19-10-2008, 10:12 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 6
Äể bù đắp sức lá»±c ngưá»i tình, đã chiá»u mình má»i lúc, má»i nÆ¡i có thể - có ngà y đến hai lần: Miên ngâm lòng đỠtrứng gà vá»›i máºt ong bằng má»i cách, bắt anh phải ăn kỳ hết má»—i ngà y hai cốc má»›i nghe.
Chị cÅ©ng không hiểu vì sao mình lại mê anh đến thế. Sức lá»±c đâu ra để có thể sống như má»™t cô gái mưá»i bảy, mưá»i tám. Không biết mệt, không biết chán là gì, như ngưá»i ốm dáºy, ăn giả bữa, cà ng ăn cà ng thèm, cà ng khát. Lúc nà o rảnh việc là nghÄ© ngay đến cái ẩy, việc ấy, lúc nà o cÅ©ng muốn gặp anh, cÅ©ng muốn ngấu nghiến anh.
Nhưng khổ ná»—i, cứ má»—i lần gặp nhau xong, chị lại bị dằn vặt vá» tá»™i phản bá»™i chồng. Äể chuá»™c tá»™i, chị cố gắng tháºt chu đáo, tháºt chiá»u chuá»™ng, má»—i khi anh vá» phép. Chị nấu món riêu cá vá»›i mẻ (cả Thanh Hoa, mưá»i mấy cái chợ lá»›n, chỉ má»—i chợ hà ng Mảng có má»™t bà cụ bán mẻ), món anh thÃch, tuy không ai động đũa. Vẫn không sao xua được mặc cảm tá»™i lá»—i, đà nh tá»± an á»§i: biết là m sao khi anh ấy không mang lại hạnh phúc cho mình. Tá»± nhiên, chị ngầm so sánh chồng mình vá»›i ngưá»i tình. Rồi rút ra kết luáºn để tá»± lừa dối: Chồng mình không bằng ngưá»i ta thì phải chịu thua thiệt. Mà anh ấy được hưởng cả thá»i con gái cá»§a mình rồi còn gì. Tháºt ra, mình lấy anh ấy cÅ©ng là "chiếu cố". Con gái Thanh Hoa như mình mà lấy má»™t anh bá»™ đội quê táºn đấu đâu là vá»› vẩn. Chị quên rằng, và o thá»i Ä‘iểm ấy, hình ảnh anh bá»™ đội là đẹp nhất trong lòng các cô gái. Chị đã từng hãnh diện khi trả lá»i các bạn: "Chồng tao là bá»™ đội". Thế mà bây giá» lại tiếc nuối má»›i kỳ cục. Khổ thế, cái má»› bòng bong trong lòng chị không cho chị yên.
Không là m sao yên cho được. Cà ng biện há»™, cà ng bế tắc cùng quẫn. Không là m sao gỡ ra được. Chị quay sang chăm nom, chiá»u chuá»™ng con. Còn là vì nó biết chuyện cá»§a chị. Nó thÃch gì, chị mua cho nó cái ấy. Chị chăm sóc bố mẹ chồng. Rằm, mồng má»™t Ä‘á»u sắm đồ lá»… cho mẹ chồng. Ngà y giá»— bên nhà chồng, thưá»ng là anh không có nhà . Chị lo toan má»i thứ từ hôm trước, là m tranh cả việc cô em chồng. Chỉ mong vÆ¡i được Ä‘i mặc cẫm tá»™i lá»—i. Có má»™t cách đơn giản để bá»›t Ä‘i mặc cảm tá»™i lá»—i là dừng lại, quay vá», thì chị lại không là m được. Äã có những lúc muốn quay vá», nhất là lúc giáºn dá»—i ngưá»i tình.
Nhưng giữa hai ngưá»i tình vụng trá»™m thế nà y thì giáºn dá»—i chỉ như mưa bóng mây. Äâu lại và o đấy, lại lao và o nhau như hai kẻ chết đói. Anh Khải, má»™t tay trong cÆ¡ quan rất thÃch chị. (Mà nói không ngoa, tất cả cánh đà n ông, cả các anh lá»›n tuổi lẫn đám Ãt tuổi Ä‘á»u thÃch chị), có lần Ä‘i qua bà n chị là m việc, dừng lại má»™t tý, nói chỉ vừa đủ cho chị nghe:
- Nà y, nhìn mắt bà , tôi biết bà đang say đấy. Liệu mà giữ sức khoẻ. Không còn như thá»i con gái đâu đấy nhá»›.
Có táºt giáºt mình, chị đánh trống lảng:
- Ông nói vớ vẩn cái gì thế?
Ngưá»i kia nghiêm giá»ng:
- Bà thừa biết tôi nói chuyện gì rồi?
Chị kể vá»›i ngưá»i tình, rồi há»i:
- Là m sao nhìn và o mắt mà biết được em đang yêu hả anh?
- Anh ấy quá tốt với em đấy! Vì sao thì em biết rồi.
Không hiểu, khi biết anh là "thá»§ phạm", có còn tốt không? Thế em quên đấy là cá»a sổ tâm hồn em à !
Những lúc yêu nhau, anh vẫn chả bảo em mở mắt ra cho anh nhìn là gì. Em thì thÃch nhắm mắt để táºp trung tất cả cho việc ấy. Mắt em những lúc ấy lạ lắm. Nó long lanh, sáng rá»±t lên, không bao giá» tìm thấy và o lúc khác. Còn gương mặt thì rạng rỡ, bừng sáng, thứ ánh sáng toả ra từ trong tâm hồn. Anh không nịnh đâu. Con ngưá»i đẹp nhất khi yêu mà .
***
Lê Äại không thể ngỠđược rằng, chÃnh cái lúc anh Ä‘ang hà o hứng kể vá»›i mấy ngưá»i bạn trong Ban chỉ huy vá» "cuá»™c chiến đấu" vá»›i vợ hôm vá» phép thì ở nhà , vợ anh cÅ©ng Ä‘ang hà o hứng say sưa trò chuyện vá»›i ngưá»i tình sau má»™t cuá»™c ân ái no nè, trên tầng ba cá»§a má»™t nhà nghỉ bên con sông đà o, cá»a sổ mở ra cánh đồng lúa chạy đến tÃt tắp chân đê:
- Chồng em rất kỳ cục nhé!
- Thế nà o mà em bảo là kỳ cực?
- Anh ấy chỉ thÃch em gãi lưng thôi. Mà da thì cứ như da trâu ấy, không má»m mại, trắng trẻo thế nà y.
- Thế anh ấy không là m tình à ?
- CÅ©ng là m chứ! Nhưng vá»›i anh ấy, được em gãi đúng chá»— ngứa sướng hÆ¡n thì phải. Cho nên cứ là phải xong tráºn gãi chán chê má»›i đến chuyện kia. Nhưng không thể bằng anh được. Không bao giá» bằng anh được Nếu không có anh thì em cứ tưởng chỉ có thế thôi, chỉ được thế thôi. Em biết Æ¡n anh lắm đấy, anh yêu ạ! Có anh, em má»›i được sống cuá»™c sống tháºt cá»§a ngưá»i đà n bà , má»›i biết được hạnh phúc Ä‘Ãch thá»±c cá»§a ngưá»i đà n bà vá»›i ngưá»i mình yêu… Chị quà ng cổ anh, vÃt xuống ngá»±c mình - Sao anh giá»i thế nhỉ? Anh Æ¡i, em lại thèm rồi, chiá»u em má»™t lần nữa rồi vá», kẻo muá»™n.
Äến má»™t ngà y, Thuỵ Miên lo lắng báo tin cho ngưá»i tình, quá mấy ngà y mà chưa thấy gì. Anh cÅ©ng lo lo bảo đợi mấy ngà y nữa xem sao. Äợi mãi, đợi mãi cúng chả thấy. Äến khi thầy thuốc đông y bắt mạch nói rằng chị đã có thai, và rằng thai là con gái thì mắt hai ngưá»i cùng sáng lên nhìn nhau. Trước mặt thầy thuốc mà anh dám nắm lấy tay chị, cÅ©ng bắt chước đặt ngón tay và o cổ tay chị nghe ngóng, tưởng mình cÅ©ng nghe được tÃn hiệu từ mầm yêu cá»§a mình. Nhà anh cÅ©ng chỉ có má»™t đứa con trai như chị. HỠăn mừng bằng má»™t bữa cá thoả thÃch.
- Nó sẽ giống em đấy!
- Giống anh cÆ¡. Sẽ thông minh, hóm hỉnh, sẽ tinh tế em vẫn nhá»› như in cái lần há»p giao ban thú vị ấy, mà nhá» nó anh má»›i chiếm được em.
Nhưng chợt mừng lại chợt lo. Mừng đến nhanh mà đi cũng nhanh, nhất là với anh. Nỗi lo ngà y cà ng lớn.
- Thế nà o thì cÅ©ng phải tÃnh đến má»i khÃa cạnh cá»§a việc không phải trong tương lai xa, mà gần, rất gần. Và bao giá» cÅ©ng phải tÃnh đến tình huống xấu nhất.
- Em biết anh đang nghĩ gì rồi.
Anh vẫn không nói gì. CÅ©ng có tuổi cả rồi. Tình là tình tháºt, yêu tháºt. Và cÅ©ng muốn có má»™t "tác phẩm để Ä‘á»i đấy" . Nhưng khốn ná»—i, cả hai ngưá»i Ä‘á»u không muốn phá vỡ gia đình mình.
Ngưá»i tỉnh thì rất say, nhưng cÅ©ng rất tỉnh. Thuỵ Miên thì say hoà n toà n. Chị không nghÄ© gì xa xôi, chỉ biết cái mầm yêu Ä‘ang tượng hình dần lên trong cÆ¡ thể mình. Mình cần nó. Mình phải có nó. Nó má»›i là tình yêu Ä‘Ãch thá»±c cá»§a mình, cả thể xác lẫn tâm hồn. Mình sẽ nuôi nấng dạy dá»— nó, theo má»™t cách khác, hoà n toà n khác vá»›i nuôi Cưá»ng.
Chị cÅ©ng biết không trông mong gì được ở Cưá»ng. Äã không có kinh nghiệm hiểu biết gì cho đứa con đầu lòng. Bố thì Ä‘i biá»n biệt, mẹ thì mải công việc.
Lại còn cái chuyện kia nữa… ân háºn vá» nó, chị lại cà ng muốn giữ cái thai lại. Muốn ra sao thì ra… Chị giáºn dữ.
- Anh sợ trách nhiệm chứ gì? Hèn thế. Em vỠđây!
Anh vÃt hai vai chị xuống, ôn tồn:
- Thế khi thấy con giống anh như đúc mà thông thưá»ng những trưá»ng hợp thế nà y Ä‘á»u như váºy, chồng em sẽ nói thế nà o? Em sẽ giải quyết thế nà o?
- Thì cùng lắm là em nói toẹt ra chứ sao. Anh ấy là Äảng viên, là bá»™ đội, anh ấy sẽ thông cảm vá»›i hoà n cảnh em.
- Thế cÆ¡ quan mình sẽ đến thăm. Há» sẽ nháºn ra ngay, chả cần xét nghiệm gì đâu… Äám đà n ông trong cÆ¡ quan, nhất là anh Khải ấy… sẽ không để anh yên đâu. Lại còn đằng gia đình anh nữa… Chúng mình đứng trước má»™t sá»± lá»±a chá»n. Hoặc là cho cả hai gia đình tan vỡ. Bá» tất cả, xin chuyển vùng và o đâu đó trong Sà i Gòn hay Lâm Äồng. Mà phải là m ngay, không đợi em sinh con. Không chá» má»i chuyện vỡ lở. Hoặc là …
Thuỵ Miên khóc:
- Nhưng mà em tiếc lắm! Em vẫn cứ ao ước má»™t đứa con gái chấy ráºn.
- Äà nh phải thế thôi em ạ!
Yêu nhau mà chỉ vụng trá»™m thế nà y, mà không có còn thì là m sao có cái sá»± trá»n vẹn? Mà chắc gì má»™t sá»± trá»n vẹn đã là hay? ChÃnh cái ông nhà thÆ¡ có cái ý ấy - "tình chỉ dẹp những khi còn dang dở" , cÅ©ng vẫn dang dở suốt Ä‘á»i đấy thôi. NghÄ© mà buồn… Anh ngồi thừ cả ra.
Chị lặng lẽ khóc. Anh bóp chặt tay chị, lặng lẽ khóc theo. Lần đầu tiên từ ngà y dan dÃu vá»›i nhau, có hoà n cảnh thuáºn tiện thế nà y mà há» không là m tình.
***
Công việc ở cÆ¡ quan má»›i cái gì cÅ©ng lạ. Nhưng Äại không phải là m quen lâu. à thức tổ chức, ká»· luáºt cá»§a ngưá»i lÃnh, cá»§a má»™t sÄ© quan chỉ huy cá»§a má»™t ngưá»i vá» cÆ¡ quan má»›i, cá»§a má»™t đảng viên là hoà n toà n thừa trong tác phong là m việc ở Tổng Công ty xuất nháºp khẩu, thương mại, dịch vụ nà y. Giá» giấc là m việc tuy thÃch. Äi đâu tuỳ thÃch, miá»…n là công việc mang lại hiệu quả, cân Ä‘o Ä‘ong đếm được. Ở đây ngưá»i ta đánh giá ngưá»i là ở hiệu quả ấy. Chả ai báºn tâm đến các loại danh hiệu. Vì thế Äại có Ä‘iá»u kiện dồn thá»i gian công sức cho việc tìm hiểu công việc.
Má»™t hai chầu ăn nháºu vá»›i trưởng phòng kế hoạch kinh doanh, trưởng phòng hà nh chÃnh tổng hợp là anh đã có trong tay tất cả công văn Ä‘i, đến, giấy phép xuất nháºp khẩu, hợp đồng mua bán, kết toán cuối năm, báo cáo tổng kết năm trong suốt hai năm liá»n giáp vá»›i năm nà y. Anh Ä‘á»c, ghi chép những gì cần nhá»›. Việc gì không rõ tháºt há»i thêm hai ngưá»i trưởng phòng nà y. Sau và i tháng vừa là m việc, vừa lục ngược lại thá»i gian, anh đã hình dung ra công việc, cÆ¡ chế là m việc, công việc là m ăn cá»§a cÆ¡ quan mình. Má»i ngưá»i hết sức ngạc nhiên, trong câu chuyện, khi có ai nhắc đến những vụ việc trong mấy năm trước, anh Ä‘á»u đế và o má»™t và i ý kiến nhá», cứ như lúc ấy anh từng tham gia.
Tháºt ra nếu chỉ tìm hiểu qua má»› giấy tỠấy thì cÅ©ng nắm được những Ä‘iá»u cÆ¡ bản rồi. Äấy là cách là m phù hợp nhất, khôn ngoan nhất cá»§a ngưá»i má»›i vá». Tất nhiên không phải tất cả má»i chuyện Ä‘á»i, má»i quan hệ, và trình độ hiểu biết, tÃnh cách, nhân cách cá»§a những ngưá»i tham gia Ä‘á»u hiện trên giấy trắng má»±c Ä‘en. Có khi kết quả thá»±c, lại trái ngược hẳn vá»›i báo cáo tổng kết cÅ©ng nên. Có Ä‘iá»u, những cái đó Äại lại chẳng mấy quan tâm. Anh đã có chá»§ định cá»§a mình, nên Ä‘iểu anh cần nắm chắc là việc chứ không phải là ngưá»i.
ÄÆ°á»£c cái Äại có tư duy kinh tế, lại có cái mẫn cảm cá»§a ngưá»i kinh doanh nên chẳng bao lâu anh đã thà nh thạo nghiệp vụ ở phòng kinh doanh tổng hợp như má»™t cán bá»™ đã có nhiá»u năm công tác, chứ không phải anh linh má»›i tò te chuyển ngà nh. Vả lại, thá»i gian là m chá»§ nhiệm háºu cần trung Ä‘oà n anh cÅ©ng đã phải va chạm vá»›i những vấn đỠkinh tế cá»§a thị trưá»ng hà ng hoá rồi. Quãng Ä‘á»i trong quân ngÅ© còn tạo cho anh tÃnh quyết Ä‘oán trong suy nghÄ©, nhá» thế má»›i có được cái dứt khoát trong giải quyết công việc.
Nhưng đến việc nà y thì anh thấy phải cân nhắc thêm, mặc dù trong suy nghÄ©, anh đã ngã ngÅ© rồi. Sau má»™t thá»i gian đắn Ä‘o, do dá»±, tối nay ăn cÆ¡m xong, anh quyết định sẽ nói vá»›i bố.
- Bố ạ. Con muốn há»i ý kiến bố má»™t việc.
Khuôn mặt to, quắc thước vá»›i đôi lông mà y lưỡi mác cá»§a ông phướn lên. Chưa biết con há»i việc gì mà cả lo rồi? Ông biết tÃnh con. Thằng nà y đã há»i cái gì hẳn là việc hệ trá»ng. Mà nó há»i là há»i cho phải phép thôi, chứ nó đã quyết định trong đầu rồi.
- Việc gì, anh nói tôi nghe xem nà o.
Äại ngáºp ngừng:
- Con định xin… nghỉ sinh hoạt bố ạ!
Anh biết chuyện cá»§a mình sẽ là m bố sốc nên lẽ ra định nói "xin ra khá»i Äảng" thì anh nói như váºy. Ông cụ không hiểu ngay ẩn ý trong cách nói cá»§a con nên há»i lại:
- Anh bảo nghỉ sinh hoạt là sinh hoạt gì?
- à con nói là … là sinh hoạt… Äảng ấy!
Choáng ngưá»i. Không tin và o tai mình, ông cụ lắp bắp há»i dồn:
- Anh xin ra khá»i Äảng? Có tháºt không, hay tôi nghe nhầm? Anh đã xin ra khá»i quân đội để Ä‘i buôn. Bây giá» lại xin ra khá»i Äảng. Con tôi xin ra khá»i Äảng? Anh có còn để cho tôi nhìn mặt má»i ngưá»i không? Có để cho tôi sống nữa không đây?
Äại không ngỠông cụ lại sốc đến thế. Mặt ông cụ tái dại. Các thá»› thịt trên mặt căng thẳng, khổ sở, Ä‘au đớn. Há»i liá»n mấy câu ấy xong, ông cụ ngồi thừ ngưá»i ra thở, như vừa phải là m má»™t việc cá»±c nhá»c. Anh không dám nói gì thêm. Anh nhìn bố, vừa áy náy, vừa thương.
Biết thế chả nói cho xong. Nhưng là m sao không nói được má»™t việc như thế vá»›i ông, không phải chỉ là cha đẻ mà còn là má»™t ngưá»i cha tinh thần mà anh không thể không xưng tá»™i, không thể giấu giếm Ä‘iá»u gì.
Anh đã từng sống trong quân ngÅ©, vá»›i tư cách ngưá»i chỉ huy. Ở đấy, tổ chức Äảng là cái gì thiêng liêng chặt chẽ mà bất kỳ ngưá»i lÃnh nà o cÅ©ng muốn được đứng và o. Nó chứng tá» má»™t sá»± tÃn nhiệm, tin cáºy, má»™t bước trưởng thà nh, vì thế là niá»m vinh dá»± và hãnh diện. Sau nà y, khi các cuá»™c chiến tranh đã lui và o dÄ© vãng, binh nghiệp không còn là sá»± nghiệp đẹp nhất cá»§a thanh niên nữa, khi ngưá»i ta quan tâm nhiá»u hÆ¡n đến chuyện riêng tư, đến Ä‘á»i sống gia đình, nhất là khi là m giầu đã trở thà nh má»™t sá»± thúc bách chÃnh đáng cá»§a má»i ngưá»i, thì cánh lÃnh và hạ sÄ© quan má»i không hà o hứng chuyện và o Äảng. Bởi lẽ, khi được tin cáºy như thế, được cá» Ä‘i há»c trưá»ng sÄ© quan để phục vụ lâu dà i trong quân ngÅ©, mà há» lại muốn hết nghÄ©a vụ trở vá» vá»›i gia đình, là m anh lÃnh ba linh thôn , cho tá»± do, thoải mái. Chứ không thiết tha là m, dù là sÄ© quan ba linh tám(1) . Còn hà ng ngÅ© sÄ© quan như Lê Äại, trước yêu cầu tiến lên chÃnh quy, hiện đại, không phải ai cÅ©ng đáp ứng được đòi há»i cá»§a quân đội, nhất là không có bằng đại há»c chuyên ngà nh. Vì thế má»›i có chuyện xin ra khá»i quân đội. Má»™t sá»± phát triển Ä‘Ãch thá»±c bao giá» cÅ©ng diá»…n ra cả hai quá trình song song nhưng ngược chiá»u nhau: Äà o tạo và đà o thải. Không có cả hai quá trình đó, chỉ có đà o tạo mà không có đà o thải thì đó chỉ là phát triển giả tạo, phát triển ảo. Không sá»›m thì muá»™n sẽ sụp đổ.
Äại nháºn thức như thế nên anh xin ra khá»i quân đội vì biết mình không thể phát triển được nữa? Ông cụ không hiểu được hết khúc nhôi cá»§a anh, nên đã mấy lần gá»i anh là kẻ Ä‘i buôn táºp thể rồi.
Mà sinh hoạt chi bá»™ ở cÆ¡ quan Äại thì chả ra là m sao. Ngưá»i thì hà hoáy viết lách, ngưá»i thì lúi húi vá»›i cuốn sách trên tay. Mở đầu, bao giá» cÅ©ng là phần Ä‘á»c thông báo ná»™i bá»™. Gá»i là máºt, nhưng chẳng còn gì là máºt ở thá»i đại thông tin nà y. Ngưá»i Ä‘á»c cứ Ä‘á»c. Ngưá»i không nghe cứ không nghe. Äến ná»—i bà thư chi bá»™ chợt phát hiện ra mình Ä‘á»c nhầm thông báo cá»§a mấy tháng trước bèn xin lá»—i, thì má»™t đảng viên cưá»i, "nà o có ai biết đồng chà đá»c gì đâu mà phải xin lá»—i". Má»™t chi bá»™ ghép, ai biết việc ngưá»i ấy, chả thể kiểm Ä‘iểm vá» chuyên môn được. Còn kiểm Ä‘iểm vai trò "đầu tầu gương mẫu" ư? Lại cà nh khó. Nhóm từ ấy không có trong công tác chuyên môn, nghiệp vụ, nghiên cứu, quản lý… Chỉ còn công tác phát triển Äảng là phải bà n thảo. Äại há»i:
- Thá»i chiến con phải há»p luôn để thống nhất ý chà đánh giặc, bà n cách đánh sao cho thắng mà Ãt tổn thất máu thịt nhất. Thá»i binh, há»p tuần má»™t lần là nhiá»u, bên dân sá»± tháng má»™t lần vẫn là nhiá»u. Äiá»u quan trá»ng là không có ná»™i dung thiết thá»±c. Lại còn mang chuyện vắng mặt ra kết tá»™i nhau thì hết chá»— nói. Thà nh phố nà y đã có má»™t ông giám đốc sở, thà nh uá»· viên mà bị kiểm tra đảng kết luáºn là ý thức sinh hoạt đảng kém, vì vắng mặt quá nhiá»u lần, thì tháºt là trá»› trêu. Con cam Ä‘oan vá»›i bố là thứ trưởng, bá»™ trưởng, chá»§ tịch Uá»· ban vắng nhiá»u nhất. Chỉ vì báºn nhất thôi, mà các chi bá»™ ấy cÅ©ng bá» sinh hoạt nhiá»u nhất. CÅ©ng vì báºn công tác thôi… Lại còn chuyện cho Ä‘iểm để đánh giá nữa. Con thấy hình thức quá.
Hai bố con ngồi vá»›i nhau rất lâu. Má»—i ngưá»i theo Ä‘uổi má»™t suy nghÄ©. Ông Hoè hiểu rất rõ thá»±c chất, ná»™i dung cá»§a sá»± việc, cá»§a vấn Ä‘á». Ông biết ná»™i dung ấy không thể ở mãi trong hình thức ấy! Nó Ä‘ang cá»±a quáºt đòi má»™t chiếc áo má»›i. Chiếc áo ấy cắt kiểu gì, may kiểu gì thì ông chưa nghÄ© được. Chỉ có thể đỠxuất vá»›i cấp trên, vá»›i tổ chức, như ông đã từng đỠxuất việc ở Hải An, và ông tin sẽ có má»™t sá»± đổi thay nà o đó. Chắc cÅ©ng không xa.
Äại thì đơn giản hÆ¡n, trong cả cách nghÄ© và cách giải quyết. Anh chỉ biết má»™t Ä‘iá»u, mình xin ra khá»i đảng, không phải vì mình không tán thà nh cương lÄ©nh, lý tưởng hằng theo Ä‘uổi. Mà chỉ vì má»™t hình thức, như nó Ä‘ang có, anh không theo được. Mà cái việc theo ấy chẳng để là m gì. Nó vô bổ, vô nghÄ©a quá Ä‘i. Việc là m ăn cá»§a anh Ä‘ang diá»…n ra như hiện nay, và trong tương lai, còn phức tạp hÆ¡n, ná»a năm, cả năm má»›i vá» nước, rồi lại sấp sấp ngá»a ngá»a Ä‘i thì là m sao mà đảm bảo sinh hoạt chi bá»™ được. Ba tháng không lý do thì bị khai trừ rồi! Tất nhiên sẽ là m đơn báo cáo hẳn hoi, nhưng nếu Ä‘i cả năm, nhiá»u năm mà vẫn có lý do thì vẫn được chấp nháºn à ? Anh nghe đâu, có thể sắp tá»›i các công ty tư nhân cÅ©ng có tổ chức chi bá»™. Váºy là phải. Vì rất nhiá»u anh em cán bá»™, đảng viên đứng ra láºp công ty trách nhiệm hữu hạn. Nhưng… đến cÆ¡ quan hà nh chÃnh sá»± nghiệp mà sinh hoạt chi bá»™ còn như thế thì ở các tổ chức Ä‘i buôn táºp thể, buôn tư nhân ấy sẽ sinh hoạt thế nà o? Có giá»i mà biết được. Còn nếu cứ căn cứ và o báo cáo thì chi bá»™ nà o cÅ©ng hay, cÅ©ng giá»i, đại há»™i chi bá»™ nà o cÅ©ng thà nh công.
