 |
|

16-10-2008, 03:02 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương 6
Má»—i ngưá»i theo Ä‘uổi má»™t con đưá»ng...
Trá»i đã rạng nÆ¡i nhà tu Lancelot và Per-ceval nghỉ chân. Như hôm qua hỠđã quyết định, giỠđây má»—i ngưá»i bước và o con đưá»ng đơn độc cá»§a mình. Ngưá»i thì Ä‘em cánh tay mạnh mẽ cá»§a mình giúp mẹ láºp lại hòa bình trong xứ sở mình, ngưá»i thì Ä‘i tìm không mệt má»i cho được tòa lâu đà i có chiếc bình Graal, chiếc bình hầu như luôn luôn lẩn tránh chà ng.
HỠôm ghì nhau tháºt lâu, rồi thúc ngá»±a phi nhanh, không hiểu còn có ngà y gặp nhau nữa không như những ngà y được ban phúc là nh xa xưa bên những bữa tiệc cá»§a chiếc Bà n Tròn.
Tháºt vô Ãch nếu như ta muốn tÃnh những ngà y Lancelot lang thang trên mình ngá»±a, nhưng các bạn hãy tin lá»i ngưá»i kể chuyện nà y: những ngà y đó rất nhiá»u, nhiá»u lắm.
Chà ng chỉ dừng ngựa khi nà o cần nghỉ, chà ng đi qua biết bao rừng sâu, đất đai cằn cỗi và chạm trán biết bao cuộc gặp gỡ kỳ lạ. Nhưng vẫn không mảy may thấy dấu vết gì của lâu đà i vua Câu Cá.
Hè đến, chà ng vẫn rong ruổi trên mình ngá»±a, chà ng qua nhiá»u khu rừng có cây cao, gặp nhiá»u nhà ở, nhà tu. Cuối cùng chà ng ra khá»i má»™t khu rừng rất rá»™ng phải mất rất nhiá»u ngà y má»›i tá»›i bìa rừng.
Trước mặt chà ng trải dà i má»™t thảm cá» tuyệt đẹp lốm đốm hoa nÆ¡i có má»™t dòng sông rá»™ng nước trong vắt êm Ä‘á»m chảy qua. Nhìn ra táºn chân trá»i xem có chiếc cầu nà o không, ánh mắt Lancelot bắt gặp má»™t con tà u lá»›n. Lại gần chà ng thấy trên chiếc xuồng dùng là m cầu lên tà u má»™t ngưá»i đà n ông vóc dáng mạnh mẽ Ä‘ang đứng vá»›i ba hiệp sÄ© đáng kÃnh tóc bạc phÆ¡ vì tuổi tác.
Bên cạnh bốn ngưá»i là má»™t thiếu nữ tuyệt đẹp.
- Xin chà o các vị và thiếu nữ xinh tươi! -Lancelot chà o khi tá»›i gần. - Xin há»i gần đây có tòa lâu đà i nà o không ạ? - Có, có má»™t lâu đà i! - Cả mấy ngưá»i trên thuyá»n Ä‘á»u đồng thanh đáp. - Lâu đà i đẹp nhất trong tất cả các lâu đà i! NÆ¡i trị vì cá»§a vua Câu Cá!
Lancelot hầu như không tin ở tai mình nữa...
NÆ¡i linh thiêng ấy, nÆ¡i chà ng Ä‘i tìm qua bao ngà y tháng ấy, ngưá»i ta vừa báo cho chà ng biết là ở rất gần đây! Là n sóng mừng vui trà n ngáºp lòng chà ng, chà ng xuống ngá»±a Ä‘i tá»›i bá» sông, chạy qua cả hoa cả cá».
- A! Xin các vị, hãy vì các thánh mà bảo cho tôi biết nó ở chá»— nà o, bởi vì tôi chỉ có má»—i má»™t mục Ä‘Ãch Ä‘i tìm lâu đà i ấy!
- Thưa hiệp sÄ© không gì đơn giản bằng, -thiếu nữ tươi cưá»i trả lá»i. - Chỉ cần chà ng Ä‘i ngá»±a theo hướng ngá»n đồi chà ng trông thấy kia.
Một chiếc cầu bằng đá sẽ đưa chà ng sang đó.
Thế là chà ng chỉ còn nghÄ© đến việc nhảy lên ngá»±a và phi như bay vá» hướng đó. Nhưng má»™t giá»ng nói đầy uy lá»±c giữ chà ng lại.
- Hiệp sĩ! Hẳn chà ng biết rõ nơi chà ng đến là nơi lưu giữ chiếc bình Graal. Chà ng cũng biết vua Câu Cá thuộc dòng dõi thế phiệt trâm anh thế nà o. Chẳng lẽ chà ng tưởng cứ xông và o nơi thiêng liêng đó mà không xưng các tội của mình trước sao?
Bị tá»± ái, Lancelot chất vấn ba cụ già vừa nghiêm khắc nói ra những lá»i đó:
- Chẳng lẽ các cụ cho rằng bao ngà y trá»i, mùa nà y qua mùa khác, có má»—i mình tôi ở trong rừng sâu, tôi có nhiá»u dịp là m vẩn đục tâm hồn mình sao?
- Ngưá»i nà o không biết mình Ä‘i tìm cái gì thì là m gì có cÆ¡ may tìm thấy nó được cÆ¡ chứ!
- Cụ già bẻ lại một cách khó hiểu.
Và chiếc tà u cứ thế rá»i Ä‘i xa dần. Cụ già còn gá»i lại Lancelot:
- Trước cái cầu có má»™t nhà tu trong đó có má»™t tu sÄ© rất má»±c thương ngưá»i. Hãy tin tôi, đến mà xưng tá»™i vá»›i tu sÄ© thì má»›i Ä‘i tiếp được. Thôi chà o anh.
Bị dằn vặt quá thể vì những lá»i cụ già nói, Lancelot lên đưá»ng Ä‘i đến quả đồi và chẳng mấy chốc chà ng nhìn thấy má»™t chiếc cầu kiến trúc rất hoà nh tráng xây bằng đá hoa cương, suốt dá»c cầu trang trà bằng những bức tượng đắp rất công phu.
Và như ngưá»i ta đã nói vá»›i chà ng, chân cầu có má»™t túp lá»u sÆ¡ sà i, ngoà i cá»a là má»™t cây tháºp tá»± lá»›n.."Tuy những lá»i cụ già nói vá»›i ta có phần mÆ¡ hồ nhưng lá»i cụ khuyên rất phải. Trước khi và o tá»›i nÆ¡i có những linh váºt cao quý nhất trên Ä‘á»i nà y ta xưng tá»™i là đúng thôi.
Lancelot vừa gõ, cá»a mở ngay. Má»™t thầy tu già mặt mà y hốc hác vì sống thiếu thốn đưa chà ng và o má»™t chốn nhà tranh vách đất đầy khói.. Lan-celot bà y tá» nguyện vá»ng muốn được xưng tá»™i.
Không nói ná»a lá»i, thầy tu chỉ cho chà ng má»™t chiếc ghế nguyện bằng rÆ¡m.
Và Lancelot thú những tá»™i cá»§a mình. Nhưng vá» chuyện tá»™i lá»—i cá»§a chà ng thì ngưá»i kể câu chuyện nà y không thể nói được gì hết bởi như váºy sẽ là là m má»™t việc xấu xa.
Khi thầy tu sắp sá»a xá tá»™i cho chà ng, chà ng nói vá»›i thầy tu:
- Thưa cha, xin cha tin cho rằng trong tất cả những tá»™i tôi vừa xưng, tôi Ä‘á»u bà y tá» lòng ân háºn. Tuy nhiên vẫn còn má»™t tá»™i lá»—i mà tôi không muốn nói ra và thá»±c tế tôi không thể nà o cảm thấy ân háºn dù chỉ là má»™t chút. Äó là bởi vì đối vá»›i tôi đó là tá»™i lá»—i đẹp nhất, đáng yêu nhất mà tôi phạm phải.
- Con Æ¡i, - vị thầy tu nghiêm nét mặt nói, -đôi khi có những tá»™i lá»—i phạm phải ta thấy êm ái nhưng giá cá»§a nó bao giá» cÅ©ng cay nghiệt. Là m gì có tá»™i nà o đẹp và đáng yêu! Con muốn nói đến tá»™i gì váºy?
- Thưa cha, tá»™i lá»—i mà miệng tôi sắp sá»a nói ra đây, lòng tôi không má»™t chút nà o muốn chuá»™c lại. Tôi yêu ngưá»i vợ cá»§a quân vương tôi, nà ng Guinevière xinh đẹp. Tình cảm nà y trong sạch và cao thượng đến ná»—i tôi chẳng thấy chút gì là xấu xa trong đó cả.
- Hãy tỉnh ngá»™ hỡi chà ng hiệp sÄ©! - Vị thầy tu kêu lên. - Con đã phạm má»™t trong bảy tá»™i chÃnh lại còn phản lại lòng tin cá»§a đức vua con.
Xin con, con hãy sám hối ngay má»™t cách thà nh tháºt, Trá»i sẽ tha thứ cho con và ta sẽ là m phép giải tá»™i cho con!
Lancelot thú tháºt:
- Thưa cha việc đó tôi không thể là m được.
Sá»± thá»±c là như váºy. Tôi không cho là mình đã là m má»™t việc xấu.
Vị thầy tu buông mình ngồi xuống, mệt má»i.
- Hiệp sÄ© ạ, - thầy tu cố gắng thuyết phục thêm, - tôi nghÄ© chà ng Ä‘i đến lâu đà i vua Câu Cá, tôi xin khẳng định vá»›i chà ng là nếu chà ng không thú nháºn tá»™i nà y vá»›i ai cả thì Trá»i sẽ coi.chà ng không xứng đáng nhìn thấy chiếc bình Graal.
- Thế thì đà nh váºy. - Lancelot trả lá»i.
Chà ng đứng lên, cầm lấy vÅ© khÃ, chà o vị thầy tu Ä‘ang ngồi buồn bã, và đi tìm con ngá»±a cá»§a mình.
Ãt phút sau vó ngá»±a chà ng lá»™p cá»™p qua cầu, bước lên má»™t con đưá»ng dốc hai bên có rất nhiá»u ngá»n đèn chiếu sáng rồi đến má»™t cánh cá»a lá»™ng lẫy trang hoà ng má»™t chữ tháºp... hai bên có hai con sư tá»...
Lancelot vẫn nhá»› lá»i Gauvain vá» cảnh xung quanh lâu đà i có bình Graal, chà ng thấy chẳng có gì giống cả ngoà i việc có hai con thú.
- Nhưng việc gì ta phải lấy là m lạ? - Lancelot tá»± bảo. - Gauvain chẳng bảo ta là lần thứ hai anh ta quay lại đây, sá»± váºt đã hoà n toà n thay đổi sao?
Chà ng cÅ©ng không còn thì giá» tá»± há»i thêm nữa bởi vì cá»a bá»—ng mở ra để lá»™ má»™t cầu thang rá»™ng mênh mông. Lancelot xuống ngá»±a, Ä‘i giữa hai con sư tá», những con thú nà y ngồi im không động Ä‘áºy cÅ©ng chẳng thèm quay nhìn vá» phÃa chà ng hiệp sÄ©.
Trên đầu cầu thang có hai cái bóng trắng.
Hai cụ già râu dà i chấm đất niá»m nở tiếp chà ng đưa chà ng đến má»™t căn phòng. ở đây lại có hai cô gái tiếp tục đón chà ng, cởi bá» vÅ© khà cho chà ng và mặc cho chà ng má»™t chiếc áo tháºt đẹp.
Hai cô đưa chà ng đến gặp ông chủ lâu đà i tức vua Câu Cá.
ở đây Ãt nhất Lancelot còn thấy hÆ¡i hướng câu chuyện kể cá»§a Gauvain. Nhà vua ngồi trên má»™t chiếc giưá»ng xa hoa lá»™ng lẫy, chân giưá»ng có hai cô thiếu nữ đứng. Tuy đã còng và già lắm nhưng nhà vua vẫn giữ vẻ oai nghiêm khó tả khiến cho Lancelot như bị khụy Ä‘i vì má»™t sức mạnh vô hình. Chà ng quỳ má»™t đầu gối xuống đất.
Vua Câu Cá nhìn chằm chằm và o chà ng một lúc lâu, đôi mắt đầy nhân từ và khôn ngoan.
- Chà ng hiệp sÄ© hãy đứng dáºy, - cuối cùng nhà vua nói, - hãy nói cho ta biết chà ng là ai và đến đây để là m gì.
- Thưa ngà i, tôi tìm nÆ¡i nà y vá»›i tất cả tâm hồn mình từ đã lâu lắm, hy vá»ng duy nhất cá»§a tôi chỉ là được xét xứng đáng nhìn thấy chiếc bình Graal.
Vị vua chá»§ nhà mỉm cưá»i, tuy nhiên ngưá»i ta có thể thấy được trong cái cưá»i đó má»™t chút u buồn cố nén..- Chiếc bình thiêng sẽ tá»± nó xét xá» chà ng xem có xứng đáng hay không để mà hiện ra. -Nhà vua nói. - Nhưng chà ng má»›i chỉ trả lá»i má»™t ná»a câu há»i cá»§a ta. Chà ng tên là gì váºy?
- Thưa ngà i, tôi là Lancelot du Lac, con của vua Ban de Benoic và là hiệp sĩ của chiếc Bà n Tròn.
Vua vá»™i nhổm hẳn dáºy:
- Váºy ư? Váºy chà ng là anh em há» vá»›i má»™t hiệp sÄ© tên gá»i Perceval chăng? Perceval là con cá»§a em gái ta. Như váºy thì chà ng cÅ©ng thuá»™c dòng há» nhà ta rồi! Tháºt là má»™t hoà n cảnh kỳ lạ! Hãy nói ta biết chà ng có được tin tức gì cá»§a Perceval không? Ta không nhìn thấy Perceval từ khi nó còn nhá»... Ta nghe nói nó đã trở thà nh má»™t hiệp sÄ© dÅ©ng cảm nhất... Có phải thế không?
Chà ng có gặp nó không?
Má»™t lô câu há»i đổ xuống đầu chà ng là m Lan-celot sững sá» như ta có thể hình dung được.
- Như váºy thì ra, - theo chà ng hiểu, - vị vua nhân háºu nà y hoà n toà n không biết Perceval, cháu ruá»™t ngà i, đã từng có lần tá»›i đây, ngồi cùng bà n vá»›i ngà i. Có lẽ anh há» ta không muốn bá»™c lá»™ chân tướng? Hay là cả hai không biết gì vá» nhau?
- Thưa ngà i, đã có hiệp sÄ© nà o đến đây hy vá»ng được trông thấy chiếc bình Graal chưa?
- Nhiá»u lắm rồi, - nhà vua nói, - nhưng chiếc bình thiêng chỉ xuất hiện có hai lần trước mặt hai ngưá»i trong số đó. Ngưá»i thứ nhất hoà n toà n im lặng. ChÃnh vì sá»± im lặng đó mà ta má»›i đâm ra ốm yếu má»i mệt thế nà y. Ngưá»i thứ hai theo ta biết tên là Gauvain thì phải.
- Thưa ngà i, - Lancelot nói, - xin ngà i biết cho, ngưá»i thứ nhất chÃnh là cháu ngà i, hiệp sÄ© Perceval đó! Má»›i đây khi tôi chia tay vá»›i chà ng, chà ng vừa ra khá»i má»™t nhà tu, chà ng ốm ghê lắm, bệnh chà ng giống y như bệnh cá»§a ngà i, chà ng có kể vá»›i tôi mà .
Vua Câu Cá ngồi phịch xuống thà nh giưá»ng, choáng ngưá»i vì những lá»i Lancelot vừa nói.
