 |
|

15-10-2008, 09:40 AM
|
 |
Äại sắc lang bán cánh gà nướngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi thứ sáu
Thái Tôn bị khổn Mộc Dương thà nh.
Xa Luân đại chiến Tần Thúc Bảo.
Nói qua Bắc Phiên, ngà y ná» XÃch BÃch Bá»u Khương Vương lâm trà o, thừa tướng Äồ Phong, nguyên soái Tô Xa Luân và bá quan hầu hạ hai bên, Bá»u Khương Vương má»›i nói rằng:
Nay bốn ải ngoà i Ä‘á»u thất thá»§, binh ÄÆ°á»ng độ rằng gần tá»›i ải Huỳnh Long, tướng mạnh binh đông, trẫm e cho công chúa khó lòng mà kiên thá»§ Huỳnh Long Lãnh cho đặng. Nếu Huỳnh Long Lãnh mất rồi thì Má»™c Dương đây cÅ©ng chẳng còn. Váºy nguyên soái hãy sá»›m Ä‘em binh ra mà giúp cùng công chúa.
Tô Xa Luân nói:
- Xin bệ hạ chá»› lo, há»… tôi cá» binh ra thì binh ÄÆ°á»ng sẽ lui vá» hết.
Nói dứt lá»i bá»—ng thấy quân và o báo rằng;
- Có công chúa Ä‘em binh vá», còn đứng đầu ngõ.
Bá»u Khương Vương nghe qua kinh hãi nói:
- Vì sao mà công chúa vỠđây?, Thế ải Huỳnh Long lại bị binh ÄÆ°á»ng Ä‘oạt nữa rồi sao chá»›?
Äồ Phong bước ra tâu rằng:
- Chẳng biết công chúa vỠđây do duyên cá»› chi, xin cho và o há»i qua má»›i tưá»ng chân giả.
Bá»u Khương Vương y lá»i, cho triệu công chúa và o. Äồ Lư công chúa và o trước Ä‘iện bái yết tung hô chúc câu vạn tuế. Bá»u Khương Vương má»›i phán há»i rằng:
- Nay binh ÄÆ°á»ng đã đến, con có đánh Ä‘uổi nó đặng không mà trở vỠđây?
Äồ Lư tâu:
- Con chưa có há»™i chiến cùng ÄÆ°á»ng tướng.
Bá»u Khương Vương ngạc nhiên há»i;
- Con chưa há»™i chiến cùng tướng ÄÆ°á»ng sao lại bá» vỠđây, phá»ng như quân ÄÆ°á»ng thừa cÆ¡ Ä‘oạt phức Huỳnh Long Lãnh thì kinh đô nà y phải mất, biết liệu là m sao?
Äồ Lư tâu:
- Bởi phụ vương chưa rõ! Vả binh ÄÆ°á»ng đã rất đông lại đương cÆ¡n thế mạnh, nếu con ở giữ ải thì cÅ©ng khó chu toà n, nên con vỠđây dụng mưu mà bắt chúng nó.
Bá»u Khương Vương há»i:
- Chẳng hay con có diệu kế chi? Bà y ra bắt đặng vua ÄÆ°á»ng chăng?
Äồ Lư tâu:
- Con có má»™t kế không thà nh, để con giải ra mong nhá» phụ vương quyết Ä‘oán. Nguyên cách kinh đô ta đây độ bốn mươi dặm, nÆ¡i có hòn núi tên là Hạ Lam, đất ấy chu vi rá»™ng rãi đồn binh rất tiện, xin phụ vương dá»i hết binh dân ra đó, rồi má»›i toát hết bốn cá»a thà nh đừng cắm giáo cặm cá», binh ÄÆ°á»ng trước và o ải Huỳnh Long đã dạn, sau tá»›i đây chắc ăn quen xâm nháºp hết vô, chừng ấy ta Ä‘em binh kéo lại phá»§ vây, há»… lâu ngà y tuyệt lương thì phải chết, cần chi đánh Ä‘áºp cho mất công, song chẳng hay ý phụ vương thì liệu thế nà o?
Tô Xa Luân nghe qua nói:
- Kế ấy rất hay, nhưng bên ÄÆ°á»ng thiếu chi kẻ mưu cao, nếu chúng nó biết kế không thà nh thì như hà thể liệu?
Äồ Lư nói:
- Äiá»u ấy có khó chi, nếu chúng nó không và o thì đóng quân nÆ¡i phÃa Bắc, chừng ấy nguyên soái sẽ là m như vầy… như vầy… thì lo chi chẳng thà nh công.
Tô Xa Luân khen rằng:
- Hảo kì diệu! Công chúa quả là nữ Khổng Minh.
Bá»u Khương Vương cÅ©ng mừng rỡ phán rằng:
- Kế ấy tuy hay nhưng phải tÃnh gấp thá»i má»›i đặng.
Nói xong bèn truyá»n chỉ dạy quân, dân kÃp dá»i đô ra núi Hạ Lam.
Lúc ấy quân dân khắp thà nh đặng lệnh chẳng dám trể nãi, bù nắp bù hở, khuân sÆ¡ đồ tế nhuyá»…n, rồi bá» nhà cõng con dắt vợ ra Ä‘i. Bá»u Khương Vương cÅ©ng dẫn bá quan Ä‘i theo má»™t lượt cùng bá tánh. Còn Tô Xa Luân thì lo sắp đặt mai phục, đợi binh ÄÆ°á»ng mắc kế sẽ ra tay.
Nói qua khi binh ÄÆ°á»ng lấy đặng Huỳnh Long Lãnh rồi, ở đó nghỉ má»™t đêm Ä‘oạn kéo tá»›i Má»™c Dương thà nh, Ä‘i trá»n ba bữa má»›i gần tá»›i nÆ¡i, bá»—ng thấy quân thám mã chạy vá» báo rằng:
- Thà nh Má»™c Dương bá» trống như Huỳnh Long nữa váºy!
Tần Thúc Bảo nghe báo như váºy, bèn há»i Từ Máºu Công rằng:
- Ba thằng Phiên nà y nó là m nhiá»u Ä‘iá»u lạ quá, xin quân sư hãy coi thá» có kế chi chăng?
Từ Máºu Công nói:
- Ấy là không thà nh kế đó, chúng nó muốn gạt ta và o thà nh, đặng Ä‘em binh vây phá»§ mà tuyệt đưá»ng lương hướng cá»§a ta.
Trình Giảo Kim cưá»i nói:
- Quân sư khéo nhiá»u chuyện thì thôi, kế mưu cái ná»—i gì thứ ba cái thằng Phiên nà y á. Chẳng qua nó sợ mình mà trốn chui trốn nhá»§i, bữa hổm ở Huỳnh Long Lãnh nếu tôi không đốc vô, thì chắt là bữa nay vẫn ở đó giữ hầu cho nó, váºy bây giá» hãy đổi phức hiệu cá», đặng lo ban sư vá» cho sá»›m.
Từ Máºu Công nạt rằng:
- Ngươi chá»› nói nhiá»u lá»i, ta há đây chẳng biết hay sao? Ta cấm chẳng cho và o thà nh, hãy đóng trại ở ngoà i mà nghỉ.
Tướng lĩnh vâng lệnh hạ trại an dinh, qua tới canh ba xảy thấy quân và o phi báo:
- PhÃa Nam có hai đạo binh áp đến, dùng tên lá»a bắn đốt trại ta.
Thái Tôn nghe báo hoảnh kinh, láºt Ä‘áºt dắt Từ Máºu Công và chúng tướng ra khá»i dinh xem. Ngó thấy mấy trại Ä‘á»u phát há»a, binh gia xao xuyến nhốn nháo hẳn lên. Từ Máºu Công nói:
- Mình mắc kế nó rồi, hãy mau hộ giá tháo ra.
Chúng tướng nghe nói vâng lệnh, kẻ dá»n đưá»ng ngưá»i bảo giá nhưng thoát ra chẳng khá»i, bởi ba bá» quân Tô La Xuân vây phá»§ rất dà y, đèn Ä‘uốt sáng trá»i, tên bay rợp đất. ÄÆ°á»ng Thái Tôn thấy thế than dà i:
- Quân sư ôi! Biết tÃnh là m sao bây giá»?
Lúc bấy giá» Từ Máºu Công rối ruá»™t, túng thế phải truyá»n và o đỡ trong thà nh mà tránh lúc mưa tên gió đạn. Quân sÄ© nghe lệnh truyá»n rùn rùn kéo rốc và o, còn chư tướng thì lo bảo giá theo sau. Khi và o thà nh xong. Từ Máºu Công dạy bế cá»a rút Ä‘iếu kiá»u lên hết. Äêm ấy trong thà nh lá»™n xá»™n gần sáng má»›i yên. Thất tráºn nà y quân ÄÆ°á»ng tá» thương rất nhiá»u, kể thôi không xiết.
Còn Tô Xa Luân thấy mình cả thắng, thì cưá»i ngất khen rằng:
- Mưu công chúa rất cao! Nay chúa tôi nhÃ ÄÆ°á»ng đã trúng kế, như chim bị ná như cá và o lá», chẳng nay mai gì cÅ©ng bị ta bắt hết.
Nói rồi truyá»n quân vây phá»§ bốn mặt thà nh. Rạng ngà y Bá»u Khương Vương, Äồ Phong và công chúa Äồ Lư dẫn vá» hai mươi muôn binh vây phá»§ thôi mịt mùng không kể xiết.
Trong Mộc Dương thà nh sáng hôm vua Thái Tôn ngự ra điện, hai bên bá quan văn võ chầu trực, xảy thấy quân sĩ và o báo rằng:
- Quân Phiên kéo đến vây phủ hết thà nh trì.
Từ Máºu Công than rằng:
- CÅ©ng biết là mưu như váºy, phần vì đêm hôm tăm tối nên túng thế phải và o đỡ chốn đây, ngỠđâu chúng nó phá»§ vây tuyệt nẻo váºn lương, ắt quân sÄ© cả thà nh phải khốn.
Uất Trì Cung nói:
- Sao quân sư chẳng lên mặt thà nh mà xem thỠthế binh của giặc?
Từ Máºu Công nói:
- Phải! Các tướng hãy theo ta.
Thái Tôn nói:
- Váºy trẫm cÅ©ng nên theo các khanh lên đó, xem thá» binh thế cá»§a giặc nó thế nà o.
Khi chúa tôi dắt nhau lên mặt thà nh, ngó xuống thấy binh Phiên đông nghịt, thì lắc đầu chắt lưỡi than rằng:
- Tráºn nà y chắt chết!!!
Tần Thúc Bảo nói:
- Chúng ta hãy xem kỹ trùng vây cá»§a nó xem sao, sá»± đông đảo chẳng nói là m chi, chỉ sợ cách lá»›p lang sắp đặt cá»§a nó, chắc phá ra không khá»i, còn ngồi trong thà nh thì e ná»—i tuyệt lương.
ÄÆ°á»ng Thái Tôn nghe nói sụ mặt âu sầu. Các tướng cÅ©ng vô phương. Äứng nhìn xem qua lại má»™t hồi, rồi kéo nhau trở xuống lầu, ngồi nhìn nhau rầu rÄ©.
Cách ba ngà y sau, lúc chùa tôi Ä‘ang cùng nhau luáºn kế, bá»—ng thấy quân sÄ© và o báo nói có tướng Phiên khiêu chiến. Vua Thái Tôn nghe qua biến sắc than rằng:
- Tần vương huynh a! Nay Phiên tướng phá thà nh, biết tÃnh là m sao cho đặng?
Tần Thúc Bảo kiếm lá»i khuyên giải cho vua an lòng, rồi qua phÃa tây lên mặt thà nh xem, thấy tướng Phiên hình thù quái dị, mặt Ä‘en láng như sÆ¡n, cặp mắt tròn như lục lạc, đôi long mà y như chổi, hà m râu cá»p xà nùi, mặt bà o đỠnịt giáp và ng, cỡi ngá»±a ô cầm búa lá»›n, sau lưng dắt bốn cây cá» nhá», đỠto mấy chữ: “Hồng Bà o Äại Lá»±c SÄ© Nguyên Soái Tôâ€. Äấy là Tô Xa Luân. Tô Xa Luân ở dưới lấy roi chỉ lên thà nh kêu lá»›n rằng:
- Bá»› lÅ© trên thà nh, hãy nghe cho rõ, bởi nhÃ ÄÆ°á»ng á»· mạnh cáºy thế hiếp lân bang, ta chẳng đến Trung Nguyên bá»n mi lại qua đây sanh sá»±. Nay ta đã lùa chúa tôi nhà mi và o chung má»™t lưới, váºy chá»› có trông thoát khá»i. Nếu muốn toà n sanh hãy mau Ä‘em Lý Thế Dân dâng nạp quy hà ng, bằng không ta sẽ phá thà nh láºp tức.
Tần Thúc Bảo nhìn kỹ Tô Xa Luân, rồi day qua nói với chư tướng rằng:
- Các ông hãy xem thằng tướng đó, thiệt hình dung quá quỷ sứ, thiên lôi.
Trình Giảo Kim nói:
- Nó là đệ tỠcủa tôi đó, cho nên tay cũng xách búa đồng.
Chư tướng nghe qua cưá»i rằng:
- Cái búa nó lá»›n bằng hai cái búa cá»§a ông, gả nà y tháºt quả tướng hùm, chá»› có khinh khi mà mắc.
Tần Thúc Bảo nói:
- Nay nó khiêu chiến, váºy để tôi ra binh. Vì hôm xuất sư đến nay tôi chưa đánh tráºn nà o, bây giá» quyết Ä‘ua tà i cho rõ cao thấp.
Các tướng nói:
- Nay nguyên soái ra quân, xin cho anh em chúng tôi theo giúp sức.
Tần Thúc Bảo nói:
- Theo là m chi cho báºn bịu e khó nổi xông pha, như các tướng có lòng thì hãy ở nÆ¡i cá»a thà nh là lược tráºn.
Tần Thúc Bảo nói xong liá»n nai nịt lên yên, truyá»n quân nổ súng hạ Ä‘iếu kiá»u, giục ngá»±a hươi thương ra tráºn.
Bên kia Tô Xa Luân trông thấy, bèn nghênh búa há»i rằng:
- Ngươi tên hỠlà chi? Hãy mau xưng ra mà chịu chết.
Tần Thúc Bảo nói:
- Ta là Tảo Bắc Äại Nguyên Soái Tần Thúc Bảo đây.
Tô Xa Luân nghe qua cưá»i ngất nói:
- Nói váºy ngươi là Tần Thúc Bảo đó sao? Bấy lâu ta cứ ngỡ danh tướng cá»§a Äại ÄÆ°á»ng là mặt thần mình cá»p chi, chá»› như vầy cÅ©ng tầm thưá»ng, thôi để ta thưởng cho má»™t búa.
Nói rồi chém tới, Tần Thúc Bảo cỠgiáo đỡ ra rồi nạt lại rằng:
- Khoan đã, cây giáo của bổn soái đây nó không hỠgiết tướng vô danh, ngươi hãy thông tên hỠrồi mới đánh.
Tô Xa Luân nói:
- Ta là đại nguyên soái Tô Xa Luân đây.
Tần Thúc Bảo nghe rồi hươi thương đâm nhầu. Tô Xa Luân cá» búa đỡ ra, rồi đó hai ngá»±a giao kỠđánh vùi rất dữ, thương đâm búa đỡ, búa đánh thương đùa, má»™t đà ng là nguyên soái Äại ÄÆ°á»ng, má»™t đà ng là nguyên soái Bắc Phiên, Ä‘á»u trổ tà i lấy tiếng.
Tần Thúc Bảo tuy là hổ tướng cá»§a ÄÆ°á»ng trà o, nhưng vì sức già , ráng đánh đến bốn chục hiệp thì ngăn đỡ cây búa cá»§a Tô Xa Luân không nổi, bèn quay ngá»±a chạy tuốt và o thà nh. Tô Xa Luân cưá»i ngất nói:
- Tà i lá»±c như váºy cÅ©ng xưng là danh tướng soái gia!
Nói rồi giục ngá»±a chạy đến bên thà nh khiêu chiến nữa, quân ÄÆ°á»ng mở cá»a rước nguyên soái và o thà nh rồi liá»n bế quan kiên thá»§ chẳng dám ló mặt ra hó hé. Còn Tần Thúc Bảo và o thà nh ngồi buồn bá»±c là m thinh. Chư tướng bà n luáºn vá»›i nhau rằng:
- Tô Xa Luân mưá»i phần mạnh mẽ, nguyên soái trị nó không nổi biết tÃnh là m sao bây giá»?
Uất Trì Bá»u Lâm nói:
- Äể tôi ra đánh liá»u vá»›i nó má»™t phen, há»a may có thắng đặng chăng?
Uất Trì Cung trợn mắt nạt rằng:
- Rất đổi là nguyên soái còn thắng nó không nổi thay, mi tà i cán gì mà muốn ra nạp mạng.
Các tướng nói:
- Nó cứ khiêu chiến hoà i, không lẽ chúng ta là m thinh mãi sao?
Tần Thúc Bảo nói:
- Thế yếu thì phải nhịn, nếu gan e thất thủ.
Nói rồi truyá»n quân treo miá»…n chiến bà i, Tô Xa Luân thấy treo miá»…n chiến bà i, thì hạ nhục má»™t hồi, rồi thâu binh vá» trại.
|

15-10-2008, 09:44 AM
|
 |
Äại sắc lang bán cánh gà nướngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi thứ bảy
Trình Giảo Kim vá» Trưá»ng An cứu viện.
Tiểu anh hùng tranh ấn soái cầm binh.
Vua Thái Tôn lúc bây giá» mưá»i phần buồn bá»±c, Từ quân sư hết kế, chư tướng cÅ©ng cùng phương, cứ má»—i ngà y ăn no rồi khoanh tay mà chịu, luôn luôn như váºy suốt ba tháng trưá»ng. Ngà y kia vua Thái Tôn Ä‘ang ngá»± bà n luáºn cùng chúng tướng, bá»—ng thấy quan giữ kho và o tâu rằng:
- Lương thá»±c đã táºn mòn, còn chừng tám chÃn ngà y thì hết.
Vua Thái Tôn nghe qua má»›i than vá»›i Từ Máºu Công rằng:
- Nay lương thá»±c gần hết rồi, quân sư tÃnh mưu chi mà cứu lấy quân sÄ©.
Từ Máºu Công lắc đầu nói:
- Tôi đã hết kế cùng phương, bây giá» không còn lo kế chi đặng nữa. Chỉ còn có đợi thá»i đến đâu hay đó mà thôi.
Trình Giảo Kim nói:
- Nếu váºy còn tám chÃn ngà y nữa đây sẽ chết đói cả thà nh sao?