Thế mấy ngưá»i bạn Ä‘i buôn chuyến xuyên quốc gia thì há» là m thế nà o? Äại cÅ©ng đã Ä‘e ý tìm hiểu.
Anh đã thấy bạn anh xá» sá»± thế nà y: Anh ta xách má»™t két bia đến, rồi kẹo, bánh, sôcôla. Nâng lên, đặt xuống chúc tụng vui vẻ. Má»—i ngưá»i má»™t chút quà lưu niệm. Rồi kể chuyện thá»i sá»± bên Nga, chuyện là m ăn cá»§a mình. Chuyện cứ vui vẻ như má»™t buổi liên hoan mừng ngưá»i Ä‘i xa vá». Cuối cùng, bà thư chi bá»™ nhắc các đảng viên được phân công giúp đỡ ngưá»i ngoà i Äảng, hoà n thà nh việc thẩm tra lý lịch, chuẩn bị báo cáo chi bá»™ và o kỳ há»p tá»›i. DÄ© nhiên, vá»›i ná»™i dung cuá»™c há»p hôm nay, không có chá»— cho tiết mục Ä‘á»c "thông báo ná»™i bá»™".
Ông Hoè biết, trong cÆ¡ chế thị trưá»ng hiện nay, kinh tế tư nhân, các nhà doanh nghiệp đóng góp má»™t phần không nhá» và o mục tiêu dân giầu nước mạnh.
Ông cố loại khá»i kho từ vá»±ng cá»§a mình những từ ngữ như con buôn", "bá»n con buôn", "tâm lý con buôn", "tÃnh toán kiểu con buôn", "đầu óc con buôn"… Nhưng ông vẫn thÃch hình ảnh thằng con trai, chững chạc trong bá»™ quân phục, quân hà m, quân hiệu tá» chỉnh, hÆ¡n là thấy nó sang trá»ng vá»›i bá»™ complet, cravat cá»§a má»™t doanh nhân. Ông còn chưa biết trả lá»i nó thế nà o, thì nó đã lại hà nh ông bằng má»™t câu há»i nữa:
- Con là m đơn xin ra Äảng, đồng chà cán bá»™ tổ chức sau khi há»i chuyện con rất lâu, lại bảo con nên viết là xin nghỉ sinh hoạt Äảng. Con bảo thế thì tôi cÅ©ng giống các cụ nghỉ hưu già yếu quá, hay không có Ä‘iá»u kiện đóng Äảng phà nữa à ? Äồng chà ấy không biết nên thế nà o. Thà nh thá» mấy tháng rồi con vẫn không được trả lá»i. Con nghÄ©, và o Äảng, con là m đơn tá»± nguyện, bây giá» xin ra con cÅ©ng là m đơn đà ng hoà ng, thì tổ chức phải trả lá»i chứ. Xin và o có quyết định kết nạp, thì xin ra cÅ©ng nên có quyết định cho ra má»›i phải. Mấu chốt là lý do xin ra, con đã ghi rõ trong kia mà , chứ có phải mình chán Äảng, mình xin ra. Con cÅ©ng đã ghi trong đơn nguyện vá»ng được giữ đảng, như ká»· niệm đẹp cá»§a má»™t thá»i sóng đẹp, vá»›i quân hiệu, quân hà m, huân chương, suốt thá»i trai trẻ trong quân ngÅ©, để con cháu ông có thể tá»± hà o nói vá»›i bạn bè rằng, bố tao, ông tao đã từng là má»™t ngưá»i lÃnh cầm súng bảo vệ Tổ quốc, từng là má»™t Äảng viên Cá»™ng sản đấy nhé.
Ông Hoè vẫn có thói quen ghi và o tổ công tác như má»™t thứ nháºt ký. Äêm ấy, sau khi nói chuyện vá»›i con ông viết: "Cái ác là những chuyện con mình nói Ä‘á»u là sá»± tháºt, Ä‘á»u đúng. Ở chi bá»™ phưá»ng mình sinh hoạt có khác gì? Mình không biết phải trả lá»i nó thế nà o?"
***
Thá»i gian công tác ở cÆ¡ quan kinh tế thà nh phố không lâu, chỉ gần hai năm, nhưng đã giúp Lê Äại nắm được những mối quan hệ quan trá»ng, cả trong và ngoà i nước. Äiá»u có ý nghÄ©a nhất là , anh hiểu được cách là m ăn thá»i buổi kinh tế thị trưá»ng. Tối vá», Ä‘á»c sách đến khuya, để trang bị cho mình những kiến thức mà mình thiếu hụt trong những năm còn sống trong quân ngÅ©, tuy cÅ©ng có dÃnh dáng đến kinh tế, đến hà ng hoá, váºt tư tiá»n bạc, nhưng đấy chưa phải là hạch toán kinh doanh tháºt sá»±. Còn Ä‘iá»u nà y nữa, anh vừa công tác, vừa tư tác tức là ngầm chuẩn bị những Ä‘iá»u kiện cần thiết cho việc sẽ rá»i khá»i cÆ¡ quan nà y, láºp công ty riêng. Anh lặng lẽ chuẩn bị những thá»§ tục cần thiết. Lặng lẽ xây dá»±ng những quan hệ là m ăn cho công ty mình. Trong má»™t chuyến Ä‘i công tác Liên bang Nga, vô tình anh gặp má»™t chiến sÄ© cÅ© cá»§a đại đội 3, tiểu Ä‘oà n mình:
- Thá»§ trưởng là thá»§ trưởng Lê Äại, đúng không nà o?
- Cáºu ở đâu sao biết tên tôi?
Anh ta dáºp gót giầy, đứng thẳng, ngá»±c ưỡn theo đúng tác phong quân nhân khi đứng trước thá»§ trưởng, giá»ng rắn rá»i:
- Báo cáo tiểu Ä‘oà n trưởng, tôi, hạ sÄ© Nguyá»…n Bình, quản ca đại đội 3, không có lệnh đồng chà cÅ©ng cứ có mặt. Äồng chà không yêu cầu, nhưng tôi cứ báo cáo và sẵn sà ng chịu ká»· luáºt, vì trước đây mấy năm, tôi đã chỉ huy má»™t cuá»™c đột kÃch "bắt sống" má»› quần áo lót cá»§a các thÃm văn công sư Ä‘oà n vá» biểu diá»…n phục vụ đơn vị. Báo cáo hết! À, chưa hết. Tôi sẵn sà ng phục vụ đồng chà trong má»i Ä‘iá»u kiện có thể! Giá» thì báo cáo hết tháºt.
Hai ngưá»i ôm nhau, như những ngưá»i bạn chà cốt.
Bình ra quân, Ä‘i xuất khẩu lao động, rồi ở lại là m ăn, giá» lưng vốn đã khá. Äại thì chân ướt chân ráo má»›i sang, lạ nước lạ cái, giá» gặp ngưá»i quen ở nÆ¡i đất khách quê ngưá»i nà y, lại cùng đơn vị thì mừng lắm. Bình xưng hô như thế, để nhá»› lại má»™t thá»i sướng khổ, buồn vui trong quân ngÅ©, đã bị bao nhiêu tÃnh toán, lo toan hằng ngà y khoả lấp, nhá» cuá»™c gặp nà y má»›i sống lại.
- Thế ra cáºu đầu têu cái trò nghịch ngợm ấy à ? Thế mà hồi ấy tay chÃnh trị viên đại đội cáºu chịu chết. Tà i tháºt đấy! Vợ con rồi chứ?
- Tà i quá Ä‘i chứ! Tất nhiên, nếu các tay trinh sát hình sá»± sư Ä‘oà n mà vá» thì chả thoát được, nhưng em bảo chúng nó, chả ai "hình sá»± hoá" má»™t việc như thế đâu thiên hạ cưá»i thối mÅ©i. Em tÃnh toán cẩn tháºn, chá»n má»™t cáºu nhá» con, nhanh nhẹn bò qua má»™t ngách hà ng rà o, đã được banh cho rá»™ng ra từ chiá»u. "Nếu không kéo xuống được thì thôi, bá» cá»§a chạy lấy ngưá»i". "Sao lại không kéo xuống được?" - Má»™t tay trong nhóm cãi. Em quay lại "Mà y ngu lâu thế, ăn trá»™m cÅ©ng phải có má»™t tà thông minh đấy, không thì xôi há»ng bá»ng không bố ạ! Các mợ ấy mà cẩn tháºn cà i khuy cho gió khá»i bay, thì mà y đứng lên, lần tìm khuy mà mở từng cái ra chắc? Hay là giáºt tháºt mạnh cho đứt khuy để dây thép nó rung bần báºt lên cho vệ binh nó bắt sống tại tráºn, hả?" Tay kia vẫn không chịu: "Ừ thì xu chiêng có khuy chứ quần lót cÅ©ng có khuy à ?" - "Tiên sư bố. Bố lý sá»± vừa chứ? Thì tao chỉ bảo nếu không kéo được thì bá», nghÄ©a là cái gì kéo được thì kéo thôi chứ! Rất may là , kéo cái nà o, được cái ấy. ÄÆ°á»£c cả má»›. Chiến lợi phẩm được mang ra vùi ngay trong hố cát đã được bá»›i sẵn. Em chả dại gì mang vá» doanh trại, chỉ chia nhau là m cá»§a riêng, để nhìn ngắm và tưởng tượng, đưa lên mÅ©i hÃt hà chút hÆ¡i hướng phụ nữ còn sót lại, mà tháºt ra nắng mưa và cát khô đã hút chả còn mấy chút hÆ¡i hướng gì.
Ãi dà , cái thá»i bao cấp ấy sao mà khổ thế không biết. Trước hôm anh vá» má»™t bữa, chúng em còn ăn phải… Rau cải luá»™c vá»›t ra rổ rồi, chấm nước muối rồi. Gắp lên bát mình rồi, sắp đưa lên mồm má»›i phát hiện ra, anh có biết gì không? Bình rùng mình má»™t cái -… má»™t cục phân tươi bằng hạt ngô, bị rắt và o mấy cái cuống sát gốc. Phân bắc, lẽ ra phải á»§ cho hoại má»›i bón, đằng nà y, Ä‘i xin vá», phân tươi, bá»n em cứ thế pha vá»›i nước thải tưới ngay cho cải…
Äại lắc đầu mấy cái liá»n. Anh biết chiến sÄ© cá»§a mình ăn uống kham khổ, nên lúc ấy má»›i nảy ra cái chuyện Ä‘i buôn để cải thiện bữa ăn cho há». Anh đã mắng như tát nước và o mặt má»™t tay trung đội trưởng khi bắt gặp má»™t chiến sÄ© vi phạm ká»· luáºt, bị anh ta nhốt và o côngtennÆ¡ suốt má»™t ngà y nắng như đổ lá»a. "Anh có mắc khuyết Ä‘iểm bao giá» không? Có ai nhốt anh như thế không, mà anh hà nh lÃnh thế? Nó có bằng em anh ở nhà không? Anh có đối xá» vá»›i em anh như thế không? Cáºy má»™t tà quyá»n lá»±c chứ gì? Thế bây giá» tôi lại nhốt anh và o đấy vì anh đã nhốt lÃnh cho anh xem nhé? Nó mà kiện là anh ra toà án binh đấy. Hiểu chưa?"
Äại má»›i ra quân nên má»i chuyện trong quân ngÅ© cá»n má»›i nguyên. Bình thì há»i thăm các cán bá»™ đại đội ngà y ấy, bây giá» ra sao, ai lên tá, lên tướng rồi, em chả gặp lại ai đơn vị cÅ©. Bá»n lÃnh tráng chúng em, má»™t số sang đây lao động, nhưng ở rải rác các thà nh phố khác. Ãt gặp nhau lắm!
HỠăn với nhau một bữa, ngủ với nhau một đêm.
Äại há»i:
- Chuyện vợ con thế nà o? Nãy tá»› há»i, cáºu chưa trả lá»i.
- Em cũng có một cô bạn gái.
- Bạn hay ngưá»i yêu?
- Ngưá»i yêu!
- Thế đã đã sống với nhau chưa?
Trong bụng Äại đình nói "đã ngá»§ vá»›i nhau chưa", nhưng thấy nó thô quá má»›i nói váºy. Há»i sống sượng như thế, bởi anh nghÄ©, tay nà y đã đầu têu chuyện trá»™m áo xống, thì hẳn cÅ©ng phải mót cái chuyện kia lắm. Bình thẳng thắn bá»™c bạch.
Giữa xứ sở tuyết trắng xa tÃt tÃn tịt nà o hai gã đà n ông cà ng dá»… dà ng chia xẻ chuyện đà n ông cá»§a nhau.
Sống rồi chứ! Cá»— bà y táºn miệng, mỡ để miệng mèo, không ăn có mà ngu. Chỉ có thằng nà o bất lá»±c má»›i tá» ra lịch sá»±.
ÄÆ¡n vị em, có má»™t thằng trông hay lắm, đâu như ngưá»i bên Thái Bình, tốt mã lắm, lao động cÅ©ng được, mà buôn bán tÃch cóp cÅ©ng khá. Mấy cô cùng đơn vị Ä‘á»u sán đến, trong đó có cả má»™t cô gái tóc và ng rÆ¡m nếp quê em. Ôm ấp, khiêu vÅ©, nhảy nhót, rồi đưa nhau ra chá»— khuất, đương nhiên là để hôn hÃt sá» mó, phải không anh? Tay nà o máu lên, còn dám "chiến đấu" tại tráºn: Thế mà thằng cha lại chả là m gì? Chỉ hôn qua loa, "vùng trá»i" cÅ©ng chả "trinh sát" mà "vùng biển" cÅ©ng không "xâm phạm" thì là thế nà o? Chinh cái cô tóc và ng rÆ¡m nếp táo tợn đã hà nh động, như má»™t ngưá»i lÃnh trinh sát can đảm nhất. Cô ta liá»n đưa tay xuống tiếp cáºn mục tiêu. Tưởng nắm được quả chuối tiêu đẫy tay, ai ngá» chỉ thấy bằng quả á»›t chỉ thiên, mà lại là ót chỉ thiên Ä‘iếc. Có chán không? Hôm sau, cô ta nói vá»›i mấy cô bạn cùng phân xưởng, mà cô ta thấy rõ, vẫn đầu mà y cuối mắt vá»›i thằng cha nà y: "Äừng hy vá»ng gì nó, phà công. Tao đã dÅ©ng cảm thám hiểm rồi. Không có gì cho tụi mình đâu. Nó mãi mãi là thằng bé to xác, cả Ä‘á»i chỉ biết vú mẹ thôi, không biết vú ngưá»i yêu đâu. Trưa nay, chúng mà y phải chiêu đãi tao, vì tối qua tao đã có công tìm ra sá»± tháºt, để chúng mà y khá»i mất công vô Ãch". Cả bá»n con gái đồng thanh "hua ra " ầm lên.
- Cáºu kể cho tá»› nghe vá» cô ngưá»i yêu cáºu xem nà o!
Bình phấn chấn hẳn lên:
- Hay! Rất hay! Không tháºt xinh, nhưng duyên chìm, duyên nổi có cả! Hấp dẫn lắm.
- Thế sao không cưới, rồi hãy đi cho nó chắc ăn?
Bình cưá»i vô tứ.
- á»i giá»i! Em chả dại! Hồi ấy mà thá»§ trưởng xui dại em thế, em cÅ©ng cóc có nghe đâu nhá»›. Nó cÅ©ng đòi cưới đòi có con. Nhưng em lÃnh nát nước ra rồi. Cô yêu tôi thì cô cho tôi. Tôi yêu cô thì tôi cho cô. Hai bên cho nhau, sòng phẳng. Vì cả hai bên Ä‘á»u được sướng cÆ¡ mà . Äâu phải chỉ mình tôi? Còn chuyện có con, chuyện cưới xin, khoan khoan đã! Từ từ đã! Xa nhau là má»™t thá» thách lá»›n, nếu vượt qua được thì tốt quá! Nếu không vượt qua được thì cÅ©ng coi là má»™t ká»· niệm đẹp. Có thể tiếc mà cÅ©ng có thể không. Thế nhỡ ở nhà nó lăng nhăng, lằng nhằng thì sao? Mình vá» giải quyết thế nà o? Bá» thì thương mà ương thì tá»™i, còn con mình nữa. Lôi thôi lắm anh ạ! Lại còn tà i sản nữa chứ. Mình là m được đồng nà o, tÃch cóp được thùng hà ng gá»i vá». Gá»i cho ai? Cho bố mẹ? Hay cho vợ? Äá»u là chuyện Ä‘au đầu. Gá»i cho bố mẹ thì vợ giáºn, gá»i cho vợ thì bố mẹ không bằng lòng. Nhất là khi nó lại không chịu được cảnh cô đơn, nó Ä‘em cá»§a mồ hôi nước mắt cá»§a mình cho thằng chó nà o, thì có khác gỉ mình ký ca ký cóp cho cái thằng chó *** ấy nó tha. Em chả dại!
- Thế ở bên nà y, có cô bạn nà o không?
- Anh há»i đúng đấy. Tất cả chỉ là bạn. Bạn là m ăn. CÅ©ng có thể là bạn tình. Em chung thuá»· vá»›i ngưá»i em yêu. Nhưng không chung tình được. Xa xôi cách trở thế nà y. Cô đơn thế nà y, mà mỡ cứ đưa đến rước miệng mèo: Em có bất lá»±c như thằng cha thái lá», Thái Bình kia đâu mà bá» qua được? Thế nên, nói tháºt vá»›i anh, cÅ©ng có bạn tình. Mà không phải là má»™t đâu. Giúp đỡ chị em thôi Không gắn bó gì. Mình cÅ©ng cân bằng được dương âm. Mà nó cÅ©ng cân bằng được âm dương. Hoà cả là ng. Có Ä‘i có lại sòng phẳng. Chẳng ai nợ nần ai. Em nói tháºt nhé. ChÃnh cái cô tóc và ng rÆ¡m nếp cÅ©ng là bạn tình cá»§a em đấy. Bá»n nà y rất rõ rà ng, sòng phẳng, cÅ©ng như em, rất sòng phẳng, rõ rà ng. Nó bảo: "Tao thÃch mà y, vì mà y lao động giá»i, khâm phục lắm. Nhưng tao muốn là m tình vá»›i mà y, xem đà n ông Việt Nam thế nà o". Xong tráºn chiến đấu đầu tiên, nó bảo: "Khá lắm, thÃch lắm, đã lắm… thỉnh thoảng nhé!"
Mà nói tháºt vá»›i anh, em cÅ©ng rất thÃch nó. Em là m cho nó má»™t tráºn mê tÆ¡i, đã Ä‘á»i, để nó biết, lÃnh cá»§a thá»§ trưởng Äại không chỉ anh dÅ©ng trên chiến trưá»ng, mà còn anh dÅ©ng, ngoan cưá»ng, dẻo dai trên sân váºn động hà ng chiếu nữa kia! Nói tếu cho vui thế thôi. Anh thì còn đánh nhau thá»i chống Mỹ. Chứ bá»n em, giải phóng xong miá»n Nam má»›i Ä‘i lÃnh nghÄ©a vụ thì đánh đấm gì đâu.
Cái chuyện đà n ông, đà n bà thì huyên thuyên cả ngà y được anh ạ. Thôi, bây giỠđến lượt anh. Vợ con anh thế nà o. Nghe đồn vợ anh xinh lắm, chiá»u chuá»™ng anh lắm phải không?
- Ư vợ tá»› xinh lắm, chiá»u tá»› lắm…
Bình chen ngang:
- Mà anh lại là bá»™ đội. Lại không ở bên chị ấy thưá»ng xuyên. Sai lầm! A không! Có thể là sai lầm thôi. Vẫn có những ngưá»i phụ nữ tuyệt vá»i cả vá» nhan sắc lẫn đức độ chứ.
Lê Äại nghÄ© bụng. Cái thằng khôn ngoan ra phết. Những cái đó, nó phải tá»± rút ra từ cuá»™c Ä‘á»i.
Quân đội chỉ có thể dạy nó, cách sá» dụng vÅ© khÃ, cách đánh giặc, bản lÄ©nh đánh giặc và tÃnh ká»· luáºt, tÃnh tổ chức, tÃnh táºp thể, tÃnh đồng đột chứ ai dạy được nó những Ä‘iá»u ấy. Mà xem ra nó nghÄ© đúng ra phết. Mình ngu ngÆ¡ hÆ¡n nó nhiá»u.
Sáng hôm sau dáºy muá»™n. Bên ấy vẫn thức khuya dáºy muá»™n như thế. Chưa kịp vệ sinh cá nhân, Lê Äại nháºn được tin dữ từ nhà .
Vợ anh chết vì tai nạn giao thông trên đưá»ng Ä‘i công tác.
Chú thÃch:
(1) 308 là số hiệu sư đoà n Quân tiên phong.
Tà i sản của ngudoc
19-10-2008, 10:19 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 7
Lê Äại ra quân, vá» má»™t cÆ¡ quan kinh tế, anh được vá» nhà , sống vá»›i vợ hằng ngà y.
Không còn được thoải mái vá»›i ngưá»i tình như trước, Thuỵ Miên liá»n nghÄ© ra cách đối phó trong những trưá»ng hợp thá»i gian gặp nhau cá»±c ngắn. Bây giá» chỉ có thể đùng lối đánh Ä‘u kÃch, đặc công.
Há» vẫn lén lút gặp nhau, thưá»ng là viện cá»› công việc bất chấp nguy hiểm, cứ lao và o nhau như hai kẻ nghiện ngáºp. Sá»± vụng trá»™m lúc nà y lại cà ng như má»™t liá»u thuốc kÃch thÃch đặc biệt.
ChÃnh lúc ấy, cả hai Ä‘á»u không ngỠđược rằng, tai hoạ lại đến từ má»™t phÃa khác hẳn…
ÄÆ°á»ng đến má»™t khu du lịch sinh thái tư nhân. Cánh đồng hai bên đưá»ng và ng rá»±c lúa chÃn. Mấy lồng chim ngói bên lỠđưá»ng chá» khách. Mùa thu, chim ngói, cÆ¡m má»›i. Thuỵ Miên bảo ngưá»i tình, lúc vá» sẽ mua mấy con là m món chim hầm gạo nếp. Ngưá»i đà n bà ngây ngất bay lượn trên mầu và ng mÆ¡ ấy. Mấy câu thÆ¡, không biết cá»§a ai thốt ra từ cái miệng xinh xinh cá»§a chị:
Lúa đã chÃn rồi!
Ngà y ngà y nóng bức.
Hẹn đến ngà y mai
Ta đi ta gặt.
Tình ta cÅ©ng chÃn rồi!
Trái tim ta nóng bức
Mong anh, anh yêu ơi!
Anh là ngưá»i đến gặt!
Anh ngoái đầu lại:
- Anh gặt rồi đấy thôi.
- Anh gặt nữa đi, gặt mãi nhé!
Cả hai Ä‘á»u thấy rạo rá»±c. Anh nôn nóng tăng ga vá»t lên, không để ý đến cái ổ gà sâu hoắm trước mặt.
Chưa kịp xá» lý, chiếc xe lệch tay lái, loạng choạng, lao ra vệ đưá»ng, rÆ¡i thẳng xuống ta luy âm.
***
Từ xa, anh cảnh sát giao thông trẻ đã nhìn thấy chiếc @ phóng rất nhanh, Ä‘ang lạng lách qua tất cả các xe khác trước mặt nó. Bất chấp đèn Ä‘á», nó vẫn cắt ngang được mấy chiếc xe máy Ä‘ang sang đưá»ng rồi vá»t mất. Nhìn hút theo, anh lẩm bẩm: "Vẫn thằng ấy". Cái số xe ấy là m sao mà quên được. Anh gá»i đến trạm cá»a ngõ ra ngoại thà nh, yêu cầu bằng má»i cách chặn chiếc xe @ biển kiểm soát 9981 lại, đồng thá»i báo cáo vỠđồn. "Mà y không thể thoát được, nếu qua ngoại thà nh theo đưá»ng nà y". Chưa đến năm phút sau anh nghe báo vá» chiếc xe đã bị giữ lại. "Tôi đến ngay!" "Mà y chạy đâu thoát khá»i tay tao?"
Anh rẽ đám đông, tiến và o chá»— ngưá»i và xe Ä‘ang bị giữ. Trông mặt mÅ©i há», rõ rà ng hai bên Ä‘ang căng thẳng, to tiếng.
- Lại gặp nhau, đúng là quả đất tròn phải không?
Nhìn thấy ngưá»i cảnh sát trẻ, Cưá»ng trấn tÄ©nh, nói ngay:
- Tôi có lỗi, nhưng anh thông cảm cho. Tôi có tin dữ. Mẹ tôi bị tai nạn giao thông ở cây số 13.
Nhìn mặt, anh biết gã không nói dối. Không trả lá»i anh gá»i Ä‘i:
- Chúng tôi ở đội cảnh sát giao thông số 3 Thà nh phố. Các anh đang xỠlý một vụ tai nạn giao thông ở cây số 13 phải không? Cho biết nạn nhân tên là gì?
Anh la quay sang Cưá»ng: - Mẹ anh tên là gì? Thôi được anh đứa giấy tá» xe máy đây, rồi Ä‘i cho kịp… Cẩn tháºn đấy.