- Váºy ra... Perceval... Chẳng lẽ ta không biết ư? Tại sao cháu ta lại không mở miệng?
Rồi vị vua già cao quý bá»—ng ngồi thẳng ngưá»i lên như má»™t cây sồi, hai mắt sáng rá»±c.
- Cần gì biết! Sau nà y nhá» Trá»i sá»± thể ra sao ta sẽ rõ sau. Còn bây giá» hiệp sÄ©, ta hãy ra bà n, ta không quên chà ng là khách cá»§a ta!
Vua Câu Cá đối xá» vá»›i chà ng hết sức trân trá»ng, tá»± ngà i thân chinh đưa chà ng tá»›i má»™t gian.phòng cá»±c kỳ rá»™ng lá»›n, ở đó triá»u thần cá»§a ngà i đã tá» tá»±u đông đủ. Tất cả ngồi và o bà n và ăn uống rất ngon miệng.
Chỉ riêng Lancelot là nhấm nháp qua loa các món ăn bưng tới cho chà ng. Chà ng biết rằng nếu như bình Graal có xuất hiện thì sẽ xuất hiện trong bữa cơm. Bữa tiệc tiến hà nh đã gần xong, nhưng chẳng có gì xảy ra cả.
Cá»a bá»—ng mở ra. Hai cô thiếu nữ lúc nãy đứng ở chân giưá»ng vua bây giá» Ä‘i và o. Lancelot nhá»› lại lá»i Gauvain, chà ng nghi nghi hoặc hoặc cho rằng giá» thiêng sắp tá»›i.
Nhưng hai cô gái chỉ lại gần chà ng vẻ mặt buồn não nuột.
Lancelot đứng dáºy như má»™t cái máy tá»± động.
Hai cô gái mặc cho chà ng một chiếc áo lụa dà i thêu chỉ và ng và bạc.
- Chà ng sẽ nghỉ qua đêm trong lâu đà i nà y nhưng không ở được lâu. Mặt trá»i lên chà ng phải ra khá»i đây ngay để không bao giá» trở lại nữa.
Lancelot má»™t mình trong phòng không há» muốn ngá»§, Trá»i là m chứng cho chà ng. Chà ng nghÄ© tá»›i Gauvain và Perceval.
- Ãt nhất thì há» còn được trông thấy chiếc bình Graal thiêng liêng xuất hiện trước mặt há».
Ta đây, Lancelot... A! Ta đã quá hiểu rồi! ChÃnh là do tình yêu lá»›n cá»§a ta vá»›i nà ng Guinevière mà sá»± thể hóa ra thế nà y đây... Tu sÄ© vừa rồi nói đúng... Nhưng ta là m thế nà o được? Ta biết là m gì bây giá»?
Äến đây chà ng ngá»§ thiếp.
Äêm hôm đó tháºt chán nản quá chừng vì váºy chà ng mừng là đã tỉnh dáºy. Chà ng vươn vai, mỉm cưá»i vá»›i những tia nắng qua cá»a sổ rá»i và o giưá»ng chà ng. Chà ng nghÄ© rằng cuá»™c tìm kiếm cá»§a chà ng sắp chấm dứt, chà ng sẽ trở vá» triá»u đình vua Ar-thur và lại có nà ng Guinevière dịu dà ng dưới mắt chà ng.
Nhưng nhá»› lại sá»± kiện tối qua lòng chà ng buồn rưá»i rượi. Vừa được lưu lại ở nÆ¡i ban phước là nh nà y xong thì đã lại phải ra Ä‘i: cuá»™c cư trú vừa bắt đầu đã mau chóng chấm dứt.
Chà ng không ngạc nhiên khi Ä‘i qua lâu đà i không gặp má»™t bóng ngưá»i nà o. Má»™t cảm giác nặng ná» xâm chiếm ngưá»i chà ng đến ná»—i hình như những bức tưá»ng cÅ©ng bảo chà ng:
- Äi Ä‘i!
Chà ng qua cầu, đầu cúi thấp, chẳng biết sẽ là m gì, đôi chân cứ bước đi một cách bản năng,.trở lại khu rừng mà chà ng đã rong ruổi trong đó biết bao ngà y tháng.
Bá»—ng phÃa sau chà ng có tiếng kêu.
Tu sĩ, vấp và o chiếc áo dà i dưới chân, chạy theo chà ng.
- Chà ! Tôi đã bảo chà ng mà ! Có cái tội lớn nhất thì chà ng lại không xưng ra!
Lancelot cứ thế Ä‘i, giá»ng tu sÄ© vẫn vẳng theo:
- ... Không bao giá».. Không bao giá» chà ng trở lại đây nữa... A! Äể xem ai sẽ xứng đáng... Sẽ có má»™t ngà y...
|

16-10-2008, 03:03 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương 7
Trở vá» triá»u đình vua Arthur
Nhiá»u mùa trôi qua kể từ khi Lancelot, cuối cùng cảm thấy ân háºn, rá»i lâu đà i vua Câu Cá mà không được trông thấy chiếc bình Graal.
Còn Gauvain, sau má»™t cuá»™c viá»…n du rầu rÄ©, đã trở vá» Camelot vá»›i triá»u đình vua Arthur. Chà ng đã trải qua nhiá»u cuá»™c phiêu lưu, chà ng cÅ©ng thú nháºn cuá»™c tìm kiếm cá»§a mình đã thất bại và vì thế giỠđây má»i niá»m vui Ä‘á»u xa lạ đối vá»›i chà ng.
Vua Arthur và bạn hữu cá»§a chà ng bên chiếc Bà n Tròn thấy chà ng sầu khổ như thế Ä‘á»u cố gắng an á»§i chà ng, bảo đảm vá»›i chà ng là chà ng đã bao lần chứng tá» sá»± dÅ©ng cảm cá»§a mình rồi, chẳng qua chỉ vì chà ng không phải là ngưá»i được Trá»i chá»n lá»±a để chinh phục chiếc bình Graal mà thôi..Dòng Ä‘á»i vẫn tiếp tục trôi trong lâu đà i Camelot nÆ¡i Gauvain chỉ rá»i nhà thá» riêng cá»§a mình má»—i lần cùng nhà vua và bạn bè há»™i há»p.
Tuy nhiên má»™t ngà y đẹp trá»i kia má»™t lÃnh gác thở dốc chạy và o gian phòng lá»›n.
- Thưa ngà i, - anh ta nói vá»›i vua Arthur, -có má»™t hiệp sÄ© đến gần cổng lâu đà i. áo chẽn cá»§a chà ng đầy bụi và rách tả rách tÆ¡i, cả chà ng và ngá»±a chà ng Ä‘á»u mệt nhoà i. Nhưng dưới vẻ ngoà i thảm thương ấy chúng tôi nháºn ra hình như ngà i Lancelot du Lac thì phải.
Nghe đến đấy má»i ngưá»i đứng báºt dáºy chạy xô lên các báºc thang dẫn lên bá» tưá»ng thà nh.
Má»™t hiệp sÄ© quả Ä‘ang phi ngá»±a qua cánh đồng và có vẻ như chà ng Lancelot Ä‘ang đến gần tháºt...
Gauvain đưa tay lên và nh mũ chăm chú nhìn.
- Äúng là Lancelot rồi không còn nghi ngá» gì nữa! - Chà ng reo lên mừng rỡ. - Tôi đã nháºn ra chiếc khiên mà u bạc cá»§a chà ng giữa có chữ tháºp Ä‘á»!
Tất cả má»i ngưá»i chạy từ bá» thà nh xuống nhanh như lúc há» leo lên. Các cánh cổng lâu đà i Camelot vá»™i mở ra và ngưá»i ta chuẩn bị đón mừng tháºt lá»›n chà ng kỵ sÄ© trở vá». Khi chà ng dừng lại trong sân danh dá»± và xuống ngá»±a, ta hiểu được ai sẽ ôm ghì chà ng đầu tiên, ai sẽ dồn dáºp há»i chà ng nhiá»u câu há»i nhất.
Tuy nhiên má»i ngưá»i nháºn thấy rất nhanh mặc dù Lancelot mừng rỡ gặp lại những ngưá»i thân thiết sau thá»i gian xa vắng lâu ngà y, chà ng vẫn như bị ám ảnh bởi má»™t ná»—i buồn u tối. Sau khi trở lại bình tÄ©nh, ai nấy quây quần quanh chiếc lò sưởi lá»›n và Lancelot cÅ©ng như Gauvain trước kia, bắt đầu kể lại các diá»…n biến trên con đưá»ng đưa chà ng đến lâu đà i Bình Graal.
Khi kể đến Ä‘oạn chà ng lưu lại lâu đà i nà y, chà ng dÄ© nhiên không nói lại lá»i tu sÄ© phán bảo khi chà ng xưng tá»™i mà chỉ buồn rầu nói rằng chiếc bình Graal đã cho rằng chà ng không xứng đáng nhìn thấy nó do đó không hiện ra.
Câu chuyện là m chà ng chìm đắm trong khổ não và cuối cùng khi vua Arthur lên tiếng, ngà i đã nói lên ý nghÄ© cá»§a tất cả má»i ngưá»i.
- Äầu tiên là Perceval... rồi đến Gauvain...
bây giỠđến Lancelot!... Cả ba Ä‘á»u thất bại trong cuá»™c tìm kiếm! Má»™t khi các hiệp sÄ© xuất sắc nhất cá»§a ta đã không thà nh công thì các hiệp sÄ© khác, cả tà i lẫn đức Ä‘á»u không bằng há», còn lao và o nhiệm vụ thiêng liêng nà y là m gì? Và liệu có ai.trên trái đất nà y dám tá»± xưng là mình chinh phục nổi chiếc bình Graal?
- Thưa Äức Vua, - má»™t hiệp sÄ© nói, - ngà i có nhá»› má»™t hôm ngay tại đây có cuá»™c viếng thăm cá»§a cô gái trá»c đầu, hôm ấy đúng và o ngà y lá»… Äức Chúa Hạ Trần thì phải?
- Có chứ! - Nhà vua đáp. - Sự kiện kỳ lạ đó ai mà quên được!
- Thưa ngà i, váºy ngà i có nhá»› cô gái đó đã để lại các váºt gì không và nói những lá»i tiên tri nà o không?
- Ta vẫn còn nhá»› nguyên tất cả má»i chi tiết cá»§a cuá»™c viếng thăm ngà y hôm đó. - Nhà vua đáp. - Cô gái đó để lại cho chúng ta má»™t tấm khiên mà u bạc và mà u xanh giữa có chữ tháºp đỠchót, bảo là má»™t ngà y kia sẽ có má»™t hiệp sÄ© tá»›i tìm chúng và cÅ©ng chỉ có mình chà ng là lấy được chúng Ä‘i. Cô cÅ©ng nói: vá»›i những dấu hiệu đó chúng ta sẽ nháºn ra con ngưá»i xứng đáng chinh phục chiếc bình thiêng Graal...
- ChÃnh váºy đó, - hoà ng háºu Guinevière đứng gần há» cất lá»i. - Cô ta cÅ©ng để lại cho chúng ta má»™t con chó xinh xinh nói rằng khi hiệp sÄ© nỠđến nó sẽ cất tiếng sá»§a đón chà o mừng rỡ...
Gợi lại lá»i tiên tri nà y hoà ng háºu đã là m nảy sinh trong tim má»i ngưá»i má»™t và i tia hy vá»ng mong manh. Thế ra ở Ä‘á»i nà y vẫn còn có má»™t tâm hồn cao thượng có thể thà nh công trong sá»± nghiệp mà những kẻ khác thất bại!...
- Tất cả những Ä‘iá»u đó có xảy ra thá»±c, nhưng nà o có thấy ai đến đâu! Chiếc khiên có chữ tháºp đỠchót đó vẫn treo trên cá»™t trụ và đã dần dần han gỉ rồi. Còn con chó con, các vị hãy xem...
Tất cả má»i con mắt dồn và o má»™t con chó đô-gÆ¡ to tướng Ä‘ang ngồi xệp dưới chân tấm khiên, nó cứ nhìn lên tấm khiên mắt buồn rưá»i rượi, mõm kẹp giữa hai chân trước. Từ trước tá»›i nay chưa ai trong lâu đà i nhìn thấy nó tá» ra có chút mừng rỡ dù má»i ngưá»i vuốt ve yêu thương nó hết má»±c.
Ngưá»i nà o cÅ©ng rụng rá»i, há» im thin thÃt nhưng thảy Ä‘á»u biết rõ những lá»i nhà vua nói chÃnh là sá»± thá»±c Ä‘au lòng...
- Tuy nhiên, - vua Arthur nói tiếp, - ta nói vá»›i tất cả các khanh đây là việc tìm kiếm nà y cá»±c kỳ quan trá»ng. Việc chinh phục chiếc bình Graal thiêng liêng không phải đơn giản chỉ là má»™t cuá»™c đấu thương lấy thưởng tầm thưá»ng. Không. Sá»± thá»±c, được thua ở đây có tầm cỡ rất lá»›n, háºu quả.cá»§a nó có tầm quan trá»ng mà không ai ở triá»u đình ta kể cả nhà pháp thuáºt Merlin lưá»ng được.
Những lá»i bi thảm cá»§a nhà vua vừa thốt ra, bóng tối cà ng như nặng ná» thêm trong phòng tiệc. Lá»a sưởi sắp tắt ngấm, ai nấy lạnh buốt, má»™t tên hầu vá»™i và ng ném thêm cá»§i và o lò sưởi.
- Chúng ta Ä‘á»u biết, - vua Arthur lên tiếng, - thá»i xá»a thá»i xưa, có má»™t vị vua tên là Pellés, thưá»ng gá»i là vua Câu Cá, mang đến triá»u đình Anh Quốc nà y chiếc bình có chân - chiếc bình đã đựng những giá»t máu cá»§a Chúa Cứu Thế. Vị vua nà y cho xây má»™t cung Ä‘iện nguy nga ở má»™t nÆ¡i bà máºt. Äó là và o thá»i các cụ tổ cá»§a cha các khanh. Tôn giáo thiêng liêng, duy nhất thá»±c sá»± nà y lúc đó được lưu truyá»n trong vương quốc ta, vương quốc ta trở nên thịnh vượng chưa từng thấy. Nhưng quyá»n lá»±c cá»§a các thầy phù thá»§y và các cha cố rởm cá»§a tôn giáo cÅ© vẫn còn mạnh khiến cho khó khăn xảy ra khắp đó đây...
Vua Câu Cá, bản thân không còn quan tâm đến việc Ä‘á»i nữa, mà chỉ toà n tâm toà n ý cầu nguyện thá» phụng chiếc bình Graal. ChÃnh quyá»n lá»±c cá»§a chiếc bình Graal đã nổi báºt lên như má»™t bức tưá»ng thà nh ngăn chặn Anh quốc khá»i trở lại thá»i man dại tà giáo tồn tại trước khi chiếc bình Graal được mang tá»›i đất nước nà y.
Má»™t ngà y kia vô tình Perceval, bạn cá»§a các khanh mà các khanh Ä‘á»u biết, lúc đó còn là má»™t hiệp sÄ© trẻ măng, Ä‘i qua lâu đà i vua Câu Cá, đến xin nghỉ đêm ở đó. Chà ng được đón tiếp ân cần và tá»›i giữa bữa ăn nhìn thấy chiếc bình Graal xuất hiện cùng vá»›i MÅ©i Thương nhá» máu, những báu váºt thiêng liêng nhất trên Ä‘á»i nà y.
Tất cả má»i ngưá»i chỠđợi Perceval há»i xem bình Graal là cái gì và dùng để là m gì, nhưng Perceval, lịm Ä‘i trong niá»m say mê, chẳng nói năng gì hết... Sá»± im lặng đó đã đưa tá»›i bao háºu quả khôn lưá»ng...
