 |
|

07-04-2008, 08:56 AM
|
 |
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 6
Thất diệp tiên quả
Nhạc Nhạn Linh mặt Ä‘au khổ co giáºt má»™t hồi, có lẽ những lá»i lẩm bẩm cá»§a Thiên Phụng bang chá»§ đã là m tổn thương nặng nỠđến tâm khảm chà ng.
Khi ánh mắt Thiên Phụng bang chá»§ chạm và o mặt Nhạc Nhạn Linh, nà ng bất giác rung động cõi lòng, sát cÆ¡ trong ánh mắt láºp tức tan biến, chỉ lạnh lùng nói :
- Nhạc Nhạn Linh nếu các hạ can đảm thì hãy bình tÄ©nh tâm tÄ©nh khà mà điá»u thương, khi nà o bình phục hẵng cùng bổn Bang chá»§ quyết má»™t phen thắng bại.
Tiếng nói sắc lạnh khác hẳn vá»›i ánh mắt nà ng lúc nà y, song rất tiếc Nhạc Nhạn Linh Ä‘ang nhắm nghiá»n mắt, không nhìn thấy vẻ mặt nà ng.
Nhạc Nhạn Linh hÃt sâu má»™t hÆ¡i không khÃ, cố nén niá»m khÃch trong lòng, từ từ ngưng tụ chân khà tứ tán và o nÆ¡i Ä‘an Ä‘iá»n, bá»—ng mở bừng mắt lạnh lùng nói :
- Nhạc Nhạn Linh đa tạ cô nương đã không giết, bây giỠcó thể quyết đấu thắng bại rồi chứ?
Dứt lá»i đã đứng lên, song sắc mặt hãy còn nhợt nhạt, hiển nhiên thương thế cá»§a chà ng chưa khá»i hẳn.
Thiên Phụng bang chá»§ thấy váºy liá»n nói :
- Các hạ thương thế chưa bình phục!
Nhạc Nhạn Linh cưá»i phá lên :
- Äó là việc cá»§a tại hạ, cô nương không thấy mình quá Ä‘a sá»± ư?
Giá»ng Ä‘iệu cưá»i ngạo tá»±a hồ bao ná»—i buồn bá»±c đã tÃch tụ trong lòng những ngà y qua thảy Ä‘á»u tiết ra ngoà i.
Thiếu nữ áo trắng dẫu sao là Bang chá»§ Thiên Phụng bang, má»™t trong hai ngưá»i lãnh đạo võ lâm tôn kÃnh, nà o ai dám ngạo mạn trước mặt nà ng như váºy bao giá», nghe váºy liá»n tức giáºn quắc mắt quát :
- Các hạ tưởng bổn chủ sợ các hạ sao?
Äoạn vung tay toan xuất thá»§. Ngay khi ấy bá»—ng nghe “rà o†má»™t tiếng vang lên từ trên ngá»n cây Nhạc Nhạn Linh vừa ngồi dá»±a khi nãy, rồi giá»ng thô lá»›n tiếng nói :
- Nà y hai ngưá»i hãy khoan động thá»§!
Vừa dứt tiếng, giữa hai ngưá»i đã “phịch†má»™t tiếng hạ xuống má»™t gã đại hán tay cầm Tá» Mi côn bằng thép, mình trần trùi trụi có xăm chÃn con rồng Ä‘á».
Nhạc Nhạn Linh và Thiên Phụng bang chá»§ Ä‘á»u giáºt mình thầm nhá»§ :
- “Vá»›i công lá»±c như mình, ngưá»i nà y đến từ lúc nà o sao mình không phát giác ra nhỉ?â€
Chỉ thấy ngưá»i nà y khoảng hai mươi lăm, hai mươi sáu, mà y ráºm mắt tròn, mÅ©i lân miệng cá, hà m râu rồng quăn quÃu, tướng mạo hết sức uy mãnh, nhưng qua tiếng vang xuống đất, khinh công ngưá»i nà y tháºt chẳng cao minh.
Äại hán xăm mình quét mắt nhìn Nhạc Nhạn Linh, giá»ng như sấm rá»n nói :
- Ngươi tháºt là kẻ lấy oán trả Æ¡n, không biết lòng dạ ngưá»i tốt, nếu không nhá» vị cô nương nà y tá»›i kịp lúc thì ngươi đã chết dưới tay lão trá»c kia rồi!
Äoạn nuốt nước miếng nói tiếp :
- Cũng may mỗ không cứu ngươi nếu không thì cũng giống như vị cô nương nà y, là m ơn mắc oán.
Thiên Phụng bang chá»§ nghe váºy liá»n động tâm thầm nhá»§ :
- “Chả lẽ khi mình đến là Cổ Pháºt Ä‘ang định giết y? Không thể như váºy được, Cổ Pháºt là má»™t vị cao tăng nhân từ, lẽ nà o lại...â€
ÄÆ°a mắt nhìn đại hán xăm mình, tá»± nhá»§ tiếp :
- “Ngươi nà y rõ rà ng là kẻ ngốc ngếch, có lẽ lá»i nói cá»§a y không phải là dối trá, nhưng...â€
Trong nhất thá»i Thiên Phụng bang chá»§ không phân biệt đâu là sá»± tháºt, chỉ nghe Nhạc Nhạn Linh lạnh lùng nói :
- Tại hạ đâu cần tôn giá cứu giúp!
Äại hán xăm mình trố mắt :
- Không cần mỗ cứu sao không nói sớm, lúc ấy mỗ ở trên cây, suýt chút nữa đã phóng xuống rồi!
Nhạc Nhạn Linh nghe váºy biết ngay đối phương là kẻ ngốc, lá»a giáºn trong lòng tan biến, bèn nói :
- Cũng may là tôn giá không ra tay cứu giúp!
Äại hán xăm mình chá»›p mắt liên hồi, ngÆ¡ ngác há»i :
- Tại sao? Chả lẽ ngươi không phải ngưá»i tốt ư?
Nhạc Nhạn Linh nhếch môi cưá»i :
- Có lẽ không phải.
Thiên Phụng bang chá»§ chợt động tâm, nà ng cảm thấy dưá»ng như mình hiểu ra cái gì đó, đưa mắt nhìn đại hán xăm mình há»i :
- Tôn giá là ai? Äến đây là m gì?
Äại hán xăm mình rất có thiện cảm vá»›i Thiên Phụng bang chá»§, nghe há»i liá»n mau mắn đáp :
- Sư phụ gá»i má»— là Cá»u Văn Long, đến đây tìm má»™t cây Thất Äiệp Tá» Chi quả để má»— luyện thà nh Há»—n Nguyên Công.
Thiên Phụng bang chá»§ sá»ng sốt :
- Thất Äiệp Tá» Chi quả ư?
Bất giác đưa mắt nhìn Nhạc Nhạn Linh, nghÄ© là chà ng hẳn lá»™ vẻ kinh ngạc bởi Tá» Diệp Quả nà y là má»™t thần dược tuyệt thế có công dụng gia tăng công lá»±c và điá»u trị thương thế.
Nhưng nà ng đã thất vá»ng Nhạc Nhạn Linh không tá» vẻ gì cả, tá»±a hồ Ä‘iá»u nà y hoà n toà n không liên quan đến chà ng, bất giác sinh lòng hoà i nghi lại há»i :
- TỠChi quả ấy ở đâu?
Cá»u Văn Long vừa má»›i động Ä‘áºy, nhưng bá»—ng dưng lại tức giáºn há»i :
- Cô nương định lấy trộm của mỗ phải không?
Thiên Phụng bang chủ đưa mắt nhìn Nhạc Nhạn Linh nói :
- Bảo váºt trong trá»i đất thuá»™c vá» ngưá»i có đức, sao thể nói là trá»™m?
Cá»u Văn Long là ngưá»i tháºt thà chất phác, nghe váºy hốt hoảng vung Tá» Mi côn lên, giáºn dữ quát :
- Cô nương có dám lấy trộm không?
Xem chừng nếu Thiên Phụng bang chá»§ trả lá»i dám thì y sẽ động thá»§ ngay.
Ngay khi ấy bá»—ng văng vẳng vá»ng đến tiếng giáºn dữ quát :
- Cổ Pháºt! Nếu tôn giá dám tiến thêm bước nữa thì chá»› trách bần đạo!
Nhạc Nhạn Linh mắt hiện liá»n sát cÆ¡, tung mình vá» phÃa phát ra tiếng nói.
Thiên Phụng bang chá»§ thấy váºy liá»n quát :
- Nhạc Nhạn Linh chạy đi đâu?
Äồng thá»i phi thân Ä‘uổi theo.
Cá»u Văn Long đưa mắt nhìn theo, ngạc nhiên nói :
- Sao há» chạy nhanh thế? Tháºt chẳng khác nà o bay! Ô! Hướng há» Ä‘i chÃnh là nÆ¡i đó!
Äoạn liá»n cầm Tá» Mi côn phi thân Ä‘uổi theo.
Nhạc Nhạn Linh ra khá»i rừng, trước mặt hiện ra má»™t ngá»n núi đầy rẫy đá lởm chởm. Lúc nà y mặt trá»i đã nhô cao, ánh nắng chói chang.
Nhạc Nhạn Linh tung mình trên đá núi, lướt nhanh như tia chớp.
Thiên Phụng bang chủ đuổi theo sau cách chà ng hơn hai mươi trượng.
Lúc nà y tiếng quát mắng còn rõ rà ng vá»ng và o tai Nhạc Nhạn Linh, hiển nhiên đã có ngưá»i động thá»§ giao chiến.
Lát sau Nhạc Nhạn Linh đã lên đến đỉnh núi, đưa mắt nhìn xuống thì ra nÆ¡i chà ng đứng là má»™t bá» vá»±c, bên dưới là sÆ¡n cốc rá»™ng lá»›n, tiếng quát mắng chÃnh là phát ra từ chá»— ấy.
Nhạc Nhạn Linh quét mắt nhìn, chỉ thấy vách núi nơi chà ng đang đứng, đuổi theo sau là năm tăng nhân cả tăng lẫn tục.
Nhạc Nhạn Linh chợt động tâm quét mắt nhìn xuống vách núi, phi thân vá» phÃa ngá»n cây tÃm.
Nhạc Nhạn Linh thấy váºy liá»n quát :
- Cổ Pháºt, hãy mau nạp mạng đây!
Chưa dứt lá»i đã tung mình lao xuống dưới, vá»›i chiêu “Huyết VÅ© Tinh Phong†bổ thẳng và o đỉnh đầu Cổ Pháºt.
Cổ Pháºt nghe tiếng biết ngưá»i, bất giác hồn phi phách tán, chẳng mà ng hái lấy ngá»n cây tÃm, ngưá»i lÆ¡ lá»ng trên không vá»™i hai chân chá»i mạnh và o vách núi, bay ngược ra xa hÆ¡n hai mươi trượng, hạ xuống sau lưng năm ngưá»i Ä‘uổi theo, rồi liá»n vá»™i vã phóng Ä‘i và o trong sÆ¡n cốc bên phải.
Lẽ ra trong lúc Cổ Pháºt bất phòng khó thể thoát khá»i Huyết chưởng cá»§a Nhạc Nhạn Linh, song vì Nhạc Nhạn Linh ná»™i thương quá nặng, chiêu “Huyết VÅ© Tinh Phong†má»›i thi triển ná»a chừng đã cảm thấy ná»™i lá»±c đứt Ä‘oạn, đà nh trÆ¡ mắt nhìn Cổ Pháºt tẩu thoát, chà ng tức giáºn đến nghiến răng ken két.
Ngay khi Cổ Pháºt đà o thoát, Nhạc Nhạn Linh đã đến bên cây Tá» Chi quả bèn tiện tay chá»™p lấy, nhẹ nhà ng hạ xuống đất.
Ngay khi Nhạc Nhạn Linh vừa chạm chân trên đất, Thiên Phụng bang chủ đã đến nơi, đứng cản trước mặt Nhạc Nhạn Linh.
Năm ngưá»i trong cốc nằm mÆ¡ cÅ©ng chẳng ngá» cây Tá» Chi quả đã canh giữ ná»a ngà y trá»i, giỠđây lá»t và o tay thiếu niên xa lạ, bất giác gầm lên má»™t tiếng giáºn dữ, rồi liá»n bao vây Nhạc Nhạn Linh và Thiên Phụng bang chá»§ và o giữa.
Nhạc Nhạn Linh thản nhiên cúi xuống nhìn Tá» Chi quả trong tay, chỉ thấy dị thảo nà y chưa đến má»™t thước, trên cà nh có bảy chiếc lá tÃm hình bầu dục, trên má»—i lá có má»™t quả tÃnh to cỡ viên trân châu, hương thÆ¡m ngà o ngạt.
Nhạc Nhạn Linh ngẩn lên nhìn năm ngưá»i, thản nhiên nói :
- Suy theo tuổi tác, năm vị hẳn là hà ng cao thá»§ báºc nhất trong võ lâm!
Thiên Phụng bang chá»§ lạnh lùng đưa mắt nhìn hai ngưá»i nói :
- Vân Hạc! Liá»…u Duyên! Không không ngá» hai vị là chưởng môn nhân mà cÅ©ng có lòng tham như váºy, lại tá»± ý ước đấu tại đây, giá» bổn Bang chá»§ đã bắt gặp hai vị còn gì để nói nữa?
Vân Hạc, Liá»…u Duyên cùng tái mắt ấp úng, không thốt lên lá»i, ba ngưá»i khác cÅ©ng mặt mà y tái ngắt, sợ sệt như chuá»™t gặp mèo.
Nhạc Nhạn Linh bất giác thầm nhủ :
- “Nà ng nà y còn trẻ mà khiến quần hà o võ lâm khiếp sợ thê nà y, tháºt là hi hữu!â€
Thiên Phụng bang chủ buông tiếng hừ lạnh lùng nói :
- Tại sao các vị không lên tiếng?
Vân Äạo nhân nghe váºy, bấm bụng tiến tá»›i má»™t bước nói :
- Bần đạo vá»›i các vị nà y đến đây là định thăm dò Äoạn Hồn cốc, nhưng chẳng ngá» vừa và o đến đây thì phát hiện Tá» Chi quả cho nên...
Thiên Phụng bang chá»§ cưá»i khảy ngắt lá»i :
- Cho nên muốn hái lấy phải không?
Ngừng chốc lát, lạnh lùng nói tiếp :
- Các vị tự tin đủ khả năng thăm dò cốc nà y chưa?
Liá»…u Duyên đại sư nhÃu mà y, thấp giá»ng nói :
- Bổn phái đã có rất nhiá»u đệ tá» thất tung tại đây, nên bá»n lão nạp năm ngưá»i tuy biết rõ không phải là địch thá»§, song vì đại kế ngà y mai, chẳng lẽ không thể mạo hiểm má»™t phen.
Trong khi ấy Nhạc Nhạn Linh bứt lấy bảy trái Tá» Chi quả đặt lên lòng bà n tay, bèn tiếp lá»i :
- Xin Bang chá»§ hãy phân chia Tá» Chi quả nà y cho há»!
Äoạn liá»n trao nắm Tá» Chi quả trong tay ra.
Năm ngưá»i Ä‘á»u hết sức bất ngá» trước cá» chỉ nà y cá»§a Nhạc Nhạn Linh, chỉ ngỡ chà ng là đệ tá» cá»§a Thiên Phụng bang, lòng thầm cảm kÃch vô và n.
Nhưng Thiên Phụng bang chủ lại cà ng kinh ngạc hơn, ánh mắt nà ng đầy vẻ hồ nghi nhìn chốt và o mặt Nhạc Nhạn Linh hồi lâu, lạnh lùng nói :
- Bản thân các hạ còn cần hÆ¡n há» rất nhiá»u, các hạ nói có tháºt lòng chăng?
Nhạc Nhạn Linh mặt ngáºp vẻ tức giáºn, nhưng chà ng láºp tức nén xuống, bởi vì chà ng không muốn gây thù oán thêm nữa.
Nhạc Nhạn Linh lạnh lùng, quét mắt nhìn Thiên Phụng bang chá»§ trầm giá»ng nói :
- Hãy đón lấy!
Äoạn liá»n vung ra sáu trái Tá» Chi quả bay vút vá» phÃa sáu ngưá»i.
Sáu ngưá»i cùng đưa tay chá»™p lấy, nhưng không ngưá»i nà o cúi xuống xem xét, thảy Ä‘á»u đưa mắt nhìn Nhạc Nhạn Linh bởi cá» chỉ nà y cá»§a chà ng khiến há» khó có thể tin được.
