 |
|

12-10-2008, 04:55 PM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 6
Dòng sông Mississippi trong xanh rá»™ng lá»›n lấp lánh dưới ánh nắng thu chảy qua khuôn viên cá»§a Äại há»c Minenesota chia nó thà nh khu bá» Äông và khu bá» Tây. Khu bá» Äông có nhiá»u cây cối hÆ¡n, nổi báºt vá»›i mà u nâu đỠvà mà u và ng thẳm. Kỳ nghỉ Ä‘ang đến gần, và có vẻ như những khu sân chÆ¡i đã tá»± trang hoà ng cho sá»± kiện nà y. Những cây phong già uy nghi khoác lên mình má»™t mà u đỠhồng trái ngược đến bất ngá» vá»›i những cây du mang những chiếc lá có mà u sắc bốc lá»a. Khu Giáo Ä‘oà n và Nhà thá» lúc nà o cÅ©ng nhá»™n nhịp vá»›i những hoạt động chuẩn bị cho kỳ nghỉ. Trên các bãi có các sinh viên dùng thá»i gian táºn hưởng những tia nắng ấm áp còn sót lại cá»§a mùa hạ. Những nguòi đợi xe buýt Ä‘i lại tha thẩn dưới mái Ä‘ua cá»§a há»™i trưá»ng Jones. Những bánh xe đạp khẽ nghiến trên những chiếc lá khô. Những bức tưá»ng thà nh ốp đá tô Ä‘iểm cho những ngôi nhà cổ thanh nhã nằm dá»c đại lá»™ Äại há»c, những bức tưá»ng giữ đất, những báºc tam cấp, phÆ¡i mình ở đó như những con thằn lằn lưá»i biếng. Và đâu đâu cÅ©ng có những cặp tình nhân hôn nhau, để đầu trần dưới nắng trưa.
GiỠđây khi Ä‘i ngang qua má»™t đôi tình nhân Ä‘ang hôn nhau, Catherine phải vá»™i quay mặt Ä‘i chá»— khác. Không hiểu sao cảnh tượng đó lại khiến cho táºp sách cô ôm ngang hôn như nặng thêm. Gần đây há»… cứ cúi xuống nhấc những quyển sách nà y lên là cô lại cảm thấy Ä‘au nhói và choáng váng.
Clay cÅ©ng không đủ can đảm nhìn cảnh má»™t đôi tình nhân hôn nhau. Lúc nà y khi bước Ä‘i trên phố Mall, anh bắt gặp má»™t cảnh nam nữ ôm nhau và ý nghÄ© cá»§a anh lại xoay quanh Catherine Anderson. Anh cố nhìn vá» phÃa những sinh viên Ä‘ang Ä‘i từng bước và nghÄ© cô gái vá»›i mái tóc mà u và ng lá»a kia cứ như là Catherine váºy. Anh nhìn tấm lưng cô ta hiện ra rồi lại khuất sau những ngưá»i khác Ä‘ang Ä‘i trên vỉa hè. Chỉ vì gần đây anh luôn báºn tâm vá» cô nên anh má»›i để mắt đến má»™t cái đầu tóc và ng giữa má»™t đám đông mà thôi.
Äúng là mà u tóc y hệt và dáng ngưá»i cÅ©ng y hệt. Nhưng Clay hiểu rằng anh dá»… mà nháºn nhầm ngưá»i, vì anh chưa bao giá» nhìn thấy cô và o ban ngà y.
Khỉ tháºt, Forrester, hãy loại cô ấy khá»i đầu mi Ä‘i! Äó không phải là cô ấy và o ban ngà y.
Nhưng khi anh nhìn dáng ngưá»i cao vá»›i đôi vai thon, cặp hông uyển chuyển, má»™t cảm giác kỳ lạ bá»—ng dâng lên trong anh khiến ngưá»i anh lâng lâng. Anh muốn gá»i tên cô nhưng anh biết đó có thể không phải là Catherine. Anh đã quên cái lá»i nhắn rõ rà ng cá»§a ngưá»i đã đấm anh trước lối và o nhà rồi ư? Cô ấy đã bá» Ä‘i Omaha rồi.
Clay cố ý nhìn sang bên kia đưá»ng để mắt anh và tâm trà anh khá»i bị ảo giác đánh lừa. Nhưng anh là m thế chẳng Ãch gì. Chỉ vừa má»™t giây sau anh đã lại thấy mình dõi lên đám đông phÃa trước tìm kiếm chiếc áo len xanh da trá»i vá»›i mái tóc và ng buông xoã. Cô ấy đã Ä‘i mất rồi! Tháºt buồn cưá»i, má»™t cảm giác lo sợ xâm chiếm tâm trà Clay và khiến anh co chân chạy vá» phÃa trước. Anh đã lại nhìn thấy cô, ở đà ng xa, và anh thở thoải mái hÆ¡n nhưng vẫn tiếp tục Ä‘uổi theo. Những bước chân dà i, anh nghÄ©. Äôi chân dà i. Liệu có phải là cô ấy không? Bá»—ng nhiên cô gái giÆ¡ cánh tay lên hất những món (?) tóc khá»i cổ như thể cô Ä‘ang nóng. Clay nghiêng bên nà y, nghiêng bên kia quanh đám ngưá»i anh đã Ä‘uổi kịp, nhìn đôi chân dà i, nhìn đôi vai cân đối cá»§a cô, thầm nhá»› đến vẻ kiêu căng và bảo thá»§ cá»§a cô. Cô Ä‘i đến má»™t đầu phố và đứng lại má»™t lát đợi má»™t chiếc xe Ä‘i qua, rồi nhìn luồng giao thông chuẩn bị sang đưá»ng. Khi cô bước khá»i lỠđưá»ng, dáng ngưá»i nhìn nghiêng cá»§a cô không thể lẫn được nữa.
Tim Clay Ä‘áºp thình thịch và anh chạy tá»›i.
- Catherine? - anh gá»i, vẫn không rá»i mắt khá»i cô, và cố gắng luồng lách qua những ngưá»i Ä‘i bá»™ để chạy tháºt nhanh. - Catherine?
Cô dưá»ng như không nghe thấy, vẫn tiếp tục bước Ä‘i, má»™t chiếc xe buýt bắt đầu chuyển động khá»i mép đưá»ng cà ng là m cho tiếng ồn tăng lên. Mệt gần đứt hÆ¡i anh má»›i Ä‘uổi kịp cô và anh vá»™i đưa tay nắm lấy cánh tay cô kéo lại. Những cuốn sách rÆ¡i khá»i hông cô và tóc cô bay xoà qua miệng dÃnh và o môi cô.
- Nà y - cô bắt đầu, và cúi xuống những cuốn sách. Nhưng qua những sợi tóc loà xoà ngang mặt cô nhìn lên và nháºn ra Clay Forrester Ä‘ang nhìn cô chằm chằm, nhìn thấy ngá»±c anh pháºp phồng thở gấp, nhìn thấy miệng anh há hốc đầy ngạc nhiên.
Tim Catherine Ä‘áºp loạn lên trong lồng ngá»±c và cô cảm thấy cô Ä‘ang run lên từ bên trong.
- Catherine? Cô là m gì ở đây? - anh lại cầm cánh tay cô kéo lên. Cô chỉ nhìn trân trân, cố kiá»m chế sá»± thôi thúc muốn bá» chạy trong khi tim cô cà ng Ä‘áºp há»—n loạn hÆ¡n và những cuốn sách thì bị bá» quên trên lối Ä‘i. - Cô vẫn thưá»ng ở đây, cô há»c ở đây ư? - anh há»i vẻ ngạc nhiên và vẫn nắm cánh tay cô như thể anh sợ cô sẽ biến mất.
Clay có thể nháºn thấy sá»± choáng váng cá»§a cô. Môi cô không khép và ánh mắt cô nói cho anh biết rằng cô cảm thấy cô bị dồn và o chân tưá»ng và chắc chắn cô sẽ tiếp tục chạy trốn. Cô cảm thấy áo len cá»§a cô tuá»™t khá»i những ngón tay anh.
- Catherine, tại sao cô không gá»i Ä‘iện?
Mấy sợi tóc vẫn dÃnh trên môi cô. HÆ¡i thở cá»§a cô là m cho những sợi tóc đó pháºp phồng. Rồi cô cúi xuống nhặt những quyển sách lên và anh cÅ©ng cúi xuống để là m việc đó. Cô giáºt những cuốn sách khá»i tay anh và quay đầu trốn khá»i anh cùng những rắc rối sắp được nói ra vá»›i anh.
- Catherine, đợi đã!
- Äể tôi yên, - cô hất vai, cố không tá» ra là cô Ä‘ang chạy trốn, cô Ä‘i tháºt nhanh.
- Tôi phải nói chuyện với cô.
Cô vẫn bước rất nhanh, Clay bước sau cô, cách mấy bước.
- Tại sao cô không gá»i Ä‘iện?
- Tệ tháºt! Sao anh lại tìm tôi?
- Vì Chúa, cô hãy dừng lại đi!
- Tôi bị muộn rồi! Hãy để tôi yên!
Anh bước lên ngang hà ng vá»›i cô, cùng bước Ä‘i má»™t nhịp, trong khi má»™t bên sưá»n Catherine bắt đầu Ä‘au và cô dùng bà n tay không ôm sách áp lên chá»— Ä‘au.
- Cô không nháºn được lá»i nhắn tin cá»§a tôi từ Bobbi sao?
Nhưng cô vẫn bước nhanh và mái tóc và ng cứ rung rinh trên cái cổ kiêu hãnh. Cô không chịu dừng lại buộc anh lại phải nắm tay cô một lần nữa.
- Tôi mệt phải chơi mãi trò Keystone Cops với cô rồi! Cô dừng lại đi!
Lần nà y thì những cuốn sách vẫn ở nguyên trên hông cô nhưng cô hất đầu má»™t cách bướng bỉnh như con ngá»±a non má»™t tuổi không chịu dây cương. Cô đứng đó nhìn anh trân trân trong khi anh vẫn giữ cánh tay cô. Rồi cuối cùng dưá»ng như anh nghÄ© cô sẽ không bá» chạy nữa nên anh buông tay cô ra.
- Tôi đã nhá» Bobbi nhắn cô gá»i cho tôi. Cô ấy có chuyển lá»i há»™ không?
Thay vì trả lá»i câu há»i cá»§a anh, cô lại quở mắng mình:
- Äây là điá»u mà tôi không ngá» tá»›i, không ngá» lại gặp phải anh ở đâu đó. Tôi cứ nghÄ© ở khu đại há»c nà y đủ lá»›n cho cả hai chúng ta. Tôi đánh giá cao vì anh tin là tôi ở đây.
- Và tôi cÅ©ng đánh giá cao nếu cô cho tôi má»™t cÆ¡ há»™i để giải thÃch và i Ä‘iá»u vá»›i cô.
- Chúng ta đã nói tất cả những gì cần nói rồi. Tôi đã nói với anh rằng tôi đã có các kế hoạch của riêng mình và anh không cần phải lo lắng cho tôi.
Những ngưá»i qua đưá»ng nhìn há» bằng cặp mắt tò mò, không hiểu há» Ä‘ang tranh cãi vá» chuyện gì.
- Nghe nà y, chúng ta Ä‘ang là m trò cưá»i ở đây đây. Cô có thể cùng tôi đến má»™t chá»— nà o đó yên tÄ©nh để nói chuyện không?
- Tôi đã nói là tôi đang vội.
- Còn tôi thì Ä‘ang vướng trong má»™t loại rắc rối khó giải quyết! Cô có thể cho tôi chỉ hai phút được không? - Clay chưa bao giá» thấy má»™t ai ương ngạnh đến thế. Sá»± giằng co nà y còn căng hÆ¡n cả tối háºu thư mà bố mẹ anh đặt ra đối vá»›i anh. Äây đã trở thà nh má»™t cuá»™c Ä‘ua tranh giữa ý muốn cá»§a hai ngưá»i và cô cứ bước dá»c phố còn anh cứ bước theo ngay sau vai cô.
- Äể tôi yên! - cô yêu cầu.
- Tôi không đòi há»i gì cả, nhưng bố mẹ tôi không nghÄ© như váºy.
- Tiếc tháºt.
Anh túm lấy lưng áo len của cô, và cô cứ bước đi cho đến khi cô biết cô không thể bước thêm nữa.
- Cho tôi cái hẹn, một số điện thoại nà o đó, gì cũng được, để tôi có thể liên lạc với cô và sau đó tôi sẽ không quấy rầy cô nữa.
Cô kéo áo len khá»i tay anh và quay ngưá»i lại đối mặt vá»›i anh.
- Tôi đã nói vá»›i anh rồi, tôi đã mắc sai lầm má»™t lần và đó là má»™t sai lầm nghiêm trá»ng. Nhưng cuá»™c Ä‘á»i cá»§a tôi không bị phá há»ng miển là tôi nghÄ© rằng nó không bị phá há»ng. Tôi biết mình Ä‘ang định tá»›i đâu, và mình định là m gì, và tôi không muốn anh can dá»± và o dù bằng cách gì Ä‘i nữa.
- Cô kiêu hãnh đến ná»—i không thể nháºn gì cá»§a tôi sao?
- Anh có thể gá»i đó là sá»± kiêu hãnh nếu anh muốn. Tôi thÃch gá»i đó là sá»± sáng suốt hÆ¡n. Tôi không muốn anh có quyá»n gì vá»›i tôi hết.
- Cứ cho là tôi có giải pháp tháo gỡ vấn đỠcá»§a chúng ta, và nó sẽ không cho ai trong chúng ta cảm thấy mắc nợ ngưá»i khác ư?
- Tôi đã giải quyết vấn đỠcủa tôi. Nếu anh vẫn còn vấn đỠcủa anh thì đó không phải là lỗi của tôi. - Nhưng cô chỉ nhìn anh vẻ cay đắng.
Những ngưá»i Ä‘i đưá»ng lại nhìn há» vá»›i con mắt tò mò, và Clay đã bắt đầu mất kiên nhẫn trước sá»± ương bướng không thèm nghe lý lẽ cá»§a cô. Cô chưa kịp nháºn ra chuyện gì thì Clay đã vòng má»™t cánh tay quanh eo cô và đẩy cô khá»i vỉa hè tá»›i má»™t cây du lá»›n. Cô thấy mình bị áp sát và o thân cây và hai bà n tay Clay chống trên vá» cây ngay sát tai cô.
- Có chuyện khác nảy sinh. - anh thông báo với cô, mặt anh cách mặt cô không quá và i centimet. - Có vẻ như bố cô vẫn tiếp tục ý định của ông ta.
Cô nuốt khan, dựa đầu và o thân cây, nhìn xoáy và o mắt Clay, rồi vội quay mặt sang một bên, sợ phải nhìn anh ở một khoảng cách gần như thế.
- Tôi đã nghe nói và tôi rất tiếc. - cô thừa nháºn. - Tôi cứ nghÄ© ông ấy sẽ bá» cuá»™c sau khi tôi bá» Ä‘i.
- Äi Omaha ư? - Clay há»i giá»ng mỉa mai.
Ãnh mắt hoảng hốt cá»§a cô lại hướng và o mắt anh.
- Là m sao anh biết được chuyện đó? - Cô nhìn vết thương chưa là nh hẳn phÃa trên mắt anh và tá»± há»i không biết đó có phải là vết thương do bố cô gây ra hay không. anh quắc mắt nhìn cô, khiến cô chết lặng đến ná»—i cô không biết cô Ä‘ang nhìn thấy mặt anh hay nhìn thấy chiếc áo len mà u đồng đỠtrước mặt mình. Cô nhìn đăm đăm và o chiếc áo len.
- Bố cô Ä‘ang đưa ra những lá»i Ä‘e doạ, và những lá»i Ä‘e doạ đó có thể là m tiêu tan sá»± nghiệp cá»§a tôi. Phải là m gì đó để ngăn chặn. Tôi cÅ©ng giống cô, tôi thấy ý tưởng đưa tiá»n cho ông ta tháºt khó mà chấp nháºn được. Giá», chúng ta hãy bà n bạc để tìm ra má»™t phương án hợp lý, được không?
Catherine nhắm mắt lại, bây giỠcô không thể nghĩ nhanh được.
- Nghe nà y, tôi phải Ä‘i bây giá», tháºt đấy. Nhưng tôi sẽ gá»i cho anh và o tối nay. Lúc đó chúng ta sẽ nói vá» chuyện nà y.
Có Ä‘iá»u gì đó mách bảo anh không thể tin cô được, nhưng anh không thể đứng đó giữ cô mãi. Tất cả những gì anh có thể là m bây giá» là để cô Ä‘i. Anh biết rằng anh có thể dá»… dà ng tìm ra nÆ¡i cô Ä‘ang ở khi mà anh đã biết cô là má»™t sinh viên cá»§a trưá»ng nà y. Anh đứng nhìn cô bước Ä‘i và đợi xem cô có quay đầu lại để kiểm tra xem anh có theo cô hay không. Cô không quay đầu lại. Cô Ä‘i và o há»™i trưá»ng Jones rồi mất dạng, và biết rằng sá»± kiên nhẫn cá»§a cô lá»›n hÆ¡n cá»§a anh, anh quay gót bước vá» chá»— anh để xe.
Ngà y hôm sau, Catherine gặp bà Tollefson ở văn phòng cá»§a bà . Cô cứ nghÄ© rằng bà ấy sẽ chá»§ động đỠcáºp đến vấn đỠCatherine lo ngại nhất, nhưng tháºt ngạc nhiên, ngưá»i phụ nữ nghiêm nghị ấy chỉ nói đến chuyện trưá»ng há»c và há»i là m cách nà o Catherine có thể tiếp tục Ä‘i há»c khi mà cô đã ở Horizons. Khi Catherine nói vá»›i bà rằng cô theo há»c đại há»c nhá» má»™t khoản trợ cấp và cô còn đánh máy và may thuê để trang trải há»c phÃ, bà Tolleson nói:
- Cháu có quá nhiá»u tham vá»ng đấy, Catherine ạ.
- Vâng, nhưng cháu sẽ là ngưá»i đầu tiên thừa nháºn đó là chuyện tá»± trang trải. Cháu muốn cuá»™c sống cá»§a cháu sẽ tốt hÆ¡n trước đây.
- Váºy thì đại há»c là tấm vé để đến vá»›i cuá»™c sống cá»§a cháu sẽ tốt hÆ¡n trước đây. - Bà Tollefson nói vẻ ngẫm nghÄ©.
- Äúng, và đó là sá»± trốn chạy cuối cùng cá»§a cháu.
- Äã ư? - Bà Tollefson thắc mắc. - Tại sao cháu lại dùng từ "đã"?
- Cháu đã không thực hiện nó một cách có ý thức. - Catherine nhướn mi.
- Nhưng cháu cảm thấy cháu Ä‘ang bị buá»™c phải bá» há»c kia mà ?
- Vì hoà n cảnh ai mà chẳng có thể bị như váºy chứ?
- Có lẽ chúng ta cần nói vỠchuyện đó, vỠchuyện cháu từ đâu đến, và cháu định rồi sẽ đi tới đâu. - Bà Tolly dịu dà ng nói.
- Cháu không biết cháu sẽ Ä‘i tá»›i đâu. - Catherine thở dà i, ngả đầu ra sau ghế vẻ mệt má»i. - Cháu đã từng biết Ä‘iá»u đó, nhưng giá» cháu không biết liệu cháu có đến đó được không.
- Cháu đang nói vỠđứa bé như một trở ngại.
- Vâng, má»™t Ä‘iá»u mà cháu không muốn phải quyết định.
- Có lẽ các quyết định sẽ trở nên dá»… dà ng hÆ¡n nếu chúng ta xem xét tất cả những lá»±a chá»n cá»§a cháu. - Bà Tollefson nói như Ä‘á»c thÆ¡. - Tôi nghÄ© chúng ta cần xem xét xem đứa con cá»§a cháu thÃch hợp vá»›i kế hoạch nà o cá»§a cháu.
Ôi, Chúa ơi, đến lúc rồi đây. Catherine ngồi lún sâu trong chiếc sô-pha, ước gì chiếc ghế đó cứ mang cô lún sâu mãi, sâu mãi.
- Cháu mang thai bao lâu rồi, Catherine?
- Ba tháng.
- Váºy là cháu đã có chút thá»i gian để suy nghÄ© vá» chuyện đó rồi, đúng không? - Ngưá»i phụ nữ tốt bụng nhìn những đưá»ng gân nổi trên cổ cá»§a Catherine trong khi cô nuốt khan và nhắm mắt lại.
- Như thế chưa đủ. Cháu - cháu luôn cảm thấy khó khăn khi nghĩ vỠchuyện đó. Cháu cố quên nó đi, cố nghĩ rằng rồi sẽ có ai đó đến và quyết định hộ cháu.
- Nhưng cháu biết rõ là điá»u đó sẽ không xảy ra mà . Cháu đã biết như thế khi cháu đến Horizons. Từ lúc cháu quyết định sẽ không phá thai, cháu đã biết rằng má»™t quyết định tiếp theo đã ở rất gần.
Giá» Catherine ngồi thẳng dáºy, và cãi như trẻ con:
- Nhưng cháu muốn cả hai, cả Ä‘i há»c lẫn đứa trẻ. Cháu không muốn bá» Ä‘iá»u nà o cả!
- Váºy thì hãy bà n đến khÃa cạnh nà y. Cháu có nghÄ© là cháu đủ mạnh mẽ để vừa là m má»™t ngưá»i mẹ lại vừa là m má»™t sinh viên không?
- Là m sao cháu biết được cÆ¡ chứ! - Lần đầu tiên Catherine tức giáºn vá»›i bà Tollefson. Cô giÆ¡ hai tay lên rồi thả xuống rÆ¡i phịch xuống sô-pha. - Cháu - cháu xin lá»—i.
- ÄÆ°á»£c rồi. - Bà Tollefson chỉ mỉm cưá»i. Tức giáºn má»™t chút cÅ©ng không sao cả. Tại sao cháu lại không bá»±c chứ? Cháu vừa bắt đầu đưa cuá»™c Ä‘á»i cháu và o lá»™ trình cá»§a nó thì chuyện phức tạp lá»›n nà y xảy ra. ai mà không bá»±c nhỉ?
- Thôi được, cháu thừa nháºn Ä‘iá»u đó. - Cháu - cháu phát Ä‘iên rồi!
- Vá»›i ai?
Vẻ bối rối hiện trong ánh mắt Catherine. Nhưng bà Tollefson vẫn ngồi yên má»™t cách kiên nhẫn, đợi Catherine trả lá»i. Catherine đáp là nhÃ:
- Với - với cháu.
- VÃ ?
- Và ... - Catherine nuốt và o. Cô thấy nói ra thực là khó. - Và bố đứa bé.
- Và ai nữa?
- Còn ai khác nữa chứ?
Hai ngưá»i yên lặng má»™t chút, rồi ngưá»i phụ nữ kiên nhẫn kia há»i:
- Với đứa bé nữa chăng?
- Äứa bé ư? Catherine ngạc nhiên. - Äó đâu phải lá»—i tại nó.