Thái Tôi cúi đầu âu sầu rầu rĩ.
Lụi hụi Ãt ngà y sau, binh hết lương, ngá»±a hết cá», than van rên siết vang thà nh, Trình Giảo Kim nói vá»›i Từ Máºu Công rằng:
- Nay nước đã tá»›i trôn rồi, quân sư luyện thuốc chống đói thì khá»i sợ Ä‘iá»u chi, chá»› tôi đây chắc là chết sá»›m.
Từ Máºu Công Ä‘ang lúc rối ruá»™t, nghe Giảo Kim nói cợt mình thì giáºn mà rằng:
- CÆ¡ tuyệt diệt đến bên thà nh mà không lo, lại còn kiếm Ä‘iá»u nói nhảm.
Giảo Kim xụ mặt là m thinh. Lúc bấy giỠcha con Uất Trì Cung muốn xuất binh mã mà vì đánh chẳng lại, phần quân sĩ rủn chà ngã lòng nên không dám. Còn Từ quân sư hết kế, chư tướng vô mưu, ngồi xúm chùm nhìn nhau mà chịu.
Lúc chúa tôi Ä‘ang than thở, bá»—ng nghe má»™t tiếng sấm nổ vang dưá»ng như lở núi sụp non, rung động cả thà nh trì, ai nấy Ä‘á»u kinh hồn mất vÃa. Kế thấy trên trá»i khói Ä‘en phá»§ xuống, phút chốc gió dáºy à o à o, hóa ra má»™t bầy phi thá» ( con dÆ¡i ) bay bổng lên không. Thái Tôn lấy là m lạ má»›i há»i Từ Máºu Công rằng:
- Äiá»m chi váºy? Là nh hay dữ đó?
Từ Máºu Công đánh tay coi rồi tâu rằng:
- Phước bệ hạ còn lá»›n lắm! Bởi vì là chánh vị đế vương, nên trá»i sai phi thá» Ä‘em lương đến giúp đó.
Chư tướng nghe nói không tin há»i;
- Lương ở đâu chẳng thấy mà quân sư nói là cho lương?
Từ Máºu Công cưá»i rằng;
- Vì năm trước Tây Ngụy Vương là Lý Máºt ở chẳng phân minh, mê nà ng Tiêu phi là m Ä‘iá»u vô đạo, nên trá»i sai phi thá» tha hết ba mươi muôn há»™c lúa, đến ngà y nay mà đem giúp cho bệ hạ đây.
Thái Tôn bèn há»i:
- Lúa ấy bây giỠở đâu?
Từ Máºu Công nói:
- Äà o dưới thá»m xuống ba thước đất, thì có lúa lương tại đó.
Vua Thái Tôn y lá»i, truyá»n quân Ä‘em cuốc xuổng ra đà o; đà o xuống ba thước đất quả thấy lúa lương vô số. Trình Giảo Kim chạy hốt lên coi, rồi nói:
- Rõ rà ng lúa nà y đã lâu năm, tháºt phải cá»§a Lý Máºt.
Từ Máºu Công truyá»n quân xúc lên hết gánh chứa và o kho, rồi nói:
- Bao nhiêu lương nà y bất quá dùng đỡ trong má»™t tháng mà thôi, nếu không sá»›m tÃnh kế giải vây, đơi khi ăn hết rồi ắt phải nguy khốn nữa.
Thái Tôn bèn há»i:
- Váºy quân sư có kế chi chưa?
Từ Máºu Công nói:
- Xin bệ hạ viết chiếu sai ngưá»i vá» nước viện binh thì xong.
Thái Tôn nói:
- Quân sư khéo giả bá»™ thì thôi! Rất đỗi cả thà nh hiệp nhau mà còn phá vây không nổi thay, huống hồ má»™t ngưá»i tà i chi vá» Trưá»ng An cho đặng?
Từ Máºu Công nói:
- Ná»™i đây chỉ có má»™t ngưá»i vá» xin binh cứu viện đặng!
Thái Tôn nghe qua mừng lắm, lât Ä‘áºt há»i:
- Ngưá»i đó là ai váºy?
Từ Máºu Công chỉ Giảo Kim mà nói rằng:
- Có một mình Lỗ quốc công Trình thiên tuế nà y đi đặng mà thôi.
Thái Tôn nghe qua thất kinh nói:
- Không đặng đâu! Nếu sai Trình vương huynh ra đó, thì chắc bị Tô Xa Luân nó nhai xương đa! Xin quân sư hãy sai tướng khác.
Từ Máºu Công tâu rằng:
- Tôi có đoán quẻ, khắc biết nội đây chỉ có mình Trình thiên tuế đi ắt xong mà thôi, chớ sai tướng nà o khác cũng chẳng được hết.
Thái Tôn bèn day qua nói với Giảo Kim rằng:
- Từ quân sư đã tÃnh như váºy, nhưng chẳng biết Trình vương huynh có vì trẫm mà ra sức chăng?
Trình Giảo Kim nghe há»i mồ hôi nhá» giá»t, tái ngắt mặt mà y, tay chân run lẩy bẩy, khúm núm bước ra quỳ xuống tâu rằng:
- Muôn tâu bệ hạ! Quân sư muốn hại tôi, nên má»›i kêu tướng vô danh ra kê đầu cho Tô Xa Luân nó giết, xin bệ hạ xa tá»™i, tháºt tôi chẳng dám Ä‘i.
Vua Thái tôn bèn day qua nói vá»›i Từ Máºu Công rằng:
- Trẫm nhắm sức Trình Giảo Kim phá chẳng nổi trùng vây đâu, quân sư hãy tÃnh lại coi, có khi lạc quả chăng?
Từ Máºu Công nói:
- Muôn tâu bệ hạ! Thiệt quẻ tôi coi chắc lắm, số mạng Trình thiên tuế còn trưá»ng thá» rất dà i. Hôm nay ra Ä‘i dầu gặp bao nhiêu sá»± hung hãn cÅ©ng Ä‘á»u hóa là nh hết. Vả cách đây ba năm vá» trước, khi chia binh ba đạo đánh ba nẻo, Trình thiên tuế má»™t mình mà lấy đặng SÆ¡n Äông, lại Ä‘em binh qua Triết Giang mà giúp chúng tôi nữa. Cứ theo chuyện đó thì Trình thiên tuế có dở chi đâu, xá gì má»™t lÅ© Bắc Phiên mà phá ra không đặng.
Từ Máºu Công nói dứt lá»i, liếc mắt nháy Uất Trì Cung má»™t cái, Uất Trì Cung hiểu ý bèn bước lại vá»— vai Giảo Kim mà nói rằng:
- Trình thiên tuế xưa nay cÅ©ng là má»™t ngưá»i anh hùng vang danh khắp xứ, lẽ nà o Ä‘i sợ cái lÅ© Bắc Phiên nà y sao? Há»… là đấng anh hùng thì phải trung quân ái quốc, thị tá» như quy, phải như quân sư sai tôi thì tôi vá»— ngá»±c chịu Ä‘i liá»n, không há» thốt ná»a lá»i phiá»n muá»™n!
Tần Thúc Bảo cũng đốc vô rằng:
- Quân sư thuở nay Ä‘oán quẻ thiệt tinh lắm, lẽ nà o ngà y nay lại nỡ Ä‘i hại anh em lẫn nhau sao? Váºy Trình thiên tuế hãy ráng sức má»™t phen, kẻo ngưá»i ta chê là hổ đầu xà vÄ© Ä‘a!
Trình Giảo Kim lắc đầu, day lại nói vá»›i Từ Máºu Công rằng:
- Nà y ông quân sư! Từ khi tôi kết nghÄ©a kim bằng cùng ông đến bây giá», nà o có là m Ä‘iá»u chi xÃch mÃch vá»›i ông đâu mà ông lại nỡ hại tôi, má»™t hai ép uổng tôi nạp mình và o hang cá»p. Còn chú lá» nồi chú đánh phách đó, sao quân sư không giá»i mà sai Ä‘i?
Từ Máºu Công nói:
- Vì Trình thiên tuế chưa rõ, nên má»›i phân bì như váºy, bởi Uất Trì tướng quân mà đi thì mưá»i phần chắt chết, bao giá» tôi dám sai. Äi mấy cuá»™c hiểm nguy thì cần phải chá»n ngưá»i phước tướng, nếu thiên tuế viện đặng binh đến cứu, tôi sẽ tâu xin phong cho chức Tịnh Kiên.
Trình Giảo Kim há»i:
- Cái chức Tịnh Kiên là chức gì đó váºy?
Từ Máºu Công nói:
- Chức ấy lá»›n ngang vá»›i vua, được phép ngồi chung, và o triá»u khá»i lạy, muốn chém ai thì chém, muốn là m Ä‘iá»u chi thì là m, trên vua dưới mình hÆ¡n hết thảy bá quan.
Trình Giảo Kim nói:
- Chức ấy nhắm thế khó hưởng lắm! Như tôi sống chẳng nói chi, còn như nếu bị quân Phiên nó thỉnh rồi, thì quân sư có tâu phong cho cái chức chi chi đó, tôi cũng đâu có hưởng được đâu!
Từ Máºu Công nói:
- Nếu thiên tuế chịu Ä‘i, thì đối vá»›i triá»u đình có công rất lá»›n, sống sẽ là m Tịnh Kiên vương, còn chết thì phong là m Thổ Äịa.
Trình Giảo Kim nghĩ thầm rằng:
- Thiệt mình kết nghÄ©a anh em cùng lão thầy sãi mÅ©i trâu nà y rất ư là vô Ãch. Khi bình thưá»ng chẳng nói chi, há»… có hoạn nạn là nó ép mình là m Ä‘ao là m thá»›t. á»i! Mà dầu không Ä‘i, ở đây ráng Ãt ngà y cÅ©ng chết khô, là m ma đói ma thương, chi bằng liá»u mình ra đó, rá»§i có chết lại được phong thần là m Thổ Äịa hưởng chè xôi no bụng.
Trình Giảo Kim nghÄ© như váºy nên vuốt râu nói rằng:
- Thôi! Tôi thấy ông quân sư ổng ép lắm, váºy cÅ©ng ráng là m gan mà xông lướt má»™t phen.
Thái Tôn mừng nói:
- Nếu Trình vương huynh ra sức tráºn nà y, trẫm tháºt đội Æ¡n nghìn thuở.
Trình Giảo Kim nói:
- Tôi nghÄ© lại tôi buồn cho cái số pháºn cá»§a tôi lắm! Từ khi má»›i kéo binh Ä‘i tảo Bắc, nguyên soái phong cho chức tiên phuông, lo đốn cá»§i dá»n truông, bắt cầu cá»±c khổ, xin ra đánh tráºn thứ nhất nguyên soái khi dở để cho lão Uất Trì, qua đến tráºn thứ nhì, thứ ba, thứ tư cÅ©ng vá» tuốt nÆ¡i tay cha con KÃnh Äức, té ra tôi cá»±c mà chẳng láºp đặng công chi. Nay tá»›i ông nguyên soái bại suy, quân sư lại ép tôi Ä‘i cho chúng giết. Nhưng tôi nà o dó tiếc phần số tướng bất tà i, song xin bệ hạ khi vỠđặng tá»›i trà o mà tôi chết rồi, thì chá»› quên lá»i hứa.
Vua Thái Tôn nghe nói dứt lá»i, bèn viết chiếu và giao ấn nguyên nhung cho Giảo Kim.
Trình Giảo Kim nai nịt hẳn hòi, lãnh ấn và chiếu cá»™t và o lưng vá»›i má»™t gói cÆ¡m khô, rồi bước tá»›i lạy vua, Ä‘oạn nói cùng Từ Máºu Công rằng:
- Quân sư hãy lên lầu xem coi, há»… thấy quân Bắc Phiên ngả ngang ngả dá»c, ấy là nó bị đốn ngã bởi ngá»n búa cá»§a tôi, còn như ngó thấy im lìm là tôi đã thất cÆ¡, hãy mau phong Thổ Äịa, kẻo oan tánh mạng cá»§a tôi nghe!
Từ Máºu Công nói:
- Tôi biết Lá»— Quốc Công là phước tướng, không há» chi đâu, hãy ráng sức má»™t phen tôi quyết chẳng quên lá»i ước.
Trình Giảo Kim bèn day qua nói với chư tướng rằng:
- Thôi các ông ở lại mạnh giá»i mà phó tá bệ hạ, chá»› tôi Ä‘i phen nà y chắc không trông gặp mặt nhau nữa rồi!
Chư tướng nghe Giảo Kim nói quá thương, đồng theo vá»— vá» kiếm lá»i an á»§i. Rồi đó Trình Giảo Kim xách búa lên ngá»±a ra cá»a Nam, Thái Tôn dắt chư tướng theo đưa, Từ Máºu Công dạy quân thông Ä‘iếu kiá»u cho giảo Kim ra, rồi truyá»n kéo lên đóng chặt lại.
Còn Giảo Kim khi vừa ra khá»i, xem thấy binh Phiên đông đúc, lòng đã thất kinh, ngó lại thấy bế cá»a thà nh, cà ng thêm hoảng hốt. Rùn mình khiếp sợ chẳng dám bước Ä‘i, nhá»› tá»›i Máºu Công, thì giáºn mắng lia mắng lịa. Bên kia tiểu Phiên Ä‘ang canh, bá»—ng thấy má»™t tướng đứng dưới thà nh mặt mà y hÆ¡ hải, nói láp dáp om sòm. Bèn bà n tÃnh vá»›i nhau rằngâ€
- Chắc thằng đó nó Ä‘i viện binh, váºy đừng để cho ná» sẩy qua mà có tá»™i.
Nói rồi hè nhau rút tên bắn vãi như mưa. Trình Giảo Kim hoảng hồn, chẳng biết tìm ngõ nà o mà trốn tránh, túng thế phải hươi búa nạt lớn lên rằng:
- Äừng bắn nữa! Bá»™ tụi bây chưa biết cái búa cá»§a lão Trình sao? Ta đây quyết phá trùng vây đặng vá» trà o cứu viện, nhượng đưá»ng cho qua thì sống, bằng ngăn đón ta bá»a nát đầu.
Giảo Kim nói rồi hươi búa xông lên chém nhầu, chẳng kể đông tây, không phân nam bắc, quân Phiên chống cá»± không nổi té ngá»a té nghiêng, bể óc dáºp đầu kéo nhau bá» chạy, Giảo Kim thừa thế đánh riết khá»i vòng binh thứ nhất, qua đến vòng thứ nhì kế gặp tướng Phiên, đánh Giảo Kim mệt thôi thở dốc.
Lúc ấy quân Phiên Ä‘i báo vá»›i tô Xa Luân, Tô Xa Luân nghe báo hét vang, xách búa khai sÆ¡n đón Giảo Kim mà đánh. Trình Giảo Kim Ä‘ang bị tướng Phiên đánh mệt thở khò khè, kế thấy Tô Xa Luân hươi búa đồng chém tá»›i, Trình Giảo Kim hoảng hồn mất vÃa, tráºt yên quăng búa té nhà o. Xảy đâu gió dáºy đùng đùng thổi Giảo Kim bay mất. Tô Xa Luân ngạc nhiên há»i các tướng rằng:
- Có ai bắt đặng nó chăng?
Các tướng đáp:
- Chúng tôi vừa thấy nó nhà o xuống đó thì áp lại liá»n, nhưng không biết vì cá»› nà o mà ngưá»i ngá»±a Ä‘á»u bay đâu mất hết.
Tô Xa Luân nói:
- Thôi thôi! Ta biết rồi! Nó có phép địa hà nh, nên độn thổ trốn Ä‘i. Nhưng nó Ä‘i đây chắc ra ải Bạch Lang, váºy Thiết Bối ra đó mà đón, đừng cho nó vá» nước cứu viện binh qua.
Thiết Bối vâng lệnh kéo quân Ä‘i liá»n.
Nói qua Giảo Kim té nhà o xuống ngá»±a, thì có má»™t vị đạo nhân hóa phép cứu ra khá»i vòng binh, Ä‘em thẳng tuốt vỠải Nhạn Môn. Lúc ấy Trình Giảo Kim còn tinh thần mê mẫn, tai nghe văng vẳng có tiếng gá»i rằng:
- Lá»— quốc công! Hãy tỉnh dáºy tỉnh dáºy!
Trình Giảo Kim mở mắt ra chẳng thấy dinh Phiên, coi lại là chốn đồng không trống trãi, còn mình thì nằm dưới cá»™i cây, phÃa sau có má»™t vị đạo nhân đứng mỉm cưá»i tay cầm phất chá»§. Giảo Kim ngẫm nghÄ© thất kinh, lồm cồm ngồi dáºy há»i:
- Diêm Vương sai ông đến bắt hồn tôi hay dắt Ä‘i là m Thổ Äịa đây?
Äạo nhân thấy há»i cưá»i rằng:
- Không phải Diêm Vương nà o đâu! Ta là ngưá»i cứu thiên tuế ra khá»i vòng binh Phiên đây.
Giảo Kim há»i:
- Ông dùng phép chi mà cứu tôi váºy? Và còn thà nh kia là thà nh nà o đó?
Äạo nhân cưá»i nói:
- Phép chi cứu đặng thì thôi, hãy mau vá» Trưá»ng An chá»n ngưá»i cứu giá, thà nh trì đó là ải Nhạn Môn.
Giảo Kim nghe nói mừng quá, đứng dáºy ngó mông mình má»™t hồi rồi nói:
- Quả phải! Quả phải! Rõ rà ng đất cá»§a nhÃ ÄÆ°á»ng đây! Còn tiên ông tên chi, ở núi nà o, xin cho tôi biết vá»›i, hòng có nhá»› mà cám Æ¡n.
Äạo nhân nói:
- Tôi là Tạ Ãnh Äăng đây!
Trình Giảo Kim mừng quýnh nói:
- CÆ¡ khổ! Váºy mà tôi quên lá»ng chá»›! Năm trước khi không là m gì mà sao chú trốn mất, là m cho tôi kiếm tìm hết sức chẳng ra, nhá»› nhau đôi lụy nhá» sa, trà n đượm đầy đà quá suối, nà o ngá» nay đây gặp gỡ. Ủa bấy lâu chú ở nÆ¡i nà o, sao chẳng vá» hưởng chung phú quý vinh hoa? Lạ nà y! Hà m râu không bạc, da mặt không nhăn, còn xuân mÆ¡n mởn nữa chứ! Ờ á»! Còn khi lúc nãy tôi nhà o xuống ngá»±a, chú là m cách nà o mà cứu ra khá»i đây? Xin phân giải đầu Ä‘uôi cho biết!