Vua Câu Cá tá»± nhiên mắc phải chứng suy nhược cÆ¡ thể không rá»i khá»i cái giưá»ng và căn buồng cá»§a mình được nữa. Biết bao sá»± cố tai hại xảy đến vá»›i vương quốc ta. Các ông vua xấu Ä‘i gây sá»± vá»›i các vị vua hiá»n hòa nước láng giá»ng.
Bá»n ác chiếm đất cá»§a ngưá»i tốt. Trẻ con chống lại bố mẹ, anh em đánh lẫn nhau.
Ta đây, vua cá»§a các khanh, thì bị chứng bệnh như các khanh đã biết. Ta bá» bá»… công việc triá»u chÃnh, các hiệp sÄ© dÅ©ng cảm bá» Ä‘i gần hết là m triá»u đình trống trÆ¡n..ÄÆ°á»£c vợ ta, hoà ng háºu cá»§a các khanh khuyên ta, ta má»›i tá»›i vị tu sÄ© nhà thá» Saint Augustin.
Ông ta cho biết vương quốc chỉ hết những chuyện Ä‘au buồn khi nà o có má»™t hiệp sÄ© xuất sắc hÆ¡n hết thảy tá»›i được lâu đà i vua Câu Cá, và nếu chà ng xứng đáng nhìn thấy chiếc bình Graal, chà ng sẽ phải đặt ra mấy câu há»i mà ngưá»i ta chỠđợi... Chỉ vá»›i cái giá đó thứ tôn giáo thá»±c sá»± má»›i chiến thắng mãi mãi, Ä‘em lại hòa bình cho đất nước nà y...
Nói xong câu chuyện vua Arthur mệt má»i hai tay ôm đầu.
- Trước tiên là khanh, Gauvain... Rồi đến khanh, Lancelot... Và rồi cái khiên, áo han gỉ dần trên cá»™t trụ nà y... Ta tin thì tin tháºt đấy nhưng các hiệp sÄ© dÅ©ng cảm ạ, ta sợ lắm, ta sợ không còn sống được bao lâu để trị vì đất nước nà y...
Cá»§i đã cháy hết trong lò nhưng chẳng còn ai muốn cho thêm cá»§i và o lò nữa, cÅ©ng chẳng ai có tâm trạng muốn kéo dà i buổi tối nà y. Lần lượt các hiệp sÄ© đứng lên cúi đầu trước nhà vua rồi vá» giưá»ng nằm, lòng nặng trÄ©u...
Chỉ còn lại má»™t mình vua Arthur trước đống than tà n, phá»§ phục trên ghế. Ngà i chỉ hÆ¡i cảm thấy bà n tay ngưá»i vợ dịu hiá»n, nà ng Guinevière xinh đẹp, đặt trên vai mình...
Perceval như ta đã biết, quyết định Ä‘em cánh tay mạnh mẽ cá»§a mình giúp mẹ. Góa Phụ Phu nhân nÆ¡i Gauvain đã cư ngụ trước đây. Trong cuá»™c gặp gỡ ngắn ngá»§i vá»›i Lancelot, chà ng đã táºn tai nghe chÃnh Lancelot kể vá» những cuá»™c phiêu lưu cá»§a ngưá»i bạn chung cá»§a hai ngưá»i, chà ng Gauvain, và được biết Góa Phụ Phu nhân Ä‘ang phải đương đầu vá»›i những mưu toan mà Äức ông Äầm Lầy tăng cưá»ng nhằm xâm chiếm đất Ä‘ai cá»§a bà .
Sợ mình trở vá» nhà quá cháºm, Perceval Ä‘i ngá»±a cả ngà y lẫn đêm. Mệt nhoà i, chà ng đà nh phải dừng lại nghỉ má»™t chút. Thấy gần đấy có tòa lâu đà i chà ng xin và o nghỉ chân.
Má»™t lÃnh canh ra mở cá»a, Perceval chà o anh ta và há»i xem ông chá»§ lâu đà i là ai để chà ng xin nghỉ nhá» và cảm Æ¡n.
- Thưa ngà i, lâu đà i nà y là cá»§a Nữ Hoà ng các Trinh Nữ, ngà i sẽ được bà đồng ý cho ở lại hay không. Còn cảm Æ¡n thì ngà i có dịp là m ngay đây vì tôi được lệnh đưa ngà i tá»›i gặp bà bây giá»..Perceval được đưa và o má»™t gian phòng trang trà rất đẹp và ấm áp. Trên má»™t chiếc ghế cao là nà ng thiếu nữ đẹp má»™t vẻ quý phái vô hạn.
- Xin chà o ngà i Perceval. - Ngưá»i đẹp chà o chà ng.
- Bà là m tôi ngạc nhiên quá, vì tôi có nói tên cho quân lÃnh cá»§a bà biết đâu.
- Ngà i nổi tiếng quá mà ngà i không biết đấy thôi. Số pháºn ngà i không phải số pháºn má»™t ngưá»i bình thưá»ng, - bà phu nhân nói tiếp. - Tôi cÅ©ng xin nói thêm vá»›i ngà i rằng nếu như ngà i không tá»± đến đây chắc rồi tôi sẽ phải cho má»i ngà i mất thôi...
Trước sá»± ngạc nhiên ngà y cà ng tăng cá»§a Per-ceval, bà phu nhân ra hiệu, má»™t bữa cÆ¡m thịnh soạn được dá»n ra ngay láºp tức.
- Äấy ngà i xem, chúng tôi chẳng lạ gì ngà i, cả chuyện ngà i lưu lại lâu đà i vua Câu Cá nữa.
Chúng tôi cÅ©ng biết tuy bình Graal hạ cố xuất hiện trước mặt ngà i nhưng ngà i đã không nói ra được Ä‘iá»u cần nói. ChÃnh vì váºy mà ngà i là nguyên nhân cá»§a những thảm há»a chúng tôi Ä‘ang gặp phải và ngà i có nhiệm vụ phải giúp đỡ chúng tôi.
- Là m sao tôi gây há»a cho bà được khi tôi chẳng quen biết gì bà ! - Perceval kêu lên.
Giá»ng cá»§a Nữ Hoà ng các Trinh Nữ bá»—ng trở nên nghiêm khắc:
- Xin ngà i biết cho từ khi vua Câu Cá bị suy nhược do lá»—i cá»§a ngà i, thì em cá»§a ông ta là vua Lâu Äà i Chết tuyên chiến vá»›i tôi! Hắn muốn là m chá»§ đất Ä‘ai cá»§a tôi, tiếp theo đó sẽ gây chiến vá»›i lâu đà i Graal. Ngà i thá» nghÄ© xem nếu hắn chiếm được lâu đà i Graal thì sá»± thể sẽ Ä‘i đến đâu! Quả tháºt chúng tôi Ä‘ang cần đến sá»± giúp đỡ cá»§a ngà i!
- Thưa bà thân mến, việc đó tôi không thể là m được. Tôi Ä‘ang trên đưá»ng Ä‘i đến vùng đất cá»§a mẹ tôi để giúp bà má»™t tay, dá»c đưá»ng phải tạm dừng ở đây. Mẹ tôi cÅ©ng Ä‘ang cần giúp đỡ lắm, hoà n cảnh mẹ tôi giống y như hoà n cảnh cá»§a bà ... Không, quả thá»±c là không. Tôi cÅ©ng biết rằng mình phải liên đới chịu trách nhiệm vá» những chuyện xấu xa mà bà gặp phải, nhưng tôi không giúp bà được!
- Tôi đà nh phải nói rằng má»™t hiệp sÄ© xứng đáng vá»›i danh hiệu ấy không thể cứ mang mãi món nợ mà không trả! - Cô gái nói vá»›i giá»ng như quất và o ngưá»i ta.
Sau đó nà ng nói tiếp vá»›i giá»ng mÆ¡n trá»›n:.- Ngà i Perceval, nếu ngà i giúp tôi, tôi sẽ cho ngà i biết má»™t Ä‘iá»u vô cùng quan trá»ng liên quan đến việc Ä‘i tìm chiếc bình Graal. Biết được Ä‘iá»u đó ngà i có thể lên đưá»ng Ä‘i tìm lần nữa... Má»™t ngưá»i đã được báo trước cho biết thì là m sao có thể sai lầm đến hai lần?
Nói đến đấy nà ng cho ngưá»i đưa Perceval vá» phòng. Dù mệt nhá»c, chà ng hiệp sÄ© cÅ©ng chẳng mà ng đến chuyện nghỉ ngÆ¡i, hoà n cảnh hiện tại già y vò chà ng không dứt. NghÄ©a vụ hiệp sÄ© cá»§a chà ng ở đâu?... Liệu chà ng cháºm thêm má»™t ngà y giúp mẹ chà ng - mà mẹ chà ng Ä‘ang rất cần - thì có sao không?... Liệu chà ng có hy vá»ng chinh phục chiếc bình Graal hay không?...
Trá»i vừa há»ng sáng Perceval đã nai nịt gá»n ghẽ xin gặp Nữ Hoà ng cá»§a các Trinh Nữ.
- Bây giá» tôi đã biết thế nà o là bổn pháºn cá»§a ngưá»i hiệp sÄ©. - Chà ng nói vá»›i bà hoà ng. -Xin bảo tôi Ä‘i gặp kẻ thù cá»§a bà , vua Lâu Äà i Chết, ở chá»— nà o?
Bà hoà ng bèn cho thuyá»n chở chà ng sang má»™t hòn đảo, nÆ¡i từ đây vua Lâu Äà i Chết vẫn thưá»ng tấn công bà . Tá»›i gần dãy lá»u được dá»±ng trên đảo, Perceval xông và o tuyên chiến.
Chà ng tiến vá» phÃa trước, rút gươm ra, khiên chắn thân mình. Chà ng đánh kẻ thù vá»›i lòng giáºn dữ Ä‘iên cuồng, nện má»™t cú mạnh và o chiếc mÅ© chiến cá»§a kẻ thù là m tên nà y lảo đảo. Tên vua phản nghịch cÅ©ng không nương nhẹ gì chà ng, dùng kiếm giáng mạnh và o chiếc áo giáp lưới sắt cá»§a Perceval.
Tráºn chiến diá»…n ra vô cùng ác liệt vì hai kẻ giáp chiến Ä‘á»u to cao lá»±c lưỡng. Tuy nhiên sức trẻ trai cuối cùng tá» ra ưu việt hÆ¡n, vua cá»§a Lâu Äà i Chết xem ra không cầm cá»± nổi vá»™i xuống thuyá»n chèo cho nhanh và o bá».
- Tên vua xấu xa kia, - Perceval gá»i theo, -không bao giá» má»™t hiệp sÄ© lại trốn chạy như váºy!
Äã váºy thì trốn hẳn Ä‘i đừng bao giá» cả gan trở lại đây nữa!
Quay lại lâu đà i của Nữ Hoà ng các Trinh Nữ, Perceval được đón tiếp nồng nhiệt hoan hỉ.
Nhưng chà ng chẳng buồn để tâm, chà ng chỉ muốn mau mau rá»i khá»i nÆ¡i nà y do đó chà ng vá»™i vã đến buồng Nữ Hoà ng.
- Thưa bà , giá» thì bà đã được giải thoát khá»i kẻ thù và tôi dám chắc chuyện đó là vÄ©nh viá»…n.
Trước khi từ biệt tôi xin được há»i bà điá»u mà .bà định nói vá»›i tôi vá» chiếc bình thiêng Graal là điá»u gì?
Nữ Hoà ng thì dÄ© nhiên muốn giữ lại bên mình má»™t chà ng hiệp sÄ© giá trị như váºy nhưng bà cÅ©ng biết quyết định cá»§a Perceval là không thể đảo ngược được.
- Vâng! - Bà nói. - Tôi xin thổ lá»™ vá»›i chà ng là ở lâu đà i quân vương chà ng tức là vua Arthur, có má»™t chiếc khiên đã nhiá»u năm nay treo trên chiếc cá»™t trụ cá»§a gian phòng lá»›n. Có ngưá»i nói vá»›i tôi rằng nếu hiệp sÄ© nà o nhấc được nó ra thì sẽ là ngưá»i được chỉ định Ä‘i tìm chiếc bình Graal.
Äó, tôi chỉ biết có thế thôi và tôi đã nói vá»›i chà ng rồi.
Chỉ và i phút sau, Perceval đã lao ngược qua khu rừng, trong lòng phân vân xiết kể.
- Ta là m gì bây giỠđây? Ta vá» giúp mẹ ta như đã định? Hay ta đến lâu đà i Camelot để khẳng định xem chiếc khiên đó có phải để dà nh cho ta không? ôi Trá»i Æ¡i! Tôi biết là m gì hở Trá»i!...
Trong thá»i gian xảy ra những sá»± kiện trên đây thì mặt trá»i cÅ©ng bắt đầu má»c trên lâu đà i Camelot xa xôi. Các hiệp sÄ© tỉnh dáºy, vẫn còn bị ám ảnh bởi câu chuyện khá»§ng khiếp mà nhà vua kể cho há» nghe bên ngá»n lá»a đêm hôm trước.
Má»™t tên hầu chạy và o phòng vua và hoà ng háºu báo rằng:
- Thưa Äức Vua, - hắn dáºp đầu xuống tâu, - ở ngoà i kia nÆ¡i gian phòng lá»›n có má»™t thiếu nữ xin được nói chuyện vá»›i ngà i và nói rằng từ rất xa tá»›i đây.
- ÄÆ°á»£c, - nhà vua nói. - Ta sẽ ra ngay.
Vua Arthur vừa bước chân và o phòng thì cô trinh nữ xinh tươi nhất đã quỳ xuống dưới chân ngà i.
- Thưa ngà i, - nà ng nói, - xin chà o ngà i. Xin ngà i từ phút nà y trở đi hãy coi tôi là cô gái khốn đốn nhất trần gian. Tôi đến xin ngà i một ân huệ vì biết ngà i rất nhân từ.
- Cô gái, - nhà vua mỉm cưá»i nói, - cô hãy đứng lên. Trá»i sẽ giúp cô, còn tôi, để tôi xem có là m được gì không? Ân huệ cô nói là gì váºy?
Cô gái đưa mắt nhìn vá» phÃa chiếc khiên treo trên cá»™t trụ.
- Thưa ngà i, tôi đến xin ngà i cho hiệp sÄ© nà o gỡ được chiếc khiên kia xuống, tá»›i giúp đỡ tôi, tôi Ä‘ang cần lắm..- Cô gái ạ, - nhà vua trả lá»i và cưá»i rất tháºt thà trước sá»± ngây thÆ¡ cá»§a cô gái, - vá»›i Ä‘iá»u kiện chà ng ta có bằng lòng không đã. Tôi thì tôi rất sung sướng nếu chà ng chấp nháºn. Nhưng chúng tôi ở đây chá» chà ng đã lâu mà có thấy chà ng đâu.
- Chà ng sẽ không từ chối tôi đâu, - cô gái nói tiếp, - bởi vì chà ng sẽ là hiệp sÄ© dÅ©ng cảm nhất mà ! A! Giá như tôi tìm lại được anh tôi, kẻ Ä‘ang Ä‘i lang thang ở táºn nÆ¡i nảo nÆ¡i nà o thì tôi đâu cần phải nhỠđến sá»± giúp đỡ nà y.
Nhà vua rất thương cảm, cho ngưá»i đưa cô lại bà n và dá»n cÆ¡m má»i cô ăn. Cả hoà ng háºu và nhà vua Ä‘á»u lắng nghe chuyện cô, mẹ cô là chá»§ má»™t vùng đất xa xôi nay Ä‘ang bị má»™t tên láng giá»ng hung hãn lợi dụng cảnh góa bụa cá»§a bà ...