Thiên Phụng bang chá»§ mắt ngáºp đầy vẻ áy náy, đến khi nà ng nhìn thấy trong tay Nhạc Nhạn Linh hãy còn má»™t quả, ná»—i áy náy trong lòng giảm Ä‘i phần nà o.
Vân Hạc đạo nhân tiến tới một bước tay dựng trước ngực thi lễ nói :
- Tấm lòng khoáng đạt của thà chủ khiến bần đạo hết sức khâm phục, có thể cho biết đại danh chăng?
Bốn ngưá»i kia cÅ©ng cùng nghÄ© như váºy, Ä‘á»u muốn biết thiếu niên có tấm lòng cao thượng nà y là ai.
Thiên Phụng bang chủ chột động tâm thầm nhủ :
- “Äây tháºt là cÆ¡ há»™i tốt để Nhạc Nhạn Linh ngươi lôi kéo quần hùng, suýt nữa bổn chá»§ đã bị ngưá»i dối gạt rồi!â€
Nà ng Ä‘inh ninh là mình đã nghÄ© đúng, nhưng nà o ngá» Nhạc Nhạn Linh Æ¡ há» cưá»i nói :
- Tại hạ không phải là ngưá»i chư vị cần gặp, chẳng cần thiết phải biết danh tánh... Tá» Chi quả sau khi rá»i cà nh không nên để lâu, các vị dùng ngay là hÆ¡n!
Äoạn chầm cháºm quay ngưá»i Ä‘i.
Liễu Duyên đại sư bỗng nói :
- A Di Äà Pháºt theo lão nạp thì thà chá»§ dùng trước má»›i phải!
Nhạc Nhạn Linh không ngoảnh lại ơ hỠnói :
- Tá» Chi quả có công dụng tăng ná»™i lá»±c và tuổi thá», tại hạ ăn và o chỉ uổng phà thôi!
- Dược váºt có thể Ä‘iểu trị thương, sao thà chá»§ lại bảo uổng phÃ?
Nhạc Nhạn Linh cưá»i xót xa :
- Tại hạ lòng đã quyết xin đa tạ thịnh ý của đại sư!
Thiên Phụng bang chá»§ từ nãy giá» vẫn chú ý lắng nghe từng lá»i nói cá»§a Nhạc Nhạn Linh, tuy năm ngưá»i kia không hiểu, song má»—i lá»i nói cá»§a Nhạc Nhạn Linh như thể má»™t tảng đá to ném và o biển lòng nà ng dáºy sóng dữ dá»™i, khiến nà ng không nén được cất tiếng nói :
- Các hạ không thấy quyết định nà y quá thiệt thòi sao?
Nhạc Nhạn Linh cưá»i khảy :
- Sá»± quyết định cá»§a tại hạ có lẽ chÃnh là điểu Bang chá»§ rất cần thiết, bởi tại hạ còn sống má»™t ngà y là Bang chá»§ thêm má»™t ngà y bị uy hiếp.
Thiên Phụng bang chủ thoáng biến sắc mặt :
- Sao các hạ biết bổn Bang chủ cần thiết?
Ngay khi ấy, Cá»u Văn Long từ trên núi phóng xuống, bởi y khinh công kém nên khi chạm đất đã lảo đảo lùi sau má»™t bước, nhưng y chẳng mà ng đến, láºp tức quét mắt nhìn, trước tiên phát hiện Thất Diệp Tá» Chi quả trong tay Nhạc Nhạn Linh, quát to :
- Tiểu tỠkia, mỗ tưởng ngươi chạy nhanh như thế để là m gì, thì ra ngươi lấy trộm TỠChi quả của mỗ, lão tỠthà mạng cho ngươi.
Dứt lá»i liá»n tung Tá» Mi côn, vá»›i chiêu “Lục Phục Cá»± Long†chá»›p nhoáng chá»™p và o đầu côn, phản ứng cá»§a chà ng khiến má»i ngưá»i giáºt nảy mình, bởi lá»±c đạo trên côn cá»§a Cá»u Văn Long không dưới ngà n cân, dùng bà n tay xương thịt chụp lấy tháºt là điên rồ.
Thiên Phụng bang chá»§ không tá»± chá»§ được, tiến tá»›i má»™t bước, song đã quá muá»™n, chỉ nghe bá»™p má»™t tiếng, Nhạc Nhạn Linh lùi ra sau ba bốn bước, sắc mặt liá»n trở nên xám xanh, song chà ng chá»™p được ngá»n côn Cá»u Văn Long.
Nhạc Nhạn Linh thầm buông tiếng thở dà i tự nhủ :
- “Mình đã quên mất bản thân đã thá» thương!â€
Äoạn đưa mắt nhìn Cá»u Văn Long, giá»ng bình thản nói :
- Tôn giá cần bao nhiêu TỠChi quả?
Cá»u Văn Long dùng sức kéo mạnh, Ä‘inh ninh là rút thiết côn vá», bởi y thấy Nhạc Nhạn Linh quả là yếu Ä‘uối.
Nà o ngá» không phải như váºy, chỉ cảm thấy đầu côn hệt như bị má»™t ngá»n núi to đè lên, đừng nói là rút vá», tháºm chà không há» nhúc nhÃch mảy may, bất giác kinh hãi thầm nhá»§ :
- “Tiểu tá» chả lẽ biết tà thuáºt hay sao?â€
Äôi mắt hổ bất giác ngÆ¡ ngẩn nhìn Nhạc Nhạn Linh, không trả lá»i sao cho phải.
Nhạc Nhạn Linh lại đưa mắt nhìn y há»i :
- Tại hạ há»i tôn giá cần bao nhiêu Tá» Chi quả?
- Một quả là đủ!
Nhạc Nhạn Linh vung tay ném trái còn lại duy nhất cho Cá»u Văn Long, đồng thá»i buông thiết côn ra và nói :
- Hãy ăn và o mau!
Cá»u Văn Long tuy đần độn, nhưng lòng hết sức trong sạch bèn ngước mắt lên há»i :
- Nà y, ngươi còn bao nhiêu TỠChi quả?
Vân Hạc đạo nhân tiếp lá»i :
- Thà chủ ấy không còn một viên nà o cả!
Cá»u Văn Long nghe váºy liá»n ngẩng ngưá»i, bá»—ng há»i :
- Tháºt ư? Trả lại cho ngươi má»— không luyện công phu quái quá»· gì nữa.
Äoạn sải bước Ä‘i đến trước mặt Nhạc Nhạn Linh trao Tá» Chi quả ra.
Nhạc Nhạn Linh mắt ánh lên vẻ kỳ dị đưa tay vá»— vá»— vai Cá»u Văn Long, thà nh khẩn cưá»i nói :
- Tôn giá không luyện võ công ấy, tôn sư sẽ thất vá»ng...
- Nhưng mỗ ăn rồi thì ngươi đâu còn nữa.
Nhạc Nhạn Linh lắc đầu :
- Tại hạ không cần thiết!
Cá»u Văn Long là ngưá»i bá»™c trá»±c, nghe váºy tưởng là tháºt, toét miệng cưá»i nói :
- Tiểu tá», ngươi là ngưá»i tốt nhất bình sanh mà má»— má»›i gặp.
Äoạn đưa tay nắm bả vai Nhạc Nhạn Linh, ná»—i vui sướng biểu lá»™ ra bên ngoà i mặt.
Những ngưá»i hiện diện nghe Cá»u Văn Long nói váºy thảy Ä‘á»u cùng má»™t ý nghÄ© bao ánh mắt cảm kÃch Ä‘á»u táºp trung và o Nhạc Nhạn Linh.
Thiên Phụng bang chủ thầm nhủ :
- “Tháºt ra ngưá»i cần thiết hÆ¡n hết so vá»›i bất kỳ ngưá»i hiện diện ở đây, nhưng rất tiếc là không có Tá» Chi quả.â€
Nhạc Nhạn Linh từ từ quay ngưá»i tá»›i nói :
- Xin các vị hãy ăn và o ngay, tại hạ sẽ hộ vệ cho các vị.
Äoạn cất bước vá» phÃa bên phải, bước chân có chút loạng choạng.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u biết tÃnh chất cá»§a Tá» Chi quả, nên cÅ©ng không dám chần chá», vá»™i vá»›i tâm trạng vui sướng lẫn áy náy lần lượt ăn và o, sau đó ngồi xuống đất xếp bằng, váºn công Ä‘iá»u tức.
Thiên Phụng bang chá»§ đảo mắt nhìn má»i ngưá»i, thầm thở dà i tá»± nhá»§ :
- “Các ngưá»i Ä‘á»u là nhân váºt thà nh danh trên giang hồ, nhưng hà nh vi cá»§a các ngưá»i tháºt kém xa.â€
Äoạn cất bước Ä‘i vá» phÃa Nhạc Nhạn Linh, vẻ lạnh lùng ghê rợn trong mắt nà ng chẳng rõ đã tan biến Ä‘i từ bao giá», không ai hiểu đó là vì sao?
Thiên Phụng bang chá»§ đứng lại phÃa sau Nhạc Nhạn Linh cách chừng hai thước, cất giá»ng nói :
- Nhạc Nhạn Linh! Tá» Chi quả nà y do các hạ hái được bổn Bang chá»§ không cần thiết, xin hãy nháºn lại.
Nhạc Nhạn Linh quay phắt ngưá»i lại, lạnh lùng nói :
- Bang chủ không cần thiết thì cứ vứt bỠkhông tiện hơn ư?
Thiên Phụng bang chá»§ ngá»› ngưá»i, lạnh lùng nói :
- Các hạ nói váºy nghÄ©a là sao?
Nhạc Nhạn Linh lướt nhìn qua mặt Thiên Phụng bang chá»§, bá»—ng chà ng buông tiếng thở dà i thảm thiết, quay ngưá»i cất bước và o sÆ¡n cốc mà Cổ Pháºt mất dạng nói :
- Bang chá»§ đã hoà i nghi việc Nhạc má»— phân chia Tá» Chi quả không phải là không có có thà nh tâm, tá»± có quyá»n không cần ăn chúng. Nhạc má»— lẽ nà o lại cưỡng bức?
Dứt lá»i ngưá»i đã ra ngoà i năm trượng.
Thiên Phụng bang chá»§ thấy Nhạc Nhạn Linh hoà n toà n hiểu lầm ý cá»§a mình, lòng bá»—ng dưng nẩy lên má»™t niá»m chua xót, cÆ¡ hồ rÆ¡i lệ, môi mấp máy mấy lượt, nhưng không thốt nên lá»i.
Bá»—ng nhiên phát hiện Nhạc Nhạn Linh đã đến cách cá»a cốc không đầy mưá»i trượng, liá»n kinh hãi buá»™c miệng nói :
- Nhạc Nhạn Linh, các hạ Ä‘i đâu váºy?
Nhạc Nhạn Linh không dừng bước, chỉ lạnh lùng nói :
- Äi đến nÆ¡i tại hạ phải đến.
- Còn những ngưá»i kia thì sao?
Nhạc Nhạn Linh bỗng chững bước quay lại nói :
- Tại hạ tin là Bang chá»§ không bao giá» bá» mặc há».
Thiên Phụng bang chủ đưa mắt áo não nhìn Nhạc Nhạn Linh, bỗng há miệng bỠTỠChi quả và o nuốt chững, từ từ ngỗi xếp bằng xuống đất, thầm nhủ :
- “Váºy là ngươi hẳn sẽ không bá» Ä‘i nữa chứ.â€
Nhạc Nhạn Linh tháºt chẳng ngá» có váºy, chà ng không hiểu nổi vì sao khi nãy nà ng đã từ chối mà bây giá» lại tá»± động ăn và o.
Nhạc Nhạn Linh vẻ bất đắc dĩ lắc đầu, cất bước trở ra đà nh đảm nhiệm một lần nghĩa vụ hộ vệ.
|

07-04-2008, 08:57 AM
|
 |
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 7
Bang chủ kinh tâm
Thá»i gian lặng lẽ trôi qua trong sá»± yên tÄ©nh nhưng đối vá»›i những ngưá»i nhắm mắt Ä‘iá»u có ý nghÄ©a hết sức to lá»›n, bởi trong thá»i gian ngắn ngá»§i ấy ná»™i lá»±c cá»§a há» Ä‘á»u thăng tiến vượt báºc.
Nhạc Nhạn Linh lặng lẽ nhìn trá»i mặt chà ng phảng phất má»™t vẻ u sầu, không biết chà ng Ä‘ang nghÄ© gì.
Thiên Phụng bang chá»§ từ từ mở mắt, công lá»±c nà ng thâm háºu nhất trong số những ngưá»i hiện diện, nên nà ng hồi tỉnh trước hết.
Chỉ thấy sắc mặt nà ng lúc nà y hồng hà o rạng rỡ, khiến nà ng cà ng thêm xinh đẹp kiá»u diá»…m.
Nà ng đưa mắt nhìn Nhạc Nhạn Linh, nhẹ nhà ng đứng lên cất bước tiến vá» phÃa chà ng.
Nhạc Nhạn Linh không há» hay biết, có lẽ chà ng Ä‘ang suy nghÄ© má»™t việc hết sức trá»ng đại.
Thiên Phụng bang chá»§ dừng lại phÃa sau cách Nhạc Nhạn Linh chừng ba thước, khẽ cất tiếng há»i :
- Các hạ Ä‘ang nghÄ© gì váºy?
Nhạc Nhạn Linh không ngoảnh mặt lại chỉ ơ hỠnói :
- Bang chủ đã hổi tỉnh nơi đây không còn việc của tại hạ nữa.
Äoạn thò tay và o lòng, lấy ra má»™t lá» ngá»c mà u xanh Ä‘en cất bước Ä‘i vá» phÃa sÆ¡n cốc bên phải.
Thiên Phụng bang chá»§ biến sắc mặt, vá»™i tung mình đứng cản trước mặt Nhạc Nhạn Linh há»i :
- Các hạ đi đâu?
Nhạc Nhạn Linh nhướng mà y :
- Bang chủ thấy mình quá đa sự ư?
Thiên Phụng bang chủ nghe lòng se thắt, lạnh lùng nói :
- Các hạ có thể đi bất cứ nơi đâu, duy chỉ có sơn cốc nà y là không được và o.
Nhạc Nhạn Linh cưá»i khảy :
- Vì sao?
Thiên Phụng bang chủ bất giác đỠmặt, vội nhìn đi nơi khác nói :
- Bởi các hạ sẽ chết trong ấy.
- Váºy chằng phải chÃnh là điá»u Bang chá»§ hy vá»ng hay sao?
Thiên Phụng bang chủ vụt quay lại, nhìn chốt và o mặt Nhạc Nhạn Linh nói :
- Bổn Bang chá»§ đã nói là hy vá»ng các hạ chết hổi nà o?
Tiếng nói có chút run rẩy, đôi mắt đẹp mê hồn... Nhưng có Ä‘iá»u tÃnh nà ng ương ngạnh, không để cho nước mắt chảy ra mà thôi Nhạc Nhạn Linh thấy váºy bất giác má»m lòng thầm nhá»§ :
- “Nà ng nà y lòng dạ hiá»n từ, vì bảo vệ sá»± bình yên cho võ lâm nà ng định giết mình cÅ©ng chẳng phải là sai, chỉ sai là mình chẳng thể nà o nêu ra tá»™i trạng những ngưá»i kia, ôi.â€
Nhạc Nhạn Linh vốn là ngưá»i hãnh diện nhiệt tâm, chà ng có má»™t trái tim chân thà nh phục vụ nhân loại, nhưng không ai thông cảm cho những việc cá»§a chà ng.
Nhạc Nhạn Linh ngước mắt nhìn trá»i buông tiếng thở dà i trÄ©u nặng nói :
- Có thể Bang chủ không có ý nghĩ ấy, nhưng lòng tại hạ đã quyết, đối với thiện ý của Bang chủ tại hạ xin tâm lĩnh.
Äoạn lại cất bước Ä‘i vá» phÃa động cốc bên phải.
Thiên Phụng bang chá»§ kinh hoà ng, vá»™i lách ngưá»i cản trước mặt Nhạc Nhạn Linh, lạnh lùng nói :
- Các hạ thắng được bổn Bang chủ thì hẵn và o.
Nhạc Nhạn Linh ngẩn ngưá»i, bá»—ng cưá»i khảy nói :
- Bang chủ nghĩ là Nhạc mỗ sợ ư?
- Tốt hơn là không phải.