Tạ Ãnh Äăng nói:
- Lúc trước khi đến Giang Äô, Ä‘i ná»a đưá»ng gặp chú tôi, ngưá»i Ä‘em vá» núi độ tu tiên, nay đã thà nh chánh quả. Hôm nay thấy anh bị nạn, nên vâng lá»i thầy đến cứu ra đây.
Trình Giảo Kim nói:
- Chú nay đã thà nh tiên hèn chi coi phong lưu quá, xin cho tôi đi theo tu với!
Tạ Ãnh Äăng nói:
- Không đặng đâu! Tôi không phần phú quý, nên theo tiên mà lánh trần, còn anh số vinh hoa, váºy nên phải ráng trung cang mà giúp nước, vả nay ÄÆ°á»ng chúa thá» khổn nguy nan, sai anh vá» viện binh, nếu anh bá» Ä‘i tu thì lấy ai bảo giá?
Trình Giảo Kim nói:
- Việc ấy không há» chi đâu! Vì khi tôi Ä‘i Từ quân sư có nói, há»… sống thì phong là m chức Tịnh Kiên Vương, còn chết thì đặng là m ông Thổ Äịa. Nếu nay tôi trốn biệt, thì ắt há» tưởng chết, Äã không thèm bắt tá»™i, mà lại phong cho là Thổ Äịa nữa có sao.
Tạ Ãnh Äăng nói:
- Anh muốn Ä‘i tu tiên thì phải ăn chay trưá»ng ba năm, tôi thà nh má»›i đặng.
Trình Giảo Kim nghe qua lắc đầu le lưỡi nói:
- Ä‚n gì quá lẽ, chịu nhịn khát sao xong, váºy còn giảm độ sáu tháng đặng không, xin nói qua cho biết?
Tạ Ãnh Äăng nói:
- Giặc Phiên Ä‘uổi tá»›i kia kìa, hãy lo đánh rồi sẽ tÃnh.
Giảo Kim nghe nói láºt Ä‘áºt ngó lại phÃa sau, đằng nà y Tạ Ãnh Äăng hóa giông bay mất. Trình Giảo Kim xem chẳng thấy binh Phiên, ngoáy đầu lại Tạ Ãnh Äăng đâu mất. Bèn nói:
- Lạ Ä‘á»i! Không dè tiên mà cÅ©ng nói láo quá tay.
Nói rồi đứng suy nghÄ© khoái chà báºt cưá»i khan:
- Thôi! Ta đố cái chức Tịnh Kiên Vương chạy đâu cho khá»i.
Dứt lá»i, cởi giáp, mặc áo rá»™ng tá» tế và o, cất chiếu chỉ và ấn soái trong ống tay, thót lên ngá»±a xông thẳng và o ải.
Nói qua khi chúa tôi nhÃ ÄÆ°á»ng đứng trên Má»™c Dương thà nh, thấy Giảo Kim xông và o binh Phiên mà vòng binh không động Ä‘áºy, thì chắc lưỡi than rằng:
- Quân sư ôi! Trình Giảo Kim đã già lại dở, mà chúng ta cố ép sai Ä‘i, nay dinh Phiên im lặng như vầy, thì chắc tÃnh mạng cá»§a ngưá»i hung Ä‘a kiết thiểu.
Từ Máºu Công nói:
- Chư tướng chá»› lo sầu, không há» chi đâu. Trình tướng quân đã được thần tiên cứu khá»i, hiện thá»i Ä‘i tá»›i ải Nhạn Môn rồi.
Vua Thái Tôn nói:
- Từ đây ra đó suốt năm ải có dư, là m sao mà đi mau quá váºy?
Từ Máºu Công nói:
- Phép thần tiên kì diệu lắm, chở Trình tướng quân Ä‘i theo gió theo mây, bây giá» lại qua khá»i Nhạn Môn quan rồi, chừng trên mưá»i ngà y đây thà nh Trưá»ng An sẽ đến.
Thái Tôn mừng lắm nói:
- Nếu Trình vương huynh thong dong vỠnước, chắc không bao lâu sẽ có cứu binh.
Rồi đó chúa tôi dắt nhau xuống thà nh, ngà y đêm lo kiên thủ an lòng chỠđợi.
Äây nói khi Trình Giảo Kim Ä‘i qua khá»i Nhạn Môn quan, giục ngá»±a Ä‘i suốt ngà y suốt đêm, gặp cảnh đẹp không xem, thấy chuyện vui không ngó, cứ dầm sương dãi nắng, lá»™i suối qua đèo, sáng tối chuyá»n nhau cả mưá»i ngà y thì thà nh Trưá»ng An đã tá»›i. Khi đến chợ Trưá»ng An, Giảo Kim xem thấy trước mặt có má»™t ngưá»i, đầu đội bao đảnh xanh, mình mặc áo Ä‘á», chân mà y rô, cặp mắt lá»›n, nước da ngăm ngăm, răng hô vóc cá»p, tuổi chừng mưá»i tám mưá»i bảy. Bá»™ Ä‘i ngả tá»›i ngả lui, giây lát vấp chân té nhà o, rồi lồm cồm trở dáºy ngó quanh quất mắng rằng:
- Giống gì đón đưá»ng ta, té má»™t cái Ä‘au quá!
Nói rồi nhìn sang bên đưá»ng, thấy có hòn đá lá»›n chừng sáu thước bá» dà i, hai thước bá» ngang, ba thước bá» cao, bèn nói rằng:
- Tại mầy đón đưá»ng ta, váºy để ta vác mầy vá» lót đưá»ng Ä‘i cho biết sức.
Giảo Kim nghe nói nghĩ thầm rằng:
- Thằng nà o nói phách quá, cục đá nặng ước ngà n cân, dẫu mình đây cÅ©ng xê không nổi, bá»™ nó Ä‘iên hay sao mà tÃnh lếu như váºy kia!
Trình Giảo Kim nghỉ rồi dừng ngá»±a đứng xem. Xảy thấy ngưá»i ấy xăn áo, bước lại dá»±ng hòn đá dáºy Ä‘i coi bá»™ không mệt chút nà o. Khi ngưá»i ấy Ä‘i tá»›i, thấy Giảo Kim ngồi trên ngá»±a ngó mình vùng hét lên rằng:
- Lão già nà o dám cả gan váºy? Sao thấy công tá» mà không xuống là m lá»… há»?
Trình Giảo Kim nghe nói nghÄ© tức cưá»i:
- Không biết thằng nà y con nhà ai mà du côn quá, nhè Lỗ quốc công mà nạt nộ xưng hô.
NghÄ© xong bèn há»i:
- Mi là con cái nhà ai mà xấc xược quá váºy? Thấy quan lá»›n đã không chà o há»i, lại buông lá»i vô phép há»—n hà o, ta nói cho mà biết, láng cháng ở đây ta cầm tù hết cả lÅ©.
Ngưá»i ấy nghe qua giáºn nói:
- Mi là đồ ăn cướp ở đâu mà dám dối xưng là quan lá»›n, cha ta Ä‘ang là m quan theo phò vua dẹp Bắc, lẽ nà o mi lại chẳng biết sao? Thôi để ta liệng hòn đá nà y, nếu mi có tà i thì bắt, còn dở mượn tiếng chết cho rồi Ä‘á»i.
Ngưá»i đó nói dứt lá»i, liá»n nâng hòn đá lên nhắm Giảo Kim liệng nhầu. Con ngá»±a Giảo Kim nhảy trá»› lên, là m Giảo Kim ngã té lăn cù. Giảo Kim lồm cồm trở dáºy nạt rằng:
- Mầy xưng là con quan sao gặp Lỗ quốc công mà không biết h�
Ngưá»i ấy dụi con mắt nhìn lại, thấy quả Giảo Kim, bèn láºt Ä‘áºt quỳ xuống thưa rằng:
- Cháu lỡ lầm lỗi một phen, xin bá phụ rộng lòng thứ tội.
Trình Giảo Kim há»i:
- Cha cháu là ai? Hiện đang là m chức chi đó?
Ngưá»i ấy nói:
- Thân phụ cháu là Äoà n Chà Viá»…n, là m chứ Äịnh quốc công, Ä‘ang theo phò vua dẹp Bắc, còn cháu đây là Äoà n Lâm.
Trình Giảo Kim nói:
- Nói váºy cháu là con trai cá»§a Äịnh quốc công sao? Thôi, cháu còn thÆ¡ ngây bác không chấp nhất, hãy mau trở dáºy cho bác biểu nà o, cháu Ä‘i uống rượu ở đâu mà say sưa quá đỗi váºy? Từ rà y vá» sau chá»› có nháºu nhẹt sa đỠnhư thế nữa, mà là m mất thể diện nhà quan hết.
Äoà n Lâm nói:
- Thưa! Bữa nay cháu uống rượu tại dinh bác, vì tình anh em nên quá chén lỡ say. Còn bác cũng đi cùng cha cháu dẹp Bắc, bộ đã ban sư sao bác vỠđây?
Trình Giảo Kim nói:
- á»i thôi! Cháu há»i đến việc đó là m chi, phải được ban sư thì phước lắm!
Äoà n Lâm há»i:
- Váºy chứ công việc thế sao đó bác?
Trình Giảo Kim nói:
- Công việc Ä‘ang cÆ¡n bối rối, chúa tôi cùng nháºp Má»™c Dương thà nh bị chúng vây, nên phải vỠđây viện tướng. Váºy cháu hãy mau vá» sá»a soạn thương giáp, đặng sáng ngà y có há»™i tỉ võ nÆ¡i giáo trưá»ng, mà lãnh ấn soái Ä‘em binh cứu giá.
Äoà n Lâm há»i:
- Thánh thượng và các vị bá phụ khác bị vây, còn cha cháu thế nà o hả bác?
Trình Giảo Kim nói:
- Ông già cháu cÅ©ng bị chúng lùa và o rá», nhưng may mạnh giá»i bình yên.
Äoà n Lâm nghe qua cả mừng, liá»n từ tạ Giảo Kim láºt Ä‘áºt tuốt vỠđặng báo tin cho anh em biết.
Äoà n Lâm từ giã Ä‘i rồi, Trình Giảo Kim bèn lên ngá»±a thẳng tá»›i Ä‘á»n vua, quan huỳnh môn láºt Ä‘áºt nghênh tiếp, há»i:
- Có khi Thánh thượng đã ban sư, nên thiên tuế mới vỠcó phải?
Trình Giảo Kim trả lá»i:
- Thôi thôi đừng há»i, công việc như lá»a cháy mà y, hãy mau kÃch cổ đăng văn, đặng thỉnh Äiện hạ ra đây xem chiếu chỉ.
Quan huỳnh môn nghe nói có chiếu chỉ, liá»n dang tay nổi trống gióng chuông, giây lát bá quan tá» tá»±u đông đúc.
Nói qua lúc ấy Äiện hạ Lý trị Ä‘ang ở trong cung, bá»—ng nghe tiếng chuông trống đánh vang, liá»n sá» sang ra ngá»± Ä‘iện, Ä‘oạn cho má»i Lá»— quốc công và o. Trình Giảo Kim và o Ä‘iện quỳ lại tâu rằng:
- Tôi là Trình Giảo Kim, chúc cho Äiện hạ sống lâu muôn tuổi.
Lý Trị nói:
- Xin lão vương bá đứng dáºy, chẳng hay phụ vương tôi dẹp Bắc thế nà o? Mà nay vương bá vỠđây, lại còn thêm chiếu chỉ dạy việc chi nữa đó?
Trình Giảo Kim tâu rằng:
- Khi Thánh thượng ra binh, thâu má»™t hÆ¡n liá»n hÆ¡n năm ải, sau đến kinh đô Phiên quốc, mắc kế không thà nh bị vây hãm tại Má»™c Dương, nguyên soái xuất tráºn mấy lần đại bại, hiện giá» lương thá»±c đã mòn, nên má»™t mình tôi giải phá trùng vây vá» chá»n tướng tà i cứu viện. Xin Äiện hạ hãy xem tưá»ng chiếu chỉ thì rõ trước sau.
Lý Trị quỳ xuống lãnh chỉ, xem xong nói rằng:
- Nay phụ vương sai vương bá vá» chá»n tướng anh hùng, lãnh ấn nhị lá»™ nguyên nhung Ä‘em binh cứu viện, vả chuyện nà y gấp lắm, váºy chúng ta ngà y mai hãy đến giáo trưá»ng, há»™i anh tà i tuyển lá»±a.
Bá quan và Giảo Kim đồng vâng lệnh, rồi đó Äiện hạ bãi triá»u di giá và o cung.
Trình Giảo Kim ra khá»i trà o, bèn thẳng đến thăm cùng các phá»§, tá»›i đâu cÅ©ng thuáºt rõ việc chúa tôi bị vây, và bảo chúng tiểu anh hùng sáng ngà y tá»±u lại giáo trưá»ng tranh ấn soái.
Lúc Trình Giảo Kim đến La phá»§, thì có La An, La Phi, La Äức, La Xuân ra nghinh tiếp, quỳ lạy thưa rằng:
- Chẳng hay thiên tuế đi tảo Bắc xong rồi sao, mà đặng ban sư hồi trà o?
Trình Giảo Kim nói:
- Ờ, ta má»›i vỠđây! Váºy chá»› Äáºu phu nhân có nhà không? Thôi các ngươi hãy mau và o bẩm lại, nói ta xin ra mắt nhé!
La An vâng lệnh, trở dáºy tuốt vô nhà trong, Äáºu phu nhân Ä‘ang rồi trong dinh, xảy thấy La An bước và o, quỳ xuống thưa rằng:
- Nay có Trình lão thiên tuế Ä‘i tảo Bắc má»›i vá», nên phải và o bẩm lại bà hay.
Äáºu phu nhân dạy La An má»i và o, La An vâng lệnh, trở ra thưa rằng:
Bà tôi cho má»i thiên tuế và o.
Giảo Kim theo La An và o ra mắt Äáºu phu nhân. Äáºu phu nhân nói:
- Xin má»i anh ngồi.
Giảo Kim há»i:
- ThÃm nó ở nhà mạnh giá»i?
Äáºu phu nhân nói:
- Nhá» Æ¡n trá»i, nên tôi cÅ©ng đặng sức khoẻ, chẳng hay anh Ä‘i tảo Bắc thắng phụ thế nà o?
Giảo Kim nói:
- NhỠơn đức của Thánh thượng, nên phá mấy ải đầu dễ như chẻ tre.
Äáºu phu nhân há»i:
- Anh vỠtrước có dạy chuyện chi chăng?
Giảo Kin nói:
- CÅ©ng có chuyện nên tôi má»›i vỠđây, vì hôm nay bệ hạ bị vây khổn tại Má»™c Dương thà nh, còn chư tướng kẻ thì lưng má»i gối chùn, ngưá»i thì tuổi cao đầu bạc, không có ai mà dám giải vây hết thảy. Túng thế quá, tôi phải bạo gan, ráng sức phá trùng vây vỠđây, đặng chá»n chúng tiểu anh hùng, ban ấn nhị lá»™ nguyên nhung, Ä‘em binh đến đó giải vây cho bệ hạ mà hưởng lá»™c trà o đình.
Äáºu phu nhân nghe nói thất kinh há»i:
- Váºy các con nhà vương tướng đầu Ä‘i cứu giá hết hay sao?
Trình Giảo Kim nói:
- Phải!
Äáºu phu nhân nghe qua, khóc lóc vá»›i Trình Giảo Kim rằng:
- Há»… con dòng cháu giống, ấy là rưá»ng cá»™t nước nhà , phải lo phò vua dá»±ng nước, trước Ä‘á»n Æ¡n ngá»n rau tấc tất, sau nữa đặng mão và ng Ä‘ai ngá»c cho vinh danh tổ phụ. Nhưng tôi nghÄ© lại, chồng tôi lúc trước cÅ©ng táºn trung báo quốc, dẹp giặc phá thà nh, gan sắt chẳng mòn, lòng son không lợt. Song bởi lầm mưu Tô tặc, nên má»›i bá» mạng chốn sa trà ng. Việc ấy dầu tôi khônh nhắc đến cÅ©ng biết dư, thiệt oan ná» bất minh, thù kia chưa trả, mà cá»u trùng không xét, lại phong cừu nhân đến báºc quốc công, nỡ phụ tôi trung, Ä‘em lòng yêu đứa nịnh. Nay còn có má»™t mình La Thông, tuổi thÆ¡ ngây, tà i nghệ lại chẳng đặng bao nhiêu, việc chinh chiến cÅ©ng chưa từng trải, nếu tôi để nó ra lãnh binh cứu giá thì là m sao đương cá»± cho lại tướng Phiên. Rất đổi anh hùng hà o kiệt còn bị vây thay, huống chi là nó. Nếu dương di là m lối, thì há» La e tuyệt giống nòi, không ngưá»i nối dòng lo bá» hương lá»a, thêm thù nhà chưa trả đặng.
Äáºu phu nhân nói đến đó, thì má»§i lòng, nước mắt chảy như mưa. Giảo Kim thấy váºy cÅ©ng khóc ngất má»™t hồi, rồi nói:
- ThÃm nó phân váºy cÅ©ng phải, bây giá» biết tÃnh là m sao?
Äáºu phu nhân nói:
- Xin anh thương tình cha nó, mà tâu giúp như vầy: Vì cha nó lòng vá»›i triá»u đình, nên phải tá» tráºn, duy sanh đặng má»™t chút giống nòi là La Thông, tuổi còn thÆ¡ ngây, sức trói gà không chặt, đâu dám bì vá»›i tướng hổ, nên Ä‘i cứu giá chẳng đặng, mong nhá» Æ¡n vua tha tá»™i.
Trình Giảo Kim nói:
- Lá»i thÃm nó phân rất phải, thôi để tôi tâu như váºy, chắc thiên tá» bá» qua.
Giảo Kim lại há»i Äáºu phu nhân rằng:
- Còn cháu nó đi đâu vắng mà chẳng thấy và o đây ra mắt?
Äáºu phu nhân nghe há»i, than dà i má»™t tiếng nói rằng:
- Anh há»i đến thằng khốn nạn ấy là m chi, kể từ ngà y mấy vị vương huynh há»™ giá tảo Bắc Ä‘i rồi, thì mấy nhà công tá» kéo phe láºp đảng vá»›i nhau xưng là Tô đảng, Tần đảng chi đó, ngà y nà o cÅ©ng tá»›i diá»…n võ trưá»ng, dá»±ng cá» vác giáo, múa Ä‘ao hươi thương xách kÃch đánh Ä‘áºp rầm rầm vá»›i nhau như giặc, đánh vùi đến chiá»u tối thì vỠăn cÆ¡m, sáng ngà y thì Ä‘i đánh nữa.