- Tất nhiên không phải. Nhưng tôi nghÄ© cháu có lẽ bá»±c vá»›i nó cÅ©ng như bá»±c vá»›i bản thân cháu váºy, có lẽ cháu nghÄ© rằng vì nó mà cháu phải tÃnh tá»›i chuyện bá» mẹ, hay Ãt nhất cháu cÅ©ng nghỉ nó cản trở cháu.
- Cháu không phải loại ngưá»i như váºy.
- Có thể bây giá» thì không, nhưng nếu vì con cá»§a cháu mà cháu không thể há»c tiếp thì sao?
- Bà nghÄ© là cháu không thể đạt được cả hai sao? - Catherine cà ng lúc cà ng bá»±c trong khi bà Tollefson vẫn bình tÄ©nh, Ä‘iá»m đạm.
- Không. Nhưng tôi là má»™t ngưá»i thá»±c tế. Tôi muốn nói rằng sẽ rất khó khăn đối vá»›i cháu. Tám mươi phần trăm phụ nữ có thai trước tuổi mưá»i bảy không thể há»c hết trung há»c. Con số nà y còn cao hÆ¡n đối vá»›i những nữ sinh viên đại há»c vì há» phải trả há»c phà rất nặng.
- Có những trung tâm trông trẻ và o ban ngà y. - Catherine cãi.
- Nhưng chá»— đó không nháºn má»™t đứa trẻ cho đến khi nó biết tá»± Ä‘i vệ sinh. Chắc cháu biết Ä‘iá»u đó chứ?
- Bà đang cưá»ng Ä‘iệu chuyện đó lên, đúng không? - Catherine cau có.
- Äó là thá»±c tế. - ngưá»i cố vấn tiếp tục. - Và bởi vì cháu không phải loại con gái coi việc Ä‘i săn đà n ông như giải pháp cho vấn đỠcá»§a cháu, chúng ta sẽ xem xét lá»±a chá»n khác, được không?
- Bà cứ nói đi. - Catherine thách thức.
- Cho đứa trẻ là m con nuôi. Äối vá»›i Catherine những lá»i đó như những lá»i trong má»™t bà i hát truy Ä‘iệu, tuy nhiên bà Tollefson vẫn tiếp tục. - Chúng ta nên xem xét việc đó như má»™t giải pháp hợp lý có thể thá»±c hiện được để giải quyết tình thế tiến thoái lưỡng nan cá»§a cháu. Dù có thể cháu thấy rất khó khăn khi tÃnh tá»›i chuyện cho con cháu là m con nuôi ngưá»i khác. - và tôi có thể nháºn thấy Ä‘iá»u đó qua vẻ mặt cá»§a cháu. - giải pháp đó có lẽ là giải pháp tốt nhất cho tương lai cá»§a cả cháu và đứa bé. - Bà Tollefson tiếp tục nói và đưa ra những trưá»ng hợp cho con nuôi thà nh công cho tá»›i khi Catherine không chịu nổi nữa bèn đứng báºt dáºy và quay lưng lại phÃa bà Tollefson.
- Cháu không muốn nghe! - Cô Ä‘áºp hai bà n tay và o nhau. - Như thế. - như thế tháºt vô tình! Những cặp vợ chồng không có con cái! Những bố mẹ cho con mình Ä‘i! Tất cả những... - Cô quay ngưá»i lại nhìn thẳng và o bà Tollefson. - Bà không hiểu ư? Là m thế khác nà o Ä‘em con cháu cho lÅ© diá»u hâu!
Tháºm chà khi Catherine thốt ra những lá»i như thế, cô cảm thấy sá»± lá»›n tiếng cá»§a cô tháºt vô lý. Nhưng cảm giác tá»™i lá»—i và sợ hãi đã lấn át cô. Cuối cùng cô quay Ä‘i và nói bằng giá»ng nhẹ nhà ng:
- Cháu xin lỗi.
- Cháu phản ứng rất tá»± nhiên thôi. Tôi đã Ä‘oán là cháu sẽ phản ứng như váºy. - Ngưá»i phụ nữ thông minh cho phép Catherine có chút thá»i gian để lấy lại bình tÄ©nh, nhưng trách nhiệm cá»§a bà là xem xét tất cả các lá»±a chá»n má»™t cách kỹ cà ng; váºy nên bà lại tiếp tục. Catherine lại ngồi nghe các thông tin: - Những đứa trẻ được cho là m con nuôi có thể phát triển năng khiếu cá»§a chúng má»™t cách đầy đủ nhất; những đứa trẻ được cho là m con nuôi dá»… thÃch ứng và có tÃnh độc láºp hÆ¡n những đứa trẻ ở vá»›i bố mẹ đẻ; ngược đãi trẻ là chuyện gần như không xảy ra trong các gia đình nháºn con nuôi; cha mẹ nuôi dưỡng thưá»ng là những ngưá»i có thu nháºp trên mức bình thưá»ng; trẻ được nháºn là m con nuôi có cÆ¡ há»™i tốt hÆ¡n để theo há»c đại há»c chứ không thưá»ng bị hạn chế vá» giáo dục khi sống vá»›i má»™t ngưá»i độc thân.
Sá»± kiên nhẫn cá»§a Catherine cứ bị Ä‘e doạ theo từng lá»i bà Tollefson nói. Cô ngồi như chìm trong sô-pha, ngả đầu ra sau, cảm thấy mệt má»i rả rá»i.
- Bà đang bảo cháu bá» con. - cô nói vá»›i ánh nắng lấp lánh trên tưá»ng.
Bà Tollefson để cho những lá»i chứa đầy cảm giác tá»™i lá»—i ấy trôi qua má»™t lát rồi má»›i tiếp tục lên tiếng.
- Không, không phải. Tôi ở đây là để giúp cháu quyết định Ä‘iá»u gì tốt nhất cho cháu và đứa trẻ. Nếu tôi không giúp cháu nháºn thức được những khả năng sẽ xảy ra, những cÆ¡ há»™i mở ra vá»›i cháu thì tôi không hoà n thà nh nhiệm vụ cá»§a mình.
- Cháu sẽ phải quyết định trong bao lâu? - Catherine khẽ há»i.
- Catherine, chúng ta không thể quyết định vá»™i và ng trong má»™t khoảng thá»i gian hạn hẹp ở đây. Nhưng cháu không nên đưa ra quyết định cho tá»›i khi đứa trẻ ra Ä‘á»i và cho tá»›i khi cháu đã lấy lại cân bằng.
- Äiá»u đó sẽ xảy ra tháºt sao? - Catherine nghÄ© ngợi, rồi cô há»i giá»ng xúc động. - Cháu sẽ bá»±c vá»›i đứa trẻ bởi nó cản trở cháu ư? Cháu chỉ muốn cho nó má»™t cuá»™c sống tá» tế để nó không phải sống trong cái gia đình mà cháu đã phải sống. Cháu theo há»c đại há»c để bảo đảm Ä‘iá»u đó. Cháu biết những Ä‘iá»u bà vừa nói là sá»± tháºt, và cháu biết rằng sẽ có rát nhiá»u khó khăn. Nhưng má»™t đứa trẻ phải được hưởng tình yêu, và cháu không nghÄ© rằng ai đó khác có thể cho nó tình yêu như ngưá»i mẹ đã sinh ra nó. Dù tiá»n là má»™t vấn đỠđi chăng nữa thì việc cho đứa trẻ Ä‘i vì không nuôi nổi nó vẫn là má»™t sá»± đầu hà ng.
- Catherine. - Bà Tollefson rướn ngưá»i vá» phÃa trước. - Cháu vẫn tiếp tục sá» dụng cái từ "cho Ä‘i", cứ như thể cháu sẽ hất há»§i đứa trẻ và đang chối bá» nó váºy. Thay vì nghÄ© thế, hãy nghÄ© đến việc cho nó là m con nuôi như má»™t phương án tốt hÆ¡n phương án tá»± nuôi con cá»§a cháu.
Äôi mắt xanh cá»§a Catherine như Ä‘ang nhìn xuyên thấu ngưá»i phụ nữ ở trước mặt cô. Cuối cùng cô chá»›p mắt và há»i:
- Bà đã bao giá» thấy ai là m Ä‘iá»u đó chưa? à cháu muốn nói là vá»›i má»™t đứa bé ấy?
- Ở trưá»ng đại há»c ư? Ngưá»i mẹ độc thân ư? Chưa, theo tôi nhá»›, nhưng như thế không có nghÄ©a cháu là ngưá»i đầu tiên.
- Cháu... - Cô nghÄ© đến đỠnghị nháºn tiá»n cá»§a Clay Forrester. - Không, cháu không thể. - Rồi cô thở dà i. - Thế cứ như thế cháu ngốc nên má»›i từ chối phá thai à ?
- Không, không phải váºy. - giá»ng nói nhẹ nhà ng cá»§a ngưá»i phụ nữ tốt bụng an á»§i.
Catherine lại thở dà i, khẽ chá»›p mắt và nhìn ra bầu trá»i xanh ngoà i cá»a sổ. Cô nói như ngưá»i Ä‘ang mÆ¡.
- Bà biết đấy. - cô trầm tư nói, - cháu chưa cảm thấy gì hết. Cháu muốn nói là đứa bé chưa cỠđộng. Äôi lúc cháu thấy mà khó tin được rằng cháu Ä‘ang mang nó trong bụng, như thể ai đó Ä‘ang đặt ra trỠđùa nà y để trêu cháu váºy. - Cô dừng lại, rồi nói tiếp bằng giá»ng thì thầm: - Như sinh viên năm đầu bị ăn hiếp.. - Nhưng khi quay ngưá»i lại lại nhìn Tolly, khuôn mặt cô đượm buồn, như muốn nói đó không phải là má»™t trò đùa tháºt mà là sá»± tháºt. - nếu khi chưa có biểu hiện gì cá»§a sá»± sống mà cháu còn cảm thấy muốn bảo vệ như thế thì đến khi đứa bé nó biết đạp biết cỠđộng thì cháu sẽ cảm thấy thế nà o chứ?
Bà Tollefson không có câu trả lá»i.
- Bà biết không, ngưá»i ta nói má»™t đứa bé biết nấc trước khi nó chà o Ä‘á»i đấy. - Căn phòng lại chìm trong yên lặng, chìm trong cảm xúc khi mà Catherine ngồi suy nghÄ© vá» những khả năng có thể xảy ra. Cuối cùng cô há»i: - Nếu như cháu quyết định bá» nó - má»™t ngón tay trá» giÆ¡ lên cảnh cáo cô. - Thôi được, nếu cháu quyết định cho nó là m con nuôi, liệu cháu có thể được nhìn thấy nó trước đã không?
- Chúng tôi khuyến khÃch Ä‘iá»u đó, Catherine ạ. Chúng tôi phát hiện ra rằng những ngưá»i mẹ không nhìn thấy con mình thưá»ng mang nặng má»™t mặc cảm tá»™i lá»—i ảnh hưởng xấu đối vá»›i há» trong suốt phần Ä‘á»i còn lại. - Sau đó, bà Tollefson quan sát kỹ vẻ mặt cá»§a Catherine và há»i má»™t câu há»i bà cần há»i. - Catherine, vì bố đứa trẻ chưa hỠđược đỠcáºp tá»›i, và vì tôi không biết tên anh ta, tôi buá»™c phải há»i cháu liệu bố đứa trẻ có là má»™t vấn đỠnên xét tá»›i trong tất cả chuyện nà y hay không.
Cô gái tóc và ng Ä‘ang ngồi trước mặt bà Tollefson bá»—ng đứng dáºy nói dõng dạc:
- Hoà n toà n không.
Và nếu thái độ của Catherine không thay đổi nhanh như thế thì bà Tollefson có lẽ đã tin cô.
Văn phòng lưu trữ cá»§a Äại há»c Minnesota từ chối cho biết địa chỉ nhà Catherine, vì váºy Clay lại mất ba ngà y tìm kiếm cô. Anh đã lại tìm thấy cô và anh bà máºt Ä‘i theo cô qua những toà nhà , qua những vỉa hè cho tá»›i khi cô Ä‘i hết đại lá»™ số Mưá»i lăm và rẽ vá» phÃa Bắc. Anh không rá»i mắt khá»i chiếc áo len xanh và mái tóc và ng bá» xoã và anh thấy cô rẻ và o má»™t khu phố có những ngôi nhà cổ có lẽ đã từng có thá»i uy nghi, nhưng giỠđây dưá»ng như bị bá» quên sau những cây cổ thụ nằm trên đại lá»™. Cô Ä‘i và o má»™t ngôi nhà ba tầng lá»›n được xây bằng gạch và ng vá»›i má»™t cái bao lÆ¡n vÄ© đại. Ngôi nhà không có dấu hiệu gì ngoà i số nhà , nhưng trong khi Clay đứng quan sát nó anh thấy má»™t phụ nữ mang bầu to Ä‘i ra và đứng lên trên má»™t chiếc ghế chuẩn bị tưới hoa trong má»™t chiếc giá» treo. Nếu sau đó cô ta không quay lại thì anh không thể nà o biết được rằng cô ta không phải là má»™t phụ nữ mà chỉ là má»™t cô bé gái khoảng mưá»i bốn tuổi. Khi cô ta kiểng chân lên để gỡ giá» hoa xuống, hình ảnh cái bụng to cá»§a cô ta khiến Clay tò mò. anh cố tìm má»™t tấm biển, nhưng không thấy cái nà o cả, không có má»™t cái gì cho thấy nÆ¡i đó là nÆ¡i các cô gái đến đó đợi sinh con. Nhưng khi cô bé kia quay trở và o trong nhà , Clay ghi lại số nhà và quay trở trưá»ng để gá»i Ä‘iện thoại.
Ở Horizons được má»™t tuần rưỡi, Catherine thấy mình đã được chấp nháºn và lần đầu tiên cô được biết thế nà o là má»™t há»™i phụ nữ tương ái. Các cô gái ở đây chá»§ yếu má»›i từ mưá»i ba tá»›i mưá»i chÃn tuổi nên há» nể Catherine vì cô là má»™t sinh viên đại há»c. Hà ng ngà y há» nhìn con ngưá»i theo Ä‘uổi má»™t cuá»™c sống bên ngoà i trong khi hỠđã không còn cuá»™c sống đó vì hỠđã ở Horizons từ lâu, và sá»± ngưỡng má»™ cá»§a há» dà nh cho cô ngà y cà ng tăng. Vì Catherine có má»™t chiếc máy may luôn trong nhu cầu sá» dụng nên phòng cô trở thà nh nÆ¡i tụ táºp cá»§a các cô gái. Ở đây cô nghe há» kể vá» mình: Miếng Nhá» mưá»i ba tuổi không và không biết rõ ai là bố đứa bé nó mang trong bụng; Vicky mặt má»ng mưá»i sáu và không nói đến bố đứa bé; Marie mưá»i bảy hà o hứng nói vá» má»™t anh chà ng tên Joe cá»§a cô, và nói rằng hai ngưá»i vẫn có kế hoạch kết hôn sau khi chà ng Joe tốt nghiệp trung há»c; Grover ăn mặc lôi thôi thì nói vá»›i bố con cô là đội trưởng cá»§a đội bóng trưá»ng cô và đã từng mang cô ra đánh cược vá»›i các thà nh viên cá»§a đội bóng cá»§a anh ta. Có và i ngưá»i ở Horizons tránh cởi mở vá»›i má»i ngưá»i, má»™t số từng thẳng thừng tuyên bố rằng há» sẽ trả thù những gã trai đã khiến há» lâm và o hoà n cảnh như váºy, tuy nhiên phần lá»›n các cô gái dưá»ng như không chỉ nhẫn nhục chịu đựng cuá»™c sống ở đây mà còn tá» ra thÃch cuá»™c sống đó. Äặc biệt và o những tối như tối nay khi mà tất cả ngồi cùng nhau may má»™t đôi áo ngá»§ để không lâu nữa Miếng Nhá» sẽ mặc trong thá»i gian cô bé và o viện sinh con.
GiỠđây Catherine đã quen vá»›i những lá»i nói đùa, những lá»i ấy sẽ là sá»± kết hợp giữa nói đùa và sá»± tháºt trần trụi.
- Một ngà y nà o đó sẽ tớ sẽ tìm ra anh chà ng ấy, có lẽ lúc đó anh ta để tóc như...
- Äừng nói. Äể tá»› Ä‘oán. - tóc như Rex Smith.
- Rex Smith thì sao chứ?
- Không sao. Chúng tá»› đã nghe chuyện nà y rồi và là m sao anh ta biết được rằng anh ta là ngưá»i đà n ông dà nh cho cáºu chứ.
- Nghe nà y, nhóc, đừng quên nói vá»›i anh ta rằng trước anh ta đã có ngưá»i khác nghÄ© như thế rồi nhé. - Tiếng cưá»i rá»™ lên.
- Tớ muốn được cưới như ali McGraw trong Love Story...
- Cơ hội béo bở đấy.
- Cơ hội béo bở ư? Ai đã nói cơ hội béo bở đấy?
- Nà y tớ không phải lúc nà o cũng trông như một quả lê đâu nhé.
- Tá»› muốn Ä‘i há»c và há»c để trở thà nh má»™t cÆ¡ thợ cá» răng. Là m công việc đó các cáºu có thể ôm đầu cá»§a các anh chà ng trong lòng các cáºu và tha hồ mà quyến rÅ© há».
Há» lại cưá»i.
- Em sẽ không bao giá» thèm lấy chồng. Bá»n đà n ông Ä‘á»u chẳng ra sao hết.
- Nà y, không phải tất cả bá»n há» tồi tệ đâu.
- Không ư? Váºy thì chỉ chÃn mươi chÃn phần trăm đà n ông tồi tệ thôi!
- Äúng, nhưng má»™t phần trăm còn lại đáng giá đấy.
- Hồi còn bé tá»› sống vá»›i ông bà tá»› và tá»› đã nhìn thấy ảnh cưới cá»§a há». Lúc nà o há» cÅ©ng để tấm ảnh đó trên chiếc bà n cạnh giưá»ng. Bà tá»› mặc váy lụa trắng muốt và trên mạng che mặt cá»§a bà có Ä‘Ãnh ngá»c trai hẳn hoi, váy thì xoè ra to đến ná»a gian phòng. Nếu tá»› lấy chồng, tá»› sẽ mặc bá»™ váy đó... Nếu bà tá»› chưa vứt Ä‘i.
- Các cáºu có muốn biết má»™t chuyện buồn cưá»i không?
- Chuyện gì?
- Khi mẹ tớ cưới, mẹ tớ đang mang thai... tớ đấy.
- Thế á?
- Ừ. Thế mà khi tớ bảo với bà ấy là tớ muốn lấy chồng thì bà ấy lại là m như không nhớ chuyện đó.
Và cứ thế há» tiếp tục chá»§ đỠấy. Rồi giống như má»i tối há» bảo má»™t ngưá»i xuống nhà bếp lấy trái cây. Tối nay ngưá»i được cá» Ä‘i là Marie. Cô ì ạch Ä‘i xuống cầu thang và vừa tá»›i hà nh lang thì chuông Ä‘iện thoại reo.
- Äiện thoại... Catherine!
Khi Catherine chạy xuống, Marie Ä‘ang đứng tá»±a vai và o tưá»ng cưá»i vẻ bà ẩn.
- Chà o, Bobbi, - cô trả lá»i và liếc nhìn Marie.
- Lại gặp nhau rồi, - má»™t giá»ng trầm cất lên từ đầu dây đằng kia.
Mặt Catherine tái Ä‘i. Cô thở tháºt sâu và đỠngưá»i ra mất má»™t lát, tay vẫn cầm chặt lấy ống nghe.
- Äừng nói vá»›i tôi. anh đã theo dõi tôi. - Marie đã Ä‘i vá» phÃa bếp, nhưng có lẽ đã nghe đủ những gì cô cần nghe.
- Äúng. Tôi phải mất đến ba ngà y, nhưng tôi đã thà nh công.
- Tại sao? anh muốn gì ở tôi?
- Cô có biết cô há»i tôi câu há»i đó nghe má»›i ná»±c cưá»i là m sao không?
- Tại sao anh cứ săn đuổi tôi chứ?
- Tôi có một công việc dà nh cho cô.
- Không, tôi không cần, cám ơn.
- Cô tháºm chà không muốn nghe xem đó là việc gì ư?
- NhỠanh.. tôi đã có việc rồi. Một việc ấy là đủ.
- Cô chơi không đẹp tà nà o, cô biết không?
- Anh muốn gì!
- Tôi không muốn nói chuyện đó trên điện thoại. Tối mai cô có rỗi không?
- Tôi đã nói với anh rồi...
- Tha cho tôi, khá»i phải nhắc lại. - anh ngắt lá»i cô, - Tôi không muốn là m theo cách nà y nhưng cô không để tôi có má»™t sá»± lá»±a chá»n nà o khác. Tôi sẽ đến đón cô lúc bảy giá» tối mai. Nếu cô không ra ngoà i nói chuyện vá»›i tôi thì tôi sẽ nói cho bố cô biết cô Ä‘ang ở đâu!
- Anh dám à ! - Mặt cô căng thẳng vì tức giáºn.
- Chuyện tôi muốn bà n rất quan trá»ng, váºy nên đừng bắt tôi phải thá» những Ä‘iá»u tôi không muốn, Catherine ạ. Tôi không muốn là như thế nhưng nếu tôi buá»™c phải là m thì tôi sẽ là m. Tôi có má»™t cảm giác rằng ông ta có thể có cách buá»™c cô phải nghe ra lý.
Cô cảm thấy bị dồn và o chân tưá»ng, bị mất mát, tuyệt vá»ng. Tại sao anh lại là m thế đối vá»›i cô chứ? Tại sao, khi mà giỠđây cô đã tìm được má»™t nÆ¡i khiến cô vui, chẳng lẻ cuá»™c Ä‘á»i cá»§a cô không thể được yên ổn hay sao? Cô nói vẻ cay đắng.
- Anh không để cho tôi có sá»± lá»±a chá»n nà o khác sao?
Äầu dây bên kia yên lặng má»™t chút rồi giá»ng anh lại cất lên, nhẹ nhà ng hÆ¡n má»™t chút.
- Catherine, tôi đã cố là m cô nghe tôi nói. Tôi đã nói rằng tôi không muốn là m việc đó...
Cô cúp máy, giáºn không chịu nổi. Cô đứng đó, cố trấn tÄ©nh lại để quay lên gác. Äiện thoại lại đổ chuông. Cô cắn chặt môi đến ná»—i cả môi và răng cô Ä‘á»u Ä‘au, rồi lại đặt tay lên Ä‘iện thoại, nhấc ống nghe lên và nói và o máy bằng giá»ng tức tối:
- Anh lại muốn gì nữa!
- Bảy giỠtối, - anh đanh thép ra lệnh, - Cô đi hoặc là bố cô sẽ tới!
Rồi anh cúp máy.
- Có chuyện gì sao? - Marie đứng ở cá»a bếp há»i.
- Chị không biết em ở đó. - Catherine giáºt nảy mình, vá»™i đưa tay lên cổ.
