoa và ng chói thắm đượm tình yêu bị chuyển thể thà nh má»› rau Ä‘en đủi thấp hèn ấy, những hy vá»ng mà cô ấp á»§ từ mùa hè cÅ©ng héo úa, tà n tạ theo. Tình yêu có thể tá»± nuôi dưỡng nó, như Shakespear đã nói, nhưng Sarah không thể nuốt nổi món bồ công anh vốn khi còn là hoa cảnh đã tô Ä‘iểm bà n tiệc tinh thần đầu Ä‘á»i được dá»n cho tình cảm chân tháºt cá»§a con tim cô.
Lúc 7 giá» 30, đôi vợ chồng phòng bên bắt đầu cãi nhau; ngưá»i đà n ông ở trên tầng trên Ä‘ang thá» nốt nhạc A trên cây sáo cá»§a ông, ga đốt xuống thấp hÆ¡n, ba chiếc goòng than đá bắt đầu xuống hà ng – âm thanh duy nhất khiến cái máy hát ghen tức, những con mèo trên hà ng rà o sân sau bắt đầu rút lui. Vá»›i những dấu hiệu nà y, Sarah biết đây là giá» cô Ä‘á»c sách. Cô lấy má»™t quyển ra Ä‘á»c, bắt đầu lang thang cùng vá»›i nhân váºt chÃnh trong truyện.
Chuông cá»a kêu vang. Bà chá»§ trả lá»i. Sarah bá» mặc nhân váºt chÃnh, nghe ngóng. Äúng thế, bạn sẽ là m y như cô! Rồi có má»™t tiếng nói mạnh mẽ vang lên từ hà nh lang bên dưới, rồi Sarah phóng ra cá»a, để mặc quyển sách nằm trên sà n nhà .
Bạn đã Ä‘oán đúng. Cô chạy xuống đến đầu cầu thang cùng lúc anh nông gia cá»§a cô cÅ©ng chạy đến đấy, nhảy má»™t bước ba báºc, rồi cắt ngay lấy cô, gặt cả cô, không còn để lại gì cho dân Ä‘i mót lúa. Sarah nức nở:
- Tại sao anh không viết thư cho em? Tại sao thế?
- New York quả là má»™t thà nh phố lá»›n. Tuần trước anh đến tìm em tại địa chỉ cÅ©.Lúc đấy anh má»›i biết là em đã dá»i Ä‘i hôm Thứ Năm rồi. Anh cảm thấy an á»§i phần nà o, vì tránh được ngà y Thứ Sáu xui xẻo. Nhưng nó cÅ©ng không ngăn anh truy lùng em cùng vá»›i cảnh sát và nhiá»u cách khác, kể từ ngà y ấy.
Sarah cả quyết:
- Em có viết thư cho anh!
- Anh không há» nháºn được.
- Thế thì là m thế nà o anh tìm được em?
Anh nông gia trẻ nở má»™t nụ cưá»i xuân:
- Tối nay anh ghé và o nhà hà ng kế bên. Anh không cần biết ai là chá»§; và o mùa nà y trong năm anh chỉ muốn ăn má»™t món rau xanh gì đấy. Anh lướt mắt qua bản thá»±c đơn đánh máy lịch sá»± ấy để tìm món như thế. Khi anh Ä‘á»c xuống qua món bắp cải, anh đánh báºt cái ghế ngã chá»ng chÆ¡, ầm ỹ gá»i ông chá»§. Ông ấy cho anh biết em ở đây.
Sarah thở phà o vui sướng:
- Em nhá»› ra rồi. Äấy là món rau bồ công anh ghi dưới bắp cải.
- Anh nháºn ra nét chữ W nằm cao hÆ¡n hẳn các chữ khác do máy đánh chữ cá»§a em tạo ra. Chắc Ä‘i đâu trên quả đất nà y anh cÅ©ng nháºn ra nó!
Sarah ngạc nhiên:
- Sao thế? Trong từ “bồ công anh†không có chữ W!