Trình Giảo Kim há»i:
- Tô đảng là ai? Còn Tần đảng là ai?
Äáºu phu nhân nói:
- Tô đảng là hai đứa con cá»§a Tô tặc, hai cứ con cá»§a Äằng hiá»n sư và Thạch hiá»n sư; còn Tần đảng là con cá»§a Tần nguyên soái, con cá»§a anh, thằng chết bằm ở nhà nà y và hai anh em nhà há» Äoà n, hai phe đó cứ đánh vá»›i nhau hoà i, chẳng có ngà y nà o mà ngá»›t.
Giảo Kim nghe rồi đắc chà cưá»i nói:
- Äể tôi là m cho Tần đảng mạnh như hùm, còn Tô đảng yếu như nai, tuy không trả đặng thù to, nhưng cÅ©ng trả được thù vặt.
Äáºu phu nhân nghe Giảo Kim nói thì than rằng:
- Ở nhà tôi rầy nó không đặng, nếu nay anh nói như váºy, nó được lợi mà hung hăng hÆ¡n trước nữa, xin anh đừng cho nó hay mà sanh sá»±.
Trình Giảo Kim nói:
- Lá»i thÃm nó nói phải lắm, váºy tôi xin kiếu má»›i xong, kẻo cháu nó vá» nó gặp mà khó lòng.
Äáºu phu nhân nói:
- Xin anh khoan Ä‘i đã, cho tôi dặn lá»i nà y, là m thế nà o anh cÅ©ng ráng rổi tấu giùm, cho nó khá»i Ä‘i bảo giá, thiệt Æ¡n ấy chẳng nhá».
Trình Giảo Kim nói:
- Tôi đã hiểu rồi! ThÃm nó hải dặn dò là m chi cho nhá»c, tôi cÅ©ng hay lo mưu kiếm cá»›, báo thù cho La hiá»n đệ thì má»›i đã nư giáºn, song kiếm chưa ra, thôi tôi xin kiếu.
Trình Giảo Kim nói dứt lá»i liá»n từ giã Äáºu phu nhân quay gót trở ra, khi đến nÆ¡i nhà khách kêu La An và mấy ngưá»i trong phá»§ dặn rằng:
- Nếu công tá» có vá», chúng bây đừng nói có ta đến nghe chưa?
La An và chúng nhân thưa rằng:
- Chuyện ấy chúng tôi cũng rõ biết, xin thiên tuế chớ lo.
Rồi Trình Giảo Kim lên ngá»±a ra vá», trá»i cÅ©ng gần tối, Ä‘i theo đưá»ng lá»™ cách La phá»§ xa xa, thấy má»™t tốp quân gai vác cá» hồng, trên đỠ“Tần đảngâ€. Theo sau là má»™t vị anh hùng đầu đội mão bạc, mặt tợ trăng rằm, mình mang giáp trắng, cỡi ngá»±a bạch long mã, tay cầm trưá»ng thương. Giảo Kim ngó thấy chắc lưỡi thầm rằng:
- Không xong rồi! Chắc La Thông vỠđó, váºy ta phải kiếm đưá»ng Ä‘i tẻ, kẻo gặp mặt nó khó lòng
Giảo Kim than dứt lá»i, bèn giục ngá»±a xuống đồng, Ä‘i dá»c theo bá» con trở vá» phá»§.
Äây nói qua quân lÃnh bên dinh Lá»— quốc công, lúc hoà ng hôn thấy Trình lão thiên tuế vá» tá»›i cá»a, láºt Ä‘áºt và o báo cho Bùi phu nhân hay, Bùi phu nhân nghe báo ra cá»a nghênh tiếp và thưa rằng:
- Tướng quân đã ban sư hay có chuyện chi đó phải trở v�
Trình Giảo Kim nói:
- Nay ta vâng lệnh bệ hạ, vỠđây viện binh cứu giá.
Giảo Kim nói rồi Ä‘i thẳng và o dinh, Bùi phu nhân há»i:
- Chẳng hay bệ hạ Ä‘i tảo Bắc thế nà o, mà phải viện binh cứu giá váºy tướng công?
Trình Giảo Kim nói:
- Phu nhân khéo há»i thì thôi, vì bệ hạ bị vây khổn tại Má»™c Dương thà nh, nên má»›i sai ta vá» viện binh cứu giá.
Bùi phu nhân nghe rồi liá»n truyá»n bà y tiệc giải lao. Hai vợ chồng ngồi lại ăn uống chén thù chén tạc, chuyện vãn cùng nhau. Giảo Kim há»i Bùi phu nhân rằng:
- Thằng nhá» Ä‘i đâu vắng mà chẳng thấy và o ra mắt lão phu váºy phu nhân?
Bùi phu nhân nói:
- Ông còn há»i nó là m chi! Nó là đứa hung hoang đảng tá», ngà y nà o cÅ©ng như ngà y nấy, ăn no rồi lo tụ tam tụ ngÅ© vá»›i nhau bà y trò hà nh hung cùng bà y ra Tần đảng, Tô đảng lăn xăng, đánh lá»™n tá»›i tối mò má»›i vá» phá»§, ở nhà tôi rầy la nó có đặng đâu!
Trình Giảo Kim cưá»i nói:
- Há»… con nhà tướng thì phải váºy chá»› sao? Chá»› cứ lo ăn no ngá»§ kÄ© thì có ra gì đâu!
Lúc hai vợ chồng chuyện vãn, xảy nghe quân lÃnh bẩm rằng:
- Công tỠđã vá»!!!
Quân lÃnh vừa bẩm dứt lá»i, Trình Thiết Ngưu đã vá» tá»›i phá»§, chẳng thèm há»i Trình thiên tuế, bá» Ä‘i ra nhà sau ăn cÆ¡m. Trình Giảo Kim thấy con không chà o mắc cỡ mắng rằng:
- Bộ mà y quáng manh hay sao? Ta ngồi đây mà mầy không thấy?
Trình Thiết Ngưu day lại há»i:
- Lão già chưa chết sao mà còn ngồi đó?
Trình Giảo Kim giáºn lắm nạt rằng:
- Äồ súc sanh! Thiệt to gan dám buông lá»i lá»— mãng? Váºy chá»› ta dạy mà y mấy đưá»ng búa, mầy ở nhà có táºp dợt gì không?
Trình Thiết Ngưu nói:
- Khi cha Ä‘i rồi, tôi ở nhà có ngà y nà o mà không táºp võ, tôi múa búa thì thần kinh quá»· khiếp, chá»› đâu phải tầm thưá»ng, nếu cha chẳng tin, ra thá» sức vá»›i tôi thì biết.
Trình Giảo Kim nạt rằng:
- Äồ chết bầm! Ta đã răn dạy mà y nhiá»u phen, bảo đừng giống tánh ta ngang tà ng lá»— mãng, sao mà y không chịu bá» váºy? Mà y nói mà y táºp búa thuần tục rồi, thì hãy múa thá» ta coi?
Trình Thiết Ngưu nói:
- Phải lắm! Phải lắm!
Trình Thiết Ngưu nói vừa dứt lá»i, bèn xách búa ra hươi múa, chém tả chặt hữu, đỡ trước ngăn sau, múa riết má»™t hồi chỉ thấy đưá»ng búa sáng ngá»i, chá»› không thấy dạng ngưá»i, dẫu mưa sa không thấu, tên qua không lá»t, xem đưá»ng búa rất hay, như công bay phụng lá»™n. Trình Giảo Kim lòng mừng phÆ¡i phá»›i, khen rằng:
- Con Ä‘i đưá»ng búa ấy cha đẹp dạ hết sức!
Trình Thiết Ngưu nói:
- Tuy đưá»ng búa hay như váºy nhưng bữa nay rá»§i quá!
Trình Giảo Kim há»i:
- Chuyện chi mà rủi?
Trình Thiết Ngưu nói:
- Bữa nay tôi bị thằng Tô Lân ra miếng “Sư Tá»â€, anh La Thông biểu tôi phá, tôi bèn dùng thế “Hạng Vương Cá» Äỉnh†xốc tá»›i đà nh đùa, nó xô tôi má»™t cái té nhà o, may không trặc cổ mà chết!
Trình Giảo Kim nói:
- Thứ đồ hư nà ! Mà y là m ta phải mất danh tiếng, miếng “Sư Tá»â€ có gì khó mà không phá đặng. Ai biểu mà y dùng thế “ Hạng Vương Cá» Äỉnh†là m chi, thiệt nó xô mà y té bể đầu cÅ©ng đáng, mà y phải ra miếng “ Hắc Hổ Du Linh†lá»§i và o đánh chá»— nhược nó, nó phải chết tức thì.
Trình Thiết Ngưu nói:
- Thây kệ nó, để ngà y mai tôi giết phức nó cho rồi!
Trình Giảo Kim nạt rằng:
- Äừng có nói xà m! Äêm nay phải táºp dợt cho thiệt tinh thông, đợi sáng ngà y đến diá»…n võ trưá»ng mà đoạt ấn nhị lá»™ nguyên nhung, mà đi giải vây cứu chúa, giết giặc láºp công.
Trình Thiết Ngưu nghe rồi mừng lắm nói rằng:
- Váºy ngà y mai đến đó cha giao ấn soái cho tôi nha!
Trình Giảo Kim nói:
- Chuyện ấy ta không dám chắc, há»… ai giá»i hÆ¡n cứ theo lẽ công bằng mà chá»n tà i thứ nhất, thôi mà y hãy Ä‘i ăn ăn cÆ¡m Ä‘i.
Trình Thiết Ngưu nghe cha nói bắt đầu nổi đóa, bỠđi tuốt ra nhà sau.
Khi La Thông vỠđến phủ, xuống ngựa và o trong thưa với mẹ rằng:
- Lúc con ở diá»…n võ trưá»ng đấu võ thì có nghe tin Thiên tá» bị vây khổn ngoà i cõi Bắc, nÆ¡i thà nh Má»™c Dương, nên sai Trình bá phụ vá» viện binh, mấy nhà công tá» phải Ä‘i cứu giá hết thảy, nay con vá» thưa cho mẹ rõ, đến ngà y mai nà y con phải ra tà i để Ä‘oạt ấn soái.
Äáºu phu nhân nạt rằng:
- Äừng có nói báºy mà chết Ä‘i giá»! Chuyện nà o mà mẹ không hay biết trước, con lại biết hÆ¡n mẹ sao? Kẻ từ khi bệ hạ ngá»± giá phạt Bắc đến nay, thưá»ng có tin là nh vá» phá»§, tráºn nà o cÅ©ng đắc thắng, Ä‘oạt thà nh phiên thế tợ chẻ tre, lấy năm ải không biết mệt, sao con dám nói bệ hạ bị vây ở Má»™c Dương Thà nh?
La Thông thưa rằng:
- Chuyện nà y chắc lắm mà , chứ không phải tiếng đồn dối đâu, vì anh Tần Hoà i Ngá»c nói lại rất rõ rà ng, có Trịnh bá phụ đến dinh mình nữa, và qua ngà y mai thì tuyển chá»n nhị lá»™ nguyên nhung, đặng Ä‘em binh cứu giá. Lá»i anh Tần Hoà i Ngá»c nói con má»›i tin, chứ đâu phải tiếng ngưá»i đồn huyá»…n.
Äáºu phu nhân nói:
- Như váºy thì thiệt rồi, ngưá»i ta tuổi lá»›n và có cha bị vây, nên phải ráng hết sức sức cho tròn ngay vẹn thảo. Còn pháºn con, tuổi còn thÆ¡ ngây, tà i lá»±c tầm thưá»ng, thêm cha không có, vả lại giặc Phiên mưá»i phần hung dữ, bởi cá»› ấy nên bệ hạ chê con còn nhá» nên không đòi. nếu đòi sao Trịnh bá phụ không nói cho mẹ hay?
La Thông thưa rằng:
- Tuy con tuổi nhá» mặc lòng, song cây thương con Ä‘á»u hÆ¡n hết thảy, có nhà công tá» nà o mà chẳng kiên tà i con. Sư Ä‘i cứu giá thì có cha con anh Tần Hoà i Ngá»c, còn việc đưá»ng xá thì có Trình bá phụ trông nom, không can chi mẹ sợ, để con ra đó láºp công vá»›i ngưá»i.
La Thông thưa rồi bèn lui và o háºu dinh. Äáºu phu nhân rÆ¡i lụy dầm dá», kêu a hoà n bảo Ä‘i đòi La An láºp tức, a hoà n vâng lệnh Ä‘i liá»n.
Khi Äáºu phu nhân Ä‘ang ngồi khóc má»™t mình, xảy thấy La An và o thưa rằng:
- Chẳng hay bà đòi tôi có việc chi?
Äáºu phu nhân nói:
- Nà y La An, ngươi cÅ©ng rõ biết, Cha chồng và chồng ta vì nước mà bá» mình, duy còn má»™t chút giống nòi là La công tỠđó! Chẳng dè hôm nay Thiên tá» bị Bắc Phiên vây phá»§ tại Má»™c Dương thà nh, nên sai Trình thiên tuế vỠđòi con chúng quan đặng Ä‘i cứu giá. Ta nghÄ© con ta còn thÆ¡ dại, là m sao mà giải vây cho nổi, hồi nãy ta đã cáºy Trình thiên tuế tâu giùm, thì việc ấy cÅ©ng xong rồi, ngặt bị Tần Hoà i Ngá»c thà y lay, tá» hết lại cho La Thông hay. Nên nó và o nằng nặc quyết đòi Ä‘i cứu giá mà thôi, ta má»›i đòi ngươi và o đặng lo mưu tÃnh kế mà ngăn cản nó lại.
La An ngẫm nghĩ một hồi rồi thưa rằng:
- Dá»… lắm! Dá»… lắm! Tôi đã tÃnh được má»™t kế, và khuya nay thì chúng công tá» Ä‘á»u đến diá»…n võ trưá»ng mà đoạt ấn soái nhị lá»™ nguyên nhung, thì bây giá» phải là m ám phòng kế, cầm công tá» má»›i xong.
Äáºu phu nhân há»i:
- Kế ám phòng phải là m sao?
La An thưa rằng:
- Kế ấy phải là m như vầy… như vầy… thì có lo gì mà cầm công tỠkhông đặng.
Äáºu phu nhân nghe rồi mừng rỡ chẳng cùng, liá»n dạy sắp a hoà n là m y theo.
Khi La Thông ăn cơm tối rồi, đi kiếm La An mà dặn rằng:
- Khuya nay ngươi phải thắng ngá»±a cho tá» tế và bà y thương giản cho sẵn sà ng, chá» qua canh năm, đặng ta đến diá»…n võ trưá»ng tỉ võ nghe!
La An là m bộ dạ dạ xin vâng.
Nói qua mấy nhà công tá» canh ba thức dáºy, lo cÆ¡m nước xong xuôi, rồi canh năm đồng đến diá»…n võ trưá»ng chá» lệnh thi tà i. Còn quan giám khảo là Thái tá» Lý Trị, cÅ©ng dáºy sá»›m trước canh năm, bên tả có thừa tướng Ngụy Trưng, bên phải có Lá»— quốc công Trình Giảo Kim, ngá»± giá đến diá»…n võ trưá»ng. Giám khảo ngồi trên, hai bên ngồi hai quan. Ở giữa bà n án để má»™t trương lụa Ä‘iá»u, má»™t cặp huỳnh huê và ấn nhị lá»™ nguyên nhung. Giây phút, chúng công tá» Ä‘á»u đến ra mắt. Giám khảo phán rằng:
Chư vị vương huynh Æ¡i! Nay vua cha lâm nạn, bị khốn tại Má»™c Dương thà nh, nên sai Lá»— quốc công vá» chá»n má»™t vị nhị lá»™ nguyên nhung đặng Ä‘em binh giải vây cứu giá, nếu có vị nà o võ nghệ siêu quần hãy đến đây lãnh ấn.
Giám khảo vừa phán dứt lá»i, thá»i có má»™t vị công tá», múa búa giục ngá»±a xông ra nói lá»›n rằng:
- Cái búa của tôi hơn hết thảy, xin ban ấn soái cho tôi.
Vị công tỠấy vừa nói dứt lá»i, xảy nghe má»™t vị công tá» khác, hét lá»›n lên rằng:
Trình huynh không đặng già nh chức ấy đâu!
Trình Giảo Kim coi kỉ lại là Äằng Long, thì nói lá»›n rằng:
- Chúng bây chớ nên gây gổ, hãy đấu thỠvới nhau cho biết tà i.
Giảo Kim nói rồi lấy mắt nháy Trình Thiết Ngưu, Trình Thiết Ngưu hiểu ý, nói rằng:
- Äằng Long! Ngươi không giá»i chi, khá nhưá»ng ấn soái cho ta.
Äằng Long nói:
- Huynh có môn nói phách hoà i, hãy giục ngựa đến đây đánh thỠcho rõ tà i cao thấp.
Trình Thiết Ngưu nói:
- Nay vâng lệnh bệ hạ tỉ võ, nếu ai dở thì chết, chá»› không thưá»ng mạng Ä‘a!
Äằng Long nói:
- Phải!
Nói rồi xách cặp roi nhắm đầu Trình Thiết Ngưu đả xuống, Trình Thiết Ngưu hươi búa đỡ vẹt cặp roi ra, thuáºn tay chém lại má»™t búa. Hai ngưá»i đánh hÆ¡n sáu hiệp, Äằng Long mệt tháo mồ hôi, cứ lo ngăn đỡ mà thôi, mặt mà y tái mét! Trình Giảo Kim mừng lắm nói vá»›i Ngụy Trưng rằng:
- Mấy đưá»ng búa cá»§a tôi dạy nó đó anh.
Ngụy Trưng nói:
- Thiệt nghá» búa cao cưá»ng, trên Ä‘á»i má»™t dưới thế không hai.
Lúc ấy Äằng Long lÃnh quÃnh hoảng kinh la lá»›n:
- Tôi xin chịu thua, không dám già nh ấn soái nữa.
Trình Thiết Ngưu quà y ngựa trở lại thưa rằng:
- Xin ban ấn soái cho tôi.
Tô Phụng xem thấy liá»n kêu lá»›n rằng:
- Trình Thiết Ngưu đừng khoe tà i, có ta đến đoạt ấn soái đây!
Trình Giảo Kim biết Tô Phụng là con trai út cá»§a Tô Äịnh Phương thì ghét lắm, bảo Thiết Ngưu ráng giết phức cho rồi. Trình Thiết Ngưu gáºt đầu giục ngá»±a lướt tá»›i nạt rằng:
Tô Phụng, võ nghệ mi còn dở lắm, để ta là m nguyên soái rồi theo ta vác cỠcho xong.