... Nhưng cả hai Ä‘á»u chẳng ai nghÄ© dù chỉ má»™t phút đến bà Góa Phụ mà Gauvain đã kể cho há» rất nhiá»u lần...
Vừa đúng lúc đó con chó đô-gÆ¡ to đùng xuất hiện trong phòng và trông thấy cô gái, nó lao ngay vá» phÃa cô là m cho tất cả những ngưá»i Ä‘ang ngồi ăn phải hoảng sợ. Con chó cuá»™n tròn dưới chân cô gái và bà y tá» niá»m yêu thương rất má»±c đối vá»›i cô.
- Lạ tháºt! - Nhà vua tá»± bảo, trong lòng lấy là m suy nghÄ©.
Và ngà i nhá»› tá»›i lá»i tiên tri cá»§a cô gái trá»c đầu.
- Cô có vẻ được súc váºt yêu quý nhỉ, con chó nà y chưa bao giỠđể mắt nhìn đến ai, bất kể ngưá»i nà o.
- Ta hãy trở lại câu chuyện cá»§a cô, cô gái ạ, - hoà ng háºu ngắt lá»i. - Anh cô, ngưá»i anh mà sá»± vắng mặt là m cô Ä‘au buồn đến thế, tên là gì váºy?
- Bản thân tôi cÅ©ng chưa được biết anh tôi vì anh bá» nhà ra Ä‘i từ lúc tôi còn bé tÃ. Nhưng tôi vẫn nghe mẹ tôi gá»i anh tôi là Perceval.
- Perceval! - Cả nhà vua và hoà ng háºu Ä‘á»u đồng thanh kêu lên.
- Tháºt là những hoà n cảnh trá»› trêu vượt quá cả lý trà ta! - Nhà vua thì thầm.
Rồi ngà i bảo cô trinh nữ:
- Con gái ạ, dù thế nà o thì thế, cô cứ ở lại lâu đà i Camelot nà y lâu bao nhiêu cũng được.
Và con chó nà y hẳn không phản đối. Có lẽ chà ng hiệp sÄ© đã được chỉ định sá» dụng chiếc khiên nà y sẽ xuất hiện trong thá»i gian cô lưu lại đây. - Nhà .vua kết luáºn, và mỉm má»™t nụ cưá»i bên khóe miệng vá»›i hoà ng háºu.
Äêm hôm sau ngà y cô gái tá»›i, nhà vua Ä‘ang ngá»§ bên hoà ng háºu thì có linh tÃnh báo Ä‘iá»u gì đó là m ngà i tỉnh dáºy.
Không ngá»§ lại được nữa, nhà vua đứng lên khoác chiếc áo choà ng Ä‘i ra bá» thà nh ngắm bầu trá»i đầy sao. Ngà i nhìn thấy xa xa trên biển có ánh sáng giống như ánh sáng cá»§a cây đèn nến.
Cà ng nhìn kỹ đốm lá»a báºp bá»nh ấy nhà vua cà ng thấy nó lá»›n dần lên cuối cùng hiện ra đèn hiệu cá»§a má»™t chiếc tà u thá»§y Ä‘ang tiến nhanh và o bá», nÆ¡i có lâu đà i Camelot...
Nháºn thấy con xuồng chẳng mấy ná»—i đã tiếp xúc đất liá»n, nhà vua vá»™i mặc quần áo, cầm kiếm, qua cá»a lâu đà i trước đám lÃnh canh Ä‘ang ngá»§ và đi ra bãi biển.
Tà u vừa sát đất liá»n thì nhà vua cÅ©ng tá»›i nÆ¡i, má»™t ngưá»i Ä‘ang đưa con xuồng cặp bá».
- Chỉ những kẻ có ý định xấu thì mới đến thăm lúc đêm hôm thế nà y! - Nhà vua đột ngột kêu to.
Ngưá»i kia ngạc nhiên quay lại.
- Vì Chúa xin ngà i hãy nói khe khẽ chứ! -Ngưá»i lạ mặt van nà i. - Trong chiếc thuyá»n nà y có má»™t hiệp sÄ©, do trải qua các cuá»™c phiêu lưu gian nan nay mệt má»i như sắp chết. Thuyá»n chúng tôi Ä‘ang định vượt biển ra xa bá» thì may thay thấy bóng lâu đà i trên đất liá»n. Do đó tôi cặp bỠđịnh xin ông chá»§ lâu đà i cho nghỉ nhỠđôi chút.
- ông chủ lâu đà i đang đứng trước mặt ông đây, tôi là vua Arthur, vua của lâu đà i Camelot.
Chẳng hay hiệp sÄ© đó là ai váºy?
- Thưa ngà i, - ngưá»i đà n ông nói, tay cung kÃnh bá» mÅ©, - tôi không thể nói vá»›i ngà i được và cÅ©ng không thể tả chà ng cho ngà i hình dung được, vì từ lúc lên thuyá»n tôi đến giá» không lúc nà o chà ng rá»i chiếc mÅ© chiến. Nhưng chà ng là ai, hẳn chà ng sẽ tâu Äức Vua sau khi chà ng được nghỉ ngÆ¡i...
- ÄÆ°á»£c, - vua Arthur nói, - sẽ như thế váºy.
Ngươi hãy kéo thuyá»n lên bá». Ta vá» bảo má»i ngưá»i chuẩn bị bữa ăn. Khi nà o chá»§ ngươi đủ sức sẽ đưa chá»§ ngươi và o lâu đà i, lúc đó bà n ăn đã dá»n, buồng ngá»§ đã sẵn sà ng và chà ng sẽ nói cho chúng ta hay vì sao chà ng đến đây. Vua láºp tức lên lại lâu đà i, đánh thức má»i ngưá»i dáºy và và o bảo vá»›i hoà ng háºu để bà ăn mặc chỉnh tá» ra tiếp má»™t vị khách đêm khuya.
Nhà vua và hoà ng háºu vừa ra tá»›i gian phòng lá»›n và kiểm tra má»i chuẩn bị xem đã xong xuôi chưa thì ngưá»i thá»§y thá»§ và o tá»›i nÆ¡i tay cầm má»™t ngá»n Ä‘uốc, theo sau là má»™t chà ng hiệp sÄ© võ trang ngưá»i còng xuống vì má»i mệt. Äầu chà ng đội má»™t chiếc mÅ© chiến bằng bạc, tay phải cầm má»™t thanh kiếm cá»±c dà i, tay kia cầm má»™t chiếc khiên mà u đỠrá»±c trang trà hình má»™t con hươu trắng khiến nhà vua lá» má» nháºn ra như đã nhìn thấy ở đâu...
- Xin chà o mừng ngà i hiệp sÄ©, - hoà ng háºu bước tá»›i nói.
- Thưa hoà ng háºu đáng kÃnh, - kẻ lạ mặt nói bằng má»™t giá»ng nghẹt trong chiếc mÅ©, - mong Trá»i phù há»™ cho Ngưá»i may mắn và hạnh phúc.
- Nhá» Trá»i, - hoà ng háºu vừa nói vừa nhìn chiếc kiếm dà i, - mong chúng tôi chẳng phải nghi ngại gì vá» ngà i...
- Thưa xin đừng sợ gì tôi, - vừa nói hiệp sÄ© vừa tra thanh kiếm và o vá».
Vừa lúc nà y có tiếng động ở cá»a gian phòng và con chó to chạy xổ và o sá»§a lên những tiếng mừng rỡ. Nó nhà o và o hiệp sÄ© như trước đây nhà o và o cô gái, nhảy nhót quanh chân chà ng, thân thuá»™c như vừa má»›i xa chà ng hôm qua.
- Thưa ngà i, - hiệp sĩ lạ mặt nói tiếp, vừa nói vừa vuốt ve lưng con chó, - tôi nghe nói trong gian phòng nà y có treo một tấm khiên mà nguồn gốc của nó rất lạ lùng phải không ạ?
- Äúng, nó kia kìa, - vua Arthur đáp, tay chỉ lên cá»™t trụ nÆ¡i có treo tấm khiên đã han gỉ.
Không chỠđợi gì nữa chà ng hiệp sÄ© bà ẩn tiến vá» phÃa chiếc cá»™t và đứng ngắm chiếc khiên có chữ tháºp đỠthắm trong má»™t lúc. Rồi, trước sá»± ngạc nhiên cá»§a nhà vua và hoà ng háºu, chà ng nhấc nó xuống chẳng khó khăn gì sau đó treo chiếc khiên cá»§a chà ng thế và o chá»— đó, chiếc khiên có trang trà con hươu trắng.
- Lạy các thánh, - vua Arthur nói, - váºy hiệp sÄ© có biết lá»i tiên tri Ä‘i kèm chiếc khiên nà y không?
- Chẳng lẽ tôi vượt qua bao nhiêu đưá»ng đất mà lại không biết sao? - Chà ng hiệp sÄ© trả lá»i. -Nhưng lá»i tiên tri ấy cÅ©ng nói rằng tôi phải rá»i nÆ¡i đây không cháºm trá»…. Tôi sẽ xuống tà u ngay tối nay..- Nhưng Ãt nhất chà ng cÅ©ng cho chúng tôi biết chà ng là ai chứ? - Hoà ng háºu nà i nỉ. - Äể chúng tôi biết tên hiệp sÄ© đã lấy được chiếc khiên Ä‘i.
- Thưa đức bà cao quý, ngay lúc nà y thì tôi chưa thể nói được, - hiệp sÄ© lạ mặt nói, - nhưng nếu như ý Trá»i đã định thì chẳng bao lâu nữa có lẽ chúng ta sẽ gặp lại nhau.
Và không thêm má»™t lá»i nà o chà ng ra hiệu cho ngưá»i thá»§y thá»§ và cả hai rá»i khá»i lâu đà i ngay tức khắc, để lại cho nhà vua và hoà ng háºu bao ngạc nhiên vì những phép mà u xảy ra ná»™i trong có má»™t đêm?
Cả nhà vua và hoà ng háºu Ä‘á»u không nháºn ra Perceval - bởi vì đây chÃnh là Perceval - thà nh ra Perceval hoà n toà n thoải mái. Hình như má»™t lần nữa Trá»i lại cho chà ng cÆ¡ há»™i lao và o cuá»™c tìm kiếm chiếc bình Graal, chà ng quyết định chỉ lá»™ diện trước quân vương mình má»™t khi chà ng đã hoà n thà nh sứ mạng thiêng liêng ấy, nếu biết chà ng là Perceval má»i ngưá»i sẽ lại há»i lên há»i xuống vá» lâu đà i vua Câu Cá.
Sáng hôm sau tỉnh dáºy các hiệp sÄ© trong lâu đà i biết ngay tin tức kỳ diệu: có má»™t chà ng hiệp sÄ© che kÃn mặt bằng má»™t chiếc mÅ© chiến đã đến lấy chiếc khiên mà u bạc và xanh da trá»i Ä‘i rồi!
Cô gái trẻ đến yêu cầu sự giúp đỡ của nhà vua bèn đến tìm ngà i.
- Thưa ngà i, thế ngà i có nói vá»›i hiệp sÄ© đó vá» những khó khăn cá»§a tôi không ạ? - Cô há»i nhà vua.
- Không cô gái ạ, - nhà vua trả lá»i. - Tôi cÅ©ng bá»±c mình lắm, nhưng chà ng ra Ä‘i nhanh quá sức, tôi đâu có muốn.
Cô trinh nữ chán nản vô cùng, buồn trách vua Arthur:
- Thưa ngà i, ngà i đã hứa mà chẳng thực hiện.
- Nhưng rồi cô tế nhị nói thêm, - nhưng hẳn ngà i sẽ không bao giá» quên lá»i đã hứa vá»›i má»™t cô gái ở hoà n cảnh lúng túng như tôi. Tôi không dám trách cứ ngà i nhiá»u...
Nhà vua rất bối rối. Phải thừa nháºn rằng đêm qua khi bao nhiêu phép thần xảy ra như váºy ngà i không còn nhá»› gì đến lá»i đã hứa vá»›i cô gái.
Cô gái từ biệt vua và hoà ng háºu rá»i khá»i triá»u đình, nói rằng sẽ tá»± mình Ä‘i tìm chà ng hiệp sÄ© xa lạ. Cô hứa nếu vô tình gặp chà ng thì coi như cô sẽ cởi bá» cho nhà vua lá»i hứa cá»§a ngà i..Trong lúc đó Gauvain và Lancelot, mấy hôm vừa qua Ä‘i săn, trở lại lâu đà i Camelot.
Hai ngưá»i chưa kịp xuống ngá»±a đã được nghe kể vỠđêm kỳ diệu vừa qua, há» rất tiếc đã không có mặt.
- Lạy các thánh, - Gauvain kêu lên, - tôi không được táºn mắt nhìn thấy con ngưá»i đã được Trá»i chỉ định Ä‘i tìm chiếc bình Graal!
- Tôi cũng thế! - Lancelot tấu thêm, miệng cà u nhà u vỠcuộc đi săn đã khiến hai chà ng xa lâu đà i Camelot và o đúng lúc bất lợi ấy.
Bá»—ng nhiên cả hai chà ng cùng nảy ra ý nghÄ© gì đó, chạy vá»™i và o gian phòng lá»›n. Vừa và o tá»›i nÆ¡i Lancelot nhìn ngay và o tấm khiên mà chà ng hiệp sÄ© bà ẩn để lại thay thế cho tấm khiên có hình chữ tháºp đỠchót.
- Lạy Chúa! Perceval rồi!... - Chà ng kêu lên.
- Perceval đây mà ! Xin thá» trước Chúa Trá»i là lần cuối cùng tôi gặp chà ng, trong bối cảnh mà tôi đã kể lại cho má»i ngưá»i nghe, chà ng mang cái khiên nà y mà ! Tôi nhá»› rõ con hươu trang trà tấm khiên cá»§a chà ng!
- Thưa Äức Vua, - Lancelot quay vá» phÃa nhà vua nói, - ngà i không cần phải tìm tên cá»§a hiệp sÄ© nà y là m gì nữa.
- Sao lại Ä‘iên thế nhỉ? - Nhà vua nói oang oang như sấm. - Perceval là thuá»™c hạ thân tÃn cá»§a ta, tại sao lại phải giấu mình trước mặt ta là thế nà o?
Hoà ng háºu vá»™i tham gia, bà n tay đặt lên cánh tay chà ng:
- Chẳng lẽ ngà i quên nỗi hổ thẹn hay sao?
Má»™t hiệp sÄ© như Perceval có ý thức danh dá»± cao như thế Ä‘á»i nà o dám trở lại bên trong mấy bức tưá»ng nà y trước mặt má»i ngưá»i sau khi chịu má»™t thất bại sâu cay đến như thế trong cuá»™c tìm kiếm cá»§a mình? Ngay cả bản thân ngà i, nếu như ở trong hoà n cảnh ấy, liệu ngà i có muốn là m váºy không?
- Biết đâu ngưá»i hôm qua không phải Per-ceval mà là má»™t ngưá»i nà o đó đã thắng được Perceval và chiếm lấy cái khiên cá»§a chà ng thì sao?
Gauvain đưa ý kiến.
- Thá»±c tế, - nhà vua cáu gắt, - đây là má»™t cuá»™c phiêu lưu vượt quá lý trà cá»§a má»™t ngưá»i bình thưá»ng! Cách tốt nhất là m rõ sá»± việc là tìm lại chà ng hiệp sÄ© khó hiểu đó và đưa chà ng ta vỠđây! Cách giải quyết nà y còn giúp ta thá»±c hiện được Ä‘iá»u ta đã dại dá»™t hứa vá»›i má»™t cô gái, tức.là sai chà ng giúp đỡ cô ta khi chà ng đến lấy chiếc khiên.