Anh trai trẻ rút từ túi áo ra bản thá»±c đơn, chỉ và o má»™t dòng. Sarah nháºn ra đấy là bản thứ nhất cô đánh máy ban chiá»u: ở góc bên phải vẫn còn má»™t vết nhoè nÆ¡i má»™t giá»t nước mắt cá»§a cô rÆ¡i xuống. Nhưng trên dòng chữ nÆ¡i ngưá»i ta đáng lẽ Ä‘á»c được tên loại cây trên cánh đồng cá», tâm tư vương vấn vá» các nụ hoa và ng chói đã khiến các ngón tay cô gõ những phÃm chữ kỳ lạ.
Chen giữa hai món bắp cải và ớt xanh nhồi thịt là món:
“WALTER YÊU DẤU TRỘN TRỨNG LUỘCâ€
Hết
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 04:08 PM.
|

22-07-2008, 01:51 AM
|
Nháºp Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 26
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Tên cảnh sát và bản thánh ca
Xôpi trăn trở trên chiếc ghế trong quảng trưá»ng MaÄ‘ixÆ¡n. Khi ban đêm ngá»—ng trá»i kêu to, khi những ngưá»i phụ nữ không có áo da hải cẩu trở nên dịu dà ng vá»›i chồng, và khi Xôpi trăn trở trên chiếc ghế cá»§a y trong quảng trưá»ng, thì ta có thể tin rằng mùa đông Ä‘ang tá»›i.
Má»™t chiếc lá và ng rÆ¡i và o lòng Xôpi. Äó là tấm danh thiếp cá»§a nà ng Sương muối. Nà ng Sương muối rất tá» tế vá»›i những kiá»u dân trú ngụ thưá»ng xuyên trong quảng trưá»ng MaÄ‘ixÆ¡n và dịu dà ng báo cho há» biết cuá»™c viếng thăm hà ng năm cá»§a mình. Tại các ngã tư đưá»ng phố, nà ng trao tấm thiếp cá»§a nà ng cho chà ng Gió Bấc, ngưá»i hầu ở toà lâu đà i Ngoà i Trá»i, để báo cho những cư dân sống trong toà lâu đà i đó chuẩn bị sẵn sà ng.
Xôpi nháºn thức được rằng đã đến lúc tá»± mình phải tham gia và o má»™t uá»· ban kì quặc, uá»· ban Kế hoạch và Ngân sách, để chống lại những Ä‘iá»u khắc nghiệt sắp xảy ra. Vì thế, y trăn trở trên chiếc ghế cá»§a y.
Tham vá»ng nghỉ ngÆ¡i mùa đông cá»§a Xôpi không lá»›n lắm. Y không tÃnh Ä‘i du lịch ở Äịa Trung Hải và cÅ©ng chẳng há» mÆ¡ tá»›i những bầu trá»i miá»n Nam êm ái ru ta ngá»§ hoặc dược ráºp rình trôi trên vịnh Vêduyvian (1). Ba tháng ở đảo Bléc-oen là niá»m mÆ¡ ước khát khao trong lòng y. Ba tháng ở đảo Bléc-oen sẽ được đảm bảo chắc chắn vá» nÆ¡i ăn, chốn ở, có bạn bè dá»… chịu, được yên ổn thoát khá»i chà ng Gió Bấc, thoát khá»i những gã áo xanh (2). Ba tháng đó tá»±a như đối vá»›i Xôpi là niá»m mong ước tha thiết nhất.