- Em vừa má»›i ra thôi. - Em chỉ nghe được tà tẹo. Có gì quan trá»ng không chị?
Catherine đỠđẫn nhìn Marie, nhìn khuôn mặt bé nhá» ngây thÆ¡ như búp bê cá»§a cô bé, tá»± há»i không biết Marie sẽ là m gì nếu Joe gá»i tá»›i bảo rằng muốn nói chuyện vá»›i cô và o bảy giá» tối mai.
- Không, không có gì quan trá»ng cả.
- Anh ta phải không?
- Ai cơ?
- Bố của con chị đấy.
Catherine đỠmặt.
- Việc gì chị phải chối. - Marie tiếp tục. - Em biết ngay mà .
Catherine nhìn xoáy và o Marie một cái rồi quay đi.
- Ồ, chị không nhìn thấy mặt chị đỠthế nà o đâu, cả ánh mắt chị lúc chị nhấc mấy và nghe thấy tiếng anh ta nữa.
- Trong mắt chị không há» có Clay Forrester! Catherine quay ngưá»i lại, phân trần.
Marie khoanh tay trước ngá»±c, nhoẻn cưá»i, nhướn mi lên.
- Tên anh ta là Clay Forrester à ?
- Tên - tên anh ta là gì chẳng quan trá»ng. Trong mắt chị không há» có anh ta. - Bá»±c vá»›i chÃnh mình, Catherine ấp úng nói.
- Nhưng chị không thể. - Marie nhún vai như thể lá»i mình nói là má»™t lá»i tiên tri.
- Ôi, thôi nà o. - Catherine bực bội nói.
- Má»™t khi chị đã và o đây chị phải hiểu rằng không cô gái nà o đến đây lại tuyệt giao được vá»›i ngưá»i đà n ông ngưá»i mà má»™t nữa lý do khiến cô ta phải ở đây. Là m sao cô ta có thể chứ?
Dù Catherine có muốn phá»§ nháºn Ä‘iá»u Marie nói, cô cÅ©ng không thể. Quả là khi cô nghe thấy giá»ng nói cá»§a Clay cô cảm thấy trong ngưá»i mình có gì đó rất lạ. Cô run rẩy và nóng bừng, đầu thì choáng váng, bối rối. Là m sao mình lại thế chứ! Cô thầm quở trách mình. Là m sao mình lại phản ứng như thế khi nghe thấy giá»ng nói cá»§a má»™t ngưá»i đà n ông - ngưá»i mà - sau sá»± việc đó hai tháng - không còn nhá»› là anh ta đã quan hệ tình dục vá»›i mình?
|

12-10-2008, 04:56 PM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 7
Chiá»u hôm sau khi Catherine từ trưá»ng trở vá» Horizons, cô nháºn thấy ngôi nhà có gì đó là lạ. Các cô gái cứ lởn vởn ra và o. Tất cả má»i ngưá»i đột nhiên nhiệt tình má»™t cách thái quá. Há» bảo cô lên gác há»c bà i cá»§a cô ngay Ä‘i, đừng lo lắng đến việc dá»n bà n - Vicky sẽ là m giúp cô Ä‘iá»u đó. Má»™t ngưá»i ngá» lá»i sá»a móng tay giúp cô còn Marie thì bảo:
- Nà y, chị Catherine, em sấy tóc cho chị nhé? Em thạo việc ấy lắm, chị biết mà .
- Chị là m sáng nay rồi, cám ơn.
Marie đứng sau lưng Catherine là m ra bá»™ giáºn dá»—i, rồi cô đưa ra má»™t loạt câu há»i, nà o là Catherine đã bao giá» Ä‘eo lông mi giả mà u máºn chÃn, đã bao giỠđánh phấn má mà u trái mÆ¡, dùng son viá»n mà u trắng hay chưa? Lúc Catherine xuống nhà dưới ăn tối tất cả các cô gái Ä‘á»u nhìn cô vẻ dò xét.
- ÄÆ°á»£c rồi, các bạn, tôi biết các bạn định là m gì. Marie đã nói cả rồi, đúng không? Nhưng đây đâu phải là má»™t cuá»™c hẹn hò, váºy đừng có hiểu như thế. Äúng, có ngưá»i sẽ đến gặp tôi, nhưng tôi vẫn sẽ là tôi như ngà y thưá»ng thôi. - Catherine đứng đó, đối diện vá»›i những con mắt tò mò, vẫn mặc nguyên chiếc quần bò bạc và chiếc áo sÆ¡ mi thụng được may bằng nỉ.
- Mặc nguyên như thế nà y á! - Marie phản đối.
- Thế nà y thì có gì không ổn chứ.
- Có lẽ không phải cho má»™t tráºn đấu bóng đá.
- Tại sao tôi lại phải ăn mặc loè loẹt chứ? Tôi nói vá»›i các cáºu rồi, đó không phải là má»™t cuá»™c hẹn hò.
- Äừng phà lá»i, Catherine ạ, - Grover tuyên bố. - Chúng em Ä‘á»u biết đó là ngưá»i ấy!
- Không phải là một cuộc hẹn hò, đúng không? Thế thì sao nhỉ. Chị Catherine, anh ta già rồi hay hom hem đến nổi không đứng nổi? Anh ta không có lòng chân thà nh à ? - Marie, đứng đầu nhóm, chắp tay bên hông và nói như hát.
Há» bắt đầu cưá»i, Catherine cÅ©ng cưá»i. Má»™t ngưá»i khác tiếp tục đẩy sá»± bông đùa lên cao.
- Có lẽ ngưá»i anh ta có mùi hôi! Hay bị hôi miệng. á»’, không, tôi biết rồi! Bệnh hắc là o! Ai mà lại muốn diện vì má»™t ngưá»i bị bệnh hắc là o chứ? - Bây giá» tất cả Ä‘ang vây quanh Catherine như thể cô là má»™t cây nêu kết hoa.
- Tá»› biết rồi, cá cược là anh ta đã có vợ. - Nhưng những lá»i nói thoại đầu có vẻ buồn cưá»i ấy bá»—ng là m cho Catherine nổi giáºn vì cô nghÄ© các cô gái như má»™t bầy thú hoang Ä‘ang vá»n cô trước khi bắt đầu cuá»™c tấn công quyết định.
- Không phải, tôi biết anh ta chưa cưới vợ. - Marie thông báo với cả nhóm.
- Chắc phải có uẩn khúc gì ở đây.
- Váºy chắc anh ta là má»™t linh mục. Ôi, xấu hổ quá, Catherine Æ¡i.
- Tôi cứ nghÄ© các cáºu là bạn tôi! - Cô hét lên, Ä‘au đớn và hoảng loạn.
- Äúng thế mà . Tất cả những gì chúng em muốn chị diện vì ngưá»i ấy cá»§a chị.
- Anh ta không phải là ngưá»i ấy cá»§a tôi!
- Chị quả quyết là anh ta không phải, và anh ta sẽ không là ngưá»i ấy cá»§a chị nếu chị không sÆ¡n móng tay và bá» bá»™ quần áo cÅ© rÃch nà y cá»§a chị Ä‘i.
- Tôi sẽ không sÆ¡n móng tay vì Clay Forrester. Anh ta có thể xuống địa ngục và tất cả các cáºu cÅ©ng váºy! - Catherine rẽ vòng vây chạy lên gác.
Nhưng cô không được phép há»n dá»—i, vì chỉ lát sau Marie đã xuất hiện và đứng và o khung cá»a.
- Ở đây bà Tolly không cho phép ai được bá» bữa, váºy nên chị hãy xuống nhà đi. Bá»n em chỉ đùa chút thôi. Tất cả Ä‘á»u còn nhá» tuổi hÆ¡n chị, chị biết đấy, nhưng chị hà nh động như trẻ con chạy lên đây mà há»n dá»—i.
- Tôi sẽ xuống, - Catherine ném vá» phÃa Marie má»™t cái nhìn bá»±c tức và lạnh lùng nói , - nhưng bảo tất cả đừng có tiếp tục như thế! Tôi ăn mặc thế nà o chẳng liên quan gì đến má»i ngưá»i hết.
Vá»›i Catherine bữa tối tháºt là khó chịu, nhưng tất cả má»i ngưá»i khác Ä‘á»u ngồi ăn như má»i ngà y như thể không có chuyện gì xảy ra. Cô ngồi lặng lẽ, thần kinh cô căng như dây đà n.
- ÄÆ°a há»™ lá» mứt dâu nà o, - Marie vừa bảo Vicky vừa là m má»™t dấu hiệu gì đó vá»›i Grover ngưá»i ngồi bên trái Catherine. Khi đó Grover Ä‘ang rót sữa, và đến lượt cô rót cho Catherine, cô là m như vô tình đánh đổ má»™t Ãt mứt lên lòng Catherine. Ghế cá»§a Catherine bị đẩy lùi lại phÃa sau, nhưng cô chỉ nhìn Grover vẻ khó chịu mà im lặng không nói gì.
- Grover, tại sao cáºu lại không cẩn tháºn hÆ¡n má»™t chút được nhỉ? - Giá»ng Marie cất lên mượt như lá»›p bÆ¡ Ä‘ang tan chảy.
Grover đạt bình sữa cô Ä‘ang cầm xuống bà n, vá»›i má»™t chiếc khăn ăn và nhẹ nhà ng thấm chá»— sữa loang trên đùi Catherine. Catherine giáºt mạnh chiếc khăn lau từ tay Grover và nói bằng má»™t giá»ng cáu kỉnh.
- Thôi được rồi, quên nó đi.
Nhưng khi cô chồm ngưá»i lên để kéo ghế sát và o bà n hÆ¡n thì cô lại đụng phải má»™t bà n tay Ä‘ang cầm má»™t chiếc bánh quy phết mứt dâu tây. Chá»— mứt dâu dÃnh lên thái dương bên trái cá»§a Catherine, quệt lên cả tóc cô, cả tai và lông mà y nữa.
- Ôi, tôi đã là m gì thế nà y! - Vicky kêu lên vẻ hối háºn.
Catherine đứng phắt dáºy, tức đến ná»—i không thể kiá»m chế nổi.
- Các ngưá»i định âm mưu gì váºy! Tôi đã là m gì khiến các ngưá»i háºn tôi đến thế chứ?
Lúc đó Marie, ngưá»i cầm đầu các cô gái, má»›i đứng lên, cưá»i đầy bà ẩn và đi tá»›i ôm ngang ngưá»i Catherine.
- Chúng em chỉ muốn giúp chị thôi. - Catherine đứng im trong vòng tay của Marie, vòng tay mà cô không mong muốn.
- á»’, cách thể hiện cá»§a các ngưá»i má»›i lạ lùng là m sao! - Cô mỉa mai.
Nhưng vừa nói xong, Catherine bỗng cảm thấy Marie buông tay ra và cảm thấy một cảm giác âm ấm quanh lưng áo chỗ Marie vừa ôm.
- Äúng là em vừa là m đấy. Em vừa má»›i đổ nước xốt lên áo chị, Catherine ạ. - Rồi liếc vá» phÃa những ngưá»i đồng mưu cá»§a mình, Marie nói: - Chúng ta sẽ phải xem xem chúng ta có thể là m gì, đúng không, các cô nà ng? - Và đứng sau lưng Catherine, chống tay lên hông, cô gái thấy hÆ¡n Catherine rất nhiá»u ấy bắt đầu ngắm nghÃa cô. - Chị đã bao giá» gặp má»™t rắc rối như thế trong Ä‘á»i mình chưa?
Catherine ngây ngưá»i ra và chỉ tá»›i lúc nà y khi những tiếng cưá»i rá»™ lên khắp phòng ăn cô má»›i hiểu ra mánh khoé cá»§a các cô gái. Há» lần lượt Ä‘i lên gác, má»—i ngưá»i đưa ra má»™t đỠnghị.
- Chị thá»±c sá»± cần gá»™i đầu đấy. Em có lá» dầu gá»™i hương dâu tuyệt vá»i.
- Em có sữa tắm hảo hạng đấy. Em sẽ cho chị mượn.
- Em chưa giặt đồ của em. Nếu chị thay quần bò và sơ mi ra em sẽ tiện giặt luôn cho chị.
- Xà phòng thơm ở trong đó hết rồi. Em sẽ để bánh xà phòng của em và o phòng tắm.
Marie quệt má»™t ngón tay qua thái dương Catherine, rồi mút chá»— mứt dÃnh trên ngón tay.
- Äúng rồi! Em nghÄ© chúng em phải uốn kiểu tóc má»›i cho chị.
- Vì Chúa, hãy đưa chị ấy lên gác đi, Marie!
Marie nháy mắt vá»›i Catherine, đưa bà n tay nhá» bé cá»§a mình ra, chỠđợi. Trước khi Catherine đặt tay mình và o bà n tay đó để được dẫn lên gác, cô cảm thấy nghèn nghẹn ở cổ, cảm thấy má»™t Ä‘iá»u má»›i mẻ, má»™t Ä‘iá»u đáng tin cáºy.
Nhưng cô chưa kịp quyết định dứt khoắt thì cô đã ở trong tay hỠrồi.
Cả tiếng đồng hồ sau đó Catherine nhiá»u lần cố ngước lên nhìn Marie trong gương, và giá» cô đã hiểu, đã cảm thấy ấm áp và biết Æ¡n bởi há» quan tâm - tất cả há» Ä‘á»u quan tâm đến cô rất nhiá»u.
- Äiên rồi. Äó đâu phải là má»™t cuá»™c hẹn hò chứ.
- Bao giá» chúng ta là m xong má»i thứ, thì nó sẽ trở thà nh má»™t cuá»™c hẹn, - Marie quả quyết.
Äến Cleopatra cÅ©ng phải hổ thẹn trước sá»± trang Ä‘iểm cá»§a Catherine. Cảm kÃch nhưng dè dặt, Catherine chấp nháºn để cho các cô gái sá»a móng chân, sÆ¡n móng tay, sá»a tóc, Ä‘eo đồ trang sức, tháºm chà cà i khuy áo lót cho mình. Sau khi gặp Catherine mặc váy, Marie thấp lùn phải đứng lên đầu giưá»ng để Ä‘eo và o cổ Catherine má»™t dây chuyá»n bằng và ng.
- Nà y, bao giá» cáºu má»›i lá»›n chứ, Marie? - Má»™t cô gái chế giá»…u.
- Cáºu không thấy à ? - Marie xoa bụng. - Tá»› Ä‘ang lá»›n từng ngà y đấy thôi, chỉ có Ä‘iá»u phát triển theo chiá»u khác. - Tiếng cưá»i rá»™ lên, nhưng rồi lại tắt ngay, bởi giỠđây tất cả Ä‘ang ngây ra thán phục trước má»™t Catherine đáng yêu đến không thể tin nổi.
- Äi nà o, hãy ngắm chị Ä‘i! - Marie đẩy Catherine.
Catherine bước tá»›i trước gương, tưởng rằng sẽ thấy má»™t con búp bê Kewpie từ trong gương nhìn ra. Nhưng cô sá»ng sốt trước hình ảnh má»™t ngưá»i phụ nữ xinh đẹp Ä‘ang nhìn cô từ trong đó. Tóc cô đẹp lá»™ng lẫy như những sợi chỉ bằng và ng Ä‘ang lung linh trong gió. Phấn trang Ä‘iểm rất hợp khiến cho má cô phÆ¡n phá»›t và khiến đôi mắt xanh cá»§a cô trông như to hÆ¡n và sáng hÆ¡n. Lá»›p son bóng trên môi cô Ä‘ang phản chiếu những hạt sáng nhá» li ti, như thể cô vừa má»›i đưa lưỡi cô qua môi khiến cho chúng ướt má»m đầy quyến rÅ©. Äôi bông tai nhá» xinh xinh cố mắt để tôn thêm cái cổ dà i kiêu hãnh và khuôn cằm thanh tú cá»§a cô, trong khi chiếc dây chuyá»n và ng kéo ánh mắt cô xuống chiếc cổ mở cá»§a chiếc áo len má»ng mà u xanh da trá»i được Ä‘an sát eo vá»›i hai tay dà i bó khÃt. Cổ áo dá»±ng lên ở phÃa sau nhưng được mở má»™t cách rất tá»± nhiên ở phÃa trước, là m lá»™ ra là n da mịn mà ng ở phÃa trên chiếc cúc cao nhất.
Catherine đưa má»™t ngón tay sÆ¡n bóng lên sá» và o chá»— lõm trên má phải cá»§a cô, chá»— lõm mà cô chưa bao giỠđể ý thấy. Äôi mắt long lanh cá»§a cô nhìn lại cô khen ngợi, nhưng trong ánh mắt đó lại hiện lên má»™t sá»± lo lắng má»›i.
Chúa ơi, cô nghĩ, Clay Forrester rồi sẽ nghĩ gì?
Äà ng sau cô các cô gái nhìn cá» chỉ biết nói cá»§a ngón tay cô đặt trên má, bà n tay đặt trên ngá»±c nÆ¡i trái tim cô như muốn nói, - " Có thể như thế nà y sao?" Và trong khi tất cả Ä‘ang đứng ngây ra ngắm cô thì má»™t cô bé tóc nâu Ä‘eo kÃnh sát tròng Ä‘i và o phòng. Nhìn trong gương Catherine biết cô ấy đến và cô cố kiểm soát những cảm xúc Ä‘ang dâng lên trong lòng cô. Cô không muốn là niá»m hy vá»ng cá»§a há». Cô không muốn Clay Forrester nghÄ© rằng cô diện là vì anh ta. Nhưng trong khi Francie Ä‘i tá»›i, cô biết rằng tối nay định mệnh đã bắt cô phải đóng cái vai mà những cô gái nà y rất cần cô đóng.
Francie, ngưá»i vốn chưa thèm nói vá»›i cô má»™t lá»i nà o kể từ khi cô đến Horizons, tiến đến vá»›i má»™t lá» nước hoa Charlie trên tay.
- Äây, - Francie nói, - Tôi đã lấy trá»™m cá»§a chị.
Catherine quay ngưá»i lại, mỉm cưá»i vá»›i Francie.
- Chị còn một lỠkhác. Sao em không giữ mà dùng? - Nhưng khi Francie chìa tay đưa lỠnước hoa cho Catherine, cô thấy tay cô bé đang run.
- Nhưng chắc loại nà y chị ưa thÃch nhất. Nó là loại xịn mà .
Francie sá»ng sốt trước má»™t Catherine xinh đẹp đến không ngá», cô bé cứ đứng nhìn Catherine không chá»›p mắt. Catherine cầm lấy lá» nước hoa và xịt má»™t Ãt lên sau vai và hai cổ tay. Rồi cô bảo Francie:
- Äúng đấy, Francie, đây là loại chị thÃch, nhưng em hãy cất nó và o tá»§ cá»§a em khi nà o chị muốn dùng thì chị sẽ xuống xin em má»™t tÃ.
- Tháºt không? - Nếu Catherine là má»™t minh tinh mà n bạc đột nhiên xuất hiện trước mặt Francie bằng xương bằng thịt thì cÅ©ng chẳng khiến cô bé khinh ngạc đến thế.
Như thế nà y tháºt ná»±c cưá»i, Catherine nghÄ©. Mình đâu phải là Cinderella. Mình đâu phải là những gì há» mong muốn. Nhưng khi cô đưa lá» nước hoa trở lại tay Francie, ánh mắt cá»§a cô bé khiến cô lặng ngưá»i Ä‘i.
Marie, vẫn đứng trên đầu giưá»ng, bá»—ng lên tiếng để phá tan sá»± căng thẳng.
- Tá»› nghÄ© thế nà y được gá»i là sá»± im lặng cá»§a ngưá»i mang bầu.
Nhá» có câu nói đùa cá»§a Marie mà Catherine kìm được nước mắt, và Francie cÅ©ng thoát khá»i sá»± xấu hổ, rồi tất cả má»i ngưá»i cùng cưá»i và đi ra khá»i phòng cho tá»›i khi trong phòng chỉ còn lại Catherine và Marie. Catherine bước tá»›i dà nh cho Marie lùn má»™t cái ôm.
- Chúng ta là Mutt and Jeff, đúng không? - Marie đùa.
- Chị không biết phải nói gì. Lúc trước chị đã hiểu lầm má»i ngưá»i. Chị xin lá»—i.
- Nà y, - Marie đưa tay vén những sợi tóc xoà bên má Catherine.
- Chúng em đã ép chị hơi quá. Chúng em hiểu.
- Chị cũng hiểu rồi.
- Chị sẽ đại diện cho tất cả chúng em, Cath ạ.
- Chị biết, chị biết mà .
- Hãy lắng nghe anh ta, chị nhé?
- Nhưng anh ta sẽ không há»i cưới chị đâu. Bá»n chị...
- Thì cứ nghe anh ta nói đã, thế nhé. Hãy cho bá»n em có gì đó để hy vá»ng. Cứ là m ra như váºy. Chị hứa nhé? Hãy cho má»i ngưá»i được hy vá»ng dù chỉ trong má»™t đêm thôi.
- ÄÆ°á»£c, Marie. - Catherine đồng ý, - vì tất cả các em. Nhưng Ä‘iá»u gì sẽ xảy ra vá»›i hy vá»ng cá»§a má»i ngưá»i khi mà việc chẳng Ä‘i đến đâu cả?
- Dưá»ng như chị không hiểu rằng đây là lần đầu tiên đối vá»›i há». Hãy cứ để cho há» có Ä‘iá»u gì đó để mà nói khi anh ta đến. Thế nhé. Äêm nay hãy cứ để há» mÆ¡ Ä‘i.
Marie không tin là có ngưá»i đà n ông nà o lại có thể cưỡng nổi trước má»™t ngưá»i phụ nữ đẹp như Catherine. Cô bé thấp ngưá»i nên cô ngưỡng má»™ chiá»u cao cá»§a Catherine. Cô thÃch mái tóc và ng cá»§a Catherine vì tóc cô mà u Ä‘en. Cô bốp chốp nên cô khâm phục sá»± bình tÄ©nh, kÃn đáo cá»§a Catherine. Cô ước ao có má»™t khuôn mặt trái xoan thanh tú như khuôn mặt cá»§a Catherine bởi mặt cô tròn. Catherine và Marie rất khác nhau. Có lẽ vì thế mà há» cảm thấy cuốn hút nhau.
- Nà y, Cathe, - Marie nói, - chị sẽ là một sự ngạc nhiên đấy.
- Äâu có.
- Anh ta chắc chắn không thể không muốn có được chị.
Vừa lúc đó có ngưá»i ở dưới nhà gá»i vá»›i lên:
- Nà y, anh ấy Ä‘i xe gì váºy?
Trước khi trả lá»i Catherine đã biết thế nà o Ä‘iá»u cô sắp nói cÅ©ng gây ra má»™t sá»± huyên náo ở dưới nhà , nhưng rồi cô buá»™c phải nói tháºt.
- Một chiếc Corvette mà u bạc.
- Gì cơ! - Trông Marie như thể vừa nuốt một con tôm sống.
- Em nghe rõ rồi đấy thôi.
- Và chị không chịu nghe lá»i anh ta! Thảo nà o trông chị Ä‘au khổ thế!
Mình không đau khổ, không đau khổ, Catherine nghĩ. Không đau khổ.