Tô Phụng nói:
- Chẳng cần nói chi nhiá»u lá»i, hãy thá» tà i má»›i biết.
Tô Phụng nói dứt lá»i liá»n hươi giáo đâm đùa, Trình Thiết Ngưu đưa búa đỡ ngăn. Hai ngưá»i đánh đặng tám hiệp, Tô Phụng trổ tà i đâm lia lịa, Trình Thiết Ngưu đỡ đà không kịp, có hở tay đâu mà chém lại. Trình Giảo Kim thấy con muốn chạy, liá»n nói cho đỡ xấu rằng:
- Coi cái thằng, nó cầm cây búa gì lạ quá!
Ngụy trưng nói:
- Thiên tuế dạy là m sao thì nó đánh như váºy, thì trách con trẻ cái ná»—i gì.
Trình Giảo Kim mắc cỡ ngồi là m thinh. Khi ấy Trình Thiết Ngưu sợ chết bèn thối lui nói:
- Ta không tranh ấn soái với mi nữa, để cho mi là m nguyên soái đó.
Tô Phụng bước tới thưa rằng:
- Xin bá phụ ban ấn soái cho tôi.
Trình Giảo Kim còn do dá»± chưa đưa, xảy nghe tiếng ngưá»i hét lá»›n rằng:
- Tô Phụng! Tà i lá»±c mi bao nhiêu mà đặng là m nguyên soái? Phải nhưá»ng chức ấy cho ta!
Tô Phụng day lại, thấy Äoà n Lâm là con trai Äoà n Chà Viá»…n thì nói rằng:
- Tuổi ngươi chưa đặng bao nhiêu, mà cây giáo cÅ©ng không hay, váºy muốn tranh ấn soái cái ná»—i gì?
Äoà n Lâm nói:
- Chẳng cần cãi lẫy là m chi vô Ãch, hãy nếm mÅ©i giáo cá»§a ta cho biết mùi.
Äoà n Lâm dứt lá»i thì thúc ngá»±a vượt lên hươi giáo đâm nhầu, Tô Phụng đưa giáo ra đỡ, đánh chừng năm hiệp thì sức Tô Phụng đã giảm rất nhiá»u, còn Äoà n Lâm quyết Ä‘oạt ấn soái nên ráng sức bình sinh đánh vùi má»™t hồi, là m cho Tô Phụng gần nhà o xuống ngá»±a. Trình Giảo Kim vá»— tay khen rằng:
Ngưá»i mạnh còn ngưá»i mạnh hÆ¡n nữa, khi nãy á»· tà i giá»i ăn hiếp gió con ta, bây giá» bị Äoà n Lâm ăn hiếp lại đáng Ä‘á»i. Vì ta biết Äoà n Lâm là viên tướng dữ, sức mạnh vác nổi hòn đá ngà n cân.
Tô Phụng nhắm thế đánh không lại Äoà n Lâm, sợ để sa cÆ¡ uổng mạng, nên la lá»›n rằng:
- Ta xin nhượng ấn soái lại cho ngươi đó.
Tô Phụng nói rồi, chạy qua đứng nép một bên.
|

15-10-2008, 09:46 AM
|
 |
Äại sắc lang bán cánh gà nướngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi thứ tám
Phu nhân tỠnỗi oan tình.
La Thông Ä‘oạt quyá»n nguyên soái.
Nói vá» Tô Lân thấy Tô Phụng chịu thua thì nổi giáºn múa Ä‘ao giục ngá»±a lướt tá»›i nạt rằng:
- Äoà n Lâm! tuổi ngươi còn nhá» lắm, phải nhượng ấn soái lại cho anh!
Äoà n Lâm nói:
- CÅ©ng nhiá»u tay anh hùng tuổi nhá», sao ngươi dám khi dể ta?
Äoà n Lâm nói dứt lá»i thì hươi giáo đâm tá»›i, Tô Lân đưa Ä‘ao ra đỡ, hai ngưá»i đánh chừng mưá»i hiệp, Äoà n Lâm bị Tô Lân chém má»™t Ä‘ao, trúng chân mà y lả thịt, Äoà n Lâm la lá»›n rằng:
- Tiểu cẩu đầu cắn đau quá.
Tô Lân nói:
- Vả việc chiến trưá»ng biết đâu mà tránh, tôi xin chịu lá»—i, phiá»n ngưá»i đứng lại má»™t bên.
Äoà n Lâm láºt Ä‘áºt bước xuống ngá»±a, đứng theo mấy ngưá»i má»›i vừa bại tráºn. Tô Lân bước tá»›i thưa rằng:
- Xin bá phụ giao ấn soái cho tôi.
Tô Lân má»›i vừa nói dứt lá»i, xảy nghe má»™t ngưá»i la lá»›n rằng:
- Tô Lân chớ nên vô lễ, cái ấn ấy là của anh đấy!
Tô Lân day lại thấy Tần Hoà i Ngá»c thì cưá»i ha hả bảo rằng:
- Cây giáo cá»§a nhà ngươi tầm thưá»ng, mà muốn là m nguyên soái sao đặng?
Tần Hoà i Ngá»c nói:
- Chá»› khá nhiá»u lá»i, hãy thá» tà i má»›i biết ai cao thấp.
Hoà i Ngá»c nói rồi hươi giáo đâm liá»n, Tô Lân đưa Ä‘ao đỡ khá»i, rồi chém lại má»™t cái, thiệt là : Cá» gặp xứng tay má»›i biết ai tà i giá»i. Hai ngưá»i đánh đùa đến chÃn hiệp chưa phân định hÆ¡n thua.
Äây nhắc qua La Thông ngá»§ đến ná»a đêm tình giấc thức dáºy, thấy trá»i còn khuya nên nằm ngá»§ ráng, tá»›i sáng thức dáºy má»™t lần nữa, cÅ©ng thấy trá»i tối như khi nãy, thì tưởng trá»i chưa sáng nên nằm ngá»§ nữa. Rồi má»™t lát thức má»™t lát ngá»§, là m tá»›i năm ba báºn, mà coi trá»i vẫn còn tối hoà i, lúc ấy La Thông lấy là m lạ than rằng:
- Äêm nay sao dà i dữ váºy ta! Lại ngoà i dinh cÅ©ng chưa nghe ai thức dáºy, có khi trá»i còn khuya lắm chứ gì?
La Thông nghÄ© rồi nằm xuống ngá»§ nữa, xảy nghe thấy tiếng trống văng vẳng bên tai, lại nghe ngưá»i Ä‘i ngoà i đưá»ng nói vá»›i nhau rằng:
- Hãy Ä‘i chầm cháºm! Äợi tôi theo coi tỉ võ vá»›i!
La Thông nghe rõ rà ng, láºt Ä‘áºt trá»—i dáºy thì nghe tiếng trống dữ dá»™i hÆ¡n nữa, quả thiệt lúc Ä‘ang thà võ, trong lòng hoảng kinh, nói thầm rằng:
- Chuyện gì mà tỉ thà lúc ná»a đâm như thế kìa? Nếu mình cháºm chân thì chúng nó cướp nguyá»n nguyên soái
La Thông nghÄ© rồi liá»n bước xuống sá»a soạn y giáp, má»a cá»a rá»a mặt. Chẳng ngá» cá»a ấy đã bị La An khóa lại chặt cứng, La Thông tức mình lắm xô tróc cá»a chạy ra xem thấy mặt trá»i gần đứng bóng, thì nổi nóng nói rằng:
- Äể khi ta vá» thì sẽ hay tá»™i chết cá»§a bây.
La Thông nói dứt lá»i thì xách thương lên ngá»±a, để đầu trần nhắm diá»…n võ trưá»ng thúc ngá»±a rá»§i dông. La An trông thấy láºt Ä‘áºt và o bẩm cho Äáºu phu nhân hay, Äáºu phu nhân nghe nói than rằng:
Bởi há» La chẳng may nên sanh con khó dạy, bá»™ nó muốn giặc Phiên giết chết sao mà . Thôi ta cÅ©ng đánh liá»u tá»›i đâu hay đó!
Khi La Thông đến giáo trưá»ng thì thấy Tần Hoà i Ngá»c đánh Tô Lân chạy tuốt, vừa bước tá»›i đặng lÄ©nh ấn nguyên soái, bèn cất tiếng kêu lá»›n rằng:
- Tần huynh hãy ngưá»ng chức ấy lại cho tôi Ä‘a.
Trình Giảo Kim thấy La Thông thì nói thầm rằng:
- Không xong! Thằng cẩu đầu nó đã hay rồi.
Còn Tần Hoà i Ngá»c nghe La Thông kêu thì day lại cưá»i rằng:
- Anh lớn là m nguyên soái mới phải, chớ em nhỠlà m gì cho xong?
La Thông nói:
- Tôi tuy nhá» mà tà i hÆ¡n anh, anh phải nhưá»ng cho tôi má»›i được.
Tần Hoà i Ngá»c nói:
- Äừng có khoe tà i, hãy thá» sức vá»›i nhau đã, nếu ngươi thắng cây giáo cá»§a ta thì ta nhưá»ng ấn soái.
La Thông nói:
- Lá»i anh phân hữu lý.
Nói rồi cầm thương đâm liá»n, Tần Hoà i Ngá»c đỡ hất mÅ©i thương ra, rồi thÃch lại má»™t giáo. Hai ngưá»i đánh vùi đến bốn năm hiệp, Tần Hoà i Ngá»c biết sứ mình yếu hÆ¡n nên la lá»›n rằng:
- Ta xin nhưá»ng cho ngươi đó!
La Thông há»i:
- Nếu trong huynh đệ còn ngưá»i nà o chẳng phục, hãy ra đây thá» tà i. Bằng không thì tôi lãnh ấn soái.
La Thông há»i đến ba bốn lần, nhưng chẳng thấy ai ra, liá»n bước tá»›i bà n ấn thưa rằng:
- Xin bá phụ ban ấn cho tôi.
Giảo Kim nói:
- Mi không sá»a snag áo mão, để đầu cổ chôm bôm, mà lãnh ấn ná»—i gì? Phải ăn mặc nghiêm trang, thì Ä‘eo ấn và o coi mơớ được chứ!
Trình Giảo Kim nói dứt lá»i liá»n sai gia tướng vá» lấy áo mão Ä‘em đến. La Thông thay đổi xong rồi, lấy lụa Ä‘iá»u nai nịt, còn cặp lông và ng thì giắt trên mão. Kế đến Trình Giảo Kim trao ấn. Äiện hạ Lý Trị sai dâng ba chung ngá»± tá»u phán rằng:
- Nay ngự đệ lãnh binh cứu giá, chừng ban sư sẽ thăng thưởng công lao.
La Thông tiếp uống rồi lạy tạ ơn. Trình Giảo Kim nói:
- Vả việc cứu binh như cứu há»a, xin Äiện hạ mau truyá»n chỉ, qua ngà y mai chúng công tá» phải tá» tá»±u nÆ¡i giáo trưá»ng đủ mặt, đặng kéo binh ra đó giải vây.
Lý Äiện hạ khen phải, liá»n ban chỉ tức thì. Việc xong rồi, Lý Trị trở vá» cung, các quan chức lui ai lui vá» dinh nấy.
La Thông đặng ban ấn soái thì lòng mừng phơi phới, giục ngựa chạy riết vỠdinh, và o thưa với mẹ rằng:
- Con đã lãnh chứ nhị lộ nguyên soái rồi, ngà y mai nà y dẫn binh cứu giá.
Äáºu phu nhân giáºn lắm mắng rằng:
- Mầy là đồ súc sanh bất hiếu, hôm qua ta đã dạy mầy hết lá»i, váºy mà mầy chẳng chịu nghe theo, lại khoe sức anh hùng cướp ấn soái là m chi? Vả tướng Bắc Phiên mưá»i phần dữ tợn, chá»› không phải như mấy công tỠở đây, mà mầy chắc hÆ¡n nó đặng! Váºy chá»› ông cha mầy hồi trước, chết vá» nghiệp gì mầy có biết không?
La Thông thưa rằng:
- Thiệt con chưa rõ, xin mẹ thuáºt lại cho con nghe!
Äáºu phu nhân nói:
- Ông cha mầy hồi trước cÅ©ng là hà o kiệt anh hùng, nhưng vì quốc váºn triá»u đình mà thảy sa trưá»ng bá» mạng.
La Thông nghe qua khóc há»i rằng:
- Thưa mẹ! Chẳng hay ai giết ông cha tôi?
Äáºu phu nhân nói:
- Phải chi con không cứu giá thì mẹ cÅ©ng nói rõ cho con nghe, ngặt vì nay con đương kiêm tước soái trong mình, e nóng lòng há»a hổ bất thà nh mà vong mạng.
La Thông nói:
- Oán cả chân không đạp đất, thù riêng không đội trá»i chung, xin mẹ tá»± thuáºt cho con nghe, đặng mà lo Ä‘á»n bồi cho tròn bổn pháºn.
Äáºu phu nhân nói:
- Nếu con có lòng muốn báo cừu cho tổ phụ, th2i không cần há»i mẹ là m chi.
La Thông vá»™i vã há»i:
- Váºy chá»› mẹ bảo con há»i ai bây giá»?
Äáºu phu nhân nói:
- Ngà y mai con hưng binh tảo Bắc, hãy há»i Lá»— quốc công thì tưá»ng chân tóc kẽ răng.
La Thông mừng nói:
- Váºy ngà y mai con há»i Trình bá phụ, nếu không lấy đặng thá»§ cấp cừu nhân, thì nguyện chẳng đứng trong trá»i đất.
Äáºu phu nhân nói:
- Lòng con hiếu thảo như vầy thì mẹ rất khá khen, nhưng khi thi thố Ä‘iá»u chi, hãy khá tiểu tâm cẩn tháºn.
La Thông cuối đầu vâng lệnh, lui trở vỠphòng.
Äêm đó La Thông nằm thao thức mãi, lăn qua trở lại, bức rức không an. Trá»i vừa rạng đông, La Thông liá»n thẳng đến giáo trưá»ng, các công tá» tá»±u hầu đủ mặt. La Thông đầu đội ngân khôi, mình mang bạch giáp, lên ngồi trên trướng khiển tướng Ä‘iá»u binh. Phong Trình Thiết Ngưu lãnh ba ngà n nhân mã là tiá»n bá»™ tiên phuông, anh em Tô Lân, Tô Phụng lo phần váºn lương, còn mình thống quản đại binh đông ba mươi muôn. Khi tế cá» xong rồi, các vị công tá» bảo há»™ nguyên soái và o Lá»— quốc công nổ súng phát cá», độ binh ra khá»i Trưá»ng An, nhắm Bắc Phiên Bạch Lang quan trá»±c chỉ.
Khi đạo binh kéo ra Hà Bắc gần đến U Châu, thì trá»i đã hoà ng hôn, nguyên soái bèn hạ lệnh dừng binh an dinh hạ trại. Giây lát quân sÄ© dá»n cÆ¡m lên, La Thông ngồi ăn uống vá»›i Giảo Kim, bá»—ng sá»±c nhá»› tá»›i việc cá»±u thù, bèn há»i Giảo Kim rằng:
- Thưa bá phụ! Cháu là háºu sanh, nên không rõ ông cha cháu trước thác vì sá»± gì? Mà lúc cháu lãnh ấn nhị lá»™ nguyên nhung, thì mẹ cháu khóc nói vá»›i cháu rằng: Ông cha cháu Ä‘á»u vì triá»u đình mà tá» tráºn. Khi ấy cháu theo há»i đặng lo việc báo cừu, mẹ cháu không chịu tá» ra, dặn biểu ngà y sau há»i bác. Hôm nay nhân canh khuya vắng vẻ, xin bác phân rõ cho cháu tưá»ng, hầu oán trả Æ¡n Ä‘á»n cho tròn chữ hiếu.
Trình Giảo Kim nghe há»i rÆ¡i lệ đáp rằng:
- Cháu thiệt có hiếu lắm! Nên mới lo việc báo oán trả thù. Xưa ông cha cháu, mà nhất là cha cháu chết một cách rất thảm sầu, nói ra cà ng đau lòng chi xiết!
La Thông nghe qua mưá»i phần nóng nảy, há»i:
- Chẳng hay ai giết cha tôi đó, xin bác nói cho tôi biết mau.
Trình Giảo Kim nghe La Thông há»i phăng, nghÄ© lại chuyện xưa động lòng khóc lá»›n, hồi lâu má»›i ráng yểm lụy mà rằng:
- Xin cháu đừng phiá»n não là m chi. Vả đêm nay chưa tiện nói ra, đễ khi cứu giá xong rồi, bác sẽ thuáºt lại tưá»ng táºn cho cháu biết!
La Thông há»i:
- Vì cớ nà o bây giỠchưa tiện nói ra?
Trình Giảo Kim nói:
- Cháu mới ra là m soái, cần phải để tâm trà cho thảnh thơi, nếu va đến sự buồn rầu, thì e hà nh binh bất lợi.
La Thông nói:
- Nếu váºy cháu xin nghe theo lá»i bác, nhưng khi cứ giá xong rồi, xin bác hãy thuáºt lại rõ cháu nghe.
La Thông nói dứt lá»i, từ giã vá» trướng soái. Ngà y thứ truá»yn binh nhổ trại tiá»n quân, hồi lâu ải Nhạn Môn má»›i tá»›i.
Äây nói qua La phá»§, có má»™t vị nhị công tá» tên La NhÆ¡n tuổi vừa lên chÃn, môi son ám phấn, mắt phụng mà y tằm, thưá»ng dùng cặp song chùy đánh muôn ngưá»i sức mạnh. Nguyên La NhÆ¡n nà y vốn là con cá»§a ngưá»i bá»™ hạ La Thà nh là La An, Äáºu phu nhân thấy dá»… thương, nên nháºn là m con nuôi, cưng yêu như con ruá»™t. La NhÆ¡n bình sanh dá»… ăn dá»… dạy, nhưng ngặt má»™t Ä‘iá»u không nết không na, phần võ nghệ cao cưá»ng nên các công tá» chẳng ai đánh lại, thưá»ng ra đưá»ng chá»c chúng la trá»i, dân sá»± Ä‘á»u chạy mặt đến kêu oan, mắng vốn Äáºu phu nyân dà i dà i, Äáºu phu nhân giáºn lắm bắt xiá»ng tại thư phòng, chẳng cho ra ngoà i e sợ sanh sá»±. vả La NhÆ¡n mạnh lắm, những thứ xiá»ng xÃch như váºy muốn chừng nà o ra lại chẳng xong, nhưng chà ng là ngưá»i chà hiếu, rất sợ oai lệnh cá»§a Äáºu phu nhân, nên túng thế như váºy mà chịu hÆ¡n trót tháng.
|

15-10-2008, 09:49 AM
|
 |
Äại sắc lang bán cánh gà nướngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi thứ chÃn
Ra Trưá»ng An, La NhÆ¡n tìm anh.