Äã bao năm nay, cái nhà tù trên đảo hiếu khách đó là nÆ¡i cư trú mùa đông cá»§a y. Má»—i mùa đông, cÅ©ng như những đồng bà o Niu Yoóc may mắn hÆ¡n cá»§a Xôpi Ä‘i mua vé đến bãi biển Pam hoặc Riviera (3), thì y lại có những xếp đặt; tÃnh toán giản đơn cho cuá»™c nghỉ ngÆ¡i mùa đông hà ng năm cá»§a y ở đảo Bléc-oen. Và bây giá», thá»i gian đó đã lại đến. Äêm trước, lúc nằm ngá»§ trên chiếc ghế cạnh vòi phun nước trong quảng trưá»ng cổ kÃnh, vá»›i ba tá» báo chá»§ nháºt chia ra lót dưới ngưá»i, cuốn quanh mắt cá chân và phá»§ ngang bụng, y vẫn không chống nổi vá»›i khà trá»i lạnh lẽo. Cho nên, trong óc Xôpi, hòn đảo Bléc-oen hiện lên sừng sững và đúng lúc. Y rất khinh bỉ sá»± cứu tế được mệnh danh là lòng từ thiện đối vá»›i những kẻ được cấp đỡ ở trong thà nh phố nà y. Theo Xôpi, ngay Luáºt pháp cÅ©ng còn êm ái hÆ¡n Lòng từ thiện. Có vô số há»™i, ban, viện từ thiện mà y có thể đến xin được má»™t chốn ở xuá»nh xoà ng, má»™t miếng ăn đạm bạc. Nhưng đối vá»›i lòng kiêu hãnh cá»§a Xôpi, những cá»§a bố thà để lại má»™t dư vị đắng cay. Má»—i ân huệ nháºn được ở bà n tay từ thiện, nếu ta không trả được bằng tiá»n thì phải trả bằng lòng tá»± trá»ng. Như Xêda có Brutút, má»—i chiếc giưá»ng bố thÃ, má»—i miếng bánh mì Ä‘á»u phải trả bằng sá»± xoi mói cá nhân, riêng tư. Vì váºy, tốt hÆ¡n hết hãy là ngưá»i khách cá»§a Luáºt pháp. Dù nằm dưới bà n tay luáºt lệ, ngưá»i ta cÅ©ng chẳng báºy bạ xen và o việc riêng cá»§a má»™t ngưá»i có tư cách.
Äã quyết định phải tá»›i đảo Bléc-oen, Xôpi tức khắc bắt tay thá»±c hiện niá»m khao khát. Có nhiá»u cách dá»… dà ng để là m việc nà y. Cách thú vị nhất là ăn má»™t bữa thịnh soạn tại má»™t khách sạn sang trá»ng nà o đó, và sau khi tá» rõ là không có tiá»n trả, tất sẽ được dẫn tá»›i cảnh sát má»™t cách êm ả, không ồn à o. Má»™t viên quan toà thạo việc sẽ nhất định giải quyết nốt phần còn lại.
Xôpi rá»i chiếc ghế, ra khá»i quảng trưá»ng, Ä‘i lang thang, vượt qua ngã tư rải nhá»±a rá»™ng mênh mông nằm giữa đại lá»™ Brốt-uê và đại lá»™ Năm (4). Y Ä‘i ngược lại đại lá»™ Brốt-uê, rồi dừng lại trước cá»a má»™t hiệu ăn rá»±c rỡ ánh đèn, đó là nÆ¡i ban đêm tụ há»p những cá»§a ngon váºt lạ được chá»n lá»c kÄ© cà ng nhất.
Trên con ngưá»i Xôpi, y tá»± tin từ chiếc khuy áo thấp nhất trở lên. Y đã cạo râu, chiếc áo lịch sá»±, chiếc nÆ¡ Ä‘en kiểu thắt sẵn gá»n gà ng là cá»§a má»™t bà truyá»n giáo cho y và o ngà y lá»… Tạ Æ¡n (5). Nếu Xôpi tá»›i được má»™t cái bà n trong hiệu ăn, thoát khá»i những con mắt quan sát chặt chẽ, thì y chắc chắn sé thà nh công. Cái phần y phô bà y ở phÃa trên mặt bà n sẽ không là m ngưá»i hầu bà n nghi ngá» chút nà o cả. Má»™t con vịt trá»i quay, Xôpi nghÄ© thầm, đúng là món thÃch hợp, má»™t chai rượu CheblÃt, rồi đến pho-mát Kerenbá»›t, má»™t tách con cà phê và má»™t Ä‘iếu xì-gà . Má»™t đôla xì-gà là đủ. Tổng số tiá»n sẽ không quá cao khiến nhà hà ng phải có những biện pháp cá»±c Ä‘oan, tuy thế bữa ăn phải là m sao cho no nê và thoải mái để bước và o cuá»™c hà nh trình tá»›i chá»— ẩn náu mùa đông.
Nhưng khi Xôpi vừa bước qua cá»a, cặp mắt cá»§a ngưá»i đứng đầu nhóm hầu bà n chú ý ngay đến chiếc quần đã sá»n và đôi già y cÅ© kÄ©, mòn vẹt cá»§a y. Những bà n tay mạnh mẽ và sẵn sà ng đã xoay ngưá»i y lại, đẩy y, lặng lẽ và mau lẹ trở lại vỉa hè; như váºy, đã cứu dược con vịt giá»i bị Ä‘e doạ thoát khá»i cái số pháºn hẩm hiu.