Dưới nhà rá»™ lên tiếng huýt gió, tiếng hú, tiếng gá»i mèo, và đủ kiểu hết cá»§a con gái.
- Tiếc tháºt, chị sẽ không biết được há» nói gì sau khi chị Ä‘i.
- Tối nay sẽ vui đấy. - Marie cưá»i khúc khÃch. Äi nà o, Cleopatra, buổi thiết triá»u cá»§a ngưá»i đã bắt đầu.
Äứng ở cầu thang Catherine tá»± bảo mình rằng đây không phải là buổi thiết triá»u cá»§a Cleopatra, cÅ©ng không phải buổi khiêu vÅ© ở trưá»ng trung há»c, cÅ©ng không phải buổi ra mắt cá»§a Cinderrella. Nhưng khi cô đặt tay lên bụng, cô cảm thấy mình Ä‘ang hồi há»™p, run rẩy. Dưá»ng như máu Ä‘ang dồn lên cổ cô. Cô cảm thấy hai má mình nóng bừng.
Như thế nà y tháºt Ä‘iên rồ, cô bảo vá»›i chÃnh mình. Những cô gái đó đã nhét và o đầu mi những ảo tưởng Ä‘iên rồ bằng tất cả sá»± ồn à o trẻ con cá»§a há». Móng tay mi loè loẹt còn tóc mi thì kỳ cục và mi còn trát phấn và xịt nước hoa nữa chứ. Nhưng không sao, không sao bởi chiếc Corvette sẽ đến đón mi Ä‘i vá»›i Clay Forrester. Váºy hãy khép Ä‘oi môi bóng son cá»§a mi lại, Catherine Anderson, và sá» xá»± như thể mi Ä‘ang bình tÄ©nh và đừng có tá»± biến mình thà nh má»™t con lừa đần độn khi anh ta bước và o cá»a gặp mi!
Äá»™t nhiên dưới nhà hết huyên náo. Rồi những bước chân toả Ä‘i các hướng và sau sá»± yên lặng là má»™t thứ tháºt Ä‘iên rồ! Ai đó, đã Ä‘i đến chá»— để cassette và báºt nó lên đúng lúc chuông cá»a reo.
Ở trên gác, Catherine vừa run vừa thầm nguyá»n rá»§a từng cô gái đã bắt ép cô trang Ä‘iểm. Cô nghe thấy tiếng nói cá»§a anh ở bên dưới và cô nhắm mắt lại, cố trấn tÄ©nh.
- Catherine Anderson có ở đây không?
Bá»—ng Catherine ước mình biến thà nh má»™t con sên để có thể tụt và o trong cái vá» cá»§a mình. Giá»ng Vicky - giả vá» ngây thÆ¡ - vang lên.
- Xin đợi một chút, tôi lên xem đã.
Tôi lên xem đã! Catherine nghĩ, khẽ chớp mắt. Ôi, Chúa ơi!
- Catherine Æ¡i? - Vicky gá»i vá»›i lên gác.
- Má»™t chiếc Corvette hả? - Sau lưng cô Marie thì thầm. Äi Ä‘i, - và thúc và o lưng Catherine đẩy cô Ä‘i.
Những báºc cầu thang như cao hÆ¡n dưới gót già y cao gót cá»§a cô, và những tiếng bước chân cô dá»™i và o tai cô tá»±a như những tiếng súng. Trong phút hoảng sợ cô nghÄ©, mình đáng lẽ phải dá»™i nước khắp ngưá»i cho sạch mùi nước hoa Ä‘i và phải lau cho kỳ hết thứ son bóng trên môi. Khổ chưa, khổ chưa! Mình sẽ là m gì bây giá»?
Ngay đến kẻ ngốc cÅ©ng chẳng khá»i nghi ngá» trước vẻ yên ắng ở dưới nhà . Những kiểu ngồi Ä‘iệu bá»™, những vị trà tưởng chừng như tá»± nhiên nhưng rõ rà ng Ä‘á»u được sắp đặt có chá»§ ý để sao cho má»—i cô gái Ä‘á»u có thể nhìn từ phòng khách ra hà nh lang má»™t cách thuáºn tiện, và má»i con mắt ở nÆ¡i nà y Ä‘á»u nhằm và o Clay Forrester, ngưá»i Ä‘ang đứng bên hà ng cá»™t như má»™t bức tượng bị đặt ở đó để trưng bà y và đem bán.
Chuyện sẽ không đáng chú ý đến như váºy nếu Clay không quá diện, nhưng anh lại như váºy. Anh mặc má»™t bá»™ vét mà u xám cá»§a nhà may nổi tiếng Continental, bá»™ đó khiến anh trông giống như má»™t ngưá»i mẫu cho loại rượu Whisky Canada đắt cắt cổ. Catherine liếc nhìn chiếc cà vạt mà u rượu nho cá»§a anh được thắt khéo đến ná»—i nó đứng thoải mái trên cổ anh như má»™t chiếc thòng lá»ng má»›i cá»§a má»™t tay Ä‘ao phá»§. Cô liếc nhìn cổ áo sÆ¡ mi mà u xanh nhạt ôm ngay dưới yết hầu cá»§a anh.
- Xin chà o, - anh nói bằng má»™t giá»ng tá»± nhiên nhất có thể trong khi sá»± thay đổi ở cô là m anh cảm thấy như thể kẻ khá»§ng bố thuê cá»§a bố cô vừa má»›i thụi cho anh má»™t nhát và o bụng xong.
Ôi, Chúa ơi! Clay Forrester nghĩ. Ôi, Chúa lòng là nh!
- Xin chà o, - cô đáp lại, cố là m cho lá»i cô nói ra lạnh như tiá»n. Nhưng ná»— lá»±c cá»§a cô trở nên vô hiệu bởi mặt cô Ä‘ang đỠbừng lên.
Mắt cô ấy khác thế, anh nghÄ©, và tóc cô ấy nữa, và cô ấy mặc hệt như ngưá»i mẫu quảng cáo du lịch trên tá» Ngưá»i New York váºy. Nhìn mặt cô anh biết là cô Ä‘ang xấu hổ. Xấu hổ.
Catherine thấy yết hầu cá»§a Clay cỠđộng như thể nó Ä‘ang cố là m báºt ra má»™t cái xương cá Ä‘ang mắc và o há»ng anh. Cô lấy hết can đảm nhìn và o mặt anh trong khi biết rõ rà ng mặt cô Ä‘ang đỠbừng, và ngầm cảnh cáo anh đừng có thể hiện sá»± ngạc nhiên hay ngợi khen nà o hết. Là m Æ¡n đừng! Nhưng đã quá muá»™n. Anh cÅ©ng đỠmặt, đỠđến táºn cổ. Vì danh dá»± cá»§a mình, anh sá» sá»± lịch sá»± hết mức như anh đã chuẩn bị, tất cả trừ má»™t cái liếc nhanh qua bụng cô, và má»™t cái liếc nhanh hÆ¡n nữa qua những gương mặt Ä‘ang hướng ra từ phòng khách và phòng ăn.
- Cô có cần áo khoác không?
Ôi, Chúa Æ¡i, cô nghÄ©, bây giá» là tháng Mưá»i mà mình lại để áo khoác ở trên gác!
- Tôi để nó ở trên...
Nhưng trong tất cả các cô gái, Marie cuối cùng đã là m một việc đúng lúc. Cô xuống cầu thang vẻ mải vội với một chiếc áo khoác trên tay.
- Ão đây. - Và không để lá»™ má»™t dấu hiệu ngần ngại nà o, cô chìa má»™t tay vá» phÃa Clay. - Chà o, em là Marie. Äừng để chị ấy vá» quá muá»™n nhé, được không?
- Chà o, tôi là Clay, tôi sẽ không để cô ấy vá» muá»™n đâu. - Lần đầu tiên anh nở má»™t nụ cưá»i và bắt tay Marie.
Äẹp trai quá! Marie nghÄ©, anh ta trông ngon là nh quá! Và nụ cưá»i cá»§a anh ta kìa. Hãy nhìn nụ cưá»i đó!
Khi Catherine đưa tay ra định cầm lấy áo khoác cá»§a mình, Marie vá»™i đưa nó cho Clay. Anh ta đúng là má»™t gã trai được huấn luyện thà nh thạo, anh ta đúng má»±c tháºt, và Catherine quay mặt ra cá»a trong khi anh khoác áo lên vai cô.
- Chúc vui vẻ, - Marie nói.
- Chúc ngá»§ ngon, - Catherine nói vá»›i tất cả má»i ngưá»i.
- Chúc vui vẻ! - Giống như một lớp mẫu giáo, tất cả cùng đồng thanh.
Muốn biết mất trong không khÃ, cô đưa tay định mở cá»a, nhưng bà n tay Clay đã chặn cô lại, buá»™c cô phải để anh mở cá»a cho cô hoặc phản đối cá» chỉ lịch sá»± cá»§a anh trước mắt các cô gái.
Catherine đà nh thu tay vá» và bước ra giữa trá»i đêm tháng Mưá»i hiu hiu gió. Nhưng Clay và Catherine có thể cảm thấy những ánh mắt Ä‘ang nhìn theo há» từ các ô cá»a sổ cá»§a ngôi nhà .
Äi cạnh cô ra xe, Clay ngá»i thấy mùi thÆ¡m dá»… chịu toả ra từ ngưá»i cô, nghe thấy tiếng già y cao gót cá»§a cô nên trên sá»i, nhìn thấy mái tóc uốn rất khéo cá»§a cô dưới ánh đèn má» má». Và mặc dù không định trước, anh bước lên mở cá»a xe cho cô, biết những ánh mắt tò mò vẫn Ä‘ang dõi theo há», và tâm trà cá»§a anh nữa nghỉ vá» những ánh mắt đó, nữa bị thu hút bởi đôi chân dà i Ä‘ang bước lên xe cá»§a Catherine.
Bên trong ngôi nhà , những tiếng thở dà i ngớt dần.
Bên trong xe, bầu không khà tháºt căng thẳng và yên lặng đến ná»—i tiếng động cÆ¡ trầm đục vang lên khi Clay xoay chìa khoá cÅ©ng trở thà nh má»™t nghi thức đón chà o. Catherine cảnh giác không nhìn Clay - có gì đó ở ngưá»i đà n ông nà y và cái xe cá»§a anh cùng những động tác anh thá»±c hiện khi anh ngồi và o ghế, cách xoay chìa khoá, cách anh chạm tay và o những thứ trên bảng Ä‘iá»u khiển, má»™t bên vai nhô cao khi anh vá»›i tay lên gương xe, những Ä‘iá»u rất tháºt, rất đà n ông ấy khiến cô khó mà cảm thấy thoải mái được. Cô nhìn thẳng vá» phÃa trước.
- Cô muốn đi đâu?
- Nghe nà y, tôi xin lá»—i vì... ở trong đó. - Cuối cùng thì cô cÅ©ng nhìn anh. - Há»... tất cả há»...
- Không có gì. Cô muốn đi đâu?
- Không thể không có gì. Tôi không muốn anh có ấn tượng xấu.
- Tôi nghÄ© là các cá»a sổ vẫn có mắt. - Có chút hà i hước trong giá»ng nói cá»§a anh khi anh ngồi đó chỠđợi vá»›i hai cổ tay vắt ngang bánh lái như cô đã quen thấy.
- Äi đâu đó... tôi không quan tâm. Tôi nghÄ© chúng ta cứ lái xe Ä‘i và rồi ngồi trong xe nói chuyện như lần trước.
Chiếc xe chạy khá»i lỠđưá»ng và cô cảm thấy anh vừa liếc nhìn cô và biết anh Ä‘ang đánh giá váy áo, mái tóc, kiểu trang Ä‘iểm, và đôi già y cao gót cá»§a cô. Cô lại muốn mình tan biến và o không khÃ. Äi cùng xe à , hừm, cô có thể nghe được ý nghÄ© cá»§a anh.
- Cô có uống rượu không? - anh nhìn vá» bên đưá»ng và cất tiếng há»i.
Cô ném vá» phÃa anh má»™t cái nhìn và nhá»› tá»›i mùa hè vừa rồi cùng thứ rượu mà cô đã uống trong cái đêm đó.
- Tôi có thể uống cũng có thể không. Nhưng hầu như tôi không uống.
Anh nghĩ tới bố cô và anh nghĩ rằng anh hiểu tại sao cô lại không uống rượu.
- Tôi biết má»™t nÆ¡i yên tÄ©nh. Sá»›m thế nà y chắc chá»— ấy chưa đông ngưá»i lắm, chúng ta có thể uống chút gì đó trong lúc nói chuyện, cô đồng ý không?
- CÅ©ng được, - cô chấp nháºn.
Anh cho xe chạy và o đại lá»™ Washington, hướng xuống khu thương mại, Ä‘i ngang qua sông Mississippi. Dưá»ng như cảm thấy sá»± im lặng trong xe là m cho không khà căng thẳng tăng lên, anh liá»n vá»›i tay tìm má»™t cuốn băng đặt nó và o cassette trong khi vẫn không rá»i mắt khá»i đưá»ng Ä‘i. Lại vẫn là loại nhạc lần trước, quá ồn đối vá»›i cô, quá thiếu tinh tế và tÃnh âm nhạc. Chỉ có má»™t lô tiếng ồn, cô nghÄ© trong cảm giác khó chịu. Cô lại đưa tay vặn nhá» cassette.
- Cô không thÃch nhạc disco à ?
- Không.
- Váºy cô chưa bao giá» thá» nhảy vá»›i loại nhạc disco sao?
- Chưa. Nếu tôi có nhảy thì tôi cÅ©ng sẽ nhảy kiểu vÅ© ba-lê, nhưng tôi chẳng bao giá» có cÆ¡ há»™i há»c nhảy. Thế mà có ngưá»i đã nói rằng tôi sẽ trở thà nh má»™t diá»…n viên múa ba lê cừ khôi đấy. - Cô hiểu rằng cô Ä‘ang nói dông dà i để che giấu sá»± căng thẳng cá»§a mình.
- Có lẽ hỠđúng.
Anh cÅ©ng cảm thấy Ä‘iá»u đó, và anh chỉ đáp lại má»™t cách đơn giản. - Anh nhá»› đến những sợi tóc xoà ngang gương mặt cô.
Cô định nói rằng bia và Whisky cá»§a bố cô đã thấm hút hết số tiá»n dư đáng lẽ phải được dùng cho những bà i há»c ba-lê cá»§a cô, nhưng Ä‘iá»u đó quá riêng tư nên cô thôi không nói ra. Cô muốn tránh đà o bá»›i những chuyện riêng tư hết mức có thể.
- Tất cả những cô gái ở đó Ä‘á»u có thai cả sao? - anh há»i.
- Äúng.
HỠdừng lại vì đèn đỠvà Clay nhìn sang cô.
- Nhưng hỠcòn quá trẻ.
- Tôi là ngưá»i nhiá»u tuổi nhất trong trung tâm ấy.
Cô có thể cảm thấy sá»± kinh ngạc cá»§a anh, và đột nhiên cô nói nhanh như có thể đó là má»™t cuá»™c tranh luáºn cô muốn dà nh phần thắng. - Nghe nà y, há» tin rằng đây là má»™t cuá»™c hẹn hò. Há» muốn nó phải là má»™t cuá»™c hẹn hò. Há» vô cùng muốn thế nên há» má»›i là m tôi thà nh như thế nà y. Chúng tôi Ä‘ang ăn tối thì... - Và cả câu chuyện tuôn ra, từ việc các cô gái giả vá» vô tình đánh đổ thức ăn lên ngưá»i cô đến việc há» tân trang cho cô như thể cô là má»™t nữ tu cao cấp. - Và tôi không là m thế nà o để Ä‘iá»u khiển há» hiểu rằng há» nhầm, - Catherine kết thúc - Chuyện đó vừa bất ngá»... vừa tuyệt vá»i... vừa cảm động.
- Äừng ngại vá» chuyện đó, được không? Tôi hiểu mà . - Ra váºy, anh nghÄ©.
- Không, không, tôi nghÄ© là anh không hiểu đâu. Tôi không nghÄ© là anh lại có thể hiểu được! Há» muốn biến tôi thà nh - đại sứ cá»§a há»! - Cô giÆ¡ hai bà n tay vui vẻ tuyệt vá»ng, và kể đến chuyện Francie và lá» nước hoa và việc cô bị buá»™c phải dùng thứ nước hoa đó.
- Váºy nên ngưá»i cô má»›i thÆ¡m như váºy và cô không muốn sao?
- Anh thừa biết tôi đang cố nói gì. Tôi còn có thể là m gì khác ngoà i việc dùng thứ nước hoa đó cơ chứ, khi mà một cô bé hay ăn cắp vặt cứ đứng đó nhìn tôi với đôi mắt mở to van vỉ tôi hãy là m việc đó vì cô ấy?
- Cô là m thế là đúng.
- Tôi là m Ä‘iá»u tôi phải là m. Nhưng tôi muốn anh biết rằng tôi không chú ý. Khi anh đến tôi muốn chết Ä‘i cho rồi bởi tôi nghÄ© thế nà o anh cÅ©ng cho rằng tôi - tôi là m như thế để quyến rÅ© anh.
Lúc nà y há» Ä‘ang cho xe chạy và o má»™t bãi đỗ gần má»™t tấm biển được gắn má»™t ngá»n đèn mà u vá»›i dòng chữ "The Mullion". Clay tắt máy, quay sang phÃa cô nói:
- Tôi thừa nháºn là tôi cảm thấy lúc ở đó khá bất tiện, nhưng để những ná»— lá»±c cá»§a há» không trở thà nh vô Ãch, cô có thể nói vá»›i há» là tôi đã khen rằng trông cô rất tuyệt vá»i.
- Äó không phải là điá»u tôi lên kế hoạch để đạt được, anh không hiểu!
- Có, tôi hiểu. Nhưng nếu cô cứ khăng khăng thanh minh kiểu đó thì tôi sẽ nghĩ là cô lên kế hoạch với tôi đấy.
Clay đã biết những dấu hiệu báo trước sá»± tức giáºn cá»§a cô. Váºy nên, anh mở cá»a xe ra khá»i tháºt nhanh, rồi Ä‘i vòng sang mở cá»a xe cho cô.
Và mặc dầu giáºn sôi lên vì tuyên bố cuối cùng cá»§a anh, cô vẫn không thể không tá»± há»i tại sao anh lại mặc bá»™ vét đắt tiá»n như thế.
|

12-10-2008, 04:59 PM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 8
Cái tên "Mullion", có nghÄ©a là "Thanh Dá»c", bắt nguồn từ những ô cá»a sổ có chấn song hướng ra phÃa đông. Clay nắm khuá»·a tay Catherine, dẫn cô tá»›i má»™t cái bà n đặt tại má»™t gian phòng nằm sâu ở phÃa trong được bao quanh bởi ba mặt gương bằng kÃnh. Anh đưa tay định giúp cô cởi áo khoác, nhưng cô giữ nó lại trên ngưá»i như má»™t thứ vÅ© khà và ngồi xuống trước khi anh kịp kéo ghế ra cho cô.
- Cô được phép uống gì? - Anh ngồi xuống ghế đối diện và há»i. Anh để ý cách cô tá»± cởi áo khoác và để nó trên vai ghế.
- Thứ gì đó nhẹ thôi.
- Rượu vang nhé? - anh đỠnghị. - Vang trắng, được không? - Tháºt khó tin là anh nhá»› được là cô thÃch vang trắng hÆ¡n vang Ä‘á». Nhưng đúng là trong đầu buổi tối cá»§a cuá»™c hẹn hò duy nhất ấy cá»§a há», hỠđã rất tỉnh táo, tỉnh táo đủ để anh nhá»› Ä‘iá»u nà y.
- Không, thứ gì đó nhẹ hơn. Nước cam - nguyên chất.
Anh liếc xuống chiếc bụng cô trước khi nhìn lên vẻ mặt khó hiểu của cô.
- Ở Horizons há» khuyến khÃch uống nước trái cây, - cô nói để anh rõ.
Mắt há» nhìn nhau, ánh mắt anh khá bối rối, cô nghÄ©, và cô vá»™i nhìn ra ngoà i nÆ¡i có những dãy đèn Ä‘iện tỠđược thắp dá»c cầu Washington, tạo ra những ánh sáng phản chiếu lấp lánh trên mặt nước. Clay gá»i hai ly nước cam không pha khiến Catherine ngạc nhiên. Cô can đảm liếc nhìn anh, nhưng rồi lại nhìn Ä‘i chá»— khác ngay. Cô không thể không tá»± há»i liệu đứa bé trông có giống anh hay không?
- Tôi muốn biết các kế hoạch của cô, - anh bắt đầu, rồi vội nói thêm một cách có chủ ý, - trước tiên…
- Trước tiên? - Cô nhìn anh. - Trước cái gì chứ?
- Trước khi tôi cho cô biết ý định tại sao tôi lại dẫn cô tới đây.
- Kế hoạch cá»§a tôi rõ rà ng rồi còn gì. Tôi Ä‘ang sống trong trung tâm dà nh cho những ngưá»i mẹ độc thân.
- Äừng như váºy, Catherine. Äừng có khiến tôi phải vất vả má»›i có được má»™t câu trả lá»i cá»§a cô như thế. Cô biết tôi Ä‘ang há»i gì. Tôi muốn biết cô dá»± định thế nà o sau khi cô sanh con.
- Ồ, không, anh cũng không... - Mặt cô trông rất căng thẳng.
- Cô nói tôi cũng không nghĩa là thế nà o?
- Gần đây há»… tôi quay đầu lại là thế nà o cÅ©ng có ngưá»i muốn biết tôi định thế nà o vá»›i đứa bé.
- Ai khác chứ?
Cô định nói rằng đó không phải là việc của anh, nhưng cô biết cô nói thế không đúng.
- Bà Tollefson, Giám đốc trung tâm. Bà ấy nói nhiệm vụ cá»§a bà ấy không phải là tìm những đứa trẻ cho ngưá»i không có con, nhưng anh mổ xẻ chuyện đó như thế nà o thì bà ấy là m y hệt.
- Váºy cô định cho đứa bé Ä‘i ư?
- Tôi không cho rằng đó là việc của bất cứ ai, chỉ là việc của mình tôi mà thôi.
- Váºy là cô Ä‘ang gặp khó khăn trong chuyện Ä‘i đến má»™t quyết định?
- Váºy là anh muốn là má»™t phần cá»§a quyết định đó sao?
- Thì sao chứ?
- Bởi vì anh sẽ không được như váºy.
- Tôi là bố đứa bé.
- Anh là má»™t... thứ để lấy giống, - cô nói, ném và o anh má»™t cái nhìn như dao đâm rất hợp vá»›i những lá»i cô nói. - Có sá»± khác nhau lá»›n đấy.
- Tháºt ná»±c cưá»i, - anh nói bằng giá»ng nói nghe rất lạ, - nhưng tôi lại nghÄ© chẳng có gì khác cả.
- Anh muốn nói rằng anh đang phải chịu sự già y vò của lương tâm chứ gì?