Núi Ma Bà n, Thiết Ngưu bại tráºn.
Ngà y kia a hoà n bưng cÆ¡m và o cho La NhÆ¡n ăn, La NhÆ¡n cưá»i há»i:
- Chẳng biết vì soa mà mấy rà y anh ta không và o đây thăm viếng?
A hoà n thưa:
- Thế nhị công tỠchẳng hay chuyện chi sao?
La NhÆ¡n há»i:
- Chuyện chi đó?
A hoà n nói:
- Bệ hạ Ä‘i bình Phiên bị vây tại Má»™c Dương Thà nh, sai Trình thiên tuế vá» viện binh, chá»n nguyên soái qua giải vây cứu giá, các công tá» tá»±u ngay diá»…n võ trưá»ng tỉ võ. Äại công tỠđã Ä‘oạt được ấn soái, đẽ Ä‘em binh Ä‘i rồi, là m sao mà và o đây viếng thăm cho được!
La NhÆ¡n vá»™i vã há»i:
- Anh ta đi được mấy hôm rồi?
A hoà n nói:
- Mới hôm nay nữa là được ba ngà y rồi.
La Nhơn nói:
- Việc như vầy mà chúng bây không cho ta hay trước, đặng ta theo đánh Phiên kiếm Ãt cái thá»§ cấp vá» láºp công chÆ¡i.
La NhÆ¡n nói dứt lá»i, liá»n bẻ xiá»ng tháo khóa, chụp cặp song chùy cong lưng nhảy khá»i phòng chạy tuốt.
A hoà n thất kinh kêu lớn lên rằng:
- Nhị công tá»! Nhị công tá»! Phải trở lại cho mau, không thôi bà đánh chết bây giá»!
La NhÆ¡n không thèm nói lại, cứ việc co giò chạy hoà i. A hoà n hoảng hồn, láºt Ä‘áºt chạy và o báo cho Äáºu phu nhân hay. Äáºu phu nhân nghe qua mắng rằng:
- Ai biểu bây nói cho nó hay, bây giỠđây biết là m sao mà tÃnh?
Phu nhân dứt lá»i, liá»n kêu ba ngưá»i tá»› tâm phúc là La Xuân, La Äức, La Phi sai Ä‘i theo tìm lại.
Còn La NhÆ¡n khi ra khá»i phòng, chạy riết môt hồi cách Trưá»ng An tháºt xa, đến cai ngả ba, không biết La Thông Ä‘i ngả nà o mà theo, đứng ngó nhìn ngÆ¡ ngác. Lúc ấy bá»n bá»™ hà nh biết mặt, má»›i xúm lại há»i rằng:
- Nhị công tá» Ä‘i đâu váºy?
La Nhơn nói:
- Ta Ä‘i đánh Bắc Phiên, chúng bây có phải là Bắc Phiên không? Äặng ta cho Ãt chùy lấy thá»§ cấp.
Bá»n bá»™ hà nh hoảng kinh la:
- Äừng đánh! Äừng đánh! Chúng tôi là ngưá»i má»™t nước chá»› không phải Bắc Phiên đâu!
La NhÆ¡n há»i:
- Váºy Bắc Phiên ở chốn nà o, hãy chỉ cho ta Ä‘i bắt nó.
Bộ hà nh nói:
- Bắc Phiên xa lắm, cáºu còn nhá» tuổi Ä‘i sao thấu đến nÆ¡i?
Lúc La NhÆ¡n Ä‘ang nói chuyện vá»›i đám bá»™ hà nh, thì ba ngưá»i gia tướng theo kịp, kêu lá»›n mà rằng:
- Cáºu bẻ xiá»ng Ä‘i đâu? Bà nhà la quở vang đầy! Hãy trở lại cho mau, kẻo bà đánh chết!
La NhÆ¡n há»i:
- Còn chúng bây? Bây giỠmuốn sống hay muốn sống hay muốn chết?
Ba ngưá»i gia tướng nói:
- Bá»™ thế cáºu muốn là m dữ sao? Ba biểu Ä‘i kêu cáºu vá», cá»› gì lại há»i kì như váºy?
La Nhơn nói:
- Nếu chúng ngươi muốn chết thì ta trở lại liá»n, còn bằng muốn toà n thây, thì phải dẫn ta theo anh ta cứu giá!
Ba ngưá»i nghe nói má»›i nghÄ© thầm rằng:
- Cáºu nhá» nà y hung lắm, nếu cãi lá»i e đánh bất tá» thiệt thân, chi bằng kiếm Ä‘iá»u nói gạt thì hay hÆ¡n.
NghÄ© rồi bèn dá»— ngá»t rằng:
- Nếu cáºu muốn theo anh cứu giá thì phải và o thưa cho bà hay, hầu xin chút Ãt bạc tiá»n, là m lá»™ phà mà đi má»›i đặng chứ.
La Nhơn nói:
- Váºy thá»i ta ở đây mà đợi, các ngươi vá» thưa thế cho ta, rồi ra hiệp nhau Ä‘i luôn thể.
Ba ngưá»i gia tướng há»i:
- Tại sao công tỠkhông v�
La Nhơn nói:
- Nếu ta vỠắt mẹ ta chẳng cho đi
Té ra ba ngưá»i lá»›n tÃnh kiếm Ä‘iá»u gạt La NhÆ¡n, nà o ngá» gạt chẳng xong, lại bị La NhÆ¡n là m bà lối. Túng thế phải trở vá» thưa lại.
Äáºu phu nhân nghe qua giáºn lắm, nói:
- Thằng súc sinh nó tháºt ngang ngược! Thôi, trói thây nó! La An Ä‘em tiá»n bạc, ra dắt nó Ä‘i tầm báºy Ãt ngà y, rồi nói kiếm chẳng được La Thông dẫn nó quay trở lại.
La An vâng lệnh lãnh bạc Ä‘i liá»n.
- Còn La NhÆ¡n, khi ba ngưá»i gia tướng Ä‘i rồi, thì ngồi day mặt vá» Trưá»ng An ngó chừng trông đợi. Lúc bốn ngưá»i Ä‘i đến, La NhÆ¡n mừng rỡ há»i rằng:
- Các ngưá»i vá» thưa vá»›i mẹ ta đặng chăng?
La An nói:
- Ba ngưá»i ấy vá» thưa mà không đặng, nhá» có tôi năn nỉ bà má»›i cấp cho tiá»n bạc Ä‘i đưá»ng đây.
La Nhơn khoái chi nói:
- Váºy thì phải mau mau Ä‘i tìm anh ta, chá»› nên trá»… nãy.
Bốn ngưá»i gia tướng nói:
- Nếu tìm không được thì phải trở vỠnghe!
La Nhơn nói:
- Nay mẹ ta đã cho phép rồi, thì phải cố công Ä‘i tìm cho được. Nếu trong sáu ngà y mà các ngươi dắt ta kiếm không được, thì ta Ä‘áºp chết hết cho mà coi.
Mấy ngưá»i nghe nói thất kinh, túng thế phải dẫn thiệt tình nhắm Bắc Phiên chỉ dặm.
Nói vá» tiên phuông Trình Thiết Ngưu lãnh ba ngà n nhân mã Ä‘i hồi lâu khá»i ải Nhạn Môn, ngang qua núi Ma Bà n, xảy nghe tiếng mả la inh á»i. Trình Thiết Ngưu kêu quân dặn rằng:
- Có tiếng mả la chắc có bá»n thảo khấu, váºy chúng bây hãy giữ gìn cho lắm, kẻo nó là m há»—n mà trở tay không kịp Ä‘a!
Trình Thiết Ngưu vừa nói dứt lá»i, bá»—ng thấy và i ngà n lâu la trên núi kéo xuống, Ä‘i đầu là má»™t tên chánh đảng, tuổi nhá» mà bá»™ tướng dữ dằn, đầu đội mão sắt, mình mặc áo Ä‘á», cỡi ngá»±a ô truy, tay xách cặp búa đồng xốc tá»›i nói lá»›n rằng:
- Thằng nà o đó! Thằng nà o đó!
Muốn qua khá»i núi
Trước phải nạp tiá»n
Kháng cá»± đánh liá»n
Vua quan chẳng sợ
Trình Thiết Ngưu nghe nói cưá»i ha hả nói rằng:
- Äồ ăn cướp quá ngang, dám đón binh vua mà đòi tiá»n mãi lá»™.
Thiết Ngưu nói rồi liá»n giục ngá»±a lướt tá»›i, hươi búa hô lá»›n rằng:
- Bá»n bây là loà i cẩu đầu, mà muốn ăn tim sư tá» gan hùm sao? Nay binh trá»i Ä‘i ngang qua đây, lại dám đón đưá»ng thâu thuế?
Tên chánh đảng nói:
- Ta chẳng biết binh trá»i tướng đất nà o hết, nếu muốn qua khá»i đây thì phải nạp tiá»n mãi lá»™, bằng không dâng thá»§ cấp rồi ta sẽ cho qua.
Trình Thiết Ngưu nổi giáºn nạt rằng:
- Cẩu đầu chá»› vô lá»…, hãy đầu hà ng cho mau, Ä‘i theo ông mà tảo Bắc, bằng nói ná»a tiếng không, ông cho má»™t búa bể đầu.
Tên chánh đảng nghe rồi nổi giáºn hươi búa xốc tá»›i chém đùa, Trình Thiết Ngưu đỡ khá»i rồi chém trả lại, hai ngưá»i đánh vùi vá»›i nhau dưới chân núi Ma Bà n, sức lá»±c cầm đồng, bất phân thắng bại. ( Nguyên tên chánh đảng ấy há» Du tên DÅ© Äức, có tà i bắn ná dưới chân tà i lắm, há»… gặp tướng nà o mạnh bạo thá»i dùng chân kéo ná bắn lên). Lúc ấy Du DÅ© Äức đánh cùng Trình Thiết Ngưu đặng hai chục hiệp, Trình Thiết Ngưu không dè có máy dưới chân, nên bị Du DÅ© Äức bắn xẹt và o mặt má»™t mÅ©i tên, trúng và o má thá»§ng tá»›i lá»— tai, máu tuôn lai láng. Trình Thiết Ngưu la lên má»™t tiếng rồi giục ngá»±a chạy dà i. Du DÅ© Äức cưá»i lá»›n rằng:
Thưởng má»™t mÅ©i tên chưa đủ trừ tiá»n mãi lá»™, ta quyết ở đây thâu đặng tiá»n mầy.
Du DÅ© Äức nói dứt lá»i liá»n giục ngá»±a đến bóng cây mà đứng đợi. Còn Trình Thiết Ngưu bị tên Ä‘au quá, bá» hết binh gia chạy nhà o, chạy hÆ¡n năm mươi dặm má»›i gặp đội binh sau. La Thông thấy Trình Thiết Ngưu trở vá» thì là m lạ, vừa muốn há»i Trình Giảo Kim, kế thấy Trình Thiết Ngưu chạy và o bẩm rằng:
Khi tôi Ä‘i ngang qua núi Ma Bà n, thì có ăn cướp chặn đưá»ng đòi tiá»n mãi lá»™, tôi nổi giáºn đánh vá»›i nó, bị nó bắn má»™t mÅ©i tên, thiếu chút nữa phải bá» mạng, may chạy khá»i vỠđây, xin nguyên soái tha tá»™i!
Trình Giảo Kim mắng rằng:
- Äồ hư nà ! Thứ ăn cướp như váºy mà thua, còn tÃnh Ä‘i đánh giặc Phiên ná»—i gì?
La Thông nói:
- Bởi chánh đảng tà i cao nên má»›i dám đón binh trá»i mà đòi tiá»n mãi lá»™, nay gặp tướng tà i nếu bá» qua uổng lắm, để tôi đến bắt nó là m kẻ tùy tùng.
Trình Thiết Ngưu nói:
- Thằng đó có tà i kẹp ná dưới chân bắn hay lắm, nếu nguyên soái ra tráºn thì phải đỠphòng.
La Thông gáºt đầu. Kế Trình Giảo Kim nói:
- Cháu hãy để cho bác đánh cho, vì chúng nó hễ thấy mặt bác thì phải đầu hà ng.
La Thông thưa:
- Cháu ở không là m chi, mà để cho bác phải nhá»c lòng nhá»c sức.
Trình Giảo Kim nói:
- Nếu bác ra đó thì chặc có lợi mưá»i phần! Bởi cháu chưa rõ, vì bác lúc nhá» nghèo chuyên là m nghỠấy, thiệt tổ ăn cướp đây, há»… chúng nó thấy mặt thì xuống ngá»±a phục liá»n.
La Thông tức cưá»i rồi truyá»n lệnh phân binh kéo tá»›i.
Lúc ấy Du DÅ© Äức trông thấy, bèn dẫn ba trăm lâu la áp tá»›i nạt rằng:
- Phải nạp tiá»n mãi lá»™ thì ta má»›i cho qua, nếu không tiá»n thì hãy mau dâng đầu nguyên soái.
La Thông nghe qua cả giáºn, thúc ngá»±a tá»›i nạt rằng:
- Cưá»ng khấu! Bá»™ mi muốn chết hay sao? Mà dám cả gan đón đưá»ng binh bổn soái.
Du DÅ© Äức nói:
- Ta không phải quyết đón đầu binh mà đáºp là m chi, chỉ vì trên núi thiếu ăn, nên xuống xin má»™t ngà n muôn há»™c lương để trừ tiá»n mãi lá»™.
La Thông nói:
- Nếu mầy chết đói thì theo bổn soái ăn cơm, bằng nghịch mạng cứng đầu, ta cho lãnh một thương đổ ruột.
Du DÅ© Äức nổi giáºn nói:
- Mầy là thằng con nÃt, sao dám phách lối vá»›i ta, hãy ráng giữ mình mà lãnh thá» chÆ¡i má»™t búa.
Du DÅ© Äức hươi búa đánh liá»n, La thông cá» thương đỡ ra, là m con ngá»±a cá»§a DÅ© Äức thối lui mưá»i mấy bước. Du DÅ© Äức hoảng kinh la lá»›n rằng:
- Khoan đã! Khoan đã!
La Thông dừng tay cầm thương bên trái phòng sẵn vì biết DÅ© Äức tÃnh bắn mình. Kế nghe DÅ© Äức la lá»›n má»™t tiếng rằng:
- Coi mũi tên ta đó!
La Thông biết trước nên chẳng giáºt mình, hợm tay mặt lên chá» tên tá»›i bắt liá»n, còn tay trái thì hươi thương đâm mắt ngá»±a. Con ngá»±a DÅ© Äức bị đâm Ä‘au quỵ xuống, ném Du DÅ© Äức té nhà o, binh ÄÆ°á»ng áp tá»›i nắm đầu trói quách lại. Lâu la thấy DÅ© Äức bị bắt vùng la lên rằng:
- Nhị đại vương bị bắt rồi, hãy mau vỠbáo cho Thái đại vương biết.
Nói rồi kéo nhau chạy tuốt vỠnúi Ma Bà n.
La Thông nghe lâu la nói váºy bèn đứng đó chá», giây phút thấy trên núi bay ngá»±a xuống má»™t ngưá»i. Äầu đội bao đãnh, mặt xanh mà y Ä‘á», mắt tròn răng hô, tay múa sóc vo vo, nhắm ngay chá»— La Thông chạy lại. La Thông lấy roi chỉ, há»i lá»›n rằng:
- Ta Ä‘em binh cứu giá, sao ngươi dám cản đưá»ng?
Ngưá»i ấy nói:
- Ta sai tướng Ä‘i mượn lương, ngươi không cho thì thôi, sao lại dám cả gan bắt em ta há»! Mau mau mở dây thả trả lại không thôi ta đánh chết bây giá»!
La Thông cưá»i nói:
- Mầy là quân rừng rú không hiểu sá»± Ä‘á»i, há chẳng nghe danh môn giáo há» La phò ÄÆ°á»ng triá»u định quốc sao?
Ngưá»i ấy nghe qua nghiến răng nói:
- Nói váºy mầy là bá»™ hạ cá»§a Thế Dân, con cá»§a La Thà nh à ?
La Thông cưá»i nói:
- Phải! Ta là con của La Thà nh đây! Nhà ngươi đã biết soái gia, sao không cải tá quy chánh xuống ngựa đầu hà ng?
Ngưá»i ấy cưá»i ha hả nói:
- Hảo tặc chưởng! Ta cùng ngươi có thù chẳng đội trá»i chung, nếu chẳng giết ngươi thì đứng là m ngưá»i rất uổng.
La Thông ngạc nhiên nói:
- Ta là công gia tỠđệ, thuở nay chưa há» xuất tráºn chiến chinh, nà o có giết hại ai mà ngươi gá»i là thù?
Ngưá»i ấy nói:
- Ngươi chưa rõ sao? Ta lÃ ÄÆ¡n Thiên Thưá»ng, con cá»§a ÄÆ¡n Hùng TÃn. Nguyên ngà y xưa cha ta cùng cha ngươi kết nguyá»n đệ huynh thiết nghÄ©a, sau cha ta là m phò mã tại Lạc Dương, bảo tấu cho cha ngươi là m chức Nhất Tá»± Tịnh Kiên vương và hết lòng háºu đãi. Mà cha ngươi vong ân bá»™i nghÄ©a bá» qua đầu ÄÆ°á»ng, rồi dẫn dụ ÄÆ°á»ng Vương sang công phá Lạc Dương hại ch ta chết nên cái há»n ấy chẳng quên được. Nay ta gặp ngươi đây, quyết bắt mổ lấy gan mà tế cha ta cho hả giáºn.
La Thông nghe qua cưá»i rằng:
- Nói váºy ÄÆ¡n ca ca đây mà em không biết, nhưng anh trách Ä‘iá»u ấy sai rồi!
ÄÆ¡n Thiên Thưá»ng cả giáºn nói:
- Phải lắm chá»›! Nay cha ta chết rồi thì cha ngươi vô tá»™i chá»› sao! Ta cÅ©ng từng biết thế thưá»ng trong việc chiến chinh, thì ai bênh chúa nấy. Còn nay ta cùng ngươi là anh em mà gặp nhau đây, đáng lẽ phải muôn và n hân hạnh, nhưng cha ngươi láºp ác tâm phản hại bạn, luáºn tá»™i ấy rất nặng ná», thù mi không đứng chung trá»i, ngươi phân thế nghe sao cho đặng?