Quay vá» phÃa Gauvain, cháu ngà i, và vá» Lan-celot, vua phán:
- Các hiệp sÄ© dÅ©ng cảm cá»§a ta, hãy Ä‘eo vÅ© khà và o, các ngươi hãy láºp tức lên đưá»ng ngay bây giá». Ta muốn các ngươi tìm được hiệp sÄ© bà ẩn ấy bằng bất cứ cách gì. Tìm được, các ngươi sẽ bảo vá»›i hiệp sÄ© đó là có má»™t cô gái tìm chà ng nhá» chà ng giúp đỡ. Ãt nhất như váºy ta cÅ©ng giữ được lá»i hứa. - Vua Arthur cà u nhà u.
Nghe lệnh vua hai chà ng Gauvain và Lancelot vá»™i và ng chạy à o qua chiếc cầu cất, phi ngá»±a và o khu rừng Gaste. Chỉ tá»›i chá»— hai con đưá»ng giao nhau há» má»›i dừng ngá»±a.
- Lancelot, - Gauvain nói, - anh Ä‘i theo đưá»ng nà o tùy anh, nhưng ta chia hai ngả để có nhiá»u khả năng gặp chà ng hiệp sÄ© hÆ¡n. Nếu như ý Trá»i đã muốn thì thế nà o cÅ©ng đến má»™t nÆ¡i ta nghe nói vá» chà ng. Sau ba tháng nữa ta sẽ gặp nhau tại đây, dưới chân cây tháºp tá»± nà y.
Lancelot theo con đưá»ng bên trái, Gauvain theo con đưá»ng bên phải, há» chia tay nhau không nói thêm gì nữa.
|

16-10-2008, 03:03 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương 8
Äi tìm chà ng hiệp sÄ© bà ẩn...
Äã nhiá»u tuần rồi Gauvain Ä‘i khắp má»i miá»n xứ sở hy vá»ng tìm thấy dấu vết chà ng hiệp sÄ© có tấm khiên...
Má»™t buổi tối kia ăn cÆ¡m tại nhà má»™t tu sÄ©, chà ng há»i thăm tu sÄ© xem có biết má»™t hiệp sÄ© dÅ©ng cảm tà i ba siêu việt.
- Thưa ngà i hiệp sÄ©, - tu sÄ© thở dà i trả lá»i, -trong thá»i buổi rối ren nà y, cÅ©ng như thức ăn thức uống thiếu thốn ở má»™t số nhà , sá»± dÅ©ng cảm cÅ©ng như danh dá»± Ä‘Ãch thá»±c vô cùng hiếm hoi.
Suốt cả vùng nà y chỉ có má»—i má»™t ngưá»i dám tá»± hà o có những đức tÃnh đó mà thôi. Äó là chà ng hiệp sÄ© gần đây vừa Ä‘uổi khá»i vùng nà y tên bạo chúa cá»§a Lâu Äà i Chết - hiện thân cá»§a ná»—i kinh hoà ng và bất công từ lâu nay.
- Tu sÄ© có biết chà ng hiện ở đâu không? Có phải chà ng mang má»™t cái khiên mà u bạc và xanh.da trá»i giữa có má»™t chữ tháºp đỠtươi không? -Gauvain nhá»m dáºy há»i lấy há»i để.
- Tôi là ngưá»i tu hà nh, có biết gì vá» vÅ© khà và các loại khiên trên Ä‘á»i nà y đâu, - tu sÄ© trả lá»i, nhún vai. - Nhưng tôi có thể nói vá»›i anh rằng chà ng ở má»™t hòn đảo gần đây, trên vùng đất cá»§a Bà Hoà ng các Trinh Nữ.
Gauvain đã tin lắm rồi, chẳng hiệp sÄ© chà ng Ä‘ang tìm thì còn ai nữa? Phút chốc chà ng đứng lên khá»i bà n ăn, cầm lấy khiên và kiếm, xin ông tu sÄ© chỉ đưá»ng cho chà ng đến hòn đảo đó. Tu sÄ© sẵn lòng. Gauvain hăm hở ra Ä‘i nhưng tu sÄ© giữ chà ng lại ban phúc cho chà ng.
Nhá»› lá»i nhà tu hà nh chỉ dẫn, Gauvain Ä‘i và o má»™t con đưá»ng rất dốc. Cứ theo đó mà đi chà ng nghe tiếng sóng biển ầm ỳ và đột nhiên có tiếng vó ngá»±a giòn giã át cả tiếng sóng biển. Rồi chợt má»™t chà ng hiệp sÄ© phóng ngá»±a lao tá»›i trước mặt chà ng.
- Ngà i đi đâu mà vội vã thế? - Gauvain kêu to.
- Vì Chúa, tôi đang trốn chạy một tay hiệp sĩ tà n sát bất cứ ai hắn gặp. Nếu ngà i tin tôi nên chạy theo tôi! - Chà ng hiệp sĩ nà y vừa nói vừa thở hổn hển.
- Thế tay hiệp sÄ© đáng sợ kia tên là gì váºy?
- Gauvain khinh bỉ há»i.
- Tôi chẳng biết hắn là ai, tôi chỉ có thể nói vá»›i ngà i rằng nếu ngà i cứ Ä‘i theo con đưá»ng đó thì chẳng mấy chốc ngà i sẽ biết giá trị thằng cha đó! - Ngưá»i kia nói. - Còn tôi thì tôi tên là hiệp sÄ© Couard. Giá» thì tạm biệt ngà i!
Thế là ngưá»i đó chẳng đợi chá» gì nữa phi ngá»±a cho nhanh.
Gauvain cứ theo đưá»ng mình Ä‘i xuống bãi biển nhưng chẳng bao lâu sừng sững trước mặt chà ng má»™t hiệp sÄ© vÅ© trang từ đầu đến chân, Ä‘eo má»™t cái khiên và ng có chữ tháºp xanh lục, mặt mà y hung tợn khác hẳn vá»›i hiệp sÄ© chà ng vừa gặp.
- Thưa ngà i, - Gauvain dừng ngá»±a lại chà o, - ngà i là m Æ¡n cho tôi hay ngà i có biết má»™t hiệp sÄ© mang chiếc khiên mà u bạc và xanh da trá»i giữa có má»™t chữ tháºp đỠchót không ạ?
- Biết chứ, bởi vì đó là chá»§ tôi, - con ngưá»i ra dáng tướng cướp đáp.
- Váºy thì ngà i có thể cho tôi biết tôi sẽ gặp chà ng ta ở đâu không? - Gauvain há»i tiếp.
- Hẳn Ä‘i chứ. Bốn ngà y nữa trong cuá»™c tá»· thà cá»§a các hiệp sÄ© ở vùng Äất Äá» Tươi.
Gauvain mừng quá, hai ngưá»i chia tay nhau, hiệp sÄ© kia Ä‘i vá» phÃa bãi biển. Nhưng Gauvain không nhìn thấy chiếc tà u mà hiệp sÄ© đó leo lên vì nó Ä‘áºu sau má»™t tảng đá. Trên con tà u nà y quả có má»™t tấm khiên mà u bạc và xanh da trá»i giữa có má»™t chữ tháºp đỠchót...
Trong lúc đó Gauvain, coi như mình đã biết được Ä‘iá»u mình muốn biết, phóng ngá»±a vá» nÆ¡i sẽ diá»…n ra cuá»™c đấu thương tranh tà i.
Chà ng Ä‘i ngá»±a suốt hai ngà y ròng rã, ngà y cà ng gặp nhiá»u ngưá»i trên đưá»ng hÆ¡n, phần lá»›n là các hiệp sÄ© mang theo nhiá»u vÅ© khÃ.
Cùng Ä‘i má»™t đưá»ng vá»›i há», chuyện trò vá»›i há», Gauvain hiểu là tất cả Ä‘á»u trên đưá»ng Ä‘i tá»· thà ở vùng Äất Äá» Tươi.
Gặp ai chà ng cÅ©ng há»i tin tức hiệp sÄ© mang chiếc khiên giữa có chữ tháºp đỠchót nhưng chẳng ai biết cả.
Má»™t đêm kia dừng chân tại má»™t nhà tu, chà ng Ä‘ang sắp sá»a đưa ra câu há»i muôn thuở cá»§a chà ng thì chÃnh thầy tu lại há»i chà ng:
- Thưa ngà i hiệp sÄ©, như ngà i đã tâm sá»± mục Ä‘Ãch chuyến Ä‘i tôi hiểu là ngà i Ä‘i đến đấu trưá»ng tá»· thà cá»§a các hiệp sÄ©, váºy chà ng có nghe ngưá»i ta nói vá» má»™t hiệp sÄ© mang chiếc khiên có chữ tháºp đỠchót từ lâu đà i vua Arthur Ä‘i và để lại đó chiếc khiên cá»§a mình không? ở đây ai cÅ©ng bà n tán vá» chuyện đó...
- ChÃnh tôi Ä‘ang Ä‘i tìm hiệp sÄ© ấy đây, -Gauvain ngạc nhiên nói. - Má»™t hiệp sÄ© mang chiếc khiên có chữ tháºp xanh lá cây nói rằng mình là thuá»™c hạ cá»§a chà ng và bảo tôi cứ đến đấu trưá»ng ở vùng Äất Äá» Tươi sẽ gặp chà ng...
- Váºy ư? - Tu sÄ© kêu lên. - Chà ng hiệp sÄ© mà ngà i mô tả đó vừa ngá»§ lại đây cách đây hai hôm!
Anh ta mang cái khiên đúng như ngà i vừa nói.
- Thưa tu sÄ©, xin vị nhá»› cho là Chúa sẽ trừng phạt những kẻ nói dối! - Gauvain rÃt lên.
- Thưa ngà i những Ä‘iá»u tôi nói vá»›i ngà i là hoà n toà n tháºt! - Tu sÄ© phản ứng. - Tôi có thể khẳng định vá»›i ngà i là anh ta đến bằng tà u thá»§y, tôi nhìn thấy anh ta Ä‘i ra bãi biển mà !
- à vì váºy anh ta đến đây trước mình, - Gau-vain nghÄ© bụng.
- Anh ta còn giao cho tôi má»™t con chó đô-gÆ¡ to tướng nhá» trông coi giùm, nó Ä‘ang ngồi bên đống lá»a kia kìa, bảo tôi rằng con chó sẽ không có chá»— ở nÆ¡i đấu trưá»ng, tôi buá»™c phải giữ chặt nó trong nhà vì nó cứ luôn luôn muốn Ä‘i theo chá»§...
Gauvain quay nhìn vá» phÃa ngá»n lá»a... và ngạc nhiên đến ngạt thở vì con chó chÃnh là con chó chà ng đã nhìn thấy bao lần ở lâu đà i vua Arthur mà má»i ngưá»i đã bảo vá»›i chà ng nó Ä‘i theo chà ng hiệp sÄ© đã lấy được tấm khiên xuống!....Má»™t ná»—i nghi ngá» lóe lên trong óc chà ng:
hiệp sĩ đổi khiên ở lâu đà i Camelot và hiệp sĩ chà ng gặp cách đây hai ngà y chỉ là một... Nhưng là m sao có thể là Perceval được... Mà tại sao Per-ceval lại phải giấu mình trước bạn bè đã quen biết chà ng từ bao ngà y tháng?...
Biết bao câu há»i không trả lá»i được là m Gau-vain đâm tức bá»±c. Trá»i vừa sáng chà ng từ biệt tu sÄ© và đi cho nhanh vá» miá»n Äất Äá» Tươi, nÆ¡i chà ng đến sau hai ngà y rong ruổi tiếp theo.
Bước và o vùng đất chà ng rất bị kÃch động vì cảnh xôn xao Ä‘ang ngá»± trị nÆ¡i đây. Má»™t dãy lá»u mà u sắc sặc sỡ được dá»±ng lên trên khoảng đồng bằng.
Gauvain cho ngá»±a Ä‘i thong thả tá»›i khu lá»u hy vá»ng gặp được hiệp sÄ© chà ng Ä‘ang tìm kiếm.
Nhưng vô Ãch: chẳng thấy tấm khiên có chữ tháºp đỠhoặc chữ tháºp xanh... tuy ở đó có hằng hà sa số các tấm khiên! Há»i bá»n đầy tá»›, há»i những ngưá»i tham gia đấu thương, chẳng ai thấy hiệp sÄ© mang tấm khiên như chà ng mô tả cả...
Nhưng rồi các cuộc tranh tà i bắt đầu, Gau-vain quyết định mình cũng tham gia bởi bằng cách đó chà ng sẽ nhìn được kỹ hơn các hiệp sĩ có mặt.
Thế là cho tá»›i chiá»u tối, Gauvain lao và o thi thố cưỡi ngá»±a đấu thương, chà ng hạ tất cả các đấu sÄ© như phạt cá», cà ng sốt ruá»™t bao nhiêu chà ng cà ng hăng hái bấy nhiêu.
Chỉ có má»—i má»™t hiệp sÄ© là xem ra có thể đỠsức vá»›i chà ng, cÅ©ng hạ các địch thá»§ cá»§a mình rất dá»… dà ng. Trong má»™t lúc Gauvain cứ tưởng chà ng hiệp sÄ© chà ng Ä‘i tìm đã ở trước mắt mình. Nhưng hy vá»ng lại tiêu tan: tấm khiên cá»§a hiệp sÄ© ấy mà u trắng toát...
Äêm xuống, cuối cùng chỉ còn lại hai đấu sÄ© trên đấu trưá»ng là Gauvain và hiệp sÄ© có tấm khiên trắng. Ngưá»i ta quyết định sáng mai hai ngưá»i sẽ đấu vá»›i nhau để xem ai là ngưá»i chiến thắng. Lúc nà y Gauvain đã bắt đầu tiếc thì giá» tham gia cuá»™c tá»· thÃ, nó là m muá»™n thêm cuá»™c Ä‘i tìm chà ng hiệp sÄ© mang tấm khiên có chữ tháºp đỠchót.
Nhưng chà ng không dừng được nữa rồi, sẽ mang tiếng là thằng hèn. Cho nên sáng sau Gau-vain dáºy quyết chà hạ cho mau địch thá»§ cuối cùng để kết thúc tráºn đấu xong chà ng có thể lại lên đưá»ng ngay.
Vá»›i ý chà mạnh mẽ ấy chà ng ra đấu trưá»ng lao ngay và o hiệp sÄ© mang khiên trắng. Nhưng đòn nà o cá»§a Gauvain hiệp sÄ© khiên trắng cÅ©ng trả miếng má»™t cách tà i tình và tá» ra dÅ©ng mãnh hÆ¡n Gauvain trù liệu nhiá»u..Dù chà ng có đưa ra bao đưá»ng thương khôn ngoan và ác hiểm chà ng hiệp sÄ© kia vẫn không há» nao núng, mặt trá»i đã lên đến đỉnh đầu rồi mà cuá»™c đấu vẫn chưa phân thắng bại.
Các hiệp sÄ© có tuổi nhất chá»§ tá»a cuá»™c đấu bèn đứng lên ra lệnh ngừng đấu.
- Hỡi hai hiệp sÄ©, Trá»i đã chứng tá» cho chúng ta thấy Ngưá»i phú cho hai chà ng lòng dÅ©ng cảm cÅ©ng như khả năng sá» dụng vÅ© khà thà nh thạo như nhau. Có đấu vá»›i nhau nữa cÅ©ng chẳng Ãch gì. Tôi tuyên bố cuá»™c tá»· thà trên đấu trưá»ng lần nà y có hai ngưá»i chiến thắng!
Trước hoà n cảnh kỳ lạ đến như thế, đám đông cùng nhau hoan hỉ hò reo mừng hai chà ng hiệp sÄ©. Nhưng Gauvain chẳng báºn tâm gì đến những lá»i hò reo nà y, láºp tức quay ngá»±a phóng Ä‘i để tìm cho mau chà ng hiệp sÄ© mang chiếc khiên có chữ tháºp đỠchót... hoặc xanh lá cây...