- Äứa bé là con tôi. Tôi không thể gạt bá» nó như xoá má»™t tấm bảng được, cho dù tôi có muốn Ä‘i nữa.
- Tôi biết thế nà o chuyện cÅ©ng thà nh thế nà y. Thế nên tôi đâu có muốn Ä‘i. Tôi không muốn bị anh gây sức ép vì chuyện đứa bé. Trách nhiệm đó là cá»§a tôi. Dù sao anh cÅ©ng nói xem, có Ä‘iá»u gì xảy ra vá»›i ngưá»i đã bảo tôi cầm tiá»n để Ä‘i phá thai?
- Cô hãy nhá»› lại xem lúc đó tôi bị thúc bách quá. Äó là má»™t sá»± phản ứng vá»™i và ng. Tôi cÅ©ng không biết là tôi có muốn cô là m thế hay không nữa. Có lẽ tôi chỉ muốn thỠđể xem cô là loại ngưá»i như thế nà o.
- Ồ, tôi e là tôi không thể là m cho anh hiểu được, bởi tôi cũng chưa biết tôi sẽ là m gì.
- Tốt, - anh nói khiến cô ngạc nhiên.
Ngưá»i phục vụ tá»›i, đặt lên bà n cá»§a há» hai ly nước cam.
Clay cho và o tay và o túi ngực, và ngay tức thì Catherine cũng với lấy xắc của mình. Nhưng cô chưa kịp móc và ra thì Clay đã đặt tỠnăm đô la lên chiếc khay.
- Tôi muốn tá»± trả tiá»n đồ uống cá»§a tôi.
- Cô muộn mất rồi.
Nhìn thấy tiá»n cá»§a Clay cô đâm bá»±c:
- Tôi không muốn... - Nhưng cô không thể giải thÃch được bằng lá»i Ä‘iá»u cô không muốn.
- Cô không muốn tôi mua một ly nước cam cho con của tôi ư?
Cô tròn mắt nhìn anh, cố tìm lá»i rồi cô nói:
- Có thể là như thế.
- Má»™t ly nước cam không khiến cô thấy phải mắc nợ cả Ä‘á»i đâu.
- Anh im Ä‘i, được không? Tôi cảm thấy anh Ä‘ang xâm phạm tôi và tôi không thÃch thế. ÄÆ°a tôi ra ngoà i, mua đồ uống cho tôi. Äừng có nghÄ© anh là m như thế thì sẽ thay đổi được sá»± việc.
- Thôi được, tôi sẽ không nói như váºy nữa. Nhưng tôi phải nhắc tá»›i má»™t ngưá»i. Bố cô.
- Anh đã nói với ông ta? - Cô bắt đầu buộc tội anh.
- Không, tôi chưa là m chuyện đó. Ông ta không biết cô Ä‘ang ở đây. Ông ta tưởng cô đã Ä‘i Omaha rồi. Nhưng ông ta có nhiá»u cách quấy rối. Ông ta chỉ chịu nằm im để tÃnh toán má»™t âm mưu khác. Bây giỠông ta Ä‘ang dùng cái cái cá» ngưá»i - chúng ta nên gá»i bá»n ngưá»i đó là - đại sứ cá»§a ông ta đến quanh nhà tôi để nhắc nhở chúng tôi rằng ông ta vẫn muốn chúng tôi phải bá» tiá»n ra cho ông ta.
- Tôi nghĩ ông ta cũng có đến.
- Chỉ lần đầu tiên. Lần sau là những ngưá»i khác.
- Ôi... - cô dừng lại để khá»i thốt ra tên anh, rồi cô lại bắt đầu. - Tôi... tôi xin lá»—i. Chúng ta có thể là m gì đây?
Anh rất xứng là con trai cá»§a ngưá»i cha là m luáºt sư cá»§a anh. Anh rướn ngưá»i vá» phÃa trước, trình bà y tình hình, vá»›i ánh mắt táºp trung và vẻ mặt nghiêm túc.
- Tôi là má»™t sinh viên năm thứ ba cá»§a trưá»ng Luáºt, Catherine ạ. Tôi phải nổ lá»±c má»›i được như váºy, và tôi đã định tốt nghiệp rồi sẽ tham gia thi biện há»™ và o hè nà y. Tháºt không may, tôi sẽ phải chứng minh tư cách đạo đức cá»§a mình. Nếu bố cô tiếp tục mối tư thù cá»§a ông ta và đưa chuyện đó đến tai ban giám khảo, để há» biết rằng tôi là bố cá»§a má»™t đứa con hoang thì háºu quả sẽ rất nghiêm trá»ng. Vì váºy mà tôi không thể đưa ông ta ra toà vì những vụ hà nh hung mà ông ta đã gây ra. Và cho dù chuyện không vỡ lở ra thì dù có qua được kỳ thi biện há»™ Ä‘i nữa bố tôi cÅ©ng không cho tôi là m việc trong công ty luáºt cá»§a gia đình nếu tôi chối bá» trách nhiệm vá»›i cô. Trong khi đó, mẹ tôi suốt ngà y Ä‘i Ä‘i lại lại vá»›i vẻ mặt Ä‘au khổ như thể tôi vừa đá và o cái chân gãy cá»§a bà . Bố cô muốn tiá»n. Cô muốn giấu tung tÃch. Ngưá»i ta muốn cô bỠđứa bé. Má»™t lô các cô gái mang thai ở đó xem cô như má»™t niá»m hy vá»ng cho tương lai cá»§a há». Cô nghÄ© chúng ta có thể là m gì chứ?
Chiếc ly dừng lại trước đôi môi bóng son của cô.
- GiỠanh hãy dừng lại một...
- Trước khi cô nổi giáºn, hãy nghe tôi nói hết đã.
- Không. Nếu anh tiếp tục nói Ä‘iá»u mà tôi Ä‘oán anh sẽ nói.
- Äó là má»™t công việc.
- Tôi không muốn biết.
Mặt cô đỠvà tay cô run rẩy. Cô che một tay lên mặt và quay mặt đi.
- Uống nước cam đi, Catherine. Có lẽ nó sẽ là m cô bình tĩnh hơn và giúp cô nghe ra. Tôi đỠnghị là chúng ta sẽ cưới nhau và chúng ta sẽ...
- Anh điên rồi! - Cô quát lên.
- Có lẽ váºy, - anh khẽ nói, - cÅ©ng có thể không.
Cô cố đẩy ghế ngồi cá»§a mình lùi lại phÃa sau nhưng anh khôn khéo dùng bà n chân ngáng chân ghế lại vì anh đã Ä‘oán thế nà o cô cÅ©ng định bá» Ä‘i.
- Cô là ngưá»i luôn tháo chạy trước khó khăn ư?
- Anh điên rồi! Ngồi đây mà nói chuyện cưới xin à ! BỠchân anh ra đi!
- Ngồi xuống Ä‘i, - anh ra lệnh, - Cô lại là m ngưá»i ta chú ý rồi kìa.
Cô liếc xung quanh và biết nói đúng.
- Cô đã đủ lá»›n để ngồi đây và bà n bạc việc nà y má»™t cách bình đẳng, Catherine ạ. Có Ãt nhất cả tá lý do hợp lý để chúng ta cưới nhau. Nếu cô cho tôi má»™t cÆ¡ há»™i, tôi sẽ trình bà y chúng, bắt đầu từ lý do bố cô...
Trên hết, lý do đó khiến cô chịu ngồi lại.
- Anh nói rằng ông ta hà nh hung anh không chỉ một lần ư?
- Quên chuyện đó Ä‘i. Äiểm chÃnh ở đây là , tôi Ä‘ang bắt đầu hiểu ra tại sao cô thá» không bao giỠđể cho ông ta kiếm chác được nhá» chuyện cá»§a chúng ta. Chắc chắn ông ta không phải loại bố vợ lý tưởng, nhưng tôi thà tạm thá»i chấp nháºn ông ta là bố vợ mình chứ không Ä‘á»i nà o để ông ta đạt được những gì ông ta muốn. Nếu cô và tôi cưới nhau, ông ấy sẽ buá»™c phải từ bá» kế hoạch Ä‘iên rồ cá»§a ông ta. Và cho dù há»™i đồng giám khảo có biết chuyện đứa bé thì Ä‘iá»u đó cÅ©ng không khiến tư cách cá»§a tôi bị ảnh hưởng má»™t khi tôi và cô đã cưới nhau. Giá» tôi biết những gì cô nói là sá»± tháºt - bố cô không há» quan tâm đến lợi Ãch cá»§a cô mà chỉ quan tâm đến lợi Ãch cá»§a ông ta mà thôi. Nhưng bố mẹ tôi thì khác. Há» quan tâm đến cô. Má»—i khi mẹ tôi nhìn tôi bằng cái nhìn trách móc tôi cảm thấy như thể bị má»™t mÅ©i lao đâm và o váºy. Và vì lý do tôn giáo nà o đó, bố tôi cÅ©ng đứng vá» phÃa mẹ tôi. há» cảm thấy... - Anh liếc lên rất nhanh rồi lại nhìn xuống ly nước cá»§a mình. - Há» cảm thấy há» là ông bà , há» phản ứng hệt như váºy. Há» muốn giữ đứa trẻ trong gia đình. HỠđã đứng ở má»™t vị trà mà há» sẽ kiên quyết không chịu lùi. Còn đối vá»›i tôi, tôi sẽ không là m cô phải mệt má»i khi nghe vá» tâm trạng cá»§a tôi. Tôi chỉ muốn nói rằng tôi lo lắng vô cùng khi nghÄ© đến chuyện đứa bé sẽ bị cho Ä‘i là m con nuôi.
- Tôi đâu có nói là tôi sẽ cho con tôi đi là m con nuôi.
- Äúng, cô không nói váºy. Nhưng cô sẽ là m gì nếu cô nuôi con? Cô định sống trong má»™t cái nhà từ thiện lá»™n xá»™n ư? Äịnh bá» há»c ư? - Anh lại tá»±a khuá»·a tay và o bà n và rướn ngưá»i vá» phÃa trước, đối diện vá»›i cô bằng gương mặt cá»±c kỳ đẹp trai và đượm vẻ lo âu cá»§a anh. - Tôi không đỠnghị cô lấy tôi mà phải từ bá» những Ä‘iá»u mà cô Ä‘ang thá»±c hiện. Khi tôi nhìn thấy cô Ä‘i trong khu đại há»c ngà y hôm đó, tôi không thể tin và o mắt mình. Tôi không ngá» cô là má»™t sinh viên cá»§a trưá»ng. Cô lấy tiá»n đâu mà đi há»c?
Cô không cần trả lá»i, cô không cần phải cho anh biết tình hình tà i chÃnh gay go cá»§a cô.
- Có lẽ cô phải rất vất vả để vượt qua khó khăn đúng không? Cho dù không có đứa bé, đúng không?
Cô lại không trả lá»i.
- Hãy nghÄ© rằng... nghÄ© rằng chúng ta cưới nhau vá»›i thoả thuáºn rằng cuá»™c hôn nhân sẽ chỉ tồn tại cho tá»›i khi tôi kết thúc kỳ thi biện há»™. Bố cô sẽ để chúng ta yên; cô sẽ có thể nuôi đứa bé; tôi sẽ có thể lấy được bằng luáºt sư; tôi sẽ được tham gia và o công ty luáºt cá»§a bố tôi. Tôi sẽ trả há»c phà cho cô và sẽ chi tiá»n nuôi đứa bé. Äó là việc cá»§a tôi. Từ giỠđến tháng Bảy, chỉ thế thôi. Và sang tháng sau chúng ta sẽ ly dị. Tôi có thể dá»… dà ng giải quyết chuyện đó, như thế sẽ không ảnh hưởng đến sá»± nghiệp cá»§a tôi nhiá»u lắm.
- Và sau đó ai sẽ nuôi đứa bé?
- Cô. - anh trả lá»i quả quyết. - Nhưng Ãt nhất tôi cÅ©ng không bá» nó hoà n toà n và tôi sẽ quan tâm đến tình hình tà i chÃnh cá»§a hai ngưá»i. Cô có thể nuôi đứa bé và có thể há»c xong đại há»c. Còn gì hợp lý hÆ¡n nữa chứ?
- Và còn gì có thể giả dối hơn nữa chứ?
Mặt anh hiện rõ vẻ bá»±c tức, nhưng cô biết rằng anh Ä‘au khổ, vì anh ngồi tá»±a lưng và o ghế nhìn những ngá»n đèn trên cầu bằng ánh mắt đỠđẫn. Cô tiếp tục:
- Có lần anh đã nói vá»›i tôi rằng bố anh là ngưá»i trung thá»±c nhất mà anh biết. Váºy bố và mẹ anh sẽ nghÄ© gì khi há» biết rằng anh đã lừa dối há»?
- Tại sao há» phải biết chứ? Nếu chúng ta đồng ý chúng ta sẽ phải thoả thuáºn không bao giá» nói cho há» biết.
- á»’. - cô hất đầu má»™t cái, và cô biết lá»i cô nói sắc như dao. - váºy là anh không muốn cho há» biết anh là má»™t kẻ lừa dối cÆ¡ đấy.
- Tôi không phải là kẻ lừa dối, Catherine ạ. Vì Chúa, hãy có lý má»™t chút. - Nhưng rồi anh thá»c những ngón tay và o mái tóc đẹp cá»§a anh và lại ngồi rướn ngưá»i vá» phÃa trước. - Tôi muốn tốt nghiệp trưá»ng luáºt và muốn được là m trong ê-kÃp cá»§a bố tôi. Như thế có gì tệ nà o? Chúng tôi dá»± tÃnh như thế từ lâu rồi, chỉ đến bây giỠông ấy má»›i muốn xem xét lại việc có cho tôi tham gia hay không.
Cô suy nghĩ một lát, rồi xoay ly nước cam trong tay.
- Trước đây anh chưa bao giá» phải lo lắng vá» tiá»n đồ cá»§a mình, đúng không?
- Và cô bực mình?
- Äúng, ở má»™t mức độ nà o đó.
- Äá»§ để từ chối đỠnghị cá»§a tôi?
- Tôi không nghÄ© là tôi có thể là m Ä‘iá»u đó.
- Tại sao? - Anh rướn ngưá»i vá» phÃa trước hÆ¡n nữa.
- Việc đó đòi há»i tà i năng diá»…n xuất mà tôi thì không may mắn có được tà i năng đó.
- Sẽ không lâu đâu. Chỉ khoảng một năm thôi.
- Má»™t năm vá»›i những rá»§i ro phải sống đạo đức giả, tôi buá»™c phải nói như váºy: bố mẹ anh là những ngưá»i trung thá»±c và đứng đắn và tôi sẽ không là m nổi việc lừa gạt há» chỉ vì lợi Ãch cá»§a mình.
- Thôi được, tôi thừa nháºn. Tôi thừa nháºn như thế không trung thá»±c, và điá»u đó cÅ©ng già y vò tôi lắm chứ. Tôi không quen lừa dối há», dù cô có tin hay không. Nhưng tôi không nghÄ© là há» cÅ©ng không hoà n toà n trung thá»±c khi mà há» cứ đặt anh và o vị trà ông bà . Há» Ä‘ang ép tôi gánh trách nhiệm cá»§a mình, và tôi nghe lá»i há». Nhưng, giống như cô, tôi cÅ©ng có những kế hoạch cho cuá»™c sống riêng cá»§a mình, và tôi không muốn vì chuyện nà y mà phải từ bá» nó.
- ÄÆ¡n giản là tôi sẽ không kết hôn vá»›i ngưá»i tôi không yêu. Tôi đã sinh ra và lá»›n lên trong má»™t gia đình mà hai ngưá»i lấy nhau lại ghét nhau. Tôi không muốn váºy.
- Tôi không đòi há»i cô phải yêu tôi. Tôi chỉ muốn cô suy nghÄ© má»™t cách thấu đáo vá» những lợi Ãch mà cả hai chúng ta sẽ đạt được qua sá»± thoả thuáºn đó. Hãy suy nghÄ© và xem xét má»™t câu há»i vẫn cần được trả lá»i. Cô có muốn cho đứa bé Ä‘i không?
Anh hướng vá» phÃa cô cầu khẩn. Cô nhìn xuống chiếc ly được ôm quanh bởi những ngón tay dà i cá»§a anh, không muốn nhìn và o mắt anh vì sợ sẽ bị anh thuyết phục là m Ä‘iá»u cô không muốn.
- Như thế không công bằng và anh biết Ä‘iá»u đó, - cô nói vá»›i má»™t giá»ng căng thẳng. - không công bằng sau những gì tôi đã nói vá»›i anh vá» các cô gái và cuá»™c nói chuyện cá»§a tôi vá»›i bà Tollefson.
Anh cảm thấy sự nao núng ở cô vì thế anh tiếp tục tấn công.
- Không gì trong chuyện nà y công bằng cả, đúng không? Dù cô có tin hay không, Catherine ạ, tôi không khác gì cô cả. Tôi không muốn đứa bé sống vá»›i những ngưá»i lạ, không muốn suốt Ä‘á»i tôi cứ phải băn khoăn nó ở đâu, nó là ai. Tôi muốn Ãt nhất cÅ©ng được biết rằng nó ở vá»›i cô, và nó có má»i thứ nó cần. Äó là má»™t sá»± mặc cả tồi ư?
Giống như má»™t cái máy ghi âm cô nhắc lại những gì bà Tollefson đã nói vá»›i hy vá»ng kháng cá»±.
- Sá»± tháºt là những đứa trẻ được nháºn là m con nuôi Ä‘á»u thông minh, hạnh phúc và thà nh công.
- Ai nói vá»›i cô Ä‘iá»u đó, nhân viên xã há»™i ở chá»— đó hả?
Cô trừng mắt nhìn anh. Là m sao anh ta lại Ä‘á»c được ý nghÄ© cá»§a mình cÆ¡ chứ, cô nghÄ©. Ngưá»i phục vụ Ä‘i tá»›i, và không há»i Catherine. Clay là m hiệu gá»i hai ly cam nữa để khá»i bị cô phục vụ xen ngang hÆ¡n là để giải quyết cÆ¡n khát cá»§a anh. Anh nhìn mái tóc cô trong khi cô mân mê chiếc ly cá»§a cô.
- Cô có thể cho đứa bé Ä‘i tháºt ư? - Anh há»i giá»ng rất nhẹ nhà ng.
- Tôi không biết. - cô thừa nháºn.
- Mẹ tôi sầu não khi biết tin cô bá» nhà đi. Trước đây tôi chưa bao giá» nhìn thấy bà khóc, nhưng lần nà y tôi đã nhìn thấy bà khóc. Bà không há» mở miệng nói ra từ phá thai quá má»™t lần nhưng tôi biết nó luôn ở trong đầu bà ngà y cÅ©ng như đêm. Tôi nghÄ© từ khi chuyện nà y xảy ra tôi đã nháºn ra nhiá»u Ä‘iá»u vá» bố mẹ tôi và cả bản thân tôi nữa.
- Là m thế tháºt giả dối. - cô nói má»™t cách yếu á»›t.
Rồi sau má»™t khoảng im lặng kéo dà i, cô há»i:
- Bao giá» thì kỳ thi biện há»™ bắt đầu - Cô có lẽ không hoà n toà n hiểu mình Ä‘ang há»i gì.
- Tôi không biết ngà y cụ thể, nhưng khoảng trong tháng Bảy.
Cô lá»±a tóan và o bà n tay như thể cô mệt má»i vì má»i chuyện đến không tả nổi.
Bá»—ng nhiên anh cảm thấy anh có bổn pháºn an á»§i cô vì thế anh đưa tay chạm và o cánh tay Ä‘ang đặt như bị bá» quên ở trên mặt bà n cá»§a cô. Cô không cố cưỡng lại cái nắm tay nhè nhẹ cá»§a anh.
- Hãy suy nghĩ vỠchuyện đó, - anh khẽ nói.
- Tôi không muốn kết hôn vá»›i anh, Clay ạ. - cô nói, và ngước đôi mắt đẹp buồn rưá»i rượi lên nhìn anh.
- Tôi biết. Tôi không mong đợi đó sẽ là má»™t cuá»™c hôn nhân bình thưá»ng, vá»›i tất cả những trách nhiệm đè nặng lên nó. Chỉ là phương tiện giúp đạt được những gì cả hai chúng ta muốn mà thôi.
- Và anh sẽ bắt đầu lo những thủ tục ly dị ngay sau khi anh thi xong và anh sẽ không sỠdụng mánh khoé nà o để già nh đứa bé từ tôi chứ?
- Tôi sẽ đối xá» công bằng vá»›i cô, Catherine ạ. Tôi hứa vá»›i cô như váºy.
- Chúng ta sẽ sống chung ư? - Äôi mắt cô lấp lánh nhìn ra bên ngoà i.
- Ở cùng một nơi, nhưng không cùng nhau. Cần phải để bố mẹ tôi nghĩ là chúng ta không chỉ cưới nhau trên danh nghĩa.
- Tôi cảm thấy kiệt sức. - cô thú nháºn.
Mấy nhạc công và o phòng, báºt những ngá»n đèn mà u lên và bắt đầu chÆ¡i ghi ta.
- Tối nay chúng ta nói váºy đủ rồi. - Clay miết những ngón tay lên mép bà n. - Nếu cô lấy tôi thì tôi sẽ không quấy rầy cô nữa đâu. Tôi biết cô không thÃch tôi, váºy nên tôi sẽ không cố là m phiá»n cô.
- Tôi không ghét anh, Clay ạ. Tôi hầu như không biết anh.
- Mặc dầu váºy, tôi đã cho cô thừa lý do để ghét tôi, đúng không? Tôi đã là m cô có thai, đã đỠnghị cô cầm tiá»n Ä‘i phá thai, và bây giá» tôi Ä‘ang đưa ra má»™t kế hoạch để đưa chúng ta ra khá»i rắc rối đó.
- Còn tôi thì tháºt cứng đầu phải không? - Cô há»i.
- Váºy thì cô hãy suy nghÄ© vỠđỠnghị cá»§a tôi được chứ?
- Anh không cần phải yêu cầu.
Há» lái xe trở vá» Horizons trong yên lặng. Khi anh cho xe dừng bên lỠđưá»ng, Clay nói:
- Bằng giỠđó ngà y mai tôi có thể đến đón cô.
- Sao anh không gá»i Ä‘iện cho đơn giản?
- Có quá nhiá»u đôi tai tò mò ở quanh đây.
Cô biết anh nói đúng, và mặc dầu Ä‘i cùng vá»›i Clay là má»™t Ä‘iá»u tháºt khó khăn đối vá»›i cô, cô cÅ©ng không muốn trả lá»i anh trước con mắt tò mò cá»§a má»i ngưá»i ở đây.
- ÄÆ°á»£c, tôi sẽ Ä‘i vá»›i anh.
Anh không tắt động cÆ¡ mà mở cá»a bước ra rồi Ä‘i vòng sang mở cá»a cho cô, nhưng trước khi anh tá»›i được phÃa cô, cô đã Ä‘ang bước ra khá»i xe rồi. Anh lịch sá»± đưa tay đóng cá»a lại giúp cô.