Thiên Thưá»ng dứt lá»i, múa sóc đánh ngay đầu La Thông, La Thông cá» giáo lên đỡ, rồi nói rằng:
Xin ca ca đừng nóng nảy, hãy xuống ngựa và o ra mắt Trình bá phụ, đặng đồng qua Bắc Phiên cứu giá là hơn.
ÄÆ¡n Thiên Thưá»ng nói:
- Gặp thù chẳng trả, uổng đấng anh hùng! Ngươi cứ nói nhiá»u lá»i vô Ãch!
Nói rồi lại múa sóc đánh tá»›i nữa, La Thông né khá»i rồi đâm lại má»™t thương, ÄÆ¡n Thiên Thưá»ng đỡ chẳng nổi, tráºt yên té nhà o xuống ngá»±a. La Thông truyá»n quân bắt dẫn tốt vá» dinh, hiểu dụ rằng:
- Bây giỠxin anh hãy quy hà ng, kẻo uổng oan tánh mạng.
Lúc ấy ÄÆ¡n Thiên Thương nghÄ©:
- Nay mình bị bắt, nếu không thuáºn ắt tánh mạnh chẳng còn, chi bằng chịu đỡ rồi sau sẽ tÃnh.
Chá»§ ý Thiên Thưá»ng đã định, giả ý nói rằng:
- Nguyên soái đã có lòng tưởng đến, tôi xin quy thuáºn Ä‘i dẹp Bắc láºp công.
La Thông nói:
- Tôi sợ nghe anh ngoà i miệng nói như vầy, mà trong lòng chẳng thiệt chăng?
Thiên Thưá»ng nói:
- Tôi là ngưá»i hà o kiệt, má»™t lá»i nói ra bốn ngá»±a khó theo, nếu tôi ở má»™t mặt hai lòng, thì Ä‘i đánh bắc Phiên đây, xin chết nÆ¡i tay kẻ giặc.
La Thông thấy Thiên Thưá»ng thỠđộc cÅ©ng tin, má»›i cở trói đứng dáºy và và o ra mắt Giảo Kim.
Äến nÆ¡i Thiên Thưá»ng bước tá»›i là m lá»…. Trình Giảo Kim nói:
- Hiá»n Ä‘iệt! Khi trước cha cháu cùng bác đây là anh em kết nghÄ©a, ngà y nay bác thấy cháu không lá»›n lại võ nghệ cao cưá»ng, thiệt bác mừng hết sức.
Thiên Thưá»ng cúi đầu lạy tạ, rồi lui lại chà o há»i anh em. Kế có tiếng kêu há»i rằng:
- ÄÆ¡n đại ca, anh đã đầu nguyên soái rồi, sao chẳng cứu em vá»›i?
Thiên Thưá»ng ngó lại thấy đó là Du DÅ© Äức, bèn bước tá»›i nói vá»›i la Thông rằng:
- Ngưá»i nà y là anh em bạn cá»§a tôi, xin nguyên soái rá»™ng dung, thâu cho là m bá»™ hạ.
La Thông y lá»i, truyá»n quân mở trói cho Du DÅ© Äức, Ä‘oạn dạy quân thiết tiệc đãi đằng, cùng nhau ăn uống trò chuyện đến khuya rồi Ä‘i ngá»§.
Rạng ngà y, La Thông ngá»§ dáºy nghÄ© thầm rằng:
- Ta coi thế hai ngưá»i nà y không phải thiệt đầu hà ng, e có giá» phản phúc, nếu để ở gần ắt khó vá» sau, chi bằng kiếm kế đẩy ra xa cho yên má»i việc.
La Thông nghÄ© rồi liá»n ban lệnh tiá»…n cho ÄÆ¡n Thiên Thưá»ng là m tiên phuông, dạy Ä‘oái lãnh ba ngà n quân Ä‘i trước đến ải Bạch Lang chỠđó. Thiên Thưá»ng lãnh lệnh tiá»…n và binh mã xong, ra dắt Du DÅ© Äức, dẫn quân rầm rá»™ tiến vá» Bạch Lang quan hạ trại.
|

15-10-2008, 09:50 AM
|
 |
Äại sắc lang bán cánh gà nướngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi thứ mưá»i
Bạch Lang quan Ngân Nha trổ tà i.
Thiết toán bà i cả thắng ÄÆ°á»ng tướng.
Khi đóng trại xong rồi, Du DÅ© Äức nói vá»›i ÄÆ¡n Thiên Thưá»ng rằng:
- Bây giá» hãy còn sá»›m, váºy để tôi Ä‘i khiêu chiến thá» coi.
ÄÆ¡n Thiên Thưá»ng cản rằng:
- Tướng Bắc Phiên nhiá»u kẻ đại tà i, ta chá»› có nên háo thắng.
Du DÅ© Äức nói:
- Tôi có nghỠbắn ná dưới chân hay lắm, không hỠgì đâu mà anh lo.
Du DÅ© Äức dứt lá»i liá»n hươi búa lên ngá»±a, xông ra trước ải kêu lá»›n lên rằng:
- Bớ quân sĩ trên thà nh, hãy báo với chủ tướng ngươi ra đây mà hội chiến với ta.
Quân Phiên nghe nói láºt Ä‘áºt chạy và o phi báo tức thá»i.
Nguyên tướng giữ ải Bạch Lang nà y tên là Thiết Bối Ngân Nha, mình cao má»™t trượng, lưng lá»›n mưá»i vây, đầu lá»›n mắt to, khi ra tráºn thưá»ng dùng cây thiết toán bà i, sức mạnh muôn ngưá»i không địch. ( Cây thiết toán bà i nà y bá» dà i sáu thước, bá» ngang ba thước, bá» gác hai thước, nặng má»™t ngà n năm trăm cân ). Lúc ấy Thiết Bối Ngân Nha Ä‘ang ngồi trong dinh bà n luáºn việc quân vá»›i chúng tướng, xảy thấy quân sÄ© chạy và o báo rằng:
ÄÆ°á»ng binh đã kéo đến, có tướng khoe tà i khiêu chiến trước ải quan.
Thiết Bối Ngân Nha nghe cưá»i ha hả nói:
- Nó đà tới số nên mới đến đây.
Nói rồi truyá»n quân khiêng toán bà i ra, xách thót lên ngá»±a phát pháo khai thà nh xuất tráºn.
Ngoà i thà nh Du DÅ© Äức Ä‘ang đợi, bá»—ng nghe trong thà nh pháo nổ, kế xông ra má»™t tướng dị kỳ, tay cầm khối sắt quá to, bèn nạt rằng:
- Thằng má»i Phiên! Hãy xưng tên mà chịu chết!
Thiết Bối Ngân Nha cưá»i nói:
- Mi muốn biết tên ta sao? Ta là bộ hạ củ Tô Xa Luân nguyên soái, Bạch Lang quan tổng binh Thiết Bối Ngân Nha đây.
Du DÅ© Äức nói:
- Ta không biết Tô Xa, Thiết Bối gì hết! Mau dâng thà nh thì toà n mạng, nếu nghịch mạng cặp búa nà y bá»a óc.
Thiết Bối Ngân Nha dựng mà y nạt rằng:
- Thằng chết bầm vô lễ! Hãy thông tên đi đặng ta cho lãnh một bà i biết sức.
Du DÅ© Äức nói:
- ÄÆ°á»ng trà o La nguyên soái giá hạ, tiên phuông Du DÅ© Äức đây.
Thiết Bối Ngân Nha cưá»i nói:
- Tá»™i nghiệp! Ai biểu đặt tên là Du DÅ© Äức là m chi, hôm nay phải tuyệt mạng.
DÅ© Äức nghe qua cả giáºn, liá»n múa cặp búa xông tá»›i chém nhầu, Thiết Bối Ngân Nha đưa toán bà i ra đỡ, nghe cái rảng cặp búa con văng đâu mất! Du DÅ© Äức hoảng king toan quay đầu ngá»±a chạy, kế bị Ngân Nha tiếp cho má»™t toán bà i nữa nát đầu.
ÄÆ¡n Thiên Thưá»ng ở sau tráºn thấy váºy khóc lá»›n lên rằng:
- Em ta chết rồi! Ta quyết trả thù cho đặng.
Nói rồi hươi sóc giục ngựa tới toan đánh, Thiết Bối Ngân Nha đưa bà i lên nạt rằng:
- Mầy muốn chết thì hãy xưng tên cái đã!
ÄÆ¡n Thiên Thưá»ng nói:
- Ta lÃ ÄÆ¡n Thiên Thưá»ng, tướng tiên phuông cá»§a La nguyên soái đây.
Thiên Thưá»ng nói dứt lá»i liá»n cá» sóc nhắm đầu Ngân Nha đâm tá»›i, Ngân Nha cầm toán bà i đánh lên, Thiên Thưá»ng vuá»™t tay sóc bay đâu mất, Ngân Nha cưá»i ngất cho thêm má»™t bà i nữa, Thiên Thưá»ng nhà o xuống ngá»±a dẹp thây. Binh ÄÆ°á»ng thấy hai tướng tiên phuông đã tá» tráºn thì hoảng hồn, Ä‘ua nhau kéo chạy thối vá» báo tin cho nguyên soái.
Lúc ấy La Thông đang kéo binh tới, xảy gặp bại binh lai báo rằng:
- ÄÆ¡n tiên phuông và Du DÅ© Äức ra tráºn, bị Phiên tướng Ä‘áºp chết hết rồi.
La Thông nghe nói giáºt mình la:
- Cha chả! Phiên tướng mạnh dữ đến thế sao? Tá»™i nghiệp ÄÆ¡n ca tuổi nhá» mà thác oan, hại tông má»™n tuyệt diệt.
La Thông than dứt lá»i liá»n hối quân kéo rút đến gần ải nổi súng an dinh. Lúc ấy trá»i đã xế chiá»u, La Thông truyá»n quân canh nghiêm ngặt đặng nghỉ ngÆ¡i má»™t đêm sau đó xuất tráºn.
Ngà y thứ, trá»i vừa rá»±ng sáng, La Thông thăng trướng, chư tướng hầu hạ hai bên, La Thông há»i:
- Hôm nay có tướng nà o dám đi khiêu chiến?
Trình Thiết Ngưu bước ra nói:
- Tôi xin lãnh mạnh cho.
La Thông nói:
- Trình huynh có Ä‘i phải cẩn tháºn đỠphòng.
Trình Thiết Ngưu nói:
- Xin nguyên soái chớ lo!
Dứt lá»i hươi búa lên ngá»±a, dẫn binh xông tá»›i bên thà nh khiêu chiến.
Tiểu Phiên ngó thấy láºt Ä‘áºt và o phi báo tức thì. Thiết Bối Ngân Nha nghe báo mỉm cưá»i, vá»™i vã xách toán bà i lên ngá»±a khai thà nh xuất tráºn. Trình Thiết Ngưu xem thấy Ngân Nha cầm toán bà i mà nghÄ© thầm rằng:
Trong mưá»i tám món binh khÃ, món nà o mình cÅ©ng từng biết hết, mà thằng nà y nó cầm cái gì lạ như vầy kìa! Bá»™ thế bên nà y hay dùng những thứ như vầy chăng?
Thiết Ngưu nghÄ© rồi liá»n nạt rằng:
- Phiên tướng biết tà i ngá»n búa ta chăng? Hãy mau dâng ải quy hà ng, không thôi bá» mạng.
Thiết Bối Ngân Nha cưá»i nói:
- Chá»› nói rá»™n nhiá»u lá»i, hãy xưng tên nghe thá».
Trình Thiết Ngưu nói:
- Mi muốn biết tên ta phải ngồi cho vững, kẻo vừa nghe giáºt mình té bể óc Ä‘i giá». Ta là con cá»§a Lá»— quốc công Trình thiên tuế, tên là Trình Thiết Ngưu đây. Ta vâng lệnh La nguyên soái, ra thỉnh thá»§ cấp ngươi vá» nạp.
Thiết Ngưu nói dứt lá»i liá»n hươi búa chém tá»›i. Ngân Nha đỡ cho má»™t bà i, Thiết Ngưu gần nhà o xuống ngá»±a, rồi tiếp thêm má»™t bà i, Trình Thiết Ngưu ráng đỡ xé tuốt hổ khẩu tay, thất kinh la hoảng rằng:
- Thằng cẩu Phiên mạnh thiệt.
Vừa nói vừa giục ngá»±a chạy dà i. Ngân Nha cưá»i ngất chẳng thèm rượt theo, đứng đó lấy roi chỉ qua dinh ÄÆ°á»ng nói lá»›n rằng:
- Có ai thiệt tà i sao không ra tráºn, lại sai tướng dở là m chi!
Còn Trình Thiết Ngưu chạy dà i đến dinh, bẩm với nguyên soái rằng:
- Thằng tướng Phiên mạnh quá, tôi đánh không lại, xin nguyên soái rộng dung.
La Thông giáºn lắm quở rằng:
- Má»›i xuất tráºn đầu mà để cho đại bại, tháºt quá tệ muôn phần, hãy lui ra cho rảnh.
La Thông dứt lá»i bèn há»i chúng tướng rằng:
- Còn ai dám ra tráºn nữa chăng?
Tần Hoà i Ngá»c bước tá»›i thưa:
- Xin nguyên soái cho tôi Ä‘i thá».
La Thông nói:
- Tần huynh Ä‘i thá»i chắc thắng, nhưng phải ráng giữ gìn.
Tần Hoà i Ngá»c đắc lệnh, đỠthương lên ngá»±a xông ra.
Tần Hoà i Ngá»c đến nÆ¡i, Ngân Nha xem thấy nạt rằng:
- ÄÆ°á»ng tướng tên chi, hãy mau xưng ra, đừng có chạy nữa.
Tần Hoà i Ngá»c nói:
- Ta là Tần Hoà i Ngá»c, con cá»§a Há»™ quốc công Tần Thúc Bảo.
Thiết Bối Ngân Nha cưá»i rằng:
- Váºy mầy là con Tần Thúc Bảo đây sao?
Tần Hoà i Ngá»c Nạt rằng:
- Ngươi đã biết danh ta, sao chưa trói mình chịu chết!
Nói rồi đâm má»™t giáo, Ngân Nha đưa toán bà i ra đỡ, là m cho ngá»±a Hoà i Ngá»c lui trên mưá»i bước, đánh đặng bảy tám hiệp, Hoà i Ngá»c liệu thế cá»± không lại bèn giục ngá»±a chạy tuốt vá».
Trong trại, La Thông Ä‘ang ngồi chá»i tin, xảy thấy Hoà i Ngá»c mệt thở hà o hển vá» thưa rằng:
- Thiệt quả tướng Bắc Phiên nà y mạnh lắm, tôi đánh chẳng lại, xin nguyên soái rộng dung.
La Thông lắc đầu nói:
- Thắng bại là lẽ thưá»ng, anh hãy lui ra an nghỉ. Nhưng ai địa đầu mà phá không nổi thì là m sao Ä‘i thấu Má»™c Dương thà nh. Thế nà y bổn soái phải xuất tráºn má»›i xong.
La Thông dứt lá»i liá»n nai nịt đỠthương lên ngá»±a, dẫn chúng tướng kéo binh mã ra dinh. Thiết Bối Ngân Nha thấy bên ÄÆ°á»ng kéo ra má»™t đạo binh rất đông, Ä‘i đầu là má»™t viên tiểu tướng, bèn giục ngá»±a tá»›i nạt rằng:
- Thằng nhỠtên hỠlà chi? Mau thông cho ta biết!
La Thông nói:
- Bổn soái là La Thông, con của Việt quốc công La Thà nh đây.
Thiết Bối Ngân Nha nghe nói thất kinh nghĩ thầm:
- Thằng nà y con La Thà nh, chắc nó giống cha tà i lắm chẳng chơi.
NghÄ© rồi liá»n nói:
- Há» La mi có giá»i thì giá»i bên Trung Nguyên, chứ qua đây ắt bị Thiết Bối nhai xương.
La Thông căm giáºn nạt rằng:
- Chá»› có nhiá»u lá»i, hãy coi cây giáo bổn soái đây.
Nói xong đâm qua má»™t giáo, Thiết Bối Ngân Nha đỡ khá»i Ä‘áºp lại má»™t bà i, rồi đó hai tướng đánh vùi vá»›i nhau trên năm chục hiệp không phân thắng bại. La Thông cà ng đánh cà ng khoẻ, còn Ngân Nha mệt thở pho pho, bèn cá» bà i đỡ thương dừng lại hét rằng:
- La Thông mạnh thiệt!
La Thông nói:
- Mi sợ ta rồi sao?
Ngân Nha giáºn nói:
- Dễ sợ minh không! Chớ có khoe tà i, ta quyết lấy đầu cho đặng.
Nói rồi đánh nữa, đánh thôi mùi mẫn trót sáu mươi hiệp cầm đồng. La Thông mới nghĩ thầm rằng:
- Ta trá bại mà giết nó mới xong.
NghÄ© rồi bèn đâm báºy má»™t thương quà y ngá»±a bá» chạy. Thiết Bối biết La Thông trá bại nên chẳng rượt theo, đứng đó cưá»i lá»›n rằng:
- La Thông! Ngươi có tà i thì trở lại đánh vá»›i ta, chá»› láºp kế đâm lén ngưá»i như thế dở lắm.
La Thông nhắm gạt chẳng được, bèn trở lại đánh nhầu má»™t tráºn nữa tá»›i đỠđèn mà vẫn cầm đồng, rồi đó hai bên Ä‘á»u thâu binh vá» hết.
La Thông vỠđến dinh, các tướng ra nghinh tiếp. La Thông than rằng:
- Thằng Phiên nà y giá»i lại khôn, ta không biết là m sao mà lấy thà nh cho đặng?
Trình Giảo Kim than rằng:
- Nay phá không nổi ải Bạch Lang, thì là m sao đi tợi Mộc Dương thà nh mà cứu giá cho được?
La Thông nói:
- Xin bác chá»› Ä‘em lòng phiá»n não! Äể mai cháu quyết má»™t trưá»ng huyết chiến cùng nó ắt xong.
Nói rồi truyá»n binh dá»n cÆ¡m ăn, và cắt binh tướng cảnh giá»›i.
Ngà y thứ, trá»i vưa rá»±ng sáng, La Thông dẫn binh đến trước ải khiêu chiến. Quân Phiên và o phi báo, Ngân Nha xách bà i ra ẩu đả vá»›i La Thông, đánh tá»›i tối mà cÅ©ng cầm đồng, ai vá» dinh nấy. Qua bữa sau, hai tướng cùng há»™i chiến vá»›i nhau nữa, mà cÅ©ng chẳng ai hÆ¡n, đánh trá»n ba ngà y bất phân thắng bại.