Nhạc Nhạn Linh mở nắp chiếc lá» ngá»c mà u xanh Ä‘en trong tay, trút ra má»™t hoà n thuốc mà u xanh lục chuẩn bị uống và o.
Nhất cá» nhất động cá»§a Nhạc Nhạn Linh Ä‘á»u Ä‘áºp và o mắt Thiên Phụng bang chá»§ đã rúng động cõi lòng, rất giống vá»›i loại lỠđựng thuốc trên giá»›i giang hồ.
Nhạc Nhạn Linh vừa trút thuốc ra, nà ng liá»n tái mặt la lên :
- Nhạc Nhạn Linh! Không được uống.
Äồng thá»i tung mình lao tá»›i, tay phải vá»›i chiêu “Thương Hải Lao Châm†(mò kim đáy biển), chá»™p và o chiếc lá» trong tay Nhạc Nhạn Linh.
Hà nh động đột ngá»™t cá»§a Thiên Phụng bang chá»§ khiến cho Nhạc Nhạn Linh bất ngá», tưởng đâu nà ng thừa cÆ¡ ra tay công kÃch, tay phải Ä‘ang đưa hoà n thuốc lên vá»™i buông xuống, vá»›i thế “Thoát Bà o Hoán Vị†nhanh nhẹn lui ra xa bốn trượng.
Thế nhưng, Thiên Phụng bang chá»§ cÅ©ng chẳng cháºm, ngay khi Nhạc Nhạn Linh chân vừa chạm đất, Thiên Phụng bang chá»§ má»™t chiêu “Kim Long Thám Trảo†đã chá»›p nhoáng Ä‘uổi theo đến.
Nhạc Nhạn Linh lần nà y đỠphòng nhướng mà y nói :
- Bang chá»§ quả là rất biết nắm lấy thá»i cÆ¡.
Äồng thá»i vá»›i chiêu “Thiên Lý Lai Hồng†phản kÃch.
Thiên Phụng bang chá»§ lúc nà y lòng rối như tÆ¡ vò, không biết mở lá»i như thế nà o, chỉ nghÄ© phải nhanh chóng chế ngá»± Nhạc Nhạn Linh, khiến chà ng không thể uống hoà n thuốc và o thì má»i sá»± má»›i có thá»i gian giải quyết.
Do đó trước những lá»i mỉa mai cá»§a Nhạc Nhạn Linh, nà ng không hỠđếm xỉa đến, chỉ toà n lá»±c tấn công tá»›i tấp.
Thiên Phụng bang chá»§ là má»™t trong hai đại kỳ nữ thống lÄ©nh toà n bá»™ võ lâm, dÄ© nhiên võ công phải hết sức cao siêu chỉ thấy thân hình kiá»u diá»…m cá»§a nà ng cháºp chá»n như bướm liệng, vừa ngoạn mục vừa ảo diệu khôn lưá»ng, chưởng kình như cuồng phong gầm thét, uy lá»±c tháºt khá»§ng khiếp.
Nhạc Nhạn Linh tuy có môn Huyết chưởng quá»· khốc thần sầu, song chà ng không thể sá» dụng. Má»™t là ná»™i phá»§ Ä‘ang thá» thương, chân lá»±c bị ách tắc, hai là chà ng không đà nh lòng sát hại ngưá»i con gái xinh đẹp và lòng dạ hiá»n là nh nà y, nên sau năm mươi chiêu, trên gương mặt trắng nhợt cá»§a Nhạc Nhạn Linh đã ướt đẫm mồ hôi.
Chà ng ngước nhìn Thiên Phụng bang chủ, thản nhiên nói :
- Bang chá»§, không quá mưá»i chiêu nữa Bang chá»§ có thể lấy mạng Nhạc Nhạn Linh nà y rồi.
Thiên Phụng bang chủ vừa tới tấp tấn công vừa nói :
- Chỉ cần các hạ không uống hoà n thuốc kia, bổn Bang chủ sẽ ngừng tay ngay.
Nhạc Nhạn Linh nghe váºy liá»n động tâm, quát to :
- Dừng tay!
Tiếng quát như sấm rá»n, Ä‘inh tai nhức óc, đồng thá»i ngưá»i đã lướt ra xa hÆ¡n ba trượng, hoà n thuốc trong tay cÅ©ng đã bá» và o trong miệng.
Thiên Phụng bang chá»§ bị tiếng quát cá»§a Nhạc Nhạn Linh khiến giáºt nẩy mình, bất giác dừng tay ngẩn ngưá»i, thoáng suy nghÄ© liá»n hiểu ngay dụng ý cá»§a Nhạc Nhạn Linh, song đã quá muá»™n.
Thiên Phụng bang chá»§ mặt thoáng lá»™ vẻ Ä‘au khổ, khÃch động nói :
- Vì sao các hạ lại uống thuốc đó?
- Vì muốn quyết phen cao thấp với Bang chủ.
- Bổn Bang chủ có thuốc trị nội thương cho các hạ...
- Tại hạ không muốn nháºn ân huệ cá»§a Bang chá»§, bởi vì hai chúng ta không thể nà o cùng tồn tại trên cõi Ä‘á»i nà y.
Thiên Phụng bang chá»§ chầm cháºm cúi đầu, hai giá»t lệ long lanh đã chảy dà i xuống má, giá»ng ai oán nói :
- Các hạ căm háºn bổn Bang chá»§ đến váºy ư?
Nhạc Nhạn Linh rúng động cõi lòng, chà ng như đã hiểu ra Ä‘iá»u gì đó, nhưng chà ng cÅ©ng không dám khẳng định và cÅ©ng không mong đó là sá»± tháºt, bởi chà ng biết rõ là mình chẳng còn sống được bao lâu trên cõi Ä‘á»i nà y nữa.
Nhạc Nhạn Linh nhún vai, cố nén niá»m xúc cảm trong lòng, vá» thản nhiên cưá»i khảy nói :
- Tại hạ không phải là căm háºn Bang chá»§, mà quả tình là vì má»i việc là m cá»§a tại hạ mai đây thảy Ä‘á»u là m Ä‘á»u trái vá»›i kỳ vá»ng cá»§a Bang chá»§ đã dà nh cho ngưá»i trong giá»›i võ lâm, nếu Bang chá»§ không trừ diệt tại hạ thì trong vòng má»™t năm tá»›i đây, giá»›i giang hồ không còn ngà y bình yên.
Äoạn từ từ xếp bằng ngồi xuống đất.
Thiên Phụng bang chủ môi mấp máy liên hồi, với tiếng nói khẽ đến mức cơ hồ chỉ có mình nà ng nghe, lẩm bẩm :
- Các hạ không phải là ngưá»i hiếu sát, nhất định phải có nguyên nhân, nhưng vì sao các hạ không chịu nói ra? Chả lẽ trước khi chúng ta gặp nhau, các hạ đã căm háºn bổn Bang chá»§ rồi sao?
Tiếng nói ngáºp ngừng đầy bi thương ai oán, khiến ngưá»i nghe không khá»i má»§i lòng thương cảm.
Ngay khi ấy bá»—ng nghe giá»ng nói thô kệch vang lên :
- Ô! Mẹ kiếp! Tháºt là sảng khoái.
Thiên Phụng bang chá»§ nghe tiếng biết ngưá»i, sá»ng sốt thầm nhá»§ :
- “Tháºt không ngá» công lá»±c cá»§a Cá»u Văn Long nà y còn cao hÆ¡n Văn Hạc đạo nhân và Liá»…u Duyên đại sư, váºy mà chưa từng nghe nói đến trên chốn giang hồâ€.
Trong khi Thiên Phụng bang chá»§ Ä‘ang suy nghÄ©, Cá»u Văn Long đã Ä‘i đến trước mặt Nhạn Nhạn Linh. Y quét mắt nhìn Nhạc Nhạn Linh, Ä‘oạn ngẩn ngưá»i quay sang nhìn Thiên Phụng bang chá»§ nói :
- Nà y, cô nương, khi nãy y đã đánh nhau vá»›i tên khốn kiếp nà o váºy?
Thiên Phụng bang chá»§ mắt rá»±c hà n quang, tá»±a hồ định phát tác, nhưng liá»n nghÄ© lại :
- “Mình hà tất hÆ¡n thua vá»›i kẻ ngốc nghếch như thế nà y.â€
Bèn cưá»i há»i :
- Tôn giá há»i là m gì?
Cá»u Văn Long háºm há»±c :
- Má»— phải tẩn cho kẻ đó má»™t tráºn.
Thiên Phụng bang chủ đưa tay chỉ Nhạc Nhạn Linh :
- Vì sao tôn giá lại bênh vực y?
- Chả lẽ cô nương không muốn bênh vực y sao?
- Ngưá»i mà bổn chá»§ bênh vá»±c phải là ngưá»i tốt.
Cá»u Văn Long cưá»i :
- Y chÃnh là ngưá»i tốt mà .
Thiên Phụng bang chủ chau mà y :
- Sao tôn giá biết y là ngưá»i tốt không phải là ngưá»i xấu?
Cá»u Văn Long bá»±c bá»™i :
- Má»— thấy y là ngưá»i tốt thì là ngưá»i tốt, còn gì phải há»i nữa tháºt là ...
Thiên Phụng bang chá»§ biết mình nói nữa cÅ©ng vô Ãch, đà nh lắc đầu nói :
- Nhưng bổn Bang chủ...
Cá»u Văn Long quắc mắt ngắt lá»i :
- Sao? Cô nương nói y không phải là ngưá»i tốt hả?
Xem tình thế, chỉ cần Thiên Phụng bang chá»§ gáºt đầu là y sẽ động thá»§ ngay.
Thiên Phụng bang chá»§ mắt vút má»™t qua vẻ kỳ dị, ngá»a mặt nhìn trá»i lẩm bẩm :
- Rất có thể y là má»™t ngưá»i tốt.
Giá»ng Ä‘iệu hết sức kỳ lạ, khiến ngưá»i nghe không hiểu nổi tâm trạng nà ng lúc nà y vui hay buồn, có lẽ vị kỳ nữ uy trấn võ lâm nà y hiện Ä‘ang gặp phải má»™t vấn đỠkhông thể nà o giải quyết được bằng võ công hay trà tuệ.
Cá»u Văn Long đầu óc đơn giản, đâu nháºn thấy được Ä‘iá»u đó, chỉ cần nghe nói Nhạc Nhạn Linh là ngưá»i tốt thì đã hà i lòng.
Chỉ thất y toét miệng cưá»i :
- Cô nương chẳng những xinh đẹp mà bản lãnh nháºn xét ngưá»i cÅ©ng lợi hại như má»— váºy.
Thì ra y tưởng rằng mình hết sức thông minh, Thiên Phụng bang chá»§ lòng Ä‘ang bối rối, không nghe má»™t lá»i nà o cá»§a Cá»u Văn Long, chỉ thá» thẫn nhếch môi cưá»i như trả lá»i.
Bá»—ng Nhạc Nhạn Linh má» bừng mắt, sắc mặt chà ng lúc nà y đã trở nên hồng hà o như trước, thoạt nhìn dưá»ng như ná»™i thương cá»§a chà ng đã bình phục, thế nhưng...
Nhạn Nhạn Linh đứng báºt dáºy, Æ¡ há» quét mắt nhìn hai ngưá»i nói :
- Có hai vị hộ vệ là đủ rồi, tại hạ...
Thiên Phụng bang chá»§ vá»™i tiếp lá»i :
- Hoà n thuốc của các hạ đang uống phải chăng... phải chăng là ...
Nhưng nà ng không đủ can đảm để nói tiếp, ánh mắt ngáºp đầy vẻ âu lo áy náy.
Nhạc Nhạn Linh thầm thở dà i, nói :
- Äó là Thôi Tâm ÄÆ¡n Thiên Phụng bang chá»§ giáºt mình :
- Thôi Tâm ÄÆ¡n ư? Nhạn Nhạn Linh các hạ muốn tá»± há»§y hoại mình ư?
Cá»u Văn Long hết nhìn ngưá»i nà y lại nhìn ngưá»i kia, ra chiá»u thắc mắc không hiểu, bởi y chẳng biết Thôi Tâm ÄÆ¡n là gì cả.
Nhạc Nhạn Linh nhếch môi cưá»i :
- Trên Ä‘á»i chỉ có loại thuốc ấy má»›i có thể tạm khôi phục công lá»±c cho Nhạc má»— thôi.
Äoạn cất bước Ä‘i vá» phÃa sÆ¡n cốc bên phải.
Cá»u Văn Long vá»™i Ä‘uổi theo bên mình Nhạc Nhạn Linh nói :
- Nà y, ngươi định đi đâu thế?
Nhạc Nhạn Linh không dừng bước, trỠtay đáp :
- VÃ o trong kia.
- Mỗ đi với ngươi.
Äoạn song vai Ä‘i vá»›i Nhạc Nhạn Linh.
Nhạc Nhạn Linh dừng bước lắc đầu nói :
- Äây có tên là Äoạn Hồn cốc, má»™t nÆ¡i hung hiểm nhất trên chốn giang hồ, tôn giá không có ai cần tìm và o đó là m chi?
Cá»u Văn Long vung tay vá»— ngá»±c, hà o khà ngút mây nói :
- Cá»u Văn Long nà y khi xưa ở trong má»™, ma quá»· còn chẳng sợ, chẳng lẽ sợ... sợ hung hiểm...?
Nhạc Nhạn Linh vẫn lắc đầu :
- Những ngưá»i trong ấy, còn đáng sợ hÆ¡n ma quá»·, không tin tôn giá hãy há»i...
Ngoảnh lại nhìn, bất giác ngẩn ngưá»i, thì ra Thiên Phụng bang chá»§ Ä‘i theo sau chừng năm thước, bèn há»i :
- Bang chủ cũng định và o mạo hiểm ư?
Thiên Phụng bang chá»§ đỠmặt, cưá»i khảy nói :
- Những ngưá»i trong cốc nà y luôn Ä‘e dá»a đến sá»± an toà n cá»§a đồng đạo võ lâm Trung Nguyên, bổn Bang chá»§ từ lâu đã có ý định và o thăm dò má»™t phen, các hạ chá»› khéo tưởng tượng nghÄ© bổn Bang chá»§ là vì các hạ.
Lá»i lẽ tuy hợp tình, nhưng rất cưá»ng Ä‘iệu, bởi nếu đúng váºy sao nà ng không xuất lÄ©nh cao thá»§ đến đây từ trước, bây giá» lại mạo hiểm má»™t mình? Hiển nhiên nà ng đã sinh lòng yêu thương Nhạc Nhạn Linh rồi.
Nhưng Nhạc Nhạn Linh không há» nghÄ© đến Ä‘iá»u ấy, chỉ Æ¡ há» nói :
- Váºy là Nhạc má»— nghÄ© lầm rồi.
Cá»u Văn Long vá»™i tiếp lá»i :
- Những ngưá»i trong cốc nà y chẳng lẽ còn đáng sợ hÆ¡n ma quá»·, Cá»u Văn Long nà y quyết hạ chúng má»›i được, không dÃnh dáng gì đến ngươi.
Nhạc Nhạn Linh nóng lòng sợ Cổ Pháºt trốn thoát, không muốn lãng phà thá»i gian bèn nói :
- Váºy thì chúng ta muốn là m gì thì là m.
Äoạn sải bước Ä‘i và o sÆ¡n cốc.
Cá»u Văn Long thầm nhá»§ :
- “Má»— quyết Ä‘i theo ngươi, để xem ngươi là m gì được.â€
Äoạn liá»n cất bước theo sau. Thiên Phụng bang chá»§ ngoảnh lại nhìn năm ngưá»i Ä‘ang Ä‘iá»u tức, thấy Vân Hạc đạo nhân và Liá»…u Duyên đại sư đã hồi tỉnh, liá»n yên tâm bước theo sau Nhạc Nhạn Linh.
Ba ngưá»i công lá»±c cao thâm, tuy không thi triển khinh công, song vẫn Ä‘i nhanh hÆ¡n ngưá»i thưá»ng gấp năm sáu lần.
Chẳng mấy chốc ba ngưá»i đã và o đến Äoạn Hồn cốc, trước mặt là hai ngã đưá»ng, má»™t hướng đông và má»™t hướng đông bắc giữa là má»™t vách núi cheo leo.
Äầu hai ngả đưá»ng ngổn ngang xương ngưá»i, Ãt ra cÅ©ng hÆ¡n trăm bá»™, trông tháºt rùng rợn.
Lúc nà y ba ngưá»i đã Ä‘i đến chá»— tiếp giác cá»§a hai ngã đưá»ng, Nhạc Nhạn Linh dừng bước há»i :
- Hai vị chá»n đưá»ng nà o?