- Anh không phải là m tất cả những việc như thế nà y, những việc như mở cá»a, kéo ghế. Tôi không mong anh là m thế.
- Nếu tôi không là m thì cô có cảm thấy dá»… chịu hÆ¡n không? - anh há»i và há» bước vá» phÃa cá»a nhà .
- Tôi muốn nói rằng anh không phải giả vá» như tháºt.
- Do thói quen thôi mà . - anh nói.
Dưới ánh đèn từ hiên hắt ra cô cuối cùng cũng dám nhìn thẳng và o mặt anh.
- Clay, - Cô cố thốt ra lá»i. - Tôi biết từ lâu rồi anh đã Ä‘i lại vá»›i má»™t cô gái tên là Jill Magnusson. - Catherine muốn tìm từ thÃch hợp để diá»…n đạt ý nghÄ© cá»§a cô nhưng cô không thể thốt ra được.
Anh vẫn đứng như má»™t bức tượng và qua nét mặt anh cô khó mà đoán được anh Ä‘ang nghÄ© gì. Rồi anh đưa tay mở cánh cá»a và nói:
- Cô và o đi.
Nói rồi anh quay gót, bước nhanh như chạy trốn vá» phÃa chiếc xe hÆ¡i. Khi cô nhìn đèn sau cá»§a chiếc xe biến mất và o đưá»ng phố, lần đầu tiên trong thá»i kỳ thai nghén cá»§a mình cô cảm thấy khó chịu muốn nôn.
|

12-10-2008, 05:01 PM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 9
Ngà y hôm sau là má»™t trong những ngà y hè muôn đẹp nhất ở Minnesota. Ãnh sáng ấm áp quay trở lại, những côn trùng có cánh vốn đã nằm ngá»§ được má»™t giấc dà i lại thức dáºy, bầu trá»i xanh thẳm, cây cối quanh khu đại há»c ngá»i lên sắc đỠvà và ng rá»±c rỡ. Bây giá» là tháng Mưá»i; đã có thêm những cặp tình nhân má»›i, và đối vá»›i Catherine dưá»ng như toà n bá»™ sinh viên cá»§a khu đại há»c Ä‘á»u Ä‘i có đôi. Cô thấy mình bị thu hút bởi hình ảnh má»™t chà ng trai và má»™t cô gái Ä‘i bên nhau vá»›i những ngón tay Ä‘an và o nhau, Ä‘ung đưa giữa hai cặp hông. Dù không muốn tâm trà cô cÅ©ng gợi lên hình ảnh những ngón tay ôm quanh tay lái cá»§a Clay Forrester. Cô Ä‘i ngang qua má»™t đôi tình nhân Ä‘ang ôm nhau trước phòng thà nghiệm Tate. Bà n tay chà ng trai mất hút trong áo jacket ngay phÃa trên eo cá»§a cô gái. Không thể rá»i mắt khá»i há» cô đứng nhìn cho tá»›i khi đôi trai gái ấy buông nhau ra má»—i ngưá»i Ä‘i vá» má»™t ngã. Cô nhá»› đến những lá»i Clay nói, đó không phải là má»™t cuá»™c hôn nhân bình thưá»ng vì tất cả những trách nhiệm đè nặng trên nó, và ý nghÄ© rằng cô sẽ phải chấp nháºn Ä‘iá»u đó khiến cô sởn gai ốc. Và o cuối chiá»u trên đưá»ng trở vá» Horizons cô thấy má»™t đôi nam nữ Ä‘ang ngồi trên bãi cá», mặt sát mặt, Ä‘á»c sách. Không rá»i mắt khá»i trang sách chà ng trai đưa tay vuốt ve đùi cô gái. Tá»± nhiên má»™t cảm giác rạo rá»±c dâng lên trong lòng Catherine.
Nhưng mình Ä‘ang mang thai, và Clay Forrester đâu có yêu mình. Mặc dầu nghÄ© váºy cô vẫn không hết rạo rá»±c.
Trở vá» Horizons, Catherine thay quần áo má»™t cách kỹ lưỡng, tuy nhiên cô không muốn để mình trông quá quyến rÅ©. Nhưng khi trang Ä‘iểm xong cô đến trước gương ngắm mình rất kỹ và tá»± há»i: “Tại sao mình lại phải thay đổi không để mình lá»™ng lẫy quyến rÅ© như trước?†Phấn mà u tÃm nhạt ở phiá trên mắt, má»™t chút phấn mà u hồng đà o ở bên dưới, sáp mà u nâu nhạt trên mà mắt, phấn má mà u mÆ¡ chin, son môi bong mà u nhục quế giống mà u móng tay. Cô tá»± bảo mình rằng việc cô trang Ä‘iểm chẳng liên quan gì đến đỠnghị cá»§a Clay Forrester hết.
Cô vừa đóng cá»a tá»§ xong thì Francie xuất hiện ở cá»a vá»›i nụ cưá»i ngượng ngùng. Không nói năng gì, cô bé chià lá» nước hoa Charlie ra.
-Cảm Æ¡n em, cứ để chị đến chá»— em lấy cÅ©ng được mà – Catherine mỉm cưá»i vá»›i cô bé. Cô xức má»™t chút nước hoa lên ngưá»i và vừa lúc đó Marie tá»›i thông báo rằng Clay đã đến.
Khi Catherine từ trên gác Ä‘i xuống, có thoáng bối rối giữa hai ngưá»i khi há» liếc nhìn quần áo và khuôn mặt cá»§a nhau.
Lần nà y anh mặc má»™t chiếc quần mà u xanh nước biển được may rất đẹp và má»™t chiếc áo len cổ chữ V mà u xanh da trá»i nhạt. Bên trong áo len lá»™ ra chiếc cổ sÆ¡ mi có ve dà i, kiểu cổ Ä‘ang mốt trong muà hè nà y. Anh Ä‘eo má»™t sợi dây chuyá»n và ng nhá» quanh cổ, và dưá»ng như sợi dây chuyá»n ấy là m nổi báºt thêm nước da rám nắng khoẻ khoắn cá»§a anh. Catherine phải công nháºn rằng Clay luôn ăn mặt rất mốt, và thừa nháºn rằng cô thÃch kiểu ăn mặc cá»§a anh, rồi cô tá»± há»i không biết mình thì thế nà o trong mắt anh.
Cô bước Ä‘i trước anh vá»›i cảm giác không mấy tá»± tin, Ä‘i qua cánh cá»a anh đã mở giúp cô, cảm thấy anh Ä‘ang ở ngay sau vai cô trên Ä‘oạn đưá»ng từ cá»a nhà ra xe. Cô cố kìm xuống những cảm giác vá» sá»± quen thuá»™c Ä‘ang dâng lên trong cô; cách anh nghiêng ngưá»i vá» má»™t bên mở cá»a xe cho cô, cảm giác lún êm cá»§a chiếc ghế khi cô ngồi và o, tiếng bước chân anh chạy vòng sang bên kia xe, những cỠđộng cá»§a anh khi anh chỉnh dáng ngồi trong ghế lái. Rồi lại má»™t lần nữa cô cảm thấy mùi kem cạo râu cá»§a anh trong xe, và tất cả những chuyển động cô đã thấy lần nà y là lần thứ ba cá»§a anh và chiếc xe: bây giá» cô đã Ä‘oán được những chuyển động đó trước khi nó xảy ra, cổ tay vắt trên tay lái khi anh khởi động xe, má»™t cái chạm tay không cần thiết và o gương chiếu háºu, má»™t cái nhún vai và má»™t cái hất đầu nhẹ để táºp trung trước khi bắt đầu lái, cách anh để tay lên cần số khi chiếc Corvette rá»i khá»i lỠđưá»ng. Tối nay anh lái xe rất táºp trung. Thay vì mở cassette, anh để radio, để nhá» vừa nghe và trong radio lúc đó Ä‘ang có má»™t chương trình âm nhạc. Rồi tháºt bất ngá», nhóm Letterman bắt đầu hát, “Ôi, tôi Ä‘ang phát Ä‘iên….†Và Clay cứ im lặng lái. Và Catherine cứ im lặng ngồi. Má»—i ngưá»i Ä‘á»u muốn đưa tay tắt radio Ä‘i. Nhưng cả hai Ä‘á»u không dám. Những ngá»n đèn hiện ra rồi vụt qua, má» nhạt ảm đạm và chiếc xe cứ lăng bánh vá»›i tiếng động cÆ¡ Ä‘á»u Ä‘á»u cùng gia Ä‘iệu bà i hát Ä‘ang ở Ä‘oạn cao trà o cá»§a nhóm Letterman vá»›i ca từ gây khó chịu hÆ¡n: “Em đẹp đến khó tin….là m sao tôi có thể rá»i mắt khá»i em…â€.
Catherine nghÄ© cô phải là m gì đó vá»›i thứ nhạc Ä‘iên loạn ấy má»›i được. Nhưng rồi cô nháºn thấy cô không thể tin những lá»i lẽ ý nghÄ©a cá»§a bà i hát, vì váºy cô can đảm ngồi yên cho đến khi bà i hát kết thúc. Và khi nó kết thúc, Clay cất tiếng, há»i duy nhất má»™t câu.
-Tối nay các cô ấy lại là m thế với cô phải không?
Vì bà i hát nhạy cảm kia đã kết thúc, cô đã có thể bình tĩnh hơn. Không có lý do gì để nói dối cả. Cô đáp.
-Không.
Anh nhìn cô từ đầu đến chân, rồi lại táºp trung và o tay lái như trước.
Bằng cách nà o đó cô Ä‘oán được há» sẽ Ä‘i đâu. Cô không cần phải biết chÃnh xác đưá»ng Ä‘i má»›i Ä‘oán ra được nÆ¡i há» sẽ tá»›i. Anh lái xe như thể anh ta tÃnh trước, qua Interstate, qua đưá»ng hầm và qua đại lá»™ Wayata đến đưá»ng cao tốc 100, rồi tá»›i phiá nam hướng vá» khu Edina. Lại má»™t lần nữa cảm giác vá» sá»± quen thuá»™c nhen lên trong cô. Trong tuyệt vá»ng cô bá»—ng có má»™t hy vá»ng mong manh rằng có lẽ cô nhầm, rằng anh định lái xe đến má»™t chá»— khác, vì thế cô trấn áp được những cảm giác vá» sá»± quen thuá»™c. Nhưng anh không lái xe đưa cô đến má»™t chá»— khác.
Hà ng rà o gá»— bao quanh công viên hiện ra, dẫn há» tá»›i đúng cái chá»— mà hỠđã dừng trong đêm đầu tiên đó. Anh cho xe dừng lại trước con đưá»ng trải sá»i và tắt động cÆ¡ xe nhưng vẫn để đà i nói nhá». Ở bên ngoà i trá»i tối om, nhưng ánh sáng má» má» từ há»™p Ä‘iá»u khiển trước bánh lái cho cô thấy dáng ngồi nhìn nghiêng cá»§a anh vá»›i những ngón tay Ä‘an và o nhau để sau tay lái.
Cô cảm thấy nổi sợ hãi Ä‘ang trà o lên cổ há»ng cô.
Cuối cùng anh cũng quay sang phiá cô, tựa cánh tay trái lên bánh lái.
-Cô đã….đã suy nghÄ© thêm vá» chuyện đó hay quyết định Ä‘iá»u gì chưa.
-Rồi – Cô đáp gá»n lá»n.
-Vâng, cô đã suy nghÄ© chuyện đó rồi, váºy cô sẽ lấy tôi chứ?
-Vâng, tôi sẽ lấy anh – cô nói rõ rà ng vá»›i giá»ng nói không thể hiện chút phấn khởi nà o. Thay vì phấn khởi cô trả lá»i vá»›i má»™t cảm giác hối tiếc ẩn sâu trong lòng. Cô ước gì anh đừng có nhìn cô như thế và tá»± há»i không biết lúc nà y anh có cảm thấy trống rá»—ng như cô không. Cô muốn ra khá»i xe chạy xuống chân đồi như đêm hôm đó. Nhưng cô sẽ chạy Ä‘i đâu? Tìm đến Ä‘iá»u gì?
-Váºy thì có lẽ chúng ta nên tÃnh toán đến má»™t số chi tiết cà ng sá»›m cà ng tốt.
Giá»ng nói nghiêm túc cá»§a anh kéo cô trở lại thá»±c tại.
-Tôi cho rằng anh không muốn lãng phà chút thá»i gian nà o, đúng không?
-ThỠnghĩ mà xem, cô mang thai đã ba tháng rồi, sao tôi lại không khẩn trương. Cô không thấy cần phải khẩn trương sao?
-Khô…ng – cô nói dối và cụp mi nhìn xuống bụng mình.
-Cô có biết gì vá» chuyện cưới xin không? - Má»™t tiếng cưá»i ngắn và căng thẳng báºt ra từ miệng anh.
-Không. – Cô nhìn anh bằng ánh mắt bất lực.
-Tôi cũng chẳng biết gì hết. Cô có sẳn lòng đi gặp bố mẹ tôi không?
-Bây giỠư? – Cô không nghÄ© Ä‘iá»u đó lại xảy ra sá»›m thế.
-Tôi nghÄ© có lẽ chúng ta nên Ä‘i bây giá».
-Tôi không muốn - Dưới ánh sáng mỠmỠtrông cô rất hoảng hốt.
-á»’, váºy thì cô muốn là m gì nà o, cô gái trốn nhà ?
-Tôi chưa chuẩn bị cho việc nà y.
-Tôi muốn Ä‘i nói chuyện vá»›i há», cô không phiá»n chứ?
-Tôi nghĩ là sớm muộn gì thì chúng ta cũng phải đối diện với hỠthôi, tôi đồng ý – cô còn có thể là m gì khác đây?
-Nghe nà y, Catherine, há» không phải là yêu tinh ăn thịt ngưá»i. Tôi dám chắc rằng há» sẽ giúp chúng ta.
-Tôi không ảo tưởng vỠnhững gì hỠnghĩ vỠtôi và gia đình tôi. HỠkhông đủ cao thượng để sẳn sà ng quên đi tất cả những gì bố tôi gây ra đâu. Anh có thể trách tôi vì tôi lo sợ phải gặp hỠkhông?
-Không.
Há» ngồi đó nghÄ© ngợi má»™t lát. Nhưng cả hai ngưá»i Ä‘á»u không biết phải là m gì trước tiên để chuẩn bị cho má»™t đám cưới.
-Mẹ tôi sẽ biết phải là m gì.
-Äúng, như đá tôi ra khá»i nhà chẳng hạn.
-Cô không biết mẹ tôi đâu, Catherine ạ. Bà ấy sẽ rất vui.
-Chắc rồi – Cô đáp bằng giá»ng buồn bã.
-Váºy thì đừng căng thẳng nữa.
Nhưng há» vẫn ngồi, ý thức vá» sá»± khác nhau rõ rệt giữa những gì Ä‘ang diá»…n ra và những gì đáng lẽ phải diá»…n ra tại má»™t thá»i Ä‘iểm như thế nà y.
-Thôi được, váºy thì hãy để cho chuyện nà y xong Ä‘i. Cuối cùng Catherine thở dà i.
Clay cho xe khởi động ngay. Anh đưa cô trở lại những phố xá đông đúc, qua những bãi cỠđược chăm sóc cẩn tháºn cá»§a những gia đình già u có khu Edina. Cô nghe rõ tiếng lốp xe lăn trên mặt sá»i khi Clay cho xe ghé và o lỠđưá»ng và dừng lại trước má»™t cánh cổng đôi lá»›n mà đã có lần cô tò mò nhìn ra từ bên trong. Bây giá» cánh cổng đó là m cô sợ, nhưng cô quyết định không để lá»™ ra nổi sợ đó.
Äi cùng Catherine và o nhà , Clay chợt nghÄ© tá»›i Jill Magnusson, và nghÄ© đáng lẽ ngưá»i anh dẫn vá» giá»›i thiệu vá»›i bố mẹ anh là Jill má»›i đúng.
Phòng khách là m cho Catherine nhá»› lại sá»± việc xảy ra lần trước: cách Clay huýt sáo Ä‘i và o và những cảnh tượng diá»…n ra sau đó. Cô thấy mình đứng trước tấm gương vá»™i liếc nhanh Ä‘i chá»— khác để tránh cái nhìn cá»§a anh và cố không đưa tay vuốt lại mái tóc đã bị gió là m rối. Quả là anh Ä‘á»c được ý nghÄ© cá»§a cô.
-Trông cô đẹp mà ….đi nà o. – Và anh nắm lấy cánh tay cô dẫn đi.
Angela ngước lên nhìn khi há» vừa bước và o cá»a phòng Ä‘á»c sách. Nhìn thấy há» ngưá»i bà nóng lên, tim bà đáºp rá»™n vì ngạc nhiên. Há» giống như những đưá con cá»§a thần mặt trá»i, cả hai Ä‘á»u tóc và ng, cao và tháºt đẹp. Không cần ai phải nói, Angela cÅ©ng biết đứa trẻ há» sinh ra sẽ dá»… thương nhưá»ng nà o.
-Chúng con có là m gián Ä‘oạn câu chuyện cá»§a bố mẹ không? – Clay há»i.
Bố anh Ä‘ang Ä‘á»c gì đó liá»n ngẩng lên. Má»i thứ trong căn phòng Ä‘á»u ghi dấu khoảng thá»i gian dà i tưởng chừng như vô táºn nà y khi tất cả há» cho phép sá»± ngạc nhiên cứ việc Ä‘i theo hà nh trình cá»§a nó. Rồi Angela nhấc chân lên và từ từ bá» chiếc kÃnh dùng để Ä‘á»c sách cá»§a bà ra. Claiborne từ từ đứng dáºy như thể ông bị choáng váng. Ông và Angela cùng nhìn Catherine không chá»›p mắt, và Catherine cảm thấy máu mình Ä‘ang dồn lên đầu và phải cố lắm cô má»›i không ẩn và o lưng Clay.
-Con nghÄ© đã đến lúc má»i ngưá»i chÃnh thức gặp nhau – Clay lên tiếng trước tiên. - Mẹ, bố, đây là Catherine Anderson. Catherine, bố mẹ tôi.
Và tuy, khoảng thá»i gian khó khăn vẫn kéo dà i thêm, căn phòng vẫn cứ là Cuá»™c sống cá»§a Cha mẹ và Con cái.
Rồi Angela đứng lên, đi tới.
-Xin chà o, Catherine –bà nói và chià bà n tay xinh đẹp của bà ra.
Ngay láºp tức Catherine cảm thấy rằng Angela Forrester, giống như các cô gái ở Horizons, là má»™t đồng minh cá»§a cô. Ngưá»i phụ nữ nà y muốn mình cưới con trai bả ấy, cô nghÄ© trong sá»± ngạc nhiên.
Nhưng khi Claiborne Forrester từ sau bà n cá»§a ông Ä‘i ra, cô cảm thấy mình Ãt được hoan nghênh hÆ¡n mặc dầu ông cÅ©ng chìa tay ra chà o cô. Cái bắt tay cá»§a Angela để lại má»™t cảm giác ấm áp yên bình, còn từ chồng bà , Catherine chỉ thấy toát lên sá»± lạnh lùng giống hệt như lần trước cô cảm thấy trong căn phòng nà y.
-Váºy là con đã tìm thấy cô ấy, hả Clay? - Bố Clay há»i má»™t câu thừa.
-Vâng, con tìm thấy cô ấy mấy ngà y trước.
Angela và Claiborne nhìn nhau rất nhanh.
-Mấy ngà y trước. Ồ…. – Nhưng câu nói bị bá» lá»ng ở đó, khiến tất cả lại lúng túng – Chúng ta rất vui khi thấy cháu đã thay đổi và quay trở lại bà n bạc má»i chuyện. Cuá»™c gặp gỡ đầu tiên cá»§a chúng ta, ồ, phải nói là , không được lý tưởng cho lắm.
-Bố, chúng ta có thể thôi buộc….,
-Không, không sao đâu mà – Catherine ngắt lá»i.
-Mẹ nghÄ© chúng ta nên ngồi cái đã – Angela tiến đến chiếc sô-pha mà bà ngồi trước đó. - Catherine, má»i ngồi – Clay bước theo ngồi xuống cạnh cô. Bố mẹ anh ngồi ở hai chiếc ghế cạnh lò sưởi.
Mặc dầu trong ngưá»i Catherine Ä‘ang run, cô cất tiếng nói má»™t cách bình tÄ©nh.
-Cháu và Clay nghĩ rằng tốt nhất nên thưa chuyện với ông bà ngay.
Ông Forrester chau mà y giống như lần trước Catherine còn nhớ.
-Dù bất kỳ hoà n cảnh nà o, tôi cÅ©ng nghÄ© nên như váºy. – ông nói.
Clay rướn ngưá»i vá» phiá trước như thể định nói thay Catherine, nhưng Catherine đã nhanh hÆ¡n lên tiếng trước.
-Ông Forrester, cháu hiểu rằng bố cháu đã đến đây mấy lần. Cháu muốn xin lỗi ông bà vì cách cư xỠcủa bố cháu, cả trong buổi tối cháu đến cùng ông ấy lẫn những lần sau nà y. Cháu biết bố cháu vô lý như thế nà o.
Claiborne buá»™c phải công nháºn rằng ông khâm phục sá»± thẳng thắn cá»§a cô gái.
-Tôi nghĩ Clay đã nói cho cô biết chúng tôi đã không kiện ông ta.
-Vâng, anh ấy đã nói cho cháu biết. Cháu xin lá»—i vì để ông phải quyết định như thế. Cháu chỉ có thể nói rằng cháu không liên quan gì tá»›i hà nh động cá»§a bố cháu và hy vá»ng ông bà tin cháu.
Một lần nữa dù không muốn Claiborne lại phải khâm phục sự thẳng thắn của Catherine.
-DÄ© nhiên chúng tôi biết rằng Clay đã đỠnghị cô cầm tiá»n, và cô đã từ chối đỠnghị cá»§a nó. Cô đã thay đổi ý định rồi chăng?
-Cháu không tá»›i đây để nháºn tiá»n. Clay nói vá»›i cháu rằng ông bà đã không đưa tiá»n cho bố cháu như ông ấy đòi há»i, nhưng cháu không ở đây để đòi thay ông ấy. Cháu chưa bao giá» muốn chuyện đó xảy ra. Tối hôm cháu đến đây cháu đã có kế hoạch bá» nhà và để má»i ngưá»i nghÄ© rằng cháu đã Ä‘i Omaha, nÆ¡i mà ông ấy không thể tìm thấy cháu được. Cháu cứ nghÄ© khi cháu Ä‘i rồi ông ấy sẽ để ông bà và Clay được yên. Cháu xin lá»—i.
-Tôi không muốn giả bá»™ rằng tôi không ghét ông ta, nhưng tôi phải thừa nháºn rằng tôi nhẹ nhõm vì Clay đã tìm thấy cô để chúng ta có thể giải quyết rắc rối nà y má»™t lần cho xong. Tôi e là tất cả chúng tôi rất lo âu và bá»±c mình vá»›i hà nh vi cá»§a Clay.
-Vâng, anh ấy có nói cho cháu biết Ä‘iá»u đó.