Äến ngà y thứ tư, bữa sáng ấy La Thông thăng trướng, lúc bấy giá» Trình Giảo Kim còn ngá»§ sau dinh. La Thông Ä‘ang ngồi bá»—ng nhiên xây xẩm bần thần, bèn cúi đầu trên án ngá»§ phức Ä‘i. Hai bên chư tướng thấy váºy, định cho nguyên soái vì xuất chiến ba ngà y má»i mệt, đêm ngá»§ chưa đã nên gia thêm, nên chẳng dám kêu, cứ đứng chung quanh hầu hạ.
Còn La Thông trong lúc mÆ¡ mà ng, chợt thấy ngoà i cá»a bước và o hai ngưá»i, má»™t ngưá»i đội mão rồng mặc áo gấm, râu ba chòm vắn, da sáºm mặt xéo mà y dà y, con mắt bên tả có nổi lên má»™t gân máu Ä‘á», còn má»™t ngưá»i nữa đầu đội kim khôi, mình mang giáp huyết, mặt trắng môi son, mà y tằm mắt phụng, châu thân khô đầy những máu như thể bị thương. Hai ngưá»i ấy bước tá»›i trước mặt La Thông khóc và nói rằng:
- Mầy là đồ bất hiếu! Không lo báo oán cho ông cha, lại chẳng vâng lá»i mẹ dạy! Giá»i lắm sao mà là m nguyên soái? Tà i chi mà dám đánh Bắc Phiên?
La Thông nghe mắng thất kinh bèn há»i:
- Chẳng hay nhị vị là ai má quở tôi chuyện ấy?
Ngưá»i có râu nói:
- Ta là La Nghệ, ông ná»™i cá»§a mầy, còn ngưá»i nà y là La Thà nh, vốn cha mầy đó. Ta cùng cha mầy trung nghÄ©a, mà chịu thác oan, cả mấy năm nay ngáºm há»n nÆ¡i chÃn suối, bây giá» vá» mách bảo, cho mầy báo oán trả cừu.
La Thông nghe qua vùng khóc lên mà rằng:
- Bây giá» con má»›i biết mặt ông, cha tháºt ná»—i mừng nà y chi xiết. Xin cha ông nói tên cừu nhân cho con rõ, đặng con lo báo thù trả oán.
La Nghệ nói:
- Cháu có lòng chà hiếu, tháºt đáng khen, còn sá»± tÃch nà y cháu muốn tưá»ng, thì há»i Lá»— quốc công sẽ rõ.
La Thông cúi đầu vâng dạ, kế La Thà nh bước lại nói rằng:
- Con có lòng cứu chúa, mà phá chẳng nổi ải Bạch Lang, váºy để cha cho con váºt nà y, giết Thiết Bối Ngân Nha dá»… lắm.
La Thông há»i:
- Chẳng hay cha cho con váºt chi đó?
La Thà nh nói:
- Con đừng há»i là m chi! Äể cha đút nó trong tay áo con đây, xem qua thì rõ.
Dứt lá»i bèn đút váºy ấy và o tay áo La Thông, rồi xô La Thông ra má»™t cái rồi nói rằng:
- Thôi! Con hãy trở dáºy, cha Ä‘i đây…
La Thông giáºt mình tỉnh dáºy, mồ hôi ướt đầy mình, xem chung quanh thấy chư tướng hầu hạ đủ đầy, còn ông, cha Ä‘i đâu mất. La Thông liá»n truyá»n quân sÄ© ra dinh sau má»i Lá»— quốc công.
Giây lát Trình Giảo Kim bước ra, há»i La Thông rằng:
- Cháu cho má»i bác ra có việc chi chăng?
La Thông nói:
- Xin bác tạm ngồi, cho cháu há»i thăm má»™t chuyện.
Giảo Kim ngồi xuống há»i:
- Cháu muốn há»i chuyện gì? Hãy nói Ä‘i!
La Thông nức nở thưa rằng:
- Cháu má»›i nằm má»™t Ä‘iá»m chiêm bao lạ lắm! Thấy ông cha cháu vá» mách bảo, biểu phải báo thù. Cháu há»i ai là cừu nhân, thì ông cháu dạy biểu há»i thăm bác. Nên cháu má»i bác ra đây, xin bác thuáºt rõ cho cháu tưá»ng.
Trình Giảo Kim nghe qua thất kinh nói:
- Thúc phụ và hiá»n đệ tháºt hiển linh, má»›i hiện hồn vá» ban ngà y mà mách bảo. Nhưng ngặt má»™t Ä‘iá»u là ải nà y lấy chưa đặng nên bác chẳng dám nói ra, xin cháu hãy an lòng, đợi khi đến Má»™c Dương thà nh, rồi bác sẽ tá»± thuáºt đầu Ä‘uôi cho cháu rõ.
La Thông chẳng bằng lòng, bèn là m bộ sợ hãi nói:
- Bác ôi! Không xong đâu! Ông tôi có hăm rằng: Nếu bác không chịu nói ra, ông tôi sẽ bắt hồn bác xuống Diêm đình hầu kiện.
Trình Giảo Kim thất kinh xanh mặt bèn láºt Ä‘áºt vái rằng:
- Xin chú, em đừng bắt, để tôi thuáºt cho cháu nó nghe.
La Thông thấy váºy mừng lắm mà rằng:
- Xin bác là m Æ¡n nói cho chÃnh chắn.
Trình Giảo Kim nói:
- Việc nà y chẳng nhắc đến thì thôi, chớ nhắc ra muôn và n bi thảm!
Nói xong kêu gia tướng dạy rằng:
- Chúng bây hãy ra đằng sau trại, lại phòng ta dỡ gương lấy gói tên me đem ra đây.
Gia tướng vâng lá»i, và o lấy Ä‘em ra láºp tức.
Trình Giảo Kim thấy gói tên me, liá»n khóc và nói vá»›i La Thông rằng:
- Cháu ôi! Cháu hãy mở gói ấy mà coi, rồi bác sẽ nói cho cháu biết.
La Thông y lá»i mở gói ra thấy những tên me, chẳng rõ chi bèn há»i:
- Tên nà y có quan hệ chi, xin bác cắt nghÄ©a cho cháu tưá»ng vá»›i!
Giảo Kim nói:
- Äây là váºt hại cha cháu đó! Nguyên khi trước ông cháu bị má»™t mÅ©i tên và o con mắt bá» mình, rồi sau cha cháu bị bó tên me nà y mà chết.
La Thông há»i:
- Chẳng hay ai bắn ông, cha tôi, và bây giỠnó ở tại đâu?
Trình Giảo Kim nói:
- Thằng bắn ông, cha cháu đó là Ngân quốc công Tô Äịnh Phương, bây giá» nó Ä‘ang bảo giá tại Má»™c Dương thà nh.
La Thông há»i:
- Nó là đồng liêu phò một chúa, sao cớ gì lại giết cha tôi?
Trình Giảo Kim nói:
- Nguyên thuở trước Ä‘á»i nhà Tùy, vì vua Dượng đế lá»—i đạo, nên các nÆ¡i là m phản xưng vương. Lúc ấy Tô Äịnh Phương phò Hạ Minh Vương Äáºu Kiến Äức, Ä‘em binh qua đánh Hà Bắc là chá»— ông ná»™i cháu trấn giữ, ông ná»™i cháu Ä‘em binh ra cá»± địch, bị Tô Äịnh Phương bắn trúng nhằm con mắt tả, vỠđến dinh nhổ mÅ©i tên ra liá»n chết, đến sau ông già cháu cÅ©ng lầm mưu nó, sa ngá»±a tại Ứ Nê Hà , bị nó trên bá» bắn nát mình mà chết. Thương hại cha cháu bị bắn cả thảy má»™t trăm bảy cái tên me, bác Ä‘em thây vá» chôn, nhổ ra thấy cái lưng lá»§ng như mặt rá»—.
La Thông nghe dứt đỠmặt hét lớn rằng:
- Tôi nguyện phân thây Tô Äịnh phương trăm mảnh, mà báo cừu cho tổ phụ. NghÄ© lại há» La ba Ä‘á»i trung nghÄ©a công lao đối vá»›i nước nhà rất nhiá»u, thế mà vua chẳng thương pháºn thác oan mà báo cừu, lại phong cho cừu nhân là m quan cá»±c phẩm, nếu tôi chẳng móc gan Tô tặc, thì thá» chẳng đứng là m ngưá»i.
La Thông đang lúc thịnh nộ, xảy thấy quân sĩ và o báo rằng:
- Có quan váºn lương là Tô Lân, Tô Phụng chở lương vỠđến.
La Thông nghe đến cả giáºn nạt rằng:
- Hãy trói quách Tô Lân, Tô Phụng đem nạp cho mau.
Quân sĩ vâng lệnh bắt trói dẫn và o. Tô Lân, Tô Phụng quỳ thưa:
- Bẩm nguyên soái! Hai anh em tôi má»›i váºn lương vỠđến, chưa há» phẹm tá»™i chi, sao nguyên soái muốn hà nh hình oan như váºy?
La Thông nghe há»i biết mình có lá»—i, nhưng chẳng lẽ Ä‘em sá»± báo thù mà giết, bèn truyá»n lệnh rằng:
- Tô Lân hãy đem lệnh tiễn ra đánh ải Bạch Lang, phải cho thắng, chứ thua vỠthì ta cứ theo quân pháp mà trị tội.
Nói rồi truyá»n quân mở trói, anh em há» Tô lãnh lệnh tiá»…n lui ra.
Ra ngoà i rồi Tô Phụng há»i Tô Lân rằng:
- Chẳng biết nguyên soái vì việc chi mà giáºn muốn giết chúng ta, nay lại sai anh phải ra lấy ải Bạch Lang, nếu thua vá» bị tá»™i, vả tướng Phiên nà y tà i lắm, chắc phen nà y anh chết rồi!
Tô Lân khóc nói:
- Em không thấy ý La Thông sao?
Tô Phụng nói:
- Em thiệt không biết, chẳng hay vì duyên cá»› chi váºy?
Tô Lân nói:
- Khi anh em ta vá» má»›i đến dinh, La Thông chẳng thèm há»i coi lương nhiá»u, thiếu đủ, lại truyá»n lệnh trói hết dẫn và o. Lúc ấy anh thấy La Thông nước mắt chưa ráo, chắc nó nhá»› đến cừu xưa, muốn giết anh em ta trả oán, nhưng chẳng tìm ra cá»›, nên má»›i là m ngặt sai anh phải phá ải, vả bây giá» La Thông Ä‘ang cầm quyá»n cả trong tay, chắc tánh mạng anh đây phải khốn.
Tô Phụng nói:
- Anh cứ an lòng Ä‘i đánh, dầu chẳng may bại tráºn em sẽ tâu rổi cho anh.
Tô Lân nói:
- Anh chắc La Thông quyết báo cừu, nếu thua vá» dầu em rổi tâu thế nà o cÅ©ng không đặng. Thôi bây giá» em hãy theo lược tráºn, anh ra đánh thá» má»™t phen, sống thác bá» nà o tá»›i đâu hay đó.
Tô Phụng khen phải, rồi đó anh em lên ngựa hươi binh khà thẳng đến bên thà nh.
Khi anh em hỠTô đi rồi, La Thông mới nói với Trình Giảo Kim rằng:
- Lúc ấy thân phụ tôi có bảo tôi rằng: Nếu con muốn phá đặng ải Bạch Lang, thì cha cho con má»™t váºt, nói rồi đút váºt ấy trong tay áo tôi, nhưng chẳng biết chân giả thế nà o, nà y giá» tôi chưa coi đến.
Trình Giảo Kim nói:
- Váºy cháu hãy thá» xem lại coi thế nà o!
La Thông vâng lá»i, thò trong tay áo lấy ra đặng má»™t mảnh giấy, trên đó có vẽ má»™t cái cung tròn vo và má»™t mÅ©i tên. La Thông không hiểu cá»› chi má»›i há»i Giảo Kim. Giảo Kim nói:
- Cái nà y rất lạ! Bác Ä‘oán không ra, nhưng hồn trung lương muốn giúp triá»u đình mà cho váºt nà y, thì nó chẳng phải là đồ vô dụng, để bác suy nghiệm thá» coi.
Trình Giảo Kim suy nghÄ© má»™t hồi, rồi gáºt đầu lia lịa nói rằng:
- Phải rồi! Phải rồi! Cái nà y là nguyệt nhi nổ, của cha cháu hay dùng năm xưa.
La Thông há»i:
- Nguyệt nhi nổ là cái chi váºy?
Trình Giảo Kim nói:
- Nguyệt nhi nổ là cái ná nhá» bằng trang mặt trăng, nếu ra tráºn đánh không thắng, thì lấy nguyệt nhi nổ bắn thình lình, ắt giặc kia phải chết, ông già cháu ngà y xưa thưá»ng dùng nó mà giết lắm tướng tà i, hôm nay má»›i vẽ há»a đồ cho cháu đây, váºy hãy táºp bắn cho hay, đặng ra đó bắn thằng Phiên tướng.
La Thông nói:
- Tôi thuở nay chưa hiểu cách dùng, thì là m sao mà luyện táºp tinh thông cho đặng?
Giảo Kim nói:
- Việc ấy cháu khá»i phải nhá»c lòng! Vì lúc trước cha cháu có chỉ cách dùng cho bác, bác biết hết nhưng chẳng táºp nên không rà nh, váºy cháu hãy biểu quân nó là m, rồi bác sẽ chỉ cho.
La Thông cả mừng liá»n trao há»a đồ cho quân Ä‘i liệu.
Nói qua anh em nhà hỠTô đến trước ải khiêu chiến, bị Thiết Bối Ngân Nha đánh thôi đại bại, túng thế phải vỠtrại thưa với La Thông rằng:
- Bẩm nguyên soái! Thiết Bối Ngân Nha quả quá tà i cao, chúng tôi đánh chẳng lại vỠđây, xin nguyên soái rộng tình thứ tội.
La Thông trợn mắt nạt rằng:
- Tô Lân! Binh má»›i đến ải đầu, ngươi không rán cho thắng tráºn lại sợ chết trở vá», tướng bất tà i như thế còn để là m chi.
La Thông nói dứt lá»i, truyá»n quân sÄ© Ä‘em ra chém mà bêu thá»§ cấp. Quân sÄ© nghe lệnh rút gươm thá»™p cổ Tô Lân dẫn Ä‘i. Tô Phụng Ä‘iếng hồn, lệt Ä‘áºt quỳ lạy thưa rằng:
- Việc binh gia thắng bại là lẽ thưá»ng, xin nguyên soái dung anh tôi lần thứ nhất.
La Thông nghe nói nạt luôn rằng:
- Thế thưá»ng công thưởng tá»™i trừng, sao mi dám cả gan chống trả cùng ta? Quân sÄ©! Mau dẫn Tô Phụng ra đánh bốn chục côn Ä‘á»n tá»™i.
Quân sĩ đắc lệnh, kéo Tô Phụng ra ngoà i, đánh bốn chục côn bò la bò lết!
Tô Phụng bị đánh rồi, ngó lên thấy quân sĩ đã chém đầu Tô Lân thì khóc ròng, rồi ráng lần mò vỠtrại. VỠđến nơi, Tô Phụng nghĩ thầm:
- Ngà y nay La Thông nó quyết báo tiá»n cừu, đã giết chết anh mình, nếu mình cÅ©ng ở đây chắc cÅ©ng có ngà y bị nữa!
Tô Phụng tÃnh thế không xong, bèn gom góp hà nh lý, chỠđến canh ba lẻn ra trốn Ä‘i mất.
Ngà y thứ La Thông thăng trướng, xảy thấy quân sĩ ở trại Tô Phụng và o báo rằng:
- Äêm hồi hôm nà y Tô Phụng gói quần áo, chẳng biết có việc chi mà bá» Ä‘i đâu mất.
La Thông nói:
- Chắc là nó trốn rồi! á»i! Mà ba Ä‘á»i thằng tướng dở, Ä‘i đâu thì Ä‘i cho khuất mắt, không cần tìm kiếm là m chi.
La Thông vừa nói dứt lá»i, kết bá»n quân là m cung Ä‘em dâng nguyệt nhi nổ, La Thông cầm trao cho Giảo Kim và há»i rằng:
- Chúng nó là m như vầy có đúng vá»›i cái cung mà thân phụ cháu thưá»ng hay dùng thuở trứơc chăng?
Giảo Kim xem hồi lâu rồi nói:
- Äúng lắm! Thiệt là đúng lắm! Váºy cháu hãy ra sau trại, đặng bác chỉ dạy cho.
La Thông vâng lá»i ra dinh sau luyện táºp, luyện trong ba ngà y đã tinh thông, hô đâu bắn trúng đó.
La Thông thấy mình táºp đã rà nh thì mừng lắm! Qua sáng ngà y thứ tư, La Thông dáºy sá»›m nai nịt hẳn hòi, cất cung nhá» trong mình, rồi dẫn binh tướng đỠthương đến bên thà nh. Quân Phiên và o báo cho Thiết Bối Ngân Nha, Thiết Bối Ngân Nha nghe báo cưá»i rằng:
Bộ bên nó hết tướng tà i rồi, nên bữa nay mới đến đây đặng chịu chết đó.
Nói rồi truyá»n quân thắng ngá»±a, xách toán bà i thót lên phát pháo khai thà nh.
La Thông ở ngoà i thấy Thiết Bối Ngân Nha xông ra thì hét lớn lên rằng:
- Phiên tặc! Hôm nay ta quyết lấy thủ cấp mi đây!
Dứt lá»i liá»n múa giáo đâm tá»›i, Thiết Bối Ngân Nha cá» bà i ra đỡ, rồi đánh đến ba mươi hiệp, La Thông trá bại, quà y ngá»±a thối lui, Thiết Bối Ngân Nha gò ngá»±a lại cưá»i lá»›n rằng:
- La Thông! Chớ chơi miếng cũ, ta có dại gì mà đuổi theo đâu.
La Thông là m thinh, lấy nguyệt nhi nổ vái rằng:
- Hồn cha có linh, xin phù hộ cho con bắn nhằm tướng ấy.
La Thông quay ngá»±a lần tá»›i, đưa nguyệt nhi nổ nhắm ngay cổ Ngân Nha, Thiết Bối Ngân Nha chẳng hiểu cá»› chi, cứ trÆ¡ mắt nhìn La Thông trân trối, bá»—ng mÅ©i tên xẹt tá»›i bắn trúng yết hầu, Ngân Nha té nhà o xuống đất, La Thông thúc ngá»±a tá»›i thưởng cho má»™t giáo Ä‘i Ä‘á»i, rồi cùng các tướng xua binh và o Ä‘oạt ải, quân tiểu Phiên mất chá»§, kéo nhau chạy tuốt vá» Kim Linh Xuyên.
|
 |
|
| |