Xôpi rá»i khá»i đại lá»™ Brốt-uê. Con đưá»ng dẫn tá»›i hòn đảo Bléc-oen hấp dẫn bằng má»™t bữa ăn tá»±a như không dà nh cho má»™t tay sà nh ăn. Phải tìm cách khác để ngồi tù váºy.
Ở góc đại lá»™ Sáu, ánh đèn Ä‘iện và các loại hà ng hóa trưng bà y khéo léo ở tá»§ kÃnh má»™t cá»a hiệu trông tháºt là quyến rÅ©. Xôpi nhặt má»™t hòn đá, Ä‘áºp mạnh và o mặt kÃnh. Ngưá»i ta chạy xô đến góc phố đó, má»™t tên cảnh sát dẫn đầu. Xôpi đứng yên, hai tay đút túi, mỉm cưá»i nhìn những chiếc khuy đồng lấp lánh. Tên cảnh sát nóng nảy há»i:
- Äứa Ä‘áºp vỡ kÃnh đâu?
- Ông không nghÄ© là tôi cÅ©ng có thể dÃnh dáng đến việc nà y chứ? – Xôpi há»i lại, mỉa mai, nhưng thân máºt như má»™t kẻ chà o đón váºn may đã tá»›i.
Trong ý nghÄ© cá»§a tên cảnh sát, hắn từ chối việc tiếp nháºn Xôpi, tháºm chà chỉ là má»™t đầu mối thôi. Kẻ Ä‘áºp vỡ kÃnh không đứng lại để trò chuyện vá»›i ngưá»i thừa hà nh pháp luáºt. Hắn phải trốn ngay chứ. Tên cảnh sát nhìn thấy má»™t ngưá»i ở giữa đưá»ng Ä‘ang Ä‘uổi cho kịp chuyến xe. Hắn rút dùi cui, tham gia và o cuá»™c chạy Ä‘ua. Äã hai lần không thà nh công, Xôpi ngáºp ngừng bá» Ä‘i, trong lòng chán ngán.
PhÃa bên kia đưá»ng có má»™t hiệu ăn vẻ không kiêu kì, thÃch hợp vá»›i những dạ dà y to và những túi tiá»n nhá». ÄÄ©a ăn quá dà y, nhưng khăn giải bà n lại quá má»ng. Căn phòng đặc những ngưá»i, nhưng xúp lại loãng. Äôi già y “tố cáoâ€, cái quần “phô bà y†cá»§a Xôpi mang và o nÆ¡i nà y không bị phản đối Y ngồi và o má»™t bà n, tiêu thụ bÃt-tết, bánh nướng, bánh phồng, bánh chả, rồi y tiết lá»™ cho ngưá»i hầu bà n biết là y không há» có má»™t xu dÃnh túi. Xôpi nói:
- Bây giá» thì có việc đấy, Ä‘i gá»i cảnh sát Ä‘i. Äừng để má»™t ngưá»i lịch sá»± phải chỠđợi.
- Vá»›i anh bạn thì chằng cần cảnh sát đâu, – ngưá»i hầu bà n nói, giá»ng ngá»t như mÃa lùi và ánh mắt tươi như rượu anh đà o trong cốc cốc-tai (6) Manhatan. - Nà o, Côn!
Hai ngưá»i hầu bà n gá»n gà ng quăng Xôpi nằm nghiêng vá» phÃa bên trái trên cái vỉa hè vô tình. Y đứng dáºy, duá»—i hết khá»›p xương nà y đến khá»›p xương khác như ngưá»i thợ má»™c mở cái thước gấp, rồi y phá»§i quần áo. Việc bị bắt tá»±a hồ chỉ là má»™t giấc mÆ¡ hoa. Hòn đảo như quá xa xôi. Má»™t tên cảnh sát đứng trước cá»a hiệu thuốc cách đấy hai nhà , cưá»i và bước vá» phÃa cuối phố.