Cá»u Văn Long trố mắt :
- Ngươi thì sao?
Nhạc Nhạn Linh đưa tay chỉ con đưá»ng hướng đông bắc.
- Tại hạ Ä‘i theo đưá»ng nà y!
- Má»— cÅ©ng định Ä‘i theo con đưá»ng nà y!
Äoạn liá»n sải bước Ä‘i và o con đưá»ng ấy.
Nhạc Nhạn Linh thoáng ngẩn ngưá»i, ngoảnh lại thấy Thiên Phụng bang chá»§ đã lách ngưá»i tránh qua chà ng, Ä‘i theo sau Cá»u Văn Long.
Con đưá»ng ngoằn ngoèo như ruá»™t dê, lát sau hai ngưá»i đã khuất dạng sau má»™t khúc quanh, há» không há» ngoảnh lại nhìn Nhạc Nhạn Linh, có lẽ nghÄ© là Nhạc Nhạn Linh chắc chắn Ä‘i theo há».
Nhạc Nhạn Linh quay sang nhìn con đưá»ng bên trái, thầm nhá»§ :
- “Nếu ba ngưá»i cùng Ä‘i má»™t hướng thì sẽ chừa cho Cổ Pháºt con đưá»ng thoát thân còn gì?â€
Nghĩ đoạn, vừa định đi sang trái, bỗng lại nghĩ :
- “Cổ Pháºt là má»™t nhân váºt danh trá»ng võ lâm, dù gặp Thiên Phụng bang chá»§ cÅ©ng không là m hại nà ng váºy là sức lá»±c cá»§a Nhạc Nhạc Linh ta có phần yếu kém rồi.â€
Trên môi bất giác hé nở má»™t nụ cưá»i cô độc, nhất thá»i không biết Ä‘i theo con đưá»ng nà o má»›i phải.
Ngay khi ấy, bá»—ng nghe tiếng Cá»u Văn Long quát to :
- Mẹ kiếp, các ngươi tưởng đâu giả dạng quỷ thần là gia gia đây khiếp sợ hay sao?
Nhạc Nhạn Linh nghe váºt liển động tâm, phóng nhanh và o con đưá»ng bên phải.
Ngay khi Nhạc Nhạn Linh vừa khuất dạng ở khúc quanh đầu tiên trong con đưá»ng hướng đông nam bá»—ng phóng ra quái nhân mặt mà y hung tợn, hướng vá» phÃa khuất dạng cá»§a Nhạc Nhạn Linh, buông tiếng cưá»i sắc lạnh, vá»™i tung mình Ä‘uổi theo sau.
Nhạc Nhạn Linh phóng như bay, trên đưá»ng đầy rẫy xương trắng, ma trÆ¡i cháºp chá»n, ghê rợn hệt như quá»· vá»±c. Con đưá»ng quanh co khúc khuá»·u, khó thể phân biệt phương hướng, Nhạc Nhạn Linh rẽ qua mưá»i mấy khúc quanh, bá»—ng thấy trước mắt bừng sáng, đã đến má»™t nÆ¡i thoáng đãng, định thần nhìn, chỉ thấy Cá»u Văn Long Ä‘ang vung động Tá» Mi côn giao chiến kịch liệt vá»›i ba quái nhân áo Ä‘en, mặt vằn vện đủ mà u sắc.
Thiên Phụng bang chá»§ đứng cách đấu trưá»ng chừng năm trượng, đưa mắt nhìn Nhạc Nhạn Linh, tá»±a hồ nà ng đã trông ngóng rất lâu.
Nhạc Nhạn Linh quét mắt nhìn khắp sÆ¡n cốc, thấy nÆ¡i đây rá»™ng chừng hai mươi trượng, trên mặt đất đầy rẫy đá núi và cá» khô, không má»™t ngá»n cây, cảnh tượng hết sức hoang tà n. Trên vách núi đối diện có má»™t hang động lá»›n, đó cÅ©ng là nÆ¡i trung tâm cá»§a sÆ¡n cốc nà y.
Nhạc Nhạn Linh đưa mắt nhìn Cá»u Văn Long, thấy lúc nà y y hoà n toà n già nh được tiên cÆ¡ bèn an tâm Ä‘i vá» phÃa hang động to lá»›n kia.
Äá»™t nhiên, má»™t tiếng sắc lạnh và ghê rợn từ sau lưng Nhạc Nhạn Linh vang lên :
- Tiểu tá», không cần và o trong ấy, đây chÃnh là nÆ¡i táng thân cá»§a ngươi rồi.
|

07-04-2008, 08:57 AM
|
 |
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 8
Tình thù khó phân
Nhạc Nhạn Linh nghe tiếng giáºt nảy mình, chững bước quay lại phắt lại, chỉ thấy hai quái nhân mặt xanh nanh dà i rất hung tợn Ä‘ang đứng cách chà ng chừng má»™t trượng, bất giác cả kinh thầm nhá»§ :
- “Hai quái váºt nà y đến từ lúc nà o sao mình không há» hay biết thế nhỉ?â€
Äoạn lạnh lùng cất tiếng nói :
- Bằng và o hai vị mà cÅ©ng dám nói khoác váºy ư?
Quái nhân bên phải cưá»i vang :
- Hai ta là Thủ Cốc song hồn, tiểu tỠngươi đã từng nghe nói chưa? Hắc hắc...
Thiên Phụng bang chá»§ nghe váºy thầm nhá»§ :
- “Hai ngưá»i nà y tá»± xưng là Thá»§ Cốc song hồn, váºy thì hẳn những ngưá»i và o đây bao năm qua Ä‘á»u bị há» sát hại, có lẽ võ công cá»§a há» chẳng phải tầm thưá»ng.â€
Äoạn bất giác cất bước Ä‘i vá» phÃa Nhạc Nhạn Linh.
Nhạc Nhạn Linh cưá»i khảy nói :
- Váºy thì những xương ngưá»i trong cốc chÃnh là kiệt tác cá»§a hai vị chứ gì?
Quái nhân bên trái cưá»i đáp :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên, bởi cốc đạo đã quá nhiá»u xương trắng nên má»›i để cho tiểu tá» ngươi sống và o đến đây.
Nhạc Nhạn Linh ngầm váºn tụ công lá»±c và o hai tay nói :
- Váºy hai vị đặc biệt thi ân vá»›i Nhạc má»— rồi!
Quái nhân bên phải cưá»i gằn :
- Äúng váºy, ngươi nên cảm tạ chúng đại gia má»›i phải!
Dứt lá»i, cất bước đến gần Nhạc Nhạn Linh.
Thiên Phụng bang chá»§ lúc nà y đã Ä‘i đến bên cạnh Nhạc Nhạn Linh cách chừng hai thước, thấy váºy vá»™i quay nhìn Nhạc Nhạn Linh truyá»n âm nói :
- Nhạc Nhạn Linh, hai ngưá»i nà y đã có thể giết sạch những ngưá»i và o đây, hẳn là có độc chiêu kinh ngưá»i, lúc giao thá»§ hãy nên hết sức tháºn trá»ng.
Nhạc Nhạn Linh cưá»i lạnh nhạt :
- Äó là việc cá»§a tại hạ!
Ngay khi ấy, đằng kia vá»ng đến tiếng như sấm cá»§a Cá»u Văn Long quát :
- Nằm xuống ngay!
Tiếp theo liên tiếp tiếng “bốp†giòn giã má»™t tiếng rú thảm khốc vang lên, hiển nhiên đã có ngưá»i táng mạng dưới ngá»n Tá» Mi côn cá»§a y.
Cá»u Văn Long má»™t chiêu đắc thá»§, liá»n tức sát cÆ¡ bừng dáºy, cưá»i to nói :
- Ba ngưá»i còn là m không xong, hai ngưá»i là m được gì, nằm xuống luôn Ä‘i!
Dứt lá»i lại vang lên hai tiếng rú thảm khốc, không nhìn cÅ©ng biết hai ngưá»i còn lại cÅ©ng táng mạng dưới Tá» Mi côn.
Thá»§ Cốc song hồn thấy váºy cả giáºn, ngưá»i bên phải quát vang :
- Trong Äoạn Hồn cốc đâu để cho các ngưá»i lá»™ng hà nh, tiếp chiêu!
Dứt lá»i tung mình bổ và o đầu Cá»u Văn Long, vung chưởng vá»›i chiêu “Thôi SÆ¡n Äiá»n Hải†công ra như vÅ© bão.
Nhạc Nhạn Linh ánh mắt bà ng quang, lạnh lùng nói :
- Quay vá» ngay!
Dứt lá»i ngưá»i đã vá»t lên không, vá»›i chiêu “Lục Bình NgÅ© Nhạc†thẳng thừng đón tiếp má»™t chưởng cá»§a ngưá»i ấy.
Hai ngưá»i thân pháp Ä‘á»u nhanh, trong chá»›p mắt bốn chưởng đã chạm và o nhau, “bùng†má»™t tiếng rá»n rÄ©, cát đá tung bay, cuồng phong cuốn xoáy, trên mặt đất có thêm má»™t cái hố sâu to hÆ¡n ba thước.
Trong cát bụi mịt mù, Nhạc Nhạn Linh lùi sau hai bước, nÆ¡i ngá»±c huyết khà dâng trà o, trong lòng bất giác kinh hãi dưá»ng như công lá»±c cá»§a ngưá»i nà y còn cao hÆ¡n Cổ Pháºt.
Quái nhân ấy báºt lùi bốn năm bước má»›i đứng vững lại được, cánh tay ê ẩm, cảm thấy nÆ¡i ngá»±c uất nghẹn, ánh mắt đầy kinh hãi nhìn và o mặt Nhạc Nhạn Linh, buá»™t miệng há»i :
- Ngươi là ai?
Nhạc Nhạn Linh lạnh lùng đáp :
- Nhạc Nhạn Linh.
- Nhạc Nhạn Linh ư?
Thá»§ Cốc song hồn buá»™t miệng kêu lên, hai mắt dâng ngáºp sát cÆ¡, cất bước tiến tá»›i gần Nhạc Nhạn Linh.
Thiên Phụng bang chá»§ bá»—ng cưá»i sắc lạnh nói :
- Hai vị không vá»›i mặt tháºt gặp gỡ?
Dứt lá»i công lá»±c đã tụ và o song chưởng.
Quái nhân bên phải quét mắt nhìn Thiên Phụng bang chá»§ và Cá»u Văn Long, cưá»i khảy nói :
- Hai vị cũng định nhúng tay và o việc nà y ư?
Cá»u Văn Long cưá»i to :
- Nhúng tay với nhúng chân, muốn đánh thì động thủ mau!
Nhạc Nhạn Linh nóng lòng tìm kiếm Cổ Pháºt, bèn cưá»i khảy nói :
- Cổ Pháºt có trong cốc nà y không?
Quái nhân bên phải cưá»i ghê rợn :
- Chỉ cần ngươi thắng được hai ta, Cổ Pháºt tá»± ra gặp ngươi.
Nhạc Nhạn Linh ánh mắt sát cơ, đột nhiên vung tay xuất chưởng quát :
- Hãy tiếp chiêu!
Dứt lá»i chiêu “Cuồng Phong Phi Như†đã công đến trước ngá»±c Thá»§ Cốc song hồn.
Thá»§ Cốc song hồn sá»›m đã định tâm hạ sát Nhạc Nhạn Linh, thấy váºy cùng buông tiếng gầm vang, nhanh nhẹn liá»n lách ngưá»i sang hai bên, xuất thù phản kÃch, chiêu thức nhanh mạnh hung hiểm, vị trà tấn công Ä‘á»u là tá» huyệt trên ngưá»i Nhạc Nhạn Linh.
Nhạc Nhạn Linh chiêu “Cuồng Phong Phi Như†là nhằm dụ địch, Thá»§ Cốc song hồn vừa xuất chiêu, chà ng bá»—ng xoay ngưá»i thoát khá»i phạm vi thế công cá»§a há», chá»›p nhoáng đã công vá» phÃa quái nhân bên phải liên tiếp bảy chưởng...
Nhạc Nhạn Linh võ công vốn đã cao thâm, má»™t khi táºp trung toà n lá»±c và o má»™t ngưá»i, uy lá»±c dÄ© nhiên hết sức kinh ngưá»i, chỉ thấy bóng chưởng rợp trá»i, khó phân biệt thá»±c hư.
Thá»§ Cốc song hồn võ công chẳng kém, nhưng không ngá» thân pháp Nhạc Nhạn Linh lại nhanh nhẹn đến váºy, đến khi phát giác thì quái nhân bên trái không còn cứu viện được nữa.
Quái nhân bên phải nhanh nhẹn xoay ngưá»i, vừa định xuất chiêu ứng phó thì chưởng phong cá»§a Nhạc Nhạn Linh đã áºp tá»›i đến trước ngá»±c không đầy ná»a thước.
Sá»± sống chỉ còn trong đưá»ng tÆ¡ kẻ tóc, quái nhân theo bản năng tức tốc thi triển tuyệt há»c bình sanh, hai chân chá»i mạnh trên đất, ngưá»i vá»t thẳng lên không như pháo thăng thiên, thoát khá»i phạm vi chưởng lá»±c cá»§a Nhạc Nhạn Linh.
Thiên Phụng bang chá»§ thấy váºy kinh ngạc kêu lên :
- Ủa, thì ra là Vân Trung Hạc Ngô Äạo Bình!
Ngay khi Thiên Phụng bang chá»§ vừa cất tiếng, bá»—ng nghe Nhạc Nhạn Linh buông tiếng cưá»i lạnh toát, bóng ngưá»i nhấp nhoáng, chà ng đã mất dạng.
Thốt nhiên, trên không vang lên tiếng kêu kinh hoà ng cá»§a quái nhân ấy, rồi thì “bịch†má»™t tiếng, má»™t ngưá»i rÆ¡i xuống đất, tiếp theo bóng ngưá»i nhấp nhoáng, Nhạc Nhạn Linh tay cầm chiếc mặt nạ hạ xuống trước ngưá»i ấy.
Cá»u Văn Long đưa mắt nhìn, chỉ thấy quái nhân vá»t lên không vừa rồi đã biến thà nh má»™t lão nhân tuổi trạc ngÅ© tuần, mặt mà y trắng xanh, y không thấy thân pháp cá»§a Nhạc Nhạn Linh, nên sá»ng sốt nói :
- Ủa, lão tiểu tá», bá»™ lão là Tôn Ngá»™ Không tái thế, sao lại biến hóa thế nà y?
Thiên Phụng bang chủ thắc mắc đưa mắt nhìn Nhạc Nhạn Linh thầm nhủ :
- “Võ công ngưá»i nà y tháºt sá»± cao thâm đến mức nà o nhỉ?â€
Nhạc Nhạn Linh mắt rá»±c lên ghê rợn, nhìn và o lão nhân ấy vá»›i giá»ng sắc lạnh nói :
- Vân Trung Hạc, tôn giá có biết Trưá»ng Giang tam kiệt vá»›i Tần Hoà i ngÅ© nghÄ©a vì sao chết không?
Tiếng nói không to, song khiến ngưá»i nghe rùng mình nổi gai ốc.
Vân Trung Hạc Ngô Äạo Bình không tá»± chá»§ được lùi lại sau ba bước, mặt ngáºp đầy vẻ kinh giáºn và lo sợ.
Nhạc Nhạn Linh vung tay ném mạnh chiếc mặt nạ xuống đất, quay nhìn quái nhân kia giá»ng sắc lạnh nói :
- Vân Trung Diêu, chả lẽ tôn giá cũng muốn Nhạc mỗ lột mặt nạ giùm hay sao?
Quái nhân kia không tá»± chá»§ được lùi lại sau má»™t bước, lòng tuy hết sức khiếp sợ, nhưng dẫu sao cÅ©ng là ngưá»i có danh vá»ng trong giang hồ, đâu thể ngoan ngoản tuân lá»i kẻ khác.
Y ngầm váºn tụ công lá»±c và o song chưởng, mắt căm thù nhìn Nhạc Nhạn Linh nói :
- Nếu ngưá»i có đủ bản lÄ©nh!
Nhạc Nhạn Linh cưá»i khảy :
- Nếu Nhạc mỗ động thủ, e rằng tôn giá phải chịu chút đau khổ trước khi chết!
Dứt lá»i liá»n cất bước Ä‘i vá» phÃa quái nhân ấy, hà n khà từ trên mình chà ng toát ra khiến đối phương liên tiếp lùi ba bước.