Lê Cưá»ng rẽ đám đông hiếu kỳ, đến chá»— đặt thì thể mẹ mình. Nó nháºn ngay ra ngưá»i đà n ông ở gần đó, mặt mÅ©i nhăn nhó vì Ä‘au đớn Ä‘ang được buá»™c ga-ro cầm máu là ai. Nó ném và o mặt ngưá»i ấy cái nhìn căm ghét: "Tại ông mà mẹ tôi chết đấy. Sao không chết luôn Ä‘i cho xong chuyện".
Äại không kịp vá» nhìn mặt vợ lần cuối. Anh vÄ©nh viá»…n không biết vì sao vợ mình bị tai nạn, bị tai nạn cùng ai. Ngưá»i ấy là thế nà o vá»›i vợ mình. CÅ©ng vÄ©nh viá»…n không biết chuyện con mình đã từng chứng kiến chuyện gì giữa vợ mình và ngưá»i nà y nhiá»u năm trước.
Thuỵ Miên trong tâm trà anh, mãi mãi vẫn là ngưá»i vợ hiá»n thảo, chiá»u chồng nhất má»±c.
Kiá»u Linh xin ngưá»i yêu được để tang mẹ mình.
- Thế là anh có vợ rồi à ? - Cưá»ng há»i lại, giá»ng vừa ngạc nhiên vừa gay gắt.
Kiá»u Linh thá»§ thỉ, nÅ©ng nịu:
- Thì mẹ anh đã chứng kiến cảnh chúng mình… hôm ấy.
Cưá»ng gân cổ nói bừa:
- Thế thì là m sao? Anh là m tình với khối đứa rồi!
- Em…
Nó định nói "chắc cÅ©ng thế", nhưng chợt dừng lại. Nó nhá»› đến tấm vải trải giưá»ng ở khách sạn Chiá»u tÃm hôm ấy.
- Thì chắc là như thế rồi! Nhưng… đã có lần nà o anh là m tình vá»›i ai trong nhà anh, trong phòng anh, trên giưá»ng anh, bị mẹ anh bắt gặp chưa?
Nó nói bừa, cốt cho xong chuyện, không cần biết câu chuyện sẽ dẫn đến đâu:
- Khối lần!
- Cũng còn trinh tiết như em à ?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên!
- Rồi anh cũng bỠhỠà ?
- BỠchứ rước vỠlà m gì?
- Thế cũng định bỠem chắc?
Cưá»ng ngồi im. Kiá»u Linh ôm lấy ngưá»i yêu, âu yếm dá»— dà nh:
- Không bỠđược em như thế đâu.
- Vì sao?
- Vì em xinh đẹp hÆ¡n hẳn những đứa anh đã gặp nà y. Em sẽ là má»™t ngưá»i vợ ngoan ngoãn cá»§a anh nà y. Há»c vi tÃnh xong, bố anh sẽ xin cho em là m văn thư, thư ký, hay má»™t chân văn phòng nà o đấy. Em sẽ há»c tiếng Anh. Anh biết rồi, nhan sắc như em thì khối tay giám đốc nháºn là m thư ký. Mà em báo cho anh tin nà y nhé!
- Tin gì?
- Anh chuẩn bị lễ cưới đi là vừa, sắp là m bố đến nơi rồi đấy.
Cưá»ng giáºt bắn ngưá»i như bị Ä‘iện giáºt:
- Äùa kiểu gì thế? Sao em lại đùa chuyện nà y được? Chắc gì là con anh?
- Nà y, em thì tát cho má»™t cái bây giá»! - Cô Ä‘anh mặt lại khi nói câu ấy. Nhưng lại láºp tức là m là nh - Anh quên là khoa há»c kỹ thuáºt thá»i nay, ngay láºp tức sẽ xác định được anh có phải là bố cái thai trong ngưá»i em không à ?
Cưá»ng đần mặt ra. Mẹ chưa chôn cất, đã lại có chuyện rắc rối nà y.
Không thể chỠđợi mãi ở Cưá»ng, mà cái thai trong bụng thì cứ lá»›n dần. Kiá»u Linh đà nh phải Ä‘i nước cá» chót. Cô đến gặp ông bà Lê Hoè, trình bà y thẳng thắn sá»± việc. Ông Hoè ngẩn ngưá»i ra, còn bà vợ thì lồng lên, mỉa mai tra há»i. Nhưng vẻ cứng cá»i cá»§a Kiá»u Linh khi cô bảo sẵn sà ng nhá» khoa há»c can thiệp là m hai ngưá»i chùng hẳn xuống. Cô hẹn hôm sau trở lại.
Ông bà đã tÃnh nát nước ra rồi. Cháu mình má»›i sắp tốt nghiệp. Nó vốn lông bông, lang bang. Lúc nà o cÅ©ng như chó *** lông nhông ngoà i đưá»ng. Mẹ không dạy được con. Lại còn nuông chiá»u vô lối. Nếu cưới thì cÅ©ng chỉ ba bẩy hai mốt ngà y là bá» nhau thôi. Nó không há» có má»™t tà ý thức vá» chuyện vợ con. Mà cưá»i thế nà o được khi mẹ nó vừa nằm xuống? Nếu cháu mình mà chÃn chắn thì bảo còn có thể cho con bé Ä‘i nạo thai, chá» cho nó há»c xong, kiếm cho con bé kia má»™t công việc nà o đấy! Nhưng con tÃnh ấy xa vá»i quá, không là m sao ghép và o bà i toán nà y được. Mà nếu cưới rồi, nó lại dở quẻ ra thì còn chết nữa. Thà chết bây giá», còn hÆ¡n lúc ấy má»›i chết. TÃnh tá»›i tÃnh lui, hai ông bà quyết định dùng phương án Ä‘á»n bù thiệt hại.
Cô gái nhìn thẳng và o mắt ông rà nh rẽ:
- Cháu nghe ông nói ạ!
Nó nhìn ông, yên tâm hơn. Bởi ông nhìn nó, không mấy ác cảm.
- à cháu thế nà o, cháu phải nói ra chứ?
Nó trả lá»i ngay, như đã sắp sẵn tất cả trong đầu:
- Cháu đã là m tất cả để trở thà nh vợ anh ấy. Nhưng anh ấy lại chỉ chÆ¡i bá»i cho vui, nên chuyện không thà nh. Cháu xin gia đình chu cấp cho cháu má»™t số tiá»n để cháu là m mấy việc, chắc bác biết là việc gì rồi ạ! Cháu phải nói thẳng ra Ä‘iá»u nà y. Äá»i con gái cá»§a cháu thế là mất rồi. Phải có má»™t sá»± Ä‘á»n bù thoả đáng…
- Cụ thể là bao nhiêu?
Lân đầu tiên, ông Hoè phải nói chuyện giá cả như ở chợ, nên lắp bắp như nói lắp. Cô bé thì không há» ngáºp ngừng:
- Gia đình cho cháu một trăm triệu.
Ông Hoè còn Ä‘ang đỠngưá»i ra vì con số nó ra giá, thì nó đã nói tiếp, đẩy ông và o cái thế chỉ còn biết chấp nháºn:
- Äối vá»›i tà i sản, và nhất là vá»›i uy tÃn gia đình ta, thì như thế chắc chả có ý nghÄ©a gì!
Äầu óc ông Hoè bá»—ng tỉnh táo khác thưá»ng. Nếu không kiên quyết vá»›i vợ thì, lúc con bé ra giá như thế, chắc chắn bà Phụng phải nhảy dá»±ng lên cho mà xem.
Äanh đá lắm thì đá Ä‘anh nhiá»u. Ông há»i tiếp:
- Cách thức giao nháºn tiá»n?
Ông cÅ©ng không ngá» mình lại có được má»™t câu há»i thá»±c tế đến như váºy. Không cần suy nghÄ©, nó trả lá»i ngay:
- Thưa bác, tiá»n phải đóng thà nh cá»c, còn nguyên dây buá»™c, niêm phong có chữ ký cá»§a nhân viên đóng gói ngân hà ng, mà chỉ là tiá»n má»™t trăm hoặc năm mươi thôi. Hai bên là m giấy cam kết đã giải quyết sòng phẳng, không kiện cáo gì. Má»—i bên giữ má»™t bản.
Ba ngà y sau, má»i việc diá»…n ra theo đứng kịch bản như thế.
***
Sau cuá»™c há»p thưá»ng vụ, bà thư Äảng uá»· Nguyá»…n Văn Hải tÃnh nước phải chuẩn bị lá»±c lượng. Hôm nay, lá»±c lượng cá»§a ông được má»i đến má»™t cuá»™c nháºu.
Há» ngồi quanh mâm thịt chó bẩy món tú ụ. Ở thá»i thá»±c phẩm, lương thá»±c phải mua bằng tem phiếu thì bất kể má»™t miếng thịt gì ngoà i thịt quốc doanh, mà quốc doanh thì chỉ cung cấp thịt lợn cho các loại bia, cho nên bất cứ thứ thịt gì Ä‘á»u đắt, Ä‘á»u hiếm, Ä‘á»u quý, Ä‘á»u thèm đối vá»›i cả mắt, mÅ©i, lưỡi và dạ dà y. Vì thế má»™t mâm thịt chó thế nà y và o thá»i buổi ấy là má»™t đại đại tiệc. Mùi thịt chó, không biết bao nhiêu năm rồi chưa biết, quyện vá»›i mùi rau húng quế. Chai rượu Là ng Vân nút lá chuối khô được mở ra, rót đầy sáu cái chén. Mùi rượu cay nồng, thÆ¡m lừng xá»™c và o mÅ©i, gá»i dạ dà y co bóp.
Hải ngồi chÄ©nh chện trên má»™t cái ghế có đệm. Chỉ có ông là ngồi như thế. Do đặc Ä‘iểm cÆ¡ thể nên ông không thể ngồi xếp bằng tròn được. Khi ông đến, chá»§ nhà láºp tức mang ra đặt ở vị trà trung tâm, và chỉ có vị trà ấy má»›i có chá»— dá»±a lưng.
Äá»™t nhiên ông đứng dáºy.
- Anh Ä‘i rá»a tay cái nhá.
Ông chống tay xuống chiếu, nặng nể thu má»™t chân vá». Sau khi nhắc được má»™t chân lên, ông lại thu nốt chân kia. Hai ngưá»i ngồi hai bên, cùng lúc đỡ ông đứng dáºy. Năm ngưá»i ngồi xung quanh chiếu, đà nh rung đùi ra ý không sốt ruá»™t, không thèm ăn. Nhưng má»™t ngưá»i lại nhón má»™t cá»§ hà nh chấm muối ót. Má»™t ngưá»i nhai cá»§ sả. Má»™t ngưá»i nhặt ngá»n húng quế chấm mắm tôm. Má»™t ngưá»i bẻ mảnh bánh Ä‘a nhai rau ráu. Chỉ có má»™t ngưá»i hình như Ä‘ang quan tâm đến má»™t Ä‘iá»u gì khác ngoà i mâm thịt chó đầy tú ụ nà y. Anh ta khẽ lắc lắc đầu, nói hai tiếng bâng quÆ¡: "Quái lạ!".
Ai cÅ©ng biết, khi má»i ngưá»i đã yên vị, rượu đã rót ra, thì y như rằng ông đứng dáºy Ä‘i rá»a tay. Sao không rá»a tay trước mà lại rá»a tay đúng và o lúc ấy. Mà ông ta thì bẩn chết Ä‘i được. Là m gì vệ sinh đến mức ấy? Mà quái lạ, nhìn kỹ, thấy tay ông ta vẫn khô nguyên là nghÄ©a là m sao? Là nghÄ© thế, là bụng há»i dạ, chứ bố thằng nà o dám mở mồm ra. Äến ngay cả sá»± thắc mắc hiện trên nét mặt cÅ©ng còn không dám nữa là .
Kia rồi. Ông ta đã trở lại chá»— cá»§a riêng mình, loay hoay thu chân ngồi xuống, trong khi hai ngưá»i hai bên, chân quỳ, chân gáºp sau Ä‘Ãt, đỡ ông ngồi.
- Nà o các chú, ta nâng cốc chúc má»i việc như ý.
Ông gá»i đến cho ăn không phải là để anh em chén thừ chén tạc, chén chú chén anh, mà là vì công việc Cho nên ông không chức sức khoẻ, mà là chúc công việc như ý. Việc gỉ thế? Thì cứ ăn Ä‘i đã. Vừa ăn, vừa nghe ông chỉ thị…
Nhưng mới được mấy lần gắp, ông đã đặt đũa xuống. Bắt đầu rồi đây.
Các chú cố gắng tim hiểu tháºt kỹ, theo dõi tháºt kỹ, tháºt sát sao, xem đối tượng ăn ở ra sao. Tác phong sinh hoạt thế nà o? Phải để ý đến cả quần áo, tóc tai, lá»i ăn tiếng nói hằng ngà y. Câu nói nà o đáng chú ý thì phải ghi lại, ghi rõ cả giá» phút nó nói, nói chá»— nà o, có ai nghe thấy, trong hoà n cảnh nà o. Công việc đối tượng là m thì có kết quả đấy, nhưng cách quản lý, Ä‘iá»u hà nh ấy như thế nà o? Có đúng vá»›i đưá»ng lối, phương châm cá»§a Äảng không? Có theo đúng đưá»ng lối giai cấp cá»§a Äảng không? Phải phát hiện ra. Phải suy nghÄ©. Nâng lên thà nh quan Ä‘iểm, láºp trưá»ng cà ng tốt. Tôi sẽ đánh giá trình độ giác ngá»™ cá»§a các chú qua việc nà y. Äể là m gì thì biết cả rồi, không phải giải thÃch.
Khi ông nói, cả năm ngưá»i Ä‘á»u ngừng ngay việc ăn uống tầm thưá»ng lại, để tiếp thư những lá»i dặn dò. Có ngưá»i còn lấy bút ra ghi và o sổ tay. Ai Ä‘ang gắp thì thu đũa vá». Ai đã gắp và o bát thì để đấy. Ai Ä‘ang nhai thì ngáºm miệng, kÃn đáo nhai trệu trạo rồi nuốt vá»™i. Má»™t ngưá»i vừa má»›i bá» miếng thịt và o miệng, chưa kịp nhai, vá»™i đưa bát lên miệng, nhè ra.
Tất cả im phăng phắc nghe ông chỉ thị. Chỉ còn tiếng con nhặng xanh vo vo đánh hơi thấy mùi mắm tôm sà và o.
Ông nói xong, bảo má»i ngưá»i:
- Thôi các chú ăn Ä‘i rồi còn vá». Nhá»› kỹ đấy nhé.
Má»i ngưá»i lại ăn tiếp. Nhưng vì cùng má»™t lúc ngừng, giá» lại cÅ©ng ăn tiếp nên năm sáu đôi đũa cùng đưa xuống mâm, tua tá»§a như gương, như giáo, như bát xà mâu, nhất tá» xỉa và o kẻ thù. Có hai đôi, tức là hai cánh tay Ä‘an chéo và o nhau. Má»™t trong hai ngưá»i phải rút tay vá» nhưá»ng cho ngưá»i kia.
Ông thì không cần phải gắp gì, mà bát vẫn đầy thức ăn - những miếng ngon nhất. Hai ngưá»i thân tÃn ngồi hai bên. Má»™t là phó bà thư thưá»ng trá»±c, chuyên trách công tác Äảng, hai là trưởng phòng Tổ chức cán bá»™ - thưá»ng vụ Äảng uá»· có vinh dá»± chăm sóc lãnh đạo. Trong bát ông đã có má»™t miếng gan, má»™t miếng dồi. Trưởng phòng Tổ chức gắp miếng thịt hấp lên, có vẻ chưa vừa ý lại đặt xuống. Nếu là gắp cho mình thì xấu quá. Nhưng gắp cho bà thư đảng uá»· cÆ¡ mà . Vì thế có gắp lên đặt xuống cÅ©ng chả sao. Miếng sau nạc hÆ¡n. ÄÆ°á»£c! Nhưng vẫn Ä‘eo dÃnh má»™t tà da. Không ngần ngại, anh lấy tay dứt ra phần da ngoan cố không chịu ly thân khá»i phần nạc, rồi má»›i đưa lên bát ông.
Ngưá»i ta chỉ có thể gắp miệng dồi, miếng gan, chứ không ai lại cứ thế chan canh cho ông, mà lúc nà y ông lại muốn là m má»™t muôi xáo măng. Thế là , tay phải vẫn cầm đũa, ông đứa ra cầm muôi. Lóng ngóng thế nà o để đầu đũa vừa chấm mắm tôm quệt và o tay áo. Bá»±c mình, ông đặt cả bát, đũa xuống, lấy giấy lau mồm rồi lau áo.
Má»™t mẩu giấy má»ng tách ra, dÃnh và o mÅ©i nên ông không thể biết. Ông không biết, nhưng ai cÅ©ng biết. Ai cÅ©ng buồn cưá»i, nhưng không ai dám cưá»i. Trưởng phòng Tổ chức nhắc: "Trên mặt anh có mảnh giấy". Anh ta không nói đúng vị trà mảnh giấy dÃnh là cái mÅ©i.
Bởi nói thế, nghe rất buồn cưá»i. Vì thế, khi ông đưa lay lên mặt, vẫn không là m cho mảnh giấy rá»i ra. Thấy thế má»i ngưá»i Ä‘á»u muốn cưá»i mà không dám cưá»i. Cái mặt muốn cưá»i mà không dám cưá»i trông má»›i buồn cưá»i chứ. Ông lại đưa tay lên rá» rẫm mặt. Vẫn không được.
Cả mâm chăm chú theo dõi. Sợ má»i ngưá»i không giữ được sẽ cưá»i tháºt, trưởng phòng Tổ chức lấy hết can đảm đưa tay lên, nhón lấy mảnh giấy trên mÅ©i ông xuống, đưa ra trước mặt ông, như báo cáo: "Nó đây ạ! ChÃnh nó là thá»§ phạm bám và o mặt thá»§ trưởng đây ạ!"
Ông là ngưá»i cao tuổi nhất nhà máy, như cha mẹ mình ở nhà , lại là bà thư Äảng uá»·, việc chăm sóc ông là phải đạo. Ai chả muốn là m như thế? Nhưng không phải ai cÅ©ng được là m như thế.
Sau tráºn rượu thịt chó nà y, còn má»™t tráºn tiết canh ngan, bún ngan nữa. Äại thể mục Ä‘Ãch yêu cầu cÅ©ng như thế? Ông Ä‘iểm xem đã phát hiện, đã tìm hiểu được những ai…
Trong bữa thịt chó, đã có má»™t ngưá»i nói má»™t câu bâng quÆ¡, không đầu, không đũa: "Quái lạ!" Äấy là má»™t tay tháo vát, nhanh nhẹn, hoạt bát. Tay ấy nói câu ấy và o lúc ông bà thư Ä‘i rá»a tay. Nhưng không ai biết anh ta là cái gì? Nên cÅ©ng chẳng ai bắt chuyện hay hưởng ứng. Lần nà y, khi thấy ông co chân đứng dáºy Ä‘i rá»a tay. Anh ta cÅ©ng kÃn đáo chuẩn bị tư thế đứng dáºy. Ông ta vừa Ä‘i khuất khá»i cánh cá»a, anh ta cÅ©ng láºp tức báºt dáºy buông lại má»™t câu dặn vá»›i má»i ngưá»i: "Em ra ngoà i má»™t tÃ". Anh ta theo ông và o khu vệ sinh, nấp và o má»™t chá»— ghé đầu nhìn. Thấy ông bà thư rút từ trong túi quần ra má»™t cái chai nhá», ngá»a cổ đưa lên miệng. Cục yết hầu trên cái cổ to như cổ trâu đưa lên hạ xuống để nuốt, rồi cái chai lại đưa lên miệng lần nữa. Äoạn ông xoáy nắp lá» bá» và o túi quần. Anh chà ng láu cá ba chân bốn cẳng biến vá» chá»— ngồi cá»§a mình. Vừa kịp đặt Ä‘Ãt xuống chiếu thì ông ta hiện ra sau cánh cá»a.
Không má»™t ai biết anh ta vừa Ä‘i đâu, vừa là m gì. CÅ©ng không má»™t ai biết bà máºt cá»§a việc Ä‘i rá»a tay cá»§a ông. Sau nà y, khi ông bị buá»™c phải nghỉ hưu, bà máºt ấy rưới bị anh chà ng kia tiết lá». Thì ra, bố ấy ra sau uống rượu thuốc ngâm cao hổ cốt. Uống vụng má»™t mình. Thảo nà o cái thứ rượu Là ng Vân, bố ấy chỉ nhắp qua loa gá»i là .
***
Vì Trần Kiên là trưởng phân xưởng CÆ¡ khà Äá»™ng lá»±c nên việc xét kết nạp Äảng cá»§a anh được đưa ra cuá»™c há»p Ban chấp hà nh mở rá»™ng và o chiá»u thứ bảy.
Hôm nay bà thư ăn mặc rất chỉnh tá». Lại thắt cả cravát nữa. Chỉ có Ä‘iá»u, nó lại được đưa ra ngoà i áo len cá»™c tay. Và giầy Ä‘en, quần sẫm mầu lại Ä‘i tất trắng. Ông quán triệt:
- Các đồng chà hãy lấy tinh thần Äảng viên trong công tác xây dá»±ng Äảng, chân thà nh góp ý kiến, nháºn xét ưu khuyết Ä‘iểm cá»§a quần chúng Trần Kiên, để đưa ra kết luáºn cuối cùng, xem có xứng đáng đứng trong hà ng ngÅ© những ngưá»i Cá»™ng sản không?
Láºp tức mấy cánh tay giÆ¡ lên:
- Tôi thấy anh Trần Kiên là m việc cÅ©ng được đấy. Nhưng tác phong sinh hoạt thì phải xem lại. Tóc tai gì mà trùm kÃn gáy. Äảng viên không thể để tóc Ä‘Ãt vịt như thế?
- Äà nh rằng kêt quả thi Ä‘ua ở phân xưởng anh ta là cao so vá»›i toà n nhà máy, nhưng để đạt được thà nh tÃch ấy, anh Kiên đã sá» dụng má»™t lối quản lý tư bản chá»§ nghÄ©a. Công nhân không được tôn trá»ng như những ngưá»i là m chá»§ táºp thể. Không động viên công nhân, chỉ ra lệnh như má»™t ông chá»§. Hết Ä‘e doạ trừ lương lại Ä‘e doạ cắt thưởng. Thá» há»i, nhà máy nà y cá»§a ai, cá»§a giai cấp công nhân chúng ta hay cá»§a riêng anh ta?
- Tôi thì tôi đặc biệt ghét lác phong sinh hoạt tiểu tư sản. Gá»›m, Ä‘i là m mà cứ như Ä‘i dá»± đám cưới ấy. Giở nghỉ, anh em công nhân thì chÆ¡i tú lÆ¡ khÆ¡ hoặc trò chuyện thân máºt trong tinh cảm giai cấp. Chỉ riêng anh ta cứ chúi mÅ©i và o quyển sách. Cái bệnh sách vở sinh ra từ đấy chứ đâu.
- Äúng đấy. Tôi thấy anh nà y hay cầm má»™t tà i liệu gì đấy. Những lúc có má»™t mình, tôi bắt gặp anh la xì là , xì lồ tiếng gì lạ lắm. Há»i thì anh ta bảo Ä‘ang luyện tiếng Mỹ. Chết thôi! Há»c tiếng cá»§a kẻ thù để là m gì hả các đồng chÃ? Äể biệt kÃch nó nhảy xuống đây, ngưá»i nhái nó theo đưá»ng sông và o đây thì là m thông ngôn cho nó à ? Dẫn đưá»ng cho nó à ? Các cụ ta đã dạy rồi: Yêu ai yêu cả đưá»ng Ä‘i, ghét ai ghét cả tông chi há» hà ng. Sao lại há»c tiếng nói cá»§a kẻ thù hả trá»i? Trong khi tất cả chúng ta há»c tiếng Nga, tiếng cá»§a Lênin, cá»§a quê hương Cách mạng tháng Mưá»i thì anh ta lại há»c tiếng cá»§a kẻ thù? Äấy láºp trưá»ng địch ta cá»§a anh ta thế đấy! Láºp trưá»ng giai cấp cá»§a ta thế đấy các đồng chà ạ!
Các đồng chà chúng ta thưá»ng hát bà i gì? Vì nhân dân quên mình nà y, Không cho chúng nó thoát nà y. Còn anh nà y á? Toà n những bà i nhạc và ng vá»t, rá»n rĩ…"Äêm dà i qua dưới mưa rÆ¡i, em mong chá» anh tá»›i…" rồi "Cây thuỳ dương buồn…". Thanh niên thá»i đại Hồ Chà Minh sao lại ẻo lả, uá»· mị như thế được?
Phải như tùng bách trước gió, chứ sao lại như liá»…u rá»§ ven sông? Thá»i buổi chiến tranh ác liệt thế nà y mà cứ anh anh, em em như thế sao được? Tất cả những tình cảm riêng tư Ä‘á»u phải nén xuống, nhưá»ng chá»— cho những tình cảm cách mạng, chiến đấu. Má»™t quần chúng như thế không biết chứng ta phải giáo dục bao lâu má»›i gá»™t rá»a được những thói xấu cố hữu cá»§a giai cấp tiểu tư sản.
Äồng chà bà thư đã nói rồi, tôi xin nhắc lại cÅ©ng không thừa. Thà nh tÃch ở phân xưởng CÆ¡ khà Äá»™ng lá»±c là cá»§a chung má»i ngưá»i. Cách mạng là sá»± nghiệp cá»§a quần chúng. Nếu có đóng góp má»™t tà nà o thì đó chỉ là kết quả tÃnh xốp nổi cá»§a giai cấp tiểu tư sản mà thôi.