Äi qua năm dãy nhà thì Xôpi má»›i lấy lại được can đảm để ve vãn việc bị bắt. Y dại dá»™t tá»± cho cÆ¡ há»™i lần nà y là “dá»… ănâ€. Má»™t ngưá»i phụ nữ trẻ, dáng diệu giản dị, có vẻ hà i lòng Ä‘ang đứng trước tá»§ kÃnh, vui vẻ ngắm cảnh bà y những cái cốc đựng xà phòng cạo râu và các bình đựng má»±c. Cách tá»§ kÃnh hai thước là má»™t tay cảnh sát to lá»›n; Ä‘iệu bá»™ nghiêm khắc, Ä‘ang tá»±a và o cái vòi nước.
Xôpi dá»± định sẽ đóng vai má»™t “tay chÆ¡i†bỉ ổi, khả ố. Vẻ lịch sá»±, có giáo dục cá»§a nạn nhân cá»§a hắn, cùng vá»›i tay cảnh sát táºn tâm đứng gần đã cổ vÅ© Xôpi tin rằng ngay láºp tức móng vuốt êm dịu cá»§a chÃnh quyá»n sẽ tóm lấy tay y và đảm bảo chắc chắn cho y chá»— cư trú mùa đông ở đúng hòn đảo nhá» bé, hòn đảo nhá» bé đến cháºt hẹp ấy.
Xôpi kéo cho thẳng chiếc nÆ¡ kiểu thắt sẵn cá»§a bà truyá»n giáo cho y, phanh cổ tay áo ra, kéo chiếc mÅ© nghiêng nghiêng ngang tà ng, khép nép Ä‘i vá» phÃa ngưá»i phụ nữ trẻ. Y liếc mắt đưa tình, đột nhiên đằng hắng, e hèm, cưá»i là m duyên, rồi mặt dạn mà y dà y giở đủ má»i Ä‘iệu bá»™ vô liêm sỉ, bỉ ổi cá»§a má»™t “tay chÆ¡iâ€. Xôpi thấy tay cảnh sát Ä‘ang nhìn mình chằm chằm. Ngưá»i phụ nữ trẻ bước xa mấy bước, rồi lại chăm chú và o những cái cốc đựng xà phòng cạo râu. Xôpi bước theo, bạo dạn tiến sát gần, nâng mÅ© lên và nói:
- A, Bêđêliơ? Em có muốn đến giải trà trong sân nhà anh không?
Tay cảnh sát vẫn chăm chú quan sát. Ngưá»i phụ nữ trẻ bị chòng ghẹo đó chỉ cần vẫy má»™t ngón tay là Xôpi được thá»±c sá»± lên đưá»ng (7) tá»›i chá»— ẩn náu trên đảo. Xôpi đã tưởng tượng đến cái cảm giác ấm áp dá»… chịu ở trong đồn cảnh sát. Ngưá»i phụ nữ trẻ nhìn và o mặt Xôpi, đưa tay ra nắm lấy tay áo y.
- Có chứ, anh Maicơ ạ , – cô ta vui vẻ nói. – Em định bảo anh sớm hơn cơ, nhưng tay cảnh sát đang để ý đấy.
Cô ta bám lấy Xôpi như cây leo bám và o cây sồi, hai ngưá»i Ä‘i qua chá»— tên cảnh sát. Số mệnh tá»±a hồ đã định cho y tá»± do.
Tá»›i góc phố, Xôpi giãy khá»i cô bạn, chạy Ä‘i. Y dừng lại ở má»™t khu mà vá» ban đêm đưá»ng phố sáng rá»±c rỡ nhất và những trái tim, những lá»i thá» nguyá»n và những tiếng đà n nhạc nhẹ tênh nhất trần Ä‘á»i. Äà n bà mặc áo lông thú, đà n ông mặc áo khoác ấm áp Ä‘ang Ä‘i lại vui vẻ trong là n gió đông. Xôpi chợt sợ hãi cảm thấy như có má»™t thứ thần chú ghê gá»›m khiến y không thể nà o bị bắt. à nghÄ© dó là m y khỉếp sợ, thấy má»™t tên cảnh sát Ä‘ang đưá»ng bệ Ä‘i lại trước má»™t rạp hát sáng trưng, y chợt nghÄ© tá»›i “hà nh vi là m mất tráºt tá»± đưá»ng phốâ€. Y đứng trên vỉa hè, bắt đầu la hét rất to bằng cái giá»ng khà n khà n cá»§a y, lưỡi rÃu lại như kẻ say rượu. Y nhảy nhót, hò hét, kêu gà o, là m đủ má»i trò náo động trá»i đất.