Ngưá»i kể chuyện nà y xin tạm để Gauvain tiếp tục cuá»™c tìm kiếm cá»§a mình vá»›i bao câu há»i trong đầu. Giống như con chim ưng, lúc nà y ngưá»i kể chuyện lao lên bầu trá»i, tung cánh trên những vùng mênh mông cá»§a vương quốc để tá»›i bên chà ng Lancelot du Lac.
Vá» phần Lancelot du Lac, chà ng cÅ©ng không cháºm trá»… lao Ä‘i tìm chà ng hiệp sÄ© mà cuá»™c viếng thăm ban đêm đã để lại bao rối trà cho lâu đà i Camelot.
Theo con đưá»ng vá» hướng ngược hẳn vá»›i Gauvain, chà ng xa biển và o rừng. Ban ngà y chà ng Ä‘i ngá»±a dưới bóng cây cao cà nh lá sum suê và chỉ nghỉ chân khi dừng lại há»i các tiá»u phu xem có vô tình nhìn thấy má»™t hiệp sÄ© Ä‘eo tấm khiên có chữ tháºp đỠchót không. Nhưng hình như chưa ai trông thấy hiệp sÄ© ấy bao giá», Lancelot ngà y cà ng tiến sâu và o khu rừng tăm tối.
Chiá»u đến, theo thói quen, Lancelot tìm chá»— qua đêm. Nhưng lúc nà y Ä‘ang giữa rừng thẳm đặc biệt thù nghịch ngoại trừ má»™t con suối có Ãt nước chảy ra là trông còn có đôi chút dá»… thương.
Chà ng lại gần, định bụng nghỉ chân tại nÆ¡i thảm sầu nà y váºy, nhưng bá»—ng nhiên má»™t cô gái tiến tá»›i phÃa chà ng, trang sức lá»™ng lẫy, tay xách má»™t thùng gá»— đầy nước.
- Xin chà o hiệp sÄ©! - Cô gái chà o. - Lần đầu tiên tôi gặp Ỡđây má»™t ngưá»i như thế nà y!
- Thưa cô, - Lancelot trả lá»i, cÅ©ng ngạc nhiên không kém, - giá như không gặp phải trá»i chiá»u.buá»™c tôi phải nghỉ chân bên dòng suối nà y để qua đêm thì chắc gì ta đã gặp nhau.
- Äúng thế! - Cô gái kêu lên. - Chẳng lẽ chà ng định ngá»§ đêm ở đây chắc? Không nên.
Äêm đến má»™t cái là thú dữ đến đầy chá»— nà y ngay.
Cô có vẻ suy nghĩ một lát:
- Tôi ở gần đây, cùng vá»›i chú lùn. Chà ng hãy ban cho tôi danh dá»± là tá»›i chá»— tôi. Ãt nhất có thức ăn, có lá»a sưởi. Nước tôi Ä‘em vỠđây chà ng sẽ dùng rá»a mặt mÅ©i tay chân.
Suýt nữa Lancelot nháºn lá»i má»i, tuy nhiên chà ng bá»—ng nghi ngại.
- Con ngưá»i nà y kỳ lạ quá! - Chà ng nghÄ©. -Quần áo thì sang trá»ng như con vua mà lại ra suối xách nước như má»™t đứa đầy tá»›. Äã thế lại ở tÃt táºn trong khu rừng thẳm nà y, má»™t khu rừng đầy vẻ bất hảo, đã thế lại có má»™t chú lùn giống như trong triá»u những vị vua hùng cưá»ng... Lạy Trá»i, ta phải xem thế nà o đã...
- Thùng nước của tôi đã đầy rồi, - cô gái nói, cắt đứt luồng suy nghĩ của chà ng. - Chà ng hãy đi theo tôi, tôi sẽ đưa chà ng vỠnhà tôi.
- Ta Ä‘i váºy, - Lancelot lẩm bẩm. - Trong hà nh trình cá»§a ta đã chẳng gặp khối Ä‘iá»u còn kỳ lạ hÆ¡n sao? Giả sá» Ä‘iá»u ta nghi ngại là có thá»±c Ä‘i nữa thì má»™t cô gái và má»™t thằng lùn là m gì nổi thanh kiếm cá»§a ta? Thôi ta cứ Ä‘i, đừng lo sợ trẻ con nữa...
Lancelot xuống ngựa, lịch sự xách xô nước từ tay cô gái, tay kia dắt cương ngựa, theo cô và o rừng sâu.
Chẳng mấy chốc có ánh sáng le lói trong đêm tối. Sau đó chà ng hiệp sĩ và cô gái tới một mái nhà tranh đơn sơ.
Trên ngưỡng cá»a là má»™t chú lùn đứng đón há» vá»›i bá»™ mặt ranh ma là m cho Lancelot lại trở lại nghi ngá». Nhưng hai ngưá»i chá»§ đón tiếp chà ng rất thân tình là m ná»—i nghi ngá» tan biến. Chà ng thấy ấm lòng trước má»™t bà n đầy ắp thức ăn.
†n cÆ¡m xong, Lancelot từ biệt cô gái, tên lùn dẫn chà ng Ä‘i nằm. Mệt lá», chẳng mấy chốc chà ng chìm và o má»™t giấc ngá»§ say và toà n bá»™ căn nhà tranh cÅ©ng hầu như ngá»§ ngay sau đó...
... Nhưng căn nhà thá»±c ra chỉ có vẻ Ä‘ang ngá»§ mà thôi, bởi vì bá»—ng chốc cá»a phòng chà ng hiệp sÄ© tá»± mở ra không má»™t tiếng động và tên lùn hiện ra nÆ¡i khuôn cá»a.
Im phăng phắc như má»™t con thú Ä‘ang rình mồi, tên lùn kinh tởm tá»›i gần giưá»ng nằm cá»§a.chà ng hiệp sÄ©, chiếm lấy thanh kiếm chà ng đặt bên mình. Rồi hắn khép cá»a lại sau lưng - vẫn không má»™t tiếng động như trước...
Ãt phút sau cuá»™c thâm nháºp cá»§a tên lùn, cánh cá»a lại mở ra, nhưng lần nà y vá»›i má»™t tiếng động mạnh. Lancelot ngồi dáºy... Năm ngưá»i đà n ông vÅ© trang xông và o căn phòng...
Lancelot vội tìm vũ khà thì không thấy đâu nữa. Chưa kịp nghĩ xem tại sao không còn vũ khà thì năm tên phản nghịch đã lao và o nắm lấy chà ng.
- A! Bá»n hèn mạt! - Chà ng hiệp sÄ© kêu lên.
- Nếu như chúng bay không phản tao, lấy mất vũ khà của tao thì máu chúng bay đã chảy đỠmặt đất phòng nà y rồi!
- Hiệp sÄ©! - Má»™t tên có vẻ đứng đầu bá»n ra lệnh cho chà ng, đừng chống cá»± thì sẽ được sống!
- Tên khốn nạn! - Lancelot quạt lại. - Mi tưởng mi đủ tư cách ra các Ä‘iá»u kiện cho ta phải không?
Chà ng hiệp sĩ nhảy xổ và o tên cướp túm chặt cổ áo hắn rồi bóp cổ hắn nhanh đến nỗi không ai kịp nói gì cả.
Thấy chá»§ tướng bị giết nhanh như váºy bá»n tấn công ngưng lại má»™t chút. Nhưng cáºy thế đông chúng lại láºp tức lao và o Lancelot, tóm lấy tay chà ng.
Tưởng như chúng đã thắng được chà ng thì chà ng bá»—ng nhìn thấy tên lùn đáng ghét đứng ở ngưỡng cá»a phòng Ä‘ang là m hiệu động viên lÅ© cướp.
Cảnh đó là m sức lực Lancelot tăng lên gấp bội.
- Tên lùn bất lương kia! - Chà ng kêu lên. -Ta đã thấy rõ chÃnh mi là nguồn gốc sá»± phản trắc nà y. Nhưng, lạy các thánh, ta sẽ không để mi đứng đấy mà nhìn kết quả nữa!
Lòng đầy căm giáºn, chà ng vùng ra khá»i tay kẻ địch, nắm lấy má»™t cái ghế đẩu và chỉ má»™t cú Ä‘áºp sá» tên lùn đã bị vỡ.
Quyết tâm cá»§a chà ng hiệp sÄ© ghê gá»›m đến ná»—i bá»n tấn công phải đổi chiến thuáºt. Vung kiếm lên che chắn, chúng gáºp ngưá»i lại đóng mạnh cánh cá»a nặng bằng gá»— sồi và chẹn chặt cá»a bằng các thanh chắn khá»e chắc.
Äi vòng quanh xà lim cá»§a mình má»™t lượt Lancelot thấy ngay không hy vá»ng tẩu thoát. Cá»a sổ duy nhất có chấn song lá»›n, cá»a ra và o thì dà y đến mức muốn đẩy ra chỉ có gãy xương. Lancelot đà nh phải chấp nháºn má»™t sá»± thá»±c rà nh rà nh là chà ng đã bị cầm tù..
Trong thá»i gian Lancelot bị bá»n cướp giam cầm như váºy thì Gauvain, ở rất xa nÆ¡i đây vẫn tiếp tục Ä‘i tìm Perceval, lòng vô cùng buồn nản.vì đã gặp Perceval mà không nháºn ra chà ng. Quả tháºt sau tráºn đấu thương chà ng hiểu ra địch thá»§ tà i năng cá»§a mình, hiệp sÄ© mang khiên trắng, chẳng phải ai khác chÃnh là Perceval. Nhưng đã đến ngà y hẹn gặp lại Lancelot, cháu vua Arthur đà nh lên đưá»ng vá» nÆ¡i phân ngả có cây tháºp tá»±, nÆ¡i hai ngưá»i chia tay nhau.
Và o đúng ngà y đã định, Gauvain đứng dưới chân cây thánh giá nhưng chẳng thấy bạn mình đâu cả - bạn chà ng đang bị cầm tù bởi bốn tên lạ mặt mà chà ng đâu có biết.
Hai ngà y trôi qua kể từ khi hết hạn ba tháng.
Gauvain vẫn chẳng thấy Lancelot đến nơi hẹn gì cả...
- Lancelot xưa nay không bao giỠsai hẹn, -Gauvain rất lo lắng. - Chắc chắn xảy ra chuyện phiêu lưu gì đây cho nên mới lỡ hẹn thế nà y...
Lại má»™t ngà y nữa trôi qua, lo lắng cá»§a Gau-vain cà ng tăng thêm. Là m gì bây giá»? Chẳng lẽ quay vá» triá»u đình vua Arthur kể lại ná»—i thất bại cá»§a mình? Kiểu nà y theo ý chà ng rất đáng trách cứ. Tiếp tục đợi Lancelot? Nghe ra thì có vẻ khôn ngoan hÆ¡n nhưng nếu Lancelot vẫn không đến thì sao?
- Ta không thể cứ đứng mãi đây mà chá» xem có diá»…n biến gì xảy ra không. - Gauvain cà u nhà u, ná»—i sốt ruá»™t là m chà ng run lên. - Chẳng thà ta lại lao Ä‘i tìm Perceval, dá»c đưá»ng biết đâu có tin tức cá»§a Lancelot lại hóa hay...
Thế là quay lưng lại cây thánh giá, chà ng lao và o khu rừng Gaste một lần nữa...
Ngà y đầu tiên chẳng thu được kết quả gì cả, Gauvain tá»›i má»™t nhà tu bên đưá»ng xin nghỉ chân.
Vừa ăn bữa cÆ¡m thanh đạm vá»›i vị tu sÄ© đã cho chà ng trú ngụ chà ng vừa há»i tu sÄ© xem thá»i gian gần đây có thấy má»™t chà ng hiệp sÄ© đội mÅ© chiến mang khiên trắng không?
- Gần đây quả tôi có tiếp má»™t hiệp sÄ© như váºy tháºt, - vị tu sÄ© nghÄ© ngợi đáp. - Chà ng vừa từ má»™t cuá»™c tá»· thà đấu thương trở vá» và thú tháºt vá»›i tôi đã chạm trán má»™t tay thương dÅ©ng mãnh nhất đến mức - chà ng thú nháºn thêm - không thể nà o phân hÆ¡n thua được.
- Thế thì đúng là chà ng ta rồi! Perceval bạn cá»§a tôi rồi! - Gauvain kêu lên. - Và dù tôi vốn là ngưá»i khiêm tốn, tôi cÅ©ng phải nói vá»›i ông rằng tay thương dÅ©ng mãnh ông vừa nói đến chÃnh là tôi chứ chẳng phải ai khác!... Nhưng mà thưa cha, - chà ng vá»™i nói, - chà ng Ä‘i đâu, Ä‘i vá» hướng nà o? Nhất thiết tôi phải tìm chà ng bằng được bởi vì đó là ý cá»§a quân vương tôi, đức vua Arthur..- Chà ng Ä‘ang ở má»™t nhà tu ngay gần đây thôi. Chà ng có nói sẽ Ä‘i tìm lâu đà i vua Câu Cá, nÆ¡i lưu giữ chiếc bình thiêng Graal. Vì chà ng cho biết nhiệm vụ thiêng liêng cá»§a chà ng như váºy nên tôi khuyên chà ng nên dừng chân ở nhà tu đó má»™t thá»i gian để chuẩn bị cho tâm hồn mình được thanh khiết... - Vị tu sÄ© nói thêm, - hôm nay vừa vặn là ngà y chấm dứt tuần cầu nguyện cá»§a chà ng đấy.
Tu sÄ© vừa nói xong câu đó thì có tiếng vó ngá»±a vang lên giòn giã ngay bên ngoà i nhà tu. Hai ngưá»i vá»t ngay ra cá»a và thấy má»™t hiệp sÄ© Ä‘ang Ä‘i ngá»±a bước má»™t lại gần. Hiệp sÄ© nà y đội má»™t chiếc mÅ© chiến sáng lấp lánh, bên hông ngá»±a Ä‘eo má»™t chiếc khiên trắng ngần không má»™t tì vết...
- Chà o anh Perceval, - Gauvain vui vẻ reo lên. - Ngà y hôm nay tháºt là má»™t ngà y vui vì thá»±c ra tôi Ä‘i tìm anh đã từ lâu nay!
Hiệp sÄ© mang khiên trắng không nháºn ra Gauvain ngay vì đã lâu lắm hai ngưá»i không gặp nhau.
- Và cÅ©ng đã lâu nay chẳng có ai gá»i tên tôi lên cả, - Perceval trả lá»i. - Chúng ta quen biết nhau chăng?
- Chúng ta quá quen nhau là khác, ta đã chẳng có vinh dá»± giao chiến vá»›i nhau ở cuá»™c Ä‘ua tà i nÆ¡i Äất Äá» Tươi là gì? - Gauvain tươi cưá»i nói. - Anh bạn Perceval Æ¡i, chẳng lẽ anh quên bạn anh, chà ng Gauvain mà đã bao lần anh ngồi cạnh bên chiếc Bà n Tròn?
- Té ra là Gauvain! - Perceval reo lên, vô cùng ngạc nhiên. - Té ra là anh ư? Mà quả tháºt, - đến lượt Perceval vừa cưá»i vừa nói tiếp, - cứ xem như cái cách đánh kiếm hung dữ cá»§a anh hôm nỠở đấu trưá»ng Äất Äá» Tươi lẽ ra tôi phải nháºn ra anh ngay má»›i phải. Xưa nay tôi chỉ biết có má»—i anh và Lancelot du Lac là có thể trở thà nh địch thá»§ đáng gá»m như váºy mà thôi!
Hai chà ng hiệp sĩ ôm ghì lấy nhau như hai anh em. Tuy nhiên nhắc đến Lancelot, một cái bóng u buồn phảng phất trên nét mặt Gauvain.