Phe bà thư phát biểu dồn dáºp, tá»›i tấp như má»™t tráºn tiến công liên tục, nổi dáºy Ä‘á»u khắp. Việc chuẩn bị lý luáºn, táºp hợp lá»±c lượng cá»§a bà thư Äảng uá»· mang lại kết quả không ngá»: phe giám đốc không nổ được má»™t phát súng nà o đáp lại. Vá»›i thế áp đảo ấy, kể ra cho bá» phiếu hở cÅ©ng chắc ăn rồi. Nhưng vốn tÃnh tháºn trá»ng và để tá» ra khách quan ông nói:
- Chúng ta không bao giá» quên được lá»i dạy cá»§a Bác Hồ, ngưá»i sáng láºp ra Äảng ta: "Phải giữ gìn sá»± Ä‘oà n kết cá»§a Äảng như gìn giữ con ngươi cá»§a tròng mắt mình", các đồng chà ạ! Vì thế để đảm bảo Ä‘oà n kết ná»™i bá»™ và dân chá»§, chúng ta sẽ bá» phiếu kÃn!
Hòm phiếu được mang ra. Äó là má»™t chiếc há»™p phấn thạch cao 100 viên rá»—ng, dán lại. Phiếu được đóng dấu đảng uá»· đỠchót, phát đến tay từng ngưá»i.
Bà thư Äảng uá»· Hải phấn chấn ra mặt. Các bắp thịt trên mặt ông nổi lên đầy đặn, đỠlá»±ng. Khà sắc cá»§a con ngưá»i được rượu cao hổ cốt đổ và o há»ng hằng ngà y. Trong khi chá» kết quả bá» phiếu, bà thư Äoà n cầm trịch cho má»i ngưá»i hát: "Kết Ä‘oà n, chúng ta là sức mạnh, kết Ä‘oà n, chúng ta là thép gang…" . Má»i ngưá»i vừa hát, vừa vá»— tay theo nhịp hà nh khúc.
Bá»—ng nhiên, Trưởng phòng Tổ chức đến bên bà thư Äảng uá»·, dúi và o tay ông má»™t mảnh giấy nhá» gấp tư.
Ông mở ra Ä‘á»c.
Mắt bỗng sầm lại.
Mặt Ä‘ang đỠlá»±ng mà tái dại ngay như miếng thịt trâu ôi chợ chiá»u.
Kết quả bá» phiếu được công bố. 18/5 ngưá»i đồng ý kết nạp Trần Kiên. Chỉ tại ông quá chá»§ quan. Chỉ tại ông ra cái Ä‘iá»u dân chá»§ vá»›i công khai. Nếu cứ giÆ¡ tay biểu quyết thì sẽ có những đứa nể mặt ông, hãi ông mà phản đối đấy. Hoá ra mình dại. Mà mấy ngưá»i thân tÃn cá»§a ông nữa. Công lao bồi dưỡng chúng nó thế là công toi. Thế nghÄ©a là má»™t trong năm đứa có mặt trong bữa rượu đã phản bá»™i ông. Thế mà lúc nãy, trước khi bá» phiếu, cả năm đứa Ä‘á»u phát biểu phê phán Trần Kiên đủ Ä‘iá»u. Tức là má»™t trong năm đứa đã bá» phiếu tán thà nh. Gá»›m tháºt! Quân xanh vỠđỠlòng! Äứa nà o? Ông sẽ tìm kỳ ra cho mà xem.
Nhưng, cÅ©ng tại mình cÆ¡. Sao lại chá»§ quan khinh địch như thế nhỉ? Muối mặt má»™t tÃ, cứ giÆ¡ tay biểu quyết có phải ăn chắc không. Trong số các cán bá»™ chá»§ chốt, sẽ không có mấy thằng đủ can đảm là m trái ý mình đâu. Và cả cái thằng chó chết nà o đấy trong số năm đứa thân tÃn, tin cáºy cÅ©ng không dám phản mình".
Ngay sau cuá»™c há»p thưá»ng vụ Äảng uá»· nhà máy lần trước, Quáºn uá»· đã nắm được tình hình. Quáºn uá»· nháºn ra ngay vấn đỠmất Ä‘oà n kết ná»™i bá»™ ở đây. Vì thế, nhân Hoè vá» phổ biến nghị quyết đã tranh thá»§ ý kiến ông. Sau đó, ông đã vá» táºn đây gặp gỡ tìm hiểu cặn kẽ sá»± việc. Quáºn uá»· cÅ©ng đã cá» phái viên vá» dá»± cuá»™c há»p ban chấp hà nh mở rá»™ng nà y.
Sá»± việc được báo cáo lên trên. Hải bị Ban kiểm tra Quáºn uá»· gá»i lên kiểm Ä‘iểm. Dù không bị ká»· luáºt, vì xét quá trình công tác, nhưng ông bị kết luáºn: Không đảm bảo sá»± lãnh đạo là nh mạnh đúng đắn cá»§a Äảng, gây bè phái, chia rẽ, là m mất Ä‘oà n kết ná»™i bá»™. Bị nghỉ hưu trước thá»i hạn.
Kết nạp xong, Kiên được đỠbạt phó giám đốc nhà máy. Sau đó, nhà máy hoạt động theo mô hình công ty.
Khi giám đốc được đỠbạt phó giám đốc Sở, anh được lên thay, và theo quy định má»›i, anh được bầu kiêm luôn chức bà thư Äảng uá»· công ty.
Tà i sản của ngudoc
19-10-2008, 10:23 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 8
Thá»i gian công tác ở Nga cho cÆ¡ quan, Äại đã tranh thá»§ thiết láºp được má»™t đầu cầu cho công ty tương lai cá»§a mình. Nguyá»…n Bình, chÃnh là đầu cầu ấy. Vá» Việt Nam, anh là m thá»§ tục đăng ký kinh doanh Công ty cổ phần mang tên Sao Việt. Hai anh em bà n nhau mãi. Cái tân ấy là để nhá»› má»™t thá»i cùng mang ngôi sao Quân kỳ trên mÅ©, trên cầu vải. Anh đăng báo tuyển nhân viên văn phòng, thư ký, kẽ toán. Äại kéo mấy anh em trong các đơn vị mà anh từng quen biết ra là m vá»›i mình. Trong đó có chá»§ nhiệm háºu cần quân khu ngưá»i: đã phải thanh toán tiá»n mua trâu cho anh theo giá thị trưá»ng năm nà o. Anh cảm thấy yên tâm hÆ¡n, tin cáºy hÆ¡n ở những ngưá»i đồng ngÅ© ấy. Công ty Sao Việt sẽ gom hà ng bên mình đánh sang Nga. Bên ấy Bình đã láºp xong chi nhánh, là m các thá»§ tục hà nh chÃnh để có thể hoạt động hợp pháp, sẽ chá»n những mặt hà ng ăn được đánh vá». Những công-ten-nÆ¡ chạy Ä‘i, chạy lại, nhịp nhà ng như con thoi. CÅ©ng lạ, là m ăn thá»i kỳ nà y sao mà ngon thế. Số vốn anh em góp, cứ nhảy tung tưng theo cấp số nhân. Chẳng mấy chốc công ty đã mua được ô tô riêng. Trước, trụ sở chỉ có má»™t phòng giao dịch, nằm sâu trong ngõ, giỠđã là ba phòng, trong má»™t toà nhà ba tầng, ở ngay mặt phố nhà binh, không kể kho táºp kết hà ng.
Anh thấy hà i lòng với công việc, đi vỠđã thấy vui vui như ngà y nà o, mỗi khi vỠphép.
Buổi trưa, văn phòng tổ chức nấu ăn. Chợ gần, bếp gas, nồi cÆ¡m Ä‘iện, rau cá», thịt cá, ngưá»i bán là m sẵn cả rồi. Chỉ việc rá»a sạch sẽ, nổi lá»a lên, đã thấy mùi thÆ¡m ngà o ngạt. Chỉ cần bốn mươi phút đổ lại, đã được bữa cÆ¡m ba món, vá»›i bát canh ngon là nh.
Hôm nà o nóng bức anh bảo: "Là m bữa bún cạnh thịt nấu chua nhé!". Thế là anh em, chú cháu xi xụp vừa ngon, vừa rẻ, vừa sạch sẽ. Biết giám đốc thÃch ăn bún kiểu ấy, thỉnh thoảng các nhân viên lại là m, mặc dù anh không bảo. Vốn tÃnh ká»· luáºt cá»§a ngưá»i lÃnh, Äại bao giá» cÅ©ng đến trước giá» là m việc đúng 15 phút, để giao việc cho nhân viên đầu giá», trước khi Ä‘i giải quyết những việc giao dịch ở đâu đó. Hôm nà o, đến công ty anh cÅ©ng có má»™t tách cà phê nóng đặt sẵn trên bà n. Hình như nghe tiếng giầy lên, ai đó má»›i nhấc từ bát nước sôi cách thuá»· mang ra.
Ai là m việc nà y đây?
Má»™t cô gái đứng dáºy:
- Thưa, cháu ạ!
- Sao biết chú thÃch cà phê Ä‘en mà pha?
- Hôm mấy chú cháu Ä‘i uống giải khát, chú gá»i cà phê Ä‘en. Cháu thấy chú uống rất ngon là nh, nên cháu pha, để chú uống đầu giá» cho tỉnh táo giải quyết công việc cho tốt.
- Cảm ơn cháu. Thế ai mua hộp tầng đựng công văn giấy tỠnà y?
- Cháu mua ạ!
- Sao cháu dám tự tiện mua?
Cháu thấy có nhiá»u loại công văn, giấy tá», nếu để chồng lên, dù đã được cho và o từng cặp ba dây riêng, vẫn không tiện bằng để trong từng ngăn thế nây, dá»… lấy hÆ¡n, nên cháu mua.
- Thế nếu chú không cho thanh toán thì sao?
- Cháu nghÄ© là nó cần thiết nên cứ mua đã, nếu không được thanh toán, thì chú cứ coi như cháu mua tặng văn phòng, để phục vụ cho công việc. Không sao đâu ạ cÅ©ng không nhiá»u tiá»n lắm đâu ạ!
- Chú nói thế thôi. Nếu ai cũng có ý thức vun vén cho công ty như thế thì tốt lắm. Tiếng Anh của cháu thế nà o?
- Thưa cÅ©ng tạm dùng được trong giao dịch văn phòng ạ! Cháu Ä‘ang theo há»c chương trình C đấy ạ!
- ÄÆ°á»£c thế thì tốt! Cháu cố gắng là m cho tốt công việc được giao. Gái có công, chồng chẳng phụ. Chết tháºt! Chú xin lá»—i, đấy là ca dao tục ngữ gì đấy, thuáºn mồm thì chú nói thôi, không có ý gì đâu nhá»›!
- Cháu cÅ©ng chỉ xem đấy như má»™t lá»i động viên cá»§a giám đốc vá»›i nhân viên thôi ạ!
Hai chú cháu cùng cưá»i, như để xà xoá câu nói không đúng đối tượng cá»§a Äại.
***
Thảo Tần Ä‘i dạy vá». Vợ chồng chị ở vá»›i bố mẹ chồng tại nhà C khu lắp ghép năm tầng Giảng Văn.
Vừa vỠđến đầu hồi dãy nhà mình chị đã thấy ngưá»i đứng cháºt sân chở trẻ con giữa hai dãy nhà A và B.
Ngưá»i đứng cháºt tất cả hà nh lang các tầng dãy nhà A. Tất cả các cá»a sổ, các chuồng cá»p mặt sau dãy nhà B từ tầng má»™t đến tầng năm, nhìn sang dãy nhà A Ä‘á»u Ä‘en kịt những đầu ngưá»i là đầu ngưá»i.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u dồn mắt và o má»™t váºt từ tầng năm nhà A, lá»§ng lẳng trên má»™t sợi dây, lúc xoay ngang, lúc xoay dá»c, thả từ từ xuống đất. Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u nÃn thở, hồi há»™p theo dõi vá»›i tất cả sá»± lo lắng, cảm thương và oán giáºn, nguyá»n rá»§a. Cùng má»™t lúc mà có mấy trạng thái tình cảm như thế ở má»i ngưá»i là má»™t Ä‘iá»u cá»±c kỳ phi lý. Nhưng đó là tình cảm tháºt cá»§a tất cả những ngưá»i Ä‘ang có mặt ở đấy, cá»§a tất cả những ngưá»i sau đó má»›i biết chuyện qua báo chÃ, qua truyá»n miệng. Tần cÅ©ng phải dừng lại, bởi má»i ngưá»i đứng nghẽn mất lối Ä‘i. CÅ©ng còn vì tò mò chị dán mắt và o cái váºt Ä‘ang từ tù thả từ tầng năm xuống. Xung quanh chị, má»—i ngưá»i nói má»™t câu.
- Nó mà đứt dây nhỉ?
- Nó mà tuột dây nhỉ?
Không ai dám nói hết câu. Bởi nghe ghê quá, kinh khủng quá. Không dám nói ra. Không nỡ nói ra. Nó nhẫn tâm. Không thể tưởng tượng được sẽ như thế nà o nếu nó tuột dây, đứt dây. Rồi Tần cũng không thể không nói:
- Sao liá»u thế không biết?
- Có ai há»c được chữ ngỠđâu? - Bà tóc đã Ä‘iểm bạc đứng bên cạnh hưởng ứng.
- Nhà ấy toà n đà n bà con gái thôi. Sao lại táo gan thế nhỉ?
- Chịu tháºt đấy. Trần Ä‘á»i chưa thấy bao giá»!
- Cầu mong cho ông cụ không là m sao! - Chị tóc ngắn như thạo tin giải thÃch.
- Nhà ấy có anh con rể. đâu là m kỹ sư xây dá»±ng, kiến trúc, hay cÆ¡ khà gì đấy. Chắc ngưá»i ấy quyết định việc nà y.
- Mà cũng chả còn cách gì khác.
Bà mặc áo cánh, dáng chừng ở nông thôn ra trông cháu, phÅ© mồm chá»i:
- Mả cha nhà nó chứ! Sao chứng nó ngu thế nhỉ!
- CÆ¡ mà bác chá»i ai đã chứ? - Anh thanh niên, áng chừng cÅ©ng là cán bá»™ ngạc nhiên quay lại há»i:
- Chá»i mấy thằng xây dá»±ng!
- Ấy chết. Cháu cÅ©ng là dân xây dá»±ng đây. Sao bác lại chá»i chúng cháu? Phải chá»i mấy thằng thiết kế chứ? Mấy thằng vẽ kiểu chứ bác.
- Ừ thì bác chá»i mấy thằng ấy váºy.
- Nhưng bác bảo chúng nó ngu là ngu ở chỗ nà o?
Äối thoại thế, cãi vã thế, nhưng không ai nhìn ai.
Kể cả những đôi trai gái vụng trá»™m Ä‘ang hú hà trong buồng thấy chuyện lạ cÅ©ng nhìn ra. Kể cả ngưá»i Ä‘ang nấu nướng, giặt rÅ© cÅ©ng ngừng tay. Tất cả Ä‘á»u chú mục, lo lắng, hồi há»™p. Hồi há»™p đến nÃn thở, đến đứng tim, theo dõi cái váºt vẫn cứ lá»§ng lẳng, vẫn cứ lúc xoay ngang, lúc xoay dá»c, bởi trên Ä‘oạn đưá»ng khốn nạn chưa đầy hai chục mét từ tầng năm xuống tầng má»™t, nó hết va và o tưá»ng lại chạm và o hà nh lang. Rồi lại mắc lại ở mấy cái ăng ten nhà ai. Äến lúc đó, lại phải có ngưá»i chạy xuống lấy gáºy, đấy cho nó ra xa. Nó lại xoay, nó lại quay ngang, quay ngá»a. Nó lại va đến "uỳnh" và o tưá»ng nhà , là m cho má»i ngưá»i lại Ä‘au đớn thót tim lại, chân tay rụng rá»i.
Mãi rồi nó cÅ©ng xuống được tầng bốn, rồi tầng ba. Nhưng đến tầng hai, thì nó đụng và o má»™t váºt bằng sắt nhô ra khá»i hà nh lang. Äấy là má»™t công trình đầy tÃnh sáng tạo cá»§a ngưá»i nghèo yêu thiên nhiên, yêu cây cảnh, hoa lá. Chá»§ nhân căn há»™ nà y đã thiết kế má»™t cái giá chạy dà i suốt căn há»™. Cái giá nà y được gá treo và o thà nh hà nh lang, Ä‘ua ra ngoà i không gian chừng 35 - 40cm, có thà nh cao 20cm để khá»i rÆ¡i. Trên công trình ấy chá»§ nhà đặt những cháºu cây cảnh, mấy khóm hoa cho vui mắt, ngà y ngà y tưới tắm cho vui Ä‘á»i. Lẽ ra, ngưá»i nhà cá»§a cái váºt Ä‘ang lá»§ng lang, lÆ¡ lá»ng kia phải cầm sẵn mấy cái gáºy, do mấy ngưá»i khoẻ chá»±c sẵn ở đấy Khi nó xuống gần đến đấy thì phải cùng đẩy ra.
Nhưng vì đây là lần duy nhất là m nên không có kinh nghiệm, không lưá»ng hết được. Mà dây thả lúc ấy xuống hÆ¡i nhanh. Thế là thả trúng và o giá sắt đặt cây cảnh.
Giá sắt nà y, được thiết kế đủ chịu được mấy cái cháºu thôi giá» phải chịu tải trá»ng gấp năm mưá»i lần như thế nên bá»a ra. Trước khi bá»a ra, nó đã đè nát đám cây hoa, là m vỡ bảy tám cái cháºu mà nó đè phải. Mảnh sà nh, sứ, đất, cây lá cứ thế rÆ¡i à o à o xuống phÃa dưới.
Nghe tiếng kêu cá»§a những ngưá»i đứng xem, trên tầng năm tuy biết có sá»± cố. Nhà có cây thì báºt ra hai tiếng hét trái ngược nhau. Bà chá»§ nhà thì hét lên:
- Giá»i Æ¡i! Phá há»ng hết nhà ngưá»i ta rồi. Äá»n Ä‘i nhá»›!
Ông chủ nhà thì quát vợ.
- Bà có im cái mồm Ä‘i không? Ngưá»i ta Ä‘ang nẫu ruá»™t nát gan ra, ai mà lưá»ng hết được?
Mấy ngưá»i từ tầng năm vá»™i lao theo cầu thang chạy xuống. Nhưng chá»— nà o cÅ©ng cháºt cứng những ngưá»i là ngưá»i, nên mãi má»i xuống đến nÆ¡i.
Bà già ban nãy mắng ai đó ngu, vẫn dán mắt theo dõi, nói với anh là m nghỠxây dựng:
- Tôi bảo chúng nó ngu vì không biết nghe các cụ ta dáºy. Thế mà cÅ©ng há»c là há»c cái gì cÆ¡ chứ?
- Thế các cụ ta dạy gì ạ?
- Các cụ đã tÃnh toán hết cả rồi. Là m gì cÅ©ng phải biết lo xa. May quần phòng khi cả dạ. Là m cá»a phòng khi bưng mâm . Ngà y xưa quần má»™t ống hay hai ống, Ä‘á»u rá»™ng rãi, chứ không bó chÃt lấy mông, lấy đùi như bây giá». Có thế, đến lúc chá»a má»›i vừa chứ! Äâu có quần, váy riêng lúc chá»a. Còn là m nhà thì phải tÃnh lúc nhà có đám. Äám cưới, đám giá»—, khách khứa đông đúc, ngưá»i ra kẻ và o, hai ngưá»i bưng hai mâm cá»— ra và o không chạm nhau. Ngưá»i mình, ai cÅ©ng sợ chết đưá»ng chết chợ. á»m Ä‘au sầu não đâu cÅ©ng cố mà vá» nhà , chết giữa nhà mình, quanh con cháu mình, bà con hà ng xóm mình. Chúng nó là m nhà thế nà y, là m sao mà đưa áo quan và o, áo quan ra được. Nghe bà hà ng xóm bảo, ông cụ kia, nhất quyết không chịu Ä‘i bệnh viện, vì biết mình không qua khá»i "Tao chết ở nhà tao. Chúng mà y muốn là m thế nà o thì là m" "Nhưng mà … " "Thì phá cá»a ra. Mấy ngà y trước khi Ä‘i, ông cụ đã quyết như thế! Không nhẽ con cháu khiêng bố ra liệm ở chiếu nghỉ cầu thang. Anh con rể đà nh lắp má»™t cái palăng xÃch để thả quan tà i bố vợ xuống thế nà y.
***
Nhu cầu vá» nhà ở ngà y má»™t cao. Quỹ nhà cá»§a thà nh phố không thể nà o đáp ứng nổi. Nhà cá»§a nhà nước cho thuê vá»›i giá như cho không, không tà i nà o đủ để sá»a chữa những ngôi nhà đã xuống cấp nhanh chóng. Chỉ trừ trưá»ng hợp có nguy cÆ¡ sụp đổ má»›i phải sá»a chữa, mà cÅ©ng chỉ sá»a chữa đối phó thôi. Có những khu nhà khung gá»—, sà n gá»—, lợp ngói, tÃnh chỉ sá» dụng mưá»i mưá»i lăm năm. GiỠđã trên ba mưá»i năm rồi.
Những khu lắp ghép xây hÆ¡n hai chục năm trước, cố là m cho nhanh, tháºt tiết kiệm diện tÃch, tiết kiệm nguyên váºt liệu, trần thấp lè tè, có hÆ¡n khu nhà xây là có công trình phụ riêng, theo kiểu căn há»™ khép kÃn, giá» má»›i bá»™c lá»™ những bất cáºp, bất tiện, như cảnh trên. Và cÅ©ng đã xuống cấp thảm hại, giá» thì khác rồi. Nhà đã có thể xây được và i chục tầng rồi. Bây giá» thà nh phố chá»§ trương, má»™t là xây những khu cao tầng (trên mưá»i tầng) để tiết kiệm quỹ đất, vá»›i kết cấu khung bê tông, diện tÃch các căn há»™ tương đối rá»™ng, so vá»›i các căn há»™ lắp ghép trước thì gấp rưỡi, gấp đôi, tháºm chà gấp ba, bốn lần. Vì nó không chỉ dà nh cho các căn há»™ tái định cư, từ những khu giải phóng mặt bằng, lấy diện tÃch xây dá»±ng các công trình công cá»™ng, công trình giao thông v.v… mà còn để bán cho ngưá»i có thu nháºp cao. Hai là cấp đất cho cán bá»™ tá»± xây nhà ở. Những ngưá»i được cấp đất sẽ phải đóng má»™t số tiá»n để Ä‘á»n bù hoa lợi và xây dá»±ng cÆ¡ sở hạ tầng. Số tiá»n phải đóng, so vá»›i giá trị chuyển nhượng cá»§a nó trên thị trưá»ng ngầm, chỉ có ý nghÄ©a tượng trưng. Trước kia, cán bá»™ thì được ở nhà xây, nhà lắp ghép, nhân viên thì ở nhà cấp bốn lợp ngói, dá»™t quá thì phá»§ má»™t lá»›p giấy dầu lên. Äang ở đấy mà đước đỠbạt là được lên nhà xây, nhà lắp ghép. Bây giá» dân ở nhà cấp bốn được xây nhà . Thế là dăm ba chục thước vuông, lấn trước, lấn sau, đầu hồi thì lấn được cả ba phÃa. Là m cái nhà cao ngất ngưởng. Các vị cán bá»™ ở nhà xây, nhà lắp ghép giá» má»›i thấy thất cách, liá»n chạy đất để là m nhà . Nhà xây, nhà lắp ghép bây giá» chỉ còn cho thuê hoặc bán lại cho những cặp vợ chồng trẻ má»›i láºp gia đình, chưa có Ä‘iá»u kiện mua đất là m nhà má»›i.
Gia đình cán bộ như Trần Kiên mà vẫn còn ở nhà lắp ghép là lạ lắm.
Thế là những cuá»™c chạy xin cấp đất bắt đầu. Tuỳ vị thế cÆ¡ quan xin đất, tuỳ mối quan hệ vá»›i các cÆ¡ quan chức năng, giúp thà nh phố quản lý quỹ đất. Nếu quan hệ vá»›i chÃnh quan chức thà nh phố thì tốt quá rồi. Nhưng nếu không biết đưá»ng, lại phá»›t lá» các cÆ¡ quan chức năng thì cÅ©ng xôi há»ng bá»ng không. Nhưng xét cho cùng thì lại tuỳ thuá»™c và o thá»§ tục đầu tiên - tiá»n đâu?
Ngay cả các cÆ¡ quan trung ương cÅ©ng xin được. CÆ¡ quan nà o cÅ©ng xin được, nếu tìm đứng địa chỉ và biết lá»… độ khi là m thá»§ tục đầu tiên ấy. Nói không ngoa, bất kỳ cÆ¡ quan cán bá»™ nà o cÅ©ng xin được, không kể anh ta Ä‘ang ở nhà do nhà nước cấp, miá»…n là có tiá»n đóng góp.
Ai không có, thì đã có ngưá»i đóng giúp, để rồi há» mua luôn suất cá»§a ta, trả cho ta số tiá»n chênh lệch gấp nhiá»u lần số tiá»n phải Ä‘á»n bù. Cả thà nh phố nháo nhà o lo chạy đất. CÆ¡n sốt đất bắt đầu nóng dần lên. Nóng lên từng ngà y. Äi đâu cÅ©ng thấy nói chuyện đất. Chuyện bản đồ quy hoạch đất.
Văn phòng kiến trúc sư trưởng là m chức năng quy hạch ấy.