Tên cảnh sát quay cái dùi cui, quay lưng vá» phÃa Xôpi và kể vá»›i má»™t ngưá»i dân:
- Äó là má»™t gã thuá»™c đội Yây. Hắn reo mừng tráºn thắng, đã cho đội trưá»ng đại há»c Hátphá»›t xÆ¡i “trứngâ€. Có ầm Ä© đấy nhưng không hại gì. Chúng tôi đã được chỉ thị cứ để mặc há».
Thất vá»ng, Xôpi liá»n ngừng những hà nh động gây huyên náo không có kết quả. Cảnh sát không bao giá» tóm y sao? Y thấy rằng hòn đảo tá»±a như má»™t thiên đưá»ng không thể nà o đạt tá»›i được. Y cà i khuy chiếc áo má»ng để chống lại gió lạnh.
Trong má»™t hiệu bản xì-gà , y thấy má»™t ngưá»i ăn mặc lịch sá»± Ä‘ang châm Ä‘iếu thuốc, ánh lá»a láºp loè. Lúc bước và o hiệu, ngưá»i đó để chiếc ô lụa ở cạnh cá»a. Xôpi và o trong cá»a hiệu, cầm chiếc ô, rồi cháºm rãi bước ra. Ngưá»i Ä‘ang châm thuốc vá»™i vã Ä‘uổi theo. Ngưá»i đó nghiêm giá»ng nói:
- Chiếc ô của tôi.
- Ờ, thế à ? – Xôpi cưá»i khinh bỉ, thoá mạ việc ăn cắp vặt rồi cố ý thay đổi để dùng. – Tôi đã ăn cắp cái ô. Cái ô cá»§a anh! Tại sao anh không gá»i cảnh sát? Có má»™t ngưá»i đứng ở góc phố đấy.
Chá»§ nhân cái ô bước cháºm lại, Xôpi cÅ©ng bước cháºm theo và cảm thấy váºn may có lẽ má»™t lần nữa lại không đến vá»›i y. Tên cảnh sát tò mò nhìn hai ngưá»i.
- Tất nhiên, - chá»§ nhân cái ô nói, - đó là ... á», ngà i biết là có những sá»± nhầm lẫn… Tôi… Nếu đó là chiếc ô cá»§a ngà i, tôi mong ngà i tha lá»—i... Tôi nhặt được trong má»™t hiệu ăn và o sáng nay... Nếu ngà i nháºn ra đó là chiếc ô cá»§a ngà i, tại sao… Tôi mong ngà i sẽ…
- Tất nhiên đó là của tôi, – Xôpi tai ác nói.
Cái ngưá»i không còn ô nữa rút lui. Tên cảnh sát vá»™i vã đến giúp đỡ má»™t phụ nữ tóc hung, dáng ngưá»i cao, mặc chiếc áo biểu diá»…n nhạc kịch Ä‘ang đứng ở phố bên kia chá» tà u Ä‘iện cách hai dãy nhà đang tiến đến gần.
Xôpi Ä‘i vá» hướng đông, qua má»™t đưá»ng phố bị đà o tung lên để sá»a chữa. Y ném chiếc ô và o má»™t cái hố, nguyá»n rá»§a bá»n mang dùi cui, đội mÅ© sắt. Bởi vì, y muốn rÆ¡i và o tay há», thì há» coi y như má»™t ông vua không thể nà o lại là m những Ä‘iá»u gì gá»i là sai trái được.
Cuối cùng, Xôpi tá»›i má»™t đại lá»™ yên tÄ©nh ở phÃa đông, nÆ¡i mà ánh sáng lá» má», tiếng động yếu á»›t. Y quay mặt vá» phÃa quảng trưá»ng MaÄ‘ixÆ¡n, vì bản năng hướng vá» nhà vẫn tồn tại, ngay cả khi “nhà †chỉ là má»™t chiếc ghế ngoà i quảng trưá»ng.
