Trích:
Nguyên văn bởi lllusion
Cám ơn cậu đã khen :) thật ra thì trước đây ,khoảng 4,5 năm trước tôi cũng tham gia quản lý nhiều 4r và cũng rất thường làm thơ như vậy. Đặc biệt là ở "veoclub" ,nơi ấy chứa khá nhiều thơ của tôi nhưng đáng tiếc rằng hiện giờ nó đã đóng cửa và ngoài các 4r tôi cũng chẳng chép lại thơ vào đâu cả thế nên tập thơ của tôi cũng theo đó mất đi mãi mãi . . .
Vì lý do cá nhân nên từ đó cho đến hôm qua tôi mới bắt đầu viết lại,có lẽ cái cảm hứng về thơ cũng như tâm trạng mỗi người vậy,theo thời gian nó sẽ thay đổi nên giờ đây đôi lúc vần thơ cũng chẳng được như ý muốn nữa !
|
illusion,
bạn thật là...ta hy vọng bạn có thể tìm lại được cảm hứng để sáng tác.
Ta thì tuỳ hứng mà viết, có khi ta nghĩ không ai hiểu được thơ có ý gì. nhưng điều đó không quan trọng mấy. Quan trọng là khi ta đọc lại thơ của chính mình vẫn còn nhớ được cảm giác lúc viết. Có khi ta trong lúc đang bận rộn mà có một ý nghĩ muốn viết ra, vốn không có thời gian để trao chuốt. Có khi cả mấy ngày ta vẩn còn đang rung động vì một cảm giác nào đó, lúc đó vốn không thể trao chuốt được. ha! ta nói quanh quẩn chỉ là tự biện hộ cho loại thơ kỳ cục của ta thôi :)
Anh nghĩ về em
cả ngày và đêm
mong được tâm hồn của em
mong làm cho nó đẹp hơn
làm nó rực rở,
như hoa hồng mới nở
hấp dẩn và quyến rủ
như tình yêu tuyệt vời
mong em được hạnh phúc
nhưng anh là kẻ vụng về
ngại làm em bị tổn thương
ôi hạnh phúc
sao lại di kèm với nổi đau!