-Có vẻ như gần đây cô và Clay đã bà n bạc nhiá»u vá» việc nà y? – Claiborne liếc sang con trai mình và há»i Catherine.
-Vâng.
Clay không ngá» Catherine lại có thể bình tÄ©nh và chá»§ động như thế. Anh khá ngạc nhiên trước cách cô đối phó vá»›i bố anh. Bố anh luôn khâm phục sá»± can đảm, và cô đã thể hiện Ä‘iá»u đó rất rõ.
-Váºy hai ngưá»i đã Ä‘i đến kết luáºn rồi chưa? – Claiborne tiếp tục há»i.
-Cháu nghÄ© câu há»i nà y anh Clay sẽ trả lá»i.
-Nó còn chẳng thèm nói cho chúng tôi hay là nó đã tìm thấy cô.
-Cháu đã buá»™c anh ấy hứa không nói cho ai biết. Cháu Ä‘ang sống ở má»™t nhà từ thiện dà nh cho những ngưá»i mẹ độc thân và cháu không muốn để ai biết nÆ¡i ở cá»§a cháu.
-Vì bố cô à ?
-Vâng, đó là một lý do.
-Còn những lý do khác?
-Lý do nữa là tiá»n cá»§a con trai ông bà , và sức ép mà nó có thể gây ra cho cháu.
-Sức ép ư? Clay đỠnghị đưa tiá»n cho cô, cô từ chối không nháºn. Như thế gá»i là sức ép sao?
-Vâng. Như thế không phải sao?
-Cô đang trách tôi phải không, cô Anderson?
-Ông đang trách cháu phải không, ông Forrester?
Căn phòng chìm trong yên lặng má»™t lát rồi Claiborne thừa nháºn bằng giá»ng nói bá»›t gay gắt hÆ¡n:
-Cô là m tôi ngạc nhiên đấy. Tôi không nghĩ cô lại khách quan như thế.
-Không phải cháu luôn như váºy đâu. Cháu đã có hai tuần rất khổ sở. Cháu đã Ä‘i đến quyết định không dá»… dà ng.
-Tôi và vợ tôi, và – tôi dám nói là – Clay cÅ©ng váºy.
-Vâng, anh ấy có nói vá»›i cháu vá» - cháu dám nói là - tối háºu thư cá»§a ông bà .
-Cô gá»i đó là gì tuỳ cô. Tôi không nghi ngá» rằng Clay đã nói Ä‘iá»u đó vá»›i cô như thá»±c tế nó diá»…n ra. Chúng tôi vô cùng thất vá»ng vì Clay tá» ra thiếu sáng suốt và không nháºn thấy rất rõ rà ng mình không thể không gánh lấy trách nhiệm cá»§a mình, nếu không sẽ ảnh hưởng tương lai cá»§a chÃnh mình.
Angela ngồi vắt chéo chân trên ghế của bà , tựa một khuỷa tay mảnh khảnh của bà trên đầu gối.
-Catherine, - bà nói, giá»ng bà là má»™t giá»ng nói xúc động đầu tiên cất lên trong căn phòng – cháu hãy hiểu cho rằng tôi - tất cả chúng tôi Ä‘á»u cô cùng lo lắng cho tình hình cá»§a cháu và đứa trẻ. Thá»±c lòng tôi rất sợ cháu sẽ Ä‘i phá thai, mặc dầu cháu đã bảo Clay là cháu sẽ không là m thế.
Catherine không thể không liếc sang Clay bởi cô ngạc nhiên vì anh đã nói cho bố mẹ anh biết rằng anh đỠnghị cô phá thai.
-Bố mẹ tôà biết tất cả những gì chúng ta nói đêm đó – anh xác nháºn.
-Cháu ngạc nhiên phải không, Catherine? – Angela há»i - Vá» việc Clay nói vá»›i chúng tôi sá»± tháºt hay vì chúng tôi gợi ra chá»§ đỠđó?
-Vì cả hai ạ.
-Catherine, chúng tôi biết cháu lần đầu đến đây là trái vá»›i mong muốn cá»§a cháu. Hãy tin tôi, bố Clay và tôi đã tá»± há»i mình hà ng trăm lần rằng phải là m gì cho đúng. Chúng tôi bắt Clay phải đưa bằng được cháu trở lại đây, là m thế không quá đáng như bố cháu chứ?
-Bố cháu là má»™t ngưá»i không cần biết đến lý lẽ. Xin ông bà đừng nghÄ© cháu giống bố cháu. Cháu…- Catherine nhìn nhìn xuống, lần đầu tiên cô thể hiện sá»± phẩn ná»™ trong cô – Cháu thá»±c sá»± ghét bố cháu - Rồi cô lại nhìn thẳng và o mắt Claiborne và tiếp tục – Có lẽ ông bà cÅ©ng hiểu được rằng má»™t phần vì lý do đó mà bây giá» cháu ở đây để ông ấy không thể lấy được má»™t đồng nà o cá»§a ông bà , và rằng các lý do cá»§a cháu không có nhiá»u chá»— dà nh cho lòng vị tha.
Claiborne đứng dáºy, Ä‘i lại phiá bà n là m việc cá»§a ông và ngồi xuống ghế cá»§a nó. Ông cầm má»™t con dao mở thư lên và bắt đầu chÆ¡i vá»›i nó.
-Cô là một phụ nữ rất thẳng thắn.
Angela biết Ä‘iá»u đó là m cho chồng bà hà i lòng. Trong khi sá»± thẳng thắn cá»§a cô gái có là m bà khó chịu má»™t chút, nó lại khiến bà cảm thấy cảm thông vá»›i má»™t ngưá»i con gái chất chứa những cảm xúc tiêu cá»±c mãnh liệt đối vá»›i má»™t ngưá»i cha. Rõ rà ng là khi nói ra như thế cô gái cÅ©ng Ä‘au đớn lắm. Tất cả Ä‘iá»u đó là m ngưá»i mẹ trong Angela xúc động.
-Äiá»u cháu nói khiến ông bà khó chịu ư?
-Không, không, không hỠ- Claiborne nói to như đang đứng ở toà án.
-Dù sao cháu cũng không phải sống chung dưới một mái nhà với bố cháu nữa – Catherine lại nhìn xuống.
Angela lại cảm thấy xót thương; ánh mắt bà tìm ánh mắt của chồng rồi lại hướng sang Clay trong khi anh đang nhìn Catherine.
Bá»—ng nhiên Clay bá» bà n tay Ä‘ang để trên vai ghế phiá sau Catherine và đặt nó lên cổ Catherine nÆ¡i anh đã từng thấy bằng chứng vá» sá»± ngược đãi cá»§a cha cô. Catherine giáºt mình nhìn Clay trong khi cô cảm thấy rõ hÆ¡i ấm từ bà n tay anh qua tóc cô. Clay nhìn vá» phiá bố.
-Catherine đã bá» nhà đi và đã sắp xếp để bố cô ấy nghÄ© rằng cô ấy đã Ä‘i Omaha và để cô ấy có thể há»c tiếp mà không bị ông ta quấy rối.
-Cô là má»™t sinh viên à ? - Rất ngạc nhiên, Claiborne há»i.
-Vâng, cháu Ä‘ang há»c năm thứ nhất.
Clay lại lên tiếng.
-Chẳng cần nói bố mẹ cÅ©ng biết cô ấy sẽ khó khăn thế nà o khi có đưá bé. Con đã cố thuyết phục cô ấy để con giúp vá» tà i chÃnh – Anh cho phép má»™t phút yên lặng trôi qua rồi anh cầm bà n tay Catherine đặt lên đầu gối anh – Catherine và con đã bà n bạc vá»›i nhau rồi. Con đã há»i cưới cô ấy và cô ấy đã đồng ý.
Angela cố không để sá»± xúc động thể hiện qua vẻ mặt bà , nhưng giá»ng bà lại không giấu nổi Ä‘iá»u đó. Con dao mở thư tuá»™t khá»i tay Claiborne rÆ¡i xuống mặt bà n. Rồi ông chống hai khuá»·a tay lên mặt bà n và dùng hai bà n tay ôm lấy mặt.
-Chúng con đã thoả thuáºn rằng đó là cách tốt nhất. – Clay nói khẽ, và đôi mắt bố anh ló ra sau những ngón tay vừa kịp thấy Catherine rút bà n tay khá»i đầu gối Clay.
“Mình đã là m gì?†Claiborne nghĩ.
-Mẹ tháºt yên tâm – Angela lẩm bẩm, và rồi bà tá»± há»i không biết bà có thá»±c sá»± yên tâm hay không.
-Hai đứa chắc chứ? Claiborne há»i.
Catherine cảm thấy ánh mắt Clay buộc cô phải nhìn anh. Anh nhìn cô bằng một cái nhìn đầy ẩn ý. Rồi anh đặt một tay lên vai cô.
-Bạn bè Catherine và con cố thuyết phục cô ấy – anh nói vá»›i giá»ng nói đủ tình cảm khiến bố mẹ anh không nghi ngá».
Catherine cảm thấy mặt cô nóng bừng.
Angela và Claiborne thấy rõ ánh mắt con trai hỠâu yếm hướng vá» ngưá»i phụ nữ trẻ, và há» nhìn nhau trong kinh ngạc. Chẳng lẽ chuyện nà y lại có thể xảy ra nhanh thế sao? Tuy nhiên má»—i ngưá»i Ä‘á»u nhá»› rằng đôi trẻ đã gần gÅ©i nhau má»™t lần; dưá»ng như giữa há» có sá»± cuốn hút. Toà n bá»™ thái độ cá»§a Clay đã nói lên Ä‘iá»u đó, và vẻ thẹn thùng cá»§a cô gái xác nháºn Ä‘iá»u đó. Nhưng cảm nháºn được rằng Catherine không được thoải mái trước cái cách Clay cho phép sá»± âu yếm cá»§a anh thể hiện ra ngoà i, Angela Ä‘i đến chá»— hai ngưá»i, nói lá»i chúc mừng. Claiborne cÅ©ng đứng dáºy và đến nắm tay há». Khi ông xiết chặt bà n tay con trai mình ông nói thà nh tháºt:
-Bố tự hà o vỠquyết định của con, Clay ạ.
Nhưng rõ rà ng có má»™t sá»± không nồng nhiệt pha lẫn vá»›i thất vá»ng lan toả trong căn phòng. Catherine cảm nháºn được không khà đó và cô nghÄ© đó là cảm giác mà má»™t kẻ trá»™m cảm thấy khi biết bạn cá»§a mình thà nh nạn nhân cá»§a mình.
Má»™t lát sau, Angela gợi ra chá»§ đỠđám cưới bằng câu há»i đầu tiên:
-Các con có muốn mẹ và bố tham gia lên kế hoạch giúp các con không?
-Tất nhiên là có. – Clay trả lá»i không chút do dá»± - Catherine và con không biết lên kế hoạch như thế nà o.
-Tại sao chúng ta không tổ chức đám cưới ngay tại nhà mình nhỉ? – Angele há»i.
Catherine không ngỠmẹ Clay lại đỠnghị như thế. Angela đặt một bà n tay lên cánh tay cô và nói.
-Ôi, tha lá»—i cho tôi, tôi quá tá»± phụ chăng? Qua những gì cháu nói vá» bố cháu tôi nghÄ© có lẽ …. – Nhưng bà không nói tiếp được và lại để má»i ngưá»i lúng túng. Bà hiểu rằng bà đã tá»± cắn và o chân mình rồi, má»™t Ä‘iá»u mà hiếm khi bà mắc phải, Catherine cố cưá»i để giải toả không khà căng thẳng trong phòng.
-Không, không, như váºy không sao cả. Có lẽ bà có lý. Bố cháu sẽ không tiếp tục quấy rối để đòi tiá»n nữa khi ông ấy hiểu không có lý do gì để ông ấy là m chuyện đó nữa.
-Nhưng tôi đã là m cháu khó xá», Catherine, và đó không phải là tôi muốn thế. Tôi không muốn thay thế vị trà cá»§a bố mẹ cháu, nhưng tôi muốn cháu hiểu rằng bố cá»§a Clay và tôi sẽ dà nh cho hai đứa má»™t đám cưới mà hai đứa mong muốn. Tôi không muốn cháu nghÄ© rằng chúng tôi hạn chế cháu Ä‘iá»u gì. Clay là con trai duy nhất cá»§a chúng tôi, xin cháu hãy hiểu, Catherine ạ. Cả Ä‘á»i ngưá»i cÅ©ng chỉ có má»™t lần thôi. Là bố mẹ Clay, chúng tôi mong muốn thoả nguyện ước mÆ¡ tổ chức má»™t đám cưới hoà n hảo cho nó. Nếu cháu…ồ, nếu cả hai đồng ý tổ chức ở nhà nà y thì chúng tôi rất vui, phải không anh?
Claiborne im lặng gáºt đầu. Nhưng, tệ quá ông nghÄ©. Äáng lẽ phải là Jill. Äáng lẽ phải là Jill má»›i đúng!
-Angela nói đúng đấy. Chúng ta không túng thiếu, và chúng ta sẳn sà ng chi cho một đám cưới như hai đứa mong muốn.
-Cháu không biết nữa – Catherine nói và cô không biết phản ứng thế nà o trước tình huống mới mà cô chưa hỠnghĩ tới nà y.
-Mẹ, chúng con chưa bà n tá»›i chuyện nà y – Clay giải thÃch.
Angela ngẫm nghÄ© để tìm lá»i thÃch hợp vá»›i hy vá»ng rằng Clay sẽ hiểu rằng có những thá»§ tục mang tÃnh xã giao mà những ngưá»i ở vị trà cá»§a há» phải thá»±c hiện.
-Mẹ thấy không có lý do gì khiến hai đứa phải cảm thấy ngại như hai đứa trẻ bị phạt. Má»™t cuá»™c hôn nhân phải được tổ chức như má»™t lá»… mừng. Tôi…Catherine ạ, tôi có thể thấy rằng tôi đã là m cháu khó xá», nhưng hãy chấp nháºn đỠnghị tháºt lòng cá»§a tôi. Chúng tôi hoà n toà n có thể có má»™t sá»± kiện long trá»ng như thế tại nhà . Cứ cho thế là Ãch ká»·, nếu cháu muốn. Clay là con trai cá»§a chúng tôi, cháu phải hiểu Ä‘iá»u đó.
-Mẹ, Catherine và con sẽ bà n vỠchuyện đó rồi sẽ cho ba mẹ biết sau.
Quay sang Clay, Angela nói:
-Có nhiá»u ngưá»i sẽ thất vá»ng nếu con là m đám cưới má»™t cách giấu giếm – Ãt nhất trong số đó có mẹ và bố con. Mẹ muốn có cả gia đình và má»™t số bạn bè thân. Con biết ông bà cá»§a con sẽ cảm thấy thế nà o nếu con loại há» ra. Và mẹ chắc rằng Catherine cÅ©ng muốn gia đình mình dá»± đám cưới.
Nhưng Clay và Catherine không ai biết đến cảm giác cá»§a ngưá»i khác vá» chá»§ đỠnà y.
-Thôi – Clay thốt lại – nói váºy là đủ rồi. Mẹ quá nóng vá»™i, mẹ hiểu, nhưng dù con và Catherine quyết định thế nà o Ä‘i nữa thì chúng ta cÅ©ng có thể thá»±c hiện các kế hoạch cá»§a hai con.
-Cám ơn bà , bà Forrester. Cháu và Clay sẽ bà n vỠviệc đó.
Căn phòng lại rÆ¡i và o im lặng, rồi như thể đột nhiên nghÄ© ra, Claiborne vá»— hai tay và o nhau má»™t cách vui vẻ, và đỠnghị cả nhà cùng nâng cốc chúc mừng sá»± kiện quan trá»ng nà y.
Một ly vang trắng được đặt và o tay Catherine. Cô đưa ly lên môi và qua thà nh ly cô nhìn Clay, chuyển cho anh một thông điệp mà ơn Chuá, anh hiểu. Phần uống rượu mừng đã xong, anh cầm chiếc ly từ tay cô đặt nó xuống bà n cạnh chiếc ly của anh.
-Catherine và con sẽ gặp bố mẹ….khi nà o, Catherine nhỉ? – Anh nhìn cô - Tối mai được không?
Nhanh quá! Cô nghÄ©, má»i chuyện diá»…n ra nhanh quá! Nhưng rồi cô gáºt đầu đồng ý.
Lúc sắp đi, Catherine cố cám ơn bà Angela, nhưng bà đã ngước đôi mắt rất đẹp lên và nói với cô:
-Má»i chuyện sẽ tốt đẹp thôi. Những viên kim cương trên ngón tay bà lấp lánh khi bà là m má»™t cá» chỉ ra lệnh - Giá» thì Ä‘i Ä‘i – bà kết thúc, - và hẹn gặp lại ngà y mai nhé.
Rá»i căn phòng nÆ¡i có Angela và Claiborne Ä‘ang đứng ôm ngang lưng nhau, Catherine bất giác so sánh há» vá»›i bố mẹ mình và cô công nháºn rằng nhà Forrester đúng là không đáng bị lừa dối. Bố cô đã chá»i rá»§a há» là đồ bênh con thối tha. Nhưng giỠđây nhìn há» cô thấy há» chỉ là ngưá»i bố, ngưá»i mẹ mong muốn Ä‘iá»u tốt nhất cho con trai há». Rá»i khá»i nhà há» Catherine nghÄ©, mình chẳng hÆ¡n gì ông bố tệ hại cá»§a mình.
|

12-10-2008, 05:04 PM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 10
Bên ngoà i trá»i trở lạnh hÆ¡n và đã bắt đầu lất phất mưa. Hệ thống sưởi trong xe chưa nóng vì thế Catherine phải ngồi ôm lấy hai đầu gối để chân cô khá»i run.
- Cô nghÄ© gì thế trên đưá»ng vá» Horizons? - Clay há»i cô.
- Tôi có má»™t cảm giác rằng chuyện nà y sẽ vượt khá»i dá»± tÃnh ngay trước mặt chúng ta. Tôi chưa bao giá» nghÄ© rằng mẹ anh lai đưa ra đỠnghị đó.
- Tôi cÅ©ng bị bất ngá», nhưng tôi nghÄ© rằng tôi chẳng có thá»i gian để suy nghÄ©. Dù sao là m theo phương án đó cÅ©ng còn tốt hÆ¡n là đứng trong nhà thá» vá»›i hà ng ngà n khách, đúng không?
- Tôi không biết tôi mong đợi Ä‘iá»u gì, nhưng tôi không ngá» là có cả bà và ông cá»§a anh.- cô không ngá» Clay Forresster lại còn có cả ông và bà bị giấu đâu đó trong nhà .
- Äâu phải tôi biến hóa từ má»™t tế báo vu vÆ¡ nà o đó , cô biết mà - Anh thổi má»™t chút hà i hước và o không khà không được thá»ai mái giữa há».
- Bây giỠtôi ước giá anh là như vây. Và tôi cũng thế.
- Cô không còn ông bà sao?
- Không há» qua Ä‘á»i cả rồi, nhưng nếu há» còn sống tôi nghÄ© là tôi sẽ đốt má»™t hình ná»™m trên bệ ở nhà hỠđể phản đối việc hỠđã đẻ ra má»™t nguá»i nói dối như bố tôi. Clay, tôi không muốn có con ngưá»i đó trong đám cưới chúng ta.
- Ô, không má»i ông ta tôi cÅ©ng chẳng áy náy chút nà o đâu, nhưng là m cách nà o cô có thể má»i được mẹ cô mà tránh được ông ta kia chứ. Äó là lá»i cô đỠnghị hay sao?
- Tôi chẳng biết là tôi đỠđang nghị gì. Nhưng ý tưởng vá» má»™t lá»… mừng tháºt sá»± là ……..Ôi nói tháºt ná»±c cưá»i ông bố say xỉn cá»§a tôi sẽ trở nên đáng king tởm như má»i khi và sá»± kiện đó sẽ tồi tệ không thể tưởng tuợng được .Và ông ta sẽ Ä‘i má»™t vòng và nói vá»›i các vị khách là váºn may cá»§a ông ta đã đến như thế nà o.
- Tôi không biết chúng ta là m thế nà o đế tránh ông ta.
- Clay - cô nói bằng giá»ng nói mà chÃnh cô cÅ©ng không tin nổi là giá»ng nói cá»§a mÃnh. Cô gá»i Clay nghÄ©a là sao?
- Gì cơ ? - anh nhắc lại đầy ngạc nhiên
- Anh tháºt sá»± muốn thuáºn theo sá»± ồn à o nà y sao? Tôi muốn nói là anh nghÄ© chúng ta nên để mẹ anh chuẩn bị tất cả và chi cho má»™t đám cưới tháºt sá»±, và để há» tin là nó bá»n lâu vÄ©nh viá»…n ư?
- Nếu bà muốn như váºy hãy để bà là m , bà rất vui khi tổ chức những bữa tiệc mà bà gá»i là những sá»± kiện xã giao. Vì váºy cứ để bà tổ chức má»™t sá»± kiện như thế di. Là m thế thì chết ai nà o?
- Tôi ngay lúc nà y đã cảm thấy mình như là một kẻ sát nhân rối đấy. Tôi không muốn lừa gạt bố mẹ anh trên mức cần thiết.
- Catherine, tôi nghÄ© cô phải để tất cả những chuyện đó cho tương lai định Ä‘á»at . Tất cả đám cưới sẽ chẳng tốn kém hÆ¡n giá trị má»™t viên kim cương trên những chiếc nhẫn cá»§a mẹ tôi đâu. Váºy sao không để bà ấy được vui vẻ nhỉ?
- Bởi vì như thế là dối trá - cô ngang bướng trả lá»i
- Chúng ta đã quyết định cưới rối, váºy thì miá»…n là chúng ta tiến hà nh việc đó còn tiến hà nh theo cách nà o thì có khác gì chứ, anh hÆ¡i bá»±c má»™t chút.
- Chúng ta không thể tiến hà nh theo cách Ãt ồn à o nhất được à ?
- Chúng ta có thể nếu cô tháºt sá»± muốn.Nhưng tôi nghÄ© là m như thế chỉ cà ng khiến bố mẹ tôi Ä‘au lòng hÆ¡n mà thôi. Tôi không biết bố mẹ cá»§a cô- mẹ cá»§a cô- nhưng tôi không tin bà ấy sẽ thất vá»ng đến ná»—i không muốn thấy đám cưới được tổ chức dưới sá»± chá»§ trì cá»§a bố mẹ tôi. Bố mẹ tôi đã chấp nháºn cuá»™c hôn nhân cá»§a chúng ta và muốn chứng tá» Ä‘iá»u đó . Chẳng phải đám cưới nà o cÅ©ng mang ý nghÄ©a đó sao.
- Không hầu hết các đám cưới mang ý nghÄ©a là sá»± cam kết trá»n Ä‘á»i giữa má»™t ngưá»i đà n ông và má»™t ngưá»i đà n bà .
Nhưng Clay cảm thấy có một cái gì đó ẩn sau sự từ chối của Catherine.