Äá»™t nhiên, Nhạc Nhạn Linh quát to, má»i ngưá»i chỉ thấy bóng ngưá»i nhấp nhoáng, Nhạc Nhạn Linh đã trở vá» chá»— cÅ©, tiếp theo là tiếng kêu kinh hoà ng cá»§a quái nhân ấy.
Má»i ngưá»i theo phản ứng tá»± nhiên quay sang nhìn, thảy Ä‘á»u sững sá», thì ra gương mặt hung tợn cá»§a ngưá»i ấy giỠđây đã biến thà nh má»™t lão nhân tuổi trạc ngÅ© tuần, mặt đỠsẫm và dưới cằm có năm chòm râu dà i.
Diá»…n biến chỉ xảy ra trong chá»›p mắt, trong bốn ngưá»i hiện diện ngoại trừ Thiên Phụng bang chá»§, không ai trông thấy rõ thân pháp cá»§a Nhạc Nhạn Linh.
Cá»u Văn Long mắt chÆ¡m chá»›p ngÆ¡ ngẩn nói :
- Äây là thân pháp gì váºy?
Nhạc Nhạn Linh ném mạnh mặt nạ xuống đất, lạnh lùng đưa mắt nhìn ngưá»i ấy nói :
- Vân Trung Diêu, tôn giá còn gì để nói nữa?
Vân Trung Hạc Ngô Äạo Bình và Vân Trung Diêu Ngô Äạo Tế lúc nà y mặt mà y đã trắng bệch, khi nãy vừa nghe thiếu niên nà y là Nhạc Nhạn Linh, hỠđã biết ngay ý định cá»§a đối phương và quyết tâm trừ diệt chà ng, nhưng chẳng ngá» võ công cá»§a Nhạc Nhạn Linh lại cao đến kinh ngưá»i thế nà y.
Vân Trung Hạc Ngô Äạo Bình mặt co giáºt liên hồi, bá»—ng cất tiếng nói :
- Nhạc Nhạn Linh, lão phu không hỠquen biết ngươi, ngươi định là m gì lão phu?
Bốn tiếng “không há» quen biết†y cất rất cao, đồng thá»i đưa mắt nhìn Thiên Phụng bang chá»§, như có ý cầu cứu nà ng.
Nhạc Nhạn Linh cưá»i sắc lạnh :
- Hai vị xưa kia đã dám là m thì bây giá» phải can đảm thừa nháºn chứ!
Dứt lá»i, cất bước Ä‘i vá» phÃa hai ngưá»i Vân Trung Diêu Ngô Äạo Tế sợ hãi lùi sau hai bước nói :
- Thừa nháºn gì kia?
Nhạc Nhạn Linh cưá»i vang :
- Gì ư? Hai vị hãy Ä‘i há»i Trưá»ng Giang tam kiệt vá»›i Tần Hoà i ngÅ© nghÄ©a thì sẽ rõ ngay, ha ha...
Tiếng cưá»i Ä‘inh tai cao vút mây xanh, ngáºp đầy tà n bạo và sát cÆ¡.
Thiên Phụng bang chủ vẫn chau mà y, lạnh lùng quát :
- Nhạc Nhạn Linh, không được giết há»!
Nhạc Nhạn Linh nhướng mà y, vụt quay ngưá»i cưá»i khảy nói :
- Bang chá»§, tại hạ đã nói rồi, hai ta thế khó lưỡng láºp, hôm nay tại hạ đã nhất quyết giết hai ngưá»i nà y, nếu Bang chá»§ không phục thì cứ cùng há» liên thá»§ đối phó vá»›i tại hạ.
Vân Trung Hạc và Vân Trung Diêu nghe Nhạc Nhạn Linh nói má»™t cách kiên quyết như váºy, lòng liá»u mạng liá»n nảy sinh, hai ngưá»i cùng đưa mắt nhìn nhau, không nói không rằng tung mình bổ và o Nhạc Nhạn Linh.
Vân Trung Hạc thi triển Phi Bá»™c Nô Triá»u (thác bay sóng dữ), tung mình lên không xuất thá»§, Vân Trung Diêu vá»›i chiêu “Bình Phân Xuân Thu†công và o tá» huyệt Phục Kết cá»§a Nhạc Nhạn Linh.
Nhạc Nhạn Linh vừa dứt lá»i, chưởng lá»±c hai ngưá»i đã áºp đến gần, tốc độ nhanh khá»§ng khiếp.
Nhạc Nhạn Linh mặt vẫn bình thản, chỉ ánh mắt ngáºp đầy sát cÆ¡, ngay khi bốn chưởng cá»§a đối phương sắp chạm và o ngá»±c, chà ng buông tiếng quát vang, song chưởng chá»›p nhoáng vung lên, láºp tức ánh đỠđã phá»§ trùm khắp mấy trượng.
Sau hai tiếng nổ long trá»i lở đất, trên không cùng lúc vang lên hai tiếng rú thảm khốc, tiếp theo “phịch phịch†hai tiếng, Vân Trung Hạc và Vân Trung Diêu cùng rÆ¡i xuống ngoà i xa hÆ¡n má»™t trượng, thất khiếu lưu huyết chết ngay tại chá»—.
Nhạc Nhạn Linh trên mặt đã tan biến sát cÆ¡, chà ng thẫn thá» nhìn thi thể hai ngưá»i, môi liên tục mấp mấy, chẳng rõ chà ng lẩm bẩm nói những gì.
Cá»u Văn Long kinh ngạc đến thừ ra tại chá»—, trước nay y rất tá»± phụ vá» võ công cá»§a mình, chẳng ngá» chà ng thiếu niên nà y võ công lại cao hÆ¡n y nhiá»u đến như váºy.
Thiên Phụng bang chá»§ ánh mắt sát cÆ¡, cất bước Ä‘i đến sau lưng Nhạc Nhạn Linh, lúc nà y nà ng cảm thấy nếu Nhạc Nhạn Linh má»™t ngà y chưa chết, chốn giang hồ bao giá» có ngà y bình yên, bởi thá»§ Ä‘oạn cá»§a chà ng khiến ngưá»i kinh tâm.
Thiên Phụng bang chá»§ đứng lại sau lưng Nhạc Nhạn Linh cách chừng ba thước, ngá»c chưởng liên tiếp đưa lên mấy lần, nhưng chung quy vẫn không sao hạ thá»§ được.
Nhạc Nhạn Linh đưa tay áo lên lau mồ hôi trên mặt, lạnh lùng nói :
- Bang chủ, lúc nà y là cơ hội tốt để hạ thủ.
Giá»ng nói hết sức bình thản, như thể kẻ Thiên Phụng bang chá»§ muốn giết không phải là chà ng váºy.
Thiên Phụng bang chá»§ cắn mạnh răng, rụt tay vá» cưá»i khảy nói :
- Bổn Bang chủ có thể cho các hạ một cơ hội để quyết đấu công bằng.
Nhạc Nhạn Linh chầm cháºm quay ngưá»i, bình thản đưa mắt nhìn Thiên Phụng bang chá»§ nói :
- Bang chủ nhất quyết không chịu buông tha cho Nhạc mỗ ư?
Thiên Phụng bang chủ lạnh lùng nói :
- Võ công của các hạ không thấp hơn bổn Bang chủ, sự thắng bại vỠtay ai không liệu trước được.
Cá»u Văn Long lúc nà y đã tỉnh táo trở lại, thấy váºy vá»™i nói :
- Nà y, nà y không dưng sao lại cãi nhau thế nà y?
Nhạc Nhạn Linh nhếch môi cưá»i nói :
- Bang chá»§ hiệp đởm Pháºt tâm, Nhạc Nhạn Linh không đà nh lòng sát hại Bang chá»§, nhưng tại hạ hôm nay có thể nói tháºt, những ngưá»i mà tại hạ sát hại thảy Ä‘á»u rất đáng tá»™i chết.
Ngưng chốc lát, nói tiếp :
- Chẳng hạn như hai ngưá»i nà y, bao nhiêu xương ngưá»i tại đây hiển nhiên là do há» gây ra, chả lẽ còn chưa đáng chết hay sao?
- Há» quả là đáng chết, nhưng các hạ không phải là trừ hại cho võ lâm, hà tất nói không tháºt lòng.
Nhạc Nhạn Linh thở dà i :
- Nguyên nhân tại hạ giết há», nói ra Bang chá»§ cÅ©ng chẳng tin. Vả lại, tại hạ không muốn già nh lấy lòng thương hại cá»§a bất kỳ ai.
Thiên Phụng bang chá»§ cưá»i khảy :
- Chủ yếu không phải là thương hại hay không, mà từ nay các hạ là m sao đứng chân trong võ lâm Trung Nguyên.
Nhạc Nhạn Linh cưá»i áo não :
- Thá»i gian má»™t năm trôi qua tháºt nhanh chóng, cùng lắm là quần hùng Trung Nguyên quáºt má»™ Nhạc Nhạn Linh nà y!
Dứt lá»i liá»n Ä‘i và o trong cốc.
Thiên Phụng bang chá»§ nghe váºy biến sắc mặt, dịu giá»ng nói :
- Bổn Bang chủ không hiểu ý các hạ, có thể nói rõ hơn chăng?
Nhạc Nhạn Linh cưá»i :
- Bang chủ không hiểu cũng tốt....
Thiên Phụng bang chá»§ run giá»ng :
- Nhưng bổn Bang chủ nhất định muốn hiểu!
Cá»u Văn Long trố mắt tiếp lá»i :
- Nà y, mỗ cũng chả hiểu gì cả!
Nhạc Nhạn Linh quét mắt nhìn hai ngưá»i :
- NÆ¡i nà y không nên ở lâu, Bang chá»§ vá»›i vị huynh đà i nà y đã cho là những ngưá»i trong đây đáng giết, váºy hãy để tại hạ và o má»™t mình được rồi.
Cá»u Văn Long liá»n phản đối :
- Không được, có trò gì vui ngươi già nh hết một mình ư?
Thiên Phụng bang chá»§ nhìn chốt và o mặt Nhạc Nhạn Linh, giá»ng dịu dà ng gần như khẩn cầu nói :
- Các hạ không giải thÃch nên bổn Bang chá»§ không hiểu được!
Nhạc Nhạn Linh nghe váºy chững bước, ngẫm nghÄ© má»™t hồi rồi nói :
- Tại hạ chỉ còn sống được một năm nữa thôi!
Äoạn sải bước Ä‘i vá» phÃa hang động to lá»›n kia.
Thiên Phụng bang chá»§ rúng động cõi lòng, lướt đến cản trước mặt Nhạc Nhạn Linh, thấp giá»ng nói :
- Nhạc Nhạn Linh, các hạ từng nghe nói “thuốc chữa bệnh không chết†hay chưa?
Vừa dứt lá»i, hai giá»t nước mắt đã lăn xuống má.
Nà ng má»›i gặp Nhạc Nhạn Linh chưa đầy má»™t ngà y, tháºm chà còn định hạ sát chà ng, váºy mà giỠđây nghe chà ng chỉ còn sống được má»™t năm, nà ng đã không cầm lòng được rÆ¡i nước mắt, lòng dạ phụ nữ tháºt là khó hiểu.
Nhạc Nhạn Linh thầm thở dà i, song vá» Ä‘iá»m nhiên cưá»i nói :
- Trên Ä‘á»i không còn thuốc nà o chữa trị được tại hạ nữa đâu. Bang chá»§, xin hãy vá» Ä‘i thôi, Äoạn Hồn cốc là chốn tà ng long ngá»a hổ, đại kế giang hồ mai nà y cáºy và o Bang chá»§, má»™t mình mạo hiểm thế nà y là má»™t hà nh động thiếu sáng suốt.
Thiên Phụng bang chủ mặt rà n rụa nước mắt, ngước lên nói :
- Các hạ nữa, chứ không phải một mình bổn Bang chủ!
Cá»u Văn Long toét miệng tiếp lá»i :
- Phải rồi, còn có mỗ nữa!
Nhạc Nhạn Linh động tâm, hÃt sâu má»™t hÆ¡i chân khÃ, ngoảnh nhìn Ä‘i nÆ¡i khác nói :
- Nếu Bang chủ lo nghĩ đến quần hùng võ lâm thì không nên đi một mình thăm dò cốc nà y!
Thiên Phụng bang chủ nghẹn ngà o :
- Tại sao bổn Bang chủ lại lo nghĩ cho hỠchứ?
Nà ng nói váºy tá»±a hồ đã khuất phục trước thần ái tình, lòng nà ng chỉ còn má»—i mình ngưá»i nà ng yêu mà thôi.
Nhạc Nhạn Linh ngẩn ngưá»i, buá»™c miệng há»i :
- Váºy Bang chá»§ vì ai?
Cá»u Văn Long mau miệng tiếp lá»i :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là vì ngươi rồi, má»— đây cÅ©ng váºy!
Thiên Phụng bang chá»§ lặng lẽ cúi đầu, ngưá»i con gái rắn rá»i nà y có lẽ đã thay đổi tháºt rồi.
Nhạc Nhạn Linh lúc nà y cảm thấy lòng hết sức rối rắm, trầm giá»ng há»i :
- Vì má»™t ngưá»i chỉ còn tuổi thá» má»™t năm ư? Ha ha... hai vị tháºt là dại dá»™t!
Thiên Phụng bang chá»§ bá»—ng ngá»a mặt lẩm bẩm :
- Không chỉ một năm, không chỉ một năm...
Nà ng nói vá»›i Nhạc Nhạn Linh, lại như tăng cưá»ng lòng tin cá»§a mình.
Ngay khi ấy trong động vang lên tiếng cưá»i Ä‘inh tai nói :
- E rằng ngay cả một ngà y cũng không sống được nữa rồi! Ha ha...
Tiếng cưá»i chưa dứt, cá»a động đã xuất hiện má»™t lão nhân máºp lùn, râu bạc dà i phá»§ đất, hai mắt sâu hoắm, tướng mạo hệt như quá»· dữ.
Thiên Phụng bang chá»§ vừa thấy ngưá»i nà y, buá»™c miệng kêu lên :
- Huyết Ma Vương!
Trong khi ấy, cùng lúc sau lưng ba ngưá»i xuất hiện bảy quái nhân tóc dà i phá»§ vai, bao vây ba ngưá»i và o giữa.
Äồng thá»i trên ngá»n núi đối diện có bốn nữ tỳ áo tÃm như phi yến đáp xuống, trong tay má»—i ngưá»i Ä‘á»u có má»™t chiếc ngá»c lệnh, bầu không khà hết sức căng thẳng...
|

07-04-2008, 08:57 AM
|
 |
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 9
Huyết chưởng diệt ma
Lúc nà y bầu không khà nÆ¡i hiện trưá»ng căng thẳng tá»™t cùng, không ai phát giác bốn nữ tỳ áo tÃm vừa xuất hiện trên đỉnh núi đối diện.
Nhạc Nhạn Linh sống biệt láºp trong Ngá»a Long bảo ngay từ thưở bé, ngoà i Nam Tà và Bắc Cái, không còn ai khác bầu bạn cùng chà ng, trong khi Nam Tà và Bắc Cái bị hạn chế vá» nhiá»u mặt, ngoà i việc trông nom hầu hạ chà ng, tuyệt đối không được nói đến chuyện giang hồ, nên cái tên Huyết Ma Vương tuy vang lừng và kinh khiếp, song chà ng vẫn không há» biết đến.
Nhạc Nhạn Linh ngoảnh nhìn Thiên Phụng bang chá»§ há»i :
- Bang chá»§ biết ngưá»i nà y ư?
Thiên Phụng bang chá»§ lúc nà y tâm trạng khÃch động đã lắng dịu, gáºt đầu nói :
- Hiện đại địch đang ở trước mắt, bổn Bang chủ không sao kể vỠlai lịch y được.
Äoạn cất bước tiến tá»›i mấy bước, lạnh lùng nói :
- Huyết Ma Vương, tôn giá còn nhá»› lá»i thá» khi xưa không?
Huyết Ma Vương mắt rực tinh quang, chằm chặp nhìn Thiên Phụng bang chủ hồi lâu mới nghênh ngang nói :
- Lão phu không điên không khùng, là m sao quên được!
Thiên Phụng bang chá»§ cưá»i khảy :
- Váºy sao tôn giá lại rá»i khá»i Khương Tạng?
Huyết Ma Vương ngá»a cưá»i vang :
- Ha ha... Äã lui khá»i giang hồ từ lâu, sống chết chưa rõ, lão phu lúc nà y má»›i và o Trung Nguyên còn thấy đã muá»™n mất mấy năm rồi!