***
Hà ng xóm không ai biết, vì sao dạo nà y nhà VÅ© Sán hay có khách thế. Vẫn biết, đã là công chức mà lại ở văn phòng Kiến trúc sư Trưởng thà nh phố thì việc ngưá»i ta đến táºn nhà cáºy nhá» việc nà o việc ná» là chuyện bình thưá»ng. Nhưng nhiá»u đến mức phải chá» ngoà i đưá»ng, phải đứng Ä‘i ở đầu phố, chá» cho không còn khách má»›i và o là chuyện không bình thưá»ng. Thế nghÄ©a là chá»§ nhà không thê tiếp hai ngưá»i khách khác nhau cùng má»™t lúc. Nhưng dù hai ngưá»i cùng Ä‘i vá»›i nhau thà nh "Ä‘oà n" cho vui, mà vì má»™t lẽ tế nhị chỉ hai ngưá»i biết vá»›i nhau lại là chuyện khác nữa.
Tiếng gõ cá»a ngáºp ngừng, Sán nói dòng ra:
- Má»i và o! Má»i anh chị ngồi chÆ¡i. Thế có việc gì, liệu tôi có giúp được không mà không đến cÆ¡ quan, phải đến táºn nhà thế nà y?
- Dạ, thưa anh, chả là em định mua má»™t miếng đất nên phiá»n anh cho biết chá»— ấy quy hoạch cá»§a thà nh phố thế nà o?
- Äúng đấy, mua đất mà không nắm được quy hoạch là vô cùng nguy hiểm. Phải chá»— nằm trong chỉ giá»›i quy hoạch, nay mai nhà nước xây dá»±ng, hay mở đưá»ng là … trắng tay. Ờ thì có Ä‘á»n bù, nhưng anh chị biết rồi, chuyện Ä‘á»n bù chỉ có ý nghÄ©a tượng trưng thôi, cho nó phải phép ấy mà , vì thế phải biết chÃnh xác, phải xem cẩn tháºn.
- Vâng, chúng em cÅ©ng biết thế? Có ngưá»i vừa mua xong, đùng má»™t cái, thà nh phố công bố quy hoạch, thế là …coi như mất trắng.
Trong khi ngưá»i bán, do biết được quy hoạch, bán vá»™i Ä‘i bán rẻ Ä‘i má»™t tÃ, không dá»n dứ, không tiếc rẻ nữa, thế là thắng to. Ngưá»i nà y lại lấy tiá»n bán được, tìm mua chá»— khác. Lại nhá» biết được vùng nà y sẽ mở đưá»ng, nhưng không biết con đưá»ng sẽ mở đến đâu, tim đưá»ng là chá»— nà o, lòng đưá»ng đến đâu, lỠđưá»ng đến đâu. Khi nắm chắc rồi, anh ta má»›i mua má»™t cái nhà cấp bốn, xáºp xệ như nhà chị Dáºu ấy, bá» không từ lâu rồi. Äến lúc công bố quy hoạch, chá»— ấy trở thà nh mặt đưá»ng. Nhà có mặt tiá»n ngay mặt đưá»ng, thì bằng hốt tiá»n mặt rồi còn gì. Thần tà i đến gõ cá»a rồi còn gì.
- Thế anh chị định xem ở quáºn nà o, đưá»ng nà o, phố nà o?
Chúng em xem ở đưá»ng Trần Hưng Äạo và đưá»ng Lê Thánh Tông, cÅ©ng ở gần ngay đấy, cùng má»™t phưá»ng ạ!
- Tức là hai địa Ä‘iểm khác nhau, hai mảnh đất, hai cái nhà khác nhau. Phải nói cho rõ ra. Dù anh chị là hai vợ chồng, hay cùng Ä‘i vá»›i nhau cho vui, thì ta cứ phải xác định rõ là sẽ xem mấy Ä‘iểm quy hoạch. Ta tÃnh là tinh Ä‘iểm quy hoạch cần xem mà nói vá»›i nhau. Dù má»™t ngưá»i xem, mà xem tá»›i ba Ä‘iểm quy hoạch thì cÅ©ng cứ phải tÃnh là ba đơn vị để thanh toán vá»›i nhau. Luáºt chÆ¡i nó như thế!
- Chúng em cứ ngỡ… chúng em cứ tưởng… nên chúng em chỉ chuẩn bị… cho một lần xem.
- Ai bảo anh chị thế? Thế má»™t lần anh chị đến xem, xem cho cả anh em há» hà ng, ná»™i ngoại, bạn bè xa gần, chúng tôi cÅ©ng tÃnh là má»™t à ? CÅ©ng phục vụ hết à ? Nếu thế thì sẽ láºp tức nẩy sinh ra dịch vụ Ä‘i xem quy hoạch để lấy tiá»n. Ngon Æ¡i Thôi, nói ngắn gá»n, anh chị xem hai Ä‘iểm hay má»™t Ä‘iểm?
- Chúng em xem hai điểm nhưng… chỉ chuẩn bị cho một địa điểm.
- Thế thì vá» chuẩn bị cho đầy đủ đã rồi hãy quay lại! Thế nhá»›, anh chị có thấy ngoà i ngõ có bao nhiêu khách chá» tôi tiếp không? Äấy, thế thì khẩn trương lên, kẻo ngưá»i khác lại mua đúng mảnh đất anh chị định mua cÅ©ng nên.
Một vị khách khác:
- Thưa anh, em là Hùng - Ngưá»i nói đứa danh thiếp ra - bạn vá»›i anh Trung - bạn anh. Anh Trung đã có lá»i vá»›i anh, nên hôm nay em đến…
- Gá»›m lằng nhằng quá, là m sao mà nhá»› được, Ä‘iện thoại gá»i suốt ngà y suốt đêm. Thôi, cáºu có việc gì cứ nói ngay, giúp nhau được gì, tôi giúp ngay.
- Thưa anh, em muốn được anh cho xem bản đồ quy hoạch quáºn Lâm Du ạ!
- Có đấy, quáºn nà y là trá»ng Ä‘iểm xây dá»±ng phát triển sang phÃa đông thà nh phố ta đấy. Giá đất ở đấy rồi sẽ vá»t lên cho mà xem. Sao lắm ngưá»i muốn xem bản đồ quy hoạch Quáºn nà y thế không biết! Nà y, nhưng mà cáºu muốn xem bản đồ nà o?
- Dạ, thưa anh, bản đồ… bản đồ quy hoạch ạ!
- Thì hẳn là thế! Nhưng bản đồ quy hoạch nà o chứ? Có hai bản đồ quy hoạch, quy hoạch tổng thể và quy hoạch chi tiết. Quy hoạch tổng thể thì chỉ có thể xem đại thể, đại khái thôi, phải có hà ng chục héc ta thì má»›i cần đến nó. Còn bản đồ quy hoạch chi tiết thì tá»· lệ đây, biết được đến từng mét vuông cÆ¡. Lợi hại vô cùng là lợi hại. Ä‚n nhau là ở cái cụ thể, chứ cái tổng thể thì để cho các đại gia vốn liếng cả chục triệu đô la. Äúng không?
- Vâng! Äúng thế ạ!
- Thế là cáºu biết luáºt chÆ¡i rồi. Äây, giá xem quy hoạch chi tiết đây. Má»™t lần cho má»™t địa Ä‘iểm đấy. Hai địa Ä‘iểm thì nhân đôi.
- Äến thế kia hả anh?
- Æ cái cáºu nà y! Trên mặt trăng rÆ¡i xuống đấy à ? Mà cáºu nên biết là , bây giá» ngưá»i ta đã có bản đồ quy hoạch mặt trăng rồi đấy nhá»›. Ngưá»i ta đã bắt đầu chia bán đất trên mặt trăng rồi đấy nhá»›! Ngưá»i ta đã có câu lạc bá»™ những ngưá»i ngoà i hà nh tinh đấy nhá»›! Báo ta Ä‘ang hẳn hoi. Thá» há»i, nếu cáºu biết được quy hoạch, cáºu trúng má»™t mảnh đất - bởi ngưá»i ta cần là cần đất, chứ nhà thì Ä‘áºp Ä‘i, để là m gì - cáºu mà trúng má»™t mảnh đất ấy à ? Không phải hà ng trăm triệu mà hà ng ngà n triệu đấy Lẽ ra khi ấy, cáºu phải trả tôi theo tỉ lệ, chứ không phải má»—i lần xem má»™t Ä‘iểm tôi chỉ lấy cáºu có từng ấy đâu. Mà nà y, cáºu có vẻ do dá»± thì phải. Thế cáºu không biết má»™t mình tôi thì không xong à ? Trên tôi không có ai à ? Trên ngưá»i trên tôi không có ai à ? Không ai biết ngưá»i giữ bản đồ quy hoạch khi chưa công bố là cầm trong tay cẩm nang mua bán nhà đất à ? Tôi là m sao ăn được má»™t mình. Nó móc há»ng tôi ra ngay. Cáºu hiểu chưa? Thế cho nên… Thôi nhé, chưa thông thì vá» thảo luáºn lại vá»›i vợ, bao giá» thuáºn vợ thuáºn chồng hãy đến. Mà nói tháºt nhá»›, để cho đà n bà nhúng và o chuyện nhà đất là chỉ có rách việc thôi đấy.
Ngưá»i thanh niên là m như đã hiểu ra:
- Em xin vâng.
***
Cái thông tin mà bà Phụng đánh hÆ¡i được qua má»™t ngưá»i bạn, hoá ra là tháºt.
Hôm nay Ä‘i là m vá», không biết có gì vui mà ông Hoè có vẻ phấn khởi tệ? Ông Ä‘i thẳng và o phòng ăn.
Bà Phụng Ä‘ang ngồi nhặt rau muống, không ngẩng lên, chỉ chà o lấy lệ? Ông Hoè đến sát chá»— vợ ngồi, giá»ng vừa bà máºt, vừa mừng rỡ:
- Bà nà y, cái chuyện bà nói hôm há»p gia đình ấy, thà nh chÃnh thức rồi đấy.
Äã không mừng vui hưởng ứng thì chá»›, bà Phụng còn giá»™i cho ông má»™t gáo nước lạnh:
- Tin thá»i sá»± cá»§a ông, tôi biết tá»ng từ lâu rồi!
Ông Hoè chưng há»ng, nhưng cÅ©ng há»i vá»›t vát:
- Thế bà định xoay xoả thế nà o?
Không ngá» bà Phụng đã không trả lá»i thì chá»›, lại há»i:
- Tôi cÅ©ng định há»i ông câu ấy đấy?
Không biết trả lá»i ra sao, ông đà nh thú nháºn sá»± bất lá»±c cá»§a mình:
- Thôi bà bà n vá»›i thằng Äại xem thế nà o. Cá»™ng các tiêu chuẩn, chế độ chÃnh sách. Tôi và bà được hưởng cÅ©ng chỉ được má»™t phần nà o thôi…
Nói xong, ông xách cặp sang phòng ngá»§. Ông không há» biết chuyện bà đã mua được toà n bá»™ nhà ông Huy ở tầng trên? Ông Huy đã đưa ngay chìa khoá cho bà sau khi nháºn tiá»n, viết giấy chuyển nhượng. Bà đã há» dá»n dẹp, quét tước sạch sẽ. Rồi đóng cá»a lại. Như không có gì xảy ra. Chì mấy chiếc khoá bà má»›i thay và o chứng tá» quyá»n sở hữu đã sang tay bà . Bây giá» chuyện hoá giá nhà má»›i đến. Phương thức chuyển nhượng thế nà o? Không cần biết. TÃnh toán cụ thể thế nà o? Không cần biết. Bà ung dung ngồi chá». Nhà nước đã bán cho ngưá»i nhà nước mua thì cÅ©ng phải tÃnh toán là m sao để cho ngưá»i ta mua được chứ. NghÄ© thế, bà cứ việc ung dung ngồi chá». Chá» hoá giá nhà , nhưng việc hoá giá nhà vá»›i bà , không phải là điá»u quan trá»ng nhất.
Nhá»› lần hai mẹ con và o nhà ông Huy, Ä‘iá»u thấp thá»m không yên là ông Huy sẽ nêu vấn đỠấy ra. Nhưng ông ấy đã không nêu ra. Là m sao biết mà nêu ra được?
Äấy là vấn đỠđất. Phần đất xung quanh ngôi nhà ấy, lẽ ra ông Huy phải được má»™t ná»a, thì ông Huy lại không hỠý thức được quyá»n lợi cá»§a mình. Äà nh rằng đất không có quyá»n sở hữu, mà chỉ có quyá»n sá» dụng, nhưng đất lại Ä‘i liến vá»›i nhà . Không phải chỉ là đất ngôi nhà ấy chiếm, mà còn là đất xung quanh. Ä‚n nhau là ở đất xưng quanh ấy chứ. Nhưng khi ông Huy bán nhà cho bà thì đất vẫn chỉ là đất, cho ban ngà y chó ỉa, ban đêm lÅ© mèo hoang đông đực gà o lên. Và o thá»i Ä‘iểm ấy, ngưá»i ta còn gá»i cho không đất. Ngưá»i ta má»i nhau đến là m nhà ở gần cho vui. Vì thế trong suy nghÄ© cá»§a ông Huy, không mảy may có gì dÃnh dáng đến đất. Chỉ cháºm lại mấy tháng thôi, khi thị trưá»ng đất bắt đầu nóng lên thì thế nà o ông Huy cÅ©ng biết. Tháºt ra chỉ cần ông ấy nhạy bén hÆ¡n má»™t tÃ, mẫn cảm thá»i cuá»™c hÆ¡n má»™t tÃ, đánh hÆ¡i thÃnh như bà Phụng thì… Äó là kết quả những cuá»™c "buôn dưa lê" qua Ä‘iện thoại cá»§a bà Phụng đấy. Còn tiến mua nhà ông Huy? Lê Äại xuất cá»§a công ty anh ra cho mẹ vay. Vá»›i anh, đấy là chuyện vặt.
Khi là m thá»§ tức giấy tá» nhà đất, việc Ä‘o đạc, kê khai rất rắc rối lôi thôi. Hà ng chục mục phải Ä‘iá»n và o, ông Hoè cứ hoa cả mắt. Cứ rối tinh rối mù cả lên, nhầm lẫn lung tưng, phải khai lại. Khai đến lần thứ hai mà vẫn không đúng. Ông Hoè gá»i con gái vá» là m giúp.
Nhưng vẫn sai. Lần nà y sai ở má»™t má»±c rất cÆ¡ bản. Chả là ông Hoè không cá»™ng phần diện tÃch trên gác và o phần nhà mình.
Sau khi quy đổi các tiêu chuẩn thâm niên công tác, các loại huân chương cá»§a cả ông và bà ra tiá»n, khi áp và o khung giá nhà , đất, trừ Ä‘i, ông bà Hoè, Phụng vẫn phải ná»™p má»™t khoản tiá»n không nhá». Bà Phụng gá»i anh con rể vá» há»i xem là m thế nà o bây giá». Bà cÅ©ng thấy bÃ.
Không nhẽ lại vay con trai má»™t lần nữa? Äại lại Ä‘ang trong Sà i Gòn, cÅ©ng chưa ra ngay được. Tuy không phải ná»™p ngay, nhưng bà cÅ©ng sốt ruá»™t sốt gan. Kiên bảo mẹ: "Vá» cái khoản nà y, con dốt lắm, chả có ý kiến gì giúp mẹ đâu. Mẹ đợi bác Äại vá» thôi. Bác ấy thì cả mưu thầy lẫn mẹo thợ Ä‘á»u giá»i.
Äại vá» bà Phụng mừng như chết Ä‘uối vá»› được cá»c. Äại là m ra bá»™ vô tâm, dá»ng dưng:
- Con không có tiá»n cho bà vay nữa đâu. Tiá»n con là tiá»n kinh doanh, nó và o và o, ra ra, không nằm chết lâu má»™t chá»— được.
Thấy bà mẹ không nói gì, chỉ thở đà i thưá»n thượt, anh vá»™i cưá»i:
- Con nói tháºt đấy! Con thì không cho bà vay được mà cÅ©ng chả có ai cho bà vay đâu. Nhưng có những ngưá»i sẵn sà ng mang tiá»n đến táºn nhà cho bà sá» dụng đấy. Bà có bằng lòng không?
Bà Phụng nhìn con nghi ngá». Ngà y vợ chết, Äại không vá» kịp. Lúc ấy nhà tang lá»… chưa có dịch vụ bảo quản trong nhà lạnh nên không thể đợi anh được. Anh sống trong bà ng hoà ng ngÆ¡ ngẩn nhiá»u ngà y. Äá»i ngưá»i lÃnh, sống bên vợ con có được là bao? Mãi sau nà y khi chuyển ngà nh, anh má»›i được sống hằng ngà y bên ngưá»i vợ lúc nà o cÅ©ng yêu chiá»u mình. Nhưng đấy cÅ©ng là thá»i kỳ anh báºn rá»™n nhất cho công việc. Do phải tìm hiểu môi trưá»ng công tác má»›i, công việc má»›i, lại mà y mò Ä‘á»c há»c thêm; lại gấp rút chuẩn bị cho bước là m ăn má»›i cá»§a mình nên Äại cÅ©ng không quan tâm lắm đến công việc cá»§a vợ. Thì chị vẫn ngà y ngà y Ä‘i là m, sáng sá»›m Ä‘i chợ. Chiá»u vá» thì mẹ chồng đã chuẩn bị những việc lặt vặt cho việc nấu nướng. Chị chỉ việc nổi lá»a lên má»™t lúc đã có mâm cÆ¡m ngon là nh cho cả nhà rồi. Tối Äại còn có nhiá»u việc phải Ä‘i, chứ Miên thì chả mấy khi Ä‘i đâu! Tháºt ra má»i chuyện chÃnh là ở buổi trưa, ở bữa ăn trưa và do đặc Ä‘iếm cá»§a công việc nên chị và ngưá»i tình có thể Ä‘i được trong cả giá» hà nh chÃnh. Äại không mảy may nghi ngá» gì vợ. Anh cÅ©ng không mảy may biết chuyện cá»§a vợ. Có lẽ ngoà i thằng con trai, không má»™t ai biết chuyện cụ thể giữa hai ngưá»i. Ở cÆ¡ quan, cÅ©ng có ngưá»i Ä‘oán già , Ä‘oán non, nhưng không có gì cụ thể. Vì thế vá»›i Äại chỉ là má»™t niá»m tiếc thương ngưá»i vợ yêu mà số pháºn không cho sống mãi bên mình. Ngưá»i lÃnh cÅ©ng không có tâm lý u buồn lâu. Công việc cá»§a má»™t công ty má»›i thà nh láºp, vá»›i tất cả má»i ngưá»i và cả anh nữa Ä‘á»u má»›i mẻ. Phải xây dá»±ng má»™t ná»n nếp là m việc có hiệu quả. Những mối quan hệ là m ăn trong và ngoà i nước Ä‘á»u đòi há»i những thá»§ tục hà nh chÃnh rưá»m rà , vá»›i những hợp đồng kinh tế chặt chẽ. Nó hút mất rất nhiá»u thá»i gian, công sức cá»§a Äại. Nó cuốn anh và o dòng xoáy cá»§a công việc. Các cá»™ng sá»± anh chá»n, là m việc ăn vá»›i anh. Các nhân viên là m việc rất khá. Tất cả Ä‘á»u là m anh phấn chấn. Chuyến Ä‘i công tác Sà i Gòn kiểm tra công việc cá»§a văn phòng đại diện là m anh hà i lòng.
Tâm trạng ấy là m anh vui vui. ChÃnh vì thế, anh má»›i trêu mẹ. Nhưng thấy bà lo lắng bần thần, anh phải hoá giải ngay. Ta đăng báo rao vặt bà ạ. Ai mua được thì là m bản cam kết rồi ứng trước má»™t phần tiá»n để mình giải quyết công việc cá»§a mình.
Trong vòng già ná»a tháng sau khi Äại cho rao vặt trên mục nhà đất, có mấy đối tác đến xem đất. Vì mảnh đất lá»›n và đẹp nên toà n những đại gia xem. Má»™t công ty cá»§a ngưá»i Việt Ä‘ang là m ăn bên Nga, cÅ©ng là chá»— quen biết Äại, vá»›i số vốn tÃch luỹ được trong nhiá»u năm, muốn đầu tư và o chÃnh mảnh đất nghèo khó, xuất phát Ä‘iếm cách là m ăn buôn bán cò con cá»§a mình để là m ăn lá»›n. Công ty liên doanh nước ngoà i BCN đã có trụ sở chÃnh ở thà nh phố Hồ Chà Mình, có chi nhánh ở Thanh Hoa. Sau khi cắm chắc chân, há» muốn xây dá»±ng má»™t trụ sở ở ngoà i nà y, còn to hÆ¡n trong kia, để mở rá»™ng hoạt động ra các tỉnh phÃa Bắc. Mảnh đất cá»§a ông Hoè bà Phụng đủ to cho má»™t trụ sở lá»›n. Mang tiếng là ở trong xóm, nhưng tất cả các loại xe siêu trưá»ng, siêu trá»ng Ä‘á»u và o được. Số nhà nà y cá»§a xóm Trúc lại chỉ cách đại lá»™ Nguyá»…n Huệ hÆ¡n 30m, khoảng cách vừa đẹp, vừa lịch sá»± cho má»™t toà nhà sẽ mang tÃnh thẩm mỹ cao. Xóm nà y lại thông ra má»™t con phố khác, nghÄ©a là không cụt nhưng không phải là đưá»ng xe cá»™ qua lại nên đỡ hẳn náo nhiệt ồn à o mà vẫn thuáºn tiện cho việc giao dịch. Công ty bảo hiểm nhân thá» 100% vốn nước ngoà i HMN cÅ©ng đến xem. Các đối tác Ä‘á»u chấp nháºn Ä‘iá»u kiện mà chá»§ nhà đưa ra. Cứ là m thu tục mua bán chÃnh thức. Giao trước má»™t số tiá»n để ngưá»i bán hoà n tất việc hoá giá nhà , cấp sổ Ä‘á», xây hoặc mua nhà khác. Khi nà o chá»§ nhà dá»n Ä‘i, giao nhà thì ngưá»i mua sẽ giao nốt số tiá»n còn lại. Khi nói đến giá cho má»™t mét vuông đất, bà Phụng còn ỡm ở nước đôi. Theo mặt bằng giá đất bây giá», ông cứ trả Ä‘i. Có mấy đối tác kia. Chứng tôi sẽ má»i các vị đến. Coi như má»™t cuá»™c đấu giá, vị nà o trả cao hÆ¡n chúng tôi sẽ bán.
Bà Phụng được hoá giá theo "giá cung cấp", "giá ná»™i bá»™", nhưng khi chuyển nhượng lại thì bà cho đấu giá theo cÆ¡ chế thị trưá»ng.
Bà Phụng tưởng đứng tim khi ngưá»i thứ nhất ra giá. Thì bà cÅ©ng có biết cÆ¡n sốt đất lên từng ngà y. Bà cÅ©ng có nghe nói giá má»™t mét vuông đất bây giá» hà ng cây và ng. Nhưng giá má»—i khu má»—i khác. CÅ©ng là mặt đưá»ng nhưng đưá»ng má»™t chiá»u giá khác, đưá»ng hai chiá»u giá khác. Diện tÃch cà ng rá»™ng cà ng rá»™ng tiá»n. Mặt tiá»n cà ng rá»™ng, cà ng rá»™ng tiá»n. ÄÆ°á»ng cà ng to, cà ng to tiá»n; những mảnh đất có và i trăm mét ở ngay khu trung tâm thà nh phố thế nà y hiếm lắm. Lại không phải Ä‘á»n bù cho ai, không phải là m cái gá»i là giải phóng mặt bằng, mà má»—i má»™t nhà là má»™t lô cốt cố thá»§, mà chá»§ nhân quyết tá» thá»§, má»™t tấc không Ä‘i, má»™t ly không rá»i, nếu không thoả mãn được lòng tham. Äằng nà y ngưá»i mua chỉ phải thương lượng vá»›i ngưá»i bán. Xong là xong. Gá»n gà ng bao nhiêu! Các đối tác Ä‘á»u đánh giá được tình hình nên Ä‘á»u thể hiện quyết tâm cá»§a mình. Äại ngồi cạnh mẹ. Hai mẹ con đã bà n nát nước ra rồi. Nhưng những thông tin nhà đất biến động nhảy nhót. Chả biết thế nà o mà đặt giá. Vi váºy cứ chÆ¡i nước đôi như thế.
Khi nghe ngưá»i thứ nhất ra giá, hai mẹ con đưa mắt nhìn nhau. Không biết nên thế nà o bây giá». Cái giá nà y trong ý nghÄ©, có nằm mÆ¡ cÅ©ng không thấy. Rõ là ngưá»i mua quyết mua bằng được. Nhưng biết đâu… Bà Phụng chưa hết choáng, nên không biết nói gì thì Äại đã quay sang hai đối tác khác:
- Vì ta coi đây là má»™t cuá»™c đấu giá, nén xin há»i hai vị đây xem có đưa ra giá cá»§a mình không? Nếu không thì gia đình chúng tôi sẽ ghi nháºn giá nà y, chúng tôi sẽ há»i ý gia đình. Còn ông bố tôi và má»™t và i thà nh viên khác. Hai mươi bốn tiếng sau. Äúng giá» nà y ngà y mai chúng tôi sẽ trả lá»i chÃnh thức.
Má»™t trong hai ngưá»i khách còn lại phá tan sá»± im lặng bằng việc trả thêm hai chỉ nữa cho má»™t mét vuông.
Ngưá»i thứ ba trả ngay thêm ba chỉ nữa. Ngưá»i thứ nhất, chÃnh là Công ty HMN trả hẳn năm chỉ nữa là chẵn má»™t cây so vá»›i giá lần đầu đưa ra. Hai ngưá»i kia đứng dáºy, chỉ chà o không bắt tay Äại, vá» ngay.