Ná»—i buồn nà y cà ng lan tá»a thêm khi há»i thăm qua Perceval, Gauvain được biết Perceval cÅ©ng chẳng biết gì vá» tin tức ngưá»i bạn chung cá»§a hai chà ng....
|

16-10-2008, 03:04 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương 9
Phản tặc phải Ä‘á»n tá»™i...
Gặp lại nhau ở nhà vị tu sÄ©, hai ngưá»i bạn rối rÃt há»i nhau hết chuyện nà y sang chuyện khác bởi há» có biết bao chuyện cần nói vá»›i nhau.
Gauvain truyá»n đạt lá»i vua Arthur hứa vá»›i em gái Perceval.
- Bạn hãy tin tôi, - Perceval nói. - Tôi vô cùng muốn thá»±c hiện nguyện vá»ng cá»§a em gái tôi, bay vá» ngay giúp mẹ tôi. Nhưng hẳn bạn rõ hÆ¡n ai hết có má»™t cuá»™c tìm kiếm khác Ä‘ang chỠđợi tôi.
- Äúng váºy, - Gauvain thừa nháºn, - nhưng chẳng lẽ khi ruá»™t thịt mình cần cứu giúp mà mình lại từ chối, chẳng hóa ra hà nh động cá»§a mình thiếu Ä‘i niá»m tá»± hà o chăng?
- Thưa ngà i hiệp sÄ©, - vị tu sÄ© tham gia và o câu chuyện. - ý muốn tối háºu cá»§a ngà i là lại được tiếp đón ở lâu đà i vua Câu Cá. Váºy thì, chẳng lẽ ngà i cho rằng, để là m được việc ấy ngà i có thể đà nh lòng bá» mặc gia đình trong hoà n cảnh ác nghiệt như váºy sao?
Có Trá»i biết chà ng tha thiết đến thế nà o lại và o được lâu đà i vua Câu Cá, nhưng Perceval phải thừa nháºn lý luáºn cá»§a tu sÄ© và cá»§a Gauvain đầy khôn ngoan.
- Quả tháºt nếu không cứu giúp mẹ ruá»™t cá»§a mình thì tôi là má»™t hiệp sÄ© chẳng ra gì tháºt. Gau-vain Æ¡i, bạn Ä‘i cùng tôi nhé!
- Chẳng lẽ bạn có lúc nà o đó nghi ngỠlòng tôi chăng, bạn quý? - Gauvain vui vẻ đáp.
Thế là hai chà ng hiệp sÄ© lên ngá»±a phóng theo đưá»ng vá» lâu đà i Góa Phụ phu nhân, mẹ Perceval.
- Quả tháºt, - Gauvain nói khi há» cưỡi ngá»±a băng qua vùng đất trÅ©ng, - trong hoà n cảnh nà y mà có Lancelot bên chúng ta thì ấm lòng biết bao nhiêu!
Vừa nói xong câu đó, có lẽ ý Trá»i mạnh tháºt, má»™t ngưá»i dân quê bá»—ng xuất hiện trên đưá»ng.
- Xin chúc các ngà i sức khá»e và thịnh vượng, - ngưá»i đà n ông nói. Và sau đó nói thêm má»™t cách máºp má»: - Quả là không lưá»ng được....- Bác nói gì váºy? - Perceval há»i.
- Chẳng là hôm nay tôi nhìn thấy má»™t hiệp sÄ© như các ngà i đây trong hoà n cảnh vô cùng nguy ngáºp. Nhưng tôi không thể nói gì thêm nếu không tôi cÅ©ng lâm nguy, - ông ta nói thêm và là m ra vẻ muốn Ä‘i tiếp con đưá»ng.
Hai chà ng hiệp sÄ© giữ ngưá»i đà n ông lại yêu cầu giải thÃch. Thấy trước mặt mình má»™t mối nguy cÆ¡ còn lá»›n hÆ¡n mối nguy cÆ¡ mà mình nghi ngại, ngưá»i đà n ông cuối cùng đà nh cho biết:
- Sáng nay tôi ở cách đây và i dặm, gần đó có má»™t mái nhà tranh bá» không. Äang nhặt cá»§i thì nghe có tiếng ngưá»i gá»i. Ngước mắt lên tôi thấy sau chấn song cá»a sổ có ngưá»i vẫy tôi lại gần.
- Nói tiếp Ä‘i, nói tiếp Ä‘i bác! - Hai ngưá»i bạn thúc giục.
- Tôi đến dưới cá»a sổ, thấy má»™t ngưá»i đà n ông ở sau chấn song, ngưá»i đó bảo mình là má»™t hiệp sÄ© bị bá»n phản tặc lừa Ä‘em giam tại đây.
Ông ta nói vá»›i tôi đúng như thế nà y: "ạng Æ¡i, nếu trên đưá»ng ông gặp má»™t hiệp sÄ© nà o đó, xin ông nói giùm vá»›i há» rằng hiệp sÄ© Lancelot du Lac, hiệp sÄ© Bà n Tròn, Ä‘ang bị cầm tù nÆ¡i đây".
- Lancelot! - Cả Gauvain và Perceval đồng thanh kêu lên. - Nói đi, nói đi ông, chà ng còn bảo gì thêm nữa không?
- Không, chà ng không nói thêm gì cả, vì lúc đó có một thằng cha đeo vũ khà ra sừng sộ bảo tôi đi chỗ khác mà kiếm củi.
- ông là m ơn dẫn ngay chúng tôi lại căn nhà tranh đó. - Perceval kiên quyết nói.
Ngưá»i dân quê tìm má»i cách từ chối để Ä‘i theo đưá»ng mình nhưng nghe giá»ng dá»a nạt cá»§a hai chà ng hiệp sÄ© đà nh bằng lòng. Có ngưá»i dẫn Ä‘i như váºy nên chẳng mấy chốc hai chà ng đã đứng trước ngôi nhà tranh nÆ¡i Lancelot bị giam giữ. Perceval gõ cá»a, cá»a mở, xuất hiện cô gái mà Lancelot đã gặp bên dòng suối.
- Xin chà o các vị hiệp sÄ© cao quý, - cô gái chà o hai chà ng vá»›i giá»ng dá»… thương nhất. - Bước chân hai chà ng đã khéo tá»›i đây, nÆ¡i hai chà ng sẽ được nghỉ ngÆ¡i thoải mái.
- Äúng là chúng tôi Ä‘ang cần nghỉ ngÆ¡i đây!
- Perceval giáºn dữ thốt lên. - Hãy cho chúng tôi biết hiệp sÄ© các ngưá»i lừa Ä‘em cầm giữ Ä‘ang ở đâu?.- Sẽ có những ngưá»i khác bảo cho hai chà ng biết, - nói rồi cô gái chạy vụt và o trong nhà .
Bốn tên hung hãn mang vÅ© khà láºp tức xông ra lao và o Gauvain và Perceval. Chúng vung kiếm lên.
Nhưng đáng Ä‘á»i chúng... Vá»›i ngá»n giáo cầm chắc trong tay, Perceval xiên má»™t tên cắm xuống đất nhẹ nhà ng như xiên má»™t chiếc lá. Còn Gau-vain, lưỡi kiếm chà ng như ánh chá»›p đâm thá»§ng ngá»±c tên cướp thứ hai.
Thấy sá»± việc diá»…n biến như váºy hai tên còn lại lo chạy trốn... nhưng chưa kịp trốn thì chúng đã bị hai chà ng hiệp sÄ© thà mạng ngay.
Giải thoát Lancelot chỉ còn là việc là m trong phút chốc và thế là ba ngưá»i bạn được xum vầy cùng nhau.
Thấy bá»n tay chân thất bại cô gái vá»™i và ng trao trả Lancelot vÅ© khà mà tên lùn đã cướp Ä‘oạt cá»§a chà ng.
- Hai bạn quý cá»§a tôi! - Lancelot nói khi cả ba đã sung sướng gặp lại nhau. - Giá» thì ta phải quyết định xem sẽ Ä‘i đưá»ng nà o đây.
- Vá» phần tôi, - Perceval nói, - tôi sẽ thá»±c hiện lá»i hứa vừa rồi ở nÆ¡i nhà tu. Tôi sẽ Ä‘i giúp mẹ tôi và em gái tôi. Äó cÅ©ng là lệnh mà vua Arthur đã bảo hai chà ng truyá»n đạt cho tôi.
- Äúng là quân vương cá»§a chúng ta đã giao cho chúng tôi nhiệm vụ truyá»n đạt ý muốn cá»§a Ngưá»i cho bạn. - Gauvain nói. - Giá» thì nhiệm vụ đó đã xong. Tôi quay vá» lâu đà i Camelot.
- Tôi cÅ©ng váºy, - Lancelot nói, - tôi cÅ©ng Ä‘i tìm bạn Perceval vì thế. Nay tôi sẽ cùng Gauvain trở vá» Camelot.
Thế là ba chà ng chia tay nhau, chúc nhau hạnh phúc rồi ai Ä‘i đưá»ng nấy.
Suốt hÆ¡n má»™t tuần liá»n Perceval phi ngá»±a qua rừng ráºm, lòng thấu hiểu nhiệm vụ thúc bách Ä‘i cứu mẹ và em mặc dầu tâm trà luôn bị ám ảnh cứ muốn thúc ngá»±a Ä‘i vá» phÃa con đưá»ng dẫn tá»›i lâu đà i vua Câu Cá.
Má»™t ngà y tình cá», không xa lâu đà i Quả Phụ Phu nhân bao nhiêu, chà ng chạm trán má»™t tiểu thư có ngưá»i hầu ngá»±a Ä‘i kèm, cả hai cùng Ä‘i vá» nÆ¡i chà ng định đến.
Biết tiểu thư ná» từ lâu đà i Camelot tá»›i, Per-ceval không còn nghi ngá» gì nữa, ôm ghì em gái chà ng trong tay, ngưá»i em gái mà từ nhiá»u năm nay chà ng không gặp. Nhưng chỉ phút chốc chà ng cảm thấy sau vẻ nhanh nhẹn cá»§a em gái có ẩn giấu má»™t ná»—i buồn nà o đó. - Có chuyện gì thế hả em? Và o giá» khắc mà cuối cùng chúng ta gặp lại nhau như thế nà y anh Ä‘oán được em buồn vì chuyện gì rồi! Nếu chỉ vì kẻ thù cá»§a mẹ chúng ta thì em đừng sợ. Quân cá»§a Äức ông Äầm Lầy toà n bá»n xấu xa hèn hạ mà anh thì Ä‘ang hăm hở chiến đấu, trông thấy lưỡi kiếm cá»§a anh là chúng chỉ có chết nếu như không cao chạy xa bay!
- ôi chao, anh ơi! - Cô gái kêu lên và lần nà y không kìm được nước mắt. - Nếu chỉ vì thế thì việc gì em phải buồn và o đúng lúc anh em mình gặp lại nhau như thế nà y! Số là có chuyện khủng khiếp mới xảy ra!
- Chuyện gì váºy nói Ä‘i em, em gái yêu quý cá»§a anh! - Perceval kêu lên, linh cảm có chuyện chẳng là nh.
- Thôi được để em nói! Anh Æ¡i, anh cÅ©ng nên biết là vua Câu Cá đã qua Ä‘á»i.
Tin nà y là m Perceval rụng rá»i chân tay không gì tả xiết.
- Qua Ä‘á»i! Lạy các thánh, là m sao có chuyện đó được!
- Thế mà có chuyện ấy đấy, - cô gái nói qua nước mắt. - Và hỡi ôi! Em còn phải cho anh biết má»™t chuyện khá»§ng khiếp hÆ¡n nữa. Vua Câu Cá vừa thở hÆ¡i cuối cùng thì tên vua cá»§a Lâu Äà i Chết cÅ©ng xâm lăng luôn lâu đà i Bình Graal!
- Không, anh không thể tin Ä‘iá»u đó được!
Tên vua tà n ác nhất trần gian là m sao dám phạm tá»™i lá»—i tà y trá»i ấy!
- Chao ôi! Anh phải tin em! Và từ khi tên xấu xa và tay chân hắn là m ô uế nÆ¡i thiêng liêng vì sá»± có mặt cá»§a chúng ở lâu đà i Graal, thì chiếc bình Graal không xuất hiện nữa, hÆ¡n nữa tất cả má»i ngưá»i trong lâu đà i cÅ©ng biến mất như có phép thần...
Perceval cảm thấy má»i thứ đổ nhà o hết thảy.
Bức tưá»ng cuối cùng cá»§a Ä‘iá»u thiện vừa biến Ä‘i khá»i trái đất nà y. Như trong mÆ¡, chà ng nhìn thấy bao thảm há»a sẽ tá»›i vá»›i vương quốc.
Trong má»™t lúc, chà ng gần như muốn quay Ä‘i ngay, lên đưá»ng tìm lâu đà i Graal. Từ nay đối vá»›i chà ng hầu như chỉ còn má»—i má»™t việc quan trá»ng là đánh Ä‘uổi những xấu xa tà n ác ở lâu đà i ấy mà thôi.
Nhưng bá»—ng chà ng nghe thấy tiếng nói cất lên từ trong ná»™i tâm, nó át Ä‘i má»i xốn xang trong ý nghÄ© chà ng.
- Perceval, ngà y mà mi được phong hiệp sÄ©, mi đã thá» tuyệt đối vâng lá»i quân vương Arthur.cá»§a mi. Vua Arthur đã hứa vá»›i em gái mi sẽ cho mi giúp đỡ cô ta có nghÄ©a là giỠđây mi cÅ©ng bị rà ng buá»™c vá»›i lá»i hứa đó như chÃnh mi đã hứa váºy. Từ chối Ä‘iá»u đó mi chẳng hÆ¡n gì má»™t tay hèn hạ trong số các hiệp sÄ© cá»§a nhà vua. Vả lại mi có thể là m ngÆ¡ trước ná»—i nguy nan mẹ ruá»™t mi Ä‘ang gặp phải hay sao?...
Lá»±a chá»n cá»§a Perceval tháºt Ä‘au đớn. Nhưng dù phải trả giá nà o Ä‘i nữa chà ng vẫn thừa nháºn những lá»i nói trong lòng chà ng là khôn ngoan.
- Giá» táºn thế cá»§a tên chá»§ lâu đà i Chết chẳng bao lâu nữa sẽ Ä‘iểm thôi, anh hứa vá»›i em như váºy em gái ạ. Còn bây giá» ta hãy chạy vá» giúp mẹ chúng ta đã, vì cái tà n ác xấu xa cÅ©ng Ä‘ang lởn vởn quanh lâu đà i cá»§a gia đình ta!
Mẹ cá»§a hai anh em chà ng Ä‘ang ở trong gian phòng lá»›n cá»§a lâu đà i há». Cứ má»—i lúc bên ngoà i có tiếng động là bà lại chạy ra cá»a sổ ngóng trông xem có nguồn cứu giúp nà o đến vá»›i mình không. Vì quân cá»§a Äức ông Äầm Lầy ngà y cà ng hung tợn, chúng chỉ muốn nhanh chóng trở thà nh chá»§ lâu đà i cá»§a bà .
- A! - Cuối cùng bà reo lên. - Tôi đã trông thấy con gái tôi vỠđây rồi! Có má»™t hiệp sÄ© Ä‘i bên cạnh nó. Lạy Trá»i, mong đó là con trai tôi, bởi vì nếu không phải con trai tôi thì lâu đà i nà y chắc chắn sẽ vá» tay kẻ khác mất!
Bà không nhầm bởi vì chÃnh là các con bà đang lại gần. Nhưng tá»›i cá»a lâu đà i, cÅ©ng như Gauvain trước đây, Perceval sững ngưá»i lại trước ngôi má»™ đặc biệt được xây lên ở ngay gần đó.