Y đến má»™t con đưá»ng cụt cá»§a má»™t khu yên tÄ©nh lạ thưá»ng. Ở đây có má»™t ngôi nhà thá» cổ kÃnh, kì dị, đứng tách rá»i ra, hai bên có xây hồi. Ãnh sáng êm dịu lá»t qua má»™t cá»a kÃnh mà u tÃm, phÃa trong đúng là có má»™t ngưá»i Ä‘ang chÆ¡i đà n ống, Ä‘ang nhẹ nhà ng lướt tay trên phÃm đà n để chuẩn bị biểu diá»…n cho tháºt chắc tay và chá»§ động bà i thánh ca và o ngà y lá»… chá»§ nháºt sắp tá»›i. Tiếng nhạc êm ái vá»ng đến tai Xôpi là m y dán chặt ngưá»i và o những thanh sắt uốn thà nh hoa ở hà ng rà o sắt.
Vầng trăng ở trên cao, trong sáng và êm ả; rất Ãt ngưá»i và xe cá»™ qua lại; những con chim sẻ kêu chiêm chiếp buồn ngá»§ ở dưới mái hiên, trong má»™t khoảnh khắc, nÆ¡i nà y có vẻ như má»™t nghÄ©a địa miá»n quê. Bản thánh ca bay ra ngoà i giữ chặt y lại bên hà ng rà o sắt . Y đã biết bản thánh ca nà y và o những ngà y mà cuá»™c Ä‘á»i y còn bao gồm những thứ như tình mẹ và hoa hồng, tham vá»ng và bè bạn, những ý nghÄ© trong sáng và những chiếc cổ áo sạch sẽ.
Trạng thái tâm hồn y hoà vá»›i ngôi nhà thá» cổ kÃnh đã gây ra trong lòng y má»™t sá»± thay đổi đột ngá»™t và kì lạ. Y thoáng kinh sợ nhìn thấy cái vá»±c thẳm mà y đã sa xuống, nhìn thấy những ngà y nhục nhã, những ham muốn tầm thưá»ng, những niá»m hi vá»ng đã chết, những năng lá»±c tiêu tan, những động cÆ¡ thấp hèn đã tạo nên cuá»™c Ä‘á»i y.
Và cÅ©ng đúng lúc dó, cõi lòng Xôpi rung động đáp ứng vá»›i trạng thái tâm hồn má»›i lạ nà y, y quyết định phải đấu tranh mạnh mẽ, ngay tức khắc vá»›i số mệnh tuyệt vá»ng cá»§a y. Y sẽ vượt ra khá»i cảnh tối tăm, y sẽ trở lại con ngưá»i cÅ© cá»§a y, y sẽ chiến thắng cái xấu Ä‘ang chiếm lÄ©nh con ngưá»i y. Hãy còn kịp, y vẫn còn tương đối trẻ. Y sẽ là m sống lại tham vá»ng sôi nổi ngà y xưa và quyết tâm không rá»i bá» tham vá»ng ấy nữa. Những nốt nhạc trang nghiêm và dịu dà ng đã dấy lên trong lòng y má»™t cuá»™c cách mạng. Ngà y mai, y nhất định Ä‘i và o khu trung tâm thà nh phố lúc nà o cÅ©ng ồn à o để tìm việc là m. Má»™t ngưá»i là m nghá» nháºp cảng lông thú có lần đã cho y má»™t chân lái xe. Ngà y mai, y sẽ tìm ông ta, xin là m việc đó. Y sẽ là má»™t con ngưá»i là m được má»™t việc gì trên thế gian nà y. Y sẽ...
Xôpi cảm thấy có một bà n tay nắm lấy cánh tay y. Y quay phắt lại, nhìn thẳng và o khuôn mặt bè bè của một tên cảnh sát.
- Anh là m gì ở đây? – Tên cảnh sát há»i.
- Không là m gì cả. – Xôpi đáp.
- Thế thì theo tôi! – Kẻ thừa hà nh pháp luáºt nói.
…
- Ba tháng tù ngồi ở đảo. – Viên quan toà trong phiên toà tiểu hình sáng hôm sau tuyên án.
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 04:09 PM.
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
anthem nhum, dau pha thuong khung, èðêóòñê, ïàðàãðàô, ñëîâàðè, pham nhan tu tien, phan tich witches loaves, the cop and the anthem, tóm t, truyen hearts and hands, vu dong can khon, witches loaves, øêîëà  |
| |