Suốt những ngà y sau đó, bà Phụng cứ như mÆ¡ ngá»§. Không lẽ lại có đống và ng ấy tháºt. Cả Ä‘á»i chả biết đến má»™t chỉ và ng. Äến ngà y cưới, theo tiêu chuẩn cÅ©ng chỉ được mua má»™t cái nhẫn và ng tây ná»a chỉ, chứ nà o có biết cái nhẫn và ng ta nó thế nà o đâu.
Bây giá» là và ng ta, và ng ba con chÃn. Không phải là má»™t cái nhẫn ná»a chỉ hay má»™t chỉ mà là mưá»i cái, trăm cái, mấy trăm cái, cả ngà n cái, mấy ngà n cái. Má»™t đống và ng tháºt trá»i ạ. ChÃnh ông Hoè cÅ©ng không tưởng tượng ra được số và ng ấy. Ông há»i con trai, thế đổi ra tiá»n thì được bao nhiêu? Khi nghe con trai trả lá»i, ông há»i lại: "Anh có tÃnh nhầm không đấy?". Là m gì vá»›i số tiá»n nà y? Bà Phụng bà n vá»›i ông Hoè sẽ mua má»™t căn nhà ba tầng để ở. Cho vợ chồng Kiên, Tần má»™t số để mua nhà hay mua Ä‘i xây nhà thì tuỳ. Dứt khoát không ở khu lắp ghép chuồng chim ấy nữa. (Bà rùng mình khi nhá»› đến câu chuyện Tần kể má»™t nhà phải ròng dây đứa quan tà i xuống). Hãy biết thế đã. Còn thì gá»i Ngân hà ng Ngoại thương hay góp cổ phần cho Công ty Sao Việt là m vốn mở mang kinh doanh…
Tối ấy ông Hoè ghi và o sổ công tác: "Mình vẫn không thể nà o tin được má»™t số tiá»n lá»›n như thế lại thuá»™c sở hữu cá»§a nhà mình. Lương cả Ä‘á»i mình, cả Ä‘á»i vợ chồng con cái cá»™ng lại cÅ©ng không sao bằng được.
Không thể nà o chÃnh sách lại sai? Nhưng tá»± dưng lại được má»™t số tiến lá»›n đến thế thì nghÄ©a là m sao? Äến ông trá»i cÅ©ng không thể nà o cho không như thế? Còn những ai được như mình? Những ai được nhiá»u hÆ¡n mình? Mình thấy thế nà o ấy. Nó có cái gì bất nhẫn khi nhá»› đến nhiá»u ngưá»i đồng đội đã ngã xuống. Ngay cả vá»›i những ngưá»i bây giá» và không bao giá» có nhà cá»a. Mà không biết là phục hay hoạ đây?"
Ông Hoè không hể mừng - chỉ có bà Phụng là mừng. Mừng như bắt được cá»§a. Mà đúng là bắt được cá»§a rồi còn gì. Như đà o được hÅ© và ng. Nhưng ngưá»i ta bảo đà o được và ng là độc lắm. Nhưng mình có đà o được đâu? Có là m gì bất chÃnh đâu mà ? Còn ông Hoè, không thể nà o giải thÃch được nên bị dằn vặt. Vá»›i ông, đồng lương như thế là đủ. Những lần Ä‘i phổ biến nghị quyết Ä‘á»u được bồi dưỡng ra bồi dưỡng. Ông lại chả tiêu pha gì. Tá»± nhiên được má»™t đống tiá»n thế nà y? Äể là m gì cÆ¡ chứ? Những câu há»i cứ xoắn lấy ông không rá»i. Chả câu há»i nà o trả lá»i được. Thế là nó cứ quấn và o, bện và o thà nh má»™t má»› bòng bong, không tà i nà o gỡ ra được, thà nh thá» trông mặt ông lúc nà o cÅ©ng khổ sở. Ngưá»i ta được tiá»n thì mừng, thì vui, ông thì khổ sở như đấy là má»™t khối thuốc nổ đã lắp sắn ngòi trong nhà mình. Không biết nổ lúc nà o?
Tà i sản của ngudoc
19-10-2008, 10:29 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 9
Hết giá» là m việc, má»i ngưá»i trong phòng đã vá» hết. Có tiếng rụt rè gõ cá»a. Rõ là kiểu gõ cá»a cá»§a phụ nữ. Sán nói dóng ra:
- Xin má»i!
Nếu không phải là phụ nữ thì anh ta đã sẵng giá»ng "Cứ và o". Má»™t cô gái hăm nhăm, hăm bảy gì đó, mặt mÅ©i nhẹ nhõm, ưa nhìn, riêng cái miệng rất tươi, phô hà m trăng trắng muốt Ä‘á»u đặn, váy bó, ngắn trên đầu gối, áo phông Thái mầu Ä‘en có bông hướng dương to ôm chặt bá»™ ngá»±c nở. Cô gái khẽ kháng mở cá»a, vừa Ä‘u cho mình lá»t và o, khẽ quay ngưá»i nhẹ nhà ng khép cá»a. Äá»™ng tác cháºm, có phần rình rà ng, như để cho chá»§ nhà từ xa kịp ngắm mình từ đầu đến chân. Sán không biết rằng, khi cô quay lưng lại phÃa anh ta để khép cá»a, cô đã lấy mình che, để chá»§ nhà không nhìn thấy mình là m má»™t động tác khác.
- Em chà o anh! Em là Hồng Nguyệt bên công ty BCD. Gá»›m, gặp anh khó thế. Lúc nà o cÅ©ng khách - Cô tươi cưá»i trong má»—i câu, má»—i tiếng.
- Có việc gì thế, cô Nguyệt? - Chá»§ nhà cÅ©ng tươi cưá»i há»i lại.
- Thì có cần anh, em má»›i đến và o giá» nà y chứ! Mấy năm trước, em đã gặp má»™t lần, lúc anh còn ở dưới quáºn. Nhanh tháºt…
Hồi ấy, cái mặt gầy Ä‘en, hai gò má cao, lưỡng quyá»n cao, trông Sán như gã thợ rèn, suốt ngà y bên bếp lò. Bây giá», trông đầy đặn hÆ¡n, đỡ Ä‘en hÆ¡n.
- Anh chả thay đổi gì cả. Vẫn là ngưá»i đà n ông phong độ, cưá»ng tráng.
- Cô cứ khen thế! Sắp già đến nơi rồi!
Cô gái chăm chăm nhìn lên đầu anh, như chợt phát hiện ra Ä‘iá»u gì:
- Chết tháºt! Äầu anh có tóc bạc rồi kia à ? - Vừa nói, cô vừa đứng lên, bước nhanh đến bên anh, lùa bà n tay búp măng và o má»› tóc thấp thoáng sợi bạc ấy, cầy xá»›i tung lên - CÅ©ng nhiá»u sợi bạc đấy anh ạ! Em nhổ cho nhá»›!
Khá»§yu tay cô tì lên vai, mà có cảm giác như cả thân thể cô Ä‘ang đè nặng lên ngưá»i Sán. Hai tay cô cứ vần vò cái đầu, giỠđã rối bù lên như tổ quạ.
Mà cũng chả cần đến thế!
Khi ngưá»i phụ nữ chá»§ động cầm tay anh, hay cố tình chạm và o cÆ¡ thể anh, thì đó là tÃn hiệu báo rằng, há» sẵn sà ng má»i anh ăn thân máºt, và sau đó sẵn sà ng má»i anh… ngá»§ thân máºt nữa cÆ¡. Äằng nà y, những cá» chỉ, động tác ấy thì khác nà o "má»i anh xÆ¡i miếng cÆ¡m lam, cá»§a em cô gái áo chà m ". Chỉ hÆ¡i xoay ngưá»i trên chiếc ghế quay, mặt Sán đã vùi và o bá»™ ngá»±c đẫy đà cá»§a cô gái. Cô cúi hẳn ngưá»i xuống cho anh ta đỡ phải nghển cổ lên. Sán Ä‘ang định báºt cái nịt vú rất chặt lên, lại vá»™i đấy cô ra:
- Äể anh cà i cá»a đã!
Cô gái cưá»i khúc khÃch, ra ý bảo anh trẻ con to xác cứ yên trà hà nh động Ä‘i, không phải lo:
- Em cà i cá»a rồi!
Sán háu ăn như đứa trẻ nhà quê cai sữa muá»™n, đón mẹ vá» chợ, láºt ngay yếm mẹ lên tù đầu ngõ, tợp mấy cái cho đỡ nhá»› đã. Tay anh ta lần xuống thì Nguyệt dá»— dà nh:
- Chịu khó nhịn lúc nữa. Ta đi đâu cho thoải mái. Tội gì anh!
Anh ta đứng lên, ôm riết tấm thân hôi hổi, chặt đến ná»—i xương cô kêu răng rắc, sau đó là má»™t cái hôn dà i. rồi má»›i chịu rá»i nhau. Há» cùng vuốt lại áo quần, tươi cưá»i trước kẻ sau rá»i khá»i phòng là m việc.
Cơ quan vắng tanh. Sán quay lại:
- Äi đâu em?
- Em theo anh, góc bể chân trá»i nà o cÅ©ng Ä‘i!
Sán chạy xe chầm cháºm. Cô gái vè vè bám theo.
HỠđổ bá»™ và o má»™t nhà nghỉ. Sán vừa cẩn tháºn chốt cá»a láºp túc bế thốc cô lên giưá»ng. Anh ta chẳng lạ gì những cô ca ve. Nhưng đấy là chuyện đực cái đơn thuần. Xong việc là quên ngay. Còn đây là má»™t con ngưá»i xã há»™i, có má»™t vị trà xã há»™i hẳn hoi, nhan sắc hẳn hoi. Nó không chỉ là chuyện sinh lý đơn thuần, mà còn là chuyện tâm lý, có thể trò chuyện như hai con ngưá»i xã há»™i, dù biết ngưá»i kia Ä‘ang lợi dụng mình.
Anh nhá»› lần gặp Hồng Nguyệt mấy năm trước, khi cô đến là m thá»§ tục thuê văn phòng trụ sở công ty. Lần ấy, cô ta trẻ trung, bén lẽn, lá»… phép trình hồ sÆ¡, giấy tá» là m thá»§ tục hà nh chÃnh cần thiết. Sau khi đưa xong giấy tá», cô ta đưa bằng cả hai tay má»™t chiếc phong bì:
- Công ty cháu có chút quà biếu chú!
Bây giá», vẫn là má»™t cô gái - vì chưa lấy chồng - nhưng tháºt ra đã là má»™t ngưá»i thiếu phụ thạo việc, lõi Ä‘á»i. Äã biết dùng vốn tá»± có cho công việc. Hiển nhiên là để giải quyết công việc, công ty phải chi phà giao dịch, chi phà ngoại giao. Việc lá»›n chi phà nhiá»u, việc nhá» chi phà Ãt. Luáºt chÆ¡i nó như thế. Kẻ nà o không biết luáºt chÆ¡i sẽ bị loại. Còn những kẻ nhân danh bất cứ Ä‘iá»u gì, vá»›i bất kỳ lý do gì, trong bất kỳ hoà n cảnh nà o không thừa nháºn luáºt chÆ¡i nà y, mặc dù chÃnh hắn cÅ©ng tham gia luáºt chÆ¡i ấy, được hưởng lá»›n từ luáºt chÆ¡i ấy, má»™t cách tà n bạo nhất, khốn nạn nhất, thì đó là những kẻ đê tiện nhất, vô lương tâm nhất, vô liêm sỉ nhất.
Hồng Nguyệt, tất nhiên đã nháºn cá»§a công ty mình má»™t khoản kinh phà cần thiết. Nếu có má»™t cách gì đó để không phải dùng tá»›i nó thì, dÄ© nhiên cô ta được hưởng.
Hợp lý hÆ¡n, phổ biến hÆ¡n là chỉ dùng má»™t phần kinh phà đó. Cái phần đó lá»›n bằng ngần nà o là tuỳ thuá»™c và o mối tương tác giữa ngưá»i nháºn và ngưá»i đứa, miá»…n là phải đạt được yêu cầu cá»§a ngưá»i cấp kinh phÃ.
Vụ nà y lá»›n lắm. Cô cần được văn phòng Kiến trúc sư Trưởng thà nh phố giá»›i thiệu má»™t địa Ä‘iểm nà o đấy trong mênh mông đất Thanh Hoa nà y, thuê là m nhà xưởng sản xuất trong năm mưá»i năm. Những việc tiếp theo lại là chuyện khác, vá»›i các Ä‘iểu kiện khác, vá»›i những chi phà khác. Bây giá», cần có trong tay má»™t địa Ä‘iểm vá» báo cáo vá»›i sếp đã.
Sau khi đã no chầy nẩy nước, Sán nằm thở dốc.
Nguyệt nháºn xét:
- Xem ra ông anh cÅ©ng hăng hái lắm, em không ngỠđấy. Chắc bà chị phó chá»§ tịch Quáºn mải mê phấn đấu không chăm sóc chuyện chăn gối, nên ông anh má»›i máu chiến thế phải không?
Sán gáºt gáºt đầu thoả mãn:
- Chuyện, l… lạ, cá tươi mà !
Nguyệt tát yêu và o má Sán:
- Nà y, em biết mặt vợ anh rồi, cũng xinh đấy chứ?
- Không nhắc đến ngưá»i ấy ở đây.
Ngà y hôm sau Nguyệt đến Ä‘iểm hẹn. Sán dẫn cô Ä‘i thá»±c địa. Biết mặt ngang mÅ©i dá»c mảnh đất rồi, há» lại đưa nhau và o nhà nghỉ để… là m việc. Sau cái hôn riết trước lúc chia tay, cô nhét và o túi anh chiếc phong bì đựng má»™t táºp đô la. Sán vá» là m mặt giáºn:
- Æ hay, anh lấy cá»§a em là m gì?
- Không phải của em mà là của công ty. Chuyện anh em mình là chuyện tình cảm, vô giá. Em muốn bù đắp cho anh những gì mà chị ấy không là m được.
Sán không thể biết rằng, đó chỉ là má»™t ná»a số tiá»n cô nháºn từ công ty.
Bây giá» nhiá»u quan chức cao cấp giầu lên nhá» nằm trong bá»™ máy liên quan đến nhà đất; nhiá»u công chức phất lên nhá» mua được đất bạn bè nhượng lại. Những mảnh đất chó ỉa, đến lúc công bố quy hoạch mở đưá»ng, nghiá»…m nhiên trở thà nh mặt phố, là m chá»§ sở hữu nó phất lên như diá»u, nhất là các quan chức cấp thà nh phố, cấp đầu ngà nh, phó ngà nh, các trưởng phó phòng, các chuyên viên.
Các vị thuê thiết kế, mô phá»ng các toà biệt thá»± cá»§a ngưá»i Pháp xây dá»±ng từ đầu thế ká»· XIX, nhưng hiện đại hÆ¡n ở kết cấu, ở trang thiết bị ná»™i thất, ở tiện nghi sá» dụng. CÅ©ng mái ngói Tây đấy, nhưng tháºt ra là mái bê tông. Ngói chỉ dán bên ngoà i, vừa tạo dáng, vừa tạo mầu sắc nên vừa đẹp, vừa bá»n, vừa sang trá»ng. Thợ không còn phải tỉ mẩn, luồn từng sợi dây thép và o rốn má»—i viên ngói, buá»™c chặt nó xuống li tô, phòng khi gió giáºt tốc mái. CÅ©ng không còn lo ngói vỡ phải thay, mấy năm lại phải đảo má»™t lần, cÅ©ng chả còn phải lo dá»™t từ nóc dá»™t xuống. Mặc dù bây giá», chả có mấy nhà cÆ¡ quan không dá»™t từ nóc dá»™t xuống.
Cả thà nh phố lên cÆ¡n sốt. Bắt đầu là sốt đất. Tiếp đến là sốt xây dá»±ng. Rồi phản ứng dây chuyá»n sang sốt sắt thép, sốt xi măng, sốt gạch ngói, sốt giá thì công.
Cả thà nh phố lên đồng. Ná»a dân thà nh phố Thanh Hoa nà y nháºp đồng.
Những ngôi nhà ngất ngưởng cao, ngất ngưởng đẹp. Äẹp như cung Ä‘iện trong chuyện cổ tÃch, má»c nhanh như thần thoại. Thanh Hoa có những đưá»ng phố, biệt thá»± nối biệt thá»±, đẹp mê hồn, tối đến sáng trưng là hỠđã ở, hoặc cho ngưá»i nước ngoà i thuê. Nếu còn tối om là chá»§ nhân cá»§a chúng vẫn có nÆ¡i ở, xây để sẵn đấy thôi. Không phải chỉ cá»§a quan chức Thà nh phố nà y mà còn cá»§a các quan chức tỉnh khác, đợi hạ cánh an toà n sẽ vá». Nhiá»u vị không chỉ có má»™t ngôi biệt thá»± đâu. Không chỉ có má»™t trang trại đâu. Còn những lô đất ở đâu đó nữa. Bởi lẽ, đầu tư và o đất là lãi nhất trong giai Ä‘oạn nà y.
Quáºn Lâm Du cÅ©ng chạy được má»™t khu đất cho mình. Danh nghÄ©a là để xây dá»±ng má»™t quần thể gồm nhà văn hoá, trung tâm thể dục thể thao vá»›i nhà thì đấu bể bÆ¡i ngoà i trá»i, sân bóng đá mi ni và các khu phụ trợ. Cuối cùng, chỉ có nhà văn hoá là xong. Phần còn lại tháºt ra chỉ là dá»± án. Không có kinh phÃ, không gá»i được chá»§ đầu tư, không đơn vị nà o, cá nhân nà o góp vốn… Äá» nghị thà nh phố cho chuyển mục Ä‘Ãch sá» dụng.
Lý do tháºt chÃnh đáng. Không chê và o đâu được. Thà nh phố OK liá»n. Nói thì nhanh, thì đơn giản thế. Nhưng cuá»™c Ä‘á»i thì không quá phức tạp, nhưng cÅ©ng không quá đơn giản đâu. Äừng có mà già u trÃ… tưởng bở.
Công việc nà y thuá»™c phó chá»§ tịch quáºn phụ trách xây dá»±ng và quy hoạch đô thị.
Trong số nữ quan chức cao cấp quáºn và thà nh phố Thanh Hoa thì Thanh Diệu vợ VÅ© Sán được khen là hoa khôi… Trẻ nhất đã là má»™t Ä‘iểm nổi báºt. Nhưng má»™t ngưá»i vừa trẻ, vừa xinh, vừa có duyên mà là m đến phó chá»§ tịch Uá»· ban nhân dân quáºn là hiếm hoi.
Nhìn gương mặt xinh xắn đáng yêu cá»§a cô, không Ãt không muốn nhìn lại. Những buổi há»p, dù cấp nà o, cô Ä‘i dá»± cÅ©ng thế. Ngay láºp tức, cô trở thà nh khối nam châm hút má»™t nhóm ngưá»i đứng xung quanh. Nói chuyện vá»›i má»™t phụ nữ vừa xinh, vừa có duyên là điá»u thú vị vá»›i bất kỳ ai kể cả ngưá»i cùng giá»›i. Äã có lần, nhiá»u ngưá»i cùng nghe má»™t chị đã có tuổi nói vá»›i các chị khác: "Con Diệu nó đến kìa, ra vá»›i nó Ä‘i, kẻo cánh nam giá»›i lại xúm xÃt lại bây giá». Vì thế, chưa ai thấy cô đứng vá»›i má»™t ngưá»i khác giá»›i, trừ má»™t lần phá»ng vấn truyá»n hình. Hình như má»i ngưá»i Ä‘á»u ngầm thoả thuáºn, không cho bất kỳ má»™t ngưá»i đà n ông nà o trò chuyện riêng vá»›i cô, cho dù ngưá»i ấy có là bà thư Thà nh uá»· Ä‘i nữa. Rằng ở những chá»— ấy, cô phải là tà i sản chung cá»§a má»i ngưá»i, để ai cÅ©ng được ngắm cô má»™t tÃ, chà o há»i cô má»™t câu.
Cô là bông hoa lạ giữa chốn quan trưá»ng.
Ngưá»i ta yêu quý cô, trước hết, bởi công việc cô đảm trách hoà n thà nh tốt, rồi má»›i đến vẻ duyên dáng.
Nếu chỉ có cái thứ hai, chưa chừng đã bị dè bỉu: "Cô nà y lên bằng vốn tá»± có, chứ giá»i giang gì".
Mấy năm trước, khi còn là m trưởng phòng Tà i chÃnh Quáºn, nhiá»u anh chị lá»›n tuổi đã bảo: "Con bé nà y còn lên!" Bây giá», là m phó chá»§ tịch phụ trách xây dá»±ng và quản lý đô thị, chưa được ná»a nhiệm kỳ, ngưá»i ta lại bảo: "Cô nà y còn lên nữa!"
Lâm Du là quáºn má»›i được thà nh láºp từ má»™t huyện ven ná»™i Thanh Hoa nên tốc độ sốt đất, sốt xây dá»±ng cao hÆ¡n hẳn các quáºn khác. ChÃnh sách đối vá»›i quáºn có nhiá»u ưu đãi hÆ¡n so vá»›i huyện. ÄÆ°á»ng sá sẽ phải trải nhá»±a hay bê tông chứ không thể để đưá»ng đất, đưá»ng đá thế nà y. Äiện chiếu sáng sẽ là m bừng lên má»i con đưá»ng. Äất ở đất canh tác, bá»—ng chốc được giá. Dân ná»™i thà nh cÅ© đổ vá» mua đất là m nhà nghỉ cuối tuần. Khu đất còn lại, thà nh phố đã đồng ý cho chuyển đổi mục Ä‘Ãch sá» dụng. Nhưng là m gì đây là chuyện phải bà n.
Chưa có ý kiến chÃnh thức, chưa có ai trong ban lãnh đạo Quáºn phát ngôn má»™t câu gì. Nhưng trong suy nghÄ© cá»§a má»i ngưá»i Ä‘á»u có chung má»™t lá»i giải đáp: chia cho cán bá»™ là m nhà . Còn trong câu chuyện hằng ngà y thì nó là đỠtà i nóng bá»ng trên cá»a miệng má»i ngưá»i.
Không phải chỉ trong giá»›i công chức Quáºn nà y mà còn là cá»§a thà nh phố, và cả Trung ương nữa.
Äiện thoại đến cho chị chỉ thế nà y thôi: "Cô Diệu Æ¡i (hoặc đồng chà phó chá»§ tịch Æ¡i!), chuyện phân đất còn lại cá»§a khu văn hoá thế nà o, đến đâu rồi?" Chỉ bâng quÆ¡ thế thôi, chỉ là má»™t lá»i há»i thăm, nhưng chị phải hiểu, đó là má»™t… lá»i nhắn gá»i, má»™t đỠnghị, má»™t yêu cầu tuỳ theo mối quan hệ, địa vị cá»§a ngưá»i gá»i mà chị phải có má»™t thái độ ứng xá» cho phải phép.
Thanh Diệu há»p vá»›i các trưởng phòng chức năng do chị phụ trách để nghe há» tham mưu. Trưởng phòng Xây dá»±ng phát biểu rất hăng hái:
- Cả nước xây dá»±ng, cả thà nh phố xây dá»±ng, nhà nhà xây dá»±ng, ngưá»i ngưá»i xây dá»±ng, không lẽ quáºn ta ngồi nhìn?
Trưởng phòng Äăng ký kinh doanh:
- Äây là cÆ¡ há»™i ngà n năm có má»™t. Chúng ta phải tranh thá»§ để cải thiện Ä‘iểu kiện nhà ở cho các cán bá»™ chá»§ chốt cá»§a quáºn.
Trưởng phòng Tà i chÃnh:
- Thà nh phố cấp đất cho Quáºn ta rồi. sá» dụng thế nà o là việc cá»§a ta.
Diệu báo cáo vá»›i chá»§ tịch. Chá»§ tịch bảo chị sang báo cáo vá»›i bà thư Quáºn uá»· xin chá»§ trương đã. Diệu do dá»±. Bản thân mình phải có chÃnh kiến đã chứ. Nếu anh ấy há»i: "Thế ý kiến bên chÃnh quyá»n thế nà o" thì nói sao? Chị do dá»± còn bởi bấy lâu nay, Diệu vẫn cố tránh những cuá»™c là m việc tay đôi vá»›i bà thư Quáºn uá»·.