Một sức mạnh vô hình kéo chà ng xuống ngựa, giũ bỠgươm, giáo và khiên, tiến vỠngôi mộ.
Chà ng vừa đưa tay sá» và o phiến đá hoa cương, ngôi má»™ láºp tức mở ra.
- Con trai tôi rồi! - Quả phụ phu nhân reo lên chạy ra đón, - đúng con trai tôi đã trở vá» rồi, bởi vì lá»i tiên tri đã phán rằng: chỉ có nó là có thể là m cho ngôi má»™ mở ra và được ngắm những gì ở trong ngôi má»™.
Cả ba mẹ con cúi xuống ngôi má»™ và ngắm xác má»™t hiệp sÄ© nằm đó, tuy có vẻ như đã chết từ lâu nhưng đã được bảo tồn má»™t cách thần diệu. Trên ngá»±c hiệp sÄ© có má»™t tá» giấy da cuá»™n lại, niêm phong bằng dấu ấn và ng. Perceval vá»™i cầm lên, Ä‘á»c nó xong chà ng láºp tức quỳ xuống bởi trong giấy ghi rằng ngưá»i nằm đây là má»™t trong những ngưá»i đã đỡ Chúa từ cây thánh giá xuống. Bên phải xác chết há» cÅ©ng nhìn thấy.những vết máu, cả những chiếc kìm đã dùng để gỡ Ä‘inh từ cây thánh giá...
Vừa nghÄ© đến chuyện mang các di váºt thiêng liêng nà y và o trong nhà thá» cá»§a lâu đà i cho xứng vá»›i nÆ¡i thá» phụng thì ngôi má»™ ầm ầm đóng lại, đột ngá»™t như lúc nó mở ra để không bao giá» lại mở ra nữa...
Quả phụ phu nhân đưa con trai và o trong lâu đà i và kể cho chà ng nghe tất cả những ná»—i khốn khổ mà bà phải chịu đựng do tên chúa tể Äầm Lầy gây ra.
- Không ngà y nà o quân cá»§a tên quá»· khốn kiếp ấy không giết chết má»™t trong các đầy tá»› cá»§a ta, - bà phà n nà n. - mà ta thì không đủ ngưá»i để đánh trả chúng... Tiếc thay trong thá»i buổi loạn lạc nà y những kẻ xấu là m báºy lúc nà o cÅ©ng nhiá»u hÆ¡n những ngưá»i tốt là m việc thiện...
- Mẹ ơi, - Perceval nói, - những ngà y ấy từ bây giỠtrở đi sẽ vĩnh viễn không còn nữa. Ngay hôm nay con sẽ bắt tên hèn mạt đó phải nhả hết tất cả những gì hắn đã chiếm giữ.
Perceval xông ra ngoà i lâu đà i lòng đầy căm giáºn, kiên quyết tìm giết tên chúa tể Äầm Lầy.
Suốt một ngà y không tìm thấy hắn, cuối cùng chà ng chạm trán với bốn tên tay chân của hắn.
Chẳng cần mất thì giá» trao đổi vá»›i chúng ná»a lá»i, chà ng lao và o chúng như má»™t con đại bà ng. Sá»± tức giáºn cá»§a chà ng mạnh đến ná»—i chà ng giết phăng ba tên trong khi chúng chưa kịp đỠphòng. Tên còn lại van xin chà ng tha tá»™i, chà ng buá»™c hắn và o ngá»±a dẫn vá» lâu đà i. Trông thấy tên tù binh má»i ngưá»i trong lâu đà i hoan hỉ mừng đón chà ng.
Thấy Perceval đối xá» vá»›i quân cá»§a mình như váºy tên chúa tể Äầm Lầy Ä‘iên cuồng giáºn dữ và thá» rằng sẽ không bao giá» chịu ngưng chiến chừng nà o chÃnh tay hắn chưa trừng trị được con trai cá»§a Quả Phụ phu nhân.
Nhiá»u ngà y qua Ä‘i, Perceval vẫn không má»i mệt Ä‘i khắp vùng đất Ä‘ai tìm kẻ thù cá»§a mẹ mình, chà ng đã giết chết má»™t số lá»›n tay chân cá»§a chúa tể Äầm Lầy mà vẫn chưa tiêu diệt được chÃnh hắn.
Má»™t hôm bằng lưỡi kiếm cá»§a mình, chà ng vừa kết thúc Ä‘á»i ba tên thì hiệp sÄ© lâu Ä‘á»i nhất trong số quân bảo vệ cá»§a mẹ chà ng Ä‘ang Ä‘i theo chà ng bảo chà ng hãy cảnh giác và chỉ cho chà ng má»™t chá»— trong khu rừng thưa nÆ¡i hỠđứng..- Ngà i Perceval, có lẽ cuối cùng ngà i đã tìm ra ngưá»i ngà i định tìm. Mong Trá»i phù há»™ chúng ta vì hắn Ä‘ang Ä‘iên cuồng hung hãn vì giáºn dữ.
Ông ta không nhầm vì chÃnh là tên chúa tể Äầm Lầy Ä‘ang ở trước mặt há», hắn vung kiếm vá» phÃa Perceval, ngưá»i đã giết chết vô và n đầy tá»› cá»§a hắn.
Perceval khinh ghét nhìn hắn và lao ngá»±a nhanh nhất có thể vá» phÃa hắn. Chà ng dùng giáo đâm và o ngá»±c hắn và chỉ má»™t nhát giáo đó đã đưa hắn lăn xuống đất cùng vá»›i con ngá»±a cÅ©ng quỵ luôn. Nhìn thấy kẻ thù sinh tá» cá»§a mình nằm thẳng cẳng trong đống bụi, Perceval nhảy xuống ngá»±a, tuốt kiếm ra.
- Sao lại thế hả chà ng hiệp sÄ©! - Tên chúa tể Äà m Lầy hèn nhát kêu lên, - ngà i đã thắng tôi, lẽ nà o còn muốn kết liá»…u cả Ä‘á»i tôi nữa sao?
- Chưa đâu, - Perceval nói, phát tởm trước sự hèn hạ đó. - Nhưng ta sẽ giết mi ngay thôi, nà o, theo mi muốn!
Äức ông khốn nạn vá»™i giở ngay thá»§ Ä‘oạn gian trá. Perceval chưa tuốt xong kiếm khá»i bao hắn đã vùng dáºy thúc gươm và o Perceval, tấn công chà ng má»™t cách hèn mạt.
May thay, nhá» Trá»i phù há»™, Perceval kịp né tránh cú đâm xảo trá đó. Nhưng lần nà y ná»—i giáºn dữ cá»§a chà ng tăng lên gấp bá»™i.
- à , con rắn độc hèn hạ hả! - Chà ng gầm lên. - Giống chúng mà y hèn hạ như thế đó hả!
Chà ng dùng cả hai tay cầm chắc thanh kiếm phang má»™t nhát đứt luôn cánh tay phải cá»§a tên chúa tể Äầm Lầy, cánh tay lăn lông lốc dưới đất trong má»™t vÅ©ng máu, ngón tay vẫn còn nắm lấy chuôi gươm.
- Lần nà y thì mi không còn cầm nổi vũ khà đánh mẹ ta hay bất cứ ai khác nữa nhé, tên phản tặc kia!
Buá»™c tên bị thương và o má»m yên ngá»±a, Per-ceval cùng đồng đội trở vá» lâu đà i, kéo hắn theo.
Quả Phụ phu nhân đón há» trong sân danh dá»±, thấy con mình vẫn khá»e mạnh là nh lặn trong khi kẻ thù bị hạ gục, bà ngá»a mặt lên Trá»i cảm Æ¡n Ngưá»i đã cho chÃnh nghÄ©a chiến thắng.
- Thưa mẹ, đây là tên chúa tể Äầm Lầy đã gây cho mẹ bao Ä‘au thương. Từ nay, hắn ra sao là nhá» chúng ta rá»§ lòng thương, đối xá» vá»›i hắn như thế nà o là tùy chúng ta.
- Thưa phu nhân cao quý - tên bị thương rên rỉ, - bà xem con trai bà đã là m tôi cụt tay.và bị cầm tù như thế nà o, các hiệp sÄ© cá»§a tôi cÅ©ng váºy! Tôi xin thá» vá»›i phu nhân xin trả lại hết đất Ä‘ai thuá»™c sở hữu cá»§a phu nhân, chỉ xin phu nhân thả tôi ra!
- Mi tưởng mi là ai mà thá» vá»›i thốt, đồ chó má kia! - Perceval nhạo báng vá»›i má»™t nụ cưá»i khinh miệt. - Mi có Ä‘á»n bù nổi ná»—i nhục nhã đã gây ra cho mẹ ta, cho các hiệp sÄ© cá»§a mẹ ta mà mi đã giết không chút xót thương hay không?
Không đâu. Ta chỉ thương mi như thương những thứ mà mi đã gây ra cho những ngưá»i thân cá»§a ta mà thôi!
Perceval sai Ä‘em má»™t chiếc nồi lá»›n đặt giữa sân và cho dắt ra mưá»i má»™t tên hiệp sÄ© phản nghịch mà chà ng cùng quân cá»§a chà ng đã bắt giữ.
Há» chặt luôn đầu những tên nà y, máu chảy đầy nồi. Sau đó, cho cởi bỠáo giáp cá»§a tên chúa tể Äầm Lầy ra, Perceval khinh bỉ nhìn hắn và tuyên án:
- Tên chúa tể Äầm Lầy kia, bao năm nay mi đã lấy máu các hiệp sÄ© cá»§a mẹ ta, nay đến lượt ta lấy máu bá»n ngươi.
Thế là tên chúa tể Äầm Lầy bị treo ngược dốc đầu xuống cái nồi, đầu nhúng ngáºp trong máu bá»n thá»§ hạ đến táºn vai, cuối cùng hắn ngá»™p thở và chết trong đó.
Thây hắn cùng mưá»i má»™t tên hiệp sÄ© phản nghịch được chất lên má»™t cái cáng đưa ra hố chứa xác súc váºt và vứt xuống đó không thá»§ tục gì hết.
- Bây giá» thì, - Perceval ra lệnh, - Ä‘em đổ nồi máu kia ra sông trước cổng lâu đà i, dòng nước đó sẽ là m sứ giả cá»§a chúng ta Ä‘em tin tức Ä‘i má»i nÆ¡i!
Chà ng ra lệnh xong thì dòng sông ngáºp máu.
Các nam tước dưới trướng cá»§a Äức ông Äầm Lầy đã biết tin thất bại cá»§a chúa tể mình, nhưng khi nhìn thấy là n nước đẫm máu cá»§a dòng sông chảy qua lâu đà i mình há» vô cùng lo sợ cho tÃnh mạng bản thân...
- Kiểu gì thì chúng ta cÅ©ng không tránh khá»i lòng căm giáºn cá»§a con trai Quả Phụ phu nhân, - há» bảo nhau, - chúng ta có nguy cÆ¡ cùng chịu chung số pháºn vá»›i Äức ông Äầm Lầy lắm! Chi bằng ta tá»›i quỳ má»p dưới chân Phu nhân để xin tha tá»™i và trả lại cho bà chìa khóa cá»§a những lâu đà i mà chúng ta đã chiếm cứ...
Há» là m như váºy và là m như váºy là phải vì Perceval, cÆ¡n giáºn đã nguôi ngoai bá»›t đã tha tá»™i cho hỠđể đổi lấy sá»± thuần phục vÄ©nh viá»…n..Từ đó vùng nà y trá» lại thanh bình và lần đầu tiên kể từ đã lâu lắm, Quả Phụ phu nhân má»›i được vui hưởng hạnh phúc, quây quần vá»›i con cái mình.
Nhưng má»™t bóng tối bao trùm lên niá»m vui cá»§a há». Vì há» quên sao được vua Câu Cá đã chết... HÆ¡n nữa những tin tức sầu não nhất từ tứ phÃa vương quốc đến tai há». Äất nước há» cà ng gặp nhiá»u tai há»a kể từ khi ngưá»i coi giữ chiếc bình thiêng Graal qua Ä‘á»i.
CÅ©ng váºy, má»™t hiệp sÄ© đến từ triá»u đình vua Arthur cho há» biết má»™t tên khổng lồ có chiếc khiên khắc đầu con rồng Ä‘ang tà n phá đất Ä‘ai quanh lâu đà i Camelot. Äồng thá»i hắn còn Ä‘em thây hai hiệp sÄ© đã bị cháy thiêu má»™t ná»a đến vứt ở lâu đà i.
Váºy là cái chết cá»§a vua Câu Cá cà ng gây lan rá»™ng thêm những tác hại cá»§a nó: giỠđây tác hại đã lan tá»›i triá»u đình vua Arthur và chÃnh cả vua nữa, bởi vì vua Arthur, hiệp sÄ© kia cho biết, lại rÆ¡i trở lại những sai lầm ngà y trước. Ngà i không còn quyết định được má»™t việc gì nữa. Khi Gau-vain và Lancelot vá» tá»›i triá»u, xin phép chạy theo đánh Ä‘uổi tên hiệp sÄ© ác Long, vua cÅ©ng chịu không quyết định nổi có cho phép há» hay không.
Má»™t tu sÄ© qua đưá»ng xin nghỉ chân ở chá»— há» còn nói thêm hiện nhiá»u tay hiệp sÄ© cá»§a Äức ông lâu đà i Chết Ä‘ang lang thang khắp nÆ¡i, thuyết giáo nhảm nhà là m cho nhiá»u lãnh chúa nhá» Ä‘i theo con đưá»ng báºy bạ. Má»™t số nhà tu bị há»a thiêu...
- Thưa mẹ, - một hôm Perceval thưa với Quả Phụ phu nhân, - cái xấu cái ác đang lan trà n xứ sở nà y như thể không gì ngăn chặn nổi. Con là hiệp sĩ Bà n Tròn, là m sao có thể ngồi đây không đem sức mình đi chống lại những kẻ thù của cái tốt cái thiện được.
Hai tay chắp sau lưng, chà ng hiệp sĩ đi lại trong phòng như con sư tỠtrong cũi.
- Thá»±c tế, - chà ng nói tiếp, - con cho là má»i thảm há»a Ä‘á»u xuất phát từ cái chết cá»§a vua Câu Cá và từ khi lâu đà i cá»§a Ngà i rÆ¡i và o tay tên chúa tể lâu đà i Chết. Hiện tượng chiếc bình Graal không hiện ra nữa chẳng phải Trá»i đã quay lưng lại ta hay sao?
- Không cần nói thêm con trai ạ. - Phu nhân thở dà i. - Ta đã biết con chẳng ở lâu vá»›i chúng ta đâu. Ta cÅ©ng biết con đã tuyên thệ và giỠđây má»™t nhiệm vụ cao cả nhất Ä‘ang kêu gá»i con....Nhưng vì là mẹ con, ta lo cho tÃnh mạng con vô cùng...
- Lo cho tÃnh mạng mình mà không dám hà nh động thì ná»—i lo ấy phá»ng có giá trị gì hả mẹ! - Perceval kêu lên. - ý con đã quyết ngay hôm nay con sẽ Ä‘i tá»›i lâu đà i Graal. Và nếu như được Trá»i dắt dẫn con, con tin là váºy, thì con sẽ tuyên chiến vá»›i chúa tể lâu đà i Chết, nguồn gốc cá»§a tất cả những thảm há»a nà y!
Chà ng cho chuẩn bị ngá»±a, vÅ© trang cho mình rồi ra sân để lên đưá»ng.
- Tạm biệt mẹ! Tạm biệt em gái thân yêu!
Trá»i mà phù há»™ thì ta sẽ lại gặp nhau trong những ngà y tươi sáng hÆ¡n.
Và không chỠđợi gì thêm, chà ng thúc ngá»±a phóng vá»t Ä‘i.
|
 |
|
| |