Thiên Phụng bang chá»§ lướt mắt qua sát cÆ¡, cưá»i khảy :
- Nhưng trong Trung Nguyên hiện nay hãy còn có bổn Bang chủ đây!
Huyết Ma Vương cưá»i khinh miệt :
- Trước khi và o Trung Nguyên lão phu đã nghe nói là Trung Nguyên hiện nay là thiên hạ của hai thiếu nữ, nhưng...
- Nhưng sao?
Huyết Ma Vương quét mắt nhìn quanh, Ä‘oạn cưá»i nói :
- Lão phu đã dám và o Trung Nguyên hẳn là cô nương phải hiểu ý lão phu muốn nói gì?
Thiên Phụng bang chá»§ mặt ngáºp sát cÆ¡ Ä‘anh giá»ng :
- Váºy thì tôn giá hãy xem bổn Bang chá»§ có đủ khả năng trừ khá» tôn giá hay không?
Dứt lá»i liá»n cất bước tiến tá»›i, vung tay toan xuất thá»§...
Bá»—ng nghe Nhạc Nhạc Linh cao giá»ng nói :
- Huyết Ma Vương, lão bất quá chỉ là hạng nhãi nhép trên giang hồ, đâu xứng đáng giao thủ với Bang chủ, nếu là chủ nhân của lão thì còn có thể.
Dứt lá»i nhanh bước Ä‘i đến trước mặt Thiên Phụng bang chá»§, thà nh khẩn nói :
- Bang chủ, hãy để đệ tỠthu nạp lão ta được rồi!
Hà nh động đột ngá»™t cá»§a Nhạc Nhạn Linh khiến Huyết Ma Vương sững sá», lão ngÆ¡ ngác nhìn Nhạc Nhạn Linh thầm nhá»§ :
- “Hai ngưá»i má»›i cãi vã nhau, rõ rà ng là láºp trưá»ng đối địch, sao bây giá» tên tiểu tá» nà y lại xưng là đệ tá» Thiên Phụng bang chá»§ thế nhỉ?â€
Thế nhưng mặc cho Huyết Ma Vương thắc mắc tá»™t cùng, song chẳng thể không tin, bởi trong giang hồ đâu ai thÃch bị giáng thân pháºn, chịu ngưá»i sai bảo. Vả lại Nhạc Nhạn Linh võ công thần quá»· khôn lưá»ng cà ng chẳng thể tá»± hạ thấp như váºy.
Cá»u Văn Long là má»™t kẻ ngốc, gian xảo như bá»n Huyết Ma Vương còn không hiểu ná»—i, huống hồ là y, chỉ thấy y lẩm bẩm :
- Thì ra tiểu tá» ngưá»i là do các ả quản lý, tháºt là vô tÃch sá»±.
Äồng thá»i bất giác đưa mắt nhìn vá» phÃa Thiên Phụng bang chá»§.
Lúc nà y, Thiên Phụng bang chá»§ mặt đầy vẻ kinh ngạc, cà ng khiến Cá»u Văn Long thắc mắc không hiểu thầm nhá»§ :
- “Lạ tháºt, xem ra chÃnh bản thân y thị cÅ©ng chả biết đã nháºn tên đệ tá» trẻ nà y từ lúc nà o. Mẹ kiếp, váºy là sao thế nà y?â€
Không sai, Thiên Phụng bang chá»§ quả tháºt chẳng hiểu gì cả, nà ng thá» ra nhìn mặt Nhạc Nhạn Linh nói :
- Nhạc Nhạn Linh...
Nhạc Nhạn Linh vá»™i ngắt lá»i :
- Bang chá»§ nên chú trá»ng võ lâm Trung Nguyên, không cần giao thá»§ vá»›i hạng nhãi nhép nà y, khi nà o đệ tá» bất lá»±c thua bại, Bang chá»§ hẵn xuất thá»§ cÅ©ng chưa muá»™n.
Thiên Phụng bang chá»§ là ngưá»i thông tuệ, việc gì nói sÆ¡ là hiểu ngay, song khốn ná»—i lúc nà y lòng nà ng Ä‘ang rối bá»i nên chưa hiểu ra ẩn ý cá»§a Nhạc Nhạn Linh, lại thầm nhá»§ :
- “Có lẽ Nhạc Nhạn Linh cần nhá» cáºy mình việc gì đó, cho nên má»›i nhân cÆ¡ há»™i nà y ra vẻ ân cần đây... Nhưng... chẳng thể váºy được, y tuyệt đối không phải là hạng ngưá»i ấy, váºy thì, váºy thì... váºy thì tháºt ra y vì cái gì đây?â€
Huyết Ma Vương lại bị Nhạc Nhạn Linh khinh miệt gá»i là hạng nhãi nhép lần nữa, lá»a giáºn liá»n phừng lên, gằng giá»ng quát :
- Tiểu tá» miệng còn hôi sữa kia, lão phu là hạng nhãi nhép, váºy chứ ngưá»i là hạng gì?
Nhạc Nhạn Linh giá»ng sắc lạnh nói :
- Chả lẽ tại hạ nói sai ư?
- Ngươi nghĩ là đúng hả?
Nhạc Nhạn Linh cưá»i khảy :
- Trong Äoạn Hồn cốc nà y đã có mưá»i mấy ngưá»i táng mạng dưới tay tại hạ thiết nghÄ© hà nh vi cá»§a há» hẳn Ä‘á»u là phụng mệnh tôn giá, trong khi tôn giá chấp hà nh lệnh dụ cá»§a chá»§ nhân.
Nhạc Nhạn Linh tuy chỉ suy Ä‘oán nhưng giá»ng nói hết sức khẳng định.
Huyết Ma Vương tuy gian xảo, song nhất thá»i cÅ©ng không xác định được Nhạn Nhạn Linh phải chăng đã biết rõ sá»± tháºt vá» tình hình trong cốc. Tuy nhiên lão cÅ©ng thầm cảnh giác, kiên quyết lẩm bẩm :
- Tiểu tỠnà y phải cấp tốc diệt trừ mới được.
Nhạc Nhạn Linh thấy Huyết Ma Vương hồi lâu không trả lá»i, biết ngay sá»± suy Ä‘oán vá»›i rồi cá»§a mình ắt là chÃnh xác, bèn cưá»i khảy nói :
- Tôn giá muốn Nhạc má»— giải thÃch rõ hÆ¡n nữa phải không?
Huyết Ma Vương buá»™t miệng há»i :
- Giải thÃch gì?
Nhạc Nhạn Linh rắn giá»ng :
- Sự việc tại hạ đã gặp tại Nhạc gia bảo cũng là âm mưu của chủ nhân tôn giá.
Huyết Ma Vương biến sắc mặt bỗng quát to :
- Tiểu tỠvô tri chỉ toà n nói cà n, muốn chết!
Vừa dứt lá»i vá»›i chiêu “Ma Chưởng Bình SÆ¡n†bổ thẳng và o ngá»±c Nhạc Nhạn Linh.
Chưởng xuất loáng thoáng như có tiếng sấm rá»n, uy mãnh như trá»i long đất lở, tốc độ nhanh như tia chá»›p, tháºt là khá»§ng khiếp.
Nhạc Nhạn Linh sá»›m đã nháºn thấy công lá»±c cá»§a Huyết Ma Vương cao hÆ¡n anh em há» Ngô và Cổ Pháºt rất nhiá»u, đã váºn tụ công lá»±c và o song chưởng sẵn sà ng ứng biến.
Huyết Ma Vương vừa xuất thá»§. Nhạc Nhạn Linh liá»n quát to :
- Khá lắm!
Äồng thá»i vá»›i thế Khoái Hải Bình Ma lách ngưá»i sang bên tám bước, song chưởng chá»›p nhoáng xông và o mạn sưá»n trái Huyết Ma Vương, phản ứng lẹ và xuất chiêu hùng mãnh, như thể đã hiểu rõ trước chiêu thức sắp thi thố cá»§a Huyết Ma Vương.
Huyết Ma Vương không ngá» Nhạc Nhạn Linh tuổi trẻ mà võ công lại cao thâm thế nà y, vừa xuất thá»§ đã thấy Nhạc Nhạn Linh lách ngưá»i phản kÃch, nếu không thoái lui là hẳn nguy đốn, nên chiêu “Mã Chưởng Bình SÆ¡n†chỉ tung ra giữa chừng thì vá»™i triệt hồi, chuyển công thà nh thá»§ đón đỡ song chưởng công đến mạn sưá»n trái cá»§a Nhạc Nhạn Linh.
Huyết Ma Vương biến chiêu dĩ thủ chế công là bởi nghĩ Nhạc Nhạn Linh tuổi trẻ tuy phản ứng nhanh nhưng nội công hẳn không bằng mình, nên mới thẳng thừng đón tiếp song chưởng của chà ng.
NgỠđâu sá»± tháºt khác hẳn dá»± liệu “bùng†má»™t tiếng rá»n rÄ©, cát đá tung bay mịt mù, Huyết Ma Vương báºt lùi ba bước, cảm thấy nÆ¡i ngá»±c uất nghẹn, hai tay ê ẩm lòng hết sức kinh hãi, bất giác đưa mắt nhìn vá» phÃa Nhạc Nhạn Linh láºp tức sững sá», thì ra Nhạc Nhạn Linh vẫn khà định thần nhà n đứng nguyên tại chá»—.
Huyết Ma Vương thầm nhủ :
- “Trên cõi Ä‘á»i nà y có Ä‘iá»u lạ thế nà y tháºt sao?
Lão đưa tay định dụi mắt xem cho rõ, nhưng hai tay tê nhức không sao nhấc lên được.
Thiên Phụng bang chủ lại kinh ngạc thầm nhủ :
- “Ngưá»i nà y võ công tháºt ra cao thâm đến mức nà o, hệt như là thuyá»n dâng cao theo thá»§y triá»u, mình chưa thấy y bại bao giá» cả.â€
Cá»u Văn Long không nén được, vá»— tay reo to :
- Tuyệt, tuyệt! Tiểu tá», ngươi khá lắm Y chỉ bằng trá»±c giác vui mừng khen ngợi, không há» hay biết nguy cÆ¡ vây quanh.
Tiếng la hét cá»§a Cá»u Văn Long khiến Huyết Ma Vương quay vá» thá»±c tại, lảo đảo mắt nhìn xung quanh quát to :
- Hôm nau trong Äoạn Hồn cốc là nói táng thân cá»§a các ngươi, xông lên!
Má»™t tiếng lệnh hạ, bảy quái nhân tóc dà i phá»§ vai đứng sau lưng Thiên Phụng bang chá»§ láºp tức chia nhau lặng lẽ xuất thá»§ tấn công Cá»u Văn Long và Thiên Phụng bang chá»§.
Äừng thấy Cá»u Văn Long ngốc nghếch đần độn, song y là ngưá»i già u lòng hiệp nghÄ©a, căm thù kẻ gian ác, vừa thấy bảy quái nhân cao lá»›n tấn công, láºp tức buông tiếng quát vang, vung động Tá» Mi côn nghênh tiếp.
Thiên Phụng bang chá»§ sá»›m đã phòng bị, nà ng tuy khởi động sau Cá»u Văn Long, nhưng chiêu thức nà ng công ra lại đến trước Cá»u Văn Long.
Trong thoáng chốc, chÃn ngưá»i đã xáp và o nhau, chỉ thấy bóng ngưá»i bay lượn, chưởng kình như vÅ© bão, trong phạm vi mấy trượng cát bay đá nứt, gió lạnh buốt xương.
Bảy quái nhân tóc dà i Ä‘á»u có võ công xuất thần nháºp hóa, công lá»±c cá»§a Thiên Phụng bang chá»§ và Cá»u Văn Long tuy ná»™i lá»±c rất thâm háºu, song vá»›i hai chá»i vá»›i bảy khá là vất vả.
Bảy quái nhân tóc dà i như có thá»a hiệp từ trước, khi tấn công chỉ có má»™t ngưá»i đối phó Cá»u Văn Long, còn sáu ngưá»i kia Ä‘á»u nhắm và o Thiên Phụng bang chá»§, khiến nà ng không sao đạt được mục Ä‘Ãch triệt hạ từng ngưá»i má»™t.
Huyết Ma Vương đưa mắt nhìn Nhạc Nhạn Linh, vẻ đắc ý nói :
- Chỉ và i chiêu nữa thôi, Bang chủ ngươi sẽ táng mạng tại chỗ.
Nhạc Nhạn Linh cố nén ná»—i lo lắng trong lòng, cưá»i khảy nói :
- Chỉ bằng mấy tên ngưu quỷ xà thần nà y ư?
Huyết Ma Vương quét mắt nhìn bảy đệ tá» trong tráºn chiến, thấy há» tuy thảy Ä‘á»u dÅ©ng mãnh tiến tá»›i, liá»u chết quên sống, nhưng không há» có chút dấu hiệu thá»§ thắng, tháºm chà còn bị áp đảo đến nao núng quay lòng vòng, bất giác kinh hãi thầm nhá»§ :
- “Tháºt không ngá» Thiên Phụng bang chá»§ tuổi trẻ yếu Ä‘uối mà võ công lại xuất thần nháºp hóa thế nà y, váºy thì Dao Trì Long Nữ chẳng phải cà ng...â€
Nghĩ đến đó bỗng lão cất tiếng huýt dà i...
Nhạc Nhạn Linh bị tiếng huýt đột ngá»™t ấy, khiến cho giáºt nẩy mình, bá»—ng thấy trong hang động tứ phÃa, lại phóng ra sáu quái nhân cÅ©ng tóc dà i phá»§ vai, những hang động ấy hầu hết Ä‘á»u nẳm sau những tảng đá to, nếu không có ngưá»i trong đó ra thì không thể nà o biết trong ấy có hang động.
Sáu quái nhân má»›i xuất hiện láºp tức bổ và o Thiên Phụng bang chá»§, như thể Huyết Ma Vương đã chỉ định mục tiêu cho há» trước rồi váºy.
Nhạc Nhạn Linh thấy váºy cả kinh, chà ng biết tất cả những ngưá»i trong Äoạn Hồn cốc nà y thảy Ä‘á»u võ công cao thâm khôn lưá»ng chà ng tá»± tin Thiên Phụng bang chá»§ má»™t chá»i sáu tuy không đến ná»—i bại nhưng muốn thá»§ thắng không phải chuyện dá»…. GiỠđây vá»›i má»™t chá»i mưá»i hai, chà ng không dám vá»ng tưởng Thiên Phụng bang chá»§ có thể thá»§ thắng được.
Huyết Ma Vương như nhìn thấu ná»—i lo lắng trong lòng Nhạc Nhạn Linh, lão cưá»i khảy nói :
- Nhạc Nhạn Linh ngưá»i thấy đại cục hôm nay thế nà o?
Huyết Ma Vương vừa dứt lá»i, bá»—ng trên đỉnh núi vang lên tiếng quát lanh lảnh :
- Luáºt lệ giang hồ đâu thể để cho các ngươi phá hoại!
Tiếng quát vừa dứt, trong cốc liá»n vang lên hai tiếng rú thảm khốc sáu quái nhân lao và o Thiên Phụng bang chá»§ đã có hai ngưá»i gục gã, trong cốc bá»—ng xuất hiện bốn nữ tỳ áo tÃm tay cầm ngá»c lệnh, giữa há» là má»™t thiếu nữ toà n thân y phục mà u tÃm và che mặt cÅ©ng bằng khăn tÃm.
Cá»u Văn Long và Thiên Phụng bang chá»§ Ä‘ang giao chiến nên chưa phát giác, còn Nhạc Nhạn Linh và Huyết Ma Vương Ä‘á»u cùng kinh ngạc, bởi thân thá»§ cá»§a thiếu nữ áo tÃm tháºt nhanh khôn tả.
Nhạc Nhạn Linh ngoảnh lại nhìn, liá»n vỡ lẽ thầm nhá»§ :
- “Có lẽ Dao Trì Long Nữ đã đến! Thảo nà o...â€
Äoạn bèn cưá»i khảy nói :
- Tại hạ nháºn thấy cục diện hôm nay Äoạn Hồn cốc ắt sẽ tiêu tan!
Lúc nà y thiếu nữ áo tÃm đã gia nháºp vòng chiến, chỉ thấy nà ng thân thá»§ nhanh nhẹn và uy mãnh khôn tả, chẳng kém gì Thiên Phụng bang chá»§.