Diệu phải giải quyết hà ng loạt thá»§ tục hà nh chÃnh đối vá»›i các cÆ¡ quan chức năng thà nh phố và mấy quan chức thà nh phố. Trong cÆ¡ chế xin- cho nà y, không ai cho không ai cái gì, dù đó là cá» thưởng hay tấm huân chương niên hạn cho đơn vị, nữa là xin đất. Chưa bao giá» câu tục ngữ tấc đất tấc và ng lại đứng như bây giá». Cho nên xin - cho đất, lắm chuyện hay báºc nhất. Việc gì cÅ©ng cần thá»i gian, công sức và "kinh phÃ", mà đá»u không có chứng từ hợp pháp, kể cả chứng từ viết tay, để bôi trÆ¡n bá»™ máy hà nh chÃnh. Việc gì cÅ©ng cần có mối quan hệ thân quen. Nhưng nhiá»u khi vì thân quen mà đâm ra khó vì cà ng quen cà ng lèn cho Ä‘au, hoặc ngược lại, vì quen nên lại ngại không dám ra giá, thế là cứ dá»n dứ má»›i khổ. Nháºn "kinh phÃ" cá»§a ngưá»i quen thì ngại, mà không nháºn thì tiếc, việc gì cÅ©ng cần sá»± có mặt cá»§a Diệu, Chị viết thư tay, xưng em vá»›i tất cả những ngưá»i hÆ¡n tuổi, ở thà nh phố đã đà nh, ở cả Quáºn chị, dù cấp báºc dưới chị, có khi chỉ là chuyên viên, tháºm chà há» là cấp dưới cá»§a mình, miá»…n là há» hÆ¡n tuổi chị. NghÄ©a là chị vẫn giữ nguyên cách xưng hô, như hồi còn là má»™t chuyên viên cá»§a phòng Tà i chÃnh. Chị gá»i Ä‘iện, trước khi cán bá»™ cá»§a mình cầm thư tay đến. Việc lá»›n, việc trá»ng, việc nóng thì chị đến táºn nÆ¡i. Äà ng hoà ng, tá»± tin, chị gõ cá»a. Không to không mạnh như nam giá»›i, những cÅ©ng không rụt rè như các cô gái phải đến chốn công đưá»ng. Chá»§ nhà chưa quen biết, Ä‘á»u có cảm tình ngay khi chị xuất hiện trước cá»a, vá»›i lá»i chà o như đã thân quen. Äá»c tấm danh thiếp chị đưa, nghe chị trình bà y ná»™i dung công việc rõ rà ng, mạch lạc, nhìn mắt chị cưá»i như hoa, nhìn miệng chị cưá»i thÆ¡m như quả chÃn đầu mùa, ai cÅ©ng thấy phải táºn tình giải quyết tháºt nhanh cõng việc để tá» ra mình rất thiện ý. Vá»›i những ngưá»i từng quen biết, vừa nói xong câu cuối cùng, chị đứng dáºy, hÆ¡i ngả ngưá»i vá» phÃa chá»§ nhà , tay phải đặt lên tay chá»§ nhà : "Anh (hay chị, hoặc bạn) cố gắng giúp em (mình) sá»›m nhé. CÆ¡ quan có chút quà gá»i là …". Tay phải vẫn còn nắm tay chá»§ nhà , tay trái đã đặt chiếc phong bì trước mặt há», lại cầm quyển sổ cá»§a há», hay chÃnh công văn, giấy tá» cá»§a mình, ý tứ đặt lên che chiếc phong bì kia. Äến lúc ấy, chị má»›i thẳng ngưá»i lên.
- Từ đây, có việc gì, anh cứ gá»i cho anh…- chị chỉ ngưá»i cán bá»™ Ä‘i cùng - há»™ em. Cám Æ¡n anh nhiá»u".
Nếu phòng có nhân viên khác là m việc, hoặc với những ai gặp lần đầu, chị chỉ là m những động tác cắn thiết như vừa tả, vẫn nói những câu cần nói, trừ câu "cơ quan có chút quà …".
***
Văn phòng Kiến trúc sư Trưởng thà nh phố Thanh Hoa.
Giá» là m sáng, má»›i 11 giá».
Giá» là m chiá»u, má»›i 4 giá», các nhân viên đã sá»a soạn đồ mừng. Các nữ nhân viên đánh lại môi, kẻ lại mắt, thoa chút phấn lên má, thay đôi dép siêu nhẹ Ä‘i trong phòng bằng đôi dép cao gót mÅ©i nhá»n như tên lá»a sắp rá»i bệ phóng. Há» kéo nhau Ä‘i ăn mừng nhà má»›i thá»§ trưởng, hoặc anh bạn, cô bạn cùng phòng, nhưng có vợ hay chồng giữ má»™t chức vụ kha khá bên cÆ¡ quan khác, hoặc chỉ là cán bá»™ bình thưá»ng không chức tước gì, cá»§a má»™t cÆ¡ quan mà thiên hạ vẫn gá»i chệch Ä‘i là hải tặc, thì vá»›i rất nhiá»u ngưá»i trong há» cÅ©ng không oan. Và rất nhiá»u cÆ¡ quan khác, chẳng dinh dáng gì đến kinh tế.
Chiến dịch chạy đất ở thà nh phố nà y đã đổi Ä‘á»i bao nhiêu ngưá»i ở phòng Quy hoạch nà y.
Hai cô bạn thân to nhá»:.
- Mà y định mừng sếp cái gì đây?
- Tao chưa biết mừng gì?
- Thì phong bì thôi!
- Bao nhiêu?
- Tuỳ tiá»n biện lá»…, chứ biết bao nhiêu cho vừa!
- Thôi tao vá»›i mà y thống nhất năm trăm nhé! Mạt hạng rồi đấy chị ạ, ngượng tháºt!
- Chả việc gì phải ngượng.
- Ngượng chứ! Phong bì ngưá»i ta phải gấp ba bốn thế nà y.
- Bì thế nà o được vá»›i ngưá»i ta!
Những ngưá»i khác, không ai há»i nhau những việc thế nà y. Há» lặng lẽ là m theo kiểu cá»§a há», vì mục Ä‘Ãch yêu cầu cá»§a há», chỉ há» biết phải "Ä‘i" bao nhiêu. Tối hôm trước Hạnh Ngân phó trưởng phòng nà y nói vá»›i chồng:
- Anh cho em chai rượu, mai mừng nhà mới sếp.
- Trong tá»§ rượu ấy, thÃch chai nà o thì mang Ä‘i mà mừng. Nhà nà y, rượu chỉ biếu chứ có uống đâu mà giữ.
- Em chả biết chá»n chai nà o cả.
- Em ngá»› ngẩn quá! Thì phải nói xem mừng ai, mừng kiểu gì, hiếu hỉ hay tạ Æ¡n, hay nhá» vả. Má»—i kiểu tương ứng vá»›i má»™t loại. Nói loại, không phải là loại rượu ta hay rượu Tây hoặc rượu thuốc, mà là loại tiá»n. Rượu nà o tiá»n ấy… Là m công chức thá»i nay không hiểu Ä‘iá»u ấy thì há»ng việc.
Chị vợ gắt:
- Ai chả biết mà anh phải giảng giải, cứ như giảng cho con gái mới đi là m ấy. Em chỉ cần biết trong tủ rượu của anh, chai nà o quý nhất, giá bao nhiêu, thế là đủ.
- ÄÆ°á»£c rồi, nhưng thá»§ trưởng em thÃch nhóm rượu nà o?
- Lại còn nhóm rượu nữa cơ à ?
- Chứ sao? Có hai nhóm: rượu Tây và rượu Trung Quốc!
- Hình như lão thÃch rượu Trung Quốc.
- Sao em biết?
- Thì đã có lần hắn khoe, có ngưá»i biếu hắn chai Mao Äà i.
- ÄÆ°á»£c rồi! Äây em mang chai nà y Ä‘i. Nhưng phải giải thÃch cho hắn biết, chứ không biết chữ Trung Quốc như thằng cha cÆ¡ quan anh, Ä‘i mua má»™t loạt áo phông có chữ Trung Quốc vá» biếu các cô cùng phòng, chúng nó cưá»i phá lên - "Chúng mà y cưá»i gì? Bất lịch sá»±. Tao mua táºn Bắc Kinh mang vá», cá»§a má»™t đồng, công má»™t nén, không cảm Æ¡n lại còn cưá»i. Cưá»i cái gì?" - "Thì chúng em cảm Æ¡n sếp rồi thôi. Nhưng nói tháºt; chúng em không mặc đâu" "Vì sao, nói ngay, không tao Ä‘áºp chết ăn thịt bây giá»". Cả bá»n thấy sếp vừa tức vừa đùa, tức là tức tháºt, nhưng phải kèm đùa cho nó đỡ ngượng. Má»™t cô, cố mắm môi mắm lợi lại để nhịn cưá»i: "Báo cáo sếp, ba chữ nà y có nghÄ©a là mỳ ăn liá»n ạ! Còn đây là tên cá»§a thứ mì ăn liá»n ấy!" Cả phòng cưá»i chảy nước mắt. Sếp chữa ngượng " Thôi, tao xin lại, để mang vá» quê cho bá»n trẻ. Lần sau Ä‘i tao Ä‘á»n". Bá»n ranh vẫn không tha: Biết bao giỠđến lần sau hả sếp, thôi trưa nay, sếp dẫn chúng em Ä‘i khao, mừng vá» nhà an toà n, không bị con HIV nà o nó bám theo là được rồi!".
- Gá»›m, ở cÆ¡ quan, chắc anh cÅ©ng thÃch buôn dưa lê lắm nhỉ! Thế tóm lại đây là rượu gì? Giá bao nhiêu?
- Em giảng cho sếp em nghe. Trung Quốc có ba loại rượu nổi tiếng hÆ¡n cả, xếp theo thứ tá»± như sau: Nhất là "NgÅ© lương dịch ", tức là thứ nước tinh chất cá»§a năm loại lương thá»±c quý. Thứ hai má»›i đến Mao Äà i, thứ ba là "Kiếm Nam Xuân ". Äây là chai "NgÅ© lương dịch ".
- Bao nhiêu tiá»n?
- Bây giỠvô giá.
- Tức là em không phải thanh toán chứ gì?
- Anh chồng lừ mắt:
- Chai rượu nà y tÃnh ra tiá»n Việt cÅ©ng cỡ hai triệu rưỡi!
Chị hà há»ng mang Ä‘i, yên tâm là món quà nà y vừa độc chiêu, vừa có giá. Chị không biết, mà là m sao biết được anh Sán cÅ©ng phó trưởng phòng như chị lại mang Ä‘i má»™t cái phong bì, má»ng thôi, trong ấy có những tá» giấy cÅ©ng má»ng thôi, mà nếu lấy ra, giÆ¡ lên rồi thả cho nó rÆ¡i xuống, thì nó sẽ rÆ¡i đúng y sì câu thÆ¡ nổi tiếng cá»§a Trần Äăng Khoa: "Tiếng rÆ¡i rất má»ng như là rÆ¡i nghiêng".
Chỉ có Ä‘iá»u, má»™t bên là chiếc lá Ä‘a Côn SÆ¡n, má»™t bên là những đồng đô la Mỹ.
Bởi, đây thực chất là một cuộc chạy đua và o chức trưởng phòng.
Trưởng phòng là má»™t anh sắp vá» hưu. Cả hai váºn động viên ma ra tông phó trưởng phòng cứ cho là khả năng lên trưởng phòng ngang nhau. Cùng là đảng viên nà y, cùng có bằng đại há»c đúng chuyên ngà nh nà y. Chá»n ai là chuyện chạy Ä‘ua ngầm. Nhưng nói chạy Ä‘ua cÅ©ng còn chưa cụ thể, phải nói toẹt ra, thá»±c chất là má»™t cuá»™c đấu giá. Nhưng đấu giá còn biết nó ra giá sà n bao nhiêu, nếu mình trên tiá»n nó thì mình thắng. Äằng nà y là đấu giá ngầm má»›i khó. Thế là những dịp như thế nà y, khánh thà nh nhà má»›i nà y, tết nguyên đán nà y, sinh nháºt nà y… Äấy là lệ thưá»ng, là thông lệ. Sếp trưởng phòng Quy hoạch còn thân máºt má»i cả phòng và o nhiá»u dịp khác nữa: Mừng thượng thá» mẹ nà y, giá»— bố nà y, đám cưới bạc nà y, ăn đầy cữ cháu nà y, sinh nháºt cháu Ä‘Ãch tôn nà y, Ä‘i công tác nước ngoà i vá» nà y, con và o đại há»c nà y, "rá»a xe" ô tô má»›i táºu nà y… Những cuá»™c nà y, các anh em khác trong phòng thì đại loại cÅ©ng như hai cô bạn thân kể trên. Còn vá»›i Ngân và Sán thì phải đấu giá thôi. Thá»i buổi nó thế. Luáºt chÆ¡i nó thế. Äố ai là m khác được?
Hai phó trưởng phòng thì nhau chạy ngầm. Chưa qua ngà y lá»… trá»ng nà y đã đến ngà y lá»… trá»ng kia. Mưá»i mấy ngà y trong năm chứ Ãt gì. Nhưng ngoà i những ngà y lá»… trá»ng, còn có bao ngà y cÅ©ng phải lá»… lạt gì mà cÅ©ng ra vấn Ä‘á». Và dụ, con sếp và o đại há»c. Hôm nay hÆ¡n chục anh em trong phòng quây quần trong ngôi nhà năm tầng khang trang chỉ má»›i trông đã thÃch mắt. Chá»§ đón khách và o nhà . Tiết mục mừng nhà má»›i xong, má»i ngưá»i và o mâm. Hồng VÄ©nh, má»™t tay thanh niên đẹp trai, rõ là ngưá»i thông minh, láu lỉnh há»i bà chá»§:
- Chị Æ¡i, em há»i khà không phải, sao nhà mình vẫn dùng máy Ä‘iá»u hoà là nghÄ©a là m sao?
Vợ sếp cÅ©ng là cán bá»™ công chức như ai - ngÆ¡ ngÆ¡ má»™t tà rồi há»i lại:
- Thế chả dùng Ä‘iá»u hoà thì dùng gì? Bao nhiêu quạt bà n, quạt cây, quạt tưá»ng chị Ä‘em cho nhà quê hết rồi.
Các cán bá»™ phòng, không hiểu thằng cha láu lỉnh há»i thế là nghÄ©a là m sao. Má»™t ngưá»i, ra cái Ä‘iá»u liá»n chị, mắng:
- Nhà thế nà y chả dừng Ä‘iá»u hoà thì dùng quạt mo chắc hả cái thằng… Bá»m kia?
Äến lúc ấy, cái tay bị gá»i là thằng Bá»m, mắt tỉnh bÆ¡ má»›i ngÆ¡ ngÆ¡ nói:
- Thì em cứ tưởng, các cụ ta ngà y xưa, nói câu gì chả đứng nén má»›i há»i váºy.
Cái báºc liá»n chị kia há»i dồn:
- Thế các cụ bảo gì mà mà y bảo sai với chả đúng?
Nó thủng thẳng:
- Các cụ bảo: Äẻ con khôn mát… ngưá»i rưá»i rượi, đẻ con dại thảm hại cả… ngưá»i! Thế nên em tưởng sếp bà có con và o đại há»c thì không cần Ä‘iá»u hoà cÅ©ng mát lắm rồi.
Vấn đỠlà ở chá»— khi Ä‘á»c đến tiếng "mát" anh ta ngừng lại má»™t tÃ, rồi đến tiếng "cả" cÅ©ng lại ngừng má»™t chữ như ngần ngừ, rồi Bá»m má»›i Ä‘á»c tiếp tiếng "ngưá»i", nên ai cÅ©ng nháºn ra, thế và o tiếng "ngưá»i", ấy lẽ ra phải là tiếng khác cÆ¡, rất tục cÆ¡, nên má»i ngưá»i Ä‘á»u cưá»i.
Má»™t chị mắng yêu "thằng phải gió". Tháºt ra công tá» con sếp đã phải là m lại toà n bá»™ há»c bạ phổ thông trung há»c để du há»c tá»± tức đại há»c Ôxtrâylia. Bởi con sếp há»c kém tất cả các môn, trừ giáo dục thể chất và đã trót nghiện hút, chÃch choác rồi. Bây giá» phải tách ra khá»i đám bạn xấu để cách ly. Là m lại há»c bạ, không có nghÄ©a là anh phải đến từng giáo viên bá»™ môn, giáo viên chá»§ nhiệm xin má»™t Ä‘iểm trung bình khác, má»™t lá»i phê khác, chữ ký khác. Có ngưá»i lo trá»n gói cho anh, kể cả chữ ký giám hiệu, dấu đỠđà ng hoà ng. Äây là má»™t việc là m nhân đạo thay đổi môi trưá»ng xã há»™i và giáo dục. Ai cÅ©ng sẵn lòng giúp đỡ.
Trong khoảng trên dưới má»™t năm, cái tá»§ rượu nhà Ngân hết nhẵn, chá»§ yếu chạy và o tá»§ rượu nhà sếp trưởng phòng. Còn két sắt đựng các loại tiá»n và kim loại quý cá»§a nhà anh Sán vÆ¡i Ä‘i bao nhiêu, ta không thể biết. Cho đến lúc kiến trúc sư trưởng ra quyết định bổ nhiệm trưởng phòng, má»i ngưá»i má»›i ngã ngá»a. Ai thắng trong cuá»™c đấu giá chức trưởng phòng quy hoạch trên?
Chịu chứ gì! Thưa, chị Ngân ạ! Ai bảo vô lý? Nếu có sốt ruá»™t thì xin hãy sốt ruá»™t má»™t cách bình tÄ©nh để cán bá»™ tổ chức giải thÃch.
Má»™t là , quy trình đỠbạt cán bá»™ ở đâu thá»±c hiện hoà n toà n đúng theo quy chế dân chá»§ cÆ¡ sở. NghÄ©a là có lấy phiếu thăm dò. Cứ cho là phiếu hai bên ngang nhau Ä‘i, thì tiếng nói ngoà i lá phiếu cá»§a trưởng phòng, giá»›i thiệu ngưá»i kế nhiệm mình, dứt khoát phải có trá»ng lượng hÆ¡n, hÆ¡n gấp mấy lần lá phiếu cá»§a má»™t cán bá»™ khác trong phòng. Nếu váºy, thì chắc là cán cân đã nghiêng vá» Sán.
Nhưng việc đỠbạt cán bá»™ và o bất kỳ má»™t phòng nà o, chưa nói đó là cái phòng vô cùng quan trá»ng trong thá»i buổi cả thà nh phố, cả đất nước là má»™t công trưá»ng xây dá»±ng khổng lồ, thì hiển nhiên phải phụ thuá»™c và o nhiá»u nhân tố khác nữa. Trước hết là trưởng phòng Tổ chức. Không ai biết, đối vá»›i các vị ấy, chị Ngân - đã hết rượu rồi - sẽ chạy Ä‘ua bằng cái gì? Bao nhiêu cho má»—i lần đến nhà các vị trên? Chị còn nghÄ© ra được má»™t, à không, hai dịp nữa mà anh chà ng Sán chỉ vì không thông minh bằng nên không thể nghÄ© ra. Ấy là ngà y khai trưá»ng cá»§a các cháu và má»™t ngà y nữa cÅ©ng cá»§a các cháu - ngà y quốc tế thiếu nhi.
Hôm ấy, chị đến một lúc, nói mấy câu:
- Cháu ngoại bác, và o năm há»c má»›i, em cho cháu bá»™ sách giáo khoa và táºp vở viết. Có chút việc báºn, xin phép hai bác em vá».
Chủ nhà xuýt xoa:
- Gớm, chu đáo quá. Cháu cảm ơn cô đi!
Khách vá», con bé má»›i há»c lá»›p hai, mấy ngà y nữa má»›i lên lá»›p ba, giở đống sách vở ra xem, chợt kêu lên:
- Bà ơi bà , có cái phong bì nà y, cháu giở ra nhớ?
- ÄÆ°a bà xem nà o.
Bà giở ra, má»™t xếp lá Ä‘a mầu xanh lá mạ, đặc trưng cá»§a tiá»n Mỹ.
Ngoà i những chai rượu lấy cá»§a chồng, không thanh toán, chị Ngân cÅ©ng có má»™t quỹ Ä‘en riêng, mà đợt nà y chị má»›i huy động đến nó. Má»™t cô bạn thân có há»i, tổng cá»™ng hết bao nhiêu, chị chỉ cưá»i cưá»i:
- Của thiên trả địa, thu hồi vốn cũng nhanh thôi mà .
Còn khi Ä‘á»c quyết định cho cả phòng nghe thì má»i ngưá»i được thá»§ trưởng giải thÃch thế nà y: - Cả chị Ngân và anh Sán có khả năng là m trưởng phòng, tháºm chà anh Sán có Ä‘iểm mạnh hÆ¡n, vì là nam giá»›i nên khả năng xốc vác cao hÆ¡n. Nhưng… đây còn là là … chÃnh sách cán bá»™ nữ.
Tháºt, không gì vô tổ chức bằng công tác tổ chức cá»§a cÆ¡ quan nà y.
Tà i sản của ngudoc
20-10-2008, 05:23 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 10
Căn há»™ ba tầng ông bà Hoè mua ở trong má»™t ngõ hẹp, ô tô không và o được. Thế lại yên tÄ©nh. Không có vưá»n như nhà cÅ©. Các nhà đá»u dạng nhà ống. Tưá»ng nhà nỠáp sát tưá»ng nhà kia. Tầng má»™t là m phòng khách, chá»— để xe, giữa là cầu thang, phÃa trong cầu thang là phòng ăn, nhà bếp. Má»—i tầng có hai buồng.
Tầng hai là ông và bà . Những bà thưá»ng ở tầng má»™t, nhiá»u khi ngá»§ cÅ©ng ở đấy. Tầng ba là cha con Äại. Má»—i ngưá»i má»™t buồng. Vừa xinh.
Phòng nà o cÅ©ng có máy thu hình. Bà Phụng thưá»ng ngồi ở phòng khách, xem ti vi, Ä‘á»c báo, và nhìn ngưá»i qua lại, ngắm cảnh là m ăn buôn bán. Không biết từ bao giá» con ngõ nhá» nà y trở thà nh má»™t cái chợ nhá», có đủ khoai, Ä‘áºu, gạo, thịt cá, rau cá». Má»™t cô gái thưá»ng dá»±a nhá» xe đạp và o tưá»ng nhà bà , ngồi ghé nhá» dưới mái hắt bán gạo. Ngà y nà o cÅ©ng ngồi, cÅ©ng chà o há»i, lâu dần thà nh quen. Má»™t hôm trá»i mưa, gạo không bán được bao nhiêu, cô phiá»n bà , gá»i lại, hôm sau lại đạp xe ra bán nốt. Bà nhá»›, thá»i mình còn là cô máºu dịch viên cá»a hà ng lương thá»±c, suốt ngà y loay hoay đóng gói, bán hà ng. Äóng gói mất nhiá»u thá»i gian hÆ¡n là bán. Bởi phải đóng nhiá»u loại túi lẻ mà to nhất chỉ là mưá»i cân, cho đến má»™t cân. Gạo cÅ©ng thế, mà mì cÅ©ng thế. Khi thì gạo nếp (ngà y tết) khi thì gạo nở, khi thì gạo dÃnh, rồi thì tấm, bo bo, bá»™t mì, mì sợi… Bây giá» cả thúng gạo, hạt nà o hạt ấy nhá» mình, thon đầu, nõn nà , thÆ¡m tho, ngon mắt. Ngưá»i ta và các cô gái xinh xắn như những hạt gạo má»ng mà y hay hạt là vì thế. Bà Phụng xúc bà n tay và o thúng gạo. Mát rưá»i rượi. Vốc nắm gạo lên, hạt nà o hạt ấy trÆ¡n bóng, Ä‘á»u tăm tắp Ä‘uổi nhau chạy qua kẽ tay buồn buồn. Xoè bà n tay nhìn, vẫn sạch bong, nghe cả mùi nắng gió, mùi phù sa, mùi lúa lên đòng trong mùi gạo má»›i thoang thoảng. Không thấy má»™t hạt tấm, hạt gạo ná»a hay hạt thóc sót. Ngà y xưa Ä‘i Ä‘ong gạo, thấy hạt thóc sót bà lại nhặt đưa lên miệng, cắn má»™t đầu cho trấu lách ra, bá» hạt gạo và o thúng.
Bây giỠđố có tìm thấy. Bà thương quý hạt gạo, bà thương cô bé nông thôn vất vả, ngà y nà o cÅ©ng phải kẽo kẹt đạp xe mấy chục cây số, không bán hết lại kẽo kẹt đạp vá». Bà vẫn mua gạo cô. Nhưng bây giá» gạo ăn chả hết bao nhiêu, ngưá»i ta ăn thức ăn là chÃnh. Chỉ má»™t hai lưng cÆ¡m tẻ, cho ruá»™t đỡ nhá»› là được rồi. Má»™t hôm bà chá»§ động bảo cô gái:
- Bà cho cháu gá»i hà ng đấy.
Cô gái nhìn bà rưng rưng:
- Thế thì cháu đội Æ¡n bà quá! Cháu sẽ chở ra nhiá»u nhiá»u gá»i bà , để bán dần, rồi còn tìm thêm cái gì bán, kiếm đồng rau đồng quà cho cháu ở nhà .
Không hiểu sao hôm nay không thấy cô gái ra. Ngưá»i mua quen lại đến. Bà bán há»™ được mấy chục cân.
Hôm sau, hôm sau nữa, cô gái vẫn chưa ra. Chá»— gạo gá»i, bà đã bán hết nhẵn. Thì ra cô bị cảm. Khổ thân.
Cầm tiá»n bà đưa, cô cảm Æ¡n rối rÃt:
- Cháu biết lấy gì Ä‘á»n Æ¡n bà đấy?
Mấy hôm sau, bà bảo cô:
- Bà bán hà ng cho cháu được đấy - Bà không để lá»™ cho nó biết, ngà y xưa bà cÅ©ng từng bán gạo máºu dịch - nhưng ngưá»i Nhà nước, ăn lương Nhà nước thá»i ấy khác chứ - Nà y bà há»i tháºt nhá»›. Những lúc vắng khách, cháu cứ để bà trông hà ng, bán hà ng. Còn cháu thì giúp bà dá»n dẹp, lau chùi nhà cá»a… có được không? Bà sẽ bồi dưỡng tá» tế.
Cô bé mừng quá:
- Thế thì cháu đội Æ¡n bà suốt Ä‘á»i. Cháu không lấy tiá»n cá»§a bà đâu. Bà giúp cháu thế nà y, coi cháu như con cái trong nhà rồi còn gì.
- Không, bà sẽ bồi dưỡng má»—i lần mưá»i, thôi mưá»i lăm ngà n nhớ…
- Cháu đội ơn bà !
Bà lên gác, lôi ra một mớ quần áo của con dâu:
- Äến đây cháu thay quần áo Ä‘i đưá»ng bụi bặm ra, mặc quần áo nà y và o. Thay ngay Ä‘i, để bà dẫn Ä‘i các phòng. Cháu xuống đóng cá»a và o đã.