- Cô không thÃch có sá»± khoe khoang hèn hạ nà o trong tà i khá»an cá»§a cô chứ gì? Äặc biệt là những chi phà lại được thanh toán bởi những ngưá»i già u mà cô đã được giáo dục là phải ghét cay ghét đắng chứ gì?
- Lúc đầu thì đúng là như váºy- nhưng bây giá» thì không –Thôi được tôi thừa nháºn tôi có bị ảnh hưởng bởi những thà nh kiến cá»§a bố tôi vá» những ngưá»i già u . Và đúng là tôi đả có những hình dung vá» gia đình anh qua sá»± thà nh kiến cá»§a tôi , nhưng bố mẹ anh là bằng chứng minh rằng tôi đã nhầm.
Clay nghiến răng khi thấy cô không tÃnh cả anh trong phát hiện cá»§a cô
- Cô muốn nói là cô thÃch há»?
Nhưng Catherine quyết định việc cô thÃch há» sẽ là cái hang bà máºt mà cô sẽ là m hết sức để che dấu .
- Tôi tôn trá»ng hỠ–cô đáp thà nh thá»±c và chÃnh Ä‘iếu nà y cá»§ng là má»™t sá»± má»›i mẻ đối vá»›i tôi .
- á»’, váºy mà cô không thể tôn trá»ng mong muốn cá»§a hỠđược sao?
- Chúa Æ¡i , tôi không biết –Catherine thở dà i nặng ná» , tôi chẳng giá»i trong chuyện nà y. Tôi không nghÄ© là tôi nên đồng ý.
- Catherine cho dù cô nghÄ© gì Ä‘i nữa thì mẹ tôi không phải là ngưá»i lôi kéo ngưá»i là m theo ý mÃnh . Bà chỉ cố gắng lám những việc trong phạm vi được chấp nháºn và tôi chưa há» nói vá»›i cô, nhưng tôi biết má»™t phần lý do tổ chức theo ý mẹ tôi có mang tÃnh chÃnh trị . Äiá»u nà y chưa được đỠcáºp tá»›i nhưng các nghi thức xả giao trong là m ăn đòi hòi chúng tôi phải má»i khách đến dá»± và o những dịp như thế để cá»§ng cố quan hệ lâu dà i vá»›i những ngưá»i đã hợp tác vá»›i gia đình chúng tôi bao nhiêu năm nay. Má»™t số ngưá»i đã trở thà nh bạn thân cá»§a bố mẹ tôi . Tôi xin lá»—i nếu Ä‘iá»u đó là m tăng thêm gánh nặng cho cô, nhưng thá»i thế là váºy mà .
- Tại sao lúc anh đưa ra kế há»ach cá»§a anh, anh không nói cho tôi biết vá» Ä‘iá»u nà y.?
- Thú tháºt lúc đó tôi không có đấu óc đâu để mà nghÄ© đến những chuyện nà y.
- Ôi, mỗi lúc một tệ hơn - cô khẽ run lên.
- Nếu cố yêu cầu mẹ tôi từ bỠý định cá»§a bà thì tôi chắc mẹ tôi sẽ bá». Nhưng tôi dám bảo đảm rằng mẹ tôi đã xắn tay lên là m vịêc gì thì việc ấy luôn hòan hảo và đúng má»±c.Như thế có khó chấp nháºn quá không ?
- Tôi…Việc đó là m tôi sợ. Tôi không biết gì vỠnhững đám cưới như thế.
- Mẹ tôi biết hãy để bà chỉ cho cô. Tôi có má»™t cảm giác rằng hai ngưá»i sẽ hợp nhau khi hai ngưá»i hiểu nhau.
Catherine lại cảm thấy mình bị dồn và o chân tưá»ng, lần nay vì mong muốn là m vui lòng cha mẹ cá»§a Clay. Và cô lại nhá»› lại những cái vuốt ve nhẹ nhà ng và những cái nhìn âu yếm mà anh đã thể hiện trong phòng Ä‘á»c. Cô quyết định đưa chá»§ đỠnà y ra để anh hiểu rõ quan Ä‘iểm cá»§a cô.
- Lúc trứoc ở nhà anh , anh đã tự chuốc lấy một vai diễn khó, và việc đó hoà n toà n không cần thiết và tôi nghĩ bố mẹ anh không ngốc đến thế đâu.
- Có thể cô nghÄ© là m như thế là không cần thiết, tôi không nghÄ© váºy.
- Sau nà y là m ơn hãy tha cho tôi, tôi nghĩ chẳng hay ho gì đâu.
- Tôi chỉ muốn không bị nghi ngỠthế thôi, và tôi nghĩ nó đã có hiệu quả.
- Anh không có chút lương tâm nà o sao?
- Chúng ta đã đỠcáºp đến Ä‘iá»u đó má»™t lần rồi, váºy thì hãy đừng nhắc lại nữa. Tôi cÅ©ng giống như cô thôi, tôi chẳng muốn là m như váºy chút nà o cả. Nhưng tôi Ä‘ang vượt qua nó đấy thôi, đúng không? Nếu tôi phải chạm và o ngưá»i cô thì là m Æ¡n là m cho việc đó giống như tháºt, tôi xin lá»—i .
- Äiá»u đó không nằm trong thá»a thuáºn cá»§a chúng ta.
- Cô bất an đến nỗi một cái chạm tay của tôi và o vai cũng là m cho cô sợ sao?
Cô sẽ không ban cho anh cái ân huệ được nháºn câu trả lá»i cho má»™t câu há»i vô lý như thế. Nhưng trong lúc cô ngồi im lặng gặm nhấm ná»—i uất ức cá»§a mình thì anh lại lên tiếng:
- Hãy quên chuyện đó đi, nó chẳng có nghĩa gì đâu, chỉ là một mà n kịch thôi mà .
- Chỉ là một mà n kịch, cô nghĩ, chỉ là một mà n kịch thôi mà .
Trong xe không khà đã ấm lên và Catherine thở dà i ngả lưng trên chiếc ghế êm ái để tiếng mưa rà o nhẹ rÆ¡i trên xe vá»— vá» cô. Tiếng đông cÆ¡ rầm rì và những cú xốc nhẹ khi xe đổi là n hay Ä‘i qua má»™t khúc cua đưa cô và o trạng thái ná»a thức ná»a ngá»§ , ná»a lo lắng ná»a yên tâm . Cái gạt mưa chạy qua , chạy lại như thôi miên cô và cô buôi xuôi tất cả chìm và o má»™t trò chÆ¡i giả vá» như cô và Bobbi thưá»ng chÆ¡i khi cô còn bé. Äiá»u gì xảy ra vá»›i cô gái đã lãng mạng hóa những câu chuyện trong nhât ký cá»§a cô trong suốt những năm cô lá»›n lên? Äiá»u gì xảy ra vá»›i những ước mÆ¡ ấy, những giấc mÆ¡ được xây lên như là má»™t sá»± giải thóat trong bế tắc. Nếu đám cưới không phải là má»™t sá»± đối phó thì nó sẽ thế nà o nhỉ? Nếu nó là tháºt thì sao nhỉ? Và cô và Clay có muốn nó không?
Cô ôm má»™t bó hoa thÆ¡m ngà o ngạt Ä‘i qua những gương mặt rạng rỡ vá»›i những nụ cưá»i trên môi . Cô mặc chiếc áo dà i trắng muốt xòe rá»™ng bằng đúng khá»ang các từ tay vịn cầu thang ra đến tưá»ng. Chiếc khăn voan má»ng trùm trên đầu cô tá»a xuống như má»™t vầng hòa quang và cô nhẹ bước Ä‘i qua những dãy bà n bà y đầy những đồ đạc lấp lánh và những gói quà được xếp thà nh từng chồng, rồi cô tìm kiếm má»™t cặp mắt quen thuá»™c, Bobbi đứng đó hôn má cô và khóc vì sung sướng. Nhưng cô lại tÃm kiếm đôi mắt mà u xám và cô đã tÃm thấy và há» mỉm cưá»i . Anh đợi cô bước đến bên anh và khi cô bước đến bên anh rồi cô cảm thấy trà n ngâp niá»m hạnh phúc và sá»± bình yên. Bó hoa được tung lên và bay thẳng tá»›i bà n tay đón chá» cá»§a Bobbi và Bobbi à o đến dà nh cho cô má»™t nụ hôn như muốn nói : “Thấy chưa chuyện xảy ra đúng như trò chÆ¡i giả vá» cá»§a chúng ta ngà y bé, Cáºu truá»›c rồi đến mÃnhâ€. Và khuôn mặt mẹ hiện ra trong đám đông , khuôn mặt không còn đượm vẻ lo lắng nữa bởi Cath đã tìm Ä‘uợc nguá»i đà n ông Ä‘Ãch thá»±c cá»§a mình. Rồi cô và ngưá»i đà n ông có đôi mắt xám tuyệt đẹp kia dắt tay nhau Ä‘i ra cá»a và bắt đấu tuấn trăng máºt cá»§a mình, bắt đầu cuá»™c sống ngá»t ngà o và tất cả là tháºt….tháºt …..tháºt….
Äầu Cath dá»±a trên lưng ghế hÆ¡i ngả vá» má»™t bên, Clay vươn ngưá»i qua phÃa cô, cầm cánh tay cô khẽ lắc .
- Nà y Catherine dáºy Ä‘i
Ãnh sáng từ há»™p Ä‘iá»u khiển soi rõ những sợi lông mi dà i mà u và ng thẫm cụp xuống tạo thà nh bóng cá»§a nó trên má và mÅ©i cá»§a cô. Tóc cô xô vá» bên phải phá»§ trên ghế xe và cuá»™n lên thà nh những lá»n lá»›n quanh tai cô. Lần đầu tiên anh đẩ ý rằng cô có Ä‘eo khuyên tai. Cô Ä‘eo má»™t đôi nhá» xÃu bằng bạc . Môi cô không thể hiện sá»± căng thẳng mà hé mở thoải mái . Má»™t phần cá»§a hà m răng trắng lá»™ ra giữa hai là n môi . Những đưá»ng gân trên cổ cô nổi rõ . Mùi nước hoa dịu nhẹ quyến rÅ© vẫn thoang thoảng trong xe
Trong cô thế nà y má»›i hiá»n dịu là m sao. Clay nghÄ© , tất cả sá»± kiêu kỳ bướng bỉnh như tan biến đâu hết. Trông cô thế nà y tháºt đẹp nhưng anh biết khi cô tỉnh dáºy vẻ bướng bỉnh cá»§a cô sẽ quay lại rất nhanh và cùng vá»›i nó là sá»± lạnh lùng cá»™ng hưởng khiến anh ngán ngẩm . Anh không biết nếu tÃnh cách cô ấm áp và dịu hiến như lúc cô Ä‘ang ngá»§ bây giá» thì liệu anh có há»c yêu cô được không? .Anh đưa mắt nhìn xuống bụng cô . Má»™t bà n tay cô vẫn ôm há» quanh chiếc và , tay kia được đặt trên bụng , đằng sau bà n tay đó đứa con cá»§a anh Ä‘ang thà nh hình. anh để cho ý nghỉa đó dẫn dăt anh. anh nghÄ© đến Ä‘iá»u anh muốn trong cuá»™c Ä‘á»i và tá»± há»i không biết cô có mong muốn gì trong cuá»™c Ä‘á»i cá»§a cô. Những ngón tay đặt trên bụng cá»§a cô khẽ đụng Ä‘áºy trước mắt anh và anh nghÄ© là m sao cô có thể dá»… dà ng phá thai được . Trong má»™t thóang anh ước gì cô là m như thế rồi , nhưng rồi anh lại nhẹ ngưá»i vì cô đã không là m váºy . Anh không biết liệu đứa bé trông sẽ như thế nà o .
Anh tá»± há»i không biết nó sẽ là con trai hay con gái . Anh tá»± há»i liệu đám cưới nà y có phải là sai lầm không . Bá»—ng nhiên anh cảm thấy má»™t cảm giác trìu mến dà nh cho cô vì sá»± sống cô Ä‘ang mang trong mình , và anh quả quyết rằng không đó không phải là má»™t sai lầm , đứa con cá»§a anh đáng được hưởng má»™t sá»± khởi đấu cuá»™c sống tốt hÆ¡n những gì anh đã cho nó. Ôi, anh ước, ước gì má»i chuyện khác Ä‘i , rằng cô gái nà y khác Ä‘i để anh có thể yêu Cô. Anh biết rằng Anh vẫn Ä‘ang nắm cánh tay Cô. Anh có thể cảm nháºn được hÆ¡i ấm tá»a ra từ da thịt cô qua lá»›p áo khóac.
- Catherine, dáºy Ä‘i . Anh lại gá»i khẽ .
Hà ng mi cá»§a cô chá»›p chá»›p và cô đưa lưỡi liếm qua đầu môi . Cô ngẩng đầu dáºy và lại khép mi lại
- Cô đã ngủ đấy, anh nói và vẫn để tay trên cánh tay cô
- Ừm…….cô lẩm bẩm và như chưa muốn thức dáºy . Cô muốn vươn vai nhưng cô chỉ khẽ gồng vai lên má»™t chút . Cô biết anh Ä‘ang nắm tay cô. Và cô giả vá» như không biết thêm má»™t chút nữa , và dầu mắt cô vẫn nhắm nhưng cô biết anh Ä‘ang ở rất gần cô.
- Äáng lý thay vì ngá»§ cô phải thức để suy nghÄ© vá» công việc chuẩn bị - anh nói thế nhưng giá»ng anh chẳng gay gắt mà nguợc lại ẩn chứa sá»± ấm áp. Cô mở mắt ra đã thấy anh Ä‘ang nghiêng vá» phÃa cô, nét mặt anh trông không rõ lắm.
- Xin lỗi, gần đây tôi hay bị dễ buồn ngủ như thế. Bác sĩ nói điếu đó cũng tự nhiên thôi.
Lá»i cô nói tạo ra má»™t cảm giác thân thiết trong lòng Clay. Và những lá»i ấy đến như má»™t sá»± nối gót theo những ý nghÄ© cá»§a anh vỠđứa trẻ. Anh chưa từng nghÄ© đến những đổi thay bên trong cÆ¡ thể cô, chưa từng nghÄ© đến việc nó ảnh hưởng đến cô từng ngà y như thế nà o . Anh cảm thấy mình có má»™t phần trách nhiệm trong những thay đổi mà cô Ä‘ang phải trải qua. Những thay đổi mà anh hoà n toà n không biết tá»›i ấy.
- Không sao thá»±c sá»± tôi không phiá»n đâu .
Lần đầu tiên hỠnói với nhau mà không dè chừng nhau. Sự phòng thủ của cô vẫn chưa được dựng lên vì cô còn đang mơ mà ng.
- Tôi Ä‘ang giả vá» - Cô thú nháºn.
- Giả vỠgì cơ?
- Äúng ra không phải giả vá» mà tôi Ä‘ang nhá»› lại tôi và Bobbi đã ngồi hà ng giá» phác ra đám cưới cá»§a chúng tôi và đã từng dùng khăn lau để may váy cô dâu , dùng rèm cá»a cÅ© may mạng che mặt như thế nà o . Chúng tôi viết tất cả trong nháºt ký cá»§a mình , tất cả những tưởng tuợng tuyệt vá»i .
- Và cô đã viết gì?
- Những Ä‘iá»u thông thưá»ng thôi, những ước mÆ¡ cá»§a con gái ấy mÃ
- Lohergrin và những tấm voan buông rũ à ?
Cô cưá»i thà nh tiếng và nhún vai má»™t cái
- Cô chưa từng nói ra Ä‘iá»u đó . Nếu cô muốn tất cả những thứ đó thì lúc trước sao cô không nói ra ?
- Bởi vì những thứ truyá»n thống đó chỉ là trống rá»—ng và buồn tẻ nếu như tất cả những gì chúng ta tạo ra chỉ là để che Ä‘áºy cho cái bị thiếu.
- Những trái tim và hoa thì sao?
Cô chưa bao giá» thấy anh dịu dà ng như thế nà y, và má»™t lần nữa cô lại tá»± há»i nếu đám cuá»›i là tháºt thì anh sẽ như thế nà o .
- Äừng hiếu lầm ý tôi nếu tôi nói có ……..
Anh lặng lẽ thu ngưá»i vá» và ngồi thẳng lại trên ghế
- Tôi không hiểu lầm đâu . Cô cho rằng đà n ông không muốn những thừ tương tự sao?
- Tôi chưa bao giỠnghĩ đến việc đà n ông muốn gì .
- Cô có ngạc nhiên không khi tôi nói rằng gần đây tôi cÅ©ng đã từng thầm ước cho chÃnh mình .
- Äúng - cô nghÄ© có ngạc nhiên đấy - Tôi đã đánh cắp những giấc mÆ¡ cá»§a anh chứ gì?
Cô liếc qua nét mặt nhìn ngang của anh, nét mặt ấy rất khuyến rũ. Nét mặt ấy giỠđây đượm vẻ cam chịu .
- Anh đã như váºy ư? - Cô há»i vì không nén được tò mò.
- Äúng, có má»™t chút.
- Và anh tháºt sá»± không muốn là ná»—i thất vá»ng cá»§a bố mẹ anh đúng không?
- Không muốn .
Cô không muốn mình tá» ra tò mò nhưng cô phải biết nó đã dà y vò cô nhiá»u rồi . Cô hÃt và o tháºt sâu và cuối cùng cô há»i khẽ
- Cô gái anh đã hẹn hò……Jill ấy ……..Cô ấy là ngưá»i bố mẹ anh muốn anh cưới đúng không?
Anh quay sang phÃa cô thấy cô nhìn xuống những ngón tay phân vân cá»§a cô. Cô nhìn lên và mắt há» gặp nhau .
- Có thể tôi không biết nhưng anh lại ngồi thẳng lại nhìn những đốm sáng từ há»™p Ä‘iá»u khiển . Cô thấy bụng mình như thắt lại. Má»™t cảm giác tá»™i lá»—i dâng lên trong cô .
- Có lẽ khi chuyện nà y kết thúc hỠsẽ được như ý muốn - Cô nói
- Không, giá» thì Ä‘iá»u đó sẽ chẳng xảy ra nữa đâu .
Há» nói vá» chuyện đó , chuyện cá»§a Clay vá»›i Jill , có lẽ đám cưới nà y sẽ là cÆ¡ há»™i duy nhất để anh được chức mừng như là má»™t chú rể . Có lẽ anh Ä‘ang định thừa nháºn rằng nó dà y vò anh . Nhưng Catherine vừa nghÄ© thế thì anh đã lên tiếng :
- Cô hãy quyết định vế đám cưới , và dù cô có muốn gì Ä‘i nữa thì tôi cÅ©ng đồng ý vá»›i cô. Mẹ tôi sẽ phải chấp nháºn . Nhưng chắc bà ấy Ä‘ang lên kế hoạch trong đầu . Vì váºy tôi muốn cho bà biết quyết định cá»§a cô cà ng sá»›m cà ng tốt.
- Äó cÅ©ng là đám cưới cá»§a anh mà Clay - Cô khẽ nói .
- Chuyện ấy thưá»ng là chuyện cá»§a phụ nữ, cô hãy sắp xếp Ä‘i
- Tôi….tôi cảm ơn anh .
- Cô biết đấy dưá»ng như má»—i lần tôi để cô xuống đây là lại ra cho cô má»™t khoảng thá»i gian hạn hẹp để cô quyết định má»™t việc lá»›n.
- Nhưng tôi có nhiá»u ngưá»i giúp ở trong kia.
- Môt nhà đấy những cô gái vị thà nh niên bụng mang dạ chá»a –Anh cưá»i –tôi có thể hình dung ra những lá»i khuyên cá»§a há». Có lẽ há» vẫn còn lấy rèm cá»a chùm lên đấu là m mạng đấy .
Anh ta nói má»›i đúng sá»± tháºt là m sao , Catherine nghÄ©. Mưa vẫn rÆ¡i trên nóc xe . KÃnh cá»a sổ xe bị nước mưa là m nhòa Ä‘i . Ở trong xe như thế nà y tháºt ấm , và bất giác trong má»™t thoáng Catherine không muốn ra khá»i xe, không muốn trở lại vá»›i thá»±c tế .
- Dù cô quyết định thế nà o đi nữa , thế nhé? - Anh nói - và đừng để những cô bé kia nhúng tay và o.
Anh đưa tay định mở cá»a xe cô vá»™i ngăn lại và bảo anh rằng anh cứ ở nguyên trong xe . Cô có thể tá»± và o nhà được khi cô vừa mở cá»a xe thì anh bá»—ng gá»i tên cô là m cô dừng lại .
- Catherine
Cô quay đầu lại
- Tôi…tôi nói tháºt buồn cưá»i , có lẽ nên nói thì tốt hÆ¡n . Tôi thấy nói chuyện mà không phải tranh cãi như vừa rồi tốt hÆ¡n nhiếu, tôi nghÄ© chúng ta cần như váºy.
- Tôi cÅ©ng nghÄ© chúng ta cần như váºy
Nhưng ra khá»i xe anh Ä‘i vá» ngôi nhà Catherine biết cô đã nói dối . Cô không cần Ä‘iá»u đó chút nà á», không cần. Chúa Æ¡i cô Ä‘ang bắt đầu thấy thÃch Clay Forrester rồi .
Khi Catherine và o trong nhà , Marie vẫn còn thức đợi và mặc dù cô không có ý định nói Cô lại buá»™t miêng thú tháºt vá»›i Marie:
- Chị sẽ lấy Clay Forrester .
Marie vừa hét vừa nhảy dá»±ng lên và báºt đèn sáng choang, đứng giữa giưá»ng cô lấy tay là m loa:
- Dáºy nà o má»i ngưới , Catherine sắp lấy chồng rồi!
Chưa bao giá» ngôi nhà lại náo lá»an như váºy , má»i ngưá»i nhảy múa hò hét reo mừng và ôm nhau như thể tất cả đếu có tin vui váºy
- Có chuyện gì trên đó thế ?
Bà Tollefson đứng dưới thang gác gá»i vá»›i lên , rồi bà cÅ©ng chạy lên hòa cùng các cô gái chúng mừng Catherine , rồi đỠnghị lấy Coca cho tất cả uống mừng.
Phải má»™t giá» sau sá»± cuồng nhiệt trong nhà má»›i lắng xuống , nhưng trong suốt má»™t giỠđó sá»± phấn khởi cá»§a các cô gái lây sang Catherine . Cô lẽ cảm giác ấy bắt đầu khi hỠôm hôn cô - lần đầu tiên cô cảm thây ôm hôn lại há» mà không e ngại. HỠđã mang lại cho cô món quà tinh thần đáng giá. Và ngay cả đến bây giá» khi nằm trên giưá»ng cá»§a mình , cô vẫn không dám tin cảnh vừa rồi là tháºt
- Nà y, chị ngá»§ chưa ? - giá»ng Marie cất lên từ rất gần.
- Chưa.
- ÄÆ°a tay cho em được không?
Catherine đưa tay sang phÃa Catherine và trong bóng tối những ngón tay cô được bà n tay Marie nắm lấy , chỉ có sá»± im lặng nhưng Catherine biết Marie, Marie vui vẻ và nhà nhảnh Ä‘ang khóc.
|
 |
|
| |