Trong thoáng chốc tình thế cuá»™c chiến đã đổi khác, Nhạc Nhạn Linh tinh thần liá»n phấn chấn, tiến tá»›i vá»›i ánh mắt sắc lạnh nhìn Huyết Ma Vương nói :
- Huyết Ma Vương, giỠđến lượt tôn giá rồi đấy!
Huyết Ma Vương đảo mắt nhìn quanh như định váºn dụng tâm kế, Nhạc Nhạn Linh bá»—ng đưa song chưởng lên quát :
- Huyết Ma Vương, tôn giá có biết chưởng nà y không?
Huyết Ma Vương đưa mắt nhìn lên, kinh hãi lùi lại sau hai bước buột miệng kêu lên :
- Huyết chưởng!
Nhạc Nhạn Linh ánh mắt sát cÆ¡ cưá»i khảy :
- Tôn giá đã tà n sát đồng đạo võ lâm Trung Nguyên, nợ máu phải Ä‘á»n bằng máu, hôm nay Nhạc Nhạn Linh chÃnh là ngưá»i lấy mạng tôn giá, hãy nạp mạng đây!
Trong khi nói, từng bước tiến đến gần Huyết Ma Vương.
Huyết Ma Vương chỉ cảm thấy trên mình Nhạc Nhạn Linh toát ra một sát khà ghê rợn, bất giác kinh hãi thoát lùi liên hồi.
Äằng kia liên tiếp vá»ng đến tiếng rú thảm khốc, hiển nhiên lại có thêm và i ngưá»i táng mạng.
Bá»—ng, Nhạc Nhạn Linh buông tiếng quát to, vá»›i chiêu “Huyết VÅ© Tinh Phong†tung mình lao bổ và o Huyết Ma Vương, chỉ thấy ánh đỠrợp trá»i, tháºt kinh tâm động phách.
Huyết Ma Vương vừa trông thấy Huyết chưởng, đấu chà liá»n tiêu tan, lúc nà y Nhạc Nhạn Linh Huyết chưởng tung ra, đâu dám hoà n kÃch, bất chấp xấu hổ, vá»™i vá»›i thế “Lãng Lư Äả Cổn†(lừa lưá»i lăn lá»™n) nhà o xuống đất lăn dà i ra xa gần bốn trượng, bá» chạy và o trong hang động.
Những quái nhân vừa nghe tiếng huýt, liá»n tức thảy bá» chạy tứ tán trong thoáng chốc tiếng rú thảm khốc vang lên liên hồi, bốn ngưá»i gục gã, số còn lại tháo chạy và o trong hang động.
Nhạc Nhạn Linh như không hỠhay biết sự việc xảy ra chung quanh, chà ng chỉ thỠthẩn nhìn hang động Huyết Ma Vương chạy và o, lẩm bẩm :
- Công lá»±c cá»§a mình đã suy kém rồi! Trá»i hỡi, sao trá»i lại bất công vá»›i nhà há» Nhạn thế nà y?
Dứt lá»i, hai giòng nước mắt chảy dà i xuống má.
Cho dù trước má»i ngưá»i chà ng tá» ra kiên cưá»ng xem thưá»ng sá»± sống chết, nhưng dẫu sao chà ng cÅ©ng là con ngưá»i và tuổi lại còn trẻ, má»™t khi nghÄ© đến thá»i gian sống giá»›i hạn không thể thá»±c hiện được những việc trá»ng đại và cần thiết phải là m, sao không khiến chà ng Ä‘au lòng xót dạ? Trên cõi Ä‘á»i nà y còn gì Ä‘au khổ hÆ¡n khi biết trước thá»i gian mình chết.
Ngay khi ấy bá»—ng nghe Cá»u Văn Long la to :
- Nà y, nà y, cô nương bịt mặt kia, khi nãy vừa má»›i giúp ngưá»i ta, sao bây giá» lại cãi vã nhau thế nà y?
Nhạc Nhạn Linh nghe váºy liá»n vá»™i đưa tay áo lên lau nước mắt quay ngưá»i Ä‘i vá» phÃa Thiên Phụng bang chá»§ và thiếu nữ bị mặt áo tÃm.
Nhạc Nhạn Linh đứng bên cạnh Cá»u Văn Long, chỉ nghe thiếu nữ áo tÃm lạnh lùng nói :
- Äệ tá» trong bang phương giá bao lần vượt ranh giá»›i sát hại đệ tá» dưới lệnh bá»n nà y, giá» lại nói năng ngược ngạo thế nà y, tháºt chẳng hiểu Bang chá»§ bằng và o tin dá»± gì mà thống nhất quần hà o!
Thiên Phụng bang chá»§ cưá»i khảy :
- Cô nương có muốn bổn Bang chá»§ nêu ra sá»± tháºt không?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên phải nêu ra sá»± tháºt cụ thể rồi!
Nhạc Nhạn Linh vội lên tiếng khuyên giải :
- Hai vị có lẽ đã hiểu lầm nhau rồi!
Thiếu nữ áo tÃm chẳng thèm nhìn Nhạc Nhạn Linh lạnh lùng quát :
- Ngươi là ai mà dám xem miệng và o?
Cá»u Văn Long vốn kÃnh mến Nhạc Nhạn Linh nghe thiếu nữ kia buông lá»i khinh thưá»ng Nhạc Nhạn Linh, liá»n trợn trừng mắt cất bước tiến tá»›i.
Song Nhạc Nhạn Linh đã kéo y lại nói :
- Tại hạ chỉ là một kẻ vô danh tiểu tốt thấp hèn trên giang hồ!
- Theo bổn nhân suy Ä‘oán, hẳn ngưá»i la đệ tá» Thiên Phụng bang chá»§?
Thiên Phụng bang chá»§ cưá»i khảy tiếp lá»i :
- Bổn bang không có má»™t ngưá»i như váºy!
Thiếu nữ áo tÃm nghe váºy ngẩn ngưá»i, Ä‘oạn cưá»i khinh mỉa nói :
- Tá»± xưng là đệ tá» Thiên Phụng bang chá»§ mà ngưá»i ta lại không thừa nháºn, kẻ vô sỉ nhất Ä‘á»i cÅ©ng chỉ có váºy!
Cá»u Văn Long tức giáºn gầm vang :
- Mẹ kiếp, ngưá»i là cái thá gì, ngưá»i tá»± tin hÆ¡n được y không?
Nhạc Nhạn Linh vội nói :
- Huynh đà i, xin hãy im miệng!
Äoạn đưa mắt nhìn thiếu nữ áo tÃm nói :
- Có lẽ tại hạ là kẻ vô sỉ nhất trên giang hồ, nhưng lá»i nói cá»§a tại hạ hoà n toà n là sá»± tháºt, Bang chá»§ và Lệnh chá»§ là hai trá»ng tâm lá»›n trong giang hồ hiện nay, chỉ cần hai vị nắm tay hợp tác, chẳng khó Ä‘iá»u tra ra sá»± tháºt. Mặc dù tại hạ hiện Ä‘oan chắc thuá»™c hạ cá»§a hai vị không phải chết bởi tay đối phương, nhưng đáng tiếc là chưa đủ bằng chứng, khó có thể khiến ngưá»i khác tin, nhưng khẩn xin hai vị hãy tháºn trá»ng minh xét.
Thiếu nữ áo tÃm cưá»i khảy :
- Ngưá»i là ai? Hãy báo ra danh tánh.
Nhạc Nhạn Linh lướt mắt qua má»™t chút vẻ tức giáºn, nhưng cố dằn nén nói :
- Tại hạ là Nhạc Nhạn Linh!
Thiếu nữ áo tÃm sá»ng sốt nói :
- Nhạc Nhạn Linh ư?
Äoạn bất giác lướt mắt nhìn Nhạc Nhạn Linh, liá»n ngẩn ngưá»i thầm nhá»§ :
- “Tháºt là anh tuấn!â€
Nhạc Nhạn Linh bá»—ng há»i :
- Lệnh chủ cần gặp tại hạ phải không?
Thiếu nữ áo tÃm vá»™i nhìn nÆ¡i khác, lạnh lùng nói :
- Ngưá»i thông minh lắm!
Nhạc Nhạn Linh cưá»i :
- Nếu Lệnh chá»§ muốn giết tại hạ, hãy cứ để tại hạ Ä‘i và o trong Äoạn Hồn cốc, chết trong ấy chẳng hÆ¡n ư?
Thiếu nữ áo tÃm cưá»i khảy :
- Dưới trướng Lệnh chủ chưa cần phải dùng đến một hung phạm như ngươi để là m tiên phong, ngươi hãy tự tuyệt là hơn!
|

07-04-2008, 08:58 AM
|
 |
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 10
Nhẫn nhục gánh nặng
Nhạc Nhạn Linh mặt lướt qua trùng trùng sát cÆ¡, đừng nói tÃnh cao ngạo như chà ng, dù là ngưá»i đất đá e cÅ©ng thịnh ná»™.
Nhạc Nhạn Linh không ngá» mình vì đại kế mai sau cá»§a võ lâm Trung Nguyên, đã cố sức nhẫn nhịn, lại bị ngưá»i khinh miệt tháºm tệ thế nà y.
Chà ng quay phắt ngưá»i lại, giá»ng sắc lạnh nói :
- Thì ra Dao Trì lệnh chá»§ lại là ngưá»i không biết phải trái thế nà y, lẽ ra Nhạc má»— không nên tin lá»i đồn đại trên giang hồ má»›i phải.
Thiếu nữ áo tÃm nhướng mà y, tiến tá»›i ba bước quát :
- Ngươi dám khinh miệt Lệnh chủ bổn cô nương ư?
Nhạc Nhạn Linh ngẩn ngưá»i :
- Cô nương tháºt không phải là Lệnh chá»§ ư?
Thiếu nữ áo tÃm cưá»i khảy :
- Lệnh chá»§ là hạng ngưá»i thế nà o mà hạng tầm thưá»ng như ngươi có thể gặp.
- Có lẽ Nhạc má»— nhẫn nhịn quá nhiá»u rồi, nên các ngươi...
Thiếu nữ áo tÃm ngắt lá»i :
- Không phải nhẫn nhịn mà ngươi sợ chết!
- Ha ha... Nhạc Nhạn Linh tuy không phải là anh hùng hảo há»›n, nhưng hai chữ sống chết đã gác ngoà i tai, phương giá đã luôn miệng đòi giết tại hạ, váºy xin má»i hãy xuất thá»§!
Cá»u Văn Long thầm kêu lên :
- Hay lắm, trang anh hùng hảo hớn đâu thể chịu cúi đầu trước đà n bà con gái!
Thiếu nữ áo tÃm cưá»i khảy :
- Ngươi định liá»u mạng ư?
- E rằng dưới chưởng cá»§a Nhạc má»—, phương giá khó thể thoát khá»i mưá»i chiêu!
- Sao?
Không sai, Ä‘iá»u ấy quả tháºt khiến nà ng khó tin, ngay cả Thiên Phụng bang chá»§ cÅ©ng thầm nhá»§ :
- “Nhạc Nhạn Linh, ngươi cÅ©ng tháºt quá cuồng ngạo!â€
Nhạc Nhạn Linh vá»›i giá»ng sắc lạnh và bình thản nói :
- Tại hạ nói không quá mưá»i chiêu sẽ khiến phương giá phÆ¡i xác trong Äoạn Hồn cốc nà y.
Thiếu nữ áo tÃm vốn cao ngạo, ngay trước mặt Thiên Phụng bang chá»§ bị ngưá»i ta miệt thị, tháºt khó nhẫn nhịn, mắt liá»n rá»±c lên sát khà khiếp ngưá»i, lạnh lùng quát :
- Khẩu thuyết vô bằng, hãy tiếp chiêu!
Dứt lá»i vá»›i thế “Hà n Ãp Hà Thá»§y†(vịt lạnh đùa nước) tung mình lao bổ và o Nhạc Nhạn Linh.
Nà ng nà y tuy không phải là Dao Trì lệnh chá»§, nhưng có bốn nữ tỳ há»™ vệ và vá»›i ngá»c lệnh uy trấn võ lâm trong tay, đủ biết là nà ng giữ địa vị thá»§ yếu dưới Dao Trì lệnh, hẳn võ công cÅ©ng hết sức cao cưá»ng.
Chỉ thấy đôi ngá»c chưởng cá»§a nà ng cháºp chá»n hệt như hai cánh én bay liệng, nhanh đến mức khiến ngưá»i hoa mắt.
Nhạc Nhạn Linh tháºt lòng bất giác, trÄ©u xuống thầm nhá»§ :
- “Dưới Dao Trì Ma Nữ tháºt không có kẻ yếu kém, thảo nà o nà ng ta hống hách như váºy.â€
Bèn không dám khinh xuất, vội thi triển thế “Thoát Bà o Hoán Vị†lướt nhanh ra sau hơn trượng.
Thiếu nữ áo tÃm Ä‘inh ninh là dù Nhạc Nhạn Linh có tránh khá»i chiếu tấn công cá»§a mình thì cÅ©ng phải hết sức khốn đốn, chẳng ngá» chà ng lại tránh khá»i má»™t cách dá»… dà ng ung dung như váºy, bất giác kêu lên “ủa†má»™t tiếng.
Äồng thá»i vá»™i triệt chiêu biến thế, ngay khi Nhạc Nhạn Linh chân vừa chạm đất, nà ng đã tung mình lao đến, liên tiếp tấn công ra bảy chưởng, chiêu thức hết sức độc hiểm, thảy Ä‘á»u nhắm và o tá» huyệt khắp ngưá»i Nhạc Nhạn Linh.
Nhạc Nhạn Linh tuy lượn lách trong bóng chưởng nhưng tựa hồ đã mất khả năng hoà n thủ.
Bốn nữ tỳ áo tÃm bà ng hoà ng thảy Ä‘á»u đứng thừ ngưá»i ra, mặt tá» vẻ thương hại. Bà ng hoà ng và lo lắng, hiển nhiên há» Ä‘iá»u nóng lòng lo cho chà ng thiếu niên anh tuấn nà y.
Cá»u văn Long cÅ©ng hết sức sốt ruá»™t, lẩm bẩm :
- Tiểu tá», hà y cố lên, cố lên!
Từng giá»t mồ hôi to như hạt Ä‘áºu từ trên trán chảy dà i xuống, như thể y sá» dụng rất nhiá»u sức lá»±c.
Bầu không khà gay cấn và kinh hiểm khiến ngưá»i ngạt thở, Nhạc Nhạn Linh vá»›i thiếu nữ áo tÃm đã giao đấu vá»›i nhau bảy chiêu, nhưng Nhạc Nhạn Linh vẫn chưa hoà n thá»§.
Thiếu nữ áo tÃm công ra chiêu thứ tám, cưá»i khảy nói :
- Nhạc Nhạn Linh ngươi biết đây là chiêu thứ mấy không?
Nhạc Nhạn Linh lách ngưá»i sang bên phải nói :
- Chiêu thứ tám! Cô nương chúng ta không thâm thù đại háºn gì, vì tương lai cá»§a võ lâm, tại hạ...
Thiếu nữ áo tÃm lạnh lùng quát :
- Chớ nói lôi thôi, ngươi chưa chết, bổn nhân quyết không dừng tay.
Nhạc Nhạn Linh mắt bá»—ng lóe sát cÆ¡, song chỉ trong chá»›p mắt chà ng chau chặt mà y hạ quyết tâm, ngay khi thiếu nữ áo tÃm vừa thi triển xong chiêu thứ tám, chiêu thứ chÃn chưa kịp tung ra Nhạn Nhạn Linh quát to :
- Äó là cô nương tá»± chuốc lấy cái chết!
Rồi thì ánh đỠlấp loáng, bóng chưởng rợp trá»i đã chụp xuống đỉnh đầu cá»§a thiếu nữ áo tÃm, không sao phân biệt đâu là hư đâu là thá»±c.
Thiếu nữ áo tÃm kinh hoà ng kêu lên :
- Ồ! Huyết chưởng!
Äồng thá»i đã thi triển chiêu “Tiên Tá» Lăng Vân†cá»§a Dao Trì Long Nữ nhanh như chá»›p đã tung mình sang má»™t bên, ra xa hÆ¡n ba trượng.
Thiếu nữ áo tÃm Ä‘inh ninh vá»›i thân pháp nhanh như váºy cá»§a mình hẳn có thể thoát khá»i phạm vi Huyết chưởng cá»§a Nhạc Nhạn Linh.
Nà o ngá» Nhạc Nhạn Linh cà ng nhanh hÆ¡n, thiếu nữ áo tÃm chân chưa chạm đất, bá»—ng nghe tiếng cá»§a Nhạn Nhạn Linh trên đầu quát :
- Chạy đâu cho thoát!