Bà dẫn cô gái lên từng phòng, dặn dò tỉ mỉ, từng li từng tÃ.
Cô gái vâng dạ luôn miệng:
- Cháu là m được mà , bà không phải lo. Nếu không vừa ý, bà cứ việc tống cháu ra khá»i nhà .
***
Ông Hoè ngạc nhiên thấy cô bé xuất hiện trong nhà , lại là m những việc như con cháu mình váºy. Tất nhiên ông cÅ©ng nghe nói, bây giá», Ä‘i ở cÅ©ng là má»™t nghá» như bao nghá» khác. Phân công lao động mà , chuyên môn hoá mà . Không có nghá» ngá»—ng chuyên môn gì thì phải là m thế để kiếm sống, để cho ngưá»i có chuyên môn đà nh nhiá»u thá»i gian và o việc cá»§a mình. Như thế sẽ tạo ra nhiá»u cá»§a cải cho xã há»™i hÆ¡n. Bảo không có nghá» má»›i phải là m công việc nà y, cÅ©ng chả hẳn như thế. Thá»i kinh tế thị trưá»ng thì đâu cÅ©ng là má»™t nghá», cÅ©ng đòi há»i phải có má»™t số kỹ năng nhất định, má»™t số phẩm chất nhất định. Không thì không là m được đâu ở các nước phát triển thì đó là má»™t trong muôn ngà n nghá» dịch vụ. Lương trả, so vá»›i thu nháºp ở Việt Nam rất cao. Chả thế nước ta đã xuất khẩu lao động sang Hà n Quốc, Äà i Loan, Malaysia… là m nghá» giúp việc gia đình, chăm sóc ngưá»i già , ngưá»i độc thân, ngưá»i Ä‘au yếu ở bệnh viện.
- Ngồi xuống đây ông há»i chuyện đã. Tên cháu là gì?
- Ông cứ gá»i cháu là Ôsin cÅ©ng được.
- Không, ông không gá»i thế. Cháu giúp ông bà thế nà y là quý lắm. Má»i khi ông vẫn tá»± là m đấy chứ. Nà o nói cho ông nghe, cháu tên là gì? Quê ở đâu?
Cô gái tên là Dự - tên một thứ gạo ngon lắm đây.
Quê ông trước đây cÅ©ng có thứ thóc nà y Tá»± nhiên ông chạnh lòng. Từ ngà y mẹ thằng Hồi mất ông cÅ©ng Ãt vá» quê. Trừ ngà y giá»— bố mẹ, bên ông anh cả là m. Giá»— vợ, ông chỉ thắp nhang không. Cô gái có chồng, má»™t đứa con gái hÆ¡n hai tuổi. Ruá»™ng Ãt, vưá»n tược chả có, vợ chồng chỉ là m má»™t lèo là xong hết việc đồng áng, thà nh ra quanh năm cứ là nông nhà n. Thế nên má»›i phải chạy chợ thêm. Gì thì gì, cÅ©ng phải cố bằng anh, bằng em chứ, mà phải cố trông lên, chứ ai lại trông xuống hả ông? Thá»i cả là ng nghe loa công cá»™ng qua rồi. Thá»i chỉ nghe đà i cÅ©ng đã qua rồi, mà thá»i tivi Ä‘en trắng lại cÅ©ng qua rồi. Chuyện sang hà ng xóm xem nhá» tivi mầu cÅ©ng không còn nữa.
- Äấy là má»™t mà n chèo có má»™t không hai ở là ng cháu đấy ông ạ.
- Thì mà kể cho ông nghe xem thế nà o mà bảo chèo với tuồng.
Qua câu chuyện kể của cô bé, có thể hình dung sự việc diễn ra thế nà y.
… Tiếng là xem nhỠđấy. Nhưng cÅ©ng phải có Ä‘i có lại. Nhà ấy có đứa con Ä‘i xuất khẩu lao động nên có tivi sá»›m nhất là ng. Sang xem, cÅ©ng được, chả rá»™ng hẹp gì Xem má»™t lúc rồi vá» hay xem cả buổi đến hết chương trình cÅ©ng không sao. Nhưng mà tiá»n Ä‘iện nà y - Äiện ắc quy chứ đã là m gì có Ä‘iện lưới - Lại cứ phải ngồi trông máy, Ä‘iá»u chỉnh khi hình nó nhảy nhót, hay méo sẹo, tiếng to tiếng nhá» v.v… Bán vé, hay không bán vé?
Thu tiá»n cÅ©ng khó coi, hà ng xóm láng giếng nó mang tiếng ra. Thôi thì thế nà y, ngưá»i lá»›n thì xem không, miá»…n phÃ. Còn trẻ con thì cứ má»—i tối mang theo má»™t hòn gạch kê đất là m ghế ngồi. Ngà y nắng ráo đã váºy, ngà y mưa không ngồi bệt xuống sân được. Nhất cá» lưỡng tiện. Gạch má»›i cÅ©ng được, mà gạch cÅ© cÅ©ng xong. Chỉ không được mang gạch vỡ thôi. Vợ chồng nhà Dá»± hồi má»›i lấy nhau, bảo trẻ con thì không phải, mà bảo ngưá»i lá»›n thì cÅ©ng chưa lá»t tai. Trẻ con thì nó Ä‘i nhặt trá»™m gạch cá»§a mấy nhà đang xây cá»§a hợp tác xã còn được, chứ vợ chồng Dá»±, không thể là m thế được.
Chồng thÃch xem đã đà nh, vợ cÅ©ng mê, còn mê hÆ¡n chồng cÆ¡. Vợ chồng lại má»›i cưới, chả nhẽ cứ vác mặt Ä‘i xem chạc? Không biết là m thế nà o, đà nh đứng ngoà i bá» dáºu, xem từ xa váºy. Xem từ xa chỉ thấy nhoang nhoáng, ngưá»i như con kiến, chả rõ hình thù gì. Thì coi như nghe tivi váºy. Äấy là phương tiện nghe nhìn cÆ¡ mà . Không nhìn thì nghe váºy.
Chỉ có chá»§ nhà là … bở. Khách xem vừa đứng dáºy phá»§i đất quần, cả nhà đã túa ra nhặt gạch. Ngà y thứ bẩy, chá»§ nháºt, có phim, kịch hay cải lương, chèo phải được ba bốn chục gạch, có lần đến hÆ¡n năm chục. Äống gạch sau nhà cứ cao dần lên, gạch má»›i, gạch cÅ© lẫn lá»™n. Cứ đà nà y chả mất năm xây được lầu son gác tÃa.
Mấy nhà đang xây, cứ thấy đống gạch nhà mình vÆ¡i dần. Äánh dấu, thấy mất dấu. Rình mãi má»›i bắt gặp mấy đứa trẻ con, má»—i đứa má»™t viên chạy thục mạng. Cả nhà co cẳng Ä‘uổi theo. Bá»n con trai nhanh chân chạy thoát cả.
Má»—i đứa con gái bị bắt tại tráºn vá»›i cả tang váºt. Con bé tá» ra rất gan trước đòn doạ nạt, quát tháo cá»§a gia chá»§. Chỉ đến khi con bé nhà chá»§, há»c cùng lá»›p ra nháºn dạng vá»›i câu nà y "Äằng ấy là sao đỠNhi đồng tháng 8 mà lại thế à ?" nó má»›i chịu khai.
Hai nhà kia, nghe thông tin nhà nà y bắt được kẻ trá»™m gạch thì sang ngay. Khi biết rõ gạch nhà mình mất vì đâu nó má»c chân chạy vỠđâu, bèn bà n nhau tổ chức lá»±c lượng.
Ba nhà sẽ chia thà nh ba mÅ©i tấn công; đứng ở ba Ä‘iểm thẳng hà ng trên đưá»ng là ng, qua hà ng dáºu rách, trước sân nhà kia.
- Ta phải chá»n những ngưá»i to mồm nhất, biết chá»i thà nh bà i hẳn hoi đấy.
- Khoan đã… Má»—i nhà cắt cá» hai ngưá»i chuyên lo việc chá»i . Ngưá»i nà y chá»i xong thì ngưá»i kia thay ca.
- Lại phải có ngưá»i túc trá»±c, tiếp nước uống tá» tế. Lại phải có gáºy bảo vệ, phòng khi nó suỵt chó ra. CÅ©ng lại phải có ngưá»i liên lạc, chạy Ä‘i chạy lại, báo cáo vá» Trung tâm chỉ huy.
- Ấy nà y, má»—i nhà phải khiêng má»™t cái bà n ra, đứng lên đấy chá»i thì má»›i có khà thế, tiếng chá»i má»›i vang xa được, dù nó có đóng chặt cá»a buồng vẫn phải nghe.
- Tôi có sáng kiến nà y. Äể cho tiếng chá»i to hÆ¡n, ta lấy mấy cái mo cau là m loa như hồi đầu kháng chiến ấy, như thế bà i chá»i hoà nh tráng hÆ¡n các bác ạ.
- Tôi có ý kiến thế nà y! Là m gì cÅ©ng phải có tổ chức, có lãnh đạo, không có thì há»ng, gáºy ông lại Ä‘áºp lưng ông mất. Ba mÅ©i chá»i , nhưng không phải cùng chá»i má»™t lúc được. Không khéo, nó thì chẳng nghe thấy gì, mà lại hoá ra mình chá»i lẫn nhau đấy. Vì thế phải chá»i lần lượt. Theo phân công hẳn hoi. Tuỳ tình hình cụ thể, nhưng tôi dá»± kiến, tráºn chá»i nà y phải kéo dà i từ má»™t giỠđến má»™t giá» rưỡi đồng hồ má»›i kết thúc.
- Không, phải hai giá», hai giá» rưỡi là Ãt.
- Thôi được. Tuỳ lá»±c lượng cá»§a ta. Chuẩn bị tốt thế nà y, coi như đã thà nh công má»™t ná»a rồi. Äá» nghị bác Toán tổng chỉ huy, má»i ngưá»i nhất trà không?
- Tán thà nh!
- Äồng ý!
Chưa bao giá» là ng Dá»± có má»™t tráºn chá»i ác như thế, độc như thế, ngoa ngoắt như thế, bà i bản như thế.
Do đặc Ä‘iểm nghá» nghiệp, trình độ chÃnh trị, kiến thức, văn hoá, vốn từ ngữ, khả năng diá»…n đạt, chất giá»ng và âm lượng, phát âm, giá»›i tÃnh, tuổi tác và sức khoẻ cá»§a những ngưá»i chá»i khác nhau, mà dân là ng được nghe sáu bà i chá»i , cá»§a sáu tác giả, rất khác nhau.
Tuy váºy theo lý thuyết nhóm cá»§a toán há»c hiện đại thì tá»±u trung chỉ có ba trưá»ng phái chá»i sau đây.
Trưá»ng phái thứ nhất:
- Nà y, dá»ng tai lên mà nghe đây. Äống gạch kia trong sân nhà mà y là thứ cá»§a phi nghÄ©a, bất nhân. Ai cÅ©ng phải đổ mồ hôi, sôi nước mắt để đà o đất, đóng gạch, phÆ¡i nắng, chạy mưa, đốt lò nung chán chê mê má»i má»›i được mấy vạn gạch. Ngà y nà o vợ chồng bà cÅ©ng phải mồ hôi trên chảy mồ hôi dưới, mồ hôi trán dán mồ hôi l… (phát âm đầy đủ cả từ nà y) suốt từ tinh mÆ¡ đến tối mịt, rã rá»i tay chân, đêm nằm không còn thiết là m gì nữa. Mấy tháng trá»i như thế má»›i được lò gạch. Thế mà nhà mà y ăn không ăn há»ng cá»§a bà . Äấy là hình thức bóc lá»™t trá hình. Äấy là là m giầu bất chÃnh. Mà y không thấy ngượng vá»›i bà n dân thiên hạ à ?
Tạm gá»i là trưá»ng phái chá»i lên án .
Trưá»ng phái thứ hai:
- Lịch sá» là ng ta, xã ta, huyện ta, tỉnh ta, nước ta, nói rá»™ng ra lịch sá» thế giá»›i cổ đại, trung đại, cáºn đại và đương đại, chưa thấy ai ném đá dấu tay mượn tay trẻ con là m giầu như thế? Thá» há»i nhà mà y có còn nghÄ© đến địa vị, uy tÃn, danh dá»± gia đình không? Có biết hà ng xóm láng giá»ng nghÄ© vá» nhà mình thế nà o không? Con cháu nhà mà y ra đưá»ng có còn dám vui chÆ¡i bạn bè không? Mà y có thấy như thế là là m bại hoại thanh danh, là m há»ng cả thế hệ trẻ, tương lai cá»§a đất nước, vì đã biến những đứa trẻ thÃch xem truyá»n hình cá»§a Äảng và ChÃnh phá»§ thà nh những kẻ ăn cắp vặt không?
Äó là trưá»ng phái chá»i phân tÃch .
Trưá»ng phái thứ ba:
- Nà y, trẻ già , trai gái, đà n ông, đà n bà , thằng lá»›n, con bé, đứa chống gáºy, đứa chưa nứt mắt, má»c răng, cả há» hà ng bà ng sang gốc tÃnh nhà mà y, hãy dá»ng tai lên mà nghe. Bà truyá»n Ä‘á»i báo danh cho mà biết. Mà y lấy gạch nhà bà , thì đứa già chết sá»›m, con gái chết già , đứa trẻ há»c dốt, đứa dốt lưu ban, đứa buôn lá»— đằng buôn, trồng đỗ không quả, trồng quả không lên mầm, bưng mâm mâm đổ, cúng giá»— cá»— thiu. Mà y lấy gạch cá»§a bà , xây nhà nhà đổ, xây mồ mồ vỡ, xây chuồng lợn lợn chết, là m chuồng trâu, trâu long mồm lở móng, là m chuồng gà , gà mắc địch cúm gia cầm. Nói tóm lại là không dừng được và o việc gì Ä‘au. Mà y hãy thá»§ng lá»— tai, dà i con mắt ra mà nghe. Bà chá»i thế thôi, bà nghỉ lấy sức, mai lại chá»i tiếp cho biết tay.
ChÃnh thức xếp đấy và o trưá»ng phái chá»i nguyá»n rá»§a .
Äể ý sẽ thấy Ä‘a số trong ba trưá»ng phái trên là thuá»™c phái… yếu. Váºy là ngẫu nhiên nó chứng minh cho nguyên lý nà y. Trong những cuá»™c khẩu chiến thì phái yếu thưá»ng tá» rõ ưu thế hÆ¡n, mạnh hÆ¡n phái mạnh. Hệ quả là phái mạnh chá»› dại gì nhảy và o cuá»™c khẩu chiến vá»›i phái yếu. Nếu đã chót lao và o rồi thì phải nhanh chóng rút ra để chuẩn bị cho má»™t cuá»™c chiến khác bằng tay, chân, nhất là chân, đủ thứ chân.
Sáng hôm sau, theo ý kiến ông Toán, Tổng chỉ huy, cả ba trưá»ng phái chá»i ngồi lại rút kinh nghiệm, cá»§ng cố tổ chức, chuẩn bị má»™t chiến dịch chá»i má»›i, thì…
Dù ngưá»i đã dáºy nấu cÆ¡m chuẩn bị ra đồng, hay Ä‘ang buá»™c hà ng lên xe đạp, xe thồ Ä‘i chợ xa, hoặc những ngưá»i đêm qua đánh bạc khuya, còn Ä‘ang ngon giấc, lÅ© trẻ dạy sá»›m há»c bà i. Cả những ngưá»i Ä‘ang… giã gạo thình thịch, xay lúa ù ù, cả ngưá»i nặng lẫn ngưá»i nhẹ tai Ä‘á»u nghe rõ mồn má»™t, tiếng cùng cục từ trên trá»i cao vá»ng xuống, từ đất thẳm vá»ng lên. Tiếp theo là tiếng thanh niên đếm: "má»™t, hai, ba, bốn… Má»™t, hai, ba, bốn" như hô đồng diá»…n thể dục. Cả là ng con Ä‘ang ngÆ¡ ngác, chưa hiểu là m sao ngưá»i nhà trá»i lại táºp thể dục sá»›m thế, thì lại nghe tiếng đằng hắng. Rồi má»™t giá»ng đà n bà , Ä‘Ãch thị đà n bà cất lên:
- A lố! a lồ! Chúng mà y nghe đây…!
Ôi giá»i ôi! Ba chiếc loa công suất lá»›n, buá»™c chặt và o lưng chừng ba cây cau cao vút, chÄ©a ra ba hướng khác nhau. Ba hướng ấy là ba xóm, có trụ sở đồn trú cá»§a ba trưá»ng phái chá»i hôm qua.
- Nà y chúng mà y nghe đây. Hôm qua chúng mà y cắt đặt nhau, thay phiên nhau chá»i bà . Bà không thèm chấp. Thì miệng chá»i , tai nghe. Hưởng ứng phong trà o cả nước, cả tỉnh, cả huyện, cả xã nhà thi Ä‘ua công nghiệp hoá, hiện đại hoá, hôm nay bà dùng phương tiện thông tin chinh quy, hiện đại nhất tỉnh nhà , chá»i chúng mà y má»™t tráºn cho bõ túc, để cả là ng ta nghe, là ng trên, xóm dưới cùng nghe, cả trá»i cao, đất dầy cùng nghe, cả ngưá»i sống trong là ng, ngưá»i nằm dưới âm ti địa ngục cÅ©ng phải nhá»m dáºy mà nghe. Bà không ăn không ăn há»ng cá»§a ai, bà không tÆ¡ hà o ngá»n rau, hạt lúa cá»§a ai. Bá»n trẻ con nhặt đâu hòn gạch, kê đất ngồi xem ti vi nhà bà rồi vứt đấy, cắp Ä‘Ãt vá», để cho bà phải dá»n dẹp, chứ ai xui bẩy gì…
Nếu Công an xã không được cấp báo, không can thiệp kịp thá»i, thì không biết cuá»™c chiến chá»i ấy sẽ tiếp diá»…n thế nà o…
Trong khi cô gái kể, ông Hoè cứ cưá»i suốt. Ông há»i:
- Thế kết cục câu chuyện ra sao?
Cô gái cÅ©ng cưá»i:
- Ở nhà quê, chá»i nhau là thưá»ng ông ạ. Nhưng đấy là tráºn chá»i nhau vui nhất, quy mô lá»›n nhất ở vùng cháu. Mà đã chá»i nhau rồi, coi như xong, hoà cả là ng.
Ai phân xá»? Chả ai đúng, chả ai sai. Cái nhà có ti vi từ đó không thu gạch cá»§a trẻ con nữa. Nhưng há» chuyển hình thức kinh doanh. Mua đầu videô vá», thuê phim chưởng vá» chiếu, cả bá»™ và i chá»±c táºp. Äã xem táºp má»™t không thể bỠđược táºp hai: Thu tiá»n đà ng hoà ng nhá»›.
Cả ngưá»i lá»›n lẫn trẻ con. Ngưá»i lá»›n năm trăm, trẻ con hai trăm. Năng nhặt chặt bị mà ông. Thế cÅ©ng ối tiá»n đấy Thôi ông Ä‘á»c sách Ä‘i. Cháu kể thế thôi, để còn dá»n đẹp. Hôm khác ông cháu mình lại trò chuyện.
Cô gái quê chất phác, tươi tắn, lại hay vui chuyện, hay kể vá» là ng cô. Ông Hoè cÅ©ng vui lây bất giác ông thấy mình sống lại thuở còn ở quê vá»›i ngưá»i vợ tao khang.
Má»™t lần trò chuyện, ông Hoè há»i Dá»± vá» gia đình, cô kể:
- Bố cháu là m công tác váºn tải nông thôn ông ạ. Còn chồng cháu thì là m giám đốc Trung tâm triệt sản gia súc.
Ông Hoè chỉ Ä‘oán già đoán non, chứ cÅ©ng chưa biết cụ thể há» là m gì, nên há»i lại, thì cô gái giải thÃch:
- Ở nông thôn, công việc váºn tải có hai việc, má»™t là xe thồ, hai là xe bò Ä‘uôi. Hà ng nặng như đá há»™c thì chở xe bò. Hà ng cồng ká»nh, cao lênh khênh hay dà i ngoằng ngoằng cÅ©ng chở xe bò. Còn Ãt, gá»n thì xe thồ.
- Thế còn chồng cháu?
Chồng cháu là m nghỠhoạn lợn, thiến gà , chó, mèo ấy mà , ngoà i ra còn một nghỠphụ nữa, chỉ rung đùi thôi cũng kiếm được mớ rau, cho vợ con.
- Thế sao không gá»i thẳng ra là hoạn lợn, chó, gà , mèo mà lại…
Cô gái cưá»i hồn nhiên, phô hà m răng Ä‘á»u đặn:
- Thì phải nói thế cho nó sang, cho nó oai chứ ông. Thiên hạ ai chả thế, chứ riêng gì nhà cháu? Nếu có là m danh thiếp thì đỠthế chả hơn à ông?
- Thế là m gì mà chồng mà y chỉ rung đùi cÅ©ng ra tiá»n?
- Nhà cháu có cái máy khâu cũ, vẫn khâu vá nhì nhằng mà ông.
Con bé nói chuyện đến là vui, lại hóm nữa chứ. Nói chuyện vá»›i nó, ông thấy mình như trẻ lại, hiểu thêm nhiá»u Ä‘iá»u. Nông dân như con bé nà y cÅ©ng lắm cái hay tháºt. Lâu lâu không trò chuyện vá»›i nó, ông lại nhá»›. Bởi má»™t tuần nó má»›i giúp nhà ông má»™t lần. Tuy nhà có hai ngưá»i, nhưng bà ở tầng má»™t, ông ở tầng hai. Ông chả xuống, mà bà cÅ©ng chẳng lên. Coi như chỉ có má»™t mình. Äá»c sách báo mãi cÅ©ng chán… Thông tin phải được phân tÃch, trao đổi, phải được dừng và o việc gì.
Nếu không sẽ là thông tin chết. Công việc cá»§a ông trước đây là nghiên cứu nghị quyết, Ä‘á»c sách báo, lấy thá»±c tế để mở rá»™ng, Ä‘i sâu, minh hoạ cho nghị quyết. Äi phổ biến, Ä‘i truyá»n đạt thì cÅ©ng chỉ là là m thông tin má»™t chiá»u, không có thông tin phản hồi. Không mấy khi đối thoại, cà ng không trò chuyện cởi mở thân tình và vui như nói chuyện vá»›i cô gạt nà y. Vui tháºt, thÃch tháºt.
Lâu dần, Dá»± trở thà nh ngưá»i nhà lúc nà o không biết. Cô vẫn chở gạo từ quê ra. Bà Phụng vẫn ngồi đó nhìn cô bán gạo cho vui. Khi vắng khách, cô dá»n dẹp lau chùi nhà cá»a thì bà trông hà ng, bán giúp. Cô gái nông dân, gá»i trong cõi sâu thẳm quá khứ ông bóng dáng ngưá»i vợ tần tảo, chân lấm, tay bùn vá»›i những bước Ä‘i gằn cá»§a ngưá»i đà n bà vất vả…
Ông Ä‘ang nằm sấp trên giưá»ng, bởi tá»± nhiên bụng lâm râm Ä‘au. Cô bé Ä‘ang lau sà n, đến gần giưá»ng lo lắng há»i.
- Ông là m sao thế?
- Ông đau bụng.
Äang quay mặt và o trong tưá»ng, ông quay ra. Nó ngừng tay lau. Trong tư thế ngồi lau, từ trên giưá»ng, ông nhìn rõ cặp vú chắc trong cổ áo khoét rá»™ng cá»§a con dâu ông mà bà Phụng cho nó.
- Cháu đấm lưng cho ông một lúc được không?
Nó nhanh nhảu:
- Äể cháu rá»a tay đã.
Nó bắt đầu đấm bằng tay phải, bởi hai chân vẫn để thõng ngoà i vai giưá»ng, nên phải vặn ngưá»i lại má»›i đấm được Thấy thế ông bảo:.
- Cháu cho hai chân lên giưá»ng, thì má»›i đấm bằng cả hai tay được. Thế, thêm cứ đấm mạnh và o, giữa sống lưng ấy. Ông dá»… chịu lắm.
Mà quả tháºt, ông thấy khoan khoái cả ngưá»i. Mùi đà n bà đánh thức khứu giác ông. Khứu giác lại bảo thị giác phải quay đầu lại nhìn. ÄÆ°á»ng nét cÆ¡ thể ngưá»i thiếu phụ má»™t con cháºp chá»n trước mắt ông. Những tưởng công việc, sách vở là m ông quên hết, phút chốc bản năng đà n ông trong cõi sâu kÃn, tưởng như đã chết bất ngá» trá»—i dáºy đòi há»i.
- Thôi thôi, đừng đấm nữa. Cháu lấy hai nắm tay ấn tháºt khoẻ và o lưng ông ấy, thế, thế, ấn nữa và o. Thế đỡ Ä‘au hÆ¡n… Thôi, hay là cháu ngồi hẳn lên lưng ông ấy phải có cái gì tháºt nặng đè má»›i đỡ Ä‘au.
Cô gái ngây thÆ¡ và tin cáºy, không biết rằng, tháºt ra ông chỉ muốn cÆ¡ thể ông được tiếp xúc vá»›i cô, cà ng nhiá»u cà ng tốt. Cô há»i má»™t câu ngây ngô:
- Nhỡ cháu là m bẹp ruột ông thì sao?
Vừa lúc ấy Äại vá». Äi qua phòng bố, nhìn và o, thấy thế khẽ mỉm cưá»i Ä‘i lên phòng mình. Ông Hoè nghe tiếng giầy, nhìn ra, đỠmặt ngồi dáºy.
Tà i sản của ngudoc