Dứt tiếng ánh đỠloang loáng đã phủ chụp xuống đỉnh đầu.
Thiếu nữ áo tÃm bà ng hoà ng kinh hãi, biết đã khó thế thoát khá»i tay tá» thần, đầu óc há»—n loạn, bản năng sinh tồn bất giác khiến nà ng bất giác tung ra má»™t chưởng.
Mắt thấy thiếu nữ áo tÃm sắp tán mạng dưới Huyết chưởng cá»§a Nhạc Nhạn Linh trong đưá»ng tÆ¡ kẻ tóc ấy, bá»—ng nghe Thiên Phụng bang chá»§ lanh lảnh quát :
- Nhạc Nhạn Linh không được sát hại nà ng ta!
Dứt lá»i má»™t luồng chưởng lá»±c cương mãnh áºp đến trước ngá»±c Nhạc Nhạn Linh.
Nhạc Nhạn Linh vốn không muốn sát hại thiếu nữ áo tÃm nên tám chiêu đầu má»›i không hoà n thá»§, giá» nghe tiếng nói cá»§a Thiên Phụng bang chá»§, tiá»m thức trong lòng nổi dáºy, liá»n tức thu chưởng vá», song lại quên mất đến sá»± an nguy cá»§a chÃnh bản thân mình.
“Bình†một tiếng vang dội, kèm theo là tiếng hự đau đớn của Nhạc Nhạn Linh.
Trong nhất thá»i hiện trưá»ng, yên lặng đến rợn ngưá»i, má»i ánh mắt Ä‘á»u hướng vá» phÃa Nhạc Nhạn Linh rÆ¡i xuống ngoà i xa năm trượng.
Nhạc Nhạn Linh gắng gượng lồm cồm bò dáºy, máu tươi từ khóe miệng rỉ ra ròng ròng, phối hợp vá»›i gương mặt trắng bệch cá»§a chà ng, trông tháºt kinh khiếp.
Ãnh mắt thất thần cá»§a chà ng chầm cháºm quét nhìn má»i ngưá»i hiện diện, không chút vẻ oán háºn mà chỉ thoáng lá»™ vẻ xót xa.
Bốn nữ tỳ áo tÃm cả thảy Ä‘á»u thoáng run rẩy và mắt rá»›m lệ, há» không sao khẳng định được Nhạc Nhạn Linh phải chăng là ngưá»i tốt, nhưng bằng và o trá»±c giác, há» cảm thấy tiểu thư cá»§a hỠđã đả thương má»™t ngưá»i lẽ ra không nên gây ra thương tổn.
Thiếu nữ áo tÃm mắt lá»™ vẻ hối háºn, hai tay run rẩy Cá»u Văn Long mắt trợn tròn, mồm há to, kịch biến vừa qua đã khiến đầu óc cá»§a y bị chấn động mạnh, có phần rối loạn hoang mang.
Y tiếp xúc vá»›i Nhạc Nhạn Linh vá»n vẹn chưa đầy má»™t ngà y, nhưng chà ng thiếu niên u uất cô đơn nà y má»—i lá»i nói và hà nh động Ä‘á»u in sâu trong tâm khảm y, khiến y sinh lòng quý trá»ng và quý mến.
Chỉ nghe Thiên Phụng bang chủ hốt hoảng kêu lên :
- Ô! Các hạ đã thỠthương ư?
Äoạn tung mình lao vá» phÃa Nhạc Nhạn Linh. Nà o ngá» Cá»u Văn Long đã gầm vang :
- Má»— liá»u mạng vá»›i các ngươi!
Vung động Tá» Mi côn vá»›i chiêu “Hoà ng Tảo Thiên Quân†quét nhanh vá» phÃa Thiên Phụng bang chá»§ và thiếu nữ áo tÃm, nghe tiếng gió cÅ©ng đủ biết chiêu côn nà y phải mạnh đến vạn cân.
Thiên Phụng bang chá»§ và thiếu nữ áo tÃm cả kinh, vá»™i tung mình lùi ra xa hÆ¡n trượng.
Thiên Phụng bang chủ hốt hoảng nói :
- Các hạ đừng hiểu lầm, bổn Bang chủ không cố ý đả thương...
Cá»u Văn Long mắt giăng đầy tia máu, má»™t chiêu không trúng Ä‘Ãch, Tá» Mi côn lại liên tiếp quét ra bảy chiêu, giáºn dữ quát :
- Hai ngưá»i tá»± xưng là đại lãnh tụ võ lâm, cứ tưởng mình lo cho sá»± an nguy cá»§a võ lâm, nhưng hai ngưá»i có Ä‘iểm nà o bì kịp vá»›i y? Hai ngưá»i... hai ngưá»i tháºt không biết phải trái là gì cả.
Äừng thấy y ngốc nghếch, song má»—i lá»i nói ra thiệt hết sức chà lÃ.
Thiên Phụng bang chá»§ và thiếu nữ áo tÃm thoát khá»i bảy côn, nhưng không sao thoát ra khá»i bóng côn cá»§a Cá»u Văn Long, đó chẳng phải võ công cá»§a Cá»u Văn Long cao hÆ¡n hai ngưá»i, mà Cá»u Văn Long đã tháºt sá»± liá»u mạng, má»—i chiêu tấn công Ä‘á»u không lo phòng thá»§, hoà n toà n để lá»™ môn há»™, như chẳng còn mà ng đến sá»± sống chết nữa Tục ngữ có câu “Má»™t kẻ liá»u mạng vạn ngưá»i khó địch†mặc cho hai thiếu nữ võ công đến mấy, nếu không đả thương Cá»u Văn Long thì khó thoát thân trong thá»i gian ngắn.
Nhạc Nhạn Linh đưa mắt nhìn Cá»u Văn Long trong tráºn đấu, lẩm bẩm :
- Huynh đà i, trên chốn giang hồ hiện nay huynh đà i là ngưá»i bạn thân duy nhất cá»§a Nhạc Nhạn Linh nà y, nhưng huynh đà i vì trượng nghÄ©a đứng ra vì Nhạc má»— thế nà y thì tháºt là không đáng.
Äoạn từ trong lòng lấy ra chiếc lá» mà u xanh Ä‘en, khi ánh mắt thất thần cá»§a chà ng nhìn và o chiếc lá» tay chà ng liá»n run rẩy.
Chà ng sợ sệt nhìn và o chiếc lá» ngá»c trong tay, Ä‘au khổ nói :
- Ná»a năm, ná»a năm tháºt là quá ngắn ngá»§i. Trá»i hỡi, ông trừng phạt gia đình há» Nhạc nà y nặng ná» quá! Chả lẽ ông buá»™c Nhạc Nhạn Linh nà y phải trÆ¡ mắt nhìn bá»n ngưá»i đáng chết kia sống má»™t cách ung dung hay sao?
Nước mắt từng giá»t lăn dà i trên gương mặt trắng bệch cá»§a chà ng.
Sống tuy không hẳn là má»™t Ä‘iá»u tốt, nhưng sống dẫu sao cÅ©ng tốt hÆ¡n là chết, nhưng sống mà không có chút giá trị và ý nghÄ©a, thà rằng chết Ä‘i còn hÆ¡n. Äà nh rằng có má»™t số ngưá»i không há» sợ chết, nhưng nếu chết mà có Ä‘iá»u hối tiếc thì lại không bằng sống. Nhạc Nhạn Linh tuy không hối tiếc lạc thú trên Ä‘á»i, nhưng chà ng cần phải sống để hoà n thà nh trá»ng nhiệm. Do đó chà ng không thể chết Ä‘i ngay lúc nà y.
Nhạc Nhạn Linh chầm cháºm mở nắp lá» ra, trút ra má»™t hoà n thuốc mà u xanh Ä‘en cầm đưa lên miệng.
Thiên Phụng bang chá»§ tuy Ä‘ang tránh né thế công cá»§a Cá»u văn Long nhưng con tim nà ng luôn hướng vá» Nhạc Nhạn Linh. Nà ng vừa ngẩng lên thấy hà nh động cá»§a Nhạc Nhạn Linh, con tim cÆ¡ hồ vá»t khá»i lồng ngá»±c, vá»™i cao giá»ng nói :
- Nhạc Nhạn Linh không được uống, tuyệt đối không được uống...
Giá»ng nói ngáºp đầy bi ai Ä‘au xót, mắt cÅ©ng rướm lệ.
Thiếu nữ áo tÃm nghe liá»n liếc mắt nhìn, bất giác kinh hoà ng kêu lên :
- á»’! Thôi Tâm ÄÆ¡n!
Cá»u Văn Long nghe đến ba tiếng Thôi Tâm ÄÆ¡n liá»n giáºt mình kinh hãi Tá» Mi côn trong tây láºp tức cháºm lại.
Thiếu nữ áo tÃm láºp tức thừa cÆ¡ vá»›i chiêu “Äiểm Thạch Thà nh Kim†điểm và o huyệt Kiên TÄ©nh cá»§a Cá»u Văn Long, trong khi ấy Thiên Phụng bang chá»§ cÅ©ng phi thân vá» phÃa Nhạc Nhạn Linh.
Thế nhưng, trá»i không chiá»u lòng ngưá»i, khi nà ng vừa lao đến nÆ¡i thì Nhạc Nhạn Linh đã nuốt Thôi Tâm ÄÆ¡n và o bụng rồi.
Nhạc Nhạn Linh lúc nà y đã mang nặng thà nh kiến không thể xóa bá» vá» hai nà ng, nếu không vì tương lai võ lâm thì chà ng đã liá»u má»™t phen sống chết vá»›i há» rồi.
Thiên Phụng bang chá»§ trầm giá»ng nói :
- Các hạ tự hủy hoại mình rồi!
Nhạc Nhạn Linh Æ¡ há» quét mắt nhìn nà ng, từ từ nhắm mắt lại, trên hai hà ng mi Ä‘en dà i cá»§a chà ng vẫn còn Ä‘á»ng nước mắt.
Lúc nà y thiếu nữ áo tÃm cÅ©ng đến nÆ¡i, bởi nà ng khăn tÃm che mặt nên không thấy được thần sắc cá»§a nà ng, nhưng ánh mắt bá»™c lá»™ rất rõ tâm trạng lúc nà y, Ä‘au xót chẳng kém Thiên Phụng bang chá»§.
HÆ¡i thở Nhạc Nhạn Linh từ từ gấp rút dần trở nên Ä‘á»u đặn, sắc mặt từ trắng bệch dần hồng hà o, trông bá» ngoà i chà ng đã khôi phục tinh khÃ, song tháºt ra đã là má»™t hà nh động vô cùng nguy hại.
Chung quanh im lìm, không má»™t tiếng động má»—i ngưá»i cÆ¡ hồ nghe được tiếng tim mình Ä‘áºp, Thiên Phụng bang chá»§ và thiếu nữ áo tÃm lúc nà y đã quên mất hiá»m khÃch giữa há» vá»›i nhau, trân trối nhìn Nhạc Nhạn Linh.
Thá»i gian lặng lẽ trôi qua, Nhạc Nhạn Linh bá»—ng buông tiếng thở dà i nặng trÄ©u từ từ mở mắt, thoáng lá»™ vẻ thê lương u uất.
Thiên Phụng bang chá»§ tiến tá»›i má»™t bước, giá»ng quan tâm há»i :
- Các hạ... đã khá»e rồi chứ?
Nhạc Nhạn Linh đứng phắt dáºy, o há» quét mắt nhìn hai nà ng, lạnh lùng nói :
- Có lẽ khiến hai vị thất vá»ng chứ gì?
Thiếu nữ áo tÃm ngạc nhiên há»i :
- Thất vá»ng gì kìa?
Nhạc Nhạn Linh đưa tay áo lau vết máu khô Ä‘á»ng lại nÆ¡i khoe môi, giá»ng buông thõng :
- Tại hạ đã chưa chết!
Thiên Phụng bang chá»§ buồn bã tiếp lá»i :
- Các hạ nghĩ là bổn Bang chủ mong các hạ chết ư?
- Cầu mong là không phải!
Thiếu nữ áo tÃm dịu giá»ng :
- Chỉ cần từ nay các hạ không đối chá»i vá»›i đồng đạo võ lâm Trung Nguyên tất cả má»™t việc trước đây quyết không truy cứu.
Nhạc Nhạn Linh trầm giá»ng :
- Những kẻ tại hạ cần giết, bất kỳ ai không thể cứu được.
Thiếu nữ áo tÃm giá»ng bình thản :
- Nếu có ngưá»i cứu được thì sao?
Nhạc Nhạn Linh kiên quyết :
- Trừ phi ngưá»i đó giết được Nhạc Nhạn Linh nà y.
Thiên Phụng bang chủ khẽ thở dà i :
- Ngưá»i cao có kẻ cao hÆ¡n, các hạ tá»± tin trong võ lâm không còn địch thá»§ ư?
Giá»ng nói hết sức dịu dà ng hệt như ngưá»i vợ hiá»n khuyên chồng.
Nhạc Nhạn Linh ngước mặt nhìn trá»i, khẽ thở dà i :
- Có lẽ không sai!
Thiên Phụng bang chủ chợt động tâm, vội thân thiết nói :
- Những kẻ các hạ cần giết nếu há» tháºt sá»± đã phạm án từ trước mà có chứng cá»› cụ thể, dù các hạ không trừng trị thì đồng đạo võ lâm sẽ thay các hạ trừng trị há» cho.
Những lá»i ấy rõ rà ng là nà ng ngỠý sẵn sà ng giúp đỡ chà ng.
Song Nhạc Nhạn Linh kiên quyết nói :
- Äể kẻ khác tán mạng vì việc cá»§a Nhạc Nhạn Linh nà y, tháºt không phải là tâm nguyện cá»§a tại hạ.
Thiếu nữ áo tÃm tiếp lá»i :
- Sao các hạ biết kẻ khác sẽ tán mạng vì các hạ?
Nhạc Nhạn Linh nghiêm giá»ng :
- Bởi vì những ngưá»i tại hạ cần giết, kẻ kém nhất võ công cÅ©ng không thấp hÆ¡n Nhạc má»— bao nhiêu đâu.
Hai nà ng Ä‘á»u giáºt mình kinh hãi, hỠđã từng chứng kiến võ công cá»§a Nhạc Nhạn Linh, nếu chà ng không nói ngoa, e rằng quy tụ hết tinh anh cÅ©ng không đối phó nổi.
Thiên Phụng bang chá»§ ngẫm nghÄ© má»™t hồi bá»—ng há»i :
- Còn võ công cao nhất?
- Hơn hẳn Nhạc mỗ!
Thiếu nữ áo tÃm liá»n nghÄ© đến Lệnh chá»§ võ công cao thâm khôn lưá»ng, liá»n há»i :
- Bá»n há» là ai? Chỉ cần các hạ cho biết danh tánh, rất có thể có ngưá»i chiến thắng há»!
Nhạc Nhạn Linh ngẩn ngưá»i, phát giác mình đã lỡ lá»i, bèn sầm mặt lạnh lùng nói :
- Mong là từ nay trong vòng ná»a năm chúng ta đừng gặp mặt nhau, bằng không lúc ấy động thá»§, có lẽ tại hạ không dá»… dãi như hôm nay.
Dứt lá»i liá»n quay ngưá»i Ä‘i vá» phÃa hang động Huyết Ma Vương đã tẩu thoát.
Thái độ thay đổi đột ngột của Nhạc Nhạn Linh khiến hai nà ng hết sức kinh ngạc.
Thiếu nữ áo tÃm thầm nhá»§ :
- “TÃnh tình ngưá»i nà y sao lại biến đổi thất thưá»ng như váºy?â€
Thiên Phụng bang chá»§ lướt đến trước mặt Nhạc Nhạn Linh, thấp giá»ng nói :
- Các hạ muốn và o trong ấy ư?
- Chẳng lẽ Bang chủ muốn ngăn cản?
Thiên Phụng bang chủ u oán đưa mắt nhìn Nhạc Nhạn Linh :
- Äoạn Hồn cốc đã tồn tại trong Trung Nguyên rất nhiá»u năm không suy yếu, trong ấy cao thá»§ không chỉ có má»—i Huyết Ma Vương, các hạ Ä‘i và o má»™t mình không thấy lá»±c lượng quá yếu kém hay sao?
- Äó là việc cá»§a tại hạ!
Thiên Phụng bang chá»§ biến sặc mặt giá»ng oán trách :
- Các hạ tháºt là quá khô khan tình cảm!
|
 |
|
| |